Cập nhật mới
Chương 3894


“Một Tiêu Chính Văn cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, bên cạnh lại có thể có hai đại cao thủ Đế Cảnh, cộng thêm sự ủng hộ của Thượng Quan Uyển Nhi, làm người ta càng nghĩ càng thấy sợ!”

 

Nói tới đây, Tư Mã Huy cũng không khỏi khẽ cau mày.

 

Dõi mắt khắp thế giới này, ai có thể làm được giống như Tiêu Chính Văn?

 

Đám con cháu thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ gần như đều bị Tiêu Chính Văn chèn ép không chỉ một bậc!

 

Cho dù là con cháu những thế lực lớn cũng không thể giống như Tiêu Chính Văn, dựa vào sức một mình để thu phục hai vị Đế Cảnh, chứ đừng nói là khai sơn lập phái!

 

Không so sánh sẽ không có đau thương, so sánh cùng con em những thế gia này, Tiêu Chính Văn là một ngôi sao sáng vạn trượng, đang lấp lánh trên cao!

 

Như vậy người, mấy ngàn năm cũng chưa chắc đã có một người xuất hiện!

 

Nghe xong lời này của Tư Mã Huy, tất cả mọi người đều chấn động, hai người Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long lại mang vẻ mặt phức tạp!

 

Giờ phút này, bọn họ không thừa nhận cũng không được, cũng đã hơi hối hận vì không đồng ý lời mời của Tiêu Chính Văn!

 

“Cho nên, bắt buộc phải tiêu diệt cậu ta trước khi cậu ta có lông cánh đầy đủ!”, Tư Mã Huy lạnh lùng nói.

 

Bên phía điện Thần Long cũng vì trận đánh với nhà họ Tư Mã và nhà họ Khổng lúc trước, đã có thu hoạch rất phong phú, tuy chút thực lực này còn không thể so sánh cùng những đại thế gia kia, nhưng cũng coi như thuộc vị trí trung bình rồi.

 

“Sau trận chiến này, để tôi xem ai còn dám đến Đế Khư gây chuyện!”, Lý Bạch nhìn những chiến lợi phẩm này, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng!

 

“Anh Tiêu, trước mắt chúng ta phải chuẩn bị vài thứ cho đại hội Vạn Tông, vừa có thể lấy được tài nguyên, lại cũng có thể chiêu nạp được một số lớn tông môn tới nhờ cậy!”

 

Thượng Quan Uyển Nhi như có điều suy nghĩ, nhắc nhở.

 

“Nói tôi nghe xem đại hội Vạn Tông này còn có gì nữa!”, Tiêu Chính Văn thuận miệng hỏi một câu.

 

“Đại hội Vạn Tông bắt đầu từ mấy ngàn năm trước, khi đó, Thủy Hoàng còn chưa xuất thế, ban đầu là do Thiên Đạo Minh Ước làm chủ, mục đích cũng chỉ là giải quyết một ít ân oán thường ngày giữa các thế lực khắp nơi!”

 

“Vì vậy, mới có khâu quan trọng là tỷ võ này!”

 

“Chẳng qua từ sau khi nhà họ Khổng tiến vào vùng ngoài lãnh thổ, người đứng ra tổ chức đã do nhà họ Khổng cùng nhận trách nhiệm! Địa điểm cử hành cũng chuyển từ núi Vạn Tiên tới núi Thái Thương!”

 

“Núi này có thể coi như dãy núi lớn thứ hai của Đông Vực, chỉ đứng sau núi Vạn Tiên! Hơn nữa, dãy núi chạy dài từ Nam đến Bắc, nghe nói dãy núi này còn có liên quan tới đại thần thời kỳ thượng cổ – Thái Thương!”

 

“Năm đó sau khi Thái Thương chết đã chôn ở núi này, vì vậy, núi Thái Thương quỷ dị nhiều thay đổi, cho dù là cường giả cấp Đại Đế cũng không dám đi sâu vào lãnh thổ núi Thái Thương!”

 

“Nghe nói, năm đó có mấy vị cao thủ cấp Đế Quân gặp Tẩu Giao trong núi, nếu như không phải chiếm ưu thế về số người, mấy vị cao thủ cảnh giới Đế Quân kia cũng sẽ đều bỏ mạng trong núi Thái Thương!”

 

“Ồ? Tẩu Giao? Đó không phải là một chủng của Long tộc sao?”, Tiêu Chính Văn khẽ cau mày nói.
 
Chương 3895


“Không sai, mặc dù Tẩu Giao không phải Long tộc chân chính, nhưng cũng có mối quan hệ dây mơ rễ má với Long tộc, vì vậy, từ lần đó về sau, thủ phủ của núi Thái Thương đã trở thành cấm địa của Đông Vực!”

“Đông Vực cũng từng có không ít thế lực lớn đã đi tìm hiểu truyền thuyết của Long tộc, nhưng trừ Tẩu Giao ra, chưa từng thấy rồng thật!”

 

“Nhưng có một chuyện có thể khẳng định là Thái Thương nhất định có liên hệ cực kỳ lớn với Long tộc! Hơn nữa, lúc Thái Thương còn sống, Thiên Đạo Minh Ước cũng vẫn luôn trong trạng thái ngủ đông!”

 

“Cho đến khi Thái Thương mất mạng, Thiên Đạo Minh Ước mới đột nhiên xuất thế, trở thành thế lực lớn nhất vùng ngoài lãnh thổ!”

 

Thượng Quan Uyển Nhi giải thích cặn kẽ.

 

“Nói cách khác, nhà họ Khổng không chỉ đứng đằng sau thao túng đại hội Vạn Tông, còn chiếm đoạt núi Thái Thương?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.

 

“Không sai, đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến nhà họ Khổng ngàn năm gần đây luôn có thể bồi dưỡng ra được những anh hào trẻ tuổi! Trong lăng mộ của Thái Thương nhất định ẩn chứa một bí mật vô cùng lớn!”

 

Thượng Quan Uyển Nhi cau mày, nói.

 

Kể từ khi nhà họ Khổng chiếm đoạt được núi Thái Thương, người tài đã xuất hiện rất nhiều, điều này không khỏi khiến người khác nảy sinh ra nhiều liên tưởng khác nhau!

 

Đặc biệt là ngôi mộ của Thái Thương, ngoại trừ người của nhà họ Khổng ra, những người khác căn bản đều khó có thể tới gần!

 

“Ừ, tôi hiểu rồi!” Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, nói với đám người Long Hình: “Các cậu cũng đi chuẩn bị một chút, đi cùng tôi đến đại hội Vạn Tông!”

 

“Rõ!”

 

Đám người Long Hình đáp lại một tiếng rồi đứng dậy trở về Đế Khư.

 

Dù sao, đại hội Vạn Tông là một có hội hiếm có, đám người Long Hình chỉ tu luyện sau cánh cửa đóng kín, rất khó để nâng cao cảnh giới và nhãn giới, mà đại hội Vạn Tông lần này chính là một cơ hội không tồi!

 

Mười ngày sau, dưới chân núi Thái Thương đã đông nghịt người, toàn bộ Đông Vực, các môn phái lớn nhỏ và con em các thế gia đều tề tựu ở đây!

 

Suy cho cùng, đại hội Vạn Tông là cơ hội tuyệt vời để tất cả các môn các phái thể hiện tài năng, ngay cả những đệ tử mới nhập môn cũng muốn đến xem náo nhiệt.

 

Cho dù biết rõ bản thân không có duyên với người đứng đầu, nhưng lộ mặt cũng tốt hơn, ngộ nhỡ được các thế lực lớn kia nhìn trúng, nói không chừng có thể một bước lên mây!

Mà trong số bọn họ, người thực sự có khả năng giành chức vô địch cũng chỉ có một số ít nhân tài trong số mấy thế lực lớn mà thôi.

 

Không ít đệ tử của đại gia tộc lần lượt được mời lên nội viện của núi Thái thương, mà những người còn lại chỉ có thể bị chặn lại dưới chân núi, đứng quan sát từ xa mà thôi.

 

Dù gì, dưới núi có cường giả Đế Cảnh trấn giữ, mặc dù trong lòng mọi người đều có phần trách móc nhưng cũng chỉ tức giận chứ không dám nói ra!

 

Đúng lúc này, đám người Tiêu Chính văn cũng từ từ tiến đến chân núi, cùng với sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn, rất nhiều môn phái nhỏ và con em thế gia đều tự động tránh ra một lối đi.
 
Chương 3896


Vài tên đệ tử nhà họ Khổng duy trì trật tự dưới chân núi nhìn về phía Tiêu Chính Văn. Một gã đàn ông mặc áo đen trong số đó bước lên trước, giơ tay chặn Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ lại, nói: “Xin lỗi, hai vị không thể tiến vào núi Thái Thương!”

 

“Cậu có ý gì?”, sắc mắt Trần Huy Tổ trầm xuống, lạnh lùng hỏi.

 

“Nếu tôi không nhầm thì hai vị chắc có lẽ đều là cao thủ Đế Cảnh đúng không, đại hội Vạn Tông lần này hơi đặc biệt, nếu cao thủ Đế Cảnh tiến vào núi Thái Thương, sợ rằng sẽ gây ra hiện tượng lạ ở núi Thái Thương, vì thế, tốt nhất là hai vị đứng ngoài cửa! ”

Vừa nói, gã đàn ông áo đen kia chuyển tầm mắt về phía Tiêu Chính Văn.

 

Hiện tượng lạ?

 

Thượng Quan Uyển Nhi không khỏi cau mày, nói: “Nhiều lần đại hội Vạn Tông trước đây đều có cao thủ Đế Cảnh tham gia, tại sao lần này đột nhiên lại không cho phép cao thủ Đế Cảnh vào nữa?”

 

“Thượng Quan tiền bối, núi Thái Thương rất đặc biệt, không cần tôi nói bà cũng rõ hơn tôi, hôm nay trong núi xuất hiện hiện tượng lạ, gia chủ nói rồi, ngộ nhỡ cao thủ Đế Cảnh gây nên sự biến đổi thất thường trong núi, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được!”

 

“Đây cũng là nghĩ cho sự an toàn của các vị, mong các vị ít nhiều hãy lượng thứ!”

 

Gã đàn ông mặc áo đen cười nhạt rồi nói.

 

Thượng Quan Uyển Nhi đang định nói tiếp, Tiêu Chính Văn lại khẽ xua tay, nói: “Được rồi, hai người tạm thời cứ ở lại đây, những người khác theo tôi vào núi!”

 

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn quả nhiên trúng kế, gã đàn ông áo đen cười nham hiểm, làm động tác tay mời chào: “Anh Tiêu, mời!”

 

Lông mày thanh tú của Thượng Quan Uyển Nhi hơi cau lại, khuyên nhủ: “Anh Tiêu, cẩn thận có gian lận!”

 

“Không sao, những tên tép riu này không giở được trò gì mới được đâu!” Tiêu Chính Văn không quan tâm, bước về phía núi Thái Thương.

 

Thấy Tiêu Chính Văn đã quyết, hai người Thượng Quan Uyển Nhi và Lý Bạch cũng chỉ đành nhanh chóng bước theo.

 

Đám người Long Hình cũng theo sát phía sau, cùng đám người Tiêu Chính Văn bước lên bậc thang đá.

 

Đúng lúc này, đám người Tư Mã Huy cũng dẫn theo người đến dưới chân núi, chỉ liếc mắt nhìn gã đàn ông áo đen đang canh cửa một cái bèn hiểu ngầm trong lòng, chủ động bước vào trong đình hóng mát dưới chân núi, nháy mắt với những người phía sau!

 

Những người còn lại, dưới sự hướng dẫn của gã đàn ông áo đen, cũng đi lên phía núi Thái Thương.

 

Khi vừa bước vào núi Thái Thương, Tiêu Chính Văn đã ngửi thấy mùi máu tanh!

 

Hai bên đường làm bằng đá, thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ vết máu chưa khô.

Xem ra núi Thái Thương hôm nay quả thực có điểm khác thường, hơn nữa, sương mù lượn lờ trong núi, trong vòng mười mét không nhìn thấy người, ngay cả Tiêu Chính văn cùng không dám nhìn rõ tình hình bên trong!

 

“Mọi người cẩn thận!”

 

Tiêu Chính văn vừa nói vừa lấy ra gương Bát Quái, cầm trong lòng bàn tay.

 

Trong rừng, mơ hồ không rõ, dường như có bóng người di chuyển, càng đi về phía trước, sát khi càng nồng đậm!
 
Chương 3897


Hơn nữa, bầu không khí xung quanh cũng ngày càng kỳ quái.

“Anh Tiêu!”

 

Lúc này, bóng dáng của Bạch Ngọc Trinh đột nhiên lao ra khỏi màn sương dày đặc và đến gần Tiêu Chính Văn.

 

“Cô Bạch, cô cũng ở đây à?” Tiêu Chính Văn liếc nhìn Bạch Thiên Kiệt đang ở phía sau Bạch Ngọc Trinh, khẽ chắp tay lại, nói.

 

“Anh Tiêu, đại hội Vạn Tông hôm nay vốn dĩ là một bố cục chém giết! Nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã cùng với người của Đế Vương Các đã thỏa thuận với nhau, nếu lên núi Thái Thương sẽ không có lợi cho anh!”

 

“Theo tôi thấy, chi bằng anh Tiêu quay về dưới chân núi, hoặc là, dứt khoát từ bỏ đại hội Vạn Tông lần này!”

 

Bạch Ngọc Trinh thuyết phục với vẻ mặt nghiêm túc.

 

Tiêu Chính Văn ngước mắt nhìn về phía con đường nhỏ giữa núi, trên con đường sâu thẳm không có lấy một bóng người qua lại, xung quanh còn có sương mù dày đặc.

 

Nhìn qua cũng có thể thấy được xung quanh con đường mòn này chắc chắn đã được bố trí rất nhiều cơ quan mai phục!

 

Nghĩ đến đây, Tiêu Chính Văn cười nhạt, nói: “Trở về? Tên đã bắn khỏi cung sao có thể quay đầu lại! Nếu điện Thần Long mới như vậy đã bị bọn họ dọa sợ thì còn có tư cách gì đến vùng ngoài lãnh khai sơn lập phái?”

 

“Mục tiêu của bọn họ chắc chỉ có một mình tôi, các cậu có thể chia ra hành động, mọi người tập hợp trên đỉnh núi!”

 

Nghe vậy, Bạch Ngọc Trinh không nhịn được mà hít một hơi thật sâu: “Anh Tiêu, tuyệt đối không nên! Đại hội Vạn Tông lần này, nhà họ Khổng đã lấy ra sáu viên Thiên Châu, nơi cất giấu bảo vật chính là vách đá Vọng Thiên!”

 

“Với cách hành sự của nhà họ Khổng, những bảo vật như vậy sao có thể rơi vào tay người ngoài? Nhất định đã bố trí rất nhiều mai phục xung quanh!”

 

Ồ?

 

Tiêu Chính Văn không nhịn được mà cười nói: “Sáu viên Thiên Châu, thứ mà cô Bạch nói chắc là Giao Trì Minh Nguyệt Châu đúng không?”

 

Trong Thiên Sơn Thư Lục, ghi chép về Thiên Châu chỉ có ba loại, trong đó một loại là Giao Trì Minh Nguyệt Châu, đối với cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, loại Thiên Châu này giúp nâng cao sức chiến đấu, có lợi ích cực lớn.

 

Đó cũng chính là vật mà Tiêu Chính Văn đang rất cần, không ngờ nhà họ Khổng lại hào phóng đến vậy, một lần lấy ra sáu viên!

 

“Không sai! Nhưng theo tôi biết, đây là quà tặng lại cho Đế Vương Các phối hợp hành động với nhà họ Khổng, sẽ không dễ dàng có được đâu!”, Bạch Ngọc Trinh vội vàng giải thích.

 

“Không thành vấn đề, bảo vật của trời đất từ trước đến nay đều nằm trong tay người có đức. Nếu nhà họ Khổng đã hào phóng như vậy, chúng ta cũng không thể phủ ý tốt của bọn họ!”
 
Chương 3898


Tiêu Chính Văn quay đầu lại nói với những người phía sau: “Mọi người chia ra hành động, nhất định phải thu được hết sáu viên Thiên Châu kia vào túi!”

“Long Vương! Nhưng anh…”

 

Không chờ Long Nguyệt nói hết, Tiêu Chính Văn đã xua tay, nói: “Tôi tự có cách, không cần lo cho tôi, các cậu cứ việc đi giành lấy Thiên Châu là được!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn khẽ chắp tay về phía hai anh em nhà họ Bạch, giây tiếp theo, thân hình anh lóe lên, lập tức xuất hiện ở cách xa trăm mét!

 

Bóng dáng của Tiêu Chính Văn vừa lao ra ngoài trăm mét, mấy bóng người trong đám sương mù xung quanh cũng lập tức đuổi ra ngoài.

 

“Không hay rồi, Long Vương gặp nguy hiểm!”

 

Long Nguyệt vừa muốn truy đuổi lên nhưng đã bị Long Hình giơ tay ngăn lại.

 

“Long Nguyệt, Long Vương đã nói rất rõ rồi, bảo chúng ta nhất định phải giành lấy Thiên Châu, đi thôi!”

 

Ngay khi giọng nói của Long Hình vừa dứt, anh ta liền kéo lấy hai người Long Nguyệt và Long Ngao chạy thẳng vào rừng cây bên đường.

 

Bạch Ngọc Trinh quay đầu lại nhìn Bạch Thiên Kiệt: “Anh, chúng ta có cần…”

 

Bạch Thiên Kiệt khẽ lắc đầu, nói: “Không cần, nếu Tiêu Chính Văn có thể tự mình đánh lạc hướng sự chú ý của đám người truy sát thì anh ấy nhất định có giải pháp rồi! Chúng ta đi!”

 

Nói xong, Bạch Thiên Kiệt kéo lấy tay em gái, ngay lập tức ẩn vào trong sương mù.

 

Trong màn sương mù dày đặc, bóng dáng của Tần Cối chợt lóe lên, xuất hiện ở trong khu rừng rậm cách Tiêu Chính Văn chưa tới trăm bước.

 

“Tiêu Chính Văn, hôm nay cậu chạy không thoát được đâu”.

 

Ngay khi giọng nói của Tần Cối vừa dứt, bóng hình của đám người Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long cũng lần lượt xuất hiện.

 

Không chỉ có ba người bọn họ, mà còn có một số cao thủ của Bát Hiền Từ cũng lần lượt xúm đến.

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng cảm nhận được sự khác thường xung quanh, cũng cùng lúc đó, một luồng kiếm khí, dưới sự bao phủ của sương mù, âm thầm tập kích về phía Tiêu Chính Văn!

 

“Soạt!”

 

Một âm thanh phá vỡ không trung truyền đến, Tiêu Chính Văn theo bản năng né người sang một bên, một luồng sáng lạnh quét qua sát tà áo của Tiêu Chính Văn!

 

“Rầm!”

 

Một tảng đá cực lớn bị chém làm hai, khói bụi xung quanh lập tức bay mịt mù.
 
Chương 3899


Lục Tiêu Dao cũng nhân cơ hội này, đột nhiên tiến lên chém đến, mà sau lưng ông ta còn có ba vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, trong tay mỗi người đều cầm một thanh trường kiếm, đánh về phía Tiêu Chính Văn!

Cùng lúc đó, Hứa Thương Long cũng dẫn theo ba vị cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp năm tiến sát bên còn lại của Tiêu Chính Văn, tạo thành thế vòng vây đối với Tiêu Chính Văn!

 

Ở phía đối diện của Tiêu Chính Văn, hai tay Tần Cối cầm thanh kiếm Thất Tinh, bước ra khỏi sương mù, nhìn về phía Tiêu Chính Văn với nụ cười khẩy: “Nơi này chính là nơi chôn thân của cậu, không khoanh tay chịu trói thì còn đợi đến khi nào nữa?”

 

Đối mặt với trận chiến này, đổi lại là một người khác thì bây giờ đã thôi kháng cự, bó tay chịu trói!

 

Dù sao đối mặt với sự hợp lại vây giết của mười mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, bất kỳ cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm nào cũng không có cơ hội thắng!

 

Thậm chí ngay cả chạy trốn cũng là một loại hy vọng xa vời!

 

Phóng tầm nhìn cả Đông Vực, cao thủ như Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long có danh tiếng lâu đời, liệu có mấy người ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, có thể lội ngược dòng, chém hai người bọn họ dưới lưỡi kiếm?

 

Cộng thêm Tần Cối – một cao thủ Nhân Hoàng cấp tám, cho dù Tiêu Chính Văn có thực lực mạnh mẽ cỡ nào, chỉ cần không có cao thủ Đế Cảnh trợ giúp thì kết quả anh cũng phải chết!

 

Mà Tiêu Chính Văn không hề hoang mang, sau khi né tránh được mấy kiếm khí, cơ thể chợt lóe, xuất hiện cách đó trăm bước!

 

“Thật là hao tâm tổn trí!”, ánh mắt Tiêu Chính Văn đảo qua mặt đám người Lục Tiêu Dao, cười khẩy nói.

 

“Thực ra không cần tốn nhiều thời gian, nhưng hôm nay cậu buộc phải chết! Có thể khiến chúng tôi hợp lại giết cậu thì cho dù xuống dưới cửu tuyền, cậu cũng nên cảm thấy vinh hạnh!”

 

Trong đôi mắt của Lục Tiêu Dao, sát khí như thủy triều, mấy người xung quanh ông ta cũng bắt đầu rút kiếm trong tay, ánh mắt lạnh như băng nhìn Tiêu Chính Văn, giống như đang nhìn một thi thể.

 

“Vì giết tôi, các người phải trả giá quá lớn rồi nhỉ, chẳng lẽ ngay cả Thiên Châu cũng không cần sao nữa sao?”, Tiêu Chính Văn không hề sợ hãi nói.

 

“Ha ha! Thiên Châu? Thiên Châu cũng chỉ là một ngòi nổ mà thôi, sở dĩ công khai với bên ngoài là vì để dẫn dụ người bên cạnh cậu rời đi!”

 

“Để tránh cục diện quá mức hỗn loạn, bị cậu thừa dịp chạy trốn!”

 

Lục Tiêu Dao đắc ý cười khẩy nói.

 

“Xem ra vì để giết tôi, các người đúng là phải bỏ vốn máu luôn rồi!”, Tiêu Chính Văn nheo mắt lại nói.

 

“Tiêu Chính Văn, chuyện đã đến nước này, tôi khuyên cậu tốt nhất không nên phản kháng vô ích! Nếu tôi là cậu thì đã sớm tự sát để tạ tội và tránh liên lụy đến gia đình rồi!”
 
Chương 3900


Hứa Thương Long hừ một tiếng, lạnh lùng nói.

 

Theo ông ta thấy, Tiêu Chính Văn bị nhiều cao thủ vây đánh như vậy, cho dù có thực lực mạnh mẽ thì bị giết cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!

 

Thậm chí có thể nói, cho dù thực lực Nhân Hoàng cấp năm mạnh ra sao, dưới sự vây giết của những người như bọn họ cũng không có khả năng có bất kỳ cơ hội sống nào!

Dù sao hai người Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long cũng có tu vi Nhân Hoàng cấp sáu, cộng thêm Tần Cối là cao thủ Nhân Hoàng cấp tám, đối với Tiêu Chính Văn mà nói, kết quả của anh chỉ còn con đường chết.

 

“Ngược lại tôi muốn khuyên các người một câu, ngộ nhỡ trộm gà không được lại mất đi một nắm gạo, chỉ sợ ngay cả cơ hội hối hận các người cũng không có! Thậm chí ngay cả thế lực đằng sau của các người cũng nên hiểu rõ hậu quả của chuyện này không phải là thứ mà bọn họ có thể gánh chịu được!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía mấy người trước mắt, trầm giọng nói.

 

“Ha ha ha!”

 

Lục Tiêu Dao khinh thường lắc đầu cười lớn nói: “Tiêu Chính Văn, đã đến nước này mà cậu vẫn còn giả bộ sao? Đối mặt với cục diện này, đừng nói là cậu, cho dù là những đứa con của trời cũng tuyệt đối không có cơ hội sống sót!”

 

“Chỉ cần cậu chết, Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ còn có thể làm dấy lên sóng gió gì được đây?”

 

“Còn nữa, đừng nói có cả ông Tần là cao thủ Nhân Hoàng cấp tám trợ giúp, cho dù là hai người tôi và Hứa Thương Long cũng có thể dễ dàng lấy mạng của cậu!”

 

Lục Tiêu Dao cũng không phải đang nói lời ngông cuồng, dù sao ông ta cũng là người nổi bật ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu, còn cao hơn một tầng cảnh giới so với Tiêu Chính Văn, hơn nữa còn có Hứa Thương Long trợ chiến, giết bất kỳ người nào có cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm đều chỉ là chuyện dễ như búng ngón tay mà thôi!

 

Nói cách khác, những người có mặt ở đây, cho dù có thực lực yếu nhất cũng là cao thủ Nhân Hoàng cấp năm và ngang hàng với Tiêu Chính Văn, cho dù là ở phương diện nào thì Tiêu Chính Văn cũng không có khả năng sống sót!

 

“Cậu cũng quá coi trọng bản thân rồi đấy, mấy ngàn năm qua, vùng ngoài lãnh thổ chưa bao giờ có người có thể thoát khỏi vòng vây giết của mười vị cao thủ có cảnh giới tương đương, huống chi, cảnh giới ba người chúng tôi còn cao hơn cậu!”

 

“Nếu cậu thật sự có thể sống sót, tôi sẽ tự sát ở trước mặt cậu!”

 

Hứa Thương Long cười khẩy, coi thường nói.

 

Giờ phút này, ngay cả mọi người ở bên ngoài cũng cảm nhận được điểm dị thường bên trong núi Thái Thương, nhất là trong sương mù dày đặc, toả ra khí tức cường đại và sát khí như có thực chất?

 

Viên Thiên Canh ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh nhìn lên núi, sau đó cũng không chú ý nữa.

 

Trần Huy Tổ cũng coi như không có chuyện gì xảy ra, liếc mắt nhìn đám người Tư Mã Huy, rồi vẫn uống trà như thường lệ.

 

Tư Mã Huy thấy thế, không khỏi khẽ nhíu mày, quay đầu nói về phía Khổng Thế Phương ở bên cạnh: ” Anh Khổng, phản ứng của Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ có phải quá mức bình thản rồi không?”

 

“Theo lẽ thường mà nói, không phải hai người bọn họ nên xông vào núi Thái Thương đi cứu Tiêu Chính Văn sao?”

 

Hả?

 

Khổng thế Phương hơi nghi hoặc nhìn ề phía Tư Mã Huy nói: “Sao vậy, anh Tư mã cảm thấy có chỗ nào không ổn sao?”

 

Ngược lại ông ta không thấy có điểm nào không đúng, dù sao ở đường lên núi này không chỉ có hai cao thủ Đế Cảnh bọn họ canh giữ, Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ xông vào cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
 
Chương 3901


“Vừa rồi Viên Thiên Canh rõ ràng đã cảm nhận được sự khác thường trong núi Thái Thương, nhưng chỉ liếc mắt nhìn rồi không xem nữa, điểm này không bình thường lắm”.

 

Tư Mã Huy cau mày nói.

 

“Viên Thiên Canh không phải kẻ ngốc, ông ta hiểu được nếu có hành động khác thường thì trong khoảnh khắc đó sẽ bị cao thủ Đế Cảnh mai phục xung quanh đánh chết!”

“Vả lại, Tần Cối dẫn đầu, cộng thêm hai người Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long hợp lại, giết Tiêu Chính Văn không phải dễ như trở bàn tay sao?”

 

Khổng Thế Phương nở nụ cười khẩy nói.

 

“Hy vọng là do tôi lo lắng quá nhiều!”, Tư Mã Huy khẽ thở dài, nhưng trong lòng ông ta luôn có dự cảm chẳng lành!

 

Mặc dù họ cử ra một số lượng lớn cao thủ, vây giết một mình Tiêu Chính Văn nhưng cuối cùng có thể thành công giết chết Tiêu Chính Văn hay không thì vẫn còn là một ẩn số!

 

Dù sao từ trước đến nay Tiêu Chính Văn đã tạo ra quá nhiều kỳ tích, thậm chí ngay cả bản thân Tiêu Chính Văn cũng có thể nói là truyền kỳ của một thế hệ!

 

Bên trong núi Thái Thương, Tiêu Chính Văn không chút sợ hãi nhìn mọi người trước mắt nói: “Có lẽ cử một vị cao thủ Đế Cảnh đến đây thì các người còn có cơ hội thắng!”

 

“Nhưng chỉ dựa vào mấy người các người mà muốn giết tôi thì chỉ sợ nói quá sớm!”

 

Tiêu Chính Văn không phải kiêu ngạo mà là tự tin!

 

Không nói đến đạo cảnh, những người trước mắt này đều kém anh mười vạn tám ngàn dặm, chỉ dựa vào gương Bát Quái trong tay anh cũng đã đủ giết chết đám người ở đây!

 

“Hừ! Họ Tiêu kia, cậu đúng là quá ngông cuồng, giết một Nhân Hoàng cấp năm như cậu còn cần cao thủ Đế Cảnh ra mặt sao?”

 

“Cho dù là cửa ải này của chúng tôi thì cậu cũng chưa chắc có thể sống sót”.

 

Hứa Thương Long lạnh lùng hừ một tiếng, trường kiếm trong tay run lên, áp lực của cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu giáng xuống!

 

“Haizz, với kiến thức của các người, nói nhiều với các người đúng là vô ích, ra tay đi!”, một tay Tiêu Chính Văn chống hông, vô cùng tự tin nói.

 

“Chịu chết đi!’

 

Vừa dứt lời, một cỗ khí tức khủng bố được khuấy động, toàn bộ núi Thái Thương hơi chấn động!

 

Một ánh sáng màu trắng bạc phóng ra trong nháy mắt, giống như thiên hà đổ xuống như sông suối.

 

Hơn mười cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm trở lên, cùng một lúc bộc phát ra sát khí động trời, ngay cả sương mù dày đặc che khuất cả ngọn núi trước đó cũng bị cỗ khí tức này làm tiêu tan không ít!

 

Trong khoảnh khắc đó, vụn đá bắn tung tóe, sát khí như thủy triều!

 

Kiếm khí động trời bay thẳng về phía Tiêu Chính Văn, đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ là Nhân Hoàng cấp năm, cho dù cảnh giới Nhân Hoàng cấp bảy cũng sẽ bị cỗ khí tức này trong nháy mắt xé rách!

Đối mặt với mấy kiếm khí đột nhiên áp sát, Tiêu Chính Văn không hề hoảng loạn, anh vừa giơ tay lên, trong Gương Bát Quái lập tức bắn ra một ánh sáng rực rỡ màu bạc!
 
Chương 3902


Lúc này những đám mây trên bầu trời tụ lại, trong những đám mây, dường như có một con rồng bay quanh, một chùm ánh sáng màu bạc đột nhiên bắn xuống!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt của Viên Thiên Canh nở một nụ cười nhạt.

 

Chùm ánh sáng này đáng sợ đến mức nào, Viên Thiên Canh đã sớm trải qua, đừng nói là mấy kẻ tép riu cảnh giới Nhân Hoàng, dù ông ta đã đủ để phân cao thấp với cao thủ Đế Cảnh cũng tránh né không kịp!

 

Cùng với một trận sấm sét vang lên, trên bầu trời dường như có thể nghe thấy tiếng rồng ngâm!

 

Ngay sau đó, chùm ánh sáng kia đột nhiên bắn về phía đám người Lục Tiêu Dao!

 

Ầm ầm!

 

Hàng chục kiếm khí va chạm với chùm ánh sáng đó trong phút chốc như đá chìm đáy biển, biến mất không có dấu vết!

 

“Hả! Điều này… sao có thể!”

 

Lục Tiêu Dao không khỏi mở to hai mắt, không thể tin được nhìn cảnh tượng trước mắt!

 

Mấy chục kiếm khí kia mạnh cỡ nào? Ngay cả cao thủ Nhân Hoàng cấp sáu cũng không thể chịu đựng được nhưng Tiêu Chính Văn chỉ phất gương Bát Quái trong tay, đã làm toàn bộ kiếm khí biến mất không còn gì?

 

“Tôi đã nói rồi, nói nhiều hơn nửa câu với các người đều là đàn gãy tai trâu! Với tầm nhìn của các người, vĩnh viễn sẽ không hiểu được!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa vung gương Bát Quái lên.

 

Chùm ánh sáng kia chiếu về phía Lục Tiêu Dao!

 

Dường như cảm nhận được chùm ánh sáng kia không tầm thường, Lục Tiêu Dao vội vàng né tránh, nhưng hai người phía sau ông ta còn chưa kịp tránh đã bị chùm ánh sáng kia chiếu vào!

 

“A a a!”

 

Liên tiếp hai tiếng rên vang lên, chỉ thấy hai cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm trong nháy mắt đã hóa thành sương mù đẫm máu!

 

Chưa đầy nửa tiếng đã có hai vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm bị giết, cảnh tượng này thật là khiến người ta rợn cả tóc gáy!

 

Dẫu sao Tiêu Chính Văn cũng chỉ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm mà thôi!

 

Hai người Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long liếc nhìn gương Bát Quái trong tay Tiêu Chính Văn đầy vẻ kinh hãi!

 

Bọn họ rất khó tưởng tượng nổi, đòn tấn công vừa rồi tới từ một chiếc gương Bát Quái nho nhỏ.

 

“Gương Bát Quái trong tay cậu ta là dị bảo, giết cậu ta, cướp lấy gương Bát Quái giao cho nhà họ Khổng, chắc chắn chúng ta có thể được tộc trưởng nhà họ Khổng trọng dụng!”

 

“Giết!”

Thanh kiếm dài trong tay Lục Tiêu Dao khẽ rung, nổi giận gầm lên một tiếng, vô số luồng kiếm khí, đâm về phía Tiêu Chính Văn trong phút chốc!
 
Chương 3903


Những người còn lại cũng rối rít cầm kiếm chém về phía Tiêu Chính Văn!

 

Nhất thời, trong bán kính vài dặm đều bị bao trùm bởi một ánh sáng chói lóa, ánh kiếm lũ lượt xoay quanh, uốn lượn như một thác nước, chập chùng mấy dặm, xông thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ cười thản nhiên, vung gương Bát Quái trên tay lên, tấn công thẳng tới!

“Bùm!”

 

Kiếm khí kinh khủng đánh tới chùm sáng kia lần nữa, đang lúc hai người va chạm nhau, bùng nổ ra ánh sáng vô cùng chói lóa rực rỡ!

 

Nếu chỉ đơn thuần so về cảnh giới, đám người Lục Tiêu Dao chiếm ưu thế tuyệt đối, dẫu sao cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu đánh với Nhân Hoàng cấp năm mà nói chẳng khác nào chèn ép nghiền nát!

 

Nhưng giờ phút này, đám người Lục Tiêu Dao thấy đã cố hết sức ngược lại còn mơ hồ có loại cảm giác bị Tiêu Chính Văn chèn ép!

 

“Uổng cho lão già các ông sống hơn ngàn năm, ngay cả chuyện làm người cơ bản thông thường nhất cũng không biết, trước mặt một đối thủ mà các ông không hiểu biết gì về họ thì vĩnh viễn đừng tự cao, nếu không các ông sẽ không gánh nổi hậu quả!”

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, chùm sáng kia lớn hết sức, phóng ra một sự áp lực kinh khủng!

 

“Phụt!”

 

Lục Tiêu Dao thực sự không chịu nổi áp lực kinh khủng như vậy, phun ra một ngụm máu.

 

Sức lực trong cơ thể ông ta tựa như bị hút hết sạch, khí thế của cả người cũng uể oải đi trong nháy mắt.

 

“Chuyện này … chuyện này sao có thể được! Sao… Sao cậu làm được?”

 

Lục Tiêu Dao vô cùng hoảng sợ nhìn về phía Tiêu Chính Văn, ông ta thật sự không dám tin tưởng một tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm lại có thể rút cạn toàn bộ sức lực trong cơ thể ông ta!

 

“Ầm!”

 

Trả lời ông ta lại là kiếm khí kinh khủng cuốn ngược, thậm chí Lục Tiêu Dao còn chưa định thần lại, đã bị kiếm khí kia hất bay thẳng ra!

 

“Mọi người cẩn thận!”, Lục Tiêu Dao vừa bay ra ngoài, vừa rống lớn với những người bên cạnh.

 

Thật ra cho dù không có lời nhắc nhở của ông ta, Hứa Thương Long cũng đã nhận ra sự khác thường trong này!

 

Chùm ánh sáng khúc xạ ra từ gương Bát Quái hết sức quỷ dị, bên trong giống như cất giấu một vật thể kinh khủng!

 

Hơn nữa loại khí tức đến từ viễn cổ đó căn bản không cách nào che giấu được!

 

Ngay trong chớp mắt Lục Tiêu Dao đã bị đánh bay ra, mây đen trên bầu trời tụ lại đen như mực!

 

Dường như có một con thú lớn tới từ thời viễn cổ sắp thức tình!

 

“Mọi người đừng hoảng hốt! Chẳng qua cậu ta chỉ là một tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm mà thôi! Cho dù cậu ta có thủ đoạn thăng thiên, hôm nay cũng phải chết!”

 

Trông thấy Lục Tiêu Dao bị đánh trọng thương, Hứa Thương Long vôi vàng ổ định lòng quân, để tránh mấy người còn lại trong lúc hốt hoảng lại gặp phải chiêu ác!
 
Chương 3904


Ngay sau đó Tiêu Chính Văn khoát tay, thu hồi chùm sáng kia, chắp tay sau lưng, lạnh lùng nhìn về phía đám người Hứa Thương Long.

 

“Xem ra, các ông vẫn chưa hiểu chênh lệch thật sự giữa chúng ta ở đâu, đã vậy, tôi sẽ giúp các ông tỉnh táo hoàn toàn!”, Tiêu Chính Văn nói xong, thân hình đột nhiên lóe lên, trong nháy mắt liền biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

 

Cùng với một vầng sáng trên mở ra trên không trung như đợt sóng, bóng dáng Tiêu Chính Văn lần nữa xuất hiện ngay cạnh mọi người!

Chỉ là thân pháp của anh quá quỷ dị, ngay cả không khí xung quanh cũng có phần không chịu nổi tốc độ sắp tới cực hạn, bắt đầu xuất hiện từng vết nứt!

 

Tiêu Chính Văn khẽ gập tay lại, sau đó cây giáo Bá Vương xuất hiện trong lòng bàn tay Tiêu Chính Văn, sau đó đâm thẳng ra ngoài!

 

Một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm đối diện Tiêu Chính Văn không kiềm chế được, nổi giận gầm lên một tiếng, nâng kiếm nghênh đón mũi giáo của cây giáo Bá Vương!

 

“Giáo!”

 

Mặc dù ông ta đã dốc hết sức nhưng căn bản không có tác dụng gì, cây giáo Bá Vương vẫn không ngừng lại, vô cùng cứng rắn đâm vào ngực ông ta!

 

“Phụt!”

 

Máu tươi bắn ra, lại một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm mất mạng trong chớp mắt!

 

Cùng lúc đó, một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm khác bên cạnh, vung kiếm, chém thẳng về phía bả vai Tiêu Chính Văn!

 

Nhát kiếm này mang oai phong hủy diệt trời đất giống như muốn chém Tiêu Chính Văn ra làm hai!

 

Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ nhẹ nhàng bước sang một bước, ngay sau đó giơ tay lên, cây giáo Bá Vương nằm ngang trước mặt Tiêu Chính Văn!

 

“Choang!”

 

Thanh kiếm kia uy thế vô cùng chém thẳng vào cán của cây giáo Bá Vương, rồi bị hất ngược lại bay ra ngoài!

 

Vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đánh lén Tiêu Chính Văn kinh ngạc tái mặt!

 

Tốc độ phản ứng của Tiêu Chính Văn so với dự trù của ông ta thật sự chuẩn xác đến mức làm người ta giận sôi máu!

 

Bất kể là từ kinh nghiệm chiến đấu hay về ý thức chiến đấu, giữa hai người đều khác nhau như trời với vực!

 

So với Tiêu Chính Văn, cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng có kinh nghiệm chiến đấu khoảng nghìn trận này giống như một đứa bé sơ sinh không có sức chống cự!

 

“Giáo!”

 

Một tay Tiêu Chính Văn cầm cán giáo, đưa ra sau, ngay sau đó cổ tay vừa xoay lại đâm giáo ra vô cùng ngang ngược!

 

“Phụt!”

Lại là một màn sương máu nổ ra trước mặt Tiêu Chính văn!

 

Lại một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng mất mạng trong nháy mắt!

 

Giờ phút này, thật sự Tiêu Chính Văn giống như hổ vào bầy dê vậy, vừa giơ tay lên đã có người gục xuống, vừa đâm giáo ra mỗi một lượt một người chết!
 
Chương 3905


Cảnh tượng trước mắt làm cho đám người Lục Tiêu Dao tê cả da đầu, thậm chí ngay cả Tần Cối cũng không còn ý định đi trợ giúp nữa.

 

Lần trước, lúc ở Đế Khư, Tiêu Chính Văn không ra tay, vì vậy mọi người đều cho rằng thực lực của Tiêu Chính Văn chỉ dừng lại ở Nhân Hoàng cấp năm bình thường mà thôi!

 

Nhưng sau trận chiến hôm nay, tất cả mọi người mới hiểu được, sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn sớm đã không đơn giản chỉ là Nhân Hoàng cấp năm nữa!

Chỉ một chiêu một thế tùy tiện và tự nhiên như vậy, đã gần như hợp làm một thể cùng đất trời, mà trong chiêu thức lại mạnh mẽ chắc chắn vô cùng, oai phong vô hạn!

 

Đâu phải là những con gà rù, những người cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm như họ có thể so sánh được?

 

Ngay cả cánh tay cầm kiếm của Hứa Thương Long cũng không tự chủ được mà run rẩy.

 

“Giáo!”

 

Ngay khi Hứa Thương Long định xoay người chạy trốn, khoảng không sau lưng ông ta đột nhiên rung động, ngay sau đó, có tia sáng chói mắt phản xạ, một cây giáo dài cán màu bạc đâm thẳng ra!

 

“A!”

 

Hứa Thương Long bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ hét toáng lên!

 

Dù Hứa Thương Long cố hết sức né tránh nhưng vẫn bị cây giáo đập vào gò má, máu tươi tràn ra trong nháy mắt!

 

Ngay khi cơ thể Hứa Thương Long bay ra theo lực tác động, cơ thể Tiêu Chính Văn biến mất trước mắt mọi người lần nữa!

 

Trong lòng Hứa Thương Long không kiềm được lộp bộp vài tiếng!

 

Trông thấy cây giáo dài của Tiêu Chính Văn đâm thẳng về phía ngực Hứa Thương Long, Lục Tiêu Dao cố nén đau đớn liều mạng vung nắm đấm.

 

Giờ phút này, sự sống chết của ông ta cùng Hứa Thương Long đã sớm bị buộc lại với nhau!

 

Nếu Hứa Thương Long chết trận, ông ta cũng đừng hòng sống một mình!

 

Mà Tiêu Chính Văn lại hoàn toàn không để ý đến cú đấm của Lục Tiêu Dao, anh giơ tay lên đâm cây giáo tới, trúng chân trái của Hứa Thương Long!

 

“Phụt!”

 

Một đóa hoa hồng tươi đẹp màu máu nở rộ trên đùi Hứa Thương Long, đau đến nỗi khiến Hứa Thương Long hơi choáng váng!

 

Cùng lúc đó, Tiêu Chính Văn cũng ôm trọn một cú đấm của Lục Tiêu!

 

Phịch!

 

Cơ thể của Tiêu Chính Văn cứ thế bay ngược ra!

 

“Giết cậu ta!”

 

Trông thấy Tiêu Chính Văn bị cú đấm của mình đánh bay, trong đôi mắt của Lục Tiêu Dao dấy lên hy vọng lần nữa!

 

“không!”

Giờ phút này Hứa Thương Long đã nhận ra có gì đó bất ổn, vội vàng kéo tay Lục Tiêu Dao lại!
 
Chương 3906


Nhưng một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng bên cạnh lại đi trước hai người họ một bước, vung kiếm lên đuổi theo!

 

“Giáo!”

 

Thân mình Tiêu Chính Văn còn chưa chạm đất đã đâm cây giáo thẳng về phía sau!

 

“Phụt!”

 

Vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng thứ năm nổ thành màn sương máu trong nháy mắt!

 

Chiêu thức đánh ngược này đúng là có được tinh túy của Hạng Võ, ổn định chính xác thâm độc, hơn nữa còn khiến người ta không kịp phòng, tốc độ cực nhanh!

 

Một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng bên cạnh lạnh lùng hừ một tiếng, Tiêu Chính Văn cũng coi thường bọn họ quá, chỉ dùng chút thủ đoạn nhỏ không đáng coi ra gì, nhưng tục ngữ nói rất hay một người khỏe thắng mười kẻ thông minh!

 

Ngay sau đó, một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ bộc phát ra từ cơ thể ông ta!

 

“Vung kiếm chém ngang trời!”

 

Vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng kia hét lớn một tiếng, nhát kiếm vô song chém thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

“Phá!”

 

Ngay sau đó Tiêu Chính Văn chỉ lên, một màn sáng màu vàng đã chắn trước người!

 

Mặc dù đây chỉ là trận pháp không gian đơn giản nhất, nhưng cũng đủ để chặn nhát kiếm của người này!

 

“Đánh nhau cần phải dùng não, chỉ dựa vào sức mạnh thì chỉ có chịu chết thôi!”, khóe môi Tiêu Chính Văn hơi nhếch lên, tạo nên một nụ cười lãnh đạm, nói.

 

“Bụp!”

 

Cây giáo đâm đến, lại một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm mất mạng trong chớp mắt!

 

Từng tia sáng rực rỡ tươi đẹp nở rộ lần lượt kế tiếp nhau trên bầu trời, ngay cả mấy người đứng ngoài xem cuộc chiến cũng hoàn toàn ngẩn ngơ!

 

Không tới năm phút, đã biến mất liên tiếp sáu vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, chuyện này quả thực không ai có thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc đã xảy ra đại chiến thế nào trong núi Thái Thương!

 

Giờ phút này, toàn bộ Đông Vực đều sôi trào!

 

Trong vòng một ngày, sáu vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng chết trận, ai cũng hiểu đã có chuyện lớn xảy ra!

 

“Haiz! Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, mười mấy con chó con lại muốn vây giết vua sói? Quả là ăn nói vớ vẩn!”

 

Trần Huy Tổ cười nhạt, khinh thường nói.

 

Lúc này, bên trong núi Thái Thương, Dương Hiến ngơ ngác nhìn Tần Cối nói: “Thầy… Thầy, chúng ta… Chúng ta đi hỗ trợ nữa không?”

 

Trong lúc nói chuyện, mồ hôi lạnh đã chảy xuống trán hắn.

“Không thể nào! Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”
 
Chương 3907


Đừng thấy Tần Cối là cao thủ Nhân Hoàng cấp tám mà lầm, đối mặt mười mấy cao thủ Nhân Hoàng cấp năm cấp sáu bao vây tấn công, ngay cả ông ta cũng không thể giết liên tục mấy người trong mấy phút ngắn ngủi được!

 

Giờ phút này, thế giới nội tâm ông ta sụp đổ!

 

Trông thấy Tiêu Chính Văn giết người giống như cắt rau dưa, vừa giơ tay lên đã chém liên tục sáu người, ngay cả Tần Cối cũng hơi do dự!

Trong mười mấy cao thủ này có hơn một nửa là người của Bát Hiền Từ, vì vậy, ông ta hiểu rõ nhất, người vây giết Tiêu Chính Văn là cao thủ ra sao!

 

Đội hình như vậy cuối cùng vẫn bị Tiêu Chính Văn giết ngược lại, quả thực khiến ông ta khó mà chấp nhận được!

 

“Không! Đây… Đây nhất định là ảo giác!”

 

Tần Cối cắn chặt hàm răng, hai tay run rẩy!

 

Nhìn Tiêu Chính Văn đâm giáo như rồng, ngay cả ông ta cũng hết sức sợ hãi.

 

Cho dù tự ông ta ra tay cũng chưa chắc có thể bắt được Tiêu Chính Văn!

 

“Thầy, vì một mình Tiêu Chính Văn lại mạo hiểm như vậy, không đáng!”, Dương Hiến run rẩy, vẻ mặt đầy sợ hãi nói.

 

Tần Cối cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, ông ta không cam lòng!

 

Phải biết rằng, vốn dĩ Bát Hiền Từ âm thầm che giấu ông ta, tận tâm tận lực đào tạo, chính là để một ngày nào đó xưng bá toàn bộ Đông Vực vì Bát Hiền Từ!

 

Nhưng sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn lại làm rối loạn hoàn toàn kế hoạch của ông ta và nước cờ của nhà họ Khổng!

 

Cho đến giờ phút này, Tần Cối mới biết mình phải đối mặt với một người đáng sợ đến mức nào!

 

Tiêu Chính Văn không phải là người mà ông ta có thể dễ dàng trêu vào, thậm chí có thể khiến ông ta lâm vào hiểm cảnh vĩnh viễn không thể vực dậy!

 

Cuối cùng, Tần Cối vẫn lựa chọn rút lui!

 

Ông ta không muốn chết, càng không muốn chết trong tay Tiêu Chính Văn!

 

“Con nói không sai, đúng là mạo hiểm vì một mình Tiêu Chính Văn không đáng giá!”, Tần Cối hung hãn siết chặt quả đấm, dù ông ta không muốn thừa nhận nhưng đúng là Tiêu Chính Văn đã khiến ông ta cảm thấy nguy hiểm!

 

Loại nguy hiểm đó không giống với trước đây mà là cảm giác sợ hãi khi đi qua ngay bên cạnh thần chết!

 

Thật may vì theo kế hoạch ban đầu của ông ta là Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long ra tay chém chết Tiêu Chính Văn trước, nếu không, giờ phút này, ngay cả ông ta cũng sẽ bị vùi trong cuộc chiến, không thể thoát ra được!

 

Mà mọi người bên ngoài đã sớm đứng ngồi không yên!

 

Tư Mã Huy hay Khổng Thế Phương đều mang vẻ mặt đầy kinh hãi nhìn về núi Thái Thương!

 

Những người bị giết đều là lực lượng trung kiên của hai nhà bọn họ!
 
Chương 3908


Ở thời điểm quan trọng khi các cao thủ đại tài này đều bị vướng ở chiến trường vùng ngoài vũ trụ, ở bất kỳ phe phái nào, cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm cũng là trụ cột có tiếng có miếng!

 

Nhưng bây giờ, trong nháy mắt đã có sáu vị mất mạng tại chỗ, tổn thất to lớn như vậy bảo bọn sau này trở về phải giải thích với lãnh đạo cấp cao trong gia tộc thế nào đây?

 

Tư Mã Huy đứng bật dậy nhìn về Núi Thái Thương nói: “Phải bảo vệ mấy người cuối cùng!”

Không chỉ mọi người trong nhà họ Tư Mã nghe xong đã làm theo, ngay cả người nhà họ Khổng cũng nhanh chóng chạy về phía núi Thái Thương!

 

Nhưng không chờ bọn họ đến đường lên núi, Viên Thiên Canh đã bước ra, chặn đường đi của họ!

 

“Các vị, cứu người thì không cần thiết đâu, sống chết có số, giàu sang do trời, người đáng chết có cứu cũng vô dụng”, giọng nói của Viên Thiên Canh lạnh như băng, nói.

 

“Viên Thiên Canh! Ông có biết, người trong núi Thái Thương đều là trụ cột vững chắc của nhà họ Khổng không? Nếu bọn họ chết, sự thăng bằng của Đông Vực sẽ bị phá vỡ!”

 

“Đến lúc đó sẽ có bao nhiêu sinh linh đồ than, ông biết không?”

 

Giờ phút này người nhà họ Khổng sốt ruột thật rồi, theo cách giết của Tiêu Chính Văn, chẳng bao lâu sau, cao thủ của nhà họ Khổng đã vào núi Thái Thương cũng sẽ bị tàn sát hết!

 

“Phì!”

 

Trần Huy Tổ hung hãn nhổ nước bọt nói: “Bây giờ biết sợ rồi à? Cho dù người nhà họ Khổng các người chết sạch thì liên quan gì đến người khác?”

 

“Thế giới này thiếu ai đi nữa, địa cầu vẫn quay! Mặt trời vẫn sẽ mọc lên ở phía Đông lặn xuống ở phía Tây!”

 

Trần Huy Tổ vừa nói vừa bước ra, đứng bên Viên Thiên Canh, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía người nhà họ Khổng.

 

“Hẳn các ông biết địa vị của nhà họ Khổng ở Đông Vực! Những người khác đều có thể chết duy chỉ có người nhà họ Khổng không thể chết được!”, Khổng Thế Phương đi ra từ trong đám người, giọng nói trầm thấp.

 

“Mẹ kiếp!”

 

Trần Huy Tổ xổ thẳng một câu thô tục: “Tại sao người nhà họ Khổng không thể chết được? Chẳng lẽ thật đúng là càn khôn đảo ngược, chuột nhắt xưng vương?”

 

“Lời như vậy mà người nhà họ Khổng cũng nói ra được à?”

 

“Đếm hết một lượt người nhà họ Khổng, không phải bán nước cầu quan, thì là thứ hư hỏng chèn ép dân chúng, nhà họ Khổng diệt môn mới là điều khiến tất cả mọi người vui mừng mới đúng chứ nhỉ?”

 

“Nếu không, sao chuyện cho tới lúc này, trừ nhà họ Khổng các ông ra không một ai lo âu vì chiến sự trong núi Thái Thương?”

 

Khổng Thế Phương nghe vậy, khuôn mặt dữ tợn cũng giật giật!

“Tránh ra!”, Tư Mã Huy cũng vội, trong mười mấy người kia có ba vị là cao thủ nhà họ Tư Mã bọn họ!
 
Chương 3909


“Muốn vào núi, được thôi! Nhưng phải hỏi cây giáo trong tay tôi có đồng ý hay không trước đã!”, ánh mắt Trần Huy Tổ trong trẻo lạnh lùng, rung cây giáo bạc trong tay.

 

Mà giờ khắc này, đại chiến trong núi Thái Thương vẫn còn tiếp tục!

Trong nháy mắt, bên cạnh Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long chỉ còn lại một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm!

 

Toàn bộ những người còn lại đã mất mạng tại chỗ!

Các tảng đá trên mặt đường khắp cả núi Thái Thương đều nhuốm màu máu đỏ tươi!

 

Hứa Thương Long và Lục Tiêu Dao cùng với một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng còn sót lại nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn như gặp phải kẻ địch rất mạnh.

 

Chuyện phát triển đến bước này, có thể nói bọn họ đã hết cách xoay chuyển trời đất!

 

Không chỉ Hứa Thương Long bị thương nặng ngay cả Lục Tiêu Dao cũng bị đánh cho tàn phế một cánh tay!

 

Giờ phút này vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm kia cũng chỉ còn lại nửa cái mạng!

 

Tiêu Chính Văn giơ cây giáo đứng đó, uy phong tám hướng, không hề bị thương chút nào!

 

Thậm chí trên bộ quần áo dài màu trắng tinh khiết còn không có một giọt máu nào bắn tới!

 

“Rốt cuộc cậu là ai?”, Lục Tiêu Dao cũng không kiềm chế được nỗi sợ hãi nữa, run run hỏi.

 

Trải qua trận chiến này, dù thế nào ông ta cũng không tin Tiêu Chính Văn chỉ là người vô danh!

 

Cho dù thế gia lớn như nhà họ Khổng, nhà họ Tư Mã cũng tuyệt đối không thể đào tạo ra một nhân vật ngoài sức tưởng tượng giống như Tiêu Chính Văn!

 

Nhất là ý chí và kinh nghiệm chiến đấu kinh khủng của Tiêu Chính Văn, ngay cả những lão già đã sống ngàn năm như họ cũng phải tự hổ thẹn vì thua kém!

 

Một thanh niên từ thế tục còn chưa đến ba mươi tuổi, sao có thể lĩnh ngộ được?

 

“Chẳng phải các người đã biết rồi sao? Thế tục, vua Bắc Lương, Tiêu Chính Văn!”

 

Tiêu Chính Văn dửng dưng mỉm cười, ngay sau đó đá thi thể dưới chân sang bên đường.

 

“Nếu cậu ta không chết, chúng ta sẽ xong đời!”

 

Trong lúc nói chuyện, cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm cuối cùng cũng hết sức sợ hãi, giờ kiếm dài xông về phía Tiêu Chính Văn!

 

Ánh kiếm lũ lượt như mưa như thác chém về phía Tiêu Chính Văn trong chớp nhoáng.

 

Vào giờ phút này, hắn thà rằng mình chết nhanh chết gọn còn hơn bị nỗi sợ hãi vô biên này tiếp tục giày vò.

 

Thấy chiêu thức bất chấp sống chết của người đó, Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt, cây giáo Bá Vương trong tay khẽ rung lên!

 

“Bụp!”

 

Sau đó tia sáng bạc xuất hiện!

 

Một tia sáng khác biệt xuyên qua màn sáng kia, giống như đâm qua núi cao sông dài!

 

Một lực đạo vô cùng kinh khủng cứ thế xông ra, ở sau lưng Tiêu Chính văn như có thiên quân vạn mã, mà trước mặt đại quân, một vị tướng quân mặc giáp bạc, khí thế như thiên thần, cây giáo dài trong tay đột nhiên đâm tới!

 

“Ầm!”

Cùng một tiếng vang thật lớn vọng tới, tựa như bầu trời này cũng rung động theo cây giáo đó!

 

“Phụt!”

Nhát giáo này không hề nương tay, cứ thế đâm vào ngực hắn, ngay sau đó Tiêu Chính văn nhẹ nhàng rung thân cây giáo, lại một thi thể bay ngược ra xa!
 
Chương 3910


Cho đến khi ngọn giáo xuyên qua ngực người kia, trong mắt ông ta lại hiện lên vẻ thoải mái!

 

Cái chết cận kề không hề đáng sợ, điều đáng sợ là cảm giác sợ hãi khi biết sẽ chết nhưng không thể làm gì.

Rầm!

 

Một xác chết lại rơi xuống dưới chân Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long.

Người cuối cùng cũng bị Tiêu Chính Văn giết chết.

 

Lục Tiêu Dao phun ra một ngụm máu, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Nếu tôi không nhầm, trong tay cậu có cây giáo Bá Vương!”

 

“Nếu không nhờ sức mạnh của giáo Bá Vương, cậu chắc chắn không giết nổi tôi!”

 

“Cậu biết tại sao tôi lại coi thường cậu không? Một người chỉ biết dựa vào ngoại lực, vĩnh viễn chẳng có khí thế gì cả! Huống hồ, thứ cậu phải đối mặt, chính là nhân vật lớn của nhà họ Khổng”.

 

Lục Tiêu Dao giễu cợt nói.

 

Chuyện đã đến nước này, ông ta cũng chỉ có thể cược liều một ván. Cả gương Bát Quái và cây giáo Bá Vương trong tay Tiêu Chính Văn đều là thần binh thượng cổ, uy lực vô cùng lớn mạnh.

 

Nếu có thể dùng cách kích tướng, khiến Tiêu Chính Văn không dùng thần binh, thì ông ta vẫn còn cơ hội.

 

Nhưng cho dù Tiêu Chính Văn không trúng kế, ông ta phải chết dưới thần binh thì cũng không quá mất mặt.

 

“Haiz, xem ra mọi người hiểu sai về các người rồi. So với đám tiểu nhân bỉ ổi, các người thật sự có hơn không kém!”

 

“Ba nhóm, hơn chục cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, bao vây một mình tôi, nhưng lại bị tôi giết hết. Các người còn mặt mũi nói những lời cao ngạo như vậy, da mặt thật sự còn dày hơn cả tường thành!”

 

“Nhưng tôi có thể cho ông thấy, cho dù không có sự trợ giúp của thần binh, ông cũng không thể thắng nổi”.

 

Tiêu Chính Văn nói xong liền thu giáo Bá Vương lại.

 

“Hừ, nếu không có sức mạnh của giáo Bá Vương, tôi và cậu bất phân thắng bại”.

 

Ánh mắt Lục Tiêu Dao sáng lên, lại bùng lên một tia hi vọng.

 

“Ồ? Ai cho ông tự tin đấy hả? Ông mà cũng xứng phân cao thấp với tôi sao?”, Tiêu Chính Văn khó chịu trước lời nói của Lục Tiêu Dao.

 

“Hừ! Thằng nhãi, chết đi!”

 

Lục Tiêu Dao quát lớn, khí tức của Nhân Hoàng cấp sáu phóng ra như mũi tên sắc bén bắn thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng khi chuẩn bị giết được Tiêu Chính Văn, ông ta mới để ý thấy trước mặt Tiêu Chính Văn dường như có một lớp sương mù màu tím, dù có cố gắng thế nào cũng không thể xuyên thủng lớp sương mỏng đó!

 

“Đây… đây là…”

 

Lúc này, Lục Tiêu Dao vô cùng hoang mang.

 

“Không biết ông từng nghe nói đến Quy Chân chưa?”

 

Cái gì?
 
Chương 3911


Sao Lục Tiêu Dao có thể không biết đến Quy Chân chứ!

 

Đó là đạo cảnh cao nhất, ngay cả cao thủ Đế Cảnh cũng chưa chắc có thể nhìn thấy toàn cảnh Quy Chân.

“Lẽ nào cậu…”

 

Sắc mặt Lục Tiêu Dao trắng bệch, ngơ ngác nhìn Tiêu Chính Văn.

Nhưng Tiêu Chính Văn không cho ông ta thêm cơ hội nào nữa, lập tức tung quyền.

 

“Bụp!”

 

Nắm đấm sắt của Tiêu Chính Văn xuyên thẳng qua ngực Lục Tiêu Dao. Lục Tiêu Dao kinh ngạc cúi đầu, nhìn nắm đấm sắt xuyên thấu ngực mình, trên mặt lộ ra vẻ không cam lòng.

 

ông ta cho rằng khả năng lĩnh ngộ của mình đã rất xuất sắc, nhưng sau ngàn năm tu luyện khổ cực, vẫn chưa thể đạt đến cảnh giới Quy Chân, còn Tiêu Chính Văn chưa tới ba mươi tuổi.

 

Dù sao ông ta cũng không thể tin được sự thật này!

 

Tí tách… tí tách…

 

Máu chảy theo quần áo của Lục Tiêu Dao nhỏ xuống đất, trước mắt Lục Tiêu Dao dần tối sầm lại.

 

Rầm!

 

Xác Lục Tiêu Dao đổ rầm xuống đất.

 

“Bùm!”

 

Một luồng ánh sáng bảy sắc phóng lên bầu trời, toàn bộ bầu trời trở nên đầy màu sắc.

 

Lúc này, những người ở vùng ngoài thế giới đều vô cùng kinh hãi khi nhìn thấy ánh sáng huyền bí này.

 

Không cần hỏi cũng biết đây là ánh sáng xuất hiện khi cao thủ Nhân Hoàng cấp sáu trở lên chết.

 

Mà mọi người không cần đoán cũng biết cao thủ Nhân Hoàng cấp sáu nhất định là một trong hai người Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long.

 

Lẽ nào, ngay cả cao thủ như Lục Tiêu Dao cũng đã chết sao?

 

Tiêu Chính Văn thật sự có thể giết cao thủ Nhân Hoàng?

 

Sắc mặt Tư Mã Huy và Khổng Thế Phương cũng trở nên vô cùng khó coi.

 

Như vậy có nghĩa là cả núi Thái Thương chỉ còn lại một mình Hứa Thương Long.

 

Còn Tần Cối đã chạy khỏi núi Thái Thương từ nửa phút trước, thậm chí còn không có dũng khí đấu với Tiêu Chính Văn.

 

“Anh Tiêu Dao!”

 

Nhìn xác Lục Tiêu Dao đổ xuống, Hứa Thương Long vô cùng hoảng sợ.

 

Ông ta gần như ngang hàng với Lục Tiêu Dao. Nếu Tiêu Chính Văn có thể giết Lục Tiêu Dao bằng một cú đấm thì ông ta có thể trở thành đối thủ của Tiêu Chính Văn sao?
 
Chương 3912


“Thật đáng tiếc! So về cảnh giới, tôi thấp hơn các người một bậc, nhưng so về đạo cảnh, tôi lại cao hơn các người rất nhiều!”

 

“Trước mặt Quy Chân, các người đều yếu như con kiến!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

“Tiêu Chính Văn! Cậu nên biết Quy Chân không phải là mạnh nhất! Đối với thế gia lớn như nhà họ Khổng, có vô số người đã lĩnh ngộ được cấp bậc này!”

 

“Cậu… nếu cậu mù quáng chống lại nhà họ Khổng thì cậu sẽ không thoát nổi cái chết đâu!”

 

“Cho dù cậu giết được tôi, nhưng cậu sẽ không bao giờ giết được cao thủ ở Đông Vực! Càng không giết được hết cao thủ nhà họ Khổng!”

 

Hứa Thương Long nuốt nước bọt, cố gắng chống cự.

 

“Ồ? vậy ý ông là sao?”, Tiêu Chính Văn mỉm cười nói.

 

“Thả tôi ra, cúi đầu tạ lỗi với nhà họ Khổng! Có lẽ, cậu vẫn còn giữ được mạng!”, Hứa Thương Long hét lên.

 

Tiêu Chính Văn cười lớn: “Ông mơ đẹp thật đấy! Tha cho ông sao? Ông tự sát đi thì hơn!”

 

Nghe vậy, Hứa Thương Long đã gần như tuyệt vọng.

 

Còn Tần Cối vừa chạy thoát khỏi núi Thái Thương, vẫn run rẩy nhìn về phía núi Thái Thương.

 

Khi ông ta nhìn thấy ánh sáng bảy màu tỏa ra, trong lòng thầm vui mừng vì đã lựa chọn đúng đắn.

 

Nếu không phải ông ta chạy nhanh, thì bây giờ e rằng đã bị Tiêu Chính Văn giết chết rồi.

 

“Sư phụ! Lục Tiêu Dao chết rồi sao?”, mặt Dương Hiến trắng bệch.

 

“Thôi bỏ đi! Chúng ta về Bát Hiền Từ, ta muốn bế quan trăm năm! Không ai được phép quấy rầy!”

 

Nói xong, ông ta thậm chí còn không kịp xin chỉ thị của Khổng Thế Phương, nhanh chóng trở về Bát Từ Hiền.

 

Ông ta không muốn lội trong vũng bùn này nữa, vả lại, ông ta cũng biết rất rõ, với thực lực của mình, ông ta không đủ tư cách đấu với Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này, ông ta mới thực sự hiểu được khoảng cách giữa mình và Tiêu Chính Văn giống như cả bầu trời.

 

Đừng nói là giết Tiêu Chính Văn, ngay cả dũng khí đấu với Tiêu Chính Văn, ông ta cũng không có.

 

Giờ phút này, niềm tin và sự tự tin của ông ta đã hoàn toàn sụp đổ. Bây giờ, ông ta chỉ mong giữ lại được mạng, còn thể diện chỉ là vật ngoài thân.

 

Hơn nữa, trong cả Đông Vực, có ai dám lấy đầu Tiêu Chính Văn?

 

E rằng ngay cả cường giả Đế Cảnh cũng chưa chắc làm được!

Lúc này, Hứa Thương Long cũng có suy nghĩ giống tần Cối.

 

Ông ta không dám đấu với Tiêu Chính văn. Sau khi tung bừa một chiêu, ông ta liền quay người bỏ chạy.

 

Hứa Thương Long lúc này đâu còn uy phong như trước!

 

Mái tóc dài tung bay sau lưng, bỏ chạy trong tuyệt vọng.

 

Đây nên là kết cục của Tiêu Chính văn mới phải, nhưng kết quả thì sao?

 

Hơn chục cao thủ đều đã bị Tiêu Chính văn giết sạch.
 
Chương 3913


Lúc trước, bọn họ đều cho rằng Tiêu Chính Văn mượn uy lực của thần binh, nên mới có sức mạnh như vậy.

 

Nhưng đến cuối cùng, bọn họ mới hiểu, thì ra Tiêu Chính Văn đã đạt tới cảnh giới Quy Chân từ lâu rồi.

 

Cao thủ ở cấp bậc này, cho dù chỉ đạt cảnh giới Nhân Hoàng cấp một thì cũng không phải là người bọn họ có thể khiêu chiến.

 

Lúc này, Hứa Thương Long chỉ muốn giữ lại mạng sống.

 

Tư Mã Huy và Khổng Thế Phương đều lắc đầu thở dài, bây giờ bọn họ xông vào cũng vô dụng.

 

Nhiều nhất, bọn họ chỉ có thể cứu Hứa Thương Long đang sống dở chết dở.

 

Tổng cộng có ba mươi vị cao thủ, ngoại trừ Tần Cối ở Bát Hiền Từ ra, còn lại đều đã bị xóa sổ.

 

Ở lại đây cũng không còn ý nghĩa gì nữa!

 

Vì vậy mới xua tay với đám người nhà họ Khổng: “Các người lui ra đi!”

 

Nhưng đám người nhà họ Khổng còn chưa kịp quay người, Trần Huy Tổ đã bước ra, chặn đường mọi người lại.

 

“Đứng lại! Các người muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao? Hôm nay, nhất định phải đợi cậu Tiêu xuất hiện để giải quyết, nếu không, không ai được phép rời khỏi đây!”

 

Nói xong, ông ta vung cây thương bạc, vẽ một ranh giới dưới chân.

 

“Ai dám bước qua ranh giới này nửa bước sẽ phải chết!”

 

“Ông! Trần Huy Tổ, tôi nghĩ tôi sợ ông chắc!”, Khổng Thế Phương nổi giận.

 

“Hừ, không phục thì thử xem!”, Trần Huy Tổ lạnh lùng nhìn Khổng Thế Phương nói.

 

Lúc này ở trong núi Thái Thương, Hứa Thương Long vẫn đang điên cuồng chạy trốn, nhưng Tiêu Chính Văn sao có thể để cho ông ta chạy thoát?

 

Hai người một trước một sau, cách nhau không đến nửa dặm, chạy như bay về phía đỉnh núi!

 

Một số người trẻ tuổi đã vào núi Thái Thương trước đó đang vừa đi lên phía đỉnh núi vừa tham quan phong cảnh của núi Thái Thương.

 

Dẫn đầu là một nam thanh niên trẻ tuổi có cảnh giới Nhân Hoàng cấp một, mặc dù ở Đông Vực mà nói, cảnh giới Nhân Hoàng cấp một căn bản không đáng nhắc đến, nhưng cũng không phải là loại vô danh tiểu tốt!

 

Hơn nữa, đám người này, người nào người nấy đều mặc áo gấm, ăn bận cực kỳ đắc ý, nhìn qua cũng biết chắc chắn là dạng không phải giàu có thì cũng có quyền thế!

 

“Lâm Thiên Niên, cậu đi chậm một chút, sương mù ở ngọn núi này dày đặc như vậy, nghe nói mấy ngày trước còn có thú dữ qua lại, vẫn nên cẩn thận thì hơn!”

 

Một phụ nữ trẻ tuổi hét về phía người đàn ông dẫn đầu.

 

Người phụ nữ đó được đám nam thanh niên này vô cùng sùng bái, trong đám người này, cô ta cũng được coi là một nhân vật nửa cốt cán.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom