Cập nhật mới

Dịch Cố Tổng Sủng Thê

Chương 160


Chương 160

Trong mắt Kiêu Vĩ Thành hiện lên vẻ không vui: “Cô Mai nói sẽ đem đến đồ , ngon đến cho tôi nhưng lại đưa cho người khác ăn, như vậy có phải được xem như là không có thành ý không đây?”

“Anh Kiêu Vĩ Thành à, đương nhiên là tôi làm cho anh rồi, sao lại không có thành ý chứ? Cơ mà tôi lỡ làm món này hơi nhiều, một mình anh ăn chắc chắn không hết, không nên để lãng phí.”

Mộc Mai không ngờ Kiêu Vĩ Thành lại đột ngột đi vào, có hơi xấu hổ.

“Ý của cô Mai đây chính là đồ ăn này đưa cho tôi ăn là lãng phí?” Kiêu Vĩ Thành dựa vào ghế, dáng vẻ hoàn toàn trái ngược với hôm qua.

“…Dĩ nhiên không phải.” Mộc Mai xấu hổ cười một tiếng, đẩy hộp đồ ăn . lên trước mặt Kiêu Vĩ Thành: “Hay là anh nếm thử đi, hôm nay chúng ta không bàn công việc, chỉ nói về đồ ăn thôi được không?”

Những miếng bánh ngọt tinh tế trông thật ngon.

John lặng lẽ nuốt nước bọt, thật muốn nếm thử. Kiêu Vĩ Thành lại chỉ bình thản liếc nhìn món ăn nhẹ trông rất thơm ngon ấy, không hề có ý muốn nếm. ¡ thử.

“Loại bánh này đầu bếp nào cũng có thể làm được. Tôi thật sự không hề thấy được tay nghề của cô Mai có chỗ nào tốt.”

“Đây là món ăn được làm theo cách của phương Đông, không giống như ở châu Âu đâu, anh Kiêu Vĩ Thành thật sự không muốn nếm thử à?” Mộc Mai nhìn người đàn ông trước mặt, trong lòng có chút tính toán. Có lẽ cô nên dụ dỗ dạ dày của người đàn ông này thử, đây cũng là một cách.

“Ăn cơm chúa, múa tối ngày, cô Mai quả nhiên rất nhạy bén.” Thái độ của Kiêu Vĩ Thành vấn như cũ.

Mộc Mai: “..” Bây giờ phải bình tĩnh, tính cảnh giác của người đànông này cao thật, chẳng lẽ sợ cô hạ độc vào trong thức ăn hả?

“Anh Kiêu Vĩ Thành không dám ăn à?” Ngoài mặt Mộc Mai vẫn giữ nụ cười nhưng ánh mắt lại có phần khiêu khích.

“Phép khích tướng vô dụng với tôi, hộp thức ăn này này cô giữ lại cho mình đi.” Kiêu Vĩ Thành đem hộp bánh ngọt đặt lại trước mặt Mộc Mai. “Vừa rồi tôi chỉ đùa một chút thôi, xin anh Kiêu Vĩ Thành đừng để ý. Bánh ngọt đã được đưa đến, hai chúng tôi cũng không tiện ở lại làm phiên. Chúng tôi xin phép đi trước.”

Ra khỏi phòng hội nghị, mặt Bạch Lâm Anh vẫn cho thấy cậu ta đang ngu người. Không phải bàn chuyện công việc sao? Sao chưa nói gì hết mà chỉ để lại đồ ăn nhẹ rồi đi vậy?

“Mợ hai, vì sao mợ không nhân cơ hội này để đề cập đến hợp đồng thế?”

“Tên cáo già Kiêu Vĩ Thành kia chắc chắn sẽ không tin tưởng chúng ta ngay lập tức nên không thể nóng lòng được, chúng ta vẫn còn thời gian. Ăn cơm chúa, múa tối ngày”, dù sao cũng đã đưa, anh ta có ăn hay không cũng quan trọng. “

Trên mặt Mộc Mai hiện ra nụ cười đắc ý.

Trong phòng hội nghị.

Kiêu Vĩ Thành lấy một miếng bánh ngọt bỏ vào miệng, hương vị quen thuộc trong nháy mắt ngập tràn mọi vị giác.

John mở miệng nói: “Ông chủ, có thể cho tôi thử một miếng hay không?” , Vừa dứt lời, Kiêu Vĩ Thành đã nhìn anh ta chằm chăm bằng ánh mắt sắc bén.

John giật nảy mình, vội vàng lấy tay che mặt: “Tôi đột nhiên nhớ ra mình còn có rất nhiều việc phải làm, tôi đi trước đây.

Kiêu Vĩ Thành nhìn món ăn nhẹ tinh tế trước mặt, trong lòng âm thầm giơ ngón cái tán thưởng Mộc Mai, dù sao thì bây giờ rất ít phụ nữ biết làm đồ ăn nhẹ.
 
Chương 161


Chương 161

Trong vài ngày tiếp theo, Kiêu Vĩ Thành liên tục nhận được đồ ăn nhẹ từ Mộc Mai.

Trong văn phòng Tổng giám đốc, dohn trông có vẻ không vui. Gần đây lượng cơm mà Tổng giám đốc ăn không còn được như trước nữa, đều do Mộc Mai cả.

Bận rộn cho đến cuối tháng, Mộc Mai ở trong khách sạn gọi video cho Cố Văn: “Gần đây công ty thế nào? Cố Nam có làm khó anh không?”

“Không, bây giờ anh ta không thể tự chăm sóc cho chính mình nữa, làm gì có thời gian gây phiền phức cho anh?”

Cố Văn ngồi trên xe lăn, nhìn Mộc Mai với ánh mắt tràn đây yêu thương.

Nghe thấy Cố Văn nói như vậy, Mộc , Mai cũng cảm thấy yên tâm.

“Anh họ, em đem hồ sơ đến cho anh đây.” Trong video truyên đến một giọng nói ngọt ngào, thật sự yểu điệu đến mức chảy nước.

Mặt của Mộc Mai nháy mắt đen như đáy nồi..

Cố Văn liếc nhìn Ninh Thanh Trúc: “Để đồ ở đó đi, cô có thể ra ngoài rồi.”

“Anh họ, thời gian này anh không có ở công ty nên em đã làm một bản tổng kết công việc, anh xem giúp em đi mà.”

Ninh Thanh Trúc bước lên, nửa người xuất hiện trong màn hình video.

Trong video, Ninh Thanh Trúc đang ngả nửa người, trông cô ta như đang ngồi trên người Cố Văn.

Tuy nhiên, khoảng thời giàn này Cố Văn cũng không có ở công ty, vậy anh đã đi đâu chứ?

Cố Văn cau mày: “Cô đi ra ngoài trước đi, tôi còn có việc phải làm, chiều nay tôi sẽ để phản hồi trên bàn cô.”

Rõ ràng là Cố Văn đang đuổi người nhưng Ninh Thanh Trúc lại không hề buông tha: “Anh họ, vì sao anh lại hờ hững với em như vậy?” Giọng nói còn tỏ ra hơi nghẹn ngào.

“Cô không làm gì sai cả, nhưng bây giờ tôi đang bận, không có thời gian xử lí việc của cô. Hiểu không?”

“Anh họ, xin lỗi anh. Em chỉ muốn được tài giỏi như chị dâu, có thể đi công tác giúp anh thôi.” Ninh Thanh Trúc vừa nói vừa lau nước mắt, Mộc Mai nhìn thấy dáng vẻ này thì nhận ra, cô ta chẳng khác gì một “em gái mưa” cả.

“Em họ à, chị biết em muốn giúp đỡ anh họ em nhưng kinh nghiệm làm việc của chị rất phong phú, tự nhiên sẽ thành thạo điêu luyện thôi. Em chỉ mới vào nghề, tốt nhất nên làm đúng trách nhiệm của mình trước đã.”

Nghe được giọng nói củaMộc Mai, Ninh Thanh Trúc giật nảy mình, bối rối nói: “Chị dâu, chị đừng hiểu lầm nhé, em và anh họ không có gì cả đâu.”

“Mọi chuyện chị đều đã nhìn thấy rồi, em không cần phải giải thích với chị đâu. Mau đi ra ngoài làm tốt việc của mình đi, chị còn có lời muốn nói với chồng chị, không tiện tỏ ra ân ái trước mặt em họ đâu.”

Giọng nói của Mộc Mai vô cùng lạnh lùng, Ninh Thanh Trúc tự biết không có hứng thú nữa, đành đi ra ngoài.

Cố Văn bật cười thành tiếng trước dáng vẻ này của vợ mình, Mộc Mai hơi tức giận: “Anh còn cười được nữa à, anh rất thích cảm giác được ong bướm vây quanh thế này sao?”

“Anh chỉ là thích nhìn thấy vợ mình ghen tuông thôi, điệu đó chứng tỏ trong lòng em luôn có anh.” Cố Văn dõng dạc nói làm mặt của Mộc Mai đỏ bừng.
 
Chương 162


Chương 162

“Anh ta vẫn chưa chịu ký hợp đồng à?” Cố Văn hỏi.

“Gần đây em và Bạch Lâm Anh đang tiến hành kế hoạch “mưa dâm thấm đất”, chắc sẽ có hiệu quả sớm thôi, nếu không có hiệu quả thì em sẽ áp dụng một số biện pháp hơi cực đoan. Nhưng anh yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không làm anh mất mặt đâu.”

“Ô? Chẳng lẽ vợ bé nhỏ của anh có [ cách tốt hơn sao?” Cố Văn thử dò hỏi.

“Mọi chuyện đều nằm trong tâm kiểm soát của em rồi, anh không cần lo lắng.”

“Vậy tốt rồi, nếu không thuận lợi thì em phải nói cho anh biết, anh sẽ giúp em giải quyết.” Cố Văn an ủi Mộc Mai.

Sau khi chấm dứt cuộc gọi video thì Mộc Mai lên giường nằm nghỉ ngơi. Một tháng nay cô đã làm cho Kiêu Vĩ Thành rất nhiều món ăn nhẹ nhưng lại không biết có hợp với khẩu vị của anh ta không.

Ngày hôm sau, Mộc Mai đi theo Bạch Lâm Anh đến: công ty, Kiêu Vĩ Thành đã đợi rất lâu: “Không biết hôm nay cô Mai mang tới cho tôi thứ gì đây?”

Mộc Mai nở một nụ cười bí hiểm rồi đặt hộp quà trước mặt Kiêu Vĩ Thành: “Anh Vĩ Thành, anh cứ mở ra xem thử.”

Kiêu Vĩ Thành tò mò mở hộp ra thì một mùi sữa nồng nặc đột nhiên bốc lên, bên trong là một chiếc bánh nhỏ nhắn và tỉnh tế được trang trí rất sinh động.

Lần này Kiêu Vĩ Thành ăn thử một miếng trước mặt Mộc Mai, bánh ngọt có vị rất ngon nên anh ta khen: “Tay nghề của cô Mai thật tuyệt vời.”

Một nụ cười xấu xa hiện lên trên khóe miệng của Mộc Mai: “Anh Vĩ ị Thành không sợ tôi đầu độc sao?”

Bạch Lâm Anh đứng bên cạnh cô nghe vậy cũng sửng sốt: “Mợ hai…”

“Anh Vĩ Thành, chỉ cần anh ký vào văn bản này thì tôi sẽ đưa thuốc giải cho anh.” Mộc Mai cầm lấy một xấp tài liệu từ Bạch Lâm Anh, cô cũng không lo lắng Kiêu Vĩ Thành có tức giận hay không.

John cảm thấy hơi bất an nên vội vàng mở miệng: “Cô Mai, cô có biết…”

“Không cần nói thêm nữa.” Kiêu Vĩ Thành ngất lời .John, sau đó anh ta lại đứng lên nhìn người phụ nữ trước mặt rồi cười: “Cô Mai đúng là một người phụ nữ thông minh, nhưng mà nếu tôi đã trúng độc rồi thì sẽ chết sao? Hay là chúng ta chờ một chút thử xem, tôi không tin cô Mai tàn nhẫn với tôi như vậy.” Kiêu Vĩ Thành không vội ký hợp đồng.

“Anh Vĩ Thành, anh tốt nhất nên ký hợp đồng sớm một chút, dù sao thì thời gian cũng không còn nhiều. Nếu chất độc phát tán…”

“Cô sẽ không thể trốn khỏi đây nếu tôi thật sự bị trúng độc mà chết. Không những không ký được hợp đồng mà còn tự kết liêu mạng sống của mình.”

Kiêu Vĩ Thành ngắt lời cô, thủ đoạn nhỏ của người phụ nữ đã bị anh ta nhanh chóng phát hiện ra.

“Anh…” Mộc Mai lắp bắp.

“Thời gian đã trôi qua được một lúc rồi, tôi cũng không thấy chuyện gì xảy ra cả, xem ra cô Mai không nỡ để tôi chết.”

Kiêu Vĩ Thành tựa lưng vào ghế, khuôn mặt được giấu sau lớp khẩu trang ngập tràn sự vui vẻ.

Mộc Mai thấy lời nói dối của mình đã bị nhìn thấu thì cũng ngừng giả vờ: “Anh Vĩ Thành thật sự rất thông minh.

Xem ra những thủ đoạn nhỏ này không thế làm anh hoang mang.” Mộc Mai giữ lại hợp đồng, Kiêu Vĩ Thành đúng là người đã đi qua rất nhiều “sóng giớ” trong cuộc đời, anh ta sẽ không dễ dàng bị người khác đe dọa.
 
Chương 163


Chương 163

“Cảm ơn vì lời khen.” Kiêu Vĩ Thành không khách sáo trả lời lại.

Mộc Mai nhìn Bạch Lâm Anh, cô hy vọng rằng cậu ta có thể nói điều gì đó.

Bạch Lâm Anh nhìn về phía Kiêu Vĩ Thành, hỏi: “Anh Vĩ Thành, tôi có một câu không biết nên nói hay không.”

“Đừng nói những chuyện không nên nói.” Kiêu Vĩ Thành lạnh lùng trả lời, anh †a cũng không thèm nể mặt Bạch Lâm Anh làm gì.

Kiêu Vĩ Thành Lúc này, Mộc Mai đột nhiên nghĩ tới Cố Văn, trước đây cô cũng từng bị từ chối bởi một số cuộc đàm phán nhưng chưa bao giờ có cảm giác như lần này.

“Anh Vĩ Thành, vui lòng đợi một lát.”

Mộc Mai nhanh chóng gọi điện thoại cho Cố Văn.

Chuông đổ rất lâu nhưng vẫn không ai bắt máy.

“Chết tiệt, không lẽ đang đi với Ninh Thanh Trúc rồi?”

Cô không biết rằng có một người đàn ông nào đó đang cố gắng nắm chặt điện thoại di động của mình trong túi để tiếng chuông không thể vang lên quá to.

Mộc Mai tức giận ném điện thoại sang một bên: “Dù có ký hay không ký thì bà đây cũng không thèm quan tâm nữa.” Cô nói xong lập tức dẫn Bạch Lâm Anh rời khỏi phòng làm việc.

Kiêu Vĩ Thành chậm rãi thở ra: “John, về nước thôi.”

Vài ngày sau, Mộc Mai tiếp tục đến công ty Tỉng, thế nhưng cô bị chặn lại.

Mộc Mai cảm thấy buồn bực, vẻ mặt cũng trở nên ủ rũ: “Đều là lỗi của tôi. Nếu tôi không kiêu ngạo như vậy thì anh ta đã đồng ý kí hợp đồng cho chúng ta rồi.”

“Mợ hai, chuyện này không trách mợ được, do tính cách người đàn ông kia sáng nắng chiều mưa nên chúng ta mới không đoán ra được anh ta muốn gì.

Nhưng nếu cứ tiếp tục chờ đợi như vậy thì chẳng có cơ hội nào đâu.” Bạch Lâm Anh thuyết phục cô.

Mộc Mai đã âm thầm cố gắng trong suốt thời gian này, cậu ta đã nhìn thấy tất cả. Nếu không có Mộc Mai thì bọn họ không thể gặp được Kiêu Vĩ Thành.

“Bây giờ còn không gặp được người ta, xem ra thật sự hết cơ hội rồi.” Mộc Mai thở dài: “Cậu nói xem, có phải Kiêu Vĩ Thành cố tình tránh mặt chúng ta không? Nếu đợi thêm nữa thì có khi Cố Nam sẽ thật sự đá Cố Văn ra khỏi gia đình họ Cố đó.”

Ngay tại lúc Mộc Mai chuẩn bị trở về khách sạn với Bạch Lâm Anh, cô bỗng dưng nhìn thấy bóng dáng của Kiêu Vĩ Thành.

Mộc Mai yêu cầu Bạch Lâm Anh trở về khách sạn trước rồi lặng lẽ đi theo Kiêu Vĩ Thành và .John vào công ty qua cửa hông.

“Ngày nào người đàn ông này cũng đeo khẩu trang, hay là anh ta trông rất xấu?” Mộc Mai lẩm bẩm.

“Cô Mai, sao cô lại ở đây?” Mộc Mai đang nấp ở cửa để quan sát Kiêu Vĩ Thành, nhưng .John đã nhìn thấy cô.

Không còn đường lui nữa rồi, Mộc Mai vội cởi áo khoác để trùm lên người dJohn, sau đó đánh cho một trận.
 
Chương 164


Chương 164

“A, tha cho tôi, tha cho tôi…” John không kịp đề phòng nên bị đánh túi bụi.

Người phụ nữ này ghê gớm thật!

Kiều Vĩ Thành đứng dậy đi ra ngoài cửa, đúng lúc này anh ta lại nhìn thấy Mộc Mai đang đánh John. Cô thấy anh †a xuất hiện thì cũng lập tức lao đến cho một trận tơi bời.

“Cô Mai, làm ơn dừng lại! Đây là công ty Ting, cô không thể làm xăng làm bậy ở đây được.” .John bước tới kéo Mộc Mai ra.

“Công ty Ting thì sao chứ? Liên quan gì đến tôi? Bây giờ chồng tôi bị mất quyên rồi thì tôi quan tâm đến những thứ khác để làm cái gì?”

“Cô Mai, xin cô đừng dùng cách cực đoan này để ép tôi ký. Nếu tôi nói rằng tôi không muốn ký thì không ai có thể ép buộc tôi.”

“Được thôi, vậy thì hai chúng ta chết cùng nhau đi.” Cô nói xong thì lập tức kéo Kiêu Vĩ Thành vào phòng làm việc, không biết cô lấy sức mạnh ở đâu ra mà khiến cả thân thể anh ta bị ném lên cửa sổ.

Kiêu Vĩ Thành nhìn thấy sự tàn bạo của Mộc Mai, anh ta vội vàng nói: “Quên đi, quên đi, tôi sẽ gửi hợp đồng đến công ty của cô.”

“Nếu sau này anh lại đổi ý thì sao?

Bây giờ lập tức ký ngay cho tôi!” Mộc Mai trợn tròn mắt, trông cô rất đáng yêu.

Kiêu Vĩ Thành phải miễn cưỡng yêu cầu John lập hợp đồng để ký vào: “Không ngờ là anh Vĩ Thành lại thích kiểu ép buộc này.” Mộc Mai mỉm cười cúi chào Kiêu Vĩ Thành, trông cô bây giờ cực kỳ khác so với lúc nãy.

John ngơ ngác: “Cô Mai, vừa rồi là do cô giả đò sao?”

“Đôi khi phải giả bộ một chút, nếu hợp đồng này không được ký thì vợ chồng tôi sẽ cạp đất mà ăn mất. Vậy nên, cho dù thế nào thì tôi cũng phải khiến anh ký bằng được hợp đồng lần này.”

Mộc Mai nghĩ đến việc Cố Văn đối tốt với mình như vậy thì càng quyết tâm hơn.

Kiêu Vĩ Thành nghe Mộc Mai nói vậy thì bàn tay đang ký tên hơi dừng lại một chút, anh ta ngẩng đầu liếc mắt nhìn cô: “Chồng của cô rất tốt với cô sao?”

“Đương nhiên, trên đời này không có ai đối xử tốt với tôi như anh ấy đâu, nên tôi nhất định phải đối tốt lại với anh ấy mới được.”

“Tôi nhớ chồng của cô là một người què mà, chẳng lẽ cô không chê anh ta sao?” Kiêu Vĩ Thành híp mắt như đang xác nhận xem người phụ nữ này có đang nói thật hay không.

Mộc Mai nghe xong thì cười nhạo: “Không ngờ anh Kiêu Vĩ Thành đây cũng là một người như vậy. Cho dù chân anh ấy què thì sao? Đầu của anh ấy không hề bị khuyết tật, nếu anh ấy không bị một số người tính toán thì làm sao có thế bị rơi vào bước đường này chứ, tôi nhất định phải giúp người đàn ông của tôi hoàn thành tâm nguyện.”

Có đôi khi Mộc Mai cũng tự hỏi tại sao Cố Văn lại gánh chịu nhiều khổ cực như vậy, có lẽ trời cao đố ky tài năng của anh, ai bảo anh là một người đàn ông hoàn hảo đến vậy chứ!

“Không nghĩ rằng quan hệ giữa cô Mộc và chồng lại tốt như vậy, cô trở về nói cho anh ta biết, tôi đã ký hợp đồng này nhé.”

Nói xong Kiêu Vĩ Thành liền rời đi.

Nhìn bản hợp đồng ở trên tay, hai mắt của Mộc Mai đỏ hoe. Ban đầu cô nghĩ là cô không thể hoàn thành được bản hợp đồng này, cũng không thể hợp tác với Kiêu Vĩ Thành. Cuối cùng sự nỗ lực của mấy ngày nay cũng đáng giá.
 
Chương 165


Sau khi trở về khách sạn thì nhìn thấy Bạch Lâm Anh đang lo lắng đứng chờ cô, Mộc Mai vội hỏi: “Sao vậy? Nhìn anh có vẻ rất lo lắng?”
“Mợ hai, vừa rồi mợ đi đâu vậy? Tôi đã tìm mợ rất là lâu, nếu mà mợ xảy ra chuyện gì, tôi không biết nên giải thích thế nào với cậu chủ nữa” Bạch Lâm Anh thực sự rất lo lắng, Mộc Mai còn chưa quen thuộc ở nơi đây, nếu mà thực sự xảy ra ngoài ý muốn, cậu chủ của bọn họ nhất định ăn tươi nuốt sống bọn họ mất thôi.

“Mấy ngày nay cố gắng không bị uổng phí, chúng ta có thể về rồi.


Cậu tranh thủ đặt vé máy bay về nước đi, lỡ chút nữa bọn họ mà đổi ý, giật lại hợp đồng của chúng ta thì sao?” Mộc Mai ôm bản hợp đồng vào trong ngực, coi nó như bảo bối.

Bạch Lâm Anh mỉm cười: “Mợ hai, mợ nghĩ Kiêu Vĩ Thành là người như thế nào vậy, một khi anh ta đã quyết định thì sẽ không bao giờ thay đổi đâu”
“Đúng vậy, chúng ta đừng nói chuyện này cho Gố Văn biết, tôi định cho anh ấy một bất ngờ” Hai người thu dọn hành lý của mình và lên đường.

Sau khi về nước, Mộc Mai đến thẳng đến công ty nhưng lại không thấy Cố Văn đâu cả.

Nhìn thấy Ninh Thanh Trúc, Mộc Mai bèn vội vàng hỏi: “Cố Văn đâu rồi?”
“Chị dâu, chị về lúc nào vậy?”
“Vừa mới về, anh họ của em đi đâu rồi?”
Ninh Thanh Trúc không trả lời rõ ràng mà chỉ ấp a ấp úng: “Chị dâu, chị nhất định đừng hiểu lầm đấy ạ, mặc dù em không biết anh họ đi đâu nhưng anh ấy chắc chắn không làm chuyện gì có lỗi với chị đâu”

“Cô càng nói vậy càng làm chị suy đoán linh tỉnh, Ninh Thanh Trúc, cô cố ý làm thế đấy à?”
“Chị dâu, em xin lỗi” Ninh Thanh Trúc cúi đầu, hai mắt đấm lệ.

Mộc Mai im lặng: “Bây giờ anh họ của cô không có ở đây nên cô cũng không cần ra vẻ đáng thương cho tôi nhìn đâu.

Tôi chỉ muốn hỏi Cố Văn đã đi đâu, cô có nhìn thấy anh ấy không?”
Còn giả bộ đáng thương làm gì, mọi người đều là phụ nữ với nhau, sao lại không hiểu chứ.

Ở trước mặt Cố Văn, cô ta còn có thể giả bộ yếu đuối, bây giờ ở đây không có ai khác thì diễn cho ai nhìn đây.

“Chị dâu, em không biết anh họ đã đi đâu, khoảng thời gian này em cũng không thấy anh ấy tới công ty, nhưng mà chị đừng hiểu lầm ạ, anh họ tuyệt đối không phải người như vậy đâu”

Ninh Thanh Trúc vừa dứt lời thì Elsa và Đường Vân Anh đồng thời ngẩng đầu lên.

ỗ Elsa có chút im lặng: “Cô có cảm thấy Ninh Thanh Trúc đang cố ý nói như vậy không? Cô ta nói kiểu đó thì cho dù không có chuyện gì cũng làm người khác hiểu lầm thôi”
“Lòng dạ của người phụ nữ này quá sâu, rõ ràng cô ta có ý với Cố Văn nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài, một mực che giấu nhưng lại cố tình giả vờ yếu đuối để lấy được lòng cảm thông” Đã làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ, Đường Vân Anh ghét nhất là kiểu người này.

“Mộc Mai, mấy ngày nay Tổng giám đốc không đi làm đâu, chắc bây giờ đang ở nhà đấy” Elsa đứng ở một bên nhắc nhở.

Mộc Mai liếc nhìn Ninh Thanh Trúc rồi cảm ơn Elsa: “Được rồi, cảm ơn cô”.


 
Chương 166


Quay người lại, cô nói với Ninh Thanh Trúc: “Với loại người châm ngòi ly gián như cô thì tốt nhất là ít nói chuyện lại cho yên bình”
Mộc Mai cầm đồ rời đi, khi vừa định bước ra cửa thì cô quay lại nhìn Ninh Thanh Trúc, nói: “Có một câu tôi muốn nhắc nhở cô, đừng có cố lấy những thứ không thuộc về mình”
Mộc Mai cũng không quên trong cuộc gọi video lần trước cô ta đã muốn làm gì, cô ta ăn mặc hớ hênh mà còn dám dựa vào Cố Văn gần như vậy, cô biết chắc cô ta thừa dịp cô không có ở đó mà câu dẫn anh, tiếc là Cố Văn không có bất cứ tình cảm nào với cô ta.
Ninh Thanh Trúc đứng tại chỗ, năm chặt tay, nghe các đồng nghiệp đều đang bàn tán về mình thì cô ta giận giữ hét lên: “Mấy người đang lẩm bẩm qì đó? Có gì thì sao.


không nói thẳng ra, tôi nói cho các người biết, cô ta cũng chỉ là người ngoài, Cố Văn là anh họ tôi, anh ấy tuyệt đối sẽ không thiên vị một người ngoài đâu.”
Elsa lập tức đứng dậy và nói với người phụ nữ trước mặt: “Tôi còn tưởng cô sẽ tiếp tục giả vờ nữa chứ! Thành thật mà nói, chúng tôi cũng không thích dáng vẻ giả bộ yếu đuối của cô.

Ngay nào cô cũng đi quyến rũ Cố Văn, lại còn cứ anh họ ơi anh họ à, ai không biết còn tưởng hai người là người yêu nhau nữa đấy”
nói cho mẩy người biết, nếu còn tiếp tục nói bậy bạ nữa là tôi bảo anh họ đuổi việc mấy người liền đấy, đừng quên Cố Nam cũng là anh họ của tôi”
“Ha ha, thế luôn à? Nếu không nhờ có Cố Văn và Cố Nam, cô nghĩ răng cô có thể ở lại công ty sao?” Đường Vân Anh tiếp tục nói, các đồng nghiệp cùng phụ họa theo.
“Mấy người...!mấy người” Ninh Thanh Trúc bị chọc tức đến mức không nói nên lời.
Tất cả chuyện này đều là lỗi của Mộc Mai, tại sao chị ta lại khó xử mình trước mặt nhiều người như vậy chứ, rõ ràng là chị ta cố ý muốn mình trở thành mục tiêu công kích của các nhân viên trong công ty đây mà.

Mà ở bên kia, Mộc Mai đang đến chỗ ngã tư thì tình cờ thấy Cố Văn ngồi xe lăn đi về nhà, nhanh chóng chạy đến: “Cố Văn, em đã ký được hợp đồng rồi này”

Kiếm Hiệp Hay
“Hoàn thành nhiệm vụ chỉ trong một tháng, anh đã nói là em có năng lực mà” Cố Văn nói.
Mộc Mai ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện trên mặt Cố Văn có vết máu bầm: “Mặt của anh bị sao vậy?”
“Anh nghe Bạch Lâm Anh nói em chuẩn bị trở về nên hơi lo lắng, lúc xuống xe không cẩn thận ngã, lúc về đã bôi rượu thuốc lên rồi”
Cố Văn còn chưa nói xong thì Mộc Mai đã ôm người đàn ông vào trong ngực, dặn dò: “Về sau phải cẩn thận một chút, nếu không em sẽ rất đau lòng”
Cảm nhận được sự ấm áp đến từ Mộc Mai, anh nở một nụ cười đã lâu ngày không nhìn thấy: “Trong khoảng thời gian em không có ở đây, anh không có tâm trạng đi làm nên nên đã ở biệt thự, vừa nhàn rỗi lại vừa vui vẻ tự do”

“Thảo nào Ninh Thanh Trúc lại nói cả ngày không nhìn thấy anh.

Chỉ là trông dáng vẻ của cô ta, ai không biết còn tưởng rằng anh đã có niềm vui mới”
“Lúc đầu anh đã không đồng ý việc em nhận nó vào làm ở công ty, bây giờ lại gây cho mình nhiều phiên phức như vậy, em cần gì phải khổ thế chị Cô Văn hiểu rõ trong đầu người đàn bà kia đang nghĩ gì,
rõ ràng anh đã từ chối rất nhiều lần nhưng cô ta vẫn ngang nhiên làm theo ý mình, việc này khiến cho Cố Văn rất đau đầu.
“Lúc đó em hi vọng cô ta có thể làm việc ở bên cạnh em, không gây chuyện, nhưng không ngờ tới cô ta lại chạy đi quyến rũ anh, lại còn quyến rũ ngay trước mắt em nữa chứ! Đừng để cho em năm được cái đuôi hồ ly của cô ta, nếu không đến lúc đó em sẽ cho cô ta biết tay”.


 
Chương 167


Vốn dĩ Mộc Mai còn định tỏ ra dịu dàng tốt bụng trước.

mặt Cố Văn, nhưng người đàn bà kia lại hết lần này đến lần khác lên mặt lên mũi, vậy thì Mộc Mai cô còn giả vờ hiền lành làm gì chứ, chẳng lẽ còn định biểu diễn bộ phim "Người vợ chính thức biến thành kẻ thứ ba phá hoại gia đình sao?
“Em đi lấy hòm thuốc y tế đây”
Mộc Mai đi lên tầng trên lấy hòm thuốc chữa bệnh xuống, bôi một ít cồn ¡ốt lên trên mặt Cố Văn: “Hôm nay hợp đồng đã được ký kết, sau này Cố Nam tuyệt đối không dám đối xử với anh như vậy nữa” ¡ Mộc Mai cố gắng làm mọi chuyện như vậy là vì muốn giúp đỡ Cố Văn, cô không hi vọng ba mẹ Cố Văn luôn coi anh như gánh nặng, cô cũng không hi vọng Cố Nam đuổi anh ra khỏi nhà như một thứ rác rưởi.

“Cảm ơn em” Cố Nam nói ra những lời từ tận đáy lòng.

Cố Văn biết Mộc Mai cố gắng nhiều như vậy tất cả đều là vì anh, nếu không thì cô đã không đến Tây Âu một mình rồi.
Mộc Mai bật cười ra tiếng: “Giữa anh và em cần gì nói cảm ơn, chúng ta là vợ chồng mà”
Nói rồi Mộc Mai lấy bản hợp đồng ra từ khỏi túi xách và nói: “Em cũng ký xong hợp đồng rồi”
Cố Văn nhận lấy hợp đồng, nhìn thấy hai chữ rồng bay phượng múa được viết ở trên đó thì ngạc nhiên hỏi: “Anh thật sự rất tò mò làm sao em có thể hoàn thành bản hợp đồng này đấy”
“Đương nhiên là vì ngoại hình của em rất đẹp, anh ta coi trọng sắc đẹp của em....!Có phải anh có cảm giác nguy cơ đang đến rồi không?”
Cố Văn kéo Mộc Mai lại gần: “Em dùng sắc đẹp luôn cơ à, Mộc Mai em thật sự không muốn sống nữa sao?”
“Sao anh lại lo lắng như vậy, anh đang ghen sao?”
Mộc Mai đứng dậy rời khỏi vòng tay của Cố Văn, cô mang bản hợp đồng lên phòng làm việc trên lầu để cất nó đi.


Lúc cô xoay người định đi xuống, cô chú ý đến trên bàn có một hộp trang sức.
Mộc Mai mở hộp ra, lúc cô nhìn thấy sợi dây chuyền bên trong thì ngẩn người: “Tại sao sợi dây chuyền này lại ở đây?"
Cố Văn vừa mới đi tới thì đúng lúc nhìn thấy, lập tức có chút bối dây chuyền này...!Thật ra thì..


Cố Văn đối diện với cái ánh mắt kia của Mộc Mai, cảm thấy mình không thể nói lên thành lời.
“Sợi dây chuyền này rất quan trọng đối với anh nên em không được đụng vào, về phần cụ thể chuyện gì đã xảy ra, sau này anh sẽ giải thích với em” Sau khi nói xong, Cố Văn định cất sợi dây chuyên kia đi nhưng lại bị Mộc Mai mất một lần nữa.
Cố Văn cau mày, đoán chắc là cô rất tức giận, như không ngờ Mộc Mai không nổi cơn bực tức như anh nghĩ mà lại hỏi với vẻ nghỉ hoặc: “Em muốn hỏi tại sao sợi dây chuyền này lại ở đây?”
Cô Văn cũng rất ngạc nhiên khi bị hỏi một câu như vậy:

“Em nói gì?”
Nghe giọng điệu của Mộc Mai thì có vẻ như sợi dây chuyền này là của cô vậy.

“Em nói tại sao sợi dây chuyền này lại ở đây, trước đó em đã làm mất sợi dây chuyền này rồi mà, anh nhặt được nó lúc nào vậy?” Mộc Mai vui mừng khôn xiết.
Nhìn biểu cảm của người phụ nữ này, cho dù Cố Văn có ngốc thế nào đi chăng nữa cũng biết sợi dây chuyên này là của Mộc Mai.

Anh nhớ mình đã nhặt được sợi dây chuyền này trên phố, chẳng lẽ người phụ nữ này chính là Lý Mai An, người trước đây đã từng cứu mình hay sao?.


 
Chương 168


"Lúc đó khi anh đi ra ngoài làm việc thì nhặt được sợi dây chuyền này, thấy nó có giá trị không rẻ nên đã cất đi.

Lâu nay anh luôn tìm kiếm người đã đánh rơi nó, em có nhớ mình đã vứt nó ở chỗ nào hay không?” Cỗ Văn không thú nhận thân phận của mình cho Mộc Mai.
Bây giờ anh vẫn không thể nói tất cả mọi chuyện cho.


Mộc Mai, bởi vì làm như vậy có thể khiến Mộc Mai gặp nguy hiểm.
“Trước kia em sống ở phố cổ, ngày đó em vốn định trở về nhà họ Mộc nhưng không ngờ lại xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn trong một con hẻm nhỏ.
Chắc em đã đánh mất sợi dây chuyền ở chỗ đó.

Lúc trở về em đã đi tìm rất lâu nhưng vấn không tìm được, không ngờ anh lại nhặt được nó, xem ra hai người chúng ta thật đúng là có duyên”
Nghe thấy Mộc Mai nói ra thời gian và địa điểm cụ thể, Cố Văn cố gắng kìm nén sự kích động ở trong lòng mà trả lại sợi dây chuyên trong tay cho người trước mặt: “Nếu người đó là em thì vật trở về chủ nhân ban đầu của nó đi” “Cảm ơn anh, sợi dây chuyên này là quà sinh nhật ba em tặng cho em, nó vô cùng quan trọng với em” Sau khi Mộc Mai nói xong, cô lập tức đeo sợi dây chuyền lên cổ mình.

Cố văn không ngờ Lý Mai An, người mà anh đã tìm rất lâu cũng không tìm thẩy, hóa ra lại là Mộc Mai đang đứng ở trước mặt anh.
€ó lẽ là lúc đó Mộc Mai cảm thấy không thích cùng một giuộc với đám người kia nên mới tùy tiện lấy một cái tên giả.
“Nếu em đã lấy được đồ rồi thì trở về phòng chuẩn bị ngủ một chút đi, em ˆ ngồi máy bay trong thời gian dài như vậy, nhất định rất mệt mỏi” Giọng nói của Cố Văn vô cùng dịu dàng, ánh mắt của anh khi nhìn người phụ nữ này cũng đã sắp bóp ra nước.
Sau khi Mộc Mai đi ra ngoài, Cố Văn lập tức gọi điện thoại cho Ngôn Bảo: “Cậu không cần phải đi tìm tung tích của người phụ nữ kia nữa, bởi vì tôi đã Tìm được rồi” “Anh đã tìm được rồi sao? Người đó đang ở đâu vậy, có cần tôi gặp mặt cảm ơn không?” Ngôn Bảo nói với vẻ kinh ngạc.

Nếu đã tìm được người đó thì nhất định phải cảm ơn rồi đưa cho người đó một số tiền lớn mới được.

Nếu không có sự giúp đỡ của người phụ nữ này, cậu ta e rằng cậu hai nhà mình đã không còn đứng được ở đây nữa.
“Là Mộc Mai” Khi Cố Văn thốt ra hai chữ này, người đàn ông bên kia đã sớm kinh ngạc đến mức nói không nên lời.
Cậu ta không ngờ người đã giúp cậu hai nhà mình lại là Mộc Mai, chuyện này thật sự quá trùng hợp.
Cố Văn nhớ ra mặt sau của sợi dây chuyền có khắc một chữ M, thì ra chính là Mai trong Mộc Mai.
“Cậu hai, không ngờ duyên phận giữa anh và mợ hai lại sâu như vậy, hóa ra ông trời đã định trước cho hai người ở bên nhau rồi.
Ngôn Bảo cũng vui mừng không gì tả nổi, cậu ta hoàn toàn bất ngờ khi biết người phụ nữ đó lại là mợ hai nhà bọn họ.

Nếu như sớm biết Mộc Mai là Lý Mai An thì cậu †a đã không cần phải tốn nhiều công sức như vậy rồi.


“Tôi cũng không ngờ chuyện này lại trùng hợp như vậy.” Có lẽ Mộc Mai chính là thần hộ mệnh được ông trời phái xuống, ở bên cạnh bảo vệ anh, không chỉ cứu mạng anh mà còn giúp anh chuyển nguy hiểm thành bình an những mấy lần.

Đời trước Cô Văn nhất định đã cứu vớt cả dải ngân hà mới có được một người vợ tuyệt vời như vậy.

Lúc Cố Văn trở về phòng, anh mới phát hiện người phụ nữ này đã tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường rồi.
“Em có mệt không?” Giọng nói của.

Cố Văn vô cùng dịu dàng, giống như đang dỗ con nít vậy..


 
Chương 169


“Đương nhiên là mệt rồi, một tháng gần đây thật đúng là vô cùng mệt mỏi, hơn nữa hôm nay lại đi máy bay lâu quá trời, em phải nghỉ ngơi đã.

Anh cũng nên đi tắm rửa một chút đi, sau đó nghỉ ngơi cho thật khỏe”
Cũng may mà Gố Văn làm việc trong công ty của nhà mình, cho dù anh không được người trong gia đình đối xử bằng thái độ tốt thì cũng sẽ không bị ai trách măng, nếu không thì không biết người đàn ông này sẽ bị đuổi việc bao nhiêu lần nữa.
Sáng sớm hôm sau, cả hai người Mộc Mai và Cố Văn đi tới trước mặt Cố Nam đang ngồi trong văn phòng Tổng giám đốc của công ty.
Cố Nam đang hận đến sứt đầu mẻ trán, khi biết hai người bọn họ lại đến nơi này, anh ta còn không thèm ngẩng đầu nhìn lại: “Hai người đến đây làm gì?

Nhiệm vụ mà tôi giao cho hai người đã hoàn thành xong chưa?”
Cố Văn đưa hồ sơ trong tay cho Cố Nam: “Vẫn chưa, hồ sơ mà anh giao cho hai chúng tôi có chỗ sai sót nên bản hợp đồng này không thể thành công được.”
Trong khoảng thời gian này, Cố Nam đang sứt đầu mẻ trán với những vấn đề mà Cố Văn để lại trước đó.

Vốn đang cảm thấy tức giận, bây giờ anh ta lại nghe Cố Văn nói rằng vấn chưa ký được hợp đồng, đương nhiên không thể nào mà buông tha như vậy được.
Cố Nam ném tập hồ sơ kia lên trên bàn: “Đây là thái độ của cậu với tôi đấy hả! Khoảng thời gian một tháng này
cũng bị cậu lãng phí hết rồi.

Tôi cho cậu thời gian ba tháng, bây giờ đã qua hơn một tháng mà cậu lại đến nói với tôi là hợp đồng này không thành công à?
Chẳng lẽ đây chính là năng lực làm việc của cậu sao?” Cố Nam rất tức giận, bây giờ anh ta còn có cả suy nghĩ muốn giết chết tên đàn ông này.

Cứ nghĩ đến chuyện người đàn ông này để lại một vấn đề lớn đến như vậy cho mình, Cố Nam tức giận vô cùng.

Cố Văn không nói chuyện nữa, anh để yên cho Cố Nam nổi điên trong văn phòng.

Người bên ngoài ngẩng đầu nhìn về phía văn phòng, khe khẽ xì xào bàn tán.

Đây không phải lần đầu tiên xảy ra chuyện này, từ khi Cố Nam ngồi lên vị trí Tổng giám đốc của tập đoàn, anh ta thường xuyên trách măng Cố Văn, mắng chửi không hề nể nang chút nào.
“Sao lại thế này? Sao Giám đốc và Tổng giám đốc lại gây chuyện với nhau nữa rồi? Sao giữa hai anh em bọn họ có nhiều chuyện để tranh cãi thế cơ chứ?”
“Cậu là người mới tới nên mới không biết đấy thôi, quan hơn một cấp thôi cũng ép chết được người dưới, cho dù là anh em ruột thịt cũng không thể giải quyết ổn thỏa với nhau trong mọi chuyện được”
“Anh nói cũng đúng, một núi không thể chứa hai hổ nên chắc chăn không được để người khác nhòm ngó vị trí của mình.

Cho dù hiện tại Cố Văn đang ngồi trên vị trí đốc của công ty chúng †a nhưng lại là một người không có quyền lực thật sự.

Anh ta còn ở đây cũng chỉ vì để tâm
đến sĩ diện của nhà họ Cố mà thôi”

Bọn họ đều là nhân viên làm việc lâu năm ở nơi này nên biết đầu đuôi câu chuyện ra sao.

Ngoài mặt, hai người Cố Văn và Cố Nam nhìn có vẻ hoà hợp êm ấm, nhưng quan hệ ngầm đã sớm như nước với lửa rồi.

Một khi có một vài hồ sơ khó giải quyết, chúng nó đều sẽ bị Cố Nam ném cho Cố Văn.

Anh ta nói là để anh rèn luyện, nhưng thật ra chính là muốn để người đàn ông này nhanh chóng rời khỏi công ty của nhà họ Cố.
“Nếu đã là như vậy thì sao hai người họ vẫn muốn tiếp tục tranh đấu cơ chứ?
Chỉ cần cả hai người hòa giải êm xuôi một chút không phải là được rồi sao?.


 
Chương 170


Dù sao đều là vì công ty mà”
“Cả người đều muốn trở thành người đứng đầu của công ty, mà vị trí này lại chỉ có thể để cho một người ngồi.

Vậy cậu cảm thấy vị trí này sẽ thuộc về ai đây?”
“Thật ra khi tôi nghe anh nói như thế, tôi vẫn cảm thấy Cố Văn tương đối tài giỏi hơn.

Nếu anh ta không bị tàn phế hai chân thì chỉ e răng thế lực của nhà họ Cố còn trở nên lớn mạnh hơn nữa”

“Nói như vậy thì cậu cứ xem như là chưa nói gì với chúng tôi đi nha.

Nếu để những lời này truyền tới tai của Cố Nam, cậu khó mà sống nổi đấy, không chỉ phải thôi trong công ty này mà có lẽ sau này không có một công ty trong nước nào dám nhận cậu đâu”
Tuy rằng chuyện này là sự thật nhưng bọn họ cũng không dám nói ra.
Dù sao hiện tại công ty này là của Cố Nam, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì thì bọn họ cũng chỉ có thể về nhà mà ăn cơm thôi.
Bên trong văn phòng, Cố Văn nhìn Cố Nam tỏ vẻ gắt gỏng như vậy liên bật cười: “Vợ à, em có thấy anh trai hành động theo cảm xúc quá không này”
“Cậu có ý gì? Hiện tại là do cậu không đủ năng lực, cậu còn muốn trách cứ tôi à?” Anh ta nhìn thấy Cố Văn như vậy liền cảm thấy trong lòng tức giận hơn.
“Tổng giám đốc à, bây giờ là do anh không phân phải trái đúng sai liền bắt đầu trách mắng Cố Văn.

Anh cũng không nhìn thử nội dung bên trong văn kiện như thế nào
trước đi.

Nếu để bản hồ sơ này hỏng rồi thì em cũng không dám bảo đảm có thể tìm thêm một bản hợp đồng thứ hai cho anh đâu” Mộc Mai ở một bên nhắc nhở nói.


` Mặc dù vấn cầm lấy bản hợp đồng trên bàn kia rồi lật ra xem.
Tuy rằng chuyện này là sự thật nhưng bọn họ cũng không dám nói ra.
š Văn không rõ hai người có ý gì nhưng anh ta
Dù sao hiện tại công ty này là của Cố Nam, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì thì bọn họ cũng chỉ có thể về nhà mà ăn cơm thôi.
Bên trong văn phòng, Cố Văn nhìn Cố Nam tỏ vẻ gắt gỏng như vậy liền bật cười: “Vợ à, em có thấy anh trai hành động theo cảm xúc quá không này”
“Cậu có ý gì? Hiện tại là do cậu không đủ năng lực, cậu còn muốn trách cứ tôi à?” Anh ta nhìn thấy Cố Văn như vậy liền cảm thấy trong lòng tức giận hơn.
“Tổng giám đốc à, bây giờ là do anh không phân phải trái đúng sai liền bắt đầu trách măng Cố Văn.

Anh cũng không nhìn thử nội dung bên trong văn kiện như thế nào.

trước đi.

Nếu để bản hồ sơ này hỏng rồi thì em cũng không dám bảo đảm có thể tìm thêm một bản hợp đồng thứ hai cho anh đâu” Mộc Mai ở một bên nhắc nhở nói.


` Mặc dù Cố Văn không rõ hai người có ý gì nhưng anh ta vấn cầm lấy bản hợp đồng trên bàn kia rồi lật ra xem.

đồng này lại là Cố Văn, chẳng lẽ cứ giao hết tất cả mọi chuyện trong bản hợp đồng này vào tay Cố Văn sao?
Anh ta vất vả lắm mới lấy đi hết những chuyện làm ăn trong tay Cố Văn, bây giờ Cố Văn lại ký một bản hợp đồng lớn đến vậy, điều đó sẽ khiến cho địa vị của anh trong công ty nhà họ Cố càng ngày càng vững chắc.
“Nếu cậu có thể ký được một bản hợp đồng như vậy thì tôi tin rằng cậu cũng có thể xử lý được những giấy tờ khó giải quyết này”
Cố Nam tiếp tục đẩy những tập hồ sơ trên bàn đến trước
mặt Cố Văn để giao hết các vấn đề khó giải quyết đó vào tay anh.
Nhưng mà chưa đợi Cố Văn lên tiếng thì Mộc Mai đã bước lên cầm lấy chúng rồi mở ra xem sơ qua.

Sau đó cô xé nát tất cả những hợp đồng đó..


 
Chương 171


“Em làm gì vậy hả?” Những tập hồ sơ này đều là các hợp đồng quan trọng được ký kết giữa nhà họ Cố với các công ty có quan hệ làm ăn mật thiết, trong đó còn có một số văn kiện quan trọng bí mật đều bị Mộc Mai xé hết trước mặt Cố Nam.
Cố Văn không hề nói gì cả vì anh cảm thấy cô vợ nhà mình làm vậy là vô cùng đúng đản.

Bọn họ đã hợp tác với công ty nước ngoài Tỉng rồi, cần gì để ý đến những hợp đồng nhỏ như vậy cơ chứ.
“Tổng giám đốc, xem ra anh vẫn chưa tin tưởng năng lực của hai người chúng em rồi.

Những văn kiện kia vốn không có tính khiêu chiến gì với chúng em cả.


Nếu chúng em đã có thể ký hợp động hợp tác với công ty Ting thì còn cần hợp tác với những công ty nhỏ này làm gì”
Mộc Mai ném những trang giấy đã bị xé nát lên trên bàn Cố Nam rồi nói tiếp: “Tổng giám đốc, anh nên tìm một người tới dọn dẹp bàn làm việc của mình trước đi.

Chúng em đã mất rất nhiều thời gian cho bản hợp đồng này, mà em cũng phải mất một tháng mới có thể thuận lợi ký kết, cho nên anh không cần tiếp tục dùng những thứ vô dụng này để kéo chân sau của chúng em.

Điều quan trọng nhất bây giờ chính là làm sao để giữ được hợp đồng với công ty Ting.

Nếu như đắc tội đến vị khách hàng lớn này thì bên tổn thất chính là Tập đoàn Hưng Thịnh của chúng ta” Mộc Mai uy hiếp.
Mộc Mai biết Cố Nam không dám đánh cược, mà anh ta
cũng không có năng lực để đánh cược.

Nếu đắc tội với công ty Tỉng, sợ là mọi người đều sẽ chịu liên lụy.
Cố Nam ngẩng đầu nhìn về phía Mộc Mai.

Tuy người này là vợ của Cố Văn nhưng anh ta lại không thể không thừa nhận hiệu suất làm việc vô cùng cao, năng lực làm việc cũng vô cùng mạnh mế của cô.


Nếu so sánh với Mộc Diệp thì người phụ nữ này quả thật mạnh mẽ hơn Mộc Diệp nhiều.
Rốt cuộc là lúc ấy anh ta đã nghĩ như thế nào mà lại muốn ở bên Mộc Diệp cơ chứ.

Nếu như khi đó người mà anh ta theo đuổi chính là Mộc Mai thì có lẽ bây giờ công †y của anh ta đã sớm không còn bất kỳ vấn đề gì nữa rồi.

Nhìn lại Mộc Diệp mà xem, ngoại trừ việc cô ta có thể ủng hộ gia đình thì cô †a hoàn toàn vô dụng.

Tuy bình thường cô ta cũng có năng lực làm việc nhất định nhưng mà vẫn thua xa Mộc Mai rất nhiều.

Nghĩ tới đây, Cố Nam chỉ đành chấp nhận: “Tôi biết rồi, sau này tất cả những tài liệu đều qua tay hai người, tôi sẽ không làm người thứ ba mà nhúng tay vào nữa”
Dù sao thì chuyện hợp tác này cũng do hai người bọn họ thúc đẩy, hơn nữa Tổng giám đốc của công ty bên kia cực kỳ cá tính, đương nhiên họ không thể nào để chuyện làm ăn giao vào tay người khác.

ÿ Mộc Mai vừa mỉm cười vừa cầm lấy bản hợp đồng kia: “Chuyện này thì Tổng giám đốc cứ yên tâm, hai người chúng em đã phụ trách việc này thì nhất định sẽ chịu trách nhiệm cho đến cùng, chắc chăn sẽ không để bất kỳ kẻ nào có cơ hội cướp đi chuyện làm ăn trên tay của hai người chúng em đâu” ` “Cố Văn,
có một chuyện mà tôi không thể không nhắc nhở cậu, người mà cậu gọi là em gái họ không nên tiếp tục giữ lại trong công ty nữa, cô ta chẳng có bất kỳ tác dụng gì.


Thường ngày ở trong công ty cô ta chỉ thích kéo bè kéo cánh, lại còn thích bàn chuyện tán gâu phán xét người khác.

Công ty nhà họ Cố chúng ta không nuôi người rảnh rồi”
Cố Nam đã phát hiện rất nhiều lần nên mới nhắc nhở Cố Văn nhanh chóng xử lý.
Tuy rằng hai anh em bọn họ không hợp nhau nhưng anh †a vần biết tính cách của Cố Văn ra sao, chắc chắn anh sẽ không chọn một người phụ nữ như vậy tới công ty đi làm.

Xem ra Mộc Mai là người đã đưa ra quyết định bảo Ninh Thanh Trúc vào công ty làm việc.
“Chuyện này chúng em sẽ xem xét xử lý sau” Sau khi nói xong, Mộc Mai lập tức đưa Cố Văn ra khỏi văn phòng của Cố Nam.
Vừa đi ra ngoài thì Mộc Mai và Cố Văn đã nghe thấy một loạt tiếng động bộp bộp vang lên trong văn phòng.

Mộc Mai bật cười ra tiến ó vẻ như tính tình của anh trai anh khá nóng nảy nhỉ”
“Không cân để ý đến anh ta đâu”.


 
Chương 172


Tính cách thật sự của người đàn ông kia vốn dĩ là như vậy Tồi.
Khi hai người Mộc Mai và Cố Văn về tới văn phòng của mình, lúc này cả hai mới giải phóng những cảm xúc đã kìm, nén nãy giờ, cười ha ha lên.
Ninh Thanh Trúc ở bên ngoài nghe được tiếng cười, cô ta vốn định tiến vào tìm hiểu xem sao nhưng lại nghĩ tới trong khoảng thời gian này cần phải chú ý một chút, không nên để lộ ra tâm tư quá rõ ràng nên đành thôi.


“Vừa rồi anh không biết biểu cảm trên mặt Cố Nam buồn cười đến mức nào đâu” Nhìn thấy nụ cười trên mặt Cố Văn, cô cảm giác mấy ngày nay Cố Văn đã thoải mái hơn rất nhiều.

Mộc Mai cũng hy vọng Cố Văn có thể thoát ra khỏi bóng ma tâm lý do tai nạn xe cộ để lại, đừng cả ngày đều tỏ vẻ lạnh lùng như thế.
“Dọn cục đá cuối cùng lại làm nó rơi xuống chân mình thì đương nhiên phải tức giận rồi.

Mục đích cuối cùng của anh ta đơn giản chính là muốn đuổi anh ra khỏi công ty, chỉ tiếc là nguyện vọng của anh ta lại thất bại, bình thường anh †a đều có thể kìm chế nhẫn nại được, hôm nay lại cực kỳ tức giận nên mới nóng nảy trong công ty như vậy”
Cố Văn hiểu Cố Nam, người đàn ông này luôn cố găng giữ hình tượng hoàn mỹ của mình ở trước mặt người khác, mà lúc này đây là do anh ta tự mua dây buộc mình.

Hai người cười nói vui vẻ trong phòng làm việc, Ninh
Thanh Trúc đứng bên ngoài che kín hai lỗ tai của mình.


Cô ta rất thích Cố Văn đấy, nhưng cũng không hi vọng niềm vui mà anh cảm nhận được do người khác mang đến.
Nhịn cả buổi, cuối cùng Ninh Thanh Trúc vấn quyết định lấy điện thoại di động ra gọi.

Không biết cô ta và người ở đầu dây bên kia đã nói cái gì, nhưng sau khi Ninh Thanh Trúc cúp máy, dưới đáy mắt cô ta chợt ánh lên vẻ lạnh lẽo, dường như cô ta đang âm thầm chuẩn bị cho một âm mưu nào đó.
Khi Mộc Mai và Cố Văn về đến nhà đã là bảy giờ tối.
“Cậu hai, mợ hai, sao hôm nay hai người về muộn vậy?" Chị An mang hai tách trà ngon đi ra từ trong phòng bếp.

"Hôm nay chúng tôi rất vui, vừa thành công ký được một hợp đồng lớn nên đã cùng nhau đi ăn mừng, còn mang đồ ăn ngon về cho chị nữa này”
Nói xong, Mộc Mai đưa cho chị An một bao đựng thức ăn còn nóng hôi hổi, nói tiếp: "Mùi vị bò bít tết của nhà hàng này cũng không tệ, lần sau chúng ta cùng đi ăn nhé” "Thôi, tôi đi theo làm gì, sau này nếu cậu hai và mợ hai có nhã hứng muốn ra ngoài ăn thì cứ nói với tôi một tiếng để tôi khỏi chuẩn bị cơm tối”

Nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ vui vẻ hạnh phúc, chị An cũng vui lây, cảm thấy không có gì đảng giá hơn chuyện được nhìn thấy họ được hạnh phúc.
"Vậy tôi lên lầu tắm rửa đây" Mộc Mai đi lên lầu, nhưng vừa tới chỗ quẹo thì đột nhiên điện thoại của cô vang lên, tiếng chuông đột ngột khiến cô giật cả mình.

"Là ông nội. Mộc Mai lấy điện thoại ra nhìn qua cái tên đang hiển thị trên màn hình.
Nghe cô nói vậy, Cố Văn bèn bảo cô nhanh chóng nghe máy.
“Cháu nghe đây, có chuyện gì mà ông nội gọi cho cháu muộn vậy ạ?” Mộc Mai nói với ngữ điệu vô cùng ôn hòa, giọng nói cũng nhẹ nhàng như gió mát thoảng qua.
"Bé Mai à, dạo gần đây cháu cứ bận rộn việc của công ty, không có thời gian về nhà, hôm nay trở về thăm ông nội đi”.


 
Chương 173


Cách nói chuyện của Mộc Đoàn vẫn không khác gì so với bình thường, nghe giống như ông nội đang nhớ cháu mà thôi.
Nhưng Mộc Mai nhìn lên đồng hồ, bây giờ đã hơn bảy giờ, ngoài trời cũng đã tối, sao ông của cô lại gấp gáp như vậy nhỉ, hay nhà mình đã xảy ra chuyện gì rồi chăng?
Cố Văn trông thấy biểu hiện khác thường của Mộc Mai bèn đưa tay mở loa ngoài của di động, sau đó nghe Mộc Đoàn chậm rãi nói: Dạo này ông thấy trong người có hơi không thoải mái nên muốn cháu trở về để cho ông nhìn một lát" ì Mộc Mai đưa mắt hỏi ý Cố Văn, chờ anh trả lời, thấy Cố Văn khế gật đầu thì cô mới mở miệng đáp: "Vâng, vậy.

cháu Ì sẽ về ngay”

"Đúng rồi, nhớ bảo Cố Văn cùng về luôn nhé." Vốn Mộc Mai vốn còn định hỏi ông nội có muốn Cố Văn đi cùng hay không, không ngờ ông đã lên tiếng ”
trước rồi.

Thế là hai người chuẩn bị một lát rồi lập tức về nhà họ Mộc.
Trên đường đi, Mộc Mai nhìn Cố Văn đang ngồi bên cạnh mình, nói: "Không hiểu sao hôm nay em cảm giác có gì đó không bình thường, đã trê thế này còn gọi chúng †a quay về, liệu có phải nhà họ Mộc đã xảy ra chuyện gì hay không?”
"Ông nội hành động khác thường như vậy thì có lẽ đã xảy ra chuyện gì đó rồi, nhưng lúc này chúng ta có đoán già đoán non cũng chẳng làm được gì cả.

Cứ chờ về tới nhà sẽ rõ ràng cả thôi”
Nếu chỉ đơn giản là thấy nhớ Mộc Mai và muốn được gặp cô thì Mộc Đoàn tuyệt đối sẽ không điện thoại cho cô vào.

lúc tối muộn như vậy..

Thời điểm lái xe tới của nhà họ Mộc, hai người nhìn thấy cả nhà đều đứng ở cửa lớn, dường như đang chờ Cố Văn và Mộc Mai.

Cô nhìn thoáng qua anh và nói: "Dù là lúc chúng ta về nhà ba mẹ em thì đội hình cũng không được đông đủ như bây giờ nữa, xem ra là có việc nhờ vả chúng ta rồi”
"Thảo nào muộn như vậy rồi mà còn.

; gọi em về, có vẻ ông nội cũng hùa theo bọn họ" Hiện tại Cố Văn đã có thể khẳng định được rằng cả nhà bọn họ có việc cần nhờ Mộc Mai và anh, nếu không thì họ đã không đón tiếp long trọng như thế.
Sau khi thấy hai người xuống xe, Mộc Đoàn là người tiến lên đầu tiên: "Các cháu về rồi, mau mau, vào nhà đi, đã trễ như thế này rồi còn bắt hai đứa phải lặn lội đến đây, thật là vất vả quá”
"Ông nội đừng nói như vậy, chúng ta đều là người một nhà, một khi ông đã yêu cầu thì dù trễ thế nào chúng cháu cũng sẽ trở về, chỉ là có chuyện gì mà ông gọi chúng cháu về gấp vậy ạ?”
Cố Văn không phải kẻ ngốc, nếu thật sự đi vào thì e rằng sẽ bị bắt buộc phải chấp nhận yêu cầu của bọn họ, cho nên có một số việc phải hỏi rõ ngay từ đầu vấn tốt hơn, nếu muốn từ chối thì có thể quay đầu đi vê.


Dù sao đối với những người trong mắt lúc nào cũng chỉ có lợi ích như
cái gia đình này, không khó hiểu gì khi mấy kẻ đó buông tha bọn họ một cách dễ dàng.
Mộc Đoàn xấu hổ cười cười, nhìn thoáng qua Mộc Sĩ: "Ba đã gọi hai đứa nó đến rồi đấy, muốn nói cái gì thì tranh thủ thời gian nói đi”
Sắc mặt Mộc Đoàn không được tốt lắm giọng điệu của ông nghe cũng vô cùng nghiêm túc, có vẻ như đã có chuyện gì đó xảy ra với Mộc Sĩ.
Tâm mắt của Gố Văn và Mộc Mai đều chuyển về phía Mộc Sĩ, giật mình nhận ra chỉ mới mấy ngày không gặp.

mà bộ dạng ông ta đã thật thê thảm.
"Chú út, đã xảy ra chuyện gì vậy?.


 
Chương 174


Mới có mấy ngày không gặp mà sao con lại có cảm giác chú trở nên tiều tụy hơn nhiều thế này, chú mau nói đi, đã xảy ra chuyện gì thế ạ?" Mộc Mai nhìn thấy bộ dạng này của Mộc Sĩ bèn vô cùng quan tâm mà hỏi han, trong khi đó trong lòng lại cố gắng kìm nén sự vui sướng hả hê.

"Haiz...!Mộc Sĩ thở dài.
"€ó lời gì thì nói mau đi, đừng có đứng đó ra vẻ nữa" Mộc Đoàn nhắc nhở thêm lần nữa: Người đã gọi đến rồi, hai đứa nó cũng biết chắc là đã có chuyện xảy ra nên cứ nói thẳng ra đi, đừng ở đó úp úp mở mở nữa”

Mộc Sĩ chậm rãi nhìn thoáng qua ba mình, vẻ mặt bất đắc dĩ, mở miệng nói với Cố Văn: "Cố Văn à, chú nghe nói con vừa ký kết hợp đồng với một công ty lớn ở Tây Âu nên chú muốn hỏi con có thể phân cho công ty bên này vài hạng mục được không?”
Mộc Mai vừa nghe ông ta nói như thế thì đã đoán được nguyên nhân vì sao ông ta lại trở nên thê thảm chật vật thế này, xem ra có vẻ là vì công ty của nhà họ Mộc đã xảy ra vấn ng ta phải vội vàng lo trong lo ngoài nên mới trở nên tiêu tụy như vậy.
Có điều bây giờ mối quan hệ giữa Cố Nam và Mộc Diệp không hề tâm thường, vì sao loại chuyện này không đi tìm Cố Nam để nhờ vả mà lại cứ mãi chăm chăm mà đòi Cố Văn cơ chứ?
"Ông nói lời này là có ý gì?" Cố Văn tựa vào phía sau ghế, mỉm cười hỏi Mộc Sĩ.

"Trong khoảng thời gian này, kinh tế của nhà họ Mộc quả thật vô cùng khó khăn, bên phía tài vụ cũng xuất hiện một số lỗ thủng tài chính rất lớn nên công ty cần phải tham gia vào các dự án lớn mới có thể thay đổi được tình trạng bây giờ.

Lúc này cũng chỉ có con giúp được gia đình chúng ta mà thôi, nếu không toàn bộ nhà họ Mộc sẽ phá sản mất”
Trên khuôn mặt Mộc Sĩ là vẻ cầu xin nhìn thất không tìm được cách giải quyết cho chuyện này, công ty

nhà bọn họ chỉ còn có nước đóng cửa mất thôi.
Nghe xong, Cố Văn chậm rãi gật đầu: "Ông nói cũng rất có lý, thế nhưng ông lại quên mất một chuyện, bây giờ ở trong công ty tôi cũng không được nắm quyền lớn gì, toàn bộ quyền lực đều do một tay anh trai của tôi là Cố Nam thao túng.

Con gái của ông và anh trai tôi đang cặp kè với nhau, tôi tin tưởng chỉ cần nhắc đến mối quan hệ tình cảm này, anh trai nhất định sẽ ra tay giúp đỡ cho gia đình ông”
Mộc Mai nghe vậy thì che miệng nhịn cười, nghĩ: Tên Mộc Văn này đúng là biết cách trốn tránh trách nhiệm mà..
Đồng tử của Mộc Sĩ bỗng dưng co rút lại: "Cậu nói cái gì? Ý của cậu là cậu không có thực quyền trong công ty à, vậy nghĩa là chuyện hợp tác này chỉ có Cố Nam mới giúp được tôi thôi sao?
Thế nhưng lúc nấy tôi gọi điện thoại thì cậu ta lại bảo toàn bộ dự án lần này đều do cậu phụ trách nên tôi mới phải tìm đến cậu đấy”
"Chú à, Cố Nam là Tổng giám đốc của công ty, tôi chẳng qua chỉ là một Giám đốc bộ phận nhỏ nhoi mà thôi, vậy ông thấy ai có quyên hành hơn?

Không phải chuyện này ông rõ ràng hơn tôi sao?”
Đây là hợp đồng phải bỏ ra ròng rã một tháng trời vô cùng vất vả mới có thể ký được, sao có thể để cho tên đàn ông này lợi dụng sơ hở chen chân vào chứ? Ông ta thật sự đã quá xem thường người khác rồi.
"Ba, ba nói mấy lời thừa thãi vô dụng đó với cậu ta làm gì, cái tên này vốn không muốn giúp gia đình chúng ta, dự án này là do Cố Văn đàm phán ký được nên tất cả các tư liệu đêu năm trong tay cậu ta, làm sao mà không có quyên quyết định được cơ chứ”
Mộc Diệp vừa thấy mặt hai vợ chồng này là lập tức làm vẻ mặt cực kì khó chịu.

Chẳng lẽ phải để cho người lớn đi câu xin mình thì các người mới thấy vui à?.


 
Chương 175


"Mộc Diệp, con đừng xen vào." Mộc Sĩ đặt tất cả hi vọng của mình lên Cố Văn, người đàn ông này mà chịu trợ giúp ông ta thì nhà ông ta sẽ được cứu rồi.

; Mấy ngày nay, bọn họ càng đi sâu vào tra xét vấn đề của công ty thì càng phát hiện lỗ thủng cần xử lý là vô cùng lớn.
“Chú à, có những chuyện không cần phải nói rõ ràng, tin chắc ông cũng hiểu rõ.


Những tư liệu của dự án đúng thật là năm trong tay tôi, thế nhưng về vấn đề thỏa thuận và hợp đồng thì đều nhất định phải thông qua sự đồng ý của anh hai tôi mới được.

Nếu ông có thể khiến cho anh ấy nhả đồng lời ra thì tôi đều sẽ nhường cả hợp đồng này cho ông.

Dù sao ông cũng là chú của Mộc Mai, không nể mặt sư thì cũng phải nể mặt phật, tôi nhất định sẽ ra tay trợ giúp cho ông.”
Cố Văn đã gợi ý, chỉ cân Cố Nam đồng ý thì chuyện này sẽ được hoàn thành, thế nhưng không ngờ mấy người kia nhận được kết quả như vậy thì vẻ mặt càng thêm nặng
nề: "Nếu cậu ta chịu đồng ý thì tôi cũng không cần phải phiền đến cậu làm gì”
"Lẽ nào lại thế, quan hệ giữa anh trai tôi và Mộc Diệp tốt như vậy, làm sao có thể không trợ giúp cho các người được chứ” Sau khi nói xong, Cố Văn lấy điện thoại ra bấm số gọi cho.

Cố Nam, đầu dây bên kia vừa bắt máy liền truyền tới tiếng nhạc xập xình, nghe tiếng thì hình như anh ta đang ở quán bai.


Giọng nói ở đầu dây bên kia vang lên với vẻ vô cùng không kiên nhẫn: "Đã trễ như vậy còn tìm tôi làm gì?”
"Là thế này, anh hai, ba của Mộc Diệp hi vọng chúng ta sẽ nhường:cho công ty họ một vài hợp đồng, chuyện này tôi không có quyền quyết định nên mới muốn hỏi ý anh, có thể giao một số hợp đồng cho họ không?”
Vừa nghe Cố Văn nói như vậy, trong, lòng Mộc Sĩ lập tức dấy lên một tia hi vọng, chỉ cần Cố Nam có thể chịu mở lời...!vậy thì có lẽ sẽ được chuyển giao thật rồi.
Nhưng mà Cố Nam lại tỏ ra khó chịu hơn: “Chuyện như vậy tự cậu xử lý cho tốt đi, tư liệu nội bộ của công ty làm sao có thể cung cấp cho công ty khác, thế nên lần sau đừng có phiền đến tôi.

Tôi đã từ chối ông ta rồi mà, vì sao lại còn tìm đến cậu nữa?" ˆ "Đã rõ, vậy anh vui chơi tiếp đi" Cố Văn ngắt máy, nhưng vừa ngắt xong điện thoại liền bị Mộc Diệp cướp lấy, sau đó cô ta mới phát hiện đã tắt mất rồi.
Cô ta nổi điên bắt lấy áo của Cố Văn hỏi: "Vừa rồi mày nói vậy là có ý gì? Rốt cuộc Cố Nam đang ở đâu?”
Nhìn thấy điện thoại bị cướp đi, Cố Văn không vui đáp: Tốt nhất là chị nên trả lại điện thoại cho tôi, đây là chuyện của các người, vì sao lại đi hỏi tôi chứ”
"Tao hỏi rốt cuộc Cố Nam đang ở đâu mà mày lại dám nói một câu như vậy? Nếu mày không nói thì đừng trách ao không khách sáo." Ngay sau đó, Mộc Diệp đột nhiên quăng điện thoại của Cố Văn xuống đất.
Mộc Đoàn không thể nào ngờ nổi cháu gái của mình lại cư xử vô lý đến như vậy.


Cho dù muốn gặng hỏi cũng
không thể đập phá đồ dùng cá nhân của người khác chứ, huống hồ Gố Văn cũng không biết rõ về chuyện này, vì sao lại bức ép người ta đến mức đó vậy?
Cố Văn chứng kiến điện thoại của mình đã vỡ vụn, còn chưa kịp mở miệng thì Mộc Mai đã tiến lên giơ tay tát vào mặt Mộc Diệp một cái.
"BỐP.. Tiếng động giòn tan vang lên trong bầu không khí tĩnh mịch.
Mộc Diệp bị tát đến đầu óc kêu ông: ông, từ nhỏ đến giờ cô ta chưa bao giờ bị ai đánh như vậy cả, không khỏi thét lên: “Mộc Mai...!Mày...
"BỐP...!Mộc Diệp còn chưa dứt lời, một cái tát lại lân nữa giáng xuống gương mặt cô ta..


 
Chương 176


Lông mày Mộc Mai nhăn chặt, tiến lên nắm lấy tóc Mộc Diệp: "Mộc Diệp, thời gian qua chị hung hăng ngang ngược đã quen rồi phải không? Hôm nay là do chính các người tự.

cầu xin chúng tôi, thế mà chị lại dám làm ra chuyện như vậy, sao chị có thể không biết xấu hổ như thế hả?”
"Mộc Mai, mày đang làm cái gì thế?
Muốn tạo phản à? Con bé là chị của mày đấy, mày mau buông con bé ra" Tô Ngọc Vân nhìn thấy tình cảnh này liền tiến lên muốn kéo con gái của mình ra.
Nhưng rồi bà ta bị Mộc Đoàn ngăn cản: "Do Mộc Diệp làm sai trước clw mà, thế mà cô còn muốn thiên vị nó nữa à.


Hôm nay ông cũng cảm thấy đứa cháu gái lớn này của mình quả thật đã hơi quá đáng, mặc dù một cái điện thoại không đáng là gì với bọn họ nhưng chuyện này lại liên quan đến vấn đề mặt mũi.

Rõ ràng là Mộc Diệp đang cố tình gây sự.

"Ba, chẳng lẽ chúng ta lại trơ mắt ra nhìn Mộc Diệp bị hành hung sỉ nhục như vậy sao? Con bé Mộc Mai này đúng là không biết lớn nhỏ, nó rõ ràng đã quên thân phận của mình là gì, vậy mà dám động đến con gái của con”.

Truyện Nữ Cường
"Được rồi, câm miệng đi, nếu không phải tại cô cứ một mực cưng chiều Mộc Diệp thì sao con bé lại biến thành nông nỗi
như hôm nay, chuyện như vậy mà cũng dám làm à? Cố Nam muốn làm gì thì là chuyện của cậu ta, bây giờ Mộc Diệp và Cố Nam còn chưa kết hôn, lẽ ra không nên tin lời người khác mà hiểu lâm Gố Nam như vậy": Đây là thời điểm nhà họ Mộc bọn họ đang cần trợ giúp, tuyệt đối không thể đắc tội với nhà họ Cố được.
Bọn họ vốn muốn thành khẩncầu xin, nhưng hôm nay Mộc Diệp lại hành động như vậy, chỉ e là tất cả công sức của bọn họ từ đầu đến giờ đều uổng phí rồi.
Mộc Diệp bị kéo tóc mạnh đến mức, da đầu đau nhức, cô ta
dùng hết sức đẩy Mộc Mai đang đứng ở bên cạnh ra: "Mộc.

Mai, con đàn bà đê tiện này, tao sẽ cho mày chết không yên lành” "Đủ rồi" Cố Văn lạnh lùng quát, sau đó tiến lên ngăn cản Mộc Diệp, đẩy cô †a sang một bên, người nhà họ Mộc đứng ở một bên lại: chỉ có thể yên lặng chứng kiến toàn bộ quá trình, rõ ràng không ai dám lên tiếng nói chuyện.
"A...!Mộc Diệp bị đẩy té ngã xuống đất, cay độc nhìn cô gái trước mặt: "Mộc Mai, rốt cuộc là mày muốn làm gì? Mày ghen ghét với tao nên mới để cho Cố Nam đi đến những chỗ đó, có đúng không?”

Mộc Mai bị lời nói của người phụ nữ này khiến cho đầu óc.

phải lú lẫn, vì sao Cố Nam xảy ra chuyện gì cũng đều tính lên đầu cô thế này?
"Hãy trông chừng người đàn ông của chị đi, đừng có cái gì cũng đổ lên đầu chúng tôi.

Xưa nay Cố Văn chưa từng qua lại với Cố Nam, tôi tin rằng chị biết điều đó rất rõ.

Nếu chị cứ dây dưa nữa thì đừng trách tôi không để ý tới tình chị em” Mộc Mai quay đầu lại và liếc nhìn Mộc Đoàn: Ông ơi, cháu sẽ điều tra lại vụ tai nạn xe hơi năm năm trước.

Có quá nhiều nghỉ vấn cần cháu phải chú ý đến.

Nếu cháu phát hiện ra chuyện kia có liên quan đến những người ở đây, cháu
cũng chắc chắn không dung thứ cho họ đâu Mộc Mai không tin rằng mọi chuyện trong quá khứ đã bị che đậy, cô biết răng vụ tai nạn xe hơi năm trước và vụ tai nạn xe
hơi của Cố Văn là cùng một vụ, vì vậy cô chắc chẵn sẽ tìm hiểu vấn đề này.
Cô mất ba cách đây năm năm.


Năm năm qua, mẹ cô mắc.

đủ thứ bệnh tật, cô đã thề rằng sẽ khiến thủ phạm phải trả giá xứng đáng.

"Ba mẹ của mày bị tai nạn xe hơi, hai người đó đáng bị như vậy, tại sao lại đổ lỗi lên người của tao chứ” Mộc Diệp vẫn không hề cảm thấy sợ hãi chút nào, ngược lại càng thêm kiêu ngạo và độc đoán.

Dù sao từ nhỏ đến lớn cô.

†a chưa từng bị bắt nạt, bây giờ làm sao có thể cam tâm bị bắt nạt như thế này?
Mộc Mai cười lạnh nói: "Thật sao?.


 
Chương 177


Tôi nhất định sẽ điều tra chuyện này đến cùng.

Hồi đó tôi không tìm ra được manh mối nào trong nhà họ Mộc nhưng không có nghĩa là sau này không tìm được.

Mặc dù đã qua nhiều năm như vậy, tôi cũng có thể nói rõ cho các người biết một điều, các người đều nằm trong phạm vi điều tra của tôi” Suy nghĩ một hồi, cô lại liếc nhìn Mộc Sĩ: "Chú à, chú nên đến gặp Cố Nam vì chuyện của công ty.

Nếu không có sự cho phép của Cố Nam, Cố Văn không có quyền gia/o hợp đồng cho chú”
Mộc Sĩ trở nên lo lắng khi nghe những gì Mộc Mai nói: "Mộc.


Mai, mọi chuyện không như mày tưởng tượng đâu.

Bây giờ Tập đoàn nhà họ Mộc thực, sự rất cần được giúp đỡ, mày cũng là người nhà họ Mộc nên mày hãy vì chú của mày đã †ìm một người tốt cho mày mà giúp chú một chút đi.”
Khi Mộc Mai nghe Mộc Sĩ còn dám nói về cuộc hôn nhân của mình, cô lập †ức tức giận: "Khi chú nói điều này, có lẽ chú cũng nên tự hởi lương tâm của mình trước.

Chú biết chính xác những gì đã xảy ra với cuộc hôn nhân của con.

Mấy năm này đã xảy ra chuyện gì trong lòng con cũng có tính toán rõ ràng”
Mộc Sĩ cứ nói đây là vấn đề của Tập đoàn nhà họ Mộc nhưng ông ta chưa bao giờ hiểu vấn đề là gì.

Đã đến lúc này rồi, Mộc Sĩ vân không chịu nói ra sự thật.
Mộc Mai nhìn Mộc Đoàn: "Ông ơi, mọi chuyện đã đến mức này, ông không định nói ra sự thật sao? Nếu ông lãng phí thời gian như thế này, vợ chồng cháu sẽ đi về đấy”
Cuối cùng, Mộc Đoàn thở dài nhìn Mộc Mai đang đứng
trước mặt của mình, bất lực lắc đầu: "Mộc Sĩ, con nên nói cho ba biết mọi chuyện, mặt già của ba bị con làm mất hết rồi.

Ba làm việc vất vả để sáng lập ra Tập đoàn họ Mộc, nhưng ba không ngờ tất cả mọi thứ sẽ bị hủy hoại ở thế hệ của con.


Con có từng suy nghĩ đến cảm giác của ba chưa, con có biết chúng ta đã trải qua những năm qua như thế nào không?
Hôm nay con làm ra chuyện như vậy, ba không muốn quản con nữa rồi”
"Con xin lỗi, đó là lỗi của con.

Sau khi vào công ty, con đã đánh bạc rất nhiều, mất hết cả vốn.

Nếu không có số tiền lớn lấp vào kẽ hở này, công ty sẽ đối mặt với phá sản...”.

Truyện Quân Sự
Mộc Sĩ cũng vô cùng áo não.

Ông ta không biết bị mất nhiều tiền như vậy từ lúc nào mà đến mức suýt mất cả công †y như vậy.

“Chú, không ngờ chú lại có sở thích này” Mộc Mai có thể thấy rõ, chú cô không cần hợp đồng mà là một khoản tiền rất lớn.
Sau đó Mộc Mai liếc nhìn Cố Văn với vẻ mặt bất lực: “Quên đi, anh cho em vay một khoản tiền để ông ấy lấp lỗ hổng này.

Công ty này còn có tâm huyết của ba em, em không thể.


nhìn nó phá hỏng được.


Nếu không vì cha mẹ cô, Mộc Mai sẽ không quan tâm đến sự sống chết của gia tộc này.
Cố Văn quay đầu lại liếc mắt nhìn Ngôn Bảo ở sau lưng nói: "Cậu mang chỉ phiếu của tôi lại đây" Ệ Ngôn Bảo ngoan ngoãn lấy đồ trên xe ra, đặt vào tay Cố Văn: "Tổng giám đốc.

Văn, đồ ở đây rồi”
Cố Văn ký chỉ phiếu một tỷ năm mươi triệu và đưa cho Mộc:
Sĩ: lên này là do Mộc Mai cho ông vay, đến lúc đó trả lại cho Mộc Mai là được.

Tôi sẽ cho ông thời gian ba năm, nếu ông không trả trong vòng ba năm, chúng ta sẽ ra tòa”
Cố Văn là một doanh nhân, vì vậy anh sẽ không bao giờ để mình bị thua lỗ.
Thấy Cố Văn đã chịu cho một lối đi, Mộc Sĩ nhất thời vô cùng cảm kích, bèn nói: "Tôi biết, chuyện này tôi sẽ xử lý, tôi nhất định sẽ không để cho cậu bị thua thiệt đâu”
Mộc Sĩ chưa bao giờ nghĩ rằng mình còn có ngày hôm nay, nếu biết trước chuyện này, ông sẽ không bao giờ làm ra chuyện như vậy..


 
Chương 178


Chuyện hôm nay gần như đã giải quyết xong, Mộc Mai định về nhà nghỉ ngơi.

Dù sao hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, không còn tâm trí đâu mà quan tâm đến cái nhà đó nữa.
"Mộc Mai, chờ một chút”
Tuy nhiên, khi Mộc Mai và Cố Văn chuẩn bị rời đi, Mộc Đoàn ở phía sau anh đột nhiên chặn Mộc Mai lại.

Mộc Mai quay lại thắc mắc: "Ông ơi, còn chuyện gì không?”

"Ngày mai chúng ta hãy tìm một chỗ để gặp mặt di, đã nhiều năm chúng ta không trò chuyện vui vẻ với nhau rồi." Đôi mắt Mộc Đoàn ánh lên vẻ mong đợi.
“Vậy ngày mai chúng ta gặp nhau ở quán cà phê Hoàng Gia ở trung tâm thành phố nhé, cháu sẽ đợi ông ở đó”
Mộc Mai trả lời một cách đầy lễ phép và hào phóng.
Thấy Mộc Mai đã đồng ý, lúc này Mộc Đoàn mới yên tâm quay trở lại phòng mình.
Nhìn ông nội đi.vào trong màn đêm, Mộc Mai cảm thấy hơi khó chịu.

Ông nội cô đã phải chịu đựng rất nhiều trong những năm qua.
Mộc Mai phớt lờ gia đình chú mình, quay lưng bỏ đi cùng với Cố Văn.
Trong xe, Cố Văn thấy Mộc Mai có vẻ u buồn, bèn nắm tay Mộc Mai: "Em vẫn đang nghĩ về chuyện vừarồi sao?”
Mộc Mai gật đầu: Đột nhiên em cảm thấy ông nội già đi rất nhiều”
“Ai rồi cũng sẽ già đi” Theo ý kiến của Cố Văn, Mộc Đoàn đã biết Mộc Sĩ là kẻ bất tài, nếu tiếp tục giao công ty cho ông ta
thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện không may, thà rằng ông đặt hy vọng vào tay Mộc Mai và Mộc Diệp thì có lẽ mọi chuyện còn có cách xoay chuyển.
Mộc Mai trầm ngâm một lúc, hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra với gia đình họ Mộc.

Quan hệ giữa Cố Nam và Mộc: Diệp luôn rất tốt, Tại sao Cố Nam lại lựa chọn khoanh tay.


đứng nhìn sau tai nạn của nhà họ Mộc?
“Em đang nghĩ gì vậy?” Cố Văn cảm thấy tâm trạng của cô gái này rất không ổn.
Mộc Mai ngẩng đầu lên và bối rối hỏi: Em chỉ đang nghĩ rằng, Cố Nam và Mộc Diệp có mối quan hệ tốt như vậy nhưng tại sao Cố Nam lại chọn khoanh †ay đứng nhìn khi nhà họ Mộc có chuyện?”
Cố Văn bật cười: "Em không biết nhiều về Cố Nam.

Đối với anh ta, chỉ có lợi ích là quan trọng nhất.

Anh ta làm như vậy không phải là muốn đi ngược với ý muốn của nhà họ Mộc, để cho nhà họ Mộc cảm thấy răng chỉ có Cố Nam mới có thể làm thần hộ mệnh của họ”
Nghe đến đây, Mộc Mai cảm thấy có chút thương hại cho.

Mộc Diệp: “Cuộc hôn nhân mà Mộc Diệp luôn tự hào không có gì khác ngoài một thỏa thuận trong mắt Cố Nam.

Nếu Mộc Diệp biết chuyện này, chị ta sẽ rất thất vọng”
Vốn tưởng rằng hai người bọn họ cho dù có cao ngạo thì ít nhất cũng có tình cảm thực sự trong đó, nhưng bây giờ mọi chuyện chilà trò đùa.


Điều này khiến Mộc Mai nhớ đến Bạch Kính Thành và Cam Vân Đình, họ luôn chia sẻ hoạn nạn và đau khổ với nhau.

Tình cảm của họ rất trong sáng, không bao giờ bị trộn lẫn với đám lợi ích này.
Sau khi về đến nhà, Mộc Mai và Cố Văn tắm rửa sạch sẽ rồi
ngủ.

Sau một ngày bận rộn ở công ty lại trở về nhà họ Mộc.

làm ầm ï như vậy, quả thật họ rất mệt mỏi.: Ở phía bên kia, Mộc Diệp vẫn không dừng lại.

Sau khi cô ta biết rằng Cố Nam đã đi đến nơi không nên đi, cô ta đã điên cuồng tìm kiếm Cố Nam ở khắp nơi.
Cuối cùng, Mộc Diệp tìm thấy bóng dáng của Cố Nam trong một quán bat, có nhiều cô gái xinh đẹp đang bao vây quanh Cố Nam, bản thân anh ta thì đã say khướt..


 
Chương 179


Mộc Diệp vội vàng bước tới kéo Cố Nam vào lòng, hung dữ chửi bới những người phụ nữ kia: Mày không coi mày ra gì sao? Dám dụ dỗ chồng tao hả?”
"Cô là ai? Tại sao lại nổi điên?
Chúng tôi chỉ đang làm việc, tại sao cô lại nói đến chúng tôi?" Trong đó có một người phụ nữ không phải dạng hiền lành gì, lập tức chửi bới lại.
Cố Nam không ngờ rằng Mộc Diệp lại đột ngột tìm đến nơi này, có vẻ như cuộc điện thoại vừa rồi đã khiến Mộc Diệp.

nảy sinh sự nghỉ ngờ.

Cái thằng Cố Văn này đúng là sợ thế giới chưa đủ loạn mà.
"Đừng có gây nữa.


Anh đang nói về công việc với họ.

Nếu có.
vấn đề gì, em có chịu trách nhiệm không?" Cố Nam sốt ruột nói Nhà họ Mộc đã xảy ra chuyện như vậy mà người phụ nữ này
vẫn c‹ để ý đến nhà họ Mộc là bao.

"Cố Nam, nếu anh không làm bậy ở bên ngoài thì sao em có
tình đến đây làm ầm ï, xem ra Mộc Diệp cũng không
thể tìm đến được đây? Em là vợ sắp cưới của anh, anh làm như vậy, anh không thấy đã làm...!em thất vọng sao? Đúng, gia đình em đã xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn nhưng cũng không đến nỗi đã đến bước đường cùng.

Anh định bỏ rơi em sớm như vậy không sợ có một ngày anh sẽ hối hận sao?”
Khi Mộc Diệp nói những lời này, Cố Nam có chút tỉnh táo lại.

Mộc Diệp nói đúng, nhà họ Mộc bọn họ đâu phải chưa từng trải qua sóng to gió lớn.

Nếu nhà họ Mộc thật sự trở mình lại
được, vậy chẳng phải là anh ta đã lãng phí tài nguyên tốt như vậy sao?

Nghĩ đến đây, Cố Nam lập tức nở nụ cười nịnh nọt.

Anh ta nằm lấy tay Mộc Diệp, dỗ dành: "Mộc Diệp, đừng tức giận, không phải anh đã nói rồi sao?
Bọn anh đang nói về công việc, em đừng hiểu lầm anh.

Chẳng phải trước đây ba em nói với anh rằng ông ấy cần vốn lưu động đấy sao, anh có thể cấp cho, nhưng anh phải thảo luận về công việc của ngày hôm nay...!“
Mộc Diệp lạnh lùng liếc nhìn hai người phụ nữ bên cạnh: Vậy hai người phụ nữ này là có chuyện gì sao? Đừng tưởng rằng tôi mù mắt, có cần nói chuyện công việc ở đây không? Cố Nam, tốt nhất anh nên thu hồi tính trăng hoa lại cho tôi.

Hãy cẩn thận, đừng ỷ vào tôi thích anh thì muốn làm gì thì làm.

Nếu tôi hủy hôn ước, nhà họ Cố của anh sẽ không chiếm được bất kỳ chỗ tốt nào đâu”
"Anh vừa mới giải thích rồi đấy thôi, anh thực sự đang bàn công việc với hai, người phụ nữ này.

Nếu em không tin anh, cùng lắm thì anh và em trở về có được hay không? Đừng tiếp tục gây rắc rối ở đây.

Chúng ta đều là những người có mặt mũi, nếu anh bị phóng viên chụp ảnh ở đây thì mất mát chính là mặt mũi của hai gia đình lớn” Cố Nam tận tình khuyên bảo.
Phải biết rằng nếu Mộc Diệp phát điên sẽ ảnh hưởng đến thể diện của hai gia đình lớn, Cố Nam sẽ không bao giờ cho.

phép bất kỳ tin tức tiêu cực nào xảy ra ở trên người mình.


Mộc Diệp cũng biết mức độ nghiêm trọng của vấn đề này, vì vậy cô ta cũng ngừng gây rắc rối.

Thay vào đó, cô ta kéo Cố Nam đi.

Hai người vừa đi ra khỏi quán bar là Cố Nam lập tức hất Mộc Diệp ra: "Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
“Tôi còn muốn hỏi anh muốn làm gì.

Nhà chúng tôi mới ra chuyện anh liền vội vàng tìm nhà tiếp theo hả?" Mộc Diệp gào lên.

ngôn tình tổng tài
“Tôi lười giải thích với cô” Cố Nam xoay người định rời đi.

Chuyện làm ăn không thể thương lượng, nhưng Cố Nam, cũng không muốn ở một mình với Mộc Diệp..


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom