Cập nhật mới

Dịch Cố Tổng Sủng Thê

Chương 220


"Chuyện này cũng không cần ông lo giùm, Sở Trọng Văn là anh em của tôi, cậu ta có ra sao tôi cũng lo, cho nên ông hãy lo cho bản thân mình trước đi, đã lựa chọn rời đi thì ngoan ngoấn ở lại Đông Âu, đừng đi quấy rầy cuộc sống của người khác nữa”
Cố Văn nói xong, ba người đang định lên lầu thì lại nghe Sở Đình Trung ở phía sau quát: "Gần đây tôi rất muốn quay về Việt Nam xem Hà Thành đã phát triển thế nào rồi, ghé qua thăm cái nhà mà tôi đã từng chung sống với người phụ nữ kia một lát”
Sở Trọng Văn nghe xong thì ngay lập tức nổi giận, xoay người túm lấy quân áo của Sở Đình Trung: "Sở Đình Trung ông là cái đồ khốn nạn, ông dám nói lại thử xem.


Ông căn bản không có †ư cách quay về gặp mẹ của tôi, càng không tư cách quay về nhà họ Sở”
“Thật sao? Vậy chúng ta cùng chờ † xem, tao không nghĩ mày có thể canh giữ bên cạnh mẹ mày mọi lúc mọi nơi được”
Sở Đình Trung nói xong thì lại chọc giận Sở Trọng Văn một lần nữa, Sở Trọng Văn giơ tay lên muốn đánh ông ta, lại bị Cố Văn gọi lại: "Sở Trọng Văn, dừng tay”
Mặc dù anh coi thường Sở Đình Trung, nhưng dù sao ông †a cũng là ba của Sở Trọng Văn, nếu Sở Trọng Văn đánh ông ta, sợ răng sẽ để lại tin đồn xấu.

Cố Văn hiểu rõ hơn Sở Trọng Văn, bèn ra tay ngăn cản.
Sở Trọng Văn siết chặt nắm đấm, run rẩy một lúc lâu rồi
Cút, cút ngay cho tôi, tôi không muốn gặp lại ông nữa”
Sở Đình Trung đứng lên đi ra ngoài, đi ra đến cửa thì quay.


đầu lại, thấy ba người kia đã không còn ở sảnh nữa, cấp dưới đi đến hỏi thăm: "Ông chủ, khi nấy có thể nói chuyện đàng hoàng với cậu chủ mà, tại sao ông lại nói như vậy? Chẳng phải như vậy sẽ làm mất hết tình con ba con sao?” Sở Đình Trung cười lạnh: "Tôi có quan hệ gì với thằng ngu đó? Chẳng qua tôi muốn dạy dõ nó, bây giờ mẹ nó đã gả cho anh trai tôi rồi, tôi còn muốn giết cả bọn nó đây, làm sao còn diễn kịch ba con với nó được?”
Nói xong câu đó, Sở Đình Trung quay lại nhìn, người đang đứng ở chỗ rẽ góc đường đã biến mất, lúc này Sở Đình Trung mới yên lòng lại, chậm rãi thở ra một hơi, nói với những người ở sau lưng: "Được rồi, chúng ta mau đi thôi!" Những cấp dưới kia cũng không biết rốt cuộc lần này ông chủ đến đây để làm gì.
Nhưng cũng không có tổn thất gì, đành phải rời đi theo ông ta, bọn họ căn bản cũng không hiểu bây giờ Sở Đình Trung đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy ông chủ của bọn họ giống như là một người mà không có ai muốn nhận làm người thân.
Ba người Cố Văn về đến văn phòng, Cố Văn ngồi xuống ghế: "Được rồi, chuyện này đã xử lý khá ổn thỏa rồi, bây giờ cậu không nên suy nghĩ nhiều, binh tới tướng cản, nước tới đất ngăn, sẽ giải quyết được cả thôi.

Bây giờ chúng ta không nên ở lại đây nữa, nếu như bị Sở Đình Trung để mắt tới, sợ là sẽ có phiền phức, chúng ta nhất định không thể để cho ông ta chọc thủng khiên phòng hộ của chúng ta.

Đặt vé máy bay xong trước buổi tối hôm nay, tôi cảm giác bên phía Việt Nam sắp xảy ra chuyện” Không thể không nói, Cố Văn dự cảm vô cùng chuẩn.


Hôm nay Cố Nam tập trung tất cả mọi người đến họp, Mộc Mai tham gia thay Cố Văn, bầu không khí của hội nghị nghiêm trọng lạ thường, vào lúc sắp kết thúc lúc, Cố Nam lấy ra một phần tài liệu, đặt ở trên bàn: "Đây chính là bản báo cáo tài vụ do mọi người làm, dù là tháng trước hay là quý trước, đều xuất hiện vấn đề rất lớn, phạm sai lầm cấp thấp như vậy, mọi người làm việc kiểu gì thế.

Ai cũng nói là lo cho công ty này nọ, nhưng nếu như chuyện này bị điều tra ra, toàn bộ công ty đều sẽ xong đời”
Một cổ đông trong đó nhíu mày nhìn về phía Cố Nam, không thể tin nổi, hỏi: "Tổng giám đốc Văn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao công ty lại xuất hiện một lỗ hổng lớn như thế”
"Các người làm ăn kiểu gì vậy, nhận lương kếch xù còn chạy đến đây hỏi tôi chuyện gì xảy ra? Công ty xuất hiện lỗ hổng ai trong số các người cũng phải chịu trách nhiệm, nếu xử lý không tốt, tất cả các người đều xéo ngay cho tôi”.


 
Chương 221


Mộc Mai ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt đỏ tới mang tai của Cố Nam, hẳn là thật sự tức giận, dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nổi giận như Vậy.
Sau đó Cố Nam lấy ra một bản báo cáo tài vụ ném đến trước mặt Mộc Mai: "Nhìn một chút đi, đây chính là bản báo cáo do văn phòng Gố Văn làm ra, không chỉ có nhiều lỗ hổng mà còn báo cáo sai tình hình thực tế, sai số đến 3 triệu, số tiền kia bị Cố Văn nuốt hay là bị bên phía cô lấy đi?”
Mộc Mai nhìn bản báo cáo, nó quả thật có vấn đề, phần báo cáo kĩ thuật có lỗ hổng, tiền cũng bị sai sót.
Mộc Mai cau mày: "Không thể nào, đây không phải sổ sách của chúng tôi, trước đó tôi đã thẩm tra, đối chiếu qua rồi, không có vấn đề gì mới giao cho anh”
"Vậy ý của cô là tôi sửa nội dung?

Cô đã tự tay ký lên trên rồi, bây giờ truy cứu trách nhiệm của ai, các cô tự đi mà xử lý”
Mộc Mai cau mày, bản báo cáo này do cô và Cố Văn thẩm tra, đối chiếu, rồi lại xét duyệt qua nhiều lần, tuyệt đối sẽ không xuất hiện vấn đề gì nữa.

Tại sao đến bây giờ lại xảy ra vấn đề? Nhất định là có người nào đó nhúng tay vào.
"Bản báo cáo tài vụ này tuyệt đối có vấn đề, vào lúc tôi giao cho anh, phía trên quả thật có chữ ký của tôi, nhất định đã có người lợi dụng điểm này để gian dối.

Tôi xin lại
bản báo cáo tài vụ này về để thẩm tra một lần nữa, nếu không tìm lại được mười tỷ rưỡi kia thì †ôi sẽ chịu trách nhiệm cho việc này”
Mộc Mai nhìn Cố Nam, hi vọng anh ta có thể cho mình một cơ hội, nhưng Cố Nam lại chỉ cười nhạt một tiếng: "Mộc Mai cô đã đến công ty bao lâu rồi, làm sao cô gánh nổi trách nhiệm này?
Trách nhiệm của ai người đó chịu, không cần cô ở đây ra vẻ.


Bây giờ Cố Văn vân chưa quay.

về, tôi có thể tạm gác bản báo cáo tài vụ này sang một bên, nếu như cậu ta trở về rồi mà vẫn không giải quyết được vấn đề, tôi không thể làm gì khác ngoài báo cáo chuyện này lên cục thuế”
Cố Nam biết Mộc Mai chắc chăn sẽ chịu trách nhiệm thay cho Cố Văn, nhưng mục đích cuối cùng của anh ta là Cố Văn, cho nên anh ta sẽ không cho cô cơ hội.
"Bây giờ Cố Văn vẫn chưa về, chúng tôi là vợ chồng, trách nhiệm của anh ấy cũng là trách nhiệm của tôi, tôi xin được làm lại bản báo cáo tài vụ này, tôi sế chịu hết mọi hậu quả”
Mộc Mai biết, dù Cố Văn có ở đây, Cố Nam cũng sẽ lợi dụng chuyện này để.
chèn ép anh.

Dù trước đây Cố Văn từng giúp đỡ những cổ đông này, nhưng năm, năm đủ làm thay đổi lòng dạ của một số người, bọn họ có thể làm bất kì chuyện gì.
"Anh nói rồi, chuyện này đã có Cố Văn lo, em không cần chịu trách nhiệm đâu.


Hôm nay trước tiên cứ như vậy đi đã, nếu như trong vòng ba ngày mà Cố Văn còn không trở về, thì anh sẽ giao nộp hết tất cả phần tư liệu này lên trên.

Anh hy vọng Cố Văn có thể cho anh một lời giải thích hợp lý.

Nếu như không có gì để giải thích, vậy thì cứ chờ bị đuổi đi, anh sẽ không giữ người như vậy ở lại công ty đâu”
Cố Nam chưa bao giờ nể tình Cố Văn, Cố Văn đã từng cướp đi rất nhiều đồ của mình, anh ta tuyệt đối sẽ không giữ người em trai này lại.
Một trăm tỷ hơn không phải là một con số nhỏ, cho dù là Mộc Mai có thể thay Cố Văn làm ra những bảng báo cáo tài vụ kia, Cố Văn cũng không có tiền để lấp đủ vào cái lỗ thủng này..


 
Chương 222


Mộc Mai chớp chớp mắt, trong nháy mắt đã hiểu ra mục đích của Cố Nam, cô đập lên bàn: "Cố Nam, cuối cùng em cũng hiểu, không phải là vì anh muốn đuổi Cố Văn ra khỏi nhà họ Cố hay sao?
Em nói cho anh biết, không có khả năng có đâu.

Em tuyệt đối sẽ không để anh ấy vô duyên vô cớ chịu sự oan uổng do người khác làm ra đâu”
Nhìn thấy dáng vẻ vì Cố Văn mà không đầu hàng của người phụ nữ này, Cố Nam chợt thấy hoảng hốt.


Anh ta vốn cho rằng tình cảm như vậy chỉ có thể xuất hiện ở trong tiểu thuyết và phim truyền hình thôi.
Anh ta ngẩng đầu nhìn người phụ nữ này, mới phát hiện ra cô ấy không chỉ có dáng vẻ xinh đẹp, mà trong lòng còn có một sự kiên định.

Cô ấy có thể bảo vệ chồng của mình ở trước mắt mọi người, e là Mộc Diệp hoàn toàn không làm được điều như vậy.
Cố Nam đứng lên nói một câu tan họp, mọi người vừa đi vừa lắc đầu, giống như không tin rằng Cố Văn là người như vậy.

Trong phòng họp to lớn chỉ còn lại hai người Cố Nam và Mộc Mai.
"Cố Nam, em nói cho anh biết, em †in tưởng Cố Văn, anh ấy sẽ không bao giờ thừa nhận những chuyện mà anh ấy chưa từng làm, cho dù là anh có lôi ra bao nhiêu chứng cứ ra để chứng minh đi chăng nữa, chúng em cũng sẽ chống cự lại anh đến cuối cùng”
Trên mặt Mộc Mai lộ ra vẻ lạnh lùng, cảm giác thế này
khiến Cố Nam ghen tị đến phát điên.

Có thể là mãi mãi cũng sẽ chẳng có người nào đối xử với anh ta như vậy.

Vì sao Cố Văn đã què rồi, mà vẫn còn có người bảo vệ nó như vậy chứ? Rốt cuộc là Mộc Mai thích nó ở điểm nào? ; Cố Nam đứng dậy, mỉm cười nói: "Anh nói rồi, mục đích của anh rất đơn giản.


Một núi thì không thể có hai con hổ, cho dù em biết đây đúng là một âm mưu, vậy thì như thế nào? Không có chứng cứ, còn không phải để mặc cho anh sắp đặt à? Nếu như em đã muốn giúp đỡ Cố Văn, vậy thì cứ tiếp tục đi, đến lúc đó đừng có hối hận!”
"Vậy bọn em cứ ở đấy chờ xem, bọn em tuyệt đối sẽ không chịu thua anh đâu.

Sau khi nói xong, Mộc Mai lập tức rời đi.
Cố Nam thấy bộ dáng dứt khoát này của cô, gạt tất cả những thứ ở trên bàn xuống mặt đất, anh ta cũng không biết, vì sao bản thân mình lại tức giận, rõ ràng Mộc Diệp.

mới là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng bản thân anh ta cứ phải lòng Mai hết lần này tới lần khác.
Mộc Mai nổi giận đùng đùng trở về phòng làm việc, Ninh Thanh Trúc lập tức đi tới: "Chị dâu làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Sắc mặt của chị không tốt lắm”
"Không có việc gì, cô làm tốt chuyện của mình đi! Mộc Mai không quên Elsa đã từng nói, người phụ nữ này từng có giao dịch với Cố Nam, nhất định phải duy trì khoảng cách với cô ta, nếu không thì một ngày nào đó bị cô ta căn một cái được một mất mười.
Ninh Thanh Trúc không ngờ rằng bản thân mình vô duyên vô cớ bị măng cho một trận, đành phải hờn dõi ngồi lại
vào vị trí của mình.

Mà Elsa vừa vặn nhìn thấy vẻ mặt này của cô ta, bất đắc dĩ lắc đầu.Vì sao người phụ nữ này lại muốn vào công ty nhỉ? Mộc Mai cũng đã đối xử với cô ta như vậy rồi mà vẫn cứ muốn ở lại.


Thoạt nhìn cô ta có vẻ thật lòng nghĩ đến Cố Văn.
Mộc Mai nhìn phần bảng báo cáo tài vụ kia, suy nghĩ không rố vì sao lại xuất hiện vấn đề.

Trên đó thật sự chính là chữ ký của cô, nhưng chỉ có tìm ra vấn đề vào hôm nay.

mới sẽ không để Cố Nam đạt được mục đích.

Cố Văn đã mất đi rất nhiều thứ rồi, tuyệt đối không thể lại tiếp tục mất đi vị trí như thế này.
Nghĩ tới đây, Mộc Mai lập tức tỉnh táo lại, bắt đầu kiểm tra các khoản các mục, dù rằng chuỗi con số này làm cho Mộc Mai thấy hoa cả mắt, nhưng mà vì Cố Văn, cô nhất định phải điều tra rõ chân tướng..


 
Chương 223


Bây giờ đã là một giờ sáng, Mộc Mai vân còn đang làm thêm giờ ở công ty, nhìn từng dãy số, Mộc Mai cảm thấy đầu hơi đau, buồn nôn.
Chị An nghe điện thoại không được nên trực tiếp đến công ty, thấy Mộc Mai vẫn còn đang làm việc, chị đau lòng chạy tới, đặt thức ăn trên tay lên bàn của Mộc Mai: “Sao muộn như vậy rồi mà mợ vấn chưa về? Tôi lo lắng đến xem, mợ đừng vất vả như vậy, mau về nghỉ ngơi đi, phụ nữ không nên thức khuya.”
“Chỉ An, tôi còn rất nhiều tài khoản chưa kiểm tra.

Trong khoảng thời gian này, công ty xảy ra sự cố, nếu không kiểm tra kịp thời có thể sẽ ảnh hưởng đến Cố Văn” Mộc Mai liếc nhìn đồng hồ, không ngờ lại muộn như vậy rồi, cô nhìn chị An và nói: “Cảm ơn vì đem đồ ăn cho tôi, nhưng tôi phải kiểm tra xong trong vòng ba ngày.


Chị nên về trước đi”
Hôm nay, Cố Nam nói trước rất nhiều người rằng Cố Văn đã gây ra ảnh hưởng xấu, cô không thể ngồi im nhìn mọi chuyện được.

đam mỹ hài
“Được được được, tôi sẽ không quấy rầy mợ nữa.

Tối nay mợ đến vẫn chưa ăn gì, mợ nên ăn trước đi.

Nếu mợ ngã bệnh, cậu chủ sẽ không cho mợ tiếp tục làm việc nữa” Chị An nhìn cô mà cảm thấy xót xa, nhưng vẫn không thể thuyết phục cô.
Mộc Mai suy nghĩ một hồi, sau đó mở hộp cơm ra và phân loại dữ liệu trong khi ăn, nhưng không có biết rằng
trong bóng tối có ai đó nhìn chằm chăm vào từng cử động của họ.
Người đàn ông lui vào bóng tối và bấm số của Cố Nam: “Ông chủ, người phụ nữ vẫn đang làm thêm giờ.

Cô bảo mẫu đang giao đồ ăn cho cô ấy, họ vẫn đang ở công ty” Cố Nam đang nghỉ ngơi thì ngồi dậy nói: “Anh nói gì? Cô ấy vấn đang làm thêm giờ, cô ấy muốn chết sao?” “Bây giờ họ vẫn ở đó, tôi thông báo cho cậu một chút, có cần phải đuổi bọn họ ra không?” Người phụ nữ đó rất liều mạng, dùng biết bao thời gian để lấy lại dữ liệu, nhưng vân tốn công vô ích.

“Quên đi, anh không cần phải theo dõi nữa” Cố Nam cúp điện thoại đứng dậy đột nhiên không còn cảm thấy buồn ngủ nữa, anh chưa bao giờ nghĩ rằng Mộc Mai sẽ đối với Cố Văn như vậy.
Cố Nam lái xe trở lại công ty, nhưng đèn trên tầng của Mộc Mai sáng.
Nghe thấy tiếng bước đi, Mộc Mai quay đầu lại và nhìn thấy Cố Nam đang đứng phía sau cô thì giật mình: “Sao anh lại ở đây?” Mộc Mai quay lại và chậm rãi nị lừng lo, tôi nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này, sẽ không để Cố Văn phải chịu nỗi oan này.
Thấy Cố Nam đến muộn như vậy, chị An cảm thấy không yên tâm, chị đứng bên cạnh nhìn, cảm thấy Cố Nam có một cảm giác khó tả đối với Mộc M Lông mày của Cố Nam nhíu lại: “Cố Văn có thực sự quan trọng đến vậy không?” Mộc Mai có thể nghe thấy giọng điệu của anh có rất nhiều tức giận.

“Cố Văn là chồng em, đương nhiên là quan trọng.

Anh cả ở đây hỏi em chuyện này sao?” Mộc Mai không quay, đầu lại, tiếp tục sắp xếp thông tin.
Nhưng Cố Nam đã giật lấy giấy tờ trên tay cô và ném nó xuống đất.

Mộc Mai thấy kết quả của cả đếm bị ném đi, lập tức đứng lên chỉ trích lớn tiếng: “Cố Nam, anh điên à? Đây đều là số liệu em dày công tạo ra, anh làm lộn xôn lên hết rồi”
“Nếu anh là người kết hôn với em, em sẽ làm điều đó chứ?” Cố Nam hét lớn.


Mộc Mai tròn mắt khi nghe điều đó, không hiểu tại sao anh ta lại nói điều này, ngay cả khi cô không kết hôn với Cố Văn thì cũng sẽ không cưới anh 1a.
Chị An cũng rất sốc khi nghe những lời như vậy, Cố Nam thực sự vẫn luôn che giấu tình cảm này.
Mai lắc đầu, lùi lại một bước: “Cho dù không gả cho.

Cố Nam, em cũng sẽ không gả cho anh.

Người nhà họ Cố mắt luôn cao hơn đỉnh đầu, làm sao có thể coi em ra gì.

Anh có Mộc Diệp rồi, xin đừng quấy rầy cuộc sống của em nữa, em không hề liên quan gì đến anh” Mộc
Mai.không ngờ Cố Nam lại nói ra lời như vậy, may mà không có người khác, nếu Cố Văn biết chuyện thì mối quan hệ giữa hai người sẽ càng thêm xa cách..


 
Chương 224


“Cố Văn chỉ là một tên què, em ở với cậu ta thì có thể có tương lai gì chứ?
Còn không bằng ly hôn với cậu ta và gả..

cho anh” Cố Nam hoàn toàn không hề quan tâm đến việc chị An vẫn đang ở đó.
“Câm miệng lại, Cố Văn là chồng của em.

Em không cho.

phép bất eứ ai xúc phạm anh ấy.


Em nghĩ rằng anh đã uống quá nhiều rồi.

Hãy đi ra ngoài ngay lập tức.

Anh không được chào đón ở đây” Mộc Mai chỉ muốn đuổi anh †a ra.

Bất kể mục đích của anh ta là gì, anh „ ta không được phép tiếp tục làm bậy ở đây.
Chị An là người của Cố Văn, chỉ cần chị biết thì Cố Văn cũng sẽ biết trong thời gian ngắn, cô phải đuổi Cố Nam ra ngoài, cô không muốn Cố Văn hiểu lầm.
Cố Nam chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đột nhiên say mê người phụ nữ này, anh ta đã từng nghĩ rằng mặc dù cô có chút tham vọng nhưng cô chỉ là một người phụ nữ mà nhà họ Mộc không cần.

Bây giờ có vẻ như người phụ nữ này tốt hơn nhiều so với Mộc Diệp, anh ta bắt đầu nghỉ ngờ lựa chọn của mình.
Cố Văn đột nhiên đẩy cửa vào, nhìn thấy bên trong lộn xôn, trực tiếp đi tới bên cạnh Mộc Mai: “Đã muộn như vậy rồi, anh ở đây quan tâm vợ tôi sao?”
Mộc Mai không ngờ rằng Cố Văn sẽ đến, đôi mắt của cô lóe lên: “Tại sao anh lại trở lại rồi?”
Cố Văn cười nhạt, năm lấy tay cô: “Chuyện ở đó xong rồi nên anh quay vê.
Không ngờ em và chị An không có ở nhà.

Anh đoán đang ở công ty nên mới đến đây.


Không ngờ lại nhìn thấy cảnh này”
“Sao anh không nói trước với em?
Em có thể chuẩn bị ít đồ ăn cho anh”
Nhìn Cố Văn vội vã chạy tới, Mộc Mai cảm thấy rất đau lòng.
Nhìn thấy hai người thể hiện tình cảm, Cố Nam biểu cảm khác thường, nhìn Cố Văn: “Cố Văn, cậu cuối cùng đã trở lại.

Báo cáo tài chính có rất nhiều vấn đề.

Cậu không muốn nói gì sao? Để Mộc Mai ở đây thu dọn bãi chiến trường cho cậu, cậu đúng là giỏi thật đấy”
“Tôi tin rằng anh cả hiểu rất rõ vì sao tiền biến mất, vì vậy cho dù có tra thế nào cũng không ra đâu.

Mộc Mai không cần kiểm tra nữa, anh sẽ làm một bản báo cáo tài chính cho em”
Cố Văn nói xong nắm lấy tay Mộc Mai: “Về nhà thôi”
Hai người bước ra ngoài không quan tâm đến Cố Nam.

Cố Nam ném mọi thứ lên bàn: “Cố Văn, cứ đợi đấy cho.

†ao.
Tao chắc chắn sẽ khiến mày đẹp mặt”

Cố Văn và Mộc Mai lên xe, Mộc Mai nhìn anh và nói cẩn thận: “Thực ra em...”
“Em không cần phải giải thích, những gì em vừa nói, anh đều nghe hết là anh ta tự đến tìm em.

Anh còn tưởng rằng Mộc Diệp đáp ứng hết thảy nhu cầu của anh ta, không nghĩ tới anh ta lại có ý đồ với em” Cố Văn đã nhận
ra điều đó từ lâu, nhưng người phụ nữ ngốc này lại không cảm nhận được.
“Em không ngờ lại xảy ra chuyện này.

Em muốn kiểm tra thông tin của công ty.

Nếu biết chuyện này, em đã không tăng ca rồi” Mộc Mai rất có lỗi, sợ rằng Cố Văn sẽ suy nghĩ nhiều.
“Được, được rồi, anh tin em, nếu hai người không tin tưởng lẫn nhau thì làm sao có thể kéo dài được?”Anh biết rõ Mộc Mai là người như thế nào, cho nên anh hoàn toàn không nghĩ tới những chuyện đó, cô gái này đúng là quá cẩn thận.
“Vừa rồi anh và Cố Nam nói lúc chuẩn bị xong những báo cáo tài chính này thì họ đã.

động tay động chân rồi, bây giờ nhất định phải đề phòng." Mộc Mai có chút lo lắng, vừa rồi hai anh em cãi nhau lớn, đám cổ đông đó có lẽ cũng sẽ không đứng về phía Cố Văn, “Đừng lo lăng, mọi thứ đều nằm trong tâm kiểm soát của anh” Mộc Mai, nhìn Cố Văn, cảm thấy anh không hê lo lăng chút nào, tự hỏi anh đang suy nghĩ gì vậy?.


 
Chương 225


Khi Cố Văn và Mộc Mai đến công ty vào ngày hôm sau, mọi người đều không biết Cố Văn quay lại từ lúc nào, trong mắt họ có một tia né tránh, không dám nhìn anh.

Mộc Mai biết rất rõ lý do, nhưng không có tâm trí để quan tâm đến họ.

Cô cầm theo tài liệu mà hôm qua Cố Nam nói rằng đang thiếu chín tỷ, và lên kế hoạch đối đầu với Gố Nam.
Cố Nam ngẩng đầu liếc nhìn Mộc Mai không nói gì, ném tất cả thông tin †rong tay vào giữa bàn và nói với các cổ đông: “Báo cáo tài chính này có gì đó không ổn.


Nếu Cố Văn có thể chứng minh răng cậu không tham ô thì chuyện này còn có thể giải quyết, nếu không cho dù là anh trai của cậu, tôi cũng không thể bảo vệ cậu”
“Tôi có chuyện muốn nói” Mộc Mai đứng dậy, đưa báo cáo tài chính trong tay lần lượt trước mặt các cổ đông, rồi trở về vị trí của mình.
Báo cáo tài chính trước đó đã được ai đó điều chỉnh.

Đây là báo cáo chính xác, và nó có chữ ký cá nhân của Cố Nam trên đó.

Nếu mọi người không tin, có thể kiểm tra nó...”
Mộc Mai nói xong liền phóng to hình ảnh trên màn hình lớn, cho nên Cố Nam không có cách nào điều khiển.
Cổ đông bàn tán rất nhiều, nhìn bản báo cáo tài chính trên tay là biết không có vấn đề gì, dường như cổ phiếu của Cố Nam đã bị thao túng trước đó.
“Đã có can thiệp vào tầng lớp lãnh đạo.

Chuyện này phải điều tra kỹ càng.”

“Đúng vậy, nếu những người đó lại được phép lộn xôn, chẳng phải sẽ phá hỏng sự hòa thuận của hai cậu chủ của chúng ta sao” Những người đó bắt đầu nghĩ cho Cố Văn và Cố Nam, Mộc Mai chỉ cảm thấy những lời này thật kinh tởm.
“Wi tất cả các vị đều nghĩ rằng ai đó động tay động chân, nên tôi đã xem đoạn video giám sát của toàn ông ty tối qua, tìm được một phát hiện lớn, nhưng vấn đề này thực sự là lỗi của tôi”
Sau khi Cố Văn nói xong, mọi người lại ồn ào: “Chẳng phải cậu đã lấy lại báo cáo tài chính rồi sao? Sao có thể là lỗi của cậu” Thấy Cố Văn dân được loại bỏ hiềm nghị, một số giám đốc bắt đầu nịnh nọt anh.

Trong trường hợp Cố Văn ngồi vào vị trí chủ tịch, sợ là điều đầu tiên làm là tái cơ cấu công ty.
Ngôn Bảo bước vào, trên tay cầm một chiếc đĩa chữ U và cắm trực tiếp vào máy chiếu.

Không có gì bất thường về những người tiếp xúc với Cố Nam trên màn hình, không có vấn đề gì cho đến khi Ninh Thanh Trúc xuất hiện, cô †a đã đưa cho Cố Nam một tập hồ sơ, vẻ mặt lo lắng.
Các giám đốc sững sờ khi nhìn thấy người phụ nữ này: “Người phụ nữ này là ai? Tại sao chúng tôi chưa từng nhìn thấy bao giờ? Là thực tập sinh sao?”
Mộc Mai cuối cùng cũng biết Ninh Thanh Trúc đã đưa cho Cố Nam cái gì.
“Chúng ta không nên để người phụ nữ này ở lại công ty hãm hại tôi nữa”
Cố Văn liếc nhìn Cố Nam, người này dường như không quan tâm và không giải thích gì cả.
“Thì ra có chuyện như vậy.


Người phụ nữ này là một thảm họa.

Tôi đề nghị đuổi cô ta đi, hơn nữa còn phải chèn ép cô ta”
“Đúng vậy, chuyện này phải bị nghiêm trị” Bọn họ biết được là Ninh Thanh Trúc giở trò thì càng tức giận hơn, nếu người phụ nữ này thành công, sợ rằng cả nhà họ Cố sẽ hỗn loạn.
“Tôi sẽ gọi Ninh Thanh Trúc đến đây” Mộc Mai đứng dậy và rời khỏi phòng họp, Cố Nam nhìn cô mà không nói gì.

Mộc Mai bước tới chỗ Ninh Thanh Trúc gõ bàn: “Cùng tôi đi phòng họp.

Có những chuyện cần phải giải quyết”.


 
Chương 226


“Phòng họp? Chị dâu, em chỉ là thực †ập sinh, có lên cũng không hiểu chuyện gì” Ninh Thanh Trúc lờ mờ cảm thấy sắp xảy ra chuyện, trong lòng có chút bối rối.
“Đừng lo lăng, chỉ cần giải quyết một số việc nhỏ thôi.


Đến lúc đó cô sẽ biết.

Cố Văn đang đợi cô.

Anh ấy kêu tôi xuống gọi cô” Mộc Mai trực tiếp nói đến Cố Văn.

Chỉ cần có chuyện liên quan đến Cố Văn, cô ta chắc chẳn sẽ không Sẽ từ chối.


Quả nhiên, như Mộc Mai nghĩ, Ninh Thanh Trúc đi vào phòng họp với cô.
Mọi người đều nhìn vào người phụ nữ bước vào với vẻ mặt tức giận: “Thật bất ngờ khi cô ta hãm hại cả công ty!” “Đúng vậy, tôi đề nghị trục xuất cô †a càng sớm càng tốt để tránh để lại mối nguy hiểm tiềm ẩn”
Ninh Thanh Trúc vừa đi vào liền bị giám đốc cáo buộc, cô †a không biết chuyện gì xảy ra nên nhìn Cố Nam, nhưng anh ta hoàn toàn không nhìn cô ta.
“Anh...!anh nói thế là ý gì? Tôi không làm gì sai, tại sao lại sa thải tôi?” Ninh Thanh Trúc bắt đầu giả ngu, Mộc Mai, chỉ ngồi vào chỗ và ngừng nói, Cố Văn cũng vậy, không phản ứng gì.
“Cô còn dám ngụy biện.


Chúng tôi đều thấy cô đưa báo cáo tài chính sai cho chủ tịch.

Nếu không phát hiện kịp thời thì đã xảy ra sự cố rồi” Một người đàn ông đứng lên và bắt đầu buộc tội người phụ nữ trước mặt.
Ninh Thanh Trúc sửng sốt, bắt đầu trốn tránh: “Làm sao có thể, tôi chưa từng làm chuyện như vậy, làm sao có thể thừa nhận? Tại sao anh lại vu khống tôi, rốt cuộc là ai đã hãm hại tôi?” Ninh Thanh Trúc đầy bất bình, nhìn vê phía Mộc Mai: “Chị dâu, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Mộc Mai không muốn nói thêm lời nào, liền trực tiếp chiếu màn hình..


 
Chương 227


Tình cờ là đoạn video cô ta trò chuyện với Cố Nam.

Ninh Thanh Trúc trợn tròn mắt.

Cô ta đã cẩn thận để không bị bắt, Cố Nam đã nói rằng không có máy quay ở đó rồi.

“Không...!không thể nào, tôi chưa từng làm chuyện như thế này, không phải là tôi” Ninh Thanh Trúc phủ nhận, sau bao cố găng cô ta mới vào được công ty này, nếu bị đuổi thì công ty nào dám nhận cô ta.

“Video đều ở đây.

Cô còn dám cãi.
Tôi nghĩ cô có ý đồ xấu và muốn chiếm tài sản của nhà họ Cô.

Chúng tôi đã từng chứng kiến nhiều phụ nữ như cô.
Đừng nghĩ rằng cô có thể trèo cao làm phượng hoàng.

Là gà thì vẫn mãi chỉ là gà, sao có thể trèo cao được” Cổ đông kia không nể mặt cô ta, còn Mộc Mai thì †ỏ vẻ thờ ơ.

; Ninh Thanh Trúc lắc đầu bất lực, bước tới năm lấy tay Cố Văn: “Anh họ, cứu em với.

Em bị ép buộc phải làm việc này.


Em chỉ làm điều này một lần.
Xin đừng xua đuổi em.

Em là em của anh mà, anh họ, anh không thể làm điều này với em được”
“Có người kê dao ép cô làm chuyện đó sao? Không cần đến cầu xin tôi, tôi cũng không phải là anh họ của cô.

Hồi đó mẹ cô đã cứu ông nội tôi, nhưng năm đó tôi đã đền đáp ơn nghĩa rồi.

Sau này chúng ta sẽ không có liên quan gì nữa” Cố Văn nói thẳng thừng, trước đây anh vì nể mặt Mộc Mai mà nhãn nhịn, cho dù không có quan hệ huyết thống với cô †a, anh vân đồng ý để cô ta làm việc trong công ty.

Nhưng cô ta lại không biết ơn mà lại phản bội anh, anh làm sao có thể để như thế này được?
“Không, anh họ không phải như vậy.
Hãy nghe em nói.


Em thực sự gặp khó khăn.

Em chỉ muốn ở bên cạnh anh thôi.

||||| Truyện đề cử: Em Muốn Tự Giác Hay Để Tôi Cưỡng Chế |||||
Anh họ đừng đuổi em đi.

Anh không nhìn thấy tình cảm của em dành cho anh những năm nay sao?” Ninh Thanh Trúc vừa khóc vừa nói, cô ta không thể sống thiếu công việc này, không thể rời khỏi Cố Văn được, cuối cùng cô ta cũng có cơ hội đến đây, nếu bị đuổi đi, cô ta sẽ mất hết tất cả.
“Tình cảm? Loại tình cảm này tôi nhận không nổi” Cố Văn trực tiếp từ chối.

Anh có thể nể mặt mẹ cô ta mà tha thứ cho cô ta, nhưng sẽ không bao giờ để cô ở lại công ty nữa..


 
Chương 228


“Còn tưởng là cô sẽ có nhiều kiên nhãn, nhưng chỉ có vậy.

Vì cô đã cầu xin tôi, tôi sẽ không sa thải cô.

Cố Văn đã không thể chứa chấp cô nữa thì đi theo tôi.

Đừng lo lắng, sau này khi nào cần cô làm việc, tôi sẽ trả cho cô gấp.


mười lần mức lương trước đây.

Sau này cô phải vì tôi mà làm tất cả mọi chuyện”
Cố Nam cúi đầu, xoa đầu Ninh Thanh Trúc: “Đã nghe rõ chưa?”
“Tôi biết rôi anh Cố Nam, tôi hứa với anh, chỉ cần anh đừng đuổi tôi đi là được” Ninh Thanh Trúc thở phào nhẹ nhõm, cô ta tưởng mình đã thực sự kết thúc, nhưng không ngờ Cố Nam lại cứu mình.
Có vẻ cô ta đã chọn nhầm chủ lúc đầu rồi, nếu cô ta biết rằng Cố Nam dễ nói chuyện như vậy, cô ta đã không đến gặp Cố Văn.

Nhưng khi đó Cố Văn đang lên cao, không ai ngờ lại rớt xuống đến mức này, không chỉ què chân mà vị trí chủ tịch cũng bị người khác chiếm lấy, quả thực rất đáng thương.
Báo cáo tài chính đã kết thúc và hoạt động của công ty đã đi vào hoạt động trở lại, chiếc bàn bên cạnh Mộc Mai đã trở nên trống rỗng, mọi người đã rời đi.
Mộc Mai đang tập trung xử lý công việc đang làm, bỗng có thông báo buổi chiều sẽ tổ chức cuộc họp, Cố Nam tổ chức việc như vậy khi nào.
Sau khi dùng bữa vào buổi trưa, Cố Văn và Mộc Mai đến phòng họp lớn của công ty và ngồi ở giữa hàng ghế đầu.
Cố Nam đứng ở trung tâm, nói về các quy tắc và quy định của công ty cũng như các vấn đề phát triển gần đây.

Cô đã quen rồi nên không nghe kỹ.
Khi tất cả mọi người đều cho rằng không có chuyện gì quan trọng, Mộc Mai không thể ngồi yên khi nhìn thấy người mang trà CốVăn lại là Ninh Thanh Trúc, trong lòng cô lập tức bốc hỏa.

Cố Nam thậm chí còn không sa thải người phụ nữ này.

Nhìn thấy vẻ mặt khó lường của Mộc Mai, Ninh Thanh Trúc vẫn nở nụ cười đàng hoàng: “Sao, chị dâu hôm nay nhìn thấy tôi như nhìn thấy ma vậy?”
Mộc Mai lạnh lùng nhìn cô ta, rồi nhìn Cố Văn bên cạnh: “Em vốn tưởng Cố Nam thông minh đến mức nào, nhưng xem ra chẳng qua là như vậy”
“Mọi thứ đều nằm trong dự đoán của anh, nhưng bây giờ anh chỉ nghĩ răng anh ta rất ồn ào” Cố Văn biết mọi thứ về công ty.
“Anh họ nói đúng.

Mọi chuyện đều nằm trong tâm kiểm soát của anh.

Anh chưa bao giờ nghĩ rằng em sẽ đứng về phía Cố Nam đúng không? Nếu lúc đó, đối xử tốt với em thì em đã không đứng phía đối thủ như thế.

Đừng trách em vì em đã làm vậy nhé!”
Ninh Thanh Trúc vừa nói vừa nhìn Cố Văn, hy vọng có thể nhìn thấy một chút hối hận trên mặt anh, nhưng người đàn ông vẫn vô cảm, như thể anh không nghe thấy.
Cảm thấy rất nhàm chán, Ninh Thanh Trúc đưa trà cho.

Mộc Mai, khi cô †a chuẩn bị rời đi, Cố Văn chậm rãi nói: “Tôi nhớ trước đây tôi đã nhắc nhở cô, đừng gọi tôi là anh
họ nữa.

Dù nhà cô đứng tên bố mẹ cô nhưng tôi có quyền trực tiếp lấy lại, dù sao tôi cũng đã bỏ tiên ra mua “.


“Anh...anh đừng ức hiếp người quá đáng.

Căn nhà này là do mẹ tôi mua lại, mẹ tôi là người cứu ông nội của anh.

Không liên quan gì đến anh.

Anh không có quyền lấy lại” Ninh Thanh Trúc vẫn rất quan tâm đến suy nghĩ của anh, nói với giọng buồn “Đúng là mẹ cô đã cứu ông nội tôi.
Nhưng chuyện cô làm giả báo cáo, tôi không báo cảnh sát đã là làm phước cho cô lắm rồi” Cố Văn nhìn cô ta với ánh mắt như nhìn thấy gì đó ghê tởm.
Mộc Mai nghe thấy rất rõ ràng ngay bên cạnh hai người, cười nhạt: “Có duyên thì sẽ thành, không có duyên cũng đừng cưỡng cầu”
Họ dường như đã quên rằng nếu Mộc Diệp biết vị hổn phu của mình tăng †ju với người phụ nữ khác thì chắc.

chắn sẽ làm to chuyện, tụy rằng nhà họ Mộc không còn tốt như trước, nhưng vẫn tốt hơn Ninh Thanh Trúc..


 
Chương 229


“Cô Mộc Mai nói đúng, tôi phải khiêm tốn nghe lời.

Hai người chúng ta hòa thuận lâu như vậy cũng tốt, sau này đều sẽ được đáp lại” Ninh Thanh Trúc mang theo oán hận trong lòng, không bao giờ buông tha cho cô.
Mộc Mai giêu cợt lời nói của cô ta: “Cô cho rằng mình có năng lực như thế sao, dù sao cô cũng chỉ là một con chó săn của người khác mà thôi”
Ninh Thanh Trúc có thể làm bất cứ điều gì cần thiết vì lợi ích của mình, bây giờ Cố Nam và Ninh Thanh Trúc bị ràng buộc với nhau, đương nhiên sẽ đứng chung một con thuyền, mặc dù ban đầu Ninh Thanh Trúc thích Cố Văn.

Nhưng cô ta dám làm vậy với cô, đương nhiên cô rất ghét cô ta.

“Có là chó hay không thì cũng không đến lượt chị nói! Đừng nghĩ rằng chị là vợ của Cố Văn thì thích làm gì thì làm.

Đừng quên ai là người phụ trách công ty bây giờ.

Nếu chị quỳ xuống và cầu xin tôi, tôi có thể nể mặt Cố Văn mà tha thứ cho chị một lần, nếu chị dám khiêu khích tôi, tôi sẽ không bao giờ khách sáo”
Ninh Thanh Trúc gay gắt nói, cô ta đã không còn là cô gái nhỏ trong thời gian thực tập nữa, cô ta đã học được rất nhiều điều khi đi theo Cố Nam.

Làm đàn ông là phải tàn nhấn.

Gô ta vốn là người như vậy, nhưng những năm này cô ta phải giả vờ ở bên cạnh Cố Văn.
Với vẻ ngoài yếu đuối của cô ta, Cố Văn không ngờ rằng cô ta lại độc ác và nhân tâm đến vậy.

“Vậy thì tôi thực sự muốn cảm ơn cô, đến lúc đó đừng cầu xin tôi” Nói xong, Mộc Mai phớt lờ cô ta, Ninh Thanh Trúc giật lấy đồ đạc rồi rời đi.
Những lời họ nói, Cố Nam đã nghe thấy hết, tuy nhiên anh †a không ngăn cản.
Thứ mà anh ta không thể lấy được chỉ có thể bị phá hủy, không bao giờ để Cố Văn được hưởng lợi, hai anh em đã chiến đấu lâu như vậy, không thể nào phá hủy nó trong tay một người phụ nữ được.

Sau cuộc họp, Cố Nam lấy ra một tài liệu và đưa lên máy chiếu: “Trong thời gian này, công ty chúng tôi sẽ hợp tác với nhà họ Mạch của chiến lược gia siêu cấp người Kyoto.

Chúng ta phải cố gắng hết sức để nâng cao hiệu quả để có thể hợp tác nhiều hơn”
Cố Nam nói xong lập tức nhìn Cố Văn, quả nhiên nhìn thấy ánh mắt anh lộ ra sự kinh ngạc, anh chưa bao giờ ngờ được rằng anh ta sẽ liên lạc với Mạch Lam và hợp.

tác với nhà họ Mạch.
“Cố Văn, nếu cậu có bất kỳ ý kiến nào thì cứ việc đứng lên phát biểu...Ô, tôi xin lỗi, tôi đã quên mất cậu bị què.
Nếu cậu có bất kỳ câu hỏi nào, cậu có thể giơ tay lên và tôi sẽ cho người đưa cậu lên sân khấu” Sau khi Cố Nam nói xong, anh ta cười như thể lấy khuyết điểm của Cố Văn ra làm trò vui.
“Cố Nam, đừng ức hiếp người quá đáng” Người đàn ông chết tiệt này biết chuyện này là nỗi đau của Cố Văn, nhưng anh ta còn đem chuyện này ra trước mặt nhiều người như vậy, rõ ràng là cố ý.

; “Em gái à, những gì anh
nói chỉ là sự thật, vừa rồi anh chỉ là lỡ miệng mà thôi.

Em không cần phải tức giận như vậy.

Nếu em có bất kỳ câu hỏi nào, em cứ việc hỏi, anh sẽ trả lời”
Cố Nam ném thẳng câu hỏi cho Cố Văn.

Nhưng Cố Văn chỉ cười nhạt, tự mình bước lên sân khấu: “Vừa rồi tôi đã đọc bản báo cáo này.

Hợp đồng này thực sự quan trọng đối với nhà họ Cố.
Nếu chúng ta thực sự có thể hợp tác, chất lượng kinh tế của chúng ta cũng sẽ được cải thiện.

Chỉ là anh cả đã từng nghĩ nếu nhà bọn họ tìm hợp tác, bọn họ đương nhiên sẽ có so sánh.

Không biết có thể rơi vào họ nhà họ Cố chúng †a hay không, anh cả cũng không nên Vui mừng quá sớm”.


 
Chương 230


Mặc dù Cố Nam đã đàm phán công việc nhưng thời gian ký kết cụ thể vẫn chưa được xác định nên sự việc này vẫn chưa kết thúc, vì vậy Cố Văn cũng đang ký hợp đồng với nhà họ Mạch trong thời gian sớm nhất.

Bây giờ nói đến thì ban giám đốc cũng bắt đầu lo lắng.
“Đúng vậy, nếu lần này hợp đồng không đàm phán thành công, không phải sẽ là bị vả vào mặt sao? Còn phải xác nhận thời điểm hợp tác nữa, đến lúc đó chúng ta mới chuẩn bị xong.

Dù sao đây là sự kiện trọng đại, phải quyết định nhanh một chút.”
“Tôi nghĩ giám đốc Trương nói đúng.


Chuyện này liên quan đến tương lai của công ty.

Nhưng chuyện này không thể qua loa được.

Nếu có vấn đề vào lúc này, toàn bộ công ty sợ răng sẽ thực sự tê liệt”
Các giám đốc khác cũng phát biểu, đều đồng ý với giám đốc Trương.

Cố Nam cau mày, anh ta và Mạch Lam chỉ nói chuyện hợp tác; Mạch Lam tự cho phép mình đưa ra kế hoạch hợp tác, không ấn định thời gian và địa điểm ký kết.

Như những người này nói, lẽ nào Mạch Lam muốn nhử mồi anh ta?
“Mọi người đừng lo lắng, chuyện này cần phải bàn bạc từ †ừ, quá háo hức mưu cầu thành công sẽ không tốt lắm, bất lợi cho lợi ích kinh tế của công ty.
Hãy kiên nhẫn chờ đợi, có thể kịp thời ký kết với nhà họ Mạch” Cố Nam Hãy xoa dịu những người đó để họ cũng có ý kiến về mình.
“Chủ tịch đã nói như vậy thì tôi tin tưởng chủ tịch có thể làm tốt.


Dù sao người già chúng tôi cũng sắp nghỉ hưu rồi, không chịu được dày vò.

Đến lúc đó xem chủ tịch cho chúng tôi phúc lợi gì để chúng tôi về quê nghỉ hưu” Họ đã làm việc rất vất vả cả cuộc đời rồi, đây là lúc nên tận hưởng.
Khóe miệng Cố Văn hơi nhếch lên, liếc mắt nhìn Cố Nam rồi không nói gì, anh ta đúng là rất nóng lòng, dù sao vẫn chưa đàm phán thành công, nếu có sai sót ảnh hưởng đến doanh thu và uy tín của công ty, công ty sẽ bị phá sản, chuyện này đúng là thiếu cân nhắc.
Mộc Mai đứng dậy đến bên cạnh Cố Văn, nói gì đó vào tai anh, sau đó Cố Văn gật đầu, nhìn Cố Nam: “Nếu không có chuyện gì khác thì chúng tôi đi trước, có lẽ cuộc họp cũng chỉ có chuyện này là quan trọng thôi”
“Cố Văn, cậu không thèm để người anh cả này vào trong mắt đúng không?
Tôi đang họp ở đây mà cậu nóng lòng muốn rời đi” Trước đây, hai người vẫn duy trì đấu tranh ngầm, có lẽ là do gần đây có quá nhiều chuyện nên bây giờ đấu tranh công khai luôn, có vẻ ngày gia đình chia lìa đã không xa.
Cố Văn chế nhạo: “Thật sao? Tôi dường như chưa bao giờ để anh vào mắt, vậy nên anh đừng ra vẻ gì nữa.
Mộc Mai, đi thôi”
Nói xong cả hai bỏ đi, để lại Cố Nam đang tức giận đứng đó nhưng cũng không có cách gì tốt nên đành phải nuốt nước bọt mà tiếp tục cuộc họp.
Sau khi đi ra, Cố Văn hỏi: “Làm sao em biết mẹ anh đến?”
“Vừa rồi Elsa nhắn tin cho em nói có người đến văn phòng của anh.

Cô ấy kiểm tra thì phát hiện đó là mẹ của anh nên đã báo cho em.


Tôi thấy cuộc họp sắp kết thúc.

nên muốn bảo anh để hai người gặp nhau.

Gần đây anh luôn không về nhà, đúng là hơi quá đáng”
Tuy rằng hiện nay đa số con dâu đều không ở chung với mẹ chồng, nếu như!
lâu không về cũng không phải phép cho lắm, vấn phải thỉnh thoảng vê.
Ngay khi hai người đi vào, còn chưa kịp chờ đợi để nói chuyện, Bạch Vũ đã tát vào mặt Mộc Mai: “Đồ khốn nạn” “Mẹ, mẹ đang làm gì vậy?” Cố Văn không bao giờ ngờ rằng vừa vào mà bà đã đánh vợ mình.
“Tại sao nhà họ Cố của chúng tôi lại cưới một đứa con dâu như cô, lại cho cô vào công ty làm việc để cô giúp Cố Nam.

Không ngờ cô lại giúp Cố Văn”.


 
Chương 231


Mộc Mai không biết chuyện gì đang xảy ra, khóe miệng bị cô tát đau, cả đầu ong ong.: Vốn dĩ Mộc Mai nghĩ mình đã làm gì sai, nhưng khi nghe Bạch Vũ nói xong, cô lập tức tức giận: “Cố Văn là chồng con, con không nên giúp anh ấy sao?
Mẹ nói chuyện này quá vô lý, hai người đều là con của mẹ, cho dù có thiên vị cũng không nên đến mức này chứ? Mẹ không sợ làm tổn thương tráitim của Cố Văn sao?” “Tôi là mẹ chồng của cô, mẹ của Cố Văn, tôi không thể dạy dỗ cô sao? Cô dám nói vậy với tôi, cô đúng là chán sống rồi” Bạch Vũ lại giơ tay lên.
Lần này, Mộc Mai trực tiếp năm lấy tay bà ta: “Vì mẹ là mẹ của Cố Văn thì nên có dáng vẻ làm mẹ, nhìn bộ dạng của mẹ bây giờ như thể Cố Văn không, phải là con trai của mẹ vậy” Mộc Mai dùng lực đẩy, Bạch Vũ lảo đảo suýt ngã.
“Đồ khốn kiếp, mày nói thai chín tháng mười ngày, mà mày còn nói là Cố Văn
linh tinh gì thế, tao vất vả mang
không phải là con ruột của tao.


Nếu không phải thì tao đã sớm đuổi đi rồi”
Bạch Vũ không hề để ý đến cảm xúc của Cố Văn, Cố Văn ban đầu nghĩ rằng anh ấy không quan tâm đến những gì họ đã làm, nhưng khi nó thực sự xảy ra với anh, điều đó vẫn khó chấp nhận.
“Đuổi đi? Lẽ nào mẹ chưa làm chuyện này sao? Bây giờ Cố Văn bị chèn ép khắp nơi, mẹ và ba cũng chưa từng tha
cho anh ấy.

Ai cũng biết thực lực của Cố Văn hồi đó.

Nếu không phải Cố Nam cưỡng chiếm công ty nhà họ Cố, Cố Văn chắc chắn sẽ không suy bại thế này, nhà họ Cố cũng sẽ không xuống dốc, mẹ đã dung túng cho anh ta hủy hoại nhà họ Cố”
Hồi đó Mộc Mai không biết gì về nhà họ Cố, dù sao thì lúc đó cô gặp rất, nhiều vấn đề, không có tâm trạng để ý đến nhà họ Cố.
“Mộc Mai, đừng tưởng gả vào nhà họ Cố của chúng tôi mà đã được hưởng hạnh phúc.


Nếu cô dám nói những lời này nữa, tôi sẽ đuổi cô ra ngoài” Bạch Vũ không ngờ Mộc Mai dám nói như vậy.
Có vẻ như nếu không có Cố Nam, không biết công ty đã ra làm sao, nếu hôm qua Mộc Diệp không đến nhà bà ta thì bà ta vấn luôn không biết gì.

Cố Nam chịu tủi thân cũng không thể về nhà phàn nàn sao? Cố Văn lại dám xui khiến vợ mình bắt nạt anh trai như thế này.
“Đừng quên rằng mặc dù Cố Nam hiện đang điều hành công ty này, nhưng rất nhiều đối tác đang nằm trong tay con.

Nếu mẹ dám động vào cô ấy một lần nữa, con sẽ phiền tiết lộ tất cả bí mật công ty” Cố Văn đứng sang một bên, nhẹ nhàng nói, như thể anh không quan tâm đến công ty chút nào.
Đồng tử Bạch Vũ trợn lên, vô cùng kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt: “Cố Văn, con dám nói lại lân nữa xem, đừng quên rằng con phải dựa vào, công ty này”
“Vậy thì hãy thử xem con có thể sống mà không có công †y này không?
Ba mẹ không có công ty thì có sống nổi không?” Cố Văn ném tất cả giấy tờ trong tay lên bàn.
Mẹ mình thiên vị con trai cả thì cũng thôi, nhưng không ngờ bà ta lại đánh cả vợ anh.
“Cậu...cậu...cậu.là đứa con trai bất hiếu, cậu muốn chọc.


giận tôi sao?”
Bạch Vũ tức giận đến mức đưa ngón tay run rẩy chỉ vào.

Cố Văn.
“Nếu có thể thì con cũng không ngại làm vậy đâu” Cố Văn cũng không thuận theo lời của bà ta mà cầu xin.

Bạch Vũ che ngực, giọng nói run run: “Cố Văn, cậu...!cậu...!không ngờ tôi lại nuôi một con sói mắt trắng nhiều năm như vậy”
“Bà Bạch Vũ, bà nói ra lời này không thấy hổ thẹn với lương tâm sao?” Lông mày của Cố Văn nhíu chặt lại, câu này càng giống đang thẩm vấn hơn..


 
Chương 232


Mộc Mai đứng bên cạnh nghe mà cảm thấy kỳ lạ, cô nghe thấy ý trong lời nói của Cố Văn.

Anh không phải là con của Bạch Vũ sao?
Bạch Vũ toàn thân run rẩy, sắc mặt tái nhợt, nhìn người đàn ông trước mặt không nói nên lời, không biết từ khi nào Cố Nam xông vào cửa, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, anh ta lập tức tiến lên đỡ lấy Bạch Vũ: “Mẹ, mẹ có làm sao không?” ậ Bạch Vũ đã khóc ngay lập tức, nhưng không nói gì, và sau đó nhìn Cố Văn một lần nữa.
Cố Nam chỉ vào Cố Văn và chửi rủa: “Cố Văn, mày còn có lương tâm không?
Bà ấy là mẹ của chúng ta.

Sao mày dám đối xử với bà ấy như thế này? Có chuyện gì thì tìm tao đây này, đừng có bắt nạt bà ấy”

“Đó là mẹ của anh, chuyện này đừng có nhầm lẫn” Sau khi Cố Văn nói xong, Bạch Vũ ngất đi không biết là đang tức giận hay là nhớ ra điều gì.
Cố Nam đỡ Bạch Vũ lên, hung dữ nhìn Cố Văn: “Tốt hơn hết mày nên chú ý đến lời nói của mình.

Lần sau nếu để cho tao nghe thấy, tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày” “Vậy tôi chờ mong ngày đó đây” Nói, xong, anh cùng Mộc Mai rời đi văn phòng.
Mộc Mai không biết phải nói gì, Cố Văn cúi đầu xuống, và Mộc Mai chạy tới, ôm anh không nói gì.
“Em không muốn hỏi anh điều gì sao?” Một lúc sau, Cố Văn chậm rãi nói.

Nhưng mà Mộc Mai cười nhạt một tiếng, cũng không có buông Cố Văn ra: “Anh muốn nói thì tr nhiên sẽ nói cho em.

Nếu không muốn nói, em sẽ không hỏi.

Em tôn trọng sự riêng tư của anh”
Cố Văn năm tay Mộc Mai và dẫn cô vào phòng.

Cố Văn ngồi trên xe lăn nhìn cô: “Bạch Vũ không phải mẹ ruột của A:m tôi.
Cố Văn nói ở đây: “Bạch Vũ thực sự đang mang thai một đứa trẻ vào thời điểm đó, nhưng thật đáng tiếc khi đó ba anh lại ngoại tình bên ngoài.


Khi có anh, đứa con của Bạch Vũ đã chết khi nó được sinh ra.

Mà mẹ của anh sau khi sinh ra anh, Bạch Vũ vì ghen tị mà làm cho hôn mê rồi ôm anh chạy đi:
Mộc Mai khi nghe Cố Văn chỉ vài câu ngắn gọn nói ra hành trình sống của bản thân, Mộc Mai không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào, kể cả tiểu thuyết giả tưởng hiện tại cũng không dám viết kiểu này.
“Làm sao anh biết được?” Dù sao Cố Văn lúc đó vẫn còn nhỏ, nếu được Bạch Vũ trực tiếp nuôi nấng ở bên cạnh, anh sẽ không nghỉ ngờ lai lịch của chính mình.

¡ “Mẹ anh nói với anh” Sau khi Cố Văn biết được điều này, anh đã bí mật làm xét nghiệm quan hệ mẹ con với Bạch Vũ.
Quả nhiên, hai người không có quan hệ huyết thống.

Mà anh có quan hệ huyết thống với Cố Thiệu An nên anh tin những lời người phụ nữ đó nói.

Đáng tiếc là bởi vì anh đã ở bên cạnh Bạch Vũ đã lâu nên bà ấy không thể lấy lại được anh.
Sau khi nghe được tin tức, Mộc Mai cảm thấy đây là một
chuyện tốt, trước đây cô luôn cảm thấy Bạch Vũ thiên vị rõ rệt, nhưng bây giờ nghĩ lại, cô cũng không cảm thấy Gố Văn thiệt thòi.

Chỉ là bây giờ Cố Văn không thể gặp mẹ ruột của mình, và cô sợ rằng anh sẽ nhớ bà ấy.

“Bây giờ hai mẹ con có thể gặp nhau thường xuyên không?” Mộc Mai hỏi.
“Anh có thể về thăm mẹ một hoặc hai lần một năm, nhưng giữa mẹ con anh luôn có một tầng ngăn cách, mối quan hệ cũng không tốt lắm.
Không thể nói là không tốt, chỉ là..

không có tình cảm mẹ con ruột thịt, dù sao hai người đã nhiều năm không gặp, đương nhiên có chút kỳ quái, hơn nữa lòng tự tôn của người phụ nữ đó rất cao, tự nhiên sẽ không chủ động xích lại gần.

“Được rồi, đừng nói về chuyện này nữa.

Em bị tát rồi.

Khi nào quay về, anh sẽ đưa thuốc cho em.

Khuôn mặt xinh đẹp như vậy không thể bị hủy hoại bởi cái tát của bà ta được” Cố Văn biết rằng một ngày nào đó anh sẽ phải đối mặt với điều này..


 
Chương 233


Sau khi trở về nhà, Cố Văn nhận được một cuộc gọi, đến phòng làm việc để giải quyết sự việc, Mộc Mai xoa thuốc trong phòng, thuốc đỏ có mùi hăng.

Mộc Mai nhìn mình trong gương, trên khuôn mặt sưng đỏ có chút phờ phạc, trong khoảng thời gian này đi làm quá mệt mỏi, hôm nay lại bị Bạch Vũ tát cho một cái.

Chuyện này tuyệt đối không thể để nguyên như vậy, Bạch Vũ đã nói những lời rất quá đáng.
Nhưng mà, hôm nay ở trong phòng làm việc, cô cảm thấy Bạch Vũ hình như có chút không khỏe, có lẽ bà ta có thể dùng chuyện này để báo thù.


Đang suy nghĩ miên man, Mộc Mai vô tình chạm vào lọ thuốc và vương vãi khắp mặt đất.
Mộc Mai trượt chân ngã nhào vào bồn tắm và bất tỉnh.

Khoảng hai hoặc ba giờ sau, Cố Văn ra khỏi phòng làm việc và quay trở lại phòng nhưng không tìm thấy Mộc Mai, chỉ khi cửa phòng tắm được mở ra, anh mới thấy rằng Mộc Mai đang năm trong phòng tắm.
Anh chưa kịp nghĩ thì mà lập tức bế cô lên giường để kiểm tra xem cô có vết thương gì không, khi tìm thấy một cục u lớn trên đầu, anh đã biết là xảy ra chuyện gì.
Cố Văn lắc đầu bất lực.
Thấy người phụ nữ này ngủ say, chắc không có chuyện gì nên anh bảo chị An nấu cơm gì đó trước, sau đó lên dọn đẹp.
Không ngờ, vừa đóng cửa, Mộc Mai đã tỉnh dậy, không
ngờ sau khi ngã xuống thì ngất xỉu.

Mộc Mai xoa cái đầu đau đớn, sờ thấy một cục u to cỡ
quả trứng: “Chết tiệt, đã lớn như thế này rồi mà còn vấp ngã trong bồn tắm, đúng là ngu ngốc mà”
Mộc Mai đứng dậy đi vệ sinh, thấy giữa lọ thuốc có một dấu giày.


Chi An vừa rồi có phải dìu mình đến giường không?
Nhưng nó không giống như kích cỡ của phụ nữ.

Sau đó, Mộc Mai lặng lẽ lấy một trong những đôi giày của Cố Văn ra„ và so sánh.

Hóa ra hình in trên giày giống hệt với kích thước giày của Cố Văn.

Có lẽ nào là Cố Văn?
Mộc Mai nghĩ đến đây, cô có cảm giác không thể nói ra được, cô và Cố Văn đã kết hôn lâu như vậy, tại sao chân anh đã khá hơn mà lại không nói với cô? Có phải đối với Cố Văn, cô chỉ là một người ngoài?
Mộc Mai đứng dậy đi xuống lầu, Cố Văn nhìn: “Em tỉnh lại rồi sao? Đầu của em khá hơn chưa? Lúc anh đi vào thì thấy em ngất xỉu.

Anh phải nhờ chỉ An dìu em lên giường” Mộc Mai không nói mà chỉ gật đâu Khi còn cách Cố Văn một mét ở góc †âng hai, Cố Văn giả vờ bước lên không, và Cố Văn ngay lập tức đứng dậy để đỡ Mộc Mai.
Mộc Mai ngẩng đầu lên và nhìn Cố Văn với ánh mắt

không rõ ràng, chỉ sau đó Cố Văn mới nhận ra rằng anh đã quên rằng anh không thể đứng dậy để cứu cô.
Chị An đang ở trong bếp vội chạy đến xem thì nghe tiếng động thì thấy Cố Văn đang ôm Mộc Mai, chân anh đang đỡ lấy sức nặng của hai người.

Ngay lập tức chị ngạc
nhiên hô lên: “Trời ơi, Cố Văn, cậu thực sự có thể đứng dậy”
“Cố Văn, cho tới bây giờ, anh vẫn luôn nói dối em, có phải chân của anh thực sự vấn ổn không, anh đang giả vờ què quặt trước mặt em sao?” Mộc Mai khàn giọng hét lên, chẳng lẽ là trong lòng Cố Văn, cô chỉ đơn giản là một người phụ nữ không đáng tin cậy?
“Mộc Mai, nghe tôi giải thích, chuyện này không phải cố ý giấu em, chỉ là anh...”
“Cưới nhau được gần một năm rồi.Em biết vì khi đó em thay chị gái em cưới anh nên anh vẫn luôn không tin tưởng em, nhưng không ngờ sau khi ở bên em lâu như vậy mà anh vẫn không tin tưởng.

Tại sao vậy? Em chỉ muốn tự mình tìm hiếu, nếu hôm nay em không phát hiện ra, anh định giấu em cả đời sao?”.


 
Chương 234


Đột nhiên, Mộc Mai cảm thấy mình giống như một chú hề.

Cô bảo vệ Cố Văn rất nhiều, tin tưởng anh và sẽ phục: tùng anh ấy trong mọi việc.

Cô không ngờ rằng cuối cùng mình lại là người bị lừa.
Chị An thấy bọn họ sắp cãi nhau, liền tiến lên giải thích với Mộc Mai: “Mộc Mai, mợ đừng trách cậu ấy, cậu ấy làm chuyện này cũng có khó khăn riêng.”
“Nhưng mà lâu như vậy thì tôi cũng nên biết đúng chứ? Hay là trong lòng Cố Văn, tôi vẫn là người ngoài?” Mộc Mai nhìn Chị An, dường như chị đã biết từ lâu, chỉ là không nói ra mà thôi, nhưng tại sao Gố Văn lại không nói với chính mình?
“Tôi...” Chị An thở dài, lắc đầu bất lực và tiếp tục nói: “Mợ nên biết thực lực của nhà họ Cố bây giờ.

Nếu họ biết rằng Cố Văn đang giả vờ thì sẽ hãm hại cậu ấy, Cố Văn thật sự thích mợ, không hề giả tạo”

Dù biết rằng anh làm thế là vì có nỗi khổ riêng, nhưng Mộc Mai vẫn không thể chấp nhận việc chồng không tin tưởng mình: “Em biết anh có những khó khăn riêng, nhưng bây giờ em thật sự không thể chấp nhận chuyện này.

Mong anh cho em chút thời gian và để em yên tĩnh” Nói xong, Mộc Mai quay về phòng.

Cố Văn không tiếp tục giả vờ mà đặt, một bên: “Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chiếc xe lăn này sẽ trở thành rào cản giữa tôi và Mộc Mai.

Thực ra, trước đây tôi đã nghĩ về việc có nên nói với Mộc Mai hay không.

Có lần nhìn thấy cô ấy chăm sóc tôi tỉ mỉ như vậy, tôi không đành lòng, dù gì thì trước đây tôi cũng nói d.

nhưng không ngờ sự gian dối này lại bị bại lộ”
Chị An biết rằng Cố Văn đang phải chịu đựng sự đau đớn, trên thực tế, chân của anh đã hồi phục sau vụ tai nạn xe hơi sáu tháng.

Nhưng để tìm ra chuyện gì đang xảy ra, phải mất bốn năm giả vờ để để tìm ra chân tướng, nêncô ấy,
không ai có thể hiểu được sự vất vả của Cố Văn.

Lý do chị không nói với Mộc Mai là vì chị không muốn làm cô lo lắng, khi Cố Nam phát hiện ra thì chỉ có Mộc Mai chịu tổn thương, Chị An hiểu rất rõ điều này.
“Cố Văn, những gì cậu làm không sai.

Mộc Mai rất tức.

giận vì tình cảm của hai người ngày càng sâu đậm.

Sau này, cậu nên giải thích rõ ràng với Mộc Mai”
Vào ban đêm, Cố Văn đến phòng của Mộc Mai, Mộc Mai ngồi trên giường mà không nói một lời.
“Em vẫn còn giận anh sao?” Cố Văn cẩn thận hỏi.

Vì cô đã biết nên không có gì phải che giấu, đây là phòng tuyến cuối cùng của hai người họ, không có bí mật nào cả.

Mộc Mai phớt lờ Cố Văn, giấu mình trong chăn bông.

Nhìn cô, Cố Văn bật cười và thò đầu vào: “Được rồi, được.

rồi, đừng tức giận nữa.

Chuyện này anh sai rồi.

Giờ thì bạn đã biết bí mật lớn nhất của anh, anh cũng không còn gì giấu em nữa”
“Em tức giận vì anh không nói với em bất cứ điều gì.

Anh không có chút tin tưởng nào ở em.


Hai chúng ta đã kết hôn.

Chúng ta đã ở bên nhau lâu như vậy, chẳng lẽ anh không hiểu tính em Sao, em là người tùy tiện để lộ bí mật ra bên ngoài như vậy sao?”
Mộc Mai ngồi dậy, nhìn người đàn ông trước mặt mà tức giận đến mức cảm thấy rất khó chịu khi nghĩ đến việc mình phục vụ người đàn ông này như thế nào trong thời gian này.
“Vâng, vâng, đó là lỗi của anh.

Anh không nên giấu giếm chuyện đó với em.
Anh hy vọng em có thể tha thứ cho anh.
Anh đã làm tan nát trái tim em vì anh quá cảnh giác” Cố Văn biết rằng vợ mình rất dễ dỗ, nhưng trên thực tế, còn một điều nữa mà Cố Văn không biết có nên nói với cô hay không.
“Vì anh đã nói như vậy, nếu lân sau em phát hiện ra anh có chuyện giấu em, em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh”
Sau khi Mộc Mai nói xong, Cố Văn biết rằng người phụ nữ này không còn tức giận nữa, vì vậy anh định nói cho cô biết tất cả, nếu không sau này cô phát hiện ra, anh sẽ thực sự mất đi người vợ nhỏ này.
“Còn có chuyện nhỏ giấu em, nhưng sau khi nói cho em biết, không được nói ra bên ngoài” Cố Văn biết rằng một khi chuyện này bại lộ, sau này sẽ gây phiên phức cực kỳ.

lớn cho anh..


 
Chương 235


“Hãy nói xem, ngay cả cái chân què của anh cũng là giả vờ, còn gì quan trọng hơn sao? Dù chuyện lớn hay nhỏ em đều có thể chấp nhận” Mộc Mai thấy Cố Văn thành thật như vậy thì cũng không tức giận nổi.
“Em còn nhớ công việc lần trước nói chuyện ở Tây Âu không.

Anh không yên tâm em ở một mình nên đã phái Bạch Lâm Anh đi theo em.

Hai tháng nữa anh đã ký hợp.


đồng rồi.

Không ai khác làm được”
Mộc Mai sao có thể quên được: “Em phải đôn chạy đáo khắp các nơi mới ký được, chắc là do sếp của công ty đó cảm động trước sự chân thành của em nên đã trực tiếp ký hợp đồng.

Ông chủ đó sẽ rất khó phục vụ, nếu không phải ngày nào em cũng đi thì, e rằng sẽ không gặp được ông ta, nhưng cảm ơn Bạch Lâm Anh lần trước, nếu không phải cậu ta hợp tác với tôi, e răng em sẽ...!chờ đã, nếu như anh nói với em như thế này thì chẳng lẽ ông chủ của công ty đó là anh sao?”
Khi lúc đó nhìn thấy người đàn ông, giọng nói đeo mặt nạ cũng thay đổi, nhưng có cảm giác quen thuộc, bây giờ nghĩ kỹ lại, mùi thơm của người đàn ông đó thật quen thuộc: “Anh không ngờ vợ mình lại thông minh như vậy, đó là công ty của anh”
Lần này Cố Văn sẵn sàng thừa nhận, đồng tử của Mộc Mai nhíu chặt lại.

Cô không ngờ người đàn ông này lại như thế này.

Mộc Mai cũng nhớ tên công ty đó có chữ Văn, chẳng phải đó là tên Cố Văn sao? Ề “Làm thế nào

mà anh đã tạo ra một công ty lớn như vậy ở Tây Âu mà em không phát hiện vậy? Những năm qua anh vất vả rồi” Mộc Mai nhìn người đàn ông trước mặt mà cảm thấy đau lòng, bởi đằng sau sự thành công còn có cái giá phải trả.

¡ “Trong thực tế, công ty được thành lập năm năm trước khi anh về nhà họ Cố, ban đầu muốn mượn công ty này để xoay vòng vốn, không ngờ bây giờ lại phát triển như thế” Bây giờ anh nghĩ cũng coi như chừa một lối đi cho bản thân, nếu dồn hết tâm trí vào nhà họ Cố thì e rằng mình đã chết đói từ lâu rồi.
“Điều đó có nghĩa là anh đã thành lập công ty đó trước khi Cố Nam tiếp quản nhà họ Cố.

Hèn gì Cố Nam không biết.

Những năm này, khi anh đến công ty con Tây Âu để giải quyết công là anh đang giải quyết các vấn đề ở đó, phải không? Công ty đã tiếp quản công ty con ở Tây Âu từ lâu rồi đúng không?”
Mộc Mai phân tích cẩn thận rằng đó là cách duy nhất mà Gố Nam không nhận Ta:: Cố Văn bóp mũi: “Anh không ngờ em lại thông minh như vậy” Thật sự khó tưởng tượng cách mà năm năm trước Cố Văn bước ra khỏi bóng tối và trở thành con rồng bắt mắt nhất Tây Âu.
“Mấy năm nay ở nước ngoài anh làm việc rất chăm chỉ.

Em thật hận chính mình tại sao không gặp anh sớm; hơn, để em chia sẻ cùng anh, cũng không phải đợi lâu như vậy”
Đã năm năm rồi, không thể bắt Cố Đình nhường cho Gố Nam, với Bạch Vũ ở bên cạnh châm chộc, đương nhiên Cố Văn không được lợi bao nhiêu.


“Em không cần chia sẻ gánh nặng với anh, anh có thểtự mình gánh chịu, nhưng gân đây em nhất định phải giấu nhẹm chuyện chân của anh đã lành rồi”
Những người trong công ty của nhà họ Cố đều là những con cáo già, chỉ cần sơ ý một chút là sế chết.
“Em không ngốc” Nhưng Mộc Mai quả thực rất vui vẻ, trước đây đã nghĩ đến cách chữa lành chân cho Cố Văn, nhưng bây giờ thì không cần nữa.
“Bây giờ anh đã nói với em tất cả bí mật của mình, vợ có thể trao đổi nó và nói cho anh biết về những gì anh muốn biết không?” Cố Văn hỏi đùa, tự hỏi liệu Mộc Mai có một bí mật muốn chia sẻ với anh không.
“Chỉ là chuyện nhỏ của anh thôi, anh đã nói qua nói lại với em rất nhiều lần rồi.

Ba mẹ em là ba mẹ ruột nên đối với em cũng rất tốt.

Đương nhiên, em chưa bao giờ phải chịu loại bất bình từ anh..


 
Chương 236


Anh đừng lo lăng, nếu sau này mẹ em có thể tỉnh lại, bà ấy nhất định sẽ đối xử rất tốt với anh.

Một người con rể cũng được coi là một nửa người con, chồng của em cũng là người nhà của bà Mộc Mai bảo đảm với Cố Văn.
Cố Văn ôm lấy hgười phụ nữ bên cạnh: “Muộn rồi, không biết bà chủ có thể ổn định sớm hơn không?”
“Bản cung quả nhiên có chút mệt mỏi, không bằng thỉnh
hoàng thượng chiếu cố bản cung nghỉ ngơi” Nói xong hai người cùng cười, Mộc Mai biết chuyện đã không sao cả, liền yên tâm trở lại.
Dù hôm sau là cuối tuân nhưng cả hai đã dậy sớm.

Ở nhà, Cố Văn thôi giả vờ khập khiêng, cùng Mộc Mai xuống nhà, chị An mỉm cười khi thấy họ có tâm trạng tốt: “Nhìn thấy trạng thái của cậu khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn.

Chuyện hôm qua khiến tôi sợ đến mức mãi mới ngủ được”
Thực lòng mà nói, chị An cũng rất lo lắng bọn họ sẽ vì chuyện này mà khó xử, dù sao hai người có thể ở cùng nhau đã không dễ dàng.
“Đừng lo lằng, chúng tôi sẽ không để ý đến lời nói của người khác đâu.

Cố Văn chỉ giả vờ bị người khác nhìn thấy.
Tôi không phải loại người vô lý.

Làm sao tôi có thể quan tâm đến những thứ này?”
Mộc Mai giờ nghĩ lại, cô thật đúng là lời to, ai cũng nghĩ anh là kẻ phế vật vô dụng, ai ngờ anh đang giả vờ.
Nếu Mộc Diệp biết chuyện, cô ta có thể sẽ hối hận đến chết.
Mộc Mai đề nghị: “Chúng ta hãy ra ngoài đi dạo.

Đã lâu rồi chúng ta không: được thư giãn.


Tình cảm của chúng †a nên thắt chặt trong thời gian này”
Những thăng trầm trải qua ngày hôm qua thực sự khiến cho Mộc Mai có chút không thể chấp nhận được.
“Được rồi, tất cả là tùy thuộc vào em” Gố Văn nhìn người phụ nữ trước mặt mình một cách say sưa.
Những mưu mô ở trung tâm thương mại đó là là chuyện quá khứ, vê nhà ngồi tán gẫu với vợ còn thú vị hơn nhiều.

Sau bữa tối, cả ba cùng nhau đi chơi.
Mộc Mai và chị An thay phiên nhau đẩy Cố Văn đi khắp trung tâm thương mại, mọi người xung quanh đều nhìn người ngồi trên xe lăn với ánh mắt kỳ lạ, nhưng họ dường như không nhìn thấy, họ chơi vẫn thích thú.

` Đi mua sắm mệt mỏi, Mộc Mai đến một cửa hàng bán đồ ăn nhanh để mua đồ ăn nhẹ.
Chị An thấy bộ dạng mợ chủ vui vẻ thì cười nói: “Mộc Mai thật sự rất hoạt bát và dễ thương, trước đây sao mà tôi không phát hiện ra.”
“Tôi không biết rằng sau này mình sẽ lấy được một người vợ như vậy.
Không ngờ cô lại là hoa trái hạnh phúc.
Khoảng thời gian chung sống với cô ấy là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời tô Cố Văn nghĩ rằng kết hôn sẽ là một rắc rối, nhưng giờ anh
cảm thấy rất vui.

Chị An gật đầu: “Cậu chủ nói đúng, nhưng tôi rất muốn

cảm ơn Mộc Diệp.

Nếu không phải cô ấy chịu gả cho cậu chủ thì cô ấy và cậu chủ làm sao có được duyên phận này”
“Tôi e rằng họ sẽ không có thời gian để ý đến chúng tôi trong khoảng thời gian này.

Ninh Thanh Trúc đã theo phe của Cố Nam rồi.

Mộc Diệp không phải là một kẻ ngốc.

Với tính cách của mình, cô ta sẽ không bao giờ để họ ở chung một phòng.

Cố Nam và Ninh Thanh Trúc Nó có thể không dễ dàng như vậy”.


 
Chương 237


Người phụ nữ Ninh Thanh Trúc không phải là một ngọn đèn hết dầu, Mộc Diệp thậm chí ít có khả năng chia sẻ người đàn ông của mình với người khác, đến lúc đó Cố Nam gặp phiền phức rồi.
“Cho dù sống không tốt, cũng là tự chuốc họa vào thân, làm chuyện táng tận lương tâm như vậy, ông trời sẽ trừng phạt bọn họ”
Lúc trước khi ở công ty, chị An cũng đã từng nhìn thấy Cố Nam, anh ta kiêu ngạo đến mức hoàn toàn không thể chịu nổi.
Mộc Mai xếp hàng ở đó để mua những xiên thịt nguội, trước đây khi sống một mình, cô rất thích ăn những món này, chúng ngon hơn những món ở nhà hàng cao cấp.

Cách đó không xa, Liễu Trang và Bạch Hà đang đi tới.


Nhìn thấy Mộc Mai thực sự đang ăn một quán ven đường, họ không khỏi chế nhạo: “Đây không phải là Mộc Mai sao? Tại sao sau khi kết hôn với Cố Văn, cô vẫn đến ăn loại xiên que ven đường này? Xem ra cô có vẻ sống không tốt”
“Tôi đã nói rồi mà, làm sao lấy tên họ Cố không ra gì đó có thể có được hạnh phúc chứ”
“Hừ"” Mộc Mai chế nhạo: “Hôm nay tôi thật sự nên xem ngày trước khi đi ra ngoài, nếu không tôi sẽ không gặp phải hai con chó xui xẻo đang sủa ở đây! Các người cũng tới đây sao? Đừng nói với tôi là các người chỉ là đi ngang qua:
Có câu nói rằng quan chức đánh răm cũng khác với người dân thường đánh rắm, hai người bọn họ rõ ràng là ở đây để chế nhạo cô.
“Đừng hiểu lầm, chúng tôi từ phía sau nhìn thấy một người rất quen, chúng tôi đến xem thử, không ngờ lại là cô.

Làm sao vậy, không làm được mợ chủ nhà họ Cố nữa, cô muốn tới đây làm việc sao? Nhà họ Bạch chúng tôi thiếu người, nếu không cô thử cân nhắc xem?”
Bạch Hà vô cùng vui mừng khi nhìn thấy bộ dạng tiều tụy của Mộc Mai, có lẽ là do Mộc Diệp ảnh hưởng nên không có thiện cảm với người phụ nữ này.
“Nhà họ Bạch bây giờ là do anh trai Bạch Kính Thành quản lý công ty.

Nếu cô không mù thì nên biết điều một chút, có thể nói Bạch Kính Thành và chồng tôi có quan hệ rất tốt” Mộc Mai nói.
Lần trước khi cô dự cưới của Bạch Kính Thành, cô đã thấy nhà họ Bạch đối xử rất tốt với Bạch Kính Thành và Cam Vân Đình.


Bạch Hà, một con lợn ngu ngốc bị Mộc Diệp dùng làm tốt thí, thậm chí không biết điều đó, cuối cùng nhà họ Bạch cũng không dạy dỗ gì cô ta.
“Mộc Mai, đừng tưởng rằng nếu kết hôn với Cố Văn thì có thể leo lên tâng lớp thượng lưu.

Dù sao kẻ thấp hèn vẫn chỉ là kẻ thấp hèn”
Lần trước khi anh cả kết hôn là vì người phụ nữ này, bây giờ nhà họ Bạch đối với mình không tốt, đặc biệt là anh cả của cô ta, sau khi có con đĩ Cam Vân Đình, càng trở nên nóng nảy với cô ta.
Mộc Mai kiếm được chút đồ ăn nhẹ, cười lạnh: “Cô Bạch mở miệng là nói con đĩ này con đĩ nọ.

Lời nói khó chịu này chọc tức cô sao?”
Liễu Trang vừa nghe vừa nheo mắt: “Không ngờ cô Mộc Mai lại ăn nói đanh thép như vậy.

Tuy rằng lần trước tôi đã biết được điều này, nhưng cô Mộc Mai ngày càng giỏi ăn nói đấy”
“Cô Liễu Trang nói quá lời rồi.


Tôi chỉ nghĩ là cô đang khen tôi thôi.

Nếu không có gì không ổn thì tôi về trước.

Chồng tôi vấn đợi tôi ở đằng kia”
Mộc Mai không ngốc, hai người bọn họ rõ ràng ở đây tỏ ra thượng đẳng, có, nói với bọn họ cũng vô nghĩa.

Hơn nữa, cô hiện là vợ của Cố Văn, cô không thể làm mất uy tín của Cố Văn vì những chuyện vặt vãnh như vậy.

Bây giờ là thời kỳ quan trọng, Cố Văn không được phép xảy ra bất cứ tranh cãi nào..


 
Chương 238


Mặc dù bây giờ Mộc Mai biết rằng những điều này không quan trọng đối với Cố Văn, nhưng cô chỉ muốn duy trì danh tiếng cho người đàn ông của mình.
“Cô thật sự cho rằng tôi đang khen cô sao, đúng là không biết xấu hổ” Mặt mũi Liễu Trang tràn đầy khinh thường, càng nhìn người phụ nữ này càng ghê tởm, mỗi lần gặp phải cô ta cũng gặp chuyện không tốt.
“Vậy thì cô muốn thế nào, Mộc Mai tôi không phải là người thích tạo thị phi, nhưng nhưng hai cô thích làm gì thì tôi cũng có thể tiếp”
Mộc Mai nói rồi đưa chiếc túi trong tay cho người phục vụ bên cạnh: “Xin lỗi, làm ơn đưa cho người đàn ông ngồi trên xe lăn ở tầng một”
Bạch Hà và Liễu Trang nhân cơhội để xem xét, họ nhìn thấy Cố Văn cùng với một bảo mẫu bên cạnh, người này, dường như đang đợi ai đó.

Bạch Hà nói nhỏ với Liêu Trang: “Thật sự là Cố Văn, chúng ta hay là cứ như vậy thôi đi.
“Có gì mà đáng sợ? Hôm nay nghe Mộc Diệp nói Cố Văn chỉ là có chút danh nghĩa trong công ty thôi.

Cả công ty vẫn phải để Cố Nam quyết định.

Sợ gì anh tai”
“Nói như vậy, Cố Văn nói gì cũng là nhà họ Cố.

Chúng ta bắt nạt vợ chồng anh ta.

Nhà họ Cố sẽ buông tha cho chúng ta sao? Hai gia đình nhỏ của chúng ta không có cách nào cạnh tranh với nhà họ Cố”
Bạch Hà ghét họ, nhưng xét đến sự an toàn của công ty

mình, cô ta không dám tiếp tục đối phó với Mộc Mai.

Nghe xong những lời này, Liễu Trang thấy thật sự không thể đối đầu với nhà họ Cố, cô ta đơn giản vòng tay ôm ngực, khinh bỉ nói: “Con ả đáng chết, hôm nay tôi tha cho cô.

Lần sau mà tôi gặp phải cô, bà đây chắc chắn sẽ không tha”
Trên trán Mộc Mai hiện lên ba vạch đen: “Chính xác thì cô muốn làm gì, hình, như tôi chưa từng làm gì cô, chẳng qua là vì chuyện của Mộc Diệp mà cô dồn tất cả những sự tức giận trút lên đầu tôi à Bạch Hà nói: “Cô nói thế là có ý gì?
Hôm nay tôi thả cho cô đi đã là làm phước cho cô lắm F
Mộc Mai vẫn vẻ mặt bất lực: “Tôi thật sự không hiểu.

Hai cô nguyện ý làm chó chạy của người khác, ở đây bắt nạt người khác, không biết đang nghĩ gì nữa, thật là cạn lời” “Đồ khốn kiếp, nếu hôm nay tôi không xử lý cô, tôi sẽ không mang họ Liễu!“Liễu Trang không còn kiên nhấn tiếp tục, giơ tay đánh vào mặt Mộc Mai.
Cô dám động vào cô ấy thử xem”
Cố Văn được chị An đẩy lên từ đầu cầu thang, Liễu Trang giơ tay lên trong giây lát, nhưng cô không ngờ Cố Văn sẽ đi lên.

“Anh Cố, đã lâu không gặp” Liễu Trang đối với Cố Văn rất lịch sự, dù sao người đàn ông này cũng là người nhà họ.

Cố, không có khả năng xúc phạm “Ai cho phép các người đánh cô ấy?”: Cố Văn đến bên cạnh Mộc Mai, ¡ ngẩng đầu lên nhìn vợ nhỏ: “Là cô ta
đánh em sao?”
Càng ngày càng có nhiều người xem, có người còn lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, Liễu Trang và Bạch Hà trở nên lo lắng, một khi sự việc này lan rộng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cả hai.: Bạch Hà thì tốt hơn, với anh trai mình ở đây, nếu Liễu Trang thực sự xúc phạm Cố Văn, gia đình họ sẽ phải nếm đủ.
“Không...!không...!tôi...!sao tôi có thể đánh vợ anh được? Chúng ta đã lâu không gặp nhau và muốn nói chuyện.

Đừng hiểu lầm tôi, anh Cố, Mộc Mai và tôi bằng tuổi nhau, việc có một chủ đề chung là điều không thể tránh khỏi”.


 
Chương 239


Liễu Trang lắp bắp giải thích, hiển nhiên là bắt đầu cắn rứt lương tâm.
Nhưng Cố Văn chỉ thờ ơ thu ánh mắt lại: “Cô Liễu Trang, tôi không mù.

Tôi đã tận mắt chứng kiến cô giơ tay muốn đánh vợ tôi.

Cô định giải thích có thể giải thích điều này?” Cố Văn bắt đầu tra hỏi, khí chất đó thực sự người thường không thể so sánh, hai người phụ nữ đứng sang một bên, trái tim run lên.
“Tôi...” Liễu Trang không nói được, đầu óc không kịp xử lý.

“Tôi chưa bao giờ nghĩ răng vợ tôi sẽ chủ động gây sự.

Tạm thời tôi sẽ để cho cô, tuyệt đối không có lần sau” Cố Văn không có tâm trạng để ý đến họ, kéo Mộc Mai đứng dậy và rời đi.
Liễu Trang và Bạch Hà dậm chân tại chỗ, chửi bới.
“Con ả này giỏi thật đấy, cô ta có thể dụ dỗ Gố Văn làm theo ý Đàn ông đều như vậy, thích kiểu phụ nữ đoan trang và sâu sắc như thế này.

Cố Văn và anh trai tôi thường có mối quan hệ rất tốt.
Tôi không ngờ lại cùng thích một loại phụ nữ.

Cam Vân Đình đó rất được yêu quý trong nhà tôi, hiện giờ tôi cũng không thể làm gì được cô ta”
Vốn dĩ ở nhà đã tức giận, không ngờ khi ra ngoài lại càng tức giận hơn.
Liễu Trang biết vợ của Bạch Kính Thành là ai, trước kia cô †a cũng thích Bạch Kính Thành một thời gian.

Nhưng khi Bạch Kính Thành sau đó.: kết hôn với người khác, cô ta chỉđơn giản là từ bỏ.
“Lúc đầu tôi nên chủ động theo đuổi anh trai cậu, cậu cũng tiện giúp tôi, như thế đã không để con ả kia được lợi”

“Ngoài ra, Cam Vân Đình đó là một con nhỏ nhà quê, thà cậu làm chị dâu của tôi còn hơn? Tại sao lúc đó cậu không chủ động một chút chứ?”
Bạch Hà khôngngờ rằng Liễu Trang sẽ ngừng theo đuổi anh trai mình giữa chừng, và giờ hối hận thì đã quá muộn.

“Cậu không phải không rõ thái độ của anh trai cậu.

Anh ta đã quyết liệt từ chối tôi, khiến tôi không còn mặt mũi nào tiếp tục theo đuổi nữa.

Nghĩ đến đây, nếu lúc đó tôi kiên trì thêm một chút thì rất có thể sẽ được anh trai cậu để mắt đến”
Hai người phụ nữ thảo luận về vấn đề này trước mặt mọi người xung quanh, như thể họ bị thiểu năng trí tuệ.
Khi Mộc Mai và Cố Văn đến bên ngoài trung tâm mua sắm, không khí trở nên trong lành hơn nhiều: “Em không ngờ lại gặp những người quen ở đây.
Biết thế đã đi chỗ khác”
“Mộc Mai, cô nói vậy là không đúng rồi.

Dù có che giấu thế nào, nhất định sẽ gặp phải bọn họ ở nơi công cộng.


Việc bọn họ gây chuyện là chuyện của bọn họ, chúng ta chỉ không quan tâm.

Nếu bọn họ dám bắt nạt cô, cậu chủ nhà chúng ta chắc chắn sẽ không để yên”
Bản thân Cố Văn cũng không nỡ bắt nạt Mộc Mai.

Làm sao có thể chịu đựng được những người khác bắt nạt cô?
Chị An rất chắc chăn về điều này.
“Đúng vậy, không gì có thể ngăn cản tôi tiến lên!”
Mộc Mai thậm chí còn nghĩ sẽ đi du lịch.
Cô và Gố Văn chưa từng đi du lịch cùng nhau, đi đến nước khác sẽ không gặp phải người quen, Cố Văn.cũng không cần phải giả vờ què..


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom