Cập nhật mới
Chương 3934


Chương 3934

“Thế thì… nếu tôi mặc kệ?”, nói rồi Tần Lương Ngọc quay sang nhìn Tiêu Chính Văn.

“Nếu chị mặc kệ, mấy người họ đừng mong có thể sống sót rời khỏi đây”, Tiêu Chính Văn mỉm cười nói.

Nghe thế Tần Lương Ngọc lắc đầu nói: “Cậu Tiêu, tôi khuyên cậu bất kể là chuyện gì cũng nên chừa lại đường lui, hôm nay cậu chỉ đánh hai người nên sẽ không có phiền phức gì lớn”.

“Nhưng nếu cậu chủ nhà họ Phương bị giết, tính chất của chuyện này hoàn toàn khác hẳn, nếu người lớn nhà họ Phương ra mặt, ngay cả tôi cũng không thể đứng về phía cậu”.

Những gì Tần Lương Ngọc nói cũng là sự thật, không thể xem thường thế lực của nhà họ Phương ở thành Đại Phong.

Cho dù là Tần Lương Ngọc cũng không dám gây thù với nhà họ Phương.

“Thế lực của nhà họ Phương lớn đến thế sao?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

Tần Lương Ngọc khẽ gật đầu nói: “Đúng thế, Phương Hiếu Nho rất biết cách dựa dẫm vào người khác, năm đó người được ông ta giúp rất nhiều, ngay cả mấy gia tộc lớn có thể quyết định vận mệnh của Đại Minh ngay lúc đó đều thiếu nợ ân tình của ông ta”.

“Năm đó sau khi hoàng đế Hồng Võ chết, rất nhiều quan văn bị ông ta cho vào đại lao, vốn dĩ nên bị chém chết nhưng vì một câu nói của Phương Hiếu Nho mà không chỉ bảo toàn được mạng sống, còn được phục chức, cậu thử nghĩ xem ông ta kết giao được với bao nhiêu mối quan hệ”.

Nghe đến đây, Tiêu Chính Văn mới hiểu thật ra nhà họ Phương dựa vào không phải là thực lực của mình, mà là các mối quan hệ rộng.

“Hơn nữa cậu cũng đừng nghĩ ông chủ quán rượu này là người dân bình thường, có thể mở được quán rượu xa hoa ở thị trấn nhỏ cách thành Đại Phong hàng trăm mét mà không có thế lực nào sao?”

Tần Lương Ngọc ngước mắt lên nhìn đồ đạc bằng gỗ đàn hương xung quanh, mỉm cười nói.

“Ồ? Ý chị là ông chủ quán rượu này cũng sẽ đứng về phía nhà họ Phương?”, Tiêu Chính Văn cũng hơi khó hiểu về chuyện này.

Suy cho cùng là nhà họ Phương làm loạn việc làm ăn của quán rượu.

“Đó là đương nhiên, giới công thương đều do những người này kiểm soát, thật ra tôi chỉ như một tay đánh thuần túy ở thành Đại Phong, có thể hiểu ý tôi chứ?”, Tần Lương Ngọc mỉm cười nói.

Sở dĩ Nguyệt Hoa Các có thể đứng vững ở thành Đại Phong chỉ là vì có vị Đại Đế này mà thôi.

Nếu Tần Lương Ngọc không phải là cảnh giới Đại Đế, e là Nguyệt Hoa Các cũng không còn tồn tại từ lâu rồi.

Dù võ công của Tần Lương Ngọc cực cao nhưng giới công thương lại có một vòng quan hệ riêng biệt, còn người nắm quyền trong giới này chính là nhà họ Phương.

Đây cũng chính là điều mà Tần Lương Ngọc căm thù nhà họ Phương.
 
Chương 3935


Chương 3935

 

Lúc ở thế tục, nhà họ Phương dùng nhiều thủ đoạn để cướp bóc của dân, khi đến ngoài lãnh thổ vẫn nắm giữ mạch kinh tế của thành Đại Phong.

 

Tần Lương Ngọc chỉ ước gì có thể tiêu diệt nhanh chóng sự tồn tại như sâu mọt này.

 

Nhưng thế lực nhà họ Khổng phía sau nhà họ Phương quá mạnh, ngay cả Tần Lương Ngọc cũng phải kiêng dè.

 

“Không khó để nhận ra chị cực kỳ ghét nhà họ Phương, nhưng với thực lực của chị thì chẳng phải tiêu diệt nhà họ Phương chỉ như trở bàn tay thôi sao? Cho dù nhà họ Khổng là chỗ dựa của nhà họ Phương, e là nhất thời cũng không thể nào gì được chị chứ?”

 

Tiêu Chính Văn khó hiểu nhìn Tần Lương Ngọc.

 

Với tính cách của bà ta sao có thể nhịn được cơn tức này?

 

“Cậu xem thường nhà họ Phương quá rồi, nhà họ Phương ở thành Đại Phong chỉ là một trong số ba chi hệ lớn của nhà họ Phương, chúng an cư lạc nghiệp ở đây là canh giữ biên cương cho nhà họ Khổng”.

 

“Còn hai chi hệ lớn khác lần lượt nằm ở trung tâm Đông Vực và phía Bắc của Bắc Vực, muốn tiêu diệt họ dễ lắm sao?”, Tần Lương Ngọc lắc đầu, tỏ vẻ khổ sở nói.

 

Tần Lương Ngọc sẽ không làm những chuyện đánh hổ không thành ngược lại còn hại mình, dù sao đằng sau bà ta còn có một Nguyệt Hoa Các và tính mạng của hàng ngàn đệ tử.

 

“Nói thế thì chẳng phải nhà họ Phương là con chó để nhà họ Khổng kiểm soát các gia tộc lớn ở ngoài lãnh thổ sao?”, Tiêu Chính Văn cau mày phân tích.

 

Điểm này cũng giống với thế tục, bất kể ai là Thiên Tử cũng phải có pháp mã cốt cán kiểm soát cả đất nước của mình, nhà họ Khổng đang sử dụng bạc cùng với quan hệ thân thiết giữa ngành công thương và tài nguyên ngoài lãnh thổ để chèn ép cho các gia tộc lớn không thể không cúi đầu.

 

“Nhà họ Phương chỉ là một trong số đó, còn hai gia tộc lớn nữa cũng có thủ đoạn giống nhà họ Phương, chính vì sự tồn tại của ba gia tộc lớn này mới chống đỡ cho hệ thống lớn mạnh của nhà họ Khổng”.

 

Thật ra thành Đại Phong chẳng qua chỉ là một điểm của nhà họ Khổng mà thôi và nhà họ Phương cũng chỉ là một con cờ của nhà họ Khổng.

 

Mấy ngàn năm nay cho dù là ngoài lãnh thổ hay thế tục, nhà họ Khổng đều dùng cách này âm thầm không chế mọi thứ.

 

“Cậu từng nghe nói Đại Trạch Hương mấy ngàn năm trước chưa?”, Tần Lương Ngọc mỉm cười hỏi.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, câu nói “Lẽ nào những người xưng vương xưng hầu đó cao quý hơn tôi sao?” vẫn luôn được lưu truyền đến bây giờ, sao anh lại ko biết chứ.

 

“Trần Thắng, Ngô Quảng của Đại Trạch Hương thật ra cũng là người nhà họ Khổng, nhưng người đời rất ít để ý đến những chi tiết nhỏ, chẳng hạn như liên quan đến tự Trần Thắng”.

 

“Phải biết là những năm đó rất ít người có tự, ngay cả Bạch Khởi cũng không có tự, chỉ có một cái tên!”

 

Nghe thế Tiêu Chính Văn bỗng hiểu ra.

 

“Đằng sau việc thao túng mọi thứ này là lợi dụng tiền tệ lúc đó, tiền tệ là thứ trên không thể thấy được hình dạng, dưới không thấy lợi ích, nhưng lại có thể thao túng lòng người”.

 

“Thế nên đến nay bạc vẫn còn lưu thông ở ngoài lãnh thổ, hơn nữa con đường lưu hành này là một trong các kế sách của nhà họ Khổng”.
 
Chương 3936


Chương 3936

 

Những lời của Tần Lương Ngọc như thức tỉnh người trong mộng.

 

Vì thế cũng không khó giải thích được rằng tại sao bắt đầu từ thời Minh bạc trắng đã được đưa vào Hoa Quốc với số lượng lớn nhưng người dân lại ít khi nhìn thấy bạc trắng.

 

Nhưng bạc trắng trên thị trường lại không nhiều.

 

Đệ tử nhà họ Khổng đẩy vật giá lên qua việc kiểm soát số lượng bạc trắng để đạt được mục đích kiểm soát người dân.

 

Có thể nói nhà họ Khổng hay nhà họ Sĩ đều cho người dân thiên hạ lọt vào trong tấm lưới vô hình này.

 

“Người nhà họ Phương lúc nãy cậu đánh bị thương đa phần sẽ gây sự chú ý đến giới công thương ở thành Đại Phong, nhất là ông chủ quán rượu này sẽ càng để ý đến cậu hơn”.

 

“Một vài gia tộc có thể đụng vào, nhưng một số khác lại không thể, Bạch Ngọc Trinh chưa từng nhắc với cậu sao?”, Tần Lương Ngọc cười nói.

 

Tiêu Chính Văn lắc đầu: “Chưa, hơn nữa tôi cũng từng động vào thế tử nhà họ Khổng, có làm sao đâu?”

 

“Không giống, chi hệ của nhà họ Khổng rất lớn, hệ thống phức tạp, có hàng ngàn thế tử đến thì sao? Dù cậu giết một hai người cũng không thể làm căn cơ của nhà họ Khổng lung lay”.

 

“Nhưng nhà họ Phương thì khác, nhất là chi hệ nhà họ Phương ở biên cương, có liên quan trực tiếp đến khả năng kiểm soát của nhà họ Khổng với sự lưu thông vật tư ở ngoài lãnh thổ, đồng nghĩa với việc đang làm lung lay căn cơ của nhà họ Khổng”.

 

“Nhưng cậu yên tâm, chỉ cần còn ở thành Đại Phong thì không ai có thể làm hại cậu”, Tần Lương Ngọc cười nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Bà ta nghĩ Tiêu Chính Văn như đã kết bạn với mình từ nhiều năm, mấy trăm năm nay Tần Lương Ngọc như đã quên đi khói bụi nhân gian, càng chưa từng kết bạn với người nào có thể thành thật với nhau như vậy.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn lại mang đến cảm giác khác lạ với bà ta, ít nhất đến giờ bà ta cảm thấy mình có thể trở thành bạn với Tiêu Chính Văn.

 

“Chỉ sợ đến lúc đó chị Tần cũng không bảo vệ được tôi”, Tiêu Chính Văn cũng cười đáp.

 

Tần Lương Ngọc cực kỳ tự tin cười nói: “Chỉ cần ở trong phạm vi thành Đại Phong của tôi, cho dù trời sụp xuống thì cũng sẽ có tôi chống đỡ cho cậu!”

 

“Đi thôi, tôi dẫn cậu đi dạo ở xung quanh thành Đại Phong!”

 

Nói xong, hai người đứng dậy rời khỏi quán rượu này và lên một chiếc xe ngựa không mấy bắt mắt.

 

Thành Đại Phong có một thị trấn biên giới, hiện đại và phong cách cổ xưa trộn lẫn với nhau, tức là có thể nhìn thấy người hiện đại lái xe hơi, cũng có rất nhiều người cổ đại đi xe ngựa.

 

Nhưng bình thường mà nói thì những thương nhân giàu có thích phong cách cổ xưa hơn, do đó xe ngựa cũng tượng trưng cho thân phận!

 

Vừa ra khỏi thị trấn chưa đầy mười dặm, phía trước là cảnh tượng người dân tấp nập.

 

Ở giữa đám người có một võ đài cao chừng trăm trượng, trên võ đài còn viết một biểu ngữ, trên đó viết sáu chữ lớn “Ngọc Kiếm Các – Phương Tử Anh”

 

Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày nói: “Nhà họ Phương này và Ngọc Kiếm Các có quan hệ gì sao?”

 

Lấy tên của một môn phái rêu rao khắp nơi, Phương Tử Anh ắt là có địa vị khá cao trong Ngọc Kiếm Các!
 
Chương 3937


Chương 3937

 

Nếu không thì Ngọc Kiếm Các cũng sẽ không cho phép.

 

“Ngọc Kiếm Các thực ra chính là một tông môn do nhà họ Phương sáng lập ở giới võ đạo, Phương Tử Anh này cũng cũng vô cùng tài giỏi, nghe nói còn từng được cao nhân ngoài lãnh thổ chỉ điểm!”

 

“Cậu nhìn thấy võ đài này không? Nó đã lập ở đây trăm năm nhưng hơn trăm năm nay lại không ai có thể thắng được một chiêu nửa thức của Phương Tử Anh, cho nên nhà họ Phương ở thành Đại Phong không chỉ được giới công thương tán thành mà giới võ đạo cũng vô cùng kính sợ”.

 

Sau khi nghe lời giải thích của Tần Lương Ngọc, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.

 

Xem ra dã tâm của nhà họ Phương cũng không nhỏ, độc chiếm giới công thương còn chưa đủ, lại còn nhúng tay vào giới võ đạo!

 

Xe ngựa vừa đi về phía trước chưa đầy trăm mét, một thanh niên trẻ tuổi mặc áo trắng, tư thế oai hùng hiên ngang, cầm một thanh trường kiếm, bước lên không trung, kiêu ngạo trên võ đài!

 

Cùng lúc đó một thanh niên mặc áo đen, cầm trong tay một thanh trường kiếm, nhìn thanh niên áo trắng ở trên không trung, đôi mắt của hắn tỏa ra hai tia ánh sáng lạnh!

 

“Người mặc áo trắng kia là Phương Tử Anh! Đối diện với hắn chính là Lý Thời Miễn – người mấy lần khiêu chiến với Phương Tử Anh nhưng lại liên tục bị thua cuộc!”

 

“Người này cũng không đơn giản, tổ tiên của hắn là Lý Thời Trân – một trong ba vị đại thánh trong ngành y!”

 

“Nếu như không phải bị Phương Tử Anh chèn ép, hiện giờ địa vị của hắn trong thế hệ trẻ Đại Phong sẽ lên một tầm cao mới!”

 

Tần Lương Ngọc vừa nhìn qua cửa sổ thủy tinh của xe ngựa về phía hai thanh niên trẻ tuổi đang đối đầu trong không trung, vừa giải thích với Tiêu Chính Văn ở bên cạnh.

 

“Xem ra nhà họ Phương đúng là có nhiều nhân tài xuất hiện!”, Tiêu Chính Văn chỉ lạnh nhạt liếc mắt nhìn hai người trên không trung, hoàn toàn không coi hai người này ra gì.

 

Dù sao thực lực của hai người đều chỉ có Nhân Hoàng cấp năm mà thôi, loại quyết đấu này không thể nào lọt vào mắt của Tiêu Chính Văn!

 

“Tài nguyên nhà họ Phương lấy được từ nhà họ Khổng không phải là thứ mà nhà họ Lý có thể so sánh được, thầy của Phương Tử Anh này chính là chiến thần Vương Huyền Sách đến từ Diệt Quốc!”

 

Hả?

 

Tiêu Chính Văn không khỏi kinh ngạc nói: “Ý của chị là Vương Huyền Sách càn quét các nước Tây Nam ở thời Lý đường sao?”

 

“Đúng vậy, chính là ông ta!”

 

Tần Lương Ngọc tiếp tục nói: “Thực ra cho tới nay ngành y đã có nhiều xung đột với đệ tử của nhà họ Khổng, quan hệ của họ là kiểu vừa là địch vừa là bạn!”

 

“Cho nên, chỉ cần có thế lực nhà họ Khổng tồn tại thì ngành y cũng sẽ phái ra đệ tử của mình tới tranh giành!”

 

“Ồ? Giữa nhà họ Khổng và ngành y còn có xung đột sao?”

 

Tiêu Chính Văn nhớ rất rõ ràng, lần trước sau trận chiến với Khổng Hữu Đạo, người của ngành y đã đứng về phía nhà họ Khổng, hơn nữa còn giúp người của nhà họ Khổng đòi lại công đạo.
 
Chương 3938


Chương 3938

 

“Thực ra ở vùng ngoài lãnh thổ ngành y không bộc lộ tài năng nhưng sức ảnh hưởng của bọn họ thì tuyệt đối không thể khinh thường! Nhà họ Khổng cũng vô cùng kiêng dè ngành y, sợ sẽ bị ngành y đuổi kịp và vượt qua, bởi vậy khi cần thiết thì cũng sẽ tiến hành chèn ép ngành y!”

 

“Nhưng hai bên vì lợi ích của mình thường sẽ không trở mặt, cho nên mặc dù Lý Thời Miễn nhiều lần bại dưới tay của Phương Tử Anh nhưng chưa bao giờ bị thương!”

 

Sau khi nghe Tần Lương Ngọc giải thích, Tiêu Chính Văn cũng hiểu được mối quan hệ giữa hai người.

 

Ngành y mượn thực lực của nhà họ Khổng, còn nhà họ Khổng lại mượn sức ảnh hưởng của ngành y, thay vì nói là xung đột chi bằng nói là hai bên đều không nắm chắc đối phương nên mới bất đắc dĩ duy trì sự cân bằng rất vi diệu!

 

“Đây đã là lần thứ tư Lý Thời Miễn khiêu chiến với Phương Tử Anh, mấy lần trước bị Phương Tử Anh đánh bại trong trăm chiêu, nghe nói lần này Lý Thời Miễn đã chuẩn bị đầy đủ và muốn rửa sạch nỗi nhục nhã”.

 

“Tuy nhiên theo tôi thấy, tỷ lệ thắng của hắn cực thấp, dù sao Phương Tử Anh cũng từng được cao nhân ngoài lãnh thổ chỉ điểm nên Lý Thời Miễn khó có thể đánh thắng!”

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy, mỉm cười nói: “Tuy rằng hai người bọn họ đều có cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm nhưng khí thế và đạo cảnh không ở cùng một trình độ!”

 

“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Lý Thời Miễn sẽ không chống đỡ nổi được ba chiêu!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói ra lời này, ngay cả Tần Lương Ngọc cũng hơi sửng sốt, vậy mà Tiêu Chính Văn có thể nhìn ra đạo cảnh của hai người bọn họ?

 

Hơn nữa, tuy rằng lúc trước Lý Thời Miễn không phải là đối thủ của Phương Tử Anh, nhưng cũng có thể chống đỡ được trăm chiêu, lúc này sao có thể không chống đỡ nổi được ba chiêu?

 

Cùng lúc đó, Phương Tử Anh vô cùng tự tin siết cú đấm nói với Lý Thời Miễn: “Anh Lý, xin mời!”

 

“A!”

 

Lý Thời Miễn không chút khách khí vung kiếm chém ra một kiếm khí!

 

Nhưng Phương Tử Anh lại không nhanh không chậm hơi nghiêng người, né tránh kiếm khí này.

 

“Anh Phương, anh có ý gì?”, thấy Phương Tử Anh vẫn chưa ra chiêu, chỉ tránh né, Lý Thời Miễn thu lại chiêu thức, lạnh lùng nhìn về phía Phương Tử Anh!

 

“Ha ha, anh Lý, chênh lệch giữa anh và tôi thật sự quá lớn, cho nên tôi muốn anh biết khó mà lui để đỡ bẽ mặt”.

 

“Nếu muốn thắng anh cũng chỉ cần một nhát kiếm là đủ rồi!”

 

Phương Tử Anh vừa dứt lời, đám người dưới võ đài đều nhao nhao bàn luận!

 

“Phương Tử Anh này cũng quá ngông cuồng rồi nhỉ!”

 

“Đúng vậy, anh ta và Lý Thời Miễn đang cùng ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, một chiêu là có thể đánh bại Lý Thời Miễn ư? E là anh ta còn chưa tỉnh ngủ!”

 

Lý Thời Miễn càng tức giận nói: “Phương Tử Anh, đừng khoác lác quá sớm, mười năm nay, tôi ngày đêm khổ luyện sớm đã không còn là mười năm trước nữa rồi!”

 

Vừa dứt lời, dưới chân của Lý Thời Miễn có một cỗ khí tức cuồng bạo bốc lên!

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, chuyển ánh mắt sang nơi khác.
 
Chương 3939


Chương 3939

 

“Sao thế, cậu không có hứng thú với cuộc quyết đấu của cả hai người này ư? Phương Tử Anh chính là đệ tử giỏi của Vương Huyền Sách, hơn nữa Lý Thời Miễn cũng không phải là hạng người bình thường!”

 

“Cho dù là cường giả có cảnh giới Nhân Hoàng đỉnh cao cũng có thể có cảm ngộ từ trong trận quyết đấu của hai người bọn họ!”

 

Tần Lương Ngọc nhíu mày, thậm chí cảm thấy người thanh niên bên cạnh mình ngông cuồng quá mức!

 

“Trận quyết đấu như này không có gì hay ho! Vả lại, chênh lệch giữa hai người quá lớn, lại không ở cùng đẳng cấp thì có gì đáng để xem chứ?”

 

Tiêu Chính Văn không cho là đúng nói.

 

“Cậu còn trẻ mà mạnh miệng quá nhỉ!”, Tần Lương Ngọc mím môi cười nói.

 

Đúng lúc này, Lý Thời Miễn đã tung người về phía Phương Tử Anh, ở phía sau hắn giống như có vạn đạo kiếm ảnh, trong mắt bừng bừng lửa giận hóa thành kiếm khí thực chất, trường kiếm trong tay vung lên, trời đất biến sắc!

 

“Ầm!”

 

Phương Tử Anh cũng di chuyển nhưng chỉ bình thản giơ kiếm, tuy nhiên giây tiếp theo tất cả mọi người đều đứng tại chỗ!

 

Thật sự chỉ dùng một nhát kiếm đã khiến Lý Thời Miễn rơi từ trên cao xuống đất!

 

Yên tĩnh!

 

Không gian lặng ngắt như tờ!

 

Một hồi lâu sau, Tần Lương Ngọc mới định thần lại từ trong nỗi khiếp sợ, ánh mắt hoảng hốt nhìn về phía Tiêu Chính Văn ở bên cạnh!

 

Thành thật mà nói, ngay cả vị Đại Đế này cũng không thể nhìn ra Phương Tử Anh có thể đánh bại Lý Thời Miễn trong ba chiêu!

 

Nhưng Tiêu Chính Văn đã nói câu này từ trước, nó chứng tỏ điều gì? Đạo cảnh của Tiêu Chính Văn đã đến mức sâu không lường được!

 

“Bốp bốp bốp!”

 

Không biết ai đã vỗ tay đầu tiên, ngay sau đó toàn bộ mọi người đều vỗ tay chúc mừng Phương Tử Anh!

 

Đúng lúc này, lại có một thanh niên mặc áo trắng nhảy lên không trung!

 

Chính là Phương Thời Anh vừa bị Tiêu Chính Văn đuổi đi!

 

Phương Thời Anh vừa thì thầm bên tai Phương Tử Anh, vừa chỉ tay về phía xe ngựa cách đó không xa!

 

“Cái gì? Vậy mà lại có người dám coi thường nhà họ Phương sao?”, sắc mặt Phương Tử Anh bỗng trở nên u ám.

 

Khi ánh mắt Phương Tử Anh nhìn về phía xe ngựa của Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc, tất cả mọi người đều quay đầu lại, kinh ngạc nhìn về phía hai người trong xe ngựa.

 

“Tôi nghe nói vừa rồi có người đả thương người nhà họ Phương! Ai ra tay thì đứng ra đây, tự chặt hai tay, hôm nay nhà họ Phương sẽ không truy cứu nữa!”
 
Chương 3940


Chương 3940

 

Phương Tử Anh vừa nói ra lời này, không khí xung quanh bỗng ngưng đọng.

 

Tất cả mọi người đều đang dùng ánh mắt đồng cảm để nhìn hai người trên xe ngựa!

 

Cả thành Đại Phong này, có ai là không biết tới địa vị cực cao của nhà họ Phương, thậm chí ngay cả Đại Đế Tần Lương Ngọc của Nguyệt Hoa Các cũng phải nể mặt nhà họ Phương vài phần!

 

Đừng nói là đánh bị thương người nhà họ Phương, dù chỉ là chút bất kính thì đều sẽ rước hoạ vào người!

 

“Có cần tranh luận với hắn một phen không?”, Tần Lương Ngọc quay đầu nói với Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn xua tay, lắc đầu nói: “Cần thiết phải giải thích với hắn nhiều như vậy sao? Chúng ta đi thôi!”

 

Tài xế quay đầu nhìn vào phía trong xe ngựa, thấy Tần Lương Ngọc khẽ gật đầu với mình thì mới quất roi ngựa và hô lên: “Đi!”

 

Lộc cộc…

 

Xe ngựa tiếp tục tiến lên trước, giống như chưa có chuyện gì xảy ra, cứ thế phớt lờ đi lời nói ban nãy của Phương Tử Anh!

 

Nhìn thấy đối phương dám phớt lờ mình, Phương Tử Anh nổi điên gào lớn: “Tôi nói lại lần cuối, đứng lại, tự chặt đứt hai tay, nếu không thì nhà họ Phương tôi nhất định sẽ sống chết một phen với anh!”

 

Tiếng gào của Phương Tử Anh gần như vang vọng khắp cả thị trấn, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt đồng cảm để nhìn về phía Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc bên trong xe ngựa.

 

Hậu quả của việc chọc giận Phương Tử Anh không phải là thứ mà đôi nam nữ thanh niên này có thể gánh hết được!

 

Nhà họ Phương mà nổi giận thì ngay cả thành Đại Phong cũng phải rung lên!

 

“Soạt!”

 

Một luồng kiếm khí loé qua, rạch xuống một rãnh rất sâu trên con đường phía trước, chặn đứng lối đi của xe ngựa.

 

“Các chủ, anh Tiêu, hai người xem chuyện này…”, tài xế thấy vậy thì vội vàng thu dây cương lại, quay đầu nhìn hai người bên trong lán xe.

 

“Đi thôi, muốn trốn cũng không trốn nổi, có cần tôi nói lý giúp cho cậu không?”, Tần Lương Ngọc quay đầu cười nói với Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn không khỏi cười khổ, xem ra kẻ đáng chết có khuyên thế nào cũng là vô ích!

 

Nghĩ tới đây, Tiêu Chính Văn khẽ xua tay với Tần Lương Ngọc, sau đó đẩy cửa xe nhảy xuống dưới.

 

Thấy bên trong xe ngựa là một cặp nam nữ thanh niên, Phương Tử Anh khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Phương Thời Anh, nói: “Ban nãy anh nói là người đàn ông đó ra tay?”

 

Mặc dù hắn mới chỉ liếc nhìn Tiêu Chính Văn một lần, thế nhưng lại có thể khẳng định, đừng nói là một phát đánh cho cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba bị trọng thương, dù có cho hắn một quả đại bác thì cũng đừng hòng khiến cho cường giả ở cảnh giới Nhân Vương bị thương dù chỉ một chút!
 
Chương 3941


Chương 3941

 

“Không sai, chính là hắn!”, Phương Thời Anh nhìn Tiêu Chính Văn phía bên dưới bằng cặp mắt như muốn phun ra lửa, nghiến răng nói.

 

Phương Tử Anh nghe vậy thì cao ngạo nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Tôi không muốn làm khó một người bình thường như anh, tự chặt đứt hai tay, quỳ xuống xin lỗi người hầu của nhà họ Phương chúng tôi, chuyện ngày hôm nay, tôi có thể không truy cứu nữa!”

 

Hắn vừa mới thốt ra mấy lời này, sắc mặt của Tiêu Chính Văn đã trở nên lạnh tanh.

 

“Ồ? Bảo tôi tự chặt đứt hai tay ư? Còn bảo tôi quỳ xuống xin lỗi? Nếu như tôi cứ nói không thì sao?”, Tiêu Chính Văn nhìn Phương Tử Anh, nói.

 

Vừa nói dứt lời, một ông lão râu tóc bạc phơ liền bước ra từ bên trong đám người, lạnh lùng nói: “Chàng trai, tôi khuyên cậu tốt nhất vẫn nên làm theo cách mà cậu ấy nói, nếu không thì cậu không gánh nổi hậu quả đâu!”

 

Đám người đưa mắt nhìn ra, chỉ thấy trong đôi mắt của ông lão tóc trắng đó loé lên mấy tia sáng, áp lực mạnh mẽ càng thêm khủng bố.

 

Gần như tất cả mọi người đều nhìn về phía ông lão và chắp tay vái lạy!

 

“Ông cụ Phương vạn an!”

 

Mọi người đồng thanh nói.

 

Chỉ riêng thế trận này đã không khó để nhìn ra địa vị của ông lão ở thành Đại Phong tuyệt đối không tầm thường!

 

“Chào ông ba ạ!”, Phương Tử Anh cũng khom lưng vái lạy vào khoảnh khắc ông lão bước ra khỏi đám người!

 

Người này chính là Tam trưởng lão, Phương Vọng Hải!

 

Từ hơn một trăm năm trước, Phương Vọng Hải đã cực kỳ ít khi can dự tới chuyện thế sự, thế nhưng uy danh của ông ta đã trở nên lẫy lừng trong thành Đại Phong!

 

Tần Lương Ngọc cực kỳ hiểu người này, không chỉ có tâm địa sâu cay mà năng lực xem xét tình thế cũng cao hơn rất nhiều so với những người khác trong nhà họ Phương!

 

Chỉ vì chuyện nhỏ là đánh một kẻ tuỳ tùng của nhà họ Phương thì tuyệt đối không thể khiến cho ông cụ này phải đích thân ra mặt!

 

Nguyên nhân chỉ có một, chính là Tiêu Chính Văn nhất định đã đắc tội với một thế lực lớn nào đó, mà Phương Vọng Hải ra mặt đương nhiên là để nịnh nọt thế lực lớn kia!

 

Có thể bắt nhà họ Phương phải nịnh nọt, ngoại trừ nhà họ Khổng ra thì còn có ai được nữa?

 

“Chàng trai, chặt đứt tay vẫn tốt hơn là mất mạng, trò chơi này, cậu nên tự biết tính toán!”, Phương Vọng Hải lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Xem ra cậu đắc tội không chỉ với mỗi nhà họ Phương, nhà họ Khổng cuối cùng vẫn tìm đến cậu rồi!”, Tần Lương Ngọc quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói.
 
Chương 3942


Chương 3942

 

Ở một diễn biến khác trên núi Thái Thương, người nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã vẫn đang đối đầu với người của điện Thần Long!

 

Sau khi Tiêu Chính Văn bước ra khỏi bí cảnh của núi Thái Thương thì tìm tới thành Đại Phong để đòi lại ba nghìn cây hoa Tử Tiêu từ Ngọc Khuyết Cung luôn, vậy nên mấy người Viên Thiên Canh từ đầu tới cuối vẫn chưa thấy Tiêu Chính Văn đi ra ngoài.

 

Thấy việc bị hai người Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ trói chân tại núi Thái Thương cũng không phải là cách, bên phía nhà họ Khổng mới âm thầm cử người đi nghe ngóng thông tin của Tiêu Chính Văn khắp bốn phương!

 

“Báo, chúng tôi nhận được mật báo của nhà họ Phương, hình như Tiêu Chính Văn có xuất hiện ở thành Đại Phong, có điều vẫn chưa thể xác định được thân phận của hắn một cách nhanh chóng!”

 

Một đệ tử của nhà họ Khổng đi tới trước mặt Khổng Thế Phương, nhỏ giọng bẩm báo.

 

“Cái gì? Ở thành Đại Phong?”

 

Khổng Thế Phương không khỏi nhíu mày, núi Thái Thương cách thành Đại Phong đâu chỉ có vạn dặm?

 

Mới có một ngày trôi qua, rốt cuộc Tiêu Chính Văn tới đó bằng cách nào?

 

“Không sai, theo người nhà họ Phương hồi báo thì dường như hắn đang ở cùng một cô gái trẻ tuổi, hơn nữa còn đánh cho người nhà họ Phương bị thương!”

 

Lời này vừa thốt ra, không chỉ có Khổng Thế Phương nổi điên mà ngay cả Tư Mã Huy cũng tái mặt.

 

Tên Tiêu Chính Văn này rõ ràng đang cố ý trói chân bọn họ ở trên núi Thái Thương, mà bản thân anh lại chạy tới thành Đại Phong để giương oai tác quái!

 

Lúc này, bên ngoài thành Đại Phong, trong đám người lại có một nho sĩ trẻ tuổi bước ra, quan sát Tiêu Chính Văn bằng vẻ cao ngạo rồi nói: “Đánh người của nhà họ Phương mà còn có thể giữ được tính mạng, đối với anh mà nói đã là may mắn lắm rồi!”

 

“Đó không phải là Tô Đông Pha – một trong số Bát Hiền của Bát Hiền Từ sao?”

 

Khoảnh khắc nho sĩ thanh niên kia sải bước tiến ra đã khiến cho đám người xung quanh phải đồng loạt kinh hô!

 

Danh tiếng của Bát Hiền Từ ở vùng ngoài lãnh thổ cực lớn, đối với rất nhiều người mà nói, việc có thể tiến vào Bát Hiền Từ chính là tham vọng quá lớn của đời người, huống hồ là trở thành một trong số Bát Hiền?

 

Mà Tô Đông Pha lại có địa vị rất cao trong số Bát Hiền, chính tay hắn lập ra tiền thân của Đông Lâm Thư Uyển – Tề Hàng Thư Uyển!

 

Có thể nói, hắn là nhân vật thuỷ tổ của đảng Đông Lâm thời Minh, ngay cả Trương Cư Chính hại nước hại dân cũng phải cam tâm xuống nước!

 

Tần Lương Ngọc liếc nhìn Tô Đông Pha, cười lạnh lùng nói: “Hôm nay đúng là ngày hội phong vân!”

 

Tần Lương Phong hận Bát Hiền Từ tới thấu xương từ lâu, thứ gọi là Bát Hiền, tuỳ tiện xách cổ một tên ra thì đều là kẻ hại nước hại dân đáng giết!
 
Chương 3943


Chương 3943

Mà Tô Đông Pha còn là kẻ mưu mô giảo hoạt nhất trong số Bát Hiền!

 

Hôm nay Phương Vọng Hải và Tô Đông Pha cùng xuất hiện ở núi Đại Phong tuyệt đối không phải là trùng hợp, chắc chắn bọn họ đã có mưu kế từ trước!

 

Lúc này, Phương Thời Anh khi trước hoang mang tháo chạy lại cười đểu giả nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Thân là cậu chủ của nhà họ Phương, hắn đã ngang ngược lộng hành thành quen rồi, trước nay chưa từng có ai dám qua mặt hắn!

 

Hôm nay Tiêu Chính Văn không những qua mặt hắn mà còn đánh bị thương người nhà họ Phương, theo như hắn nghĩ thì đâu chỉ đơn giản là bắt Tiêu Chính Văn tự chặt đứt hai tay?

 

Chỉ cần Tiêu Chính Văn quy phục hai người Phương Vọng Hải và Tô Đông Pha thì tiếp theo, thứ đợi Tiêu Chính Văn chính là sự giày vò vô tận, hơn nữa hắn còn phải khiến cho Tiêu Chính Văn chết dần bên trong nỗi thống khổ và tuyệt vọng!

 

“Ôi, xem ra chuyện ngày hôm nay không bỏ qua dễ dàng như thế được rồi!”

 

“Cậu thanh niên này cũng thật là đáng thương, đắc tội với nhà họ Phương và Bát Hiền Từ cùng một lúc, dù là Đại Đế của Nguyệt Hoa Các tới thì cũng không bảo vệ được cho cậu ta!”

 

Không ít người đều đang nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ tiếc thương.

 

Đắc tội với nhà họ Phương còn dễ nói, chỉ cần mời được Đại Đế Tần Lương Ngọc của Nguyệt Hoa Các lộ diện, hoặc là trưởng lão của Nguyệt Hoa Các có thể nói đỡ cho anh một câu thì nhà họ Phương cũng sẽ không quá làm khó anh.

 

Thế nhưng Bát Hiền Từ thì khác, dù là Tần Lương Ngọc đích thân tới thì cũng chẳng thể thuyết phục được Tô Đông Pha nương tay với Tiêu Chính Văn!

 

“Ôi, đều trách cậu thanh niên này không biết tự lượng sức, lại dám đánh người nhà họ Phương bị thương luôn!”

 

“Thật ra cũng không phải lỗi do cậu thanh niên này, dù gì cũng là phòng bao người ta đặt trước, dựa vào đâu phải nhường lại cho Phương Thời Anh?”

 

“Người nhà họ Phương cũng quá ngông cuồng rồi, nên có người đứng ra chỉnh đốn lại bọn họ một chút, chỉ đáng tiếc là cậu thanh niên này chưa gặp may mà thôi!”

 

Mấy vị khách tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa rồi đều đồng loạt nhỏ tiếng bàn luận.

 

“Chàng trai, theo tôi thấy, cậu vẫn nên xin lỗi người nhà họ Phương đi, dù gì Bát Hiền Từ và nhà họ Phương đều không dễ động vào, nếu như đắc tội với bọn họ thì e rằng sau này sẽ không còn đất cho cậu dung thân nữa đâu!”

 

Không ít người đều đang nhỏ giọng khuyên Tiêu Chính Văn, không một ai hy vọng nhìn thấy Tiêu Chính Văn bị người nhà họ Phương giết chết ở nơi này!

 

“Chưa hỏi rõ đúng sai đã bảo tôi xin lỗi? Anh chắc là mình sẽ không hối hận chứ?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía Phương Tử Anh, nói.
 
Chương 3944


Chương 3944

Phương Tử Anh cười khẩy, khinh thường nói: “Tôi không cần biết ai đúng ai sai, trước giờ chỉ có người nhà họ Phương đánh người, chưa từng có ai dám đánh người nhà họ Phương, dù chỉ đánh một người giúp việc cũng không được”.

“Anh đã phá vỡ quy tắc thì phải trả giá cho mình hành vi của mình, bảo anh tự chặt tay của mình, quỳ xuống xin lỗi là nhà họ Phương đã là nhân từ với anh rồi”.

“Nếu không để lại cái mạng chó này của anh cũng chỉ là một câu nói của tôi thôi”.

Phương Tử Anh vừa dứt lời, ánh mắt Tần Lương Ngọc bên cạnh hiện lên sát khí nhìn Phương Tử Anh.

Tiêu Chính Văn cũng thấy nực cười bởi câu nói của Phương Tử Anh, lạnh lùng nhìn Phương Tử Anh, một tay bỗng hút lấy một viên đá dưới đất vào lòng bàn tay.

“Hửm? Cậu ta… định ra tay với Phương Tử Anh sao?”, không ít người chú ý đến động tác này của Tiêu Chính Văn.

Nhưng viên đá nhỏ đó có thể làm gì được Phương Tử Anh chứ?

Ngay khi mọi người đều tỏ vẻ ngờ vực, Tiêu Chính Văn giơ tay lên, viên đá trong tay bắn mạnh đến chỗ Phương Tử Anh như một viên đạn.

Đối diện với đòn tấn công của Tiêu Chính Văn, Phương Tử Anh cũng chỉ khinh bỉ cười mỉa nói: “Muốn chết hả?”

Vừa dứt lời, Phương Tử Anh rút kiếm rồi vung kiếm lên chém về phía viên đá đó.

Nhát kiếm này của hắn nhìn có vẻ không mạnh lắm nhưng lại chứa uy lực vô tận và sự huyền diệu của trận pháp, dù sao thì hắn cũng từng được nhân tài ngoài lãnh thổ chỉ dạy nên đã quen thuộc với việc dung hợp trận pháp và chiêu thức.

Ngay khi luồng kiếm khí đó được tung ra, phía sau Phương Tử Anh đột nhiên lóe lên ánh sáng màu đen, có thể thấy uy lực của nhát kiếm này làm trời đất cũng thay đổi.

Không ít người vây xem bên cạnh đều ngạc nhiên thốt lên.

Nhát kiếm này mạnh hơn đòn tấn công đánh bại Lý Thời Miễn lúc nãy gấp một trăm lần, thậm chí có thể nói là một kiếm này đủ để khiến võ đài trong mấy cây số biến mất.

Nhưng đòn tấn công mạnh mức đó lại lập tức bị tan biến bị gặp phải viên đá nhỏ đó.

Viên đá nhỏ đó lại tiếp tục bắn về phía Phương Tử Anh với tốc độ nhanh như chớp.

Nhìn thấy cảnh tượng này ngay cả Phương Tử Anh cũng hít khí lạnh, hắn không ngờ Tiêu Chính Văn trông có vẻ chỉ là một người bình thường lại có thực lực mạnh đến thế.

Nhưng ngay sau đó ánh mắt Phương Tử Anh không cam lòng thất bại, lóe lên vẻ nham hiểm, hai tay siết chặt chuôi kiếm, chậm rãi giơ lên qua đỉnh đầu.

Chỉ thấy phía sau hắn xuất hiện một luồng chân khí như Sơn Nhạc.

Một ảo ảnh cực kỳ lớn kiêu ngạo đứng trên Sơn Nhạc.

Ảo ảnh đó vung tay lên, một luồng kiếm khí hùng mạnh đánh thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

Nhìn thấy cảnh tượng này tất cả mọi người đều ngạc nhiên thốt lên.

Bởi vì đây đã không còn là một đòn tấn công bình thường nữa mà có cả uy lực trời đất, khí thế vạn vật tạo ra một vực trường, chỉ cần là những vật ở trong khu vực mà Phương Tử Anh khống chế thì đểu bị Phương Tử Anh kiểm soát.

Thậm chí ngay cả đất trời.
 
Chương 3945


Chương 3945

Đây là đòn đánh thần kỳ ngoài vũ trụ điển hình, cực kỳ hiếm thấy ở ngoài lãnh thổ.

Dù là đám người lão làng ở ngoài lãnh thổ cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh chứ đừng nói là một chàng trai như Tiêu Chính Văn.

“Mặc dù tôi không thể so được với Lục Tiêu Dao, nhưng chém anh vẫn…”

Hắn còn chưa nói hết câu, viên đá nhỏ đó đã xuyên qua kiếm khí của Phương Tử Anh, lập tức bị hòn đá đánh trúng.

“Phụt!”

Phương Tử Anh nôn ra ngụm máu, sau đó rơi từ trên cao xuống ngã lên võ đài.

Khi nhìn thấy nửa người Phương Tử Anh bị hòn đá đập vào, mọi người đều ớn lạnh.

Đó là Phương Tử Anh đấy, gần một trăm năm nay là người dẫn đầu trong giới trẻ thành Đại Phong.

Nhưng lại bị một viên đá nhỏ Tiêu Chính Văn ném bừa đánh cho bị thương nặng.

“Chuyện… chuyện này không thể nào”.

Lúc này Phương Tử Anh nổi giận đùng đùng.

Ngay khi khí tức của hắn ập đến, ngay cả ngọn núi cách đó vài mét cũng trở nên bằng phẳng.

Nhưng hắn chưa kịp đứng lên, một chiếc giày quân đội sáng bóng đã đạp lên đỉnh đầu hắn khiến mặt hắn áp xuống đất.

Không để Phương Tử Anh phản kháng, Tiêu Chính Văn đã nhấc chân lên đá vào mặt Phương Tử Anh.

“Bốp!”

Một âm thanh rõ to vang lên, mặt Phương Tử Anh bị cú đá của Tiêu Chính Văn làm cho lõm vào trong.

Sau đó Tiêu Chính Văn giơ tay lên túm lấy Phương Tử Anh sống dở chết dở từ dưới đất lên, lạnh lùng nhìn Phương Tử Anh nói: “Chẳng phải anh nói chỉ có người nhà họ Phương các anh mới đánh người khác sao?”

Vừa dứt lời không để Phương Tử Anh lên tiếng, Tiêu Chính Văn vung tay đấm vào mặt Phương Tử Anh.

“Phụt!”

Đầu của Phương Tử Anh lập tức bay lên, máu từ thân chảy ra như suối.

“Bây giờ tôi không chỉ đánh người nhà họ Phương mà còn giết hắn, nhà họ Phương các người có thể làm được gì?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Phương Vọng Hải nói.

“Phịch!”

Thi thể Phương Tử Anh bị ném đến dưới chân Phương Vọng Hải.

Phương Vọng Hải không ngờ Tiêu Chính Văn lại ngang ngược như thế, vung tay lên là giết người nhà họ Phương.

Lúc đầu Phương Vọng Hải chỉ muốn lợi dụng chuyện này để thể hiện uy thế của nhà họ Phương trước mặt mọi người ở thành Đại Phong, hơn nữa ông ta nghĩ chàng trai trẻ trước mặt này cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.

Là một cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu, Phương Vọng Hải nghĩ Tiêu Chính Văn chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.

Nhưng không ngờ sẽ như thế này.

Chứng tỏ Tiêu Chính Văn không chỉ không phải là người bình thường mà ngược lại cảnh giới cao đến mức đáng sợ, thậm chí ngay cả ông ta cũng không thể nhìn ra rốt cuộc Tiêu Chính Văn có tu vi thế nào.
 
Chương 3946


Chương 3946

“Tôi đang hỏi ông đấy”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói khiến Phương Vọng Hải hoảng sợ rùng mình.

Nhưng không lâu sau ông ta lại nghĩ đến thế lực nhà họ Phương, ông ta ngừng lại chốc lát rồi mới nhìn thẳng vào Tiêu Chính Văn nói: “Quả thật tôi không thể làm gì được cậu, nhưng cậu đã giết người nhà họ Phương, nhà họ Phương sẽ ghi thù chuyện này”.

“Bốp!”

Tiêu Chính Văn cách không khí đấm vào mặt Phương Vọng Hải, lạnh lùng nói: “Nhà họ Phương các ông ghi thù? Vậy tôi sẽ cho nhà họ Phương các ông nhớ lâu một chút”.

“Còn anh nữa”.

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời thì trở tay thêm một cú đấm nữa, cách không khí đấm vào mặt Tô Đông Pha.

“Chuyên này có liên quan gì với Bát Hiền Từ?”

Tô Đông Pha vừa rồi còn chưa hiểu chuyện gì cũng bị cái đánh của Tiêu Chính Văn làm cho ngơ ngác.

Hắn cũng là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu nhưng hắn lại không có cơ hội tránh được cái đánh vừa rồi của Tiêu Chính Văn, cứ thế bị Tiêu Chính Văn đánh mạnh vào mặt.

“Không… không liên quan đến tôi”, gương mặt Tô Đông Pha đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nói.

“Thật ra so với Phương Tử Anh thì anh mới là người đáng chết hơn, dù tôi không chọc vào vào anh, cũng chưa từng có qua lại với anh nhưng anh lại ra mặt giúp đỡ thay người nhà họ Phương”.

“Chẳng qua chỉ muốn mượn thế chèn ép người khác, tìm chút cảm giác tồn tại trước mặt mọi người thôi”.

“Nhưng anh nghĩ anh xứng sao?”

Tô Đông Pha cũng cảm nhận được sát khí trong lời nói của Tiêu Chính Văn, nhất thời tay chân luống cuống.

Lúc này hắn cảm thấy rất sợ.

Thật ra lúc đầu hắn chỉ muốn mượn cái danh Bát Hiền Từ để giả vờ ra vẻ ở thành Đại Phong thôi, nhưng không ngờ lại đá phải một tấm sắt.

Người ta không chỉ không xem hắn ra gì mà ngay cả Bát Hiền Từ cũng không bị khinh thường.

“Lúc nãy ông đã nói ai không xin lỗi thì chết, vậy thì ông đi chết đi”.

Nói rồi Tiêu Chính Văn cũng không nhiều lời với Phương Vọng Hải, sau đó tung ra một cú đấm, Phương Vọng Hải lập tức biến thành vũng máu.

Máu nóng hổi bắn lên mặt Tô Đông Pha khiến sắc mặt Tô Đông Pha trở nên trắng bệch.

Lúc này chỉ cần không phải là kẻ ngốc đều có thể nhận ra lai lịch của Tiêu Chính Văn chắc chắn không hề đơn giản.

“Bây giờ nói đi, tại sao anh lại muốn ra mặt ỷ thế chèn ép người khác”, Tiêu Chính Văn lạnh như băng chất vấn Tô Đông Pha.

Tô Đông Pha nuốt nước bọt nói: “Tôi… tôi chỉ là vì công lý chính nghĩa, bất kỳ một người tri thức nào cũng nên bảo vệ pháp lý thế gian, biểu dương chính nghĩa”.

“Ồ? Biểu dương chính nghĩa? Vậy anh nói xem cái gì mới là chính nghĩa?”, Tiêu Chính Văn cười nhạo nói.

“Cậu… cậu đánh người nhà họ Phương là đã vi phạm chính nghĩa, xin lỗi người nhà họ Phương vốn dĩ là đạo nghĩa thiên lý, cậu…”
 
Chương 3947


Chương 3947

Hắn chưa nói hết câu đã bị Tiêu Chính Văn ngắt lời: “Anh có biết tại sao tôi đánh ông ta không?”

“Ngay cả nguyên nhân của chuyện này thế nào anh cũng không biết mà dám lớn lối nói biểu dương chính nghĩa? Hơn nữa chỉ dựa vào một người hại nước hại dân hãm hại Trung Lương mà cũng xứng nói đến hai chữ chính nghĩa sao?”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Tô Đông Pha khiến hắn sợ đến mức hồn xiêu phách lạc, đâu dám phản biện nửa lời.

Dường như cảm nhận được sát khí nồng đậm của Tiêu Chính Văn, Tô Đông Pha đột nhiên ngẩng đầu lên nói: “Cậu… Cậu không thể giết tôi, tôi là người của Bát Hiền Từ!”

“Chỉ cần cậu dám động vào tôi thì Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho cậu!”

Tiêu Chính Văn nghe vậy, không nhịn được bật cười ra tiếng, đánh giá Tô Đông Pha: “Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho tôi ư? Vậy tôi muốn nhìn xem, Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho tôi như thế nào?”

Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn giơ tay lên tát một bạt tai!

“Bốp!”

Cùng với tiếng vang vô cùng giòn tan, trong nháy mắt Tô Đông Pha đã hóa thành sương máu!

Nhìn bầu trời đầy sương máu, Phương Thời Anh sợ tới mức co rụt lại, hai mắt vô cùng hoảng hốt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Vốn dĩ hắn định chuyển qua chỗ dựa là nhà họ Phương, hung hăng chèn ép Tiêu Chính Văn, nhưng không ngờ ngay cả chỗ dựa của hắn cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn!

Tiêu Chính Văn nhàn nhã bước tới gần Phương Thời Anh đang cúi đầu run rẩy, nói: “Haiz, chỗ dựa của anh xem ra rất không đáng tin cậy nhỉ!”

“Chi bằng thế này đi, tôi cho anh thêm một cơ hội, lấy con át chủ bài của nhà họ Phương ra đây, sau đó cử thêm mấy người có thực lực của nhà họ Phương đến đây thử xem?”

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, đám người đứng xem xung quanh đều chấn động!

Nhiều người bắt đầu ghé tai nhau.

Dù sao Tiêu Chính Văn cũng không phải đang khiêu chiến với một mình Phương Thời Anh nữa mà là khiêu chiến với cả nhà họ Phương!

Lúc trước những người này cảm thấy Tiêu Chính Văn hơi kiêu ngạo tự đại, nhưng bây giờ lại cảm thấy cực kì chấn động.

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, lai lịch của Tiêu Chính Văn tuyệt đối không hề nhỏ, hơn nữa ngay cả Bát Hiền Từ mà anh cũng chẳng coi ra gì, chứng tỏ thế lực phía sau của Tiêu Chính Văn càng kinh thiên động địa!

Đừng nói những người này, ngay cả Tần Lương Ngọc cũng không khỏi quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Chỉ là bà ta không nghĩ Tiêu Chính Văn có lai lịch gì quá lớn, ngược lại còn cho rằng Tiêu Chính Văn nhìn ra thân phận của mình, ỷ vào một vị Đại Đế làm chỗ dựa nên mới giết người của nhà họ Phương và Bát Hiền Từ không chút dè chừng!

“Anh… anh là ai? Có thù oán gì với nhà họ Phương tôi!” Phương Thời Anh chật vật nói ra một câu.

Tiêu Chính Văn cười khẩy nói: “Tôi là ai không liên quan đến anh, vừa rồi tôi cũng đã nói, bất kỳ lúc nào anh cũng có thể gọi người đến để đòi lại công bằng, tôi sẽ ở đây chờ anh!”

“Không chỉ có nhà họ Phương, mà bao gồm toàn bộ thế gia trong thành Đại Phong, ai không phục thì bất kỳ lúc nào cũng có thể tới tìm tôi!”

Tiêu Chính Văn nói xong thì ngồi vào trong xe ngựa, sau đó rời đi cùng Tần Lương Ngọc.
 
Chương 3948


Chương 3948

Tin tức đám người Phương Tử Anh và Phương Vọng Hải bị giết trong nháy mắt đã lan truyền khắp thành Đại Phong!

Tin tức này vừa truyền ra, toàn bộ thành Đại Phong đều sôi trào!

Phương Tử Anh chính là nhân tài kiệt xuất được cao thủ ngoài lãnh thổ chỉ điểm, lại bị một người trẻ tuổi chém giết chỉ trong một chiêu!

Hơn nữa ngay cả một trong tám Bát Hiền của Bát Hiền Từ cũng chết trong tay người thanh niên kia, quá khủng khiếp.

Bất kể là thế lực nào, ai dám giết nhiều nhân vật lớn như vậy trong một ngày?

“Hung thủ giết người này không kiêng dè gì, liệu có phải là người của Đế Vương Các không?”

“Không thể, tuy rằng Đế Vương Các và nhà họ Khổng xung đột không ngừng, nhưng từ ba trăm năm trước hai bên đã hòa giải, hiện giờ càng không có khả năng phái người giết chết Tô Đông Pha của Bát Hiền Từ!”

“Nhưng ngoại trừ Đế Vương Các ra thì thế lực nào còn có thế hệ trẻ tuổi tài năng như vậy?”

Hầu như tất cả mọi người đều nghĩ đến Đế Vương Các.

Suy cho cùng, chém giết Phương Tử Anh và Phương Vọng Hải cũng không đáng nói, nhưng giết Tô Đông Pha thì chắc chắn sẽ dẫn đến sự trả thù điên cuồng của Bát Hiền Từ và nhà họ Khổng!

Ai có lá gan lớn như vậy lại công khai đắc tội với nhà họ Khổng và Bát Hiền Từ?

Phóng tầm mắt ra ngoài lãnh thổ, ngoại trừ Đế Vương Các ra thì cũng không tìm được thế lực thứ hai!

“Hừ, mấy năm gần đây người nhà họ Phương đã làm ra quá nhiều chuyện xấu, sớm nên có người đứng ra dạy cho chúng bài học nhớ đời rồi”.

“Đúng vậy! Người của nhà họ Phương chết cũng đáng”.

“Tốt nhất nên loại bỏ mấy người chủ sự của nhà họ Phương, trừ bỏ mối nguy hại trong thành Đại Phong!”

Hầu như mọi người đều vỗ tay khen ngợi chuyện này, âm thầm tán thưởng Tiêu Chính Văn!

Trên xe ngựa, ánh mắt của Tần Lương Ngọc chậm rãi nhìn về phía Tiêu Chính Văn, chuyện hôm nay chỉ có một cách giải thích, đó là Tiêu Chính Văn nhìn ra thân phận của bà ta, cho rằng có Đại Đế duy nhất trong thành Đại Phong như bà ta che chở mới dám ra tay tàn nhẫn như vậy!

Nhưng cho dù ở trong núi Thái Thương, Tần Lương Ngọc cũng chưa bao giờ bộc lộ toàn bộ tu vi của mình, người trẻ tuổi trước mắt này nhìn ra thân phận của mình từ lúc nào thế?

“Chị Tần, sao vậy? Tôi có chỗ nào không ổn sao?” Tiêu Chính Văn thấy ánh mắt Tần Lương Ngọc sâu thẳm nhìn mình, khó hiểu hỏi.

“Tiêu Chính Văn, ngày mai tôi sẽ dẫn cậu đi gặp một người!”

Tần Lương Ngọc mỉm cười nói.

Ngay lập tức, bà ta quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Trong đôi mắt đẹp của bà ta toát ra vẻ buồn bã mờ nhạt.

Thật ra đừng thấy bà ta rời khỏi núi Thái Thương một cách an toàn mà lầm, vì bị mắc kẹt trong đại trận quá lâu nên tính mạng của bà ta đã sắp đến hồi kết.

Bất kể là Đại Đế hay Đế Quân thì tuổi thọ đều có giới hạn, vốn dĩ với tu vi của Tần Lương Ngọc thì tuổi thọ có thể đạt tới mười nghìn năm, đáng tiếc trận pháp trong núi Thái Thương đã làm tiêu hao hơn 90% tuổi thọ của bà ta!
 
Chương 3949


Chương 3949

Dựa theo tính toán của bà ta, bản thân nhiều nhất chỉ có thể sống thêm mấy năm nữa mà thôi!

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao bà ta phải nhanh chóng nâng cao thực lực thế hệ trẻ của Nguyệt Hoa Các.

Hơn nữa, bà ta cũng đang tìm kiếm một người có thể dẫn dắt Nguyệt Hoa Các đi tới huy hoàng.

Cũng vì mục đích này mà Tần Lương Ngọc mới đi theo Tiêu Chính Văn suốt chặng đường, một mặt bà ta có ấn tượng tốt với thanh niên trẻ này, mặt khác bà ta cũng âm thầm quan sát Tiêu Chính Văn.

Nếu không, đường đường là Đại Đế của một thế hệ, sao lại lén lút ở cùng một chỗ với một tiểu bối như Tiêu Chính Văn chứ?

Trong nháy mắt, Tần Lương Ngọc đã dẫn Tiêu Chính Văn đi khắp nơi trong thành Đại Phong, mãi đến khi trở về thị trấn nhỏ trước đó, Tần Lương Ngọc mới tạm biệt Tiêu Chính Văn: “Tôi còn có việc quan trọng phải làm, hôm sau chúng ta sẽ gặp lại!”

Nói xong, bà ta khoát tay áo, một tia sáng từ chiếc xe ngựa chợt lóe, nâng xe ngựa và đi thẳng lên trời!

Giờ phút này, trên đại điện của Nguyệt Hoa Các, mấy tông chủ tông môn đã tụ tập một chỗ.

“Có tin tức gì chưa?”

Một tông chủ trong đó nói với đệ tử bên cạnh.

“Nghe nói Đại Đế đang đi xung quanh thành Đại Phong với một thanh niên!”, đệ tử đó dè dặt hồi báo.

“Ồ? Với một thanh niên? Người đó rốt cuộc có thân phận gì? Thuộc về thế lực nào?”, tông chủ nhíu mày hỏi.

“Hừ, mặc kệ cậu ta có thân phận gì, bất kể cậu ta thuộc về thế lực nào cũng không thể để cậu ta đến quá gần với Đại Đế! Tôi sẽ tự mình đi cảnh cáo cậu ta!”

Ánh mắt của một vị tông chủ khác bên cạnh u ám, đứng bật dậy nói.

Đúng lúc này, chiếc xe ngựa được mây trời nâng đỡ, bay trở về đại điện, nhìn thấy Tần Lương Ngọc cất bước xuống xe ngựa, mọi người vội vàng tiến lên hành lễ nói: “Bái kiến các chủ!”

Tần Lương Ngọc rất tùy ý khoát tay áo với mọi người, ở trên mặt bà ta mang theo một tấm màn che mỏng, che dung mạo thật của bà ta.

Trong những năm qua, tất cả mọi người trong thành Đại Phong đều biết về Tần Lương Ngọc nhưng rất ít người nhìn thấy khuôn mặt thật của bà ta

Đây cũng là nguyên nhân vì sao người của nhà họ Phương đi ngang qua Tần Lương Ngọc mà không thể nhận ra bà ta chính là Đại Đế số một trong thành Đại Phong!

Liếc mắt nhìn đám tông chủ môn chủ ở xung quanh, Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày nói: “Các vị tụ tập ở Nguyệt Hoa Các là có việc gì sao?”

“Các chủ! Chúng tôi đến vì chuyện của Ngọc Khuyết Cung, muốn bàn bạc đối sách với các chủ!”

Vài tông chủ tiến lên một bước, siết cú đấm nói với Tần Lương Ngọc.

“Ồ?”

Tần Lương Ngọc hơi nhíu mày, tuy rằng bà ta không biết điện Thần Long rốt cuộc là do ai sáng lập, nhưng bà ta thân là Đại Đế, đã cảnh cáo điện Thần Long chẳng lẽ bọn họ vẫn còn u mê không tỉnh ngộ?

“Bên điện Thần Long vẫn không chịu bỏ qua sao?”, Tần Lương Ngọc vừa nói, đôi mắt đẹp vừa phóng ra hai tia ánh sáng sắc lạnh.

“Điện Thần Long vẫn chưa trả lời chúng ta, tuy nhiên theo một vài tin tức, mặc dù điện Thần Long này vừa mới chuyển đến vùng ngoài lãnh thổ không lâu nhưng tác phong làm việc lại vô cùng bá đạo!”
 
Chương 3950


Chương 3950

“Chắc có lẽ chúng sẽ không dễ dàng nghe theo sự sắp xếp của chúng ta đâu, bởi vậy chúng tôi mới đến đây bàn bạc đối sách!”

Lại một tông chủ dè dặt nói.

“Hừ, điện Thần Long? Chỉ cần bọn chúng dám được đằng chân lân đằng đầu, tôi sẽ tự mình ra tay giải quyết việc này!”, ánh mắt của Tần Lương Ngọc kiên định nói.

Dù thế nào, trước khi tuổi thọ sắp hết, bà ta cũng phải gạt bỏ mối nguy hại này cho thành Đại Phong.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm khi nghe Tần Lương Ngọc nói vậy.

Dù gì ngay cả Ngọc Khuyết Cung cũng chịu thiệt ở điện Thần Long, bọn họ thì có tài đức gì mà dám phân cao thấp với điện Thần Long cơ chứ?

“Mấy người trở về cả đi, Nguyệt Hoa Các của tôi chắc chắn sẽ cho các vị một lời giải thích thoả đáng!”

Tần Lương Ngọc nói xong liền xua tay với đám người sau đó bước về sân sau.

“Ồ? Tông chủ của Thiên Ngưỡng Tông không tới sao?”, Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày, mặc dù Thiên Ngưỡng Tông không phải một tông môn lớn, thế nhưng lại có qua lại thân thiết với Nguyệt Hoa Các!

Đặc biệt là mấy công việc lớn nhỏ có liên quan tới thành Đại Phong thì Thiên Ngưỡng Tông trước nay chưa từng vắng mặt, chuyện ngày hôm nay lớn như vậy, tông chủ của Thiên Ngưỡng Tông cũng phải tới mới đúng!

“Thưa các chủ, trước khi bà trở về, tông chủ Lan đã ra ngoài xử lý công việc rồi!”, một tông chủ đứng bên cạnh đáp lời.

Tần Lương Ngọc nghe vậy thì khẽ gật đầu, cũng không hỏi sâu thêm.

Mãi tới sau khi mọi người rời khỏi Nguyệt Hoa Các, mấy tông chủ mới bắt đầu thì thầm to nhỏ với nhau.

“Mấy năm trở lại đây, Nguyệt Hoa Các che gió cản mưa cho thành Đại Phong, chúng ta vốn dĩ không nên can dự vào chuyện riêng của các chủ, có phải cách làm của tông chủ Lan không được hợp tình hợp lý không?”

Dù gì chuyện ở cùng với đàn ông nhà ai cũng là quyền tự do của Tần Lương Ngọc, vả lại, Nguyệt Hoa Các cũng chỉ có chung lợi ích với mấy tông môn bọn họ mà thôi, giữa đôi bên không có giao tình gì quá sâu đậm.

Dù cuối cùng Tần Lương Ngọc có gả cho một người dân bình thường cũng chẳng có quan hệ gì với mấy người bọn họ.

Nói thẳng ra dù có mất mặt thì cũng là người của Nguyệt Hoa Các mất mặt, đâu có liên quan gì tới bọn họ cơ chứ?

“Tôi cũng cảm thấy tông chủ Lan hơi lo chuyện bao đồng rồi, dù gì các chủ Tần người ta cũng có tiêu chuẩn lựa chọn đối tượng của riêng mình, ông ta việc gì phải lo chuyện không đâu như thế!”

“Đúng thế, tên Lan Đình Ngọc này hẳn là ngưỡng mộ các chủ Tần đã lâu, lại e dè bản thân không đủ bản lĩnh, không tiện thổ lộ bên mới cố chấp ngăn cản như vậy”.

Lời này vừa thốt ra, mấy tông chủ đồng loạt nhìn nhau cười, tất cả đã hiểu rõ cả rồi!
 
Chương 3951


Chương 3951

“Chuyện này cũng chẳng trách, ai mà không muốn tìm một người vợ giống như các chủ Tần, vừa có thể hưởng thụ hết phúc phần nhân gian, lại vừa có thể tìm được một chỗ dựa lớn mạnh!”

“Nếu tôi là ông ta thì tôi cũng làm như vậy, tuyệt đối không thể để cho một tên vô danh tiểu tốt chiếm được món hời lớn như thế!”

Lại một tông chủ khác như cười như không nói.

“Hừ, tên Lan Đình Ngọc đó nghĩ thì hay, thế nhưng vấn đề là Tần Lương Ngọc người ta sao có thể nhìn trúng ông ta? Ôi, lẽ nào Thiên Ngưỡng Tông lớn thế kia mà lại nghèo tới mức ngay cả cái gương cũng mua không nổi sao?”

Mọi người nghe vậy thì đều ồ lên cười khoái chí.

Trong mắt bọn họ, Lan Đình Ngọc chính là một con cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, dù là tướng mạo hay là tu vi thì đều không tương xứng với Tần Lương Ngọc, nếu không thì nhiều năm trôi qua như vậy, người ta cũng sẽ không từ chối ông ta từ cả nghìn dặm phía xa!

Mặc dù vùng ngoài lãnh thổ không coi trọng chuyện môn đăng hộ đối, hơn nữa từ cả nghìn năm về trước đã thực hiện tự do hôn nhân, thế nhưng người phụ nữ giống như Tần Lương Ngọc, trông ra cả vùng ngoài lãnh thổ thì gần như chỉ đếm được trên đầu ngón tay!

Đặc biệt là so sánh vẻ ngoài với Bạch Ngọc Trinh của nhà họ Bạch thì cũng chẳng thua kém hơn chút nào!

Đó đâu phải là người mà mấy kẻ già nua ngu dốt như bọn họ có thể động tới?

Đám người lại nhỏ tiếng bàn luận vài câu rồi mới trở về tông môn của mình.

Mà ở một bên khác, Tiêu Chính Văn cũng đã tiến vào thành Đại Phong, hơn nữa còn tìm được một khách sạn xa hoa ở Thành Nam để ở lại.

Anh tới thành Đại Phong cũng là vì có dự tính của riêng mình.

Thành Đại Phong này nằm sát biên cương, xét trong cả Đông Vực mà nói thì là một địa điểm cực kỳ đặc thù.

Điện Thần Long muốn có chỗ đứng vững chắc ở vùng ngoài lãnh thổ, chỉ dựa vào một căn cứ địa là Đế Khư thì mãi mãi không đủ, mà thành Đại Phong vừa hay lại nằm ở điểm giao thoa của hai khu vực lớn, vậy nên Tiêu Chính Văn mới hướng ánh mắt về phía thành Đại Phong!

Tiêu Chính Văn vừa tắm rửa bên trong phòng khách thì bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa.

“Thưa anh, trong đại sảnh có một ông lão muốn gặp mặt anh!”

Bên ngoài truyền tới giọng nói của phục vụ.

“Ồ? Ông lão?”

Tiêu Chính Văn do dự một lát rồi khẽ gật đầu nói: “Được rồi, giờ tôi sẽ ra ngay!”

Nói xong, anh thay một bộ đồ sạch sẽ rồi sải bước đi xuống cầu thang.

Lúc này, anh trông thấy một ông lão tuổi trạc sáu mươi đang ngồi trên hàng ghế dài đặt trước cửa.

Mặc dù ông lão râu tóc đã bạc phơ, thế nhưng khí tức lại mạnh mẽ, tu vi sâu không thể lường!

Dù là Tiêu Chính Văn thì cũng có thể cảm nhận được một cảm giác áp chế trước nay chưa từng có.
 
Chương 3952


Với kinh nghiệm của Tiêu Chính Văn, dù ông lão không phải một cao thủ ở cảnh giới Đế Cảnh thì cũng tương đương như thế, ít nhất cũng mạnh hơn không ít so với cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp tám như Tần Cối!

 

Tiêu Chính Văn sải bước đi tới trước mặt ông lão, điềm nhiên nói: “Là ông tìm tôi?”

 

“Ừ!”, ông lão khẽ gật đầu nói: “Nơi này không phải chỗ để nói chuyện, mời cậu đi theo tôi!”

Nói xong, ông lão đứng dậy bước ra khỏi khách sạn, sải bước tiến lên hư không.

 

Tiêu Chính Văn cũng đi theo ông lão tới một khu rừng sâu cách đó vài dặm.

 

Hai người tiến tới khoảng không phía trên khu rừng rồi từ từ đáp xuống, ông lão chắp hai tay sau lưng, quay lưng về phía Tiêu Chính Văn, ánh mắt nhìn về phía thành Đại Phong nói: “Tôi mạo muội rồi!”

 

Mặc dù ngoài miệng Lan Đình Ngọc nói rất khách khí, thế nhưng Tiêu Chính Văn không khó để nhìn ra đối phương căn bản không coi mình ra gì.

 

Thậm chí còn dùng thái độ từ trên cao nhìn xuống để đối thoại với mình!

 

“Cậu có biết mảnh đất bên dưới chân tại sao lại gọi là thành Đại Phong không?”, Lan Đình Ngọc trầm giọng lên tiếng.

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Không biết!”

 

“Vậy thì tôi sẽ nói một cách đơn giản cho cậu nghe về lai lịch của thành Đại Phong!”

 

Lan Đình Ngọc nói, chắp hai tay sau lưng, vừa bước đi vừa lên tiếng: “Vốn dĩ nơi này có tên là thành Thiên Tú, sau này bởi vì bị Tây Vực tập kích nên từng trở nên hoang phế một lần!”

 

“Thế nhưng năm trăm năm trước, Nguyệt Hoa Các tới nơi này an cư lạc nghiệp, bên trong Nguyệt Hoa Các có một cao thủ ở cảnh giới Đại Đế, cũng chính là các chủ Tần Lương Ngọc!”

 

“Thế nhưng cái đám tiểu nhân ở Tây Vực lại không coi các chủ Tần ra gì, cấu kết với hơn ba mươi tông môn đánh giết vào Nguyệt Hoa Các!”

 

“Lúc đó, Nguyệt Hoa Các một thân một mình, mà các chủ Tần lại tự dựa vào sức mình, không chỉ ngăn cản được hơn ba mươi tông môn mà còn dùng trận pháp Lốc Xoáy vô thượng để bao vây cả đám người này tới chết!”

 

“Trận gió lớn đó thổi suốt cả mười một năm! Vậy nên hậu thế mới gọi nơi này là thành Đại Phong!”

 

Tiêu Chính Văn nghe xong những lời này thì cười khổ nói với vẻ không hiểu: “Chuyện xưa của thành Đại Phong thì có liên quan gì tới tôi?”

 

“Tôi chỉ muốn khuyên cậu một câu, có một số người dù cậu có nỗ lực cả đời cũng chẳng thể chạm tới được, càng không phải là người mà cậu có thể trèo cao!”

 

“Có một số người đã được định sẵn để trở thành truyền kỳ một đời, thế nhưng có một số người lại chỉ có thể sống một đời tầm thường, hai kiểu người như vậy, cậu cho rằng chặng đường cuộc đời của bọn họ sẽ có khả năng giao nhau hay sao?”

 

Lan Đình Ngọc nói rồi quay người nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Rốt cuộc ông muốn nói cái gì?”, Tiêu Chính Văn hơi mất kiên nhẫn hỏi.

“Cậu có biết cô gái đi cùng cậu vào một ngày trước có thân phận thế nào không?”, Lan Đình Ngọc cao ngạo hỏi.
 
Chương 3953


“Cô ta có thân phận gì cũng chẳng liên quan tới tôi, hơn nữa, tôi cũng không muốn biết thân phận của cô ta, ở trong mắt tôi, cô ta chẳng có gì khác biệt so với người bình thường hết!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp lời.

 

“Cậu, tôi khuyên cậu vẫn nên nhìn nhận rõ thân phận của bản thân, nếu không…”

 

“Thân phận gì thì ở chỗ tôi đều giống nhau, hơn nữa, trước nay tôi đều không cho rằng giữa người với người có phân biệt cao thấp nghèo hèn gì cả!”

Tiêu Chính Văn đương nhiên hiểu ý của Lan Đình Ngọc, chỉ là ở trong mắt Tiêu Chính Văn, dù Tần Lương Ngọc là sự tồn tại như thế nào thì cũng chẳng khác gì so với người bình thường!

 

Từ đầu tới cuối, Tiêu Chính Văn đều chưa từng nghĩ muốn dựa vào ai, càng chưa từng nghĩ muốn nịnh bợ ai!

 

Hơn nữa, anh cũng có gia đình của riêng mình, đương nhiên không thể có tư tưởng sai trái gì với Tần Lương Ngọc!

 

“Cậu, tôi cũng chỉ muốn tốt cho cậu!”, Lan Đình Ngọc thấy Tiêu Chính Văn căn bản không chịu nghe theo thì sắc mặt hơi trở nên u ám.

 

“Muốn tốt cho tôi? Cảm ơn, chuyện của tôi, không phiền ông phải lo lắng làm gì!”, Tiêu Chính Văn cười lạnh lùng nói.

 

“Cậu, người ta vẫn thường nói, một lần sai lầm có thể ân hận cả đời! Có những người không phải cậu có thể tuỳ tiện trèo cao được, một khi vượt qua ranh giới nào đó, cậu sẽ không còn cơ hội để làm lại được đâu!”, Lan Đình Ngọc nói với vẻ uy hiếp.

 

Tiêu Chính Văn bị mấy lời này của Lan Đình Ngọc chọc tức tới bật cười!

 

“Không còn cơ hội để làm lại? Trèo cao? Vậy thì ông có biết tôi là ai hay không?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Lan Đình Ngọc nói.

 

Lan Đình Ngọc bị Tiêu Chính Văn hỏi mà ngây ra, ông ta quả thực không rõ lai lịch của Tiêu Chính Văn, càng không biết sau lưng Tiêu Chính Văn có bối cảnh thế nào!

 

Thế nhưng, chuyện này quan trọng sao? Rõ ràng không quan trọng!

 

“Dù cậu là ai thì cũng chẳng quan trọng! Quan trọng là cậu phải hiểu rõ thân phận của mình!”, Lan Đình Ngọc trầm giọng nói.

 

“Nếu như ông không biết thân phận của tôi, vậy thì dựa vào đâu mà nói tôi trèo cao?”, giọng nói của Tiêu Chính Văn mang theo sát khí lạnh lùng mà chất vấn.

 

“Dù cậu là đệ tử của thế lực lớn nào thì cũng không có tư cách đi ngang hàng với cô ấy!”, Lan Đình Ngọc cũng lạnh lùng gằn giọng.

 

Dẫu sao Tần Lương Ngọc cũng gần như ngang với thành chủ của thành Đại Phong, dù là tìm phu quân thì chắc chắn cũng là thủ lĩnh của thế lực lớn một phương nào đấy!

 

Dù là thế tử nhà họ Khổng thì căn bản cũng không có tư cách nói chuyện hôn nhân với Tần Lương Ngọc!

 

Huống hồ gì Lan Đinh Ngọc đã ngưỡng mộ Tần Lương Ngọc từ lâu, sao có thể để cho một kẻ bề sau cướp đoạt cơ chứ?

Vả lại, mãi tới bây giờ Tiêu Chính văn vẫn chưa từng tiết lộ thân phận của bản thân, điều này nói lên rằng Tiêu Chính Văn căn bản chẳng có chỗ dựa vững chắc nào cả!

 

Một nhân vật nhỏ bé không có bối cảnh gì to tát giống như cậu ta nào xứng với Đại Đế một đời cơ chứ?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom