Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 4208-4209


Chương 4208

Mộ Dung Yên Nhi giật mình, vội giải thích: “Sư phụ, đệ tử không dám nghĩ thế”.

“Hừ!”

Thượng Vân Phong nghiến răng nghiến lợi: “Cho dù vì nguyên nhân gì thì đó cũng không phải lý do để ông ta sỉ nhục ta! Một ngày nào đó, tôi sẽ bắt ông chịu mối nhục gấp bội!”

Lão ta tức giận vì đạo tâm của lão ta đã tổn hại khi quỳ, nếu muốn đột phá, lão ta bắt buộc phải phá vỡ tâm ma.

Tâm ma của lão ta bây giờ chính là việc lão ta phải quỳ trước mặt Dương Thanh, cho dù là do linh hồn Ma Thần ép.

Lão ta phải rửa sạch mối nhục thì mới có cơ hội đột phá được.

Lúc này Dương Thanh cũng không biết, việc linh hồn Ma Thần trấn áp Thượng Vân Phong qua cơ thể anh đã khiến Thượng Vân Phong căm hận anh.

Anh đang ngồi xếp bằng trên một ngọn núi cao, tu luyện nhờ tinh hoa từ ánh trăng.

Dương Thanh chợt hỏi: “Tiền bối, sao hồi nãy tiền bối không giết Thượng Vân Phong? Mà lại chém lên trời?”

Giọng Ma Thần vang lên: “Nếu bí pháp Tu Tiên của cậu không bị lộ đến nơi, sao ta phải mạo hiểm xuất hiện như thế?”

“Là sao ạ?”

Dương Thanh thoáng sửng sốt.

“Hồi nãy cậu sắp đột phá, một khi cậu đột phá, thực lực sẽ tăng vọt, khi đó người của Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ biết cậu đang tu luyện bí pháp Tu Tiên, chuyện này sẽ mang lại mối họa khổng lồ cho cậu”.

“Ta có thể giết Thượng Vân Phong bằng một nhát kiếm, nhưng giết xong thì sao? Nhưng nếu ta chém lên trời qua cơ thể cậu thì không khác gì đang cảnh cáo cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ”.

“Sau này, nếu những cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ định ra tay với cậu thì phải cân nhắc xem mình có đủ tư cách không”.

Nghe thấy Ma Thần nói thế, Dương Thanh mới hiểu tấm lòng đối phương.

Dương Thanh chợt hỏi: “Tiền bối, sao vòng xoáy năng lượng lại xuất hiện ở nơi mà tiền bối chém bằng Thiên Tử Kiếm thế, kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và thế tục đã nứt ra rồi à?”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Ma Thần cười khẩy: “Cậu nghĩ kết giới do đại sư trận pháp Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong bày ra dễ nứt như thế à?”

Nghe thấy thế, Dương Thanh thoáng sửng sốt, chẳng phải Ma Thần từng đứng ở đỉnh cao Thượng Giới giới Cổ Võ, là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong ư?

Sao nghe ý lão ta, lão ta vẫn kiêng dè cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong thế?

“Cậu đang nghĩ linh tinh gì vậy?”

Giọng Ma Thần có vẻ tức giận: “Ta là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong của Thượng Giới giới Cổ Võ, sao có thể sợ sâu kiến chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong?”

“Nếu hồi trước ta không chết, sao có thể rơi vào tình cảnh này? Giờ ta đang trong trạng thái linh hồn, còn không bằng một phần mười triệu trạng thái mạnh nhất của ta”.

“Không ngờ cậu lại nghĩ ta sợ sâu kiến Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong à?”

Dương Thanh vội xin lỗi: “Tiền bối Ma Thần, tiền bối đừng giận, tôi đang nghĩ linh tinh thôi, với phong thái của tiền bối năm đó, có lẽ tiền bối có thể tiêu diệt cả Trung Giới giới Cổ Võ chỉ bằng một ngón tay, sao có thể sợ cao thủ hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ được?”

Chương 4209

Nguồn thiếu chương.
 
Chương 4210


Chương 4210

Dương Thanh lập tức im lặng, mãi vẫn chưa hết rung động.

Đúng là anh từng nghĩ một ngày nào đó, khi đứng trên đỉnh Thượng Giới giới Cổ Võ, anh sẽ có thể nhìn xuống thế giới này, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ tới việc vẫn còn nơi cao hơn Thượng Giới giới Cổ Võ.

Đúng như Ma Thần nói, rất nhiều thứ vẫn luôn tồn tại, chỉ là bạn quá yếu, không có tư cách tiếp xúc với cấp bậc này nên mới cho rằng chuyện này không xảy ra, không tồn tại.

Chẳng hạn như trong lịch sử loài người, từng có rất nhiều truyền thuyết, nhưng những truyền thuyết này đều thuộc về quá khứ, giờ ai chứng minh được những truyền thuyết đó không tồn tại đây?

Hay nên nói, những người trong truyền thuyết đó đã rời khỏi thế giới này rồi?

Ai mà biết được chứ?

“Còn về việc ta đã mượn cơ thể cậu để tung một đòn rất mạnh bằng Thiên Tử Kiếm, đòn đánh đó vẫn chưa xé rách kết giới, chỉ kích thích kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và thế giới này một chút thôi”.

Ma Thần tiếp tục giải thích, vừa quan sát Dương Thanh vừa nói: “Kết giới này được sắp đặt bằng số lượng linh thạch trung phẩm khổng lồ, thậm chí là linh thạch thượng phẩm, ta chỉ kích thích một chút mà đã kết giới đã phóng ra rất nhiều linh khí”.

“Nhưng thế giới mới rất lớn, chút linh khí ấy không thể tăng nồng độ linh khí trên toàn thế giới, chỉ giúp nồng độ linh khí ở Trung Châu tăng lên một chút thôi”.

“Có lẽ không tới mấy ngày, số linh khí này sẽ tản ra khắp các nơi trên thế giới”.

Dương Thanh khẽ gật đầu, sau khi nghe Ma Thần nói xong, anh bỗng thấy suy nghĩ của mình thông thoáng hẳn, như vừa giác ngộ.

Cùng lúc đó, thiên uy khủng khiếp hội tụ trên đầu anh.

Dương Thanh chìm vào trạng thái giác ngộ nào đó, ngồi xếp bằng, không nhúc nhích, linh khí xung quanh điên cuồng tràn vào người anh.

“Ồ?”

Ma Thần kinh ngạc, lập tức rời khỏi người Dương Thanh dưới dạng linh hồn, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu rồi mới khẽ gật đầu, thầm nghĩ: “Đúng là yêu nghiệt, không ngờ cậu ta có thể tiến vào trạng thái đạo thể mà ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong cũng hâm mộ”.

“Nó được gọi là trạng thái đạo thể vì khi ở trong trạng thái này, cơ thể sẽ hòa làm một với trời đất, có thể cảm nhận thế giới này rõ hơn”.

“Nếu đột phá trong trạng thái này, cậu ta sẽ nhận được lợi ích rất lớn”.

Ma Thần lẩm bẩm, sau khi dứt lời, lão ta bỗng vừa đi vừa ngừng quanh người Dương Thanh, cuối cùng giậm mạnh chân, cùng lúc đó, mấy luồng sáng trắng phóng lên trời.

Ngay sau đó, ánh sáng trắng tan biến.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Mình đã bày trận pháp che giấu Cửu Thiên Thần ở đây, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong cũng sẽ không phát hiện có người đang vượt thiên kiếp ở chỗ này”.

Ma Thần ngẩng đầu nhìn thiên uy đáng sợ đang hội tụ trên bầu trời rồi nhìn sang Dương Thanh, trầm giọng nói: “Uy lực của thiên kiếp lần này cực kỳ đáng sợ, có thành công vượt qua không phải dựa vào cậu rồi”.

Dương Thanh ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, linh khí nồng đậm điên cuồng hội tụ xung quanh anh.

Lúc này anh như mắt trận linh khí, đang điên cuồng hấp thu linh khí.

Anh càng hấp thu nhiều linh khí, khí thế của anh càng mạnh mẽ hơn, có thể đột phá cảnh giới mới bất cứ lúc nào
 
Chương 4211


Chương 4211

“Đoàng đoàng đoàng!”

Đúng lúc này, mấy tia sét giáng xuống từ trên trời, điên cuồng trút lên người anh.

Dương Thanh khẽ run rẩy nhưng vẫn như không cảm nhận được uy lực của sấm sét, vững vàng ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, để mặc từng tia sét giáng xuống.

Linh hồn Ma Thần lơ lửng bên cạnh, sau khi cảm nhận được thiên uy mạnh mẽ này, nét mặt lão ta vô cùng nghiêm nghị, lão ta lẩm bẩm: “Thiên kiếp thế này, ngay cả thiên kiếp khi cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ cũng không mạnh đến thế đúng không?”

“Không hổ là bí pháp Tu Tiên do mấy lão già kia dạy cho cậu ta, đúng là lợi hại, có lẽ yêu nghiệt thời đại các vị thần cũng chỉ đến thế”.

“Hồi trước, khi không dùng thủ đoạn khác như Thiên Tử Kiếm và sức mạnh huyết mạch, thực lực của cậu ta đã có thể sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, nếu cậu ta đột phá cảnh giới mới thì sẽ mạnh đến mức nào đây? Nếu dùng hết các thủ đoạn, liệu cậu ta có đánh được với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong không?”

Ít ai trên đời được Ma Thần khen ngợi như thế.

“Đoàng!”

Tia sét thứ nhất bị Dương Thanh dễ dàng đỡ được, thiên uy như bị khiêu khích, lập tức mạnh hơn, sấm sét điên cuồng gào thét trên bầu trời, không ngừng lóe lên, như muốn xé toang cả khu vực này.

Tia sét thứ nhất vừa giáng xuống xong, tia sét thứ hai còn chưa giáng xuống mà đã có khí thế mạnh như thế, vậy uy lực từ tia sét thứ hai sẽ mạnh đến mức nào?

Lúc này trong đầu Dương Thanh không còn suy nghĩ nào khác, huyết mạch đã được máu của ba cao thủ mạnh nhất viễn cổ cải tạo hoàn toàn sôi trào, cơ thể đã được tái tạo của anh cũng điên cuồng hấp thu linh khí trong trời đất, những chỗ vừa bị tia sét thứ nhất tổn thương tự hồi phục.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Cuối cùng tia sét thứ hai cũng giáng lên người Dương Thanh, khu vực xung quanh Dương Thanh cháy rụi.

Dường như cả ngọn núi đang rung chuyển.

Dương Thanh vẫn hờ hững, trong trạng thái đạo thể, anh hết sức bình tĩnh, dường như mọi chuyện bên ngoài đều không ảnh hưởng tới việc tu luyện của anh.

Nhưng trên người anh đã xuất hiện những vết thương nghiêm trọng hơn khi tia sét thứ nhất giáng xuống, vết máu khắp người anh khiến người ta nhìn mà giật mình, xương cốt trắng hếu đang tỏa ánh sáng vàng cũng lộ ra.

Máu không ngừng chảy ra từ vết thương, nhưng linh khí lại điên cuồng tràn vào vết thương của anh, máu đang chảy lại bị hấp thu, không sót giọt nào.

Sau mấy chục giây ngắn ngủi, vết thương của anh đã khép lại, trên làn da nhẵn nhụi không còn vết tích gì nữa.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Ngay sau đó, tia sét thứ ba giáng xuống!

Tia sét thứ tư giáng xuống!

Tia sét thứ năm giáng xuống!

Tia sét thứ sáu giáng xuống!

Uy lực của các tia sét đều vượt xa tia sét trước đó, nhưng Dương Thanh vẫn không có phản ứng gì, cho dù cơ thể anh bị sấm sét phá hủy rồi hồi phục hết lần này tới lần khác, anh vẫn thản nhiên.

“Đoàng đoàng đoàng!”
 
Chương 4212


Chương 4212

Tia sét thứ bảy giáng xuống!

Uy lực khủng khiếp từ mấy tia sét đã khiến cơ thể Dương Thanh bị thương rất nặng.

Lúc này trên người anh không còn chỗ nào lành lặn mà toàn những vết thương chí mạng, chẳng khác gì bộ xương chỉ còn dính ít thịt.

Gương mặt không trọn vẹn của Dương Thanh hiện rõ vẻ đau đớn, rõ ràng anh đã có phản ứng rồi.

Điều này cũng có nghĩa là trước đó, khi thiên kiếp giáng xuống, không phải anh không cảm thấy gì, mà đang cố gắng chịu đựng, mãi đến tia sét thứ bảy, anh mới không chịu nổi cơn đau khi cơ thể tan rã trên phạm vi lớn.

Huyết mạch cuồng hóa hoàn toàn sôi trào, chảy ra từ giữa trái tim anh, lan khắp người anh, ở những nơi mà nó đi qua, máu thịt của anh nhanh chóng xuất hiện lại.

Chỉ sau thoáng chốc, cơ thể tàn tạ của Dương Thanh đã hồi phục hơn nửa.

Nhưng đúng lúc này, thiên uy trên trời càng mạnh hơn, tia sét thứ tám đã sẵn sàng, chuẩn bị giáng xuống bất cứ lúc nào.

Đôi mắt vẫn nhắm nghiền của Dương Thanh bỗng mở ra, mắt anh như hai vầng mặt trời, anh ngẩng đầu, nhìn sấm sét đang cuồn cuộn giữa không trung.

“Tới đi!”

Anh bỗng hét lớn, như đang giải tỏa áp lực mà thiên kiếp gây ra cho anh vừa rồi.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Tia sét thứ tám bị khiêu khích, lập tức ập xuống, xuyên qua người Dương Thanh.

“Tạch tạch tạch!”

Tiếng nổ lách tách vang lên trên người Dương Thanh, cơ thể đã được huyết mạch cuồng hóa chữa trị hơn nửa lập tức nát bét.

Lúc này Dương Thanh chỉ còn xương trắng và nội tạng đang được bộ xương bảo vệ.

Ma Thần đang lơ lửng bên cạnh dưới dạng linh hồn vô cùng kinh hãi.

“Sao có thể? Sao khả năng hồi phục của huyết mạch cậu ta lại mạnh thế? Ngay cả Ma Thần, Thần Nữ và Nhân Vương thời viễn cổ cũng không có sức hồi phục mạnh đến thế nhỉ?”

Ma Thần hoàn toàn sững sờ, với kiến thức của lão ta, lão ta chưa từng thấy ai có khả năng hồi phục nghịch thiên như thế.

Xương Dương Thanh tỏa ra ánh sáng vàng chói mắt, khí thế như đến từ thần linh viễn cổ bùng nổ từ xương anh.

Tuy Ma Thần đang ở trạng thái linh hồn nhưng cũng không nhịn được mà run rẩy, lão ta biết đây là sự áp chế từ huyết mạch.

Hay nói cách khác, sức mạnh huyết mạch của Dương Thanh đã vượt xa huyết mạch của Ma Thần.

Sấm sét trên chín tầng trời gầm thét dữ dội hơn, vô số tia chớp chiếu sáng bầu trời.

Ma Thần hiểu rõ, đây là tia sét cuối cùng, nó đang điên cuồng tích lũy, cũng là tia sét mạnh nhất trong chín tia sét.

Ma Thần chợt nghĩ, hồi có thực lực như Dương Thanh, nếu gặp thiên kiếp như thế này, liệu lão ta có chịu nổi không?

Lão ta nhanh chóng biết câu trả lời, không chịu nổi.
 
Chương 4213


Chương 4213

Dương Thanh chỉ còn là bộ xương vẫn ở yên tại chỗ, chậm rãi chờ tia sét thứ chín giáng xuống.

“A!”

Anh bỗng dang tay ra, ngửa mặt lên trời, giận dữ hét.

“Tia sét thứ chín tới rồi!”

Linh hồn Ma Thần không khỏi căng thẳng.

Đây là tia sét mạnh nhất, chỉ cần Dương Thanh vượt qua, chắc chắn anh sẽ bước vào cảnh giới mới, mạnh hơn trước đó nhiều.

Nhưng lão ta cũng hiểu uy lực của tia sét này khủng khiếp đến mức nào, nếu Dương Thanh không chịu nổi thì sẽ tan biến.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Tia sét thứ chín lao về phía Dương Thanh với sức mạnh xé rách không gian.

Vì tốc độ của nó quá nhanh, uy lực quá mạnh, khi tia sét thứ chín giáng xuống xong, không gian xung quanh cũng hơi méo mó.

Ngay sau đó, tia sét thứ chín giáng trúng xương Dương Thanh một cách chính xác, chút máu thịt vừa hồi phục lập tức biến mất hoàn toàn.

Điều khiến Ma Thần hoảng sợ chính là trên xương Dương Thanh đã xuất hiện vô số vết nứt, có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.

Lão ta không nhúc nhích, vẫn lơ lửng ở đó, nhìn chằm chằm vào xương Dương Thanh, sợ gió thổi qua cũng sẽ khiến bộ xương tàn tạ này của Dương Thanh nứt toác.

Đúng lúc lão ta tưởng thiên kiếp đã kết thúc, thiên uy khủng khiếp hơn bỗng ập tới, bao phủ lấy xương Dương Thanh.

Ma Thần không khỏi run rẩy, bỗng ngẩng đầu, nhìn thiên uy không ngừng mạnh lên trên bầu trời.

Lão ta lập tức sợ hãi nói: “Thiên kiếp vẫn chưa kết thúc, đây là…”

“Sao có thể chứ?”

“Chẳng lẽ trên thế giới này vẫn còn tia sét thứ mười ư?”

Lúc này, Ma Thần sắp há hốc mồm vì kinh ngạc, lão ta từng đứng trên đỉnh Thượng Giới giới Cổ Võ nhưng cũng chưa bao giờ nghe nói đến tia sét thứ mười.

Ngay cả thiên kiếp khi Siêu Phàm Cảnh đột phá Thiên Cảnh, Thiên Cảnh Tam Phẩm đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm, Thiên Cảnh Lục Phẩm đột phá Thiên Cảnh Thất Phẩm cũng chưa bao giờ xuất hiện tia sét thứ mười hết.

Ở Thượng Giới giới Cổ Võ, không phải không có cao thủ tu luyện bí pháp Tu Tiên, nhưng họ cũng không trải qua tia sét thứ mười.

Nhưng giờ Dương Thanh sắp vượt qua tia sét thứ mười, sao có thể chứ?

“Chẳng lẽ cậu ta sẽ vượt hai đợt thiên kiếp ư? Tức là thật ra tia sét thứ mười chính là tia sét đầu tiên của đợt thiên kiếp thứ hai à?”

Ma Thần lẩm bẩm rồi tự lắc đầu: “Không đúng! Khi vượt thiên kiếp, các tia sét sau sẽ mạnh hơn tia sét trước, rõ ràng uy lực của tia sét thứ mười này hơn xa tia sét thứ chín kia”.

“Cho dù đây là tia sét đầu tiên của đợt thiên kiếp thứ hai thì cũng không thể mạnh đến thế, điều đó có nghĩa là cậu ta đang vượt qua tia sét thứ mười”.

Ma Thần vừa kinh ngạc vừa lo lắng.

Cho dù sức mạnh huyết mạch của Dương Thanh rất mạnh, vẫn đang không ngừng chữa lành vết thương cho anh, cơ thể anh vẫn tan rã hoàn toàn, chỉ còn là bộ xương đầy vết nứt.
 
Chương 4214


Chương 4214

Tia sét thứ mười sắp giáng xuống, nhưng vết nứt trên xương Dương Thanh còn chưa liền lại, sao có thể chịu nổi tia sét thứ mười đây?

“Đoàng đoàng đoàng!”

Sấm sét như sắp xé toang bầu trời, điên cuồng gầm thét.

Giữa vô số ánh chớp, một tia sét màu bạc tỏa ra khí thế vô cùng đáng sợ đang dần hình thành, sức mạnh hủy diệt từ nó cũng ngày càng mạnh hơn.

Vô số tia sét hội tụ quanh tia sét màu bạc này, như đang truyền năng lượng của mình cho tia sét vua đó.

Tuy Ma Thần đã bố trí trận pháp che giấu quanh Dương Thanh, nhưng khi tia sét thứ mười này hình thành, trận pháp cũng tan vỡ.

Cùng lúc đó, thiên uy khủng khiếp lan khắp xung quanh.

Cả Trung Châu như bị thiên kiếp bao trùm.

Vô số cao thủ đều ngẩng đầu, kinh hãi nhìn tia sét màu bạc trên trời.

“Bầu trời… bầu trời sắp nứt ra à? Sao trên vùng trời của Vương Sơn lại xuất hiện tia sét đáng sợ như thế?”

“Đừng nói là có thần tiên sắp vượt thiên kiếp nhé?”

“Vớ vẩn! Trên thế giới này làm gì có thần tiên? Hơn nữa trong thế giới mới bây giờ, người mạnh nhất cũng chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, chẳng phải thần tiên mà ông nói chính là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong à?”

“Năm đó, tôi may mắn được chứng kiến cao thủ Kim Thành Lộ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ từ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng thiên kiếp đó cũng không có uy thế lớn bằng thiên kiếp này”.

“Đúng thế, hồi đó tôi cũng thấy Kim Thành Lộ đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm từ xa, đúng là không đáng sợ thế này”.



Trong lúc nhất thời, cao thủ của các thế lực Trung Châu đều vô cùng kinh hãi.

Rất nhiều cao thủ từng chứng kiến Kim Thành Lộ – cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đột phá đều cảm thấy thiên kiếp lần này có uy thế hơn hẳn.

“Thiên kiếp sắp giáng xuống rồi!”

Có người hô lên kinh hãi, vừa nói vừa run rẩy.

Không phải ông ta đang sợ hãi, mà do uy lực của thiên kiếp này quá lớn nên khiến người ta vô thức run rẩy.

Trước ánh mắt khiếp sợ của các cao thủ, tia sét màu bạc thứ mười hóa thành một cột sáng mang theo sức mạnh hủy diệt, bất ngờ giáng xuống.

Vào lúc này, Dương Thanh chỉ còn là bộ xương đang dang tay ra, ngẩng đầu nhìn tia sét màu bạc trên trời, không hề sợ hãi.

Khóe môi Ma Thần giật giật, lão ta có cảm giác như Dương Thanh đang tự tìm đường chết.

Ngay cả lão ta còn chưa bao giờ thấy tia sét thứ mười, Dương Thanh sẽ chịu được ư?

“Đoàng đoàng đoàng!”

Ngay sau đó, tia sét thứ mười đã giáng xuống.

Lấy Dương Thanh làm trung tâm, cả Vương Sơn đều bị tia sét này bao trùm.
 
Chương 4215


Chương 4215

Ma Thần lập tức biến sắc, di chuyển tức thời, rời khỏi phạm vi của thiên kiếp.

“Ầm ầm!”

Cả Trung Châu đều rung chuyển, như có động đất.

Khi thiên kiếp giáng xuống, các cao thủ đang quan sát Vương Sơn từ xa đều vô thức nhắm mắt lại, sợ mình bị mù.

Chỉ có Ma Thần gần Dương Thanh nhất vẫn nhìn chằm chằm về phía Dương Thanh, lúc này lão ta không thấy gì, chỉ cảm nhận được sức mạnh hủy diệt khủng khiếp từ tia sét thứ mười.

Dưới tia sét này, Vương Sơn cũng nứt ra.

“Ầm!”

Ngay sau đó, một tiếng động rất lớn vang lên, Vương Sơn tan tác, hoàn toàn sụp đổ.

Ngọn núi cao nhất Trung Châu này đã bị một tia sét đáng sợ san bằng.

“Ai có thể nói cho tôi biết vừa xảy ra chuyện gì không?”

Một phút sau khi tia sét thứ mười giáng xuống, các cao thủ Trung Châu mới dám mở mắt ra, khi nhìn sang, phát hiện Vương Sơn – ngọn núi cao nhất Trung Châu đã biến mất, họ đều tròn mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.

Ai cũng biết uy lực của thiên kiếp rất đáng sợ, nhưng họ không ngờ thiên kiếp có thể san bằng một ngọn núi.

“Hình như… ngọn núi cao nhất Trung Châu… biến mất rồi!”

“Tia sét màu bạc hồi nãy là thiên kiếp thật à? Chẳng phải thiên kiếp có chín tia sét ư? Sao hồi nãy chỉ có một tia sét thế?”

“Chẳng lẽ tia sét màu bạc hồi nãy không phải thiên kiếp à?”

Vào lúc này, các cao thủ đều vô cùng thắc mắc.

Họ cũng không biết chín tia sét trước đó đã bị Ma Thần che giấu bằng trận pháp, chỉ là tia sét thứ mười này quá mạnh nên đã phá vỡ trận pháp thôi.

Thế nên mọi người chỉ thấy tia sét thứ mười có uy lực mạnh nhất.

Đồng thời, đây cũng là tia sét cuối khi Dương Thanh vượt thiên kiếp.

Sau khi tia sét thứ mười chấm dứt, sấm sét trên bầu trời hoàn toàn tan biến, chỉ còn các vì sao.

“Sư phụ, rốt cuộc bên Trung Châu vừa xảy ra chuyện gì thế?”

Ở một nơi vô cùng bí mật, Mộ Dung Yên Nhi kinh ngạc nhìn về phía Vương Sơn của Trung Châu, hỏi Thượng Vân Phong.

Sắc mặt Thượng Vân Phong vô cùng khó coi, lão ta nhìn chằm chằm về phía Vương Sơn, cắn răng: “Đó là thiên kiếp!”

Mộ Dung Yên Nhi kinh hãi nói: “Sao cơ? Thiên kiếp ạ? Sao con chỉ cảm nhận được sức mạnh của một tia sét thôi? Hơn nữa thiên kiếp đáng sợ như vậy sẽ do cao thủ nào dẫn tới? Chẳng lẽ minh chủ Đỗ Ngọc Sơn của Thủ Hộ Minh đột phá à?”

Theo cô ta thấy, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, chỉ có khoảng ba cao thủ có thể gây ra thiên kiếp như thế thôi.

Minh chủ Thủ Hộ Minh Đỗ Ngọc Sơn chính là một trong số đó, cũng là người có thực lực bí ẩn nhất.

Nhưng Thượng Vân Phong lại lắc đầu: “Đỗ Ngọc Sơn vẫn đang ở Hạ Giới giới Cổ Võ, còn thiên kiếp hồi nãy lại xuất hiện ở Trung Châu tại thế tục, không thể nào là Đỗ Ngọc Sơn!”

Mộ Dung Yên Nhi hơi há hốc miệng, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.
 
Chương 4216


Chương 4216

“Nhưng nếu không phải minh chủ Đỗ thì là ai chứ?”

Cô ta thực sự không nghĩ được, trừ Đỗ Ngọc Sơn và sư phụ cô ta ra, còn ai có thể gây ra thiên kiếp đáng sợ như thế.

“Đây không phải thiên kiếp do cao thủ giới Cổ Võ dẫn tới, mà là…”

Nói đến đây, Thượng Vân Phong bỗng ngừng lại, nhìn chằm chằm về phía Vương Sơn một lúc lâu rồi mới nghiêm nghị nói: “Mà là… tiên kiếp!”

Lúc này, Vương Sơn đã hoàn toàn sụp đổ, bụi đất bay mù mịt.

Linh hồn Ma Thần lơ lửng giữa không trung, nhìn chằm chằm vào đống đổ nát trước mặt, không hiểu sao lão ta lại hơi căng thẳng.

Rõ ràng lão ta không có quan hệ gì với Dương Thanh, nhưng vào lúc này, khi không cảm nhận được hơi thở của sự sống từ đống hoang tàn, lão ta thực sự sợ hãi.

Lão ta sợ Dương Thanh đã chết dưới thiên kiếp, ngay cả lão ta cũng chưa từng nghe nói đến tia sét thứ mười.

Ma Thần không nhịn được mà nói: “Cậu nhóc, cậu đã sống một cuộc đời phi thường, chỉ là thiên kiếp thì vẫn chưa có tư cách tiêu diệt linh hồn cậu đâu!”

Nhưng vẫn không có ai trả lời, dưới đống đổ nát không hề có hơi thở của sự sống, dường như trong khu vực này chưa từng có sinh mạng nào tồn tại.

Mắt Ma Thần đỏ hoe, lão ta nhìn chằm chằm vào đống hoang tàn, không tin Dương Thanh sẽ chết.

Cho dù là ở Thượng Giới giới Cổ Võ, người như thế cũng là thiên tài hàng đầu, trong thế giới mới mà người mạnh nhất mới đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, sao thiên kiếp có thể lấy mạng Dương Thanh chứ?

Cùng lúc đó, giữa đống đất đá do Vương Sơn sụp xuống tạo thành, một luồng sương máu đang dần hình thành, biến thành một vũng máu tươi với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Sức mạnh huyết mạch vô cùng khủng khiếp bỗng tỏa ra từ vũng máu này, khiến người khác sợ hãi.

“Đây là…”

Sau khi cảm nhận được sức mạnh huyết mạch khổng lồ này, con ngươi Ma Thần đang tìm kiếm Dương Thanh bỗng co lại, lão ta lập tức mừng rỡ.

Ma Thần kích động nói: “Đây là sức mạnh huyết mạch của Dương Thanh, cậu ta còn sống!”

Lão ta là người hiểu tình trạng của Dương Thanh nhất.

Với huyết mạch mạnh mẽ của Dương Thanh, cho dù cơ thể anh nát vụn thì vẫn có cơ hội hồi phục, huống hồ Dương Thanh chỉ vừa mới biến mất dưới tia sét thứ mười kia.

Thiên kiếp vốn là để rèn luyện cơ thể người luyện võ, nâng cao cường độ cơ thể, đồng thời rèn luyện linh hồn, giúp linh hồn của người vượt thiên kiếp mạnh hơn.

Sau khi Dương Thanh tiếp nhận tia sét thứ mười xong, đừng nói là cơ thể, ngay cả xương anh cũng lập tức hóa thành bột.

Nhìn thì có vẻ như Dương Thanh đã chết, nhưng thật ra không phải thế, mà cơ thể anh đã được sức mạnh huyết mạch khổng lồ tái tạo sau khi bị thiên kiếp hủy diệt.

Người khác chỉ rèn luyện linh hồn và cơ thể khi vượt thiên kiếp, còn Dương Thanh thì rèn luyện sức mạnh huyết mạch, dùng sức mạnh huyết mạch để khôi phục thân xác và xương.

Ma Thần vô cùng kích động, sợ có cao thủ đến quấy rầy Dương Thanh, bóng lão ta bỗng nhoáng lên, đi quanh đống hoang tàn, vừa đi vừa nghỉ, vô số linh thạch chui xuống đất, tạo thành một trận pháp che giấu cực mạnh.
 
Chương 4217


Chương 4217

Thế này thì ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong cũng không phát hiện sự tồn tại của Dương Thanh.

“Đây là kỳ ngộ của cậu, sau khi cơ thể được tái tạo, cậu sẽ có đạo thể vô cùng phù hợp với việc tu luyện, tốc độ tu luyện sẽ cực nhanh, khắp giới Cổ Võ, không còn ai có thiên phú hơn cậu nữa”.

Ma Thần nói với vẻ hâm mộ.

Sau khi lão ta dứt lời, linh hồn lão ta cũng yếu hơn, lão ta biết trước đó, lão ta đã dùng cơ thể Dương Thanh để chém lên trời bằng Thiên Tử Kiếm, tiêu hao rất nhiều, nếu không bổ sung, có lẽ lão ta sẽ hoàn toàn tan biến.

“Sắp tới phải dựa vào cậu rồi”.

Ma Thần nói một câu với đống đổ nát, bóng lão ta nhoáng lên, biến mất khỏi Vương Sơn.

Từ sau khi Vương Sơn sụp đổ đã được mười ngày, trong mười ngày này, vô số cao thủ Thiên Cảnh đã tới Vương Sơn, nhưng họ không phát hiện gì hết, chỉ thấy một đống đất đá.

“Sư phụ, người nói xem có phải cao thủ vượt tiên kiếp kia đã đến Trung Giới giới Cổ Võ rồi không?”

Gần Vương Sơn, bên cạnh Thượng Vân Phong, Mộ Dung Yên Nhi ngờ vực hỏi.

Thượng Vân Phong lắc đầu: “Chưa chắc người vượt tiên kiếp hôm đó đã có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ, nếu người đó đã đến Trung Giới giới Cổ Võ thật, chắc Thủ Hộ Minh sẽ nhận được tin tức, nhưng thật ra Thủ Hộ Minh cũng không nhận được tin tức nào”.

“Không những thế, ngay cả Thủ Hộ Minh cũng đang tìm cao thủ vượt tiên kiếp hôm đó, thậm chí Thủ Hộ Minh đã tung tin, nếu người vượt tiên kiếp kia đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh thì sẽ trở thành phó môn chủ của Thủ Hộ Minh, có địa vị gần với minh chủ Đỗ Ngọc Sơn”.

Nghe thấy Thượng Vân Phong nói thế, Mộ Dung Yên Nhi rất kinh ngạc, cô ta nói với vẻ hâm mộ: “Người Tu Tiên đúng là đáng hâm mộ! Chẳng biết cao thủ vượt tiên kiếp hôm đó có quan hệ gì với Dương Thanh không”.

Thượng Vân Phong lập tức im lặng, không trả lời.

Thật ra lão ta cũng nghi ngờ, theo lão ta biết, ngay cả Thượng Giới giới Cổ Võ cũng có rất ít người Tu Tiên, hơn nữa ai cũng là ông lớn đứng đầu Thượng Giới giới Cổ Võ.

Không phải người luyện võ nào cũng có thể tu luyện bí pháp Tu Tiên, nghe nói bí pháp Tu Tiên có yêu cầu cực cao với thiên phú của người luyện võ, chỉ những ai sở hữu thiên phú thực sự xuất chúng thì mới có cơ hội tu luyện thành công.

Lão ta nghi ngờ Dương Thanh chính là người Tu Tiên, thậm chí nghi ngờ người vượt tiên kiếp ở Vương Sơn hôm đó chính là Dương Thanh.

Vào tối hôm trước, ở cửa khách sạn Trung Châu từng có khí thế của thiên kiếp, nhưng đã bị Ma Thần bất ngờ xuất hiện chém tan.

Thượng Vân Phong nghi ngờ hôm đó Dương Thanh sắp vượt tiên kiếp, Ma Thần lo anh bị lộ nên đã phá hủy nó trước khi nó giáng xuống.

Sau khi mối nguy mà Dương Thanh phải đối mặt biến mất, lão ta lại đưa Dương Thanh tới Vương Sơn để vượt tiên kiếp.

Nhưng Thượng Vân Phong vẫn không sao hiểu nổi, tại sao tiên kiếp trên Vương Sơn hôm đó chỉ có một tia sét thôi?

Chẳng lẽ tiên kiếp chỉ có một tia sét à?

Ngay cả cao thủ có cấp bậc như Thượng Vân Phong cũng không biết quá nhiều về tiên kiếp.

Cùng lúc đó, trong một biệt thự tư nhân ở Trung Châu.

Đám người Mã Siêu và Hoài Lam đều có vẻ lo lắng.
 
Chương 4218


Chương 4218

Trong mười ngày này, họ vẫn đang tìm kiếm tung tích của Dương Thanh nhưng chưa tìm được.

Lúc này, một chiếc xe quân đội màu xanh đỗ ngoài biệt thự, Mạnh Thiên Lan mặc quân phục bước vào.

“Quân đoàn trưởng Mạnh, đã có tin gì về anh Thanh chưa?”

Vừa thấy Mạnh Thiên Lan, Mã Siêu vội bước đến, sốt ruột hỏi.

Mắt Mạnh Thiên Lan đỏ hoe, rõ ràng cũng mất ngủ suốt mấy hôm vừa rồi, cô ta lắc đầu: “Người của quân đoàn cao thủ vẫn đang tìm kiếm, nhưng không phát hiện tung tích của cậu ấy”.

Nghe thấy thế, đám người Mã Siêu đều có vẻ thất vọng.

Mã Siêu cắn răng: “Anh Thanh, rốt cuộc anh đang ở đâu chứ?”

Đúng lúc này, tiếng động dữ dội bỗng truyền đến từ phía Vương Sơn.

Đám người Mã Siêu đứng phắt dậy, đi ra ngoài biệt thự, nhìn về phía Vương Sơn.

Tống Tả chăm chú nhìn về phía đó, trầm giọng nói: “Đó là hướng Vương Sơn!”

Trong mắt Mạnh Thiên Lan tràn ngập vẻ mong chờ, cô ta cũng nhìn chằm chằm về phía Vương Sơn, nói: “Chắc chắn là cậu ấy!”

Lúc này, quanh đống đổ nát ở Vương Sơn toàn các cao thủ có khí thế đáng sợ, trong đó có cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

Hồi trước, trong số cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ xuất hiện ở thế tục, có rất ít cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm.

Cho dù có cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm thì họ cũng sẽ ẩn nấp trong bóng tối, không dễ xuất hiện.

Nhưng hôm nay, ở Vương Sơn tại Trung Châu lại có ít nhất hai mươi cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm.

“Chẳng lẽ nơi phát ra tiếng động hồi nãy không phải nơi này à?”

Một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ nhíu mày.

Chấn động ở Vương Sơn hồi nãy đã dẫn họ tới đây, kết quả họ tới rồi nhưng không phát hiện điều gì khác thường hết.

“Chắc chắn tiếng động hồi nãy truyền tới từ nơi này!”

Lúc này, một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ khác lên tiếng, lão ta nhìn chằm chằm vào đống đổ nát với vẻ nghiêm nghị, trầm giọng nói: “Có lẽ cao thủ gây ra tiếng động đó đã rời đi rồi”.

Có người nhận ra cao thủ vừa lên tiếng, không nhịn được mà hỏi: “Đại nhân, ý ngài là tiếng động ở đây trước đó do một cao thủ hàng đầu gây ra à?”

Đối phương gật đầu: “Có lẽ cao thủ đó chính là cao thủ đã vượt thiên kiếp ở đây mười ngày trước”.

“Tôi đoán hôm đó, sau khi vượt thiên kiếp, thực lực của đối phương đã tăng lên về chất lượng, nhưng thiên kiếp quá mạnh, tuy đối phương đột phá nhưng cũng bị thương nên đã tĩnh dưỡng ở đây trong khoảng thời gian này”.

“Đương nhiên, cũng có khả năng thiên kiếp hôm đó quá mạnh, đối phương không vượt qua được, hơn nữa còn bị thương nặng nên đành tĩnh dưỡng ở đây, giờ vết thương đã gần như lành hẳn nên mới rời khỏi nơi này”.

Nghe thấy lão ta nói thế, mọi người đều kinh ngạc.

Mười ngày trước, thiên kiếp đáng sợ bỗng bùng nổ trên bầu trời Vương Sơn, khiến những cao thủ đã quan sát từ xa sợ hãi đến tận bây giờ.
 
Chương 4219


Chương 4219

Ngay cả các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ cũng vô cùng kinh hãi, với tư cách là cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, đương nhiên họ từng thấy cảnh cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong vượt thiên kiếp khi đột phá.

Nhưng uy lực của thiên kiếp giáng xuống Vương Sơn hôm đó đã vượt xa thiên kiếp khi cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.

Chuyện này đúng là khó tin, phải là cao thủ có cấp bậc thế nào thì mới thu hút được thiên kiếp đáng sợ, vượt xa thiên kiếp khi đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong như thế chứ?

Đúng lúc này, hơn trăm khí thế mạnh mẽ bỗng nhanh chóng lao tới, một nhóm người mặc trang phục thống nhất xuất hiện, bao vây đống đổ nát ở Vương Sơn.

“Quân đoàn cao thủ làm việc, những người không phận sự hãy mau chóng rời đi!”

Người dẫn đầu là một cô gái có khí thế Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, bên cạnh cô ta là một cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ.

Các cao thủ vừa bao vây đống đổ nát ở Vương Sơn đều có thực lực thấp nhất là Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, thậm chí còn có mấy cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ và trung kỳ nữa.

Tuy ở đây có cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ từ Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng họ đều có vẻ kiêng dè khi đối mặt với người của quân đoàn cao thủ.

Nhánh quân đoàn cao thủ này do quân đoàn trưởng Mạnh Thiên Lan đích thân dẫn dắt, cao thủ trung niên bên cạnh cô ta là Chúc Anh Sơn đã được Dương Thanh tặng đan dược trước đó.

Về những thành viên khác của quân đoàn cao thủ, 90% trong số họ là tán tu đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ, giờ đã hết sức trung thành với quân đoàn.

Tất cả là vì Dương Thanh đã thể hiện thiên phú luyện đan hàng đầu.

Bây giờ, vẫn còn rất nhiều tán tu đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ cố gắng xin gia nhập quân đoàn cao thủ, nhưng yêu cầu để gia nhập quân đoàn cao thủ rất cao, vừa phải có thiên phú võ đạo, vừa phải có nhân phẩm tốt.

Cho dù thực lực của họ mạnh đến mấy, nếu nhân phẩm có vấn đề thì quân đoàn cao thủ cũng không nhận.

“Thì ra là quân đoàn trưởng Mạnh, chúng tôi đi ngay đây!”

“Chào quân đoàn trưởng Mạnh, tôi là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ, cô xem xem tôi có thể gia nhập quân đoàn cao thủ không thế?”



Những người đang có mặt lập tức nhận ra Mạnh Thiên Lan, các cao thủ thực lực thấp vội rời đi, có người to gan, chủ động chào Mạnh Thiên Lan một tiếng rồi mới đi, cũng có người to gan hơn, xin gia nhập quân đoàn cao thủ ngay tại chỗ.

Nhưng Mạnh Thiên Lan đang vội tìm tung tích của Dương Thanh, đương nhiên sẽ không nhận người trong tình huống này, cô ta chỉ thản nhiên nói: “Nếu muốn gia nhập quân đoàn cao thủ thì tới quân đoàn để xin gia nhập rồi tiếp nhận bài kiểm tra, chỉ cần vượt qua bài kiểm tra thì sẽ được xếp vào quân đoàn cao thủ, hưởng phúc lợi đan dược”.

Phần lớn cao thủ nhanh chóng rời đi, nhưng vẫn có một số người chưa vội đi.

“Sao các người chưa đi?”

Mạnh Thiên Lan nhíu mày, nhìn về phía các cao thủ chưa đi này với sắc mặt khó coi.

Những cao thủ này đều có cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ đi cùng.

“Quân đoàn trưởng Mạnh, chúng tôi chỉ tới xem thôi, quân đoàn cao thủ sẽ không ngang ngược đến mức không cho chúng tôi xem chứ?”

Lúc này, một lão già mặc đồ truyền thống nhìn về phía Mạnh Thiên Lan, hỏi.

Trong mắt lão ta còn có vẻ khinh thường, hình như không coi quân đoàn cao thủ ra gì.
 
Chương 4220


Chương 4220

Mạnh Thiên Lan nhíu mày, híp mắt nhìn chằm chằm vào đối phương: “Tức là các người định ngăn quân đoàn cao thủ chúng tôi làm nhiệm vụ à?”

Đối phương cười lạnh: “Tôi cũng không nói thế, quân đoàn trưởng Mạnh đừng đổ oan cho tôi”.

Lúc này, Chúc Anh Sơn bên cạnh Mạnh Thiên Lan bỗng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào lão già tóc bạc: “Tề Lương, ông định vi phạm quy định mới à?”

Lão già tóc bạc chính là Tề Lương, phía sau lão ta có năm, sáu cao thủ, toàn là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm.

“Hừ!”

Tề Lương chỉ lạnh lùng nhìn Chúc Anh Sơn rồi hờ hững nói: “Làm chó thì nên có ý thức của chó, tôi nói chuyện với chủ của cậu, cậu có tư cách xen vào à? Vả miệng!”

Lão ta vừa dứt lời, một cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong đã xuất hiện trước mặt Chúc Anh Sơn như bóng ma.

“Bốp!”

Đối phương tát vào mặt Chúc Anh Sơn.

Tuy cái tát này không vang lắm nhưng hết sức chói tai, khóe miệng Chúc Anh Sơn còn rỉ máu.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sững sờ.

Phải biết rằng giờ Chúc Anh Sơn là phó quân đoàn trưởng của quân đoàn cao thủ, tuy ông ta không mạnh nhưng rất được Mạnh Thiên Lan coi trọng.

Không những thế, sau khi được tứ trưởng lão Dương Thanh của hội trưởng lão tặng đan dược, thực lực của ông ta đã tăng đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ.

Tề Lương là dòng chính của thế gia Cổ Võ mà lại dám ra tay với Chúc Anh Sơn, có thể tưởng tượng được chuyện này nghiêm trọng đến mức nào.

“Ngông cuồng!”

Mạnh Thiên Lan lập tức nổi giận, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người cô ta.

Nhưng cô ta chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, chút khí thế này vốn không làm gì được Tề Lương.

Hơn trăm cao thủ của quân đoàn cao thủ cũng phóng khí thế ra, giận dữ nhìn chằm chằm vào Tề Lương.

Nhưng trước áp lực từ nhiều cao thủ như thế, Tề Lương chỉ cười lạnh, lão ta khoát tay, khí thế khủng khiếp hơn bùng nổ từ người lão ta, lập tức trấn áp khí thế của quân đoàn cao thủ.

“Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ!” Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ Tề Lương, người của quân đoàn cao thủ đều biến sắc.

Khóe miệng Chúc Anh Sơn đầy máu, ông ta nhìn chằm chằm vào Tề Lương, cắn răng: “Không ngờ ông đã đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ! Khó trách ông dám hống hách ở thế giới mới như thế”.

Ông ta biết Tề Lương, khoảng thời gian trước, lão ta chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, không ngờ mới mấy ngày ngắn ngủi mà lão ta đã đột phá.

Tề Lương không buồn quan tâm tới Chúc Anh Sơn, lão ta chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nhìn chằm chằm vào Mạnh Thiên Lan: “Quân đoàn trưởng Mạnh muốn điều tra gì thì cứ điều tra, nhưng nếu muốn người của gia tộc Cổ Võ họ Tề chúng tôi rời đi thì không được!”

Trong mắt Mạnh Thiên Lan lóe lên ánh sáng sắc bén, nếu không biết sự mạnh mẽ của đối phương, cô ta rất muốn xông lên liều mạng.
 
Chương 4221


Chương 4221

Cho dù tất cả thành viên đang có mặt của quân đoàn cao thủ cùng ra tay thì có lẽ cũng không phải đối thủ của Tề Lương.

Tuy số lượng thành viên của quân đoàn cao thủ đã tăng gấp mấy lần nhưng vẫn không có cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm nào gia nhập.

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sẽ là thiên tài thuộc dòng chính được thế gia Cổ Võ chú trọng bồi dưỡng, hoặc là tán tu có thiên phú vô cùng xuất chúng đã được thế gia Cổ Võ coi trọng, ký khế ước với thế gia Cổ Võ, phục vụ thế gia Cổ Võ suốt đời.

Cũng vì tài nguyên võ đạo đã bị hạn chế, bị thế gia Cổ Võ thao túng, rất ít tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ có thể tu luyện tới Thiên Cảnh Tam Phẩm bằng thiên phú của mình.

Cho dù họ tu luyện tới Thiên Cảnh Tam Phẩm thì cũng sẽ bị thế gia Cổ Võ áp dụng cách vừa đấm vừa xoa, họ phải phục tùng thế gia Cổ Võ hoặc chết!

Chuyện này cũng dẫn đến ân oán sâu sắc giữa tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ và thế gia Cổ Võ.

Mạnh Thiên Lan cố nén giận, nhìn chằm chằm vào Tề Lương: “Tiền bối đang công khai vi phạm quy định của thế giới mới à?”

Tề Lương nhíu mày, híp mắt nhìn chằm chằm vào Mạnh Thiên Lan: “Cô tưởng cô là quân đoàn trưởng của quân đoàn cao thủ do hội trưởng lão thế tục đẩy lên thì có thể chỉ tay năm ngón trước mặt tôi à?”

Mạnh Thiên Lan hít sâu một hơi, ra sức nén giận, cắn răng: “Tôi chỉ biết nếu tôi đã là quân đoàn trưởng của quân đoàn cao thủ thì phải bảo vệ quy định của thế giới mới, mời tiền bối dẫn người đi!”

Tề Lương cười lạnh, nhìn Mạnh Thiên Lan: “Nếu tôi không đi thì sao?”

“Không đi?”

Mạnh Thiên Lan kinh ngạc, hình như không ngờ Tề Lương lại nói thế trước mặt mọi người, cô ta lập tức nhíu mày: “Nếu tiền bối không đi thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, có lẽ sau này Trung Châu sẽ không chào đón người của gia tộc Cổ Võ họ Tề nữa!”

Các cao thủ xung quanh đều kinh hãi.

Mạnh Thiên Lan chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ mà dám nói thế trước mặt cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, đúng là không sợ chết!

Từng giây từng phút trôi đi, Tề Lương vẫn đứng yên, híp mắt nhìn chằm chằm vào Mạnh Thiên Lan, không hề có ý rời đi.

Mạnh Thiên Lan cũng không sợ hãi, đối mặt với Tề Lương một cách kiên cường.

Khí thế cuồng bạo bao phủ lấy Mạnh Thiên Lan, lúc này Mạnh Thiên Lan đang phải chịu áp lực không gì ngăn cản nổi.

Áp lực khổng lồ này khiến người cô ta run khe khẽ.

Nhưng cô ta vẫn siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào Tề Lương, không chịu lùi lại.

“Hừ!”

Tề Lương bỗng cười lạnh, phóng khí thế mạnh hơn ra.

Vì không chịu nổi áp lực này, người của quân đoàn cao thủ xung quanh không thể không lùi lại mấy bước, có người thực lực yếu còn hộc máu, bị thương không nhẹ.

Tề Lương cũng thầm kinh ngạc trước sự kiên trì của Mạnh Thiên Lan.

Lão ta cứ tưởng Mạnh Thiên Lan sẽ không chịu nổi áp lực từ mình, không ngờ lão ta đã tăng áp lực lên gấp đôi mà Mạnh Thiên Lan vẫn chịu được.

Ngay cả thiên tài Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng chưa chắc đã chịu được áp lực khổng lồ như thế đúng không?
 
Chương 4222


Chương 4222

Không ngờ một cô gái thế tục trẻ như Mạnh Thiên Lan lại chịu được.

Trong mắt Tề Lương bỗng lóe lên sát khí mãnh liệt, nếu thiên tài như thế không cùng phe với lão ta thì chắc chắn không thể để cô ta sống sót.

Mạnh Thiên Lan là người của hội trưởng lão thế tục, chắc chắn sẽ không đứng về phía lão ta, nếu thế thì chỉ có thể trừ khử cô ta.

Nghĩ tới đây, lão ta phóng ra khí thế mạnh hơn nữa.

Sắc mặt Mạnh Thiên Lan lập tức trắng bệch, chân cô ta run lẩy bẩy.

Cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ đang phóng khí thế về phía cô ta, với thực lực của cô ta thì không thể chịu được.

“Ầm!”

Một tiếng động rất lớn vang lên, Mạnh Thiên Lan khuỵu một chân xuống đất, mặt đất cũng lõm xuống.

“Quân đoàn trưởng!”

Người của quân đoàn cao thủ thấy thế, đều biến sắc, ai cũng giận dữ nhìn chằm chằm vào Tề Lương bằng đôi mắt đỏ ngầu, chỉ hận không thể giết tên khốn này bằng ánh mắt.

Chúc Anh Sơn nổi giận, hét lớn: “Tề Lương! Tôi liều mạng với ông!”

Ông ta hét lên, hơi nhích chân, lao tới chỗ Tề Lương.

Trước đó Dương Thanh đã dặn ông ta phải bảo vệ Mạnh Thiên Lan cẩn thận, lúc này Mạnh Thiên Lan đang phải chịu áp lực từ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ là Tề Lương, nếu ông ta không ra tay, cho dù Mạnh Thiên Lan không chết thì cũng sẽ mất hết võ công, từ giờ trở thành người tàn phế.

“Hừ! Không biết tự lượng sức mình!”

Tề Lương lạnh lùng nói, lập tức vung tay, tấn công Chúc Anh Sơn.

“Rầm!”

Ngay sau đó, tiếng va chạm nặng nề vang lên, cùng với tiếng xương gãy, Chúc Anh Sơn hộc máu, bay xa bảy, tám mét.

Sau khi rơi xuống đất, Chúc Anh Sơn lại hộc máu.

Mọi người nhìn mà sững sờ, không ngờ Tề Lương lại hùng hổ như thế, biết rõ quy định mới mà vẫn dám nặng tay với người của quân đoàn cao thủ.

“Tề Lương!”

Chúc Anh Sơn ngã xuống đất, định đứng dậy nhưng vết thương quá nặng, không sao đứng nổi, chỉ có thể giận dữ quát.

Mạnh Thiên Lan vô cùng giận dữ, trong đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí điên cuồng, cô ta nghiến răng: “Lão già! Có giỏi thì ông giết tôi đi, chắc chắn hội trưởng lão sẽ không bỏ qua cho tên khốn kiếp như ông đâu!”

“Tôi khuyên ông, tốt nhất ông nên giết tôi, bằng không, chắc chắn tôi sẽ tự tay giết ông!”

Lúc này trong mắt Mạnh Thiên Lan không hề có sự sợ hãi, cô ta nhìn chằm chằm vào Tề Lương với vẻ căm thù.

“Cô chán sống rồi!”

Tề Lương lập tức nổi giận, bỗng giơ tay phải lên, cùng lúc đó, sức mạnh như có thể hủy diệt trời đất cũng hình thành trong bàn tay lão ta.

“Nếu cô đã chán sống, tôi sẽ phế bỏ võ công của cô, sau khi mất võ công, tôi cũng muốn xem xem sau này cô còn thực lực giết tôi không đấy”.
 
Chương 4223


Chương 4223

Không ngờ lão ta lại định phá hủy võ đạo của Mạnh Thiên Lan.

“Tề Lương, ông dám!”

Chúc Anh Sơn quát, lại hộc máu.

Những thành viên khác của quân đoàn cao thủ cũng nổi giận, định xông lên nhưng lại bị mấy cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm nhà họ Tề ngăn cản.

Nhà họ Tề chỉ có bảy, tám cao thủ, còn quân đoàn cao thủ thì có cả trăm người.

Nhưng áp lực từ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ như Tề Lương đang trấn áp quân đoàn cao thủ, họ không thể xông tới chỗ Tề Lương.

Họ chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay với khí thế hủy diệt trời đất của Tề Lương thẳng thừng giáng vào đan điền Mạnh Thiên Lan.

Ai cũng biết, một khi lão ta đánh trúng, Mạnh Thiên Lan sẽ hoàn toàn tàn phế.

“Hừ!”

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Ngay sau đó, một bóng người chắn trước Mạnh Thiên Lan như bóng ma, giơ tay chặn đòn đánh từ Tề Lương.

“Ầm!”

Khoảnh khắc tay hai người va vào nhau như đá tảng rơi xuống biển, dấy lên sóng năng lượng hủy diệt, lan khắp bốn phía.

Trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Tề Lương phải lùi lại mấy bước rồi mới ngừng.

“Tề Lương, ông ngày càng hèn hạ đấy, đường đường là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ mà lại ra tay với cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của thế tục”.

Đối phương lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tề Lương.

Trong mắt Tề Lương tràn ngập vẻ kinh ngạc, lão ta sững sờ chốc lát rồi mới nghiến răng nghiến lợi: “Không ngờ ông đã đột phá rồi”.

“Quỷ Thủ, ông là cung phụng của nhà họ Tề, giờ ông định giúp người ngoài đối phó với người nhà họ Tề à?”

Người vừa ngăn đòn tấn công chí mạng của Tề Lương cho Mạnh Thiên Lan chính là Quỷ Thủ.

Vì vết thương ngầm ở đan điền, Quỷ Thủ đã ngừng ở Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong rất nhiều năm, không ngờ bây giờ lão ta cũng đột phá.

Chuyện này khiến Tề Lương vô cùng kinh hãi, với tư cách là dòng chính nhà họ Tề, đương nhiên lão ta biết vết thương ngầm ở đan điền Quỷ Thủ nghiêm trọng đến mức nào, theo lời thần y nhà họ Tề nói, vết thương ở đan điền Quỷ Thủ rất tệ, cảnh giới sẽ chững lại suốt đời.

Những năm gần đây, nhà họ Tề cũng đã tìm một số thần y cho Quỷ Thủ, nhưng không ai có cách chữa khỏi đan điền của lão ta.

Nhưng bây giờ, Quỷ Thủ đã đột phá, tức là vết thương ngầm ở đan điền lão ta đã khỏi rồi.

Nghĩ tới đây, Tề Lương bỗng thầm sợ hãi.

Tuy lão ta cũng đã đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, nhưng đó là do gia tộc đã dùng tài nguyên tu luyện để nâng cảnh giới của lão ta lên.

Còn Quỷ Thủ đã đắm chìm trong cảnh giới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong mấy chục năm, một khi Quỷ Thủ đột phá, loại cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ với đan điền mờ nhạt như lão ta đâu thể sánh bằng chứ?
 
Chương 4224


Chương 4224

“Những chuyện mà tôi làm cho nhà họ Tề suốt bao năm qua đã đủ để báo đáp ân tình của nhà họ Tề với tôi rồi, giờ tôi và nhà họ Tề không còn ân oán gì nữa”.

Quỷ Thủ lạnh lùng nói: “Tề Lương, nể tình cũ, tôi không muốn đánh với ông, nếu ông thức thời thì bây giờ dẫn người rời đi ngay, bằng không, đừng trách tôi không khách sáo”.

Cùng lúc đó, khí thế khiến người ta ngạt thở lan ra từ người lão ta, bao phủ lấy Tề Lương.

Tuy người nhà họ Tề xung quanh chỉ phải chịu ảnh hưởng còn sót lại từ khí thế mà Quỷ Thủ phóng ra, nhưng họ cũng cảm nhận được áp lực không gì cản nổi.

Áp lực đó khiến họ không dám chống đối.

Sắc mặt Tề Lương hết sức khó coi, khí thế mà Quỷ Thủ phóng ra khiến lão ta cảm nhận được sự sợ hãi như đến từ sâu trong linh hồn.

Nếu hai người giao chiến, trong thời gian ngắn, có lẽ Quỷ Thủ sẽ không làm gì được lão ta, nhưng về lâu dài, với thực lực của Quỷ Thủ, muốn giết lão ta cũng không khó.

Nhưng nếu dẫn người rời đi như thế thì nhà họ Tề còn mặt mũi gì?

“Quỷ Thủ, ông tưởng tôi sợ ông thật à?”

Tề Lương tức giận, phóng hết khí thế ra, định đối đầu với Quỷ Thủ.

Nhưng Quỷ Thủ vẫn thản nhiên, chỉ hừ khẽ, khí thế mạnh mẽ hơn nữa lập tức giáng xuống, áp lực mà Tề Lương phải chịu cũng tăng lên.

Lão ta thầm kinh hãi, rõ ràng hai người đều là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, tại sao lại chênh nhau nhiều đến vậy?

Mạnh Thiên Lan nhìn Quỷ Thủ đang chắn trước mặt mình với vẻ cảm khái.

Đương nhiên cô ta biết tại sao Quỷ Thủ lại giúp cô ta, tất cả là nhờ Dương Thanh.

Nếu không nể mặt Dương Thanh, chắc chắn Quỷ Thủ sẽ không ra tay giúp, có khi giờ cô ta đã chết dưới tay Tề Lương rồi.

Mấy năm trước, cô ta vẫn là cao thủ cùng cấp với Dương Thanh, còn bây giờ, thực lực của Dương Thanh đã vượt xa cô ta.

Thậm chí ngay cả các mối quan hệ của anh cũng mạnh như thế.

“Tôi cho ông mười giây, ông dẫn người rời đi hoặc đánh với tôi một trận, nhưng tôi không nương tay đâu, nếu ông chết thì đó là do ông tự làm tự chịu!”

Quỷ Thủ hờ hững nói.

Sau khi dứt lời, lão ta bỗng giơ một ngón tay lên: “1!”

Khi lão ta nói số đầu tiên, Tề Lương có cảm giác như tim bị đánh mạnh.

Lão ta hiểu rõ, với thực lực của lão ta bây giờ, lão ta không thể đánh lại Quỷ Thủ, một khi giao chiến, lão ta sẽ bị thương nặng hoặc chết.

Cả chết lẫn bị thương nặng đều là kết quả mà lão ta không muốn thấy.

Nhưng nếu lão ta dẫn người đi thật thì biết ăn nói với gia tộc thế nào đây?

Lão ta hùng hổ với quân đoàn cao thủ như thế, thậm chí còn định ra tay với Mạnh Thiên Lan, đương nhiên là do mệnh lệnh từ nhà họ Tề, bằng không, lão ta nào dám chứ?

“2!”

“3!”



“8!”
 
Chương 4225


Chương 4225

Sau thoáng chốc, Quỷ Thủ đã đếm đến số tám, chỉ còn hai số cuối, nếu Tề Lương vẫn không dẫn người đi, có lẽ lão ta sẽ ra tay với Tề Lương ngay.

“9!”

Cuối cùng cũng đến số chín.

Ý chí chiến đấu của Quỷ Thủ dâng trào, sát khí mạnh mẽ lan ra từ người lão ta.

“Xem ra ông đã chọn đánh một trận với tôi, nếu vậy thì tôi sẽ theo tới cùng!”

Quỷ Thủ chợt nói, ngay sau khi dứt lời, lão ta bỗng giậm mạnh chân, lao tới chỗ Tề Lương.

Tề Lương lập tức biến sắc, tức giận nói: “Quỷ Thủ, ông không có đạo đức! Rõ ràng ông mới đếm tới chín thôi!”

Quỷ Thủ hừ lạnh, lúc này lão ta đã xông tới trước mặt Tề Lương, lão ta tung chưởng về phía Tề Lương, đồng thời quát: “10!”

“Ầm!”

Tề Lương không kịp né tránh, trong khoảnh khắc này, lão ta chỉ có thể ứng phó, đành giơ tay đỡ đòn của Quỷ Thủ.

Sau tiếng va chạm dữ dội, Tề Lương chỉ cảm nhận được cơn đau nhói đang lan dọc cánh tay.

Lão ta cũng bị sức mạnh cuồng bạo này đánh bay.

Nhưng Quỷ Thủ vẫn không định nương tay, đúng lúc Tề Lương bị đẩy lùi, lão ta bỗng giậm chân, lao tới.

“Quỷ Thủ! Ông dám!”

Tề Lương vừa đứng vững đã thấy một đòn đánh chí mạng ập về phía ngực mình.

Không ngờ Quỷ Thủ định giết lão ta thật.

Đây là điều mà lão ta nằm mơ cũng không ngờ tới.

Cho dù thế nào, Quỷ Thủ cũng từng là cung phụng nhà họ Tề, hôm nay lão ta lại định giết dòng chính nhà họ Tề.

Không riêng gì Tề Lương, cao thủ nhà họ Tề và đám người Mạnh Thiên Lan cũng không ngờ tới.

“Ài!”

Đúng lúc này, tiếng thở dài vang lên.

Cả không gian bỗng bị một khí thế không tên bao trùm.

Ngay cả Quỷ Thủ đang định giết Tề Lương cũng cảm nhận được sự nguy hiểm.

Nhưng đòn đánh của lão ta đã được tung ra, giờ muốn ngừng cũng muộn rồi.

“Vù!”

Ngay sau đó, nắm đấm của lão ta giáng xuống từ không trung, tạo ra tiếng nổ.

Nhưng Tề Lương vốn sẽ chết dưới tay lão ta lại xuất hiện ở nơi cách đó ba mét.

Bên cạnh Tề Lương là một người trung niên đang cầm chai rượu.

Lúc này, người trung niên vẫn đang giơ chai rượu lên uống.

Khi nhìn thấy người trung niên kia, con ngươi của Quỷ Thủ bỗng co lại, ông ta kinh hãi nói: “Cậu không mất võ công!”

Tề Lương cũng nhìn người trung niên vừa cứu mình như thấy ma, khiếp sợ nói: “Tề Thiên Hà, chẳng phải năm đó cậu đã tự phá hủy võ đạo vì người phụ nữ kia à?”

 
 
Chương 4226


Chương 4226

Người trung niên có dáng vẻ say xỉn này không phải người bình thường, mà chính là Tề Thiên Hà – người đại diện thực sự của nhà họ Tề ở Trung Châu!

Ngoài ra, ông ta còn có một thân phận khiến tất cả cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ khiếp sợ.

Ông ta từng là thiên tài số một trên Thiên Bảng của Hạ Giới giới Cổ Võ!

Theo quy định của Thiên Bảng, phải bước vào Thiên Cảnh trước 40 tuổi thì mới có tư cách tiến vào bảng xếp hạng.

Tề Thiên Hà từng đứng đầu Thiên Bảng, điều đó đủ để cho thấy thực lực và thiên phú khủng khiếp của ông ta năm đó.

Nhưng trong mắt tất cả cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, Tề Thiên Hà đã tự từ bỏ võ đạo vì một người phụ nữ.

Nhưng hồi nãy, khi Quỷ Thủ sắp giết Tề Lương, Tề Thiên Hà đã xuất hiện rồi cứu Tề Lương kiểu gì?

Tề Thiên Hà cũng không trả lời Quỷ Thủ và Tề Lương mà nhìn về phía đống hoang tàn của Vương Sơn, nói: “Tứ trưởng lão, có thể nể mặt tôi, cho Tề Lương một con đường sống không?”

Nghe thấy thế, mọi người đều khiếp sợ.

Không ngờ Tề Thiên Hà lại nói chuyện với tứ trưởng lão trong lúc nhìn đống đổ nát của Vương Sơn.

Rõ ràng người được Tề Thiên Hà gọi là tứ trưởng lão chính là Dương Thanh – tứ trưởng lão được hội trưởng lão thế tục sắc phong đợt trước!

Vào lúc này, mọi người đều nhìn về phía đống đổ nát với vẻ chấn động.

Mạnh Thiên Lan khẽ run lên, nhìn đống đổ nát của Vương Sơn với vẻ mong chờ, trước đó ở Vương Sơn có tiếng động rất lớn, thật ra cô ta dẫn người tới ngay tức khắc là để tìm tung tích của Dương Thanh.

Nhưng cô ta đã cho người bao vây nơi này mà vẫn không phát hiện tung tích của Dương Thanh, giờ Tề Thiên Hà lại nói chuyện với đống đổ nát, tức là Dương Thanh đang ở dưới đất đá.

“Chẳng lẽ tiếng động phát ra từ Vương Sơn trước đó là do tứ trưởng lão gây ra à?”

Một người của thế gia Cổ Võ nghiêm nghị nói.

Một người Hạ Giới giới Cổ Võ khác nói: “Nếu đúng thế thật, tức là thiên kiếp bùng nổ ở đây mười ngày trước cũng do tứ trưởng lão dẫn tới ư?”

“Nhưng không biết tại sao cậu ta lại bị kẹt dưới đống đổ nát ở Vương Sơn nhỉ?”

Nghe thấy hai cao thủ của thế gia Cổ Võ này nói thế, đám đông càng thêm kinh hãi.

Ai cũng biết thiên kiếp đã giáng xuống đây mười ngày trước mạnh đến mức nào.

Tuy khi ấy họ không ở hiện trường, nhưng vẫn cảm nhận được áp lực khủng khiếp ở Vương Sơn từ xa, ngay cả thiên kiếp khi cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm cũng yếu hơn thiên kiếp kia rất nhiều.

Nhưng Tề Thiên Hà đã đặt câu hỏi với đống đổ nát một lúc lâu mà vẫn không nhận được câu trả lời.

“Tề Thiên Hà, ông đang làm gì thế?”

Lúc này, một cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ nhìn về phía Tề Thiên Hà, nhíu mày.

Một cao thủ thế gia Cổ Võ khác lạnh lùng nói: “Tề Thiên Hà, ông đang giỡn mặt với chúng tôi à? Chúng tôi đã tới đây một lúc rồi nhưng không hề phát hiện người dưới đống đổ nát”.

Tuy họ kinh hãi vì Tề Thiên Hà – kẻ vô dụng tự hủy võ công đã trở thành cao thủ tuyệt thế, nhưng họ cũng không tin dưới đống đổ nát có người.

Tề Thiên Hà không để ý đến đám đông mà nhìn chằm chằm vào đống đổ nát bằng ánh mắt nghiêm nghị, chợt nói: “Nếu tứ trưởng lão không trả lời, tôi sẽ xem như tứ trưởng lão đã đồng ý”.
 
Chương 4227


Chương 4227

Ông ta nói rồi quay người nhìn về phía Tề Lương, bình tĩnh nói: “Đi với tôi!”

Tề Lương vẫn đang chìm trong sự sợ hãi vì suýt bị Quỷ Thủ giết, nghe thấy Tề Thiên Hà nói thế, lão ta mới hoàn hồn, lập tức nhìn Quỷ Thủ với vẻ kiêng dè rồi đe dọa: “Quỷ Thủ, ông dám phản bội nhà họ Tề, một ngày nào đó, nhà họ Tề sẽ bắt ông trả giá đắt”.

Lão ta nói rồi định quay người rời đi theo Tề Thiên Hà.

Trong mắt Quỷ Thủ lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tề Lương nhưng không đuổi theo.

Khi Tề Thiên Hà xuất hiện, tuy ông ta đã cứu Tề Lương bằng tốc độ cực nhanh nhưng ông ta vẫn chưa thể hiện thực lực thật sự của mình.

Nhưng lão ta có cảm giác, thực lực của Tề Thiên Hà rất khó lường, có lẽ năm đó ông ta cũng không tự hủy võ công, hoặc sau khi tự hủy võ công, ông ta đã nhận được kỳ ngộ mới, chẳng những võ đạo hồi phục mà còn tiến bộ thêm.

Lúc này. Mạnh Thiên Lan cũng không ngăn Tề Thiên Hà đưa Tề Lương đi, mà đang chú ý tới đống đổ nát của Vương Sơn.

“Ầm!”

Đúng lúc này, mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội.

Khí thế khủng khiếp bùng nổ từ dưới đống đổ nát của Vương Sơn.

“Rầm!”

Sau một tiếng nổ, đất đá trên Vương Sơn bay thẳng lên trời, lập tức hóa thành bột.

Cao thủ xung quanh cũng không chịu nổi khí thế này, đều bay ra xa.

Những người có cảnh giới thấp thì hộc máu, bay xa, bị thương nặng.

Tề Thiên Hà vừa dẫn Tề Lương đến nơi cách đó mười mấy mét lập tức biến sắc, bỗng vỗ vào ngực Tề Lương.

“Rầm!”

Tề Lương bị sức mạnh khổng lồ đánh bay ra xa.

“Mau đi đi!”

Đồng thời, Tề Thiên Hà hét lớn với Tề Lương.

Tóc ông ta bay phấp phới theo gió, ông ta cầm chai rượu lên uống một ngụm lớn.

“Rầm!”

Cùng lúc đó, khí thế khủng khiếp bỗng bùng nổ từ người ông ta.

Các cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ vừa đứng vững đều kinh hãi nhìn chằm chằm vào Tề Thiên Hà.

“Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ!”

Một cao thủ của thế gia Cổ Võ khiếp sợ nói.

“Sao có thể chứ? Năm năm trước, Tề Thiên Hà chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ mà thôi, trong năm năm ngắn ngủi, sao ông ta có thể mạnh đến mức đó được?”

“Chẳng phải năm năm trước ông ta đã tự hủy võ công vì một người phụ nữ à? Tôi nghe nói rất nhiều người đã tận mắt chứng kiến ông ta tự hủy võ công, chắc không phải giả đâu”.

“Có thể khẳng định năm năm trước, ông ta đã từ bỏ võ đạo, giờ ông ta lại trở thành cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, tức là ông ta có được thực lực này sau khi tự hủy võ công ư?”
 
Chương 4228


Chương 4228

Trong lúc nhất thời, người của thế gia Cổ Võ đều vô cùng khiếp sợ, khi biết Tề Thiên Hà đã tự từ bỏ võ đạo năm năm trước lại trở nên mạnh mẽ như thế, rất nhiều người đều thấy khó tin.

Năm năm trước, khi chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, Tề Thiên Hà đã đứng đầu Thiên Bảng.

Khi đó ông ta chưa đầy 40 tuổi, yêu cầu của Thiên Bảng chính là bước vào Thiên Cảnh trước 40 tuổi.

Giờ ông ta đã nằm ngoài phạm vi Thiên Bảng, nhưng thực lực của ông ta lại tăng quá nhiều trong năm năm.

Cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, ông ta vẫn là thiên tài có thiên phú hàng đầu.

Lúc này, Tề Thiên Hà như gặp kẻ địch mạnh, nét mặt vô cùng nghiêm nghị.

“Cút!”

Tiếng quát giận dữ bỗng giáng xuống từ trên trời.

Tề Thiên Hà còn chưa hoàn hồn thì đã thấy sức mạnh không gì cản nổi lao về phía mình.

Tuy thế, ông ta vẫn không sợ hãi, chắn trước Tề Lương, giơ tay đỡ đòn từ đối phương.

“Rầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên.

“Ầm ầm ầm!”

Mặt đất dưới chân Tề Thiên Hà lập tức nổ tung.

Điều khiến mọi người khiếp sợ chính là quần áo trên người Tề Thiên Hà cũng nát vụn.

Tuy ông ta vẫn đứng nhưng khóe miệng đã rỉ máu tươi, lảo đảo lùi lại mấy bước.

“Chết đi!”

Giọng nói vô cùng lạnh lẽo bỗng vang vọng khắp Vương Sơn.

Các cao thủ thấy một bóng đen đuổi theo Tề Lương đang chạy trối chết rồi giơ tay lên.

“Ầm!”

Trước sự khiếp sợ của mọi người, lưng Tề Lương lõm hẳn xuống, ngay khi bị đánh trúng, lão ta cũng bay xa mười mấy mét như đạn pháo.

Khi rơi xuống đất, hơi thở của lão ta đã hoàn toàn biến mất.

Xung quanh lặng ngắt, mọi người tròn mắt nhìn cao thủ bí ẩn đang đứng quay lưng về phía đám đông.

Một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ đã bị đối phương giết bằng một đòn.

Không những thế, đối phương còn khiến Tề Thiên Hà có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ bị thương nặng chỉ với một chiêu, rốt cuộc cao thủ bí ẩn này mạnh đến mức nào chứ?

Mạnh Thiên Lan nhìn bóng lưng kia, vô cùng kích động, có lẽ người khác không nhận ra bóng lưng này, nhưng cô ta vừa nhìn đã nhận ra ngay.

“Tứ trưởng lão, cậu nhắm vào dòng chính của thế gia Cổ Võ như thế, không được thân thiện lắm nhỉ?”

Lúc này, Tề Thiên Hà bỗng nhìn chằm chằm vào bóng lưng kia, nói bằng giọng khàn khàn.

Vẻ thản nhiên trên mặt ông ta đã hoàn toàn biến mất, ánh mắt vô cùng nghiêm nghị.

Nghe thấy ông ta nói thế, các cao thủ khác đều kinh ngạc.

Chẳng lẽ cao thủ bí ẩn đang quay lưng về phía mọi người này chính là tứ trưởng lão của hội trưởng lão thế tục à?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom