Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1547


Chương 1547

“Thực lực của cậu ta, rốt cuộc là cảnh giới nào?”

“Chẳng lẽ, đã đạt đến cảnh giới Tông sư đại thành? Hoặc là, Tông sư đỉnh phong!”

Tê Thành Côn đã không dám đoán tiếp, ông ta dùng mấy chục năm, thật vất vả mới đột phá đến cảnh giới Tông sư tiểu thành, sau đó nhiều năm như vậy không tiến triển thêm.

Cảnh giới Tông sư Đại thành, càng là xa xôi khó với ông ta, chớ nói chỉ là cảnh giới Tông sư đỉnh phong Nhưng, nếu như một Tông sư đại thành, hoặc là Tông sư đỉnh phong chừng hai mươi tuổi…

Tê Thành Côn đã không cách nào tưởng tượng, xem như năm đó Thương Thần Lạc Vô Cực, Kiếm Thần Yến Nam Thiên, chiến thần Khương Vân Minh, cũng kém xa tít tắp.

Chẳng lẽ cậu ta sẽ vượt qua tất cả mọi người trong thế giới võ.

đạo và là người đầu tiên đạt đến cảnh giới huyền thoại! “

Lộ Nam Tầm cùng Tân Tử Dạ đều ngây dại.

Bất luận như thế nào bọn họ cũng không thể tưởng tượng nổi, thực lực Trình Kiêu vậy mà mạnh mẽ đến trình độ này!

Một người, ba chiêu, đánh bại toàn bộ cao thủ Giới võ đạo Giang Nam.

Mười tám người Lúc trước dùng một chiêu, các gia chủ đại gia tộc lúc sau, dùng hai chiêu.

Một mình Trình Kiêu, ép toàn bộ Giới võ đạo Giang Nam không ngóc đầu lên được.

Tê Tư Viễn như thấy quỷ, sợ hãi: “Cậu ta, cậu ta dùng yêu pháp gì! Nhiều người như vậy đánh một mình cậu ta, sao cậu ta lại thắng!”

Kano Wiliam cũng há to mồm, lễ nghỉ quý tộc, ưu nhã cùng cao quý, đều quên đi.

Giờ phút này, đã không có từ ngữ nào có thể biểu đạt rung động trong lòng Kano Wiliam.

Nếu như nhất định phải dùng một chữ để hình dung tâm trạng của Kano William vào lúc này, đó chính là anh ta vừa mới học được một văn tự Á tộc.

Đệch!

Chữ này, là một chữ chứa sức mạnh và cảm xúc của người nói…

Y Linh mỉm cười rạng rỡ: “Tôi biết, Trình Kiêu nhất định sẽ thắng mà!”

Diệp Tử Thấm cũng tràn đầy kích động: “Trình đại sư quả nhiên không hổ là Trình đại sư! Quá lợi hại, quá lợi hại!”

“Hừ, giới võ đạo Giang Nam tiểu nhân hèn hạ này, các người dù là nhiều người cũng có thể đánh bại Trình đại sư à? Nằm mơ!”

Lạc Tuyết Kỳ đã chuẩn bị xong sẽ chết chung với Trình Kiêu, nhưng Trình Kiêu lại thắng.

Như là kỳ tích, đã chiến thắng.

Lạc Tuyết Kỳ vào lúc ấy, nghĩ tới lúc ở trước cửa Nguyệt Thần Cung, Trình Kiêu vì cô ngăn lại cú đánh kinh hoàng của trưởng lão Vô Cực Môn.

Trong nháy mắt, lệ rơi đầy mặt.

Trình Kiêu đứng giữa sân, vẻ mặt vẫn thờ ơ như cũ, anh liếc nhìn mọi người, lạnh lùng nói: “Còn ai muốn lên không?”

Vậy mà còn có người sao, ngoại trừ nhà họ Lạc, hầu hết cao thủ trong toàn bộ giới võ đạo Giang Nam đều đã bị Trình Kiêu đánh bại.

Toàn bộ giới võ đạo Giang Nam cũng không có một người.

Mọi người cúi đầu, không ai dám đối mặt với Trình Kiêu.

Ngay cả khi nhìn thấy Tê Thành Côn đang năm trên mặt đất chờ giúp đỡ, nhưng không ai trong những người đứng đầu các gia tộc lớn dám đi lên đỡ.
 
Chương 1548


Chương 1548

Bốp bốp bốp!

Đột nhiên, một tràng pháo tay nhịp nhàng vang lên trong sân vận động yên tĩnh.

Mặc dù tiếng võ tay trong sân vận động trống rồng thì hơi yếu ớt, nhưng trong bầu không khí im lặng lúc này lại có vẻ hơi chói tai.

“Được, tốt lắm!”

Người đứng đầu nhà họ Lạc, Lạc Vô Minh, người vẫn luôn ngồi đó xem kịch vui, cuối cùng cũng đứng dậy và đi về phía sân đấu với nụ cười trên môi.

Người trong giới võ đạo Giang Nam vui mừng khôn xiết!

“Rốt cuộc nhà họ Lạc cũng chuẩn bị ra tay rồi sao?”

Bây giờ, người duy nhất có thể đối phó với Trình Kiêu cũng chỉ có nhà họ Lạc.

Tuy nhiên, lão tổ nhà họ Lạc đang bế quan không thể ra cửa, nếu chỉ dựa vào một mình người đứng đầu nhà họ Lạc, e răng ông ấy không thể đối phó được với Trình Kiêu.

Rốt cuộc, thực lực cao nhất mà Lạc Vô Minh thể hiện với bên ngoài chỉ là chút thành tựu Tông sư.

Tuy nhiên, trong mắt Tê Thành Côn và các tộc trưởng khác đều có vẻ vui mừng.

“Lạc Vô Minh sẽ ra tay sao?”

“Hiện tại cũng chỉ có ông ta mới có thể áp chế thẳng nhóc này!”

Những người khác không biết, nhưng đám người Tê Thành Côn, với tư cách là một gia tộc chỉ đứng sau nhà họ Lạc, tự nhiên biết được thực lực chân chính của Lạc Vô Minh.

Thực lực của Lạc Vô Minh không đơn giản như những gì ông ta thể hiện ra bên ngoài.

Theo họ được biết, thực lực của người đứng đầu nhà họ Lạc đã đạt tới cảnh giới Tông sư từ hơn mười năm trước.

Sau nhiều năm như vậy, không ai biết thực lực thực sự của Lạc Vô Minh đã đạt đến cảnh giới nào.

Tuy nhiên, theo suy đoán của đám người Tề Thành Côn, thực lực của Lạc Vô Minh thậm chí đã đuổi kịp vị Thần Thương lão tổ Lạc Võ Cực.

Nếu Lạc Vô Minh ra tay đối phó với Trình Kiêu, vậy thắng bại vẫn chưa biết được.

Lạc Vô Minh đi đến trước mặt Trình Kiêu, trên khuôn mặt treo một nụ cười, giống như một tiên sinh dạy học không có một chút võ lực nào.

“Một mình chống lại quần hùng trong giới võ đạo Giang Nam, chà, thật là tuổi trẻ có triển vọng!”

“Bây giờ, tôi tuyên bố cậu đã là nhà vô địch.”

Đám người Tê Thành Côn sửng sốt một lúc, ánh nhìn Lạc Vô Minh lóe lên vẻ kinh ngạc.

“Nhà họ Lạc tất nhiên muốn chiêu mộ thằng nhóc kia!”

“Chúng ta bị thằng nhóc kia làm nhục ở chỗ này, mặt mũi của toàn bộ giới võ đạo Giang Nam cũng mất sạch. Lúc này nhà họ Lạc lại lôi kéo thăng nhãi kia, chẳng lẽ là muốn khiến chúng ta tâm lạnh như băng sao?” Người đứng đầu nhà họ Lộ khó hiểu hỏi.

“Ha ha, chẳng lẽ ở trong mắt nhà họ Lạc, giá trị của một mình thăng nhãi kia lại vượt trên tất cả gia tộc tại Giang Nam sao?”

Người đứng đầu nhà họ Tân cười khổ nói.

Mọi người ngừng nói chuyện, quả thực chỉ một mình Trình Kiêu đã có thể đánh họ không ngóc đầu lên được, vì cậu ta, đương nhiên nhà họ Lạc có thể vứt bỏ những gia tộc khác.
 
Chương 1549


Chương 1549

“Tính toán sai lầm! Xem ra sau này chúng ta sẽ trở thành trò cười trong giới võ đạo Giang Nam rồi. Khuôn mặt của Tề Thành Côn trở nên xám xịt, nếu Trình Kiêu được nhà họ Lạc thu nhận, thì anh ta sẽ không có cơ hội báo thù nữa.

Ngay cả Tê Thành Côn đều tuyệt vọng như vậy, những người khác tự nhiên không cần phải nói. Họ thậm chí còn không dám đắc tội với nhà họ Tề, huống hồ là nhà họ Lạc mạnh hơn nhà họ Tê rất nhiều.

Trình Kiêu nhìn Lạc Vô Minh và bình tĩnh nói: “Tôi là nhà vô địch?”

“Đúng vậy.” Lạc Vô Minh cười nói.

“Vậy thì, tôi có thể mang cô ấy đi sao?” Trình Kiêu chỉ vào Lạc Tuyết Kỳ và nói Lạc Vô Minh càng cười vui vẻ hơn: “Đương nhiên có thể, con bé vốn là phần thưởng cho nhà vô địch.”

“Nhưng, cậu cần gia nhập nhà họ Lạc chúng ta thì mới có thể mang người đi.”

Trình Kiêu không nói chuyện.

Lạc Vô Minh tiếp tục nói: “Gia nhập nhà họ Lạc, nhà họ Lạc tôi tích lũy nhiều năm như vậy, có thể mở ra cho cậu.”

“Các loại công pháp võ đạo, võ kỹ cường đại, thậm chí cực phẩm đan dược, nhà họ Lạc tôi đều có. Chỉ cần cậu có đủ bản lĩnh, cho dù cho cậu vị trí người đứng đầu nhà họ Lạc cũng không phải là không có khả năng.”

Giọng nói của Lạc Vô Minh mang theo một sự cám dõ mạnh mẽ.

Trên mặt Trình Kiêu không có biểu cảm gì, nhưng những võ giả của giới võ đạo Giang Nam ở chung quanh khán đài đều đỏ bừng hai mắt, mặt đầy ghen tị, chỉ hận không thể thế chỗ Trình Kiêu.

Trình Kiêu nhàn nhạt nói: “Tôi không có hứng thú.”

“Bây giờ, tôi sẽ đưa người đi.”

Sắc mặt Lạc Vô Minh cứng đờ, trong mắt hiện lên một tia âm trầm: “Người trẻ tuổi, những năm này nhà họ Lạc tôi tích lũy bao nhiêu, căn bản là không phải những gì cậu có thể tưởng tượng, cho dù là tập hợp tích lũy của toàn bộ giới võ đạo Giang Nam thì cũng là không băng một nửa nhà họ Lạc tôi.”

“Nếu cậu bỏ qua cơ hội lần này, tôi đảm nảo cậu sẽ hối hận.”

Khuôn mặt Trình Kiêu không biểu cảm, giống như hoàn toàn không nghe lời của Lạc Vô Minh nói vào tai: “Theo tôi mà nói, tích lũy của nhà họ Lạc các người không thể nghi ngờ đều là rác rưởi, muốn tôi gia nhập sao, nhà họ Lạc các người không xứng.”

So với giới võ đạo Giang Nam, nhà họ Lạc đúng là có tư cách đáng để kiêu ngạo. Tuy nhiên, đường đường là Đại Đế Thương Sinh uy áp vạn giới, bấy nhiêu thực sự chỉ là rác rưởi.

Nghe những lời của Trình Kiêu, những võ giả Giang Nam rất ngưỡng mộ Trình Kiêu thiếu chút nữa rớt hàm xuống đất “Tôi không nghe lầm chứ! Cậu ta, cậu ta từ chối!”

“Thẳng nhóc này nhất định có bệnh! Cậu ta đương nhiên từ chối lời mời của người đứng đầu nhà họ Lạc! Vậy cậu ta tham gia đại hội Võ Đạo còn có ý nghĩa gì chứ?”

Tê Thành Côn sửng sốt trong giây lát, sau đó ngạc nhiên mừng rỡ: “Ha ha ha, ông trời đã giúp ta! Thắng nhóc này thật kiêu ngạo hết mực, ngay cả nhà họ Lạc cũng coi thường, hơn nữa cậu ta còn dám sỉ nhục Lạc Vô Minh.”

“Ha ha, hiện tại mặt mũi của Lạc Vô Minh xem như ném tới nhà bà nội lần này ông ta nhất định sẽ không bỏ qua cho thăng nhóc này”

Những người đứng đầu khác cũng như được buông bỏ gánh nặng, trên mặt lộ ra nụ cười.

“Lạc Vô Minh đây là chủ động ngửa mặt lên cho thằng nhãi kia đánh!”

Sắc mặt Lạc Vô Minh âm trầm đến đáng sợ, ông ta nhìn về phía Trình Kiêu, trầm giọng nói: “Người trẻ tuổi, tôi cho cậu một cơ hội, thu hồi những lời cậu vừa nói lại!”

Trình Kiêu nhẹ nhàng nói: “Tôi sẽ không bao giờ rút lại những gì mình đã nói.”

Trình Kiêu liếc nhìn Lạc Vô Minh, đi đến trước mặt Lạc Tuyết Kỳ, nhẹ nhàng nói: “Đi theo tôi.”

Lạc Tuyết Kỳ đứng dậy, nước mắt chảy dài trên mặt.
 
Chương 1550


Chương 1550

Cô ta sống như một con rối trong nhà Lạc, cuối cùng bây giờ đã được giải thoát rồi.

“Cậu cho rằng cậu có thể mang người đi sao?” Giọng nói của Lạc Vô Minh lạnh lùng đến đáng sợ, làm cho người ta sởn cả gai ốc.

Trình Kiêu ngây người hỏi: “Ông nghĩ rằng ông có thể ngăn cản được tôi sao?”

“Ha ha ha ha…” Lạc Vô Minh ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, sau đó, tiếng cười đột nhiên ngừng lại, ông ta khinh thường nhìn Trình Kiêu: “Cậu cho rằng chỉ cần mình đánh thắng những thứ.

rác rưởi kia thì có thể coi khinh giới võ đạo Giang Nam chúng tôi sao? ?

“Hôm nay cậu có thể đi, nhưng con gái tôi sẽ ở lại.”

“Nếu không, trước thử trường thương trong tay tôi một chút!”

Nói xong, Lạc Vô Minh nhìn vị trí của mình, vung tay lên Ngay lập tức, một trường thương màu bạc ngang ngược bay ra.

Lạc Vô Minh cầm cây thương trong tay, khí thế của ông ta đột nhiên thay đổi.

Mới vừa rồi ông ta nho nhã như một tiên sinh dạy học, còn bây giờ, ông ta giống như một vị đại tướng uy phong nghiêm túc đang rong ruổi trên lưng ngựa!

Đám người Tê Thành Côn rung lên: “Lạc gia Thương!”

“Lạc Vô Minh lần này là muốn đánh thật rồi!”

Trình Kiêu hoàn toàn không để ý đến ông ta, anh nhìn Lạc Tuyết Kỳ, bình tĩnh nói: “Đi theo sau tôi, tôi sẽ đưa cô rời khỏi đây.”

Lạc Tuyết Kỳ gật đầu, cười trong nước mắt: “Được.”

Giống như lúc ban đầu khi cô ở cung Nguyệt Thần, khi đó, cô cũng đi theo sau lưng Trình Kiêu như vậy.

Phía trước, thân thể gầy gò ấy vì cô mà chắn hết tất cả cuồng phong bão táp.

Trình Kiêu quay lại, nhìn Lạc Vô Minh và nhạt nhạt nói: “Chúng ta bắt đầu đi!”

“Tự tìm cái chết!”

Đầu thương của Lạc Vô Minh run nhẹ một chút, ông ta rút cây thương ra và nhanh chóng đâm về phía Trình Kiêu.

Trên mũi thương, có một đoàn ánh sáng màu tím Ánh sáng kia không ngừng biến hóa, tốc độ rất nhanh, biến hóa trong nháy mắt.

Cuối cùng, Lạc Vô Minh biến thành một con bạch hổ mạnh mẽ, nhào về phía Trình Kiêu.

“Đây là thương chỉ mãnh hổ hạ sơn của Lạc gia!” Tê Thành Côn hưng phấn nói.

“Nghe nói năm đó tổ tiên của Lạc gia, thần thương Lạc Vô Cực đã dùng một chiêu mãnh hổ hạ sơn, đánh bại ba cao thủ võ đạo.

Không biết chiêu thức của Lạc Vô Minh, có lão luyện như lão tổ Lạc gia không.”

Ánh mắt Trình Kiêu hơi chuyển, thực lực của Lạc Vô Minh không tồi, chỉ là một thương này, phải có trình độ cao thủ.

Khi mãnh hổ đến gần, Trình Kiêu đưa tay ra dùng một ngón đẩy một cái trên trán mãnh hổ.

Soạt!

Lạc Vô Minh biến sắc, không dừng lại chút nào, ông ta quay lại, Bá Vương Thương như một con linh xà, lại đâm đến chỗ Trình Kiêu.

Linh xà của cây Thương trong tay Lạc gia phun ra.
 
Chương 1551


Chương 1551

Thương này nhanh hơn thương trước, góc độ cũng xảo trá hơn.

Khi đòn tấn công đến gần, ngọn thương thực sự biến thành hàng chục bông hoa thương, giống như hàng chục con linh xà, tấn công Trình Kiêu từ mọi hướng.

Đột nhiên trong quanh người Trình Kiêu phát ra ánh sáng màu vàng nhạt, những con linh xà đột nhiên đụng vào, rồi biến mất không còn tăm tích.

“Đến lượt tôi.”

Tiếng nói nhàn nhạt vang lên, Trình Kiêu bước tới, đánh một quyền vào Lạc Vô Minh.

“Đoạn sơn thức!”

Sắc mặt Lạc Vô Minh ngưng trọng, đột nhiên vung thương trong tay, một màn sáng màu tím nhàn nhạt chặn ở trước mặt ông ta.

Thương chỉ như phong của Lạc gia như bị đóng chặt.

Sầm!

Trình Kiêu đánh một quyền vào bức màn sáng kìa, màn sáng vỡ vụn, Lạc Vô Minh lại lùi thêm mấy bước nữa “Phân thủy thức!”

Trình Kiêu không dừng lại, lại đánh thêm một quyền.

Lạc Vô Minh đột nhiên xoay người bỏ chạy, Trình Kiêu tăng tốc, đuổi theo.

“Ngay bây giờ!”

Khi đến rìa sân vận động, Lạc Vô Minh bất ngờ quay lại, hét lên, lại đâm thương về phía Trình Kiêu.

“Bá vương hồi mã thương!”

Mọi người đều kích động đứng lên Một thương này, là chiêu thương mạnh nhất của Lạc gia!

Rất bất ngờ, khiến người ta khó phòng bị.

Nhưng đáng tiếc là, Bá vương hồi mã thương uy lực mạnh mẽ, rất mạnh kia, trước bàn tay trắng nốn của Trình Kiêu, thì lại như đậu phụ dễ dàng bị nghiền nát, không chịu nổi một đòn.

Cuối cùng, Trình Kiêu đánh một chưởng vào ngực Lạc Vô Minh, đánh Lạc Vô Minh thổ huyết bay ngược lại Đường đường là gia chủ Lạc gia, đệ nhất cao thủ giới võ đạo Giang Nam, mà ở trước mặt Trình Kiêu, vẫn chỉ chống đỡ được ba chiêu Nhưng mà, phải biết là vừa rồi nhiều cao thủ bao vây tấn công Trình Kiêu, cũng chỉ trụ được ba chiêu dưới tay Trình Kiêu.

Một mình Lạc Vô Minh, gần như sáng ngang với toàn bộ cao thủ trong giới võ đạo Giang Nam.

Thực lực Lạc Vô Minh là Tông sư đỉnh phong, vậy lão tổ Lạc gia Lạc Vô Cực, sẽ là thực lực gì?

Cảnh giới trong truyền thuyết của giới võ đạo, rốt cuộc là cái dạng gì?

Trong lòng Trình Kiêu không hỏi nghỉ ngờ, còn hơi chờ mong.

Trình Kiêu nhìn Lạc Vô Minh đang quỳ một chân trên mặt đất, không giết anh ta, quay người đi về phía Lạc Tuyết Kỳ, cho dù nói thế nào, thì ông ta vấn là cha của Lạc Tuyết Kỳ.

Trình Kiêu chỉ muốn giúp Lạc Tuyết Kỳ có được tự do, còn việc trong nhà của Lạc gia, anh sẽ không tham gia.

Lạc Vô Minh ngẩng đầu lên, một mặt xấu hổ phẫn nộ, ông ta không ngờ mình lại bị đánh bại.

Ông ta xưng bá ở giới võ đạo Giang Nam nhiều năm như vậy, sao có thể cam tâm thua trong tay một tên vô danh tiểu tốt?

Lạc Vô Minh nhìn sang đám người Thạch Côn, nghiêm nghị hét lên: “Các vị, giới võ đạo Giang Nam, tuyệt đối không bao giờ cho phép người ngoài giương oai ở đây!”

“Mọi người cùng hợp lực với tôi, hạ gục tên tiểu tử này, rồi đuổi nó ra khỏi giới võ đạo Giang Nam của chúng ta!”

Không có người đáp lại, hiện trường có chút lạnh lẽo.
 
Chương 1552


Chương 1552

Nếu là trước đây, gia chủ Lạc gia ra lệnh một tiếng, toàn bộ giới võ đạo Giang Nam sẽ lập tức chạy theo như vịt.

Vừa rồi Tề Thành Côn và những người khác đều đã bị đánh bại, bây giờ làm gì còn ai dám tiến lên?

Tê Thành Côn liếc nhìn Lạc Vô Minh, lại nhìn Trình Kiêu đang đi về phía Lạc Tuyết Kỳ.

Đột nhiên, Tê Thành Côn quát to một tiếng: ‘Lạc gia chủ nói.

đúng, chúng ta là người giới võ đạo Giang Nam, tuyệt đối không thể để cho tên tiểu tử ngoại lai này làm nhục!”

“Mọi người đoàn kết lại, cùng nhau đánh đuổi hắn!”

Thấy Tề Thành Côn ủng hộ Lạc Vô Minh, Nhóm gia chủ của những gia tộc khác, cũng không cam chịu bị bỏ lại.

Mặc dù Lạc Vô Minh bị đánh bại, nhưng Lạc gia vấn là đệ nhất đại thế gia trong giới võ đạo Giang Nam như cũ Hơn nữa, Lạc gia còn một vị lão tổ, Thương Thần Lạc Vô Cực.

Nếu bây giờ bọn họ dám xem trò cười của Lạc gia, vậy khó bảo đảm sau này sẽ không bị Lạc gia làm khó dễ.

“Lạc gia chủ nói đúng, không thể để tên tiểu tử này, làm nhục giới võ đạo Giang Nam chúng ta.”

“Chúng ta cùng nhau liên thủ, thề sống chết bảo vệ vinh quang của giới võ đạo Giang Nam chúng ta!”

Nhóm gia chủ của các đại thế gia, nhao nhao kích động hô lên, muốn tập hợp sức mạnh của mọi người để hạ gục Trình Kiêu.

Nhưng mà, tất cả mọi người không phải kẻ ngốc, về cơ bản sẽ không có ai nghe bọn họ.

Tuy nhiên, nhóm gia chủ các đại gia tộc, và những võ giả vừa bị Trình Kiêu đánh bại, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Nhất thời, những gia chủ kia và đám cường giả bị Trình Kiêu đánh bại, liên hợp lại, tạo thành một thế lực mạnh hơn, bao vây Trình Kiêu.

Mặt Y Linh đỏ lên: “Quá hèn hạ!”

Diệp Tử Thấm càng tức giận hơn: “Đám người này, đúng là không cần chút mặt mũi nào. Vừa rồi Trình Kiêu nên thừa cơ giết bọn họ luôn!

Kanon William một mặt căm hận: “Đám người đáng chết này, đúng là không có nửa điểm tôn chỉ ky sĩ!”

Tê Tư Viễn và Lộ Nam Tầm Tâm cùng mấy người Tân Tử Dạ, ánh mắt cũng bùng lửa: “Giết hắn, nhất định phải giết hắn!”

Trình Kiêu dừng bước, quay người liếc nhìn chảm chăm đám người.

Lần này, những người trong giới võ đạo Giang Nam lại đoàn kết lạ thường, bởi vì cái này liên quan đến vinh quang của bọn họ.

“Đi.”

Tê Thành Côn hét lớn một tiếng, tất cả mọi người phát động tấn công Trình Kiêu.

Lạc Vô Minh từ trên trời, đâm thẳng một thương xuống đỉnh đầu Trình Kiêu.

Đây là muốn mạng của Trình Kiêu!

“Trình Kiêu cẩn thận!” Y Linh lo lắng kêu lên.

Lạc Tuyết Kỳ nắm chặt tay, mắt không chớp nhìn chiến trường, một khi Trình Kiêu gặp nguy hiểm, cho dù cô có bỏ mạng, cũng phải cứu Trình Kiêu.
 
Chương 1553


Chương 1553

“Sao anh không lên hỗ trợ đi!” Y Linh nhìn Kanon William, với ánh mắt ghét bỏ.

“Tôi? Sao phải giúp cậu ấy!” Kanon William chỉ vào mũi mình nói.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt Y Linh ngày càng chán ghét, Kanon William nhún vai: “Được, được, tôi sẽ giúp cậu ấy!”

Tuy nhiên, không đợi Kanon William ra sân, Trình Kiêu đã vọt thẳng vào đám người.

Từng quyền một, như hổ vào bầy dê, những người kia gần như hợp lại cũng không thể địch nổi Trình Kiêu Một thương kia của Lạc Vô Minh đâm vào không khí, thấy lực lượng Trình Kiêu bộc phát ra còn mạnh hơn, thì vẻ mặt khiếp sợ.

“Tiểu tử này, vừa rồi không dùng hết toàn lực!”

“Xem ra, cho dù chúng ta tập hợp tất cả lực lượng của giới võ đạo Giang Nam, cũng không hạ được hắn!”

“Nếu như lão tổ có thể xuất quan, thì tốt!”

Trong lòng Lạc Vô Minh tràn đầy không cam lòng đột nhiên nhìn thấy Lạc Tuyết Kỳ đứng ở một bên “Tiểu tử này này có vẻ rất quan tâm đến con gái tôi!”

Lạc Vô Minh nhìn Trình Kiêu đánh một quyền, khiến những cao thủ giới võ đạo Giang Nam như bao tải rách, bị đánh bay ra ngoài.

Trên mặt Lạc Vô Minh lộ ra một tia tàn nhẫn, thân hình lóe lên, đi tới bên người Lạc Tuyết Kỳ.

Lạc Tuyết Kỳ giật mình, lùi lại một bước: “Ông muốn làm gì?”

Lạc Vô Minh một mặt lạnh lùng: “Đừng trách cha tàn nhẫn, muốn trách thì trách số mệnh con không tốt!”

Một tay Lạc Vô Minh bóp chặt cổ trắng nốn của Lạc Tuyết Kỳ, hét lớn với Trình Kiêu đang cuồng loạn với đám người g Giang Nam: “Dừng tay!”

Từ khóe mắt của Trình Kiêu có thể nhìn thấy hành động của Lạc Vô Minh.

Sau đó, một sự phần nộ lao thẳng vào tim.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều dừng lại động tác, nhìn Lạc Vô Minh.

Rất nhiều người trên mặt đều lộ vẻ khó mà tin được.

“Lạc Vô Minh vậy mà lại ra tay với con gái của ông ấy!”

“Ông ta thật sự xuống tay!”

Mọi người đều kinh hãi, hổ dữ không ăn thịt con mà!

Tê Thành Côn hịp mắt, lập tức kêu lên bi thương: “Các vị đồng đạo của võ đạo Giang Nam, mọi người có nhìn thấy không? Gia chủ nhà họ Lạc vì giữ lại hắn, bảo vệ thể diện cho võ đạo Giang nam chúng ta, đến cả con gái mình cũng đem thành vật tế”

“Gia chủ nhà họ Lạc cao thượng quá! Tê Mỗ bái phục!”

Tê Thành Côn nói xong, cúi người hành lễ với Lạc Vô Minh.

“Họ Đẳng ta cũng bái phục!”

Các vị gia chủ cũng đều cúi người hành lễ, như vậy, cho dù cuối cùng Lạc Vô Minh không muốn giết con gái của hắn, vì để bịt miệng Du Du cũng không thể không giết nữa rồi Lạc Vô Minh nhìn Trình Kiêu một cách u ám: “Tiểu tử, nếu như người không muốn cô ta chết thì khoanh tay chịu trói đi!”

“Nếu không…”

Vừa nói, tay Lạc Vô Minh đột ngột dừng lực, Lạc Tuyết Kỳ đột nhiên hít thở khó khăn, hừ lên một tiếng.

Nhưng mà oô ta kiên cường chịu đựng, không để cho mình phát ra âm thanh khó chịu.

“Thú vật, đó là con gái ruột của ông, ông vậy mà lại nỡ dùng thủ đoạn hiểm độc như vậy!” Tiểu cô nương Diệp Tử Thấm hét lên đầy câm hận.
 
Chương 1554


Chương 1554

Lạc Vô Minh cười lạnh: “Nó chỉ là một đứa nghiệt chủng, ta không có loại con gái như nó!”

“Tiểu tử, ta đếm ba lần, nếu như cậu vẫn không đưa ra quyết định, ta sẽ cắt cổ nó.”

Ngay lập tức, Lạc Vô Minh bắt đầu đếm: “Một, hai…”

Lạc Tuyết Kỳ tuyệt vọng nhắm mắt lại, cuối cùng nhìn Trình Kiêu một cái, trên mặt lộ ra một nụ cười xán lạn, giống như là một lời từ biệt cuối cùng với Trình Kiêu.

Tê Thành Côn và những người khác vẻ mặt đắc ý.

Mặc dù thủ đoạn của bọn họ rất bỉ ổi, nhưng cuối cùng cũng tìm ra được điểm yếu của Trình Kiêu.

Chính vào lúc Lạc Vô Minh đếm đến ba.

“Ông không còn cơ hội nữa.” Giọng nói của Trình Kiêu lạnh lùng trống rõng, lập tức biến mất tại chỗ.

Trong mắt của Lạc Vô Minh thoáng qua một tia đắc ý: “Xem thử.

tốc độ của ngươi nhanh hay là tay của ta nhanh!”

Lạc Vô Minh năm lấy tay của Lạc tuyết Kỳ, phát huy sức mạnh ngay lập tức.

Nhưng ông ta bỗng nhiên dừng lại.

“Làm sao có thể!”

Lạc Vô Minh phát hiện, thân thể của ông bỗng nhiên không cách nào cựa quậy được, ngay cả cử động ngón tay cũng không được.

“Ngươi đã làm gì!” Lạc Vô Minh gầm lên kinh hoàng Trình Kiêu đáp trả ông ta bằng một cú đấm xem lần sự tức giận vô biên.

Âm!

Một quyền, Lạc Vô Minh bị đánh bay về phía sau.

Nhưng thực lực của Lạc Vô Minh cũng thật phi thường, vậy mà không chết.

Bóng dáng của Trình Kiêu lóe lên, đến bên cạnh Lạc Vô Minh, lại đấm ra thêm một quyền.

Lạc Vô Minh kinh hoàng hét lên: “Tiểu tử, ngươi dám giết ta, lão tổ nhà họ Lạc ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!”

“Hai”

Năm đấm của Trình Kiêu không hề do dự, trực tiếp đánh cơ thể của Lạc Vô Minh vào trong bụi cỏ.

Cơ thể của tôn sư cũng thật mạnh mẽ.

Vẻ mặt của Tề Thành Côn và đám người sợ hãi: “Sao có thể như: vậy? Cậu ta dùng yêu pháp gì? Lạc Vô Minh sao có thể bỗng nhiên không thể cử động nữa?”

Thật ra, ngay lúc Lạc Vô Minh bắt đầu đếm, chú định thân của Trình Kiêu đã bắt đầu phát huy, pháp thuật tiên gia, căn bản không phải người học võ trên địa cầu có thể tưởng tượng được.

Giết Lạc Vô Minh, sát khi trên người Trình Kiêu không hề giảm đi chút nào, xoay người về hướng Tê Thành Côn: “Ông cũng đáng chết!”

Nói xong, bóng dáng của Trình Kiêu biến mất tại chỗ, lập tức đến bên cạnh Tê Thành Côn, một ngón tay chỉ điểm Tí tách!

Ấn đường của Tề Thành Côn bị linh lực mạnh mẽ đánh ra một động máu, chết ngay tại chỗ.

“An Các võ giả khác vội vã lùi lại, vẻ mặt kinh hoàng nhìn Trình Kiêu.

Gia chủ nhà họ Triệu trợn tròn mắt, bỗng nhiên quỳ xuống trước Trình Kiêu: “Tôi có mắt như mù, mạo phạm Trình đại sư, mong Trình đại sư tha thứ!”
 
Chương 1555


Chương 1555

“Từ nay về sau, tôi tình nguyện phục tùng Trình đại sư, cơm bưng nước rót, không hề ngần ngại!”

Gia chủ nhà họ Triệu này, thật là một kẻ ba phải.

Mặc dù trong lòng mọi người kinh bỉ nhưng cũng bái phục tầm nhìn xa trông rộng của gia chủ nhà họ Triệu.

Các gia chủ khác ngay lập tức làm theo, quỳ một gối xuống thề sẽ phục tùng Trình Kiêu căn bản không có chú ý đến bọn họ, cũng chưa từng nghĩ muốn giết bọn họ, nhưng người này hoàn toàn buồn lo vô cớ.

Giết Tê Thành Côn và Lạc Vô Minh là vì bọn họ đã nhiều lần khiêu khích, đồng thời còn dùng các thủ đoạn xấu xa.

Mà những gia chủ này, nhiều nhất xem như là bị bọn họ xúi giục, nếu như Trình Kiêu muốn giết, sợ rằng cả giới võ đạo Giang Nam đều bị giết sạch.

Trình Kiêu phớt lờ những người đã thề phục tùng, lập tức đi đến chỗ Lạc Tuyết Kỳ.

Kano William mỉm cười: “Cậu thật rộng lượng, không tính toán với.

bọn họ, nếu là tôi, tôi phải giết sạch bọn chúng!”

“Có điều, có hai người cậu có thể bỏ qua, nhưng mà tôi lại muốn tìm bọn họ tính sổ!”

Kano William kêu lên một tiếng kỳ lạ, tốc độ rất nhanh, lập tức lao vào Tê Tư Viễn đang quỳ trên mặt đất.

Bịch!

Kano William đấm vào thái dương của Tê Tư Viễn, Tê Tư Viễn hét lên một tiếng, đi đời nhà ma Một bên Lộ Nam Tâm nhìn thấy cảnh này, sắc mặt tái nhợt, cúi đầu càng thấp, sợ bị Kano William nhìn thấy.

Có điều, Kano William hiển nhiên không dự định bỏ qua cho anh ta, ánh mắt nhìn thẳng anh ta đang quỳ, cười lạnh, bóng dáng chợt lóe, dịch chuyển tức thời đến trước mặt anh ta.

“Đừng giết tôi! Tôi vốn không có đắc tội với cậu mà!” Lộ Nam Tâm trông có vẻ sợ hãi.

“Hừ, anh không đắc tội với tôi, nhưng anh nhiều lần bắt nạt công chúa xinh đẹp của tôi, đáng chết!”

Kano William là vì báo thù cho Y Linh.

Bịch!

Lại một quyền, Lộ Nam Tâm tự tìm đường chết.

Gia chủ nhà họ Lộ ở bên canh, nhìn thấy cảnh này bất lực nhắm mắt, một câu cũng không dám nói.

Ánh mắt của Kano William lại chuyển sang Tân Tử Dạ đang đứng bên cạnh Lộ Nam Tâm.

“Chậc chậc, thật là một khuôn mặt xinh đẹp, so với công chúa trong lòng ta cũng không thua kém! Chỉ là thật đáng tiếc, một khuôn mặt xinh đẹp như vậy, bên trong lại là một con rắn độc!”

“Anh, anh muốn làm gì?” Tân Tử Dạ nhìn Kano William kinh hãi, cơ thể đang run rẩy.

“Khà khà, yên tâm, tôi không nố giết cô. Có điều, máu của cô khẳng định rất ngon.” Kano William cúi xuống, hít một hơi thật sau trên đôi vai trắng nốn của Tân Tử Dạ.

Tẩn Tử Dạ ngay lập tức sởn tóc gáy, hét lên một tiếng, bất chấp tất cả chạy về phía cánh cửa “Muốn chạy? Trước Kano William cao quý, trước mặt hoàng thân ma cà rồng điện hạ, cô chạy thoát sao?” Kano William cười kỳ dị, mọi người chỉ cảm thấy một bóng đen vụt qua trước mắt, sau đó, cơ thể của Tân Tử Dạ bông nhiên bị nhấc lên không trung.

“Thả ta ra, cứu mạng!

Gia chủ nhà họ Tân trơ mắt nhìn Kano William khiêng Tân Tử Dạ rời đi, đoán chừng lành ít dữ nhiều, nhưng mà ông ta lại giống gia chủ nhà họ Lộ, một câu cũng không dám nói.

Dù sao con cháu trong dòng tộc của họ nhiều, nhưng gia chủ thì chỉ có một, nếu như vì vậy mà đắc tội Trình Kiêu, sau đó bị giết, vậy chính là được một mất mười.
 
Chương 1556


Chương 1556

Trình Kiêu đi đến bên cạnh Lạc Tuyết Kỳ, nhìn cô, nhàn nhạt nói “Cô tự do rồi.”

Lạc Tuyết Kỳ mỉm cười, như núi băng tan chảy, ngày xuân ấm áp.

Nửa giờ sau, Kano William vội vã quay lại với khuôn mặt đỏ bừng, tỉnh thần cả người được cải thiện rất nhiều.

“Ăn no rồi?” Trình Kiêu hỏi.

Kano William cười hi hỉ: “Mỹ vị”

Trình Kiêu nhìn Lạc Tuyết Kỳ hỏi: “Cô đi với tôi, hay là ở lại nhà họ Lạc?”

“Tôi có thể giúp cô dọn dẹp môn hộ, kiểm soát nhà họ Lạc.”

Lạc Tuyết Kỳ nhìn Trình Kiêu: “Tôi rất muốn đi cùng với anh, nhà họ Lạc đối với tôi mà nói chính là một nơi buồn bã. Nhưng mẹ tôi vẫn còn ở đây, tôi nhất định phải trở về để bảo vệ bà ấy.”

“Cô yên tâm, Lạc Vô Minh đã chết rồi. Hơn nữa rất nhiều người biết mối quan hệ giữa tôi và cô, không có ai dám đối xử với cô như vậy nữa”

Trình Kiêu không hề tìm hiểu về chuyện gia đình của Lạc Tuyết Kỳ, nếu như Lạc Tuyết Kỳ đã lựa chọn, anh đương nhiên sẽ không can thiệp.

“Được, nếu như cô gặp nguy hiểm thì gọi điện thoại cho tôi.” Trình Kiêu nói.

Trình Kiêu đi đến bên cạnh Y Linh: “Chúng ta về thôi!”

“Ừm.” Y Linh ngoan ngoãn gật đầu, Kano William ở bên cạnh thấy đố kị.

Ngay khi Trình Kiêu và những người khác chuẩn bị rời đi.

Diệp Tử Thấm đột nhiên chạy tới.

Diệp Tử Thấm nhìn Trình Kiêu, vẻ mặt điên cuồng: “Ngài Trình ngài muốn thu đồ đệ không? Tôi muốn bái ngài làm sư phụ!”

“Tôi không có kế hoạch về phương diện này.” Trình Kiêu thẳng thừng từ chối “Vậy thì thật đáng tiếc, khi nào ngài muốn thu đồ đệ thì nhất định phải nói cho tôi biết” Diệp Tử Thấm nghiêm túc nói.

“Được.” Trình Kiêu cười cười, chậm rãi đi tới cửa.

Bất cứ nơi nào họ đi qua, tất cả những người trong giới võ đạo Giang Nam đều cúi đầu, cung kính và chủ động nhường đường cho ba người Trình Kiêu đi qua.

Thậm chí đi cả một đoạn đường, lại không có ai dám nhìn Trình Kiêu dù chỉ một lần.

Một người bóp nát cả Giang Nam.

Trở lại nhà họ Y, Trình Kiêu lại cùng Y Linh đi chơi thăm thú quanh Giang Nam trong vài ngày, sau đó, đích thân Y Doãn đến thông báo rằng Hội Tứ Hùng đã bắt đầu.

Hội Tứ Hùng, tại bốn tỉnh phía nam của Á tộc được xem như một phương tiện để giải quyết tranh chấp.

Dù sao bây giờ xã hội hòa bình, liên tục dùng cách thức đánh giết cũng không thể giải quyết được vấn đề, hơn nữa phía chính phủ Á tộc cũng không cho phép.

Do đó, có lẽ là từ lúc đó, Hội Tứ Hùng đã được lưu truyền tới nơi đây.

Đặt tất cả các tranh chấp lại với nhau và cùng nhau giải quyết chúng tại Hội Tứ Hùng.

Hội Tứ Hùng được tổ chức tại một ngôi làng nhỏ tiếp giáp với bốn tỉnh, qua nhiều năm, vì Hội Tứ Hùng, ngôi làng nhỏ đó cũng đã được nâng cấp lên quy mô của một thị trấn.

Nền kinh tế quanh làng cũng phát triển nhờ Hội Tứ Hùng.

Do đó, ngôi làng được đổi tên thành trấn Tứ Hùng.
 
Chương 1557


Chương 1557

Sáng sớm, đoàn xe nhà họ Y chậm rãi lái xe đến thị trấn Tứ hùng.

Đến buổi trưa, đoàn xe mới đến thị trấn Tứ hùng.

Nhà họ Y có một khu nghỉ dưỡng giải trí ở đây, và khu vực phía tây thị trấn Tứ hùng là lãnh thổ của nhà họ Y.

Dưới sự tiếp đón của thủ hạ nhà họ Y, Y Doãn, Trình Kiêu và nhóm của anh đi vào khu nghỉ mát để nghỉ ngơi.

Sau bữa trưa, Y Doãn dặn dò Y Linh: “Trước tiên con có thể dẫn anh Trình đi vòng quanh khắp nơi một lát, ở đây có không ít khu vui chơi. Ba đi gặp mấy vị đại lão một lát, thương lượng chỉ tiết Đại Hội Tứ Hùng, thuận tiện thăm dò thực hư xem sao.”

Y Linh chỉ muốn đi ra ngoài chơi với Trình Kiêu ngay lập tức, liền vui vẻ đồng ý: “Được, con nhất định sẽ mang anh Trình đi chơi vui về!”

Y Doãn lườm cô một cái: “Đừng vì đắc ý mà quên đi nhiệm vụ, nhớ kỹ, không được làm loạn!”

“Biết rồi!” Y Linh mân mê cái mũi ngọc, bất mấn khit mũi.

Y Doãn vừa đi, Y Linh lập tức nắm lấy cánh tay của Trình Kiêu , giống như một con chim sơn ca vui vẻ: “Trình Kiêu, tôi dân cậu ra ngoài đi chơi nhé, nơi này thực sự rất thú vị.”

Kano William ở một bên đột nhiên lộ ra vẻ hứng thú: “Thật sao?

Anh cũng muốn đị!”

Y Linh liếc anh ta một cái: “Đi đâu cũng không thiếu được mặt anh!”

Kano William nghiêm mặt nói: “Đương nhiên, anh phải bảo vệ an toàn cho em!”

“Không cần, có Trình Kiêu ở đây, cái gì tôi cũng không sợ!” Y Linh nhìn Trình Kiêu, trong ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ.

Kano William nhất thời giống như gà trống bị bại trận, rũ xuống đầu: “Ừm, xem ra em bị cậu ta tẩy não rồi!”

“Nhưng đừng lo lắng, anh nhất định sẽ cứu em thoát khỏi sự.

khống chế của yêu ma!” Kano William căm hận nhìn chăm chắm Trình Kiêu với đôi mắt hình viên đạn.

Trình Kiêu liếc nhìn anh ta và bình tĩnh nói: “Nếu anh không phục.

thì có thể so tài một trận.”

*„.” Kano William ngẩng đầu, làm bộ như không nghe thấy.

Y Linh vui vẻ năm lấy cánh tay của Trình Kiêu, rời khỏi khu vực nghỉ ngơi và đi đến khu vực trung tâm của thị trấn.

Vì Hội Tứ Hùng, những người nổi tiếng và những người giàu có từ bốn tỉnh xung quanh sẽ hâm mộ và tìm đến đây.

Để thỏa mãn thú vui của những người nổi tiếng và giàu có này, trấn Tứ hùng đã cho ra đời rất nhiều hạng mục giải trí, và tất nhiên, cũng có rất nhiều món ngon.

Tất cả các loại mặt hàng giải trí không có trong cộng đồng Á tộc đều có thể tìm thấy ở đây.

Y Linh đưa Trình Kiêu và Kano William quét sạch một số nhà hàng ăn ngon, rồi đến khu giải trí.

“Phía trước có một phòng bắn súng. Tất cả đều là súng thật. Cậu có hứng thú không?” Y Linh nghiêng đầu, nhìn Trình Kiêu và hỏi.

“Súng sao? Vào nhìn một lát cũng được!” Trình Kiêu nói.

Y Linh khoác tay Trình Kiêu và bước vào cửa tiệm.

Có khá nhiều người ở đây, nhìn trang phục thì họ đều là những người thành đạt.

Trình Kiêu nhìn lướt qua nơi này, ở đây thực sự có đầy đủ các loại súng.
 
Chương 1558


Chương 1558

Có vẻ như ông chủ ở đây cũng đã trả rất nhiều tiền “Tôi đi hỏi xem chơi như thế nào.” Y Linh buông cánh tay của Trình Kiêu và đi đến quầy gỗ màu đỏ, đăng sau quầy là một người đàn ông béo, có lẽ là ông chủ của nơi đây.

Người đàn ông đang ngủ gật, Y Linh gõ quầy và hô to: “Ông chủ, những thứ ở đây chơi thế nào vậy?”

Người đàn ông béo liếc nhìn Y Linh, và nhiệt tình mỉm cười nói: “Ba triệu, bất kỳ kiểu nào, nhưng một người chỉ có thể chơi mười lần”

“Được rồi, hai người!” Y Linh nói.

Sau lưng cô, Kano William vẻ mặt bi thương nói: “Ba người, công chúa xinh đẹp của anh, em không nên bỏ qua sự tồn tại của anh chứ”

“Được rồi, ba người!” Y Linh thực sự đã quên mất Kano William.

Đối với súng ống, Trình Kiêu không có nhiều sự tò mò.

Hơn nữa, anh đã nhìn thấy nhiều loại súng tiên tiến hơn trên Trái đất.

“Chúng ta thi đấu với nhau đi!” Y Linh vui sướng cười như một đứa trẻ.

“Được.” Trình Kiêu cười nói.

“Đến, tôi là tay súng thần đấy, hai người thua chắc rồi!” Kano William đắc ý nói.

Cả ba lần lượt chọn một khẩu súng, rồi thi nhau bắn.

Trong lần bắn đầu tiên, cả Trình Kiêu và Kano William đều bắn trúng vòng thứ mười, chỉ có Y Linh bắn trúng vòng thứ sáu.

Với phát bắn thứ hai, Trình Kiêu đã bắn trượt mục tiêu. Kano William vòng mười, Y Linh vòng tám.

Ở lượt bắn thứ ba, Trình Kiêu và Kano Willam chỉ bắn trúng vòng ngoài cùng.

Cuối cùng, Y linh đã thắng.

“Hai người cố ý thả cho tôi thắng, thật nhàm chán, tôi không chơi với hai người nữa.” Y Linh giả vờ tức giận, nhưng trong lòng dường như có một dòng nước ấm áp trào dâng.

Sau khi rời khỏi tiệm bắn súng, ba người tiếp tục đi về phía trước.

Kano William đột nhiên kêu lên: “Ôi, Thần Quang Minh chết tiệt, nơi này đương nhiên có phòng tập đấu kiếm!”

“Quá tuyệt, đây là môn thể thao mà tôi am hiểu nhất!”

Kano William nhìn Trình Kiêu và kiêu ngạo nói: “Tôi muốn đấu kiếm với cậu!”

Y Linh liếc nhìn Trình Kiêu và nói: “Nhưng tôi chưa bao giờ thấy Trình Kiêu đấu kiếm, như vậy thật không công bằng!”

Kano William nhún vai: “Thật đáng tiếc, đây là môn thể theo vĩ đại nhất, thế mà cậu lại không biết chơi!”

Giọng điệu của Kano William đầy khinh thường.

Trình Kiêu kỳ lạ nhìn Kano William, thờ ơ nói: ‘Anh nhất định muốn so tài với tôi sao?”

“Ách!” Kano William hơi sững người, không biết vì lý do nào đó mà cảm thấy hơi khiếp sợ.

Lúc này, một đoàn người cũng đi về phía phòng tập đấu kiếm, đều là người trẻ tuổi, trong đó có một cô gái mặc áo trắng, sắc mặt lạnh lùng kiêu ngạo, khí chất xuất chúng.

Ngay khi mọi người chuẩn bị bước vào cửa, người thanh niên tóc húi cua đi ngang qua Y Linh đột nhiên dừng lại và nhìn Y Linh một cách ngạc nhiên.

“Này, đây không phải là cô cả của nhà họ Y sao? Làm sao vậy, cô Y cũng thích chơi đấu kiếm sao?” Giọng nói của thanh niên mang theo một tia ác ý.
 
Chương 1559


Chương 1559

“Hồ Phi? Tại sao lại là anh!” Y Linh cau mày nhìn thanh niên.

“Ha ha, không chỉ có tôi, cô biết những người này sao?” Hồ Phí nghiêng người, để lộ ra mấy người phía sau.

Y Linh liếc nhìn những người đó và ngạc nhiên nói: “Ngạo Tứ Hải, Thẩm Mật! Tại sao các người lại ở cùng nhau?”

Xem ra, có vẻ như Y Linh quen biết tất cả.

Chàng trai trẻ với mái tóc rẽ ngôi, được chải chuốt tỉ mỉ và khuôn mặt ác độc nhìn chắm chẳm vào Y Linh đang ôm cánh tay của Trình Kiêu.

“Ha ha, thật thú vị, cô Y luôn mắt cao hơn đầu của chúng ta đã tìm được người mới rồi!”

“Để tôi xem loại đàn ông nào có thể lọt vào mắt của cô cả Y.

Mấy gã thanh niên nọ, còn có cô gái xinh đẹp và lạnh lùng trong bộ quần áo trắng, tất cả đều nhìn Trình Kiêu, người đang bị Y Linh giữ cánh tay.

“Thoạt nhìn người anh em rất lạ mặt, không biết cậu là cậu chủ của nhà nào?” Hồ Phi cười hỏi.

Lúc này, người thanh niên bên cạnh Hồ Phi đột nhiên nhìn Trình Kiêu băng ánh mắt kinh ngạc, nhìn anh từ trên xuống dưới.

“Cậu là, Trình Kiêu sao?”

Người thanh niên dò xét hỏi.

Trình Kiêu liếc nhìn cậu ta, hơi ngạc nhiên, anh nhận ra người này, hóa ra cậu ta là bạn học cấp ba của anh.

Người này tên là Dương Thiếu Hoa, là bạn học cấp ba với Trình Kiêu, nhưng vào năm cậu ta học lớp mười một, cậu ta đột ngột chuyển trường và đã rời đi.

Sau đó, hai người không hề gặp lại nhau một lần nào nữa.

Nghe nói ba của Dương Thiếu Hoa đã tìm được cách làm giàu ở Giang Bắc, vì ông đã làm thủ tục chuyển trường cho Dương Thiếu Hoa.

Ở kiếp trước, sau khi Dương Thiếu Hoa chuyển trường đi, Trình Kiêu chưa từng gặp lại cậu ta. Không ngờ kiếp này lại gặp nhau ở.

đây.

Tuy nhiên, ở trường trung học, Dương Thiếu Hoa đã luôn bắt nạt Trình Kiêu, vì vậy mối quan hệ giữa hai người không được tốt khiến Trình Kiêu có ấn tượng rất xấu về người này.

“Thật sự là cậu sao, Trình Kiêu!” Thanh niên tựa hồ đã xác nhận xong thân phận của Trình Kiêu, kinh ngạc nói.

“Dương Thiếu Hoa!” Trình Kiêu nhàn nhạt nói.

“Phải, là tôi, không nghĩ tới cậu còn nhớ tới tôi “Dương Thiếu Hoa cười nói.

Hồ Phi nhìn Dương Thiếu Hoa rồi hỏi: “Cậu là bạn học với cậu ta À.”

Dương Thiếu Hoa nói: “Đúng vậy, là bạn học cấp ba. Khi đó trong lớp chúng tôi cậu ta nổi tiếng là hồ lô ngu ngốc, ai cũng thích bắt nạt cậu ta. Cậu đoán xem, bây giờ cậu ta còn nhớ mối hận với tôi không?”

“Hồ lô ngu ngốc sao?” Hồ Phi cười cười, ánh mắt nhìn Trình Kiêu mang theo sự khinh thường.

Dương Thiếu Hoa tựa hồ đột nhiên nhớ tới việc gì, nhìn về phía Trình Kiêu, kinh ngạc hỏi: “Mà này, Trình Kiêu , tôi nghe nói không phải cậu ở rể nhà người ta sao? Tại sao cậu lại đi chung với cô cả nhà họ Y vậy?”

Sau đó, Dương Thiếu Hoa nhướng mày đồng thời cho Trình Kiêu một ánh mắt mà bất cứ tên đàn ông nào cũng hiểu được: “Được nha, cậu, cậu giỏi lắm, ngay cả cô cả của nhà họ Y ở Giang Nam cũng có thể bắt được tới tay!”
 
Chương 1560


Chương 1560

*Ở rể nhà vợ sao?” Sắc mặt Hồ Phi càng thêm hưng phấn.

Hồ Phi nhìn Y Linh, cười khinh bỉ nói: “Cô cả Y, hình như mắt nhìn người của cô cũng không tốt lắm đâu! Thế mà lại tìm đến một người đàn ông ở rể nhà vợ, tôi cứ nghĩ tầm nhìn của cô rất cao cơ, hóa ra khẩu vị của cô cũng hơi nặng rồi!”

“Thì ra, cô thích loại đàn ông ăn bám như tên ở rể nhà vợ kia.”

Y Linh tức giận nói: “Hồ Phi, anh đừng nói nhảm, Trình Kiêu không phải là loại người như các người nghĩ!”

“Không phải là loại người mà chúng tôi nghĩ, vậy cô nói cho tôi biết cậu ta là người như thế nào đi? Cậu ta chỉ là tên ở rể nhà người khác, thế mà có thể cấu kết với cô cả nhà họ Y. Ha ha, cô cả Y này, hóa ra cô chỉ thích chiếc giày rách mà người khác đã dùng qua!”

Hồ Phi khoa trương cười to, giọng cười tràn đầy sự khinh thường.

Ngạo Tứ Hải cũng cười lạnh, hả hê nhìn người đẹp bên cạnh: “Cô Thẩm cô Y này và cô được gọi là chị em sinh đôi của Giang Nam, chẳng lẽ cô không thấy xấu hổ sao?”

Về phần người đẹp mặc đồ trắng, vẻ mặt cô ta thờ ơ, không thèm phản ứng lại Ngạo Tứ Hải, cũng lười nhìn Trình Kiêu lấy một lần, như thể liếc mắt sang thôi cũng làm bẩn mắt cô ta.

Trình Kiêu hỏi Y Linh, “Họ là ai?”

Y Linh tức giận nói: “Người có mái tóc húi cua là Hồ Phi, con trai của lão đại Giang Bắc Hồ Duy Hâm, bình thường anh ta làm xăng làm bậy quen thói, miệng lưỡi rất ác độc.”

“Kẻ đó gọi là Ngạo Tứ Hải, con trai của lão đại Quảng Bắc Ngạo Trường Không.”

“Cô gái rất lạnh lùng đó tên là Thẩm Mật, cô ta là con gái của Trầm Viên, một lão đại ở Quảng Nam.”

“Gia đình họ là ba anh hùng khác của cuộc hội họp Tứ anh hùng này!

Y Linh giới thiệu với Trình Kiêu bằng tốc độ nhanh nhất có thể.

“Trình Kiêu, chúng ta đi thôi. Nhìn thấy những người này khiến tôi không còn tâm trạng gì nữa.” Y Linh dường như lo lắng rằng Trình Kiêu sẽ thẳng tay giết chết họ.

Trong trường hợp đó, lại phải rước lấy phiền phức một lần nữa.

Nhìn thấu ý tứ của Y Linh, Trình Kiêu gật đầu: “Được.”

Y Linh khoác tay Trình Kiêu, quay người rời đi “Này, đừng đi chứ! Nếu là đàn ông, hãy vào đây đấu với tôi một trận đi. Cô Y Linh, hóa ra bạn trai của cô không chỉ là kẻ ăn bám, mà còn là một con rùa đen rúc đầu nha!” Hồ Phi cười lớn, chế nhạo Trình Kiêu .

“Thật đáng xấu hổ. Nếu tôi là anh ta, tôi sẽ nhanh chóng tìm một cái lỗ trên mặt đất để chui vào, đỡ phải mất mặt ở đây.” Ngạo Tứ Hải khinh thường cười khẩy.

Dương Thiếu Hoa cười nói: “Đây thì coi là gì? Thời đi học cũng không phải cậu ta không làm nhiều chuyện nhục nhã hơn, không chừng loại sỉ nhục này với cậu ta chỉ là chuyện nhỏ.”

Kano William đi theo sau Y Linh và chuẩn bị rời đi, nghe lời này quả thực không thể kìm được, anh ta đột ngột quay lại và trừng mắt nhìn Hồ Phi và những người khác.

“Các người muốn đấu kiếm chứ gì? Tôi đấu cùng các người!”

Hồ Phi đánh giá Kano William từ trên xuống dưới, cười lạnh nói; “Anh đánh với tôi? Anh là cái thá gì? Anh biết đấu kiếm sao?”

Kano William nghiêm túc xê dịch chân và thực hiện một động tác đấu kiếm đạt tiêu chuẩn.

“Tôi đã từng giành chức vô địch ở đất nước của chúng tôi.”

Kano William khoanh tay, bày ra tư thái quý phái và lịch lãm.
 
Chương 1561


Chương 1561

“Ha ha, thì ra anh là một cao thủ, vậy cũng tốt, tôi thích so tài với cao thủ!” Hồ Phí lại nói: “Tới đi, để tôi dạy cho anh biết nên làm người thì nên như thế nào! Nhưng nói thế nào, anh cũng tốt hơn con rùa đen rúc đầu kia!”

Y Linh dừng bước, cau mày nhìn Kano William: “Thẳng này sao cứ thích khoe mẽ như vậy!”

“Trình Kiêu, chúng ta nên làm gì bây giờ? Đám người Hồ Phi đều có bối cảnh hùng mạnh, nếu Kano William ra tay, nhất định sẽ gây ra phiền phức lớn.”

Trình Kiêu nhàn nhạt nói: “Chúng ta cứ đi vào xem một lát đã”

“Ừ”” Y Linh gật đầu và đi theo Trình Kiêu vào phòng tập đấu kiếm.

Kano William và Hồ Phi bắt đầu thay đồng phục đấu kiếm.

Kano William một tay cầm kiếm, một chân quỳ xuống đối mặt với Y Linh, ngẩng đầu lên và cuồng nhiệt nhìn chằm chăm vào Y Linh băng đôi mắt xanh lam độc nhất vô nhị của anh ta: “Công chúa xinh đẹp, ở đất nước của tôi, nếu một ky sĩ sắp ra trận chiến đấu có được sự chúc phúc của công chúa, người đó sẽ có được nguồn sức mạnh to lớn.”

“Xin người hãy phù hộ cho tôi!”

Kano William tựa hồ đã sớm đoán được, trong mắt hiện lên một tia vui mừng: “Xin cô đưa tay cho tôi!”

Y Linh làm theo.

Sau đó, trước khi Y Linh kịp phản ứng, Kano William đã nhanh chóng hôn lên mu bàn tay của Y Linh.

TAhP”

Y Linh vội vàng rút tay lại, nhưng Kano William đã cười lớn rồi nghênh ngang bỏ đi.

“Tới đi! Với sự chúc phúc của công chúa, tôi sẽ là kẻ bất khả chiến bại.” Kano William nhìn Hồ Phi, trên người toát ra khí thế mạnh mẽ.

Trình Kiêu lắc đầu, anh ta là một cao thủ cấp bậc Tông sư, đấu kiếm với một người bình thường, nếu anh ta không thể giành chiến thắng thì còn sống làm gì nữa?

Hồ Phi liếc nhìn Trình Kiêu, vẻ mặt khinh miệt, ánh mắt lại di chuyển sang Y Linh: “Cô cả Y, cô chọn một người đàn ông vô giá trị ăn bám như vậy để làm gì nhỉ? Nếu tôi thắng, cô hãy theo tôi đi! Tôi đảm bảo mình mạnh mẽ hơn kẻ kia!”

Y Linh tức giận nói: “Câm miệng, thực lực của Trình Kiêu căn bản không phải là những gì anh có thể tưởng tượng!”

“Chậc chậc, chỉ vì cậu ta, cậu ta có thể có sức mạnh gì, con rùa đen rúc đầu? Cậu ta chỉ biết cúi đầu núp sau lưng đàn bà, tôi thật sự hoài nghỉ cậu ta có thật sự là đàn ông hay không!” Hồ Phi hung ác đả kích Trình Kiêu.

Trước đó anh ta theo đuổi Y Linh, sau đó bị Y Linh từ chối khiến anh ta rất xấu hổ.

Bây giờ nhìn thấy Y Linh tìm một người ở rể nhà vợ đến làm bạn trai của mình, Hồ Phi tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này để trút giận và sỉ nhục Trình Kiêu một cách nặng nề.

Làm bẽ mặt Trình Kiêu không khác gì trực tiếp làm bẽ mặt Y Linh, điều này sẽ chứng tỏ mắt nhìn của Y Linh kém đến mức nào.

Một giọng nói đột nhiên vang lên: “Anh Hồ, anh sỉ nhục người khác như thế đã từng nghĩ đến cảm nhận của người ta chưa?”

Một chàng trai vẻ ngoài thanh tú, trông rất có phong độ của người tri thức, mặc đồ đấu kiếm đi tới bên cạnh Trình Kiêu.

“Hà Xán, lúc tôi nói chuyện anh có quyền chen miệng vào à?” Hồ Phi tức giận nói.

Hà Xán mỉm cười: “Anh Hồ, tôi chỉ muốn anh nghĩ đến cảm nhận của người khác mà thôi “Tôi làm chuyện gì cũng không cần anh phải dạy. Bây giờ còn sớm, mau cút sang một bên, nếu chọc giận tôi, tôi sẽ khiến nhà họ Hà của anh sống không nổi đấy!” Hồ Phi phách lối nói.
 
Chương 1562


Chương 1562

Hà Xán đáp: “Nhà họ Hà của tôi đúng là không bằng nhà họ Hồ của anh, nhưng chưa chắc chúng tôi đã sợ các người.”

Nét mặt Hồ Phi vô cùng lạnh lùng, trong mắt có sát khí dâng lên: “Anh đúng là tự tìm đường chết!”

Kano William không nhịn được nói: “Rốt cuộc anh còn đấu hay không? Đấu thì nhanh lên!”

Hồ Phi lạnh lùng nhìn Hà Xán: ‘Anh đợi đó cho tôi!”

Trình Kiêu nhìn thoáng qua Hà Xán, nhìn thấy thứ người khác không thể thấy.

“Anh đừng xen vào chuyện người khác.” Trình Kiêu nhìn Hà Xán, lạnh nhạt nói.

Hà Xán cười khẽ, nói với nét mặt phóng khoáng: “Đại trượng phu đi khắp thế gian, gặp chuyện bất bình, sao có thể không nhúng tay vào?”

Là người tốt, đáng tiếc…

Trình Kiêu hờ hững nói với Hà Xán: “Ba ngày sau, tốt nhất anh đừng đi đâu cả, nếu không sẽ gặp phải hoạ đổ máu.”

Hà Xán cười nói: “Không ngờ anh còn biết xem tướng, nhưng tôi cũng không có tiền trả cho anh đâu.”

Trình Kiêu lắc đầu, anh nhìn thấu số mệnh của Hà Xán, nhưng Hà Xán lại không coi ra gì Hồ Phi và Kano William đã đội mũ sắt lên, sau khi trọng tài ra lệnh, hiệp thứ nhất bắt đầu.

Kiếm thuật của Hồ Phi rất tố, khều, đâm, chém, bổ đều rất thuần thục, nhưng rõ ràng Kano William còn chuyên nghiệp hơn cả anh 1a.

Hồ Phi như một tuyển thủ nghiệp dư, còn Kano William chính là tuyển thủ chuyên nghiệp.

Chẳng mấy chốc, Hồ Phi đã thua trận.

“Tiếp tục!” Hồ Phi như không tin, tiếp tục hiệp thứ hai.

Nhưng ba trận liên tiếp, Hồ Phi đều bị đánh bại nhanh chóng.

“Không đánh nữa!” Hồ Phi cởi mũ bảo hộ, tức giận ném sang một bên.

“Hôm nay tôi không vào trạng thái, phát huy thất thường, hôm khác đấu lại!”

Trên khuôn mặt anh tuấn của Kano William xuất hiện nụ cười châm chọc: “Được, vậy anh nói xem là hôm nào? Tôi có thể ứng chiến bất cứ lúc nào.”

Trong mắt Hồ Phi có ánh sáng lạnh lẽo loé lên, rõ ràng anh ta chỉ đang mượn cớ, không ngờ Kano Willram lại không thuận theo.

“Anh muốn chết đúng không?” Hồ Phi lạnh lùng nhìn chằm chắm Kano William “Đang sống yên ổn, sao tôi lại muốn chết chứ?” Trong mắt Kano William cũng hiện lên sát khí.

Ngạo Tứ Hải ở bên cạnh cười nói: “Đấu kiếm chỉ là trò chơi trẻ con. Nếu thật sự muốn chơi, chúng ta phải chơi trò kích thích nhất”

Hồ Phi nhìn Ngạo Tứ Hải: “Ý anh là hắc quyền à?”

“Đúng thế, đây mới thật sự là thi đấu.” Ngạo Tứ Hải nhìn chăm chảm Kano William, hỏi với vẻ khiêu khích: “Sao nào? Cậu có dám không?”

“Hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng chúng ta phải thêm chút tiền cược mới được.” Kano William nói.

Hồ Phi đắc ý cười to: “Đây cũng chính là lời tôi muốn nói đấy!”

“Vậy chúng ta đi!” Ngạo Tứ Hải dẫn đầu đi ra ngoài.

Hồ Phi nói với Thẩm Mật: “Người đẹp Thẩm, hắc quyền này là bộ môn mà cô thích nhất, có lẽ cô phải tham mưu cho tôi nhiều chút đấy”

“Đi thôi!” Thẩm Mật không thèm quan tâm đến anh ta, kiêu ngạo ngẩng đầu rời đi như một con thiên nga trắng.
 
Chương 1563


Chương 1563

Trong mắt Hồ Phi có ánh sáng chợt loé lên rồi biến mất: “Thật đáng tiếc, người phụ nữ này quá kiêu ngạo! Nhưng ông đây vẫn luôn đợi một ngày nhà họ Thẩm của cô thất thế, đến lúc đó, ông đây sẽ mặc sức giày vò cô.”

Kano William đi ra ngoài theo bọn họ.

Lúc đi qua Trình Kiêu và Y Linh, Kano William nháy mắt với bọn họ mấy cái: “Cô nghĩ tôi nên đánh cược gì với anh ta đây?”

Y Linh nhỏ giọng nói: “Anh muốn làm gì? Đừng có gây chuyện được không?”

Kano William nghiêm túc nói: “Thế sao được! Là bọn họ ức hiếp công chúa xinh đẹp của tôi trước, tôi không quyết đấu với bọn họ đã là khiêm tốn lắm rồi.”

“Anh có hiểu rõ thế lực đứng sau bọn họ không? Nếu động vào bọn họ sẽ phiền phức lắm đấy. Y Linh nhắc nhở.

“Yên tâm, có tôi ở đây, cô không cần phải sợ gì cả!” Kano William vô cùng tự tin, vỗ ngực nói.

Y Linh biết có nói gì người này cũng sẽ không nghe, cô tức giận đến mức giậm chân.

“Phải làm sao đây? Nếu chúng ta xảy ra mâu thuẫn với mấy.

người nhóm Hồ Phi trước khi Hội Tứ Hùng diễn ra, đến lúc đó ba nhà bọn họ chắc chắn sẽ cố ý nhằm vào chúng ta.”

Y Linh thật sự không biết vì sao hai tên con ông cháu cha là Hồ Phi và Ngạo Tứ Hải lại qua lại với nhau Điều khiến cô càng bất ngờ là cả Thẩm Mật có biệt danh nữ thần lạnh lùng cũng qua lại với bọn họ.

Bây giờ, ba người họ gần như đứng cùng một phe, một khi hai bên xảy ra mâu thuẫn, ba nhà bọn họ chắc chắn sẽ đứng cùng một chiến tuyến.

Khi đó, nhà họ Y sẽ vô cùng bất lợi.

Trình Kiêu hờ hững nói: “Đừng lo lắng, chúng ta cũng đi xem anh ta thế nào đi”

“Cũng chỉ có thể làm thế mà thôi.” Y Linh nói với vẻ uất ức.

Hắc quyền trên thực tế chính là thi đấu quyền anh ngầm.

Nhưng quyền anh ngầm cũng không phải xây dưới lòng đất, đó chỉ là một cách gọi mà thôi, vị trí thi đấu quyền anh ngầm nằm trong một toà nhà cao tầng cách nơi đấu kiếm không xa.

Trong cao ốc cũng giống như một trường đấu thú La Mã cổ đại, xung quanh là chỗ ngồi, ở giữa là một sàn đấu.

Lúc này, trên sàn đấu có hai đấu thủ quyền anh đang liều mạng vật lộn, người xem gần như ngồi kín xung quanh.

“Được!”

Trên lôi đài, đấu thủ mặc áo đỏ bị đấu thủ mặc áo đen đánh trúng một quyền, xung quanh lập tức vang lên tiếng hoan hô.

Nhưng một phần người xem khác lại băt đầu hùng hổ, rõ ràng những người này cược đấu thủ áo đỏ sẽ thắng.

Hồ Phi nhìn thoáng qua Kano Willram, nói với vẻ đắc ý: “Bầu không khí này thế nào?”

Kano William cười khinh thường: “Cũng thường thôi!”

“Ha ha, đây mới thật sự là giao đấu, nếu anh có hứng thú còn có thể đích thân ra trận. Đây mới chính là thi đấu, cũng thật sự sẽ mất mạng. Thi đấu kiếm thật sự chỉ là trò trẻ con so với hắc quyền.” Hồ Phi đắc ý nói.

Y Linh cảm thán: “Không ngờ hắc quyền lại được hoan nghênh đến thế!”

Trình Kiêu đảo mắt nhìn lôi đài, hai đấu thủ kia đều không phải võ giả, chỉ là một người bình thường đánh nhau khá giỏi thôi.
 
Chương 1564


Chương 1564

Trình Kiêu lập tức cảm thấy không có hứng thú.

“Những thứ có liên quan đến cá cược đều rất được hoan nghênh!” Trình Kiêu hờ hững nói, anh vừa nhìn đã biết bản chất của hắc quyền này chính là cá cược.

Kano William hơi nôn nóng: “Nói đi, muốn chơi thế nào?”

Hồ Phi cười khẩy: “Đơn giản thôi, thấy hai đấu thủ quyền anh trên sàn đấu không, anh chỉ cần chọn một người trong đó là được.”

Kano William hỏi: “Nếu chúng ta cùng chọn một đấu thủ thì phải làm sao?’ “Ha ha, yên tâm, chắc chắn tôi sẽ không chọn cùng một đấu thủ với anh” Hồ Phi nói với vẻ tự tin.

Trong mắt Kano William thoáng lộ vẻ khinh thường: “Được, vậy tiền cược là gì?”

“Con số này!” Hồ Phi giơ ba ngón tay lên.

“Cược tiền à?” Kano William nhíu mày: “Ba tỷ?”

Hồ Phi lắc đầu: “Ba mươi tỷ”

“Thử trước một ván được chứ?”

Kano William nói: “Được!”

Sau đó, anh ta xoay người giơ tay về phía Trình Kiêu: “Hi, cho tôi mượn tạm ba mươi tỷ, thẳng tôi sẽ trả lại anh ngay.”

Y Linh liếc anh ta: ‘Anh đi vay tiền để cược à!”

Hồ Phi nhìn Trình Kiêu, cười khinh thường: “Anh nghĩ sao mà đi vay một tên ăn bám như anh ta, rõ ràng anh giàu hơn anh ta quá rồi đó”

Trình Kiêu không để ý đến lời chế nhạo của Hồ Phi, thẳng thừng ném cho Kano William một tấm thẻ: “Tiền trong này đủ cho anh dùng.”

“Haha, anh đùa đấy à? Anh tưởng chỉ cần ném ra một tấm thẻ là có thể lửa được chúng tôi sao? Tên ăn bám như anh làm sao có thể bỏ ra ba mươi tỷ dễ dàng thế được!” Hồ Phi khinh thường cười lạnh.

Y Linh lạnh lùng nói: “Có ba mươi tỷ hay không, kiểm tra là biết, còn hơn anh ở đây nói nhảm!”

“Được, bây giờ tôi sẽ vạch trần lời nói dối của anh!” Hồ Phi tin chắc Trình Kiêu không thể bỏ ra được ba mươi tỷ một cách dễ dàng như thế.

Đúng lúc đấu thủ quyền anh trên võ đài đã phân định thắng thua Đội đỏ nằm dưới đất, đội đen thắng.

Một nhóm khản giả vui mừng cổ vũ, hiển nhiên là thẳng rất nhiều.

“Đi đi, cầm thẻ của anh đi đánh cược cùng tôi!” Hồ Phi đắc ý nhìn Kano William, cười khẩy.

Kano William mỉm cười, mặc dù không biết Trình Kiêu có tiền hay không, nhưng với thực lực của Trình Kiêu, tin rằng chỉ cần anh muốn kiếm tiền thì sẽ rất dễ có được.

Nếu không phải Kano William đi vội vàng thì chỉ riêng tài sản cá nhân của anh ta đã không dưới vài trăm nghìn tỷ rồi.

Nhưng bây giờ toàn bộ đều đã bị đại công tước Dracula chiếm trọn.

Kano William đi theo Hồ Phi đến nơi đặt cược.

“Chúng tôi đặt cược, cược ba mươi tỷ!” Hồ Phi đưa ra một tấm thẻ ngân hàng rồi nói.

“Được, chờ một chút!” Người đẹp nơi đặt cược hơi ngạc nhiên cầm lấy thẻ ngân hàng, ba mươi tỷ không phải là số tiền nhỏ.

Chẳng mấy chốc, Hồ Phi đã đặt cược xong.

“Đến lượt anh đấy!” Hồ Phi cười giễu nhìn Kano William.
 
Chương 1565


Chương 1565

Kano William cao ngạo ngẩng đầu, vô cùng lịch lãm đưa thẻ ngân hàng cho cô gái đặt cược: “Cô gái xinh đẹp, tôi muốn đánh cược với anh ta, cược ba mươi tỷ!”

Cô gái trẻ bị vẻ ngoài đẹp trai và phong thái quý ông của Kano William thu hút một lúc, đỏ mặt cầm lấy thẻ ngân hàng trên tay anh ta.

Sau đó cô ấy che miệng ngạc nhiên hô lên.

“Haha, có phải trong thẻ không có tiền không? Hừ, tôi đã nói rồi, một kẻ ăn bám làm sao có thể bỏ ra ba mươi tỷ một cách dễ dàng được, muốn lừa tôi không dễ thế đâu!” Hồ Phi đắc ý cười 1o. Tôi “Không không không, anh hiểu lầm rồi. Trong thẻ này đủ chỉ ngạc nhiên vì trong đó nhiều tiền quá thôi!” Cô gái hoảng sợ nói.

Tôi chỉ ngạc nhiên vì trong đó nhiều tiền quá thôi!

Những lời này giống như một chiếc giày rách đập thật mạnh lên mặt Hồ Phi phát ra tiếng vang chát chát.

“Phụt!” Ngạo Tứ Hải không nhịn được cười ra tiếng nhưng bị Hồ Phi lườm một cái thế là phải nhịn lại.

Y Linh cười khẩy: “Tôi đã nói rồi, Trình Kiêu không phải loại người như các anh nghĩ, thế nhưng các anh lại cứ không tin!”

Dương Thiếu Hoa nhìn Trình Kiêu với vẻ không thể tin được, ngạc nhiên thốt lên: “Sao có thể thế được! Tên con rể ăn bám như anh ta làm sao có được nhiều tiền như vậy?”

“Đúng rồi, chắc chắn là cô Y cho anh ta!” Dương Thiếu hoa cho rằng đã tìm được lý do để thuyết phục chính mình.

Tóm lại Trình Kiêu không thể nào kiếm được nhiều tiền trong khoảng thời gian ngắn như vậy được.

Hồ Phi không muốn vướng vào chuyện này quá nhiều, sầm mặt nói: “Cô Y đúng là hào phóng, cho tên này nhiều tiền đến vậy, cô không sợ anh ta giấu cô nuôi người khác sau lưng à?”

“Nếu đã đặt cược thì chúng ta đi chọn đấu thủ quyền anh đi.”

Hồ Phi nói xong thì lạnh lùng nhìn Kano William, đi về phía lôi đài.

“Được.” Kano William đi theo phía sau, cũng đi về phía lôi đài.

Những người còn lại theo sau, Trình Kiêu và Y Linh đi sau cùng.

Hồ Phi nhìn hai đấu thủ quyền anh trên đài, quay sang hỏi Kano William: “Cho anh chọn trước đấy.”

Kano William nhìn qua rồi bảo: “Tôi chọn đội đỏ.”

Hồ Phi cười nhẹ: “Vậy tôi chọn đội đen.”

“OK!” Kano William nhướng mày.

“Cảm ơn ba mươi tỷ của anh.” Hồ Phi cười khẩy đắc ý.

Kano William nhìn anh ta: “Còn chưa bắt đầu đấu mà anh đã thấy mình thắng rồi à?”

“Anh thua chắc rồi!” Hồ Phi tự tin nói.

Chẳng mấy chốc hai đấu thủ quyền anh trên lôi đài đã giao chiến với nhau.

Xét về thực lực của cả hai, có vẻ như ngang tài ngang sức.

Y Linh lặng lẽ hỏi Trình Kiêu: “Cậu thấy ai sẽ thắng?”

Trình Kiêu nhìn đấu thủ quyền anh đội đỏ: “Đội đỏ sẽ thắng, thực lực của anh ta cao hơn đội đen, bây giờ anh ta vẫn chưa phát huy hết sức mạnh”

“Vậy là Kano William sẽ thắng hả?” Y Linh ngạc nhiên hỏi.

“Không có gì ngoài ý muốn thì chắc chắn anh ấy sẽ thắng.” Trình Kiêu đáp.

“Anh chàng này may mắn đấy.” Y Linh không khỏi nhìn Y Linh, ném cho anh ta một ánh mắt khen ngợi.
 
Chương 1566


Chương 1566

Ngạo Tứ Hải nhìn Trình Kiêu sau đó nhìn Thẩm Mật bên cạnh; “Tên kia nói đội đỏ sẽ thắng, cô nghĩ thế nào?”

Thẩm Mật khinh thường liếc nhìn Trình Kiêu, cười khẩy: “Người ngoài ngành thường hay giả vờ là người trong ngành, anh ta vốn không hiểu thế nào là hắc quyền.”

“Quyền thủ của đội đỏ chắc chắn sẽ thua.” Thẩm Mật nói rất chắc cú.

Y Linh hừ lạnh: “Tôi tin Trình Kiêu!”

Trên lôi đài, quyền thủ đội đỏ tỏ ra có thế mạnh hơn, đã bắt đầu áp sát quyền thủ đội đen đến mép võ đài, chỉ có thể đỡ chứ.

không còn sức đánh trả.

Tuy nhiên khi quyền thủ đội đỏ sắp thắng thì chợt loạng choạng, ngã xuống đất.

Quyền thủ đội đen nhân cơ hội này bất ngờ đánh ngất quyền thủ đội đỏ.

Trực tiếp KOI “Chết tiệt, cuộc thi vớ vẩn gì thế này!”

“Lừa đảo à!”

“Đen, quá đen! Rõ ràng là đánh giả!”

Kano William thảng thốt: “Thế này mà cũng được à?”

Hồ Phi đắc ý cười to: “Haha, cảm ơn ba mươi tỷ của anh nhé, tôi không khách sáo đâu!”

Y Linh hơi khó hiểu: “Sao lại thế? Rõ ràng quyền thủ đội đỏ sắp thắng rồi mà, sao bỗng dưng lại ngã?”

Mặt Trình Kiêu không biến sắc: “Thì ra đây chính là hắc quyền, quả nhiên rất đen.”

Rõ ràng là quyền thủ đội đỏ đánh giả, cố ý thua.

Hồ Phi cười nhạo báng: “Thế nào, có còn muốn chơi nữa không?”

Kano William không chịu thua: “Tất nhiên phải chơi rồi, chỉ là chơi thế này không hay, có thể đích thân lên chơi một ván không?”

“Anh có dám không? Hoặc là anh tìm người đánh với tôi cũng được.”

Hồ Phi cười lớn: “Ở đây không cho đánh cá nhân, nhưng nếu anh muốn chơi kiểu khác thì chúng ta lên tầng hai. Dù không thích đích thân lên sàn nhưng có thể tự chọn quyền thủ.”

*Ồ, vậy được, đi thôi, lên tầng hai!” Tuy không thể tự lên đài nhưng nếu có thể tự chọn quyền thủ thì về cơ bản có thể loại trừ hành vi đánh giả.

Như thế, Kano William nhất định sẽ thắng.

Cả nhóm đi lên tầng hai.

Thẩm Mật đi lướt qua Trình Kiêu, lạnh lùng nhìn anh: “Hừ, chỉ biết ra vẻ, bây giờ biết thế nào là hắc quyền rồi chứ!”

Trình Kiêu nhìn cô ta với vẻ mặt thờ ơ vô cảm.

Y Linh nói: “Cậu đừng để ý đến cô ta, loại người này nhìn ai cũng cao ngạo, xa cách!”

“Không sao.” Trình Kiêu nói.

“Chúng ta có lên tầng hai nữa không?” Y Linh lo Trình Kiêu giận, không muốn anh lên tầng hai lắm.

Nhưng Kano William đã đi, nếu để anh ta ở lại một mình đối mặt với đám Hồ Phi, Y Linh càng không yên tâm.

“Tôi không sao, chúng ta đi theo đi.” Trình Kiêu nói.

“Được.”

Một đoàn người đi lên tầng hai, ở đây ít người hơn rất nhiều.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom