Cập nhật mới

Dịch Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Chương 73: Phán đoán của yue


Rina nghe thấy thì giật mình, cô vội bào chữa: “Hả…sao chứ? Tớ có nói là đan cho cậu ấy đâu”.

“Đừng có giả vờ nữa tiểu thư. Tớ biết cái khăn quàng cổ màu đỏ đô kia là của Anders tặng cậu. Cậu định đáp lễ cho cậu ấy à?” – Yue gấp sách lại. Cô nhìn đôi tay trầy xước của Rina, rồi ghẹo: “Chà, xem ra cũng điêu luyện đó chứ? Xem ra cậu cũng không phải là tiểu thư chỉ biết đánh đấm”.

“Xì, cậu được lắm. Nhưng mà, liệu cậu ấy có thích nó không nhỉ?”

“Đừng bận tâm chuyện đó. Cậu ấy sẽ vui mà. Tớ và Roy cũng đã chuẩn bị quà cho cậu ấy lên đường đi cùng ngài Sera rồi. Còn cái tên Ondo lười nhác kia thì còn tùy. Haizz, giờ này chắc đội chúng ta đã tới được Kerma rồi. Cậu thì phải chờ 3 ngày nữa nhỉ” – Yue đứng dậy, dùng ma lực kiểm tra nồng độ thảo dược trên khăn bịt mắt. “Nhưng theo như tớ tìm hiểu, thì thảo dược Crystomia sẽ giúp cậu bình phục nhanh mà nhỉ? Lần này lại kéo dài thế này…”

Yue mở cửa phòng bệnh, rồi nhìn xung quanh. Không có một ai ở hành lang…Có vẻ là các pháp sư đang đổi ca cho nhau.

Yue vội chạy tới Rina, rồi bắt đầu thi triển ma pháp: “Rina, phiền cậu một chút”.

Rina cất dụng cụ đan khăn sang một bên, rồi hỏi: “Đã có chuyện gì sao?”. Bàn tay Yue chạm nhẹ lên khăn bịt mắt của cô.

“Phiền cậu im lặng nhé, Rina. Tớ cần sự tập trung. Tớ sẽ giải thích sau” – Yue nhắm mắt lại, bắt đầu khai thông ma pháp. Cô đang dò tìm thứ gì đó bên trong chiếc khăn bịt mắt…

“Cái này…” – Yue định nói gì đó, nhưng vừa hay các pháp sư mới đã thay ca xong. Lucy bước vào, rồi nở nụ cười tươi tắn: “Rina, em vẫn ổn chứ?”

Rina nở nụ cười, hướng mặt về phía cô: “Vâng, em không sao. Chị đến để bôi thảo dược ạ?”

Lucy xua tay: “À không, chị chỉ đến để xem tình hình của em thôi. Nhưng xem ra em vẫn còn khỏe khoắn, cứ đà này thì sẽ bình phục sớm thôi. Yue, có tin gì từ đội của em chưa?”.

Yue lắc đầu: “Chưa ạ. Hi vọng mọi người không sao. Giờ thì, nhờ chị chăm sóc Rina giúp em nhé. Em cần phải về nhà lấy một vài thứ” – Nói rồi cô chạy ào ra cửa. Lucy không quên vẫy tay tạm biệt cô, rồi quay sang Rina: “Cần gì thì cứ nói chị nhé, Rina”.

“Vâng” – Rina đáp. Chờ đến khi Lucy rời đi, Rina nhớ lại câu mà Yue nói thầm khi nãy:

“Tớ cần tìm hiểu một số chuyện. Cậu phải cẩn thận đấy”.



“Cẩn thận sao? Chẳng lẽ…”

Yue vội vã chạy về nhà. Dano thấy con gái hớt hải chạy về, chưa kịp hỏi han gì, thì đã thấy cô chạy vào thư phòng lớn của gia đình. Cô kích hoạt ma lực phong ấn, mở kệ sách ra, rồi chạy lên cầu thang nhỏ lấy cuốn sách về y thuật mà Bella, mẹ của Roy đã tặng mình.

“Để xem nào, thảo dược Crystomia…Đây rồi…Là một loại thảo dược hiếm, được các pháp sư của Runker tìm kiếm lần đầu ở vùng biển phía tây của nước này…A giật mình!!” – Cô quya sang, thì thấy cha mình đang đứng sau lưng.

“Con đọc gì đấy, là sách về thảo dược sao?” – Dano nghiêm mặt nhìn con gái. Yue vội giấu cuốn sách ra sau lưng, như thể muốn bảo vệ lấy nó. Ông thở dài:

“Thật là, sợ ta cho người đốt hết số sách y thuật đó đi sao? Đến nỗi con phải tự mình dựng phong ấn cho cái kệ sách này á? Với mấy cái pháp trận phong ấn này của con, ta chỉ cần giải trong chớp mắt là ra”.

“Ừ…ừ nhỉ?” – Yue thẫn thờ nói. “Nhưng nếu vậy, thì cha có thể làm ngay từ đầu…”

“Chuyện đó chẳng còn quan trọng nữa. Sao rồi, chẳng phải cha nghe tin đội của con sẽ đi làm nhiệm vụ sao? Sao còn ở đây?”

“Dạ…không…có một chuyện con cần phải xác nhận” – Yue vội nói, rồi lật nhanh những trang sách về thảo dược Crystomia.

“Nếu cần thảo dược, con có thể tìm nữ hoàng đệ thất, hoặc là Bella. Thư phòng nghiên cứu của họ, đều có những thứ cơ bản nhất”.

“Thật vậy ạ…? Cha…con cảm ơn cha” – Yue hớn hở, cô vừa đọc vừa nhớ lại những gì trong sách, rồi chạy ù ra cửa, không quên tạm biệt cha mình. Dano thở dài, ông chỉ nở nụ cười, rồi nghĩ bụng: “Có lẽ nên làm cho con bé một tủ sách riêng rồi”.

“Anh nói đúng đó, chồng ạ” – Vợ ông thốt lên từ đằng sau, làm ông giật bắn. Dano quay ngoắt: “Em…em làm gì thế?”

“Còn làm gì nữa, em đang chứng kiến cảnh người cha tự hào về con gái chứ sao? Thế nào hả, có muốn nói gì không?”

“Anh đi chuẩn bị cơm tối đây” – Dano vội quay lưng, đi thẳng vào trong nhà. Yuri cười khì, nhưng rồi cũng bình tâm lại:

“Yue, mẹ biết đây là con đường con đã chọn, nhưng dù gì đi nữa, cha mẹ vẫn mong con có thể bình an bất cứ lúc nào…”



Lâu đài hoàng gia…

“Sao ạ? Không có sao?” – Yue sửng sốt nhìn Audrey đang lục lọi tủ phòng nghiên cứu.

 
Chương 74: Y thuật của bella


Audrey thở dài: “Ừ, cô biết là do em sốt ruột nên mới chạy tới đây vội vã thế này. Nhưng thảo dược Crystomia đã hết từ năm ngoái rồi, vì điều kiện khắc nghiệt nên tới giờ vẫn chưa có cây nào nở được thêm trong nhà kính cả. Hơn nữa, Crystomia là loại thảo dược chuyên đặc trị cho những người có sức mạnh về nhãn thuật, Rina đã xảy ra chuyện gì sao”.

“Em không có thời gian để giải thích đâu ạ. Nhưng cô ơi, à không, nữ hoàng đệ thất, xin người hãy giúp em”.

“Đã bảo bỏ kính ngữ với cô rồi mà. Cơ mà, nếu em muốn tìm, thì cô nghĩ có cách đấy” – Audrey nảy ra ý tưởng. “Nhưng phải nhanh lên đấy, cô sẽ phái một đội tới kiểm tra cho Rina, kéo dài thời gian cho đến khi em tới”.



Biệt phủ nhà Marsilio…

Yue đứng trước cửa nhà của Roy. Cô hít thở thật sâu, đây cũng có phải lần đầu cô đến đây đâu, hồi hộp làm gì chứ?

Cô không muốn chần chừ nữa, nếu muốn làm sáng tỏ mọi chuyện.

Kết giới ở cổng chính mở ra, Ferenc vừa hay chuẩn bị rời khỏi nhà để chuẩn bị cuộc họp với hội đồng. Bắt gặp Yue đứng trước cửa nhà mình, ông bèn hỏi:

“Yue, là cháu sao? Chẳng phải cháu…”

Yue gập người tạ lỗi, rồi lắp bắp: “Cháu xin lỗi vì ngắt lời chú, công tước Ferenc, nhưng cháu thật sự rất gấp gáp. Xin hãy cho cháu gặp phu nhân Bella ạ!!”

Ferenc im lặng nhìn cô gái nhỏ này. Xem ra đã có chuyện gì đó xảy ra. Ông một tay giữ chặt vai cô, rồi thi triển ma thuật:

“Thủy viêm trận, đạn sung tiễn!” – Hàng loạt mũi tên nước bắn lên trời, đâm phải một con quạ mang ma thuật tàng hình. Con quạ đau đớn hiện nguyên hình, rồi rớt xuống đất trước sự ngỡ ngàng của Yue.

“Chuyện…chuyện này là sao?” – Cô trố mắt nhìn. Ferenc tiến tới con quạ kia, rồi nói:

“Xem ra cháu đã bị theo dõi”.

“Theo…theo dõi sao ạ? Nhưng mà ai chứ? Không…không lẽ nó đã theo cháu từ khi cháu tới lâu đài gặp nữ hoàng sao?”

“Không có thời gian giải thích đâu, xem ra những gì cháu lo lắng có thể sẽ xảy ra đấy, Yue. Mau đi gặp vợ ta đi. Con quạ này, ta sẽ mang nó về cho đội pháp sư phân tích”.

Yue gật đầu, vội vã chạy vào: “Dạ!!”

Bella đang ngồi trong thư phòng để cảm nhận từng loại thảo dược trong nhà kính, thì Yue hớt hải chạy vào: “Phu…phu nhân Bella!! Cháu cần cô giúp, xin hãy giúp cháu với!!”

Bella ngạc nhiên khi nghe thấy giọng của Yue, bà quay lại về hướng cô: “Yue? Sao cháu lại ở đây? Đã xảy ra chuyện gì à?”

Yue thở gấp: “Phu nhân…cô có thảo dược Crystomia không ạ?”

Bella đã hiểu được điều gì xảy ra: “Rina đã xảy ra chuyện sao? Yue, ta và cháu đều biết thời gian không có lợi cho chúng ta. Nên từ giờ phút này, cháu tuyệt đối phải nghe lời ta, được chứ? Mau chạy đến bên phải nhà kính, lấy cho ta một ít cây Helian, cả quả Loreu nữa. Biết những thứ thảo dược đó chứ?”

“Dạ cháu biết. Cháu sẽ đi lấy ngay!!”



Phòng trị thương…

Rina vẫn đang cảm thấy khá mơ hồ. Nhưng cô là một người thông minh, nên cũng ý thức được rằng, chiếc khăn tẩm thảo dược này đã có vấn đề. 10 phút nữa, Lucy sẽ tới để thay khăn cho cô. Nghĩ tới những chuyện có thể xảy ra, cô đã sớm mở khăn bịt mắt ra rồi. Mắt của cô vẫn vậy, chưa thể mở ra được do ảnh hưởng của ma thuật kia. Nhưng liệu nó chưa khỏi hẳn, có phải là do thứ thảo dược này không? Nếu không, thì tại sao Yue lại lo lắng đến vậy chứ?

Cánh cửa mở ra, Rina hoàn toàn không biết được ai đang có mặt trong phòng. Đôi mắt của cô đã bị phong ấn, nên không thể cảm nhận được ám khí.

“Ai vậy?”

“Cháu yên tâm. Ta là Ferenc” – Ferenc nghiêm nghị bước vào. Rina thở phào khi nghe thấy giọng nói của ông. Đúng lúc này, Lucy chạy vào:

“Rina, vì có chút trục trặc nên chị sẽ…Ngài Ferenc?”

Ferenc nở nụ cười với Lucy, rồi nghiêm mặt: “Bọn ta có chuyện cần bàn bạc với Rina. Cô không phiền chứ?”

“Chuyện này…” – Lucy rơi vào thế khó xử. Rina liền nói: “Chị Lucy, không sao đâu. Nhóm của em đang làm nhiệm vụ, hẳn là có chuyện gì quan trọng lắm mà phải đích thân công tước Ferenc tới đây”.

Nghe vậy, Lucy cũng lui ra: “Chị hiểu rồi. Xin thứ lỗi, thưa công tước” – Nói rồi cô rời đi.

Căn phòng chỉ còn lại Rina và Ferenc. Ông động viên cô:

“Cháu đừng lo. Yue và vợ ta đang trên đường đến. Cháu sẽ không sao đâu”.

Rina cảm thấy rất khó hiểu: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy ạ? Có phải là có người muốn hại cháu không?”

Ferenc định bật ma lực lên để kiểm tra động tĩnh xung quanh thì Rina nói:

“Không sao đâu ạ, trước khi ra khỏi đây, Yue cậu ấy đã kiểm tra hết mọi thứ rồi”.

“À…” – Ferenc nở nụ cười. Xem ra cô nhóc ấy không chỉ là một pháp sư bình thường…Tương lai có thể trở thành một nhân tố tiềm ẩn trong sư đoàn trung ương đây…



10 phút sau, Yue và Bella cũng đã tới nơi. Trông thấy Rina vẫn bình an, Yue vội chạy đến kiểm tra: “Rina, cậu không sao chứ?”

Rina cười xòa: “Không sao, mà này” – Cô chỉ chỉ về hướng ngồi của Ferenc, Yue vội vã quay lại: “Cháu…cháu chào công tước. Thật sự cảm ơn ngài rất nhiều…

Ferenc chỉ gật đầu. Bella thở phào, rồi mang thảo dược đã điều chế từ Crystomia ra:

“Đã lâu rồi ta mới quay lại công việc này. Xem ra hệ thống y thuật đang có nhiều vấn đề phát sinh hơn ta nghĩ. Yue, lấy cho ta một chiếc khăn mới”.

“Vâng ạ!” – Yue lao ra tủ như tên bắn, nhanh nhẹn lấy khăn. Bella tẩm thảo dược lên khăn đó, rồi đắp lên mắt của Rina.

“Cháu thấy thế nào?”

“Vậy ra đây là thảo dược Crystomia…quả thật cảm giác rất khác so với thứ thảo dược mà cháu đã được phía đội trị thương cho vừa qua” – Rina trầm ngâm nói. Bella mỉm cười:

“Tạm thời đừng nhắc đến chuyện này. Cháu hãy yên tâm dưỡng thương. Ta sẽ nói chuyện với đô đốc Rainer, người đang điều hành hệ thống này để làm rõ”.

“Anh nghĩ họ sẽ nói rằng thảo dược Crystomia đã hết, nên đành phải lấy thảo dược kém chất lượng hơn”.

“Khăn tẩm thảo dược khi nãy cũng đã được Lucy đưa đi rồi. Có vẻ có gì đó uẩn khúc ở đây” – Ông lại tiếp.

Yue ấp úng: “Thật ra…lúc chạy tới lâu đài tìm nữ hoàng, cháu đã lén lấy một ít thảo dược từ khăn để phân tích rồi ạ…”

Mọi người ai nấy đều ngạc nhiên. Bella chỉ nở nụ cười hài lòng:

“Giỏi lắm, Yue. Vậy thì, Ferenc,…”

“Anh biết rồi. Tạm thời sẽ không truy cứu việc này nữa, chờ đến khi đội của 2 đứa làm nhiệm vụ xong thì sẽ tính tiếp. Giờ thì nghỉ ngơi đi, Rina. Theo lời vợ ta, thì tầm vài tiếng sau cháu sẽ bình phục”.

Yue ngạc nhiên trước tốc độ hồi phục của thảo dược Crystomia. Quả nhiên cô còn phải học hỏi nhiều lắm. Lúc ở phủ tộc Marsilio, cô đã được chứng kiến pháp sư y thuật huyền thoại Bella điều chế thảo dược này…Quả nhiên là danh bất hư truyền…

Bella vỗ vai Yue: “Chừng nào làm nhiệm vụ xong, hãy bảo Roy đưa đến nhà ta nhé, ta sẽ có chuyện muốn bàn bạc với cháu đấy”. Yue mắt sáng rỡ, gật đầu lia lịa: “Vâng, cháu nhất định sẽ an toàn trở về!!”



Phủ đô đốc…

Rainer nhâm nhi tách trà trên bàn. Lão đang nghe báo cáo từ Lucy.

“Ra là vậy, là con nhóc nhà Presilia đó sao?” – Lão nhếch môi.

Lucy cúi đầu: “Vâng, xem ra gia tộc Marsilio cũng sẽ tìm hiểu chuyện này. Bella đã tin tưởng giao cho ngài hệ thống y thuật của trung ương, nhưng qua vụ việc này, có lẽ sẽ có chút phiền phức…”

“Bỏ qua đi. Con quạ đó, sẽ được xử lí an toàn chứ?”

“Vâng, ma thuật có sẵn trong hệ thần kinh của nó do tôi đưa vào sẽ được kích hoạt, nhất định không có sai sót”.

“Vậy thì tốt. Giờ thì lui đi”.

Lucy định cúi người, thì có tiếng gõ cửa. Một pháp sư canh gác chạy vào:

“Đô đốc Rainer, nữ hoàng triệu tập ngài tới lâu đài”.

Lão cười khẩy, đặt tách trà xuống, với tay lấy áo choàng treo trên móc: “Xem ra sắp phiền phức rồi đây. Chuẩn bị ngựa cho ta đi”.

 
Chương 75: Kế hoạch đối phó


Kerma, phòng dự trù bí mật của lâu đài…

Elric để trên bàn lớn một cuộn giấy lớn. Đó chính là bản đồ của khu vực quanh đây mà họ đã mượn được của Hailey Harper. Marin, tướng quân của Kerma liền càu nhàu: “Công chúa Hailey, cô làm như vậy có ổn không. Đây là chuyện liên quan tới an ninh của quốc gia đấy”.

“Marin, tôi biết anh là người rất cầu toàn. Nhưng vừa rồi, tổ chức Nora đã xâm nhập được vào biên giới của chúng ta. Bây giờ chuyện đưa họ gặp Helen sẽ là ưu tiên phía sau. Bây giờ cần phải truy vết bọn chúng…”

“Vô ích thôi” – Elric nghiêm mặt. “Bọn chúng sẽ không để chúng ta truy ra dễ dàng như vậy đâu. Có gan xâm nhập vào đây, hẳn là cũng đã chuẩn bị đường máu để rút đi không để lại chút gì rồi. Thứ tôi đang xem, chỉ là làm cách nào mà chúng có thể xuyên qua kết giới mà không bị phát hiện”.

Roy nhìn sang: “Có khi nào, chúng đã cải trang thành một trong những pháp sư ở đây không?”

Marin bắt đầu suy tính: “Cũng có thể lắm. Nhưng hiện tại, đúng là an ninh của chúng tôi vô cùng lỏng lẻo…”

“Marin, mau đi thông báo cho hoàng đế về vụ việc. Và, hiểu ý ta chứ?” – Hailey lập tức ra lệnh. Marin cúi đầu nhận lệnh, rồi lập tức chạy đi.

Elric nhìn sang Meine. Tay của cô đã bị sưng, do tác động lực rìu của cái gã tên Dan kia. Anh điềm đạm nói: “Tay của em bị thương sao? Đấu với bọn chúng thế nào?”

Meine mỉm cười: “Vâng, em không sao đâu. Nhưng có điều, hắn khỏe hơn em nghĩ. Nhưng mà, còn đội trưởng xem ra có vẻ nhàn rỗi nhỉ? Vẫn còn sung sức chạy bộ đến đây, xem ra ngài vẫn không phải là một ông chú 28 tuổi lọm khọm”.

Elric nghe có phần hơi đụng chạm, xua tay nói: “5 ngày nữa là 29 tuổi rồi. Ta hơn em những 10 tuổi, nên cũng phải nghe lời chút đi, Meine” - Rồi đưa cho cô một miếng dán vết thương, rồi nói với Anders và Roy: “Chúng ta đi thôi. Công chúa Hailey, phiền cô đưa chúng tôi đến gặp công chúa Helen”.

Meine đỏ mặt, quay sang 3 người kia: “Các em, chúng ta từ bây giờ sẽ nhận lệnh hỗ trợ cho đội của họ, hiểu chưa?”

Họ đi đến một cây cầu để sang lâu đài chính. Không khí đúng là lạnh lẽo, khác xa so với khí hậu ở Fressia. Hailey vừa đi vừa nói:

“Nơi này quanh năm khí hậu vẫn luôn khắc nghiệt như vậy. Chưa kể nơi này còn tiếp giáp với vương quốc cổ đại của Bờ Bắc, nơi khai sinh ra 9 sát long mạnh nhất.

“Vùng đất đó, nghe nói đã bị chôn vùi dưới đáy biển mấy chục năm về trước đúng không?”

“Ừ, nhưng hiện tại thì điều đó không còn quan trọng nữa. Quan trọng bây giờ, cậu và Helen cần phải kiểm soát sức mạnh của mình, rồi mới tính điều tiếp theo”.

Sức mạnh này sao…

Anders không muốn suy nghĩ tới điều đó nữa. Meine chợt nhìn lên không trung.

“Đội trưởng Elric, kia là…”

Elric nhìn lên theo hướng của Meine: “Bồ câu của nữ hoàng đệ thất, có vẻ ngài ấy đã gửi mật thư tới”.

Một con bồ câu trắng giải ma thuật tàng hình đáp xuống cánh tay của Elric. Anh lấy mảnh giấy trên tay nó, rồi bắt đầu đọc.

Vừa đặt chân tới lâu đài, cũng đã lúc anh đọc xong thông tin. Anh dùng ma pháp tiêu hủy mảnh giấy, rồi nói: “Rina đã hoàn toàn bình phục rồi. 2 ngày nữa con bé và Yue sẽ đến đây. À không, với ma thuật chu tước của tộc Lowry mà Rina sở hữu, chắc chỉ cần 1 ngày là 2 đứa nó tới được đây rồi”.

“Rina đã khỏi hẳn rồi sao?” – Anders và Roy vô cùng mừng rỡ. Thật may là mọi chuyện không quá nghiêm trọng. Họ tiếp tục cùng Emilie, Tom và Leon đi thẳng vào trong. Meine thở dài, đi bên cạnh Elric: “Thông tin trên đó không chỉ có vậy, đúng không ạ?”

Roy và Anders chậm rãi đi từng bước một.

“Cậu hiểu mà đúng không, Anders?”

“Ừ, có lẽ thông tin trong thư không chỉ đơn giản có vậy” – Anders trầm hẳn. Xem ra, đội trưởng của họ có vẻ đang giấu chuyện gì đó”.



Rina và Yue chuẩn bị lên đường. Trước khi đi, Bella không quên đưa cho Yue một chiếc vòng tay nhỏ làm từ ma thuật của mình.

“Thằng bé Roy cũng có một cái. Mỗi lần có chuyện gì quan trọng, ta đều làm cho nó một cái. Lần này cũng vậy, hãy kế thừa ý chí của ta, và làm cho thật tốt nhé”.

Yue nhìn chiếc vòng tay trên tay mình, rồi nở nụ cười: “Vâng ạ!”



Ra khỏi cửa, cô bắt gặp Rina đang cười tủm tỉm chờ mình. Cô đỏ mặt: “R…Rina!!”

“Sao hả? Xem ra được lòng nhà công tước Marsilio phết nhỉ? Phu nhân tương lai sao?” – Rina cười khúc khích. Yue mặt đỏ ửng, lắc đầu lia lịa:

“Không không, làm gì có chuyện đó chứ? Mau lên, chúng ta mau đi thôi, không là chậm trễ mất!!” – Yue chạy ù đi như một cơn gió. Rina cũng vội vã:

“Chờ đã, cậu không nhớ những gì mật thư đã nói sao!! Chờ tớ triển ma pháp đã nào!"

 
Chương 76: Lời của một người cha


Thư phòng của hoàng đế Kerma.

Conroy ngồi trầm ngâm nhìn đống tài liệu mà người của mình mang tới. Lướt qua những thông tin trên đó, ánh mắt của ông tỏ ra khá đáng ngại. Helen đứng ở phía cửa sổ, nhìn về hướng cổng lâu đài.

“Helen, sắp tới ta sẽ rời thủ đô một thời gian”.

“Cha định đi đâu sao ạ? Con sẽ tháp tùng cha đi” – Helen quay sang, rồi tiến tới chỗ cha. Ông gấp tập tài liệu lại, rồi mỉm cười: “Không cần đâu”.

“Phía đội trinh sát của chúng ta nhận được tin đã tìm thấy tung tích của Mathew ở phía bắc” – Ông lại tiếp. Dĩ nhiên ông biết rõ, dù tính tình của Helen đã dịu đi từ sau khi Anders phá tan mảnh băng trong cơ thể cô, nhưng có mấy ai bình tĩnh được khi nghe ông thốt ra câu đó.

Phải, Helen cũng không ngoại lệ. Cô lập tức phản đối: “Cha nói gì cơ, các thành viên trong hội đồng nhất định sẽ phản đối. Hơn nữa, những chuyện như vậy không phải chỉ cần con và chị Hailey đi là được sao. Con đã hoàn toàn kiểm soát được Ylia rồi, cũng không sợ phải làm chị bị thương nữa…Ơ?” – Conroy đặt tay lên đầu cô, rồi xoa nhẹ. Ông nhìn cô, rồi nhẹ nhàng nói:

“Ta xin lỗi, Helen”.

Helen ngước mắt nhìn ông: “Sao ạ?”

“Đây là nhiệm vụ tuyệt mật do ta tự mình quyết định”.

Helen lắc đầu: “Không, đế quốc này vẫn cần một vị hoàng đế như cha. Không lẽ cha định phủi bỏ trách nhiệm này sao? Bây giờ lục đục nội bộ vẫn còn đó, một mình chị con không thể…”

“Nếu vậy, thì con sẽ phải trở thành nữ hoàng thay ta, Helen”.

Helen sững sờ. “Cha…cha vừa mới nói gì?”

Conroy rảo bước ra cửa sổ, rồi chậm rãi nói: “Chẳng phải Cato Runker cũng đăng cơ hoàng đế lúc còn rất trẻ sao? Hơn nữa con có biết được mục đích của bọn Nora là gì không?”

Helen cứng họng. Phải, thật sự đúng là, thông tin về bọn chúng thật sự rất ít. Mathew đã từng là một pháp sư hạng S của Kerma, ấy vậy mà những thông tin mà họ có được, chỉ là hắn xuất thân từ một cô nhi viện ở phía đông thủ đô. Nhà thờ đó là nơi mà Hailey đã tập kích vào 2 năm trước, nhưng tất cả đã hóa tro tàn chỉ trong nháy mắt.

“Người phù hợp với nhiệm vụ lần này, chỉ có ta thôi. Chỉ có ta mới có đủ ma lực để đối đầu với bọn chúng” – Conroy một lần nữa khẳng định, rồi lấy ra một cuốn trục ma thuật.

Ông truyền ma pháp của mình lên cuốn trục đó, để lại những lời nhắn của bản thân phòng trường hợp xấu nhất.

Helen không cam tâm với chuyện đó. Cô vẫn một mực nói: “Cha đưa theo người nào đó đi hỗ trợ đi, coi như con xin cha đấy”.

Trông vẻ mặt bịu rịu, lo lắng của Helen, Conroy thở phào: “Cuối cùng cũng có ngày, đứa con gái này lo lắng cho ta đấy, kể từ sau cái lần Ylia xâm nhập cơ thể con”.

“Con và Anders của Fressia đều cùng một suy nghĩ. Chúng con bây giờ, không cần nhất thiết phải biết nguồn gốc của thứ sức mạnh kì lạ bên trong cơ thể này từ đâu mà ra. Chúng con chỉ cần biết chắc rằng, nhất định ngoài kia, những đồng loại của Ylia hay Troy vẫn còn tồn tại ở đó. Ylia đã sống trong cơ thể con một thời gian dài rồi, nên con hoàn toàn hiểu cô ấy, cô ấy cũng rất hiểu con. Thực sự mà nói, bây giờ con chỉ mong có thể nhìn nhận thế giới này một cách tươi mới, và lạc quan hết mức có thể thôi”.

Helen vừa dứt lời, cũng là lúc Conroy hoàn thành di thư trong cuốn trục. Ông phong ấn cuốn trục lại, rồi nói:

“Haizzz…Một người cha như ta, sống cả một đời như vậy, mà chỉ toàn để lại cho con sự đau khổ, cô đơn, giờ còn để lại cho con mớ chính trị hỗn độn của Kerma này nữa chứ”.

Helen chỉ im lặng không nói gì. Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên, phá vỡ bầu không khí im lặng này.

“Hoàng đế bệ hạ, người của Fressia đã tới. Công chúa Hailey đã đưa họ tới đây an toàn. Hơn nữa, trên đường tới đây họ đã chạm trán bọn Nora, tôi sẽ gửi bản báo cáo về hội đồng. Còn về chuyện xuất phát của ngài…”

“Ta hiểu. Ta sẽ xuất phát ngay. Nhắc nhở người trong lâu đài hãy đối đãi tốt với họ. Về phần báo cáo ngươi đề cập lúc nãy, hãy chuẩn bị một cuốn trục trắng cho ta. Ta sẽ cập nhật thông tin từ từ”.

“Dạ” – Người kia lập tức chạy đi.

Helen nhìn cha của cô sắp đi, liền cảm thấy day dứt. Conroy nhún vai: “Coi như đây là một thế giới tốt đẹp mà người cha này sẽ mang tới cho con đi, Helen. Ta sẽ tìm ra tung tích của bọn chúng, sẽ lấy điều đó để bảo vệ con, bảo vệ Hailey, cũng như bảo vệ đất nước này”.

Cánh cửa đóng lại, chỉ còn mình Helen ở bên trong.

Nước mắt cô không ngừng rơi…

Helen ngạc nhiên, cô đưa tay gạt nước mắt. Đã lâu rồi, cô mới lại một lần nữa rơi lệ…

“Không được, Ylia sẽ cười mình mất…Mình làm sao thế nhỉ, phải mau đi chuẩn bị thôi” – Cô lắc đầu, rồi lập tức chuẩn bị làm nhiệm vụ của mình.

 
Chương 77: Mục tiêu của bọn chúng


Conroy bước xuống đại sảnh, ông bắt gặp nhóm của Hailey đi vào. Hailey cúi đầu với ông, cô sớm đã biết nhiệm vụ bí mật của cha, thời gian đầu cô cũng như em gái, phản đối rất kịch liệt. Nhưng sau khi ông thuyết phục, cô đành đặt trọn niềm tin ở ông, cố gắng ở lại làm hậu phương vững chắc cho em gái Helen.

Anders và mọi người cũng hành lễ với ông. Conroy chỉ cười khì: “Chà, các cô cậu không cần khách sáo với ta như vậy đâu, cứ tự nhiên nhé. Hailey, ta đi trước đây, mọi chuyện ở đây nhờ con”.

Hailey trầm giọng: “Vâng, thưa cha”. Conroy cứ thế lẳng lặng rời đi. Elric liền hỏi Hailey: “Ngài ấy bận việc sao?”

“Phải. Là một việc vô cùng hệ trọng” – Hailey đáp, rồi tiếp tục dẫn đường.



Tại một hang động cách thủ đô của Kerma 3km…

Gã tóc xoăn đen tên Dan nọ đang lau sạch cây rìu của hắn. Sau trận đánh với Meine, cây rìu của hắn đã bị bẩn, điều đó khiến hắn rất bực bội. Kura, cái gã có vài ba vết sẹo to đùng ở mặt liền cằn nhằn:

“Dan, bệnh sạch sẽ của nhà ngươi lại tái phát rồi à? Ta chán ngấy khi thấy ngươi cứ lúc nào cũng làm mấy chuyện dư thừa như vậy đấy”.

Dan nhìn cây rìu một lần nữa, rồi dùng ma thuật thu nó về. Hắn làm lơ lời của Kura, rồi bảo: “Ha, bão tuyết ngoài kia xem ra lớn hơn ta nghĩ. Ngươi định bắt con nhỏ Helen đó bằng cách nào đây? Lẽ ra phải cho cái gã hiểu rõ địa hình ở đây là Mathew làm nhiệm vụ này chứ?”

“Đừng có lèm bèm nữa, Dan. Khứu giác của ta đối chọi với bão tuyết cũng vô dụng. Có điều…” – Hắn thay đổi sắc mặt. Dan liền ngơ ra:

“Có điều?”

“Dù cho nhiệm vụ này có thất bại hay thành công, ta nhất định phải giết được thằng nhóc tộc Meyer đó”.



“Leon, cậu có cảm nhận được mùi chưa?” – Yue quay sang hỏi anh. Thật may mắn, cả cô và Rina đều đã tới được đây trước khi bão tuyết ập tới. Leon dùng ma lực lên mũi mình để kiểm tra, rồi gật gù:

“Ổn rồi đấy, cảm ơn cậu”.

Yue mỉm cười: “Vậy thì tốt rồi. Nhưng tiếc là không có mũi kim của cái gã đã bắn cậu, nếu không thì chúng ta sẽ có một manh mối gì đó”.

Ở bên kia, Anders đang dùng hỏa long để sưởi ấm cho Rina, vì từ nãy đến giờ cô cứ hắt xì không ngưng. Anh liền bảo:

“Cậu không sao chứ?”

“Ha ha, tớ ổn mà. Có cái khăn choàng này của cậu, nên tớ chẳng thấy lạnh gì cả. A…Hắt xì!!!” – Rina vụng về đáp. Yue trông thấy vậy thì chọc:

“À thế à, bởi vì cái khăn đó, nên có ai kia mới phóng chu tước bay thẳng tới đây với tốc độ ánh sáng chứ gì”.

Roy hiểu ý Yue, cũng phì cười. Chỉ riêng đội của Meine là không tinh ý gì. Helen và Hailey ngồi bên cạnh, trông thế thì cười khúc khích:

“Xem ra mọi người đã ở đây đông đủ. Thật tốt rồi”.

Meine nhìn sang nhóm của cô, rồi ra hiệu. Leon, Emilia và Tom gật đầu. Meine liền đứng dậy:

“Tôi biết là Rina và Yue mới tới đây nên vẫn còn mệt, nhưng vì đã đông đủ mọi người, nên tôi có chuyện cần phải truyền đạt tới trước”.



“Sao cơ? Mục tiêu của bọn chúng, là Helen sao?”

“Phải. Cái gã cầm rìu có tên là Dan kia, hắn đã nói ra mục đích đó. Công chúa Helen, cô chính là mục tiêu của chiến dịch tại Kerma mà bọn chúng đã chuẩn bị”.

Mọi người ai nấy đều sững sờ. Hailey chưa kịp phản ứng, thì Elric liền bảo: “Chẳng lẽ bọn chúng lại đần tới vậy sao? Tùy ý lộ thông tin của tổ chức như vậy”.

“Theo em nghĩ, tên đó có vẻ là một người khá ồn ào, và khó có thể giữ kín chuyện tuyệt mật gì. Nhưng nếu bọn chúng vẫn cho 1 kẻ mồm mép tép nhảy như vậy thực hiện công khai nhiệm vụ này, thì chứng tỏ…”

“Chứng tỏ bọn chúng hoàn toàn tự tin rằng có thể bắt được cậu, Helen” – Anders nhìn sang Helen Harper đang đứng kế bên mình. Helen bàng hoàng, rồi bình tĩnh trở lại:

“Bọn chúng muốn gì ở tôi chứ?”

“Có lẽ là thứ sức mạnh bên trong cậu, rồng Băng viêm Ylia” – Roy liếc nhìn.

 
Chương 78: Cãi vã


Helen đảo mắt nhìn vào bàn tay của mình: “Chúng muốn tôi sao?”. Rina lo lắng quay sang nhìn Anders. Nếu như thứ chúng muốn là thu thập sức mạnh của các Sát long, thì không lẽ Anders sẽ là một trong số những mục tiêu mà chúng nhắm tới sao?

“Anders…” – Rina vô thức nắm tay áo anh. Hành động này nhanh chóng được mọi người chú ý.

Anders nhanh chóng hiểu ra nỗi lo lắng của Rina, liền cười nói: “Làm gì mà căng thẳng như vậy chứ? Sẽ không sao đâu mà”.

Elric không nhận ra sự tinh tế đó, anh lại bảo: “Không sao? Chắc chứ? Bọn chúng mạnh hơn cậu nghĩ đó, nhóc”.

Meine đến bó tay với Elric: “Đội trưởng, anh đúng là đầu đất”. Hailey lập tức nói:

“Tôi sẽ cho người gia cố kết giới phòng thủ ở nơi này”.

Helen không đồng tình, ngăn chị lại: “Chị, sao lại làm vậy. Để dựng kết giới vững chắc, cần phải tốn rất nhiều ma lực, với tiết trời khắc nghiệt như vậy, các pháp sư ngoài kia sẽ không chịu nổi đâu”.

Hailey nổi giận, hất tay ra: “Em định để cho công sức gây dựng đất nước của cha trở nên công cốc sao hả? Em có biết nếu Ylia rơi vào tay bọn chúng, thì không chỉ có em bỏ mạng, mà toàn bộ người dân ở đế quốc cũng thế!!!”

Anders trông thấy tình hình hiện tại, anh chắc mẩm rằng có lẽ chuyện hoàng đế Conroy rời khỏi lâu đài có liên quan đến vấn đề này. Anh liền hỏi:

“Công chúa Hailey, có một chuyện tôi cần hỏi. Chuyện hoàng đế Conroy rời khỏi đây, có phải là liên quan đến thông tin về bọn Nora không?”

Nghe đến đây, Hailey và Helen đều cứng họng. Helen liền nói: “Đây…là bí mật quốc gia, chúng tôi không thể tiết lộ được”.

Elric lạnh lùng đáp: “Nếu như đã coi Fressia là đồng minh, các cô nên nói cho bọn tôi. Bọn tôi tuy là một đế quốc hùng mạnh, nhưng cũng không vì vậy mà lợi dụng hay làm khó mấy người đâu. Thời thế bây giờ so với thời trước đã thay đổi khá nhiều rồi. Khó khăn lắm 2 cường quốc mới kết thân với nhau, các cô định phủi bỏ công sức gây dựng của các đời hoàng đế tiên nhiệm trước sao?”

Helen có chút lúng túng, nhưng Hailey thì không. Cô đã từng cùng Conroy đàm phán với rất nhiều phi vụ chính trị lớn nhỏ rồi, nên từng đó khẩu khí cũng không thể làm cô lung lay dễ dàng được.

“Đội trưởng đội trinh sát biên giới Fressia, Elric Weber, xem ra anh cũng có gan nói ra mấy lời này. Bọn tôi tuy thế lực không hùng mạnh như Fressia, nhưng cũng được xếp trong danh sách những cường quốc của Bờ Bắc, vì vậy mong anh hãy cẩn trọng lời nói”.

“Rồi. Tôi không nói về vấn đề chính trị ở đây. Vậy nếu như tôi bảo, cô hãy hành động vì người cha của mình thì sao”.

Nghe tới đây, Hailey sững người.

“Cha?”

“Ta đi rồi về”

“Mọi chuyện giao hết cho con và Helen”



Không…

Đây không phải là câu nói cuối cùng cô nghe được từ cha…

Nhưng mà…

Lợi ích của quốc gia, và vị vua của họ…

Phải làm sao đây…

“Cảm giác mất đi gia đình, tôi hiểu rõ hơn ai hết đấy, công chúa”- Elric điềm đạm nói. Helen chợt nhìn chị, vì chị cô cũng là người chứng kiến cái chết của mẹ cô rõ hơn ai hết…

Meine đứng bên cạnh Elric: “Đội trưởng…”



Elric lập tức ra chỉ thị cho Meine: “Meine, em hãy cùng đội trinh sát ra ngoài do thám cùng pháp sư ám vệ của hoàng gia ngay sau khi bão tuyết tan”.

Meine hiểu ý của anh, liền gật đầu: “Rõ, thưa đội trưởng”.

Đội của Meine nhanh chóng nhận lệnh, rồi bắt đầu hội ý bàn chiến thuật. Còn lại nhóm của Elric. Anh từ từ suy nghĩ, rồi nói:

“Roy và Yue, hãy cùng với ta đi hỗ trợ cho hoàng đế Conroy. Ta biết sử dụng ma thuật dịch chuyển, nên sẽ tới được chỗ của ngài ấy sớm thôi” – Elric chỉ thị.

Roy và Yue gật đầu. Hailey trầm ngâm:

“Từ lúc cha tôi rời khỏi lâu đài, cũng đã được 2 tiếng trôi qua. Vì ông là một trong số ít những pháp sư có khả năng dịch chuyển tới không gian khác nhờ tọa độ cho sẵn, nên cũng không biết chừng…”

Elric rút kiếm ra kiểm tra lại độ bén của nó, rồi nói với Anders: “Anders, Rina, hãy xin phép phía hoàng gia được xem thêm tài liệu về Mathew của Nora, cho đến khi ta quay về, nhiệm vụ của hai đứa là cùng công chúa Hailey bảo vệ cho công chúa Helen và Ylia”.

“Rõ!” – Anders và Rina nhận lệnh.

“Ta phản đối!!!” – Một giọng nói vang lên.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom