Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1670


Chương 1670

Nó dường như sao cũng không ngờ, tu sĩ loài người rõ ràng rất yếu ớt ở trước mắt, vậy mà thể hiện đại thần thông chỉ có đại năng tu tiên thật sự mới biết.

Quang Âm, đây là thần thông chỉ có tiên đế giai đoạn độ kiếp mới có thể khống chế.

Hơn nữa Quang Âm không chỉ là một loại thần thông đơn thuần, Quang Âm có thể là một thế giới, có thể là một đoạn lịch sử, thậm chí từ sống tới chết.

Nhưng cho dù đại thần thông Quang Âm có uy lực vô tận, nhưng tu vi của Trình Kiêu thật sự quá thấp, ngay cả một phần ngàn uy lực cũng không phát huy được Hiến tế ba mươi năm tuổi thọ mới có thể đổi lấy dòng thời gian chảy ngược ba mươi phút, đánh chồn vàng Tử Mộc về trạng thái bị phong ấn mới có khả năng giết nó trăm phần trăm Nhưng chỉ dựa vào đại thần thông Quang Âm thì vẫn không đủ.

Bởi vì chồn vàng Tử Mộc đã sắp giấy thoát khỏi sự trói buộc của đại thần thông Quang Âm.

Trình Kiêu giơ tay, bắt ấn quyết vừa phức tạp vừa huyền ảo ở trên không, những quỹ đạo của đại đạo bắt đầu lan ra bầu trời xung quanh, một màn chắn năng lượng vô hình hoàn toàn bao trùm không trong phương viên ngàn mét.

“Ngũ Hành Cấm Chú!”

Trình Kiêu điểm một ngón, lực lượng ngũ hành trong phiến thiên địa này trực tiếp bị Trình Kiêu phong bế.

Chồn vàng Tử Mộc đó hấp thụ linh lực thuộc tính mộc, một loại trong ngũ hành. Bây giờ sau khi bị Ngũ Hành Cấm Chú phong bế, đồng nghĩa cắt đứt hoàn toàn nguồn năng lượng của nó.

Chồn vàng Tử Mộc cảm nhận được nguy hiểm cực lớn, nó càng giãy dụa kịch liệt hơn, muốn giãy thoát khỏi sự trói buộc của Trình Kiêu.

Trình Kiêu cũng không dám chậm trễ, hai tay liên tục bắt ra một ấn quyết phức tạp: “Tam Muội Chân Hỏa!”

Ngũ hành tương sinh tương khắc, muốn đối khó yêu thú thuộc tính mộc này, lửa chính là khắc tình của nó.

Chỉ có điều, chồn vàng Tử Mộc là đời sau của linh thú thượng cổ – chồn tím Bất Tử, sở hữu năng lực khôi phục mạnh mẽ của chồn tím Bất Tử.

Nếu dùng lửa bình thường, e là căn bản không thể tạo thành tổn thương đối với chồn vàng Tử Mộc.

Vậy nên chỉ có thể dùng Tam Muội Chân Hỏa làm thủ đoạn tuyệt sát.

Tam Muội Chân Hỏa cũng chỉ có tu sĩ từ Kim Đan Cảnh trở lên mới có thể sử dụng.

Nhưng sự lĩnh ngộ của Trình Kiêu đối với Tam Muội Chân Hỏa sớm đã đạt tới cảnh giới đỉnh cao cực hạn, vậy nên có thể thi triển một lát.

Tam Muội Chân Hỏa, đó là lửa do tinh khí thần của người tu tiên hóa thành, nước bình thường không thể dập tắt, chỉ khi đốt một người thành tro tàn, thậm chí đốt cả linh hồn thành tro mới sẽ tắt.

“Chít!”

Tam Muội Chân Hỏa vừa ra, chồn vàng Tử Mộc lại không dám hống hách nữa, giống như chuột gặp mèo, bị dọa cho co lại trên không, run rẩy không ngừng.; Trong tiếng kêu đó, vậy mà có ý nịnh nọt, cầu xin.

Nhưng Trình Kiêu đương nhiên sẽ không nương tay, nếu thả nó đi, vậy sau này muốn giết nó nữa, cơ bản không có khả năng nữa. Trừ phi thực lực của Trình Kiêu có thể đột phá tới cảnh giới Kim Đan.

Lần này Trình Kiêu tập hợp đại thần thông Quang Âm, hiến tế ba mươi năm tuổi thọ biến nó về trạng thái yếu nhất.

Lại dùng Ngũ Hành Cấm Chú phong ấn lực lượng ngũ hành trong phương viên ngàn mét, cắt đứt nguồn lực lượng của nó.

Cuối cùng mới sử dụng Tam Muội Chân Hỏa siêu cấp, một kích tất sát.
 
Chương 1671


Chương 1671

Nếu lần nay tha cho nó, vậy thì sau này rất khó bắt được nó nữa.

Tam Muội Chân Hỏa dính vào lông của chồn vàng Tử Mộc, ngay lập tức bị đốt cháy, mặc cho chồn vàng Tử Mộc giấy dụa như nào, nó căn bản không thể dập tắt.

Nhưng lực lượng của chồn vàng Tử Mộc cũng quả thật mạnh, Tam Muội Chân Hỏa đốt mười mấy phút vẫn không đốt hết bộ lông của nó.

“Thực lực của con súc sinh này thật mạnh!”

Nhưng cho dù thực lực của nó có mạnh như nào, ở trước mặt Tam Muội Chân Hỏa, cái chết của nó là chuyện sớm muộn.

Lại qua năm phút, chồn vàng Tử Mộc cuối cùng không kiên trì được nữa.

Nó bắt đầu lớn tiếng kêu đầy bi thảm, cầu xin Trình Kiêu.

Vô dụng thôi, Trình Kiêu nhìn cơ thể của nó từ từ hóa thành tro dưới Tam Muội Chân Hỏa, một tia thần hồn rời khỏi cơ thể, lập tức điên cuồng chạy trốn về phía đông.

“Ngươi không đi được đâu.” Trình Kiêu hờ hững nói.

Tia thần hồn đó ở trong Ngũ Hành Cẩm Chú, tông trái đập phải, căn bản không thể chạy thoát, Trình Kiêu phi thân tới, đưa tay tóm lấy, tia thần hồn đó trực tiếp bị Trình Kiêu ném vào trong nhãn trữ vật.

Tiểu Cúc mặt mày kích động, hai tay siết chặt lấy nhau, cảm ơn lời cầu nguyên của oô ta có tác dụng gì Mà lão tổ của nhà họ Mạc thấy chồn vàng Tử Mộc thân chết hồn diệt, vẻ mặt sốc nặng, giống như bị ngu.

“Sao có thể?! Sao có thể chứ?! Đây là yêu thú thượng cổ, cần Thần trận sư dẫn dắt võ giả của cả giới tu hành, tử thương nghiêm trọng mới phong ấn được.”

“Một thằng nhãi ranh như cậu ta, sao có thể dễ dàng tiêu diệt hậu duệ của yêu thú thượng cổ chứ?”

Trình Kiêu liếc nhìn lão tổ của nhà họ Mạc đang ngây ngốc, vẻ mặt anh lạnh nhạt, giống như không mang một chút tình cảm của con người.

“Ông bị tâm thần, vậy mà muốn vọng tưởng dùng cả thế giới bồi táng theo ông, đáng chết!”

Nhưng không đợi Trình Kiêu ra tay, cơ thể của lão tổ nhà họ Mạc đột nhiên giống như thực vật bắt đầu khô héo, hình dạng quỷ dị.

“Sao có thể… sao có thể chứ…”

Cơ thể của lão tổ nhà họ Mạc vậy mà biến thành cái xác khô, ngửa mặt lên trời rồi ngã xuống, tới chết ông ta vẫn cái biểu cảm không thể tin được.

Nếu người tu hành của thế giới này, đương nhiên không thể giết được chồn vàng Tử Mộc, nhưng ông ta mãi mãi cũng không ngờ Trình Kiêu là Đại Đế Thương Sinh trọng sinh.

“Ông ta vốn tuổi thọ đã hết, bây giờ tâm tâm tình thần tổn thương, lại dùng hết lực lượng phá hỏng Vạn Mộc Phong Linh Trận, lúc này sinh cơ đứt đoạn.”

“Như vậy cũng tốt, cũng bớt để mình ra tay”

Nhìn hiện trưởng tan hoang, Trình Kiêu từ từ hạ xuống, đứng ở trước mặt Tiểu Cúc.

Tiểu Cúc cuối cùng cũng ngẩng đầu, nhìn Trình Kiêu, nhưng lần này trong ánh mắt của Tiểu Cúc tràn ngập sự kính nể.

Tuy cô ta không thể mở miệng nói chuyện, nhưng mắt của cô ta chính là một bức màn có thể biểu đạt thông tin, lời cô ta muốn nói chỉ một ánh mắt thì có thể khiến người khác cảm nhận được.

“Sợ không?” Trình Kiêu lạnh nhạt hỏi Tiểu Cúc gật đầu, sau đó lại lắc đầu.

Trình Kiêu hiểu ý của cô, cô ta sợ người xấu có thực lực như này, nhưng lại không sợ người tốt có thực lực mạnh. Giống như Trình Kiêu.
 
Chương 1672


Chương 1672

“Đi, chúng ta đi lấy dược liệu, cứu chồng của cô.”

Tiểu Cúc mặt mày vui mừng, Trình Kiêu không có quên lời hứa đối với cô ta, cho dù anh có lực lượng rung chuyển trời đất thì sao chứ? Anh vẫn là anh hùng chịu vì hai người không liên quan, đắc tội loại thế lực khổng lồ như Dược Thần Cốc.

Trình Kiêu lần nữa quay lại đại điện của Dược Thần Cốc.

Mạc Trị Mệnh đã chuẩn bị xong dược liệu, đang đợi ở đại điện.

Ở bên cạnh là những trưởng lão bị Trình Kiêu đánh trọng thương và một cao tầng của Dược Thần Cốc.

Mạc Tri Mệnh mặt mày lạnh lùng, những trưởng lão và các cao tầng đó, người nào người nấy đều có vẻ mặt xấu hổ cúi đầu.

Rõ ràng những người này chắc vừa bị Mạc Tri Mệnh quở trách.

Khi Trình Kiêu dẫn Tiểu Cúc đi vào đại điện, Mạc Tri Mệnh đầu tiên là sững người, sau đó cúi người lạy Trình Kiêu.

“Mạc Tri Mệnh của Dược Thần Cốc, tham kiến Trình đại sư!”

Những người khác cũng cúi đầu theo, không ai dám thở mạnh.

Vừa rồi, tam trưởng lão dần Trình Kiêu đi tìm Mạc Tu Võ, mà Mạc Tu Võ lại là đi tìm cứu binh.

Mà bây giờ, chỉ có Trình Kiêu quay lại, Mạc Tu Võ và tam trưởng lão đều không quay lại.

Trong đó xảy ra chuyện gì, trong lòng những người này đã rất rõ.

Trong lòng Mạc Tri Mệnh cũng rất rõ, nhưng chuyện này là anh cả của ông ta tham lam trước, lỗi không phải ở Trình đại sư.

Tất cả đều là tự chuốc lấy, không liên quan tới Trình đại sư.

Sắc mặt của Trình Kiêu bình thản nhìn Mạc Tri Mệnh, anh biết đây là một vị luyện đan sư chân chính, cũng là 1 thiên tài luyện đan.

Trước đó, anh từng tha cho Mạc Tri Mệnh một lần, nhưng lần này sợ rằng Mạc Tri Mệnh cũng không thể giữ lại.

Trình Kiêu từ từ đi vào đại điện, ánh mắt bình thản nhìn Mạc Tri Mệnh: ‘Anh cả của ông và tam trưởng lão và cả lão Mạc chết hết rồi, nhưng không phải tôi giết.”

Trình Kiêu không giải thích quá trình chiến đấu, anh cũng khinh thường không giải thích.

Nói xong câu này, Trình Kiêu yên lặng nhìn Mạc Tri Mệnh, xem phản ứng của ông ta.

Sắc mặt của Mạc Tri Mệnh sa sầm, có chút bi thương, nhưng cũng chỉ có chút bi thương.

“Trình đại sư, vừa rồi nghe bọn họ nói ra thân phận của cậu thì tôi đã đoán được kết cục của anh cả tôi. Chuyện này đều là do sự tham lam của anh ấy mà ra, cậu không giết anh ấy đã chí tình chí nghĩa rồi.”

“Sự tồn tại của lão tổ, tôi cũng biết. Thật không ngờ, anh cả của tôi vì đối phó cậu, vậy mà đánh thức cả lão tổ.”

Trình Kiêu nhìn Mạc Tri Mệnh, anh phát hiện biểu cảm của Mạc Tri Mệnh không giống đang diễn.

Xem ra ông ta thật sự không oán hện về cái chết của Mạc Tu Võ và lão tổ của nhà họ Mạc.

Trình Kiêu nghiêm túc nhìn ông ta, lạnh nhạt nói: “Tôi nói không giết bọn họ, ông tin sao?”

Mạc Trị Mệnh sững người, cười khổ nói: “Với thực lực của cậu, cần nói dối sao?”

Trình Kiêu không nói chuyện nữa, anh nhìn những dược liệu ở đăng sau Mạc Tri Mệnh.

Mạc Tri Mệnh vội vàng nói: “Những cái này đều là dược liệu mà cậu cần, tôi đã chuẩn bị xong rồi.”
 
Chương 1673


Chương 1673

Trình Kiêu gật đầu: “Được.”

Mạc Tri Mệnh đột nhiên lại cúi người lạy, nói: “Tôi hy vọng Trình đại sư có thể tha cho những người khác của Dược Thần Cốc.

Trình Kiêu quét qua mọi người trong đại diện, mọi người lập tức cúi đầu thấp hơn.

Trình Kiêu không trả lời Mạc Tri Mệnh.

Trong lòng Mạc Tri Mệnh trùng xuống, tiếp tục nói: “Chỉ cần Trình đại sư tha mạng cho bọn họ, tôi lập tức dẫn bọn họ rời khỏi Dược Thần Cốc.”

Trình Kiêu liếc nhìn Mạc Tri Mệnh, đây là muốn chắp tay nhường Dược Thần Cốc sao?

Những người khác của Dược Thần Cốc có vẻ mặt sửng sốt.

Một ông lão đau đớn kêu lên: “Không thể! Chúng tôi sống cả đời ở Dược Thần Cốc, kêu chúng tôi rời khỏi Dược Thần Cốc, chúng tôi làm sao mà sinh tồn?”

“Đúng, chúng tôi cho dù chết, cũng sẽ không rời khỏi Dược Thần Cốc.

Mạc Trị Mệnh nhìn mọi người, nghiêm giọng nói: “Các vị, chuyện này là Dược Thần Cốc chúng ta có lỗi trước. Vậy nên Dược Thần Cốc chúng ta theo lý nên trả giá.”

“Mọi người đều là cao tầng của Dược Thần Cốc, bất luận là tu vi võ đạo hay là thuật luyện đan, bản lĩnh đều không tệ. Rời khỏi Dược Thần Cốc, chắc chăn cũng có thể sống rất tốt.”

“Nếu các người tiếp tục chấp mê bất ngộ, mất đi tính mạng, vậy thì không xứng”

Mọi người không dám cự được.

Bọn họ biết Mạc Tri Mệnh nói đúng, nhưng bọn họ đã ở Dược Thần Cốc quen rồi, đâu có dễ dàng từ bỏ như vậy?

Trình Kiêu không nghĩ sẽ giết những người này, vừa rồi anh không đồng ý lời của Mạc Tri Mệnh, chỉ là vì anh đang suy nghĩ nên xử lý Dược Thần Cốc thế nào.

Hơn nữa Trình Kiêu cũng không muốn làm người ác này, tuy anh rất muốn thu Dược Thần Cốc làm việc cho mình.

“Các người không cần rời khỏi Dược Thần Cốc, tôi cũng sẽ không giết các người.”

“Lấy được dược liệu thì tôi rời đi”

Mọi người kinh ngạc: “Điều, điều này là thật sao?”

Trong lòng Mạc Tri Mệnh cũng rất bất ngờ, ông ta kêu mọi người rời đi, một mặt là lo lắng Trình Kiêu đại khai sát giới. Một mặt khác cũng là muốn để lại một chút hỏa chủng cho Dược Thần cốc.

Nhưng Mạc Trị Mệnh rất nhanh lại nghĩ tới lão tổ của nhà họ Mạc đã chết, nguyên khí của Dược Thần Cốc tổn thương nghiêm trọng. Cho dù Trình Kiêu không giết bọn họ, ngộ nhỡ bị nhòm ngó, bọn họ sẽ chết càng thảm.

Mạc Tri Mệnh lần nữa lạy Trình Kiêu, nói: “Cảm ơn Trình đại sư khoan hồng độ lượng, tha cho chúng tôi! Vì để biểu đạt thành ý, chúng tôi nguyện ý thần phục Trình đại sư, sau này nghe theo sai bảo của Trình đại sư!”

Mọi người nhíu mày, Mạc Tri Mệnh đây là muốn bán Dược Thần Cốc sao?

Nhưng nghĩ lại, mọi người dường như cũng hiểu dụng ý của Mạc Tri Mệnh Nếu tìm được hậu thuần mạnh như Trình đại sư, vậy thì sau này Dược Thần Cốc không sợ bị người khác nhòm ngó nữa.

Dù sao, trong giới võ đạo, không có pháp luật của giới thế tục trói.

buộc. Giới võ đạo là một thế giới cá lớn nuốt cá bé.

Trình Kiêu cũng có thể đoán được dụng ý của Mạc Tri Mệnh, anh nhìn ông ta, lạnh nhạt nói: “Muốn thần phục tôi, vậy thì sau này Dược Thần Cốc phải làm việc theo quy tắc của tôi, nếu làm trái, thần hồn câu diệt!”

“Các người làm được không?”
 
Chương 1674


Chương 1674

Mọi người chợt sững người.

Xem ra muốn tìm free một chỗ dựa không đơn giản như thế.

Mạc Tri Mệnh không do dự, giống như sớm đã tính trước: “Nếu đã chọn thần phục cậu, vậy đương nhiên phải làm việc theo quy tắc của cậu.”

“Nếu có ai làm trái ý của cậu, đương nhiên phải chịu trừng phạt.”

“Được, vậy sau này Dược Thần Cốc là của tôi, ông đảm nhận vị trí cốc chủ của Dược Thần Cốc.” Trình Kiêu nói.

“Vâng!”

Mạc Tri Mệnh cũng không đùn đẩy, trừ ông ta ra, không ai có thể gánh vác trọng trách này, cũng không ai dám gánh vác trọng trách này.

Trình Kiêu đi tới trên ghế thủ tọa của Dược Thần Cốc ngồi xuống, anh nói với Mạc Tri Mệnh: “Cầm giấy bút tới đây”

“Được!” Mạc Tri Mệnh nghe xong thì làm theo.

Những người khác nhìn nhau, không biết Trình Kiêu muốn làm gì?

Lẽ nào muốn lập lại quy tắc cho Dược Thần Cốc?.

Rất có khả năng.

Rất nhanh, Mạc Tri Mệnh lấy giấy bút tới.

Trình Kiêu viết nhanh, mọi người đều lén đánh giá, rất tò mò Trình Kiêu viết nội dung gì.

Rất nhanh, Trình Kiêu viết xong thì đưa mấy tờ giấy cho Mạc Tri Mệnh.

“Đây là mấy tờ đan phương, đều là võ giả cần gấp, bây giờ tôi giao cho ông, ông tự vận dụng.”

Mạc Tri Mệnh từng lĩnh giáo chỗ mạnh mẽ của đan phương của Trình Kiêu, nhưng ông ta luôn cho răng, đan phương đó chắc là của sư môn Trình Kiêu, hoặc do sư phụ của anh sáng tạo.

Trước giờ chưa từng nghĩ đan phương cực phẩm mạnh mẽ đó lại là do Trình Kiêu sáng tạo.

Bây giờ, nghe thấy Trình Kiêu lại viết ra đan phương ngay tại đây, trong lòng ông ta rất nghỉ ngờ. Không biết đan phương mà Trình Kiêu viết là cấp bậc gì?

Mạc Tri Mệnh nhìn tờ giấy cầm trong tay, ngay lập tức sửng sốt tới mức suýt nữa làm rơi đan phương xuống đất.

Ông ta vội vàng nâng mấy tờ đan phương băng hai tay như cầm vật quý, ông ta sửng sốt nói: “Những cái này đều là đan phương cực phẩm!”

Cái gì?

Mấy cái này đều là đan phương cực phẩm!

Vừa rồi, Trình Kiêu chỉ lấy ra một đan phương cực phẩm, khiến cho các cao tầng của Dược Thần Cốc sinh ra lòng tham, thậm chí không tiếc sử dụng thủ đoạn bỉ ổi cũng muốn giữ Trình Kiêu lại, đoạt lấy đan phương.

Bây giờ, Trình Kiêu trực tiếp một lần lấy ra mấy tờ đan phương cực phẩm!

Cú sốc này khiến mọi người của Dược Thần Cốc có loại cảm giác không tiếp nhận nổi.

Nhưng còn chưa đợi mọi người khôi phục từ trong kinh ngạc, Mạc Tri Mệnh lại sửng sốt thốt lên một tiếng to hơn: “Không, đây không phải đan phương cực phẩm, đây, đây là đan phương của tiên dược!”

Mọi người chỉ cảm thấy một luông sấm sét nổ ầm trong đầu, hô hấp cũng như dừng lại, trái tim cũng dừng đập.
 
Chương 1675


Chương 1675

“Tiên dược!”

“Sao có thể chứ!”

“Tiên dược, trong truyền thuyết chỉ có luyện đan sư của thời kỳ thượng cổ mới có đan phương!”

“Lẽ nào sư môn của Trình đại sư là một môn phái truyền thừa từ thời kỳ thượng cổi”

“Chẳng trách Trình đại sư tuổi còn trẻ thì giỏi như vậy. Sợ rằng cũng chỉ có môn phái trong truyền thuyết đó mới có thể bồi dưỡng được thiên tài tuyệt thế như này!”

Nhất thời, Trình Kiêu ở trong mắt mọi người, cao như thiên nhân!

Mạc Tri Mệnh trực tiếp quỳ dưới đất, dập đầu hành đại lễ với Trình Kiêu: “Cảm ơn Trình đại sư rộng lượng.”

Mọi người của Dược Thần Cốc cũng quỳ xuống đất, dập đầu hành đại lễ với Trình Kiêu: “Cảm ơn Trình đại sư rộng lượng.”

Vừa rồi, cho dù là bọn họ thuần phục Trình Kiêu, cũng không biểu hiện ra vẻ thấp hèn như này. Bây giờ, sau khi Trình Kiêu lấy ra những đan phương này, bọn họ vậy mà giống như người hầu, quỳ lạy hành lễ với Trình Kiêu, đây gần như đã coi Trình Kiêu thành thần linh mà cung phụng.

Xem ra, những người này của Dược Thần Cốc khác biệt với võ giả bình thường. Muốn hoàn toàn chinh phục được bọn họ, ngoài võ lực mạnh ra, còn cần phải có thuật luyện đan khiến bọn họ chỉ có thể ngước nhìn.

Những đan phương này, rất tiện để thể hiện thuật luyện đan của Trình Kiêu ở trước mặt mọi người.

Đan phương mà Trình Kiêu viết ra đều là một số đan dược cơ.

bản của giới tu tiên, hơn nữa đều là dựa theo dược liệu hiện có trên trái đất mà cải biên.

Nhưng dù là như vậy, cũng cao hơn vạn lần so với đan phương trên trái đất.

Nói tiên dược cũng không ngoa.

Nhưng đây chỉ là tiên dược trong mắt võ giả, tới giới tu tiên, những đan dược này căn bản không là gì.

Những đan phương này đều là đan dược như Trúc Cơ, Khai Mạch, Ngưng Thần, Hồi Khí mà võ giả cần.

Nếu thêm lợi dụng, chắc chắn sẽ khiến Dược Thần Cốc phát triển lớn mạch, thế lực tăng lên rất nhiều.

Chỉ cần Mạc Tri Mệnh không quá ngốc, tin rắng Dược Thần Cốc sau này ở trong giới võ đạo, chắc chắn lớn mạnh.

Trình Kiêu nhìn mọi người quỳ dưới đất, anh lạnh nhạt nói: “Đứng dậy hết đi!”

“Sau này, Dược Thần Cốc giao cho ông. Nếu gặp phải chuyện gì không giải quyết được, có thể tới hồ Nguyệt Nha ở thành phố Hà Tây tìm tôi.”

Trình Kiêu dặn dò Mạc Tri Mệnh.

“Được!” Mạc Tri Mệnh cúi người gật đầu, thái độ đối với Trình Kiêu vô cùng cung kính.

Trình Kiêu mang theo những dược liệu đó, lại ở trong kho của Dược Thần Cốc, vét một phen. Lấy đi một số dược liệu có thể cần dùng tới.

Hơn nữa, Trình Kiêu vẫn có được một chút niềm vui bất ngờ.

Anh ở trong kho của Dược Thần Cốc, phát hiện một đá thô thâm hải.

Những cái này là đá thô ẩn chứa linh lực thuộc tính thủy phong phú, là vật cần gấp để anh tu luyện Thủy Hành Đạo Thể.

Tuy không quá nhiều, nhưng cũng đủ để anh tu luyện Thủy Hành Đạo Thể tới cảnh giới tiểu thành Nhưng tất cả chuyện này đều cần đợi anh tu luyện Mộc Hành Đạo Thể tới đại viên mãn trước đã.

Trình Kiêu dùng nửa tiếng, luyện chế ra hai viên Ngưng Thần Đan, giao cho Tiểu Cúc để cứu Tiểu Phong tỉnh.

Hai người vô cùng cảm kích Trình Kiêu.
 
Chương 1676


Chương 1676

Trình Kiêu thấy Tiểu Phong tỉnh táo trở lại, anh hờ hững nói: “Đời người không có thập toàn thập mỹ, trân trọng người trước mắt mới là quan trọng nhất.”

“Khoảng thời gian này, anh chắc nhìn thấy sự bỏ ra của người bên cạnh, tin rằng con đường sau này anh đã biết đi như nào.”

Tiểu Phong nhìn Tiểu Cúc ở bên cạnh, vẻ mặt rất cảm khái: “Phải, tôi đã như này rồi, cô ấy cũng không từ bỏ tôi mà đi. Có được người vợ như này, người chồng còn cầu gì nữa?”

“Cảm ơn anh, con đường sau này chúng tôi dắt tay nhau cùng đi.

Tin răng chúng tôi sẽ hạnh phúc.”

Vốn Trình Kiêu định để lại ít tiền cho bọn họ, nhưng Trình Kiêu suy nghĩ một lát, cuối cùng Trình Kiêu không có làm như vậy.

Trình Kiêu không để lại cái gì cho bọn họ cả, có lúc, không lao động mà có được là cách nhanh nhất hủy hoại một con người Tất cả đều cần dựa theo đôi tay của bọn họ đi kiếm, mới biết trân trọng hạnh phúc không dễ dàng có được này.

Giống như căn nhà bạn phấn đấu mười năm cuối cùng cũng mua được và căn nhà người khác mua cho bạn. Tuy cùng là một căn nhà, nhưng tâm trạng lại khác nhau một trời một vực Trình Kiêu nhận một lạy của hai vợ chồng Tiểu Phong và Tiểu Cúc.

Sau đó, anh rời đi, quay về thủ đô.

Thời gian ba ngày, sắp trôi qua hai ngày, ngày mai chính là ngày cuối cùng trong quân lệnh trạng của Trình Kiêu.

Trình Kiêu ngồi tàu cao tốc quay về thủ đô, Hồng Sơn Hà lại tới chỗ ở của đại tộc trưởng.

Đại tộc trưởng đang đọc sách bị cắt ngang, thấy Hồng Sơn Hà mặt mày phấn khởi thì không nhịn được lộ ra vui mừng, đại tộc trưởng khẽ mỉm cười: “Hồng lão, xem ra trong lòng ông có chuyện mừng.”

Hồng Sơn Hà cười ha hả nói: “Xem ra không cái gì qua mắt được đại tộc trưởng”

“Mời Hồng lão ngồi!” Đại tộc trưởng nói.

Hồng Sơn Hà cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi ở đối diện đại tộc trưởng.

“Nói đi, chuyện gì khiến Hồng lão vui như vậy?” Đại tộc trưởng khế mỉm cười hỏi, sắc mặt bình thản khiến người khác nhìn không ra suy nghĩ trong lòng.

Hồng Sơn Hà nói: “Các đội viên của đội đặc chiến Thanh Long vì tu luyện công pháp tên nhóc đó sửa đổi, xảy ra chút vấn đề nhỏ.

Tên nhóc đó vậy mà to mồm nói trong ba ngày giải quyết vấn đề trên người của các đội viên đội đặc chiến Thanh Long, hơn nữa tôi đã hạ quân lệnh trạng.”

“Bây giờ, ngày thứ hai sắp qua đi rồi, cậu ta chắc chắn sẽ thất hẹn. Tới lúc đó, tên nhóc này sẽ có điểm yếu lọt vào tay tôi, cậu ta sau này chỉ có hể ngoan ngoãn nghe lời.”

Đại tộc trưởng cười mà không nói: “Tôi cảm thấy ông đừng đưa ra kết luận dễ dàng, vẫn là sau ngày thứ ba rồi nói, ngộ nhỡ ngày mai cậu ta trở về thì sao?”

Hồng Sơn Hà quả quyết nói: “Chuyện này không thể! Cho dù ngày mai cậu ta có thể quay về cũng tuyệt đối không thể giải quyết được vấn đề trên người đội viên đội chiến Thanh Long. Đó chính là tác dụng phụ do tu luyện công pháp mang lại, đâu thể giải quyết dễ dàng thế được?”

Đại tộc trưởng cười nói: “Ngộ nhỡ cậu ta giải quyết được thì sao?”

Hồng Sơn Hà chợt sững người, sau đó cười ha hả nói: “Nếu cậu ta có thể giải quyết, vậy không phải càng tốt hay sao? Chứng minh lúc đầu chúng ta mạo nguy hiếm sẽ xé mặt với bốn đại thế gia siêu cấp, bảo vệ cậu ta, là quyết định chính xác nhất!”
 
Chương 1677


Chương 1677

“Nhưng tôi vẫn không tin cậu ta có thể làm được. Lần này, tên nhóc đó thua chắc rồi, sau này cậu ta đợi ngoan ngoãn nghe lời đi”

Trong đêm hôm qua, Trình Kiêu đã về tới thủ đô.

Nhưng anh không lập tức quay lại căn cứ huấn luyện của đội đặc chiến Thanh Long, mà tìm một khách sạn ở một đêm Trong đêm khuya, Trình Kiêu ở trong phòng khách sạn, luyện u đó thành Tố Thể Đan những dược.

Đợi sau khi trời sáng, Trình Kiêu mới gọi điện cho Ứng Đông Lai, kêu ông ta cử xe đi đón.

Ứng Đông Lai không có phái người, mà là đích thân đi đón Trình Kiêu.

Khi Trình Kiêu quay về căn cứ, Hồng Sơn Hà vậy mà đã quay về căn cứ.

Thì ra Hồng Sơn Hà không yên tâm, đêm đó kêu người đưa anh về căn cứ Thanh Long, vậy nên ngay lập tức nhìn thấy Trình Kiêu nhận thua.

Trình Kiêu vừa về tới căn cứ huấn luyện Thanh Long, Hồng Sơn Hà đã đợi cửa rất lâu.

Ứng Đông Lai có hơi ngại ngùng liếc nhìn Trình Kiêu, vội vàng kính lễ với Hồng Sơn Hà: “Hồng lão.”

Hồng Sơn Hà mất kiên nhẫn xua tay với Ứng Đông Lai: “Đi chết ở đâu thế hả”

Ứng Đông Lai mặt mày ngại ngùng, nói thế nào ông ta cũng là đội trưởng của Thanh Long, ngài cần nể mặt một chút chứ!

Nhưng, Ứng Đông Lai quen thuộc với tính khí của Hồng Sơn Hà, mới không tranh giành những thứ này, tự chuộc lấy cảnh mất tự tin.

Ứng Đông Lai luôn dùng ánh mắt xin lỗi với Trình Kiêu, xoay người chuồn lẹ.

Hồng Sơn Hà nhìn Trình Kiêu, cười lạnh nói: “Nhóc con, hôm nay.

chính là ngày thứ ba rồi. Cậu khi nào tìm tôi nhận thua?”

Trình Kiêu cười lạnh nhạt: “Thua ư? Hồng lão, ông có phải nhầm lẫn gì không, ông thấy tôi khi nào từng thua?”

Hồng Sơn Hà cười lạnh: “Oät con, tôi biết mồm cậu cứng. Nhưng không sao hết, tôi đợi cho tới 12 giờ đêm. Nếu cậu vẫn không thể giải quyết vấn đề trên người các đội viên đội Thanh Long, đừng quên quân lệnh trạng của cậu!”

Nói xong, Hồng Sơn Hà đắc ý xoay người muốn rời đi.

Trình Kiêu bỗng gọi ông ta lại: “Đợi đã!”

Hồng Sơn Hà xoay người, nhìn Trình Kiêu rồi nhìn mỉa: “Sao hả?

Muốn nhận thua à? Nhận thua sớm không phải là xong rồi hay sao, thời gian ba ngày, cậu sao có thể giải quyết tác phong phụ do tu luyện công pháp gây ra!”

Trình Kiêu cười cổ quái: “Hồng lão, ông đừng tự tin quá. Tôi gọi ông lại là muốn nói với ông, không cần đợi tới 12 giờ đêm, bây giờ tôi bắt đầu giải quyết vấn đề trên người các đội viên đội Thanh Long.”

Hồng Sơn Hà vẫn không tin, ở trong nhận thức của ông ta, tu luyện công pháp xảy ra vấn đề, nó là cái tích lũy theo năm tháng, căn bản không thể giải quyết dễ dàng được.

Đừng nói ba ngày, cho dù là một tháng, một năm cũng chưa chắc có thể giải quyết.

Vậy nên Hồng Sơn Hà nhận định Trình Kiêu không thể giải quyết.

“Nhóc con, cái tật cứng mồm này của cậu không biết tới khi nào.

mới có thể thay đổi.”

Trình Kiêu cũng không tranh luận, anh khẽ cười nói: “Ông ở bên cạnh nhìn là được.”

“Đội trượng Ứng, gọi tất cả đội viên tới!” Trình Kiêu gọi Ứng Đông Lai trốn ở đăng sau một gốc cây cách đó không xa.

Ở trên xe, Ứng Đông Lai đã hỏi Trình Kiêu mấy lần, Trình Kiêu đều không nói gì với ông ta.
 
Chương 1678


Chương 1678

Lòng tò mò của con người có thể giết chết mèo. Ứng Đông Lai cũng như vậy.

Vì vậy, Ứng Đông Lai không đi xa, mà trốn ở bên khác nghe trộm Nghe thấy tiếng gọi của Trình Kiêu, Ứng Đông Lai lập tức kích động đồng ý một tiếng, sau đó tiếng huýt sáo chói tai vang lên.

“Tập hợp!”

Năm phút, ba mươi sáu đội viên của Thanh Long, toàn bộ tới đủ “Báo cáo, tất cả mọi người tới đủ, xin chỉ thị!”

Ứng Đông Lai chào kiểu quân đội với Hồng Sơn Hà.

Ở đây Hồng Sơn Hà chức cao nhất, dựa theo quy tắc trong đội ngũ, tất cả đều phải nghe theo chỉ huy của Hồng Sơn Hà Hồng Sơn Hà nhìn Trình Kiêu, đưa tay ra, làm tư thế mờ: “Giáo quan Trình, mời!”

Trình Kiêu cười lạnh nhạt, bước lên, phát cho mỗi người một viên Tố Thể Đan.

Sau đó, anh nhìn mọi người kích động, đanh giọng nói: “Vấn đề trên người các người là do tu vi tiến triển quá nhanh, cơ thể không chịu nổi, vậy nên mới xuất hiện một số trạng thái tính cách nóng giận, hiếu chiến.”

“Sử dụng viên đan dược này, cơ thể của mọi người sẽ xảy ra thay đổi rất lớn, sau này thực lực của các người sẽ tăng nhanh hơn.”

“Bắt đầu đi, sau khi sử dụng thì tu luyện tại chỗ.” Trình Kiêu nói.

Các đội viên của Thanh Long mặt mày bất ngờ, không nói hai lời, trực tiếp nuốt luôn đan dược.

Quân nhân, lấy việc phục tùng mệnh lệnh làm thiên chức, cho dù Trình Kiêu cho bọn họ dùng thuốc độc, bọn họ cũng sẽ không do dự mà nuốt xuống.

Sau đó, ba mươi sáu đội viên của Thanh Long bắt đầu tu luyện tại chỗ.

Ở một bên, Hồng Sơn Hà nghỉ ngờ trong lòng: “Lẽ nào tên nhóc.

này thật sự tìm được cách giải quyết rồi?”

“Không thể nào! Thời gian ba ngày, muốn giải quyết tác dụng phụ do tu luyện công pháp mang tới, điều này thật sự là người sỉ nói mộng!

Cơ thể của ba mươi sáu đội viên của Thanh Long phát ra âm thanh xoạt xoạt, đó chính là Tố Thể Đan đang thay đổi gân cốt và kinh mạch của bọn họ.

Quá trình này chắc cần một tiếng, đợi tới khi bọn họ hấp thụ Tố Thể Đan, cơ thể của bọn họ sẽ xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Đương nhiên, một tiếng không đủ để hấp thụ hoàn toàn dược hiệu của Tố Thể Đan, nhưng những dược lực còn lại sẽ lưu lại trong cơ thể của bọn họ, từ từ hấp thụ, tiếp tục cải tạo cơ thể của bọn họ.

Trình Kiêu liếc nhìn Hồng Sơn Hà có vẻ mặt nghi ngờ, anh dứt khoát đi tới ngồi bên cạnh ông ta.

“Hồng lão, đợi bọn họ kết thúc, cần một tiếng, hay là chúng ta tìm một nơi, uống ly trà, cho ông thoáng khí!” Trình Kiêu nói với vẻ mặt đầy ý cười.

Hồng Sơn Hà lườm Trình Kiêu: “Không cần, tôi ở đây nhìn tận mắt.

bọn họ kết thúc.”

“Vậy tùy ông, tôi đi uống ly trà rồi nghỉ ngơi trước.” Trình Kiêu khẽ mỉm cười, anh có vẻ mặt khiêu khích nhìn Hồng Sơn Hà, sau đó xoay người rời đi Hồng Sơn Hà hận tới ê răng, trừng mắt với Trình Kiêu, ông ta nói trong lòng: “Oắt con, cậu đừng đắc ý, nếu đan dược của cậu không chữa khỏi cho bọn họ, tôi tìm cậu tính sổ”

Một tiếng sau, ba mươi sáu đội viên của Thanh Long kết thúc tu luyện.

Sau đó mọi người phát ra một tiếng kêu lạ, không nói hai lời, lập tức xông về phía khu nhà tắm.
 
Chương 1679


Chương 1679

“Chuyện gì đây?” Hồng Sơn Hà sửng sốt: “Lẽ nào đan dược của tên nhóc đó xảy ra vấn đề?”

“Thằng nhóc thối tha, cậu ra đây cho tôi!” Hồng Sơn Hà hét lớn về phía phòng nghỉ.

Trình Kiêu sớm đã đứng ở cửa, đang đi về phía Trình Kiêu.

“Đừng lo lắng, bọn họ chỉ là đi tắm, rất nhanh sẽ quay lại.” Trình Kiêu nói với vẻ mặt bình tĩnh.

“Tắm?” Hồng Sơn Hà nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt không hiểu Trình Kiêu giải thích: “Tố Thể Đan cải tạo cơ thể của bọn họ, vậy nên cơ thể của bọn họ sẽ có rất nhiều vật bài tiết ra. Đoán chắc.

bọn họ cần tắm rửa một phen.”

..” Hồng Sơn Hà nghẹn lời.

“Nhóc con, tốt nhất đúng như lời cậu nói, nếu bọn họ xảy ra vấn đề gì, tôi tuyệt đối không tha cho cậu!”

Mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ nghiêm chỉnh của Hồng Sơn Hà, Trình Kiêu không nhịn được mà muốn khiêu khích ông ta vài câu.

“Hồng lão, tôi chỉ là giáo quan võ đạo của bọn họ, không phải bảo mẫu của bọn họ. Tôi chỉ chịu trách nhiệm về vấn đề trong tu luyện võ đạo của bọn họ, vấn đề khác không nằm trong phạm vi phụ trách của tôi.” Trình Kiêu khoanh tay, vẻ mặt rất nhởn nhơ nói.

Hồng Sơn Hà cười lạnh nói: “Bây giờ bọn họ chính là xảy ra vấn đề ở phương tiện tu luyện võ đạo, vậy nên nếu không giải quyết được vấn đề này, cậu có trách nhiệm không thể chối bỏ.”

“Được rồi được rồi, ông đợi bọn họ tắm xong rồi nói tiếp!” Trình Kiêu mất kiên nhẫn, nói.

“Hừ, tôi đợi!” Hồng Sơn Hà mặt mày bất mấn, bước lên hai bước, giống như muốn cố ý kéo giãn khoảng cách với Trình Kiêu, phủi sạch quan hệ.

Ứng Đông Lai nhìn Trình Kiêu và Hồng Sơn Hà, trong mắt lộ ra ý cười, ông ta phát hiện hai người Trình Kiêu và Hồng Sơn Hà này thật sự có phải là oan gia ngõ hẹp hay không Trình Kiêu đối với bẩt cứ ai cũng có dáng vẻ thích đánh không thèm để ý, duy nhất đối với Lồng Sơn I là, khi không có việc gì thì khiêu khích vài câu.

Trình Kiêu như này ngược lại khiến Ứng Dông Lai cảm thấy chân thật.

Lại qua nửa tiếng, các đội viên của Thanh Long mới quay lại thao trường.

Nhìn ba mươi sáu đội viên của Thanh Long lại xếp hàng đội hình, Hồng Sơn Hà đã có chút không chờ đợi nữa mà đi lên.

Tuy những đội viên này mặt mày nghiêm túc, nhưng trong mắt bất luận như nào cũng không che được sự kích động, nhưng bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được.

Rất rõ ràng, bọn họ chắc là cảm nhận được chỗ tốt cực lớn mà Tố Thể Đan mang lại.

Hồng Sơn Hà đánh giá những nhân viên này, trong lòng của ông ta cũng vô cùng sốc.

Bởi vì những đội viên này so với lúc trước, tỉnh thần tăng vọt về chất. Cơ thể săn chắc hơn, cơ bắp cũng rõ hơn, dáng người của ai cũng hoàn hảo.

Những cái này đều chỉ là sự thay đổi bên ngoài Nhưng chỉ từ những biểu hiện bên ngoài này thì có thể cảm nhận được công hiệu lớn mạnh của viên đan dược đó của Trình Kiêu.

Hồng Sơn Hà trầm giọng hỏi: “Bây giờ các cậu có cảm giác gì?”

Mọi người nhìn nhau, không trả lời.

Ứng Đông Lai hét to một tiếng: “Trả lời câu hỏi của Hồng lão!”

“R6!”

Ba mươi sáu người đồng thanh hét lên, gây chấn động xung quanh.

Lưu Tử Đào trẻ tuổi nhất, lập tức lên tiếng: “Báo cáo Hồng lão!”

“Tôi cảm thấy rất thoải mái, giống như vừa mới ngâm mình trong nước ấm vô cùng thoải mái. Bây giờ toàn thân trên người tôi tràn ngập lực lượng, loại cảm giác bực tức trước đó cũng không còn.
 
Chương 1680


Chương 1680

Hầu Phẩm Ngôn nghiêm giọng nói: “Báo cáo Hồng lão!”

“Trước đây mỗi lần tu luyện xong, tôi đều sẽ có loại cảm giác muốn tìm người để giết. Hơn nữa tôi có thể cảm nhận được tính cách của mọi người ngay càng không kiểm soát được.”

“Bây giờ, tôi cảm thấy có thể nhìn một con kiến suốt bảy ngày bảy đêm”

“Báo cáo Hồng lão! Hầu Tử có thể nhìn kiến bảy ngày bảy đêm, tôi có thể nhìn một tháng! Không, có thể nhìn một năm!” Trương Học Nho với cái giọng lớn đã hô lên.

Ứng Đông Lai ho khẽ một tiếng, nhắc nhở những đội viên này đừng đắc ý quên hình.

Người đứng trước mặt bọn họ chính là Hồng lão. Người đứng đầu trong phủ tướng quân thuộc Á tộc.

Hồng Sơn Hà có thể nghe hiểu ý mà bọn họ muốn biểu đại, nhìn kiến bảy ngày bảy đêm, anh ta muốn nói rằng, bản thân trở nên trầm ổn, có thể nắm giữ tính cách của mình một cách hoàn mỹ.

Đổi câu nói, cũng tức là bọn họ trước đó bởi vì thuật rèn thể Thanh Long, sinh ra tác dụng phụ, tắt cả đều được viên đan dược đó của Trình Kiêu loại bỏ rồi.

Trong lòng Hồng Sơn Hà có hơi thất vọng, nhưng vui nhiều hơn.

Thất vọng là vì lần này Trình Kiêu lại thắng, ông ta không thể tóm được khuyết điểm của Trình Kiêu.

Nhưng Trình Kiêu thắng, vậy vấn đề trên người đội viên của Thanh Long cũng được giải quyết.

So với bước tóm khuyết điểm của Trình Kiêu, Hồng Sơn Hà chắc chắn càng hy vọng vấn đề trên người đội viên của Thanh Long được giải quyết sớm.

Hồng Sơn Hà nhìn sang Trình Kiêu, vẻ mặt nghiêm túc.

Trình Kiêu nhướn mày, cười nói: “Sao hả? Có cần kêu bọn họ thể hiện chút thực lực không?”

Hồng Sơn Hà nói: “Không cần. Nhóc con, cậu thẳng rồi!”

Nói xong, Hồng Sơn Hà giống như cảm thấy trên gương mặt già có hơi giữ được nữa, xoay người rời đi.

“Lão tướng quân Hồng, đừng đi mà! Ở lại xem một lát đi! Bây giờ bọn họ còn chưa phát huy công hiệu thật sự của Tố Thể Đan, đợi sau khi bọn họ tu luyện mới có thể nhìn thấy uy lực thật sự của Tố Thể Đan!”

Chân của Hồng Sơn Hà hơi loạng choạng, suýt nữa ngã, gương mặt già đỏ bừng, trong lòng thầm mắng chửi tên thối tha Trình Kiêu được nước làm tới.

Nhưng sau khi đi, Hồng Sơn Hà đột nhiên cười.

Cười rất vui vẻ.

Nếu thật sự đúng như Trình Kiêu nói, thực lực sau này của các đội viên của Thanh Long thì không để đo lường.

“Đại tộc trưởng, vẫn là ngài liệu sự như thần!”

Hồng Sơn Hà có chút cảm khái.

Thấy Hồng Sơn Hà rời đi, các đội viên của Thanh Long lập tức bùng nổ.

Bọn họ lập tức xông lên, muốn nâng Trình Kiêu lên, quăng lên cao.

Nhưng bọn họ căn bản không thể lại gần người Trình Kiêu trong một mét. Một vòng năng lượng vô hình chặn bọn họ lại, cho dù bọn họ dùng hết sức cũng không thể lại gần.”

“Giáo quan Trình, anh rốt cuộc có thực lực gì? Như này cũng quá mạnh rồi!” Lưu Tử Đào phát tiết hỏi.

Sau khi Hồng Sơn Hà đi, Trình Kiêu lại khôi phục dáng vẻ lạnh nhạt.

“Cố gắng tu luyện đi!”

Trình Kiêu lạnh nhạt nói, cảnh giới của ông ta thật sự không thể giải thích với những người này được.

 
 
Chương 1681


Chương 1681

Tiếp theo, Trình Kiêu lại đợi ba ngày, sau khi chắc định các đội viên của Thanh Long không sao, lúc này mới quay về biệt thự hồ Nguyệt Nha.

Thần thức đi vào nhân trữ vật, tra xem thần hồn của chồn vàng Tử Mộc.

“Tiếp theo chính là luyện thần hồn của con súc sinh này thành linh phách của Mộc Hành Đạo Thể.”

Quay về biệt thự hồ Nguyệt Nha, Kano William và Thư Nam đều không có ở đó.

Thư Nam chắc đi tìm Chung Phi Vũ.

Nhưng tên Kano William này lại đi đâu rồi?

Nhưng với thực lực của anh ta, Trình Kiêu cũng không lo lắng.

Dù sao năng lực chạy trốn của Huyết tộc mạnh hơn con người nhiều.

Trình Kiêu ngồi khoanh chân ở trên ban công, bố trí một pháp trận phòng ngự ở xung quanh.

Sau đó, ý niệm khẽ động, thần hồn của chồn vàng Tử Mộc bị anh thả ra.

Thần hồn của chồn vàng Tử Mộc chỉ có cao một mét, chính là một con chồn tím phiên bản nhỏ.

Thứ này bị thả ra thì dập đầu với kẻ bắt Trình Kiêu, dáng vẻ rất đáng thương, hy vọng Trình Kiêu có thể tha cho nó.

Chồn vàng Tử Mộc lúc này thật sự rất đáng yêu, giống như một con chó Pug nhỏ làm chủ nhân quý.

Nhưng Trình Kiêu không dễ lừa, với thiên phú huyết mạch của chồn vàng Tử Mộc, chỉ cần thả nó ra ngoài, không quá ba ngày thì nó có thể ngưng tụ lại nhục thân.

“Đừng giả vờ giả vịt ở trước mặt ta, vô dụng thôi.”

Trình Kiêu giơ tay lên, một luồng linh lực lại trói buộc thần hồn.

của chồn vàng Tử Mộc.

Chồn vàng Tử Mộc thấy cầu xin vô vọng, ngay lập tức lộ ra bộ mặt thật.

Nó bắt đầu nhe răng trợn mắt với Trình Kiêu, dáng vẻ hung dữ, thậm chí thần hồn của nó còn muốn tự bạo.

Nhưng sau khi mất đi cơ thể, lực lượng của thần hồn rất yếu, Trình Kiêu căn bản sẽ không để nó tự bạo.

“Đừng năm mơ nữa, nếu ngươi tự bạo, ta đi đâu tìm yêu thú có thuộc tính mộc mang huyết mạch thượng cổ đây.”

“Bắt đầu thôi.”

Ý niệm của Trình Kiêu khẽ động, công pháp Hỗn Nguyên Bất Diệt Đạo Thể bắt đầu vận chuyển, làn da toàn thân của Trình Kiêu đều biến thành màu xanh.

Cái này vốn đã đạt tới Mộc Hành Đạo Thể ở trạng thái đỉnh phong, lần nữa bắt đầu thôn phệ linh lực thuộc tính mộc ở xung quanh.

Chỉ có điều, trong linh lực của trời đất, linh lực thuộc tính mộc.

cực kỳ ít. Nhưng thần hồn của chồn vàng Tử Mộc lại có linh lực thuộc tính mộc mạnh mẽ.

Lực hút mạnh mẽ giống như một dòng xoáy như vòi rồng, lôi kéo thần hồn của chồn vàng Tử Mộc, muốn kéo nó vào vực sâu không đáy.

Chồn vàng Tử Mộc phát động phản kháng cuối cùng, một khi bị cuốn vào cái dòng xoáy đó, vậy thì không thể thoát ra được nữa “Đừng lãng phí công sức.”

Trình Kiêu quát lạnh một tiếng, lực hút đó lại tăng lên.

Thần hồn của chồn vàng Tử Mộc phát ra một tiếng kêu bi thảm, đi vào trong cơ thể Trình Kiêu.
 
Chương 1682


Chương 1682

Nếu cơ thể của Trình Kiêu là một cái cây không có sinh mệnh, vậy thì thần hồn của chồn vàng Tử Mộc một khi tiến vào, cơ thể của Trình Kiêu lập tức biến thành một cây đại thụ phát triển vượt trội, sở hữu sinh mệnh.

Nhưng muốn luyện hóa thần hồn của chồn vàng Tử Mộc thành linh phách của Mộc Hành Đạo Thể, không dễ như vậy.

Đầu tiên, thần hồn của chồn vàng Tử Mộc không thể chết, chỉ có thể từ từ dung nhập nó vào trong Mộc Hành Đạo Thể, để hai cái kết hợp lại.

Cái này cần thời gian rất dài mới có thể hoàn thành, hơn nữa không có bất cứ cách đầu cơ trục lợi.

Đương nhiên, một khi hoàn thành, thiên phú trong huyết mạch của chồn vàng Tử Mộc sẽ trở thành một phần trong đạo thể của Trình Kiêu Nhưng thiên phú này là ngẫu nhiên, có khả năng chỉ là một thiên phú không có tác dụng gì trong đó. Cũng có khả năng là nó thừa kế năng lực khôi phục mạnh mẽ từ chồn tím Bất Tử.

Cái Trình Kiêu muốn chính là chồn vàng Tử Mộc từ trong huyết mạch của chồn tím Bất Tử, kế thừa năng lực khôi phục mạnh mẽ đó.

Nhưng loại kế thừa này, hoàn toàn là ngẫu nhiên, ngay cả Trình Kiêu cũng không thể chọn, chỉ có thể nghe số trời.

Thần hồn của chồn vàng Tử Mộc đã bị Trình Kiêu hút vào trong Mộc Hành Đạo Thể, còn lại cần dung hợp thời gian dài.

Trong núi không có tuế nguyệt, thế giới đã ngàn năm.

Trình Kiêu tiến hành dung hợp, dùng thời gian hơn ba tháng.

Thời tiết đã từ đầu thu vào mùa đông lạnh giá, mắt thấy một năm nay lại sắp qua.

Trong lúc đó, Kano Willam và Thư Nam, quay lại hai lần, nhìn thấy Trình Kiêu đang bế quan, hai người lại tự rời đi, không biết đang bận cái gì đó.

Hôm đó, gió nhẹ và nắng ấm, Trình Kiêu mở mắt ra.

Một luồng khí tức từ từ tản ra từ trên người Trình Kiêu, khí tức đó không giống lúc trước khi Trình Kiêu vừa đột phá Thông Thần Cảnh, nó rất mạnh, giống như lợi kiếm rút khỏi vỏ.

Luồng khí tức hiện nay rất trầm ổn mà nội liễm, giống như một thanh kiếm thuần cổ xưa.

“Cuối cùng cũng đạt tới Thông Thần hậu kỳ!”

Trình Kiêu đứng dậy, một linh lực tẩy rửa toàn thân, lạ rụng bụi đất quét sạch, sạch sẽ như mới.

Sau khi dung hợp thần hồn của chồn vàng Tử Mộc, Mộc Hành Đạo Thể của Trình Kiêu cuối cùng cũng đại viên mãn, tu vi cũng tăng lên không ít.

“Để mình xem thử, mình rốt cuộc giữ được loại thiên phú huyết mạch nào của chồn vàng Tử Mộc.”

Trình Kiêu đưa cánh tay của mình ra, một luồng ánh sáng màu xanh lưu động trong cơ thể.

Trình Kiêu dùng móng tay cứa một vết ở trên cánh tay, sau đó, vết thương đó trong nháy mắt đã khép lại, không nhìn ra một chút dấu vết bị thương.

“Mình thừa kế năng lực khôi phục của chồn vàng Tử Mộc.”

Trong lòng Trình Kiêu chợt vui sướng, đây chính là năng lực mà Trình Kiêu muốn Sau này, cơ thể của Trình Kiêu sẽ sở hữu năng lực khôi phục mạnh mẽ. Chỉ cần không phải thương thế trí mạng thì đều sẽ rất nhanh lành lại.

“Tiếp theo nên tu luyện Thủy Hành Đạo Thể rồi.”

“Vừa hay, từ Dược Thần Cốc tìm được không ít đá thô thâm hải, có thể tu luyện Thủy Hành Đạo Thể tới cảnh giới tiểu thành.”
 
Chương 1683


Chương 1683

Trình Kiêu lập tức bắt đầu tiếp tục tu luyện, Thủy Hành Thể trong Ngũ Hành Đạo Thể.

Những đá thô thâm hải màu đen đó được Trình Kiêu để trên ban công, ý niệm khẽ động, mười mấy viên đá thô thâm hải ở xung quanh lập tức bắt đầu xoay quanh Trình Kiêu.

Trình Kiêu lại chìm đắm trong tu luyện.

Tu vi của anh vừa đột phá tới Thông Thần hậu kỳ, bây giờ tu luyện Thủy Hành Đạo Thể vừa hay có thể củng cố tu vi.

Thủ đô, biệt thự của nhà họ Vương.

Trong phòng của lão đại Vương Thủ Nhân của nhà họ Vương.

Là con trai trưởng của nhà họ Vương, Vương Thủ Nhân không có được bao nhiêu ưu đãi. Bởi vì thiên tư của Vương Thủ Nhân bình thường, từ lâu học tập võ đạo đã không được, về sau chuyển sang kinh doanh cũng không được.

Nhưng cũng không tính là quá ngốc. Giữ thành thì thừa, khai thách thì không đủ.

Điều này cũng dẫn tới Vương Thủ Nhân không được coi trọng.

Nhưng vẫn may Vương Thủ Nhân có hai đứa con trai khá giỏi.

Con trai lớn Vương Thắng Càn, thiên phú võ đạo cao, từ nhỏ đã được đưa đi tu hành võ đạo.

Con trai thứ hai Vương Trạch thì là kỳ tài thương nghiệp, thiên phú võ đạo cũng không tồi.

Hai đứa con trai này được gia chủ Vương Kinh Long coi trọng, vậy nên Vương Thủ Nhân có giữ được địa vị của anh cả ở nhà họ Vương đều là ké ánh hào quang của hai đứa con trai.

Vương Thủ Nhân ngồi trên ghế, uống trà Long Tỉnh thượng hạng.

Ông ta yên lặng chờ đợi Vương Trạch tới.

Vương Trạch tới rất nhanh, sau khi nhìn thấy Vương Thủ Nhân, rất lịch sử, cúi người hành lê: “Ba, ba tìm con!”

Vương Thủ Nhân liếc nhìn con trai, trên mặt lộ ra vẻ an ủi.

“Ngồi địt”

“Vâng!” Vương Trạch rất cung kính, dù cho anh ta là thiên tài được mọi người của nhà họ Vương đều coi trọng.

Nhưng nhà họ Vương là nhà đứng đầu trong tứ đại thế gia của Á tộc, gia giáo rất nghiêm. Đặc biệt là quy tắc quân thần, ba con, so với bất cứ một gia tộc nào cũng đều nghiêm khắc hơn.

Vương Trạch dưới cái gật đầu của Vương Thủ Nhân thì ngồi ngay ngắn xuống. Là vấn bối, tuyệt đối không thể ngồi ở phía trên trưởng bối.

Vương Thủ Nhân nói: “Thời gian mấy tháng nay, con đang làm gì? Chuyện đó tiến triển như nào rồi?”

Chuyện mà Vương Thủ Nhân nói đương nhiên là chỉ hành động tấn công tập đoàn Đông Vương và xử lý Trình Kiêu.

Vương Trạch nói: “Thực lực của tên đó mạnh hơn con tưởng tượng. Lần trước ở núi Nhạn Đảng thuộc Tây Bắc, Chân Võ Cửu Tiệt Đại Trận của Chân Võ Tông cũng không làm được gì cậu ta.”

“Muốn đối phó tên đó, trừ phi cường giả của giới cổ võ ra mặt.

Nếu không chỉ có thể đợi Yến Nam Thiên xuất quan.”

Ở trước mặt Vương Thủ Nhân, Vương Trạch không nói vòng vo.

Vương Thủ Nhân khẽ lắc đầu: “Năm đó giới cổ võ và Trần đại sư từng có ước định, không được bước vào giới thế tục, trừ phi có người có thể phá vỡ giới hạn đó.”

ậy nên đừng trông mong người của giới cổ võ sẽ ra tay. Nếu không đối phó được tên đó thì đối phó tập đoàn Đông Vương trước!”
 
Chương 1684


Chương 1684

“Gia chủ giao chuyện quan trọng như vậy cho con, bất luận như nào, con cũng phải làm ra chút thành tích cho mọi người nhìn.”

Vương Trạch gật đầu: “Vâng, con hiểu rồi ba!”

“Mấy tháng trước, sau khi con từ núi Nhạn Đảng ở Tây Bắc trở về thì đã bắt đầu bố trí. Lần này con không dùng âm mưu, không giở thủ đoạn, quang minh chính đại khiến tập đoàn Đông Vương rơi vào bấy!”

“Cho dù tên đó tu vi võ đạo cao cường, nhưng lần này con khiến cậu ta không dùng được tu vi võ đạo.”

Vương Thủ Nhân nói: “Mấy tháng nay con luôn bí mật sắp xếp chính là vì lần ra tay này sao?”

“Không sai, nếu không có gì ngoài ý muốn, lần này bảo đảm có thể một kích giết ngay!” Vương Trạch rất tự tin “Vậy thì tốt, cần ba giúp gì, con chỉ cần mở miệng.” Vương Thủ Nhân nói.

“Không làm phiền ba nhọc lòng, con đã bố trí thỏa đáng rồi. Qua vài ngày nữa, tập đoàn Đông Vương sẽ tự cắn câu. Lúc đó chính là lúc kế hoạch của con chính thức bắt đầu.” Vương Trạch nói.

“Được, vậy ba chúc con mã đáo thành công trước!”

“Cảm ơn ba!”

Trong nháy mắt lại bảy ngày nữa trôi qua, biệt thự Vọng Nguyệt Lâu, trên ban công, Trình Kiêu đã luyện hóa hết tất cả số đá thô thâm hải.

Thủy Hành Đạo Thể của anh cũng chính thức tiến vào cảnh giới tiểu thành.

Khí tức của Trình Kiêu trở nên mờ nhạt hơn, rõ ràng là một người sống đứng đó, nhưng căn bản khiến người ta không cảm nhận được sự tồn tại của anh.

Cảnh giới cao nhất của làm việc thiện là giống như phẩm tính của nước, được tươi tắm nhưng không tranh giành. Cái ác trong mỗi người đều do đạo.

Đây chính là đặc tính của Thủy Hành Đạo Thể, nếu Thủy Hành Đạo Thể của Trình Kiêu cũng tu luyện tới đại viên mãn, lúc đó, khí tức của Trình Kiêu e răng sẽ càng xuất trần tuyệt thế hơn Trình Kiêu đứng dậy, hai tia sáng trong trẻo như ngọc ẩn đi từ trong mắt Trình Kiêu, sau đó, hai tia sáng đó giống như có sinh mệnh, di chuyển giống như hai con cá ở trong kinh mạch trong cơ thể của Trình Kiêu.

Đặc tính của linh lực thuộc tính mộc là khôi phục, vậy thì đặc tính của linh lực thuộc tính thủy là ôn dưỡng.

Thủy Hành Đạo Thể của Trình Kiêu sau khi đạt tới cảnh giới tiểu thành, anh cảm nhận được cơ thể của mình, lúc nào cũng như đang bảo dưỡng.

Trước kia khi đánh nhau, từng bị thương. Khi tu luyện bị tổn thương tới kinh mạch. Thậm chí thần hồn cũng được một cỗ lực lượng mờ nhạt nuôi dưỡng.

“Đây chính là cảnh giới tiểu thành của Thủy Hành Đạo Thể, nếu tu luyện Thủy Hành Đạo Thể tới đại viên mãn, vậy cơ thể của mình sẽ được bồi bổ bất cứ lúc nào.”

“Tu vi trong cơ thể hoàn toàn ổn định ở Thông Thần hậu kỳ rồi.”

“Thông Thần Tam Bảo, giai đoạn đầu sinh thần thông, giai đoạn giữa luyện đạo thể, giai đoạn sâu đúc đan thai. Thần thông sinh ra Phá Vọng Chỉ Mục, đạo thể là Hồn Nguyên Bất Diệt Thể. Tiếp theo, nên đúc đan thai.”

Đan thai là trong Luyện Khí tam cảnh, tiêu chí tu luyện cảnh giới thứ hai – Thông Thần hậu kỳ.

Tiếp theo chính là cảnh giới thứ ba trong Luyện Khí tam cảnh, Kết Đan Cảnh.

Cả Kết Đan Cảnh chính là ôn dưỡng Kim Đan thai nghén, đợi tới khi ôn dưỡng thành thục, kết thành kim đan, thực lực sẽ tăng vọt, lúc đó đại đạo có hy vọng.

Mà người tu tiên chỉ khi kết ra kim đan mới coi như là một tu sĩ thật sự. Còn Luyện Khí Cảnh, chỉ có thể tính là học trò vừa nhập môn thôi.
 
Chương 1685


Chương 1685

Muốn đúc đan thai thì buộc phải hiểu cấu tạo của kim đan và quá trình người tu tiên kết thành kim đan Cổ ngữ có câu: giữ một hơi Huyền Hoàng Khí, luyện ra viên tròn tạo hóa đan.

Câu nói này là nói tới kim đan của người tu tiên.

Kim đan là một căn cơ của người tu tiên, chỉ khi tu thành kim đan thì mới có thể thi triển được rất nhiều pháp thuật và thần thông có uy lực mạnh.

Giống như Trình Kiêu là Tiên Đế trọng sinh, khi anh chưa đạt tới Kim Đan Cảnh, cũng chỉ có thể miên cưỡng dùng một số thuật pháp và thần thông.

Nếu là người tu tiên khác, trước khi chưa đạt tới Kim Đan Cảnh, căn bản không thể sử dụng thuật pháp và thần thông mạnh mẽ đó.

Muốn tu thành kim đan, đầu tiên chính là phải giữ được một hơi khí.

Hơi khí này không phải không khí trong hô hấp của con người, mà là lúc trời đất mới sinh ra, vũ trụ mới hình thành, tự nhiên hình thành.

Kiếp trước, Trình Kiêu trong cơ duyên trùng hợp, có được một tia “Thái Thanh Tử Khí”, luồng ‘khí này thuộc thượng tam phẩm, tuy không so được với những ‘khí’ có cấp bậc thiên phẩm như ‘Huyền Hoàng Chỉ Khí”, nhưng so với khí mà tu sĩ bình thường ngưng luyện đan thai đã tốt hơn rất nhiều lần rồi.

Phần lớn người tu tiên đều chỉ có thể sử dụng ‘khí của hạ tam phẩm để bồi dưỡng đan thai. Mới bước đầu đã tụt xuống tầng dưới.

Nhưng ‘khí’ thượng tam phẩm đã thuộc về cấp bậc chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, về cơ bản rất ít khi có người có thể bắt được.

Vậy nên căn cơ kiếp trước của Trình Kiêu tốt hơn người khác rất nhiều.

Kiếp này, Trình Kiêu muốn đúc lại đan thai, đầu tiên anh phải có được một loại ‘khí.

Lần này hoàn cảnh của Trình Kiêu không phải giới tu tiên vô cùng tàn khốc của kiếp trước, vậy nên Trình Kiêu có thể cố găng tìm một số ‘khí’ phẩm cấp cao để làm căn cơ đúc tạo đan thai.

Nhưng những khí này, sinh ra trong thiên địa căn bản không có dấu vết để tìm, vậy nên Trình Kiêu có thể tìm được hay không, chỉ: có thể dựa vào vận may.

Nết ận may không tốt, đợi tới khi tu vi đã không áp chế được nữa, anh cũng chỉ có thể tùy ý tóm một vài khí hạ tam phẩm để đúc đan thai.

“Muốn tóm được khí thượng phẩm, đúc đan thai, xem ra phải tới bờ biển một chuyến rồi.”

Khí hạ tam phẩm rất thường thấy. Ví dụ linh khí, ngũ hành nguyên khí… cũng có thể dùng để đúc đan thai, có điều hiệu quả quá kém.

Sau này, phẩm cấp của kim đan cũng định sẵn chỉ có thể là hạ cửu lưu. Chỉ khi có đan thai do khí thượng phẩm đúc thành mới.

có thể kết ra một luồng kim đan.

Mà những khí thượng phẩm đó ở trong địa nội nơi con người tập trung đông, chắc chắn không nhiều.

Bình thường mà nói, nơi gần biển, tỉ lệ xuất hiện lớn hơn.

Vậy nên Trình Kiêu muốn tóm được khí thượng phẩm để đúc đan thai, cần tới nơi gần biển.

Trình Kiêu đứng ở trên ban công, nhìn cây cối vẫn một màu xanh tươi.

Anh nhớ, khi bế quan, thời tiết là đầu thu. Bây giờ đã qua hơn ba tháng, chắc đã vào đông.

Nhưng bởi vì ôn dưỡng của Tiên Thiên Ngũ Hành Tụ Linh Đại Trận, cây cối được bao trùm, vẫn tươi tốt, không có dấu hiệu rụng lá.

“Xem ra ở trạng thái linh khí như sương mù, môi trường ở đây đã đạt tới cấp bậc bốn mùa như mùa xuân.”

Trình Kiêu cất bước đi một bước, trực tiếp từ trên ban công đặt chân xuống đất.

Quay lại trong biệt thự, mở điện thoại ra, một số tin nhắn lũ lượt kéo tới.
 
Chương 1686


Chương 1686

Trình Kiêu không lo lắng, nếu có chuyện gấp, Tô Lương Tử, Thư Nam và Kano William chắc chắn sẽ tới tìm anh.

Vậy nên tuy tin nhản điện thoại nhiều, nhưng Trình Kiêu cảm thấy chắc không có chuyện gì gấp.

Trình Kiêu kiểm tra những tin nhắn đó, đọc nhanh như gió.

Trong đó có mấy tin do Mã Tài gửi, Mã Tài có chuyện muốn báo cáo với anh.

Còn có rất nhiều tin nhắn, là bạn học của Trình Kiêu – Dương Thiên Hữu xin giúp đỡ khẩn cấp với Trình Kiêu.

Nhưng đám người Trương Tư Tổ không có gửi tin nhắn cho Trình Kiêu. Xem ra Dương Thiên Hữu chỉ gửi tin nhắn cho một mình Trình Kiêu, có lẽ đám người Trương Tư Tổ không biết.

Nếu không với tính cách của Trương Tư Tổ, chắc chắn ngay lập tức gào lên thông báo cho Trình Kiêu.

“Rất lâu không về thăm trường rồi, qua năm nay thì sẽ tốt nghiệp.”

“Đây là nửa học kỳ cuối cùng của năm tư rồi.”

“Không biết tên Thần Côn đó xảy ra chuyện gì,”

Trình Kiêu hiểu tính cách của Dương Thiên Hữu, tên này thuộc kiểu người được chăng hay chớ, trong tình huống bình thường thà chịu tiết cũng sẽ không gây chuyện.

Hơn nữa, gia thế của Dương Thiên Hữu nói ra thì có chút vi mơ hồ, nhà bọn họ là xem phong thủy cho người khác.”

Dựa theo ký ức kiếp trước của Trình Kiêu, ba của Dương Thiên Hữu đói với phong thủy học, vẫn rất có bản lĩnh Hơn nữa con người rất thân thiện hiền lành, chắc sẽ không đắc tội với ai.

Trình Kiêu ấn số điện thoại của Dương Thiên Hữu.

Một lát sau, Dương Thiên Hữu mới nghe máy.

“Trình Kiêu, cậu cuối cùng cũng nghe máy rồi!” Giọng nói của Dương Thiên Hữu như trút được gánh nặng, thậm chí mang theo tiếng nức nở.

Trình Kiêu nói: “Chuyện gì thế? Gặp phải rác rối gì sao?”

Dương Thiên Hữu khẩn trương nói: “Trình Kiêu, nhà tôi gặp phải rắc rối lớn. Cậu nhất định phảo giúp tôi! Chuyện này chỉ có cậu giúp được!”

Trình Kiêu hỏi: “Lôi Công và Tân Thủ bọn họ nói như nào?”

Dương Thiên Hữu nói: “Tôi không dám nói với bọn họ, chuyện này bọn họ không giúp được, tôi không muốn bọn họ cũng bị liên lụy.

“Bây giờ cậu ở đâu?” Trình Kiêu không hỏi Dương Thiên Hữu xảy ra chuyện gì, bạn bè thật sự căn bản không cần hỏi, chỉ cần bạn bè cần giúp đỡ, nhất định sẽ ngay lập tức chạy tới.

“Tôi ở nhà. Tôi gửi địa chỉ cho cậu, cậu mau tới đây. Tới rồi tôi sẽ nói cụ thể xảy ra chuyện gì với cậu.” Dương Thiên Hữu khẩn trương nói.

“Được.” Trình Kiêu đồng ý.

Kết thúc cuộc gọi, một phút sau thì Dương Thiên Hữu gửi địa chỉ cho Trình Kiêu.

“Tỉnh Phúc?”

Nhìn địa chủ nhà của Dương Thiên Hữu, ánh mắt của Trình Kiêu khẽ động.

“Vừa hay, mình cũng muốn tới nơi gần biển để thử vận may, xem thử có thể tóm được ít khí thượng phẩm không, còn có thể thuận đường giúp Dương Thiên Hữu một tay!”

Trình Kiêu lại gọi điện cho Mã Tài.

 
 
Chương 1687


Chương 1687

Điện thoại rất nhanh được kết nối, truyền tới giọng nói cung kính lại kèm theo sự mừng rỡ của Mã Tài: “Trình đại sư!”

“Có chuyện sao?” Trình Kiêu hỏi.

“Là như này, tôi có đồ giao cho cậu. Cậu ở hồ Nguyệt Nha sao?

Bây giờ tôi qua.” Mã Tài cung kính nói “Không cần đâu, ông nói cho tôi vị trí của ông.” Trình Kiêu đang muốn xuống núi để tới nhà Dương Thiên Hữu, vừa hay thuận đường đi gặp Mã Tài, hỏi tình hình kinh doanh nước sinh mệnh như nào.

Mã Tài nói: “Tôi ở trong biệt thự dưới núi.”

“Vậy ông đợi tôi, mười phút sau tôi sẽ tới.” Trình Kiêu nói.

Biệt thự của Mã Tài ở dưới chân núi của hồ Nguyệt Nha, cách núi với chỗ Trình Kiêu.

Với tốc độ của Trình Kiêu, rất nhanh thì có thể tới.

8 phút sau, Trình Kiêu đã xuất hiện ở trong căn biệt thự của Mã Tài.

Trong đại sảnh, Mã Tài khách sáo rót trà cho Trình Kiêu: “Trình đại sư, mời uống trà.”

Trình Kiêu không khách sáo với ông ta, cầm ly trà uống một ngụm.

Phẩm vị của ông trùm Mã rất không tồi, lá trà này cũng là loại hảo hạng “Có chuyện gì thì nói đi, tôi còn có việc.” Trình Kiêu lạnh nhạt nói.

Mã Tài biết tính cách của Trình Kiêu, không thích lòng vòng, vậy nên ông ta không có nói lời khách sáo nữa, trực tiếp lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng màu vàng ánh đen từ trong túi ra.

“Đây là thẻ tôi làm ở ngân hàng Đại Thụy, lợi nhuận của nước sinh mệnh và lợi nhuận thu được từ mười tám thành phố ở Lĩnh Nam đều ở trong thẻ”

“Đúng rồi, đây là tín vật của ngân hàng Đại Thụy.”

Mã Tài lại đưa cho Trình Kiêu một chiếc nhấn băng ngọc trắng.

Mã Tài nói: “Chiếc nhẫn này có thể khiến cậu có quyền lợi khách quý ở ngân hàng Đại Thụy, cậu nhất định phải bảo quản kỹ.”

Trình Kiêu nhận lấy chiếc nhẫn đó, chỉ là ngọc thạch bình thường, chắc rất đắt. Nhưng đối với Trình Kiêu mà nói, ngọc thạch không có linh lực, cho dù có đắt nữa cũng không đáng một xu.

Trình Kiêu tùy ý đeo nhẫn chiếc ngọc trắng đó ở tay còn lại, hô ứng với nhẫn trữ vật, cũng khá hợp.

“Nếu là người khác nhặt được chiếc nhấn này có thể lấy tiền trong thẻ không?” Trình Kiêu hỏi.

Mã Tài nói: “Có thể, chiếc nhẫn này là vật đặt biệt, nhất định phải bảo quản kỹ. Chiếc nhẫn này có thể đại diện cho tất cả quyền lợi của cậu, bao gồm việc rút tiền.”

“Vậy nên tôi mới nhắc nhở cậu nhất định phải bảo quản kỹ.”

“Thật ra khách hàng bình thường căn bản sẽ không có chiếc nhân như này, chỉ có khách hàng tôn quý mới được cung cấp tín vật như này. Vậy nên để tiện cho những khách hàng không muốn tự mình lộ mặt, nếu lúc muốn rút tiền, chỉ cần đưa chiếc nhẫn cho người khác là được.”

Trình Kiêu gật đầu: “Tôi hiểu.”

“Còn chuyện khác không?”

Mã Tài nói: “Hết rồi, việc buôn bán nước sinh mệnh rất thuận lợi, tuy cậu đặt giá rất thấp, nhưng vẫn trở thành ngành rất kiếm tiền.

“Bởi vì số nước linh khí này giống như lấy mãi không hết, dùng không hết, chúng ta hoàn toàn giống như bán buôn không cần vốn: “Bây giờ rất nhiều thương nhân ngoại quốc đều có ý muốn làm đại lý của nước sinh mệnh, phí đại lý mà bọn họ đưa ra đã cao tới một mức giá trên đời.”

“Cậu xem khi nào có thể khai thác thị trường nước ngoài?”
 
Chương 1688


Chương 1688

Trình Kiêu nói: “Nước sinh mệnh chủ yếu là vì tạo phúc cho dân Á tộc, đây là lời hứa của tôi đối với vị anh hùng đó. Còn những người ngoài Á tộc, tôi không có tâm tư quan tâm.”

“Vậy thật sự thì quá đáng tiếc.” Mã Tài thầm thở dài trong lòng, nếu nước sinh mệnh có thể khai thác ở thị trường nước ngoài, lợi nhuận lúc đó có thể sẽ cao hơn bây giờ hàng trăm lần.

Bởi vì Trình Kiêu ở trong nước luôn đè giá, là vì anh không cần tiền, chỉ hy vọng có thể khiến cho vạn dân của Á tộc giảm bớt sự hành hạ đau khổ.

Nhưng đối với nước ngoài, nó là quan hệ lợi ích đơn giản, lúc đó giá của nước sinh mệnh sẽ cao hơn Á tộc gấp trăm lần.

Hơn nữa cho dù cao hơn trăm lần, giá này vẫn không tính là quá đắt.

Giống như mấy chục năm trước, thuốc chữa trị bệnh bạch cầu như nhau, những thương nhân nước ngoài đó đẩy giá thuốc ở Á tộc lên một con số trên trời.

Dẫn tới rất nhiều bệnh nhân của Á tộc, bởi vì uống thuốc mà khuynh gia bại sản.

Nếu bán cho nước ngoài, Mã Tài có lòng tin, trong thời gian một năm sẽ khiến Trình Kiêu trở thành người giàu nhất thế giới.

Trình Kiêu đứng dậy: “Tôi đi trước đây.”

“Tôi tiễn cậu!” Mã Tài nói.

Hôm đó, Trình Kiêu ngồi tàu cao tốc tới tỉnh Phúc.

Ở trạm xa lúc hơn 9 giờ tối, Trình Kiêu không dừng lại, anh trả giá cao bao chiếc xe, tới 1 giờ sáng thì tới nhà của Dương Thiên Hữu.

Trình Kiêu gọi điện cho Dương Thiên Hữu, Dương Thiên Hữu ở cửa của Đơn Nguyên Lâu đón Trình Kiêu.

Thấy đôi mắt gấu trúc đó của Dương Thiên Hữu, đoán chắc anh ta căn bản không ngủ.

“Nhanh như vậy đã tới rồi! Tôi tưởng cậu như nào thì cũng phải ngày mai mới tới.” Nhìn thấy Trình Kiêu, Dương Thiên Hữu mừng rỡ nói.

Trình Kiêu không nói chuyện, nhìn Dương Thiên Hữu cả người gầy đi một vòng, sắc mặt có hơi nghiêm nghị.

Nhìn dáng vẻ của Dương Thiên Hữu, rõ ràng khoảng thời gian này, trai qua rất nhiều chuyện khó thể chịu đựng, nếu không với tính cạch được chăng hay chớ đó của anh ta, tuyệt đối sẽ không mệt mỏi thành cái bộ dạng này.

Trình Kiêu đi theo Dương Thiên Hữu đi thang máy, đi vào nhà của Dương Thiên Hữu.

Một căn nhà ba phòng rất bình thường, trang trí đơn giản, giống như ở Á tộc có rất nhiều gia tộc bình thường.

“Tùy ý ngồi đi, trong nhà không có ai, chỉ có tôi ở nhà.” Dương Thiên Hữu rót trà cho Trình Kiêu, vừa nói.

Trình Kiêu ngồi xuống sô pha, hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Chuyện này nói ra thì dài. Vẫn phải bắt đầu nói từ nghề nghiệp tổ truyền của nhà chúng tôi”

Dương Thiên Hữu cầm ly trà, đi tới đối điện Trình Kiêu, để ly trà xuống bàn trà.

Dương Thiên Hữu nhìn Trình Kiêu, ngập ngừng muốn nói lại thôi, giống như có hơi ngại mở miệng.

Trình Kiêu hiểu, anh ta chắc chắn là vì nguồn gốc gia học của mình mà lo lắng bị Trình Kiêu cười chê.

“Nguồn gốc gia học của nhà các cậu có liên quan tới huyền học nhỉ!” Trình Kiêu chủ động hỏi.

Dương Thiên Hữu chợt kinh ngạc: “Sao cậu biết?”

Trình Kiêu khế mỉm cười: “Vừa khéo tôi từng gặp một vị cao nhân, đã giảng cho tôi về huyền học.”

 
 
Chương 1689


Chương 1689

Dương Thiên Hữu võ đùi: “Haizz, cậu xem cái đầu của tôi này, vậy mà quên mất cậu là Trình đại sư tiếng tăm lừng lẫy! Thứ như: huyền học này, so với Trình đại sư cậu chỉ là cái rắăm!”

“Là như này, nhà chúng tôi từ đời Đường truyền lại, có một môn phong thủy học, sau đó nhà chúng tôi đời đời đều phải kế thừa môn phong thủy học này, không thể ngừng truyền thừa.”

“Lúc đầu tôi không muốn kế thừa thứ như phong thủy học nên mới giận dỗi chạy tới học viện điện ảnh Hà Tây.”

“Nhưng ba tôi lại là một thầy phong thủy chuyên nghiệp. Chuyên xem phong thủy, ấn ám huyệt cho người khác, nhiều năm như.

vậy, ở trong ngành cũng coi như có chút danh tiếng.”

“Tuy nhiên sự việc năm tại đây.”

“Một tháng trước, ba tôi bị người của tập đoàn bất động sản Giai Thành mời tới xem phong thủy cho khu đất bọn họ mới mua.”

“Kết quả cũng không biết ba tôi bị làm sao, sau khi xem khu đất của bất động sản Giai Thành thì đột nhiên không làm nữa.”

“Ngay cả tiền cọc cũng trả lại.”

“Như vậy người của bất động sản Giai Thành bực tức, không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Sau đó, bọn họ cứ muốn ba tôi nói ra lý do.

“Ba tôi chỉ có thể nói mảnh đất đó không thể động vào, cái khác ba tôi cũng không nhìn ra. Nhưng người của bất động sản Giai Thành không nguyện ý, bọn họ bỏ nhiều tiền như vậy để mua mảnh đất này, nếu không thể động vào, bọn họ không phải lỗ nặng hay sao!”

“Vậy nên bọn họ cứ muốn ba tôi nói rõ lý do cho bọn họ. Ba tôi không nói ra được thì bọn họ kêu ba tôi chỉ ra cho bọn họ động thổ ở đâu.”

“Ba tôi bị ép quá, chỉ có thể dựa theo kinh nghiệm, chỉ ra hai chõ, kêu bọn họ thử động thủ.”

“Nhưng nói ra cũng kỳ lạ, người của bất động sản Giai Thành đặc biệt chọn một ngày tốt, thời tiết đẹp nắng ấm, mở máy xúc chuẩn bị động thủ. Nhưng máy xúc vừa đào xuống, đột nhiên cuồng.

phong nổi lên, mây đen cuồn cuộn, sau đó trời nổi sấm sét, đổ cơn mưa to,”

iên tục 3 lần đều như vậy, dọa cho người của bất động sản Giai Thành cũng không dám động vào mảnh đất đó nữa.”

“Lúc này, người của bất động sản Giai Thành nhớ tới lời mà ba tôi nói. Sau đó hỏi ba tôi đây là nguyên nhân gì. Nhưng ba tôi cũng không biết, ba tôi chỉ cảm thấy mảnh đất đó không thể động vào: “Nhưng người của bất động sản Giai Thành không tin, cho rằng là ba tôi làm loạn từ trong, bắt ba tôi lại, kêu ba tôi khôi phục mảnh đất đó về bình thường”

“Nhưng ba tôi chỉ có thể nhìn ra một số phong thủy, sao có thể quản được thời tiết? Tôi tìm bọn họ lý luận lại bị bọn họ đánh một trận, sau đó bị đuổi ra”

“Mẹ tôi luôn chạy đôn chạy đáo ở bên ngoài, nghĩ cách cứu ba tôi. Nhưng tập đoàn Giai Thành đó sản nghiệp lớn, nghe nói ở đẳng sau do nhà họ Mã ở Nam Đảo khống chế. Nhà họ Mã ở Nam Đảo đó là nhà giàu nhất mùa trước của Á tộc, chúng tôi căn bản không đắc tội nổi!”

“Trong lúc bất lực, tôi chỉ có thể xin cậu giúp đối”

Trong lòng Trình Kiêu khẽ động: “Nhà họ Mã ở Nam Đảo?”

Hình như cô cả của nhà họ Mã còn món nợ chưa trả. Không phải lần này tới tìm Dương Thiên Hữu, anh gần như đã quên mất.

Lúc đầu giết ác giao hai đầu, anh đã cứu cô cả Mã, cho cô cả Mã một viên đan dược cứu ông nội của cô ta.

Lúc đầu, Trình Kiêu kêu cô ta dùng một nửa tài sản của nhà họ Mã để đổi, cô cả Mã đã đồng ý.

Nhưng đã qua lâu như vậy, cô cả Mã im miệng không nhắc tới chuyện trả nợ, xem ra là muốn quyt.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom