Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1180: 1180: Chương 1181





“Đã làm phiên đến chiến thần Côn Luân rồi, ngài yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giải quyết được tên phản bội gia tộc này!” Đôi mắt Diệp Trung Lâm hiện lên sự tàn nhẫn.

“Chà, tốt.

Tôi sẽ chờ tin tức của anh”
Diệp Quân Lâm gật gật đâu.

“Hả?” Hai mắt Diệp Trung Lâm sáng lên.

Chẳng lẽ chiến thần Côn Luân cũng ghét bỏ người đàn bà đê tiện kia và tên làm mất hết mặt mũi kia? Đúng, chắc chắn như vậy.

Dù sao chiến thân Côn Luân cũng là người nhà họ Diệp mà.

Một dòng họ để xảy ra chuyện bê bối lớn như vậy, sắc mặt của chiến thần Côn Luân chắc chắn không tốt rồi.

Bất kể có xảy ra chuyện gì, không thể giữ lại hai người kia được.


Tự bản thân Diệp Trung Lâm muốn giám sát quá trình giết chết hai người này.

“Đúng rồi, chiến thân Côn Luân, nhà họ Diệp chúng tôi có chuẩn bị chút quà mọn cho mẹ cùng vợ ngài, hy vọng ngài có thể nhận giúp gia đình chúng tôi! Diệp Trung Lâm vung tay lên.

Đám con cháu vội vàng đưa lễ vật lên.

“Cái này là có ý gì vậy?”
Diệp Quân Lâm có vài phần hơi tức giận.

Nam Phương vội vàng nói: ‘Ông chủ, anh hãy nhận đi ạ! Ông Lâm cũng không có ý gì khác”
Diệp Quân Lâm cười cười.

Anh không thể nhận quà của người khác mà cũng không thể nhận chúng.

Nhưng mà người nhà họ Diệp đưa quà sao có thể không nhận được cơ chứ? Hơn nữa, bọn họ đến đây để giết bản thân anh mà? Tại sao có thể không nhận được cơ chứ? “Được”
Diệp Quân Lâm đồng ý.


Diệp Trung Lâm vui vẻ, lân lượt mở từng hộp quà ra.

Trong chiếc hộp đầu tiên là một bộ giáp lụa vàng được làm băng kim loại đặc biệt.

“Chiến thần Côn Luân, đây là bộ giáp được chế tạo đặc biệt bằng tơ lụa vàng, mang theo phong cách cổ đại lẫn với công nghệ hiện đại.

Đặc điểm lớn nhất là nó có thể đỡ đòn kiếm, thậm chí cả đạn, có thể chịu được nhiệt độ cao, dễ sử dụng hơn nhiều so với áo giáp.

So với áo chống đạn thì dùng tốt hơn.

Tôi lo lắng đến việc bạn phải chiến đấu trên chiến trường, món quà đặc biệt này dành tặng cho ngài.”
Diệp Trung Lâm nói.

Diệp Quân Lâm cầm lấy áo giáp giơ lên nhìn.

Đúng thật, đây là một thứ tốt.

“Ồ, tôi rất thích nó.”
Cả người Diệp Trung Lâm càng kích động hơn, vội vàng mở hộp thứ ba ra, bên trong là một hồng sâm rừng đỏ như máu.

“Chiến thần Côn Luân, đây là hồng sâm rừng quà tôi dành cho mẹ của ngài! Tác dụng của hồng sâm không cần tôi phải nói nhiều, hồng sấm có tác dụng rất tốt đối với cơ thể”.

 
Chương 1181: 1181: Chương 1182





“Được, tôi sẽ nhận thay bà ấy”
Diệp Trung Lâm cố găng đè nén lại sự hưng phấn, mở tiếp hòm thứ bara rồi nói: ‘Đây là một khối ngọc bội, tôi muốn tặng cho vợ của Chiến thân!”
“Còn có, tôi hy vọng chiến thần có thể gửi lời hỏi thăm của tôi đến hai vị trong nhà!”
Diệp Quân Lâm vui vẻ nhận quà, cười cười nói: “Chà, không tệ.

Tôi rất thích món quà mà anh đã tặng!”
“Vậy không còn chuyện gì thì tôi phải đi trước đây.

Chúc anh diệt trừ kẻ phản bội nhà họ Diệp thành công”
Khóe miệng Diệp Quân Lâm rất nhanh đã xẹt qua nụ cười quỷ dị, cười nói.

Chiến thần Côn Luân không chỉ nhận quà nhà họ Diệp tặng mà còn nói chúc họ thành công diệt trừ kẻ phản bội.

Khiến cho người cho mọi người trong nhà họ Diệp vui vẻ vô cùng.

Nhà bọn họ thật sự có thể kết giao với chiến thân Côn Luân Lại còn thiết lập được mối quan hệ sâu sắc như vậy.


Chuyện tương lai khó có thể tưởng tượng được.

Chẳng sợ ở trước mặt nhà họ Diệp ở Kinh Thành, bọn họ vẫn có quyền lên tiếng.

“Vậy chúng tôi không làm phiền thiếu tướng Nam Phương nữa, chúng tôi còn có chuyện khác cần phải làm”
Diệp Trung Lâm vui vẻ đi cùng đám con cháu trở về Gã ta cần chuẩn bị thật tốt mọi việc để ban đêm diệt trừ mẹ con Diệp Quân Lâm.

Để cho mọi chuyện bắt đầu đúng với kế hoạch đã đề ra, bước đầu tiên anh cần phải lập kế hoạch đã.

“Ngày mai, mẹ con nhà Chí Oánh chắc chắn sẽ không nhìn thấy được ánh mặt trời rồi!”
Diệp Trung Lâm cười đầy chế nhạo.

Diệp Trung Lâm đã chọn được cao thủ.

Sáu cao thủ Đường Môn, ai cũng là cao thủ sử dụng ám khí.

Ngoài ra còn có mười tám cao thủ của nhà họ Diệp, ngăn chặn tất cả, không để cho Diệp Quân Lâm có bất kỳ khả năng chạy trốn nào.


Ngoài ra gã ta còn đưa những người khác của nhà họ Diệp ra ngoài xem trận đấu, để đề phòng những tình huống khác có thể xảy ra.

“Ngay cả chiến thần Côn Luân cũng nói Diệp Quân Lâm cậu rất mạnh, trái lại tối nay Diệp Trung Lâm tôi xem xem cậu mạnh bao nhiêu?”
Diệp Trung Lâm rất mong đợi nói.

Bên kia, Diệp Quân Lâm mang quà biếu trở Trước mắt cây huyết nhân sâm này rất có ích cho mẹ anh, đây nhất định là thứ cần thiết nhất.

Hai ngày này, anh còn sai người tìm một số dược liệu tốt, để chữa bệnh cho mẹ anh.

Không ngờ đã có người gửi huyết sâm đến.

Nếu sử dụng cây huyết sâm này đúng cách, ngoài có thể tiêu trừ một số bệnh dữ, còn có thể bồi bổ khí lực, làm cho mẹ khôi phục sức khỏe, thậm chí kéo dài tuổi thọ.

Nói khoa trương một chút, nó còn có tác dụng làm dịu dung nhan, trẻ hóa làn da của bà.

Công hiệu dưỡng säc, làm đẹp tuyệt đối sẽ không kém.

Tóm lại, cây huyết nhân sâm này được đưa tới quá đúng lúc rồi.

Sau khi Diệp Quân Lâm hỏi thăm Cổ Phong, trực tiếp đưa cây huyết sâm này cho Chí Oánh dùng..

 
Chương 1182: 1182: Chương 1183





Thấy Lý Từ Nhiệm trở lại.

Diệp Quân Lâm-thuận tay tặng ngọc Hòa Điền cho cô.

“Có người tặng quà cho em, ba người chúng ta ai cũng có phần”
Diệp Quân Lâm nói.

“Cảm ơn anh”
Lý Từ Nhiệm không hiểu nhiều về ngọc lắm, cũng cũng chỉ coi nó như một miếng ngọc bội.

Nhưng cô biết mảnh ngọc Hòa Điền này chắc chăn là cao cấp nhất, có giá trị rất cao, nhưng cụ thể là bao nhiêu thì cô không biết.

Dù sao cũng là ngọc Hòa Điền nhà họ Diệp thuộc hoàng tộc ở Thiên Phủ tặng, tuyệt đối không phải là loại bình thường.

Thông thường để cho người ham hiểu về ngọc nhìn thấy, đoán chừng sẽ kinh ngạc đến mức rớt cằm.


Sau này, Lý Từ Nhiệm mới biết giá trị của mảnh ngọc lớn bao nhiêu.

“Đúng rồi, không phải em còn có việc sao?”
Diệp Quân Lâm nhớ buổi sáng Lý Từ Nhiệm đã nói qua với anh.

“Đúng, chúng ta vào trong phòng đi.”
Lý Từ Nhiệm kéo Diệp Quân Lâm vào phòng ngủ, lén lén lút lút.

Việc này làm cho Diệp Quân Lâm rất tò mò.

“Anh hản biết em đã nhận được một hạng mục trăm tỉ đúng không?”
Lý Từ Nhiệm hỏi.

“Biết chứ”

Diệp Quân Lâm có thể không biết sao?
Đây là công ty của anh mà.

Em là bà chủ, cứ tùy tiện lấy hạng mục.

“Đợi sau khi hạng mục thật sự tung ra, giá trị của em cũng sẽ được nâng cao gấp mấy lần, đến lúc đó với giá trị của em, nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh đã không cách nào khống chế em rồi.

Còn em thì tự do quyết định chuyện của mình, ví dụ như…kết hôn với anh”
Lý Từ Nhiệm nói.

Diệp Quân Lâm cuối cùng cũng đã biết tại sao cô chủ động muốn hạng mục rồi.

Lý Từ Nhiệm nhìn Diệp Quân Lâm một cách nghiêm túc: “Có điều để phòng ngộ nhỡ, em quyết định lên hai lớp bảo hiểm! Để ba mẹ em và bà ngoại bọn họ căn bản không có cơ hội ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai chúng ta kết hôn!”
“Không cần vậy đâu, đến lúc đó anh sẽ giải quyết tất cả.”
Diệp Quân Lâm định tiết lộ thân phận trong hôn lễ.

Chỉ cần anh tiết lộ thân phận, hai nhà Đoàn Trịnh hoàn toàn sẽ không ngăn cản.

Lý Từ Nhiệm nhìn anh một cái, nói: “Không, anh là người em không trông đợi được.”.

 
Chương 1183: 1183: Chương 1184





Diệp Quân Lâm:”..”
Mặt anh đầy sự bất lực.

Anh biết bây giờ Lý Từ Nhiệm vẫn còn cho rằng anh dựa vào nhà họ Chí kiếm sống.

Cho là bản thân anh không có bản lãnh.

Càng không có khả năng giải quyết chuyện này.

“Em quyết định áp dụng một cách! Như vậy đảm bảo ổn thỏa, bảo đảm bọn họ không thể nào phản đối”
Lý Từ Nhiệm cười thần bí, có điêu ngay sau đó cúi đầu xuống, mặt đầy vẻ thẹn thùng.

“Cách gì? Hữu dụng như vậy?”
Mặt Diệp Quân Lâm đầy sự tò mò.


“Chúng ta… Chúng ta…”
Lý Từ Nhiệm ấp a ấp úng, ngượng ngùng nói không ra lời.

Diệp Quân Lâm sờ đầu một cái, vẻ mặt nghỉ ngờ.

“Rốt cuộc là cái gì?”
Tuy Diệp Quân Lâm là chiến thần tung hoành ngang dọc.

Nhưng về mặt tình cảm thì anh vẫn như tờ giấy trắng.

Căn bản đoán không ra ý muốn của Lý Từ Nhiệm.

Lý Từ Nhiệm trợn mắt nhìn anh hung tợn nói: “Anh thật sự là một tên ngốc, ý của em là muốn sinh một đứa con “Hả? À à… Anh… Anh hiểu rồi…”
Trong nháy mắt Diệp Quân Lâm kịp phản ứng lại.

Lý Từ Nhiệm muốn sinh con à!

Cách này thật đúng là cách hay.

Mang thai sinh con rồi.

Bọn họ không nhận cũng phải nhận.

“Chỉ cần em mang thai, bất kể nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh đều không thể làm gì em.

Huống chỉ khi đó giá trị của em đã không phải là cái bọn họ có thể kiểm soát nữa, đến lúc đó hồn nhân của em, em quyết định! Bất kỳ người nào cũng không ngăn cản được nữa”
Lý Từ Nhiệm thở hổn hển nói.

Nhưng Diệp Quân Lâm nói: “Như vậy không tốt đâu?”
“Sao lại không tốt chứ?”
“Có lẽ con người anh này khá truyền thống, luôn muốn cho em điều tốt nhất, cũng dành sự tôn trọng lớn nhất cho em! Chuyện sinh con này anh nghĩ hay là sau khi thật sự kết hôn rồi có con, bây giờ dẫu sao chúng ta cũng ở tình trạng ly hôn: “Từ Nhiệm, nếu lúc này em có thai, sẽ ảnh hưởng không tốt đến em, anh không muốn nhìn thấy em chịu những chỉ trích vô cớ! Những năm nay em đã cực khổ đủ rồi! Cho nên chuyện sinh con hay là để lại sau khi chúng ta kết hôn rồi hằng nói nhé?”
Diệp Quân Lâm nói rất nghiêm túc.

Nghe Diệp Quân Lâm nói ra những lời này, Lý Từ Nhiệm cũng rất cảm động.

“Quân Lâm, em không nhìn lầm anh! Như vậy thì tất cả những gì em làm đều là xứng đáng! Anh nghe em đi, chúng ta nhất định phải sinh con!
Như thế mới có thể thoát khỏi bọn họ!”.

 
Chương 1184: 1184: Chương 1185





Trong mắt Lý Từ Nhiệm nước mắt lưng tròng.

Diệp Quân Lâm quan tâm cô như thế.

Cô chịu khổ một chút cũng không là gì cả.

“Được, anh nghe em.”
Diệp Quân Lâm xóa tay, mỉm cười.

Có thể sinh một đứa con với Lý Từ Nhiệm luôn là mong muốn của anh.

Nhưng sáu năm nay anh đã nợ cô quá nhiêu Tồi.

Anh không dám chủ động.

“Có điều tối nay không được, anh còn có việc”

Diệp Quân Lâm chợt nói.

Lát nữa Diệp Trung Lâm säp mang người đến giết anh.

Anh không có tâm trạng này.

“Ai nói là tối nay”
Lý Từ Nhiệm liếc anh một cái.

Diệp Quân Lâm cảm thấy cả người nóng lên, anh lập tức ra bên ngoài biệt thự hóng mát.

Anh vừa vung tay lên, góc tối xuất hiện một người.

“Chiến thần có chuyện gì căn dặn!”
“Đi, rút tất cả người đang phòng không xung quanh khu vực! Bảo người bí mật vào!”
“Chiến thần, đã rõ!”
Rất nhanh, một chút canh phòng phòng thủ khu vực nghiêm ngặt đã không còn.


Tất cả nhân viên đều rút lui.

Nếu không làm như vậy Diệp Quân Lâm lo người của Diệp Trung Lâm sẽ không vào được.

Vừa đến đêm khuya.

Diệp Quân Lâm uống trà, hóng mát ngoài biệt thự.

Lúc này Diệp Trung Lâm dẫn mọi người đến bên ngoài biệt thự.

“Bắt đầu đi, nhất định phải giết mẹ con Chí Oánh!”
Diệp Trung Lâm ra lệnh một tiếng.

Trong chớp mắt, sáu cao thủ Đường Môn và mười tám cao thủ nhà họ Diệp nhanh chóng tiến vào trong khu biệt thự.

Rất nhanh bọn họ đã biến mất không thấy bóng dáng.

Diệp Trung Lâm lại cử mười mấy cao thủ canh giữ xung quanh khu biệt thự, xem như là ba tầng bảo vệ.

Để cho mẹ con Diệp Quân Lâm không cách nào thoát khỏi biển lửa..

 
Chương 1185: 1185: Chương 1186





Bọn họ sớm đã tra được chỗ ở của Diệp Quân Lâm.

Mười tám cao thủ nhà họ Diệp chia ra bốn phía, bao vây bất kỳ cửa ra nào của biệt thự, đề phòng Diệp Quân Lâm trốn thoát.

Sáu.cao thủ Đường Môn đi ám sát mẹ con Diệp Quân Lâm.

Trước cửa biệt thự, Diệp Quân Lâm đang nhìn bộ quần áo mặc trên người.

Sáu cao thủ Đường Môn cách anh chưa đầy năm mét.

“Đó chính là Diệp Quân Lâm! Giết chết hắn!”
Sau khi cao thủ Đường Môn xác nhận thân phận của Diệp Quân Lâm, bất thình lình đánh ra các chiêu hiểm.

“Vù Vù vù.


Đột nhiên, không trung có một âm thanh kinh hãi truyền đến, phá vỡ bầu không khí yên lặng.

Từng đợt ám khí tạo ra một làn khói trắng bay vê hướng Diệp Quân Lâm.

Yêu cầu của các cao thủ ám khí Lục Đại Đường Môn là bách phát bách chúng.

Vì vậy, trong tích tắc, sáu người đã phóng ra hàng trăm ám khí.

Nếu như vậy Diệp Quân Lâm nhất định sẽ bị xuyên thủng thành cái sàng thôi! Anh sẽ thương tích đầy mình, sau đó anh chắc chắn sẽ phải chết.

“Leng kengl”
“Leng keng!”
“Leng keng!” Nhưng điều họ không ngờ tới là từng đợt ám khí đánh trúng cơ thể Diệp Quân Lâm lại phả ra các tia lửa, còn bất ngờ phát ra tiếng va chạm của kim loại.

“Chuyện gì vậy? Anh ta có quân áo phòng hộ sao? Tiếp tục tấn công!” Các cao thủ ám khí của Lục Đại Đường Môn phản ứng rất nhanh, bọn họ nhanh chóng phát động đọt tấn công ám khí thứ hai, đọt này càng mãnh liệt hơn đọt trước, không chút ngừng nghỉ.


“Leng keng.

Nhưng ám khí đánh vào cơ thể Diệp Quân Lâm thì vẫn như cũ, không thể xuyên qua được.

“Hử? Chết rồi, anht ta đang mặc bộ áo giáp tơ vàng Đường Môn của chúng ta phải không?”
Khi có người nhìn rõ bộ quân áo kim loại màu vàng của Diệp Quân Lâm, hắn ta ngạc nhiên hỏi.

“Không thể nào! Anh ta lấy bộ áo giáp tơ vàng Đường Môn của ta ở đâu được chứ?”
“Quả thật có chút giống nha?”
“Chúng ta thất bại rồi, mau rút lui thôi!” Sau một hồi trao đổi, sáu vị cao thủ nhanh chóng rời đi đây.

Diệp Quân Lâm nhìn người đã rời đi, anh mim cười.

Anh phải nói rằng bộ áo giáp tơ vàng này thực sự rất có ích.

Ám khí vừa rồi chính là Huyền Vũ, dù có khổ luyện đến đâu cũng không chống lại được, ít nhiều đều sẽ bị thương.

Chúng ta phải biết rằng Huyên Vũ chính là không thể xuyên thủng, đến cả đạn cũng không thể xuyên thủng.

Bộ áo giáp tơ vàng này thực sự rất có ích..

 
Chương 1186: 1186: Chương 1187





Nó còn tốt hơn cả áo chống đạn.

Mười tám vị cao thủ canh giữ bên ngoài biệt thự đột nhiên nhìn thấy sáu vị cao thủ Đường Môn bỏ chạy, bọn họ không khỏi sửng sốt.

“Các người tiếp tục canh gác ở đây”
Bên ngoài khu biệt thự.

Vẻ mặt của Diệp Trung Lâm rất thoải mái: “Chắc là đã giết chết rôi nhỉ? Tôi rất an tâm về sáu người này.

Vào đúng lúc này, Lục Đại Đường Môn nhanh chóng rút lui về tới.

“Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Nhìn bộ dạng họ, Diệp Trung Lâm biết chắc chắn có chuyện rồi.

“Ông Lâm, việc lớn không xong rồi.

Diệp Quân Lâm đang mặc một bộ đồ bảo hộ giống như bộ áo giáp tơ vàng Đường Môn của chúng tôi.


Ám khí của chúng tôi căn bản không thể làm anh ta bị thương!”
Một.người khác nói: “Theo tôi, đó chính là bộ áo giáp tơ vàng của Đường Môn!”
“Cái gì? Còn có chuyện như vậy sao?”
Điều đầu tiên Diệp Trung Lâm và cháu của gã ta nghĩ đến là Chiến Thần Côn Luân.

Vào ban ngày, chính họ đã tặng cho Chiến Thần Côn Luân một bộ áo giáp tơ vàng.

Có điều họ không thể đoán được mối liên hệ giữa Diệp Quân Lâm và Chiến Thần Côn Luân.

Một người là Chiến thần hộ quốc của Lạc Việt và một người là tên hèn hạ của nhà họ Diệp.

Hai người bọn họ không thể nào so sánh được!
Vì vậy, họ sẽ không thể nghĩ đến những chuyện này.

Chỉ có thể lý giải răng Diệp Quân Lâm tình cờ có được một mảnh áo giáp trên người thôi.

Người ta luôn không dám nghĩ đến những điều họ sợ, vì vậy bọn họ cũng tin chắc rằng điều này không phải là sự thật.

“Vậy thì tên tiểu tử Diệp Quân Lâm kia cũng có chút thực lực, thảo nào Chiến Thần Côn Luân đã khen ngợi hắn.


Hản chắc là có thứ gì đó giống như áo giáp mềm trên người có thể ngăn cản việc bị tấn công”
“Đi thôi, chúng ta tự mình đi xem.

Nếu ám sát không thành thì chúng ta đi giết hẳn.

Ta xem hắn làm sao có thể chống đỡ được!”
Sau đó, Diệp Trung Lâm đích thân dẫn các cao thủ cùng nhau tiến về phía trước biệt thự.

Họ cùng mười tám vị cao thủ canh giữ bên ngoài tụ tập vây quanh biệt thự.

Trước cửa biệt thự, Diệp Quân Lâm vẫn đang ngồi nguyên ở đỏ.

Đúng lúc này, trong bóng tối xuất hiện từng đoàn người đang tiến tới.

Đại quân của Diệp Trung Lâm đã đến.

“Diệp Quân Lâm hãy chết đi! Sau ngày hôm nay, nhất định mày sẽ chết mà không còn chỗ chôn!”
Diệp Trung Lâm ra lệnh, mười tám cao thủ đồng thời hành động.

Những vị cao thủ này là do nhà họ Diệp bỏ ra số tiền lớn để bồi dưỡng, đây là lần đầu tiên tập hợp bọn họ lại.

Bọn họ tin tưởng mình có thể gặp thần giết thần, gặp phật giết phật..

 
Chương 1187: 1187: Chương 1188





“Ầm” Những chiếc đao dài trên tay bọn họ xet qua từng tia sáng lạnh.

“Leng keng!” Diệp Quân Lâm tùy ý để cho những nhát đao của bọn họ như sấm sét từng đọt, từng đọt giáng xuống Thế nhưng tất cả chỉ phát ra một tiếng, căn bản không thể chém xuyên thấu được.

“Ông Lâm ngài đã nhìn thấy chưa? Trên người anh ta mặc áo giáp, căn bản không thể chém Xuyên qua được”
Các vị cao thủ Đường Môn nhắc nhỏ.

“Leng keng!”
“Leng keng!” Leng keng!” Mười tám vị cao thủ liên tục tấn công, nhưng bất kể làm như thế nào cũng không thể chém rách được nó.

Ngược lại là vũ khí trong tay bọn họ cũng bị bẻ cong luôn rồi.

Áo giáp này rốt cuộc là cái loại áo giáp gì thế? Hiện tại cho đù là áo chống đạn, bọn họ cũng có thể nhẹ nhàng mà chém nát nó.

“Sao tôi cảm thấy bộ áo giáp hắn đang mặc là bộ áo giáp tơ vàng của Đường Môn nhỉ? Chứ áo giáp bình thường không chống đỡ được lâu như vậy đâu!” Diệp Hiểu Long nhỏ giọng nói.


“Có chút kinh khủng phải không?”
Diệp Trung Lâm muốn nhìn xem Diệp Quân Lâm rốt cuộc làm sao, thế nhưng khoảng cách hơi xa, nhìn không rõ.

Trong mắt Diệp Quân Lâm, người đang dây dưa với mười tám vị cao thủ, đột nhiên ánh mắt anh thay đổi, hiện ra sự lạnh giá.

“Đến lượt tôi rồi.

“”Phanh!”
Vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm liền di chuyển.

Một cước đá bay một tên.

Mười tám vị cao thủ ở trong tay anh hệt như những tờ giấy nến, không có chút lực chiến đấu nào cả.

Rất nhanh, mười tám vị cao thủ toàn bộ bị đá bay đi.


Chấn động!
Vô cùng chấn động!.

Ra chương nhanh nhất tại ++ TRUМt rцyen.V Л ++
Diệp Trung Lâm là người biết rõ nhất thực.

lực của những người này, mười tám người này ít nhất cũng có thể địch lại 10 tên Diệp Văn Tùng.

Thế mà đều không phải là đối thủ của anh sao?
“Giết! Giết nó cho tao!”
“Người này bắt buộc phải diệt trừ! Nếu không chính là nỗi ô nhục của hoàng tộc nhà họ Diệp chúng ta! Đến cả Chiến thần Côn Luân cũng đã biết chuyện! Hẳn bắt buộc phải chết!”
Diệp Trung Lâm bắt đầu gấp rồi, phái toàn bộ thủ hạ của gã ta ra, gã ta bắt buộc phải giết được Diệp Quân Lâm.

Lập tức, hơn trăm tên cao thủ nhà họ Diệp một đường giết thẳng đến chỗ của Diệp Quân Lâm.

“Leng keng!”
Anh để mặc từng nhát, từng nhát đao chém vào người mình.

Bất kể tấn công kiểu gì, bộ áo giáp tơ vàng đều có thể chịu được.

Thế nhưng cao thủ nhà họ Diệp cũng đã phát hiện ra..

 
Chương 1188: 1188: Chương 1189





Dù bọn họ có chém như thế nào, cũng chỉ có thể chém lên người của Diệp Trung Lâm.

Những chỗ như đầu, cổ, bọn họ không cách nào chém đến được.

Hơn nữa Diệp Quân Lâm có thể chịu được đòn tấn công của bọn họ, nhưng bọn họ lại không chống đỡ được đòn phản kích của Diệp Quân Lâm.

“Phanh!”
“Phanh!”
Diệp Quân Lâm một đường đi thẳng tới, trên mặt đất có không ít người nằm la liệt ở đó.

Cuối cùng doạ cho đám cao thủ nhà họ Diệp không ai dám lên.

Người này cũng kinh khủng quá rồi.


Bọn họ căn bản giết không nổi anh.

Thế này thì bảo bọn họ phải làm sao?
Thời gian dần trôi qua, Diệp Quân Lâm đã ép sát bọn họ, bọn họ cách nhau chỉ tới trăm mét.

Mắt thấy khoảng cách giữa Diệp Quân Lâm và đám người Diệp Trung Lâm chỉ còn không đến trăm mét.

“Cái, cái này, cái này…”
Đám người Diệp Trung Lâm nhìn một màn trước mắt, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Cái đứa con hoang này sao lại có thực lực mạnh đến nhường này chứ?
Tại sao bọn họ làm thế nào cũng không chết nổi anh được?
Cho dù khoảng cách đã rút ngắn đi, nhưng do ánh đèn lờ mờ,tối tăm, bọn họ vẫn như cũ, không thể nào nhìn rõ được.

“Giết nó cho tao! Mau giết nó cho tao!”

Diệp Trung Lâm gào lên.

Gã ta đã bắt đầu sinh ra một tia sợ hãi rồi.

Lúc này Diệp Quân Lâm mới cười nói: “Bộ áo giáp tơ vàng ông tặng tôi đúng là không tồi chút nào! Max điểm trải nghiệm thực chiến đấy!”
Một câu này như tiếng sấm giữa trời quang, nổ vang bên tai của Diệp Trung Lâm, nhất là lũ con cháu đứng bên cạnh.

“Âm!”
Âm thanh này thật quen thuộc…
Còn cả những lời mà anh vừa nói…
Đám người Diệp Trung Lâm vẫn còn chưa hiểu ra.

Một lúc sau bọn họ mới phản ứng lại được.

Diệp Trung Lâm đem tặng bộ áo giáp tơ vàng cho anh sao?
Tặng lúc nào vậy?
Nguy rồi!
Đến lúc mấy người Diệp Trung Lâm hiểu ra, bọn họ giống như bị sét đánh ngang tai..

 
Chương 1189: 1189: Chương 1190





Đầu Diệp Trung Lâm như muốn nổ tung, con ngươi gã ta cũng muốn rơi ra ngoài rồi.

Bộ áo giáp tơ vàng mà gã ta đã tặng đây sao? Không phải là ban ngày gã ta đã đem nó tặng cho Chiến thần Côn Luân rồi cơ mà.

Lễ nào người đừng trước mặt chính là Chiến Thân Côn Luân sao? Lúc này, Diệp Quân Lâm đang cách bọn họ rất rất gần.

Diệp Trung Lâm cùng với đám con cháu của gã ta toàn bộ đều quay sang nhìn.

Một khuôn mặt vô cùng quen thuộc xuất hiện trước mắt bọn họ.

Đây không phải là Chiến thần Côn Luân hay sao? Ban ngày bọn họ vừa mới gặp xong mà.

Đến tối lại tiếp tục được gặp.


Lại còn gặp mặt theo cái cách ngại ngùng như thế này…
“Trung Lâm à, áo giáp tơ vàng mà cậu tặng cho tôi không tệ chút nào, tốt hơn nhiều so với đồ chống đạn đó.

Tôi vô cùng hài lòng”
Diệp Quân Lâm nhìn thẳng vào bọn họ và cười rất vô tư.

“Âm!”
Vào lúc này, không biết tại sao, Diệp Trung Lâm và những người khác đều cảm thấy tay chân mềm nhữũn ra.

“Phịch!”
“Phịch!”
Từng người từng người bọn họ nối tiếp nhau quỳ rạp xuống trước mặt Diệp Quân Lâm.

Những cao thủ đang bao vây xung quanh Diệp Quân Lâm ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.


“Quỳ xuống đi, Các người còn đứng ngây ra đó làm cái gì?”
Diệp Trung Lâm hét lón lên.

“Phịch!”
Bọn họ cũng đồng loạt quỳ xuống dưới đất.

Diệp Quân Lâm cười: “Các người quỳ xuống làm gì vậy chứ? Mau đến giết tôi đi? Diệp Trung Lâm không phải cậu đến là để giết tôi hay sao?”
Ngay lúc này, tất cả mọi người trong nhà họ Diệp ở Thiên Phủ đều hiểu ra mọi chuyện rồi.

Chiến Thần Côn Luân chính là Diệp Quân Lâm! Chẳng trách anh không thừa nhận thân phận của mình ở nhà họ Diệp, càng không thèm ngó ngàng tới nhà họ Diệp ở Kinh Thành.

Chẳng trách anh biết được mục đích đến Giang Nam của bọn họ…
Chẳng trách anh nói rằng tên bi ổi đỏ rất lợi hại, bảo Diệp Trung Lâm mang nhiều người đến Thì ra Diệp Quân Lâm chính là Chiến Thần Côn Luân!
Bọn họ phát hiện bản thân đã sai thật rồi.

Nếu thực sự là một tên con hoang vô dụng thì liệu có thể giết chết được cao thủ Diệp Văn Tùng hay không?
Liệu có thế đưa Chí Oánh từ Thành phố Thuận Hóa trở về sao?
Liệu có thể phá hủy đi tấm bia đá kia sao?.

 
Chương 1190: 1190: Chương 1191





Điều khiến bọn họ ngại ngùng nhất chính là, anh biết được rằng bọn họ muốn giết chết mình, nhưng anh vẫn giả ñgu giả khờ tiếp tục phối hợp với bọn họ.

Ồn ào cả nửa ngày, thì ra đứa con hoang mà bọn họ muốn giết lại chính là Chiến thân Côn Luân.

“Tôi sai rồi, Chiến Thần Côn Luân chúng tôi thực sự sai rồi, chúng tôi đã phạm phải tội tày trời rồi…
Diệp Trung Lâm bị dọa đến mức toát mồ hôi lạnh, toàn thân gã ta ướt đẫm, hồn bay phách lạc.

Vậy mà bọn họ lại dám giết cả Chiến Thần Côn Luân?
Nếu để các chiến sĩ khác trong thiên hạ nghe được, chỉ e là họ sẽ san bằng cả nhà họ Diệp ở Kinh Thành mất thôi.

Điều mà bọn họ phạm phải đều là những sai lâm cực kỳ nghiêm trọng!
“Các anh không phải là Hoàng tộc hay sao?
Không phải là huyết mạch cao quý sao? Sao phải quỳ gối trước loại con hoang hèn mọn như ta chứ?”

Diệp Quân Lâm mỉm cười.

“Chiến Thần Côn Luân… ngài là đấng tối cao, chúng tôi quỳ trước ngài cũng là điều bình thường mà thôi!
Diệp Trung Lâm vội vã trả lời.

“Vậy tức là nói nếu như tôi không có thân phận như thế này! Thì đứa con hoang như tôi sẽ vĩnh viễn chỉ để các anh sỉ nhục và giết chết sao?”
Diệp Quân Lâm đột nhiên cao giọng, khiến cho mấy người Diệp Trung Lâm bị dọa một phen.

“Các anh tốn nhiêu tâm tư như vậy ra sức muốn giết chết tôi và mẹ tôi, không phải chính bởi vì nghĩ rằng thân phận của mẹ con tôi là hèn mọn, dòng máu này chảy trong người tôi đều là bẩn thỉu hạ đẳng hay sao? Khinh rẻ bọn tôi vì mang đến nỗi ô nhục cho nhà họ Diệp các người?
“Điều này…”
Diệp Trung Lâm ngơ người ra, không biết phải trả lời như thế nào.

Bọn họ thực sự nghĩ như vậy đó.


Con hoang không xứng đáng được sống trên cõi đời này.

“Sao? Chỉ có dòng máu của gia tộc nhà họ Diệp các người là cao quý thôi sao? Từ lúc sinh ra đã ở trên người khác rồi đúng không? Cao quý hơn nhiều so với chúng tôi phải không?”
“Được, vậy tôi hỏi anh Bây giờ tôi lấy danh nghĩa là Chiến Thần Côn Luân đem ra so sánh với các người thì sao nhỉ? Tôi muốn hỏi xem, từ thân phận của một cô nhỉ trở thành Chiến Thần Côn Luân như ngày hôm nay, nhà họ Diệp các người ai có thể làm được như vậy? Dòng tộc cao quý nhà các người ai có thể làm?”
“Diệp Minh Thiên thì sao? Không phải ông ta chính là người kế thừa của gia tộc cao quý nhà họ Diệp sao? Thân phận của ta so với ông ta thì thế nào nhỉ?
Diệp Quân Lâm gần như gào lên.

Diệp Trung Lâm lúng túng nói: ‘ Đó là do Chiến Thần Côn Luân ngài lợi hại, họ không thể so với ngài!” Ông ta nói rất đúng.

Cho dù họ Diệp ỏ kinh thành là gia tộc số một, Diệp Minh Thiên có mạnh mẽ đến như thế nào đi nữa.

So với chiến thân hộ quốc của Lạc Việt thì vẫn còn kém một chút.

“Vậy ông ta dựa vào cái gì cho rằng tôi là con hoang? Ông ta có đủ tư cách sao? Nhà họ Diệp có đủ tư cách sao?”
Diệp Quân Lâm liên tục đặt câu hỏi.

“Không có! Không có! Trước mặt ngài, nhà họ Diệp không có tư cách!” Diệp Trung Lâm vội vàng nói..

 
Chương 1191: 1191: Chương 1192





Ông ta sợ hãi đến mức cả người run lên.

“Còn muốn tôi biến mất khỏi thế giới sao? Nhà họ Diệp sợ là không có khả năng này?”
Diệp Quân Lâm chế nhạo.

“Được rồi, các người đưa bao nhiêu người tới tôi đều tiếp được!”
“Bùm!”
“Bùm!” Diệp Trung Lâm và những người khác lập tức quỳ xuống xin lỗi: “Chiến Thần tha mạng!” cách! Tôi sợ máu của các người làm ô uế tay của tôi!”
“Tất nhiên là do nể mặt việc các người đã tặng quà hôm nay! Tôi thích cả ba món quà, nên bù đắp qua lại thôi!” Tất cả bọn người Diệp Trung Lâm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng tánh mạng cũng được bảo vệ Hên là hôm nay có tặng quà.

Thật may mắn! “Các người có thể liên lạc trực tiếp với Diệp Minh Thiên, đúng không?”
Diệp Quân Lâm đột ngột hỏi.

“Có thể…

Có thể…
Diệp Trung Lâm trả lời.

“Được rồi, về nói với Diệp Minh Thiên một tiếng – tôi Diệp Quân Lâm và mẹ tôi đang sống rất tốt! Có lẽ một ngày nào đó tâm trậng của tôi không vui mà đến nhà họ Diệp! Nói cho ông ta cứ chờ đó!”
“Nhưng, thân phận của tôi không thể tiết lộ, tôi sẽ để lại một món quà lớn cho nhà họ Diệp” Diệp Quân Lâm dặn dò.

Bọn người Diệp Trung Lâm rùng mình, vội vàng nói: “Nhất định, chúng ta nhất định sẽ truyền lời!”
“Cút đi!” Sau khi được sự cho phép của Diệp Quân Lâm bọn họ trốn chạy như điên.

Tuy nhiên, Diệp Trung Lâm và những người khác không rời đi ngay lập tức.

Thay vào đó, bọn họ tìm gặp Nam Phương và thú nhận mọi chuyện.

“Các người…”

Nam Phương vô cùng tức giận.

Hèn gì đại ca biết được hôm nay bọn họ muốn làm gì?
Hóa ra họ vừa đi giết đại ca…
“Mấy người làm tôi nên nói gì về mấy người mới được hả? Về sau tôi không có quan hệ gì đến mấy người! Nhưng mà còn có lần sau, tôi là người đầu tiên không bỏ qua cho các người!”
Nam Phương tức giận nói.

Sau đó, nhóm người Diệp Trung Lâm đi suốt đêm trở về Sa Pa.

Bọn họ biết rõ sau này phải ít xuất hiện thì mới có thể sống sót.

“Ba, có phải chúng ta có nên nói chuyện này với nhà họ Diệp ở kinh thành không? Có muốn giải thích hết mọi chuyện không?”
Diệp Hiểu Long và những người khác hỏi.

“Không! Nghe giọng điệu của Chiến Thần Côn Luân thì nhất định sẽ phải có một trận chiến giữa anh ta và nhà họ Diệp ở kinh thành.

Đó là việc chúng ta nên xen vào sao?”
Diệp Trung Lâm tức giận nói..

 
Chương 1192: 1192: Chương 1193


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




“Đúng là như vậy! Ở†rong mắt bọn họ, chúng ta còn không bảng con kiến Mọi người đều gật đầu.

“Nào, giúp ba liên lạc với Diệp Minh Thiên!
Ông ta sẽ tự mình giải quyết chuyện của mình!”
Lúc Diệp Trung Lâm muốn liên lạc với Diệp Minh Thiên.

Thì lại có điện thoại gọi tới.

“Ba, là của họ Diệp ở kinh thành gọi tới.

Xem ra bọn họ cũng biết tin tức!”
Diệp Hiểu Long kinh ngạc.

“Đưa điện thoại cho ba.’ Diệp Trung Lâm trả lời điện thoại.


“Này…
Một giọng nói già nua vang lên từ đầu dây bên kia.

Tôi cảm thấy cậu ta có thể tiêu diệt nhà họ Diệp ở kinh thành.

“Diệp Trung Lâm?”
Một âm thanh già nua lãnh đạm vang lên.

Nghe thấy vậy, Diệp Trung Lâm biến sắc, cung kính nói: “Ông Vân….

là tôi…”
Nhìn thái độ của Diệp Trung Lâm, hiển nhiên đối phương là người có địa vị cực cao.

Thật ra người gọi điện cho gã ta cũng không phải là cấp cao của họ Diệp ở kinh thành.


Mà là một người hầu…
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Trấn Quốc

Bởi vì, không hề cùng một cấp bậc.

Nhà họ Diệp ở kinh thành thực sự vô cùng mạnh mẽ.

Một người hầu cũng có thể ra lệnh cho người đứng đầu hoàng tộc.

“Việc đã làm đến đâu rồi? Có chắc là đã xử lý sạch sẽ rồi chứ?”
Hiển nhiên ông Vân đã biết chuyện của Diệp Quân Lâm và Chí Oánh.

Cho dù chẳng ai cho hay.

Nhưng dựa vào sức mạnh của nhà họ Diệp ở kinh thành thì sớm muộn gì cũng biết.

“Cái này…”
Diệp Trung Lâm hơi do dự..

 
Chương 1193: 1193: Chương 1194


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Giọng điệu của ông Vân lập tức thay đổi: “Sao? Lẽ nào thất bại? Diệp Trung Lâm ông đường đường là hoàng tộc ở Sa Pa lại không thể làm gì được một đứa con hoang? Thật sự làm tôi quá thất vọng, làm cho nhà họ Diệp quá thất vọng! Đám vô dụng mấy người có tác dụng gì chứ? Ngày nào cũng làm nhà họ Diệp mất mặt!”
Nghe lời dạy dỗ của ông Vân, Diệp Trung Lâm cũng cực kỳ khó chịu.

Con mẹ nó đó là chiến thần Côn Luân đấy!
Tôi có mấy cái đầu mà giết được cậu ta chứ?
“Sao? Ông không phục?”
“Không phục thì có ích gì? Ngay cả một đứa con hoang cũng giết không xong! Mấy người là một đám vô dụng!”
Ông Vân tưc giận nói.


“Hừ, tôi không giết được cậu ta là có lý do, không có nghĩa là nhà họ Diệp ở Sa Pa chúng tôi kém cỏi! Không phải là vô dụng trong miệng ông!”
Diệp Trung Lâm cũng tức giận nói.

Ông Vân cười: “Được, vậy ông nói xem lý do gì?”
“Việc này không liên quan đến tôi, tôi không muốn ra tay giải quyết, được rồi chứ?”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Trấn Quốc

Cho nên Diệp Trung Lâm ấy vậy mà muốn nhìn xem cảnh tượng Diệp Quân Lâm đại náo nhà họ Diệp ở kinh thành.

“Sao? Đứa con hoang kia đã nói thế thật ư?”

Ông Vân nghe thế, tức giận vô cùng.

Ngay sau đó, lão nói tiếp: “Diệp Trung Lâm ông ấy vậy mà truyền-lời cho một đứa con hoang?
Ông làm mất hết mặt mũi một chí thứ của nhà họ Diệp, ông thật sự không bằng một con chó giữ nhà của-họ Diệp!”
“Vậy ông cứ nói khoác đi! Tôi thật sự muốn nhìn thử xem ông sẽ giết anh ta như thế nào!
Bị ông Vân nhục mạ như vậy, Diệp Trung Lâm càng không muốn nói cho lão ta biết việc của Diệp Quân Lâm “Diệp Trung Lâm đồ vô dụng như ông cứ chờ xem! Chờ tôi báo cáo với cậu chủ và gia chủ, tuyệt đối sẽ đuổi cổ nhà họ Diệp ở Sa Pa ra khỏi chỉ thứ nhà họ Diệp”
Ông Vân tức giận cúp điện thoại.

“Đúng là quá khinh thường người khác: Diệp Trung Lâm nghẹn cơn tức trong bụng, ném điện thoại thật mạnh xuống đất.

Diệp Trung Lâm nhìn về phía xa xa, thản nhiên nói: “Sao lại mơ hồ cảm thấy… cậu ta có thể tiêu diệt nhà họ Diệp ở kinh thành nhỉ?”.

 
Chương 1194: 1194: Chương 1195





“Sao có thể như thế được? Cho dù cậu ta là Chiến thần Côn Luân thì có làm sao? Cũng không thể làm lay chuyển được nền tảng của gia tộc họ Diệp ở kinh thành!”
Mấy người Diệp Hiểu Long tất nhiên là không tin.

“Thế các người cứ chờ mà xeml”
Ông Vân ở đầu bên điện thoại, lúc này đang ở phía Bắc.

Ông ta sắc mặt u ám.

“Đồ bỏ đi, toàn là đồ bỏ đi! Đến cả một đứa con hoang cũng không giết được, còn tư cách làm người họ Diệp chứ?”
Ông Vân tức giận nói.

“Đúng vậy, Lạc Việt có nhiều nhánh của họ Diệp như vậy, nhưng không có nổi một người dùng được.

Toàn là đồ bỏ đi, ngoại trừ theo họ Diệp thì bọ họ có chỗ nào xứng với gia tộc họ Diệp?”
Mấy người khác cũng phẫn nộ mắng theo.


“Ông Vân, tiếp theo đây chúng ta phải làm thế nào? Nói với cậu chủ Minh Thiên những lời của Diệp Quân Lâm ư?”
Có người hỏi.

“Không được! Lúc này không được để những việc như thế này ảnh hưởng đến cậu chủ Minh Thiên! Chúng ta phải âm thầm giải quyết ổn thoải!”
Ông Vân giọng trầm xuống.

“Cũng đúng, sắp đến lễ kế nhiệm gia chủ, cậu chủ Minh Thiên sẽ thành người đứng đầu gia tộc họ Diệp vô cùng tôn quý rồi.

Nếu lúc này chuyện con tiện nhân và đồ con hoang kia truyền ra ngoài, sẽ gây ảnh hưởng rất xấu”
“Cậu chủ Minh Thiên trở thành người đứng đầu mới của gia tộc họ Diệp ở kinh thành, chúng ta sau này là người hầu có vị trí cao nhất trong nhà họ Diệp! Việc này cũng liên quan đến tương lai của chúng ta!”
Những người khác cũng phân tích.

Đôi mắt ông Vân loé sáng: “Ừ, không sail Chúng ta thân là người hầu, phải đảm bảo cậu chủ Minh Thiên ngôi lên vị trí đứng đầu gia tộc.

Ai cản đường thì giết người đó! Diệp Quân Lâm, giết! Chí Oánh, giết!

“Còn giết như thế nào, tôi có cách …..”
Ông Vân miệng đầy vẻ gian ác.

Diệp Minh Thiên đã khát khao vị trí đứng đầu gia tộc họ Diệp đã lâu.

Ông ta đã từng nói, để ngồi vào vị trí đứng đầu gia tộc, có thể từ bỏ tất cả, có thể không từ thủ đoạn.

Vì vậy bỏ rơi hai mẹ con Chí Oánh và Diệp Quân Lâm, đối với ông ta không là gì cả.

So với vị trí đứng đầu gia tộc, hai mẹ con Chí Oánh không có chút giá trị nào.

Đúng lúc này ông Vân có cuộc điện thoại đến.

Là con trai trên danh nghĩa của Diệp Minh Thiên, Diệp Thần.

Là đứa mà sau khi Diệp Minh Thiên bỏ rơi hai mẹ con Chí Oánh, về đến kinh thành, lấy vợ khác sinh ra.

Ông Vân là người hầu thân cận tận mắt chứng kiến Diệp Thần lớn lên.

Biết anh ta cũng là một người tàn nhãn..

 
Chương 1195: 1195: Chương 1196





Diệp Minh Thiên đã đủ bạc bếo, độc ác.

Nhưng Diệp Thần còn nguy hiểm hơn Diệp Minh Thiên gấp mười lần.

Tương lại chắc chản là kiêu hùng xưng bá một phương!
“Ông Vân, tôi đã biết hết mọi việc rồi.

Vật ngáng đường việc ba tôi kế nhiệm vị trí đứng đầu gia tộc.

Sự xuất hiện của hai người này, các người biết là nghĩa là gì không?”
Diệp Thần lạnh lùng nói.

“Cậu Thần, tôi đã hiểu rồi! Tôi nhất định sẽ giết anh của cậu-Diệp Quân Lâm và mẹ cậu ta Trong lúc vội vàng, ông Vân lđã lỡ miiengj nói Sai.

“Anh ta chỉ là một đứa con hoang, sao đủ tư cách làm anh tôi? Anh ta xứng sao? Sẽ nhanh thôi, tôi sẽ trở thành người thừa kế của dòng dõi gia tộc đứng đầu Lạc Việt! Anh ta đủ tư cách à?
Chỉ là một đứa con hoang bỏ đi!”

“Tôi nói cho các người biết, Diệp Thần tôi không có người anh.như thết Trên thế gian này, ngoài tôi ra, ba tôi không có người con trai nào khác!”
“Giết, nhất định phải giết hai mẹ con tiện nhân kia! Tuyệt đối không để chúng sống sót!”
Đầu bên kia điện thoại, Diệp Thần liên tục gào lên.

Chỉ một câu nói của ông Vân thôi mà đã chọc giận anh ta.

Anh ta xem việc gọi Diệp Quân Lâm là anh trai thực sự là nỗi sỉ nhục lớn đổi với anh ta.

Anh ta mang trong mình dòng máu cao quý nhất Lạc Việt.

Diệp Quân Lâm kia là loại con hoang, mang trong mình dòng máu hỗn tạp, thấp kém.

Sao có thể so sánh với anh ta được.

“Nếu không làm cho hai mẹ con chúng biến mất thì tôi sẽ cho Các người biến mất!”
Giọng Diệp Thần trâm xuống.


Ông Vân và những người khác vô cùng sợ hãi.

Cảm thấy bản thân đã lỡ miệng.

Kế hoạch trước mắt là phải giết chết Diệp Quân Lâm.

“Đúng rồi, cậu Thần, Diệp Quân Lâm còn gửi đến một câu…”
Ông Vân nói những lời của Diệp Trung Lâm cho Diệp Thần.

Diệp Thần vừa nghe lập tức giận dữ: “Cái gì? Cái loại con hoang kia mà muốn đến nhà họ Diệp? Muốn vào nhà họ Diệp à?”
“Hản là vậy! Có thể sau khi biết được thân phận của mình, cậu ta sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu! Dùng mọi thủ đoạn cũng phải vào được nhà họ Diệp, làm nhà họ Diệp phải thừa nhận thân phận của cậu tal”
Ông Vân nói.

“Vớ vẩn! Còn muốn vào nhà họ Diệp của tôi? Anh ta có tư cách gì chứ? Chỉ là đứa con hoang, còn hoang tưởng?”
“Nhà họ Diệp ở kinh thành của chúng ta là đứng đầu của vạn tộc.

Không bao giờ sinh ra kẻ vô dụng! Một đứa con hoang mà muốn thành người họ Diệp á? Còn muốn xuất hiện trong gia phả? Làm sao có thể!”
Diệp Thần cười chế giễu.

“Cậu Thần, theo tôi thấy cậu ta đã biết được thân phận của mình rồi thì nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu! Cậu nghĩ thử đi, một khi trở thành người nhà họ Diệp, cậu ta lập tức sẽ lên như diều gặp gió” Ông Vân nói..

 
Chương 1196: 1196: Chương 1197





“Gó tôi ở đây, nó đừng hòng bước vào nhà họ Diệp một bước! Muốn quỳ gối nhận tổ tông nhà họ Diệp sao, mơ mộng hảo huyền!”
Diệp Thần quát lớn.

Nhưng mà những gì họ nghĩ lại khác với những gì Diệp Quân Lâm muốn làm.

Theo họ thấy thì Diệp Quân Lâm chắc chắn muốn vào cổng nhà họ Diệp bái lạy để nhận tổ tiên đồng thời để nhà họ Diệp thừa nhận thân phận của mình.

Còn Diệp Quân Lâm lại muốn đánh nhà họ Diệp, một cước đá nát cửa nhà họ Diệp mà đi vào.

“Vậy nên tôi cho các người thời gian là ba ngày! Trong vòng ba ngày, anh ta phải chết! Loại con hoang này sống quá lâu rồi, chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất của nhà họ Diệp!”
Diệp Thần rất tức giận đối với “người anh”
chưa từng gặp mặt này.

“Đã hiểu, tôi hứa chuyện này sẽ được xử lý sạch sẽ.”
Ông Vân lên đường ngay trong đêm, mang theo người tới Hải Phòng.


Ở Hải Phòng, nhà họ Diệp ở Kinh Thành có một đại bản doanh, hầu như là kiểm soát mạch máu kinh tế của Hải Phòng.

Chỉ là không ai biết.

Ngay cả dòng họ số một là họ Cố cũng không biết, có một sự tồn tại như vậy được ẩn giấu phía sau màn.

Bên ngoài chỉ biết là tập đoàn Minh Thiên.

Mà không suy nghĩa đến, đây là công ty của Diệp Minh Thiên, nó dùng để kiểm soát tài sản của nhà họ Diệp ở phía Nam.

Vốn là do Diệp Văn Tùng có toàn quyền quyết định.

Vài ngày sau, Lý Từ Nhiệm bận rộn với dự án mới.

Nhưng Phùng Ngọc Hân hôm nay chạy đến nói với cô dự án có vấn đề.

Vốn dĩ không có đối thủ cạnh tranh, tập đoàn Minh Cường có thể toàn quyền quyết định, điều này đã được định sản rồi.


Nhưng hôm nay một công ty lớn khác nhảy vào giành dự án, hành động cực kỳ ngang ngược.

Phùng Ngọc Hân chạy tới để nói cho Lý Từ Nhiệm biết.

“Là công ty nào?”
Lý Từ Nhiệm tò mò hỏi.

“Là công ty ở Hải Phòng, tên là tập đoàn Minh Thiên, trước đây không có danh tiếng gì, giờ lại đột nhiên xuất hiện: “Tài sản của công ty này rất ghê gớm, nó giống như kiểm soát mạch máu của nền kinh tế Hải Phòng, tập đoàn Minh Cường kém xa!”
Phùng Ngọc Hân nói.

Lý Từ Nhiệm lập tức tìm kiếm tin tức của tập đoàn Minh Thiên.

Thông tin về tập đoàn này không bảo mật, nhưng mà dường như hơi khó điều tra.

Lý Từ Nhiệm phải mất chút công sức mới tra ra được.

“Người đại diện theo pháp luật của tập đoàn này là Diệp Minh Thiên? Cái tên rất quen! Hình như có nghe ở đâu rồi..


Lý Từ Nhiệm lẩm bẩm..

 
Chương 1197: 1197: Chương 1198





“Diệp Minh Thiên không phải… là ba của Diệp Quân Lâm sao?”
Lý Từ Nhiệm bỗng nhiên nghĩ đến đây, cô giật mình toát mồ hôi lạnh.

Đấu thầu với nhà họ Diệp á? Làm sao có thể được? Ban đầu, cô cũng muốn từ bỏ cả rồi.

Làm sao có thể cạnh tranh lại được chứ? Huống chỉ đối phương còn chạy tới cướp lấy nữa.

Lúc này, thư ký của Phùng Ngọc Hân chạy đến nói với cô ta vài câu.

Sắc mặt của Phùng Ngọc Hân khá khó coi, cô ta nói: “Chiêu nay, người phụ trách của tập đoàn Minh Thiên sẽ đến đây, đến lúc đó cậu tiếp đãi họ một chút nhé, đoán chừng là họ đến là vì việc của dự án này đấy”
“Được Lý Từ Nhiệm hít thở sâu vài cái.

Dù là tập đoàn của Diệp Minh Thiên thì như thế nào chứ? Dù nhà họ Diệp lớn mạnh thì làm sao? Dự án này là do cô lấy trước.

Tập đoàn Minh Thiên tới cướp lấy, chuyện này không thể được.


Lúc ăn cơm trưa, Diệp Quân Lâm cẩn thận quan sát Lý Từ Nhiệm, anh hỏi: “Em làm sao thế?
Sắc mặt khó coi lắm”
“Không có gì, tại chuyện công việc nên đau đầu thôi.”
Lý Từ Nhiệm vẫn chưa nói cho Diệp Quân Lâm biết chuyện của tập đoàn Minh Thiên.

Cô sợ Diệp Quân Lâm biết được Diệp Minh Thiên, sẽ gây ra rắc rối không cần thiết.

Vẫn là không nói thì tốt hơn.

Suy cho cùng là lấy trứng chọi đá.

Vào buổi chiều, có vài chiếc xe hơi màu đen đến.

Người của tập đoàn Minh Thiên đến rồi.


Lý Từ Nhiệm đặc biệt ra tiếp đón.

Người đi đầu là một người phụ nữ và hai người đàn ông, cùng với vài người trợ lý phía sau, khí thế bừng bừng.

“Lý Từ Nhiệm à? Quả nhiên là cô!”
Người phụ nữ đi đầu bỗng nhiên cười nói.

“Cô là…
Bởi vì đối phương đeo kính râm, nên Lý Từ Nhiệm không hề nhận ra.

Sau khi người phụ nữ bỏ kính xuống, khắp người Lý Từ Nhiệm run lên, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ: “Là…
là cô…”
“Còn nhớ tôi hả? Tôi còn nghĩ rằng cô đã quên tôi rồi đó.”
Người phụ nữ mim cười quyến rũ.

“Cô…
Bây giờ cô cấp cao của tập đoàn Minh Thiên sao?”
Lý Từ Nhiệm hỏi cô ta.

“Nhờ phúc của cô, sau khi bị mấy người đuổi cổ ra Giang Bắc, tôi đã sống rất tốt đó! Hiện tại giữ chức phó tổng giám đốc của tập đoàn Minh Thiên Người phụ nữ cười đáp..

 
Chương 1198: 1198: Chương 1199





Người phụ nữ này tên là Quan Liêu Yên, đã từng là bạn thân, đàn chị tốt của Lý Từ Nhiệm.

Là cô ta đưa Lý Từ Nhiệm vào đây làm việc, cũng có thể xem như sư phụ rồi.

Mọi mặt đều vô cùng chú ý đến cô.

Chỉ là sau này, Lý Từ Nhiệm mới phát hiện, toàn bộ đều là giả tạo.

Đối xử tốt với cô là để tiếp cận Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm lúc đó đã thành lập tập đoàn Minh Cường rồi, sự nghiệp cũng thăng tiến nhanh chóng.

Quan Liễu Yên dần dần lộ ra tham vọng, thường xuyên tính kế với Lý Từ Nhiệm, tạo ra hàng loạt dối trá khiến Diệp Quân Lâm hiểu lầm.

Một lần nghiêm trọng nhất, để chia rẽ hai người, Quan Liễu Yên sắp xếp người bắt Lý Từ Nhiệm vào khách sạn, suýt chút nữa xảy ra chuyện hỗn loạn.


Sau khi bị Diệp Quân Lâm phát hiện, anh đã thẳng thừng đuổi cô ta ra khỏi Giang Bắc.

Cho nên hai người là kẻ thù.

Cái gọi là kẻ thù gặp mặt, tức đến đỏ mắt.

Lý Từ Nhiệm cười mỉa nói: “Cô không cần vào nữa phải không nhỉ? Gông ty chúng tôi không có chào.đón người nào đó đâu!”
“Lý Từ Nhiệm cô có ý gì đây? Hôm nay tôi là người đại diện cho tập đoàn Minh Thiên đến đây, đúng không? Cô dám từ chối tập đoàn Minh Thiên sao?”
Quan Liễu Yên tức giận nói.

Cuối cùng, Lý Từ Nhiệm đành phải dẫn bọn họ vào công ty.

Trong phòng hội nghị.

“Nói thẳng ra mục đích của mấy người đi? Tôi rất là bận đó!”
Lý Từ Nhiệm đi thẳng vào vấn đề nói.


Quan Liễu Yên cười đáp: “Lần này chúng tôi tới đây, là vì dự án khoa học kỹ thuật kia! Tôi nghe nói đã bị công ty cô tiếp nhận rồi.”
“Đúng, không sai.

Dự án này tôi đã nhận rồi, mấy người đừng hi vọng nữa.

Mấy người cũng đâu thể trực tiếp cướp lấy được?”
Thái độ của Lý Từ Nhiệm rất cương quyết.

Quan Liễu Yên cười cười nói: “Đúng, chúng tôi chính là tới cướp hạng mục đấy!”
Cô ta từ trên cao nhìn xuống nói: “Lý Từ Nhiệm, chắc hẳn cô cũng hiểu rõ tập đoàn Minh Thiên rồi đó? Vậy tôi dưới danh nghĩa của tập đoàn Minh Thiên, ra lệnh cô từ bỏ dự án này đi, và giao nó cho chúng tôi!”
Độc tài.

Kiêu ngạo.

Hơn nữa hoàn toàn không che giấu chút nào.

Đó chính là sức mạnh của tập đoàn Minh Thiên.

Quan Liễu Yên bọn họ biết:sau lứng tập đoàn Minh Thiên là loại tôn tại gì.

Thế nên bọn họ không hề nể nang gì cả..

 
Chương 1199: 1199: Chương 1200





Mấy năm nay cũng không sợ bất cứ ai.

Nếu không phải tập đoàn Minh Thiên khiêm tốn, luôn trốn sau tấm màn che, ước chừng danh tiếng của nó đều được toàn bộ phía Nam biết đến.

Lý Từ Nhiệm bị câu nói của Quan Liễu Yên dọa sợ.

Trực tiếp cướp á?
Trực tiếp ra lệnh mình?
Cô ta dựa vào cái gì chứ?
Ban đầu Lý Từ Nhiệm thấy là tập đoàn Minh Thiên, nên có kích động muốn từ bỏ.

Nhưng sau khi gặp được Quan Liễu Yên, loại suy nghĩ này của cô không còn nữa.

Dựa vào cái gì mà từ bỏ?
“Ngại quá, cô không phải cấp trên của tôi, mấy người không có quyền ra lệnh cho tôi! Càng huống chỉ dự án này, công ty tôi đã sớm tiếp nhận rồi! Mấy người muốn cướp cũng cướp không được đâu!”
Lý Từ Nhiệm cười mỉa nói.

“Là ai nói dự án các người tiếp nhận rồi?”
Quan Liễu Yên lạnh lùng nói.


“Đương nhiên là bên phía dự án, tôi đã gặp mặt họ rồi.

Cũng đều đã thương lượng xong hết, dự án này chính là của tập đoàn Thiên Lạc tôi đây.

Mấy người tới trễ rồi, mời trở về chol”
Hôm qua Lý Từ Nhiệm vừa thương lượng xong với bên phía dự án, cũng đưa tiền đặt cọc tồi.

Truyện Linh Dị
Nhưng Quan Liễu Yên lại cười: “Dự án là của mấy người hả? Xin hỏi hợp đồng cụ thể đã ký kết chưa?”
“Cái này…”
Lý Từ Nhiệm sửng sốt.

“Nhưng chúng tôi đã giao tiền đặt cọc rồi, nếu như bên phía dự án đổi ý thì phải trả lại tiền bồi thường”
Lý Từ Nhiệm ngẩng đầu nhìn chằm chăm Quan Liễu Yên.

Lúc này, cô đột nhiên nhận một cuộc điện thoại, chính là người phụ trách bên phía dự án gọi điện đến.

Đối phương ngỏ ý muốn trả lại gấp ba lần tiền bồi thường, cũng muốn hủy hợp đồng trước đây với tập đoàn Vân Đình.


“Nhưng mà giám đốc Đoàn, cô cũng có thể tiếp tục tham dự buổi đấu thầu, ban đầu không ai có thực lực cạnh tranh được với tập đoàn Vân Đình, nhưng bây giờ thì có rồi.


Người phụ trách bên phía dự án nói.

Vì dự án này thuộc loại khoa học kỹ thuật, tập đoàn Minh Thiên không có quyên can thiệp quá nhiều.

Có thể khiến cho phía dự án vi phạm hợp đồng đã là mức độ lớn nhất rồi.

Cho nên bây giờ cô công băng đấu thầu với tập đoàn Minh Thiên.

“Thế nào? Còn dám nói là dự án của cô nữa không?”
Quan Liễu Yên khoanh hai tay lại, từ trên cao nhìn xuống nói.

“Gô.

.

} Lý Từ Nhiệm vô cùng tức giận.

Cô biết lai lịch quyên lực của tập đoàn Minh Thiên, không ngờ lại khiến bên phía dự án thà vi phạm hợp đồng, cũng phải khiến cho bọn họ tham gia đấu thầu.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom