Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1649


Chương 1649

Chồng của Tiểu Cúc – Tiểu Phong bị thương ở phần đầu, nhưng đây không phải nguyên nhân bệnh lớn nhất Nguyên nhân bệnh thật sự của Tiểu Phong là vì áp lực tỉnh thần quá lớn. Dựa theo độ hiểu của Trình Kiêu về chuyện hai người bọn họ trải qua, tuy Tiểu Phong không màng tới sự ngăn cản của người nhà, kiên trì ở bên Tiểu Cúc.

Nhưng trong lòng Tiểu Phong luôn hy vọng có được sự ủng hộ của người nhà.

Thời gian lâu dần thì hình thành áp lực tỉnh thần quá lớn, vừa hay vì phần đầu bị thương, sinh ra kích thích chướng ngại Giống như lời của bác sĩ hiện đại nói, lãng quên có chọn lọc.

Mà cách chữa trị cho anh ta, chỉ cần Trình Kiêu luyện chế một.

viên Ngưng Thần Đan là được.

Sau khi viết xong, Mạc Tu Võ đọc dược liệu mà Trình Kiêu cần “Năm mươi cây hoa bổ xương bổ huyết, năm mươi cây cỏ Vân Mộng Huyết Hồn, năm mươi quả Cửu Diệp Hộ Tâm Lan…”

Sau khi đọc xong, Mạc Tu Võ nhìn Trình Kiêu nói: “Quả thật đều không phải thứ quý giá gì, cũng chỉ có hai quả Hoán Hồn có hơi hiếm, số còn lại Dược Thần Cốc tôi đều có.”

“Chỉ là số lượng này của cậu có hơi nhiều, e là sẽ đào rỗng kho của Dược Thần Cốc chúng tôi!

“Cái này có gì chứ, kho rỗng thì kêu người đi thu thập không phải là được hay sao. Nhưng phương thuốc của đan dược cực phẩm, sau khi bỏ lỡ thì chưa chắc có nữa!” Mạc Tri Mệnh nói.

“Nói rất đúng, đổi!” Mạc Tu Võ hạ quyết tâm.

“Nhưng trước khi đổi, chúng tôi cần kiểm chứng thật giả của phương thuốc, mong cậu Trịnh không để bụng.”

Trình Kiêu lạnh nhạt nói: “Không sao.”

Nói xong, tiếp tục cầm bút viết, sau khi viết xong thì đưa đan phương đó cho Mạc Tu Võ.

Mạc Tu Võ liếc nhìn, kinh ngạc nói: “Vậy mà dùng dược liệu đơn giản như này thì có thể luyện chế ra đan dược chất lượng thượng thừa!”

“Nhưng cách phối chế những đan dược đó và cách luyện chế thật sự chưa từng nghe!”

Mạc Tu Vố nói với vẻ kinh ngạc.

“Cho em xem!” Mạc Tri Mệnh có chút nóng lòng nói.

“Đây!” Mạc Tu Võ đưa đan phương cho ông ta.

Mạc Tri Mệnh lập tức như có được bảo bối, cầm bằng hai tay, nghiêm túc nghiên cứu “Ha ha, hay, rất tuyệt, thì ra những dược liệu này còn có thể phối như này!”

“Còn nữa, cách luyện chế như này thật sự tuyệt vời! Như này có thể giữ lại hiệu quả tốt nhất của tất cả dược liệu.”

“So với đan phương này, thuật luyện đan em vốn học mấy chục năm, thật sự không đáng một xu.”

Mạc Tri Mệnh kích động cười to, có dáng vẻ thích không nỡ buông tay.

Tam trưởng lão cười ha ha nói: “Nếu ngài Tri Mệnh tán thưởng đan phương này nư vậy, không băng để ngài Tri Mệnh thử thật giả của đan phương này đi!”

Mạc Tu Võ nói: “Như vậy rất tốt!”

“Trị Mệnh, ông tới phòng luyện đan thử nghiệm một chút, xem thử dựa theo đan phương này có thể luyện ra đan dược cực phẩm không?”

“Vừa hay cậu Trịnh cũng ở đây, nếu có chỗ nào không hiểu, còn có thể thỉnh giáo cậu ta.”

Mạc Tu Võ mở mồm là cậu Trịnh, cũng không dám xem thường Trình Kiêu vì độ tuổi của Trình Kiêu nữa.

“Được.” Trình Kiêu lạnh nhạt đồng ý.
 
Chương 1650


Chương 1650

Mạc Tu Võ nói: “Xin cậu Trịnh đợi một lát.”

“Không sao.” Trình Kiêu nói.

Mạc Tu Võ nhìn sang Mạc Tri Mệnh: “Đi, chúng ta tới phòng luyện đan!”

“Được!”

“Tôi cũng đi cùng!” Tam trưởng lão cũng đi theo.

“Cho tôi mở mang tầm mắt với!” Đại trưởng lão cũng đi theo.

Kết quả mấy trưởng lão trong đại điện đều đi theo Mạc Tri Mệnh.

Những người còn lại, tuy cũng là cao tầng của Dược Thần Cốc nhưng so với nhân vật cấp bậc trưởng lão thì vẫn có chút chênh lệch.

Thật ra bọn họ cũng muốn xem, nhưng cấp bậc của bọn họ không đủ, không dám mạo muội mở miệng, tránh bị Mạc Tu Võ từ chối, khiến mọi người xấu hổ.

Trình Kiêu và Tiểu Cúc ngồi ở trong đại diện, yên lặng chờ đợi.

Khoảng hơn hai tiếng sau, trong phòng luyện đan vang lên tiếng cười vui sướng của Mạc Tri Mệnh.

“Ha ha, thành công rồi, lần thứ hai thì thành công rồi, đan dược cực phẩm, đan dược cực phẩm!”

Trong tay Mạc Tri Mệnh cầm một viên đan dược trắng trong như ngọc, vẻ mặt phấn khích.

Mấy người Mạc Tu Võ đợi ở bên ngoài, lập tức cất bước đi vào.

“Thành công rồi sao?” Mạc Tu Võ nghỉ hoặc hỏi.

“Anh xem!”

Mạc Tri Mệnh giao đan dược cho Mạc Tu Võ.

Mạc Tu Võ quan sát viên đan dược đó, vẻ mặt cảm thán: “Tuy so với đan dược trong tay cậu nhóc đó thì vân có chênh lệch rất lớn, nhưng so với đan dược cực phẩm mà Dược Thần Cốc chúng ta cất giấu thì hơn cả chục lần!”

Mạc Tri Mệnh nói với vẻ kích động: “Điều hiếm thấy hơn là đan dược cực phẩm có màu sắc đẹp như vậy, lần thứ hai đã thành công.

“Hơn nữa, chỉ cần hai tiếng!”

“Đan phương này thật sự lợi hại!” Mạc Tu Võ có vẻ mặt kinh ngạc và cảm thán Bình thường, dù là Mạc Tri Mệnh có thuật luyện đan giỏi nhất cũng không thể luyện chế đan dược cực phẩm.

Đừng nói cực phẩm, cho dù là đan dược trung phẩm có màu sắc.

tốt một chút, Mạc Tri Mệnh cũng cần tốn thời gian hơn nửa ngày mới có thể luyện chế được.

Hơn nữa, tỉ lệ thành công cao nhất cũng chỉ có ba mươi phần trăm.

Bây giờ, lần này trong lần thứ hai thì đã thành công. Loại trừ lần đầu tiên là giai đoạn thực nghiệm nhiều hơn, tỉ lệ thành công của đan phương này cao tới dọa người, tỉ lệ thành công ít nhất cũng đạt tới tám mươi phần trăm trở lên!

Người trong phòng đều là mấy vị cao tầng đứng đầu của Dược Thần Cốc, đối với thuật luyện đan cũng khá tinh thông.

Vậy nên mấy người này có thể cảm nhận được nhất sự mạnh mẽ của đan phương của Trình Kiêu!

“Đổi đi! Cậu ta muốn gì, đều cho cậu ta! Có đan phương này, sau này em có thể dựa vào đan phương này, tạo ra thuật luyện đan mới. Tới lúc đó, thuật luyện đan của Dược Thần Cốc chúng ta sẽ mạnh hơn ban đầu gấp mười lần!” Mạc Tri Mệnh nói rất tự tin.

Trong mắt Mạc Tu Võ vụt qua một tia mong chờ, nếu thuật luyện đan của Dược Thần Cốc thật sự mạnh hơn ban đầu gấp mười lần, vậy thì bọn họ có lẽ có cơ hội rửa nhục rồi.
 
Chương 1651


Chương 1651

Thậm chí quay lại Đan Minh, cũng không phải không thể.

Đan Minh, đó là Thái Sơn Bắc Đẩu của giới luyện đan.”

“Được, anh cho người đi chuẩn bị tất cả dược liệu mà cậu ta cần!” Mạc Tu Vố nói.

Ở một bên, sắc mặt tam trưởng lão có hơi u ám, gọi lại: “Đợi đã!”

Ánh mắt của mấy người đều tập trung ở trên người tam trưởng lão.

Mạc Tu Võ hỏi: “Tam trưởng lão có ý kiến gì?”

Tam trưởng lão nở nụ cười xấu xa quét mắt qua mấy người, nói: “Mấy vị, tuy đan phương này quý giá, nhưng chẳng qua chỉ là một chút lợi ích nhỏ nhoi ở trước mắt thôi.”

Mạc Tu Võ hỏi: “Sao lại nói vậy?”

Tam trưởng lão nói: “Tên nhóc đó nếu đã chịu lấy ra đan phương của đan dược cực phẩm để giao đổi, nghĩ thôi cũng biết, đan phương mà với chúng ta khá quý giá, đối với tên nhóc đó lại chỉ là một vật phẩm dùng để trao đổi.”

“Có lẽ đối với tên nhóc đó mà nói, đan phương mà cậu ta dùng để trao đổi với chúng ta chỉ là rác trong mắt cậu ta.”

Mấy người trầm mặc, tuy lời của tam trưởng lão rất khó nghe, nhưng lại có khả năng là sự thật.

Nếu Trình Kiêu có thể lấy ra để trao đổi, chứng minh Trình Kiêu không thiếu đan phương như này.

Nhìn thấy mấy người không lên tiếng, tam trưởng lão biết lời của ông ta đã bắt đầu khiến mấy người suy nghĩ.

“Nếu chúng ta giữ tên nhóc đó lại, tất cả đồ của cậu ta không phải là của chúng ta rồi hay sao?” Tam trưởng lão cười xấu xa, nói.

Mấy người đều không nói chuyện, mỗi người một biểu cảm.

Trước mắt đan phương này quả thật rất quý giá, nhưng so với đồ giấu trên người Trình Kiêu, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn khác một trời một vực.

Nếu có thể giữ Trình Kiêu lại, Dược Thần Cốc đương nhiên có cách khiến anh moi ra tất cả đồ vật.

“Hừ, quân tử chỉ cần tài vật có được một cách chân chính, không cần tài vật có được băng thủ đoạn bỉ ổi! Ông làm như vậy, có khác gì kẻ cướp! Dược Thần Cốc tôi tuyệt đối không làm loại chuyện này!” Mạc Tri Mệnh tức giận quát một tiếng.

Tam trưởng lão đỏ mặt, vội vàng khuyên: “Ngài Tri Mệnh, ngài trước tiên đừng tức giận, ngài nghĩ xem nếu giữ tên nhóc đó lại, trên người cậu ta giấu bao nhiêu đan phương chứ? Thậm chí còn có thuật luyện đan thần kỳ hơn xa chúng ta!”

“Lẽ nào ngài không hề động lòng?” Tam trưởng lão nói với vẻ mặt dụ dỗ.

Mạc Trị Mệnh ngẩng đầu lên, vẻ mặt đường hoàng: “Nếu đồ mà dùng thủ đoạn bỉ ổi để có được, tôi tuyệt đối không cần.”

Tam trưởng lão còn muốn khuyên, nhung Mạc Tu Võ lại âm thầm lắc đầu với ông ta.

Tam trưởng lão không nói chuyện nữa.

Mạc Tu Võ nói: “Tri Mệnh, em đi chuẩn bị dược liệu cho tên nhóc đó trước đi! Bọn ta lập tức ra ngoài!”

Mạc Tri Mệnh liếc nhìn Mạc Tu Võ, vẻ mặt quật cường nói: “Em nói rõ rồi, nếu không phải đồ có được một cách quang minh chính đại, em sẽ không cần!”

“Cho dù là thuật luyện đan thần kỳ như nào, em cũng sẽ không liếc mắt”

Trong mắt Mạc Tu Võ xẹt qua tia khó xử, ông ta cười ha hả nói: “Yên tâm, anh tự có chừng mực!”
 
Chương 1652


Chương 1652

Sau khi Mạc Trị Mệnh rời đi, tam trưởng lão trầm giọng nó: “Cốc chủ, ngài nghĩ kỹ đi. Tên nhóc đó chủ động đưa tới cửa, đây chính là một cơ hội tốt ngàn năm khó gặp. Một khi bỏ lỡ, sau này sẽ không có nữa đâu!”

Mấy trưởng lão khác cũng rất động lòng, nếu thật sự có thể hoàn thành kế hoạch của tam trưởng lão, vậy thì thực lực của Dược Thần Cốc sau này sẽ bay vọt lên cao.

“Tôi cảm thấy được!” Đại trưởng lão cũng sầm mặt, tán thành “Có câu phú quý cầu trong nguy hiểm, muốn khiến thực lực của Dược Thần Cốc chúng ta tăng lên thì chỉ có thể dùng loại thủ đoạn không quang minh chính đại lắm này thôi.”

“Ha ha, đại trưởng lão, đừng nói khó nghe như vậy. Cái gì mà quang minh chính đại hay không quang minh chính đại, giới võ đạo luôn là 1 thế giới cá lớn nuốt cá bé. Chỉ cần thực lực của bạn đủ mạnh, làm bất cứ chuyện gì cũng là quang minh chính đại!”

Tam trưởng lão phản bác.

Mạc Tu Võ thật sự động lòng.

Tuy Dược Thần Cốc nhìn như phong quang vô hạn, Dược Thần Lệnh xuất ra, nửa số võ giả của giới võ đạo đều sẽ xuất động.

Nhưng chỉ có bản thân Mạc Tu Võ biết, Dược Thần Cốc ngay cả Đan Minh cũng không lọt vào.

Cho dù uy phong tám hướng ở giới võ đạo, nhưng so với cao thủ đan đạo thật sự, Dược Thần Cốc lập tức sẽ bị đẩy xuống Đương nhiên, những cao thủ đan đạo thật sự này đương nhiên là môn pháp luyện đan của giới cổ võ.

Mà nhà họ Mạc trước kia là gia tộc luyện đan của giới cổ võ.

Chỉ có điều, sau này vì một vài nguyên nhân, nhà họ Mạc bị Đan Minh gạch tên.

Vậy nên tâm nguyện lớn nhất của nhà họ Mạc, không phải là xưng bá ở giới võ đạo. Mà là có một ngày, sau khi thực lực của Dược Thần Cốc đủ mạnh, đánh về giới cổ võ, đoạt lại hào quang đã mất.

Mạc Tu Võ nói một câu quyết đoán: “Tôi thấy đây là một cơ hội hiếm có, một khi bỏ lỡ thì sẽ không có nữa.”

“Tam trưởng lão có câu nói rất đúng, thế giới này là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, chỉ cần bạn đủ mạnh thì không ai bất cứ ai dám nói bạn!”

“Nhưng nếu bạn quá yếu, cho dù hành vi của bạn có chính nghĩa hơn nữa thì cũng sẽ bị người mạnh phủ quyết băng một câu!”

Mạc Tu Võ nói tới những gì mà nhà họ Mạc bọn họ trước kia gặp phải.

Đúng như câu nói mà Trình Kiêu nói với Kano William, thế giới của người tu hành trước giờ đều là cá lớn nuốt cá bé, không có cách nói chính xác.

“Vậy chúng ta thương lượng một chút, tiếp theo phải làm sao!”

Tam trưởng lão nói với nụ cười xấu xa: “Được!”

Nếu đã quyết định muốn đối phó với Trình Kiêu, mấy người rất nhanh đã thương lượng ra đối sách.

Khi Mạc Tri Mệnh còn đang sắp xếp dược liệu cho Trình Kiêu, Mạc Tu Võ đã dẫn người quay lại đại điện.

Mạc Tu Võ vừa đi vào đại diện thì đanh mặt lại, giống như bị người lừa mấy nghìn tỷ.

Khi Trình Kiêu nhìn thấy Mạc Tu Võ đi vào thì đã cảm nhận được người tới không có ý tốt.

Quả nhiên, tam trưởng lão đã làm khó trước: “Oắt con, cậu vậy mà lấy một đan phương giả lừa chúng tôi, cậu là ăn hiếp Dược Thần Cốc tôi không có người đúng không?!”

“Đan phương giả? Trước đó ngài Tri Mệnh mở miệng khen ngợi, sao qua một lúc thì biến thành đan phương giả rồi!” Có người không hiểu nên hỏi “Suyt, ông ngốc à, đừng nói chuyện!” Một người khác khẽ quát.
 
Chương 1653


Chương 1653

Trong lòng tất cả mọi người dường như đều hiểu chuyện gì xảy ra Sau đó, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người Trình Kiêu, đợi phản ứng của anh.

Mạc Tu Võ cũng trầm giọng quát: “Nhóc con, Dược Thần Cốc chúng tôi đối xử thật lòng với cậu, không ngờ cậu lại dùng đan phương giả để lừa chúng tôi, vấn may chúng tôi phát hiện kịp thời mới không bị cậu lừa.”

“Nói, cậu rốt cuộc nhận sai khiến của aï? Nếu không nói ra đầu đuôi, hôm nay cậu đừng hòng rời khỏi Dược Thần Cốc!”

Tiểu Cúc nhìn đám người Mạc Tu Võ đột nhiên thay đổi sắc mặt thì mặt mày lo lắng, kéo tay áo của Trình Kiêu, bày tỏ sự lo lắng với Trình Kiêu.

Trình Kiêu truyền âm nói: “Yên tâm, không sao đâu.”

Trình Kiêu mặt không cảm xúc nhìn Mạc Tu Võ mặt mày đang tức giận, anh hờ hững nói: “Ông nói đan phương của tôi là giả, vậy không đổi nữa là được. Trả lại đan phương cho tôi.”

Cái này…

Đám người Mạc Tu Võ chợt sững người, câu trả lời của Trình Kiêu rõ ràng không nằm trong phạm vi dự liệu của bọn họ.

Mạc Tu Võ và tam trưởng lão liếc nhìn nhau, tên nhóc này đánh bài không theo lẽ thường! Người bình thường sau khi bị vu khống không phải sẽ ngay lập tức lớn tiếng phản bác hay sao?

Bọn họ Mạc Tu Võ đương nhiên sẽ không trả lại đan phương cho Trình Kiêu, thịt tới miệng, đâu có đạo lý nhổ ra?

“Hừ, ậu cầm 1 đan phương giả tới lừa chúng tôi, lãng phí nhiều dược liệu quý giá của chúng tôi như thế, cốc chủ trong lúc tức giận thì ném đan phương đó vào lò lửa, nếu cậu muốn thì đi tìm trong lò lửa đi!” Tam không lớn tiếng quát.

Ý của tam trưởng lão rất rõ ràng, muốn đan phương, đã đốt thành tro rồi, có giỏi thì đi tìm đi!

Dù sao có đốt hay không, Trình Kiêu đâu có biết.

Sắc mặt Trình Kiêu vẫn rất bình tĩnh, không vui không buồn nói: “Không sao. Mất thì mất thôi, vẫn may tôi lưu tâm sớm.”

Hửm?

Cóýgì?

Mạc Tu Võ và một đám trưởng lão của Dược Thần Cốc nhìn nhau.

Trình Kiêu cười lạnh lùng: “Bây giờ các người nhớ lại một chút, đan phương các người vừa xem các người còn nhớ bao nhiêu?”

Mọi người lập tức nhớ lại, nhưng rõ ràng ký ức rất tỉnh táo, bây giờ lại nghĩ như nào cũng không nghĩ ra, chỉ có một chút ấn tượng mơ hồ.

“Hừ, qua vài phút nữa thì các người sẽ hoàn toàn quên đi nội dung của đan phương đó” Trình Kiêu mặt mày khinh thường, lạnh lùng nói.

Tam trưởng lão và Mạc Tu Võ liếc nhìn nhau, khóe miệng cong lên độ cong.

“May mắn trước đó có chuẩn bị, sao chép một bản đan phương, nếu không thật sự bị tên nhóc này tính kế rỉ Khóe miệng của Trình Kiêu cũng cong lên: “Các người có phải đang đắc ý, bản thân sao chép một bản đan phương không?”

“Bây giờ, các người có thể xem thử tờ đan phương đó chắc biến thành giấy trắng rồi.”

Trong lòng đám người Mạc Tu Võ chợt sửng sốt, nhưng bọn họ vừa rồi đã nói đan phương bị đốt, không thể ở trước mặt Trình Kiêu lại lấy ra đan phương được.

Như này không phải lạy ông tôi ở bụi này hay sao?
 
Chương 1654


Chương 1654

Tam trưởng lão trầm giọng nói: “Tôi có chút chuyện, ra ngoài trước.”

Mạc Tu Võ nói: “Đi nhanh về nhanh.”

“Được.” Tam trưởng lão cúi đầu, lập tức rời đi Trình Kiêu lạnh nhạt nói: “Không cần ra ngoài, xem ở đây đi.”

Tam không không để ý, nhanh chóng đi ra, sau đó lại nhanh chóng đi vào, thời gian cách nhau không tới một phút.

Nhìn ánh mắt sững sờ của tam trưởng lão, Mạc Tu Võ và mấy trưởng lão biết chuyện khác đều lộ ra vẻ kinh sợ.

Đây là thủ đoạn gì? Vậy mà có thể xóa ký ức của người khác?

“Oắt con, cậu rốt cuộc là aï? Tới Dược Thần Cốc tôi rốt cuộc muốn làm gì?” Mạc Tu Võ trầm giọng hỏi.

Người có thể sử dụng được loại thủ đoạn thần kỳ này, chắc chắn không phải kẻ tầm thường.

Trình Kiêu lạnh nhạt nói: “Tôi chỉ tới đổi thuốc, nhưng các người lại muốn nuốt riêng đan phương của tôi.”

“Đây chính là Dược Thần Cốc.”

“Hôm nay tôi coi như lĩnh giáo rồi.”

Trình Kiêu mặt mày khinh thường, cho dù đối diện của mọi người của Dược Thần Cốc cũng không sợ.

Tam trưởng lão bỗng quát một tiếng: “Oắt con, nếu cậu đã nhìn thấu, vậy thì cũng không có gì để nói nữa.”

“Hôm nay, nếu cậu muốn sống rời đi, để lại toàn bộ đan phương trên người cậu!”

“Bao vây cậu ta!” Tam trưởng lão quát lớn một tiếng với mọi người.

Mọi người hơi chần chừ, sau đó lập tức bao vây lấy Trình Kiêu.

Ánh mắt của Trình Kiêu nhìn sang Mạc Tu Võ, hờ hững nói: “Dược Thần Cốc của các người cũng chỉ có chút bản lĩnh này.”

Nói xong, Trình Kiêu rút linh lực đi, khôi phục dung mạo thật.

Mạc Tu Võ kinh ngạc: “Sao lại là cậu!”

“Trình, Trình đại sư!” Một trưởng lão của Dược Thần Cốc nói với vẻ kinh ngạc.

Trong Dược Thần Cốc có mấy người nhận ra Trình Kiêu, dù sao người lúc đầu có thể thoát được Dược Thần Lệnh, rất nhiều người đều tò mò Trình Kiêu rốt cuộc là người như nào.

Vừa rồi khi Trình Kiêu đi vào, bọn họ còn đang thương lượng làm sao đối phó Trình đại sư.

Không ngờ, Trình Kiêu vậy mà chủ động tới cửa.

Tam trưởng lão cười lạnh một tiếng: “Thật không ngờ cậu lại chủ động đưa tới tận cửa!”

“Cốc chủ, chuyện này thật sự ngay cả ông trời cũng giúp chúng Ta!

Mạc Tu Võ nhìn Trình Kiêu, hận tới ê răng.

“Trình đại sư, cậu giết cháu ngoại của tôi, lúc đầu Dược Thần Lệnh không thể giết chết cậu, lần này cậu lại một mình chạy tới Dược Thần Cốc tôi tìm chết!”

“Hôm nay cậu đừng hòng đi!”

“Mọi người chủ ý, thực lực của tên nhóc này mạnh mẽ, ngay cả Thương thần Lạc Vô Cực cũng bịu cậu ta giết, chúng ta cùng nhau lên!”
 
Chương 1655


Chương 1655

Những người chưa từng nghe tới uy danh của Trình đại sư thì lập tức sửng sốt.

“Cái gì, cậu ta ngay cả Thương thần Lạc Vô Cực cũng giết! Vậy thực lực của cậu ta ở cảnh giới gì?”

“E là đã đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết rồi! Chúng ta muốn giết cậu ta, tôi thấy rất khó!”

“Vậy cũng chưa chắc, có lẽ lời đồn có hơi quá? Một tên nhóc hai mươi tuổi như cậu ta thật sự có thể giết chết Lạc Vô Cực sao?

Tôi thấy không thể nào!”

“Đúng, chúng ta nhiều người như vậy, lẽ nào lại sợ một tên nhóc như cậu ta!”

“Cùng lên!”

Các cường giả của Dược Thần Cốc từ từ áp sát Trình Kiêu.

Tam trưởng lão quát lớn một tiếng: “Tấn công!”

Ngay lập tức, mọi người toàn lực phát động công kích đối với Trình Kiêu.

Một trận linh lực dao động, trong ba mét xung quanh Trình Kiêu xuất hiện một vòng ánh sáng màu vàng.

Tiểu Cúc đứng ở đẳng sau Trình Kiêu, đầu luôn cúi thấp, bỗng ngẩng đầu lên, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập sự kiên định Trình Kiêu truyền âm nói: “Không cần sợ, những người này không làm tôi bị thương được.”

Công kích của tất cả mọi người đánh vào màn chắn ánh sáng vàng xung quanh Trình Kiêu, phát ra âm thanh bụp bụp.

Nhưng Trình Kiêu và Tiểu Cúc đứng ở bên trong màn chắn ánh sáng vàng lại không chịu ảnh hưởng.

Mạc Tu Võ và tam trưởng lão mặt mày sững sờ.

“Xem ra lời đồn liên quan tới tên nhóc này rất có khả năng là thật” Tam trưởng lão mặt mày sững sờ nói Mạc Tu Võ nói: “Xem ra chỉ dựa vào chúng ta thì e là không giữ.

được cậu ta.”

Tam trưởng lão chợt kinh ngạc: “Ý của cốc chủ là mời lão tổ tông xuất mã sao?”

Mạc Tu Võ thở dài một tiếng: “Cũng chỉ có thể như vậy.”

Tam trưởng lão nói: “Vậy cốc chủ đi mời lão tổ tông đi, ở đây tôi chống đỡ trước.”

“Được.” Mạc Tu Võ không chần chừ, nhìn chiến trường rồi nhanh chóng rời đi.

Trình Kiêu nhìn thấy Mạc Tu Võ rời khỏi đại điện, nhưng anh không ngăn cản, nếu Dược Thần Cốc có át chủ bài gì, vậy thì cứ việc dùng, anh cũng dễ giải quyết luôn, bớt phiền phức.

Những người tấn công Trình Kiêu kia phát hiện căn bản không phá được phòng ngự của Trình Kiêu. Ai ai cũng sững sờ, bọn họ dừng công kích.

“Như này cũng mạnh quá rồi!”

“Cậu ta còn là con người không?”

“Tấn công của nhiều người chúng ta, cậu ta vậy mà dễ dàng chặn được như thế!”

Đám cường giả của Dược Thần Cốc nhìn nhau.

Giọng nói lạnh nhạt của Trình Kiêu bỗng vang lên: “Không đánh nữa à? Vậy tới lượt tôi đánh.”

“Đại Đạo Thập Tám Thức thức thứ nhất, Đoạn Sơn Thức!”

Trình Kiêu bước ra một bước, một quyền đám về phía mọi người ở đăng trước.

Quyền phong hướng tới giống như dao cắt đậu phụ, sắt chém.

bùn, tất cả cường giả của Dược Thần Cốc đều bị một quyền đấm bay.
 
Chương 1656


Chương 1656

Những võ giả không bị đánh trúng kia thì đều có vẻ mặt sốc.

nặng. Một kích vừa rồi tuy không đánh trúng bọn họ, nhưng bọn họ lại có thể cảm nhận rõ được lực lượng của một quyền đó của Trình Kiêu.

Như hủy diệt trời đất, khiến người ta run rẩy từ trong linh hồn.

“Aiya”

Mọi người phát ra những tiếng kêu thảm thiết, năm dưới đất, không ngừng rên rỉ.

Tuy Dược Thần Cốc mạnh, nhưng so với giới võ đạo Giang Nam lúc đầu vẫn còn kém xa Vậy nên thực lực của những võ giả nảy không bằng cường giả của giới võ đạo Giang Nam.

Lúc đầu, ngay cả cường giả của giới võ đạo Giang Nam vây đánh Trình Kiêu cũng không chặn được một quyền của Trình Kiêu, huống chỉ những người này?

Những võ giả ở đăng sau Trình Kiêu cũng không thể thoát khỏi vận xui, cũng bị Trình Kiêu một quyền đánh gục dưới đất.

Cuối cùng chỉ còn lại một mình tam trưởng lão, còn đứng ở trong đại điện.

“Trình đại sư, quả nhiên danh bất hư truyền!” Tam trưởng lão giả bộ trấn định, trên mặt nở nụ cười cứng nhắc.

Trình Kiêu lạnh lùng nhìn tam trưởng lão, lạnh nhạt nói: “Cốc chủ của các người đi tìm cứu binh rồi à?”

Tam trưởng lão nói thẳng: “Không sai, nếu bây giờ cậu chạy trốn vẫn còn kịp”

Trình Kiêu nhìn tam trưởng lão, hờ hững nói: “Dẫn tôi đi tìm kẻ đó”

Tam trưởng lão chợt sửng sốt, nói trong lòng: “Không biết bây giờ cốc chủ có gọi được lão tổ không!”

Nhưng bây giờ ông ta dường như không còn lựa chọn khác, nếu không dẫn Trình Kiêu đi, có lẽ Trình Kiêu sẽ giết ông ta.

Tam trưởng lão hơi suy nghĩ rồi nói: “Tôi dẫn cậu đi!”

“Đi thôi!”

Trình Kiêu truyền âm cho Tiểu Cúc: “Đi theo tôi.”

Tiểu Cúc lặng lẽ gật đầu, nhìn Trình Kiêu, trong lòng tràn ngập sự.

kính nể.

Trình Kiêu đi theo tam trưởng lão rời khỏi đại diện, đi gần nửa tiếng thì vòng vèo đi tới trước một căn nhà lầu.

Căn nhà lầu đó có phong cách tổ xưa, bề ngoài có thể nhìn thấy dấu vết gió mưa bào mòn, nhìn trông khá lâu đời.

Xung quanh căn nhà lầu là cây cối um tùm, có một số loại cây không biết tay, to băng hai người ôm.

Hơn nữa những cây cối này xum xuê có chút không hợp lý, những cành lá đó đều sắp che kín bầu trời rồi.

Mạc Tu Võ đi ra từ tầng hai của căn nhà lầu đó, lạnh lùng nhìn Trình Kiêu “Oắt con, tôi không đi tìm cậu, cậu lại dám tới tìm tôi!”

“Phong cảnh nơi này không tồi, coi như chỗ chôn xác của ông địp Ánh mắt Trình Kiêu nhìn căn nhà lầu, anh có thể cảm nhận được trong căn nhà lầu có một võ giả mạnh mẽ.

Chỉ có điều khí tức của võ giả này rất yếu, nếu không phải anh là người tu tiên, căn bản không cảm nhận được.
 
Chương 1657


Chương 1657

“Gọi nốt người bên trong ra đi!” Trình Kiêu mặt không cảm xúc nói.

Sắc mặt của Mạc Tu Võ không thay đổi, trong lòng lại kinh ngạc: “Lão tổ lúc này còn chưa tỉnh, tên nhóc này lại có thể cảm nhận được sự tồn tại của lão tổi”

“Phải biết, lúc này lão tổ tiến vào trạng thái ngủ đông, cậu ta rốt cuộc cảm ứng được kiểu gì!”

Mạc Tu Võ hừ lạnh một tiếng: “Oắt con, muốn gặp lão tổ, qua ải của tôi trước!”

Mạc Tu Võ lăng không nhảy lên, giống như một con chim lớn, lao về phía Trình Kiêu.

Một quyền này từ trên cao nhìn xuống, uy mãnh bá đạo, khí thế kinh người, phát ra những trận âm thanh xé toạc không khí.

Trình Kiêu lạnh nhạt liếc nhìn, tùy tiện tung một quyền, không có bất kỳ khí thế nào, so với một quyền đó của Mạc Tu Võ, thật sự.

vô cùng yếu.

Bụp!

Hai quyền va chạm, kết quả lại quá bất ngờ, một quyền nhìn trông khí thế kinh người đó của Mạc Tu Võ lại không chịu nổi một kích, bị một quyền của Trình Kiêu đánh bay.

Trình Kiêu đứng tại chỗ, không nhúc nhích, sắc mặt bình thản.

Mạc Tu Võ lùi mãi tới trước căn nhà lầu mới dừng lại, trong lòng vô cùng kinh ngạc: “Tu vi của mình là Hóa Cảnh đại thành, vậy mà ngay cả một quyền tùy tiện của tên nhóc này cũng không chặn được!”

“Chẳng trách cậu ta ngay cả Lạc Vô Cực cũng có thể giết chết!

Thực lực của cậu ta, ít nhất cũng là cảnh giới Hóa Cảnh đỉnh phong!

Ở một bên, trong lòng tam trưởng lão cũng vô cùng sốc.

Đồng thời, thầm cảm thấy may mắn quyết định vừa rồi vô cùng anh minh. Nếu ông ta không dẫn Trình Kiêu tới, với thực lực của ông ta, sợ là một chiêu cũng không chặn được.

Mm mặt mày nghiêm trọng, trên hai tay xuất hiện hai ngọn lửa, phản chiếu gương mặt đỏ rực của ông ta Tam trưởng lão mặt mày nghiêm nghị: “Xem ra, cốc chủ chuẩn bị buông tay liều rồi! Ngay cả bản lĩnh của gia tộc cũng lấy ra rồi!”

Hai ngọn lửa trên hai tay Mạc Tu Võ càng ngày càng lớn, nhìn trông cực kỳ hãi người, giống như cả người có thể đốt cháy bất cứ lúc nào.

“Oắt con, chịu chết!”

“Bạo Liệt Quyền!”

Mạc Tu Võ để lại một tàn ảnh tại chỗ, tốc độ nhanh như tia chớp, ông ta nhảy lên cao, hai năm đấm giơ lên, đấm về phía đầu của Trình Kiêu “Tam trưởng lão, còn không động thủ!” Người ở trên không, Mạc Tu Võ lớn tiếng quát.

Tam trưởng lão sớm đã ở bên chờ đợi thời cơ, nghe thấy lời gọi của Mạc Tu Võ, sớm đã ầm chuẩn bị tuyệt chiêu, đột nhiên tung ra.

“Ám Ảnh Trảo!”

Một cánh tay của tam trưởng lão biến thành màu đen, trong màu đen lập lòe ánh sáng kim loại.

Nhìn trông vừa quỷ dị vừa nguy hiểm.

Hai người đều dốc toàn lực, sử dụng võ kỹ cũng là cái mạnh nhất của mình.

Dù là đổi thảnh đại tông sư Hóa Cảnh đỉnh phong cũng không dám lơ là.

Nhưng Trình Kiêu lại có vẻ mặt bình tĩnh, yên lặng đứng ở đó.

Đợi khi hai người công kích tới phạm vi ba mét quanh cơ thể của anh thì anh mới tung một chưởng.
 
Chương 1658


Chương 1658

Bụp!

Mặc kệ là một kích có ngọn lửa thiêu đốt hừng hực kia của Mạc.

Tu Võ, hay tam trưởng lão với cả cơ thể được bao trùm trong hắc vụ, đều trực tiếp bị một lực rất mạnh đánh bay.

“Phụt!”

Hai người cùng lúc phun ra một ngụm máu, vẻ mặt vô cùng kinh sợ.

“Chuyện này sao có thể chứ!”

“Thực lực của cậu ta rốt cuộc ở cảnh giới gì?”

Mạc Tu Võ và tam trưởng lão đứng ở trước cửa căn nhà lầu, nhìn nhau, trên mặt là sự kinh hãi sâu sắc.

Trình Kiêu nhìn căn nhà lầu đằng sau hai người, mặt không cảm xúc: “Còn không ra à? Lẽ nào cứ muốn tôi giết hai người này, ông mới chịu lộ mặt!

Một cỗ khí tức mạnh mẽ cuối cùng cũng từ trong căn nhà lầu đó quét ra. Giống như một đám mây đen che đi mặt trời, trời đất đều tối tăm.

Còn chưa nhìn thấy người, một giọng nói già nua đã truyền tới trước: “Tiểu bối, làm phiền tôi tu luyện, cậu đánh chết!”

Cạch!

Cửa phòng bằng gỗ của căn nhà lầu trực tiếp bị một lực mạnh đánh tan Một ông lão gầy như que củi, tóc bạc trắng, lưng gù, từ trong cửa phòng bị đánh tan đi ra Gương mặt của ông lão như vỏ cây khô, mắt như rắn, ông ta nhìn chăm chăm Trình Kiêu, lộ ra một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm.

“Lão tổ!” Mạc Tu Võ và tam trưởng lão cùng lúc cúi người hành lễ.

“Phế vật!” Lão tổ của nhà họ Mạc lạnh lùng quát.

Ngay lập tức, Mạc Tu Võ và tam trưởng lão đều đỏ bừng mặt.

Bọn họ đều là cao tầng của Dược Thần Cốc, bây giờ đều bị lão tổ của nhà họ Mạc quở trách như một đứa trẻ, đặc biệt còn là ở trước mặt, mặt mày thật sự có chút xấu hổ.

Nhưng ở trước mặt lão tổ của nhà họ Lạc, bọn họ không dám phản bác bất cứ điều gì.

Vị lão tổ này, hiện nay hai trăm tuổi, luôn lặng lẽ bảo vệ truyền thừa của Dược Thần Cốc, có hai lần, Dược Thần Cốc gặp phải tai họa lớn, đều dựa vào vị lão tổ này đứng ra mới bảo vệ được truyền thừa của Dược Thần Cốc.

Nói ra thì ông ta có vai vế còn cao hơn đám người Lạc Vô Cực và Yến Nam Thiên.

Trình Kiêu lặng lẽ nhìn ông lão xấu xí như này, biểu cảm trên mặt vẫn điềm nhiên như nước: “Tuổi thọ của ông sắp tận. Nếu không ra ngoài, còn có thể sống thêm vài năm, bây giờ ra ngoài, ông nhiều nhất có thể sống một năm.”

Mạc Tu Võ và tam trưởng lão nghe vậy thì ngay lập tức sửng sốt trong lòng: “Tuổi thọ của lão tổ sắp tận rồi sao?”

Tuy sớm đã có tâm lý chuẩn bị, nhưng Mạc Tu Võ vẫn như bị sét đánh.

Giống như cây đại thụ luôn cực kỳ đáng tin bỗng nhiên bị tuyên bố đã chết.

Biết rõ tuổi tác của lão tổ nhà họ Mạc, sớm đã đột phá cực hạn của con người, có thể chết đi bất cứ lúc nào.

Nhưng khi thật sự nghe thấy tin này, Mạc Tu Võ vẫn có chút khó lòng chấp nhận.

Phải biết, ở trước mặt lão tổ của nhà họ Mạc, Mạc Tu Võ chính là một đứa trẻ chưa lớn.
 
Chương 1659


Chương 1659

Lão tổ nhà họ Mạc âm trầm nhìn Trình Kiêu, giọng nói lạnh lùng “Cho dù tôi còn có thể sống một canh giờ cũng đủ xé xác cậu thành vạn mảnh.”

Trình Kiêu khẽ ngẩng đầu, lạnh nhạt nói: “Ông có thể thử xem.”

Lão tổ của nhà họ Mạc lạnh lùng nói với cậu cả Nghiêm và tam trưởng lão ở đăng sau: “Tiếp theo, các người nhìn cho kỹ.”

Nói xong, lão tổ của nhà họ Mạc quay đầu, nhìn Trình Kiêu: “Tôi từ lâu đã linh ngộ được quy tức chỉ pháp, kéo dài tuổi thọ tới nay.

Bế quan nhiều năm như vậy, tuy vẫn chưa đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết võ đạo, nhưng cũng không kém xa nữa!”

“Tôi tu Thanh Mộc Chân Quyết, đã đạt tới cảnh giới thuần thục, những năm nay bế quan, tham ngộ đại đạo thiên địa, ngộ ra Thanh Mộc Kiếm Trận, Thanh Mộc Kiếm Ý”

“Chỉ đáng tiếc, đời này của tôi gần như chưa từng rời khỏi căn nhà lầu này, tới chết cũng không thể thể hiện tuyệt kỹ mà tôi lĩnh ngộ. Nhưng may mắn cậu đã tới.”

Nói xong, lão tổ của nhà họ Mạc bị gù đã đứng thẳng như kiếm, bồng nhiên chữa lên bầu trời.

Trình Kiêu rõ ràng cảm nhận được, mấy cái cây gần như che kín bầu trời ở xung quanh thi nhau đáp lại, những luồng linh lực thiên địa cực lớn tập trung về phía lão tổ của nhà họ Mạc.

“Oắt con, cậu thử xem Thanh Mộc Kiếm Trận của lão phu trước!”

Lão tổ của nhà họ Mạc hai tay vung lên, những linh khí thiên địa đó ở dưới sự thao túng của ông ta, tập trung thành một luồng kiếm khí rất mạnh.

Thấp thoáng xuất hiện hình dạng của kiếm một cách thực chất Hóa.

Vô số kiếm khí giao nhau tạo thành một cái lưới cực lớn, bao phủ quá nửa bầu trời.

“Đi.”

Lão tổ của nhà họ Mạc không nói thừa thãi câu nào, trực tiếp thao túng kiếm trận, phát cộng công kích đối với Trình Kiêu.

Vô số luồng kiếm khí giống như những con rắn độc linh hoạt, từ bốn phương tám hướng, vô số góc độ, công kích về phía Trình Kiêu.

Mạc Tu Võ và tam trưởng lão nhìn tới ngây người.

“Thật không ngờ, tu vi võ đạo của lão tổ vậy mà đã đạt tới loại mức độ này!”

“Thật sự là đáng xem!”

Bọn họ trước giờ không ngờ, tu vi võ đạo lại có thể mạnh tới mức độ này.

Thậm chí phương thức công kích kiểu này cũng chưa từng nghe nói.

Nhìn kiếm ảnh ngập trời lao tới, ánh mắt Trình Kiêu khẽ động: “Không tồi, vậy mà đã nắm được một chút quỹ đạo của đại đạo.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Ở trong số các võ giả, ông đã có ít địch thủ.”

Một vòng màn chắn ánh sáng vàng dâng lên từ trên người Trình Kiêu, bao trùm trong phương viên ba mét quanh cơ thể của Trình Kiêu và Tiểu Cúc.

Vô số kiếm ảnh đó đánh vào bề mặt của màn chắn ánh sáng vàng, phát ra những âm thanh bụp bụp, giống như đá rơi xuống hồ nước.

Lão tổ của nhà họ Mạc nheo mắt lại: “Hộ thân cương khí!”

“Hừ, tôi không tin, hộ thân cương khí của cậu có thể chặn được Thanh Mộc Kiếm Trận của tôi!”

Lão tổ của nhà họ Mạc bỗng nhảy lên trên không, lơ lửng trên không, trên cơ thể tỏa ra ánh sáng, tạo thành kiếm, quát lớn một tiếng với Trình Kiêu: “Phá!”
 
Chương 1660


Chương 1660

Ngay lập tức, vô số kiếm phí hỗn tạp bắn về phía Trình Kiêu giống như vô số dòng nước sau cơn mưa lớn, bị lão tổ của nhà họ Mạc dân dụ, tập trung thành một con sông nhỏ.

Con sông kiếm khí giống như nhân hà cửu thiên rơi xuống, dội xuống màn chắn ánh sáng vàng xung quanh cơ thể Trình Kiêu.

Bụp bụp bụp bụp!

Lần này con sông kiếm khí đó đánh vào màn chắn năng lượng hộ thể của Trình Kiêu, phát ra những âm nhạc giòn tan.

Tiểu Cúc đứng ở đẳng sau Trình Kiêu, liếc nhìn cảnh này thì cảm thấy như đang nằm mơ.

Cô ta luôn sống ở trong xã hội bình thường, chưa từng thấy cảnh tượng quỷ dị như này.

Trình Kiêu mặt mày bình tĩnh, hai tay chắp sau tay, yên lặng đứng ở trong màn chắn năng lượng, hơi ngẩng đầu nhìn lão tổ của nhà họ Mạc.

Lão tổ của nhà họ Mạc có hơi tốn sức, tiếp tục thao túng kiếm trận, phát động công kích với Trình Kiêu “Oắt con, lẽ nào cậu chỉ biết trốn ở trong mai rùa không chịu ra ngoài sao?”

Nhìn thấy không thể phá vỡ phòng ngự của Trình Kiêu, lão tổ của nhà họ Mạc bắt đầu sỉ nhục Trình Kiêu.

Trình Kiêu hừ lạnh một tiếng, giọng nói lạnh nhạt vang lên: “Hư Không Cấm!”

Hai tay Trình Kiêu mở ra hợp lại, bao bọc lấy hư không.

Ngay lập tức, những kiếm khí tung hoành đó đều bị dừng ở trên Không.

Sắc mặt của lão tổ nhà họ Mạc chợt trắng bệch, ngay lập tức từ trong hư không rơi xuống, loạng choạng lùi mấy bước mới ổn định được cơ thể.

“Đây là võ kỹ gì? Vậy mà có thể giam cầm linh khí thiên địa!” Lão tổ của nhà họ Mạc mặt mày sững sờ nhìn Trình Kiêu.

Lão tổ của nhà họ Mạc mặt mày nghiêm trọng: “Nhiều năm như vậy không xuất thế, không ngờ thế gian lại có người trẻ tuổi lợi hại như này!”

“Nhóc con, thử tiếp một kiếm của tôi đị!”

“Thanh Mộc Kiếm Ý!”

Cơ thể của lão tổ nhà họ Mạc đột nhiên bắt đầu phình lên.

Trong nháy mắt, biến thành hơn hai mét, sau đó điên cuồng hấp thụ lực lượng.

Linh khí trong thiên địa ở xung quanh đều rất loạn, lấy căn nhà làm trung tâm, trong phương viên trăm mét cây cối đều đang điên cuồng đung đưa.

Trình Kiêu thậm chí có thể cảm nhận được những cây cối um tùm ở xung quanh đều đang cung cấp năng lượng cho ông ta.

Đột nhiên, cuồng phong rít gào, cây cối xào xạc, bầu trời trong xanh cũng trở nên có hơi tối tăm.

Mạc Tu Võ và tam trưởng lão nhìn cảnh này thì có vẻ mặt kinh ngạc và cảm thán “Đây là võ kỹ gì? Vậy mà có thể điều động lực lượng thiên địa?”

Mạc Tu Võ không thể tưởng tượng được, thực lực của võ giả vậy mà có thể cao tới mức này!

Tam trưởng lão nói với vẻ sửng sốt: “Cốc chủ, thực lực của lão tổ lẽ nào đã tiến vào cảnh giới trong truyền thuyết võ đạo?”

Mạc Tu Võ không nói chuyện, ông ta cũng cảm thấy chỉ có cảnh giới trong truyền thuyết võ đạo mới có khả năng điều động lực lượng thiên địa.

Một tiếng sấm sét nổ vang trên trời, một cự kiếm màu xanh dài tám trượng dựng đứng ở trên đỉnh đầu của lão tổ nhà họ Mạc.
 
Chương 1661


Chương 1661

*Oắt con, tiếp một kiếm của tôi!”

Hai tay của lão tổ nhà họ Mạc cầm chuôi kiếm cực lớn, sử dụng hết sức, chém một kiếm về phía Trình Kiêu.

“Chém!

Trình Kiêu yên lặng nhìn một kiếm mạnh mẽ như muốn chém thiên địa thành hai nửa đó, anh biết đó không phải kiếm thật sự, mà là hình thái vũ khí do quy tắc đại lão mà lão tổ nhà họ Mạc nắm giữ huyễn hóa thành.

Thanh Mộc Kiếm Y chuyển hóa toàn bộ lực lượng nguyên tốc mộc trong phương viên trăm mét thành công kích của mình.

Công pháp mà ông ta tu luyện nhất định là công pháp thuộc tính mộc.

Chẳng trách nơi này đều là cây chọc trời và cây cối um tùm, tất cả chuyện này đều là để tiện cho lão tổ của nhà họ Mạc tu luyện Nhìn một kiếm động trời đó, Trình Kiêu không có ý tránh né.

Giọng nói lạnh nhạt của anh vang lên rất rõ ràng: “Ông có một kiếm, tôi cũng có một kiếm!”

“Đại Đạo Chân Kiếm!”

Vừa dứt lời, một thanh trường kiếm dài bảy tấc lơ lửng ở trước người Trình Kiêu, đâm một kiếm với Thanh Mộc Kiếm Ý của lão tổ nhà họ Mạc.

Lão tổ của nhà họ Mạc sử dụng một kiếm này, rơi xuống đất, mệt tới mức hơi thở dốc.

“Lần này Trình đại sư chết chắc rồi!” Mạc Tu Võ có chút không chắn chắn, nói.

Lão tổ của nhà họ Mạc lắc đầu, tuy ông ta có lòng tin về công kích của mình, nhưng Trình Kiêu cứ cho ông ta loại cảm giác nhìn không thấu.

Loại cảm giác này khiến ông ta cảm thấy Trình Kiêu có hơi thâm sâu khó lường.

Tam trưởng lão cười lạnh đầy khinh thường: “Tên oắt con đó vậy mà vọng tưởng dùng một thanh kiếm nhỏ như vậy, đối kháng với cự kiếm động trời của lão tổ, đây không phải là tìm chết à?”

Lão tổ của nhà họ Mạc mặt mày nghiêm trọng nói: “Tuy nhỏ nhưng có thể dễ dàng đâm vào trong thân cây, độ mạnh yếu của lực lượng là xem bản chất, chứ không phải bề ngoài.”

Khi thánh đoản kiếm màu vàng chỉ dài bảy tấc đó của Trình Kiêu va chạm với thanh cự kiếm màu xanh dì tám, chín trượng đó, thật sự giống như dao cắt đậu phụ, dễ như bẻ cành khô.

Thanh Mộc Kiếm Ý nhanh chóng tiêu tan, hóa thành vô hình.

“Cái gì?!”

Lão tổ của nhà họ Mạc khó thể tin khi nhìn cảnh này: “Đây là võ kỹ gì? Thanh Mộc Kiếm Ý tôi bế quan trăm năm mới ngộ ra lại không chịu nổi một kích như này!”

Đại Đạo Chân Kiếm, chuyển chém nhân quả khí vận, quỹ đạo của đại đạo.

Thanh Mộc Kiếm Ý chính là do quỹ đạo của đại đạo hóa thành, Đại Đạo Chân Kiếm là khắc tỉnh của nó.

Trừ phi thực lực của lão tổ nhà họ Mạc vượt qua Trình Kiêu mới có thể ngăn chặn Đại Đạo Chân Kiếm. Hoặc, sự lĩnh ngộ của lão tổ nhà họ Mạc đối với quy tắc đại đạo sâu hơn Trình Kiêu Nhưng điều này không thể nào, sự lĩnh ngộ của đại đế đối với quy tắc đại đạo, trong vũ trụ này người có thể vượt qua anh, e là đếm trên đầu ngón tay.

Trình Kiêu nhìn lão tổ nhà họ Mạc mặt mày sửng sốt, anh lạnh nhạt nói: “Thực lực của ông không tồi, chỉ đáng tiếc người ông gặp phải là tôi.”

“Kết thúc đi!”

Tay của Trình Kiêu giơ lên, giọng nói lạnh nhạt lại vang lên: “Đoạn Sơn Thức!”

“Hừ, chỉ dựa vào chút bản lĩnh này, muốn thắng tôi, còn sớm lắm!” Lão tổ của nhà họ Mạc quát lạnh một tiếng, một quyền nghênh đón Trình Kiêu.
 
Chương 1662


Chương 1662

Bụp!

Lão tổ nhà họ Mạc bị chấn lui mấy bước, nhưng không bị thương.

Có thể thấy thực lực của ông ta thật sự mạnh, cho dù là Lạc Vô Cực của lúc đầu cũng không thể đỡ được một thức tùy ý trong Đại Đạo Thập Bát Thức của Trình Kiêu.

“Không tồi.” Trình Kiêu lạnh nhạt nói.

“Lại”

“Thức thứ hai, Phân Thủy Thức.”

Trong lòng lão tổ của nhà họ Mạc kinh sợ: “Tên oắt này rốt cuộc là quái vật do thế lực nào bồi dưỡng ra! Còn cả võ kỹ của cậu ta, tại sao lại mạnh như vậy!”

“Mỗi một chiêu đều tương đương với Thanh Mộc Kiếm Y mà mình dùng trăm năm mới linh ngộ được, thậm chí còn mạnh hơn!”

“Cậu ta nhìn trông chỉ là một thanh niên hai mươi tuổi đầu, cậu ta rốt cuộc làm sao làm được!”

Nhưng bây giờ không phải lúc lão tổ nhà họ Mạc suy nghĩ những vấn đề này, một kích này của Trình Kiêu mạnh hơn một kích vừa rồi.

Lão tổ của nhà họ Mạc buộc phải dốc hết sức ứng đối.

Bụp!

Lần này, khí huyết trong cơ thể của lão tổ nhà họ Mạc cuồn cuộn, nhưng còn chưa đợi ông ta đứng vững, giọng nói lạnh nhạt của Trình Kiêu lại vang lên: “Tỉnh Lạc Chùy!”

Lão tổ của nhà họ Mạc không kịp trấn áp chân khí cuồng loạn trong cơ thể, bỗng ngẩng đầu lên, ông ta cảm nhận được trên trời đột nhiên xuất hiện một cỗ khí tức nguy hiểm, giống như một ngọn núi không nhìn thấy đập xuống.

ii Lão tổ của nhà họ Mạc kêu lên một tiếng, một quyền đập lên trên khoảng không trên đỉnh đầu.

Bụp!

Cả người lão tổ nhà họ Mạc đều bị đập lún xuống đất, trên thảm cỏ phía trước căn nhà xuất hiện một cái hố lớn rộng 10m.

Lão tổ của nhà họ Mạc quần áo rách nát đứng ở dưới đáy của cái hố lớn, vô cùng nhếch nhác.

Lão tổ của nhà họ Mạc kinh sợ nhìn Trình Kiêu, tu vi trong cơ thể gần như tiêu hao hết.

“Võ kỹ như này, cậu ta còn có mấy chiêu? Chắc hết rồi nhỉ?”

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, giọng nói của Trình Kiêu lại lạnh nhạt vang lên.

“Lãm Thiên Phá Nhật!”

“Cái gì? Còn nữa?!” Lão tổ của nhà họ Mạc mặt mày hung tợn, lần này ông ta cũng không dám đối kháng nữa, cả người bỗng lao ra khỏi cái hố lớn, tránh về bên cạnh.

Nhưng tuy ông ta đã tránh được xung kích chính vẫn không thể tránh hoàn toàn.

Cả người đều bị bay ra, va đập vào cửa sổ của căn nhà, rơi vào trong căn nhà, sống chết không rõ., “Lão tổi”

Mạc Tu Võ kinh sợ biến sắc, hét lên một cách đau đớn.

Tam trưởng lão cũng có vẻ mặt kinh hãi: “Ngay cả lão tổ cũng không phải đối thủ của cậu ta, thế gian này còn có ai có thể thắng cậu ta!”

Trình Kiêu nhìn Mạc Tu Võ và tam trưởng lão, hờ hững nói: “Các người còn có át chủ bài gì nữa?”

“Nếu hết rồi, vậy thì đi chết đi!”
 
Chương 1663


Chương 1663

Trình Kiêu trước nay đều không phải người tốt gì, hai người này luôn nghĩ làm sao để giết anh, còn tham lam thành thói, muốn giữ anh lại, ép anh giao ra công pháp và đan phương!

Đáng chết!

Mạc Tu Võ lạnh lùng nói: “Tài năng không băng người, muốn giết thì chém, tùy cậu!”

Tam trưởng lão lại không có dũng khí lớn như vậy, sự thất bại vừa rồi của lão tổ nhà họ Mạc đã gây sốc đối với ông ta.

Tam trưởng lão trực tiếp quỳ xuống trước Trình Kiêu, khóc lóc cầu xin: “Đừng giết tôi, tôi nguyện ý đầu hàng!”

Mạc Tu Võ tức giận quát: “Ông, tiểu nhân vô sỉ!”

Trình Kiêu không chấp nhận sự đầu hàng của ông ta, cũng không động thủ giết Mạc Tu Võ, mà đột nhiên nhìn căn nhà với vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn nơi mà lão tổ nhà họ Mạc biến mất.

Một luồng khí tức khủng bố đột nhiên điên cuồng bốc lên từ dưới lòng đất.

Trên đất, vô số cây cỏ điên cuồng sinh trưởng, một cây cỏ nhỏ dài bằng ngón tay đột nhiên trong nháy mắt thì cao hơn nửa con người.

Nhưng những cây đại thụ chọc trời xum xuê ở xung quanh và cánh rừng đó, lại đang khô héo có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Trong nháy mắt, cây cối trong phương viên trăm mét vậy mà chết khô hết, một phiến lụi tàn, cây cối chết queo, giống như màu đông khắc nghiệt tới Dưới đất, giống như có một sinh mệnh mạnh mẽ đang thức tỉnh.

Trong căn nhà, lão tổ của nhà họ Mạc kéo cơ thể tàn phá đi ra.

Trình Kiêu mặt không cảm xúc, nghiêm giọng hỏi: “Ông đã làm gi?

Lão tổ của nhà họ Mạc cười với vẻ dữ tợn: “Tôi đã làm gì ư?”

“Cậu chắc đã cảm nhận được rồi nhỉ!”

“Không sai, tôi thả ra một con quái vật, một con quái vật bị phong ấn hàng ngàn năm.”

Mạc Tu Võ bỗng nhớ tới truyền thuyết nào đó, vẻ mặt kinh sợ kêu lên: “Lão tổ, ý của ngài là truyền thuyết là thật sao?!”

“Nơi này từng có một đại trận, dùng để phong ấn con yêu thú đó!”

Lão tổ của nhà họ Mạc đanh giọng cười nói: “Không sai, tôi là người canh giữ trận của đại trận đó! Đây cũng là lý do nhiều năm tôi không rời khỏi căn nhà này!”

Trình Kiêu cảm nhận được khí tức dần dần thức tỉnh, càng ngày càng mạnh ở dưới đất, sắc mặt anh trở nên nghiêm túc.

Khi anh được tam trưởng lão dẫn tới đây thì cảm nhận được môi trường ở đây không bình thường lắm.

Đặc biệt những cái cây đó, mọc cũng quá chi chít, giống như có người chuyên cung cấp linh lực thuộc tính mộc mạnh mẽ, giúp chúng sinh trưởng.

Còn nữa, vị trí của những cái cây này cũng rất kỳ lạ, giống như một hình tròn, bao vây căn nhà đó.

Nếu từ trên không nhìn xuống, rừng cây này chắc là có hình dạng bát quái cực lớn.

Tất cả điềm báo này đều nói rõ, nơi này từng là một đại trận.

Chỉ đáng tiếc, thời gian nhiều năm, đại trận đã bị cây cối sinh trưởng bao trùm, nhìn không ra hình dạng ban đầu nữa.

Hơn nữa đại trận này rất kỳ lạ, không giống đại trận hộ sơn, cũng không giống đại trận công kích.

Ngược lại giống một đại trận chuyên dùng để nhốt thứ gì đó.

Lão tổ của nhà họ Mạc cười găn nói: “Nó đang thức tỉnh, một nghìn năm rồi, nếu để nó nhìn thấy mặt trời thì sẽ xảy ra chuyện gì?”
 
Chương 1664


Chương 1664

“Tôi thật sự rất mong chờ! Ha ha ha…”

Lão tổ của nhà họ Mạc ngửa đầu lên trời cười to, vẻ mặt vô cùng điên cuồng.

Mạc Tu Võ trực tiếp quỳ xuống, kinh sợ kêu lên: “Lão tổ, không thể sử dụng! Nếu thứ đó thật sự ra ngoài, cả Á tộc sẽ gặp đại nạn!”

“Tới lúc đó, chúng ta chính là tội nhân của Á tộc!”

Lão tổ của nhà họ Mạc hừ lạnh một tiếng: “Phế vật! Gia chủ của nhà họ Mạc đời này sao lại chọn cậu chứ!”

“Nếu nhà họ Mạc chúng ta đã không thể tồn tại, vậy thì thế giới này tồn tại còn có ý nghĩa gì? Không bằng kéo cả thế giới bồi táng cho nhà họ Mạc chúng ta!”

Mạc Tu Võ mặt mày kinh sợ: “Lão tổ, ngài sao lại có loại suy nghĩ này chứ!”

Lão tổ của nhà họ Mạc không có đếm xỉa tới Mạc Tu Võ, mà nhìn Trình Kiêu, cười nói với vẻ điên cuồng: “Oắt con, muốn biết tôi đã làm gì không?”

“Nể tình mọi người đều phải chết, tôi nói cho cậu.”

“Một nghìn năm trước, một đời Thần trận sư Tử Huyền chân nhân dẫn dắt lực lượng của cả giới tu hành, phong ấn yêu thú thượng cổ – chồn vàng Tử Mộc, và tạo ra Vạn Mộc Phong Linh Trận, ngày đêm không ngừng hấp thụ linh lực của chồn vàng Tử Mộc, muốn tiêu hao chết con yêu thú thượng cổ này”

“Tôi vừa rồi chỉ phá hỏng Vạn Mộc Phong Linh Trận, vậy nên những cây cối dùng để hấp thụ chồn vàng Tử Mộc này đều chết khô”

“Những hoa cỏ cậu nhìn thấy đang điên cuồng sinh trưởng, đó là vì lực lượng của chồn vàng Tử Mộc đang nhanh chóng khôi phục.”

“Nó sắp ra ngoài rồi. Mà thế giới này cũng không có Thần trận sư mạnh như Tử Huyền chân nhân nữa, tới lúc đó, cả thế giới đều sẽ bồi táng cho tôi!

“Đúng rồi, rất nhanh cậu cũng sẽ chết, người thân bạn bè của cậu cũng sẽ chết! Cậu không thắng được tôi, ha ha, cậu không thắng được tôi đâu!”

Mạc Tu Võ lắc đầu với vẻ khó tin: “Điên rồi, lão tổ điên rồi!”

Tam trưởng lão trực tiếp ngồi nhũn dưới đất, vẻ mặt kinh sợ: “Xong rồi, yêu thú thượng cổ, ai có thể đối phó.”

Trình Kiêu lạnh lùng nói: “Cho dù tôi không tới, ông có phải cũng chuẩn bị phá hủy Vạn Mộc Phong Linh Trận, thả yêu thú thượng cổ đó ra ngoài hay không?”

“Ông luyến tiếc thế gian, không cam tâm chết đi, vậy nên ông muốn khiến cả thế giới bồi táng cho ông, ông đã điên rồi.”

Lão tổ của nhà họ Mạc cười ha hả nói: “Cậu nói không sai, tôi không cam tâm chết đi. Tôi sống hơn hai trăm tuổi, liều mạng tu luyện, nhưng vẫn không thể thoát khỏi sinh tử luân hồi. Dựa vào đâu chứ? Tôi không cam tâm!”

“Không nói những điều này, dù sao đại trận phong ấn đã bị tôi phá hỏng, trên thế giới này không có Thần trận sư mạnh như Tử Huyền chân nhân nữa, tất cả mọi người đều sẽ chết. Có nhiều người bồi táng cho tôi như thế, tôi rất hài lòng.”

Trên mặt Trình Kiêu lộ ra vẻ khinh thường: “Không sai, thế giới này quả nhiên không có Thần trận sư mạnh mẽ, nhưng còn có lực lượng khác. Lực lượng mạnh tới mức ông không thể tưởng tượng, ông muốn khiến cả thế giới bồi táng cho ông, nằm mơ đi!”

Cái Trình Kiêu nói chính là vũ khí hạt nhân, cho dù yêu thú thượng cổ đó mạnh tới mức nào, một quả bom hạt nhân bảo đảm tiêu diệt nó rồi.

Càng đừng nói còn có bom Hydro khủng bố hơn.
 
Chương 1665


Chương 1665

Những cái này đều là lực lượng thế giới này vốn sở hữu. Lực lượng của Trình Kiêu, không tính bên trong.

Chỉ đáng tiếc, lão tổ của nhà họ Mạc gần trăm năm không ra ngoài, thoát lý quỹ đạo với cả thế giới, căn bản không biết lực lượng khoa học kỹ thuật đã phát triển mạnh mới mức độ hủy diệt trái “Ha ha, cậu đang nói đùa à?”

“Đợi cậu nhìn thấy con chồn vàng Tử Mộc đó thì cậu sẽ không nói như vậy nữa. Đừng vội, cậu rất nhanh sẽ biết sức mạnh của nó”

Lão tổ của nhà họ Mạc vẫn cười với vẻ mặt điên cuồng.

Cỗ khí tức mạnh mẽ đó vẫn đang tiếp tục tưởng tượng. Nhưng đã không điên cuồng như vừa rồi nữa.

Mặt đất bỗng vang lên tiếng ầm ầm, căn nhà ở đăng sau Mạc Tu Võ đột nhiên sụp đổ.

Một quang ảnh màu tím cực lớn mang theo một chút tia chớp màu vàng nhanh chóng chui ra, xoay một vòng ở trên không, đột nhiên xông về phía Mạc Tu Võ ở bên dưới.

“ÁI Mạc Tu Võ chỉ kịp để lại một tiếng kêu thảm thiết, cả người biến mất Tam trưởng lão bị dọa ôm đầu, vừa chạy vừa kinh sợ hét lên: “Đừng ăn tôi, đừng ăn tôi…”

Quang ảnh màu tím đó đột nhiên chuyển hướng, lao về phía tam trưởng lão, bay nhanh tới bao vây tam trưởng lão lại.

Tam trưởng lão cũng phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cả người biến mất không thấy.

Tiểu Cúc đứng ở đằng sau Trình Kiêu, hai tay túm chặt góc áo của Trình Kiêu, toàn thân đang run rẩy, nhưng lại không chùn nửa bước.

Trình Kiêu hơi nhíu mày, ngay cả anh cũng không thể nhìn rõ, trong quang ảnh rốt cuộc là quái vật gì.

Lão tổ của nhà họ Mạc điên cuồng hét lớn: “Tới đây, ăn ta, đợi ngươi khôi phục lực lượng thì đi ăn sạch sẽ những người phong ấn ngươi ngàn năm!”

Chít!

Trong quang ảnh đó phát ra một tiếng kêu lạ, nhưng lại không lao về phía lão tổ của nhà họ Mạc, trong âm thanh của nó dường như đang chê bai!

Đúng, là chê bai. Nó vậy mà đang chê bai lão tổ của nhà họ Mạc!

Thứ này vậy mà còn kén chọn!

Tuổi thọ của lão tổ nhà họ Mạc đã tận, nó thôn phệ rõ ràng không chỉ là lực lượng nhục thân của con người, còn có lực lượng sinh mệnh của con người.

Lão tổ của nhà họ Mạc mặt mày ngại ngùng, sự chê bai trong âm thanh đó, ông ta cũng nghe rất rõ.

Quang ảnh đó bỗng dừng ở trên không chỗ Trình Kiêu, nó lại phát ra một tiếng kêu lạ. Nhưng trong âm thanh lần này rõ ràng khiến người khác nghe thấy cảm xúc phấn khích.

Giống như thợ săn phát hiện con mồi, người thiếu nước ở trong sa mạc gặp được ốc đảo.

Nó kêu chít một tiếng, quang ảnh đó lại lao về phía Trình Kiêu.

Lão tổ của nhà họ Mạc mặt mày dữ tợn: “Chết đi! Oắt con, các người phải chết hết, cả thế giới đều phải áng cho tôi!”

Nhìn quang ảnh trong màu tím có màu vàng đó, nó dùng tốc độ cực nhanh lao tới, Trình Kiều tung ra một quyền: “Đoạn Sơn Thức!”

Bụp!

Quang ảnh đó chỉ hơi dựng lại, sau đó tiếp tục lao về phía Trình Kiêu.

Đồng thời, nó phát ra tiếng kêu lạ càng cao vút, rõ ràng càng hưng phấn.

Trình Kiêu lại công kích tiếp: “Phân Thủy Thức!”
 
Chương 1666-1667


Chương 1666

Lại một kích mạnh mẽ, đánh trúng luông quang ảnh đó, lại khiến nó dừng lại mấy giây.

Nhưng cũng chỉ khiến nó dừng lại mấy giây, sau đó nó lại tiếp tục lao về phía Trình Kiêu.

“Lạc Tỉnh Chùy!”

Lực lượng mạnh mẽ bồng rơi từ trên không xuống, lần này trực tiếp đánh luồng quang ảnh đó xuống dưới đất.

Chí!

Quang ảnh đó phát ra một tiếng rít gầm tức giận, nó hơi dừng lại mấy giây, sau lại lao về phía Trình Kiêu.

“Hư Không Cấm!”

Hai tay Trình Kiêu mở ra hợp lại, bao bọc lấy hư không.

Trước đó, Hư Không Cấm có thể khóa chặt tông sư đỉnh phong, bây giờ chỉ khóa được luồng quang ảnh đó mười mấy giây.

Sau đó, luồng quang ảnh đó tiếp tục lao về phía Trình Kiêu.

“Lãm Thiên Phá Nhật!”

Trình Kiêu lại công kích lần nữa, một phát thành công.

Bụp!

Lần này, luồng quang ảnh đó cuối cùng cũng bị Trình Kiêu đánh lùi lại, rơi xuống đất, hiện ra bản thể.

Một con quái vật dài khoảng năm trượng, cao hai trượng, toàn thân là bộ lông màu tím, đuôi lại màu vàng Có hơi giống chuột lớn, cũng có hơi giống chồn tuyết.

Bốn chỉ của nó cong lại, có tư thế nửa ngồi khuyu xuống, giống như chuẩn bị phát công công kích bất cứ lúc nào.

Trình Kiêu hơi kinh ngạc: “Vậy mà là huyết mạch của chồn tím Bất Tử!”

“Nhưng huyết thống đã không thuần chủng nữa, chắc là quái vật được sinh ra do kết với chồn vàng.”

Chồn tím Bất Tử, được gọi là Bất Tử, không phải bất tử thật, mà vì lực lượng thuộc tính mộc mạnh mẽ trong cơ thể của nó có năng lực khôi phục mạnh mẽ.”

Chỉ cần không phải vết thương trí mạng, nó có thể khôi phục như: cũ trong thời gian rất ngắn.

Con yêu thú được gọi là chồn vàng Tử Mộc này kế thừa thiên phú huyết mạch của chồn tím Bất Tử, vậy nên rất khó bị giết chết hoàn toàn.

Chính vì như vậy, Thần trận sư Tử Huyền chân nhân của ngàn năm trước và các cường giả của giới tu hành mới nghĩ ra cách, phong ấn nó lại, dùng Vạn Mộc Phong Linh đại trận, ngày đêm không ngừng hấp thụ linh lực thuộc tính mộc mạnh mẽ trong cơ thể của nó, như vậy mới có thể phong ấn nó ngàn năm, cho tới khi từ từ tiêu diệt.

“Mình đang rầu không tìm được linh phách để hoàn thành Mộc Hành Linh Thể của mình. Không ngờ ở đây lại đụng phải một con: Chồn vàng Tử Mộc là đời sau của chốn tím Bất Tử mạnh mẽ, yêu thú thuộc tính mộc cao cấp.

Nếu dùng thần hồn của nó làm linh phách của Mộc Hành Linh Thể thì sẽ có tỉ lệ có được năng lực khôi phục của chồn tím Bất Tử.

Dùng làm linh phách của Mộc Hành Linh Thể, vô cùng thích hợp.

“Gừ”

Chồn vàng Tử Mộc dường như cảm nhận được ác ý của Trình Kiêu, nó há to miệng, gầm lên đầy tức giận với Trình Kiêu, lộ ra răng nanh sắc bén.

Chương 1667

Nguồn thiếu chương.
 
Chương 1668


Chương 1668

“Mới Tay của Trình Kiêu bắt ấn quyết huyền ảo, trong miệng khẽ quát.

Cái lưới lớn đó lập tức bị Trình Kiêu xé thủng một lỗ, Trình Kiêu lập tức thoát khỏi trói buộc.

“GùP”

Chồn vàng Tử Mộc dường như cảm thấy rất mất mặt, phát ra tiếng gầm tức giận, cơ thể to lớn bỗng lao về phía Trình Kiêu.

Trình Kiêu tung một quyền.

Bụp!

Lần này Trình Kiêu lại bay ra.

“Lực lượng của con súc sinh này lại khôi phục không ít.”

“Nơi này tích lũy linh lực thuộc tính mộc ngàn năm, một khi giải phóng, đối với hậu duệ có huyết mạch của chồn tím Bất Tử này, có trợ giúp rất lớn, không thể để nó khôi phục được.”

Khi Trình Kiêu suy nghĩ, chồn vàng Tử Mộc lần nữa rít lên một tiếng, linh lực mạnh mẽ lập tức ở trên không ngưng tụ thành mấy chục thanh cự kiếm màu xanh.

Những cự kiếm đó gần như thực chất hóa, so với Thanh Mộc Kiếm Trận của lão tổ nhà họ Mạc, mạnh hơn trăm lần.

“Gừn”

Chồn vàng Tử Mộc gầm lớn một tiếng, mấy chục thanh cự kiếm màu xanh trên không như hạt mưa bắn nhanh về phía Trình Kiêu.

Trình Kiêu hừ lạnh một tiếng, một vòng màn chắn ánh sáng màu bảo vệ cơ thể, một quyền đánh tan mấy chục thanh cự kiếm đó.”

Bụp bụp bụp bụp!

Một chuỗi tiếng nổ vang lên, Trình Kiêu trực tiếp bị những cự kiếm màu xanh đó không ngừng đập vào, bị đập xuống dưới đất, mặt đất cũng xuất hiện một cái hố mấy mét.

Lão tổ của nhà họ Mạc mặt mày phấn khích: “Ha ha, oắt con, chết đi, chết đi! Tôi đã nói rồi, tôi muốn cả thế giới đều bồi táng cho tôi!”

“Lực lượng của nó đã khôi phục một nửa rồi, nếu khôi phục tới thời kỳ đỉnh phong, thế giới này không có ai có thể khắc chế nó nữa!”

Trong mắt Tiểu Cúc tràn ngập sự kinh sợ, vẻ mặt lo lắng nhìn cái hố lớn bị đập ra kia, trong lòng cầm cầu nguyện cho Trình Kiêu “Anh tuyệt đối đừng có chuyện!”

Chồn vàng Tử Mộc bay tới trên không, cái đầu to gần như bằng một căn nhà, hai con mắt tản ra ánh sáng xanh, nói đang bực bội nhìn cái hố to bên dưới Đột nhiên, một luồng khí tức khủng bố bỗng từ trong hố lớn chui ra Một mũi tên ánh sáng màu xanh giống như một tia ánh nắng xuyên qua mây đen, nhanh chóng chui ra từ trong cái hố to, trực tiếp xuyên qua cơ thể của chồn vàng Tử Mộc.

Máu màu tím bắn xuống đất.

“oừ”

Chồn vàng Tử Mộc ngửa mặt lên trời hét một tiếng, cơ thể to lớn bỗng rơi xuống, mặt đất cũng chấn động Nhưng rất nhanh, vết thương trên người nó, bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nó bắt đầu lành lại, không tới một phút thì khôi phục như ban đầu.

Lão tổ của nhà họ Mạc điên cuồng cười to, nói: “Nhìn thấy rồi chứ, nhìn thấy rồi chứ! Nó là cơ thể bất tử, cậu mãi mãi không giết được nó! Oắt con, cậu chết tâm đi!”

Trình Kiêu nhìn cảnh này, sắc mặt nghiêm nghị: “Quả nhiên là thừa kế hoàn toàn huyết mạch của chồn tím Bất Tử, vết thương bị Xạ Nhật Thần Quyết đánh thủng vậy mà lành lại nhanh như vậy”
 
Chương 1669


Chương 1669

“Hôm nay tuyệt đối không thể để con súc sinh này rời khỏi nơi này, nếu không e là thế giới sẽ đại loạn!”

“Chít!”

Chồn vàng Tử Mộc giống như thị uy, nó rít gầm một tiếng với Trình Kiêu.

Trong mắt Trình Kiêu khá lạnh nhạt, bước một bước ra, cả người lơ lửng ở trên hư không, chắp tay đứng đó.

“Ngươi thật sự cho răng ta không làm gì được ngươi sao?”

Chồn vàng Tử Mộc nhe răng múa vuốt đối với Trình Kiêu, có ý rất khiêu khích.

Một con yêu thú gần như bất tử, trên người kế thừa huyết mạch của linh thú thượng cổ, thực lực tương đương với Kim Đan Cảnh của người tu tiên Tuy chồn vàng Tử Mộc bị phong ấn ngàn năm, thực lực chỉ khôi phục một nửa, nhưng một tu sĩ Kim Đan Cảnh, cho dù chỉ có thực lực một nửa cũng có thể miểu sát người tu tiên cấp bậc dưới Kim Đan.

Nếu Trình Kiêu chỉ là một người tu tiên bình thường, gặp phải chồn vàng Tử Mộc, anh ngay cả chạy trốn cũng không làm được.

Nhưng tuy Trình Kiêu chỉ là người tu tiên trong Luyện Khí tam cảnh, cảnh giới thứ hai Thông Thần Cảnh, nhưng anh lại là đại đế Thương Khung uy áp vạn giới trọng sinh.

Anh sở hữu bí thuật và thần thông vượt qua cảnh giới của mình, đối phó với 1 con chồn vàng Tử Mộc bị phong ấn ngàn năm, vẫn có thể làm được.

Chồn vàng Tử Mộc lần nữa rít gầm một tiếng với Trình Kiêu, nó giơ cái vuốt sắc lên, vỗ về phía Trình Kiêu.

Một vuốt tùy ý của nó có thể xé toạc không khí, không gian cũng bị gấp lại.

Trên người Trình Kiêu đột nhiên trào ra một cỗ khí tức cổ xưa, cả người đứng ở trên không, để mặc cho bộ vuốt của chồn vàng Tử Mộc cào về phía người anh Trên không cơ thể của Trình Kiêu đột nhiên biến mất từng chút, thì ra đó chỉ là một tàn ảnh.

“ÁI” Tiểu Cúc vẫn lo lắng phát ra tiếng kêu, không biết Trình Kiêu đã đi đâu.

“Quang Âm!”

Vào lúc này, một giọng nói giống như tiếng hát cửu thiên, giống như đang vang vọng trong cả trời đất Bóng dáng của Trình Kiêu lại xuất hiện ở cách đẳng sau chồn vàng Tử Mộc 10m.

Nhưng khi xuất hiện lần nữa, tóc của Trình Kiêu đã biến dài, mái tóc vốn đen tuyền, cũng biến thành màu xám trắng, nhìn trông như thầy giáo dạy học từ trong tranh thời không bước ra, một ánh mắt một cử chỉ đều toát ra phong vị tang thương.

Chồn vàng Tử Mộc dường như cảm nhận được nguy hiểm rất lớn, nó lớn tiếng rít lên với Trình Kiêu, sau đó nhảy ra.

Nhưng cơ thể của nó đột nhiên không thể cử động.

Hơn nữa lực lượng của nó đang từ từ yếu đi, đang khôi phục lúc bị phong ấn.

“Ta dùng ba mươi năm tuổi thọ, đổi lấy dòng thời gian chảy ngược ba mươi phút, giết ngươi vào lúc ngươi yếu nhất.”

Ba mươi phút trước, chồn vàng Tử Mộc vẫn bị phong ấn trong Vạn Mộc Phong Linh Trận, lão tổ của nhà họ Mạc vẫn chưa phá hoại đại trận.

Ba mươi phút này là giao điểm rất quan trọng, nếu thời gian dài hơn, cho dù Trình Kiêu dùng tuổi thọ hiến tế cũng không thể.

khiến dòng thời gian chảy ngược.

Chồn vàng Tử Mộc cuối cùng đã sợ hãi, nó bị thời gian và không gian giam cầm, liêu mạng nhe răng múa vuốt với Trình Kiêu, phát ra những tiếng rít gầm phân nộ.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom