Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 4176


Chương 4176

Trong lúc nhất thời, đám người bàn tán xôn xao.

Nhưng không phải ai cũng không biết Dương Thanh, vẫn có người nhận ra Dương Thanh, lập tức cảm thấy buồn cười.

“Đỗ Thuần ngu ngốc thật, dám đối đầu với tứ trưởng lão của hội trưởng lão, tôi cũng muốn xem xem tứ trưởng lão sẽ xử lý thế nào”.

“Vị tứ trưởng lão này của hội trưởng lão có thể một mình giết hết mười lăm cao thủ Thiên Cảnh, hơn nữa trong đó còn có năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, Đỗ Thuần chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thôi, có lẽ chỉ còn con đường chết”.

“Tôi vừa thấy Đỗ Thuần nói gì đó với người nhà họ Trần, rõ ràng ông ta đang làm theo ý Trần Hải Châu, xem ra Trần Hải Châu cũng ngu, ngay cả tứ trưởng lão là ai mà cũng không biết”.



Những người của thế gia Cổ Võ biết rõ thân phận của Dương Thanh đều có vẻ mong chờ, họ cũng không đứng ra mà định xem kịch vui.

“Sao anh ta lại gây chuyện nữa thế?”

Trong đám đông, một cô gái trẻ xinh đẹp nhìn về phía Dương Thanh, nhíu mày.

Một cô gái xinh đẹp khác đứng cạnh cô ta lo lắng nói: “Chị Tư Tư, chú có làm gì sai đâu, rõ ràng người của thế gia Cổ Võ kia cố tình lao vào chú ấy để gây chuyện, hồi nãy em còn thấy ông ta nói gì đó với người của gia tộc Cổ Võ họ Trần”.

Đương nhiên hai cô gái này là Cố Tư Tư và Hạ Lâm.

Bên cạnh Hạ Lâm, Cố Thái Sơ cũng nhíu mày, thấy Dương Thanh bị Đỗ Thuần cố tình gây sự, lão ta không khỏi nói: “Ông này, hồi nãy ông lao vào Dương Thanh nhưng lại gây sự với cậu ấy, cũng hơi vô lý nhỉ?”

Không ai ngờ trong tình huống này, vẫn có người ra mặt vì Dương Thanh.

Dương Thanh cũng ngạc nhiên nhìn về phía Cố Thái Sơ.

Lúc này nét mặt Cố Thái Sơ rất nghiêm nghị, không hề sợ hãi, hình như cũng không lo mình sẽ bị Đỗ Thuần ghi hận.

Rõ ràng Đỗ Thuần cũng không ngờ vẫn có người thế tục đứng ra vì Dương Thanh, lão ta lập tức nhìn Cố Thái Sơ bằng ánh mắt hung tợn.

Lão ta nở nụ cười tàn ác, híp mắt nhìn chằm chằm vào Cố Thái Sơ: “Lão già, ông nói gì cơ?”

Trước ánh mắt và khí thế từ Đỗ Thuần, Cố Thái Sơ cảm thấy vô cùng áp lực.

Cố Tư Tư và Hạ Lâm cũng căng thẳng, họ không ngờ Cố Thái Sơ lại đứng ra trong tình huống này.

Phải biết rằng mới tối qua, sau khi đến nhà họ Cố, vì nói những lời không hợp với ý của Cố Thái Sơ, Dương Thanh đã bị Cố Thái Sơ đuổi khỏi nhà họ Cố.

Tối nay, lão ta lại dám chống đối Đỗ Thuần vì Dương Thanh mà không quan tâm đ ến thân phận của Đỗ Thuần.

Cố Thái Sơ cố nén sự sợ hãi, nhìn về phía Đỗ Thuần: “Tôi đã nói rất rõ rồi, nếu ông vẫn cố tình nhắm vào Dương Thanh thì cũng hơi quá quắt đấy”.

Lão ta nói rồi nhìn người bạn bên cạnh, hỏi: “Ông Trương, ông cũng thấy ông ta lao vào Dương Thanh đúng không?”

Người được gọi là ông Trương lập tức biến sắc, hơi nhích chân, lùi lại mấy bước, tức giận quát lên với Cố Thái Sơ: “Cố Thái Sơ, ông đừng nói lung tung, tôi không thấy gì hết”.

Nét mặt Cố Thái Sơ lập tức cứng đờ, ông Trương cũng là chủ của gia tộc quyền thế cùng cấp bậc với lão ta, thường ngày hai người rất thân thiết, không ngờ ông Trương lại nói thế vì e ngại Đỗ Thuần.
 
Chương 4177


Chương 4177

Lão ta nhìn về phía một người bạn khác, hỏi: “Ông Mã…”

Nhưng lão ta chưa nói hết, ông Mã đã tức giận quát Dương Thanh: “Cậu kia, cậu mù à? Dám cố tình va vào người khác, còn không mau quỳ xuống xin lỗi đi”.

“Ông Mã nói đúng lắm, này cậu, còn trẻ mà mắt đã có vấn đề rồi à? Không thấy phía trước có người hả? Hay cậu cố tình lao vào người ông Đỗ?”

“Cậu quỳ xuống xin lỗi ông Đỗ ngay đi, bằng không, cho dù ông Đỗ bỏ qua, tôi cũng không bỏ qua cho cậu”.



Trong lúc nhất thời, chủ của các thế lực trong phòng tiệc đều quát Dương Thanh, chỉ hận không thể xé xác anh.

Trong mắt Trần Hải Châu và Trần Dương đều có vẻ hài lòng, họ mỉm cười.

Những người của thế gia Cổ Võ đã nhận ra thân phận của Dương Thanh thì đang chờ xem kịch vui với vẻ trêu tức.

Cố Thái Sơ thấy những người bạn từng xưng anh gọi em với mình hồi trước đều chỉ trích Dương Thanh, đầu tiên nét mặt lão ta cứng đờ, sau đó nhanh chóng chuyển thành tức giận.

Lão ta không ngờ bạn bè của lão ta lại thản nhiên bịa đặt như thế.

Tuy tối qua lão ta rất bất mãn với Dương Thanh, nhưng cũng không bịa đặt, càng không muốn thấy một thanh niên thế tục bị người của thế gia Cổ Võ ức hiếp.

Đỗ Thuần cảm thấy hài lòng, híp mắt nhìn chằm chằm vào Cố Thái Sơ: “Lão già, giờ ông còn nghĩ tôi cố tình lao vào tên nhãi này không hả?”

Sắc mặt Cố Thái Sơ rất khó coi, tức giận ra mặt, vẫn kiên định nói: “Tôi tận mắt thấy ông cố tình lao vào Dương Thanh”.

“Tốt! Tốt lắm!”

Trong mắt Đỗ Thuần tràn ngập vẻ tàn nhẫn, lão ta lạnh lùng nói: “Tôi cũng muốn xem xem ông sẽ cứng đầu đến lúc nào”.

“Tôi sẽ xử lý tên nhãi này trước rồi tính sổ chuyện giữa tôi với ông”.

Đỗ Thuần nói rồi nhìn về phía Dương Thanh, nói với vẻ trêu ngươi: “Này nhãi, cậu cũng thấy đấy, hầu hết người ở đây đều thấy cậu cố tình lao vào tôi, còn bảo cậu quỳ xuống dập đầu xin lỗi tôi, xin tôi tha thứ”.

“Giờ tôi cho cậu một cơ hội, có thể khiến tôi tha thứ cho cậu”.

Lão ta nói rồi bỗng chỉ vào Cố Thái Sơ, nói với vẻ dí dỏm: “Chỉ cần cậu tự tay đánh lão già này một trận ra trò, tôi sẽ bỏ qua cho cậu, sao nào?”

Nghe thấy thế, người của thế tục đều có vẻ ngạc nhiên.

Cố Thái Sơ vừa đứng ra vì Dương Thanh, nếu lúc này Dương Thanh đánh Cố Thái Sơ thật thì Cố Thái Sơ sẽ mất hết mặt mũi.

Sắc mặt Cố Thái Sơ hết sức khó coi, lão ta nhìn Dương Thanh, cuối cùng vẫn không nói gì.

Dương Thanh hơi híp mắt, thản nhiên liếc Đỗ Thuần đang hống hách rồi nhìn về phía Trần Hải Châu.

“Trần Hải Châu, ông ngu thật đấy!”

Trước sự khiếp sợ của mọi người, Dương Thanh nói.

Chà!

Ai cũng kinh ngạc!

Ngay cả Trần Hải Châu cũng sững sờ, không ngờ Dương Thanh dám chửi ông ta ngu trước đám đông.
 
Chương 4178


Chương 4178

Sao anh dám chứ?

Cơn giận bùng nổ từ người Trần Hải Châu.

Nhưng đúng lúc này, khí thế đáng sợ hơn bỗng bùng nổ từ người Dương Thanh.

“Giết!”

Anh chỉ thản nhiên nói một câu, Mã Siêu đang đi sau anh hơi nhích chân, lập tức biến mất.

“Ầm!”

Ngay sau đó, tiếng va chạm nặng nề vang lên.

Trước ánh mắt hoảng sợ của mọi người, Mã Siêu đấm mạnh vào tim Đỗ Thuần, Đỗ Thuần còn không có cơ hội đánh trả, hộc máu rồi bay xa mười mấy mét.

Điều khiến người ta khiếp sợ hơn nữa chính là sau khi bị đánh trúng, sức sống của Đỗ Thuần cũng biến mất hẳn.

Chỉ một cú đấm đã gi ết chết cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ!

Mã Siêu mạnh đến mức nào chứ?

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Mã Siêu.

Mã Siêu như người không liên quan, lại quay về sau lưng Dương Thanh, họ bước về phía bục phát biểu trong phòng tiệc.

Sau khi bước lên bục phát biểu, Dương Thanh ngồi vào chỗ ghi “tứ trưởng lão” ở chính giữa.

Còn đám người Mã Siêu thì cung kính đứng sau lưng Dương Thanh.

Vào lúc này, xung quanh lặng ngắt như tờ!

Mọi người đều tròn mắt há hốc mồm, nhìn Dương Thanh đang ngồi ở vị trí của tứ trưởng lão.

Nghe nói tứ trưởng lão là một thanh niên có thực lực cực cao, chẳng lẽ thanh niên tên Dương Thanh trước mặt họ chính là tứ trưởng lão của hội trưởng lão trong lời đồn à?

Nhìn Dương Thanh đang ngồi ở chỗ của tứ trưởng lão, xung quanh im phăng phắc, trừ mấy người biết thân phận thực sự của Dương Thanh ra, những người khác đều vô cùng kinh ngạc.

“Sao… Sao anh ta lại ngồi ở chỗ của tứ trưởng lão?”

Bên cạnh Cố Thái Sơ, Cố Tư Tư sững sờ nhìn về phía Dương Thanh, khẽ hỏi.

Hạ Lâm cũng rất kinh ngạc, há hốc miệng, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, không khỏi nói: “Chẳng lẽ thân phận thực sự của chú chính là tứ trưởng lão vừa được bổ nhiệm của hội trưởng lão cách đây không lâu à?”

Tuy Cố Thái Sơ đã nghi ngờ về thân phận của Dương Thanh, nhưng sau cùng vẫn không chắc chắn, giờ nhìn thấy hành động của Dương Thanh, cuối cùng lão ta cũng khẳng định Dương Thanh chính là tứ trưởng lão.

Ở chỗ của nhà họ Hà, Hà Hồng Viễn mở to mắt, lảo đảo lùi lại mấy bước, suýt ngã.

Hà Hồng Viễn không dám tin: “Không! Không thể nào! Sao cậu ta lại là tứ trưởng lão chứ?”

Lão ta không thể chấp nhận nổi chuyện Dương Thanh là tứ trưởng lão.

Đương nhiên, người khó chấp nhận nhất vào lúc này cũng không phải Hà Hồng Viễn, mà là hai bố con Trần Hải Châu và Trần Dương.

“Cậu to gan thật, dám ngồi vào chỗ tứ trưởng lão à!”
 
Chương 4179


Chương 4179

Trần Hải Châu nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Còn nữa, cậu dám giết một cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ trước mặt mọi người, cậu có biết Đỗ Thuần là người của nhà họ Trần chúng tôi không hả?”

Dương Thanh nhìn Trần Hải Châu với vẻ mặt dí dỏm: “Xem ra ông Trần chưa hiểu rõ quy định mới mà hội trưởng lão ban hành, nếu đã vậy, tôi nghĩ gia tộc Cổ Võ họ Trần nên đổi người đại diện ở Trung Châu”.

Anh nói rồi bảo người bên cạnh: “Báo với nhà họ Trần, đổi người đại diện mới”.

“Vâng, thưa tứ trưởng lão!”

Điều khiến người ta khiếp sợ chính là Trương Kế – một trong bốn phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu lại đứng dậy, đáp.

Hồi nãy vẫn có người nghi ngờ thân phận của Dương Thanh, nhưng lúc này, Trương Kế đang đại diện cho chiến vực Trung Châu để tham gia bữa tiệc lại nghe lời Dương Thanh, còn gọi Dương Thanh là tứ trưởng lão.

Tức là thân phận thực sự của Dương Thanh là tứ trưởng lão à?

Trần Hải Châu lập tức biến sắc, mặt ông ta trắng bệch.

Ông ta biết mấy ngày trước, người đại diện của năm thế gia Cổ Võ ở Trung Châu, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong và năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ đã hợp sức với nhau, nhưng vẫn bị một mình tứ trưởng lão giế t chết.

Bây giờ, ngay cả Trương Kế đã đột phá Thiên Cảnh cũng gọi Dương Thanh là tứ trưởng lão.

Tối qua và hồi nãy, ông ta vừa xung đột với Dương Thanh xong.

Còn cả thanh niên vừa giết Đỗ Thuần kia, trẻ hơn cả Dương Thanh nhưng đã có thực lực gi ết chết cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Mọi chuyện đều như cái tát giáng mạnh vào mặt ông ta.

“Sao thế? Ông Trần vẫn muốn thảo luận về quy định mới với tôi à?”

Dương Thanh híp mắt nhìn chằm chằm vào Trần Hải Châu, nói.

Trần Hải Châu siết chặt nắm tay, ông ta rất muốn xử lý Dương Thanh, nhưng sau khi biết thân phận thực sự của Dương Thanh, ông ta đâu dám chứ?

Nếu cho Dương Thanh lý do để ra tay, có lẽ Dương Thanh sẽ giết ông ta thật.

Ông ta vô thức nhìn về phía người của các thế gia Cổ Võ khác, phát hiện họ đều đang nhìn ông ta bằng ánh mắt chế giễu, lúc này ông ta mới nhận ra, họ đã biết thân phận của Dương Thanh rồi, chỉ mình ông ta như đồ đần, không biết thân phận của Dương Thanh thì cũng thôi, còn dám cho người khiêu khích anh nữa.

Trần Hải Châu thoáng do dự rồi nói: “Tứ trưởng lão, xin lỗi! Tôi xin lỗi cậu vì những câu thiếu hiểu biết vừa rồi!”

Ầm!

Mọi người đều ngạc nhiên!

Trần Hải Châu là người đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Trần ở Trung Châu, không ngờ ông ta lại cúi đầu trước Dương Thanh.

Trong mắt cả người thế tục lẫn người của giới Cổ Võ, ngay cả tứ trưởng lão của hội trưởng lão cũng chỉ là người thế tục, không thể làm gì người của Hạ Giới giới Cổ Võ cả.

Nhưng bây giờ, Dương Thanh chỉ thuận miệng nói mấy câu mà đã ép Trần Hải Châu chủ động cúi đầu xin lỗi.

Tuy Trần Dương rất không cam lòng nhưng vẫn chọn nhẫn nhịn, Dương Thanh là người có thể dễ dàng gi ết chết cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.
 
Chương 4180


Chương 4180

Nào ngờ, trong lúc mọi người đều nghĩ Dương Thanh sẽ bỏ qua, Dương Thanh lại bất ngờ sầm mặt, quát lớn: “Quỳ xuống!”

Chuỗi hành động đáng kinh ngạc của Dương Thanh đã khiến đám đông hoàn toàn sững sờ.

Trần Hải Châu là người đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Trần ở Trung Châu, cúi đầu xin lỗi là được rồi, nhưng Dương Thanh còn bắt đối phương quỳ xuống.

Ở Trung Châu, mọi lời nói và hành động của Trần Hải Châu đều đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Trần, nếu ông ta quỳ thật thì cũng có nghĩa là gia tộc Cổ Võ họ Trần quỳ.

Trần Hải Châu sững sờ chốc lát rồi tức giận nghiến răng: “Cậu đừng quá đáng!”

“Quá đáng?”

Dương Thanh cười khẩy, lập tức nhìn về phía Trương Kế: “Phó thống lĩnh Trương, ông nói xem người đại diện mới của gia tộc Cổ Võ họ Trần ở Trung Châu đã vi phạm quy định thế nào sau khi nhậm chức”.

Mí mắt Trần Hải Châu giật khẽ, ông ta bỗng có linh cảm không lành.

Trương Kế bước lên trước, lấy một tập tài liệu ra, cao giọng nói: “Từ sau khi đảm nhiệm chức người đại diện cho nhà họ Trần ở Trung Châu, Trần Hải Châu đã dùng vũ lực để đàn áp nhà họ Mục, nhà họ Tần, nhà họ Cố và nhà họ Hà ở Trung Châu”.

“Trong đó, vì không chịu được áp lực từ gia tộc Cổ Võ họ Trần, nhà họ Mục, nhà họ Tần, nhà họ Cố đã bị ép phải để Trần Hải Châu chọn thiếp cho con trai mình là Trần Dương”.

“Ông ta lấy cớ này để đổi lấy phần lớn sản nghiệp của nhà họ Mục, nhà họ Tần, nhà họ Cố bằng tài nguyên tu luyện rẻ mạt”.

“Còn nhà họ Hà thì không hề phản kháng, còn chủ động bắt con gái trong gia tộc làm thiếp của Trần Dương, thậm chí dùng bạo lực để ép các cô gái trong gia tộc”.

“Chỉ mình nhà họ Cố vẫn quyết tâm từ chối việc để con gái trong gia tộc làm thiếp của Trần Dương, bất chấp việc bị gia tộc Cổ Võ họ Trần nhắm vào, thậm chí là đả kích về mọi mặt”.

“Theo điều 37 trong quy định mới, phải xóa bỏ võ công của Trần Hải Châu và Trần Dương, trục xuất khỏi thế tục”.

Sau khi Trương Kế đọc những nội dung này xong, Trần Hải Châu và Trần Dương đều biến sắc, vô cùng hoảng loạn.

Chân Hà Hồng Viễn cũng mềm nhũn, ngồi bệt xuống đất, trên mặt tràn ngập vẻ hoảng sợ.

Tuy Trương Kế chỉ đọc hình phạt với Trần Hải Châu và Trần Dương nhưng lại nhắc đến mình nhà họ Hà, cho dù hôm nay họ chưa động đến nhà họ Hà, các gia tộc khác cũng không dám hợp tác với nhà họ Hà nữa.

Dương Thanh lạnh lùng nhìn Trần Hải Châu và Trần Dương, nghiêm nghị quát: “Trần Hải Châu, Trần Dương, hai người có chịu phạt không?”

Tiếng quát này khiến Trần Hải Châu và Trần Dương hoàn hồn từ nỗi sợ.

“Bịch!”

Trần Hải Châu không dám đứng nữa, lập tức quỳ xuống, Trần Dương cũng quỳ theo.

Họ hiểu rõ, tuy bữa tiệc tối nay là để thể hiện thuật luyện đan của tứ trưởng lão, nhưng thật ra còn có ý giết gà dọa khỉ.

Gia tộc Cổ Võ họ Trần chính là gà.
 
Chương 4181


Chương 4181

Nếu Dương Thanh không đồng ý bỏ qua cho họ, có lẽ họ sẽ mất hết tu vi, thậm chí sau này không thể bước vào thế tục nữa.

“Tứ trưởng lão, bố con chúng tôi xin nhận tội, xin cậu nể tình chúng tôi vi phạm lần đầu, bỏ qua cho chúng tôi, sau này chúng tôi không dám nữa”.

Trần Hải Châu sợ hãi cầu khẩn.

Trần Hải Châu đang sợ thật, trước đó khi gặp Dương Thanh ở nhà họ Hà, ông ta còn chẳng thèm ngó ngàng tới Dương Thanh, nếu không kiêng dè quy định mới của hội trưởng lão, ông ta đã đích thân ra tay giết Dương Thanh rồi.

Đến giờ ông ta mới nhận ra, ông ta đã làm chuyện ngu xuẩn đến mức nào, Dương Thanh là tứ trưởng lão dám giết cả người đại diện của năm thế gia Cổ Võ.

Nếu Dương Thanh không giết Trần Chí Trung – người đại diện cho nhà họ Trần ở Trung Châu trước đó, ông ta cũng không có cơ hội tới Trung Châu để làm người đại diện cho nhà họ Trần.

Nhưng bây giờ hối hận cũng muộn rồi, chắc chắn Dương Thanh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho họ.

“Anh không phục à?”

Dương Thanh lạnh lùng nhìn Trần Dương đang quỳ bên cạnh Trần Hải Châu, hỏi bằng giọng lạnh lẽo.

Trần Dương vội cúi đầu, trong đôi mắt hung tàn tràn ngập vẻ không cam lòng và độc ác, anh ta không cam tâm khi thấy Dương Thanh có quyền lực lớn như thế dù chỉ đến từ thế tục.

Nhưng chỉ thoáng chốc sau, anh ta đã ngẩng đầu lên, nói với vẻ sợ hãi: “Tôi phục mà!”

“Anh không phục!”

Trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí.

Lực tinh thần của anh rất mạnh, anh có thể cảm nhận rõ sát khí của Trần Dương với anh.

Trần Hải Châu lập tức cuống lên, Trần Dương chưa giải thích gì, ông ta đã vội cầu xin Dương Thanh: “Tứ trưởng lão, sao Trần Dương dám không phục cậu chứ? Xin cậu rộng lượng cho chúng tôi một con đường sống, sau này chúng tôi hứa sẽ tuân thủ quy định mới của hội trưởng lão ở thế tục”.

Dương Thanh không quan tâm đ ến Trần Hải Châu, vẫn nhìn Trần Dương bằng đôi mắt lạnh lẽo.

Trong lúc nhất thời, Trần Dương cảm nhận được áp lực như đến từ sâu trong linh hồn, không khỏi run rẩy, vội nói: “Tứ trưởng lão, tôi hứa sau này sẽ không vi phạm quy định mới nữa đâu”.

“Hừ!”

Dương Thanh lạnh lùng nhìn Trần Dương, ra lệnh: “Giết!”

Ngay sau khi anh dứt lời, bóng dáng Mã Siêu đang đứng sau lưng anh lập tức nhoáng lên, lao về phía Trần Dương.

Mã Siêu luôn chấp hành mệnh lệnh của Dương Thanh ngay tức khắc.

Khi nhận ra Dương Thanh định giết Trần Dương, Trần Hải Châu lập tức biến sắc, thấy Mã Siêu sắp lao tới chỗ Trần Dương, ông ta bật dậy ngay theo phản xạ, tung một đòn toàn lực về phía Mã Siêu.

“Ầm!”

Ngay sau đó, tiếng động dữ dội vang khắp phòng tiệc.

Trần Hải Châu lùi bảy, tám bước, còn Mã Siêu chỉ lùi một bước mà thôi.

Xung quanh lặng ngắt như tờ!

Đám đông không chỉ kinh ngạc về việc Dương Thanh dám ra lệnh giết Trần Dương, mà càng khiếp sợ hơn khi thấy Mã Siêu chỉ dùng một cú đấm để đẩy lùi Trần Hải Châu bảy, tám bước.

Trần Hải Châu là người đại diện do nhà họ Trần cử đến Trung Châu, có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ nhưng lại bị một cú đấm của Mã Siêu đẩy lùi bảy, tám bước, vậy Mã Siêu sẽ mạnh đến mức nào đây?
 
Chương 4182


Chương 4182

Điều khiến mọi người kinh hãi hơn nữa chính là Mã Siêu lại nghe lệnh Dương Thanh.

Nghe đồn một mình Dương Thanh đã giết hết mười lăm cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, trong đó có năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Từ khi nào thế tục có yêu nghiệt như Dương Thanh và Mã Siêu vậy?

“Bố!”

Trần Dương hét lớn, xông tới bên Trần Hải Châu.

Hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong bảo vệ Trần Hải Châu cũng chắn trước Trần Hải Châu và Trần Dương một cách trung thành, nhìn chằm chằm vào Mã Siêu.

Mặt Trần Hải Châu tái nhợt, ông ta run rẩy đứng dậy nhờ sự hỗ trợ của Trần Dương, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ ngầu, cắn răng: “Cậu định không cho chúng tôi đường sống thật à?”

Dương Thanh lạnh lùng nhìn ông ta: “Theo quy định mới, tôi đã nhẹ tay rồi, tôi chỉ xóa bỏ võ công của các người, bắt các người ở yên tại Hạ Giới giới Cổ Võ, chẳng lẽ đó không phải đường sống à?”

“Đường sống?”

Trần Hải Châu cười khẩy: “Đối với người luyện võ, nhất là cao thủ của thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, một khi mất hết tu vi, chúng tôi còn đường sống à?”

“Dương Thanh, tôi biết tôi đã đắc tội với cậu nên cậu chỉ muốn giết tôi, nhưng cậu đừng quá đáng, Trần Hải Châu tôi không phải tên vô dụng trói gà không chặt”.

“Chúng tôi có thể rời khỏi thế tục, nhưng tôi có một yêu cầu, đó là cho chúng tôi giữ lại tu vi”.

Thấy vẻ mặt kiên nghị của Trần Hải Châu, Dương Thanh bỗng có ảo giác đối phương có cách để đối phó với mình thật.

Dương Thanh không hiểu, Trần Hải Châu sẽ dựa vào đâu chứ?

Dựa vào hai hộ vệ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong kia à?

Nhưng cách đây không lâu, một mình anh vừa giết mười lăm cao thủ của năm thế gia, trong đó có năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Bên cạnh Trần Hải Châu chỉ có hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, ông ta định dựa vào đâu thế?

Dương Thanh hơi híp mắt, nhìn chằm chằm vào Trần Hải Châu: “Ông vẫn chưa nhận ra lỗi lầm của mình nhỉ! Nếu ông đã muốn chết, tôi sẽ giúp ông!”

Lúc này Trương Kế cũng bước ra, tức giận nhìn Trần Hải Châu: “Theo quy định mới, người luyện võ không chịu nhận hình phạt sẽ bị tử hình! Ông có cơ hội cuối cùng, chịu phạt hoặc chết!”

Trần Hải Châu chỉ đáp bằng hai chữ: “Đừng mơ!”

Ngay sau khi dứt lời, ông ta cũng lao tới chỗ Trương Kế.

Cùng lúc đó, hai hộ vệ kia nhìn nhau rồi uống một viên đan dược.

Ngay sau đó, khí thế vô cùng khủng khiếp bùng nổ từ người hai hộ vệ kia.

Dương Thanh hơi híp mắt, đây là khí thế từ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

Thì ra đây mới là chỗ dựa của Trần Hải Châu.

Ông ta biết mình không phải đối thủ của Dương Thanh và Mã Siêu nên đã lao về phía Trương Kế chỉ mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trước.

Mã Siêu cũng cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ hai hộ vệ kia, bèn nhích chân, chắn trước Dương Thanh.
 
Chương 4183-4186


Chương 4183

Dương Thanh nói: “Đi giúp Trương Kế đi!”

Có mệnh lệnh từ Dương Thanh, Mã Siêu lập tức lao về phía Trần Hải Châu.

Hồi nãy, một cú đấm của anh ta đã đẩy lùi Trần Hải Châu bảy, tám bước, nhưng sau khi dùng đan dược, thực lực của Trần Hải Châu đã tăng vọt, đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ.

Thấy thực lực của Trần Hải Châu tăng vọt, còn xông về phía mình, Trương Kế cũng biến sắc, nhưng ngay sau đó, ý chí chiến đấu mãnh liệt đã tràn ngập trong mắt ông ta.

“Giết!”

Trương Kế không lùi bước, chủ động nghênh chiến.

Tuy thực lực của ông ta thấp hơn Trần Hải Châu rất nhiều nhưng ông ta vẫn hừng hực ý chí chiến đấu, biệt danh Trương Điên cũng không phải danh hão.

“Chết đi cho tôi!”

Trần Hải Châu tức giận quát, tấn công Trương Kế, vừa ra tay đã dùng chiêu giết người.

Sau khi cảm nhận được sát khí mạnh mẽ, Trương Kế vẫn bình tĩnh, giậm mạnh chân phải, thay đổi quỹ đạo di chuyển của mình.

Trong khoảnh khắc này, đòn chí mạng đang hướng vào tim ông ta của Trần Hải Châu đã nặng nề giáng vào vị trí bên cạnh tim Trương Kế.

“Ầm!”

Gần như cùng lúc đó, Trương Kế cũng dùng khuỷu tay đánh mạnh vào đầu Trần Hải Châu.

Nhưng ông ta vẫn đánh giá thấp sức mạnh của Trần Hải Châu, ông ta còn chưa chạm vào Trần Hải Châu thì đã bay ra xa vì bị đối phương đánh trúng ngực.

“Chết đi!”

Sau khi đánh bay Trương Kế, Trần Hải Châu lao hết tốc lực về phía Trương Kế, giơ chân đá mạnh vào đầu ông ta.

Những người đang có mặt đều kinh hãi, một số cô gái đến từ các thế lực Trung Châu không khỏi hoảng sợ hét lên.

Nếu Trần Hải Châu đá trúng, có lẽ đầu Trương Kế sẽ nổ tung.

Ngay cả người của mấy thế gia Cổ Võ cũng ngạc nhiên, họ không ngờ Trần Hải Châu lại điên cuồng đến thế, định giết Trương Kế.

Trương Kế là một trong bốn phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, nếu Trần Hải Châu giết ông ta, có lẽ cũng sẽ chọc giận hội trưởng lão nhỉ?

Khi đó hội trưởng lão sẽ phản ứng thế nào?

Còn cả Thủ Hộ Minh đang ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ xử lý ra sao?

Họ sẽ đích thân xóa sổ gia tộc Cổ Võ họ Trần à?

Hay họ sẽ để mặc hội trưởng lão xử lý gia tộc Cổ Võ họ Trần đầu tiên?

Họ bỗng nhận ra, tình hình ở thế giới mới sắp thay đổi thật rồi.

“Chết đi!”

Chỉ sau chớp nhoáng, Trần Hải Châu đã xông đến trước mặt Trương Kế, đòn tấn công dữ dội của ông ta cũng ập tới chỗ Trương Kế.

Trương Kế không hề e ngại, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu điên cuồng, ông ta tức giận gầm lên, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người ông ta.

Ông ta dồn hết sức mạnh vào nắm tay phải, đón đỡ đòn tấn công từ Trần Hải Châu.

Chương 4184-4186

Nguồn thiếu các chương này, mong độc giả thông cảm!
 
Chương 4187


Chương 4187

Sau khi ông ta dứt lời, mười mấy cao thủ chiến vực Trung Châu được trang bị súng ống đầy đủ cũng xông vào, họng súng đen ngòm chĩa thẳng vào Trần Hải Châu và Trần Dương.

Cho dù thực lực của họ mạnh hơn nữa thì cũng không thể né được hỏa lực thế này.

Mặt Trần Hải Châu tái mét, ông ta biết hôm nay mình chết chắc.

“Giết!”

Dương Thanh khoát tay, ra lệnh.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Ngay sau đó, tiếng súng dày đặc vang lên, Trần Hải Châu và Trần Dương lập tức ngã xuống trong vũng máu.

Thi thể của họ và hai hộ vệ nhà họ Trần mà Dương Thanh vừa giết bằng Thiên Tử Kiếm nhanh chóng bị người của chiến vực Trung Châu đưa đi.

Cuối cùng xung quanh cũng yên tĩnh lại, nhưng lần này bầu không khí yên ắng một cách khác thường, tuy hiện trường đã được dọn dẹp sạch sẽ, nhưng trong không khí vẫn nồng nặc mùi máu tươi.

Đám đông không dám thở mạnh, sợ hãi nhìn về phía Dương Thanh.

Dương Thanh ngồi vào bàn phát biểu, nhìn quanh, rất hài lòng với ánh mắt sợ hãi của cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ.

Khi anh nhìn Hà Hồng Viễn, Hà Hồng Viễn run bắn, chân mềm nhũn, suýt quỳ xuống đất.

Nhưng Dương Thanh chỉ nhìn lão ta chứ không làm gì.

“Hôm nay tôi mời mọi người đến đây chỉ vì một việc, đó là thể hiện năng lực luyện đan của tôi, không ngờ Trần Hải Châu – người đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Trần ở Trung Châu lại giẫm đạp lên quy định mới, người của gia tộc Cổ Võ họ Trần đã bị trừng phạt”.

Dương Thanh nói rồi thoáng ngừng lại, sau đó nói tiếp: “Giờ chúng ta vào việc chính thôi”.

Anh nói rồi ung dung đứng dậy, khoát tay.

“Ầm!”

Một tiếng động rất lớn vang lên, một lò luyện đan bỗng xuất hiện trên bục.

Cảnh tượng này khiến người thế tục sững sờ.

Người của Hạ Giới giới Cổ Võ thì hiểu được, trước đó Dương Thanh bất ngờ lấy kiếm linh khí ra, giờ lại có cả lò luyện đan nữa, rõ ràng anh đang sở hữu bảo vật không gian, chẳng hạn như nhẫn chứa đồ.

Rất ít người của thế tục biết điều này, nhưng họ đang chú ý đến Dương Thanh hơn, đương nhiên họ đã nghe nói tới đan dược, nhưng họ rất tò mò về việc liệu Dương Thanh có luyện chế được đan dược thật không.

“Nổi lửa!”

Đúng lúc này, Dương Thanh bỗng hô lớn, trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, một ngọn lửa bỗng xuất hiện trong tay Dương Thanh.

Dương Thanh vung tay lên, ngọn lửa đó chui vào lò luyện đan.

Ngay sau đó, Dương Thanh liên tục lấy mười mấy loại dược liệu ra, ném vào lò luyện đan.

Xung quanh im phăng phắc, mọi người im lặng nhìn Dương Thanh luyện đan, đối với họ, được thấy luyện đan sư luyện đan đúng là lợi ích bất ngờ.

Cho dù là người của Hạ Giới giới Cổ Võ, chỉ có dòng chính trong các gia tộc quyền thế mới có cơ hội thấy luyện đan sư luyện đan ở khoảng cách gần thôi.
 
Chương 4188


Chương 4188

Về phần người thế tục, đây là lần đầu tiên họ được xem quá trình luyện đan.

Sau khi ném các dược liệu vào lò luyện đan, nét mặt Dương Thanh nghiêm nghị hẳn, anh điều khiển ngọn lửa trong lò luyện đan từ xa bằng tay phải.

Chỉ một số dòng chính đến từ thế gia ở Hạ Giới giới Cổ Võ mới biết luyện đan khó đến mức nào, lúc này Dương Thanh đang vừa phải điều khiển ngọn lửa, vừa phải kiểm soát dược liệu trong lò luyện đan.

Các loại dược liệu sẽ có nhiệt độ nóng chảy khác nhau, Dương Thanh cần điều khiển ngọn lửa để tinh luyện hết các dược liệu, phải tinh luyện hết các dược liệu thì mới đến bước dung hợp.

Từng giây từng phút trôi đi, trong phòng tiệc vẫn im phăng phắc, cả người của Hạ Giới giới Cổ Võ lẫn người thế tục đều đang nghiêm túc quan sát.

Quá trình luyện đan của Dương Thanh đúng là đã mắt, khiến họ hoa cả mắt, cực kỳ đáng thưởng thức.

Không biết bao lâu sau, đám đông bỗng phát hiện trán Dương Thanh đã rịn mồ hôi, đúng lúc này, trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén.

Ngọn lửa bỗng bùng lên dưới sự điều khiển của anh, thế lửa trong lò luyện đan lớn dần.

“Mùi thuốc đậm quá!”

“Chẳng lẽ sắp thành công rồi à?”

“Theo tôi biết, chỉ đan dược có phẩm chất cực cao mới tỏa ra mùi hương nồng đậm khi thành công. Rốt cuộc tứ trưởng lão đang luyện chế đan dược có cấp bậc gì thế?”

“Thiên phú võ đạo của tứ trưởng lão đã xuất sắc lắm rồi, chắc thiên phú luyện đan của cậu ấy sẽ kém thiên phú võ đạo nhỉ? Tôi đoán cậu ấy chỉ luyện chế được đan dược nhất phẩm cấp cao là cùng”.

“Ông đùa đấy à? Sao đan dược nhất phẩm cấp cao có thể tỏa ra mùi hương nồng đậm như thế này chứ? Trước đó tôi từng may mắn chứng kiến luyện đan sư trong gia tộc luyện đan, khi ấy ông ta luyện chế đan dược nhị phẩm cấp thấp, mùi hương còn không đậm như bây giờ, tôi đoán tứ trưởng lão đang luyện chế đan dược nhị phẩm cấp trung”.



Trong lúc nhất thời, đám đông bàn tán ầm ĩ.

Tuy ai cũng đưa ra suy đoán, nhưng họ đều đoán cấp bậc cao nhất của đan dược mà Dương Thanh có thể luyện chế là nhị phẩm cấp trung.

“Ầm!”

Đúng lúc này, Dương Thanh bỗng vỗ lên lò luyện đan, ngọn lửa trong lò lập tức biến mất.

Cùng với cú vỗ này, ba viên đan dược tròn xoe cũng bay ra khỏi lò.

Cùng lúc đó, mùi thơm nồng đậm hơn hồi nãy gấp mấy lần cũng bay ra.

“Thành công rồi!”

Mọi người đều kích động.

Nhất là các cao thủ đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ, ai cũng nhìn chằm chằm vào ba viên đan dược vừa được Dương Thanh cho vào lọ ngọc bằng ánh mắt nóng rực.

“Xin hỏi tứ trưởng lão, đây là đan dược có cấp bậc gì thế?”

Lúc này, một tán tu đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ hỏi bằng giọng run run.

Với tư cách là cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, đây là lần đầu tiên ông ta được tận mắt chứng kiến quá trình luyện đan, ông ta cũng nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt kính nể.
 
Chương 4189


Chương 4189

Cao thủ võ đạo trẻ như thế, còn là luyện đan sư, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ không có thiên tài nào sánh bằng anh cả.

Dương Thanh cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào tán tu đó, vừa nhìn, anh đã cảm nhận được tình trạng của đối phương.

Đối phương khoảng 40 tuổi nhưng ăn mặc hết sức giản dị, nếu so sánh với người của thế gia Cổ Võ thì đúng là rất nghèo khó, chắc chắn phải là tán tu.

Nhưng cảnh giới của đối phương đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong.

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, tuy có rất nhiều cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong nhưng cũng không có nhiều người có thể bước vào Thiên Cảnh trước 40 tuổi, huống hồ tán tu trước mặt anh còn là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong,

Vì thế gia Cổ Võ đã kiểm soát tài nguyên tu luyện, so với cao thủ thế tục, tán tu của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng chỉ ở trong môi trường có linh khí mạnh hơn mấy lần thôi.

Tán tu cũng không có nhiều tài nguyên tu luyện, thế nên ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu tán tu đạt đến Thiên Cảnh trước 40 tuổi thì đã được xem như thiên tài rồi.

Nghe thấy tán tu này hỏi thế, những người khác cũng rất tò mò, muốn biết đan dược mà Dương Thanh vừa luyện chế có cấp bậc gì.

Dương Thanh mỉm cười, nhìn tán tu kia, hỏi: “Ông là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong nhỉ? Nếu tôi không đoán nhầm, ông đã ngừng ở cảnh giới này ba năm”.

Nghe thấy thế, trong mắt tán tu kia tràn ngập vẻ ngạc nhiên: “Sao tứ trưởng lão biết thế?”

Nếu muốn biết cảnh giới của người khác, chỉ có hai cách, một là, cảnh giới của bạn phải vượt xa cảnh giới của đối phương.

Hai là, bạn có thể biết được phần nào khi đối phương chủ động phóng khí thế ra, nhưng chưa chắc đã chính xác, vì có khả năng đối phương sẽ cố tình che giấu thực lực.

Tuy Dương Thanh rất mạnh nhưng mọi người đều biết cảnh giới của anh chỉ mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm, về phần là sơ kỳ, trung kỳ hay hậu kỳ thì suy đoán nào cũng có.

Tán tu này có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, cũng chưa chủ động phóng khí thế ra, nhưng Dương Thanh đã nhận ra rồi.

Có thể tưởng tượng được sự kinh ngạc của mọi người.

Quan trọng là Dương Thanh còn đoán được việc đối phương đã ngừng ở cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong mấy năm.

Dương Thanh cũng không giải thích mà mỉm cười, lấy một lọ ngọc ra, ném cho tán tu kia.

Tán tu nhận lấy lọ ngọc, lập tức sững sờ, ông ta thấy đan dược trong lọ ngọc này chính là một trong ba viên đan dược mà Dương Thanh vừa luyện chế.

Tán tu dè dặt hỏi: “Tứ trưởng lão, cậu có ý gì?”

Dương Thanh nói: “Tôi vừa luyện chế Long Hổ Đan, với cảnh giới của ông, một khi dùng xong, ông sẽ lập tức đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ”.

Nghe thấy thế, mọi người kinh hãi!

Sau giây phút kinh hãi ngắn ngủi, ai cũng hâm mộ nhìn tán tu vừa được Dương Thanh tặng đan dược.

Tán tu nhìn lọ ngọc trong tay, không khỏi run rẩy, không ngờ đây lại là Long Hổ Đan trong truyền thuyết!

Dương Thanh cười nói: “Tôi tặng ông viên Long Hổ Đan này, giờ ông có thể dùng nó để đột phá luôn!”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, tán tu kia bỗng ngẩng đầu lên, khiếp sợ nhìn Dương Thanh.

Ông ta bỗng hơi ngờ vực, có phải tai ông ta có vấn đề rồi không, tứ trưởng lão của thế tục vừa nói sẽ tặng Long Hổ Đan cho ông ta à?
 
Chương 4190


Chương 4190

“Trời ạ! Không ngờ đó lại là Long Hổ Đan – đan dược tam phẩm cấp thấp!”

“Theo tôi biết, ngay cả Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không có mấy luyện đan sư luyện chế được Long Hổ Đan đâu đúng không? Một số thế gia Cổ Võ hàng đầu cũng không có luyện đan sư như thế”.

“Tôi nghe nói Long Hổ Đan không chỉ giúp cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong đột phá, cho dù đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm thì vẫn có khả năng đột phá một cảnh giới nhỏ rất cao sau khi uống Long Hổ Đan”.

“Cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Long Hổ Đan cũng được các thế gia Cổ Võ xem như bảo vật quý giá nhất! Hơn nữa có tiền cũng không mua được, không ngờ hôm nay ở thế tục, chúng ta lại may mắn chứng kiến Long Hổ Đan được luyện chế thành công”.

“Long Hổ Đan này không phải đồ giả chứ? Tuy tứ trưởng lão có thiên phú xuất chúng nhưng vẫn còn trẻ, không thể nào luyện đan giỏi thế được nhỉ?”

“Là thật hay giả, cứ chờ tán tu kia dùng đan dược xong là biết ngay”.



Trong lúc nhất thời, đám đông bàn tán xôn xao, ai cũng nhìn tán tu kia với vẻ mong chờ, chờ ông ta dùng đan dược.

“Tứ trưởng lão, Long Hổ Đan là đan dược tam phẩm cấp thấp, quá quý giá! Không có công thì không dám nhận lộc, xin thứ lỗi cho tôi vì không thể nhận được!”

Sau cơn mừng rỡ, tán tu kia nhanh chóng bình tĩnh lại, ông ta cẩn thận cầm lọ ngọc chứa Long Hổ Đan bằng hai tay, trả cho Dương Thanh.

Nghe thấy ông ta nói thế, các cao thủ khác sắp phát điên, rất nhiều người thầm chửi ông ta ngu ngốc.

Đó là đan dược tam phẩm cấp thấp đấy!

Ngay cả thế gia Cổ Võ hàng đầu cũng không có nhiều đan dược đỉnh cao như thế đâu.

Không ngờ tán tu này lại từ chối.

Dương Thanh cười nói: “Tôi tặng đan dược cho ông vì có duyên! Sao lại không nhận được? Hơn nữa, hôm nay tôi luyện đan để nhờ mọi người tuyên truyền giúp tôi, nếu ông uống viên đan dược này, thể hiện hiệu quả của nó với mọi người thì cũng xem như đã tuyên truyền cho tôi, ông không việc gì phải ngại khi nhận nó!”

Nghe thấy thế, tán tu rất cảm kích, tuy Dương Thanh nói nghe rất có lý nhưng dù sao đây cũng là Long Hổ Đan.

Với thân phận tán tu của ông ta, suốt 40 năm qua, đừng nói là đan dược tam phẩm, ông ta còn chưa từng thấy đan dược nhị phẩm cấp trung bao giờ.

Ông ta chỉ tình cờ thấy đan dược nhị phẩm cấp thấp từ xa trong một buổi đấu giá thôi.

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cho dù chỉ là đan dược nhất phẩm, những tán tu không có chỗ dựa như ông ta cũng không được uống thường xuyên.

Không ngờ bây giờ ông ta lại được dùng một viên Long Hổ Đan tam phẩm cấp thấp.

Tán tu chăm chú nhìn Dương Thanh, cúi người thật thấp với anh rồi nghiêm nghị nói: “Tứ trưởng lão, tôi tên Chúc Anh Sơn, nếu sau này tứ trưởng lão cần tôi làm gì thì cứ nói!”

Sau khi dứt lời, ông ta không do dự nữa, lấy Long Hổ Đan ra uống trước ánh mắt hâm mộ của các cao thủ khác.

Dương Thanh mỉm cười, nhìn tán tu tên Chúc Anh Sơn kia uống Long Hổ Đan.

Các cao thủ, nhất là cao thủ đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ đều hiểu rõ sự quý giá của đan dược tam phẩm.

Trong số họ, ngay cả người đại diện của thế gia ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng chưa chắc đã được dùng Long Hổ Đan, bây giờ, không ngờ một tán tu có thân phận thấp hèn trong mắt họ lại được uống đan dược quý giá như thế.
 
Chương 4191


Chương 4191

Chúc Anh Sơn cho Long Hổ Đan vào miệng, đan dược lập tức hóa thành một dòng nước ấm ôn hòa, chảy xuống họng rồi tiến vào bụng ông ta.

Cùng lúc này, khí thế mạnh mẽ tới cực điểm cũng bùng nổ từ người Chúc Anh Sơn.

“Khí thế mạnh quá! Chúc Anh Sơn sắp đột phá à?”

“Chẳng lẽ viên Long Hổ Đan này là thật hả?”

“Không ngờ thế tục lại có đại sư luyện đan hàng đầu như thế!”



Cảm nhận được khí thế không ngừng mạnh lên của Chúc Anh Sơn, mọi người đều có vẻ kinh ngạc.

Có mấy cao thủ đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ đang nghi ngờ về việc đan dược mà Dương Thanh luyện chế có phải Long Hổ Đan thật không, nhưng bây giờ xem ra đan dược là thật rồi.

Lúc này Chúc Anh Sơn chỉ cảm thấy vô cùng thư thái, Long Hổ Đan mà ông ta vừa uống được nội tạng của ông ta điên cuồng hấp thu.

Ông ta có thể cảm nhận rõ, vào lúc này, kinh mạch của ông ta đang không ngừng được khơi thông và mở rộng, thậm chí ngay cả lỗ chân lông của ông ta cũng như đang mở hết ra, liều mạng hấp thu linh khí trong trời đất.

Bây giờ thế tục vẫn chưa có nhiều cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, đương nhiên họ chưa từng thấy cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong đột phá.

Giờ được tận mắt chứng kiến một cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong đột phá, họ bỗng hiểu ra rất nhiều điều.

“Đây là… lốc linh khí! Không ngờ Chúc Anh Sơn có thể gây ra lốc linh khí, ông ta đang đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ chứ không phải Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ đúng không?”

Một cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ khiếp sợ nói.

Một thanh niên hỏi: “Tiền bối, lốc linh khí là gì thế ạ?”

Người kia nghiêm nghị nói: “Giống như tên gọi, đó là cơn lốc do linh khí tạo thành, chỉ những ai có thiên phú vô cùng xuất chúng mới có thể tạo ra lốc linh khí khi đột phá”.

“Nhưng trước đó, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, tôi chỉ nghe nói đến việc lốc linh khí xuất hiện khi cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ thôi”.

“Chúc Anh Sơn chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, ông ta đang đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, không ngờ lại có thể gây ra lốc linh khí, chuyện này không bình thường chút nào”.

Một cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ nói: “Ông chưa biết thôi, giờ ở Hạ Giới giới Cổ Võ, khi mấy thiên tài hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, có ai không gây ra lốc linh khí chứ?”

“Tôi nghe nói khi còn là thiếu niên, minh chủ Đỗ Ngọc Sơn của Thủ Hộ Minh từng gây ra lốc linh khí khi đột phá từ Siêu Phàm Cửu Cảnh đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ”.

Người khác nói thêm: “Ông cũng nói họ đều đến từ thế gia Cổ Võ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, minh chủ Đỗ thì càng khỏi phải nói, nhưng Chúc Anh Sơn chỉ là tán tu, không thuộc bất cứ thế lực nào, ông ta làm được chuyện mà thiên tài của thế gia Cổ Võ hàng đầu mới làm được, chẳng lẽ điều đó không chứng tỏ thiên phú của ông ta sẽ xuất chúng hơn ư?”



Trong lúc nhất thời, rất nhiều cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đều tranh luận về Chúc Anh Sơn.

“Ầm!”

Đúng lúc này, khí thế cuồng bạo hơn lan ra từ người Chúc Anh Sơn.

“Đột phá rồi!”

Có người hoảng sợ nói.

Vào lúc này, Chúc Anh Sơn được bao phủ bởi khí thế Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ.

Có người bỗng kinh hãi: “Sao vẫn chưa đột phá xong? Sao tôi lại cảm nhận được khí thế của Chúc Anh Sơn vẫn đang tăng vọt thế?”
 
Chương 4192


Chương 4192

Nghe thấy ông ta nói thế, lúc này đám đông mới nhận ra khí thế của Chúc Anh Sơn vẫn đang tăng vọt.

Có người bỗng hô lên kinh ngạc: “Chẳng lẽ ông ta sẽ tiếp tục đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ à?”

Dương Thanh cũng cảm nhận được sự thay đổi của Chúc Anh Sơn, anh có thể thấy dược hiệu của Long Hổ Đan trong người Chúc Anh Sơn vẫn chưa bị hấp thu hết.

Nhưng anh nhanh chóng hiểu tại sao.

Chúc Anh Sơn vốn cách Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ không xa, có thể đột phá bất cứ lúc nào nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội.

Giờ uống Long Hổ Đan xong, ông ta có thể dễ dàng đột phá, nhưng Long Hổ Đan là đan dược tam phẩm cấp thấp, chứa năng lượng vô cùng khổng lồ, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ cũng có khả năng đột phá rất cao sau khi uống nó.

Quả nhiên, khí thế của Chúc Anh Sơn ngày càng mạnh hơn, đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ rồi mới chậm rãi lắng xuống.

Đám đông vô cùng kinh hãi khi thấy Chúc Anh Sơn liên tục đột phá.

“Bịch!”

Chúc Anh Sơn bỗng nặng nề quỳ xuống trước Dương Thanh.

Ông ta nói với vẻ kích động và cảm kích: “Tứ trưởng lão, cậu đã thay đổi cuộc đời tôi! Nếu cậu không tặng tôi viên Long Hổ Đan quý giá này, có lẽ suốt đời này tôi cũng không thể đột phá!”

“Tứ trưởng lão, mạng của tôi cũng là của cậu, cho dù đó là núi đao biển lửa, chỉ cần cậu nói một tiếng, tôi sẽ lập tức chấp hành ngay!”

Dương Thanh hơi bất ngờ trước hành động của Chúc Anh Sơn.

Anh không hiểu, anh chỉ tặng Chúc Anh Sơn một viên Long Hổ Đan thôi, sao Chúc Anh Sơn lại cảm kích đến thế?

Cho dù không có Long Hổ Đan, chắc Chúc Anh Sơn cũng không gặp vấn đề gì khi đột phá chứ nhỉ? Ông ta chỉ cần trải nghiệm nhiều và lâu hơn, nếu may mắn, không chừng ông ta sẽ đột phá chỉ trong mấy ngày.

Không riêng gì Dương Thanh, những người khác cũng nghĩ thế, hình như Chúc Anh Sơn hơi kích động quá đà.

Trong lúc mọi người đang thắc mắc, Chúc Anh Sơn nói với đôi mắt đỏ hoe: “Không giấu gì tứ trưởng lão, tôi có thể chất đặc biệt, được gọi là Thiên Tuyệt Bá Thể!”

“Sao cơ? Chúc Anh Sơn có thể chất đặc biệt à, khó trách tốc độ tu luyện của tán tu như ông ta lại nhanh như thế!”

“Thể chất đặc biệt luôn có tốc độ tu luyện cực nhanh, Chúc Anh Sơn đúng là may mắn khi sở hữu thể chất đặc biệt”.

“Theo tôi biết, tuy thể chất đặc biệt có tốc độ tu luyện cực nhanh nhưng cũng có khuyết điểm chí mạng, đối với tán tu, việc có thể chất đặc biệt cũng không phải chuyện tốt đâu”.



Sau khi biết Chúc Anh Sơn có thể chất đặc biệt, đám đông vô cùng ngạc nhiên.

Chúc Anh Sơn nói tiếp: “Thiên Tuyệt Bá Thể có một khuyết điểm chí mạng, đó là nếu không đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm trước 40 tuổi thì khí huyết trong người sẽ đảo ngược, kinh mạch nổ tung rồi chết!”

“Tôi chỉ còn cách 40 tuổi ba ngày cuối cùng!”

“Nếu tứ trưởng lão không tặng tôi Long Hổ Đan, tôi sẽ không thể đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm, thế nên mạng của tôi cũng do tứ trưởng lão ban cho!”
 
Chương 4193


 

Chương 4193

“Chúc Anh Sơn tôi xin thề bằng sức mạnh huyết mạch, từ hôm nay trở đi, tôi chỉ nghe lệnh tứ trưởng lão, nếu phản bội thì sẽ chết vì khí huyết đảo ngược, kinh mạch nổ tung!”

Nghe thấy thế, đám đông hết sức kinh ngạc!

Nếu người luyện võ thề bằng sức mạnh huyết mạch thì bắt buộc phải làm theo, bằng không sẽ chết theo lời thề thật.

Dương Thanh cũng không ngờ mình chỉ vô tình tặng đan dược trong lúc tuyên truyền thân phận luyện đan sư mà lại chiêu mộ được một cao thủ trung thành như thế.

Phải biết rằng hôm nay, anh tuyên truyền thân phận luyện đan sư và trình độ luyện đan của mình là để mời chào tán tu của Hạ Giới giới Cổ Võ.

Giờ thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ đã hoàn toàn hòa làm một, hội trưởng lão đang rất cần một nhóm cao thủ có thực lực mạnh để giữ gìn trật tự của thế giới mới.

Việc Chúc Anh Sơn chủ động đi theo nằm ngoài dự đoán của Dương Thanh, nhưng lại là một khởi đầu tuyệt vời.

Đám đông ngạc nhiên nhìn Chúc Anh Sơn đang quỳ.

Hồi nãy, Chúc Anh Sơn đã đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, ông ta cũng có tiếng nói, không ngờ ông ta lại quỳ trước Dương Thanh, chủ động xin đi theo.

Khác với suy nghĩ của đám đông, Chúc Anh Sơn đã nhận ra đây là cơ hội của mình, trước đó khi ở Hạ Giới giới Cổ Võ, vì thể chất Thiên Tuyệt Bá Thể đặc thù, ông ta cũng tốn nhiều tài nguyên tu luyện hơn.

Chỉ thế gia Cổ Võ hàng đầu mới có thể cung cấp đủ tài nguyên cho ông ta, nhưng người sở hữu Thiên Tuyệt Bá Thể phải đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm trước 40 tuổi, bằng không mọi thứ đều vô nghĩa.

Không thế gia Cổ Võ hàng đầu nào muốn lãng phí vô số tài nguyên tu luyện để bồi dưỡng người có ít hy vọng như Chúc Anh Sơn.

Bây giờ, ông ta đã tận mắt chứng kiến quá trình Dương Thanh luyện chế đan dược tam phẩm cấp thấp, ngay cả thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ cũng chưa chắc đã có luyện đan sư giỏi như vậy, sao Chúc Anh Sơn có thể bỏ lỡ cơ hội này đây?

“Tứ trưởng lão, xin cậu cho tôi đi theo cậu!”

Thấy Dương Thanh không nói gì, Chúc Anh Sơn lại nài nỉ.

Nét mặt ông ta hết sức thành khẩn, một mặt là do đan dược mà Dương Thanh tặng đã giúp ông ta thành công đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm khi chỉ cách 40 tuổi mấy ngày cuối cùng, mặt khác là vì Dương Thanh là luyện đan sư đỉnh cao.

Dương Thanh im lặng một lát, bỗng nhìn về phía Chúc Anh Sơn: “Đúng lúc quân đoàn cao thủ mà tôi quản lý vừa được thành lập, đang rất cần cao thủ Thiên Cảnh, cứ một thời gian, cao thủ Thiên Cảnh gia nhập quân đoàn cao thủ sẽ nhận được đan dược mà tôi đích thân luyện chế, đương nhiên, những người có cống hiến khác nhau cũng sẽ nhận được đan dược với cấp bậc khác nhau”.

“Chúc Anh Sơn, ông có đồng ý gia nhập quân đoàn cao thủ không?”

Nghe thấy thế, mọi người xôn xao!

Còn Chúc Anh Sơn thì kích động gật đầu: “Tứ trưởng lão, tôi đồng ý gia nhập quân đoàn cao thủ!”

“Tốt lắm!”

Dương Thanh cười lớn, đích thân đỡ Chúc Anh Sơn dậy, cao giọng: “Từ hôm nay trở đi, Chúc Anh Sơn sẽ là một thành viên của quân đoàn cao thủ!”

Sau khi nói xong, anh lấy một cái lọ sứ trắng ra, đưa cho Chúc Anh Sơn: “Trong lọ sứ này có ba viên Phục Linh Đan – đan dược nhị phẩm cấp trung! Còn về tác dụng, tôi cũng không nhiều lời nữa, đây là tài nguyên tu luyện đầu tiên sau khi ông gia nhập quân đoàn cao thủ”.

 
 
Chương 4194


Chương 4194

“Chỉ cần ông có thể hết lòng cống hiến cho quân đoàn cao thủ, phần thưởng mà ông nhận được sẽ càng phong phú hơn!”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Chúc Anh Sơn vô cùng kích động, bàn tay nhận lấy Phục Linh Đan cũng run khẽ.

Ông ta vừa uống một viên đan dược tam phẩm cấp thấp, Dương Thanh lại cho ông ta ba viên Phục Linh Đan nhị phẩm cấp trung, còn hào phóng hơn cả thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ!

Các cao thủ đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ cũng kinh ngạc, ngay cả cao thủ từ thế gia Cổ Võ hàng đầu cũng động lòng.

Tuy họ đến từ thế gia hàng đầu, nhưng số đan dược mà họ nhận được suốt đời này còn không quý giá bằng đan dược mà Chúc Anh Sơn nhận được trong hôm nay.

Rất nhiều người của thế gia Cổ Võ còn chưa bao giờ được dùng đan dược nhị phẩm.

“Không ngờ lại là Phục Linh Đan! Tứ trưởng lão hào phóng thật đấy!”

“Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, một viên Phục Linh Đan trị giá cả triệu linh thạch hạ phẩm, Chúc Anh Sơn được tứ trưởng lão cho tận ba viên, đúng là khiến người ta hâm mộ!”

“Theo tôi biết, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ cũng có thể nhanh chóng bổ sung linh khí trong người bằng Phục Linh Đan, về phần cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, sau khi uống Phục Linh Đan, linh khí trong người sẽ tràn trề ngay tức khắc”.

Cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ kích động nói.

Họ bỗng có cảm giác, tuy họ đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ nhưng chỉ là đồ quê mùa nghèo kiết xác trước mặt Dương Thanh.

“Tứ trưởng lão, cậu vừa nói quân đoàn cao thủ vừa được thành lập, đang cần cao thủ Thiên Cảnh, tôi đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, có thể gia nhập quân đoàn cao thủ không?”

Một tán tu bỗng lớn tiếng hỏi Dương Thanh, trong mắt tràn ngập vẻ mong chờ.

Ông ta vừa dứt lời, Dương Thanh chưa trả lời, một tán tu khác cũng kích động nói: “Tứ trưởng lão, tôi cũng là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, tôi cũng muốn gia nhập quân đoàn cao thủ”.

“Đám bỏ đi này, tránh sang kia cho tôi, ông đây là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ đấy, tôi cũng muốn gia nhập quân đoàn cao thủ!”

“Tứ trưởng lão, tôi cũng muốn gia nhập quân đoàn cao thủ!”



Trong lúc nhất thời, các tán tu đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ đều điên cuồng, ai cũng kích động, còn suýt đánh nhau.

Trước đó ở Hạ Giới giới Cổ Võ, họ đã bị thế gia Cổ Võ chèn ép rất nhiều, không thể lấy được tài nguyên tu luyện có chất lượng tốt.

Giờ kết giới tan vỡ, hai khu vực hoàn toàn hòa làm một, họ lại tận mắt chứng kiến việc Dương Thanh là một luyện đan sư hàng đầu có thể luyện chế đan dược tam phẩm, đương nhiên họ sẽ rất mong được gia nhập quân đoàn cao thủ.

Sắc mặt của người thuộc thế gia Cổ Võ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ hết sức khó coi, họ hiểu rõ tình huống này có ý nghĩa thế nào.

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, tuy thế gia Cổ Võ nắm quyền nhưng dù sao cao thủ thuộc thế gia Cổ Võ cũng là số ít, còn tán tu mới chiếm số đông.

Hành động này của Dương Thanh đã lôi kéo một nhóm tán tu có thực lực mạnh, với đan dược tam phẩm trong tay anh, có lẽ không lâu sau, anh sẽ bồi dưỡng được một đội ngũ có thực lực mạnh mẽ.
 
Chương 4195


Chương 4195

Nghĩ tới đây, người của thế gia Cổ Võ thi nhau lấy thiết bị truyền tin ra, báo cáo việc này với gia tộc.

Nhìn sảnh tiệc vô cùng náo nhiệt, Dương Thanh rất hài lòng, hiệu quả đã vượt khỏi sự mong đợi của anh.

Anh nhìn quanh, phát hiện trong đám đông có ít nhất ba mươi cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, trừ người của thế gia Cổ Võ, có khoảng hai mươi tán tu.

Số người tham gia bữa tiệc hôm nay chỉ chiếm phần nhỏ trong số cao thủ ở Trung Châu, anh tin sau khi chuyện hôm nay được lan truyền, sẽ có nhiều cao thủ chủ động xin gia nhập quân đoàn cao thủ hơn.

Dương Thanh bỗng nói lớn: “Mọi người im lặng đã! Để tôi nói thêm mấy câu”.

Nghe thấy anh nói thế, xung quanh lập tức im ắng, tán tu nào cũng có vẻ mong chờ.

Dương Thanh kéo Mạnh Thiên Lan bên cạnh lại, giới thiệu với đám đông: “Đây là Mạnh Thiên Lan, quân đoàn trưởng của quân đoàn cao thủ, tiếp theo, quân đoàn trưởng Mạnh sẽ nói cho mọi người biết điều kiện và quá trình gia nhập quân đoàn cao thủ”.

Sau khi dứt lời, Dương Thanh nói với Chúc Anh Sơn: “Ông giúp quân đoàn trưởng Mạnh duy trì trật tự nhé!”

“Vâng!”

Chúc Anh Sơn vội đáp, chỉ sợ Dương Thanh không giao nhiệm vụ cho ông ta.

Sau khi giao cho Mạnh Thiên Lan, Dương Thanh dẫn đám người Mã Siêu rời đi.

“Anh Thanh, bữa tiệc hôm nay thành công thật đấy! Tôi còn chuẩn bị cả khâu đấu giá đan dược, giờ cũng hủy luôn rồi”.

Khi ra khỏi sảnh tiệc, Hoài Lam cười nói.

Dương Thanh gật đầu: “Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, thế gia Cổ Võ và tán tu vốn bất hòa với nhau, giờ tôi tung một số đan dược ra qua quân đoàn cao thủ, đủ để thu hút rất nhiều tán tu gia nhập quân đoàn cao thủ rồi”.

“Đương nhiên như thế vẫn chưa đủ! Vì bị thế gia Cổ Võ chèn ép trong thời gian dài, cảnh giới trung bình của tán tu cũng không cao, có rất ít cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm”.

“Hay nói đúng hơn, những cao thủ có thể tu luyện tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đều được thế gia Cổ Võ mời chào rồi, quân đoàn cao thủ chỉ mời được cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm là cùng, chút thực lực ấy vẫn chưa thể chống lại thế gia Cổ Võ hàng đầu”.

Trong lúc Dương Thanh nói, một khí thế vô cùng đáng sợ bỗng ập đến, bao phủ lấy Dương Thanh.

Dương Thanh lập tức biến sắc, ngay cả anh cũng cảm nhận được áp lực mạnh mẽ từ khí thế này.

Anh có ảo giác, chỉ một suy nghĩ trong đầu đối phương cũng có thể giết anh.

Bây giờ, khi dốc toàn lực, anh đã có thể đánh một trận với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, cao thủ khiến anh cảm nhận được áp lực đáng sợ như vậy sẽ mạnh đến mức nào chứ?

Mã Siêu lập tức bước tới, chắn trước Dương Thanh, tuy phải chịu áp lực khổng lồ nhưng anh ta vẫn đứng trước Dương Thanh, không hề sợ hãi.

Đám người Hoài Lam còn không cử động nổi, không ngừng run rẩy.

Nét mặt Dương Thanh nghiêm nghị chưa từng có, khí thế này khiến anh cảm nhận được áp lực như đến từ sâu trong linh hồn.

Anh biết, ít nhất đối phương đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ, thậm chí là Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, đó đã là người mạnh nhất rồi.

“Tiền bối là cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ mà lại dùng vũ lực với sâu kiến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ ở thế tục, cũng hơi quá đáng nhỉ?”
 
Chương 4196


Chương 4196

Tuy Dương Thanh phải chịu áp lực khổng lồ nhưng vẫn không sợ hãi, anh nói lớn với không trung.

“Hừ!”

Đúng lúc này, tiếng hừ lạnh vang lên.

Ngay sau đó, khí thế vô cùng mạnh mẽ cũng ập tới chỗ anh.

“Lùi lại!”

Dương Thanh bỗng giơ tay kéo Mã Siêu đang chắn trước mặt anh ra sau lưng anh, gần như cùng lúc đó, anh cũng đấm về phía trước.

“Ầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên.

Ngay sau đó, Dương Thanh lùi bảy, tám bước mới ngừng.

Một cao thủ mặc đồ đen đang đứng ở chỗ mà Dương Thanh vừa đứng, ông ta đeo mặt nạ màu đen, không để ai thấy mặt.

Mặt Dương Thanh tái nhợt, anh nhìn chằm chằm vào cao thủ áo đen.

Anh có thể cảm nhận được, cao thủ áo đen trước mặt có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, nhưng đây không phải cao thủ bí ẩn vừa dùng khí thế để trấn áp anh.

Hay nói cách khác, vẫn còn một cao thủ có thực lực mạnh hơn chưa xuất hiện.

Giọng nói lạnh lẽo như đến từ địa ngục kia vang lên trong không trung: “Cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ bình thường không thể đỡ được đòn tấn công từ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ”.

Con ngươi Dương Thanh bỗng co lại, đòn đánh của cao thủ áo đen hồi nãy chỉ để thăm dò thôi.

“Nếu tôi không đoán sai, cậu đang tu luyện bí pháp Tu Tiên chứ không phải công pháp Cổ Võ, bằng không, cậu không thể phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ khi ở cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ”.

Giọng nói kia lại vang lên.

Trong mắt Dương Thanh tràn ngập vẻ kinh hãi, không ngờ đối phương cũng biết bí pháp Tu Tiên.

Nhưng khi nghĩ đến thực lực của đối phương, Dương Thanh lại thấy thoải mái, chắc chắn cao thủ ở cấp bậc này sẽ biết nhiều chuyện hơn rồi.

Dương Thanh nói: “Chắc tiền bối tìm tôi không chỉ để thăm dò thực lực của tôi đúng không?”

Giọng nói già nua kia lại vang lên: “Ba sát thủ của Hắc Sát tôi đã bị cậu giết, cậu nghĩ tôi tìm cậu làm gì?”

Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức biến sắc.

Không ngờ đối phương lại là người của Hắc Sát, trước đó, có ba cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ của Hắc Sát ám sát anh, kết quả bị anh khống chế, khi anh ép hỏi thân phận của đối phương, đối phương bỗng mất mạng.

Hắc Sát chỉ có một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, đó chính là Thượng Vân Phong – thủ lĩnh Hắc Sát, tổ chức sát thủ số một Hạ Giới giới Cổ Võ!

Hay nói cách khác, cao thủ trong bóng tối kia chính là Thượng Vân Phong.

Đúng lúc này, giọng Thượng Vân Phong lại vang lên: “Cậu có một cơ hội sống sót, đánh bại đồ đệ của tôi, bằng không, chết!”
 
Chương 4197


Chương 4197

Dương Thanh sầm mặt: “Yêu cầu này của tiền bối hơi quá đáng nhỉ? Đồ đệ của tiền bối là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, mạnh hơn hẳn tôi, bảo tôi đánh bại ông ta thì không khác gì đi chịu chết”.

Thượng Vân Phong lạnh lùng nói: “Nếu thế, giờ tôi sẽ giết cậu!”

Sau khi lão ta dứt lời, áp lực khủng khiếp cũng bao phủ lấy Dương Thanh.

Vào lúc này, Dương Thanh chỉ thấy lạnh thấu xương, không sao cử động nổi.

Nếu cao thủ đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ này muốn giết anh thì dễ như bỡn.

Thượng Vân Phong nói: “Cậu yên tâm, sau khi giết cậu xong, tôi sẽ giết cả người bên cạnh cậu, như thế thì cậu sẽ không cô đơn trên đường xuống suối vàng”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh biến sắc.

Thượng Vân Phong đến vì anh, anh không muốn mình liên lụy đến đám người Mã Siêu.

Thấy áp lực từ đối phương mạnh dần, Dương Thanh vội nói: “Tôi đồng ý với tiền bối!”

“Tốt lắm! Vậy tôi cho cậu thêm một cơ hội! Nhớ kỹ lời tôi nói, đánh bại đồ đệ của tôi, bằng không, tất cả các cậu sẽ chết!”

Thượng Vân Phong nói.

Áp lực đang bao phủ Dương Thanh cũng lập tức biến mất.

“Mọi người lùi lại đi!”

Dương Thanh nhìn về phía Mã Siêu đang tức giận, nói.

Một khi Mã Siêu kích động rồi nhúng tay vào, có lẽ anh ta sẽ bị Thượng Vân Phong giết ngay.

Giờ anh chỉ có thể đánh một trận, bằng không, tất cả những ai đang có mặt đều sẽ chết.

Ngay sau đó, một thanh kiếm màu vàng xuất hiện trong tay anh, chính là Thiên Tử Kiếm.

Trong Thiên Tử Kiếm phong ấn một cao thủ mạnh mẽ từ thời đại các vị thần, khi gặp nguy hiểm tới tính mạng, chủ của kiếm có thể triệu hồi người đó, phát huy một đòn sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.

Nhưng sau khi triệu hồi cao thủ này, sức mạnh của Dương Thanh cũng sẽ cạn kiệt, khi đó, ngay cả người bình thường cũng có thể dễ dàng giết anh.

Nhưng bây giờ anh bắt buộc phải đánh với đồ đệ của Thượng Vân Phong, bằng không, tất cả mọi người đều sẽ chết.

Thấy thanh kiếm màu vàng trong tay Dương Thanh, tiếng hô kinh ngạc vang lên trong không trung, Thượng Vân Phong trầm giọng nói: “Không ngờ Thiên Tử Kiếm lại được đưa cho cậu, xem ra mấy lão già kia đã bồi dưỡng cậu như người thừa kế rồi”.

Dương Thanh nhíu mày, anh không hiểu ý Thượng Vân Phong, nhưng có thể khẳng định lão ta biết Thiên Tử Kiếm.

“Bắt đầu đi!”

Thượng Vân Phong chợt nói.

Ngay sau khi lão ta ra lệnh, cao thủ mặc đồ đen cũng xông tới trước mặt Dương Thanh, ông ta bỗng nhảy lên, đá mạnh vào đầu Dương Thanh.

Dương Thanh vội vung Thiên Tử Kiếm trong tay lên.

“Keng!”

Cao thủ mặc đồ đen đá trúng Thiên Tử Kiếm, Thiên Tử Kiếm bật ngược lại, trúng đầu Dương Thanh.

Dương Thanh lùi lại mấy bước.
 
Chương 4198


Chương 4198

Việc Thiên Tử Kiếm va vào đầu anh đã khiến anh choáng váng, máu cũng chảy ra.

Với thực lực của anh bây giờ, anh có thể miễn cưỡng đánh với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, nhưng cao thủ mặc đồ đen đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, hơn nữa còn là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ có sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.

Dương Thanh gần như không có bất cứ hy vọng gì trong việc đánh bại đối phương.

Bây giờ, dường như anh chỉ có thể đánh bại đối phương bằng cách triệu hồi cao thủ trong Thiên Tử Kiếm vào lúc sống còn.

Nhưng nếu dùng cao thủ trong Thiên Tử Kiếm để đánh bại cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ thì hơi lãng phí nhỉ?

Phải biết rằng ngay cả Thượng Vân Phong cũng phải tránh đòn tấn công từ cao thủ trong Thiên Tử Kiếm.

Anh chưa kịp hết choáng váng, cao thủ mặc đồ đen đã xông đến, bỗng đấm về phía Dương Thanh.

Vào lúc này, Dương Thanh chỉ cảm thấy có một khí thế không thể ngăn cản đang tới gần mình.

Hình như huyết mạch cuồng hóa trong người anh cũng cảm nhận được nguy hiểm, hoàn toàn sôi trào, khí thế mạnh hơn bùng nổ từ người Dương Thanh.

Nhưng cho dù thế, anh vẫn không có hy vọng đánh bại cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ.

Dương Thanh không né được, chỉ có thể giơ nắm đấm lên ngăn cản.

“Ầm!”

Hai nắm đấm va vào nhau, Dương Thanh cảm nhận được sức mạnh hủy diệt bùng nổ từ nắm tay anh rồi lan từ cánh tay ra khắp người anh.

Anh cũng bay ra xa.

Nhưng lần này, cao thủ mặc đồ đen cũng lùi lại ba bước.

“Ồ?”

Trong bóng tối, Thượng Vân Phong ồ lên kinh ngạc.

Rõ ràng đồ đệ lão ta đã đánh bay Dương Thanh, tại sao vẫn phải lùi lại ba bước chứ?

Hai người cách nhau hai cảnh giới lớn, cho dù Dương Thanh tu luyện bí pháp Tu Tiên thì cũng không thể có sức mạnh lớn như thế được!

Trong đôi mắt sâu thẳm của cao thủ mặc đồ đen kia tràn ngập vẻ kinh hãi, nắm đấm của ông ta đã đầm đìa máu tươi, đó không phải máu của Dương Thanh đã nhuộm đỏ nắm tay ông ta khi ông ta đối đầu với anh, mà do tay ông ta đã bị thương rồi.

Dương Thanh bị đánh bay mấy mét, lồm cồm bò dậy, nhìn chằm chằm vào cao thủ mặc đồ đen bằng đôi mắt đỏ ngầu.

Huyết mạch cuồng hóa đã được cải tạo đang điên cuồng sôi trào trong người anh, như sắp lao ra khỏi người anh.

Ngay cả Thượng Vân Phong cũng không biết cơ thể của Dương Thanh đã được máu của ba cao thủ mạnh nhất cải tạo, có thể sánh ngang với cơ thể của cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.

Đừng nói là cao thủ mặc đồ đen, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong cũng rất khó giết được Dương Thanh.

Có thể nói cơ thể Dương Thanh đã đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng cảnh giới thì chưa theo kịp.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom