Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1220


Sáng sớm, một Dương Thành ồn ào dường như yên tĩnh đến quá đáng.

Nhất là những người thường ngày thích thể hiện ra oai của giới thượng lựu, nhiều người đều run lấy bẩy trốn trong nhà của mình,

Nhà họ Thanh nước Mỹ làm việc quá ngang ngược rồi!

Như đã nói giết người bất quá đầu chạm đất, hành vi bóp nát từng chiếc xương người này của nhà họ Thanh nước Mỹ, quả đúng là khiến người ta muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.

Rất nhiều dòng họ và công ty đã chọn lựa trung lập trước đây, thì giờ đây đều cảm thấy hồi hận.

Mọi người đều sợ hãi, tiếp theo nhà họ Thanh nước Mỹ sẽ ra tay với mình.

Nhất là nhà họ Nạp Lan, dòng họ hạng nhất này, hôm nay hoàn toàn không có ý định mở cửa làm ăn.

Tất cả hộ sĩ của dòng họ đều tập trung tại trang viên của nhà họ Nạp Lan, hoàn toàn không có ai dám bước ra ngoài.

Nạp Lan Hoàng Chi biết rất rõ, đêm qua Thanh Tam Gia lôi đình ra tay, chẳng qua là giết gà doạ khi mà thôi. Mục tiêu tiếp theo, chắc chắn là nhà họ Nạp Lan.

Nhưng Nạp Lan Hoàng Chi không thấy hối hận, cho dù có đắc tội với nhà họ Thanh, thì họ cũng còn có cơ hội vươn dậy. Nhưng nếu đắc tội người kia, thì e rằng sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

Bài học của dòng họ nhà Bùi; nhà họ Bối; nhà họ Vân; nhà họ La và nhà họ Tô vẫn còn rành rành trước mắt.

Trong nhà tổ họ Thanh.

Thanh Tam Gia đang ngồi trên chiếc ghế bành và chơi đùa với hai quả óc chó cổ, rất hài lòng với cuộc hành động lôi đình đêm qua. "Những người Dương Thành này, đều là đồ để tiện!" "Không thể hiện sự hùng mạnh của nhà họ Thanh nước Mỹ chúng ta, thì bọn họ hoàn toàn không biết từ chết viết như thế "Giờ đây, những loài bò sát này đều yên lặng rồi, cả thế giới nào!" này cũng yên lặng rồi!”

Thanh Tam Gia lầm bẩm một mình, vẻ mặt mừng rỡ. Ở bên cạnh, Thanh quản gia bước lên, nói: “Tam Gia, bắt đầu từ đêm qua, những thằng nhãi con này đã biết được thực lực của nhà họ Thanh nước Mỹ chúng ta là như thế nào rồi." “Nhưng lão nô nghĩ rằng, lúc này nên giết gà doạ khi, hành động nhanh một chút, để những kẻ dám đứng đối lập với chúng ta, sẽ phải hối hận vì bản thân đã đến thế giới này!"

Nghe Thanh quản gia nói vậy, Thanh Tam gia nở nụ cười và nói: "Rất tốt, lời đề nghị của ông không tệ, vậy tiếp theo, chúng ta sẽ ra tay với ai trước đây?"

Lúc này, bà cụ Thanh Kiều từ bên cạnh bước ra, cười nói: "Tam Gia, nếu tiếp theo đối phó với nhà họ Nạp Lan, vậy tôi nghĩ có thể bắt đầu ra tay từ một người."

Thanh Tam Gia cười lạnh lùng nói: “Nhà họ Nạp Lan là dòng họ duy nhất dám đứng về phía tập đoàn Thiện Nhân trong đêm qua, bắt đầu từ họ, cũng là điều dễ hiểu!” "Nói, có cách gì? Chỉ cần tôi hài lòng, sẽ được trọng thưởng!"

Bà cụ Thanh Kiều mỉm cười nói: “Tôi nghe nói, nhà họ Nạp Lan có một cô tiểu thư Nap Nhã Lan, được đào tạo để trở thành người thừa kế!" "Hơn nữa, khi Nạp Nhã Lan ở thành phố Hải Dương, còn có quan hệ thân thiết với Bùi Nguyên Minh!" “Nạp Lan Hoàng Chi, rất xem trọng Bùi Nguyên Minh, là muốn tuyển Bùi Nguyên Minh làm con rể đến cửa!"

Trong lúc nói chuyện, bà cụ Thanh Kiều kính cẩn đặt một đổng tài liệu lên trên bàn của Thanh Tam Gia. Hiển nhiên, nhà họ Thanh là một dòng họ hạng nhất, cũng không thực sự là đồ ăn hai.

Đêm qua đã huy tra một số chuyện. động một ít lực lượng, nhanh chóng điều

Mục đích chính là vì hôm nay khi Thanh Tam Gia muốn ra tay, có thể phát huy vai trò tham mưu nhất định. “Đại tiểu thư nhà họ Nạp Lan, nghi là tình nhân của thắng vô dụng Bùi Nguyên Minh? Có chút thú vị.." Sau khi Thanh Tam Gia lướt nhìn tài liệu trên bàn, thì lạnh lùng nói: "Quản gia, đi mời cô Nạp Nhã Lan đến." “Hiểu rồi, chúng tôi sẽ rất dịu dàng!" Trên mặt của Thanh quản gia lộ ra nụ cười xấu xa. Thanh Tam Gia nhìn bà cụ Thanh Kiều một cái, nói: "Nhà họ

Thanh ở Dương Thành Các người không tệ đấy, sau khi xong việc, tài sản của nhà họ Nạp Lan, chính là của Các người” "Cám ơn sự đề bạt của Tam Gia!"

Một đám người nhà họ Thanh lập tức quỳ xuống vái lạy. Thật tuyệt vời, thật thong thả, tài sản của nhà họ Nạp Lan sắp đến tay rồi!

- -----------------
 
Chương 1221


Tiệm đồ cổ nhà họ Nạp Lan.

Nạp Nhã Lan sai nhân viên cất đi một số cổ vật quý giá trong tiệm, đóng cửa tiệm, chuẩn bị rời khỏi.

Mười mấy người đàn ông vạm vỡ đến đối mặt với cô ấy. “Đây hẳn là cô chủ Nạp Nhã Lan của nhà họ Nạp Lan phải không?" "Chủ nhân chúng tôi mời cô qua đó một chuyển!" Cả đám người này nói chuyện nho nhã lịch sự.

Nạp Nhã Lan trong lòng có chút hồi hộp, có lẽ cô ấy đã đoán được đại khái lai lịch của người bên kia, lúc này mới lạnh lùng nói: “Thực xin lỗi, tôi còn có chuyện bên này chưa giải quyết xong, tôi sẽ đến thăm hỏi thưa chuyện vào một ngày khác."

Nhân viên làm việc tuy có chút sợ hãi nhưng đều biết đây là cơ hội tốt để biểu hiện, lúc này tất cả đều đứng chắn trước mặt Nạp Nhã Lan. "Cô chủ Nhã Lan, dựa vào mấy người bình thường này bảo vệ cho cô, phải chăng là cô quá ngây thơ rồi sao?"

Bên kia nở một nụ cười lạnh lùng.

Một lúc sau, giữa sân phát lên từng đợt âm thanh thảm thiết thế lương.

Cuối cùng, Nạp Nhã Lan bị bắt đi, chỉ còn lại một đám nhân viên kêu rên khắp sân.

Không lâu sau đó, Ngô Kim Hổ gọi vào điện thoại di động của Bùi Nguyên Minh. "Tổng giám đốc Minh, vừa nhận được tin cô chủ Nạp Nhã

Lan của nhà họ Nạp Lan đã rơi vào tay nhà họ Thanh nước Mỹ." “Bên kia nói nếu không thể đến nhà tổ họ Thanh trước mười hai giờ đêm nay, bọn họ không thể đảm bảo cô chủ Nạp Nhã Lan vẫn còn nguyên vẹn." "Tôi biết rồi." Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, không thể nghĩ ra nhà họ Thanh nước Mỹ lại thực sự ra tay với Nạp Nhã Lan.

Từ khi đến Dương Thành, anh cùng Nạp Nhã Lan kết giao cũng không tính là nhiều, tiếp xúc cũng chẳng được mấy lần.

Nhưng đối phương lại dùng Nạp Nhã Lan để uy hiếp anh, rõ ràng là bên kia hắn đã điều tra sự việc xảy ra ở thành phố Hải Dương.

Mà bắt được Nạp Nhã Lan, ngoài việc có thể đối phó với mình, còn thông qua chuyện này lại có thể uy hiếp được nhà họ

Nap Lan. Có thể nói đây là kế hoạch một mũi tên bắn trúng hai con chim.

Một bên khác, Nạp Lan Hoàng Chi cũng nhận được tin tức. Nghe tin Nạp Nhã Lan rơi vào tay nhà Thanh nước Mỹ, ông ta ngồi trên sô pha, im lặng hồi lâu.

Nạp Nhã Lan vốn được bồi dưỡng để làm người thừa kế, nhưng không ngờ bên kia lại trực tiếp xuống tay với Nạp Nhã Lan.

Trong lúc nhất thời cả nhà Nạp Lan đều khóc lóc ầm ĩ, lòng người hoảng sợ,

Buổi tối.

Nhà tổ họ Thanh.

Nạp Nhã Lan bị nhốt trong một căn phòng.

Ngoài cô ấy ra, còn có hai gã người nước ngoài ở cùng trong phòng.

Rõ ràng chính là hai gã vua quyền anh đến từ Texas. Vào giờ phút này, hai gã vua quyền anh đều cởi trần, ánh mắt mang theo vài phần tà ác, thinh thoảng quét ngang qua người Nạp Nhã Lan, bên trong ánh mắt đó không che giấu được sự hứng thú.

Theo lời Thanh Tam Gia nói, chỉ cần Bùi Nguyên Minh không đến trước mười hai giờ đêm, thì Nạp Nhã Lan chính là đồ chơi của bọn họ.

Mà hiện tại không lâu nữa là đến mười hai giờ, hai gã vua quyền anh Texas này đã bắt đầu thực hiện các bài tập khởi động làm nóng người.

Cảnh tượng này khiến sắc mặt Nạp Nhã Lan tái nhợt, suýt chút nữa ngất xỉu.

Cô ấy biết điều gì đang chờ đợi mình tiếp theo, đối mặt với hai gã vua quyền anh này, đừng nói đến việc phản kháng, cô ấy thậm chí muốn chết cũng không có cơ hội chết.

Giờ phút này, vẻ mặt Nạp Nhã Lan tràn đầy tuyệt vọng. Thời gian trôi từng phút từng giây.

Chẳng mấy chốc, mười hai giờ đêm giờ đã đến.

Bóng dáng của Thanh Tam Gia xuất hiện ở cửa, ông ta ngẩng đầu nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Nạp Nhã Lan, mim cười nói: “Thật đáng tiếc, vốn dĩ tôi nghĩ cô cũng có vài phần địa vị ở trong mắt Bùi Nguyên Minh, cậu ta sẽ tới cứu cô" “Bây giờ xem ra quan hệ của cô với cậu ta cũng không ra sao cả." "Nếu đã như vậy rồi, tôi chỉ có thể phiên cô khao cho thủ hạ của tôi vui vẻ một chút." "Ha ha ha ha."

Thanh Tam Gia phát ra nụ cười biến thái.

Ông ta đã lâu rồi không có được nên ông ta thích thú nhất là được nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp bị hành hạ, điều này khiến tâm tình ông ta rất sung sướng.

- -----------------
 
Chương 1222


Nạp Nhã Lan vẫn có thể miễn cưỡng giữ được sự tỉnh táo, lúc này mới run rẩy nói: "Thanh Tam Gia, nếu như ông đối xử với tôi như vậy, ông nội tôi nhất định sẽ không bao giờ tha mạng cho ông!” "Không bao giờ tha mạng cho tôi? Ông ta xứng sao?" Vẻ mặt Thanh Tam Gia tràn đầy sự châm chọc. "Chi là một nhà họ Nạp Lan nhỏ bé, nếu tôi muốn thì ngày mai sẽ bị sụp đổ ngay” "Nhưng mà cô đừng lo lắng, tôi sẽ không giết cô." “Đợi đến khi hai người họ chơi đủ trò rồi, tôi sẽ để cô ở cổng nhà họ Nạp Lan. Tôi muốn Nạp Lan Hoàng Chi hiểu cái giá phải trả khi đã từ chối ngay trước mặt tôi!”

Mang theo trên mặt là vẻ tươi cười biến thái, Thanh Tam Gia xoay người rời đi.

Mà ở bên này hai gã vua quyền anh Texas bắt đầu cởi quần áo tháo thắt lưng, trên mặt nở một nụ cười bỉ ổi, chuẩn bị sẵn sàng vô vập tới.

Nạp Nhã Lan tuyệt vọng nhằm mắt lại, lúc này không biết tại sao, trong đầu cô ấy lại có thể hiện lên khuôn mặt của Bùi Nguyên Minh. Đúng lúc này, ban công bên kia đột nhiên bị người ta đá văng ra một tiếng "rầm".

Hai gã vua quyền anh Texas cùng lúc tạm dừng để nhìn về sau lưng bên kia.

Có một người đang đứng đó với vẻ mặt lạnh lùng, lúc nhìn thấy hai gã vua quyền anh Texas, trong đáy mắt của anh hoàn toàn là một hầm băng.

Người đến rõ ràng là Bùi Nguyên Minh.

Hai vị vua quyền anh liếc nhau một cái, đồng thời phát ra tiếng cười khẩy, điều bọn họ ghét nhất là có người quấy rầy họ vào loại thời điểm như vậy. "Âm.."

Ngay sau đó, hai vua quyền anh cùng lúc di chuyển, cả hai đều là nhân vật vô địch trên võ đài quyền anh.

Vào lúc này, hai người một trải một phải lắc mạnh, năm đấm đồng thời hướng về phía ngực của Bùi Nguyên Minh tung đến.

Bùi Nguyễn Minh nghiêng người một chút, ngay tích tắc đã tránh được quyền phát ra của hai tay đấm, rồi sau đó anh tung cú đá thắng vào đầu gối của gã vua quyền anh da đen. "Răng rắc."

Có tiếng gãy xương vang lên, gã quyền anh da đen kiêu ngạo này lập tức ôm chặt đầu gối lăn lộn trên mặt đất.

Các nắm đấm của vua quyền anh rất cứng rắn, nhưng khuyết điểm lớn nhất của họ là phần thân từ dưới thắt lưng trở xuống. Đương nhiên, Bùi Nguyên Minh biết nếu dùng nắm đấm thì sẽ không đầu lại bọn họ, cách đúng đắn nhất là nhằm vào yếu điểm của đối thủ.

Cùng lúc đó, gã vua quyền anh trắng xuất hiện, Bùi Nguyên Minh vụt sang bên trái, đồng thời hai tay nhanh như chớp nằm lấy đầu gã vua quyền anh da trắng, dùng sức vặn mạnh. “Rắc rắc..."

Gã vua quyền anh da trắng đầu vặn vẹo ở một góc độ kỳ lạ, tiếp tục duy trì tư thế nghiêng về phía trước rồi xụi lơ ngã xuống đất.

Những người mà được gọi là vua quyền anh Texas kết hợp lại ở trước mặt Bùi Nguyên Minh vẫn chưa phải là đối thủ. “Rắc rắc.."

Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh dùng chân giẫm một cước lên cổ gã vua quyền anh da đen, hơi dùng sức một chút cũng đã khiến cổ gã ta bị gãy.

Trong phòng, Nạp Nhã Lan nhìn đen ngây người. Cô ấy luôn biết Bùi Nguyên Minh có bản lĩnh, nhưng không tưởng tượng nổi thân thủ của anh lại tốt như vậy.

Ngay cả loại vua quyền anh có thể một đánh mười này ở trước mặt anh cũng không phải là đối thủ. Lúc này, Nạp Nhã Lan cũng không biết cảm giác trong lòng là như thế nào.

Thật tuyệt nếu người đàn ông này là chồng của mình! "Cảm ơn rất nhiều!”

Nạp Nhã Lan là một người phụ nữ có chính kiến của mình, lúc này cũng không quá kích động như những người phụ nữ khác mà khôi phục phong thái của mỹ nhân núi băng.

Bùi Nguyên Minh cười nói: "Có đi được không?" "Không thành vấn đề." Nạp Nhã Lan gật đầu.

Sau đó, Bùi Nguyên Minh đưa cô ấy rời khỏi theo đường cửa sổ.

Mà lúc này, trong đại sảnh của nhà tổ họ Thanh Thanh Tam Gia vừa híp mắt vừa uống trà.

Một lúc sau, ông ta có chút nghi hoặc hỏi: “Hai gã vua quyền anh lần này sao lại nhẹ nhàng như vậy, sao đến bây giờ tôi còn chưa nghe thấy tiếng kêu thảm thiết nữa?"

Quản gia nhà họ Thanh ở một bên cười nói: "Tam Gia, hai người này có đôi khi giết trước mới nói sau, không có thanh âm cũng là chuyện bình thường

- -----------------
 
Chương 1223


Người nhà họ Thanh lúc này đang ở bên cạnh hầu hạ nghe lời này xong cũng bị rùng mình. Người của Thanh Tam Gia thật là đáng sợ, ngay cả chuyện đồi bại như vậy cũng làm được.

Nhưng mà bọn họ không dám biểu hiện ra trước mặt Thanh Tam Gia, ngược lại cả đám đều nặn ra một nụ cười tươi nói: “Người của Tam Gia làm việc quá nhiên là ngoài sức tưởng tượng!” "Nhưng dù sao đây cũng là trung tâm thành phố Dương Thành. Không có tiếng kêu thảm thiết ngược lại còn là chuyện tốt, có thể tránh được một số phiền phức không đáng có.". Google ngay trang ++ trù mtruyện. c o m ++

Quản gia nhà họ Thanh liếc mắt nhìn lướt qua, lạnh lùng nói: "Láo xược, Tam Gia sợ phiền phức từ khi nào chứ?” "Cho dù có người nghe được thanh âm, ở Dương Thành nhỏ bé này, có ai dám đến ngăn cản hả?" “Vâng, vâng, đầy tớ đã nói sai rồi!" Người nhà họ Thanh lúc này đã bị dọa sắp ngất đi, cố gắng lên tiếng. Thanh Tam Gia trong mắt hắn giống như bạo chúa, hỉ nộ vô thường, hẳn hoàn toàn không dám nói bậy, sợ rằng kết cục của mình sẽ vô cùng thê thảm. Thanh Tam Gia ngược lại vẫn không hề tức giận, mà còn hào hứng nói: “Bùi Nguyên Minh kia không phải rất kiêu ngạo sao? Không phải rất ngang ngược sao? Tại sao cậu ta cũng có lúc sợ hãi như thế này chứ?” Quản gia nhà họ Thanh cười nói: "Tam Gia, đêm qua chúng ta đã đánh gãy hết xương cốt của Công Tử Hải và Lão Cửu Đạo Môn. Hai người đó nghe đồn là một trong những chỗ dựa vững chắc chống lưng cho Bùi Nguyên Minh "Hiện tại chỗ dựa vững chắc cũng đã thành như vậy rồi, Bùi Nguyên Minh cậu ta còn dám ra mặt sao?" "Cho cậu ta một ngày cũng không có gan đến đâu, ha ha Đúng lúc Thanh Tam Gia và những người khác đang tùy ha.." tiện bừa bãi thì có người vào truyền tin, người của nhà họ Nạp Lan đã đến. “À, nhà họ Nạp Lan, để cho bọn họ lăn vào đây

Chẳng mấy chốc, Nạp Lan Hoàng Chi chậm rãi bước ra cùng một đám người nhà họ Nạp Lan, mọi người mặt mũi đều rất khó coi.

Thanh Tam Gia nở nụ cười trên mặt nói: "Ông Hoàng Chi, nếu tôi nhớ không lầm, thì ông chính là người đang đứng ở phía đối lập với tôi." "Đêm nay ông dám tới chỗ này, không sợ tôi sẽ giết ông sao?” “Nhưng mà nói đi thì phải nói lại, cháu gái ruột của ông thì khác. Tôi đã cho người truyền tin cho Bùi Nguyên Minh rồi, nhưng mà cậu ta cũng không có dũng khí đến đây.” "So sánh cả hai với nhau thì đám người nhà họ Nạp Lan của ông cũng có chút thú vị!”

Nạp Lan Hoàng Chi sắc mặt khó coi, lúc này mới mở miệng nói: “Thanh Tam Gia, chuyện chúng ta ra tay lẫn nhau, chúng ta đều chú ý đến một điều sẽ không gây hại cho người nhà, ông có chuyện gì thì cứ việc đối phó với tôi là được, nhắm vào một người phụ nữ thì bản lĩnh cái quái gì?"

Người của nhà họ Nạp Lan cũng lên tiếng: “Đúng vậy, nếu có khả năng thì cứ đường đường chính chính đánh bại chúng tôi trên thương trường. Như bây giờ thật là quả vô si!" "Mau thả cô chủ ra! Có thể thương lượng bất kỳ điều kiện nào."

Thanh Tam Gia cười nói: “Các người có lẽ không hiểu phong cách làm việc của nhà họ Thanh ở nước Mỹ chúng tôi. Chúng tôi luôn đè bẹp đối thủ từng người một, làm cho bọn chúng muốn sống không được muốn chết không xong" "Bao gồm mấy người này, tôi sẽ từ từ chơi đùa đến chết” "Nạp Nhã Lan chẳng qua chỉ là sự bắt đầu thôi." Nghe xong lời nói của Thanh Tam Gia, sắc mặt người nhà họ Nạp Lan biển thành điên cuồng.

Bọ họ đều biết số phận của Lão Cửu Đạo Môn và Công Tử Hải.

Tưởng tượng xương cốt chính mình từng người một bị bóp nát, lúc này mọi người trong nhà họ Nạp Lan đều cảm thấy run rẩy sắp ngã.

Thật đáng sợ!

Thanh Tam Gia này thật kinh khủng!

Điều mẩu chốt nhất là ông ta có đặc quyền ngoại giao, ngay cả có báo lên quan chức cấp cao cũng không thể làm được gì ông ta.

Nhiều nhất là ông ta bị đuổi trở lại nước Mỹ để thẩm lí và phán quyết.

Mà nước Mỹ chính là địa bàn của bọn họ, nếu họ bị đuổi về thì xác suất cao là họ sẽ được xử vô tội phóng thích.

Bởi vậy, Thanh Tam Gia mới kiêu ngạo đến mức này. Nạp Lan Hoàng Chi đột nhiên nghĩ ra ý gì đó, chot lạnh lùng nói: "Ông... ông đã làm gì cháu gái tôi?"

- -----------------
 
Chương 1224


"Cháu gái của ông hả? Tôi không có làm gì cô ấy, ngược lại cô ấy lại giúp tôi một việc lớn” Thanh Tam Gia cười nói. "Giúp gì chứ?" Nạp Lan Hoàng Chi sửng sốt một chút, có chút choáng ngợp. "Cô ấy đang giúp tôi đối xử tốt với hai gã vua quyền anh Texas, dù sao bọn họ đã kìm chế quá lâu rồi, cô gái xinh đẹp như vậy, hắn là sẽ làm cho bọn họ hạnh phúc về cả thể xác lẫn tinh thần, thấy sao?" Thanh Tam Gia trên mặt là nụ cười cay nghiệt. “Ông..."

Nạp Lan Hoàng Chi thân thể lung lay sắp ngã. "Đúng rồi, cô ấy đang ở trong phòng tại góc hành lang, chính ông tự mình đi xem đi." Thanh Tam Gia hoàn toàn không có ý định ngăn cản, ngược lại còn mim cười chỉ ra vị trí.

Đây là điều làm ông ta thích nhất.

Để cho gia đình người bị hại xem nạn nhân đã bị chà đạp hủy hoại như thế nào.

Sự tra tấn như vậy còn tàn nhẫn hơn vô số lần so với việc đánh đập bọn họ.

Người nhà họ Nạp Lan đúng lúc này vội vàng chạy tới, Thanh Tam Gia cũng chắp hai tay sau lưng bước tới. Ông ta đang mong chờ những gì sẽ xảy ra trong thời điểm tiếp theo.

Không thể ngờ tới, sau khi Nap Lan Hoàng Chi mở cửa, trên mặt không khỏi sửng sốt.

Nhìn thấy vẻ mặt đó, Thanh Tam Gia khẽ cau mày, điều ông ta hy vọng có thể thấy là Nap Lan Hoàng Chi trực tiếp suy sụp, thậm chí còn biển thành kẻ tâm thần, chứ không phải chỉ là vẻ chan động đơn giản kia thôi. "Chẳng lẽ hai tên phế vật đó còn chưa ra tay sao?” Thanh Tam Gia có chút tức giận, vừa đi tới cửa phòng, trong nháy mắt đứng đực mặt ra.

Hai gã vua quyền anh Texas, một gã cái đầu bị vặn vẹo quái dị, một gã yết hầu bị nghiền nát, bọn họ bị thương đến nỗi không thể chết thêm lần nữa. "Âm.."

Giờ phút này, Thanh Tam Gia cùng quản gia nhà họ Thanh đều sợ đến mức cả người đều bị chấn động.

Hai gã vua quyền anh Texas đều im hơi lặng tiếng mà bị giết chết?

Làm sao mà có thể như vậy được?

Hai gã này mạnh đến mức nào, nghe nói rằng sức mạnh của bọn họ ngang ngửa với binh vương của lực lượng Delta nước Mỹ.

Nhưng mà, bọn họ lại thực sự chết trong lặng lẽ như vậy? Trình độ lợi hại của người ra tay mạnh đến nhường nào? Nạp Lan Hoàng Chi đại khái cũng biết chuyện gì đã xảy ra.

Ở Dương Thành mà có cách âm thầm cứu Nạp Nhã Lan ra, chỉ có người đó thôi. Sau khi Nạp Lan Hoàng Chi gọi điện cho Nạp Nhã Lan, mọi người trong nhà họ Nạp Lan đều thở hắt ra một hơi.

Mặc dù đứng về phía tập đoàn Thiện Nhân, nhưng trong lòng bọn họ tràn đầy sợ hãi.

Cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ tin tưởng hơn một chút.

Ở phía sau, mọi người trong nhà họ Thanh ở Dương Thành đều ngớ ra.

Bọn họ hơi khó tin.

Dương Thành, từ khi nào lại có một người lợi hại như vậy, lại có thể lặng lẽ giết hai gã vua quyền anh Texas không phát ra một tiếng động nào chứ?

Mà Thanh Tam Gia cũng không phải kẻ ngốc, ông ta rất nhanh liên hiểu được rốt cuộc là ai đã ra tay.

Thể Tử Minh, tập đoàn Thiện Nhân.

Nạp Lan Hoàng Chi lạnh lùng nói: "Thanh Tam Gia, chúng tôi đã khuyên ông từ trước rồi. Cần phải làm gì, bản thân ông trong lòng tự biết rõ." “Bởi vì vị kia, ông thật sự không trêu vào được đâu!" Thanh Tam Gia nhíu mày, trong mắt đều đông lại. Thế Tử Minh này xem ra có chút bản lĩnh đó.

Chẳng trách Dương Định Quốc và những người khác đều quỳ gối trước cậu ta, xin lỗi rời đi, hóa ra thực lực của người đó thật sự là rất mạnh.

Nạp Lan Hoàng Chi lúc này mới chậm rãi nói: “Thanh Tam Gia, hiện tại tôi có thể chỉ điểm cho ông một con đường sáng suốt nhất, đó là đi tới tập đoàn Thiện Nhân quỳ ở cửa, có lẽ vị kia sẽ bó qua cho ông đó” "Chát!"

Thanh Tam Gia nhìn Nạp Lan Hoàng Chi, lạnh lùng tát vào mặt ông ta. “Nạp Lan Hoàng Chi, chú ý thân phận của ông đi, cho dù người đó đủ tư cách để vật lộn với tôi, nhưng mà ông thì hoàn toàn không có." "Tôi muốn giết chết ông, giống như giết chết một con ruồi bọ, không hề khó!”

- -----------------
 
Chương 1225


Nạp Lan Hoàng Chi sắc mặt thật khó coi vô cùng, không nghĩ tới Thanh Tam Gia lại trực tiếp làm như vậy với mình. "Hôm nay tôi sẽ không giết ông, nhưng tôi muốn ông mang trở về một câu." "Vì người đó muốn chơi như thế này, vậy nên tôi sẽ chuẩn bị một võ đài ở sân vận động Dương Thành và tự tôi sẽ chơi cùng cậu ta!" "Trận chiến này chỉ đấu sinh tử, không phân thắng bại!” "Nếu cậu ta không đến, những người trong nhà họ Nạp Lan các ông và người của tập đoàn Thiện Nhân đều sẽ chết!” Thanh Tam Gia lạnh giọng nói, mang theo sự tự tin mãnh liet

Theo ông ta, xem ra chỉ cần Thế Tử Minh bị giết, thì ở Dương Thành này còn ai có thể ngăn cản nhà họ Thanh nước Mỹ nữa?

Sau đó, ông ta ra lệnh cho người tổng tất cả những người nhà họ Nạp Lan ra khỏi nhà tổ họ Thanh.

Ông ta không để lại bất cứ con tin nào, nhưng lời đe dọa của ông ta là thật sự. Bởi vì tập đoàn Thiện Nhân và nhà họ Nạp Lan từ trên xuống dưới, ít nhất cũng phải lên tới gần một vạn người. Cho dù có mạnh như Thế Tử Minh cũng không thể bảo vệ được hết những người này.

Khi người của nhà họ Nạp Lan rời đi, người nhà họ Thanh nhìn nhau đều là sắc mặt khó coi.

Quản gia nhà họ Thanh hơi lo lắng mở miệng: "Tam Gia, trong trường hợp người giết hai gã vua quyền anh chính là Thế Tử Minh, vậy ngài ra tay với cậu ta chi sợ không có được chút lợi ích nào!"

Tay phải Thanh Tam Gia khẽ đong đưa, truyền ra tiếng gió vù vù, sau đó ông ta lạnh lùng nói: "Tiếp chiêu, hóa giải, tấn công độc nhất vô nhị của tôi, ngay cả vua quyền anh của các giải đấu quyền anh nước Mỹ cũng không cản nổi. Chỉ là một Thể Tử Minh, cho dù cậu ta có luyện từ lúc trong bụng mẹ cũng không thể là đối thủ của tôi!”

Nghe vậy, sống lưng của quản gia nhà họ Thanh lập tức ướt đẫm mồ hôi.

Lúc ở nước Mỹ, Thanh Tam Gia quả thực là bất khả chiến bại trên võ đài quyền anh, thiên hạ không có đối thủ.

Nhưng vấn đề ở chỗ, Thanh Tam Gia không hề hay biết, quản gia nhà họ Thanh vì tâm nguyện ấp ủ từ lâu của Thanh Tam Gia là "bất khả chiến bai thiên hạ không đối thủ" mà đã chi rất nhiều tiền.

Giờ phút này, trong mắt Thanh Tam Gia, thực lực của bản thân vượt xa so với hai gã vua quyền anh Texas trước đó. Nhưng chỉ có quản gia nhà họ Thanh mới biết nguyên nhân khiến hai gã vua quyền anh Texas liên tiếp bị Thanh Tam Gia đánh bại, chính là liên quan đến tiền.

Nếu bọn họ chơi theo đúng thực lực của mình, e rằng hai gã vua quyền anh Texas chỉ cần dùng một quyền đã trực tiếp đánh chết Thanh Tam Gia.

Nhưng mà những lời này, quản gia nhà họ Thanh cũng không dám nói ra.

Bởi vì ông ta sợ sau khi nói ra, Thanh Tam Gia còn chưa bị người ta đánh chết, thì chính ông ta sẽ bị đánh chết trước.

Vẻ mặt của ông ta nhất thời thay đổi, quản gia họ Thanh khẽ cắn răng nói: "Tam Gia, đừng lo lắng, tôi sẽ giúp ông sắp xếp tốt trận đấu này!" "Chỉ cần Thể Tử Minh dám ứng chiến, ông nhất định có thể cho cậu ta một đấm nổ tung”

Thanh Tam Gia khẽ gật đầu, ông ta đã đạt tới cảnh giới “vô địch chính là tịch mịch", theo ông ta, trên đời không có ai là đối thủ của mình.

Tập đoàn Thiện Nhân.

Bùi Nguyên Minh đang ngồi trong văn phòng Tổng giám đốc, đối diện với anh là Nạp Lan Hoàng Chi. Lúc này, Nạp Lan Hoàng Chi đã nói hết những gì cần nói. "Tổng giám đốc Minh, Thanh Tam Gia không phải người thường. Bản thân tôi đề nghị tốt hơn hết là không nên giao thủ với ông ta." "Tôi đã tìm hiểu qua, ông ta đã học được chiêu “tiếp chiêu, hóa giải, tấn công" từ một đạo sĩ ở trong giang hồ từ thời trẻ. Tôi nghi ngờ rằng đó là huyền thoại nội công quyền anh bất khả chiến bại."

Mặc dù Nạp Lan Hoàng Chi không biết nhiều về võ thuật này nọ, nhưng có thể nhìn ra từ thái độ "Thanh Tam Gia tich mịch vô địch thiên hạ” của ông ta, Thanh Tam Gia nhất định có đủ tự tin.

Nếu không, ông ta sẽ không dám thách đấu quang minh chính đại sau khi nhìn thấy hai gã vua quyền anh Texas bị giết. "Tiếp chiêu, hóa giải, tấn công?”

Bùi Nguyễn Minh khẽ cau mày, anh ở trong quân đội đã lâu, tự hỏi bản thân có chút hiểu biết về các loại phương thức ch đấu trên đời, nhưng cái chiêu thức gọi là "tiếp chiêu, hóa giải, tấn công" này thực sự là lần đầu tiên anh nghe nói đến.

Tuy nhiên với bản lĩnh của anh, giờ phút này anh làm sao có thể bị dọa sợ hãi được, anh nhẹ giọng nói: "Ông nói lại cho Thanh Tam Gia, nếu ông ta muốn chơi, tôi tự mình lên võ đài chơi với ông ta”

- -----------------
 
Chương 1226


Sau một đêm.

Sự kiện Thanh Tam Gia của nhà họ Thanh nước Mỹ thách đấu với Thế Tử Minh của tập đoàn Thiện Nhân lan khắp phạm vi Dương Thành.

Đồng thời, có nguồn tin cho rằng hai vua quyền anh Texas nghi ngờ đã bị Thế Tử Minh đánh chết cũng được truyền ra.

Khi tin tức này bùng nổ, toàn bộ Dương Thành đều sục sôi.

Hai vua quyền anh Texas hùng mạnh ai cũng biết rõ, ngay cả những nhân vật như Lão Cửu Đạo Môn, Công Tử Hải cũng dễ dàng bị bóp chết tan xương nát thịt.

Có thể thấy được thực lực của bọn họ.

Mà nhân vật Thế Tử Minh lại có thể giải quyết hai vua quyền anh Texas, điều này cho thấy thực lực của Thế Tử Minh mạnh hơn.

Nhưng dưới tiền đề lớn như vậy, Thanh Tam Gia sao lại không kiêng nế gì mà thách đấu với Thế Tử Minh, thậm chí còn trực tiếp đặt luôn một cái võ đài?

Điều này cho thấy điều gì, hầu hết mọi người chỉ dùng ngón chân cũng đều có thể nghĩ ra.

Hắn là Thanh Tam Gia cũng không để Thế Tử Minh vào mắt, đúng không?

Nhiều tin đồn nhảm nhí lan truyền tứ phía Dương Thành. "Nghe nói Thanh Tam Gia từng đánh bại nhà vô địch giải đấu quyền anh nước Mỹ chỉ với ba chiêu!” "Hai vua quyền anh Texas kia bại dưới tay của Thanh Tam

Gia chỉ bằng chưa được nửa chiêu!" "Cho nên lần này người của nhà họ Thanh nước Mỹ đến

Dương Thành, thực lực mạnh nhất chính là Thanh Tam Gia!" "Chẳng trách Thanh Tam Gia kiêu ngạo như vậy, hóa ra ông ta chính là nhân vật bão táp cuồng nộ!" "Cho tới giờ chưa từng nghe nói Thế Tử Minh đánh nhau, nếu để anh ta lên võ đài cùng Thanh Tam Gia, chẳng phải là chịu chết sao?” M

Các loại tin đồn nổi lên khắp nơi, trong mắt mọi người, cho dù Thể Tử Minh có nổi tiếng cỡ nào, cũng chỉ có thực lực trong giới doanh nhân mà thôi.

Nhưng Thanh Tam Gia hoàn toàn không cạnh tranh với anh ta trong thương trường, mà là trực tiếp lên võ đài đánh nhau! Đây là một trường hợp từng giây từng phút đều liên quan đến mạng người!

Bây giờ đây, toàn bộ Dương Thành bắt đầu chờ đợi, chờ đợi đến ngày đấu võ đài.

Khi đó, Thanh Tam Gia sẽ đè bẹp Thể Tử Minh một cách mạnh mẽ, hay là Thế Tử Minh sẽ trực tiếp bị đánh chết trên võ đài.

Những điều này nhất định sẽ tạo ra một sự thay đổi lớn trong vòng tròn thượng lưu của Dương Thành.

Ngày quyết đấu, sân vận động Dương Thành rộn rã tiếng người.

Bởi vì sự khuấy động của nhà họ Thanh, bây giờ cả Dương

Thành cơ bản đều biết hôm nay sẽ có một trận đấu võ đài tại sân vận động. Hai bên võ đài, một bên đại diện cho nhà họ Thanh nước Mỹ, người đứng đầu các thể lực ngoại bang.

Bên kia là tập đoàn Thiện Nhân.

Trên võ đài, trận này có vẻ giống như bình thường, mặc dù không được nói rõ ràng, nhưng tương đương với việc đặt tương lai của giới thương nhân Dương Thành lên võ đài.

Những người bình thường không đủ tư cách để vào sân vận động

Nhưng vòng tròn thượng lưu Dương Thành về cơ bản đều đã đến.

Mấy người biết thân phận thật sự của Bùi Nguyễn Minh vây quanh nhau, sắc mặt đều vô cùng khó coi.

Dương Định Quốc nhìn Thanh Tam Gia ngồi ở bàn VIP liếc mắt một cái, chậm rãi nói: "Ông Hoàng Chi, hôm nay ông nghĩ ai sẽ thäng trận này?" "Thế Tử, sẽ bị thua sao?"

Nạp Lan Hoàng Chi nói: "Hi vọng là không, nhưng những ngày này càng tìm hiểu về Thanh Tam Gia, tôi càng thấy son tốc gáy"

Thành tích của Thanh Tam Gia ở nước Mỹ thật khủng khiếp. Theo tin tức mà tôi nhận được thì ông ta thích chơi võ đài kế từ khi lui khỏi sự nghiệp chính trị về nghỉ hưu Từ khu phố châu Á của nước Mỹ đến cuộc thi vua quyền anh, ông ta chưa từng gặp phải địch thủ nào!" "Ngay cả người ở nước Mỹ cũng đồn đại rằng nếu ngày nào đó năm cường quốc lớn cùng Đại Hạ của chúng ta giao chiến, nếu có Thanh Tam Gia ra tay, bon ho không có khả năng thua!" "Bởi vi trong māt người dân nước Mỹ, Tổng giáo đầu cũng không thế là đối thủ của Thanh Tam Gia!" Khi Nạp Lan Hoàng Chi nói những lời này, Dương Định Quốc, Vương Thái Hợp và những người khác đều khó coi đến C điểm.

Bùi Nguyên Minh chính là Thế Tử Minh, cũng chính là Tổng giáo đầu, bọn họ đêu biết rõ ràng.

Bon họ cũng biết Tổng giáo đầu có sức mạnh như thế nào. Nhưng Tổng giáo đầu đã xuất ngũ ba năm, liệu có thể là đối thủ của Thanh Tam Gia bất khả chiến bại của nước Mỹ không?

- -----------------
 
Chương 1227


Vấn đề quan trọng nhất là một khi Tổng giáo đầu bị thua, ảnh hưởng sau đó của sự kiện này sẽ không thể tưởng tượng nổi.

Nói không chừng năm cường quốc lớn sẽ nhân cơ hội này lại xuất binh đánh Đại Hạ....

Khi Dương Định Quốc và những người khác lo lắng đến cực điểm, nhìn thấy người của tập đoàn Thiện Nhân xuất hiện. Người đầu tiên là hai người Hạ Vân và Lôi Tuấn Quang, Bùi

Nguyên Minh không có đi cùng họ.

Những người nhìn thấy người của tập đoàn Thiện Nhân đến, toàn bộ khán giả im lặng trong giây lát.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm về hướng này, muốn biết thân phận thực sự của Thế Tử Minh.

Bởi vì Thế Tử Minh rất thần bí, anh ta chưa bao giờ xuất hiện trước công chúng kể từ khi ra mắt. Lúc này, có người từ Dương Thành nhà họ Thanh đứng lên, nhìn về phía tập đoàn Thiện Nhân, lớn tiếng nói: "Thế Tử Minh đâu? Để anh ta lăn ra đây, chịu chết đi!” Giờ phút này, người nhà họ Thanh ở Dương Thành đều lộ ra vẻ quyết tâm chiến thắng.

Bởi vì chỉ cần Thể Tử Minh bị Thanh Tam Gia giết chết, tập đoàn Thiện Nhân tất nhiên sẽ không còn tồn tại nữa. Mà trong quá trình này, kẻ được lợi nhiều nhất và ăn nên làm ra nhất chính là nhà họ Thanh.

Lôi Tuấn Quang nhìn về phía nhà họ Thanh vẻ mặt lạnh băng, giọng nói cũng lạnh lùng: "Thế Tử nhà tôi nói, Thanh Tam

Gia không xứng cùng anh ấy giao đấu."

Ngay sau khi câu đó được nói ra, khán giả đã một phen òa dậy sóng.

Không biết cùng lúc đó có bao nhiêu ánh mắt đổ vào trên người Lôi Tuấn Quang. "Tổng giám đốc Quang, Thế Tử Minh nhà các người là sợ hãi sao? Nếu đúng thì thừa nhận thất bại đi, sao lại nói kiểu như vậy chứ?” "Đúng đó, Thanh Tam Gia bất khả chiến bại thiên hạ vô địch ở Mỹ, chuyện này ai cũng biết, Thế Tử Minh nhà các người sợ hãi cũng là chuyện đương nhiên! "Nếu là sợ chết thì cứ việc thừa nhận, nói cái gì mà Thanh Tam Gia không xứng, các người tại sao không biết xấu hổ vậy hả?" “Dù sao cho dù anh ta đến đây, Thế Tử Minh cũng chưa chắc đã là đối thủ của Thanh Tam Gia, cho nên anh ta có đến hay không kết quả cũng không thay đổi!” "Nếu không đến, chỉ có thể là do Thể Tử Minh kinh sợ mà thôi!”

Hầu hết những người lên tiếng này đều là phát ngôn viên của các lực lượng ở nước ngoài.

Bọn họ vốn dĩ bởi vì chuyện tập đoàn Phong Trạch mà e ngại Thế Tử Minh.

Lúc này, nhìn thấy Thế Tử Minh kinh sợ đến mức không có dũng khí ra mặt, cả đám người đều hưng phẩn quá nhịn không nổi.

Chỉ cần Thanh Tam Gia có thể áp chế Thế Tử Minh, bọn họ đều sẽ có cơ hội ra tay.

Có cơ hội cần một góc chiếc bánh ngọt Dương Thành này. Lúc này Thanh Tam Gia cùng quản gia nhà họ Thanh bước ra.

Thanh Tam Gia giờ đang chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói: "Mọi người, đây là tôi đơn phương mời Thể Tử Minh lên võ đài. Nếu cậu ta không muốn tới, vậy tôi cũng sẽ không miễn cưỡng cậu ta" "Tuy nhiên, nếu hôm nay không có ai dám đến võ đài và khiêu chiến với tôi, thì ngày mai, tập đoàn Thiện Nhân và người nhà họ Nạp Lan, tất cả mọi người sẽ chết!” "Nhà họ Thanh nước Mỹ tôi đây luôn nói được làm được!”

Nhìn thấy Thanh Tam Gia lúc này ngang ngược như vậy, tất cả mọi người có mặt đều hít khí lạnh. Đây là loại tự tin đến nhường nào mới có thể nói một câu như vậy.

Thực lực của nhà họ Thanh nước Mỹ đều ngoài sức tưởng "Thanh Tam Gia, ngài đang nói gì vậy? Thế Tử Minh không tượng! dám tới, chính là do anh ta sợ hãi! Anh ta là kẻ đầu sỏ hại chết tập đoàn Thiện Nhân và nhà họ Nạp Lan!" “Ông chủ như ông cũng đã đến rồi, mà anh ta còn không dám lộ mặt, còn không dám thừa nhận sợ hãi, người như vậy cũng dám tự xưng mình là người đứng đầu của Đà Nẵng sao? Chậc chậc chậc!”

Thanh Tam Gia vẻ mặt bình tĩnh nhẹ nhàng nói: "Các vị à, mọi người đừng làm khó người không mạnh bằng người khác, dù sao nếu người ta bị người có tuổi như tôi đánh chết trên võ đài, mặt mũi người Đại Hạ bọn họ đều bị mất sạch” “Có vẻ như nước Mỹ có câu nói không sai!" "Đại Hạ đều là những kẻ hèn nhát!"

- -----------------
 
Chương 1228


Đại Hạ đều là những kẻ hèn nhát!

Khi những lời này được nói ra, những người Đại Hạ có mặt đều tức giận run cả người.

Đặc biệt là Dương Định Quốc và những người khác, giờ phút này vẻ mặt khó coi đến cực hạn.

Lời nói của Thanh Tam Gia tuy nghe có vẻ nước chảy mây bay, nhưng nếu Thể Tử Minh hôm nay không ra tay thách đầu, thì anh không những mất thể diện của chính mình, mà còn làm mất luôn toàn bộ thể diện Đại Hạ.

Thậm chí sẽ ảnh hưởng đến địa vị của Đại Hạ trong cộng đồng quốc tế.

Lúc này, ngay cả một số gia tộc bản địa của Dương Thành cũng nhịn không được đứng lên. "Thế Tử Minh, anh đã dám khiêu khích Thanh Tam Gia, hôm nay nhất định phải đi ra ứng chiến!" "Đúng vậy! Nếu không, anh không chỉ làm mất thể diện của chính mình, mà làm mất thể diện toàn bộ Đại Hạ!" “Người như anh dám xưng là người đứng đầu Đà Nẵng! Quả thật là làm trò cười cho thiên hạ!”

Mọi người nói luyên huyên lảm nhảm, liên tục chỉ trích Thể Tử Minh, người không xuất hiện từ đầu đến cuối.

Lúc này, mọi người đều quên một cách có chọn lọc.

Trận đấu võ đài này do Thanh Tam Gia tự phát khởi xưởng, Thế Tử Minh chưa bao giờ tích cực hưởng ứng.

Mà lý do lớn nhất khiến những người này giúp Thanh Tam Gia lên tiếng là do Thanh Tam Gia đã mạnh mẽ trấn áp những gia tộc và công ty từng lựa chọn đứng trung lập này.

Cuối cùng họ đã tìm thấy một cơ hội để đứng trong hàng và đương nhiên là họ phải thể hiện ra bên ngoài. "Thực ra, nếu Thế Tử Minh sợ hãi, tập đoàn Thiện Nhân có thể để bất kỳ ai trong số các người ra mặt đi." "Tôi không thấy phiền đâu."

Thanh Tam Gia chậm rãi nói với nụ cười của người chiến Quản gia nhà họ Thanh cũng hài lòng, Thể Tử Minh đương thằng. nhiên tốt nhất là hôm nay không nên ra tay.

Tam Gia đã trực tiếp đàn áp tập đoàn Thiện Nhân bằng uy thể của nhà họ Thanh nước Mỹ, như vậy sau đó bọn họ sẽ dễ dàng hành động hơn rất nhiều. “Nghe nói chưa? Thanh Tam Gia có thể để cho một người trong các người ra mặt!" "Nếu như thế này không ai dám ra mặt, tập đoàn Thiện Nhân các người từ nay liên cút khỏi Đà Nẵng đi!” "Đúng vậy, Đà Nẵng chúng ta không có một tập đoàn mất thể diện như các người!” Tập đoàn Thiện Nhân ngay lập tức bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, cả Lôi Tuấn Quang và Hạ Vân lúc này vẻ mặt đều rất khó coi.

Ngay khi Lôi Tuấn Quang định lên tiếng nói, bóng dáng của Bùi Nguyên Minh đã từ một bên bước ra.

Anh ngẩng đầu nhìn Thanh Tam Gia đang đứng trên đài cao, cười nhẹ nói: "Thế Tử Minh nói đúng, ông không đủ tư cách khiêu chiến với anh ấy” "Nhưng nếu ông muốn đánh, tôi có thể thay mặt Thể Tử Minh đánh với ông một trận."

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bước ra, tất cả mọi người đều sững sờ.

Một lúc sau, nhiều người đã chỉ vào Bùi Nguyên Minh chửi ầm lên. "Cút xéo, anh chỉ là một thằng con rể đến cửa, làm gì có tư cách ra mặt!" "Thanh Tam Gia người ta thân phận gì chứ? Anh còn không có tư cách xách giày cho người ta, còn muốn cùng Tam Gia cao quý giao đầu sao?" "Ếch ngồi đáy giếng, anh không sợ lên võ đài, Tam Gia chỉ bằng một cái tát đã đánh bay anh luôn à?"

Nghe lời những người này nói, Bùi Nguyên Minh cũng không quan tâm, chỉ nhún vai, nói: "Nghe nói cái gọi là bất khả chiến bại thiên hạ không địch thủ của Thanh Tam Gia đều là dùng tiền mua được." “Kẻ lừa đảo này có tư cách gì làm cho Thế Tử Minh chính thức ra mặt há?"

Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, sắc mặt mọi người đều đông lại. "Ăn nói hồ đồ, Thanh Tam Gia là thân phận gì, địa vị gì? Chuyện như vậy làm sao có thể giả tạo được chứ?” "Thắng nhãi này, cậu đang cố ý làm mất uy tín của Tam đúng không? Cậu muốn chết à?"

Đối mặt với sự chỉ trích của đông đảo mọi người, Bùi Nguyên Minh bình tĩnh nói: "Có đúng hay không? Đánh một trận chẳng phải sẽ biết thôi!”

- -----------------
 
Chương 1229


Nghe thấy lời nói của Bùi Nguyên Minh, khán giả ồ lên. "Bùi Nguyên Minh, anh chỉ là con rể đến cửa mà thôi. Anh thực sự cho rằng mình là nhân vật chính sao? Nơi này có chỗ để anh nói chuyện à?" “Lại còn đánh một trận sẽ biết? Anh được là cái thả gì chứ?" Bùi Nguyên Minh mặc kệ những người này, mà là giêu cợt nhìn Thanh Tam Gia. "Chuyện này là chuyện giữa tôi và Thanh Tam Gia, các người có tư cách gì nói chuyện, các người câm miệng xem náo nhiệt không được sao?" Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói. “Cậu muốn chết như vậy sao?" Thanh Tam Gia hai tay chắp sau lưng, trịch thượng nhìn xuống Bùi Nguyên Minh. Bùi Nguyên Minh mim cười nói: “Tôi là tự mình cho ông một cơ hội, bởi vì khi ông chết ở trong tay tôi, đến lúc đó ông không cần dập đầu quỳ lạy nhận sai với tôi” "Xừ..." Vốn dĩ những người xem náo nhiệt nghe được những lời này đều hít khí lạnh.

Con rể đến cửa này thật đúng là không biết tốt xấu, thật sự là đang trêu chọc Thanh Tam Gia trước mặt rất nhiều người như vậy!

Chẳng lẽ anh ta không biết Thanh Tam Gia muốn giết anh chỉ bằng một cái tát sao?

Điều quan trọng nhất là, ở cấp bậc của Thanh Tam Gia, làm sao có thể tùy tiện giao chiến với hạng người vô danh chứ? "Cuống vọng, anh sao lại dám khiêu khích Thanh Tam Gia?" "Anh có tư cách gì khiêu chiền với Thanh Tam Gia? Anh là

Chương 1229

Nghe thấy lời nói của Bùi Nguyên Minh, khán giả ồ lên. "Bùi Nguyên Minh, anh chỉ là con rể đến cửa mà thôi. Anh thực sự cho rằng mình là nhân vật chính sao? Nơi này có chỗ để anh nói chuyện à?" “Lại còn đánh một trận sẽ biết? Anh được là cái thả gì chứ?" Bùi Nguyên Minh mặc kệ những người này, mà là giêu cợt nhìn Thanh Tam Gia. "Chuyện này là chuyện giữa tôi và Thanh Tam Gia, các người có tư cách gì nói chuyện, các người câm miệng xem náo nhiệt không được sao?" Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói. “Cậu muốn chết như vậy sao?" Thanh Tam Gia hai tay chắp sau lưng, trịch thượng nhìn xuống Bùi Nguyên Minh. Bùi Nguyên Minh mim cười nói: “Tôi là tự mình cho ông một cơ hội, bởi vì khi ông chết ở trong tay tôi, đến lúc đó ông không cần dập đầu quỳ lạy nhận sai với tôi” "Xừ..." Vốn dĩ những người xem náo nhiệt nghe được những lời này đều hít khí lạnh.

Con rể đến cửa này thật đúng là không biết tốt xấu, thật sự là đang trêu chọc Thanh Tam Gia trước mặt rất nhiều người như vậy!

Chẳng lẽ anh ta không biết Thanh Tam Gia muốn giết anh chỉ bằng một cái tát sao?

Điều quan trọng nhất là, ở cấp bậc của Thanh Tam Gia, làm sao có thể tùy tiện giao chiến với hạng người vô danh chứ? "Cuống vọng, anh sao lại dám khiêu khích Thanh Tam Gia?" "Anh có tư cách gì khiêu chiền với Thanh Tam Gia? Anh là cái thá gì?" “Để có thể đấu với Thanh Tam Gia, ít nhất anh phải là quán quân của một giải quốc nội nào đó? Không tự nghĩ tới thân phận địa vị của chính mình sao?"

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh giễu cợt, nói: "Câm cái miệng chó của các người cho tôi, có liên quan gì đến các người sao? Đến xem náo nhiệt thì im lặng mà xem. Nếu ai còn nói nhiều, tôi sẽ tát nát miệng người đó!" Nghe đến đây, toàn bộ khán giả đều vô cùng sửng sốt.

Mọi người sẽ không bao giờ nghĩ rằng thắng con rể đến cửa này lại dám đe dọa mọi người như vậy. Điều quan trọng nhất là khí thế của Bùi Nguyên Minh phát ra lúc này khiến bọn họ kinh hãi, đương nhiên không ai dám nói gì nữa.

Thanh Tam Gia lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh, một lát sau mới nói: "Được, tôi đấu với cậu!" "Nhưng sống chết là duyên số, nếu chết thì cũng đừng trách tôi!"

Nghe câu trả lời này, Bùi Nguyên Minh mỉm cười. "Tôi cho cậu khởi động mười phút, mười phút sau chính thức bắt đầu." Thanh Tam Gia lạnh lùng nói, sau đó tự mình ngồi xuống.

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lạnh lùng, không nói nhiều lời. Đương nhiên, anh không cần thiết phải lấy thân phận Thế Tử Minh ra tay vào những dịp như hôm nay.

Như anh đã nói, Thanh Tam Gia không xứng.... .

||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||

Cùng lúc đó, quản gia nhà họ Thanh nhìn Bùi Nguyên Minh, hai mất híp lại thành một đường đen kịt. Trên mặt ông ta nở nụ cười tự mãn, vốn dĩ là thủ đoạn dùng để đối phó với Thế Tử Minh, nhưng ông ta không ngờ vào lúc này lại vui vẻ như vậy.

Khi đến góc tối của sân vận động, ông ta lấy điện thoại di động ra và bầm một dãy số. “Chuyện đó làm tới đâu rồi? Người chúng tôi muốn đã bắt được chưa?" Quản gia nhà họ Thanh lạnh lùng nói. "Quản gia đừng lo lắng, người đã bị bắt, theo yêu cầu của ông, vẫn còn sống!"Người đầu dây bên kia giễu cợt nói.

Quản gia nhà họ Thanh cười lạnh nói: "Hôm nay Tam Gia còn muốn đảnh võ đài. Trước khi ngài ấy đánh xong, các người đừng làm chuyện dư thừa gì cả!" "Khi hai người phụ nữ này trở nên vô dụng, tôi sẽ xin Tam

Gia thưởng cho các người làm đồ chơi." "Vâng!" Một giọng nói kính cẩn vang lên từ bên kia.

Cúp điện thoại xong, quản gia nhà họ Thanh hai tay chắp ra sau lưng, chế nhạo: "Bùi Nguyên Minh, con rể đến cửa, có tư cách gì mà nhảy nhót trước mặt Tam Gia?" "Tôi không quan tâm cậu có năng lực thật hay là giả." "Vì là con rể đến cửa nên cứ coi như đồ bỏ đi!” “Có một số việc, cậu không đủ tư cách ra mặt." động ra và bầm một dãy số. “Chuyện đó làm tới đâu rồi? Người chúng tôi muốn đã bắt được chưa?" Quản gia nhà họ Thanh lạnh lùng nói. "Quản gia đừng lo lắng, người đã bị bắt, theo yêu cầu của ông, vẫn còn sống!"Người đầu dây bên kia giễu cợt nói.

Quản gia nhà họ Thanh cười lạnh nói: "Hôm nay Tam Gia còn muốn đảnh võ đài. Trước khi ngài ấy đánh xong, các người đừng làm chuyện dư thừa gì cả!" "Khi hai người phụ nữ này trở nên vô dụng, tôi sẽ xin Tam

Gia thưởng cho các người làm đồ chơi." "Vâng!" Một giọng nói kính cẩn vang lên từ bên kia.

Cúp điện thoại xong, quản gia nhà họ Thanh hai tay chắp ra sau lưng, chế nhạo: "Bùi Nguyên Minh, con rể đến cửa, có tư cách gì mà nhảy nhót trước mặt Tam Gia?" "Tôi không quan tâm cậu có năng lực thật hay là giả." "Vì là con rể đến cửa nên cứ coi như đồ bỏ đi!” “Có một số việc, cậu không đủ tư cách ra mặt."

- -----------------
 
Chương 1230


Khu ngoại thành Dương Thành.

Trong một nhà kho phế liệu.

Trịnh Tuyết Dương và thư ký của cô bị trói trong góc.

Sáng nay, các cô ấy giữa đường đi tập đoàn Đế Hào đã bị người ta chặn lại, đến bây giờ vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra.

Người mà Ngô Kim Hổ sắp xếp để bảo vệ các cô đã bị giải quyết một cách lặng lẽ, cho nên lúc này ngay cả Ngô Kim Hố cũng không có tin tức gì.

Bên ngoài nhà kho, lúc này có một người đàn ông tóc vàng mắt xanh đang ngồi đó, trên người thở ra một luồng khí lạnh, trông hắn ta giống như một người lính đã từng xông pha trận mac. Lúc này hắn ta đang uống vodka, thỉnh thoảng nhìn lại Trịnh Tuyết Dương và thư ký của cô. "Hai cô gái này cũng không tồi, nhưng tiếc là bây giờ không cho tôi ra tay, nếu không, hiện tại ông đây đã thấy khá hơn rồi!" Tên này xúc động nói.

Quản gia nhà họ Thanh là ông chủ trước mắt của hắn ta, trước mặt cái vị kia, hắn nhất định không dám làm chuyện xăng bậy.

Nghe những lời này, Trịnh Tuyết Dương trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù cô không biết chuyện gì đã xảy ra, miễn là những người này không động đến các cô, hết thảy đều vẫn còn có đường sống trở về.

Đúng lúc này, ngoài cửa có một vài người đàn ông tóc vàng bước vào.

Những người đàn ông này đều nhìn Trịnh Tuyết Dương với ánh mất thèm thuồng, trên mặt bọn họ đều là biểu hiện thèm chảy nước miếng. “Lão Đại, tôi đã sớm nghe nói đến, phụ nữ của Đại Hạ xinh đẹp quyến rũ không gì sánh được so với những phụ nữ xấu xí của chúng ta bên kia. Có thể vui vẻ chút được không?"

Người dẫn đầu lạnh lùng nói: "Tụi bây đã quên mệnh lệnh của quản gia rồi sao? Không thể động vào hai người phụ nữ này cho đến khi mọi chuyện xong xuôi” "Đợi mọi chuyện kết thúc, hai người phụ nữ này sẽ là đồ chơi của chúng ta." Gã gã da trắng cười nói: “Lão Đại, tôi nghe nói người phụ nữ này người tình bí mật của Thế Tử Minh đó!" "Thể Tử Minh, đó là người đứng đầu Đà Nẵng! Có thể cùng người phụ nữ của anh ta chơi đùa, đây là chuyện rất vinh quang nha!" "Tôi nghĩ chúng ta nên tranh thủ thời gian này mà ra tay, bằng không, nếu bỏ lỡ thì sẽ không còn cơ hội đâu."

Nghe những lời này, vẻ mặt của tên dẫn đầu gã da trắng hơi ngưng tụ lại, hắn ta nhìn lên nhìn xuống Trịnh Tuyết Dương, trên mặt đầy ẩn ý.

Đối với hắn mà nói, có thể ở trên người phụ nữ của nhân vật lớn như vậy là một chuyện rất hãnh diện.

Nhưng vấn đề là, hiện tại quản gia nhà họ Thanh không có mệnh lệnh, hắn cũng không dám làm chuyện bậy bạ.

Đúng lúc này, một bóng người tập tễnh bước vào, toàn thân quấn bằng, chống gậy, lúc này chỉ lộ ra một bên mắt. Và khi ánh mắt anh ta rơi vào Trịnh Tuyết Dương, trong mắt anh ta hiện lên sự hận thù.

Lúc này, anh ta chua chát nói: "Boss Edward, nếu anh có hứng thú với người phụ nữ này thì cứ lên đi, quản gia bên kia tôi sẽ giải quyết."

Edward lạnh lùng liếc anh ta một cái, sau đó đột nhiên bước lên phía trước, tát một cái lên khuôn mặt băng bỏ kia, đánh anh ta ngã xuống đất, cười lạnh nói: “Thằng xấu xa, mày chỉ là một kẻ thấp kém mà cũng dám chuốc mê ông đây há?" "Nếu bây giờ cô ấy xảy ra chuyện gì, quản gia sẽ phế bỏ tao luôn!"

Nghĩ đến thủ đoạn của quản gia nhà họ Thanh, Edward khéo rùng mình một cái.

Hắn ta không dám lộn xộn khi không có lệnh.

Người đàn ông băng bó đau đớn trên mặt đất lúc này, nhưng anh ta vẫn không ngừng nói: "Boss Edward, tôi chỉ đang nghĩ thay anh thôi. Nếu anh không muốn thì cứ coi như tôi chưa nói bất cứ điều gì."

Sau đó, người đàn ông băng bó kín mặt bước ra khỏi nhà kho, anh ta cẩn thận tháo băng quấn trên mặt.

Trịnh Trí Dụng!

Anh ta đã ở trong khu cẩm địa sau núi của nhà họ Chân ở Thủ Đô vài tháng và cuối cùng cũng tìm được cơ hội ra mặt.

Trải nghiệm bên trong khiến anh ta không thể chịu đựng nổi khi nghĩ lại, thậm chí còn trở thành một kẻ vô dụng.

Mà lần này đến Dương Thành, điều anh ta nghĩ đến là làm sao để trả thù Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương.

Bởi vì hai người này đã làm cho anh ta suy sụp đen mức này.

- -----------------
 
Chương 1231


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sân vận động Dương Thành, thời gian trôi qua từng phút.

Rất nhanh đã hết mười phút.

Thanh Tam Gia đã dẫn đầu đứng trên võ đài.

Bùi Nguyên Minh đang định đi lên, vào lúc này, điện thoại di động của anh đột nhiên nhận được một tin nhắn.

Bùi Nguyên Minh vô thức lấy điện thoại ra, nhìn thấy một ảnh chụp.

Trong ảnh là Trịnh Tuyết Dương và thư ký của cô, bị trói nhốt trong một căn phòng bừa bộn.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lập tức khó coi đến cực điểm, một loại sát ý lan tràn ra.

Vốn đĩ đang ở trên võ đài Thanh Tam Gia vốn đang một dáng vẻ cao thủ vô địch nhẹ nhàng thanh cao, đột nhiên cảm thấy nhiệt độ xung quanh dường như bị hạ xuống, không khỏi rùng mình một cái.

Lúc này, quản gia nhà họ Thanh chậm rãi đi tới, trên mặt mang theo nụ cười đầy ẩn ý, nói: “Bùi Nguyên Minh, lần này cùng Tam Gia của chúng tôi động thủ.

Tôi hy vọng cậu có thể toàn lực ứng phó, xuất ra phong phạm của Đại Hạ”

Nói xong ông ta quay lưng bỏ đi.

Khóe mắt Bùi Nguyên Minh khẽ co giật.

Đe dọa, đây là một lời đe dọa không che giấu.

Ngay sau khi tin nhắn đến, quản gia nhà họ Thanh cũng vừa bước tới, điều này đã ám chỉ mọi thứ rất rõ ràng.

Quản gia nhà họ Thanh muốn anh thua thì nhất định phải thua “đường đường chính chính”

, nếu không, Trịnh Tuyết Dương sẽ gặp nguy hiểm.

Mặc dù Bùi Nguyên Minh không biết rõ Trịnh Tuyết Dương như thế nào lại bị rơi vào tay đối phương, nhưng lúc này anh cũng không dám đánh cược tin nhắn là giả.

Nhà họ Thanh nước Mỹ hành động vô sỉ như thế nào, anh đã thấy rồi.

Hít một hơi thật sâu, Bùi Nguyên Minh chậm rãi tiến lên võ đài.

Trong quá trình này, sát khí tỏa ra từ cơ thể anh dần dân thu lại.

“Nhà họ Thanh nước Mỹ, một trận đấu võ đài mà thôi, vậy mà lại lấy vợ tôi ra uy hiếp.

Không, người mà bọn họ muốn uy hiếp chính là Thế Tử Minh...

“Để giành chiến thẳng, không từ bất cứ thủ đoạn nào!”

“Vì các người muốn chiến thăng như vậy, tôi cho các người là được, nhưng tôi hy vọng các người nhà họ Thanh nước Mỹ có thể gánh chịu nổi hậu quả của chuyện này!”

Bùi Nguyên Minh bước từng bước cuối cùng, lúc này vẻ mặt lạnh lùng đến cực điểm.

Dưới võ đài, Hạ Vân nhìn trạng thái này của Bùi Nguyên Minh, khẽ nhíu mày, nói: “Lôi Tuấn Quang, có thể đã xảy ra chuyện, trạng thái của Tổng giám đốc Minh không ổn”

Lôi Tuấn Quang cũng nhận ra điều gì đó.

Bình thường đối mặt với một Thanh Tam Gia, Tổng giáo đầu làm sao có thể toát ra sát khí rõ ràng như vậy? Thanh Tam Gia hẳn là không đủ tư cách.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1232


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Một chưởng này nhẹ như gió. Với tốc độ cực kỳ chậm, nó trực tiếp đánh vào ngực của Bùi Nguyên Minh. Lực đạo... Chà, căn bản là chẳng có chút sức lực nào cả. Nhưng mà Thanh Tam Gia này hoàn toàn không phải là cao thủ gì,ông ta chỉ là một người bình thường còn không biết cả một động tác võ thuật đẹp mắt nữa! Nhưng nghĩ đến tình cảnh của Trịnh Tuyết Dương, Bùi Nguyên Minh phải phát run, lui vê phía sau ba bước. Cảnh tượng này trực tiếp khiến khán giả ồ lên náo loạn, mọi người đều xem không hiểu. “Đi ra! Đi ra!”

“Đây là chiêu đầu tiên trong ba chiêu của Thanh Tam Gia “tiếp chiêu, hóa giải, tấn công”

!”

“Con rể đến cửa này thậm chí không thể cản nổi chiêu đầu tiên.

Làm sao anh ta có thể là đối thủ của Tam Gia?”

“Ếch ngồi đáy giếng này, bây giờ có thể nhận ra thực lực của Tam Gia như thê nào rôi chứ? Xem anh ta sau này còn kiêu ngạo thế nào?”

“Lần này anh ta thay mặt Đại Hạ của chúng ta xuất chiến.

Việc này truyền ra, chính là khiến thiên đại chê cười, quá mất mặt!”

Giữa đám đông nghị luận, Thanh Tam Gia hét lên: “Biến hóa!”

Bùi Nguyên Minh lại lui về, lân này đến rìa võ đài, dường như run rẩy không đứng vững được nữa. Trọng tài bước ra ngay lúc này và bắt đâu đếm sau mười giây, tuyên bố rằng Bùi Nguyên Minh không có “sức mạnh để đánh trả”

bị xử thua. Thanh Tam Gia vẻ mặt đắc ý, lúc này mới nhìn xuống Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Người trẻ tuổi à, tôi nhường cậu như vậy là đủ rồi.

Không ngờ cậu lại thua, cũng không có gì lạ đâu.”

“Trở vê nói cho Thế Tử Minh nhà các người, sợ thì cứ nói thẳng, cũng không cần viện những cái cớ vô vị đói”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nhìn Thanh Tam Gia nói: “Hi vọng lần sau đấu với người khác, ông cũng sẽ gặp vận may như vậy.”

Thanh Tam Gia chế nhạo, nhìn chung quanh nói: "Con rể đến cửa này, lại nói tôi thắng được cậu ta là do may mắn mà thôi”

Nghe đến đây, xung quanh bỗng nhiên vang lên tiếng cười. “Thanh Tam Gia đã ra tay nhân nhượng, chính anh không nhìn ra được sao?”

“Nếu không phải như vậy, hiện tại cái mạng nhỏ của anh cũng đã mất!”

“Giới trẻ bây giờ thật vô liêm sỉ, khinh người, thua thì nhận thua đi, còn không dám thừa nhận!”

“Đại Hạ chúng ta sao có thể có người như vậy, xấu hổ mất mặt quá!”

“Mau cút ra ngoài! Đây là chỗ cho anh đến sao?”

Thanh Tam Gia tay phải khế nâng lên, người đang ồn ào ở dưới lập tức im bặt.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1233


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Một nhóm người bắt đầu la ó và muốn đưa ra lệnh cấm hoàn toàn đối với Bùi Nguyên Minh.

Tất nhiên, những người này được dẫn dắt bởi tập đoàn tài chính Phong Trạch.

Đánh vào mặt Bùi Nguyên Minh là đánh vào thể diện của Thế Tử Minh, bọn họ rất sẵn lòng.

“Bùi Nguyên Minh, ông đây cho cậu một cơ hội quỳ xuống cầu xin tha thứ, thừa nhận sai lâm của mình”

Thanh Tam Gia thần sắc lạnh lùng.

Đây là kết quả mà ông ta mong muốn.

Một tên con rể đến cửa kiêu ngạo này mấy ngày trước còn dám tuyên bố muốn nhà họ Thanh nước Mỹ để đến gặp anh ta và quỳ xuống xin tha thứ.

Giờ phút này, Thanh Tam Gia phải làm sao để cái thứ rác rưởi này quỳ xuống trước mặt nhiều người như vậy.

“Thanh Tam Gia, chuyện này còn chưa kết thúc”

Bùi Nguyên Minh nói xong, xoay người rời đi.

Hạ Vân và Lôi Tuấn Quang nhìn nhau, nhanh chóng đuổi theo.

Bên trong sân vận động lúc này vang lên tiếng cười ầm ï.

Trong mắt mọi người, tập đoàn Thiện Nhân lần này trở vê trong nhục nhã, Thanh Tam Gia và nhà họ Thanh nước Mỹ đương nhiên được bọn họ khen ngợi tung hô lên đến độ cao không thể tả.

“Tổng giáo đầu rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Chỉ có hai chiêu đó của Thanh Tam Gia mà lại không thể đánh bại ông ta?”

Tại sân vận động, Dương Định Quốc mặt mày khó coi.

“Tôi cảm thấy, chỉ sợ đã xảy ra chuyện lớn”

Sắc mặt Vương Thái Hợp cũng vô cùng khó coi.

Bọn họ biết thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh, nên biết cảnh tượng hôm nay thật kỳ quái, nhưng đáng tiếc lại không biết nguyên nhân thực sự.

Một chiếc Lexus đến, lần này Bùi Nguyên Minh không cân nhắc có bị bại lộ thân phận hay không, lên xe cùng Lôi Tuấn Quang và Hạ Vân.

Lên xe, Hạ Vân cau mày nói: “Tổng giám đốc, xảy ra chuyện gì? Làm sao có thể thua như vậy chứ?”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Tuyết Dương xảy ra chuyện, bị Thanh Tam Gia bắt trói”

Nghe những lời này, Hạ Vân và Lôi Tuấn Quang đều sửng sốt, rốt cuộc cũng hiểu được cảnh tượng kỳ quái hôm nay là do đâu.

Thì ra Trịnh Tuyết Dương rơi vào tay Thanh Tam Gia, chẳng trách Tổng giám đốc Minh phải không thể không nhận thua.

“Đi đến chỗ của Ngô Kim Hổ!”

Bùi Nguyên Minh ra lệnh.

Chẳng bao lâu, xe đã đến địa bàn của Ngô Kim Hổ.

Ngô Kim Hổ và một đám thuộc hạ đang ở đó, vừa rồi trên đường nhận được điện thoại của Bùi Nguyên Minh, hiện tại hâu hết mọi người đã ra ngoài tìm tung tích của Trịnh Tuyết Dương.

“Làm sao vậy?”

Bùi Nguyên Minh sau khi nhìn thấy Ngô Kim Hổ trực tiếp hỏi.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1234


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vê phần tại sao lại là Trịnh Tuyết Dương, cũng rất dễ hiểu.

Bởi vì nhà họ Thanh ở Dương Thành vẫn luôn cho rằng Trịnh Tuyết Dương là người phụ nữ bí mật của Thế Tử Minh.

Mà người cuối cùng ra mặt trên võ đài lại biến thành Bùi Nguyên Minh.

Quản gia nhà họ Thanh dùng Trịnh Tuyết Dương để uy hiếp Bùi Nguyên Minh cũng là hợp lý.

Nhưng vấn đề là, nếu hoàn toàn đơn thuần vì chiến thẳng trên võ đài, lúc này nhà họ Thanh nước Mỹ lẽ ra đã phải thả Trịnh Tuyết Dương rồi.

Nhưng Trịnh Tuyết Dương vẫn chưa lộ diện, điều này cho thấy mọi chuyện không hề đơn giản.

“Tổng giám đốc, rốt cuộc xảy ra chuyện quái quỷ gì vậy? Ai là người ra tay?”

Ngô Kim Hổ vẻ mặt khó coi.

Hiện giờ thế giới ngâm của Đà Nẵng đã nằm trong tâm tay của anh ta, nhưng đối phương lại có thể bắt cóc được Trịnh Tuyết Dương, điều này đủ cho thấy đối phương là một thế lực khủng khiếp.

“Khả năng cao là người của nhà họ Thanh nước Mỹ, nhưng nhà họ Thanh nước Mỹ sẽ không để lại quá nhiều sơ hở, cho nên người bắn rõ ràng sẽ không liên quan gì đến nhà họ Thanh nước Mỹ”

“Anh nhờ anh em tìm hiểu xem gần đây có băng nhóm nào từ ngoại tỉnh hay ngoại quốc đến đây không?”

Bùi Nguyên Minh trâm giọng nói.

Thanh Tam Gia, anh sẽ không bao giờ buông tha, nhà bọn họ Thanh nước mỹ cũng phải bị diệt.

Nhưng những việc này hiện tại không phải chuyện cần làm, quan trọng nhất lúc này chính là đảm bảo an toàn cho Trịnh Tuyết Dương.

“Tổng giám đốc Minh, cậu đừng lo lắng, chúng tôi đã chặn hết mọi cách rời khỏi Dương Thành, nhất định sẽ tìm được chị dâu.



Ngô Kim Hổ trầm giọng nói.

Đúng lúc này, điện thoại của Bùi Nguyên Minh vang lên, là Trịnh Tuyết Dương.

Bùi Nguyên Minh khế run toàn thân, một lúc sau mới dùng tay phải run rấy ấn vào màn hình trả lời.

“Tôi muốn ba ngàn năm trăm tỷ!”

Trong điện thoại là một giọng cố tình thay đổi âm thanh.

“Được rồi, giao dịch như thế nào, tiên không thành vấn đề, nhưng tôi muốn đảm bảo an toàn cho cô ấy.



Bùi Nguyên Minh không chút do dự nói, lúc này tiền bạc hoàn toàn không phải là vấn đề.

“Ô, con rể đến cửa muốn nói chuyện với cô đây, nhanh lên!”

“Bùi Nguyên Minh, em không sao, anh đừng lo lắng!”

Giọng nói của Trịnh Tuyết Dương truyền qua điện thoại, hẳn là không có gì khác thường, khiến Bùi Nguyên Minh thở phào nhẹ nhõm.

Điều anh sợ nhất bây giờ chính là người bên kia không quan tâm gì mà trực tiếp giết chết Trịnh Tuyết Dương.

Chỉ cần người bên kia có lòng đòi tiên thì vẫn có cơ hội giải cứu Trịnh Tuyết Dương.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1235


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Trịnh Tuyết Dương, cô có nghĩ răng ông chồng đến cửa của cô sẽ đem nhiều tiên như vậy để chuộc lại người phụ nữ hư hỏng của anh ta không?”

Trịnh Trí Dụng nói với Trịnh Tuyết Dương. Trịnh Tuyết Dương nhíu mày nhìn Trịnh Trí Dụng, mặc dù trên người anh ta được quấn một lớp băng để che giấu khuôn mặt và giọng nói. Nhưng thái độ của anh ta đối với Bùi Nguyên Minh vừa rồi khiến Trịnh Tuyết Dương nhìn ra quá nhiều sơ hở. Lúc này Trịnh Tuyết Dương lạnh lùng nói: “Trịnh Trí Dụng, anh không lấy được ba ngàn năm trăm tỷ đâu”

Nghe thấy Trịnh Tuyết Dương gọi tên mình, Trịnh Trí Dụng, người vốn dĩ vẫn còn đang đắc thắng, đột nhiên giật băn mình và đột ngột đứng lên. “Anh không cân kích động, tôi cũng đã sớm đoán được anh là ai, anh không thừa nhận thì đã sao chứ?”

“Còn nữa, anh cho rằng Bùi Nguyên Minh không đoán được thân phận của anh sao?”

“Trịnh Trí Dụng, anh quá tự tin rồi!”

Biểu cảm trên mặt của Trịnh Trí Dụng thay đổi mấy lần, một lúc sau anh ta mới hít một hơi dài rồi miếng vải quấn trên mặt ra. Những vết sẹo chẳng chịt trên mặt, nhưng dù vậy, vẫn có thể nhìn ra được khuôn mặt của anh ta. Lúc này, anh ta đi tới trước mặt Trịnh Tuyết Dương, lạnh lùng nói: “Biết thân phận của tôi thì sao? Chỉ cần tôi có được ba ngàn năm trăm tỷ, từ nay về sau như chim tung cánh bay lên trời cao, như cá vẫy đuôi bơi ra biển lớn!”

“Hơn nữa, tôi sẽ để Bùi Nguyên Minh đích thân đem tiền đến.

Khi đó, đám người này sẽ chà đạp cô trước mặt Bùi Nguyên Minh!”

“Trịnh Tuyết Dương, cô đã từng nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay chưa?”

Trịnh Tuyết Dương sắc mặt có chút khó coi, nhưng cô vẫn bình tĩnh nói: “Trịnh Trí Dụng, anh đừng nghĩ mọi thứ đều hoàn hảo như vậy.

Anh cho rằng lấy được tiền rồi sẽ còn mạng để xài sao?”

Trịnh Tuyết Dương lúc này đã đoán ra phần nào thân phận của Bùi Nguyên Minh, nếu thật sự là người kia, cô cảm thấy mọi việc Trịnh Trí Dụng làm bây giờ đều vô dụng. Trịnh Trí Dụng bật cười, cái gì mà có gan lấy mà không có mạng xài hả? Trịnh Tuyết Dương sẽ không nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh có bản lĩnh chứ? Cho dù muốn vớt lại chút thể diện của Bùi Nguyên Minh, cũng không cân phải nói những lời mạnh miệng như vậy. Trịnh Trí Dụng lúc này mới đưa tay sờ lên vết sẹo chẳng chịt trên mặt mình, nói: “Trịnh Tuyết Dương, hiện tại cô cũng đã học cách nói lớn lối rôi, nhưng mà cô nghĩ tôi sẽ tin sao?”

“Đúng vậy, thằng chông của cô ôm đùi Thế Tử Minh, nhưng mà thế nào? Ở trước mặt tôi, chút chỗ dựa vững chắc và thực lực của anh ta có thể lợi hại đến mức nào?”

Trịnh Tuyết Dương lắc đầu, có một số chuyện là cô đoán, cô không giải thích được, cũng sẽ

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1236


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bởi vì sống trong thôn và con trai không còn bên cạnh nên Trịnh Tùng mấy ngày nay bị rất nhiều tên côn đồ bắt nạt.

Đúng lúc này, cánh cửa bị đạp tung ra, trong tiêm thức ông nghĩ rằng có một tên xã hội đen khác đã tới cửa.

Khi nhìn rõ ràng người đó là Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tùng vẻ mặt tức giận, lúc này mới chỉ vào Bùi Nguyên Minh tức giận nói: “Cậu đến làm gì?”

Theo Trịnh Tùng, nếu là Bùi Nguyên Minh không đến làm con rể nhà họ Trịnh, bây giờ nhà họ Trịnh sẽ không phá sản.

Bùi Nguyên Minh chính là thủ phạm chính khiến gia đình họ Trịnh sụp đổ cho đến thời điểm này.

Bùi Nguyên Minh thờ ơ đi tới trước mặt Trịnh Tùng, chậm rãi nhìn chằm chằm Trịnh Tùng: “Bác cả, con trai của bác đâu?”

Trịnh Tùng chế nhạo: “Bùi Nguyên Minh, cậu bây giờ thật kiêu ngạo, từ khi Trịnh Tuyết Dương trở thành Chủ tịch nào đó, cậu đã vô pháp rồi đúng không?”

"Đừng quên, dù sao tôi cũng là trưởng lão của cậu!" "Cậu có tư cách gì kiêu ngạo ở trước mặt tôi? Cậu là đồ phản nghịch!" Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Tôi không có đủ kiên nhẫn, tôi hỏi lại bác, Trịnh Chí Dụng hiện đang ở đâu?”

Trịnh Tùng tức giận trước thái độ mêm không ăn, cứng không ăn! Không phải chỉ là chủ tịch thôi sao? Trên thực tế, hãy để con rể này lên trời! Trịnh Chí Dụng có năng lực là vậy, nhưng vì Bùi Nguyên Minh rác rưởi mà phải rời quê hương,ông trời thật là bất công! "Tôi không biết, cho dù tôi biết, tại sao tôi phải nói cho cậu biết? Cậu có tư cách gì mà hỏi vê nhà họ Trịnh của chúng ta?" Trịnh Tùng giễu cợt nói, không có ý trả lời.

Bùi Nguyên Minh kẹp cổ Trịnh Tùng nhấc lên, lạnh lùng nói: “Tôi sẽ hỏi bác lần cuối”

“Tôi muốn biết Trịnh Chí Dụng đang ở đâu!”

“Nếu không, tôi sẽ không ngại bóp cổ bác đâu! Nhìn thấy ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tùng rốt cuộc sợ hãi.

Ông đã hiểu, nếu ông không nói gì vào lúc này, Bùi Nguyên Minh thật sự sẽ tự trực tiếp bóp cổ mình.

"Tôi nói! Tôi nói! Cậu hãy để tôi xuống!" Bùi Nguyên Minh đặt Trịnh Tùng xuống, lạnh lùng nói: "Tôi không có thời gian lãng phí với bác.

Nếu bác không nói ra sự thật, Trịnh Chí Dụng cũng chỉ có chết càng thảm hơn!" Trịnh Tùng hít một hơi sâu, khi đối mặt với sinh tử, ông trực tiếp bán đứng con trai của mình.

“Trước đây, Ông cụ Trịnh đã phái nó và Trịnh Thu Hằng đến nhà họ Chân ở thủ đô sau đó nó không hề xuất hiện ”

“Nhà học Chân ở thủ đô?”

Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày.

Nhà họ Chân ở thủ đô là gia tộc đứng thứ chín trong mười gia tộc hàng đầu ở Đại

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1237


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sân bay quốc tế Dương Thành, lúc này một ông lão chậm chậm bước ra.

Ông mặc quần áo bình thường, trên tay cầm một cây gậy, nhưng khi bước đi lại mang theo một phong thái bất phàm, như thế một ánh mắt của ông có thể mang đến áp lực vô tận cho người khác.

Nếu Trịnh Chí Dụng nhìn thấy ông, anh ta sẽ vô cùng sợ hãi.

Bởi vì người này là trưởng lão trong cấm địa của ngọn núi phía sau nhà họ Chân ở thủ đô, đồng thời cũng là sư phụ của Trịnh Chí Dụng và Trịnh Thu Hằng Sau khi bị ném vào khu vực cấm sau núi, Trịnh Chí Dụng và Trịnh Thu Hằng đã bị người đàn ông này tra tấn ngày đêm.

Trịnh Chí Dụng lần này xuất hiện là vì mệnh lệnh của hắn Lý do Chấn Vũ xuất hiện ở đây không phải vì Trịnh Chí Dụng Anh ta đến vì Trịnh Tuyết Dương.

Bởi vì gia tộc họ Trịnh đã suy tàn, nhưng sự nghiệp của Trịnh Tuyết Dương đang phát triển mạnh mẽ, đối với nhà họ Chân ở thủ đô đây là điều đáng để thử.

Đối với một gia tộc hàng đầu như vậy, cấp dưới của họ không được phép xuất hiện những người có thể vượt qua họ.

Cho dù Trịnh Tuyết Dương có thành công đến đâu, trong mắt gia đình họ Chân ở thủ đô, cô ta cũng chỉ là một tên cấp dưới.

Bước tới cổng sân bay Dương Thành, Chấn Vũ nhìn trời tự lấm bẩm: “Không biết đệ tử bất tài, lần này có thể hoàn thành nhiệm vụ được hay không.”

Đối với cậu, với tư cách là một người thây, ta đã liên hệ với nhà họ Thanh ở nước Mỹ" "Nếu cậu không thể hoàn thành nhiệm vụ như thế này, e rằng cậu sẽ không thể cứu được mạng sống của mình”

Bùi Nguyên Minh lấy được số điện thoại di động của Trịnh Chí Dụng, anh nhanh chóng sử dụng phương tiện của Bộ Binh để tìm ra vị trí của anh ta.

Sau đó, anh ta tự mình lái xe tới.

Đây là khu nhà xưởng bỏ hoang, do không có ai quản lý nên rất nhiều người vô gia cư, xã hội đen...

tụ tập ở khu vực này.

Nơi này là một khu vực xám.

Khi Bùi Nguyên Minh đến nơi, tâm mắt của bọn côn đồ trước cửa nhà máy đổ dồn về phía anh.

Mấy người này đi tới đi lui, nhìn lên nhìn xuống Bùi Nguyên Minh nói: "Anh bạn, tới chỗ chúng ta đậu xe sẽ có tính phí, hãy đưa tiền đây cho ta." "Bao nhiêu.

' Bùi Nguyên Minh nhẹ nói.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh như vậy, trên mặt những người này đều lộ ra nụ cười.

Những tên côn đồ không làm việc gì, chúng sống bằng kiểu tống tiền này.

"Anh bạn, chiếc xe của cậu trông có giá mấy triệu đúng không? Các huynh đệ sẽ canh giữ cho

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1238


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trong vòng chưa đầy nửa phút, một đám côn đồ đều lăn lộn trên mặt đất. Tay chân gãy vài cái, ánh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh lúc này tràn đầy vẻ sợ hãi. Những tên côn đồ nhỏ này luôn bắt nạt kẻ yếu và sợ người mạnh, chúng thậm chí không dám oán giận khi gặp phải những người như Bùi Nguyên Minh. “Giữ xe cho tao.

Nếu có vết xước, chúng mày đều phải chết”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói, đi về phía bên trong nhà máy. Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm tiến đến trong nhà kho của nhà máy. "Ai! Các người không biết đây là nơi riêng tư sao? Chết tiệt!" Vài cô gái tóc vàng bước ra khỏi bóng tối của tòa nhà, một số người trong số họ đang cầm dao găm quân dụng trong tay, nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt thờ ơ. “Các người là người của Thanh Tam Gia?”

“Các người đã bắt vợ tôi?”

Nghe thấy tên Thanh Tam Gia, đám người này hiển nhiên giật mình. Sau một lúc, tên câm đầu chế nhạo, sau khi nhìn lên nhìn xuống Bùi Nguyên Minh một lúc, anh ta nói: "Thật sự không tìm được chỗ nào.

Tất cả đều dễ dàng!" "Tam Gia vừa ra lệnh cho bọn ta bắt và giết mày, đúng lúc mày tự mình đến, vậy bọn tap không cần lãng phí sức lực!" “Lên! Ngay sau đó, hơn chục người đồng thời lao ra cùng một lúc. "Bốp bốp..”

Bùi Nguyên Minh một cước đá văng người vừa lao tới. "Uỳnh... Anh tung chân của mình một lân nữa và đập thẳng vào đầu người thứ hai, khiến cổ hắn bị vẹo về phía sau một góc kỳ lạ. “Uỳnh uỳnh uỳnh... Hình dáng cơ thể của Bùi Nguyên Minh phía trước, từng bước một, khi cú đấm cuối cùng của anh ấy rơi xuống, chỉ còn lại kẻ câm đầu đang vô cùng khiếp sợ. Những người anh em dưới quyền anh ta là những người lính đã từng xông pha trận mạc, thường thì hơn chục người lớn không thể lại gần. Nhưng mà với thanh niên trước mặt, một chiêu rưỡi bọn họ cũng không thể ngăn cản. "Mày! Mày nhất định không phải người thường! Mày đến từ quân đội gì vậy?" Edward trong tiêm thức nói, mồ hôi lạnh đầy mặt. Loại kỹ thuật tấn công quyết định này chỉ những người đã từng tham gia quân đội mới có thể làm chủ được. Các loại phòng tập boxing, phòng tập thể dục trong xã hội đều được huấn luyện muôn màu muôn vẻ, nhưng tuyệt đối không thể có sức chiến đấu như vậy. "Tao à? Tao không phải đến từ quân đội, nhưng †ao mang một đội quân, Đường Đao

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1239


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Anh nói những người ngoài đó? Tôi đã cho bọn lên đường." Bùi Nguyên Minh lạnh lùng mở miệng.

Khoảnh khắc tiếp theo, anh nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương bị trói hình năm bông hoa trong góc, rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần Trịnh Tuyết Dương không sao, mọi chuyện vẫn chưa muộn.

"Không được tới đây.

Tin hay không, tao sẽ giết Trịnh Tuyết Dương!" Trịnh Chí Dụng nói sắc bén, cầm lấy con dao găm trên bàn, định lao tới Trịnh Tuyết Dương.

"Bịch!" Bùi Nguyên Minh đá một cái vào cái bàn trên mặt đất, cái bàn bay ra ngoài, trực tiếp đem Trịnh Chí Đông đập xuống đất.

Sau đó Bùi Nguyên Minh bước tới, giâm lên chân phải của anh ta, con dao găm xuyên qua lòng bàn tay Trịnh Chí Dụng và đóng đỉnh anh ta xuống đất.

_ Tiếng hét như giết lợn phát ra, Trịnh Chí Dụng lăn lộn trên mặt đất, không ngừng kêu gào.

"Vốn dĩ tôi xem anh chỉ là một con bọ.

Tôi thậm chí không có hứng thú giãm chết anh”

"Nhưng hóa ra đôi khi tôi thực sự không thể nhân từ.

Chỉ khi anh chết thì mới không có ai làm phiền cuộc sống của tôi" Bùi Nguyên Minh giẫm lên con dao găm, nói một cách trống rỗng.

Trịnh Chí Dụng cả người run lên, hắn võn tưởng rằng mình đã luyện được một ít thủ đoạn trong khu cấm địa phía sau núi của nhà họ Chân ở thủ đô, nhất định sẽ có thể tiêu diệt được Bùi Nguyên Minh.

Nhưng Bùi Nguyên Minh lại giãm vào lòng bàn chân của hắn một cách bất ngờ.

"Bùi Nguyên Minh! Mày không thể giết tao!" "Nên biết về nhà họ Chân ở thủ đô đấy! Tao đến từ nhà họ Chân! Tao muốn xem, nếu mày dám giết tao, nhà họ Chân ở thủ đô sẽ không để yên cho mày!" Trịnh Chí Dụng nghiến răng nghiến lợi nói.

Lần trước, ở khu biệt thự hoàng kim, Bùi Nguyên Minh đã không tự sát Lần này Trịnh Chí Dụng cảm thầy rằng Bùi Nguyên Minh không có gan tự sát.

Lúc này Bùi Nguyên Minh không để ý đến Trịnh Chí Dụng, thay vào đó, anh bước tới và cởi dây trói trên người Trịnh Tuyết Dương, nói với vẻ mặt hối lỗi: "Bà xã, anh đến muộn rồi" Trịnh Tuyết Dương nhìn với vẻ mặt kì lạ, một lát sau mới nở nụ cười: "Chồng à, em không sao, em biết anh chắc chắn sẽ đến cứu em." Bùi Nguyên Minh gật đầu mà không giải thích quá nhiều.

Thay vào đó, anh cởi sợi dây trói đưa thư ký và nói: "Đưa chủ tịch Tuyết về nghỉ ngơi trước đi: Thư ký lúc này vẫn còn run rẩy không dám nói lời nào.

Tuy nhiên, lòng Trịnh Tuyết Dương hơi chùng xuống, Bùi Nguyên Minh vừa rồi nói gì cô đều nghe lọt tai Thật khó, hôm nay anh muốn giải quyết triệt

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom