Cập nhật mới

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 480: C480: Nể mặt cậu cậu là thứ gì


Một số gia tộc lớn khác ở Đế Đô có mối thù với Diệp Phàm, chẳng hạn như nhà Mộ Dung, nhà Công Tôn, nhà họ Dương đều biết được tin tức Diệp Phàm đã đến Đế Đô, và tất cả họ đều đang thảo luận sẽ giết Diệp Phàm như thế nào!

Ngay cả thanh niên bí ẩn phía sau Sở Hà, sau khi biết Diệp Phàm tới Đế Đô cũng nói: "Anh ta thực sự đã tới Đế Đô, hơn nữa còn có được Long Tỷ, có vẻ như đã đến lúc đi gặp anh ta!"

Mà trong Ác Nhân Cốc.

"Thực sự đến Đế Đô!"

"Có vẻ như ông già này phải đích thân ra tay rồi!"

Trong Ác Nhân Cốc, một giọng nói lạnh lùng vang

"Lão già, chẳng lẽ ông muốn đi Đế Đô sao?" "Ông điên rồi à?" Ngay lập tức, một giọng nói khác vang lên.

"Với thực lực hiện tại của tôi, cho dù tôi có vào Đế Đô, thì bọn họ cũng đâu thể làm gì được tôi?"

"Hiện tại tin tức của Long Tỷ đã truyền khắp nơi, nếu như tôi không ra tay, Long Tỷ sẽ rơi vào trong tay người khác!"

“Mấy lão già các ông, sao không đi cùng tôi đến Đế Đô đi!”

"Dù sao thì Minh Chủ Võ minh cũng không có ở đây, các người sợ cái gì?"

I Giọng nói lạnh lùng kia lại vang lên.

"Nếu ông không sợ chết thì cứ đi đi, chúng tôi không muốn tham gia cuộc vuil"

Giọng nói khác kia lại vang lên.


“Hừ, vậy khi tôi lấy được Long Tỷ, thì các người đừng giành với tôi!”

Chủ nhân của giọng nói lạnh lùng kia hừ một tiếng.

Sau đó, một lượng lớn ác nhân bước ra khỏi Ác Nhân Cốc và tiến thẳng về Đế Đô!

Trong nháy mắt, màn đêm buông xuống!

Ở vùng ngoại ô phía đông của Đế Đô, có một trang viên rộng hàng trăm mẫu đất, trông thật tráng lệ!

Lúc này, đủ loại ô tô sang trọng đã đậu bên ngoài trang viên.

Các thế lực quyền quý ở Đế Đô nối đuôi nhau đi về phía trong trang viên, trong đó có nhiều con cái của những gia đình giàu có và thậm chí có nhiều ông chủ có tài sản hàng chục tỷ.

Lúc này, Diệp Phàm đi cùng Đường Sở Sở tới đây.

Ngay khi họ chuẩn bị bước vào trang viên, thì đã bị bảo vệ chặn lại.

"Hai vị, xin hãy đưa thư mời rat" Người bảo vệ nói. "Thư mời?"

Diệp Phàm cau mày, nhìn Đường Sở Sở, cô nói: "Để em gọi điện thoại cho Ngải Ngọc!"

Rất nhanh, Ngải Ngọc đã đi ra từ trong trang viên, nhìn Đường Sở Sở nói: "Sở Sở, tới rồi à!"

"Anh ta muốn chúng tôi cho anh ta xem thư mời!" Đường Sở Sở nói.

"Đây là bạn của tôi!"

Ngải Ngọc nói với bảo vệ.

"Anh ấy thì sao?"

Người bảo vệ liếc nhìn Diệp Phàm.

"Anh ta?"

Ngải Ngọc nhìn Diệp Phàm với ánh mắt kinh ngạc.

Lúc trước ở nhà hàng, cô ta không để ý nhiều đến Diệp Phàm nên không biết hắn là ai.

"Đây là bạn trai của tôi, Diệp Phàm!"

Đường Sở Sở giới thiệu với Ngải Ngọc.

"Bạn trai?"

Sắc mặt Ngải Ngọc hơi thay đổi, ánh mắt liếc nhìn Diệp Phàm.

"Sao vậy? Có vấn đề gì à?" Đường Sở Sở hỏi.


"Ồ không, nếu anh ta là bạn trai của cô thì cùng vào đi."

"Nhưng những người tham dự bữa tiệc tối nay đều là những nhân vật lớn có danh tiếng, hai người đừng nói lung tung, nếu không đắc tội với nhân vật quyền quý nào đó, thì tôi không cứu nổi hai người đâu!"

Ngải Ngọc dặn dò, dẫn Diệp Phàm và Đường Sở Sở vào trong trang viên!

Có hàng trăm người tụ tập trong trang viên này, tất cả đều ăn mặc sang trọng, toát ra khí chất phi thường, bọn họ đang cầm ly rượu và giao lưu với nhau!

"Anh ở đây lấy chút gì đó ăn trước đi, Sở Sở, tôi dẫn cô đi gặp một người!"

Ngải Ngọc chỉ vào quầy bánh ngọt, thản nhiên nói với Diệp Phàm, sau đó kéo Đường Sở Sở đi.

Chẳng bao lâu, Ngải Ngọc đã mang Đường Sở Sở đến gặp mấy tên công tử.

"Cậu Viên, đây là Đường Sở Sở!"

"Sở Sở, đây là cậu Viên, cậu cả của nhà họ Viên, một trong những gia tộc giàu có ở Đế Đôi!"

Ngải Ngọc chỉ vào người thanh niên ở giữa đám công tử này và giới thiệu.

"Xin chào, cậu Viên!" Đường Sở Sở lễ phép nói.

Mà tên cậu Viên kia nhìn Đường Sở Sở với ánh mắt sáng ngời.

"Cô Đường thật xinh đẹp!" Cậu Viên nhìn Đường Sở Sở và khen ngợi. "Sở Sở, tới uống với cậu Viên mấy ly đi!" Ngải Ngọc lên tiếng.

"Nào, cô Đường, uống một ly đi!"

Cậu Viên lấy một ly cocktail từ người phục vụ ở bên cạnh và đưa cho Đường Sở Sở

"Cảm ơn!"

Đường Sở Sở không tiện từ chối, chỉ có thể cầm ly rượu uống một ngụm nhỏ.


"Cô Đường, tôi đã uống hết trong một ngụm luôn rồi mà cô chỉ uống ít vậy thôi sao!"

Cậu Viên nhìn Đường Sở Sở nhấp một ngụm nhỏ liền lên tiếng nói.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi
2. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
4. Hạnh Phúc Của Kẻ Ngốc
=====================================

"Sở Sở, không sao đâu, uống hết đi!"

Ngải Ngọc thuyết phục Đường Sở Sở.

"Xin lỗi, tôi không uống được nhiều!"

Đường Sở Sở xin lỗi.

"Cô Đường, cô không nể mặt Viên Hạo này sao?"

Sắc mặt tên cậu ấm nhà họ Viên này xụ xuống, tỏ ra bất mãn nói.

"Sở Sở, uống nhanh đi, cậu Viên không phải là người mà chúng ta có thể đắc tội được đâu!"

Ngải Ngọc liên tục thúc giục Đường Sở Sở. "Nể mặt cậu? Cậu là thứ gì?"

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
 
Chương 481: C481: Đánh rất hay


“Nể mặt mày? Mày là cái thá gì?”

Lúc này, Diệp Phàm xuất hiện trước mặt Đường Sở Sở, khinh thường nhìn Viên Hạo nói.

Nghe vậy, sắc mặt Viên Hạo tối sầm, trong mắt lóe lên vẻ tức giận, nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Mày là ai? Lại dám nói chuyện với bổn thiếu như vậy?”

“Nhóc con, cậu đừng ăn nói lung tung!”

Ngải Ngọc vội vàng khiển trách Diệp Phàm.

Diệp Phàm lạnh lùng liếc nhìn Ngải Ngọc, nói: “Thì ra cô là chuyên gia dẫn mối

“Cậu nói cái gì hả?”

Nghe Diệp Phàm nói, sắc mặt Ngải Ngọc thay đổi, không khỏi bất mãn nói.

“Anh Tiểu Phàm, chúng ta đi thôi!”

Đường Sở Sở không muốn gây chuyện ở đây, cô nói với Diệp Phàm.

“Chửi tao xong còn muốn đi?” Mặt Viên Hạo u ám, quát.

“Nhóc con, đắc tội với Viên thiếu của bọn tao, mày đi được à?”

Ngay lập tức, mấy cậu ấm đứng cạnh Viên Hạo trực tiếp ngăn cản Diệp Phàm, châm chọc hỏi.

“Mày muốn thế nào?”

Diệp Phàm nhìn Viên Hạo.


“Quỳ xuống dập đầu xin lỗi cho tao!”

Viên Hạo bướng bỉnh nhìn Diệp Phàm, kiêu ngạo nói.

“Ha hai”

Nghe vậy, Diệp Phàm khẽ cười.

Cười xong, hắn giơ chân trực tiếp đá trúng người của đại thiếu nhà họ Viên này, cơ thể của hắn ta bay ra ngoài, đập đổ bàn ăn.

Cảnh này làm kinh động những khách quý khác trong trang viên, bọn họ nhao nhao nhìn qua.

Lúc thấy đại thiếu Viên gia nằm dưới đất, dáng vẻ thê thảm, bọn họ đều ngạc nhiên!

Nhà họ Viên là một trong số nhà quyền thế của Đế Đô, quyền thế ngút trời, còn đại thiếu nhà họ Viên lại đã gia nhập Thái tử đảng, ai dám ra tay với hắn ta? Vậy không phải tìm cái chết à?

“Viên thiếu!”

Thấy Viên Hạo bị đánh, sắc mặt Ngải Ngọc thay đổi, vội vàng xông qua.

“Thằng khốn!!!”

Viên Hạo được Ngải Ngọc đỡ dậy, mặt mũi dữ tợn nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Người đâu, bắt thằng nhóc này lại cho tao, tao phải giết hắn!”

Viên Hạo trực tiếp kêu to.

Vệ sĩ anh ta dẫn đến muốn ra tay với Diệp Phàm, nhưng lúc này, một tiếng quát trong trẻo truyền tới.

“Tôi xem ai dám ra tay?”

Một thiếu nữ tết tóc đuôi ngựa bước tới, vẻ mặt lạnh băng!

“Tư Thiên Thiên?”

Diệp Phàm kinh ngạc nhìn thiếu nữ, nói.

Thiếu nữ này chính là tiểu thư nhà họ Tư - Tư Thiên Thiên, thiên phú Võ đạo không tầm thường, là người hắn gặp ở quận Giang Bắc!

“Cô là ai?”

Viên Hạo nhìn Tư Thiên Thiên, quát.

“Tôi là Tư Thiên Thiên, đại tiểu thư nhà họ Tư!”

Tư Thiên Thiên kiêu ngạo nói.

“Thì ra là tiểu thư nhà họ Tư!”


“Tư tiểu thư, tôi bị đánh trong bữa tiệc của nhà họ Tư các cô, nhà họ Tư các cô không nên cho tôi một lời giải thích sao?”

Viên Hạo nhìn Tư Thiên Thiên, lạnh lùng hỏi.

“Đánh rất hay!”

Tư Thiên Thiên hừ nói.

“Cô...

Viên Hạo suýt nữa tức hộc máu.

“Anh Diệp, đã lâu không gặp!”

Dứt lời, Tư Thiên Thiên đã bước tới trước mặt Diệp Phàm.

“Thì ra gia tộc số 1 Giang Bắc đầu tư vào Đế Đô chính là nhà họ Tư các cô!”

Diệp Phàm nhìn Tư Thiên Thiên, cười nói.

“Đúng vậy, nhưng mà may nhờ có anh Diệp, nhà họ Tư bọn em mới có thể có địa vị ngày hôm nay!”

Tư Thiên Thiên mỉm cười nói.

“Thì ra chúng mày là một bọn.”

“Chẳng trách dám đánh bổn thiếu, thì ra là có nhà họ Tư đứng sau chống lưng!”

“Nhưng mà mày tưởng nhà họ Tư vừa đầu tư vào Đế Đô này có thể bảo vệ được mày à?”

Viên Hạo u ám nhìn chằm chằm Diệp Phàm, kêu lên. “Anh dám uy hiếp anh Diệp?”

“Người đâu, đuổi hết bọn họ ra ngoài!”

“Nhà họ Tư không hoan nghênh bọn họ!”


Tư Thiên Thiên nói thẳng.

“Một gia tộc vừa đầu tư vào Đế Đô đã dám ngông cưồng như vậy, ai cho cô lá gan đó?”

Đột nhiên, một tiếng nói lạnh băng vang lên.

Một đám đại thiếu ăn mặc lộng lẫy, phong thái phi phàm xuất hiện.

Người dẫn đầu mặc bộ đồ Armani màu trắng, tràn đầy khí thế, trong mắt toát ra vẻ kiêu ngạo.

“Vân thiếu, cậu đến rồi, tốt quá rồi!”

“Cậu phải làm chủ cho tôi!”

Thấy người thanh niên mặc đồ Armani kia, Viên Hạo vội vàng ôm bụng bước tới.

“Các anh là ai?” Tư Thiên Thiên cau mày nhìn đám người này. “Cả Vân thiếu mà cô cũng không biết?”

“Vân thiếu là đại thiếu nhà họ Vân, một trong thập. đại thế gia của Đế Đô!”

Viên Hạo nói với Từ Thiên Thiên.

“Nhà họ Vân? Không quen!”

“Đây là nhà tôi, tôi không hoan nghênh các anh, mời các anh lập tức biến đi!”

Tư Thiên Thiên bĩu môi nói.
 
Chương 482: C482: Tao cứ ngang ngược đấy mày làm được gì


Tư Thiên Thiên vừa dứt lời, khách quý có mặt ở đây đều giật mình.

Bọn họ không ngờ đại tiểu thư nhà họ Tư lại dám nói ra câu này!

Đây là đại thiếu nhà họ Vân đấy, con cháu quyền quý đứng đầu Đế Đô!

Với thân phận của Vân thiếu, đi đến đâu cũng được. cung kính tiếp đãi, ai dám bảo anh ta rời đi chứ?

Lá gan này to quá rồi nhỉ?

Nghe Tư Thiên Thiên nói, Vân thiếu mỉm cười: “Cô nhóc, cô là người đầu tiên dám nói chuyện với tôi như vậy. Nghe nói nhà họ Tư các cô là gia tộc số 1 Giang Bắc, cô tưởng rằng Đế Đô này là quận Giang Bắc của các cô à?”

“Ở đây, nhà họ Tư các cô chẳng bằng phân chó! Cô có tin, một câu nói của tôi đã có thể khiến nhà họ Tư các cô biến mất khỏi Long Quốc không?”

Vân thiếu vừa dứt lời, các khách quý có mặt đều lùi về phía sau, tránh xa Tư Thiên Thiên, trông như muốn vạch rõ ranh giới với nhà họ Tư.

Nếu nhà họ Vân ra tay với nhà họ Tư, vậy cho dù nhà họ Tư là gia tộc số 1 quận Giang Bắc thì cũng chỉ có một con đường chết!

Thập đại thế gia Đế Đô không phải những gia tộc quyền thế ở quận khác có thể đánh đồng!

Thập đại gia tộc này đều là tồn tại truyền thừa trăm năm, có bối cảnh chân chính.

Người của bọn họ rải rác khắp ba giới quân chính thương của Long Quốc, ở triều đình cũng có chỗ dựa.

Một câu nói của thế gia này, cho dù là bá chủ một quận cũng sẽ phải nhà tan cửa nát!

Phút chốc, mọi người không khỏi cảm thán, nhà họ Tư coi như bị hủy trong tay của đại tiểu thư này rồi, giờ mới vừa đầu tư vào Đế Đô đã sắp tiêu đời!

“Xảy ra chuyện gì thị Lúc này, ông cụ nhà họ Tư bước ra.


“Ông nội, bọn họ bắt nạt anh Diệp!”

Thấy ông nội mình, Tư Thiên Thiên vội vàng nói. “Diệp thiếu!”

Ông cụ Tư nhìn Diệp Phàm, biểu cảm ngạc nhiên, cung kính gọi.

Ngay lập tức, ánh mắt của đám người Vân thiếu đều nhìn về phía Diệp Phàm.

“Là hắn!”

Vừa thấy Diệp Phàm, Hoa Thừa đứng cạnh Vân thiếu chợt thay đổi sắc mặt, kinh ngạc nói.

“Cậu quen hắn?” Vân thiếu liếc nhìn Hoa Thừa.

“Hắn...

Ánh mắt Hoa Thừa lấp lóe nhìn Diệp Phàm, không biết nên trả lời thế nào, dù sao lúc trước ông nội anh ta đã từng cảnh cáo anh ta tuyệt đối không thể đắc tội với người này!

“Hắn làm sao? Nói!” Vân thiếu lạnh lùng quát. “Vân thiếu, hắn chính là Diệp Phàm kia!” Hoa Thừa trầm giọng nói.

Nghe Hoa Thừa nói, Vân thiếu chăm chú nhìn Diệp. Phàm, trong mắt anh ta hiện ra ánh sáng lạnh u ám.

“Thì ra là thăng nhóc này!” “Không ngờ mày lại dám đến Đế Đô!”

“Đây là tự mày chui đầu vào lưới, vậy không thể trách tao rồi!"

Vân thiếu nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt lạnh băng quát.

“Vân thiếu, có phải trong này có hiểu lầm gì không?”

Ông cụ Tư nhìn Vân thiếu này, hỏi.

“Hiểu nhầm?”

“Thằng nhóc này đánh người của tôi, nhúng chàm người phụ nữ của tôi, còn giết anh em của tôi, ông nói là hiểu lầm hả?”

Vân thiếu mạnh mẽ quát.

Anh ta vừa dứt lời, mọi người đều kinh ngạc, nhìn vê phía Diệp Phàm, thầm nói không ngờ tên này lại làm nhiều chuyện trâu bò như vậy?

“Hôm nay nhà họ Tư các ông đều đi chết cùng hắn đi

Vân thiếu giống như Diêm Vương ra lệnh xét xử, lạnh lùng quát.

Sắc mặt ông cụ Tư thay đổi, cau mày.

Ánh mắt Diệp Phàm liếc nhìn Vân thiếu kia, rồi bước về phía đối phương: “Giọng điệu của mày không nhỏ nhat”

“Giết hắn cho tao!”

Vân thiếu nhìn Diệp Phàm chăm chú, quát lên.


Anh ta vừa dứt lời, hộ vệ phía sau đều rút súng ra muốn bắn Diệp Phàm.

Cạch cạch cạchiII!

Kết quả súng trong tay đám hộ vệ này vừa được lấy ra đã bị Diệp Phàm bóp thành vụn cơm.

“Câm một đống đồng nát sắt vụn này mà đòi giết tao?”

Diệp Phàm nhìn Vân thiếu, lạnh lùng cười nói.

Dứt lời, hắn vung một bạt tai, trực tiếp tát đại thiếu Vân gia của một trong số thập đại thế gia Đế Đô này ngã xuống đất.

UiII

Thấy Vân thiếu bị đánh, các đại lão quyền quý có mặt ở đây đều hít khí lạnh, vô cùng chấn động.

Đường đường đại thiếu thế gia của Đế Đô lại bị người ta tát ngay trước mặt mọi người?

Chuyện này chưa từng xuất hiện ở Đế Đồ!

“Mày...”

Vân thiếu bị tát tới mức nửa bên mặt sưng đỏ, ánh mắt anh ta tràn đầy lửa giận nhìn chằm chăm Diệp. Phàm.

Bốpl!!

Diệp Phàm lại vung ra một bạt tai, đánh sưng đỏ nửa bên mặt còn lạ

của Vân thiếu, anh ta đã hoàn toàn biến thành một cái đầu lợn!

“Bớt làm ra vẻ ở trước mặt tao, con người tao ghét nhất người khác làm ra vẻ!”

Diệp Phàm nhìn Vân thiếu, lạnh lùng quát.

“Nhóc con, gan mày không nhỏ nhat” “Cả Vân thiếu mà cũng dám đánh!”


Lúc này, lại có một người thanh niên xuất hiện, mặt lạnh băng nhìn Diệp Phàm.

“Mày lại là ở đâu nhảy ra?”

Ánh mắt Diệp Phàm liếc nhìn thanh niên, lạnh lùng nói.

“Tao là Ngô Càn, con trai Sở phó sở Hộ Long!” Thanh niên nhìn Diệp Phàm, kiêu ngạo nói.

Sở Hộ Long là một trong ba sở của Long Quốc, đứng trên các bộ ngành, quyền thế ngút trời!

Ở Đế Độ, cho dù là người của những thế gia quyền quý kia cũng không dám tùy tiện đắc tội sở Hộ Long.

Dù sao bọn họ đều có quyền tiền trảm hậu tấu!

Mặc dù sở phó sở Hộ Long chỉ là phó, nhưng vì sở trưởng sở Hộ Long bế quan quanh năm, công việc của cả sở Hộ Long đều do sở phó này phụ trách, vì vậy đối phương cũng là một đại phật không thể trêu chọc ở Đế Đôi

Ngô Càn là con trai của Sở phó sở Hộ Long, thân phận và địa vị của hẳn ta không hề thấp hơn Vân thiếu, thậm chí còn đáng sợ hơn!

“Mày cũng muốn tới làm ra vẻ?”

Diệp Phàm liếc nhìn đối phương.

“Nhóc con, nơi này là Đế Đô, chưa tới lượt mày giở thói ngang ngược ở đây!”

Ngô Càn nhìn Diệp Phàm, nói.

Bốp!

Kết quả Ngô Càn vừa dứt lời, Diệp Phàm đã vả mặt hắn ta, lạnh lùng nói: “Tao cứ ngang ngược đấy, mày làm được gì?”
 
Chương 483: C483: Người này không thể động vào


Giờ phút này, toàn bộ khách khứa có mặt ở đây đều sợ ngây người! Viên Hạo, Hoa Thừa và mấy vị công tử khác cũng sửng sốt!

Họ nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt khó tin!

Người này, đầu tiên là đánh Vân thiếu, hiện giờ ngay cả con trai của sở phó sở Hộ Long cũng dám đánh?

Hắn điên rồi sao?

Đánh Ngô Càn chắn chắn hắn sẽ trở thành kẻ địch với sở Hộ Long!

Ở Đế Đô này mà trở thành kẻ địch của sở Hộ Long thì chỉ có một con đường chết, không ai có thể cứu được!

Với địa vị và quyền lực của sở Hộ Long ở Long Quốc, nó vốn dĩ không để bất luận kẻ nào vào mắt kể cả các trưởng lão Nội Các.

Mọi người nhìn Diệp Phàm, trong lòng thầm nghĩ, nhãi ranh này đang muốn chọc thủng trời mà!

“Mày...mày dám đánh tao?” Ngô Càn khó tin nhìn Diệp Phàm.

Hắn ta sống hơn hai mươi năm, trước giờ chưa có ai dám đánh hắn ta, ngay cả cha hắn ta cũng không nỡ động vào hắn ta dù chỉ một chút!

Điều này làm cho người luôn được chúng tinh phủng nguyệt, cao cao tại thượng như Ngô Càn khó có thể chấp nhận được, lửa giận trong lòng càng thêm dâng trào!

“Tao không thể đánh mày à?” Diệp Phàm liếc nhìn đối phương, khinh thường nói.


“Mày...

Ngô Càn suýt nữa đã bị làm cho tức hộc máu, hắn ta lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện.

“Các người lập tức liên lạc với quân Kỳ Lân, yêu cầu bọn họ điều động quân đội đến đây. Tôi muốn tên nhãi ranh này tối nay chết không có chỗ chôn!”

Vân thiếu ở một bên cũng ra lệnh cho cấp dưới. thiếu, tốt nhất cậu nên rời đi càng sớm càng tốt, nếu không lát nữa người của sở Hộ Long tới thì rắc rối toI"

Ông cụ Tư nhìn Diệp Phàm nhắc nhở. “Không sao!”

“Tôi ở đây đợi xem họ có thể làm gì tôi?”

Diệp Phàm không đồng ý mà nói, hắn còn thong thả cầm một miếng điểm tâm lên ăn, không có chút ý thức. nào về đại họa lâm đầu sắp xảy ra!

Cảnh tượng này khiến Vân thiếu và Ngô Càn hận Diệp Phàm đến nghiến răng nghiến lợi, họ thầm nghĩ lát nữa nên chém tên này thành từng mảnh ra sao!

Chỉ chốc lát sau.

Hàng nghìn binh sĩ quân Kỳ Lân được trang bị vũ khí hạng nặng và hàng trăm thành viên của sở Hộ Long xuất hiện trong trang viên này.

Khi người của quân Kỳ Lân và sở Hộ Long xuất hiện, những người khác có mặt ở đây nhìn Diệp Phàm như đang nhìn người chết!

Trong lòng bọn họ, Diệp Phàm cách cái chết không xal

Sắc mặt ông cụ Tư trầm trọng.

Tuy ông cụ biết Diệp Phàm có thực lực bất phàm, nhưng hiện tại hắn đang đối mặt với quân Kỳ Lân quân đoàn đệ nhất Long Quốc và sở Hộ Long một trong ba sở của Long Quốc!

Dù thực lực mạnh đến đâu thì cũng không thể chống lại hai thế lực lớn này!

“Ngô thiếu, ngài không sao chứ?”

Lúc này, người đàn ông trung niên dẫn đầu sở Hộ Long lo lắng hỏi Ngô Càn.

“Tôi không sao, bắt tên này cho tôi, tôi muốn bầm hắn thành từng mảnh!”

Ngô Càn chỉ vào Diệp Phàm giận dữ hét lên.

“Quân Kỳ Lân lập tức ra tay, bắt hắn và toàn bộ người Tư gia!”


Vân thiếu cũng ra lệnh ngay cho tên thống lĩnh quân Kỳ Lân.

Lập tức, thống lĩnh quân Kỳ Lân và người đàn ông trung niên dẫn đầu sở Hộ Long đều liếc nhìn Diệp Phàm.

Nhưng khi bọn họ nhìn thấy Diệp Phàm đang ăn điểm tâm, vẻ mặt đang lạnh lùng của họ đã nhanh chóng đổi thành sững sờ!

Người đàn ông dẫn đầu sở Hộ Long chính là người lần trước đã chỉ huy sở Hộ Long xuất hiện tại hiện trường bắt cóc ở phủ Đoàn Vương và Thiên Võng!

Về phần thống lĩnh quân Kỳ Lân, hắn ta cũng là người lần trước đi theo Xích Lân xuất hiện ở phủ Đoàn Vương!

Do đó hai người họ đều biết Diệp Phàm!

Khi nhìn thấy người bọn họ muốn bắt là Diệp Phàm, sắc mặt bọn họ vô cùng khó coi.

“Các người còn đứng đó làm gì? Nhanh lên!”

Ngô Càn và Vân thiếu khiển trách người đàn ông và †ên thống lĩnh.

“Ngô thiếu, người này không thể động vào!”

“Vân thiếu, người này không thể động vào!”

Hai người gần như cùng lúc lên tiếng.

Bọn họ đã từng chứng kiến sự khủng bố của Diệp. Phàm trong phủ Đoàn Vương, nên biết rất rõ người này

không phải là người bọn họ có thể trêu chọc!


Ngay khi lời nói của hai người này thốt ra, tất cả những người có mặt đều kinh ngạc.

Ngô Càn và Vân thiếu cũng sửng sốt, hồi lâu cũng không có phản ứng.

“Không thể động vào là ý gì?”

“Tôi là con trai của sở phó của mấy người đấy, tôi ra lệnh cho mấy người bắt hắn ngay lập tức!”

Ngô Càn tức giận quát người đàn ông trung niên. “Ngô thiếu, tên này không phải người bình thường, chúng ta không thể động vào hắn, chuyện này tôi sẽ báo cáo cho sở phó.”

Người đàn ông trung niên trầm giọng nói.

“Các người..."

Nhất thời Ngô Càn bị làm cho tức chết.

Bên kia, Vân thiếu nhìn thống lĩnh quân Kỳ Lân nói: “Quân Kỳ Lân các người kiêu ngạo quá rồi, bây giờ tôi không thể ra lệnh cho các người được nữa đúng không? Hay phải để cha tôi nói chuyện với quân chủ của các người!"

“Vân thiếu, thiếu quân chủ của chúng tôi nói, người này không thể động vào!”

“Ngài có thắc mắc gì thì trực tiếp đi tìm thiếu quân chủ của chúng tôi đi!”

Thống lĩnh quân Kỳ Lân lạnh nhạt nói.
 
Chương 484: C484: Cậu là đệ tử của bách hoa lâu chủ


“Ông..”

Vân thiếu tức giận nhìn chăm chằm này thống lĩnh quân Kỳ Lân!

Những người ở đây nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng họ nhấc lên một trận sóng to gió lớn!

Bọn họ hoàn toàn không ngờ ngay cả sở Hộ Long và quân Kỳ Lân cũng không dám động vào tên này!

Người mà đến cả sở Hộ Long và quân Kỳ Lân cũng kiêng dè thì thân phận của hắn rốt cuộc khủng bố đến mức nào đây?

Chỉ trong nháy mắt, tất cả bọ họ đều kiêng kị mà nhìn Diệp Phàm.

Bọn họ không ngờ trong Đế Đô còn giấu một tôn đại Phật như vậy!

“Xem ra các người cũng không làm gì được rồi!” “Tôi còn tưởng rằng có thể chơi đùa một chút chứ!”

Lúc này, Diệp Phàm đã ăn điểm tâm xong, nhìn Ngô Càn và Vân thiếu cười lạnh.

Nhưng lời này của Diệp Phàm lại khiến bọn họ cảm nhận được sự châm biếm vô tận.

Hai người nắm chặt tay, vẻ mặt hung ác nhìn chằm chäm Diệp Phàm, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn!


“Xem ra không có gì thú vị!”

“Bà xã à, mình đi thôi!”

Diệp Phàm nói với Đường Sở Sở.

“Còn nữa, tôi muốn thông báo với mọi người một tiếng, bà xã tôi là chủ tịch Đường thị của tập đoàn Thiên Hải, hai ngày nữa, công ty chi nhánh của tập đoàn Đường thị ở Đế Đô sẽ khai trương, hi vọng mọi người có thể tới chung vui.”

Đột nhiên, Diệp Phàm nhìn mọi người ở đây, lạnh nhạt nói.

Nhưng lời nói của hắn nghe như đang uy hiếp đến những ông lớn quyền quý ở Đế Đô vậy.

Hệt như bọn họ không đi thì sẽ không có kết cục tốt! “Đúng rồi, quan hệ của tôi và Tư gia không tệ, đêm nay nếu có người dám làm khó Tư gia, vậy thì không chỉ

đơn giản là mấy cái tát nữa đâu.”

Diệp Phàm liếc nhìn mấy người Vân thiếu, Ngô Càn và Viên Hạo uy hiếp.

Hắn nói vậy cũng là muốn tốt cho Tư gia.

Tuy hắn không sợ những tên công tử này, nhưng khó mà bảo đảm bọn hắn sẽ không ra tay với Tư gia.

Diệp Phàm không muốn vì hắn mà liên lụy đến những người vô tội.

Sau đó, Diệp Phàm nói một tiếng với ông cụ Tư và Tư Thiên Thiên rồi cùng Đường Sở Sở rời khỏi Tư gia.

Khi Diệp Phàm rời đi.

Những người quyền quý ở đây có tâm trạng khác nhau, họ bắt đầu suy đoán thân phận của Diệp Phàm.

Còn Ngô Càn và Vân thiếu, vẻ mặt họ âm trầm như mực, trong mắt tỏa ra ánh sáng lạnh lùng chết chóc.

“Mặc kệ mày là ai, tao nhất định sẽ bầm mày thành từng mảnh!”


Ngô Càn lạnh lùng nói.

Hắn ta trực tiếp rời khỏi đây, chuẩn bị đi tìm cha mình để báo thù!

Mà Vân thiếu cũng trở về Vân gia, chuẩn bị báo thù!

Chuyện xảy ra tối nay nhanh chóng lan truyền khắp. Đế Đô, gây nên cuộc nghị luận sôi nổi!

Người này chẳng những tát vào mặt hai vị Đại thiếu đứng đầu Đế Đô, mà còn khiến cho quân Kỳ Lân và sở Hộ Long không dám động vào, việc này chắc chắn là một tin chấn động đối với các thế lực và các ông lớn quyền quý ở Đế Đô!

Vô số người đang điều tra thân phận của Diệp Phàm.

Bọn họ đều muốn biết người này rốt cuộc có địa vị gì mà lại khó lường như vậy!

Nhưng khi có kết quả điều tra, họ phát hiện Diệp Phàm không có thân phận nào khác ngoài thân phận bạn trai của chủ tịch tập đoàn Đường thị, người hiện đang rất nổi tiếng trong giới kinh doanh của Long Quốc.

Mà thân phận đệ tử của Bách Hoa lâu chủ và đệ tử của Chiến Thần Thiên Sách của Diệp Phàm, ngoại trừ những thế gia ở Đế Đô và những ông lớn có thực quyên chân chính thì không ai có thể tra được!

Cùng lúc đó.

Diệp Phàm và Đường Sở Sở đang trên đường trở về khách sạn.

“Anh Tiểu Phàm, anh vừa nói hai ngày nữa công ty chỉ nhánh của Đường thị ở Đế Đô sẽ khai trương, chẳng lẽ anh muốn...”

Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm dò hỏi.


“Không phải em muốn Đường thị có chỗ đứng ở Đế Đô sao? Đây là cơ hội tốt để tuyên truyền!”

“Việc em cần làm tiếp theo là trong thời gian ngắn nhất thành lập một công ty chỉ nhánh ở Đế Đô. Sau đó khai trương đợi những người đó đến, vậy xem như tập đoàn Đường thị đã có chỗ đứng ở Đế Đô"

Diệp Phàm nói.

“Anh Tiểu Phàm, cảm ơn anh nhé!”

Đường Sở Sở cảm kích nhìn Diệp Phàm.

“Em là bà xã anh mà còn khách sáo như vậy hả?” Diệp Phàm hôn lên mặt Đường Sở Sở.

Chẳng bao lâu sau, họ đã về đến khách sạn.

Nhưng họ vừa về thì đã nghe thấy một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai. .

||||| Truyện đề cử: Siêu Cấp Phú Nhị Đại |||||

“Cậu là đệ tử của Bách Hoa lâu chủ?”
 
Chương 485: C485: Người của võ vương


Âm thanh này vừa vang lên.

Diệp Phàm nhìn thấy một đám người xuất hiện. “Mấy người là ai?”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Đế Đô Thiên Môn!”

Một người đàn ông mặc đồ đen cầm đầu nhóm người này tay cầm trường đao, lạnh lùng quát.

“Thiên Môn?”

Diệp Phàm nhíu mày, hắn chưa từng nghe qua Thiên Môn gì đó.

“Xem ra mày cũng không biết Thiên Môn!”

“Thiên Môn chính là bá chủ thế giới ngầm ở Đế Đô!” “Trong bóng đêm, Thiên Môn chính là chúa tể!” Người đàn ông mặc đồ đen quát.

“Kinh vậy sao?”

Diệp Phàm cười nói.


“Nhãi ranh, biết điều thì giao ra Long Tỷ, tao sẽ tha cho mày một mạng!”

“Nếu không đêm nay chính là ngày chết của mày!” Người đàn ông quát to.

Một đám đệ tử Thiên Môn phía sau hắn ta bộc phát ra sát khí khủng bố!

“Thì ra là vì Long Tỷ!” Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Lúc này lại thêm một đám người.

“Mấy người lại là ai?”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói. “Nhà họ Lữ ở Đế Đôi”. Truyện Phương Tây

Người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn cầm đầu của nhóm người này lạnh lùng nói.

“Nhà họ Lữ?”

Đám người Thiên Môn nghe thấy nhà họ Lữ, sắc mặt thay đổi.

Nhà họ Lữ là một trong mười thế gia lớn ở Đế Đô, còn đứng top đầu trong mười thế gia lớn.

Lão gia nhà họ Lữ là chủ nhân của Hình Bộ, trong một sáu bộ Long quốc, quan hàm nhất phẩm, nắm giữ quyền lợi cao hơn các thế gia khác!

“Mấy người cũng đến vì Long Tỷ?” Diệp Phàm lạnh nhạt hỏi. “Ta vâng lệnh Lữ lão đến lấy về ngọc tỷ truyền quốc!”

Người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn nhìn Diệp Phàm, nói thẳng.

Lời này của hắn ta trực tiếp làm rõ thân phận của chủ nhân, hiển nhiên đang tạo áp lực cho Diệp Phàm, ép hắn giao ra Long Tủ, nếu không sẽ là kẻ địch với Hình Bội

Trong sáu bộ, Hình Bộ chỉ đứng sau chiến bộ, có được quyền lợi rất lớn, đối đầu với Hình Bộ, tuyệt đối đang tìm chết!

“Lữ lão hành động rất nhanh!”

Lúc này một âm thanh lạnh nhạt vang lên.

Một đội ngũ mấy trăm người xuất hiện, tất cả đều là võ giả, tản ra hơi thở lạnh băng, cầm đầu là người đàn ông mặc chiến giáp, sắc mặt lạnh lùng.


“Mấy người là người của Võ Vương?”

Người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn liếc nhìn nhóm người này, nhíu mày.

“Đúng vậy!”

“Ta là Vi Hà, tam thống lĩnh võ vệ của phủ Võ Vương, vâng theo lệnh của Võ Vương đên nghênh đón Ngọc Tỷ!”

Người đàn ông mặc chiến giáp nói.

“Long Tỷ là ngọc tỷ truyền quốc, đại biểu cho hoàng quyền, Võ Vương muốn Long Tỷ, không lẽ muốn mưu triều soán vị?”

Người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn nói.

“Võ Vương chỉ muốn bảo vệ quốc bảo mà thôi!”

“Nếu Võ Vương muốn Long Tỷ là soán vị, vậy chủ nhân Hình Bộ muốn Long Tỷ, không lẽ cũng muốn soán vị?"

Người đàn ông mặc chiến giáp lạnh lùng nói.

“Ngươi...

Sắc mặt của người đàn ông kiểu áo Tôn Trung Sơn tối lại, căm tức nhìn đối phương!

Võ Vương là một trong tám vương gia của Long quốc, còn là một cao thủ võ đạo hiếm thấy trong tám vương gia.

Vài thập niên trước, giới võ đạo Long quốc xảy ra biến động lớn, vô số võ giả tùy ý chống đối chính phủ Long quốc, tạo thành thương vong rất lớn!


Lúc đó Võ Vương xuất thế, tiêu diệt mười mấy tông môn võ đạo, chém giết mấy ngàn võ giả, cuối cùng dẹp. yên trận náo động này, được phong làm Võ Vương, trở thành một trong tám vương gia của Long quốc!

Võ vệ là một chỉ đội ngũ của Võ Vương, tất cả đều là võ giả, số lượng hơn 3000 người!

“Mấy người không cần cãi, Thiên Kiếm Tông muốn Long Tỷ này!"

Đột nhiên rất nhiều võ giả xuất hiện!

Bọn họ là người của Thiên Kiếm Tông, tông môn cấp. cao trong giới võ đạo, cũng đến vì Long Tỷ!

Đám người Thiên Kiếm Tông này tay cầm trường kiếm, trên người tản ra kiếm thế lạnh băng.

Nhóm người này đều trên Huyền cảnh, cầm đầu là ba cao thủ trên Thiên cảnh.

Thấy người của Thiên Kiếm Tông xuất hiện, ba thế lực Thiên Môn, nhà họ Lữ, Võ Vương đều thay đổi sắc mặt.

Tiếp theo còn có không ít thế lực võ đạo xuất hiện, tất cả đều đến vì Long Tỷ!

Chỉ trong nháy mắt, hiện trường có khoảng hơn 5000 người!

Một đám như lang như hổ nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
 
Chương 486: C486: Võ điên


“Không ít người đến!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Lúc này, đám người Huyết Cơ, Đại Hổ Nhị Hổ, U Ảnh xuất hiện.

“Giao Long Tỷ ra đây!”

Người cầm đầu mấy thế lực quát.

“Muốn tôi giao ra Long Tỷ!”

“Vậy phải xem mấy người có bản lĩnh hay không!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Các thế lực lớn như Thiên Môn, nhà họ Lữ, phủ Võ Vương, Thiên Kiếm Tông đều ra tay xông thẳng về phía Diệp Phàm.

Đám người Đại Hổ Nhị Hổ, Huyết Cơ, U Ảnh cũng xông ra ngoài chém giết.

Nhưng mấy người bọn họ không có khả năng ngăn cản nhiều người như vậy.

Rất nhanh rất nhiều cao thủ lao về phía Diệp Phàm.


Diệp Phàm vung lên đoản kiếm màu đen, xông ra ngoài.

Phụt phụt phụt!!!

Diệp Phàm vừa ra tay giống như sát thần, máu tươi văng tung tóe, thi thể ngã chất đầy đất!

Mặc dù mấy ngàn người khủng bố, chiến lực có thể sánh ngang với quân đoàn mấy vạn người, nhưng đứng trước Diệp Phàm lại không chịu nổi một đòn.

Đối mặt với Diệp Phàm, Huyết Cơ, Đại Hổ Nhị Hổ, dù là cao thủ Thiên Môn, hay nhà họ Lữ hay Thiên Kiếm Tông hay các thế lực võ đạo khác đều không ngăn cản được bọn họt

Dưới sự tàn sát điên cuồng, hơn ngàn người chết thảm, số người còn lại cũng không ngừng lùi về sau, trong mắt lộ ra sự sợ hãi!

Người dẫn đầu của mấy thế lực Thiên Môn, phủ Võ Vương, nhà họ Lữ, Thiên Kiếm Tông thấy vậy bị chấn động mạnh!

Bọn họ không ngờ Diệp Phàm còn trẻ mà thực lực lại khủng bố như vậy!

“Tiếp tục, không phải muốn Long Tỷ sao?”

“Đến đây!"

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm những người này, khóe miệng cong lên, trong bóng đêm, đây giống như nụ cười của ác mat

Những người này nghe Diệp Phàm nói vậy không những không tiếp tục ra tay, ngược lại không ngừng lùi về sau, nuốt nước bọt, trên trán đổ mồ hôi lạnh. “Mấy người chỉ có vậy thôi sao?” Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Không ngờ mấy bà già Bách Hoa kia lại có thể dạy dỗ ra một đệ tử thiên tài như ngươi, có chút bản lĩnh!”

Lúc này một giọng nói nghẹn ngào truyền đến.

Sau đó một luồng gió lạnh ập đến, làm người hốt hoảng!

Một đám người mặc trường bào màu xám, khuôn mặt âm lãnh xuất hiện!

Nhóm người này chia thành hai bên, nhường ra một con đường.

Một lão giả mặc áo choàng, tóc bạc, hốc mắt hõm lại, xương gò má nhô lên, tản ra hơi thở u ám xuất hiện.

Đôi con ngươi của lão giả lóe lên tia sáng âm u, làm người không rét mà run!

“Ông là ai?” Diệp Phàm nhíu mày.

Lão giả này mang lại cảm giác nguy hiểm cho Diệp. Phàm.


Có thể làm Diệp Phàm sinh ra cảm giác nguy hiểm, thực lực của đối phương tuyệt đối không đơn giản!

“Mấy đại ác nhân của Ác Nhân Cốc đều chết trên tay ngươi, hôm nay ngươi cũng nên đền mạng cho bọn họi”

“Giao Long Tỷ ra, nể mặt chủ nhân Bách Hoa, ta có thể cho ngươi chết thống khoái!”

Lão giả lạnh nhạt nói. “Ông là người Ác Nhân Cốc?” “Không lẽ là một trong bốn ác đầu?”

Diệp Phàm nhìn chằm chằm đối phương, lạnh nhạt nói.

Ác Nhân Cốc ngoại trừ thập đại ác nhân, còn có bốn ác đầu!

Người này nhìn không giống thập đại ác nhân, vậy chỉ có thể là một trong bốn ác đầu!

“Ngươi có mắt nhìn đấy!” _

“Hôm nay bổn tọa sẽ cho ngươi chết sảng khoái!

“Đúng vậy, bổn tọa chính là một trong bốn ác đầu của Ác Nhân Cốc, Võ Điên!”

Lão giả lạnh lùng quát.

“Không ngờ là Võ Điên!”

Không ít người ở đây biết được thân phận của lão giả đều vô cùng kinh sợ.

Ác Nhân Gốc, bốn ác đầu, nổi tiếng với võ, rượu, sắc, đánh cược!

Bốn người này lần lượt thích võ công, rượu ngon, người đẹp, đánh bạc!


Võ Điên là người thích võ công, đối phương khát vọng vũ lực cao siêu, vì tăng lên vũ lực, ông ta có thể trả giá bất cứ thứ gì, bởi vậy được gọi là Võ Điên!

Năm đó vì tăng lên thực lực, Võ Điên ác độc dùng máu trẻ con để tăng lên tu vi, làm nhiều người tức giận, lọt vào sự đuổi giết của chính phủ Long quốc và giới võ đạo, cuối cùng gia nhập Ác Nhân Cốc, trở thành một trong bốn ác đầu!

Nghe đôn năm đó vì đối phó với Võ Điên, phía chính phủ và giới võ đạo đã hy sinh hơn mười vị cao thủ Thiên cảnh và hơn mười vị cao thủ Địa cảnh, cuối cùng cũng không bắt được ông ta!

Từ đó đến nay đã hơn 20 năm!

Năm đó Võ Điên đã đáng sợ như vậy, nhiều năm trôi qua, rất khó tưởng tượng ông ta mạnh đến mức nào!

Lúc này các thế lực lớn vốn muốn cướp đoạt Long Tỷ đều nhìn Võ Điên với ánh mắt sợ hãi, không ngừng lùi về sau, sợ trêu chọc phải đối phương. “Võ Điên ~” Diệp Phàm lẩm bẩm, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh.

“Nhãi ranh, giao Long Tỷ ra đây, bổn tọa cho ngươi toàn thây!”

Võ Điên nói.

“Cho tôi toàn thây?”

“Ha hải

Diệp Phàm nở nụ cười khinh thường.

Thấy Diệp Phàm không biết trời cao đất dày, sắc mặt Võ Điên trầm xuống, lạnh nhạt nói: “Xem ra ngươi thật sự không biết sống chết, vậy bổn tọa thành toàn cho ngươi!”
 
Chương 487: C487: Chạy cũng nhanh đấy


Âml!

Võ Điên nói xong thì chộp móng về phía Diệp Phàm. Đi kèm móng vuốt là tiếng nổ chói tai. Móng vuốt sắc bén của ông ta đi tới đâu là không khí biến mất tới đó!

Lúc này, những người khác đều có cảm giác nghẹt thở, trong lòng không ngừng run rẩy, ánh mắt ai nấy đều lộ ra vẻ sợ hãi.

Móng vuốt ẩn chứa sức mạnh ngút trời, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, dường như không cho hắn bất kỳ cơ hội phản kháng nào!

Nhưng ngay khi móng vuốt của đối phương sắp chạm tới Diệp Phàm, cơ thể hắn như ma quỷ biến mất ngay trước mắt!

Vút.

Trông thấy Diệp Phàm biến mất, vẻ mặt Võ Điên thay đổi, ông ta bỗng nhiên quay phắt đầu lại.

Vừa quay đầu đã nhìn thấy Diệp Phàm ở phía sau lưng, bổ một kiếm về phía ông ta.

Một kiếm chém ra khiến đối phương không thể ngăn cản, có một loại khí thế dễ như bẻ cành khô!

Võ Điên không kịp phản ứng, chỉ có thể đan chéo tay trước ngực để đỡ kiếm!

Ầm.

Theo đó là tiếng nổ vang truyền ra.


Thanh kiếm của Diệp Phàm va chạm với hai tay của Võ Điên - một trong tứ đại ác nhân của Ác Nhân Cốc.

Sức mạnh của hai bên trực tiếp đối đầu, bộc phát ra năng lượng cuồn cuộn!

Năng lượng đáng sợ này an rộng ra khắp hướng, khiến cho toàn bộ người của những thế lực khác bị đánh

bay ra ngoài.

Mặt đất dưới chân bọn họ nứt toác, thậm chí còn lún xuống!

Bịch bịch bịch!

Sau cú va chạm, cơ thể Võ Điên lùi mạnh về sau còn Diệp Phàm vẫn không nhúc nhích.

“Ngươi vậy mà...”

Võ Điên nhìn DIệp Phàm với vẻ mặt không thể nào tin nổi.

Nhưng mà, ông ta chưa kịp nói xong thì Diệp Phàm đã bổ tới.

Âm ầm ầmI!

Diệp Phàm chém liên tiếp mấy nhát, kiếm thế không thể chống đỡ, giống như đang bổ núi!

Dưới đòn tấn công mạnh mẽ của hắn, Võ Điên bị áp chế liên tục lui về phía sau, căn bản không có cơ hội đánh trải

Phụt phụt!

Rất nhanh, Diệp Phàm đã tóm được chỗ sơ hở của đối phương, hẳn đâm một kiếm vào bả vai, máu tươi bắn tung tóel

Bịch bịch bịch!!

Võ Điên bị đâm lui về phía sau, bả vai nhanh chóng bị máu nhuộm đỏ!

“Bản tọa xem thường ngươi rồi!” Võ Điên âm trầm nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm cũng không định nói nhảm với đối phương, hắn lại chém một kiếm tới!

Vụt! Ánh mắt Võ Điên híp lại, ông ta vung tay, tất cả thành viên của Ác Nhân Cốc không kịp phản ứng, tất cả đều bị hắn ta ném về phía Diệp Phàm!

Phụt phụt phụt!!!


Diệp Phàm cũng không khách khí, hắn vung kiếm giết luôn đám người Ác Nhân Cốc.

Lúc này, Võ Điên nhân cơ hội đánh một chưởng về phía Diệp Phàm.

Âm!

Diệp Phạm cũng dùng tay trái đánh ra một chưởng, đối đầu trực tiếp với năm đấm của đối phương!

Tiếng nổ chói tai vang lên!

Đồn tấn công này khiến mặt đất dưới chân của cả hai đều lún xuống.

“PhụtI!"

Võ Điên run lên, một ngụm máu phun ra, thân thể lui về saul

Diệp Phàm lại vung kiếm chém về phía đối phương. Vụt vụt vụt!!

Võ Điên lại phất tay, ném toàn bộ thành viên của Ác Nhân Gốc đánh về phía Diệp Phàm.

Diệp Phàm nhấc kiếm giết từng người một.

Võ Điên nhân cơ hội bỏ chạy!

“Không hổ là ác nhân, quả nhiên là tàn nhãn!”

Diệp Phàm lạnh giọng nói.

Võ Điên chạy trốn, những người còn lại của Ác Nhân Cốc cũng giải tán, tất cả đều bỏ chạy!


Lúc này, người của những thế lực khác đều nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt hoảng sợ.

Bọn họ không ngờ đệ tử của thủ lĩnh Bách Hoa lại khủng bố như vậy, đường đường là một trong tứ đại ác nhân của Ác Nhân Cốc cũng không địch lại được hắn ta.

“Rút!”

Ngay lập tức, người cầm đầu các thế lực lần lượt ra lệnh.

Tất cả bọn họ đều rút lui, hoàn toàn từ bỏ ý định đoạt Long Tỷ từ tay Diệp Phàm!

“Chạy cũng nhanh đấy!”

Diệp Phàm khinh thường nói.

Khi người của những thế lực này bỏ chạy, chủ nhân đứng sau bọn họ cũng nhanh chóng biết được tình hình cuộc chiến.

Thủ lĩnh Thiên Môn, Vũ Vương, ông cụ nhà họ Lữ nắm trong tay Hình bộ, người của tông chủ Thiên Kiếm Tông đều bị thực lực của Diệp Phàm dọa sợ!

Một người chừng hai mươi tuổi lại có thực lực mạnh hơn cả một trong những người lợi hại nhất Ác Nhân Cốc, ít nhất hắn ta phải đạt tới Thiên Cảnh?

Ở tuổi này, có được thực lực như vậy, tuyệt đối là nghịch thiên!

Trong lúc nhất thời đệ tử chủa chủ nhân Bách Hoa trở thành tiêu điểm bàn tán của các thế lực đứng đầu Long Quốc!
 
Chương 488: C488: Long thủ tới


Tại tổng bộ sở Hộ Long.

Ngô Càn trở lại đã lập tức tìm cha mình - Ngô Thiên, báo cho đối phương biết chuyện nhà họ Tư!

“Cha, con muốn tên nhãi ranh kia chết không có chỗ chôn!”

Ngô Càn nói với cha mình.

“Người này không đơn giản như con nghĩ đâu!” Ngô Thiên nhíu mày.

“Chẳng lẽ ngay cả cha cũng không dám ra tay với hắn?”

“Rốt cuộc thì hắn ta có lai lịch gì?”

Ngô Càn khó hiểu nhìn cha mình, đối phương đơn giản nói qua những chuyện liên quan tới Diệp Phàm.

“Hắn ta chính là kẻ đã giết chết người của Đoạn Vương?”

Ngay lập tức, vẻ mặt Ngô Càn trở nên kinh ngạc.

“Không sai, hắn còn giết Xuyên Vương, hai vị thống soái của chiến khu Tây Bộ, phó tổ trưởng tổ Long, cộng thêm ba vị quân chủ của quân Thiên Lang, quân Bạch Hổ và quân Bạo Hùng!”

Khi Ngô Thiên nói ra từng cái tên, vẻ mặt Ngô Càn không ngừng thay đổi, cuối cùng trở nên cứng ngắc!


Lúc này, Ngô Càn vô cùng kinh ngạc, hai mắt mở to, không ngừng nuốt nước bọt.

“Hắn...sao hắn có thể khủng bố như vậy?” Ngô Càn lắp bắp nói.

Hắn ta không bao giờ nghĩ tới, người kia lại giết chết nhiều đại nhân vật quyền thế ngút trời như vậy!

Tên kia khủng bố như thế mà hắn vẫn còn có thể sống sót được từ trong tay hắn ta, đúng là may mắn!

“Sự khủng bố của người kia còn hơn tất cả những gì mọi người có thể tưởng tượng, cho dù các vị trưởng lão trong nội các cũng không dám đụng tới hắn ta”

“Thế nên trước tiên con vẫn phải nhịn một chút, đợi cục trưởng xuất quan thì may ra có thể đối phó được với cậu ta”

Ngô Thiên trâm giọng nói.

“Vâng!”

Ngô Càn gật đầu.

Mà ở nhà họ Vân, khi Vân thiếu muốn nhờ Vân gia ra †ay, hắn cũng nhận được đáp án giống nhau: Người này không thể trêu chọc!

Cùng lúc đó, ở bên trong lầu các cổ kính.

Người đàn ông mặc lễ phục thời nhà Thanh đang quan sát những ngôi sao trên bầu trời, không biết đang nghĩ tới điều gì.

Lão già mặc thường dân bước nhanh tới: “Chủ công, những người đó đã nhận được người kia còn sống, đoán chừng là mấy ngày nữa sẽ ra tay!”

“Vậy thì chúng ta đợi xem kịch hay thôi!”

Người đàn ông đối diện cười lạnh: “Những người khác đã tới đông đủ chưa?”

Lão già gật đầu. “Vậy thì hành động thôi, ủ mưu 18 năm!” “Cũng nên thu lưới rồi!”

Lúc này trong mắt đối phương bắn ra tỉa sáng khiếp người, toát ra uy áp tối cao, giống như bá chủ càn quét thiên hạ!

Hôm sau, một ngày mới lại đến!

Ở ngoại ô phía tây Đế Đô, có một tòa kiến trúc khổng lồ.


Lấy tòa kiến trúc này làm trung tâm, trong phạm vi vạn mét đầu được xem là cấm địa, bất kỳ người ngoài nào cũng không được tự ý vào, ngay cả nhân viên chính phủ cũng không được!

Nơi này chính là tổng bộ điện Long Vương!

Là thế lực đứng đầu Long Quốc, mặc dù không còn như xưa nhưng những gì nên có thì vẫn có.

Hôm nay là ngày điện Long Vương cử hành đại hội Long Vương mới.

Tất cả những thành viên cấp cao của điện Long Vương, bao gồm các người phụ trách phân điện đều tập trung ở đây, vì vậy thỉ vệ canh giữ vô cùng nghiêm ngặt.

Bên ngoài có ba ngàn quân tinh nhuệ của điện Long Vương trú đóng.

Những nơi khác Đế Đô còn có gần một vạn thành viên điện Long Vương.

Là tổng bộ của điện Long Vương, lực lượng ở đế đô đương nhiên là mạnh nhất!

Đương nhiên so với điện Long Vương ở thời kỳ đỉnh cao vẫn có chênh lệch rất lớn!

Năm đó Long Vương tọa trấn điện, điện Long Vương ở Đế Đô có mười vạn quân đóng giữ, có thể so với một quân đoàn chính quy, mà thành viên điện Long Vương ở các nơi trong nước cộng lại cũng phải vượt qua ba mươi vạn người!

Đây chính là thế lực của một tổ chức lớn nhất Long Quốc!

Nhưng từ sau khi Long Vương biến mất, điện Long Vương đã bắt đầu bị những thế lực khác và bên chính phủ tấn công.

Nhất là phía chính phủ, năm đó bởi vì sự tồn tại của Long Vương nên không dám ra tay với điện Long Vương, hiện giờ Long Vương không còn nữa, họ đương nhiên sẽ không mặc cho một lực lượng khổng lồ như vậy đóng quân ở Đế Đô để uy hiếp đến bọn họ.

Những năm gần đây, phía trên đã ngoài sáng trong tối trấn áp điện Long Vương, thậm chí còn huy động toàn bộ thế lực lớn ở Kinh Đô để đè ép bọn họ.


Mà lực lượng của điện Long Vương ở Đế Đô cũng không ngừng bị giảm bớt, ban đầu từ mười vạn người giờ còn một vạn người, thậm chí sức ảnh hưởng của điện Long Vương ở Đế Đô còn không bằng một Thiên Môn quật khởi không quá mười năm!

Lúc này, trong một phòng họp khổng lồ của điện Long Vương.

Các điện chủ phân điện và một số thành viên cấp. cao đang có mặt tại đây.

Trong đó có Khương Uyên phụ trách ở phân điện Giang Nam, Hướng Khôn phân điện Nam Thiên, Cung Kiếm phân điện Hoài Giang, Thiết Ưng phân điện quận Thiên Phủ, Từ Xuyên phân điện Thiên Thục và Tống Mạch ở quận Giang Bắc!

“Long thủ tới!”

Lúc này, một tiếng hô. lên.

Mọi người ở đây đều đứng dậy, ánh mắt nhìn ra phía ngoài.

Rất nhanh, đoàn người đi đến, xung quanh bảy người cầm đầu đều tản ra khí tức khủng bố.

Bọn họ chính là bảy trong bát đại Long Thủ của điện Long Vương, theo thứ tự là Kiếm Lãng Long Thủ, Phong Thiên Long Thủ, Thiên Cực Long Thủ, Phần Diễm Long Thủ, Huyền Băng Long Thủ, Liệt Ảnh Long Thủ, Thanh Phong Long Thủ.

Bát đại long thủ, bởi vì Huyền Ưng Long thủ bị Diệp Phàm giết chết, bây giờ chỉ còn lại có bảy người!

Mà theo sau bảy vị long thủ này là long tướng của mỗi người.
 
Chương 489: C489: Sẵn sàng bất cứ lúc nào


"Kính chào Long Thủ!"

Mọi người có mặt đều nhìn bảy vị Long Thủ và kính cẩn kêu lên.

Bảy vị Long Thủ này trực tiếp ngồi vào vị trí tương ứng của họ.

"Tại sao lại thiếu một vị Long Thủ?"

Lúc này, rất nhiều người nhìn thấy thiếu một vị Long Thủ, đều rất kinh ngạc.

Về việc Long Thủ Huyền Ưng bị giết, cũng không có bao nhiêu người trong điện Long Vương biết.

"Đây là lần đầu tiên một trong tám Long Thủ của chúng ta bị thiếu!"

Phần Diễm Long Thủ hừ lạnh.

"Ít đi một người thì vừa hay, không cần phải tranh đoạt vị trí Điện chủ!"

Thiên Cực Long Thủ lạnh lùng hét lên.

"Thiên Cực, ông không hề che giấu sự thèm muốn của mình với vị trí Điện chủ chút nào nhỉ!"

Thanh Phong Long Thủ mỉm cười.

"Vị trí Điện chủ của điện Long Vương này đã bị bỏ trống nhiều năm như vậy, hôm nay cũng nên bầu ra chủ nhân mới của nó!"

"Mà Thiên Cực tôi nhất định phải có được vị trí này!" Thiên Cực Long Thủ lạnh lùng nói.


“Muốn ngồi lên vị trí của Điện chủ, ông có thực lực đó sao?”

Kiếm Lãng Long Thủ ở một bên khinh thường nói.

"Kiếm Lãng, ông có ý gì? Muốn đánh một trận với tôi đúng không?"

Thiên Cực Long Thủ nhìn Kiếm Lãng Long Thủ hét lên. "Sẵn sàng bất cứ lúc nào!"

Hai tay Kiếm Lãng Long Thủ cầm kiếm, vẻ mặt lạnh lùng ngạo mạn nói.

"Ông..."

Thiên Cực Long Thủ ngay lập tức muốn ra tay, nhưng Phong Thiên Long Thủ đã thuyết phục ông ta dừng lại.

"Không phải ai cũng có thể ngồi vào vị trí Điện chủ của điện Long Vương, các người có chắc mình có khả năng ngồi ở vị trí đó không?”

"Nếu như ngày đó Lão Điện chủ hoặc đệ tử của Điện chủ trở về, các người sẽ giải thích thế nào?”

Phong Thiên Long Thủ nói như muốn ám chỉ điều gì đó.

Mà ông ta nói điều này là bởi vì ông ta biết về sự tồn tại của Diệp Phàm.

"Lão Điện chủ đã biến mất nhiều năm như vậy, nếu muốn trở lại thì ông ấy đã sớm trở lại rồi!"

“Về phần đệ tử của Điện chủ, cho dù có xuất hiện thì đã sao?”


“Chẳng lẽ chỉ vì hắn là đệ tử của Điện chủ nên chúng †a phải giao điện Long Vương khổng lồ này cho hẳn quản lý sao?”

Phần Diễm Long Thủ lạnh lùng nói.

"Ai có thực lực mạnh hơn thì có tư cách đảm nhiệm chức vụ Điện chủ của điện Long Vương!"

Kiếm Lãng Long Thủ hét lên với vẻ mặt lạnh lùng, trong cơ thể phóng ra một luồng kiếm khí đáng sợt

Khi sức mạnh kiếm khí của ông ta bùng nổ, không khí trong hiện trường như đóng băng.

Mọi người có mặt đều cau mày.

Những Long Thủ khác nhìn Kiếm Lãng Long Thủ với ánh mắt kỳ lạ.

"Kiếm Lãng, thực lực của ông đã tiến bộ rất nhiều, xem ra ông cũng muốn làm Điện chủ!"

Phong Thiên Long Thủ mở miệng nói.

"Đương nhiên rồi!"

Kiếm Lãng Long Thủ nhìn chằm chăm vào vị trí Điện chủ của điện Long Vương, với tham vọng sâu sắc bùng phát trong mắt ông ta.

"Hừ, với thực lực của các người mà dám mơ tưởng ngồi lên vị trí Điện chủ, đúng là không biết tự lượng sức mình!"

"Vị trí Điện chủ của điện Long Vương sẽ vĩnh viễn thuộc về Lão Điện chủ!"

Liệt Ảnh Long Thủ trực tiếp hét lên. "Liệt Ảnh, ông muốn đánh nhau sao?" Kiếm Lãng Long Thủ lạnh lùng nói. "Đánh thì đánh, ai sợ ai?"

Liệt Ảnh Long Thủ vung ra một ngọn giáo màu đỏ thẫm và hét lên lạnh lùng.

"Các người muốn biến nơi này thành nơi đấu võ sao?"

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
 
Chương 490: C490: Nổ súng


Bốn bóng người xuất ở đây, tản ra áp lực kinh khủng!

Trong bốn người này, có một người mặc áo dài, tóc. bạc trắng, mắt như mắt ưng, đúng là Bạch Ưng Long Quân.

Ba người còn lại, một người mặc mội vàng kim, tóc hơi xoăn, toát ra khí thế thô kệch.

Một người mặc áo khoác dài màu xanh lơ, khuôn mặt lạnh lùng âm u, trong mắt hiện lên tia sáng cực kỳ đáng sợ.

Người cuối cùng mặc bộ váy dài màu tím, tóc dài xõa trên vai, đánh phấn mắt màu tím, mang đầy vẻ trưởng thành và quyến rũ, đôi mắt tỏa sáng khiến người †a cảm thấy hoàn toàn không hiểu được suy nghĩ của bà ta!

Ba người này là Cuồng Sư Long Quân, Thanh Dực Long Quân, Tử Hồ Long Quân trong bốn vị Long Quân của điện Long Vương!

Khi bốn vị Long Quân xuất hiện, Liệt Ảnh Long Thủ và Kiếm Lãng Long Thủ đều im lặng.

"Kính chào Long Quân!" Tất cả đều kêu lên một cách kính trọng.

Bốn vị Long Quân này trực tiếp ngồi ở bốn vị trí phía dưới vị trí Điện chủ của điện Long Vương!

"Tôi nghĩ mọi người đều biết ý nghĩa của việc triệu tập Đại hội Long Vương ngày hôm nay."

"Hiện tại điện Long Vương đang bị song phương công kích, đang bị các bên chèn ép, đã đến lúc tuyển ra một vị Điện chủ mới để lãnh đạo điện Long Vương của chúng tat"

Bạch Ưng Long Quân trực tiếp nói.

"Không biết bốn vị Long Quân dự định bổ nhiệm ai vào vị trí Điện chủ?"


Phần Diễm Long Thủ lên tiếng nói.

"Đương nhiên là quyết định bằng cách bỏ phiếu!" Bạch Ưng Long Quân nói.

"Bỏ phiếu cái gì, rắc rối quá!"

"Cứ để bọn họ giơ tay biểu quyết, xem ai trong bốn người chúng ta có nhiều người ủng hộ hơn là được!"

Thanh Dực Long Quân hừ lạnh nói.

"Bốn người các người? Chẳng lẽ chúng tôi không thể tranh cử sao?"

Phần Diễm Long Thủ trầm giọng nói.

"Các người cũng muốn cạnh tranh với chúng tôi sao?"

"Thật nực cười!"

“Chúng tôi, Tứ Đại Long Quân, là người lớn nhất trong điện Long Vương chỉ sau Điện chủ, cho dù có chọn Điện chủ, cũng phải chọn trong số bốn người chúng tôi, Long Thủ các người có tư cách gì để tranh cử?”

Vẻ mặt Thanh Dực Long Quân khinh thường nói.

"Ai nói chỉ có các người mới có tư cách tranh cử?"

"Hôm nay chức Điện chủ của điện Long Vương, Thiên Cực này quyết phải lấy được!"

Thiên Cực Long Thủ lạnh lùng nói. "Thiên Cực, ai cho ông dũng khí nói ra lời này?"

Thanh Dực Long Quân nhìn Thiên Cực Long Thủ khinh thường nói.

Bụp! Bụp!

Đột nhiên Thiên Cực Long Thủ vỗ tay.

Bụp bụp bụp!!

Một giây tiếp theo, hàng trăm người từ bên ngoài lao vào, tất cả đều cầm súng ống chĩa vào mọi người có mặt, toát ra sát khí lạnh lùng!

Cảnh tượng này khiến vẻ mặt của những người có mặt trong điện Long Vương đều thay đổi.

"Thì ra ông đã chuẩn bị từ trước, chẳng trách ông lại dám ngông cuồng như vậy, nhưng ông cho rằng chỉ với mấy trăm người này có thể giúp ông giành được chức. Điện chủ sao?"


Thanh Dực Long Quân nhìn Thiên Cực Long Thủ, khinh thường nói.

"Chỉ có bọn họ thì đương nhiên chưa đủ, cho nên tôi đã liên lạc với Thiên Môn, hiện tại Môn chủ Thiên Môn đang dẫn theo quân Thiên Môn tới đây, chỉ trong mấy phút nữa bọn họ sẽ hoàn toàn khống chế nơi này!"

Thiên Cực Long Thủ lạnh lùng nói.

"Ông thật sự cấu kết với Thiên Môn?"

Sắc mặt Thanh Dực Long Quân thay đổi.

"Thiên Cực, đây là chuyện nội bộ của điện Long Vương chúng ta, ông lại cấu kết với kẻ địch bên ngoài để đối phó với người một nhà, ông có biết mình đang làm gì không?"

Bạch Ưng Long Quân nhìn Thiên Cực Long Thủ và hét lên.

"Ông là tên phản bội, tôi sẽ giết ông!" Cuồng Sư Long Quân giận dữ hét lên.

Ông ta chuẩn bị trực tiếp tấn công Thiên Cực Long Thủ.

"Nổ súng!"

Thiên Cực Long Thủ đột nhiên hét lên.

Mấy trăm người kia trực tiếp bóp cò!

Ngay lập tức, một cuộc chiến lớn nổ ra!

Và khi cuộc chiến này nổ ra,

Bên ngoài trụ sở của điện Long Vương, lúc này đang có rất nhiều người đang hướng tới đây, mà người dẫn đầu là Nghiêm Khiếu, Môn chủ Thiên Môn!

“Những người trong điện Long Vương ở những khu vực khác của Đế Đô đã bị khống chế hết chưa?”


Nghiêm Khiếu hét lên với người của mình.

"Môn chủ yên tâm, những người đó đã bị người của chúng ta khống chế từ lâu rồi, sẽ không có cơ hội tới chỉ viện!"

Mã Liệt, chiến tướng của Thiên Môn lạnh lùng nói.

"Được rồi, hôm nay tôi sẽ hoàn toàn quét sạch điện Long Vương khỏi Long Quốc, về sau, Thiên Môn của chúng ta sẽ thay thế điện Long Vương, trở thành tổ chức lớn nhất Long Quốc!" .

||||| Truyện đề cử: Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ |||||

Đôi mắt của Nghiêm Khiếu lóe lên ánh sáng làm. người khiếp sợ.

Họ đi thẳng về phía trụ sở của điện Long Vương.

Mà khi quân Thiên Môn tiến tới tấn công trụ sở của điện Long Vương,

Con có rất nhiều người đến đây, trong đó bao gồm cả người của Hách Liên Môn Phiệt và tổ chức Thiên Võng.

Ngoài ra, còn có người từ nhiều thế lực khác nhau đến đây!

Hiển nhiên bọn họ đều muốn nhân lúc hôm nay điện Long Vương triệu tập mở đại hội để tiêu diệt toàn bộ điện Long Vương!

Lúc này điện Long Vương trực tiếp trở thành mục. tiêu công kích của mọi người!
 
Chương 491: C491: Ta đã bàn bạc với chủ nhân thiên môn


Tổng bộ điện Long Vương, trong phòng họp, tiếng súng liên miên không ngừng.

Thiên Cực Long Thủ ra lệnh nổ súng, trước đó hắn ta đã cho mấy trăm tay súng nổ súng về phía Long Quân và các Long Thủ!

Vô số viên đạn vẩy ra khắp phòng họp.

Nhưng vài vị Long Quân Long Thủ ở đây đều trên Địa cảnh, không có khả năng bị đánh trúng.

Bọn họ tránh né viên đạn, đồng thời ra tay đánh bay những tay súng kia. Những người khác, hoặc trốn không kịp, hoặc bị đạn lạc bắn trúng! “Thiên Cực, tên phản đồ, chết đi!”

Cuồng Sư Long Quân gầm lên, tung một đấm về phía Thiên Cực Long Thủ giống như một con sư tử điên cuồng!

Thiên Cực Long Thủ nhìn thấy Cuồng Sư Long Quân lao đến, biến sắc, vung tay ngăn cản.

ẦmI!

Một tiếng nổ lớn vang lên.

Thiên Cực Long Thủ cũng đã đạt đến Thiên cảnh, nhưng đối mặt với một quyền của Cuồng Sư Long Quân vẫn bị đánh bay ra khỏi phòng họp.


Đa phần những tay súng ở đây đều bị các Long Quân Long Thủ đánh chết, số còn lại trực tiếp bị dọa sợ chạy ra ngoài.

Đám người Cuồng Sư Long Quân xông hết ra ngoài. Bên ngoài, hơn 3000 bộ đội tinh nhuệ của điện Long Vương đều hội tụ lại.

Nhưng bọn họ chia thành nhiều đội ngũ, lần lượt đứng bên cạnh tứ đại Long Quân và các Long Thủ.

Hiển nhiên 3000 người này lệ thuộc dưới sự lãnh đạo của các đại Long Quân Long Thủ của điện Long Vương.

Thậm chí còn có một lượng lớn người thầm xuất hiện, lần lượt đứng cạnh Phần Diễm Long Thủ, Thiên Cực Long Thủ, Thánh Dực Long Quân.

Hiển nhiên những người này đã sắp xếp sẵn mọi việc, vì muốn cướp lấy vị trí điện chủ điện Long Vương!

“Có vẻ mấy người đã chuẩn bị trước!” Bạch Ưng Long Quân lạnh nhạt nói. “Mấy người đều muốn phản bội Long Vương?”

Cuồng Sư Long Quân lạnh lùng quát.

“Long Vương đã biến mất nhiều năm như vậy, có khi đã chết từ lâu!”

“Chẳng lẽ chúng ta vẫn luôn không chọn ra tân điện chủ? Nếu tiếp tục như vậy, sớm hay muốn điện Long Vương cũng xong đời.”

Thiên Cực Long Thủ lạnh lùng nói.

“Cho dù chọn điện chủ cũng là chuyện của điện Long Vương, ngươi lại dám cấu kết với Thiên Môn, không lẽ ngươi không biết Thiên Môn vẫn luôn thèm muốn điện Long Vương, muốn thay thế điện Long Vương?”

Cuồng Sư Long Quân nói.

“Ta đã bàn bạc với chủ nhân Thiên Môn, chỉ cần ta thành điện chủ, hắn ta sẽ không ra tay với điện Long Vương, ta đang cứu điện Long Vương.”

Thiên Cực Long Thủ quát.

“Ngươi đang dẫn sói vào nhà, ngươi cảm thấy Thiên Môn thật sự sẽ bỏ qua cho điện Long Vương?”


“Đến lúc đó điện Long Vương sẽ bị Thiên Môn ăn sạch sẽ, tên phản bội, chết đi!”

Cuồng Sư Long Quân tung một quyền về phía Thiên Cực Long Thủ. ÄmII!

Thiên Cực Long Thủ thấy Cuồng Sư Long Quân lao đến, biến sắc, muốn trốn tránh nhưng không kịp nữa.

Thiên Cực Long Thủ bị Cuồng Sư Long Quân đánh bay ra xa mấy chục mét, nên trên mặt đất điên cuồng hộc máu, bị thương nặng.

Lúc này một bóng người đứng trước mặt Thiên Cực Long Thủ, đây chính là Nghiêm Khiếu, môn chủ Thiên Môn!

“Nghiêm môn chủ, cuối cùng ông cũng đến!”

Thiên Cực Long Thủ thấy Nghiêm Khiếu xuất hiện, khuôn mặt trắng bệch lộ ra sự kích động.

“Nghiêm Khiếu!” Cuồng Sư Long Quân lạnh lùng nhìn chằm chằm Nghiêm Khiếu.

Ba vị Long Quân và sáu vị Long Thủ nhìn Nghiêm Khiếu và các đệ tử Thiên Môn phía sau ông ta, ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh.

“Thiên Cực Long Thủ, điện Long Vương các ngươi đối xử rất tàn nhẫn với người một nhài”

Nghiêm Khiếu nói. “Nghiêm môn chủ, xin giúp ta bắt lấy bọn họ!”

“Sau này điện Long Vương sẽ duy trì Thiên Môn, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!”


Thiên Cực Long Thủ nói.

“Ta cảm thấy điện Long Vương các ngươi không cần tồn tại nữa!” Nghiêm Khiếu lạnh nhạt nói.

“Nghiêm môn chủ có ý gì?”

Thiên Cực Long Thủ biến sắc.

“Qua hôm nay, Thiên Môn sẽ thay tế điện Long Vương, trở thành tổ chức lớn nhất Long quốc, điện Long Vương sẽ hoàn toàn biến mất trên thế giới này!”

“Đương nhiên, ta cũng sẽ không giết ngươi, ngươi có thể gia nhập Thiên Môn trở thành một phần của Thiên Môn!”

Nghiêm Khiếu nói.

Sắc mặt Thiên Cực Long Thủ tối lại, nhìn chằm chằm đối phương: “Nghiêm môn chủ, lúc trước ngươi không nói vậy.”

“Nếu lúc trước ta không nói vậy, sao ngươi sẽ nói tỉ mỉ kỹ càng vị trí các cứ điểm của điện Long Vương ở Đế Đô cho ta chứ!”
 
Chương 492: C492: Bán bộ tông cảnh


“Hiện tại ngoại trừ các ngươi, các lực lượng khác của điện Long Vương ở Đế Đô đã bị Thiên Môn phá hủy!”

“Bây giờ sống chết của các ngươi hoàn toàn nằm trong tay ta, tại sao ta còn phải giữ lại điện Long Vương các ngươi làm gì?”

Nghiêm Khiếu khinh thường nói.

Sắc mặt của Thiên Cực Long Thủ vô cùng khó coi, những người khác của điện Long Vương nghe vậy cũng rất khó coi.

“Phản đồ, thấy chưa?”

“Ngươi còn tưởng dựa vào Thiên Môn có thể ngồi lên vị trí điện chủ, quá buồn cười!"

Cuồng Sư Long Quân lạnh lùng nói.

“Nghiêm Khiếu, ngươi là môn chủ Thiên Môn lại bội ước như vậy, nếu truyền ra không sợ mất mặt sao?”

Thiên Cực Long Thủ nhìn chằm chằm Nghiêm Khiếu. “Ngươi đang uy hiếp ta?”

Nghiêm Khiếu liếc nhìn Thiên Cực Long Thủ.

Rắc!


Chưa đợi Thiên Cực Long Thủ nói chuyện, ông ta đã nhanh tay bóp nát cổ Thiên Cực Long Thủ!

Thiên Cực Long Thủ chết không nhắm mắt!

“Ngươi cũng xứng uy hiếp ta?” Nghiêm Khiếu khinh thường nói.

Chỉ trong nháy mắt đã hạ giục Thiên Cực Long Thủ, một trong tám Long Thủ của điện Long Vương!

Sắc mặt của người điện Long Vương không ngừng thay đổi!

“Bây giờ ta cho các ngươi một cơ hội, chỉ cần nguyện ý rời khỏi điện Long Vương, gia nhập Thiên Môn, miễn chết, ai không muốn, giết không tha!”

Nghiêm Khiếu lạnh lùng quát.

“Hừ, lúc điện Long Vương trở thành tổ chức đứng đầu Long quốc, Thiên Môn các ngươi còn không biết đang ở gầm cầu nào đâu!”

“Chỉ bằng các người cũng muốn thâu tóm điện Long Vương, không biết tự lượng sức!”

Cuồng Sư Long Quân quát.

“Nghiêm Khiếu, ta khuyên ngươi mang theo người mình rời khỏi nơi này, nếu không hôm nay ngươi sẽ rất khó tồn tại rời đi!”

Bạch Ưng Long Quân lạnh nhạt nói.

“Một đám lão già gàn bướng hồ đồ!”

“Nếu các ngươi muốn chết, ta sẽ thành toàn cho các ngươi!” “Giết, không tha một ai!”

Nghiêm Khiếu ra lệnh.

Dứt lời, các đệ tử Thiên Môn giơ cao vũ khí sắc bén, hò hét lao về phía người điện Long Vương!

Lần này vì đối phó với điện Long Vương, Nghiêm Khiếu triệu tập hơn một vạn đệ tử Thiên Môn, tạo thành một quân đoàn.

Trong đó có rất nhiều võ giả, có cả Nhân cảnh và Huyền cảnh, thậm chí có không ít võ giả Địa cảnh.


Lần này Nghiêm Khiếu chuẩn bị rất đầy đủ, muốn bắt được điện Long Vương! “Giết!”

Người điện Long Vương cũng múa may vũ khí xông lên!

Lúc này bọn họ lại đoàn kết một lòng đối ngoại!

ÄmII

Cuồng Sư Long Quân và Nghiêm Khiếu va chạm vào nhau.

Từng quyền của bọn họ như sấm sét nổ vang, đinh tai nhức óc.

Năng lượng ngập trời lan ra, đánh bay người xung quanh. Cuồng Sư Long Quân và Nghiêm Khiếu cùng lui về sau.

“Quả nhiên là Long Quân, đã già như vậy rồi vẫn còn mạnh vậy!” Nghiêm Khiếu lạnh nhạt nói.

“Nhưng thời đại của điện Long Vương đã qua, từ nay về sau sẽ là thời đại Thiên Môn!”

“Mấy lão già các ngươi có thể cút vào quan tài rồi.”

Nghiêm Khiếu lạnh băng quát.

ÄmII!

Trên người Nghiêm Khiếu bộc phát ra dòng khí khủng bố.


“Bán Bộ Tông cảnh?”

“Ngươi...”

Cuồng Sư Long Quân khiếp sợ nhìn chằm chằm vào Nghiêm Khiếu. Ông không ngờ Nghiêm Khiếu đã đạt đến Bán Bộ Tông sưi

Mặc dù Thiên Môn quật khởi nhiều năm, tứ đại Long Quân cũng có hiểu biết nhiều về Thiên Môn, nhưng bọn họ chưa từng chiến đấu với Nghiêm Khiếu.

Đây là lần đầu tiên bọn họ giao chiến! Không ngờ thực lực của Nghiêm Khiếu mạnh như vậy!

Phải biết rằng trong tứ đại Long Quân, thực lực mạnh nhạt là Thiên cảnh cửu trọng, cách Bán Bộ Tông cảnh còn nửa bước!

Bọn họ lớn hơn Nghiêm Khiếu mười mấy tuổi.

Lúc này ba vị Bạch Ưng, Thanh Dực, Tử Hồ Long Quân đều nhíu mày lại. “Chết đi!”

Nghiêm Khiếu quát lớn.

Ông ta tung một chưởng về phía Cuồng Sư Long Quân.
 
Chương 493: C493: Còn chưa chết được


Bùm!!!

Lần này, Cuồng Sư Long Quân dốc toàn bộ sức lực để chống lại đòn tấn công của đối thủ.

Tiếng nổ dữ dội vang lên, Cuồng Sư Long Quân ngay lập tức bị đánh bay, lộn mấy vòng trên không, ngã nhào ra đất, hộc ra máu tươi rồi quỳ rạp trên mặt đất!

“Ông già, không sao chứ?” Bạch Ưng Long Quân chạy đến rồi hỏi Cuồng Sư Long Quân.

“Còn chưa chết được!”

“Nhưng thực lực của tên này không đơn giản, e rằng bốn người chúng ta phải hợp sức mới có thể hạ gục được!” Cuồng Sư Long Quân lạnh lùng nói.

“Hai người...”

Lúc này Bạch Ưng Long Quân liền liếc nhìn Thanh Dực Long Quân và Tử Hồ Long Quân.

“Mặc dù tôi muốn ngồi lên vị trí điện chủ của điện Long Vương, nhưng cũng phải diệt trừ Thiên Môn này trước đã!” Thanh Dực Long Quân hừ lạnh.


“Bốn người chúng ta đã lâu không cùng nhau ra tay rồi, hôm nay cuối cùng lại có cơ hội này!”

Tử Hồ Long Quân mỉm cười yêu kiều, vẫy mười ngón tay thon dài nhưng khiến người ta cảm thấy ớn lạnh khó hiểu!

“Hôm nay hãy cho bổn môn chủ này xem tứ đại long quân các người cùng nhau ra tay có bao nhiêu lợi hại đi.” Nghiêm Khiếu mạnh mẽ hét lên.

Soạt! Soạt! Soạt! Soạt! Ngay lập tức, tứ đại long quân quyết tâm cùng nhau giết chết Nghiêm Khiếu.

Cuồng Sư Long Quân gầm lên một tiếng, toàn thân tỏa ra kim quang, giống như một ngọn núi khổng lồ, lao thẳng về phía Nghiêm Khiếu.

Bàn tay của Bạch Ưng Long Quân lập tức hóa thành một móng vuốt đại bàng, nhắm thẳng vào Nghiêm Khiếu.

Đôi mắt của Tử Hồ Long Quân phát ra ánh sáng tím, một cỗ linh lực vô hình liền bộc phát rồi công kích Nghiêm Khiếu.

Toàn thân Thanh Dực Long Quân như có tia điện, tấn công ác liệt về phía Ngiêm Khiếu.

Tứ đại long quân này, Cuồng Sư và Bạch Ưng giỏi tấn công trực diện, Tử Hồ là thuật sĩ hệ tinh thần và giỏi tấn công từ xa, còn Thanh Dực Long Quân có tốc độ cực kỳ nhanh, giỏi đánh lén!

Bốn người này là một tổ hợp của hai đại chiến binh cộng với một pháp sư và sát thủ!

Bốn người liên thủ, mặc dù thực lực của Nghiêm Khiếu đã một nửa bước vào Tông Cảnh nhưng vẫn bị áp chế!"

Đã mười năm, tứ đại long quân mới có dịp cùng nhau chiến đấu! Bên kia, tướng lĩnh số một Mã Liệt của Thiên Môn đang cùng mấy đầu rồng của điện Long Vương giao đấu kịch liệt, những người khác cũng đã hợp thành

đoàn để chiến đấu!

Thế nhưng điện Long Vương chỉ có hơn ba ngàn người phải đối mặt với hàng vạn đệ tử của Thiên Môn, không thể tránh khỏi tổn thất nặng nề.

Soạt, soạt, soạt! I!


Đúng lục bọn họ đang chiến đấu ác liệt, một nhóm người đột nhiên xuất hiện ở đây.

Bọn họ không ai khác chính là năm đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt, đằng sau họ là hàng trăm chiến binh của Hách Liên Phiệt!

“Các vị cuối cùng cũng đã đến!” Phần Diễm Long Thủ đi đến trước mặt năm đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt rồi nói.

“Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?” Đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt nhìn thấy cảnh tượng này liền hỏi.

“Là người Thiên Môn, bọn chúng muốn nhân cơ hội hủy diệt điện Long Vương!” Phần Diễm Long Thủ trầm giọng nói.

“Cũng đúng lúc! Chờ hai bên đánh nhau mệt rồi, đó là lúc chúng ta lao vào Đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt lạnh lẽo nói.

Soạt, soạt, soạt! I!

Thế nhưng, đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt vừa mới dứt lời thì lại có một đám người đàn ông mặc đồ đen đã xuất hiện ở đây.

Mỗi người bọn họ đều mặc áo choàng đen, tay cầm dao sắc và toát ra hơi thở chết chóc.

Đứng đầu là một người đàn ông trung niên mặc áo choàng, mũi diều hâu, đôi mắt sắc như chim ưng, thực lực không rõ nông sâu, khiến người khác cảm thấy


cực kỳ ớn lạnh!

“Bọn họ lại là ai?” Năm đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt nhìn nhóm người này, khẽ cau mày.

Người đàn ông mặc áo choàng cũng liếc nhìn người của Hách Liên Phiệt, đôi mắt lóe lên tia dị thường.

ẦmI!!

Lúc này, một tiếng nổ vang lên, tứ đại long quân và Nghiêm Khiếu đều lần lượt lùi ra sau.

Phụt!!!

Nghiêm Khiếu phun ra máu, sắc mặt tối sầm lại, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo và âm trầm.

Sắc mặt của tứ đại long quân cũng tái nhợt, khí tức hỗn loạn.

Đặc biệt là Cuồng Sư Long Quân mới bị Nghiêm Khiếu đánh trọng thương, sau một trận chiến kịch liệt này, vết thương của ông ta càng trở nên nghiêm trọng hơn.
 
Chương 494: C494: Sau trận chiến đó


“Mấy lão già chết tiệt!” Nghiêm Khiếu hừ lạnh.

“Môn chủ, lại có người tới!”

Lúc này, một vị tướng quân của Thiên Môn nói với Nghiêm Khiếu.

Nghiêm Khiếu lập tức liếc nhìn Hách Liên Phiệt và đám người còn lại, lạnh lùng hỏi: “Các người là ai?”

“Bọn họ là năm đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt, một trong Cửu Đại Môn Phiệt của Long Quốc.”

“Nghiêm Khiếu, ông tốt nhất đem người của mình lập tức rời đi, nếu không ông sẽ không biết đối địch với Hách Liên Phiệt có hậu quả gì đâu!” Phần Diễm

Long Thủ nhìn Nghiêm Khiếu rồi lạnh lẽo nói.

“Hách Liên Phiệt?” Nghiêm Khiếu khế cau mày, trong mắt hiện lên một tia kỳ quái.

“Điện Long Vương thuộc về Hách Liên Phiệt bọn ta!” Đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt mạnh mẽ hét lớn.

“Hách Liên Phiệt mấy người cũng ngang ngược thật đấy!”

Lúc này, người đàn ông mặc áo choàng, mũi diều hâu lạnh lùng lên tiếng.


“Mấy người là ai?” Đại hộ pháp Hách Liên Phiệt hừ lạnh.

“Các người không xứng để biết lai lịch của chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ là chủ nhân mới của điện Long Vương, kẻ nào dám cướp, giết không tha!” Đôi mắt

như chim ưng của tên đàn ông đó chứa đầy sát khí.

“Ngông cuồng!” Sắc mặt đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt tối sầm lại, lạnh lẽo hét lên.

“Xem ra điện Long Vương của chúng ta thật giống như thịt là Đường Tăng, kẻ nào cũng muốn cắn một miếng!” Bạch Ưng Long Quân chế nhạo.

“Đại hộ pháp, đừng lãng phí thời gian với bọn chúng nữa, trước tiên hãy đánh bại người của điện Long Vương!” Phần Diễm Long Thủ nói.

“Hôm nay ở đây thật là náo nhiệt nha!” Lúc này, lại có một giọng nói trầm vang lên.

Rầm rập!!! Giây tiếp theo, một loạt tiếng bước chân dày đặc vang lên.

Trong nháy mắt có hàng nghìn người đang tiến lại đây, tất cả đều cầm vũ khí trong tay và toát ra hơi thở chết chóc lạnh lẽo.

Đứng đầu nhóm người này là một người đàn ông mặc áo dài màu trắng, lông mày rậm, mắt to, khoảng năm mươi tuổi, tóc bạc trắng hai bên thái dương, đôi mắt sâu như hố đen vô tận!

Hai kẻ đứng cạnh người đàn ông này đều có khí thế bức người, phía sau còn có nhiều chiến binh Địa Cảnh tầng thứ bảy trở lên.

“Thiên Võng Chủ!”

Khi người đàn ông mặc áo dài trắng với mái tóc bạc trắng ở hai bên thái dương xuất hiện, vẻ mặt của tứ đại long quân liền thay đổi, đột ngột hét lên.

Người đàn ông này chính là Thiên Võng Chủ, phía sau ông ta còn có hai đại hộ pháp, các đại thiên vương và một đội quân tinh nhuệ của tổ chức Thiên Võng.

Lần này để đối phó với điện Long Vương, để báo thù cho nỗi nhục nhã ngày đó, tổ chức Thiên Võng lần này cũng đã dốc toàn lực!

Khi bốn đại Long Quân gọi ba chữ “Thiên Võng Chủ”, biểu cảm của các thành viên trong điện Long Vương cũng liền thay đổi.

Thân là thành viên của điện Long Vương, bọn họ đương nhiên biết tổ chức Thiên Võng!

Năm đó tổ chức Thiên Võng âm mưu bành trướng thế lực đến tận Long Quốc, điều này khiến điện chủ điện Long Vương tức giận, ông ta đã trực tiếp giết chết hàng vạn chiến binh của tổ chức Thiên Võng, thậm chí cửu đại thiên vương nổi tiếng của tổ chức Thiên Võng lúc bấy giờ cũng bị tàn sát. Nếu không phải ngày đấy Thiên Võng Chủ nhanh chóng trốn thoát, thì e rắng cũng đã chết trong tay ông tai

Trận chiến này đã gây chấn động cả Long Quốc và toàn thế giới! Nó cũng khiến Long Vương trở thành cường giả được vô số người công nhận, là thế lực tối thượng không thể chạm vào, đồng thời cũng xác lập địa vị không ai


có thể lay chuyển được của điện Long Vương ở Long Quốc!

Sau trận chiến đó, người của tổ chức Thiên Võng cũng không dám bước vào Long Quốc trong hơn mười năm!

Nhưng ngày hôm nay, Thiên Võng Chủ đã lại đến Long Quốc và xuất hiện trong điện Long Vương!

Khi ông ta xuất hiện thì vẻ mặt của tứ đại long quân, lục đại long thủ, long tướng và những người khác đều trở nên nghiêm trọng.

Nhiều người trong số họ đã nhìn thấy thực lực năm đó của Thiên Võng Chủ!

Tuy rằng năm đó ông ta bị Long Vương đánh trọng thương, nhưng thực lực của ông ta vô cùng cường đại!

Nếu như không gặp Long Vương, có lẽ chẳng ai có thể trở thành đối thủ của ông tai

Lúc này, năm đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt, người đàn ông mặc áo choàng, Nghiêm Khiếu và những người khác cũng đang nghiêm túc nhìn Thiên

Võng Chủ.

Mặc dù ông ta không bộc phát ra uy thế đáng sợ nào, nhưng vẫn mang đến cho bọn họ một cảm giác áp bức vô hình!

Và thường thì loại người như thế này rất đáng sợ!

Ánh mắt Thiên Võng Chủ liếc nhìn tứ đại long quân.

“Thiên Võng Chủ, không ngờ ông cũng dám bước vào Long Quốc!” Bạch Ưng Long Quân nhìn Thiên Võng Chủ rồi nói.


Bùm!!!

Thiên Võng Chủ không nói gì, toàn thân liền bộc pháp ra một sức mạnh khủng khiếp, ngay lập tức trấn áp tứ đại long quân!

Phụt!

Trong nháy mắt, tứ đại long quân đều bị sức mạnh này thổi bay, ngã xuống đất rồi không ngừng hộc ra máu!

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều chết lặng!

Ông ta chỉ mới bùng pháp sức mạnh đã có thể hạ gục tứ đại long quân của điện Long Vương, thực lực này thật sự quá cường đại!

“Đã hơn mười năm trôi qua, các người vẫn không có chút tiến bộ nào!”

“Xem ra không có Long Vương, điện Long Vương vốn không cần tồn tại!” Thiên Võng Chủ thất vọng nói.

“Sau ngày hôm nay, trên đời này sẽ không còn điện Long Vương nữa!” Thiên Võng Chủ hét lên.

Giọng điệu của ông ta chắc nịch, giống như một vị thần đưa bản án tử hình!

Vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt trong điện Long Vương đều cảm thấy một lưồng hơi thở chết chóc nồng nặc!
 
Chương 495: C495: Cậu là ai


“Thủ lĩnh Thiên Võng, ăn nói cũng lớn lối thật!”

Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lẽo truyền khắp tổng bộ điện Long Vương! Lúc này, ánh mắt mọi người đều nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Bọn họ trông thấy ba bóng người xuất hiện.

Ba người này không ai khác chính là Diệp Phàm và hai anh em Đại hổi

Phong Thiên Long Thủ và Khương Uyên thấy người đến thì thở phào nhẹ nhõm!

Mặc dù thủ lĩnh Thiên Võng này rất đáng sợ, nhưng trực giác nói cho bọn họ biết, chỉ cần có vị thiếu chủ này ở đây thì mọi chuyện đều có thể giải quyết!

Phần Diễm nhìn thấy Sở Phong thì thay đổi sắc mặt, ông nhíu chặt mày!

Giờ khắc này, người của điện Long Vương, Thiên Môn, Hách Liên phiệt, đám người mặc áo choàng đen và người của Thiên Võng đều nhìn chằm chằm về phía Diệp Phàm.

“Cậu là ai?”

Thủ lĩnh Thiên Võng lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.

“Tham kiến thiếu chủ!”


Lúc này Phong Thiên Long Thủ trực tiếp quỳ xuống hô lên với Diệp Phàm.

Ngay sau đó.

Chủ phân điện quận Giang Nam - Khương Uyên.

Chủ phân điện quận Nam Thiên - Hướng Khôn.

Chủ phân điện quận Hoài Giang - Cung Kiếm.

Chủ phân điện quận Thiên Phủ - Thiết Ưng.

Chủ phân điện quận Giang Bắc - Tống Mạch.

Cả năm người đều quỳ xuống hành lễ với Diệp Phàm.

Ầm!!!!

Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng này dọa sợ.

Bọn họ nhìn Phong Thiên Long Thủ năm điện chủ phân điện với vẻ mặt không thể tin nổi.


“Thiếu chủ?”

Sắc mặt của tứ đại Long Quân, các đại Long Thủ và đám Long tướng đều liên tục thay đổi.

“Thiếu chủ ~"

“Cậu là gì của Long Vương?”

Thủ lĩnh Thiên Võng nhìn Diệp Phàm chất vấn. “Long Vương là Ngũ sư phụ của tôi!”

Diệp Phàm trực tiếp trả lời.

Câu nói của Diệp Phàm khiến cho vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi, thay vào đó là biểu cảm khiếp sợ.

Người của điện Long Vương càng thêm chấn động!

Bọn họ không ngờ điện chủ biến mất mười mấy năm không trở về, vậy mà đồ đệ của ông ấy lại xuất hiện!

Tứ đại Long Quân và sáu Long Thủ nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt không ngừng thay đổi.

“Cậu là đệ tử của điện chủ?”

“Sao có thể như vậy được?”

Phần Diễm Long Thủ nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt khó tin. “Hóa ra là đồ đệ của Long Vương!”

“Sao nào?”
 
Chương 496: C496: Hủ lĩnh thiên võng lớn tiếng quát


“Bản thân ông ta không dám xuất hiện, phái một đệ tử hỉ mũi còn chưa sạch tới chịu chết sao?”

Thủ lĩnh Thiên Võng lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.

“Ông cảm thấy một bại tướng như ông xứng để Ngũ sư phụ xuất hiện, đích thân ra tay đối phó với ông sao?”

Diệp Phàm khinh thường nhìn thủ lĩnh Thiên Võng.

Những lời này của Diệp Phàm khiến sắc mặt của thủ lĩnh Thiên Võng trầm xuống, ánh mắt ông ta hiện rõ vẻ lạnh lẽo u ám, sát khí tản ra làm cho người khác nghẹt thởi

“Ranh con, tuổi còn nhỏ mà miệng lưỡi lại ghê gớm đấy nhỉ!”

“Hôm nay tôi sẽ thay Long Vương dạy cho đệ tử của ông ta một bài học!”

Thủ lĩnh Thiên Võng lớn tiếng quát.

Dứt lời, ông ta vung chưởng tát thẳng về phía Diệp Phàm.

Bụp!

Ngay sau đó, một tiếng tát thanh thúy trực tiếp vang lên.

Nhưng không phải Diệp Phàm bị tát, mà là thủ lĩnh Thiên Võng bị tát bay ra ngoài.

Ngay khi thủ lĩnh Thiên Phát đánh về phía Diệp Phàm, hắn đã ra tay trước, tát thẳng lên mặt đối phương, khiến ông ta bay ngược ra ngoài.


PhụtI!!

Thủ lĩnh Thiên Võng bị tát bay ra xa hơn mười mét, ông ta nằm trên đất rồi phun ra máu, trên mặt hằn rõ dấu năm bàn tay!

Lúc này, tất cả mọi người đều hoảng sợ, ai nấy đều không thể tin nổi.

“Mày...

Thủ lĩnh Thiên Võng tức giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

Ông ta đường đường là thủ lĩnh Thiên Phạt, vậy mà lại bị đánh trước mặt bao nhiêu người như vậy, hơn nữa còn là một thằng ranh vắt mũi chưa sạch, điều này

còn nhục nhã hơn cả việc ông ta bị Long Vương đánh cho thiệt hại nghiêm trọng!

“Năm đó Ngũ sư phụ không diệt Thiên Võng, các người nên biết đủ, vậy mà còn dám bước chân vào Long Quốc, còn mưu đồ tiêu diệt điện Long Vương!”

“Ai cho ông dũng khí tự tin vậy?”

BốpI!!

Diệp Phàm nhìn thủ lĩnh Thiên Võng, gần từng câu từng chữ. Dứt lời, hắn lại vung tay tát đối phương.

Thủ lĩnh Thiên Võng muốn trốn nhưng khi cơ thể ông ta phản ứng kịp thì cái tát của đối phương đã giáng xuống!

Lần này, thủ lĩnh Thiên Võng lại bị tát bay ra ngoài!


Nhìn thủ lĩnh Thiên Võng giống như một đứa trẻ con bị Diệp Phàm tát tới tát lui, tất cả người của Thiên Võng đều ngây ra như phỗng.

Những người khác cũng hoảng sợ, âm thầm nuốt nước miếng! “Khốn kiếp, tao...” Bốpl!I

Thủ lĩnh Thiên Võng bị tát hai bạt tai liên tiếp, ông ta giận dữ hét lên với gương mặt đầy dữ tợn.

Chỉ là còn chưa kịp nói xong, lại thêm một cái bạt tai giáng tới, lại bị đánh ngã xuống đất!

PhụtI!!

Thủ lĩnh Thiên Võng té xuống đất, miệng không ngừng phun ra máu, cả khuôn mặt đã da tróc thịt bong.

“Chủ nhân!”

Lúc này, hai hộ pháp Thiên Võng hét lớn.

“Lên, bảo vệ chủ nhân!”

Bọn họ trực tiếp xông lên, đám Thiên Vương của Thiên Võng từng người từng người lao về phía Diệp Phàm!

Lúc này, Đại Hổ và Nhị Hổ cũng ra tay, bọn họ vung quyền đối đầu với hai vị hộ pháp.

Ầm ầm!

Hai tiếng vang truyền tới.

Cơ thể hai gã hộ pháp bị đánh bay ra ngoài, bọn họ nằm trên đất hộc máu. Ngay sau đó, Đại Hổ và Nhị Hổ đã gi ết chết toàn bộ đám Thiên Vương.

Nhân có hội này, thủ lĩnh Thiên Võng đứng dậy, ông ta nhìn Diệp Phàm bằng ánh mắt lạnh như băng, không nói lời nào mà xoay người rời đi!

Rõ ràng, thủ lĩnh Thiên Võng cũng sợ hãi! Mặc dù Diệp Phàm chỉ tát ông ta mấy cái nhưng cú tát kia khiến thủ lĩnh Thiên Võng biết rõ thực lực của đối phương mạnh hơn mình rất nhiều, nếu không

thì ông ta cũng sẽ không bị hắn làm nhục như vậy!
 
Chương 497: C497: Từng cơn sóng chấn động ập tới


Thế nên thủ lĩnh Thiên Võng mới nhịn lửa giận rời đi, nếu vẫn tiếp tục ở lại đây thì ông ta chỉ càng thêm nhục nhãt!

“Ai cho phép ông đi vậy?”

Ngay khi thủ lĩnh Thiên Võng rời khỏi nơi này, giọng nói lạnh như băng của Diệp Phàm quanh quẩn bên tai.

Sắc mặt của thủ lĩnh Thiên Phạt thay đổi, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Ranh con, mày đừng có ức hiếp người quá đáng!”

“Tôi bắt nạt ông đấy thì làm sao?” Diệp Phàm khinh thường nói. “Mày.”

Thủ lĩnh Thiên Võng căm tức nhìn Diệp Phàm, ông ta trực tiếp ra lệnh cho mấy nghìn thành viên của Thiên Võng: “Các người lên hết cho ta, gi ết chết hắn!”

Người của Thiên Võng nghe được những lời này thì ai nấy đều thay đổi sắc mặt, bọn họ không dám ra tay.

“Nếu ai không lên, người đó phải chết!” Thủ lĩnh Thiên Võng giận dữ quát lên.

Dứt lời, ông ta đánh ra một chưởng, gi ết chết mười mấy thành viên Thiên Võng.

Dưới sự đe dọa của thủ lĩnh, thành viên Thiên Võng chỉ có thể liều chết xông về phía Diệp Phàm.


Mà thủ lĩnh Thiên Võng lại nhân cơ hội muốn bỏ chạy! ÄmII!

Lúc này, một cỗ uy áp vô hình từ trên trời giáng xuống, trực tiếp trấn áp trên người ông ta.

Phụt phụt!

Dưới cỗ uy áp này, thủ lĩnh Thiên Võng phun ra một ngụm máu tươi. Ông ta bị đè quỳ trên mặt đất, không thể nhúc nhích!

Khi thủ lĩnh Thiên Võng quỳ xuống, thuộc hạ của ông ta cũng bị cỗ uy áp đáng sợ này đè lên, tất cả nằm rạp trên mặt đất, ánh mắt hiện rõ vẻ sợ hãi.

Vụt! Diệp Phàm đột nhiên xuất hiện trước mặt thủ lĩnh Thiên Võng, hắn từ trên cao. nhìn xuống đối phương: “Năm đó Ngũ sư phụ của tôi không giế t chết ông, nhưng

tôi lại ông có ý định tha cho ông!”

Ánh mắt của thủ lĩnh Thiên Võng lộ ra vẻ không thể tin nối, trong lòng lại đang nổi lên sóng to gió lớn!

Thực lực của ông ta đã đạt tới Tông Cảnh, nhưng chỉ trong nháy mắt, uy áp của người này lại có thể trấn áp bản thân, vậy thì sức mạnh của đối phương phải khủng khiếp như thế nào?

Chừng hai mươi tuổi đã bước vào Tông Cảnh, trở thành cường giả Tông sư?

Đây là chuyện không thể nào!

Với hiểu biết của thủ lĩnh Thiên Võng, ông ta chưa bao giờ nghe nói, trên thế giới này lại có thiên tài yêu nghiệt như vậy!

“Mày...

Lúc này, ánh mắt thủ lĩnh Thiên Võng nhìn Diệp Phàm lại hiện ra vẻ kiêng ky và sợ hãi, ông ta bị khiếp sợ đến nỗi nói không nên lời!

Bịchll!

Diệp Phàm cũng không phí lời, hắn vung tay đánh nát đầu của đối phương, máu tươi đỏ tươi phun ra, cảnh tượng tanh mùi máu!


Lúc này, tất cả đều bị dọa sợ tới ngây người!

Người của điện Long Vương, Hách Liên phiệt, Thiên Môn và đám người mặc áo choàng màu đen đều trừng to hai mắt, ai nấy đều kinh ngạc!

“Giết!”

Sau khi diệt thủ lĩnh Thiên Võng, ánh mắt Diệp nhìn về phía những người còn lại của Thiên Võng rồi nói một cách không khách khí.

Hắn vừa dứt lời, hai anh em Đại hổ và Nhị hổ như hóa thân thành cỗ máy giết người, bọn họ điên cuồng tàn sát đám người Thiên Võng.

Lúc này, người của Thiên Võng đã bị Diệp Phàm trấn áp không thể nhúc nhích, bọn họ chẳng khác nào dê nằm trên thớt chờ bị làm thịt, không hề có năng lực phản kháng!

Cứ như vậy, mấy nghìn cường giả tinh nhuệ của Thiên Võng đã bị hai anh em Đại hộ giết sạch.

Bọn họ chỉ có thể nhìn, chờ cái chết ập tới!

Loại dày vò này là đau đớn nhất!

Rất nhanh, mấy chục phút trôi qua.

Mấy ngàn tinh nhuệ Thiên Võng bị tàn sát không còn một mống.


Thủ lĩnh Thiên Võng và mấy nghìn người này bị giết, Thiên Võng gần như có thể tuyên bố diệt vong!

Những người khác nhìn mấy ngàn quân cứ như vậy bị hai người này tàn sát, tất cả đều không ngừng nuốt nước bọt.

Từng cơn sóng chấn động ập tới.

Vút!

Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm nhìn về phía Hách Liên phiệt, Thiên Môn, đám người áo choàng thần bí kia rồi lên tiếng: “Các người cũng muốn diệt điện Long Vương?”

Dứt lời, bầu không khí như ngưng đọng lại.

Hô hấp của ba nhóm người đều dừng lại, trên trán toát mồ hôi lạnh, tim đập mạnh, bọn họ có một loại cảm giác bước một chân vào điện Diêm Vương!

Mặc dù chỉ đơn giản là một câu nói nhưng khi được phát ra từ miệng Diệp Phàm, lại khiến cho cường giả của ba thế lực nghẹt thở.

Giờ phút này bọn họ giống như đang chờ đợi Diêm Vương xét xử.
 
Chương 498: C498: Răng rắc


“Chúng tôi là hộ pháp Hách Liên Phiệt, một trong cửu đại môn phiệt của Long Quốc, phụng mệnh phiệt chủ tới đây tiếp quản điện Long Vương, nếu ai ngăn cản thì chính là kẻ địch của cửu đại môn phiệt!”

Đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt nhìn Diệp Phàm nói.

Lời này của hắn rõ ràng là muốn dùng cửu đại môn phiệt để đe dọa Diệp Phàm, dù sao thì cửu đại môn phiệt cũng là bá chủ ở Long Quốc, bất cứ cường giả của thế lực nào cũng không dám trêu chọc!

Đáng tiếc là, bọn họ đã tìm sai người!

Với Diệp Phàm mà nói, cửu đại môn phiệt cái gì gì đó, kẻ đắc tội với hắn đều phải chết như nhau!

“Người của cửu đại môn phiệt à?” Diệp Phàm nghe đối phương nói vậy thì nhẹ giọng đáp.

“Không sai, người trẻ tuổi, nếu cậu không muốn đối địch với cửu đại môn phiệt thì ngoan ngoãn thu tay chịu trói!”

Một hộ pháp khác của Hách Liên Phiệt nhìn thấy dáng vẻ này của Diệp Phàm thì cho rằng đối phương bị dọa, hắn ngạo mạn nói.


Răng rắc!

Tên hộ pháp kia vừa dứt lời thì Diệp Phàm đã xuất hiện trước mặt hắn ta, một tay tóm lấy cổ bóp nát tại chỗ!

Nhìn thấy Diệp Phàm gi ết chết hộ pháp của Hách Liên Phiệt một cách quả quyết như vậy, tứ đại hộ pháp còn lại đều hoảng sợ!

“Mày...mày dám giết người của Hách Liên Phiệt? Gã đại hộ pháp nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt âm trầm.

“Người của Lâm Phiệt, Võ Phiệt, Đông Phương phiệt tôi cũng đã giết rồi, thêm một Hách Liên Phiệt cũng không nhiều!”

Diệp Phàm thản nhiên đáp.

Câu trả lời của hắn khiến tứ đại hộ pháp sợ tới ngây người!

Bọn họ không ngờ tên này lại giế t chết nhiều người của Cửu Phiệt như vậy! Đây còn là người sao?

“Rút!”

Đại hộ pháp trực tiếp ra lệnh.

“Điện Long Vương là nơi các người muốn đến là đến, muốn đi là đi sao?” Diệp Phàm lạnh lùng nhìn gã đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt.

PhụtI!!

Dứt lời, một tia sáng đen nhanh chóng bắ n ra, chém rơi đầu gã đại hộ pháp. Ánh sáng đen này chính là thanh kiếm ngắn của Diệp Phàm.


Thực lực của gã đại hộ pháp đã bước vào Tông Cảnh, nhưng khi đứng trước mặt Diệp Phàm, hắn ta còn chưa ngăn được một kiếm thì đã bị chặt đầu!

Khi đại hộ pháp Hách Liên Phiệt này bị chém đầu, vẻ mặt của ba hộ pháp còn lại vô cùng khó coi, ánh mắt của thành viên Hách Liên Phiệt lại càng lộ ra vẻ sợ hãi.

“Chạy!!!”

Ba gã hộ pháp Hách Liệt Phiệt hô lên.

Bọn họ tách nhau bỏ chạy!

Hôm nay bọn họ đã đánh mất hoàn toàn tôn nghiêm của một cường giả nhất phiệt, chỉ muốn sống sót!

Nhưng Diệp Phàm đương nhiên sẽ không thể để cho bọn họ chạy thoát!

Hôm nay hẳn sẽ lập uy cho điện Long Vương, để những thế lực khác không dám nhăm nhe tới điện Long Vương nữa!

Bởi vậy, hôm nay đám người này đều phải chết! Phụt phụt phụt!


Ngay khi ba hộ pháp đang bỏ chạy, cơ thể Diệp Phàm di chuyển, hắn lần lượt xuất hiện sau lưng bọn họ, một kiếm giết sạch!

Bởi vì tốc độ dịch chuyển của Diệp Phàm quá nhanh, trong mắt của những người khác, hắn giống như phân thân, cùng lúc xuất hiện sau lưng ba vị hộ pháp

rồi tấn công bọn họ!

Ngay sau đó, ngũ đại hộ pháp của Hách Liên Phiệt đã bị giết toàn bộ, hơn nữa còn là bị giết chỉ trong nháy mắt, đến cơ hội ra tay cũng không có.

Đại hổ và Nhị hổ lại tiến hành cuộc tàn sát, bọn họ điên cuồng chém giết những người còn lại của Hách Liên Phiệt!

“Mau rút!” Thủ lĩnh Thiên Môn ở phía bên kia nhìn thấy cảnh tượng này thì hô lên. Lúc này, ánh mắt ông ta lộ ra vẻ sợ hãi, không còn kiêu ngạo như lúc ban đầu.

Thực lực của thiếu chủ điện Long Vương đã đả kích nghiêm trọng tới vị thủ lĩnh Thiên Môn này, thậm chí ông ta còn cảm nhận được nỗi tuyệt vọng!

Người đàn ông khoác áo choàng kia cũng hô rút lui! Vụt! Kết quả, bóng dáng Diệp Phàm lại xuất hiện trước mặt hai thế lực này.
 
Chương 499: C499: Long vương ở đế đô


“Tôi nói rồi, điện Long Vương không phải nơi các người thích đến thì đến, thích đi thì đi!”

Diệp Phàm nói với vẻ mặt không cảm xúc.

“Nhãi...nhãi con, tôi là thủ lĩnh của Thiên Môn, sau lưng tôi chính là...”

Phụt!

Thủ lĩnh Thiên Môn - Nghiêm Tiếu mạnh miệng nhìn Diệp Phàm, chuẩn bị lấy chỗ dựa vững chắc để đe dọa Diệp Phàm, kết quả không đợi ông ta nói xong,

thanh kiếm ngắn trong tay Diệp Phàm đã đâm xuyên tim ông ta, một nhát lấy mạng!

“Mày...” Nghiêm Khiếu trợn trừng mắt nhìn Diệp Phàm với vẻ không cam lòng! Giây sau, vị thủ lĩnh của Thiên Môn đã ngã xuống, chết không nhắm mắt! Người của điện Long Vương trông thấy kẻ vẫn luôn chèn ép mình trong mấy năm nay, khiến cho họ tràn đầy oán hận nhưng lại không thể làm được gì đã bị giết như vậy, tất cả đều nghĩ mình đang nằm mơ, quá không chân thật! Thiên Môn quật khởi mới chỉ mấy năm nhưng trong quãng thơi gian này, bọn họ đã phát triển một cách nhanh chóng, chiếm đoạt hơn phân nửa thế lực điện. Bạn đang đọc 𝙩𝘳𝘶𝓎ện 𝙩ại ﹛ T𝑹UMT𝑹U𝐘Ệ 𝘕.Vn ﹜

Long Vương ở Đế Đô!

Trong mấy lần giao phong giữa điện Long Vương và Thiên Môn, đều là điện Long Vương thất bại thảm hại!

Sau khi thua liên tục, người của điện Long Vương gặp đệ tử Thiên Môn đều phải đi đường vòng, cho dù trong lòng có tức giận, cũng không dám phát ti3t ra

ngoài!


Thiên Môn cũng không ngừng chèn ép người của điện Long Vương, khiến bọn họ tức nghẹn!

Lần này, thủ lĩnh Thiên Môn bị giết khiến đệ tử điện Long Vương có một loại cảm giác vui sướng khi báo được mối thù lớn!

Ánh mắt của ai nấy đều nhìn Diệp Phàm với vẻ sùng kính, trong lòng sinh ra h@m muốn thần phục!

Ngay khi Nghiêm Khiếu bị gi ết chết, ánh mắt của đám đệ tử Thiên Môn đều lộ ra vẻ sợ hãi, cơ thể không ngừng run rẩy.

Lúc này, đám đệ tử Thiên Môn sợ đến mức không dám động đậy!

“Tất cả người của điện Long Vương nghe lệnh, giết!!!”

Lúc này, Phong Thiên Long Thủ hô lên.

Ông ta trực tiếp xông về phía đám người Thiên Môn.

Dứt lời, những điện chủ phân điện đã sớm thần phục Diệp Phàm cùng lúc xông lên, thậm chí toàn bộ đệ tử của điện Long Vương cũng hướng ứng, tất cả đều lao tới đám người Thiên Môn.

Nhân cơ hội này, bọn họ phải phát ti3t oán hận lâu nay bị Thiên Môn chèn ép!


Sau đó, ngoại trừ Phần Diễm Long thủ, bốn người còn lại xông ra.

Trong lúc nhất thời, đệ tử của điện Long Vương và Thiên Môn lao vào chém giết.

Nhưng lần này, đệ tử Thiên Môn không có ý chí chiến đấu, thậm chí là không thể phản kháng, chỉ có thể mặc cho người của điện Long Vương giết!

“Xem như là trung thành!”

Diệp Phàm thản nhiên nhìn đám người điện Long Vương!

Ngay lập tức, hắn để mắt tới người đàn ông trung niên mặc áo choàng. “Các người của thế lực nào?”

Diệp Phàm lạnh giọng hỏi.

“Không ngờ cậu lại là thiếu chủ của điện Long Vương!”

“Ông biết tôi?”

Diệp Phàm nhíu mày.

“Lúc trước, Kim Thiên Sư chết trong tay cậu đúng không?”

Người đàn ông lạnh giọng nói.

“Kiêm Thiên Sư?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom