Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1609


Chương 1609

Giữa tay của Trình Kiêu và cây cung vốn dĩ phải là chỗ trống, bỗng nhiên có một điểm sáng đang chậm rãi lớn lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, trong chớp mắt đã có kích thước bằng một chiếc đũa lớn nhỏ.

Tuy nhiên, nó vẫn đang tiếp tục lớn lên, một mũi tên màu xanh biếc đang thành hình.

Xung quanh mũi tên ánh sáng hình thành một vòng xoáy năng lượng có đường kính một mét, nó điên cuồng hấp thu tất cả năng lượng trong phạm vi trăm mét.

Trời là cung, đất là dây, tất cả mọi thứ đều có thể là một mũi tên.

Đây là sự cường đại của Xạ Nhật Thần Quyết.

Trong truyền thuyết, nếu tu luyện Xạ Nhật Thần Quyết đến cực hạn thì có thể cô đọng một khoảng đất trời vào trong một mũi tên.

Mũi tên đó bắ n ra ẩn chứa lực lượng của cả vũ trụ lực, không có thứ gì có thể ngăn cản nó.

Nhưng dù sao đây cũng chỉ là truyền thuyết. Cho đến bây giờ Trình Kiêu chưa từng nhìn thấy ai có thể cô đọng một khoảng đất trời vào trong một mũi tên ánh sáng Dần dần, mũi tên ánh sáng trong tay Trình Kiêu đã thành hình.

Một mũi tên ánh sáng màu xanh to băng cánh tay, dài hơn một mét, tỏa ra khí tức hủy diệt trời đất.

Phanh!

Tay kéo cung của Trình Kiêu buông dây cung ra.

Một luồng ánh sáng xanh, giống như một ngôi sao băng bay ngược lên trời, bản thẳng về phía chân trời, kéo theo một cái đuôi lửa thật dài.

Một trong năm ngọn núi trên bầu trời trực tiếp bị một mũi tên cường đại bắn tan thành tro bụi.

Tiếp theo đó, Trình Kiêu thực hiện lại động tác, b ắn ra liên tiếp năm mũi tên, toàn bộ năm ngọn núi trên bầu trời đều bị Trình Kiêu phá hủy.

Lúc trước khi đối phó với tổ hồn Hạ Bạt, với tu vi lúc đó của Trình Kiêu thì nhiều lắm chỉ có thể bắ n ra ba mũi tên.

Hiện tại, Trình Kiêu một hơi có thể bắ n ra năm mũi tên. Nhưng cái giá phải trả là linh lực trong cơ thể Trình Kiêu đã tiêu hao một phần ba.

Thư Nam nhìn lên bầu trời, vẻ mặt cảnh giác: “Đây chắc là công kích cường đại nhất đi!”

Trình Kiêu không nói gì, tiếp tục đi về phía trước, hy vọng có thể nhanh chóng thoát khỏi phạm vi bao phủ của đại trận.

Trong cấm địa phía sau núi của Chân Vũ Tông.

Lý Huyền Phong cùng vài gã trưởng lão đồng thời phun ra một ngụm máu tươi.

“Tông chủ, làm sao có thể! Ngay cả Ngũ Phong Giảo Sát cũng không tiêu diệt được anh ta, còn bị anh ta dễ dàng phá hủy. Thực lực của thẳng nhóc này cũng quá bi3n thái đấy!”

“Đúng rồi, vừa rồi mọi người có nhìn thấy cây cung trong tay anh ta hay không? Đó là loại vũ khí gì, lại có thể phát ra công kích mạnh mẽ như vậy!”

Lý Huyền Phong lộ vẻ ngưng trọng nói: “Đó không phải là vũ khí, nếu như tôi đoán không nhầm, đó chắc là một chiếc pháp khí cường đại.”

“Pháp khí!” Mọi người đồng loạt kinh hãi.

“Chẳng trách lại mạnh mẽ như vậy! Đó là vũ khí mà tiên nhân dùng!”

Mấy gã trưởng lão đều lộ vẻ mặt sợ hãi cảm thán “Nhưng mà, trong tay thẳng nhóc kia có một kiện pháp khí cường đại như vậy, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Đại trưởng lão nhìn về phía Lý Huyền Phong hỏi Lý Huyền Phong suy nghĩ một lúc, trong mắt lộ ra một tia quyết đoán: “Dùng Cửu Tiệt Sát Trận đi!”

“Cái gì”
 
Chương 1610


Chương 1610

Mấy gã trưởng lão lộ ra một tia khiếp sợ.

Những đệ tử kia lộ vẻ mặt mờ mịt, dường như chưa từng nghe nói đến Cửu Tiệt Sát Trận.

“Tông chủ, ngài phải suy nghĩ kỹ! Một khi sử dụng Cửu Tiệt Sát Trận, ngay cả trận đồ cũng phải dùng, nếu như không tiêu diệt được Trình đại sư, như vậy trận đồ sẽ bị hủy, từ nay về sau Chân Võ Cửu Tiệt Trận cũng biến mất.” Đại trưởng lão nói lời có hàm ý sâu xa để nhắc nhở.

Lý Huyền Phong hít sâu một hơi, nói: “Vì một danh ngạch của Hư.

Không Điện, chúng ta nhất định phải thể hiện thực lực của mình.

Nếu như sử dụng sát chiêu lớn nhất của Chân Võ Cửu Tiệt Trận mà vẫn không thể tiêu diệt Trình đại sư, như vậy Chân Võ Cửu Tiệt Trận cũng không cần thiết phải tồn tại”

“Một cái trận pháp bị tàn phá không giết được người thì giữ lại có ích lợi gì”

Đại trưởng lão không nói gì, tuy răng ông ta rất muốn khuyên Lý Huyền Phong suy nghĩ kỹ càng, nhưng rõ ràng Lý Huyền Phong bị một cái danh ngạch của Hư Không Điện kia mê hoặc tâm trí rồi.

Ngay cả lá bài tẩy lớn nhất của Chân Vũ Tông là đại trận Chân Võ Cửu Tiệt cũng không cần.

“Được rồi, không cần nhiều lời nữa, tôi đã quyết định, mở ra Cửu Tiệt Sát Trận!” Lý Huyền Phong hét lớn một tiếng, một lần nữa ngồi xuống vị trí cũ, bắt đầu rót chân khí còn sót lại vào bệ đá, Đại trưởng lão bất đắc dĩ, cũng đành phải nhập chân khí. Mặc dù ông ta không muốn hủy đại trận của Chân Vũ Tông, nhưng ông ta càng hy vọng có thể giế t chết Trình Kiêu.

Chẳng những có thể lấy được chỗ tốt mà nhà họ Vương cho, còn có thể giúp cho Chân Vũ Tông nổi tiếng trong giới võ đạo.

Toàn bộ một trăm ba mươi sáu đệ tử Chân Vũ Tông đều rót chần khí trong cơ thể vào trong bệ đá.

Chín cột đá bạch ngọc trên bệ đá đột nhiên sáng lên như được sạc điện “ĐỊP Lý Huyền Phong chỉ mạnh một cái, bệ đá lập tức bay về phía hư không. Tấm màn sáng có thể quan sát Trình Kiêu cũng biến mất Chân Võ Cửu Tiệt Trận, khống chế trung tâm chính là trận đồ, thông qua trận đồ, có thể biết tất cả mọi chuyện xảy ra trong phạm vì trận đồ.

Nhưng mà, nếu trận đồ đều biến mất, đương nhiên sẽ không nhìn thấy chuyện xảy ra trong đại trận.

Trình Kiêu và Thư Nam tiến nhanh về phía trước ở trong núi Nhạn Đãng, muốn thoát khỏi phạm vi đại trận.

Tuy nhiên, chuyện này rõ ràng là rất khó, loại đại trận từ thời thượng cổ này đều mượn lực lượng của đất trời để thiết lập, người bình thường muốn khống chế là vô cùng khó khăn.

Cho nên, toàn bộ mọi người trong Chân Vũ Tông cùng nhau ra trận, mới có thể hoàn toàn khống chế đại trận Nhưng mà, một khi có thể thao túng đại trận thì uy lực cũng sẽ rất kinh người Một luồng sáng trắng xuất hiện, một bệ đá hình lục giác khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên bầu trời phía trên đỉnh đầu Trình Kiêu.

Trên bệ đá, chín cây cột đá bạch ngọc kia, mạnh mẽ bộc phát ra ánh sáng chói mắt, sau đó bệ đài vỡ vụn, chín cây cột đá bạch ngọc lập tức bay ra ngoài, phân biệt rơi vào trong chín ngọn núi lớn.

Âm ầm!

Cả thế giới như rung chuyển.

Sau đó, chín ngọn núi nhô lên khỏi mặt đất, xoay tròn trên không trung, nhanh chóng rơi xuống hai người Trình Kiêu.

Chín ngọn núi xoay tròn rất nhanh, trong phạm vi bao phủ của chúng, linh khí hồn loạn đến mức gần như không có cách nào hấp thu linh khí.

Điều này tương đương với một phương pháp khác để phong tỏa linh khí trong trời đất.

Mất đi linh khí, cho dù tu vi của bạn có lợi hại đến mức nào cũng là vô ích.
 
Chương 1611


Chương 1611

“Không xong rồi, tất cả linh khí trong trời đất đều bị chúng nó hút đi, lần này chúng ta muốn phản kích cũng không có linh khí để dùng.” Thư Nam lộ vẻ mặt ngưng trọng nói.

Lúc này Trình Kiêu cũng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt.

Đối mặt với chín ngọn núi khổng lồ kia, Trình Kiêu cũng không khỏi nhíu mày.

“Thật không thể tưởng tượng được, trên Trái đất không ngờ vẫn còn sót lại loại đại trận từ thời thượng cổ này!”

Trình Kiêu lại dùng Xạ Nhật Thần Quyết lần nữa, một mũi tên ánh sáng màu xanh nhanh chóng thành hình, bắn về phía một trong những ngọn núi.

Thế nhưng, chín ngọn núi không ngừng xoay tròn, không ngờ trực tiếp xoắn nát mũi tên ánh sáng kia.

“Làm sao có thể!” Thư Nam lộ vẻ khiếp sợ.

Trình Kiêu cũng hơi nhíu mày, hai mắt nhắm lại, sau đó mở ra, thi triển Mắt phá vọng.

Từng sợi tơ màu đen xuất hiện trong mắt Trình Kiêu. Chín ngọn núi khổng lồ che khuất bầu trời lúc này cũng biến thành những sợi tơ màu đen dày đặc.

Tuy nhiên, ở giữa sợi tơ màu đen có một phần sợi tơ màu vàng rất nhỏ, đó chính là trận cơ của đại trận, cũng là lực lượng để khống chế đại trận.

Chỉ cần tìm được nguồn gốc của những lực lượng này, chặt đứt chúng thì công kích của đại trận công kích sẽ tiêu tan.

Nếu so sánh đại trận với một con rối gỗ, thì chính những sợi tơ màu vàng này sẽ khống chế con rối phát động công kích.

Lực lượng của đại trận bình thường đều xuất phát từ trong đất trời, chỉ cần chặt đứt trận cơ khống chế lực lượng đó thì những lực lượng được đại trận tụ hợp lại tự nhiên cũng sẽ trở về trong đất trời.

Tuy nhiên muốn tìm được nguồn gốc của những sợi tơ màu vàng này cũng không dễ dàng.

Phạm vi bao trùm của mắt phá vọng của Trình Kiêu không tới mười mét vuông. Muốn tìm kiếm trận cơ dọc theo sợi tơ màu vàng kia phải mất rất nhiều thời gian.

Nếu như trong tương lai, thực lực của Trình Kiêu trở lại cảnh giới Tiên Đế, như vậy gần như toàn bộ những thứ trong tầm mắt đều có thể bị mắt phá vọng bao trùm.

Mắt thấy chín ngọn núi vẫn đang xoay tròn rơi xuống, Trình Kiêu vẫn đứng yên tại chỗ, giống như bị dọa sợ.

Thư Nam vội vàng nói: “Nếu thật sự nghĩ không ra biện pháp nào thì hãy tránh mũi nhọn trước.”

Trình Kiêu không trả lời, vấn đứng yên không nhúc nhích.

Âm ầm!

Chín ngọn núi khổng lồ đập mạnh xuống, mặt đất kịch liệt rung chuyển.

Sau đó, cả thế giới trở nên yên tĩnh.

Bóng dáng của Trình Kiêu và Thư Nam bị chín ngọn núi bao phủ, có lẽ đã mất mạng.

Trong cẩm địa phía sau núi, toàn bộ một trăm ba mươi sáu người của Chân Vũ Tông đều đi ra, đứng ở ngọn núi cao nhất trong dãy núi Nhạn Đấng, nhìn tất cả mọi thứ xảy ra trong đại trận.

Chín ngọn núi khổng lồ chính là hình ảnh thu nhỏ của Cửu Phong Nhạn Đấng. Nơi Trình Kiêu và Thư Nam đứng vừa rồi đã bị chín ngọn núi hoàn toàn bao phủ.

Một đệ tử thở phào nhẹ nhõm: “Lần này, chắc là Trình đại sư kia đã chết rồi!”

Lý Huyền Phong nói: “Dưới Cửu Tiệt Sát Trận, trừ phi anh ta thực sự là thần tiên, nếu không chắc chắn phải chết không thể nghi ngời”
 
Chương 1612


Chương 1612

“Trình đại sư này quả nhiên danh bất hư truyền, chúng ta lãng phí trận đồ của Cửu Tiệt đại trận mới có thể giết được anh ta!” Một gã trưởng lão tỏ vẻ tiếc nuối nói.

“Không cần tiếc trận đồ, có thể giết được anh ta đã là tốt rồi.”

Đột nhiên, một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ từ phía dưới ngọn núi quét tới.

Một giọng nói bình thản đột nhiên vang lên, giống như từ trên chín tầng trời truyền đến.

Giọng nói kia lạnh nhạt, như có như không, như thể đã vượt qua không gian và thời gian.

“Đại Đạo Thập Bát Thức, thức thứ bảy, Đại Đạo Chân Kiếm!”

Một luồng sáng màu xanh phá đất mà ra, phóng lên trời, càng lúc càng cao, dùng tốc độ cực nhanh bay xung quanh chín ngọn núi đang xoay tròn, trong vòng một giây, liên tục lấp lóe hơn trăm lần.

Đợi đến khi luồng sáng xanh kia dừng lại trên chín ngọn núi.

Lúc này, mọi người trong Chân Vũ Tông mới nhìn thấy rõ ràng, đó không ngờ là một thanh kiếm ánh sáng màu xanh.

Nói cách khác, trong vòng một giây, thanh kiếm kia đã chém ra hơn trăm thanh kiếm.

Đột nhiên, chín ngọn núi kia đều biến mất, lộ ra mặt đất bị trũng xuống.

Đại Đạo Chân Kiếm, không trảm người, không trảm tiên, nhưng chuyên trảm số mệnh, trảm nhân quả, trảm những đại đạo quỹ tích vô hình kia.

Những trận cơ khống chế Chân Võ Cửu Tiệt Trận bị Trình Kiêu dùng một kiếm chặt đứt, toàn bộ đại trận mất đi khống chế, tất cả lực lượng trở về đất trời.

Đại trận bị phá, chín ngọn núi được tạo thành do linh khí trong trời đất hội tụ lại cũng biến mất.

Bóng dáng của Trình Kiêu và Thư Nam xuất hiện trong cái hố lớn bị chín ngọn núi đập trúng.

Trên một con đường lớn ngoài núi Nhạn Đấng, Vương Trạch bị luồng ánh sáng xanh đột nhiên phóng lên trời thu hút, quay đầu lại nhìn về phía Cửu Phong Nhạn Đãng.

Bên cạnh anh ta, một cao thủ tông sư của nhà họ Vương nói: “Chắc là Trình đại sư đã tiến vào trận rồi!”

“Một khi tiến vào Chân Võ Cửu Tiệt Trận, Trình đại sư chắc chắn phải chết không thể nghỉ ngờ!”

Vương Trạch không nói gì, nhưng trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc, luồng sáng màu xanh kia căn bản không thể là do Chân Võ.

Cửu Tiệt Trận phát ra “Đi thôi, bắt đầu bố trí kế hoạch công kích tiếp theo!”

Hai ông lão ở bên cạnh hai mặt nhìn nhau, từ trong lời nói của Vương Trạch, bọn họ nghe ra hàm ý trong lời nói “Ngay cả loại đại trận từ thời thượng cổ như Chân Võ Cửu Tiệt Trận cũng không thể giế t chết Trình đại sư hay sao?”

Trong lòng hai ông lão cảm thấy khiếp sợ, tuy rằng bọn họ chưa từng nhìn thấy uy lực của Chân Võ Cửu Tiệt Trận, nhưng mà, căn cứ theo ghi chép, tòa đại trận kia ở thời Đường đã chém giết rất nhiều cao thủ cấp Địa Tiên.

Chẳng lẽ, thực lực của Trình đại sư còn mạnh hơn cả những Địa Tiên thời Đường?

Chuyện này là không thể!

Tuy rằng trong lòng bọn họ không tin, nhưng bọn họ lại rất tin tưởng Vương Trạch, lời nói của Vương Trạch chính là quyền uy.

Nếu Vương Trạch không coi trọng Chân Vũ Tông, như vậy Chân Vũ tông rất có thể đã thất bại.

“Cậu chủ, nếu Chân Võ Cửu Tiệt Trận không thể giết Trình đại sư, như vậy người của Chân Vũ Tông khẳng định khó thoát khỏi tay của Trình đại sư. Tại sao chúng ta không lấy khối ngọc bài truyền tống của Hư Không Điện về?” Một ông lão hỏi.

 
 
Chương 1613


Chương 1613

Vương Trạch mỉm cười: “Không lấy lại được.”

“Đị thôi!”

Trong Cửu Phong Nhạn Đấng, đám người Chân Vũ Tông nhìn hai người Trình Kiêu vẫn bình yên vô sự ở phía dưới, trên khuôn lộ rõ vẻ hoảng sợ.

“Bọn họ vẫn còn là con người hay sao?”

“Thế mà cũng không chết!”

Lý Huyền Phong lộ vẻ khiếp sợ, nhưng rõ ràng ông ta suy nghĩ nhiều hơn và sâu xa hơn so với những người khác.

“Lập tức trở về tông môn, mang theo những thứ quan trọng nhất, lập tức rời đi”

“Nhanh”

Nếu ngay cả Chân Võ Cửu Tiệt Trận cũng không thể giết được Trình đại sư, như vậy tiếp theo toàn bộ Chân Vũ Tông khẳng định phải đối mặt với sự trả thù của Trình đại sư.

Lý Huyền Phong thân là người đứng đầu một tông, ánh mắt quả thực đủ xa.

Chỉ tiếc, ông ta không nên để đệ tử trở về lấy đồ.

Theo bản chất con người, một khi trở về để mang theo một cái gì đó, sẽ phải đối mặt với khó khăn trong việc lựa chọn, sau đó trì hoãn thời gian.

Thậm chí, ngay cả bản thân Lý Huyền Phong cũng không biết nên mang đi cái gì.

Còn Trình Kiêu dẫn theo Thư Nam đã đi tới trước đại điện của Chân Vũ Tông.

Trình Kiêu và Thư Nam đứng trước đại điện Chân Vũ Tông, nhìn mấy tên đệ tử vội vội vàng vàng xách hành lý rời đi.

“Xem ra bọn họ đã nhận ra nguy hiểm.” Thư Nam cười khẩy, nói.

Trình Kiêu mặt không cảm xúc, bóng hình chợt lóe, ngăn lại mấy tên đệ tử đang chuẩn bị rời đi.

“Dẫn tôi đi tìm tông chủ của các anh.” Trình Kiêu thản nhiên nói Những đệ tử này đều đã nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của Trình Kiêu và Thư Nam trong màn ánh sáng đại trận ở cấm địa sau núi.

Đặc biệt là thần uy cái thế của Trình Kiêu, càng khiến cho tất cả đệ tử của Chân Vũ Tông suốt đời khó quên.

“Là.. là anh!”

Sắc mặt mấy đệ tử Chân Vũ Tông tràn đầy khiếp sợ, sững sờ mấy giây rồi xoay người chạy trốn.

“Quay lại!” Giọng điệu của Trình Kiêu bình thản, lại giống như có ma lực, mấy đệ tử kia lập tức dừng lại “Dẫn tôi đi tìm tông chủ của các anh.” Trình Kiêu lặp lại lời nói vừa rồi.

Mấy tên đệ tử vâng vâng dạ dạ, hai chân đã run lẩy bẩy.

Thư Nam hừ lạnh một tiếng: “Còn không mau dẫn đường!”

“Vâng, chúng tôi dẫn ngài đi gặp tông chủ.”

Mấy tên đệ tử khúm na khúm núm gật đầu.

Hai người Trình Kiêu đi theo mấy tên đệ tử đến trước một căn biệt thự nhỏ ở phía sau đại điện.

“Nơi này chính là chỗ ở của tông chủ chúng tôi.” Tên đệ tử kia cúi đầu, cẩn thận dè dặt nói ra, lo sợ chọc giận Trình Kiêu.

“Được rồi, các anh có thể đi” Trình Kiêu thản nhiên nói.

Mấy tên đệ tử ngơ ngác nhìn nhau, ngay sau đó, vui mừng khôn xiết: “Cảm… cảm ơn ngài!”

Mấy tên đệ tử nhanh chóng chạy đi.
 
Chương 1614


Chương 1614

“Cậu tới thật nhanh!” Trong gian phòng của biệt thự truyền ra một tiếng thở dài.

Sau đó, tông chủ Lý Huyền Phong của Chân Vũ Tông chậm rãi đi ra từ cửa chính, đứng ở trước mặt Trình Kiêu và Thư Nam.

Thư Nam tiến lên một bước, lùng lùng hỏi: “Bạn tôi đâu?”

“Cậu cảm thấy tôi sẽ nói cho cậu biết sao?” Lý Huyền Phong cười khẩy.

Trình Kiêu nói: “Thả người, tôi sẽ cho tông môn các ông để lại truyền thừa. Bằng không, diệt cả tông môn các ông!”

Lý Huyền Phong cười ha hả, nói: “Nếu như tôi không còn nữa, cậu cảm thấy tôi còn cần tông môn này làm gì?”

“Nếu như các cậu chịu thả tôi đi, tôi có thể cân nhắc giao cô gái kia cho các cậu.”

Thư Nam quát lên: “Năm mơ!”

Lý Huyền Phong cười lạnh: “Vậy các cậu cũng đừng hòng cứu cô gái kia. Ôi, đúng là đáng tiếc, cô gái xinh đẹp như vậy, cứ thế mà… chà chà!”

Lý Huyền Phong lộ ra nụ cười xấu xa, trên mặt tràn đầy đắc ý.

Thư Nam giận dữ: “Ông dám động vào cô ấy, tôi nhất định sẽ diệt cả tông môn của ông!”

Lý Huyền Phong chẳng hề quan tâm, khinh thường nói; không nghe rõ lời tôi vừa nói sao? Nếu như tôi chết rồi, tông môn cũng không cần thiết phải tồn tại!”

Trình Kiêu bỉnh thản nói: “Ông cho răng tôi không tìm được cô ấy sao?”

Bây giờ thần thức của Trình Kiêu đã có thể bao phủ phạm vi trăm mét, hơn nữa dựa vào thái độ không hề sợ hãi của Lý Huyền Phong, Trình Kiêu phán đoán, chắc hẳn nơi giấu Chung Phi Vũ ở ngay lân cận, thậm chí rất có thể là ở xung quanh căn biệt thự này.

Sau khi Trình Kiêu phóng thần thức ra bên ngoài, quả nhiên cảm giác được hơi thở của Chung Phi Vũ, ngay dưới lòng đất phía sau biệt thự.

Dựa theo kiến trúc của biệt thự, nơi đó hẳn là một tầng hầm.

“Ông có thể chết rồi.” Trình Kiêu nói rồi đột nhiên vung tay đấm về phía Lý Huyền Phong.

Thư Nam giật mình, chìa tay muốn khuyên ngăn Trình Kiêu, giết Lý Huyền Phong rồi, lỡ như không tìm thấy Chung Phi Vũ thì phải làm sao bây giờ?

Nhưng vì tin tưởng đối với Trình Kiêu, cuối cùng Thư Nam cũng không vươn tay ra Lý Huyền Phong khiếp sợ, nhanh chóng lùi lại, quát lớn: “Trình đại sư, cậu không muốn mạng của cô gái kia sao?”

Trình Kiêu căn bản không thèm để ý, anh và người này không thù không oán, nhưng ông ta lại lợi dụng Chung Phi Vũ dần anh vào đại trận thượng cổ.

Thật sự coi Đại Đế Thương Sinh anh là người lương thiện sao?

Thực lực của Lý Huyền Phong không yếu, nhưng trong lúc vội vàng, công kích của Trình Kiêu đã tới.

Dưới cơn thịnh nộ, Trình Kiêu vừa ra tay đã dốc hết sức mình, Lý Huyền Phong lập tức bị đánh hộc máu bay ngược về sau Trình Kiêu không hề dừng lại, như hình với bóng, tiếp tục vung quyền đấm tới.

Lần này, Lý Huyền Phong căn bản không kịp ngăn cản, trực tiếp bị một quyền của Trình Kiêu đấm thủng ngực.

“Anh biết Tiểu Vũ ở đâu sao?” Thư Nam hỏi.

“Đi theo tôi.” Trình Kiêu nói rồi đi vào biệt thự.
 
Chương 1615


Chương 1615

Thư Nam thầm mừng rỡ, lựa chọn tin tưởng Trình Kiêu quả nhiên là đúng đắn.

Dựa vào cảm ứng của Trình Kiêu, rất nhanh hai người đã tìm được lối đi xuống tầng hầm, tìm được Chung Phi Vũ bị nhốt trong phòng.

“Tiểu Vũ, em không sao chứ?” Thư Nam căng thẳng hỏi.

Chung Phi Vũ không nhịn được bật khóc nức nở, một cô gái bị bắt đi, còn bị nhốt ở nơi tối tăm không ánh mặt trời này, cho dù Chung Phi Vũ có can đảm hơn người thì cũng sẽ sợ hãi.

Thư Nam bước nhanh lên trước, hơi thô lỗ ôm Chung Phi Vũ vào trong lòng.

Chung Phi Vũ giống như quên mất phản kháng, cứng đờ để Thư Nam ôm vào trong lòng.

Trên mặt Thư Nam giăng đầy sát ý: “Đám khốn nạn đáng chết này, có chuyện gì bọn họ cứ nhằm vào anh là được, vì sao muốn dùng một cô gái bình thường để uy hiếp! Nếu như để anh điều tra ra kẻ chủ mưu đứng sau màn là ai, anh nhất định sẽ chém hắn thành muôn mảnh!”

Trình Kiêu không đi tới quấy rầy hai người, mà quay người rời đi, cho hai người không gian riêng nói chuyện.

Mười phút sau, Thư Nam dẫn Chung Phi Vũ đi tới phòng khách của biệt thự, khuôn mặt xinh đẹp của Chung Phi Vũ hơi ửng đỏ.

Trình Kiêu ngồi trong phòng khách, trong tay cầm một tấm ngọc bài, lúc này anh đang vuốt ve ngắm nghía nó.

Khi Thư Nam an ủi Chung Phi Vũ, Trình Kiêu cũng không rảnh rỗi, mà tàn sát những trưởng lão và đệ tử tỉnh anh nắm giữ quyền lực trong tông môn.

Từ trong miệng một tên trưởng lão, Trình Kiêu còn biết được kẻ chủ mưu đứng đăng sau là ai.

Cuối cùng, Trình Kiêu lục soát được tấm ngọc bài truyền tống của Hư Không Điện này trên thi thể Lý Huyền Phong.

Trình Kiêu dùng thần thức kiểm tra cấu tạo bên trong tấm ngọc bài truyền tống này, cấu tạo bên trong tấm ngọc bài rất đơn giản, chỉ là thủ đoạn của võ giả hiện đại.

Nhưng mà, tu vi của võ giả chế tạo ra tấm ngọc bài này vượt xa Tông Sư bình thường, phỏng chừng đã đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết võ đạo kia.

Đối với cảnh giới kia, Trình Kiêu cũng rất tò mò, võ giả có cảnh giới Tông Sư đỉnh phong đã mạnh mẽ hơn Tông Sư bình thường rất nhiều, rất rõ ràng, khi cảnh giới tăng lên, thực lực của võ giả cũng càng ngày càng mạnh mẽ.

Nếu như là cảnh giới trong truyền thuyết kia, không biết sẽ mạnh mẽ đến mức nào? Rốt cuộc còn kém người tu tiên thật sự bao nhiêu?

Nhìn thấy hai người Thư Nam đi ra, Trình Kiêu đứng dậy: “Đi, chúng ta đi xem môn phái tên là Chân Vũ Tông này có thứ tốt gì.

“Được!” Thư Nam vô cùng hứng thú, Chân Vũ Tông dọa Chung Phi Vũ sợ đến nhất định phải khám xét cả tông trút giận cho Chung Phi Vũ.

Trình Kiêu dẫn Thư Nam tiến vào đại điện Chân Vũ Tông.

Trong đại điện có mấy chục tên đệ tử của Chân Vũ Tông.

Thư Nam lập tức đề phòng, vẫn luôn bảo vệ Chung Phi Vũ ở sau lưng.

Chung Phi Vũ thấy hành động tinh tế này của Thư Nam, mặc dù không nói chuyện, nhưng trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua.

Nhìn thấy Trình Kiêu tiến vào, những đệ tử kia lập tức khom mình hành lễ: “Tham kiếm Trình đại sư!”

Thư Nam nhíu mày: “Xảy ra chuyện gì?”
 
Chương 1616


Chương 1616

Trình Kiêu vẫn không dừng bước, tiếp tục tiến về phía trước, bình tĩnh nói ra: “Vừa rồi tôi đã giết hết trưởng lão và đệ tử tỉnh anh của Chân Vũ Tông. Bây giờ, nơi này đã không còn là Chân Vũ Tông nữa, mà là Phái Thương Nguyệt!”

Thư Nam kinh ngạc không thôi, trong thời gian ngắn như vậy mà Trình Kiêu đã tắm máu Chân Vũ Tông rồi!

Dường như Chung Phi Vũ vẫn còn sợ hãi, đi theo sát Thư Nam, trong ánh mắt nhìn những đệ tử Chân Vũ Tông này mang theo chút sợ sệt.

Trình Kiêu đi qua, tất cả các đệ tử trong đại điện đều khom mình hành lễ, thái độ vô cùng cung kính Trình Kiêu đi đến giữa đại điện, thanh niên trẻ tuổi ngồi ở vị trí phía trên của đại điện cuống quít đi xuống, bước nhanh đến bên cạnh Trình Kiêu, khom mình hành lễ: “Tham kiếm Trình đại sư!”

Trình Kiêu thản nhiên giới thiệu: “Anh ta tên là Chung Quyền, là quản sự của Phái Thương Nguyệt * Thư Nam gật đầu chào hỏi Chung Quyền.

Chung Quyền khom mình đáp lại.

Trình Kiêu nói: “Dẫn tôi đến Tàng Bảo Các của các anh.”

“Vâng”

Chân Vũ Tông là một trong bảy tông của giới võ đạo, truyền thừa xa xưa, nói không chừng trong môn phái sẽ có thứ Trình Kiều cần.

Mà đa phần võ giả hiện đại đều không biết xem hàng lắm, có một số bảo bối, hoặc là bị bọn họ coi như đồ chơi, hoặc là bị cất giữ trong xó xỉnh phủ đầy bụi bặm.

Tàng Bảo Các của Chân Vũ Tông cũng không gọi là Tàng Bảo Các, mà gọi là nhà kho.

Trình Kiêu nhắc tới Tàng Bảo Các, Chung Quyền lập tức hiểu rõ ý tứ của anh.

Chung Quyền dẫn mấy người Trình Kiêu đi tới trước cửa cấm địa sau núi, chỉ vào một căn nhà lầu nhỏ có hai tầng cách đó không xa: “Nơi đó chính là nhà kho, nhưng mà, có lẽ sẽ khiến Trình đại sư thất vọng, trong đó chỉ chất đống một số thức ăn và một số loại công pháp dược liệu dùng trong tu luyện.”

“Bình thường những đồ vật quý giá đều bị tông chủ cất giấu, sẽ không để vào trong nhà kho.”

Trình Kiêu nói: “Cứ vào xem đã!”

“Vâng!”

Chung Quyền dứt khoát đập chìa khóa ra, dẫn ba người Trình Kiêu tiến vào bên trong.

“Nhà kho chia làm mấy phòng, mấy phòng bên này là nơi đặt thức ăn, mấy phòng tận cùng bên trong là nơi đặt tạp vật.”

Trình Kiêu nói: “Chúng ta đến phòng tạp vật xem một chút!”

“Vâng!”

Chung Quyền lại đập ổ khóa của phòng tạp vật, dẫn ba người Trình Kiêu đi vào.

Bên trong là một số thư tịch, nguyên liệu, các loại tạp vật kì lạ, thậm chí còn có một số tảng đá to lớn Ánh mắt Trình Kiêu lập tức tập trung lên mấy tảng đá kia.

“Đây là Ngũ Hành Nguyên Thạch!”

“Không ngờ Chân Vũ Tông lại cất giữ nhiều Ngũ Hành Nguyên.

Thạch như vậy!”

“Lần này, Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận coi như đã hoàn thành một nửa rồi!”
 
Chương 1617


Chương 1617

Trình Kiêu vẫn luôn muốn bố trí một đại trận hộ sơn ở hồ Nguyệt Nha, đại Linh Đại Trận, hơn nữa còn kiêm cả tấn công phòng thủ, có uy ận này bổ trợ lẫn nhau với Tiên Thiên Ngũ Hành Tụ lực mạnh mẽ, cũng chỉ có Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận mới đáp ứng đầy đủ.

Nhưng mà, Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận cần Ngũ Hành Nguyên Thạch làm trận cơ, và còn cần một trận linh nữa Ngũ Hành Nguyên Thạch vốn ít ỏi, cho dù trong giới tu tiên cũng thuộc loại nguyên liệu thượng đẳng, chứ đừng nói đến trái đất.

Thậm chí Trình Kiêu đã chuẩn bị lùi lại rồi nghĩ cách khác, đổi sang một đại trận hộ sơn cần ít nguyên liệu hơn, ví dụ như Vạn Lí Vân Yên Trận, chỉ cần ngọc thạch thượng đẳng là được.

Không ngờ lại tìm được nhiều Ngũ Hành Nguyên Thạch như vậy trong nhà kho của Chân Vũ Tông.

Thật ra, lối suy nghĩ của Trình Kiêu không đúng, ở giới tu tiên, Ngũ Hành Nguyên Thạch thuộc loại tài nguyên khan hiếm, đó là bởi vì người tu tiên đông đảo, cho nên Ngũ Hành Nguyên Thạch mới khan hiếm Mà trên trái đất, mặc dù Ngũ Hành Nguyên Thạch ít ỏi, nhưng gần như không có người tu tiên.

Đối với đám võ giả thì có lẽ chỉ cảm nhận được nguyên khí thiên địa ẩn chứa trong Ngũ Hành Nguyên Thạch, chứ căn bản không biết nên sử dụng nó như thế nào.

Cũng giống như Chân Vũ Tông, những Ngũ Hành Nguyên Thạch này không biết là lúc nào bị người ta phát hiện, sau đó cất vào trong nhà kho, coi như tạp vật chất đống trong phòng tạp vật.

Nếu không phải đúng lúc được Trình Kiêu phát hiện, Ngũ Hành Nguyên Thạch sẽ còn tiếp tục chất đống ở nơi này, thậm chí một ngày nào đó nhà kho chật rồi, sẽ bị coi như tảng đá bình thường mà ném vào trong núi.

“Chỉ cần tìm được một trận linh nữa là có thể bố trí Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận Nhưng mà, trận linh này cũng không dễ tìm, nhất định phải là linh hồn của linh thú mạnh mẽ.

Nhưng linh thú có thực lực mạnh mẽ không hề yếu hơn Trình Kiêu lúc này, trừ phi có thể tìm được linh thú nhỏ tuổi, Trình Kiêu mới có cơ hội săn bắt linh hồn linh thú.

Con Giao Long lúc trước rất thích hợp, vừa mới hóa rồng, bị Trình Kiêu dùng Xạ Nhật Thần Quyết giết chết. Đáng tiếc, lúc ấy Trình Kiêu không thể bắt giữ thần hồn của nó.

Trình Kiêu cất Ngũ Hành Nguyên Thạch vào trong nhãn chứa đồ, lần nữa khiến Chung Quyền mở rộng tầm mắt, lòng trung thành với Trình Kiêu lại tăng vọt.

Chung Quyền lại dẫn Trình Kiêu đi xem những gian phòng khác, đều là một số đồ vật rất bình thường, đối với võ giả thì có lẽ còn chút tác dụng, nhưng đối với Trình Kiêu thì căn bản không có chút tác dụng gì.

Cho dù đối với Thư Nam thì cũng không có tác dụng gì.

“Chân Vũ Tông truyền thừa xa xưa, không đến mức nghèo nàn như vậy chứ. Tông chủ trước của các anh có Tàng Bảo Các tư nhân không?” Trình Kiêu hỏi.

Chung Quyền ngẫm nghĩ rồi nói: “Nếu có, vậy chắc chắn ở trong chỗ ở của tông chủ.”

Trình Kiêu nói: “Tôi đã tìm chỗ ở của ông ta rồi, không có cái gì cả, xem ra Chân Vũ Tông này thật sự không có vật gì hữu ích.”

Thư Nam nói: “Nếu đã không có vật gì có giá trị, vậy chúng ta trở về thôi!”

Trình Kiêu nói: “Được.”

Sau khi giao Chân Vũ Tông, cũng chính là Phái Thương Nguyệt bây giờ cho Chung Quyền quản lý, ba người Trình Kiêu, Thư Nam và Chung Phi Vũ trở về Hà Tây.

Phái Thương Nguyệt, vẫn là lấy chữ trong Đại Đế Thương Sinh và Thuần Nguyệt ghép lại mà thành.

Hàm ý không cần nói cũng biết.

Chỉ là, ngoài Vị Ương Đại Trận kia ra, Trình Kiêu cũng không tìm được bất kỳ dấu vết nào khác do Thuần Nguyệt để lại.

Nhưng, chỉ dựa vào Vị Ương Đại Trận, Trình Kiêu xác định, Thuần Nguyệt từng tồn tại trên trái đất.
 
Chương 1618


Chương 1618

Sau khi trở lại Hà Tây, Trình Kiêu nhìn Thư Nam hỏi: ‘Anh có trở về không?”

Thư Nam nhìn về phía Chung Phi Vũ: “Chờ tôi thu xếp ổn thỏa cho Tiểu Vũ nữa.”

“Được.” Trình Kiêu nói xong, xoay người rời đi.

Trở lại biệt thự Vọng Lâu, Kano William vẫn đang tu luyện, Trình Kiêu liếc nhìn anh ta, phát hiện hơi thở anh ta đã tăng lên một cách đáng kinh ngạc.

Nếu như đánh giá theo cấp bậc của võ giả, thực lực của Kano William đã tăng từ Tông Sư tiểu thành lên Tông Sư đại thành.

Nhảy vọt trọn vẹn một cấp bậc.

“Thảo nào có người phong ấn Huyết tộc, nếu như không phong ấn bọn họ, dựa vào tốc độ phát triển của bọn họ, e rằng không người nào trên trái đất có thể chống lại bọn họ”

Trình Kiêu không để ý đến Kano William nữa, trong đầu chợt.

nghĩ, những Ngũ Hành Nguyên Thạch đó được anh lấy ra khỏi trong nhẫn chứa đồ, chồng chất thành một ngọn núi nhỏ trong sân của biệt thự.

“Mặc dù bây giờ vẫn chưa thể tìm được trận linh, nhưng cứ bố trí trận cơ trước đã.”

Trình Kiêu khẽ vẫy tay, một tảng đá to chừng cái cối xay bay lên không trung.

“Kim Hành Nguyên Thạch!”

Trình Kiêu giơ tay chém xuống, Kim Hành Nguyên Thạch cứng rắn là vậy, lại giống như dao cắt đậu hũ, bị chia thành bốn khối Trình Kiêu giơ tay, Kim Hành Nguyên Thạch được tách ra kia lơ lửng trước mặt anh.

Sau đó, anh bắt đầu dùng tay thay bút, khắc ra hoa văn phức tạp trên Kim Hành Nguyên Thạch.

Những trận văn trên Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận đều là quỹ tích Đại Đạo mà Trình Kiêu lĩnh ngộ được.

Vừa khắc xong những trận văn này, chúng đã lập tức liên kết với một quy tắc thiên địa nào đó ở trong sâu thẳm, trở thành một phần của Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận Cho dù ở trong giới tu tiên, Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận cũng là đại trận hộ sơn khá là cao cấp.

Cho nên, với tu vi chưa đến Kim Đan Cảnh của Trình Kiêu, muốn khắc ra trận văn của Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận, vẫn là khá vất vả.

Nhưng Trình Kiêu cũng không nóng vội, khi khắc trận văn, linh lực trong cơ thể anh điên cuồng tiêu hao.

Khoảng chừng một canh giờ, linh lực trong cơ thể Trình Kiêu tiêu hao gần hết.

Sau đó, Trình Kiêu dừng lại nghỉ ngơi, khôi phục linh lực.

Cứ tuần hoàn như vậy, linh lực trong cơ thể Trình Kiêu đạt được tinh luyện trên diện rộng, cũng trở nên tinh khiết hơn lúc trước.

Trình Kiêu tốn hơn một tháng mới khắc xong trận văn cho Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận.

Sau đó, mang những Ngũ Hành Nguyên Thạch đó làm chín chín tám mươi mốt trận cơ.

Khi đặt khối cuối cùng vào mắt trận, toàn bộ trời đất giống như: chấn động một cái, toàn bộ hồ Nguyệt Nha giống như được một nguồn sức mạnh vô hình bao phủ.

Mặc dù không nhìn thấy cũng không sờ được, nhưng khi đứng ở bên trong, có thể rõ ràng cảm nhận được sức mạnh này.

Giống như có một con rồng lớn trưởng thành đang ẩn núp bên trong hồ Nguyệt Nha, có điều rồng lớn này đang ngủ say, không có uy lực gì.

Thế nhưng, một khi rồng lớn tỉnh giấc, nguồn năng lượng kia đủ để hủy diệt tất cả.
 
Chương 1619


Chương 1619

Trình Kiêu đứng trên đỉnh núi hồ Nguyệt Nha, cảm nhận được uy lực đang vận sức chờ phát động của Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận này, vô cùng hài lòng.

“Mặc dù không bằng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận do mình ở lúc đỉnh phong bố trí, nhưng mà, một khi tìm được trận linh, kích hoạt đại trận, cho dù là đạn hạt nhân tập kích, nó cũng có thể ngăn cản.”

Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Kiếm Trận không những có lực phòng ngự kinh người, mà còn có lực công kích mạnh mẽ.

Phối hợp thêm Tiên Thiên Ngũ Hành Tụ Linh Đại Trận liên tục cung cấp linh lực, hai đại trận hình thành một vòng tuần hoàn hoàn mỹ, không ngừng sinh sôi, cho dù không có người trông giữ, vẫn có thể vận hành bình thường.

Trừ phi có nhân vật vô cùng lợi hại phá vỡ đại trận, nếu không, đại trận này chính là một pháo đài kiên cố không thể phá vỡ, hơn nữa còn là loại có thể phát động công kích mạnh mẽ.

Đột nhiên, tầm mắt Trình Kiêu hơi di chuyển, anh nhìn thấy Thư Nam đang lên núi.

Trở về từ núi Nhạn Đãng được khoảng hơn một tháng, lúc này Thư Nam mới trở về hồ Nguyệt Nha.

“Không biết rốt cuộc quan hệ giữa anh ta và Chung Phi Vũ ra sao rồi?”

Trình Kiêu hi vọng hai người bọn họ có thể có được một kết quả, với ánh mắt tinh tường của anh, tất nhiên có thể nhìn ra được, Chung Phi Vũ là một cô gái tốt.

Nhưng ngay sau đó, Trình Kiêu bỗng nhiên nhíu mày, anh phát hiện, Kano William cũng tu luyện xong rồi Hơn nữa, dường như lần đầu tiên gặp mặt của hai người này cũng không được thân thiện lắm.

Trước cửa biệt thự Vọng Lâu, Kano William khoác trên mình âu phục đắt đỏ nổi tiếng, khí chất cao quý ưu nhã, ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn Thư Nam: “Anh là ai?”

Sắc mặt Thư Nam tràn đầy nghiêm túc, giọng nói hơi lạnh lẽo: “Tôi là Thư Nam.”

Kano William nghiêm túc đánh giá từ trên xuống dưới, khoanh hai tay trước ngực, kiêu ngạo nói: “Không biết”

“Nơi này không chào đón anh, anh đi đi Thư Nam lạnh lùng nói: “Một người ngoài như anh có tư cách gì đuổi tôi rời đi!”

Kano William nhíu mày, khuôn mặt đẹp trai mang theo tà ác: “Về sau nơi này chính là địa bàn của tôi, không phục thì tới quyết đấu với tôi!”

“Vấn đề giữa đàn ông nên dùng cách của đàn ông giải quyết”

Thư Nam lạnh nhạt nói: “Chẳng lẽ anh tưởng tôi sẽ sợ anh sao.”

Một lời không hợp, Thư Nam trực tiếp vung quyền đấm đến trước mặt Thư Nam.

“Đánh lén! Hèn hạ!” Kano William hét lên một tiếng, cơ thể biến mất một cách quỷ dị Thư Nam nhướng mày, lập tức thu hồi công kích, tập trung đề phòng.

“Ha ha, nhóc con, mặc dù thực lực của anh không tệ, nhưng so với thân vương điện hạ Dracula, Kano William vĩ đại, anh vẫn còn kém chút!”

Tiếng nói kiêu ngạo của Kano William vang lên từ bốn phương tám hướng, giống như cơ thể anh ta ở khắp bốn phương tám hướng vậy.

Âm!

Bất thình lình, cơ thể Thư Nam bị một sức mạnh đánh trúng, cả người bay ngược ra ngoài mấy mét.

“Ha ha, nhóc con, cảm thấy như thế nào?” Giọng nói kiêu ngạo của Kano William vần vang lên từ bốn phương tám hướng, dựa vào âm thanh, căn bản không thể nào phân biệt được bản thể của anh ta đang ở nơi nào.

Thư Nam vô cùng nghiêm túc, anh hoàn toàn không quen thuộc với cách thức chiến đấu của quỷ hút máu phương tây, cũng không mảy may biết về sức mạnh của bọn họ.
 
Chương 1620


Chương 1620

Nhưng mà, thông qua một đòn vừa rồi, anh có thể cảm giác.

được, chắc hẳn sức mạnh của Kano William yếu hơn anh ta.

Cảm giác của Thư Nam rất chuẩn, thực lực của Kano William tương đương với cảnh giới Tông Sư đại thành Mà Thư Nam đã đạt đến cảnh giới Tông Sư đại thành từ lâu.

Cho nên, nếu chỉ bàn về tu vi, Thư Nam mạnh hơn Kano William nửa bậc.

Nhưng mà, trong truyền thừa huyết mạch của Huyết tộc có rất nhiều bí pháp và cấm thuật uy lực mạnh mẽ, mà Thư Nam lại không có những thứ này.

Mặc dù Vạn Kiếp Bất Diệt Công của Thư Nam cũng là công pháp vô cùng mạnh mẽ, mệnh danh ‘trải qua vạn kiếp vẫn bất diệt.

Nhưng mà, đó là cần phải tu luyện đến cảnh giới cực kỳ cao Thâm.

Dựa theo tình huống trước mắt, thực lực tổng hợp của hai người cũng coi như ngang tài ngang sức.

Mà dựa theo tiêu chuẩn phân chia của giới võ đạo, thực lực của Trình Kiêu cũng thuộc cấp bậc Tông Sư đại thành.

Thế nhưng, Tông Sư đại thành Trình Kiêu lại có thể dễ dàng nghiền ép Tông Sư đỉnh phong.

Kano William lại tung một đòn đánh lén, nhắm vào sau lưng Thư Nam.

Nhưng mà, lần này sau lưng Thư Nam giống như mọc thêm mắt, vậy mà phát hiện ra Kano William, không nói hai lời, lập tức vung quyền nghênh đón công kích của Kano William.

Rầm!

Lần này, Kano William bị đánh bay ra ngoài, Thư Nam chỉ lùi một bước đã ổn định lại cơ thể.

Kano Willam đứng vững, nhìn Thư Nam, kinh ngạc nói; : “Được đấy nhóc con, vậy mà có thể phát hiện ra phương hướng công kích của tôi!”

“Hừ, tiếp!” Thư Nam lạnh lùng nói.

“Tiếp thì tiếp, lẽ nào lại sợ anh!” Cơ thể Kano William lại biến mất lần nữa.

“Dừng lại hết cho tôi.” Một tiếng nói thản nhiên vang lên Trình Kiêu đạp lên hư không, đáp xuống giữa hai người.

Thư Nam nghiêm mặt, khom người nói: “Sư phụ!”

Kano William xuất hiện lại, nghi ngờ nhìn Trình Kiêu: “Sư phụ?

Anh ta là đồ đệ của anh sao?”

Trình Kiêu không nhận Thư Nam làm đồ đệ, nhưng Thư Nam nhớ.

ơn truyền thụ công pháp của anh, đối xử với anh giống như sư phụ.

Trình Kiêu hiểu rõ tính cách của Thư Nam, không thừa nhận cũng không từ chối.

“Được rồi, đều vào đi!”

Trình Kiêu không trả lời câu hỏi của Kano William, dân đầu bước vào biệt thự.

Kano William khiêu khích liếc nhìn Thư Nam, tràn đầy kiều ngạo đi theo sau lưng Trình Kiêu tiến vào biệt thự.

Sắc mặt Thư Nam lạnh lùng, giống như không nhìn thấy khiêu khích của Kano William, tiến vào biệt thự.

Trong phòng khách, Trình Kiêu ngồi trên ghế, nhìn về phía Thư Nam: “Lần này trở về, định ở lại tu luyện hay có chuyện cần tôi giúp đỡ?”

Thư Nam nói: “Tôi định ở lại tu luyện.”
 
Chương 1621


Chương 1621

Sau đó, Thư Nam như có lời muốn nói lại thôi.

Trình Kiêu nói: “Còn có chuyện gì, nói đi!”

Lúc này Thư Nam mới nói: “Tôi muốn dẫn Tiểu Vũ cùng tu luyện.”

Ánh mắt Trình Kiêu khẽ dao động, nghiêm túc nhìn Thư Nam, giọng điệu lạnh nhạt: “Thoạt nhìn người tu hành mạnh mẽ, nhưng con đường tu hành lại vô cùng gian nan, nơi nơi đều là nguy hiểm, anh chắc chắn cô ấy đã suy nghĩ kỹ rồi?”

Thư Nam nói: “Tôi đã nghiêm túc thảo luận với cô ấy, cô ấy đều có thể tiếp nhận.”

Trình Kiêu nói: “Vậy tôi cũng không có gì để nói.”

Thư Nam nói: “Nhưng Vạn Kiếp Bất Diệt Công tôi tu luyện không thích hợp với Tiểu Vũ lắm.”

Trình Kiêu suy nghĩ, sau đó nói: “Đợi mấy ngày, tôi tìm một môn công pháp thích hợp với cô ấy rồi giao cho anh.”

“Cảm ơn sư phụ!” Thư Nam khom mình hành lẽ.

Kano William ngồi ở bên cạnh, đồng tử chuyển loạn, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng với Trình Kiêu: “Anh bất công quá rồi!”

“Vì sao anh không cho Y Linh tu luyện?”

Trình Kiêu quay đầu nhìn anh ta, thản nhiên nói: “Nếu Y Linh đồng ý tu luyện, tất nhiên tôi sẽ tìm một bộ công pháp đo ni đóng giày cho cô ấy. Có điều, anh chắc chắn hi vọng cô ấy trở thành người tu hành?”

“Thế giới của người tu hành tàn khốc cỡ nào, hẳn đã rất rõ ràng bên trong truyền thừa huyết mạch của anh. Anh chắc chắn muốn Y Linh giầm vào vũng bùn mà một khi đã vào thì sẽ không thể trở ra này?”

“Hazz..” Đồng tử của Kano William chuyển loạn, không nói gì nữa.

Đối với tàn khốc trong thế giới tu hành, anh ta hiểu rõ hơn Thư Nam nhiều, người tu hành nhìn như nắm giữ sức mạnh to lớn, nhưng mà, trong thế giới của người tu hành không có trật tự, chỉ có mạnh được yếu thua, tràn đầy giết chóc và tàn khốc Cho dù anh không giết người khác, nhưng người khác vẫn sẽ giết anh, trong thế giới tu hành, chuyện giết người đoạt bảo bình thường giống như cơm bữa.

Tính cách Y Linh ngây thơ hồn nhiên như vậy, nếu như không có ai bảo vệ, một khi tiến vào thế giới tu hành, chỉ có kết cục mất mạng.

Còn không bằng sống những ngày tháng vui vẻ hạnh phúc trong thế tục hồng trần.

Có một người tu tiên bảo vệ che chở cô, chắc hẳn trong tương lai, cô sẽ sống rất hạnh phúc.

Lúc này, điện thoại di động của Trình Kiêu đột nhiên vang lên.

Liếc nhìn, vậy mà lại là Ứng Đông Lai gọi tới.

Ứng Đông Lai chủ động gọi điện thoại cho Trình Kiêu, chắc chắn là đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long đã xảy ra chuyện Trình Kiêu ấn nút nhận cuộc gọi.

Bên kia điện thoại di động, giọng nói của Ứng Đông Lai rất gấp gáp: “Huấn luyện viên Trình, xảy ra chuyện rồi, cậu mau trở về xem đi”

“Đã xảy ra chuyện gì?” Trình Kiêu hỏi, trước khi anh đi, tất cả đều bình thường, mặc dù bây giờ đã qua bốn tháng, nhưng sẽ không xảy ra chuyện gì mới đúng.

Ứng Đông Lai sốt ruột nói: “Nói ra thì rất dài dòng, vẫn là gặp mặt rồi nói đi!”

“Được. Trình Kiêu nói.

Kết thúc cuộc gọi với Ứng Đông Lai, Trình Kiêu nhìn về phía Thư Nam.

“Tôi phải rời đi mấy ngày, chờ tôi trở lại sẽ đưa công pháp tu luyện cho anh.”

Thư Nam nghiêm túc gật đầu: “Sư phụ yên tâm, tôi nhất định sẽ bảo vệ nơi này.”
 
Chương 1622


Chương 1622

Trình Kiêu lại nhìn về phía Kano William, nghiêm túc nói: “Nơi này có rất nhiều người mạnh hơn anh, anh tự giải quyết cho tốt.”

Kano William tỏ vẻ không sao cả: “Yên tâm, tôi không đi đâu cả, chỉ tu luyện ở nơi này.”

“Có thiên đường xinh đẹp như vậy, tôi sẽ không đi nơi khác.”

Trình Kiêu lập tức đi tới thủ đô.

Khi sắp đến thủ đô, Trình Kiêu gọi điện thoại cho Ứng Đông Lai, Ứng Đông Lai phái người đi đón Trình Kiêu, trở về căn cứ của đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long.

Đến căn cứ, Ứng Đông Lai mặc trang phục huấn luyện đã chờ ở cửa chính từ lâu.

Nhìn thấy Trình Kiêu xuống xe, lập tức đi tới: “Huấn luyện viên Trình, cuối cùng cậu cũng trở về rồi”

Trình Kiêu thản nhiên hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Ứng Đông Lai nói: “Chuyện này, còn phải nói từ nửa tháng trước.”

Hai người vừa đi vừa nói.

Ứng Đông Lai nói: “Lúc đó, tôi phát hiện tính tình Lưu Tử Đào đột nhiên trở nên nóng nảy, cho dù là huấn luyện hay là làm những chuyện khác, có mấy lần cậu ta dám ngang nhiên phạm quy. Lần trước còn đánh nhau với Trương Học Nho.”

“Quan hệ giữa cậu ta và Trương Học Nho là tốt nhất, hai người đã có hai lần đồng sinh cộng tử. Tình cảm như vậy, thế mà có thể ra tay đánh nhau, hơn nữa trông vẻ còn là không chết không dừng.”

“Nhưng mà lúc ấy, sau khi kéo hai người bọn họ ra, tôi cũng không để ý nữa, cho rằng mấy ngày nay thực lực của mọi người đột nhiên tăng mạnh nên hơi hiếu chiến.”

“Nhưng mà, hoàn toàn không phải như vậy. Không riêng gì Lưu Tử Đào, dần dần, Hầu Phẩm Ngôn cũng như vậy. Phải biết trong đội ngũ, Hầu Phẩm Ngôn có tiếng là tốt tính”

“Lần này, cuối cùng tôi cũng nhận ra có gì đó không đúng. Sau đó tiếp tục quan sát mọi người, tôi bắt đầu âm thầm nghiên cứu, phát hiện sau mỗi lần tu luyện xong là lúc tâm trạng mọi người nóng nảy nhất.”

“Bây giờ, trên cơ bản có thể xác định, hẳn là có liên quan đến thuật luyện thể Thanh Long mà mọi người tu luyện.”

Trình Kiêu nói: “Thuật luyện thể Thanh Long không có vấn đề, chắc là xuất hiện sai lầm ở mắt xích nào đó. Các đội viên ở đâu, dẫn tôi đi xem bọn họ.”

Ứng Đông Lai nói: “Hôm qua tôi đã cho bọn họ tạm dừng tu luyện, rất nhiều đội viên oán than dậy đất, vô cùng bất mãn.”

“Dựa theo tính tình hiện giờ của bọn họ, tôi lo lắng một ngày nào đó sẽ xảy ra chuyện lớn.

“Cho nên, chỉ có thể mời cậu trở về!”

Ứng Đông Lai dẫn Trình Kiêu vào ký túc xá, còn chưa đến cửa, Trình Kiêu đã cảm nhận được hơi thở nóng nảy.

“Nơi này là ký túc xá của mấy người Lưu Tử Đào, tôi dần cậu đi thăm bọn họ trước.”

Ứng Đông Lai nói rồi gõ cửa Lưu Tử Đào mở cửa cho Ứng Đông Lai và Trình Kiêu.

Lưu Tử Đào là đội viên nhỏ tuổi nhất trong đội ngũ, con người rất nhiệt tình, cũng rất chất phác.

Trình Kiêu vẫn chưa quên lần đầu tiền gặp mặt Lưu Tử Đào, lúc nào trên mặt anh ta cũng như có mười vạn câu hỏi vì sao.

Nhưng bây giờ, đội viên mấy tháng trước vẫn còn nhiệt tình chất phác, vậy mà bây giờ lún phún gốc râu cảm, đôi mắt đỏ ngầu, trên mặt tràn đầy tàn ác, giống như lúc nào cũng có thể bùng nổ.
 
Chương 1623


Chương 1623

Có thể nói, Lưu Tử Đào bây giờ già đi ít nhất mười tuổi so với Lưu Tử Đào trước kia.

Khi nhìn thấy Ứng Đông Lai, ánh mắt Lưu Tử Đào hơi lạnh lẽo, rất không tình nguyện gọi một tiếng: “Đội trưởng!

Nhưng mà, khi anh ta nhìn thấy Trình Kiêu đứng sau Ứng Đông Lai, lại vẫn nở nụ cười nhiệt tình.

“Huấn luyện viên Trình, cuối cùng anh cũng trở về rồi!”

“Đúng rồi, mau kể cho chúng tôi nghe, một mình anh đánh bại tất cả cao thủ của giới võ đạo Giang Nam trong đại ‘õ đạo Giang Nam như thế nào.”

Xem ra, bọn họ đều đã nghe nói hành động của Trình Kiêu ở Giang Nam.

Kèm theo tiếng hô của Lưu Tử Đào, người trong ký túc xá đều kích động.

Ngay lập tức, mấy đội viên còn lại cũng nhảy xuống giường, đi tới cửa, ngó đầu ra nhìn Trình Kiêu.

“Huấn luyện viên Trình trở về rồi!”

Mấy người lễ phép chào hỏi.

Trình Kiêu thản nhiên trả lời: “Trở về rồi.”

Đồng thời, Trình Kiêu cũng đưa mắt đánh giá mấy người.

Phát hiện mặc dù tàn ác trên mặt mấy người ít hơn Lưu Tử Đào một chút, nhưng cũng rất không bình thường, giống như lúc nào cũng có thể bùng nổ.

Trình Kiêu quan sát tình trạng chân khí trong cơ thể bọn họ, phát hiện chân khí trong cơ thể bọn họ mạnh hơn lúc Trình Kiêu rời đi tới mấy lần.

Bây giờ, thực lực hầu hết mọi người đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên tiểu thành. Mà người vốn đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên thì thăng tới cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong.

Nếu cứ phát triển theo tốc độ này, trong đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long sẽ nhanh chóng có thêm mấy cường giả cấp bậc Tông Sư.

“Xem ra, thuật luyện thể Thanh Long chính là đo nỉ đóng giày cho những đội viên này!”

“Nhưng mà, tu vi tăng trưởng quá nhanh, nền móng bất ổn, dẫn đến tính cách mọi người trở nên nóng nảy.”

Đây chính là nguy cơ đội viên của đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long gặp phải.

Giống như một đứa trẻ sơ sinh bỗng nhiên lấy được sức mạnh của người trưởng thành, cơ thể non nớt của bọn chúng hoàn toàn không cách nào khống chế sức mạnh này. Thế nên, những sức mạnh kia cần được phóng thích, tích tụ thời gian dài sẽ khiến cho tính cách của bọn họ trở nên nóng nảy hiếu chiến.

Trình Kiêu nhìn đám người Lưu Tử Đào đang ngập tràn phấn khởi, sắc mặt hơi nghiêm túc, những đội viên này tin tưởng anh như vậy, anh tuyệt đối không thể để những đội viên này thất vọng.

“Các anh tạm dừng tu luyện, bây giờ tôi lập tức đi giải quyết vấn đề xuất hiện trên người các anh.” Trình Kiêu nói.

Lưu Tử Đào nói: “Huấn luyện viên Trình, tôi cảm thấy trên người tôi không có vấn đề gì? Hơn nữa tràn đầy sức mạnh, anh xem thực lực của tôi đi, bây giờ tôi đã là cường giả cảnh giới Tiên Thiên rồi.”

Mấy người còn lại cũng vội vàng gật đầu: “Chúng tôi cũng không có vấn đề gì”

Những thay đổi về mặt tính cách này, người trong cuộc hoàn toàn không phát hiện ra.

Trình Kiêu nói: “Các anh nghe tôi là được rồi, bây giờ tôi lập tức đi nghĩ cách giải quyết.”

“Được, chúng tôi tin tưởng ngài!” Lưu Tử Đào nói.

Bọn họ vẫn rất nghe lời Trình Kiêu. Dù sao, cảnh tượng Trình Kiêu nhảy từ trên máy bay xuống lúc trước đã để lại rung động sâu sắc trong lòng các đội viên.

Sau đó, Ứng Đông Lai lại dẫn Trình Kiêu đi đến ký túc xá của những đội viên khác kiểm tra.
 
Chương 1624


Chương 1624

Trình Kiêu phát hiện, trên cơ bản tình huống của những đội viên khác đều không khác gì tình huống của Lưu Tử Đào.

Sau khi rời khỏi ký túc xá, Ứng Đông Lai hỏi: “Huấn luyện viên Trình, tình huống của những đội viên này sao rồi?”

Sắc mặt Trình Kiêu bình thản: “Không phải vấn đề lớn gì, tu vi tăng trưởng quá nhanh dẫn tới tác dụng phụ, chỉ cần nghĩ cách khiến thân thể bọn họ mạnh lên là được.”

Nếu như ví von người tu hành giống như một thùng chứa, vậy chân khí của võ giả và linh lực của người tu tiên sẽ giống như nước rót vào thùng chứa.

Vốn dĩ cơ thể của những võ giả kia có kích cỡ tương đương một cái chén. Với công pháp bọn họ tu luyện, tốc độ hấp thu chân khí giống như đang nhỏ từng giọt nước.

Mà bây giờ sau khi tu luyện thuật luyện thể Thanh Long, lại giống như dùng vòi nước bơm vào, trực tiếp tràn ra ngoài Cho nên, muốn cải thiện tình huống này, cần khiến cơ thể của những đội viên này mạnh lên, cũng chính là đổi một thùng chứa lớn hơn, vậy là được rồi.

“Vậy làm thế nào mới khiến cơ thể bọn họ mạnh lên?” Ứng Đông Lai hỏi.

“Trúc Cơ Đan đã không được rồi, cần phải dùng Tố Thể Đan.”

Trình Kiêu nói.

Ứng Đông Lai hỏi: “Cần nguyên liệu gì, tôi cho người đi tìm.”

Trình Kiêu nói: “Nhiều người như vậy, nguyên liệu cần dùng cũng rất nhiều, muốn tìm đủ sẽ tốn rất nhiều thời gian, có chỗ nào có sẵn không?”

Ứng Đông Lai suy nghĩ: “Tôi biết một nơi chắc chắn có, chỉ sợ bọn họ không chịu cho chúng ta thôi.

“Nơi nào?” Trình Kiêu hỏi.

“Dược Thần Cốc.

Dược Thần Cốc, Trình Kiêu lại nghe thấy cái tên này.

Lúc trước, Dược Thần Cốc phát động Dược Thần Lệnh, gần như: nửa giới võ đạo đều hưởng ứng, muốn giết chết Trình Kiêu.

Cuối cùng, may mà có huyết thủ tu la Cừu Thiên Sát hẹn đánh với Trình Kiêu, Trình Kiêu giết Cừu Thiên Sát, chấn áp quần hùng giới võ đạo.

Vô hình trung dập tắt một trận hỗn loạn.

Về sau, người của Dược Thần Cốc được Yến Bắc Phi mời đến Trung Châu, trợ giúp nhà họ Tống đối phó với tập đoàn Đông Vương.

Trình Kiêu giết Yến Bắc Phi, nhưng không giết luyện đan sư của Dược Thần Cốc kia.

“Vậy tôi đi Dược Thần Cốc một chuyến.” Trình Kiêu thản nhiên nói.

Ứng Đông Lai hơi lo lăng: “Huấn luyện viên Trình, cậu từng có.

mâu thuẫn với Dược Thần Cốc, chưa chắc bọn họ sẽ cho cậu dược liệu cần thiết.”

“Không sao, tôi có cách” Trình Kiêu nói.

Ứng Đông Lai lại nói: “Tôi vẫn luôn giấu giếm không báo lên trên tin tức các đội viên xảy ra chuyện, Hồng lão vân chưa biết chuyện này, cậu cũng đừng nói cho ông ta biết!”

“Được.” Đương nhiên Trình Kiêu sẽ không nhiều chuyện như vậy, nếu như nói chuyện này cho Hồng Sơn Hà, dựa vào tính cách của ông ta, chắc chắn trách mắng mình một trận.

Trình Kiêu lập tức lên đường đi đến Dược Thần Cốc.
 
Chương 1625


Chương 1625

Nhưng mà, ngay khi Trình Kiêu vừa ra khỏi cửa chính của căn cứ.

đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long, một chiếc xe Jeep màu đen dừng trước cửa chính, ngăn chặn đường đi của Trình Kiều.

Nhìn thấy biển số xe, Ứng Đông Lai lập tức giật mình: “Đây là xe của Hồng lão!”

Một tài xế trẻ tuổi để đầu húi cua bước nhanh ra khỏi buồng lái, kéo mở cửa ghế sau ra.

Hồng Sơn Hà mang vẻ mặt u ám, mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu xám bước xuống xe.

Ứng Đông Lai lập tức đứng nghiêm, kính chào: “Chào Hồng lão!”

Hồng lão liếc nhìn ông ta một cái rồi không để ý đến nữa.

Quay đầu nói với tài xế xe: “Cậu ở chỗ này chờ tôi.”

“Vâng!” Tài xế trả lời.

Sau đó, Hồng lão không hề liếc mắt nhìn Ứng Đông Lai và Trình Kiêu, đi thẳng vào trong cửa chính. Khi đi lướt qua bọn họ mới lạnh lùng nói: “Hai người đi vào cùng tôi.”

Ứng Đông Lai nhíu mày: “Xem ra Hồng lão mang theo tức giận tới đây, phỏng chừng đã biết chuyện của các đội viên rồi.”

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Không sao, cùng lắm là nghe ông ta lải nhải đôi câu thôi.”

Ứng Đông Lai cười gượng, tìm khắp Á tộc cũng không tìm được một người dám nói chuyện như vậy với Hồng lão.

Cũng chỉ có Trình Kiêu mới dám nói như vậy.

Trong văn phòng, Hồng Sơn Hà ngồi ở trên ghế, vẻ mặt nghiêm.

túc.

Ứng Đông Lai và Trình Kiêu đứng trước mặt Hồng Sơn Hà, Ứng Đông Lai đứng thẳng tắp, toàn thân căng cứng, trông rất căng thẳng.

Mà Trình Kiêu vẫn bình tĩnh như cũ, sau đó dứt khoát ngồi lên trên góc bàn bên cạnh.

Hồng Sơn Hà liếc anh một cái, nhíu chặt đôi mày.

“Đi xuống!” Hồng Sơn Hà khẽ quát lên: “Còn ra thể thống gì nữa!”

Trình Kiêu không để ý tới, thản nhiên nói: “Có việc thì nói đi, tôi đang gấp lắm.”

Hồng Sơn Hà trừng mắt lườm anh một cái, ánh mắt dời sang Ứng Đông Lai ở bên cạnh, vẻ mặt uy nghiêm mắng: “Ứng Đông Lai, bây giờ ông càng ngày càng to gan, xảy ra chuyện lớn như vậy mà cũng dám giấu giếm tôi!”

Ứng Đông Lai liếc nhìn Trình Kiêu, ánh mắt kia giống như muốn nói: Xem đi, quả nhiên là tới vì chuyện này!

Ứng Đông Lai cười ha hả, nói: “Hồng lão, tôi cũng vừa phát hiện ra chuyện này, cảm thấy không phải chuyện lớn gì, cho nên không nói với ngài.”

Hồng Sơn Hà trừng mắt lườm ông ta: “Chuyện này còn không phải chuyện lớn? Vậy chuyện nào mới là chuyện lớn!”

“Về sau gặp phải chuyện này, phải thông báo cho tôi đầu tiên.”

Ứng Đông Lai vội vàng gật đầu: “Vâng! Nếu như còn gặp phải chuyện thế này, tôi đảm bảo sẽ thông báo cho Hồng lão đầu tiên!”

Hồng Sơn Hà hơi hài lòng: “Được rồi, ông có thể đi rồi, cấm túc ba ngày!”

*A..” Ứng Đông Lai đau buồn kêu lên “Chê ít?” Hồng Sơn Hà cười lạnh nhìn ông ta.
 
Chương 1626


Chương 1626

*À không, tôi phục tùng mệnh lệnh!” Ứng Đông Lai nhìn Trình Kiêu một cái rồi vội vàng chạy đi, ánh mắt kia rõ ràng đang nói rằng: Tôi đi trước, tự cậu cầu phúc đi!

Ứng Đông Lai rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người Hồng Sơn Hà và Trình Kiêu.

Sắc mặt Hồng Sơn Hà lập tức trở nên u ám “Cậu biến mất hơn bốn tháng, mặc kệ không hỏi đến đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long, suýt nữa phá hủy đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long, trách nhiệm này cậu gánh nổi không!”

Trình Kiêu không phản bác, chuyện này quả thật là anh không đúng. Là anh sơ sót, khiến cho đội viên của đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long gặp nguy hiểm.

Nếu không phải Ứng Đông Lai cẩn thận, chờ thêm một khoảng thời gian nữa, rất có thể các đội viên của đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long sẽ phải chịu thương tổn không thể cứu vãn.

Thấy Trình Kiêu không nói lời nào, cuối cùng Hồng Sơn Hà cũng cảm thấy hả giận.

Cho tới bây giờ, ông ta chưa từng đạt được kết quả tốt khi ở trước mặt Trình Kiêu. Cho nên, Hồng Sơn Hà vẫn luôn muốn tìm cơ hội dạy dỗ Trình Kiêu một trận, để anh thu bớt tính cách không coi ai ra gì này.

Nhưng mà, Hồng Sơn Hà căn bản không tìm được cơ hội. Mỗi lần, rõ ràng Trình Kiêu gặp phải nguy hiểm không cách nào vượt qua, nhưng kết quả cuối cùng lại đều là biến nguy thành an.

Khiến Hồng Sơn Hà muốn dạy dỗ Trình Kiêu nhưng không thể bắt được cơ hội.

Lần này đội viên của đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long xảy ra chuyện, Trình Kiêu không cách nào chối bỏ trách nhiệm, cuối cùng Hồng Sơn Hà cũng bắt được cơ hội, đương nhiên sẽ không dễ dàng tha cho Trình Kiêu.

“Mỗi một thành viên của đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long đều trải qua tuyển chọn kỹ lưỡng từ trong vô số binh lính, bọn họ lập được công lao hiển hách cho quốc gia, mỗi một người đều là báu vật của quốc gia. Đại tộc trưởng vô cùng tin tưởng cậu, cho nên mới c biệt cất nhắc cậu trở thành huấn luyện viên của đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long, không ngờ cậu lại vô trách nhiệm như vậy, cậu xứng với lòng tin của Đại tộc trưởng đối với cậu sao!”

Hồng Sơn Hà dứt khoát chụp cái mũ này lên đầu anh, suýt nữa đã chuyện bé xé ra to luôn rồi “Được rồi, bọn họ chỉ là tu vi tăng trưởng quá nhanh, tố chất cơ thể không theo kịp, cũng không phải là không thể cứu vãn, ông nói cũng khoa trương quá rồi?” Trình Kiêu không kiên nhẫn cắt ngang lời Hồng Sơn Hà.

Hồng Sơn Hà lập tức nổi giận: “Sao cậu lại có thái độ này! Từ trước đến giờ, chuyện của quốc gia không bao giờ là chuyện nhỏ!

Tôi nói cho cậu biết, bây giờ cậu là nhân viên của chính phủ Á tộc, xin hãy chấn chỉnh lại thái độ của mình!”

Trình Kiêu nhìn Hồng Sơn Hà, thản nhiên nói: “Ba ngày, tôi đảm bảo trả lại cho ông một đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long khỏe mạnh hoạt bát”

Hồng Sơn Hà hơi ngẩn ra, lạnh lùng cười nói: “Ba ngày? Trong quân không nói chơi!”

Mặc dù Hồng Sơn Hà hoàn toàn không rõ vì sao những đội viên này đột nhiên trở nên nóng nảy, nhưng nhiều đội viên như vậy, sao ba ngày có thể chữa khỏi được?

“Tôi băng lòng viết giấy cam kết thực hiện quân lệnh!” Trình Kiêu nói.

“Tốt, đây chính là cậu nói đấy!” Hồng Sơn Hà vui mừng.

Hồng Sơn Hà lập tức lấy ra một tời giấy trắng, để Trình Kiêu viết giấy cam kết thực hiện quân lệnh.

Nhìn Trình Kiêu ký tên mình lên, Hồng Sơn Hà giống như bắt được nhược điểm của Trình Kiêu, đắc ý cười nói: “Ba ngày, cậu cũng đừng quên!”

“Tất nhiên, chỉ cần ba ngày: Trình Kiêu nói.

Vì thoát khỏi lải nhải không ngừng của Hồng Sơn Hà, Trình Kiêu chỉ có thể tăng nhanh tốc độ.
 
Chương 1627


Chương 1627

Có giấy cam kết thực hiện quân lệnh của Trình Kiêu, Hồng Sơn Hà tạm thời buông tha cho Trình Kiêu, nhưng mà, có lẽ vì mau chóng nhìn thấy Trình Kiêu thực hiện cam kết quân lệnh, vậy mà Hồng Sơn Hà lại ở lại trong căn cứ của đội chiến đấu đặc biệt Thanh Long.

Đối với Trình Kiêu thì Hồng Sơn Hà ở đâu cũng không quan trọng.

Nhưng lại khổ cho Ứng Đông Lai.

Có thể thấy rõ ràng điều này qua ánh mắt u oán của Ứng Đông Lai sau khi Trình Kiêu rời đi.

Trình Kiêu không hề nán lại, lập tức đi đến Dược Thần Cốc, cả đi cả về kéo dài khoảng một ngày, ba ngày đã là nhiều nhất rồi.

Dựa vào tin tức Ứng Đông Lai cung cấp, Trình Kiêu chỉ tốn nửa ngày đã đi đến cửa chính của Dược Thần Cốc.

Nhưng mà, Dược Thần Cốc này hoàn toàn khác với tưởng tượng của Trình Kiêu.

Theo lý thì, Dược Thần Cốc thuộc thế lực của giới võ đạo, hẳn là ở ẩn xa lánh bên ngoài hoặc là ở trong động thiên phúc địa nơi rừng sâu núi thẳm Nhưng mà, Dược Thần Cốc lại nghênh ngang chiếm mấy chục mẫu đất, xây dựng một trang viên ngay dưới chân núi.

Đây không phải ở ẩn, mà đã hoàn toàn nhập thế.

Cửa chính của Dược Thần Cốc rất khí phách, kiến trúc phỏng theo hoàng cung cổ đại, có phần tương tự đường cái Chu Tước thời nhà Đường.

Trên đỉnh cửa chính là một bức tranh sắt được treo băng móc bạc, bên trên khắc ba chữ Dược Thần Cốc màu vàng to lớn, đường nét cứng cáp mạnh mẽ, phong cách cổ xưa bá đạo.

Ngoài cửa còn có mấy tên bảo vệ gác cửa, đều mặc đồng phục riêng, dáng vẻ hiên ngang, trên mặt thoáng mang theo vẻ kiêu ngạo, giống như trông cửa cho Dược Thần Cốc là một chuyện cực kỳ quang vinh.

Phía sau cửa chính đứng sừng sững một pho tượng cao lớn Không biết là tượng của ai, nhưng mặc cổ trang, tay cầm một chiếc vạc ba chân, hẳn là một vị đại sư luyện đan nào đó, cũng có lẽ là người sáng lập ra Dược Thần Cốc.

Trước cửa chính của Dược Thần Cốc có rất nhiều người, xếp thành hai hàng thật dài.

Trình Kiêu không biết những người này làm gì ở đây, chẳng lẽ đều là đến xin thuốc?

Lúc này, Trình Kiêu nhìn thấy một cô gái quần áo rách rưới đi tới bên này.

Tuổi tác của cô gái không lớn, đoán chừng chỉ khoảng hai mươi, mái tóc rất dài, che kín nửa khuôn mặt nên không nhìn rõ tướng mạo.

Quần áo trên người cô ấy vô cùng rách rưới, nhưng cũng coi như gọn gàng sạch sẽ, quần áo vải thô đơn giản, lại còn có mấy chỗ vá.

Thời đại này, đừng nói là người trẻ tuổi chừng hai mươi, mà cho dù là người lớn tuổi thì cũng rất ít người mặc quần áo vá lên vá xuống thế này.

Cô gái đi đến bên ngoài cửa chính của Dược Thần Cốc, quay mặt.

về phía vách tường rồi quỳ xuống, cúi đầu không nói lời nào.

Từ động tác thành thục này của cô ấy và sàn bê tông đặc biệt sạch sẽ xung quanh cô ấy, có thể nhìn ra được, chắc hắn không phải ngày đầu tiên cô ấy quỳ ở chỗ này.

Trình Kiêu hơi tò mò về cô gái này.

Lúc này, một thanh niên mặc trường bào màu trắng đi từ trong cửa chính ra, hô to với mọi người đang xếp hàng: “Giải tán, giải tán hết đi, gần đây Dược Thần Cốc túng thiếu dược liệu, không bán ra ngoài, mọi người trở về hết đi, đừng chắn ở chỗ này nữa!”

Nhưng mà, rõ ràng lời nói của anh ta không có tác dụng gì, không một ai trong hàng ngũ thật dài này rời đi.
 
Chương 1628


Chương 1628

Trình Kiêu đi đến, hỏi một chị gái đứng phía sau một hàng ngũ trong đó: “Không phải nói là không bán ra ngoài sao? Vì sao mọi người còn muốn xếp hàng?”

Chị gái này nhìn Trình Kiêu một cái, nói ra: “Cậu là người nơi khác đến xin thuốc à! Cũng không phải là Dược Thần Cốc không bán ra bên ngoài, mà là đổi một cách khác bán ra.”

Ánh mắt Trình Kiêu hơi động: “Đổi một cách khác bán ra?”

Chị gái kia nói: “Chính là trao đổi, cậu muốn xin thuốc gì, vậy dùng đồ vật ngang giá trao đổi với Dược Thần Cốc.”

“Bình thường mọi người đều dùng dược liệu trao đổi, đặc biệt là những loại dược liệu hiếm có. Nghe nói người của Dược Thần Cốc rất thích mấy món đồ ly kỳ cổ quái.”

“Tôi nghe n. n trước có người dùng một viên đá đổi được ba viên linh đan của Dược Thần Cốc.”

“Mỗi một viên đan dược của Dược Thần Cốc đều có thể bán với.

giá hơn ba tỷ, hơn nữa vẫn luôn là bảo bối cung không đủ cầu.”

“Lần này tôi cũng lên núi nhặt được một viên đá, cho nên mới tới thử vận may.”

Nói xong, chị gái kia lấy một chiếc túi vải từ trong túi áo ra, cẩn thận từng li từng tí mở túi vải ra, để lộ một viên đá kỳ lạ to chừng bàn tay.

Trình Kiêu thoáng nhìn, viên đá kia có màu sắc kỳ lạ, hình dáng cũng rất kỳ lạ, nhưng chỉ là viên đá bình thường, có lẽ chị gái này phải thất vọng rồi.

Nhưng mà Dược Thần Cốc này đang giở trò quỷ gì? Thảo nào nhiều người xếp hàng như vậy, xem ra có rất nhiều người đều ôm thái độ tìm vận may đến trao đổi, cũng không phải là bệnh nhân cần chữa bệnh.

Lúc này, một chiếc siêu xe màu trắng ngang ngược phóng tới.

Thực hiện động tác cua gấp hoàn mỹ, xe đua dừng ở bên cạnh cửa chính, chỉ cách nơi cô gái đang quỳ một mét.

Cửa xe mở ra, một thanh niên ra vẻ kiêu căng, ăn mặc thời thượng bước xuống từ trong buồng lái Vừa vặn đá một chân lên người cô gái kia.

“Ăn mày từ đâu tới, dám chặn đường anh đây!” Thanh niên mắng to, sau đó đá một phát lên người cô gái, khiến cô gái ngã xuống mặt đất.

Mọi người xung quanh đều hơi tức giận, rõ ràng là anh ta đi không nhìn đường, đá lên trên người cô gái, thế mà còn trách cô gái chặn đường anh ta.

Lý nào lại như vậy!

Nhưng mà, mặc dù mọi người không ưa hành động của thanh niên, nhưng lại không có ai dám đứng ra đòi lại công bằng cho cô gái kia.

Cô gái bị đá ngã xuống mặt đất, không nói một lời, cúi đầu di chuyển sang chỗ khác quỳ xuống.

“Vẫn không cút!”

Cô gái không phản kháng, nhưng thanh niên kia cũng không có.

ý định buông tha cho cô ấy, bước lên phía trước, lại giơ chân đá vào người cô gái.

Nếu như lần này đá trúng, chỉ với cơ thể gầy yếu của cô gái, e rằng sẽ gãy mất mấy khúc xương.

Trong lúc nguy cấp, bóng hình Trình Kiêu chợt lóe, ngăn ở trước người cô gái.

Cú đá kia của thanh niên trực tiếp đá lên trên người Trình Kiêu, nhưng còn chưa chạm đến cơ thể Trình Kiêu thì đã chạm phải lồng phòng hộ do Trình Kiêu dùng linh lực ngưng tụ thành.

m Thanh niên kêu lên thảm thiết, ôm chân của mình, lập tức ngồi xuống dưới đất.

“Chân của tôi, chân của tôi gãy rồi!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom