Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1567


Chương 1567

Cách bố trí gần giống như tầng một, cũng có một sàn đấu ở giữa, xung quanh là ghế ngồi.

Hồ Phi cười mỉa mai giải thích quy tắc ở đây: “Tầng hai là nơi khá tự do, quyền thủ ở đây có thể tự lựa chọn, nhưng người đặt cược nhiều nhất mới có quyền lựa chọn, những người còn lại chỉ có thể đặt theo.”

“Được, vậy anh hỏi xem chúng ta định đặt bao nhiêu.” Kano William nói.

“Bây giờ tôi đi hỏi.” Hồ Phi nói xong thì đi tới nơi đặt cược.

Hồ Phi trở về từ nơi đặt cược, cười xấu xa nhìn Kano William: “Tôi hỏi rồi, ít nhất là con số này.”

Nhìn Hồ Phi giơ ba ngón tay lên, Kano William hỏi: “300 tỷ?”

“Đúng vậy.” Hồ Phi đáp.

“Được, chỉ là không biết trong thẻ này có đủ tiền không.” Kano William nhìn Trình Kiêu.

Trình Kiêu nhàn nhạt nói: “Đủ cho anh dùng.”

“Vậy là tốt rồi!” Kano William đi về địa điểm đặt cược: ‘Nào, bắt đầu thôi.”

“Được.” Hồ Phi cũng đi theo.

Đặt cược xong, Kano William hỏi:’Đi đâu chọn quyền thủ?”

“Đi theo tôi.” Hồ Phi đi về phía cửa hông bên cạnh.

Đi vào cửa hông, bên trong là một phòng nghỉ, trên hai chiếc ghế sô pha lớn, có rất nhiều quyền thủ trẻ tuổi mặt không biểu cảm.

Có người da vàng, da đen và da trắng.

Một trấn Tứ Hùng nho nhỏ mà lại tụ hội quyền thủ từ khắp các nơi trên thế giới.

“Người đây đều có thể chọn à?” Kano William hỏi.

“Đúng.” Hồ Phi vừa nhìn vừa trả lời.

“Chọn anh đi!” Hồ Phi chỉ vào một người da vàng Nam Á nhỏ gầy, hưng phấn nói.

Kano William cũng nhìn quanh một lượt, cuối cùng chọn một quyền thủ Á tộc khá lớn tuổi.

“Chọn xong rồi à?” Hồ Phi nhìn Kano William hỏi.

“Xong rồi.” Kano William đáp.

“Vậy bắt đầu thôi.”

Cả hai rời đi, trở lại chỗ ngồi trước võ đài.

Y Linh lo lắng nhìn Kano William, hỏi: “Thế nào? Lần này anh có tự tin sẽ thắng không?”

Kano William nhướng mày: “Yên tâm, lần này tôi đích thân lựa chọn quyền thủ, tuyệt đối không có vấn đề gì”

“Vậy thì tốt!” Y Linh thở phào nhẹ nhõm.

Hồ Phi về lại chỗ ngồi của mình, Ngạo Tứ Hải cười xấu xa hỏi: “Chọn ‘Chó Sói à?”

Hồ Phi gật đầu: “Ừ”

“Người phương Tây kia chọn ai?” Ngạo Tứ Hải tò mò hỏi.

“Một người trung niên không biết tên, trước đây chưa xuất hiện bao giờ.” Hồ Phi đáp.

“Thế chẳng phải chọn bừa sao? Người mới trước đây chưa xuất hiện bao giờ, dựa vào đâu mà anh ta chọn chứ?” Ngạo Tứ Hải thắc mắc.

“Chắc là chọn bừa đấy, quan tâm làm gì, chỉ cần anh ta thua thì ba trăm tỷ sẽ về tay tôi.” Hồ Phi cười nói.
 
Chương 1568


Chương 1568

Ngạo Tứ Hải nhìn Trình Kiêu vẫn bình thản thì ngờ vực hỏi: “Trong thẻ của tên kia lấy đâu ra nhiều tiền thế nhỉ? Lần này đặt cược ba trăm tỷ lận đấy.”

Hồ Phi ghen ty nhìn Y Linh: “Chẳng phải đều do cô Y của chúng ta cho sao?”

“Nếu không chỉ dựa vào tên rác rưởi ăn bám như anh ta, đời này, đời sau, đời sau sau nữa cũng chẳng có nổi ba trăm tỷ.”

“Haha, không ngờ cô Y trước nay luôn yêu cầu cao lại chọn loại vô dụng này!” Ngạo Tứ Hải hơi tiếc nuối, Y Linh và Thẩm Mật là người đẹp mà rất nhiều cậu chủ nhà giàu thèm muốn.

Bây giờ lại hời cho một tên con rể ăn bám.

“Tốt nhất là để cho tên đấy thua hết, xem cô Y cho anh ta được bao nhiêu.” Ngạo Tứ Hải hung ác nói.

“Yên tâm, chuyện này cứ giao cho tôi.” Hồ Phi tự tin nói Trên võ đài, hai tuyển thủ bước lên sân.

“Người đàn ông trung niên mặc đồ trắng kia là tôi chọn.” Kano.

William chỉ vào người đàn ông trung niên trên võ đài và nói với Y Linh.

Y Linh nhìn Trình Kiêu khẽ hỏi: “Anh thấy lần này ai sẽ thẳng?”

Trình Kiêu đáp: “Người trung niên, thực lực của ông ấy mạnh hơn người đàn ông gầy go kia nhiều.”

Thẩm Mật ở bên cạnh hừ lạnh: “Ngu xuẩn!”

“Người đó dù nhìn gầy yếu nhưng lại là quyền thủ lợi hại nhất của thị trường hắc quyền này, có biệt danh là Chó Sói!”

“Người anh chọn là người mới tới, sao có thể là đối thủ của Chó.

Sói được?”

“Anh đúng là tên ngoài ngành không biết gì!”

Ngạo Tứ Hải cười to đắc ý: “Người đẹp Thẩm là chuyên gia trong lĩnh vực này, cô ấy nói ai thẳng thì về cơ bản sẽ thắng.”

“Người anh em Hồ, chúc mừng, không dưng nhặt được ba trăm tỷ nhé!”

“Haha, phải cảm ơn cô Y đã hào phóng cho loại rác rưởi chỉ biết ăn bám thế này, có điều tiền của đàn ông ăn bám cũng vẫn ổn lắm!

Y Linh lạnh lùng nói: “Chưa chắc đâu, trận đấu còn chưa bắt đầu, các anh đừng vui mừng quá sớm.”

“Không có gì, lát nữa tôi sẽ khién các cô thua tâm phục phẩu phục.” Hồ Phi tự tin nói.

Trên võ đài, hai quyền thủ bắt đầu giao đấu.

Người thanh niên tên Chó Sói đó quả thực là quyền thủ rất hung tợn, ra đòn hiểm ác, chiêu nào cũng chí mạng.

Tuy nhiên, người đàn ông trung niên vẫn bình tĩnh đáp trả, Chó Sói tuy hung dữ nhưng cũng không làm gì được ông ta Cả Trình Kiêu và Kano William đều nhìn ra được người đàn ông trung niên đã là võ giả Hậu Thiên đại thành Tuy thân thể có thể bị thương nhẹ, nhưng thực lực tổng thể vẫn mạnh hơn Chó Sói chỉ có Hậu Thiên tiểu thành kia.

Sau hơn hai mươi chiêu, tất cả đòn tấn công của Chó Sói đã sử dụng hết, không còn kỹ năng nào.

Khi Chó Sói không thể tung thêm chiêu mới được nữa cũng là lúc anh ta bị đánh bại.

Người đàn ông trung niên đấm vào huyệt thái dương của Chó.

Sói, anh ta bị đánh bay, bất tỉnh nhân sự.

“Sao có thể thế được!” Hồ Phi lộ ra vẻ khó tin.

Ngạo Tứ Hải cũng kinh ngạc: “Không phải chứ, người đẹp Thẩm, Sao cô cũng đoán sai được chứ?”
 
Chương 1569


Chương 1569

Thẩm Mật lạnh lùng nói: “Hừ, may mắn thôi. Có lẽ hôm nay Chó Sói biểu hiện không tốt.”

Kano William cười đắc ý: “Ba trăm tỷ, không cần cảm ơn!”

“Hừ! Dám chơi nữa không?” Hồ Phi nhìn Kano William đầy khiêu khích.

Kano William đang định đồng ý thì Y Linh đã lo lắng nói: “Được rồi, dừng lại đi thôi, chúng ta nên về rồi.”

“Vậy cũng được.” Kano William dường như Y Linh nói ra là nghe đấy.

“Hừ, thắng xong lại muốn đi đấy à? Các người có đi được không?” Hồ Phi chợt cười lạnh.

Y Linh lườm anh ta, lạnh lùng quát: “Hồ Phi, anh định làm gì?

Dám chơi dám chịu chứ, nhà họ Hồ của anh không dám chịu thua à?”

“Đừng nói lời kích thích tôi, muốn thắng tiền của tôi, không có cửa đâu! Hôm nay trừ khi cô nôn tiền ra cho tôi, nếu không đừng ai hòng đi được.” Hồ Phi kiêu ngạo nói.

Lúc này một giọng nói vang lên từ bên cạnh: “Nhà họ Hồ thật uy phong!”

“Ai?” Hồ Phi sầm mặt nhìn về nơi phát ra thanh âm.

“Hà Xán, lại là anh, anh đang thách thức giới hạn của tôi đấy à?”

Sát ý trong mắt Hồ Phi còn rõ hơn lần gặp Hà Xán lúc trước.

Trình Kiêu khẽ cau mày, rõ ràng đã dặn anh ta trong ba ngày tới tốt nhất đừng ra ngoài, thế mà anh ta lại không nghe.

Xem ra số phận quả nhiên rất khó thay đổi.

Hà Xán nói: “Dám chơi dám chịu, thua lại giở trò, đây là tác phong của nhà họ Hồ đấy à?”

“Anh không quản được!” Lửa giận của Hồ Phi đã đạt tới cực hạn, hai mắt đỏ bừng, nếu không phải lúc này đang có nhiều người thì chắc anh ta đã giết Hà Xán rồi.

Thẩm Mật nhìn Hà Xán hừ lạnh, xoay người rời đi.

Ngạo Tứ Hải cũng võ vai Hồ Phi, nhìn anh ta với vẻ thông cảm: “Tôi đi trước đây người anh em.”

Hồ Phi tức giận nói: “Đã nói đi cùng nhau rồi mà, các người có ý gì hả?”

Ngạo Tứ Hải quay đầu nhìn anh ta, giọng nói lười biếng vang lên: “Văn chưa nhìn ra à? Rõ ràng là người đẹp Thẩm khinh thường hành động này của anh!”

“Ba trăm tỷ thôi mà, không cần tới nỗi để bị người đẹp Thẩm khinh thường chứ!”

Hồ Phi giận tái mặt: “Đây không phải vấn đề tiền bạc, chuyện này liên quan đến thể diện của nhà họ Hồ.”

Hà Xán nói: “Anh làm thế này mới làm mất mặt nhà họ Hồ đấy.”

Y Linh thở phào nhẹ nhõm, người nhà họ Ngạo và nhà họ Thẩm đã đi, chỉ còn lại nhà họ Hồ, cho dù xảy ra xung đột, cô cũng không cần quá lo lắng.

Hồ Phi rất mất thể diện, nhưng không có nhà họ Ngạo và nhà họ Thẩm giúp đỡ, chỉ dựa vào một mình anh ta thì cũng không dám làm gì Y Linh.

Hồ Phi lạnh lùng nhìn Hà Xán, anh ta trút mọi nỗi tức giận chịu ở Thẩm Mật và Ngạo Tứ Hải lên đầu Hà Xán “Nhà họ Hà, chúng ta cùng chờ xem!”

Hồ Phi âm trầm trừng mắt với Hà Xán rồi đen mặt bỏ đi.

Y Linh nhìn Hà Xán, mỉm cười: “Cảm ơn anh!”

“Đây đã là lần thứ hai anh kiên trì chân lý bênh vực chúng tôi rồi!”

Hà Xán cười bảo: “Trên đường gặp điều bất bình, rút đao tương trợ mới là điều người thế hệ như tôi nên làm!”
 
Chương 1570


Chương 1570

Thời đại ngày nay, người trẻ tuổi còn giữ được khí phách hiên ngang hành hiệp trượng nghĩa như này không nhiều, ai cũng đều rất đáng quý.

Y Linh hơi lo lãng nói: “Nhưng anh làm vậy, chắc chắn Hồ Phi sẽ căm ghét, thậm chí sẽ trả thù nhà họ Hà các anh.”

Hà Xán cười sảng khoái: “Cho dù tôi không nói giúp các cô thì nhà họ Hồ cũng luôn có địch ý với nhà họ Hà, chỉ muốn diệt trừ nhà chúng tôi thôi!”

“Có giúp các cô hay không, kết quả đều như nhau thì chỉ băng làm việc tốt. Để Hồ Phi hiểu nhà họ Hồ của anh ta không thể một tay che trời!”

Y Linh gật đầu cười: “Dù thế nào cũng vẫn cảm ơn anh. Chúng tôi phải về đây, nếu không ngại thì anh đi uống chén trà với chúng tôi được chứ?”

Hà Xán đang định tươi cười đồng ý thì Trình Kiêu bỗng đứng ra, chắn trước mặt Y Linh và anh ta.

HƯƠNG 569: CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU 27 Trình Kiêu nhìn Hà Xán, thờ ơ nói: ‘Anh còn nhớ lời tôi nói với anh không?”

Hà Xán suy nghĩ rồi bảo: “Nhớ, anh bảo tôi trong vòng ba ngày tới không được ra ngoài!”

“Nhưng tại sao lại vậy?”

Trình Kiêu hỏi: “Anh có tin vào số phận không?”

Hà Xán cười: “Tôi không bao giờ tin vào số phận, thực ra số phận năm trong tay của mỗi người.”

“Dù anh có tin hay không thì ba ngày tới cũng đừng ra ngoài.”

“Có lẽ anh có thể thoát được kiếp này.” Trình Kiêu nói xong thì quay lại nhìn Y Linh: “Đi thôi.”

Y Linh hơi khó hiểu, nhưng vì tin tưởng Trình Kiêu, cô chỉ có thể cười áy náy với Hà Xán: “Xin lõi, hôm khác tôi mời anh uống trà sau nhé.”

Hà Xán cười: “Không sao.”

Y Linh quay người chuẩn bị đi, nhưng vẫn hơi lo lắng, quay lại nhìn Hà Xán: “Anh nên tin lời Trình Kiêu nói, thật đấy, mong anh nhất định hãy tin.”

Hà Xán hơi ngẩn ra, nhìn Trình Kiêu với ánh mắt khác, không ngờ đến cô chủ nhà họ Y cũng tin tưởng chàng thanh niên này như vậy!

“Được, tôi sẽ chú ý.” Hà Xán không đành lòng từ chối ý tốt của hai người.

Kano William đi tới, cúi đầu trước Hà Xán, thực hiện nghi thức của một quý ông: “Chúc anh may mắn, người tốt bụng!”

“Cảm ơn.” Hà Xán cúi đầu đáp lại Kano William Nhìn ba người rời đi, Hà Xán nhún vai, cảm thấy ba người rất kỳ quặc.

Đặc biệt là Trình Kiêu, thậm chí còn có cảm giác như thầy bói.

Tuy nhiên anh ta có thể cảm nhận được ba người này đều muốn tốt cho mình.

Dù ngoài miệng Hà Xán đồng ý như vậy, nhưng thực ra lại chẳng mấy để tâm.

Khi chưa xảy ra chuyện sẽ chẳng ai tin có thể mình sẽ gặp chuyện.

Vậy nên trên đời mới không có thuốc hối Ba người nhóm Y Linh trở về chỗ ở, Y Doãn đã trở lại Nhìn thấy Trình Kiêu, ông ta chủ động tiến lên cười: “Về rồi à, đi chơi có vui không?”

“Cũng được.” Y Linh đáp: “Nhưng gặp phải Hồ Phi của nhà họ Hồ!

Y Doãn biến sắc: “Sao? Thằng Hồ Phi đó gây khó dễ cho các con ào”
 
Chương 1571


Chương 1571

“Vâng, nhưng cuối cùng không có gì xảy ra cả”

“Vậy thì tốt, xem ra con trai của Hồ Duy Hâm càng lúc càng chẳng ra sao.” Y Doãn nghiêm mặt.

“Đúng rồi cậu Trình, mời cậu đi theo tôi, tôi giới thiệu cho cậu một người, là cao thủ tôi đặc biệt mời tới lần này!”

Y Linh nhìn Trình Kiêu với vẻ lưu luyến: “Cậu đi với ba tôi đi, tôi về phòng nghỉ ngơi trước đây: “Vậy tôi cũng về đi ngủ.” Kano William ngáp, xoay người đi về phía phòng.

Y Doãn đưa Trình Kiêu tới một văn phòng, mở cửa bước vào, trong phòng có hai người.

Một người là chú Tân, người còn lại là một ông già mặc áo Hoa màu xám.

“Cậu Trình!” Chú Tần khách sáo cúi đầu.

Ông lão còn lại nhìn Trình Kiêu phía sau Y Doãn với vẻ mặt ngạc.

nhiên, kinh ngạc thốt lên: “Ông Y, chẳng lẽ cao nhân mà ông nói chính là cậu nhóc này?”

Y Doãn cười gật đầu: “Bạch Hạc đại sư đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, đây là Trình đại sư!”

Bạch Hạc đại sư quan sát Trình Kiêu từ đầu đến chân vài lần, trên mặt lộ vẻ khinh thường: “Hừ, cậu nhóc mới ngoài hai mươi mà ông lại muốn tôi gọi cậu ta là đại sư! Nếu không vì nể mặt ông thì tôi đã chẳng buồn gặp cậu ta!”

“Điều này…” Y Doãn dường như không ngờ lại xảy ra chuyện này, ông ta nhìn Trình Kiêu áy náy nói: “Xin lỗi Trình đại sư, Bạch Hạc đại sư không biết thực lực của cậu chứ không có ý mạo phạm, mong cậu đừng tức giận Bạch Hạc đại sư thấy Y Doãn cung kính Trình Kiêu như vậy thì cười khẩy: “Ông Y, không phải ông bị lừa đấy chứ? Bây giờ nhiều kẻ lừa đảo thích mạo danh đại sư lắm.”

Trình Kiêu nhẹ giọng nói: “Không có chuyện gì thì tôi đi trước đây.

“.. Dạ!” Y Doãn biết lần gặp mặt này đã kết thúc trong không khí không vui.

“Chú Tân, chú tiễn Trình đại sư đi.”

“Vâng”

“Trình đại sư, mời!” Chú Tân rất khách sáo.

Thời gian chính thức diễn ra Hội Tứ Hùng là ngày mai, mọi người nghỉ ngơi tại địa bàn của mình một đêm.

Ngày hôm sau, Y Doãn đưa mọi người đến địa điểm của Hội Tứ Hùng – điện Tứ Hùng.

Điện Tứ Hùng do bốn ông lớn của bốn phương góp vốn xây dựng, có hình tứ giác, giống như cung điện cổ đại, quy mô rộng lớn có thể chứa được hàng nghìn người.

Trình Kiêu lại gặp vị Bạch Hạc đại sư kia, đối phương hếch mũi lên tận trời, trong mắt đầy vẻ khinh miệt.

Trình Kiêu chẳng để ý, đi cùng Y Linh vào điện Tứ Hùng.

Bố cục của điện Tứ Hùng có phần giống với đấu trường ngầm, có một võ đài lớn ở giữa, xung quanh là ghế ngồi.

Tuy nhiên cách bố trí chỗ ngồi của điện Tứ Hùng là hình vuông, phân thành bốn trận doanh.

Y Linh dẫn mọi người ngồi ở trận doanh phía Tây, bởi vì trong bốn tỉnh, tỉnh Giang Nam ở phía Tây.

Trong trận doanh phía Đông đã có người đến, Trình Kiêu nhìn thấy người đẹp lạnh lùng họ Thẩm đã gặp hôm qua “Anh Thẩm!” Y Doãn chắp tay với một người đàn ông khoảng sáu mươi tuổi trong trận danh nhà họ Thẩm.

“Chú Y!” Người đàn ông đó cũng chắp tay đáp lại, khuôn mặt tươi cười.

Trình Kiêu nhìn qua thì thấy có rất nhiều người ngồi ở những chiếc ghế xung quanh. Nhưng mọi người đều rất lịch sự, cho dù thi thoảng có người nói chuyện thì cũng ghé tai nhau nói rất nhỏ.

Vì vậy cả đại điện rất yên tĩnh.
 
Chương 1572


Chương 1572

Chẳng mấy chốc, hai ông chủ khác cũng đến.

Trình Kiêu nhìn thấy Hồ Phi và Ngạo Tứ Hải trong đám đông.

Thậm chí anh còn nhìn thấy Hà Xán phía sau trận doanh của nhà họ Hồ.

Nhà họ Hà cũng thuộc thế lực tỉnh Giang Bắc, vậy nên nhà họ Hà cũng ở trận doanh Giang Bắc.

Nhưng không phải ngồi trong trận doanh phương nào thì lòng sẽ hướng về phương đó. Chỗ ngồi chỉ tượng trưng cho nơi họ ở, không có ý nghĩa nào khác.

Còn nửa tiếng nữa mới bắt đầu Hội Tứ Hùng, mấy ông lớn trò chuyện với nhau cách võ đài.

Nhưng nội dung của cuộc trò chuyện về cơ bản ngoài chế nhạo lẫn nhau thì không còn gì nữa Một lúc sau, một người dẫn chương trình mặc vest bước lên võ đài.

Sau đó, bắt đầu giới thiệu lịch sử và nguồn gốc của Hội Tứ Hùng.

Người dẫn chương trình rất chuyên nghiệp, phần giới thiệu rất trang trọng và có sức lan toả.

Một đại hội rõ ràng là để giải quyết tranh chấp ẩu đả cá nhân, nhưng lại được anh ta nói thành có thể so sánh với hạng mục Olympic, là cuộc thi võ thuật mang đặc sắc của địa phương.

Bốn ông lớn dường như đều rất hài lòng với kiểu giới thiệu này, bởi vì như vậy trông có vẻ sang trọng, thân phận của họ cũng trở nên cao hơn, anh minh hơn.

Sau khi giới thiệu xong lịch sử của Hội Tứ Hùng, anh ta lại bắt đầu giới thiệu quy tắc của Hội Tứ Hùng Về quy tắc, thực ra cũng là không có quy tắc. Bên thua không được chơi xấu, cũng không được trốn tránh thách đấu Còn lại, chỉ cần đánh thẳng là được.

Giới thiệu xong, người dẫn chương trình gõ chiêng.

Hội Tứ Hùng chính thức bắt đầu.

Người dẫn chương trình vừa mới tuyên bố bắt đầu, ông lớn Giang Bắc – Hồ Duy Hâm đã đứng bật dậy, cười mỉa mai với Y Doãn: “Y Doãn, chúng ta nên giải quyết chuyện của thành phố Ôn Cương đi thôi.”

Thành phố Ôn Cương nằm giữa Giang Nam và Giang Bắc, trước đây thuộc về Giang Nam, nhưng mười năm trước khi phân chia lại được chia cho Giang Bắc.

Vậy nên Giang Bắc yêu cầu thế lực của nhà họ Y rút khỏi thành phố Ôn Cương, để thế lực Giang Bắc của họ tiếp quản.

Nhưng nhà họ Y đã kinh doanh ở thành phố Ôn Cương một thời gian dài nên đương nhiên sẽ không từ bỏ. Vậy nên tranh chấp thành phố Ôn Cương bắt đầu từ đây.

Thậm chí thế lực Giang Nam và Giang Bắc tranh chấp Ôn Cương đã trở thành chuyện người người nhà nhà đều biết.

Trong vài năm qua, thành phố Ôn Cương vấn luôn do nhà họ Y kiểm soát thực tế, Giang Bắc đã thèm muốn rất lâu rồi.

Y Doãn đã đoán dược từ lâu răng Hội Tứ Hùng lần này nhà họ Hồ sẽ một lần nữa nhắc đến chuyện tranh chấp Ôn Cương.

“Được!” Y Doãn cũng không khách sáo, lập tức đồng ý.

Y Doãn quay đầu nhìn chú Tân đang đứng bên cạnh: “Chú Tân, vất vả cho chú rồi.

“Ông Y khách sáo quá.”

Nói xong chú Tân nhảy vút lên, vững vàng đáp trên võ đài.

Hồ Duy Hâm đầu trọc cười âm trầm, nhìn con trai Hồ Phi bên cạnh, cười khen ngợi: “Con nói đúng, ông già Y Doãn quả nhiên vẫn để chú Tần đánh trận đầu!”

“Lần này Ôn Cương là của chúng ta rồi.”
 
Chương 1573


Chương 1573

“Ông Ngũ, làm phiền ông rồi.” Hồ Duy Hâm cung kính nói với một ông già ngồi phía sau Ông Ngũ đó mặc một chiếc áo choàng màu trắng, mái tóc dài không búi lên mà xoã sau lưng. Hơn nữa da ông ta rất trắng, động tác và cử chỉ cũng rất nữ tính, giống như phụ nữ vậy.

“Được thôi được thôi, đừng quên ước định của chúng ta đấy.”

Giọng ông Ngũ giống như công công trong Hoàng cung cổ đại, khiến người ta không khỏi nổi da gà Hồ Duy Hâm cắn răng cười: “Ông Ngũ yên tâm, chuyện đã đồng ý với ông, đương nhiên tôi sẽ dốc hết sức thực hiện.”

“Được.” Ông Ngũ rất hài lòng, nhảy vút lên như một con bướm, nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt chú Tân “Xin chào, tôi họ Tần!” Chú Tần chắp tay chào ông Ngũ.

“Hờ hờ..” Ông Ngũ che miệng cười duyên, thân hình lập tức biến mất, hai ngón tay tạo hình cái kiếm chĩa thẳng vào thái dương của chú Tân.

“Đừng nói những lời vô nghĩa nữa, đánh đi.” Lúc này trên võ đài mới vang lên giọng nói lạnh lùng kiêu ngạo của ông Ngũ Chú Tân nhíu mày, mau chóng lùi lại.

Haiz.

Chú Tân thở khí, một quyền đánh vào kiếm chỉ của ông Ngũ.

Am!

Hai người đột nhiên tách ra, nhưng chú Tần lại cảm thấy một cánh tay hơi tê dại, một luồng chân khí lạnh lẽo không ngừng tuôn ra từ cánh tay chú Tân.

“Chân khí thật hung ác!”

Chú Tân thầm kinh ngạc, nhưng ngoài mặt vẫn không tỏ vẻ gì, chú âm thầm kích hoạt chân khí trong cơ thể, muốn ép luồng chân khí lạnh lẽo kia ra khỏi cơ thể.

Nhưng hiển nhiên ông Ngũ sẽ không cho chú cơ hội.

“Ha ha..” Ông Ngũ cười khẩy, người loé lên rồi đánh về chú Tân.

Rõ ràng ông ta là đàn ông nhưng thân hình lại như bướm bay lượn bên hoa, khiến người xem loá mắt.

Chú Tân không thể tập trung ép chân khí lạnh lẽo ra khỏi cơ thể được nữa, vội vàng đố lại.

Y Doãn hơi lo lắng, nhìn Trình Kiêu và hỏi ý kiến: “Người Hồ Duy.

Hâm mời tới lần này không đơn giản. Cậu Trình, cậu thấy chú Tân có thể thắng được không?”

Trình Kiêu lắc đầu: “Không hơn ba chiêu, ông ấy sẽ thua”

“Ôi..” Y Doãn thảng thốt.

Thực lực của chú Tân là Tiên Thiên đỉnh phong đấy!

Người này thật lợi hại!

Bạch Hạc đại sư ở bên cạnh cười mỉa mai: “Cậu nhóc, nói khoác.

mà không biết ngượng, nếu chú Tân qua ba chiêu nữa mà không thua thì cậu sẽ thế nào?”

Trình Kiêu lười để ý đến ông ta.

Anh ngồi trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.

Bạch Hạc đại sư giận đỏ mặt, cảm thấy rất mất thể diện, vì thế tức giận nói: “Cậu kia, tiền bối hỏi cậu mà cậu lại có thái độ này.

“Tiền bối?” Kano William bật cười, nụ cười có hơi kỳ lạ: “Ông già, tiền bối mà ông nói phân biệt thế nào? Ai lớn tuổi hơn thì là tiền bối à?”

Bạch Hạc đại sư cao ngạo nói: “Tuổi tác là một vấn đề, nhưng thực lực cũng là một nguyên nhân rất quan trọng. Nếu chỉ dựa vào tuổi tác mà không xét thực lực thì cũng không xứng là tiền bối!”
 
Chương 1574


Chương 1574

Kano William nói: “Ý ông là thực lực của ông rất cao hả?”

Bạch Hạc đại sư chỉ cười không nói, nhưng ai cũng nhìn ra được ông ta ngầm thừa nhận như vậy.

“Khu khu, vậy mọi người đều nên gọi tôi là… lão tiền bối, năm nay tôi đã hơn hai trăm tuổi rồi.” Kano William nghiêm túc nói, sau đó ngồi thẳng người ra vẻ uy nghiêm.

“Anh hơn hai trăm tuổi?” Y Linh che miệng cười duyên.

“Sao, không tin à?” Kano William nghiêm mặt hỏi.

Y Linh lườm anh ta, biểu cảm đó cực kỳ dễ thương: “Ban ngày ban mặt đừng có nói linh tinh.”

Kano William nhún vai, anh ta thật sự không nói linh tỉnh, hầu tước Huyết tộc có tuổi thọ cao nhất gần hai nghìn năm, Kano William là thân vương, tuổi thọ còn dài hơn hầu tước mấy lần.

Hai trăm tuổi ở Huyết tộc thật sự là rất trẻ. Tương đương với thời kỳ trẻ sơ sinh của loài người mà thôi.

“Hỗn xược!” Bạch Hạc đại sư nổi giận quát lên: “Cậu đang giều cợt tôi đấy à, có tin tôi xé nát miệng cậu không?”

Y Doãn vội vàng khuyên nhủ: “Bạch Hạc đại sư bớt giận, đừng chấp nhặt với trẻ con.”

Trên võ đài, chú Tần và ông Ngũ lại đấu thêm hai chiêu nữa, chú Tân đã không thể khống chế được chân khí lạnh lẽo trong người nữa.

Chân khí trong đan điền bị một luồng chân khí lạ xâm nhập, không thể điều khiển được.

Ông Ngũ cười giễu cợt, hiển nhiên đã phát hiện ra điều khác thường của chú Tân: “Kết thúc đi!”

Ông Ngũ điểm chỉ vào vị trí đan điền của chú Tân.

Ông ta muốn phá huỷ tu vi võ đạo của chú Tân!

“Dừng tay, tôi nhận thua!” Y Doãn cả kinh, đứng bật dậy từ chỗ ngồi.

Nhưng ông Ngũ hoàn toàn không thèm để ý, tốc độ tăng lên rất nhiều.

Thấy chú Tân sắp bị phế tu vi, Y Doãn vội vàng kêu cứu: “Bạch Hạc đại sư, cứu chú Tần!”

Bạch Hạc đại sư lắc đầu: “Không kịp nữa rồi, ngoại trừ Đại La Kim Tiên, nếu không trong thời gian ngắn như vậy không ai có thể cứu được ông ta nữa!”

Y Doãn tái mặt, ngồi phịch xuống ghế.

“Thật không ngờ, hiệp một đã đánh bại được chú Tần!”

Tuy nhiên ngay khi ngón tay ông Ngũ tới gần cơ thể chú Tần.

Bồng nhiên hai chân ông Ngũ mềm nhũn, ngã dúi xuống đất.

Mà chú Tân đang cố gắng chuẩn bị đỡ đòn của ông Ngũ thì bất ngờ cắn răng, đá ông ta ra.

Rầm!

Ông Ngũ bị đá ra ngoài, ngã xuống ngay trước mặt Hồ Duy Hâm.

Nụ cười trên mặt Hồ Duy Hâm thoáng chốc cứng ngắc: “Sao có thể! Rõ ràng đã sắp thắng rồi, tại sao lại đột nhiên ngã xuống?”

“Là ai? Ai âm thầm ra tay hả? Thế này là phạm quy đấy!” Hồ Duy Hâm đứng bật dậy, hét lớn với xung quanh.

Y Doãn mừng rỡ, đứng bật dậy, hét to: “Hay!”

Bạch Hạc đại sư ngẩn ra, trong lòng ngờ vực: “Sao lại thế này?

Sao có thể thế này?”

Mọi người có mặt ai nấy đều tỏ vẻ nghi hoặc.
 
Chương 1575


Chương 1575

Vừa rồi rõ ràng ông Ngũ đã chiếm ưu thế, sắp thắng đến nơi, sao có thể bất chợt ngã xuống?

Hơn nữa cao thủ cấp bậc như ông ta đã gần tới tu vi Tông Sư Cảnh rồi, sao lại đột nhiên ngã xuống?

Loại sai lầm cấp thế không thể thấp hơn thế này, với cảnh giới của ông Ngũ là không thể nào phạm phải được.

Nói cách khác, bạn đã bao giờ thấy Tông sư Võ đạo đột ngột ngã xuống chưa?

Ông lớn Quảng Bắc Ngạo Trường Không cũng tỏ vẻ khó hiểu, nhìn ông lão mặc vest đen bên cạnh, cung kính hỏi: “Ông Kỳ, chuyện này là thế nào?”

Ông Kỳ cũng không hiểu ra sao: “Tôi cũng không nhìn ra lý do, hơn nữa tôi cũng không phát hiện có ai lén ra tay. Nơi đây cao thủ nhiều như mây, muốn đánh lén mà không bị phát hiện gần như không khả thi!”

“Trừ khi thực lực của người này đã đạt tới cảnh giới Võ Đạo trong truyền thuyết.”

“Nhưng điều này là không thể nào.”

Ngạo Trường Không gật đầu, nếu thật sự có người có thể đạt đến cảnh giới Võ Đạo trong truyền thuyết thì sao còn tới nơi này?

Người như vậy, ai có thể mời nổi?

Thẩm Viêm cau mày nhìn võ đài, ông ta cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Thẩm Mật ở bên cạnh khẽ nhíu mày: “Nghiêm đại sư, có người đánh lén à?”

Trên ghế ngồi bên cạnh có một ông lão trông như giáo viên, ông ta lắc đầu: “Không phải, nếu có người đánh lén thì chắc chắn không qua được bao nhiêu con mắt ở đây.”

“Có lẽ là ông Ngũ đó vốn đang bị thương, vừa rồi đánh nhau khiến vết thương cũ tái phát nên mới đột ngột ngã xuống.”

Thẩm Viêm cười bảo: “Thế thì Hồ Duy Hâm đúng là xui xẻo, thành phố Ôn Cương sắp về đến tay rồi lại để mất.”

Y Linh ngạc nhiên mừng rỡ nhìn Trình Kiêu, lặng lẽ xích lại gần, một mùi hương thơm thanh mát dễ chịu ập về phía Trình Kiêu.

“Là cậu giúp chú Tân đúng không?” Y Linh nhỏ giọng hỏi.

“Đúng thế.” Trình Kiêu thẳng thắn thừa nhận, cho dù bị người khác nghe thấy anh cũng không sợ, vì ở hiện trường chẳng ai có thể phát hiện ra người ra tay là anh.

Y Doãn phấn khích hét lớn với Hồ Duy Hâm qua võ đài: “Hồ Duy Hâm, ông thua rồi, sau này thành phố Phong Lan của ông sẽ thuộc về tôi!”

Nơi có thể so sánh với thành phố Ôn Cương ở Giang Bắc phải nói đến thành phố Phong Lan, hơn nữa thành phố Phong Lan cũng năm giữa Giang Nam và Giang Bắc, tiện cho nhà họ Y kiểm soát.

Hồ Duy Hâm trầm mặt: “Biết rồi.

Chú Tân cố gắng bước xuống võ đài, khi tới chỗ Y Doãn thì đã không gắng gượng được nữa.

Cơ thể chú Tân mềm xuống, suýt thì ngã gục.

May mà thuộc hạ của Y Doãn nhanh tay nhanh mắt, đỡ được chú Tân.

Y Doãn lo lắng nói: “Chú Tân, chú bị thương à?”

“Không sao, điều chỉnh lại hơi thở một lúc là được!” Chú Tân đáp.

“Vậy thì tốt.” Y Doãn vẫn hơi lo lắng: “Mau đỡ chú Tần ngồi xuống đi: “Vâng”

Bạch Hạc đại sư bỗng nhìn Trình Kiêu, trong mắt thoáng qua nụ cười nham hiểm.

 
 
Chương 1576


Chương 1576

“Cậu nhóc, là cậu vừa nói chú Tân không đỡ được ba chiêu trong tay ông Ngũ đấy nhé.” Bạch Hạc đại sư quái gở nói.

Ai cũng nghe ra được Bạch Hạc đại sư đang châm ngòi ly gián.

Trình Kiêu nhìn ông ta, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng: “Là tôi nói.

“Bây giờ thì sao?” Bạch Hạc đại sư cười khẩy.

Trình Kiêu không nói gì, nếu anh không ra tay thì tu vi của chú Tân đã bị phế rồi.

Nhưng chuyện này anh không thể nói, hơn nữa dù nói cũng chẳng ai tin.

Thấy Trình Kiêu có phần thất thế, chú Tần vội giải vây giúp anh: “Bạch Hạc đại sư, lần này tôi có thể thắng hoàn toàn là do may mắn, không phải do dự đoán của cậu Trình không chính xác!”

“Sao ông cứ nói thay cho cậu ta thế? Chẳng lẽ các ông thật sự tin cậu ta là đại sư à? Hừ, tôi thấy cậu ta chỉ là kẻ lừa đảo thôi.”

Bạch Hạc đại sư khinh miệt cười mỉa.

Vừa nấy bị Trình Kiêu phớt lờ, bị Kano William sỉ nhục, cuối cùng ông ta cũng tìm được cơ hội báo thù, Lúc này Ngạo Trường Không đột nhiên đứng dậy, nhìn Y Doãn chắp tay nói: “Y Doãn, món nợ giữa chúng ta cũng nên tính đi thôi.”

Y Doãn hỏi: “Lần này vấn là con số đó à?”

Ngạo Trường Không nói: “Lần này thêm một số vào con số lần trước.”

Y Doãn hơi giật mình, con số lần trước đã thêm đến 6000 tỷ rồi, mà một con số mà họ nói là 3000 tỷ, lần này thêm một con số nữa nghĩa là 9000 tỷ.

Đây cũng là một lần cược lớn.

Thế nhưng Y Doãn chỉ có thể đồng ý: “Được, vậy lấy con số mà ông nói đi”

“Bạch Hạc đại sư, lần này phiền ông ra tay nhé.” Y Doãn khách sáo nói.

“Ông Y yên tâm, tôi sẽ không khiến ông thất vọng đâu.” Bạch Hạc.

đại sư nhìn Trình Kiêu hừ lạnh, làm một cú lộn nhào chuẩn xác đáp trên võ đài.

Ngạo Trường Không nhìn ông Kỳ bên cạnh: ‘Phiền ông đấu trận này nhé”

“Được.” Ông Kỳ cũng lộn nhào, đáp xuống đối diện Bạch Hạc đại sư.

Trình Kiêu bỗng nhìn ba con nhà họ Hồ trong trận doanh Giang Bắc.

Chỉ thấy Hồ Phi với sắc mặt âm trầm, lặng lẽ rời khỏi chỗ ngồi đi về một hướng.

Mà hướng đó vừa lúc có một người đi tới, chính là Hà Xán.

“Xem ra nhà họ Hồ sắp ra tay với Hà Xán rồi.”

Trình Kiêu nói với Y Linh: “Tôi ra ngoài một lúc.”

“Được.” Y Linh gật đầu.

Trình Kiêu lặng lẽ đi theo.

Ở một góc gần phòng vệ sinh của điện Tứ Hùng, Hà Xán đang nghe điện thoại.

Hồ Phi trốn trong bóng tối làm động tác cắt cổ với hai thuộc hạ.

Hai thuộc hạ giấu dao găm trong tay áo, lặng lẽ đến gần Hà Xán.

Trình Kiêu bước vài bước đã đi được mấy chục mét, dường như lập tức xuất hiện bên cạnh Hà Xán.

Anh vừa vặn nắm được con dao găm mà hai thanh niên kia định đâm vào bụng Hà Xán.
 
Chương 1577


Chương 1577

“Các người là ai?” Hà Xán sửng sốt.

“Người của nhà họ Hồ. Trình Kiêu đánh ngất hai người đó rồi nhìn Hồ Phi ở trong góc.

Hồ Phi thầm mắng một tiếng, lập tức rời đi.

Hà Xán sợ hãi nói: “Tôi đã đoán được người của nhà họ Hồ sẽ ra tay với tôi, nhưng không ngờ bọn họ lại điên cuồng đến mức này, ban ngày ban mặt mà cũng dám ra tay!”

Trình Kiêu nhìn anh ta, nhàn nhạt nói: “Lần này coi như anh may mắn gặp được tôi, nếu muốn giữ được mạng sống thì tôi khuyên anh tạm thời hãy rời khỏi nhà một thời gian.”

Cuối cùng Hà Xán cũng bắt đầu nghiêm túc với những lời Trình Kiêu nói: “Tôi sẽ cân nhắc.”

“Cảm ơn anh!”

Trình Kiêu quay người rời đi, chỉ hy vọng lần ra tay này có thể thay đổi được số phận của anh ta.

Bên phía võ đài, Bạch Hạc đại sư đã thua, chán nản tuyệt vọng bước xuống võ đài, ngồi bên cạnh Y Doãn “Không ngờ ông ta lại là Tông Sư!” Bạch Hạc đại sư ngạc nhiên cảm thán: “Ông Y, tôi đã phụ sự kỳ vọng của ông!”

Y Doãn nói: “Thắng bại là chuyện thường tình, Bạch Hạc đại sư: đã làm hết sức mình rồi.”

Ông Kỳ đứng trên võ đài, không đi xuống.

Ngạo Trường Không đắc ý chắp tay cười với Y Doãn: “Y Doãn, bên ông nhường rồi”

“Dám chơi dám chịu!” Y Doãn nghiêm túc nói.

Ngạo Trường Không cười quỷ dị, bỗng nói tiếp: “Y Doãn, thành phố Tam Dương của ông thuộc về tôi nhé!”

Y Doãn biến sắc, thành phố Tam Dương là một trong những huyết mạch kinh tế của ông ta, một phần tư sản nghiệp của ông ta ở đó, không ngờ lại bị Ngạo Trường Nhưng Y Doãn không sợ, vì ông ta vẫn còn Trình Kiêu áp chế.

“Cậu Trình, lần này sợ là phải nhờ cậu ra tay rồi.” Y Doãn nói.

Nhưng không thấy Trình Kiêu trả lời.

Y Doãn quay đầu lại nhìn, kinh ngạc hô lên: “Cậu Trình đâu?”

Y Linh đáp: “Trình Kiêu vừa ra ngoài rồi, con cũng không biết cậu ấy đi đâu nữa.”

“Sao… Sao cậu ấy lại đi vào lúc này chứ?” Y Doãn cười khổ: “Cậu ấy có nói khi nào quay lại không?”

Y Linh lắc đầu: “Chắc sẽ sớm thôi.”

Y Doãn nói: “Nhưng bây giờ Ngạo Trường Không đã thách thức ba rồi. Nếu cậu Trình không xuất hiện thì chúng ta không còn ai có thể lên đài được nữa “

Y Linh cau mày: “Vậy phải làm sao? Để con gọi thử cho Trình Kiêu”

“Gọi đi.”

Trình Kiêu vừa cứu Hà Xán xong, đang chuẩn bị quay lại thì nhận được điện thoại của Y Linh.

“Trình Kiêu, còn bao lâu nữa cậu mới quay lại được?” Y Linh khẩn trương hỏi.

“Một lát nữa là về thôi.” Trình Kiêu trả lời *Ồ, vậy thì không được, tôi sẽ bảo ba nhận thua trước.” Y Linh nói.

“Được.” Trình Kiêu tiếp lời.

Y Linh cúp điện thoại, nhìn về phía Y Doãn: “Một lát nữa là Trình Kiêu có thể trở v, nếu không được, chúng ta nhận thua trước, chờ đến khi Trình Kiêu trở về, chúng ta sẽ thắng lại.”

Y Doãn gật gật đầu, thở dài: “Cũng chỉ có thể như thế.

Kano William ở một bên bỗng nhiên nói: “Tại sao phải nhận thua?
 
Chương 1578


Chương 1578

Trình Kiêu không có ở đây thì vẫn còn có tôi!”

“Cậu?” Y Doãn nghỉ hoặc nhìn về phía Y Linh.

Y Linh suy nghĩ một chút, nói: “Vấn nên nhận thua trước đi!

Chúng ta chỉ còn lại một danh ngạch dự thi cuối cùng. Nếu như cho anh ta, chờ Trình Kiêu trở về thì không còn danh ngạch nữa.

Tuy răng với thực lực của Kano William chắc là có thể đối phó ông Kỳ, nhưng chẳng may gặp phải đối thủ mạnh hơn, chúng ta sẽ không còn cơ hội lật bàn nữa”

Bạch Hạc đại sư nói: “Tôi ngược lại cảm thấy có thể để cho anh ta thử xem, chúng ta cần gì phải chờ thăng nhóc kia. Hơn nữa, cho dù chờ thẳng nhóc kia trở về cũng chưa chắc có thể thắng được.”

“Tôi luôn cảm thấy anh ta là một kẻ lừa đảo.”

Quy tắc của Tứ Hùng Hội là bốn phe phái lớn, môi bên chỉ có thể phái ra ba tuyển thủ, mỗi bên có ba cơ hội khiêu chiến, đồng thời cần phải tiếp nhận ba lần khiêu chiến.

Tất nhiên, nếu vượt quá ba lần, bạn có thể tiếp tục khiêu chiến miễn là cả hai bên đồng ý.

Nhà họ Y bên này vẫn luôn bị động tiếp nhận khiêu chiến, cơ hội ba lần khiêu chiến vẫn chưa sử dụng.

Chỉ cần Trình Kiêu quay trở lại thì bọn họ vẫn còn cơ hội lật bàn.

Vốn dĩ Y Doãn cảm thấy, có chú Tân và Bạch Hạc đại sư ở đây, nếu không thắng cũng đủ để có thể chống đỡ tràng diện.

Không nghĩ rằng, lần này tất cả mọi người đều mời cao thủ võ đạo tới. Ngạo Trường Không còn mời một vị tông sư tới Lúc này mới qua hai trận mà đã không còn người nào có thể.

dùng.

Mà những võ giả bình thường để dự bị trước đó, căn bản không cần lên, lên cũng là thua.

Y Doãn bỗng nhiên ý thức được một vấn đề, nhà họ Hồ và nhà họ Ngạo dường như đều đang cố ý nhằm vào ông ta.

Thái độ của nhà họ Thẩm còn chưa rõ ràng, có lẽ nhà họ Thẩm còn chưa kịp ra tay với nhà họ Y.

Nếu như ba nhà này đã liên minh, cố ý nhằm vào nhà họ Y….

Y Doãn đột nhiên giật mình, nếu thật sự là như vậy, vậy thì nhà họ Y sẽ gặp nguy hiểm.

Y Doãn chỉ có thể chờ mong Trình Kiêu trở về. Ông ta tin tưởng, chỉ cần có Trình Kiêu ở đây, cho dù ba nhà có liên minh cũng không thể lấy được chỗ tốt của nhà họ Y.

Ngạo Trường Không đã không đợi được nữa, lộ vẻ mặt giễu cợt nói: “Y Doãn, ông có thể nhanh lên được không? Đừng kéo dài thời gian nữa.”

Vẻ mặt của Y Doãn trở nên âm trầm nói: “Trận này, tôi nhận thua!”

“Ha ha! Được rồi, coi như là ông thức thời!” Ngạo Trường Không vui vẻ cười to: “Tuy nhiên sau này thành phố Tam Dương sẽ là của tôi, ha hai”

Sau khi nhận thua, Y Doãn cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Cơ hội ba lần phải tiếp nhận khiêu chiến đã dùng hết, tiếp theo tôi xem ba nhà bọn họ sẽ chơi như thế nào.”

Y Doãn lộ vẻ mặt âm trầm, nếu tiếp theo ba nhà bọn họ vẫn nghĩ.

biện pháp khiêu khích ông ta ứng chiến, như vậy chứng tỏ ba nhà này nhất định đã liên minh.

Đương nhiên, nếu như ba nhà bọn họ chém giết lân nhau, chứng minh vừa rồi có lẽ chỉ là chuyện ngoài ý muốn.

Lúc này, không biết từ lúc nào có một ông lão tóc bạc xuất hiện phía sau Hồ Duy Hâm.
 
Chương 1579


Chương 1579

Ông lão nhìn qua ít nhất cũng đã chín mươi tuổi, chống một cây gậy thật dài, cây gậy kia có chút kỳ quái, gậy chống của người khác đều uốn cong, nhưng gậy chống của ông ta lại rất thẳng, thậm chí chiều cao còn cao hơn thân thể của ông ta.

Gần như toàn bộ Á tộc cũng khó có thể tìm thấy cây gậy chống kì lạ này.

Nhìn thấy ông lão này, Hồ Duy Hâm lập tức cung kính cúi chào: “Ngài đã đến rồi!”

“Ừm.” Ông lão thản nhiên đáp lại.

“Ngài có muốn bắt đầu không?” Hồ Duy Hâm lộ vẻ mặt cung kính hỏi.

“Bắt đầu đi!” Ông lão nói.

“Vâng!” Hồ Duy Hâm trả lời.

Sau đó, Hồ Duy Hâm đứng lên, nhìn về phía Ngạo Trường Không nói: ‘Anh Ngạo, chuyện giữa chúng ta cũng nên giải quyết rồi.”

Ngạo Trường Không đã thắng liền hai trận, đang trong lúc hăng hái, cần gì phải sợ Hồ Duy Hâm “Được thôi, chỉ cần anh Hồ không sợ thua!”

Nói xong, ông ta chắp tay với ông Kỳ trên lôi đài rồi nói: “Ông Kỳ, làm phiền ngài ra tay!”

“Nên làm.” Ông Kỳ chắp tay đáp lễ.

Ngạo Trường Không lộ vẻ mặt khinh thường nhìn về phía Hồ Duy Hâm: “Anh Hồ, vị ông Ngũ kia của anh vừa mới bị đánh ngất xỉu, anh còn người khác để phái ra hay sao?”

Hồ Duy Hâm cười lạnh nói: “Yên tâm, lần này anh chắc chắn sẽ thua không thể nghi ngờ”

Quay đầu lại, Hồ Duy Hâm cúi người nói với ông lão kia: “Xin mời.

ông Lạc!”

Ông lão bước ra một bước, thân thể trong nháy mắt xuất hiện ở cách đó mười mét.

Tất cả mọi người đều không nhìn thấy rõ ông ta lên lôi đài như thế nào.

“Ông lão này là ai? Thế này cũng quá già rồi đúng không?” Cuối cùng, khán giả xung quanh không nhịn được bắt đầu nghị luận Trong mấy trận vừa rồi, tuy rằng ông Ngũ thua hơi oan uổng, nhưng vẫn nằm trong phạm vi khán giả có thể chấp nhận được.

Thế nhưng, hiện tại có một ông lão sắp gần đất xa trời đi lên lôi đài, ông ta còn có thể đánh hay sao?

Không khác gì đi lên chịu chết cả.

Nhìn thấy người mà Hồ Duy Hâm phái tới, Ngạo Trường Không khinh thường cười to: “Anh Hồ à, nếu anh không có ai thì chủ động nhận thua đi. Anh tìm một ông già như vậy để làm gì?”

“Lôi đài của chúng ta đã ký hiệp nghị sinh tử. Cho dù đánh chết cũng không cần phải chịu trách nhiệm.”

Hồ Duy Hâm mỉm cười nham hiểm, không trả lời.

Ai chết còn chưa biết đâu.

Tuy nhiên, ông Kỳ lại không hề xem thường ông lão kia một chút nào, từ trạng thái một bước mười mét vừa rồi của ông ta mà xem, đó chắc là một loại thân pháp vô cùng cao siêu.

Người có thể thi triển thân pháp cao siêu này khẳng định cần thực lực tương xứng với thân pháp kia.

Ông lão kia bước lên lôi đài, nhìn ông Kỳ, nói thẳng: “Ông nhận thua đi!”

Mọi người nghe thấy đều sửng sốt.

Ngạo Trường Không càng cười rộ lên: “Hồ Duy Hâm, anh tìm lão già này ở đâu ra vậy, thật buồn cười! Còn chưa đánh đã bảo ông Kỳ nhận thua!”

Khán giả cũng cười khinh thường.

Vừa rồi ông Kỳ đã dễ dàng đánh bại Bạch Hạc đại sư, thực lực phi phàm, điều này mọi người đều thấy rõ.
 
Chương 1580


Chương 1580

Vậy mà ông lão già nua vừa lên lôi đài đã bảo ông Kỳ nhận thua!

*Aï?” Hồ Phi sầm mặt nhìn về nơi phát ra thanh âm.

“Hà Xán, lại là anh, anh đang thách thức giới hạn của tôi đấy à?”

Sát ý trong mắt Hồ Phi còn rõ hơn lần gặp Hà Xán lúc trước.

Trình Kiêu khẽ cau mày, rõ ràng đã dặn anh ta trong ba ngày tới tốt nhất đừng ra ngoài, thế mà anh ta lại không nghe.

Xem ra số phận quả nhiên rất khó thay đổi.

Hà Xán nói: “Dám chơi dám chịu, thua lại giở trò, đây là tác phong của nhà họ Hồ đấy à?”

“Anh không quản được!” Lửa giận của Hồ Phi đã đạt tới cực hạn, hai mắt đỏ bừng, nếu không phải lúc này đang có nhiều người thì chắc anh ta đã giết Hà Xán rồi.

Thẩm Mật nhìn Hà Xán hừ lạnh, xoay người rời đi.

Ngạo Tứ Hải cũng vỗ vai Hồ Phi, nhìn anh ta với vẻ thông cảm: “Tôi đi trước đây người anh em.”

Hồ Phi tức giận nói: “Đã nói đi cùng nhau rồi mà, các người có ý gì hả?”

Ngạo Tứ Hải quay đầu nhìn anh ta, giọng nói lười biếng vang lên: “Văn chưa nhìn ra à? Rõ ràng là người đẹp Thẩm khinh thường hành động này của anh!”

“Ba trăm tỷ thôi mà, không cần tới nỗi để bị người đẹp Thẩm khinh thường chứ!”

Hồ Phi giận tái mặt: “Đây không phải vấn đề tiền bạc, chuyện này liên quan đến thể diện của nhà họ Hồ.”

Hà Xán nói: “Anh làm thế này mới làm mất mặt nhà họ Hồ đấy.”

Y Linh thở phào nhẹ nhõm, người nhà họ Ngạo và nhà họ Thẩm “Tôi nhận thua!” Ông Kỳ tâm phục khẩu phục, trên khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Toàn trường im lặng!

Ông Kỳ là một vị tông sư võ đạo!

Bây giờ ngay cả một chiêu của ông lão kia cũng không ngăn được!

Vậy ông lão kia có thực lực gì?

Y Doãn lộ vẻ mặt khiếp sợ: “Hồ Duy Hâm tìm được một vị cao thủ như vậy ở đâu thế?”

“Chú Tần, chú có thể nhìn thấu tu vi của ông ta không?”

Vẻ mặt của chú Tần trở nên nghiêm túc: “Không nhìn thấu.”

“Bạch Hạc đại sư thì sao?” Y Doấn lại hỏi.

Bạch Hạc đại sư cũng lắc đầu: “Tôi cũng không nhìn thấu. Có lẽ thực lực của ông ta ít nhất cũng là tông sư đại thành!”

Vẻ mặt của Y Doãn lại nghiêm túc hơn, nhìn về phía chú Tân, hỏi: “Nếu so sánh anh Trình với ông ta thì ai mạnh hơn?”

Chú Tân lắc đầ : “Chuyện này thật đúng là khó nói.”

Nghe thấy Y Doãn so sánh Trình Kiêu với ông lão họ Lạc, Bạch Hạc đại sư cười lạnh một tiếng: “Ngài Y, ta thấy chắc là ngài nhập ma rồi! Ngay cả ông Kỳ cũng không đỡ được một chiêu của ông lão này, thằng nhóc kia đi lên chắc sẽ bị một cái tát đánh chết!”

Y Doãn biết Bạch Hạc đại sư có thành kiến với Trình Kiêu, hơi nhíu mày nhưng không đáp lại.

Nhưng mà, ngay cả chú Tân cũng không dám kết luận Trình đại sư có thể thắng, xem ra thực lực của ông lão này thực sự đạt tới một trình độ rất cao.
 
Chương 1581


Chương 1581

Lão đại Quảng Nam là Trầm Viêm nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn sang phía Nghiêm đại sư ở bên cạnh, hỏi: “Nếu như ông lên sân thì nắm chắc bao phần?”

Nghiêm đại sư lắc đầu: “Tên họ Kỳ chống đỡ được một chiêu, mà ta nhiều nhất chỉ chống đỡ được ba chiêu.”

Trầm Viêm khiếp sợ: “Ông lão này mạnh như vậy sao!”

Nghiêm đại sư nhìn ông lão họ Lạc, mắt hơi híp lại: “Tôi cảm giác ông ta rất giống một người, Thương Thần trong truyền thuyết của giới võ đạo Giang Nam, Lạc Vô Cực!”

“Thương Thần Lạc Vô Cực, đây chính là nhân vật nổi danh cùng với Kiếm Thần Yến Nam Thiên, chiến thần Khương Vân Minh!”

Trên khuôn mặt kiêu ngạo của Thẩm Dần rốt cuộc cũng lộ ra một tia khiếp sợ.

Thẩm Viêm có chút không thể tin được: “Không có khả năng!

Cho dù trong giới võ đạo, Thương Thần Lạc Vô Cực cũng là một nhân vật trong truyền thuyết, làm sao nhà họ Hồ có thể mời được ông ta!”

“Hơn nữa, nếu Lạc Vô Cực được xưng là Thương Thần, vậy thương của ông ta đâu rồi?”

Nghiêm đại sư nhìn cây gậy có hình dạng kỳ lạ trong tay của ông lão họ Lạc, nghiêm túc nói: “Cây gậy kia có lẽ chính là trường thương của ông ta!”

Trầm Viêm nhìn thoáng qua: “Ông nói tôi mới để ý, đúng là giống một cây trường thương!”

Cho đến giờ phút này, Ngạo Trường Không vẫn còn chìm trong cảm giác khiếp sợ, vần chưa phục hồi lại tỉnh thần.

Ông ta không thể nào tưởng tượng được, ông Kỳ lại bị đánh bại trong một chiêu.

Hơn nữa, còn là bị một ông lão tám chín mươi tuổi đánh bại!

Để mời được ông Kỳ, ông ta đã bỏ ra một cái giá trên trời!

“Tứ Hải, đây có phải là sự thật không?” Ngạo Trường Không ngơ.

ngác hỏi con trai ngồi bên cạnh.

Trên mặt Ngạo Tứ Hải cũng tràn ngập khiếp sợ, gật đầu nói “Cha, ông Kỳ thua rồi!”

Ngạo Trường Không lập tức ngồi phịch xuống ghế, lộ vẻ mặt suy sụp: “Xong rồi!”

Ông lão họ Lạc đứng trên lôi đài, vẫn là dáng vẻ lung lay như ngọn nến trước gió, giống như một ông lão sắp gần đất xa trời.

“Còn ai nữa?” Vẻ mặt của ông lão họ Lạc rất lạnh nhạt, ánh mắt lạnh lùng đảo qua mọi người.

Không ai dám nói.

Y Doãn, Thẩm Viêm, Ngạo Trường Không và ba vị lão đại khác, tất cả đều lộ vẻ mặt nghiêm túc, trầm mặc không nói.

Hồ Duy Hâm lộ vẻ mặt đắc ý, cười lạnh lùng: “Lạc đại sư thần công cái thế!”

Sau đó, Hồ Duy Hâm nhìn về phía Ngạo Trường Không nói: “Ngạo.

Trường Không, chúng ta còn có ột khoản nợ chưa tính!”

“Phái người đi ra đi!”

Vẻ mặt của Ngạo Trường Không trở nên âm trầm, nhìn về phía một võ giả trung niên ở bên cạnh, đây cũng là người mà ông ta bỏ ra một số tiền lớn để mời về.

“Ông Lý…”
 
Chương 1582


Chương 1582

Chưa đợi Ngạo Trường Không nói xong, võ giả trung niên kia trực tiếp cắt đứt lời của ông ta: “Ông Ngạo, tiền đặt cọc mà ông đưa cho tôi, tôi sẽ trả lại toàn bộ. Người này thực lực mãnh mẽ, tôi không phải là đối thủ, cho dù có đi lên cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.”

Ngạo Trường Không lại nhìn về phía một võ giả khác, vẻ mặt của võ giả kia trở nên khẩn trương, sắc mặt trắng bệch.

Ngạo Trường Không cũng không hỏi, hỏi cũng không có ích gì, bèn trực tiếp nhận thua.

Hồ Duy Hâm đắc ý cười to, sau đó, lại nhìn về phía Thẩm Viêm: “Anh Thẩm, tôi biết anh rất thích thành phố Hải Định, phái người lên đi!”

Thẩm Viêm nhìn về phía ông Nghiêm, trong mắt lộ ra ý tứ hỏi Thăm.

ông Nghiêm nói: “Tôi không phải là đối thủ của ông ta, nhưng tôi nguyện ý vì ông chủ liều chết đánh một trận, để báo ân cứu mạng của ông chủ!”

Thẩm Mật trầm giọng nói: “Không thể, nếu đã biết rõ là sẽ thua, cần gì phải để ông Nghiêm lên!”

Thẩm Viêm lộ vẻ mặt nghiêm túc nói: “Thẩm Mật nói đúng, thua thì thua, cũng chỉ tổn thất một ít lợi ích, nếu như để ông Nghiêm đi lên, đó mới là tổn thất lớn nhất.”

Ông Nghiêm lộ vẻ mặt trang nghiêm, khom người hành lễ với Thẩm Viêm: “Ơn nghĩa của ngài Thẩm, họ Nghiêm tôi không biết làm thế nào để báo đáp, sau này cái mạng này của tôi chính là của ngài Thẩm. Có bất kỳ chuyện gì cần sai bảo, họ Nghiêm tôi sẽ vượt qua biển nước biển lửa, muôn lần chết cũng không chối từ”

“Ông Nghiêm khách khí rồi, mau đứng dậy!” Thẩm Viêm vội vàng đỡ ông Nghiêm dậy.

“Hồ Duy Hâm, lần này xem như ông lợi hại, tôi nhận thua!” Thẩm Viêm đứng ngoài lôi đài, hướng về phía Hồ Duy Hâm lạnh lùng quát một tiếng.

Trên lôi đài, thấy không có người nào đi lên, ông lão họ Lạc cao giọng nói: “Còn có ai không?”

“Trình đại sư đâu? Tôi biết anh ở đây, anh dám lên đấu một trận với tôi không?”

Y Doãn đột nhiên mở to hai mắt, nhìn về phía Y Linh cũng đang lộ vẻ khiếp sợ: “Ông lão này đến đây vì Trình đại sư!”

Y Linh nhíu mày, nghi hoặc nói: “Chẳng lẽ ông ta chính là lão tổ nhà họ Lạc?”

Ngạo Trường Không cùng với Thẩm Viêm và cả ba vị lão đại khác như Hồ Duy Hâm đều lộ vẻ mặt nghỉ hoặc.

Trình đại sư là aï?

Ánh mắt của Lạc Vô Cực tiếp tục đảo qua mọi người, lộ ra sát ý lạnh như băng: “Trình đại sư, nếu như anh không đi ra, vậy thì tôi sẽ giết sạch người của nhà họ Y!”

“Anh không quan tâm đến bọn họ hay sao?”

Nói xong, Lạc Vô Cực đột nhiên nhảy lên, chụp về phía vị trí của Y Linh.

“Không tốt!”

Kano William lo lắng quát một tiếng, lập tức chắn ở trước người Y Linh, tốc độ không ngờ lại không kém Lạc Vô Cực bao nhiêu.

Phanh!

Kano William và Lạc Vô Cực đối một chưởng ở giữa không trung.

Lạc Vô Cực dừng ở giữa không trung, mà Kano William trực tiếp bị đánh rơi xuống mặt đất, khóe miệng trào ra một vệt máu tươi.

“Chết tiệt, lão già này mạnh như đại công tước Dracula!”

“Anh không sao chứ?” Y Linh lo lắng nhìn Kano Willram.
 
Chương 1583


Chương 1583

Nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Y Linh, Kano William lập tức lộ ra một nụ cười đẹp trai: “Công chúa của ta, em yên tâm, tôi không sao. Tôi sẵn sàng chiến đấu vì em cho đến giây phút cuối cùng, chảy đến giọt máu cuối cùng!”

“Anh … Đã đến lúc này mà anh còn có tâm trạng đùa giỡn!” Ÿ Linh bất đắc dĩ trừng mắt.

Lạc Vô Cực có chút kinh ngạc nhìn Kano William: “Không tồi, cũng có thực lực của Tông Sư tiểu thành!”

“Xem ra đám mọi rợ phương Tây kia cũng có chút bản lĩnh thật sự”

“Ông nói ai là mọi rợ!” Kano William lộ vẻ mặt nghiêm túc, đứng lên từ trên mặt đất, lại khôi phục tư thái cao quý tao nhã kia: “Tôi trịnh trọng tuyên bố, tôi là Kano William, thuộc hạ mạnh nhất của Dracula điện hạ!”

“Ông sỉ nhục tôi, tôi muốn quyết đấu với ông!”

Lạc Vô Cực hừ lạnh một tiếng: “Muốn chết!”

Lời còn chưa dứt, thân hình của Lạc Vô Cực đã lóe lên, trong nháy mắt đi tới trước mặt Kano William, đánh một chưởng vào huyệt thái dương của anh ta Thân thể Kano William vặn vẹo, biến mất ngay tại chỗ một cách quỷ dị.

“AI” Lạc Vô Cực kinh ngạc hô một tiếng: “Không nghĩ răng cậu còn có loại thủ đoạn này!”

“Tuy nhiên, ở trước mặt tôi, căn bản không có tác dụng!”

Nói xong, cây gậy trong tay Lạc Vô Cực mạnh mẽ quét ngang, ngay lập tức, một luồng sáng màu xanh nhanh chóng bắn ra xung quanh.

Ngay lập tức, thân thể Kano William hiện ra giữa không trung phía sau Lạc Vô Cực.

“Diệt!

Lạc Vô Cực nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp đâm cây gậy về phía đầu của Kano William.

Giống như phía sau ông ta có một đôi mắt, vô cùng chuẩn xác Kano William kêu lên một tiếng quái dị, thân thể lại vặn vẹo một lần nữa, trong nháy mắt xuất hiện ở giữa không trung cách đó vài mét.

Tuy nhiên, Kano William cũng không tránh được một kích này, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

“Không được không được, lão già chết tiệt này, không ngờ lại lợi hại như vậy!”

“Đi chết đi!” Lạc Vô Cực không cho Kano William có cơ hội thở dốc, lại đâm một gậy về phía Kano William.

Kano William lộ vẻ mặt ngưng trọng: “Hỏng rồi, khí cơ tập trung, trốn không thoát, chỉ có thể liều mạng!”

“A a, liều mạng!”

Kano William dùng hết sức lực vùng vẫy, một luồng sáng màu đỏ.

như máu bao phủ xung quanh thân thể anh ta, trước người chậm rãi hiện ra một vầng trăng màu máu “Sóc Nguyệt Chiến Nhận!”

Kano William thay đổi khí chất cao quý của bản thân, khuôn mặt anh tuấn trở nên hơi dữ tợn.

Vầng trăng khuyết ở trước mặt anh ta không ngừng xoay tròn.

“Chém!

Kano William hét to một tiếng, vầng trăng khuyết kia lập tức phóng to lên, biến thành một vầng trăng màu máu to lớn, chém về phía Lạc Vô Cực.

Ầm!

Năng lượng đáng sợ như một cơn gió lớn thổi sạch cả bốn cung ện, những đại gia bình thường đến hóng hớt đều hoảng sợ nhãm mắt lại, quần áo trên người tung bay, mặt bị gió thổi phát đau.

Kano William như một con diều đứt dây, bị đánh phun máu rồi bay ngược ra xa.
 
Chương 1584


Chương 1584

Lạc Vô Cực cũng bị lực đạo mạnh mẽ đánh trả, lùi lại về sau hai bước.

Nhưng Lạc Vô Cực vừa mới đáp xuống đất đã lập tức lao về phía Kano William vừa rơi xuống.

“Toi rồi!” Kano William đang lơ lửng trên không trung, đòn tấn công khi nãy đã khiến anh ta bị thương nặng, bây giờ hoàn toàn không có sức phản kháng, chỉ có thể nhắm mắt chờ chết.

*A!” Y Linh không đành lòng tiếp tục theo dõi, cô hoảng sợ giơ tay che mắt.

Nhìn thấy Lạc Vô Cực sắp gõ quải trượng lên đầu mình, nhưng Kano William lại thở phào nhẹ nhõm.

Huyết Tộc có lực lượng sinh mệnh mạnh mẽ, điểm yếu của bọn họ là trái tim, dù não có bị đánh vỡ cũng có thể giữ được mạng.

Nhưng nếu cây quải trượng kia đánh vào đầu Kano William, tuy không thể giết chết anh ta, nhưng cũng sẽ khiến anh ta phải ngủ say hơn trăm năm mới có thể tỉnh lại.

Lúc này, trước khi cây quải trượng của Lạc Vô Cực đánh trúng đầu Kano William, một bóng người nhanh như chớp giữ lấy nó.

Lạc Vô Cực đứng giữa không trung nhìn người kia, ông ta cười khẩy: “Trình đại sư, cuối cùng cậu cũng đến rồi!”

Dứt lời, ông ta cất quải trượng đi.

Trình Kiêu cũng không ngăn cản, mặc ông ta cất đi.

Trình Kiêu hờ hững nhìn Lạc Vô Cực, anh có thể cảm nhận được chân khí mạnh mẽ trong cơ thể Lạc Vô Cực, mạnh hơn tất cả đối thủ mà anh từng gặp.

“Thương Thần Lạc Vô Cực.” Trình Kiêu lạnh lùng nói.

“Là tôi.” Nét mặt Lạc Vô Cực cũng lạnh như bằng: “Cậu giết con trai tôi, ép tôi xuất quan sớm, món nợ này chúng ta phải tính cho.

rõ!”

“Đó là do anh ta đáng chết!” Trình Kiêu lạnh nhạt nói.

Lạc Vô Cực lập tức thay đổi sắc mặt: “Vậy cậu càng đáng chết hơn!”

Trình Kiêu không nói gì mà bay thẳng về phía sàn đấu, dừng lại ở bên trên.

Lạc Vô Cực cũng bay theo Trình Kiêu, đứng ở đối diện anh.

Lần này, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của Trình Kiêu.

“Sao lại là anh ta!” Hồ Phi là người đầu tiên hét lên, tỏ vẻ khó tin.

Hồ Duy Hâm cau mày hỏi: “Con biết cậu ta à?”

“Bạn trai mới của cô cả nhà họ Y, một tên ăn bám!” Nói tới Trình Kiêu, trên mặt Hồ Phi tràn đầy sự khinh thường.

Nghĩ đến chuyện trước đây Y Linh từ chối anh ta, sau đó lại đi tìm một tên ở rể, trong lòng anh ta cũng rất khó chịu, chỉ muốn.

sỉ nhục Trình Kiêu ngay trước mặt Y Linh, đạp Trình Kiêu xuống vũng bùn, sau đó phun thêm hai ngụm nước miếng.

Anh ta muốn Y Linh thấy rõ người đàn ông mà cô tìm hèn nhát đến mức nào, khiến Y Linh phải hối hận vì đã từ chối anh ta “Nhưng sao tên ranh con này lại đột nhiên lên đó? Hơn nữa, khi nãy anh ta còn có thể ngăn cản lão tổ nhà họ Lạc nữa!” Hồ Phi vẫn tỏ vẻ ngạc nhiên.

Hồ Duy Hâm nhắc nhở: “Khi nãy lão tổ nhà họ Lạc gọi tên đó là Trình đại sư!”

“Trình đại sư?” Hồ Phi nhíu mày.
 
Chương 1585


Chương 1585

Sau đó, anh ta tỏ vẻ giật mình: “Trình đại sư của Lĩnh Nam!”

“Sao có thể chứ!” Hồ Phi nhìn bóng dáng lạnh lùng của Trình Kiêu trên sàn đấu một lần nữa, vô cùng khiếp sợ.

Ngạo Tứ Hải cũng tỏ vẻ khó tin: “Trình đại sư, không ngờ tên này lại là Trình đại sư!”

“Tôi nên nghĩ đến từ đầu mới phải, sao Y Linh có thể tìm một tên ăn bám làm người yêu được, thì ra tên này chính là Trình đại sư của Lĩnh Nam!”

“Toi rồi toi rồi, vậy chẳng phải tôi đã đắc tội với Trình đại sư hay sao!”

Ngạo Tứ Hải tỏ vẻ ủ rũ, hối hận muốn xanh cả ruột.

Nhưng khi nghĩ tới Hồ Phi, Ngạo Tứ Hải lại cười to: “Có điều, dù tôi đắc tội với Trình đại sư, nhưng chẳng phải Hồ Phi còn đắc tội với tên kia nhiều hơn ư!”

Vừa nghĩ đến nét mặt của Hồ Phi vào lúc này, Ngạo Tứ Hải đột nhiên không nhịn được mà bật cười.

Ngạo Trường Không ở bên cạnh nhìn thoáng qua đứa con trai khó hiểu, cất tiếng hỏi: “Con biết thằng nhóc kia à?”

Ngạo Tứ Hải đáp: “Ba, ba tuyệt đối đừng gọi anh ta là thẳng nhóc, anh ta là Trình đại sư nổi tiếng ở Lĩnh Nam đó!”

“Sao có thể, Trình đại sư trong truyền thuyết kia chỉ là một thằng nhóc thế này ư?” Dường như Ngạo Trường Không hơi khó chấp nhận.

“Đúng thế, con từng nghe nói Trình đại sư rất trẻ, chắc là cậu ta.”

Ngạo Tứ Hải nói với vẻ mặt chắc chắn.

Trong chỗ ngồi của tỉnh Quảng Nam, gia chủ Thẩm Viêm của nhà họ Thẩm nhìn Trình Kiêu với vẻ ngạc niên.

“Không ngờ tên nhóc này lại có thể chặn được quải trượng của Lạc Vô Cực!”

Ông Nghiêm nói với vẻ nghiêm túc: “Cậu ta chính là Trình đại sư của Lĩnh Nam!”

Thẩm Viêm giật mình: “Trình đại sư trong truyền thuyết gần đây ư! Khi nãy tôi cũng không đoán ra được đấy!”

“Sao có thể? Không, không thể nào! Sao anh ta có thể là Trình đại sư được!”

Lúc này, nữ thần lạnh lùng Thẩm Mật ở bên cạnh cũng sợ hãi lẩm bẩm.

“Sao vậy Mật Nhi?” Thẩm Viêm hỏi với vẻ khó hiểu.

Thẩm Mật không đáp, chỉ nhìn chăm chằm bóng người thon gầy của Trình Kiêu chăm chú.

“Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng đó!”

“Nếu anh ta là Trình đại sư trong truyền thuyết của Lĩnh Nam, vậy trước đó mình đã làm gì thế này!”

Thẩm Mật biết rõ Trình Kiêu có khả năng rất lớn chính là Trình đại sư, nhưng trong lòng cô ta lại theo bản năng từ chối sự thật này.

Trước đó cô ta giễu cợt Trình Kiêu như thế, nói Trình Kiêu không biết gì về thi đấu hắc quyền, nói Trình Kiêu thiển cận, hoàn toàn không hiểu gì về võ đạo.

Nếu Trình Kiêu thật sự là Trình đại sư trong truyền thuyết, vậy mọi chuyện cô ta làm trước đó chẳng phải đều là chuyện cười lớn nhất cuộc đời này sao?

Lúc này, Thẩm Mật cũng vô cùng xấu hổ.

“Mật Nhi, ngay cả ông Nghiêm cũng đã nói cậu ta là Trình đại sư rồi, sao con còn chưa chịu tin?” Thẩm Viêm hỏi với vẻ khó hiểu.

Thẩm Mật ép bản thân lấy lại bình tĩnh.
 
Chương 1586


Chương 1586

Một lát sau, cô ta mới kiềm nén cảm xúc phức tạp trong lòng, lạnh lùng nói: “Không sao, chỉ là cảm thấy quá chênh lệch so với hình tượng Trình đại sư trong lòng con, nhất thời khó chấp nhận được, một lát nữa sẽ tốt lên thôi.”

Thấy con gái không sao, Thẩm Viêm lại nhìn về phía sàn đấu.

Còn Bạch Hạc đại sư ở bên cạnh Y Doãn cũng khá sững sờ, sau đó thì cười to: “Ông Y, không ngờ cái tên này lại giả mạo Trình đại sư, cậu ta đúng là tự tìm đường chết!”

Y Doãn cau mày, nhìn Bạch Hạc đại sư bằng nét mặt bất đắc dĩ, cũng không giải thích, có giải thích ông ta cũng sẽ không tin.

Chú Tân và Y Linh cũng nhìn Bạch Hạc đại sư với vẻ cảm thông, đều không nói gì.

Dường như Bạch Hạc đại sư cũng cảm nhận được thái độ kỳ lạ của mọi người, ông ta đảo mắt nhìn mọi người, sau đó nói với Y Doãn: “Sao vậy? Chẳng lẽ mọi người thật sự tin rằng cậu ta là Trình đại sư!”

Y Linh nghiêm túc đáp: “Cậu ấy chính là Trình đại sư.”

Bạch Hạc đại sư tỏ vẻ khinh thường: “Cô Y, nếu u ta là Trình đại sư thì toàn bộ người trên thế giới đều là đại sư rồi!”

“Trình đại sư trong truyền thuyết là một người oai phong đến mức nào, cậu ta có chỗ nào giống Trình đại sư chứ!”

Y Linh không nói gì mà nhìn về phía Kano William đã lợi dụng thời cơ quay lại vị trí: ‘Anh có bị sao không? Hay là đến bệnh viện khám thử đi!”

Kano Willam nhíu mày với Y Linh: “Công chúa xinh đẹp, cô đang quan tâm tôi sao? Có phải cuối cùng cô cũng cảm động trước lòng thành của tôi, chuẩn bị chấp nhận tôi rồi không?”

Y Linh bất đắc dĩ trợn mắt, không thèm để tâm đến Kano William: “Trông có vẻ là anh không chết được đâu.”

Trên sàn đấu, Lạc Vô Cực lạnh lùng nhìn Trình Kiêu, trong giọng nói chứa đựng sát khí nồng đậm: “Trình đại sư, cậu không nên đến Giang Nam ra oai!”

“Ngoan ngoãn ở trong Lĩnh Nam không phải tốt hơn sao? Cứ muốn chạy đến Giang Nam gây chuyện làm gì”

“Lần này, chắc chắn cậu chỉ có đi mà không có về rồi.”

Trình Kiêu nhìn Lạc Vô Cực với nét mặt bình thản: “Vậy cũng phải xem ông có bản lĩnh hay khôngn đã.”

Nét mặt Lạc Vô Cực vô cùng nghiêm túc, ông ta đập quải trượng trong tay xuống đất: “Cậu xem cho kỹ đây.”

Rắc!

Mặt đất cẩm thạch cứng rắn nứt ra, quải trượng kỳ lạ dài hai mét trong tay Lạc Vô Cực cũng nứt ra từ giữa tựa như mạng nhện.

Hai tay ông ta khẽ run, một thanh trường thương màu bạc loé lên ánh sáng chói mắt trong không chung.

“Thì ra thương của ông ta ở đó!” Ông Nghiêm ở bên cạnh Thẩm Viêm tỏ vẻ kích động.

“Quả nhiên đúng như dự đoán của ông Nghiêm, ông ta chính là lão tổ nhà họ Lạc, Thương Thần Lạc Vô Cực!” Thẩm Viêm nói với ông Nghiêm bằng nét mặt khâm phục.

Dù Thương Thần Lạc Vô Cực là tiền bối của giới võ đạo Giang Nam, nhưng với thân phận của mấy nhân vật lớn như bọn họ, đương nhiên cũng từng nghe nói đến tiếng tăm của ông ta.

“Thương Thần Lạc Vô Cực, đây chính là nhân vật đã nổi tiếng mấy chục năm. Dù gần đây Trình đại sư nổi tiếng nhanh chóng, khí thế mạnh mẽ, nhưng dù sao cũng còn quá trẻ, hoàn toàn không thể là đối thủ của nhân vật đã thành danh lâu năm như: Lạc Vô Cực!”

“Đoán chừng Trình đại sư này còn không thể chịu nổi ba chiêu trước Thương Thần Lạc Vô Cực!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom