Cập nhật mới

Dịch Cố Tổng Sủng Thê

Chương 180


Thấy Cố Nam không muốn giải thích, Mộc Diệp nhắc nhở: "Bây giờ nhà họ Mộc đã có kinh phí để hoạt động, cuộc khủng hoảng này sẽ sớm qua đi.
Mong anh đừng thả mồi bắt bóng!”
Cố Nam không nói gì, khởi động xe nghênh ngang mang đi.

Cố Nam không hề về nhà mà rẽ vào biệt thự của Cố Văn.

Cố Văn và Mộc Mai đã ngủ say, ai biết rằng Cố Nam đã đến cửa vào lúc nửa đêm.


j Thấy vậy, chị An bước tới và chặn lại: "Cậu Nam, Cố Văn và vợ cậu hai đã ngủ rồi, nếu cậu có việc gì thì hãy quay lại vào ngày mai ạ”
“Chị An, mặc dù bây giờ chị đang đi theo Cố Văn làm việc nhưng chị trái ý tôi cũng không tốt đâu”
Khắp người Cố Nam toát ra mùi rượu nồng nặc.

Chị An lặng lẽ bịt mũi, tự hỏi người đàn ông say xỉn này đến đây chơi sao?
Thấy Cố Nam vẫn muốn tiếp tục đi vào trong, chị An lại ngăn anh ta lại: "Cậu Nam, ngày mai cậu hãy đến đây đi.

Họ đã nghỉ ngơi rồi, quả thật không thích hợp để quấy rây họ một cách tùy tiện như vậy, cho nên...”
"Chị An, nể tình trước đây chị từng làm việc ở nhà chúng tôi, tôi không muốn so đo với chị.

Nếu chị dám ngăn cản, tôi không ngại ném chị ra ngoài đâu”
Cố Nam sốt ruột nói, hôm nay anh ta đến đây chỉ để hỏi Cố Văn cách giải quyết vấn đề.
Nếu không phải tại Cố Văn gọi điện cho anh ta thì làm sao Mộc Diệp có thể biết được anh ta đang ở trong quán bar chứ?: “Tôi muốn xem ai dám vào nhà tôi mà ném người của
Tôi ra ngoài một cách không hề nể nang như vậy” Cố Văn vốn đã nghỉ ngơi, nhưng khi anh nghe thấy tiếng động thì bất đắc dĩ đứng dậy.


Anh ngồi lên xe lăn đi tới khúc quanh thang lầu, nhìn kẻ gây rối ở trước mặt, với vẻ không kiên nhãn.
Sau khi nhìn thấy Cố Văn, Cố Nam đã ngừng nói những điều vô nghĩa với chị An: "Cố Văn, tao tới đây chỉ để hỏi mày một câu.

Mày đã đối phó với nhà họ Mộc như thế nào vậy? Mộc Sĩ nợ rất nhiều tiền cờ bạc, chẳng lẽ mày thực sự để cho bản thân bị lợi dụng sao?”
"Việc tôi giải quyết không liên quan gì đến anh.

Đừng quên rằng chuyện hợp, đồng bên Tây Âu sẽ do tôi toàn quyền xử lý, vì vậy anh không có quyền hỏi tôi.”
Cố Văn không cho anh ta chút thể diện nào.

Nửa đêm nửa hôm rồi mà người đàn ông này lại tới gây chuyện, không những vậy còn đe dọa sẽ ném chị An ra ngoài nữa chứ, đúng là không để Cố Văn vào trong mắt.
"Cố Văn, đừng nghĩ rằng tao sẽ bỏ qua cho mày sau khi mày.

thương lượng được một hợp đồng lớn.


Toàn bộ công ty vẫn là của Cố Nam tao.

Bao nhiêu năm qua, nếu không có lòng tốt của tao, làm sao mày có thể ở lại và làm việc trong nhà họ Cố hả? Không ai trong nhà họ Cố hy vọng một kẻ có khiếm khuyết về cơ thể lại ngồi lên vị trí Tổng giám đốc đâu” Có lẽ là do uống rượu nên Cố Nam nói chuyện cũng không hề dùng não của mình.
"Cố Nam, anh đang cảm thấy bản thân kém cỏi vì anh hoàn Toàn không thể lay chuyển được tôi.

Nếu không phải vì vụ tai nạn xe hơi kia, anh cảm thấy mình có thể ngồi lên vị trí Tổng.

giám đốc sao?”
Có mấy lời Cố Văn không nói không có nghĩa là trong lòng anh không rõ ràng.
Cố Văn biết chính xác những gì Cố Nam đã làm trong những năm qua, anh không trở mặt với người đàn ông này, đơn giản chính là vẫn còn có ý giữ mặt mũi cho nhà họ Cố: "Mày..”.


 
Chương 181


"Nếu như anh còn tiếp tục quậy phá ở trong nhà của chúng tôi, tôi không ngại nhờ nhân viên bảo vệ đuổi anh ra ngoài đâu.

Đường đường Tổng giám đốc của nhà họ Gố bị tố cáo đột nhập vào nhà riêng, phóng viên tin tức và giải trí chắc chắn sẽ rất thích" Cố Văn đe dọa.
Điều người đàn ông này quan tâm nhất chính là mặt mũi của chính mình, tự nhiên anh ta không thể tiếp tục dựa thế nhà mình mà tránh xa.
Lúc này, Mộc Mai bước ra khỏi phòng với đôi mắt ngái ngủ, trên người cô mặc một bộ đồ ngủ màu hồng rất dễ thương.

Nhìn thấy Mộc Mai như vậy, lần đầu tiên Cố Nam choáng váng, có lẽ là do bị „ rượu kíc..h thích nên Cố Nam cảm thấy cơ thể mình căng cứng.
"Cố Văn, tại sao lại đột ngột có người xuất hiện? Hình như em nghe thấy tiếng cãi vã bên ngo: Đã trễ thế này mà trong nhà cũng có khách không mời mà tới sao?
Nhưng cô đã nghe thấy tiếng cãi vã ở trong phòng khách, vì vậy cô đã ra ngoài xem xét.
“Bây giờ mày có một người phụ nữ xinh đẹp ở trong tay, hình như mày không thể giải quyết việc của công ty rồi đó” Đôi mắt của Cố Nam đầy ghen Tj.

Anh ta chưa bao giờ thoải mái được như Cố Văn.
“Anh có gì mà phải ghen tị với tôi?
Mỗi ngày anh luôn có một người phụ nữ xinh đẹp ở trong
†ay, không cần phải để ý đến vợ của tôi đâu" Nói xong Cố Văn kéo Mộc Mai vào lòng và để cô ngồi ở trên đùi của mình.

Mộc Mai sợ hết hồn, cô ôm cổ Cố Văn theo quán tính.

"Anh đang làm gì vậy? Làm em giật cả mình, có chuyện gì không thể nói sao?" Mộc Mai tức giận nói.

Nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ ngọt: như mật đột nhiên Cố Nam cảm thấy mình như một tên hề.

Cuối cùng Cố Nam tức giận quay người bỏ đi.
“Anh em hai người lại đang làm trò ngu ngốc gì vậy” Mộc Mai đã sớm nhìn ra mánh khoé của hai người.
Bình thường Cố Nam cũng vì một số chuyện trên công ty mà cố tình làm mọi chuyện trở nên phức tạp, thế nhưng hôm nay lại náo loạn đến trong nhà, đây không phải là phong cách làm việc thường ngày của Cố Nam.
“Một chút chuyện vặt vãnh mà thôi, đừng nhắc đến anh †a nữa, em có biết bây giờ trông em rất ngon miệng không?” Có nhiều lúc phụ nữ sẽ không hiểu được đàn ông, nhưng đàn ông sẽ luôn luôn hiểu được suy nghĩ của những người đàn ông khác, ánh mắt vừa rồi của Cố Nam dành cho Mộc Mai rõ ràng nói lên răng anh ta có hứng thú với cô.
Mộc Mai nhìn xuống bộ đồ ngủ màu hồng phấn vừa ngây thơ vừa đáng yêu của mình, ánh mắt lộ ra vẻ khó hiểu: “Ngon miệng?”
“Ừ” Cố Văn trả lời lại cô băng một chữ.


Mộc Mai không nói nên lời, mắt thẩm mỹ của người đàn ông này bị sao vậy? Chỉ là một bộ áo ngủ hoạt hình, làm sao có thể ngon
miệng được chứ?
ộc Mai ngáp dài, vỗ võ vai người đàn ông ấy: “Tranh thủ thời gian quay về ngủ đi, sáng mai chúng ta còn phải đi thăm ông nội” ` Ngày hôm sau, Mộc Mai đi đến quán cà phê mà cô.

và ông nội hẹn nhau từ sớm, nhưng cô không ngờ ông còn tới sớm hơn cô, đã ngồi trong quán cà phê chờ sẵn.
“Cháu xin lỗi, ông nội, cháu đến muộn rồi” Mộc Mai để đồ đạc của mình xuống ghế, nhìn người ông đang dần già đi này mà trong lòng có chút chua xót, hoá ra ai cũng không thể lãng phí thời gian của chính bản thân mình.

“Ông muốn gặp cháu sớm hơn nên đến đây trước thời gian chúng ta hẹn, nhưng ông không ngờ cháu lại đến sớm như vậy” Mộc Đoàn vừa nói xong đã gọi nhân viên phục vụ đến mang cà phê lên cho Mộc Mai..


 
Chương 182


Nhìn cốc Latte vừa được mang lên ở trước mặt, trong lòng Mộc Mai có chút chua xót, không ngờ ông nội vẫn còn nhớ được loại cà phê mà cô yêu thích nhất.
Nháy mắt một cái, mười năm cứ như vậy mà trôi qua.

“Cháu vẫn còn thích uống Latte chứ? Cháu có còn nhớ đến lần đầu tiên cháu uống cà phê chính là ông đưa cháu đi, tiếc rằng năm tháng không buông tha cho bất kì một ai, ông cũng đã già Mộc Mai cúi đầu uống một ngụm cà phê, hương vị quen thuộc lần tỏa ơi trong miệng cô, đăng chát như những cực khổ mà cô phải trả qua trong những năm này: “Thích ạ"

Mắt của Mộc Đoàn cũng dần dần đỏ lên, chuyện năm đó là ông sai, ông không chưa điều tra rõ ràng đã bắt đầu trách măng cháu gái mình, vu oan cho cô cái tội danh ăn cắp này.
Làm sao một đứa trẻ vẫn còn nhỏ như vậy, ba mẹ lại vừa bị tai nạn giao thông có thể làm ra chuyện như vậy? Năm đó nếu không phải bị Tô Ngọc Vân và Mộc Diệp mê hoặc thì sao ông lại có thể để Mộc Mai một mình lưu lạc ở bên ngoài tận năm năm chứ.
“Cháu không sao, mọi chuyện đều đã qua rồi, những chuyện đó cháu cũng đã quên gần hết” Những năm qua cô đã phải chịu không ít khổ cực, nếu như không phải ba của cô không ở đó, làm sao cô phải chịu sự tức giận của hai người bọn họ "Về việc tai nạn giao thông của ba mẹ
cháu, cháu cũng đừng điều tra nữa”
Do dự một lúc lâu, Mộc Đoàn mới chậm rãi lên tiếng.

Nghe thấ này của ông, Mộc Mai lập tức mở to hai mắt, đặt cái ly đang cầm trong lòng bàn tay xuống bàn: “Tại sao ông lại nói như vậy? Chẳng lẽ ông cũng tin rằng chuyện của ba và mẹ cháu là chuyện ngoài ý muốn sao?” Có một số chuyện không phải là ông không biết, nhưng nếu có tra ra chân tướng thì có thể làm gì được, nếu đúng thật việc này có liên quan đến Tô Ngọc Vân và cả nhà của bọn họ, chẳng lẽ lại tống tất cả mọi người bọn họ đưa vào ngục tù hay sao?
“Bây giờ ông đã già rồi, cũng thường xuyên cảm thấy hối hận vê những việc „ mà ông đã làm.


Nếu năm xưa ông không đưa ra những quyết định đó thì có lẽ ba mẹ cháu cũng sẽ không gặp tai nạn, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, chúng ta cũng là một gia đình, nếu như cháu thật sự điều tra ra được thứ gì đó thì cháu bảo thím và chú của cháu phải làm sao bây giờ?”
Gương mặt của Mộc Đoàn mang đầy vẻ áy náy, ông không dám đối diện với Mộc Mai.
Gần đây ông mới phát hiện, đứa trẻ này mạnh mẽ hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ông, nếu so sánh thì Mộc Diệp thật sự bị bọn họ chiều đến hư rồi.

ì Những năm này Mộc Diệp đều được nuông chiều, không để ý đến nội chuyện xung quanh, nếu như không phải được gia đình bảo vệ, sợ răng việc gì con bé cũng làm không xong.
Mộc Mai nhếch khoé miệng lên thành một đường cong lạnh lẽo, tất cả những cảm xúc vừa rồi đều biến mất.

Cô tựa lưng vào ghế, lạnh lùng nhìn thắng vào mắt Mộc.


Đoàn: “Hoá ra mục đích mà hôm nay ông nội gọi cháu đến chính là để nói những lời này, nếu đã như vậy thì cháu cũng không còn lời nào để nói với ông nữa, chuyện này cháu nhất định phải điều tra rõ ràng, cháu phải để cho những người đã tổn thương đến ba mẹ cháu, gia đình cháu trả một cái giá thật lớn, xứng đáng với những gì mà bọn họ đã gây ra”
“Đứa trẻ này, cháu đang ép buộc ông nội đi vào bước đường cùng hay sao?” Mộc Đoàn cũng không ngờ Mộc.

Mai lại cố chấp trong chuyện này đến như vậy.

Chuyện cũng đã xảy ra nhiêu năm như vậy rồi, ông cứ tưởng rằng đứa trẻ này đã buông xuống nỗi băn khoăn đối với chuyện năm xưa, ai ngờ cô vẫn chưa buông bỏ được..


 
Chương 183


“Nếu ông nội không cho cháu tiếp tục điều tra chuyện này thì chính ông đang ép cháu vào con đường cùng.


“Mai à.

.



“Ông nội, ông không cần phải lên tiếng, cháu biết trong lòng ông đang nghĩ cái gì.

Ông đơn giản chỉ là vì nhà họ Mộc, nhưng mà bây giờ cháu và nhà họ Mộc cũng không có quan hệ gì, bây giờ cháu chỉ muốn trả cho ba và mẹ cháu một cái chân tướng, như vậy cũng không được hay sao?”
Bây giờ Mộc Đoàn đã cảm nhận được rõ ràng Mộc Mai đã không còn là đứa trẻ đơn thuần giống trước kia nữa, ông càng ngày càng không thể kiểm soát được Mộc Mai nữa rồi.

“Cháu biết hậu quả của việc điều tra ra được chân tướng là gì đúng không?”
Mộc Đoàn nhắc nhở cô, gương mặt lộ ra vẻ nghiêm túc.

“Cháu sẽ tự mình gánh chịu hậu quả, ông nội không cần quá lo lắng” Nói xong Mộc Mai cầm lấy đồ của mình quay người rời đi, không ngoảnh lại lấy một lần.

Mộc Đoàn bất lực lắc đầu, những chuyện năm đó là ông dồn hết sức lực mà đè nén nó lại, nếu như Mộc Mai vạch trần chân tướng sự việc của năm đó thì nhà họ Mộc ấy có thể sẽ bị hủy hoại.

Sau khi Mộc Mai ra khỏi quán cà phê lại phát hiện Cố Văn vẫn luôn ở bên ngoài chờ đợi mình.


Vừa nhìn thấy anh, Mộc Mai cảm thấy mũi hơi cay, mắt
cũng bắt đầu đỏ lên.

Cố Văn đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô: “Em không cần nói gì cả, anh đều có thể hiểu được, lên xe đi” Mộc Mai dựa vào xe, nhớ đến những việc xảy ra ở quán cà phê lúc trước, cảm thấy thật nực cười.

Có một số chuyện cho dù có bù đắp bao nhiêu cũng không thể trở về như lúc ban đầu được, và có những người đã đi thì sẽ không bao giờ có thể quay trở vê được nữa.

Sau khi trở về nhà, cả hai người đều âm thầm hiểu và không nhắc lại cuộc gặp gỡ giữa Mộc Mai và ông nội.

Hai ngày sau, Cố Văn và Mộc mai cùng nhau đi đến công ty, Ninh Thanh Trúc đã đợi ở cửa từ sớm.

Lúc nhìn thấy Cố Văn đi đến, Ninh Thanh Trúc mới đưa tài liệu trong tay đến trước mặt Cố Văn: “Giám đốc Văn, tài liệu này được đưa đến vào sáng nay, là Giám đốc Ân hẹn anh đàmphán hợp đồng”
“Giám đốc Ân là ai?” Cố Văn hỏi.


“Chính là Giám đốc của công ty bất động sản, Trương Văn Ân ạ, anh ta nói rằng trước đây có cùng công ty chúng †a hợp tác nhưng vì xảy ra một số chuyện nên bị trì hoãn, bây giờ anh ta đang đợi anh trong phòng họp.

” “Tôi biết rồi”
“Nhân tiện, Tổng giám đốc vừa mới nói khi nào anh đến công ty thì bảo anh lên văn phòng gặp anh ấy” Ninh Thanh Trúc bổ sung.

Cố Văn cầm lấy tập tài liệu trên tay cô ta, nói: “Tôi biết rồi” Sau đó anh lại gọi Mộc Mai vào văn phòng mình.

Sao vậy anh.

.


 
Chương 184


Cố Văn để tập tài liệu trong tay lên mặt bàn: “Chúng ta đấ kí hợp đồng với ba của Giám đốc Ân, bản hợp đồng này đã được sửa lại rồi”
“Nếu như chúng ta đã ký hợp đồng thì tại sao Giám đốc Ân lại cầm bản hợp đồng này đến tìm chúng †a?”
Cố Văn dựa vào chiếc xe lăn, cười nhạo: “Giám đốc Ân luôn được biết đến là một kẻ gian xảo, hơn nữa danh tiếng vấn luôn luôn không được tốt, anh ta cầm tập hồ sơ này tới đây, xem ra là có ý bới móc”: “Vậy anh định làm như thế nào?”
Mộc Mai có chút lo lắng.
“Hừ, vậy thì cứ để anh ta ở trong phòng họp mà đợi, Cố Nam tìm anh có việc, về chuyện hợp đồng thì lát nữa anh trở về thì bàn tiếp”

Mới sáng sớm mà Cố Nam gọi mình lại có chuyện gì?
Cố Văn rời đi chưa đến mười phút thì một người đàn ông liền xông vào văn phòng của anh.
Ninh Thanh Trúc thấy thế lập tức tiến lên bắt chuyện: “Tổng giám đốc Ân, sao anh lại tự mình xuống đây thế kia?
Giám đốc Văn của chúng tôi lên trên lâu rồi, một lát nữa sẽ xuống đây gặp anh sau”
“Giám đốc Văn của các người cũng có giá quá nhỉ”
Giám đốc Ân khinh thường đầy mặt.
Chỉ là một tên què mà thôi, còn có thể lên trời đốc Ân, anh vào đó ngồi nghỉ ngơi một chút trước đi, lát
nữa Giám đốc Văn sẽ tới ngay.

Có thư ký của Giám đốc Văn ở bên trong, cô ấy sẽ tiếp đãi anh” Trên mặt Ninh Thanh Trúc mang theo một nụ cười khéo léo làm người ta không nhìn ra điều gì khác thường.


Nhưng khi Giám đốc.

Ân đi vào văn phòng của Gố Văn, trong mắt Ninh Thanh Trúc bỗng xẹt qua một tia u ám: “Tên Giám đốc Ân này chính là một tên háo sắc, xem thử lần này cô giải quyết như thế nào”
Mộc Mai đang sửa sang sắp xếp lại bàn làm việc liền nhìn thấy có người tiến vào, cô thắc mắc hỏi: “Xin hỏi anh là..."
“Không ngờ rằng văn phòng của Cố Văn lại hoành tráng như vậy” Giám đốc Ân bắt chéo chân ngồi trên ghế sô pha: “Mau pha cho tôi một ly cà phê đi”
Mộc Mai vừa nhìn thấy dáng vẻ của người đàn ông này, cô liền đoán được đây là Giám đốc Ân mà Cố Văn đã nhắc đến.
Sau đó, cô ra ngoài pha một ly cà phê rồi đặt tới trước mặt Giám đốc Ân: “Cà phê của anh đây ạ”
Giám đốc Ân lập tức có chút không kiên nhãn, nhưng khi ông ta ngẩng đầu lên nhìn về phía Mộc Mai, mới phát hiện người phụ nữ này lại xinh đẹp đến vậy.
Anh ta duõi tay nhận lấy cà phê, tay còn khế chạm nhẹ vào tay Mộc Mai một cách vô cùng đáng khinh.


Mộc Mai cực kỳ phản cảm, cô lập tức rút tay về: “Giám đốc Ân, Giám đốc Văn của chúng tôi đang ở trên lầu, lát nữa anh ấy sẽ xuống đây bàn chuyện hợp tác với anh”
“Chuyện hợp đồng không cần quá gấp gáp.

Tôi không ngờ
bên cạnh Cố Văn còn có người xinh đẹp như cô đấy, tên nhóc kia cũng may mắn đấy chứ”
Giám đốc Ân nhận lấy bản hợp đồng rồi ném sang một bên, mắt anh ta nhìn chằm chằm Mộc Mai.
Tâm trạng Mộc Mai không vui: “Giám đốc Ân, nếu như anh không phải đến để bàn chuyện hợp đồng, như vậy tôi đành phải mời anh về cho”.


 
Chương 185


“Tôi đã bảo chuyện hợp đồng để lát nữa rồi nói rồi mà, tôi cũng chỉ muốn tâm sự với cô một chút mà thôi, hay là chúng ta ra ngoài uống một chén đi.”
Nói xong, tay của Giám đốc Ân bắt đầu làm loạn.
Mộc Mai gạt tay Giám đốc Ân ra, hai mày cô nhíu lại, tỏ vẻ không vui: “Giám đốc Ân, mong anh hãy tự trọng” “Chuyện này có gì đâu mà phải tự trọng chứ.

Cố Văn cũng chỉ là một tên què mà thôi, chẳng lẽ tôi còn kém hơn anh ta à? Nếu cô đi theo tôi, tôi có thể làm cho nửa đời sau của cô không cần lo chuyện cơm áo gạo tiền nữa” Nói xong, anh ta lại càng thêm làm loạn hơn.
Mộc Mai liêu mạng đẩy anh ta ra: “Giám đốc Ân, mong anh hãy tôn trọng tôi một chút.


Nếu anh qua đây thì tôi sẽ gọi người tới đấy.

Đây là Tập đoàn Hưng Thịnh đấy!"
“Gái con ả đàn bà này, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, cô cũng chỉ là thư kí của Cố Văn mà thôi, còn dám hô to gọi nhỏ với tôi à? Cô biết tôi có thân phận gì không?”
“Anh có thân phận gì?” Lúc này Cố Văn đúng lúc trở về, anh nghe Giám đốc Ân nói ra những lời này bèn cười lạnh hỏi.

¡ Giám đốc Ân nhìn thấy Cố Văn tiến vào thì lập tức nở nụ cười toe toét: “Giám đốc Nam, tôi thấy thư ký của anh có chút không nghe lời nên muốn giúp cậu dạy dỗ một phen””
“Phải vậy không? Vậy thì tôi thật sự rất cảm ơn anh” Biểu cảm trên mặt Cố Văn bổng trở nên lạnh lùng.

“Chuyện này có gì đâu mà khách ị sáo, mọi người đều là người một nhà, tôi cũng chỉ muốn giúp người bận rộn như giám đốc Văn đây một chút mà thôi” Giám đốc Ân mỉm cười, anh ta liếc mắt nhìn về phía Mộc Mai.
“Thật đúng là không biết xấu hổ” Cố Văn tức giận mắng.


“Cố Văn, tôi khuyên anh nên nói chuyện cho đàng hoàng.

Bây giờ tôi đang mang theo hợp đồng mấy ngàn vạn, anh không sợ tôi sẽ hủy hợp đồng à?” Giám đốc Ân ép hỏi.

Nhưng mà Cố Văn lại không hề để bụng: “Quý công ty đã ký hợp đồng sở hữu với công ty của chúng tôi rồi.

Bản hợp đồng của anh ở đâu mà có, trên này cũng có nhiều sơ hở, chẳng lẽ anh không nhìn ra được à? Không ngờ cậu hai nhà họ Trương lại ngu dốt thế này, xem ra tôi thật sự cần phải gọi điện thoại sang cho ông Vũ để ông ấy dạy dỗ lại anh”
“Cậu...!Cố Văn, cậu đừng có mà khinh người quá đáng.

Bây giờ cậu cũng có khác gì tôi đâu hả? Hiện giờ cậu cũng chỉ đang làm công cho Cố Nam mà thôi”
“Á..” Giây tiếp theo, Cố Văn đánh một quyên vào ngực của người đàn ông kia.

Tiếng xương cốt vỡ vụn làm Mộc Mai hít hà một hơi.

“Cố Văn...!Cậu...!Cậu cũng chỉ là một thắng què mà thôi...” Giám đốc Ân bị đau, liền tức giận mắng.
“Ông còn chưa cút” Giọng nói của Cố Văn cực kỳ lạnh nhạt.
“Cậu...!Cậu chờ đó cho tôi” Giám đốc Ân ôm ngực rời đi, đồng thời thề tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh.

Cố Văn quay đầu lại nhìn Mộc Mai, anh nhanh chóng nắm
lấy tay cô rồi hỏi: “Người đàn ông kia có ức hiếp em không?”
“Không có” Mộc Mai lắc đầu.
“Thật xin lỗi, lẽ ra anh nên về sớm hơn một chút” Cố Văn đau lòng quan tâm nói.
Mộc Mai nhìn thấy Cố Văn lo lắng cho cô, trong lòng không khỏi xẹt qua một tia ấm áp..


 
Chương 186


“Không cần tức giận, em cũng không bị thương mà” Mộc Mai biết Cố Văn thật sự tức giận, nếu không, chắc chăn anh sẽ không ra tay đánh người ở †rong công ty.
“Đánh anh ta như vậy là còn ít” Trên mặt Cố Văn vân treo biểu cảm tức giận như cũ.
Ninh Thanh Trúc nhìn thấy Giám đốc Ân hoang mang rối loạn chạy ra liền biết mọi chuyện không thành.

Hai †ay cô †a năm chặt lại.


Không ngờ Mộc Mai lại may mắn đến vậy.

Cô ta tỉ mỉ tính toán một bàn cờ xem như bỏ đi.
Ninh Thanh Trúc ổn định lại cảm xúc của mình rồi đi vào văn phòng: “Chị dâu, chị không sao chứ?”
Mộc Mai nghe Ninh Thanh Trúc nói xong liền cảm thấy nghi ngờ, ánh mắt cô sắc bén nhìn về phía cô ta: “Sao cô biết răng tôi xảy ra chuyện?”
Trong lòng Ninh Thanh Trúc bỗng hoảng hốt, cô ta liền vội vàng giải thích nói: “Vừa nãy em thấy Giám đốc Ân vội vã đi ra ngoài, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì”: “Có thể xảy ra chuyện gì được?”
Mộc Mai cười lạnh một tiếng.
Ninh Thanh Trúc lắc đầu: “Đương nhiên em không hề muốn chị dâu xảy ra chuyện gì rồi.

Giám đốc Ân là một người âm hiểm xảo trá, còn là một tên háo sắc.

Sau này chị dâu phải cẩn thận một chút”

“Nếu cô đã biết ông ta là người như thế nào, vậy sao lúc nấy nghe được tiếng nói chuyện, cô không đi vào? Hay là nói, tất cả những chuyện này đều do một tay cô sắp xếp?”
Giọng nói của Cố Văn trở nên sắc bén.
Ninh Thanh Trúc cứng họng, trừng lớn hai mắt, sau đó cô †a liên tục xua tay: “Oan uống quá, lúc Giám đốc Ân vừa tới, em liền đi vệ sinh.

Lúc em trở về thì anh cũng tới rồi, em cũng không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì”
“Tốt nhất là cô nên thành thật một chút cho tôi.

Nếu để tôi phát hiện cô dám gây ra chuyện gì bất lợi cho Mộc Mai, đừng trách tôi không nói trước” Cố Văn lạnh nhạt đến cực điểm.
“Anh họ...”
“Gọi là giám đốc Nam” Cố Văn không mảy may động lòng.
“Giám đốc Nam, chuyện này thật sự không liên quan gì đến em hết” Ninh Thanh Trúc khó khăn biện giải.
“Quản tốt cái miệng của cô đi.


Nếu để tôi biết bên ngoài có tin đồn nhảm nhí gì, tôi sẽ không tha cho cô đâu” Cố Văn uy hiếp mà nói.
Ninh Thanh Trúc cúi đầu, khó khăn kiềm nén cảm xúc rồi nói: “Vâng” Nói xong, lúc sau cô ta liền xoay người chạy ra ngoài.
Mọi người thoải mái trải qua một thời gian dài yên ấm, khoảng thời gian này Cố Văn và Mộc Mai phối hợp vô cùng ăn ý.
Tuy nhiên, khi hai người bọn họ đang thảo luận về việc làm cách nào để tiến thêm một bước trong mối quan hệ hợp tác giữa công ty của bọn họ với công ty Kiêu Vĩ Thành, thì trong công ty xuất hiện một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp.

Người phụ nữ kia đi vào với đôi giày cao gót mười centimet, toàn thân tỏa ra sức quyến rũ của một người phụ nữ mạnh mẽ, thành đạt.
"Cố Văn...!Lâu lắm rồi khổng gặp.”
Trên mặt cô ta mang theo nụ cười vui vẻ, bày ra dáng vẻ rất quen thuộc với Cố Văn.
Khi thấy cô ta tới, hai mắt Cố Văn cũng sáng lên, anh hỏi: "Về khi nào thế?”.


 
Chương 187


"Vừa về hôm qua, hôm nay quyết định chạy tới đây thăm anh, không ngờ lại vô tình nhìn thấy có người ở trong văn phòng của anh” Sau khi người phụ nữ này nói xong, ánh mắt như có như không nhìn về phía Mộc Mai.
Cố Văn tao nhã cười nói: "Giới thiệu một chút, đây là vợ của tôi Mộc Mai, còn đây là bạn anh Mạch Lam”
Trên mặt Mạch Lam mang theo nụ cười khéo léo, cô tả đi tới trước mặt Mộc Mai, nói: Chào cô, tôi là bạn của Cố Văn, không ngờ tôi mới không về nước có hai năm mà anh ta đã kết hôn rồi.”
Lúc Mộc Mai bắt tay cô ta mới phát hiện ra trên tay người phụ nữ này có rất nhiều vết chai.


Cô không nhịn được có chút giật mình.

Bàn tay toàn vết chai này không giống bàn tay của một cô gái nên có.

Ý thức được bản thân hơi thất thần, Mộc Mai lập tức lấy lại tinh thần, nói: "Đúng thế, tốc độ đúng là hơi nhanh” Cô thuận miệng nói theo lời cô ta.
Mạch Lam nhanh chóng phát hiện ra sự khác thường của Mộc Mai, cô ta mỉm cười nói: "Cô Mai không cần để ý, tôi là người trong bộ đội, năm nay vừa xuất ngũ”
"Hóa ra cô Lam đây là quân nhân, chẳng trách nhìn có khí chất như vậy”
Nghe nói cô ta là một quân nhân, Mộc Mai lập tức nhìn cô ta với ánh mắt khác xưa, càng nhìn càng thấy ngưỡng mộ.
Đời này chuyện làm Mộc Mai hối hận nhất chính là không đi tòng quân.
Nhìn dáng vẻ của Cố Văn xem ra anh đang rất vui: Hôm nay tôi làm chủ, mời hai người ra ngoài ăn chút gì đó nhé!" Sau khi ba người đi ra ngoài, nhanh chóng chọn đại một quán cơm, tùy tiện gọi vài món, rồi bắt đầu ôn chút chuyện xưa.

Hai người bọn họ nói năng thoải mái, ăn ý với nhau, Mộc.


Mai cũng không có cách nào chen lời vào được.

Cô chỉ có thể ngồi ngây người ở một bên như một kẻ ngốc.
“Tôi đi rửa tay một chút Mộc Mai có chút âm u nói.
Ai biết thế nhưng Mạch Lam cũng đứng dậy cười nói: “Tôi cùng đi với cô nhé.”
"Hình như cô Mai đây đang cố ý tránh mặt tôi thì phải” Cô Lam nói đùa rồi.

Tại sao tôi lại phải tránh mặt cô chứ?”
Tuy rằng Mộc Mai không vui nhưng cũng không muốn làm ra loại chuyện cố tình gây sự với người ta.


Cô không muốn chỉ vì một cô bạn khác giới của Cố Văn mà giận dỗi.
Mạch Lam nghe xong lời này lập tức lắc đầu nói: còn ở trong quân đội, tôi là chuyên gia tâm lý đấy, thế nên lúc này trong lòng cô Mai đang suy nghĩ cái gì, tôi cũng có thể đoán ra được tám chín phân mười.

Nói thế nào thì tôi và Cố Văn cũng là bạn bè, và cũng chỉ có thể là bạn bè mà thôi.

Vì thế cô Mai hoàn toàn không cần phải lo lắng” Trong khi nói chuyện, Mạch Lam nhớ lại từng chuyện nhỏ nhặt mà cô ta và Cố Văn từng có trong những năm qua, cuối cùng trong lòng vấn cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Dù sao đi nữa cô ta cũng đã có tình cảm với Cố Văn nhiều năm như vậy, sao có thể nói buông xuống là buông xuống ngay được? Thế nhưng mối quan hệ giữa hai dòng họ lớn buộc phải rõ ràng, doanh nhân và quân nhân đã định trước là không thể giúp đỡ lẫn nhau, nếu không chắc chăn các quy tắc sẽ bị rối loạn.
"Cô Lam sao thế? Sắc mặt của cô trông hơi khó coi Mộc Mai nhìn thấy sắc mặt của cô ta càng ngày càng kém, có chút lo lắng nói...


 
Chương 188


Mạch Lam nghe Mộc Mai nói vậy thì nhanh chóng xốc lại tinh thần, đổi sang vẻ mặt khéo léo, nở một nụ cười thật tươi và n hông có gì”
Mạch Lam cầm khăn tay lau chùi chút nước vừa nãy không cẩn thận dính lên quần áo.
Chẳng biết vì sảo, đột nhiên Mộc Mai lại có cảm giác cô †a có chút tự tỉ khi nói ra những lời ban nấy.

Thế nhưng Mộc Mai cũng không tiếp tục hỏi, dù sao đây cũng là việc riêng tư của cô ta.
Sau khi trở lại bàn ăn, Mộc Mai cảm thấy hơi ăn không ngon.

Mộc Mai không biết khi hai người bọn họ còn trẻ đã xảy ra những chuyện gì, những thứ đó thuộc về kí ức của riêng hai người bọn họ, Mộc Mai không có cách nào.


chen chân vào được.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Mạch Lam chủ động ra về trước, không có ý định ở lại làm bóng đèn quấy rầy hai người bọn họ.

Sau đó Cố Văn cũng đưa vợ mình rời khỏi quán cơm.
Khi về đến công ty, Mộc Mai vẫn không nhịn được mà hỏi anh: “Quan hệ giữa anh và Mạch Lam tốt lắm sao?” "Ghen à?" Trên mặt Cố Văn mang theo ý cười, trêu chọc cô.
“Anh đi luôn đi: Mộc Mai tức giận nói.

Cô cũng không muốn theo đuổi đến cùng những chuyện đã xảy ra trước kia của người đàn ông này.

Dù sao thì đoạn thời gian đó, Cố Văn cũng chưa thuộc về Mộc Mai cô.

"Cuộc đời của Mạch Lam không êm ả lắm, tương đối nhấp nhô.

Hai người bọn anh biết nhau từ lúc còn bé.

Một người phụ nữ sinh ra ở trong gia đình theo nghiệp quân nhân là một điều hết sức thiệt thòi, dù cho có mạnh mẽ đến mấy cũng không thể so được với đám đàn ông trong gia đình đó.
Thế nên cô ấy đã bị bà nội đưa ra ngoài, lấy cái danh nghĩa đẹp đế là đi dưỡng bệnh như thật ra là gửi cô ấy cho nhà người khác nuôi.

Thế nhưng không ngờ anh trai của cô ấy lại bỏ mạng trên chiến trường, lúc đó nhà cô ấy mới cho người đón Mạch Lam trở lại.


Sau khi cô ấy trở lại thủ đô vẫn thường xuyên liên hệ với anh, nhưng không ngờ sau đó lại xảy ra chuyện”
Ở thủ đô, nhà họ Mạch được xếp vào hạng giàu có bậc nhất bậc nhì ở đó, không có mấy người có thể đắc tội với nhà họ được.

Người ở thủ đô và người ở Hà Thành vốn không thuộc cùng một đẳng cấp nên đương nhiên không thể có chuyện để một người ở một gia đình danh giá như vậy có quan hệ gì với một người ở Hà Thành.

Kể từ đó liên lạc giữa Cố Văn và Mạch Lam cứ thế bị đứt đoạn.

"Xảy ra chuyện gì thế? Anh đừng nói là sau đó Mạch Lam lại xảy ra chuyện nhé?" Mộc Mai tò mò hỏi.

Có vẻ như Cố Văn biết rất rõ mọi thứ về gia đình họ, hay nói đúng hơn là biết rõ như lòng bàn tay.
"Trời còn có lúc nổi gió mà, có một lần trong lúc Mạch Lam thi hành nhiệm vụ, cô ấy không cẩn thận bị người xấu bắt được.

Những người đó đã làm chuyện có lỗi với cô ấy.

Sau đó ba của cô ấy còn cho rằng cô ấy đã làm
hoen ố thanh danh của nhà họ Mạch”
"Cái gì? Chuyện này làm sao có thể trách Mạch Lam được chứ" Mộc Mai cau mày hỏi, cô không ngờ người phụ nữ này lại trải qua nhiều chuyện như vậy.
"Đây cũng không phải chuyện đáng nói nhất.


Sau đó, Mạch Lam phát hiện bản thân mang thai, lúc đó cô ấy mới có mười bảy tuổi”
"Đứa bé đó vẫn còn chứ?" Mộc Mai có cảm giác bản thân mình đang nghe được một câu chuyện vô cùng bi thương.

Dù sao thì đối với cô, những chuyện như vậy chỉ thấy xuất hiện ở trên phim ảnh, mà cho dù có là trên phim ảnh đi chăng nữa cũng không đến mức bi thảm như thế.

"Đúng là đứa trẻ kia vẫn còn, chẳng qua là nó không được.

trải qua cuộc sống bình thường như bao đứa trẻ khác mà phải trải qua quá trình huấn luyện ác độc từ khi mới được sinh ra...”
Sau khi nghe xong Mộc Mai đột nhiên rơi vào trầm tư.

` Mạch Lam vì nhà họ Mạch mà phải trả giá nhiều như vậy, cuối cùng vẫn bị vứt bỏ.

Nghe những chuyện Mạch Lam đã trải qua làm cô không nhịn được nghĩ đến chính mình, đột nhiên cảm thấy có chút đồng bệnh tương liên..


 
Chương 189


Mộc Mai vốn còn cho là đẳng sau vẻ đẹp rực rỡ của Mạch Lam luôn có sự ủng hộ của mọi người trong gia đình, ai ngờ sự thật lại hoàn toàn trái ngược.
Thảo nào lúc nấy ở trong phòng vệ sinh Mạch Lam đã nói với cô rằng cô ta sẽ không bao giờ có thể ở bên Cố Văn được.

Vốn Mộc Mai còn tưởng rằng người này là vì vấn đề của người trong gia tộc nên mới nói vậy, thế nhưng

bây giờ suy nghĩ lại một chút mới thấy, có lẽ sự tự ti của cô ta bắt nguồn từ sự việc này.
Ninh Thanh Trúc ở bên cạnh nhìn thấy bộ dạng sững sờ của Mộc Mai thì hơi hả hê, Cố Văn chỉ ra ngoài ăn một bữa cơm với người phụ nữ khác đã khiến Mộc Mai phẫn nộ đến như vậy à?
Ninh Thanh Trúc rời khỏi chỗ ngồi rồi đến bên cạnh chị dâu nhà mình: "Chị dâu, sao nhìn chị buồn bã thế, có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không, chẳng lẽ anh họ lại ức hiếp chị nữa à?”
Mộc Mai ngẩng đầu không thèm nhìn tới cô ta: Em thấy anh họ em bắt nạt chị hồi nào vậy? Chỉ là chuyện kinh doanh có chút vấn đề, nói ra thì em cũng không hiểu đâu” “Chị dâu, thật ra em còn có một việc muốn hỏi, người phụ nữ hôm nay đi cùng các chị ra ngoài là ai vậ "Cô ấy chỉ là một người bạn của anh họ em thôi, mà sao đột nhiên em lại hỏi cái này?”
Chuyện của Mạch Lam không liên quan gì đến Ninh Thanh Trúc cả, cô ta hơi lo chuyện bao đồng rồi, xem ra
cô ta, thực sự cho răng mình là em họ của Cố Văn, nên muốn làm gì thì làm ở nơi này.
"Chị dâu, chị còn đang ở trong công ty, anh họ cũng dám đưa người phụ nữ khác vào công ty, nếu chị không có ở đây, thì còn trắng trợn đến mức nào nữa?”
Ninh Thanh Trức vừa nói vừa tới gân Mộc Mai, như là đang nói chuyện gì rất xấu hổ không thể để người khác biết, mà Mộc Mai vô cùng chán ghét cô ta như thế, đẩy Ninh Thanh Trúc đang tới gần ra: "Chuyện của anh chị không cần em phải nhắc nhở đâu”
Ninh Thanh Trúc lập tức giả bộ như rất đáng thương, khóc lóc nói: "Chị dâu, em làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho chị thôi, dù sao thì anh họ của em cũng là người rất ưu tú, dù là bây giờ anh ấy đang gặp khó khăn, cũng không ngăn nổi đám phụ nữ kia lũ lượt đến thăm”

Mộc Mai trừng mắt nhìn cô ta, người phụ nữ này nói như là cô ta rất hiểu vê Cố Văn vậy, khiến Mộc Mai lập †ức cảm thấy không vui: Em lo cho thân em là được rồi, chuyện của chị trong lòng chị biết rõ”
Ninh Thanh Trúc vốn cho là có thể lôi kéo Mộc Mai đứng cùng một chiến tuyến với mình, giác quan thứ sáu nói cho.

cô ta biết, cái cô tên Mạch Lam kia tuyệt đối không phải là người lương thiện gì, tuy bây giờ cô ta không làm gì cả nhưng cũng không có nghĩa là sau này vẫn sẽ không làm.

Ai ngờ Mộc Mai lại hoàn toàn không muốn đáp lại cô ta.

Ninh Thanh Trúc đành phải trở lại vị trí của mình, không lo chuyện của Mộc Mai nữa, chuyện duy nhất cô ta cần làm ngay lúc này là lấy được sự tín nhiệm của anh họ nhà

mình, đến lúc đó có thể thay thế vị trí của Mộc Mai rồi.

Thấy mặt mày Ninh Thanh Trúc vô cùng phờ phạc, Mộc Mai hơi nhếch môi, đây chính là hiệu quả mà cô muốn, nếu không thì sao có thể đàn áp khả năng bẩm sinh của người phụ nữ kia được chứ?
Ở công ty, Mộc Mai cũng không hề để ý đến lời đồn của Cố Văn và Mạch Lam, ngược lại còn cảm thấy Mạch Lam giúp Cố Văn rất nhiều.
Có sự giúp đỡ của Mạch Lam, địa vị của Cố Văn ở công ty cũng càng thêm kiên cố.
Trong khoảng thời gian này, Cố Nam không những phải vội vàng đối phó Cố Văn, mà còn phải sắp xếp chuyện làm ăn của nhà mình, có thể nói là bận tối mặt tối mũi..


 
Chương 190


Nhưng Mộc Diệp cũng không tin là Cố Nam thật sự vô cùng bận rộn.

Mộc Diệp đã gọi vô số cuộc điện thoại nhưng cuối cùng vẫn phải chạy tới Hưng Thịnh, cô ta muốn nhìn xem có phải là Cố Nam rất bận rộn như lời đã nói trong điện thoại không.

Lúc Mộc Diệp chạy đến công ty, tất cả nhân viên công tác đều nhìn về phía người phụ nữ có vẻ vội vàng kia, bọn họ đều biết rõ mối quan hệ giữa Mộc Diệp và Cố Nam, cũng không dám chủ động trêu chọc cô ta.


Lúc này Đường Vân Anh và Elsa đang từ phòng nghỉ đi ra, thật không ngờ lại đụng phải Mộc Diệp đang nổi giận đùng đùng.

"Bây giờ Cố Nam có ở công ty không?”
Đường Vân Anh và Elsa vốn là muốn tránh xa người phụ nữ này, lại trùng hợp bị bắt gặp.

Đường Vân Anh đành phải trả lời: "Sao cô Diệp lại tức giận chạy tới công †y vậy, có chuyện gì ư?”
"Tôi tới công ty làm gì còn phải báo cáo với cô à? Tôi muốn làm cái gì là chuyện của tôi, không cần cô quan †âm, cô là ai, dựa vào cái gì mà xen vào chuyện của tôi.

” Mộc Diệp vì chuyện của Gố Nam mà rất không vui, Đường Vân Anh vừa vặn đâm vào họng súng, có thể nói là rất xui xẻo.

"Xin lỗi cô.

Là lỗi của tôi, khôrig nên nói chuyện như vậy.


với cô, Tổng giám đốc đang ở khu văn phòng trên tâng
thượng”
Đường Vân Anh trả lời rồi vội vàng kéo Elsa chạy thoát.

Mộc Diệp vốn cho là cô ta tới đây sẽ được Cố Nam hoan nghênh, dù sao thì từ trước đến giờ đều là như vậy.

Mộc Diệp quay người đi vào thang máy, đi vào phòng làm việc của Cố Nam, Cố Nam và Cố Văn cùng một vài cổ đông đều đang ở trong đó họp, đương nhiên, Mộc Mai cũng ở đấy.

Đương nhiên Mộc Mai cũng thấy được sự hiện diện của chị họ mình, tùy tiện xông vào phòng họp như thế này rất mất lịch sự.

Mọi người thấy Mộc Diệp xông vào, anh một câu tôi một câu bắt đầu nghị luận, Mộc Diệp nghe xong trong lòng vô cùng không thoải mái, nhưng nghĩ đến Cố Nam đang họp, nếu quấy rầy đến anh ta, sợ là Cố Nam sẽ càng chán ghét mình hơn, nghĩ tới đây cô ta đành phải mang vẻ mặt xám xịt lui ra ngoài.

"Sao em lại tới đây?”
Cố Nam từ trong văn phòng đi ra, sắc mặt hết sức khó coi, hôm nay thể diện của anh ta đều bị người phụ nữ này làm mất hết sạch, cô ta còn có chuyện gì không làm được nữa không?

"Dạo này anh cứ trốn tránh em mãi, ”
cho nên em mới đến thăm anh chút! ”
Đến bây giờ Mộc Diệp vẫn không chịu sửa tính, ép buộc Cố Nam phải cho cô ta một lời giải thích rõ ràng.

Cố Nam bất đắc dĩ nói: Em xem em đi, chuyện mất mặt như vậy, nếu những thứ này khiến các cổ đông có cái
nhìn xấu về em, tương lải sao em có thể làm mợ nhà anh được?”
Trên mặt Cố Nam có chút không vui, rất bất mãn với cách hành xử hôm nay của Mộc Diệp.

Mộc Diệp cũng biết, cô ta tỏ vẻ đáng thương: Em chỉ
I lân đây anh đang làm cái gì thôi, dạo này này anh lạnh lùng không quan tâm đến em, em cũng là con người, cũng có tình cảm, sao có thể không để ý tới bạn trai của mình được, cho nên mới tới thăm anh một chút, sao anh lại mắng em chứ Cố Nam bất đắc dĩ lắc đầu: "Em nên biết, bây giờ anh đang làm cái gì, gần đây công ty xảy ra chút vấn đề, anh nhất định phải xử lý, anh đã đồng ý sẽ cưới em rồi thì sẽ không đổi ý, em cũng nên cho anh một chút tự do chứ”.


 
Chương 191


"Cố Nam, em biết rõ anh muốn nói cái gì, em tới chỉ để xác nhận một chút, hôm nay anh đang làm việc, em cũng không tiện quấy rầy lâu.

Nhưng mà, có phải anh nên cân nhắc chuyện kết hôn một chút không?”
Từ Nhã Huệ bảo Mộc Diệp nhắc Cố Nam một chút, như thế thì có lẽ anh ta sẽ biết sốt ruột, mà bây giờ anh ta đã hơn ba mươi tuổi rồi, nhất định phải tính đến chuyện lập gia đình.


"Em có thể đừng mở miệng ra là bàn về chuyện hôn nhân hay không, bây giờ anh thật sự rất bận...”
Lúc này Mộc Mai cầm hồ sơ đi ra: “Tổng giám đốc Nam, người ở bên trong đã đợi lâu lắm rồi, phiền anh mau chóng vào trong xác nhận lại quy trình làm việc.”
Khi nhìn thấy Mộc Mai, biểu cảm trên mặt Mộc Diệp bỗng nhiên thay đổi không lường trước được, sau đó tiến lên kéo quần áo của Mộc Mai: “Con tiện nhân này, mày cố ý tới xem tao bị xấu mặt sao?”
Nhìn quần áo của mình bị kéo đến nhăn lại, Mộc Mai lập tức có chút không vui: “Đúng vậy, tôi chính là tới xem chị bị người khác chê cười, tôi thật sự muốn nhìn chị đường đường là cô cả nhà họ Mộc, sẽ xử lý vấn đề tình cảm của bản thân như thế nào đấy: “Mày...!Mày dám...!Tao thấy mày đây là không muốn sống nữa rồi, đừng quên lúc trước mày ăn cơm nhờ nhà ai để lớn lên!” Từ nhỏ Mộc Diệp đã không hòa hợp với Mộc Mai, đương nhiên không có khả năng nuốt trôi cục tức này,
nếu như có thể, Mộc Diệp thực sự hy vọng Mộc Mai có thể chết quách đi cho rồi đi.
“Tôi cảm ơn một chén cơm kia của nhà chị có thể giúp tôi sống sớt.


Tổng giám đốc Naam, những người bên trong còn đang chờ anh vào họp, Cố Văn bảo em nhắc anh nhanh chóng vào trong.”
Mộc Mai dứt tức rời đi, sau đó Cố Nam bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: “Được rồi, anh vào trong xử lý công việc trước, em đi tới phòng làm việc chờ anh trước đi, anh xử lý mọi chuyện xong xuôi sẽ quay lại tìm em”
Cố Nam không tiếp tục để ý tới sắc mặt đã chuyển đen của Mộc Diệp nữa, thay vào đó là đi vào trong phòng họp.

Nhìn thái độ của Cố Nam càng ngày càng dần trở nên ác liệt hơn đối với mình, Mộc Diệp không biết nên làm thế nào cho đúng.
Mộc Diệp đi tới phòng làm việc của Cố Nam, kiểm tra thật kỹ lưỡng căn phòng, cũng không phát hiện ra bất cứ điều gì không bình thường, xem ra khoảng thời gian này anh ta thật sự bận rất nhiều chuyện trong công ty.
Không ngờ lúc này Ninh Thanh Trúc đi tới, khi nhìn thấy Mộc Diệp, Ninh Thanh Trúc bị dọa sợ: “Chào chị, tôi tới đây tìm Tổng giám đốc Nam”
Mộc Diệp đánh giá cô ta một lượt, cô gái này có vẻ nhỏ nhắn đáng yêu, chỉ là không biết rốt cuộc có quan hệ gì với, Cố Nam, cô ta gật đầu nói: “Nếu như tới đưa tài liệu thì đặt ở đây là được rồi, Cố Nam đang có cuộc họp”

“Chị này, tôi tới đưa tài liệu cho Tổng giám đốc Nam, nếu Tổng giám đốc Nam không ở đây, tôi sẽ đợi anh ấy quay
về rồi đưa anh ấy sau” Ninh Thanh Trúc ôm chặt tập tài liệu vào trong ngực, sợ bị Mộc Diệp cướp mất.
Mộc Diệp ngẩng đầu, giọng điệu có chút không kiên nhẫn: “Cố Nam là người đàn ông của tôi”
“Kể cả Cố Nam có là chồng của chị, tôi cũng chỉ có thể đem tài liệu giao tận tay cho Tổng giám đốc Nam mà thôi”
Ninh Thanh Trúc vẫn nắm chặt tập tài liệu trong tay như cũ, cũng không có ý định giao tập tài liệu vào tay của Mộc Diệp..


 
Chương 192


Ai ngờ Mộc Diệp lại đưa tay tát vào mặt Ninh Thanh Trúc một cái, mà Mộc Mai vừa vặn thấy được một màn này, lập tức bị dọa sợ tại chỗ: “Hai người đang làm cái gì vậy?” “Chị dâu...” Ninh Thanh Trúc yếu ớt kêu một tiếng.
Mộc Diệp thấy Mộc Mai đi tới, lập tức thu tay của mình lại, trên mặt vẫn luôn giữ vẻ mặt khinh thường.
“Tôi không biết cô em gái này của tôi, từ bao giờ lại có nhiều người gọi là chị dâu như vậy đấy” Lấy hiểu biết của cô ta về nhà họ Cố, hai người Cố Văn và Cố Nam căn bản không có em gái, cho nên tất nhiên không thể có người gọi Mộc Mai là chị dâu được.
“Cô bé này là em họ của Cố Văn, theo lý thuyết thì có lẽ con bé cũng phải gọi Cố Nam một tiếng “Anh họ” nhỉ” Mộc Diệp hơi sửng sốt, cô ta cũng không tiếp xúc quá nhiều với người thân trong gia đình nhà họ Cố, cho nên tất nhiên cũng không thể biết Cố Văn có phải còn có một cô em họ như này hay không, nếu đây là sự thật, cô ta cứ như vậy mà đánh người khác, sợ là người nhà họ Cố tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu.

Ninh Thanh Trúc mang vẻ mặt yếu ớt đứng ở một bên, trên mặt có chút không vui, từ nhỏ tới lớn ngay cả ba mẹ đều không đánh mình, dựa vào đâu mà phải bị người phụ nữ này đánh chứ.
Mộc Diệp cũng biết nếu chuyện này, bị truyền ra ngoài thì sẽ không tốt, cho nên Mộc Diệp đành phải đi tới trước mặt Ninh Thanh Trúc: “Thật ngại quá, chị chưa từng gặp
qua em, cho nên không biết em là người nhà họ Gố, lỡ tay đắc tội, mong em rộng lượng tha thứ nhé.”
Tuy rằng ở bên ngoài, thỉnh thoảng Mộc Diệp sẽ có chút kiêu ngạo và hống hách, nhưng mà đối với chuyện này cô †a cũng không thể không xin lỗi.

Dù sao thì Ninh Thanh Trúc cũng là người của nhà họ Cố, Mộc Diệp không dám làm mích lòng tới.
Mà mặc khác, Ninh Thanh Trúc biết Mộc Diệp là bạn gái của Cố Nam, cho nên cho dù bản thân mình có gì không thoải mái, nếu tiếp tục bực bội với Mộc Diệp thì cũng không quá tốt lành.

Vì vậy phải có chừng mực, vậy là đủ rồi: "Cô Diệp không cần phải bày ra dáng vẻ này đâu, người không biết không có tội, chuyện này cứ bỏ qua đi,

chỉ có điều tôi hy vọng, lần sau cô Diệp có thể đừng có không suy nghĩ kỹ càng mà liền động tay động chân như vậy nữa”
"Đó là điều đương nhiên rồi, hai người chúng ta có thể giải trừ sự hiểu lầm và chung sống trong hòa bình là tốt
Mộc Diệp cũng từ tốn nói.

Dù sao nếu như bị Cố Nam biết được chuyện này, chỉ sợ là anh ta sẽ đắc tội với người +a, cho nên lúc này đây Mộc Diệp cũng lập tức nhịn xuống.
Nhìn thấy bộ dạng của hai người, chị một câu tôi một câu, Mộc Mai không nhịn được mà nở nụ cười, hai người kia ở bên trong một kiểu ở bên ngoài một kiểu, bề ngoài thì xin lỗi lẫn nhau, nhưng trong lòng thì không chắc là đang suy nghĩ cái gì đâu.
Mộc Mai lấy ít tài liệu trong phòng làm việc của Cố Nam,
mới vừa định lấy xong rồi thì rời đi, thế mà lại ngăn cản: "Mộc Mai, mày nói cho tao biết cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì thế hả? Vì sao đột nhiên Cố Nam lại bận như thế? Công ty đã xảy ra chuyện gì?”

Nghe đến đó, Mộc Mai lắc đầu, cô.

gạt tay của Mộc Diệp ra: "Mộc Diệp, chị đã ở bên cạnh Cố Nam rồi, thì chị nên tin tưởng anh ta”
"Nói thì ai nói chẳng được chứ, Cố ¡ Nam là một người đàn ông độc thân giàu có chạm tay vào là sẽ bỏng, nếu như tao không thể năm chắc anh ta trong lòng bàn tay, thì chỉ sợ là cũng sẽ không thể tiếp tục ở bên cạnh anh ta được nữa”
"Haha, nếu chị đã nghĩ như vậy, thì tôi đây cũng không còn lời nào hay để nói đâu” Đôi khi trong tình cảm, càng năm chặt thì lại càng không nắm được, chỉ khi cho đối phương chút tự do thì mới có thể.
"Mày...!Bây giờ mày lại muốn đến đây để dạy dỗ tao? Nếu không phải là †ao tác thành cho mày, thì sao mày có thể ở bên cạnh Cố Văn!”.


 
Chương 193


Mộc Diệp cô ta không quen khi thấy bộ dạng đã được hời mà còn khoe mẽ kia của Mộc Mai, nếu không phải hồi đó bản thân cô ta không muốn kết hôn với Cố Văn, thì làm sao có thể tới lượt Mộc Mai chứ?
Mộc Mai nghe xong lời này, tức giận ném tất cả tài liệu lên trên bàn, cô giữ tay của Mộc Diệp, tức giận đùng đùng nói: Phải rồi nhỉ, hồi đó nếu không phải là chị cho phép, thì sao Cố Văn lại kết hôn với tôi, nhỉ? Sao? Bây giờ chị thấy hối hận rồi à? Tôi nói cho chị biết, bây giờ Cố Văn là người đàn ông của tôi, chị dám đụng tới anh ấy một cái hay là bôi nhọ anh ấy một câu, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chị đâu”
Ninh Thanh Trúc ở bên cạnh, trong lúc nghe hai chị em họ nói chuyện, sau khi nghe được đầy đủ thì sững sờ tại chô, cô ta không ngờ vậy mà còn có chuyện như thế này.

Nếu như Cố Nam biết bạn gái của mình có hôn ước với em trai của mình, thì không biết là trong lòng anh ta sẽ có cảm tưởng như thế nào nhỉ.


Ninh Thanh Trúc lặng lẽ mở điện thoại ra, bấm vào chức năng ghi âm, thu lại tất cả những lời đối thoại của Mộc Mai và Mộc Diệp vào trong điện thoại di động.

Cô ta biết rõ cơ hội xoay người của mình đã tới rồi.

Trong nháy mắt, Mộc Diệp vung tay bàn tay đang giữ chặt †ay của mình ra: Mộc Mai, mày muốn làm gì? Mày muốn tạo phản à? Mày đừng có quên bây giờ mày là người của nhà họ Mộc đấy!”
"Nhà họ Mộc? Mộc Diệp, chỉ sợ là người nhà họ Mộc cũng chỉ kính trọng một mình cô cả là chị đây thôi, tôi
( chẳng qua chỉ là một quân cờ đế nhà họ Cố cân đo đong đếm mà thôi.

" Trước kia Mộc Mai cũng đã nói qua, người phụ nữ này không phải là đèn đã cạn dầu gì, hôm nay cô ta vênh váo ở đây, chẳng qua là hy vọng bản thân có thể thành hôn với Cố Nam sớm hơn một chút, như vậy mới có thể yên tâm hơn mà thôi.

“Mày.


.

” Tâm tư của Mộc Diệp bị Mộc Mai đoán được,
có chút chột dạ, nhưng mà Mộc Diệp là người như thế nào chứ, tất nhiên không có khả năng là cô ta sẽ thừa nhận.

Sau đó Mộc Diệp lập tức ngồi lên trên ghế: “Đây là chuyện của tao, không có bất cứ quan hệ gì tới mày cả, mày nên quản cho tốt chuyện của mình đi, quản tốt Cố Văn của mày đi, đó mới là cách đáp lại cho nhà họ Mộc tốt nhất, nếu không phải bởi vì có Cố Văn mới giúp nhà họ Mộc bọn tao đến được ngày hôm nay, chỉ sợ hiện tại mày ngay cả việc chỉ trả tiền thuốc men cho mẹ.

mình cũng không lo liệu nổi đấy”
Mộc Diệp, trừ lấy mẹ tôi ra uy hiếp, thì chị không còn cách nào khác à? Mẹ tôi đã không còn cần tới sự trợ giúp của nhà họ Mộc từ lâu rồi, cho nên chị cũng không cần phải tiếp tục lấy bà ấy ra nói nữa, nếu chị muốn chờ, vậy chị cứ từ từ chờ mà đil”
Mộc Mai nói xong liền liếc mắt về phía Ninh Thanh Trúc bên cạnh, vốn dĩ, cho rằng khi nhìn thấy hai người họ cãi nhau, cô ta sẽ đi ra ngoài, không nghĩ tới cô ta vân ở chỗ
này nhìn, thật đúng là không có chút ý tứ nào hết, Mộc Mai khẽ thở dài rồi đi tới phòng họp.


Chờ sau khi trở lại phòng họp, đôi lông mày của Cố Văn càng nhíu chặt hơn, nhìn về phía cô: “Sao lại đi lâu như: vậy chứ, có chuyện ngoài ý muốn xảy ra à?
Mộc Mai: “.

” Người đàn ông này có siêu năng lực à? Đoán một lần mà đã đúng rồi!
Mộc Mai cũng không trả lời câu hỏi của Cố Văn, mà nhìn về phía Cố Nam: “Tổng giám đốc Nam, bạn gái của anh đang ở dưới tầng chờ anh, bây giờ thảo luận cũng không có bất cứ kết quả nào, ˆ anh vẫn nên đi xuống với chị ta đi, cuộc họp lùi lại một chút, tôi nghĩ mọi người hẳn cũng sẽ không có ý kiến gì đâu nhỉ?”
Nghe tới đó, Cố Nam nhăn mày lại, trước đó anh ta đã nói với Mộc Diệp, trong thời gian làm việc đừng tới quấy rây anh ta, vì cái gì mà cô ta lại muốn tới đây gây thêm phiền phức cho mình vậy!
Nhưng rốt cuộc vân không đành lòng để cô ta ở dưới tầng đợi mình mãi, vậy nên anh ta tạm dừng cuộc họp rồi đi xuống tầng.

.


 
Chương 194


Chờ anh ta rời khỏi, nhóm cán bộ cấp cao bàn tán sôi nổi: “Khoảng thời gian gần đây, quan hệ của nhà họ Cố và nhà họ Mộc, giống như có chút gì đó không thích hợp lắm thì phải ha”
“Mộc Sĩ kia đánh bạc thành nghiện, hiện tại thiếu nợ cờ bạc chồng chất, nhà họ Mộc còn biết bám vào đâu nữa, nếu vay tiền thì chắc chắn là sẽ tới tìm Cố Nam chứ sao!” “Ừ, nhưng Tổng giám đốc Nam lại yêu đương với Mộc Diệp, đến cùng cũng không thể tránh Mộc Sĩ nhỉ?”
“Gặp phải loại chuyện này, ai mà không muốn né chứ, khoản nợ cờ bạc kia khẳng định là một khoản tiền kếch xù, Cố Nam tự bỏ tiền ra để vứt xuống cái động không đáy này, chậc chậc.


Nội dung bàn tán càng ngày càng không còn chút kiêng kị nào.

“Mọi người ổn định một chút, đừng nóng vội, Tổng giám đốc Nam chỉ đi xử lý một chút chuyện cá nhân, rất nhanh sẽ quay lại đây thôi”
Cố Nam vừa tới tâng dưới, đã nhìn thấy Ninh Thanh Trúc từ phòng làm việc đi ra, từ trước tới nay Cố Nam đều không có sắc mặt tốt đối với cô ta: “Cô tới phòng làm việc của tôi làm gì?”
“Anh họ, em chỉ là tới đây đưa cho mọi người chút tài liệu, không nghĩ tới anh không có ở trong phòng làm việc, nhưng mà thời điểm em tới, cô cả nhà họ Mộc đang ngồi ở bên trong”
Ninh Thanh Trúc giải thích, tuy rằng Cố Nam đối xử với bọn họ không tệ lắm, nhưng mà người đàn ông này không dễ nói chuyện giống như Cố Văn, nếu đắc tội với anh ta, có khả năng là cô ta sẽ không thể sống yên ổn trong mấy ngày tới.

Đam Mỹ H Văn
“Trước đó tôi cũng từng nhắc nhở cô rồi mà, tôi không nhớ là tôi có người em họ nào, cũng không có chú dì nào.


hết, mặc kệ cô là ai, đã bước vào đây, ở công ty nhất định phải gọi tôi là Tổng giám đốc Nam, nếu không đừng trách ôi không khách sáo với côi”
Cố Nam vô cùng chán ghét loại người tự cho là thông minh như cô gái, này, còn muốn dùng ân tình ngày xưa để dây dưa với anh ta, nếu lân này cảnh cáo vân không có tác dụng, hù “Em biết rồi” Nói xong Ninh Thanh Trúc mang theo nước mắt chuẩn bị rời đi, không nghĩ tới mình sẽ chịu uất ức
như vậy, vốn tưởng rằng sau khi được Mộc Mai đưa vào công ty, cô ta sẽ càng được tự do hơn, lại phát hiện ra còn không bằng lúc trước nữa.

Khoảnh khắc Ninh Thanh Trúc xoay người, cô ta đổ tất cả oán hận lên người Mộc Mai, nếu không phải do chị ta, thì cô ta đã đính hôn với anh họ rồi!
Mộc Diệp vừa ngẩng đầu đã thấy Cố Nam tới, vội vàng tiến lên vòng tay ôm lấy cổ của Cố Nam: “Sao anh lại bận như vậy chứ, nếu không phải em vừa văn đi ngang qua công ty, muốn đưa cho anh chút đồ ăn vặt, thì chẳng phải là vấn không gặp được anh sao, sao anh lại không tới gặp em một chút chứ?”
“Cho nên em tới đây làm gì? Hình như anh đã từng nhắc nhở em, không được tới quấy rầy anh trong lúc anh đang làm việc"
Trước kia khi Cố Văn còn đang tại vị, anh ta đã chịu sự uy hiếp của người đàn ông kia không ít lân, cho nên Cố Nam tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho người dám uy hiếp bản thân anh ta.


“Được rồi, em đã tới tận đây tìm anh, đừng tức giận nữa được không?
Có thể ăn một bữa: ơm với em được chứ?” Mộc Diệp nói, nhẹ nhàng dựa vào người Cố Nam.

Cố Nam khựng lại một chút, sau đó đẩy cô ta ra: “Anh vẫn còn một cuộc họp đang dở ở bên trên, không thể để các cổ đông chờ một mình anh được, em cứ ở chỗ này nghỉ ngơi một chút, chờ sau khi anh họp xong, chúng ta sẽ ra ngoài ăn cơm”
Mộc Diệp biết rõ anh ta không thích người khác lăng nhằng, nhưng đây là cơ hội khó được, cô ta phải năm chắc, nếu không thì tình cảm nhạt dần rồi Cố Nam bị hồ ly tinh câu dẫn thì sao.

"Được được, là em sai rồi, vậy anh phải nhanh nhanh hết bận nhé, nếu không thì người khác thấy em chờ anh lâu như vậy anh mới đến, sẽ cười chúng ta đó”.


 
Chương 195


Mộc Diệp không muốn bị người khác chê cười đâu, tuy bây giờ cô ta là cô cả nhà họ Mộc, nhưng vấn đề hiện tại của Mộc Sĩ chỉ có công ty Hưng Thịnh mới giải quyết được thôi, cho nên cô ta nhất định phải nịnh nọt Cố Nam.

Dù khó khăn lúc trước xuất nhà họ Mộ là do Cố Văn giải quyết, nhưng cũng nên nghĩ đến Cố Nam bày mưu tính kế.
Cố Nam cầm hồ sơ trở lại phòng họp.
Lúc trông thấy Mộc Mai, nghĩ đến những gì anh ta nghe được lúc sắp đi, trong tình huống ấy, không ngờ Mộc Mai còn có thể lo lắng thay anh ta.


========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Toàn Cầu Xâm Nhập
2.

Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
3.

Tài Khoản Yêu Đương Não Tàn Của Ông Xã Tổng Tài
4.


Người Lạ Từng Thương
=====================================
Sau khi cuộc họp kết thúc, Cố Nam vội vàng đi tìm Mộc Diệp thì thấy cô cả bình thường cao ngạo vô cùng, nhưng bây giờ vẫn đứng đó chờ anh ta.
“Anh Nam, em đã đặt một nhà hàng ở gần công ty anh, sau này mỗi ngày em đều đến thăm anh, có được không?”
Mộc Diệp nói, khoác tay lên cánh tay Cố Nam, Cố Nam chau mày, cái này không phải là muốn ở bên anh ta, mà rõ ràng là muốn trói buộc sự tự do của anh †a mà...
"Anh đã nói rồi, bây giờ công ty xảy ra nhiều chuyện, cho.

nên em không thể đến quấy rầy lúc anh đang làm việc được”
Cố Nam biết rõ dù bây giờ nhà họ Mộc có hơi xuống dốc, nhưng tài sản cả gia tộc vẫn bày ra trước mắt, nếu toàn bộ tài sản của nhà họ Mộc đều rót vào công ty Hưng
Thịnh, đó cũng như là hổ mọc thêm cánh.
"Nhưng dạo này mãi vẫn không gặp được anh, chỉ mong anh có thể ở bên em một chút, chẳng lẽ yêu cầu nhỏ nhoi này anh cũng không đồng ý với em sao?”
Mộc Diệp hơi tức giận, cô cũng đã hạ mình tới đây cầu hoà, vì sao người đàn ông này không cho cô chút thể diện nào hết vậy?
"Rồi rồi, chuyện này để sau rồi nói, không phải em nói đã đặt nhà hàng rồi sao? Đúng là dạo này anh có hơi lạnh nhạt với em thật, em cũng đừng tức giận nhé.: Trong trường hợp bình thường, Cố Nam sẽ dỗ dành người phụ nữ này, dù sao thì lúc trước cô ta cũng giúp mình không ít việ

Mộc Diệp nghe được câu trả lời của Cố Nam, lúc này mới hơi yên lòng một chút, vốn cho răng dạo này anh ta lạnh nhạt với mình là do chuyện lần trước, nhưng bây giờ hẳn là không có vấn đề gì rồi.
Lúc này Mộc Mai và Cố Văn đang thảo luận về chuyện ăn cơm trưa: Buổi trưa hôm nay muốn ăn cái gì?” "Em vừa mới gọi điện thoại cho chị An rồi, bảo chị ấy ở
nhà chuẩn bị một ít đồ ăn, trưa nay chúng ta trở về ăn, buổi chiều cũng không có chuyện quan trọng cả, chúng ta trốn việc nhá”
"Ý của Gố Nam trong cuộc họp hôm nay là muốn phá vỡ gốc rễ của anh, trong khoảng thời gian này anh phải cẩn thận một chút, nhất định không được để anh ta túm gáy mình, sao thì bây giờ công ty là do Cố Nam làm chủ, chúng ta
vân phải chút ý một chút”
Mộc Mai nhắc nhở Gố Văn, vấn đề này tuy nhỏ mà lớn, dù trong tay anh có hợp tác với các công ty nước ngoài, nhưng nếu bị người khác cướp đi, đến lúc đó Cố Văn cũng sẽ bị Cố Nam đá ra khỏi nhà họ Cố.
"Không nói chuyện của công ty nữa, chúng ta về nhà ăn cơm trước đi, em làm Thư ký nhiều cũng mệt mỏi rồi, trở về nghỉ ngơi chút”
Cố Văn nghĩ đến quãng thời gian Mộc Mai liều mạng làm việc, liền đau lòng vô cùng.
Mộc Mai cười đáp vâng, hai người †ay năm tay định rời khỏi công ty..


 
Chương 196


Hai người mới ra khỏi công ty, đã bị Ninh Thanh Trúc chặn lại, Ninh Thanh Trúc đi đến trước mặt Cố Văn, nhìn thoáng qua Mộc Mai, cẩn thận mở miệng: “Anh họ, em có một chuyện rất quan trọng muốn nói với anh, anh có thể qua đây chút được không ạ?”
Mộc Mai nhìn dáng vẻ khẩn trương của người phụ nữ đó, như sắp khóc lên vậy, có lẽ cô ta thật sự có chuyện gì đó muốn xin Cố Văn giúp đỡ nhỉ, bình thường cũng không thấy cô ta đi một mình đến tìm Cố Văn.
Mộc Mai buông xe lăn của Cố Văn ra: "Em ở trên xe chờ anh, lát nữa bảo em họ đưa anh tới đây nha”
Sau khi Mộc Mai đi mất, Ninh Thanh Trúc mới rút điện thoại di động ra: Hôm nay lúc em ở phòng làm việc của anh họ lớn đã nghe Mộc Diệp và chị dâu nói chuyện với nhau, suy nghĩ thật lâu mới quyết định nói cho anh biết một tiếng, dù sao anh và chị dâu cũng là vợ chồng, chuyện này chị dâu không nên gạt anh.”

"Rốt cuộc là cô muốn nói cái gì?”
Trên mặt Cố Văn hiện lên vẻ không vui, người phụ nữ này lại muốn bịa ra chuyện gì nữa à?.

Đam Mỹ H Văn
Ninh Thanh Trúc tìm đoạn ghi âm mà cô ta thu được trong phòng làm việc, mở lên ngay trước mặt Cố Văn.

"Mày đừng quên ban đầu là mày thay tao gả cho Cố Văn” “Đúng nhỉ, lúc trước nếu chị không tặng Cố Văn cho tôi, sao tôi có thể có được vinh hoa phú quý như hôm nay chứ?”
Sau khi Cố Văn nghe đoạn ghi âm thì chau mày, Ninh Thanh Trúc cho rằng anh họ tức giận, lập tức tiến lên an ủi: Anh họ, em biết là chị dâu thật lòng thích anh, nhưng em cũng không ngờ được hai người họ sẽ nói chuyện này, nên em liền ghi âm lại để anh biết sự thật, em không muốn anh không hay biết gì cả”

Lại không ngờ được Gố Văn sẽ giật điện thoại rồi quăng mạnh xuống đất, điện thoại lập tức chia năm xẻ bảy, dù Ninh Thanh Trúc vô cùng đau lòng điện thoại di động của mình, nhưng nhìn Cố Văn biến thành bộ dạng này thì thấy mất điện thoại cũng đáng.
"Anh họ...!Anh làm sao vậy?” Từ trước đến giờ cô ta chưa từng thấy Cố Văn đến thế, xem ra ngày hai người bọn họ chia tay không còn xa nữa.
Cố Văn ngẩng đầu hung dữ nhìn người trước mặt: Ai bảo cô ghi âm lời bọn họ nói hải": Nghe nói như thế, Ninh Thanh Trúc thiếu chút nữa không có kịp phản ứng, trên mặt lộ ra vẻ nghỉ ngờ: “Anh họ, anh nói thế là có ý gì?” "Nghe không hiểu à? Tôi nó sao cô phải ghi âm đoạn đối thoại của hai chị em bọn họ làm gì? Chẳng lẽ cô không.

biết cái gì gọi là việc riêng sao? Mộc Mai là vợ của tôi, đương nhiên là tôi biết rõ tại sao cô ấy gả cho tôi”
Cố Văn vô cùng tức giận, thật không ngờ lúc Mộc Mai đi lấy hồ sơ lại bị nghe lén, Cố Văn ghét nhất là người nghe lén sự thật, người phụ nữ này biết rõ rồi mà vân mắc phải, còn muốn nói chuyện này ra, cho rằng Cố Văn anh là một kẻ đần ư?
"Anh họ, em.. Ngay lúc ấy Ninh Thanh Trúc cũng không
biết nên nói cái gì, vốn cho là chuyện này sẽ dẫn tới vợ chồng bọn họ sẽ bất hòa, ai ngờ Cố Văn lại tín nhiệm Mộc.


Mai đến thế, chẳng lẽ Cố Văn thật sự nhịn được chuyện như vậy sao?
"Ninh Thanh Trúc, tôi cho cô biết, nếu không phải nể mặt ông nội của tôi, căn bản là tôi cũng sẽ không thừa nhận một đứa em họ như cô đâu, đúng là năm đó mẹ cô cứu mạng ông nội tôi.

Nhưng mấy năm nay ông nội tôi đã sớm trả hết tất cả ơn nghĩa rồi, cô không nên mơ mộng một bước lên trời!” Lòng dạ người phụ nữ này đủ ngoan độc, mẹ cô ta cũng không phải là người tốt lành gì..


 
Chương 197


Chẳng qua là Cố Văn không muốn so đo với bọn họ mà thôi, nhưng hôm nay cô ta lại chơi mánh khóe kiểu này ở trước mặt anh, loại người hay lo chuyện bao đồng như: thế cũng không được phép ở lại công ty.

"Anh họ, anh đừng nói như vậy, là lỗi của em, em không nên nói chị dâu như thế, em xin lối.

.

" Ninh Thanh Trúc khóc nấc lên, đúng lúc Cố Nam và Mộc Diệp đi ra, Cố Nam thấy thế, chau mày: "Cố Văn, tôi đã nhắc nhở cậu phải xử lý mối quan hệ của mình cho tốt rồi đấy”

"Chỉ là một người không có máu mủ ruột thịt mà thôi, ở chỗ này diễn một vở hài kịch, tôi không định để cô ta tiếp tục ở lại công ty”
"Thật xin lỗi Tổng giám đốc Nam, chuyện ngày hôm nay.

đều là lỗi của em, mong anh đừng giận em, chỉ cần không đuổi em đi, muốn xử lý em thế nào cũng được cả”
Ninh Thanh Trúc nhìn Cố Nam, hy vọng có thể cho cô ta một cơ hội, bất kể như thế nào cô ta nhất định phải ở lại công ty Hưng Thịnh.

"Không cần phải đến chỗ tôi khóc lóc kể lể, cô đã ở chỗ này rồi thì phải làm tốt bổn phận của cô, nếu cô còn dám gây chuyện, tôi sẽ không khách khí với cô đâu"; Cố Nam dắt Mộc Diệp đi thẳng ra khỏi công ty, còn Ninh Thanh Trúc thì khóc lớn.

h Cố Văn hừ lạnh một tiếng, không để ý đến cô ta nữa, cũng quay người đi mất.

Cố Nam và Mộc Diệp cũng gặp người quen ở trong nhà hàng, đó là Mạch Lam.

"Xin chào cô Lam, không ngờ cô cũng ở đây" Cố Nam bước lên chào hỏi.


Mạch Lam quay đầu lại thì thấy đúng là Cố Nam, trên mặt cũng nở nụ cười vui vẻ: "Ra là anh Nam à, thật trùng hợp quá, đã nhiều năm rồi chúng ta không gặp nhau nhỉ”
"Sao hôm nay cô Lam lại ở chỗ này vậy? Giới thiệu với cô, đây là bạn gái của tôi, Mộc Diệp" Đối với loại xưng hô này, Mộc Diệp rất là thích.

Sau đó anh ta lại hướng về phía Mộc Diệp rồi nói: Đây là Mạch Lam, có lẽ em đã nghe nói qua rồi, đến từ một gia tộc có tiếng ở thủ đô đấy”
“Cô Lam, nghe danh cô đã lâu” Mộc Diệp cười nói, Mộc Diệp rất thích người phụ nữ như vậy.

Lúc trước Liễu Trang và Bạch Hà cũng chỉ như là người hầu của Mộc Diệp mà thôi, nếu thật sự có thể kết bạn với người phụ nữ như Mạch Lam thì khi nói ra sẽ rất có thể
"Lúc trước luôn nghe nói cô Diệp rất đẹp, không ngờ cô còn đẹp hơn so với lời đồn nữa.

" Mạch Lam tán dương.

Mộc Diệp mỉm cười: "Cô Fam quá khen rồi, chỉ là bị người khác trêu chọc mà thôi, cô Lam cũng đừng gheo tôi chứ” "Hôm nay cô Lam tới đây là để gặp bạn à?" Cố Nam hỏi, lúc trước Mạch Lam đến đây trị bệnh, nghe nói cô ta và Cố Văn có mối quan hệ khá tốt.

Nhưng mà Tổng giám đốc công ty Hưng Thịnh bây giờ là Cố Nam, thời của Cố Văn đã qua rồi, cho nên Mạch Lam nên biết đâu mới là sự lựa chọn chính xác.


"Đúng vậy, tới đây là gặp một người bạn cũ, công việc
cũng đã xử lý ổn thỏa rồi, cứ nghĩ là cùng nhau đi ăn một bữa cơm, nhưng không ngờ anh ấy có việc đi trước, nên chỉ còn lại mình tôi thôi”
Trên mặt Mạch Lam lộ ra vẻ đáng tiếc, gục đầu xuống che giấu sự mưu mô chợt lóe lên trong mắt.

Quả nhiên Cố Nam bắt đầu thể hiện khí khái đàn ông:
ậy thì trùng hợp quá, nếu cô Mạch Lam không chê thì chúng ta cùng ăn chung nhé! "
"Hình như không ổn lắm đâu, hai người hẹn với nhau mà, sao tôi có thể chen ngang được chứ” Mạch Lam từ chối.

.


 
Chương 198


Mộc Diệp cũng không có ý định ngăn cản anh ta, trái lại là đi khuyên Mạch Lam: Không có sao mà, dù sao hai người chúng tôi cũng ăn chung hoài mà.

Cố Nam không ngờ được Mộc Diệp có thể quen biết một nhân vật to lớn như thế, thật khiến anh ta lau mắt mà nhìn, trước kia anh ta chỉ dính mùi nước hoa phụ nữ chút xíu thì cô ta đã làm âm lên rồi.
Hôm nay đã nhìn thấy lợi ích trong mối quan hệ này rồi, xem ra cái cô Mộc Diệp này cũng không ngu ngốc như vẻ bề ngoài.


ï "Vậy thì tôi không thể từ chối rồi Mạch Lam nói xong, ba người liền chọn một phòng rồi ngồi xuống.
Mạch Lam lơ đãng thể hiện khí khái hào hùng là điêu những cô gái khác không có, điểm này Mộc Diệp hơi hâm mộ.
Sau khi các món ăn được dọn lên hết, Cố Nam vô cùng
ga lăng để hai người phụ nữ chọn món mình thích trước, ba người đều có suy nghĩ riêng của mình, đây nhất định không phải là bữa cơm trưa bình thường.
Mộc Diệp mở miệng trước: Cô Lam đây ở trong quân đội mấy năm có vất vả không? Tôi vô cùng ngưỡng mộ những người có thể làm việc mà bản thân yêu thích, không giống tôi, chỉ có thể quản lý chuyện của công ty.

Nếu như bảo tôi lựa chọn lại một lần nữa, tôi hy vọng có thể được giống như cô vậy” Mộc Diệp biết, muốn trở thành bạn bè thật sự thì phải có
chung chủ đề để nói chuyện mới là điều quan trọng nhất.


Trước kia đã có rất nhiều người nịnh bợ lấy lòng Mạch Lam, nhưng mà những người đó căn bản là không có chút giá trị lợi dụng gì, cô ta cũng sẽ.

không quan tâm tới.
"Cô nói cũng rất đúng, lúc cô mặc quân phục vào thì mới có thể phát hiện ra, việc nếm qua tất cả cực khổ cũng đều rất đáng giá”
Mạch Lam đã từng cho rằng bản thân mình sẽ không thể kiên trì được nữa, nhưng sau đó cô ta lại phát hiện ra một điều là, nếu người khác không thúc, ép mình một chút, thì căn bản là mình sẽ chẳng bao giờ biết được bản thân có bao nhiêu năng lực, có bao nhiêu mạnh mẽ.
Vậy bây giờ cô Lam có định làm gì không? Hay là phải tiếp tục ở lại trong quân đội?” Mộc Diệp tiếp tục hỏi, coi như là hỏi thay Cố Nam.
Nếu như Mạch Lam định kinh doanh, vậy thì hợp tác với nhà họ Cố là tốt nhất.

Mạch Lam nghe thế thì sửng sốt một chút, nhanh như vậy mà đã lái tới vấn đề chính rồi à? Mạch Lam cũng không trả lời thẳng: “Thật ra tôi rất muốn ở lại trong quân đội, chẳng qua là tôi muốn xem sự sắp xếp của ba tôi ra sao đã”
Cố Nam biết giờ có hỏi cũng không hỏi ra cái gì, bây giờ trong lúc này chỉ cần lo lót tốt mối quan hệ của bọn họ, thì mai sau anh ta mới có thể nhận được sự trợ giúp hùng mạnh của quân đội.

"Anh Nam, tôi nhớ là trước kia Tổng giám đốc Văn bị tai nạn xe, bây giờ sao lại thay đối người rồi? Chẳng lẽ là Tổng giám đốc Văn không thể lái xe tới à?" Đôi đũa ăn cơm của Cố Nam khựng lại một chút: “Trước kia em trai tôi chẳng may bị tai nạn giao thông, vì muốn em ấy dưỡng thương cho tốt cho nên ba đã để tôi tới quản lý công ty.

Chỉ là, hiện tại em ấy đang đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc công ty.

Nhưng mà sản nghiệp đều là của nhà họ Cố, chúng tôi là anh em thì ai làm cũng đều như nhau thôi.”
Mạch Lam thật sự không ngờ cuộc tranh chấp trong gia tộc, lại được Cố Nam lược bỏ qua nhẹ nhàng như vậy, thời đại của Cố Văn đã bị Cố Nam thay thế.
"Hóa ra là như vậy, lúc trước tôi còn muốn nói tới Cố Văn cho ba tôi nghe nhiều hơn một chút, nhưng mà Cố...!Sau này chắc là sẽ có cơ hội hợp tác cùng anh Nam đây rồi” Mạch Lam không nói ra suy nghĩ thật sự của bản thân, dù sao thì hai người bọn họ ai cũng không biết đến cuối cùng là Mạch Lam và Cố Văn có tình hữu nghị gì hay không..


 
Chương 199


Sau khi cơm nước xong, Mạch Lam không ở lại nữa, dù sao thì cô ta cũng đã đạt được mục đích khi đến đây rồi, lập tức trực tiếp rời đi.
Mộc Diệp nhìn thoáng qua Cố Nam: "Cứ để cho cô ta đi thế này à?”
"Nếu cô ta đã muốn rời đi, chúng ta cũng không có cách nào giữ chân cô ta lại cả”
Mấy ngày nay Cố Nam bận đến sứt đầu mẻ trán, nguyên nhân chính là do thời điểm anh ta thay thế ngồi vào vị trí đó của công ty từ tay Cố Văn, đã để lại rất nhiều tình trạng phiền toái.


Nếu như Cố Nam muốn hoàn thành tất cả, nhất định phải tiến hành các thủ tục rườm rà thì mới có thể.

Bởi vậy mà Cố Nam đã sớm ôm hận trong lòng.

Thâm nghĩ rằng mấy ngày này anh ta nhất định phải tìm và giao cho Cố Văn chút phiền toái, mới có thể bù đắp lại những đêm mà bản thân anh ta đã chịu đựng trong khoảng thời gian này ở trong công ty.
"Sau khi em tới công ty mới phát hiện ra là có rất nhiều người ờ đó vẫn ủng hộ Cố Văn như cũ”
Mộc Diệp nghĩ tới thì cảm thấy rằng Cố Văn kia cũng không hề hèn yếu như ở ngoài mặt.


Trước kia sau khi anh †a tiếp quản công ty, lợi nhuận của công ty đúng là có chiều hướng tăng lên, cho nên muốn đối phó với anh ta, sợ là sẽ có chút khó khăn.
Cố Nam đương nhiên biết rõ bây giờ Cố Văn hoàn toàn không có cách nào lung lay địa vị của anh ta, vốn nghĩ
đến nếu bản thân anh ta quản lý công ty Hưng Thịnh thì sẽ không xảy ra sự cố nào khác, nhưng mà thật không ngờ trước đó đã chôn xuống một nền móng sâu đến như vậy.
"Gần đây hai người Cố Văn và Mộc Mai đều đang theo dõi đề án này, nếu như bọn họ đánh mất đi cơ hội hợp tác cuối cùng, thì chẳng phải chứng minh hai người bọn họ là hai kẻ không có năng lực mạnh mẽ gì sao?”
Cho đến bây giờ, Cố Nam cũng.

không nghĩ tới Cố Văn có thểlàm ra chuyện như vậy, nếu lúc này anh ta không tiến hành điều chỉnh lại, tương lai công ty nhất định sẽ trả lại về tay Cố Văn, lúc này anh ta không thể tiếp tục đồng cảm với đứa em trai này được nữa, chỉ là một thằng què mà thôi làm sao có thể tiếp nhận công ty chứ?

"Cố Văn thông minh như thế chắc chăn sẽ không làm chậm trề công việc ; như vậy đâu, nếu như anh thật sự muốn đối phó với anh ta, anh có thể bắt đầu xuống tay từ Mộc Mai" Ban đầu cô ta cho rằng để Mộc Mai cưới một người què là Cố Văn thì sẽ không có kết quả tốt lành gì, thế mà không ngờ Mộc Mai lại thật sự ở bên Cố Văn, không chỉ thế, thoáng nhìn qua tình cảm vợ chồng bọn họ còn rất hòa thuận và vui vẻ, cuộc sống đầm ấm, quả thật làm cho cô ta có chút đố kí.
Cố Nam ngẩng đầu đưa mắt liếc nhìn Mộc Diệp một cái, hết sức khó hiểu hỏi: "Anh thật sự không ngờ các em có thể làm ầm ï đến nông nổi như vậy đấy, mặc kệ thế nào thì nói cho cùng các em cũng là chị em họ, vì cái gì mà em muốn Mộc Mai chết đến như vậy? Theo như anh
được biết, trong lúc đó bề ngoài của hai người bọn em có vẻ như cũng không có mâu thuấn lợi ích gì, cả nhà họ Mộc đều do ông nội và ba của em quản lý, vì sao em không thể bao dung cô ấy đến thế?”
"Đây là chuyện riêng của nhà họ Mộc bọn em, không cần anh phải quan tâm, anh chỉ cần hoàn thành việc của anh là được rồi, ân oán trong lúc đó của em và Mộc Mai cũng khó mà nói được rõ ràng trong một hai câu, em sẽ từ từ nói cho anh nghe khi thời cơ đến, ngoài ra khoảng thời gian gần đây anh nên chú ý đến thân phận của mình một chút, cái kẻ gọi là em họ của anh kia có vẻ như cũng không phải là một đứa tâm thường đâu”
Lúc trước, khi còn ở phòng làm việc, anh đã có cảm giác cô gái đó là một cô gái có dã tâm rất lớn, nếu như không phải nói chuyện với cô gái đó một hai cậu, thì kỳ thật khó mà nhìn ra được một người nhìn có vẻ mềm mỏng yếu đuối như một cô gái nhỏ, vậy mà lại có dã tâm lớn đến thế..


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom