Cập nhật mới

Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 600: Thật sự rất đau!


Lúc này, đã là 9 giờ 30 phút!

Khoảng cách từ lúc người bệnh bị thương khoảng 20 phút, chưa bị mất máu quá nhiều, lúc đó vội vàng cầm máu cũng có chút tác dụng!

Trước mắt!

Tình huống của người bệnh coi như đã ổn định.

Trần Thương thì đang nôn nóng bất an chờ đợi 120 đến.

Đến lúc này mà xe cấp cứu vẫn chưa tới, Trần Thương cũng không dám làm ra hành động mù quáng nào khác!

Quá trình cắt gãy cây thép, không an toàn chút nào, chỉ cần xuất hiện một sai lầm nho nhỏ là có thể ngay lập tức gây nguy hiểm đến tính mạng của người bệnh.

Nhìn đến tình cảnh tràn đầy huyết tính bạo lực trước mặt, thần chí và ý thức người bệnh vẫn còn rõ ràng.

Nói cách khác, trạng thái hiện tại của người bệnh đang ổn định! 

Đối với tình huống này, phải tránh làm tỉnh thần của người bệnh bị ảnh hưởng, bởi nếu người bệnh quá sốc hay tâm tình bị kích thích sẽ gây áp lực lên thành mạch máu, tạo ra thương tổn đối với người bệnh.

May là cây thép xuyên thủng ở phía bên phải lồng ngực, chứ không phải bên trái hay chính giữa hoặc xương ngực, nếu không... Thì thật sự là xong chuyện.

Bây giờ, điều đáng lo ngại nhất là không biết cây thép có làm bị thương tới động mạch chú hay không, hơn nữa việc nó có gây tổn thương tới khí quản thì cũng mong nó không khiến máu chảy tới đường hô hấp...

Nghĩ đến điều ấy, Trần Thương chỉ có thể hơi điều chỉnh tư thế người bệnh lại, sau đó cố hết sức giúp cho ý thức người bệnh rõ ràng hơn, thuận tiện cho việc vận chuyển cùng cứu viện khi xe cứu thương tới!

Trần Thương an ủi:

- Anh cảm thấy thế nào?

Người đàn ông cần chặt răng, nhảm chặt hai mắt lại, mồ hôi trên đầu đang không ngừng đổ ra!

Nghe thấy câu hỏi của Trần Thương lời, người đàn ông gắng gượng cố mở to mắt: 

- Còn tốt!

Trần Thương gật đầu, trong lòng bớt khẩn trương hơn khi nãy, nói:

- Ừm, anh trước hết đừng quá khẩn trương như vậy, cố gắng thả lỏng một chút, một lát nữa căn cắt gãy cây thép này, anh tận lực làm cho hô hấp chính mình ổn định lại.

Trần Thương nói chuyện với người đàn ông, hi vọng có thể giúp anh ta thanh tỉnh cho tới khi xe cấp. cứu đến.

Buổi sáng, 9 giờ 35 phút.

Xe cấp cứu chạy như bay đến, giống như ngựa hoang mất cương, lao vụt tới!

Lão Dương tài xế ngay sau khi tiếp điện thoại của Trần Thương lập tức một cước đạp chân ga đến công trường!

Xe vừa mới ngừng, y tá Tiểu Lâm trực tiếp ôm hộp cấp cứu chạy tới, mà Vương Khiêm thì tay ôm túi dưỡng khí cùng các thứ để cấp cứu, chạy thẳng tới!

Giờ khắc này, trong lòng Trần Thương mới an tâm một chút!

Có thể bắt đầu cứu viện rồi. 

Trần Thương quay người nhìn nhân viên tạp vụ ở chung quanh hỏi:

- Đã liên hệ được với ông chủ chưa?

Một nhân viên đứng ngay đó vội vàng lên tiếng:

- Liên hệ rồi, chắc cũng sắp tới rồi!

Buổi sáng 9 giờ 40 phút: Công việc cứu viện bắt đầu!

Theo lời chỉ đạo của nhóm bác sĩ Trần Thương, người bệnh sẽ được nhân viên chữa cháy dùng thiết bị nâng cao lên, sau đó phải cắt đoạn thép gần cùng với phiến đá trên mặt đất!

Quá trình này phải cẩn thận mười phần!

Bởi vì bộ phận bị thương của người bệnh tương đối đặc thù, nếu có bất kỳ một rung động dữ dội nào, đều có khả năng tổn thương tới khí quan nội tạng!

Mà cây thép vẫn bởi vì thô ráp có những khấc. nhỏ, nên mỗi một lần người bệnh được nâng lên, chỉ một đoạn nhỏ cũng cần sự nỗ lực to lớn!

Hai bên huyệt thái dương của người đàn ông nổi đây gân xanh, hai tay run rẩy cố nằm chặt!

Quả thật là một người đàn ông đầy kiên cường và nghị lực. 

Hàm răng cắn chặt vào nhau khiến cho máu tứa ra, hoà cùng nước bọt chảy theo khoé miêng,


Thật sự rất đau!

Vậy mà từ đầu tới đuôi người đàn ông ấy không hữ lấy một tiếng.

Ý chí sắt thép đang giúp anh ta giành lấy tính mạng chính mình.

Thời điểm muốn nâng thêm, tình trạng của người bệnh không cho phép.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 601: Đây vẫn chỉ là đơn giản nhất.


9 giờ 50 phút!

Phần thép phía sau bệnh nhân được cắt thành công!

Trần Thương nhìn cây thép dài gần một mét năm bên ngoài cái cổ.

Loại tình huống này căn bản không có biện pháp làm CT.

Nhất định phải cắt gãy!

Nghĩ tới đây, nhân viên phòng cháy lại một lần nữa bắt đầu công tác!

Hai tay Trần Thương nắm chắc cây thép, sợ trong quá trình cắt sẽ gây tổn thương đến mạch máu ở cổ của bệnh nhân!

Phần cổ so với phổi còn nguy hiểm hơn rất nhiều!

Vì lẽ đó nhất định phải cẩn thận từng li từng tí.

Cảm nhận được rung động dữ dội, Trần Thương phải ổn định một chút.

10 giờ, trời đã vô cùng nóng bức.

Mà lúc này dưới ánh mặt trời gay gất, hai tay Trần Thương để trần ,mặc cho mồ hôi nhỏ xuống.

Vốn dĩ công việc gấp gáp căng thắng này mười phần gây hao tâm tổn sức, tỉnh thần phải tập trung cao độ.

Trần Thương không dám buông lỏng cảnh giác một chút nào!

Anh đã ở dưới ánh mặt trời gay gắt gần một giờ.

Thế nhưng, đối với chuyện này Trần Thương tựa hồ không có chút cảm giác nào.

Rốt cục!

Một âm thanh vang dội vang lên.

Khi nhân viên y tế mật thiết giám sát, nhân viên phòng cháy nhân viên tiến hành cắt thép hai lần.

Giờ khắc này!

Lúc này đã là 10 giờ 03 phút.

Khi được lão Dương trợ giúp, người bệnh thành công được chuyến dời lên xe đấy, đưa đến trong xe cứu hột

Lúc này, bởi vì người bệnh bị mất nhiều máu, trên mặt đã bắt đầu trắng bệch, mặc dù vẫn chưa hôn mê, nhưng sắc môi cũng bắt đầu thay đổi!

Tình trạng của người bệnh không lạc quan chút nào! 

Đây vẫn chỉ là đơn giản nhất.

Nguy hiểm nhất chính là, ngay tại khi từ từ mở ra miệng vết thương khiến máu càng không ngừng chảy, chuẩn bị tàn phá bừa bãi căn một tinh thần kiên cường!

Chảy máu đã không phải là nguy hiểm lớn nhất!

Loại châm cứu tổn thương này, sẽ tạo thành sức dãn khí huyết gây ra chứng tràn khí ngực, thậm chí gây thiếu oxi ở tìm, khả năng lúc nào cũng có thể sẽ đứng trước nguy cơ nguy hiểm.

Tất cả mọi người không dám có chút buông lỏng!

Nhìn con số hiển thị trên bản đồ điện tim, như muốn mạng người ta.

- Tít tít....

Một âm thanh vang lên.

Trần Thương cảm giác hô hấp của bản thân đều có chút không thông.

Thời gian dài đứng dưới nẳng, cộng thêm chảy mồ hôi nhiều, lúc này Trần Thương không được ổn lắm.

Trên máy theo dõi, huyết áp bệnh nhân: 90/50 mmHạ, nhịp tìm bắt đầu trở nên chậm, hô hấp cũng thế, độ bão hoà oxi trong máu còn chưa đến 85.

Tất cả nhân viên y tế trong xe đều không ai nói một lời.

Thời gian: 10 giờ 10 phút sáng.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 602: Nhanh chóng tiến hành Kiểm tra!


Mọi việc đều nhất định phải nhanh chóng tiến hành.

Lúc này, một đồng nghiệp thành công để lại rất trọng yếu!

Mà Tỉnh Nhiên thấy Trần Thương vội vàng cấp cứu, cấp tốc gánh vác cái trách nhiệm này.

- Ống dẫn lưu! Cho tôi ống dẫn lưu lồng ngực!

Nghe thấy giọng Tỉnh Nhiên đồn dập, y tá vội vàng chuẩn bị.

Tỉnh Nhiên không hổ là hậu tiến sĩ Ngoại khoa lồng ngực, thao tác nhanh nhẹn đặt ống dẫn lưu thông khí lồng ngực.

Lúc này, lồng ngực được dẫn lưu, hoàn toàn có thể hóa giải bởi vì sức dãn khí huyết khí ngực dẫn đến thiếu oxi, thậm chí giảm khả năng tùy thời tìm có thể đột nhiên ngừng đập.

Tất cả mọi người đều không nhàn rỗi!

Cấp cứu được tiến hành đâu vào đấy.

Thời gian: 10 điểm 35 phút sáng.

Huyết áp của người bệnh tăng trở lại, dần dần, triệu chứng bệnh rốt cục hơi vững vàng trở lại.

Đẩy người bệnh đến khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện!

Nhanh chóng tiến hành Kiểm tra!

X quang ngực!

CT lồng ngực.

....

Các loại, các loại kiểm tra toàn bộ được hoàn thành trong vòng mười phút!

Kết quả kiểm tra biểu hiện: quán thông lồng ngực bệnh nhân bị tốn thương, sức dãn khí ngực, thực quản bị tổn hại nghiêm trọng!

Thời gian: 10 giờ 50 phút sáng!

Mấy phút sau, các công tác đều được chuẩn bị sẵn sàng để chờ phẫu thuật!

Người bệnh rốt cục được đẩy vào trong phòng phẫu thuật!

Cấp cứu phẫu thuật, sắp bắt đầu.

Một bên là tuyến đầu cấp cứu, ngoại khoa tim, khoa chỉnh hình, khoa chẩn đoán hình ảnh, ngoại khoa lồng ngực chạy đua với sinh tử! 

Một bên là phòng giám sát trọng chứng, phòng phẫu thuật, khoa gây tê, khoa truyền máu, khoa kiểm nghiệm cùng nhiều bộ môn đồng tâm hiệp lực, ăn ý phối hợp!

Tất cả phải đối mặt là một ca phẫu thuật có thể sẽ là một trận ác chiến dài đến mười mấy tiếng!

Khoa cấp cứu Trần Thương, Ngoại khoa lồng ngực Tỉnh Nhiên, cấp cứu Vương Khiêm, bác sĩ khoa chỉnh hình, bốn người đang lo lắng bất an cùng đợi phẫu thuật bắt đầu!

Đội ngũ cấp cứu toàn người trẻ, tuổi tác không. cao hơn 31 cùng tham gia một ca cấp cứu chạy đua với sinh tử.

Chuyện đột nhiên xảy ra, các bác sĩ khác còn đang trên đường, các phương chủ nhiệm cũng lập tức chạy đến ngay!

Một đội ngũ cấp cứu lâm thời đươc xây dựng, nhất định phải có một người đứng ra, trở thành người dẫn đầu phẫu thuật.

Tỉnh Nhiên có chút khiếp đảm! Anh là bác sĩ Phó chủ nhiệm duy nhất ở đây.

Anh muốn trốn tránh? Nhưng sự nhát gan của anh đối với tử thần sẽ là điều chế giễu. 

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên cắn răng một cái, nội tâm cho mình bơm hơi!

- Tỉnh Nhiên cố lên!

Giờ khắc này vô luận là liên quan đến trách nhiệm, hay là liên quan đến mặt khác, cấp cứu lần này nhất định phải dốc toàn lực ứng phó.

Trong phòng phẫu thuật, tất cả y tá dụng cụ, bác sĩ gây tê, bác sĩ khoa truyền máu, bác sĩ khoa kiểm tra đều cần một vị dẫn đầu đứng ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 603: Ông ấy sẽ làm thế nào?


Trần Thương gật đầu, tiếp tục nghiêm túc nói ra:

- Chuẩn bị tuần hoàn ngoài cơ thể.

- Tưần hoàn ngoài cơ thể chuẩn bị hoàn tất.

Trần Thương tiếp tục an bài đâu vào đấy!

- Chuẩn bị huyết tương!

- Huyết tương khẩn cấp điều phối đúng chỗ.

- Vẫn chuyển máu nhân tạo đúng chỗ.

....

Đoàn đội chữa bệnh và chăm sóc khẩn cấp lăn lượt kêu gọi, cùng phối hợp ăn ý!

Từng mục biện pháp an toàn không ngừng được. hoàn thiện!

Các phương án cấp cứu không ngừng có hiệu lực!

Lần lượt kéo người bị thương từ trên con đường tử vong trở về...

Trần Thương hít sâu một hơi, anh biết rõ giờ phút này không thể buông lỏng cảnh giác, khả năng ca cấp cứu này là một ca nghiêm trọng nhất mà anh đã gặp phải từ trước tới nay!

Đoàn đội lấy anh làm trung tâm cấp cứu, tùy thời tùy chỗ đều đang đợi Trần Thương truyền đạt chỉ lệnh!

Không có người nào hoài nghĩ Trần Thương, bởi vì lúc này, giờ phút này không phải lúc để hoài nghi.

Bác sĩ gây tê Lưu Kiện kinh ngạc nhìn khuôn mặt quen thuộc bên trong, trong ánh mắt tràn đầy cảm giác xa lạ!

Đây là Trần Thương sao?

Chính Vương Khiêm cũng cảm giác được trên người Trần Thương tỏa ra một loại khí thế xa lạ, các bác sĩ trẻ tuổi khác đều thua kém rất xa.

Tất cả tiểu y tá đều phát hiện, lúc này Trần Thương mang theo một loại khí thế!

Tự tin!

Nghiêm cẩn!

Nghiêm túc!

Bá đạo!

Không sai, sâu trong linh hồn Trần Thương cũng không phải là Trần Thương! Mà là bác sĩ Bạch Khâu Ân đang dùng sở học suốt đời, kinh nghiệm cấp cứu cả đời đang trợ giúp Trần Thương làm tốt công việc cấp  cứu lần này!

Đèn không hắt bóng xuống, một trận chiến công thành không có khói lửa đang căng thắng tiến hành.

Trước bàn phẫu thuật, mấy tiểu bác sĩ kinh nghiệm sống chưa nhiều đang dùng sở học suốt đời toàn lực ứng phó!

Bên trong phòng phẫu thuật, bảy tám nhân viên y tế của các phòng ban đang chính tùy thời tùy chỗ làm tốt chuẩn bị.

Phẫu thuật bắt đầu bước đầu tiên, cần phải làm là xác minh thương thế!

Cho dù có chút giống tư liệu để dựa vào, nhưng cụ thể rất nhiều thứ máy móc không thấy đến.

Vi lẽ đó phải làm là tiến hành mở ngực dò xét.

Thế nhưng một vấn đề nghiêm trọng đặt ra ở trước mặt mọi người, đó chính là lựa chọn vết cắt như thế nào!

Vào giờ phút này, thiết kế vết cắt phẫu thuật cực kỳ trọng yếu, vừa phải bảo đảm người bệnh tuyệt đối an toàn, không chảy quá nhiều máu, không tổn hại các cơ xung quanh; lại cần phải phòngtất cả khả năng có thể gây tổn thương khi vá, đồng thời còn phải thuận tiện để lấy cây thép vẫn đường kính gần 50 centimet cắm vào lồng ngực. 

Một vết cắt này phải đồng thời thỏa mãn ba điều kiện trở lên.

Tỉnh Nhiên cũng có chút chần chờ không biết phải làm sao?

Nếu như mình là lão sư Lưu viện sĩ, lúc này... Ông ấy sẽ làm thế nào?

Đây là thói quen suy nghĩ của Tỉnh Nhiên.

Gặp phải bất cứ chuyện gì không có cách nào giải quyết, anh sẽ bắt đầu nghĩ, nếu lão sư gặp phải loại tình huống này, ông sẽ thong dong đối mặt như thế nào!

Trần Thương quay người nhìn một bên bác sĩ khoa Chẩn đoán hình ảnh, nói ra:

- Mở bóng đèn dưới, tôi muốn xem phim chụp X. quang.

Bác sĩ khoa chẩn đoán hình ảnh vội vàng gật đầu.

Trần Thương bắt đầu không ngừng mà phân tích các loại khả năng, trong đầu từng bước phân tích, hình thành một loại mạch suy nghĩ.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 604: Vị trí này thật rất mệt mỏi


Trần Thương phải bảo đảm cấp cứu lần này tuyệt đối không thể có chút sai sót nào!

Không có người dẫn đầu!

Để tôi làm người dẫn đầu!

Dựa theo Trần Thương quy hoạch, phẫu thuật chia thành ba giai đoạn, giai đoạn đầu tiên: Mở ngực dò xét, buộc ga-rô mạch máu, lấy cây thép ra; giai đoạn thứ hai: Khâu cơ quan nội tạng bị hao tổn; giai đoạn thứ ba: Chuyển đối tư thế, chữa trị các thương tích gãy xương.

Trần Thương cầm lấy dao phẫu thuật, bắt đầu thao tác!

Giờ khắc này, thời gian dừng lại lúc 11 giờ 10 phút sáng.

Kiểm tra triệu chứng bệnh tật bình ổn, tính mạng người bệnh được đảm bảo, hô hấp ổn định, huyết áp tăng trở lại, độ bão hòa oxi trong máu khôi phục lại bình thường, giờ khắc này, phẫu thuật chính thức kéo ra màn che.

Dao nhỏ xẹt qua làn da, tranh thủ thời gian lấy tới bông cầm máu, làm tốt tất cả chuẩn bị. 

Tỉnh Nhiên nhìn Trần Thương lựa chọn, nhíu mày tự hỏi!

Vị trí này... Anh không nghĩ tới!

Hai mắt Tỉnh Nhiên tỏa sáng, nếu làm thế vừa vặn có thể tránh không chạm vào động mạch chủ, lại có thể tiến hành buộc ga-rô mạch máu trong lồng. ngực!

Nhưng... Vị trí này thật rất mệt mỏi !

Trần Thương có thể kiên trì bao lâu?

Lần này phẫu thuật tuyệt đối là một trận chiến công thành, thời gian thực hiện khẳng định rất dài.

Trần Thương lựa chọn vị trí để Tỉnh Nhiên cảm giác đứng ở vị trí nào cũng cảm thấy khó chịu, đều cảm thấy không thoải mái, nhất định phải nghiêng người, xảo diệu khai dao.

Mà như vậy thì sẽ tốn nhiều thể lực hơn.

Rất nhanh, nương theo lồng ngực bị mở ra, tất cả mọi người đều thấy được một màn vô cùng máu tanh!

Trong mắt Mà Trần Thương cũng xuất hiện tia màu đỏ.

Thời gian: 11 giờ 30 phút 

Chữ đỏ [ gấy xương ngực phải 1, [ gãy xương quai xanh ], [ gãy xương sườn số hai ]... Trong lồng ngực còn mấy chỗ gãy xương!

Sau đó là mạch máu bị tổn thương!

Lúc này vẫn như cũ không ngừng rướm máu.

[Tĩnh mạch dưới xương quai xanh bị tổn thương ], [ Tĩnh mạch bên phải bị tổn thương], [Động mạch chủ bị rách ]!

Ba khu mạch máu đều bị tổn thương nghiêm trọng!

Nguy cấp nhất chính là động mạch chủ bị rách, cây thép xuyên qua lồng ngực đang kề sát động mạch chủ, lúc này vết thương bị thép chà xát lên, tuy máu trào ra không nhiều nhưng nhất định phải được xử lý kịp thời!

Mà nơi tĩnh mạch bên phải, gần sát tim và phần động mạch chủ, có 3 nơi bị rách to, nơi lớn nhất là chỗ thủng gần 2 centimet!

Tất cả tin tức đều khiến Trần Thương rõ rằng, tất cả những thứ này đều khá là phiền toái.

Nhưng mà, đó cũng không phải toàn bộ!

Từ nơi sâu nhất mà cây thép đi qua, phổi không ngừng xuất hiện dấu hiệu bị tổn thương!

[ Phổi bên phải bị rách 1, [ Tỉnh mạch azygos rạn nứt }, [ Phối bên phải bị tổn hại ], [ Phế quản bên phải bị rạn nứt ]!

Nhìn thấy phổi bị tổn hại cực kì nghiêm trọng, Tinh Nhiên nhịn không được hô hấp hơi gấp.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 605: Đừng lộn xộn!


Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên cùng Vương Khiêm, nói: 

- Chuẩn bị buộc garô mạch máu, lấy cây thép ra, nghe theo sắp xếp của tôi!

Hai người trầm giọng gật đầu.

Quá trình này nhất định phải chú ý cẩn thận tiến hành, thép vẫn không phải inox, phía trên có những khe rãnh khác biệt với kết cấu của thép thông thường, đối với những cơ quan nội tạng vô cùng mảnh mai mà nói, chính là một sức ép lớn!

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhất phải lấy cây thép dài hơn nửa thước này ra, nếu không vết thương sẽ nặng thêm!

Cái này cần một đôi tay vô cùng trầm ổn!

Một đôi tay kiên cường và hữu lực!

Trần Thương cần răng, nhìn Tỉnh Nhiên:

- Cẩn thận một chút, không cần phải gấp!

Quay người nói với Vương Khiêm, Trương Tuyết:

- Cầm máu!

Bông cầm máu trong tay Vương Khiêm đã không biết dùng hết bao nhiêu khối!

Một khối... Một khối... Bông cầm máu giống như không cần tiền bị chất đống ở trên khay phẫu thuật.

Lúc này, Trần Thương nhất định phải để ý đến tính mạng bệnh nhân, kiểm tra triệu chứng bệnh tật, một khi phát hiện vấn đề gì mới có thể kịp thời điều chỉnh!

Trần Thương quay người nhìn y tá:

- Tiếp tục truyền huyết tương!

Y tá gật đầu, đối chiếu chính xác huyết tương nhiều lăn mới bắt đầu đưa vào.

Tất cả mọi người đều tại lúc Trăn Thương sắp xếp đều đâu vào đấy bận rộn công việc của mình.

Ngay lúc này, cửa phòng phẫu thuật bị mở ra, Lý Bảo Sơn rửa xong tay đi vào, tiếp theo sau lưng đi vào là Đào Mật, Lý Kiến Vĩ Ba trụ cột vững chắc của ngoại khoa Tỉnh nhị viện toàn bộ đều đến!

Mọi người nhao nhao ghé mắt nhìn!

Trông thấy ba vị chủ nhiệm, sắc mặt tất cả lập. tức trở nên vui mừng!

Mà Trần Thương vội vàng quát lạnh một tiếng:

- Đừng lộn xộn!

Thân thể Tỉnh Nhiên chấn động, Vương Khiêm cùng Trương Tuyết cũng không dám ngẩng đầu lên, nghiêm túc cầm máu!

Giờ khắc này, Trần Thương không dám khinh suất chút nào.

Không nên cảm thấy Trần Thương quá phận, so với sinh mệnh trước mặt, không có cái gì quan trọng hơn!

Nghe thấy Trần Thương quát lớn, Lý Bảo Sơn sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua Đào Mật, lại liếc mất nhìn Lý Kiến Vĩ,

Chỉ thấy hai người mặt không đổi sắc, không có chút nào gợn sóng, cũng nhẹ nhàng thở ra!

Tướng ở bên ngoài quân lệnh có thể không nhận!

Bác sĩ bên bàn phẫu thuật, không thể phân tâm, phải chắc chắn đồn hết toàn lực ứng phó!

Giờ khắc này, Trần Thương chính là tướng lĩnh đang giao phong với quân địch.

Ba người Lý Bảo Sơn được y tá trợ giúp mặc đồ phẫu thuật, thận trọng đi đến phía trước xem xét, lúc nhìn thấy phẫu thuật trong tăm mắt chính là khi Trần Thương đang một tay giữ cây thép, một tay cẩn thận gỡ ra.

Tay trái cầm cây thép vững như Thái Sơn, không một chút động đậy!

Lý Kiến Vĩ cũng có chút kinh ngạc!

Tay Tiểu Trần này thật ổn!

Thật là cánh tay cường tráng.

Chỉ là...

Một phút... Mười phút... Ba mươi phút... Sáu mươi phút.

Lý Kiến Vĩ trợn tròn mắt!

Trần Thương không mệt mỏi sao?

Đây là cây thép, không phải trang giấy, cho dù là trang giấy anh giữ im một chỗ hơn ba mươi phút không mệt mỏi sao?

Mấu chốt là trên bàn phẫu thuật nhất định phải cam đoan răng cây thép vẫn trong tay không bị nghiêng lệch.

Chung quanh mười mấy ánh mắt đều nhìn chằm chằm Trần Thương, sinh lòng cảm động!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 606: Phẫu thuật đã kéo dài ba giờ


Bây giờ đã là 1 giờ 15 phút chiều.

Cây thép dài ước chừng trên dưới 60 centimet dính đầy máu rốt cục chậm rãi được lấy ra từ cơ thể bệnh nhân.

Trong lòng mọi người đều rất vui mừng, đột nhiên có xúc động muốn vỗ tay hô tốt!

Nhưng mà!

Tất cả mọi người còn chưa kịp kích thích thì động mạch chủ đã vỡ!

Một dòng máu tươi phun ra!

Trần Thương tay mắt lanh lẹ:

- Trực tiếp lấy tay ngăn lại!

- Buộc ga-rô mạch máu, khâu lại cho tôi, ngay lập tức chuẩn bị khâu lại!

Trần Thương rất nhanh, mà Tỉnh Nhiên cũng cấp tốc đem kẹp cầm máu chuẩn bị kỹ càng, Vương Khiêm đã nhận kim khâu mà y tá vừa đưa.

Trần Thương:

- Buộc ga-rô! 

- Bông cầm máu!

Tỉnh Nhiên cùng Vương Khiêm phối hợp ăn ý, để Trần Thương kịp thời tiếp nhận Pen kẹp kim!

Trần Thương phản ứng hết sức nhanh chóng!

Khiến ba vị chủ nhiệm sau lưng trố mắt nhìn, loại năng lực ứng biến khẩn cấp này chính là một loại năng lực mà một bác sĩ chủ trị nhất định phải có!

Mà lúc này Trần Thương đã có!

Trên bàn phẫu thuật, tình thế luôn có thể thay đổi trong nháy mắt, nếu như không có loại năng lực ứng biến này rất dễ chịu thiệt thòi!

Cũng giống như là hành quân đánh trận, trên chiến trường cũng sẽ thay đối trong nháy mắt, thân là tướng lĩnh nhất định phải kịp thời đưa ra kế sách thích hợp nhất với hoàn cảnh!

Mà Trần Thương, không thể nghỉ ngờ có loại năng lực này, sau khi anh tiếp nhận Pen kẹp kim.

Căn bản không kịp nghỉ ngơi, lại bắt đầu căng thẳng khâu lại mạch máu.

Khâu động mạch nhất định phải không có sơ hở, phải nhanh chóng hoàn thành!

Kỹ năng khâu mạch máu của Trần Thương rất điêu luyện.

Tỉnh Nhiên có chút bận tâm, há mồm muốn nói gì đó, thế nhưng khi nhìn thoáng qua Trần Thương, vẫn không nói ra

Nhưng mà... Anh vẫn là có chút không yên lòng, dù sao hai tay Trần Thương vừa mới mệt mỏi như vậy, bây giờ có thể ổn định sao?

Công tác khâu mạch máu đòi hỏi trình độ tinh vi nhất định, cũng không phải nói đùa.

Không chỉ là Tỉnh Nhiên, mà mấy người Đào Mật, Lý Bảo Sơn cũng nhíu mày.

Đào Mật đang muốn tiến lên, bỗng nhiên trông thấy Trần Thương đã bắt đầu khâu lại!

Tay anh vốn đã vô cùng linh hoạt, lúc khâu lại thì càng không có chút sơ hở, nghiêm cẩn mà linh hoạt! Lập tức khiến Đào Mật nhìn mà trợn tròn mắt.

Không phải ông chưa từng thấy Trần Thương khâu lại, đã từng thấy qua, hơn nữa biết rõ rất lợi hại.

Thế nhưng cái này không giống bình thường!

Làm sao không giống chứ?

Hãy suy nghĩ kỹ một chút, để anh liên tục hoạt động bê gạch một tiếng đồng hồ, bỗng nhiên cho anh một sợi dây để anh may quần áo, anh có thể làm được một cách hoàn mỹ hay không?

Vô cùng khó khăn!

Thế nhưng, nhìn thấy Trần Thương tựa hồ một chút ảnh hưởng cũng không có!

Lúc này, ba vị đại lão đều nhìn chằm chằm hai tay của Trần Thương, tràn đầy chấn kinh!

Sau khi khâu động mạch chủ hoàn tất, Trần Thương lập tức bắt đầu khâu tĩnh mạch bị tổn thương.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua!

Lúc này đã là 2 giờ chiều!

Phẫu thuật mới tiến hành được một phần ba!

Công tác sau đó, càng trọng yếu hơn...

Trần Thương vẫn có thế tiếp tục kiên trì sao?

Thay mạch máu nhân tạo đã hoàn thành, kế tiếp là bắt đầu xuống phế quản, thực hành vá thực quản bị rạn nứt.

Dạng thực hành này ở đây am hiểu nhất chỉ có Trần Thương cùng Tỉnh Nhiên.

Phẫu thuật đã kéo dài ba giờ! 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 607: Tính mạng an toàn!


Trần Thương và Tỉnh Nhiên, Vương Khiêm, Trương Tuyết ở đây, cả bốn người trẻ tuổi này đã sớm quên đi thời gian.

Ngẩng đầu nhìn thời gian sao?

Không!

Trần Thương không dám, bọn họ cũng không dám, hoạt động ở tay chưa từng ngừng lại qua.

Nhưng bọn họ vẫn biết rõ thời gian đã qua rất lâu rồi.

Bởi vì...băng gạc dùng để cầm máu đã bày ra đầy trong một ca phẫu thuật này.

Những khối băng gạc chính là nơi ghi chép thời gian trong mất của bốn người họ một cách tiêu chuẩn nhất!

Y tá đã chuẩn bị ba lần băng gạc, nhưng trước mắt xem ra cơ bản là không đủ.

Ba vị chủ nhiệm ở sau nhìn đoàn đội này có chút cảm khái.

Bọn họ là gậy chuyền tay y học!

Gánh nặng chữa bệnh này cuối cùng cũng cần những người trẻ tuổi này tiếp nhận. 

Mà người trẻ tuổi thì chung quy là cần một người dẫn đầu.

Trần Thương, người dẫn đầu này rốt cuộc sẽ mở ra một kỷ niên lớn cỡ nào?

Mà có thể làm đến mức độ như thế này!

Đợi một thời gian nữa, tương lai sáng lạn ấy sẽ cao tới giới hạn nào?

....

45 phút sau thì khí quản, thực quản thành công được chữa trị!

Trần Thương chủ động đổi vị trí với Tỉnh Nhiên, ngẩng đầu hỏi:

- Cậu có thể chứ?

Tỉnh Nhiên mệt không?

Thật ra là rất mệt!

Thế nhưng anh đã kìm nén lại nó, chờ đến lúc Trần Thương mệt mỏi có thể thay ca.

So với Trần Thương, ít nhất Tỉnh Nhiên làm dễ dàng hơn nhiều.

Trần Thương kỳ thật cũng muốn khâu lại, thế nhưng... 

Đại lão Bạch Khâu Ân đã rời đi!

Năng lực của Trần Thương đối với việc vá vết rách phối thì chỉ có hạn, nhiều nhất chỉ có thể làm một chút hỗ trợ.

Mà Tính Nhiên là chuyên nghiệp, Trần Thương không thể khoe khoang, có thứ tự phân công, mới là phẫu thuật thành công, đây là điều kiện tiên quyết!

Lúc này, bệnh nhân đã được truyền gần 2500ml huyết tương.

Trần Thương nhìn rất chăm chú, không chỉ là vì hỗ trợ, cũng là vì học tập!

Với tư cách là một báo sĩ, học tập là vĩnh viễn không thể buông lỏng.

Trần Thương nín hơi ngưng thần, nghiêm túc học tập kỹ xảo khâu cùng thủ pháp xử lý của Tỉnh Nhiên.

Không thể không nói, Tỉnh Nhiên không hổ là hậu tiến sĩ ngoại ngoại, những thủ pháp này thật khiến hai mắt Tiần Thương tỏa sáng.

Có anh ta gia nhập, xác suất thành công của lần cấp cứu lại lớn thêm mấy phần.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, băng gạc dùng để cầm máu lại lần nữa bày đây trên khay phẫu thuật, trong người người bệnh tổng cộng đã được truyền 3000 ml huyết tương.

7 giờ 33 phút chiều!

Toàn bộ mạch máu, cơ quan nội tạng bị tổn hại của người bệnh đã được chữa trị thành công.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 608: Cảm động lòng người!


Cảm động lòng người!

Kích động đến nỗi nước mắt tràn mi.

Nữ bác sĩ khoa kiểm nghiệm đứng phía sau cũng không nhịn được quay người lau nước mắt.

Tận mắt thấy một nhóm người trẻ tuổi nỗ lực cấp cứu một người bệnh đang hấp hối, không có gì so với phòng phẫu thuật cấp cứu khiến người ta cảm động, hơn.

Đây là tính mạng an toàn hiện ra!

Giờ khắc vinh dự này, thuộc về những bác sĩ trẻ này.

Mà xem công việc cấp cứu lăn này của Trần Thương.

Hai chữ anh hùng, hoàn toàn xứng đáng!

Đáng tiếc, đây là công việc của chúng ta, dù cho anh có ưu tú như thế nào, cố gắng như thế nào, phấn đấu ra sao, vĩ đại như thế nào, cũng sẽ không giống như Quách Chí Dũng, nhận được sự khen ngợi.

Bởi vì đây là chức trách anh!

Chăm sóc người bị thương! 

Nỗ lực của anh, người khác không thấy được.

Hồi báo duy nhất có lẽ chính là trông thấy người bệnh khỏe mạnh mỉm cười...

Chuyện trong phòng phẫu thuật, mỗi ngày đều có.

Mỗi giờ mỗi khắc, đều xuất hiện anh hùng như vậy.

Kinh tâm động phách ở, xao động lòng người.

Không cầu báo đáp lớn lao, chỉ cầu một khuôn mặt tươi cười.

Khâu mạch máu, cơ quan nội tạng được chữa trị hoàn thành, sau đó phải làm chính là nối vị trí xương bị gãy.

Lý Kiến Vĩ ở phía sau nhìn thấy mấy người trẻ tuổi đã mỏi mệt nhiều, đi tới, nói một câu.

- Tiếp theo, giao cho chúng tôi đị! Các bạn trẻ!

Một câu, là hai thế hệ người hành y bàn giao công việc.

Một câu, là tiếp nhận sứ mệnh.

Trần Thương gật đầu, anh thực sự là không kiên trì nổi nữa.

Hơn nữa, phòng cấp cứu không phải nơi để khoe khoang, Trần Thương ngay từ đầu không cho mọi người để ý tới những vị chủ nhiệm kia không phải là vì đe dọa!

Mà là bởi vì bọn họ không giúp đỡ được cái gì.

Không thể bởi vì bọn họ đến mà bị phân tâm.

Tính chuyên nghiệp trong phẫu thuật Ngoại lồng ngực tương đối mạnh, cho dù bọn người Lý Bảo Sơn lợi hại hơn nữa, chuyên nghiệp vẫn bị hạn chế.

Mà bây giờ thì sao?

Để Lý Kiến Vĩ thuộc khoa chỉnh hình làm phẫu thuật là sự chọn lựa tốt nhất.

Trần Thương gật đầu:

- Vâng!

Nghe thấy một tiếng “Vâng” hời hợt này, ba người rẻ tuổi mới thở phào nhẹ nhõm.

Cho dù nghe thấy lời của phó viện trưởng Lý Kiến Vĩ, bọn họ cũng không buông lỏng, mà câu này của Trần Thương, bọn họ mới trầm tĩnh lại

Đây là thực lực chính phục!

Giờ khảc này, Trần Thương mới là người có uy lực nhất trong phòng phẫu thuật này! 

Tỉnh Nhiên cười cười, sau khi vừa lui bước, bỗng nhiên một cái lảo đảo, té lăn trên đất, một y tá ở bên cạnh kịp thời đỡ lấy.

- Bác sĩ Tỉnh, anh không có chuyện gì chứ?

Tỉnh Nhiên xấu hổ cười một tiếng:

- Không có chuyện gì, không có chuyện gì! Chỉ là có chút không đứng vững.

Trần Thương cười cười, cầm lấy mấy túi glucose trên bàn phẫu thuật đưa tới:

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 609


Trần Thương ngồi trên ghế, nhìn ca phẫu thuật, toàn thân đều là mệt mỏi.

Tỉnh Nhiên dứt khoát ngồi yên trên mặt đất, làm gì còn hơi mà để ý đến hình tượng.

Vương Khiêm cùng Trương Tuyết mặc dù so ra kém hơn hai người, nhưng cũng nhất định không thoải mái.

Cũng phải thủ vững mấy tiếng nữa, 21 giờ 30 phút, ca phẫu thuật này kéo dài hơn mười một tiếng đồng hồ, ca phẫu thuật “Thời gian dài, độ khó cao, tính chất phức tạp” thuận lợi kết thúc.

Ca phẫu thuật này liên quan đến kỹ thuật của khoa tim mạch, khoa ngoại phổi, kỹ thuật khâu phế quản, khoa chỉnh hình xương ngực, xương sườn bị gãy nên độ khó cao. Tổng hợp lại các kỹ thuật chữa trị cố định, đối với kỹ thuật của toàn bộ đoàn đội có yêu cầu tất cao.

Thế nhưng chính là trong thời gian ngắn lại lập nên một đội ngũ toàn người trẻ tuổi như vậy, quả thực là đuổi Tử thần đi!

Giờ khắc này, tất cả mọi người nhìn bốn người trẻ tuổi đang mỏi mệt ở kia, tiếng vỗ tay bỗng vang lên! 

Giờ khắc vinh dự này thuộc về bọn họ!

Bọn họ nhận mà không thẹn!

Lý Bảo Sơn nhìn Trần Thương, cười cười, tựa hồ cảm giác gánh nặng trên vai nhẹ đi rất nhiều.

Sau khi kết thúc ca phẫu thuật, người bệnh cần được chuyển đến phòng giám sát để tiện theo dõi, đồng thời là để bắt đầu tiến hành công tác trị liệu.

Chặng đường đi đến hồi kết này sẽ không cần phải chiến đấu khói lửa hay có gì khó khăn.

Đẩy người bệnh từ phòng phẫu thuật ra, thấy bên ngoài có người nhà, chủ thầu đội đốc công và một người đàn ông nhìn bộ dáng có vẻ là một ông chủ, tất cả đều đang nóng nảy chờ đợi

Vừa nhìn thấy có người đi ra từ phòng phẫu thuật, liền vội vàng hỏi:

- Bác sĩ.. Thế nào rồi?

Lý Kiến Vĩ nói:

- Ca phẫu thuật cực kỳ thành công, nhưng vẫn phải quan sát thêm một thời gian nữa mới được, khoảng thời gian này bệnh nhân sẽ được chuyển đến phòng giám sát để theo dõi

Đốc công vội vàng gật đầu: 

- Được được được, không thành vấn đề, chỉ cần người không có bị nguy hiểm gì là được!

Một người phụ nữ trung niên với lối trang điểm mộc mạc kéo hai đứa bé quỳ xuống đất đến bịch một tiếng!

- Bác sĩ! Tạ ơn các vị rất nhiều, đã cứu được chồng tôi và cha của các con tôi!

Ngữ điệu nghẹn ngào, giọng nói vô cùng kích động.

- Tạ ơn báo sĩ!

Hai đứa trẻ đều là trai, thẳng nhóc lớn nhìn khoảng mười bảy mười tám tuổi, còn đứa nhỏ chừng bảy tám tuổi, cả hai cũng đều đang quỳ rạp trên mặt đất.

Mấy người bác sĩ thấy thế vội vàng gập lưng, đỡ người nhà bệnh nhân đứng lên.

Người bị thương cũng không phải dân ở đây, anh 1a là người đi làm công xa nhà, nên giọng nói của người phụ nữ trước mặt và mấy đứa nhóc này đều đậm chất chất giọng của vùng phương bắc.

- Không có gì, không có gì mà, đây là công việc mà chúng tôi nên làm! 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 610: Nhưng đến cùng là có chuyện gì?


Càng tiến sâu vào y học, càng phát triển thì lại phát hiện ra một điều là, có rất nhiều thứ y học cũng không thể giải thích được.

Không giải thích được huyết áp cao, không giải thích được bệnh tiểu đường, hay thậm chí đến cảm cúm cũng không giải thích được, huống chỉ nói đến sinh mệnh?

Sinh mệnh, không chỉ là một bộ phận nhất định có thứ tự vận chuyển.

Mà đó là một nhiệm vụ mà bạn phải tin tưởng nó cả đời!

Người đàn ông này, nếu so sánh anh ta giống một ngọn núi to lớn cao ngạo cũng không hề sai chút nào.

Gặp được một người thật thà, lời lẽ không trau chuốt và một gia đình hòa hợp như vậy, đột nhiên Trần Thương lại có cảm giác, tất cả mọi thứ trên đời này đều đáng giá.

....

....

Người bệnh được đưa đến phòng giám sát theo dõi tình hình, Trần Thương và Tỉnh Nhiên cũng nhờ vậy mà không phải ở cấp cứu nữa, Trần Thương dẫn Tỉnh Nhiên đến một quán ăn quen thuộc, hai người ngồi trong quán nhậu đồ nướng bên lề đường, gọi mấy chai bia, và kêu ra một đống xâu nướng.

Chủ quán nhìn hai người, cười nói:

- Tiểu Trần, ăn từ từ chứ, đây là lăn đầu tiên tôi mới nhìn thấy có người ăn đồ nướng mà lấy lá thăm làm đũa đó.

Trần Thương và Tỉnh Nhiên vốn dĩ đã đồn hết sức vào lo lắng, sau khi làm một trận cuồng ăn biển uống, cuối cùng cả hai cũng có thể nhẹ nhàng thở ra!

Con mẹ nó thật thoải mái!

Con người ta sống một đời nếu không muốn sầu, uống chén rượu lớn, cần miếng thịt lớn sẽ thấy khoái chăng!

Chớ cười tôi uống rượu bất lịch sự, cơm nước no nê mới có thể cứu người tốt.

Được rồi, uống rượu không thể thực hiện phẫu thuật.

Chẳng qua ca phẫu thuật hôm nay đã khiến Trần Thương thật sự cảm thấy có chút kinh tâm động phách 

Trước giờ Tỉnh Nhiên vẫn nghĩ một người có thể dạy người khác cứu người, thì chắc bình thường sẽ là một người nghiêm túc quy củ đầu tóc gọn gàng, nhưng vào giờ phút này, vì mồ hôi chảy ra nhiều, khiến tóc trên đầu trở nên lộn xộn, lại cộng thêm cả một cơn gió đêm thổi tới, cùng với Trần Thương tạo thành một màn lợi hại.

Phải một lúc lâu sau, Tỉnh Nhiên bỗng nhiên nhìn Trần Thương, nói:

- Tôi luôn có cảm giác giống như chúng ta đã quên chuyện gì!

Trần Thương sững sờ, trong lòng cũng có chút nôn nao:

- Tôi cũng có cảm giác giống vậy!

Hai người liếc nhau:

- Băng gạc sẽ không bị rơi vào lồng ngực đâu đúng không?

Nghĩ tới đây, trái tim hai người lộp bộp lộp bộp nhảy loạn

Nãy giờ luôn cảm thấy trong suy nghĩ có chút bất an.

Bởi vì thật sự là cảm giác như đã bỏ lỡ chuyện gì. 

Nhưng đến cùng là có chuyện gì?

Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, Tinh Nhiên nhìn thấy điện báo hiện lên!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 611: Buồn cười sao?


Trần Thương gật đầu cười một tiếng:

- Ừm! Vừa làm xong, đã cứu được rồi. Mà anh kém chút nữa là quên mất mọi người... Tại bận rộn quá nên đầu óc không còn linh hoạt nổi nữa.

Trần Lạc cười ha ha một tiếng: 

- Không có gì đâu, không phải là còn có em ở đây sao! Có em ở đây, anh không cần phải lo lắng cho bố mẹ đâu!

Trần Thương cười nói:

- Bố mẹ đâu?

Trần Lạc cười nói:

- Ha ha, bữa tối hôm nay, phòng bếp người ta còn nướng nguyên cả con dê, ha ha... Ma ma nhất định kêu gói lại mang về cho anh, mà người ta không cho, thế là bà liền lén nhét vào trong cái túi mà anh mua cho bà, giờ bên trong cái túi toàn mùi thịt đê, phải đi rửa túi xách đấy! Ha ha.

Trần Thương nghe xong, lúng túng nở nụ cười.

Trần Thương cười cười, anh không vì lý do bố mẹ không hiểu nội quy mà xấu hổ đỏ mặt, cũng không có chê cười hay trách cứ họ, vì vốn dĩ cả đời họ đã bao giờ. được tới khách sạn năm sao ở bao giờ đâu, nên cũng chưa từng được hưởng thụ trong hoàn cảnh cao sang như vậy, Dương Giai Tuệ chỉ là một người bình thường giống hàng ngàn hàng vạn người nội trợ khác ở nông thôn, bà có nhiều tố chất cao đẹp, nhưng kiến thức không phải bao rộng, căn bản bà chỉ để tâm đến chuyện tối nay có nhiều đồ ăn ngon, nên mới muốn đem về cho con mình một chút để nó ăn.

Trần Thương không thèm để ý, anh nguyện ý trả tiền vì việc làm của bố mẹ.

Cũng giống như việc anh đã phạm vào biết bao sai lầm khi còn nhỏ, bố mẹ cũng đều thay anh trả nợ.

Kỳ thật cuộc sống giống như một sự luân hồi không hồi kết.

Lúc bé, chúng ta không hiểu biết mọi chuyện, lúc ấy bố mẹ chăm sóc chúng ta, nuôi dưỡng dạy dỗ chúng ta, trả tiền cho sai lầm của chúng ta, và họ nhẹ nhàng ngõi xuống giảng dạy cho chúng ta không nên làm như thế, vì nó là việc làm không đúng.

Còn sau này khi trưởng thành, chúng ta lại cảm thấy bản thân hiểu biết nhiều hơn, còn những cái bố mẹ hiểu lại càng ngày càn cho đến khi họ không còn theo kịp thời đại, thì họ bắt đầu bị lừa, làm ra những chuyện khiến chúng ta cảm thấy thật buồn cười, kỳ thật lúc này chính là thời điểm chúng ta căn phải gánh vác trách nhiệm và nghĩa vụ trợ giúp chăm sóc họ, khi ấy họ vô tư nuôi dạy chúng ta nên người, giờ hãy bên cạnh họ lúc tuổi già, trả tiền vì sai lầm của họ, thì hãy ngồi xuống cùng tâm sự với họ.

Trần Thương cười nói: 

- Trần Lạc, em đưa bố mẹ đi tắm suối nước nóng một chút đi, anh đánh tay lái phát là về ngay đây, à nói với ma ma, ngày mai anh sẽ đưa bà đi mua quần áo và túi sách mới.

Sau khi cúp điện thoại, Trần Thương quay qua nhìn thấy Tỉnh Nhiên vẫn đang cười ngây ngô tại chỗ.

Trần Thương có chút kinh ngạc...

Thằng nhãi này, chẳng lẽ lại để quên não ở đâu tồi à?

Nhìn Trần Thương nói chuyện điện thọai xong, Tỉnh Nhiên cười nói:

- Trong lúc làm phẫu thuật nghiêm túc quá, đến mức không cẩn thận quên cả Cảnh Nghiên, thật sự là buồn cười!

Trần Thương:....

Buồn cười sao?

Khả năng làm phẫu thuật của thằng nhãi này tương đối tốt, trí thông minh cũng có thể nói là tương đối cao, chỉ có điều... EQ tuyệt đối không dùng được.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 612: Không tệ


Trong lòng Trần Thương suy nghĩ nửa ngày, vẫn cảm thấy đi trước là hơn!

Vạn nhất Cảnh đai đen tới, giải thích không rõ, lại cho rằng mình trả thủ làm sao bây giờ?

Nói mình dụ dỗ cô không thành công, muốn dụ dỗ chồng của cô?

Dựa theo logic thắng nhãi này, tuyệt đối có thể nói tới thông.

Nghĩ tới đây, Trần Thương phủi mông một cái, đứng dậy:

- Bác sĩ Tỉnh, trong nhà của tôi có chút việc, đi trước, anh ở đây đợi Cảnh Nghiên đi.

Tỉnh Nhiên lập tức sững sờ, có chút thất lạc:

- Ôi... Bác sĩ Trăn, không ngồi chút nữa sao? Cậu là người bạn đầu tiên sau khi tôi trở về An Dương, cũng là đối tượng hợp tác phẫu thuật đầu tiên, chúng ta uống nhiều một chút, thuận tiện tôi giới thiệu vợ tôi cho cậu làm quen, cô ấy rất không tệ.

Trần Thương cười lạnh một tiếng, không tệ là không sai, nhưng mà... Là thân thủ không tệ? 

Nghĩ tới đây, Trần Thương cười cười, nói với chủ quán ra:

- Chủ quán, cho năm que dê viên, trâu "vui vé”, đúng, còn có mắt trâu, châu chấu, nhộng trùng, ong kén, rươi, bọ cạp, bọ suýt đều đến hai xiên! Để tiến sĩ thủ đô chúng ta nếm thử đặc sản của Đông Dương chúng ta, đúng, mùi vị nồng một chút!

Sau khi gọi xong, Trần Thương nói với Tỉnh Nhiên:

- Bác sĩ Tỉnh, đây đều là đặc sản Đông Dương, anh khẳng định chưa ăn qua, thử một lần, hôm nay thẳng em trai của tôi ở nhà có chuyện, không thể giúp anh nhiều, anh cùng Cảnh Nghiên ăn nhiều một chút, hôm nay tôi mời khách!

Sau khi nói ong, Trần Thương móc ra 300 khối tiền nói với chủ quán

- Chú Dương, cho chú tiền, hãy cất đi.

Chú Dương cười ha ha:

- Được, tiểu Trần, hôm nay hào khí!

Quy đồ nướng cách bệnh viện không xa, Trần Thương cũng thường xuyên đến, nhưng mà là lão Trần mang theo, đều là lão Trần mời khách.

Trần Thương cười nói: 

- Tôi đi trước!

....

Trần Thương vừa rời đi ba phút, một cô gái đã hấp tấp chạy tới.

Nhìn thấy Tỉnh Nhiên, lập tức giận mảng:

- Tỉnh Nhiên, anh giỏi thật, em ở cửa ra vào khoa cấp cứu chờ anh một ngày, anh ngược lại tốt! Ăn đồ nướng uống rượu, có còn chút lương tâm nào hay. không?

Nói đến đây, Cảnh Nghiên tức giận căm ổ bánh. mì cùng sữa bò trong tay ném thẳng đến Tỉnh Nhiên!

Tỉnh Nhiên lập tức vội vàng đứng lên an ủi:

- Xin lỗi bà xã, hôm nay anh thật sự quá mệt mỏi, phẫu thuật mười mấy tiếng, thực sự thấy kiệt sức, trong đầu chỉ muốn ăn một chút gì đó!

Cảnh Nghiên tức giận đứng ở đẳng kia hai tay ôm ngực, đầu nghiêng về một bên!

- Vậy anh... Không biết em đang chờ bên ngoài sao? Anh không thể gọi điện thoại cho em sao? Trong lòng anh có em hay không hả?

Tỉnh Nhiên vội vàng nói: 

- Anh sai rồi! Anh thừa nhận sai lầm, về nhà anh nấu cơm cho em ăn!

Cảnh Nghiên nhìn Tỉnh Nhiên đầu tóc rối bời, thở dài giúp anh sửa sang lại

Tức giận là thật, đau lòng cũng là thật.

Làm bác sĩ, ai có thể không hiểu chuyện nhà mình?

“Tỉnh Nhiên liên tục cấp cứu mười mấy tiếng, cường độ phẫu thuật cao, sao cô lại không hiểu?

Nhưng là con gái ai cũng có tiểu tính tình!

Minh ở bên ngoài phòng phẫu thuật mua đồ ăn sẵn chờ anh ấy một ngày, thế nhưng anh ấy đi ra cùng một nam nhân chạy tới đây ăn đỏ nướng uống rượu?

Không quản mình, không để ý tới mình, không gọi điện thoại cho mình!

Sao Cảnh đai đen mình có thể chịu được?

Vì lẽ đó, lúc này Cảnh Nghiên vừa đau lòng, vừa tức giận!

Nhìn mặt Tính Nhiên có chút tiều tụy, liếc một cái:

- Em cũng đói bụng! Hôm nay cũng chưa ăn cơm, em sợ anh không ăn gì đi ra đói bụng, chờ anh một ngày.

Tỉnh Nhiên đau lòng nhìn cô gái hiểu chuyện này!

Vi mình, không có tiếp tục học chuyên sâu.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 613: Lành nghề


“Tỉnh Nhiên sợ lão bà, hoặc là nói là đau lòng lão bà.

“Tỉnh Nhiên khoe khoang giống như nói ra:

- Anh nói với em, cửa hàng này có rất nhiều đặc sản, chúng ta nếm thử đã.

Cảnh Nghiên gật đầu, cô cũng đói bụng, bắt đầu cầm lấy xâu nướng ăn.

Chợt nhớ tới cái gì:

- Đúng rồi, Trần Thương đâu?

Tỉnh Nhiên cười nói:

- Trong nhà có một chút chuyện, gấp gáp trở về, anh còn nói giới thiệu hai người nhận biết đây!

Cảnh Nghiên cắt một tiếng:

- Còn cần anh giới thiệu ! Hai chúng em là bạn học thời đại học, cùng một lớp, quan hệ đặc biệt tốt!

Nói xong, Cảnh Nghiên cầm xiên đồ nướng từng miếng từng miếng một mà ăn xong:

- Oa? Hương vị cũng thực không tồi!

Tỉnh Nhiên cười nói:

- Đó là đương nhiên, anh đã ăn quá nhiều, bác Trần còn cố ý gọi cho em một đống đặc sản, nói ăn ngon lắm!

Cảnh Nghiên cười cười, trong lòng suy nghĩ, thẳng nhãi này còn có chút lương tâm.

Tinh Nhiên nghe thấy Cảnh Nghiên nói đã từng quen biết Trần Thương, lập tức hào hứng:

- Đúng rồi, bà xã à, Trần bác sĩ là người như thế nào? Anh cảm giác cậu ta rất lợi hại!

Cảnh Nghiên cũng là hiếu kì:

- Làm sao lợi hại!?

Tỉnh Nhiên biến sắc, nghiêm túc nói ra:

- Hôm nay cấp cứu, em biết ai chủ trì không? Chính là Trần Thương, cậu ta làm từ đầu tới đuôi, một người chống lên đến toàn bộ đội ngũ cấp cứu, phẫu thuật cũng vậy, nếu không phải thực sự quá mệt mỏi, anh sẽ là người trợ thủ toàn bộ cho cậu ấy!

- Hơn nữa, Trần Thương phẫu thuật Ngoại khoa lồng ngực hết sức lợi hại, anh cảm giác còn giỏi hơn anh, lúc lựa chọn thời cơ phẫu thuật, vị trí... Thật rất lợi hại, hơn nữa cậu ta chiếu cố toàn bộ công việc cấp cứu phẫu thuật, bao gồm cả cân đối truyền máu, kiểm nghiệm, hô hấp... Đều cực kỳ lành nghề. 

- Lúc phẫu thuật, anh phẳng phất thấy được giống như lão sư vậy....

Tỉnh Nhiên kể rõ đầu đuôi mọi chuyện về Trần Thương một phen, sau khi cảm khái, lại tăng thêm mấy phần bội phục!

- Đây là người mạnh nhất mà anh gặp được khi tới Đông Dương!

Cảnh Nghiên trầm mặc, Tỉnh Nhiên ưu tú thế nào cô rất rõ ràng, khi còn ở phụ ngoại anh là một nhân vật nổi tiếng, chỉ sau tiến sĩ Lưu Động Trạm, mắt cao hơn đầu.

Thế nhưng anh đánh giá Trần Thương cao như thế!

Nghĩ tới đây, Cảnh Nghiên thở dài!

- Cậu ta lúc đi học đã cực kỳ ưu tú, với tư cách lớp trưởng, bất luận là người xảy ra chuyện, hay là cân đối công việc lớp học, đều xử lý ngay ngắn rõ ràng, hơn nữa thành tích rất tốt, mấy năm đại học, học bổng chỉ từng đứt đoạn một lần, nguyên nhân là trong nhà xảy ra chuyện.

- Khi thực tập, cậu ấy cũng ở thủ đô, lúc ấy trực tiếp được chủ nhiệm coi trọng, muốn để Trần Thương làm nghiên cứu sinh, thế nhưng.... 

Nghe Cảnh Nghiên nói, Tỉnh Nhiên cũng thở dài:

- Nhưng mà, là vàng thì cuối cũng sẽ phát sáng!

- Con người Bác sĩ Trần thật sự không tệ, đây đều là gọi cho em.

Cảnh Nghiên vẻ mặt vui mừng, cười nói:

- Đây là cái gì ? Hương vị coi như không tệ!

Tỉnh Nhiên vừa rồi đã hỏi thăm rõ ràng, vội vàng nói, anh cho em giới thiệu một chút :

- Đây là trứng đê, đây là ngưu "vui vẻ”, đây là châu chấu, che trùng, kén ong, bọ cạp..

Cảnh Nghiên biến sắc!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 614: Có kỹ năng thật tốt


Trần Thương vừa mới đến cửa ra vào, bỗng nhiên nghe thấy thanh âm nhắc nhở của hệ thống!

Đinh! Chúc mừng ngài cấp cứu thành công, khâu[ quái thực quản bị tổn thương ], [ quái mạch máu bị tổn thương], [ quái khí quản bị tổn thương], nhận được ban thưởng: 1, Kỹ năng phẫu thuật màng tim, 2, Diễn giải hoàn mỹ bản đồ điện tim. ]

Chỉ thấy một đợt ánh sáng màu vàng óng hiện lên, Trần Thương suýt bị lóe mù mắt. Trần Thương lập tức sửng sốt!

Cấp cứu khẩn cấp, không ngờ lại có nhiệm vụ.

Hiện tại người cứu được là lúc được nhận được. phần thưởng.

Trần Thương phát hiện một vấn đề, hệ thống này quá lười biếng, lại lấy chỉnh thể bệnh tật của người bệnh xem như một cái phó bản, đợi mình vượt qua thì bắt đầu kết toán trao thưởng.

Nguyên bản một đám quái vật đều có ban thưởng, giờ tập trung ở cùng một chỗ, cho mình một cái ban thưởng lớn

Rõ ràng đây là một chuyện tốt, dù thu hoạch được vật phẩm chủng loại và số lượng ít đĩ rất nhiều, nhưng chất lượng của vật phẩm cùng kỹ năng hoàn toàn không giống, xác suất nhặt được đồ tốt tăng lên.

Cũng như kim quang lúc này, ý nghĩa là kỹ năng cấp hoàn mỹ!

Nghĩ tới đây, Trần Thương có chút mừng thầm.

Mở ra màn hình ảo, trông thấy trong thanh vật phẩm có hai vật phẩm, một cái là màu tím, một cái là màu vàng.

Trần Thương đưa tay căm lấy vật phẩm màu vàng.

[Diễn giải bản đồ điện tìm lâm sàng: cấp hoàn mỹ!]

Nội tâm Trần Thương không khỏi vui mừng, đây chính là đồ tốt.

Bản đồ điện tìm có thế nhìn thấy rất nhiều đồ vật nhỏ xíu, thậm chí Trần Thương cảm thấy đây là phát mình tốt nhất trong lịch sử của nội khoa tim, sự xuất hiện của nó trực tiếp thúc đẩy nhân loại phát triển khả năng phòng tránh và trị liệu đối với bệnh tim.

Hơn nữa, một lần làm bản đồ điện tim giá cả chỉ có hơn hai mươi khối tiền, tiện nghĩ lợi ích thực tế, hơn nữa có thể trông thấy rất nhiều manh mối trọng yếu.

Trần Thương là khoa ngoại, đối với bản đồ điện tim... cũng chỉ có thể nhận biết mấy loại hình sóng thường gặp.

Cái gì ST cánh cung hình thái cao là nhồi máu cơ tim, ST đoạn đè thấp là thiếu máu cơ tim... Nếu như lão sư kiểm tra dùng y thì hai đầu nhọn là hình phổi...

Vậy mà bây giờ lại nhận được kỹ năng này cấp hoàn mỹ.

Trần Thương không kìm nén được trong lòng vui sướng, trực tiếp lựa chọn học tập!

Bản đồ điện tìm diễn giải với tư cách là kỹ năng cơ sở lâm sàng, rất cần thiết, một trận quang mang, hiện lên, trong đầu Trăn Thương mở ra vô số bản đồ điện tim, không ngừng lấp lóe, mỗi một người bệnh đều có một tấm bản đồ điện tim, giai đoạn khác nhau thì có hình sóng khác nhau...

Vật phẩm thứ hai khiến Trần Thương có chút hiếu kỳ, kỹ năng phẫu thuật bao màng tim là cái gì?

[ Đinh! Kỹ năng phẫu thuật bao màng tim, có thế lựa chọn thu hoạch được bất kỳ một loại phẫu thuật màng tim nào, trực tiếp tăng lên đến cấp đại sư. ] 

Có lẽ rất nhiều người đều biết rõ trái tim, mà không biết màng tim.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 615: Vé VIP


[ Đinh! Tích cực tổ chức hoạt động cấp cứu, thành công cứu vớt người bệnh nguy hiểm đến tính mạng, khảo nghiệm lương tâm y đức thành công, nhận được điểm kỹ năng + 3. ]

Trần Thương mỉm cười tìm tòi một cái ngón tay.

Người khác phải trực tiếp làm phẫu thuật thì mới mạnh lên.

Ngược lại mình tốt, cứu người có thể mạnh lên.

...

...

Buổi tối ở sơn trang Nhạc Dương, ngâm suối nước nóng, ăn đùi dê hầm, Trần Thương cảm giác giờ phút này mới là hạnh phúc.

Lần này đến sơn trang Nhạc Dương đúng vào kỳ nghỉ Quốc Khánh nên có rất nhiều kiểu biểu diễn, có vũ đạo đặc sắc của các dân tộc thiểu số, trong vườn đốt một đống lửa để dự tiệc cùng dân tộc thiểu số, rạp chiếu phim chiếu lên các loại phim, bể bơi mở cửa hai mươi bốn giờ.

Vé bao trọn gói ba ngày làm cho một nhà bốn miệng ăn của lão Trần gia hưởng thụ được kinh hỉ trước nay chưa từng có.

Tiệc tối kết thúc, Trần Thương được mới phát hiện, tấm phiếu VIP trong tay tựa hồ không giống với người khác.

Trần Thương vô tình hay cố ý hỏi một nhân viên phục vụ: - Làm phiền chút, cái vé VỊP này khác những tấm vé phổ thông ở chỗ nào vậy?

Phục vụ viên mỉm cười: - Ngài khỏe, đây là một vé VIP, chúng ta phát ra không phải rất nhiều.

Lúc này, Trần Thương mới phản ứng được!

Vé VIP sơn trang Nhạc Dương mà do công ty y dược đưa là cỡ nào tài đại khí thô?

Trách không được khách sạn các anh ở là căn hộ, buổi tối còn có đê nướng nguyên con để ăn uống... Đây cũng không phải đãi ngộ bình thường.

Trong lúc nhất thời, Trần Thương nghĩ đến gương. mặt kia của lão Trần, mỉm cười.

Trần lão đại đối với mình vẫn rất không tệ.

Ngày hôm sau cũng không có đi xem phòng, người một nhà nghỉ ngơi một ngày, sau đó chuẩn bị về nhà.

Trần Đại Hải chuẩn bị xong một bụng khoác lác muốn trở về phát tiết, hiện tại ông kìm nén đã có chút khó chịu. 

Dương Giai Tuệ liên tục căn dặn nhất định phải lưu lại mười lắm vạn này, Trần Thương nói hết lời, kém chút đưa ra tài sản chứng minh, mới thật không dễ dàng đưa trở về.

Nghĩ tới nghĩ lui, Dương Giai Tuệ lại móc ra một vạn khối tiền, kín đáo đưa cho Trần Lạc.

- Lão nhị, con cố gắng học, cha con cùng mẹ đều chưa thấy qua chuyện lớn gì, con cũng lớn rồi, hiểu được nhiều hơn chúng ta, mẹ cũng không nói nhiều với con, có căn cái gì thì gọi điện thoại cho cha mẹ, đừng có tính tình cố chấp giống ba con.

- Có chuyện gì tìm anh hai con, lão đại, con có cái gì đều phải giúp đố Trần Lạc, con là anh trai, phải có trách nhiệm

Dương Giai Tuệ biết giáo dục người hơn Trần Đại Hải, Trần Đại Hải là tính bướng bỉnh, không quá rành về quan tâm biểu đạt, từ nhỏ toàn bộ bài tập của hai người đều là Dương Giai Tuệ tốt nghiệp trung học phụ đạo.

Liên tục căn dặn, hai người đi ra nhà xe lửa.

Vào lúc ban đêm, hai anh em thoải mái uống không ít, Trần Thương uống đến có chứt chóng mặt, Trần Lạc uống đến bắt đầu nói mê sảng! 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 616: Phú bà công lược chỉ nam


Quốc Khánh kết thúc, tất cả nghiên cứu sinh bắt đầu quay lại, đương nhiên, Trần Thương tiếp tục ngoại lệ.

Trần Thương quay lại là tỉnh Nhị viện, đại bản doanh của anh, chỉ cần gọi một cú điện thoại đến trung tâm là có thể tiếp tục ở tại trong khoa.

Khác biệt duy nhất với trước kia, chính là yêu cầu của đạo sư.

Phải đi theo đạo sư của mình để học tập, mỗi tuần yêu cầu một hai ngày, vì lẽ đó nhất định Trần Thương phải hết sức điều chỉnh tốt thời gian của mình.

Cùng chủ nhiệm Mạnh Hi là đại sư, chức nghiệp ẩn tàng cũng không phải tùy tiện có thể phát động, một đống lớn kỹ năng màu tím, mới nhìn thôi đã để người ta ao ước.

Nghĩ tới đây, Trần Thương không khỏi có chút hiếu kỳ, làm thế nào mới có thể đề cao độ thiện cảm của chủ nhiệm Mạnh đây?

Lấy ra điện thoại tra Baidu, hai mắt Trần Thương tỏa sáng, một đống lớn cách xuất hiện, để Trần Thương không khỏi cảm khái, thực lực của dân mạng thật quá cường đại

« như thế nào lấy lòng phú bà », « phú bà công lược chỉ nam ».

Lúc giao ban sáng hôm sau, Lý Bảo Sơn mang đến một tin tức.

- Nói cho mọi người một tin tức tốt, khoa cấp cứu chúng ta kế hoạch đưa vào nhân tài vào đã hoàn thành, lần này chúng ta đưa vào tới một phó chủ nhiệm ngoại khoa lồng ngực, còn có một tiến sĩ ngoại khoa tay, trong vòng một tháng có thể sẽ mau chóng an bài vào cương vị, đến lúc đó gánh nặng trên vai mọi người có thế nhẹ nhõm một chút.

Nói đến đây, Lý Bảo Sơn nhìn Trần Thương:

- Đặc biệt là tiểu Trăn, khoảng thời gian này thật sự là khổ cực, chờ thành viên mới của chúng ta tới là có thể điều lại phối thời gian của mình một phen.

- Cậu cũng hơi điều chỉnh thời gian của mình một chút, dù sao nghiên cứu sinh yêu cầu học tập một chút chân chính đồ vật, không thể cầu một cái trình độ, về sau cấp cứu ngoại khoa tim còn phải dựa vào câu đến chống đỡ, cậu gánh cũng không nhẹ đâu!

Lý Bảo Sơn khó được vui vẻ, mọi người cũng là nhao nhao cười cười.

Nhìn khoa cấp cứu của tỉnh Nhị viện phát triển cảng ngày cảng tốt, tâm tình của mọi người cũng càng ngày càng tăng vọt.

Mà chủ nhiệm An gần đây trăm mê phương pháp Chen không kiềm chế được, lần này Quốc Khánh chỗ nào cũng không có đi, mỗi ngày ở nhà mua móng heo cho lão bà, mua cánh gà, sau đó thì dốc lòng nghiên cứu, suy nghĩ về phương pháp Chen.

Buổi sáng có mấy người bệnh tới, Trần Thương cùng An Ngạn Quân di đến phòng phẫu thuật, bắt đầu công việc khâu cơ mỗi ngày.

Hôm nay An Ngạn Quân quyết định chính mình nếm thử một phen, dù sao bế quan bảy ngày, khẳng định phải có đột phá!

Lần này, mình nhất định phải để cho Trần Thương lau mắt mà nhìn!

Thế là, sau khi đi vào, An Ngạn Quân xung phong nhận việc nói:

- Tiểu Trần, để tôi tới đi? Cậu giúp tôi chỉ điểm một chút.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 617


Trần Thương cũng rất tò mò!

Mặc dù nói là chính mình chỉ điểm, nhưng mà, những thứ thuộc về y học khả năng vẫn phải dựa vào chính mình.

Lúc này, phẫu thuật bắt đầu, An Ngạn Quân bắt đầu khâu lại.

Thủ pháp lão luyện không thể nào bắt bẻ được, thuận lý thành chương, Trần Thương nhìn kỹ.

Rốt cục, vẫn mơ hồ phát hiện một chút đồ vật!

Trong lòng Trần Thương lập tức vui mừng, tìm ra rồi!

Rốt cuộc anh cũng minh bạch là cái gì.

Cách khâu của chủ nhiệm An quá... Quy củ!

Không sai!

Chính là quá tận lực tuân thủ một loại quy củ nào đó, khuyết thiếu tính linh hoạt.

Khả năng này liên quan đến tính cách của chủ nhiệm v.

Chủ nhiệm An là người làm việc cực kỳ nguyên tắc, bao quát hành nghề y xem bệnh cũng là như thế, nghiêm ngặt dựa theo điều lệ quá trình của bệnh viện, rất ít phạm sai lầm.

Đồng thời, khi khâu chủ nhiệm An cũng là như thế!

Ông lý giải về phương pháp rất sâu sắc, đối với phương pháp Chen cũng tiến bộ rất nhanh, thậm chí đã có chút hiệu quả

Nhưng, hạch tâm của phương pháp Chen là cái gì?

Là tùy cơ ứng biến!

Mà chủ nhiệm An gò bó theo khuôn phép, học chính là phương pháp khâu của Trần Thương, mà không phải phương pháp tư duy.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhìn An Ngạn Quân khâu, bổng nhiên nói ra

- Chủ nhiệm An, lát nữa khi ông khâu một mũi cuối cùng, thử dùng phương pháp khâu Bunnell bỏ đi thao tác tơ thép chỉ kết.

An Ngạn Quân ồ một tiếng, gật đầu đồng ý.

Hơi suy nghĩ một phen, sau đó lại tiếp tục khâu!

Thế nhưng, ngay khi kim khâu vừa tiến vào, An Ngạn Quân bỗng nhiên ngây ngẩn cả người. 

Trong đầu một tia điện lóe lên, hiện lên vô số manh mối, cũng lóe ra vô số linh cảm!

Tùy cơ!

Lông mày của An Ngạn Quân dãn ra vui mừng, một loại vui sướng từ đáy lòng tràn ngập ra!

Ông tựa hồ lập tức tìm được nguyên nhân.

Nhiều năm trước tới nay, mấu chốt lập của một đao kia lập tức bị giải khai

Giờ khắc này, ông cảm giác trình độ khâu cơ của mình có một cái bay vọt về chất!

Hình dung không ra, nhưng đúng là có loại cảm giác này.

Hơn nữa, ông còn phát hiện mình năm giữ phương pháp khâu Chen cũng càng ngày càng khắc sâu.

Dù vậy, An Ngạn Quân vẫn không buông lỏng. cảnh giác, vào giờ phút này, ông rốt cuộc minh bạch vì sao bỗng nhiên Trần Thương nói với mình dùng phương pháp khác ngay khi đang phẫu thuật, bởi vì linh hồn của phương pháp khâu Bunnell chính là ở đây!

An Ngạn Quân lập tức phát hiện thiếu sót của mình, bỗng nhiên, ông kịp phản ứng được, khi mình học tập khâu cơ, tiến vào một cái chủ nghĩa quá nề nếp khuôn khổ, khuyết thiếu một loại năng lực thuần thục ứng dụng các loại phương pháp.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 618: Ăn nhiều móng heo


An Ngạn Quân bùi ngùi mãi thôi.

Nhưng khi nghĩ đến Trần Thương có thiên phú khâu da như vậy thì khâu mạch máu cũng phải cực kỳ ưu tú... An Ngạn Quân bừng tỉnh đại ngộ.

Tiểu Trần khả năng rất có năng khiếu trong phương diện may vá này?

Lúc này, An Ngạn Quân nhẹ gật đầu, con người là phải nói đến thiên phú, tiểu Trần đây chính là tìm đúng phương hướng.

Phẫu thuật kết thúc!

Trần Thương nhận được nhắc nhở của hệ thống.

[ Đinh! Kỹ thuật khâu cơ của An Ngạn Quân thuật dưới sự chỉ điểm của ngài đã đột phá cao cấp, thành công nhận được điểm kỹ năng + 3! ]

Hiện tại điểm kỹ năng đã đạt đến 20, có 20 điểm kỹ năng cho dù gặp phải ca bệnh phức tạp gì, Trần Thương cũng có năng lực ứng đối, tối thiểu nhất sẽ không luống cuống chân tay.

Buổi sáng chủ nhiệm An bị gọi đi gặp người bệnh, cấp cứu lại tới một người bệnh ngón tay bị ngoại thương. 

Chỉ có điều tình huống của người bệnh hơi nghiêm trọng một chút, xương ngón tay bị gãy cũng cần tiến hành cố định.

Sau khi làm xong kiểm tra tương quan, Trần Thương bắt đầu an bài phẫu thuật.

Lập tức sẽ đánh vỡ cột mốc 500 ca phẫu thuật, thời khắc hơi có vẻ quang vinh này, Trần Thương quyết định để Tân Duyệt tiểu liếm chó đến trợ hứng.

Gần đây tâm tình của Đàm Trung Lâm đặc biệt tốt!

Mấy ngày gần đây, ông luôn năm gai nếm mật đốc lòng tu hành phương pháp khâu Chen, mỗi ngày đều không tự kiềm chế được mà ăn móng heo hải dương, quỷ mới biết mấy ngày nay mình phải trải qua cái gì.

Cái gọi là bảo kiếm phải từ ma luyện mà ra, thì phương pháp khâu cơ cũng từ móng heo mà ra!

Chịu được cái khổ.

Mới là hơn người!

Ăn nhiều móng heo.

Hiểu biết về cơ lại càng thêm sâu.

Duy nhất khiến lão Đàm có chút oán thầm chính là chỉ phí này có chút cao, cùng với giá cả móng heo cảng ngày càng tăng, tiền tiêu vặt trong túi cũng càng ngày càng ít.

Thật vất vả mới xử lý xong công việc trong khoa, Đàm Trung Lâm quyết định đến tỉnh Nhị viện tìm chủ liệm An trổ tài!

Phân cao thấp với An Ngạn Quân, tranh thủ giành trợ thủ số 1 cho Trần Thương.

Nghĩ đến khi An Ngạn Quân thấy mình dùng phương pháp Chen thì vẻ mặt sẽ kinh ngạc như thế nào, Đàm Trung Lâm một trận mừng thầm.

Đang nói chuyện đã đi tới Tỉnh Nhị Viện.

Cũng may gần đây các y tá ở Tỉnh Nhị cũng đã quen việc tới lui thường xuyên của vị chủ nhiệm Nhân Dân tỉnh này.

Trước tiên, Đàm Trung Lâm đi phòng làm việc nhìn một vòng, phát hiện Trần Thương không ở đó, An Ngạn Quân cũng không ở đó, lập tức Đàm Trung Lâm quệt miệng một cái, thở dài, nhà ở ven hồ hưởng ánh trăng trước.

Hai người này khẳng định là đi phẫu thuật.

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm quyết định đến phòng phẫu thuật dạo chơi.

Nhưng khi vừa mới chuẩn bị ra cửa, bỗng nhiên đụng phải An Ngạn Quân vừa mới hội chẩn trở về.

Đàm Trung Lâm mỉm cười:

- Chủ nhiệm An, từ hôm tạm biệt đến giờ không có vấn đề gì chứ?!

An Ngạn Quân cũng thân thiết cười một tiếng:

- Đúng vậy, chủ nhiệm Đàm khí sắc không tệ, xem ra nghỉ ngơi Quốc Khánh rất tốt nha.

Đàm Trung Lâm gật đầu cười nói:

- Làn da chủ nhiệm An gần đây cũng thật tốt!

An Ngạn Quân sững sờ:

- Hả? Anh thật đúng là đừng nói, chủ nhiệm Đàm, làn da của anh gần đây cũng không tệ.

Hai người nội tâm đều lộp bộp!

Gần đây ăn nhiều móng heo?

Bổ sung Collagen có phải là hơi nhiều quá hay không?

Chẳng qua, đây chính là vũ khí bí mật, một hồi còn phải lấy ra thị uy, đương nhiên không thể nói. 

Hai người khách sáo một phen, Đảm Trung Lâm đột nhiên hỏi:

- Tiểu Trần đâu?

An Ngạn Quân lắc đầu, hỏi y tá Tiểu Lâm:

- Tiểu Lâm, tiểu Trần đi đâu rồi?

Tiểu Lâm:

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 619: Làm người, vẫn là phải khiêm tốn!


Khi tới nơi, phát hiện Trần Thương cùng Tân Duyệt đang hết sức chăm chú phẫu thuật, hai người sợ quấy rầy Trần Thương, thận trọng đi tới.

Đi đến phía sau, chợt phát hiện tay ngoại thương cùng với xương ngón tay bị gãy của người bệnh là như nhau.

Cần phải cố định xương ngón tay.

Trần Thương không phải không biết làm sao?

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm nghỉ ngờ nhìn thoáng qua An Ngạn Quân, chỉ thấy An Ngạn Quân cũng lắc đầu, không rõ lắm.

Lần trước, Trần Thương còn nói chính mình không biết phẫu thuật xương ngón tay, hiện tại làm sao lại thực hiện với Tân Duyệt?

Nghĩ tới đây, hai người một mặt hiếu kỳ.

Lặng lẽ đứng im không lên tiếng, hết sức chăm chú nhìn Trần Thương bắt đầu phẫu thuật.

Xương ngón tay bị gãy cần kỹ xảo vô cùng cẩn trọng, bởi vì xung quanh xương ngón tay có nhiều dây thần kinh, mạch máu, cơ, nếu như xử lý không tốt rất dễ dàng gây tổn thương cho thần kinh, mạch máu và cơ ngón tay.

Cứ như vậy, sẽ vô cùng bất lợi đối với khôi phục hậu kỳ, đặc biệt là sau khi cơ bị tổn thương, ở giai đoạn hồi phục thì cơ sẽ bị dính liền nghiêm trọng, bất lợi cho việc khôi phục công năng của ngón tay.

Bởi vì lựa chọn phương pháp phẫu thuật xương ngón tay vô cùng trọng yếu!

Chỉ thấy Trần Thương đã sớm nối khớp chỗ xương bị gãy, thận trọng làm một khoảng cách đường hình chữ s, lúc này, cần phải làm chính là lột mô da xung quanh lên, sau đó kéo fascia đến bộ vị bị gãy xương.

Quá trình này nếu như chưa được huấn luyện lâu dài, rất khó làm thuần thục.

Thế nhưng... Đảm Trung Lâm kinh ngạc phát hiện, phương pháp mà Trần Thương cắt vào lại vô cùng tỉnh chuẩn mau lẹ, đã có phong phạm của một bác sĩ chuyên khoa tay.

Giờ khắc này, hai người trợn tròn mắt.

Không phải Trần Thương không am hiểu phẫu thuật xương ngón tay sao?

Trong lòng Đàm Trung Lâm lộp bộp một tiếng, cẩn thận hồi tưởng lại khi phẫu thuật, ông được Trần Thương tặng cho một màn phẫu thuật kia... Bỗng nhiên Đàm Trung Lâm nghĩ đến một chuyện kinh khủng.

Không phải Trần Thương định sẽ khiêm nhượng kéo tôn thức chứ?

Vì muốn cho mình xuống đài, nên cố ý cho mình một cơ hội biểu hiện?

Nghĩ như vậy, Đàm Trung Lâm hơi đỏ mặt!

Nhìn xem tiểu Trần người ta, tư tưởng giác ngộ cai như vậy, đạo đức và tình cảm thật sâu đậm.

Ông vậy mà cho rằng tiểu người ta là thật không biết!

Đàm Trung Lâm ơi là Đàm Trung Lâm, ông vậy mà không bằng một cái tiểu tử mới hơn hai mươi tuổi!

Càng nghĩ, Đàm Trung Lâm lại càng đỏ mặt.

Mà hết lần này tới lần khác, An Ngạn Quân như có điều suy nghĩ nhìn Đàm Trung Lâm một cái

Cái nhìn này, mặt lão Đàm lập tức đỏ như cà chua.

Nhưng mà ông nhìn kỹ lại, độ khó phẫu thuật xương ngón tay vẫn tương đối lớn.

Dù sao, phương pháp cắt vào chỉ là bước đầu tiên! 

Điều quan trọng khi trị liệu xương ngón tay bị gãy là: Vừa phải đạt tới phục vị chuẩn xác, lại phải đạt tới cố định kiên cố, còn phải tận khả năng sớm tiến hành rèn luyện công năng để khôi phục khả năng hoạt động linh hoạt của ngón tay.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom