Cập nhật mới

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 845: C845: Chẳng bao lâu


Năm đó, Thiên Trúc Quốc không tham gia vào liên minh năm nước, vì vậy đây là lần đầu tiên đám người Thiên Khuyết đối mặt với nhà sư khổ hạnh.

Sau đó những nhà sư khổ hạnh tiếp tục tấn công, bọn họ không sợ đau không sợ chết, chỉ biết điên cưồng tấn công.

Chẳng bao lâu, các chiến binh của Lưu Ly Quốc, các cao thủ của Hắc Bảng mà nước Ý điều động, cường giả Vu Môn của Man Quốc và các ky sĩ từ Vương quốc Anh đều ra tay và bao vây quân Thiên Sách.

Còn các dị năng giả của Hoa Kỳ và các ninja của Anh Quốc thì tấn công lén lút từ xa.

Dưới sự bao vây của những cường giả các nước, mặc dù các quân đoàn trưởng quân Thiên Sách vẫn chiến đấu hùng mạnh như cũ, nhưng cũng bị thương không ít!

Trận chiến giữa quân Thiên Sách và quân bảy nước thật sự rất ác liệt.

Mặc dù quân Thiên Sách chỉ có 30 vạn người, hơn nữa phần lớn đều là †ân binh, nhưng bọn họ đã được trải qua huấn luyện gắt gao cùng Diệp Phàm và được cung cấp y dược, sức lực chiến đấu của bọn họ cũng không hề yếu.


Nhưng suy cho cùng, họ chưa từng trải qua trận chiến thực sự, thiếu kinh nghiệm chiến đấu và sức chịu đựng tâm lý cũng không mạnh mẽ nên khi đối mặt với những cựu chiến binh dày dặn kinh nghiệm này của bảy nước, bọn họ vẫn đang ở thế bất lợi!

Thời gian trôi qua, số lượng thương vong ở quân Thiên Sách ngày càng nhiều, còn đám người Thiên Khuyết hoàn toàn bị mắc kẹt trong vòng vây của cường giả bảy nước, họ căn bản không thể trốn thoát, tình hình cũng không mấy lạc quan.

Lần này để đối phó với Long Quốc, bảy nước đều phái ra những cường giả hàng đầu của mỗi nước, toàn bộ đều là Thiên Cảnh trở lên, muốn chống lại bọn họ cũng không phải dễ dàng!

“Giết"

Ngay lúc quân Thiên Sách đang rơi vào tình thế vô cùng nguy hiểm, một tiếng hét đột nhiên vang lên.

Xa xa liền truyền đến tiếng bước chân vội vã.

Một đội quân mặc giáp bạc tiến thẳng tới đây, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên thân có hình cường tráng, để râu quai nón, dáng vẻ rắn rỏi, cưỡi huyết mã, tay cầm một đao rồi lao nhanh tới.

“GiếtII!"

Người đàn ông gầm lên, chỉ cần vung đao trong tay lên thì hơn chục binh sĩ của bảy nước đã bị chặt thành hai mảnh.

Nhất thời, các nguyên soái của bảy nước và đám người Thiên Khuyết đều nhìn chăm chằm vào người đàn ông này.

“Trấn Bắc Vương!” Thiên Khuyết ngạc nhiên.


Người đàn ông này không ai khác chính là Trấn Bắc Vương Ninh Bắc, một †rong tám vị vương của Long quốc, đồng thời cũng là tổng tư lệnh của chiến khu Bắc Bộ, chỉ huy đội quân 20 vạn người trấn giữ Bắc Cương!

Đúng lúc này, Ninh Bắc cưỡi ngựa lao tới, vung kiếm trong tay lên trực tiếp đánh bay đám cường giả đang tấn công đám người Thiên Khuyết, bọn chúng thậm chí còn không thể chặn được một đao của Ninh Bắc!

“Cảm ơn Trấn Bắc Vương đã ra tay giúp đỡ!” Thiên Khuyết nói.

“Quân bảy nước xâm chiếm Long Quốc của chúng ta, sao có thể để một mình quân Thiên Sách chiến đấu chứ?”

“Hôm nay, bổn vương dẫn 20 vạn quân từ Bắc Cương đến đây để giúp đỡ mọi người, chúng ta sẽ cùng nhau đánh đuổi những kẻ ngoại tộc dám xâm

lược Long Quốc này!” Ninh Bắc hét lớn.

“Có Trấn Bắc Vương giúp đỡ, trận chiến này nhất định sẽ thắng!” Thiên Khuyết mỉm cười.

Ở phía xa, quân chủ quân Thanh Long là Mục Thanh, quân chủ quân Chu Tước là Nguyệt Ni, còn có thống soái của chiến khu Tây Bộ và thống soái của


chiến khu Nam Bộ đều đứng ở đây.

Khi bọn họ nhìn thấy Trấn Bắc Vương và quân đội của ông xuất hiện, vẻ mặt liền thay đổi.

“Trấn Bắc Vương tại sao lại ở đây? Chiến bộ không có điều động bọn họ đến?” Nguyệt Ni kinh ngạc nói.

“Trấn Bắc Vương có lẽ tự mình tới, nhưng ông ta đến thế này đã làm loạn sự sắp xếp của các vị tôn chủ!” Mục Thanh lạnh lùng nói.

“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì? Chúng ta có nên hành động không?” Nam Cung Linh - thống soái chiến khu Nam Bộ nói.

“Không vội, đợi trước đã!” Mục Thanh lắc đầu.
 
Chương 846: C846: Giết hết bọn chúng


Lúc này, nguyên soái của bảy nước cau mày khi nhìn thấy Ninh Bắc dẫn đầu quân đội.

“Không ngờ lại có một người khó nhằn đến!” Honda Koji lạnh lùng nói. “Xem ra chỉ có thể để bọn họ hành động thôi!” Nguyên soái Hoa Kỳ đáp. Bảy người nhìn nhau rồi trực tiếp ra lệnh.

Soạt! Soạt! Soạt!

Sau đó, bảy bóng người đột nhiên lao ra từ quân bảy nước, người nào. cũng bộc phát khí thế đáng sợ của Tông Sư!

Bảy người này đều là cao thủ Tông Cảnh tầng thứ chín! Và bọn họ cũng là lực lượng chiến đấu mạnh nhất mà bảy nước cử đến!

Khi bảy cường giả Tông Cảnh này ra tay, đám người Thiên Khuyết ngay lập tức phải đối mặt với áp lực vô cùng to lớn.

Trong số các quân đoàn trưởng của quân Thiên Sách, chỉ có Thiên Khuyết và Hoàng Bộ Thương đã bước vào Tông Cảnh, cộng thêm Trấn Bắc Vương cường giả Tông Cảnh nữa thì tổng cộng chỉ có ba cường giả Tông Cảnh, những người còn lại mới ở Thiên Cảnh, muốn chiến đấu với bảy cường giả Tông Sư của bảy nước thật sự rất khó khăn!

Bang bang bang bang!!!

Sau một trận chiến khốc liệt, ngoại trừ Ninh Bắc và Thiên Khuyết, tất cả mọi người đều bị thương rất nặng.

Cường giả đỉnh cấp Tông Cảnh tầng thứ chín chính là võ giả mạnh nhất của Tông Sư, trừ phi có cường giả Quân Cảnh ra tay, nếu không chẳng ai có thể là đối thủ của bọn họ!

Bùm bùm bùm! I!


Bảy võ giả Tông Sư này tấn công điên cuồng khiến Ninh Bắc và Thiên Khuyết không ngừng thối lui.

Phù!!

Lúc này, môn chủ Vu Môn là Vu Thiên Hành chớp lấy cơ hội, phóng ra hai con cổ trùng lao về phía hai người bọn họ.

Bởi vì Thiên Khuyết và Ninh Bắc đang tập trung ngăn cản sự tấn công của bảy cường giả Tông Sư nên không có thời gian để ý hai con cổ trùng này,

khiến bọn chúng dễ dàng xâm nhập vào cơ thể của bọn họ!

Ah! AhI

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Giây tiếp theo, hai người liền hét lên một tiếng, sắc mặt cực kỳ đau đớn, sức chiến đấu cũng giảm đi rất nhiều!

Bảy cường giả nhân cơ hội này liền xuất chiêu đánh bay hai người bọn họ.

Hồng hộc! Hồng Hộc! Thiên Khuyết và Ninh Bắc ngã nhào xuống đất và phun ra một ngụm máu tươi, bọn họ đã bị thương rất nặng, đặc biệt là cổ trùng đang ở trong cơ thể,


khiến họ vô cùng đau đớn!

“Vu Môn chủ làm rất tốt!” Nguyên soái Man Quốc nhìn Vu Thiên Hành, khen ngợi hắn.

Các nguyên soái khác của sáu nước cũng cười khẩy khi nhìn đám người Thiên Khuyết ngã xuống đất.

“Thiên Khuyết, lần này các người chết chắc rồi!” “Hôm nay tôi sẽ báo thù cho anh mình!”

“Giết!”

“Giết hết bọn chúng!”

Honda Koji hét lên.

“Giết!"

Các nguyên soái khác của sáu nước cũng đồng thanh hét lên. Bảy cường giả Tông Sư sư lập tức ra tay.

Nhưng Đồ Phu chợt hét lên: “Cho dù có chết, chúng ta làm quỷ cũng sẽ không bao giờ bỏ qua cho các người!”

“Vậy thì sẽ cho các người thịt nát xương tan!” Nguyên soái Lưu Ly Quốc: khinh thường nói.

Bảy cường giả ra tay không chút thương tiếc lao về phía đám Thiên Khuyết, chuẩn bị giế t chết bọn họ!

“Người của quân Thiên Sách, làm sao các người có thể tùy ý muốn giết là giết?”

Đột nhiên, một giọng nói đanh thép vang lên.

Ngay sau đó, một luồng sát khí quái dị bao trùm quân bảy nước!
 
Chương 847: C847: Vào lúc này


Chớp mắt, màn đêm đã buông xuống!

Đêm nay trên bầu trời không có một ngôi sao nào, chỉ có mây đen dày đặc, khiến người ta cảm thấy mây đen đang tràn ngập cả thành phố, báo hiệu một đêm đặc biệt!

Vào lúc này, tại biên giới của Long quốc, 30 vạn binh lính của quân Thiên Sách mặc áo giáp đang đứng ở đây, mỗi người khí thế bừng bừng và sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào!

Dẫn đầu bọn họ là Thiên Khuyết, Hoàng Bộ Thương, Mộ Bạch, Đồ Phu, Thẩm Thanh Y, Mục Kình Thiên, Đoạn Thiên Bằng, Đoàn Đao và Tần Thành!

Chín người đều mặc chiến giáp, tay cầm vũ khí, sắc mặt lạnh lùng, giống như chín vị tướng quân đang chờ địch đến!

“Các chiến sĩ của quân Thiên Sách, mọi người còn nhớ nhiệm vụ tối nay của chúng ta không?” Thiên Khuyết hét lớn.

“Chiến đấu đến chết và không bao giờ rút lui!!!”

“Chiến đấu đến chết và không bao giờ rút luiI!!”

“Chiến đấu đến chết và không bao giờ rút lui!!!”


30 vạn quân Thiên Sách đồng thanh hét lớn, giọng nói của bọn họ hòa vào nhau, vang vọng cả đất trời!

“Đúng vậy, nhiệm vụ tối nay của chúng ta là ngăn cản quân bảy nước, tuyệt đối không được để bọn chúng tiến vào biên giới Long Quốc của chúng †a dù chỉ là nửa bước!”

“Hãy nhớ rằng phía sau chúng ta chính là hàng ngàn hàng vạn người dân của Long Quốc, đó là người nhà, người thân và bạn bè của chúng ta, chúng ta phải bảo vệ họ!”

“Vì vậy, chúng ta tuyệt đối không được để kẻ thù bước qua tường thành này, không để chúng g iết chết gia đình, người thân và bạn bè của chúng ta cũng như ngàn vạn người dân của Long Quốc!” Thiên Khuyết mạnh mẽ hét lên.

“Tuyệt đối không!!!”

“Tuyệt đối không!!!”

“Tuyệt đối không!!!”

30 vạn binh lính quân Thiên Sách vung vũ khí lên và hét lớn.

Lúc này, sự nhiệt huyết và tinh thần chiến đấu của họ đều được khơi dậy!


Bùm bùm bùm! I!

Lúc này, xa xa có tiếng đất rung chuyển vọng đến.

Nhìn thoáng qua, liền thấy rất nhiều binh lính đang tiến về biên giới, phải lên tới trăm vạn người!

Bọn họ chính là quân bảy nước!

Mỗi nước đều được một nguyên soái chỉ huy!

Lần này, bảy nước để thắng được Long quốc đã trực tiếp phái nguyên soái nước mình đích thân ra trận, đồng thời huy động rất nhiều cường giả đến †ừ các quốc gia khác nhau, chẳng hạn như dị năng giả của Hoa Kỳ, ninja của Anh Quốc, ky sĩ của Vương quốc Anh, các chiến binh của Lưu Ly Quốc, v.v., nhằm mục đích chiếm lấy quốc gia phía đông này!

“Nguyên soái, trước mặt chúng ta là 30 vạn quân Thiên Sách, do các quân đoàn trưởng của quân Thiên Sách chỉ huy!”

Trên chiếc xe bọc thép của quân đội bảy nước này, bảy nguyên soái của bảy nước đang ngồi, còn một sĩ quan tình báo thì đang báo cáo.

“Lại là quân Thiên Sách!” Sắc mặt nguyên soái Anh Quốc tối sầm lại, trong mắt lóe lên tia lạnh lễo.

Năm đó liên quân của năm nước đã bị bại trận dưới tay quân Thiên Sách, trong đó Anh Quốc chịu tổn thất nặng nề nhất, vì vậy đối với binh lính của Anh Quốc mà nói, kẻ thù lớn nhất của bọn họ chính là quân Thiên Sách!

“Quân Thiên Sách đến cũng thật đúng lúc, chúng ta có thể nhân cơ hội này báo thù!” Nguyên soái của Lưu Ly Quốc hét lên.

“Đúng vậy, lần này chúng ta phải tiêu diệt quân Thiên Sách, cho bọn chúng biết thực lực của chúng ta mạnh cỡ nào, đáng tiếc chiến thần Thiên Sách ngày đó đã biến mất, nếu không lần này chúng ta cũng xử lý luôn cả ông ta!” Nguyên soái Hoa Kỳ kiêu căng nói.
 
Chương 848: C848: Nguyên soái anh quốc


“Bây giờ chiến thần Thiên Sách không có ở đây, mối đe dọa lớn nhất chỉ là các quân đoàn trưởng. Chờ đến khi trận chiến bắt đầu, những cường giả lập tức tràn về phía trước, loại bỏ những quân đoàn trưởng đó, như vậy thì

quân Thiên Sách chẳng thể cản trở chúng ta được nữa!”

Nguyên soái Anh Quốc lạnh lẽo nói, các nguyên soái còn lại đều gật đầu đồng ý.

Chẳng bao lâu, trăm vạn đại quân bảy nước đã xuất hiện ở biên giới của Long Quốc, đối đầu với quân Thiên Sách!

“Quân Thiên Sách, chúng ta lại gặp nhau rồi!" Nguyên soái Anh Quốc bước ra, lạnh lùng nói.

“Honda Koji, anh của ông năm đó đã chết trong tay quân Thiên Sách. Bây giờ ông đã sẵn sàng đi gặp anh của mình chưa?” Mộ Bạch cười lạnh.

Vị nguyên soái của Anh Quốc này tên là Honda Koji, anh cả của ông ta là Honda Koichi là nguyên soái chỉ huy quân đội Anh Quốc trong liên quân năm

nước năm đó, sau đó ông ta đã bị chiến thần Thiên Sách gi ết chết!

“Hừ, năm đó chiến thần Thiên Sách đã giết anh của tôi, hôm nay tôi sẽ bắt mấy người phải đền mạng!” Honda Koji hét lên giận dữ.

“Năm đó, quân Thiên Sách của tôi có thể gi ết chết được đám xâm lược các người, thì hôm nay cũng có thể làm như vậy!”

“GiếtII!"


Hoàng Bộ Thương uy nghiêm quát lên, tay trái cầm thanh kiếm gãy, lao lên chém giết.

“Quân Thiên Sách, giết!!!” Thiên Khuyết và các quân đoàn trưởng khác đều đồng thanh hét lên.

30 vạn quân Thiên Sách theo các quân đoàn trưởng đều lao lên.

“Giết!!!” Lúc này, bảy tên nguyên soái cũng đồng thời hét lên.

Trăm vạn quân bảy nước cũng lao lên.

Một trận chiến lớn đã bắt đầu bùng nổ!

Xoet, xoẹt, xoẹtI! I

Ngay khi tám quân đoàn trưởng và Chiến Vương chín ngón Tân Thành đang điên cuồng chém chết những binh lính của quân bảy nước, thì đột nhiên những mũi tên vàng đáng sợ và những con rồng lửa lao thẳng về phía bọn họ.

“Cẩn thận!"

Thiên Khuyết hét lớn, ông cầm một thanh kiếm nặng màu đen để tiêu diệt tất cả những con rồng lửa, trong khi những người khác vung vũ khí để phá


hủy tất cả những mũi tên vàng.

Ngay sau đó, những dây leo dày đặc mọc lên từ mọi hướng rồi lao về phía đám người Thiên Khuyết, cố gắng kiềm chế họ.

Đoàn Đạo lập tức bị dây leo quấn chặt lúc nào không hay! Soạt!

Lúc này, Tân Thành vung Long Tuyền bảo kiếm lên để chặt đứt toàn bộ dây leo trên người Đoàn Đạo.

“Cám ơn!" Đoạn Đạo nói.

“Không có gì!” Tân Thành vừa đáp vừa vung kiếm chặt tiếp từng dây leo! “Đây là thuật sĩ tấn công sao?” Thẩm Thanh Y trầm giọng hỏi.

“Là dị năng giả của Hoa Kỳ!”

Thiên Khuyết liếc nhìn mấy người Hoa Kỳ ở phía trước đang điều khiển những mũi tên vàng, rồng lửa và dây leo.

Xoet, xoẹt, xoẹtI

Ngay khi Thiên Khuyết và những người khác đang ngăn chặn cuộc tấn công dị năng này, thì những người đàn ông mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện phía sau bọn họ, tay cầm kiếm katana rồi tấn công thẳng vào bọn họ.

Phồng phập phồng phập!!!

Hoàng Bộ Thương, Mộ Bạch, Đồ Phu và Thẩm Thanh Y nhanh chóng phát hiện và gi ết chết đám người này.

Thế nhưng Đoạn Thiên Bằng, Mục Kình Thiên và Đoàn Đao đã bị đám người mặc đồ đen làm cho bị thương, dẫu vậy Thiên Khuyết đã kịp thời ra tay và giúp họ gi ết chết kẻ thù.
 
Chương 849: C849: Là ninja anh quốc


“Là ninja Anh Quốc, mọi người hãy cẩn thận xung quanh!” Thiên Khuyết hét lên.

“Đám người Anh Quốc này thật hèn hạ!” Đoàn Đao tức giận nói.

“A Di Đà Phật!”

Đột nhiên một giọng nói chợt vang lên, một luồng áp bức liền bao trùm lấy tất cả.

Một nhóm tu sĩ mặc áo cà sa xám, làn da màu đồng xuất hiện ở đây, ánh mắt bọn họ toát ra sự lãnh lẽo vô tình, tấn công thẳng về phía Thiên Khuyết và những người khác, bộc phát sức mạnh vô cùng khủng khiếp.

Bang bang bang bang!!! Lúc này hai bên đánh nhau ngày càng dữ dội.

Mà trong trận chiến này, đám người Thiên Khuyết cũng không chiếm được nhiều lợi thế!

“Tại sao lại có hòa thượng ở đây?” Đồ Phu cau mày, lạnh lếo nói.


“Bọn họ hẳn là nhà sư khổ hạnh đến từ Thiên Trúc Quốc!” Thiên Khuyết nói.

“Nhà sư khổ hạnh?” Mọi người đều kinh ngạc.

Những nhà sư khổ hạnh của Thiên Trúc Quốc rất nổi tiếng, bọn họ khác với nhà sư của Long Quốc ở trong chùa để tụng kinh và niệm Phật.

Những nhà sư khổ hạnh sẽ đi qua các sa mạc và những nơi nguy hiểm, bọn họ coi đây là một cách tu hành khổ hạnh!

Cũng bởi vì cách tu hành độc đáo lại đáng sợ này mà nhà sư khổ hạnh có ý chí và sức chiến đấu kinh người, đã trở thành một thế lực lớn nhất ở Thiên Trúc Quốc!

Năm đó, Thiên Trúc Quốc không tham gia vào liên minh năm nước, vì vậy đây là lần đầu tiên đám người Thiên Khuyết đối mặt với nhà sư khổ hạnh.

Sau đó những nhà sư khổ hạnh tiếp tục tấn công, bọn họ không sợ đau không sợ chết, chỉ biết điên cuồng tấn công.

Chẳng bao lâu, các chiến binh của Lưu Ly Quốc, các cao thủ của Hắc Bảng mà nước Ý điều động, cường giả Vu Môn của Man Quốc và các ky sĩ từ Vương quốc Anh đều ra tay và bao vây quân Thiên Sách.

Còn các dị năng giả của Hoa Kỳ và các ninja của Anh Quốc thì tấn công lén lút từ xa.

Dưới sự bao vây của những cường giả các nước, mặc dù các quân đoàn trưởng quân Thiên Sách vẫn chiến đấu hùng mạnh như cũ, nhưng cũng bị thương không ít!

Trận chiến giữa quân Thiên Sách và quân bảy nước thật sự rất ác liệt.

Mặc dù quân Thiên Sách chỉ có 30 vạn người, hơn nữa phần lớn đều là tân binh, nhưng bọn họ đã được trải qua huấn luyện gắt gao cùng Diệp Phàm và được cung cấp y dược, sức lực chiến đấu của bọn họ cũng không hề yếu.

Nhưng suy cho cùng, họ chưa từng trải qua trận chiến thực sự, thiếu kinh nghiệm chiến đấu và sức chịu đựng tâm lý cũng không mạnh mẽ nên khi đối mặt với những cựu chiến binh dày dặn kinh nghiệm này của bảy nước, bọn họ vẫn đang ở thế bất lợi!


Thời gian trôi qua, số lượng thương vong ở quân Thiên Sách ngày càng nhiều, còn đám người Thiên Khuyết hoàn toàn bị mắc kẹt trong vòng vây của cường giả bảy nước, họ căn bản không thể trốn thoát, tình hình cũng không mấy lạc quan.

Lần này để đối phó với Long Quốc, bảy nước đều phái ra những cường giả hàng đầu của mỗi nước, toàn bộ đều là Thiên Cảnh trở lên, muốn chống lại bọn họ cũng không phải dễ dàng!

“GiếtIH"

Ngay lúc quân Thiên Sách đang rơi vào tình thế vô cùng nguy hiểm, một tiếng hét đột nhiên vang lên.

Xa xa liền truyền đến tiếng bước chân vội vã.

Một đội quân mặc giáp bạc tiến thẳng tới đây, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên thân có hình cường tráng, để râu quai nón, dáng vẻ rắn rỏi, cưỡi huyết mã, tay cầm một đao rồi lao nhanh tới.

“Giết"

Người đàn ông gầm lên, chỉ cần vung đao trong tay lên thì hơn chục binh sĩ của bảy nước đã bị chặt thành hai mảnh.

Nhất thời, các nguyên soái của bảy nước và đám người Thiên Khuyết đều nhìn chằm chằm vào người đàn ông này.


“Trấn Bắc Vương!” Thiên Khuyết ngạc nhiên.

Người đàn ông này không ai khác chính là Trấn Bắc Vương Ninh Bắc, một trong tám vị vương của Long quốc, đồng thời cũng là tổng tư lệnh của chiến khu Bắc Bộ, chỉ huy đội quân 20 vạn người trấn giữ Bắc Cương!

Đúng lúc này, Ninh Bắc cưỡi ngựa lao tới, vung kiếm trong tay lên trực tiếp đánh bay đám cường giả đang tấn công đám người Thiên Khuyết, bọn chúng thậm chí còn không thể chặn được một đao của Ninh Bắc!

“Cảm ơn Trấn Bắc Vương đã ra tay giúp đỡ!" Thiên Khuyết nói.

“Quân bảy nước xâm chiếm Long Quốc của chúng ta, sao có thể để một mình quân Thiên Sách chiến đấu chứ?”

“Hôm nay, bổn vương dẫn 20 vạn quân từ Bắc Cương đến đây để giúp đỡ mọi người, chúng ta sẽ cùng nhau đánh đuổi những kẻ ngoại tộc dám xâm

lược Long Quốc này!” Ninh Bắc hét lớn.
 
Chương 850: C850: Nguyên soái lưu ly quốc


“Có Trấn Bắc Vương giúp đỡ, trận chiến này nhất định sẽ thắng!” Thiên Khuyết mỉm cười.

Ở phía xa, quân chủ quân Thanh Long là Mục Thanh, quân chủ quân Chu Tước là Nguyệt Ni, còn có thống soái của chiến khu Tây Bộ và thống soái của

chiến khu Nam Bộ đều đứng ở đây.

Khi bọn họ nhìn thấy Trấn Bắc Vương và quân đội của ông xuất hiện, vẻ mặt liền thay đổi.

“Trấn Bắc Vương tại sao lại ở đây? Chiến bộ không có điều động bọn họ đến?” Nguyệt Ni kinh ngạc nói.

“Trấn Bắc Vương có lẽ tự mình tới, nhưng ông ta đến thế này đã làm loạn sự sắp xếp của các vị tôn chủ!” Mục Thanh lạnh lùng nói.

“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì? Chúng ta có nên hành động không?” Nam Cung Linh - thống soái chiến khu Nam Bộ nói.

“Không vội, đợi trước đã!” Mục Thanh lắc đầu.

Lúc này, nguyên soái của bảy nước cau mày khi nhìn thấy Ninh Bắc dẫn đầu quân đội.


“Không ngờ lại có một người khó nhằn đến!” Honda Koji lạnh lùng nói. “Xem ra chỉ có thể để bọn họ hành động thôi!” Nguyên soái Hoa Kỳ đáp. Bảy người nhìn nhau rồi trực tiếp ra lệnh.

Soạt! Soạt! SoạtI

Sau đó, bảy bóng người đột nhiên lao ra từ quân bảy nước, người nào. cũng bộc phát khí thế đáng sợ của Tông Sư!

Bảy người này đều là cao thủ Tông Cảnh tầng thứ chín! Và bọn họ cũng là lực lượng chiến đấu mạnh nhất mà bảy nước cử đến!

Khi bảy cường giả Tông Cảnh này ra tay, đám người Thiên Khuyết ngay lập tức phải đối mặt với áp lực vô cùng to lớn.

Trong số các quân đoàn trưởng của quân Thiên Sách, chỉ có Thiên Khuyết và Hoàng Bộ Thương đã bước vào Tông Cảnh, cộng thêm Trấn Bắc Vương cường giả Tông Cảnh nữa thì tổng cộng chỉ có ba cường giả Tông Cảnh, những người còn lại mới ở Thiên Cảnh, muốn chiến đấu với bảy cường giả Tông Sư của bảy nước thật sự rất khó khăn!

Bang bang bang bang!!!

Sau một trận chiến khốc liệt, ngoại trừ Ninh Bắc và Thiên Khuyết, tất cả mọi người đều bị thương rất nặng.

Cường giả đỉnh cấp Tông Cảnh tầng thứ chín chính là võ giả mạnh nhất của Tông Sư, trừ phi có cường giả Quân Cảnh ra tay, nếu không chẳng ai có thể là đối thủ của bọn họ!

Bùm bùm bùml I!

Bảy võ giả Tông Sư này tấn công điên cuồng khiến Ninh Bắc và Thiên Khuyết không ngừng thối lui.

Phù! I

Lúc này, môn chủ Vu Môn là Vu Thiên Hành chớp lấy cơ hội, phóng ra hai con cổ trùng lao về phía hai người bọn họ.

Bởi vì Thiên Khuyết và Ninh Bắc đang tập trung ngăn cản sự tấn công của bảy cường giả Tông Sư nên không có thời gian để ý hai con cổ trùng này, khiến bọn chúng dễ dàng xâm nhập vào cơ thể của bọn họ!

Ah! Ahl


Giây tiếp theo, hai người liền hét lên một tiếng, sắc mặt cực kỳ đau đớn, sức chiến đấu cũng giảm đi rất nhiều!

Bảy cường giả nhân cơ hội này liền xuất chiêu đánh bay hai người bọn họ.

Hồng hộc! Hồng Hộc! Thiên Khuyết và Ninh Bắc ngã nhào xuống đất và phun ra một ngụm máu tươi, bọn họ đã bị thương rất nặng, đặc biệt là cổ trùng đang ở trong cơ thể,

khiến họ vô cùng đau đớn!

“Vu Môn chủ làm rất tốt!” Nguyên soái Man Quốc nhìn Vu Thiên Hành, khen ngợi hắn.

Các nguyên soái khác của sáu nước cũng cười khẩy khi nhìn đám người Thiên Khuyết ngã xuống đất.

“Thiên Khuyết, lần này các người chết chắc rồi!” “Hôm nay tôi sẽ báo thù cho anh mình!”

“Giết!”

“Giết hết bọn chúng!”

Honda Koji hét lên.


“Giết!”

Các nguyên soái khác của sáu nước cũng đồng thanh hét lên. Bảy cường giả Tông Sư sư lập tức ra tay.

Nhưng Đồ Phu chợt hét lên: “Cho dù có chết, chúng ta làm quỷ cũng sẽ không bao giờ bỏ qua cho các người!”

“Vậy thì sẽ cho các người thịt nát xương tan!”

Nguyên soái Lưu Ly Quốc khinh thường nói.

Bảy cường giả ra tay không chút thương tiếc lao về phía đám Thiên Khuyết, chuẩn bị gi ết chết bọn họ!

“Người của quân Thiên Sách, làm sao các người có thể tùy ý muốn giết là giết?”

Đột nhiên, một giọng nói đanh thép vang lên.

Ngay sau đó, một luồng sát khí quái dị bao trùm quân bảy nước!
 
Chương 851: C851: Lúc này


“Người của quân Thiên Sách, các người đâu thể muốn giết là giết? Ngay khi bảy cường giả tông sư võ đạo muốn giết các quân đoàn trưởng quân Thiên Sách thì một giọng nói lạnh như băng vang lên, sát khí kh ủng bố quét tới, bao phủ quanh trăm dặm biên cảnh.

Lúc này, cơ thể của chiến sĩ quân bảy nước đều run rẩy, sau lưng toát cả mồ hôi lạnh, vũ khí trong tay thiếu chút nữa đã không nắm vững được.

Bảy cường giả tông sư như bị thương nặng, bọn họ lần lượt hộc máu. VútII!

Lúc này, tất cả ánh mắt của quân bảy nước và người của quân Thiên Sách đều nhìn qua, bọn họ chỉ thấy một bóng dáng đang từ xa bước tới.

Mặc dù ở rất xa, nhưng khi đối phương lại gần trong gang tấc, sát khí tản ra vô tận, không gian xung quanh bị áp chế như ngưng đọng lại!

Người này chính là Diệp Phàm từ Thục Châu chạy tới! Giờ phút này, Diệp Phàm nhìn chiến sĩ quân Thiên Sách tử trận và các

quân đoàn trưởng bị thương ngã xuống, trong lòng tràn ngập lửa giận, sát khí không ngừng bộc phát ral

“Thiếu quân chủ!”

Đám người Thiên Khuyết nhìn Diệp Phàm thì thi nhau hô lên.

Những chiến sĩ quân Thiên Sách cả người đầy máu nhìn Diệp Phàm đều rất kích động, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn.

Diệp Phàm vừa xuất hiện, khiến cho quân Thiên Sách lập tức có chỗ dựa, khí thế đều tăng vọt trong nháy mắt!

Nguyên soái của bảy nước nhìn Diệp Phàm, ai nấy đều nhướng mày.


“Các người, đáng chết!”

Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào bảy cường giả tông sư võ đạo, tiếng quát lạnh băng, tựa như Diêm Vương từ địa ngục, khiến người nghe cảm giác

cái chết sắp đến gần!

Diệp Phàm vừa dứt lời, một cỗ uy áp bộc phát từ cơ thể hắn thẳng với phía bảy cường giả tông sư.

Sau một tiếng nổ rung trời, cơ thể bảy cường giả cùng nổ tung, biến thành những mảnh vụn rơi lả tả đầy đất, chết không toàn thây!

Lúc này, nguyên soái và các chiến sĩ bảy nước đều sợ ngây người, hai mắt trợn to đầy khiếp sợt

Ngay cả Mục Thanh, đám người Thác Bạt Nghê cũng giật mình. Thực lực của người này lại tăng lên nhiều như vậy!

Quân chủ Thanh Long quân Mục Thanh nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt nghiêm túc.

“Chuyện này...Sao có thể?”

Nguyên soái Anh Quốc Honda Kuisa thấy cảnh tượng như vậy thì không thể nào tin nổi!

Nguyên soái sáu nước còn lại cũng khó mà tin, bọn họ vạn lần lần không nghĩ ra vì sao cơ thể của bảy vị cường giả võ đạo cấp tông sư lại đột nhiên phát nổ, cảnh tượng này quá quỷ dị!


“Đám man di các người, xâm phạm Long Quốc, giết quân Thiên Sách, tội đáng chết vạn lần!”

Diệp Phàm nhìn đại quân bảy nước ở trước mắt lạnh lùng quát. “Ranh con, đúng là ngông cuồng!”

“Cho dù hôm nay ai tới thì cũng không thay đổi được kết quả quân Thiên Sách và Long Quốc diệt vong!”

Honda Koji nhìn Diệp Phàm lạnh lùng hừ nói. “Vậy sao? Thế thì thử xeml”

Diệp Phàm thản nhiên đáp.

Tất cả quân Thiên Sách lui về phía sau mười mét! Đột nhiên, Diệp Phàm hạ lệnh.

Mặc dù lời của hắn khiến các chiến sĩ quân Thiên Sách khó hiểu, nhưng tất cả bọn họ đều phục tùng mệnh lệnh, trực tiếp lui về phía sau mười mét.

Lúc này, đám người Thiên Khuyết và nguyên soái bảy nước đều khó hiểu nhìn Diệp Phàm, không biết hắn muốn làm gì!

Cuộc chiến vừa mới bắt đầu!

Khóe miệng Diệp Phàm nhếch lên, ánh mắt lóe lên tia khát máu, hai tay siết chặt rồi xông thẳng ra ngoài.

ẦmII!

Một quyền hắn đánh ra khiến cơ thể của hơn trăm chiến sĩ quân địch nổ tung!

Lúc này, nguyên soái bảy nước đều hít sâu một hơi khí lạnh, bọn họ bị kinh hãi.

“Giết, giết hắn!” ÄmII Nguyên soái bảy nước lần lượt ra lệnh.

Chiến sĩ bảy nước nhao nhao xông về phía Diệp Phàm, nhưng không ngăn nổi một chưởng của hắn, từng người từng người một nổ tung!
 
Chương 852: C852: Người này là kim cương hiệp à


Ngay lập tức, một số lượng lớn chiến sĩ nổ súng vào Diệp Phàm, vô số viên đạn lao nhanh về phía hắn.

Nhưng những viên đạn này rơi trên người Diệp Phàm chỉ phát ra tiếng kim loại leng keng rồi rơi xuống đất, căn bản không xuyên vào được cơ thể Diệp Phàm!

Cảnh tượng này, chấn động đến toàn bộ nguyên soái và chiến sĩ bảy nước!

“Người này là Kim Cương Hiệp à? Sao ngay cả đạn cũng không xuyên thủng được!”

Nguyên soái Mỹ Quốc nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ mặt không thể nào tin nổi.

“Triệu tập tất cả vũ khí lại đây, nhất định phải giết hắn!”

Nguyên soái Lưu Ly Quốc hét lớn.

Lập tức, đại quân bảy nữa mang toàn bộ những vũ khí hạng nặng trong đội ngũ tới, chuẩn bị tiến hành tấn công hỏa lực với Diệp Phàm.

ẦmII!


Diệp Phàm căn bản không cho bọn họ cơ hội, hắn bước ra đánh một chưởng về phía quân địch.

Một quyền này đánh ra mang tới tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Đòn đánh của Diệp Phàm đã phá nổ toàn bộ những vũ khí hạng nặng của đối phương,

Diệp Phàm một quyền này hạ xuống, dĩ nhiên đem bảy quốc đại quân bên trong, bao gồm xe bọc thép, xe tăng các loại, tất cả đều biến thành một đống sắt vụn!

Thấy như vậy, chiến sĩ bảy nước ngây cả người!

Diệp Phàm vẫn tiếp tục vung nắm đấm, điên cuồng ra quyền!

Mỗi một quyền của hắn đều khiến hơn trăm người bị đánh chết!

Lúc này mới không đến một phút đồng hồ đã có hơn vạn người chết thảm dưới nắm đấm của Diệp Phàm, hơn nữa đều là chết không toàn thây, cảnh tượng cực kỳ thê thảm!

Trong lúc nhất thời, mấy chục vạn đại quân của bảy nước đều bị kinh sợ, mặc dù quân số của họ họ nhiều gấp mấy chục vạn lần so với Diệp Phàm,


nhưng cũng không dám tiến lên.

Diệp Phàm một mình ngăn cản gần trăm vạn đại quân bảy nước, khiến quân địch không dám tiến thêm một bước!

Cảnh tượng này nếu truyền ra ngoài cũ đủ chấn động toàn bộ thế giới!

Vẻ mặt của nguyên soái bảy nước lại trở nên vô cùng khó, trong lòng bọn họ đều sinh ra nỗi sợ hãi với Diệp Phàm.

Chưa ai từng gặp người nào đáng sợ như vậy, quả thực vượt quá tưởng tượng của bọn họ!

Thậm chí bọn họ cảm thấy người này so còn đáng sợ hơn cả chiến thần Thiên Sách năm đó!

Vụt! Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm nhìn chằm chằm bảy người.

Thông qua cách ăn mặc và ra mệnh lệnh của bảy người này, Diệp Phàm đoán bọn họ chính là chỉ huy đại quân của bảy nước.

Giây sau, Diệp Phàm đi thẳng về phía bảy vị nguyên soái.

Bảy nguyên soái thấy Diệp Phàm nhìn chằm chăm bọn họ thì vẻ mặt ai nấy đều thay đổi, tất cả thi nhau lui về phía sau.

“Lên, giết hắn ta, ai giết được hắn sẽ được thưởng một trăm triệu!” “Gi ết chết hắn sẽ thăng chức làm tướng quân!”
 
Chương 853: C853: Nếu không lên


“Giết được hắn sẽ là anh hùng của đất nước!”

“Nếu không lên, xử lý theo quân pháp, giết không tha!”

Bảy nguyên soái hô lên, bọn họ dùng phương thức uy hiếp dụ dỗ những chiến sĩ này ra tay.

Dưới những lời đe dọa, ý chí chiến đấu của bọn họ lại được vực dậy, bọn họ lần lượt xông về phía Diệp Phàm.

Ầm!

Ầm!

Âm!

Diệp Phàm vung nắm đấm, không ngừng đánh bay những chiến sĩ này, tất cả đều nổ vung thành những mảnh vụn!

Đối mặt với quân đội của bảy nước, Diệp Phàm giống như một chiếc xe ủi, một đường đẩy tới, không thể ngăn cản!


Lúc này, chiến sĩ quân Thiên Sách đều nhìn Diệp Phàm với ánh mắt vô cùng sùng bái.

Bọn họ xem Diệp Phàm là tín ngưỡng vĩnh cửu không phai mờ trong lòng!

Ngay cả đám người Thiên Khuyết, Hoàng Phố Thương cũng phải cảm thấy kính nể.

“Đệ tử của chiến thần Thiên Sách đáng sợ như vậy sao? Đúng là trò giỏi hơn thầy!”

Trấn Bắc Vương Ninh Bắc kinh hãi nhìn Diệp Phàm. ÄmIl

Rất nhanh, lại một tiếng nổ vang truyền tới, hàng trăm chiến sĩ bị Diệp Phàm g iết chết!

Dưới chân Diệp Phàm đã phủ đầy những cánh tay đã bị cụt, máu tươi chảy thành sông!

Trong đó không ít chiến sĩ bảy nước đã bị dọa sợ, hoàn toàn không dám ra tay với Diệp Phàm!

Hôm nay, Diệp Phàm ở trong mắt họ giống như một siêu nhân không thể nào đánh bại, đứng trước mặt hắn, kẻ địch chỉ như con kiến hôi, căn bản không thể nào lay chuyển!


Phụt phụt phụt!!!

Người khác thì một bước giết một người, còn Diệp Phàm thì một bước giết trăm người!

Hắn như mở ra một con đường máu, đi thẳng về phía nguyên soái bảy nước.

“Nhanh, gi ết chết hắn ta!”

Đám nguyên soái không ngừng lùi về phía sau, bọn họ hô lên với những chiến sĩ ở bên cạnh.

Nhưng cho dù có bao nhiêu quân xông lên thì cũng không ngăn được một chưởng của Diệp Phàm.

Sau ba phút, một mình Diệp Phàm tàn sát mười vạn quân đích, khiến nội tâm của những người còn lại phải khiếp sợ, toàn thân ứa mồ hôi lạnh, tất cả không ngừng lui về sau, một thân ý chí chiến đấu đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại nỗi khiếp sợ với Diệp Phàm!

Trong mắt họ, Diệp Phàm còn đáng sợ hơn cả ác ma, đây căn bản không phải người!

Lúc này, Diệp Phàm đã giết tới trước mặt của bảy nguyên soái, bọn họ. còn muốn lui về phía sau nhưng những chiến sĩ kia đều chen chúc vào một chỗ, căn bản không có đường cho họ lui.

“Lên, gi ết chết hắn ta, nhanh, không không sẽ xử lý theo quân pháp!”

Bảy nguyên soái này hô lớn, nhưng không một quân sĩ nào nghe lệnh của bọn họ.

“Các người sắp chết rồi còn định xử ai theo quân pháp! Diệp Phàm khinh thường nhìn bảy nguyên soái.
 
Chương 854: C854: Xin cậu tha cho tôi


Lúc này, Diệp Phàm nhìn đại lão nắm giữ binh quyền của cả một đất nước với vẻ mặt khinh thường, hoàn toàn không xem bọn họ ra gì!

“Mày...mày muốn làm gì?”

Honda Koji hoảng sợ nhìn Diệp Phàm.

“Làm gì? Đương nhiên là tiễn ông lên đường rồi!”

Diệp Phàm hờ hững nói.

“Mày dám?”

“Bọn tao là nguyên soái một nước, nếu mày dám giết thì sẽ trở thành kẻ thù chung của bảy nước, lúc đó sẽ không ai cứu được mày, người thân, bạn bè, con cái của mày sẽ sống không bằng chết!”

Nguyên soái Hoa Kỳ kiêu ngạo quát Diệp Phàm.

“Ông đang uy hiếp tôi?”

Đôi mắt khát máu của Diệp Phàm nhìn về phía nguyên soái Hoa Kỳ.

“Bản soái đang cảnh cáo!”

“Dám động tới bản soái thì ngay cả quốc chủ Long Quốc cũng không cứu được mày!”

Nguyên soái Hoa Kỳ hừ lạnh nói. “Không một kẻ nào dám uy hiếp tôi!" “Bởi vì kẻ uy hiếp tôi đều chết cả rồi!” Diệp Phàm đằng đăng sát khí nói. “ẦmII!"


Dứt lời hắn đánh ra một chưởng, uy lực kh ủng bố phát ra khiến cơ thể nguyên soái Hoa Kỳ nổ tung!

Không gian nơi nguyên soái Hoa Kỳ đứng phát nổ, cơ thể ông ta biến thành bột mịn, ngay cả mảnh vụn cũng không còn!

Thấy nguyên soái Hoa Kỳ bị giết, vẻ mặt của sáu người còn lại trở nên vô cùng khó coi.

“Mày....mày sẽ chết không yên thân!”

Nguyên soái Lưu Ly Quốc giận dữ rống lên với Diệp Phàm.

Ầm!

Diệp Phàm đánh ra một chưởng khiến nguyên soái Lưu Ly Quốc nổ tung!

Ầm!

Tiếp theo là nguyên soái vương quốc Anh ngã xuống!

Tiếp theo là nguyên soái vương quốc Anh ngã xuống!

Ầm!

Nguyên soái Thiên Trúc Quốc!


Ầm!

Ý Quốc!

Ầm!

Man Quốc!

Chưa tới ba giây, cả sáu nguyên soái đều chết trong tay Diệp Phàm.

Nguyên soái tối cao của một nước nhưng lại chẳng khác nào kiến hôi ở trong tay Diệp Phàm!

Lúc này chỉ còn lại Honda Koichi nguyên soái của Anh Quốc, lúc này sắc mặt ông ta trắng bệch, cơ thể không ngừng run lẩy bẩy, ông ta quỳ xuống trước mặt Diệp Phàm!

“Xin cậu tha cho tôi, tôi đảm bảo lập tức rút binh!”

Honda Koichi cầu xin Diệp Phàm.

“Đường đường là nguyên soái lại quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ, người Anh Quốc đúng là một lũ phế vật không có cốt khít”

Diệp Phàm khinh bỉ nói. Ämll Hắn đánh một chưởng nát đầu nguyên soái Anh Quốc.

Lúc này, toàn bộ nguyên soái bảy nước đã chết thảm trong tay Diệp Phàm!

Sự khiếp trợ của đại quân bảy nước càng trở nên mãnh liệt, ai nấy đều run rẩy nhìn Diệp Phàm, không còn h@m muốn chiến đấu.

Vụt!

Diệp Phàm liếc mắt nhìn đám chiến sĩ bảy nước này, bọn họ sợ tới mức quăng mũ cởi giáp, xoay người bỏ chạy.

Liếc mắt một cái đã dọa lui đại quân bảy nước! Lịch sử cả thế giới, sợ là không một ai làm được! Nhưng hôm nay Diệp Phàm lại có thể!

Rất nhanh, đại quân bảy nước đã bỏ trốn mất dạng.
 
Chương 855: C855: Thiếu quân chủ dũng mãnh


"Thiếu quân chủ dũng mãnh!"

"Thiếu quân chủ dũng mãnh!"

"Thiếu quân chủ dũng mãnh!"

Lúc này, tất cả binh lính của quân Thiên Sách đều hò hét cổ vũ Diệp Phàm.

Bọn họ nhìn Diệp Phàm với đôi mắt cuồng nhiệt sùng bái, máu trong thân thể như đang sục sôi!

A!

Đột nhiên, Thiên Khuyết và Ninh Bắc hét lên.

Diệp Phàm nhìn qua thì phát hiện bọn họ bị trúng cổ trùng, hắn trực tiếp vung cây kim bạc loại bỏ cổ trùng ra khỏi cơ thể bọn họ, sau đó chữa trị vết thương cho bọn họ.

"Cảm ơn Diệp thiếu quân chủ!"


Ninh Bắc cảm ơn Diệp Phàm.

"Ông là ai?"

Diệp Phàm nhìn Ninh Bắc, nghỉ hoặc nói.

"Thiếu quân chủ, đây là Trấn Bắc Vương, một trong tám vị vương của Long Quốc, đồng thời cũng là thống soái chiến khu Bắc Bộ, hôm nay cũng nhờ có Trấn Bắc Vương đã đưa quân đến giúp đỡ, nếu không chúng tôi có thể sẽ không chờ được thiếu quân chủ tới!"

Thiên Khuyết nói.

"Không có gì!"

"Bây giờ chúng ta đang đối mặt với kẻ địch rất mạnh, chúng ta đều là quân nhân của Long Quốc, đây là điều tôi nên làm!"

Ninh Bắc nói.


“Cảm ơn!"

Diệp Phàm nói với Ninh Bắc.

Lúc này, một lượng lớn binh lính từ xa tiến về đây, đó là hai quân đoàn lớn, quân Thanh Long và quân Chu Tước, cũng như hai đội quân của hai chiến khu lớn là chiến khu Tây Bộ và chiến khu Nam Bộ.

"Xin lỗi mọi người, chúng tôi đã đến muộn!"

Mục Thanh, quân chủ của quân Thanh Long, thở hổn hển xuất hiện ở đây và nói với đám người Diệp Phàm.

"Muộn?”

"Mục Thanh, nếu tôi nhớ không lầm, theo thời gian Chiến Bộ phân công cho các người nhanh chóng tới chỉ viện, hẳn là các người đã đến từ lâu rồi phải không?"

"Tại sao bây giờ mới xuất!"

Thiên Khuyết nhìn Mục Thanh và hét lên một cách lạnh lùng.

"Tôi thấy bọn họ cố tình làm vậy, bọn họ muốn thấy quân Thiên Sách của chúng ta bị quân đội của bảy nước tiêu diệt, thủ đoạn mượn đao giết người này thực sự rất tàn nhẫn!"

Đồ Phu lạnh lùng hét lên.
 
Chương 856: C856: Thật sao


"Các người đang vu khống, chúng tôi triệu tập nhiều người như vậy, chẳng lẽ chúng tôi không cần phải tốn thời gian trên đường sao?"

Thác Bạc Nghê, quân chủ của quân Chu Tước, hừ lạnh.

"Mọi người, chúng tôi đến muộn đúng là lỗi của chúng tôi, nhưng chúng tôi tuyệt đối không cố ý trì hoãn việc cứu viện!"

Mục Thanh nói.

"Thật sao? Vậy đội quân của các người ẩn nấp cách đây mười mấy dặm để làm gì? Chờ đợi cơ hội rồi ra tay à?"

Diệp Phàm nhìn Mục Thanh, lạnh lùng nói.

Hắn đã phát hiện ra nhóm người này khi vừa đến đây, nhưng lúc đó hắn không để ý đến họ.

Mà lời nói của Diệp Phàm trực tiếp khiến cho sắc mặt các chiến sĩ của quân Thiên Sách tối sâm lại, bọn họ đều tức giận nhìn đám người Mục Thanh.

"Các người đã tới từ sớm? Còn cố ý trốn đi? Còn nói không phải cố ý trì hoãn thời gian cứu viện?" Đồ Phu tức giận hét lên.

“Các người chỉ là một đám hèn hạ không biết xấu hổ, căn bản không xứng làm quân nhân!" Đoạn Đao vô cùng tức giận hét lên.

"Tốt nhất là ông nên nói chuyện đàng hoàng chút đi, chúng tôi có thể tới cứu viện các người, cũng đã đủ nể mặt các người rồi!"


Lúc này, Thống soái của chiến khu Tây Bộ kia khịt mũi với vẻ mặt đắc ý. Rắc!

Thống soái của chiến khu Tây Bộ vừa nói xong, đã bị Diệp Phàm trực tiếp bóp nát cổ họng!

Sắc mặt của Mục Thanh, Thác Bạt Nghê và Nam Cung Linh, Thống soái của chiến khu Nam Bộ, đều thay đổi, đều nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt nặng nề.

"Diệp thiếu quân chủ, ý của cậu là gì?"

“Công khai giết Thống soái của chiến khu Tây Bộ, cậu đã vi phạm kỷ luật quân đội, sẽ phải chịu trừng phạt quân sự!”

Mục Thanh nói với Diệp Phàm.

Xoẹt!

Đôi mắt khát máu của Diệp Phàm liếc nhìn Mục Thanh: "Các người trơ mắt nhìn quân Thiên Sách chiến đấu đẫm máu với kẻ địch, nhưng lại không đến cứu viện, mà chỉ biết thờ ơ lạnh nhạt, khiến quân Thiên Sách bị thương vong nặng nề!"

"Các người không xứng làm quân nhân!"

“Không giết bọn cặn bã trong quân đội như các người, thì còn giữ lại làm gì?”


Diệp Phàm dùng vẻ mặt mạnh mẽ lạnh lùng hét lên, nói xong hắn liền đi về phía Mục Thanh.

Lập tức, sắc mặt Mục Thanh thay đổi, vẻ mặt cực kỳ khó coi. "Dừng lại!"

Đột nhiên, một tiếng hét uy nghiêm vang lên.

Rắc!

Giọng nói này vừa vang lên, Diệp Phàm nhanh như tia chớp tóm lấy cổ họng Mục Thanh, bóp nát!

"Cậu...!"

Một người đàn ông cao 7 thước mặc quân phục dẫn theo một đám người xuất hiện ở đây, vừa rồi chính ông ta là người đã hét lên, nhưng chẳng có tác dụng gì cả!

Khi người đàn ông nhìn Mục Thanh chết không nhắm mắt ngã xuống đất, sắc mặt trở nên lạnh lùng, trong mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng cuồng bạo nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Không phải tôi đã bảo cậu dừng lại rồi sao?”

"Ông kêu tôi dừng lại là tôi phải dừng lại sao? Ông là ai?”

Diệp Phàm khinh thường nói.

"Tôi là Hộ Quốc Chí Tôn, Lam Chiến!"

Người đàn ông hét lên với vẻ mặt uy nghiêm.

Ông ta là Lam Chiến, một trong chín Hộ Quốc Chí Tôn của Long Quốc, quân Thanh Long là thế lực dưới quyền của ông ta!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom