Cập nhật mới

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 2080


Chương 2080

Nhưng Khương Nhã My vấn bình tĩnh, tập trung cao độ.

Khi sợi dây cuối cùng bị cắt đứt, nhóm Thạch Thức suy sụp ngồi bệt trên đất.

Bom ở đây đều tập trung lại với nhau, nếu một quả bom phát nổ thì những quả bom đã gỡ cũng sẽ phát nổ theo.

Đây là phản ứng dây chuyền.

Có thể thấy kỹ năng xử lý bom của Khương Nhã My tinh xảo chuẩn xác cỡ nào.

“Cô Khương, tôi rất xin lỗi vì hành vi vô lẽ trước đấy.”

Thạch Thức thực sự hổ theẹn, cúi đầu trước Khương Nhã My nói lời xin lỗi từ tận đáy lòng.

Không nói đâu xa, chỉ riêng sự dũng cảm để tháo dỡ bom thôi đã đủ để người khác ngưỡng nộ rồi.

Khương Nhã My cười, không nói gì.

Cô lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Vương Nhất.

“Đã gỡ bom xong.”

Sau đó cô ta nhìn vào phòng thể chất.

“Vương Nhất, cố lên…”

Cô ta thầm nghĩ.

Bốp!

Trong phòng thể chất, Vương Nhất bị Con Dơi đánh bay.

Quần áo của anh đã rách nát, trên người cũng có rất nhiều sẹo.

Dơi cười lạnh: “Anh thật sự là Ẩn chủ à?

Sao Ẩn chủ lại yếu thế này?”

“Anh đánh trả đi chứ! Sao, không dám đánh trả à?”

Trong mắt Dơi mang theo sự tức giận.

Trong thời gian chiến đấu với Vương Nhất, về cơ bản đều là Vương Nhất bị đánh.

Tuy Vương Nhất đánh trả nhưng cũng chắng thể khiến anh ta bị thương.

Cách đánh này khiến anh ta cảm thấy rất chán.

“Được, nếu anh đã yếu như vậy thì không có tư cách để sống nữa đâu, đi chết đi!”

Giọng Dơi lạnh lẽo, anh ta lao về phía Vương Nhất, chuẩn bị tung đòn chí mạng.

Tíu Lúc này, điện thoại của Vương Nhất nhận được một tin nhăn.

Trên đó có bốn chữ.

“Đã gỡ bom xong.”

Chỉ có bốn chữ nhưng Vương Nhất lại cười nhẹ.

Anh lau vết máu bên khóe miệng, tắt điện thoại đi.

Rắc rắc!

Xương cốt toàn thân đều run lên, một luồng khí hung hãn bộc phát ra.

“Hửm?”

Dơi cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn không nghĩ nhiều, tiếp tục tung nắm đấm.

Aml Giây tiếp theo Vương Nhất cũng tung quyền.

Hai năm đấm va vào nhau phát ra âm thanh đỉnh tai nhức óc.

Dơi bị bật mạnh, bay ngược ra ngoài.

“Vừa rồi đánh đã lắm đúng không?”

Trong mắt Vương Nhất hiện lên vẻ hung.
 
Chương 2044


Chương 2044

“Các chú đừng đánh mẹ, buông mẹ ra, các chú đều là đồ khốn…”

Trong mắt Vương Tử Lam giàn dụa nước mắt, còn mang theo thù hận, chạy về phía Lý Khinh Hồng.

“Đừng qua đây!”

Lý Khinh Hồng hét lên, khóc thành lệ nhân.

Ngay sau đó, cô bắt đầu cầu xin: ‘Các người tha cho con gái tôi, nó chỉ là một đứa trẻ năm tuổi, tôi cầu xin các người!”

Lý Khinh Hồng đã dập đầu trước Lục Viên, trên mặt máu và nước mắt hòa trộn, móng tay cào sâu vào trong đất, cào ra những vệt gây kinh hãi.

Nhưng Lục Kiêu không có ý muốn tha cho Vương Tử Lam.

“Không thể, hai người đều không thoát được!”

ĐA”

Vừa dứt lời thì Lục Kiêu kêu thảm thiết một tiếng.

Vương Tử Lam lao tới cắn anh ta một cái thật mạnh, trực tiếp căn đứt một miếng thịt của anh ta.

Trên đất có một chiếc điện thoại, Vương Tử Lam nhặt điện thoại rồi chạy.

“Bắt lấy đồ con hoang đó cho tôi!”

Đăng sau truyền tới tiếng gào đầy tức giận của Lục Kiệu.

Vương Tử Lam vừa chạy, vừa khóc bấm số điện thoại của Vương Nhất.

“Alo?”

Trong điện thoại truyền tới giọng nói cảnh giác của Vương Nhất, bởi vì đó là một số điện thoại lạ.

“Ba, ba ở đâu, mau tới cứu Tử Lam và mẹt Bọn họ đánh Tử Lam và mẹ, mẹ bị bọn họ đưa đi rồi… Hu hu hul”

Khi điện thoại được kết nối, Vương Tử Lam đã không kìm nén được cảm xúc của mình, khóc ré lên.

Bên tai quanh quẩn tiếng khóc xé lòng của Vương Tử Lam, Vương Nhất cầm di động, cứng đờ cả người.

Bộ não từ khi Vương Tử Lam phát ra tiếng gào khóc đầu tiên đã không thể tự hỏi nưa.

Cơ thể anh không ngừng run rẩy, đồng tử không có tiêu cự, đã thu lại thành một điểm.

“Tử… Tử Lam, con nói cái gì? Mẹ con làm sao vậy?”

Vương Nhất quả thực không thể tin vào tai mình, giọng nói run rẩy hỏi.

“Mẹ bị bắt, bọn họ đánh mẹ, đánh mẹ rất đau!”

“Dì Mộng Đình vì bảo vệ mẹ và Tử Lam đã ngất xỉu rồi, ba ơi, ba nhanh tới đây đi, Tử Lam không chạy được nữa…”

Trong điện thoại truyên đến tiếng thở hổn hển của Vương Tử Lam, nhưng cho dù là ngữ khí hay là giọng nói, Vương Nhất đều có thể cảm nhận được bây giờ nhóc con đang vô cùng sợ hãi và bất lực.

Vương Nhất vội vàng nói: “Tử Lam, đừng Sợ, ba sẽ tới ngay, vị trí của mọi người ở đâu?”

“Chúng con ở… A… Buông tôi ra, tôi sai rồi, tôi không dám…”

Vương Tử Lam đang định nói vị trí cụ thể của bọn họ, đột nhiên, giọng điệu của bé lập tức trở cực kỳ kinh hoảng, không ngừng xin tha.

Tút tút tút…
 
Chương 2081


Chương 2081

Âm…

Toàn bộ sân vận động đều mang theo ánh hào quang khi Dơi bay ngược ra.

Những đống đá vụn đổ nát rơi xuống khắp nơi.

Cú đấm này của Vương Nhất trực tiếp đánh bay Dơi văng xa mấy mét.

Trên mặt đất cũng mơ hồ vạch ra một con đường, không ngừng cọ xát một đoạn thật xa rồi mới dừng lại.

Dơi đứng dậy, dưới chiếc áo choàng đen tuyên là một ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.

Anh ta nhìn Vương Nhất như thể nhìn thấy quỷ vậy.

Ngay cả người mù cũng có thể nhận ra sự thay đổi trong khí thế của Vương Nhất vào giờ phút này.

Nếu như nói trước đó anh vẫn luôn bị đánh, khí thế như sắp rơi xuống đáy vực thì hiện tại Vương Nhất chính là một bước bay lên trời.

Dơi không thể tin được, sao Vương Nhất lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy?

Vào lúc này, vẻ mặt Vương Nhất lạnh lùng, hạ năm đấm xuống, chậm rãi đi về phía anh ta.

Với khí thế trên người, Dơi cũng cảm thấy lo lăng bất an khi đang đối mặt với một con mãnh thú vô song.

Dơi đứng lên, sau khi khiếp sợ qua đi, trong mắt cũng dần hiện lên một tia lạnh lùng.

“Chỉ là may mắn thôi, anh đánh trúng tôi một đấm, anh cho rằng vận may sẽ luôn ở bên cạnh anh sao?”

Giọng điệu của Dơi trâm tĩnh, nhìn Vương Nhất nghiêm túc nói.

Vương Nhất bật cười lạnh lùng: “Không thể nào, anh thật sự sẽ không cho rằng thực lực của bản thân có thể nghiền nát được tôi đấy chứ?”

“Chẳng lẽ không phải sao?”

Ánh mắt của Dơi lạnh lùng: “Nếu như anh thật sự mạnh hơn tôi thì tại sao lúc trước lại bị tôi đồn ép đánh đến như vậy?”

“Nhìn vết thương trên người của anh đi, vô cùng thảm hại, anh như vậy mà còn dám †ự xưng mình là Ẩn Chủ, giả danh hả?”

Dơi nhìn Vương Nhất với vẻ mặt giêu cợt, không ngừng dùng lời lẽ chọc giận anh.

Vốn tưởng rằng Vương Nhất sẽ rất phãn nộ, không ngờ sắc mặt Vương Nhất vẫn vô cùng bình tính, không có bất kỳ tức giận gì, chẳng qua nụ cười trên mặt lại càng thêm mỉa mai.

Dưới nụ cười như thế, Dơi giận tím mặt: ‘Tự †ìm cái chết!”

Nụ cười này giống như Vương Nhất đang cười nhạo anh ta, sao anh dám làm vậy?

Bùm!

Dơi không tin vào suy nghĩ như vậy, lại lao về phía Vương Nhất một lần nữa.

Anh ta tung ra một cú đấm thật mạnh, nội lực bộc phát, bầu không khí bên trong sân vận động lập tức trở nên gấp gáp.

Sức mạnh của Dơi đã gần như đạt đến đỉnh cao của nội lực, Lãnh Nhan quả thực không phải là đối thủ của anh ta.

Đạt đến trình độ này gần như có thể ảnh hưởng đến môi trường xung quanh.

Một cú đấm ngang ngược và đáng sợ như vậy, nhưng Vương Nhất vần không né tránh, chỉ lạnh lùng ngước nhìn.
 
Chương 2045


Chương 2045

“Tao cho mày chạy…”

THỊ…

Tút tút tút….

Âm thanh trong điện thoại trở lên ồn ào, có âm thanh điện tử, còn có giọng đàn ông măng chửi cùng với tiếng khóc thét lên của Vương Tử Lam.

Cuối cùng, tất cả đều yên lặng, cuộc gọi bị ngất.

Vương Nhất đã biết, điện thoại đã bị đập vỡ, con gái anh, cũng bị đánh.

Bùm!

Ngay sau đó, trên người Vương Nhất bỗng nhiên phát ra một luồng sát khí cực kỳ lớn.

Luồng sát khí này như thể gió lốc, càn quét khắp cả sân vận động, nháy mắt biến thành địa ngục tu la tràng, âm trầm đáng SỢ.

“Nhà họ Lục, các người đáng chết!”

Vương Nhất ngửa mặt lên hét dài, âm thanh như thể một con sói cô độc bị thương.

Tiếng măng chửi của người đàn ông trong điện thoại tuy răng rất ngắn gọn, nhưng anh vẫn có thể nghe ra được, đây là giọng của Lục Kiệu.

Anh hối hận!

Anh không nên để nhà họ Lục lại, diệt cỏ, cần phải diệt tận gốc!

“Aaa..

Môi một góc đều văng vắng tiếng thét xé lòng của anh.

Tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng hét giận dữ của Vương Nhất, nhưng bởi vì ở hiện trường quá hôn loạn, cũng không có ai nghe ra được là giọng của anh.

Mọi lực chú ý đều tập trung trên hai chữ.

Nhà họ Lục!

Nhà họ Lục tìm được Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam rồi!

“Ở đâu? Nhanh đuổi theo, nhất định không được để nhà họ Lục tìm được hai người đói”

“Cướp lại, như vậy thì mới có thể giữ được mạng!”

Toàn bộ các gia tộc đã đầu hàng, tất cả đều tìm kiếm theo hướng nhà họ Lục.

Nhà họ Lý, nhà họ Lạc cùng nhà họ Hạ và các gia tộc khác, cũng vội đuổi theo.

“Bảo vệ cô Lý!”

Tất cả người trong sân vận động, đều chạy về phía nhà họ Lục, cảnh tượng cực kỳ đồ SỘ.

Thấy một màn như vậy, Vương Nhất cũng đuổi theo.

Bùm!

Tốc độ của anh đã lên đến cực hạn, mặt đất dưới chân anh nhanh chóng thu nhỏ lại.

Trong thang máy, Tử La Lan nhìn cảnh tượng hồn loạn phía dưới, ánh mắt như đang xem một vở kịch.

Lý Tỉnh Sở ở phía sau đã nhìn đến ngây người, vẻ mặt không thể tưởng tượng được.

Anh ta thật sự không thể tưởng tượng, trước cái chết, nhân tính thế mà sẽ bại lộ hoàn toàn như vậy.

Như thể hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Lý Tinh Sở, Tử La Lan đột nhiên quay đầu, cười cười với anh ta: “Mới thế này mà đã kinh sợ rồi à?”

“Tôi nói rồi, sẽ để cậu chứng kiến một bữa tiệc tính người.”

“Đây, mới chỉ là vừa bắt đầu.”
 
Chương 2082


Chương 2082

Dơi còn tưởng rằng Vương Nhất sợ hãi đến mức choáng váng, khuôn mặt của anh ta càng trở nên hung dữ hơn.

“Chết đi!”

Anh ta tung cú đấm thật mạnh.

Một giây tiếp theo, dưới quyền chưởng này, Vương Nhất sẽ bị đánh chết!

Dơi tràn đầy tự tin.

Cũng khó trách, lúc trước đều là Dơi đánh đến mức nghiền nát Vương Nhất.

Vương Nhất bị đánh thương tích đầy mình.

Chẳng qua là thỉnh thoảng tự đánh mình một đấm, cũng không thể chứng minh được qì.

Nhưng mà, ngay sau đó, khi Dơi sắp tung một cú đấm vào người Vương Nhất.

Vương Nhất cử động, anh cũng chỉ tùy tiện Vươn tay ra.

Bộp!

Anh bắt trọn được năm tay của Dơi.

Giống như chứa đựng tất cả vạn vật trên thế giới, cho dù cú đấm có hung bạo đến đâu thì dưới lòng bàn tay ấy cũng sẽ bình lặng trở lại.

“Cái gì?!”

Cảnh tượng này khiến trái tim của Dơi vô cùng chấn động.

Anh ta hoàn toàn choáng váng, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Vương Nhất, thật sự dùng một tay đã bắt được năm đấm của anh ta?

“Anh thật sự cho rằng lúc trước mình đang hành hung tôi sao?

Ánh mặt của Vương Nhất lạnh lùng, siết chặt năm đấm của Dơi, từng chút một dùng sức.

“Sai rồi! Là do tôi cố tình giả vờ làm cho thực lực của mình không bằng anh, để anh buông lỏng cảnh giác.”

“Nếu như thật sự đánh nhau thì anh cho răng tôi không đủ sức sao?”

Từng lời nói của Vương Nhất vô cùng uy nghiêm, bàn tay cũng đột nhiên dùng sức!

Răng rắc!

Năm tay của Dơi nhất thời truyền đến một tiếng nổ nhẹ như hạt dẻ rang đường.

Đó là âm thanh khi xương nắm tay của anh †a bị Vương Nhất đột nhiên bóp nát.

HẠ”

Tiếng gầm nhẹ đầy đau đớn của Dơi vang vọng khắp sân vận động.

Vương Nhất buông lỏng cổ tay Dơi, anh ta lùi về sau mấy bước, nắm chặt cổ tay mình, vẻ mặt vô cùng kinh hãi.

“Không thể nào, chuyện này không thể nào…

Dơi tự mình lẩm bẩm, vừa ngẩng đầu nhìn về phía Vương Nhất thì phát hiện không thấy bóng dáng của Vương Nhất đâu cả.

Phù…

Đột nhiên, một cơn gió lạnh thổi tới từ sau lưng khiến cả người anh ta lạnh run.
 
Chương 2046


Chương 2046

Bên kia, Lục Kiện vừa mới bắt được Vương Tử Lam, còn chưa kịp dạy dỗ cô bé một chút.

Lao xaol Phía sau anh ta, đã tụ tập một nhóm người đông đúc.

Tất cả đều là thế lực của các gia tộc đã đầu hàng.

Giờ phút này, ánh mắt của bọn họ lạnh lùng âm hiểm nhìn Lục Kiện.

Chính xác mà nói, là nhìn Vương Tử Lam bị anh ta ôm trong lòng.

Ánh mắt của mọi người đều mang theo tham lam và dữ tợn.

Lục Viên rất nhanh đã dẫn theo Lý Khinh Hồng đã bị bắt, đến hội họp với Lục Kiện.

Ánh mắt ông ta lạnh lùng nhìn bốn phía xung quanh, lạnh giọng quát: ‘Các vị có ý gì đây?”

“Ý gì chứ? Nhà họ Lục ông, chẳng lẽ không nhìn ra sao?”

Kim Hà Thị là một gia chủ của hào môn không kém gì nhà học Lục cười lạnh nói: “Sói nhiều thịt ít, nhà họ Lục muốn chiếm hai người kia, không phải là tham lam quá sao?”

“Không tệ.”

Lời này vừa nói ra, ngay lập tức các gia chủ có mặt đều phụ họa: “Cho dù nói thế nào đi nữa, cũng nên phân ra từng phần, cho chúng tôi nữa chứ?”

Lục Kiện cười lạnh một tiếng: “Nực cười! Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam đều do nhà họ Lục tôi bắt được, vì sao lại phải chia cho các người chứ?”

“Các người, là cái gì chứ?”

“Cậu nói cái gì?”

“Nhà họ Lục hèn mọn, thật sự cho rằng chúng tôi không được sao?”

Vương Hạn Kiệt cũng cười lạnh: “Mau giao Lý Khinh Hồng hoặc Vương Tử Lam ra đây, sẽ giữ mạng chó của các người lại!”

Bụp!

Nhưng những lời này còn chưa nói xong, trên mặt Vương Hạn Kiệt đã ăn một vố.

Vẻ mặt Lục Viên đầy khinh thường nhìn Đường Hàn Kiệt, chửi ầm lên.

“Anh là cái thá gì, cũng dám nói chuyện với †ôi như vậy? Nhà họ Lục tôi, chính là thủ lĩnh của các gia tộc các người!”

“Tình huống này rồi còn làm giá vương tộc gì chứ, anh xem, có người nghe anh sao?”

Trên mặt Vương Hạn Kiệt nóng ran, vẻ mặt tức giận nhìn Lục Viên.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng lời ông ta nói là sự thật.

Giờ này khắc này, đã không có vương tộc Yên Đô.

Mọi người, đều đang cố gắng vì tồn tại.

“Cho dù thế nào đi nữa, các người cũng phải giao Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam ral”

Vương Hạn Kiệt cả giận nói.

“Được lắm, nếu không thì chúng tôi cũng không ngại tiêu diệt nhà họ Lục của ông trước đâu!”

“Diệt nhà họ Lục!”

“Diệt nhà họ Lục!”
 
Chương 2047


Chương 2047

Những gia tộc khác sôi nổi gầm lên, tiếng hét rung trời.

Đối mặt với tình hình này, biểu tình trên mặt Lục Kiệu và Lục Viên đều sầm lại, cảm giác được một luồng áp lực.

Cho dù bọn họ có bắt được Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam, nhưng thời hạn một giờ còn chưa đến, ai cũng có thể đến đây Cướp.

Hai mẹ con họ, giờ phút này chính là khoai lang nóng bỏng tay.

Nhà họ Lục giữ trong tay, chỉ biết rằng sẽ dân tới diệt vong.

Mà nhìn thấy những gia tộc này đều xem hai mẹ con mình thành chiến lợi phẩm mà tranh giành, trong mắt Lý Khinh Hồng, lại lần thứ hai chảy xuống nước mắt.

“Thả Cô Lý ra, tha cho các người không chết!”

Nhà họ Hạ, nhà họ Hồ, nhà họ Lương cũng đều hét lớn một tiếng, chạy tới đây.

Theo sau là nhà họ họ Lý và họ Lạc.

Cho dù là Lý Thế Nhân hay là Lạc Thanh Hiên, vẻ mặt đều lạnh lùng u ám nhìn nhà họ Lục.

Cho dù kết quả thế nào, họ Lý và họ Lạc cuối cùng chắc chắn sẽ ra tay với nhà họ Lục, nhà họ Lục cần thiết phải bị hủy diệt!

“Cứu, cứu con của con…”

“Ba, mẹt”

Lý Khinh Hồng quỳ dưới đất, khóc lóc hét lên với Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền.

Lần đầu tiên, hét lên hai chữ này.

Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền đều lộ ra xúc động, ngay sau đó ánh mắt càng âm trâm hơn.

Bùm!

Lục Viên cuối cùng cũng cảm giác được áp lực rất lớn, đừng nói là nhiều gia tộc như vậy, chỉ cần họ Lý muốn diệt nhà họ Lục thì chẳng khác gì chơi đùa.

Ông ta cần phải làm gì đó!

IGdoVIE.

Ngữ khí của Lục Viên kín đáo, nhìn về tất các các gia tộc, “Trước khi quyết định Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam thuộc về ai, chúng ta không phải nên họp bàn thảo luận, nên làm sao tiêu diệt những gia tộc muốn cứu bọn họ trước à?”

Lục Viên không hổ là người từng trải, trong tình huống cực kỳ bất lợi cho mình, lập tức dẫn dắt thế lửa, rời khỏi nơi đầu sóng ngọn gió.

Mà sau khi ông ta nói xong, thế cục ở đây lại lân nữa xảy ra biến hóa kỳ diệu.

Ở đây, có tất cả ba phe thế lực.

Một phe là nhà họ Lục đã bắt được Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam, phe thứ hai là những gia tộc đã đầu hàng nhưng không bắt được Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam, phe thứ ba là các gia tộc không đầu hàng muốn cứu Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam về.

Lục Viên nói rất đúng, mục đích của bọn họ đều là bắt Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam, nếu không đuổi thế lực muốn cứu Lý Khinh Hồng đi trước, vậy cho dù bọn họ có tranh thế nào cũng đều không có kết quả.

Thấy một vài gia tộc đã dao động, Lục Kiệu cũng phụ họa theo.

“Trước tiên phải tiêu diệt nhà họ Hạ, nhà họ Hồ và những nhà muốn cứu Lý Khinh Hồng, chúng ta mới có thể thảo luận cụ thể ai sẽ được quyền sở hữu.”
 
Chương 2083


Chương 2083

Dơi vô thức quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Vương Nhất xuất hiện sau lưng mình như một bóng ma, lạnh lùng nhìn anh ta.

“Anh…

Sắc mặt Dơi thay đổi rõ rệt, muốn nhanh chóng di chuyển sang một bên để kéo giấn khoảng cách.

Nhưng ngay sau đó, cả người anh ta đã bị Vương Nhất tóm lấy, dùng sức ném mạnh anh ta vào vách tường!

Âm!

Cú va chạm này trực tiếp khiến mặt anh ta bê bết máu.

Tầm nhìn trước mặt tối đen như mực, có máu tươi chảy xuống.

Anh ta ngơ ngác nhìn Vương Nhất đang chậm rãi bước đến trước mặt mình, đặc biệt là đôi mắt lạnh lùng kia khiến Dơi không khỏi rùng mình sợ hãi.

Hiện tại, rốt cuộc thì anh ta cũng tin lời Vương Nhất nói.

Lúc trước chẳng qua là do Vương Nhất cố tình tỏ ra yếu thế, tổn thương mà anh ta gây ra cho Vương Nhất thoạt nhìn có thể lấy mạng, nhưng cũng chỉ là vết thương ngoài da, căn bản không có gì đáng ngại.

“Tại sao anh lại cố tình che giấu thực lực của mình?”

Thở hổn hển, Dơi nhìn Vương Nhất hỏi.

Vương Nhất thản nhiên mỉm cười: ‘Đương nhiên là vì kiêng dè anh.”

“Kiêng dè tôi?”

Dơi không hiểu, giọng nói có chút khàn khàn: “Thực lực của anh rõ ràng hơn tôi rất nhiều, tại sao còn phải kiêng dè tôi?”

Vương Nhất không nói gì, chỉ nhìn vào ngực anh ta và bĩu môi nhẹ.

Dơi cúi đầu nhìn, đúng lúc nhìn thấy một chiếc điều khiển từ xa rơi từ trong ngực áo của mình ra.

“Điều khiển từ xa của bom…”

Dơi chợt hiểu được, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc.

“Người đàn bà tên Tử La Lan kia đưa cho anh điều khiển từ xa để khống chế quả bom. Nếu như tôi phát động tấn công mãnh liệt ngay từ đầu thì anh hoàn toàn không phải đối thủ của tôi. Nhưng nếu như vậy thì anh sẽ nhấn điều khiển từ xa khiến quả bom nổ tung.”

Thần sắc của Vương Nhất bình tĩnh: “Vì không để cho bom nổ, tôi đành phải để cho anh chiếm thế thượng phong trước, sau đó mới để lộ thực lực thật sự của bản thân.”

Sau khi nghe những gì Vương Nhất nói, Dơi lập tức hiểu ra.

Dưới lớp áo choàng, gương mặt dữ tợn của anh ta trở nên vặn vẹo, Vương Nhất cố tình †ỏ ra yếu thế, khiến anh ta cảm thấy mình bị xúc phạm nặng nề.

Trong quá trình hành hung Vương Nhất vừa rồi, anh ta thật sự đã cảm nhận được kh0ái cảm.

Đường đường là Ẩn Chủ lại bị mình đánh cho thê thảm đến như vậy.

Nhưng không ngờ người ta đang cố tình nhường cho mình.

Trong lòng cảm thấy cực kỳ bất bình!

Ngay sau đó, anh ta điềm nhiên lên tiếng: “Nếu trước đây anh sợ tôi nhấn nút, vậy bây giờ anh không sợ sao?”

Lời nói của Vương Nhất cũng đã nhắc nhở anh ta răng chỉ cần mình nắm giữ chốt mở của quả bom này thì anh ta sẽ bất khả chiến bại!
 
Chương 2048


Chương 2048

Vì thế, ánh mắt lạnh lùng của những gia tộc đó đề nhìn về phía mấy nhà gia tộc nhà họ Hà, nhà họ Hồ.

Lục Viên và Lục Kiện đều lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Ít nhất, bây giờ đứng ở đầu sóng ngọn gió, không phải nhà họ Lục.

Ý tưởng của bọn họ rất đơn giản, đó chính là khơi mào nội loạn.

Dù sao Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam cũng đang ở trong tay bọn họ, chỉ cần kiên trì trong vòng một giờ, thì bọn họ có thể thành công.

“Lý gia chủ, đây đều là vì mọi người, hy vọng các người không nên ngăn cản chúng tôi.

Họ Đường, Vương Hạn Kiệt nhìn về phía Lý Thế Nhân nói.

Ánh mắt Lý Thế Nhân lạnh nhạt, nói: “Nếu lời này để cho cha cậu đến nói, thì còn có chút trọng lượng, còn cậu sao…”

Lý Thế Nhân khinh thường lắc đầu.

Vẻ mặt Vương Hạn Kiệt nén giận, từ sau khi bắt đầu đại hội Bắc cảnh, họ Đường của anh ta vần luôn bị xem thường, trong lòng anh ta vấn luôn nghẹn một cục tức.

Lạc Thanh Hiền tiến lên một bước: “Nếu họ Đường cậu muốn ngăn cản, vậy cứ việc tới 61 “Liên quan đến con gái tôi, cậu đừng tưởng Sẽ tốt!”

Lúc này trong mắt Lạc Thanh Hiền cực kỳ điên cuồng, đây là bản năng sẵn có của một người mẹ vì muốn bảo vệ con gái.

Lý Khinh Hồng có, bà ta cũng có.

“Vậy các người là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.”

Lục Viên kịp thời lên tiếng, lạnh lùng nói: ‘Bọn họ cũng chỉ là liên minh mấy gia tộc thôi, liên minh của chúng ta mấy chục gia tộc, các người muốn đấu với chúng tôi thế nào?”

Trên mặt Lục Viên mang theo ý cười cuồng ngạo lạnh lùng.

Thời thế loạn lạc tạo anh hùng.

Đây là tai nạn, cũng là thời cơ.

Nếu nhà họ Lục ông ta có thể nắm giữ được thời cơ này, thì rất có thể sẽ thay thế được vương tộc Yên Đôi Hiện giờ, ông ta cảm thấy cơ hội đã đến!

Nhưng Lý Thế Nhân lại không nhịn được bật cười: “Nếu thật sự khai chiến, trong các người ai là đối thủ của tôi?”

“Được lăm, gia chủ Lý, là đánh vào trận chung kết của đại hội Bắc cảnh, ai sẽ là đối thủ chứ?”

Hạ Lãm cực kỳ trung khí hét lớn.

“Thêm cả tôi nữa được không?”

Lại một âm thanh trầm khàn vang lên.

Võ Si hùng hổ bước đến, trong đôi mắt tràn ra ánh sáng lạnh nhạt.

Mục Lang cũng nhẹ nhàng thở ra, khẽ cười lên tiếng: ‘Không có cách nào khác, coi như thêm cả tôi nữa đi.”

Tuy rằng nguyên nhân là bởi vì Vương Nhất, anh ta cũng không muốn nhìn thấy Lý Khinh Hồng, nhưng suy nghĩ cho đại cục, anh ta vẫn đứng ra.

Hai mắt anh ta lạnh băng nhìn tất cả các gia tộc, nói: “Các người đều là đồng lõa, đợi sau khi mọi chuyện kết thúc, tất cả đều phải nhận điều trai”
 
Chương 2084


Chương 2084

Vương Nhất cười nói: ‘Vậy anh ấn thử xem.

Dơi chưa bao giờ nghĩ đến việc Vương Nhất sẽ nói câu này, sau khi sững sờ một lúc, sắc mặt anh ta trở nên âm trầm.

“Được, là do anh ép tôi đấy…”

Dơi trực tiếp nhấn vào chốt mở của quả bom.

Nhưng sau khi nhấn xuống, xung quanh vân vô cùng yên tĩnh.

Đừng nói là tiếng nổ, ngay cả tiếng đá vụn lăn xuống cũng không hề có.

Vương Nhất thản nhiên nở nụ cười, vẻ mặt trêu tức nhìn anh ta.

Dơi trợn to hai mắt, khuôn mặt không thể tưởng tượng nổi.

Bấm bấm bấm…

Anh ta không tin vào mắt mình, cố gắng nhấn xuống nhiều lần.

Nhưng cho dù anh ta có nhấn thế nào thì xung quanh vấn không có âm thanh nào cả.

“Đừng lãng phí công sức của mình nữa, những quả bom do chủ nhân của anh đặt đều đã được gỡ hết rồi.”

Vương Nhất thản nhiên nói.

Sau khi giọng nói được thốt ra, Dơi lập tức ngẩn người.

Sau đó, anh ta không thể tin được hét lớn: “Không thể nào, chính tôi đã gài bom xung quanh sân vận động, cho dù là đội xử lý chuyên nghiệp cũng phải mất vài giờ mới gỡ bỏ được toàn bộ, làm sao anh có thể gỡ bỏ được chúng trong thời gian ngắn như vậy?”

Chỉ còn khoảng hai giờ nữa trước khi khán giả rời khỏi sân vận động, nếu muốn gỡ bom là điều không thể nào.

Vương Nhất cười nói: “Trên đời này không có gì là không thể, anh chuyên nghiệp, nhưng có người còn chuyên nghiệp hơn cả anh”

“Ý anh là gì?”

Ánh mắt của Dơi cảnh giác nhìn Vương Nhất.

Dưới chiếc áo choàng đen, một đôi mắt u ám nghỉ hoặc nhìn anh.

“Vào lúc anh đang vung tay đánh tôi thì bạn của tôi đã tháo gỡ xong bom mìn rồi, cô ấy còn chuyên nghiệp hơn cả chuyên nghiệp.”

Vương Nhất cười nói: ‘Số những quả bom này đối với cô ấy mà nói chỉ có chút phiền phức thôi, không hề khó giải quyết.”

Nghe đến đây, Dơi có muốn không tin cũng không được, trực tiếp ném chiếc điều khiển từ xa đi.

Hiện tại, chiếc điều khiển từ xa này chỉ là một đống sắt vụn phế liệu thôi.

“Cho nên, trong lúc bạn anh đang gỡ bom thì anh giả vờ tỏ ra yếu thế, để bản thân bị đánh sao?”

Dơi nghiến răng hỏi.

“Phải.”

Vương Nhất thừa nhận: “Như vậy mới làm giảm sự cảnh giác của anh. Chờ cho đến khi anh khôi phục tỉnh thần lại thì đã quá muộn rồi.”

Dơi nhìn chăm chăm Vương Nhất. Vào lúc này, anh ta biết rằng tình hình đã kết thúc.

Vương Nhất cũng bỏ qua cơ hội nói chuyện với anh ta, sắc mặt lạnh lùng.

“Được rồi, để tôi nhìn xem khuôn mặt của anh dưới chiếc áo choàng đen nào.”
 
Chương 2049


Chương 2049

Mục Lang nói xong câu này, không ít gia chủ các gia tộc sắc mặt đều hoảng loạn.

Bị Mục Lang theo dõi, cơ bản là đã tuyên án tử hình.

Nhưng thực sự khiến bọn họ sợ hãi, cũng không phải sau khi mọi chuyện kết thúc sẽ bị tạm giam điều tra, mà là Mục Lang và Võ Si cùng nhau gia nhập cuộc chiến.

Một Lý Thế Nhân cũng đã khó đối phó rồi, đừng nói đến Võ Sỉ và Mục Lang gia nhập!

Hai người Mục Lang và Võ Sỉ đều có khí thế rất mạnh, có lẽ căn bản không cần một gia tộc khác ra mặt, chỉ cần nghe thấy tên hai người Mục Lang và Võ Si thì cũng đã mất ý chí chiến đấu.

“Mau thả người!”

Võ Sỉ từng bước áp sát, lạnh giọng quát.

Vẻ mặt hai người Lục Viên, Lục Kiện đều trở nên cực kỳ khó coi.

Võ Sỉ và Mục Lang đã gia nhập, bọn họ căn bản sẽ không có phần thắng!

“Cứu, cứu con gái tôi trước…”

Lý Khinh Hồng thều thào nói.

Cô rất hy vọng con gái mình có thể được cứu trợ kịp thời.

Nhưng hy vọng này còn chưa tiếp diễn, phía trên lần thứ hai truyền đến tiếng cười khanh khách.

“Tôi thấy các người không hiểu ý tôi rồi, Võ Si cũng được, Mục Lang cũng vậy, cường giả quá mạnh không thể nhúng tay vào, thay đổi thế cục ở đây, nếu không người của tôi sẽ chơi thế nào đây?”

Tử La Lan chậm rãi cười nói, giơ điều khiển từ xa trong tay lên.

“Quy tắc trò chơi là tôi đưa ra, các người nhất định phải dựa theo quy tắc trò chơi mà làm, nếu không, tôi sẽ kích nổ bom.”

Lập tức, sắc mặt của Võ Si và Mục Lang đều trở nên khó coi.

Nếu bọn họ ra tay, căn bản không có gì để nói, đáng tiếc chính là, bọn họ lại không thể ra tay.

Những lời này khiến mấy người Lục Viên thở phào nhẹ nhõm.

Ngay sau đó, trên mặt bọn họ liền hiện lên nụ cười lạnh.

“không có ngài Võ Sỉ và Ngài Mục, ngay cả Lý gia chủ đều không thể ra tay, chỉ dựa vào các người, sao có thể đấu cùng chúng tôi?”

Lục Viên căm tức nhìn mấy người Hạ Lãm, liên tục cười lạnh.

Tất cả các gia tộc đã đầu hàng, nháy mắt cũng nhanh chóng triệu tập các cao thủ của gia tộc, bao vây nhà họ Hạ và các gia tộc khác.

Không khí lập tức ngưng đọng, sắc mặt Hạ Lãm và Hồ Hoàng Việt cũng trở nên âm trầm.

Vốn tưởng rằng có thể cứu Lý Khinh Hồng, không ngờ kết quả cuối cùng vẫn là như vậy.

Tất cả các gia tộc muốn cứu Lý Khinh Hồng cộng lại, cũng không đến mười nhà, mà những gia tộc như hổ rình mồi kia, lại phải đến mấy chục gia tộc.

Trong đó có một vài gia tộc, thậm chí còn chẳng hề thua kém hai nhà hào môn Hạ, Lương, thế này thì đấu thế nào?

“Hạ Lãm, Hồ Hoàng Việt, các người không còn cơ hội, vẫn là nhanh chóng phục tùng đi”

Giọng nói của Lục Viên lảng vảng truyền khắp toàn bộ sân vận động.

Giờ khắc này, tâm trạng ông ta hoàn toàn thả lỏng.

Đã không còn gia tộc nào có thể uy hiếp đến bọn họ.

Sắc mặt Hạ Lãm xanh mét, tức giận quát: “Các người năm mơ đi, chúng ta liều chết, cứu Cô Lý!”
 
Chương 2085


Chương 2085

Vút một tiếng, Vương Nhất kéo chiếc áo choàng trên người anh ta xuống.

Anh đã sớm để ý đến Dơi từ lâu, ngay từ lúc còn ở Thiên An, anh đã nghe qua danh tiếng của Dơi.

Dơi thật sự đã tạo ra rất nhiều thân phận giả.

Ban đầu là Tiết Bình nén nóng giận cóc con gái Vương Tử Lam của anh.

Sau đó, quản gia nhà họ Thẩm nhận được chỉ điểm của Dơi, ẩn nấp trong nhà họ Thẩm khoảng ba mươi năm.

Cuối cùng, khi Lý Tỉnh Sở sắp chết đi, dưới sự can thiệp của Lãnh Nhan, Lý Tinh Sở đã được cứu.

Trong đám tàn dư của nhà họ Văn cũng có bóng dáng của Dơi. Bây giờ thì chiếc áo choàng trên người anh ta đã có thế cởi xuống rồi.

Nhưng những gì mà Vương Nhất nhìn thấy chỉ là một khuôn mặt đầy vết seo.

Trên mặt chi chít những vết thương do dao kiếm để lại, có hàng trăm hàng nghìn vết Sẹo.

Làn da bị cắt thành nhiều mảnh, có hình dạng như một tấm lưới, những vết sẹo cũng đã hình thành, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.

Vẻ mặt Vương Nhất cũng cảm thấy kinh hãi, khuôn mặt bị hủy hoại đến mức cho dù có dùng dụng cụ tỉnh vi đến đâu cũng không thể nhận ra được thân phận thật sự của anh ta.

Rốt người phải tàn nhẫn bao nhiên mới có thể tự mình ra tay tàn độc với bản thân như vậy?

Dơi vốn dĩ không sợ Vương Nhất nhận ra anh ta là ai, vẫn mỉm cười lạnh lùng.

Vương Nhất im lặng không nói, không chỉ một người nói với anh rằng anh đã từng gặp qua con người thật của Dơi.

Nhưng với khuôn mặt như vậy thì anh thật sự chưa từng nhìn thấy!

Hiện tại chỉ có thể thu thập mẫu máu của anh ta mới có thể thông qua phương pháp giám định DNA để xác nhận thân phận thật sự của anh ta.

“Không thể nhận ra khuôn mặt của anh, nhưng anh phải đi với tôi một chuyến.”

Vương Nhất chuẩn bị bắt Dơi lại.

Bùm!

Không ngờ Dơi lại khoác áo choàng lên, cả người bay vút lên trời.

“Vương Nhất, tôi không phải đối thủ của anh, nhưng anh cũng không bắt được tôi đâu!”

Sau khi kết thúc màn cười nói này, Dơi nhanh chóng ném một quả lựu đạn khói từ †rong ngực áo ra.

Bùm!

Lựu đạn khói phát nổ, khu vực xung quanh trở nên mờ mịit.

Chờ cho đến khi sương khói tan đi thì đã sớm không thấy bóng dáng Dơi đâu.

Vương Nhất dừng chân trong đó thật lâu, sau đó rời khỏi sân vận động.

Bây giờ không phải là lúc để săn lùng Dơi, anh quan tâm đ ến người vợ Lý Khinh Hồng của mình hơn.

Bên ngoài sân vận động..

Vẫn có rất nhiều xe bọc thép đậu lại, người của Chiến Vực không những không rời đi mà ngày càng nhiều thêm.

Bởi vì sân vận động Giang Thành đã báo có người cài đặt bom, điều này thu hút sự chú ý của cả nước.

Thân là Chiến Vực, Tiêu Hồng Cương đương nhiên là người đứng mũi chịu sào.
 
Chương 2050


Chương 2050

“Liều chết, cứu Cô Lý!”

“Liều chết, cứu Cô Lý!”

Kim Thành Phong dẫn đầu nhà họ Kim, Lương Nhật Tân dẫn đầu nhà họ Lương, còn có nhà họ Tôn, nhà họ Diệp, cũng đều hét lên.

Tiếng hét ầm ï câu sau to hơn vang hơn câu trước, không ai lùi bước, chỉ có kiên định.

Nghe vậy, sắc mặt Lục Viên rất nhanh đã âm trầm: “Nếu các người muốn tìm chết, vậy đừng trách chúng tôi vô tình, trước tiên khai đao từ mấy người Thiên An!”

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng lập nghiệp ở Thiên An, Thiên An là nơi căn cứ của anh.

Nếu nhà họ Lục có thể thâu tóm nhà họ Kim, nhà họ Lương, thậm chí là tất cả các thế lực của Thiên An, vậy thì Thiên An chính là vườn hoa sau nhà của nhà họ Lục ông ta.

So với ra tay với nhà họ Hạ và nhà họ Hồ ở Giang Thành trước thì sáng suốt hơn nhiều.

“Đều lên cho tôi, diệt bọn họ, chiếm lĩnh Thiên Anl”

Lục Viên hét to một tiếng.

Tức khác, tất các các gia tộc đều cũng nhau bao vây dồn ép bọn họ.

Thấy một màn như vậy, hy vọng lần thứ hai của Lý Khinh Hồng vừa dâng lên đã lại tan biến.

“Vương Nhất, cứu con gái chúng ta đi!”

Cô tuyệt vọng hét lên.

Tiếng hét thê lương kia đã khản đặc, khiến người ta tuyệt vọng.

Cả sân vận đồng, đều tràn ngập hơi thở thảm thiết bi thương.

Nhưng khi tiếng hét vang lên, vẫn không có người đáp lại.

Phóng mắt nhìn lại, toàn là bóng người đen kịt.

Mỗi người trên mặt đều mang theo vẻ dữ tợn, xem cô và con gái như thịt cá trên bàn, mặc người cắn xé.

Lý Khinh Hồng cuối cùng cũng tuyệt vọng rồi, tâm mắt cũng trở nên mơ hồ.

Cô từ từ nhắm hai mắt lại.

Cảm xúc đã sắp vỡ tan, cùng với nỗi tuyệt vọng tột cùng trong lòng, còn có chút bi thương trên người, đã khiến cơ thể cô đến cực hạn.

Cô cảm thấy rất mệt mỏi, rất muốn, ngủ một giấc…

“Giết bọn họi”

“Dừng tay!”

“Mẹt”

Trước nhắm mắt, cô nghe thấy tiếng kêu âầmƒ, tiếng chửi bậy, còn có…

Tiếng hét của Vương Tử Lam.

Bùm!

Nhưng mà, một khắc trước khi cô mất đi ý thức, một bóng người mang theo sát khí nóng rực cực kỳ thô bạo xông tới.

Cùng với bóng dáng này xuất hiện, xung quanh đều xuất hiện một dòng khí mạnh me.

Phụt phụt phụt!
 
Chương 2086


Chương 2086

Anh ta nhận được tin tức rằng có cao thủ trong sân vận động, cộng với một nhóm vũ khí chiến tranh chưa từng lộ diện trước công chúng đang hoạt động.

Cao thủ Chiến Vực không quan tâm, thứ mà bọn họ quan tâm đ ến là những vũ khí chiến tranh kia Tất cả các tin tức liên quan đến vũ khí chiến tranh đều bị chính phủ cấm toàn bộ.

Hơn nữa kẻ nào dám tung tin đồn thất thiệt thì sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật!

Lúc này, các bài báo về vũ khí chiến tranh trên mạng mới bị dập tắt hết.

Điều này cũng chỉ ra răng bọn họ phải giải quyết chuyện của sân vận động thật tốt, nếu không sẽ khó giải thích với công chúng.

Cho nên Tiêu Hồng Cương chịu áp lực rất lớn.

Két!

Lúc này, cửa sân vận động được đẩy ra.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều rất khẩn trương, giơ cao nòng súng.

Ngay cả những khẩu súng cối cũng nhắm ngay cửa.

Một số xe bọc thép Gatlings thậm chí đã sẵn sàng nổ súng.

Khói súng tràn ngập không trung, bụi mù cuồn cuộn, một bóng người chậm rãi bước ra.

Kẽo kẹt!

Toàn bộ những người đàn ông cường tráng trong trận địa đều lo lăng đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.

Cho dù là cường giả, hay là vũ khí chiến tranh thì cũng đều rất đáng sợ.

Nhưng mà, Khương Nhã My lại vung tay lên: “Mọi người dừng tay!”

Thiết Ngưu cũng hét lớn tiếng: “Tất cả dừng tay!”

Ánh mắt Khương Nhã My nhìn chăm chăm vào bóng dáng kia.

Sương khói tan đi, Vương Nhất sải bước về phía trước.

Lúc này, tất cả mọi người mới thở phào nhẹ nhõm buông súng xuống, trên mặt Khương Nhã My cũng nở một nụ cười.

“Huấn luyện viên!”

“Ngài Vương!”

Thiết Ngưu và Tiêu Hồng Cương cũng kích động chạy đến.

“Kẻ địch đâu?”

Khương Nhã My hỏi.

“Bỏ chạy rồi.”

Vương Nhất bình tĩnh đáp.

Ngay khi những lời này vừa thốt ra, Tiêu Hồng Cương và những người khác đều há hốc miệng kinh ngạc.

Kẻ địch có thể làm cho cả nước lo lăng, một mình Vương Nhất lại có thể đánh khiến anh ta bỏ chạy?

Tiêu Hồng Cương lập tức báo cáo tình hình với Vương Nhất rằng sẽ có phóng viên đến phỏng vấn anh.

Nhưng Vương Nhất lại từ chối: ‘Khi phóng viên đến hỏi thì chỉ cần nói là công lao của anh. Vợ tôi đâu?”

Tiêu Hồng Cương vẫn luôn canh giữ bên ngoài, vì vậy anh ta nhất định phải biết.

“Chuyện này…

Trên mặt Tiêu Hồng Cương lộ vẻ khó xử, nhiều lân muốn nói.
 
Chương 2051


Chương 2051

Ở đây nếu là là cường giả biết võ công, trong cơ thể đều bị tức ngực khó thở, sắc mặt lại tái nhợt, bị cỗ lực lượng này uy hiếp khiến cho máu tươi chảy lênh láng.

“Cậu Vương!”

Nhìn thấy bóng dáng kia, đám người Hạ Lãm, Hồ Hoàng Việt, Lương Nhật Tân đều như nhìn thấy chúa cứu thế, kích động đến nỗi đỏ cả mặt.

Tất cả người nhà họ Lục sắc mặt đều thay đổi, theo bản năng nhìn về phía hai vệ sĩ của nhà họ Lục đang canh giữ Lý Khinh Hồng.

“Cẩn thận!”

Bốp bốp!

Gần như cùng lúc với tiếng hét kia, bóng dáng cũng đã xuất hiện ở trước mặt hai vệ sĩ nhà học Lục, một đấm cực mạnh dừng lại trên người bọn họ.

Âm thanh trầm thấp, như sấm rền nổ vang, vang vọng bên tai mỗi người.

Tất cả mọi người, bao gồm cả Võ Si và Mục Lang, sắc mặt đều thay đổi hoàn †oàn.

Hai tên vệ sĩ bị đấm một đấm đều bị bay ra ngoài hơn mười mét, cuối cùng còn bị dính vào trong tường.

Người ở khoảng cách khá gần tiến lên nhìn, tức khắc dạ dày quay cuồng, không ngừng nôn mửa.

Bởi vì hai vệ sĩ kia đã chết ngắc luôn rồi.

Ở ngực, còn có một lỗ máu nhỏ bằng năm †ay.

Một đấm, xuyên thẳng qua ngực!

Một màn này, in thật sâu trong mắt mỗi người.

Bọn họ không nhịn được nhìn về phía bóng dáng đang đứng sừng sững ở trung tâm kia.

Tí tách…

Vương Tử Lam nói xong, hai mắt đã tối sâm, hôn mê bất tỉnh.

“AI”

Vương Nhất cực kỳ bi thương hét dài.

Sau khi hét xong, lại im lặng rất lâu.

Tất cả mọi người đều cảm thấy như thời khắc tĩnh lặng trước khi phun trào của núi lửa, tại thời khắc này, cuối cùng bùng nổi Anh là Ẩn chủ, bảo vệ quốc gia, huyết tẩy biên cương.

Nhưng vợ con anh, lại bị đẩy đến tình trạng này!

Vương Nhất chậm rãi xoay người, hai mắt đầy tia máu quét mắt nhìn tất cả mọi người.

Âm thanh nồng đậm sát khí, vang vọng khắp không gian.

“Tôi sẽ dùng mạng của các người, để chuộc tội với vợ con tôi…”

Giọng nói trầm thấp, vang vọng khắp trong sân vận động.

Một luồng sức mạnh cực lớn lại kh ủng bố ập tới đây.

Sắc mặt của cường giả các gia tộc đều biến đổi.

Đặc biệt là nhà họ Lục, Lục Viên và Lục Kiện, sâu trong đôi mắt, còn mang theo nỗi sợ hãi sâu sắc.

“Vương Nhất? Sao anh lại đến đây?”

Lục Kiện không nhịn được kêu lên thất thanh.
 
Chương 2087


Chương 2087

Vương Nhất cũng biết đã xảy ra chuyện, lập tức năm chặt bả vai của Tiêu Hồng Cương, hỏi: “Nói! Vợ và con gái tôi bị làm sao?”

Sau một hồi do dự, Tiêu Hồng Cương vẫn nói ra sự thật.

“Sau khi cô Lý biết anh bị đánh chết thì không chịu nổi đả kích mà ngất đi, bệnh viện chẩn đoán có thể là tinh thần xảy ra vấn đề”

“Cái gì?”

Ngay khi lời này vừa thốt ra, sắc mặt Vương Nhất thay đổi rõ rệt.

“Bây giờ anh đã được đưa vào danh sách những người mất tích, tất cả mọi người đều cho rằng anh đã chết. Trước khi cô Lý được đưa đến bệnh viện, tôi nghe bà chủ của Lý thị nói đã có kế hoạch cho cô Lý tái hôn.”

Bùm!

Vừa dứt lời, trên người Vương Nhất lập tức tản ra một luồng sát khí kinh hoàng.

Từng cơn gió thổi mạnh qua giống như dao cạo vào xương, tất cả mọi người đều vô thức run rẩy.

“Chuẩn bị xe, tôi muốn đi tìm em ấy.”

Ánh mắt Vương Nhất trở nên lạnh lùng, giọng nói lạnh buốt như mùa đông khác nghiệt.

“Chờ một chút, bây giờ anh vẫn chưa đi được.”

Khương Nhã My gọi anh dừng lại.

Vương Nhất quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn người nọ.

Ngay cả Khương Nhã My cũng cảm nhận được áp lực to lớn khi đối mặt với sát khí của Vương Nhất.

Nhưng cô ta vần lên tiếng.

“Cấp trên rất xem trọng chuyện này nên đã cử người đến, còn muốn hỏi thái độ của từng thành viên Ấn Vu, nói tóm lại một cách đơn giản là nếu còn có chuyện như vậy xảy ra một lần nữa thì Ấn Vu sẽ phải giải tán”

Thần sắc Khương Nhã My vô cùng nghiêm túc: “Họ đã chỉ đích danh muốn gặp anh.”

Trong mắt Vương Nhất lóe lên một tia sát ý rồi biến mất: “Không gặp!: “Vương Nhất!”

Khương Nhã My năm lấy cánh tay của Vương Nhất: “Anh nên hiểu làm thế nào mà mình có được danh hiệu “Ẩn Chủ” này. Nếu không phải lão Ẩn chủ đời trước nhiệt liệt tiến cử anh thì cho dù chiến công của anh có hiển hách đến đâu cũng không tới lượt anh nhận chức này.”

“Kể từ thế hệ của lão Ẩn Chủ, cuộc đấu tranh trong miếu đường vấn luôn giằng co không ngừng nghỉ, bởi vì anh đã trở thành Ẩn Chủ trẻ tuổi nhất trong lịch sử, Ấn Vu cũng chiếm thế thượng phong, nhưng lão Ẩn Chủ đã về hưu, đã đến tuổi cần được nghỉ ngơi, chúng ta không thể quấy rầy ông lão nữa. Cho dù anh về hưu thì cũng vần phải chịu trách nhiệm!”

Vương Nhất rơi vào trầm mặc, từng cảnh tượng trong quá khứ hiện ra trước mặt, ánh mắt của anh trở nên phức tạp.

Trên thực tế, anh hiểu khi xảy ra chuyện lớn như vậy thì nhất định sẽ xảy ra trận chiến trong miếu đường.

Trước đây có lão Ẩn Chủ ủng hộ, bây giờ lão Ẩn Chủ đã đến tuổi nghỉ ngơi, chỉ còn một mình người ở thế hệ mới như anh mới có thể chống đỡ.

Lão Ẩn Chủ có ân huệ rất lớn đối với anh.

Mạng sống của anh là do ông ta cứu.

Ông ta còn trao chức Ẩn Chủ cho Vương Nhất.
 
Chương 2052


Chương 2052

Một đấm vừa rồi của Vương Nhất, trực tiếp gi ết chết hai cao thủ của nhà họ Lục, đủ để nói rõ lửa giận của anh, đã đạt tới đỉnh điểm.

Phân nộ khiến người ta mạnh mẽ, một cường giả thực lực vốn đã rất cao cường, nếu trong lòng còn chứa sát ý, vậy thì không tránh được một trận tàn sát.

Lục Kiện biết thực lực của Vương Nhất, thậm chí hiệp hội võ đạo của Giang Thành đều không làm gì được anh.

Nhưng vốn dĩ anh không thể bước bào đại hội Bắc cảnh mà.

“Tôi vân luôn ở đây, chỉ là do các người không phát hiện ra mà thôi.”

Giọng nói của Vương Nhất lạnh như sắt thép, ở trong mắt anh, Lục Kiện đã là một thi thể.

Nghe vậy, tất cả mọi người ở đây sắc mặt đều thay đổi.

Ngay cả Mục Lang, đôi mắt cũng ngưng trọng, đánh giá bóng dáng Vương Nhất rất lâu.

Muốn từ trên người anh nhìn ra manh mối gì đó.

Nhưng mà, khiến anh ta thất vọng chính là, cho dù Mục Lang đánh giá thế nào, đều không nhìn ra gì cả.

Như thể đang đối mặt với một đại dương mênh mông rộng lớn, không thể ra tay được.

“Ông nội, ông có phát hiện ra không, Vương Nhất xuất hiện, tên cường giả thần bí tự xưng là ‘Ẩn chủ’ kia đã biến mất!”

Lục Kiện đột nhiên nhỏ giọng, nói với Lục Viên.

Lục Viên không nói gì, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Vương Nhất lại rùng mình.

Đúng vậy, khi Ẩn chủ ở đây, Vương Nhất không thấy.

Mà khi Vương Nhất xuất hiện, Ẩn chủ lại biến mất.

Hai người chưa bao giờ cùng nhau xuất hiện!

“Vương Nhất, chính là Ẩn chủ’?”

Trong lòng Lục Viên đã xác nhận sự thật này.

Chỉ là âm thanh nói chuyện của hai ông cháu họ rất nhỏ, cũng không có người thứ ba nghe thấy.

“Vương, Vương Nhất, là anh sao…”

Giọng nói này, là Lý Khinh Hồng đã tỉnh lại từ trong hôn mê.

Giọng nói của cô mỏng manh, gian nan mở †o đôi mắt, muốn ngồi dậy.

Gần như ngay khi giọng nói này vang lên, sát khí trên người Vương Nhất đã hoàn toàn tan đi không còn chút gì.

Anh vội vàng chạy đến bên người Lý Khinh Hồng, ôm chặt lấy cô, hốc mắt đỏ bừng.

“Khinh Hồng, xin lỗi, anh không nên rời xa em, đều tại anh.”

Nhìn sắc mặt Lý Khinh Hồng tái nhợt, trên người đều là vết thương, lòng Vương Nhất thật sự đều vỡ nát.

Đúng vậy.

Anh hối hận.

Nếu anh không quyết chiến với Lý Thế Nhân, vậy thì sẽ không cần rời đi.

Như vậy trước khi tai nạn xảy ra, anh có thể ở bên cạnh vợ con rồi!
 
Chương 2088


 

Chương 2088

Có thể nói, không có lão Ẩn Chủ thì sẽ không có Vương Nhất ngày nay.

“Được rồi, tôi đi.”

Lúc này, Vương Nhất đã bình tĩnh lại.

Chuyện nhà và chuyện nước, cuối cùng anh cũng chọn vế sau.

Khương Nhã My thở phào nhẹ nhõm, nói với Vương Nhất: ‘Chỉ là một chương trình thôi, sẽ không mất quá nhiều thời gian. Lão Ấn Chủ nói sau khi sự việc kết thúc, chúng ta có thời gian thì đến Yên Kinh gặp ông ấy.

Lão Ẩn Chủ họ Long, tên là Bạch Xuyên, gia tộc Long thị của ông ta là một trong chín vương tộc ở Yên Đô.

Long thị cũng chỉ là một tộc bình thường, nhưng nhờ vào một mình Long Trọng Thiên!

Nhậm chức Ẩn Chủ, thực lực kinh khủng như vậy, một người bảo hộ cho cả tộc, không ai dám động vào!

Vương Nhất mỉm cười đồng ý: ‘Được.”

Vương Nhất cũng không lập tức đi tìm Lý Khinh Hồng mà lại đi Chiến Vực Giang Thành.

Cuộc trò chuyện này kéo dài rất lâu, chớp mắt đã qua một ngày.

Hôm sau, khi mặt trời mọc.

Một chiếc xe jeep màu xanh quân đội phóng hết tốc lực lao vào đường cái.

“Mau, tăng tốc lên, đến bệnh viện số ba Giang Thành!”

Ngồi trong xe, Vương Nhất hét lớn.

Cùng lúc đó, ở bệnh viện.

Trong một căn phòng bệnh.

Lý Khinh Hồng cả đêm không chợp mát, mặt mũi phờ phạc.

Vương Tử Lam nằm ở trong lòng cô ta cũng không chịu ngủ, cuối cùng vào sáng sớm hôm sau, cô bé không nhịn được chìm vào giấc ngủ sâu.

Cô ta không tin Vương Nhất đã chết, vân luôn chờ đợi.

Lý Tuyết Nhi ở bên cạnh nhìn thấy rất đau lòng, không nhịn được nói: “Chị, chị nghỉ ngơi một chút đi, nếu anh rể trở lại thì em sẽ đánh thức chị.”

Lý Khinh Hồng cố chấp lắc đầu: ‘Chị không ngủ, chị sẽ đợi anh ấy.”

Rầm!

Lúc này, cửa phòng bệnh bị đẩy ra.

Ngụy Thương Kiều cầm một tờ danh sách đi vào, vẻ mặt kích động: “Danh sách tử vong đã đưa ra, bên trong có tên của Vương Nhất!”

Khi lời này vừa thốt ra, hai mắt Lý Khinh Hồng lập tức mở to.

Cô ta giật lấy tờ danh sách kia, cẩn thận xem Xét.

Khi nhìn thấy cái tên “Vương Nhất” được in rõ ràng trong danh sách, đồng tử của Lý Khinh Hồng trực tiếp mở to.

Đôi mắt dường như đã mất đi tiêu cực, trở nên vô cùng mờ mịt.

Sau đó, nước mắt từ từ chảy xuống.

“Anh rể…”

Lý Tuyết Nhi ở bên cạnh cũng không kìm được nước mắt.

Ngụy Thương Kiều bước đến bên cạnh Lý Khinh Hồng, võ nhẹ vào vai cô ta và nói: “Người chết không thể sống lại, con hãy nén bi thương. Tối nay mẹ sẽ sắp xếp cho con gặp gỡ một số cậu chủ có thân phận, lập tức tái giá!”
 
Chương 2053


Chương 2053

Lý Khinh Hồng lắc đầu, nở một nụ cười tươi: ‘Bây giờ anh đã đến rồi, cũng giống vậy thôi.”

“Tử Lam đâu?”

Lý Khinh Hồng cứng rắn động đậy, muốn xem Vương Tử Lam ở đâu.

“Tử Lam đã ngủ rồi.”

Vương Nhất nói Vương Tử Lam đã hôn mê sau khi chịu đủ mọi loại sợ hãi, thành ngủ rồi, vì không muốn khiến Lý Khinh Hồng lo lăng.

Tâm trạng treo ngược chỉ lo lắng cho con gái của Lý Khinh Hồng cuối cùng cũng hạ xuống.

“Tốt quá rồi, Tử Lam không sao cả…”

Vương Nhất đưa Lý Khinh Hồng tới trước mặt Lý Thế Nhân: “Bảo vệ cô ấy.”

Lý Thế Nhân không nói gì, chỉ trịnh trọng gật đầu.

Giờ khác này, giữa hai người không hề có địch ý, một lòng đều là vì một người, Lý Khinh Hồng.

Thấy một màn như vậy, Lý Viên hơi rùng mình, đột nhiên nhìn Vương Nhất nói: “Vương Nhất, xin lỗi đã ra tay với vợ con cậu, rất xin lỗi, nhưng hành động của chúng tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ”

Ông ta chỉ vào Tử La Lan phía trên, nói: “Phu nhân nói, nếu chúng tôi không bắt được vợ con cậu, dụ ẩn chủ thực sự ra, tất cả chúng tôi đều sẽ bị bom nổ chết!”

“Vì an toàn của mọi người, chúng tôi không thể không làm vậy.”

“Gia chủ nhà họ Lục nói đúng, đây chỉ là hành động bất đắc dĩ.”

“Đúng vậy, chúng tôi cũng không muốn đối với vợ con anh như vậy.”

“Nếu anh cũng ở trong sân vận động, nếu bom bổ, anh cũng bị nổ, nếu đã như vậy, không băng ra nhập với chúng tôi.”

Lục Viên rèn sắt khi còn nóng, mời chào Vương Nhất: “Trước tiên nhìn xem phu nhân muốn làm gì vợ con cậu, chỉ cần khi Ẩn chủ xuất hiện, vợ con cậu sẽ an toàn.”

Một đấm của Vương Nhất đánh chết hai vệ sĩ, đúng là đã dọa mọi người rồi.

Nếu xảy ra xung đột, vậy đối với bọn họ mà nói thật sự là đại nạn.

Nhưng nếu, có thể thuyết phục Vương Nhất ra nhập, vậy thì không thể tốt hơn.

Vương Nhất nhếch môi nở nụ cười.

Anh giận đến nỗi bật cười, sát ý trong mắt càng đậm hơn.

“Nhà họ Lục các người làm nhục vợ con tôi, còn muốn tôi gia nhập sao, có phải mơ đẹp quá không?”

Ngữ khí của Vương Nhất âm trầm, từng bước một bước về phía Lục Viên.

“Hôm nay, chỉ có thể dùng máu tươi của các người, mới có thể rửa sạch tội ác!”

Cùng với những lời này vừa ra, một luồng sát ý lạnh lẽo ngưng tụ thành thực thể.

Sắc mặt Lục Viên nháy mắt thay đổi: “Cậu muốn làm gì?”

Bụp!

Bóng dáng Vương Nhất đột nhiên biến mất tại chỗ.

Ngay sau đó, lại quỷ dị xuất hiện trước mặt Lục Viên.

Một đôi mắt lạnh nhạt nhìn ông ta chăm chăm.

“AI”

Lục Viên hoảng hốt hét lên một tiếng, một tiếng thịch vang lên, chật vật ngã ngồi dưới đất.

Một người sống sờ sờ như vậy đột nhiên biến mất, lại đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta, trái tim căn bản không thể chịu nổi.
 
Chương 2089


Chương 2089

Lý Khinh Hồng không nói gì, chỉ năm chặt †ờ danh sách tử vong kia.

Tờ giấy kia lập tức bị vò đến mức nhàu nát.

Đột nhiên, Lý Khinh Hồng ngẩng đầu lên và ném tờ giấy vào thùng rác.

“Tôi muốn nhân viên chính phủ tự mình nói với con những chuyện này. Ai có thể bảo đảm tờ danh sách tử vong này không phải do các người ngụy tạo chứ?”

Ngụy Thương Kiều kinh ngạc, sau đó lạnh lùng cười nói: “Đã đến lúc này mà con còn không tin sao? Danh sách tử vong này do chính phủ ban hành!”

Lý Tuyết Nhi năm lấy quần áo Ngụy Thương Kiều, khóc nói: ‘Mẹ, mẹ nói thật đi, rốt cuộc anh rể có chết không?”

Đối mặt với con gái ruột, Ngụy Thương Kiều không thể tàn nhẫn như vậy.

Bà ta thở dài, nói với Lý Tuyết Nhi: ‘Đương nhiên, sao mẹ lại nói dối con chứ? Vương Nhất thật sự đã chết rồi!”

“Nếu như hai người không tin thì để mẹ đi gọi nhân viên chính phủ đến, mẹ tin là bọn họ sẽ cho Lý thị một chút thể diện!”

Nói xong, Ngụy Thương Kiều lập tức đi ra ngoài.

Không lâu sau, bà ta dẫn theo một người đàn ông trung niên tiến vào trong.

“Vị này là Trương Tụng làm bên điều tra dân số, ngài Trương, để ông ấy đích thân nói với các con đi.”

Giới thiệu xong, Ngụy Thương Kiều đứng sang một bên.

Trước hết, Trương Tụng bày tỏ sự đau thương và chia buồn cùng gia đình, sau đó nói rõ sự thật cho hai chị em Lý Khinh Hồng biết.

“Chồng cô thật sự đã chết rồi, mặc dù không tìm thấy thi thể của anh ấy tại hiện trường, nhưng đã tìm được một lượng lớn máu, trải qua giám định DNA, quả thực là của chồng cô.”

Vừa nói xong, Trương Tụng lấy ra một tờ báo cáo mẫu máu và một số hình ảnh ở hiện trường.

Máu tươi chảy đầm đìa, màu sắc đều tối đen, trông vô cùng ghê gớm và đáng sợ.

Lần này, Lý Khinh Hồng cũng không thể không tin.

Cô ta bật khóc thành tiếng, đánh thức Vương Tử Lam đang ngủ say.

“Mẹ, ba đâu rồi ạ?”

Cô bé dụi dụi đôi mắt buồn ngủ và hỏi.

Không thể nói thêm câu nào, Lý Khinh Hồng chỉ ôm Vương Tử Lam và không ngừng khóc lớn.

Dường như cô bé cũng cảm nhận được điều gì đó, Vương Tử Lam sững sờ trong chốc lát rồi cũng bật khóc theo.

Hiện trường tràn ngập nỗi đau buồn sâu sắc.

Ngụy Thương Kiều bắt đầu thu xếp chuyện tái hôn.

“Khinh Hồng à, con còn trẻ, không cần phải giữ mình vì Vương Nhất. Con hoàn toàn có quyền mưu cầu hạnh phúc cho riêng mình”

Lý Khinh Hồng từ chối nói bất cứ điều gì, Lý Tuyết Nhi cũng cảm thấy rằng mẹ mình thật quá đáng.

Anh rể vừa mới chết, làm sao có thể bảo chỉ gái lập tức tái hôn như vậy?

“Vậy được rồi, chúng ta có thể tạm bỏ qua chuyện tái hôn, trước tiên phải lo liệu tang lễ cho Vương Nhất xong xuôi đã!”

Ngụy Thương Kiều đề nghị.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom