Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 720


CHƯƠNG 720

Nghiêm Thuỵ Văn nói: “Cũng vì mảnh đất này, Tập đoàn Đông Vương quá tham lam, dù muốn tiếp tục độc chiếm nhưng lại không thể tiêu hoá!”

“Cho nên, lần này trợ lý Lâm đến đây là muốn tìm nhà đầu tư, cùng hợp tác phát triển mảnh đất kia. Cậu nói đây không phải giao dịch chỉ có lãi không có lỗ thì là gì?” Nghiêm Thuỵ Văn nói.

Cậu Trần nói to: “Tôi biết mảnh đất kia, bên cạnh trạm tàu cao tốc, vị trí hàng đầu, tiền đồ vô lượng, nếu có thể hợp tác phát triển thì chắc chắn có lãi!”

Lâm Ngọc thầm thấy vui mừng, sau mấy lời Nghiêm Thuỵ Văn nói, cô cảm thấy chuyện kêu gọi đầu tư khá có triển vọng.

Lâm Ngọc lặng lẽ giơ ngón tay cái với Nghiêm Thuỵ Văn.

Nghiêm Thuỵ Văn chớp mắt, cười khiêm tốn.

Lâm Ngọc tiếp lời: “Cậu Trần nói đúng, mảnh đất kia thật sự rất có triển vọng, hơn nữa nếu hợp tác phát triển với Tập đoàn Đông Vương thì chỉ có lãi không có lỗ.”

“Nếu mọi người thấy hứng thú thì có thể trở về bàn bạc với phụ huynh.”

“Lần này là vì Tập đoàn Đông Vương đột nhiên xảy ra vấn đề nội bộ, cho nên mới xuất hiện lỗ hổng trong vốn xoay vòng, sau này sẽ không có chuyện được lợi như thế đâu!”

“Cho nên hy vọng mọi người có thể nắm bắt cơ hội!”

Nghe lời nói mê hoặc của Lâm Ngọc, mọi người im lặng không lên tiếng.

Cậu Trần lắc đầu nói: “Dù chỉ có lãi không có lỗ, nhưng mảnh đất kia Tập đoàn Đông Vương đã cướp đi từ nhà họ Tống. Ha ha, chúng tôi cũng không dám mạo hiểm đắc tội với nhà họ Tống, đi hợp tác với Tập đoàn Đông Vương!”

“Tiền ở đâu cũng có thể kiếm, nhưng nếu đắc tội nhà họ Tống, thì có tiền cũng không dám cầm.”

“Đúng thế đúng thế, muốn chúng tôi vì kiếm tiền mà đắc tội với nhà họ Tống thì rõ ràng là mất nhiều hơn được!” Cậu Lý cũng cười khinh bỉ.

Đa số những người còn lại cũng đều gật đầu, không dám đắc tội với nhà họ Tống.

Đương nhiên Nghiêm Thuỵ Văn cũng đã đoán trước được điều này.

Sắc mặt Lâm Ngọc rất khó coi, hy vọng trong lòng tan biến. Dù cô ta biết nhà họ Tống rất lớn mạnh, nhưng không ngờ rằng oai phong của họ lại lớn đến mức này!

Vì để không đắc tội nhà họ Tống, ngay cả giao dịch chỉ có lãi không có lỗ mà bọn họ cũng không dám làm!

Cậu Lý chợt cười xấu xa: “Nhưng chuyện này cũng không phải hoàn toàn không thể thương lượng! Nếu cô Lâm chịu đi với tôi một đêm, tôi có thể suy xét đến chuyện đầu tư cho Tập đoàn Đông Vương!”

“Ha ha, nếu cô Lâm chịu đi với tôi một đêm, tôi cũng sẵn lòng đầu tư!” Một thanh niên khác cũng nói.

“Tôi, tôi cũng thế, tôi không ngại làm cùng với cậu Lý đâu!”

“Ha ha…”

Người ở khu nghỉ ngơi cười như điên, mấy cô gái ngồi bên cạnh bọn họ đều nhìn Lâm Ngọc bằng ánh mắt vô cùng khinh bỉ.

Sắc mặt Nghiêm Thuỵ Văn không thay đổi, nhưng trong mắt lại lộ vẻ đắc ý vì trả được thù.

Lâm Ngọc tức đến mức đỏ bừng mặt, cô đã nhìn ra những người này rõ ràng đang trêu đùa cô.

“Vô liêm sỉ!”

Lâm Ngọc tức giận xoay người, chuẩn bị bỏ đi.

“Đừng đi!” Cậu Lý ở gần Lâm Ngọc nhất chợt đứng lên, chặn trước mặt cô ta.
 
Chương 721


CHƯƠNG 721

“Cô Lâm, nếu đã tới thì uống với mọi người một ly đi!” Cậu Lý vừa cười xấu xa vừa nói.

Những người còn lại cũng ồn ào theo: “Đúng thế, uống một ly đi!”

Lâm Ngọc lạnh lùng quát: “Tránh ra!”

Cậu Lý ngẩng đầu uống cạn ly rượu trong tay, nhìn chằm chằm Lâm Ngọc bằng ánh mắt nóng bỏng: “Cô Lâm, bản thiếu gia đã chán mấy cô ngây thơ, quyến rũ kia rồi. Nhưng kiểu phụ nữ mạnh mẽ trên thương trường như cô, tôi còn chưa được thử.”

“Dù sao Tập đoàn Đông Vương cũng sắp phá sản rồi, không bằng cô đi theo tôi, tôi bao nuôi cô!”

Nói xong, cậu Lý giơ tay sờ lên khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Ngọc.

Lâm Ngọc vừa định tránh đi thì Trình Kiêu bên cạnh đã chặn trước mặt cô ta, nắm lấy tay cậu Lý.

“Nếu anh còn dám vô lễ với chị Lâm Ngọc, tôi sẽ tát chết anh.”

“Đau, buông ra!” Cậu Lý đau đến mức co người lại, nét mặt đau đớn.

“Ranh con, cậu làm gì đó! Không mau buông tay ra!” Mấy người nhóm cậu Trần xung quanh thay đổi sắc mặt, lạnh lùng quát Trình Kiêu.

Nghiêm Thuỵ Văn cúi đầu đứng một bên, trong mắt lộ vẻ hưng phấn.

“Ranh con, quả nhiên cậu không thể giữ bình tĩnh. Kế hoạch của ba đúng là cao siêu, mượn dao giết người! Không cần mình phí công vẫn có người xử lý cậu ta.”

“Buông ra, cậu muốn chết à?” Cậu Lý sắp ngồi xổm xuống đất đến nơi, anh ta cảm thấy nếu còn kéo dài một lúc nữa, cổ tay của anh ta sẽ bị Trình Kiêu bẻ gãy.

Lâm Ngọc nhìn đám con nhà giàu vội vàng đứng dậy ở xung quanh, nhẹ giọng nói: “Trình Kiêu, buông anh ta ra!”

Trình Kiêu cũng không lập tức buông cậu Lý ra, anh lạnh lùng nói: “Chị Lâm Ngọc, chị không cần lo. Có tôi ở đây, những người này đều như một lũ kiến mà thôi! Chị muốn làm gì thì cứ làm, những chuyện khác đều giao cho tôi!”

Lâm Ngọc tức giận trừng Trình Kiêu, nhỏ giọng nói: “Buông anh ta ra, tôi đến để kêu gọi đầu tư, không phải để đắc tội người khác!”

Trình Kiêu bất đắc dĩ buông cậu Lý ra.

“Chúng ta đi thôi!” Lâm Ngọc nói.

Cậu Lý giữa cổ tay, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Muốn đi à? Nằm mơ đi!

“Chặn đường bọn họ!” Cậu Lý hô to.

Bốn năm thanh niên ăn không ngồi rồi bên cạnh lập tức chạy tới, chặn Lâm Ngọc và Trình Kiêu lại.

Lâm Ngọc sa sầm mặt, tức giận trừng Trình Kiêu, như đang muốn nói: “Cậu lại gây chuyện rồi.”

Trình Kiêu nhún vai, tỏ vẻ không để tâm.

Cậu Lý độc ác trợn mắt nhìn Trình Kiêu: “Ranh con, cậu là ai?”

Trình Kiêu nhìn anh ta, hờ hững đáp: “Anh còn chưa có tư cách được biết.”

Nghiêm Thuỵ Văn cười khẽ nói: “Cậu ta là vệ sĩ cô Lâm thuê! Dựa vào việc bản thân có chút võ công nên không coi ai ra gì! Vết thương trên mặt tôi cũng do cậu ta ban cho đấy!”
 
Chương 722


CHƯƠNG 722

Lúc Nghiêm Thuỵ Văn đi vào, mọi người đã nhìn thấy vết thương trên mặt Nghiêm Thuỵ Văn, nhưng vì thể diện, nếu anh ta không chủ động nhắc đến, bọn họ cũng không tiện hỏi.

Bây giờ nghe Nghiêm Thuỵ Văn tự mình nói ra, mọi người lập tức kinh ngạc.

“Cậu Nghiêm, một vệ sĩ như cậu ta lại dám đánh cậu ư?” Cậu Trần tỏ vẻ khó tin.

“Đúng thế, với tính cách của cậu Nghiêm, sao cậu có thể nuốt trôi cơn giận này vậy?” Một thanh niên khác cười hỏi.

Mọi người đều không tin, một người có thể đến tham gia hội nghị thượng đỉnh nhỏ lại bị một vệ sĩ đánh, chuyện này đồn ra ngoài không khiến người ta cười rụng răng mới sợ!

Nghiêm Thuỵ Văn cười khổ: “Đương nhiên ta không nuốt trôi cơn giận này! Nhưng có câu đánh chó cũng phải nể mặt chủ, tôi là nể mặt cô Lâm nên mới nén giận thôi!”

“Ồ, thì ra là như thế! Cậu Nghiêm đúng là phong độ lịch sự, vì mỹ nhân mà cam lòng chịu nỗi nhục lớn đến thế! Nếu là tôi, chắc chắn tôi sẽ không chịu được!” Cậu Trần tỏ vẻ khâm phục, tâng bốc qua lại với Nghiêm Thuỵ Văn.

“Hừ, tôi cũng không phong độ lịch sự được như cậu Nghiêm, một vệ sĩ lại dám ra tay với tôi. Tôi muốn hỏi xem chủ nhân của con chó này dắt chó ra ngoài, chẳng lẽ không biết rọ mõm lại sao?” Cậu Lý cười độc ác.

“Ha ha, cậu Lý hỏi hay lắm! Dắt chó không đeo rọ mõm, còn thả chó cắn bậy, đánh chết chó trước, sau đó xử lý chủ của chó!” Đám con nhà giàu cười ầm lên.

Lâm Ngọc tức đến mức đỏ bừng mặt, những tên cậu chủ nhà giàu này thật sự quá ghê tởm!

“Đều tại cậu, đã nói là cậu đừng kích động rồi, nếu cậu nghe lời thì đâu có nhiều chuyện xảy ra như thế!” Lâm Ngọc liếc Trần Ngọc, nói với vẻ trách móc.

Trình Kiêu vẫn rất bình tĩnh, nhìn cậu Lý đang cười to, anh chợt di chuyển, biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Chát!

Một tiếng tát vang lên, vô cùng rõ ràng, dù là tiếng cười to của mọi người cũng không thể lấn át đi được.

Cậu Lý bay người ra xa, đập lên trên một cái bàn.

Xung quanh trở nên yên tĩnh!

Mấy cậu chủ nhà giàu trợn mắt há mồm, một lúc lâu vẫn không thể khép miệng lại được.

“Fuck, không ngờ tên ranh này lại dám đánh cậu Lý! Tôi không nhìn nhầm chứ!”

“Cậu ta điên rồi sao? Chỉ là một vệ sĩ lại dám ra tay trong câu lạc bộ Hoàng Triều!”

“Điên rồi, tên này điên rồi, dám ra tay ở đây, rõ ràng là không coi cậu Tống ra gì!”

Cậu Lý vừa bị đánh cũng không lập tức bảo đàn em xông lên trả thù Trình Kiêu, mà lại che mắt cố nhịn đau chạy tới, chỉ vào Trình Kiêu cười to: “Ranh con, mày chết chắc rồi! Mày dám làm trái với quy định của cậu Tống, mày chết chắc rồi!”

Nhìn thấy nét mặt kỳ lạ của mọi người, Lâm Ngọc hơi bối rối.

“Nghiêm Thuỵ Văn, nơi này có quy định gì?” Lâm Ngọc căng thẳng hỏi.

Lúc này, Nghiêm Thuỵ Văn đắc ý cười nhạt, nhìn Trình Kiêu như đang nhìn người sắp chết, cười to nói: “Trợ lý Lâm, thậm chí quy định của nơi này mà cô cũng không biết ư? Vậy mà cô cũng dám đến đây!”

“Rốt cuộc nơi này có quy định gì?” Lâm Ngọc nôn nóng hỏi.
 
Chương 723


CHƯƠNG 723

Nghiêm Thuỵ Văn nói với giọng điệu khó chịu: “Cậu Tống có đặt ra quy định, không được đánh nhau trong câu lạc bộ! Ai dám ra tay ở đây chính là đối đầu với cậu Tống!”

“Vệ sĩ này của cô ngay cả cậu Tống cũng không sợ, trợ lý Lâm, rốt cuộc cô tìm thấy tên ngốc này ở đâu vậy?”

Lòng Lâm Ngọc kinh hãi, cô ôm hy vọng cuối cùng, giọng nói cũng hơi run rẩy: “Cậu Tống mà cậu nói là Tống An Dân?”

Nghiêm Thuỵ Văn cười khẩy chế nhạo: “Ngoài Tống An Dân, Trung Châu này còn ai dám tự xưng là cậu Tống nữa?”

Lâm Ngọc chợt ngã ngồi xuống sofa phía sau.

Tống An Dân là cậu chủ của tập đoàn Hoa An bá chủ Trung Châu!

Nếu đắc tội Tống An Dân, cho dù có dựa vào cả tập đoàn Đông Vương thì cũng chẳng thể bảo vệ được Trình Kiêu.

Lâm Ngọc lườm Trình Kiêu, vẻ mặt chỉ hận rèn sắt không thành thép: “Trình Kiêu, lần này cậu gây hoạ lớn rồi!”

Trình Kiêu chẳng để tâm, vẻ mặt bình thản: “Chị Lâm Ngọc, đừng sợ! Người nào làm người đó chịu trách nhiệm, nhà họ Tống muốn gây chuyện thì cứ để bọn họ nhằm vào tôi là được.”

Lâm Ngọc tức giận, lớn tiếng quát: “Trình Kiêu, cậu chỉ là một vệ sĩ quèn thôi, cậu nghĩ mình là ai? Nếu cậu thật sự đắc tội nhà họ Tống thì đến tôi cũng khó tự bảo vệ được mình thì sao cậu có thể chịu trách nhiệm được?”

Bị Lâm Ngọc hiểu lầm, Trình Kiêu cũng không giận, anh cười nhẹ, nói với nét mặt kỳ lạ: “Vậy cũng chưa chắc, lỡ đâu tôi có thể chịu trách nhiệm được thì sao?”

Lâm Ngọc tức tới bật cười, nhìn Trình Kiêu nói với vẻ cười nhạo: “Được rồi, đừng mơ mộng nữa, mau nghĩ xem lát nữa phải làm gì đi.”

Trình Kiêu truy hỏi: “Chị vẫn chưa nói mà, nếu tôi chịu trách nhiệm được thì chị có thể đồng ý với tôi một chuyện không?”

“Được được được, qua được khủng hoảng trước mắt đã rồi tính!” Lâm Ngọc qua loa lấy lệ, không tin Trình Kiêu có thể gánh chịu được cơn giận của nhà họ Tống.

Nghiêm Thuỵ Văn đột nhiên bật cười: “Chàng trai, chết đến nơi rồi mà cậu vẫn dám mạnh miệng à? Cậu Tống là người cậu có thể đắc tội được sao?”

Trình Kiêu nhìn Nghiêm Thuỵ Văn, lạnh nhạt nói: “Những chuyện này đều do anh sắp đặt đúng không?”

Lâm Ngọc sửng sốt, lập tức nhận ra có gì đó không đúng, giận dữ nhìn Nghiêm Thuỵ Văn rồi quát: “Nghiêm Thuỵ Văn, tôi còn tưởng cậu đã thay đổi tính nết, không ngờ cậu lại âm hiểm đến vậy! Dám chơi trò mượn dao giết người!”

Nghiêm Thuỵ Văn cười mỉa đắc ý: “Bây giờ trợ lý Lâm mới hiểu có phải quá muộn không? Chàng trai, cậu chờ gánh chịu cơn giận của cậu Tống đi!”

“Tiểu nhân hèn hạ!” Lâm Ngọc bực tức mắng.

“Có chuyện gì vậy?” Một giọng nam nhã nhặn đột nhiên vang lên.

Một chàng trai trẻ mặc vest đen đẹp trai anh tuấn, khí chất nho nhã dẫn theo vài thuộc hạ từ tốn đi từ cửa lớn đến khu vực nghỉ.

Nhìn thấy chàng trai trẻ này, tất cả các cậu chủ giàu có trong khu vực nghỉ đều đứng dậy, cung kính khom người cúi đầu, gọi: “Cậu Tống!”
 
Chương 724


CHƯƠNG 724

“Mọi người đừng khách sáo, ngồi xuống đi!” Tống An Dân mỉm cười hòa nhã, mỗi một động tác đều mang theo phong cách quý phái.

“Cảm ơn cậu Tống!”

Có thể nhìn ra được mọi người đều kính nể Tống An Dân từ tận đáy lòng.

Trình Kiêu nhìn Tống An Dân, trong mắt chợt bùng lên ánh sáng đáng sợ.

Qua tám trăm năm, cuối cùng anh cũng gặp lại kẻ thù lớn nhất kiếp trước.

Trình Kiêu biết rõ đằng sau vẻ ngoài hiền hoà tốt bụng của Tống An Dân ẩn giấu một trái tim độc ác thế nào.

Nhưng Tống An Dân lại không như đám Nghiêm Thuỵ Văn, phong cách làm việc của anh ta cực kỳ bình tĩnh, làm người cũng rất khiêm tốn.

Không giống như con ông cháu cha giàu có, ngược lại giống như một người lớn tuổi đức cao vọng trọng.

Nhưng một khi làm việc thì thủ đoạn của anh ta lại vô cùng tàn nhẫn, có thể nói là không từ thủ đoạn.

Kiếp trước, Trình Kiêu không biết rõ khoảng cách giữa mình và Tống An Dân, còn tưởng thua anh ta là do mình đen đủi.

Nhưng với tầm nhìn hiện tại của Trình Kiêu, nhìn nhận lại khoảng cách giữa mình kiếp trước và Tống An Dân mới phát hiện, kiếp trước, anh thua anh ta chẳng oan uổng chút nào.

Dù là năng lực hay mưu mô, Tống An Dân đều hơn anh rất nhiều, rất nhiều.

Lâm Ngọc cũng vội vàng hơi cúi người, chào: “Cậu Tống!”

Tống An Dân khẽ gật đầu với Lâm Ngọc: “Cô là trợ lý Lâm phải không? Tôi đã nghe ba tôi nhắc tới bên cạnh chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Đông Vương có một trợ thủ đắc lực tài trí vẹn toàn, hôm nay được gặp quả nhiên danh bất hư truyền!”

Lâm Ngọc hơi giật mình, không ngờ nhân vật lớn như Tống An Dân lại chú ý đến mình!

Điều này khiến Lâm Ngọc có cảm giác được quan tâm mà lo sợ.

“Cậu Tống quá khen!” Lâm Ngọc khiêm tốn nói.

Ánh mắt Trình Kiêu chợt lạnh lẽo, có lẽ Lâm Ngọc tưởng rằng Tống An Dân chỉ tình cờ chú ý đến mình.

Thực ra không phải như vậy, kiếp trước Tống An Dân vẫn luôn ham muốn có được Lâm Ngọc, mọi người đều tưởng Lâm Ngọc giúp Trình Kiêu giải quyết màn đối đầu giữa tập đoàn Đông Vương và nhà họ Tống, Tống An Dân bắt đầu nổi lên lòng yêu người tài, vậy nên mới một lòng muốn có được cô gái xinh đẹp và thông minh này.

Nhưng Trình Kiêu cảm thấy có lẽ Tống An Dân đã có ý đồ với Lâm Ngọc từ lâu rồi.

Nếu không, sao lúc này Tống An Dân lại có thể biết nhiều về Lâm Ngọc như thế?

Chỉ tiếc rằng, cho Trình Kiêu biết khuôn mặt thật của Tống An Dân thì bây giờ cũng chẳng thể nói cho Lâm Ngọc, hơn nữa cho dù nói thì chưa chắc Lâm Ngọc đã tin.

Tống An Dân nhìn mọi người, ánh mắt chẳng hề dừng lại trên người Trình Kiêu, anh ta hỏi: “Có chuyện gì vậy? Ở đây xảy ra chuyện gì thế?”

Cậu Lý lập tức đứng lên, hung ác lườm Trình Kiêu: “Cậu Tống, vừa nãy thằng ranh này đánh tôi! Tôi ở câu lạc bộ của cậu mà lại bị một tên vệ sĩ quèn đánh, cậu phải ra mặt giải quyết cho tôi đấy!”

Vẻ mặt Tống An Dân trở nên nghiêm túc, anh ta trầm giọng bảo: “Ban đầu khi dựng lên câu lạc bộ Hoàng Triều, tôi đã đặt ra quy tắc, bất cứ ai kể cả tôi cũng đều không được đánh nhau trong câu lạc bộ!”

“Người nào làm trái quy tắc đều sẽ trở thành kẻ thù của nhà họ Tống tôi!”
 
Chương 725


CHƯƠNG 725

Lâm Ngọc vội vã giải thích: “Cậu Tống, là bọn họ vô lý trước, vệ sĩ của tôi vì bảo vệ tôi nên mới ra tay thôi, mong cậu Tống minh xét!”

Tống An Dân nhìn cậu Lý, hỏi: “Là như vậy à?”

Nét mặt cậu Lý hơi lúng túng, nhưng anh ta không dám nói dối: “Đúng vậy.”

Tống An Dân gật đầu: “Tuy là Lý Thông khiêu khích trước, nhưng dù sao cũng là vệ sĩ của cô ra tay. Thế này đi, nể mặt cô Lâm, bảo vệ sĩ của cô xin lỗi Lý Thông, được không?”

Lâm Ngọc vui mừng khôn xiết, cứ tưởng Tống An Dân tới chắc chắn sẽ làm khó Trình Kiêu. Không ngờ anh ta lại dễ thương lượng như vậy, chỉ cần xin lỗi là xong.

“Trình Kiêu, mau cảm ơn cậu Tống đi!” Lâm Ngọc hấp tấp nói.

Cậu Lý sửng sốt, nói với vẻ không phục: “Không phải chứ cậu Tống, thằng ranh này đánh tôi ở câu lạc bộ của cậu mà cậu lại chỉ yêu cầu cậu ta xin lỗi là xong chuyện à?”

“Hình phạt này có phải hơi nhẹ quá không?”

Tống An Dân nhìn cậu Lý, trầm giọng nói: “Lý Thông, tuy tôi đặt ra quy tắc không được đánh nhau, nhưng quy tắc luôn cố định, còn con người thì có thể linh hoạt. Nếu không phải cậu khiêu khích trước thì sao họ lại phá vỡ quy tắc?”

“Nếu nói một cách nghiêm khắc thì cậu mới là kẻ đầu sỏ!”

Cậu Lý mau chóng bật cười: “Ha ha, cậu Tống nói đùa, tôi đâu có ra tay, sao lại thành kẻ đầu sỏ rồi?”

“Thôi vậy, nể mặt cậu Tống, xin lỗi thì xin lỗi vậy! Thằng ranh này được hời quá!”

Nghiêm Thuỵ Văn cũng không cam lòng lắm, không ngờ Tống An Dân lại chỉ bắt Trình Kiêu xin lỗi!

Anh ta còn tưởng ít nhất Tống An Dân cũng sẽ đánh gãy chân hay gãy tay Trình Kiêu chứ?

Cậu Lý nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt hung ác: “Nhãi ranh, nếu cậu Tống đã nói như vậy thì cậu xin lỗi đi!”

“Chết tiệt, đúng là được hời cho thằng ranh con này!”

Các cậu chủ nhà giàu đều tỏ vẻ không cam lòng.

Lâm Ngọc thả lỏng, nhà họ Tống có thể xưng bá nhiều năm ở Trung Châu, quả nhiên không phải không có lý do.

Mỗi người thừa kế của nhà họ Tống đều là người tài trí mưu lược kiệt xuất. Tống Hoa An là người như vậy, Tống An Dân bây giờ cũng thế, hơn nữa còn có xu hướng hậu sinh khả uý.

Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu vẫn còn đang đứng ngây ra đó, thầm kéo tay áo anh, nhắc nhở: “Chàng trai ngốc này, còn không mau xin lỗi đi!”

Trình Kiêu lẳng lặng nhìn Tống An Dân với vẻ mặt lãnh đạm, thờ ơ nói: “Muốn tôi xin lỗi, anh ta vẫn chưa xứng.”

Kiếp trước, Tống An Dân hại Trình Kiêu nhà tan cửa nát, còn làm nhục Lâm Ngọc đến chết.

Kiếp này, sao Trình Kiêu có thể cúi đầu trước anh ta nữa?

Lâm Ngọc phản ứng lại đầu tiên, cô ta đang mừng thầm trong lòng bởi Tống An Dân quá dễ thương lượng, không so đo với Trình Kiêu.

Chỉ yêu cầu Trình Kiêu xin lỗi, rõ ràng là đang thiên vị họ.

Nhưng điều khiến Lâm Ngọc không thể ngờ nổi là Trình Kiêu lại từ chối xin lỗi!
 
Chương 726


CHƯƠNG 726

Còn nói ra lời sỉ nhục!

“Trình Kiêu, cậu điên rồi à? Đừng nói linh tinh, mau xin lỗi!” Lâm Ngọc sốt ruột chỉ muốn ấn đầu Trình Kiêu để anh cúi đầu.

Cậu Lý là người phản ứng lại thứ hai, anh ta chợt cười lớn hưng phấn: “Ha ha ha, cậu Tống, cậu ta từ chối kìa! Cậu ta từ chối rồi, lần này không trách tôi được nữa nhé!”

Đám Nghiêm Thuỵ Văn cũng phản ứng lại, cả đám nhìn Trình Kiêu với vẻ không dám tin, bắt đầu xì xào bàn tán.

“Móa nó, đầu thằng này bị lừa đá á! Cậu ta chỉ là một vệ sĩ quèn mà lại từ chối ý tốt của cậu Tống, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?”

“Điên rồi, đúng là tự tìm cái chết!”

Nghiêm Thuỵ Văn như mở cờ trong lòng: “Thằng ranh này đúng là rất cá tính, lại đi từ chối ý tốt của cậu Tống! Ban đầu tôi còn thấy tiếc, cơ hội tốt thế này lại để thằng ranh đó qua được một kiếp, bây giờ thì hay rồi, cậu ta chết chắc rồi!”

Trình Kiêu không trả lời Lâm Ngọc, chỉ lẳng lặng nhìn Tống An Dân.

Tống An Dân cũng đang nhìn Trình Kiêu, nụ cười trên mặt biến mất.

Nếu theo tính cách của anh ta, Trình Kiêu vi phạm quy tắc của câu lạc bộ Hoàng Triều, chắc chắn anh ta sẽ không tha thứ.

Nhưng ván cờ bọn họ nhắm đến tập đoàn Đông Vương đang ở thời khắc quan trọng, anh ta không muốn thêm rắc rối vào thời điểm này.

Dù sao Lâm Ngọc cũng là người thân cận nhất bên cạnh Vương Đỗ Lan, nếu lúc này động đến Lâm Ngọc, nhỡ bị Vương Đỗ Lan phát hiện ra kế hoạch của bọn họ thì sẽ được một mất mười.

Nhưng không ngờ vệ sĩ quèn bên cạnh Lâm Ngọc lại ngông cuồng đến thế này, chẳng những không nể mặt anh ta mà còn làm anh ta bẽ mặt trước bao người.

Đương nhiên Tống An Dân không thể chịu nổi, nếu không sẽ thành ra giấu đầu hở đuôi.

“Nếu cậu không chịu xin lỗi thì xử lý theo quy tắc đi!”

Tống An Dân nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh, thấp giọng ra lệnh: “Chu Lâm, ông lên đi.”

Đám cậu Lý và cậu Trần chợt trở nên phấn khích.

“Để ông Chu ra tay, xem ra lần này cậu Tống giận thật rồi! Thằng ranh con kia chờ bị gãy tay hoặc gãy chân đi!”

Lâm Ngọc cau mày, cô ta không hiểu quy tắc của câu lạc bộ Hoàng Triều, vội vàng hỏi: “Cậu Tống có ý gì?”

Thái độ của Tống An Dân với Lâm Ngọc vẫn rất phong độ lịch lãm, anh ta mỉm cười nhã nhặn: “Đối với người phá vỡ quy tắc của câu lạc bộ thì có hai lựa chọn.”

“Thứ nhất, tự bẻ một trong tứ chi của mình thì có thể rời đi!”

“Thứ hai, thắng được thuộc hạ của tôi thì cũng có thể rời đi!”

“Đương nhiên, nếu thua thì vẫn phải tự bẻ một trong tứ chi, nhưng quyền lựa chọn thuộc về tôi.”

Lâm Ngọc nghe mà sợ hết hồn hết vía, chẳng trách nghe Trình Kiêu từ chối xin lỗi, đám cậu chủ nhà giàu lại phấn khích như vậy.

Thì ra hình phạt nghiêm trọng đến thế này!

“Cậu Tống có thể cho cậu ấy một cơ hội để cậu ấy xin lỗi được không?” Lâm Ngọc thăm dò hỏi.
 
Chương 727


CHƯƠNG 727

Tống An Dân lắc đầu: “Xin lỗi cô Lâm, tuy tôi đánh giá cô rất cao, nhưng không có quy tắc không thành tiêu chuẩn. Tôi đã cho cậu ta cơ hội rồi, là cậu ta không nhận.”

Lâm Ngọc tức giận lườm Trình Kiêu, dường như đang nói: “Cậu nhóc, tôi cố gắng hết sức rồi, cậu tự cầu phúc đi!”

Tống An Dân nhìn Trình Kiêu rồi bảo: “Ở đây có rất nhiều trò giải trí, cậu chọn trò mình giỏi nhất đi, chỉ cần cậu thắng được Chu Lâm thì cậu có thể an tâm ra về!”

“Nếu không, để lại một chân!”

Giọng Tống An Dân bình thản nhưng lại toát lên uy nghiêm không thể nghi ngờ.

Khí thế này là điều mà các cậu chủ đang có mặt ở đây đều không có.

Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu, trong lòng rối rắm. Tuy Trình Kiêu với cô ta là quan hệ thuê và được thuê, nhưng dù sao Trình Kiêu cũng được cô ta mời tới.

Cô ta không đành lòng nhìn Trình Kiêu rơi vào nguy hiểm!

“Trình Kiêu, cậu có giỏi trò nào ở đây không? Nếu không có thì để tôi thay cậu!”

Mặc dù Lâm Ngọc không chắc chắn nhưng cô ta cũng thường xuyên chơi trò chơi ở câu lạc bộ, có lẽ sẽ giỏi hơn vệ sĩ như Trình Kiêu.

Trình Kiêu mỉm cười: “Cảm ơn ý tốt của chị Lâm Ngọc, nhưng những trò chơi trẻ con này không làm khó được tôi đâu.”

Trình Kiêu nhìn Chu Lâm, nói với giọng điệu khinh khỉnh: “Ông chọn đi, tôi ứng chiến. Nếu tôi với ông hoà nhau thì coi như tôi thua!”

Những cậu chủ đang có mặt đều choáng váng!

Cậu Lý chửi thề: “Đậu má, thằng này đúng là điên rồi! Ở trước mặt huấn luyện viên Chu mà vẫn dám ngạo mạn thế này!”

Cậu Trần cũng giễu cợt: “Thằng này đúng là kiêu ngạo cùng cực! Đến huấn luyện viên Chu mà nó cũng chẳng coi ra gì!”

Nghiêm Thuỵ Văn cúi đầu, mỉa mai đắc ý: “Huấn luyện viên Chu là huấn luyện viên hàng đầu của câu lạc bộ, được gọi là ‘mười trò toàn năng’. Chàng trai, cậu chết chắc rồi!”

Lâm Ngọc cũng sầm mặt, suýt thì bị tức ngất xỉu.

“Trình Kiêu, cậu đúng là ngông cuồng! Chẳng lẽ cậu không biết để cao thủ ra tay thì mình phải nắm bắt cơ hội quan trọng nhường nào? Thế mà cậu lại để người ta chọn, cậu…” Lâm Ngọc tức đến nỗi không biết phải nói gì.

Vẻ khinh bỉ thoáng qua trong mắt Tống An Dân, anh ta cứ tưởng có lẽ Trình Kiêu sẽ có chút năng lực, bây giờ xem ra chỉ là tên hữu dũng vô mưu, muốn thể hiện trước mặt người đẹp mà thôi.

Không đáng để lo lắng.

Chu Lâm tức giận, thế mà ông ta bị một thằng nhóc khinh thường.

“Chàng trai, cậu đừng hối hận!”

Nói xong, Chu Lâm liếc nhìn các trò chơi trong phòng rồi dừng lại ở trò bắn tên.
 
Chương 728


CHƯƠNG 728

“Vậy so bắn tên đi!”

Chu Lâm thầm chế nhạo: “Cậu nhóc, cho cậu khoe tài đấy! Tôi chọn bắn tên, cho dù chúng ta có thể cùng bắn vào hồng tâm thì cũng chỉ có thể coi là hoà!”

Mà vừa nãy Trình Kiêu đã nói, nếu hoà thì coi như anh thua.

Lâm Ngọc thầm cầu nguyện trong lòng, đừng chọn bắn tên, đừng chọn bắn tên. Vì Lâm Ngọc cũng biết, trong các trò chơi ở đây chỉ có bắn tên là có khả năng hoà cao nhất.

Kết quả, rõ ràng Chu Lâm cũng nghĩ đến điều này, vậy nên ông ta quả quyết lựa chọn bắn tên.

Như thế, cho dù Trình Kiêu có thể bắn trúng hồng tâm thì cũng vẫn thua.

Lâm Ngọc tuyệt vọng nhắm mắt, nhìn Trình Kiêu với vẻ bất lực: “Trình Kiêu, cậu tự cầu phúc đi!”

Ngạo mạn thì sẽ phải trả giá!

Cậu Lý cười lớn: “Được lắm, huấn luyện viên Chu quả nhiên lợi hại, thằng nhãi này chắc chắn sẽ thua!”

“Đúng, ai bảo vừa nãy cậu ta khoe mẽ chứ? Cho dù cậu ta và huấn luyện viên Chu cùng bắn trúng hồng tâm thì cũng hoà nhau! Tự cậu ta đã nói, hoà thì coi như cậu ta thua!”

“Ha ha, đúng là nực cười, thằng này đúng là thằng ngu!”

Đám con nhà giàu đều cảm thấy Trình Kiêu là kẻ ngu ngốc!

Trình Kiêu lười để ý đến mọi người, anh nhìn Chu Lâm đang mỉa mai rồi nói: “Ông bắn trước đi.”

“Cậu nhóc, là cậu tự tìm chết đấy, đừng trách tôi cậy già bắt nạt trẻ!” Chu Lâm lạnh lùng nói, sau đó quay người đi đến nơi bắn cung.

Nhóm Tống An Dân cũng đi theo, Lâm Ngọc đi sau Trình Kiêu, mềm lòng bảo: “Trình Kiêu, hay là không thi đấu nữa để tôi nghĩ cách khác.”

Trình Kiêu mỉm cười tự tin: “Chị Lâm Ngọc, chị không tự tin về tôi đến vậy à?”

Lâm Ngọc tỏ vẻ bất lực: “Tuy cậu là vệ sĩ tôi bỏ tiền ra thuê, nhưng nếu cậu đã gọi tôi một tiếng chị thì sao tôi có thể trơ mắt nhìn cậu gặp nguy hiểm được?”

“Đừng thi đấu nữa, để tôi nghĩ cách.”

Trình Kiêu cười nhẹ: “Chị Lâm Ngọc, chị vẫn lương thiện như vậy, nhưng chị yên tâm…”

Trình Kiêu dừng lại, ánh mắt lướt qua đám Tống An Dân mang theo sự khinh bỉ.

“Có tôi ở đây, bọn họ đều chỉ là kiến hôi!”

Nghe Trình Kiêu nói vậy, nhóm cậu Lý đều tức giận mắng: “Ngông cuồng!”

“Nói khoác mà không biết ngượng!”

“Chỉ là một thằng vệ sĩ quèn thôi mà lại dám ngạo mạn như vậy! Lát nữa xem mày sẽ chết như thế nào!”

Đám con nhà giàu đã bao giờ bị sỉ nhục như vậy, huống hồ đối phương còn chỉ là một vệ sĩ.

Tống An Dân noi: “Mọi người yên lặng, Chu Lâm, bắt đầu đi!”

“Vâng!”

Nhân viên công tác đưa cho Chu Lâm một cây cung, Chu Lâm rút một mũi tên từ ống đựng tên bên cạnh, nhắm thẳng hồng tâm.

Mọi người nín thở, tuy họ rất có lòng tin ở Chu Lâm, nhưng chẳng ai có thể đảm bảo mình chắc chắn sẽ thắng.

Vút!
 
Chương 729


CHƯƠNG 729

Trúng hồng tâm!

“Hay!”

“Quả nhiên là huấn luyện viên Chu lợi hại!”

Mọi người cùng lên tiếng khen ngợi!

Tống An Dân cũng cười: “Tài bắn tên của huấn luyện viên Chu quả là cao siêu.”

Chu Lâm rất tự đắc: “Cậu Tống quá khen rồi!”

Sau đó, Chu Lâm ngạo mạn nhìn Trình Kiêu, mỉa mai: “Cậu nhóc, đến cậu rồi!”

“Nhưng cậu có đấu hay không đã không còn quan trọng nữa rồi. Tôi đã bắn trúng hồng tâm, cho dù cậu cũng bắn trúng hồng tâm thì cùng lắm cũng chỉ coi là hoà. Vừa nãy cậu mới khoe khoang khoác lác rằng nếu hoà thì coi như cậu thua!”

“Vậy nên cậu thua chắc rồi!”

Cậu Lý cười to: “Thằng ranh, còn thi đấu cái gì nữa! Nhận thua đi, đừng giãy chết nữa!”

Khuôn mặt Lâm Ngọc đầy vẻ tuyệt vọng, bây giờ đến cô ta cũng bó tay bất lực rồi.

Chỉ hy vọng lát nữa Trình Kiêu thua, Tống An Dân sẽ không xử lý quá tuyệt tình, cho một bài học thôi chứ đừng đánh Trình Kiêu tàn phế.

Trình Kiêu bỏ ngoài tai những lời giễu cợt trào phúng của mọi ngươi, bước đến lấy cây cung trong tay Chu Lâm.

Anh thuần thục lắp cung tên, còn chẳng thèm nhắm bắn đã buông tay bắn luôn.

Vút!

Thần thức mạnh mẽ ngắm chuẩn mục tiêu, mũi tên của Trình Kiêu như biết ma thuật, xuyên qua từ đuôi mũi tên của Chu Lâm.

Mũi tên của Chu Lâm bị mũi tên của Trình Kiêu xuyên qua, chẻ làm đôi rồi cuối cùng rơi xuống đất.

Vị trí hồng tâm chỉ còn lại mũi tên của Trình Kiêu.

Đám đông xung quanh chết lặng.

Mọi người đều bị sốc!

Nhìn Trình Kiêu với vẻ không thể tin được.

“Sao có thể thế được? Sao cậu ta có thể làm được như vậy!”

“Quá lợi hại, chẳng phải chuyện này chỉ có trên TV thôi sao?”

“Hồng tâm thì dễ bắn trúng, nhưng muốn mũi tên bắn xuyên qua một mũi tên khác là điều quá khó!”

Cậu Lý há miệng, khiếp sợ nhìn Trình Kiêu: “Cậu nhóc, cậu dùng cách quỷ quái gì thế?”

Nghiêm Thuỵ Văn cũng sửng sốt, nhưng sau đó lại trầm mặt: “Cậu nhóc, đúng là khiến người khác phải nhìn bằng con mắt khác đấy! Rốt cuộc Lâm Ngọc nhặt được vệ sĩ lợi hại thế này từ đâu đây?”

Tống An Dân cũng hơi nheo mắt, không khỏi nhìn Trình Kiêu thêm vài lần rồi cười bảo: “Xem ra vệ sĩ của cô Lâm rất không tầm thường!”

Lâm Ngọc cũng như tỉnh lại từ trong giấc mơ, nhìn Trình Kiêu không thể tin được, lẩm bẩm: “Trình Kiêu, cậu làm bằng cách nào thế?”
 
Chương 730


CHƯƠNG 730

Trình Kiêu nhún vai, mỉm cười bình thản: “Chỉ tiện tay bắn thôi, rất đơn giản. Tôi đã nói rồi, những trò này toàn là trò trẻ con thôi.”

Mọi người đen mặt!

Quán quân thể thao cũng không dám nói như vậy đâu!

Sắc mặt Chu Lâm tái mét, ông ta sắp bị Trình Kiêu chọc tức phát điên đến nơi rồi. Đương nhiên, đa phần là do nhục nhã.

“Tôi không phục!”

Chu Lâm đột nhiên hét lên: “Tôi và cậu ta cùng bắn trúng hồng tâm, cậu ta chỉ đầu cơ trục lợi thôi. Nếu cậu ta bắn trước thì tôi cũng có thể bắn xuyên qua mũi tên của cậu ta!”

Trình Kiêu hờ hững nhìn ông ta, vừa nãy anh đã dùng linh lực lên mũi tên đó, ông ta chỉ là một người bình thường, sao có thể làm được?

Nhưng Trình Kiêu cũng không phản bác, nêu ông ta muốn tự rước lấy nhục thì anh cũng không ngại vả mặt ông ta thêm lần nữa.

Cậu Lý đảo mắt, sau đó hô to: “Đúng, ván này không công bằng! Không công bằng với huấn luyện viên Chu!”

“Tôi đề nghị thi đấu lại!”

“Đúng, thi đấu lại, lần này tốt nhất là hai người bắn cung cùng một lúc!”

Tống An Dân cũng muốn xem thử Trình Kiêu còn có thủ đoạn gì, cho nên hỏi Chu Lâm: “Chu Lâm, ông muốn thi lại một lần nữa sao?”

Chu Lâm đáp: “Đúng thế, lần này tôi và cậu ta thi bắn cung di chuyển, đồng thời bắn cung, xem ai bắn trúng bia nhiều hơn! Như thế ai cũng không thể giở trò!”

Lâm Ngọc vội nói: “Sao có thể? Rõ ràng là ông thua, tại sao phải thi đấu lại?”

Tống An Dân nhìn về phía Trình Kiêu đang rất bình tĩnh, cất tiếng hỏi: “Cậu là người trong cuộc, cậu nghĩ sao?”

Trình Kiêu hờ hững đáp: “Đến thì tiếp!”

Lâm Ngọc kinh ngạc hô lên: “Trình Kiêu, cậu điên rồi à? Đừng thể hiện nữa! Khi nãy chỉ là may mắn thôi, lần này chưa chắc có thể may mắn được như thế!”

Trình Kiêu khẽ mỉm cười: “Chị Lâm Ngọc, không phải tôi đã nói rồi sao? Có tôi ở đây, tất cả mọi người đều chỉ là con kiến, chị không cần lo lắng!”

Thật ra Trình Kiêu hiểu rõ dù anh không muốn thi, Tống An Dân cũng sẽ nghĩ cách bắt anh phải thi.

Lâm Ngọc bị thái độ lịch sự của Tống An Dân lừa rồi.

Mọi người lại thầm thấy tức giận trừng Trình Kiêu.

“Tên ranh con này đúng là quá ngông cuồng!”

“Huấn luyện viên Chu, lần này ông nhất định phải dạy dỗ cậu ta đàng hoàng!”

“Trút cơn giận cho chúng tôi!”

Tống An Dân nói: “Nếu hai người đều không có ý kiến, vậy trận đấu khi nãy xem như huỷ bỏ, đấu lại một lần nữa!”

Chu Lâm hô lên với nhân viên: “Chuẩn bị bia di động!”

Bia di động thật ra là hai nhân viên đứng từ xa ném bia hình tròn lên không trung, hai người Trình Kiêu và Chu Lâm phải bắn, ai bắn trúng nhiều bia hơn thì người đó sẽ thắng.
 
Chương 731


CHƯƠNG 731

Trình Kiêu và Chu Lâm đứng trên một vạch mức, đã chuẩn bị xong.

Tống An Dân ra lệnh: “Bắt đầu!”

Nhân viên đứng ở phía xa, liên tục ném bia lên không trung.

Trình Kiêu vẫn không cần nhắm, lập tức lấy mũi tên ra từ trong ống, liên tục bắn ba lần.

Động tác của anh vô cùng liền mạch, mỗi lần bắn ra ba mũi tên, ba lần tổng cộng là chín mũi tên.

Chín mũi tên đều bắn trúng vào tâm bia, không trượt phát nào.

Còn Chu Lâm thì vẫn chưa bắn ra mũi tên nào.

Ai thắng ai thua, vừa nhìn đã biết!

Xung quanh lại rơi vào yên tĩnh!

Nếu lần trước là kinh ngạc, thì lần này, mọi người đều thấy hốt hoảng!

“Bắn cung còn có thể bắn như thế sao?”

“Tôi chợt cảm thấy những nhà vô địch bắn cung trong hội thi thể thao cũng chẳng là gì so với tên nhóc này!”

“Khi nãy tôi thấy rõ là mỗi lần cậu ta bắn ra ba mũi tên, ngoài ngón cái, trong mỗi kẽ ngón tay khác đều kẹp một mũi tên.”

“Hơn nữa tốc độ bắn cung còn rất nhanh, liên tục bắn ra chín mũi tên, làm liền một mạch!”

“Rốt cuộc cậu ta là ai? Cậu ta thật sự là một vệ sĩ bình thường sao? Như thế thì có lợi hại quá không!”

Chu Lâm tỏ vẻ khiếp sợ, hai tay đang cầm cung cũng đều run rẩy.

“Chín mũi tên liên tiếp, đây là chín mũi tên liên tiếp trong truyền thuyết! Không ngờ tôi lại được nhìn thấy nó khi còn sống!”

Chu Lâm đột nhiên cúi thấp người với Trình Kiêu: “Thuật bắn cung của ngài là có một không hai, thật sự vô cùng siêu phàm! Tôi xin bội phục!”

Trình Kiêu vẫn tỏ vẻ rất bình thản: “Không có gì ghê gớm cả, chỉ là trò trẻ con thôi.”

Nói xong, anh tiện tay ném cung đi, thái độ rất dửng dưng.

Mọi người im lặng.

Có điều, lần này không ai dám châm chọc Trình Kiêu nữa.

“Chúng ta đi thôi!” Trình Kiêu đi tới bên cạnh Lâm Ngọc, nhẹ nhàng nói.

Lâm Ngọc vẫn còn đang ngơ ngác, trên khuôn mặt xinh đẹp đều là sự kinh ngạc.

“Rốt… Rốt cuộc sao cậu làm được? Đúng là khó tin!”

Tống An Dân sửng sốt mất một lúc, sau đó cũng khen ngời Trình Kiêu.

“Người anh em này, còn chưa được biết tên của cậu?” Tống An Dân cười nói.

Lâm Ngọc lập tức nhíu mày, cô ta đã nhạy bén nhận ra Tống An Dân đang muốn cướp người.

Có điều cô ta và Trình Kiêu chỉ là quan hệ người thuê và người được thuê, hơn nữa tính tới tính lui cũng chỉ mới quen biết được hai ngày.

Nếu Tống An Dân đưa ra cái giá khiến Trình Kiêu động lòng thì cô ta cũng không ngăn cản được anh.
 
Chương 732


CHƯƠNG 732

Trình Kiêu xoay người nhìn Tống An Dân, sắc mặt anh hơi kỳ lạ.

Lâm Ngọc căng thẳng nhìn Trình Kiêu, nếu lúc trước cô ta chỉ tán thưởng võ công của Trình Kiêu, là hứng thú nhất thời.

Thì những gì Trình Kiêu làm bây giờ khiến cô cảm thấy khiếp sợ!

Thậm chí cô còn có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi Trình Kiêu.

Cô không hy vọng Trình Kiêu bị người khác cướp đi.

Trình Kiêu nhìn Tống An Dân, Tống An Dân cũng nhìn anh, hai người đều rất tự tin.

Sự tự tin của Trình Kiêu xuất phát từ thực lực mạnh mẽ, còn sự tự tin của Tống An Dân đến từ địa vị và quyền thế của nhà họ Tống.

Nhưng Trình Kiêu hiểu rõ Tống An Dân, còn Tống An Dân thì không hiểu rõ Trình Kiêu.

Biết người biết ta, về mặt này, Tống An Dân đã thua rồi.

Có điều Tống An Dân lại không phát hiện ra điều này, bây giờ anh ta rất tự tin chỉ cần anh ta ra giá, Trình Kiêu chắc chắn sẽ đầu quân cho anh ta.

Thật ra khi nãy Tống An Dân đã biết tên của Trình Kiêu rồi, nhưng anh ta cố ý hỏi như thế là muốn để Trình Kiêu tỏ thái độ.

Trình Kiêu nhìn Tống An Dân, anh cười nhạt, nói ra một lời khiến mọi người đều sửng sốt.

“Anh chưa đủ tư cách được biết tên của tôi đâu.”

Cậu Lý há hốc mồm, ngơ ngác nhìn chằm chằm Trình Kiêu: “Tên này dám sỉ nhục cậu Tống!”

“Điên rồi, đúng là điên rồi! Ngay cả cậu Tống cũng dám coi thường, tên ranh con này không sợ chết à?” Cậu Trần cũng kinh ngạc nói.

Nghiêm Thuỵ Văn sợ ngây người, anh ta cứ tưởng Trình Kiêu dám đánh anh ta và cậu Lý đã là ăn gan hùm mật gấu rồi. Bây giờ thậm chí tên ranh con này còn dám coi thường cả anh Tống, đúng là gan to tày trời!

“Tên ranh con, để tôi xem lần này cậu còn sống được không!”

Lâm Ngọc cũng hoảng hốt, nhưng trong lòng lại thầm thấy vui vẻ, Trình Kiêu là đang từ chối Tống An Dân sao?

Nhưng thái độ của Trình Kiêu quá gay gắt, đây rõ ràng là đang khiến Tống An Dân mất mặt, hơn nữa còn trước mặt nhiều người như thế, sao Tống An Dân có thể bỏ qua được?

Có điều lần này, Lâm Ngọc lại không ngăn cản, cô ta đang thầm nghĩ phải làm sao mới có thể giữ Trình Kiêu lại.

Tống An Dân lộ vẻ lúng túng, nhưng chỉ thoáng xuất hiện rồi biến mất.

Sau đó, anh ta lại cười tao nhã: “Tôi không đủ tư cách được biết? Ha ha, có khí phách, cậu là người đầu tiên dám nói thế với tôi đấy!”

“Cậu đi đi!”

“Tôi tin không bao lâu nữa, cậu sẽ sẵn sàng nói tên của mình cho tôi.” Tống An Dân tự tin nói.

Ngày mai sẽ là hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, ngày mai, tập đoàn Đông Vương sẽ bị tiêu diệt. Đến lúc đó, Lâm Ngọc sẽ quỳ xuống cầu xin anh ta, mà Trình Kiêu là một vệ sĩ nho nhỏ, còn có thể làm được gì chứ?

Trên mặt Trình Kiêu không có chút cảm xúc, nhưng trong lòng lại thấy khâm phục Tống An Dân, không ngờ anh ta vẫn có thể nhịn được.

Kiếp trước, anh thua cũng đúng lắm!
 
Chương 733


CHƯƠNG 733

Trình Kiêu cũng đoán được có lẽ Tống An Dân đang đợi, đợi biến cố ngày mai. Cho nên hôm nay dù có chuyện gì, anh ta đều có thể không so đo.

Có điều đối diện với sức mạnh tuyệt đối, bất cứ mưu ma chước quỷ gì cũng chỉ là trò cười.

Trình Kiêu xoay người nhìn Lâm Ngọc: “Đi thôi!”

Lâm Ngọc thật sự thấy ngạc nhiên, như thế mà Tống An Dân vẫn có thể nhịn được.

“Cảm ơn cậu Tống!” Lâm Ngọc gật đầu với Tống An Dân.

Tống An Dân mỉm cười, nếu đến ngày mai, có lẽ Lâm Ngọc sẽ không nói cảm ơn anh ta nữa!

“Cô Lâm khách sáo quá, đi thong thả, tôi không tiện tiễn cô.”

“Đợi đã!”

Lâm Ngọc đang định dẫn Trình Kiêu rời đi thì sau lưng đột nhiên vang lên giọng nói của một người phụ nữ, giọng nói này rất êm tai.

Trình Kiêu xoay người, nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp mặc vest đen, để tóc ngắn trông khá già dặn, khoảng hơn hai mươi tuổi, cô ta đang bước nhanh về phía anh.

Lúc nhìn thấy người phụ nữ này, mấy tên con nhà giàu đều tỏ vẻ nghi ngờ, ngay cả Tống An Dân cũng ngạc nhiên nhìn cô ta.

Người phụ nữ này dẫn theo một cấp dưới đi tới trước mặt Trình Kiêu, thái độ khá kiêu kỳ.

“Cậu trai trẻ, kỹ thuật bắn cung của cậu ổn đấy!”

Trình Kiêu không đáp lời, chỉ lẳng lặng nhìn cô ta, anh đoán đối phương không thể nào chỉ khen anh một câu như thế.

Người phụ nữ tự giới thiệu: “Tôi là Vũ Lạc – một trong lục đại kim thoa của Lôi nữ vương Lĩnh Nam, muốn mời cậu gia nhập đội thể thao tỉnh Lĩnh Nam. Với thiên phú của cậu, nếu được huấn luyện chuyên nghiệp, chắc chắn có thể tỏa sáng trên lễ hội thể thao trong tương lai!”

“Không ngờ lại là lục đại kim thoa của Lôi nữ vương Lĩnh Nam!” Cậu Lý tỏ vẻ khiếp sợ.

Lĩnh Nam tiếp giáp với Trung Châu, dù Trung Châu là đặc khu kinh tế, nhưng vẫn còn thua kém tỉnh Lĩnh Nam khá nhiều.

Lôi nữ vương là bá chủ của Lĩnh Nam, còn nhà họ Tống là bá chủ của Trung Châu, nhưng so với Lôi nữ vương, nhà họ Tống không chỉ thua kém một bậc.

Hơn nữa mọi người cũng đều từng nghe nói đến tên kim thoa Vũ Lạc.

Vì trong lục đại kim thoa, Vũ Lạc là kim thoa duy nhất tham gia vào hoạt động chính trị.

Hơn nữa, Vũ Lạc tuổi còn trẻ, nhưng không cần dựa vào sự giúp đỡ của ai cũng đã thăng cấp lên làm chủ nhiệm phòng làm việc của thành phố Trung Châu.

Vị trí này là vị trí gần với Thị trưởng nhất, thậm chí có vài kiến nghị đều do cô ta đưa ra.

Nếu thêm một khoảng thời gian nữa, thậm chí Vũ Lạc có thể quản lý được cả một thành phố. Tính cả thế lực của Lôi nữ vương phía sau, thì kể cả nhà họ Tống cũng chỉ có thể cúi đầu phục tùng.

Dù là bây giờ, ngay cả ba của Tống An Dân là Tống Hoa An gặp Vũ Lạc cũng phải cúi đầu chào hỏi.

Lâm Ngọc cúi chào: “Thì ra là kim thoa Vũ Lạc, Lâm Ngọc của tập đoàn Đông Vương chào cô.”

“Ừ.” Vũ Lạc chỉ gật đầu coi như đáp lại.
 
Chương 734


CHƯƠNG 734

Tống An Dân đi tới, dừng lại ở chỗ cách Vũ Lạc năm mét: “Tống An Dân của tập đoàn Hoa An xin chào kim thoa Vũ Lạc!”

“Cậu Tống khách sáo quá.” Vũ Lạc hờ hững đáp lời, dù Tống An Dân nói ra tên của tập đoàn Hoa An, nhưng thái độ của Vũ Lạc với anh ta vẫn rất lạnh nhạt.

Mấy người nhóm cậu Lý và cậu Trần cũng đều cúi người chào hỏi.

Có điều Vũ Lạc càng lạnh nhạt với bọn họ hơn, chỉ đáp một câu: “Chào mọi người!”

Nghiêm Thuỵ Văn ở một bên thầm thấy khiếp sợ: “Tên ranh con này đúng là gặp may, ngay cả kim thoa Vũ Lạc cũng xem trọng cậu ta!”

“Nhưng đây là một cơ hội để làm quen kim thoa Vũ Lạc! Nếu bỏ lỡ, sau này e rằng sẽ không còn cơ hội nào nữa.”

Nghiêm Thuỵ Văn đảo mắt, đột nhiên chạy tới bên cạnh Lâm Ngọc và Trình Kiêu.

“Trợ lý Lâm, khó khăn lắm cô Vũ Lạc mới xem trọng vệ sĩ của cô, cô mau khuyên cậu ta đi!” Nghiêm Thuỵ Văn cười nói, nhìn Vũ Lạc bằng nét mặt nịnh bợ.

Sau đó, anh ta cúi người chào Vũ Lạc: “Chào kim thoa Vũ Lạc, tôi là con trai của Đổng sự Nghiêm Đạo Minh thuộc tập đoàn Đông Vương. Tôi tên Nghiêm Thuỵ Văn, ngưỡng mộ cô đã lâu!”

Thấy Vũ Lạc không quan tâm đến anh ta, Nghiêm Thuỵ Văn đảo mắt, nói tiếp: “Ba người chúng tôi đến cùng nhau.”

Lúc này Vũ Lạc mới chú ý đến anh ta: “Thì ra là cậu Nghiêm, nghe danh đã lâu!”

“Không dám không dám!” Nghiêm Thuỵ Văn càng tỏ vẻ khiêm tốn hơn.

Lâm Ngọc trừng Nghiêm Thuỵ Văn, mắng một câu: “Vô sỉ!”

Vũ Lạc nói với Trình Kiêu: “Chàng trai trẻ, cậu vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi?”

Trình Kiêu nhìn Vũ Lạc, lần trước chiến đấu với Thư Nam, trong lục đại kim thoa của Lôi nữ vương có bốn người tới, kim thoa Vũ Lạc này không có trong đó.

Có lẽ Vũ Lạc là người lo việc chính trị.

“Không có hứng thú.”

Nói xong, anh xoay người nhìn Lâm Ngọc: “Chị Lâm Ngọc, chúng ta đi thôi!”

Lâm Ngọc cau mày, dù bây giờ cô ta không nỡ để vệ sĩ có năng lực như Trình Kiêu rời đi, nhưng dù sao đây cũng là một cơ hội tốt, tốt hơn việc Trình Kiêu làm vệ sĩ cho người khác nhiều.

“Trình Kiêu, cậu không định suy xét lại sao? Đây là một cơ hội phát triển tốt với cậu đấy!”

Trình Kiêu cười nhạt: “Tôi đã nói rồi, không có hứng thú.”

Mọi người đồng thời khiếp sợ!

Đích thân Vũ Lạc kim thoa mời, thế mà nhóc con này lại từ chối!

Cậu Lý lộ vẻ không thể tin nổi: “Đầu óc nhóc con này có vấn đề à!”

Cậu Trần cũng lộ vẻ sợ hãi thán phục: “Đích thân Vũ Lạc kim thoa mời mà nhóc con này cũng dám không nể mặt. Thảo nào vừa rồi cậu ta dám sỉ nhục cậu Tống!”

“Đáng tiếc, nếu như có thể vào đội vận động tỉnh rèn luyện, sau này nói ra cũng thấy vẻ vang!”

Một đám cậu ấm nhà giàu đều cảm thấy tiếc thay Trình Kiêu, cảm thấy Trình Kiêu kiêu ngạo quá, vậy mà lại dám coi thường Vũ Lạc kim thoa.

Ngay cả Tống An Dân cũng khẽ nhíu mày.
 
Chương 735


CHƯƠNG 735

Phải biết Vũ Lạc kim thoa chính là nhân vật mà ngay cả ba anh ta cũng phải ra sức nịnh nọt.

Đừng nói là một vệ sĩ nho nhỏ như anh, cho dù là chủ tịch Vương Đỗ Lan của tập đoàn Đông Vương ở đây thì cũng phải cung kính lễ độ với Vũ Lạc kim thoa.

Nhưng nhóc con này lại chủ động từ chối lời mời của Vũ Lạc kim thoa, hơn nữa còn không chút do dự!

Nghiêm Thụy Văn cũng lộ vẻ khiếp sợ, anh ta không ngờ, cơ hội mà bao người tha thiết ước mong lại bị Trình Kiêu lãng phí như vậy.

“Nhóc con này điên rồi sao? Đây chính là Vũ Lạc kim thoa đấy! Nếu như có thể kết giao với Vũ Lạc kim thoa, vậy chẳng khác nào kéo thêm quan hệ với Lôi nữ vương. Cho dù cậu ta làm vệ sĩ cả đời cũng không có được vinh hạnh đặc biệt này đâu, thế mà cậu ta lại từ chối!”

Vũ Lạc khẽ nhíu mày, cô ta kiêu ngạo cỡ nào, mặc dù là một trong Lục đại kim thoa dưới trướng Lôi nữ vương, nhưng những năm này Lôi nữ vương đã giao quyền đến mức độ cao nhất cho cô ta.

Có thể nói, cho dù không dựa vào danh tiếng của Lôi nữ vương, cũng có rất ít người dám nói nửa chữ “không” với cô ta.

Nhưng hôm nay lại bị một vệ sĩ từ chối.

Vũ Lạc lạnh lùng cười nói: “Nhóc con giỏi lắm, cậu là người đầu tiên dám từ chối tôi.”

“Nhưng hôm nay cậu phải cho tôi một lời giải thích, vì sao từ chối tôi?”

Trình Kiêu nhìn cô ta, nở nụ cười kỳ lạ: “Giải thích? Cô về hỏi Lôi nữ vương, bảo cô ta giải thích cho cô!”

“Nhóc con này ngông cuồng quá rồi! Từ chối Vũ Lạc kim thoa thì thôi đi, thế mà cậu ta còn dám vô lễ với Vũ Lạc kim thoa, hơn nữa còn gọi thẳng tên Lôi nữ vương!”

“Phải biết bình thường Lôi nữ vương đều để người ngoài xưng hô với cô ta là “ngài Lôi”.”

“Lần này, chắc chắn Vũ Lạc kim thoa sẽ nổi giận!” Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Ánh mắt đám cậu ấm nhà giàu nhìn Trình Kiêu giống như nhìn một người chết.

Tống An Dân cũng đen mặt, nghe giọng điệu của Trình Kiêu, dường như cũng không coi Lôi nữ vương ra gì.

Phải biết ngay cả nhà họ Tống anh ta ở trước mặt Lôi nữ vương cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần. Trình Kiêu chỉ là một vệ sĩ Lâm Ngọc mời đến, thế mà lại dám ngông cuồng như vậy!

Lần này, e rằng tập đoàn Đông Vương bị anh liên lụy rồi!

Tống An Dân cười lạnh trong lòng: “Đúng là ông trời đang giúp mình, nếu như Vũ Lạc kim thoa vì nhóc con này mà giận chó đánh mèo sang tập đoàn Đông Vương, như vậy tập đoàn Đông Vương sẽ có thêm một kẻ địch mạnh!”

Nghiêm Thụy Văn bị dọa suýt thì ngồi co quắp dưới đất, đánh chết anh ta cũng không ngờ Trình Kiêu lại ngông cuồng như vậy!

Bây giờ chẳng những đắc tội với Vũ Lạc kim thoa, mà ngay cả Lôi nữ vương cũng đắc tội.

Nghiêm Thụy Văn hối hận muốn chết, sớm biết vậy đã không đứng ra.

Nhóc con Trình Kiêu này hại chết người ta rồi!

Nghiêm Thụy Văn len lén liếc nhìn Vũ Lạc kim thoa, nhân lúc cô ta không chú ý, lặng lẽ di chuyển, cố gắng cách xa Trình Kiêu một chút, tránh cho Vũ Lạc kim thoa giận chó đánh mèo.
 
Chương 736


CHƯƠNG 736

Ngay cả Lâm Ngọc, trước mắt cũng tối sầm, suýt nữa thì ngất đi.

Vốn dĩ Lâm Ngọc còn cảm thấy Trình Kiêu là người tài có thể đào tạo, thậm chí còn nghĩ sau khi trở về phải đào tạo thật tốt. Nhưng bây giờ cô ta mới phát hiện, Trình Kiêu chính là một tai họa gặp người nào gây thù chuốc oán với người đó!

Lúc trước gây hấn với Nghiêm Thụy Văn, sau khi đi đến nơi này gây hấn với cậu Lý, có điều gây thù chuốc oán với hai người này còn chấp nhận được, bởi vì hai người này đáng đời.

Nhưng sau đó Trình Kiêu lại gây hấn với Tống An Dân, Tống An Dân cũng không làm chuyện gì quá đáng!

Bây giờ thì hay rồi, đắc tội với Vũ Lạc kim thoa. May là Lôi nữ vương không có ở đây, nếu không nghe giọng điệu kia của anh, e rằng đắc tội với cả Lôi nữ vương luôn rồi.

Nhân tài như vậy, Lâm Ngọc nào dám dùng.

Đây quả thật là một quả bom hẹn giờ oán trời oán đất oán không khí, nói không chừng một lúc nào đó sẽ nổ tung!

Lâm Ngọc cũng muốn phủi sạch quan hệ với Trình Kiêu, hận không thể biến thành trước nay chưa bao giờ thuê anh.

“Vũ Lạc kim thoa, cô đừng nóng giận, nhóc con này là tôi nhặt được ở nông thôn, không hiểu quy củ, cô tuyệt đối đừng chấp nhặt với cậu ta!” Lâm Ngọc cố gắng hòa giải cho Trình Kiêu.

Một đám cậu ấm nhà giàu đưa mắt nhìn nhau, vừa rồi bọn họ nghe thấy rõ ràng chính miệng Trình Kiêu nói ra tên của Lôi nữ vương, nếu như Trình Kiêu thật sự được Lâm Ngọc nhặt ở nông thôn, vậy sao một tên nhà quê có thể quen biết Lôi nữ vương!

Cậu Lý cười khẩy nói: “Cô Lâm, cô cho rằng Vũ Lạc kim thoa dễ bị lừa vậy sao? Nếu như cậu ta đúng là nhặt được ở nông thôn, vậy không thể nào quen biết “ngài Lôi” được!”

Lâm Ngọc trừng mắt nhìn cậu Lý, thầm mắng thằng nhóc này lắm mồm.

Lần này, chắc chắn Vũ Lạc kim thoa sẽ nổi cơn giận dữ!

Một đám cậu ấm nhà giàu chờ đợi nhìn trò cười của Trình Kiêu, nhưng mà, Vũ Lạc kim thoa lại không nổi cơn giận dữ như bọn họ dự liệu.

Trái lại thay đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn Trình Kiêu đột nhiên trở nên vô cùng cẩn thận.

“Anh là Trình đại sư!”

Vũ Lạc kim thoa bỗng nhiên khom mình hành lễ với Trình Kiêu, thu hồi vẻ kiêu ngạo trên mặt, cung kính nói: “Vũ Lạc có mắt không tròng, nếu có đắc tội, vẫn mong ngài Trình thứ lỗi!”

Nơi đây đột nhiên lặng ngắt như tờ!

Tất cả mọi người đều lộ vẻ cực kỳ khiếp sợ!

“Chuyện gì thế này? Vũ Lạc kim thoa không nổi giận, lại còn chủ động xin lỗi nhóc con này?”

“Trời ạ, tôi nhìn thấy cái gì vậy! Thế giới này là như thế nào!”

“Đây chính là Vũ Lạc kim thoa, là một trong Lục đại kim thoa dưới trướng Lôi nữ vương đấy. Thế mà cô ta lại xin lỗi một tên vệ sĩ!”

“Nhóc con này thật sự chỉ là một tên vệ sĩ thôi sao? Đúng rồi, tôi nghe thấy Vũ Lạc kim thoa nhắc đến Trình đại sư? Trình đại sư là ai? Có quan hệ như thế nào với nhóc con này?”

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, nhưng cũng không biết Trình đại sư kia là ai.

“Tôi đoán Trình đại sư kia chính là sư phụ của nhóc con này. Vũ Lạc kim thoa nể mặt sư phụ cậu ta, tha cho cậu ta!”

“Đúng, chắc là như vậy!”
 
Chương 737


CHƯƠNG 737

Chỉ có mọi người ở Lĩnh Nam biết uy danh của Trình đại sư, hơn nữa người biết Trình đại sư đều khuất phục dưới thần uy ngập trời của Trình đại sư, giữ kín như bưng tên tuổi của Trình đại sư, hoàn toàn không dám truyền ra bên ngoài.

Cho nên, mặc dù Lĩnh Nam và Trung Châu tiếp giáp với nhau, nhưng danh tiếng của Trình đại sư cũng không truyền đến.

Cho dù một số người có lòng, ví dụ như nhà họ Tống, đã từng nghe được tin tức về Trình đại sư.

Nhưng cũng sẽ không liên hệ Trình Kiêu và Trình đại sư vào cùng một chỗ!

Trong lòng mọi người, đại sư đều là nhân vật bảy tám mươi tuổi, Trình Kiêu chỉ là một nhóc con miệng còn hôi sữa hai mươi tuổi, cùng lắm cũng chỉ có thể là đồ đệ của Trình đại sư.

Tống An Dân kinh ngạc nhìn Trình Kiêu, không ngờ anh ta vẫn coi thường nhóc con này rồi.

“Thật không ngờ tên nhóc này lại là đồ đệ của Trình đại sư, Lâm Ngọc đúng là có phúc, tùy tiện nhặt một tên vệ sĩ mà có thể nhặt được đệ tử của Trình đại sư!”

Nhưng mà, đáy lòng Tống An Dân không tin về Trình đại sư trong truyền thuyết này.

Dù sao, một truyền mười, mười truyền trăm, khi truyền đến tai Tống An Dân, Trình đại sư đã thành thần tiên có thể hô mưa gọi gió, dời núi lấp biển.

Tùy tiện đổi thành người có chút đầu óc nào khác thì cũng sẽ không tin, huống chi là Tống An Dân.

Tống An Dân cho rằng, cùng lắm thì Trình đại sư trong truyền thuyết kia cũng chỉ là một võ giả tương đối lợi hại mà thôi.

Nhưng Lôi nữ vương của Lĩnh Nam lại là tồn tại thật sự. Nhà họ Tống luôn muốn kết giao với Lôi nữ vương, nhưng khổ là không tìm được con đường móc nối, bây giờ Vũ Lạc kim thoa xuất hiện, tất nhiên Tống An Dân không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt kết giao với Lôi nữ vương này.

“Vũ Lạc kim thoa, xin dừng bước!” Tống An Dân lên tiếng giữ lại.

Nhưng Vũ Lạc kim thoa hoàn toàn không để ý đến anh ta, bước nhanh rời đi, giống như gặp phải thứ vô cùng khủng khiếp vậy.

Nhìn Vũ Lạc kim thoa dứt khoát dời đi, không một tiếng chào hỏi, sắc mặt Tống An Dân vô cùng khó coi.

Nhưng tạm thời Vũ Lạc kim thoa không phải người mà nhà họ Tống bọn họ có thể đắc tội.

Trước không nói đến thế lực Lôi nữ vương đằng sau Vũ Lạc, mà cho dù bản thân Vũ Lạc, nhà họ Tống cũng không dám đắc tội, dù sao bây giờ Vũ Lạc cũng là tâm phúc bên cạnh thị trưởng.

Lâm Ngọc cũng lộ vẻ khiếp sợ, ngơ ngác nhìn Trình Kiêu, cảm thấy trong lòng có rất nhiều vấn đề không hiểu, nhưng nhất thời không biết hỏi từ đâu.

Nghiêm Thụy Văn cực kỳ tức giận, vừa rồi đã thật sự dọa anh ta sợ hãi.

May là Vũ Lạc kim thoa không nổi giận.

Nghiêm Thụy Văn chỉ vào Lâm Ngọc, lạnh lùng hét lớn: “Trợ lý Lâm, cô được lắm! Vậy mà dung túng cho vệ sĩ của mình đắc tội Vũ Lạc kim thoa, nếu Lôi nữ vương trách tội xuống, cô gánh nổi không?”

“Đến lúc đó, e rằng toàn bộ tập đoàn Đông Vương cũng xong đời!”

“Mà cô, chính là tội nhân của tập đoàn Đông Vương!”

Lâm Ngọc tức giận quát: “Im miệng! Anh có tư cách gì nói lời như vậy, vừa rồi anh tránh nhanh hơn bất kỳ người nào, thậm chí còn tỏ ra không quen biết chúng tôi. Bây giờ Vũ Lạc rời đi rồi, anh lại bắt đầu nhảy nhót, đúng là không biết xấu hổ!”
 
Chương 738


CHƯƠNG 738

Nghiêm Thụy Văn bị đâm trúng tim đen, khuôn mặt lập tức đỏ bừng.

Nhưng, chắc chắn anh ta sẽ không thừa nhận.

“Trợ lý Lâm, cô đừng ngậm máu phun người. Người đắc tội với Vũ Lạc kim thoa là người của cô, là vệ sĩ của cô. Chuyện này tất cả mọi người có thể làm chứng.”

“Chờ sau khi trở về, tôi sẽ nói ra chuyện này ra trước mặt mọi người trong buổi họp hội đồng quản trị, xem cô giải thích với các thành viên trong hội đồng quản trị thế nào!”

Lâm Ngọc tức giận quát: “Nghiêm Thụy Văn, mắt chó của anh mù à! Chẳng lẽ anh không nhìn thấy là tự Vũ Lạc kim thoa rời đi sao? Hơn nữa còn xin lỗi Trình Kiêu, thế nào lại thành Trình Kiêu đắc tội cô ta rồi?”

Nghiêm Thụy Văn lạnh lùng cười nói: “Hừ, những lời này cô giữ lại mà giải thích với hội đồng quản trị, dù sao tôi chỉ biết là vệ sĩ của cô từ chối ý tốt của Vũ Lạc kim thoa, bỏ lỡ cơ hội kết giao với Lôi nữ vương. Đến lúc đó, xem Vương Đỗ Lan cho mọi người trong hội đồng quản trị một câu trả lời thỏa đáng thế nào.”

“Hèn hạ vô sỉ!” Lâm Ngọc giận không kìm nổi.

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Chị Lâm Ngọc, anh ta muốn nói thì cứ để anh ta nói, cần gì phải chấp nhặt với loại tiểu nhân này chứ? Chúng ta về thôi!”

“Được!”

Trình Kiêu và Lâm Ngọc rời khỏi câu lạc bộ Hoàng Triều.

Vừa lên xe, Lâm Ngọc bắt đầu phàn nàn: “Hội nghị thượng đỉnh dạng nhỏ cái gì chứ, đúng là nghe danh không bằng gặp mặt, cũng chỉ là buổi giao lưu của đám cậu ấm nhà giàu chẳng ra gì!”

“Vốn còn trông cậy có thể kéo đầu tư trong hội nghị thượng đỉnh dạng nhỏ đấy, sau này tôi sẽ không bao giờ đến nơi như thế này nữa.”

Trình Kiêu hỏi: “Lỗ hổng tài chính của tập đoàn Đông Vương thật sự lớn như vậy sao? Các chị có từng nghĩ rằng, có lẽ tập đoàn Đông Vương bị người ta gài bẫy hay không?”

Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu, cảnh giác nói: “Trình Kiêu, có phải cậu biết quá nhiều chuyện của tập đoàn Đông Vương chúng tôi rồi không?”

“Còn nữa, đừng nói với tôi rằng thân phận của cậu chỉ là một vệ sĩ nữa. Nói thật đi, rốt cuộc cậu là ai? Có mục đích gì?” Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Trình Kiêu gượng cười: “Chị Lâm Ngọc, tôi có thể có mục đích gì? Là chị chủ động muốn tôi làm vệ sĩ của chị, cũng không phải tôi cố ý nằm vùng bên cạnh chị, sao chị có thể không biết xấu hổ nghi ngờ tôi chứ?”

Lâm Ngọc cũng không tin Trình Kiêu sẽ có mục đích gì, hơn nữa cho dù Trình Kiêu thật sự có mục đích, Lâm Ngọc cũng cảm thấy Trình Kiêu sẽ không làm tổn thương cô ta.

Dù sao, có đôi khi trực giác của phụ nữ vẫn rất chính xác.

Nhất là Lâm Ngọc phát hiện ra dịu dàng nồng đậm trong ánh mắt Trình Kiêu nhìn cô ta.

Loại tình cảm này nhất định phải tự mình trải qua, căn bản không làm giả được!

Nhưng Lâm Ngọc cũng không nhớ ra trước đây có quen Trình Kiêu.

“Không phải tôi nghi ngờ cậu, mà ngay cả đám cậu ấm nhà giàu như Nghiêm Thụy Văn hay như Tống An Dân mà cậu cũng không coi ra gì, cuối cùng ngay cả Vũ Lạc kim thoa hay thậm chí là Lôi nữ vương cậu cũng chẳng thèm ngó tới, sao đây có thể là thái độ một vệ sĩ nên có?” Lâm Ngọc nói.

“Nói đi, rốt cuộc cậu là ai? Có mục đích gì không?” Lâm Ngọc hỏi lại.

Trình Kiêu suy nghĩ, quyết định tạm thời không nói cho Lâm Ngọc: “Chị Lâm Ngọc, chị đừng hỏi nhiều vậy nữa. Chị chỉ cần hiểu rõ rằng tôi tuyệt đối sẽ không hại chị, như vậy là được rồi.”

Lâm Ngọc nặng nề gật đầu: “Được, điểm này tôi tin cậu!”
 
Chương 739


CHƯƠNG 739

“Cảm ơn chị Lâm Ngọc!” Trình Kiêu rất vui, cho dù bây giờ anh chưa từng tỏ rõ thân phận của mình, nhưng Lâm Ngọc vẫn bằng lòng tin tưởng anh. Có thể thấy được, trong tiềm thức Lâm Ngọc bằng lòng coi Trình Kiêu anh là bạn bè.

Trong xe tạm thời yên tĩnh trở lại.

Một lát sau, Trình Kiêu hỏi: “Chị Lâm Ngọc, chị còn chưa trả lời câu hỏi của tôi đâu?”

Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu, hơi suy ngẫm nói: “Cậu nói có người hãm hại tập đoàn Đông Vương, điểm ấy chủ tịch đã nhận ra rồi. Hơn nữa cũng đại khái đoán được người đứng đằng sau là ai.”

“Hôm qua Chủ tịch tự mình đến dự lễ khai mạc hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, thật ra cũng là muốn tìm cách giải quyết, nhưng tiếc không tìm được.”

Trình Kiêu hơi khâm phục mẹ và chị Lâm Ngọc, anh là bởi vì biết trước lịch sử nên mới hiểu rõ lần này tập đoàn Đông Vương bị nhà họ Tống gài bẫy.

Nhưng, Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc lại hoàn toàn dựa vào trực giác đoán được có người muốn hãm hại tập đoàn Đông Vương.

“Các chị đoán là nhà họ Tống sao?” Trình Kiêu hỏi.

Lâm Ngọc giật mình, cô ta và chủ tịch trải qua vô số lần phân tích mới nghi ngờ chuyện lần này tập đoàn Đông Vương bị cắt đứt mắt xích tài chính là do nhà họ Tống thiết kế, hơn nữa tất cả vẫn đang trong giai đoạn nghi ngờ.

Nhưng một người ngoài như Trình Kiêu lại đoán được là nhà họ Tống, điều này sao có thể không khiến Lâm Ngọc khiếp sợ!

“Cậu đoán là nhà họ Tống, có chứng cứ gì không?” Lâm Ngọc hỏi ngược lại.

Trình Kiêu dựa vào kết quả điều tra hội nghị thượng đỉnh Trung Châu lần này ở kiếp trước, nói ra: “Đầu tiên, với thực lực của nhà họ Tống, các chị tranh mảnh đất kia với nhà họ Tống, người thắng cuối cùng không nên là các chị.”

“Tôi nghi ngờ đó là nhà họ Tống cố ý nhường các chị, dùng để vây giữ tài chính của các chị.”

“Sau đó, ngân hàng cắt đứt tài chính! Cũng chỉ có sức kêu gọi của nhà họ Tống mới có thể khiến ngân hàng ngừng cho tập đoàn Đông Vương vay tiền.”

“Đến sau đó, khiến tập đoàn Đông Vương bị cô lập hoàn toàn, không lấy được đầu tư. Điểm ấy, công ty bình thường cũng không làm được, chỉ có nhà họ Tống mới có thực lực này. Cuối cùng, tập đoàn Đông Vương đi đến bước đường cùng.”

“Lúc này, nhà họ Tống dùng giá thấp thu mua tập đoàn Đông Vương, thực lực của nhà họ Tống sẽ tăng mạnh, đuổi sát mấy thế gia siêu cấp ở Thủ Đô!”

Lâm Ngọc không nhịn được giơ ngón cái với Trình Kiêu: “Lợi hại, cậu rất lợi hại! Phân tích của cậu không khác chủ tịch chút nào, nếu như dẫn cậu đến gặp chủ tịch, chắc chắn bà ấy sẽ rất vui!”

Trình Kiêu thầm cười khổ, có thể không giống được sao? Đáp án anh nói ra vốn chính là điểm đánh ngờ do Vương Đỗ Lan viết lại ở kiếp trước.

Hơn nữa còn là điểm đánh ngờ viết ở giai đoạn sau khi mọi chuyện gần như đã thành, cho dù đưa cho Vương Đỗ Lan xem, Vương Đỗ Lan cũng sẽ giật nảy mình!

“Đúng rồi, hay là cậu trở về tập đoàn Đông Vương gặp chủ tịch một lần với tôi? Tôi đoán rằng chắc chắn bà ấy sẽ rất vui khi gặp cậu!” Lâm Ngọc nói ra.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom