Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 4282


Chương 4282

Nhưng thế vẫn chưa hết, sau khi phá hủy nhà họ Hà, khí thế mạnh mẽ mà hai thanh kiếm phóng ra khi va vào nhau lại tiếp tục lan ra xung quanh như thủy triều.

Sóng khí đáng sợ lấy Dương Thanh và Khương Kiếm làm trung tâm, phá hủy mọi thứ trong phạm vi mấy trăm mét với khí thế không gì cản nổi.

“Không ổn! Chiêu kiếm quá mạnh, lùi tiếp!”

Các cao thủ vốn đã lùi hơn nghìn mét lại lùi thêm mấy trăm mét.

Một số người chậm chân bị sóng xung kích đánh trúng, lập tức hộc máu rồi bay xa mấy chục mét.

Ai cũng há hốc miệng, vô cùng sợ hãi, đây là trận chiến mạnh nhất mà họ thấy từ khi chào đời tới giờ.

Lúc này, ở chỗ của nhà họ Hà ban đầu, bụi bay mù mịt, không thấy gì cả.

Cao thủ của chiến vực Trung Châu, quân đoàn cao thủ và nhà họ Khương đều nhìn chằm chằm vào đống đổ nát, muốn xem xem rốt cuộc người còn đứng giữa đống đổ nát là ai.

Mạnh Thiên Lan siết chặt nắm tay, cắn răng: “Dương Thanh, cậu không được bị sao đâu đấy, bằng không, thế tục sẽ nhanh chóng trở thành thế giới mới do Hạ Giới giới Cổ Võ nắm quyền”.

Diệp Chiến Quốc cũng rất lo lắng và căng thẳng, với tư cách là đại thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, ông ta hiểu rõ ý nghĩa của trận chiến này.

Nếu thắng, sau này Trung Châu sẽ vững như bàn thạch.

Nếu thua, thế gia Cổ Võ sẽ tràn vào thế tục nhân cơ hội này, thế giới mới sẽ hóa thành địa ngục trần gian.

Đó cũng là tai họa đối với người bình thường.

Hạ Hà nhìn chằm chằm vào đống đổ nát bằng đôi mắt đỏ hoe, móng tay đâm vào lòng bàn tay, cô ta không thấy đau, chỉ muốn nhìn thấy Dương Thanh.

Từng giây từng phút trôi đi, không còn trận đấu nào diễn ra trên đống đổ nát của nhà họ Hà nữa.

Bụi đất trên đống đổ nát cũng dần bay hết, cảnh tượng mơ hồ dần trở nên rõ ràng.

“Có người đứng đấy kìa!”

Một người bỗng hô lên kinh ngạc.

Một người với cơ thể đầy máu đang đứng sừng sững trên đống đổ nát như bức tượng.

“Là Khương Kiếm!”

Cuối cùng cũng có người nhìn rõ mặt người kia, lập tức hô lên.

“Ha ha, là nhà họ Khương, thắng lợi cuối cùng thuộc về nhà họ Khương rồi!”

“Tứ trưởng lão của thế tục thua rồi, từ nay trở đi, thế gia Cổ Võ sẽ xưng vua trong thế giới mới, ha ha ha ha!”

“Nhà họ Khương muôn năm!”



Trong lúc nhất thời, người nhà họ Khương đều hoan hô ầm ĩ.

Còn người của chiến vực Trung Châu và quân đoàn cao thủ thì sững sờ.

Diệp Chiến Quốc lảo đảo lùi mấy bước, nói với vẻ bi thương: “Thua rồi ư?”

“Không!”

Mạnh Thiên Lan nghiến răng nghiến lợi, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Không thể nào! Cậu ấy là Chiến Thần Bất Bại, sao có thể thua chứ? Cháu không tin, chắc chắn cậu ấy còn sống!”

Nước mắt Hạ Hà rơi lã chã, vô cùng tuyệt vọng: “Người mà mình quan tâm đều chết hết rồi, mình còn sống làm gì đây?”
 
Chương 4283


Chương 4283

Sau khi cô ta dứt lời, một con dao găm tinh xảo bỗng xuất hiện trong tay cô ta, cô ta thẳng thừng đâm nó vào tim mình.

“Keng!”

Tiếng kim loại lanh lảnh vang lên, dao găm trong tay Hạ Hà bị đánh bay.

“Cô điên rồi à?”

Mạnh Thiên Lan cắn răng: “Cho dù cô muốn chết thì cũng phải thấy xác cậu ấy đã chứ? Còn chưa biết cậu ấy còn sống hay không mà cô đã định tự tử vì tình à?”

Mặt Hạ Hà đầm đìa nước mắt, cô ta nhìn về phía đống đổ nát ở nhà họ Hà: “Đã thế này rồi mà vẫn cần chờ kết quả ư?”

Mạnh Thiên Lan nói với vẻ kiên định: “Tôi tin chắc cậu ấy còn sống!”

Thấy dáng vẻ khẳng định của Mạnh Thiên Lan, Hạ Hà thoáng sửng sốt, cô ta vô thức nhìn đống đổ nát ở nhà họ Hà.

Vào lúc này, bụi đất bay lên đã ít dần, cảnh vật cũng trở nên rõ rệt.

“Ầm!”

Đúng lúc này, một tiếng động rất lớn vang lên.

Trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Dương Thanh đứng dậy từ đống đổ nát.

Người anh cũng đầy máu, không khác gì Khương Kiếm cả.

Tuy trông anh cũng rất thê thảm nhưng khí thế vẫn mạnh, còn khí thế của Khương Kiếm thì rất yếu.

“Ha ha, cậu ấy còn sống! Tôi biết ngay cậu ấy còn sống mà!”

Mạnh Thiên Lan kích động cười nói.

Hạ Hà cũng mừng phát khóc, cô ta nghĩ đến việc mình vừa định tự tử hồi nãy, bỗng thấy cô ta không khác gì kẻ ngu.

Bao năm quen biết, Dương Thanh đã bao giờ khiến cô ta thất vọng chưa? Chưa bao giờ!

Diệp Chiến Quốc siết chặt nắm tay, kích động nói: “Tứ trưởng lão đúng là thần thoại bất bại! Nơi nào có cậu ấy thì sẽ có kỳ tích!”

Vào lúc này, người của chiến vực Trung Châu và quân đoàn cao thủ đều kích động hoan hô.

Trên đống đổ nát ở nhà họ Hà, Dương Thanh cầm kiếm đứng đó, bình tĩnh nhìn Khương Kiếm: “Ông thua rồi!”

Trên người Khương Kiếm toàn vết chém, gần như không còn chỗ nào lành lặn, thanh kiếm trong tay ông ta cắm xuống đất, ông ta vịn chuôi kiếm, lảo đảo như sắp ngã, dường như nếu không có thanh kiếm đỡ thì ông ta đã gục xuống rồi.

“Không thể nào!”

Cuối cùng Khương Kiếm đang đứng im cũng lên tiếng, nét mặt vô cùng dữ tợn: “Tôi đã tìm hiểu về kiếm ba mươi năm, suốt quá trình đó, tôi chỉ thua Tề Thiên Hà đúng một lần, sau đó thì vô địch trong những người đồng trang lứa!”

“Bao năm qua, tôi khổ tu kiếm đạo, nhất là chiêu Nhát Kiếm Vô Địch này, cực kỳ mạnh mẽ, sao tôi có thể thua một thanh niên chưa đầy 30 tuổi?”

“Tôi không tin?”

Khương Kiếm ngửa mặt gào lên với vẻ điên cuồng.

“A!”

Ông ta bỗng rút kiếm linh khí ra, chỉ lên trời, hét lớn.
 
Chương 4284


Chương 4284

“Đoàng đoàng!”

Một tia sét bỗng giáng từ trên trời xuống, kiếm linh khí trong tay Khương Kiếm như cột thu lôi, lập tức dẫn sét vào người ông ta.

Khí thế yếu ớt của Khương Kiếm lập tức điên cuồng tăng vọt.

“Có chuyện gì thế?”

“Sao khí thế của Khương Kiếm vẫn tăng vậy?”

“Chẳng phải ông ta đã thua rồi à? Sao ông ta vẫn mạnh thế?”



Đám đông vừa hoan hô chiến thắng của Dương Thanh đều tròn mắt.

Mạnh Thiên Lan nghiêm nghị nói: “Khương Kiếm đang dùng bí pháp gì à?”

Diệp Chiến Quốc lắc đầu: “Chú nghe nói nhà họ Khương có một chiêu kiếm cấm, không ai trong nhà họ Khương dám tu luyện chiêu này, vì một khi thi triển, nó sẽ phát ra sức mạnh hủy diệt trời đất, nhưng người tu luyện chiêu đó cũng tử vong!”

“Ý chú là giờ Khương Kiếm định dùng chiêu kiếm cấm kia ạ?”

Mạnh Thiên Lan lập tức sợ hãi nói.

Diệp Chiến Quốc nhìn chằm chằm vào đống đổ nát ở nhà họ Hà, trầm giọng nói: “Đó chỉ là suy đoán của chú thôi, Khương Kiếm là thiên tài kiếm đạo số một Hạ Giới giới Cổ Võ, còn tự sáng tạo chiêu Nhát Kiếm Vô Địch, giờ lại thua Dương Thanh, sao ông ta có thể cam lòng?”

Hạ Hà vừa thầm thở phào nhẹ nhõm vì Dương Thanh lại bắt đầu căng thẳng, trong mắt tràn ngập vẻ lo lắng.

Sau khi thấy Khương Kiếm vận dụng chiêu kiếm kia, cao thủ nhà họ Khương đều tròn mắt.

“Khương Kiếm điên rồi à? Không ngờ ông ấy lại định dùng chiêu kiếm cấm của nhà họ Khương”.

“Xem ra tứ trưởng lão thế tục đúng là rất mạnh, còn ép Khương Kiếm tới mức đấy”.

“Nhưng sau khi dùng chiêu kiếm cấm đấy, ông ấy còn mạng ư?”



Cao thủ nhà họ Khương đều có vẻ bi thương.

Dương Thanh nhìn Khương Kiếm, nét mặt vô cùng nghiêm nghị, tuy anh không biết đối phương định thi triển chiêu kiếm gì, nhưng anh đã cảm nhận được khí thế đáng sợ từ đối phương.

Anh có cảm giác một khi Khương Kiếm dùng chiêu này, anh sẽ chết ngay tức khắc.

Dương Thanh nghiêm nghị quát: “Khương Kiếm, ông đã thua, chẳng lẽ vẫn định đánh tiếp à?”

“Không! Tôi chưa thua!”

Khương Kiếm nghiến răng nghiến lợi, nói với vẻ dữ tợn: “Dù có chết, tôi cũng phải thắng!”

Trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí.

Rõ ràng Khương Kiếm đã là nỏ mạnh hết đà, đang ở trạng thái này mà vẫn dám dùng chiêu kiếm mạnh thế kia, đúng là chán sống.

“Ông điên rồi!”

Cảm nhận được chiêu kiếm của đối phương ngày càng mạnh hơn, Dương Thanh lắc đầu, chậm rãi giơ Thiên Tử Kiếm lên.
 
Chương 4285


Chương 4285

Anh biết, nếu mình không dùng ít thủ đoạn thì có lẽ sẽ bị giết thật.

Chiến Thần Quyết vận chuyển một chu thiên, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người Dương Thanh, huyết mạch cuồng hóa sôi trào trong người anh như sóng biển.

Dương Thanh đang cầm Thiên Tử Kiếm như đến từ chín tầng trời, khí thế khiến người ta e sợ phát ra từ người anh.

“Đây…”

Con ngươi của Diệp Chiến Quốc bỗng co lại, ông ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, khiếp sợ nói: “Đây không phải khí thế của Dương Thanh!”

Nghe thấy thế, Mạnh Thiên Lan và Hạ Hà đều sững sờ.

Mạnh Thiên Lan hỏi: “Chẳng lẽ linh hồn Ma Thần trong người cậu ấy đã thức tỉnh ạ?”

Diệp Chiến Quốc lắc đầu: “Khí thế này mạnh hơn khí thế từ linh hồn Ma Thần!”

“Sao cơ?”

Mạnh Thiên Lan sửng sốt.

Mạnh hơn cả linh hồn Ma Thần, đó sẽ là cao thủ cấp bậc gì?

“Là Thiên Tử Kiếm!”

Diệp Chiến Quốc kích động nói: “Chắc chắn cao thủ được phong ấn trong Thiên Tử Kiếm đã thức tỉnh! Dương Thanh không cần lo gì nữa!”

Mạnh Thiên Lan cũng nghĩ đến điều gì đó, kinh ngạc nói: “Trong Thiên Tử Kiếm phong ấn linh hồn của một cao thủ viễn cổ, khi chủ nhân của kiếm gặp nguy hiểm đến tính mạng, cao thủ đó sẽ tự xuất hiện, phát huy sức mạnh sánh ngang với một đòn toàn lực của cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ”.

Diệp Chiến Quốc gật đầu: “Đây là hành vi bảo vệ chủ nhân của Thiên Tử Kiếm, không cần Dương Thanh chủ động kích hoạt, hay nói cách khác, ngay cả Dương Thanh cũng không ngờ mình bỗng được cao thủ viễn cổ trong Thiên Tử Kiếm nhập vào cơ thể rồi chiến đấu thay”.

“Nhát Kiếm Cấm, đi!”

Đúng lúc này, Khương Kiếm hơi nhích chân, lao về phía Dương Thanh.

Lúc này, một luồng khí màu đen đang bao bọc quanh kiếm linh khí của ông ta, khiến thanh kiếm đó càng thêm kỳ lạ và đáng sợ.

“Hừ!”

Dương Thanh hời hợt vung kiếm về phía trước.

“Keng!”

Tiếng kim loại va chạm vang lên, kiếm linh khí trong tay Khương Kiếm lập tức gãy.

Chiêu kiếm cấm mà ông ta tung ra cũng tan biến.

“Vụt!”

Mũi kiếm của Thiên Tử Kiếm xẹt qua cổ họng Khương Kiếm…

Trong lúc nhất thời, xung quanh vô cùng tĩnh lặng.

“Rầm!”

Mãi đến khi tiếng nổ dữ dội vang lên ở phía chân trời, mọi người mới hoàn hồn.

Thiên Tử Kiếm lao thẳng tới chân trời với khí thế không gì cản nổi, một tiếng động rất lớn vang lên, một vết nứt không gian trông như cửa vào thế giới khác bỗng xuất hiện.

“Đoàng đoàng!”

Cùng lúc đó, vô số tia sét cũng xuất hiện ở vết nứt trông như lối vào thế giới khác kia.
 
Chương 4286


Chương 4286

Linh khí nồng đậm điên cuồng tràn vào Trung Châu.

“Đó là…”

Diệp Chiến Quốc nhìn chằm chằm vào khe nứt kia, nói bằng giọng run rẩy: “Chẳng lẽ… kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và thế giới mới đã xuất hiện vết nứt à?”

“Sao cơ?”

“Chẳng lẽ kết giới của Trung Giới giới Cổ Võ cũng sắp tan vỡ à?”

“Sau khi kết giới của Hạ Giới giới Cổ Võ tan vỡ, Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục đã trở thành thế giới mới, linh khí ở thế tục cũng nồng đậm hơn mấy lần, nếu Trung Giới giới Cổ Võ và thế giới mới bây giờ hòa làm một, chẳng phải tốc độ tu luyện của cao thủ thế tục lại tăng vọt ư?”

“Ông nằm mơ à! Nếu tứ trưởng lão không ngăn cơn sóng dữ, Hạ Giới giới Cổ Võ đã xưng bá ở thế tục rồi, nếu kết giới của Trung Giới giới Cổ Võ tan vỡ, chỉ một cao thủ đi ra từ đó cũng có cảnh giới Thiên Cảnh Tứ Phẩm, thậm chí có cả Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, một mình tứ trưởng lão đâu thể chống lại cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ chứ?”



Trong lúc nhất thời, đám đông bàn tán xôn xao.

Cao thủ thế tục vốn đang rất mong chờ vào việc kết giới tan vỡ đều vô cùng lo lắng.

Dương Thanh đã ngăn được cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, liệu anh có ngăn nổi cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ không?

Rõ ràng là không!

Sức chiến đấu của Dương Thanh bây giờ chỉ sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, còn ở Trung Giới giới Cổ Võ lại có vô số cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm, mình Dương Thanh có thể ngăn cản cả Trung Giới giới Cổ Võ chắc?

Đúng lúc này, cảm giác mệt mỏi mãnh liệt bỗng ập tới, Dương Thanh lảo đảo, vội chống Thiên Tử Kiếm xuống để đứng vững.

“Dương Thanh!”

Thấy dáng vẻ mệt mỏi của Dương Thanh, Hạ Hà vẫn đang quan sát Dương Thanh vội chạy tới.

Hạ Hà đỡ Dương Thanh, lo lắng hỏi: “Anh sao rồi?”

Dương Thanh khẽ lắc đầu, nói với vẻ nghiêm nghị: “Đừng để người khác nhìn thấy dáng vẻ suy yếu của tôi, bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”

Anh nói rồi lặng lẽ đẩy Hạ Hà ra, đứng thẳng dậy.

Hạ Hà cũng lập tức bình tĩnh lại, cô ta nhìn dáng vẻ giả vờ thản nhiên của Dương Thanh, hết sức đau lòng.

Nhưng cô ta cũng biết rất nhiều người đang quan sát Dương Thanh, một khi những kẻ có ý đồ biết giờ Dương Thanh đang rất suy yếu, Dương Thanh sẽ gặp nguy hiểm.

Dương Thanh ngẩng đầu nhìn vết nứt trên vùng trời nhà họ Hà, nét mặt vô cùng nghiêm nghị.

Anh có thể cảm nhận được linh khí vô cùng tinh khiết đang điên cuồng tràn vào thế giới này qua vết nứt kia.

Tình huống này cũng giống lúc Ma Thần mượn cơ thể anh để phá vỡ kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ.

Anh biết rõ chuyện xảy ra hồi nãy, đúng lúc anh định đỡ chiêu kiếm cấm của Khương Kiếm, một linh hồn vô cùng đáng sợ bỗng chiếm lấy cơ thể anh rồi giết Khương Kiếm chỉ bằng một chiêu.
 
Chương 4287


Chương 4287

Không những thế, chiêu kiếm này còn xông thẳng tới chân trời, tạo ra một vết nứt.

Dương Thanh nói khẽ: “Hy vọng kết giới của Trung Giới giới Cổ Võ sẽ không dễ tan vỡ như thế!”

Hạ Hà vội nói: “Dương Thanh, chúng ta mau đi thôi!”

Cô ta biết Dương Thanh đang rất suy yếu, sợ bị người khác nhận ra, phải rời đi thì anh mới an toàn.

Dương Thanh gật đầu, nhìn về phía bảy cao thủ còn lại của nhà họ Khương, lạnh lùng nói: “Cút về nói với chủ gia tộc của các người, từ giờ trở đi, người nhà họ Khương không được bước vào thế tục nữa! Bằng không, giết không cần lý do!”

Nghe thấy thế, bảy cao thủ nhà họ Khương đều biến sắc.

“Tứ trưởng lão, chúng tôi cũng không phải người nhà họ Khương, chỉ là cao thủ được nhà họ Khương mời về, cậu xem xem có thể cho chúng tôi đi theo cậu không?”

Một cao thủ nhà họ Khương thận trọng hỏi.

Sáu người khác cũng nhìn Dương Thanh với vẻ mong chờ.

Họ khó mà chấp nhận nổi việc phải ở Hạ Giới giới Cổ Võ cả đời.

Dương Thanh nhíu mày, cũng không trả lời ngay.

Bảy người này đều là cao thủ Thiên Cảnh, thực lực cũng rất mạnh, người yếu nhất có cảnh giới Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, người mạnh nhất đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Nếu bảy người này thật lòng đi theo anh thì cũng không tệ.

Nhưng Dương Thanh không tin được họ.

Nhưng trạng thái của anh bây giờ không phải đối thủ của đám người này, nếu anh từ chối, liệu đối phương có liều mạng không?

Nếu đánh thật, anh sẽ không ngăn cản nổi đám người này, cho dù quân đoàn cao thủ và chiến vực Trung Châu ngăn được họ thì cũng sẽ phải chịu thương vong nặng nề.

Dù sao trong chiến vực Trung Châu bây giờ, người mạnh nhất là Diệp Chiến Quốc cũng chỉ mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong.

Còn quân đoàn cao thủ chỉ có mỗi Quỷ Thủ đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, hơn nữa cũng có rất ít cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, đa số là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm.

Dương Thanh thoáng im lặng rồi nhìn bảy người: “Tôi có thể cho các người đi theo tôi, nhưng trước đó, các người cần làm cho tôi một chuyện”.

Nghe thấy thế, bảy người đều có vẻ vui mừng.

“Tứ trưởng lão, cậu cần chúng tôi làm gì? Cậu cứ nói, chỉ cần chúng tôi làm được, chắc chắn chúng tôi sẽ không khiến cậu thất vọng đâu!”

Đám người vội tỏ thái độ.

Dương Thanh nói: “Các người tạm thời gia nhập quân đoàn cao thủ, dốc sức đào tạo một nhóm tinh nhuệ cho tôi”.

“Được, không thành vấn đề!”

Thấy chỉ cần đào tạo cao thủ, đám người lập tức đồng ý.

Dương Thanh nói: “Nếu vậy, kể từ bây giờ, các người sẽ không còn quan hệ gì với nhà họ Khương”.

“Vụt!”

“Vụt!”



Đúng lúc này, ánh kiếm bỗng lóe lên, trên cổ bảy cao thủ nhà họ Khương vừa tỏ thái độ kia lập tức xuất hiện vết máu.
 
Chương 4288


Chương 4288

Nét mặt của bảy người cứng đờ, ngay sau đó, máu ồ ạt tuôn ra, họ ngã xuống vũng máu, chết không nhắm mắt.

Đến tận lúc chết, họ cũng không biết mình chết thế nào.

“Ai?”

Dương Thanh lập tức biến sắc, vội cầm Thiên Tử Kiếm lên.

Hạ Hà lạnh lùng nhìn về phía trước.

Diệp Chiến Quốc và Mạnh Thiên Lan cũng dẫn người xông tới, đứng thành vòng tròn quanh Dương Thanh.

Một cao thủ bí ẩn mặc áo đen đang chắp tay sau lưng, quay lưng về phía Dương Thanh.

Khí thế đáng sợ lan ra từ cao thủ áo đen này.

Dương Thanh chỉ cảm thấy ớn lạnh, anh đã cảm nhận được khí thế của cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong từ đối phương.

Trong thế giới mới, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong có thực lực mạnh nhất.

Dương Thanh hỏi: “Không biết tiền bối là ai? Tại sao lại ra tay ác độc như vậy?”

“Hừ!”

Đối phương cười khẩy: “Dám phản bội nhà họ Khương, đáng chết!”

Đối phương nói rồi chậm rãi quay người lại, một gương mặt tái nhợt xuất hiện.

Quỷ Thủ hô lên kinh hãi: “Ông là chủ gia tộc họ Khương – Khương Cửu Hùng!”

Nghe thấy thế, mọi người lập tức biến sắc.

Nhà họ Khương là một trong những thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, còn Khương Cửu Hùng chính là chủ gia tộc họ Khương.

Không ngờ giờ lão ta lại đích thân tới thế giới mới.

Nét mặt Dương Thanh vô cùng nghiêm nghị, cho dù anh đang ở trạng thái mạnh nhất thì cũng không phải đối thủ của Khương Cửu Hùng.

Huống hồ giờ anh đang trong lúc suy yếu nhất.

Khương Cửu Hùng tới để làm gì đây?

Khương Cửu Hùng không quan tâm tới Quỷ Thủ, lão ta bỗng nhìn về phía Dương Thanh bằng đôi mắt ưng.

Vào lúc này, Dương Thanh chỉ thấy lạnh thấu xương, như rơi xuống hố băng sâu thẳm, không sao cử động được.

Thậm chí anh còn có ảo giác, chỉ một suy nghĩ của Khương Cửu Hùng cũng có thể dễ dàng xóa sổ anh.

“Chủ gia tộc họ Khương, ông định làm gì?”

Quỷ Thủ vội bước đến, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng.

“Hừ!”

Khương Cửu Hùng hừ lạnh, lập tức khoát tay, khí thế cuồng bạo ập tới chỗ Quỷ Thủ.

“Rầm!”

Quỷ Thủ như bị đánh mạnh vào người, bị sóng khí này đánh bay mấy chục mét rồi nặng nề rơi xuống đống đổ nát ở nhà họ Hà.

“Phụt!”

Quỷ Thủ hộc máu, khí thế yếu hẳn đi.
 
Chương 4289


Chương 4289

“Chuyện này…”

Các cao thủ thế tục đều kinh hãi.

Đây chính là cao thủ đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ à?

Đối phương mới chỉ khoát tay mà đã tạo ra sóng khí mạnh mẽ, thậm chí có thể đánh bay cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

Nếu đối phương ra tay thật, còn ai ngăn nổi chứ?

Sắc mặt Dương Thanh vô cùng u ám, anh nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng, sẵn sàng liều mạng bất cứ lúc nào.

Tuy anh đã bị Thiên Tử Kiếm rút hết sức lực, nhưng anh vẫn chưa mất sức chiến đấu hẳn.

Nếu phải liều mạng thật, anh vẫn có thể phát huy sức chiến đấu mạnh mẽ.

Dương Thanh chợt hỏi: “Tiền bối tìm tôi có chuyện gì?”

Khương Cửu Hùng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt sâu thẳm, lạnh lùng nói: “Cậu giết người thừa kế nhà họ Khương mà lại hỏi tôi có chuyện gì à?”

Dương Thanh nhíu mày, bình tĩnh nói: “Trận chiến giữa tôi và Khương Kiếm vốn là trận chiến sống còn, nếu tôi không giết ông ta, giờ người chết sẽ là tôi, những người đang có mặt đều có thể làm chứng”.

Áp lực từ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong quá lớn, Dương Thanh cảm thấy hơi khó thở, thậm chí ngay cả linh khí trong người anh cũng di chuyển chậm hơn mấy lần.

Tuy anh đã hoàn toàn kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, nhưng vẫn không thể giảm bớt áp lực của đối phương đối với anh.

Nhưng Dương Thanh không biết Khương Cửu Hùng cũng đang thầm kinh hãi, lão ta đang tạo áp lực rất lớn cho Dương Thanh, nếu là cao thủ bình thường thì đã ngã xuống đất vì không chịu nổi áp lực này từ lâu rồi.

Nhưng trừ sắc mặt hơi tái ra, Dương Thanh không còn biểu hiện nào khác.

Áp lực mà Dương Thanh phải chịu càng nhỏ thì thực lực của anh càng mạnh hơn.

Chẳng lẽ Dương Thanh có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ thật à?

Tuy Khương Cửu Hùng vô cùng khiếp sợ nhưng cũng không hành động ngay, chỉ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.

Từng giây từng phút trôi đi, Khương Cửu Hùng mãi vẫn không tỏ thái độ, chỉ phóng áp lực khổng lồ ra cho người khác.

Khương Cửu Hùng chợt nói: “Cậu phải cho tôi một câu trả lời hợp lý về việc đã giết con trai tôi”.

Ánh mắt Dương Thanh trở nên lạnh lẽo, anh lạnh lùng nói: “Ông muốn trả lời thế nào?”

Khương Cửu Hùng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu đi với tôi về nhà họ Khương một chuyến!”

Lão ta nói rồi bước thẳng đến, nắm lấy cánh tay Dương Thanh.

“Cút!”

Dương Thanh quát, thẳng thừng vung Thiên Tử Kiếm lên, chém về phía Khương Cửu Hùng, nếu anh chém trúng, cho dù Khương Cửu Hùng không chết thì cũng bị thương nặng.

“Hừ!”

Khương Cửu Hùng cười khẩy, cong ngón tay búng vào thân kiếm.

“Keng!”
 
Chương 4290


Chương 4290

Thiên Tử Kiếm phát ra tiếng lanh lảnh, ngay sau đó, kình khí khủng khiếp lập tức chạy dọc thân kiếm, lan đến cánh tay Dương Thanh.

Chỉ trong chớp mắt, kình khí đó đã truyền khắp tay Dương Thanh, luồng khí đáng sợ đó như sắp phá hủy cánh tay anh.

Dương Thanh biến sắc, vội lùi lại mấy bước, đồng thời lắc cánh tay phải đang cầm kiếm thì mới xua tan được khí thế khủng khiếp mà Khương Cửu Hùng phóng ra.

“Tiền bối dùng thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong để ức hiếp một cao thủ trẻ của thế tục như thế, cũng hơi quá đáng nhỉ?”

Diệp Chiến Quốc tức giận chất vấn.

Mạnh Thiên Lan cũng bước lên một bước, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng: “Tiền bối là cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ mà lại làm thế với bề dưới, không sợ nếu chuyện này bị truyền đi thì sẽ hạ thấp uy danh của tiền bối à?”

Tuy Hạ Hà không nói gì nhưng lại đứng bên Dương Thanh, nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng với vẻ thù địch.

Bầu không khí hơi ngột ngạt, Khương Cửu Hùng chỉ khinh thường liếc đám người Diệp Chiến Quốc rồi nhìn Dương Thanh, cười lạnh: “Địa vị của cậu trong lòng đám người này cao đấy nhỉ”.

Lão ta nói rồi vung tay lên, chộp vào tay Dương Thanh.

Dương Thanh biến sắc, hơi nhích chân, vội lùi lại.

Nhưng suy cho cùng, sức chiến đấu của anh chỉ sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, anh không thể chống lại cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.

Anh nhanh chóng lùi lại nhưng tốc độ của Khương Cửu Hùng còn nhanh hơn, chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp anh.

Khương Cửu Hùng mỉm cười tàn nhẫn: “Ngoan ngoãn đi với tôi đến nhà họ Khương, bằng không, tôi sẽ giết cậu trước rồi giết sạch đám người này”.

Dương Thanh đang định phản kháng bỗng cảm nhận được sát khí mãnh liệt, anh biết Khương Cửu Hùng không nói đùa, nếu anh không nghe theo, chẳng những anh bị đối phương giết mà còn liên lụy đến đám người Diệp Chiến Quốc.

“Được, tôi đi với ông!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Dương Thanh cắn răng.

Nghe thấy anh nói thế, đám người Diệp Chiến Quốc cuống lên.

“Dương Thanh, cậu đừng đến nhà họ Khương với ông ta, nếu tới địa bàn của nhà họ Khương thật, cậu sẽ thành thịt cá trên thớt, sao có thể chống trả được?”

Diệp Chiến Quốc sốt ruột nói rồi nhìn về phía Khương Cửu Hùng: “Chủ gia tộc họ Khương, dù gì ông cũng là người đứng đầu một thế gia Cổ Võ, không thể làm thế được chứ?”

Mạnh Thiên Lan cũng nói: “Cho dù thế nào, Dương Thanh cũng là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu, giờ tiền bối đưa Dương Thanh đi, tiền bối không sợ thế lực phía sau hội trưởng lão à?”

Giọng cô ta có ý uy hiếp rõ rệt.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Khương Cửu Hùng hơi híp mắt, trong mắt lóe lên sát khí.

Dương Thanh có thể cảm nhận rõ sát khí của đối phương, anh lập tức sốt ruột, vội nói với Diệp Chiến Quốc và Mạnh Thiên Lan: “Hai người cứ kệ tôi, giờ dẫn người đi ngay đi”.

Diệp Chiến Quốc và Mạnh Thiên Lan chưa kịp nói gì, anh đã nhướng mày, lạnh lùng nói: “Đây là mệnh lệnh! Lập tức chấp hành!”

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Dương Thanh, Diệp Chiến Quốc và Mạnh Thiên Lan cắn răng, nhưng không thể không nghe lệnh anh.
 
Chương 4291


Chương 4291

Dương Thanh là tứ trưởng lão Chiêu Châu, cả Diệp Chiến Quốc lẫn Mạnh Thiên Lan chỉ có thể làm theo mệnh lệnh của anh.

Diệp Chiến Quốc nhìn đám đông, cao giọng nói: “Tất cả người của chiến vực Trung Châu, lập tức về doanh trại!”

Mạnh Thiên Lan cũng quát: “Tất cả người của quân đoàn cao thủ, lập tức về quân đoàn!”

Sau khi họ ra lệnh, người của chiến vực Trung Châu và quân đoàn cao thủ lập tức rời đi.

Dương Thanh nhìn về phía Hạ Hà vẫn chưa đi, anh chưa nói gì, Hạ Hà đã nói với đôi mắt đỏ hoe: “Anh đừng ra lệnh cho tôi, tôi không phải người của chiến vực Trung Châu và quân đoàn cao thủ, không cần nghe lệnh anh”.

“Hạ Hà, rời đi ngay, đây là mệnh lệnh chứ không phải thương lượng!”

Dương Thanh nhíu mày, lạnh lùng nhìn vào Hạ Hà: “Nếu không, đừng trách tôi không khách sáo!”

Mục tiêu của Khương Cửu Hùng là anh, những người khác ở lại cũng vô dụng, còn trở thành gánh nặng.

Hạ Hà cắn môi với vẻ bướng bỉnh, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng đôi mắt rơm rớm nước mắt.

Dương Thanh thấy hơi không nỡ, nhưng người định đưa anh đi là ông lớn của Hạ Giới giới Cổ Võ – chủ gia tộc họ Khương, Hạ Hà đi theo anh cũng không giải quyết được gì.

Hạ Hà bỗng nhìn về phía Khương Cửu Hùng, lạnh lùng nói: “Nếu anh ấy gặp chuyện, cho dù tôi hóa thành ma đầu thì cũng phải giết sạch người nhà họ Khương!”

Tuy giọng cô ta có vẻ bình tĩnh nhưng lại chứa đựng sát khí vô cùng mãnh liệt.

Cô ta nói rồi dứt khoát quay người rời đi, cũng không đợi Khương Cửu Hùng đáp lời.

Dương Thanh hơi kinh ngạc, chắc Hạ Hà là người đầu tiên dám uy hiếp Khương Cửu Hùng như thế nhỉ?

Anh cũng thầm lau mồ hôi thay Hạ Hà, một khi Hạ Hà chọc giận Khương Cửu Hùng, không ai có thể chắc chắn rằng Khương Cửu Hùng sẽ không ra tay với cô ta.

May mà Khương Cửu Hùng chỉ khinh thường nhìn Hạ Hà chứ không làm gì.

“Đi theo tôi!”

Khương Cửu Hùng lạnh lùng nhìn về phía Dương Thanh.

Lão ta nói rồi quay người rời đi, Dương Thanh chỉ có thể đuổi theo.

Chưa bàn đến việc giờ anh đang mất hết sức lực, cho dù anh ở trạng thái mạnh nhất thì cũng không thể là đối thủ của Khương Cửu Hùng.

“Hửm?”

Khương Cửu Hùng bỗng quay người lại, nhíu mày nhìn Dương Thanh.

Dương Thanh lập tức đứng lại, cảnh giác nhìn chằm chằm vào đối phương.

“Ra thế!”

Khương Cửu Hùng chợt nói.

Dương Thanh chưa kịp phản ứng gì thì đã thấy cơ thể mình bay lên, bị Khương Cửu Hùng vác lên vai, nhanh chóng tiến về phía trước.

Giờ Dương Thanh mới hiểu hồi nãy Khương Cửu Hùng đang ngờ vực chuyện gì, rõ ràng lão ta đã nhận ra trạng thái suy yếu của Dương Thanh.

Tin Dương Thanh bị Khương Cửu Hùng đưa đi nhanh chóng lan khắp Chiêu Châu.

Nó như đá tảng rơi xuống biển, dấy lên sóng lớn dữ dội.

Tại trụ sở chính của hội trưởng lão, Yến Đô.
 
Chương 4292


Chương 4292

“Rầm!”

Tam trưởng lão đập bàn, tức giận nói: “Khương Cửu Hùng hống hách thật! Không ngờ ông ta dám bắt Dương Thanh đi trước mặt mọi người, chẳng lẽ ông ta không sợ chúng ta chĩa vũ khí nóng mang tính hủy diệt vào nhà họ Khương ư?”

Nhị trưởng lão cũng tức giận nhưng vẫn bình tĩnh hơn tam trưởng lão, ông ta trầm giọng nói: “Khương Cửu Hùng là chủ thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu ông ta đã dám làm như thế thì chắc chắn cũng không sợ vũ khí nóng của chúng ta”.

Đại trưởng lão gật đầu, nét mặt vô cùng nghiêm nghị: “Tôi có cảm giác chuyện này không đơn giản như bề ngoài, Khương Cửu Hùng chỉ là quân cờ bị đẩy ra thôi, phía sau Khương Cửu Hùng vẫn còn người khác”.

Nghe thấy thế, nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều nhìn về phía ông ta.

Nhị trưởng lão nói: “Chắc chỉ có minh chủ Thủ Hộ Minh có thể sai khiến Khương Cửu Hùng thôi nhỉ?”

Tam trưởng lão vô cùng giận dữ, cắn răng: “Nếu người phía sau Khương Cửu Hùng là Đỗ Ngọc Sơn thật thì đúng là to gan quá? Cho dù không có vũ khí nóng của hội trưởng lão, chẳng lẽ ông ta không sợ thế lực phía sau chúng ta à?”

Đại trưởng lão nghiêm nghị nói: “Nếu chỉ là Đỗ Ngọc Sơn thì cũng không quan trọng, tôi đang lo rằng chẳng biết phía sau Khương Cửu Hùng có cao thủ đến từ Trung Giới giới Cổ Võ không”.

“Sao cơ?”

“Cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ?”

Nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều sững sờ.

Đại trưởng lão gật đầu: “Kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục có thể ngăn cách hai bên, nhưng giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và Trung Giới giới Cổ Võ thì không giống thế, cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ có thể tiến vào Hạ Giới giới Cổ Võ bằng những cách đặc biệt”.

“Nhưng họ sẽ không tùy tiện ra tay ở Hạ Giới giới Cổ Võ, bằng không sẽ rất dễ phá hỏng kết giới, cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ không muốn chuyện đó xảy ra”.

“Dương Thanh đã thể hiện sức chiến đấu mạnh mẽ, không những thế, cậu ấy còn để lộ trình độ luyện đan sư tam phẩm, cho dù có cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ chú ý tới cậu ấy thì cũng rất đỗi bình thường”.

“Phải biết rằng ngay cả Trung Giới giới Cổ Võ cũng có rất ít luyện đan sư, hơn nữa một số đan dược tam phẩm đỉnh cao cũng có tác dụng với cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm”.

Nghe thấy đại trưởng lão nói thế, nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều có vẻ nghiêm nghị.

Nếu chuyện này là do cao thủ đỉnh cao ở Hạ Giới giới Cổ Võ sai khiến thì còn dễ giải quyết, nhưng nếu đó là cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ thì không dễ xử lý nữa đâu.

Đại trưởng lão bỗng thở dài: “Xem ra đã đến lúc mời những người kia ra rồi”.

Nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều rùng mình, phải làm thế thật ư?

Nhưng nghĩ đến khả năng cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ sẽ xuất hiện, họ cũng đồng ý với cách làm của đại trưởng lão.

Có lẽ bây giờ, chỉ có những người kia cứu được Dương Thanh.

“Yên tâm, Dương Thanh không sao đâu!”

Đúng lúc này, một giọng nói bỗng vang lên.

Ba vị trưởng lão đều kinh hãi, nơi này là phòng họp của hội trưởng lão, nếu không có sự cho phép của họ thì không ai được bước vào.
 
Chương 4293


Chương 4293

Ngay sau đó, một người bỗng xuất hiện trước mặt ba vị trưởng lão như bóng ma.

“Đế sư!”

Thấy người tới, ba vị trưởng lão đều mừng rỡ, lập tức đứng lên, ánh mắt hết sức cung kính.

Vô Danh khẽ mỉm cười, gật đầu, nhìn ba người: “Tiếp đến ba người chỉ cần quản lý tốt việc ở Chiêu Châu, đừng để những gì mà Dương Thanh cố gắng gây dựng bị hủy hoại trong chốc lát”.

Ba người vội gật đầu: “Vâng!”

Vô Danh bước đến bên cửa sổ, nhìn về phía xa, bấm đốt tay tính toán, một lúc lâu sau, ông cụ mới mỉm cười.

Vô Danh cười nói: “Xem ra tôi không cần ra tay, Dương Thanh cũng có thể tự giải quyết chuyện này”.

Nghe thấy thế, ba vị trưởng lão đều kinh ngạc.

Đại trưởng lão thận trọng hỏi: “Đế sư, ý đế sư là Dương Thanh sẽ không sao à?”

Vô Danh nhìn ông ta, mỉm cười gật đầu: “Cậu yên tâm, thằng bé là đệ tử của tôi, tôi sẽ không hại nó, các cậu cứ xem như chưa xảy ra chuyện gì, giờ việc quan trọng nhất là nghĩ cách kìm hãm cao thủ đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ”.

“Trước đó, khi Dương Thanh ở đây thì vẫn có thể trấn áp họ, giờ Dương Thanh vắng mặt, có lẽ một số cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ rục rịch hành động, nhiệm vụ của các cậu sẽ rất khó khăn”.

Ba vị trưởng lão vội gật đầu, đại trưởng lão tỏ thái độ: “Xin đế sư cứ yên tâm, chắc chắn chúng tôi sẽ giữ gìn tình hình tốt đẹp mà Dương Thanh đã gây dựng được”.

Vô Danh gật đầu rồi lập tức rời đi, một giây trước, ông cụ còn đứng trong tầm mắt của ba vị trưởng lão, một giây sau, ông cụ đã biến mất rồi.

Tam trưởng lão nói với vẻ hâm mộ: “Chẳng biết tiền bối đế sư có tu vi gì, có lẽ suốt đời chúng ta cũng không thể đến và đi nhanh chóng như thế”.

Nhị trưởng lão cười khổ, lắc đầu: “Thực lực của tiền bối đế sư rất khó lường, chúng ta tốn mười kiếp cũng không đuổi kịp ông ấy đâu”.

Đại trưởng lão thoải mái ra mặt, cười nói: “Chỉ cần Dương Thanh không sao thì tôi cũng yên tâm rồi, tiếp đến sẽ tới lượt chúng ta bảo vệ thế tục”.

Cùng lúc đó, Dương Thanh đã bị Khương Cửu Hùng đưa đến một nơi bí ẩn.

Ở đây có chim hót hoa nở, cây cối vô cùng tốt tươi, linh khí trong không khí rất nồng đậm.

Dương Thanh hít sâu một hơi, cảm thấy thư thái khó tả.

Anh biết nồng độ linh khí ở đây vượt xa thế tục.

Anh đang trong lúc suy yếu, vội vận chuyển Chiến Thần Quyết, ra sức hấp thu linh khí.

“Quả nhiên khí thế của cậu là khí thế chỉ có ở cao thủ Tu Tiên”.

Đúng lúc này, một giọng nói kinh ngạc bỗng vang lên.

Nghe thấy giọng nói này, Dương Thanh bỗng giật mình, lập tức nhìn về phía đối phương.

Một ông lão áo trắng đã xuất hiện bên Khương Cửu Hùng từ bao giờ, điều khiến anh khiếp sợ chính là anh lại không cảm nhận được khí thế từ đối phương.

Nhưng cảnh tượng khiến Dương Thanh khiếp sợ hơn nữa lại xảy ra, Khương Cửu Hùng cúi người chào ông lão, cung kính nói: “Lão tổ!”

Ầm!

Cách gọi của Khương Cửu Hùng với ông lão nổ vang trong đầu Dương Thanh như sấm rền.
 
Chương 4294


Chương 4294

Khương Cửu Hùng vốn là ông lớn hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, giờ lại gọi ông lão áo trắng này là lão tổ, vậy ông lão này là ai? Lão là cao thủ cấp bậc gì?

Ông lão khẽ gật đầu, mỉm cười nhìn về phía Dương Thanh, nói: “Tên nhóc Vô Danh kia là thầy của cậu à?”

Dương Thanh đã khiếp sợ tột độ, đối phương biết sư phụ anh là Vô Danh thì cũng thôi, vấn đề là lão ta còn gọi vô Danh là tên nhóc.

Dương Thanh không biết rốt cuộc Vô Danh bao nhiêu tuổi, nhưng anh biết, ngay cả đại trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu cũng phải gọi Vô Danh là tiền bối.

Người lợi hại như thế lại bị ông lão gọi là tên nhóc.

Dương Thanh không trả lời câu hỏi của đối phương mà hỏi lại: “Tiền bối là ai?”

Khương Cửu Hùng nhíu mày, quát: “Hỗn xược!”

Ông lão khoát tay, cười híp mắt nhìn Dương Thanh: “Tôi sống lâu quá rồi, không nhớ tên ban đầu nữa, ở Trung Giới giới Cổ Võ, mọi người đều gọi tôi là giới chủ!”

Nghe thấy thế, Dương Thanh mở to mắt.

Đương nhiên anh biết giới chủ là ai.

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, minh chủ Thủ Hộ Minh đứng đầu.

Còn ở Trung Giới giới Cổ Võ, giới chủ đứng đầu.

Hay nói cách khác, ông lão có vẻ hiền từ trước mặt anh lại là ông lớn có quyền lực lớn nhất, thực lực mạnh nhất Trung Giới giới Cổ Võ.

Thực lực của đối phương phải đạt đến Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong là ít nhất, chỉ cần đột phá là sẽ tiến vào Thượng Giới giới Cổ Võ.

Dương Thanh chợt nghĩ, nồng độ linh khí ở đây vượt xa thế giới mới, anh bỗng có một suy đoán rất to gan.

Chẳng lẽ nơi này là Trung Giới giới Cổ Võ à?

Anh càng nghĩ càng thấy có khả năng đó.

Nếu nơi này không phải Trung Giới giới Cổ Võ, tại sao nồng độ linh khí lại vượt xa nồng độ linh khí của thế giới mới đây?

Nếu nơi này không phải Trung Giới giới Cổ Võ, tại sao giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ lại xuất hiện?

Một khi cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong bước vào thế giới mới, chỉ cần hơi bất cẩn là sẽ hủy diệt thế giới mới ngay.

Cũng hết cách, cao thủ cấp bậc này quá mạnh, thế giới mới không thể chịu nổi khí thế từ lão.

Dương Thanh thận trọng hỏi: “Tiền bối là… giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ à?”

Tuy đối phương đã nói cho anh biết thân phận của lão, nhưng anh vẫn hơi khó tiếp nhận sự thật này.

Giới chủ cười ha hả: “Đúng như cậu đoán, tôi là người đứng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, nơi này là chỗ tu luyện của tôi ở Trung Giới giới Cổ Võ”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh hoàn toàn sững sờ.

Tuy anh đã đoán được nhưng khi đối phương khẳng định lại, anh vẫn thấy như đang nằm mơ.

Nhưng tại sao giới chủ lại bảo Khương Cửu Hùng đưa anh đến nơi này?

Chẳng lẽ vì anh đã giết Khương Kiếm, Khương Cửu Hùng lại không thể ra tay với anh trong thế giới mới, nên họ định đưa anh đến Trung Giới giới Cổ Võ rồi diệt trừ ư?
 
Chương 4295


Chương 4295

Dương Thanh càng nghĩ càng thấy có khả năng này.

Trong lúc anh đang nghĩ xem có nên thiêu đốt sức mạnh huyết mạch không, giới chủ chợt nói: “Tôi bảo Khương Cửu Hùng đưa cậu tới đây vì muốn nhờ cậu giúp chuyện nhỏ này”.

“Hả?”

Dương Thanh sửng sốt.

Họ không định xóa sổ anh à?

Giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ lại nhờ anh giúp một chuyện nhỏ ư?

Trò đùa gì thế?

Dương Thanh nhất thời tròn mắt, anh không ngờ lại là kết quả này.

Khương Cửu Hùng lạnh lùng nói: “Dương Thanh, được lão tổ nhờ hỗ trợ là vinh dự của cậu, tốt nhất cậu nên ngoan ngoãn đồng ý, bằng không, đừng trách tôi không khách sáo!”

Lão ta rất muốn giết Dương Thanh.

Dù sao đứa con trai giỏi giang nhất của lão ta cũng đã bị Dương Thanh giết.

Giới chủ nhíu mày, nói với vẻ không vui: “Khương Cửu Hùng, nếu cậu còn dám nhiều lời, tôi sẽ không khách sáo với cậu trước!”

Khương Cửu Hùng rùng mình, lập tức im lặng, nhưng ánh mắt của lão ta khi nhìn Dương Thanh vẫn đằng đằng sát khí, chỉ là lão ta không dám nói thêm.

Chuyện này khiến Dương Thanh càng thêm khó hiểu.

Giới chủ là lão tổ của Khương Cửu Hùng, chẳng phải nên giúp Khương Cửu Hùng à?

“Cậu lui xuống đi!”

Giới chủ nói với Khương Cửu Hùng.

“Vâng, lão tổ!”

Khương Cửu Hùng vội quay người rời đi.

Sau thoáng chốc, ở đây chỉ còn Dương Thanh và giới chủ.

Giới chủ chắp tay bước lên trước, nghiêm nghị nói: “Tôi tìm cậu vì muốn nhờ cậu quản lý Trung Giới giới Cổ Võ thay tôi, trở thành giới chủ mới của Trung Giới giới Cổ Võ!”

Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức mở to mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.

Giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ – cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong lại bảo sâu kiến chỉ có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ như anh quản lý Trung Giới giới Cổ Võ có vô số cao thủ.

Một lúc lâu sau, Dương Thanh mới tức giận nói: “Tiền bối, tiền bối đừng đùa với tôi như thế, bất cứ cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ nào cũng có thể dễ dàng gi ết chết tôi, tiền bối bảo tôi nhậm chức giới chủ, chẳng phải là đang đùa à?”

Nào ngờ giới chủ bỗng quay sang, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Tôi không đùa!”

Nụ cười trên mặt Dương Thanh lập tức biến mất, anh đã nhận thấy vài điều từ ánh mắt đối phương.

Giới chủ không đùa, mà đang nói với anh một cách nghiêm túc.

Nhưng Dương Thanh không hiểu nổi, tại sao giới chủ lại có ý định đó?

Anh còn chưa trở thành cao thủ hàng đầu ở thế giới mới mà giới chủ đã bảo anh quản lý Trung Giới giới Cổ Võ có cấp bậc cao hơn à?

Dương Thanh im lặng một lát rồi nói: “Tiền bối, tôi không hiểu!”
 
Chương 4296


Chương 4296

Giới chủ chợt hỏi: “Năm nay cậu bao nhiêu tuổi?”

Dương Thanh đáp: “29 tuổi!”

“Cậu bắt đầu tu luyện từ khi nào?”

“22 tuổi!”

“Nói cách khác, từ một người bình thường, cậu chỉ mất 7 năm để trở thành cao thủ có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, thậm chí cậu chỉ mất một ngày để học cách luyện đan, hơn nữa có thể luyện chế đan dược tam phẩm từ khi mới học”.

Giới chủ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trầm giọng nói: “Không những thế, cậu còn tu luyện công pháp phái Tu Tiên”.

“Tôi có thể cho cậu biết, ở Trung Giới giới Cổ Võ cũng có công pháp tu tiên, nhưng những người có thể tu luyện công pháp này đều là cao thủ hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ”.

“Không phải cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ không muốn tu luyện công pháp Tu Tiên, mà họ không tu luyện được”.

“Ngoài ra, tôi còn cảm nhận được khí thế của Ma Thần viễn cổ, Nhân Vương và Thần Nữ trong huyết mạch của cậu, nếu tôi không đoán nhầm, huyết mạch của cậu đã dung hợp máu của ba cao thủ đứng đầu viễn cổ này”.

“Cậu nói cho tôi biết, người hội tụ mọi yếu tố như cậu chỉ là cao thủ bình thường thật ư?”

Lời giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ nói khiến Dương Thanh vô cùng kinh ngạc, hoàn toàn sững sờ.

Anh không hiểu tại sao đối phương biết rõ như thế.

Nếu giới chủ không nói thế, ngay cả anh cũng không nhận ra giờ anh đã lợi hại như vậy.

Giới chủ chợt nói: “Dương Thanh, cậu là người thông minh, chắc cậu cũng biết cậu không thể từ chối tôi”.

Dương Thanh lập tức im lặng, anh biết đúng là anh không thể từ chối giới chủ, không phải anh không muốn, mà thực lực của giới chủ quá mạnh, cho dù anh liều mạng thì cũng không phải đối thủ của lão.

Giờ anh còn chưa có thực lực càn quét Hạ Giới giới Cổ Võ, sao có thể đánh với cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong?

Thậm chí anh còn không có tư cách ra tay, vì đối phương quá mạnh, chỉ cần dùng đầu ngón tay là đã có thể giết anh rồi.

“Tôi không hiểu tại sao tiền bối lại chọn tôi, cho dù tôi không phải người bình thường, cho dù tôi là thiên tài võ đạo thì sao chứ? Dù sao bây giờ tôi cũng còn quá yếu, ở Trung Giới giới Cổ Võ lại có vô số cao thủ, chưa cần đến cao thủ của thế gia hàng đầu ra tay, cao thủ đỉnh cao của gia tộc bình thường cũng có thể dễ dàng giết tôi rồi”.

Dương Thanh bình tĩnh nhìn giới chủ, nói tiếp: “Tôi không tin với địa vị của tiền bối mà lại không tìm ra người phù hợp để thay thế tiền bối hơn tôi”.

Giới chủ không trả lời ngay mà nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Nếu tôi cho cậu một lý do hợp lý, cậu sẽ đồng ý với tôi à?”

Dương Thanh hỏi lại: “Tôi có thể từ chối không?”

“Không!”

Giới chủ trả lời rất dứt khoát.

Khóe miệng Dương Thanh giật khẽ, mẹ nó, ông không cho tôi từ chối, còn nói nhảm với tôi làm gì?

Đương nhiên anh chỉ có thể nén giận, nếu nói ra thật, có lẽ anh sẽ bị giết ngay.
 
Chương 4297


Chương 4297

“Cậu nói không sai, đúng là bên cạnh tôi đã có người nối nghiệp phù hợp, nhưng tôi không thể để họ tiếp nhận vị trí của tôi. Vì…”

Nói đến đây, giới chủ bỗng ngừng lại, nét mặt vô cùng nghiêm nghị, một lát sau, lão mới trầm giọng nói: “Vì một khi họ thay thế tôi, một ngày nào đó, họ sẽ mở lối vào đến Thượng Giới giới Cổ Võ, khi đó, cả Hạ Giới, Trung Giới giới Cổ Võ và thế tục sẽ gặp họa”.

Dương Thanh hỏi với vẻ khó hiểu: “Chẳng phải việc mở lối vào đến Thượng Giới giới Cổ Võ là điều tốt với cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ ư?”

“Dù sao ai cũng muốn mạnh hơn, nhưng với tài nguyên tu luyện ở Trung Giới giới Cổ Võ, chẳng những tốc độ tu luyện của họ chậm hơn Thượng Giới giới Cổ Võ rất nhiều mà cảnh giới cao nhất cũng thấp hơn Thượng Giới giới Cổ Võ”.

“Tại sao tiền bối lại nói việc mở lối vào đến Thượng Giới giới Cổ Võ sẽ mang lại tai họa cho cả thế giới?”

Giới chủ nhìn Dương Thanh: “Cậu đã biết tình hình cụ thể của thế giới nhỏ phía sau hội trưởng lão chưa?”

Dương Thanh lắc đầu.

Giới chủ nói: “Thế giới nhỏ phía sau hội trưởng lão được gọi là Đế Thôn!”

Nghe thấy thế, Dương Thanh bỗng mở to mắt, công pháp tu luyện của anh bây giờ là do Đế Thiên của Đế Thôn truyền thụ.

Hồi trước, khi anh còn ở Siêu Phàm Cảnh, Đế Thiên từng tìm anh rồi dạy Chiến Thần Quyết cho anh, đồng thời nói cho anh biết, khi nào thực lực của anh đạt tới Thiên Cảnh thì mới miễn cưỡng có tư cách tiến vào Đế Thôn.

Nhưng giờ cảnh giới của anh đã đạt yêu cầu, thậm chí sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ mà Đế Thôn lại bặt vô âm tín.

Nếu thực lực của anh không tăng vọt sau khi tu luyện Chiến Thần Quyết, anh đã nghi ngờ về việc liệu có nơi nào tên Đế Thôn hay không rồi.

“Công pháp tu luyện của cậu đến từ Đế Thôn, tôi còn biết từ khi còn ở Siêu Phàm Cảnh, cậu đã được chọn làm chủ Đế Thôn”.

Giới chủ nói tiếp, lời lão nói khiến Dương Thanh càng thêm kinh ngạc.

Nhưng Dương Thanh nhanh chóng bình tĩnh lại, hồi trước ở thế tục có một truyền thuyết, ai sở hữu Đế Thôn thì sẽ có cả thiên hạ, anh cũng không định chủ động giành lấy Đế Thôn, nhưng những chuyện xảy ra sau đó như một bàn tay khổng lồ, đẩy anh lên vị trí chủ Đế Thôn.

Chẳng biết đây có phải ảo giác của Dương Thanh không, anh cứ cảm thấy ánh mắt của giới chủ khi nhìn anh có phần hâm mộ.

Dương Thanh hỏi: “Chẳng phải tiền bối định nói cho tôi biết tại sao tiền bối không để cao thủ phù hợp bên cạnh thay thế tiền bối à? Sao tự dưng lại nhắc tới Đế Thôn?”

Giới chủ nói: “Hồi trước, sau khi kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục tan vỡ, cao thủ đỉnh cao của Hạ Giới giới Cổ Võ không xâm lược thế tục cũng vì kiêng dè cao thủ của Đế Thôn, chuyện này cũng cho cậu cơ hội tăng thực lực, bằng không, cậu nghĩ cao thủ thế tục có thể ngăn nổi cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ chắc?”

“Tuy thế lực của Hạ Giới giới Cổ Võ vẫn mang lại rất nhiều phiền phức cho thế tục sau khi kết giới tan vỡ, nhưng thế đã tốt lắm rồi”.

“Nhưng Trung Giới giới Cổ Võ thì khác, một khi kết giới tan vỡ, cao thủ Thượng Giới giới Cổ Võ sẽ trắng trợn xâm lược Trung Giới giới Cổ Võ ngay, đến lúc đó, kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và thế giới mới của các cậu cũng sẽ hoàn toàn sụp đổ”.

“Trên đời sẽ không còn Thượng Giới, Trung Giới và Hạ Giới giới Cổ Võ nữa, mà sẽ trở thành thế giới mới, thế giới mới này vô cùng tàn khốc, chỉ có một đạo lý, đó là mạnh được yếu thua!”
 
Chương 4298


Chương 4298

“Khi đó, ai có thể ngăn cản cao thủ Thượng Giới giới Cổ Võ?”

“Tôi là chúa tể Trung Giới giới Cổ Võ nhưng cũng chỉ có thực lực Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, bất cứ cao thủ nào của Thượng Giới giới Cổ Võ cũng có cảnh giới Thiên Cảnh Thất Phẩm, khi đó cả thế giới mới sẽ trở thành thiên đường của cao thủ Thượng Giới giới Cổ Võ”.

“Thế nên kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và Thượng Giới giới Cổ Võ không thể bị phá hủy! Bằng không, khi ngày này đến, không ai trấn áp được cao thủ Thượng Giới giới Cổ Võ”.

Nghe thấy giới chủ nói thế, Dương Thanh lập tức im lặng, anh cũng hiểu suy nghĩ của giới chủ, cũng như lúc anh lo lắng khi kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ tan vỡ.

May mà thế lực phía sau hội trưởng lão là Đế Thôn nên ngay cả cao thủ đỉnh cao của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Dương Thanh ngờ vực nói: “Trung Giới giới Cổ Võ không trấn áp được cao thủ Thượng Giới giới Cổ Võ, còn Đế Thôn thì sao? Theo tôi biết, năm đó sau khi thế giới bị chia thành giới Cổ Võ và thế tục, thế tục cũng có cao thủ đỉnh cao, hơn nữa những cao thủ này lại tách một khu vực khác ra khỏi thế tục, sau bao năm, cao thủ đỉnh cao của Thượng Giới giới Cổ Võ có thể trấn áp cao thủ đỉnh cao của Đế Thôn à?”

Giới chủ lập tức nghiêm mặt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu rồi mới trầm giọng nói: “Ba ngày trước, Đế Thôn bỗng dưng biến mất rồi!”

“Sao cơ?”

Dương Thanh mở to mắt, nói với vẻ không dám tin.

Dương Thanh mở to mắt, vô cùng kinh hãi, một lúc lâu sau, anh mới khiếp sợ nói: “Sao có thể?”

Nếu anh không biết sự mạnh mẽ của Đế Thôn thì cũng thôi, nhưng hồi nãy, giới chủ vừa cho anh biết rằng thế giới nhỏ phía sau hội trưởng lão chính là Đế Thôn.

Nhưng giờ Đế Thôn đã biến mất.

“Không có gì là không thể, cậu nghĩ không thể chỉ vì tầm nhìn của cậu quá thấp thôi”.

Giới chủ nhìn Dương Thanh rồi nói tiếp: “Chẳng hạn, khi chưa tiếp xúc với võ đạo, cậu đã bao giờ nghĩ sẽ có ngày cậu gặp được cao thủ cấp bậc như tôi chưa?”

Lão nói rồi bỗng khoát tay, cảnh tượng khiến Dương Thanh khiếp sợ bỗng xảy ra.

Thế ngoại đào nguyên có chim hót hoa nở bỗng bị băng tuyết phủ kín.

Hơi lạnh thấu xương khiến Dương Thanh không khỏi rùng mình.

“Đi!”

Giới chủ bỗng khoát tay, núi tuyết cách họ mấy trăm mét lập tức có tuyết lở.

“Rầm rầm!”

Vào lúc này, mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội.

Dương Thanh tận mắt chứng kiến tuyết lở ập tới chỗ mình, anh định lùi lại nhưng phát hiện núi tuyết phía sau đã chặn mất đường lui của anh.

Trong lúc anh đang nghĩ xem nên lùi kiểu gì, tuyết lở đã ập tới trước mặt anh, sắp chôn vùi anh.

Nhưng đúng lúc này, băng tuyết bỗng biến mất, lại quay về khung cảnh thế ngoại đào nguyên trước đó.

Trong mắt Dương Thanh tràn ngập sự vui mừng vì sống sót sau tai họa, anh ngơ ngác nhìn về phía giới chủ: “Tiền bối, hồi nãy…”

“Ảo cảnh!”

Giới chủ thản nhiên nói.

“Ảo cảnh ư?”

Dương Thanh mở to mắt, anh từng tiếp xúc với ảo cảnh khi ở thế tục, nhưng cũng không chân thực thế này.
 
Chương 4299


Chương 4299

Hồi nãy anh đã cảm nhận rõ hơi lạnh thấu xương, thậm chí gió rét khi tuyết lở xuất hiện cũng vô cùng chân thực, không khác thế giới thực chút nào.

Nếu tuyết lở hồi nãy là ảo cảnh, vậy thế ngoại đào nguyên trước mặt anh có phải ảo cảnh không?

Lúc này, giới chủ nói: “Không sai, chuyện vừa xảy ra chính là ảo cảnh!”

Dương Thanh chưa kịp hỏi thêm, giới chủ đã nói tiếp: “Giống như tôi vừa nói, vì tầm nhìn của cậu thấp nên nhận thức cũng khác nhau, nếu không tận mắt chứng kiến, có lẽ suốt đời này cậu cũng không nghĩ trên đời có ảo cảnh chân thực như thế nhỉ?”

Dương Thanh lập tức im lặng, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Trước đó, khi bị Khương Cửu Hùng đưa tới đây, anh còn nghĩ xem có nên liều mạng không, giờ nhìn lại, anh đúng là ngu xuẩn.

Với thực lực mạnh mẽ của giới chủ, chỉ một suy nghĩ của lão cũng có thể tạo ra ảo cảnh như thật, chẳng hạn như ảo cảnh hồi nãy.

Gặp phải cao thủ có cấp bậc như thế, anh đánh thế nào đây?

“Tạm thời thì người ngoài vẫn chưa biết tin Đế Thôn biến mất, ngay cả cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không biết chuyện này”.

Giới chủ nhìn Dương Thanh, nói tiếp: “Chắc cậu hiểu rõ hơn tôi, Hạ Giới giới Cổ Võ không dám hành động thiếu suy nghĩ vì kiêng dè cao thủ Đế Thôn xuất hiện”.

“Nếu họ biết Đế Thôn đã biến mất, cậu nghĩ cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ còn nhượng bộ như bây giờ ư?”

Sắc mặt Dương Thanh hết sức khó coi, đúng như giới chủ nói, một khi tin Đế Thôn đã biến mất bị lộ, thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ không nhượng bộ như bây giờ nữa, khi đó cả thế tục sẽ hóa thành địa ngục trần gian.

Giới chủ nhìn Dương Thanh: “Chắc giờ cậu đang nghĩ nếu tin Đế Thôn biến mất bị lộ, thế tục sẽ nhanh chóng bị xâm lược nhỉ?”

Dương Thanh chỉ khẽ gật đầu, nhưng nét mặt anh vô cùng nghiêm nghị.

Giới chủ nói tiếp: “Cảnh giới của tôi đã rất gần với Thiên Cảnh Thất Phẩm, tôi có linh cảm ngày này sẽ không xa”.

Nói đến đây, lão nhìn về phía Dương Thanh, thoáng im lặng rồi nói: “Một khi đột phá, tôi bắt buộc phải rời khỏi Trung Giới giới Cổ Võ, khi đó sẽ có rất nhiều cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ muốn giành lấy vị trí giới chủ”.

“Cho dù là ai trong số họ trở thành giới chủ thì cũng sẽ nghĩ cách mở lối vào Thượng Giới giới Cổ Võ, một khi lối vào mở, chắc cậu biết rõ sẽ xảy ra chuyện đáng sợ đến mức nào”.

Nói đến đây, giới chủ ngừng lại, bình tĩnh nhìn Dương Thanh.

Dương Thanh cảm thấy vô cùng phức tạp, không ngờ lần đầu tiên anh đến Trung Giới giới Cổ Võ lại là như thế.

Anh cũng hiểu ý giới chủ, trừ khi anh trở thành giới chủ, bằng không, chẳng mấy chốc, Trung Giới giới Cổ Võ sẽ bị xâm lược, một khi như thế, thế giới mới do Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục tạo thành cũng sẽ bị xâm lược theo.

Nhưng giờ anh chỉ miễn cưỡng có sức chiến đấu Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, còn tu vi của anh đang ở cấp bậc gì, ngay cả anh cũng không rõ.

Anh chỉ biết công pháp tu luyện của anh đến từ Đế Thôn, cũng là công pháp Tu Tiên mà giới chủ nói.

Cấp bậc trong công pháp Tu Tiên cũng khác xa với công pháp Cổ Võ, mỗi khi người Tu Tiên đột phá một cảnh giới thì thực lực sẽ tăng vọt.
 
Chương 4300


Chương 4300

Nghĩ tới đây, anh bỗng nhìn về phía giới chủ, nói: “Tiền bối muốn tôi trở thành giới chủ Trung Giới vì công pháp tu luyện của tôi sẽ giúp thực lực tăng vọt mỗi khi cảnh giới tăng lên đúng không?”

Giới chủ gật đầu: “Công pháp Tu Tiên được chia thành năm cảnh giới lớn là Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần”.

“Luyện Khí tương đương Thiên Cảnh Nhất Phẩm và Thiên Cảnh Nhị Phẩm, Trúc Cơ tương đương Thiên Cảnh Tam Phẩm và Thiên Cảnh Tứ Phẩm, Kết Đan tương đương Thiên Cảnh Ngũ Phẩm và Thiên Cảnh Lục Phẩm, Nguyên Anh tương đương Thiên Cảnh Thất Phẩm và Thiên Cảnh Bát Phẩm, còn cao thủ Hóa Thần thì sánh ngang với Thiên Cảnh Cửu Phẩm, thậm chí mạnh hơn!”

“Với thực lực của cậu bây giờ, chắc cậu vừa Trúc Cơ không lâu, một khi Kết Đan, sức chiến đấu của cậu sẽ sánh ngang với cao thủ Cổ Võ Thiên Cảnh Ngũ Phẩm, thậm chí Thiên Cảnh Lục Phẩm”.

“Tuy giờ cậu chỉ có thực lực Trúc Cơ nhưng cũng mới chỉ là khởi đầu, nếu tìm được một người thầy sẵn lòng dạy bảo cậu, thực lực của cậu sẽ tăng vọt, không lâu nữa cậu sẽ Kết Đan, một khi Kết Đan, thực lực của cậu sẽ tăng đáng kể”.

“Nghiêm túc mà nói, theo cách tính của công pháp Tu Tiên, giờ cậu chỉ cách Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong một cảnh giới mà thôi”.

Dương Thanh vô cùng chấn động, anh biết công pháp Tu Tiên lợi hại nhưng không ngờ lại lợi hại đến thế, nhất là cao thủ Hóa Thần còn mạnh hơn cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm.

“Tuy cấp bậc của công pháp Tu Tiên không nhiều như công pháp Cổ Võ, nhưng chắc chắn độ khó khi đột phá sẽ vượt xa công pháp Cổ Võ đúng không?”

Giới chủ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, như đang nhìn một món báu vật bị bỏ phí.

“Nếu là người Tu Tiên khác, có lẽ độ khó khi đột phá sẽ rất lớn, nhưng cậu là ngoại lệ!”

Nghe thấy giới chủ nói thế, Dương Thanh vô cùng khó hiểu, anh hỏi: “Tại sao tôi lại là ngoại lệ?”

“Tôi là ngoại lệ thật à?”

Dương Thanh rất ngờ vực, chẳng lẽ anh là thiên tài tu luyện ư?

Nhưng anh nghĩ lại, hình như đúng thế thật, trong thế hệ trẻ, vẫn chưa có ai mạnh hơn anh, ít nhất ở Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục thì không có, còn anh không biết Trung Giới giới Cổ Võ có không.

Còn ở Thượng Giới giới Cổ Võ, nếu là lúc trước, có lẽ Dương Thanh sẽ ngông cuồng đến mức cho rằng mình vô địch trong thế hệ trẻ, nhưng giờ anh khẳng định, chắc chắn ở Thượng Giới giới Cổ Võ sẽ có người hơn anh!

Đây là lần đầu tiên anh đến Trung Giới giới Cổ Võ nhưng đã cảm nhận được nồng độ linh khí hơn xa thế giới mới rồi.

Linh khí càng nồng đậm, tốc độ tu luyện cũng càng nhanh, tương ứng với điều này, cao thủ thuộc thế hệ trẻ cũng càng mạnh.

“Đúng thế, cậu là ngoại lệ!”

Giới chủ gật đầu, nói tiếp: “Trừ cậu ra, tôi chưa từng cảm nhận được khí thế từ máu của ba cao thủ mạnh nhất trên người ai”.

“Đừng nói là cả ba người, cho dù chỉ một người thì cũng không có”.

“Đây không phải chuyện chính, quan trọng là tôi cũng lờ mờ cảm nhận được sức mạnh huyết mạch rất mạnh trên người cậu, tuy khí thế này rất mong manh nhưng tôi vẫn cảm nhận được”.

“Thậm chí sức mạnh huyết mạch này còn áp đảo máu của ba cao thủ kia!”
 
Chương 4301


Chương 4301

Dương Thanh kinh hãi, giới chủ có thể cảm nhận được cả sức mạnh huyết mạch của anh ư?

Tức là nếu anh đến Thượng Giới giới Cổ Võ, bất cứ cao thủ nào cũng có thể cảm nhận được sức mạnh huyết mạch của anh à?

“Tạm thời cậu có thể yên tâm, ít nhất hiện giờ, cậu vẫn chưa tiếp xúc với cao thủ có cấp bậc như tôi”.

Hình như giới chủ đã nhận ra suy nghĩ của Dương Thanh, lão nói tiếp: “Muốn thấy được những thứ đó cũng không dễ, trong số các cao thủ có cấp bậc như tôi, có rất ít người nhận ra”.

“Hơn nữa tạm thời cậu cũng không tiếp xúc với cao thủ cấp bậc này. Khi nào kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và Thượng Giới giới Cổ Võ tan vỡ, cả thế giới bị xâm chiếm, sẽ có rất nhiều cao thủ vượt xa tôi”.

“Khi đó cậu sẽ gặp nguy hiểm, không chừng một số tà tu còn cướp sức mạnh huyết mạch của cậu”.

Dương Thanh tái mặt, có người luyện võ tà ác như thế ư?

Giới chủ cũng đã nói đó là tà tu, đúng là loại người này có thể gây ra chuyện như thế.

Anh đã cảm nhận được rằng sức mạnh huyết mạch của mình không tầm thường từ lâu, không ngờ lại lợi hại như vậy, ngay cả giới chủ Trung Giới cũng thấy thế.

Giới chủ chợt nói: “Tôi có cách giúp cậu tránh khỏi những nguy cơ này, không biết cậu có đồng ý không?”

Thấy dáng vẻ mong chờ của giới chủ, Dương Thanh cười khổ: “Tiền bối định nói chỉ cần tôi đồng ý trở thành người thừa kế của Trung Giới giới Cổ Võ, ngăn kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và Thượng Giới giới Cổ Võ mở ra, cao thủ Thượng Giới giới Cổ Võ cũng sẽ không xuất hiện ở Trung Giới giới Cổ Võ, đúng không?”

Giới chủ mỉm cười, gật đầu: “Đó chỉ là hạ sách! Tôi vẫn còn một thượng sách cơ!”

Thấy dáng vẻ “nếu cậu không hỏi thì tôi sẽ không nói” của giới chủ, Dương Thanh có vẻ bất đắc dĩ.

Dương Thanh nói: “Tiền bối, nếu được, xin hãy cho tôi biết thượng sách đó đi!”

Giới chủ mỉm cười, trở tay, một cuốn sách cổ xuất hiện trong tay lão.

Giới chủ nói: “Đây là bí pháp đỉnh cao có thể che giấu sức mạnh huyết mạch, một khi tu luyện, đừng nói là tôi, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm cũng không cảm nhận được sức mạnh huyết mạch của cậu. Cậu muốn học không?”

Dương Thanh có vẻ cay đắng, anh có thể đoán được, chắc chắn giới chủ sẽ nói chỉ cần cậu đồng ý trở thành người thừa kế chức giới chủ, tôi sẽ dạy bí pháp này cho cậu.

Lúc này, anh cũng đang do dự.

Từ khi bắt đầu tu luyện tới giờ, cuộc sống của anh chưa bao giờ yên bình, anh chỉ muốn ở bên vợ con, làm người bình thường.

Nhưng giờ, vợ con anh đã được anh đưa đến một nơi bí ẩn, hai năm rồi mà anh vẫn chưa đón họ về được.

Khó khăn lắm mới đi tới ngày hôm nay, không lâu nữa, anh sẽ đứng trên đỉnh thế giới mới, anh còn nghĩ khi đó, không ai có thể đe dọa người nhà anh.

Nhưng không ngờ người của Trung Giới giới Cổ Võ lại bắt đầu gây rối, còn định mở lối vào Thượng Giới giới Cổ Võ.

Một khi lối vào mở, không riêng gì Trung Giới giới Cổ Võ mà cả thế giới mới cũng sẽ bị liên lụy, sẽ không còn giới Cổ Võ nữa, chỉ có thế giới hoàn toàn mới thôi.

Thế giới mạnh được yếu thua!

Thế giới mà kẻ yếu như sâu kiến!

Dương Thanh có thể mặc kệ người khác, nhưng không thể mặc kệ người nhà.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom