Cập nhật mới
Chương 4174


Chương 4174

 

Hứa Tinh Nhi quay đầu lại, trừng mắt nhìn Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng, cô ta vẫn luôn không có bất kỳ thiện cảm nào với hai kẻ bám đuôi này, thậm chí đã từng nghĩ đến việc bỏ bọn họ lại ở Huyền Thiên Đạo Cung, tránh làm mất mặt mọi người.

 

Vừa quay đầu, Hứa Tinh Nhi lại tình cờ phát hiện ra một hình bóng quen thuộc.

 

Vốn dĩ, đám người Tiêu Chính Văn sẽ được Tử Doanh ra đón vào thành Thiên Đô, nhưng vì giữa đường Lý Tử Dương lại kéo Tiêu Chính Văn về nhà họ Lý một chuyến nên mới lạc khỏi những người khác.

 

Lý Tử Dương trở về phủ họ Lý, Tiêu Chính Văn không đi cùng hắn mà đứng ở cổng xem buổi biểu diễn của mấy người diễn xiếc.

 

Nhưng thật tình cờ, lại đúng lúc bị đám người Khổng Thiên Tường bắt gặp.

 

Không chỉ một mình Hứa Tinh Nhi nhìn thấy Tiêu Chính Văn, đám người Khổng Thiên Tường cũng chú ý tới Tiêu Chính Văn đang đứng một mình.

 

“Đúng là oan gia ngõ hẹp!” Khổng Thiên Tường cười nhạt, bước đi về phía Tiêu Chính Văn.

 

Trương Lăng Phong cũng nhận ra Tiêu Chính Văn trong nháy mắt, vội vàng đuổi theo.

 

Đông Phương Tuyết Ngưng cũng nối gót qua đó với vẻ nghiêm nghị.

 

“Anh Tiêu!”

 

Trương Lăng Phong vượt lên trước một bước, đến sau người Tiêu Chính Văn.

 

Trong đám người, Trần Nguyệt Nhi cũng bước tới một bước, chào Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu!”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng lại đứng phía sau Trần Nguyệt Nhi, quan sát Tiêu Chính Văn với vẻ rất cảm thán.

 

Rõ ràng, điều mà mấy người bọn họ quan tâm lúc này chính là tu vi hiện tại của Tiêu Chính Văn.

 

Thế nhưng, nhìn từ xa Tiêu Chính Văn không khác gì người thường, chỉ cần là lúc không ra tay, cho dù đích thân Đại Đế cũng căn bản không thể nhìn ra tu vi của Tiêu Chính Văn, huống chi là mấy người bọn họ?

 

“Đã lâu không gặp, mọi người cũng tới tham gia thánh hội Vạn Tông sao?” Tiêu Chính Văn quay người lại, mỉm cười chào hỏi đám người Trương Lăng Phong.

 

“Đúng vậy, anh Tiêu!”

 

Trương Lăng Phong gật đầu mạnh.

 

“Anh Tiêu, sao anh…” Đông Phương Tuyết Ngưng bước nhanh lên trước, quan sát kỹ Tiêu Chính Văn, cau mày hỏi.

 

Giờ phút này, Tiêu Chính Văn trước mặt cô ta không khác gì người bình thường ở thành Thiên Đô, chẳng lẽ sau khi vào vùng ngoài lãnh thổ, tu vi của Tiêu Chính Văn bị phế bỏ hết rồi?

 

Đối với Tiêu Chính Văn mà nói, đây tuyệt đối không phải là một chuyện tốt, dù sao Khổng Thiên Tường vẫn luôn ghi nhớ mối thù với Tiêu Chính Văn!

 

“Anh Tiêu, nhanh…”
 
Chương 4175


Không chờ cho Trần Nguyệt Nhi mở lời, đám người Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi phía sau lưng cô ta đã bước lên, trên mặt mang theo nụ cười khẩy đáng sợ, quan sát Tiêu Chính Văn và nói: “Tiêu Chính Văn, thật trùng hợp!”

 

Khổng Thiên Tường đang định gây sự với Tiêu Chính Văn thì mấy đệ tử của phủ thành chủ vừa lúc đi ngang qua, Trần Nguyệt Nhi nhân cơ hội vội vàng tiến lên, nói nhỏ với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, mau đi đi!”

 

“Mấy người bọn họ đã lợi hại hơn xưa rồi!”

 

“Đi ư? Tôi thấy không cần đâu, nói thật cho anh biết, bọn tôi đã đột phá cảnh giới Nhân Hoàng rồi!”

 

Khổng Thiên Tường nói với vẻ mặt thách thức.

 

“Ồ? Vậy xin chúc mừng nhé!”

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn đám người Khổng Thiên Tường, nói với vẻ hơi kinh ngạc.

 

“Thế nào, không ngờ đúng không!” khuôn mặt Khổng Thiên Tường lộ ra chút nham hiểm độc ác, cười khẩy nói.

 

“Quả thực không ngờ!”, Tiêu Chính Văn nhìn thấy Lý Tử Dương đã đi ra khỏi phủ họ Lý, quay đầu nói với Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng: “Lát nữa, các người tới đây tìm tôi!”

 

Nói xong bèn xoay người đi về phía Lý Tử Dương.

 

“Tiêu Chính Văn! Anh có trốn cũng không trốn được đâu!”, Khổng Thiên Tường lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của Tiêu Chính Văn, trầm giọng nói.

 

Tiêu Chính Văn không thèm quan tâm đến mấy người bọn họ, thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô sắp bắt đầu, hơn nữa mấy đệ tử của phủ thành chủ đã qua đây đón anh.

 

Quan trọng hơn là một đệ tử phủ thành chủ trong số đó còn nói với anh, Khương Vy Nhan đã được đón từ thế tục đến vùng ngoài lãnh thổ, hiện giờ đang đợi Tiêu Chính Văn trong phủ thành chủ.

 

“Anh Khổng, chuyện quá khứ đừng nhắc đến nữa được không?” Trần Nguyệt Nhi quay đầu khuyên giải Khổng Thiên Tường.

 

“Chuyện quá khứ? Hừ! Đâu có chuyện dễ dàng bỏ qua như vậy!” Khổng Thiên Tường lạnh lùng liếc nhìn Trần Nguyệt Nhi.

 

Hắn không có ý định bỏ qua cho Tiêu Chính Văn như vậy.

 

Dù sao, lúc ở giới thế tục, Tiêu Chính Văn gần như đã khiến hắn mất thể diện, hiện tại hắn đã đột phá cảnh giới Nhân Hoàng rồi, mà Tiêu Chính Văn thì sao? Đã biến thành một người bình thường!

 

Như câu nói, anh hùng trả thù mười năm chưa muộn, giờ chính là lúc hắn rửa sạch nỗi nhục!

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Khổng Thiên Tường hét về phía bóng lưng của Tiêu Chính Văn, nhìn thấy Tiêu Chính Văn dừng bước, lúc này mới nói tiếp: “Ân oán giữa anh và tôi, hôm nay nhất định phải giải quyết gọn!”

 

“Được, anh có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào!”

 

Tiêu Chính Văn thậm chí còn không quay đầu lại, đi thẳng về phía phủ thành chủ.

 

Khổng Thiên Tường nhìn chằm chằm vào bóng lưng đang đi xa của Tiêu Chính Văn với vẻ thách thức, cười nhạt nói: “Hôm nay, ân oán giữa chúng ta nhất định phải được giải quyết gọn, không phải là anh chết thì tôi chết!”
 
Chương 4176


Nói xong, Khổng Thiên Tường vẫy tay, chỉ vào bảng hẹn đấu phía ngoài phủ thành chủ: “Đi, chúng ta qua đó ký vào chiến thư, hôm nay Tiêu Chính Văn hắn đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay tôi!”

 

Hẹn đấu là một trong những điểm quan trọng nhất của thánh hội Vạn Tông, cho dù là đệ tử môn phái nào cũng có thể thách đấu với bất kỳ ai, đương nhiên, điều kiện là đối đầu công bằng, một chọi một!

 

“Anh Khổng, anh hơi quá đáng rồi đấy! Anh Tiêu, anh ấy đã…”

 

“Quá đáng ư? Một chọi một thì không coi là tôi bắt nạt hắn mà!”, nói xong, đám người Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi bèn bước qua đó.

 

Chưa đầy mấy phút, Khổng Thiên Tường đã ký xong vào bảng hẹn đấu.

 

Chỉ cần ký vào chiến thư, cho dù đối phương có thân phận gì đều phải ứng chiến, nếu không nhân tài trong thành Thiên Đô sẽ đồng loạt ra tay!

 

Sau khi Khổng Thiên Tường viết tên của Tiêu Chính Văn, ngay cả đệ tử phụ trách đăng ký của thành Thiên Đô cũng sững sờ!

 

“Thách… Thách đấu với Tiêu Chính Văn!”

 

Cùng với giọng nói của tên đệ tử kia vang lên, gần như toàn bộ phủ thành chủ đều lập tức trở nên yên lặng!

 

Nếu thách đấu người khác thì vẫn hợp tình hợp lý mà thông cảm được, nhưng thách đấu Tiêu Chính Văn thì không phải đang đi tìm cái chết sao?

 

Ngay cả Vương Vũ và Mạnh Phi Vũ cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, người khác còn dám chọc vào người này?

 

“Chuyện gì vậy, ai thách đấu cậu Tiêu?” Thanh Liên nhíu mày, nhìn về phía một đệ tử bên cạnh, nói.

 

“Bọn… bọn tôi cũng không rõ, đối phương chỉ là một tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng cấp một!” đệ tử kia quay đầu chỉ về phía Khổng Thiên Tường, nói.

 

Nghe thấy câu trả lời này, Thanh Liên thậm chí còn không buồn nhìn Khổng Thiên Tường nữa, quay người lại nói với mấy tên đệ tử bên cạnh: “Đừng quan tâm đến bọn họ, mau đi chuẩn bị cho thánh hội Vạn Tông!”

 

Lúc đầu, mọi người còn đang tò mò, thiên tài nào dám thách thức Tiêu Chính Văn, nhưng sau khi phát hiện có mấy tên tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng đứng ở cửa, họ chợt cảm thấy vô vị.

 

Lúc nào cũng có người tự tìm đường chết, nhưng sao hôm nay lại nhiều đến vậy?

 

Lúc này, mọi người đều quay người đi về phía khu vườn sau của phủ thành chủ.

 

Nói là vườn sau, nhưng cũng rộng mấy chục hecta, cả vườn toàn là hoa cỏ lạ mắt, hương thơm ngào ngạt.

 

Khổng Thiên Tường thấy mọi người đều đi về phía vườn sau của phủ thành chủ, cũng đành phải đi theo.

 

Mặc dù Khổng Thiên Tường là người nhà họ Khổng, nhưng nhà họ Khổng có rất nhiều nhánh nhỏ.

 

Với xuất thân của Khổng Thiên Tường, chắc chắn không đủ tư cách để tham dự thánh hội Vạn Tông ở thành Thiên Đô.

Lần đầu đến vườn sau của phủ thành chủ, Khổng Thiên Tường cũng như tên nhà quê lên thành phố, nhìn đông ngó tây, không thể rời mắt khỏi hoa thơm cỏ lạ trong vườn.
 
Chương 4177


“Hừ! Tôi muốn xem kết cục của tên nhãi Tiêu Chính Văn hôm nay như thế nào!”, nhìn bóng dáng của Tiêu Chính Văn từ xa, Khổng Thiên Tường khịt mũi lạnh lùng nói.

 

Lúc trước gặp Tiêu Chính Văn ở gần cổng thành, khí tức của Tiêu Chính Văn không khác gì người bình thường, bây giờ cùng lắm cũng chỉ có thể trở thành đệ tử ngoại môn của thế gia nào đó mà thôi!

 

Nhưng dù là thế gia nào thì cũng thua kém nhà họ Khổng.

 

Không thể vì một tên đệ tử ngoại môn mà trở mặt với nhà họ Khổng.

 

Bên ngoài cổng phủ thành chủ, Khổng Thế Phương và Tư Mã Huy vừa định bước vào thì đã bị đệ tử ở cửa chặn lại.

 

“Xin hai vị dừng bước!”

 

Hả?

 

Khổng Thế Phương hơi sững sờ, người khác thì ông ta không nhận ra, nhưng ông ta chắc chắn biết Khổng Thiên Tường.

 

Ngay cả Khổng Thiên Tường cũng có thể tự do ra vào, tại sao ông ta và Tư Mã Huy lại không thể?

 

“Các người có ý gì?”, Khổng Thế Phương hỏi với vẻ mặt không hài lòng.

 

“Thực xin lỗi, anh Tiêu nói nếu hai vị tới thì chỉ có thể đợi ngoài cổng, không được phép bước vào phủ thành chủ nửa bước!”

 

Đệ tử ở cửa nói thẳng.

 

“Cậu…”, Khổng Thế Phương chỉ vào đệ tử kia, không nói nên lời.

 

Nhưng cuối cùng, ông ta và Tư Mã Huy cũng đành phải nhẫn nhịn, ngoan ngoãn đứng ở cổng đợi Tiêu Chính Văn ra.

 

“Không biết hôm nay có trận chiến lớn thế nào. Theo tôi biết, ngay cả cao thủ Đại Đế cấp một cũng tới rồi!”, Tư Mã Huy vừa nhìn vào trong phủ Thành Chủ, vừa nói với Khổng Thế Phương.

 

“Tôi cũng không rõ, chỉ là lúc nãy tôi nghe nói có người muốn khiêu chiến với Tiêu Chính Văn. Chắc chắn là vì sợ chúng ta nhìn thấy bộ dạng mất mặt của cậu ta, cho nên mới đặc biệt phái người chặn chúng ta ở cổng!”

 

Khổng Thế Phương chế nhạo.

 

Ông ta ước Tiêu Chính Văn bị đánh bại, thậm chí bị thương nặng để giải tỏa cơn giận trong lòng.

 

“Này, cậu em, lúc nãy ai khiêu chiến với Tiêu Chính Văn thế?”, Tư Mã Huy bước lên, nói với đệ tử canh cổng của thành Thiên Đô.

 

“Hừ!”

 

Đệ tử canh cổng cười khẩy: “Gần đây không biết vì sao có rất nhiều người muốn tự tìm đường chết! Có mấy tên tiểu bối từ Huyền Thiên Đạo Cung đến muốn khiêu chiến với anh Tiêu!”

 

“Đúng là không biết sống chết!”

 

Nghe vậy, sắc mặt Khổng Thế Phương chợt thay đổi.

 

Khổng Thiên Tường chẳng phải đến từ Huyền Thiên Đạo Cung sao?

Lẽ nào Khổng Thiên Tường muốn khiêu chiến với Tiêu Chính văn?

“Cậu em có biết người khiêu chiến với Tiêu Chính Văn tên gì không?” Khổng Thế Phương nói với vẻ mặt khó coi.

“Chính là hắn!”
 
Chương 4178


Đệ tử canh cửa đưa chiến thư ra, trên đó có biết ba chữ Khổng Thiên Tường.

 

Nhìn thấy ba chữ này, Khổng Thế Phương suýt ngất ngay tại chỗ.

 

Còn chê nhà họ Khổng chưa đủ mất mặt hay sao?

 

Cảnh giới Nhân Hoàng cấp một mà cũng dám khiêu chiến với Tiêu Chính Văn?

Không nói đến việc mất mạng vô ích, quan trọng là mất mặt nhà họ Khổng.

 

Đây không phải là vấn đề về thực lực, mà là vấn đề về chỉ số thông minh. Lẽ nào muốn tất cả mọi người đều chê cười nhà họ Khổng đã không có thực lực, lại còn không có não sao?

 

Quan trọng nhất là bây giờ nhà họ Khổng không thể đắc tội với Tiêu Chính Văn thêm nữa, vì vẫn còn mấy trăm đệ tử bị mắc kẹt trên núi Thái Thương.

 

“Cậu có thể cho tôi vào trong một lúc không? Tôi đảm bảo sẽ ra nhanh thôi!”, Khổng Thế Phương cười nói.

 

“Vào trong? Anh Tiêu nói rồi, ông chỉ có thể đợi ở cửa, tiến vào nửa bước chính là thách đấu với phủ thành chủ chúng tôi!”, đệ tử vừa nói vừa đưa tay chạm vào kiếm ở hông.

 

Anh ta chỉ là một đệ tử bình thường nhất trong phủ thành chủ, nhưng lại đại diện cho phủ thành chủ ở thành Thiên Đô.

 

Hơn nữa, trong phủ thành chủ, ai mà không biết Tiêu Chính Văn là khách của Thanh Liên?

 

Ý của Tiêu Chính Văn chính là ý chủ thành chủ Thanh Liên, ai dám làm trái?

 

Từ điểm này, đừng nói là khổng Thế Phương, ngay cả ông lão Trục Nhật và Mạnh Hồng Nho đều không bao giờ nghĩ tới việc vượt qua ranh giới.

 

Trừ khi bọn họ thật sự có ý định chống lại cả thành Thiên Đô!

 

“Cậu em này, tôi thật sự có…”

 

“Cho dù nhà ông phát tang thì cũng không được!”, đệ tử kia nói xong liền rút kiếm ra, tiến lên một bước.

 

Khổng Thế Phương giậm chân bất lực, ông ta không đủ dũng khí xông vào phủ thành chủ!

 

Chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người Khổng Thiên Tường tự tìm đường chết!

 

Thánh hội Vạn Tông ở thành Thiên Đô cũng chính thức bắt đầu.

 

Hôm nay, không chỉ thành Thiên Đô lấy ra một số bảo vật làm phần thưởng, mà ngay cả nhà họ Mạnh và nhà họ Khổng cũng vung tiền như nước.

 

Bỗng chốc, bảo khí sáng rực rỡ trong vườn sau.

 

Tử Doanh – thánh nữ mới của thành Thiên Đô, được mười mấy hầu nữ vây quanh, như những vì sao vây quanh mặt trăng, xuất hiện trên pháp đài Thiên Đô ở giữa khu vườn.

 

Lúc này, Nguyệt Nhu cũng đang ở trong đám người.

 

Điều này lẽ ra thuộc về cô ta, nhưng lúc này đã bị Tử Doanh cướp mất.

Mà tất cả đều là do Tiêu Chính Văn.
 
Chương 4179


May là trước đó, cô ta đã nhận được tin tức hôm nay trên thánh hội Vạn Tông, sẽ có người xử lý Tiêu Chính Văn, trong lòng cô ta mới cảm thấy dễ chịu hơn chút.

 

Lúc Tử Doanh bước lên pháp đài Thiên Đô, Khổng Thiên Tường và những người bên dưới đều lần lượt chắp tay cúi chào Tử Doanh.

 

Đặc biệt là Hứa Tinh Nhi, mặt cô ta đầy vẻ ghen tị.

 

“Cô ta là…”, Trương Lăng Phong cũng kinh ngạc trước khí tức của Tử Doanh.

 

Tử Doanh lúc này không chỉ xinh đẹp như tiên nữ, mà khí chất còn vô cùng phi thường, quả thực giống như tiên nữ hạ trần, khiến Trương Lăng Phong mê mẩn.

 

Không chỉ hắn, mà không ít thế tử của các thế gia đều ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của Tử Doanh.

 

“Đừng chỉ tay!”

 

Trần Nguyệt Nhi vội vàng kéo cổ tay Trương Lăng Pong, cảnh cáo: “Đó là thánh nữ của thành Thiên Đô!”

 

“Thành Thiên Đô khác với các thành lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, đó là thành chủ đều là phụ nữ, sau khi thành chủ quy thiên, thánh nữ sẽ lên làm thành chủ!”

 

“Ngay cả những nhân vật đứng đầu các thế lực lớn nhìn thấy thánh nữ cũng phải nể mặt vài phần!”

 

Chỉ là Trần Nguyệt Nhi thấy hơi khó hiểu, cô ta vốn là người của Thiên Cung Bắc Cực, lúc trước đã từng gặp thánh nữ Nguyệt Nhu.

 

Nhưng vị thánh nữ trước mắt rõ ràng không phải Nguyệt Nhu!

 

“Còn không mau hành lễ đi! Nhìn trộm thánh nữ đáng tội chết đấy!”

 

“Hừ! Ngay cả tôi cũng chỉ dám nhìn từ xa. Giết anh vì hành động vừa rồi cũng không ngoa chút nào!”, Khổng Thiên Tường kiêu ngạo nói.

 

So về địa vị, nhà họ Khổng cũng chỉ có vài đệ tử cốt ván mới có thể ngang hàng với thánh nữ. Về phần Khổng Thiên Tường, ngay cả tư cách xách dép cho thánh nữ cũng không có!

 

“Haiz, thật đáng tiếc, chúng ta chỉ có thể nhìn từ xa, nếu được đi vào trung tâm nhìn thì tốt biết bao!”, Đông Phương Tuyết Ngưng chỉ về vị trí gần pháp đài Thiên Đô.

 

“Cái gì? Cô mà cũng muốn ngồi ở pháp đài Thiên Đô? Cô chưa tỉnh ngủ phải không?”, Hứa Tinh Nhi mỉa mai.

 

“Hứa Tinh Nhi, đủ rồi đấy!”, Trần Nguyệt Nhi quay lại trừng mắt nhìn Hứa Tinh Nhi.

 

“Em nói sai sao? Đây là thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô, người có thể ngồi ở hàng đầu chắc chắn đều là nhân vật lớn đứng đầu một thế lực. Hai người họ lại mơ tưởng ngồi ở phía trước, đúng là không biết sống chết!”

 

Hứa Tinh Nhi nói xong lại liếc nhìn pháp đài Thiên Đô, chế nhạo: “Đừng nói là bọn họ, cho dù đệ tử của tông môn lớn như chúng ta đều không có tư cách phục vụ những nhân vật lớn đó!”

 

Cô ta vừa dứt lời, xung quanh phát ra một loạt những câu cảm thán!

 

Chỉ thấy Tử Doanh đứng trên pháp đài Thiên Đô, khẽ giơ tay lên, bốn phương tám hướng phát ra vô vàn ánh sáng, vô số hương hoa phảng phất rơi xuống như mưa.

 

Đồng thời một luồng sáng màu vàng kéo dài ra phía xa như một cây cầu trong không trung.
 
Chương 4180


Lúc này Khương Vy Nhan căng thẳng khoác tay vào cánh tay Tiêu Chính Văn, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi tái nhợt nhìn mọi người ở đó.

 

Lúc này mặc dù Khương Vy Nhan cũng đã đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai, nhưng trong thế tục cô có khi nào gặp phải nhân vật tầm cỡ nhiều như vậy đâu?

 

“Đi thôi, mọi chuyện đã có anh rồi”, nói rồi Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng xoa bàn tay Khương Vy Nhan, đưa cô lên cây cầu ánh sáng màu vàng.

 

Sau khi bước lên cây cầu treo màu vàng, Khương Vy Nhan vẫn không yên tâm quay đầu sang nhìn Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu với cô.

 

Khương Vy Nhan vốn dĩ đã xinh đẹp tuyệt trần, hôm nay lại ăn mặc kiều diễm, hơn nữa còn trang điểm nhẹ lại càng như nàng tiên.

 

Tử Doanh giơ tay lên, ánh sáng màu vàng đó đưa Khương Vy Nhan chậm rãi bay đến pháp đài Thiên Đô.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng không khỏi trố mắt.

 

“Sao lại là cô ta?”

 

“Sao… sao cô ta lại ở đây?”

 

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng rất quen thuộc với Khương Vy Nhan, vừa nhìn đã nhận ra Khương Vy Nhan.

 

Trần Nguyệt Nhi bên cạnh cũng ngây người, dù sao cô ta cũng từng có duyên gặp được Khương Vy Nhan.

 

“Sao cô ta lại xuất hiện ở thành Thiên Đô?”

 

Trần Nguyệt Nhi cũng không khỏi ngạc nhiên.

 

“Cô ta là ai?”

 

“Người phụ nữ này rốt cuộc là ai thế?”

 

“Trước đây chưa từng gặp cô ta ở phủ thành chủ lần nào”.

 

Không ít người cũng bắt đầu thì thầm bàn tán.

 

Nhưng đa số đều cảm thấy ngờ vực, suy cho cùng đó là pháp đài Thiên Đô, chỉ có thành chủ và thánh nữ mới có thể bước lên, Tử Doanh là thánh nữ Thiên Đô, vậy Khương Vy Nhan có thân phận gì?

 

“Thánh hội Vạn Tông, bắt đầu”.

 

Khoảnh khắc Khương Vy Nhan bước lên pháp đài Thiên Đô, tâm trạng cũng bình tĩnh lại, lúc này mới tuyên bố với tất cả mọi người bên dưới.

 

Lúc này dù là Tử Doanh cũng bị Khương Vy Nhan làm lu mờ nhan sắc.

 

Cho đến lúc này, mọi người bên dưới mới bừng tỉnh, hóa ra hôm nay thánh nữ Thiên Đô cũng chỉ là vật nền của Khương Vy Nhan.

 

Lúc này mọi người đều đang thầm suy đoán thân phận thật của Khương Vy Nhan.

Nhưng không ai ngờ được moi chuyện chỉ là vì Tiêu Chính văn.

“Rốt cuộc người phụ nữ này là ai, tại sao lại trông có vẻ quen thế?”

 

Khổng Thiên Tường cau mày nhìn Khương Vy Nhan, gương mặt này trông cực ỳ quen nhưng hắn nhất thời không nhớ ra đã gặp ở đâu.

Mấy người Hứa Tinh Như cũng nhíu mày nhìn Khương Vy Nhan.
 
Chương 4181


Dường như cũng đang suy đoán thân phận của đối phương.

 

Ngộ nhỡ họ từng có duyên gặp nhau không chừng có thể đến hàng phía trước ngồi rồi.

 

Dù sao đó cũng là người mà ngay cả thánh nữ Thiên Đô cũng cam lòng làm nền.

 

“Hừ, các người đúng là có mắt như mù”.

Trương Lăng Phong hừ một tiếng.

 

Cả đoạn đường mấy người Khổng Thiên Tường không ai là không chế nhạo, giễu cợt hắn và Đông Phương Tuyết Ngưng, càng không xem giới thế tục ra gì.

 

Hơn nữa lúc ở Huyền Thiên Đạo Cung, mấy lần Trương Lăng Phong suýt bị Khổng Thiên Tường dồn vào chỗ chết với danh nghĩa bị chém, giữa hai người họ đã có oán giận rất sâu.

 

Lúc này Trương Lăng Phong sẽ không khách sáo với Khổng Thiên Tường.

 

“Không ngại nói cho anh biết, vị này là vợ của vua Bắc Lương Hoa Quốc, Khương Vy Nhan”.

 

Trương Lăng Phong càng nói càng kích động, thậm chí môi còn hơi run.

 

“Sư tỷ Hứa, như chị nói lúc nãy đấy, hai chúng tôi đều đến từ thế tục, nếu nhìn thêm một chút thì phải vứt mạng ở pháp đài Thiên Đô đấy”.

 

“Bây giờ ngay cả thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô cũng do đích thân cô Tiêu tuyên bố, đúng là khiến người ta bất ngờ”.

 

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng đều lộ ra vẻ kiêu ngạo.

 

“Không thể nào”.

 

 

 

“Anh nói bậy”.

 

Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi vừa nói vừa quay đầu sang nhìn Trần Nguyệt Nhi.

 

“Sư muội Trần, cô từng gặp vợ của Tiêu Chính Văn, cô nói xem người phụ nữ trên pháp đài là…”

 

Không đợi Khổng Thiên Tường nói hết câu, Trần Nguyệt Nhi thở dài một tiếng, gật đầu nói: “Đúng thế, đó chính là Khương Vy Nhan – vợ của Tiêu Chính Văn”.

 

Nghe cô ta nói thế, Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi đều khiếp sợ.

 

Nhưng càng khiến họ ngạc nhiên hơn là ngay khi Trần Nguyệt Nhi dứt lời, một vầng sáng dâng lên từ dưới chân Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng.

 

Vài tỳ nữ của phủ thành chủ đợi ở một bên khác của vầng sáng đồng loạt cúi người chào: “Anh Tiêu mời ba vị lên trước”.

 

Nghe nói thế, hầu hết mọi người đều ngạc nhiên.

 

Nhất là mấy người Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi suýt nữa tối sầm mặt mày, ngất tại chỗ.

 

Vì mấy tỳ nữ đó đều có tu vi khoảng chừng Nhân Hoàng cấp năm, dù là một ngón tay cũng có thể nghiền nát hai người họ.

 

“Tiền bối, cho hỏi…”
 
Chương 4182


Không để Đông Phương Tuyết Ngưng hỏi xong, một tỳ nữ bên cạnh cười nói: “Các vị không cần đa lễ như vậy, mọi người là bạn của anh Tiêu thì cũng là khách quý của phủ thành chủ”.

 

“Không cần đa lễ, nếu không thành chủ sẽ trách tội, tôi không gánh vác nổi”.

 

Một câu nói như thể một trận sấm chớp ập đến.

 

Không ai có thể ngờ Tiêu Chính Văn lại có địa vị như vậy ở thành Thiên Đô.

 

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng không khỏi nhìn nhau cười khổ.

 

Mặc dù họ đã biết Tiêu Chính Văn không phải là người họ có thể đuổi kịp, nhưng cách biệt này khiến người ta không thể chấp nhận được.

 

Hôm nay là ngày tổ chức thánh hội một trăm năm một lần của thành Thiên Đô, những người đến tham gia có ai không phải là nhân vật tầm cỡ?

 

Kéo bừa một người trong số những người này đều là người mà họ đều ngước nhìn.

 

Nhưng không chỉ Khương Vy Nhan trở thành tâm điểm chú ý của cả thành Thiên Đô mà ngay cả họ cũng có thể được tiếp đãi đặc biệt, nếu nói hiện giờ Tiêu Chính Văn chỉ là một người bình thường, ai dám tin?

 

Lúc này Khổng Thiên Tường đã khiếp sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, cả người run lẩy bẩy.

 

Chỉ riêng cảnh tượng vừa rồi thôi, hắn đã có thể đoán được kết quả, hôm nay không phải Tiêu Chính Văn bị bẽ mặt mà là họ hoàn toàn bẽ mặt.

 

Công khai khiêu chiến với khách quý của phủ thành chủ có khác gì tự đâm đầu vào chỗ chết đâu?

 

“Mời!”

 

Nói rồi tỳ nữ làm động tác mời với mấy người Trương Lăng Phong.

 

Đông Phương Tuyết Ngưng quay sang nhìn Trương Lăng Phong, thấp thỏm sải bước lên bậc thềm.

 

Trương Lăng Phong cũng bước lên.

 

Lúc này Khổng Thiên Tường cảm thấy như có hàng ngàn cung tên đâm xuyên qua tim.

 

Hắn khó khăn lắm mới đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng, nhưng bây giờ thì sao?

 

Nhân Hoàng là gì cơ chứ?

 

“Nhân Hoàng lợi hại lắm sao?”

 

Trương Lăng Phong quay đầu lại hừ một tiếng với Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi.

 

Mấy người bước lên bậc thang đi đến chỗ cao nhất.

 

Lúc này trên bục cao ngay cả những người đang đó đứng cũng là những nhân vật tầm cỡ có thực lực cực mạnh chứ đừng nói đến những người đang ngồi.

 

“Ở đây”.

 

Tiêu Chính Văn vẫy tay với mấy người Trương Lăng Phong.

 

“Anh Tiêu, chúng… chúng tôi vẫn nên đứng thì hơn nhỉ? Đứng… đứng thôi cũng đã rất vinh hạnh rồi”, Trương Lăng Phong kích động đến mức hơi nói lắp.

 

“Ngồi đi! Chúng ta đều là đồng bào đến từ Hoa Quốc, dĩ nhiên có tư cách ngồi ở đây”, Tiêu Chính Văn chỉ vào mấy cái ghế bên cạnh.

 

Các cao thủ Đế Cảnh ngồi ở đó đều đứng lên nhường ghế cho mấy người Trương Lăng Phong.
 
Chương 4183


Chương 4183

 

Đám người Trương Lăng Phong vội vàng chắp tay cúi lạy với mấy vị cao thủ Đế Cảnh.

 

Ông lão Thiên Tinh ở bên cạnh liếc nhìn đám người Trương Lăng Phong, chỉ vào ghế ngồi nói: “Nếu đã là bạn của cậu Tiêu thì không cần đa lễ nữa! Mời ngồi!”

 

“Cảm ơn tiền bối!”

 

Trương Lăng Phong ngẩng đầu lên nhìn ông lão Thiên Tinh, sau đó lại nhìn Thanh Liên ở bên cạnh, ngồi xuống với vẻ vô cùng dè dặt.

 

Mấy người còn lại cũng ngồi xuống với tâm trạng thấp thỏm, lúc này Thanh Liên mới nhìn về phía xa, trầm giọng nói: “Chắc là đến rồi!”

 

Quả nhiên, giọng nói của bà ta vừa dứt, đã thấy ông lão Trục Nhật và đám người Mạnh Hồng Nho đang cưỡi mây đi đến!

 

Những nhân vật lớn có mặt cũng nhao nhao đứng dậy, chắp tay cúi chào về phía Mạnh Hồng Nho.

 

“Cậu Tiêu cũng ở đây à!”

 

Ông lão Trục Nhật liếc nhìn Tiêu Chính Văn, trên mặt nở nụ cười khẩy u ám.

 

Nói xong, ông lão Trục Nhật quay người lại nhìn Thanh Liên, nói: “Thành chủ, lão già cổ hủ tôi không mời mà đến, mong thành chủ lượng thứ!”

 

“Ông Trục Nhật nói đùa rồi, với thân phận của ông, có thể đến thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô, đã là vinh dự cho thành Thiên Đô rồi!”

 

Vẻ mặt của Thanh Liên cực kỳ nghiêm túc, rõ ràng, bà ta không có thiện cảm với ông lão Trục Nhật và mấy người nhà họ Mạnh như lời vừa nói.

 

“Quá lời rồi!”, ông lão Trục Nhật chắp tay với Thanh Liên, sau đó tự mình tìm một chỗ ngồi rồi ngồi xuống.

 

Sau đó mới nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói: “Thực ra, hôm nay là ngày trọng đại của thành Thiên Đô, vốn dĩ, tôi không nên nói ra một số chuyện vụn vặt của Thiên Cung Bắc Cực làm mất hứng của mọi người!”

 

“Có điều, chuyện này có liên quan đến tương lai của Thiên Cung Bắc Cực, nên tôi cũng đành phải mặt dày mà nói ra mấy chuyện nhạt nhẽo này!”

 

“Tôi nghe nói, thánh hội Thiên Đô có thể giải quyết một số ân oán cá nhân trên võ đài, vì vậy tôi cũng muốn nhân cơ hội này nhờ cậu Tiêu chỉ bảo cho tài năng trẻ của nhà họ Khổng phía sau lưng tôi”.

 

“Không biết ý kiến cậu Tiêu thế nào?”

 

Ông lão Trục Nhật nói xong liền đưa mắt nhìn về phía Mạnh Hồng Nho ở bên cạnh.

 

“Không tồi! Thánh hội Vạn Tông vốn có thể thách đấu lẫn nhau, đây cũng là một quy định bất thành văn của thánh hội Vạn Tông!”

 

“Trong những năm qua, sở dĩ Đông Vực xuất hiện lớp lớp nhân tài, cũng là nhờ thánh hội Vạn Tông đã cho chúng ta kịp thời phát hiện ra nhân tài!”

 

“Hơn nữa, thanh niên mà, đấu võ để mài giũa cũng có thể cùng nhau tiến bộ!” Mạnh Hồng Nho hiểu ngầm trong lòng mà cố ý phụ họa thêm.

 

“Sư huynh, hôm nay là thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô, chuyện của Thiên Cung Bắc Cực chúng ta, hay là trở về rồi bàn bạc sau!”, ông lão Thiên Tinh cau mày, nói.
 
Chương 4184


Chương 4184

 

“Sư đệ, đệ nói như vậy là không đúng rồi, theo tôi thấy, cậu Tiêu chưa hẳn sẽ từ chối đâu?”, ông lão Trục Nhật cười nhạt, mở miệng nói.

 

“Đương nhiên, nếu nói mài giũa thì quá đơn điệu rồi, theo tôi thấy, chi bằng thay đổi quy tắc một chút, thế nào?” Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

 

“Hả? Cậu Tiêu định thay đổi luật thế nào?” Mạnh Hồng Nho cau mày, hỏi.

 

“Theo tôi thấy, chi bằng đổi mài giũa thành cuộc đấu sinh tử! Nếu đã muốn ra tay thì phải dứt khoát một chút, đỡ phiền phức cho mọi người!” Tiêu Chính Văn cười nhạt, nói.

 

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh lập tức thay đổi.

 

“Cậu Tiêu, mọi người đều là bạn bè, hà tất phải bức…”

 

Không chờ ông lão Trục Nhật nói xong, Tiêu Chính Văn đột nhiên phất tay, một đường ánh sáng vàng bèn bay ra từ trong ống tay áo.

 

Ngay lập tức lao vút lên không trung!

 

Ông lão Trục Nhật ngước mắt nhìn thấy phổ trận của thuật phân thân, trong mắt lập tức lóe lên vẻ tham lam!

 

“Mọi người hà tất phải né tránh chứ? Chỉ cần có thể thắng tôi thì có thể lấy thuật phân thân này bất cứ lúc nào! Tuy nhiên, nếu muốn đánh thì phải như tôi nói, chiến đấu bằng tính mạng, cũng chỉ có như vậy mới đủ công bằng!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

“Tiêu Chính Văn, chẳng lẽ anh thực sự nghĩ rằng bọn tôi sợ anh sao?”

 

Ngay khi giọng nói của Tiêu Chính Văn vừa dứt, Vương Vũ bèn bước ra khỏi đám người đầu tiên.

 

“Vương Vũ tôi sẽ đánh với anh trận đầu tiên này!”

 

“Chờ đã!”

 

Ông lão Trục Nhật giơ tay ngăn Vương Vũ lại, quay đầu nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, chẳng lẽ cậu muốn đánh đến chết thật sao?”

 

Thực ra, sở dĩ Tiêu Chính Văn muốn sửa đổi quy tắc là đã có ý định giết đám người ông lão Trục Nhật!

 

Những người này, hết lần này đến lần khác làm phiền anh, cho dù Tiêu Chính Văn không muốn trở thành kẻ thù của bọn họ, cũng nhất định phải nhổ cỏ tận gốc!

 

Mặc dù Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh cũng cảm thấy không thích hợp lắm, nhưng dù sao đây cũng là đề nghị của Tiêu Chính Văn nên bọn họ cũng không tiện nói thêm gì.

 

“Ông Trục Nhật, đại trượng phu đã nói ra thì đâu có lý nào hối hận? Tôi nghĩ nên ủng hộ cách làm của cậu Tiêu!” Mạnh Hồng Nho cũng lạnh lùng nói.

 

Thực ra, bọn họ chỉ mong sao có thể giết chết Tiêu Chính Văn trên võ đài với danh nghĩa là một cuộc đấu võ!

 

Mà sở dĩ ông lão Trục Nhật muốn xác nhận lại với Tiêu Chính Văn, chẳng qua là vì muốn mọi người đều nhìn thấy rằng Tiêu Chính Văn tự tìm cái chết chứ không phải bọn họ tính kế hãm hại anh.

 

Nếu lúc này Tiêu Chính Văn hối hận, vậy thì tiếp theo bọn họ có thể vừa đấm vừa xoa, ép Tiêu Chính Văn phục tùng.

 

“Ông Mạnh, cậu Tiêu có ơn lớn với Thiên Cung Bắc Cực, nếu không có cậu Tiêu, e rằng bí thuật của Thiên Cung Bắc Cực đến nay cũng chưa chắc có thể tìm lại được!”
 
Chương 4185


Chương 4185

 

“Bởi vậy, nếu làm cậu Tiêu bị thương, trong lòng lão già này làm sao yên tâm được!”

 

Ông lão Trục Nhật lắc đầu than thở với vẻ giả nhân giả nghĩa.

 

Sau đó lại quay đầu nhìn về phía Thanh Liên, nói: “Dù sao cậu Tiêu cũng là khách quý của phủ thành chủ, ngộ nhỡ người thanh niên của nhà họ Khổng lỡ tay đánh chết cậu Tiêu trên võ đài, e rằng chúng ta thậm chí còn không thể ra khỏi thành Thiên Đô nữa!”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, thực ra anh sớm đã nhìn ra, ông lão Trục Nhật và Mạnh Hồng Nho kẻ xướng người họa, rõ ràng là đang cắt đứt đường lui của anh!

 

Hơn nữa, ông ta nói vậy chẳng qua chỉ là muốn Thanh Liên và thành Thiên Đô không được nhúng tay vào chuyện này.

 

“Anh hoàn toàn có thể yên tâm, tôi tin rằng thành chủ Thanh Liên luôn là người chính trực, sẽ không can thiệp vào chuyện này đâu, hơn nữa, Mạnh Hồng Nho tôi cũng tuyên bố, cho dù là ai chết trên võ đài, tôi cũng sẽ tuyệt đối không ra tay!”

 

Mạnh Hồng Nho nói với vẻ chế nhạo.

 

“Nếu ông Mạnh đã nói như vậy thì tôi cũng sẽ bày tỏ lập trường của mình ở đây. Cho dù tài năng trẻ của nhà họ Khổng có chết dưới tay của cậu Tiêu, tôi cũng sẽ không ra tay báo thù!”, ông lão Trục Nhật cũng nói theo.

 

“Còn hai vị thì sao?”

 

Mạnh Hồng Nho nói và quay lại nhìn Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh.

 

“Đồng ý với bọn họ đi!” Tiêu Chính Văn đứng chắp tay sau lưng, mặc bộ đồ thể thao, giống như một người bình thường.

 

“Được rồi! Thành Thiên Đô sẽ không nhúng tay vào chuyện này, cho dù là ai sống ai chết, dựa theo ý trời!” Thanh Liên khẽ gật đầu.

 

“Được, vậy tiếp theo, mọi người dõi mắt trông chờ nhé!”, nói xong, ông lão Trục Nhật quay đầu nhìn về phía võ đài.

 

Theo giao ước của bọn họ, hiện tại Tiêu Chính Văn đã lọt vào bẫy đã được bố trí sẵn!

 

“Khổng Thành Long, cậu ra đấu mấy hiệp với cậu Tiêu đi!” ông lão Trục Nhật nói với vẻ vô cùng tự tin.

 

Người thanh niên của nhà họ Khổng luôn ở phía sau ông lão Trục Nhật cũng từ từ tiến về phía võ đài.

 

“Hỏng rồi!”

 

Nghe thấy ba chữ Khổng Thành Long, Thanh Liên mới biết Tiêu Chính Văn đã trúng kế!

 

“Sao vậy?”

 

Ông lão Thiên Tinh nhìn về phía Thanh Liên với vẻ khó hiểu.

 

“Chẳng lẽ ông không biết Khổng Thành Long là ai sao? Cậu ta không phải đệ tử của nhà họ Khổng, chẳng qua là trùng hợp cũng mang họ Khổng mà thôi!” Thanh Liên cau mày, nói.

 

“Cái gì? Cậu ta không phải đệ tử nhà họ Khổng ư?” ông lão Thiên Tinh quay đầu lại nhìn về phía người thanh niên kia.

 

“Cậu ta là đệ tử của Cổ Kiếm Thiên Tiên, một trong ba vị tiên ở vùng ngoài vũ trụ, nói chính xác là cậu ta đến từ vùng ngoài vũ trụ!”

 

Khi Thanh Liên nói ra câu này, ngay cả ông lão Thiên Tinh cũng không thể ngồi yên được nữa!
 
Chương 4186


Chương 4186

 

Ông ta hoàn toàn không ngờ rằng, người thanh niên này lại là một cao thủ vùng ngoài vũ trụ, như vậy cũng có nghĩa là trong số những người thế hệ trẻ tuổi ở thành Thiên Đô, căn bản không ai có thể là đối thủ của của hắn!

 

Thậm chí đến cả Tiêu Chính Văn cũng không ngoại lệ!

 

Dù sao ở Đông Vực ai ai cũng biết ba vị tiên vùng ngoài vũ trụ, năm đó không ít cao thủ của Đông Vực đều chết dưới tay ba người này!

 

Hơn nữa, ở cùng một cảnh giới, những cao thủ của Đông Vực còn kém xa các cao thủ ở vùng ngoài vũ trụ, hai bên hoàn toàn không thể đặt trên cùng một bàn cân!

 

Mà Khổng Thành Long lại là đệ tử của một trong ba vị tiên vùng ngoài vũ trụ, vậy lần này, e rằng Tiêu Chính Văn lành ít dữ nhiều rồi!

 

“Cậu Tiêu, theo tôi thấy, trận này, hay là thôi đi!” ông lão Thiên Tinh vội vàng khuyên giải.

 

Thực ra trước đó, ông lão Thiên Tinh quả thực có chú ý đến người thanh niên này, nhưng không ngờ rằng, hắn lại có bối cảnh lai lịch như vậy!

 

Khi ông lão Trục Nhật nói ra cái tên Khổng Thành Long này, ngay cả Mạnh Hồng Nho cũng sững sờ một giây!

 

Trước đó, ông lão Trục Nhật đã từng nói, vì người này mà nhà họ Khổng đã hiến tế tinh huyết của năm đệ tử nhà mình, ông ta luôn nghĩ rằng Khổng Thành Long chính là người nối nghiệp tiếp theo được nhà họ Khổng chú tâm bồi dưỡng!

 

Thế nhưng hoàn toàn không ngờ rằng hắn lại đến từ vùng ngoài vũ trụ!

 

Chỉ dựa vào bối cảnh lai lịch này, đừng nói là Đại Đế, ngay cả đích thân Đế Quân cũng phải có phần kính nể hắn!

 

Lúc này, Mạnh Hồng Nho khó có thể bình tĩnh được nữa, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía ông lão Trục Nhật.

 

“Trận chiến này bị hủy bỏ, ông Trục Nhật, ông không nên mời người của vùng ngoài vũ trụ đến lăng nhục tài năng trẻ thành Thiên Đô, đây là một cuộc đấu không cân sức!” Thanh Liên vỗ nhẹ lên bàn, giọng lạnh lùng, nói.

 

“Thành chủ Thanh Liên, lời này của bà không đúng rồi, cậu ta quả thực có xuất thân từ vùng ngoài vũ trụ, nhưng bây giờ đã gia nhập nhà họ Khổng nên là đệ tử nhà họ Khổng!”

 

“Đệ tử nhà họ Khổng thách đấu thế hệ trẻ tuổi của thành Thiên Đô, có gì không được sao?”

 

Ông lão Trục Nhật liên tục cười nhạt, nói.

 

Chả trách vừa rồi ông ta tự tin như vậy!

 

Vào lúc này, tất cả mọi người đều bỗng nhiên tỉnh ngộ, cho dù bọn họ chưa từng nghe đến cái tên của Khổng Thành Long, nhưng cao thủ vùng ngoài vũ trụ tuyệt đối không phải là người mà bọn họ có thể so sánh được!

 

Cùng một cảnh giới gần như bất khả chiến bại, hơn nữa, khi đối mặt với cao thủ vùng ngoài lãnh thổ, luôn có thể chinh phạt ngược chiều, cho dù là đấu với cao thủ cao hơn mình vài cảnh giới nhỏ, cũng có sức chiến đấu!

 

Huống hồ, lúc này Tiêu Chính Văn chỉ có cảnh giới Đế Cảnh cấp hai mà thôi, Khổng Thành Long lại là Đế Cảnh cấp ba!

 

“Thế nhưng, cậu Tiêu chỉ có cảnh giới Đế Cảnh cấp hai, Khổng Thành Long lại là Đế Cảnh cấp ba, công bằng sao?” Thanh Liên vẫn dựa vào lý lẽ để tranh luận.
 
Chương 4187


Chương 4187

 

“Đương nhiên là công bằng rồi, bởi vì người đề xuất trận đấu sinh tử chính là cậu Tiêu, chúng tôi có ai ép cậu ta làm như vậy đâu?”, ông lão Trục Nhật cười khẩy, nói.

 

Cho dù bây giờ sự thật bị vạch trần, nhưng vì lúc nãy đã xác nhận hết lần này đến lần khác với Tiêu Chính Văn, do đó, trận đấu này là không thể tránh khỏi.

 

“Ông Trục Nhật, lời này của ông…”

 

“Thành chủ Thanh Liên, dù sao bà mới là người quản lý của thành Thiên Đô này, tôi đương nhiên nể mặt bà, trận này cũng có thể hủy bỏ, nhưng Tiêu Chính Văn nhất định phải giao thuật phân thân ra, đồng thời phải cúi đầu xin lỗi tôi!”

 

Ông lão Trục Nhật cười nhạt, nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Lời này vừa nói ra, ngay cả Thanh Liên cũng tức giận!

 

“Tiêu Chính Văn, đừng nói với tôi là anh sợ rồi đấy!”

 

Thấy Tiêu Chính Văn không trả lời, Vương Vũ cũng chen ra khỏi đám người, nói với vẻ châm chọc.

 

Bây giờ tu vi của hắn có tiến bộ lớn, sớm đã bước vào cảnh giới Đế Cảnh cấp ba, vì vậy, hắn mới không sợ gì như vậy.

 

Đồng thời, cũng là đang ép Tiêu Chính Văn nói lời giữ lời, đấu với Khổng Thành Long!

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng quay đầu nhìn Vương Vũ, trong lòng nổi lên ý định muốn giết chết hắn!

 

“Nhìn tôi cũng không có ích gì, nếu anh thực sự không dám đấu với anh Khổng, vậy Vương Vũ tôi rất vui lòng chơi cùng anh!”

 

Vương Vũ bước đi như một vị anh hùng, đi tới trước Tiêu Chính Văn.

 

Giờ phút này, hắn lại một lần nữa ngưng tụ khí tức của rồng, hơn nữa, con rồng nhỏ kia đã lớn hơn trước đây gấp bội!

 

“Anh cũng muốn thách đấu tôi ư?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía Vương Vũ, nói.

 

“Sao? Anh sợ rồi à? Nếu sợ thì quỳ xuống xin lỗi tôi đi!” Vương Vũ lạnh lùng gào lên.

 

“Ầm!”

 

Trong hư không đột nhiên nổi lên một vùng sóng gợn, cùng lúc, ngón tay Tiêu Chính Văn chỉ ra!

 

Ngay sau đó, một tiếng rồng gầm mạnh mẽ vang vọng khắp trời đất!

 

Một con rồng lớn màu tím bay ngang đến!

 

Cái gì?

 

Lúc Vương Vũ nhìn thấy con rồng màu tím kia, không nhịn được mà hít sâu một hơi!

 

Hắn hoàn toàn không ngờ rằng, Tiêu Chính Văn lại có thể điều động được khí tức của rồng, hơn nữa, với dáng vẻ của con rồng lớn kia, không biết lớn hơn mấy ngàn lần con rồng nhỏ phiên bản bỏ túi của hắn!

 

Một luồng sức mạnh to lớn hào hùng vô song từ chín tầng mây che phủ xuống, Vương Vũ lúc này, đến cơ hội ngọ nguậy cũng không có!

 

Trong phút chốc, cơ thể của Vương Vũ vỡ nát thành từng mảnh, trong nháy mắt hóa hành vô số mảnh thịt.

 

Tiêu Chính Văn lập tức vươn tay nắm lại trong hư không, con rồng nhỏ nằm gọn trong lòng bàn tay của Tiêu Chính Văn!
 
Chương 4188


Chương 4188

 

“Cho cô!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn thuận tay ném con rồng nhỏ về phía Đông Phương Tuyết Ngưng.

 

Tiêu Chính Văn vừa giơ tay lên, những mảnh thịt nát dưới đất kia lập tức hóa thành sương máu bay tản ra!

 

“Đã nói rồi, chỉ quyết sống chết, không phân cao thấp!”

 

Mấy chữ này vừa được nói ra khỏi miệng, cả phủ thành chủ đều trở nên yên lặng, tất cả mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ đầy kinh ngạc.

 

Chỉ là tùy ý đánh một đòn, lại có thể nghiền nát Vương Vũ, thiên tài thế hệ trẻ tuổi nổi danh lâu nay thành bột mịn!

 

Vào lúc này, ngay cả Nguyệt Nhu và Mạnh Phi Vũ cũng bị dọa đến tê cả da đầu, hai chân run rẩy!

 

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng nhìn thấy mà đổ mồ hôi lạnh, Khổng Thiên Tường đang quan sát tất cả những điều này từ phía xa, mặt trắng như tờ giấy, toàn thân run lẩy bẩy!

 

“Ừ, không tồi! Với sức chiến đấu của anh, xứng đáng làm đối thủ của tôi!” Khổng Thành Long quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, khẽ ngoắc ngón tay!

 

Vương Vũ thậm chí còn không chặn nổi một đòn của Tiêu Chính Văn, điều này khiến Khổng Thành Long hơi ngạc nhiên, có điều, hắn vẫn không xem Tiêu Chính Văn ra gì.

 

Dù sao, một đòn như vậy, hắn cũng có thể làm được!

 

Ngay sau đó, một luồng khí tức đáng sợ lập tức nổ tung trong hư không, một bóng người lóe lên, Khổng Thành Long đã đến trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Đòn đánh này của hắn đủ để làm rung chuyển cả vùng đất trời!

 

Cùng với đòn đánh kinh khủng đó, ngay cả trong hư không cũng hình thành nên một vòng xoáy khổng lồ!

 

Con rồng lớn màu tím đang lượn quanh người Tiêu Chính Văn cũng bị phá vỡ trong nháy mắt!

 

Bất cứ một đòn đánh nào của cao thủ vùng ngoài vũ trụ cũng không phải là thứ mà cường giả vùng ngoài lãnh thổ có thể so sánh được, hơn nữa, đòn đánh này của hắn còn âm thầm hợp với đạo trời, vì vậy mới có thể phá tan khí tức của rồng của Tiêu Chính Văn!

 

Đối mặt với đòn đánh kinh thiên động địa của hắn, Tiêu Chính Văn cũng đáp trả không chút do dự.

 

Cùng lúc đó, một đường sáng đỏ lóe lên, Thiên Đạo Luân Hồi cũng đồng thời được đánh ra!

 

Giống như một chiếc cò quay khổng lồ hình thành một bức màn trời trong hư không, lúc này, ngay cả một vùng trời đất cũng bị đòn đánh của Tiêu Chính Văn làm rung chuyển.

 

“Xem ra anh vẫn không hiểu! Trận pháp của các người hoàn toàn chẳng là gì đối với cao thủ vùng ngoài vũ trụ!”

 

Nói đến đây, Khổng Thành Long cười nhạt, phất tay áo, một luồng gió mạnh bắn ra!

 

“Phất tay một cái đã có thể kéo theo lực của đạo trời?”

 

Lúc này, vô số người thốt lên kinh ngạc!

 

Thiên Đạo Luân Hồi chính là thuật bí truyền của nhà họ Mạnh, lại bị Khổng Thành Long phá vỡ dễ dàng như vậy, đây còn là người sao?

 

“Tiêu Chính Văn, mặc dù trước mặt mọi người, anh thâm sâu khó lường, nhưng tầm hiểu biết của anh còn kém quá xa, thế giới này, hoặc nói là vũ trụ này, đâu phải là thứ mà các người có thể hiểu được?”

 

Khổng Thành Long lại vung một quyền đánh về phía Tiêu Chính Văn!
 
Chương 4189


Chương 4189

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng nhìn ra một chút manh mối từ trong luồng gió mạnh lúc nãy!

 

Thực ra, Khổng Thành Long không tác động đến đạo trời ở vùng ngoài lãnh thổ, có thể nói, hắn ta cùng một nhịp thở với vùng ngoài vũ trụ, đường đạo trời kia không thuộc về trái đất này, mà là đến từ một nơi nào đó trong vũ trụ!

 

“Thì ra là như vậy!” Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, nói.

 

Lúc này, cú đấm đầy uy lực của Khổng Thành Long đã tới gần, Tiêu Chính Văn hơi lùi ra sau một bước, sau đó cũng đưa nắm đấm lên đỡ lấy.

 

Cú đấm thoạt nhìn bình thường nhưng lại khiến cho cả thành Thiên Đô đều phải chấn động!

 

“Theo tôi được biết, dù anh đối chiến với bất cứ ai thì đều có thể đoạt mạng đối phương chỉ với một đòn, có điều hôm nay xem ra anh dường như anh lại lực bất tòng tâm rồi!”

 

Khổng Thành Long khinh thường đòn công kích của Tiêu Chính Văn, thậm chí còn tỏ rõ thái độ đàn áp Tiêu Chính Văn!

 

Nhìn thấy Khổng Thành Long gần như lấn át hoàn toàn Tiêu Chính Văn, ông lão Trục Nhật đắc ý vuốt râu.

 

Vừa mới giao đấu mà Tiêu Chính Văn đã rơi vào thế yếu, chẳng bao lâu nữa Tiêu Chính Văn sẽ phải chết trong tay Khổng Thành Long thôi!

 

Phải biết rằng Khổng Thành Long là đệ tử của một trong ba vị tiên ở vùng ngoài vũ trụ, xét riêng cảnh giới Đế Cảnh cấp ba đã là sự tồn tại có chiến lực vô song rồi!

 

Dù là Đại Đế đấu với Khổng Thành Long thì cũng không nắm chắc được phần thắng.

 

Huống hồ Tiêu Chính Văn chỉ có cảnh giới Đế Cảnh cấp hai?

 

Mà lúc này, mỗi một đòn của Khổng Thành Long đều chấn động bốn phương, giống như một ngôi sao băng nhỏ lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Ngay cả đất trời một phương cũng bị khí tức khủng bố này làm cho chấn động, khoảng không thậm chí còn xuất hiện cả vết nứt!

 

Kiểu hiện tượng kỳ dị này rõ ràng quá đỗi khủng bố!

 

Cả người Khổng Thành Long ngập tràn ánh hào quang, khí thế dâng trào, dùng phong thái từ trên cao nhìn xuống để nhìn khắp xung quanh!

 

Sau khi hắn giơ một tay lên đỡ trời và phát ra một tiếng gầm lớn, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía thanh thiên giáo đang dần hình thành trong tay hắn!

 

Không để cho mọi người hoàn hồn trở lại, Khổng Thành Long đã tay cầm thiên giáo đâm thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Mũi thiên giáo này có thể nói bản thân nó chính là một kiểu thể hiện của đạo trời, chỉ có điều loại đạo trời này không thuộc về trái đất mà thuộc về vùng ngoài vũ trụ!

 

Dù vậy thì cũng không phải là thứ mà khí tức của rồng có thể ngăn cản được!

 

“Để tôi xem anh còn có thể chống đỡ được bao lâu! Bây giờ anh có hối hận cũng đã muộn rồi, giết anh cũng có thể lấy được trận phổ!”

 

Khổng Thành Long cười lạnh lùng nói.

 

“Ồ? Anh thật sự tự tin như vậy sao?”, Tiêu Chính Văn đáp lại một câu với vẻ mặt hết sức bình thản.
 
Chương 4190


Chương 4190

 

“E rằng anh vẫn còn chưa biết nhỉ, trong hoàn cảnh cùng cấp bậc, vùng ngoài vũ trụ của tôi chính là sự tồn tại vô địch, thế nhưng đáng tiếc là anh thậm chí còn chẳng tới Đế Cảnh cấp ba, cũng có thể nói, ở trước mặt anh, tôi chính là bầu trời mà anh vĩnh viễn chẳng thể vượt qua được!”

 

“Mà ở trong mắt tôi thì anh lại nhỏ bé giống như con kiến ở trên mặt đất, chẳng bao lâu nữa, anh sẽ biến thành một cái xác lạnh băng ngay thôi!”

 

Trong mắt Khổng Thành Long loé lên ánh sáng hung hãn, lúc này, thiên giáo của hắn đã kề sát Tiêu Chính Văn!

 

Mạnh Hồng Nho vẫn luôn quan sát trận chiến, lại nhíu mày rất chặt!

 

Ông ta nhớ rằng hình như trong tay Tiêu Chính Văn vẫn còn một cây giáo Bá Vương và cả con dao quân đội năm cạnh, thế nhưng mãi tới bây giờ, Tiêu Chính Văn vẫn chưa sử dụng tới cây giáo Bá Vương, lẽ nào cậu ta còn có con át chủ bài nào khác?

 

“Tiêu Chính Văn, tất cả những chuyện này đều là do cậu tự mình chuốc lấy, ban nãy rõ ràng cậu vẫn còn cơ hội dập đầu nhận tội, đáng tiếc là dù cho bây giờ cậu có quỳ xuống trước mặt mọi người thì cũng khó mà tránh được cái chết!”

 

Ông lão Trục Nhật lạnh lùng chế nhạo.

 

Thanh Liên nhíu mày liếc nhìn Khổng Thành Long, vội vàng nhắc nhở: “Cậu Tiêu, người của vùng ngoài vũ trụ có thân xác cường hãn hơn chúng ta rất nhiều, tuyệt đối đừng cận chiến với cậu ta!”

 

“Nếu không thì chính là tự mua dây buộc mình!”

 

Thế lực các phương ở vùng ngoài vũ trụ đều có điểm cực kỳ đặc thù, chính là sự cường hãn của da thịt rõ ràng đã đến ngưỡng khủng bố!

 

Dù là một đứa trẻ ba tuổi thì cũng không phải là người mà cao thủ vùng ngoài lãnh thổ có thể tuỳ tiện giết chết!

 

Thế nhưng ngược lại, cao thủ vùng ngoài vũ trụ lại thường có thể tuỳ ý giết chết cao thủ cao hơn mình hai bậc cảnh giới nhỏ trong điều kiện cận chiến!

 

Vậy nên Thanh Liên hiểu rõ chỉ cần cận chiến với Khổng Thành Long thì cũng tượng trưng cho việc may mắn của Tiêu Chính Văn đã tới hồi cạn kiệt rồi!

 

“Thật đáng tiếc, Tiêu Chính Văn đã chẳng thể né tránh được nữa rồi, chỉ cần tới giai đoạn cận chiến thì ngôi sao mới nổi là Tiêu Chính Văn sẽ phải lụi tàn ngay thôi!”

 

Ông lão Trục Nhật cười lạnh lùng nói.

 

“Quả thực hơi đáng tiếc!”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi lại lùi ra sau một bước.

 

Trương Lăng Phong bên cạnh đã không thể ngồi yên được nữa, quay đầu nói với mọi người: “Lẽ nào mấy người vẫn chưa phát hiện ra đánh tới bây giờ mà anh Tiêu vẫn chẳng bị thương chút nào, điều này nói lên cái gì?”

 

“Còn dám ở đó chế nhạo anh Tiêu, mấy người xứng sao?”

 

Bị hắn nhắc nhở như vậy, đám người lúc này mới bừng tỉnh ngộ.

 

Đừng thấy Khổng Thành Long vẫn luôn chiếm thế chủ động mà lầm, dù là ứng chiến hay né tránh thì cho tới bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn chẳng có chút tổn hại gì, thậm chí ngay cả góc áo của Tiêu Chính Văn, Khổng Thành Long vẫn chẳng thể chạm vào được!

 

Cũng có thể nói, Khổng Thành Long vẫn chỉ đang tốn công vô ích!

 

“Không đúng! Tiêu Chính Văn không hề ở thế yếu, cậu ta…”

 

Mãi tới giờ, đám người mới hiểu hoá ra Tiêu Chính Văn vẫn luôn dùng cách này để khiến cho Khổng Thành Long tiêu hao thể lực!

 

“Hừ! Tôi không tin là anh có thể trốn được mãi!”

 

Mặc dù Khổng Thành Long cũng hiểu rõ dụng ý của Tiêu Chính Văn, thế nhưng hắn căn bản chẳng buồn bận tâm tới chuyện này.

 

Chỉ là hắn vẫn luôn đắn đo từ khoảnh khắc ban nãy, Tiêu Chính Văn cứ tránh né, không chịu đối chọi với hắn rốt cuộc là tại vì sao?
 
Chương 4191


Chương 4191

 

Dù khí tức rồng của Tiêu Chính Văn bị vô hiệu, trận pháp cũng mất đi quá nửa công năng, thế nhưng cũng không tới mức liên tục né tránh chứ?

 

“Cận chiến? Ai nói là Tiêu Chính Văn tôi không giỏi cận chiến thế?”

 

Vừa nói, lồng ngực của Tiêu Chính Văn đột nhiên loé lên một ánh sao sắc lạnh!

 

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lập tức bay ra!

 

“Hay lắm! Tiêu Chính Văn, muốn so cận chiến, mười tên của vùng ngoài lãnh thổ mấy người hợp lực lại cũng chẳng bằng chúng tôi!”

 

Khổng Thành Long siết chặt thiên giáo, thẳng thừng ra đòn.

 

Vào khoảnh khắc thiên giáo của hắn đụng vào thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ của Tiêu Chính Văn, trong mắt Khổng Thành Long đột nhiên loé lên vẻ không dám tin!

 

“Chuyện này sao có thể!”

 

Khổng Thành Long kinh ngạc nhìn về phía bàn tay bị rách toác ra của mình, máu tươi đang men theo cổ tay nhỏ xuống đất!

 

Thế nhưng không để Khổng Thành Long hoàn hồn trở lại, thanh giáo dài của Tiêu Chính Văn đã xoay chuyển, đánh bay thiên giáo trong tay Khổng Thành Long, đồng thời giơ chân đá thẳng vào vùng bụng của Khổng Thành Long!

 

“Bốp!”

 

Cùng với một tiếng kêu rất lớn, cả cơ thể của Khổng Thành Long bay ngược ra sau.

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn chỉ giơ tay lên bắt lấy, một lực hút mạnh đã kéo Khổng Thành Long trở lại, đồng thời anh lại giơ chân đá thẳng vào chân trái của Khổng Thành Long!

 

“Rắc!”

 

Khi một tiếng vang truyền tới, Tiêu Chính Văn vẫn chưa dừng tay lại, mà lên gối húc thẳng vào mặt Khổng Thành Long!

 

“Khụ!”

 

Đột nhiên máu tươi chảy lênh láng khắp mặt Khổng Thành Long!

 

Nếu như bàn về võ thuật hay kỹ năng cận chiến, Tiêu Chính Văn đã nói mình số hai thì ai dám tự nhận số một?

 

Lúc còn ở Bắc Lương, Tiêu Chính Văn chỉ dựa vào cú đấm cú đá để đoạt mạng, mặc dù cao thủ vùng ngoài vũ trụ dựa vào độ cứng của da thịt , trời sinh đã có ưu thế cận chiến, thế nhưng trước mặt võ thuật hung tàn thì căn bản chẳng đáng để nhắc tới!

 

“Cao thủ vùng ngoài vũ trụ mấy người rất giỏi cận chiến sao?”

 

Vừa nói, Tiêu Chính Văn lại giơ chân đá gãy hai mấu xương sườn của Khổng Thành Long!

 

“Nếu so về cận chiến thì không có ai dám tự xưng mình vô địch ở trước mặt người Hoa Quốc!”

 

Vừa nói, Tiêu Chính Văn lại tung ra hai cú đấm liên tiếp đánh bay mấy cái răng của Khổng Thành Long!

 

Lúc này, không chỉ có đám người bên dưới nhìn tới ngây ngốc mà ngay cả mấy người Long Ngao cũng đờ cả ra, đây không phải là Quân Thể Quyền cơ bản nhất sao?

 

Hơn nữa ngay cả vật lộn tự do cũng chưa đánh đã khiến Khổng Thành Long ra nông nỗi này rồi?

 

Nhìn thấy Khổng Thành Long không ngừng có thêm vết thương mới, Trương Lăng Phong không khỏi nuốt nước bọt, kinh ngạc nói: “Anh Tiêu lại dùng tới Quân… Quân Thể Quyền?”
 
Chương 4192


Chương 4192

 

Trong giới thế tục, đặc biệt là ở Hoa Quốc, không phải ai cũng biết Quân Thể Quyền, nhưng ít nhất ai cũng có thể hiểu được nó!

 

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra ngay.

 

Vì vậy, trong lòng bọn họ vô cùng kinh ngạc.

 

Quân Thể Quyền đơn giản lại có thể phát huy uy lực mạnh như vậy sao?

 

“Không ngờ tên này lại có thể biến thứ mục nát trở nên thần kỳ. Chỉ với một chiêu võ công đơn giản như vậy mà đánh bại được Khổng Thành Long sao?” Khổng Hồng Nho nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn, trong lòng dâng lên cảm giác ớn lạnh.

 

Nghiêm túc mà nói, trong trận chiến này, Khổng Thành Long đã thua, hơn nữa còn thua một cách thảm hại.

 

Chỉ là không ai nói rõ mà thôi.

 

“Không! Tôi không thể thua được!”, Khổng Thành Long tức giận quát lớn.

 

Hắn không thể chấp nhận được sự thật này. Sao hắn có thể thua trước một tiểu bối trong giới thế tục được chứ?

 

Hắn là cao thủ ở vùng ngoài vũ trụ, đừng nói là Tiêu Chính Văn, ngay cả Mạnh Hồng Nho cũng chưa chắc đã có thể đánh bại hắn!

 

“Một tên tiểu bối trong giới thế tục như anh sao có thể so sánh với mấy trăm năm tu luyện khổ hạnh của tôi?”

 

Khí tức của Khổng Thành Long bỗng tỏa ra mạnh mẽ, hắn nhẫn nhịn cơn đau, đứng lên lần nữa.

 

Lúc này, do từ trường mạnh mẽ, một cơn gió bão từ trường hình thành ngay trên được hình thành trên võ đài.

 

Nó không thuộc về trận pháp, mà chỉ đơn thuần là sức mạnh từ trường.

 

Tiêu Chính Văn chỉ bình tĩnh nhìn Khổng Thành Long, để gió thổi tung mái tóc, quần áo xộc xệch trong gió.

 

“Kẻ ngốc đi theo thánh hiền ngàn năm thì vẫn là kẻ ngốc. Có một số điều thời gian không thể bù đắp nổi!”

 

Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn lại di chuyển.

 

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay anh phóng xuyên qua cơ thể Khổng Thành Long một cách vô tình.

 

Máu tươi bắn ra trên không trung, trong chớp mắt, cả người Khổng Thành Long đã đầy máu.

 

“Không! Không thể nào!”

 

Khổng Thành Long tức giận gầm lớn.

 

Ở trước mặt Tiêu Chính Văn, hắn còn không có sức đánh trả, nhưng trước đó, hắn vẫn luôn chiếm ưu thế!

 

Tuy nhiên lúc này, không chỉ đòn tấn công của hắn hoàn toàn vô dụng trước Tiêu Chính Văn, mà ngay cả khí tức bảo vệ cơ thể hắn cũng trở thành vật trang trí. Trong chớp mắt thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ kia phóng ra như rồng bay, mỗi cú tấn công đều đâm sâu vào tứ chi của Khổng Thành Long.

 

Máu bắn tung tóe, nhưng thanh giáo lại không dính chút máu nào!
 
Chương 4193


Chương 4193

 

Giờ phút này, Khổng Thành Long đã vô cùng tuyệt vọng.

 

Nói về trận pháp, hắn không thắng nổi Tiêu Chính Văn, so về sức mạnh, hắn lại thua Tiêu Chính Văn, ngay cả cơ thể cũng bị Tiêu Chính Văn nghiền nát.

 

Không chỉ hắn không dám tin vào chuyện này, mà ngay cả đám người xung quanh cũng không dám tin vào cảnh tượng trước mắt.

 

Tiêu Chính Văn đã đạt đến cảnh giới Quy Chân, một hành động nhỏ cũng có thể dung hợp với trời đất.

 

Cho dù thực lực của một người mạnh đến đâu thì cũng không thể chống lại nổi sức mạnh trời đất!

 

Lúc này e rằng một cái búng tay của Tiêu Chính Văn cũng đủ để phá hủy mọi thứ trong vòng trăm kilomet, Khổng Thành Long làm sao có thể tưởng tượng được loại sức mạnh này?

 

Với sức mạnh cuồng bạo, khoảng không lại bùng nổ, Tiêu Chính Văn đánh bay Khổng Thành Long từ trên trời rơi xuống.

 

“Phụt!”

 

Khổng Thành Long giống như một con chó chết, bị đánh ngã trên mặt đất.

 

Một giây tiếp theo, Tiêu Chính Văn cũng hạ xuống đất, sau đó anh giơ chân giẫm lên chân trái của Khổng Thành Long.

 

“Rắc!”

 

“A!”

 

Tiếng hét chói tai chấn động cả không gian, khiến tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy tê dại.

 

Nhìn thấy bắp chân của Khổng Thành Long bị đánh gãy, máu xương tràn ra ngoài, tất cả mọi người đều há hốc mồm kinh ngạc.

 

Cảnh tượng này quá tàn bạo!

 

Tuy nhiên, thường chỉ có phương pháp này là hiệu quả nhất!

 

Nhìn thấy một bên bắp chân của mình bị dẫm nát, hai mắt Khổng Thành Long đỏ ngầu, hắn gầm lên một tiếng rồi tung nắm đấm.

 

“A!”

 

Cả bầu trời xa xôi cũng bị cú đấm của hắn kéo theo mà lắc lư.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ búng tay một cái, cũng đã chặt gãy cánh tay của hắn.

 

Cơn gió cuồng bạo nổi lên, nhưng đừng nói đến việc khiến Tiêu Chính Văn bị thương, mà ngay cả một góc áo cũng chẳng thể động vào nổi.

 

Tất cả mọi người dưới khán đài đều tê dại, lúc này dường như không phải hai người đang chiến đấu nữa, mà là hai vị thần đang tung ra một đòn tàn khốc!

 

Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn giết được Khổng Thành Long!

 

Anh thu thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lại, rồi nắm chặt tay. Ngay sau đó, nắm đấm sắt của Tiêu Chính Văn rơi xuống người Khổng Thành Long như mưa!

 

Mỗi nắm đấm đều xuyên qua da thịt, vô số máy thịt bay ra, tay chân của Khổng Thành Long gãy hết, toàn bộ xương trắng lộ ra ngoài.

 

“Đừng mà! Cứu tôi với!”

 

Khổng Thành Long không thể chịu đựng được sự đau đớn tột cùng, liền cất tiếng kêu la thảm thiết.

 

Khổng Thành Long hiện tại đã bị đánh tan nát, không còn nhìn ra hình người.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom