Cập nhật mới

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 685: C685: Đừng kích động


Công Tôn Dã cười nói.

“Hừ!"

Sắc mặt của Mặc Uyên rất khó xem, lạnh lùng nhìn sang chỗ khác.

Công Tôn Dã nhìn Mặc Uyên, lạnh lùng nói: “Mặc Uyên, ngày tận thế của nhà họ Mặc các người sắp đến ròi.”

Tiếp theo người của năm môn phiệt gồm Đông Phương Phiệt, Nam Cung Phiệt, Bắc Minh Phiệt, Võ Phiệt, Lâm Phiệt cũng xuất hiện, được rất nhiều người chú ý.

Đông Phương Hạo Thiên đứng bên cạnh Diệp Phàm, nhìn thấy Đông Phương Hách, phiệt chủ Đông Phương Phiệt thì biến sắc, hai tay nắm chặt, cảm xúc có chút dị thường.

“Đừng kích động!”


Diệp Phàm nhận thấy sự dị thường của Đông Phương Hạo Thiên, nói.

Phương Đông Hách như cảm nhận được, liếc nhìn về phía Đông Phương Hạo Thiên, nhíu mày.

“Phiệt...”

Đông Phương Chiến đứng bên cạnh đang định lên tiếng thì nhìn thấy Diệp. Phàm và Đông Phương Hạo Thiên, sắc mặt thay đổi.

“Không ngờ tên kia lại chạy đến nơi này, không lẽ hắn còn muốn tham gia cuộc thi Thanh Bảng?”

Một thanh niên mặc áo dai, khuôn mặt lạnh lùng đứng bên cạnh Đông Phương Hách nhìn thấy Đông Phương Hạo Thiên, ánh mắt lạnh lão, tràn đây sự thù địch.

“Phiệt chủ, người bên cạnh hắn là thiếu chủ điện Long Vương, Diệp Phàm, kẻ đã giết chết Từ Long Tượng.”


Phương Đông Chiến nói.

Phương Đông Hách liếc nhìn Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng trừng mắt nhìn lại.

“Qủy Cốc đến”

Đột nhiên một âm thang vang lên làm các thế lực bàn tán sôi nổi.

Bọn họ nhìn về phía đám người Qủy Cốc, người cầm đầu là Thiên Cơ trưởng lão Thiên Cơ bộ và Hắc Hổ trưởng lão Võ bộ còn có Huyền Cơ trưởng lão Thuật bộ.

Lần này thực lực của ba vị trưởng lão đã mạnh hơn trước rất nhiều.

“Lúc trước Qủy Cốc chưa từng tham gia cuộc thi Thanh Bảng lần nào, không ngờ lần này cũng đến!”

“Không lẽ vị thiếu chủ Qủy Cốc kia muốn tham gia cuộc thi lần này?”

“Nếu là vậy thì so cái rắm, thiếu chủ Qủy Cốc là người có thể hạ gục tộc trưởng của bốn gia tộc lánh đời, ai có thể đánh lại hắn?”
 
Chương 686: C686: Tạm thời không gấp


Các thế lực sôi nổi bàn tàn, không ít người lo lắng, sợ vị thiếu chủ Qủy Cốc sẽ tham gia cuộc thi Thanh Bảng lần này, như vậy hy vọng cướp lấy top 1

của bọn họ rất xa vời.

Người của các tông môn võ đạo từng đánh với Qủy Cốc cũng nhìn Qủy Cốc với sắc mặt không mấy thân thiện.

“Là thiếu chủ.” Hắc Hổ trưởng lão của Võ bộ nhìn thấy Diệp Phàm.

“Thiên Cơ, ông đúng là Thần Toán Tử, vậy mà tính đúng rồi, thiếu chủ thật

sự đến. Hắc Hổ trưởng lão ngạc nhiên nói. “Đi “Tạm thời đừng để lộ thân phận của thiếu chủ.”

Hắc Hổ trưởng lão đang định đi về phía Diệp Phàm thì bị Thiên Cơ trưởng lão ngăn lại.

“Sợ cái gì?” Hắc Hổ trưởng lão khó hiểu nói.

“Hiện tại để lộ thân phận của thiếu chủ sẽ làm mọi người cảnh giác với ngài ấy!”

Thiên Cơ trưởng lão nói.

“Đúng vậy.”


Huyền Cơ trưởng lão gật đầu. “Qủy Cốc các người còn dám xuất hiện ở đây?” Đột nhiên một tiếng quát lạnh băng vang lên.

Bốn đám người xuất hiện, trên người tản ra hơi thở lạnh băng, cầm đầu là bốn lão giả đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm người Qủy Cốc.

“Triệu, Hàn, Vệ, Lôi, bốn gia tộc lánh đời đến!”

Âm thanh thông báo cũng cùng lúc vang lên.

“Thì ra là mấy tên thua cuộc, sao? Còn muốn đánh?” Hắc Hổ trưởng lão khinh thường nói.

“Qủy Cốc các người giết tộc trưởng của bốn gia tộc chúng ta, chúng ta sẽ báo mối thù này.”

Đại trưởng lão cầm đầu Triệu tộc lạnh lùng nói.

“Mấy người cũng đến, có nghĩa vị thiếu chủ kia cũng đến, bảo hắn lăn ra

Đại trưởng lão cầm đầu Lôi tộc nói.

“Thiếu chủ Qủy Cốc chúng ta là người mà các ngươi muốn gặp thì gặp hả?”


Huyền Cơ trưởng lão lạnh nhạt nói.

“Ngươi...”

Sắc mặt của Đại trưởng lão Lôi tộc trầm xuống, hai tròng mắt lóe lên lôi điện màu tím, đang định ra tay.”

“Các vị, hôm nay là ngày tổ chức cuộc thi Thanh Bảnh, xin các vị nể mặt minh chủ, nếu các vị có ân oán gì, có thể chờ kết thúc thi đấu rồi giải quyết riêng.”

Lúc này một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đỏ, để tóc dài xuất hiện.

Người này là phó minh chủ Võ Minh, Viêm Khiếu.

“Tạm thời không gấp!”

Đại trưởng lão Vệ tộc nhắc nhở đại trưởng lão Lôi tộc, người sau áp chế sát ý xuống.

“Cảm ơn các vị đã nể mặt Võ Minh, mời vào bên trong.” Viêm Khiếu cười nói. Tiếp theo càng ngày càng có nhiều thế lực xuất hiện.

Các thế lực cấp một, cấp hai của giới võ đạo đều đến, người của mấy tông môn đỉnh cấp cũng đến.

Rất nhanh, hơn ngàn võ giả Long quốc hội tụ trên đỉnh Thái Sơn, hơn nữa thực lực đều trên Nhân cảnh thất trọng.

Bên trong Võ Minh, ngoại trừ phó minh chủ, những người lãnh đạo, các trưởng lão và các đệ tử dưới trướng bọn họ cũng đều xuất hiện.

Lúc này, một lão giả râu tóc trắng cước, mặc trường bào màu trắng di ra.
 
Chương 687: C687: Bái kiến đại trưởng lão


"Bái kiến đại trưởng lão!"

Mọi người trong Võ Minh và phó minh chủ Võ Minh lần lượt cung kính chào hỏi lão giả này.

"Đây là đại trưởng lão của Võ Minh, thân phận còn cao hơn phó minh chủ Võ Minh sao?"

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Diệp Phàm lóe lên, hắn tò mò hỏi.

"Lúc đó, Viêm Khiếu là phó minh chủ của Võ Minh được Cổ Tam Thông lựa chọn để thay mặt ông ta giải quyết công việc của Võ Minh, ở thời điểm đó ngoài ông ta thì Viêm Khiếu là người có thân phận cao nhất trong Võ Minh."

"Nhưng đáng tiếc là kể từ khi Cổ Tam Thông rời đi, quyền lực của Võ Minh gần như đã bị đại trưởng lão của Võ Minh kiểm soát. Mặc dù Viêm Khiếu cũng kiểm soát một số thế lực của Võ Minh nhưng lại không thể chống lại được vị đại trưởng lão này!"

Tạ Thiên Bá giải thích.

"Chào mọi người, chào mừng mọi người hôm nay đến Thái Sơn để tham gia giải đấu Thanh Bảng năm nay!"

"Thanh Bảng đại diện cho danh sách về thực lực của thế hệ trẻ của Long Quốc, người đứng đầu Thanh Bảng cũng đồng nghĩa với việc người đó là một thiên tài đích thực của giới võ thuật!"


"Lần này, Võ Minh sẽ tổ chức Thanh Bảng một cách tốt hơn, cũng như cung cấp phần thưởng hậu hĩnh cho những tài năng xuất sắc lọt vào Thanh Bảng trong năm nay, tôi tin mọi người đã hiểu rõ rồi!"

"Bây giờ tôi sẽ tập trung vào phần thưởng cho người đứng đầu Thanh Bảng!"

"Người chiến thắng hạng nhất của Thanh Bảng năm nay sẽ nhận được một viên Ngọc Rồng, tôi tin mọi người đã từng nghe truyền thuyết về Ngọc Rồng, nếu tập hợp chín viên Ngọc Rồng thì có thể tìm thấy kho báu ẩn sau Ngọc Rồng."

"Ngoài ra, người đứng đầu Thanh Bảng còn có thể tiến vào Tàng Bảo Các của Võ Minh chúng tôi, tùy ý lựa chọn ba vật phẩm, vũ khí, đan dược, công pháp, võ kỹ không hạn chế, còn điểm cuối cùng, đây nhất định là điều mọi người quan tâm nhất."

"Đúng vậy, người đứng đầu Thanh Bảng năm nay sẽ nhận được Võ Thần Lệnh, biểu tượng của vị trí minh chủ của Võ Minh, trở thành Thiếu chủ của Võ Minh, đến lúc đó, người đó sẽ là ứng cử viên cho vị trí tân minh chủ của Võ Minh!"

Đại trưởng lão từ tốn nói.

Nghe đến đây, tất cả những thiên kiêu của các thế lực có mặt đều trở nên phấn khích.

Sự cám dõ để nhận được Võ Thần Lệnh và trở thành người thừa kế của Võ Minh quá lớn!

Mặc dù sức ảnh hưởng và sự thống trị của Võ Minh đã suy giảm nhưng đây vẫn là thế lực lớn nhất trong thế giới võ thuật của Long Quốc.


Một khi trở thành Thiếu chủ của Võ Minh sẽ ngay lập tức đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp của giới võ thuật Long Quốc, trở thành người được vô số người kính trọng!

Đây là sự cám dỗ chết người đối với bất kỳ thiên tài nào!

Vào lúc này, trong lòng của các thiên tài từ tất cả các thế lực lớn có mặt đều sôi sục, quyết tâm giành lấy vị trí số 1 trong Thanh Bảng!

Trong đó, trong lòng các đệ tử thiên tài của Võ Minh cũng vô cùng kích động, muốn giành lấy vị trí số 1 của Thanh Bảng!

"Sư tôn, trước đó không phải đã nói, đệ tử trong nội bộ ai giành được vị trí số 1 của Thanh Bảng sẽ nhận được Võ Thần Lệnh và trở thành Thiếu chủ của Võ Minh à? Tại sao bây giờ lại thay đổi?"

Lúc này, Thiếu chủ hống hách lúc đầu Hạng Thiếu Kiệt nhìn sư tôn hỏi.

"Đại trưởng lão làm như vậy cũng là vì để chọn ra người thừa kế tốt nhất cho Võ Minh!"

"Con không cần phải lo lắng, với thực lực của con, cho dù không lấy được hạng nhất cũng chắc chắn có mặt trên Thanh Bảng!"

Trưởng lão của Võ Minh nói.

"Không, con muốn giành được hạng nhất!" Hạng Thiếu Kiệt kiên quyết nói.

"Chỉ dựa vào cậu mà muốn giành hạng nhất à?"

"Hạng Thiếu Kiệt, cậu cũng đánh giá cao khả năng của mình quá, ai có thể giành được vị trí số 1 của Thanh Bảng ngoài Thẩm đại sư huynh chứ?"
 
Chương 688: C688: Anh cả


"Đúng vậy, Thẩm đại sư huynh chắc chắn là Minh chủ tương lai của Võ Minh, cậu cũng đừng mơ tưởng nữa!"

Mấy đệ tử Võ Minh cũng hùa theo giễu cợt Hạng Thiếu Kiệt.

"Ai nói chỉ có Thẩm Thiên Quân mới là người đứng đầu Thanh Bảng, anh cả của tôi nhất định sẽ giành hạng nhất!"

Một thiếu nữ cột tóc đuôi ngựa khoảng 17, 18 tuổi nói với những người khác.

"Thực lực của Viêm Liệt mặc dù không tệ, nhưng vẫn kém một chút so với thực lực của Thiên Quân!"

Một trưởng lão của Võ Minh nói. Lúc này có hai thanh niên bước ra.

Một trong hai người mặc trường sam màu đỏ rực, thân hình cường tráng, tạo cho người ta cảm giác nóng bỏng và rắn chắc.

Người còn lại mặc quần áo màu trắng, vẻ ngoài lạnh lùng, ánh mắt lạnh lếo, trên người anh ta có một khí chất vô hình, tràn đầy khí thết


Hai người họ là hai thiên tài hàng đầu của Võ Minh, Viêm Liệt, con trai của Viêm Khiếu - Phó Minh chủ của Võ Minh và Thẩm Thiên Quân - đệ tử của đại trưởng lão Võ Minht

"Anh cả, anh nhất định phải giành được hạng nhất của Thanh Bảng!"

Cô bé buộc tóc đuôi ngựa nhìn Viêm Liệt nói, cô ấy là em gái của Viêm Liệt, Viêm Xán Xán. Googl𝒆‎ 𝙣ga𝐲‎ tra𝙣g‎ —‎ 𝘛r𝑼m‎ 𝘛r𝘂𝐲ệ𝙣.𝚅𝙣‎ —

"Được!"

Viêm Liệt xoa đầu Viêm Xán Xán, cưng chiều nói.

"Không phải ai cũng đủ tư cách lấy được hạng nhất trong Thanh Bảng!" Thẩm Thiên Quân lạnh lùng và kiêu ngạo nói. "Thẩm Thiên Quân, tôi nhất định sẽ đánh bại anh!"

Viêm Liệt năm chặt nằm đấm, nhìn chằm chăm Thẩm Thiên Quân, ánh mắt chứa đầy ý chí chiến đấu!

"Kẻ thua cuộc!" Thẩm Thiên Quân miệt thị.


Lúc này, đại trưởng lão của Võ Minh tiếp tục nới: "Được rồi, tiếp theo tôi sẽ công bố các quy tắc thi đấu của giải đấu Thanh Bảng năm nay. Lần này, sau khi chúng tôi thảo luận, để có thể thể hiện trình độ của mọi người một cách tốt nhất, chúng tôi đã quyết định không tiến hành bốc thăm nhóm đấu như các kỳ trước nữa!"

Nghe đến đây, mọi người từ các thế lực có mặt ở đây đều sửng sốt, không biết tại sao!

Trong các giải đấu Thanh Bảng trước đây, tất cả các người tham gia sẽ được bốc thăm, đấu theo từng cặp, sau đó từng người sẽ tiến vào vòng tiếp theo, cuối cùng chọn ra mười người đứng đầu, lọt vào Thanh Bảng, lần này không còn bốc thăm nhóm đấu nữa, vậy làm thế nào để thi đấu?

"Mọi người có nhìn thấy mười võ đài đó không?"

Đại trưởng lão của Võ Minh đột nhiên chỉ vào mười võ đài cách đó không xa.

Ánh mắt của mọi người cũng tập trung vào mười võ đài này, mỗi võ đài có một con số, từ một đến mười!

"Mười võ đài này đại diện cho các vị trí từ một đến mười trên Thanh Bảng, điều mọi người phải làm là trở thành nhà vô địch của mười võ đài này."

"Giải đấu Thanh Bảng năm nay chỉ giới hạn trong ba nén nhang. Trong ba nén nhang này, mọi người có thể chọn bất cứ võ đài nào, sau đó đánh bại những kẻ muốn chiếm giữ võ đài này."

"Khi hết thời gian, mười nhà vô địch cuối cùng đứng trên mười võ đài này sẽ là ứng cử viên cho Thanh Bảng năm nay, số thứ tự võ đài mà người nào đứng đại diện cho thứ hạng của người đó trên Thanh Bảng!"

Đại trưởng lão Võ Minh nói thẳng.
 
Chương 689: C689: Tất nhiên


Nghe vậy, tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt, không ngờ quy định của giải đấu Thanh Bảng này lại tàn khốc như vậy!

Đây chẳng phải là một cuộc chiến lớn sao?

Muốn trở thành nhà vô địch của mười võ đài này, nhất định phải đánh bại tất cả các thí sinh khác, hơn nữa không chỉ là đánh từng nhóm mà là đối mặt với sự tấn công của tất cả các thiên tài lớn, sau đó là đánh bại hết tất cả!

Tất nhiên, có khả năng rằng sau khi đã đánh bại vô số đối thủ, sắp đạt được chiến thẳng cuối cùng thì bị người khác phá hỏng vào phút cuối, điều này cũng có thể xảy ra!

Vì vậy, nếu không có thực lực thực sự để đè bẹp người khác, rất khó để trở thành nhà vô địch, đồng thời duy trì vị thế đến phút cuối cùng!

Trong lúc nhất thời, những người đứng đầu các thế lực võ thuật lớn có mặt đều lộ ra vẻ lo lắng.

"Đại trưởng lão, quy tắc như vậy e rằng không hay lắm!" "Điều này thật không công bằng!"


Một vị chủ nhân của một môn phái võ thuật nhìn về phía đại trưởng lão của Võ Minh nói:

"Đúng vậy!" Một số người lãnh đạo của các thế lực khác cũng cùng ý kiến.

"Lão đây cảm thấy quy tắc này rất công bằng, vì sao chúng ta lại chọn giải đấu này? Là vì chọn ra thiên chỉ kiêu tử cho giới võ thuật ở Long Quốc."

"Thiên chỉ kiêu tử là phải có đủ thực lực đè ép tất cả các người đồng trang lứa khác, quy tắc của giải đấu lần này có thể thể hiện được thực lực chân chính của thiên kiêu thật sự!"

Đại trưởng lão của Võ Minh nói thẳng.

Ông ta đã nói vậy, nên không ai nói gì nữa.

Dù sao thì giải đấu lần này là do Võ Minh tổ chức, đương nhiên cũng do. Võ Minh quyết định!


"Nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến gì nữa, vậy thì bắt đầu đăng ký tham gia giải đấu đi!"

Đại trưởng lão của Võ Minh nói.

"Quy tắc của giải đấu này quá tàn khốc!"

"Nói không chừng con còn không có cơ hội được xếp vào Thanh Bảng!" Tạ Thiên Bá liếc nhìn Tạ Hạo.

"Cha, cha không có lòng tin với con vậy à, con có phải là con của cha không?"

Tạ Hạo nhếch môi.

"Cha thực sự nghỉ ngờ con không phải con trai cha, nếu không tại sao. con không thừa hưởng được chút thiên phú nào của cha vậy?"

Nghe Tạ Hạo nói, Tạ Thiên Bá thẳng thắn đáp lại.

"Nếu mẹ con nghe được câu này của cha, cha đoán xem kết quả sẽ như thế nào?"
 
Chương 690: C690: Cứ cố gắng hết sức đi


Tạ Hạo nhìn Tạ Thiên Bá cười ha ha.

"Thằng nhóc, nếu con dám nói cho mẹ con biết, để xem cha có đánh chết con không!"

Tạ Thiên Bá trừng mắt nhìn Tạ Hạo!

“Thực lực của Tạ Hạo không tệ, lọt vào top 10 chắc không thành vấn đề!" Diệp Phàm bình tĩnh nói.

"Chỉ có Diệp thiếu hiểu tôi!"

Tạ Hạo lập tức cười nói.

"Hai người có định tham gia không?"

Ngay lập tức, Diệp Phàm nhìn Lâm Thi Âm và Cơ Như Yên.

"Không có hứng thú!"

Cơ Như Yên lạnh lùng nói.


"Thôi đi, cái tên trên Thanh Bảng này chẳng có ích gì với tôi!" Lâm Thi Âm lắc đầu.

"Vậy thì tôi và Hạo Thiên đi!"

Diệp Phàm nói, bọn họ trực tiếp đến đăng ký.

Việc đăng ký này nhằm đăng ký tên và thân phận, đồng thời xác minh độ tuổi, để tránh có người trên ba mươi tuổi tham gia giải đấu này!

"Đã đến lúc Thiếu chủ của chúng ta làm mọi người kinh ngạc rồi!" Hắc Hổ trưởng lão nhìn Diệp Phạm đi đăng ký, mỉm cười.

"Hôm nay ở đây có rất nhiều thiên tài!"

Huyền Cơ trưởng lão nói.

"Có bao nhiêu người đến cũng không đủ cho Thiếu chủ đánh!" Hắc Hổ trưởng lão nhỏ giọng nói.

"Đừng xem thường, hôm nay Thiếu chủ có điềm xấu!"

Thiên Cơ trưởng lão trầm giọng nói, ánh mắt sâu thẳm.


Bên này đại trưởng lão của Võ Minh đã đến gặp Thẩm Thiên Quân nói: "Thiên Quân, nhớ kỹ, lần này phải giành được vị trí số 1 trên Thanh Bảng!"

"Sư tôn yên tâm, người đứng đầu Thanh Bảng chỉ có thể là con!"

Ánh mắt Thẩm Thiên Quân tràn đầy tự tin.

"Tốt lắm!"

Đôi mắt đại trưởng lão của Võ Minh lóe lên.

Một bên khác, Viêm Khiếu và Viêm Liệt đứng chung với nhau, người sau nói: "Cha yên tâm, con sẽ không để Võ Minh rơi vào tay của thầy trò đại trưởng lão!"

"Cứ cố gắng hết sức đi!"

Viêm Khiếu võ vai Viêm Liệt, đôi mắt lấp lánh.

Sau nửa giờ, quá trình đăng ký sẽ kết thúc!

"Tổng cộng có 535 người đã đăng ký tham gia giải đấu Thanh Bảng lần này, bây giờ mời các thiên tài chuẩn bị sẵn sàng tranh chức vô địch!"

Đại trưởng lão của Võ Minh nhìn mọi người nói.

"Bắt đầu tính thời gian!"

Khi nén hương đầu tiên được thắp lên, giải đấu Thanh Bảng năm nay chính thức bắt đầu!
 
Chương 691: C691: Sao vậy


Ngay lập tức, hàng trăm thiên kiêu có mặt đã lao về phía mười võ đài.

Hầu hết mọi người đều đổ xô về phía võ đài đại diện cho vị trí số một trên Thanh Bảng!

Rầm, rầm, rầm!

Trong phút chốc, bọn họ bắt đầu chiến đấu, mỗi người sử dụng võ kỹ và chiến đấu bằng vũ khí của mình, rất nhiều người vì chênh lệch thực lực mà bị đánh bay ra ngoài, điên cuồng nôn ra máu!

Cảnh này trông không giống một giải đấu mà giống cuộc chiến giữa mấy bọn lưu manh ngoài đường, chỉ là thực lực của những người này mạnh hơn bọn lưu manh!

"Dữ dội vậy sao?"

Tạ Hạo rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này.

"Sao vậy, sợ à?"

Tạ Thiên Bá liếc nhìn Tạ Hạo.

"Sao phải sợi"

"Con đi chăm sóc bọn họ đây!"


Tạ Hạo hét lên, lao thẳng ra ngoài.

Thực lực của Tạ Hạo quả thực rất mạnh, anh ta nhanh chóng chiếm được võ đài số 6, đá hết tất cả những kẻ muốn chiếm võ đài này xuống đài!

Nhưng Diệp Phàm vẫn chưa ra tay, bình tĩnh đứng ở nơi đó.

Sau một trận giao tranh ác liệt, hơn một nửa trong số hàng trăm người tham gia đã rút lui khỏi giải đấu, nhiều người còn lại cũng bị thương.

Hai mươi phút đã trôi qua, giải đấu này chỉ còn lại khoảng một trăm người tham gia, đây đều thiên chỉ kiêu tử của thế hệ trẻ toàn Long Quốc!

Trong số đó, những người đến từ gia tộc và tông môn võ thuật hàng đầu đều ra tay, với thực lực của bọn họ đã nhanh chóng chiếm được một võ đài cho riêng mình!

"Thiếu chủ, ngài không định tiến lên sao?"

Cơ Như Yên nhìn Diệp Phàm dò hỏi.

"Đừng vội, nhân vật chính là người xuất hiện cuối cùng!”

Diệp Phàm mỉm cười.


"Đông Phương Hạo Thiên, không ngờ anh lại xuất hiện ở đây, sao? Anh cũng muốn đứng đầu Thanh Bảng à?”

Lúc này, chàng trai trẻ đi theo bên cạnh Đông Phương Hách bước tới, nhìn Đông Phương Hạo Thiên chế nhạo.

Đông Phương Hạo Thiên liếc nhìn đối phương nói: "Đông Phương Lăng, cậu muốn gì?"

"Anh có gan đấu với tôi một trận không?” Đông Phương Lăng nhìn Đông Phương Hạo Thiên, trực tiếp khiêu khích.

“Muốn đấu với tôi?"

Đông Phương Hạo Thiên nhíu mày nhìn đối phương.

"Đúng vậy, tôi muốn cha tôi và người của Đông Phương Phiệt biết ai mới thiên tài số một của Đông Phương Phiệt!"

Đông Phương Lăng lạnh lùng hét lên. "Được, tôi chấp nhận lời thách đấu của cậu!" Đông Phương Hạo Thiên nói thẳng.

Sau đó hai người lao tới một võ đài, những người khác trên võ đài đang đánh nhau, thấy hai người bọn họ tiến lên thì muốn tấn công bọn họ.

Đông Phương Lăng tung ra một chưởng khiến những người khác trên võ đài đều bay ra ngoài.

"Hôm nay tôi muốn cho cha tôi biết, Đông Phương Lăng này không hề thua kém gì Đông Phương Hạo Thiên!"

Đông Phương Lăng nhìn Đông Phương Hạo Thiên, lạnh lùng hét lên. Nói xong hắn ta tấn công về phía đối phương. "Phiệt chủ, bọn họ..."

Đông Phương Chiến nhìn hai người bọn họ đánh nhau, sắc mặt thay đổi, nhìn Đông Phương Hách.

Còn Phiệt chủ của Đông Phương Phiệt chỉ lặng yên nhìn hai người chiến đấu!
 
Chương 692: C692: Trong số đó


Vào lúc này, các trận chiến ở mười võ đài này đã bước vào trạng thái gây cấn.

Ai có thể đứng trong võ đài này về cơ bản đều là Địa Cảnh cấp bảy trở lên, trong số đó cũng có rất nhiều thiên tài có thực lực Thiên Cảnh!

Trong số đó, sự cạnh tranh trên võ đài đại diện cho vị trí số một trong Thanh Bảng là khốc liệt nhất.

Ngay cả thiên chỉ kiêu tử của năm gia tộc lớn trong giới võ thuật và những tông môn hàng đầu đều lần lượt bị đánh bại trên võ đài này.

Ngay cả những thiên tài thế hệ sau của những người có tên trên Thanh Bảng cũng thất bại.

Mà người đánh bại những thiên tài của những thế lực hàng đầu trong giới võ đạo này là thiên tài của bốn ẩn thế gia tộc lớn.

Cả bốn người bọn họ đều là cường giả Thiên Cảnh!

Tiếp theo, bốn thiên tài do Võ Phiệt, Nam Cung Phiệt, Bắc Minh Phiệt và Lâm Phiệt phái ra cũng lao về phía võ đài số 1, chiến đấu quyết liệt với các thiên tài của bốn ấn thể gia tộc lớn!

Bốn thiên tài này cũng đều có thực lực Thiên Cảnh.

Trong lúc nhất thời, tám thiên tài Thiên Cảnh cùng nhau chiến đấu quyết liệt, cảnh chiến đấu vô cùng chấn động!


Rầm rầm rầmlII

Sau một trận chiến kịch liệt, cuối cùng trên võ đài chỉ còn lại một người, đó chính là Lâm Thiên, Thiếu chủ của Lâm Phiệt.

Lúc này Lâm Thiên đang thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt, toàn thân kiệt sức.

Lúc này, Hạng Thiếu Kiệt lao lên võ đài, nhìn Lâm Thiên thờ ơ nói: "Anh tự mình đi xuống, hay là tôi đưa anh xuống!"

Lâm Thiên nhìn Hạng Thiếu Kiệt với vẻ mặt lạnh lùng, trực tiếp thi triển một chiêu võ kỹ đánh về phía đối thủ.

Bùm! Một tiếng nổ lớn đột nhiên phát ra từ cơ thể của Hạng Thiếu Kiệt.

Hắn ta bộc phát lực lượng huyết mạch, tung qua một cú đấm, đánh trực diện vào Lâm Thiên!

Phụt phụt!

Lâm Thiên bị Hạng Thiếu Kiệt đấm bay ra ngoài ngay tại chỗ, ngã xuống sàn đấu, nôn ra máu.


Cảnh này thu hút sự chú ý của rất nhiều người!

"Tốt lắm!"

Sư tôn của Hạng Thiếu Kiệt còn võ tay khen ngợi hắn ta. "Hạng nhất Thanh Bảng này, tôi muốn!"

Hạng Thiếu Kiệt trực tiếp hét lên.

Hạng Thiếu Kiệt vừa nói xong, Viêm Liệt đã lao lên võ đài, nhìn chằm chằm vào đối thủ.

"Viêm sư huynhl"

Hạng Thiếu Kiệt nhìn chằm chằm vào Viêm Liệt với đôi mắt lấp lánh. "Hạng sư đệ, dùng hết sức lực của cậu đi!"

Viêm Liệt nhìn Hạng Thiếu Kiệt rồi nói.

Hạng Thiếu Kiệt lại đấm ra một cú đấm, huyết mạch bá vương bộc phát khiến sức chiến đấu của hắn ta tăng vọt.

Mà Viêm Liệt cũng là hình mẫu của võ giả có lực lượng, cú đấm của hắn †a kinh hoàng đến nỗi khiến không gian nổ tung!

Ầm!

Hai người cùng đấm ra một cú, cả không gian nổ tung!

Một luồng năng lượng cực mạnh bắn ra bốn phía.
 
Chương 693: C693: Không ngờ lực lượng của cậu lại mạnh như vậy


Cơ thể hai người họ lần lượt lùi lại.

"Không ngờ lực lượng của cậu lại mạnh như vậy!"

Viêm Liệt ngạc nhiên nhìn Hạng Thiếu Kiệt.

Hạng Thiếu Kiệt lại tấn công Viêm Liệt, tung ra một cú đấm bằng toàn bộ lực lượng huyết mạch của mình, người sau không hề nương tay, đấm ra cú đấm như núi lửa phun trào, không thể ngăn cản được!

Ầm!

Một tiếng ầm chói tai vang lên.

Hai người lại rút lui, đồng thời đều lùi đến rìa võ đài, nôn ra máu. Cả hai người này đều bị thương! "Tốt nhất các người mau xuống đi, đừng lãng phí thời gian!"

Ngay lúc bọn họ đang muốn tiếp tục chiến đấu, một giọng nói lạnh lùng và kiêu ngạo vang lên.

Thẩm Thiên Quân xuất hiện trên võ đài.

Khi Thẩm Thiên Quân bước lên võ đài, ánh mắt của toàn bộ đệ tử Võ Minh đều tập trung vào trên người anh ta.


Là đệ tử của đại trưởng lão Võ Minh, thậm chí còn được mệnh danh là đệ nhất thiên tài của Võ Minh, Thẩm Thiên Quân nhận được rất nhiều sự chú ý, nhưng kể từ khi đối phương đánh bại Viêm Liệt ba năm trước, anh ta không

tiếp tục thể hiện thực lực ra bên ngoài nữa.

Vì vậy, người trong Võ Minh rất tò mò, thực lực của Thẩm Thiên Quân sau ba năm đã đạt tới trình độ nào!

"Hai người các người đừng làm mất mặt Võ Minh nữa, mau cút khỏi đây!" Thẩm Thiên Quân trực tiếp hét lên.

Sắc mặt Hạng Thiếu Kiệt và Viêm Liệt trâm xuống, trong mắt bọn họ tràn đầy oán hận nhìn chằm chằm Thẩm Thiên Quân.

"Sao? Không muốn xuống à? Vậy để tôi tiễn các cậu một đoạn!"

Sắc mặt Thẩm Thiên Quân lạnh lùng, cơ thể anh ta lắc một cái biến mất ngay tại chỗ.

Ầm! Ầm! Giây tiếp theo, hai tiếng sấm rền vang lên.

Hạng Thiếu Kiệt và Viêm Liệt chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh bay ra ngoài, đồng thời rơi xuống võ đài, nôn ra máu.


Vào lúc này, tất cả mọi người có mặt đều bị sốc! Bọn họ nhìn Thẩm Thiên Quân với ánh mắt kinh ngạc!

Rõ ràng, biểu hiện của Thẩm Thiên Quân đã vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ!

Hạng Thiếu Kiệt và Viêm Liệt đều có lực chiến có thể so sánh với cường giả Thiên Cảnh cấp năm, mà bọn họ lại Thẩm Thiên Quân đánh ngã trong nháy mắt, thực lực của đệ nhất thiên tài Võ Minh này mạnh đến mức nào?

"Mạnh quát"

Mọi người trong Võ Minh và những người từ các thế lực võ thuật lớn có mặt đều nhìn Thẩm Thiên Quân, không khỏi kinh ngạc nói.

Với thực lực này, anh ta đã giết chết rất nhiều cường giả trung niên trong nháy mắt!

"Không chịu nổi một đòn!"

Thẩm Thiên Quân đứng trên võ đài, nhìn xuống Viêm Liệt và Hạng Thiếu Kiệt, khinh thường nói.

Lúc này, sắc mặt Viêm Khiếu và sư tôn của Hạng Thiếu Kiệt rất khó coi, bọn họ trực tiếp cử người đến giúp đỡ hai người.

“Còn có ai lên không?"

Thẩm Thiên Quân nhìn đám người đứng xung quanh, lạnh lùng kiêu ngạo nói.

Đột nhiên, một bóng người lao tới, đứng trên võ đài, toát ra uy thế đáng sợ, ánh mắt ngang ngược!

"Anh là ai?"
 
Chương 694: C694: Tộc ân hoàng


Thẩm Thiên Quân nhìn đối phương, lạnh lùng nói.

"Ân Thiên Ngạo, Thiếu chủ của tộc Ân Hoàng!"

Người này lạnh lùng nói.

"Tộc Ân Hoàng!"

Lúc này, rất nhiều người đều bị giật mình!

Rõ ràng bọn họ cũng biết về sự tồn tại của tộc Ân Hoàng. Không ngờ lần này ngay cả người của tộc Ân Hoàng cũng đến!

Đại trưởng lão của Võ Minh cũng nhíu mày, nhìn chằm chăm vào Ân "Thiên Ngạo.

"Tộc Ân Hoàng?"

"Nghe nói các người là hậu duệ của hoàng triều? Không biết thực lực đến mức nào!"

Thẩm Thiên Quân nhìn đối phương, lạnh lùng nói.


Ân Thiên Ngạo trực tiếp tấn công Thẩm Thiên Quân, anh ta đấm ra, bộc phát lực lượng khủng khiếp.

Thiên Cảnh cấp chín!

Khi Ân Thiên Ngạo bộc lộ thực lực, trực tiếp làm cho tất cả mọi người đều bị sốc.

Thực lực của vị thiên kiêu hoàng tộc này lại là Thiên Cảnh cấp chín, điều này quả thực khó có thể tin được!

Phải biết là nhiều thế hệ chủ nhân của thế lực hàng đầu giới võ thuật cũng không thể đạt đến cảnh giới này!

Vị thiên kiêu hoàng tộc này mới hơn hai mươi tuổi mà đã đạt tới cảnh giới này, thật sự là quá chấn động!

Lần trước thực lực của người đứng đầu Thanh Bảng cũng chỉ là Thiên Cảnh cấp bốn!

Năm nay chỉ tính thiên tài có thực lực Thiên Cảnh đã có hơn mười người, bây giờ đến thiên tài Thiên Cảnh cấp chín cũng xuất hiện, mọi người không

thể không cảm thán rằng giải đấu Thanh Bảng này là nơi xuất hiện thiên tài!


Tuy nhiên, Thẩm Thiên Quân trông rất bình tĩnh khi nhìn thấy thực lực của Thiên Cảnh cấp chín của Ân Thiên Ngạo, cũng không hề bối rối.

"Thiên Cảnh cấp chín? Cậu còn kém một chút!"

Thẩm Thiên Quân nhìn Ân Thiên Ngạo, lạnh lùng nói.

Bùm! Lúc này, Thẩm Thiên Quân cuối cùng cũng bộc lộ thực lực của mình. Nửa bước Tông Cảnh!

Đúng vậy, thực lực của đệ nhất thiên tài Võ Minh này đã đạt tới nửa bước Tông Cảnh, đã bước vào cảnh giới võ đạo tông sư!

Rít!!! Thấy vậy, mọi người đều hít vào một hơi.

Một thiên tài nửa bước Tông Cảnh, không biết bao lâu rồi chưa xuất hiện trong giới võ thuật Long Quốc!

Vào lúc này, Hạng Thiếu Kiệt, Viêm Liệt, Viêm Khiếu và các thành viên khác của Võ Minh đều bị thực lực của Thẩm Thiên Quân làm cho kinh ngạc!

Chỉ có đại trưởng lão của Võ Minh vuốt vuốt râu với vẻ mặt hài lòng.

"Nửa bước Tông Cảnh, thực lực của tên này có thể sánh ngang với những thiên tài của thế lực ẩn thế cấp Thiên kia!"

Tạ Thiên Bá nhìn Thẩm Thiên Quân nói. Ầm ầmII!

Các đòn tấn công của Thẩm Thiên Quân và Ân Thiên Ngạo trực tiếp chạm vào nhau, cả hai bên đều dùng toàn lực để đánh, không hề nương tay!
 
Chương 695: C695: Anh là ai


Âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên, năng lượng khổng lồ bùng nổ. Phụt!

Ân Thiên Ngao trực tiếp bay ra ngoài, rơi xuống đất, thân thể liên tục lùi lại, nôn ra máu!

Rốt cuộc vị thiên kiêu hoàng tộc này vẫn kém hơn một chút! Trong ánh mắt anh ta hiện lên sự không cam tâm.

"Còn ai nữa không?”

Lúc này, Thẩm Thiên Quân hét lên, toát ra khí thế bá đạo! "Còn tôi!"

Đột nhiên, một giọng nói vang lên.

Diệp Phàm đi về phía võ đài.

Cuối cùng hắn cũng muốn ra tay!

Trong phút chốc, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Diệp Phàm. "Là hắn!"

Mặc Uyên, Cung Thâu Dã và nhiều võ giả từng đối phó với Quỷ Cốc trước đây đều nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt kinh ngạc.

Đại trưởng lão của Võ Minh nhìn Diệp Phàm, hơi nhíu mày. "Cuối cùng Thiếu chủ cũng ra sân!"

Hắc Hổ trưởng lão hưng phấn nói.

Rất nhanh, Diệp Phạm đã bước lên võ đài, đứng trước mặt Thẩm Thiên Quân!

"Cậu là ai?"


Thẩm Thiên Quân nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói. "Anh sẽ biết ngay thôi!"

Diệp Phàm nhàn nhạt nói.

"Hừi"

Thẩm Thiên Quân khinh thường hừ một tiếng, đánh một chưởng về phía Diệp Phàm, chuẩn bị lập tức giết chết hắn!

Nhưng một cảnh tượng khó tin đã xảy ra!

Tay Diệp Phàm và chưởng này của Thẩm Thiên Quân vừa chạm vào nhau, Thẩm Thiên Quân bỗng nhiên bay ra ngoài, rơi xuống trên võ đài, phun ra máu!

Đánh bại trong nháy mắt!

Tiêu diệt hoàn toàn ngay lập tức!

Đệ nhất thiên tài của Võ Minh, ở nửa bước Tông Cảnh, bất ngờ bị một thanh niên xa lạ đánh bại trong nháy mắt!

Kết quả này một lần nữa vượt quá sự tưởng tượng của mọi người, khiến bọn họ há hốc mồm!

Sắc mặt của đại trưởng lão Võ Minh thay đổi, hết sức khó coi.

Tạ Thiên Bá nhìn Diệp Phàm mỉm cười: "Quả nhiên là con trai của tên kia, quả nhiên lợi hại!"

"Sao có thể như vậy?"

"Cậu..."


Lúc này, Thẩm Thiên Quân có chút khó tin nhìn Diệp Phàm. Anh ta không thể tin mình lại bị đánh bại như vậy?

Làm sao điều này có thể xảy ra được?

"Anh thua rồi!"

Diệp Phàm nói.

"Không, tôi sẽ không thua!”

Thẩm Thiên Quân gầm lên, lại lao lên võ đài!

Diệp Phàm nhướng mày, bộc phát một uy thế đáng sợ, trực tiếp áp chế Thẩm Thiên Quân, lăn xuống đất.

Khi Thẩm Thiên Quân bị trấn áp quỳ xuống, mọi người đều chấn động, trong lòng dậy sóng.

Tên này có thể tùy tiện trấn áp một cường giả nửa bước Tông Cảnh, vậy thực lực của hắn chỉ có thể là...

Lúc này, vẻ mặt các chủ nhân của thế lực võ đạo có mặt đều cứng đờ, không dám nghĩ tiếp nữa, kết quả của việc suy nghĩ sâu hơn là quá ngoài sức tưởng tượng của bọn họ!

Bốp! Bốp! Bốp!

Trong khoảnh khắc yên tĩnh này, một loạt tiếng võ tay đột nhiên vang lên. "Quả nhiên là con trai của Diệp Thiên Long, thật sự có tài!"

Một giọng nói vui vẻ đột nhiên vang lên.

Một thanh niên đẹp trai mặc áo bào lộng lẫy xuất hiện ở đây, toát ra khí chất của người thống trị thiên hạ!

Anh ta nhìn Diệp Phàm vỗ tay, mỉm cười.

"Anh là ai?"

Diệp Phàm nhìn người này, lạnh lùng nói.

"Người đàn ông tương lai của Sở Cửu Ca, Sở Quân Lâm!

Người thanh niên nhìn Diệp Phàm, thẳng thắn nói.
 
Chương 696: C696: Con trai của cuồng long


Soạt!!!

Khi Sở Quân Lâm xuất hiện, Diệp Phàm liền nhìn chằm chằm vào anh ta, nhàn nhạt nói: “Cậu đang khiêu khích tôi sao?”

“Sở Cửu Ca là người phụ nữ mà tôi thích, thế nhưng cô ấy lại là vị hôn thê của anh, hôm nay tôi muốn cô ấy biết ai mới là người có tư cách làm người đàn ông của cô ấy!” Sở Quân Lâm độc đoán hét lên.

“Sở Quân Lâm, anh đang làm gì vậy?”

Lúc này Sở Cửu Ca chợt xuất hiện, nhìn Sở Quân Lâm rồi lạnh lùng nói.

“Cửu Ca, hôm nay tôi sẽ cho em nhìn rõ tên này không xứng làm vị hôn phu của em!” Sở Quân Lâm nói.

“Anh ấy có xứng đáng làm vị hôn phu của tôi hay không thì người quyết định cuối cùng là tôi chứ không phải anh!”

“Nếu như anh không muốn tôi ra tay thì hãy lập tức cút khỏi đây đi!” Sở Cửu Ca lạnh lùng nói.

“Con trai của Cuồng Long, cậu có dám đấu với tôi không?”

Sở Lâm Quân phớt lờ lời nói của Sở Cửu Ca, chỉ nhìn Diệp Phàm rồi hét lên.


“Con trai của Cuồng Long?”

Lúc này, người của những thế lực nghe vậy, tất cả đều kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.

Hắn ta là con trai của Cuồng Long sao?

Làm sao có thể?

Đối với giới Võ đạo ở Long Quốc mà nói, Cuồng Long chính là một huyền thoại, ông đã đánh thắng rất nhiều thiên tài ngang tuổi mình, thậm chí rất nhiều trưởng bối cũng không dám đấu với ông một trận!

Cuồng Long chính là Diệp Thiên Long!

Nhưng trước đây không phải có tin đồn nói thực lực Cuồng Long đã bị phế, cả nhà đều bị diệt rồi hay sao?

Tại sao con trai của ông vẫn còn sống?

Vào lúc này, những cường giả của nhiều thế lực đều nhìn chằm chằm Diệp Phàm.


Bọn họ bây giờ mới hiểu được tại sao thực lực của Diệp Phàm lại cường đại như vậy, hóa ra hắn kế thừa thiên phú của cha mình!

“Thiếu chủ thế mà lại là con trai của Cưồng Long?” Hắc Hổ trưởng lão ngạc nhiên hỏi.

Ánh mắt đại trưởng lão Võ Minh và phó minh chủ Võ Minh là Viêm Khiếu cũng không giấu được sự kinh ngạc.

“Muốn đấu với tôi, cậu có đủ tư cách sao?” Đối mặt với lời khiếu chiến của Sở Quân Lâm, Diệp Phàm khinh thường nói.

Soạt! II Những lời này khiến sắc mặt của Sở Quân Lâm tối sầm lại, trong mắt hiện lên tia sát ý lạnh lẽo, một luồng sức mạnh đột nhiên bộc phát từ cơ thể anh ta.

Anh ta tiến lên một bước, trong nháy mắt đi tới võ đài, nhìn thẳng vào Diệp Phàm: “Được lắm, không hổ danh là con trai của Cuồng Long, đều ngông cuồng giống nhau, đáng tiếc cha của anh vì quá kiêu ngạo mà cuối cùng khiến cả nhà bị diệt, anh cũng không ngoại lệ đâu!”

Diệp Phàm nghe thấy đối phương nhắc đến cha mình, sắc mặt cũng trở nên lạnh lẽo, trong mắt tràn đầy sát ý, nói: “Cậu không có tư cách nói về cha của tôi!”

Bùm! I!

Diệp Phàm nói xong liền đấm về phía Sở Quân Lâm.

Sở Quân Lâm cũng đấm ra một chưởng, toàn thân tỏa ra khí thế vô cùng bá đạo.

Một chưởng này của anh ta giống như một chưởng của quân vương, sẵn sàng nghiền nát cả chúng sinh!

Bùm! I!
 
Chương 697: C697: Trong toàn giới võ đạo


Một đòn công kích này của hai người đã gây ra một tiếng động lớn, sức mạnh áp đảo mọi thứ xung quanh.

Bùm bùm!!! Dưới đòn tấn công này, cả hai bên đều lùi ra sau.

“Không ngờ thực lực của anh lại đạt tới trình độ này, tôi đã đánh giá thấp anh rồi!"

“Nhưng như thế này sẽ càng vui hơn!” Sở Quân Lâm cười lạnh.

Bùm! I!

Anh ta trực tiếp thi triển một bộ công pháp, bộc phát toàn bộ sức mạnh, toàn thân phát ra một luồng ánh sáng vàng chói lọi, tỏa ra uy thế tối thượng giống như một vị đế vương vừa quân lâm thiên hạ!

Lúc này, thực lực của Sở Quân Lâm không chỉ vượt qua Thiên Cảnh, mà còn là Tông Cảnh tầng thứ chín, anh ta là cường giả mạnh nhất trong số các võ đạo Tông Sư!

Khi Sở Quân Lâm thi triển thực lực, tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt!

Hai mươi mấy tuổi làm sao đã có thể đạt đến Tông Cảnh tầng thứ chín?

Trong toàn giới Võ Đạo, cũng chỉ có Cuồng Long năm đó mới có thể làm được.


Không ngờ sau bao nhiêu năm thế mà lại xuất hiện một thiên tài khác! Điều này thật đáng sợ!

Phải biết trong giới Võ Đạo bây giờ, vốn không có người trẻ nào có thể đạt tới Tông Cảnh, thiên tài đệ nhất của Võ Minh như Thẩm Thiên Quân cũng chỉ mới nửa bước Tông Cảnh, điều này chứng tỏ rằng người trẻ muốn bước vào Tông Cảnh có bao nhiêu khó khăn, chứ đừng nói đến Tông Cảnh tầng thứ chín!

E rằng toàn bộ giới Võ Đạo cũng không tìm thấy mấy người cường giả Tông Cảnh tầng thứ chín?

Thế nhưng thiếu niên này mới chỉ hai mươi mấy tuổi đã đạt được thành †ựu mà người đồng trang lứa không thể làm được, thật là đáng sợ!

“Quân Thiên Chưởng!”

Sở Quân Lâm thi triển một võ công đỉnh cấp, muốn dùng một chưởng trấn áp Diệp Phàm.

Bùm!!!

Một chưởng này vừa xuất ra, ánh sáng chói lóa tràn ngập cả bầu trời, dường như đã vượt qua Tông Cảnh tầng thứ chín!

Với sức mạnh của Sở Quân Lâm cộng thêm một chưởng này, uy lực có thể sánh ngang với cường giả Quân Cảnh!


Diệp Phàm dù có mạnh đến mấy cũng tuyệt đối không thể đạt tới Quân Cảnh, vậy nên nhất định sẽ bại trận!

“Cậu mới là Tông Cảnh tầng thứ chín mà dám khiêu chiến tôi?”

Diệp Phàm nhìn Sở Quân Lâm bộc phát sức mạnh liền cười khinh thường.

Bùm! I! Lần này, Diệp Phàm không hề nương tay, chợt tung ra một quyền cước kinh người, hắn trong nháy mắt đã nghiền nát một chưởng của Sở Quân Lâm,

hơn nữa quyền cước này còn khiến đối phương không thể nào tránh né.

Nhưng khi Diệp Phàm đánh trúng vào người Sở Quân Lâm, hắn mới phát hiện đối phương hình như đang mặc thứ gì đó.

Hắn giống như đánh trúng vào kim loại, sức mạnh đã giảm đi khá nhiều.

Thế nhưng Sở Quân Lâm vẫn bị một quyền này đánh lùi ra sau, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu!

“Cậu còn mặc cả áo giáp, đúng là sợ chết!” Diệp Phàm cười lạnh. Soạt! II

Vẻ mặt của Sở Quân Lâm vô cùng u ám, trong mắt lóe lên hàn ý nhìn Diệp Phàm, rồi hét lên: “Anh đã chọc tức tôi thành công rồi đấy!”

“Cẩn thận!”

Sở Cửu Ca nhìn thấy bộ dáng này của Sở Quân Lâm cũng biết đối phương hoàn toàn tức giận nên nhanh chóng nhắc nhở Diệp Phàm.

Mặc dù Sở Quân Quân là Tông Cảnh tầng thứ chính, nhưng huyết mạch của anh ta rất cường đại, nếu như anh ta chuyên tâm tu luyện thì có lẽ cảnh giới sẽ không chỉ dừng lại ở đó!
 
Chương 698: C698: Thật yếu


Điều đáng sợ nhất của Sở Quân Lâm chính là sức mạnh huyết mạch của anh ta, một khi bộc phát sẽ vô cùng đáng sợ nhất!

Bùm bùm bùml I!

Đột nhiên, từ trong cơ thể Sở Quân Lâm truyền ra vô số tiếng gầm rú, giống như núi lửa phun trào, huyết mạch quái dị trong người anh ta cuối cùng cũng bộc phát, hình thành một luồng khí thế vô cùng đáng sợ, ngay lập tức trấn áp nhiều võ giả có mặt tại đó, khiến tất cả đều run rẩy mà thối lui.

Rất nhiều võ giả thực lực yếu ớt liền quỳ rạp trên mặt đất nôn ra máu, những người mạnh hơn thì huy động sức mạnh để chống lại luồng khí thế này

của huyết mạch!

Lúc này, bọn họ đều không thể tin nổi nhìn Sở Quân Lâm!

“Sức mạnh huyết mạch cường đại quá!”

“Cậu ta rốt cuộc có lai lịch gì vậy?”

Những cường giả đều kinh ngạc nhìn Sở Quân Lâm.


Một khi huyết mạch của anh ta bộc phát, thực lực trong nháy mắt sẽ đột phá Quân Cảnh!

“Nhóc con, mau quỳ xuống cho tôi!!!”

Sở Quân Lâm giận dữ hét vào mặt Diệp Phàm.

Vừa dứt lời, luồng sức mạnh huyết mạch khổng lồ đều hướng về phía Diệp Phàm, muốn áp chế hắn hoàn toàn và khiến hắn quỳ xuống trước mặt anh ta!

Nhưng làm sao Diệp Phàm có thể dễ dàng nhượng bộ như vậy?

Đối mặt với sự áp chế của Sở Quân Lâm, Diệp Phàm cũng nhanh chóng bộc phát sức mạnh để chặn đứng lại luồng khí thế huyết mạch của anh ta!

Soạt!

Sở Quân Lâm nhìn thấy Diệp Phàm thế mà lại có thể chặn được sự trấn áp của mình, liền điều động toàn bộ huyết mạch trong cơ thể dồn lên nắm đấm, rồi tấn công về phía Diệp Phàm.

Uy lực của cú đấm này đã đạt tới trình độ kinh người, đi đến đâu thì nổ đùng đùng đến đó, thậm chí không gian cũng bị vặn vẹo, uy lực này so với uy

lực của tên lửa còn đáng sợ hơn rất nhiều!

Khi những cường giả nhìn thấy cú đấm của Sở Quân Lâm, trong lòng khẽ run lên, da đầu liền tê dại!

Cú đấm này có lẽ đủ sức để nổ tung Thái Sơn, nếu bọn họ không cố gắng chống cự thì có lẽ đã sớm bị thổi bay rồi!

Ngay khi cú đấm của Sở Quân Lâm sắp đánh trúng mặt Diệp Phàm, muốn giết chết hắn thì Diệp Phàm lại khá thờ ơ, trực tiếp quát lên: “Long Quyền!!!"

Bùm!!!

Diệp Phàm đã bộc phát sức mạnh rồng mà năm đó ngũ sư phụ đã lưu lại trong cơ thể mình.


Long Quyền kết hợp với sức mạnh của rồng khiến uy lực vô cùng cường đại!

Ngay lập tức, một tiếng rồng gầm vang lên.

Diệp Phàm đánh ra một quyền, một bóng dáng rồng hư ảo liền lao ra, mang theo khí thế rung chuyển cả trời đất, ngay cả sức mạnh huyết mạch của Sở Quân Lâm cũng bị áp chết

Rầm!!!

Sở Quân Lâm liền bay ra sau, đập mạnh vào võ đài điên cuồng phun ra máu!

“Sức mạnh rồng của ngũ sư phụ thực sự rất mạnh!” Nhìn thấy cảnh này, Diệp Phàm tự lẩm bẩm!

Năm đó trước khi xuống núi, mấy vị sư phụ của Diệp Phàm đã truyền một lưồng sức mạnh vào cơ thể hắn, trở thành vũ khí mạnh nhất của hắn!

Thế nhưng Diệp Phàm chưa từng sử dụng qua, dù sao loại sức mạnh này. dùng một lần sẽ ít đi, nếu không phải thời khắc mấu chốt hắn đương nhiên sẽ không dùng tới!

Mà lần này Diệp Phàm sử dụng sức mạnh của ngũ sư phụ, hắn cũng chỉ còn đủ sức mạnh để dùng thêm hai lần nữa mà thôi!

Lúc này Sở Quân Lâm đã hoàn toàn bị đánh bại, tất cả đều im lặng! Mọi người đều trợn tròn mắt không thể nào tin nổi!

Ngay cả Sở Cửu Ca cũng ngạc nhiên nhìn Diệp Phàm.


“Anh...”

Còn Sở Quân Lâm thì đang nằm trên mặt đất, cũng khó tin nhìn Diệp Phàm.

“Thật yếu!"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Hắn lại vung nắm đấm rồi lao về phía đối phương một lần nữa!

Nếu như anh ta đã muốn giết hắn, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua! Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, đây chính là đạo lý của Diệp Phàm!

Đúng lúc Diệp Phàm vừa đến trước mặt Sở Quân Lâm, muốn một quyền đấm nát đầu anh ta.

“Nhóc con, dám sao?”

Lúc này, một tiếng gầm như sấm chợt vang lên!
 
Chương 699: C699: Thân thể hai bên lần lượt lui về phía sau


Ầm!!!

Theo sau tiếng quát lớn, một bóng dáng tản ra uy áp tối cao đột nhiên xuất hiện, đối phương đánh thẳng về phía Diệp Phàm.

Diệp Phàm đánh về phía Sở Quân Lâm một chưởng rồi xoay người đánh trả đối phương.

Ầm!!!

Đồn tấn công của hai bên va chạm nhau truyền ra tiếng nổ rung trời.

Bịch bịch bịch!!!

Thân thể hai bên lần lượt lui về phía sau!

Lúc này mọi người mới nhìn rõ bóng người này là một người đàn ông trung niên sắc mặt lạnh lùng, mặc áo bào màu xám!

“Công tử, không sao chứ?” Nam nhân kia hỏi Sở Quân Lâm. “Sở Chiến, giết hắn cho tai”

Sở Quân Lâm nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ mặt lạnh lếo, hắn trực tiếp ra lệnh.

“Rõ!”


Người đàn ông gật đầu, trong mắt hiện ra sát ý nhìn về phía Diệp Phàm, ông ta chuẩn bị ra tay.

“Sở Chiến, dừng tay!”

Lúc này, Sở Cửu Ga lớn tiếng quát người đàn ông. “Đại tiểu thư!”

Người đàn ông cung kính gọi Sở Cửu Ca.

“Mang theo chủ tử nhà ông cút!”

Sở Cửu Ca lạnh lùng quát.

Ánh mắt người đàn ông kia lóe lên, có chút do dự.

“Làm sao? Tôi không ra lệnh được cho ông đúng không?”

Vẻ mặt Sở Cửu Ca lạnh xuống, trên người cô tản ra một cỗ uy áp vô hình! “RõI"

Người đàn ông gật đầu, nhìn Sở Quân Lâm nói: “Công tử, tôi đưa cậu về trước!”

“Khoan đã, tôi cho các người đi rồi sao?”


Đột nhiên, Diệp Phàm lên tiếng.

“Diệp Phàm, bỏ đi, tạm thời anh ta vẫn chưa thể chết!” Sở Cửu Ca nói với Diệp Phàm.

Nghe xong, Diệp Phàm nhìn về phía Sở Quân Lâm: “Nể mặt vợ chưa cưới, tôi có thể tha cho anh một mạng, nhưng anh bắt buộc phải để lại chút gì đó!”

“Mày...” Sở Quân Lâm nhìn chằm chăm Diệp Phàm, trong mắt tràn đầy hận ý. Phụt!

Trong nháy mắt, trong tay Diệp Phàm xuất hiện thanh kiếm màu đen.

Hắn ra tay nhanh như tia chớp, chém đứt cánh tay phải của Sở Quân Lâm ngay tại chỗ!”

AIt Cánh tay phải bị chặt đứt, Sở Quân Lâm thét ra tiếng kêu thảm thiết. “Công tử!”

Vẻ mặt người đàn ông kia thay đổi, căm giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm, ông ta muốn ra tay.

“Sở Chiến, mang anh ta đi!”

Sở Cửu Ca lớn giọng.

Người đàn ông kìm nén cơn tức giận, đang định nhặt lại cánh tay bị gãy của Sở Quân Lâm, với năng lực của nhà họ Sở, có lẽ sẽ nối lại được, nhưng Diệp Phàm không cho ông ta cơ hội này, hắn cầm kiếm băm nát luôn cánh

tay!

Vẻ mặt người đàn ông trầm xuống, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Cậu sẽ hối hận vì những gì mình đã làm ngày hôm nay!”

Dứt lời, ông ta mang theo Sở Quân Lâm bị cụt tay nhanh chóng rời khỏi Thái Sơn!

Khi Sở Quân Lâm rời đi, người của các thế lực võ đạo mới phản ứng lại từ trong khiếp sợ.
 
Chương 700: C700: Sự đáng sợ của người này


Bọn họ nhìn Diệp Phàm hít sâu một hơi, tất cả đều bị con trai của Cuồng Long làm cho chấn động!

Sự đáng sợ của người này không thua kém gì với Cuồng Long năm đó. “Các người đừng nhìn tôi, tiếp tục thi đấu đi!”

Diệp Phàm bĩu môi nhìn mọi người rồi trở lại lôi đài thứ nhất.

Tiếp theo, cuộc tranh tài ở chín lôi đài còn lại vẫn tiếp tục.

Võ đài này của Diệp Phàm, đương nhiên là không ai dám mơ ước nữa! BịchlI!

Rất nhanh, trận đấu của Đông Phương Hạo Thiên và Đông Phương Lăng cũng kết thúc, người thua dĩ nhiên là Đông Phương Lăng!

“Thiên phú của anh không tệ, nhưng vẫn còn kém chút!”


Đông Phương Hạo Thiên đứng trên lôi đài, từ trên cao nhìn xuống Đông Phương Lăng nói.

Lời nói của đối phương khiến Đông Phương Lăng cảm thấy vô cùng nhục nhã, hai mắt nhìn chằm chằm anh ta: “Tôi nhất định sẽ đánh bại anh!”

“Tôi chờ!”

Đông Phương Hạo Thiên lạnh lùng đáp, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Đông Phương Hách.

Sau đó, đài chủ của 8 lôi đài còn lại cơ bản đã được xác định.

Lúc trước, đám người tranh đoạt thất bại lôi đài thứ nhất: Thẩm Thiên Quân, Viêm Khiếu, Hạng Thiếu Kiệt chia nhau chiếm những lôi đài khác!

Nhưng ánh mắt bọn họ đều nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ không cam lòng!

Tạ Hạo cũng chiếm được một lôi đài!

“Được rồi, hiện tại tôi tuyên bố giải đấu bảng Thanh lần này chính thức kết thúc!”

“Lúc này, mười đài chủ đứng trên mười võ đài này chính là thập đại thiên kiêu đứng đầu bảng Thanh năm nay, chúc mừng các vị!”

Đại trưởng lão Võ Minh lên tiếng. Ông ta bắt đầu phát phần thưởng cho số 2 tới số 9.


Sau đó, ánh mắt của đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Phàm, ông khẽ cười: “Công tử, chúc mừng cậu đã đạt được hạng nhất bảng Thanh lần này, theo như quy định phần thưởng dành cho thứ hạng cao nhất, cậu có thể vào. tàng bảo các của Võ Minh để chọn ba món quyền lợi, ngoài ra còn có một viên ngọc Rồng, đồng thời cậu sẽ quản lý Võ Thần Lệnh, trở thành thiếu chủ Võ Minh, không biết cậu có bằng lòng không?”

“Tôi có thể nhìn Võ Thần lệnh không?” Diệp Phàm nhìn đại trưởng lão Võ Minh nói. “Đương nhiên có thểt”

Đại trưởng lão phất tay, lập tức có hai người mang theo một tách trà và một chiếc hộp đi tới.

Người cầm hộp kia mở ra, lấy ra một tấm lệnh bài. Toàn bộ tấm lệnh bài này đều có màu vàng, phía trên còn có chữ Thần!” “Đây chính là Võ Thần lệnh!”

Đại trưởng lão chỉ vào lệnh bài, trong nháy mắt đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người!

Võ Thần lệnh đại biểu cho Võ Thần Cổ Tam Thông, cũng đại diện cho. quyền uy tối cao của giới võ đạo Long Quốc!

Mặc dù Cổ Tam Thông đã biết mất mấy chục năm, nhưng không một ai biết ông ấy còn sống hay đã chết, vậy nên ông vẫn chấn động toàn bộ giới võ đạo, uy danh vẫn còn đó!

Đây cũng là nguyên nhân vì sao cho dù thế lực Võ Minh tụt giảm nhưng cũng không ai dám ra tay với Võ Minh.


Bởi vì không ai có thể đảm bảo khi nào thủ lĩnh của Võ Minh, được xưng là Võ Thần, sẽ đột nhiên xuất hiện!

Chính vì xuất phát từ loại kiêng ky này nên sau khi Cổ Tam Thông biến mất nhiều năm mà vẫn không ai dám ra tay với Võ Minh!

Vào lúc này, khi Võ Thần Lệnh xuất hiện, mọi người ở đây đều có vẻ mặt khác nhau, rất nhiều người nhìn Diệp Phàm với ánh mắt hâm mộ và ghen tị!

Diệp Phàm nhìn tấm Võ Thần lệnh này, đang định cầm lấy thì đại trưởng lão Võ Minh nói: “Công tử, yên tâm chớ nóng vội, trước khi cậu tiếp nhận Võ Thần Lệnh, mời cậu uống xong chén trà này, tuyên thệ trung thành với Võ Minh, lúc đó cậu mớ có tư cách trở thành chủ nhân của Võ Thần Lệnh!”

Vị đại trưởng lão này nói xong, một thuộc hạ khác đưa chén trà kia đến trước mặt Diệp Phàm.

Diệp Phàm nhìn lướt qua nước trà, hắn cầm lên, khẽ mỉm cười: “Đại trưởng lão, chén trà này không uống có được không?”

“Không được, đây là quy củ!”
 
Chương 701: C701: Vậy sao


Đại trưởng lão Võ Minh lắc đầu.

“Vậy sao? Hạ độc trong chén trà này cũng là phép tắc à?”

Diệp Phàm thản nhiên nói.

VụtI!

Diệp Phàm vừa nói ra, vẻ mặt của mọi người ở đây đều thay đổi.

Vẻ mặt của đại trưởng lão Võ Minh hơi thay đổi, sau đó ông ta nhìn Diệp Phàm với biểu cảm khó hiểu: “Công tử, cậu đây là có ý gì? Cậu nói lão phu đã bỏ độc vào chén trà này?”

“Đúng vậy!”

“Chén trà này có độc, chắc hản là độc mãn tính!”


“Đại trưởng lão muốn tôi uống trà này, dùng độc dược khống chế tôi đúng không?”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Ranh con, mày đừng có nói hươu nói vượn vu tội cho sư tôn!”

Thẩm Thiên Quân lớn giọng quát Diệp Phàm.

“Người trẻ tuổi, cậu phải có trách nhiệm với những gì mình nói!”

Mấy vị trưởng lão Võ Minh đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Không biết Đại trưởng lão có dám uống chén trà này hay không?”

“Nếu ông dám uống, tôi sẽ đích thân quỳ xuống xin lỗi ông!”


Diệp Phàm đưa chén trà đến trước mặt Đại trưởng lão Võ Minh, vẻ mặt của đối phương khế đổi: “Công tử, cậu có biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không?”

Vụt!

Đột nhiên, Diệp Phàm hất chén trà trong tay về phía Đại trưởng lão, biểu cảm trên gương mặt đối phương lập tức thay đổi, nhanh chóng lùi về phía sau.

Diệp Phàm nhân cơ hội lấy được Võ Thần Lệnh.

“Ranh con to gan, bỏ Võ Thần Lệnh xuống!”

Lúc này, tất cả trưởng lão của Võ Minh đều lớn tiếng quát Diệp Phàm.

“Võ Thần Lệnh? Chẳng qua chỉ là sản phẩm sao chép mà thôi!”

Diệp Phàm cầm Võ Thần Lệnh, trong nháy mắt đã nghiền nát nó thành bột mịn.

Khi Võ Thần Lệnh bị phá hủy, tất cả mọi người đều kinh sợi “Cậu dám phá hủy Võ Thần Lệnh?”

Đại trưởng lão lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.

“Võ Thần Lệnh này quả thật là giả!”
 
Chương 702: C702: Sao có thể


Đột nhiên, phó minh chủ Võ Minh - Viêm Khiếu đi tới nói.

“Viêm Khiếu, ông có ý gì?”

Đại trưởng lão nhìn chăm chằm Viêm Khiếu.

“Võ Thần Lệnh thật được minh chủ làm từ sắt trong thiên thạch, không thể phá hủy, có thể so sánh với thần binh lợi khí, nhưng hôm nay tấm Võ Thần Lệnh này lại bị bóp vỡ dễ dàng như vậy, tất nhiên không phải là đồ thật!”

Viêm Khiếu nói thẳng.

Lời của ông ta, khiến mọi người bàn tán xôn xao.

“Viêm Khiếu, ông nói linh tinh gì vậy? Ông bảo đây không phải Võ Thần Lệnh, vậy Võ Thần Lệnh thật ở đâu?”

Đại trưởng lão nổi giận nhìn Viêm Khiếu. “Võ Thần Lệnh thật ở đây!” Diệp Phàm trực tiếp lấy ra Võ Thần Lệnh thật.

Ngay khi Võ Thần Lệnh thật xuất hiện, vẻ mặt Đại trưởng lão và những người của Võ Minh khác đều thay đổi.


“Sao có thể?”

“Sao cậu lại giữ Võ Thần Lệnh? Võ Thần Lệnh này chắc chắn là giải”

Đại trưởng lão lớn gióng nhìn Võ Thần Lệnh trong tay Diệp Phàm.

“Năm đó minh chủ đã nói, chỉ cần rót lực lượng vào Võ Thần Lệnh thì sẽ có thể phóng ra uy lực của nó, xin công tử hãy thử một lần, chứng minh lệnh bài này là thật hay giả!”

Lúc này, Viêm Khiếu nhìn Võ Thần Lệnh nói.

Diệp Phàm nghe Viêm Khiếu nói vậy thì rót lực lượng vào bên trong Võ Thần Lệnh.

Äml!

Lúc này, chữ “Thần trên Võ Thần Lệnh lóe lên ánh sáng lấp lánh.

Một cỗ uy áp khủng bố bộc phát từ trong tấm lệnh bài, quét qua toàn bộ Thái Sơn, trấn áp tất cả mọi người ở đây!


“Đây...đây là Võ Thần Lệnh thật?” Lúc này, ai nấy đều khiếp sợ. Vẻ mặt của Đại trưởng lão trở nên vô cùng khó coi.

Viêm Khiếu lại vô cùng kích động, ông ta nhìn Diệp Phàm rồi trực tiếp quỳ xuống nói: “Phó mỉnh chủ Võ Minh - Viêm Khiếu tham kiến thiếu chủ!”

“Viêm Khiếu, ông làm cái gì đó?” Đại trưởng lão quát Viêm Khiếu.

“Chỉ có người kế thừa của minh chủ mới có tư cách giữ Võ Thần Lệnh, hiện tại công tử có Võ Thần Lệnh, đương nhiên là truyền nhân của minh chủ!

Viêm Khiếu nói.

“Minh chủ đã biến mất mười mấy năm, cậu ta sao có thể là người kế thừa của minh chủ?” .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngươi Này Yêu Diễm Tiểu Tiện Hóa
2. Sắc Dịch Huân Tâm
3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
4. Khi Thiên Nga Rơi Nước Mắt
=====================================

“Võ Thần Lệnh này chắc chắn là giả!”

Đại trưởng lão quát lạnh, ánh mắt ông ta nhìn về phía Diệp Phàm: “Cậu hủy đi Võ Thần Lệnh, lấy ra một Võ Thần Lệnh giả để giả mạo người thừa kế của minh chủ, dã tâm của cậu đúng là không nhỏ!”

“Tất cả người của Võ Minh nghe lệnh, giết chết kẻ này!”
 
Chương 703: C703: Muốn chết


Đại trưởng lão của Võ Minh trực tiếp ra lệnh.

Ông ta vừa ra lệnh, tất cả trưởng lão và đệ tử trung thành với ông ta đều lao về phía Diệp Phàm!

“Ai dám đụng tới thiếu chủ?” Đột nhiên, Hắc Hổ trưởng lão quát lớn một tiếng rồi vọt tới.

Thiên Cơ trưởng lão và Huyền Cơ trưởng lão nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Phàm: “Tham kiến thiếu chủi!”

“Cậu là thiếu chủ của Quỷ Cốc?” Đại trưởng lão Võ Minh hướng mày nhìn Hắc Hổ trưởng lão. “Không sail”

“Hôm nay, người nào dám động tới thiếu chủ thì chính là kẻ địch của Quỷ Cốc!"

Hắc Hổ trưởng lão quát lớn với vẻ mặt đầy sát khí.

Lúc này, tất cả các thế lực đều khiếp sợ nhìn về phía Diệp Phàm.


Đầu tiên, người này là con trai Cuồng Long, sau đó lấy ra Võ Thần Lệnh thật, có vẻ như là người kế thừa của Võ Thần, không ngờ lại còn là thiếu chủ của Quỷ Cốc!

Hắn rốt cuộc có bao nhiêu thân phận?

“Bối cảnh thân phận của thằng nhóc này thật là phức tạp!”

Tạ Thiên Bá khẽ cười nhìn Diệp Phàm.

Sở Cửu Ca nhìn Diệp Phàm, ánh mắt cũng lộ ra vẻ khác thường.

Ngay khi thân phận thiếu chủ Quỷ Cốc của Diệp Phàm lộ ra, người của tứ đại gia tộc lánh đời đều trầm mặc, bọn họ đều nhìn chằm chằm Diệp Phàm với ánh mắt lạnh như băng!

“Thiếu chủ Quỷ Cốc, nộp mạng đây!”

Đại trưởng lão của tứ đại gia tộc ẩn thế quát lên.


Tất cả đều lao về phía Diệp Phàm.

“Muốn chết!”

Lúc này, vẻ mặt Cơ Như Yên lạnh xuống, cô vọt lên.

Ầm!!!

Cô vừa ra tay đã bộc phát năng lượng ngút trời, một chiêu đánh nổ tung cơ thể đối phương!

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người phải sợ hãi!

Cơ Như Yên lao vào đội ngũ của bốn gia tộc lánh đời, hóa thân thành ma nữ tóc trắng, đại khai sát giới.

Chưa tới một phút, toàn bộ đã chết trong tay Cơ Như Yên!

Lúc này, hiện trường trở nên vô cùng yên tĩnh, ai nấy đều chết đứng người!

Vụt!

Ngay lúc này, hơn một nghìn người cầm dao nhọn xông lên Thái Sơn!
 
Chương 704: C704: Tại sao người của long hồn lại xuất hiện ở đây


Hơn một ngàn người mặc chế phục Long Hồn, tay cầm đao nhọn, cả người tản ra sát khí.

Bọn họ xuất hiện ở đỉnh Thái Sơn, lạnh lùng nhìn chăm chằm mọi người. Các thế lực võ đạo đều biến sắc khi thấy những người này.

“Đây không phải là Long Hồn hay sao?”

“Tại sao người của Long Hồn lại xuất hiện ở đây?”

Mọi người bàn tán sôi nổi.

Diệp Phàm nhìn thấy đám người này thì nhíu mày lại.

Mặc dù những người này mặc chế phục Long Hồn nhưng trực giác của Diệp Phàm lại nói cho hắn, những người này không phải người Long Hồn.

“Mấy người là ai?” Diệp Phàm nói.

“Chúng ta là người Long Hồn, vâng lệnh quốc chủ đến chém giết tất cả các người!”

Người đàn ông cầm đầu hơn ngàn người này lạnh lùng nói. “Tại sao quốc chủ lại muốn giết chúng ta?”


“Giới võ đạo và triều đình vẫn luôn chung sống hòa bình.” Nghe vậy, các chủ nhân thế lực võ đạo biến sắc, lên tiếng hỏi.

Giới võ đạo và triều đình vẫn luôn chung sống hòa bình, không can thiệp vào chuyện của nhau.

Bây giờ triều đình đột nhiên muốn ra tay với giới võ đạo làm cho bọn họ rất khiếp sợ.

“Hừ, sự tồn tại của các người đã uy hiếp đến quyền uy triều đình, không thể giữ lại."

Người đàn ông cầm đầu khinh thường nói.

Sắc mặt của người giới võ đạo vô cùng khó coi. “Ngươi nói ngươi là người Long Hồn?”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Đúng vậy!”

Người đàn ông kia lạnh lùng nói.


“Vậy ngươi biết ta không?”

Diệp Phàm hỏi đối phương.

“Ngươi là ai? Tại sao ta phải biết ngươi?” Người đàn ông này khinh thường nói.

“Ngay cả ta cũng không biết, ngươi cũng dám nói mình là người Long Hồn?”

“Mánh khóe bịp người này quá rác rưởi.”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Ngươi là ai?”

Người đàn ông kia nhíu mày lại.

“Tổng chỉ huy Long Hồn, Diệp Phàm!”

Diệp Phàm lấy ra chứng minh thân phận Long Hồn.

Thấy vậy những người ở đây lại lần nữa kinh sợ, vô cùng ngạc nhiên. Bọn họ thầm nghĩ rốt cuộc tên này có bao nhiêu thân phận?

Con trai của Cuồng Long, truyền nhân Võ Thần, thiếu chủ Qủy Cốc, tổng chỉ huy Long Hồn.

Nhiều thân phận tề tụ lại một người, thực sự quá sức tưởng tượng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom