Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 4220


Chương 4220

Mạnh Thiên Lan nhíu mày, híp mắt nhìn chằm chằm vào đối phương: “Tức là các người định ngăn quân đoàn cao thủ chúng tôi làm nhiệm vụ à?”

Đối phương cười lạnh: “Tôi cũng không nói thế, quân đoàn trưởng Mạnh đừng đổ oan cho tôi”.

Lúc này, Chúc Anh Sơn bên cạnh Mạnh Thiên Lan bỗng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào lão già tóc bạc: “Tề Lương, ông định vi phạm quy định mới à?”

Lão già tóc bạc chính là Tề Lương, phía sau lão ta có năm, sáu cao thủ, toàn là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm.

“Hừ!”

Tề Lương chỉ lạnh lùng nhìn Chúc Anh Sơn rồi hờ hững nói: “Làm chó thì nên có ý thức của chó, tôi nói chuyện với chủ của cậu, cậu có tư cách xen vào à? Vả miệng!”

Lão ta vừa dứt lời, một cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong đã xuất hiện trước mặt Chúc Anh Sơn như bóng ma.

“Bốp!”

Đối phương tát vào mặt Chúc Anh Sơn.

Tuy cái tát này không vang lắm nhưng hết sức chói tai, khóe miệng Chúc Anh Sơn còn rỉ máu.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sững sờ.

Phải biết rằng giờ Chúc Anh Sơn là phó quân đoàn trưởng của quân đoàn cao thủ, tuy ông ta không mạnh nhưng rất được Mạnh Thiên Lan coi trọng.

Không những thế, sau khi được tứ trưởng lão Dương Thanh của hội trưởng lão tặng đan dược, thực lực của ông ta đã tăng đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ.

Tề Lương là dòng chính của thế gia Cổ Võ mà lại dám ra tay với Chúc Anh Sơn, có thể tưởng tượng được chuyện này nghiêm trọng đến mức nào.

“Ngông cuồng!”

Mạnh Thiên Lan lập tức nổi giận, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người cô ta.

Nhưng cô ta chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, chút khí thế này vốn không làm gì được Tề Lương.

Hơn trăm cao thủ của quân đoàn cao thủ cũng phóng khí thế ra, giận dữ nhìn chằm chằm vào Tề Lương.

Nhưng trước áp lực từ nhiều cao thủ như thế, Tề Lương chỉ cười lạnh, lão ta khoát tay, khí thế khủng khiếp hơn bùng nổ từ người lão ta, lập tức trấn áp khí thế của quân đoàn cao thủ.

“Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ!” Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ Tề Lương, người của quân đoàn cao thủ đều biến sắc.

Khóe miệng Chúc Anh Sơn đầy máu, ông ta nhìn chằm chằm vào Tề Lương, cắn răng: “Không ngờ ông đã đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ! Khó trách ông dám hống hách ở thế giới mới như thế”.

Ông ta biết Tề Lương, khoảng thời gian trước, lão ta chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, không ngờ mới mấy ngày ngắn ngủi mà lão ta đã đột phá.

Tề Lương không buồn quan tâm tới Chúc Anh Sơn, lão ta chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nhìn chằm chằm vào Mạnh Thiên Lan: “Quân đoàn trưởng Mạnh muốn điều tra gì thì cứ điều tra, nhưng nếu muốn người của gia tộc Cổ Võ họ Tề chúng tôi rời đi thì không được!”

Trong mắt Mạnh Thiên Lan lóe lên ánh sáng sắc bén, nếu không biết sự mạnh mẽ của đối phương, cô ta rất muốn xông lên liều mạng.
 
Chương 4221


Chương 4221

Cho dù tất cả thành viên đang có mặt của quân đoàn cao thủ cùng ra tay thì có lẽ cũng không phải đối thủ của Tề Lương.

Tuy số lượng thành viên của quân đoàn cao thủ đã tăng gấp mấy lần nhưng vẫn không có cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm nào gia nhập.

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sẽ là thiên tài thuộc dòng chính được thế gia Cổ Võ chú trọng bồi dưỡng, hoặc là tán tu có thiên phú vô cùng xuất chúng đã được thế gia Cổ Võ coi trọng, ký khế ước với thế gia Cổ Võ, phục vụ thế gia Cổ Võ suốt đời.

Cũng vì tài nguyên võ đạo đã bị hạn chế, bị thế gia Cổ Võ thao túng, rất ít tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ có thể tu luyện tới Thiên Cảnh Tam Phẩm bằng thiên phú của mình.

Cho dù họ tu luyện tới Thiên Cảnh Tam Phẩm thì cũng sẽ bị thế gia Cổ Võ áp dụng cách vừa đấm vừa xoa, họ phải phục tùng thế gia Cổ Võ hoặc chết!

Chuyện này cũng dẫn đến ân oán sâu sắc giữa tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ và thế gia Cổ Võ.

Mạnh Thiên Lan cố nén giận, nhìn chằm chằm vào Tề Lương: “Tiền bối đang công khai vi phạm quy định của thế giới mới à?”

Tề Lương nhíu mày, híp mắt nhìn chằm chằm vào Mạnh Thiên Lan: “Cô tưởng cô là quân đoàn trưởng của quân đoàn cao thủ do hội trưởng lão thế tục đẩy lên thì có thể chỉ tay năm ngón trước mặt tôi à?”

Mạnh Thiên Lan hít sâu một hơi, ra sức nén giận, cắn răng: “Tôi chỉ biết nếu tôi đã là quân đoàn trưởng của quân đoàn cao thủ thì phải bảo vệ quy định của thế giới mới, mời tiền bối dẫn người đi!”

Tề Lương cười lạnh, nhìn Mạnh Thiên Lan: “Nếu tôi không đi thì sao?”

“Không đi?”

Mạnh Thiên Lan kinh ngạc, hình như không ngờ Tề Lương lại nói thế trước mặt mọi người, cô ta lập tức nhíu mày: “Nếu tiền bối không đi thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, có lẽ sau này Trung Châu sẽ không chào đón người của gia tộc Cổ Võ họ Tề nữa!”

Các cao thủ xung quanh đều kinh hãi.

Mạnh Thiên Lan chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ mà dám nói thế trước mặt cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, đúng là không sợ chết!

Từng giây từng phút trôi đi, Tề Lương vẫn đứng yên, híp mắt nhìn chằm chằm vào Mạnh Thiên Lan, không hề có ý rời đi.

Mạnh Thiên Lan cũng không sợ hãi, đối mặt với Tề Lương một cách kiên cường.

Khí thế cuồng bạo bao phủ lấy Mạnh Thiên Lan, lúc này Mạnh Thiên Lan đang phải chịu áp lực không gì ngăn cản nổi.

Áp lực khổng lồ này khiến người cô ta run khe khẽ.

Nhưng cô ta vẫn siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào Tề Lương, không chịu lùi lại.

“Hừ!”

Tề Lương bỗng cười lạnh, phóng khí thế mạnh hơn ra.

Vì không chịu nổi áp lực này, người của quân đoàn cao thủ xung quanh không thể không lùi lại mấy bước, có người thực lực yếu còn hộc máu, bị thương không nhẹ.

Tề Lương cũng thầm kinh ngạc trước sự kiên trì của Mạnh Thiên Lan.

Lão ta cứ tưởng Mạnh Thiên Lan sẽ không chịu nổi áp lực từ mình, không ngờ lão ta đã tăng áp lực lên gấp đôi mà Mạnh Thiên Lan vẫn chịu được.

Ngay cả thiên tài Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng chưa chắc đã chịu được áp lực khổng lồ như thế đúng không?
 
Chương 4222


Chương 4222

Không ngờ một cô gái thế tục trẻ như Mạnh Thiên Lan lại chịu được.

Trong mắt Tề Lương bỗng lóe lên sát khí mãnh liệt, nếu thiên tài như thế không cùng phe với lão ta thì chắc chắn không thể để cô ta sống sót.

Mạnh Thiên Lan là người của hội trưởng lão thế tục, chắc chắn sẽ không đứng về phía lão ta, nếu thế thì chỉ có thể trừ khử cô ta.

Nghĩ tới đây, lão ta phóng ra khí thế mạnh hơn nữa.

Sắc mặt Mạnh Thiên Lan lập tức trắng bệch, chân cô ta run lẩy bẩy.

Cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ đang phóng khí thế về phía cô ta, với thực lực của cô ta thì không thể chịu được.

“Ầm!”

Một tiếng động rất lớn vang lên, Mạnh Thiên Lan khuỵu một chân xuống đất, mặt đất cũng lõm xuống.

“Quân đoàn trưởng!”

Người của quân đoàn cao thủ thấy thế, đều biến sắc, ai cũng giận dữ nhìn chằm chằm vào Tề Lương bằng đôi mắt đỏ ngầu, chỉ hận không thể giết tên khốn này bằng ánh mắt.

Chúc Anh Sơn nổi giận, hét lớn: “Tề Lương! Tôi liều mạng với ông!”

Ông ta hét lên, hơi nhích chân, lao tới chỗ Tề Lương.

Trước đó Dương Thanh đã dặn ông ta phải bảo vệ Mạnh Thiên Lan cẩn thận, lúc này Mạnh Thiên Lan đang phải chịu áp lực từ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ là Tề Lương, nếu ông ta không ra tay, cho dù Mạnh Thiên Lan không chết thì cũng sẽ mất hết võ công, từ giờ trở thành người tàn phế.

“Hừ! Không biết tự lượng sức mình!”

Tề Lương lạnh lùng nói, lập tức vung tay, tấn công Chúc Anh Sơn.

“Rầm!”

Ngay sau đó, tiếng va chạm nặng nề vang lên, cùng với tiếng xương gãy, Chúc Anh Sơn hộc máu, bay xa bảy, tám mét.

Sau khi rơi xuống đất, Chúc Anh Sơn lại hộc máu.

Mọi người nhìn mà sững sờ, không ngờ Tề Lương lại hùng hổ như thế, biết rõ quy định mới mà vẫn dám nặng tay với người của quân đoàn cao thủ.

“Tề Lương!”

Chúc Anh Sơn ngã xuống đất, định đứng dậy nhưng vết thương quá nặng, không sao đứng nổi, chỉ có thể giận dữ quát.

Mạnh Thiên Lan vô cùng giận dữ, trong đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí điên cuồng, cô ta nghiến răng: “Lão già! Có giỏi thì ông giết tôi đi, chắc chắn hội trưởng lão sẽ không bỏ qua cho tên khốn kiếp như ông đâu!”

“Tôi khuyên ông, tốt nhất ông nên giết tôi, bằng không, chắc chắn tôi sẽ tự tay giết ông!”

Lúc này trong mắt Mạnh Thiên Lan không hề có sự sợ hãi, cô ta nhìn chằm chằm vào Tề Lương với vẻ căm thù.

“Cô chán sống rồi!”

Tề Lương lập tức nổi giận, bỗng giơ tay phải lên, cùng lúc đó, sức mạnh như có thể hủy diệt trời đất cũng hình thành trong bàn tay lão ta.

“Nếu cô đã chán sống, tôi sẽ phế bỏ võ công của cô, sau khi mất võ công, tôi cũng muốn xem xem sau này cô còn thực lực giết tôi không đấy”.
 
Chương 4223


Chương 4223

Không ngờ lão ta lại định phá hủy võ đạo của Mạnh Thiên Lan.

“Tề Lương, ông dám!”

Chúc Anh Sơn quát, lại hộc máu.

Những thành viên khác của quân đoàn cao thủ cũng nổi giận, định xông lên nhưng lại bị mấy cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm nhà họ Tề ngăn cản.

Nhà họ Tề chỉ có bảy, tám cao thủ, còn quân đoàn cao thủ thì có cả trăm người.

Nhưng áp lực từ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ như Tề Lương đang trấn áp quân đoàn cao thủ, họ không thể xông tới chỗ Tề Lương.

Họ chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay với khí thế hủy diệt trời đất của Tề Lương thẳng thừng giáng vào đan điền Mạnh Thiên Lan.

Ai cũng biết, một khi lão ta đánh trúng, Mạnh Thiên Lan sẽ hoàn toàn tàn phế.

“Hừ!”

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Ngay sau đó, một bóng người chắn trước Mạnh Thiên Lan như bóng ma, giơ tay chặn đòn đánh từ Tề Lương.

“Ầm!”

Khoảnh khắc tay hai người va vào nhau như đá tảng rơi xuống biển, dấy lên sóng năng lượng hủy diệt, lan khắp bốn phía.

Trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Tề Lương phải lùi lại mấy bước rồi mới ngừng.

“Tề Lương, ông ngày càng hèn hạ đấy, đường đường là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ mà lại ra tay với cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của thế tục”.

Đối phương lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tề Lương.

Trong mắt Tề Lương tràn ngập vẻ kinh ngạc, lão ta sững sờ chốc lát rồi mới nghiến răng nghiến lợi: “Không ngờ ông đã đột phá rồi”.

“Quỷ Thủ, ông là cung phụng của nhà họ Tề, giờ ông định giúp người ngoài đối phó với người nhà họ Tề à?”

Người vừa ngăn đòn tấn công chí mạng của Tề Lương cho Mạnh Thiên Lan chính là Quỷ Thủ.

Vì vết thương ngầm ở đan điền, Quỷ Thủ đã ngừng ở Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong rất nhiều năm, không ngờ bây giờ lão ta cũng đột phá.

Chuyện này khiến Tề Lương vô cùng kinh hãi, với tư cách là dòng chính nhà họ Tề, đương nhiên lão ta biết vết thương ngầm ở đan điền Quỷ Thủ nghiêm trọng đến mức nào, theo lời thần y nhà họ Tề nói, vết thương ở đan điền Quỷ Thủ rất tệ, cảnh giới sẽ chững lại suốt đời.

Những năm gần đây, nhà họ Tề cũng đã tìm một số thần y cho Quỷ Thủ, nhưng không ai có cách chữa khỏi đan điền của lão ta.

Nhưng bây giờ, Quỷ Thủ đã đột phá, tức là vết thương ngầm ở đan điền lão ta đã khỏi rồi.

Nghĩ tới đây, Tề Lương bỗng thầm sợ hãi.

Tuy lão ta cũng đã đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, nhưng đó là do gia tộc đã dùng tài nguyên tu luyện để nâng cảnh giới của lão ta lên.

Còn Quỷ Thủ đã đắm chìm trong cảnh giới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong mấy chục năm, một khi Quỷ Thủ đột phá, loại cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ với đan điền mờ nhạt như lão ta đâu thể sánh bằng chứ?
 
Chương 4224


Chương 4224

“Những chuyện mà tôi làm cho nhà họ Tề suốt bao năm qua đã đủ để báo đáp ân tình của nhà họ Tề với tôi rồi, giờ tôi và nhà họ Tề không còn ân oán gì nữa”.

Quỷ Thủ lạnh lùng nói: “Tề Lương, nể tình cũ, tôi không muốn đánh với ông, nếu ông thức thời thì bây giờ dẫn người rời đi ngay, bằng không, đừng trách tôi không khách sáo”.

Cùng lúc đó, khí thế khiến người ta ngạt thở lan ra từ người lão ta, bao phủ lấy Tề Lương.

Tuy người nhà họ Tề xung quanh chỉ phải chịu ảnh hưởng còn sót lại từ khí thế mà Quỷ Thủ phóng ra, nhưng họ cũng cảm nhận được áp lực không gì cản nổi.

Áp lực đó khiến họ không dám chống đối.

Sắc mặt Tề Lương hết sức khó coi, khí thế mà Quỷ Thủ phóng ra khiến lão ta cảm nhận được sự sợ hãi như đến từ sâu trong linh hồn.

Nếu hai người giao chiến, trong thời gian ngắn, có lẽ Quỷ Thủ sẽ không làm gì được lão ta, nhưng về lâu dài, với thực lực của Quỷ Thủ, muốn giết lão ta cũng không khó.

Nhưng nếu dẫn người rời đi như thế thì nhà họ Tề còn mặt mũi gì?

“Quỷ Thủ, ông tưởng tôi sợ ông thật à?”

Tề Lương tức giận, phóng hết khí thế ra, định đối đầu với Quỷ Thủ.

Nhưng Quỷ Thủ vẫn thản nhiên, chỉ hừ khẽ, khí thế mạnh mẽ hơn nữa lập tức giáng xuống, áp lực mà Tề Lương phải chịu cũng tăng lên.

Lão ta thầm kinh hãi, rõ ràng hai người đều là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, tại sao lại chênh nhau nhiều đến vậy?

Mạnh Thiên Lan nhìn Quỷ Thủ đang chắn trước mặt mình với vẻ cảm khái.

Đương nhiên cô ta biết tại sao Quỷ Thủ lại giúp cô ta, tất cả là nhờ Dương Thanh.

Nếu không nể mặt Dương Thanh, chắc chắn Quỷ Thủ sẽ không ra tay giúp, có khi giờ cô ta đã chết dưới tay Tề Lương rồi.

Mấy năm trước, cô ta vẫn là cao thủ cùng cấp với Dương Thanh, còn bây giờ, thực lực của Dương Thanh đã vượt xa cô ta.

Thậm chí ngay cả các mối quan hệ của anh cũng mạnh như thế.

“Tôi cho ông mười giây, ông dẫn người rời đi hoặc đánh với tôi một trận, nhưng tôi không nương tay đâu, nếu ông chết thì đó là do ông tự làm tự chịu!”

Quỷ Thủ hờ hững nói.

Sau khi dứt lời, lão ta bỗng giơ một ngón tay lên: “1!”

Khi lão ta nói số đầu tiên, Tề Lương có cảm giác như tim bị đánh mạnh.

Lão ta hiểu rõ, với thực lực của lão ta bây giờ, lão ta không thể đánh lại Quỷ Thủ, một khi giao chiến, lão ta sẽ bị thương nặng hoặc chết.

Cả chết lẫn bị thương nặng đều là kết quả mà lão ta không muốn thấy.

Nhưng nếu lão ta dẫn người đi thật thì biết ăn nói với gia tộc thế nào đây?

Lão ta hùng hổ với quân đoàn cao thủ như thế, thậm chí còn định ra tay với Mạnh Thiên Lan, đương nhiên là do mệnh lệnh từ nhà họ Tề, bằng không, lão ta nào dám chứ?

“2!”

“3!”



“8!”
 
Chương 4225


Chương 4225

Sau thoáng chốc, Quỷ Thủ đã đếm đến số tám, chỉ còn hai số cuối, nếu Tề Lương vẫn không dẫn người đi, có lẽ lão ta sẽ ra tay với Tề Lương ngay.

“9!”

Cuối cùng cũng đến số chín.

Ý chí chiến đấu của Quỷ Thủ dâng trào, sát khí mạnh mẽ lan ra từ người lão ta.

“Xem ra ông đã chọn đánh một trận với tôi, nếu vậy thì tôi sẽ theo tới cùng!”

Quỷ Thủ chợt nói, ngay sau khi dứt lời, lão ta bỗng giậm mạnh chân, lao tới chỗ Tề Lương.

Tề Lương lập tức biến sắc, tức giận nói: “Quỷ Thủ, ông không có đạo đức! Rõ ràng ông mới đếm tới chín thôi!”

Quỷ Thủ hừ lạnh, lúc này lão ta đã xông tới trước mặt Tề Lương, lão ta tung chưởng về phía Tề Lương, đồng thời quát: “10!”

“Ầm!”

Tề Lương không kịp né tránh, trong khoảnh khắc này, lão ta chỉ có thể ứng phó, đành giơ tay đỡ đòn của Quỷ Thủ.

Sau tiếng va chạm dữ dội, Tề Lương chỉ cảm nhận được cơn đau nhói đang lan dọc cánh tay.

Lão ta cũng bị sức mạnh cuồng bạo này đánh bay.

Nhưng Quỷ Thủ vẫn không định nương tay, đúng lúc Tề Lương bị đẩy lùi, lão ta bỗng giậm chân, lao tới.

“Quỷ Thủ! Ông dám!”

Tề Lương vừa đứng vững đã thấy một đòn đánh chí mạng ập về phía ngực mình.

Không ngờ Quỷ Thủ định giết lão ta thật.

Đây là điều mà lão ta nằm mơ cũng không ngờ tới.

Cho dù thế nào, Quỷ Thủ cũng từng là cung phụng nhà họ Tề, hôm nay lão ta lại định giết dòng chính nhà họ Tề.

Không riêng gì Tề Lương, cao thủ nhà họ Tề và đám người Mạnh Thiên Lan cũng không ngờ tới.

“Ài!”

Đúng lúc này, tiếng thở dài vang lên.

Cả không gian bỗng bị một khí thế không tên bao trùm.

Ngay cả Quỷ Thủ đang định giết Tề Lương cũng cảm nhận được sự nguy hiểm.

Nhưng đòn đánh của lão ta đã được tung ra, giờ muốn ngừng cũng muộn rồi.

“Vù!”

Ngay sau đó, nắm đấm của lão ta giáng xuống từ không trung, tạo ra tiếng nổ.

Nhưng Tề Lương vốn sẽ chết dưới tay lão ta lại xuất hiện ở nơi cách đó ba mét.

Bên cạnh Tề Lương là một người trung niên đang cầm chai rượu.

Lúc này, người trung niên vẫn đang giơ chai rượu lên uống.

Khi nhìn thấy người trung niên kia, con ngươi của Quỷ Thủ bỗng co lại, ông ta kinh hãi nói: “Cậu không mất võ công!”

Tề Lương cũng nhìn người trung niên vừa cứu mình như thấy ma, khiếp sợ nói: “Tề Thiên Hà, chẳng phải năm đó cậu đã tự phá hủy võ đạo vì người phụ nữ kia à?”

 
 
Chương 4226


Chương 4226

Người trung niên có dáng vẻ say xỉn này không phải người bình thường, mà chính là Tề Thiên Hà – người đại diện thực sự của nhà họ Tề ở Trung Châu!

Ngoài ra, ông ta còn có một thân phận khiến tất cả cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ khiếp sợ.

Ông ta từng là thiên tài số một trên Thiên Bảng của Hạ Giới giới Cổ Võ!

Theo quy định của Thiên Bảng, phải bước vào Thiên Cảnh trước 40 tuổi thì mới có tư cách tiến vào bảng xếp hạng.

Tề Thiên Hà từng đứng đầu Thiên Bảng, điều đó đủ để cho thấy thực lực và thiên phú khủng khiếp của ông ta năm đó.

Nhưng trong mắt tất cả cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, Tề Thiên Hà đã tự từ bỏ võ đạo vì một người phụ nữ.

Nhưng hồi nãy, khi Quỷ Thủ sắp giết Tề Lương, Tề Thiên Hà đã xuất hiện rồi cứu Tề Lương kiểu gì?

Tề Thiên Hà cũng không trả lời Quỷ Thủ và Tề Lương mà nhìn về phía đống hoang tàn của Vương Sơn, nói: “Tứ trưởng lão, có thể nể mặt tôi, cho Tề Lương một con đường sống không?”

Nghe thấy thế, mọi người đều khiếp sợ.

Không ngờ Tề Thiên Hà lại nói chuyện với tứ trưởng lão trong lúc nhìn đống đổ nát của Vương Sơn.

Rõ ràng người được Tề Thiên Hà gọi là tứ trưởng lão chính là Dương Thanh – tứ trưởng lão được hội trưởng lão thế tục sắc phong đợt trước!

Vào lúc này, mọi người đều nhìn về phía đống đổ nát với vẻ chấn động.

Mạnh Thiên Lan khẽ run lên, nhìn đống đổ nát của Vương Sơn với vẻ mong chờ, trước đó ở Vương Sơn có tiếng động rất lớn, thật ra cô ta dẫn người tới ngay tức khắc là để tìm tung tích của Dương Thanh.

Nhưng cô ta đã cho người bao vây nơi này mà vẫn không phát hiện tung tích của Dương Thanh, giờ Tề Thiên Hà lại nói chuyện với đống đổ nát, tức là Dương Thanh đang ở dưới đất đá.

“Chẳng lẽ tiếng động phát ra từ Vương Sơn trước đó là do tứ trưởng lão gây ra à?”

Một người của thế gia Cổ Võ nghiêm nghị nói.

Một người Hạ Giới giới Cổ Võ khác nói: “Nếu đúng thế thật, tức là thiên kiếp bùng nổ ở đây mười ngày trước cũng do tứ trưởng lão dẫn tới ư?”

“Nhưng không biết tại sao cậu ta lại bị kẹt dưới đống đổ nát ở Vương Sơn nhỉ?”

Nghe thấy hai cao thủ của thế gia Cổ Võ này nói thế, đám đông càng thêm kinh hãi.

Ai cũng biết thiên kiếp đã giáng xuống đây mười ngày trước mạnh đến mức nào.

Tuy khi ấy họ không ở hiện trường, nhưng vẫn cảm nhận được áp lực khủng khiếp ở Vương Sơn từ xa, ngay cả thiên kiếp khi cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm cũng yếu hơn thiên kiếp kia rất nhiều.

Nhưng Tề Thiên Hà đã đặt câu hỏi với đống đổ nát một lúc lâu mà vẫn không nhận được câu trả lời.

“Tề Thiên Hà, ông đang làm gì thế?”

Lúc này, một cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ nhìn về phía Tề Thiên Hà, nhíu mày.

Một cao thủ thế gia Cổ Võ khác lạnh lùng nói: “Tề Thiên Hà, ông đang giỡn mặt với chúng tôi à? Chúng tôi đã tới đây một lúc rồi nhưng không hề phát hiện người dưới đống đổ nát”.

Tuy họ kinh hãi vì Tề Thiên Hà – kẻ vô dụng tự hủy võ công đã trở thành cao thủ tuyệt thế, nhưng họ cũng không tin dưới đống đổ nát có người.

Tề Thiên Hà không để ý đến đám đông mà nhìn chằm chằm vào đống đổ nát bằng ánh mắt nghiêm nghị, chợt nói: “Nếu tứ trưởng lão không trả lời, tôi sẽ xem như tứ trưởng lão đã đồng ý”.
 
Chương 4227


Chương 4227

Ông ta nói rồi quay người nhìn về phía Tề Lương, bình tĩnh nói: “Đi với tôi!”

Tề Lương vẫn đang chìm trong sự sợ hãi vì suýt bị Quỷ Thủ giết, nghe thấy Tề Thiên Hà nói thế, lão ta mới hoàn hồn, lập tức nhìn Quỷ Thủ với vẻ kiêng dè rồi đe dọa: “Quỷ Thủ, ông dám phản bội nhà họ Tề, một ngày nào đó, nhà họ Tề sẽ bắt ông trả giá đắt”.

Lão ta nói rồi định quay người rời đi theo Tề Thiên Hà.

Trong mắt Quỷ Thủ lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tề Lương nhưng không đuổi theo.

Khi Tề Thiên Hà xuất hiện, tuy ông ta đã cứu Tề Lương bằng tốc độ cực nhanh nhưng ông ta vẫn chưa thể hiện thực lực thật sự của mình.

Nhưng lão ta có cảm giác, thực lực của Tề Thiên Hà rất khó lường, có lẽ năm đó ông ta cũng không tự hủy võ công, hoặc sau khi tự hủy võ công, ông ta đã nhận được kỳ ngộ mới, chẳng những võ đạo hồi phục mà còn tiến bộ thêm.

Lúc này. Mạnh Thiên Lan cũng không ngăn Tề Thiên Hà đưa Tề Lương đi, mà đang chú ý tới đống đổ nát của Vương Sơn.

“Ầm!”

Đúng lúc này, mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội.

Khí thế khủng khiếp bùng nổ từ dưới đống đổ nát của Vương Sơn.

“Rầm!”

Sau một tiếng nổ, đất đá trên Vương Sơn bay thẳng lên trời, lập tức hóa thành bột.

Cao thủ xung quanh cũng không chịu nổi khí thế này, đều bay ra xa.

Những người có cảnh giới thấp thì hộc máu, bay xa, bị thương nặng.

Tề Thiên Hà vừa dẫn Tề Lương đến nơi cách đó mười mấy mét lập tức biến sắc, bỗng vỗ vào ngực Tề Lương.

“Rầm!”

Tề Lương bị sức mạnh khổng lồ đánh bay ra xa.

“Mau đi đi!”

Đồng thời, Tề Thiên Hà hét lớn với Tề Lương.

Tóc ông ta bay phấp phới theo gió, ông ta cầm chai rượu lên uống một ngụm lớn.

“Rầm!”

Cùng lúc đó, khí thế khủng khiếp bỗng bùng nổ từ người ông ta.

Các cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ vừa đứng vững đều kinh hãi nhìn chằm chằm vào Tề Thiên Hà.

“Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ!”

Một cao thủ của thế gia Cổ Võ khiếp sợ nói.

“Sao có thể chứ? Năm năm trước, Tề Thiên Hà chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ mà thôi, trong năm năm ngắn ngủi, sao ông ta có thể mạnh đến mức đó được?”

“Chẳng phải năm năm trước ông ta đã tự hủy võ công vì một người phụ nữ à? Tôi nghe nói rất nhiều người đã tận mắt chứng kiến ông ta tự hủy võ công, chắc không phải giả đâu”.

“Có thể khẳng định năm năm trước, ông ta đã từ bỏ võ đạo, giờ ông ta lại trở thành cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, tức là ông ta có được thực lực này sau khi tự hủy võ công ư?”
 
Chương 4228


Chương 4228

Trong lúc nhất thời, người của thế gia Cổ Võ đều vô cùng khiếp sợ, khi biết Tề Thiên Hà đã tự từ bỏ võ đạo năm năm trước lại trở nên mạnh mẽ như thế, rất nhiều người đều thấy khó tin.

Năm năm trước, khi chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, Tề Thiên Hà đã đứng đầu Thiên Bảng.

Khi đó ông ta chưa đầy 40 tuổi, yêu cầu của Thiên Bảng chính là bước vào Thiên Cảnh trước 40 tuổi.

Giờ ông ta đã nằm ngoài phạm vi Thiên Bảng, nhưng thực lực của ông ta lại tăng quá nhiều trong năm năm.

Cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, ông ta vẫn là thiên tài có thiên phú hàng đầu.

Lúc này, Tề Thiên Hà như gặp kẻ địch mạnh, nét mặt vô cùng nghiêm nghị.

“Cút!”

Tiếng quát giận dữ bỗng giáng xuống từ trên trời.

Tề Thiên Hà còn chưa hoàn hồn thì đã thấy sức mạnh không gì cản nổi lao về phía mình.

Tuy thế, ông ta vẫn không sợ hãi, chắn trước Tề Lương, giơ tay đỡ đòn từ đối phương.

“Rầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên.

“Ầm ầm ầm!”

Mặt đất dưới chân Tề Thiên Hà lập tức nổ tung.

Điều khiến mọi người khiếp sợ chính là quần áo trên người Tề Thiên Hà cũng nát vụn.

Tuy ông ta vẫn đứng nhưng khóe miệng đã rỉ máu tươi, lảo đảo lùi lại mấy bước.

“Chết đi!”

Giọng nói vô cùng lạnh lẽo bỗng vang vọng khắp Vương Sơn.

Các cao thủ thấy một bóng đen đuổi theo Tề Lương đang chạy trối chết rồi giơ tay lên.

“Ầm!”

Trước sự khiếp sợ của mọi người, lưng Tề Lương lõm hẳn xuống, ngay khi bị đánh trúng, lão ta cũng bay xa mười mấy mét như đạn pháo.

Khi rơi xuống đất, hơi thở của lão ta đã hoàn toàn biến mất.

Xung quanh lặng ngắt, mọi người tròn mắt nhìn cao thủ bí ẩn đang đứng quay lưng về phía đám đông.

Một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ đã bị đối phương giết bằng một đòn.

Không những thế, đối phương còn khiến Tề Thiên Hà có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ bị thương nặng chỉ với một chiêu, rốt cuộc cao thủ bí ẩn này mạnh đến mức nào chứ?

Mạnh Thiên Lan nhìn bóng lưng kia, vô cùng kích động, có lẽ người khác không nhận ra bóng lưng này, nhưng cô ta vừa nhìn đã nhận ra ngay.

“Tứ trưởng lão, cậu nhắm vào dòng chính của thế gia Cổ Võ như thế, không được thân thiện lắm nhỉ?”

Lúc này, Tề Thiên Hà bỗng nhìn chằm chằm vào bóng lưng kia, nói bằng giọng khàn khàn.

Vẻ thản nhiên trên mặt ông ta đã hoàn toàn biến mất, ánh mắt vô cùng nghiêm nghị.

Nghe thấy ông ta nói thế, các cao thủ khác đều kinh ngạc.

Chẳng lẽ cao thủ bí ẩn đang quay lưng về phía mọi người này chính là tứ trưởng lão của hội trưởng lão thế tục à?
 
Chương 4229


Chương 4229

Mọi người càng nghĩ càng khiếp sợ.

Một tháng trước, một mình Dương Thanh đã giết hết người đại diện của năm thế gia Cổ Võ và mười cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, trong đó có cả năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Khi đó, cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đều đoán chắc sức chiến đấu thực sự của Dương Thanh sẽ là Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

Nhưng bây giờ, Dương Thanh lại giết Tề Lương có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ chỉ bằng một đòn, thậm chí ngay cả cựu thiên tài số một của Thiên Bảng Hạ Giới giới Cổ Võ – Tề Thiên Hà cũng không đỡ nổi một chiêu từ anh.

Phải biết rằng bây giờ Tề Thiên Hà đã thể hiện thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ.

Tức là sức chiến đấu của Dương Thanh bây giờ đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ là ít nhất, hơn nữa còn vô địch khi ở cùng cảnh giới.

Thậm chí có lẽ anh đã là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ.

Nghĩ tới đây, sắc mặt của cao thủ thuộc thế gia Cổ Võ khó coi tới cực điểm, khác với họ, cao thủ thế tục và những tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ đã gia nhập quân đoàn cao thủ đều vô cùng kích động.

Dương Thanh càng mạnh, sự kiểm soát của thế gia Cổ Võ trong thế giới mới càng yếu hơn.

Giữa nét mặt phức tạp của mọi người, cao thủ bí ẩn đang quay lưng về phía đám đông chậm rãi quay lại, một gương mặt trẻ trung và lạnh lùng xuất hiện trước mắt mọi người.

“Không ngờ là tứ trưởng lão thật!”

Có người hô lên kinh ngạc.

Tiếng hô này khiến mọi người hoàn hồn từ nỗi khiếp sợ.

Tuy Tề Thiên Hà đã nói ra thân phận của Dương Thanh nhưng họ vẫn chưa tin lắm, cho đến lúc này, Dương Thanh xuất hiện trước mặt họ, họ mới xác định cao thủ bí ẩn có thực lực đáng sợ này chính là Dương Thanh.

Nhưng Dương Thanh mà họ thấy bây giờ như đã biến thành người khác, chẳng những thực lực thay đổi mà gương mặt cũng thay đổi.

Mặt Dương Thanh như được chạm khắc, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, có thể áp đảo vẻ ngoài của những ngôi sao nam nổi tiếng nhờ nhan sắc ở Chiêu Châu.

Nhưng trông anh rất lạnh lùng và xa cách.

Dương Thanh hờ hững nhìn chằm chằm vào Tề Thiên Hà, chất vấn: “Có ý kiến à?”

Cùng lúc đó, áp lực khủng khiếp cũng lan ra từ người anh, ập tới chỗ Tề Thiên Hà.

“Ma uy!”

Cao thủ của thế gia Cổ Võ hô lên kinh hãi: “Đó không phải tứ trưởng lão, mà là Ma Thần!”

Nghe thấy thế, các cao thủ đang có mặt đều hoảng sợ.

Nhất là cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, từ nhỏ họ đã được nghe truyền thuyết về Ma Thần, đương nhiên cũng biết rõ chiến tích huy hoàng của lão ta.

Trước đó họ cũng đã nghe nói linh hồn Ma Thần đang ở trong người Dương Thanh, bây giờ xem ra, cơ thể Dương Thanh đã hoàn toàn bị Ma Thần chiếm giữ rồi.

Nghĩ tới đây, cuối cùng họ cũng hiểu tại sao Dương Thanh bỗng dưng có thực lực khủng khiếp như thế.

Sau khi cảm nhận được ma uy từ Dương Thanh, mặt Tề Thiên Hà tái nhợt, người hơi run rẩy.

Tuy thế, ông ta vẫn đứng vững, cố chống chọi với ma uy mà Dương Thanh phóng ra.
 
Chương 4230


Chương 4230

“Tôi không có ý kiến, nhưng tứ trưởng lão là người của hội trưởng lão thế tục mà lại nhắm vào người của thế gia Cổ Võ như thế, có lẽ việc này sẽ mang lại nguy hiểm rất lớn cho tứ trưởng lão, thậm chí còn là nguy cơ chí mạng!”

Tề Thiên Hà thản nhiên nói, ông ta không uy hiếp mà đang trình bày sự thật.

“Hừ!”

Dương Thanh hừ lạnh, nói: “Tôi cũng muốn xem xem khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, có ai dám động đến đệ tử của tôi! Nếu không sợ chết thì cứ tới!”

Nghe thấy thế, đám đông càng thêm chắc chắn rằng linh hồn Ma Thần đang chiếm thế chủ đạo trong người Dương Thanh.

Thậm chí họ đang nghi ngờ, có phải linh hồn Dương Thanh đã bị linh hồn Ma Thần tiêu diệt, sau này cơ thể này sẽ hoàn toàn thuộc về Ma Thần không?

Nếu đúng thế thật, tức là ma đầu lừng lẫy giới Cổ Võ trước kia sẽ xuất hiện ở thế giới mới à?

Tề Thiên Hà chăm chú nhìn Dương Thanh, lập tức thở dài, nói: “Thôi! Nếu tứ trưởng lão đã nhắm vào cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ như thế, tôi nói nhiều đến mấy cũng vô dụng!”

“Nhưng hy vọng sau này tứ trưởng lão sẽ không hối hận khi làm thế!”

Ông ta nói rồi quay người rời đi.

Thấy thế, cao thủ thế gia Cổ Võ họ Tề cũng vội đi theo Tề Thiên Hà như chạy trốn.

Dương Thanh cũng không ra tay.

Anh nhìn quanh, lạnh lùng nói: “Trong mười giây, trừ người của quân đoàn cao thủ, nếu người khác vẫn ở đây thì giết không tha!”

Sau khi anh dứt lời, người của Hạ Giới giới Cổ Võ mới hoàn hồn, ai cũng quay người bỏ chạy, sợ Dương Thanh đuổi theo giết họ.

Với thực lực mà Dương Thanh vừa thể hiện, nếu mấy ông lớn Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong của thế gia Cổ Võ không ra mặt, có lẽ không ai có thể trấn áp anh.

“Rốt cuộc cậu là Dương Thanh hay Ma Thần?”

Thấy Dương Thanh nhìn mình, Mạnh Thiên Lan vô thức lùi lại, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.

Cô ta có thể cảm nhận được, chẳng riêng gì cơ thể mà linh hồn người trước mặt cũng là của Dương Thanh.

Nhưng hồi nãy, rõ ràng Dương Thanh lại nói chuyện như Ma Thần.

Dương Thanh không trả lời câu hỏi này mà thản nhiên nói: “Ở đây không còn gì để tìm kiếm nữa, về hết đi!”

Anh nói rồi quay người rời đi.

Người của quân đoàn cao thủ nhìn Dương Thanh thong thả rời đi, nhưng ngay sau đó, bóng Dương Thanh đã xuất hiện ở nơi cách đó mười mấy mét, đến khi họ nhìn lại, Dương Thanh đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt họ.

“Mạnh quá!”

Các thành viên của quân đoàn cao thủ sợ hãi thán phục.

Quỷ Thủ nhìn theo hướng Dương Thanh rời đi, lẩm bẩm: “Tốc độ phát triển đáng sợ thật!”

Lão ta nói rồi hơi nhích chân, đuổi theo Dương Thanh.
 
Chương 4231


Chương 4231

Mạnh Thiên Lan khoát tay, ra lệnh: “Về quân đoàn!”

Chỉ sau thoáng chốc, Vương Sơn vừa rất náo nhiệt đã không còn ai nữa.

Sau khi đám đông rời đi không lâu, một thanh niên bỗng xuất hiện, chính là Dương Thanh vừa rời đi.

Anh chợt nói: “Ra đi!”

Sau khi anh dứt lời, Quỷ Thủ vừa đi theo anh cũng bước ra khỏi bóng tối.

“Bịch!”

Quỷ Thủ bỗng quỳ xuống trước Dương Thanh, cúi đầu, trầm giọng nói: “Cảm ơn tứ trưởng lão đã cho tôi đan dược chữa khỏi vết thương ngầm của tôi, giúp tôi đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm! Từ hôm nay, mạng tôi sẽ thuộc về tứ trưởng lão!”

Dương Thanh cười khẩy, nói với vẻ giễu cợt: “Ông định nhận tôi làm chủ nhân à?”

Quỷ Thủ vẫn cúi đầu, nói bằng giọng vô cùng chân thành: “Tứ trưởng lão đã cho tôi đan dược thần kỳ, giúp võ đạo của tôi đột phá xiềng xích, có ơn tái tạo với tôi, chỉ cần tứ trưởng lão đồng ý, tứ trưởng lão chính là chủ nhân của tôi”.

Dương Thanh hỏi tiếp: “Ông muốn nhận Ma Thần làm chủ nhân? Hay ông muốn nhận chủ nhân gốc của cơ thể này – Dương Thanh làm chủ nhân?”

Ma uy đáng sợ lan ra từ người anh, bao trùm lấy Quỷ Thủ.

Lúc này, Quỷ Thủ chỉ thấy lạnh thấu xương, như rơi xuống vực thẳm vô tận.

Dường như một suy nghĩ của Dương Thanh cũng có thể gi ết chết lão ta.

Người Quỷ Thủ run khe khẽ.

Nhưng lão ta vẫn cúi đầu, nói với vẻ nghiêm túc: “Tôi muốn nhận chủ nhân gốc của cơ thể này – Dương Thanh làm chủ nhân!”

“Hừ!”

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Ông không sợ tôi giết ông à?”

Quỷ Thủ bỗng ngẩng đầu, nhìn về phía Dương Thanh, nghiêm nghị nói: “Cậu chính là Dương Thanh – chủ nhân cơ thể này, sao tôi phải chọn ai khác?”

Nghe thấy thế, Dương Thanh thoáng sửng sốt, hình như không ngờ Quỷ Thủ lại nhận ra thân phận của mình.

Không sai, giờ anh chính là Dương Thanh, cả cơ thể lẫn linh hồn đều thuộc về anh.

Tuy linh hồn Ma Thần đã ở trong người anh một khoảng thời gian nhưng không hề chiếm giữ cơ thể anh, trừ lúc dùng cơ thể anh để uy hiếp cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ.

Lần này, sau khi tỉnh lại, anh phát hiện linh hồn Ma Thần vốn đang sống nhờ trong người anh đã biến mất.

Thế nên bây giờ, anh chính là bản thân anh.

Dương Thanh lạnh lùng hỏi: “Ông có ý gì?”

Quỷ Thủ nghiêm nghị nói: “Tôi được gọi là Quỷ Thủ, không phải vì các đòn đánh bằng tay của tôi lợi hại, mà vì tôi tu luyện được đôi mắt có thể nhìn rõ linh hồn”.

“Hồi nãy khi nhìn thấy cậu lần đầu tiên, tôi đã nhận ra cậu, cậu chính là tứ trưởng lão Dương Thanh!”

Dương Thanh hơi bất ngờ, không ngờ Quỷ Thủ lại tu luyện đồng thuật, đã nhận ra thân phận của anh từ nãy.
 
Chương 4232


Chương 4232

Nghe thấy thế, ma uy trên người Dương Thanh biến mất, anh cười khổ: “Không ngờ đã bị ông nhận ra từ đầu”.

Quỷ Thủ vội nói: “Tứ trưởng lão, cậu không cần lo bị lộ đâu, đồng thuật mà tôi tu luyện khá đặc thù, hơn nữa khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, trừ tôi ra, cũng không còn ai tu luyện đồng thuật như thế nữa”.

“Tôi hiểu, lần này thực lực cậu tăng quá nhiều sau khi đột phá, cậu sợ người khác nghi ngờ nên cố tình dùng thân phận Ma Thần để uy hiếp các thế lực”.

“Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ không tiết lộ chuyện này cho bất cứ ai đâu!”

Dương Thanh nhìn Quỷ Thủ, hỏi: “Ông muốn đi theo tôi thật à? Ông hiểu rõ tình cảnh của tôi bây giờ nguy hiểm đến mức nào, có lẽ các ông lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ đều muốn giết tôi”.

“Ông không sợ sẽ bị liên lụy khi đi theo tôi à?”

Quỷ Thủ lắc đầu: “Tôi muốn đi theo cậu, đương nhiên đã suy tính kỹ, cậu chưa đầy 30 tuổi mà đã có thực lực sánh ngang Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, không có ai sở hữu thiên phú như cậu”.

“Tuy tôi chưa từng đến Trung Giới giới Cổ Võ, nhưng với sự hiểu biết sơ sài của tôi về Trung Giới giới Cổ Võ, cho dù là ở Trung Giới giới Cổ Võ, thiên phú của cậu vẫn đứng đầu”.

“Đương nhiên, những chuyện này đều không quan trọng, quan trọng là trừ thiên phú võ đạo vô cùng yêu nghiệt, cậu còn là đại sư luyện đan hàng đầu, một viên đan dược mà cậu tặng đã có thể chữa khỏi vết thương ngầm ở đan điền của tôi”.

“Tôi đã tìm thần y Hạ Giới giới Cổ Võ có thể chữa khỏi vết thương ngầm ở đan điền mình khoảng mười năm, nhưng vẫn không tìm thấy, giờ lại được cậu chữa khỏi bằng một viên đan dược”.

“Chỉ khi đi theo cậu, cảnh giới của tôi mới có cơ hội tăng lên! Thế nên mong tứ trưởng lão cho tôi cơ hội đi theo cậu, chắc chắn tôi sẽ không khiến cậu thất vọng! Nếu tôi phản bội thì trời tru đất diệt!”

Lúc này Quỷ Thủ hết sức nghiêm túc, trong mắt tràn ngập vẻ mong chờ.

Dương Thanh chăm chú nhìn Quỷ Thủ, với thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ của Quỷ Thủ, nếu lão ta đi theo anh thì đúng là có thể giúp anh không ít chuyện.

Dương Thanh im lặng một lát rồi nói: “Tôi dựa vào đâu để tin tưởng ông?”

Cho dù thế nào, anh cũng không tiếp xúc nhiều với Quỷ Thủ.

Trước đó, theo giao kèo giữa anh và Quỷ Thủ, trước khi sức chiến đấu của anh đạt tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, Quỷ Thủ phải đi theo anh, hỗ trợ anh.

Thù lao mà anh phải trả là chữa khỏi vết thương ngầm ở đan điền Quỷ Thủ.

Trước đó, anh đã luyện chế riêng một viên đan dược tam phẩm cho Quỷ Thủ, anh chỉ định thử xem sao thôi, không ngờ lại chữa khỏi vết thương ngầm ở đan điền Quỷ Thủ thật, không những thế, Quỷ Thủ còn thuận lợi đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

Thế nên hai người cũng không có nhiều tình cảm, chỉ là trao đổi bằng lợi ích.

Giờ Quỷ Thủ chủ động xin đi theo Dương Thanh, đương nhiên Dương Thanh sẽ không hoàn toàn tin tưởng.

Quỷ Thủ im lặng một lát, chợt nói: “Với thiên phú luyện đan của tứ trưởng lão, chắc sẽ rất dễ luyện chế được một viên đan dược có thể kiểm soát sống chết của tôi rồi cho tôi uống nhỉ?”

Dương Thanh nhíu mày, đương nhiên anh hiểu ý Quỷ Thủ.

Dương Thanh hỏi: “Ông nghiêm túc à?”

Quỷ Thủ gật đầu, nghiêm nghị nói: “Tôi tin chỉ cần tôi thật lòng đi theo tứ trưởng lão, chắc chắn tứ trưởng lão sẽ không định giết tôi”.
 
Chương 4233


Chương 4233

Lão ta nói rồi cúi đầu, nói bằng giọng vô cùng thành khẩn: “Xin tứ trưởng lão ban đan dược!”

Hành động của Quỷ Thủ nằm ngoài dự đoán của Dương Thanh.

Dương Thanh có thể luyện chế cả đan dược tam phẩm, đương nhiên cũng có thể luyện chế đan dược kiểm soát Quỷ Thủ.

Nhưng nếu anh đưa đan dược như thế cho Quỷ Thủ, tuy Quỷ Thủ không oán hận nhưng mầm mống bất mãn cũng sẽ nảy sinh trong lòng lão ta.

Giờ hội trưởng lão đang cần cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, nếu Dương Thanh thu phục được Quỷ Thủ thì đúng là rất tốt.

Lần này, Dương Thanh im lặng năm phút rồi mới ngẩng đầu lên.

“Được, nếu ông đã thật lòng muốn đi theo tôi, tôi sẽ cho ông cơ hội, từ hôm nay trở đi, ông hãy đi theo tôi”.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Quỷ Thủ lập tức mừng rỡ, Dương Thanh nói tiếp: “Về việc dùng đan dược để kiểm soát sống chết của ông, tôi khinh thường làm điều đó!”

“Chỉ cần ông trung thành với tôi, đương nhiên tôi sẽ không bạc đãi ông, nếu có ngày ông muốn đi thì cứ nói với tôi một tiếng, tôi sẽ để ông đi!”

“Nhưng nếu có ngày ông phản bội tôi, chắc chắn tôi sẽ không bỏ qua cho ông!”

Lúc này Dương Thanh trông hết sức lạnh lùng, khí thế khủng khiếp khiến người ta sợ hãi lan ra từ người anh.

Quỷ Thủ không khỏi rùng mình, vội nói: “Tứ trưởng lão, cậu cứ yên tâm, tôi sẽ không bao giờ phản bội cậu! Nếu tôi phản bội cậu thì linh hồn sẽ tan biến, vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian này!”

Đã nói hết những gì nên nói rồi, việc từ chối Quỷ Thủ tiếp cũng không có ý nghĩa gì nữa.

“Từ hôm nay trở đi, ông hãy tạm thời gia nhập quân đoàn cao thủ, khi nào thời cơ chín muồi, tôi sẽ nhờ ông hỗ trợ”.

Dương Thanh thoáng trầm tư rồi nói.

Quỷ Thủ vội đáp: “Vâng!”

Nửa tiếng sau, Dương Thanh đã dẫn Quỷ Thủ về tới trụ sở chính của chiến vực Trung Châu.

Khi Diệp Chiến Quốc và các ông lớn của chiến vực Trung Châu biết Quỷ Thủ muốn gia nhập quân đoàn cao thủ, ai cũng sững sờ.

Dù sao Quỷ Thủ cũng là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ. giờ Chúc Anh Sơn – người mạnh nhất quân đoàn cao thủ mới gia nhập mấy hôm trước cũng chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ thôi.

“Chúc Anh Sơn, ông đưa tiền bối Quỷ Thủ đến quân đoàn cao thủ đi”.

Sau khi giới thiệu Quỷ Thủ cho đám người Diệp Chiến Quốc, Dương Thanh bảo Chúc Anh Sơn đưa Quỷ Thủ đi.

Diệp Chiến Quốc cũng bảo những người khác rời đi, Dương Thanh và Mạnh Thiên Lan ở lại.

“Tôi biết ngay cậu sẽ không sao mà!”

Khi không còn người ngoài, Mạnh Thiên Lan mới kích động nói.

Tuy cô ta nói cô ta đã biết Dương Thanh sẽ không sao, nhưng từ đôi mắt đỏ hoe của cô ta, có thể thấy trước đó cô ta đã lo lắng thế nào.

Dương Thanh mỉm cười, nhìn Mạnh Thiên Lan bằng ánh mắt ôn hòa: “Trong khoảng thời gian này, cô vất vả rồi!”
 
Chương 4234


Chương 4234

Anh biết trong mười ngày mà anh biến mất, Mạnh Thiên Lan đã vất vả đến mức nào, ngày nào cô ta cũng tìm kiếm tung tích của anh.

Trước đó, khi còn ở dưới đống đổ nát tại Vương Sơn, anh đã biết Mạnh Thiên Lan dẫn người tới tìm anh rồi, nhưng lúc đó anh đang trong tình thế nan giải, vẫn chưa hồi phục hẳn nên không thể xuất hiện.

Hôm nay, anh vừa hồi phục thì hơi thở đã bị Tề Thiên Hà nhận ra.

Diệp Chiến Quốc nghiêm nghị hỏi: “Dương Thanh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”

Dương Thanh khẽ lắc đầu, cũng không giải thích nhiều mà hỏi: “Trong khoảng thời gian này không có chuyện lớn gì chứ? Thế gia Cổ Võ có vi phạm quy định mới không?”

Anh đã biến mất tận mười ngày, chắc chắn thế gia Cổ Võ đã biết.

Có thể nói, anh đại diện cho hội trưởng lão, nếu anh chết thì sẽ gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng.

Diệp Chiến Quốc vội nói: “Ở Trung Châu, tạm thời vẫn chưa phát hiện người của thế gia Cổ Võ vi phạm quy định mới ở thế tục, nhưng ở bốn châu khác thì có rất nhiều người vi phạm quy định mới”.

“Dù sao quân đoàn cao thủ cũng vừa được thành lập, ở những châu vực khác không có ai trấn áp cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, nên có nhiều người vi phạm quy định mới cũng bình thường thôi”.

“Nhưng cậu yên tâm, trong khoảng thời gian cậu không có ở đây, hội trưởng lão đã cử người tới các châu vực khác để thành lập quân đoàn cao thủ rồi, sau khi quân đoàn cao thủ ở các châu được thành lập, chắc chuyện vi phạm quy định mới sẽ giảm mạnh”.

Dương Thanh khẽ gật đầu: “Thế thì tốt rồi!”

Anh đổi chủ đề: “Nhưng quân đoàn cao thủ đã thu nhận rất nhiều tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ, thế gia Cổ Võ không sốt ruột à?”

“Tôi cảm thấy chuyện này hơi khác thường, đúng ra thế gia Cổ Võ phải tìm cách ứng phó chứ”.

Dương Thanh nói rồi nhíu mày.

Hồi trước, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, quan hệ giữa thế gia Cổ Võ và tán tu rất căng thẳng, thậm chí có thể nói tán tu đã phải chịu áp bức từ thế gia Cổ Võ, không thể dùng tài nguyên tu luyện cấp cao.

Giờ hai giới đã hòa làm một, thế gia Cổ Võ muốn tiến vào thế tục, còn bị hạn chế, có thể nói tình cảnh rất khó khăn.

Trong tình huống này, hội trưởng lão đang kìm hãm thế gia Cổ Võ lại công khai thu nhận tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ – vốn có ân oán với thế gia Cổ Võ qua quân đoàn cao thủ, thế gia Cổ Võ không sốt ruột thật à?

Dương Thanh nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao người của thế gia Cổ Võ lại bình thản như thế.

Diệp Chiến Quốc trầm giọng nói: “Có lẽ thế gia Cổ Võ đã chấp nhận sự thật này?”

Dương Thanh lắc đầu: “Không thể nào đâu!”

Anh biết rõ người của thế gia Cổ Võ kiêu ngạo đến mức nào, ít nhất những người của thế gia Cổ Võ mà anh tiếp xúc đều rất khinh thường người thế tục.

Có lẽ trong mắt họ, người thế tục chỉ là sâu kiến mà họ có thể dễ dàng giẫm chết.

Đương nhiên họ cũng kiêng dè hội trưởng lão, nhưng đó là sự kiêng dè với thế lực phía sau hội trưởng lão – thế lực mà ngay cả Dương Thanh cũng không biết rõ thì đúng hơn.

Đương nhiên, họ chỉ có phần kiêng dè thế lực phía sau hội trưởng lão thôi, chứ không coi những người thế tục khác ra gì.

Phải biết rằng trước đó, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, họ đã coi thường tán tu rồi, giờ thế tục còn không có nhiều cao thủ đã đột phá Thiên Cảnh.

“Có lẽ họ vốn không coi người thế tục ra gì”.
 
Chương 4235


Chương 4235

Lúc này, Mạnh Thiên Lan chợt nói.

Dương Thanh gật đầu, tuy Diệp Chiến Quốc không muốn thừa nhận nhưng cũng hiểu đây là sự thật.

“Được rồi, cứ kệ thế gia Cổ Võ đi”.

Diệp Chiến Quốc không muốn nói nhiều về thế gia Cổ Võ, ông ta nhìn Dương Thanh, lo lắng nói: “Quỷ Thủ là người của thế gia Cổ Võ họ Tề, cậu để ông ta gia nhập quân đoàn cao thủ cũng không ổn lắm nhỉ?”

Mạnh Thiên Lan cũng nhìn về phía Dương Thanh, nhíu mày: “Quỷ Thủ là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, có thực lực hàng đầu thế tục, nếu ông ta gia nhập quân đoàn cao thủ thì chúng tôi không kiểm soát nổi ông ta”.

Dương Thanh khẽ lắc đầu: “Thiên Lan, cô không cần kiểm soát ông ta, chỉ cần hiểu việc ông ta gia nhập quân đoàn cao thủ sẽ có tác dụng rất lớn với chúng ta là được”.

“Còn về chuyện phản bội thì hai người cứ yên tâm, ông ta sẽ không phản bội đâu”.

Còn một câu mà Dương Thanh chưa nói, đó là chắc chắn Quỷ Thủ sẽ không phản bội nếu Dương Thanh chưa rời khỏi thế tục.

Dương Thanh chưa tiếp xúc nhiều với Quỷ Thủ nên không rõ rốt cuộc lão ta là loại người gì.

Anh chỉ biết trước khi anh tới Trung Giới giới Cổ Võ, chắc chắn Quỷ Thủ sẽ nghe theo lời anh.

Dù sao, không có bất cứ thế gia Cổ Võ nào có thể cho Quỷ Thủ đan dược như anh cả.

“Nếu cậu đã nói thế, tôi cũng yên tâm”.

Mạnh Thiên Lan gật đầu, hỏi tiếp: “Nhưng ông ta là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ thì nên cho ông ta đảm nhiệm chức vụ gì ở quân đoàn cao thủ bây giờ?”

Dương Thanh lắc đầu: “Không cần sắp xếp chức vụ có thực quyền cho ông ta”.

Anh thoáng suy tư rồi nói: “Không thì cứ cho ông ta làm huấn luyện viên, chỉ dạy cao thủ của quân đoàn cao thủ”.

Mạnh Thiên Lan gật đầu: “Ừ!”

Diệp Chiến Quốc cũng nói: “Nếu thế thì chắc cậu đã có cách kiểm soát Quỷ Thủ, tôi cũng yên tâm”.

Ông ta nói rồi ngập ngừng.

Dương Thanh mỉm cười, hỏi: “Thống lĩnh Diệp, ông có chuyện gì thì cứ nói, đều là người nhà mà”.

Lúc này Diệp Chiến Quốc mới ngượng ngùng hỏi: “Dương Thanh, cậu có thể luyện chế một viên Long Hổ Đan giúp tôi không?”

Dương Thanh thoáng sửng sốt rồi cười nói: “Thống lĩnh Diệp, chắc giờ ông đang ở Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ nhỉ? Ít nhất phải đạt tới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong thì mới nên uống Long Hổ Đan, nếu ông uống bây giờ, chẳng những không đột phá được mà còn tạo thành tổn thương không thể chữa lành với nền tảng võ đạo của ông đấy”.

Diệp Chiến Quốc cười khổ, nói: “Nếu tôi không đoán sai, chắc không lâu nữa, cậu sẽ rời khỏi Trung Châu nhỉ? Sau khi cậu đi rồi, có lẽ sẽ rất khó gặp cậu, nên tôi định mặt dày nhờ cậu luyện chế một viên Long Hổ Đan giúp tôi trước khi cậu đi, khi nào tôi đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong thì mới uống”.

Ông ta nói rồi vội giải thích thêm: “Đương nhiên, tôi sẽ chuẩn bị dược liệu luyện chế Long Hổ Đan cho cậu”.

Thì ra là thế, Dương Thanh mỉm cười, tiện tay lấy một đống lọ ngọc ra khỏi nhẫn chứa đồ, có khoảng mấy trăm lọ.

Trước ánh mắt khiếp sợ của Diệp Chiến Quốc và Mạnh Thiên Lan, Dương Thanh nói: “Đây là đan dược mà tôi chuẩn bị cho chiến vực Trung Châu, từ nhất phẩm đến tam phẩm, còn có cả sách hướng dẫn ghi chú tác dụng và thời gian uống của từng loại đan dược”.
 
Chương 4236


Chương 4236

“Sau này, tôi sẽ liên tục gửi đan dược với đủ cấp bậc tới các chiến vực lớn qua hội trưởng lão”.

Nghe thấy thế, Diệp Chiến Quốc và Mạnh Thiên Lan đều sững sờ.

Không ngờ trong mấy trăm lọ ngọc này toàn đan dược.

Ngay cả các thế gia Cổ Võ hàng đầu cũng không có số lượng đan dược khổng lồ như thế nhỉ?

Rốt cuộc Dương Thanh đã một mình luyện chế chúng kiểu gì đây?

“Cậu sắp đi rồi à?”

Sau khi im lặng một lát, Mạnh Thiên Lan nhìn Dương Thanh với vẻ lưu luyến.

Diệp Chiến Quốc cũng nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt không nỡ.

Trong khoảng thời gian Dương Thanh đến Trung Châu, anh đã gây dựng uy quyền cho chiến vực Trung Châu, giờ quân đoàn cao thủ đã rất mạnh, ngay cả cao thủ của thế gia Cổ Võ cũng không dám dễ dàng đắc tội với quân đoàn cao thủ.

Có thể nói, Trung Châu bây giờ đã ổn định, trừ khi các cao thủ đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ ra tay, bằng không, không ai có thể phá vỡ trật tự của Trung Châu hết.

Dương Thanh khẽ gật đầu, nhìn Mạnh Thiên Lan bằng ánh mắt ôn hòa: “Chắc hai người cũng biết tôi đến Trung Châu theo nhiệm vụ của hội trưởng lão, giờ tình hình ở Trung Châu đã tạm ổn định, chuyện còn lại sẽ giao cho hai người”.

“Giờ tôi phải đến mấy châu vực khác để mau chóng ổn định các nơi đó như Trung Châu, chúng ta đều có trách nhiệm nặng nề, mọi người cùng nhau cố gắng! Một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại!”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, mắt Mạnh Thiên Lan càng đỏ hơn.

Diệp Chiến Quốc thở dài, nói: “Cậu nói đúng, chúng ta đều có trách nhiệm, so với Trung Châu, tình hình ở các châu khác tệ hơn nhiều, những nơi đó đều rất cần cậu”.

Ông ta nói rồi hỏi: “Cậu định đi khi nào? Chiến vực Trung Châu sẽ tổ chức một bữa tiệc tạm biệt cậu”.

Dương Thanh lắc đầu: “Không cần tổ chức tiệc đâu! Tôi vẫn còn vài chuyện phải làm, khi nào xong tôi sẽ đi luôn, mọi người cứ tập trung làm việc của mình!”

Thấy Dương Thanh nói thế, Diệp Chiến Quốc cũng không ép, ông ta biết rõ tình hình ở các châu vực khác tệ đến mức nào, đúng là không cần bày vẽ.

“Hai người nói chuyện nhé, tôi đi trước đây”.

Diệp Chiến Quốc nhìn đôi mắt đỏ hoe của Mạnh Thiên Lan, lập tức quay người rời đi.

Sau thoáng chốc, trong phòng chỉ còn Dương Thanh và Mạnh Thiên Lan.

Hai người nhìn nhau một lúc lâu, Mạnh Thiên Lan lên tiếng trước: “Cậu tìm thấy cô gái kia rồi à?”

Dương Thanh gật đầu, nở nụ cười hạnh phúc: “Chẳng những tôi tìm thấy cô ấy mà còn có một cô con gái rất đáng yêu”.

Nhìn nụ cười hạnh phúc của Dương Thanh, Mạnh Thiên Lan mím chặt môi.

Hồi trước, khi hai người quen biết ở chiến vực, cô ta đã biết trong lòng Dương Thanh có một cô gái mà anh không thể quên, cho dù cô ta muốn đến gần Dương Thanh tới mức nào, Dương Thanh vẫn luôn giữ khoảng cách với cô ta.

Cô ta biết, mình rất khó bước vào trái tim Dương Thanh.

Cô ta vẫn ôm hy vọng, có lẽ khi Dương Thanh quay về Giang Hải, cô gái kia đã cưới người khác rồi.

Không ngờ chẳng những Dương Thanh tìm được cô gái kia mà tình cảm giữa hai người còn rất thắm thiết, có cả con gái.
 
Chương 4237


Chương 4237

Cô ta rất hiểu Dương Thanh, trong tình huống này, nếu cô ta vẫn muốn bước vào trái tim Dương Thanh thì càng khó hơn, có lẽ là không thể.

Nhưng cho dù như thế thì sao chứ? Cô ta vẫn còn cơ hội.

Mạnh Thiên Lan chợt nói: “Dương Thanh, tôi ôm cậu một cái được không?”

Dương Thanh thoáng sửng sốt, còn chưa kịp trả lời thì hương thơm đã ập tới, Mạnh Thiên Lan đã bước đến, ôm anh, vùi mặt vào ngực anh.

Dương Thanh vô thức định đẩy ra, nhưng chưa kịp làm thế thì đã nghe thấy giọng nói mệt mỏi của Mạnh Thiên Lan: “Cho tôi tựa nhờ một lát!”

Nghe thấy Mạnh Thiên Lan nói thế, bàn tay vừa giơ lên của Dương Thanh mới chậm rãi đặt lên lưng Mạnh Thiên Lan.

Không phải anh không biết tình cảm của Mạnh Thiên Lan với mình, thậm chí có thể nói, Mạnh Thiên Lan rất hợp với anh, nhưng tiếc rằng Tần Thanh Tâm đã bước vào trái tim anh trước Mạnh Thiên Lan.

Kiếp này, trái tim anh không thể chứa thêm người phụ nữ nào khác, anh chỉ có thể phụ lòng Mạnh Thiên Lan.

Sau khi im lặng năm phút, Mạnh Thiên Lan mới rời khỏi vòng tay Dương Thanh, cô ta nhìn chằm chằm vào mắt Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ hoe, chợt hỏi: “Nếu không có cô gái kia, liệu cậu có chấp nhận tình cảm của tôi với cậu không?”

Dương Thanh nhìn lại Mạnh Thiên Lan bằng ánh mắt bình tĩnh: “Thiên Lan, trên đời không có nhiều nếu như thế, tôi chỉ biết bây giờ, trừ cô ấy ra, tôi không thể đón nhận thêm cô gái nào nữa”.

Mạnh Thiên Lan mỉm cười tự giễu, mắt hơi rơm rớm, nhưng cô ta vẫn cố kiềm chế để không rơi lệ.

Cô ta trừng mắt nhìn Dương Thanh rồi tức giận nói: “Dương Thanh, cậu đừng tưởng bở nhé, tôi chỉ thuận miệng hỏi thế thôi, cậu tưởng tôi sẽ thích người khô khan như cậu à?”

Nhìn Mạnh Thiên Lan đang cố tỏ ra kiên cường, Dương Thanh càng khó chịu hơn.

Anh cười gượng, lấy một chiếc roi lấp lóe ánh sáng bạc ra khỏi nhẫn chứa đồ.

Dương Thanh đưa roi cho Mạnh Thiên Lan, nói: “Tặng cô chiếc roi linh khí này đấy!”

Anh đã lấy được chiếc roi linh khí này từ nhẫn chứa đồ của Tề Anh Vệ – thiên tài số một nhà họ Tề, tuy đây chỉ là linh khí cấp thấp nhưng vẫn rất quý giá với cao thủ thế tục.

Tạo hình của chiếc roi này rất hợp với gu thẩm mỹ của phụ nữ, vừa hay Mạnh Thiên Lan đang thiếu một món linh khí vừa tay, chiếc roi này vô cùng thích hợp.

Quả nhiên, khi thấy chiếc roi linh khí này, trong mắt Mạnh Thiên Lan tràn ngập vẻ yêu thích.

“Nếu cậu tặng tôi, tôi sẽ không khách sáo nữa!”

Mạnh Thiên Lan nhận lấy roi, quất vào không trung.

“Vù!”

Roi linh khí phát ra tiếng xé gió.

Mắt Mạnh Thiên Lan sáng lên, cô ta kinh ngạc nói: “Không hổ là linh khí, lợi hại thật, tôi cảm thấy thực lực của mình đã mạnh hơn rất nhiều, cho dù đánh với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ thì cũng không rơi vào thế yếu!”

“Dương Thanh, cậu tặng tôi món quà quý giá như thế, cậu bảo tôi đáp lại cậu bằng gì bây giờ?”

Cô ta trầm ngâm một lát, bỗng cười gian: “Hay tôi lấy thân báo đáp nhé!”

Khóe miệng Dương Thanh giật giật, anh vội nói: “Đúng rồi, tôi vẫn còn việc phải làm, tôi đi trước đây!”

Anh nói rồi rời đi như chạy trốn.
 
Chương 4238


Chương 4238

Sau khi anh đi, nụ cười trên mặt Mạnh Thiên Lan cũng biến mất, trông hết sức buồn bã, cô ta nhìn roi linh khí trong tay, nước mắt rơi lã chã.

Tại nhà họ Cố ở Trung Châu.

Trang viên rộng lớn của nhà họ Cố không náo nhiệt như thường ngày, chỉ có vài người giúp việc nhà họ

Cố đang ủ rũ đứng đó, hình như không có việc gì làm.

“Ông ơi, nhà họ Cố sắp biến mất thật ạ?”

Cạnh suối nhân tạo, Cố Tư Tư nhìn ông lão đang ngẩn người đứng cạnh dòng suối bằng đôi mắt đỏ hoe, hỏi.

Ông lão không phải ai khác, chính là chủ gia tộc họ Cố – Cố Thái Sơ.

Bên cạnh Cố Tư Tư, Hạ Lâm cũng lo lắng nhìn Cố Thái Sơ: “Ông ngoại, ông đừng lo, nhà họ Hạ sẽ không bỏ mặc nhà họ Cố đâu, chắc chắn bố cháu sẽ thuyết phục dòng chính của gia tộc dốc sức hỗ trợ nhà họ Cố”.

Cố Thái Sơ thở dài, quay sang nhìn hai cô cháu gái, cười khổ: “Từ sau khi nhà họ Cố từ chối cho gia tộc Cổ Võ họ Trần nạp thiếp, nhà họ Cố cũng bắt đầu bước theo hướng hủy diệt, giờ không có ai giúp được nhà họ Cố cả”.

Cố Tư Tư vội nói: “Ông, chẳng phải Trần Hải Châu và Trần Dương đã bị tứ trưởng lão giết rồi à? Sao chúng ta phải sợ chứ? Hơn nữa, có nhà họ Hạ hỗ trợ, chắc chắn nhà họ Cố sẽ vượt qua thôi”.

Hạ Lâm cũng nói: “Đúng thế! Bố con nhà họ Trần đã chết rồi, còn ai uy hiếp được nhà họ Cố nữa ạ?”

Cố Thái Sơ lắc đầu, nói với vẻ không cam lòng: “Rất nhiều thế lực đang để mắt tới nhà họ Cố, việc gia tộc Cổ Võ họ Trần nhắm vào nhà họ Cố chỉ là cái cớ để mấy thế lực đó hợp sức đối phó với nhà họ Cố thôi, người của gia tộc Cổ Võ họ Trần không uy hiếp được chúng ta, nhưng đời nào những thế lực đã ra tay với nhà họ Cố lại ngừng lại chứ?”

“Giờ doanh nghiệp của nhà họ Cố đã gặp đủ loại rắc rối, những rắc rối này là do mấy thế lực kia giở trò, khi chưa giẫm nhà họ Cố xuống, họ sẽ không từ bỏ đâu”.

“Với tình hình của nhà họ Cố bây giờ, có lẽ không chịu được ba ngày!”

Hạ Lâm và Cố Tư Tư đều sững sờ, gia tộc từng gần với các thế lực hàng đầu Trung Châu sắp biến mất thật ư?

Đúng lúc này, quản gia kích động chạy vào: “Chủ gia tộc, tứ trưởng lão tới ạ!”

Nghe thấy quản gia nói thế, Cố Thái Sơ thoáng sửng sốt rồi lập tức mừng rỡ, vội nói: “Mau mời cậu ấy vào!”

Sau khi dứt lời, lão ta vội quay người rảo bước ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Tôi phải đi đón tứ trưởng lão!”

Lần đầu tiên Dương Thanh đến nhà, Cố Thái Sơ từng bất mãn với Dương Thanh, thậm chí còn đuổi anh ra ngoài vì anh đã thể hiện thái độ dung túng hành vi làm bậy của người thuộc thế gia Cổ Võ.

Nhưng mười ngày trước, trong bữa tiệc mà Dương Thanh tổ chức, lão ta mới nhận ra mình đã hiểu lầm Dương Thanh, rõ ràng những lời mà Dương Thanh nói hôm trước là để thử lão ta.

Giờ Cố Thái Sơ hết sức hài lòng về Dương Thanh.

Đúng lúc này, tiếng cười sang sảng vang lên, sau đó giọng Dương Thanh cũng truyền đến: “Chủ gia tộc họ Cố, không mời mà tới, thất lễ rồi!”

“Tứ trưởng lão tới nhà họ Cố là phúc của nhà họ Cố chúng tôi, sao có thể gọi là thất lễ chứ? Ha ha, tứ trưởng lão, mời vào!”

Cố Thái Sơ cười lớn, vô cùng kích động và niềm nở.

 
 
Chương 4239


Chương 4239

Cố Tư Tư và Hạ Lâm theo sau Cố Thái Sơ, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Dương Thanh.

Hai cô gái đều thấy rất cảm khái, họ vẫn nhớ rõ cảnh tượng khi gặp Dương Thanh lần đầu trên máy bay, nghĩ tới chuyện trên máy bay, Cố Tư Tư vô cùng xấu hổ.

Khi đó cô ta rất coi thường Dương Thanh, nghĩ Dương Thanh là một tên khố rách áo ôm, không hề liên tưởng Dương Thanh với tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu.

Hạ Lâm cũng rất ngượng, trước đó cô ta còn nhờ Dương Thanh giả làm bạn trai mình.

Nghĩ đến việc Dương Thanh từng giả làm bạn trai cô ta trước đó, mặt cô ta đỏ bừng lên.

Nhát kiếm chém trời của Dương Thanh hôm đó đã để lại ấn tượng khó phai trong lòng họ, tuy rất nhiều người nói linh hồn Ma Thần trong cơ thể Dương Thanh mới là người thực hiện nhát kiếm đó, nhưng Cố Tư Tư và Hạ Lâm đều cho rằng Dương Thanh đã làm điều này.

Cố Thái Sơ nhanh chóng dẫn Dương Thanh tới phòng mình.

“Tứ trưởng lão, trước đó tôi không biết thân phận của cậu, còn đuổi cậu khỏi nhà họ Cố, mỗi khi nhớ tới chuyện này, tôi lại lo sợ! Không ngờ cậu lại bỏ qua hiềm khích, còn tới nhà họ Cố, khiến tôi càng áy náy hơn!”

Sau khi ngồi xuống, Cố Thái Sơ áy náy nói rồi tự tay rót một chén Đại Hồng Bào ngon nhất cho Dương Thanh, lão ta bưng chén trà của mình lên, nói với Dương Thanh: “Tứ trưởng lão, tôi dùng trà thay rượu để xin lỗi cậu!”

Cố Thái Sơ nói rồi uống cạn.

Dương Thanh vội đứng dậy, cười nói: “Chủ gia tộc họ Cố nghiêm túc quá! Không có gì phải xin lỗi cả, nếu có thì cũng là tôi xin lỗi ông, hôm đó tôi giấu giếm thân phận, cố tình thăm dò, là tôi không đúng”.

Anh nói rồi cũng bưng chén trà lên, uống cạn.

Nhìn hành động của Dương Thanh, vẻ tán thưởng trong mắt Cố Thái Sơ càng rõ rệt hơn.

Thiên tài như thế có thể tới nhà họ Cố, đúng là phúc của nhà họ Cố.

“Tứ trưởng lão, trước đó đã thất lễ, tôi cũng dùng trà thay rượu để xin lỗi anh!”

Lúc này, Cố Tư Tư cũng bưng một chén trà lên, hơi cúi người với Dương Thanh rồi uống cạn.

Dương Thanh cảm thấy bất đắc dĩ, ngăn cản cũng không hay, đáp lại cũng không ổn, anh chỉ có thể để mặc Cố Tư Tư dùng trà thay rượu để xin lỗi mình.

“Chú, không ngờ chú lại là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu, đúng là bất ngờ thật”.

Hạ Lâm cười hì hì, chớp mắt nhìn Dương Thanh, như muốn nhìn thấu anh, xem xem có phải Dương Thanh khác với mình, có ba đầu sáu tay hay không, bằng không sao anh lại lợi hại thế?

Cố Thái Sơ nhíu mày, quát: “Hạ Lâm, không được vô lễ với tứ trưởng lão!”

Hạ Lâm vội thu hồi ánh mắt tò mò, nhìn Dương Thanh với vẻ tội nghiệp.

“Được rồi, hai đứa ra ngoài trước đi, để ông nói chuyện với tứ trưởng lão”.

Cố Thái Sơ lập tức đuổi Hạ Lâm và Cố Tư Tư ra ngoài, khi hai cô gái chuẩn bị rời khỏi phòng, Cố Thái Sơ lại nói với Cố Tư Tư: “Tư Tư, bảo bố cháu triệu tập dòng chính của gia tộc để chuẩn bị tiệc cho tứ trưởng lão nhé”.

“Vâng! Thưa ông!”

Cố Tư Tư vội nói.

Sau khi hai cô gái rời đi, Cố Thái Sơ mới nhìn về phía Dương Thanh: “Tứ trưởng lão, cậu bất ngờ tới nhà họ Cố, chắc có chuyện gì cần dặn dò nhỉ?”

Lão ta không tin nhân vật lớn như Dương Thanh lại vô duyên vô cớ tới nhà họ Cố.

Nhưng lão ta nghĩ mãi vẫn không biết nhà họ Cố có thể làm gì cho Dương Thanh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom