Cập nhật mới

Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 500: Cái gì là cuống?


Vương Ngọc Sơn là chuyên gia nối tiếng khắp cả nước trong lĩnh vực cấy ghép mô da, mà khoa chỉnh hình cùng ngoại khoa tay Lục viện ở thành phố Ma Đô, có thể nói là danh tiếng truyền xa.

Hôm qua, anh ta nhận lời từ Đông Dương Đông Đại Nhất viện, biết được tình hình của bệnh nhân Đậu Hinh, vội vàng tập hợp bác sĩ các khoa tiến hành thảo luận về ca bệnh một lần.

Đây là một ca bệnh cấy ghép mô da rất khó, độ sát thương mà vết sẹo bất quy tắc khá lớn, tổ chức hữu hiệu cấy ghép mô da là một vấn đề rất trọng yếu.

Cho dù là người am hiểu như Vương Ngọc Sơn, cũng có chút đau đầu!

Anh thảo luận cùng các chủ nhiệm trong lĩnh vực liên quan của bệnh viện một chút, nhưng vẫn không quyết định được phương án tốt nhất, chọn lựa mấy loại phương pháp trị liệu đặc sắc để so sánh.

Vương Ngọc Sơn lấy ra phương án thứ nhất, rãi nói: “Chủ nhiệm Tần, phương án thứ nhất chính là Vạt Trục (Axial flap), dựa theo hình dáng mô da để phương án tiến hành đảo, đây là sơ đồ, anh nhìn xem”

Nói tới chỗ này, Vương Ngọc Sơn chiếu ảnh lên, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, loại Vạt trục (Axial flap) này khẳng định là lựa chọn tổ chức cấy ghép phù hợp tự do chứa mạch máu cuống trên cơ thể.

"Kỹ thật chỉ là tìm kiếm một chỗ trên cơ thể có thể thỏa mãn để cấy ghép mô da trên khuôn mặt rồi tiến hành cấy ghép, lựa chọn của chúng ta là mô da ở ngực, cánh tay, vai, nhưng nếu như vậy thì phải cân nhắc vấn đề không phù hợp, khu vực vai có thể thiết kế bao quát thăng nhánh, giảm nhánh, hoành nhánh để cung cấp máu..."

Tần Tường hiểu rõ một loại này, loại này anh cũng từng nghĩ qua, tương đối mà nói thao tác khá đơn giản, nhưng khuyết điểm lại rất rõ rằng.

Một khối da sau khi cấy ghép muốn sống sót, nhất định phải được cung cấp đầy đủ máu, mạch máu rên bề mặt phong phú, thế nhưng cũng không phải là mạch máu lớn, vị trí vai cũng không quá phủ hợp, kỳ thật bộ ngực chính là thích hợp nhất, thế nhưng phạm vi bộ ngực lại không đủ!

Hơn nữa quan trọng nhất chính là không cách nào giữ lại cuống!

Cái gì là cuống?

Bình thường mà nói, nếu như phương án tốt nhất đối với cấy ghép mô da là giữ lại cuống cấy ghép, chỉ là còn để khối mô da này được mạch máu luôn cung cấp máu ban đầu, không cắt mạch máu này ra, nếu làm vậy thì sẽ có rất nhiều mạch máu cung ứng, có thể thuận lợi cho việc khôi phục sau này, quan trọng nhất chính là tự nhiên!

Không đến mức làm cho người ta cảm giác choáng ngợp!

Vương Ngọc Sơn bắt đầu giới thiệu một lượt, mọi người điều rất chú tâm lắng nghe, Trần Thương ngồi ở đăng kia, cầm bút vẽ cái gì đó, dù sao rất nhiều ý kiến của Vương Ngọc Sơn đều giúp cho Trần Thương hiểu được thêm không ít kiến thức, có thể tương hỗ học tập.

Bỏ ra thời gian một tiếng, Vương Ngọc Sơn giới thiệu bốn loại phương pháp.

Bốn loại phương pháp này mỗi cái mỗi vẻ!

Khiến các bác sĩ tới tham gia thảo luận nhao nhao hai mắt tỏa sáng, không khỏi không cảm khái, công nhận thực lực của Lục Viện thành phố Ma Đô!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 501: Đây là một ý kiến hay!


Bác sĩ ở Đông Đại Nhất viện cầm giấy bút chăm chú ghi chép, không ngừng hồi tưởng những linh quang lóe lên vừa rồi, những chủ nhiệm này đều là chuyên gia ưu tú có nhiều năm kinh nghiệm, đối với các bác sĩ mới mà nói, có thể nói là được lợi rất nhiều! Một lát sau, Vương Ngọc Sơn phá vỡ không gian trầm mặc.

"Chủ nhiệm Tân, anh cảm thấy trong mấy phương án này, loại nào thích hợp hơn?”

Nói thật, Tân Tường thấy mấy phương án này đều thật sự rất đặc sắc, nhưng anh vẫn không hài lòng lắm!

Những cái này không như mong đợi của Tần Tường!

Tần Tường nhịn không được hỏi: "Chủ nhiệm Vương, phương án đầu tiên là có thể thực hiện nhất, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, đó chính là sau khi cấy ghép mô da, hậu kỳ khôi phục có thể có chút vấn đề, tỉ lệ xảy ra vấn đề đối với mô da tương đối cao, phương án thứ hai chủ yếu dùng đại lượng cấy ghép A-T, so sánh vết sẹo so sánh, phương án thứ ba..."

Vương Ngọc Sơn nghe Tăn Tường nhận xét, cũng khẽ gật đầu, không thể không nói, Tân Tường vẫn rất có bản lãnh, từ lời nhận xét vừa rồi có thể nhìn ra, gọn gàng dứt khoát, chỉ ra điểm mấu chốt của ưu - khuyết điểm.

Sau khi Tân Tường nhận xét xong, như có điều suy nghĩ hồi tưởng lại phương án trên giấy, mi tâm khóa chặt, anh đang suy nghĩ có thể có phương pháp nào tốt hơn hay không!

Bỗng nhiên!

Một linh quang hiện lên, hai mắt Tân Tường bỗng nhiên tỏa sáng, vội vàng nói: 'Viện trưởng Vương, tôi có một ý tưởng, cũng không biết có thể làm được hay không?"

Vương Ngọc Sơn cũng hơi sững sờ: "Không biết ý của chủ nhiệm Tân là..."

Tần Tường cười, đứng dậy kéo mô hình cơ thể người tới, trong mắt tản ra một loại ánh sáng tự tin: "Viện trưởng Vương xem, ý kiến của tôi là lựa chọn nhiều khu cánh cung cấp!"

Mấy chủ nhiệm trên màn hình tivi nghe thấy Tần Tường nói vậy, bỗng nhiên cũng cảm thấy một trận linh quang!

Đúng vậy! 

Đây là một ý kiến hay!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 502: Cảm giác quen thuộc


Trong hai văn phòng, tất cả mọi người đều võ tay cho Tần Tường!

Thật sự là một ý tưởng tuyệt diệu, là một thiết kế thiên tài, là một lựa chọn quỷ phủ thần công da liễu!

Liền Vương Ngọc Sơn cũng nhịn không được. khen ngợi!

"Diệu! Thật là diệu, chủ nhiệm Tân quả nhiên lợi hại, ý tưởng này thực sự là quá tốt rồi! Chủ nhiệm Tân đúng là khiến tôi có cái nhìn khác về Đông Đại Nhất viện, có thể nghĩ ra một loại phương pháp thiết kế đặc sắc tuyệt luân như vậy, người bình thường không thể làm nổi" Vương Ngọc Sơn nói ra từ đáy lòng!

Chủ nhiệm của ngoại khoa tay Lục viện thành phố Ma Đô am hiểu nhất là cấy ghép mô da cũng nhìn mà than thở khen không dứt miệng!

"Đúng vậy! Ý nghĩ này thực sự là quá tốt, Chủ nhiệm Tân, ý nghĩ này của ông có thể nói là làm cho người ta mở rộng tầm mắt, xem ra sau này hai viện chúng ta nên tăng cường giao lưu cùng hợp tác!"

Nghe một đám chủ nhiệm Lục viện thành phố Ma Đô khoa trương như vậy, Tân Tường thật cảm thấy thể xác và tỉnh thần đều thoải mái rất nhiều, cực kỳ thoải mái!

Vương Ngọc Sơn cảm khái một tiếng, sau đó cười nói: "Không biết Chủ nhiệm Tần nghĩ như thế nào lại đưa ra một phương pháp cấy ghép mô da như vậy? Tôi phải thỉnh giáo, học tập một chút!"

Tần Tường sững sở, đúng vậy...

Sao mình có thể nghĩ ra một phương pháp thiết kế thiên tài như vậy?

Nghĩ tới đây, bản thân Tân Tường cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Ông cảm giác mình là linh quang lóe lên, bỗng nhiên nước chảy thành sông, giống như là bổng nhiên được ông trời ban cho một phương án như vậy.

Có lẽ... Chính là thiên phú?

Khoa da liễu của Đông Đại Nhất viện, tất cả mọi người đều nhìn Tân Hiếu Uyên giống như nhìn thần tượng, nếu như trong lòng có thể có mưa đạn, tuyệt đối tất cả đều: 66666 666.

Chủ nhiệm Tần chính là Chủ nhiệm Tần, cả những người ở Nhị viện thành phố Ma Đô cũng không thể, không chịu phục!

Lợi hại! 

Mà duy chỉ có một người, ở nơi đó có chút mờ mịt.

Từ Khải Lâm vốn cũng trở thành fan của Chủ nhiệm Tần, dù sao thiết kế thiên tài như vậy, người bình thường thật không nghĩ ra được.

Nghĩ tới đây, Từ Khải Lâm lấy điện thoại ra, chụp lấy mô hình đó, quyết định xem thật kỹ, trở về nghiêm túc học tập.

Chụp ảnh xong, Từ Khải Lâm phóng đại ảnh chụp rong điện thoại, nhìn kỹ, nhịn cười không được, phương pháp thiết kế phức tạp như vậy, nếu như không phải Chủ nhiệm Tân giảng giải kỹ càng như vậy, khả năng mình đều xem không hiểu? !

Đừng nói xem không hiểu, thậm chí có thể hiểu thành một tác phẩm nét vẽ loạn xạ, dù sao căn bản không có kết cấu gì, vẽ linh tinh một mạch, giống như... Chữ như gà bới, thế nhưng... Bỗng nhiên... Từ Khải Lâm thấy được một loại cảm giác quen thuộc!

Lần này, làm cho Từ Khải Lâm ngây ngẩn cả người!

Đúng vậy!

Nết vẽ rất quen thuộc, đường cong rất quen thuộc, rất quen thuộc. 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 503: Độ khó phẫu thuật cũng không thấp


Sau khi bị đánh gãy, chẳng những không hề nói gì Ngược lại người trẻ tuổi này rất khiêm tốn rất bình tĩnh, không kiêu không gấp, an tĩnh ngồi một chỗ, cầm bút tô vẽ gì đó trên tờ giấy, giống như mọi chuyện ở'đây không quan hệ với cậu ta vậy.

Đây là người có hàm dưỡng rất tốt.

Từ Khải Lâm suy bụng ta ra bụng người, nghĩ đến nếu như cô gặp phải tình huống thành quả lao động của mình không được người khác tôn trọng, chắc chắn cô sẽ không làm được như vậy.

Cô còn nhớ rõ, Chủ nhiệm Tân giải thích xong, cậu ta là người đầu tiên vỗ tay.

Chẳng lẽ cậu ta một chút cũng không coi trọng. danh dự sao?

Một cơ hội tốt để thể hiện bản lĩnh như vậy, tại sao cậu ta lại không cần?

Lục viện ở thành phố Ma Đô, các chuyên gia rất đông, là cơ hội để cậu ta chứng minh chuyên môn cao thậm chí là cuộc sống của cậu ta sẽ được chuyển biến tốt hơn nữa.

Cậu ta là một thiên tài nhưng lại không thèm để ý những thứ này....

Vào lúc này, bỗng nhiên Tân Tường có chút cảm giác thành tựu, nghĩ đến phương án cấy ghép của bản thân sẽ mang đến nguồn thu gấp bội, ông ta rất hài lòng, cảm giác thuận lợi như nước chảy thành sông. 

Đúng, ông ta có tài nhưng thành đạt hơi muộn?

Tần Tường hít sâu một hơi, ngồi nghiêm chỉnh giả vờ như một vị lão thành.

Lúc này, Vương Ngọc Sơn cùng mấy chủ nhiệm ở bệnh viện cũng giao lưu, thảo luận một phen liên quan tới vấn đề thiết kế này, nhất trí cho rằng đây là một ý tưởng rất tốt, rất thành công, rất có ý nghĩ nghiên cứu.

Nhưng vấn đề kỹ thuật đã bại lộ ra. Chính là phương án càng tỉnh diệu thì càng căn có cơ sở vật chất kỹ thuật cao.

Phương án thiết kế đơn giản, thô bạo đối với người làm việc y tế là một chuyện tốt, dù sao có thể giảm độ khó phẫu thuật, đảm bảo phẫu thuật an toàn, đề cao lòng tự tin của nhân viên y tế,...

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 504: Càng già càng dẻo dai


Đối phương đã nói như vậy, Tần Tường nhịn không được khiêm tốn đáp: "Thật ra, ca này không phải công lao của một mình tôi, đây là kết quả của các chuyên gia thành phố Lục viện cùng cố gắng, tôi chỉ là mưu lợi mà thôi!"

"Nhưng, chúng tôi cũng đã mời tới bác sĩ chuyên phụ trách khâu da, ngày mai chúng tôi sẽ bắt đầu phẫu thuật!"

Vương Ngọc Sơn cười, hỏi: "Chủ nhiệm Tăn, thật ra mọi người đều cảm thấy hứng thú đối với ca phẫu thuật này, tôi có một yêu cầu quá đáng, lúc phẫu thuật, có thể mở ra trực tiếp để bác sĩ bệnh viện chúng tôi kiến thức một chút hay không?”

Tần Tường mỉm cười: "Đương nhiên là được!"

Video hội chẩn từ xa kết thúc mỹ mãn, Tần Tường nhìn đông đảo bác sĩ ở đây, cười tủm tỉm nói: "Hôm nay hội chấn từ xa, tôi tin tưởng mọi người đã có một chút thu hoạch, sau hôm nay, tất cả mọi người viết một bảng tổng kết liên quan tới phương diện cấy ghép mô da, đợi đến thứ hai lúc giao ban, mọi người nói ra cảm tưởng của chính mình.”

"Còn có, ngày mai phẫu thuật buổi sáng, tất cả mọi người đều phải đến bệnh viện, trừ bác sĩ trực ban, toàn bộ tập hợp đến phòng phẫu thuật, quan sát trực tiếp ca phẫu thuật này."

Sau khi nói xong, Tân Tường rất là vui, làm việc ở Lục viện thành phố Ma Đô đã bao nhiêu năm, cuối cùng mình cũng có thể lộ mặt trước đông đảo chuyên gia, hơn nữa còn có thể để bọn họ chủ động yêu cầu xem mình phẫu thuật trực tiếp. Trước kia, cái này chỉ có trong mộng tưởng!

Nghĩ tới đây, trong lòng Tân Tường liền có cảm xúc rất sâu!

Nghề bác sĩ này coi trọng thực lực, chỉ cần có thực lực là có thể được người khác tôn trọng.

Hôm nay là ngày lão Tân kiêu ngạo nhất đời mình.

Sau khi nói xong, Tân Tường nhìn Trần Thương, mặt mũi tràn đầy hưng phấn cùng kích động, võ vai Trần Thương: "Tiểu Trần, ngày mai còn phải nhờ cậu!”

Trần Thương gật đầu, cười nói: "Không có việc gì, chủ nhiệm, tôi sẽ tới sớm một chút."

Tân Tường gật đầu: "Được! Ngày mai chúng ta sẽ thể hiện thực lực của mình trước mặt người Ma Đô! Đây là thời khắc kích động cỡ nào!" 

"Tôi nghĩ lại cũng cảm thấy kích thích, có một ngày tôi có thể phẫu thuật cấy ghép mô da trước mặt một đám chuyên gia, chủ nhiệm của Lục viện thành phố Ma Đô mà lại là trực tiếp phẫu thuật cho cả nước xem, nghĩ đến đã cảm thấy hồi hộp rồi.”

"Trần Thương cười nói: "Chủ nhiệm, ông vốn rất lợi hại mà!"

Tần Tường khiêm tốn cười một tiếng.

Chào Trần Thương, Tân Tường nói với bác sĩ chủ quản Từ Khải Lâm: "Đi, tiểu Từ, chúng ta đi xem Đậu Hinh một chút, thông báo chuyện ngày mai phẫu thuật cho cô bé biết”

Từ Khải Lâm nhìn Tần Tường hãng hái, muốn nói lại thôi, nghĩ lại, đây không phải là rảnh rồi đi tìm chuyện chơi hay sao?

Bác sĩ trẻ kia không nói, tự nhiên nói với mình làm gì?

Với tư cách chỉ là một thuộc hạ, việc mình cần làm nhất bây giờ có phải là nên khen chủ nhiệm vài câu hay không?

Lúc này, Chủ nhiệm Tân khẳng định cần một người vuốt mông ngựa, một fan hâm mộ sẽ hô 666! 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 505: Hoá ra là giống như này!


Tần Tường khoát tay áo: "Không có việc gì, đây là trách niệm của chúng tôi, có thể trợ giúp Hinh Hinh, nói thật tôi cũng rất vui, cô bề thật đáng yêu."

Đậu Cường Quốc nói: "Cái này... Chủ nhiệm, đường chỉ có thể xóa không?"

Tân Tường sững sờ: "Đường chỉ gì?"

Lúc này, Đậu Hinh xoay đầu lại.

Tân Tường bỗng nhiên trầm mặc...

Tần Tường nhìn thấy trên mặt Đậu Hinh bị vẽ đủ kiểu, nhìn những đường nét này... Đột nhiên cảm giác. rất quen thuộc!

Ý?

Đây không phải phương án mình vừa thiết kế sao?

Lúc nào đã được vẽ ở trên mặt Hinh Hinh!

Bỗng nhiên, Tân Tường ngây ngẩn cả người!

Đây không phải buổi sáng Trần Thương vẽ cho Đậu Hinh sao?

Rất tương tự với của mình... Giống như... Giống như.... 

Tần Tường ngây ra!

Mẹ nó...

Trách không được vừa rồi cảm giác trong đầu linh quang hiện lên, không cần nghĩ đã vẽ thành thạo như vậy!

Hoá ra là giống như này!

Nghĩ tới đây, tâm tình của Tân Tường lúc này hết sức phức tạp, sắc mặt lúc thì đỏ, lúc thì trắng, lo lắng bất an!

Mình như vậy có coi là đạo văn không?

Chắc là không đâu, không phải chép trong sách ra, sao có thể gọi là đạo văn được?

Thế nhưng dù không tính, chứng cứ đều vẽ ở trên mặt người ta, bên cạnh còn có Từ Khải Lâm đứng đó, mắt to chớp chớp, phải biết rằng bút đều là cô ấy đưa, cái này khiến Tân Tường rất không biết làm sao.

Đậu Cường Quốc nhìn thấy Tần Tường ngẩn người, thận trọng hỏi: "Chủ nhiệm Tân, cái này... Có phải là không nên lau hay không?”

Tần Tường mỉm cười: "Lau, lau sạch sẽ một chút, ngày mai còn phải phác họa nữa, nhớ tắm sạch sẽ, ngày mai phẫu thuật” 

Sau khi thông báo xong, Tân Tường chắp tay sau lưng, đi ra ngoài, hiện tại chứng cứ đã không còn, nên bản gốc tính là của mình được rồi chứ?

Thế nhưng... Mấu chốt nhất vẫn là Trần Thương!

Tiểu tử kia, aizz... Sao lại ưu tú như vậy chứ?

Nghĩ như vậy, Tần Tường hơi sững sờ, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện khác.

Nếu Trần Thương đã có thể vẽ ra bản thiết kế này, vậy thì cũng cho thấy Trần Thương rất hiểu rõ đối vi cấy ghép mô da, hơn nữa thậm chí còn không kém chính mình!

Lần này, thật khiến Tần Tường chấn kinh.

Hắn mới lớn bao nhiêu?

Chuyện cũ đóa hoa vàng, cũng chính là năm sinh đó mà bắt đầu tung bay.

Mà kỹ năng cấp cứu của Trần Thương, từ xưa đến nay đều vô cùng lợi hại.

Tân Tường nhớ lại mỗi một lần hợp tác cùng Trần Thương, tựa hồ cũng đều thành công mỹ mãn.

Nghĩ tới đây, Tân Tường lại có chút hoài nghi.

Đến cùng là Trần Thương quá trâu? 

Hay là mình quá yếu!

Người này mới lớn bao nhiêu, chắc khoảng 27 tuổi!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 506: Làm như vậy được không?


Ngày thứ hai, thật sớm Trần Thương đã chạy bộ tới Đông Đại Nhất viện, khoảng cách chưa tới 3km, đối với Trần Thương mà nói vừa vặn là một cách tập thể dục buổi sáng.

Vừa mới đến khoa da liễu, đã nhìn thấy Tần Tường tới rồi, Trần Thương cười lên tiếng chào.

"Tần chủ nhiệm, tới sớm như vậy!

Tân Tường một đêm ngủ không ngon giấc, nghĩ đến mình quang minh lỗi lạc cả một đời, thành tựu học thuật cũng không ít, làm người càng rất thẳng thần, nhận đủ lời khen ngợi, cũng không thể bởi vì chút chuyện này làm cho không giữ được khí tiết tuổi già a!

Tần Tường cả một đêm lăn qua lăn lại ngủ không ngon.

'Vợ Tân Tường cũng phiền không xong rồi!

"Lão Tần, ông làm gì vậy? Cả đêm cứ lăn qua lộn lại."

Tần Tường nghĩ nghĩ, vỗ vai mình, hỏi: "Bà xã, tôi hỏi bà một chuyện ”

"Chuyện gì?" 

“Tôi ví dụ nha, lúc trước có một bác sĩ, trong khoa có một bác sĩ trẻ...”

“Vậy nên... Khò khò.

Lời nói xong, phát hiện vợ mình đã ngủ, Tần Tường một mặt bất đắc dĩ, aizz... không có lương tâm!

Một đêm ngủ không ngon, ngày thứ hai tự nhiên tới bệnh viện rất sớm.

Tần Tường nhẹ gật đầu: "Tiểu Trần, cậu cũng tới Trần Thương cười nói: "Quen rồi."

Tân Tường nhìn thoáng qua Trăn Thương, bốn phía không có người, cười nói: "Tiểu Trần, phương án thiết kế ngày hôm qua..."

Trần Thương: "Rất tốt, Tân chủ nhiệm, mạch suy nghĩ của ông rất giống của tôi, tôi cảm thấy chúng ta nên nhất trí quan điểm đối với ca phẫu thuật sắp tới! Hơn nữa tôi cảm thấy ông trình bày chỉ tiết xử lý còn đầy đủ hơn tôi, hội chẩn từ xa với Lục viện thành phố Ma Đô hôm qua khiến tôi hiểu thêm rất nhiều, vốn còn định sửa chữa kế hoạch một chút, không nghĩ tới ông đã nghĩ xong hết rồi!"

"Vì vậy, Tần chủ nhiệm, ông nắm rõ tình huống của bệnh nhân, mạch suy nghĩ cấy ghép mô da rất rõ ràng!

Tần Tường sửng sốt!

Cái này... Hình như... Nghe thật sự đúng là có chuyện như vậy.

Mình không gọi đạo văn, là cách tân? !

Từ Khải Lâm đứng bên cạnh cũng trợn tròn mắt.

Vuốt mông ngựa, trí mạng nhị

Nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của Tân Tường, nhìn vui vẻ như vậy....

Từ Khải Lâm chợt phát hiện nơi làm việc này thật là khó sống.

....

....

Trong phòng phẫu thuật, mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, tất cả các bác sĩ đang rảnh của khoa da liễu đều tới tham gia ca phẫu thuật này.

Màn hình quan sát cùng hưởng cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Tần Tường bỗng nhiên nhìn Trần Thương: "Tiểu Trần, cậu có thế làm phẫu thuật cấy ghép mô da chứ?" 

Trần Thương ăn ngay nói thật: "Có thể”

Tần Tường khẽ gật đầu, ông muốn cho Trần Thương một cơ hội.

Phẫu thuật thế này có một bệnh án đặc thù về hàm lượng kỹ thuật, hoàn toàn có thể lấy làm đề án dạy học.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 507: Chụp sai thời cơ


Cả bác sĩ hỗ trợ phẫu thuật hôm nay cùng với phó chủ nhiệm Trình Việt Trạch cũng nhịn không được nhìn thoáng qua Tân Tường, do dự một chút, không nói gì, làm phó chủ nhiệm, cần phải có chừng mực của phó chủ nhiệm

....

Nhìn mọi người, Từ Khải Lâm mỉm cười, các người chỉ là người bình thường, sao có thể hiểu được tâm tư của chủ nhiệm?

Từ Khải Lâm thậm chí đang phỏng đoán, trình độ của Trần Thương nói không chừng còn cao hơn chủ nhiệm!

Sáng sớm hôm nay, Từ Khải Lâm cảm thấy mình học được chiêu vuốt mông ngựa rất tỉnh xảo, dù sao chủ nhiệm cũng không thể làm trợ thủ cho Trần Thương?

Nghĩ tới đây, Từ Khải Lâm cười nói: "Để tôi làm trợ thủ cho bác sĩ Trần?"

Tân Tường lắc đầu: "Để tôi là được.”

-Từ Khải Lâm lập tức sửng sốt, tựa hồ... mình lại chụp sai thời cơ?

Aizz... Từ Khải Lâm thở dài, nơi làm việc thật khó sống!

Cô đâu có biết, từ sau khi Tân Tường ở nhà Trịnh Quốc Đàm làm trợ thủ cho Trần Thương, tựa hồ đã nghiện việc làm trợ thủ cho Trần Thương!

Emmmm...

Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, phẫu thuật chuẩn bị bắt đầu!

Camera cũng bắt đầu chạy, video trình chiếu cũng mở ra, tất cả mọi người đều chuẩn bị tốt để phẫu thuật

Lúc này, Tăn Tường đã đứng tại vị trí trợ lý 1, nhìn Trần Thương, chờ đợi phẫu thuật bắt đầu.

Phẫu thuật cũng khá rườm rà, dù sao mô da dính dáng khá nhiều, thiết kế sao cho xảo diệu mới là vấn đề mấu chốt nhất.

Tách da khỏi biểu bì cùng lớp da trong, mà mô da còn cần đến mô liên kết.

Biểu bì chắc ai cũng biết.

Mà lớp da trong có thế nói là vị trí hạch tâm của làn da, bên trong là một tầng mỏng chứa vi huyết quản, cơ bắp, tuyến bã, dây thần kinh, tuyến mồ hôi, những cái này tạo thành vị trí và công năng của da.

Mà mô liên kết chủ yếu nhất vẫn là dưới da mỡ, mô liên kết, mạch máu lớn vân vân.

Phẫu thuật cần phải tách mô da ra, sau đó dùng các loại biện pháp tính tế để cấy ghép từ các vị trí khác.

Đây chính là cái gọi là thuật cấy ghép mô da!

Trần Thương dựa theo khu vực đã vẽ xong trước đó bắt đầu tiến hành.

Ở Lục viện thành phố Ma Đô, mọi người đã tụ tập cùng một chỗ, đối với ca bệnh lần này, tất cả mọi người điều vô cùng chờ đợi, bởi vì phương án thiết kế cấy ghép mô da mà Tân Tường nói ra, tuyệt đối không vẻn vẹn chỉ là một loại phương án, mà là một ý tưởng khá táo bạo, thậm chí đối với phẫu thuật sau này cũng có ảnh hưởng không nhỏ.

Vì thế, ở Lục Viện thành phố, Vương Ngọc Sơn cùng chủ nhiệm Tiếu đã gọi toàn bộ bác sĩ trong khoa tới, nghiêm túc học tập ca phẫu thuật lần này.

Chỉ là, sau khi bắt đầu phẫu thuật, chợt bọn hắn phát hiện, bác sĩ mổ chính không phải Tân Tường! Mà là một bác sĩ trẻ chưa đến 30 tuổi!

Không phải đang đùa chứ? 

Chủ nhiệm Tiếu cũng khẽ nhíu mày: nhiều người ở Lục Viện chúng tôi còn đang chăm chú học hỏi, thái độ rất chân thành, thế nhưng chủ nhiệm Tần anh lại để một người trẻ tuổi như vậy làm, có phải quá lơ là hay không?

Dẫn dắt người mới cũng không nên như thế chứ?!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 508: Nghiêm túc cân nhắc


Mà lúc này, mấy người ở Lục viện thành phố Ma Đô nhìn thấy phẫu thuật, không khỏi có chút khinh thường,

Dù sao bọn hắn đều là người nổi bật trong lĩnh vực này, nhìn một thanh niên ở nơi đó phẫu thuật.

Có một loại cảm giác múa rìu qua mắt thợ.

Một bác sĩ nhịn không được hỏi: "Cái này... có thể, tiết kiệm một chút mô da ở hai gò má, tại sao anh ta phải dọc theo? Aizz..."

“Còn có chỗ này, da ở trạng thái lỏng, cái này có chút vấn đề..."

Đám người nhao nhao lắc đầu.

Mà Vương Ngọc Sơn trông thấy các tiểu bác sĩ xung quanh ai nấy đều có thái độ rất ngạo mạn liền nhịn không được tức giận.

Bọn họ tới trước là chủ nên cho rằng tiểu bác sĩ đó tuổi còn trẻ, thế nhưng không để mắt đến rất nhiều vấn đề! Vì sao ca phẫu thuật như vậy mà Tần Tường dám để cho Trần Thương ra tay? Chẳng lẽ ông ta không biết ca phẫu thuật này có tăm quan trọng thế nào sao? 

Vương Ngọc Sơn nhìn những gì trước mắt, mới hiểu tại sao phải làm như vậy!

Bởi vì thực lực của người trẻ tuổi này thật sự khiến người ta nói không nên lời!

Nhìn mấy báo sĩ trẻ tuổi đứng xung quanh, Vương Ngọc Sơn trầm giọng nói, “Các người biết tại sao lại làm như vậy không? Bởi vì đây là cấy ghép mô da bề mặt”

“Các người hãy để ý vết cắt của cậu ta, từng đường cắt của cậu ta đều cẩn thận đi vào làn da một cách hoàn mỹ! Đây thật sự có thể coi là một yêu cầu hà khắc!"

“Hơn nữa đối với việc lựa chọn vết cắt, ha ha, các người không nhận ra sao? Phải dọc theo lớp da ở trạng thái lỏng để thiết kế vết cắt, đây là nguyên tắc quan trọng trong việc phẫu thuật bề mặt vết cắt”

“Còn nữa! Tại thời điểm cậu ta chọn phương hướng cho vết cắt, căn phải xác định tính thống nhất về độ sâu và nếp nhăn trên bề mặt da! Để làm được điều này thì phải căn một tay thiết kế xảo diệu và khéo léo!"

Nói đến đây, Vương Ngọc Sơn nhịn không được cảm khái! 

Đúng là không biết nên nói gì về người trẻ tuổi này, có thể nắm chắc từng chỉ tiết nhỏ trên bề mặt làn da, thật chỉ còn biết thốt lên một câu kinh điển!

Sau khi nghe những gì Vương Ngọc Sơn phân ích, đám người đứng nghe lập tức ngây ngẩn cả người!

Đến khuôn mặt của chủ nhiệm Tiếu cũng cứng đờ theo, nghiêm túc quan sát Trần Thương làm phẫu thuật, nhìn có chút nghẹn họng và trân trối.

Nếu Vương Ngọc Sơn không nói ra thì có thể mọi người sẽ không biết mức độ khó của nó, nhưng một khi đã nói, tất cả chỉ còn biết sợ hãi đến ngây người! Thật sự là như thế.

Bác sĩ trẻ này có thể nắm chắc từng chỉ tiết, khống chế được từng thao tác tinh vi, thật sự có thể coi là đạt đến cấp bậc đại sư.

Mấy người bác sĩ trẻ tuổi đứng xung quanh nhất thời cũng rơi vào trầm mặc.

Họ nhìn về phía Vương Ngọc Sơn và chủ nhiệm Tiếu, thấy trên mặt một đám bác sĩ chủ nhiệm đều cứng đờ chăm chú nhìn vào video phẫu thuật, khiến họ. nhịn không được thở dài. 

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhận đủ khinh thị, nghiêm túc tiếp tục xem phẫu thuật!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 509: Cậu ta muốn làm gì?


Nói chung lý luận suông thì sẽ cảm thấy đơn giản.

Nhưng đây lại khác, sau khi chân chính động thủ, sau mỗi động tác sẽ khó càng thêm khó!

“Giúp tôi kẹp mô da lại, nhớ cẩn thận mạch máu”

Trần Thương nói với Tần Tường.

Tần Tường gật đầu, vào giờ phút này, tất cả những người có mặt trong phòng phẫu thuật này đều ngừng thở.

Sau khi Trần Thương chuẩn bị xong, “Buông ra, chậm một chút”

Mỗi một bước cấy ghép mô da sau này, đều phải cần đến một vị trí tốt đẹp, sau đó mới bắt đầu khâu lại.

Giờ khắc này, tất cả mọi người cũng bắt đầu chú ý tới, bọn họ ai cũng cho rằng Trần Thương đang chuẩn bị khâu lại!

Thế nhưng không phải!

Trần Thương cấy ghép mô da xong lại chuyển đến một vị trí mới, chứ không vội khâu lại?

Cậu ta muốn làm gì? 

Nghĩ tới đây, Vương Ngọc Sơn nhịn không được, trực tiếp đứng dậy khỏi chỗ ngồi, hướng ánh mắt nhìn chằm chằm lên màn hình, khiến mấy bác sĩ chung quanh bị dọa đến ngây ngẩn cả người.

Vương Ngọc Sơn vốn là một người rất uy nghiêm cho nên mấy người bác sĩ này cũng có chút kiêng kị đối với hắn!

Nhìn động tác bất ngờ của viện trưởng Vương, cả đám nhịn không được chỉ biết ngồi im thin thít.

Lúc này, ngay cả Tần Tường cũng nhìn Trần Thương bằng vẻ mặt kinh ngạc, không hiểu vì cái gì mà hẳn không khâu lại?

Không phải Trần Thương không khâu lại, mà là bởi vì vẫn chưa tới thời điểm!

Lần này, phẫu thuật cấy ghép mô da đã dính đến đồng thời thay đổi ba khu mô da, mà khâu lại da cũng là thao tác hạch tâm nhất ca phẫu thuật này.

Như thế nào mới có thể đem nhiều chỗ mô da lựa hoàn chỉnh chọn thành công giống như vá lại một khối tấm phẳng, mà sau khi khép lại không ảnh hưởng đến hiệu quả tầm nhìn mỹ quan cùng hiệu quả kết cấu giãn nở.

Cái này rất là quan trọng! 

Nhưng nếu như khâu lại ba khối mô da tách ra, đó căn bản không làm được đến mức này.

Bởi vì cấy ghép vốn chính là tách mô da, căn bản không phải bình thường có thể làm được, nếu như sớm khâu lại, cái này sẽ có rất nhiều phiền phức.

Vì lẽ đó, Trần Thương muốn làm chính là chỉnh thể khâu lại

Tân Tường nhìn thoáng qua Trần Thương, nhịn không được hỏi: “Tiểu Trần... Vì sao cậu lại không khâu lại”

Trần Thương nhàn nhạt nói câu: "Khâu lại một khối, hiệu quả sẽ tốt hơn”

Chỉ chín chữ vô cùng đơn giản, lại khiến trong lòng Tân Tường như nối bão.

Có tự tin về thực lực như thế nào mới có thể nói ra mấy lời mây trôi nước chảy như thế?

Khâu lại một khối chỉ có hai kết quả, một là sẽ rất tốt!

Hai là sẽ rất tệ!

Mà Trần Thương có can đảm làm như thế, Tần Tường không hề nghỉ ngờ cam đoan, khẳng định là cái trước. 

Nghĩ tới đây, Tân Tường nhịn không được nghiêm túc quan sát.

Trần Thương quay người, Từ Khải Lâm đã đưa kim khâu tới

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 510: Thật quá không chân thật!


Khâu lại bắt đầu!

Khâu da đối với Trần Thương mà nói chính là thiên phú và ưu thế, dưới sự trợ giúp của Con Mắt Mỹ Lệ, tất cả đều như có dấu vết để lần theo.

"Trước tiên anh bắt đầu khâu lại từ phần cổ, một đường kim rất điêu luyện, thậm chí còn rất đẹp mắt!

Điều này làm cho Tần Tường mỗi khi nhìn tới, cũng nhịn không được cảm khái.

Đây là thiên phú a...

Người bình thường căn bản có mơ cũng không làm được.

Lúc này, Vương Ngọc Sơn đứng ở đẳng kia, khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt ngưng trọng nhìn Trần Thương khâu da, nhìn không rời mắt, cẩn thận tỉ mít

Không cần người khác nói, ông đã hiểu rõ Trần Thương muốn làm gì!

Khâu mô da chỉnh thể.

(DG: Khâu chỉnh thể tức là thay vì khâu từng bộ phận thì gộp chung lại khâu một lần luôn, làm như vậy sẽ hạn chế vết sẹo nhưng độ khó sẽ tăng lên rất nhiều)

Tiểu tử này... Thật rất có can đảm. Chỉ có điều, nhớ lại những hành động từ đầu phẫu thuật đến giờ của cậu ta, Vương Ngọc Sơn cũng bình thường trở lại, đây là một người trẻ tuổi theo đuổi sự hoàn mỹ, mỗi một bước thao tác điều khiến người ta kinh diễm.

Nhưng, đây chỉ là món khai vị!

Khâu khiến người ta hồi hộp nhất cũng là vào giờ phút này.

Cũng chính là khâu cuối cùng - khâu lại mô da!

Nghĩ tới đây, Vương Ngọc Sơn nhịn không được có chút kích động nhỏ, cũng có chút chờ mong!

Có lẽ... Thật có thể thấy được kỳ tích!

Ca phẫu thuật này phải nói thật sự là một tác phẩm nghệ thuật rất đặc sắc, xem không biết chán!

Trong văn phòng ở Lục viện thành phố Ma Đô, mọi người cũng lần lượt nhìn ra mánh khóe, nghĩ đến việc Trần Thương sẽ làm, nguyên một đám nín hơi ngưng thần, tựa hồ như chính mình đang làm!

Dù sao loại khâu lại này rất căn độ chính xác cao, bọn họ sợ mình thở mạnh một cái cũng khiến sai lệch.. 

Cả đám đều nghiêm túc quan sát.

Tân Tường hận lúc này không thể lấy xi măng dán lên phổi của chính mình, để cho mình đừng có hô hấp nữa, chỉ cần đủ sống để quan sát là được rồi

Nhìn hai tay của Trần Thương khâu lại, rất ổn

định, hơn nữa nhẹ nhàng linh hoạt vô cùng.

Tân Tường bỗng nhiên liên tưởng đến cao thủ

dùng kim trong truyện của Kim Dung!

(DG: Nếu mình nhớ không nhầm là Quỳ Hoa Bảo Điển của Đông Phương Bất Bại)

Còn Từ Khải Lâm thì cẩn thận từng li từng tý quan sát sắc mặt và tay của Trần Thương, vạn nhất có nhu cầu gì, mình có thế lập tức đáp ứng.

Nếu mà nói là đến mức học tập phẫu thuật...

Thì Từ Khải Lâm từ bỏ....

Vì loại này độ khó cao, độ tỉnh vi cao, và tiêu chuẩn phẫu thuật cũng cao.

Ca phẫu thuật này là thứ mà mình có thể học sao?

Rõ ràng đã siêu khó.

Không thể nói trước trí nhớ của chính mình có thể sẽ quên, cho dù có lắp đặt phần mềm vào thì tốc độ của phần cứng cũng không theo kịp.

Nghĩ tới đây, Từ Khải Lâm vẫn cảm thấy nên làm tốt công tác của mình là được rồi.

Nhìn các thao tác phức tạp của Trần Thương, Từ Khải Lâm chỉ muốn nói một câu là thật dễ nhìn.

Nhưng để học?

Thì học không được a...



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 511: Tất cả người sững sờ!


Trần Thương nhìn thoáng qua Tần Tường.

Tân Tường tấm tắc lấy làm kỷ lạ: “Thật lợi hại!”

Trần Thương sững sờ: "Ông muốn nói là cái này. hả?"

Cũng may Từ Khải Lâm rất được chỗ làm việc inh ý, vội vàng chuẩn bị ký càng dụng cụ rửa làn da, nói: “Bác sĩ Trần, vất vả rồi, anh nghỉ một lát đi, để tôi rửa”

Trần Thương gật đầu: "Vất vả”

Trần Thương tránh ra, nhịn không được duỗi cái lưng mỏi, hoạt động cái cổ một chút, những ca phẫu thuật giằng co như thế này quả thực là quá một mỏi

Trần Thương đột nhiên nghĩ về sau bệnh viện nên thuê hẳn một người Phụ trợ xoa bóp cho bác sĩ.

Dù sao mỗi ngày đều phẫu thuật như thế thì không sớm thì muộn nằm trên bàn phẫu thuật mặc người ta chém giết!

Có câu ngạn ngữ nói thế nào nhỉ?

Thủ thuật nhân giả, nhân hãng thủ thuật chỉ!

Vào giờ phút này, bên trong văn phòng Lục viện của thành phố Ma Độ, tất cả mọi người đều vội vã cuống cuồng đứng lên. 

Tất cả mọi người trông mong chờ đợi hình ảnh sau khi rửa xong của nó.

Căng thẳng!

Thấp thỏm!

Chờ mong!

Đó là tất cả cảm xúc của mọi người

Theo dõi Từ Khải Lâm rửa xong, lập tức, khuôn mặt đó xuất hiện trong tầm mắt mọi người!

“Mẹ nó!"

“Cái ĐCM!"

“Mẹ nó!”

Mọi người đều trăm miệng một lời thốt lên một câu “Mẹ nớ?, bên ngoài một cô y tá đẩy xe thuốc ngang qua bị dọa đến toàn thân run rẩy, ngay cả chiếc: xe đẩy cũng bất ổn, sau lưng có dì quét dọn vệ sinh bị dọa làm rơi đồ lau nhà trên mặt đất, đúng đó trợn mắt há hốc mồm.

Phía ngoài có người bệnh muốn vào tìm bác sĩ cũng vì cảnh này dọa sợ hãi vội xoay người chạy mất.

Mấy bệnh nhân tại phòng chuẩn bị uống thuốc. cũng đột nhiên quên trong tay là thuốc gì? Là thuốc của ai!

Ngày thứ hai, Lục viện ở Ma Đô ngăm truyền ra tin tức: "Tại văn phòng ngoại khoa, tập thế mọi người kêu thắm như thế đến tột cùng là ai gây ra? Dì quét dọn bên ngoài sợ hãi là có nội tình ẩn giấu phía sau hay không? Y tá đẩy xe tột cùng tại sao phải chạy? Thuốc rong tay người bệnh đến cùng là thuốc của ai... kính thỉnh xem, Lục viện báo cáo!”

Lúc này, Vương Bảo Sơn vỗ bàn một cái, hô to một tiếng: “Tốt!”

Nhìn mà than thở!

Thật quá cừ!

Lúc này, làn da khâu lại nói thật ngoài dự liệu của tất cả mọi người.

Ai có thể nghĩ tới, cấy ghép mô da sẽ có thể thành công như thế!

Hơn nữa sau khi khâu lại làn da, nó lại không giống như kết quả bình thường!

Nhìn bác sĩ tuổi trẻ này!

Vương Ngọc Sơn rơi vào trầm mặc!

Nếu như Tiền Lượng ở đây, nhất định sẽ phát hiện, trong mắt thẳng nhãi này có khát vọng, mưu đồ làm loạn!

Nhất định phải giấu kĩ Trần Thương, không thể đề người khác phát hiện mới được!

Lúc này, Vương Ngọc Sơn rất muốn gặp vị bác sĩ tuổi trẻ kia, trình độ khâu lại này khỏi căn phải nói, tuyệt đối là người có thiên phút

Dù ông cố gắng như thế nào cũng học không được.

Toàn bộ hành trình mổ chính thể hiện là một cao thủ đầy tài năng!

Nghĩ tới đây, Vương Ngọc Sơn nói với mọi người: "Đúng rồi, video phẫu thuật còn giữ hay không?”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 512: Có cả giảm bớt nữa há?


Sau khi phẫu thuật hoàn tất, có thể nói Từ Khải Lâm là người đầu tiên nhìn thấy mặt Đậu Hinh, thời điểm khi cô nhìn đường khâu lại chỉ còn một chút vết sẹo loáng thoáng như ẩn như hiện, cô đã nhịn không. được cảm khái một tiếng!

Y học, thật sự là một ngành học kỳ tích lại có thể thay đổi tương lai một người!

Từ hôm nay trở đi, vận mệnh của Đậu Hinh khả năng đã thay đổi.

Cô cũng sẽ giống như người bình thường, nở nụ cười xán lạn, sống vui vẻ, theo đuổi giấc mộng của mình, theo đuổi người mình ưa thích.

Nghĩ tới đây, trong ánh mắt Từ Khải Lâm nhìn Trần Thương tràn đầy kính ngưỡng, khâm phục, cảm kích còn có các loại tình cảm phức tạp.

Lúc này, Trần Thương đi tới, nhìn thoáng qua bộ dạng phẫu thuật, kiểm tra một phen rồi cởi găng tay, chụp mấy bức ảnh làm kỉ niệm để trở về nghĩ lại cần phải cải tiến phương pháp tốt hơn nữa.

Phẫu thuật không giống như làm toán, chỉ có đúng sai. 

Hạn mức Phẫu thuật rất cao và không ngừng tăng lên, cho dù phẫu thuật đã thành công, thì vẫn cần phải không ngừng tìm kiếm cùng phát hiện chỗ thiết xót trong đó, để không ngừng tiến bộ.

Bác sĩ quan sát ở xung quanh cũng giữ im lặng, nhìn trên màn hình lớn bắt đầu ghi chép, mọi người thật không biết nên nói cái gì cho tốt, khi nhìn thấy Trần Thương, trong mắt họ đã tràn đầy tôn kính.

Có đôi khi, thực lực là ngôn ngữ tốt nhất!

Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, cứu vớt một linh hồn tự tỉ !Thành công hoàn thành cấy ghép mảnh da + phẫu thuật chỉnh hình khuôn mặt. Ban thưởng: 1, thuật cấy ghép mô da cao cấp; 2, độ thiện cảm của Tân Tường + 20. 3, độ thiện cảm của Đậu Hinh + 50. ]

Thuật cấy ghép mảnh da cùng thuật cấy ghép mô. da có khác biệt, nhưng biến hóa bao nhiêu thì cũng, không rời bản chất.

Cấy ghép mảnh da là trực tiếp cất lấy biểu bì và bộ phận hoặc là toàn bộ tầng lớp da trong thân thể, một bộ phận nào đó, sẽ không giống với cấy ghép mô da, còn mang theo cuống, sau đó cấy ghép đến khu vực làn da khuyết tổn khác của thân thể.

Nhưng thuật cấy ghép mảnh da bên trong, sau khi mảnh da bị cắt, mạch máu tuần hoàn sẽ tự động định chỉ, sau khi cấy ghép hoàn toàn dựa vào cấy ghép da một lần nữa thành lập tuần hoàn mạch máu, vì lẽ đó lâm sàng cũng phân loại phẫu thuật này trở thành phẫu thuật cấy da phân li.

Thêm một bước là hấp thu huyết thanh và xây dựng lại mạch máu, chủ yếu là lý luận nhưng chênh lệch không lớn lắm!

Nói chung đây là một kỹ năng không tệ!

Mà độ thiện cảm của Tần Tường trực tiếp tăng thêm 20, càng không nói độ thiện cảm của Đậu Hinh tăng đến 50.

Nghĩ đến điều này, Trần Thương cười cười.

[Đinh! nhiệm vụ khảo nghiệm trái tim người Thầy thuốc, miễn phí phẫu thuật trị liệu cho người bệnh Đậu Hinh, cho thấy được y đức y phong của người thầy thuốc, đáng quý, thu hoạch được điểm kỹ năng + 3. ]

L Đinh! Đánh giết quái vết sẹo thủ lĩnh, cấp 51, thu hoạch được đắng cấp + 1, kinh nghiệm cấy ghép mô da + 300; thu hoạch được trang bị: kim thẩm mỹ (màu lam), dược phẩm tăng tỉnh lực x 5. ]

Trần Thương nhìn thấy kim thẩm mỹ hơi sửng sốt một chút, đây là ý gì?

[Kim thẩm mỹ: trang bị màu làm, thuộc tính: 1, da bị tổn hại -2; 2, vết sẹo -2; ]

Trần Thương lập tức tròng mắt hơi híp, trời ơi? Cái này lợi hại!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 513: Một chuyện may mắn


Không biết đến cấp 30 hoặc là cấp 40 sẽ có cánh cửa khác hay không.

Phẫu thuật kết thúc mỹ mãn, Trần Thương thu hoạch tương đối khá!

Tân Tường bùi ngủi mãi thôi.

Lúc này, điện thoại Tân Tường vang lên.

“Chào, anh khỏe chứ?"

'Vương Ngọc Sơn đi thẳng vào vấn đề nói: "Chủ nhiệm Tần, tôi là Vương Ngọc Sơn, hiện tại thuận tiện mở video hội nghị không? Chúng tôi muốn trò chuyện cùng bác sĩ phẫu thuật một chút, phẫu thuật lần này, nói thật là đã gây cho chúng tôi quá nhiều rung động, ông xem có được hay không?"

Tân Tường quay người nhìn Trần Thương: "Tiểu Trần, viện trưởng Vương của Lục viện thành phố Ma Đô muốn cùng trò chuyện với cậu một chút về phẫu thuật vừa rồi, cậu ... Có thời gian không?”

Trần Thương nghe thấy vậy hai mắt tỏa sáng, chuyện tốt như thế làm sao lại không có thời gian: "Có, chủ nhiệm Tân an bài là được rồi”

Tần Tường vội vàng nói: "Chủ nhiệm Vương, nửa giờ sau bắt đầu hội nghị từ xa." 

Vương Ngọc Sơn gật đầu: "Được.”

....

....

Nghe thấy tin tức này, các bác sĩ mặt lộ vẻ vui mừng.

So với Trần Thương, lần này những bác sĩ ở khoa da liễu của Đông Đại Nhất viên càng thêm chờ mong hội nghị, bởi vì hiện tại bọn hắn đang nhịn một bụng nghỉ vấn, không biết mời ai giải thích.

Hiện tại, Lục viện thành phố Ma Đô tự đến đây giải thích, cơ hội tốt như vậy, đúng là khó được!

Khi từ phòng phẫu thuật đi ra, Trần Thương có chút xấu hổ nhìn đám người đứng ở một bên không đi, nhất định phải chờ Trần Thương ra ngoài.

Một đoàn người, vội vàng trở lại văn phòng, hội nghị từ xa chính thức bắt đầu.

Vương Ngọc Sơn hắng giọng, lớn tiếng nói: "Hôm nay, tôi rất vinh hạnh có thể nhìn thấy một ca phẫu thuật hoàn mỹ thế này, tận mắt chứng kiến phương án tỉnh diệu của chủ nhiệm Tân, đây quả thật là một chuyện may mắn!

"Tôi đại biểu ngoại khoa Lục viện thành phố Ma Đô xin biểu thị sự cảm ơn đối với các bác sĩ khoa da liễu của Đông Đại Nhất viện, cảm ơn các vị đã nhiệt Tình chia sẻ."

Nghe thấy Vương Ngọc Sơn tán dương mình như thế, nhìn đối phương tràn đầy một phòng bác sĩ, Tân Tường nhịn không được sinh lòng tự hào, cơ hội như vậy có thế được mấy lăn?



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 514: Không thêm mắm thêm muối


Vương Ngọc Sơn ngẩn người, bởi vì đây là mọi người tận mắt chứng kiến Tần Tường thiết kế ra mô da này.

Thế nhưng Tần Tường nói vậy, rốt cuộc là ý gì?

Ngay cả các bác sĩ trong văn phòng của Đông Đại Nhất viện cũng đầy kinh ngạc nhìn chủ nhiệm, chủ nhiệm nói vậy là sao?

Tần Tường mim cười, không thèm để ý ánh mất của mọi người, từ đầu tới đuôi, ông cũng chưa từng nghĩ mình sẽ chiếm dụng ý tưởng và công sức của Trần Thương, bởi vì đối với ông mà nói, thật không có quá nhiều tác dụng.

Để người khác khen một câu tốt có làm được gì không?

Tần Tường đường đường là phó chủ tịch hội y học ngoại khoa da liễu, chủ nhiệm ngoại khoa chỉnh hình của Tỉnh Đông Dương, , còn để ý những thứ này sao.

Vinh dự của ông đã đủ nhiều!

Lại nói, đợi đến lần tiếp theo thật cần ông tham gia, lúc đó lại không nghĩ ra nổi một phương án tốt, đấy không phải tự đánh mặt mình thì là cái gì? 

Bởi vì cái gọi là một lời nói dối căn một trăm lời nói dối để che đậy.

Lúc ấy, Tần Tường căn bản chưa hề nghĩ trộm phương án của Trần Thương, chẳng qua là cảm thấy tự nhiên trong đầu xuất hiện, cho nên mới có ý nghĩ này.

Nghĩ tới đây, Tân Tường nhàn nhạt nói: "Thật ra, rước khi phẫu thuật, tôi đã mời Bác sĩ Trần đến bệnh viện chúng tôi, hi vọng cậu ấy có thể hiệp trợ tội thực hiện phẫu thuật cho bệnh nhân Đậu Hinh, Bác sĩ Trần có thiên phú rất đáng sợ trong lĩnh vực chỉnh hình làn da, trong lĩnh vực khâu thẩm mỹ làn da cũng hết sức lợi hại”

"Ca phẫu thuật này, người bệnh Đậu Hinh thuộc. về đối tượng mà phòng ban chúng tôi chăm sóc, để có thể tiết kiệm chí phí, chúng tôi đã hết sức miễn giảm, mà Bác sĩ Trần tham gia hỗ trợ ca phẫu thuật này lại còn không cần tiền. Chính là dưới điều kiện như vậy, Bác sĩ Trăn vẫn dứt khoát kiên quyết gia nhập cùng làm phẫu thuật với chúng tôi.

"Mà chiều hôm qua, sau khi Bác sĩ Trần tới phòng chúng tôi, tôi đã dẫn theo câu ấy đến gặp bệnh nhân, sau khi cậu ta nhìn tình huống của Đậu Hinh thì bắt đầu ở vẽ trên mặt cô bé những cái gì đó, tôi nói lời thật lòng, lúc ấy căn bản tôi cũng không để ý, chỉ cho rằng Bác sĩ Trần là dựa theo mạch suy nghĩ của chỉnh hình khuôn mặt để vẽ mà thôi...”

Tần Tường lần lượt nói ra một phen, không thêm mắm thêm muối, chỉ đơn thuần miêu tả.

"Vì vậy, lúc ấy tôi linh cơ khẽ động có thể nghĩ ra một phương án như thế, thực sự là có chút xấu hổ, đó hoàn toàn chính là công lao của Bác sĩ Trần !"

Nói đến đây, Tần Tường nhìn Trần Thương, trong. ánh mắt tràn đầy thưởng thức!

"Có thể nói như vậy, ca phẫu thuật này từ đầu tới đuôi đều là Bác sĩ Trần trù hoạch, thiết kế, phẫu thuật, khâu, đây đều là một hệ thống, tự nhiên mà thành!"

"Cũng chỉ có Bác sĩ Trần mới có thể làm tốt nhất phần thiết kế này."



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 515: Tham gia hội tuyển dụng


Chỉ riêng phần thiết kế, Trần Thương đã nói cả nửa giờ, đám người cũng nghe nửa giờ.

Trong đó, mọi người cũng không phải nghe không mà là thảo luận, mỗi người phát biểu ý kiến của mình, nói ra nghỉ ngờ của mình để Trần Thương giải thích.

Đặc biệt là Vương Ngọc Sơn, chẳng biết trong lòng đang suy tính điều gì, hỏi rất nhiều câu hỏi không liên quan đến lăn phẫu thuật này, nhưng Trần Thương luôn có thể đưa ra một câu trả lời hài lòng cho ông.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sau khi giải thích xong khâu cuối cùng của ca phẫu thuật, mọi người lại lần nữa nhiệt liệt vỗ tay.

Bởi vì rất nhiều nghỉ hoặc, sau khi nghe Trần Thương giải thích họ đã hiểu rõ hơn, hơn nữa Trần Thương cũng không tàng tư, ngược lại quang minh chính đại nói ra suy nghĩ của mình.

Trần Thương cấy ghép mô da dù sao cũng là cấp đại sư, ngay cả Vương Ngọc Sơn rất am hiểu lĩnh vực này cũng không thể không giơ ngón tay cái lên, nói một tiếng phục!

Vào giờ phút này, không còn có bất kỳ ai hoài nghỉ Trần Thương, cho dù là đông đảo chủ nhiệm chuyên gia bác sĩ của Lục viện thành phố Ma Độ, lúc này trong lòng cũng khẽ gật đầu biểu thị tán thành.

Trần Thương hơi cúi đầu, lễ phép ngồi xuống.

Lúc này, Vương Ngọc Sơn bỗng nhiên nói: "Bác sĩ Trần, lưu lại phương thức liên lạc không? Lục viện thành phố chúng tôi cũng thường xuyên có một vài bệnh lịch nghi nan, có lẽ có thể giao lưu cùng hợp tác."

Trần Thương tự nhiên gật đầu, chủ động nói số điện thoại cùng Wechat của mình.

Vương Ngọc Sơn cười nói: "Chúng ta sẽ gặp lại”

Màn hình hội nghị kết thúc, Trần Thương cũng không ở lại bao lâu, dù sao cơm ở Đông Đại Nhất không đáng lưu luyến... Đứng dậy tạm biệt mọi người rồi rời đi

Bận rộn đến bây giờ, đã gần mười hai giờ, lúc này Trần Thương mới nhớ tới chiều nay còn phải đi tham gia hội tuyển dụng.

Tùy tiện xuống quán cơm nhỏ dưới lầu ăn một bữa, về nhà ngú một giấc.

Năm ở trên giường, Trần Thương bỗng nhiên liên tiếp nghe thấy tiếng nhắc nhở của điện thoại, chợt phát hiện Wechat có hai ba mươi lời mời kết bạn... Bật lên xem, cách thức rất thống nhất:



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 516: Đây là hai chuyện khác nhau!


Trần Thương đoán cử hành hội tuyển dụng vào tháng chín, khẳng định là trường học có ý khác!

Dù sao lúc này tân sinh chỉ vừa khai giảng!

Anh rất muốn nói cho đám tân sinh non nớt kia, 'thấy không? Nhiều bệnh viện, công ty dược phẩm như vậy đều đến trường học chúng ta nhận người, các cậu còn lo lắng không tìm được việc sao?

Ừ....

Khi Trần Thương vừa mới bước vào cổng trường cũng từng nghĩ như vậy, thẳng đến sau khi tốt nghiệp đại học, sơ yếu lý lịch của mình nộp vào rất nhiều nơi nhưng đều như đá chìm đáy biển thì mới biết được.

Thông báo tuyển dụng là thông báo tuyển dụng, đi làm... là đi làm.

Đây là hai chuyện khác nhau!

Bác sĩ hoàn toàn không khó tìm việc làm, nhưng nếu như ngươi lòng cao hơn trời, ông trời sẽ cho ngươi biết cái gì là mệnh còn mỏng hơn giấy.

Chủ yếu là muốn tiềm một công việc hài lòng tương đối khó. 

Bình thường, Trần Thương cho rằng tiến sĩ có thể làm ở bệnh viện tỉnh, thạc sĩ thì tìm bệnh viện cấp thị xã, khoa chính quy thì bệnh viện huyện vẫn tương đối hoan nghênh.

Nhưng nếu như muốn nhảy cấp bậc, vậy thì hơi khó khăn một chút

Lần đầu Trần Thương lấy thân phận là người tuyển dụng đến trường, anh cảm thấy có chút quái dị

Người rất là nhiều nhưng đa số đều là người lớn đến thay con mình báo danh hoặc hỏi thăm tình huống, cũng có nhiều người đến nhận lời mời tốt nghiệp.

Tỉnh Nhị Viện có hai người phụ nữ tuổi không lớn tới tham gia công tác tuyển dụng, buổi sáng chủ nhiệm khoa quản lý nhân sự tới không bao lâu đã rời đi, dù sao mục đích tuyển dụng chủ yếu chỉ là nhận sơ yếu lý lịch.

Lãnh đạo chỉ đề xuất cho có, còn nhân tài cũng khó có thể tìm ra ở hội tuyển dụng cỡ nhỏ này. Chủ yếu là thu sơ yếu lý lịch.

Viện Tỉnh Nhị dù sao cũng là bệnh viện tỉnh tam rất nổi danh chữa u bướu,thần nội, thận nội, tâm nội, lá gan, bệnh truyền nhiễm, đây đều là phòng ban trọng điểm cấp quốc gia.

Hai người khoa nhân sự đều tuổi không lớn lắm, hơn ba mươi tuổi, trông thấy Trần Thương tuổi trẻ đầy tình thần cùng nhiệt huyết đi tới, dù sao nam nữ phối hợp, lao động mới có kích tình.

Mất một chút thời gian, Trần Thương mở miệng nói một tiếng “Chị Triệu" "Chị Thôi ” thân thiết.

Kỳ thật hai người cũng nghe thấy tên tuổi Trần Thương, dù sao sự tình khoa trưởng y vụ Tổng Cường này mới có mấy ngày? Mọi người đều biết là bởi vì Trần Thương mới cách chức.

Phòng ban hành chính bệnh viện một năm chỉ bận bịu có mấy lần, những lúc khác thật sự rất nhàn, bình thường rất ưa thích bát quái. Cho nên mới hiểu rõ và đối với Trần Thương, mà cũng có chút nhìn không thấu.

Ngắn ngủi hơn một tháng thời gian, Trần Thương làm ra không ít chuyện đâu, đầu tiên là chuyển biên chế, sau đó tại chức đọc nghiên, cách chức Tống Cường, chiến tích quang huy như vậy, muốn không nổi danh cũng khó.

Thỉnh thoảng có một ít người tới đăng ký, nhưng bên trên thông báo tuyển dụng viết rất rõ ràng, phù hợp thì lưu lại phương thức liên lạc.

Trần Thương nguyên bản cho rằng làm công việc này rất bận rộn, không nghĩ là tới chỉ bồi hai chị đại ở đây nói chuyện phiếm tán gẫu.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 517: Nào có đơn giản như vậy


La Châu thở dài: "Anh thật sự đã đi nhiều nơi, có thể nộp đều đã nộp! Ở cấp thành phố cũng được rồi mà, mặc dù là hợp đồng, nhưng đãi ngộ không tệ, cũng rất tốt”

Đổng Giai nhìn La Châu: "Em vẫn muốn anh lưu tại An Dương."

Nghe vậy, trong lòng La Châu có chút chua xót.

Ở lại Tỉnh lị, nào có đơn giản như vậy?

Nhưng nhìn ánh mắt chờ đợi của Đổng Giai, La Châu cười cười, nhéo nhéo khuôn mặt của cô: "Đi thôi, đi xem một chút”

Làm nam nhân, ai cũng muốn thỏa mãn yêu cầu của bạn gái mình!

Có khó nữa, anh cũng sẽ cố gắng hết sức.

Buổi chiều cũng không có người, trong lúc Trần Thương và hai vị tỷ tỷ đang lưu lại cách thức liên lạc thì bỗng nhiên Đổng Giai trông thấy Trần Thương!

"La Châu, anh mau nhìn, đây không phải là Trần Thương sao?”

'Đổng Giai tràn đầy hiếu kỳ lôi kéo tay áo La Châu, chỉ vào phương hướng tỉnh Nhị Viện nói 

La Châu quay người nhìn lại, quả nhiên trông thấy Trần Thương ngồi ở nơi đó.

Anh cũng tò mò: "Năm nay Trần Thương không phải là nghiên cứu sinh sao? Cậu ta làm gì ở nơi này?"

Đổng Giai cũng lắc đầu: "Chúng ta qua chào hỏi một chút sẽ biết"

Nói xong, hai người đi đến Tỉnh Nhị Viện.

“Trần Thương! Quả nhiên là cậu, cậu tới nơi này làm gì?" La Châu vừa cười vừa nói.

Trần Thương trông thấy La Châu, cũng rất là vui mừng, cầm bản giới thiệu vẫn tắt của Tỉnh Nhị Viện rong tay đưa tới: "Thông báo tuyển dụng, đồng học mời ngồi, tìm hiểu một chút Tỉnh Nhị Viện."

La Châu cắt một tiếng: "Dừng ! Cái cậu này, đàng hoàng kêu anh là được, đúng rồi... Cậu cũng tới tìm việc làm hả?”

Trần Thương lắc đầu, hẳn chợt nhớ tới La Châu học ngoại khoa, thế là nói ra: "Đúng rồi, La Châu, anh học ngoại khoa phải không? Khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện đang có ý định nhận một sinh viên vừa tốt nghiệp ngoại khoa cho sở nghiên cứu, sao anh không báo tên?” 

La Châu cười nói: "Tôi đã sớm ghi danh, nhưng... Tôi thấy rất nhiều người ghi danh mà khoa chỉ nhận một!"

Trần Thương ừ một tiếng: "Khoa cấp cứu tỉnh Nhị Viện thật không tệ, là nơi công tác tốt, tôi cảm thấy đây là cơ hội hiếm có của anh."

La Châu bị Trần Thương ngữ khí chững trạc làm trợn tròn mắt: "Cái gì... Tiểu Thương! Cậu sẽ không thật sự làm ở tỉnh Nhị Viện chứ?"

Chị Triệu ở khoa nhân sự nãy giờ vẫn đứng bên cạnh, cười nói: "Cái này còn có thể là giả sao? Tiểu Trần đang làm ở khoa cấp cứu, nếu như cậu thi được vào, các cậu sẽ là đồng nghiệp."

Một câu nói làm cho La Châu cùng Đổng Giai nói trợn tròn mắt.

"Tôi Không biết cậu lại làm ở tỉnh Nhị Viện, nhưng mà... Cậu không phải thì đậu nghiên sao? Tôi cho là cậu từ chức..." La Châu nói.

Chị Triệu lại cười nói: "Tiểu Trần là biên chế, làm sao có thể vì một cái nghiên cứu sinh mà từ chức, lại nói, lần này đi học nghiên cứu sinh là trong bệnh viện đưa tiểu Trần đi bồi dưỡng đào tạo thêm, thuộc về phạm trù tại chức." 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 518: Đi mở rộng quan hệ


Điều kiện của Trần Thương thế nào, anh biết rất rõ, thời đại học đến trường là xin học bổng, từ nông thôn đến, khi ở trường cũng là mười phần cố gắng học.

Một sinh viên chưa tốt nghiệp đã có thể kiếm được một chân ở tỉnh lị An Dương.

Nghĩ tới đây, La Châu lại có chút bội phục!

Khoa nhân sự, chị Triệu nói: "Chàng trai trẻ, chuẩn bị thật tốt đi, lần này tỉnh Nhị Viện kiểm tra rất công bằng."

Trần Thương cũng không nói gì nhiều, dù sao mình chỉ tới xem một chút, cũng không có quyền nói chuyện, đừng tướng rằng mình là công nhân viên chức của tỉnh Nhị Viện thì có quyền lợi lớn bao nhiêu, xét đến cùng, mình chỉ là một người trong 1400 nhân viên biên chế mà thôi!

Nhưng để cổ vũ đồng học, Trăn Thương vẫn khuyên: "La Châu, hiện tại khoa cấp cứu tỉnh Nhị Viện không ngừng phát triển, rất xem trọng bồi dưỡng nhân tài, lần này là một cơ hội, cậu chuẩn bị thật tốt một chút, nếu có thể đi vào cương vị không tệ, các phương diện khác đều rất tốt, mấu chốt là bầu không khí ở phòng ban tương đối tốt" 

La Châu nghe xong, gật đầu cười, nói cảm ơn: “Ừm, cám ơn cậu, tôi trở về sẽ chuẩn bị thật tốt, tranh thủ sớm làm đồng nghiệp với cậu."

La Châu cùng Đổng Giai rời đi, hai người có thể nói là trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Thật không nghĩ tới gặp tình huống như vậy.

Ra khỏi sân vận động, Đổng Giai trừng to mắt, nhịn không được nói ra: "La Châu, tối hôm nay chúng ta có nên mời Trần Thương đi ra ăn một bữa cơm hay không? Dù sao Trần Thương cũng là bác sĩ khoa cấp cứu, hiện tại lại tới thông báo tuyển dụng, vạn nhất có thể nói với bên kia vài lời thì sao?”

"Chúng ta hỏi thăm một chút, vạn nhất có tin tức gì, cũng có thể sớm biết, đối với anh mà nói, cũng có chỗ tốt!"

La Châu trầm tư một lát, lắc đầu: "Anh nghĩ không cần đâu, làm như vậy không phải làm cho Thương khó xử sao

"Điều kiện của Trần Thương thế nào, tất cả mọi người đều hiểu rõ, cậu ta có được như hôm nay còn không phải toàn dựa vào chính sức lực của mình sao? Chúng ta đi qua là gây phiền toái, cách làm này rõ ràng không tử tế” 

"Lại nói, ai cũng có chỗ khó, đừng đến lúc đó bởi vì chuyện của hai ta lại làm cậu ấy chậm trễ! Em xem đúng không?”

Đổng Giai thở dài, cô nghĩ nhiều cũng là vì La Châu thôi: "Em sợ..."

La Châu cười cười, nhìn Đổng Giai nói: "Được rồi, bảo bối! Em phải tin tưởng anh nhất định sẽ thi đậu, chúng ta bẵng vào bản lĩnh của mình đi vào là được, cần gì phải tìm phiền toái cho người khác!”

Đổng Giai nhìn La Châu, trong ánh mắt anh tràn ngập kiên định, cũng không nghĩ nhiều nó vậy anh nhất định phải cố gắng !”

La Châu gật đầu.

Dù sao cũng là hội tuyển dụng, Đổng Giai cùng La Châu xuất hiện ở đây cũng không phải là ví dụ duy nhất, rất nhanh lại có người nhìn thấy Trần Thương ở hội tuyển dụng, họ lập tức liên tục tới thăm hỏi.

Trần Thương rất đàng hoàng cũng sẽ không nghĩ mình đang ở khoa cấp cứu tại tỉnh N thì như thế này thế nọ, thực tế hôm nay anh đến đây chỉ là muốn hỗ trợ.

Còn về việc lựa chọn nhân tài? Trò chuyện? Đi mở rộng quan hệ một chút? 

Anh tự biết bản thân mình có bao nhiêu cân lượng.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 519: Mà giải thích thì được cái gì?


Mà lúc này đây, điện thoại Trần Thương không ngừng có thông báo, đủ kiểu tin tức đều nhao nhao được gửi tới, cái gì mà “bạn có thể giúp tôi đi cửa sau được không?”, "có thể giới thiệu tôi cho chủ nhiệm khoa cấp cứu không?, “cung cấp một số tư liệu nội bộ không?"

Trần Thương không trả lời, nghỉ tới nghĩ lui lại thấy không thích hợp, nói một câu: "Lực bất tòng tâm."

Những người hiểu được thì gửi một khuôn mặt cười để trả lời, còn những người không hiểu dứt khoát phát một cái haha để cố tỏ ra là đã hiểu.

Trần Thương không để tâm cười cười và cũng không muốn giải thích cho những người không hiểu kia

Dù sao thì bạn có thể giải thích được với loại người đó sao?

Mà giải thích thì được cái gì?

Người ôm loại tâm lý này không gì khác hơn là tự nghĩ về bản thân, người đó căn bản sẽ không xem xét sẽ có ảnh hưởng gì đến bạn không.

Nên kết giao bằng hữu cùng loại người này sao? Không cần thiết.

Nhưng trong một thời gian ngắn, Trần Thương tốt nghiệp khoa chính quy đại học và được tiến vào bệnh viện tỉnh Nhị Viện lập tức truyền ra, tất cả mọi người nhốn nháo thảo luận.

Có chút âm dương quái khí liền nói người ta hiện tại vì lợi hại nên được bệnh viện cử đi nghiên cứu sinh gì đó, rồi cái gì mà chướng mắt bạn học cũ, tất cả đều mang theo tiết tấu náo loạn.

Lúc đầu, Trần Thương còn trả lời với nhóm bạn về sau thì dứt khoát không quan tâm nữa, trực tiếp thoát khỏi nhóm.

Dù sao ở lại hay không cũng không còn quan trọng nữa.

Xã hội này thật sự là loại người gì cũng có.

Đơn giản là trong lòng không chịu được thiệt thi, cứ nhìn thấy người ta tốt hơn mình luôn sinh ra lòng ghen ghét.

Dù sao, sau khi tốt nghiệp đại học, Trần Thương không có học nghiên cứu, mà hiện tại nghiên cứu sinh bọn họ đều đã tốt nghiệp.

Kết quả hiện tại thế nào?

Trần Thương có biên chế, mà lại là biên chế tại bệnh viện tam giáp tỉnh, nghiên cứu sinh trình độ mấy năm sau cũng sẽ có! 

Mà những người kia, tâm lý kia của bọn họ cảm thấy thật vất vả thi đỗ nghiên cứu sinh, sau khi tốt nghiệp lại còn không có một sinh viên chưa tốt nghiệp trong lòng cảm thấy không thoải mái.

Nhưng đều là người bình thường, nào có không làm mà hưởng?

Ai thành công mà không phải phải cố gắng vượt qua khó khăn để phấn đấu mới có được.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom