Cập nhật mới

Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 680: Mỗi một câu đều rất có đạo lý


Cùng với âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Trần Thương giống như đói như khát nhưng lại bất động thanh sắc tiếp nhận nhiệm vụ, nhàn nhạt nhìn Mạnh. Hi.

- Vẫn được.

Mạnh Hi con mắt liếc một cái, đưa điện tâm đồ tới:

- Đây, cậu đến phân tích một chút bệnh tình của người bệnh đi.

Đông Đại Nhất viện cùng Tỉnh Nhị Viện không phải cùng một cấp bậc, học sinh nơi này rất nhiều, dù sao cũng là bệnh viện phụ thuộc thứ nhất của đại học Y Khoa Đông Dương, không quản là thực tập sinh hay là nghiên cứu sinh đều được bồi dưỡng rất nhiều!

Mà khoa cấp cứu thiếu là một cái nhất định chuyển khoa phòng đặc biết, vì vậy mấy người xung quanh tò mò nhìn Trần Thương,

Trần Thương tiếp nhận điện tâm đồ nhìn thoáng qua, cũng chỉ có một cái, anh trực tiếp đi thẳng tới bên người bệnh. Lấy ống nghe bệnh trên cổ xuống đặt trên ngực người bệnh nghe một hồi, sau đó nhìn người bệnh hỏi:

- Anh cảm thấy ngực ngột ngạt khó chịu từ bao giờ?

Người đàn ông trung niên cũng rất phối hợp, nghe không phải nhồi máu cơ tim, cũng nhẹ nhàng thở ra.

- Ba ngày, cảm giác không hiểu như thế nào. Chính là mấy ngày trước tham gia hôn lễ của con trai đồng nghiệp. Sau khi trở về bị cảm, có chút phát sốt rồi uống một chút thuốc. Ngày thứ hai thì cảm giác ngực hơi đau không thích ứng, còn hơi phát sốt, tôi tưởng rằng mệt mỏi bị cảm, không để ý.

- Thế nhưng... Hôm nay cảm thấy cơn đau ngày càng nhiều, tôi lo lẳng là nhồi máu cơ tim, chính là ngực đau, ngực khó chịu. Hiện tại ngay cả hô hấp cũng cảm giác có chút khó khăn.

Trần Thương nghe nói xong:

- Anh nằm yên, tôi kiểm tra cho anh.

Người đàn ông trung niên rất phối hợp, nắm im ở trên giường, Trần Thương bắt đầu bắt mạch.

Vừa sờ kiểm tra, vừa ấn hỏi có đau hay không?

Tới hai phút, Trần Thương kết thúc kiểm tra khu tìm nói ra

- Hít thở sâu một cái, đúng... Hít vào... Thở ra...

Người đàn ông trung niên bỗng nhiên kêu lên một tiếng:

- Ôi, đau, đau, đau!

Hơi chậm trì hoãn, mới chậm rãi nói:

- Không được, không được, hít một hơi liền đau! Trần Thương nhìn một bên thực tập sinh:

- Kết quả xét nghiệm ở đâu, máu thường quy, enzyme cơ tim?

Cậu thực tập sinh đó dừng một chút, nhìn Trần Thương giống nhìn lão sư, cực kỳ tôn trọng, vội vàng đưa tới.

- Lão sư, đây!

Trần Thương không để ý những chỉ tiết này, lật ra nhìn kỹ một chút.

Cầm lấy X Quang ngực lại liếc mắt nhìn, tất cả đều là ngực.

Với tư cách là một bác sĩ, quan trọng nhất là chẩn đoán, hiện giờ Trần Thương có diễn giải hình ảnh bộ ng ực hoàn mỹ, điện tâm đồ hoàn mỹ, diễn giải lâm. sàng kiểm nghiệm s1nh lý sinh hóa hoàn mỹ!

Vào giờ phút này, Trần Thương đoán chừng không có người so với anh hiểu rõ bệnh tình người bệnh hơn. 

Trần Thương trực tiếp nói ra:

- Người bệnh phát bệnh cấp tính, còn kèm thêm nóng sốt, rùng mình, ngực đau, các loại triệu chứng hô hấp khó khăn, âm thanh màng tim ma sát rõ rằng, máu thường quy tế bào bạch cầu tăng nhiều, hơn nữa kèm thêm hạch trái dời, điện tâm đồ biểu hiện ST đoạn sóng T rõ ràng biến hóa, tôi xem X Quang ngực, cùng với biểu hiện của kết quả kiểm tra, hình dáng trái tim người bệnh không bình thường, đập đều nhịp nhàng, nhịp đập rung động yếu ớt!

- Vì vậy, tôi hiện tại có 90% nắm chắc, người bệnh là viêm màng tim cấp tính, hơn nữa hiện tại trái tim có thể sẽ bị viêm, vừa rồi tôi bắt mạch cảm giác được có chút thay đổi.

- Tim đập nhanh hơn, hô hấp khó khăn, đây là biểu hiện chèn ép tim!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 681: Châm cứu màng tim


Mạnh Hi giỏi không?

Tuyệt đối giỏi!

Hai ba lần đã có thể nhìn ra là bệnh viêm màng tim cấp tính.

Thế nhưng khi đó mọi người cũng chỉ cảm thấy giỏi.

Nhưng Trần Thương không giống, anh ta giảng giải rõ ràng, đối với học sinh mà nói, cái này mới có thế học được.

Tri thức lâm sàng chính là như vậy.

Kỳ thật, đám học sinh này không biết đây là Mạnh Hi cố ý gây nên.

Sau khi Trần Thương nói xong, Cát Hoài cũng nao nao, anh cũng có thể nhìn ra viêm màng tim, nhưng mà... Không có khả năng giống Trần Thương, chẩn đoán bệnh rõ ràng như thế.

Cát Hoài cảm thấy Trần Thương sở dĩ có thể làm được như vậy là do Mạnh Hi đã nói là viêm màng tim Mà Trần Thương lại là một học sinh, nhớ rõ trị thức trong sách vở, đồng thời hiểu rõ nên mới làm tốt như vậy, đạo lý này giống như khi khâu lại, cậu ta khâu nhanh hơn mình một chút, nhưng... Không có khâu dày như mình.

Mạnh Hi nhìn biểu hiện vừa rồi của Trần Thương. rất hài lòng, trên cơ bản Trần Thương đem toàn bộ. phương pháp chẩn đoán bệnh viêm màng tim cấp tính sử dụng không lọt cái nào!

Thậm chí khả năng bị chèn ép màng tim cũng nói ra.

Xung quanh một đám học sinh nhìn Trăn Thương, ánh mắt đã tràn đầy sùng bái!

Mạnh Hi đột nhiên hỏi:

- Hiện tại cậu cảm thấy người bệnh nên chữa như thế nào?

Khoảng thời gian này, Trần Thương luôn bù lại cơ sở, đối với tri thức lý luận hiểu rất rõ.

- Bước đầu tiên giải trừ chèn ép tim, hiện tại buồng tim người bệnh tích dịch khá nhiều, hẳn là nên châm cứu màng tim rút dịch.

- Đồng thời, đối với tính chất dịch màng tim phải xét nghiệm và bồi dưỡng máu, tìm kiếm nguyên nhân gây nên bệnh, căn cứ kết quả bệnh khuẩn để dùng chất kháng sinh phù hợp. 

- Nếu như cuối cùng không thể làm dịu thì mới dùng kỹ thuật rạch màng tim!

Mạnh Hi không tán dương Trần Thương quá nhiều, mà chỉ nhàn nhạt hỏi:

- Để cậu châm cứu cậu có thể thành công không?

[ Đinh! Thông qua khảo nghiệm của đạo sư Mạnh Hi, nhận được độ thiện cảm + 3. Đinh! Phát động nhiệm vụ khảo nghiệm vòng thứ hai, tiến hành châm cứu màng tim đối người bệnh. ]

Hai mắt Trần Thương sáng lên, lại còn là nhiệm vụ liên hoàn, một vòng cuối không biết sẽ là cái gì?

- Có thể!

Lúc này, bác sĩ Ngô Bằng khoa cấp cứu trở về, mang theo bác sĩ phòng siêu âm đẩy xe đi đến.

- Chủ nhiệm Mạnh, đến rồi!

Ngô Bằng vội vàng nói.

Mà bác sĩ phòng siêu âm bởi vì cùng nội khoa tim bình thường hay qua lại với nhau nên quan hệ với Mạnh Hi cũng không tệ, cũng biết tính cách của Mạnh Hi.

Vì vậy sau khi nhìn thấy Mạnh Hi, không hề nói nhảm, trực tiếp gật đầu một cái, hỏi:

- Chủ nhiệm Mạnh, tình huống người bệnh như thế nào?

Mạnh Hi nói ra:

- Tôi hoài nghỉ là viêm màng tim cấp tính, người bệnh còn có chút dấu hiệu của chèn ép tim.

Bác sĩ siêu âm nghe xong, sắc mặt hơi đổi một chút, chèn ép tim?

Cái bệnh này cũng không phải đùa giỡn đâu!

Nghĩ tới đây, bắt đầu vội vàng thao tác.

Hiệu quả siêu âm đối với bệnh này vẫn rất không tệ.

Không bao lâu, đã có kết quả!

Khoang màng tim tích dịch không ít, đã áp bách đến phổi, phế quản, tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với hô hấp, hơn nữa cũng có một chút áp lực lên trái tim.

Màn hình siêu âm tim động hiện ra điểm số trái tim bản máu đã bắt đầu hạ xuống.

Bác sĩ siêu âm nhíu mày:

- Chủ nhiệm Mạnh, phải mau chóng châm cứu !

Mạnh Hi gật đầu: 

- Tiểu Trần, cậu tới đi!

Nghe thấy Mạnh Hi nói, trong lòng Cát Hoài sững sờ!

Anh cho rằng Mạnh Hi là nói đùa!

Không nghĩ tới... Cô lại nghiêm túc.

Châm cứu màng tim?

Đây cũng không phải là châm cứu lồng ngực.

Người này mới tới mấy ngày, còn chưa động tay một lần, đã để cậu ta châm cứu, rõ rằng có chút quá...

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 682: Đại nhân không chấp tiểu nhân.


Nếu như nói Cát Hoài là cái biểu tình này.

Thì Ngô Bằng càng mê mang,

Nhìn quần áo Trần Thương một chút, rõ rằng là áo blouse của nghiên cứu sinh và bồi dưỡng sinh mặc, không phải chơi đùa gì chứ?

Nghĩ tới đây, Ngô Bằng lúng túng nói:

- Chủ nhiệm Mạnh, chuyện này cũng không thể, nói đùa, phẫu thuật cấp cứu cũng không phải nói đùa đâu, cô để học sinh làm, người thứ nhất không đồng ý là tôi.

Không phải Ngô Bằng xem thường Trần Thương, mà là muốn phụ trách đối với bệnh nhân.

Vì vậy, vô luận nói như thế nào, vô luận lập trường cùng cách làm đều không sai!

Thế nhưng Mạnh Hi có chút trầm mặc, nhìn hình ảnh nhảy trên máy siêu âm, nhìn Ngô Bẵng nói ra:

- Được rồi, ý nghĩ bác sĩ Ngô tôi đã biết, nhưng mà... Người bệnh hẳn là viêm màng tim cấp tính, lưu lại khoa cấp cứu không có ý nghĩa, chuyển tới ngoại khoa tìm đi.

Ngô Bằng nghe vậy lập tức sửng sốt, hình như... Không có bệnh gì. 

Từ khi bắt đầu, người bệnh này đã không thuộc về mình.

- Được rồi, vậy thì khổ cực cùng phiền phức chủ nhiệm Mạnh, còn có bác sĩ Cát, để ý nhiều hơn!

Mạnh Hi quay người nhìn thoáng qua Cát Hoài:

- Bác sĩ Cát, anh cùng bác sĩ Ngô đi làm thủ tục, mau một chút, tôi cùng Trần Thương chuẩn bị châm cứu!

Cát Hoài càng là trợn tròn mắt, đẳng ký thủ tục không phải là để học sinh đi làm à?

Châm cứu không phải để bác sĩ tới làm sao?

Người này... tại sao lại như vậy?

Nhưng không có cách nào, chủ nhiệm Mạnh là boss trực hệ của mình, nghe theo là được.

Cát Hoài vội vàng cùng Ngô Bắng bắt đầu đi làm giấy chuyển khoa.

Người bệnh của khoa cấp cứu được chuyển khoa. cực kỳ thuận tiện mau lẹ, không phiền toái như phòng ban khác.

Quá trình trị liệu không khác nhau quá lớn, duy nhất khác biệt, hẳn là người bệnh và bác sĩ siêu âm đổi chỗ khác, mà Trần Thương chính thức làm châm cứu màng tim.

Cát Hoài chạy trước chạy sau, bận bịu đến bận bịu đi, thật vất vả mới hết bận, vội vàng chạy tới phòng bệnh, nhìn Trần Thương châm cứu.

Vừa mới tiến vào, chỉ nghe thấy Trần Thương nói ra:

- Vừa vặn, Cát lão sư, một hồi làm phiên cô giúp tôi rút dịch.

Cát Hoài nghe xong, lập tức biến sắc....

Ta mẹ nó... Đến cùng ai là học sinh, ai là lão sư!

Thế nhưng giờ mình không giúp đỡ, chẳng lẽ để chủ nhiệm Mạnh rút dịch?

Nghĩ tới đây, Cát Hoài nhịn không được thở dài. Được rồi, được rồi!

Nhịn!

Đại nhân không chấp tiểu nhân.

Lần này bởi vì có siêu âm tâm động cầu tùy thời định vị, còn có tâm điện giám sát, hệ số an toàn đề cao hơn rất nhiều.

Mà trong không gian huấn luyện, dưới loại tình huống này Trăn Thương đã luyện tập không biết bao nhiêu lần, trên cơ bản là việc tiện tay làm.

Nhưng vì để tránh phản ứng huyết áp thấp làm người bệnh hôn mê, Trăn Thương nhìn Cát Hoài nói ra:

- A-trô-pin.

Cát Hoài nháy mắt.

Trần Thương:

-A-trô- pin.

Cát Hoài đang muốn hỏi vì cái gì, bỗng nhiên biến sắc, lập tức kịp phản ứng.

Trần Thương này... Không tệ, có chút trình độ!

Trần Thương bắt đầu thường quy trải động khăn... Sát khuẩn... Gây tê....

Trần Thương căm kim châm cứu trong tay, tại vị trí sườn trái xương ngực, từ phía hông chậm chạp đâm vào.

Đầu châm chậm chạp đâm vào, Trần Thương cảm giác truyền đến!

Đúng chỗ!

Toàn bộ quá trình rất nhanh, dù sao đã không châm qua bao nhiêu lần, một loạt động tác nước chảy mây trôi, bác sĩ siêu âm ở bên cạnh nhìn trợn tròn mắt. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 683: Chỉ có thế chờ đợi đến ngày mai


Không thể không nói, so với tài xế Lưu 120, bác sĩ Cát chuyên nghiệp hơn rất nhiều, toàn bộ quá trình rút chậm chạp có thứ tự.

Không bao lâu, rút dịch hoàn thành.

Tiếp đó thuận thế tiêm vào một chút chất kháng sinh vào trong khoang màng tim

Không bao lâu sau, trên cơ bản triệu chứng người bệnh ổn định lại.

Nhưng đây cũng không có nghĩa là phẫu thuật kết thức.

Hiện tại chỉ là hóa giải triệu chứng của người bệnh, để đảm bảo triệu chứng bệnh tật và tính mạng của người bệnh thì giai đoạn tiếp theo mới là quan trọng.

Minh xác tính chất màng tim tích dịch, mau chóng hoàn thành phẫu thuật.

Dù sao bệnh viêm màng tim cấp tính, biểu hiện ban đầu là buồng tim bị ma sát với thành tim, xuất hiện chứa tơ huyết (fibrin) trầm tích cùng nhiều tế bào bạch cầu tụ tập tạo thành chất lỏng đặc dính, xưng là tơ huyết (fibrin) hoặc khô tính viêm màng tim. 

Mà chứng viêm phản ứng thường liên luỵ màng im xuống tăng ngoài cơ tim, số ít người nghiêm trọng hơn có thể liên luỵ sâu bộ cơ tim, gọi là viêm màng cơ tim.

Viêm màng tim khép lại có thể lưu lại nhưng vết nhỏ lốm đốm và có khả năng dích liền, như chứng viêm liên luỵ đến bên ngoài màng tim, có thể sinh ra trái tìm dính liền với cơ quan lân cận, màng phổi, màng liên kết phủ tạng cùng cơ hoành.

Vì vậy, loại trị liệu này là viêm màng tim cấp tính, phải tranh thủ thời gian tiến hành.

Mà viêm màng tim một khi chẩn đoán chính xác bình thường đều phải mau chóng triển khai phẫu thuật.

Hiện tại còn căn máu bồi dưỡng, và phân tích tính chất dịch.

Chỉ có thế chờ đợi đến ngày mai

Mạnh Hi nói:

- Được, rút không tệ! Thương hay làm à?

Trần Thương gật đầu cười một tiếng:

- Vâng, bình thường cấp cứu làm.

Mạnh Hi bỗng nhiên như có điều suy nghĩ nói ra: 

- Vậy cậu biết làm phẫu thuật màng tim không?

[ Đinh! Hoàn thành khảo nghiệm vòng thứ hai của đạo sư Mạnh Hi, nhận được độ thiện cảm + 5, phát động nhiệm vụ vòng thứ ba, làm một lần phẩu thuật màng tim.]

Trần Thương có chút do dự, dù sao giống châm cứu màng tim kia anh đã biết, hơn nữa là cấp đại sư, cho nên anh mới nói có thể.

Nhưng phẫu thuật màng tim... Trong lòng Trần Thương đều không chắc, không xác định.

Anh muốn nói có thể không làm hay không? Khả năng cũng sẽ làm.

Dưới sự trợ giúp của hệ thống cùng chủ nhiệm Đào Mật giảng giải, Trần Thương đã có lý luận tri thức rạch ra bưồng tim.

Nhưng khuyết thiếu thực tiễn.

Hơn nữa nhiệm vụ lần trước hoàn thành năm ca phẫu thuật màng tim, có thể trực tiếp tăng kỹ năng này của anh lên cao cấp.

Vì vậy, Trần Thương cần răng một cái, ăn ngay nói thật:

- Mạnh lão sư, tôi muốn thử một chút, nhưng... 

Tôi không thể đảm bảo phẫu thuật nhất định thuận lợi, dù sao tôi chưa từng thứ qua, nhưng tôi gặp qua rất nhiều lần.

Mạnh Hi hơi sững sờ, gật đầu cười một tiếng:

- Tốt, ngày mai cậu mổ chính.

Sau khi nói xong, Mạnh Hi thuần thục cởi áo blouse ra, vừa chỉnh lý, vừa nói:



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 684: Vội cái gì


Đối với Trần Thương, Mạnh Hi khắng định phải trọng điểm bồi dưỡng.

Nói trắng ra hai người là cùng một đường, giờ mình chất vấn Trần Thương, chính là chất vấn chủ nhiệm Mạnh, nói không chừng hai người cùng nhau đối phó mình.

Sau khi hiểu rõ, Cát Hoài cảm thấy chính mình nên thản nhiên một chút, rộng lượng một chút, biểu hiện khi chất cần có của một lão sư.

- Trần Thương, giữa trưa tan tầm xong thì lập tức tới! Đón xe tới!

Mười một giờ trưa, Trần Thương nhận được điện thoại của Mạnh Hi.

Trần Thương mới vừa từ bên trong phòng phẫu thuật đi ra, ngay lập tức gật đầu đáp ứng, tiếp đó mới hỏi

- Có chuyện gì vậy Mạnh lão sư?

Mạnh Hi nói:

- Ngày hôm qua đã có kết quả của người bệnh, là viêm phổi cấp tính, chuyển thành tụ cầu khuẩn, hẳn là trong lồng ngực trực tiếp lây nhiễm lan ra.

Trần Thương nhẹ nhàng thở ra, nếu nhanh như vậy đã xác định ra lây nhiễm gì, bước tiếp theo rất đơn giản, cần phải làm là dùng chọn lựa chất kháng sinh phù hợp.

Đối chứng trị liệu cũng là biện pháp thỏa đáng nhất.

Sau khi nói xong, Mạnh Hi bổ sung một câu:

- Màng tim tích dịch bổ sung có mủ dịch.

Trần Thương ồ một tiếng, định thần lại thì sững

- Màng tim tích dịch có dịch mủ?

Mẹ nó!

Trần Thương lập tức khẩn trương.

Nghĩ đến vừa rồi Mạnh Hi nói câu nói kia nước chảy mây trôi, Trần Thương kém chút bị nước miếng sặc chết.

Có thể nói một kiện chuyện lớn nhẹ nhàng như thế, đoán chừng cũng chỉ có Mạnh Hi làm được?

Bởi vì không nói tị liệu chất kháng sinh toàn thân, hoặc nói là tiêm chất kháng sinh vào trong khoang màng tim đều không có phòng ngừa mủ dịch hình thành trong khoang!

Thậm chí có thể bởi vì màng tim tích dịch quá lớn mà gây áp lực lên tim, hoặc bởi vì hình thành màng tim tích mủ mà phát triển thành màng tim co hẹp.

Một khi xác định là mủ dịch, đông nghĩa phải tiến hành phẫu thuật màng tìm ngay lập tức, tiến hành làm sạch vết thương, tiếp đó phòng ngừa ống dẫn lưu.

Những ngày này, Trần Thương học tập lý luận tri thức cực kỳ đúng chỗ, mỗi một phẫu thuật nguy hiểm đều rõ ràng.

Đối với ca phẫu thuật sắp tới, Trần Thương không hiểu được khẩn trương lên:

- Nếu không... Mạnh lão sư, cô tranh thủ thời gian phẫu thuật sớm đi?

Mạnh Hi hơi sững sờ, nhàn nhạt nói câu:

- Vội cái gì?

Một câu nói nhẹ nhàng này làm cho Trần Thương lập tức trợn tròn mắt, nhưng khi nhìn lại thì điện thoại đã cúp máy rồi.

Trần Thương có chứt im lặng...

Câu "vội cái gì” này... khiến Trần Thương cảm thấy trong lĩnh vực ngoại khoa tim, mình vẫn còn rất yếu.

Tại sao nói như vậy? 

Bất kỳ một bác sĩ lâm sàng trưởng thành đều sẽ kinh lịch ba giai đoạn.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 685: Áp lực lớn


Mạnh Hi nói như vậy, sinh lý sinh hóa và bồi dưỡng kết quả đều cho thấy là viêm màng tim tích dịch, chuyện này có ý nghĩa là mức độ nguy cơ lại tăng lên một chút.

Bởi vì viêm màng tim tích dịch có thế dẫn đến màng tim co hẹp lại, mức độ nguy hiểm cũng sẽ cao hơn rất nhiều!

Căn bản bất lợi cho việc khôi phục của người bệnh!

Mà phẫu thuật viêm màng tim co hẹp khó hơn rất nhiều so với phẫu thuật màng tim phổ thông, nghĩ tới đây, trong lòng Tiần Thương có chút căng thẳng.

Chủ yếu nhất là anh không thể vì Mạnh lão sư chờ mình mà làm trễ nải bệnh tình người bệnh.

Kỳ thật anh cảm thấy, Mạnh Hi lão sư đang chờ mình, càng như thế, Trần Thương lại càng lo lắng.

Trần Thương vẫn cực kỳ cảm kích phần ân tình này.

Mạnh Hi lớn mật thế nào cũng sẽ không chậm trễ thời gian chẩn trị tốt nhất cho người bệnh. Cô làm như vậy là vì cô đã rất hiểu rõ đối với chỉ tiêu của người bệnh, đối với trạng thái bệnh tật phát triển thế nào cũng hết sức rõ ràng.

Cho nên mới nói với Trần Thương như vậy!

Bình thường phán đoán bệnh tật đều là kinh nghiệm của bác sĩ.

Chủ nhiệm Mạnh có thể tự tin như vậy nhưng Trần Thương không dám.

Tiểu bác sĩ phải có giác ngộ của tiểu bác sĩ, thôn Tân Thủ cũng phải có cách chơi của thôn Tân Thủ.

Lúc này, bệnh viện cũng không có việc gì nên Trần Thương chào một tiếng rồi chạy đi ngay!

Từ khi trong khoa không có Viên Phàm, toàn bộ phòng ban đều thanh tịnh hơn rất nhiều, Trần Thương cũng càng ngày càng không chút kiêng kỵ.

Tân Duyệt đã bị thế công trà sữa thu phục.

Hiện tại, chủ nhiệm An cũng bị phương pháp khâu Chen ngược chết đi sống lại.

Vương Dũng với tư cách tiểu đồ đệ của mình, dốc lòng tu hành, siêng năng làm việc.

Trần Thương cảm thấy bây giờ trong khoa mình là bá chủ một phương! 

Gọi là Trần lão đại cũng không sai!

...

Đón xe đến Đông Đại Nhất viện chỉ mất tám khối tiền, vội vàng chạy tới ngoại khoa tim, vừa lúc Mạnh Hi ở trạm y tá chuẩn bị bệnh lịch.

Trần Thương chạy tới:

- Cảm ơn Mạnh lão sư, để cô đợi lâu!

Mạnh Hi cũng hơi sững sờ, nhìn đồng hồ trên tay một chút:

- Sớm như vậy?

Sau khi nói xong, cầm giấy cam kết đồng ý phẫu thuật đưa cho Trần Thương:

- Tờ cam kết phẫu thuật đều ký xong, mau chóng bắt đầu phẫu thuật đi.

Trần Thương cảm kích cười một tiếng.

Mặc dù Mạnh lão sư hơi nghiêm khắc, làm việc thì không biết ngày đêm để học sinh tan tầm tới đi theo phẫu thuật.

Nếu như học sinh bình thường khẳng định sẽ có phân nàn.

Nhưng Trần Thương hiểu vì ngay cả lão sư đều không phàn nàn, anh có tư cách gì để phàn nàn.

Cát Hoài thấy Trần Thương tới, đặc biệt cười nhẹ một tiếng:

- Tiểu Trần, không cần khẩn trương, có tôi đây.

Trần Thương sững sờ, Cát lão sư này... đổi tính rồi à?

Sao hôm nay có vẻ yêu mến mình như thế.

Trần Thương vội vàng nói:

- Tạ ơn Cát lão sư, hôm nay còn phải phiền phức. Cát lão sư.

Cát Hoài lắc đầu:

- Lúc đầu chịu khó một chứt, học nhiều một ít, làm thêm mấy sẽ tốt thôi.

Chuẩn bị kỹ càng tất cả, mọi người tập trung bên trong phòng phẫu thuật.

Trên đường đi, Mạnh Hi cường điệu rất nhiều vẽ tầm kỹ thuật quan trọng của phẫu thuật rạch màng tim dẫn lưu cho Trần Thương.

Vừa đi vừa nói chuyện, ba người Trần Thương đã đến phòng phẫu thuật.

Mạnh Hi rất hiếu kì đối với Trần Thương, cho tới nay, mặc dù rất ít để Trần Thương làm việc nhưng mỗi một lần Trần Thương biểu hiện đều cực kỳ chói mắt

Đặc biệt là kỹ xảo chẩn đoán bệnh, hai lần đều làm cho Mạnh Hi hai mắt tỏa sáng, năng lực làm việc cũng rất lợi hại, cho dù là khâu mạch máu hay là châm cứu màng tim, thao tác kia... Không có mấy chục năm kinh nghiệm rất khó làm được!

Vì vậy, mặc dù Mạnh Hi không nói nhưng đối với Trần Thương thì tâm lý rất nằm chắc.

Cô cũng muốn nhìn xem Trần Thương phẫu thuật như thế nào?

Cho tới nay, Mạnh Hi đối với học sinh của mình đều ôm một thái độ: “Thà thiếu không ẩu”.

Cô là người cực kỳ kiêu ngạo, loại kiêu ngạo này có từ năng lực của cô.

Không phải cô xem thường người xung quanh, xem thường Đông Đại Nhất viện, mà ngược lại, cô kiêu ngạo thật ra là đối với mình, đối với bệnh tật, đối với phẫu thuật.

Cô có yêu cầu cực cao với chính bản thân mình!

Cô hi vọng mình không ngừng phấn đấu đề cao. bản thân, không ngừng học hỏi để tiến cao hơn, để cho kỹ thuật y của mình càng ngày càng tỉnh xảo...

Mặc dù làm ở Đông Đại Nhất viện, nhưng Mạnh Hi luôn hướng tới một nơi nào đó ở kinh đô, cũng. hướng tới một số địa phương bên kia bờ đại dương.

Đối thủ của cô, không ở đây mà là ở nhưng nơi cao cấp hơn.

Áp lực lớn không?

Rất lớn!

Vì vậy cô không cho phép bản thân mình thư giãn!

Trần Thương xuất hiện tuyệt không phải ngẫu nhiên, nhưng Trần Thương biểu hiện lại cực kỳ đột nhiên.

Mỗi lần cậu ta làm hai mắt cô sáng lên, là một lăn cho Mạnh Hi hi vọng.

Cho dù là chính mình không thể vượt qua bọn họ, nhưng có lẽ, học sinh của mình có thể vượt qua học sinh của bọn họ, cái này cũng được?

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi vội vàng lắc đầu, vứt bỏ ý nghĩ tiêu cực này.

Đối thủ của mình, mình phải dùng thực lực chứng minh, mà không phải mượn nhờ người khác. 

Mạnh Hi nhịn không được để tay lên ngực tự hỏi: Mình sợ không? Hối hận không?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 686: Khắng định là như vậy.


Hạ Cao Phong lập tức hào hứng, dù sao đây chính là học sinh mà ông nhìn trúng!

Hạ Cao Phong bất động thanh sắc đi vào, ông cũng rất muốn nhìn xem Trần Thương phẫu thuật thế nào.

Người trẻ tuổi này cho ông rất nhiều kinh hị, thuật khâu mạch máu nhanh hơn cả Cát Hoài, không những nhanh mà còn rất tốt!

Trình độ khẳng định rất cao.

Nhưng... Hiện tại Trần Thương đến cùng làm phẫu thuật gì?

Hạ Cao Phong chậm rãi đi tới.

Ngay lúc này, Trần Thương cầm dao mổ, mặc dù chưa từng làm nhưng đã không còn luống cuống, hình thức dạy học mang tới chỗ tốt là giúp anh trở thành vương giả lý luận.

Anh nhớ rõ mỗi một bước phẫu thuật, nhớ kỹ mỗi một khâu nhỏ trong lúc phẫu thuật.

Trần Thương nâng dao, bắt đầu chậm rãi cắt vào vị trí 2cm phía dưới rốn, một vết cắt dài 4 đến 5 cm xuất hiện.

Bước đầu tiên, Trần Thương cho mình điểm tối đa! 

Cơ sở phẫu thuật ngoại lồng ngực đơn giản, thuật cầm máu rạch lõng ngực cấp đại sư giúp anh làm thuận lợi.

Vết cắt mở miệng làm cho hai chủ nhiệm và một chủ trị đều chấn kinh.

Cát Hoài vốn muốn đạt thành mặt trận thống nhất với Trần Thương, thông qua anh lấy lòng chủ nhiệm Mạnh.

Thế nhưng vào giờ phút này lập tức nhịn không được!

Thắng nhãi này lừa mình, còn nói chưa từng làm? Nhìn vết cắt còn tốt hơn mình làm.

Được rồi, nhịn một chút, chỉ là rạch ra lỗ hổng tốt hơn mình mà thôi.

Minh nhịn một chút, hôm nay vừa mới lấy lòng, không thể thất bại trong gang tấc!

Nghĩ tới đây, Cát Hoài hư tình giả ý ra vẻ nhiệt Tình chậc chậc một tiếng:

- Tiểu Trần, không phải cậu nói lăn đầu tiên làm phẫu thuật rạch màng tim à? Quá khiêm tốn rồi đấy?

Khi Trần Thương làm phẫu thuật rất tập trung không thích phản ứng người, đây cũng là nguyên nhân anh ưa thích hợp tác với Tỉnh Nhiên.

“Tỉnh Nhiên nghe lời, hiểu chuyện, rất biết quan sát, biết mình định làm gì để mà chuẩn bị trước.

Mà Cát Hoài, một chút bộ dạng làm phụ trợ cũng không có, đây là công việc của Tân Duyệt, ông một người phụ trợ có mắt nhìn một chút.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được nói một tiếng:

- Cát lão sư, cầm máu.

Lập tức mặt Cát Hoài đỏ lên, vội vàng lấy ra băng gạc bắt đầu căm máu!

Sau đó, Trần Thương bắt đầu rạch cơ bụng đến trước màng tim mới dừng lại, rối rít tách rời, cuối cùng làm lộ ra xương ngực.

Sau đó, anh mới cẩn thận tách rời cơ hoành, cơ bụng khỏi phần da thịt.

Quá trình này tương đối tỉnh tế, làm xong một bước này mới có thể nhìn thấy màng tim rò rỉ ra!

Động tác của Trần Thương cực kỷ trôi chảy, cực kỳ tự tin, thủ pháp tỉnh diệu, thành thạo, kinh nghiệm phong phú, đâu có giống tân thủ? Rõ ràng là một kỳ cựu trong nghề! 

Cát Hoài càng nhìn càng chấn kinh, tức giận, Trần Thương này chính là một cậu bé có tâm cơ!

Cậu ta đang thể hiện mình làm rất tốt à?

Nói lần đầu tiên phẫu thuật, tiếp đó để chúng ta xem xét, lừa dối trước, sau đó làm cho chúng ta kinh động như gặp được người tài

Giờ đã nhìn rõ bản chất của cậu ta!

Nghĩ tới đây, Cát Hoài có chút phẫn uất bất bình, so sánh người tâm cơ trước mắt này, mình thực sự là quá đơn thuần, Cát Hoài cảm thấy có chút thiệt thòi

Không chỉ có Cát Hoài, Mạnh Hi quả thực bị một loạt động tác này của Trần Thương làm cho sợ ngây người.

Khi Trần Thương nói không biết, Mạnh Hi đã chuẩn bị tốt đủ kiểu cứu tràng.

Thế nhưng biểu hiện của Trần Thương lúc này giống như một bác sĩ ngoại khoa cấp đại sư.

Làm gì còn cần chính mình cứu tràng?

Cứu mình còn tạm được!

Trong lòng Hạ Cao Phong lộp bộp, thật hối hận.

Làm sao lại bỏ qua một hạt giống tốt này. 

Thật... Quá đáng tiếc.

Đệ tử như vậy, mấy chục năm có thể gặp phải một người cũng không tệ rồi, hơn nữa tuyệt đối phải được xem như người nối nghiệp để bồi dưỡng.

Mà Mạnh Hi... Mệnh thật tốt.

Học sinh đầu tiên đã ưu tú như vậy.

Mà hiện tại, Trần Thương thấy màng tim lộ ra thì hơi sợ.

- Ống chích!

Cát Hoài vội vàng đưa tới, lần này anh rất trung thực.

Trần Thương lo lắng, rút ra không được!

Chuyện xấu, quả nhiên là mủ dịch quá nhiều.

Viêm mũ dịch không giống chất lỏng lý hoá, mủ dịch quá nhiều sẽ không rút ra được.

Chỉ có thể rạch màng tim ra.

Trần Thương hiểu rõ và cũng biết cất như thế nào.

Thế nhưng... Sâu cạn bao nhiêu, cường độ bao. nhiêu, chiều dài bao nhiêu...

Những cái này trong lòng Trần Thương đều không chắc.

Quả nhiên, một dao xuống.

Lập tức hai người sau lưng một mặt mê man!

Cát Hoài sững sờ, trong lòng thầm mắng: Con mẹ nó? Cậu cố ý à?

Cố ý dùng phương thức cấp thấp như vậy để nói cho tôi là lần đầu tiên à?

Đây cũng quá giả rồi!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 687: Cậu bé tâm cơ


Mặt Trần Thương xấu hổ đỏ lên!

Con mẹ nó thật xấu hổ!

Một dao xuống không có cắt phá màng tim.

Rất đau đớn!

Trần Thương khụ khụ một tiếng, lúng túng nhìn thoáng qua hai người xung quanh, không đúng... Là ba người?

Ồ? Sao chủ nhiệm Cao lại tới đây!?

Nhìn ánh mắt ba người, Trần Thương hít sâu một hơi, lúng túng nói:

- Lần đầu tiên, lỡ tay.

Trong lòng thì nói thăm một tiếng: Mẹ nó, cần thiết không?

Lần đầu tiên mình phẫu thuật rạch màng tim, lại có nhiều người vây xem như vậy, cũng quá lúng túng!

Nghe thấy Trần Thương nói lăn đầu tiên, Cát Hoài cười cười, lý giải nói:

- Được rồi, , cực kỳ ưu tú.

Trong lòng thì một trăm câu “Cậu bé tâm cơ” đã phát biểu trên mưa đạn.

Trần Thương tập trung tỉnh thần, tiếp tục phẫu thuật.

Lần này, màng tim bị rạch ra, thận trọng lấy mủ dịch ra.

Một loạt động tác không lưu loát này giống như trâu già kéo xe rởm, từng bước một, xấu hổ vô cùng.

Hai người sau lưng nhìn với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Nếu như ngay từ đầu Trần Thương biểu hiện như vậy thì còn dễ nói, có thể lý giải, thế nhưng cậu ta bắt đầu như nước chảy mây trôi, bỗng nhiên hiện tại động tác không lưu loát có thể khiến người không cảm giác được sự chênh lệch à?

Vi khuẩn viêm màng tim cấp tính, cấp 40, quái bình thường, phát tác viêm màng tim cấp tính do vi khuẩn, lúc này đã trở thành dịch mủ, gia tăng độ nhớt, màng tim tích mủ trong thời gian dài sẽ phát triển thành viêm màng tim co hẹp. ]

Bởi vì có một lượng nhỏ dịch mủ trong thời gian ngắn không thể nào bài trừ hết, cho nên cần đặt ống thông dẫn lưu, bài xuất lâu dài. 

Cần rạch ra một cái lỗ hổng ở màng tim, hay còn gọi là thuật rạch cửa sổ màng tim dẫn lưu.

Cái này... Có chút độ khó!

Nhìn ba người bên cạnh giống như đang xem trò vui, nhìn ánh mắt hài hước của Cát Hoài, Trần Thương rất muốn ném dao phẫu thuật tới!

Mà Cát Hoài khụ khụ một tiếng, cậu giả vờ? Cậu. tiếp tục giả vờ đi?

Trần Thương cần răng một cái, thận trọng bắt đầu.

Dù sao... Vạn sự khởi đầu nan, làm xong một ca này mình sẽ thuần thục hơn nhiều.

Phẫu thuật chậm rãi tiến hành, đối với Trần Thương, cắt bỏ một khối màng tim độ khó quá lớn.

Dù sao vết cắt cũng khó khăn, huống chỉ cắt ra một cái lỗ nhỏ để dẫn lưu.

Anh biết rõ nên làm như thế nào, rất đơn giản chỉ cần cẩn thận cắt bỏ một khối màng, sau đó rạch ra rồi khâu dưới da.

Cái này nhìn như đơn giản, nhưng quá trình phẫu thuật lại không hề khó khăn.

Nhưng lại khiến Trăn Thương muốn khóc. 

Dao thứ nhất, thất bại!

Dao thứ hai, xấu quá!

Dao thứ ba, cái quái gì vậy...

Chính Trần Thương cũng nhìn không được.

Trần Thương đỏ mặt, loại cảm giác mất mặt này bao lâu không có gặp, mẹ hệ thống, tôi muốn huấn luyện, tôi phải cố gắng, tôi muốn trở nên mạnh hơn!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 688: Thành công viên mãn!


Mà Mạnh Hi rốt cuộc minh bạch ý tứ của Trần Thương, xem ra thật sự là lần đầu tiên phẫu thuật.

Trần Thương nói là lần đầu tiên làm phẫu thuật màng tìm, cũng không phải là nói lần đầu tiên làm. phẫu thuật lồng ngực.

Hiện tại xem ra, Trần Thương không có nói đùa.

Cậu ta làm phẫu thuật lồng ngực rất tuyệt, đặc. biệt là phẫu thuật mở ngực rất lợi hại, mặc dù tuổi còn trẻ nhưng đã có phong phạm đại sư, thực sự là không tầm thường !

Thế nhưng... phẫu thuật rạch màng tim, từ... Hắn cũng là bằng với tân thủ, ngay cả nhập môn cũng không đủ.

Màng tim này đều cắt mấy dao?

Lỗ hổng nhỏ còn chưa làm tốt.

Cũng quá kém đi?

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi thở dài, xem ra trình độ Trần Thương có như ngày hôm nay, hẳn hoàn toàn là nhờ cố gắng.

Chính mình vẫn đánh giá cao cậu ta?

Mà Hạ Cao Phong mặc dù nhìn cũng có một chút xấu hổ, nhưng mà... Nhưng khi Hạ Cao Phong nghiêm túc nghĩ lại, hồi tưởng lúc Trần Thương phẫu thuật, bỗng nhiên mí mắt hơi nhíu.

Bởi vì thao tác phẫu thuật của Trần Thương dù không đành lòng nhìn thẳng, nhưng... ý đồ phẫu thuật của Trần Thương rất rõ rằng, mà quan trọng nhất chính là, Trần Thương lựa chọn phương pháp phẫu thuật hình như rất không tệ!

Thuật rạch ra màng tim cũng có rất nhiều phương pháp!

Mỗi một loại phương pháp đều có kỹ xảo áp dụng không giống nhau.

Kỳ thật, nếu không tính kỹ xảo phẫu thuật thì phương pháp Trần Thương áp dụng thật sự không tệ.

Đầu tiên là lựa chọn mở miệng, rất tuyệt!

Không cần tách rời quá nhiều tổ chức, hơn nữa vết thương nhỏ, không dễ dàng tiến vào lõng ngực, ổ bụng, cực kỳ thích hợp cho người bệnh bị viêm màng tìm cấp tính sinh mủ tương đối nghiêm trọng.

Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong rất hiếu kì.

Rõ ràng lựa chọn phương pháp phẫu thuật mười phần xảo diệu, nhưng hết lần này tới lần khác kỹ xảo thuật n bình thường hư thế, đây là như thế nào? 

Chẳng lẽ chính là thiên phú?!

Đột nhiên Hạ Cao Phong cảm thấy Trần Thương thật rất lợi hại.

Thế là nhịn không được hỏi:

- Tiểu Trần, đây là cậu... Lần đầu tiên làm phẫu thuật này à?

Trần Thương đỏ mặt ngượng ngùng, xấu hổ đến cực điểm, có rõ ràng như vậy không? Tôi đang dốc hết sức lực tiến về phía trước đó.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được thở dài:

- Đúng vậy, lần đầu tiên.

Hạ Cao Phong mỉm cười, nhẹ gật đầu:

- Tốt, không sai, rất có thiên phú. Tiếp tục cố lên!

Một bên Cát Hoài trợn tròn mắt!

Chủ nhiệm!

Đại chủ nhiệm!

Ngài nói vậy thể thấy lương tâm cản rứt không, chủ nhiệm Mạnh cũng có thể biết sờ vào lương tâm của mình, ông với tư cách là đại lão gia sao lại không tự sờ chính mình đi? 

Ông nhìn ra có thiên phú chỗ nào, còn cảm thấy rất không tệ?

Cát Hoài thở dài, quá giả dõi.

Đây chính là sự nghiệp khác biệt, Hạ Cao Phong đứng ở góc độ cùng độ cao lớn hơn Cát Hoài rất nhiều.

Ông nhìn một ca phẫu thuật, rất nhanh có thể phát hiện chỗ nào chưa đạt.

Mà nếu mà so sánh, Cát Hoài vẫn là tuổi còn rất trẻ.

Không biết qua bao lâu, phẫu thuật kết thức...

Trần Thương đột nhiên cảm thấy giờ khắc này. thật là dài đăng đẳng.

Lần đầu tiên phẫu thuật mà cảm thấy mệt mỏi như thế, cũng may đã làm xong.

Thành công viên mãn!

[ Đinh! Rạch màng tim diệt quái vi khuẩn viêm màng tim cấp tính, nhận được: điểm kỹ năng + 1. ]



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 689: Nhịn một chút!


Đối với độ thiện cảm nhận được hôm nay, Trần Thương rất không hài lòng!

Chỉ lấy được một cái tương đối hài lòng, tăng thêm có 5 điểm độ thiện cảm.

Chỉ có 33 điểm độ thiện cảm thì có thể làm cái gì?

Trần Thương vừa mới nghĩ đến đây, Mạnh Hi quay người nhìn Trần Thương:

- Hai ngày này phẫu thuật màng tim khá nhiều, cậu tới làm đi.

Hai mắt Trần Thương lập tức sáng lên:

- Tôi? Tôi... Tôi làm được không?

Giọng nói Mạnh Hi không có gợn sóng, mây trôi nước chảy:

- Cậu không làm được thì thôi.

Trần Thương biến sắc:

- Tôi làm được! Tôi dám chắc làm được!

Làm sao Trần Thương có thế nói mình không làm được? 

Huống chỉ là cơ hội khó có được như thế.

Còn thiếu bốn ca phẫu thuật, nếu như không phải có nhiệm vụ này Trần Thương đã chuẩn bị mất điểm. kỹ năng,

Nhịn một chút!

Nhìn ánh mắt hài hước của ba người, trong lòng Trần Thương lo lắng, nói:

- Tôi thật làm được!

Mạnh Hi thấy thế, phì cười một tiếng.

Mà Cát Hoài và chủ nhiệm Hạ Cao Phong như suy nghĩ điều gì nhìn thoáng qua Trần Thương, nụ cười tràn đầy xấu xa.

Trần Thương sửng sốt, chẳng lẽ mình nói sai cái già?

Nghĩ tới đây, Trần Thương một mặt kinh ngạc.

Ra khỏi phòng phẫu thuật, Trần Thương cảm thấy 30 điểm độ thiện cảm hoàn toàn khác trước, lức trước, khi có 20 điểm độ thiện cảm, Mạnh Hi lão sư đối với mình là cực kỳ không yên lòng, đừng nói cho làm phẫu thuật, hỗ trợ đều quá sức. Bây giờ đạt đến mốc 30, điểm, đã có thể cho Trần Thương tự tay làm phẫu thuật. 

Xem ra độ thiện cảm cực kỳ phức tạp, Trần Thương càng ngày càng chờ mong độ thiện cảm của Mạnh lão sư không ngừng tăng lên, có thể tìm được đầu mối mới.

....

....

Vừa mới xuống thang máy, Trần Thương bỗng nhiên nhìn thấy Tỉnh Nhiên bước nhanh về phía bên này, Trần Thương lên tiếng chào, anh đều có chút ngoảnh mặt làm ngơ.

Lập tức Trần Thương tò mò, kêu một tiếng:

- Bác sĩ Tỉnh?

Tỉnh Nhiên mới nhìn lại, lập tức sắc mặt sững sờ:

- Bác sĩ Trần? Cậu tới Đông Đại Nhất viện rồi à? Trần Thương cười nói

- Tôi đây không phải đến làm nghiên cứu sinh à? Mạnh Hi là đạo sư của tôi

Tỉnh Nhiên nghe thấy Mạnh Hi khẽ gật đầu, là cô ta?

Nhưng khi Tỉnh Nhiên nhìn Trần Thương thì lập tức nhớ tới một chuyện: 

- Bác sĩ Trần, vừa vặn có người bị bệnh lạ phải cấp cứu, tôi đi xem một chút, cậu muốn đi cùng hay không?

Trần Thương nghe người bị bệnh lạ cũng hiếu kì, vội vàng gật đầu:

- Đương nhiên!

Hiện tại mới khoảng một giờ, cách thời gian đi làm còn sớm, bệnh tật lạ mà làm cho Tỉnh Nhiên cũng hiếu kỳ thì so với ăn một bữa cơm có vẻ hơi không có ý nghĩa.

Nghe thấy Trần Thương đáp ứng, sắc mặt Tỉnh Nhiên vui mừng, trong lòng cũng an tâm một chút.

Tại trong lòng Tỉnh Nhiên luôn đặt Trần Thương ở một vị trí tương đối cao, anh cảm thấy Trần Thương rất lợi hại, tối thiếu nhất có trình độ ngang mình, thậm chí so với mình còn lợi hại hơn.

Vi vậy, nghe thấy Trần Thương đáp ứng, trong lòng Tỉnh Nhiên cũng như có một cái bảo hiểm.

Bởi vì bệnh tật đặc thủ rất nhiều, không phải anh đều nằm giữ hết tất cả!

Hai người kết bạn đi đến khoa cấp cứu.

Sau khi đi vào, bác sĩ trực ban vội vàng chạy tới. 

- Chủ nhiệm Tỉnh, anh đã tới!

Bác sĩ trực ban tên là Dương Lâm, tuổi không lớn lầm, mới ngoài ba mươi, khi thấy Tỉnh Nhiên thì cực kỳ tôn trọng, mở miệng một tiếng chủ nhiệm Tỉnh.

Mà trái lại, Tỉnh Nhiên như đã thành thói quen với các xưng hô cùng thân phận này, chỉ nhàn nhạt nhẹ gật đầu:

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 690: Chẳng lẽ không phải vật lạ?


- Nhưng... CT bộ ngực có chút kì lạ

Nói tới đây, Dương Lâm cầm CT bộ ngực và phim chụp X-quang đưa tới.

Tỉnh Nhiên tiếp nhận phim chụp X-quang, lập tức ngẩn người!

Anh phát hiện trên CT và phim chụp X-quang có một vùng màu đen!

Đây là vật gì?

Không giống là u bướu, cũng không giống viêm phế quản, càng không phải là viêm phối, ho khan kịch. liệt nửa tháng, kiểm tra sinh lý sinh hóa cơ bản đều bình thường, chẳng lẽ là... vật lạ gây tắc nghẽn?

Tỉnh Nhiên lập tức tò mò, rốt cuộc là thứ gì chặn trong đó vậy?

Quả nhiên là một ca bệnh kỳ quái!

Sau khi xem, Tỉnh Nhiên đưa phim chụp X-quang cho Trần Thương:

- Báo sĩ Trần, cậu xem đi.

Trần Thương ừ một tiếng, tiếp nhận phim chụp X-quang, rất nhanh nhìn thấy một vùng đen.

Phán đoán vị trí, hình thái... Trần Thương đột nhiên cảm thấy cực kỳ quen mặt, giống hệt với một hình ảnh trong ký ức của ảnh, nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được kém chút cười

Cũng may anh không mặc áo blouse trắng, cho nên mọi người không quá mức để ý đến Trần Thương, mà Tỉnh Nhiên thì ngẩn người.

Cười đã chưa?

Trần Thương khụ khụ một tiếng:

- Vấn đề chính là trong phế quản trái bị vật lạ gây tắt nghẽn!

Giọng của Trần Thương chắc chắn, đầy kiên quyết.

Tỉnh Nhiên nghe xong, ngạc nhiên hỏi:

- Phế quản trái?

Trần Thương gật đầu:

- Đi phòng nội soi đi, nhìn xem rốt cuộc là thứ gì.

Tỉnh Nhiên nhìn Dương Lâm nói :

- Có thể là trong ống phế quán trái bị vật là gây tắc nghẽn, đi nội soi phế quản kiểm tra, xác định xem rốt cuộc là thứ gì?

Tỉnh Nhiên nhìn người bệnh nằm trên giường, đó là một cô gái chỉ có hơn hai mươi tuổi, liên tục ho khan, giọng nói đã có chút khàn khàn.

Cô gái thật vất vả mới thở được một hơi, sắc mặt khẩn trương hỏi

- Bác sĩ, tôi bị... sao vậy?

Tỉnh Nhiên suy nghĩ một chút, hỏi:

- Cô biết nguyên nhân gây ra ho khan này không? Hoặc là nói cô có nhét thứ gì vào trong lỗ mũi của mình không? Hoặc là trong miệng? Ăn cơm có ho khan cái gì không?

Phế quản bị kẹt vậy lạt không lạ gì, những tình huống này cũng có thể gây nên tới.

Sau khi suy nghĩ một lát, cô gái lắc đầu:

- Không, đều không có, ho khan cũng là triệu chứng sau này mới có, lúc trước không có.

Cái này kì quái!

Chẳng lẽ không phải vật lạ?

Tỉnh Nhiên nghĩ ngờ nhìn thoáng qua Trần Thương.

Trần Thương mỉm cười, ghé vào lỗ tai hẳn nói một

Lập tức làm cho Tỉnh Nhiên ngẩn người!

Trừng to mắt nhìn Trần Thương, tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Một đoàn người mang theo người bệnh đi tới phòng nội soi, chuẩn bị kiểm tra nội soi, tìm tòi nghiên cứu xem rốt cuộc là thứ gì?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 691: Ngây người


Khi tất cả mọi người nhìn thấy một màn trong tấm hình này, lập tức sợ ngây người!

Cái này mà cũng có thể à?

Còn có thể có làm như vậy à?

Mà Tỉnh Nhiên xưa nay luôn một mặt đường đường chính chính, cực kỳ đứng đắn, cao lãnh, vào lúc này lại muốn thốt ra một câu chửi thề!

- Mẹ nói Thật đúng là!

Một câu này đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người xung quanh.

Khiến mọi người nhao nhao ghé mắt xem.

Dương Lâm sững sờ, nhìn Tỉnh Nhiên:

- Bác sĩ Tỉnh, ngài đã đoán được hả?

Ngay cả bác sĩ nội soi phế quản cũng có chút kinh ngạc:

- Cái này, muốn phân biệt ra được cũng rất khó, rất khó đoán được à?

Hoàn toàn chính xác, mặc dù vùng tối cực kỳ kì lạ, nhưng muốn đoán được đây là một con muỗi thì tuyệt đối không quá thực tế..

Không sai!

Tại vị trí sâu nhất trong phế quản bên trái của người bệnh, có một con muỗi đã chết!

Vật lạ ở phế quản bên trái chính là con muỗi này.

Mà hung phạm khiến người phụ nữ ho khan cũng là nó!

Ai có thể ngờ được vật lạ mắc kẹt trong phế quản lại là một con muỗi to, thực sự đúng là mẹ nó quý dị.

Tỉnh Nhiên đỏ mặt:

- Không phải tôi đoán, là bác sĩ Trần!

'Vừa nghe lời này, mọi người xung quanh lập tức. nhìn về phía Trần Thương.

Anh ta là ai?

Anh ta đến từ nơi nào?

Sao anh ta lại lợi hại như thế?

Triết học tam liên hiển hiện não hải, ba người cũng có chút mờ mịt.

Trần Thương khụ khụ một tiếng:

- Trước tiên lấy nó ra đi.

Lúc này, mọi người mới phản ứng, bác sĩ nội soi phế quản bắt đầu động thủ, thận trọng thao tác.

Kỳ thật độ khó cũng không lớn.

Mà giờ phút này, người hiếu kỳ và lo lắng nhất chính là người bệnh.

Khi cô nghe thấy mọi người liên tiếp chửi thề, lập tức hôn mê rồi.

Đến cùng là thứ gì mà lại có thể khiến mọi người chấn kinh như vậy?

Cô cũng rất tò mò rốt cuộc mình đã làm chuyện kinh thế hãi tục gì?

Chẳng lẽ ở trong đó là Tôn hầu tử?

Ước chừng qua mấy phút, rốt cục, vật lạ trong phế quản cũng được lấy ra ngoài.

Bên ngoài con muỗi có phần bí vật bao quanh, thế nhưng cái hình dạng này không đẹp bằng hổ phách, thậm chí có chút buồn nôn.

Mà trong lòng Tỉnh Nhiên có chút ngây ngốc.

Liên tưởng tới vừa rồi Trần Thương nói vào tai anh:

- Có thể là con muỗi.

Trần Thương sao lại phát hiện là con muỗi? 

Mặc dù nói là có khả năng, nhưng mà... Ít nhất người ta còn có thể nói ra vật này là gì.

Anh vội vàng cầm CT lên so sánh, nhìn mất một lúc lâu, cuối cùng cũng phát hiện ra mấy tầng biểu hiện kết hợp lại, giống như... Đại khái... Khả năng... Thật sự giống với con muỗi?

Mà con mẹ nó, sao anh lại nghĩ như thế này chứ?

Bởi vì CT là bình quét, từng tầng từng tầng.

Nếu anh muốn tư duy theo loại hướng dọc này, thì rong đầu phải hình thành một không gian trong đó toàn bộ phải là cảm giác và hình ảnh.

Mà nếu như là thế thật... Thì cũng không phải là không có khả năng đoán ra.

Chỉ có điều... Chuyện này cũng là quá khó khăn rồi?

Tỉnh Nhiên nhìn chấm chăm Trần Thương bằng ánh mắt tràn đầy sự trấn kinh và khó có thể tin được.

Anh còn biết những gì?

Anh trai!

Trong lĩnh vực phẫu thuật khoa ngoại lồng ngực. anh đã làm tốt như vậy, đến kỹ thuật hình ảnh cũng đỉnh cao, rốt cuộc anh còn định để những tiến sĩ viện trung khoa có một chút tôn nghiêm hay tiếng nói gì đó không?

Lúc Tỉnh Nhiên nhìn về phía Trần Thương lần nữa, trong mắt đã tràn đầy sự cúng bái!

Đây đúng là một đại lão chính hiệu!

Mà Dương Lâm đứng một bên cũng y vậy, kinh động nhìn Trần Thương như thấy người từ trên trời xuống!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 692: Cúng bái


Dương Lâm vỗ tay Trần Thương, nét mặt kích động nói:

- Bác sĩ Trần không nhận ra tôi hả? Chẳng phải anh chính là bác sĩ Trần Thương bên khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện à? Anh hãy suy nghĩ kỹ một chút đi...

Dương Lâm cố làm ra mấy động tác khua tay múa chân để nhắc nhở Trần Thương:

- Nhà máy hóa chất bị nổ... Trúng độc... Phối trí thẩm tách dịch... Đã nhớ chưa?

Trần Thương sững sờ, xem ra là đã gặp qua thật, nhưng có vẻ khi ấy anh không có ấn tượng gì về Dương Lâm thì phải.

Có điều, chẳng ai lại đưa tay ra đánh người mặt mày tươi cười thân thiện như vậy, bác sĩ Dương đã đề cao anh như thế, dù thế nào cũng phải khoe khoang với thương nghiệp một phen!

'Thế là Trần Thương cũng cười ha ha một tiếng:

- Ồ! Hóa ra anh là bác sĩ Dương, tôi nhớ ra rồi, thảo nào tôi nhìn anh cũng thấy quen mắt! Lợi hại, lợi hại!

Dương Lâm nghe xong, nét mặt cũng cực kỳ vui vẻ: 

- Đúng vậy, nếu lúc đó không phải bác sĩ Trần giúp chúng tôi phối trí thẩm tách dịch thì có lẽ người bệnh kia cũng đã lành ít dữ nhiều rồi!

Tỉnh Nhiên và bác sĩ nội soi nhìn có chút mờ mịt

Dương lâm nói cái này ra thật đúng êm tai, anh đem điều Trần Thương làm thêm mắm thêm muối, một phen đưa Trần Thương lên đỉnh vinh quang.

- Khi đó nếu không có bác sĩ Trần lợi hại, thì thật không biết sẽ xảy ra chuyện gì tiếp đó nữa!

Sau khi nghe xong, Tỉnh Nhiên bắt đầu trầm mặc!

Sao anh lại có thể phối trí thẩm tách dịch một cách điêu luyện như vậy chứ?

Rốt cuộc thì anh có phải là người hay không?

“Tỉnh Nhiên nhìn Trần Thương, bỗng nhiên có cảm giác như người đứng trước mắt là một người hoàn toàn xa lạ.

Căn bản là bản thân cũng muốn được như thế, là thiên tài trong lĩnh vực khoa ngoại lồng ngực.

Đột nhiên lại tưởng tượng ra, mình là một thiên tài có một không hai trong lĩnh vực khoa ngoại lòng ngực, có thể hiểu rõ mọi cơ quan ngóc ngách trong cơ thể con người, là kỳ tài của y học!

Gòn nữa, lúc về nhà vào buổi tối sẽ cùng thảo luận với bà xã Cảnh Nghiên một chút, rốt cuộc Trần Thương còn có sở trường gì mà không muốn người khác biết!

Cái đó gọi là... Biết người biết ta, phòng ngừa trước việc người khác có thể giả dạng nghèo khó.

Sau khi nói xong, Dương Lâm thở dài:

- Ngày đó mới chỉ gặp nhau có một lần, kỳ thật tôi cũng muốn xin số điện thoại để có gì liên lạc với bác sĩ Trần, vậy mà bận nhiều việc quá nên quên mất, nhưng hôm nay thì không thể quên nữa, đã gặp lại nhau rồi, anh lưu số tôi, tôi lưu số anh!

Sau khi cả hai lưu số điện thoại nhau, Dương Lâm cười nói

- Sao bây giờ anh mới có thế nhận ra tôi chứ? Có. phải tôi không để lại ấn tượng gì trong anh đâu, lúc ấy chính tôi đã chuyển thùng thẩm tách dịch đến cho anh, ngoài tôi ra, đâu ai có thể di chuyển cái thùng lớn như thế.

Mọi người sững sờ...

Trần Thương cũng mờ mịt.

Mẹ nó... 

Thật đúng là ấn tượng.

Đến Tỉnh Nhiên cũng trợn tròn mắt, còn tưởng răng những người tham dự ở đây trình độ cao đến đâu, hóa ra lại là chân chạy làm việc vặt.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 693: Trúng độc


Mấy phút sau cô bé mới dần khôi phục trạng thái như ban đầu, nhưng nét mặt vẫn còn chút trắng bệch.

Bác sĩ nội soi đột nhiên hỏi:

- Cái này, cô bé ơi, cháu còn cần con muỗi này không?

Cô bé nghe xong, lập tức biến sắc, đột nhiên chạy ra bên ngoài.

Dương Lâm trợn tròn hai mắt, nét mặt đột nhiên thay đổi, nhìn Trần Thương nói

- Bác sĩ Trần, sau này chúng ta liên hệ nhé, tôi có rất nhiều điều muốn nói với anh.

Nói xong hẳn cũng chạy ra bên ngoài:

- Cô bé, chờ một chút đã, cháu vẫn chưa nộp phí mà, ai nha... Đừng chạy chứ!

Trần Thương nhìn theo, mắt trợn tròn.

Bác sĩ nội soi đứng một bên thở dài:

-Ai, đúng là kiệt tác, tôi đã từng gặp qua phế quản xó lông tóc quăn xon, có dùng qua bàn chải đánh răng, có... loại con muỗi này là lần đầu nhìn thấy! Hiếm thấy hiếm thấy.

Trần Thương nhìn bác sĩ nội soi, trong người bỗng thấy lạnh, thằng nhãi này không có thói quen thu thập. đồ vật kỳ lạ chứ?

Chỉ có điều... Phế quản có lông tóc quăn xoắn là ý gì?

Vẽ cái này sao anh lại thấy không hiểu nhiều...

Mà cũng thật là cực kỳ hiếm thấy, vì bình thường khi muỗi bay vào xoang mũi, nếu dùng sức thở mạnh ra là có thể đẩy nó ra ngoài.

Hơn nữa, nếu có ở trong lỗ mũi thêm nữa nó cũng không thể sống sót được, có thể theo vật bài tiết trong mũi xuất ra ngoài cơ thể.

Cái này là biết rõ núi có hổ, biết rõ đường đi của hổ, vậy mà con muỗi vẫn có can đản tiến vào khí quản mặc dù biết sẽ chết, chuyện này là vô cùng hiếm thấy.

Sở dĩ Trần Thương biết rõ, là vì diễn giải hình ảnh bộ ngực qua phim chụp X‹quang của anh đã đạt đến hoàn mỹ, mấy kiểu phim chụp X-quang kỳ lạ cổ quái đều đã gặp qua, cho nên mới suy đoán là con muỗi.

Mặc dù là như thế, Trần Thương cũng chỉ có thể suy đoán!

Mà không dám chắc chắn. 

Gần đây Hạ Cao Phong có thêm một thói quen.

Không có chuyện gì sẽ đi xem Trần Thương làm một vài ca phẫu thuật màng tim.

Ừm, luôn cảm thấy vô cùng vui sướng

Đương nhiên, cấp bậc của Hạ Cao Phong không đến mức ngày nào cũng nhàn rỗi nhàm chán để lãng phí thời gian như vậy.

Nhưng thật ra là bởi vì mỗi lần sau xem Trần Thương làm phẫu thuật xong, Hạ Cao Phong hoặc nhiều hoặc ít đều có thể có chút dẫn dắt.

Mặc dù trình độ phẫu thuật màng tim của Trần Thương hoàn toàn chính xác còn cần phải được đề cao, nhưng kiến thức của anh đối với buồng tim vẫn rất không tệ, mỗi lăn phẫu thuật, mặc dù thủ pháp vô cùng... Ừm, nhưng ý nghĩ cực kỳ xuất sắc.

Đương nhiên, cái này đều là nhờ sự giảng dạy của hệ thống.

Mặc dù hình thức dạy học không giúp Trần Thương học được phẫu thuật, nhưng thật đã nắm giữ rất nhiều kiến thức.

Hiện tại, mặc dù nhìn không thấy hơn kém bao nhiêu, nhưng về sau khi năng lực phẫu thuật của mình đi lên, ưu thế sẽ xuất hiện một cách tự nhiên.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 694: Tuyển dụng nhân tài


Đương nhiên, nhân tài cũng là tốt xấu lẫn lộn.

Mà Hạ Cao Phong đối với Mạnh Hi hết sức hài lòng, thậm chí có thể nói là hài lòng tới cực điểm.

Vốn cho rằng đây là một người mang theo danh giáo quang hoàn nghiên cứu khoa học mới, thế nhưng. không nghĩ tới năng lực nghiệp vụ lâm sàng của Mạnh Hi cũng cực kỳ vững chắc.

Có đôi khi Hạ Cao Phong đặc biệt hoài nghĩ, ông trời có phải là tạo vận may cho Mạnh Hi hơi nhiều quá hay sao? Cho nhiều quang hoàn như vậy!

Ngay cả nhận học sinh cũng ưu tú như thế.

Nhìn Trần Thương rồi quay người nhìn Cát Hoài, Hạ Cao Phong không nhịn được thở dài.

Người so với người thật làm người ta tức chết.

Cát Hoài chính là nghiên cứu sinh của Hạ Cao Phong, sau khi tốt nghiệp thạc sĩ, Hạ Cao Phong giao lại cho anh ta, về sau đi theo mình nhân tiện học lên tiến sĩ, hiện tại là lực lượng nòng cốt trong khoa.

Cát Hoài rất ưu tú, còn rất được lòng Hạ Cao Phong, nhưng mà tính cách có chút không thành thục.

Nhưng bây giờ, sau khi nhìn thấy Trần Thương, Hạ Cao Phong bỗng nhiên càng ngày càng ghét bỏ đại đệ tử của mình.

Ông rất muốn hỏi Mạnh Hi một chút, có thể đổi học sinh hay không, đổi Cát Hoài cho cô? Trần Thương cho mình?

Nghĩ tới đây, Hạ chủ nhiệm vội vàng lắc đầu, cũng không dám có suy nghĩ như này.

...

...

Trần Thương rất bất đắc dĩ, không biết nên nói gì...

Nhìn ba người đang làm khán giả trước mắt, không đúng... Hiện tại là bốn người, so với hôm qua lại thêm một người.

Tiền Lượng không biết lúc nào nhìn thấy Trần Thương, cũng tiến vào tham gia náo nhiệt! Nhin tôi làm phẫu thuật vui vẻ như vậy à?

Nhìn thấy hai người Hạ Cao Phong cùng Tiền Lượng đứng ở bên cạnh cười nói, một mặt trêu tức nhìn Trần Thương phẫu thuật, chỉ trỏ, Trần Thương hận không thể căm trái tim ra rồi ném vào mặt bọn họ.

Cười cái gì mà cười! 

Chưa thấy tân thủ bao giờ à?

Cát Hoài lại càng hài lòng phê bình:

-Tiểu Trần, không tệ,so với lần trước lợi hại hơn nhiều, lăn này khi rạch ra bưồng tim, chỉ dùng hai dao rưỡi mà thôi!Ừm, so với lần trước mạnh hơn nhiều, tiếp tục cố gắng nha.

Trần Thương thở dài, tôi nhịn!

Các người chờ đó cho tôi, mấy phàm nhân các người.

Hiện tại đã là ca thứ tư, làm thêm một ca nữa tôi nhất định phải cho mấy tên cặn bã các người lau mắt mà nhìn.

Trần Thương hạ quyết tâm, đến cao cấp thì dùng điểm kỹ năng đi thẳng đến cấp đại sư.

Dù sao hiện tại Trần Thương có tới 24 điểm kỹ năng!

Cực kỳ bành trướng!

Nhìn thấy ánh mắt hài hước của Hạ Cao Phong, Trần Thương híp mắt cười một tiếng: Chủ nhiệm Hạ, rất nhanh sẽ cho ông ngạc nhiên hơn nữa.

So với mọi người, lần đầu tiên Trần Thương phát hiện Mạnh Hi là giáo viên tốt cỡ nào, có lòng bao dung, đối với mình bao dung có thừa, thật tốt...

nhưng Trần Thương cũng không phải không có tiến bộ, cũng đang thong thả đề cao năng lực bản thân, dù sao đã là ca thứ tư, thủ pháp cũng thuần thục hơn rất nhiều.

Qua nửa giờ, phẫu thuật kết thúc.

Trần Thương ngấng đầu mỉm cười nhìn Mạnh Hi:

-Mạnh lão sư, làm xong rồi.

Mạnh Hi ồ một tiếng:

- Cậu tiến bộ quá chậm, trở về chăm chỉ tập luyện thêm đi.

Trần Thương: ...

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 695: Không mệt mỏi


'Sau khi phẫu thuật kết thúc, Trần Thương có chút ủy khuất, bị các đại lão này đùa giỡn hai ba ngày, trong lòng rất muốn tìm một vài người mới đến ngược!

Nhìn thấy hai vị chủ nhiệm Tiền Lượng, Hạ Cao Phong cũng thật sự là hợp cạ!

Vì để xem mình phẫu thuật nên cũng không về nhà ăn cơm vợ nấu, đến cùng còn tranh cơm phẫu thuật của mình, căn gì phải như vậy chứ?

Mà người cao hứng nhất chính là Cát Hoài.

Cát Hoài đối với “Đệ đệ” là Trần Thương càng bắt đầu yêu thích, ừm, đối với kẻ yếu Cát Hoài phải cho họ đây đủ sự đồng tình.

Dù sao có như vậy mới có thể thể hiện ra rằng bản thân lấy chuyện giúp đỡ người khác làm niềm vui, quan tâm người mới... Các loại phẩm chất ưu tú ưu lương

Rời khỏi phòng phẫu thuật, đi theo ba người trở lại ngoại khoa tim, Trần Thương đang chuẩn bị đem treo áo blouee ở phòng thay quần áo rồi rời đi.

Hiện tại anh có hai cái áo blouse, một cái là của Tỉnh Nhị Viện, một cái là của Đông Đại Nhất viện. 

Có chút giống gián điệp...

Vừa vặn sau khi đĩ ra, bỗng nhiên nghe thấy một hồi chuông điện thoại vang lên.

Sau khi Y tá trạm nhận máy, y tá vội vàng nói to:

- Khoa cấp cứu vừa tới một người bệnh bị tai nạn giao thông, trong lồng ngực bị băng huyết, cần phải nhanh chóng hội chẩn khẩn cấp!

Bình thường y tá trạm nếu như thấy chuyện như vậy sẽ vội vã chạy vào phòng làm việc của bác sĩ quát lên, nói rố tình huống và tính nghiêm trọng.

Quả nhiên, sau khi nghe thấy y tá trạm hét lên, bọn người Hạ Cao Phong, Mạnh Hi ngẩn người.

Không kịp thay quần áo, cầm lấy áo blouse trắng vội đi xuống phía dưới.

Lồng ngực bị băng huyết, có rất nhiều nguyên nhân gây ra, nhưng không quản là nguyên nhân nào đều vô cùng nguy hiểm, đều có thể ảnh hưởng đến tính mạng.

Cơ quan nội tạng quan trọng của cơ thể trên cơ bản đều ở trong lồng ngực, nơi này bị băng huyết, không phải trái tim thì chính là mạch máu, là cái nào thì cũng là vấn đề lớn! 

Lúc này, trong thang máy có không nhiều người lắm, một đoàn người vội vàng đi xuống, trong thang máy, bốn người lo sợ bất an!

Giống như có thể nghe thấy nhịp tim của nhau

Vốn dĩ ngày thường thời gian ở trong thang máy. rất ngắn, giờ khắc này đột nhiên cảm thấy thời trôi qua vô cùng chậm.

Thời gian từng giây từng giây trôi qua.

Rốt cục, giây phút cửa thang máy mở ra, người đầu tiên chạy vội ra ngoài không phải người nào khác, chính là Mạnh Hi!

Trần Thương theo sát phía sau, chạy tới phía trước!

Anh đối với khoa cấp cứu của Đông Đại bệnh viện cũng coi như là xe nhẹ đường quen.

Bệnh nhân bị tai nạn giao thông, băng huyết, tình huống này... Rất nguy hiểm.

Sau khi ba người chạy vào, người bệnh đã được đưa vào phòng cấp cứu.

Lúc này bởi vì đã hơn một giờ trưa, chỉ có hai bác sĩ trực ban ở đó.

Nhìn thấy Mạnh Hi đến, Ngô Bằng vội vàng nói: 

- Chủ nhiệm Mạnh, hiện tại người bệnh bị trần khí ở ngực, hơn nữa còn có băng huyết ở ngực, hiện tại chúng tôi đã bịt kín vết thương, làm dịu chứng tràn khí ngực, nhưng bây giờ máu trong lồng ngực đã chảy quá nhiều, vượt qua 500ml!

Anh ta nói xong lập tức khiến sắc mặt của mọi người biến đổi.

Chảy máu trong ở ngực!

Mà còn vượt qua 500 ml

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 696: Lo lắng bất an


Huyết áp càng ngày càng thấp, chỉ có 60/40 mmHg, tần suất hô hấp đạt đến 31 lần mỗi phút, tim đập nhanh hơn 110 lần/phút!

Tình huống không chút lạc quan.

Hiện tại nhất định phải mau chóng căm máu, truyền dịch.

Lúc này, Hạ Cao Phong cũng từ ngoài chạy vào, sau khi trông thấy tình trạng của người bệnh, vẻ mặt lập tức tối lại.

Sắc mặt Hạ Cao Phong ngưng trọng, hỏi:

- Hiện tại làm sao chữa? Truyền máu hay chưa?

Ngô Bằng thấy Hạ Oao Phong đi đến, lập tức nhẹ nhàng thở ra, vị này chính là chủ tâm cốt của bọn họ, vội vàng giải thích nói:

- Chủ nhiệm, đang tiếp tục truyền dịch, cũng đã tiến hành truyền máu, hiện tại huyết áp vẫn không, tăng, hoặc là vừa dâng lên sẽ giám xuống!

Ngô Bằng nói vậy làm trong lòng mọi người lộp bộp một cái.

Đây là biểu hiện của chảy máu trong lồng ngực.

Cũng có thể gọi là Tràn máu màng phổi! 

Ngô Bằng nói ra câu này lập tức khiến mọi người hiểu rõ, tình trạng của người bệnh lại nguy hiểm thêm mấy phần.

Cái gì gọi là tràn máu màng phổi, chuyện này có nghĩa là trong lồng ngực khẳng định có mạch máu lớn bị rạn nứt, bằng không cũng không thể không ngừng chảy máu như vậy.

Hơn nữa, loại chảy máu này căn lập tức mổ ngực kiểm tra rồi tiến hành cầm máu

Loại tình huống này, nhất định phải có người đến ổn định lòng quân.

Mà lúc này, đại chủ nhiệm của ngoại khoa tim - Hạ Cao Phong đứng dậy!

Hạ Cao Phong bình tĩnh tỉnh táo, sắc mặt ngưng trọng, thế nhưng không có một chút bối rối nào, sau khi cẩn thận kiểm tra tình hình của người bệnh, đâu vào đấy làm ra một loạt bố trí, nói với Ngô Bằng:

- Dẫn lưu lồng ngực bao nhiêu? Kiểm tra X-quang ngực cho tôi.

Ngô Bằng ở bên cạnh vừa lấy X-quang ngực từ trong túi ra vừa trả lời Hạ Cao Phong:

- Dẫn lưu lồng ngực đã cao hơn ba trăm ml! 

- Thế nhưng sau khi châm cứu ngực rút máu ra, máu tụ trong lồng ngực vẫn có dấu hiệu tăng nhanh!

Hạ Cao Phong nhìn hình ảnh X-quang, sắc mặt ngưng trọng, vùng tối trong khoang màng phổi tiếp tục tăng lớn!

- Không bị đông lại à?

Ngô Bằng gật đầu:

- Không có!

Tâm lý Hạ Cao Phong đã nắm chắc:

- Lập tức chuẩn bị phẫu thuật, mố ngực kiểm tra cầm máu!

Ngô Bẵng sững sờ:

- Chủ nhiệm Hạ... Không đợi ngoại khoa löng ngực đến rồi mới làm hả?

Hạ Cao Phong chỉ vào bệnh nhân trong phòng cấp cứu, hỏi lại một tiếng:

- Vậy ai sẽ chờ anh ta?

Một câu “Ai chờ anh ta” khiến lòng Trần Thương khẽ run lên.

...

...

Vào giờ phút này, nhất định phải mổ ngực kiểm tra căm máu, kịp thời bổ sung máu, giảm khả năng bị sốc!

Đối với công việc khẩn cấp cứu chữa người bệnh, có thể sẽ nhìn ra được năng lực cùng trình độ của một bệnh viện.

Sau khi gọi điện hội chẩn không lâu, các bác sĩ ngoại khoa tim, khoa chỉnh hình, nội khoa tâm, khoa hô hấp, ngoại khoa lồng ngực toàn bộ đã tập hợp!

- Thành lập thông lộ tĩnh mạch!

- Truyền dịch đã hoàn thành!

Tất cả công tác đều được tiến hành có thứ tự.

Lúc này, đột nhiên có một thông tin làm cho mọi người nhất thời bị loạn trận cước.

- Bệnh nhân hít thở không thông!

Ngay khi đang quan sát tình trạng người bệnh thì y tá bỗng nhiên nói.

Sau khi câu nói mang theo vẻ run rẩy vang lên, trái tìm mỗi người cũng nhịn không được khẽ lạnh một cái. 

Ngạt thở...

Đây cũng không phải là tin tức tốt gì.

Ngạt thở vượt quá thời gian nhất định sẽ làm thân thể bị thiếu oxi, mà khi đại não thiếu oxi mấy phút sẽ đứng trước nguy cơ não bị tổn thương, thậm chí là mỗi một cơ quan nội tạng đều sẽ có biểu hiện của thiếu oxi.

Thân thể là từ vô số tế bào sống tạo thành, mà dưỡng khí chính là chất dinh dưỡng của chúng, thể trạng của bọn chúng nhỏ bé, nếu mấy phút không được ăn thì sẽ chết đói.

Biểu hiện là các tổ chức cùng khí quan trong cơ thể bị hoại tử.

Ngạt thở?

Vì sao lại như vậy?

Chẳng lẽ là vật gì đó bị kẹt trong miệng?

Giống như vật bài tiết?

Hoặc là đờm?

Tắc khí quản?

Nếu không thì chỉ có thể là...



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 697: Khí quản bị rạn nứt


Hàng loạt những mệnh lệnh liên tiếp được truyền đạt đâu ra đấy, mọi người cũng vì thế mà căng thẳng theo, bận rộn đi vào trong làm công việc của mình.

Điểm quan trọng nhất của ca phẫu thuật này là phải mổ ngực ra xem xét việc phẫu thuật căm máu!

Nhất định là phải hoàn thành việc mổ ngực xem xét trong khoảng thời gian quy định, còn phải nhanh chóng tiến hành cầm máu đối với mạch máu đang chảy.

Tiếp theo phải tiền hành khâu khí quản bị tổn hại!

Lúc này, một mảng đờm được hút ra ngoài.

Hô hấp của người bệnh được khôi phục lại, mọi người nhịn không được thở phào một hơi

Thế nhưng Hạ Cao Phong lại nhíu mày.

Không đúng!

Trong chuyện này chắc chắn còn có nguyên nhân nào khác nữa, không thể chỉ đơn giản là do đờm được!

Mà hơn nữa, độ bão hòa oxi trong máu của người bệnh đang không ngừng giảm xuống.

Hạ Cao Phong nhanh chóng truyền đạt chỉ thị .

Dù hiện giờ không phát hiện thấy máu có bên trong khí quản, nhưng... Cũng không có lý do gì để loại trừ khả năng này.

Có thể hiện tại chỉ là một mảng đờm, nhưng nếu lần sau lại là một lượng lớn máu thì phải làm thế nào?

Bác sĩ của ngoại khoa lồng ngực phối hợp với Hạ Cao Phong cùng tiến hành, Mạnh Hi cũng hỗ trợ thực. hiện.

Bác sĩ chủ trị ngoại khoa lồng ngực chính là một người khoảng ba lăm, ba sáu tuổi.

Rất nhanh đã hoàn thành quá trình mổ ngực!

Không biết đã dùng bao nhiêu khối băng gạc, chất đống phía trên khăn phẫu thuật ở một bên, thậm chí còn phải dùng ống chích rút máu bên trong lồng ngực ra.

Rất nhanh, phát hiện miệng chảy máu!

Bên trên động mạch chủ có một vết nứt do bị chèn ép, chính vì vậy mà máu đang không ngừng chảy ra, máu chảy ra vừa vặn có thể gây ra tổn hại cho miệng khí quản, có thể đờm chính là tác dụng phụ của vấn đề này, khiến người bệnh khó thở.

Sau đó, phương tiện chủ yếu tập trung gây tốn hại lên động mạch chủ!

Nếu khâu lại thì cần phải hoàn thành trong một thời gian rất ngắn.

Loại rạn nút kiểu này phải dùng garô buộc mạch máu, rất phiền toái.

Hạ Cao Phong tay mắt lanh lạ, nhanh chóng dùng tay chặn mạch máu lại, lúc này máu chảy ra đã khá nhiều.

Dùng tay không cầm máu.

Sau đó cần khâu lại mạch máu.

Chỉ có điều... Thời gian để khâu động mạch chủ quá ngắn.

Với tình hình hiện tại, Hạ Cao Phong rất khó để thực hiện việc này cùng lúc.

Thật đúng là ngoại khoa càng già kinh nghiệm càng phong phú, giống như là kinh nghiệm càng già dặn sẽ càng phải đối mặt trước đủ loại vấn đề già yếu. Chỉ có điều, nên để ai làm đây?

Để ai đến khâu bây giờ?

Đây thật sự là một vấn đề khiến người ta phải đau đầu. 

Nhìn lướt qua Mạnh Hi, chỉ thấy cô nghiêm túc lắc đầu, nói:

- Tôi không được! Với thời gian ngắn như vậy... Tôi khâu không được tốt.

Hạ Cao Phong lại nhìn qua Cát Hoài, nhưng mà, khi anh lướt qua lại gặp phải ánh mắt do dự đến từ phía Cát Hoài, không phải hỏi thêm gì nữa, Hạ Cao Phong lập tức lắc đầu phủ định!

Quay người nhìn về phía Trần Thương, mỗi một câu từ nói ra đều hết sức trịnh trọng:

- Tiểu Trần! Cậu qua đây thực hiện quá trình khâu lại!

Lời vừa dứt khỏi miệng Hạ Oao Phong, xung quanh lập tức yên tĩnh đến lạ.

Để Trần Thương thực hiện việc khâu lại động mạch chủ!?

Nhưng cậu ta là ai kia chứ?

Nhìn quần áo, cái áo blouse trắng đó rõ là dành cho thực tập sinh.

Chủ nhiệm Hạ... lại để một học sinh đứng ra thực hiện quá trình khâu, đây thật sự là quá mạo hiểm!

Nghĩ tới đây, sắc mặt mọi người lập tức biến đổi. 

Đây cũng không phải ca phẫu thuật bình thường, đây là việc trị bệnh cứu người, thời gian phẫu thuật phải tranh thủ đến từng giây.

Việc khâu động mạch chủ là sự sống còn của một con người.

Anh lại để một học sinh thực hiện ca phẫu thuật kiểu này, có phải là quá qua loa rồi không!?

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 698: Chỉ thị tối cao


'Vào giây phút này, tất cả mọi người đều vội vã cuống cưồng chú ý ca phẫu thuật này!

Căng thẳng!

Ngạt thở!

Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, chờ đến khi bắt đầu phẫu thuật.

Bởi tất cả bọn họ cũng muốn biết, rốt cuộc là vì sao mà chủ nhiệm Hạ lại có thể ưu ái một người trẻ tuổi đến như thế.

Để một học sinh thực hiện quá trình khâu lại động mạch chủ đã bị tổn hại.

Trong khi đó... Thời gian khâu động mạch chủ khẳng định là phải càng nhanh cảng tốt!

Không có nhanh nhất, mà chỉ có càng nhanh!

Nhưng còn một việc nữa, khâu động mạch chủ cũng cần phải cảng dày càng tốt.

Với tư cách là đầu mối then chốt trong việc lưu thông máu của cơ thể, thì đây chính là một trong những nơi máu lưu thông mạnh mẽ nhất, nếu muốn có thể thành công thì nhất định phải khâu cho thật kiên cố!

Vì vậy nên lần khâu lại này, không phải tầm thường, cực kỳ khó khăn!

Chính là vì ca phẫu thuật này cực kỳ khó khăn, nên... Đây cũng là chuyện mọi người lo lắng nhất.

Một thực tập sinh cậu có thể làm à?

Có phải chủ nhiệm điên rồi hay không?

Để một cái thực tập sinh làm phẫu thuật? Trong lòng Cát Hoài cũng hết sức phức tạp.

Bởi vì với tư cách là một bác sĩ ngoại khoa tim, anh cũng luống cuống và sợ hãi.

Nhiệm vụ nặng, thời gian eo hẹp, hệ số nguy hiếm lớn, chỉ cần không cẩn thận một chút là ca phẫu thuật sẽ thất bại mang tới nguy hiểm rất lớn cho người bệnh. Mà thất bại không thể văn hồi chính là tử vongt

Vì lẽ đó, nhất định phải thành công không cho phép thất bại.

...

Ngay cả lão sư chủ nhiệm Hạ cùng lãnh đạo chủ nhiệm Mạnh đều do dự, huống chỉ là mình.

Thế nhưng anh lại muốn tiếp nhận!

Dù sao đây là thời khắc chứng minh năng lực mình, cũng là nhiệm vụ cứu mạng quang vinh. 

Nếu như nói lúc triệu hoán sư tỏa sáng là trên sân khấu WCG thì thời khắc một bác sĩ ngoại khoa tỏa sáng chính là trên bàn phẫu thuật trị bệnh cứu người!

Tâm tư của anh lại bị Hạ Cao Phong xem thấu!

Ông hiểu rất rõ học sinh của mình.

Trước bàn phẫu thuật lâm trận lùi bước, đây là điều tối ky!

Nếu như chính bản thân anh đều không có lòng tin.

Vậy anh lấy cái gì cho người khác lòng tin

Anh không thể lùi bước!

Anh đã là hi vọng cuối cùng cứu sinh mệnh của người bệnh, làm sao anh có thể lui bước?

Nếu như anh lùi lại, bước tiếp theo chính là vực sâu không đáy đối với người bệnh!

Lúc này, Cát Hoài nhìn Trần Thương bước lên phía rước tràn đầy tự tin, ý chí chiến đấu sục sôi, giống như chiến thần!

Cát Hoài không khỏi hâm mộ khí thế cùng tâm tính Trần Thương, loại nghé con mới đẻ không sợ cọp này.

Kỳ thật, Trần Thương là người không biết sâu cạn à?

Tất nhiên không phải.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 699: Sóng sau đè sóng trước


Nhìn Trần Thương ý chí chiến đấu sục sôi, trong ánh mắt tràn đầy tự tin.

Đây mới là bộ dạng một cái bác sĩ nên có!

Dạng bác sĩ này?

Người bệnh nào cũng nguyện ý gặp phải.

Trong sinh hoạt là như thế, khi đi xem bệnh, ai không muốn được bác sĩ chữa khỏi bệnh?

Người bệnh cần nhất đạt được chính là an ủi cùng lòng.

Mà không phải người tắc trách qua loa dùng kiến thức chuyên nghiệp.

Cũng như anh hỏi bác sĩ:

- Bác sĩ, bệnh này của tôi có thể trị không?

Bác sĩ nói:

- Bệnh này... Khó mà nói , tôi cũng không xác định... Dù sao... Khả năng thất bại cao tới 50 phần trăm!

Lần này, người bệnh tám chín phần mười sẽ hoang mang! 

Thế nhưng nếu bác sĩ nói:

- Hi vọng rất lớn, chúng tôi có nhiều hơn một nửa xác suất thành công, nếu như chúng ta cùng nhau cố gắng phối hợp, nói không chừng xác suất sẽ cao hơn!

Cứ như vậy, người bệnh lập tức sẽ tín nhiệm bác sĩ, cũng có lòng tin đối với chữa bệnh hơn.

Bác sĩ, thật sự là chỗ dựa cuối cùng của người bệnh!

Với tư cách là bác sĩ, chúng ta phải bảo vệ tốt một đạo phòng tuyến cuối cùng cho người bệnh.

Khả năng anh không biết, có đôi khi, bác sĩ so với thân nhân của anh càng hi vọng anh khỏe mạnh.

Khi tất cả mọi người đều muốn từ bỏ anh, người không nguyện ý từ bỏ nhất chính là bác sĩ.

Cát Hoài nhìn Trần Thương, trong lòng cực kỳ phức tạp.

Ao ước!

Mười phần ao ước!

Cực kỳ ao ước!

Lúc này, anh vừa vặn va chạm với ánh mắt của Hạ Cao Phong, Cát Hoài rất rõ ý tứ trong đó, nhất thời xấu hổ vô cùng!

Hối hận!

Phụ lòng!

Các loại cảm xúc đọng lại ở trong lòng, Cát Hoài rất không cam tâm.

Hèn cái gì mà hèn?

Minh đường đường là tiến sĩ, kinh nghiệm khâu lâm sàng như thế, bồi dưỡng ở Hiệp Hòa một năm, bồi dưỡng phụ ngoại một năm, chỗ nào không phải người khác lau mắt mà nhìn!

Vì sao mình không dám gánh vác trách nhiệm này?

Giờ khắc này, Cát Hoài tựa hồ cảm thấy tâm tính bản thân trở nên thành thục hơn, dưới tác dụng thôi hóa so sánh từ Trần Thương không ngừng trưởng thành, không ngừng học tập.

...

...

Năm nay Cát Hoài 35 tuổi, đã là bác sĩ chủ trị.

Năm ngoái anh đã thi đỗ phó chủ nhiệm, nhưng bệnh viện không mời anh, vì Hạ Cao Phong từ chối.  

Ông cảm thấy, Cát Hoài chưa đủ để đảm nhiệm trọng trách này.

Làm lão sư, ai mà không muốn đề bạt học sinh mình?

Để Cát Hoài trở thành phó chủ nhiệm đương nhiên rất tốt.

Thế nhưng Hạ Cao Phong không muốn.

So với đề bạt Cát Hoài, ông càng muốn bảo hộ người bệnh hơn.

Nơi này là Đông Đại Nhất viện, bệnh viện có ngoại.

khoa tim đỉnh cấp toàn tỉnh, phó chủ nhiệm ai mà không phải nhân vật nối tiếng? Cát Hoài không thế trở thành phó chủ nhiệm có năng lực.

Hạ Cao Phong không muốn Cát Hoài trở thành như thế.

Một phó chủ nhiệm có ý nghĩa như thế nào?

Làm một phó chủ nhiệm, anh phải có năng lực độc lập xử lý bệnh nhân, gặp nguy không loạn, bình tĩnh, ung dung, khí phách, hiếu rõ lòng người, cùng lòng dạ khiêm tốn.

Nếu không đề bạt một tên lang băm, là không tôn trọng người bệnh. 

Với tư cách là một bác sĩ, cần phải làm đầu tiên là phụ trách người bệnh!

Đáng tiếc!

Bác sĩ hiểu những thứ này.

Thế nhưng có một ít người không hiểu.

Hơn nữa, bệnh viện quản lý nhân viên y tế hết lần này tới lần khác lại không phải nhân viên y tế!

...

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom