Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 520


CHƯƠNG 520

Hàn Tiễn Hoa nhìn chằm chằm Trình Kiêu, một lúc lâu sau đó, anh ta mới bật cười, trong tiếng cười chứa đầy sự trêu chọc.

“Đúng là thú vị, một người ngoài chạy đến nhà họ Hàn, nói với gia chủ tương lai của nhà họ Hàn là tao rằng chuyện nhà của chúng tao cần mày đồng ý!”

Nét mặt Hàn Tiễn Hoa trở nên lạnh lùng, anh ta nâng cao giọng: “Ai cho mày cái gan đó thế!”

Lý quản gia đứng bên cạnh bị sưng nửa bên mặt, trong mắt loé lên sự độc ác, nghiến răng nói: “Một người ngoài mà cũng dám nhúng tay vào chuyện của nhà họ Hàn tôi, hôm nay nếu để cậu sống sót rời khỏi đây, sau này nhà họ Hàn tôi sẽ trở thành trò cười của toàn bộ Lĩnh Nam.”

Hàn Tiễn Hoa hơi bất mãn nhìn Lý quản gia, mỗi một câu của ông ta đều gộp mình với nhà họ Hàn, là sợ nhà họ Hàn không ra mặt giúp ông ta à?

Nhưng Hàn Tiễn Hoa luôn cho rằng gi ết chết Trình Kiêu chẳng khác này gi ết chết một con kiến, cho nên anh ta cũng không so đo với Lý quản gia.

Nét mặt Trình Kiêu rất lạnh lùng, anh không thèm quan tâm đến Lý quản gia, cất lời: “Nhà họ Hàn các người thật sự chỉ là một trò cười trong mắt tôi mà thôi.”

Cả Lý Thù Tâm cũng không im lặng được nữa, vốn thấy mẹ con Y Linh đã sắp bị đuổi khỏi nhà họ Hàn, ngủ bờ ngủ bụi, bỗng nhiên có một tên nhóc xuất hiện, năm lần bảy lượt ngăn cản.

Bà ta quát bằng giọng the thé: “Tên ranh con ngông cuồng này từ đâu ra vậy, Khổng Vũ, cậu còn đứng đó làm gì! Cắt lưỡi cậu ta cho chó ăn cho tôi!”

Khổng Vũ cau mày, tuy Trình Kiêu nói năng lỗ m ãng, nhưng vẫn không đáng tội chết.

Thấy Khổng Vũ không làm gì, Hàn Tiễn Hoa hét to: “Khổng Vũ, ngay cả lời của bà chủ nhà họ Hàn mà anh cũng không nghe à?”

Khổng Vũ chỉ có thể xoay người, bất đắc dĩ nhìn Trình Kiêu: “Xin đắc tội!”

Anh ta quát lên với thuộc hạ: “Bắt lại!”

“Đừng!” Y Linh căng thẳng hô to.

Lúc này, bên ngoài chợt vang lên một giọng nói: “Lão đại Mã Tài của Hà Tây đến!”

“Lão đại Tạ Thiên Hoa của Vị Hạ đến!”

“Lão đại Trịnh Thiên Hoa của Miên Dương đến!”



Tất cả lão đại của mười bảy thành phố ở Lĩnh Nam gần như đều có mặt.

Xung quanh trở nên yên tĩnh!

Sau đó, mọi người bắt đầu xôn xao!

“Mẹ ơi, tôi nghe thấy gì vậy? Tất cả lão đại của mười bảy thành phố ở Lĩnh Nam gần như đều có mặt.”

“Chắc không phải đâu! Có lẽ ông Hàn không được xem trọng đến mức đó!”

“Đương nhiên rồi, không biết là ai chán sống, dám đi giả mạo các vị lão đại!”

Đa số những vị khách đến chia buồn đều là nhân vật có mặt mũi ở Lịch Xuyên, cũng biết rõ lão đại của mười bảy thành phố ở Lĩnh Nam.

Phải biết rằng bất cứ một lão đại nào cũng đều là nhân vật chỉ có thể ngước nhìn.

Bây giờ cùng một lúc có nhiều lão đại đến như thế, mức độ chấn động thật sự phải tăng lên gấp trăm lần!
 
Chương 521


CHƯƠNG 521

Tựa như một nhóm người nhìn thấy một chiếc máy bay và rất nhiều máy bay vậy, mức độ khiến người ta rung động của nó hoàn toàn khác nhau.

Mấy người nhóm Vương Hiểu Hi cũng không khỏi trợn to mắt.

“Không phải chứ, có nhiều lão đại đến cùng một lúc như thế, bọn họ hẹn trước với nhau à? Cậu của Y Linh có địa vị cao thế!”

Lý Ngôn và Triệu Cương kích động đến mức tay run rẩy.

“Tất cả lão đại của mười bảy thành phố ở Lĩnh Nam đều đã đến, quá đáng sợ!”

Lưu Tào Khang lộ vẻ đăm chiêu, anh ta cảm thấy nhiều lão đại cùng nhau đến như thế chắc chắn không phải ngẫu nhiên.

Tôn Mạc cười châm chọc: “Dù Mã lão đại có đến thì chắc cũng không dám giúp đỡ Trình Kiêu trước mặt gia chủ tương lai của nhà họ Hàn đâu!”

“Hơn nữa, ông Hàn mới chết không lâu, chèn ép người thừa kế tương lai của nhà họ Hàn ngay trước linh đường của ông ấy thì cũng khó ăn nói lắm”.

“Vả lại vì giữ danh dự trước mặt những lão đại này, gia chủ tương lai của nhà họ Hàn càng sẽ không bỏ qua cho Trình Kiêu”.

Nghe thấy có nhiều lão đại đến như thế, đầu tiên Hàn Tiễn Hoa hơi sửng sốt, sau đó thì tỏ vẻ mừng như điên.

Mười bảy lão đại của thành phố Lĩnh Nam đều đến chia buồn với nhà họ Hàn, đúng là quá nở mày nở mặt!

“Nhưng hình như ba của mình đâu có mặt mũi đến thế!”

Lý Thù Tâm cũng ngạc nhiên, sau đó vui mừng, bà ta nói với Hàn Tiễn Hoa: “Hoa Nhi, theo mẹ đi nghênh đón các lão đại !”

“Vâng!”

Hàn Tiễn Hoa muốn trở thành chủ nhà họ Hàn thì nhất định phải có được sự đồng ý của chủ mẫu, cho nên Hàn Tiễn Hoa nôn nóng đuổi mẹ con Y Linh rời đi cũng là vì lấy lòng Lý Thù Tâm.

Lúc đi ngang qua bên cạnh mẹ con Y Linh, Lý Thù Tâm ghét bỏ trừng bọn họ: “Hừ, lát nữa sẽ quay lại xử lý các người!”

Đôi mắt đang khép hờ của Trình Kiêu chợt mở ra, trong ánh mắt nhìn về phía Lý Thù Tâm loé lên ánh sáng lạnh lẽo.

Y Linh vội vàng đỡ mẹ dậy, nói với Trình Kiêu: “Trình Kiêu, hay là chúng ta lợi dụng cơ hội này mau chóng rời đi thôi!”

Khổng Vũ ở bên cạnh cũng nói: “Cô Y Linh mau đi đi, tôi không nhìn thấy gì cả”.

Trình Kiêu bình tĩnh nói: “Không cần phải vội, nếu cô đi, e rằng người nhà họ Hàn còn phải mời cô về.”

“Mời tôi về, là sao?” Y Linh khó hiểu nhìn Trình Kiêu.

Trình Kiêu không giải thích mà chỉ cười khẽ: “Đợi một lát nữa là cô sẽ biết thôi. Yên tâm, có tôi ở đâu, không ai có thể bắt nạt được cô cả.”

Y Linh cảm thấy yên tâm một cách khó hiểu, cô gật đầu: “Được.”
 
Chương 522


CHƯƠNG 522

Hàn Tiễn Hoa và Lý Thù Tâm đứng trước cửa nghênh đón các lão đại.

Mã Tài đi đầu, sau lưng là nhóm người Tạ Thiên Hoa.

“Xin chào các vị lão đại !”

Người đến thật sự quá nhiều, Lý Thù Tâm và Hàn Tiễn Hoa cũng không đi chào từng người.

“Em dâu, cháu trai, xin nén bi thương.”

Mã Tài tuỳ ý nói một câu, sau đó chợt nhìn về phía Trình Kiêu trong linh đường, ông ta gật nhẹ đầu, đột nhiên hỏi: “Không biết cô Y Linh là ai?”

Tất cả mọi người đều thoáng sửng sốt, kể cả Hàn Tiễn Hoa và Lý Thù Tâm cũng thế.

Mã lão đại tìm Y Linh làm gì?

Hai mẹ con Hàn Tiễn Hoa đưa mắt nhìn nhau, thấy rõ sự nghi ngờ trong mắt đối phương.

Y Linh cũng sửng sốt, cô ngơ ngác hỏi Mã Tài: “Ông tìm tôi sao?”

Vẻ ngơ ngác trên mặt cô gái thật sự đáng yêu đến mức khiến người ta đau lòng.

“Cháu là cô Y Linh à, lần này chúng tôi vô dụng, để anh Hàn hy sinh. Chúng tôi đều biết khi còn sống anh Hàn yêu thương cô Y Linh nhất, dù anh Hàn đã mất, nhưng sau này tôi sẽ là người nhà của cô Y Linh. Chỉ cần cô Y Linh dặn dò, dù có là chuyện khó khăn đến mấy, tôi cũng sẽ hoàn thành vì cháu.”

Mã Tài cúi người với Y Linh, thái độ cực kỳ kính trọng.

Tạ Thiên Hoa ở phía sau cũng vội vàng đi tới, dùng mông đẩy Mã Tài ra, cười nịnh hót với Y Linh: “Cô Y Linh, chẳng trách anh Hàn lại yêu thương cháu như thế, cháu thật sự như tiên giáng trần vậy!”

“Dù anh Hàn đã mất, nhưng cô Y Linh yên tâm, sau này Tạ Thiên Hoa của Vị Hà là ta nhất định sẽ đối xử với cháu như con gái ruột!”

Lão đại Tần Châu vừa nhậm chức cũng vội vàng chạy tới, ông ta còn làm quá hơn, chỉ thẳng tay lên trời thề: “Cô Y Linh, sau này cháu sẽ là người thân của tôi, nếu ai dám đắc tội cháu, tôi sẽ liều mạng với kẻ đó.

Tất cả lão đại chen lên trước, tranh nhau lấy lòng Y Linh, thái độ vô cùng cung kính, có hai lão đại mới nhậm chức suýt quỳ xuống trước mặt Y Linh.

Mã Tài hít mũi, thầm mắt: “Liêm sỉ đâu? Liêm sỉ đâu? Các người đều là lão đại của một thành phố đấy! Sao lại không có giới hạn như thế được!”

Sau đó, Mã Tài chạy đến trước quan tài của Hàn Quốc Mạnh, chợt khóc to: “Anh Hàn, xin anh yên nghỉ…”

Mã Tài khóc rất thảm thiết, lúc này, lão đại vốn nổi tiếng máu lạnh lại khóc đến mức nước mắt đầm đìa.

Có điều vì sao hai tay Mã Tài lại luôn véo lên đùi ông ta vậy?

Tạ Thiên Hoa tỏ vẻ khâm phục, giơ ngón tay cái với Mã Tài và mấy lão đại mới nhậm chức đang gào khóc kia: “Bậc thầy diễn xuất, một đám diễn viên, các người quá đỉnh!”

Sau đó, Tạ Thiên Hoa lặng lẽ dùng ngón tay chấm lấy gì đó trong một cái bình nhỏ, bôi lên mắt, sau đó, hai mắt trở nên đỏ bừng.

Đó là nước hạt tiêu mà Tạ lão đại đã chuẩn bị từ trước.

Sau đó, ông ta kéo dài giọng, khóc rên đến mức chấn động đất trời: “Anh Hàn, anh chết thê thảm quá…”

Nhìn thấy mười mấy vị lão đại khóc lóc trên linh đường của Hàn Quốc Mạnh, khóc còn đau lòng hơn cả ba chết mẹ chết.
 
Chương 523


CHƯƠNG 523

Tất cả mọi người đều há to miệng, trợn mắt há mồm.

Một thanh niên nào đó tát mạnh một cái lên mặt mình: “Chết tiệt, chẳng lẽ hôm nay tôi mở cửa sai cách? Đợi đấy, tôi phải đi về mở cửa lại một lần nữa!”

“Đây là tình huống gì vậy? Quan hệ của Hàn lão đại khi còn sống với các lão đại này thân thiết đến mức đấy à?”

“Chưa từng nghe nói!”

“Còn nữa, mọi người có phát hiện không, hình như các lão đại rất cung kính với Y Linh.”

“Có, lúc mẹ con Hàn Tiễn Hoa tiếp đón bọn họ ở cửa, bọn họ chỉ tuỳ tiện chào hỏi một câu. Nhưng dường như lại cư xử rất lạ với cô Y Linh!”

“Hơn nữa dường như những lão đại này cũng rất kính trọng tên ngốc thích lo chuyện bao đồng kia.”

“Anh cũng phát hiện ra à? Dù đa số những lão đại này chỉ gật đầu thôi, nhưng có thể nhìn ra thái độ của bọn họ với tên ngốc kia rất khác thường!”

“Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

Tất cả khách khứa, kể cả người nhà họ Hàn cũng đều tỏ vẻ nghi ngờ.

Khổng Vũ nghi ngờ nhìn Trình Kiêu, anh ta cảm thấy Trình Kiêu rất giống một người.

Nhưng anh ta nhanh chóng bỏ đi ý nghĩ này.

Trong trận chiến Âm Thi Môn ngày đó, Trình Kiêu mặc đồ trắng, tựa như tiên giáng trần, hơn nữa lúc đó còn rất hỗn loạn, rất nhiều người đều không thấy rõ khuôn mặt của Trình Kiêu.

Vả lại khí chất của hai người còn khác nhau, lúc đó Trình Kiêu khí phách ngút trời, giương cung bắn Thiên Quỷ, như tiên như thần.

Còn Trình Kiêu bây giờ chỉ là một sinh viên bình thường kiêu căng ngạo mạn, hoàn toàn khác nhau.

Cho nên dù Khổng Vũ có tham gia cuộc chiến kia, anh ta cũng không thể nhận ra Trình Kiêu chính là Trình đại sư.

Vương Hiểu Hi sửng sốt nói: “Đây… Đây là chuyện gì vậy? Những lão đại này thân thiết với Y Linh lắm sao? Sao tớ cảm thấy bọn họ như đang tranh nhau nịnh hót Y Linh vậy!”

“Cậu không nhìn nhầm đâu, bọn họ thật sự đang nịnh hót Y Linh.” Lý Ngôn và Triệu Cương tỏ vẻ cạn lời.

Tôn Mạc nghi ngờ nói: “Chẳng lẽ những lão đại này biết thân phận thật sự của Y Linh? Không thể nào! Ngay cả bản thân Y Linh cũng không biết, chỉ tình cờ nói có lẽ ba của cô ấy là một nhân vật lớn rất tài giỏi mà thôi.”

Lưu Tào Khang đăm chiêu nói: “Nếu thân phận của Y Linh thật sự giống như cô ấy nói, là con gái riêng của một nhân vật lớn, thì những lão đại này dốc sức lấy lòng Y Linh như thế cũng có thể giải thích được.”

“Vấn đề là ngay cả Y Linh cũng không biết thì sao bọn họ biết được?” Tôn Mạc khó hiểu.

Hàn Tiễn Hoa và Lý Thù Tâm ở một bên đưa mắt nhìn nhau, thầm thấy hoảng hốt.

“Mẹ, chẳng lẽ trước kia ba nói thật? Ba ruột của Y Linh là một nhân vật lớn rất lợi hại?” Hàn Tiễn Hoa nhỏ giọng hỏi.
 
Chương 524


CHƯƠNG 524

Trong mắt Lý Thù Tâm lộ vẻ kiêng dè: “Mẹ cũng từng nghe ba con nói, còn từng hỏi mấy lần rốt cuộc nhân vật lớn đó là ai, cuối cùng chẳng những ba con không nói, mà còn trách mắng mẹ một trận nữa!”

“Từ phản ứng của những lão đại này, có lẽ những gì ba con nói là thật.”

“Hơn nữa, chắc chắn bọn họ cũng biết thân thế của Y Linh.”

Hàn Tiễn Hoa nhìn Y Linh đang sững sờ, cất lời: “Nhưng thái độ của em họ như thế rõ ràng là không biết gì cả! Hơn nữa lúc còn sống ba luôn giữ bí mật chuyện này, đề phòng với cả chúng ta, sao có thể nói với người ngoài được?”

Lý Thù Tâm cau mày: “Nếu những lão đại này không biết thân thế thật sự của Y Linh, vậy mẹ cũng không biết phải giải thích tình cảnh khó tin này như thế nào đây.”

Y Linh được một đám lão đại vây quanh hỏi han ân cần. Lúc đầu, Y Linh ngại thân phận cao quý của những người này, cho nên trả lời rất lễ phép.

Nhưng sau khi bị làm ồn liên tục, Y Linh cũng không chịu được nữa.

Y Linh vừa nói chuyện với các vị lão đại vừa nhìn về phía Trình Kiêu, hy vọng anh có thể cho cô một lời giải thích.

Hơn nữa bây giờ cuối cùng cô cũng hiểu khi nãy vì sao Trình Kiêu lại nói, nếu cô đi, nhà họ Hàn sẽ lại mời cô về.

Xem ra chuyện này có liên quan với Trình Kiêu.

Có điều Y Linh cũng chỉ đoán thôi, vì cô thật sự không nghĩ ra được vì sao Trình Kiêu có thể chỉ huy nhiều lão đại như vậy.

Nét mặt Trình Kiêu vẫn rất hờ hững, anh đứng yên tại chỗ, quan sát biểu hiện của các lão đại.

Lúc này, bên ngoài chợt vang lên tiếng hô: “Lôi nữ vương!”

Xung quanh lại trở nên yên tĩnh một lần nữa!

Lúc này, ngay cả các lão đại cũng im lặng luôn.

“Cái gì, tôi nghe lầm à? Lôi nữ vương!”

“Lôi nữ vương nào?”

“Anh bị ngốc à, cả Lĩnh Nam này có mấy Lôi nữ vương chứ!”

“Trời ạ, nếu thật sự là Lôi nữ vương của Lĩnh Nam thì dù gộp các lão đại này với nhau cũng không có thể diện bằng bà ấy nữa!”

“Nhưng sao Hàn lão đại được nể mặt vậy? Ngay cả Lôi nữ vương cũng đích thân đến chia buồn!”

Lúc này, mấy người nhóm Vương Hiểu Hi và Tôn Mạc đều thấy khó hiểu, vì thân phận của bọn họ hoàn toàn không có tư cách nghe đến sự tích của Lôi nữ vương.

Chỉ có Lưu Tào Khang tỏ vẻ khiếp sợ.

“Lôi nữ vương là ai? Sao chưa nghe nói bao giờ vậy!” Vương Hiểu Hi nghi ngờ hỏi.

Tôn Mạc đăm chiêu nói: “Chẳng lẽ là chủ nhân của Lục đại kim sai?”

“Không phải chứ, đây là nhân vật hàng đầu trong truyền thuyết của Lĩnh Nam, tang lễ của lão đại Lịch Xuyên làm gì đủ tư cách để bà ấy đến chia buồn nhỉ?” Lý Ngôn nghi ngờ nói.

Lưu Tào Khang trầm giọng đáp: “Mọi người đoán đúng rồi, đây chính là chủ nhân của Lục đại kim sai, Lôi nữ vương của Lĩnh Nam! Dù là ba tớ cũng không có quyền phát biểu trước mặt bà ấy.”

“Thế thì… đáng sợ quá!” Mấy người tỏ vẻ khiếp sợ.
 
Chương 525


CHƯƠNG 525

Hai mẹ con Hàn Tiễn Hoa kích động đến mức run rẩy.

“Mẹ, mẹ nghe thấy gì không, Lôi nữ vương đến! Không ngờ Lôi nữ vương lại đích thân đến nhà chúng ta chia buồn! Có phải con đang nằm mơ không!”

Lý Thù Tâm hưng phấn đến mức đỏ cả mặt: “Hoa Nhi, Lôi nữ vương tới, chuyện con trở thành lão đại Lịch Xuyên đã chắc như đinh đóng cột rồi.”

“Tốt nhất con nên nắm bắt cơ hội, để hôm nay Lôi nữ vương thừa nhận con trước mặt mọi người, như thế sau này sẽ không còn ai dám phản đối nữa.”

“Mẹ, con biết rồi!” Hàn Tiễn Hoa nghiêm túc gật đầu, kích động đến mức hai mắt sáng rực.

“Gọi tất cả mọi người, chúng ta dùng cách thức long trọng nhất để tiếp đón Lôi nữ vương!” Lý Thù Tâm nói.

Lý Thù Tâm và Hàn Tiễn Hoa dẫn theo mấy chục dòng chính của nhà họ Hàn đứng nghiêm trước cửa, tựa như binh sĩ đang đợi cấp trên kiểm tra.

Lôi nữ vương đeo khăn che mặt, sau lưng có hai kim sai đi theo, vững vàng đi vào trong.

“Chào đón Lôi nữ vương!” Lý Thù Tâm, Hàn Tiễn Hoa và con cháu nhà họ Hàn sau lưng bọn họ đều cúi chào.

Lôi nữ vương lạnh nhạt nói: “Anh Hàn chết trận, tôi như mất đi một cánh tay, mong gia đình nén bi thương!”

Lý Thù Tâm mừng rỡ trong lòng, không ngờ Lôi nữ vương lại gọi là anh Hàn, đây là vinh dự to lớn đến mức nào chứ!

Người nhà họ Hàn ở phía sau cũng tỏ vẻ kích động, đây là Lôi nữ vương đấy! Không ngờ Lôi nữ vương lại gọi Hàn Quốc Mạnh là anh, sau này nhà họ Hàn đã xem như đứng trên các lão đại khác rồi.

Những vị khách đến chia buồn vội vàng cúi chào Lôi nữ vương.

Lôi nữ vương lịch sự đáp lời, hờ hững nhưng không mất sự lễ phép.

Mấy lão đại cũng cúi chào Lôi nữ vương: “Chào Lôi nữ vương!”

“Mọi người đứng lên đi!” Lôi nữ vương nhìn về phía Trình Kiêu, nhẹ nhàng gật đầu.

Sau đó, bà ấy nhìn về phía Y Linh đang đứng sau các lão đại.

“Cháu là cô Y Linh đúng không? Quả nhiên dung mạo hơn người!”

Y Linh sửng sốt, đây là Lôi nữ vương, thân phận cao quý hơn cậu của cô không biết bao nhiêu, không ngờ Lôi nữ vương lại cười híp mắt nói chuyện với cô.

“Y Linh xin chào Lôi nữ vương!” Y Linh sợ hết hồn, cũng học theo những người khi nãy, cúi chào Lôi nữ vương.

“Mau đứng dậy đi, đừng khách sáo với tôi! Dù anh Hàn không còn sống, nhưng sau này cứ xem tôi như người thân, cần gì thì cứ nói với tôi.”

Lôi nữ vương đi tới bên cạnh Y Linh, thân thiết nắm lấy tay cô, nét mặt vô cùng dịu dàng.

Y Linh cảm thấy choáng váng, đường đường là Lôi nữ vương của Lĩnh Nam mà lại dịu dàng dễ gần như thế sao?
 
Chương 526


CHƯƠNG 526

Không đợi Y Linh lấy lại tinh thần, Lôi nữ vương lại nói: “Tôi càng nhìn cháu càng thấy thích, hay là làm con gái nuôi của tôi đi?”

Mọi người che mặt: “Không phải chứ, lại nữa rồi!”

“Lần này ngay cả Lôi nữ vương cũng tỏ thái độ như thế, ông trời ơi, ai nói cho tôi biết rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

Vương Hiểu Hi há hốc mồm, nhìn Lưu Tào Khang với vẻ khó tin: “Cậu Lưu, Lôi nữ vương muốn nhận Y Linh làm con gái nuôi! Y Linh may mắn quá!”

Lưu Tào Khang cũng ngạc nhiên mấy giây mới hoàn hồn, cảm thán: “Y Linh đúng là rất may mắn!”

“Nếu Lôi nữ vương không nói đùa, vậy sau này Y Linh sẽ là công chúa của Lĩnh Nam rồi!” Hai mắt Lý Ngôn sáng rực.

Tôn Mạc cũng nhếch môi, trong lòng ngoài nỗi khiếp sợ còn mang theo chút ghen tị.

“Lôi nữ vương của Lĩnh Nam, chủ nhân của lục đại Kim Thoa, em gái Y Linh, thật hâm mộ vận may của em!”

Hàn Như đã lấy lại tinh thần vội vàng nói: “Linh Nhi, còn không mau chào mẹ nuôi đi con!”

Y Linh vẫn còn đang ngạc nhiên nên phản ứng chậm nửa nhịp, vội cúi người chào: “Con chào mẹ nuôi!”

Lôi nữ vương cười nói: “Giỏi, giỏi, chị, cảm ơn chị đã nuôi dưỡng một đứa con gái ngoan ngoãn như thế!”

Lôi nữ vương nhận Y Linh làm con gái nuôi, một mặt là vì Trình Kiêu, mặt khác là vì bà ấy thật sự thích Y Linh.

Năm đó Lôi nữ vương bị nội thương, mất khả năng sinh con, bây giờ nội thương đã được Trình Kiêu chữa khỏi, nhưng tuổi tác đã lớn, bà ấy cũng không có hy vọng mình sẽ có con.

“Bà khách sáo quá, hy vọng sau này Y Linh sẽ không mang đến phiền phức cho bà!” Đương nhiên Hàn Như biết thân phận của Lôi nữ vương cao quý đến mức nào, đây thật sự là vận may của Y Linh.

Sau này cho dù bị nhà họ Hàn đuổi ra ngoài, họ cũng không cần phải sợ nữa.

Sắc mặt Lý Thù Tâm và Hàn Tiễn Hoa vô cùng khó coi, mẹ con Y Linh vốn sắp bị đuổi đi, nhưng ai mà ngờ Y Linh lại được Lôi nữ vương nhận làm con gái nuôi!

Lúc này, thân phận của mẹ con Y Linh cũng được nâng cao.

Bây giờ muốn đuổi cũng không đuổi được, mẹ con Hàn Tiễn Hoa cũng không dám đuổi con gái nuôi của Lôi nữ vương.

Hàn Tiễn Hoa vội đi tới, cười dịu dàng với mẹ con Y Linh: “Em họ, chúc mừng em! Sau này mọi người đều là người một nhà, mau lấy ghế ra cho nữ vương đi!”

Y Linh tỏ vẻ ghét bỏ, coi như biết rõ anh họ này mặt dày đến mức nào.

Lôi nữ vương lạnh nhạt nói: “Không cần cậu Hàn phí công, tôi chỉ đến tiễn anh Hàn đoạn đường cuối cùng thôi!”

Lý Thù Tâm cũng đi tới, bà ta đỡ Hàn Như, nhiệt tình cười nói: “Em gái, mau đứng dậy, em đã quỳ suốt một ngày rồi, phải nghỉ ngơi chứ!”

Y Linh đã không biết nên miêu tả sự vô liêm sỉ của hai mẹ con này bằng từ gì nữa!

“Cháu nhớ mợ bảo chúng cháu phải quỳ ba ngày ba đêm mà?” Y Linh không khỏi cười chế giễu nói.
 
Chương 527


CHƯƠNG 527

Lý Thù Tâm cười ha ha, rất bình tĩnh đáp: “Đó chỉ là lời nói lúc nóng giận mà thôi, sao có thể là thật được? Y Linh, cháu đừng giận mợ, mợ cũng vì cậu của cháu mất, đau lòng quá nên mới nói ra những lời như thế thôi!”

Nói xong, bà ta lặng lẽ lau nước mắt, ra vẻ rất đáng thương, không ai trách được bà ta.

Y Linh cảm thấy cạn lời, cô thật sự không thể phản bác lại Lý Thù Tâm.

Dù sao Hàn Như cũng là người từng trải, bà ta lạnh lùng nói: “Vất vả cho chị dâu rồi, tôi không sao, chị dâu đi làm việc của mình đi!”

“Em gái đúng là hiểu lý lẽ!” Lý Thù Tâm lập tức nín khóc mỉm cười.

Lôi nữ vương thắp nhang cho Hàn Quốc Mạnh, sau đó lại đi tới bên cạnh Y Linh, dịu dàng cười nói: “Y Linh, hay là hai mẹ con đến chỗ mẹ ở mấy ngày đi, tránh nhìn vật nhớ người!”

Nghe thấy lời này, Lý Thù Tâm lập tức nông nóng, Y Linh được Lôi nữ vương nhận làm con gái nuôi. Nếu Y Linh ở nhà họ Hàn thì chẳng khác nào nhà họ Hàn được dựa hơi Lôi nữ vương, sao có thể để cô đi được!

“Thưa nữ vương, Y Linh và cậu con bé tình cảm sâu đậm, khi còn sống, cậu con bé thương yêu con bé nhất. Vẫn nên để con bé ở lại nhà họ Hàn, tiễn cậu con bé đoạn đường cuối cùng đi! Sau này có cơ hội, lại cho Y Linh đến chỗ của bà ở!” Lý Thù Tâm cười nịnh nọt.

Y Linh gật đầu, áy náy nhìn Lôi nữ vương: “Cảm ơn ý tốt của mẹ nuôi, một khoảng thời gian nữa con sẽ đến làm phiền mẹ sau!”

“Được, chỉ cần con vui là được!” Lôi nữ vương thật sự rất cưng chiều Y Linh.

Lý Thù Tâm vội nhân cơ hội này nháy mắt với Hàn Tiễn Hoa.

Hàn Tiễn Hoa hiểu ý, vội vàng đi tới bên cạnh Lôi nữ vương, cười nịnh hót: “Nữ vương, ba cháu không may gặp nạn, thế giới ngầm ở Lịch Xuyên còn còn có người quản lý, nhờ các chú bác xem trọng, muốn đề cử cháu làm lão đại tiếp theo của Lịch Xuyên, không biết nữ vương nghĩ sao?”

Ý Hàn Tiễn Hoa muốn nói là tất cả mọi người gần như đều phục tùng anh ta, bây giờ chỉ còn thiếu một câu nói của Lôi nữ vương mà thôi.

Dù sao nếu Lôi nữ vương không đồng ý, Hàn Tiễn Hoa cũng không thể ngồi vững trên vị trí lão đại của Lịch Xuyên.

Ở Lĩnh Nam, Lôi nữ vương mới là vua của toàn bộ thế giới ngầm.

Cho nên chỉ cần một câu nói của Lôi nữ vương, những người vốn phản đối Hàn Tiễn Hoa cũng không dám nói gì nữa.

Lôi nữ vương hờ hững nhìn Hàn Tiễn Hoa, sao đó đảo mắt nhìn một vòng khách khứa.

“Mọi người nghĩ sao?”

Đa số các vị khách ở đây đều ủng hộ Hàn Tiễn Hoa.

“Vị trí lão đại Lịch Xuyên nhất định là của Hàn Tiễn Hoa!”

“Đúng, dù cậu Hàn còn trẻ, nhưng có tài hoa hơn người, còn có trách nhiệm.”

Hàn Tiễn Hoa thầm thấy cực kỳ đắc ý, mọi người đều tán thành, có lẽ Lôi nữ vương cũng không tiện phản đối, dù sao đây là chuyện của Lịch Xuyên bọn họ mà.

Lôi nữ vương nhìn mọi người của nhà họ Hàn, lạnh lùng hỏi: “Ý của mọi người thì sao?”
 
Chương 528


CHƯƠNG 528

Mấy thuộc hạ cao cấp của nhà họ Hàn như Lý quản gia đều cúi người đáp: “Chúng tôi đều sẵn lòng ủng hộ cậu Hàn!”

Chỉ có Khổng Vũ không nói gì.

“Nữ vương, cậu Hàn là sự lựa chọn chung của mọi người, hy vọng bà có thể nói một câu, chúng tôi sẽ rất biết ơn!” Một cấp cao của nhà họ Hàn cúi người nói.

Lôi nữ vương im lặng, không biết đang nghĩ gì.

“Tôi phản đối.”

Đột nhiên có một giọng nói vang lên, Trình Kiêu chắp hai tay sau lưng, nói rất nhẹ nhàng.

Mọi người hơi sửng sốt, hai mẹ con Hàn Tiễn Hoa và Lý Thù Tâm đều xanh mặt.

“Cả chuyện này mà cậu ta cũng muốn nhúng tay vào, đúng là nghé mới sinh không sợ hổ!”

“Lần này, có lẽ Hàn Tiễn Hoa sẽ căm ghét cậu ta lắm cho xem!”

Tôn Mạc suýt bị chọc cười: “Đúng là bất ngờ, một người ngoài như anh ta mà lại muốn nhúng tay vào cả chuyện của nhà họ Hàn, đúng là ngu xuẩn!”

Lý Ngôn cười châm chọc: “Tên vô dụng này đúng là có đủ cách để đâm đầu vào chỗ chết! Thật sự không biết sao cậu ta có thể sống được đến bây giờ nữa!”

Lý quản gia lập tức mắng to: “Ranh con, một người ngoài như cậu có tư cách gì nói chuyện? Người đâu, đuổi cậu ta ra ngoài cho tôi!”

“Để tôi xem ai dám!” Y Linh tiến lên một bước, chặn trước mặt Trình Kiêu.

Lý quản gia lập tức tỏ vẻ khó xử, nếu là trước kia, ông ta sẽ thẳng thừng đuổi cả Y Linh ra ngoài, nhưng bây giờ Y Linh là con gái nuôi của Lôi nữ vương, ông ta không dám.

“Cô Y Linh, tên nhóc này nhúng tay vào chuyện của nhà họ Hàn chúng tôi, làm trái với phép tắc, nhất định phải trừng phạt cậu ta, nếu không e rằng người ngoài sẽ cười nhạo chúng ta đấy!”

Y Linh lạnh lùng nói: “Anh ấy là bạn tôi, muốn đuổi anh ấy đi thì đuổi cả tôi nữa!”

“Việc này…” Lý quản gia bất đắc dĩ nhìn về phía Hàn Tiễn Hoa, tỏ vẻ khó xử.

Hàn Tiễn Hoa bước tới, nhìn Trình Kiêu bằng ánh mắt khinh bỉ: “Ranh con, mày dựa vào việc được em họ tao bảo vệ nên to gan, ngay cả chuyện của nhà họ Hàn tao cũng dám nhúng tay vào đúng không?”

“Tao cho mày biết, nếu mày còn dám nói thêm một câu nữa thì ông trời có đến cũng không cứu được mày đâu!”

Hàn Tiễn Hoa vừa dứt lời, Trình Kiêu đã lập tức nói: “Tôi phản đối.”

“…” Sắc mặt Hàn Tiễn Hoa càng u ám hơn.

Mấy lão đại tỏ vỏ lúng túng, đưa mắt nhìn nhau, dường như đều nghe thấy tiếng vả mặt chát chát.

Hàn Tiễn Hoa sa sầm mặt chắp tay nói với Lôi nữ vương: “Nữ vương, tên nhóc này dựa vào việc có em họ làm chỗ dựa mà nhiều lần sỉ nhục nhà họ Hàn của cháu, phiền người trông chừng em họ, cháu muốn tên nhóc này phải trả giá đắt!”

Mấy lão đại chợt nhìn Hàn Tiễn Hoa bằng ánh mắt đáng thương. E rằng người phải trả giá đắt sẽ là cậu ta!

Lôi nữ vương hờ hững nhìn Hàn Tiễn Hoa: “Tôi cảm thấy cậu ấy không nói sai gì cả!”

Mọi người sửng sốt, Hàn Tiễn Hoa ngẩn người.

“Sao vậy? Nghe không hiểu à? Thật ra thì tôi cũng phản đối!” Lôi nữ vương lại thêm một câu.
 
Chương 529


CHƯƠNG 529

Không ngờ Lôi nữ vương lại phản đối!

Chuyện gì vậy chứ!

Dù là khách đang có mặt hay cấp cao của nhà họ Hàn cũng đều sửng sốt!

Vì sao Lôi nữ vương muốn phản đối? Hàn Tiễn Hoa vẫn luôn cung kính trước mặt bà ấy mà!

Lôi nữ vương hoàn toàn không có lý do để phản đối.

Nếu không có Trình Kiêu, Lôi nữ vương đúng là sẽ không phản đối, một là vì đền bù cho Hàn Quốc Mạnh, hai là vì năng lực của Hàn Tiễn Hoa cũng khá thích hợp làm người nối nghiệp.

Nhưng tiếc là anh ta lại đắc tội với người không nên đắc tội!

Mặt Hàn Tiễn Hoa đỏ bừng, anh ta khó hiểu hỏi Lôi nữ vương: “Nữ vương, vì sao người lại phản đối? Là cháu làm không tốt ở đâu sao?”

Tất cả mọi người cũng đều nhìn Lôi nữ vương, đợi bà ấy giải thích.

Lôi nữ vương nhìn Hàn Tiễn Hoa, chợt cảm thấy anh ta hơi đáng thương.

“Cậu làm rất tốt, có điều cậu đã đắc tội với một người không nên đắc tội!”

Hàn Tiễn Hoa càng hoang mang hơn, vì mấy ngày nay ngồi lên vị trí lão đại Lịch Xuyên, anh ta luôn vô cùng khiêm tốn.

Cho dù muốn làm hại ai cũng sẽ điều tra rõ tổ tiên mười tám đời của đối phương, để tránh động vào người khó chơi.

Ngoài biến số là Y Linh, anh ta thật sự không nghĩ ra bản thân còn đắc tội với nhân vật lớn nào.

“Nữ vương, cháu thật sự không hiểu, xin người nói rõ!” Hàn Tiễn Hoa vô cùng suy sụp, nếu Lôi nữ vương phản đối anh ta, thì cho dù trước kia anh ta cố gắng đến mức nào cũng đều vô dụng.

Lôi nữ vương không đáp lời anh ta mà nhìn về phía Vân Nguyệt sau lưng: “Nói!”

“Vâng!”

Vân Nguyệt bước ra, lạnh lùng nhìn Hàn Tiễn Hoa, cao giọng nói: “Hàn Tiễn Hoa, vì leo lên chức gia chủ nhà họ Hàn mà hãm hại em trai ruột, còn âm mưu đuổi cả cô ruột và em họ của mình, tội ác tày trời, không xứng làm người…”

Vân Nguyệt nói ra những tội trạng mà Hàn Tiễn Hoa cho rằng anh ta đã che giấu rất kỹ, khiến mọi người nghe mà đổ mồ hôi lạnh.

“Giết hại em trai ruột, đuổi cô ruột, đây đúng là một tên súc vật!”

“Người như thế sao có tư cách làm lão đại của Lịch Xuyên chứ! May mà có nữ vương xuất hiện kịp thời, nếu không chúng ta đều bị anh ta lừa rồi!”

“Gi3t chết tên súc vật này, gi3t chết cậu ta đi!”

Mọi người rất tức giận, ngay cả những cấp cao của nhà họ Hàn cũng đổ mồ hôi lạnh, những hành động của Hàn Tiễn Hoa thật sự quá độc ác.

Hàn Tiễn Hoa ngồi phịch xuống đất, sắc mặt tái mét. Một khắc trước, anh ta còn hăng hái vì bản thân là người được đề cử cho vị trí lão đại của Lịch Xuyên.

Nhưng bây giờ, anh ta lại trở thành con chuột sang đường, người người muốn đánh.

“Những chuyện tôi làm vô cùng bí mật, sao bà lại biết?” Hàn Tiễn Hoa nghi ngờ nhìn Lôi nữ vương.
 
Chương 530


CHƯƠNG 530

Lôi nữ vương không đáp, Vân Nguyệt lạnh lùng nói: “Muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm.”

Cấp cao khi nãy còn xin Lôi nữ vương ủng hộ Hàn Tiễn Hoa tiếp nhận vị trí lão đại Lịch Xuyên lập tức đau khổ nói: “Nữ vương, xin nữ vương giao tên súc vật này cho chúng tôi xử lý, chắc chắn chúng tôi sẽ không tha cho cậu ta!”

Lôi nữ vương gật đầu: “Được, tôi sẽ giao cậu ta cho các người!”

“Cảm ơn nữ vương!”

“Người đâu, nhốt cậu ta lại cho tôi!”

Hàn Tiễn Hoa mặt xám như tro tàn, lúc bị kéo đi, anh ta vẫn vô cùng ngơ ngác!

E rằng đến lúc chết, anh ta vẫn không hiểu tại sao bản thân lại thất bại!

Lôi nữ vương nhìn về phía Lý Thù Tâm, lạnh lùng nói: “Bà thân là chủ mẫu nhà họ Hàn nhưng lòng dạ hẹp hòi, nếu anh Hàn linh thiêng cũng không muốn thấy người như thế ngồi trên vị trí cao của nhà họ Hàn!”

Lôi nữ vương không nói sẽ xử lý Lý Thù Tâm thế nào, nhưng Lý Thù Tâm biết bà ta toi đời rồi.

“Nữ vương, tất cả đều do tôi bị ma ám, tôi không nên trả thù mẹ con Hàn Như, xin bà cho tôi một cơ hội sửa đổi.” Lý Thù Tâm lập tức quỳ xuống dập đầu cầu xin.

“Muộn màng rồi!” Lôi nữ vương chẳng thèm để tâm, nếu đã mắc sai lầm thì phải chuẩn bị tâm lý chịu phạt.

Xung quanh chợt trở nên yên tĩnh, nhìn thấy Lôi nữ vương tựa như đế vương chân chính, chỉ cần một câu đã đưa mẹ con Lý Thù Tâm xuống địa ngục, lúc này mọi người mới hiểu rõ Lôi nữ vương của Lĩnh Nam không phải chỉ là một cái tên.

Bà ấy đại diện cho thực lực tuyệt đối!

Lôi nữ vương đảo mắt nhìn người của nhà họ Hàn, cất tiếng hỏi: “Các người cảm thấy ai có thể trở thành lão đại Lịch Xuyên?”

Mọi người đồng loạt hít sâu, trong mắt một vài cấp cao của nhà họ Hàn lập tức có ánh lửa bùng cháy.

“Tôi thấy anh ta cũng được.” Giọng nói của Trình Kiêu lại vang lên, anh hờ hững nhìn về phía Khổng Vũ.

Khổng Vũ!

Trợ lý của Hàn Quốc Mạnh!

Anh ta cũng là thân tín của Hàn Quốc Mạnh, có hơn một nửa công việc là do anh ta xử lý giúp Hàn Quốc Mạnh, Khổng Vũ đúng là người thích hợp nhất để trở thành lão đại Lịch Xuyên.

Những người khác muốn ngồi lên vị trí này thì phải làm quen, còn Khổng Vũ có thể nói là quen việc dễ làm, không cần mất thời gian thử việc, có thể bắt đầu làm việc ngay.

Nhưng Khổng Vũ không phải người nhà họ Hàn, đây là khuyết điểm duy nhất!

Lập tức có cấp cao của nhà họ Hàn phản đối: “Nhóc con, cậu là một người ngoài, vì sao cứ mãi nhúng tay vào chuyện của nhà họ Hàn chúng tôi vậy!”

“Dù Khổng Vũ rất giỏi, nhưng dù sao cậu ta cũng không mang họ Hàn, vị trí lão đại Lịch Xuyên phải do người họ Hàn chúng tôi đảm nhiệm!”

“Đúng, phải do người nhà họ Hàn đảm nhiệm!”

Khổng Vũ hơi ngạc nhiên nhìn thoáng qua Trình Kiêu, khi nãy anh ta còn muốn đuổi Trình Kiêu đi, không ngờ Trình Kiêu lại ủng hộ anh ta làm lão đại Lịch Xuyên.
 
Chương 531


CHƯƠNG 531

Tấm lòng này khiến Khổng Vũ hơi cảm động!

Khổng Vũ chắp tay với Lôi nữ vương, nghiêm túc nói: “Khổng Vũ mang ơn của nhà họ Hàn, cả đời này đều đi theo nhà họ Hàn, thật sự không dám vượt quyền!”

Đây coi như là thái độ của Khổng Vũ.

Các cấp cao của nhà họ Hàn hơi đắc ý, dù bà là Lôi nữ vương cũng không có quyền nhúng tay vào chuyện nội bộ của nhà họ Hàn chúng tôi đúng không!

Hơn nữa Khổng Vũ cũng đã tỏ thái độ rồi, anh ta không dám tiếp nhận vị trí lão đại của Lịch Xuyên.

Lôi nữ vương nhìn Khổng Vũ, không nói gì.

Vân Nguyệt hừ lạnh, lạnh lùng đảo mắt nhìn cấp cao của nhà họ Hàn: “Ai nói với các người vị trí lão đại Lịch Xuyên thuộc về nhà họ Hàn vậy?”

“Trước giờ, vị trí lão đại của mười bảy thành phố ở Lĩnh Nam đều thuộc về người có tài, nhà họ Hàn các người lại muốn nó thành cha truyền con nối à?”

Khuôn mặt cấp cao nhà họ Tầng đỏ lên, bọn họ muốn phản bác, nhưng lại không thể phản bác, vì Vân Nguyệt nói đúng.

Nhưng mỗi một vị lão đại đều sẽ có ý đồ riêng, nếu không phải vì không thể chống lại sự can thiệp của người ngoài, chắc chắn bọn họ sẽ truyền lại vị trí lão đại cho người thân của mình.

Nhưng những lời này cũng không thể nói thẳng ra được, nó chỉ là một quy tắc bất thành văn mà thôi.

Bây giờ Hàn Quốc Mạnh đã chết, Lôi nữ vương chính là ngoại lực không thể chống lại.

Lôi nữ vương nhìn về phía Khổng Vũ, lạnh lùng nói: “Khổng Vũ, tôi biết khi còn sống Hàn Quốc Mạnh rất xem trọng cậu, hơn nữa tôi tin cậu hoàn toàn có năng lực này. Nếu cậu không muốn ngồi lên vị trí lão đại của Lịch Xuyên, thì tôi sẽ phái người khác đến.”

Lúc này, các cấp cao của nhà họ Hàn đều bối rối, nếu Lôi nữ vương phái một người ngoài đến làm lão đại Lịch Xuyên, thì còn không bằng để Khổng Vũ làm.

Dù sao Khổng Vũ cũng xem như một nửa người nhà họ Hàn, vẫn tốt hơn một người ngoài không quen biết!

Khổng Vũ cau mày, anh ta không dám đi quá giới hạn.

Một cấp cao của nhà họ Hàn vội nói: “Khổng Vũ, khi còn sống ông Hàn xem trọng cậu như thế, phần lớn các quyết nghị của ông ấy đều do cậu thực hiện, cậu ngồi lên vị trí này, tôi phục!”

“Đúng, chúng tôi đều tán thành Khổng Vũ ngồi lên vị trí này!”

Khổng Vũ hơi bối rối, không phải khi nãy mấy cấp cao của nhà họ Hàn đều phản đối anh ta ư? Bây giờ chưa được bao lâu, tại sao lại ủng hộ anh ta cả rồi!

Thấy mọi chuyện đã kết thúc, Trình Kiêu xoay người nhìn về phía Y Linh: “Tôi nhìn ra Khổng Vũ là một người trọng tình trọng nghĩa, hai người có thể yên tâm ở lại nhà họ Hàn.”

Thật ra dù Hàn Tiễn Hoa đảm nhiệm vị trí lão đại của Lịch Xuyên, anh ta cũng không dám làm gì Y Linh, dù sao bây giờ cô cũng là con gái nuôi của Lôi nữ vương.

Dù Y Linh không biết rốt cuộc tại sao lại có những biến cố này, nhưng cô cảm thấy chắc chắn nó có liên quan rất lớn với Trình Kiêu.

Hôm nay cô và mẹ vốn sẽ bị đuổi khỏi nhà họ Hàn, nhưng Trình Kiêu lại xuất hiện, ngăn cơn sóng dữ.
 
Chương 532


CHƯƠNG 532

“Cảm ơn anh, Trình Kiêu!”

Nhìn Trình Kiêu, trong lòng Y Linh như có nai con chạy loạn.

Có lẽ ngay cả bản thân cô cũng không biết, tình cảm của cô với Diệp Huyên đã xảy ra thay đổi rất lớn.

“Đừng khách sáo, sau này có chuyện gì nhớ nói với tôi.”

“Tạm biệt!”

Trình Kiêu khẽ mỉm cười, gật đầu với Lôi nữ vương rồi ung dung rời đi.

Lúc đi ngang qua cửa, anh còn không thèm nhìn Tôn Mạc lấy một cái.

“Ha, tên ranh con này đúng là rất may mắn!” Lý Ngôn cười châm chọc.

“Đúng thế, Hàn Tiễn Hoa vốn đã định xử lý cậu ta rồi, không ngờ các vị lão đại và Lôi nữ vương lại đến. Tiểu tử này chẳng những thoát được một kiếp mà còn thể hiện được khí phách nữa!” Cả Triệu Cương cũng hơi hâm mộ.

Trong lòng Tôn Mạc có một cơn giận vô hình, đặc biệt là khi Trình Kiêu đi qua từ bên cạnh, anh thậm chí còn không thèm nhìn cô ta lấy một cái.

“Trình Kiêu, tôi không tin anh có thể thuận buồm xuôi gió mãi như thế được, một ngày nào đó, anh sẽ phải trả giá đắt vì sự ngông cuồng của mình!”

Lôi nữ vương nhìn về phía Khổng Vũ: “Khổng Vũ, tôi hỏi cậu một lần nữa, cậu có tiếp nhận vị trí lão đại của Lịch Xuyên hay không?”

“Đương nhiên nếu cậu không tiếp nhận, tôi sẽ nhờ Trình đại sư phái người đến!”

Lão đại của mười bảy thành phố phục tùng Trình đại sư, chuyện này Khổng Vũ cũng biết. Nói thẳng ra là Lôi nữ vương giúp Trình đại sư quản lý Lĩnh Nam, Trình đại sư mới là chủ nhân thực sự.

“Khổng Vũ, tiếp nhận đi, cậu muốn ông Hàn chết không nhắm mắt hay sao?” Một cấp cao của nhà họ Hàn nôn nóng đến mức đỏ cả mắt.

“Tiếp nhận đi!” Mấy cấp cao khác của nhà họ Hàn cũng sốt ruột muốn gật đầu thay Khổng Vũ.

Khổng Vũ bất đắc dĩ cúi đầu nói: “Cảm ơn sự coi trọng của nữ vương, Khổng Vũ nhất định sẽ dốc hết sức mình, quản lý tốt Lịch Xuyên!”

Lôi nữ vương gật đầu: “Thế thì tốt!”



Xế chiều.

Hồ Nguyệt Nha, biệt thự Vọng Nguyệt Lâu.

Có hai chàng trai áo đen đang đứng ngoài ban công.

Một người trong đó có khí thế mờ mịt xuất trần, rõ ràng đang đứng ở đó, nhưng lại giống như không tồn tại, tựa như hoà thành một thể với đất trời.

Một người khác vô cùng anh tuấn, mày kiếm mắt sáng, con ngươi đen nhánh sâu thẳm như bầu trời đêm, giống như một thanh kiếm sắc bén vừa rút ra khỏi vỏ.

“Vết thương đã lành chưa?” Trình Kiêu nhẹ nhàng hỏi.

“Đã lành rồi.” Thư Nam cúi đầu trả lời.

Trình Kiêu nhìn xuống dưới, hồ Nguyệt Nha được nắng chiều màu vàng chiếu rọi, đẹp không tả xiết.

“Cậu nhìn hồ Nguyệt Nha này đi, nói tôi nghe cậu nhìn thấy gì?”

Thư Nam theo tầm mắt của Trình Kiêu nhìn xuống nước hồ lấp lánh ánh vàng, trong mắt không có chút dao động.
 
Chương 533


CHƯƠNG 533

“Tôi không nhìn thấy gì cả, trong mắt tôi chỉ có nguyên khí thiên địa vô cùng vô tận mà thôi.”

Trình Kiêu chắp hai tay sau lưng, anh ngẩng đầu nhìn lên: “Núi không phải núi, nước không phải nước. Đây chính là cảnh giới của cậu bây giờ!”

Thư Nam giật mình, dường như đã nắm bắt được điều gì đó, nhưng cảm giác đó lại nhanh chóng trở nên mơ hồ.

“Núi không phải núi, nước không phải nước…” Thư Nam lẩm bẩm.

Trình Kiêu nói: “Mọi thứ trong trời đất này đều có thể do nguyên khí thiên địa biến thành. Núi mà cậu nhìn thấy là nguyên khí thiên địa! Nước mà cậu nhìn thấy cũng là nguyên khí thiên địa.”

“Kể cả vạn vật trên thế gian này, thậm chí cả loài người cũng đều do nguyên khí thiên địa biến thành.”

“Đừng cố chấp với mọi chuyện trước mắt, nhìn thấu bản chất của sự vật. Đó chính là núi không phải núi, nước không phải nước.”

Mấy câu nói đơn giản của Trình Kiêu lại khiến Thư Nam cảm thấy như có chuông lớn kêu vang, giác ngộ vô cùng.

Cảm giác vừa nắm bắt được nhưng lại biến mất khi nãy lập tức trở nên rõ ràng hơn.

Cảm ngộ với quy tắc đất trời thoáng chốc thăng lên mấy cấp bậc.

Tu tiên nói thẳng ra chính là lĩnh ngộ quy tắc của thiên địa.

Sức người có hạn, thiên địa vô tận, chỉ khi khống chết được lực lượng của đất trời mới có thể nắm giữ sức mạnh thật sự.

Đương nhiên muốn nắm giữ lực lượng thiên địa thì đầu tiên phải hiểu rõ quy tắc thiên địa.

Quy tắc thiên địa chính là những sợi dây vô hình nối tiếp vạn vật, phân bố khắp nơi trên thiên địa.

Mà đương nhiên không có ý chỉ đất trời trên trái đất, mà là đất trời của không gian này.

Lĩnh ngộ được quy tắc thiên địa chẳng khác nào có thể điều khiển sợi dây vô tận kia, có thể điều khiển bao nhiêu phải xem bạn lĩnh ngộ quy tắc sâu đến mức nào.

Thư Nam đột nhiên quỳ một chân xuống đất, cung kính nói: “Đa tạ ơn truyền đạo của sư phụ!”

Thư Nam bị tổ hồn của Hạn Bạt nhập vào người, anh ta biết rất nhiều chuyện mà người bình thường không biết, cũng biết trước đây trên trái đất từng có nền văn minh tu luyện rất phồn thịnh.

Mà tổ hồn của Hạn Bạt chỉ truyền cho Thư Nam Âm Thi Công. Có thể thấy truyền thừa quý giá đến mức nào!

Có câu rằng, không thể tuỳ tiện truyền đạo!

Mà Trình Kiêu chẳng những truyền đạo, thậm chí còn đang giải thích những gì anh ta thấy khó hiểu.

Người làm sư phụ, truyền đạo dạy dỗ, giải thích nghi hoặc.

Vì thế, Thư Nam cũng xem Trình Kiêu như sư phụ của anh ta.

“Đứng dậy đi!” Trình Kiêu phất tay, một lực lượng nhẹ nhàng đỡ Thư Nam dậy, để anh ta đứng lên.

“Cảnh giới của cậu hôm nay đã vượt qua võ giả quá nhiều, tương đương với luyện khí sĩ thời cổ đại. Nhưng vẫn chưa có tư cách bái tôi làm sư phụ!”

“Tôi có một công pháp rất thích hợp để cậu tu luyện, nhưng phải đợi cậu đạt tới cảnh giới núi là núi, nước là nước mới có thể tu luyện được.”
 
Chương 534


CHƯƠNG 534

Thư Nam tỏ vẻ kinh ngạc, rất thích hợp mà Trình Kiêu nói chắc chắn là cực kỳ thích hợp.

“Đợi đến khi cậu hiểu ‘núi là núi, nước là nước’, tôi có thể chính thức thu nhận cậu.” Trình Kiêu hờ hững nói.

Thư Nam tỏ vẻ nghi ngờ: “Núi là núi, nước là nước?”

Thư Nam hoàn toàn không có chút manh mối nào với cảnh giới mà Trình Kiêu nói.

Nhưng Trình Kiêu nói anh ta không có tư cách bái sư, anh ta rất tin tưởng điều này.

Tổ hồn Hạn Bạt kia mạnh đến mức nào, Thư Nam hiểu rõ trong lòng. Nhưng nó vẫn bị Trình Kiêu tiêu diệt một cách dễ dàng, đủ để thấy Trình Kiêu mạnh đến mức nào!

Có thể nói Thư Nam sợ hãi Trình Kiêu không thua gì Tô Lương Tử.

“Tôi biết rồi.” Thư Nam cúi người gật đầu, không buồn không vui.

“Sau này, cậu có thể ở lại đây tu luyện, lúc tôi không có ở đây thì phải trông chừng nơi này.” Trình Kiêu nhẹ nhàng nói.

“Vâng!”

Ngày hôm sau, Trình Kiêu quay lại Viện điện ảnh và truyền hình Hà Tây.

“Trong ký túc xá, mấy người nhóm Trương Tư Tổ mặt ủ mày ê, dường như đang gặp phiền phức gì đó.

“Tần Thủ, hôm nay đến lượt cậu xin nghỉ giúp Trình Kiêu!” Trương Tư Tổ nói.

Tần Thủ đang nằm trên giường chơi điện thoại nâng mát lên: “Chuyện này không phải sở trường của tớ, cậu nhờ Thần Côn đi.”

Trương Tư Tổ đạp Thần Côn trên giường trên, nói to: “Thần Côn, nghe thấy không, hôm nay đến lượt cậu rồi!”

Thần Côn mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, miệng nhìn tim, tựa như thầy tu đang ngồi thiền!

“Mẹ nhà cậu!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trương Tư Tổ nhìn Lôi Cường đang ăn bánh bao: “Lôi Công, hôm nay cậu nghĩ cách gì đi, tớ đã sử dụng tất cả mọi lý do rồi, nếu còn bảo tớ đi xin nghỉ giúp Trình Kiêu, tớ chỉ có thể nhảy lầu tự sát thôi.”

Lôi Công cười hì hì khoe cơ bắp với Trương Tư Tổ: “Bác sĩ, cậu biết đấy, chuyện dùng não thế này không hợp với tớ!”

“Các cậu, các cậu, sao tớ lại quen biết đám người hại bạn như các cậu thế!” Trương Tư Tổ vô cùng căm phẫn, chỉ muốn nghỉ chơi với mấy người này.

Cuối cùng, anh ta nhìn Lý Lưu Thành trong gốc, cười nói: “Tảng Đá, Tảng Đá thân yêu, cậu nghĩ cách giúp tớ được không? Đợi Trình Kiêu về, tớ sẽ bảo cậu ấy mời cậu một bữa tiệc lớn!”

Tảng Đá nhìn nét mặt cầu xin của Trương Tư Tổ, thoáng mềm lòng: “Được, hôm nay tớ sẽ nghĩ cách!”

Tần Thủ lười nhác nói: “Bác sĩ, với điều kiện gia đình của Tảng Đá, nếu cậu khiến cậu ấy vì chuyện này mà bị trường học xử phạt, sau này cậu cứ lấy biệt danh của tớ mà dùng!”

Khoé miệng Trương Tư Tổ khẽ giật.

“Thôi vậy, tớ sẽ tự nghĩ cách! Có câu rận nhiều không sợ nhột, dù sao cũng đã bị cảnh cáo rồi, một lần nữa cũng không tính là gì!”

Nhưng dường như chợt nghĩ đến điều gì, Trương Tư Tổ thở dài nói: “Nhưng ba ngày sau là kỷ niệm ngày thành lập trường rồi, đến lúc đó Trình Kiêu vẫn chưa quay lại thì phải làm sao?”

Mỗi năm đến kỷ niệm ngày thành lập trường, giáo viên chủ nhiệm sẽ đích thân điểm danh.
 
Chương 535


CHƯƠNG 535

Hơn nữa, nếu vắng mặt trong hoạt động quan trọng như thế thì thật sự sẽ tiếc nuối cả đời.

Trong lúc mọi người đang nói chuyện, cửa phòng ngủ đột nhiên bị đẩy mở, Trình Kiêu mỉm cười xuất hiện trước mặt bọn họ.

“Con mẹ nó!”

“Tớ không nhìn nhầm chứ!” Trương Tư Tổ vội vàng dụi mắt, nhìn Trình Kiêu với vẻ khó tin, không dám chớp mắt lấy một cái, rất sợ chỉ cần chớp mắt Trình Kiêu sẽ bỏ chạy.

“Trình Kiêu, cuối cùng cậu cũng về rồi!” Trương Tư Tổ thở phào nhẹ nhõm.

“Mấy ngày qua cậu đã đi đâu vậy?”

Trình Kiêu cười nói: “Gặp phải một vài chuyện nên ra ngoài mấy ngày, làm phiền các cậu rồi.”

Lôi Công cười ha hả, tiến lên vỗ vai Trình Kiêu: “Đúng là rất phiền phức, mấy ngày nay vì xin nghỉ giúp cậu, chúng tớ đã dùng hết mọi cái cớ rồi, khi nãy còn đang lo không biết hôm nay nên lấy cớ gì đây?”

Trương Tư Tổ nổi giận: “Lôi Công, là tớ, không phải chúng ta, cậu có thể giữ cho mình chút thể diện không!”

Lôi Công cười nói: “Chúng ta đều là anh em, phân biệt thế làm gì!”

Tần Thủ đáp: “Tớ đồng ý với lời của Lôi Công.”

“Tớ cũng đồng ý!” Thần Côn thò đầu tiếp lời.

“Tớ muốn nghỉ chơi với các cậu!” Trương Tư Tổ tiến vào trạng thái bùng nổ, nhưng hoàn toàn không có ai quan tâm đến anh ta.

“Được rồi, Trình Kiêu, nếu đã trở về thì mau chuẩn bị đi, hôm nay có tiết học võ, cậu cẩn thận sẽ có người lại nhằm vào cậu đấy!” Tần Thủ nhắc nhở.

“Được.” Trình Kiêu khẽ mỉm cười, ttrong mắt lộ ra ý cười.

“Đúng rồi Trình Kiêu, ba ngày sau là kỷ niệm thành lập trường, cậu đừng quên mất đấy! Đến lúc đó chủ nhiệm sẽ đích thân điểm danh, cậu đừng đâm đầu vào họng súng!” Trương Tư Tổ cũng nhắc nhở, anh ta rất sợ Trình Kiêu lại âm thầm đi đâu mất.

“Tớ biết rồi.” Trình Kiêu nhẹ nhàng nói, bắt đầu nhớ lại kiếp trước.

Anh nhớ trong kỷ niệm thành lập trường lần này, Y Linh nổi tiếng sau một bài múa, hotboy Cố Tu Nhiễm đệm đàn cho cô, trở thành tiết mục kinh điển của trường.

Cố Tu Nhiễm và Y Linh được gọi là kim đồng ngọc nữ, rất nhiều người đều nói họ là một đôi do trời đất tạo nên.

Năm đó Trình Kiêu là một tên vô dụng không ai chú ý, chỉ có thể ngồi trong một góc bình thường nhất ngước nhìn đôi kim đồng ngọc nữ kia.

Ở trước mặt một nhân vật như Cố Tu Nhiễm, Trình Kiêu hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên.

Dù sau này Trình Kiêu nhận lại ba mẹ ruột, trở thành con nhà giàu, thì lúc đối mặt với Cố Tu Nhiễm, anh vẫn cảm thấy tự ti mặc cảm.

Còn Cố Tu Nhiễm thì vẫn kiêu ngạo như thần, chưa từng nhìn Trình Kiêu lấy một cái.

“Cố Tu Nhiễm, cậu cả của nhà họ Cố ở Nam Lăng, tay sai của nhà họ Tống ở Trung Châu Năm đó bọn họ đã hại chết chị Lâm Ngọc, dù không phải chủ mưu, nhưng cũng xem là đồng loã.”
 
Chương 536


CHƯƠNG 536

“Bây giờ, có lẽ Cố Tu Nhiễm còn chưa nhận ra mình…” Trình Kiêu nở nụ cười châm chọc.

“Trình Kiêu, đi thôi!” Mấy người nhóm Trương Tư Tổ ôm sách rời khỏi phòng ngủ, tiện thể gọi Trình Kiêu một tiếng.

“Đến đây.”



Tiết thứ ba, giờ học võ.

Trong phòng thể dục, các học sinh đã thay đồ học võ màu xám trắng, bắt đầu dọn dẹp vệ sinh.

Hai người Trình Kiêu và Tảng Đá được chia làm một nhóm, sau khi dọn dẹp khu vực được phân công, hai người ngồi một bên nghỉ ngơi.

Lúc này, cô gái hung dữ Vương Vũ Hàm đang phụ trách chỉ huy các bạn học quét dọn sân ở một bên nhìn thấy hai người Trình Kiêu đang nghỉ ngơi thì lập tức nổi giận đi tới.

Cô ta giật lấy chai nước trong tay Tảng Đá, chống nạnh quát: “Trình Kiêu, Lý Lưu Thành, mọi người đều đang làm việc, hai người lại trốn ở đây lười biếng!”

“Đi lau sạch chỗ kia mau!” Vương Vũ Hàm chỉ vào sàn nhà vừa được lau khi nãy, kiêu căng nói.

Vương Vũ Hàm là lớp trưởng của bọn họ, phụ trách vệ sinh nơi này.

Thật ra không phải hai người Trình Kiêu lười biếng, mà hai người còn vừa làm việc xong, vừa ngồi xuống uống hớp nước đã bị Vương Vũ Hàm chú ý.

Người lười biếng thật sự thì đang ngồi trên ghế, hả hê nhìn hai người Trình Kiêu.

Tảng Đá oan ức nói: “Lớp trưởng, việc cậu phân công cho chúng tôi, chúng tôi đã làm xong rồi, sao lại nói chúng tôi lười biếng?”

“Cậu ngồi ở đây như thế, không phải lười biếng thì là gì?” Vương Vũ Hàm không ngờ Tảng Đá bình thường rất ngoan ngoãn lại dám cãi lời cô ta, lập tức càng ngang ngạnh hơn.

Tảng Đá nhìn mấy người đang chỉ trỏ về phía bọn họ ở bên cạnh, tức giận nói: “Vậy mấy người kia từ khi bắt đầu làm việc đã ngồi ở đó, sao cậu không nói gì!”

Trình Kiêu nâng mắt lạnh lùng nhìn Vương Vũ Hàm, đợi cô ta giải thích.

Khuôn mặt Vương Vũ Hàm đỏ lên, hành động bên nặng bên nhẹ thế này quá rõ ràng.

Nhưng những người đó đều là con nhà giàu, cô ta không thể động vào được!

Còn Trình Kiêu và Tảng Đá lại là hai người nghèo nhất trong lớp, bình thường ai cũng có thể bắt nạt, đương nhiên Vương Vũ Hàm cũng chọn bắt nạt bọn họ.

“Bây giờ tôi đang nói cậu, cậu nhắc đến người khác làm gì, làm tốt chuyện của cậu là được.” Vương Vũ Hàm hoàn toàn bất chấp đạo lý, thái độ rõ ràng là tôi đang bắt nạt cậu đấy, cậu làm gì được tôi?

Tảng Đá tức đến mức đỏ cả mặt, ngồi dưới đất không động đậy: “Đây rõ ràng là bắt nạt người khác.”

Vương Vũ Hàm cau mày, thầm nghĩ: “Nếu hôm nay cả hai tên nghèo này cũng không giải quyết được, sau này cô ta còn lấy đâu ra mặt mũi quản lý người khác?”

“Lý Lưu Thành, tôi bảo cậu lau sạch sân bên kia, cậu có đi không?” Vương Vũ Hàm quát to.

Rất nhiều bạn học bị thu hút sự chú ý, đồng loạt nhìn sang hướng này.

Tảng Đá vốn rất nhịn nhục, thấy nhiều bạn học chú ý như thế, dù tức giận, nhưng anh ta chỉ có thể thoả hiệp.
 
Chương 537


CHƯƠNG 537

Thấy Tảng Đá cầm khăn lau lên chuẩn bị đi lau sàn, Vương Vũ Hàm tỏ vẻ đắc ý.

Nhưng lúc Tảng Đá vừa đứng lên, một bàn tay chợt nắm lấy tay anh ta.

“Ngồi xuống.” Trình Kiêu nhìn anh ta, nhẹ nhàng nói.

Tảng Đá thoáng sửng sốt, sau đó nhỏ giọng nói với Trình Kiêu: “Trình Kiêu, cậu muốn làm gì? Chúng ta không gây chuyện với cô ta được đâu!”

“Ngồi xuống.” Trình Kiêu cao giọng lặp lại.

Tảng Đá bất đắc dĩ, chỉ đành ngồi xuống một lần nữa.

Sau đó, Trình Kiêu uống ngụm nước, hoàn toàn làm lơ Vương Vũ Hàm trước mặt.

Vương Vũ Hàm tức đến mức lồng ngực phập phồng, nghe thấy tiếng cười nhạo vang lên từ sau lưng, khuôn mặt cô ta đỏ như gan lợn.

“Trình Kiêu, cậu muốn tạo phản à?” Vương Vũ Hàm hạ thấp giọng, trong lời nói tràn đầy sát khí.

Trình Kiêu nhìn cô ta, anh khoanh tay, ngã người tựa vào tường: “Xin chú ý lời nói của cậu, cậu chưa xứng để chúng tôi phải tạo phản đâu.”

Vương Vũ Hàm hơi ngạc nhiên, mấy hôm trước nghe Điền Thuý Thuý nói Trình Kiêu thay đổi, cô ta còn không tin, cho rằng Điền Thuý Thuý tung tin đồn nhảm. Tải ápp Һоlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Bây giờ thấy thái độ của Trình Kiêu, cô ta mới thấy Điền Thuý Thuý không nói dối.

Có điều Điền Thuý Thuý không xử lý được anh, nhưng không có nghĩa là cô ta không làm được.

Vương Vũ Hàm híp mắt, lạnh lùng nói: “Trình Kiêu, tôi bảo cậu lau sàn, cậu không đi đúng không?”

Nhìn thấy dáng vẻ đằng đằng sát khí của Vương Vũ Hàm, Tảng Đá hoảng sợ.

“Trình Kiêu, chúng ta đừng tranh cãi với cô ta nữa, không phải chỉ là lau thêm một chỗ thôi sao? Chẳng có gì to tát cả.”

Trình Kiêu không để tâm đến Tảng Đá, anh nhìn Vương Vũ Hàm, lạnh lùng nói: “Chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ được phân công, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi của chúng tôi, cậu không có quyền chỉ huy chúng tôi.”

Vương Vũ Hàm nghiến răng, lời nói này của Trình Kiêu hoàn toàn không có chút sơ hở nào cả.

“Vậy bây giờ tôi phân công nhiệm vụ cho hai người một lần nữa, đi lau chỗ kia.”

Lúc này Trình Kiêu trả lời càng dứt khoát hơn: “Không đi.”

Nói xong, anh dựa lưng vào tường, nhắm mắt dưỡng thần, hoàn toàn không để tâm đến Vương Vũ Hàm.

Tảng Đá nhìn thoáng qua Vương Vũ Hàm, sau đó lại nhìn Trình Kiêu, không biết phải làm sao.

“Được, Trình Kiêu, cậu chờ đó cho tôi!” Vương Vũ Hàm tức giận rời đi.

Dọn vệ sinh xong, Trình Kiêu hoàn toàn không để tâm đến chuyện khi nãy.

Tiết học võ bắt đầu, giáo viên cũng đến.

Học sinh chia làm hai hàng, ngồi đối mặt nhau, ở giữa là một khoảng đất rộng lớn.

Tiết học võ của Viện điện ảnh và truyền hình chủ yếu là dạy để biểu diễn, đa số là các động tác võ thuật đẹp.
 
Chương 538


CHƯƠNG 538

Nhưng giáo viên dạy võ mới đến lại không cho là như thế.

Ông ta yêu cầu mỗi học sinh đều phải chú trọng thực chiến, nếu chỉ vì biểu diễn mà đi học võ thì học cũng chẳng đâu vào đâu.

Hơn nữa, đó cũng là sỉ nhục võ thuật.

Cho nên trong lúc học, giáo viên cũng sẽ bắt học sinh tiến hành đối kháng thực chiến.

Lúc đầu chỉ là đối kháng đơn giản, nhưng lâu dần, nó đã bị biến chất.

Có vài người bắt đầu lợi dụng tiết học võ để đánh người mình ghét.

Dần dà, những học sinh không giỏi võ sẽ gặp xui xẻo.

Dù giáo viên cũng nhìn ra lúc đối kháng thực chiến có người muốn dùng việc công trả thù riêng, nhưng ông ta cũng không ngăn cản.

Theo như lời của giáo viên thì có áp lực mới có động lực.

Như thế, những bạn học không coi trọng tiết học võ sẽ vì sợ bị đánh mà cố gắng học tập.

Có thể nói là cách này thật sự khiến trình độ võ thuật của các học sinh nâng lên một tầm cao mới, năng lực thực chiến cũng được nâng cao.

Đầu tiên, giáo viên giảng dạy một đống lý thuyết, sau đó tuyên bố bắt đầu đối kháng thực chiến.

“Học trò Cố Tu Nhiễm, em mở đầu đi, tìm một bạn học để biểu diễn cùng cho mọi người xem.” Giáo viên nhìn thanh niên đẹp trai, vóc người thon dài đang ngồi ở vị trí đầu, vui vẻ nói.

Cố Tu Nhiễm là người có trình độ võ thuật tốt nhất trong tất cả mọi người.

Cố Tu Nhiễm đứng dậy, đi tới bãi đất trống ở giữa, sắc mặt lạnh lùng. Khí thế kiêu ngạo người lạ chớ đến gần kia khiến mọi người cảm thấy áp lực.

Nhưng sự kiêu căng đó xuất hiện trên người Cố Tu Nhiễm lại khiến người ta cảm thấy vô cùng hợp lý.

Giống như là anh ta vốn nên kiêu ngạo như thế.

“Đẹp trai quá đi! Không hổ là hotboy của chúng ta!” Trong mắt một vài nữ sinh đều hiện lên hình trái tim.

“Liễu Tinh, cậu đến đối kháng với tôi!” Cố Tu Nhiễm nói với một nam sinh cường tráng bên tay phải.

Liễu Tinh lập tức vui mừng đứng dậy, đi tới giữa.

“Anh Cố, xin nương tay!” Liễu Tinh cười nói.

Liễu Tinh này là đàn em của Cố Tu Nhiễm, Cố Tu Nhiễm muốn giữ hình tượng cao quý trước mặt mọi người, Liễu Tinh chính là con chó cắn người mà anh ta nuôi.

“Liễu Tinh, em thiếu đòn đúng không? Nói nhảm gì đó, mau nhanh lên.” Giáo viên quát mắng.

“Vâng thưa thầy!” Liễu Tinh khẽ run rẩy.

“Chú ý!” Cố Tu Nhiễm vào thế, đấm thẳng tới một phát.

Cú đấm này như có gió, thật sự có chút sức lực, ở trong đám sinh viên này đã xem như rất giỏi rồi.

Liễu Tinh lập tức tránh né, quên sạch lý thuyết giáo viên vừa dạy khi nãy.

Có điều dường như Cố Tu Nhiễm đã đoán trước được, lập tức đấm tiếp một phát.

Liễu Tinh không kịp tránh né, chỉ có thể đỡ đòn.

“Ui da!” Liễu Tinh hét lên một tiếng, anh ta không mạnh bằng Cố Tu Nhiễm, bị cú đấm này đánh đến mức miệng không còn cảm giác.
 
Chương 539


CHƯƠNG 539

Mấy nữ sinh bắt đầu bàn luận: “Wow, cậu Cố quá đỉnh, cú đấm khi nãy ngầu quá!”

“Ngầu cũng không liên quan đến cậu, người trong mộng của cậu Cố người ta là Y đại hoa khôi!” Nữ sinh bên cạnh ghen tỵ nói.

Vương Vũ Hàm ngồi bên cạnh nữ sinh kia xụ mặt, nhưng ánh mắt nhìn về phía cậu Cố lại vô cùng dịu dàng, tràn đầy sự mến mộ.

“Hai người các cậu đừng có nói nhảm, ai nói với các cậu cậu Cố thích Y Linh vậy!”

Hai nữ sinh kia bĩu môi không nói gì, dù là ai cũng có thể nhìn ra Vương Vũ Hàm đang ghen.

Trên chỗ đất trống, Cố Tu Nhiễm lạnh lùng quát to: “Cậu đánh tôi đi!”

Liễu Tinh nghiêm túc nói: “Anh Cố, cẩn thận!”

Liễu Tinh đấm thẳng một phát về phía mặt Cố Tu Nhiễm, cú đấm cũng mang theo gió, rõ ràng năng lực thực chiến của Liễu Tinh này cũng rất mạnh.

Có điều khi cú đấm của Liễu Tinh sắp đến gần Cố Tu Nhiễm, Cố Tu Nhiễm đột nhiên nắm lấy cổ tay anh ta, sau đó ném qua vai, đè Liễu Tinh xuống đất.

“Hay!”

Giáo viên hét to, vỗ tay thật mạnh cho Cố Tu Nhiễm.

Xung quanh cũng vang lên tiếng vỗ tay rào rào.

Giáo viên nói: “Đây là cách mượn lực tấn công tôi vừa nói đến, Cố Tu Nhiễm sử dụng rất tốt!”

“Tiếp theo, mọi người bắt đầu tự do khiêu chiến!”

Cố Tu Nhiễm đi xuống, nhưng Liễu Tinh vẫn đứng bên trên.

Liễu Tinh cười xấu xa đảo mắt nhìn mọi người, rõ ràng là chuẩn bị dùng việc công báo thù riêng.

Mọi người bàn tán xôn xao, rất nhiều người nhìn thấy ánh mắt của Liễu Tinh thì vội cúi đầu, sợ bị anh ta chọn.

Dù sao thực lực của Liễu Tinh cũng là một trong mười người mạnh nhất được công nhận.

Trương Tư Tổ ở bên cạnh Trình Kiêu khẽ nói: “Hâm mộ Cố Tu Nhiễm quá, đẹp trai, gia thế tốt, học còn giỏi, quá hoàn mỹ!”

“Nhưng Liễu Tinh này cũng không tốt lành gì, cậu tuyệt đối phải cẩn thận!”

Vương Vũ Hàm ở đối diện cười lạnh lùng, đồ học võ rộng thùng thình cũng không thể che đi bộ ngực to của cô ta.

“Trình Kiêu, Lý Lưu Thành, hai người dám cãi lại tôi trước mặt mọi người, khiến tôi mất mặt, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”

Liễu Tinh chậm rãi đảo mắt nhìn mọi người, cuối cùng dừng lại ở một nam sinh đang cúi đầu.

“Cậu đi, Lý Lưu Thành!” Liễu Tinh nói.

“Tôi!” Tảng Đá chỉ vào mình, không ngờ Liễu Tinh lại chọn anh ta.

Bình thường Tảng Đá rất khiêm tốn, hơn nữa cũng không có thiên phú võ thuật. Với thực lực của Liễu Tinh, chọn Tảng Đá chỉ sẽ hạ thấp giá trị của anh ta.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom