Cập nhật mới
Chương 4234


Chương 4234

 

Nhưng sắc mặt người phụ nữ hơi tái nhợt như thể còn chưa định thần lại sau cơn hoảng loạn.

 

“Tề Thiên Thư Viện là do nhà họ Khổng lập ra, là nơi đào tạo các nhà nho”.

 

Một người đàn ông trẻ tuổi tuấn tú đi bên cạnh người phụ nữ mỉm cười nói.

 

Mặc dù hắn chỉ mới có cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba nhưng sau khi nhìn thấy người này, mọi người đều đồng loạt đứng lên chắp tay lại nói: “Chào thế tử”.

 

Thấy thế người phụ nữ mới hoàn hồn nói: “Phương Kiệt, em vẫn chưa yên tâm lắm”.

 

“Sao thế? Không phải chỉ tông chết vài người thôi sao?”, Phương Kiệt nắm lấy vai cô gái trẻ.

 

“Em nghe nói ngay cả Hắc Băng Đài cũng đã điều tra chuyện này, hơn nữa sau đó ngay cả vua Bắc Lương cũng nghe nói đến, sao có thể buông tha dễ dàng được?”

 

Cô gái trẻ lo lắng nói.

 

“Vua Bắc Lương? Tiêu Chính Văn? Em yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu, dù Tiêu Chính Văn có tìm đến tận cửa, chẳng phải vẫn còn có anh đây sao?”

 

“Hơn nữa Tiêu Chính Văn vừa liên minh với nhà họ Khổng, vào thời điểm quan trọng này có cho anh ta mười lá gan cũng không dám trở mặt với nhà họ Phương, càng không dám vả vào mặt anh”.

 

“Hôm đó người ra tay giết người lại là cậu chủ Tần và cậu chủ Lý, hai người họ đều là con cháu của cao thủ cảnh giới Đại Đế, em không thể tưởng tượng được tầm ảnh hưởng của họ ở vùng ngoài lãnh thổ đâu”.

 

“Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu”.

 

Phương Kiệt cực kỳ tự tin nhìn Kỳ Kỳ – hot girl mạng bên cạnh nói.

 

Thật ra chuyện tối qua, cuối cùng người đến lại là người của Hắc Băng Đài, đủ để chứng minh chuyện này đã không chỉ đơn giản là tai nạn giao thông rồi.

 

Hắc Băng Đài là sự tồn tại đặc biệt ở Hoa Quốc, một khi bị Hắc Băng Đài để ý, cho dù có lai lịch lớn đến mức nào đều không thể thoát khỏi trừng phạt của pháp luật.

 

Đây mới là điều Kỳ Kỳ lo lắng nhất.

 

Quan trọng nhất là tối qua vì để cứu cô ta ra mà hai vị Đại Đế giết một nhân viên của Hắc Băng Đài.

 

Giới chính trị Hoa Quốc chắc chắn không thể bỏ qua chuyện này.

 

Hơn nữa nếu trước đó chỉ là hiểu lầm thì chuyện giết nhân viên của Hắc Băng Đài đủ để khiến chuyện này trở thành sự kiện lớn khiêu chiến đến quyền uy của giới chính trị.

 

Người khác không biết tầm ảnh hưởng và cách làm việc trong thế tục của Tiêu Chính Văn, Kỳ Kỳ là một hotgirl mạng của Hoa Quốc đương nhiên biết rất rõ.

 

Hơn nữa trước giờ Tiêu chính Văn đều ghét những việc ác, ngay cả người chủ chốt tương lai của năm đại danh sơn cũng không thoát được cái chết, huống hồ cô ta chỉ là bạn gái của Phương Kiệt?

 

Cũng chính vì lo lắng như thế nên cả đêm qua Kỳ Kỳ luôn cảm thấy bất an, cả một đêm đều suy tính nên giải quyết chuyện này thế nào.

 

Mặc dù cô ta là một hotgirl mạng có mấy chục ngàn fans, nhưng trước mặt Tiêu Chính Văn và Hắc Băng Đài, bao nhiêu fans cũng không có tác dụng gì, những người này chỉ làm việc dựa vào luật pháp.
 
Chương 4235


Chương 4235

 

Mà hiện giờ càng không giống trước kia, ngay cả võ tông cũng phải cúi đầu trước luật pháp của Hoa Quốc, các cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng của năm đại danh sơn cũng đều tuân thủ pháp luật, không dám làm xằng làm bậy.

 

Bây giờ cô ta lại lái xe tông người, sau đó lại kháng cự bằng bạo lực, thậm chí còn giết người, theo luật pháp Hoa Quốc, dù cô ta có chết hơn mười lần cũng không đủ để chuộc tội.

 

“Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu. Hơn nữa vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn mà em nói cũng đã gặp rắc rối ở vùng ngoài lãnh thổ, nếu không nhờ nhà họ Phương và nhà họ Khổng ra tay giúp đỡ, bây giờ hắn ta đã chết lâu rồi”.

 

“Hắn ta có thể không nể mặt người khác nhưng phải nể mặt nhà họ Phương bọn anh”.

 

Thấy Kỳ Kỳ lo lắng như thế, Phương Kiệt lại an ủi.

 

Hắn vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn đã đến Tề Thiên Thư Viện.

 

Thấy Tiêu Chính Văn đột nhiên đến, Phương Tử Tấn và Khổng Ly vội vàng đích thân đến tận cửa chào đón.

 

Ông lão Thiên Tinh và Thanh Liên cũng đã đến Tề Thiên Thư Viện, ngay cả Tần Lương Ngọc và Thượng Quan Uyển Nhi cũng lập tức chạy đến.

 

“Cậu Tiêu, lúc đầu còn nghĩ cậu bận công việc không đến tham gia lễ kết liên minh, xem ra chúng tôi nghĩ nhiều rồi. Cậu Tiêu, mời vào trong”.

 

Phương Tử Tần mỉm cười nói với Tiêu Chính Văn.

 

Theo kế hoạch ban đầu đã định thì lễ kết liên minh hôm nay đều cho Thanh Liên và Tần Lương Ngọc làm thay, Tiêu Chính Văn không định tham gia.

 

Thế nên Tiêu Chính Văn đến đột ngột khiến Phương Tử Tấn và Khổng Ly cảm thấy vui mừng.

 

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn, mọi người ngồi ở hai bên cũng đồng loạt đứng lên chắp tay với Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu Tiêu, chỉ cần cậu ký tên vào giấy kết liên minh này…”

 

Không để Phương Tử Tấn nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã xua tay ngắt lời ông ta, anh nói với Long Hình: “Long Hình, dẫn họ vào”.

 

“Vâng!”

 

Long Hình đáp một tiếng, sau đó xoay người đi ra khỏi Tề Thiên Thư Viện, không lâu sau dẫn theo năm người thân của người gặp nạn bước vào.

 

“Cậu Tiêu, thế này là thế nào?”, Phương Tử Tấn nhìn mấy người kia, cực kỳ khó hiểu nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Hôm nay tôi đến đây không phải vì việc kết liên minh mà có vài việc quan trọng cần phải giải quyết tại đây”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Phương Tử Tấn nói.

 

“Chuyện quan trọng? Còn chuyện gì quan trọng hơn việc hai bên chúng ta ngừng chiến hòa bình chứ?”, Khổng Ly cũng buồn bực hỏi.

 

“Người nhà họ Phương đâu?”

 

Tiêu Chính Văn không quan tâm đến câu hỏi của Khổng Ly, anh hỏi thẳng.
 
Chương 4236


Chương 4236

 

Nghe thế Phương Tử Tấn hơi nhíu mày, không hiểu rốt cuộc tại sao Tiêu Chính Văn tức giận.

 

“Cậu Tiêu, giờ lành đã đến, hay là chúng ta bắt đầu trước…”

 

“Không vội! Vị thế tử của nhà họ Phương các ông đâu? Mời hắn ra đây gặp một chút”, Tiêu Chính Văn giơ tay lên ngắt lời Phương Tử Tấn, trầm giọng hỏi.

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói thế, Phương Tử Tấn cũng có cảm giác chuyện gì đó, nhíu mày nói: “Cậu Tiêu, đã xảy ra chuyện gì thế? Có thể nói với tôi được không?”

 

Tần Lương Ngọc cũng nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, sải bước đi đến trước mặt Long Hình, thấp giọng nói: “Rốt cuộc chuyện là sao?”

 

“Bạn gái của thế tử nhà họ Phương lái xe tông chết người thì đã đành, còn giết một nhân viên của Hắc Băng Đài, mà thế tử nhà họ Phương lại dẫn người đến vùng ngoài lãnh thổ để thoát khỏi trừng phạt của pháp luật”.

 

“Mấy người này đều là người thân của người bị hại, là do Long Vương dẫn đến đòi công bằng”.

 

Long Hình bình thản nói, mấy người Tần Lương Ngọc cũng không để ý, chỉ có Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng hiểu rõ Tiêu Chính Văn đều sửng sốt.

 

Họ biết rất rõ phong cách làm việc của Tiêu Chính Văn.

 

Nếu người bị giết đều là những kẻ xấu xa, có lẽ Tiêu Chính Văn chỉ cảnh cáo Phương Kiệt là xem như xong chuyện, nhưng nếu là người dân, thậm chí còn liên lụy đến nhân viên Hắc Băng Đài thì e là chuyện này lớn hơn rồi.

 

“Cậu Tiêu, mấy chuyện vụn vặt này cứ giao cho cấp dưới xử lý là được rồi, đừng làm lỡ chuyện quan trọng của chúng ta, cậu nói có phải không?”, Phương Tử Tấn mỉm cười nói.

 

Mặc dù vừa rồi ông ta cũng nghe rất rõ những lời Long Hình nói, nhưng ông ta nghĩ chuyện như vậy chẳng có gì to tát cả.

 

Vùng ngoài lãnh thổ có ngày nào mà không có người chết chứ?

 

Có ngày nào mà không có người dân bị giết?

 

Ông ta nghĩ chỉ giống như giết mấy con kiến nhỏ bé mà thôi.

 

“Chuyện vụn vặt ư?”

 

Tiêu Chính Văn không giận mà ngược lại cười nói: “Đúng thế, các ông nghĩ người dân, nhất là những người bình thường đó, mạng sống của họ thậm chí còn chẳng bằng con kiến”.

 

“Giết vài người có thể chỉ là một chuyện vụn vặt mà các ông lười phải nghe thôi”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn lướt nhìn những người có mặt ở đó.

 

“Cậu Tiêu, nên ưu tiên việc gấp trước, tôi nghĩ nếu cậu Tiêu cảm thấy không ổn thì cũng dễ giải quyết, tôi sẽ bảo người gọi Phương Kiệt và Kỳ Kỳ ra công khai xin lỗi, như thế được không?”

 

Khổng Ly bước đến trước chắp tay lại với Tiêu Chính Văn nói.

 

Sau đó đưa mắt ra hiệu cho một đệ tử Tề Thiên Thư Viện bên cạnh, thấp giọng nói: “Đi đi, bảo thế tử Phương đến đây”.

 

Không lâu sau, Phương Kiệt từ sân sau đi ra chắp tay lại với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, nghe danh đã lâu”.
 
Chương 4237


Chương 4237

 

“Thật ra tối qua đúng là Kỳ Kỳ uống say, không cẩn thận tông chết vài người nhưng những người đó cứ khăng khăng thực hiện theo luật pháp, hai người bạn của tôi nhất thời tức giận nên đánh chết hai người nhiều chuyện”.

 

“Nếu chuyện này khiến anh Tiêu cảm thấy mất mặt thì tôi thay mặt Kỳ Kỳ và hai người bạn của tôi trịnh trọng xin lỗi anh Tiêu”.

 

“Hơn nữa mấy người kia chẳng qua chỉ là mấy người làm công tầng lớp thấp mà thôi, còn thai phụ và gia cảnh của cô ta, dù đứa bé sinh ra thì sau khi lớn lên cũng chỉ có thể vào nhà máy làm công, Kỳ Kỳ đang giúp cả nhà họ siêu thoát trước”.

 

“Nói thẳng ra đây vẫn được xem là hành vi tốt, anh thấy sao?”

 

Phương Kiệt mỉm cười nói.

 

Ngụ ý của hắn là Tiêu Chính Văn chẳng qua chuyện bé xé ra to, hơn nữa bạn gái của hắn đụng chết người cũng là hành động tích đức, giúp ba người kia siêu thoát trước.

 

Hắn nghĩ chuyện này không có gì to tát, dù sao cũng chỉ là mấy người dân thấp kém mà thôi, dù không bị đụng chết cũng sẽ ngập đầu trong nợ tiền nhà, nợ tiền xe.

 

Huống gì mấy người này lại không liên quan gì đến Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn không có lý do gì phải nắm chặt không buông chuyện này.

 

“Nói hay lắm, giúp họ siêu thoát”.

 

Tiêu Chính Văn cười mỉa, nhìn Phương Kiệt nói: “Theo như anh nói thì không cần xin lỗi nữa, tôi cũng giúp anh siêu thoát”.

 

“Cậu Tiêu, hãy cẩn thận lời nói”, nghe thế Phương Tử Tấn đổi sắc mặt.

 

“Cậu Tiêu, thế tử Phương nói vậy không đúng lắm, nhưng nể tình nó đã có ý hối cải, hơn nữa chuyện này chỉ là chuyện nhỏ thôi”.

 

“Nếu là ở vùng ngoài lãnh thổ, mấy người đó cùng lắm cũng chỉ là người giúp việc ở các gia tộc, giết chết mấy người giúp việc cũng không sao mà nhỉ? Huống hồ phải so đo vì chút chuyện nhỏ này ư?”

 

“Nếu cậu Tiêu cố chấp muốn mạng đền mạng thì tôi có thể làm chủ thay nhà họ Phương, chỉ cần là người giúp việc của nhà họ Phương, cậu Tiêu có thể tùy ý giết, đến khi cậu Tiêu nguôi giận thì thôi, thế nào?”

 

Khổng Ly tiến đến trước một bước, chắp tay lại nói.

 

“Cậu Tiêu, dù sao Phương Kiệt cũng là thế tử của nhà họ Phương, có thể hạ mình xin lỗi mấy người dân thường đã là tận nghĩa rồi”.

 

“Hơn nữa để có thể ngừng chiến với nhà họ Khổng thì thật sự không cần thiết phải làm đến mức này”, Phương Tử Tấn cũng lên tiếng khuyên nhủ.

 

Hơn nữa đôi lúc còn đưa mắt ra hiệu cho mấy người Tần Lương Ngọc tỏ ý họ cũng có thể khuyên Tiêu Chính Văn để tránh xảy ra chuyện lớn.

 

Tần Lương Ngọc vừa định lên tiếng, Long Hình đã khẽ lắc đầu. Bây giờ Tiêu Chính Văn đang vô cùng tức giận, động đến Tiêu Chính Văn lúc này không phải là hành động khôn ngoan.

 

“Cậu Tiêu, cậu định xử lý chuyện này thế nào?” Phương Tử Tấn thấy không có ai lên tiếng khuyên ngăn Tiêu Chính Văn nên đành nói tiếp.
 
Chương 4238


Chương 4238

 

“Rất đơn giản, giết người đền mạng, nợ tiền trả tiền, đây là quy luật muôn đời!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

Nghe vậy, sắc mặt của đám người nhà họ Phương đều thay đổi, đặc biệt là Phương Kiệt, sa sầm mặt mày nói: “Tiêu Chính Văn anh đừng đề cao bản thân quá!”

 

“Vừa rồi tôi đã xin lỗi rồi, anh còn muốn thế nào nữa! Lẽ nào anh định vì vài con kiến mà lật mặt với tôi sao?”

 

Lúc này, ngay cả sắc mặt của Phương Tử Tấn cũng trở nên khó coi.

 

“Cậu Tiêu, nhà họ Phương luôn là người hầu cho nhà họ Khổng chúng tôi. Lần này là do Phương Kiệt bất cẩn, mong cậu Tiêu bỏ qua lần này. Hơn nữa, cậu Tiêu đừng quên chúng ta đã là đồng minh rồi!”, Khổng Ly cũng nghiêm túc cảnh báo.

 

“Ông uy hiếp tôi sao?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Khổng Ly.

 

“Rõ ràng là cậu làm ầm ĩ trước! Người nhà họ Phương chúng tôi đã xin lỗi rồi, cậu còn muốn thế nào nữa! Làm người phải biết chừa đường lui, lẽ nào cậu muốn thế tử nhà họ Phương chúng tôi phải đền mấy cái mạng rẻ mạt kia sao?”

 

Phương Tử Tấn thay đổi thái độ tôn kính trước đây, ông ta chắp tay sau lưng, tức giận quát lớn.

 

“Hừ! Tên họ Tiêu kia, tôi đoán anh vẫn chưa biết thân phận của hai người bạn này của tôi nhỉ?”

 

Phương Kiệt chế nhạo, chỉ vào một thanh niên áo trắng bên cạnh nói: “Đây là Tần Tiếu Thiên, con trai của Đại Đế Tần Ngũ Dương!”

 

“Vị này là Lý Bằng Phi, con trai của Đại Đế Lý Thiên Hóa!”

 

“Hôm qua, chính hai người họ đã giết người, thế nào, anh dám giết họ sao?”

 

“Tiêu Chính Văn, tôi nói cho anh biết, anh không đắc tội nổi với bố của hai người họ đâu! Chuyện của Mạnh Hồng Nho còn chưa hoàn toàn lắng xuống, nếu anh lại khiêu khích hai cao thủ Đại Đế, e rằng anh không thể rời khỏi vùng ngoài lãnh thổ đâu!”

 

“Hơn nữa, tôi đưa họ đến giới thế tục cũng chỉ là muốn kết bạn với giới thế tục, ngộ nhỡ nhà họ Mạnh có động tĩnh gì, cũng tiện ra tay giúp đỡ”.

 

“Anh phải nghĩ cho kỹ, thứ nhất chúng tôi không bảo anh phải làm trọn ý chủ nhà, thứ hai không bảo anh làm chủ mười khách, chỉ là giết mấy con kiến thôi mà, anh còn cố ý không chịu bỏ qua, lẽ nào anh định cư xử như vậy sao?”

 

Phương Kiệt chỉ vào mũi Tiêu Chính Văn, lớn tiếng trách mắng,

 

Bản thân hắn là con trai nối dõi của vị Đế Quân ở nhà họ Phương, nói đến thân phận và chỗ dựa, chắc chắn hơn xa những gì Tiêu Chính Văn tưởng tượng.

 

Hơn nữa, đừng thấy người nhà họ Phương thường ngày hiền lành mà lầm, thực ra bọn họ vô cùng nham hiểm thâm độc.

 

Chính vì sự che chở của nhà họ Khổng, bọn họ càng thêm phần kiêu ngạo.

 

“Cậu Tiêu, theo tôi thấy, thật không đáng để làm tổn hại đến hòa khí hai bên chỉ vì vài người bình thường. Hơn nữa, ngoài giao ước giữa hai bên, tôi cảm thấy những thứ khác đều không quan trọng!”

 

“Vì một vài chuyện nhỏ mà gây ra ầm ĩ lớn thật không đáng!” Khổng Ly cũng lên tiếng khuyên bảo.

 

“Thật xin lỗi, trong mắt Tiêu Chính Văn tôi, mạnh người quan trọng nhất, không có gì quan trọng hơn mạng người!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn những người xung quanh.

 

Hơn nữa, lúc này, ngay cả Tần Lương Ngọc cũng cảm nhận được khí tức của Tiêu Chính Văn đã có sự thay đổi.
 
Chương 4239


Chương 4239

 

Thậm chí có thể nói, Tiêu Chính Văn đã sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

 

“Theo những gì các người nói, đó chỉ là một vài mạng người rẻ mạt! Nếu các người cảm thấy người dân của Hoa Quốc chúng tôi đều rẻ mạt, vậy thì trong mắt tôi, mạng của người nhà họ Phương các người còn không bằng một con chó!”

 

“Cậu chủ nhà họ Phương tôn quý sao? Tính mạng rẻ mạt như một con chó thì có gì tôn quý chứ? Giết chết thì đã sao?”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn ra tay luôn.

 

“Bùm!”

 

Một tiếng nổ lớn vang lên, một luồng ánh sáng tím phóng thẳng vào Phương Kiệt.

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Phương Tử Tấn thấy vậy quát lớn, người của Tề Thiên Thư Viện đứng bên cạnh định chạy lên ngăn cản, nhưng ngay sau đó, một tia sáng lạnh lẽo phóng qua, người của Tề Thiên Thư Viện, ngoại trừ Khổng Ly, lập tức biến thành đám thịt nát.

 

Tần Lương Ngọc cầm kiếm trong thay, ánh mắt lạnh như băng, nhìn tất cả mọi người có mặt.

 

Cùng lúc đó, Viên Thiên Canh và Từ Trần Huy Tổ cũng lần lượt bước lên, đám người của Tề Thiên Thư Viện thấy vậy lần lượt lùi lại phía sau.

 

Nếu không phải lúc nãy Phương Tử Tấn và Khổng Ly chặn được tia sát khí kia, thì lúc này, bọn họ đã biến thành đống thịt vụn giống như đệ tử của Tề Thiên Thư Viện rồi.

 

“Tiêu Chính Văn, lẽ nào cậu thật sự muốn chống lại tôi sao?”, Khổng Ly nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt tái nhợt.

 

“Tiêu Chính Văn, chẳng qua là mấy cái mạng rẻ mạt thôi mà, cậu có nhất thiết phải làm vậy không?”, Phương Tử Tấn cũng nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ tức giận.

 

Chỉ vì mấy người bình thường, Tiêu Chính Văn lại dám ra tay đánh người, theo bọn họ thấy, đây chính là hành động ngu ngốc nhất.

 

“Tiêu Chính Văn, lẽ nào anh định giết cả con trai của hai vị Đại Đế sao? Anh thật sự không sợ giới thế tục biến thành biển máu à?” Phương Kiệt cũng sợ hãi nói.

 

Nếu vừa rồi hắn không dùng hết sức lực để ngăn chặn đòn tấn công của Tiêu Chính Văn thì e rằng bây giờ hắn đã chết rồi.

 

“Hừ! Tôi định để bọn họ chết cùng anh! Mở miệng ra câu nào cũng bảo cái mạng rẻ mạt, vậy mạng của anh đáng giá hơn bọn họ là bao?”

 

“Các người tự xưng mình xuất thân cao quý, coi người thường như con sâu cái kiến, nhưng trong mắt tôi, mạng của các người còn không bằng một con chó trung thành!”

 

“Trong số các người, ai mà không được sinh ra ở Hoa Quốc trong giới thế tục? Vậy mà các người coi thường con dân Hoa Quốc như cỏ rác, loại người khốn nạn như các người sống đúng là lãng phí không khí!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn hơi vươn tay, con dao quân đội năm cạnh phóng ra, bay thẳng về phía Phương Kiệt.

 

Lần này, Tiêu Chính Văn thật sự muốn giết người.
 
Chương 4240


Chương 4240

 

Thấy vậy, Phương Kiệt cũng hơi hoảng hốt, vội vàng nhìn Phương Tử Tấn cầu cứu.

 

Phương Tử Tấn vừa định ra tay thì đột nhiên một luồng khí tức đáng sợ chói chặt ông ta lại.

 

Tần Lương Ngọc và Viên Thiên Canh gần như cùng lúc xuất hiện bên cạnh Phương Tử Tấn, chỉ cần ông ta nhúc nhích sẽ lập tức giết ngay tại chỗ.

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Phương Tử Tấn không thể động đậy nổi, chỉ có thể tức giận quát Tiêu Chính Văn.

 

Khổng Ly cũng đã bị Trần Huy Tổ khống chế, đừng nói ra ra tay cứu giúp, chỉ cần ông ta động một đầu ngón tay, cũng sẽ bị Trần Huy Tổ xóa sổ ngay lập tức.

 

Phương Kiệt hoàn toàn không ngờ Tiêu Chính Văn lại vì mấy người bình thường mà không màng đến đại cục, ra tay giết hắn.

 

Hắn càng không ngờ Tiêu Chính Văn lại không ngần ngại lật mặt với nhà họ Khổng lần nữa. Tất cả những chuyện này đều chỉ vì đòi lại công lý cho mấy người bình thường kia.

 

Nhưng chuyện đã đến nước này, hắn không còn cơ hội nữa.

 

Con dao quân đội năm cạnh nhanh như chớp xuyên qua ngực hắn, sau đó bắn ra hai hướng khác nhau, tiếp tục bay ra.

 

Tần Tiếu Thiên và Lý Bằng Phi vừa chạy được vài bước đã bị con dao quân đội năm cạnh đâm xuyên qua tim.

 

Ba cái xác gần như đổ xuống đất cùng một lúc, chết thảm trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu dám giết thế tử nhà họ Phương chúng tôi! Nhà họ Phương chắc chắn sẽ sống chết với cậu!” Phương Tử Tấn đã lên đến đỉnh điểm của con thịnh nộ.

 

Tiêu Chính Văn nhìn Phương Tử Tấn, nhếch mép cười nói: “Ông Phương, chỉ là ba cái mạng rẻ tiền thôi mà, có cần phải tức giận vậy không?”

 

“Người như Phương Kiệt còn không bằng con chó! Chết cũng chết rồi, đừng làm lỡ việc lớn giữa chúng ta! Kết liên minh mới là việc quan trọng!”

 

Tiêu Chính Văn chế giễu.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu biết hậu quả của chuyện này là gì không?”, Phương Tử Tấn nghiến răng thấp giọng nói.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Phương Tử Tấn nói: “Hậu quả? Tôi chưa từng chịu sự uy hiếp của bất kỳ ai! Hơn nữa, tôi nói rồi, ai dám động đến Hoa Quốc, tôi sẽ giết kẻ đó!”

 

“Đưa cô ta về giao cho Hắc Băng Đài, trừng trị theo luật của Hoa Quốc! Ai dám can thiệp vào sẽ trừng phạt cùng tội!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chỉ vào Kỳ Kỳ, khiến cô ta sợ hãi ngã xuống đất.

 

“Cậu Tiêu, cậu làm vậy hơi quá đáng, cậu đã nghĩ đến hậu quả chứ? Mạnh Hồng Nho…”

 

Khổng Ly còn chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng ngắt lời: “Mạnh Hồng Nho thì sao? Sáu vị Đại Đế cũng chẳng là gì cả! Các người thật sự cho rằng Tiêu Chính Văn tôi cần kết liên minh với nhà họ Mạnh để bảo vệ chính mình sao?”
 
Chương 4241


Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, mọi người sững sờ ngay tại chỗ!

 

Dù Khổng Ly và Phương Tử Tấn có giận đến mức sắp bùng nổ tới nơi thì cũng chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn.

 

Chẳng những phải trơ mắt nhìn Tiêu Chính Văn đưa người đi mà còn phải nhận về ba cái xác!

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Khổng Ly siết chặt nắm đấm, đưa mắt nhìn theo bóng lưng xa dần của Tiêu Chính Văn, lồng ngực như bị lửa thiêu đốt.

 

Ngay sau khi Tiêu Chính Văn rời đi, điều đầu tiên Tề Thiên Thư Viện làm là thông báo với bên ngoài rằng mối liên minh giữa nhà họ Khổng và Tiêu Chính Văn đã thất bại.

 

Mà tất thảy nguyên do lại chỉ vì một việc nhỏ không đáng kể!

 

Hơn nữa, Tiêu Chính Văn còn giết chết một vị thế tử của nhà họ Phương!

 

Giữa nhà họ Phương và Tiêu Chính Văn lúc này đã như nước với lửa!

 

Tin tức này vừa được lan truyền, sóng to gió lớn lại ập đến khắp Đông Vực!

 

Nhưng lần này lại không giống với trước kia, Tiêu Chính Văn không chỉ giết một vị thế tử của nhà họ Phương mà còn giết luôn con cháu của hai vị Đại Đế!

 

Gần như cùng lúc đó, ở phía Tây Nam của Đông Vực, một luồng khí tức khủng khiếp xông thẳng lên trời!

 

Trong chốc lát, áp lực đáng sợ bao trùm lấy thành Thiên Đô!

 

Lần này mọi người đều giật thót tim.

 

Trông có vẻ như thành Thiên Đô sắp trở thành trung tâm của giông bão lần nữa, hơn nữa, sao hai vị Đại Đế kia có thể bỏ qua cho Tiêu Chính Văn được chứ?

 

Cộng thêm thế lực của Mạnh Hồng Nho, e rằng hai bên sẽ lao vào đánh nhau chỉ trong khoảnh khắc!

 

Cùng lúc đó, ở hướng Đông Bắc, một luồng cực quang bắn lên tận trời, thậm chí nó khiến cho cả bầu trời sáng bừng như ban ngày!

 

Trong chốc lát, sao Thương Long chuyển động, cuồng phong nổi lên!

 

Hai luồng khí tức khủng khiếp này cùng lúc phong tỏa thành Thiên Đô!

 

Mà trong giây phút ấy, không ít cao thủ Đế Cảnh sống trong thành Thiên Đô không ai bảo nhau mà đồng thời thở dài!

 

Bởi vì chủ nhân của hai luồng khí tức này đều là những người vô cùng phi phàm!

 

Truyền thuyết kể lại rằng, Tần Ngũ Dương và Lý Thiên Hóa là hai người có xuất thân không tầm thường, một người là đời sau của danh tướng Đại Đường – Tần Thư Bảo, người còn lại là đời sau của danh tướng Đại Đường – Tam Nguyên Lý Tĩnh!

 

Nếu hai người này ra tay cùng một lúc, sợ là phủ thành chủ thành Thiên Đô cũng khó mà ngăn cản nổi!

 

Thời khắc này, bên trong Thiên Cung Bắc Cực cũng chứa đầy ánh sao lấp lánh, ông lão Thiên Tinh trấn giữ Thiên Cung Bắc Cực và Nhật Nguyệt trưởng lão cùng hợp sức khởi động trận pháp bảo vệ núi!

Bởi vì một khi cao thủ cảnh giới Đại Đế thật sự nổi giận, dùng hết sức để ra tay thì toàn bộ thành Thiên Đô khó mà may mắn tránh được!
 
Chương 4242


Cùng lúc đó, trận pháp bảo vệ thành của thành Thiên Đô cũng đã được khởi động, nhưng bởi vì luồng uy áp đáng sợ kia mà trở nên vô cùng tối tăm!

 

Đây là điềm báo trước về trận đại chiến sắp bùng nổ, mỗi một người sống trong thành Thiên Đô đều chỉ có thể lặng lẽ cầu nguyện!

 

Cũng tại thời điểm đó, Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày, đôi mắt nhìn về phía luồng sáng trắng rạng rỡ như ban ngày!

 

Người nhà họ Phương và nhà họ Khổng cũng kéo nhau trốn khỏi thành Thiên Đô, đứng từ xa ngóng chờ biến cố sắp xảy đến!

 

“Haiz, vốn dĩ theo ý của cậu chủ Điền Văn là cho cậu ta một cơ hội tỏa sáng, nhưng giờ nhìn lại thì điều đó thật thừa thãi!”

 

Khổng Ly nhìn xa xăm về phía thành Thiên Đô, liên tục lắc đầu.

 

Vốn dĩ, nếu Tiêu Chính Văn kết minh với nhà họ Khổng thì đừng nói là hai vị Đại Đế, thậm chí tất cả Đại Đế của nhà họ Mạnh cùng lúc ra tay cũng có thể giải quyết trong vòng một câu nói của Điền Văn mà thôi!

 

Nhưng bây giờ Tiêu Chính Văn đã chọc giận nhà họ Phương, lãnh đạo cấp cao nhà họ Phương đã trao đổi với người có thẩm quyền nhà họ Khổng, tuy nhà họ Khổng không đến mức phải nhúng tay trực tiếp vào chuyện này nhưng cũng có thể quyết định đến sự sống chết của Tiêu Chính Văn!

 

Mà lúc này, trong bụng Phương Tử Tấn lại như đang chứa một đống lửa!

 

Dù sao người bị giết cũng là thế tử của nhà họ Phương.

 

“Tôi phải xem xem, Tiêu Chính Văn phá giải thế cục lần này như thế nào!”

 

“Chọc đúng vào mấy vị cao thủ cảnh giới Đại Đế, dù cậu có ba đầu sáu tay đi chăng nữa thì hôm nay cũng chết chắc”.

 

Phương Tử Tấn nghiến răng nghiến lợi, hung hãn nói.

 

Giờ phút này, Thanh Liên cũng đang đứng ngồi không yên, không ai ngờ được mọi chuyện lại đột ngột đi đến bước này!

 

Chẳng những thất bại trong việc kết liên minh với nhà họ Khổng, mà còn giết chết con cháu của hai vị Đại Đế!

 

“Bên chỗ Lý Thiên Hóa và Tần Ngũ Dương có tin tức gì không?” Thanh Liên vội vàng hỏi thị nữ bên cạnh.

 

Ngay lúc tin tức được lan truyền, Thanh Liên đã lập tức phái người liên lạc với hai người này.

 

Suy cho cùng, Thanh Liên cũng là thành chủ của thành Thiên Đô, lúc trước cũng từng có mối quan hệ với hai người kia. Bây giờ, bà ta cũng chỉ có thể dùng hết sức để hòa giải, tránh đại chiến bùng nổ mà thôi.

 

Ngoài việc này ra, đến cả Thanh Liên cũng không nghĩ ra còn cách nào khác nữa!

 

“Thành chủ, hai người kia chặn người của chúng ta ngoài cửa, còn tuyên bố phải tính toán rõ ràng với anh Tiêu, đến mức không chết không thôi!”

 

Nghe thấy thế, sắc mặt Thanh Liên sa sầm, nắm tay hơi siết lại: “Hai người này thật không biết trời cao đất rộng là gì! Dựa vào bọn họ cũng dám huênh hoang đến mức này ư?”

 

“Lại còn dám không nể mặt thành Thiên Đô, giỏi quá nhỉ! Chẳng lẽ bọn họ không lo rằng, sau này cao thủ của thành Thiên Đô chúng ta trở về thì sẽ tìm bọn họ tính sổ ư?”

Nếu thành Thiên Đô có thể đứng sừng sững suốt cả ngàn năm thì tất nhiên phải có căn cơ không tầm thường!
 
Chương 4243


Mặc dù Thanh Liên là thành chủ cao quý nhưng cũng không phải là người có thực lực mạnh nhất thành Thiên Đô, đến tận hôm nay, chiến lực thực sự của thành Thiên Đô vẫn còn đang ở trên chiến trường ngoài vũ trụ, chống lại sự xâm lăng đến từ vùng ngoài vũ trụ!

 

Chỉ cần những cao thủ này trở về, đừng nói là mấy người Tần Ngũ Dương, đến cả nhà họ Mạnh cũng phải dè chừng thành Thiên Đô mấy phần!

 

“Có khi nào là do một vị nào đó trong bốn cậu chủ Chiến Quốc đứng sau lưng xúi giục hai người họ tính sổ với anh Tiêu không?” Tử Doanh như nghĩ ra điều gì bèn nhắc một câu.

Thanh Liên là đại diện cho thành Thiên Đô, Tần Ngũ Dương và Lý Thiên Hóa sao dám to gan đến thế? Dám công khai muốn đánh tay đôi với thành Thiên Đô?

 

Câu trả lời chỉ có một, đó là bọn họ đã tìm được một chỗ dựa lớn mạnh hơn!

 

“Bốn vị cậu chủ Chiến Quốc?”, trong lòng Thanh Liên hơi nao nao, nếu thật là vậy thì chuyện này sẽ ngày càng khủng khiếp hơn, khó mà khống chế được!

 

“Thực ra hôm Điền Văn trở về thì Bình Nguyên Quân Triệu Thắng cũng quay lại, nhưng chẳng qua bọn họ không công khai thôi!”

 

“Hơn nữa, năm vị cao thủ huyết tộc của nhà họ Mạnh cũng sẽ tới trợ chiến, không phải bởi vì quan hệ của Mạnh Hồng Nho mà sau lưng còn có Bình Nguyên Quân Triệu Thắng đang đổ thêm dầu vào lửa!”

 

Tử Doanh giải thích, mặt mày hết sức nghiêm túc.

 

Đây là tin tức mà mấy ngày gần đây cô ấy đã tốn rất nhiều công sức mới có được, hơn nữa, đây còn là tin tức tình báo đã được xác thực với lãnh đạo cấp cao của huyết tộc!

 

“Ồ? Bình Nguyên Quân Triệu Thắng?”

 

Với thủ đoạn như vậy, hơn nữa còn có thể thuyết phục được người của huyết tộc ra tay, e rằng cũng chỉ có hai người Bình Nguyên Quân và Tín Lăng Quân làm được!

 

Nhưng Ngụy Vinh Kỳ là kẻ cao ngạo, sao có thể núp bóng nhà họ Mạnh mà ra tay với Tiêu Chính Văn được chứ?

 

“Quả không ngoài dự đoán, đây chẳng qua chỉ là chiêu mượn dao giết người, nước cờ đầu tiên của Triệu Thắng mà thôi!” Tử Doanh thở dài.

 

Thật ra dù danh vọng Tiêu Chính Văn có cao đến mấy thì cũng là thế hệ sau, sao Triệu Thắng có thể xem Tiêu Chính Văn như mục tiêu chủ yếu được!

 

Chỉ là ông ta đang muốn thông qua việc giết chết Tiêu Chính Văn để khuấy đục đầm nước đục này mà thôi!

 

Lúc này, Tần Ngũ Dương và Lý Thiên Hóa đã bay đến bầu trời thành Thiên Đô!

 

Khắp thành Thiên Đô gió nổi mây vần, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên trời!

 

“Mau thông báo cho anh Tiêu!”

 

Một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, tia sáng mờ từ phía Tây Bắc bay đến, bắn thẳng về phía thành Thiên Đô!

 

Đồng thời, Lý Thiên Hóa thân mang giáp vàng, đầu đội kim quan tím, tay cầm cây thương hình rắn, chân đạp mây bước lên trước một bước!

Ông ta chĩa cây thương dài trong tay về phía thành Thương Đo, kiêu căng ngạo mạn mở lời: “thằng ranh Tiêu Chính văn, có dám ra đánh một trận không?”

Lý Thiên Hóa ngang ngược hết sức, đúng là phong độ của anh tướng Đại Đường!

Sau khi ông ta gầm lên một tiếng, sông núi đảo ngược, mây gió tan biến, cả bầu trời đồng thời rung động!
 
Chương 4244


“Tương truyền, ông ta là cháu cố đời thứ sáu của Lý Tĩnh, nghe nói năm đó cũng từng chinh chiến khắp chốn vì triều Lý Đường! Người này thật sự là kẻ không nên chọc vào!

 

Tần Lương Ngọc ngẩng đầu nhìn Lý Thiên Hóa trên trời, cau mày thở dài.

 

Ông ta vừa dứt lời, bầu trời lại dâng lên liên tiếp hai luồng sáng trắng, nhanh chóng bắn nhanh về phía thành Thiên Đô!

 

Lại có hai vị cao thủ cảnh giới Đại Đế ra tay!

 

“Tiêu Chính Văn, dám đánh một trận không nào?”

 

Ngay lúc này, giọng nói của Mạnh Hồng Nho lại lần nữa truyền tới!

 

Nhưng không giống với trước đây, lần này, giọng nói Mạnh Hồng Nho đã không còn một chút uy nghi nào nữa, mà lại thêm mấy phần bình tĩnh.

 

Ở bên cạnh ông ta không chỉ có hai vị cao thủ Đại Đế, mà còn có vô số cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng và Đế Cảnh, chen chúc nhau xuất hiện trên bầu trời thành Thiên Đô!

 

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu, ánh mắt thản nhiên nhìn về phía bầu trời, sau đó bước vào hư không, đám người Tần Lương Ngọc cũng theo sát Tiêu Chính Văn, cùng bay lên trời cao!

 

Trong phút chốc, cả thành Thiên Đô đều xôn xao!

 

Vào lúc này, Mạnh Hồng Nho – người đang đứng kiêu hãnh trong hư không cũng tràn đầy khí thế, khác một trời một vực so với trước đó!

 

Cả người ông ta đều toát ra cảm giác thâm sâu khó lường, tuy rằng không có khí chất ngang ngược nhìn đời bằng nửa con mắt, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác áp chế không thể giải thích được!

 

Dường như chỉ giơ tay lên là có thể khiến sông núi đảo lộn, khiến người khác không rét mà run!

 

“Tiêu Chính Văn, giới thiệu sơ qua một chút, vị này là Tần Ngũ Dương!”

 

Mạnh Hồng Nho chỉ thẳng về phía người bên cạnh.

 

“Có lẽ cậu Tiêu cũng đã nghe nói đến tổ tiên của ông ấy, một danh tướng Đại Đường, Tần Thư Bảo! Mà con đường học tập cả đời của Tần Thư Bảo đều đã truyền lại cho Tần Ngũ Dương!”

 

“Vật trong tay ông ấy kia chính là thần binh mà năm đó Tần Thư Bảo sử dụng – roi thần chín đốt!”

 

Tần Ngũ Dương cầm trong tay roi thần chín đốt, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng, bộc lộ ra vẻ hết sức tự tin!

 

Trong đôi mắt lấp lánh mang theo sự lạnh lùng không gì sánh được, dường như chỉ cần một roi là có thể phá nát hư không của vùng đất trời này!

 

“Vị này là Lý Thiên Hoá! Danh tiếng của tổ tiên cũng chấn động đất trời, chính là một trong ba nhân kiệt của Lý Đường, Tam Nguyên Lý Tĩnh, tôi nghĩ chắc cậu đã từng nghe nói rồi nhỉ?” Mạnh Hồng Nho nói với vẻ thách thức.

 

Tam Nguyên Lý Tĩnh?

Tiêu Chính văn khẽ gật đầu, chẳng trách người này trông quen như vậy, chắc là có quan hệ họ hàng với Lý Thế Đạo nên ngoại hình mới có khá nhiều điểm giống nhau!

Lý Thiên Hóa lại không thèm nhìn Tiêu Chính Văn lấy một cái, mà đưa mắt nhìn thẳng về phía Tần Lương Ngọc nói: “Thành chủ Tần, lần trước tôi và bà tạm biệt nhau, hình như cũng đã trăm năm rồi nhỉ?”
 
Chương 4245


Ngay khi những lời này vừa dứt, trong mắt Tần Lương Ngọc lập tức lóe lên một đường sáng lạnh lẽo!

 

Lần trước, là do ông ta đã hại Tần Lương Ngọc tiến vào núi Thái Thương, sau đó bị mắc kẹt trong đại trận, mãi đến khi Tiêu Chính Văn xuất hiện mới có thể thoát thân!

 

“Sao thế, mấy ngày trước, giết chết con trai nối dõi của nhà họ Mạnh trước mặt ông, ông không dám ra tay, bây giờ có chỗ dựa nên lấy lại sự tự tin rồi sao?”

 

Tiêu Chính Văn cười nhạt, nói.

“Giết cậu chẳng qua là việc dễ như trở bàn tay thôi, ngày đó là do nể mặt thành chủ Thanh Liên, cậu tưởng rằng tôi sợ cậu hả?”

 

“Hôm nay, trước tiên bọn tôi sẽ hợp lực liên thủ diệt sạch tận gốc thế lực của điện Thần Long ở vùng ngoài lãnh thổ, sau đó sẽ phân chia lại thế cục rối rắm này, chẳng lẽ không tốt sao?”

 

Hai mắt Mạnh Hồng Nho sáng lấp lánh, trong lòng vô cùng tự tin!

 

“Hợp lực liên thủ? Ông thật sự có dũng khí giao đấu với tôi sao?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng chế giễu.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu đừng khiêu khích tôi, hôm nay không giống với ngày trước! Huống hồ, người nhà họ Mạnh có thể xả thân vì đại nghĩa, Phi Vũ từ nhỏ đã đọc thuộc sách thánh hiền, đương nhiên hiểu được đạo lý này!”

 

“Xả thân vì đại nghĩa là vinh hạnh của nó, huống hồ, thế hệ nho sinh bọn tôi đều mang trong lòng cả thiên hạ, sao có thể vướng vào tình cảm nam nữ?”

 

“Con cháu nhà họ Mạnh tôi sừng sững hàng trăm hàng nghìn, một Mạnh Phi Vũ chết thì chết thôi!”

 

Mạnh Hồng Nho cười nhạt, nói.

 

Thực ra, đến bước đường này, đừng nói đến một sản phẩm của mối tình vụng trộm như Mạnh Phi Vũ, cho dù thật sự là con ruột của Mạnh Hồng Nho thì ông ta cũng tuyệt đối sẽ không vì những chuyện vặt vãnh phàm trần này mà ảnh hưởng đến kế hoạch lớn!

 

“Ông nghĩ rất thông suốt đấy!” Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

“Ha ha!”

 

Mạnh Hồng Nho ngửa mặt bật cười, nói: “Tôi phải cảm ơn cậu đã giúp tôi giết Mạnh Phi Vũ! Thực ra thế giới sớm đã có tin đồn rằng nó là nghiệt chủng được sinh ra từ mối tình vụng trộm!”

 

“Cho dù cậu không giết nó, nhà họ Mạnh tôi sớm muộn gì cũng sẽ thanh trừ, chỉ có điều, mượn tay cậu một chút mà thôi, đừng cho là thật!”

 

Khi Mạnh Hồng Nho nói đến đây, trên mặt không có lấy một chút biểu cảm hổ thẹn nào, cứ như thể đang nói về chuyện bê bối của nhà người khác, nhẹ nhàng thoải mái!

 

Cùng lúc đó, một luồng khí tức cổ xưa tỏa ra từ trong cơ thể của Mạnh Hồng Nho, giống như đã trải qua bể dâu vạn cổ, đến ánh mắt của ông ta cũng có vẻ xa xăm hơn mấy phần!

 

“Ông…”

 

Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

Rõ ràng, Mạnh Hồng Nho có được sự truyền thừa của nhà họ Mạnh, hơn nữa loại truyền thừa này sự truyền thừa thượng cổ được truyền từ Mạnh Kha!

 

Sở dĩ nhà họ Mạnh có thể có được nhà họ Khổng công nhận, có thể được mọi thế gia thậm chí là hoàng tộc kiêng nể, chính là vì sự truyền thừa của Phục Hy Thị cổ đại trên người Mạnh Kha!

 

Nghe nói, bản thân Phục Hy đã là rồng thật hóa thành, vì vậy trong sự truyền thừa của ông ta có liên kết chặt chẽ với Long tộc thượng cổ!
 
Chương 4246


Vì vậy, nhà họ Khổng mới thu nhận nhà họ Mạnh làm đệ tử ký danh của mình, đồng thời, truyền thừa Phục Hy sớm đã thất lạc hàng nghìn năm, ngoại trừ nhà họ Mạnh, không còn tìm được bất cứ người thừa kế nào nữa!

 

Vào lúc này, ngay cả mấy vị Đại Đế của nhà họ Mạnh cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc!

 

Trong số bọn họ, Mạnh Hồng Nho tuyệt đối không phải là người ưu tú nhất, nhưng lại là người may mắn nhất!

 

“Tài trí mưu lược kiệt xuất của Mạnh Hồng Nho tôi, đâu phải là thứ mà các người có thể hiểu được?” Mạnh Hồng Nho nói với vẻ mặt ngạo mạn.

 

“Tài trí mưu lược kiệt xuất? Nếu lòng dạ ông thực sự lớn như vậy thì cũng sẽ không đợi đến hôm nay mà sớm đã ra tay ở thánh hội Vạn Tông ngày đó rồi!”

 

“Đây chẳng qua là lời ham sống sợ chết của ông mà thôi, người giống như ông, tôi đã gặp rất nhiều rồi!” Tiêu Chính Văn cười nhạt, nói.

 

“Tiêu Chính Văn, tôi đã nói rồi, hôm nay không giống ngày trước, đây đã là kết cục chết chắc của cậu rồi! Hà tất phải khua môi múa mép?” Mạnh Hồng Nho nói với vẻ thờ ơ.

 

“Kết cục chết chắc? Câu nói kiểu này tôi đã nghe không chỉ một lần, chỉ là không biết so với những kẻ xấu xa kia, các vị có điểm nào khác!”

 

Ánh mắt Tiêu Chính Văn thản nhiên nhìn về phía mọi người!

 

“Láo xược!”

 

Cùng với một tiếng gầm giận dữ, một người đàn ông áo đen phía sau Mạnh Hồng Nho đã không kiềm chế nổi, đánh thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Chỉ nhìn thấy một đường ánh sáng máu bay ra, sau đó hướng thẳng đến ngực của Tiêu Chính Văn!

 

Dĩ Huyết Nhiếp Hồn!

 

Đây là một trong những bí thuật của huyết tộc, chỉ cần bị ánh sáng máu này xuyên qua cơ thể, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng phải mặc ý để ông ta điều khiển!

 

Điểm khác biệt giữa loại trận pháp này so các trận pháp khác nằm ở việc bắt hồn, khiến người khác mất đi ý chí của mình, cho dù ý chí của người bị khống chế có mạnh thế nào cũng không thể thoát khỏi tai họa này!

 

Tiêu Chính Văn chỉ khẽ vẫy tay, đánh tan chút ánh sáng máu, sau đó một tay vẽ ra, một bức tường không khí xuất hiện trước người!

 

Chặn hết tất cả các vết máu ở bên ngoài!

 

Có vẻ như Tiêu Chính Văn đã hóa giải chiêu thức giết người của đối phương một cách qua loa hời hợt, nhưng thực tế chỉ có Tiêu Chính Văn mới biết rõ sự nguy hiểm đáng sợ trong đó!

 

Cho dù bị ánh sáng máu kia chạm phải một chút, Tiêu Chính Văn sẽ mất đi ý thức trong thời gian ngắn!

 

Trong trận quyết đấu giữa các cao thủ, cho dù chỉ một phần nghìn giây sơ suất cũng có thể mất mạng, huống hồ là hoàn toàn mất ý thức trong vòng mấy phút?

 

Tiêu Chính Văn vừa mới phá bỏ bí thuật Dĩ Huyết Nhiếp Hồn, một bên khác, trận gió lạnh đột nhiên ập đến, như thể ngay cả đất trời cũng đều hóa thành một biển máu, mà biển máu này như muốn cuốn lấy Tiêu Chính Văn vào trong!

 

Hóa ra là Lý Thiên Hóa ra tay!

 

“Xem ra ông cũng có liên quan rất lớn với huyết tộc! Nói ông là kẻ phản bội nhà họ Lý cũng không ngoa nhỉ?” Tiêu Chính Văn cười nhạt, sau đó phóng ra con dao quân đội năm cạnh!

 

Tuy rằng con dao quân đội năm cạnh chỉ có chút ánh bạc nhưng ánh bạc này cũng đủ để mở rộng khoảng trời trên đầu Tiêu Chính Văn!
 
Chương 4247


Ánh sáng máu màu đỏ thẫm cách Tiêu Chính Văn rất gần, nhưng lại không thể tiến gần hơn được nữa!

 

Đúng lúc này, Tần Lương Ngọc cũng đồng thời ra tay, kiếm quang đánh ngang không trung, hướng thẳng về phía Tần Ngũ Dương!

 

Roi thần chín đốt khẽ rung lên, một luồng khí tức mạnh mẽ vô song lập tức tản ra, hóa giải hết kiếm khí của Tần Lương Ngọc!

 

Trên bầu trời, một đường sét từ trên trời đánh xuống, hướng thẳng đến người đàn ông áo đen phía sau Mạnh Hồng Nho, trong nháy mắt, hai người bùng nổ trận chiến.

 

Từ Huy Tổ cũng không do dự dùng giáo đánh về phía đám người, cây giáo đâm thẳng về phía một vị cao thủ cảnh giới Đại Đế của nhà họ Mạnh!

 

Trong lúc ra tay, trời đất biến sắc, một số cao thủ cảnh giới Đại Đế huyết chiến giữa trời. Ngay cả vùng đất trời này cũng bị ảnh hưởng, dường như bầu trời có thể sụp đổ bất cứ lúc nào vì không thể chịu được luồng khí tức mạnh mẽ này!

 

Còn Tiêu Chính Văn đang đánh ép Lý Thiên Hóa, sau đó dùng một tay chỉ ra, con dao quân đội năm cạnh đâm thẳng về phía một vị cao thủ cảnh giới Đại Đế khác của nhà họ Mạnh!

 

Cùng với một đường vòng cung tuyệt đẹp, con dao quân đội năm cạnh như có linh tính qua lại như con thoi giữa chiến trường, từng mảng ánh bạc rơi xuống, mỗi một đòn đều như bao bọc lấy thiên uy tối cao!

 

“Cậu quả nhiên có vấn đề, lúc trước Mạnh Hồng Nho mời bọn tôi vây đánh cậu, tôi còn rất coi thường, nhưng bây giờ xem ra trên người cậu quả thật có bí mật lớn!”

 

Lý Thiên Hóa nheo mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, trong ánh mắt lộ ra vẻ tham lam!

 

“Có một số bí mật không phải ông có thể rình mò được! Bằng không, đành phải chết sớm!” Tiêu Chính Văn cười nhạt, sau đó khua tay, cây giáo Bá Vương đánh ngang qua như chớp!

 

“Xem ra không thể bắt sống cậu được rồi! Nếu đã như vậy thì cậu nhận lấy cái chết đi!” Lý Thiên Hóa đầy vẻ tự phụ, nói.

 

“Giết tôi, ông xứng sao?” Tiêu Chính Văn vừa giơ tay lên, một đường khí tức của rồng tuôn trào, kèm theo một tiếng rồng gầm kinh thiên động địa, đánh giết về phía Lý Thiên Hóa lần nữa!

 

Khí tức của rồng mạnh mẽ tới mức nào, Lý Thiên Hoá đâu dám đối chọi?

 

Thấy tình thế không ổn, ông ta lập tức né người sang một bên!

 

Dù gì bên phía bọn họ cũng có ưu thế tuyệt đối về số người, dù tạm thời không thể chiếm ưu thế, chỉ cần thời gian lâu dài thì biến thuật chắc chắn sẽ xảy ra!

 

“Tiêu Chính Văn, cậu quả thực không tầm thường, có điều cậu vẫn còn quá trẻ, những kẻ đời sau giống như cậu sao có thể hiểu được có những thứ chỉ khi trải qua thời gian dài mới có thể lĩnh hội được?

 

Cùng với một tiếng gầm đầy lạnh lùng, Mạnh Hồng Nho cuối cùng cũng ra tay!

 

“Ầm!”

 

Một âm thanh cực lớn vang lên, sao băng ngập trời giống như những hạt mưa cứ thế rơi xuống, Lý Thiên Hoá cũng ra tay, xung quanh Tiêu Chính Văn lập tức bị biển máu vô tận bao trùm.

 

“Không ổn! Thiên Tinh Sát Trận! Mau cứu cậu Tiêu!”

Thanh Liên đang trấn giữ phủ thành chủ đột nhiên kinh hô một tiếng!
 
Chương 4248


Thiên Tinh Sát Trận chính là bí trận độc quyền của nhà họ Mạnh và nhà họ Khổng, dù là cao thủ thời kỳ Tiên Tần khi đối diện với cục diện chết chắc này cũng chẳng có chút sức lực đáp trả nào!

 

Huống hồ là Tiêu Chính Văn bị nhốt ở bên trong?

 

“Nho gia mấy người thật sự vô liêm sỉ tới cực hạn! Lại để ba người liên thủ vây giết một kẻ đời sau!”

 

Lúc này, ông lão Thiên Tinh cũng hoàn toàn nổi giận!

 

Một thanh kiếm dài ba mét trực tiếp bay ra từ trong tay ông ta, muốn phá rối trận nhãn của Thiên Tinh Sát Trận, thế nhưng khoảnh khắc này, màn mưa sao băng vô tận kéo tới, ngay cả màn trời cũng bị bao trùm hết cả, nhát kiếm này của ông ta sao có thể làm gì được?

 

Lúc này, không ít người trong thành Thiên Đô đã hoảng hốt trốn chạy, lo sợ trận đại chiến có quy mô quá lớn này liên luỵ tới bản thân!

 

Dù chỉ là một chút dư âm thì cũng đủ để khiến cho cao thủ ở dưới ngưỡng Đế Cảnh hoá thành tro bụi chỉ trong nháy mắt!

 

Ngay tới Thiên Địa Đại Đạo cũng vì trận chiến khủng khiếp này mà bị dao động, mấy thế lực lớn bên trong thành Thiên Đô cũng đang chuẩn bị chạy trốn!

 

Ở lại trong thành Thiên Đô hiện giờ đều có khả năng bị nhấn chìm bên trong đại trận, làm không tốt thì ngay cả nền móng của cả tông môn cũng sẽ bị tổn hại!

 

Hơn nữa, ngay từ lúc bắt đầu, trận đấu giữa đôi bên đã bước vào giai đoạn ác liệt, đủ loại thần binh vũ khí được các phương tung ra.

 

Roi thần chín đốt và cây giáo Bá Vương va chạm giao đấu, giáo Thiên Thương và kiếm Địa Tuyệt cũng lao vào nhau trên không trung!

 

Chỉ trong nháy mắt, bên trong phạm vi mấy nghìn dặm xung quanh thành Thiên Đô đều hoá thành tro bụi!

 

Ngay cả phủ thành chủ và Thiên Cung Bắc Cực cũng mở đại trận phòng ngự ngay từ những phút đầu tiên, dù là như vậy thì tất cả mọi người đều đang căng thẳng quan sát cục diện trận đấu!

 

Trận chiến có một không hai nghìn năm mới có một lần như vậy, dù cho vào thời kỳ Tiên Tần cũng rất hiếm thấy, có thể nói, mấy nghìn năm kể từ sau khi Đại Tần suy tàn đều chưa từng có trận đại chiến nào có quy mô lớn tới vậy!

 

Vùng ngoài lãnh thổ nhiều nhất cũng chỉ là những trận đấu giữa cảnh giới Nhân Hoàng với nhau mà thôi, còn về cao thủ Đế Cảnh thì gần như cực kỳ hiếm thấy, tới ngưỡng Đại Đế này thì càng là ngàn năm chưa gặp lần nào!

 

Mà chỉ riêng phía Mạnh Hồng Nho thôi đã có tới tám cao thủ ở cảnh giới Đại Đế tiến hành tham chiến!

 

Bên phía Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc cũng có mấy Đại Đế đỉnh cao.

 

Thế lực các phương khi trước còn mang tâm thế xem trò vui tới quan sát trận chiến lúc này đều đã cảm thấy bất an!

 

“Trận chiến này dù thắng hay bại thì đều được ghi vào trong sử sách!”

 

“Dù tới cuối cùng Tiêu Chính Văn bại trận, cậu ta có thể đi tới được ngày hôm nay thì chắc chắn cũng sẽ vang danh sử sách!”

 

“Mặc dù cậu ta bất kính với nhà họ Khổng chúng ta, thế nhưng không thể không nói ngoại trừ Bạch Khởi ra thì cậu ta xứng đáng là số một! Đáng tiếc,nếu như cho cậu ta thêm chút thời gian phát triển, có lẽ sau này sẽ còn vượt qua cả Bạch Khởi cũng nên!”

 

“Thế nhưng đâu có chuyện Mạnh Hồng Nho thả cho cậu ta sống sót rời đi?”

Khổng Ly nhìn về phía thành Thiên Đô từ phía xa, nói với vẻ mặt tiếc nuối.
 
Chương 4249


Mặc dù Tiêu Chính Văn luôn không hòa hợp với nhà họ Khổng, thậm chí vài lần còn xảy ra đại chiến, thế nhưng xuất phát từ sự ngưỡng mộ đối với cường giả, Khổng Ly vẫn cảm thấy rất tiếc nuối cho Tiêu Chính Văn!

 

Dẫu sao đứa con cưng của trời giống như Tiêu Chính Văn không phải thời nào cũng có!

 

Mấy nghìn năm trở lại đây, người có thể sánh ngang vai với Tiêu Chính Văn, ngoại trừ Bạch Khởi ra thì ngay cả Khổng Ly cũng không tìm ra được người thứ hai!

 

Tuy nhiên danh tiếng “sát nhân” đâu có chuyện vô cớ mà có? Đó là tôn hiệu trải qua chém giết vạn cổ, cuối cùng tắm máu mà sinh ra!

 

“Nếu đảo ngược thời gian lại hai nghìn năm, vào thời kỳ Chiến Quốc hỗn loạn thì e rằng sẽ chẳng có bốn cậu chủ lớn gì đó nữa rồi!”, ngay cả Tư Mã Huy cũng không khỏi cảm thán một tiếng.

 

Tư Mã Huy dẫu sao cũng từng là địa chủ Triều Nhân Vương, ông ta hiểu rõ chuyện cũ của thời kỳ Chiến Quốc và thời kỳ Tam Quốc như lòng bàn tay!

 

Thế nhưng dù là trong niên đại anh hùng xuất hiện hàng loạt thì ngôi sao mới nổi chói mắt giống như Tiêu Chính Văn cũng không thường hay thấy!

 

Lúc này, bên trong thành Thiên Đô là đất cằn ngàn dặm, ánh hào quang màu đỏ chiếu sáng ngợp trời!

 

Trên tới cửu thiên, dưới tới hoàng tuyền, tất cả đều giống như lịch kiếp, chịu đựng sự tấn công của uy lực giống như nước thuỷ triều!

 

Cảnh tượng như vậy đã mấy nghìn năm qua chưa xuất hiện lại, nếu như không có sự xuất thế ngang tàn của Tiêu Chính Văn thì e rằng cả đời này bọn họ cũng không có duyên được nhìn thấy cảnh tượng chấn động như vậy!

 

Mà bên trong Thiên Tinh Sát Trận, Mạnh Hồng Nho và Lý Thiên Hoá cùng với hai cao thủ còn lại của nhà họ Mạnh đã bao vây chặt lấy Tiêu Chính Văn!

 

Lúc này, khí tức của bốn cường giả ở cảnh giới Đại Đế bao trùm lấy khí tức của đất trời, bên trong khoảng trời này, bọn họ giống như những kẻ thống trị.

 

Hàng triệu ngôi sao trong vũ trụ như bị bọn họ khống chế, vô số ngôi sao băng vẫn điên cuồng rơi xuống, bên trên mặt đất, nham thạch nóng chảy phun ra giống như mở ra một lối cửa lớn ngập máu, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt chửng lấy Tiêu Chính Văn.

 

Bên trong đại viện, sức sống đã hoàn toàn bị chặn lại, nếu như người bị nhốt chỉ là một kẻ bình thường thì lúc này đừng nói là đánh trả, e rằng còn chưa tới một giây đã hoá thành tro bụi!

 

Mà Tiêu Chính Văn lại hết sức bình thản, lạnh lùng nhìn mấy người trước mặt.

 

Mặc dù bọn họ đều là cao thủ ở cảnh giới Đại Đế, hơn nữa ai ai cũng có lai lịch không tầm thường, ngoài ra còn có vô số con át chủ bài!

 

Thậm chí ai cũng có phần vượt trội hơn so với ông lão Trục Nhật!

 

Còn thông qua đại trận trên tới trời đất, dưới tới hoàng tuyền, khiến cho Tiêu Chính Văn căn bản chẳng thể né tránh nổi.

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn vẫn dạo chơi bên trong đại trận, không có một chút dáng vẻ hoảng loạn nào!

 

“Tiêu Chính Văn, dù là cao thủ thời kỳ Tiên Tần, bị nhốt trong Thiên Tinh Sát Trận cũng chỉ có thể ngồi đó chờ chết, sự vùng vẫy của cậu chỉ là vô ích mà thôi!”

 

Mạnh Hồng Nho cao ngạo lên tiếng.

“Ngồi chờ chết ư? Đó là phong cách của nho sinh mấy người, Tiêu Chính Văn tôi trên không phục trời đất thì việc gì phải e sợ mấy người!”
 
Chương 4250


Tiêu Chính Văn bật cười lạnh lùng.

 

“Ha ha, vậy thì tôi phải nhìn xem Tiêu Chính Văn cậu có điểm gì hơn người!”

 

“Dù thiên phú của cậu có hơn người ra sao, nhưng suy cho cùng mức độ từng trải của cậu cũng quá ít, với độ tuổi của cậu, e rằng ngay cả nghe cũng còn chưa nghe nói tới Thiên Tinh Sát Trận nhỉ?”

 

“Lẽ nào cậu cho rằng chúng tôi là loại phế vật như tên Trục Nhật kia sao? Nói thật cho cậu biết, ông ta còn chẳng xứng xách dép cho tôi!”, Mạnh Hồng Nho cười lạnh lùng lên tiếng.

 

Lý Thiên Hoá cũng cười khẩy bổ sung: “Cậu cho rằng vùng ngoài lãnh thổ của tôi thật sự không có căn cơ gì à? Vẫn là cậu suy nghĩ quá đơn giản rồi!”

 

“Nếu như thật sự giống như cậu nghĩ, vùng ngoài lãnh thổ chúng tôi không phải đã bị thế tục tiêu diệt từ lâu rồi hay sao? Sao có thể đánh tới mức khó phân cao thấp với cao thủ vùng ngoài vũ trụ?”

 

“Bỏ đi, hôm nay để cho cậu xem thử căn cơ thực sự của vùng ngoài lãnh thổ chúng tôi!”

 

Vừa nói, một luồng uy áp càng thêm mãnh liệt đổ dồn về phía Tiêu Chính Văn, màn mưa sao băng trên bầu trời cũng dày đặc thêm gấp mấy lần!

 

Dù Tiêu Chính Văn chỉ bị đánh trúng một lần thì cũng sẽ không còn đường quay trở lại!

 

“Tiêu Chính Văn, nơi này chính là chốn chôn thân của cậu rồi, không biết kính sợ tiền bối, điên cuồng ngạo mạn chính là nguyên nhân hôm nay cậu buộc phải chết!”, Mạnh Hồng Nho vừa lên tiếng vừa tiếp tục ra tay!

 

Trình độ mà mấy người Mạnh Hồng Nho đạt được trong trận pháp, đâu phải thứ mà loại người như ông lão Trục Nhật có thể so sánh được?

 

Thậm chí ngay cả Lý Thiên Hóa cũng không phải là người mà ông lão Trục Nhật có thể kỳ vọng đạt được.

 

Bất kỳ ai trong số bọn họ đều có gia tộc lớn mạnh, hơn nữa còn được truyền thừa từ xa xưa, chỉ riêng phần truyền thừa này thôi cũng đủ để bọn họ đứng cao không với tới trước vô số cao thủ rồi!

 

Sau khi Mạnh Hồng Nho dứt lời, nhiều luồng khói tím nhanh chóng tập trung về hướng ông ta!

 

“Hôm nay, tôi sẽ giúp cho cậu được mở mang tầm mắt, bằng không, cậu lại chết không rõ ràng!”

 

Sau khi Mạnh Hồng Nho nói hết câu, ba người phía sau cũng lập tức hành động!

 

Thiên Tinh Sát Trận là một trong những tuyệt kỹ của bọn họ!

 

Nhưng để thật sự hiểu thấu đáo được ý nghĩa sâu xa của trận pháp này thì người chưa tích lũy kinh nghiệm được mấy trăm năm sẽ khó mà làm được!

 

Vì lý do này mà Mạnh Hồng Nho luôn tự cho mình là kẻ bề trên, không xem Tiêu Chính Văn ra gì!

 

Dẫu sao, có một số việc chỉ có thể tích lũy kinh nghiệm mới thay đổi từ số lượng đến chất lượng!

 

Mà Tiêu Chính Văn mới bao nhiêu tuổi chứ?

 

Chưa đến ba mươi, liệu anh có thể tích lũy được bao nhiêu kinh nghiệm?

 

Cho dù có để sách hướng dẫn bày bố trận pháp ra trước mặt Tiêu Chính Văn thì cũng phải mất hơn ba mươi năm mới xem xong hết một lần!
 
Chương 4251


Đây giống như đốt cháy giai đoạn, một hạt giống phải trải qua gió mưa mới có thể lớn lên một cách khỏe mạnh, nếu chỉ quan tâm đến tốc độ mà bỏ qua chất lượng thì cuối cùng cũng sẽ khô héo!

 

Nhưng mấy người Mạnh Hồng Nho thì không giống vậy! Mỗi một bước đi của bọn họ đều vững chắc như đá, trải qua tháng năm vô tận, cùng với hàng vạn trận đại chiến như những lễ rửa tội, mới đi được đến ngày hôm nay!

 

Tiêu Chính Văn đâu thể hiểu được những gì bọn họ đã trải qua?

 

Cũng giống như việc một thanh niên hai mươi tuổi, sao có thể hiểu và nhìn thấu được những gì mà ông lão bảy mươi đã trải qua?

“Cậu có biết, tất cả mọi vật trên thế gian này vốn là thời không luân hồi, tôi đã trải qua mấy trăm năm mới hiểu rõ được đạo lý của đất trời, đạt đến cảnh giới Quy Chân, nhưng làm sao mới có thể hòa nhập vào Quy Chân?

 

“Chẳng qua cũng chỉ là cái tôi của sinh linh vạn vật mà thôi!”

 

Mạnh Hồng Nho cao ngạo đứng trên không, ánh mắt nhìn xuống dưới hệt như đang nhìn mấy con kiến bé nhỏ!

 

Giờ phút này, quanh người ông ta được hào quang thần thánh chiếu rọi, trông hệt như thiên thần.

 

Dường như, cả trời đất này đều nằm gọn trong lòng bàn tay ông ta!

 

Tiêu Chính Văn giơ tay lên không trung, con dao quân đội năm cạnh bắn ra nhưng không thể làm ông ta bị thương chút nào!

 

Mà ngược lại, một luồng uy áp còn mạnh mẽ hơn ập thẳng xuống, con dao quân đội năm cạnh như đâm rách không khí, không thể gây nên bất kỳ uy hiếp gì với Mạnh Hồng Nho!

 

“Sao nào, chẳng lẽ cậu vẫn không hiểu ư? Xem ra cậu cũng chỉ là một thanh niên trẻ có chút thành tích mà thôi, trước đây tôi đã đề cao cậu quá rồi!”

 

“Cậu có biết rằng, thứ mà con dao quân đội năm cạnh kia chém vào không phải là tôi mà là trời đất này, là vạn sự vạn vật trong đất trời!”

 

“Cậu sao có thể chém hết được chứ?”

 

Mạnh Hồng Nho khinh bỉ mỉm cười, mắt liếc nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Thật ra nhát dao vừa nãy của Tiêu Chính Văn đã rất khủng khiếp, cho dù là cao thủ Đế Cảnh cấp bốn cũng có thể bị thương!

 

Tiêu Chính Văn không hề hoảng hốt, anh vung tay lên, thu hồi con dao quân đội năm cạnh vào tay áo.

 

Sau đó, anh nhìn về phía Mạnh Hồng Nho bằng ánh mắt đầy hứng thú!

 

“Không ngờ ông cũng có khả năng lĩnh ngộ đến vậy, đúng là vượt xa hơn những gì tôi đã đoán!”

 

“Dù nhân phẩm cũng chả khác phường cướp bóc là bao, nhưng khả năng lĩnh ngộ đúng mạnh hơn trước kia nhiều đấy!”

 

Đôi mắt sáng trong của Tiêu Chính Văn cũng toát lên sự nghiêm túc.

 

Bởi vì nếu so sánh thì phương diện đạo cảnh của Mạnh Hồng Nho vẫn chưa vượt qua Tiêu Chính Văn, nhưng cũng không kém bao nhiêu!

 

Đây là lần đầu tiên Tiêu Chính Văn gặp phải đối thủ ở cấp bậc này!

 

Dẫu sao, một đối thủ có thể lĩnh ngộ được cảnh giới Quy Chân thì hoàn toàn khác với những kẻ bình thường khác!

 

Có thể nói, thật sự nắm giữ được Quy Chân thì sẽ hiểu được khởi nguyên và nền tảng của thế giới này!

Mỗi một ý nghĩ hình thành cũng có thể khiến cho một phần thế giới chao đảo!
 
Chương 4252


Mà người chưa lĩnh ngộ đến bậc này thì nhiều nhất chỉ có thể giành chiến thắng dựa vào bản thân mình!

 

Nếu đổi lại là người khác, kiểu gì hôm nay cũng sẽ chết trong tay Mạnh Hồng Nho!

 

Sự chênh lệch đạo cảnh này còn khủng khiếp hơn so với sự chênh lệch cảnh giới, đến mức khó có ai lý giải nổi!

 

Tuy nhiên, đối thủ càng mạnh, càng đáng để Tiêu Chính Văn coi trọng, đồng thời cũng có thể trở thành hòn đá mài dao tốt nhất của anh!

Dẫu sao, mọi loại giác ngộ đều là phỏng đoán, mà phỏng đoán thì phải được chứng minh!

 

“Tốt lắm, khả năng lĩnh ngộ của ông cũng đủ cao để tôi coi trọng đấy! Nhưng mà cuộc chiến thật sự, bây giờ mới bắt đầu!”

 

Vừa nói, một hình thái cực âm dương khổng lồ đột ngột xuất hiện sau lưng Tiêu Chính Văn!

 

Cùng lúc đó, anh cũng sử dụng trận pháp Thiên Đạo Luân Hồi!

 

“Cậu thật quá ngây thơ, muốn dùng Thiên Đạo Luân Hồi của nhà họ Mạnh chúng tôi để đánh bại tôi ư?”

 

Mạnh Hồng Nho đứng yên tại chỗ, trên mặt ông ta hiện lên vẻ châm chọc.

 

Trong mắt ông ta, cho đến bây giờ, Tiêu Chính Văn vẫn chưa biết được bọn họ chênh lệch nhau như thế nào!

 

Nhưng ngay giây tiếp theo, uy lực của Thiên Đạo Luân Hồi bỗng dưng tăng vọt lên không chỉ gấp mấy lần!

 

Trên bầu trời vốn dĩ chỉ có hai đám khí màu đen đỏ to bằng cái mâm, trong phút chốc nó bỗng biến thành thứ trông tựa một mái vòm ngọc!

 

“Vạn vật trên thế gian này đều có thể là thiên đạo, nhưng ông đã quên rằng, thiên đạo tựa như vạn vật mà không phải là vạn vật điều khiển thiên đạo!”

 

“Trước mặt thiên đạo, chúng sinh bình đẳng, nhưng trước mặt vạn vật, thiên đạo vô tình!”

 

Giọng điệu lạnh băng của Tiêu Chính Văn vang lên.

 

“Hừ! Thiên đạo? Làm gì có cái gì gọi là đạo, chẳng qua mọi người đều đang sống theo bản tâm, cho nên, nhìn thì như có trời, thực ra tôi chính là trời!”

 

Mạnh Hồng Nho phóng túng cười vang.

 

“Đó là bởi ông quá đặt nặng vào tư tưởng cá nhân, cho nên, ông không thể thấy được đạo vô hình, hay đạo là cái gì? Đó là lòng người, cũng là trái tim của tất cả chúng sinh!”

 

“Đối với bất kỳ ai, thiên đạo đều bình đẳng! Đối với vạn vật cũng bình đẳng! Chỉ có ông vì lòng tham quá nặng nên mới thấy thiên đạo bất công, không có thiên đạo!”

 

Tiêu Chính Văn bất chợt hét to, tựa như đang khiển trách một đứa trẻ!

 

Tuy đạo cảnh của Mạnh Hồng Nho và Tiêu Chính Văn không chênh nhau bao nhiêu, nhưng sai một ly đã kém xa cả ngàn dặm!

 

Ở nơi đặt nặng cảnh giới như này, dù chỉ có một chút sai lệch cũng chênh nhau như vực với trời!

 

“Hơn nữa, ông thật sự lĩnh ngộ được Thiên Đạo Luân Hồi sao?”

 

“Căn bản của vạn sự vạn vật là đâu? Dù thành Thiên Đô hay Mạnh Hồng Nho ông, cũng chỉ là một hạt bụi trên trời! Trong thế giới vô biên này, ông không phải đất trời, cũng không phải thiên đạo!”

 

Sau khi Tiêu Chính Văn dứt lời, phong ấn màu máu xung quanh đột ngột sụp đổ, mưa sao rơi đầy trời cũng ngừng lại!

“Ầm!”
 
Chương 4253


Hư không rung chuyển, tất cả mọi vật bỗng chốc như tạm ngừng!

 

“Phụt!”

 

Mạnh Hồng Nho phun ra máu, ông ta liếc nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt không dám tin: “Cậu… Cậu vẫn còn nhỏ tuổi, sao có thể… sao có thể lĩnh ngộ được Quy Chân?”

 

Tất cả những thứ này chỉ xảy ra trong một phút chốc!

 

Cùng lúc đó, một luồng ánh sáng tỏa ra khắp trời, sát khí ngập tràn như lễ rửa tội gột rửa hết mọi thứ.

 

Khí tức và uy áp khủng khiếp trước đây cũng biến mất hoàn toàn!

 

“Ánh mặt trời này chính là thiên đạo, chỉ dựa vào thiên uy như thần của ông mà cũng đòi cắt đứt được sao?” Tiêu Chính Văn chắp tay sau lưng, dửng dưng nói.

 

“Chúng tôi quả thực không thể chém đứt ánh sáng trời đất, nhưng cũng đủ để cắt cậu thành từng mảnh!”

 

Lý Thiên Hóa vừa dứt lời, một tia sáng huyền bí phóng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Đòn tấn công này của ông ta mang theo sức mạnh khủng khiếp, hơn nữa, còn đem theo uy lực vô song, ngay cả Mạnh Hồng Nho cũng bị tia huyền quang này chém thành hai.

 

Lúc này, vô số sinh khí điên cuồng tràn vào trong cơ thể Tiêu Chính Văn, bỗng chốc, toàn thân Tiêu Chính Văn bừng lên sinh khí vô tận!

 

“Vô hình vô pháp, vô ngã vô đạo! Đây mới là Quy Chân thật sự. Mà sự thâm thúy của Quy Chân giống như biển cả ngàn sao, đâu phải là thứ cậu có thể giác ngộ được!”

 

Lý Thiên Hóa chế nhạo.

 

“Vậy sao?”

 

Tiêu Chính Văn mỉm cười, chắp một tay sau lưng, đứng kiêu ngạo trên không trung, nhìn tia sáng kia chém về phía mình.

 

Trong chốc lát, xung quanh Tiêu Chính Văn đột nhiên tỏa sáng, giống như mặt trời mọc.

 

“Đáng tiếc, ông còn lâu mới hiểu thấu được, thế nào là Đạo, thế nào là Quy Chân! Quy Chân nào mới là cốt lõi của cảnh giới Quy Chân!”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, nói một cách bình tĩnh.

 

“Hừ, Quy Chân chẳng qua chỉ là giác ngộ trời đất, giác ngộ đại đạo, ngay cả nguồn gốc của sinh mệnh, đều không có nguồn gốc!”, Lý Thiên Hóa lạnh lùng châm chọc.

 

“Trời đất vô tận, vạn vật không ngừng sinh sôi, cậu sao có thể giác ngộ được!”, Mạnh Hồng Nho cũng chế nhạo theo.

 

Lúc này, tia sáng kia đã dừng lại trước ngực Tiêu Chính Văn, nhưng không thể nhếch thêm một tấc nào.

 

Tiêu Chính Văn vừa giơ tay lên, chạm nhẹ một cái, tia sáng kia lập tức hóa thành tro tàn!

 

“Cậu cũng giỏi đấy! Nhưng trời đất đại đạo vô tận, cậu phá được hết sao?”, Lý Thiên Hóa tiếp tục giễu cợt.

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, nói: “Ông chỉ biết vật chứ không biết lòng, lòng dạ con người mới là thứ khó thăm dò nhất, có thể chứa đựng vạn vật!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn phất tay, đánh tan vô số tia sáng.

 

“Vạn vật có sinh có tử, đó là vòng luân hồi, sinh tử không ngừng nghỉ, đó là vòng luân hồi thiên đạo!”, Tiêu Chính Văn phất tay, phóng ra mấy tia sáng giống Lý Thiên Hóa.

 

Trận chiến này so sánh về khả năng lĩnh ngộ và đấu về đạo cảnh.

 

Mặc dù không có đao kiếm, nhưng còn nguy hiểm hơn đao kiếm nghìn lần.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom