Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1504


Chương 1504

“Thật không biết vì sao cô Y này lại thích anh ta được cơ chứ!”

Những người xung quanh nghe tóc vàng nói vậy thì cũng hùa theo.

Ngay lập tức, Y Linh bị coi là người đàn bà ninh bợ có mắt không tròng, nhặt hạt vừng vứt quả dưa hấu Hạ thấp Trình Kiêu tới mức không còn gì để nói, thậm chí còn có người bảo Trình Kiêu bỏ thuốc Y Linh nên mới lọt vào mắt xanh của người đẹp.

Y Linh tức đỏ mặt, trừng mắt với Lộ Nam Tâm, lạnh lùng nói: ‘Lộ Nam Tầm, đây là thái độ của anh hả?”

Lộ Nam Tâm nói với vẻ áy náy: “Cô Y Linh, tôi thật sự không ngờ lại thành ra như bây giờ. Mong cô hãy tin tôi, đây không phải ý của tôi.”

Có quỷ mới tin anh!

Nếu không phải ý của anh thì sao anh không ngăn cản?

Chát!

Bồng nhiên một tiếng tát giòn tan vang lên.

Mọi người còn chưa nhìn rõ chuyện gì xảy ra thì tóc vàng đã chợt bay ngược, rơi từ câu đá xuống sông.

Chuyện gì thế này? Chuyện gì vừa xảy ra thế?

Mọi người đều khó hiểu.

Tóc vàng vùng vẫy đứng lên từ trong sông, vuốt nước trên mặt rồi gào mồm lên mắng: “Thằng oät con, mày dám đánh tao à, ta phải giết mày!”

Nói rồi tóc vàng vùng vẫy leo lên bờ.

Mọi người kinh ngạc nhìn Trình Kiêu, kể cả Lộ Nam Tầm và Tân Tử Dạ.

Họ không thể hiểu nổi, một thắng nghèo hèn thế này mà lại dám ra tay đánh người! Dường như trong mắt bọn họ, kẻ nghèo hèn chỉ có thể là người bị đánh.

“Trình Kiêu!” Y Linh cảm kích nhìn anh, cô biết rõ Trình Kiêu đang ra mặt cho mình.

Trình Kiêu cười bảo: “Vừa nãy cậu ta ồn quá, để cậu ta tỉnh táo một chút.”

“Tao phải giết mày!” Tóc vàng đã leo được lên bờ, đấm Trình Kiêu từ phía sau.

Trình Kiêu nhẹ nhàng vung tay, ‘chát”, lại một cái tát giòn tan nữa vang lên, tóc vang lại bay lộn ngược xuống sông.

Nhưng lần này tóc vàng không còn bò dậy được nữa.

Lộ Nam Tâm biến sắc, nháy mắt với hai thanh niên phía sau, lập tức có người đi xuống kéo tóc vàng đã bất tỉnh lên bờ.

“Rồi” Trình Kiêu nhìn Y Linh cười nhẹ, giống như vừa tiện tay đập chết một con ruồi vậy.

Tân Tử Dạ bỗng có hứng thú với Trình Kiêu.

Lộ Nam Tâm cười nhẹ: “Thật không nhìn ra thì ra anh cũng có bản lĩnh đấy chứ, đây là lý do anh thu hút được cô Y đúng không?”

Y Linh lạnh lùng nói: “Anh không thể tưởng tượng được năng lực của Trình Kiêu đâu”

Tân Tử Dạ bỗng tiến lên một bước, cao ngạo lạnh lùng nhìn Y Linh Với khí thế bức người: “Cô chỉ là một người phàm thì sao biết được thế nào là năng lực thực sự?”

“Trong mắt cô, có lẽ anh ta rất mạnh. Nhưng trong mắt tôi, anh ta chỉ là một con kiến.”

Dứt lời, một luồng khí thế mạnh mẽ bùng phát ra từ cơ thể Tân Tử Dạ Y Linh giật mình: “Khí thế này… cô là võ giả!”

Bây giờ Y Linh đã có hiểu biết nhất định về võ giả, khí thế mạnh mẽ bộc phát ra từ người Tân Tử Dạ rõ ràng giống với những võ giả cô từng thấy trước đây.
 
Chương 1505


Chương 1505

Tân Tử Dạ hơi ngỡ ngàng: “Không ngờ cô còn biết cả võ giả đấy.

Xem ra tôi đã đánh giá thấp cô.”

“Néu cô biết sự tôn tại của võ giả thì đương nhiên nên biết giữa võ giả và võ giả cũng có khoảng cách rất lớn.”

Tân Tử Dạ khinh thường chỉ vào Trình Kiêu, nhìn anh như nhìn một con kiến: “Chỉ một ngón tay thôi, tôi cũng đã có thể bóp chết được anh ta rồi.”

Trình Kiêu nhàn nhạt cất lời: “Cô bóp thử tôi xem nào.”

“Trình Kiêu!” Y Linh lo lắng khẽ gọi.

Trình Kiêu cho cô một ánh mắt an ủi, ý bảo cô đừng lo lắng.

Tân Tử Dạ nhìn Trình Kiêu với vẻ chán ghét: “Anh muốn chết à?”

Ánh mắt đó như đến nói chuyện với Trình Kiêu cũng thấy ghét.

“Một người bình thường chỉ biết võ mèo cào bằng hai tay mà cũng xứng khiêu khích tôi!”

Tân Tử Dạ chỉ là võ giả Hậu Thiên đại thành, với thực lực của cô †a không thể cảm nhận được linh lực trên người Trình Kiêu.

Vì vậy cô ta cho rằng Trình Kiêu chỉ là một người bình thường không có chân khí.

Có lẽ Trình Kiêu chỉ hơi giỏi đánh nhau một chút, giống như những người bình thường tập võ mà thôi.

Nhưng dù có thể đánh với người bình thường thì khi thật sự gặp phải võ giả cũng chỉ có nước bị bóp chết.

Khi Tân Tử Dạ đối mặt với Trình Kiêu tự nhiên có cảm giác vượt trội.

“Người bình thường.” Trình Kiêu bình tĩnh nói, trên mặt không có cảm xúc gì: ‘Nếu cô phát hiện mình còn chẳng bằng người bình thường, có phải sẽ rất đau lòng không?”

“Nói đùa, tôi lại không bằng một người bình thường được sao?

Chàng trai, để tôi cho anh thấy rõ khoảng cách giữa chúng ta.”

Tân Tử Dạ như đã bị chọc giận, khí thế mạnh mẽ trên người lại bùng nổ, cô ta chuẩn bị chiến đấu với Trình Kiêu.

Lộ Nam Tâm ở bên cạnh bỗng kéo cô ta lại, nói nhỏ: “Đừng kích động, đại hội võ thuật ngày mai bắt đầu rồi, giữ gìn thực lực đi.”

Khí thế trên người Tân Tử Dạ dần tan biến, cô ta lạnh lùng nhìn Trình Kiêu với vẻ khinh bỉ: “Hôm nay tôi không so đo với anh.

Loại ếch ngồi đáy giếng như anh, cùng lắm chỉ có thể nhìn thấy khoảng trường bằng miệng giếng thôi, buồn cười là anh tự cho.

răng đó đã là cả bầu trời.”

“Nếu anh thật sự muốn nhìn thấy bầu trời thực sự thì ngày mai tới sân vận động. Tôi đảm bảo sau khi được thấy cao thủ thật sự, chắc chắn anh sẽ hoài nghi nhân sinh!”

Nét mặt Trình Kiêu lạnh nhạt, anh hờ hững nói: “Người hoài nghi nhân sinh chưa biết chừng sẽ là cô đấy.”

Lộ Nam Tâm nhìn Y Linh, cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật, anh †a cười nhạo: “Cô Y, bạn trai của cô thật sự chẳng ra làm sao, nhưng miệng lưỡi lại rất lợi hại đấy. Mắt nhìn của cô cũng chỉ có vậy thôi!”

“May mà lúc trước cô từ chối tôi, tôi thật sự muốn cảm ơn cô!”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Y Linh ửng hồng, cô không nói lời nào.
 
Chương 1506


Chương 1506

Lộ Nam Tâm nhìn Trình Kiêu cười lạnh lùng: “Muốn biết thế nào là cao thủ thực sự thì ngày mai tới sân vận động đi.”

“À đúng rồi, tốt nhất đưa cả cô Y đi cùng nữa. Đến lúc đó cô sẽ biết, ở trước mặt Tử Dạ, cô chỉ là một bình hoa đẹp thôi. Giống như người bạn trai cô chọn đó, chẳng được việc gì hết!”

Nói xong Lộ Nam Tâm nhìn Tân Tử Dạ vẫn luôn tỏ vẻ khinh thường, dịu dàng nói: “Chúng ta đi thôi, không cần phải chấp nhặt với đám người phàm này.”

“Ngày mai chỉ cần bọn họ tới sân vận động là sẽ biết mình nhỏ bé thế nào ngay.”

Hai người đi qua trước mặt Y Linh và Trình Kiêu, Lộ Nam Tâm còn không quên cười mỉa nhắc nhở: “Ngày mai nhớ tới sân vận động đấy nhé!”

Thấy hai người nhóm Lộ Nam Tầm rời đi, những người hóng hớt xung quanh hơi tiếc nuối: “Thế này là xong rồi à? Còn chưa đánh nhau mà? Sao đã kết thúc rồi?”

“Cảm giác nữ thần họ Tân vừa nãy rất mạnh mẽ!”

“Mà cô ấy nói sân vận động là sao nhỉ? Ngày mai sân vận động có sự kiện gì à?”

“Tôi nghe nói ngày mai sân vận động có hoạt động gì đó, tạm đóng cửa một ngày, không mở cửa cho công chúng. Chẳng lẽ có liên quan đến nữ thần Tân?”

“Ngày mai chúng ta đến sân vận động xem chẳng phải sẽ biết sao?”

“Giải tán thôi, tiếc là cô Y này lại tìm một người đàn ông rác rưởi, hạ thấp giá trị bản thân.”

Y Linh nhìn Trình Kiêu áy náy nói: “Xin lỗi, lại khiến cậu bị người khác hiểu lầm rồi.”

Trình Kiêu lãnh đạm bảo: “Không sao, ngày mai chúng ta tới sân vận động để cho họ thấy mắt nhìn của cậu có tệ hay không.”

Y Linh vốn không muốn gây sự, sỉ nhục cô thì không sao, nhưng Lộ Nam Tâm sỉ nhục Trình Kiêu như vậy, cô vô cùng tức giận “Được, ngày mai chúng ta đến sân vận động xem bọn họ làm cái trò gì!”

Sau đó hai người cũng không còn tâm trạng chơi nữa, tới trước bà đào xem, Y Linh ước xong thì hai người ra về.

Sáng hôm sau, Y Linh chở Trình Kiêu đến sân vận động.

Đỗ xe xong, hai người đến cổng sân vận động.

Sân vận động vốn có thể mở cửa cho tất cả mọi người, nhưng hôm nay bảo vệ lại phong toả cửa, những người đi vào cần phải CÓ Vé.

Y Linh nhìn Trình Kiêu hỏi: “Hình như phải có vé vào cửa, làm sao đây?”

“Không sao, đi theo tôi.” Trình Kiêu nhàn nhạt nói, cùng lắm thì đánh để vào.

Trình Kiêu dẫn Y Linh đi về phía cổng sân vận động như xung quanh không có ai, khi tới cổng, bảo vệ lịch sự hỏi: “Xin vui lòng cho xem vé vào cửa!”

“Không có.” Trình Kiêu hời hợt đáp.

“Xin lỗi, hôm nay sân vận động không mở cửa cho người ngoài, không có vé thì đều không được vào!” Bảo vệ nghiêm mặt nói “Bên trong đang làm gì?” Trình Kiêu hỏi.

“Không thể tiết lộ” Bảo vệ nói.

“Tìm ai để lấy vé vào?” Trình Kiêu hỏi tiếp.

“Không thể tiết lộ.” Bảo vệ đáp.

Sắc mặt Trình Kiêu hơi lạnh, khí thế trên người chuẩn bị bộc phát thì lúc này một giọng nói kỳ quặc bỗng vang lên.

“Ô, Thần Ánh Sáng chết tiệt! Trình đại sư, cuối cùng tôi cũng tìm được anh!”
 
Chương 1507


Chương 1507

Trình Kiêu kìm lại khí thế, quay lại phía sau thì thấy một thanh niên mặc vest cao quý tao nhã, đẹp trai phi thường, anh ta đang đưa tay vẽ cây thánh giá trước ngực, dường như đang không ngừng cầu nguyện.

Trình Kiêu hơi ngạc nhiên: “Thế mà anh lại đuổi theo tôi tới tận đây?”

Nhưng nghĩ đến một số bí thuật của Huyết tộc, Trình Kiêu lại không thấy kỳ lạ nữa.

Kano William là thân vương của Huyết tộc, đương nhiên sẽ không quên bí thuật của Huyết tộc được truyền thừa.

Kano William tao nhã đi tới trước mặt Trình Kiêu, nhìn anh với ánh mắt như oán phụ khuê các.

*Cao thủ phương Đông, anh biết tôi tìm anh vất vả khổ cực thế nào không?”

“Tôi đến Hà Tây rồi lại đến Thủ Đô, sau đó lại đến đây. Lạy trời lạy Phật, cuối cùng cũng tìm được anh.”

Trình Kiêu hỏi: “Anh tìm tôi làm gì?”

Kano William nói: “Cây sinh mệnh bị anh mang đi, mà tôi lại không thể tìm máu ăn, nếu không tìm được anh thì tôi sẽ không nhịn được đi tìm máu mất.”

Máu phải là máu của các cô gái trẻ xinh đẹp, hơn nữa theo đặc tính của ma cà rồng thì chúng cực kỳ thích hút máu gái còn trinh.

Nhưng nghe lời anh ta nói thì anh ta lại chưa từng tìm máu để ăn.

Đúng là làm khó anh ta!

“Trình Kiêu, anh ta là ai vậy?” Y Linh thấy hơi tò mò với người thanh niên phương Tây bất chợt xuất hiện này.

Lúc này sự chú ý của Kano William mới tập trung vào Y Linh.

“Ôi Thần Ánh Sáng chết tiệt! Tôi xong rồi, tôi xong rồi!”

Sau đó Kano William đứng đơ tại chỗ như hoá thạch.

Thấy Kano William đột nhiên không nói gì, cứng đờ tại chỗ như: khúc gỗ, Y Linh không biết anh ta muốn biểu đạt điều gì bèn lo lắng hỏi Trình Kiêu: “Anh ta, không sao chứ?”

Trình Kiêu nhìn Kano William, nhàn nhạt nói: “Không sao, chắc là bệnh cũ tái phát, đá một cái là hết thôi.”

Nói xong Trình Kiêu đá cho Kano William mấy cái, lạnh lùng bảo: “Chẳng phải anh sắp đói chết rồi đúng không? Bây giờ lại không đói nữa rồi à?”

Khi nói, Trình Kiêu bản tinh quang nhìn thẳng vào Kano William, như đang ám chỉ điều gì.

Kano William phớt lờ Trình Kiêu, đôi mắt như dán chặt vào Y Linh.

Anh ta nói một cách khoa trương: “Tôi từng gặp Nữ thần Trí tuệ, cho rằng cô ấy là người đẹp nhất trên đời. Nhưng đến khi gặp được em, tôi mới biết, vẻ đẹp của em đã vượt qua cả Nữ thần Trí tuệ.”

“Quý cô xinh đẹp, xin hãy nhận lời khen ngợi chân thành nhất của tôi.

Nói rồi Kano William đột nhiên quỳ xuống, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn ngọc ngà của Y Linh rồi hôn lên đó.

“AI”

Y Linh ngạc nhiên hét lên, nhanh chóng rút tay lại.

“Anh làm gì vậy hả?” Y Linh đỏ mặt lườm Kano William, có ý trách móc.

“Ôi quý cô xinh đẹp, sao em lại từ chối lời chào thân thiết nhất của tôi như vậy? Em làm vậy khiến trái tim tôi tổn thương sâu sắc, giống như ngọn giáo đâm sâu vào đây.” Kano William đưa tay ôm tim, vẻ mặt đau đớn.
 
Chương 1508


Chương 1508

Trình Kiêu không chịu được nữa, chắc chản tên này tốt nghiệp khoa diễn xuất.

“Đừng để ý đến anh ta, đầu óc anh ta không được bình thường lắm, để tôi đi nói vài câu với anh ta.”

Nói xong Trình Kiêu không tự chủ được xách cổ áo Kano William đi về một góc khuất.

Trình Kiêu bỏ Kano William ra, tên kia lập tức la hét: “Tôi phản đối, hành vi này của anh vô cùng mất lịch sự, anh không nên đối xử với thân vương điện hạ cao quý như vậy!

Trình Kiêu nhìn anh ta, lạnh lùng nói: “Tôi cảnh cáo anh, không được có ý đồ với cô ấy. Nếu anh dám làm tổn thương c‹ đảm bảo khiến anh huỷ diệt cả hình lắn thần!”

“Làm tổn thương?” Kano William khó hiểu: “Oh nol”

“Sao tôi có thể làm tổn thương cô gái dễ thương xinh đẹp như: vậy được? Hơn nữa từ lân đầu tiên nhìn thấy cô ấy, tôi đã cảm giác như mình trúng phải mũi tên của thần Cupid.”

“Tôi dám thề với Thần Ánh Sáng đáng chết rằng tôi yêu cô ấy, yêu hết thuốc chữa, không thể tự dứt ra được.”

“Kể từ giờ phút này, tôi sẽ theo đuổi cô ấy. Cô ấy là vương phi tương lai của tôi, tôi nhất định phải cưới cô ấy!”

Trình Kiêu bị sốc trước sự vô liêm sỉ của anh chàng này.

“Tôi không quan tâm lời anh nói có phải thật hay không, nhưng tôi cảnh cáo anh không đừng làm tổn thương cô ấy, nếu không tôi không tha cho anh đâu.”

Nói xong Trình Kiêu lấy Tiên Thiên linh căn nhỏ từ trong nhãn chứa đồ ra, đưa cho Kano William: “Nói đi, dùng như thế nào?”

Trình Kiêu không biết Kano William tìm cây sinh mệnh làm gì Từ những lời của Kano William, Trình Kiêu cảm thấy có lẽ cây sinh mệnh có thể giải quyết được vấn đề ma cà rồng hút máu phụ nữ loài người Hơn nữa Huyết tộc Trình Kiêu gặp ở thế giới tu tiên không cần uống máu người để tồn tại. Nhưng Huyết tộc không thể tu luyện như con người, thực lực của họ chủ yếu đến từ truyền thừa của huyết mạch.

Nếu không giải quyết được vấn đề ăn uống của Kano William, có lẽ cao thủ giới quan chức của Á tộc sẽ đến bắt anh ta Kano William nhìn thấy mẩu Tiên Thiên linh căn ngắn đó vô cùng kích động: “Cây sinh mệnh! Cho tôi à?”

“Ca ngợi Thần Ánh Sáng chết tiệt, anh là người tốt, Thần Ánh Sáng sẽ bảo vệ anhl”

Nói xong anh ta giật mẩu Tiên Thiên linh căn trong tay Trình Kiêu.

Kano William cất mẩu Tiên Thiên linh căn trước ngực, dấu xong.

mới nói với Trình Kiêu: “Bây giờ anh hãy để ý xung quanh giúp tôi, đừng cho bất kỳ ai tới quấy rầy tôi. Làm ơn!”

“Được.” Trình Kiêu gật đầu đồng ý.

Kano William cũng không biết do đói quá hay là nóng lòng muốn dùng cây sinh mệnh để giải quyết căn bệnh cứng đầu của mình.

Anh ta lập tức ăn ngấu nghiến Tiên Thiên linh căn.

Đúng thế, là ăn ngấu nghiến Với tốc độ mắt thường có thể thấy được tốc độ, mẩu Tiên Thiên linh căn từ từ bị bao bọc, hoà tan.

Trình Kiêu bố trí một trận pháp vô hình xung quanh anh ta, đảm bảo rằng người ngoài không thể nhìn thấy anh ta, nếu không sẽ khiến người bình thường sợ hãi Trình Kiêu nhìn Kano William, chắc anh ta cần một thời gian nữa, vì thế anh về lại chỗ Y Linh Y Linh thấy Kano William bất chợt biến mất thì hơi ngạc nhiên, nhưng nghĩ đến khả năng của Trình Kiêu, dường như chuyện gì cũng có thể xảy ra nên cô cũng không ngạc nhiên nữa.

“Anh ta thế nào rồi?”

“Lát nữa sẽ ổn thôi.” Trình Kiêu nói.

“Vậy chúng ta nghĩ cách vào trong trước, hay là chờ anh ta vào cùng?” Y Linh hỏi.
 
Chương 1509


Chương 1509

“Chờ anh ta vào cùng đi.” Nếu để Kano William ở ngoài, Trình Kiêu cũng không yên tâm.

“Được.”

Nửa tiếng sau, cuối cùng Kano William cũng ăn xong và tỉnh táo lại.

Trình Kiêu giải tán trận pháp, bước ra tới bên cạnh Kano William.

“Trình đại sư, cây sinh mệnh quả là thần kỳ, giống như ghi chép trong sách vậy, tôi khỏi rồi, sau này có thể không cần ăn máu nữa rồi.” Kano William nhìn Trình Kiêu, cười kích động bảo.

“Chúc mừng.” Trình Kiêu nhẹ nhàng nói, anh nhìn Kano William có thể cảm nhận được hơi thở của Tiên Thiên linh căn.

Trình Kiêu chớp mắt, thi triển mắt phá vọng, hai mắt trở nên một đen một trắng, nhìn Kano William.

Chẳng mấy chốc, Trình Kiêu đã phát hiện ra vấn đề.

Bây giờ cuối cùng anh cũng hiểu tại sao ma cà rồng trên trái đất cần phải hút máu phụ nữ loài người để sống.

Ma cà rồng trên trái đất thực sự không phải là ma cà rồng thực sự, hay nói cách khác không phải là ma cà rồng hoàn chỉnh Trình Kiêu đã nhìn thấy cấu trúc cơ thể của ma cà rồng thực sự, ma cà rồng thực sự rất khác với cơ thể con người, mật độ cơ thể của ma cà rồng lớn hơn nhiều so với con người Mỗi tế bào trong cơ thể họ đều ẩn chứa nguồn năng lượng khổng lồ, đây cũng chính là nguồn sức mạnh của Huyết tộc.

Huyết tộc càng ngày thì huyết mạch của họ càng tinh khiết.

Nhưng trong cơ thể Kano Wiilliam có một đoạn huyết mạch đã khô.

Giống như dòng sông có một đoạn bị phù sa chặn lại.

Muốn khiến dòng sông ấy chảy bình thường thì phải khơi thông đoạn sông này.

Đoạn huyết mạch bị khô trong cơ thể Kano William giống như phù sa ngăn lại con sông, muốn khôi phục cần có dòng máu dồi dào ổn định.

Nhưng sức mạnh khôi phục của máu có hạn, nhưng Tiên Thiên linh căn lại khác, trong Tiên Thiên linh mộc có chứa sinh khí, còn có năng lực chữa lành mạnh mẽ, đều có thể khôi phục được sinh khí đoạn huyết mạch trong cơ thể Kano William.

Bây giờ máu đã chảy bình thường, đương nhiên Kano William không cần phải uống máu phụ nữ loài người đều bổ sung, khôi phục đoạn huyết mạch đã khô nữa.

Nhưng Trình Kiêu lại phát hiện ra một thứ bất thường trong đoạn huyết mạch đã khô đó của Kano William.

Nếu không nhờ mắt phá vọng thì có lẽ anh cũng không phát hiện ra được Nó giống như thứ thuộc Đại đạo quỹ tích, rất bí ẩn và mạnh mẽ.

Nếu muốn thi triển phương pháp này, ít nhất phải có thực lực Hoá Thần Cảnh Tiếc là thực lực hiện giờ của Trình Kiêu còn yếu, cho dù có mắt phá vọng trợ giúp thì anh cũng không cách nào nhìn thấu được thứ như Đại đạo quỹ tích.

Nhưng nếu suy đoán của Trình Kiêu là đúng thì rất đáng sợ.

Điều này có nghĩa là Huyết tộc trên trái đất đang bị phong ấn Thật ra đoạn huyết mạch khô trong cơ thể họ là để hạn chế Huyết tộc phát triển sức mạnh.

Nếu thật sự có người như vậy thì thực lực của hẳn sẽ là cảnh giới gì đây?

Còn nữa, tại sao hẳn phải phong ấn Huyết tộc?
 
Chương 1510


Chương 1510

Đến giờ Trình Kiêu vẫn chưa thể tìm ra câu trả lời chứng minh rằng cao thủ như vậy thực sự tồn tại. Trình Kiêu chỉ có thể gạt ý nghĩ này sang một bên, nghiên cứu chuyện trước mắt.

Kano William nhìn Trình Kiêu, cười bảo: “Bây giờ anh có thể yên tâm về tôi rồi chứ!”

“Tôi đã không cần hút máu nữa rồi, anh cũng không cần lo lắng tôi sẽ làm tổn thương cô ấy.”

Đúng thế, bây giờ Trình Kiêu đã không còn phải lo lắng nữa. Nếu không phải nhu cầu cơ thể thì có lẽ Kano William cũng không muốn hút máu người.

Trình Kiêu nhàn nhạt nói: “Đừng làm cô ấy sợ.”

Kano William mừng rõ: “Vậy nghĩa là tôi cũng có thể theo đuổi cô ấyà?

Trình Kiêu hơi bất đắc dĩ: “Tên này không thể kín đáo hơn được à? Thì ra văn hoá phương Đông và phương Tây lại khác biệt lớn đến thế!”

“Được, chỉ cần anh không đầu rơi máu chảy là được.” Trình Kiêu cũng lười để ý đến anh ta, chắc Y Linh sẽ không thích người phương Tây đâu.

Nhưng để anh ta quậy phá trước mặt Y Linh cả ngày có lẽ có thể xua tan được những suy nghĩ khác của oô.

Trình Kiêu đưa Kano William về lại chỗ Y Linh, nhìn cổng sân vận động rồi nói: “Chúng ta vào đi.”

“Được”

Trình Kiêu và Y Linh vẫn bị kẹt ở cửa như cũ, trái lại Kano William đã được hai gã bảo vệ cho vào.

Hơn nữa, Kano William cũng không có vé vào cửa mà.

Y Linh không hiểu, bèn hỏi: “Anh ta cũng không có vé vào, sao lại vào được?”

Bảo vệ liếc nhìn vẻ mặt cao quý ưu nhã của Kano William, nói: “Anh ta là người Oai Quả, quản lý quá phiên toái. Nếu xảy ra mâu thuần, nói không chừng còn phải làm phiền đại sứ quán gì đó, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cứ để anh ta vào còn hơn!”

“Đây là suy luận kiểu gì thế!” Y Linh tức giận không nói được lời nào.

Cũng vì sợ phiền toái nên mới cho người Oai Quả đặc quyền, anh làm thế thì trong lòng người dân Á tộc chấp nhận thế nào được.

Trong mắt Trình Kiêu hiện ra núi thây biển máu, hai gã chỉ là bảo vệ bình thường, lập tức đổ mồ hôi lạnh, vâng vâng dạ dạ.

“Tránh ra.” Trình Kiêu lạnh nhạt nói.

“Vâng!” Hai người vội vàng tránh ra, Trình Kiêu dẫn Linh Y ung dung đi vào.

Sau khi Trình Kiêu và Y Linh đi vào, hai gã bảo vệ mới hoàn hồn lại.

“Vừa mới xảy ra chuyện gì thế!”

“Sao đột nhiên tôi thấy mình như rơi vào địa ngục, cảnh tượng kia quá đáng sợ!”

Trong lòng hai gã bảo vệ vẫn còn sợ hãi, nhưng cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra.

Trình Kiêu và Y Linh đi vào cửa khán đài, thấy Kano William đang đứng chờ ở đó.

“Hi, giờ hai người mới vào à?” Kano William dùng quốc ngữ lưu loát hỏi, trong lời nói có chút đắc ý.

Trình Kiêu không đáp lại anh ta.

Anh ta xấu hổ cười một tiếng, đi tới bên cạnh Y Linh, mặt đầy đắc ý nói: “Cô gái xinh đẹp cao quý, em không nên đi cùng cậu ta.

Nếu em đi cùng Thân vương điện hạ William tôn quý thì hai tên bảo vệ kia sẽ không ngăn cản em.”

Y Linh cười ha ha.

“Dù bị người ngăn cản, tôi cũng thích đi cùng anh Trình Kiêu.”
 
Chương 1511


Chương 1511

Kano William lập tức đau lòng ra mặt: ‘Đáng chết! Lại có người trộm đi người trong lòng tôi trước, người kia là ai, tôi muốn quyết đấu với kẻ đói”

“Là tôi, anh muốn quyết đấu với tôi?” Trình Kiêu nhìn anh ta.

Kano William lập tức ỉu xìu: “A, không, đây không phải là thâtt “Đúng rồi, tôi cảm nhận được chỗ này có rất nhiều hơi thở mạnh mẽ, chắc là võ giả trong miệng người phương Đông các cậu.”

Kano William đột nhiên đổi đề tài Trình Kiêu cũng đã cảm nhận được từ trước, hiện trường có không ít người, lại cũng có rất nhiều võ gia.

Mặc dù thực lực phần lớn là cảnh giới Hậu Thiên, nhưng cảnh giới Tiên Thiên cũng có rất nhiều, ngay cả tông sư cũng có mấy người.

Trình Kiêu cũng nghĩ đến một chuyện: “Đại hội Võ đạo Giang Nam!”

“A a, thật là không ngờ các người vẫn đến thật!” Lúc này, một giọng nói đầ khinh thường truyền tới từ bên cạnh.

Nghe tiếng này, lập tức nhận ra là Lộ Nam Tâm gặp ở đảo Đào Hoa hôm qua.

Trình Kiêu và Y Linh quay đầu, nhìn Lộ Nam Tâm và Tân Tử Dạ một thân đồ đỏ đi tới.

Y Linh lạnh lùng: “Tụ họp ở đây làm gì?”

Lộ Nam Tâm cười quái dị một tiếng, Tân Tử Dạ hếch mũi hừ lạnh, dáng vẻ hết sức ngạo nghề, tựa như đang đối mặt với con kiến.

“Hoan nghênh đi tới Đại hội Võ đạo Giang Naml”

“Võ đạo Giang Nam!” Y Linh kinh ngạc liếc nhìn Trình Nét mặt Trình Kiêu vẫn như thường, nhưng trong lòng không khỏi thở dài, đúng là trùng hợp.

Ban đầu Tê Thành Côn dùng phép kích tướng để anh tham gia Đại hội Võ đạo Giang Nam nhưng bị từ chối.

Nhưng bây giờ anh lại tới đây vì Lộ Nam Tâm.

Lần này Lộ Nam Tầm không làm khó Trình Kiêu và Y Linh, chẳng qua anh ta vẫn khinh thường Trình Kiêu, nói: “Nếu tới rồi thì xem kỹ một chút. Lát nữa các người sẽ biết cái gì mới là thực lực thật sự: Lộ Nam Tâm nhìn sang Y Linh, mặt đầy ngạo mặt nói: “Chờ lát nữa, cô sẽ biết vì sao tôi phải cảm ơn cô. Để cô nhìn một chút, cô.

và Tử Dạ chênh lệch lớn cỡ nào!”

“Chúng ta đi thôi!” Nói xong, Lộ Nam Tâm đầy mặt đắc ý nắm tay Tân Tử Dạ rời đi.

Từ đầu tới cuối, Tân Tử Dạ vẫn cực kỳ ngạo mạn, ngẩng cao đầu không thèm nhìn Trình Kiêu và Y Linh lần nào.

Kano William vân đang nhìn đông nhìn tây nấy giờ, anh ta cảm nhận được hơi thở không thân thiện trên người Lộ Nam Tâm và Tân Tử Dạ, bèn quay đầu nhìn bóng lưng họ.

“Chắc bọn họ là võ giả phương Đông nhỉ? Chỉ tiếc, bọn họ quá yếu.” Kano William liên tục lắc đầu.

“Có điều cô gái kia nhìn cũng được, chắc là ăn ngon lắm!” Kano.

‘William liếm môi mỏng, nở nụ cười kỳ lạ.

“Được… Ăn!” Y Linh kinh ngạc nhìn anh ta, không hiểu hỏi: “Thầy giáo dạy quốc ngữ của anh là thầy dạy toán à? Sao có thể dùng từ ăn để ca ngợi người khác!”

Kano William không thể hiểu lời bóng gió này, nhưng anh ta không thể qua loa lấy Vì vậy, Kano William chân thành nói: “Không, thầy dạy quốc ngữ của tôi là một thầy hệ Quốc ngữ của đại học nổi tiếng nhất trong Átộc-”
 
Chương 1512


Chương 1512

“Ông ấy rất giỏi!”

Nhìn dáng vẻ nghiêm trang của Kano William, Y Linh nhìn về phía Trình Kiêu, che miệng nhỏ cười nhẹ.

Trình Kiêu đột nhiên cười lên: “Tài nghệ quốc ngữ của anh ta đúng là rất thường thường.”

Kano William không quá rõ cuộc trò chuyện của hai người, chẳng.

qua anh ta đường đường là Thân vương điện hạ của Huyết tộc, căn bản không cần hiểu hai người họ nói gì Y Linh đảo mắt nhìn cả sân thể dục, mặc dù có không ít người đến tham gia Đại hội Võ đạo, nhưng đối với sân thể dục tương đối rộng rãi mà nói, diện tích sân có người cũng không bao nhiêu.

“Chúng ta tìm chỗ ngồi xuống nói chuyện đi!”

“ừ”

Hai người Trình Kiêu liền tìm chỗ gần đó ngồi xuống, Kano ‘William đi theo bên cạnh Y Linh, rất lấy lòng.

“Vương phi xinh đẹp của tôi, mời ngồi ở đây!” Kano William lấy một cái khăn tay ra từ túi như biến ảo thuật, anh ta lau chỗ ngồi, mời Y Linh ngồi xuống.

“Tôi không phải Vương phi của anh! Anh đừng nói bậy!” Y Linh lạnh lùng trợn mắt nhìn anh ta.

Kano William hơi ngẩng đầu lên, sống mũi cao ngất cùng hốc mắt lõm sâu, phối hợp với ngũ quan xinh xắn của anh ta, thật sự rất đẹp trai.

“A, em đừng nóng giận, mặc dù bây giờ chưa phải, nhưng tương lai nhất định phải.” Nói xong, Kano William còn cúi người thật sâu với Y Linh.

Y Linh cau mày, liếc nhìn Kano William: “Có phải đàn ông phương Tây các anh thường xuyên lừa gạt con gái như vậy không?”

“A không, tôi thề, tôi chỉ từng nói với một mình em như vậy!” Kano.

‘William giơ tay, tỏ vẻ muốn thề chứng minh lời nói thật.

Y Linh bất đắc dĩ cười khổ: “Xin người, chúng ta chỉ gặp nhau có một lần, anh đã nói không phải tôi thì sẽ không lập gia đình. Anh có thể đừng nói những lời này được không?”

Kano William lập tức lắc đầu, thành thật nói: “Tôi thề với Quang Minh đáng chết, tôi không đùa, tôi thích em ngay từ ánh nhìn đầu tiên”

Nhìn vẻ mặt nghiêm trang của Kano William, Y Linh ngây ngẩn.

Trình Kiêu vốn định đạp Kano William đi, nhưng nhìn thấy ve mặt Kano William như vậy, anh cũng ngây ngẩn.

Bởi vì anh phát , Kano William không nói đùa mà là vô cùng nghiêm túc.

“Người này, chẳng lẽ anh ta thật sự thích Y Linh!”

Một lúc sau, Y Linh mới cười khổ trả lời Kano William: “Rốt cuộc anh thích tôi cái gì, tôi đổi được không?”

Kano William như là nghe không hiểu, anh ta nói từng điểm tốt của Y Linh: “Em là cô gái xinh đẹp nhất tôi từng gặp, còn đẹp hơn nữ thần trí tuệ.

“Em là cô gái hiền lành nhất tôi từng gặp, em hiền lành như mặt trời vĩ đại chiếu sáng bóng tối… Chỗ này lược bớt mười nghìn chữ”

Y Linh giật mình nhìn Kano William lải nhải không ngừng, cười khổ nói: “Tôi thật sự tốt như lời anh nói à? Sao ngay cả tôi cũng không biết.”

“Xem ra tôi cần phải nghiêm túc làm quen mình một lần nữa.”

Kano William đứng lên, anh ta hơi ngẩng đầu, khôi phục dáng vẻ cao quý ưu nhã.

“Nhà triết học vỹ đại Thác Bạc Nhị Thái từng nói: Mỗi người chỉ có thể nhìn thấy ưu điểm và khuyết điểm của người khác, chỉ duy không thấy được chính mình.”

“Những lời này có ý nghĩa giống như một câu văn cổ của Á tộc.
 
Chương 1513


Chương 1513

Không biết khuôn mặt thật của núi cao, chỉ vì tôi thân ở trong núi này.

Lần này, ngay cả Trình Kiêu cũng kinh ngạc.

Con hàng này còn biết dẫn dắt đôi câu thơ nữa!

Y Linh cũng giật mình nhìn Kano William, cô cảm thấy mình cần phải cẩn thận đánh giá lại người phương Tây kỳ lạ này.

Mấy cô gái sau lưng Kano William đã sớm bị khí chất nghiêm túc.

khi ngâm thơ của anh ta bắt làm tù binh, đang giơ điện thoại về phía Kano William chụp ảnh tách tách.

Kết quả bị Kano William quay đầu nhìn thấy, con hàng này còn tự: tạo hai dáng PS.

Người đến tham gia Đại hội Võ đạo tiếp tục vào sân, ước chừng mấy trăm người.

Có điều hơn nửa những người đó không phải võ giả, có thể là một số người có quan hệ với người trong giới võ đạo đến xem Đại hội Võ đạo Giang Nam.

Dù sao dựa theo quy định của giới võ đạo, dù là con em của gia tộc võ đạo cũng không bắt buộc phải thành võ giải.

Dựa trên yêu cầu của những công pháp kém nhất trong giới võ đạo, mỗi võ giả có thể đáp ứng điều kiện đều là thiên tài hàng đầu trong mắt những người tu tiên.

Những con em thế gia không thể tu luyện võ đạo thì sẽ ra sao?

Bọn họ chỉ có thể đến thế giới người thường pháp triển, hy vọng con cháu đời sau của mình có thể tu luyện võ đạo lần nữa Giống như Tôn Đại Hải, ba vợ cũ của Trình Kiêu, vì không thể tu luyện võ đạo nên bị đuổi khỏi nhà họ Tôn, một gia tộc trung y.

Suốt đời chỉ nghĩ cách quay về nhà họ Tôn.

Cho nên, số lượng người bình thường có mặt ở Đại hội Võ đạo nhiều hơn lượng người ty võ là chuyện bình thường.

Người ngày càng đông, có vài người bắt đầu bàn luận sôi nổi.

“Có nghe nói không? Tiền thưởng của nhà họ Lạc ở Đại hội Võ đạo lần này lại là một người phụ nữ!”

“Tôi biết lâu rồi, lần này tiền thương của nhà họ Lạc chính là con gái nhỏ của gia chủ Lạc, đây chính là người đẹp hàng đầu đó!”

“Nếu ai có thể lấy được hạng nhất Đại hội Võ đạo lần này thì có thể ở rể nhà họ Lạc, ôm người đẹp về.”

“Nhà họ Lạc là thế gia võ đạo lớn nhất Giang Nam, lần nào tổ chức Đại hội Võ đao cũng là gia chủ nhà họ Lạc thay mặt chủ trì, của cải nhà họ Lạc tích lũy được là con số chúng ta không thể tưởng. Nếu ai có may män ở rể nhà họ Lạc, có công pháp và điển tịch nhà họ Lạc giúp đỡ, chẳng khác nào hổ thêm cánh!”

“Đừng nghĩ, bên kia có rất nhiều lão quái vật được chứ? Hạng nhất chắc chắn là bọn họ.” Một thanh niên nhụt chí nói.

“Đúng rồi, mọi người nói xem lần Đại hội Võ đạo này liệu Lạc Vô.

Cực, lão tổ của nhà họ Lạc có xuất quan không?”

“Chắc là không. Lạc Vô Cực là người bậc nào, bối phận còn cao.

hơn cả Khương Minh Vân, đương kim chiến thần Thủ Đô, nổi tiếng cùng Kiếm thần Yến Nam Thiên, được gọi là Súng thần.

Ông ta bế quan đánh vào cảnh giới trong truền thuyết, căn bản sẽ không chú ý tới loại tụ hội này.”

“Cũng đúng, nghe nói ba mươi năm trước, Lạc Vô Cực đã là người xếp hạng cao trên bảng tông sư, hiện tại đã bế quan hơn ba mươi năm, có lẽ thực lực tiến vào cảnh giới trong truyền thuyết rồi.”
 
Chương 1514


Chương 1514

Những lời nghị luận của mấy người này rơi hết vào tai Trình Kiêu.

“Nhà họ Lạc, Súng thần Lạc Vô Cực!”

“Xem ra giới võ đạo Giang Nam vẫn có chút người đáng nói.”

“Chẳng qua dùng con gái mình làm mồi nhử tới mời chào nhân tài gia nhập nhà họ Lạc, thủ đoạn đúng là vô sỉ!”

Trình Kiêu liếc mắt nhìn về phía nhà họ Lạc, xem ra cái gọi là Đại hội Võ đạo đã đổi mùi vị.

Chỉ là không biết, Tế Thành Công kia là hạng người nào?

“Mau xem, mấy gia tộc lớn của giới võ đạo Giang Nam đến rồi.”

Một thanh niên ở ghế sau đột nhiên hưng phấn nhìn về phía của sân.

Chỗ đó có mấy ông già mặc âu phục, mặt mày cười nói chuyện đi vào.

Bọn họ vừa vào, lập tức được nhân viên dẫn đến vị trí tốt nhất đã để ra trước đó.

“Đó là người nhà họ Trần, nhà họ Triệu, nhà họ Tân và nhà họ Lộ!

Nhưng mà người nhà họ Tề đứng thứ hai vấn chưa đến!” Thiên niên nghỉ ngờ nói.

Trình Kiêu ngước mắt nhìn lại, đúng dịp thấy Tân Tử Dạ đang nhìn về phía anh, khoảng cách xa thế mà anh vẫn có thể cảm nhận được sự khinh thường trong mắt đối phương.

Bên cạnh Trình Kiêu, trong mắt một thanh niên lộ ra cảm xúc kích động như lửa: “Sau lưng gia chủ nhà họ Tân chắc là nữ thần lạnh lùng nhà họ Tân, Tân Tử Dạ rồi”

“Ngoài cô ta ra nào có ai có được nhan sắc như thế!”

“Thật xinh đẹp! Hơn nữa thiên phú vũ đạo rất cao, bây giờ đã vào.

cảnh giới Tiên Thiên, tươi lai rất có hy vọng vào tông sư!”

“Ha ha, nhìn một chút là được, đừng nghĩ. Người ta đã đính hôn với nhà họ Lộ, mặc dù cậu Lộ kia chỉ là một người bình thường, nhưng nhà họ Lộ là đại biểu ở thế giới phàm tục, quyền lợi trên tay rất lớn!”

“Khả năng nhà họ Tân nhìn trúng điểm này nên mới để Tân Tử Dạ gả cho cậu Lộ!”

Trình Kiều thầm nghĩ: “Thì ra nhà họ Lộ và nhà họ Tân là hai gia tộc lớn trong giới võ đạo Giang Nam! Chẳng trách Lộ Nam Tâm và Tân Tử Dạ ngông cuồng như thế!”

“Mau nhìn, là người nhà họ Tê đến!” Thanh niên kia đột nhiên kinh hãi, lớn tiếng nói Trình Kiêu nhìn theo, thấy Tê Thành Côn dẫn theo đoàn người đi vào sân Nhân viên lập tức chạy tới dẫn nhóm người nhà họ Tê đến hàng ghế đầu tiên.

Mấy gia chủ gia tộc lớn như nhà họ Lộ nhà họ Tân cũng rối rít đứng lên, đi đến bên cạnh Tê Thành Côn, chủ động chào hỏi ông ta Trình Kiêu lãnh đạm nhìn, xem ra Tê Thành Côn rất có địa vị trong giới võ đạo Giang Nam.

Chẳng trách chính phủ Á tộc đi tìm ông ta làm huấn luyện viên võ đạo Thanh Long.

Cũng biết được nguyên nhân ông ta dám phách lối trước mặt chính phủ Á tộc như vậy.

Lần này Tê Thành Côn là đại biểu nhà họ Tê, ông ta trò chuyện với mấy gia chủ gia tộc khác.

Người mà Tê Thành Côn mang đến đều tự tản đi, người trẻ tuổi nhất định sẽ đi tìm người trẻ tuổi tụ tập.

Chỗ ngồi của Trình Kiêu và Y Linh các đám Tê Thành Côn không xa, lấy thính lực của Trình Kiêu, chỉ cần muốn nghe, dù là đám Tê Thành Côn nói nhỏ hơn thì Trình Kiêu cũng vẫn nghe được.

Chẳng qua từ khi Tê Thành Côn ngồi xuống, ông ta rất ít nói chuyện, đều là mấy gia chủ gia tộc tâng bốc ông ta Xem ra đúng là làm trời làm đất gì thì làm, riêng nịnh bợ là tuyệt không sai. Ngay cả giới võ đạo cũng không tránh được loại nịnh nọt này.

Thấy đám Tề Thành Côn bắt đầu trò chuyện, thừa dịp Đại hội Võ đạo chưa bắt đầu, một ít người nắm quyền các gia tộc nhỏ và tông môn cũng đều rối rít tiến lên gặp mặt Tê Thành Côn và gia chủ mấy gia tộc lớn.
 
Chương 1515


Chương 1515

Sau đó mọi người tụ chung một chủ, lại tiếp tục tâng bốc Tê Thành Côn Có điều, bọn họ có tâng bốc cỡ nào cũng không dám xúc phạm gì đến nhà họ Lạc.

Mặc dù nhà họ Tê đứng thứ hai trong các gia tộc lớn ở giới võ đạo Giang Nam, nhưng so với thứ nhất thì vẫn khác biệt một trời một vực.

Tê Thành Côn cũng rất tự biết, một khi nhắc đến gia chủ nhà họ.

Lạc, ông ta cũng tỏ vẻ khiêm tốn, không để người khác tìm ra điểm xấu nào.

“Tê đại sư, nghe nói phía chính phủ Á tộc mời ông đi làm huấn luyện viên võ đạo cho đội đặc chiến bọn họ, ông cảm thấy thực lực chính phủ Á tộc thế nào?” Gia chủ nhà họ Lộ, Lộ Trường Lâm hỏi.

Tê Thành Côn cười lạnh một tiếng, trên mặt lộ vẻ khinh thường: “Mấy thằng yếu như gà công nghiệp đó mà đòi học công pháp giới võ đạo chúng ta, nằm mơ đi!”

“Tôi căn bản không dạy bọn họ đồ thật!”

“Vẫn là Tề đại sư suy nghĩ chu toàn! Mặc dù chúng ta và chính phủ Á tộc có ước định, nhưng mà tuyệt đối không thể để bọn họ học trộm công pháp võ đạo chúng ta. Nếu không sau này địa vị của giới võ đạo chúng ta ở Á tộc sẽ ngày càng thấp.” Gia chủ nhà họ Triệu nghiêm giọng nói.

Triệu gia chủ vừa nói ra, tất cả mọi người đều gật đầu liên tục, rất là đồng ý.

“Đúng vậy, người trong giới võ đạo chúng ta, nhất định phải giữ kín công pháp tu luyện, tuyệt đối không thể để cho chính phủ Á.

tộc lấy được.”

“Không sai, điều duy nhất khiến chính phủ Á tộc kiêng dè chúng.

†a chính là công pháp võ đạo, nếu như để bọn họ lấy được, e rằng chúng ta sẽ không còn tự do.”

“Đúng rồi, mọi người có nghe nói không, gần đây Lĩnh Nam xuất hiện một người gọi là Trình đại sư! Đồn đại vô cùng kỳ diệu, nghe nói có thể tay cầm sấm sét, miệng phun lửa nóng! Sánh ngang với tiên nhân giáng thế!” Gia chủ của nhà họ Tân cười khẩy, rõ ràng, ngay cả bản thân ông ta cũng không tin.

“Ha ha, những người bình thường này chỉ biết nghe nhầm đồn bậy, nếu Trình đại sư thật sự lợi hại như vậy, vì sao cho tới bây: giờ trên bảng xếp hạng của Thiên Cơ các cũng không có tên cậu ta”

“Đúng vậy, không người nào có thể nghỉ ngờ độ tin cậy của bảng xếp hạng Thiên Cơ các! Có ai trong mọi người thấy cái tên Trình đại sư trên bảng Tông Sư không?”

“Nhắc đến bảng Tông Sư, trái lại tôi cũng nhớ tới một người.”

“Ông muốn nói tới Trình Thương Sinh đứng đầu bảng Tông Sư!

Người kia quả thật rất thần bí, giống như đột nhiên xuất hiện, sau đó nhoáng cái trở thành người đứng đầu bảng Tông Sư!”

“Nhưng mà, nếu ông muốn nói Trình Thương Sinh này có liên quan đến Trình đại sư kia, vậy thì cũng nực cười quá rồi!”

“Không thể nào!” Người kia läc đầu cười nói.

Lộ gia chủ lạnh lùng cười một tiếng: “Cũng chỉ ở địa phương chim không thèm ¡ như Lĩnh Nam kia nên hạng người nào cũng dám tự xưng là đại sư! Ông để cậu ta ở Giang Nam chúng ta thử xem?

Đại sư chân chính phải giống như Tê huynh đây!”

Mọi người thấy sắc mặt Tê Thành Côn hơi lạnh lẽo, bỗng nhiên giật mình, đoán chừng vừa rồi cứ bàn tán về Trình đại sư, không để ý đến Tê Thành Côn, cho nên ông ta không vui rồi.

“Đúng đúng, Trình đại sư là cái thá gì! So với Tê đại sư của chúng ta, cậu ta cũng chỉ là tên rác rưởi!”

“Trình đại sư còn chẳng xứng xách dép cho Tề đại sư của chúng tai”
 
Chương 1516


Chương 1516

“Nếu như Trình đại sư dám đến Đại hội Võ đạo của Giang Nam chúng ta, không nhọc Tề đại sư ra tay, tôi dùng hai ngón tay là có thể bóp chết cậu ta rồi!”

Mọi người sôi nổi hùa nhau, trắng trợn nịnh bợ Tề Thành Côn, rõ ràng Tề Thành Côn vô cùng hưởng thụ, lạnh lẽo trên mặt dần dần biến mất, thay vào đó là tươi cười đắc ý.

“Mọi người đừng quá coi trọng Tê mỗ, giới võ đạo rồng núp hổ nằm, giang sơn nhân tài lớp lớp, mặc dù Tê mỗ tiến vào Hóa cảnh sớm mấy năm, nhưng so với Lạc gia chủ thì vẫn thấy tự tỉ không bằng.”

“Nhưng mà, đối với những người dám giả mạo đại sư kia, Tê mỗ thu thập mấy người, cũng hoàn toàn không thành vấn đề.”

Lời này trông vẻ khiêm tốn, nhưng thật ra vô cùng tỉnh tướng, hạ thấp Trình đại sư.

Lộ gia chủ lấy lòng cười nói: “Đó là tất nhiên, chỉ là Trình đại sư, nào có thể đánh đồng với Tề đại sư!”

“Không sai, chỉ cần Tê đại sư đứng ở nơi đó, chắc chắn Trình đại sư sẽ giống như chuột gặp phải mèo, hốt hoảng chạy trốn.

“Ha ha!”

Cả đám ở đây không ngừng hạ thấp Trình đại sư, nâng tầm Tê đại sư.

Nơi này là Giang Nam, đa phần mọi người đều e ngại nhà họ Tê.

Cho dù biết rõ đám người Tê Thành Côn này đang cố ý hạ thấp.

Trình đại sư, cũng sẽ không có người nào đứng ra nói câu công bằng thay Trình đại sư.

Rất nhiều người đều gặp sao hay vậy, cùng hạ thấp Trình đại sư với mấy vị gia chủ Đối với những chuyện xảy ra ở nơi này, tất nhiên Trình Kiêu nghe.

thấy rõ ràng, nhưng mà, Trình Kiêu căn bản không thèm để ý đến đám nịnh hót bợ đỡ này.

Sau đó Trình Kiêu cũng chẳng còn hứng thú với trò chuyện của những người kia nữa, chủ động che giấu bản thân.

Lẳng lặng chờ đợi Đại hội Võ đạo bắt đầu, nhìn xem những người trong giới võ đạo Giang Nam này có thực lực gì.

“Tôi đi nhà vệ sinh!” Y Linh nói.

Kano William vội vàng đứng dậy: “Tôi đi cùng em!”

Y Linh dở khóc dở cười: “Anh đi theo tôi làm gì?”

Kano William nghiêm túc nói: “Tôi muốn bảo vệ công chúa xinh đẹp.

“Không cần, Á tộc chúng tôi vẫn rất an toàn. Hơn nữa chỉ là vào nhà vệ sinh một chuyến mà thôi, không có việc gì.” Y Linh khéo léo từ chối.

“Được rồi!” Dường như Kano William cũng cảm thấy đi theo Y Linh đến nhà vệ sinh không được thỏa đáng, cho nên lại ngồi xuống vị trí của mình.

Tề Tư Viễn dẫn theo hai tiểu đệ, buồn chán đi dạo xung quanh nơi này.

Là cậu cả của nhà họ Tê, bình thường Tề Tư Viễn vô cùng hống hách. Lần này đi theo chú mình là Tê Thành Côn đến tham dự Đại hội Võ đạo, vốn định thể hiện tài năng, ra vẻ cool ngầu, kết quả lại bị Tê Thành Côn cướp mất nổi trội.

Cũng bởi buồn chán, Tề Tư Viễn bèn dẫn hai tiểu đệ đi dạo xung.

quanh, tiện thể tìm kiếm con mồi.

Vừa ra khỏi nhà vệ sinh, Tê Tư Viễn bổng nhiên nhìn thấy Y Linh đi ra từ nhà vệ sinh nữ đối diện, cảnh tượng kia trực tiếp khiến đồ háo sắc Tê Tư Viễn này ngây dại.
 
Chương 1517


Chương 1517

Hai con mắt của Tê Tư Viễn nhìn chằm chằm Y Linh, nhìn cô rửa †ay xong, chỉnh lại váy áo, sau đó rời đi Lúc này, Tê Tư Viễn đột nhiên chuyển động.

Mấy bước đã tới trước người Y Linh, chặn đường đi của Y Linh.

“Anh là ai?” Y Linh nhíu mày hỏi.

Tê Tư Viễn nhìn Y Linh, ánh mắt không hề che giấu, tỏa ra ánh sáng mang đầy tính xâm lược, ngay cả trả lời cũng quên mất.

“Cực phẩm!” Tê Tư Viễn thấy con mồi là sáng mắt, cảm thán một câu.

Hai tên tiểu đệ nhìn thấy Tề Tư Viễn chặn ở trước người Y Linh, vội vàng sải rộng bước chân chạy tới.

“Gô gái, đây là cậu cả Tê của chúng tôi, chắc chẳn cô từng nghe nói rồi nhỉ!” Một tên tiểu đệ lộ đầy đắc ý nói Sắc mặt Y Linh lạnh giá, giọng nói cũng lạnh lùng: “Chưa từng nghe, mời các anh tránh ra Hai tên tiểu đệ sửng sốt, trước kia chỉ cần bọn họ nói ra cái tên nhà họ Tê, cho dù đối diện là trai hay gái, già hay trẻ, tất cả đều sẽ tỏ vẻ cung kính, khom lưng cúi đầu.

Nhưng mà, cô gái này lại nói là chưa từng nghe thấy!

Rõ ràng không đi theo lẽ thường!

“Nhà họ Tề, thế gia lớn thứ hai Giang Nam! Cô lại nói là chưa từng nghe thấy?” Tiểu đệ kia không tin, lạnh lùng nhìn chăm chäm Y Linh, giống như muốn nhìn ra dối trá trên mặt đối phương.

Y Linh lạnh lùng nói: “Cho dù anh là thế gia lớn thứ nhất hay là thế gia lớn thứ hai thì đều không liên quan gì tới tôi. Bây giờ tôi muốn trở về, mời các anh tránh ra Không nể mặt như vậy!

Hai tên tiểu đệ nhìn về phía Tê Tư Viễn, chờ đợi chỉ thị.

Trong ánh mắt của Tề Tư Viễn tỏa ra ánh sáng nóng rực, đánh giá Y Linh từ trên xuống dưới.

“Đúng là cực phẩm!”

“Em gái, em tên là gì?” Tê Tư Viễn mỉm cười hỏi.

*Tôi không quen anh.” Y Linh ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn chăm chằm anh ta, không hề sợ hãi chút nào.

“Ồ, còn rất cá tính! Cậu đây thích kiểu người như em, những người phụ nữ kia vừa nghe thấy thân phận của cậu đây đã dính sát lại gần, cậu đây chơi chán rồi.”

“Hôm nay, cậu đây muốn thử món mới!”

Tê Tư Viễn nở nụ cười xấu xa, vậy mà trực tiếp lại gần Y Linh, rõ ràng là muốn ra tay luôn ở chỗ này.

Là nhà họ Tê, thế gia lớn thứ hai giới võ đạo Giang Nam, Tê Tư Viễn quả thật kiêu căng hống hách tới cực độ.

Trong giới võ đạo, mạnh được yếu thua là quy tắc bất di bất dịch Không có luật pháp ràng buộc, người nào thực lực mạnh, người đó định đoạt.

Tê Tư Viễn đã quen ngang ngược, cho dù là những người phụ nữ bị anh ta bắt nạt kia, bởi vì khiếp sợ thế lực của nhà họ Tề mà chỉ dám giận mà không dám nói gì.

Cho nên, dần dà dưỡng ra tính cách coi trời bằng vung này của Tê Tư Viễn.

Anh ta cũng mặc kệ Y Linh có phải người trong giới võ đạo hay.

không, giờ chỉ muốn ra tay ngay tại chỗ Nơi xa, Trình Kiêu nhìn thấy cảnh này, sát khí lạnh lẽo từ trong cơ thể tràn ra.

Ngay khi Trình Kiêu chuẩn bị đi cứu Y Linh, đã có người nhanh hơn anh.

Kano William phát huy ra tốc độ nhanh nhất của Huyết tộc, trong nháy mắt đã đứng giữa ngăn cách hai người Y Linh và Tê Tư Viễn.
 
Chương 1518


Chương 1518

“Anh là ai?” Tê Tư Viên nhíu mày nhìn Kano William cao hơn anh †a nửa cái đầu.

Mặc dù trong giới võ đạo Giang Nam, Tề Tư Viễn coi trời bằng.

vung, nhưng tốc độ Kano William vừa thể hiện ra vẫn khiến anh ta lấy làm khiếp sợ.

Kano William căng thẳng nhìn Y Linh, dịu dàng nói: “Công chúa xinh đẹp của tôi, em không sao chứ?”

Y Linh lắc đầu: “Tôi không sao, sao anh tới rồi, anh Trình Kiêu đâu?”

Kano William bất mãn lẩm bẩm: “Đừng nhắc đến tên máu lạnh vô tình kia trước mặt tôi, anh ta thấy em gặp nguy hiểm nhưng lại thờ ơ không quan tâm, anh ta chính là một kẻ hèn nhát!”

“Nếu như tôi có thể đánh thắng anh ta, chắc chắn tôi sẽ tìm anh ta quyết đấu, tôi thề!” Kano William thề thốt son sắt.

“Anh đừng nói nhảm, anh Trình Kiêu không phải người như vậy.” Y Linh hơi tức giận.

Trình Kiêu cho cô ngọc bội hộ thân, căn bản sẽ không gặp nguy hiểm, hơn nữa, nếu như cô thật sự gặp nguy hiểm, chắc chắn Trình Kiêu sẽ không thấy chết không cứu.

Nhìn Kano William và Y Linh không coi ai ra gì mà đứng đó nói chuyện, Tê Thành Côn cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương nghiêm trọng.

Trong giới võ đạo Giang Nam, cho tới bây giờ chưa từng có ai dám lạnh nhạt với anh ta như vậy.

“Nhãi ranh, tôi hỏi anh một lần cuối cùng, anh là ai?”

Kano William quay người, lại khôi phục dáng vẻ cao quý tao nhã, từ trên cao nhìn xuống, nghiêm trang nói ra: “Tôi, Kano William, thân vương điện hạ Dracula!”

“Người phàm ngu xuẩn, anh lại dám bất kính với công chúa của tôi, anh thành công chọc giận tôi rồi. Chỉ có máu của anh mới có thể dẹp yên lửa giận trong lòng tôi.”

Tê Tư Viễn cười như điên: “Anh đang nói khùng nói điên gì vậy!

Lại còn thân vương điện hạ, anh coi đây là hoàng cung cổ đại à!”

Y Linh thầm cười gượng, cô cũng không biết Kano William chính là Huyết tộc trong truyền thuyết thần thoại phương tây, còn tưởng rằng anh ta chỉ là một người bình thường đến từ phương tây.

Cho nên, cũng cảm thấy hơi khó xử vì cách xưng hô thân vương, vương phi của Kano Wiliam “Anh vẫn nên nói thẳng tên cho anh ta biết đi!” Y Linh bất đắc dĩ nói.

Kano William khom mình thi lễ với Y Linh: “Tuân mệnh, công chúa xinh đẹp của tôi.”

Sau đó, Kano William đứng thảng lưng, tỏ vẻ cao quý ưu nhã, tuyệt đối chính là dáng vẻ chính thống nhất của quý tộc.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Người phàm ngu xuẩn, tên tôi là Kano William, Dracula.”

Tê Tư Viễn khinh bỉ nói: “Tên của người phương tây đúng là phiền phức. Không giống như người phương đông chúng tôi, trôi chảy dễ đọc, đơn giản dễ hiểu.”

Vừa dứt lời, Tê Tư Viễn cảm thấy trước mắt chợt lóe bóng đen, Kano William đột nhiên biến mất.

Sau đó, một luồng sức mạnh to lớn đánh lên trên mặt anh ta, anh †a cảm thấy não mình cũng sắp bị đánh bay ra luôn rồi Cả người Tê Tư Viễn té bay ra ngoài, đập mạnh lên trên vách tường nhà vệ sinh rồi mới dừng lại Hàm răng bị đánh rơi mất nửa, khuôn mặt vốn cũng đẹp trai bị đánh thành đầu heo.

“Cậu Tê!” Hai tiểu đệ hoảng sợ chạy qua, đỡ Tê Tư Viễn dậy, căng thẳng hỏi thăm: “Cậu Tê, cậu không sao chứ!”

Tê Tư Viễn chỉ vào Kano William, nói cũng không rõ ràng: “Mày mày lại dám đánh tao, thäng nhãi ranh, tao chính là cậu cả của nhà họ Tê đấy, mày lại dám đánh tao, tao muốn đánh chết mày!”

“Không, tao muốn mày sống không bẵng chết!” Sắc mặt Tê Tư Viễn tràn đây dữ tợn, điên cuồng hét lên ầm ï.
 
Chương 1519


Chương 1519

Chỉ tiếc nói không rõ ràng, người ở xa một chút căn bản không biết anh ta đang nói cái gì “Hừ, thật đáng chết! Satan đại nhân vĩ đại, tôi muốn hiến dâng một tên nô bộc cho ngài.” Trên khuôn mặt đẹp trai của Kano.

‘William lộ ra vẻ lạnh giá.

Thân mình chợt lóe, lại lần nữa biến mất.

Y Linh căng thẳng nói: “Đừng giết người!”

Sau đó, bóng dáng của Kano William đột nhiên xuất hiện trước.

mặt Tê Tư Viễn, đôi bàn tay còn trắng nõn ngọc ngà hơn cả phụ nữ kia lẳng lặng dừng ở nơi cách cổ họng Tề Tư Viễn chưa đến năm centimet.

Nếu như muộn thêm chút nữa, Tê Tư Viễn đã chết rồi.

Mà Tề Tư Viễn lại hoàn toàn không nhìn thấy rốt cuộc là Kano.

‘William ra tay lúc nào.

Thực lực hoàn toàn nghiền ép.

Tê Tư Viễn chỉ là võ giả cảnh giới Hậu Thiên đỉnh phong, mà Kano William vốn đã tương đương với cảnh giới Tông Sư của loài người, lại cộng thêm hấp thu non nửa cây Tiên Thiên linh căn, cởi bỏ phong ấn trong cơ thể, thực lực cao thêm một tầng.

Mà bây giờ chỉ mới vừa cởi bỏ phong ấn, lợi ích lớn hơn vẫn chưa thể hiện ra. Chờ thêm một khoảng thời gian, thực lực của Kano.

‘William sẽ còn tăng cao thêm nữa.

Ở trước mặt anh ta, Tề Tư Viễn chính là con sâu cái kiến Tê Tư Viễn nhìn cánh tay gần trong gang tấc kia, trông nó hệt như lưỡi hái của tử thần.

Tê Tư Viễn chỉ cảm thấy trên đùi xuất hiện dòng nước ấm nóng, mùi nước tiểu làm người ta khó chịu tỏa ra ngoài.

Khuôn mặt Y Linh đỏ lên, vội vàng dùng tay bịt mũi.

Kano William thì ghét bỏ lùi về sau mấy bước, kéo Y Linh rời đi: “Đáng chết, ôi thần Ánh Sáng, thế mà anh ta lại bị dọa tè ra quần!”

“Đối thủ như vậy, quả thật là sỉ nhục tôi!”

“Cậu… cậu Tê!” Hai tiểu đệ muốn cười lại không dám cười, nhịn thật vất vả.

“Ngài gấp lắm sao?”

Tề Tư Viễn chợt giơ tay tát lên trên mặt tên tiểu đệ hỏi thăm kia, quát: “Mày nói thử xem!”

“Đáng chết, tao muốn thẳng đó chết! Không, tao muốn nó sống không bằng chết!”

Tê Tư Viễn dứt khoát cởi quần ném vào thùng rác, chỉ mặc quần đùi sải bước về phía Tê Thành Côn.

Bên này, sau khi thấy Kano William đi giải cứu Y Linh rồi, Trình Kiêu cũng không để ý tới nữa.

Sự chú ý của anh đang đặt trên người Tê Thành Côn kia.

Bởi vì, ngay khi đám người Tê Thành Côn trắng trợn hạ thấp Trình đại sư, nâng tầm Tê đại sư, cuối cùng cũng có người không nhịn nổi nữa rồi.

Đó là một cô bé mười lăm mười sáu tuổi, khuôn mặt tinh xảo trắng trẻo, vô cùng đáng yêu Hơn nữa Trình Kiêu cũng biết cô bé này, chính là Diệp Tử Thấm đã từng gặp nhau trên chuyến bay từ thủ đô đến Giang Nam kia.

Có điều, lần này chỉ có cô ấy đến, không thấy ông nội của cô ấy xuất hiện, đoán chừng sức khỏe vẫn chưa được tốt, đang ở nhà nghỉ ngơi.
 
Chương 1520


Chương 1520

“Thật không ngờ cô ấy lại là người của thế gia võ đạo.”

Nhưng mà, Diệp Tử Thấm hoàn toàn không có tu vi, hẳn là thuộc nhóm người bị thế gia võ đạo vứt bỏ. Nếu không, ông nội của cô ấy cũng không đến nỗi khổ sở vì bệnh tim.

Chỉ thấy Diệp Tử Thấm đứng dậy, khuôn mặt nhỏ ngẩng lên, nghiêm túc nói: “Theo tôi được biết, Trình đại sư Lĩnh Nam có thực lực cao cường, hơn nữa con người khiêm tốn, không mảy may đụng chạm đến người khác.”

“Không hề tồi tệ giống như các vị tiên bối nói.”

Gia chủ của một gia tộc nhỏ cười khẩy một tiếng: “Cô là con cháu nhà nào? Thoạt nhìn trên người cô không có chút xíu chân khí nào, đoán chừng là nhóm người bị gia tộc đuổi ra ngoài nhỉ!”

“Chỉ một đứa con rơi như cô mà cũng dám nghỉ ngờ lời nói của những bề trên chúng tôi!”

“Ba mẹ cô cũng nên quản lý giáo dục cô cho tốt!”

Lúc này, Tê Thành Côn lại vờ như khoan dung độ lượng, nhìn Diệp Tử Thấm mỉm cười nói: “Cô gái, cô nói thực lực của Trình đại sư cao cường, cô tận mắt nhìn thấy sao?”

Diệp Tử Thấm khựng lại, lắc đầu nói: ‘Không, nhưng tôi nghe bạn ở Hà Tây nói. Trình đại sư thật sự rất lợi hại! Tôi còn từng thấy ảnh của anh ta, nếu như anh ta đứng trước mặt tôi, tôi nhất định có thể nhận ra.”

Nói xong câu đó, Diệp Tử Thấm cũng hơi chột dạ, cô ấy quả thật có ảnh chụp của Trình đại sư, nhưng đó chỉ là bóng lưng. Cho dù Trình đại sư đứng trước mặt cô ấy, cô ấy cũng chưa chắc có thể nhận ra.

Hơn nữa, Trình Kiêu đã thí nghiệm rồi. Ngồi máy bay hai tiếng, Diệp Tử Thấm hoàn toàn không nhận ra anh.

Trình Kiêu nghe thấy câu này, khóe miệng cong lên lộ vẻ tươi cười.

Đây quả là một cô bé đáng yêu, nói chuyện giúp Trình đại sư mà chính mình cũng không quen biết, dũng cảm đứng ra, mạo hiểm đắc tội với toàn bộ giới võ đạo Giang Nam.

Một đám gia chủ của giới võ đạo Giang Nam phá lên cười, trên mặt tràn đầy coi thường.

Tê Thành Côn mỉm cười nói: “Cô gái, cô ngay cả Trình đại sư cũng chưa gặp mà đã nói là cậu ta rất lợi hại, đây không phải là ăn nói bừa bãi hay sao?”

“Ha ha, nhóc con miệng còn hôi sữa, không cần để ý tới!” Lộ gia chủ cười nhạt, dứt khoát bỏ qua Diệp Tử Thấm.

Những người khác cũng như vậy, nếu nơi này không phải nơi công cộng, bọn họ cần phải chú ý hình tượng.

Vậy thì bọn họ đã hoàn toàn không thèm để ý đến đứa con rơi bị gia tộc vứt bỏ như Diệp Tử Thấm này rồi.

Có thể nói một câu với Diệp Tử Thấm, đó đã là ân sủng lớn lao.

đối với cô ấy.

Không ngờ, Diệp Tử Thấm lại kiên trì truy hỏi đến cùng.

Cô ấy nghiêm túc, đôi mắt rõ ràng phải trái liếc nhìn những gia chủ kia, lạnh lùng nói: “Vậy các ông từng gặp Trình đại sư rồi sao?”

“Nếu như chưa từng gặp, dựa vào cái gì mà các ông nói anh ta không ra gì!”

Cả đám gia chủ chợt khựng lại, nói không ra lời.

Không một ai trong bọn họ từng gặp Trình đại sư, nhưng bọn họ lại bàn tán rôm rả, lời lẽ ác độc, hạ thấp bôi nhọ Trình đại sư.

Nhưng khi một cô gái đứng ra nói chuyện giúp Trình đại sư, bọn họ lấy lý do ‘cô ấy chưa từng gặp Trình đại sư nên lời của cô ấy không đáng tin để phủ nhận cô ấy.
 
Chương 1521


Chương 1521

Nhưng bây giờ, cô gái ấy lại dùng lời lẽ của bọn họ đáp trả bọn họ, trái lại đồn bọn họ tới bước đường cùng.

Bất chợt không người nào nói chuyện, sắc mặt những gia chủ kia đầu rất khó coi, ánh mắt nhìn Diệp Tử Thấm tràn đầy căm giận.

Nếu như đây không phải nơi công cộng, chỉ sợ không biết Diệp Tử Thấm đã chết bao nhiêu lần rồi. Nhưng mà, vô số ánh mắt ở nơi này đều đang nhìn bọn họ, cho dù trong lòng bọn họ muốn ngàn đao băm thây Diệp Tử Thấm, thì giờ phút này bọn họ cũng chỉ có thể nhãn nhịn.

Mà dường như Diệp Tử Thấm không thèm để ý, vẫn cứ nói tiếp: *Nếu các ông cũng chưa từng gặp Trình đại sư mà đã nói Trình đại sư giống như con sâu cái kiến, đó không phải là ăn nói bừa bãi hay sao?”

Câu nói này vô cùng quen tai, chính là lời Tê Thành Côn vừa dùng để công kích Diệp Tử Thấm.

Nhưng bây giờ, lại bị Diệp Tử Thấm dùng để vả mặt các gia chủ Sắc mặt Tê Thành Côn và các gia chủ đen như đáy nồi, nhưng lại không thể làm gì.

Bọn họ không nói nên lời, căn bản không cách nào phản bác Diệp Tử Thấm.

“Điều tra xem đây là con rơi nhà ai, để ba mẹ cô ta mau chóng tới mang cô ta đi!” Gia chủ nhà họ Tân nhỏ giọng phân phó một tên thuộc hạ bên cạnh.

“Vâng!”

Tên thuộc hạ kia lập tức lặng lẽ rời đi.

Nhìn thấy Tê Thành Côn sượng mặt, Lộ gia chủ vội vàng đứng ra hòa giải: “Ha ha, Tê huynh, hôm nay là Đại hội Võ đạo ba năm một lần của giới võ đạo Giang Nam chúng ta, đừng bởi vì một người mà ảnh hưởng đến tâm trạng chúng ta.”

“Nào, không cần nhắc tới người ngoài kia nữa. Chúng ta đoán xem quán quân lần này sẽ sinh ra từ nhà nào!”

“Ha ha, cái này còn cần phải đoán sao? Nhà họ Lạc là chủ nhà, chắc chản sẽ không phải từ nhà họ Lạc. Như vậy còn nhà nào có thể tranh đoạt với nhà họ Tê?” Gia chủ nhà họ Triệu cười lớn, vô hình trung lại nịnh hót bợ đỡ Tê Thành Côn.

Mọi người chủ động gạt Diệp Tử Thấm sang một bên.

Diệp Tử Thấm coi như nhìn thấu những gia chủ của giới võ đạo Giang Nam này, ngồi lại vị trí, không nói lời nào Tê Thành Côn vừa nói chuyện với các vị gia chủ vừa thi thoảng quan sát Diệp Tử Thấm đang ngồi ở đó, trong ánh mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn.

Lúc này, đám người phía trước bổng nhiên rối loạn.

“Mau nhìn xem, người kia chỉ mặc quần cộc chạy ra ngoài!”

“Ai thế, cởi mở như vậy!”

“. Sao trông giống cậu cả Tê Tư Viễn của nhà họ Tê vậy!”

“Đệt, đúng là Tề Tư Viễn! Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ cậu cả Tê lại phát minh ra cách chơi mới gì rồi!”

Tê Tư Viễn chạy một mạch đến bên cạnh Tê Thành Côn, bởi vì đã bị đánh rơi rất nhiều răng, cho nên nói cũng không rõ ràng “Chú… lại có người dám đánh cháu, chú phải báo thù cho cháu!”

Các gia chủ cố gắng nín cười, vờ tỏ ra lo lắng, Lộ gia chủ khiếp sợ hỏi: “Cháu trai Tề à, cháu sao vậy?”

“Ai đánh?”

“Đúng là ăn gan hùm mật báo rồi, ngay cả cậu cả Tê mà cũng dám đánh!”

“Nếu bắt được người này, tôi nhất định diệt cả tộc tên đó!”

Tê Thành Côn nhìn đứa cháu trai bị đánh tới sắp không nhận ra, lại chỉ mặc độc một chiếc quần cảm thấy mất sạch thể diện.
 
Chương 1522


Chương 1522

Nếu không phải anh cả ông ta dặn đi dặn lại, nhắn nhủ ông ta nhất định phải chăm sóc Tê Tư Viễn thật tốt, Tề Thành Côn còn hận không thể một phát tát chết cái thứ mất mặt này.

“Nói, ai làm!” Tê Thành Côn lộ vẻ u ám, giọng nói cũng trâm thấp đáng sợ.

*Một thằng nhóc người phương tây, thực lực của anh ta rất mạnh! Một quyền đã có thể đánh cháu thành thế này, cháu ngay cả anh ta ra tay thế nào cũng không nhìn rõ.” Tê Tư Viễn báo cáo chỉ tiết, về vấn đề thực lực của kẻ địch, anh ta không dám lừa gạt, cũng không dám thêu dệt vô cớ.

Một khi nói dối tin tức này, rất có thể hại luôn cả Tề Thành Côn.

“Dẫn chú đi!”

Nghe thấy là nhóc con phương tây, Tê Thành Côn không kiêng dè gì nữa.

Một nhóc con phương tây, tất nhiên không có bối cảnh gì trong Á tộc. Nhà họ Tê ông ta không cần kiêng kị, giết là được.

Như vậy, cũng có thể vớt vát lại chút thể diện cho nhà họ Tề.

Tê Tư Viễn liếc nhìn chỗ ngồi của Y Linh, lập tức trông thấy Kano.

‘William hệt như hạc giữa bầy gà kia.

“Ở kiat”

*Chính là nhóc con phương tây kial” Tê Tư Viễn chỉ về phía Kano ‘William, nói.

Tê Thành Côn không hề liếc mắt nhìn, ở Giang Nam này, ngoại trừ người nhà họ Lạc là ông ta không dám động vào, những người còn lại, ông ta không coi ra gì.

Sắc mặt Tê Thành Côn u ám, nói: “Dẫn chú đi!”

“Vâng!”

Tề Tư Viễn tỏ vẻ dữ tợn, nhanh chân bước về phía Tề Tư Viễn.

Những gia chủ khác đưa mắt nhìn nhau, gật đầu với nhau rồi theo sát phía sau.

Bọn họ cũng muốn trông thấy người dám đánh cậu cả Tê.

Những thế hệ trẻ tuổi của các gia tộc lớn kia cũng lặng lẽ đi theo.

Trong giới bọn họ, Tê Tư Viễn chắc chắn là tên hung hăng hống hách nhất, bình thường bọn họ bị Tê Tư Viễn bắt nạt mà còn phải trưng ra vẻ mặt tươi cười, xin Tê Tư Viễn nguôi giận.

Bây giờ có người dám đánh Tề Tư Viễn thành đầu heo, nhất định phải mau mau đến xem Lộ Nam Tâm và Tân Tử Dạ cũng vội vàng đi theo, mặc dù Tê Tư Viễn hung hăng hống hách, thực lực thấp chút, nhưng dù gì cũng là một tên võ giả Người nào lại có thể đánh anh ta thành dáng vẻ thế này?

Tê Tư Viễn sải bước đi đến chỗ ngồi của Kano William. Kano.

‘William ngồi yên tại chỗ, đang hăng say lập đội chơi game do Á tộc sản xuất thì đột nhiên có cảm giác.

Anh ta đặt điện thoại di động xuống, ngẩng đầu nhìn Tê Tư Viễn đang tỏ ra hung ác, sau đó đứng dậy, trên mặt vẫn là vẻ cao quý †ao nhã.

“Người phương đông ngu xuẩn, anh muốn quyết đấu với tôi sao?”

Kano William ở trên cao nhìn xuống Tê Tư Viễn.

: “Quyết đấu? Tại sao tao phải quyết Tê Tư Viễn dữ tợn cười ni đấu với mày! Hôm nay tao muốn mày sống không bằng chết!”

Người ngồi xung quanh thấy đối tượng trả thù của Tê Tư Viễn là Kano William, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều bị dọa chạy mất.

Phạm vi mười mét xung quanh Kano William không còn một ai, chỉ có Trình Kiêu và Y Linh vẫn ngồi ở đó.

*Tên mặt trắng phương tây này điên rồi sao? Đến cậu cả Tê mà anh ta cũng dám đắc tội!”
 
Chương 1523


Chương 1523

“Một trai một gái bên cạnh anh ta là ai vậy, lại vẫn dám ngồi ở đó, không sợ chết sao!”

Những người hoảng sợ bỏ chạy kia thoáng nhìn Trình Kiêu và Y Linh, trên mặt đều là biểu cảm xem kịch vui.

Lộ Nam Tâm và Tân Tử Dạ nhìn thấy Trình Kiêu và Y Linh bên cạnh Kano William, không nhịn được tiến lên phía trước, đứng ở sau lưng Tề Tư Viễn, nhìn hai người Trình Kiêu với ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác.

Tề Tư Viễn lạnh lùng liếc nhìn Trình Kiêu, quát: “Nhãi ranh, mù à?

Không thấy cậu đây đang làm việc sao? Còn không mau cút đi!”

Trình Kiêu vẫn luôn cúi đầu nghe vậy thì khẽ ngẩng đầu lên, lạnh nhạt liếc nhìn Tê Tư Viễn một cái, giống như không nghe thấy gì cả, tiếp tục cúi đầu xem tin tức trong điện thoại di động.

“Nhãi ranh, không nghe thấy lời nói của cậu đây sao? Chán sống rồi hả!” Tề Tư Viễn tức giận nói.

Lộ Nam Tâm nhìn Y Linh, cười lạnh nói: “Cô Y, tôi cảm thấy tốt nhất cô nên khuyên nhủ bạn trai của cô đi. Nơi này chính là Đại hội Võ Đạo Giang Nam, vị này chính là cậu chủ Tê của nhà họ Tê I”

“Đắc tội tôi không quan trọng, nhưng nếu đắc tội cậu chủ Tề, chính là chán sống rồi.”

Trình Kiêu ngẩng đầu lên, mặt không chút thay đổi nhìn chăm chằm Lộ Nam Tâm : “Đắc tội tôi, cũng là chán sống đấy.”

Mọi người đều sửng sốt.

“Ha ha, tiểu tử này, thật sự có cá tính đó!”

“Ngay cả mặt mũi của cậu chủ nhà họ Tê cũng không cho, tiểu tử này có phải có chỗ dựa rồi hay không?”

Mọi người xung quanh dần dần lộ ra vẻ tò mò, nhưng mà đại đa số mọi người vẫn cảm thấy vui vẻ khi người khác gặp họa, chờ Tê Tư Viễn tức giận, đánh Trình Kiêu một trận.

Tân Tử Dạ cao ngạo ngẩng đầu lên, nhìn mặt Trình Kiêu tràn đầy khinh thường: “Không biết lượng sức, đúng là tự tìm đường chết!”

Tê Tư Viễn nhìn Trình Kiêu ở đó, vẻ mặt âm trầm: “Tiểu tử, kiên nhẫn của tôi có hạn.”

“Nếu cậu đã muốn tìm đường chết, tôi đây sẽ thành toàn cho cậu.

Kano William đứng ở một bên, khoanh tay, vẻ mặt lộ ra ý cười cổ quái.

Thậm chí, còn ở một bên châm ngòi thổi gió: “Đúng vậy, giết hắn, nhất định phải giết hắn!”

Trình Kiêu trừng mắt nhìn hắn một cái, ngay lập tức Kano William không dám quay đầu sang chỗ khác, cũng không dám nói chuyện nữa!

Tê Tư Viễn vung tay về phía mấy tên thuộc hạ, quát: “Nào, hãy cho anh ta biết hậu quả của việc đối nghịch với nhà họ Tê đi!”

“Khoan đã!”

Ngay khi những thuộc hạ của nhà họ Tề đi lên bắt giữ Trình Kiêu thì một tiếng quát lạnh vang lên ngay phía sau Tề Tư Viễn.

Vẻ mặt của Tề Thành Côn kinh ngạc nhìn Trình Kiêu , trên mặt lộ ra một tia kinh hỉ: “Quả nhiên là cậu!”

Sau đó, trên mặt của Tê Thành Côn lộ ra một tia đắc ý, cười lạnh nói: “Quả thật không nghĩ đến, cậu thật sự dám đến tham gia Đại hội Võ Đạo Giang Naml”

Trình Kiêu nhìn vào mắt Tê Thành Côn, nhàn nhạt nói: “Tôi đến đây không phải vì ông, ông còn chưa có đủ tư cách đó đâu.”

Tề Thành Côn cười lạnh: “Không có việc gì, mặc kệ cậu đến vì ai, chỉ cần cậu có thể đến là tốt rồi.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom