Cập nhật mới
Chương 3754


Xem ra Gia Cát Khổng Minh quả nhiên danh bất hư truyền, chỉ một tấm gương Bát Quái nhỏ xíu mà lại có thể biến đổi cả càn khôn!

 

Từ đó không khó để nhìn ra trình độ của Khổng Minh bên trong trận pháp rõ ràng quá đỗi kinh thiên động địa!

 

Dù Tư Mã Minh Nhuệ chỉ có thể phát huy ra được một phần mười chiến lực của bảo vật thì cũng đủ để trấn áp Tiêu Chính Văn nhưng không ngờ là Tư Mã Minh Nhuệ lại từ bỏ việc đối kháng.

 

Nhìn theo bóng lưng tháo chạy của Tư Mã Minh Nhuệ, Tiêu Chính Văn không ngừng lắc đầu.

 

“Hy vọng sau khi anh trở về nhà họ Tư Mã còn có thể sống sót được!”

 

Tiêu Chính Văn cất gương Bát Quái, rồi sải bước tới đường qua lại ở phía tây bắc Hoa Quốc.

 

Tư Mã Minh Nhuệ lo lắng bị Tiêu Chính Văn truy sát, căn bản không dám đi qua đường qua lại phía Hoa Quốc mà chạy thẳng về phía đường qua lại ở Âu Lục.

 

Mãi mấy tiếng đồng hồ sau, Tư Mã Minh Nhuệ mới trở về được vùng ngoài lãnh thổ!

 

Sau khi xông ra khỏi đường qua lại, Tư Mã Minh Nhuệ vẫn kinh sợ quay đầu nhìn về phía lối vào.

 

“Tư Mã Tư!”

 

Sau khi tâm trạng dần trở nên bình tĩnh, trong mắt Tư Mã Minh Nhuệ đột nhiên loé lên một tia sáng sắc lạnh!

 

Tất cả những chuyện này đều là hậu quả mà Tư Mã Tư gây ra!

 

Chưa nói tới chuyện làm mất vật báu truyền đời của gia tộc, ngay tới Tư Mã Thành và Tư Mã Nguyệt cũng chết ở thế tục!

 

Vừa nghĩ tới cái chết thảm của hai người này, cộng thêm tội lớn ngút trời làm mất vật báu của gia tộc, trong lòng Tư Mã Minh Nhuệ lập tức bừng bừng sát khí!

 

Tư Mã Tư đang ngồi xếp bằng, đột nhiên nghe thấy một tiếng gầm phẫn nộ giống như tiếng sấm kinh thiên vang vọng khắp cả đất trời!

 

“Tư Mã Tư! Ra ngoài chịu chết đi!”

 

Ngay sau đó, một cỗ sức mạnh cực lớn lập tức chèn ép xuống, khoá chặt lấy vị trí mà Tư Mã Tư đang ngồi!

 

Tư Mã Minh Nhuệ đã bị cơn phẫn nộ lấn át đầu óc, đều là do Tư Mã Tư khiến cho hắn giống như tên hề, vượt cả vạn dặm xa xôi để đi nộp nạng!

 

Mãi tới bây giờ, hắn vẫn khiếp sợ không thôi, đặc biệt là khoảnh khắc bị khí tức của Tiêu Chính Văn khoá chặt lấy, hắn thậm chí còn có thể cảm nhận được khoảng cách giữa mình và cái chết chỉ còn có một bước!

 

Nhân vật tầm cỡ như Tiêu Chính Văn mà hắn cũng có thể đi khiêu khích hay sao?

 

Ngay cả một số cao thủ lão làng của nhà họ Tư Mã cũng chưa chắc đã là đối thủ của Tiêu Chính Văn!

 

Vậy nên Tư Mã Minh Nhuệ càng nghĩ càng tức, chỉ muốn tát Tư Mã Tư biến thành đống thịt nhão thì mới có thể hả giận!
 
Chương 3755


Chỉ là hắn vẫn còn chưa tới được trước mặt Tư Mã Tư thì có một ông lão đã chậm rãi bước ra từ trong khu rừng phía sau lưng Tư Mã Tư.

 

Chỉ thấy ông lão khẽ giơ cây gậy đầu rồng trong tay lên, một trận pháp vô hình liền bao bọc lấy Tư Mã Tư vào bên trong!

 

“Rắc!”

 

Cú đấm này của Tư Mã Minh Nhuệ đập thẳng lên bên trên trận pháp đó, lập tức khiến cho Tư Mã Minh Nhuệ chấn động tới mức liên tiếp lùi ra sau vài bước!

 

“Ông…ông là ai?”

 

Tư Mã Minh Nhuệ không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, thực lực của ông lão này quá mức khủng bố, thậm chí ngay cả Tiêu Chính Văn doạ cho hắn hồn bay phách lạc thì cũng không có được sự khủng bố như ông lão này!

 

“Tư Mã Minh Nhuệ, nể tình cậu là thế tử của nhà họ Tư Mã, tôi cho cậu được nguyên vẹn rời đi, thức thời thì mau cút đi!”, ông lão lạnh lùng nói.

 

Bảo hắn cút ư?

 

Tư Mã Minh Nhuệ lập tức nhíu mày, nói với sắc mặt hết sức u ám: “Lão già! Đây là chuyện riêng của nhà họ Tư Mã chúng tôi, không phiền ông nhúng tay vào!”

 

“Còn không tránh ra thì đừng trách tôi lật mặt vô tình!”

 

Mặc dù ông lão có thực lực khủng bố, thế nhưng Tư Mã Minh Nhuệ không tin ở vùng ngoài lãnh thổ còn có người dám ra tay giết người của nhà họ Tư Mã!

 

Vậy nên hắn vừa mắng chửi ông lão vừa sải bước tiến lên trước thêm lần nữa, lao thẳng về phía Tư Mã Tư!

 

“Không biết tốt xấu!”

 

Ông lão lạnh lùng liếc nhìn Tư Mã Minh Nhuệ, sau đó vung cây gậy trong tay lên.

 

“Xẹt xẹt xẹt!”

 

Một loạt tia chớp nối tiếp nhau lao về phía Tư Mã Minh Nhuệ, hắn không thể ngờ được ông lão lại ra tay, lại còn là sát chiêu!

 

Hắn vẫn còn chưa kịp phản kháng đã bị ba tia chớp đánh trúng cùng một lúc, chỉ trong nháy mắt đã hoá thành cát bụi!

 

“Chuyện này cậu tự đi mà giải quyết, cứ nói Tư Mã Minh Nhuệ cũng chết trong tay Tiêu Chính Văn!”, ông lão lạnh lùng căn dặn.

 

“Đương nhiên! Đệ tử biết nên làm thế nào!”

 

Tư Mã Tư liếc mắt nhìn đống tro tàn trên mặt đất, khẽ phất ống tay áo, xua tan đi chút tro tàn cuối cùng còn vương lại của Tư Mã Minh Nhuệ!

 

Sau đó quay người đi về phía khu nhà chính của nhà họ Tư Mã.

 

Nửa ngày sau, cả nhà họ Tư Mã đều hết sức kinh ngạc và phẫn nộ.

 

Hai chủ mạch và sáu mươi tư chi mạch của nhà họ Tư Mã gần như đều trở nên sục sôi trước cái chết của mấy người Tư Mã Minh Nhuệ!

Khu nhà họ Tư nằm bên trong một hang núi mọc kín hoa sen đỏ, một người đàn ông mặc long bào trợn trừng hai mắt.

Ánh nhìn đó lập tức đâm xuyên qua vạn dặm!

Tư Mã Viêm!

Đế Vương duy nhất của nhà họ Tư Mã!
 
Chương 3756


“Cụ tổ, Tiêu Chính Văn giết bốn nhân kiệt của nhà họ Tư Mã chúng ta, thậm chí còn biến ba người Tư Mã Minh Nhuệ trở thành tro bụi! Hắn rõ ràng không coi nhà họ Tư Mã chúng ta ra gì!”

 

“Vẫn mong cụ tổ làm chủ cho hậu nhân của nhà họ Tư Mã chúng ta!”

 

Nói xong, Tư Mã Tư khóc lóc thảm thiết, nước mắt nước mũi giàn giụa.

 

Cùng với một tiếng thở dài xa xăm, sát ý lập tức bộc phát ra, làm cho hoa sen đỏ ở hai bên hang núi đều lụi tàn!

 

Ánh mắt của Tư Mã Viêm như có điện, bên trong thần sắc không nhìn ra vui buồn, từng trận gió điên cuồng thổi bay long bào trên người lão!

 

Ánh mắt lạnh lùng của lão liếc qua người Tư Mã Tư, chỉ bị lão nhìn một cái thôi mà Tư Mã Tư đã sợ tới độ cả người không ngừng run lẩy bẩy!

 

“Cụ tổ, đều trách tôi! Nếu như không phải vì tôi bất tài, bị Tiêu Chính Văn cướp mất Thánh Huyết Đế Tuấn thì anh hai Tư Mã Minh Nhuệ cũng sẽ không đích thân tới thế tục để cãi lý với Tiêu Chính Văn!”

 

“Nếu như anh ấy không rời khỏi Đông Vực thì cũng sẽ không phải chết thảm trong tay Tiêu Chính Văn!”

 

“Vãn bối Tư Mã Tư xin cụ tổ cứ việc trách phạt!”

 

Nói xong, Tư Mã Tư quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu vái lạy.

 

Hắn tự biết suy nghĩ mờ ám của hắn không qua được mắt của Tư Mã Viêm, vậy nên vẫn luôn quỳ trên mặt đất, thậm chí còn chẳng dám ngóc đầu lên.

 

Trong mắt Tư Mã Viêm đột nhiên loé lên một tia sáng sắc lạnh!

 

Tia sáng đó lao thẳng về phía sống lưng của Tư Mã Tư!

 

“Phập!”

 

Tư Mã Tư chỉ cảm thấy một cơn đau thấu tim truyền tới từ trên sống lưng, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi!

 

Vào lúc hắn đang cực kỳ kinh ngạc nhìn về phía Tư Mã Viêm thì lại phát hiện ra tu vi của bản thân đang có bước tiến cực lớn!

 

Trong nháy mắt đã từ Nhân Vương cấp năm đột phá lên Nhân Hoàng cấp ba!

 

“Đi thông báo với nhà họ Khổng, nhà họ Tư Mã chúng ta đồng ý liên thủ, san phẳng thế tục, cùng diệt kẻ địch!”

 

“Ngoài ra, cậu mau chóng đi liên lạc với nhà họ Lục ở thế tục, bảo nhà họ Lục cùng ra tay tiêu diệt Tiêu Chính Văn!”

 

Giọng nói của Tư Mã Viêm hết sức uy nghiêm, khiến cho Tư Mã Tư chấn động tới mức tai ù ù.

 

Sau khi nghe Tư Mã Viêm nói vậy, Tư Mã Tư lập tức nở nụ cười lạnh lùng không dễ phát giác.

 

Liên kết với nhà họ Lục và nhà họ Khổng thì nhà họ Tư Mã sẽ không còn phải sợ nhà họ Võ!

 

Tới lúc đó, cao thủ của ba nhà liên thủ lại đối phó với một mình Tiêu Chính Văn, dù anh có mọc thêm cánh thì cũng khó lòng sống sót qua nổi kiếp nạn này!

 

Sau khi Tiêu Chính Văn chết, Thánh Huyết Đế Tuấn sẽ rơi vào trong tay của một mình Tư Mã Tư!

“Xin tuân theo pháp chỉ của cụ tổ!”
 
Chương 3757


Tư Mã Tư lại dập đầu liên tiếp mấy cái, lúc này mới lùi ra sau vài bước, cung kính rời khỏi núi.

 

Một lúc sau, một nam thanh niên mặc đồ trắng sải bước tiến vào trong hang núi, nhìn về phía bóng lưng của Tư Mã Tư và lên tiếng: “Hắn đang nói dối!”

 

Tư Mã Viêm khẽ gật đầu nói: “Tư Mã Minh Nhuệ quả thực đã chết trong tay hắn, thế nhưng ván cờ thật sự mới vừa bắt đầu mà thôi!”

 

“Nhà họ Tư Mã chúng ta tuyệt đối không độc chiếm thực lực của Đế Vương Các, mượn cơ hội này liên kết với nhà họ Lục, nhà họ Khổng mới là thượng sách!”

 

“Nếu như muốn giết thằng ranh Tiêu Chính Văn thì cần gì tới bọn họ ra tay, chỉ cần vung tay là có thể giết chết hắn dù cách cả vạn dặm!”

 

Nam thanh niên khẽ nhíu mày, lắc đầu nói: “Trước mắt Lữ Bố không ở vùng ngoài lãnh thổ, Khổng Lệnh Tiên cũng bị nhốt ở hồ Thiên Thu, chỉ có mình huyết tộc, chưa chắc đã là đối thủ của nhà họ Võ và nhà họ Doanh!”

 

“Khổng Lệnh Tiên có mặt hay không cũng không quan trọng, không phải Thiếu Chính Mão đã trở về rồi sao? Nếu có người này rồi thì thực lực của huyết tộc đủ để bù đắp vào khoảng trống của Lữ Bố!”

 

“Bạch Khởi vẫn đang trấn thủ ở hồ Thiên Uyên, nhà họ Doanh cũng mất chiến lực đỉnh cao, chỉ có bên phía Lý Quang Tổ là không có tổn thất gì, nhà họ Võ, nhà họ Doanh đều đã hết hy vọng rồi!”

 

“Nhà họ Lưu và nhà họ Lý có gì mà phải sợ?”

 

Ánh mắt Tư Mã Viêm sắc nhọn như kiếm, loé lên vài điểm sáng, lạnh lùng lên tiếng.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn cũng đã quay về ngoài lãnh thổ bằng con đường ở tây bắc Hoa Quốc.

 

Tiêu Chính Văn đã có tính toán với kết cục của Tư Mã Minh Nhuệ, dù Tư Mã Minh Nhuệ bình yên quay về nhà họ Tư Mã cũng chắc chắn sẽ bị gia tộc xử chết vì làm mất chiếc gương Bát Quái.

 

Chỉ là cho dù thế nào Tiêu Chính Văn cũng không ngờ Tư Mã Tư lại ra tay độc ác với Tư Mã Minh Nhuệ như thế.

 

Nhưng chuyện này đã không quan trọng nữa, dù sao anh và nhà họ Tư Mã cũng đã phân rõ giới hạn, nhà họ Tư Mã làm thế nào Tiêu Chính Văn không muốn nghĩ đến.

 

Thứ Tiêu Chính Văn vừa mắt chỉ là chiếc gương Bát Quái mà Cát Lượng Khổng Minh để lại.

 

Chiếc gương Bát Quái này có ý nghĩa không tầm thường với Tiêu Chính Văn.

 

Tháo gỡ rất nhiều thắc mắc về trận pháp dung hòa với vũ khí hoặc pháp khí của Tiêu Chính Văn, hơn nữa thật ra thủ pháp của Khổng Minh không khó hiểu lắm, chỉ là giữa các trận pháp đều có mối liên hệ với nhau mà thôi.

 

Hơn nữa chiếc gương Bát Quái càng để lộ ra bí mật dung hợp trận pháp không gian và thời gian, thế nên từ góc độ nào đó, Tiêu Chính Văn vẫn muốn cảm ơn Tư Mã Minh Nhuệ đã không ngại đường xa tặng món bảo vật này đến tay mình.
 
Chương 3758


Sau khi quay lại ngoài lãnh thổ, Tiêu Chính Văn chào tạm biệt với anh em nhà họ Bạch, sau đó chạy thẳng đến Bắc Vực.

 

Khi Tiêu Chính Văn đến khu vực biên giới Bắc Vực mới cảm nhận được sâu sắc sự cách biệt cực lớn giữa Bắc Vực và Đông Vực.

 

Cả bầu trời Bắc Vực đều có một màu đỏ như máu, một màn sương mờ màu đỏ bao phủ khắp bầu trời, khiến con người cảm giác áp bức và bi thương vô hình.

 

Trên tầng mây bầu trời thi thoảng sẽ lóe lên một luồng chớp màu đỏ, ngay cả ánh mặt trời chiếu xuống cũng có màu đỏ hệt như máu.

 

Hơn nữa, cả Bắc Vực đều là một khu vực cấm cách biệt hoàn toàn với từ trường vũ trụ, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng đừng hòng có thể sử dụng từ trường và linh khí trong vũ trụ.

 

Sau khi cân nhắc một lúc, Tiêu Chính Văn sải bước đi vào lãnh thổ Bắc Vực.

 

Cứ thế đi mãi một đoạn xa, phía trước mới xuất hiện một nhóm người.

 

Những người này ai nấy cũng lộ ra vẻ mặt cực kỳ thành kính, đều đang hướng về cùng một phía.

 

“Lấy máu hiến tế, có thể sống mãi, Huyết Ma chí tôn, ban phúc vô lượng”.

 

Không trung vang lên một giọng nói cực kỳ trầm bổng, vang vọng khắp cả bầu trời Bắc Vực, sau khi nghe thấy giọng nói này, mọi người đều đồng loạt quỳ xuống dập đầu về cùng một hướng.

 

Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, cảnh tượng trước mặt rất giống với vài tà giáo trong thế tục.

 

Đúng lúc này phía sau Tiêu Chính Văn bỗng vang lên một giọng nói già nua: “Chàng trai cậu cũng đến cầu xin Huyết Ma Thượng Tôn ban phước sao? Mau quỳ xuống”.

 

Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn ông lão sau lưng nhíu mày nói: “Ông cụ, ban phước gì thế? Quỳ xuống với ai?”

 

Nghe thế ông lão sửng sốt, sau đó nhíu mày giải thích: “Dĩ nhiên là hiến tinh huyết của mình cho Huyết Ma Thượng Tôn rồi, sau đó ông ấy mới có thể ban phước lành bình an cho chúng ta”.

 

“Nhìn cách ăn mặc của cậu hình như không phải là người Bắc Vực chúng tôi nhỉ?”

 

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Ông cụ, tôi quả thật vừa từ Đông Vực đến, Huyết Ma Thượng Tôn là ai thế, tại sao phải hiến tinh huyết cho ông ta mới được bình an?”

 

“Haizz, đều là vì mảnh đất Bắc Vực này của chúng tôi không tốt, cậu nhìn bầu trời trên đầu đi, đều là màu đỏ, nếu không hiến tinh huyết cho Huyết Ma chí tôn thì không được ông ấy bảo vệ”.

 

“Không được Huyết Ma chí tôn bảo vệ thì ngay cả ánh mặt trời khi chiếu vào người cũng là thứ chí mạng. Mặt trời màu đỏ này có thể hút cạn tất cả tinh huyết trên người chúng ta trong mười mấy năm, cho đến khi biến thành bộ xương khô”.

 

Ông lão vừa nói vừa liên tục thở dài.

Tiêu Chính Văn gật đầu, thảo nào mặt trời trên bầu trời lại có màu đỏ như máu, hóa ra là vì nguyên nhân này.
 
Chương 3759


Suy đi nghĩ lại Tiêu Chính Văn lập tức hiểu ra tại sao người đời sau của Lý Tích có thể trở nên lớn mạnh bất thường dưới sự bảo hộ của huyết tộc.

 

Có thể nói tất cả người dân trong Bắc Vực đều là chất dinh dưỡng của họ, tinh huyết của hàng ngàn, hàng chục ngàn người dân tụ lại cũng có thể khiến cảnh giới của một người đạt đến mức đáng sợ.

 

Mà những người dân này lại hoàn toàn không thể phản kháng, thậm chí còn cam lòng hiến tế tinh huyết của mình, lấy đó đổi lại mấy chục năm tuổi thọ.

 

Hành vi lại độc ác đến mức độ nào?

 

Tiêu Chính Văn thầm đè nén cơn giận trong lòng xuống, bất lực thở dài nói: “Ông cụ, vậy tại sao người dân Bắc Vực không trốn sang ba khu vực khác?”

 

Nghe hỏi thế, ông cụ cũng bất lực thở dài.

 

“Chàng trai, sinh ra ở Bắc Vực thì không thể rời khỏi đây, cậu nhìn đi”.

 

Nói rồi ông lão vén áo của mình lên, chỉ thấy trên ngực ông lão có một vết đỏ lớn bằng bàn tay.

 

“Mang theo dấu vết này, chúng tôi chỉ cần rời khỏi Bắc Vực thì sẽ chết trong vòng một năm”.

 

Nói rồi ông lão lại lấy tay áo lau nước mắt.

 

Một con kiến nhỏ bé vẫn còn tham sống nữa, huống gì là con người có máu có thịt?

 

Nếu còn cách khác thì ai mà bằng lòng hiến tế tinh huyết của mình đi chứ?

 

“Ông cụ, ông nói cũng vô căn cứ quá, thật ra sau khi hiến tế tinh huyết, chúng ta ngược lại có thể không bị bệnh cả đời, chỉ riêng điều này thôi cũng tốt hơn người ở ba khu vực khác rất nhiều rồi”.

 

Người nói chính là một cô gái trẻ hơn hai mươi tuổi, cô gái đó vừa nói vừa đi về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Chào anh, tôi là Thừa Tư Tư, chúng ta có thể làm bạn đồng hành không?”, cô gái giơ tay ra với Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn lịch sự bắt tay với cô ta, nhíu mày nói: “Cô cũng đi hiến tế tinh huyết à?”

 

“Tất nhiên rồi, thật ra chuyện này không đáng sợ như ông cụ này nói, thông thường có cho đi mới có nhận lại, sau khi hiến tế tinh huyết, Huyết Ma Thượng Tôn có thể đảm bảo cả đời chúng tôi không bị bệnh tật”.

 

“Thật ra chẳng phải người dân chúng tôi chỉ cầu mong bình an sao?”

 

Thừa Tư Tư cũng xem Tiêu Chính Văn thành một người bình thường.

 

Dù sao Tiêu Chính Văn cũng đã lĩnh hội được Quy Chân, chỉ cần không sử dụng võ thì chẳng khác nào người bình thường.

 

“Tư Tư, người này là ai?”

 

Nói rồi một người đàn ông trẻ tuổi sải bước đi đến, vô cùng nhiệt tình chào Thừa Tư Tư.

 

“Anh đẹp trai này vừa từ Đông Vực đến, tôi đang hỏi anh ta có cần đến điện thánh Huyết Ma với chúng ta không thôi”, Thừa Tư Tư mỉm cười nói.

 

Nhưng người đàn ông đó bỗng chốc sững sờ sau khi nhìn rõ vẻ ngoài của Tiêu Chính Văn.

 

Anh ta tên là Quách Xuân Dương, cũng mới vừa đến vùng ngoài lãnh thổ từ thế tục sau khi linh khí khôi phục.

 

Anh ta quá quen với khuôn mặt của Tiêu Chính Văn, hơn nữa trước đó anh ta là người Hoa Quốc nên đã từng nghe đến đại danh của vua Bắc Lương.

 

“Anh… anh là… anh là vua…”

 

Không để Quách Xuân Dương nói hết câu, Thừa Tư Tư ngắt lời: “Anh tên gì?”

 

“Tôi họ Tiêu, tên Tiêu Thiên Sách”, Tiêu Chính Văn nhìn Quách Xuân Dương, cơ người Quách Xuân Dương run rẩy như bị điện giật, sau đó cười gật đầu với Tiêu Chính Văn.

 

“Nghe tên của anh chắc là người Hoa Quốc nhỉ? Vừa lúc chúng tôi cũng đến từ Hoa Quốc, mọi người cùng hỗ trợ lẫn nhau”.

 

Thừa Tư Tư mỉm cười nói.

 

Thật ra Thừa Tư Tư cũng từ thế tục đến ngoài lãnh thổ, chỉ là từ sau khi cô ta đến Bắc Vực, trên người cũng có dấu màu đỏ đó.

Thế nên cũng bị nhốt ở Bắc Vực, không dám ra khỏi nơi này.

“Cô cũng là người Hoa Quốc ư?” Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

“Phải!”
Nói đến đây ánh mắt Thừa Tư Tư hiện lên vẻ ưu phiền nói: “Chẳng qua chúng tôi đã bị vây chặt ở đây rồi, có thể không bao giờ quay về được nữa…”
 
Chương 3760


Dù vẫn còn mấy phần lưu luyến với thế tục, nhưng mỗi một người đi tới Bắc Vực đều phải chấp nhận một thực tế tàn khốc là chỉ có thể cam tâm tình nguyện dâng hiến tinh huyết của mình cho vị Huyết Ma Thượng Tôn ở trên cao vời vợi kia!

 

Thừa Tư Tư hay Quách Xuân Dương cũng như nhau, sau khi bọn họ đi tới Bắc Vực đều đã mất đi quyền quyết định đối với cuộc đời mình!

 

Lúc này, mấy người chậm rãi đi về phía trước, một người đàn ông mặc quần áo đen khí chất phi thường cũng đi tới gần mấy người Tiêu Chính Văn.

 

Quanh người này cũng xuất hiện huyết quang đỏ thẫm, hơn nữa vẻ mặt còn vô cùng uy nghiêm!

 

Chỉ nhìn lướt qua ông cụ lúc trước, ông cụ kia đã vội vội vàng vàng cúi đầu, bước nhanh rời khỏi tầm mắt mấy người Tiêu Chính Văn!

 

Ngược lại Thừa Tư Tư cũng không chú ý tới những chi tiết này, vẫn mở miệng hỏi Tiêu Chính Văn: “Quê quán anh ở đâu? Long Kinh, hay là ngoài tỉnh?”

 

“Long Kinh!”

 

Tiêu Chính Văn thản nhiên nói.

 

“Vậy hẳn anh đã nghe nhắc đến nhà chúng tôi, hơn nửa phố buôn bán của Long Kinh đều là nhà chúng tôi khai thác, Thừa Thiên Minh là bố tôi! Anh nghe đến bao giờ chưa?”

 

Thừa Tư Tư nói với vẻ rất tự hào.

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, mặc dù trong mắt người bình thường loại ông trùm buôn bán này cao không thể với tới, nhưng trước mặt người đường đường là vua Bắc Lương lại căn bản không đáng nhắc đến, thậm chí ngay cả tư cách gặp Tiêu Chính Văn một lần cũng chẳng có!

 

“Chưa từng nghe ư? Không thể nào! Vậy anh nghe nói đến nhà họ Viên chưa? Bốn gia tộc lớn của Hoa Quốc đó!”, Thừa Tư Tư hỏi tiếp.

 

Nhà họ Viên?

 

Tiêu Chính Văn theo bản năng gật đầu nói: “Dĩ nhiên đã từng nghe nói, chẳng qua từ linh khí trở về, bốn gia tộc lớn đã xuống dốc rồi!”

 

“Địa vị của họ đã bị các đại tông môn của võ tông thay thế, cho nên bốn gia tộc lớn trước mắt đã không còn huy hoàng bằng ngày xưa nữa!”

 

Chuyện Tiêu Chính Văn nói quả thật cũng đúng, từ sau khi linh khí trở về, nhà họ Viên vốn ngạo nghễ đứng đầu trong bốn gia tộc lớn đã dần dần thoái lui khỏi võ đài lịch sử!

 

Ngay cả Võ Thần Tông cũng trở nên hết sức khiêm tốn, rất ít khi xuất hiện trước tầm mắt dân chúng nữa.

 

Trái lại nhà Đông Phương đột nhiên nổi bật, đứng đầu bốn gia tộc lớn, nhưng nhà Đông Phương cũng hoàn toàn không thể nào so sánh được với các đại tông môn trong võ tông, càng không thể ngang hàng với năm đại danh sơn!

 

Có thể nói bốn gia tộc lớn đã trở thành lịch sử Hoa Quốc, sợ rằng vĩnh viễn cũng sẽ không còn ngày trở mình nữa!

 

“Haizz! Xem ra chuyện đời vô thường quá, thật ra nhà chúng tôi trước đó làm việc cho nhà họ Viên, tôi còn được gặp gia chủ Viên Sùng Long của nhà họ Viên nữa!”

 

“Đáng tiếc đã không còn huy hoàng nữa!”

 

Nói đến đây, Thừa Tư Tư cũng có vẻ mất mát, thở dài liên tục mấy lần, cũng không nói thêm gì nữa.

 

“Đúng rồi, Hoa Quốc ngày nay thế nào rồi? Tôi nghe nói vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn chém giết bốn phương, các nước trên thế giới đều quỳ xuống dưới chân Hoa Quốc, là thật sao?”, Thừa Tư Tư chớp đôi mắt to, hỏi.
 
Chương 3761


Nghe nói vậy, Quách Xuân Dương bên cạnh không nhịn được liếc trộm Tiêu Chính Văn, căng thẳng đến nỗi tim cũng nhảy lên đến cổ họng.

 

Anh ta đến vùng ngoài lãnh thổ muộn hơn Thừa Tư Tư hai năm, danh tiếng của Tiêu Chính Văn như sấm dội bên tai anh ta!

 

Hơn nữa, các nước trên thế giới đâu chỉ quỳ dưới chân Hoa Quốc, gần như đều thành nô bộc cho Hoa Quốc rồi!

 

Nhưng Quách Xuân Dương là một người thông minh, biết rõ nếu Tiêu Chính Văn dùng tên giả nhất định là không muốn tiết lộ thân phận mình, vì vậy dù anh ta biết rõ người trước mặt là vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn, cũng không dám nói thẳng ra.

 

“Dĩ nhiên, Hoa Quốc ngày nay cũng được xem như sự tồn tại đỉnh cao trên thế giới rồi!”, Tiêu Chính Văn gật đầu nói.

 

Lúc này Thừa Tư Tư mới vui mừng gật đầu, vừa kéo Tiêu Chính Văn đi về phía trước, vừa chỉ vào một người đàn ông trẻ tuổi đi theo bên cạnh họ, nói: “Đi, tôi giới thiệu nhân vật lớn cho anh làm quen!”

 

Cô ta vừa nói, vừa đi tới gần đàn ông trẻ tuổi kia, hết sức cung kính chắp tay vái lạy, nói: “Vị này chính là sứ thần Huyết Ma – Chu Khang!”

 

“Người này là sứ thần Huyết Ma duy nhất trong bán kính hơn trăm dặm xung quanh chúng tôi, hơn nữa, ông ấy là nhân vật lớn tới từ điện Huyết Ma!”

 

Thừa Tư Tư nói nhỏ bên tai Tiêu Chính Văn mấy câu.

 

Ở mỗi nơi của Bắc Vực đều có sứ thần Huyết Ma, thường những người này đều là huyết tộc, nhưng đại đa số cũng chỉ là thuộc hạ của điện Huyết Ma mà thôi!

 

Trong đó người đến từ điện Huyết Ma lại vô cùng ít ỏi!

 

Vì vậy, thân phận của Chu Khang đặc biệt khác thường!

 

Một người quản lý diện tích bán kính trăm dặm, lên đến hơn triệu dân, quyền lợi trong tay vượt xa sứ thần Huyết Ma tầm thường!

 

“Nói thật với anh, anh có thể gặp được chúng tôi xem như đã là nhóm người may mắn nhất rồi! Phải biết rằng, có thể cùng đi hiến tế với sứ thần Huyết Ma đại nhân của điện Huyết Ma, ít nhất có thể có nhiều hơn đến mười năm tuổi thọ so với người khác!”

 

“Nếu không phải anh gặp được chúng tôi thì hoàn toàn sẽ không có đãi ngộ như vậy!”

 

Thừa Tư Tư ngây thơ nói.

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy, không khỏi nhíu mày lại, sứ thần Huyết Ma lại còn có thể quyết định tuổi thọ của con người ư?

 

Mặc dù trong lòng nghi ngờ, nhưng Tiêu Chính Văn vẫn theo lễ phép, gật đầu với Chu Khang, nói: “Xin chào!”

 

Hành động này của Tiêu Chính Văn, lại khiến mọi người xung quanh đều lộ ra mấy phần bất mãn!

 

Phải biết rằng, người Bắc Vực nào gặp sứ thần Huyết Ma của điện Huyết Ma cũng đều quỳ lạy.

 

Ít nhất cũng cần chắp tay cúi người chứ?

 

Nhưng Tiêu Chính Văn thì hay rồi, chỉ gật đầu với Chu Khang một cái như vậy đã xem như chào hỏi rồi sao?

 

Hành động này là đại nghịch bất đạo ở toàn bộ Bắc Vực.

 

Khi mọi người định trách móc Tiêu Chính Văn, Thừa Tư Tư vội vàng tiến tới giải thích: “Mọi người chớ trách anh ta, anh ta vừa đến vùng ngoài lãnh thổ, không hiểu quy tắc nơi này!”

 

Nói xong, cô ta vội vàng đi tới gần sát Tiêu Chính Văn, gần như dán vào bên tai Tiêu Chính Văn nói: “Anh Tiêu, chỗ chúng tôi đều dùng lễ nghi cổ đại, thấy sứ thần Huyết Ma đại nhân, cho dù không quỳ lạy theo phép tắc, ít nhất cũng nên chắp tay cúi người!”
 
Chương 3762


“Tại sao?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày lại, biểu cảm nghiêm túc hỏi.

 

“Cậu dám bất kính với sứ thần Huyết Ma đại nhân ư? Tôi thấy cậu…”

 

“Ông anh à, anh Tiêu vừa mới tới chỗ chúng ta, còn chưa hiểu rất nhiều quy tắc, anh đừng nổi giận!”

 

Thừa Tư Tư vội vàng thay mặt Tiêu Chính Văn xin lỗi một người đàn ông trung niên vạm vỡ bên cạnh.

 

Sau đó cô ta vội vã kéo Tiêu Chính Văn dẫn đầu nhóm người.

 

“Lần này nghe nói ngay cả Chí Tôn của điện Huyết Ma cũng sẽ đích thân tới, có may mắn gặp Huyết Ma Chí Tôn một lần, điều này có lợi ích cực lớn với chúng tôi!”, Thừa Tư Tư vừa đi, vừa nhỏ giọng giải thích cho Tiêu Chính Văn.

 

Ngay cả Chu Khang khi nghe thấy mấy chữ Huyết Ma Chí Tôn này, trên mặt xuất hiện vẻ sùng kính!

 

“Huyết Ma Chí Tôn? Lý Quang Tổ sao?”, Tiêu Chính Văn rất hứng thú, hỏi.

 

“Soạt!”

 

Thừa Tư Tư vội vàng che miệng Tiêu Chính Văn, ba chữ Lý Quang Tổ này không phải ai cũng có thể gọi được!

 

Người này chính là Huyết Ma Chí Tôn đó!

 

Ở toàn bộ Bắc Vực, nó tương đương với sự tồn tại của thần phật không gì sánh bằng, hơn nữa tính mạng của tất cả mọi người cũng ở trong tay một mình ông ta!

 

“Anh Tiêu, tuyệt đối không được gọi thẳng tên họ, phải biết rằng, sự sống chết của tất cả mọi người ở toàn bộ Bắc Vực cũng nằm trong tay một mình Chí Tôn, gọi thẳng tên như thế rất mất lịch sự!”

 

Thừa Tư Tư trịnh trọng khuyên bảo.

 

Đúng lúc ấy, giọng nói Chu Khang vô cùng uy nghiêm từ sau lưng vang lên: “Thừa Tư Tư, Chí Tôn đại nhân đâu phải là người mà cô có thể bàn tán lung tung?”

 

“Rõ!”

 

Thừa Tư Tư vội vàng cúi đầu trước Chu Khang, không dám nói thêm nửa lời.

 

Những người như bọn họ đều đến điện Huyết Ma để hiến dâng tinh huyết của mình cho Huyết Ma Chí Tôn, mà Chu Khang lại là người duy nhất trong số đó có thể cho bọn họ nhiều lợi ích hơn.

 

Vì vậy, địa vị của Chu Khang trong lòng bọn họ không kém gì một vị thần.

 

Cho nên, ai dám làm trái lệnh của Chu Khang?

 

Ngược lại, Tiêu Chính Văn chưa từng coi bọn họ ra gì.

 

Thực ra Tiêu Chính Văn đã nhìn ra được thực lực của người này chỉ là Nhân Vương cấp bảy.

 

Thực lực này không có tư cách nói chuyện trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Vẻ mặt lãnh đạm của Tiêu Chính Văn cũng được Chu Khang chú ý tới.

 

“Cậu Tiêu, cậu vẫn vô lễ với Huyết Ma Chí Tôn vậy sao?”, vẻ mặt của Chu Khang lạnh lùng, như đang chất vấn Tiêu Chính Văn.

Nghe ông ta nói vậy, mọi người xung quanh cũng nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Đặc biệt là Thừa Tư Tư và Quách Xuân Dương, vẻ mặt của bọn họ tái đi vì sợ hãi.

Ở Bắc Vực, ai dám bất kính với Huyết Ma Chí Tôn chứ?

Ngay cả những nhân vật lớn đến từ giới thế tục hay các vực khác đều vô cùng kính nể Huyết Ma Chí Tôn.

Còn Tiêu Chính Văn thì sao? Đó chỉ là một người bình thường mà thôi.
 
Chương 3763


Câu nói này của Chu Khang thậm chí có thể quyết định sự sống chết của Tiêu Chính Văn.

 

“Người chưa từng gặp, nói gì đến tôn kính?”, Tiêu Chính Văn nhẹ giọng nói.

 

“Sứ thần Huyết Ma, ông đừng coi là thật. Anh ta mới từ giới thế tục đến nên không hiểu quy tắc chỗ chúng ta, càng không biết Huyết Ma Chí Tôn vĩ đại thế nào!”

 

Thừa Tư Tư vội vàng giải thích thay cho Tiêu Chính Văn.

 

Ngụ ý của cô ta chính là nói với Chu Khang rằng Tiêu Chính Văn vừa từ giới thế tục đến, còn rất nhiều điều phải thay đổi, mong Chu Khang có thể cho Tiêu Chính Văn cơ hội thay đổi.

 

Nếu không, chỉ cần Chu Khang ra lệnh, không cần ông ta ra tay, Tiêu Chính Văn cũng sẽ bị đám người xung quanh đánh cho tan xương nát thịt.

 

“Hay cho câu người chưa gặp! Xem ra cậu không có chút lòng thành kính nào nhỉ!”

 

Chu Khang lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, nhưng không dừng lại, ánh mắt lạnh lẽo như thể đang suy nghĩ xem nên đối phó với Tiêu Chính Văn thế nào.

 

Dù sao hôm nay cũng là ngày hiến tế, nếu Tiêu Chính Văn gây rối, Chu Khang sẽ không thể gánh nổi trách nhiệm.

 

Nếu không, ngay lúc Tiêu Chính Văn nói những lời ngông cuồng, ông ta đã ra tay luôn rồi!

 

Quách Xuân Dương ở bên cạnh nhìn thấy không khí căng thẳng giữa Chu Khang và Tiêu Chính Văn, anh ta sợ tới mức mồ hôi nhễ nhại như mưa, cả quần áo cũng ướt đẫm.

 

Nếu lúc này hai bên ra tay thì kết quả sẽ ngoài sức tưởng tượng.

 

Anh ta biết rõ thực lực của Tiêu Chính Văn hơn ai hết. Đó là nhân vật lớn có thể một mình áp đảo cả thế giới!

 

Trước mặt Tiêu Chính Văn, Chu Khang thậm chí còn không có cơ hội đánh trả.

 

Nhưng dù sao đây cũng không phải là giới thế tục, mà là Bắc Vực.

 

Toàn bộ Bắc Vực đều là do Huyết Ma cai quản, cho dù Tiêu Chính Văn có mạnh đến đâu thì cũng không phải là đối thủ của vô số cao thủ huyết tộc!

 

Vì vậy, anh ta đổ mồ hôi vì Tiêu Chính Văn, đồng thời lo lắng cho Chu Khang, sợ đầu mình sẽ bay lên trời bất cứ lúc nào.

 

Mặc dù lần này Tiêu Chính Văn tới Bắc Vực là để cứu người, sẽ không để ý tới một nhân vật nhỏ bé như Chu Khang, nhưng Chu Khang cũng không thể năm lần bảy lượt khiêu khích Tiêu Chính Văn như một tên hề.

 

Quách Xuân Dương sợ Tiêu Chính Văn sẽ nổi hứng, ra tay giết Chu Khang.

 

Sự sống chết của người này, không liên quan gì đến anh ta, nhưng sẽ thu hút số lượng lớn cao thủ ở Bắc Vực.

 

Đến lúc đó, cuộc chiến nổ ra, những người ở gần như bọn họ sẽ gặp xui xẻo.

 

Những người bình thường như bọn họ không thể chống lại hậu quả của đòn tấn công của cả hai bên, một khi cuộc chiến nổ ra, chỉ có một kết cục đó là chết!

 

Bề ngoài, Chu Khang đang uy hiếp Tiêu Chính Văn, nhưng ông ta vẫn chưa biết, trong tích tắc, ông ta đã đi qua cổng địa ngục hơn chục vòng.

 

Nếu không phải Tiêu Chính Văn lo cho đại cục thì ông ta đã trở thành một cái xác lạnh từ lâu rồi.
 
Chương 3764


May là Tiêu Chính Văn không hề để tâm đến lời ông ta, cũng không thèm tranh cãi nhiều, mà chỉ tiếp tục đi về phía trước như bình thường.

 

Nhưng trong đám người, có hơn chục ánh mắt không mấy thiện cảm, thậm chí trên mặt vài người đàn ông trung niên vạm cỡ tràn ngập sát khí.

 

Ngay cả Thừa Tư Tư cũng cảm nhận được sát khí, vội vàng kéo Tiêu Chính Văn đi chậm lại, cố ý đi cuối cùng.

 

“Anh Tiêu, ở đây khác với giới thế tục. Ở đây không có luật lệ, tính mạng của mọi người đều nằm trong tay đám người này!”

 

“Một khi đắc tội với đám nhân vật lớn này, những người bình thường như chúng tôi có thể mất mạng ngoài đường bất cứ lúc nào!”

 

“Cho nên, lần sau anh nói gì cũng phải suy nghĩ thật kỹ. Cũng may vừa rồi sứ thần Huyết Ma không so đo với anh, nếu không, anh đã không còn giữ nổi mạng rồi!”

 

Thừa Tư Tư lo lắng giải thích cho Tiêu Chính Văn.

 

“Ồ? Ông ta có thể tùy ý quyết định sự sống chết của người khác sao? Ai cho ông ta cái quyền đó?”, Tiêu Chính Văn hỏi.

 

“Anh Tiêu, mỗi vị sứ thần Huyết Ma đều có thẩm quyền riêng, Chu Khang cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, ông ta còn khống chế sự sống chết của hàng triệu người!”

 

“Tính mạng của chúng tôi đều do một mình ông ta quyết định! Không cần ông ta ra tay, chỉ cần sau khi hiến tinh huyết, bọn họ không ban phúc cho chúng tôi thì chúng tôi cũng không sống nổi một năm!”

 

“Cho nên đừng nói lại những người này, càng không được thách thức quyền uy của bọn họ! Nếu không, hậu quả sẽ rất thảm hại!”

 

Thừa Tư Tư ân cần nhắc nhở.

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy, liếc nhìn bóng lưng của Chu Khang, khẽ gật đầu.

 

Xem ra thủ đoạn của huyết tộc rất cao minh!

 

Khống chế cả một khu vực, hơn nữa, còn có thể khiến người dân ở Bắc Vực kính sợ bọn họ, tình nguyện trở thành nô dịch của huyết tộc, quả thực đúng như Bạch Ngọc Trinh đã nói, Bắc Vực không hề đơn giản như trong tưởng tượng.

 

Đi được một đoạn đường, Thừa Tư Tư đã nhìn thấy một vài bức tượng cao lớn từ xa, liền nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, chúng ta sắp đến điện Huyết Ma rồi!”

 

“Anh nhất định phải bái lễ cùng mọi người, nếu xảy ra sai sót ở đây, không ai có thể bảo vệ anh!”

 

Không lâu sau, mọi người đã đến cổng điện Huyết Ma, tất cả đều cúi đầu bái lễ.

 

Chỉ có Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía điện Huyết Ma.

 

“Anh Tiêu, sao anh không quỳ xuống!”, Thừa Tư Tư vội vàng quay đầu nói với Tiêu Chính Văn.

 

“Bái cái gì? Bái mấy pho tượng này sao?”, Tiêu Chính Văn chỉ vào mấy pho tượng lớn trước cửa điện.

 

“Tất nhiên không phải, mà là bái Huyết Ma Chí Tôn! Lẽ nào anh không nhìn thấy sao?”, Thừa Tư Tư nói với vẻ ngạc nhiên.

 

Hả?

 

Tiêu Chính văn nghe vậy, khẽ nhíu mày.
 
Chương 3765


Bởi vì trước mắt Tiêu Chính Văn, không hề có Huyết Ma Chí Tôn nào cả, mà chỉ có cảnh tượng biển máu núi xác.

 

Ngay cả trong dòng sông đẫm máu, còn có hàng vạn xác chết trôi theo dòng sông!

 

Đúng lúc này, Chu Khang quay người, lạnh lùng nói với Tiêu Chính Văn: “To gan! Dám bất kính với Huyết Ma Chí Tôn! Thật đáng chết!”

 

“Chưa nói tới việc có bất kính hay không, Tiêu Chính Văn tôi đến từ thế tục, chưa từng nghĩ đến việc sẽ dùng chính máu mình để hiến tế, lại càng chưa bao giờ nghĩ sẽ quỳ lạy trước ai, thế thì có tội gì!”

 

Vẻ mặt của Tiêu Chính Văn vẫn bình tĩnh, giọng điệu dửng dưng, đến cả Chu Khang nhất thời cũng bị anh nói cho cứng họng, không trả lời được!

 

Không sai, Tiêu Chính Văn chỉ tới vùng ngoài lãnh thổ để thăm thú mà thôi, thật sự không có lý do gì để quỳ lạy pho tượng ở cửa, hơn nữa người ta cũng nói rõ rồi, cho đến bây giờ chưa từng nghĩ sẽ dùng tinh huyết của mình để hiến tế!

 

Nói cách khác, người ta chỉ là khách vãng lai, một người qua đường mà thôi, dựa vào đâu mà bắt người ta phải kính sợ Huyết Ma Chí Tôn gì đó chứ?

 

Lời này của Tiêu Chính Văn cũng khiến không ít người chú ý, ngay cả mấy người luôn nhìn anh với ánh mắt không mấy thiện cảm lúc đầu cũng phải nghiêng sang nhìn về bên này.

 

Thật ra, trong số họ cũng có không ít người từ thế tục đến vùng ngoài lãnh thổ, nhưng người đến từ Hoa Quốc thì không có mấy ai, đại đa số họ đều đến từ Vy Hào, họ tới vùng ngoài lãnh thổ vì muốn né tránh chiến tranh.

 

Dù sao truyền thừa của nước Vy Hào cũng đã bị Tiêu Chính Văn chặt đứt, hơn nữa, Vy Hào nhiều lần đắc tội Hoa Quốc, mây đen chiến tranh luôn bao trùm trên bầu trời của nước Vy Hào!

 

Sau khi bọn họ đến Bắc Vực mới biết mình bị trúng bẫy, người thế tục chỉ cần sống ở Bắc Vực trên một năm thì trên người sẽ xuất hiện con dấu màu máu ấy!

 

Nếu bọn họ không hiến tế tinh huyết của mình thì có thể phải bỏ mạng ở Bắc Vực bất cứ lúc nào!

 

Nói cách khác, các vị tai to mặt lớn của Vy Hào bỏ nhiều tiền của để trốn tới vùng ngoài lãnh thổ lại không thể ngờ rằng mình sẽ trở thành vật hiến tế của người ta!

 

Vì vậy, lần này, lời Tiêu Chính Văn vừa ra khỏi miệng đã khiến cho không ít người phải kính nể!

 

Giữa sườn núi ngay lúc này, một gã đàn ông trẻ tuổi mặc áo choàng đen với ánh mắt lạnh như băng đang nhìn về phía Tiêu Chính Văn!

 

Tuy giọng Tiêu Chính Văn không lớn nhưng dù sao tu vi của hắn cũng ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp một, nên dù chỉ một chút gió thổi cỏ lay nhưng vẫn nghe thấy rõ ràng!

 

Những lời của Tiêu Chính Văn hoàn toàn lọt vào tai hắn, không sót chữ nào!

 

“Cậu nhóc, nếu muốn đến thánh điện Huyết Ma thì phải tuân theo quy tắc nơi này, phải quỳ lạy Huyết Ma Chí Tôn, đây là lễ thuật mà tất cả mọi người phải tuân theo!”

 

Đang lúc nói chuyện, một người đàn ông trung niên cao lớn từ từ đứng dậy!

 

Người này vừa mới xoay người thì đến Chu Khang cũng ngơ ngác, ánh mắt ông ta cũng lóe lên vẻ kiêng kỵ.
 
Chương 3766


Thực lực người này chẳng những bỏ xa Chu Khang, đóa hoa sen máu trên trán ông ta lại càng chứng tỏ ông ta có liên quan sâu sắc với thánh điện Huyết Ma!

 

Thậm chí đó có thể là đệ tử của Huyết Ma Chí Tôn – Lý Quang Tử!

 

“Không phải chứ, toàn bộ thánh điện Huyết Ma này đều bị bao vây bởi một loại trận pháp, chỉ cần quỳ lạy bức tượng đá này thì chẳng khác nào ký kết khế ước nào đó, phải dâng tinh huyết cho Huyết Ma Chí Tôn!”

 

“Đừng nói với tôi là ông không biết gì đấy nhé!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn gã đàn ông trung niên kia, ánh mắt lóe lên vẻ sắc lạnh.

 

Vừa dứt lời, sắc mặt người đàn ông trung niên lập tức sa sầm, không ít người theo sau ông ta đều lộ vẻ kinh ngạc!

 

“Từ Lương! Không phải ông nói chỉ là một cái lạy đơn thuần thôi sao?”

 

“Đúng vậy, anh ta nói có phải là thật không?”

 

“Sao ông lại lừa gạt chúng tôi?”

 

Mấy người đàn ông Âu Lục thân hình to lớn đột nhiên đứng bật dậy khỏi đám người, họ chỉ tay vào mặt người đàn ông trung niên, to tiếng chất vấn.

 

Chỉ cần nhìn trang phục của mấy người đàn ông Âu Lục kia là biết, bọn họ chỉ vừa mới tới vùng ngoài lãnh thổ không lâu, họ vẫn còn mặc quần áo trang sức hiện đại!

 

Hơn nữa, trong số đó còn có hai người là cao thủ Thiên Thần huyền cấp hai sao.

 

Tinh huyết của hai người đó có thể bù lại cho tinh huyết của hàng ngàn hàng vạn người bình thường, có lẽ đây chính là lý do chủ yếu khiến Từ Lương cố tình lừa họ!

 

“Hỗn láo!”

 

Từ Lương đột nhiên giận dữ quát lên, chẳng mấy chốc, sấm chớp đỏ rực cuồn cuộn khắp cả trời, áp lực cái thế!

 

Cùng lúc đó, áo choàng đen trên người Từ Lương cũng bị gió lớn thổi tung, lúc này mọi người mới thấy rõ mặt mũi ông ta!

 

“Là Từ Lương, hộ vệ của Lý Kính Nghiệp!”

 

Không ít người nhận ra thân phận của Từ Lương, ngay cả mấy người đàn ông Âu Lục kia cũng bị dọa sợ phải cúi đầu, không dám lên tiếng nghi ngờ nữa.

 

Họ gốc của Lý Tích là họ Từ, sau đó được Lý Thế Dân ban cho họ Lý, nhà họ Từ mới là quê cha đất tổ của ông ta, còn người tên Từ Lương này chính là anh họ xa của cháu đích tôn Lý Kính Nghiệp, sau này trở thành hộ vệ của Lý Kính Nghiệp!

 

Địa vị này còn cao hơn cả đệ tử của điện Huyết Ma!

 

Từ Lương nắm trong tay quyền sinh sát của những người này, nghĩa là dù ông ta có giết sạch đám đàn ông Âu Lục kia ngay tại đây thì cũng không một ai dám nói ra nửa chữ không!

Bản thân ông ta cũng là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, một khi cường giả Nhân Hoàng nổi giận, không phải cao thủ cảnh giới Thiên Thần nào cũng có thể chống đỡ được sự kinh khủng ấy!

 

Chỉ riêng áp lực kia cũng đã khiến mấy người đàn ông Âu Lục kinh hồn khiếp đảm!

 

“Đắc tội với hộ vệ của Lý Kính Nghiệp, hết tám mươi phần trăm là đám người này sẽ chết thảm vô cùng!”

 

“Tôi thấy, kẻ chết thảm nhất phải là chàng trai họ Tiêu người Hoa Quốc kia mới đúng!”
 
Chương 3767


“Thánh điện Huyết Ma chính là địa bàn nhà họ Lý, cậu ta chán sống mới dám bất kính với Lý Quang Tổ!”

 

Nghe mọi người bên cạnh bàn luận, Thừa Tư Tư đổ mồ hôi lạnh!

 

Tên tuổi Từ Lương như sấm nổ bên tai, ở Bắc Vực này, ngoài Lý Quang Tổ và mấy người đệ tử thân truyền ra thì địa vị của Từ Lương không ai sánh nổi!

 

Thậm chí nói ông ta là hoàng đế Bắc Vực cũng không ngoa, ông ta giết mấy người cũng chẳng khác gì giết mấy con kiến hôi cả.

 

Nghĩ đến đây, Thừa Tư Tư vội vàng giật nhẹ áo Tiêu Chính Văn, lo lắng khuyên: “Anh Tiêu, không thể đắc tội nổi người này đâu, địa vị ông ta ở Bắc Vực vô cùng cao!”

 

“Thậm chí là không hề kém so với Thiên Tử ở Hoa Quốc chúng ta!”

 

Quách Xuân Dương bên cạnh thì cười khổ, Từ Lương kia lấy tư cách gì đòi so với Tiêu Chính Văn?

 

Đây chính là người đàn ông giẫm cả thế giới dưới chân, không ai ngóc đầu lên được!

 

Mà Tiêu Chính Văn lại không hề bận lòng chút nào, đối mặt với áp lực kinh khủng của Từ Lương, anh vẫn tỏ ra cực kỳ thong dong.

 

“Đừng nói đây chỉ là tượng của Lý Quang Tổ, dù chính bản thân ông ta ở đây cũng không nhận nổi một cái lạy của tôi!”

 

Tiêu Chính Văn chắp tay, lạnh lùng nhìn pho tượng kia, nói.

 

Dứt lời, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Đến Quách Xuân Dương cũng khó khăn nuốt nước bọt, lòng thầm kêu khổ!

 

Hối hận vì sao mình lại chạy theo Thừa Tư Tư tới điện Huyết Ma này làm gì?

 

Nếu mấy hôm sau mình đến thì sẽ không đụng phải Tiêu Chính Văn, lại càng không dính dáng gì đến cục diện mâu thuẫn này!

 

Nhưng trước mắt, Tiêu Chính Văn liên tục khiêu khích quyền uy của Điện Huyết Ma thế này, sớm muộn gì cũng gây ra đại loạn!

 

“Giọng điệu cậu cũng cả gan quá đấy!”

 

Từ Lương giận dữ quát lên, mây đen bất chợt phủ đầy bầu trời đỏ rực, tựa như bầu trời sẽ sụp đổ đến nơi.

 

“Tiền bối Từ, mong ông đừng chấp nhặt với sự thiếu kiến thức này của cậu ta, cậu ta mới tới vùng ngoài lãnh thổ, không hiểu quy tắc của chúng ta đâu!”, không ngờ rằng, lần này Chu Khang lại là người lên tiếng giúp Tiêu Chính Văn!

 

Không phải ông ta có thiện cảm với Tiêu Chính Văn mà là vì anh vẫn luôn đi cùng đội ngũ của ông ta suốt cả đường dài, một khi chuyện này truy cứu sâu hơn thì ông ta cũng bị liên lụy!

 

Bất kính với Huyết Ma Chí Tôn chính là tội chém đầu, Chu Khang thực sự không thể gánh nổi.

 

Vì vậy, ông ta định bụng dùng hết sức để chuyện này từ lớn hóa nhỏ, từ nhỏ hóa không!

 

“Không hiểu quy tắc? Thế thì dễ thôi!”

 

Vừa dứt lời, Từ Lương bước lên một bước, gió lớn nổi lên xung quanh ông ta theo từng bước chân tiến về phía trước!

 

Vô số ánh sáng màu đỏ máu phát ra từ cơ thể ông ta, ánh sáng đỏ thẫm ấy chiếu đến đâu thì vô số người bình thường hóa thành máu đến đó, chết ngay tại chỗ một cách oan uổng!

 

Thấy cảnh tượng này, không ít người sợ hãi lùi lại, vội vã cách Tiêu Chính Văn một khoảng an toàn với tốc độ nhanh nhất!

 

Đúng lúc đó, Chu Khang vội vàng bước lên trước, chặn lại ngay bên cạnh Từ Lương, nói: “Tiền bối Từ, việc hiến tế vẫn quan trọng hơn!”

 

“Chu Khang! Ông dám vô lễ sao?”

 

Từ Lương vẫy tay, một cái tát vô cùng vang dội giáng lên mặt Chu Khang.

 

“Còn không mau cút đi!”

Từ Lương lạnh lùng quét mắt lườm khuôn mặt đỏ bừng của Chu Khang, quát bảo.

“Mở cửa núi!”

Đúng lúc ấy, một giọng nói vô cùng hùng hậu truyền đến từ trời cao, ngay sau đó, cả ngọn núi lớn bỗng chấn động dữ dội, pho tượng kia cũng theo đó mà dịch về phía sau, để lộ một lối mòn dẫn lên thẳng đường núi.

Từ Lương ngẩng đầu nhìn đỉnh núi, cắn răng xoay người nói với Tiêu Chính Văn: “Coi như số cậu may, lần sau chúng ta sẽ tính lại món nợ này!”
 
Chương 3768


Nhìn theo bóng lưng bay về phía đỉnh núi của Từ Lương, Chu Khang thở hắt ra một hơi đầy rối loạn, sau đó lại lạnh lùng trừng mắt nhìn Tiêu Chính Văn!

 

Cửa núi mở ra tượng trưng cho việc giờ lành đã đến, tất cả những người dâng tế tinh huyết có thể thông qua con đường qua lại này để tới đàn hiến tế trên đỉnh núi và hiến dâng tinh huyết của mình!

 

Loại nghi thức này cứ mỗi ba tháng lại được tổ chức một lần, tinh huyết thu thập được sau mỗi lần đều sẽ được phân chia đồng đều cho người của nhà họ Lý và điện Huyết Ma.

 

Vậy nên ngay cả Từ Lương cũng không dám tuỳ tiện phá rối.

 

Quách Xuân Dương và Thừa Tư Tư thấy Từ Lương đã đi xa thì cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

“Sứ thần Huyết Ma đại nhân, ông không sao chứ?”, Thừa Tư Tư vội vàng tiến lên trước đỡ Chu Khang bị đánh ngã trên mặt đất dậy.

 

Cô ta nào biết tới thoả thuận ngầm giữa Chu Khang và Từ Lương?

 

Còn cảm thấy Chu Khang vì nể tình Tiêu Chính Văn cùng là con cháu của Hoa Quốc nên mới tốt bụng ra tay tương trợ.

 

“Tôi không sao! Có điều bảo người bạn này của cô từ sau nên động não trước khi phát ngôn! Không phải lần nào cũng may mắn như vậy đâu!”

 

Chu Khang lạnh lùng liếc nhìn Tiêu Chính Văn, thầm ôm mối hận với anh!

 

Nếu không phải do Tiêu Chính Văn không biết giữ miệng thì ông ta nào đến mức bị Từ Lương tát một bạt tai trước mặt bao nhiêu người như vậy!

 

Càng đáng tức hơn là bản thân vì cứu cậu ta nên mới bị đánh, vậy mà ngay tới một tiếng cảm ơn Tiêu Chính Văn cũng chẳng có nốt!

 

“Điện Huyết Ma nằm trên đỉnh núi sao?”, Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên nhìn về phía ngọn núi cao trước mắt!

 

“Không sai, đi men theo con đường này lên chính là điện Huyết Ma rồi, có điều con đường tiếp theo e rằng sẽ không bằng phẳng được như vậy đâu!”, Quách Xuân Dương nhỏ giọng đáp lại một câu.

 

Dù gì Tiêu Chính Văn cũng đã đắc tội với Từ Lương, trên con đường này, không biết sẽ bị bao nhiêu đệ tử của điện Huyết Ma tuần tra xét hỏi, chỉ cần một câu nói của Từ Lương thì mấy người bọn họ đừng mong có thể dễ dàng lên được tới đỉnh núi!

 

Lúc này, một ông lão trong đoàn ngửa mặt lên thở dài một tiếng, nói: “Ôi, Bắc Vực bây giờ đã không còn cảnh đẹp nữa rồi, nhớ năm đó Bắc Vực cũng có phong cảnh đẹp như tranh vẽ, là chốn non nước hữu tình!”

 

“Không ngờ bây giờ lại đất cằn ngàn dặm!”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía ông lão vừa nói, mặc dù tu vi của ông lão không cao, chỉ ở cảnh giới Nhân Vương cấp ba mà thôi, thế nhưng rất rõ ràng, ông ta giống với Tiêu Chính Văn, có thể nhìn thấy khắp cả núi Long Dương, tới đâu cũng thấy xác người máu me!

 

“Ông cụ cũng là người sở hữu tuệ nhãn cao siêu, nếu đã như vậy thì việc gì phải hiến tế tinh huyết của mình cơ chứ?”, Tiêu Chính Văn nhìn về phía ông lão, bình thản hỏi.

 

Ông lão lắc đầu cười khổ, nhìn về phía Tiêu Chính Văn nói: “Cậu có biết hơn chục nghìn năm trước đây, ngọn núi Long Dương này từng là đạo trường của ai không?”

 

Tiêu Chính Văn hơi lắc đầu, Tiêu Chính Văn có thể nói là hoàn toàn mù mịt về lịch sử của vùng ngoài lãnh thổ, ngay cả ghi chép của Thiên Sơn Thư Lục về vùng ngoài lãnh thổ cũng không hề tường tận.

“Long Dương Chân Nhân! Ông ta từng là thánh chủ của Bắc Vực, thế nhưng đáng tiếc là lại đột ngột bỏ mạng trên núi Long Dương!”
 
Chương 3769


“Bao nhiêu năm nay, Bắc Vực đều nằm trong sự kiểm soát của huyết tộc, bây giờ không một ai có thể nhìn thấu được tình cảnh bi thảm trên núi Long Dương! Anh bạn trẻ, cậu quả thực không hề đơn giản!”

 

“Có lẽ câu nói dự đoán trước khi Long Dương Chân Nhân lâm chung sắp trở thành sự thực rồi! Tới lúc đó, chúng tôi cũng không cần phải hiến tế tinh huyết để đổi lại sự bình an cho nơi này nữa!”

 

Ông lão nói tới đây thì trong mắt cũng lộ ra mấy phần lạc lõng!

 

“Ông hẳn là ông Cổ – người hầu hạ của Long Dương Chân Nhân nhỉ?”, một nam thanh niên đứng bên cạnh nhìn về phía ông lão, nghi hoặc hỏi.

 

Ông lão chỉ lắc đầu cười khổ, không nói gì mà ngẩng đầu nhìn về phía đàn tế trên đỉnh núi Long Dương, thở dài nói: “Trước khi tới được đỉnh núi, anh bạn trẻ tuyệt đối đừng gây rắc rối thêm nữa, nếu không hậu quả sẽ chẳng thể tưởng tượng nổi đâu!”

 

Đối diện với lời khuyên can của ông lão, Tiêu Chính Văn vẫn bình thản nói: “Ông cụ, tôi đây bất tài, thế nhưng vẫn sẽ bảo vệ cho ông được bình an vô sự!”

 

Nghe thấy lời này của Tiêu Chính Văn, không ít người quay đầu lại nhìn, dùng ánh mắt chế nhạo để quan sát Tiêu Chính Văn.

 

Nếu như ban nãy không phải cửa núi mở ra, có thể bây giờ Tiêu Chính Văn đã trở thành hồn ma dưới lưỡi kiếm của Từ Lương rồi, sao còn dám ăn nói ngông cuồng như thế?

 

“Hừ, có một số người thật là không biết tốt xấu!”

 

“Nếu như không phải cửa núi mở ra, hộ vệ Từ sợ làm lỡ việc lớn, một số kẻ e rằng ngay cả tự bảo vệ bản thân cũng là quá khó!”

 

“Ôi, thật đúng là nước nông thì lắm rùa, khắp nơi đều là đại ca, ai cũng dám đứng ra ăn nói ngông cuồng rồi?”

 

Ông lão quay đầu nhìn sâu vào mắt Tiêu Chính Văn, thế nhưng lại chẳng nói gì hết.

 

Ngược lại Quách Xuân Dương và Thừa Tư Tư lại thầm đổ mồ hôi thay cho Tiêu Chính Văn.

 

Mọi người đi men theo con đường núi này, bên cạnh Chu Khang cũng xuất hiện thêm một thanh niên, chỉ là Chu Khang dường như tỏ ra hết sức cung kính với thanh niên này, cả chặng đường đều hơi khom người, ngay cả nói chuyện cũng cực kỳ nhỏ tiếng.

 

Mãi tới sau khi đi tới một cánh rừng sâu, thanh niên đó mới đột nhiên đi chậm lại, quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Chu Khang, tiếp theo đây ông không cần phải nói đỡ cho người này nữa rồi!”

 

“Chuyện của hắn đều không liên quan gì tới ông! Đã hiểu chưa?”

 

“Vâng!”, mãi tới khi nghe được lời này của nam thanh niên, Chu Khang mới lộ ra vẻ mặt như trút được gánh nặng.

 

Mà cuộc trò chuyện giữa bọn họ lại bị ông Cổ nghe được không sót chữ nào.

 

Sau khi ông Cổ quan sát nam thanh niên này một lát thì đồng tử không khỏi co rút lại!

 

Người này có lai lịch lớn hơn Từ Lương rất nhiều, chỉ cần là người sống lâu ở Bắc Vực thì gần như không có ai là không biết tới!

 

Hắn chính là một trong số những đệ tử thân truyền của Lý Quang Tổ – Triệu Chí Phi!

Luận về địa vị ở điện Huyết Ma thì ngay cả Từ Lương cũng phải nhường Triệu Chí Phi ba phần!
 
Chương 3770


Dù gì đệ tử thân truyền của Lý Quang Tổ cũng cực kỳ ít ỏi, ai nấy đều là sự tồn tại nói một là một ở bên trong điện Huyết Ma!

 

Nếu như ban nãy người này để lộ thân phận thì e rằng ngay cả Từ Lương cũng phải dập đầu mà vái lạy!

 

Mà đối với những người sắp sửa tới đàn tế để hiến dâng tinh huyết của mình mà nói thì Triệu Chí Phi tuyệt đối là một nhân vật vĩ đại!

 

Lần này hắn cũng trà trộn vào bên trong đám người, chẳng qua chính là để quan sát nhất cử nhất động của bọn họ.

 

Rất rõ ràng, những hành động và lời nói của Tiêu Chính Văn ban nãy đều đã lọt hết vào trong mắt Triệu Chí Phi, mười thì có tới tám chín phần hắn cũng liên tưởng tới lời trăn trối trước khi lâm chung của Long Dương Chân Nhân!

 

“Một ngày nào đó trong tương lai sẽ có một đại thánh bên trong thế tục tự tay tiêu diệt núi Long Dương máu chảy thành sông này, khôi phục lại sự bình yên trước kia của Bắc Vực!”

 

Thế nhưng mấy nghìn năm nay, chưa nói tới đại thánh gì đó bên trong thế tục, ngay tới một cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cũng không có. Vậy nên điện Huyết Ma vẫn luôn coi lời trăn trối của Long Dương Chân Nhân như là một loại nguyền rủa với huyết tộc!”

 

Thế nhưng mãi tới sau khi tin tức Tiêu Chính Văn liên tiếp giết chết bốn nhân kiệt lớn của nhà họ Tư Mã truyền tới Bắc Vực thì mới thu hút sự chú ý đặc biệt của điện Huyết Ma!

 

Bên trong mỗi đoàn người tới hiến tế, chỉ cần có người của thế tục thì điện Huyết Ma nhất định sẽ cử lãnh đạo cấp cao đích thân trà trộn vào trong đám người để tiện âm thầm quan sát sự khả nghi trong thân phận của mỗi người!

 

“Cậu thanh niên, cậu phải cẩn thận hơn đấy!”

 

Ông Cổ bước nhanh tới gần Tiêu Chính Văn, ghé sát bên tai anh, ép cho giọng nói xuống mức nhỏ nhất để nhắc nhở anh.

 

Tiêu Chính Văn hơi không hiểu nhìn về phía ông Cổ, ông Cổ dùng tay chỉ về phía Triệu Chí Phi, nói: “Người kia là một nhân vật lớn của điện Huyết Ma, hơn nữa, Huyết Ma Chí Tôn – Lý Quang Tổ cũng chính là sư phụ của cậu ta!”

 

Nhân vật lớn?

 

Tiêu Chính Văn vẫn chưa kịp lên tiếng, Thừa Tư Tư và Quách Xuân Dương đã lập tức xúm lại.

 

Chỉ có điều, phản ứng của hai người bọn họ hoàn toàn không giống nhau, so với sự kinh ngạc của Thừa Tư Tư, Quách Xuân Dương lại lộ ra vẻ căng thẳng.

 

Nếu như trong số bọn họ thật sự có lãnh đạo cấp cao của điện Huyết Ma, vậy thì những lời nói và hành động ban nãy của Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chọc giận điện Huyết Ma, tới lúc đó, ngay cả mấy người bọn họ cũng sẽ bị liên luỵ!

 

Có lẽ chuyến đi tới núi Long Dương ngày hôm nay cũng chính là kết cuộc cả đời này của họ!

 

Thế nhưng Thừa Tư Tư lại không nghĩ như vậy, theo cô ta thấy, nếu như trong số họ có một nhân vật lớn trà trộn vào, nói không chừng có thể nhận được sự chiếu cố đặc biệt của điện Huyết Ma, nhận được lợi ích không thể ngờ tới được!

“ông cụ, không biết ai trong số chúng ta mới là nhân vật lớn? Nếu như chúng tôi bước ra chào hỏi, có lẽ còn có thể nhận được rất nhiều lợi ích không thể ngờ tới được đấy nhỉ?”

“Ví dụ như kéo dài tuổi thọ, hoặc là nhận được mấy viên đan dược nâng cao cảnh giới?”

Ông Cổ nghe thấy lời này thì không khỏi lắc đầu cười khổ, xem ra Thừa Tư Từ vẫn còn quá ngây thơ, bản thân đã trở thành vật tế của người ta, người ta sao có thể kéo dài tuổi thọ cho mình cơ chứ?
 
Chương 3771


Chứ chưa nói tới việc cho mấy loại đan dược quý giá kia!

 

Ai sẽ cho vật tế lợi ích?

 

“Mặc dù người này ở trong số chúng ta, thế nhưng mấy người tốt nhất là đừng hỏi nhiều, còn về lợi ích thì tốt nhất đừng có mà mơ mộng tới nữa!”, ông Cổ ép nhỏ giọng nói.

 

Thật ra ông Cổ đúng là một trong những người hầu của Long Dương Chân Nhân, cũng là cao thủ duy nhất của Bắc Vực thế hệ trước may mắn còn sống sót trong trận chiến năm ấy.

 

Có điều nhiều năm qua, mỗi nửa năm ông Cổ phải đi đến núi Long Dương để hiến tế tinh huyết một lần, cảnh giới của ông ấy đã giảm xuống rất nhiều bậc, thậm chí chỉ đạt tới cảnh giới Nhân Vương!

 

Đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao ông ấy chỉ có cảnh giới Nhân Vương cấp ba, mà có thể nhìn thấu mọi thứ ở núi Long Dương!

 

Ông Cổ hiểu rất rõ chuyện nội bộ của núi Long Dương và điện Huyết Ma!

 

Ban phúc hay kéo dài tuổi thọ gì đó chỉ là lớp ngụy trang để lừa gạt lấy tinh huyết, nâng cao tu vi của bọn họ thôi!

 

Thật ra hơn mười ngàn năm trước, Bắc Vực được trời ưu đãi, khí hậu dễ chịu, đây là khu vực có sức sống dồi dào nhất trong bốn khu vực lớn!

 

Tuổi thọ trung bình của dân chúng sinh sống ở nơi này cũng có thể đạt tới năm trăm tuổi!

 

Nhưng từ sau khi nhà họ Lý và người huyết tộc bắt tay nhau hại chết Long Dương Chân Nhân, chiếm cứ núi Long Dương, điều kiện sinh sống ở toàn bộ Bắc Vực cứ thế mỗi ngày một tệ đi.

 

Cho tới sau này, toàn bộ Bắc Vực đều tràn đầy huyết quang, sức sống cũng trở nên ít đi rất nhiều, tuổi thọ tất cả mọi người cũng giảm nhanh xuống còn chưa đến trăm tuổi!

 

Mà mỗi một người hiến tế tinh huyết, tuổi thọ lại rút ngắn đến năm sáu chục tuổi, thậm chí còn không bằng mười phần trăm lúc trước!

 

Nhưng nội tình quan trọng này, ngay cả ông Cổ cũng không dám nói toạc ra, nếu không những người có dấu ấn màu máu trên mình đều sẽ hóa thành máu trong nháy mắt!

 

Dấu ấn đỏ thẫm kia cũng không phải ký hiệu gì đặc biệt của người Bắc Vực mà là một loại trận pháp thâm độc.

 

Chỉ cần trên người có dấu ấn huyết sắc này, chỉ cần Huyết Ma Chí Tôn ra lệnh một tiếng, những người này dù ở xa hơn vạn dặm hay bất kể ở đâu cũng sẽ chết ngay lập tức không rõ nguyên nhân!

 

Nhưng Thừa Tư Tư không biết gì về chuyện này, có lúc còn cảm thấy ông Cổ quá hẹp hòi, không muốn chia sẻ lợi ích cho bọn họ, thỉnh thoảng tìm kiếm bóng dáng vị đại nhân kia khắp nơi.

 

Nhưng tiếc là với đôi mắt phàm tục của cô ta sao có thể nhận ra ai mới là nhân vật lớn ẩn nấp trong mấy người này?

 

Quách Xuân Dương lại không để ý, trong lòng vẫn luôn tính toán làm sao mới có thể thoát thân!

 

Bởi vì sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn, đại điển hiến tế lần này nhất định sẽ khơi lên sóng gió ngập trời!

Vả lại nhân vật lớn từ miệng ông Cổ, trong mắt Quách Xuân Dương, ngay cả xách giày cho Tiêu Chính Văn cũng không xứng!
 
Chương 3772


Có thể nói, trong điện Huyết Ma, người thực sự có thể ngồi ngang hàng cùng Tiêu Chính Văn cũng chỉ có một mình Huyết Ma Chí Tôn trong truyền thuyết kia mà thôi!

 

Bất kể là Từ Lương hay Chu Khang, những người này đều là lũ chán sống, người thì liên tục dùng ngôn ngữ khiêu khích Tiêu Chính Văn, người còn lại thì lại có ý đồ ra tay với Tiêu Chính Văn.

 

Thực ra, tiếng hét cửa núi mở ra không phải đã cứu mạng Tiêu Chính Văn mà là cọng rơm cứu mạng của Từ Lương.

 

Nếu không, thật sự đánh với Tiêu Chính Văn, mười Từ Lương cũng phải chịu chết mà thôi!

 

Thấy ông Cổ bước đi về phía đỉnh núi lần nữa, Thừa Tư Tư cũng chỉ đành thức thời lui về bên cạnh Tiêu Chính Văn.

 

Vừa đi, Thừa Tư Tư vừa nhỏ giọng khuyên Tiêu Chính Văn, nói: “Anh Tiêu, anh cũng nghe thấy lời ông cụ này vừa nói, trong đám đông có thể có nhân vật lớn nào đó đang lẩn trốn!”

 

“Cho nên, tốt nhất anh vẫn nên khiêm tốn một chút, nếu gây ra phiền toái nữa e rằng ngay cả sứ thần Huyết Ma cũng không cứu được anh!”

 

Thừa Tư Tư nói vậy không phải xem thường Tiêu Chính Văn, mà vì đều là con cháu Hoa Quốc, cô ta không hy vọng Tiêu Chính Văn gây ra phiền toái gì.

 

“Tư Tư, được rồi! Anh Tiêu biết nên làm thế nào!”, Quách Xuân Dương liên tục nháy mắt với Thừa Tư Tư, tỏ ý cô ta đừng nói thêm nữa.

 

“Xuân Dương, chúng ta đều là người Hoa Quốc, dù sao cũng không thể nhìn anh Tiêu rước họa vào thân chứ? Vùng ngoài lãnh thổ là vùng ngoài lãnh thổ, thế tục là thế tục, gây phiền toái ở vùng ngoài lãnh thổ thì không thể bỏ tiền để dẹp yên chuyện giống như trong thế tục được!”

 

“Lỡ như chọc phải nhân vật lớn, ngay cả mạng cũng không giữ được!”

 

Thừa Tư Tư hết sức nghiêm túc nói.

 

“À…”, Quách Xuân Dương len lén liếc nhìn Tiêu Chính Văn, nuốt nước bọt, không dám nói tiếp nữa.

 

Đây quả thực là một bầy kiến hôi đang khuyên một thiên thần làm người phải khiêm tốn!

 

Thấy Quách Xuân Dương và Tiêu Chính Văn đều không nói gì, Thừa Tư Tư cũng không khuyên Tiêu Chính Văn nữa, mọi người cứ thế đi theo nhóm người tới giữa sườn núi Long Dương.

 

Núi Long Dương trông có vẻ chỉ là một ngọn núi lớn, nhưng quảng trường giữa sườn núi lại giống như một thành phố lớn vậy!

 

Hẳn đây là chỗ ở đặc biệt chuẩn bị cho những người đến đây hiến tế!

 

Dẫu sao vô số người tới để hiến tế, trên tế đàn cũng căn bản không thể đủ chỗ cho nhiều người như vậy.

 

Giờ phút này, trên quảng trường lưng chừng núi, mọi người tụ tập lại càng lúc càng đông, dõi mắt nhìn thấy toàn là đầu người nhốn nháo đông nghịt, khoảng hơn triệu người!

 

“Nghe nói có vài người tư chất tốt, sẽ được ở lại điện Huyết Ma được nhận làm đệ tử! Không biết mấy người chúng ta có thể may mắn như vậy hay không!”, Thừa Tư Tư vừa đi vừa nói.

 

Những năm gần đây, tất cả đệ tử của điện Huyết Ma gần như đều đào tạo ra từ những người bình thường trong Bắc Vực này!

 

Dẫu sao chiếm cứ toàn bộ vực lớn, đệ tử môn hạ cũng nhiều không kể xiết!
 
Chương 3773


Cũng chính vì vậy, điện Huyết Ma mới trở thành một trong những chi nhánh thế lực lớn của huyết tộc!

 

Tiêu Chính Văn chỉ cười dửng dưng, cho dù bị điện Huyết Ma chọn làm đệ tử, kết quả cũng sẽ không tốt hơn chút nào!

 

Nếu không tiến vào đội ngũ nòng cốt thì sớm muộn gì cũng sẽ trở thành một thành viên trong núi thây biển máu trên núi Long Dương!

 

Ông Cổ chỉ vào một cái đình nghỉ mát cách đó không xa, nói: “Chúng ta sang bên kia nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa sẽ có người sắp xếp chỗ ở cho chúng ta!”

 

Ông ấy vừa nói vừa dẫn đầu đi về phía đình nghỉ mát.

 

Mấy người Tiêu Chính Văn cũng theo sau.

 

Cùng với tiếng đọc kinh phật xa xa trên đỉnh núi vọng tới, bên trên huyết ảnh đầy trời, huyết quang che khuất cả mặt trời!

 

Một luồng huyết khí tràn ngập trên toàn bộ núi Long Dương lan dần ra!

 

Nhưng trong mắt những người khác cảnh tượng này lại bình thường không có gì lạ, chỉ có Tiêu Chính Văn và ông Cổ có thể mơ hồ nghe được trong tiếng chuông vang dội có lẫn những tiếng kêu thảm thiết!

 

Trên không trung xuất hiện một đóa hoa sen đỏ như máu, ánh mắt tất cả mọi người đều thành kính nhìn lên đỉnh núi!

 

Chỉ chốc lát sau, trên đóa sen đỏ có một người đàn ông trung niên bước ra, ngạo nghễ đứng trên không trung!

 

“Chí Tôn ban phúc, các người quỳ lạy đi!”

 

Từ Lương đứng trên hoa sen máu nói nói với những người bên dưới.

 

Ông ta vừa dứt lời, từng mảnh huyết quang, bay thẳng về phía mọi người, còn mọi người phía dưới cũng đồng loạt quỳ xuống.

 

Cũng không ít người thành kính đưa hai tay ra, giống như đang nghênh đón huyết quang kia vậy!

 

Tiêu Chính Văn thấy những người đáng thương bị điện Huyết Ma đùa bỡn trong lòng bàn tay, không khỏi lắc đầu thở dài một hơi.

 

“Haizz!”

 

Chẳng mấy chốc, tiếng thở dài này truyền đến tai Từ Lương, Từ Lương đang âm thầm cười nhạt, không khỏi chau mày, ánh mắt bắn thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

“Là cậu?”

 

Trong ánh mắt của Từ Lương mang mấy phần sát ý nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn.

 

Huyết Ma Chí Tôn ban phúc chúng sinh là phần trọng yếu nhất trong nghi thức huyết tế này của điện Huyết Ma!

 

Không được phép sơ suất chút nào!

 

Mà tiếng thở dài này của Tiêu Chính Văn lại giống như thả một hòn đá ở giữa đầm sâu khơi dậy nghìn tầng sóng gió!

 

Ông Cổ cũng nhận ra điều khác thường sau lưng, vội vàng nghiêng đầu khoát tay với Tiêu Chính Văn, tỏ ý Tiêu Chính Văn hãy cùng quỳ lạy với mọi người, để tránh rước họa vào thân!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom