Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1080


Ngay sau đó, La Hàn Trác và những người khác đã dành một buổi chiều trên du thuyền xa hoa, sau đó theo sự sắp xếp của La Hàn Trác, mọi người đều tự đi chuẩn bị.

Mà La Hàn Trác tự mình tìm được một chiếc xe ô tô, anh ta trực tiếp lái đến tầng dưới của tập đoàn Thiện Nhân, sau đó gọi một cuộc điện thoại. "Hạ Vân, đã đến giờ tan sở rồi, cô đã xem xét yêu cầu của tôi chưa?" La Hàn Trác cười nói. "Tôi... Tối nay tôi sẽ đến gặp anh ở khách sạn Wilson." Hạ Vân do dự một lúc lâu, cuối cùng cô ta cũng hạ quyết tâm.

Trong phòng làm việc, Hạ Vân mở ngăn kéo bàn làm việc ra, bên trong có một con dao rọc giấy sắc bén.

Cô ta run rẩy vươn tay cầm cán dao, cất vào túi xách mà mình mang theo, một lúc sau mới rời khỏi văn phòng với vẻ mặt u ám.

Cảnh tượng này khiến tất cả nhân viên đều cảm thấy rất kỳ lạ. Thư ký Vân vốn là người tham công tiếc việc, sao hôm nay lại nghỉ làm sớm như vậy?

Khi xuống tầng dưới của tòa nhà, cô ta nhìn thấy La Hàn Trác đang đợi mình với nụ cười xấu xa trên mặt, vẻ mặt của Hạ Vân khó coi đến tột cùng.

Nhưng sau khi hít một hơi thật sâu, cô ta vẫn quyết định lên xe. Cảnh tượng này tình cờ bị cô gái quầy lễ tân nhìn thấy, ngay sau đó tin tức bị lan truyền. "Thật kỳ lạ! Thư ký Vân vẫn luôn tự mình lái xe, tại sao hôm nay lại ngồi vào ghế phụ trên xe của một người đàn ông?" "Hơn nữa sắc mặt cô ấy khó coi như vậy, trông không giống như người yêu mà trông giống như bị bắt ép ấy?" "Không phải có người đến gây rắc rối cho cô ấy chứ?" Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Ngay sau đó, những tin tức này rơi vào tai Lôi Tuấn Quang, anh ta nhanh chóng báo cáo việc này cho Bùi Nguyên Minh. "Không hay rồi, xem ra Hạ Vân thật sự đã xảy ra chuyện!"

Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh thay đổi, anh nhanh chóng ra lệnh: "Đi tìm hiểu rõ ràng vị trí đến đây của chiếc xe đó, tôi sẽ qua xử lý." "Tổng giám đốc, đừng quá lo lắng, tôi đã cho người bắt đầu kiểm tra rồi!"

Cùng lúc đó.

La Hàn Trác đã lái xe đến cửa khách sạn Wilson. Sau khi đưa Hạ Vân xuống xe, anh ta lạnh lùng nói: "Cô đến phòng tổng thống trước đi. Nhớ tắm rửa sạch sẽ một chút. Tôi đậu xe rồi lên sau." Sắc mặt Hạ Vân khó coi nhưng cũng không nói gì, ngược lại là hít sâu một hơi, đẩy cửa xe rời đi.

Nhìn thấy dáng người yểu điệu của Hạ Vân cùng với vẻ tuyệt vọng trên mặt, tâm lý không bình thường của La Hàn Trác vô cùng hài lòng.

Anh ta đã quyết định rồi.

Tập đoàn Th Nhân, anh ta muốn!

Hạ Vân, anh ta cũng muốn!

Và tấm hình đó, chắc anh ta cũng phải để lọt ra ngoài.

Bởi vì chỉ có người trong ảnh đã chết, anh ta mới có thể yên tâm ngồi lại và tận hưởng tiền tài, của cải sẵn có của tập đoàn Thiện Nhân. Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện88.net

Mà tất cả những điều này, đều phải bắt đầu từ đêm nay.

La Hàn Trác cảm nhận được, một cái thang dẫn lối khỏi vòng luẩn quẩn đã xuất hiện trước mặt mình. Trong phòng tổng thống, Hạ Vân vô cùng bất an, tay phải cô ta cầm cán dao đặt trong túi xách, sắc mặt trắng bệch.

Lúc này trong lòng cô ta tràn ngập sự tuyệt vọng và hoảng sợ, ngày thường cô ta đều ở thương trường bày mưu lập kế, vậy mà lúc này cô ta lại bàng hoàng tới cùng cực.

Đúng lúc cô ta đang cực kỳ căng thẳng, cửa phòng tổng thống đột nhiên bị mở ra, kêu lên một tiếng "cạch".

Hạ Vân vô thức nhìn qua, sau đó sắc mặt trở nên khó coi vô cùng

Bởi vì ngoại trừ La Hàn Trác đang dẫn đầu, Tôn Vũ Đạt và một vài tên côn đồ cũng đang đứng sau anh ta.

Mà một đám người này đều có biểu hiện thô tục, liếm môi khi đi lại, trông vô cùng biển thái.

Hạ Vân sợ tới mức lui về phía sau, cô ta theo bản năng nói: "Các người là ai? Các người muốn làm gì?"

La Hàn Trác mím cười: "Hạ Vân, để tôi giới thiệu với cô một chút, đây là Tôn Vũ Đạt, và đây là những người anh em của cậu ấy.. Đêm nay mọi người đến đây, đều muốn cùng với cô giao lưu, tìm hiểu và trao đổi một chút..."
 
Chương 1081


Sắc mặt Hạ Vân bỗng chốc trở nên tái nhợt như tờ giấy.

Cô ta cũng không phải trẻ con, làm sao có thể không biết những người này muốn làm gì?

Lúc này Tôn Vũ Đạt mới xoa xoa tay, mỉm cười nói: "Em gái, không phải sợ, anh trai em làm việc gì cũng rất dịu dàng, he he he!" "Lát nữa, anh Trác của em sẽ cùng em vui vẻ một phen. Đợi anh ấy xong việc trước thì mới đến lượt bọn anh!" "Bọn anh nhất định sẽ dịu dàng, bởi vì em là một cô gái cực kì xinh đẹp!" "Đừng sợ, chẳng những sẽ không làm em đau, còn có thể khiến em rất vui vẻ!"

Một đám côn đồ lúc này đều bày ra vẻ mặt đáng khinh, thoạt nhìn bọn chúng trông vô cùng biến thái.

Hạ Vân chỉ vào La Hàn Trác, khẽ nói: "La Hàn Trác, anh không phải là người! Tôi từ chối tất cả các yêu cầu của anh! Cùng lắm là cá chết lưới rách!"

Lúc này, Hạ Vân tức giận chuẩn bị rời đi.

Chính vào lúc đó, Tôn Vũ Đạt cùng những người khác tiến lên, trực tiếp chặn lại vị trí cửa ra vào, thuận tiện khóa luôn cửa lại, không cho Hạ Vân có cơ hội rời đi. "Em gái, sao em lại bỏ đi? Anh trai em chỉ muốn cùng em trao đổi một chút, không làm chuyện gì xấu!"

Hiện tại Tôn Vũ Đạt và những người khác chỉ đang chờ La Hàn Trác xong việc.

Dù sao tên này làm rất nhanh, cũng chỉ mất một vài phút đồng hồ, sau khi anh ta xong xuôi là những người khác có thể sung sướng một phen. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Phía sau, La Hàn Trác cười tủm tỉm nói: "Hạ Vân, tất cả mọi người đều là có ý tốt, cô cũng không cần không biết tốt xấu." "Tôi không biết tốt xấu? La Hàn Trác, anh rốt cuộc đang định làm gì? Mục đích anh gọi tôi tới đây, không phải là vì tập đoàn Thiện Nhân hay sao? Hoặc là, anh thầm nghĩ muốn xúc phạm tôi, anh đã không còn quan tâm với tập đoàn Thiện Nhân nữa!"

Hạ Vân buộc phải sử dụng Tập đoàn Thiện Nhân làm lá chắn cho chính mình.

Nghe cô ta nói như vậy, sắc mặt La Hàn Trác có hơi thay đổi. Tất nhiên anh ta quan tâm đến Tập đoàn Thiện Nhân, bởi vì đây là nơi mà anh ta hy vọng sẽ trở thành người nắm quyền lực to lớn trong tay! "Hạ Vân, tôi đương nhiên quan tâm tới Tập đoàn Thiện Nhân, nhưng mục đích hôm nay cô tới đây không phải để cho cô có thời gian thêm vài ngày sao?" "Yêu cầu của tôi rất đơn giản. Tối nay cô theo bọn tôi hưởng thụ vui vẻ, quay một đoạn video ngắn làm kỷ niệm. Như vậy thì tôi sẽ cho cô thêm thời gian ba ngày nữa! Nếu không, tôi sẽ đăng ảnh chụp của cô vào hòm thư quân sự của năm cường quốc lớn!"

La Hàn Trác không kiêng kị gì, đe dọa Hạ Vân một cách trắng trợn. "Anh! La Hàn Trác, anh là đồ cặn bã, đồ cặn bã, đạo đức giả! Anh hoàn toàn không phải đàn ông!" Hạ Vân chửi rủa. "Ha ha ha, tôi có phải là đàn ông hay không, trong chốc lát cô sẽ biết. Tôi không chỉ là đàn ông, mà còn là một người đàn ông chân chính!" Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net

La Hàn Trác nở một nụ cười đầy ẩn ý. "La Hàn Trác, anh đang giả vờ cái gì? Đừng tưởng rằng tôi không biết. Bạn gái cũ của anh đã nói với tôi từ rất lâu rồi. Anh không làm được gì cả, anh chỉ là một tên "thái giám" mà thôi!"

Hạ Vân cũng rất tức giận, cô ta liền trực tiếp nói ra một bí mật nhỏ mà bạn gái cũ anh ta đã nói.

Nhưng những lời này làm cho sắc mặt La Hàn Trác trở nên dữ tợn, anh ta nhe răng nói: "Con điên này, dám lắm mồm như vậy! Tôn Vũ Đạt, làm đi, đè cô ta xuống, tôi lên trước, nhớ thu xếp người quay video thật tốt. Chỉ cần có video trong tay, chúng ta muốn cô ta làm gì thì cô ta cũng phải làm!" "Ha ha, tất cả đều nghe theo anh Trác, anh Trác, anh ăn thịt, bọn tôi chỉ được có uống canh thôi!"

Tôn Vũ Đạt xoa xoa tay và bước lên. "La Hàn Trác, tôi muốn giết anh!"

Hạ Vân lấy dao rọc giấy trong túi xách ra, chỉ vào vị trí đứng của La Hàn Trác.

Tôn Vũ Đạt bước tới với vẻ mặt đầy sự chế nhạo, nhanh chóng siết chặt tay phải vào cổ tay Hạ Vân, giật lấy con dao rọc giấy của cô ta.

Sau đó một nhóm người túm lấy Hạ Vân, ném cô ta lên chiếc giường trong phòng ngủ.
 
Chương 1082: Mày muốn chết hả? "A!"


Hạ Vân bị đau, nhịn không được mà kêu lên. Lúc này nước mắt của cô ta đều đã trào ra.

Trong lòng của cô ta chỉ còn thấy sự tuyệt vọng.

Cô ta không có nghĩ rằng La Hàn Trạc lại có thể không biết xấu hổ đến mức này. Anh ta đúng là một tên cặn bã, ngay cả loại chuyện như thế này mà anh ta cũng có thể làm ra được.

Vậy là tiêu rồi!

Lần này thực sự là tiêu thật rồi!

Bây giờ, Hạ Vân chỉ muốn nhảy lầu tự tử, dù sao cô ta cũng thà chết chứ không muốn phải chịu đựng nỗi nhục nhã như thế này. La Hàn Trạc nhanh chóng cởi quần áo của cô ta ra, sau đó cầm mấy viên thuốc và nuốt hết chúng.

Chẳng bao lâu sau, anh ta đã cảm nhận được những sự thay đổi bên trong mình, cười toe toét nói: "Cục cưng nhỏ, anh sẽ cho em biết thế nào là một người đàn ông đích thực." "Âm!"

Ngay lúc La Hàn Trạc đang định nhào lên giường, phía sau bỗng nhiên truyền đến một tiếng động rất lớn. Cửa phòng vốn đã được khóa chặt rồi, giờ lại bị người khác dùng một cú đạp mà bị tung ra.

La Hàn Trạc, Tôn Vũ Đạt và những kẻ khác đều bị giật mình. Sau đó bọn họ đồng loạt quay đầu lại, nhìn thấy sắc mặt lạnh lẽo của Bùi Nguyên Minh. "Mày là ai? Mày không biết đây là một nơi riêng tư hay sao?" La

Hàn Trạc là kẻ đầu tiên lên tiếng với giọng nói đầy giận dữ.

Nếu như anh ta không uống thuốc, có lẽ còn có thể còn lại một chút bình tĩnh để nhìn sắc mặt của Bùi Nguyên Minh, nhưng vào lúc này vì tác dụng của thuốc trong người, cho nên anh ta cũng không để ý gì đến việc này. Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net

Bây giờ anh ta như thể đã được lên dây cót rồi, không bộc phát không được. Nhưng đột nhiên lại có người dám đến quấy rầy anh ta vào lúc này, đúng là đang muốn đi tìm cái chết đây mà. Khuôn mặt Tôn Vũ Đạt đã trở nên dữ tợn, lạnh lùng nói: "Các anh em, tóm thắng nhóc này phế đi! Cũng không biết là từ bãi rác nào chạy ra. Xem TV nhiều quá, rồi học đòi đi làm anh hùng cứu người đẹp hả? Nghĩ cái gì vậy chứ?"

Theo lệnh của Tôn Vũ Đạt, mấy tên côn đồ đều nhanh chóng xông về phía Bùi Nguyên Minh.

Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lẽo đến cực điểm, một hơi thở chết chóc nhàn nhạt từ trong cơ thể anh lan ra. "Bốp.

Anh đá một cú ra, khiến cho tên côn đồ trực tiếp bay ra xa hơn mười mét, đập vào tường. Lúc rơi xuống đất, cả người còn không ngừng run rẩy, phía dưới cơ thể đều là máu tươi. "Bốp!"



Bùi Nguyên Minh tiện tay cầm lấy cái gạt tàn thuốc trên mặt bàn, đập thắng vào mặt tên côn đồ tiếp theo. Sau khi bị đập vào mặt, anh ta lập tức nằm sấp trên mặt đất, ngay cả sức mà lăn lộn cũng không có.

Hai tên côn đồ cuối cùng vừa xông lên, Bùi Nguyên Minh lập tức đá thêm một cú nữa vào con dao rọc giấy nằm trên mặt đất. Trong vài giây tiếp theo, cả hai tên côn đồ này đều lộ ra vẻ mặt khó tin, sau đó ôm cổ họng mà chậm rãi quỳ trên mặt đất. Ở những ngón tay của bọn họ, có máu tươi không ngừng chảy ra.

Cảnh tượng này thực sự làm cho những người ở đây phát sợ. Không ai có thể tưởng tượng rằng kỹ năng của Bùi Nguyên Minh lại đáng sợ đến như vậy. Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện88.net

Đối với anh, đám người cặn bã này chỉ như mấy con gà mà thôi. "Mày muốn chết hả?"

Đột nhiên Tôn Vũ Đạt lấy ra một khẩu súng giảm thanh, chỉ vào người Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt dữ tợn.

Anh ta bước nhanh về phía trước, dí thắng súng lên trán Bùi

Nguyên Minh, tức giận quát: "Tao đang hỏi mày đấy, thắng nhãi ranh này! Không phải mày giỏi đánh nhau lắm sao? Đến đây đi! Mày thử đánh tao xem nào!"

Một giây sau, Tôn Vũ Đạt định bóp cò.

Nhưng ngay lúc cậu ta đang định ra tay, lại phát hiện tay phải của Bùi Nguyên Minh đã nắm chặt cổ tay của cậu ta, sau đó lập tức nghe thấy một tiếng răng rắc, cổ tay của Tôn Vũ Đạt lập tức bị bẻ gãy.

Súng rơi vào trong tay của Bùi Nguyên Minh, anh không thèm nhìn, mà ngẫu hứng nổ hai phát súng. "Bằng bằng... "

Tiếng động nhè nhẹ phát ra, hai lần bắn này có độ chính xác vô cùng cao, đã xuyên đúng vào hai quả trứng của Tôn Vũ Đạt.

Tôn Vũ Đạt hét lên một tiếng kêu vừa thảm thiết lại còn thê lương hơn cả con lợn bị cắt tiết, lúc này cậu ta đang lăn lộn trên mặt đất.

Điều này thậm chí còn khiến cho cậu ta khó chịu hơn cả việc bị giết chết, bởi vì từ ngày hôm nay trở đi, cậu ta đã không còn là một người đàn ông thực sự nữa rồi.

La Hàn Trạc nhìn thấy cảnh tượng này lập tức bị dọa thành ngơ ngác. Cả người của anh ta cứng đờ, nửa bước chân cũng không thể đi được, toàn thân đều đổ mồ hôi lạnh như mưa.
 
Chương 1083


Ác quỷ!

Người đàn ông trước mặt này chính là ác quỷ!

Lúc này, cuối cùng La Hàn Trạc cũng phải đưa mắt mà nhìn kỹ

Bùi Nguyên Minh hơn một chút.

Sau một giây, đầu óc của anh ta như muốn nổ tung. Người đàn ông đó!

Đó là người đàn ông có trong bức ảnh!

Đúng lúc này, Bùi Nguyên Minh một bước giẫm lên đầu Tôn Vũ Đạt, anh giẫm đầu của cậu ta xuống cái thảm.

Đợi đến khi xung quanh yên tĩnh, anh mới đưa mắt nhìn La Hàn

Trạc một cái. "Tôi... Tôi. Cái này... Chuyện này, không liên quan gì đến tôi.. Cầu xin ngài, hãy thả tôi ra đi."

Lúc này, La Hàn Trạc đã sợ tới mức nói năng lộn xộn, không biết phải nói cái gì mới là tốt. "Mày dùng ảnh của tao để uy hiếp Hạ Vân đúng không?" Bùi Nguyên Minh thản nhiên cầm lấy một bức ảnh từ mặt bàn lên, rất giống hình ảnh của anh mấy năm trước. "Tôi không có.. Tôi không dám.."

La Hàn Trạc lắc đầu một cách điên cuồng.

Nói đùa cái gì vậy?

Bây giờ, có cho anh ta thêm một lá gan nữa, chắc chắn anh ta cũng không dám thừa nhận.

Bùi Nguyên Minh không nói gì, lắc lắc khẩu súng đang cầm trong tay, tùy ý nhằm ngay vào chân trái của La Hàn Trạc bóp cò súng. "Bằng!"

Do súng có bộ giảm thanh nên âm thanh phát ra cũng không lớn lắm, nhưng hiệu quả lại rất tốt. "A!"

Ngay lập tức La Hàn Trạc ngã khuy một chân trên mặt đất, phát ra tiếng kêu vừa thảm thiết mà lại vừa thê lương. "Nếu mày đã có thể lấy được ảnh của tao, mày chắc hẳn cũng phải biết thân phận thực sự của tao chứ nhỉ? Bây giờ mày thử bò đến đây nói cho tao biết, mày đã uy hiếp Hạ Vân như thế nào?" Truyen88.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng mở miệng. "Tôi không có, tôi.."

La Hàn Trạc lắc đầu nguây nguẩy. "Bằng!"

Bùi Nguyên Minh lại bóp cò thêm một lần nữa, lần này trúng vào phía trên đùi phải của anh ta. "A!"

La Hàn Trạc vừa la hét vừa lăn lộn. "Tôi nói! Tôi nói!" "Tôi nói với Hạ Vân rằng nếu như cô ấy không đáp ứng yêu cầu của tôi, tôi sẽ tiết lộ ảnh của ngài cho Cục quân sự của năm nước lớn." "Tiết lộ cho đám rác rưởi kia sao?"

Bùi Nguyên Minh nghe vậy, lập tức bật cười. "Mày cảm thấy, nếu mà bọn họ biết được thân phận thực sự của tao, lại còn dám đụng đển tao sao?" "Cái này..."

La Hàn Trạc sửng sốt.

Hạ Vân cũng sửng sốt một chút. Lúc trước khi đối mặt với Bùi Nguyên Minh, là do cô ta đã quá căng thẳng, thế nên mới không suy nghĩ đến điều này.

Bùi Nguyên Minh bước lên phía trước, sờ lên đầu của Hạ Vân, thở dài rồi nói: "Hạ Vân, cô thật là ngốc. Nguyên nhân mà tôi chưa muốn để lộ thân phận của mình là vì tôi còn có việc cần phải làm, cho nên mới không muốn để lộ sớm như vậy. Cũng không phải là vì tôi sợ bất cứ kẻ nào. Cho dù mấy bức ảnh này rơi vào tay năm cường quốc lớn kia, bọn họ sẽ dám động đến tôi sao? Có cho bọn họ thêm một chút can đảm nữa, bọn họ cũng không dám đâu." Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Hạ Vân hít vào một hơi thật sâu. Cô cũng không phải là một người phụ nữ bình thường, giờ phút này rồi mà còn có thể bình tĩnh như vậy, nhẹ giọng nói: "Tổng giám đốc, là tôi đã quá xúc động, tôi nên báo cáo chuyện này cho anh trước."

Bùi Nguyên Minh cười cười, nói: "Chuyện này cũng không thể trách cô được, phải trách tôi đã không thể bảo vệ cho cô thật tốt. Tôi hứa với cô, từ giờ phút này trở đi, không một ai có thể làm tổn thương đến cô. Muốn động tới cô, phải bước qua xác của tôi trước đã."

Nói xong Bùi Nguyên Minh dùng một tay che mắt Hạ Vân lại, tay phải đang cầm súng đưa lên, dí vào trán của La Hàn Trạc. "Đừng giết tôi, xin đừng giết tôi. Tôi có thể nói cho ngài một chuyện quan trọng. Tất cả những chuyện này đều không phải do tôi muốn lắm, tất cả đều là do người của nhà họ Bùi khống chế ở đẳng sau. Tôi chỉ là nghe lệnh mà làm việc thôi, Bùi Văn Kiên mới là kẻ chủ mưu đứng đằng sau tất cả những chuyện này."

La Hàn Trạc sốt ruột, chỉ mong muốn được sống. Cho nên lúc này anh ta như là đang đổ vỏ đậu vậy, nói hết tất cả mọi chuyện ra. "A, hóa ra là do tên rác rưởi Bùi Văn Kiên kia gây nên sao?" Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt mở miệng. "Dựa theo quy tắc của giang hồ, mày đã nói cho tao biết kẻ chủ mưu đứng phía sau, thì chắc hẳn là tao phải để mày đi rồi chứ nhỉ?"
 
Chương 1084


Khi nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói như vậy, trên mặt La Hàn Trác hiện ra một nụ cười.

Có thể sống rồi!

Nghe được ý trong lời nói của Bùi Nguyên Minh, chắc là anh ta vẫn có thể sống rồi. Lúc này, La Hàn Trác cố gắng đỡ thân mình mà quỳ lên, không ngừng đập đầu nói: "Cảm ơn ngài, cảm ơn ngài, từ nay về sau tôi nhất định sẽ thay đổi bản thân mình." "Tôi hứa sẽ không bao giờ làm điều gì xấu nữa!" "Tổng giám đốc, anh không thể tin tưởng anh ta, người này quá cặn bã, không có đáng tin một chút nào."

Hạ Vân nhanh chóng mở miệng, sau khi trải qua sự việc lần này, cô mới biết được học trưởng cũ của mình vậy mà lại khốn nạn đến mức này.

Nghe thấy những lời nói của Hạ Vân, trong mắt La Hàn Trác hiện lên một tia oán hận.

Nhưng lúc này, anh ta cũng không dám biểu hiện ra ngoài, mà chỉ dập đầu về phía Bùi Nguyên Minh, Bộp bộp bộp. "Tôi biết thân phận thật sự của ngài!" "Ngài là Tổng giám đốc Công ty Đầu tư Bùi Thị." "Tổng giáo đầu đã càn quét năm nước lớn mạnh nhất tại chiến trường Âu Á" "Ngài là thần hộ mệnh của Đại Hạ chúng ta." "Một nhân vật lớn như ngài, chắc chắn sẽ không giết người dân của Đại Hạ đâu, đúng không?" "Hơn nữa, tôi chỉ là một con rận chó mà thôi, không có tư cách để được chết trong tay ngài." "Giết tôi, sẽ chỉ làm bẩn tay của ngài mà thôi." "Ngài cứ coi tôi như là cái rắm đi."

Lúc này La Hàn Trác hơi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Anh ta thấy, anh ta đã nói đến vậy rồi, chắc chắn sẽ không bị giết đâu. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Bởi vì, khi còn ở nước ngoài, anh ta cũng đã được gặp không ít những nhân vật máu mặt.

Những nhân vật máu mặt này thực sự cũng sẽ không có hứng thú mà quan tâm sự sống chết của những kẻ nhỏ bé vô lại, bởi vì những kẻ nhỏ bé này không xứng được để mắt tới.

Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh vẫn lạnh lùng như trước, chậm rãi nói: "Mày đúng thật là không có tư cách để được chết trong tay tao." "Tuy nhiên, mày đã nhắc nhở tao nhớ ra vài chuyện." "Một người như mày thì không thể có chút tìm cảm gì với gia đình và đất nước được rồi." "Những chiến sĩ ở ngoài tiền tuyến vì bảo vệ tổ quốc, mà phải chiến đấu bằng cả máu của mình, phải lấy da ngựa mà đắp lên xác." "Nhưng mà loại rận chó như mày lại chỉ vì một chút lợi ích cón con, có thể bán đứng bí mật quốc gia một các vô lương tâm như vậy." "Mặc dù mày không xứng đáng được chết trên tay tao, nhưng loại người như mày mà còn sống một ngày nào, thì hòa bình mà chúng tao vất vả lắm mới giành được, cuối cùng sẽ lại gặp nguy hiểm." "Mày mà còn chưa chết, tao thật sự cảm thấy rất có lỗi đối với những chiến sĩ đã hy sinh trên tiền tuyết." "Bang!"

Dứt lời, Bùi Nguyên Minh bóp cò súng.

Vẻ mặt khó tin của La Hàn Trác vào lúc này lập tức ngưng đọng. Ngay sau đó, anh ta ngã quy trên mặt đất, anh ta đã chết rồi. Anh ta chắc hẳn không thể nào nghĩ tới, cho dù là bị bẩn tay, Bùi Nguyên Minh cũng sẽ phải bắn chết anh ta. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net

Sau khi gọi điện thoại cho Đường Nhân Đồ và bảo anh ta đến để dọn dẹp chỗ này, Bùi Nguyên Minh mới quay sang phía Hạ Vân cười cười, nói: "Cô có thể tự mình đi bộ được không?" "Để tôi thử xem." Hạ Vân cố gắng hết sức đứng lên. Nhưng cô vừa mới bị dọa cho phát sợ, cho nên lúc này cả người vẫn đang cảm thấy mềm nhũn, không thể nhúc nhích được.

Lúc này, vẻ mặt của cô đỏ bừng. "Chỗ này quá bẩn thỉu, anh hãy về trước đi. Lát nữa, tôi sẽ đưa anh đi ăn cơm."

Bùi Nguyễn Minh cười cười, sau đó lập tức bế Hạ Vân lên, bước nhanh đi ra khỏi phòng.

Cảnh tượng tối tăm và đẫm máu vào lúc này đang dần dần ở lại phía sau, nhưng ánh mắt của Bùi Nguyên Minh lại có phần lạnh lẽo hơn.

Bùi Nguyên Giáp lại quay trở về thêm một lần nữa rồi. Hơn nữa còn dám ra tay với người của anh. Xem ra, lần này không thể nhẹ tay được nữa rồi.

Hạ Vân nằm trong vòng tay của Bùi Nguyên Minh, lúc này không thấy được sắc mặt của Bùi Nguyên Minh, cô ta ngoại trừ việc đang cảm thấy hơi xấu hổ, thì còn thấy có chút hạnh phúc. Cô ta đã tưởng tượng ra cảnh này không biết bao nhiêu lần, nhưng thật không ngờ, cuối cùng điều cô ta mong muốn lại được diễn ra theo cách như thế này. "Ô ô ô..."

Chẳng mấy chốc, Hạ Vân đã khóc trong vòng tay của Bùi Nguyên Minh, bởi vì sợ, mà cũng là bởi vì thấy hạnh phúc.

Bùi Nguyên Minh không an ủi cô ta, mà chỉ bế cô ta như vậy và nhanh chóng ra khỏi Khách sạn Wilson.
 
Chương 1085


Phía dưới Khách sạn Wilson là một khu phố buôn bán rất nhộn nhịp, cộng thêm việc thời tiết hôm nay rất đẹp, vì thế mà có rất đông người qua lại nơi này.

Bùi Nguyên Minh đang bể Hạ vân đi xuống, lập tức thu hút hết sự chú ý của rất nhiều người đang đi qua đây.

Một người đàn ông lạnh lùng, một người phụ nữ xinh đẹp động lòng người, khi cảnh tượng này diễn ra đã hấp dẫn rất nhiều ánh nhìn của mọi người trên đường.

Những người không biết còn tưởng rằng hai người là đang quay phim. "Tổng giám đốc, hay là anh cứ đặt tôi xuống đi, tôi có thể tự mình đi được rồi."

Hạ Vân bị người khác nhìn cho như vậy thì cũng cảm thấy có chút xấu hổ, nhịn không được mà thì thầm nói.

Bùi Nguyên Minh cười cười, cẩn thận để Hạ Vân xuống. Nhưng cho dù là như thế, lúc này cũng đã có không ít người đến đây để xem cảnh gây náo nhiệt này rồi.

Đúng lúc này, một người đàn ông mặc một bộ vest màu đen từ trong đám đông xung quanh bước tới. Sau khi đánh giá dáng vẻ từ trên xuống dưới của Bùi Nguyên Minh vài lần, xác định anh cũng chỉ là một người nghèo, anh ta cười với Hạ Vân một cái rồi nói: "Cô gái này, không biết có thể cùng tôi nói chuyện vài câu được không?" "Sao? Tôi có quen anh sao?" Hạ Vân cảm thấy có chút sửng sốt. "Lúc mới thì có thể là không quen biết, nhưng sẽ rất nhanh trở nên quen biết thôi" Người đàn ông nói chuyện một cách lịch thiệp mà đáp lại. "Tôi là Tống Ngọc Long, Giám đốc của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Lý thị ở Thành phố Hà Nội" "Ngoại hình, khí chất của cô đều rất xuất sắc, nếu như cô có thể đến thử sức ở công ty của chúng tôi một chút, cô chắc chắn có thể trở thành một người rất nổi tiếng đó." Trong lúc còn đang nói chuyện, Tống Ngọc Long đã đưa cho cô ta một tấm danh thiếp được thiết kế khá tinh xảo. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện 88.net

Hạ Vân nhìn sang Bùi Nguyên Minh một chút, sau đó lắc đầu cười: "Cảm ơn lời khen ngợi của anh, nhưng mà tôi không có hứng thú với việc trở thành một người nổi tiếng."

Tổng Ngọc Long có một chút hơi sửng sốt.

Phải biết rằng, Công ty Điện ảnh - Truyền hình Lý Thị của vùng Cảng thành này, là một công ty rất lớn đứng dưới tên của nhà họ Lý thành phố này.

Mỗi năm đều có thể đào tạo ra mấy người nổi tiếng có tầm cỡ. Những nghệ sĩ tuyến hai, ba thì nhiều không đếm hết.

Vì để có thể có được một cơ hội thử giọng, đã không biết có bao nhiêu cô gái xinh đẹp tự nguyện ngã vào lòng Tống Ngọc Long.

Nhưng đây là lần đầu tiên Tống Ngọc Long thấy có người từ chối anh ta.

Anh ta lại một lần nữa đưa mắt đánh giá Hạ Vân một lát, trong ánh mắt của Tống Ngọc Long lóe lên một tia tham lam.

Hạ Vân thật sự là quá xinh đẹp. Mặc dù Tổng Ngọc Long cũng là một người đã gặp qua nhiều cô gái xinh đẹp khác, nhưng phải nói đây là lần đầu tiên anh ta gặp được người mà từ dáng người, nhan sắc, đến cả khí chất cũng đều xinh đẹp động lòng người như vậy. Anh ta cảm thấy nếu như mình không thể tìm cách mà mời được Hạ Vân về công ty, chắc chắn đây sẽ là chuyện mà anh ta hối hận suốt cuộc đời này.

Vừa nghĩ đến đây, Tổng Ngọc Long đi tới, nói với vẻ kinh ngạc: "Cô gái này, ngoại hình của cô xinh đẹp thế này, nếu mà trở thành một người nổi tiếng trên thế giới, thì có thể sẽ là đại diện hình ảnh trên trường quốc tế của cả Đại Hạ chúng ta." "Hơn nữa, người mà có thể đẹp như cô, nên được ghi lại trong phim ảnh và trên truyền hình, để cho thế hệ sau còn có cơ hội được ngắm nhìn." "Cô như thể này là rất ích kỷ, hành động này là không tốt đâu." "Ích kỷ ấy hả?" Hạ Vân nghe vậy thì cảm thấy bản thân không biết là nên khóc hay nên cười. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Lời nói của Tổng Ngọc Long nghe có chút không đúng, nhưng nói chúng vẫn là những lời khen ngợi về ngoại hình của cô ta, cho nên Hạ Vân cũng không có thấy tức giận. Lúc này Hạ Vân chỉ hòa nhã nói: "Anh Tống đúng không? Thực sự cảm ơn anh đã khen ngợi ngoại hình của tôi." "Nhưng mà tôi vẫn luôn cho rằng là phụ nữ, thì nên dùng đầu óc của mình để kiểm ăn. Vì vậy, tôi đang rất hài lòng với công việc hiện tại của mình." "Lời đề nghị của anh, tôi chỉ có thể từ chối thôi."

Nói xong, Hạ Vân lập tức đi tới, kéo tay Bùi Nguyên Minh, chuẩn bị rời đi.

Nhìn thấy như vậy, trong mắt của Tống Ngọc Long hiện lên vẻ tức giận.

Anh ta tiến lên một bước, đứng chặn ở trước mặt của Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân, quát lên: "Không được đi!"

Cảnh tượng này khiến cho Hạ Vân cảm thấy có chút bất lực. Tuy rằng trước đây cô ta cũng đã gặp mấy tên chuyên đi săn tìm những người có tố chất để trở thành người nổi tiếng, nhưng là loại người giống như anh ta thì đúng là đây mới là lần đầu tiên được gặp.

Ngược lại Bùi Nguyên Minh cảm thấy cũng không có gì phải bận tâm lắm, có người đến giúp cho Hạ Vân phân tâm một chút, cũng là một chuyện tốt.

Cho nên anh cũng không mở miệng, cứ để cho Hạ Vân tự mình giải quyết.

Nhưng khi anh không mở miệng, Tống Ngọc Long lại càng không chịu buông tha cho anh.
 
Chương 1086


Lúc này, Tổng Ngọc Long hung tợn nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, nói: “Có phải vì người đàn ông này không? Vì anh ta mà cô không muốn trở thành ngôi sao không?" “Cậu nhóc, tôi nói cho anh biết, loại quần áo trên người cậu cộng lại không quá mười triệu, không xứng với một mỹ nhân như thế này." "Nếu chỉ vì sự ích kỷ của cậu để cho Đại Hạ chúng tôi thiếu một ngôi sao quốc tế, cậu chính là tội nhân thiên cổ"

Nghe Tống Ngọc Long vì việc lớn nói một cách lẫm liệt, Bùi Nguyên Minh nhịn không được bật cười.

Anh chàng này thật thú vị, nói ra những lời này không sợ xấu hổ sao?

Nhưng ngay lập tức Bùi Nguyên Minh cũng lười để ý đến Tống Ngọc Long nhìn sang Hạ Vân nói: “Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm. Phía trước có một nhà hàng hình như không tệ” "Vâng." Hạ Vân có chút thẹn thùng gật đầu, sau đó kéo tay Bùi Nguyên Minh rời đi.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân không để ý đến mình, mắt tổng Ngọc Long hiện lên vẻ oán giận.

Anh lúc ở Cảng Thành đã bao giờ phải chịu loại vũ nhục này? Giờ phút này, anh hận không thể dùng một tay bóp chết Bùi Nguyên Minh.

Oán giận nhìn bóng dáng Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân, một lúc sau, Tổng Ngọc Long gọi một cuộc điện thoại. “Alo, Tôn Đức Thắng, là tôi đây, Tổng Long Ngọc." “Hôm nay tôi buôn bán trên phố gặp một cô gái rất xinh đẹp, chắc chắn hợp khẩu vị của anh." “Đây, đây, đây. Tôi gửi ảnh chụp qua cho anh” Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Tổng Ngọc Long nhanh chóng gửi ảnh chụp Hạ vân qua điện thoại di động.

Ở bên trong một khuôn viên trang trọng.

Lý Thành Đức, con trai của của nhà họ Lý ở Cảng Thành mở điện thoại, nhìn thấy ảnh chụp bên trong, nháy mắt ánh mắt chợt biến đổi. "Hạ Vân."

Trước đây anh từng đến nhà họ Hạ cầu hôn nên đã gặp qua Hạ

Vân.

Mà trong long anh, Hạ Vân là cô gái anh muốn.

Nhưng không thể lường được, giờ phút này lại nhận được ảnh chụp Hạ Vân kéo cánh tay người đàn ông khác.

Mà người đàn ông này anh cũng biết.

Bùi Nguyên Minh!

Cháu ngoại của nhà họ Thang, Bùi Nguyên Minh. "Thú vị, một đứa con ở rể lại dành phụ nữ với mình." "Chẳng trách lúc ở sân bay, anh ta lại đến uy hiếp mình” "Thì ra là vì người phụ nữ Hạ Vân này”

Lúc này, Lý Thành Đức cười cổ quái.

Vì chuyện tình với Hạ Vân, anh thậm chí làm cho nhà họ Vân, nhà họ La tới cửa cầu hơn, mục đích chính là để qua lựa chọn, gả Hạ Vân cho mình. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.n et

Cùng nhà họ Hạ kết hôn là một trong những mục đích anh đến Dương Thành.

Nhưng bây giờ, một đứa con ở rể lại thích người phụ nữ của anh?

Lúc này, trong lòng Lý Thành Đức rét lạnh.

Một lát sau, gọi một cuộc điện thoại cho Tống Ngọc Long. "Đi theo là được, đừng để mất dấu, tôi sẽ qua đó

Ở đầu dây bên kia, Tống Ngọc Long ngồi ở một góc nhà hàng Tây, vẻ mặt oán giận nhìn Hạ Vân và Bùi Nguyên Minh cách đó không xa đang ăn cơm: "Thế tử anh cứ yên tâm, đối cẩu nam nữ này chắc chắn không thoát khỏi tay anh” "Địa chỉ..."

Một lát sau, đang ăn cơm Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân đột nhiên phát hiện, khách của nhà hàng Tây dần đi mất, ngay cả người phục vụ cũng không còn lại mấy người.

Mà những người phục vụ còn lại, đều mang vẻ mặt sợ hãi.

Mà ở dưới những ánh mắt chăm chú của người phục vụ ngay lập tức nhìn thấy mấy tay đấm mặc âu phục màu đen đi vào. Một lát sau mới có một bóng dáng chậm rãi, tiêu sái bước vào. Khí thế của người này rất lớn. Chỉ là một động tác thôi, mà làm cho những tay đấm kimono đều nhịn không được khoanh tay hành lễ.

Con trai nhà họ Lý ở Cảng Thành, Lý Thành Đức.
 
Chương 1087


Một nhân vật như Lý Thành Đức căn bản không cần dùng đến đồ gì xa xỉ để làm nổi bật thân phận của mình. Bộ vest trên người anh ta mặc được cắt bởi nhà thiết kế hàng đầu của Ý.

Mà đồng hồ trên cổ tay anh cũng là hàng cao cấp, một cái mấy chục triệu, và toàn là số lượng có hạn.

Có thể nói, đồ đạc trên người anh, người thường nhìn không ra có gì đặc biệt. Nhưng trong mắt người hiểu biết sẽ biết.

Đừng nói người thường.

Cho dù là gia đình hạng nhất, hạng hai muốn mua được toàn thân như vậy cũng phải phấn đấu cả đời.

Mà gia đình họ Lý ở Cảng Thành tuy không phải một trong mười gia tộc lớn nhất, nhưng cũng không kém mấy.

Nhân vật như vậy đi đến, đừng nói người đứng đầu Dương Thành, cho dù là người đứng đầu Đà Nẵng cũng phải nể mặt anh ta.

Giờ phút này, Lý Thành Đức không them nhìn Bùi Nguyên Minh mà chậm rãi đi tới trước mặt mỉm cười, nói: “Đây không phải là cô Hạ Vân sao? Sao cô Hạ Vân đến chỗ của tôi ăn cơm lại không gọi điện cho tôi." "Nếu cấp dưới tiếp đãi không chu đáo chẳng phải có lỗi sao?" “Là anh, Lý Thành Đức!" Hạ Vân thấy người tới, ánh mắt nhanh chóng thay đổi.

Cô biết Lý Thành Đức, anh ta dẫn đầu những người đến nhà họ Hạ cầu hôn. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net

Hơn nữa theo như ý định của Yến Kinh nhà họ Hạ, nhất định để cô kết hôn với Lý Thành Đức.

Tuy lần trước ở nhà hàng trà đen, Bùi Nguyên Minh đã gặp người nhà họ hạ ở Yến Kinh.

Nhưng hai bên lại ra về không vui vẻ.

Mà sau này, Lý Thành Đức nhiều lần đến cửa, cho nên với đứa con trai nhà họ Lý này, Hạ Vân cảm thấy hơi phiền phức. "Sao vậy? Biểu cảm của Cô Hạ thế này là không hài lòng với đồ ăn sao?"

Lý Thành Đức mỉm cười, sau đó anh vỗ vỗ tay, kêu người gọi đầu bếp nhà hàng Tây đến. "Chát."

Ngay sau đó anh ta tát vào mặt đầu bếp, lạnh lùng nói: “Cô gái đến ăn cơm là cô ahj, vợ sắp cưới của tôi, cậu không biết sao?" "Một người cấp dưới mà ngay cả cô chủ tương lai của mình cũng phục vụ không tốt thì giữ lại cậu có ích gì?" "Dẫn đi, đánh mạnh vào cho tôi."

Rất nhanh, có hai tay đấm đến kéo vị đầu bếp ngay cả cầu xin cũng không dám vào nhà vệ sinh.

Một lát sau, tiếng kêu thảm thiết thế lương truyền ra.

Lý Thành Đức mỉm cười, nhìn Bùi Nguyên Minh đứng trước mặt, nói: “Người đến thì đều là khách, anh nếu đến địa bàn của tôi làm khách. Chủ nhà như tôi chắc chắn sẽ đối xử tốt với anh." "Hôm nay, anh muốn kết thúc như thế nào? Nói ra đi, có lẽ tôi sẽ cho anh lựa chọn." "Giờ phút này, ánh mắt Lý Thành Đức cười như không cười, giống như một người đàn ông tao nhã. Truyen88.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Sắc mặt Hạ Vân thay đổi, cô tuy biết Bùi Nguyên Minh rất mạnh. Nhưng đây là Cảng Thành nhà họ Lý, tuyệt đối không thể so sánh với một mình La Hàn Trác được.

Một khi Bùi Nguyên Minh đối đầu trực diện với nhà họ Lý ở Cảng Thành, như vậy thì hậu quả sẽ rất thảm.

Lúc này Bùi Nguyên Minh định mở miệng, Hạ Vân đã đứng lên, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lý Thành Đức, nói: “Lý Thành Đức, cùng một lần anh còn cần tôi phải nói với anh bao nhiêu lần?" "Tôi nói cho anh biết, nên bỏ cái ý nghĩ đó sớm đi” "Tôi dù có chết cũng sẽ không lấy anh."

Nghe vậy, trên mặt Lý Thành Đức hiện lên vẻ tươi cười nguy hiểm. "Hạ Vân, tôi đang cho cô cơ hội đấy, chẳng lẽ cô còn không nhìn ra sao?" "Cô chắc là biết, cô và tôi quan hệ thông gia không phải bởi vì tình cảm của cả hai." "Mối quan hệ thông gia này là sự kết hợp của nhà họ Hạ ở Yến Kinh và nhà họ Lý ở Cảng Thành.”
 
Chương 1088


"Khi đang trong giai đoạn thảo luận việc cưới xin mà cô lại dám nghênh ngang dạo chơi với một người đàn ông khác ở bên ngoài sao?" "Tôi sẽ đến nhà họ Hạ, nếu như bọn họ không cho tôi một lời giải thích hợp lý thì người đàn ông này sẽ chết chắc?" Trên mặt của Lý Thành Đức cười như không cười, ánh mắt của anh ta khi nhìn Bùi Nguyên Minh tràn đầy vẻ khinh thường.

Trước kia, anh ta không muốn tính toán với con rệp nhỏ bé như Bùi Nguyên Minh, nhưng bây giờ con sâu đã leo đến trước mặt, dù sao thì cũng phải tiện tay ấn nó chết chứ?

Nghe anh ta nói như thế, sắc mặt của Hạ Vân bỗng nhiên trắng nhợt.

Cô ấy hiểu rõ sức mạnh của nhà họ Hạ ở Yến Kinh, nếu như nhà họ Lý ở Cảng Thành thực sự tìm tới cửa, vậy cho dù chỉ vì thể diện thì nhà họ Hạ ở Yến Kinh cũng phải ra tay đối phó với Bùi Nguyên Minh.

Mà Bùi Nguyên Minh đã xuất ngũ, dù sao anh đã từng chỉ huy trưởng, anh thật sự có thể đối phó hai dòng họ hàng đầu sao? Đặc biệt là nhà họ Hạ ở Yến Kinh, đây chính là một trong mười dòng họ hàng đầu!

Một người nào đó của nhà họ Hạ ở Yến Kinh là một trong chín vị trưởng lão cấp cao!

Nghĩ đến đây, Hạ Vân nhắm mắt lại và hít sâu một hơi, sau đó cô ấy chậm rãi nói: "Lý Thành Đức, chuyện giữa tôi và anh không hề liên quan đến bất kỳ ai!" "Tôi có đồng ý gả cho anh hay không thì đó là chuyện của tôi, nếu như anh là đàn ông thì anh cũng không cần phải làm phiền đến những người khác!" "Nếu như tôi nói không thì sao?" Lý Thành Đức cười như không cười. Đọc truyện mới nhất tại Truyện 88.net

Hạ Vân lạnh lùng nhìn chăm chú Lý Thành Đức một hồi lâu, sau đó cô ấy mới thấp giọng nói: "Chủ tịch, anh đi trước đi, chuyện này tôi có thể tự mình xử lý được."

Bùi Nguyên Minh nở một nụ cười.

Anh đứng lên, dùng tay xoa nhẹ đầu của Hạ Vân, nói: "Cô gái ngốc, em nghĩ cái gì vậy? Không phải vừa nãy anh đã nói với em rồi hay sao? Sau này nếu có người nào muốn động đến em thì trước hết hãy bước qua xác của anh."

Đôi mắt lạnh lẽo của Lý Thành Đức nhìn Bùi Nguyên Minh, ở trong mắt của anh ta thì hành vi của con rệp này là muốn tìm cái chết. Lúc này, Tổng Ngọc Long từ góc nhà hàng đi tới, sau khi chào hỏi một cách đầy kính trọng, anh ta nghiêm trang nói: "Thế Tử, người này quá kiêu ngạo, một chút cũng không để cậu vào mắt. "Nhưng dùng dao mổ trâu để giết gà? Một nhân vật nhỏ bé như thế này, tôi thay cậu giải quyết là được rồi." "Anh ta không đủ tư cách để cho cậu phải dơ tay."

Lý Thành Đức liếc nhìn Tổng Ngọc Long, cười lạnh và nói: "Tốt!" "Ra tay sạch sẽ gọn gàng một chút, đừng để lại bất cứ nhược điểm gì." "Bất cứ ai cũng không thể động đến người phụ nữ của tôi, nhưng tôi muốn cô ấy trơ mắt nhìn người đàn ông này bò ra ngoài như một con chó!"



Nói xong, Lý Thành Đức lập tức xoay người rời đi. Anh ta cảm thấy một con rệp như Bùi Nguyên Minh quả thực không đủ tư cách để anh ta phải tự mình ra tay. Mà này, ánh mắt mà những tên côn đồ mặc âu phục và người phục vụ nhìn Bùi Nguyên Minh giống như đang nhìn một người chết. Ở Cảng Thành này, cho tới bây giờ vẫn không có người nào dám chọc giận Lý Thành Đức, bởi vì bất kỳ ai chọc giận anh ta thì đều sẽ không có kết cục tốt. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Nhưng ở trong mắt những người này thì Lý Thành Đức là một vị vua, cho tới bây giờ cũng không có ai có thể làm trái ý của anh ta.

Tên ở rể này thật sự muốn đi tìm đường chết!

Đợi Lý Thành Đức rời đi, Tống Ngọc Long mới đi tới trước mặt của Bùi Nguyên Minh, anh ta lạnh lùng nói: "Đồ rác rưởi, Lý Thế Tử đã ra lệnh rồi!" "Anh mau chóng đứng lên, sau đó bò ra khỏi nhà hàng món Tây này như một con chó đi!"

Bây giờ, Tổng Ngọc Long có đám côn đồ ở phía sau hỗ trợ, vì vậy anh ta căn bản không để Bùi Nguyên Minh vào mắt. Anh ta là giám đốc của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Lý thị, luôn được mọi người nịnh nọt ở bất cứ nơi đâu.

Nhưng hôm nay tên quỷ nghèo này lại dám không cho anh ta mặt mũi, đơn giản là muốn chết.

Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng và anh cũng không nói chuyện.

Tổng Ngọc Long không có tư cách nói chuyện với anh.

Vẻ mặt của Tống Ngọc Long hung dữ, thấy Bùi Nguyên Minh không phản ứng mình, anh ta hung hăng cầm lấy một ấm trà trên mặt bàn rồi tạt lên người của Bùi Nguyên Minh. "Nghe không hiểu tiếng người đúng không? Kêu anh bò! Lỗ tai của anh điếc rồi sao?"

Thấy một màn như vậy, đám côn đồ và người phục vụ mỗi một người đều cười "Ha ha".

Ở trong mắt của bọn họ, số phận hôm nay của cái tên không biết tốt xấu này là phải bò ra ngoài!
 
Chương 1089


Bùi Nguyên Minh cũng nhìn Tống Ngọc Long một cái, anh thản nhiên nói: "Tôi không có hứng thú giết chết loại nhân vật nhỏ như anh, nhân lúc tâm trạng của tôi tốt, anh chỉ cần quỳ xuống rồi cút ra ngoài cho tôi." "Nếu không, tôi dám đảm bảo nửa đời sau của anh cũng không thể ăn cơm được."

Những lời đe dọa xuất hiện không ngớt trong lời nói của anh!

Bùi Nguyên Minh không chỉ không sợ hãi, trái lại anh còn nói ra những lời này, trực tiếp làm cho mọi người đều trợn tròn mắt.

Sau khi sững sờ hàng chục giây, mọi người mới có phản ứng. "Ha ha ha, từ đầu lại mọc ra một kẻ ngu ngốc vậy, anh có biết giám đốc Tống là người đại diện của Lý Thế Tử không?" "Nếu anh ta xin lỗi anh thì anh dám tiếp nhận sao?" "Đúng vậy, anh là thứ gì chứ! Lý Thế Tử đã ra lệnh là ngày hôm nay anh nhất định phải bò ra ngoài!" "Nếu anh không muốn bò thì để chúng tôi giúp anh!"

Những tên côn đồ và người phục vụ đều là người giúp việc của nhà họ Lý ở Cảng Thành, lúc này bọn họ có mặt tại đây để giúp đỡ bạo hành người khác, bọn họ không hề xấu hổ mà còn vô cùng tự hào.

Đây là một cơ hội tốt để nịnh bợ Lý Thành Đức và Tổng Ngọc Long, bọn họ làm sao có thể bỏ qua được?

Mà Hạ Vân ở bên cạnh lại thở dài một hơi, cô ấy biết chuyện của ngày hôm nay không có cách nào bỏ qua được.

Những người này căn bản không biết chỗ đáng sợ của chủ tịch nhà bọn họ. Cập nhật chương mới nhất tại T ruyện88.net

Ở trước mặt chủ tịch nhà bọn họ mà dám lớn lối như vậy, đơn giản là tự tìm đường chết?

Tổng Ngọc Long rất tức giận khi nghe thấy Bùi Nguyên Minh kêu anh ta bò ra ngoài.

Sau đó, anh ta tự tay tát vào mặt của Bùi Nguyên Minh.

Thế nhưng trong giây tiếp theo, Bùi Nguyên Minh ra tay nhanh như một tia chớp, anh trực tiếp bắt lấy cổ tay của anh ta, sau đó dùng sức vặn một cái. "Phanh!"

Cũng trong lúc đó, Bùi Nguyên Minh đá vào bụng của Tống Ngọc Long một cái. "A!"

Tiếng hét thất thanh được truyền ra, Tống Ngọc Long nói trắng ra là một tên trí thức yếu đuối, sớm đã bị rượu chè và gái gú móc rỗng thân thể, lúc này làm sao anh ta có thể chịu đựng được?

Cá người trực tiếp quỳ gối trước mặt của Bùi Nguyên Minh. "Phịch!"

Bùi Nguyễn Minh nằm lấy vạt áo của Tống Ngọc Long, sau đó tát vào mặt của anh ta một cái.



Nhưng chỉ với một cái tát mà Tổng Ngọc Long đã trực tiếp ngã trên mặt đất, anh ta chỉ có thể không ngừng co quắp. Lúc này những tên côn đồ mặc âu phục mới phản ứng lại. "Láo xược! Anh lại dám đánh giám đốc Tổng à!" "Anh không muốn sống nữa sao?"

Đúng lúc này, đám côn đồ lần lượt xông lên. "Bang bang bang!"

Bùi Nguyên Minh nhanh chóng chống trả như một tia chớp, đánh ra từng quyền, chỉ một lát sau, những tên cô đồ này nằm trên mặt đất và rú lên một tiếng, bọn họ không thể gượng dậy nổi. Cập nhật chương mới nhất tại Tru yện88.net

Những người phục vụ ở bên cạnh nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt khó tin.

Người kia vẫn còn là con người sao?

Những tên côn đồ cao to đó không đỡ được một nắm đấm của anh.

Mà lúc này, Tống Ngọc Long vốn dĩ đang kêu rên đã sợ đến lạnh run người, ngay cả âm thanh cũng không phát ra được.

Bùi Nguyên Minh ngồi xổm xuống, thản nhiên nói: "Tôi vừa mới nhắc nhở anh thì anh đã không nghe lời rồi, vậy thì nửa đời sau cũng đừng hòng ăn cơm được."

Nói xong, Bùi Nguyên Minh đánh hai cái tát tới trên mặt của Lúc này, đầu của Tống Ngọc Long bị đánh sưng lên như đầu anh ta. heo, nôn hết cả răng ra ngoài.

Đợi đến khi Bùi Nguyên Minh buông tay ra thì Tổng Ngọc Long chỉ có thể kêu "Ô ô ô" lên, thậm chí anh ta còn không thể rên rỉ. Cảnh tượng này khiến những người phục vụ nghẹt thở.

Khi Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân đi khỏi nhà hàng món Tây, căn bản cũng không có người nào dám ngăn cản bọn họ.

Nhưng Hạ Vân cũng rất lo lắng.

Cô ấy biết Bùi Nguyên Minh rất mạnh, nhưng cô ấy không nghĩ anh lại mạnh đến mức này. Tổng Ngọc Long bị đánh thành cái dạng này, vậy thì phía Lý

Thành Đức bên kia chắc chắn sẽ không bỏ qua. Bùi Nguyên Minh nhất định sẽ chống đối với nhà họ Lý ở Cảng

Thành.
 
Chương 1090


Sau khi vẻ mặt của Hạ Vân thay đổi một hồi, cô ấy mới thấp giọng nói: "Chủ tịch, đêm nay tôi sẽ đến chỗ của ông nội để nhờ ông ấy đứng ra hỗ trợ dẹp yên chuyện này."

Bùi Nguyên Minh cười cười: "Tại sao lại muốn dẹp yên chuyện này? Vừa rồi nếu như không phải do Lý Thành Đức chạy trốn nhanh thì tôi dám đảm bảo nửa đời sau của anh ta cũng không cần ăn cơm nữa."

Hạ Vân thở dài một hơi, trong lúc nhất thời cô ấy cũng không biết nói cái gì cho phải.

Đợi đến khi Bùi Nguyên Minh đưa cô ấy về nhà, Hạ Vân lặng lẽ đi về nhà họ Hạ. "Ông nội, đã xảy ra chuyện, xin ông hãy giúp Bùi Nguyên Minh một tay đi! Hiện tại toàn bộ Đà Nẵng này, chỉ có ông mới có thể giúp anh ấy."

Hạ Vân "Phù phù" một tiếng rồi quỳ gối dưới chân của Hạ Trung Hưng.

Cô ấy chưa từng chịu khuất phục dù cho đó có là chuyện của bản thân, nhưng cô ấy không muốn Bùi Nguyên Minh vì cô ấy mà trêu chọc nhà họ Lý ở Cảng Thành và nhà họ Hạ ở Yến Kinh.

Đặc biệt nhà họ Hạ ở Yến Kinh.

Hạ Vân là người của nhà họ Hạ ở Yến Kinh, cho nên cô ấy hiểu rõ sức mạnh của nhà họ Hạ ở Yến kinh rốt cuộc đáng sợ cỡ nào.

Dù cho Bùi Nguyên Minh đã từng là chỉ huy trưởng ở Doanh trại Quý Đức, nhưng hiện tại anh đã xuất ngũ. Ở trong suy nghĩ của Hạ Vân, quá khứ của Bùi Nguyên Minh có thể rất huy hoàng, nhưng bây giờ anh cũng chỉ là chủ tịch của tập đoàn Thiện Nhân mà thôi.

Ở trong mắt của người bình thường thì một tập đoàn như vậy quả thực rất lớn mạnh, nhưng đối mặt với những dòng họ lâu năm như nhà họ Hạ ở Yến Kinh và nhà họ Lý ở Cảng Thành quả thực vẫn chưa đủ. "Hạ Vân, cháu lại vì một người ngoài mà quỳ xuống?" Hạ Trung Đọc truyện mới nhất tại Truyện88.net

Hưng sửng sốt một chút. "Hạ Vân, một tên nhãi ranh như cậu ta có gì tốt? Có đáng giá để cháu phải làm như vậy không?" "Cho dù cậu ta có chút bản lĩnh, nhưng ở trong mắt của nhà họ Hạ chúng ta thì cậu ta chỉ là một cái đánh rắm!" "Cháu gả cho Lý Thế Tử không tốt sao? Cháu làm như vậy thì sẽ khiến cho nhà họ Hạ của chúng ta mất hết mặt mũi!"

Người của nhà họ Hạ nhìn thấy Hạ Vân quỳ xuống, vẻ mặt của mỗi một người đều lạnh nhạt.

Theo ý kiến của bọn họ thì Hạ Vân thật sự làm mất mặt của nhà họ Hạ.

Hạ Trung Hưng cau mày nói: "Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì? Cháu nói rõ ràng xem."

Hạ Vân thành thật nói: "Bùi Nguyên Minh đụng phải Lý Thành Đức, nhưng anh ấy lại đánh tay sai của anh ta đến mức tàn phế."

Hạ Vân nói hết chuyện mới vừa phát sinh qua một lần.

Về chuyện lúc trước ở khách sạn Wilson cô ấy vẫn chưa nói, bởi vì sự kiện kia quá to lớn. "Cái gì? Bùi Nguyên Minh lại có thể xúc phạm nhà họ Lý ở Cảng

Thành đến mức này?"

Hạ Trung Hưng giật nảy mình.

Mặc dù ông ta biết thân phận chân thật của Bùi Nguyên Minh, nhưng vấn đề là ông ta biết rõ sức mạnh của nhà họ Hạ ở Yến Kinh và nhà họ Lý ở Cảng Thành hơn.

Cho dù Bùi Nguyên Minh có mạnh hơn nữa thì theo ông ta thấy anh cũng là một người cô đơn mà thôi, anh có thể chiếm được ích lợi gì khi đối mặt với nhà họ Lý ở Cảng Thành và nhà họ Hạ ở Yến Kinh? Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Đồng thời khi đối mặt hai dòng họ hàng đầu, dù cho anh có là chỉ huy trưởng của Đường Đao Doanh thì anh có thể chống đỡ nổi sao? "Ông nội, ông hãy nghĩ một vài cách giải quyết đi, ông nhất định sẽ có cách! Ông nói với nhà họ Hạ ở Yến Kinh rằng chuyện hôm nay không có liên quan đến Bùi Nguyên Minh, đều là lỗi của cháu." Hạ Vân lập tức mở miệng nói.

Vẻ mặt của Hạ Trung Hưng thay đổi một chút, sau đó ông ta lắc đầu nói: "Hạ Vân, cháu cũng biết, ông không có quá nhiều quyền phát biểu ở trong nhà họ Hạ ở Yến Kinh, ông đi cầu xin bọn họ thì căn bản cũng sẽ không có người để ý tới ông." "Ông nội, cầu xin ông! Cháu không muốn trơ mắt nhìn anh ấy gặp phải chuyện không may! Cầu xin ông!"

Hạ Vân ôm lấy đùi Hạ Trung Hưng và cầu xin một cách đầy chua xót. "Chỉ cần ông có thể giúp anh ấy, cho dù ông có điều kiện gì thì cháu cũng sẽ đồng ý!"

Nghe được câu nói này, Hạ Trung Hưng yên lặng một lúc, sau đó ông ta mới mở miệng nói: "Cháu xác định là cho dù có bất cứ điều kiện gì thì cháu cũng sẽ đồng ý chứ?" "Vậy chỉ cần cháu gả cho Lý Thành Đức thì ông nhất định sẽ giải quyết chuyện này giúp cháu.

Trái tim của Hạ Vân lạnh băng, đến lúc này rồi mà ông nội vẫn phải ép cô ấy gả cho Lý Thành Đức.
 
Chương 1091


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Được, cháu đồng ý!" Mặc dù Hạ Vân rất không muốn, nhưng vì để cho Bùi Nguyên Minh không rơi vào vòng nguy hiểm thì cô ấy sẽ trả bất cứ giá nào.

Lúc này cô ấy đã hạ quyết tâm, cho dù Lý Thành Đức có thể lấy được cô ấy thì anh ta cũng tuyệt đối không có cách nào chiếm được cô ấy.

Cùng lắm thì “Cá chết rách lưới”

! Lúc này, Triệu Anh Thy, chị dâu của Hạ Vân cười lạnh một tiếng và nói: "Ông nội, chỉ hứa thôi thì chưa đủ, chúng ta cần phải ký vào thỏa thuận trước, có đúng không ông?”

Nghe cô ta nói như thế, một đám người nhà họ Hạ đều liên tục nói "Đúng".

Một phần thỏa thuận nhanh chóng được viết ra, dựa theo ước định, chỉ cần nhà họ Hạ có thể giải quyết mối nguy của Bùi Nguyên Minh thì Hạ Vân nhất định sẽ lấy Lý Thành Đức làm chồng.

Vẻ mặt của Hạ Vân u ám, cuối cùng cô ấy vẫn cắn răng ký tên.

Người nhà họ Hạ đều lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Có thể trở thành sui gia của nhà họ Lý ở Cảng Thành thì nhà họ Hạ ở Yấn Kinh tuyệt đối có cơ hội vùng lên một lần nữa.

Thân phận của bọn họ có thể cao hơn, có thể nắm giữ quyên lợi lớn hơn nữa.

Có phần thỏa thuận này, bọn họ cũng không cần chờ đến ngày ước định, Hạ Vân nhất định sẽ gả cho Lý Thành Đức.

Bởi vì người nhà họ Hạ đều hiểu rõ, nhà họ Hạ ở Yến Kinh bên kia nhất định sẽ đáp ứng điều kiện trao đổi này.

Mà về phía của nhà họ Lý ở Cảng Thành, chỉ cần Hạ Trung Hưng đồng ý đứng ra phối hợp thì cũng sẽ không có chuyện gì quá lớn.

Hạ Trung Hưng nhanh chóng gọi điện thoại cho Lý Thành Đức.

Lý Thành Đức đã nhận được tin tức đám người Tống Ngọc Long bị người ta đánh cho tàn phế, anh ta đang chuẩn bị nghĩ cách dạy dỗ Bùi Nguyên Minh.

Lúc này lại nhận được điện thoại, giọng điệu của anh ta uy nghiêm đáng sợ: "Ông Hạ, không biết có cái gì chỉ bảo.

" "Chuyện của hôm nay, cậu hẳn là đã biết phải không?”

Hạ Trung Hưng có chút xúc động nói.

"Cháu đương nhiên biết, chuyện này nhà họ Hạ của ông phải cho cháu một lời giải thích!" Lý Thành Đức lạnh giọng nói.

Sau khi Hạ Trung Hưng đắn đo một lúc, ông ta mới chậm rãi nói: "Hiện tại tôi muốn thảo luận chuyện này với cậu.

' "Hạ Vân nói chỉ cân cậu đồng ý bỏ qua chuyện của ngày hôm nay thì con bé có thể gả cho cậu.

' Lý Thành Đức sửng sốt một chút, anh ta không nghĩ đến việc hạnh phúc lại có thể tới đột nhiên như thế.

Có điều anh ta nhanh chóng phản ứng lại, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Cô ấy vì tên tình nhân kia ư?" "Đúng vậy!" "Được, cháu đồng ý!" Lý Thành Đức lạnh lùng nói: "Có điều cháu có một yêu câu, cháu phải

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1092


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tất cả mọi người của nhà họ Hạ ở Đà Nẵng đều không biết đến thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh.

Bây giờ nghe được tin đồn, những người này đều gật đầu lia lịa.

“Lý Thành Đức đúng là người biết nhìn xa trông rộng, chính vào thời điểm này mà tuyên bố vê chuyện liên hôn giữa chúng ta, đây cũng giống như là công khai mối hệ giữa nhà họ Lý và nhà họ Hạ”

“Có tổng giáo đầu, Chung Nam Sơn, cục trưởng cục quân sự mới của Đà Nẵng,...

làm người chứng hôn, đây có thể nói là sự kiện lớn chấn động cả nước! “Qua chuyện này, địa vị của nhà họ Hạ chúng ta khẳng định sẽ ngày một được nâng cao!”

Lúc này, căn bản không ai để ý đến biểu cảm của Hạ Vân.

Đối với họ, gả Hạ Vân đi mà có thể đổi lại được nhiều lợi ích như vậy thì cảm thấy điều này là xứng đáng.

Cùng lúc đó, trong biệt thự hào hoa đông đúc.

Lý Thành Đức đang tiếp khách.

Người này là một bà con xa của nhà họ Lý, tên là Lý Đình Duy.

Nơi mà cả dòng họ của Lý Đình Duy đang ở chính là một nơi nhỏ của nhà họ Lý ở Hà Nội nhưng không được nhà họ Lý xem trọng.

Nhưng bản thân Lý Đình Duy lại khác.

Anh ta là phó thống lĩnh của cục quân sự Yến Kinh, cũng được tính là một nhân vật lớn có quyên thể.

Điểm mấu chốt là, tiểu đoàn mà anh ta tham gia có tên là Lãnh Phong một trong chín đội quân chủ lực của Đại Hạ, với tên gọi doanh trại Quý Đức.

Sau khi Lý Thành Đức đến Dương Thành, thì liền dùng trăm phương ngàn kế để tạo mối quan hệ với Lý Đình Duy, cuối cùng thì hôm nay cũng mời được anh ta đến đây.

“Thống lĩnh Lý, hai người chúng ta đều cùng đều là người nhà họ Lý, lần này tôi gặp một chút khó khăn cân đến sự giúp đỡ của anh”

Lý Thành Đức trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Cùng lúc đó, anh ta khua tay một cái thì liền thấy mấy tên thuộc hạ bưng trên tay chiếc hộp đi tới, bên trong chiếc hộp đựng đầy châu báu.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1093


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trên mặt Lý Đình Duy lộ rõ vẻ ngưỡng mộ và sùng bái.

Tổng giáo đầu của doanh trại Quý Đức, đó là một thần thoại của quân đội, một thần thoại sống.

Lý Thành Đức lúc này toàn thân hơi chấn động nói: "Cái gì, tổng giáo đầu có thể sẽ đảm nhận chức vị ông lớn trong quân đội sao? Chuyện này là thật sao?”

"Tuyệt đối chính xác, ngoài ông ta ra, còn có ai có cái tư cách đó nữa chứ?”

Lý Đình Duy cảm khái trả lời.

Lý Thành Đức hít một hơi thật sâu và nói: "Nếu mà như vậy thì chúng ta càng nên tranh thủ lấy được sự đồng ý của ông ta”

"Chỉ cần ông ta có thể đồng ý, vậy thì lần này không chỉ là hôn sự của tôi mà đặc biệt là từ đó nhà họ Lý của ta ở Hà Nội có được mối quan hệ thân thiết với ông lớn tương lai của quân đội”

"Nói không chừng dựa vào mỗi quan hệ này, nhà họ Lý chúng ta ở Hà Nội sau này sẽ có thể lọt vào hàng ngũ 10 dòng họ lớn có sức ảnh hưởng nhất”

Lý Thành Đức vẫn còn một câu chưa nói ra, nếu như mình có thể tạo dựng được mối quan hệ với tổng giáo đầu vậy thì nhà họ Lý ở Hà Nội sẽ không còn ai dám đe dọa đến địa vị của mình nữa.

Lý Đình Duy trâm mặc trong chốc lát rồi nói: “Được rôi, chuyện này tôi sẽ nghĩ cách”

“Chứng hôn, loại chuyện nhỏ này, tôi nghĩ tổng giáo đầu chắc sẽ không từ chối đâu”

"Vậy thì tốt quá rồi!”

Lý Thành Đức kích động không gì có thế sánh được.

Vậy xem ra, nghi lễ lần này thật đúng là cơ hội tốt để cho mình chính thức lên nắm quyền.

Không những có thể liên hôn cùng với nhà họ Hạ, mà đặc biệt còn có thể kết thân với tổng giáo đầu! “Đến lúc đó, cái gì mà Bùi Văn Kiên, Thế Tử Minh, đều sẽ bị tôi dẫm đạp dưới chân!”

“Nhà họ Lý, nhất định sẽ nằm trong tay tôi!”

Lý Thành Đức đưa tay ra sau lưng, trên mặt đầy vẻ mong chờ, như thể đã nhìn thấy một tương lai huy hoàng của bản thân.

Ở vườn hoa Hoàng Gia, Bùi Nguyên Minh cúp cuộc điện thoại trong tay mình.

Vừa nãy bên phía Đường Nhân Đô mới gọi

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1094


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cùng lúc đó.

Tại nhà họ Thanh.

Bà cụ Thanh Kiều, Vân Khởi Hải, La Thành Côn đứng đó.

Là những gia tộc đứng đầu ở Dương Thành, ba người này mà xuất hiện thể hiện một điều đó chính là đã có chuyện lớn xảy ra.

Mà trước họ không xa, có một bóng người mặc một bộ quần áo Tôn Trung Sơn đứng chắp tay ra sau đang nhìn vào tay trái của chính mình.

Trên người anh ta toát lên một loại khí chất khó nói thành lời, mặc dù không hề làm gì cả nhưng loại khí chất đó có thể khiến cho sắc mặt của bà cụ Thanh Kiêu và những người khác trở nên nghiêm nghị đến thở cũng không dám thở mạnh.

Rất lâu sau đó, đợi người này bỏ tay bàn tay trái xuống, bà cụ Thanh Kiêu mới có dũng khí mà nói: "Cậu hai, không biết ngọn gió nào đưa cậu từ Hà Nội đến đây vậy!”

“Cậu đến mà cũng không báo trước cho tôi một tiếng để tôi đi đón”

Bùi Văn Kiên lãnh đạm nói: "Nếu tôi còn không đến, thì 4 dòng họ lớn các người toàn bộ sẽ sụp đổ mất”

Nghe thấy lời này của anh ta thì sắc mặt của bà cụ Thanh Kiều cùng với mọi người có chút thay đổi.

Anh ta tức giận rồi.

Vào thời khắc này, ba người còn lại cũng không dám nói gì.

"Tôi đã rời khỏi đây một khoảng thời gian, để các người đối phó với một tên Thế Tử Minh, vậy mà không những không thành công ngược lại còn làm tổn thất cả một nhà họ Tô, các người thật đúng là có bản lĩnh”

Bùi Văn Kiên nói với vẻ mặt lạnh lùng.

Nghe đến đây, tất cả mọi người càng thêm run rẩy, căn bản không dám mở miệng.

Vẻ mặt anh ta trở nên sâu xa, đột nhiên chuyển chủ đề nói: "Các người đều sẽ tham gia nghỉ lễ thay đổi phương pháp phòng vệ của một quan chức cấp cao ở Đà Nẵng đúng không?”

"Đúng vậy!”

Bà cụ Thanh Kiều và mọi người không dám phủ nhận, bọn họ sợ rằng Bùi Văn Kiên sẽ không để mình đi tham dự nghi lễ này.

Dù sao trong mắt của anh ta, bốn gia tộc bậc nhất của Dương Thành chẳng qua chỉ là cấp dưới của anh ta.

“Các người cứ đi tham gia đi, tôi không có ý kiến gì nhưng trước lúc đó tôi có một nhiệm vụ muốn giao cho các người.”

Bùi Văn Kiên nói.

"Cậu Hai cứ căn dặn, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức hoàn thành.

Trên mặt Bùi Văn Kiên hiện lên một nụ cười kì lạ, anh ta chầm chậm nói: "Cháu rể của nhà họ Thanh, Bùi Nguyên Minh, các người đều biết đúng không?”

"Biết chứ! Người này là người mà nhiêu lân phá hoại việc lớn của nhà họ Thanh của tôi, nếu không phải hắn thì nhà họ Thanh của chúng ta bây giờ đã trở thành gia tộc đứng đầu Đà Nẵng rôi”

Bà cụ Thanh Kiều vô thức lên tiếng nói.

"Người này rất là phiền phức.

Tôi đã từng điều

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1095


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Lời này của cậu hai là thật sao?”

"Nếu đã như vậy, chúng tôi nhất định sẽ dốc hết sức hoàn thành, trước lúc diễn ra đại lễ chúng tôi sẽ cho cậu hai một bất ngời”

Lúc này bà cụ Thanh Kiều và mọi người đều đầy phấn khởi.

Chỉ giải quyết một tên Bùi Nguyên Minh thì có thể đổi lấy sự tự do, đây chính là vụ làm ăn hời nhất trên đời mà không gì có thể sánh bằng.

Đặc biệt đối với nhà họ Thanh, họ vốn còn luyến tiếc không thể quên công ty Bạch Vân kia, chỉ là do vướng phải quan chức cấp cao của bộ quân sự ở Lĩnh Nam nên không dám ra tay.

Nhưng bây giờ nếu có Bùi Văn Kiên chống lưng, họ sẽ không còn lo gì nữa.

Nhìn thấy sự vui mừng phấn khởi của mấy người này, vẻ mặt của Bùi Văn Kiên lại lạnh lùng.

Anh ta cũng đã nhận được tin về sự thất bại của La Hàn Trác.

Chuyện tổng giáo đầu doanh trại Quý Đức muốn tham dự lễ nghi thay đổi phương pháp phòng vệ của quan chức cấp cao anh ta cũng biết.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao anh ta lại đột ngột xuất hiện để ra lệnh cho ba dòng họ lớn này.

Bởi vì, một ngày nào đó thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh mà bại lộ, thì liệu ba dòng họ lớn này có còn dám ra tay với anh ta hay không? Có cho họ chục lá gan thì họ cũng không dám.

Đẩn lúc đó, sự bố trí trước đó của nhà họ Bùi ở Đà Nẵng có thể sẽ thất bại.

Vì vậy nên anh ta mới chuẩn bị để cho những người này nhanh chóng hành động.

Có thể thành công dĩ nhiên là chuyện tốt.

Mà nếu có thất bại thì, dòng họ nhà họ Bùi cũng không chịu thiệt thòi.

Vì chỉ có như vậy, mọi người mới có thể đoàn kết cùng nhau.

Dù cho có biết được thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh thì họ cũng không thể không tiếp tục đứng về phía dòng họ nhà họ Bùi.

Đợi đến khi Bùi Văn Kiên rời đi, ba người đứng đầu của ba dòng họ lớn này mới có thế ngồi xuống.

La Thành Côn do dự lên tiếng: "Bà cụ Thanh

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1096


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bà cụ Thanh Kiều nhất quyết lắc đầu nói: "Không thể, tôi nghe nói tân vương mới của Đà Nẵng chính là Ngô Kim Hổ, con cháu nhà họ Ngô.

" "Chúng ta muốn lợi dụng người này để ra tay, căn bản là tự tìm đường chết.

" Đúng lúc này, một thanh niên đang đứng trong góc, Vân Khiếu Định, con trai nhà họ Vân bỗng đi tới, trầm giọng nói: "Ba vị trưởng bối, Khiếu Định có chuyện muốn nói" Ba vị trưởng bối đồng thời nhìn về phía anh ta, một lát sau Vân Khởi Hải mở miệng nói: "Con có ý tưởng gì?" Vân Khiếu Định chắp hai tay vào sau lưng, lạnh lùng nói: "Nếu chúng ta không có biện pháp lợi dụng người ở Đà Nẵng, vậy cũng có thể đổi bước đi, đưa người ngoài đến Đà Nẵng?" "Con nghe nói có rất nhiều lính đánh thuê ở biên giới Quy Nhơn, chỉ cần cho những người này một chút tiền, bảo bọn họ làm cái gì cũng được, ba dòng họ chúng ta kết hợp với nhau, mời những người này đến, chắc hẳn bọn họ có thể giải quyết Bùi Nguyên Minh một cách quỷ không hay thân không biết" La Thành Côn cùng bà cụ Thanh Kiều liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người họ là sự tán thành.

La Thành Côn thở dài nói: "Ông Hải, đứa con nhà họ Vân các ông đúng là một thiên tài!" "Suy nghĩ của chúng ta có điểm cứng nhắc, thật không ngờ còn có thể nghĩ ra được kế sách này! Vân Khởi Hải vuốt râu, vẻ mặt hiện lên sự tự hào.

Vân Khiếu Định là đứa con trai được ông ta xem trọng nhất, trong trường hợp cấp bách lại có thể đưa ra được chủ kiến như vậy, thật sự khiến ông ta nở mày nở mặt.

Trâm ngâm một lúc, bà cụ Thanh Kiều mới chậm rãi lên tiếng: "Nếu như cậu Vân Khiếu Định đã có ý tưởng đó, tôi cảm thấy việc này cứ giao toàn quyên quyết định cho cậu ấy xử lý đi" "Nếu việc này thành công, nhà họ Thanh chúng tôi nợ nhà họ Vân một ân nghĩa!" "Nhà họ La cũng nợ nhà họ Vân một ân tình!" La Thành Côn nói: "Nếu có thể mời những người kia đến giúp, nhà họ La chúng tôi tình nguyện phụ trách nơi ở, nhất định nơi đó rất bí mật, không ai có thể phát hiện ra”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1097


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh bật cười thành tiếng, nói: "Anh là người đến từ Campuchia?" "Tại sao tôi lại phải đi cùng các anh?" Người đàn ông nói một cách lạnh lùng: "Bởi vì anh đã đắc tội với người không thể đắc tội!" Bùi Nguyên Minh nhíu chặt mày lại: "Tôi đã đắc tội với ai?" “Anh mau đi theo chúng tôi, đừng ép nhóm chúng tôi phải động thủ, nếu không có thể sẽ khiến hai người phụ nữ ở phía sau bị thương, lúc đó anh đừng trách tôi không biết thương hoa tiếc ngọc!" Lời này của người đàn ông đã chứng tỏ anh ta không còn sức kiên nhẫn.

Mặc dù đây là ngoại ô của thành phố, nhưng cũng sẽ có người qua lại, sợ nếu bọn họ nhìn thấy sẽ gọi điện báo cảnh sát.

Nếu gặp phải chuyện này, sẽ vô cùng phiền phức.

"Tôi có thể đi cùng các anh, nhưng ít nhất mấy người cũng phải nói cho tôi biết, tôi đã đắc tội với ai?" Bùi Nguyên Minh vẫn cố chấp hỏi.

"Được, vậy để tôi nói cho anh biết, người mà anh đắc tội chính là cậu chủ nhà họ Vân, tên Vân Khiếu Định, chính anh ta thuê chúng tôi đến bắt anh đi" Người đàn ông đi đầu mở cửa xe, đưa Bùi Nguyên Minh lên xe tải.

Bùi Nguyên Minh cũng không phản kháng, bởi vì anh sợ những người này sẽ bóp cò nổ súng, đến lúc đó sẽ làm tổn thương đến Trịnh Tuyết Dương và Lục Diêu Kỳ.

Mấy chiếc xe ô tô tải này đến rất nhanh mà đi cũng rất nhanh, chiếc xe phóng như bay, biến mất tại một khúc cua.

Một lúc lâu sau, Trịnh Tuyết Dương và Lục Diêu Kỳ mới phản ứng lại, nháy mắt sắc mặt trở nên tái nhợt.

"Tuyết Dương, phải làm sao bây giờ? Lúc trước khi tớ ra nước ngoài, nghe thấy mọi người nói người Campuchia giết người không ghê tay, nếu bọn tội phạm này đến đây bắt Bùi Nguyên Minh, nhỡ may bọn họ ra tay giết anh ấy thì làm sao?" Lúc này, trên mặt Lục Diêu Kỳ hiện lên sự lo lắng, giọng nói cũng vì thế mà run rẩy.

Tuy rằng cô ta không thích Bùi Nguyên Minh, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn người quen biết bị mấy tên tội phạm bắt đi, trong lòng cô ta vô cùng sợ hãi.

Giờ khắc này, sắc mặt Trịnh Tuyết Dương xanh xao, thiếu chút nữa là ngất đi.

Cô kiên cường đứng dậy, nói: "Diêu Kỳ, cậu có nghe rõ ai là người bắt Bùi Nguyên Minh đi không, rốt cuộc anh ấy đã đắc tội với ai?" "Người phạm tội dẫn đầu kia hình như có nói anh ấy đắc tội với cậu chủ nhà họ Vân, tên Vân Khiếu Định!" Lục Diêu Kỳ nhớ lại, nói.

Sắc mặt Trịnh Tuyết Dương trong nháy mắt liên trở nên trắng bệch.

"Nhà họ Vân? Dòng họ Vân quyên thế? Nghe nói người nhà họ Vân thế lực lớn mạnh, ngoài kinh doanh sản nghiệp vốn có còn quen biết rộng rãi, tại sao Bùi Nguyên Minh lại đắc tội với bọn

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1098


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Giờ phút này, người đàn ông tùy ý châm một điểu thuốc, phun ra một làn khói trắng, sau đó mới cười nói: "Bùi Nguyên Minh, Thế Tử Minh quyền lực nhất, người ở rể của nhà họ Trịnh, đúng chứ?" "Anh là ai?" Sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng hỏi.

"Xin tự giới thiệu một chút, tôi họ Vân, Vân Khiếu Định" Vân Khiểu Định dùng dáng vẻ nho nhã đáp lại.

"Tôi đã đắc tội gì với anh sao?”

Bùi Nguyên Minh nhíu mày, anh thật sự không biết bản thân đã chọc vào nhà họ Vân từ lúc nào.

"Anh quả thật không đắc tội với nhà họ Vân, nhưng anh ngàn vạn lân cũng không nên đắc tội với cậu hai.

" Vân Khiếu Định vừa cười vừa nói.

"Cậu hai?" Bùi Nguyên Minh nhíu mày: "Không phải anh đang nói đến tên rác rưởi Bùi Văn Kiên kia chứ?”

"Ồ? Anh dám nói cậu hai là tên rác rưởi?" Vân Khiếu Định sững sờ một chút.

Ở Đà Nẵng, Bùi Văn Kiên có thân phận như thế nào chứ? Cho dù hiện tại anh ta đã bại trận ở hải cảng, cho dù có vậy cũng không có mấy người dám tùy ý bình luận anh ta.

Dòng họ Bùi đúng là con rết đã chết nhưng không cứng.

Nhưng không ngờ Bùi Nguyên Minh lại có thể nói thẳng Bùi Văn Kiên là một tên rác rưởi.

Vân Khiếu Định không phải kẻ ngu dốt, mà ngược lại còn là người vô cùng thông minh.

Cho nên ngay lúc này, có một cảm giác bất an hiện lên trong lòng anh ta.

Tự nhiên bản năng của anh ta nói với anh ta rằng, bản thân bắt cóc Bùi Nguyên Minh là một nước cờ sai lâm.

Cùng lúc đó.

Trịnh Tuyết Dương và Lục Diêu Kỳ đã phóng xe đến cửa nhà họ Thanh.

Thật vất vả mới có thể gọi người ra mở cửa, vẻ mặt của Thanh Khánh lạnh lùng nói: "Đây không phải tổng giám đốc tài chính, Trịnh Tuyết Dương hay sao? Không biết cơn gió nào đã thổi cô đến đây?"

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1099


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Nhóm người này không làm gì sai, Bùi Nguyên Minh đắc tội với bọn bọ, hơn nữa còn bị bắt đi, như vậy cậu ta nhất định phải chết!" "Cháu chờ ngày tái hôn đi!" Khóe miệng Thanh Quốc Lai nhếch lên nụ cười tươi, hiện tại anh ta không thể chờ đợi thêm được nữa.

Theo thỏa thuận, tên rác rưởi Bùi Nguyên Minh kia sẽ nhanh chóng bị giết chết? Tên phế vật đó dám bắt anh ta quỳ xuống! Hiện tại bị những tên tội phạm bắt, đúng là xứng đáng! Nhìn thấy tất cả mọi người đều cười chế giễu, Trịnh Tuyết Dương tuyệt vọng, nháy mắt, cô liên quỳ gối xuống trước mặt bà cụ Thanh Kiều, khóc nói: "Bà ngoại, cho dù Bùi Nguyên Minh có là người như thế nào thì anh ấy cũng vẫn là cháu rể nhà họ Thanhi" "Chẳng lẽ bà quên rồi sao? Lúc trước vào sinh nhật làm anh ấy còn dốc hết tâm sức để tặng quà cho bài”

"Cho dù bà không coi trọng anh ấy, nhưng cầu xin bà, hãy ra tay cứu anh ấy đi!" Bà cụ Thanh Kiều cũng chỉ cười lạnh: 'Một viên thuốc mà muốn mua chuộc lòng bà? Cậu ta đang nằm mơi" "Tuyết Dương, nếu cháu còn coi chúng ta là người nhà, vậy thì đừng để tâm đến chuyện này!" "Đợi sau khi tin tức cậu ta chết truyền ra, cháu làm thủ tục mất chồng, bà ngoại sẽ an bài cho cháu lấy một người tốt hơn!" Đây là mục đích của nhà họ Thanh.

Chỉ cân Bùi Nguyên Minh chết, liền ép Trịnh Tuyết Dương tái hôn.

Như thế có thể tiến gần hơn đến mục đích chính của bọn họ, giành lấy đống cổ phần của công ty Bạch Vân.

Trịnh Tuyết Dương không nhận ra âm mưu của người nhà họ Thanh, giờ phút này cô ôm lấy chân của bà Thanh Kiều, nức nở nói: 'Bà ngoại, hiện tại cháu xin bà cứu anh ấy! Xin bà đó!" "Không phải bà muốn cổ phần của công ty Bạch Vân sao? Chỉ cần bà đồng ý cứu anh ấy, cháu sẽ đem cổ phần công ty cho bà!" Nghe thấy Trịnh Tuyết Dương nói vậy, bà Thanh Kiều sửng sốt trong giây lát.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom