Cập nhật mới

Dịch Pokemon Kaitou Izumi

Chương 200: Sóng dữ lặng xuống


Bên phía Drasna sau khi tên cầm đầu nhóm Team Flare rời đi, một lúc sau vẫn chưa trở lại khiến cho Alain và mọi người lo lắng, bất quá Mega Alakazam đã không còn ở đây rồi, đám lâu la này liền không còn đủ sức để vây bắt bọn họ.

Tình thế nhanh chóng đảo ngược khi các pokemon kiệt sức vẫn tràn đầy uy phong không thể khinh thường đứng dậy.

Một cái Dragon Breath của Altaria và một chiêu Dragon Pulse của Charizard nhanh chóng đánh bay đám người.

Chưa kể đội cảnh sát Jenny thể lực vẫn còn khá ổn, bầy Arcanine phân tán ra bắt từng người, đem bọn họ còng tay lại.

Hai cái liên minh người thực lực Thiên vương cũng phối hợp đập nát mấy cái màu đen pokeball.

Dù hành động của đám khốn này nên giết chết tại chỗ, nhưng Drasna vẫn là kiên nhẫn giữ lại bọn hắn, Dracol kẻ dẫn đầu còn chưa bị bắt giữ, cần thêm thông tin về Tân Team Flare này.

“Đừng giết bọn chúng, miễn là để lại một tia hơi thở, còn lại các ngươi muốn làm gì thì làm” Drasna cũng không có nhân từ với kẻ thù.

Lạnh lẽo lời nói khiến cho mọi người rùng mình, đám Team Flare lập tức kêu thảm thiết, bọn hắn đang mong chờ cho tên cầm đầu trở lại.

Tiếng sột soạt vang lên, tất cả mọi người lập tức cảnh giác quay đầu nhìn lại, nhóm Team Flare vui mừng rõ ra mặt.

Còn Drasna đám người thì biểu cảm trầm lại, bất quá ngay khi hình ảnh từ nơi phát ra tiếng động xuất hiện, mọi người giật mình khi nhìn thấy một cái giống chó pokemon tương đối quen thuộc mà lại hơi lạ mặt.

Hình thái 10% của Zygarde xuất hiện, ở đằng sau nó chính là hai cái Greninja, Ash Greninja đi ở phía trước, còn Kaitou Greninja ôm lấy Shiratori bước tại phía sau.

Đồng thời sự hiện diện trở lại của Xerneas khiến mọi người giật mình, con thần thú này đã được cứu rồi ư? Đây là chuyện gì diễn ra.

“Ngươi là… Zygarde, và Ash Greninja?” Drasna tất nhiên là nhận ra bọn họ, với cương vị là Tứ thiên vương, bà làm sao không biết danh tiếng của vị quán quân trẻ tuổi gần đây.

Thêm cái thần thú bảo hộ của Kalos địa khu nữa, dù Zygarde chưa thể hiện hình thái cuối cùng của nó, cũng như không quá nhiều người từng gặp lấy Zygarde, bất quá Drasna dám khẳng định điều này.

Nghe thấy Drasna gọi ra tên của những cái pokemon vừa mới tới, Alain và mọi người liền thở phào, còn đám Team Flare thì mặt tái rồi.

Nếu Xerneas đang ở đây điều đó đồng nghĩa với việc người cầm đầu của bọn họ kết cục sẽ không tốt lành gì.

Zygarde lập tức gật đầu nói “Đúng vậy, tình huống ở đây có thể cho ta giải thích một chút được không, với góc nhìn của loài người?”

Là người dẫn đầu bộ ba XYZ, Zygarde khác với hai cái Yveltal và Xerneas chính là khả năng nói chuyện của mình, nó từng đi du hành với loài người và cũng học qua những thứ tiếng này.

Vậy nên góc nhìn của Zygarde có phần khách quan hơn bình thường thần thú, nó muốn biết mọi chuyện đã xảy ra là thế nào.

Bởi vì động tĩnh tại Couriway khu rừng lân cận thật sự khá lớn, Yveltal thì không thể rời khỏi lãnh địa của mình, Zygarde và hai cái Greninja vừa mới trở lại liền cấp tốc đuổi tới đây.

Nghe được Zygarde có thể nói chuyện giống loài người bình thường, một ít người giật mình, Alain thì im lặng nghe Drasna kể lại, còn anh đối với Ash Greninja gật đầu chào.

Cả hai dù sao cũng là người quen cũ, Kaitou Greninja đột nhiên nhạy bén cái mũi ngửi ngửi, nó cảm thấy mình vừa đánh hơi tới một cái mùi khá quen thuộc.

“Có chuyện gì vậy, Kaitou Greninja?” Ash Greninja nghi hoặc nhìn về hành động của hậu bối.

Bất quá Kaitou Greninja không có trả lời, nó cảm giác mình vừa phát hiện điều gì đó rất quan trọng, Kaitou Greninja mặc kệ ánh nhìn của mọi người mà tiến thẳng về phía trước.

Cách xa chỗ xác của Hildert và Dragonite một đoạn, Kaitou Greninja đến trước trung tâm của con quái vật lúc nãy mà ngửi ngửi.

Trong đầu xuất hiện hình bóng của một người từng cụng tay với nó, Greninja nhắm mắt lại cẩn thận cảm giác.

Đột nhiên tại bên dưới lòng đất dần tản ra một cái khói đen dày đặc, sau đó là tiếng cười khặc khặc tương đối quen tai đối với Zygarde và Xerneas.

“Yveltal, là ngươi?” Zygarde và Xerneas nghi hoặc hỏi.

Cái nguồn năng lượng màu đen này cũng không trả lời bọn họ, nó không thể nói chuyện mà chỉ đưa một bên cạnh hướng về dưới mặt đất.

Greninja thấy vậy liền liều mạng mà đào xuống, bị lấp bên dưới lớp đất đá dày đặc là sáu cái pokemon đang nằm gục cùng với một cậu bé nhỏ ngất xỉu vì thiếu đi dưỡng khí.

Phân biệt từng cái pokemon được kéo lên là Talonflame, Shelgon, Lucario, Glaceon và Gallade, cùng một cái khổng lồ Tyranitar dùng thân mình để chắn lại phía bên dưới đồng bọn.

Đặc biệt là đứa trẻ còn lại cả người gần như mất đi hô hấp, xem ra lúc cuối Tyranitar là tự mình xông ra để bảo vệ cho nhóm Kaitou.

Nó có thể an toàn sống sót nếu nằm yên bên trong pokeball, vậy mà liều mình xông ra ngoài pokeball?

“Kaitou…” Greninja nhìn thấy người quen của mình liền lao xuống ôm lấy Kaitou mang lên.

Nó khẩn trương ôm lấy Kaitou mang tới phía Xerneas, Drasna nhìn thấy cháu trai mình vậy mà ở dưới lòng đất, toàn bộ mọi người xung quanh thật nghi ngờ nhìn.

Chỉ riêng Xerneas và Alain là kịp thời nhận ra sự thật bị ẩn dấu bên trong, cậu bé này là do Xerneas với Xerxer ban đầu tấn công mà bỏ trốn.

Ấy vậy mà đối phương lại không tiếc nguy hiểm mà phá hoại đi hạch tâm của thực vật, Xerneas có chút xấu hổ về hành động của mình, nó không nói gì mà cúi đầu để phần sừng của mình tỏa sáng chữa trị cho Kaitou.

Thậm chí còn đem một ít năng lượng của mình truyền cho Kaitou, bất quá đứa trẻ vẫn không có tỉnh lại.

“Cháu ta.. cháu ta sao rồi” Drasna hung dữ mà lại lo lắng lao tới muốn ôm lấy Kaitou, bất quá Kaitou Greninja tuyệt không chịu buông tay dù khí thế của bà có lớn thế nào.

Xerneas giải thích một tiếng, xét thấy mọi người nghe không hiểu nó nói gì, Zygarde đành phải phiên dịch.

“Cậu bé này mới là người phá hủy hạch tâm thực vật lúc nãy, yên tâm đi, đứa trẻ đã vượt qua được cơn nguy hiểm, chỉ là cần phải tốn thêm một chút thời gian để khôi phục nữa mà thôi”

Nghe vậy xong mọi người mới ngộ ra sự chết đi bất thường của thực vật lúc nãy, hóa ra khi bọn chiến đấu phía trên mặt đất, thì bên dưới lòng đất Kaitou cũng đang chật vật cố gắng.

‘Người hùng thầm lặng’ sao?

Alain nghĩ đến cái tên này cho Kaitou, dù rằng đứa trẻ không tỏ ra quá quan tâm tới sự sống sót của mọi người, vậy mà đến thời điểm quan trọng nhất, Kaitou lại là người cứu tất cả.

Dù rằng thân hình của đối phương thật nhỏ bé, và đôi bàn tay cũng thật non nớt, nhưng mọi người đều tôn trọng và kính nể cậu.

Shiratori và Kaitou được mang tới gần đây Snowbelle thành phố để chữa trị, cơn sóng dữ tạm thời lắng xuống, đám thành viên của Team Flare bị bắt giữ và giam tại Liên minh pokemon.

Tên cầm đầu lúc trước đã bị chính pokemon của mình giết chết, còn lại đám pokemon cũng sống không quá lâu, chúng nó tình nguyện kết thúc sinh mệnh cuối cùng tại nơi mà bọn nó thuộc về.
 
Chương 201: Sợ hãi mất đi


Snowbelle thành phố, tại một căn phòng bệnh viện màu trắng, Kaitou mơ hồ thức dậy, có đôi lúc cậu tưởng rằng mình đã trở lại thế giới kiếp trước, bất quá cậu vẫn chưa hiểu được lý do vì sao bản thân lại đến nơi này.

Không biết đã trải qua thời gian bao lâu, cảm giác như bản thân lại tụt đi mất vài ký, tinh thần cũng trở nên mơ hồ và nặng trĩu.

Mùi của thuốc thang và mùi cồn khử khuẩn đập vào mũi cậu làm Kaitou nhíu mày khó chịu, bên tay còn có một cây kim luồn đặt tại tĩnh mạch cố định, xem ra bản thân thời gian qua là nuôi dưỡng qua đường dịch đi?

Đôi mắt còn chưa thích nghi với ánh sáng, ngay khi cậu hướng tầm nhìn về phía cửa sổ, Kaitou lập tức nhíu mày đau đớn.

Đang định đứng dậy bước ra khỏi giường, ngay lập tức Kaitou nhận thấy trọng lực cơ thể không còn làm chủ được, cậu lập tức ngã bệch xuống mặt đất.

Bên ngoài lập tức có người phát hiện ra động tĩnh bên trong, Kaitou Daze và Hinoe mẹ cậu lập tức chạy tới trước, thậm chí còn sớm hơn là cả bác sĩ.

Xem ra bọn họ là tạm gác qua công việc mà đến thăm bản thân đi? Nếu là ở kiếp trước, liệu cậu đã từng cảm nhận được mùi vị thân nhân thế này chưa?

“Izumi, Izumi… con, con cảm thấy sao rồi?” Hinoe lo lắng đỡ lấy con trai mình ngồi lại giường.

Kaitou Daze cũng hỗ trợ một tay, hai người nhìn đứa con trai gầy đi ốm yếu, Kaitou ngước mặt lên nhìn ba mẹ mình mỉm cười nói

“….C ….n..”

Lời còn chưa được thốt lên thành câu, Kaitou đã cảm thấy khàn khàn cổ họng và ho khan vài cái, Hinoe liền lo lắng vuốt lưng cậu.

Kaitou Daze đi bấm chuông gọi bác sĩ, có người tới kiểm tra tình trạng của Kaitou, sau đấy dưới ánh mắt lo lắng và quan tâm của ba mẹ Kaitou, cùng với nghi hoặc về tình trạng của mình Kaitou đang nhìn ông

Bác sĩ có vẻ không tiện lắm khi nói về kết quả này, ông ấy ánh mắt giao tiếp với ba cậu, Kaitou thấy vậy liền im lặng kiểm tra thông tin bản thân.

Đẳng cấp huấn luyện gia theo hoàn thành nhiệm vụ Giải cứu Xerneas mà tăng lên cấp 59, thực lực của toàn bộ pokemon đều tăng lên một đoạn không nhỏ.

Theo thông tin của các pokemon, Kaitou liền đoán được rằng đồng bạn của cậu đều an toàn hết, thêm nữa là có thêm một cột thông tin của Greninja.

Nhìn tới thông tin của đối phương, Kaitou dù không nói ra được thành lời vẫn thầm lặng mặc niệm trong lòng

‘Chào mừng ngươi trở lại, Greninja’

Đẳng cấp của Greninja là cấp 63, xem ra thời gian qua nó ăn phải không ít khổ, nếu không cũng sẽ không tăng cấp nhanh như vậy được.

Ba mẹ cậu theo bác sĩ bước ra khỏi phòng nói chuyện riêng, trước đó còn khuôn mặt vui vẻ an ủi bản thân.

Thật tình.. Diễn xuất như vậy sơ sài thật sự có thể qua mắt được cậu sao? bất quá để không làm ba mẹ lo lắng, cậu vẫn là vui vẻ phối hợp diễn theo.

Đến khi mọi người rời khỏi phòng, Kaitou mới đọc tới tình huống của bản thân.

[Xương chày nhận phải dập nát tính tổn thương, không thể tự khôi phục]

[Xương mác nhận phải dập nát tính tổn thương, không thể tự khôi phục]

[Thần kinh vận động nhận phải đứt gãy hệ thống, không thể tự khôi phục]



Đây là lần đầu tiên Kaitou nhìn thấy dạng thông tin này, từ phần đùi trở lên Kaitou vẫn có thể đơn giản điều khiển, nhưng đi xuống bắp chân thì mất đi cả cảm giác lẫn vận động?

Hèn gì mà ông bác sĩ đó lại khó nói ra thực trạng của cậu, việc bị thương của mọi người trong thế giới này đều không quá là vấn đề khi khả năng tự khôi phục rất cao.

Bất quá một vài tổn thương mang tính dập nát hay quá nghiêm trọng cũng không dễ chữa trị đến thế, những tổn thương kiểu cụt tay cụt chân, nơi này cũng không thể tùy ý gắn lại đơn giản.

Nhất là khi tổn thương chân của Kaitou không chỉ đơn giản là gãy bình thường, đó là dập nát tính thương tổn a.

Mặc niệm trong đầu thử hỏi hệ thống

“Có cách nào để khôi phục hai chân ta không?”

Kaitou có chút lo lắng, nhưng lại không quá để ý tới đôi chân của mình, còn sống đã là một phước lành mà ông trời ban cho.

Ở tại tình huống đấy, cậu đã nghĩ chắc rằng bản thân sẽ chết không phải nghi ngờ cơ, còn sống thật tốt, còn sống… thật tốt..

Bên trong căn phòng không có ai, nước mắt của Kaitou dần chảy ra, im lặng nuốt nỗi sợ hãi này vào bên trong lòng mình, cậu không muốn để một mặt yếu đuối của bản thân lộ ra.

Thật muốn dừng lại nước mắt của mình, Kaitou lại không thể, cậu cảm thấy thật sợ hãi, bao nhiêu sự bình tĩnh và tự tin lúc trước đều bị quăng ra đằng sau.

Khi mà cậu ở trong thế giới này sở hữu càng nhiều thứ, Kaitou lại càng không muốn mất đi, những gì đáng trân trọng nhất.

Cũng may là hệ thống báo ra một tin tức tốt

[Cần phải chi ra lượng lớn điểm tích lũy để khôi phục lại tổn thương ở hai chân, 1500000 điểm tích lũy cho mỗi bên]

Hệ thống lạnh nhạt âm thành làm Kaitou tỉnh táo lại, vội đưa tay lau đi nước mắt, để ý thấy bên ngoài ba mẹ đang quay trở lại.

Kaitou rặn ra một nụ cười để chào bọn họ, dù cho cậu đã lau đi nước mắt, con ngươi đỏ hoe vẫn là dấu không được.

Hinoe và Daze ba mẹ cậu hiểu lầm thành Kaitou lo sợ về đôi chân, hai ông bà càng khó nói ra sự thật phủ phàng.

Bọn họ thật sự đau lòng cho đứa con trai của mình, nhưng lại không hề phản đối việc làm của Kaitou, bọn họ cũng không trách cứ hành động nguy hiểm của cậu.

Đây chính là tình yêu thương mà hai người dành cho Kaitou, chỉ cần là Kaitou muốn làm, bọn họ sẽ ủng hộ.

Cuối cùng là bác sĩ vẫn phải đứng ra giải thích, chấn thương của Kaitou sẽ không thể khôi phục, càng không cần phải suy nghĩ đến việc phục hồi.

Khi nghe đến việc cả đời phải ngồi xe lăn, Kaitou chỉ đơn giản mỉm cười trả lời một câu

“Cảm ơn bác sĩ”

Nhận được câu trả lời này mà không phải tiếng khóc mếu máo hay sự điên cuồng, bác sĩ thật sự rất ngạc nhiên.

Sau đấy lại nhìn đang đau lòng Kaitou Daze cùng Hinoe Saki, bọn họ.. có một đứa trẻ thật tốt, chỉ tiếc..

“Ta sẽ để cho bệnh viện kê thuốc cho ngươi, thời gian tiếp theo hãy thử tập làm quen với tình huống cơ thể lúc này của mình”

Bác sĩ để lại câu này rồi sau đó rời khỏi phòng, ba mẹ Kaitou không ngừng quan tâm khiến cậu có chút ngại ngùng, nhưng lại thật sự hạnh phúc.

Tiếp đến các pokemon cũng tới thăm Kaitou, còn có Drasna bà nội và Alain, Shiratori đã khôi phục được gần hết, khi nhìn đến Kaitou và tình trạng của cậu, thật sự thì cô không biết phải nói gì.

An ủi sao?... thật sự cần thiết không?

Shiratori chỉ nghe thấy được Kaitou mỉm cười nói

“Cảm ơn ngươi, Shiratori” Kaitou tất nhiên là được kể lại những gì Shiratori đã cố gắng làm.

Cậu thật sự biết ơn đối phương, đồng thời cũng ngưỡng mộ cô gái nhỏ này.

Khi nghe Kaitou nói vậy, không hiểu sao cô nhịn không được mà tiến tới, Shiratori ôm Kaitou vào lòng vỗ vai cậu.

Mùi thơm của con gái thật sự rất dễ chịu, Kaitou hơi ngạc nhiên về hành động của Shiratori, đột nhiên nghe cô thì thầm một câu.

“Ta làm được rồi, ta không có thất hứa”

“Ừm, ngươi làm thật sự tốt lắm” Thấy vậy, Kaitou nhắm mắt lại trả lời, đồng thời cũng thả lỏng người ra.
 
Chương 202: Một tháng trôi qua


Bị chấn thương sau nhiệm vụ phân nhánh giải cứu Xerneas, tạm thời không thể tự do di chuyển Kaitou đành phải tập làm quen với xe lăn và luôn cần có một người ở đằng sau kèm cặp.

Ban đầu là ba mẹ của Kaitou phụ trách việc này, vốn là hai người tính ở đây cho tới khi cậu bình ổn luôn, nhưng bên công việc bị dồn ép khá nhiều cần phải giải quyết, lại thêm Kaitou đối với hai người đảm bảo cậu ổn.

“Con chắc chứ? Kaitou? Nếu thật sự không nỡ thì cứ bảo mẹ, phải không, Kei!” Hinoe Saki đối với con trai mình tỏ ra kiên cường mà trong lòng hơi đau, đồng thời bà thật tự hào về Kaitou.

Người bình thường gặp tình huống này có mấy ai sẽ dễ dàng chấp nhận và bình tĩnh? Có thể là con trai bà cũng chưa thật sự cam lòng, nhưng ít nhất là thằng bé còn thật tĩnh táo.

Vốn đang đi học tại bên Trainer’s School, đứa em trai nhỏ hơn Kaitou hai tuổi Kaitou Kei nghe tin anh mình bị thương liền xin nghỉ phép vài hôm tới thăm.

Thật khó tin khi mới trước đấy không bao lâu thôi anh mình còn đi lại bình thường cười đùa, vậy mà giờ này lại trở nên trông thật gầy guộc và yếu đuối.

Bất quá đôi mắt của Kaitou hoàn toàn không có chút tiêu cực cảm xúc, Kei được anh mình kể về một vài mẹo nhỏ trong quá trình huấn luyện.

Sau đó thằng bé cũng theo mẹ trở về, dù sao việc học cũng không thể bỏ lỡ, và tình trạng của Kaitou đã khá ổn rồi.

Bọn họ đã ngỏ ý muốn đưa Kaitou trở về nhà, tạm dừng du hành một thời gian, nhưng Kaitou lại lắc đầu nói muốn được trọn vẹn du hành lần này.

Căn phòng bệnh mới trước đấy còn đông đúc và tràn ngập tiếng cười, bầu không khí cô độc lại trở về, bốn bức tường trắng và một tấm gương lớn trước mặt, Kaitou khẽ nhắm mắt lại đối với đằng sau mình nói

“Lous, đi thôi”

Trải qua chấn thương và những sóng gió ập tới, khuôn mặt Kaitou trở nên dần thờ ơ và lạnh nhạt hơn, cậu chỉ có đối với những gì mình quan tâm tỏ vẻ quan tâm.

“Ừm, ta đưa ngươi đi” Lous gật đầu ở phía sau đẩy xe cho Kaitou.

Thực chất thì cậu đã có thể tự mình đẩy xe di chuyển bằng tay, còn những đoạn lên xuống hay khó khăn thì chỉ việc dịch chuyển mà thôi.

May mắn là ở tại Anistar thành phố Siêu năng lực của cậu đã cải thiện lên một bậc, trên đùi của Kaitou là một cái tinh linh băng giá đang nằm ngủ say.

Kaitou đưa tay lên xoa đầu của Glaceon, cứ thế cậu chậm rãi đi ra bên ngoài bệnh viện, ở trong ánh mắt người thân có thể việc này rất trọng đại, nhưng tại người ngoài quan sát, Kaitou cũng chỉ là một cái qua đường bình dị.

Chậm rãi tới Trung tâm pokemon, nơi bãi sân huấn luyện có không ít người đang chăm chỉ phối hợp với pokemon chỉ đạo.

Có một cái cô gái trẻ đang liên tục nhảy múa, giống một đóa hoa đang tràn đầy năng lượng sống, bên người Sylveon và Azumarill cũng khiêu vũ không ngừng, cảm giác rất vui vẻ và tràn ngập sức sống.

Đối phương tất nhiên không là ai khác ngoại trừ Shiratori, thời gian trước buổi biểu diễn cấp Master còn một thời gian, ngay sau khi cơ thể bình phục và được bác sĩ cho phép, Shiratori liền không hề biết mệt mỏi mà liên tục phối hợp lẫn sáng tạo.

Dù vậy nhưng mỗi buổi sáng đối phương đều tiến đến phòng bệnh thăm cậu, nhìn đối phương nỗ lực như vậy, thật lòng thì cậu cũng không muốn chịu thua.

Quay người để lại không gian cho Shiratori tiếp tục huấn luyện, Kaitou đi lấy những cái pokeball còn lại của mình, sau đấy lại chậm rãi trở về.

Không phải là Kaitou không thể dịch chuyển qua lại, cậu chỉ là muốn thử tập làm quen với cách sống của người bệnh tật mà thôi

‘Trước hết mục tiêu là kiểm đủ điểm tích lũy sao? Hiện tại ta đã có được gần một triệu điểm tích lũy rồi, nếu hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ ngăn chặn Dracol lẫn chiến thắng giải liên minh thường niên có lẽ sẽ khôi phục nhanh hơn’ Kaitou ở trong lòng tính toán về mục tiêu tương lai.

Người khác có thể tội nghiệp cậu, nhưng Kaitou không thể tự mình thương hại bản thân, chỉ cần vẫn còn hi vọng khôi phục, không lý do gì để Kaitou từ bỏ, thậm chí hi vọng đó là nhỏ nhoi đến nhường nào.

Đi tới một cái khu rừng băng giá gần Snowbelle thành phố, không khí nơi này luôn thật lạnh lẽo, sờ sờ lên cái khăn quàng cổ trên người, theo siêu năng lực mấy cái pokeball lần lượt xuất hiện

Một người huấn luyện gia chỉ được phép mang theo sáu cái pokeball quanh người, vậy nên Greninja tạm thời không có dự tính trở lại pokeball của Kaitou, nó trước đi dẫn đường ở nơi này, hoạt động tại môi trường băng giá là sở trường của Greninja.

Lucario, Shelgon, Tyranitar và Talonflame nhanh chóng hiện thân, từng cái một sẽ bắt đầu huấn luyện trong thầm lặng, bọn chúng có thể hoạt động một mình hoặc bắt cặp tùy ý.

Còn riêng Kaitou thì do Lous mang theo, hai người đứng dưới một gốc cây thật lớn, để cho Kaitou dưới thời tiết khắc nghiệt nơi đây luyện tập Siêu năng lực lẫn Aura lực.

Đồng thời bất cứ con pokemon hoang dã nào tính lại gần bọn họ đều bị nhẹ nhàng đánh bại, từng ngày từng ngày một, mọi thứ nhẹ nhàng trôi qua như chưa hề có sự kiện khủng bố trước đây.

Alain cùng Drasna đã theo liên minh trở về tiếp thu nhiệm vụ, Wulfric tạm thời sẽ không rời khỏi thành phố để ngăn chặn tập kích bất ngờ.

Thông tin của Dracol giống như hoàn toàn tiêu biến, không một ai tìm ra được cứ địa của Team Flare thật sự.

Nhưng Kaitou tin chắc rằng bọn họ vẫn chưa từ bỏ ý định, và mọi người đều hiểu điều này.

Thời gian thoáng chốc đã trôi qua một tháng, những ai đi du hành để khiêu chiến đạo quán kiếm tám cái huy chương đều đã làm xong, danh sách đăng ký tham gia giải liên minh chuẩn bị đóng vào ba ngày sau đấy.

Cơ thể ốm yếu của Kaitou đã khôi phục trở lại, mái tóc do không được xử lý nên có hơi dài, lúc này cậu đang đi về từ buổi luyện tập hàng ngày của mình.

“Có vẻ đã đến lúc rồi nhỉ?” Kaitou tiếp tục huấn luyện một phần là để nhanh chóng khôi phục, một phần khác là để nhắm tới giải liên minh thường niên.

Danh sách tham gia chuẩn bị đóng, có được bảy cái huy chương rồi, cũng nên lấy cái huy chương cuối cùng thôi.

“Ừm, tất cả đều đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều rồi” Lous nhàn nhạt trả lời đẩy xe, phía sau lưng hai người là một đội ngũ pokemon khổng lồ mạnh mẽ.

Mỗi một con toát lên khí thế không cho phép người khinh thường, trước tiên đi nghỉ ngơi nốt ngày hôm nay.

Tiếp theo sẽ đi khiêu chiến đạo quán Snowbelle, cũng may là thời gian này Wulfric không có rời khỏi thành phố.

Không chỉ các pokemon mà kể cả Kaitou cũng cảm thấy có chút ngứa tay rồi đây, đã đến lúc nên cho mọi người thấy thời gian qua bọn cậu lột xác thế nào.
 
Chương 203: Snowbelle đạo quán, Wulfric


Sáng sớm ngày hôm sau, vẫn là một buổi sáng trong lành như mọi khi, thời tiết có chút lạnh nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới Kaitou, dù vậy thì cậu vẫn mang lên mình một cái khăn quàng cổ.

Tự dịch chuyển làm vệ sinh cá nhân, sau đấy trở về phòng ngồi lên xe lăn, Lous cả đêm hôm qua đều tại tu luyện mở mắt ra.

Sau đấy không cần giao tiếp gì, hai người đối với nhau mỉm cười một cái, Lous lập tức đứng dậy đẩy Kaitou ra khỏi cửa.

Lúc này Shiratori vẫn còn chưa tới thăm phòng bệnh của cậu, tranh thủ thời gian Kaitou đi xuống dưới làm thủ tục xuất viện.

Bởi vì tình huống của Kaitou tương đối đặc thù nên gần như được miễn mọi viện phí, bên nhân viên y tế còn muốn làm kiểm tra tổng thể nhưng bị cậu từ chối.

“Ta ổn mà, ngài có thể cho ta làm giấy xuất viện được rồi chứ?” Kaitou hiền lành cười nói, dù sao thì bọn họ đều là những người chăm sóc cậu thời gian qua.

Bác sĩ chịu trách nhiệm cho đôi chân của Kaitou nhìn cậu trong đôi lát, từ lúc hành nghề làm y tới nay, đây có thể coi như tình huống kỳ lạ nhất mà ông từng gặp.

Xác định rằng Kaitou hoàn toàn khỏe mạnh, bác sĩ mới gật đầu cho phép Kaitou xuất viện, hai người vừa mới ra khỏi bên ngoài liền nhìn thấy Shiratori đang tính vào đây.

“Kaitou, chào buổi sáng, ngươi đang tính đi dạo sao?” Cô gái nhỏ mỉm cười lại gần.

“À.. chào buổi sáng, Shiratori, ta vừa mới xuất viện xong” Kaitou đối với Shiratori giải thích một chút.

Tránh để cho cô gái nhỏ ngày mai lại tới đây tìm cậu, Shiratori có phần ngạc nhiên, nhưng nhìn thấy sức sống trở lại Kaitou liền hiểu ra.

Đột nhiên cô có hơi tò mò không biết cậu ấy sẽ làm gì tiếp theo.

“Ngươi dự định sẽ tiếp tục cuộc hành trình chứ? Hay là nghỉ ngơi chờ đợi cho năm sau?” Shiratori thử hỏi.

Có vẻ như đối phương sợ đụng chạm vào nỗi đau cùng lòng tự trọng của Kaitou, tâm tư của Shiratori nhìn như bộc toạt lại thật cẩn thận.

Kaitou lắc lắc đầu nói “Năm sau thì thôi đi, còn hai ngày nữa, ta dự định hôm nay sẽ đi khiêu chiến đạo quán cuối cùng của mình, dù sao thì cũng đã cố gắng tới đây rồi, bỏ lỡ thì không phải rất tiếc sao?”

Nghe Kaitou nói thì có phần giống như đang cố níu kéo lại một chút hi vọng, nhưng thái độ nhàn nhạt của đối phương cho Shiratori biết rằng cậu chỉ đơn thuần đi lấy những gì của mình mà thôi.

Lous chậm rãi đẩy xe về phía trước, ở đằng sau cô gái nhỏ suy nghĩ một chút, sau đấy cũng im lặng đi theo phía sau.

Kaitou và Lous nhìn thấy nhưng lại không nói gì, đối phương nếu muốn xem thì để cô ấy xem, Shiratori thời gian qua nghiêm túc huấn luyện cũng nhiều, nên giành chút thời gian để nghỉ ngơi.

Ba người không bao lâu liền đứng trước đạo quán Snowbelle Gym, thời tiết quanh đây thật sự rất lạnh, lạnh đến mức Shiratori phải run run cả người.

Kaitou cởi cái khăn quàng cổ của mình đưa cho đối phương, nói

“Ngươi có thể mang, ta không lạnh”

“A…”

Shiratori tính từ chối, nhưng nhìn thấy Kaitou vậy mà thật sự không có dấu hiệu nào như mình, hơn nữa còn thật thản nhiên cởi ra.

Cô ban đầu chỉ là ngạc nhiên, sau đấy Kaitou lại nói thêm

“Dù sao thì ngươi cũng nhiều lần như vậy tới thăm ta, coi như một lời cảm ơn được chứ?”

Cậu đột nhiên nở nụ cười, từ khi bị thương về sau Kaitou ít cười đi hẳn, vậy nên mỗi khi cô nhìn thấy Kaitou cười đều có chút cảm giác tảng băng tan chảy vậy.

Hơi ngập ngùng nhận lấy cái khăn quàng, Kaitou quay đầu lại nhìn về bên trong đạo quán, có một vài nhân viên công tác.

Bởi vì là những ngày cuối cùng của các huấn luyện gia trẻ tuổi khiêu chiến đạo quán trong năm nay, vậy nên đối với một đạo quán khủng bố giống Snowbelle Gym thì ít ai hướng tới.

Mọi ngươi nơi này thật sự rất nhàn rỗi, khi thấy Kaitou và Shiratori đi vào, một chị gái tới hỏi thăm

“Chào buổi sáng, không biết hai người tới đây là để làm gì?” Đối phương nói chuyện rất lịch sự.

Khi nhìn thấy gương mặt nhàn nhạt của Kaitou, chị ta có hơi ngập ngừng, đôi mắt của đối phương thật sự sâu vô thẳm.

Đẹp thì đẹp, nhưng có cảm giác thật sự nguy hiểm, Shiratori cũng nhận ra tình huống lúc này, khi gặp người lạ, Kaitou không phải lạnh lùng nhưng thật khó để tiếp xúc cậu.

“Ta muốn khiêu chiến đạo quán, phiền chị thông báo với quán chủ được không?” Kaitou nhàn nhạt cười nói.

Có điều chị ấy không cảm nhận được ý cười của Kaitou, sau lại đối phương nhìn xuống cái xe lăn của Kaitou liền bỗng nhiên giật mình.

Bởi vì lần đầu nhìn vào Kaitou, cô hoàn toàn quên luôn việc đối phương không thể tự di chuyển bằng hai chân, cô có ý tưởng muốn thương hại nhưng lại không dậy nổi cảm xúc này.

Nhất là khi nói chuyện với Kaitou qua một lần, thật là một cảm xúc quái lạ, chị gái này lập tức trở lại báo với Wulfric quán chủ, sau đấy bên ngoài Kaitou lẫn Shiratori liền nhận được cho phép đi vào.

Băng qua con đường đi vào đạo quán, Kaitou ngạc nhiên vậy mà phát hiện một cái người quen thuộc đang nỗ lực làm công tại đây, cũng không hẳn là thân thuộc lắm, nên tính là gặp qua một lần đi?

“A.. Kaitou!?” Một cậu bé đang cầm cây chổi lau sàn ngước mặt lên trố mắt nhìn Kaitou nghi hoặc hỏi

“Lâu rồi không gặp, Alidon!” Kaitou gật đầu đáp, đối với đứa trẻ này, cậu cảm thấy đối phương rất có tiềm lực.

Tuy cũng là năm nay tham gia khiêu chiến đạo quán, thời gian không còn đủ để cậu ta lấy hết cả tám cái, xem ra là ở đây học tập Wulfric quán chủ sao?

Alidon tất nhiên là nhận ra tình huống của Kaitou, nhưng rất nhanh cậu lập tức lơ đi nó mà hỏi chuyện thêm một vài câu, thấy Kaitou định khiêu chiến Wulfric quán chủ liền xin phép được quan sát trận chiến.

Cậu tới đây làm công cho Snowbelle Gym chính là vì mục đích học tập, sau khi thua ở Giải đấu chúc mừng mùa bội thu, Alidon liền tập trung học tập để chuẩn bị cho năm sau tiếp tục hành trình.

Thấy cơ hội đến, mọi người tất nhiên là không ngăn cản, một người đàn ông trung niên với cái bụng phệ lại không hề yếu đuối, trông rất là khỏe mạnh và tràn đầy sức sống, đối mặt với Kaitou lúc này liền hoàn toàn là hai mặt trái ngược.

“Wulfric quán trưởng!” Mọi người lập tức cúi chào người vừa mới đến này.

Ngay khi nhìn thấy mặt của Kaitou, nhất là khi Kaitou còn đang ngồi ghế lăn, Wulfric tất nhiên là không thể nhận lầm người.

Ông lập tức cười ha hả nói “Ngươi hẳn là Kaitou Izumi đi? Sự tình lần trước thật sự cảm ơn ngươi rồi, ta cũng từng tới thăm qua một lần, chúng ta hẳn là không quá xa lạ chứ?”

Mọi người thấy quán chủ như vậy thân thiết gọi Kaitou, cũng hơi nghi hoặc nhìn cậu.

Kaitou gật đầu đáp “Vâng, Wulfric quán trưởng, ta muốn khiêu chiến đạo quán, không vấn đề gì chứ?”

Cậu lễ phép đáp lời, nhưng ở người ngoài không nhìn ra, khí thế của Wulfric ở trước mặt Kaitou hoàn toàn bị cậu đạp ra hai bên.

Hoàn toàn không có tính yếu thế lộ đầu, Kaitou cũng không tính dùng bệnh tật của mình để Wulfric nương tay đâu.

“Tất nhiên, chiến thôi!” Wulfric là cái già đầu người, tất nhiên nhận ra ý tưởng của Kaitou.

Ông lại cười ha hả thật vui sướng, sau đấy bước về phía sàn đấu dưới sự chứng kiến của các nhân viên trong đạo quán, có cái người khiêu chiến liệt hai chân cũng là lần đầu gặp, Shiratori đơn giản làm quen với Alidon, hai ngưởi ở hàng ghế khán giả nhìn về phía sàn đấu Kaitou để chuẩn bị cổ vũ cho cậu.
 
Chương 204: Khủng bố Kaitou (1)


Hít một hơi thật sâu tại sàn đấu, cũng đã một thời gian Kaitou mới bước vào đạo quán thi đấu thật sự, hãy coi đây như là trận đấu khởi màn cho sự khôi phục của bản thân.

Trọng tài nhanh chóng thông báo luật lệ thi đấu, về đơn giản thì nó giống các đạo quán khác, quy tắc là thi đấu đơn 3VS3, mỗi bên lần lượt ra pokemon cho tới khi một bên thua hết cả ba liền kết thúc trận đấu.

Kaitou quá quen thuộc với những cái này rồi, ngay khi Snowbelle gọi ra con pokemon đầu tiên, cậu lập tức nhìn thấu con pokemon này.

Đôi mắt đỏ lên, đã muốn trở lại, liền phải làm một màn trở lại hoành tráng!

“Abomasnow, cho đối phương thấy ngươi trở nên mạnh mẽ thế nào đi” Wulfric lập tức cười ném ra một cái pokeball.

Kính chiếu yêu đưa mọi thông tin của đối thủ trở vào đầu Kaitou, việc cậu không tính sử dụng năng lực này trước đây là vì huấn luyện những pokemon mới của bản thân.

Còn bây giờ thì tất cả mọi người phong cách chiến đấu đều đã thành hình, đội ngũ cũng đã xác định xong, không còn lý do gì để ẩn giấu nữa.

Chỉ thấy trước mặt Kaitou lơ lửng một cái quả cầu pokeball, Wulfric lập tức nhận ra đây là gì.

“Siêu năng lực?”

Ngay khi ông vừa thầm thì câu nói đó xong, trên sân đấu lập tức xuất hiện một tiếng chim hót vang vọng cả đạo quán.

Một con chim toàn thân màu đỏ rực như lửa, những đốm đỏ trên người nó như những viên phá lê lấp lánh, lại như những vì tinh tú không thể che mờ.

Đập mạnh hai cánh phi hành phía trên cao, nhìn xuống bên dưới Abomasnow, con pokemon của Wulfric đẳng cấp là 56, bình thường người khiêu chiến đúng là rất khó chiến thắng.

Nhưng đẳng cấp của Talonflame cũng đã lên cấp 59 rồi, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi là con chim lửa cũng đạt tới mốc cấp 60.

“Bồi dưỡng thật tốt Talonflame!” Wulfric ánh mắt rất khiếp người, vừa nhìn liền thấy được con Talonflame của Kaitou không hề đơn giản.

Tuyệt đối ở trong loài Talonflame cũng là cái vương giả, phía hàng ghế khán giả có không ít người nghị luận.

Vì trận đầu tiên này Kaitou chiếm hết mọi ưu thế về thuộc tính rồi, nên đa số mọi người nghĩ rằng Kaitou sẽ thắng trận đầu.

“Shiratori, ngươi nghĩ rằng Kaitou sẽ thắng chứ?” Alidon cười cười hỏi bên cạnh cô gái.

“Tất nhiên rồi, chỉ là không biết đối phương sẽ thi đấu thế nào đây” Shiratori không hề nghi vấn trả lời.

Cô hiểu rất rõ thực lực của Kaitou không hề đơn giản, nhất là khi cậu ta ở giữa một đám toàn thiên vương người vẫn không hề trở nên thua kém là đủ để biết.

Phía Alidon còn ấn tượng với thực lực của Kaitou tại giải đấu chúc mừng mùa bội thu, cậu thật chờ đợi xem thời gian qua Kaitou đã tiến bộ lên thế nào rồi.

“Ngươi trước tấn công đi, Kaitou” Wulfric thật sự không muốn nhường quyền tấn công trước cho Kaitou đâu.

Ngay sau khi thấy Kaitou gọi ra Talonflame ông liền biết mình bị hố rồi, xem ra lần này ông gặp phải một cái tiểu quái vật.

Abomasnow không hề tỏ vẻ yếu thế, có điều trên góc nhìn của người ngoài, ai cũng thiên vị về phía Talonflame.

Kaitou gật đầu nói “Tốt, Talonflame, dùng Flamethrower!”

Mệnh lệnh vừa ra Wulfric lập tức đáp lời “Abomasnow, không cần chần chừ, dùng Ice Beam cản lại”

Có điều mọi thứ diễn ra hơi không theo lẽ thường, con Talonflame bay với một tốc độ cực nhanh né khỏi Ice Beam.

Hơn nữa trên người nó ẩn ẩn như đang bốc lửa, lượn tại một góc độ mà Abomasnow không thể lập tức phòng thủ lẫn bỏ trốn, còn đang di động rất nhanh một cái ngọn lửa khủng bố đã thổi bừng lên sàn đấu.

Đậm đặc màu đỏ mang tới đáng sợ nhiệt độ bao trùm lấy Abomasnow, Shiratori và những người ở chỗ khán giả lập tức phải đưa tay lên lau mồ hôi.

Chết tiệt, mới lúc nãy còn lạnh đến tay chân hơi run, có cần đột nhiên phải nóng dến vậy không?

Chỉ kịp thấy cái gì tảng băng cái gì lạnh giá mặt sân nhất thời tản đi phân nữa, nơi sân đấu tràn ngập các vũng nước trơn trượt, cùng với một cái bị nướng chín Abomasnow nằm gục không thể lại đứng lên.

Rất nhiều người nghĩ về việc Kaitou dành hết lợi thế mà thắng, nhưng mà chỉ một chiêu? Khiêu chiến đạo quán khi nào lại đơn giản như vậy?

Wulfric hoàn toàn không nghi ngờ về kết quả này, bởi vì Abomasnow có hai hệ Grass và Ice, đây là bị khắc chế bốn lần khi đấu với Talonflame rồi.

“Trận… trận đầu tiến kết thúc, Abomasnow mất đi khả năng chiến đấu, người dành chiến thắng là Talonflame, xin mời Wulfric quán trưởng gọi ra pokemon tiếp theo”

Trọng tài phải mất một chút để bình ổn con tim mỏng manh của mình, ngay khi trọng tài tuyên bố mọi người mới hồi phục lại tỉnh táo.

Wulfric cau mày nhìn Kaitou, có thể thắng lợi dụng thuộc tính là chuyện bình thường, cái bất thường chính là việc con Talonflame dễ dàng né khỏi đòn công lẫn khóa chặt Abomasnow của ông.

Giống như thể thói quen của Abomasnow hoàn toàn bị đứa trẻ trước mặt đọc thấu vậy, nếu như đúng như ông đoán, vậy thì trước mặt ông chính là một con quái vật đội lốt đứa trẻ rồi.

“Không tệ, tiếp theo đến phiên ngươi, Cryogonal”

Wulfric gọi ra con pokemon thứ hai, đẳng cấp trên sáu mươi Cryogonal, với cơ thể như một khối pha lê tuyết trong suốt lại tràn sự kỳ bí.

Nó lơ lững trên sân đấu, hiển nhiên là có thể phi hành, lợi thế của phi hành của Talonflame có thể bị mất đi.

Kaitou vẫn bình tĩnh không nói gì đánh giá Cryogonal, giống như mọi thứ trên sàn đấu không còn gì đáng để cậu ngạc nhiên.

Chỉ thấy Kaitou khẽ nhắm mắt lại nói

“Talonflame, Quick Attack cùng Peck”

“Cryogonal, né ra, dùng Aurora Beam” Wulfric thấy vậy liền đáp trả.

Khác với lần đầu tiên thua cuộc một cách nhanh chóng, lần này Cryogonal thành công né được mũi khoan máy Talonflame đuổi tới.

Có điều việc né tránh này chỉ mang tính suýt soát làm được, con Cryogonal lập tức triệu tập một cái tia sáng mạnh mẽ bằng băng bắn với tốc độ thật nhanh.

Tưởng như thành công đánh trúng người Talonflame nhưng lại không hề nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, chỉ thấy ẩn sau khói băng là một cái tốc độ nhanh hơn cả ban đầu bay ngược trở lại.

“Là Flamecharge?” Wulfric nhận ra chiêu này, ông vội kêu “Dùng Protect bảo vệ”

Bất cứ kỹ năng nào cũng không thể kịp thời dùng ra chống lại cái Flamecharge này, né ra cũng không được, chỉ có thể hi vọng ngạnh kháng.

Tấm màn huyền bí bao phủ lấy Cryogonal, Talonflame mạnh mẽ kéo Cryogonal ma sát trần nhà mà tạo ra không nhỏ tiếng động.

Đẳng cấp Cryogonal cao hơn Talonflame, nhưng nó hoàn toàn không thể chặn hết thế công cường liệt này.

Protect vậy mà lại vỡ ra, Wulfric nhịn không được thầm mắng, nhưng vẫn là kêu lớn

“Cryogonal, sử dụng Double Team né đi”

Có điều khi mệnh lệnh này vừa ra, Shiratori cùng Alidon liền thầm thắp cho Wulfric vài cái nén nhang, kỹ năng gì không dùng mà lại dùng Double Team?

Đây chính là thứ vô dụng nhất khi đấu với Kaitou a? Bởi vì.

“Fire Blast” Kaitou lạnh nhạt kết thúc, lửa chữ bạo bắn tới khổng lồ hướng về một cái hình bóng Cryogonal.

Hoàn toàn không nhìn những cái phân thân còn lại, Wulfric lúc này chạm vào đôi mắt màu đỏ của Kaitou mà rợn cả người.

‘Đối phương, nhìn thấu được mọi thứ.’

ẦM!

Ý này vừa xoẹt qua đầu, cái Cryogonal của ông liền bị quánh mạnh xuống mặt đất cùng với một phần sàn bị lún vào, rõ ràng là chiêu này đủ để khiến Cryogonal mất đi năng lực chiến đấu.

Lần đầu tiên có người như vậy dễ dàng đánh bại hai cái pokemon từ ông, Wulfric nhất thời gãi đầu.

‘Hahhh! Xem ra lát nữa không dùng đủ cường đại pokemon ta liền thua hẳn ba cục rồi’

Nói xong Wulfric lập tức nghiêm túc nhìn Kaitou, xem ra cái pokemon tiếp theo của ông tuyệt đối không đơn giản.
 
Chương 205: Khủng bố Kaitou (2)


Một lần nữa tham gia lại thi đấu pokemon, Kaitou cũng không cảm thấy xa lạ hay không quen, một tháng qua cậu chỉ đơn giản tu luyện siêu năng lực và ngẫm lại những kinh nghiệm mình đạt được thời gian qua.

Những lần rượt đuổi, thời gian chật vật, khoảnh khắc vui vẻ, thậm chí là lời tạm biệt bất đắc dĩ, tất cả chúng trở thành một phần trong Kaitou và khiến cậu dần mạnh hơn.

Hệ thống là thứ giúp Kaitou khai thác tốt hơn tiềm lực các pokemon của mình, nhưng chủ yếu vẫn là do chính cậu liều mình mà đạt được thành quả.

Lúc này đây, mọi thứ thật rõ ràng trước mắt cậu, Kaitou chưa bao giờ thấy bản thân thả lỏng như vậy, dù cho đôi chân không còn có thể tự do đi lại, nhưng Kaitou cảm giác rằng chẳng còn gì giam cầm bản thân nữa.

“Ra sân, Glalie, cho bọn họ thấy ngươi có gì đi!” Bên phía đối diện Wulfric gọi ra pokemon cuối cùng của ông.

Đẳng cấp của con pokemon này cao hơn hẳn hai con trước, hơn nữa sự ăn ý hoàn toàn vượt trội, Kaitou liếc mắt một cái liền nhận ra thân phận của con Glalie.

Cấp độ trên bảy mươi pokemon hầu như không có đạo quán nào dùng để thử thách tiềm lực người khiêu chiến cả, trước giờ Kaitou chỉ gặp qua pokemon chủ lực của Korrina mà thôi.

Wulfric cũng biết con Glalie này sẽ không qua mắt được Kaitou liền cười ha hả nói

“Glalie chính một trong các pokemon của ta, tuy nhiên nó không phải là chủ lực, dù sao thì ngươi thắng quá dễ dàng cũng không vui vẻ đúng chứ? Kaitou”

Nhìn về phía Wulfric quán chủ, Kaitou gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Glalie, nó cho cậu một cảm giác hơi quỷ dị.

Bên hàng ghế quan chiến, Alidon đối với Shiratori hỏi

“Nè, Shiratori, con Glalie đấy ta chưa từng thấy Wulfric quán chủ dùng bao giờ, ngươi nói đẳng cấp của nó là bao nhiêu?”

“Không biết, không phải chỉ cần dùng máy tra là ra sao?” Shiratori nhìn Alidon như nhìn một cái tên ngốc.

Cô từ bên túi đồ lấy ra thân phận chứng quét qua con Glalie, thông tin của con pokemon này cao đến đáng sợ, đẳng cấp 72?

Thật hay đùa? Thế này còn gọi là thi đấu đạo quán sao? Alidon và Shiratori nhất thời lo lắng cho Kaitou.

Bất quá người trong cuộc lại không nghĩ nhiều đến vậy, Kaitou còn có cả ba cái pokemon được phép tham gia thi đấu.

Trong khi Wulfric quán chủ chỉ còn một con, thêm cả Kaitou cũng rất tự tin vào các đồng bạn của mình, cậu đơn giản đưa ra mệnh lệnh khởi đầu trận chiến.

“Flamethrower!” Nhàn nhạt mà tràn đầy nguy hiểm, không một ai ở đây dám phàn nàn về quyết định của Kaitou.

Ngọn lửa thổi bừng xuống bên dưới sàn đấu, Shiratori và Alidon thật tò mò nhìn xem liệu Talonflame của Kaitou có thể một kích giết địch như lúc đầu hay không.

Nhưng ngay khi ngọn lửa dần tan đi, để lại bên dưới sân đấu lại là một khoảng không trống trải, hoàn toàn không có dấu vết của Glalie ở quanh đây.

“Ice Shard!” Bất chấp sự ngạc nhiên của mọi người, Wulfric cười to nói, trông ông có vẻ thật sự rất thoải mái.

Đột nhiên từ phía xa đằng sau lưng của Talonflame xuất hiện một cái khối tròn cấp tốc xoay, xung quanh là các mảnh băng giáo chỉa thằng về phía Talonflame.

“Razor Wind” Kaitou đơn giản tiếp lời.

Con chim nhất thời cuốn theo ngọn gió mà xoay ngược người một cách điêu luyện, hai người Shiratori suýt nữa bị giật mình mà đứng dậy.

Điều này mà cũng làm được ư? Bất quá Wulfric không hề ngạc nhiên, đẳng cấp cao pokemon cái gì mà làm chẳng được?

Chỉ là coi như vậy thì Talonflame thật sự có né được Ice Shard của ông sao? Wulfric khoác hai tay lên trước ngực nói

“Frost Breath! Đem mặt nước lúc nãy trở thành sức mạnh của ngươi đi”

Giọng nói trầm ổn bình tĩnh, Talonflame quả nhiên liên tục chém ra thật nhiều đao gió vẫn không tránh khỏi việc bị Ice Shard bắn trúng.

Dù sao thì Glalie đẳng cấp cao hơn nó và chiếm hẳn về ưu thế thời gian, ăn liền cái mảnh băng đâm vào người, thương tổn đủ để khiến Talonflame phải kêu đau muốn rơi xuống.

Đang định lần nữa đứng dậy thì cảm thấy cả người nhất thời co cứng, Kaitou mở miệng nói

“Sunny Day!” Cậu tính mở cho Talonflame một cái lối thoát, có điều con chim lại không đáp lại được mệnh lệnh của Kaitou.

Nhìn thấy Talonflame khó chịu cau mày cùng với tư thế bất ổn, Kaitou liền hiểu được nó rơi vào Freeze trạng thái.

Mặt nước lúc nãy theo nhiệt độ cơ thể của Talonflame làm môi trường xung quanh trở nên thật ẩm ướt, toàn bộ bộ lông của Talonflame đều đã chịu ảnh hưởng, lúc này mà dùng Frost Breath hiển nhiên không thể lại hợp lý hơn.

Talonflame bị đánh ập xuống mặt đất, Wulfric thấy vậy liền thừa thế xông tới, ông kêu to khí thế

“Dùng Shadow Ball kết thúc đối thủ!”

Kaitou nghe vậy liền cau mày, nếu như Wulfric cho Glalie dùng một kỹ năng hệ băng cậu còn có thể tiếp tục cố gắng, hoặc giả như Wulfric dùng một kỹ năng tốn thời gian hơn thì vẫn còn cơ hội.

Sử dụng kỹ năng hiệu quả mà lại tốn ít thời gian, lợi dụng toàn bộ ưu thế của mình trong một trận khiêu chiến sao? Thật là một cái đáng đánh đòn quán chủ.

Chỉ thấy đang ở trên cao đột nhiên há miệng ra phun tới ba cái quả cầu bóng đêm mạnh mẽ, mỗi cái chứa đầy thật nhiều năng lượng.

Từng cái một chính xác đánh trúng vào người Talonflame vừa rơi xuống, liên tục những tiếng oanh tạc thông báo cho trận đấu này đã kết thúc.

Khi khói bụi mờ đi, hai mắt Talonflame đã xoay tròn, rõ ràng là nó haofn toàn mất đi năng lực chiến đấu, trọng tài thấy vậy mới đưa ra kết luân.

“Talonflame mất đi năng lực chiến đấu, trân này Glalie chiến thắng, xin mời người khiêu chiến gọi ra pokemon tiếp theo của mình!”

Nhìn thấy kết quả này, Shiratori và Alidon đều có một chút đáng tiếc, bất quá Kaitou thật bình thản vung tay lên, một cái pokeball lơ lửng thu hồi Talonflame trở lại, đối với đồng bạn của mình an ủi vài câu.

Sau đấy bên phía Kaitou lại xuất hiện thêm một con pokemon khác, trông giống như Kaitou vẫn chưa định dùng ra át chủ bài của mình.

Hình thái chưa tiến hóa hoàn toàn của chuấn thần thú pokemon, Shelgon ra sân, với một cơ thể khá bị động nhưng sức phòng thủ tương đối cao.

“Ồ.. là một cái pokemon thú vị!” Wulfric nhận ra đẳng cấp của con Shelgon này thậm chí còn thấp hơn cả Talonflame, cũng như là con pokemon đang đẩy xe đằng sau lưng cậu.

Lous hoàn toàn không quan tâm mấy tới trận đấu, nó đứng một bên đọc sách trong khi Kaitou tham gia chiến đấu, đồng thời bất cứ dư chấn nào lan tới Kaitou đều bị nó vung tay đẩy lùi hết.

Bên Wulfric con Glalie cũng không vì Shelgon đẳng cấp thấp mà khinh thường, dù sao thì đối phương tương lai liền là chuẩn thần thú, tiềm lực thật sự rất cao.

Nó rống lên một tiếng thị uy, Shelgon cũng đáp trả lại một hồi, bên kia Shiratori và Alidon ngồi trên hàng ghế mà căng thẳng thay cho Kaitou.

“Trận đấu, bắt đầu!” Trọng tài tuyên bố âm thanh vang lên, sau đấy cả Kaitou lẫn Wulfric đều lập tức triển khai toàn bộ sức công kích.
 
Chương 206: Khủng bố Kaitou (3)


“Rock Slide!” Kaitou trước tiên khai màn cuộc chiến, những khối đá cấp tốc được tạo ra bắn thẳng về phía trên cao Glalie, nhưng con pokemon của Wulfric cũng không phải dạng ngồi yên, chẳng cần đến chủ nhân ra lệnh, nó đã tự mình lách sang một bên né đi.

Wulfric nhìn xuống chỗ Kaitou, lại nhìn về phía Glalie của mình, ông vội kêu “Né theo hướng ngược lại!”

Glalie có phần khó hiểu mệnh lệnh của Wulfric, nhưng xuất phát từ sự tin tưởng, nó vẫn làm theo và né ra.

Ngay lập tức có một khối đá theo góc chết của Glalie bắn tới chính xác vào vị trí mà nó muốn đi, Glalie nhìn mà phải trợn mắt giật mình.

Cái này… nếu không phải nó nghe lời Wulfric bản thân liền phải dính đòn rồi, nên biết hệ Rock có gấp đôi thương tổn với hệ Ice a.

Glalie cẩn trọng mà nhìn Shelgon, sau đấy nó há miệng ra lập tức theo Wulfric chỉ huy mà tấn công

“Ice Beam! Đừng để nó tự do di chuyển”

Ánh mắt của Kaitou khẽ liếc một cái, Shelgon không biết nghe được cái gì mà giật mình, sau đấy nó lập tức chạy một vòng quanh sân đấu.

Để cho phía trên cao Tia sáng băng giá đuổi theo, đúng theo mệnh lệnh của Wulfric mà khóa chặt lại lối công của Shelgon.

Một đường dài bằng băng được tạo ra nhờ sức công phá kinh khủng của Glalie, ngay khi cuối cùng Ice Beam gần như đánh trúng vào người Shelgon thì con rồng nhỏ lập tức xoay người.

Cơ thể không linh hoạt, bốn chân đều chạm mặt đất, trên lưng lại không có cánh, làm gì có con rồng nào biệt nữu như Shelgon cơ chứ?

Chỉ có lúc này mới có thể để cho Shelgon thể hiện sức công phá kinh người của mình, cơ thể toát ra ánh sáng màu xám vàng, ẩn ẩn chớp lửa điện, đây là.

“Double Edge!” Là một kỹ năng hệ bình thường, lợi dụng cơ thể làm vũ khí để va vào người đối phương.

Hình thái lúc này của Shelgon tuyệt đối phù hợp với kỹ năng này nhất, chỉ tiếc là nó di chuyển không mấy linh hoạt.

Bất quá không phải còn dãy băng này sao?

“Không được, Glalie, mau né ra”

Wulfric nhận ra sự bất thường, ông lập tức ra lệnh, con rồng nhỏ đã trượt trên kỹ năng của Glalie mà không nhìn lấy Ice Beam.

Shelgon bị thương nhưng lại không hề dừng lại, nó đâm thẳng về phía trước với một trái tim không thể khinh thường.

“Quá nhanh!” Shiratori ngạc nhiên tới mức phải đứng dậy bật thốt, lần đầu tiên cô thấy có một con Shelgon lại di chuyển nhanh đến vậy.

Kể cả Alidon cũng thật khó tin, dù cho các pokemon có thể trọng nặng đã được trải qua huấn luyện để giảm bớt yếu điểm, tốc độ cũng sẽ không đạt được mức này.

Vậy nên nói điểm quyết định chính là kỹ năng của Glalie sao?

Liên tục luyện tập với Glaceon, ở dưới môi trường băng giá của nó mà nhảy múa, toàn bộ các pokemon của Kaitou đều không ngại ở bề mặt trơn trượt mà di chuyển, thậm chí còn có thể lợi dụng mà tăng tốc độ.

Ai nói làm nhà trình diễn là không có ích lợi chứ? Kaitou hoàn toàn đập nát những quan điểm ban đầu của mình khi mới du hành.

Đây chính là thành quả từ những thứ đơn giản nhất!

“Nghiền nát nó ra!” Kaitou khép hai mắt lại, lạnh lẽo lời nói mà mang theo sự uy hiếp khủng bố vang lên khắp sân đấu.

Chạy thật nhanh, lấy đà hết sức và bật lên, như một cái lựu đạn rời nòng bắn về phía Glalie, dù đẳng cấp của nó cao hơn Shelgon nhiều nhưng vẫn không khỏi cảm nhận được nguy hiểm.

“Hyper Beam! Tận lực dùng nhanh lên!” Wulfric lập tức hỗ trợ Glalie.

Con pokemon không hổ là có sự ăn ý rất cao với Wulfric mà lập tức dùng chiêu Tia sáng hủy diệt, bất quá vừa mới tụ được năng lượng không bao lâu Shelgon đã tới nơi.

Kaitou nhìn phía trên cao, sau đấy giống như đang suy tư gì đấy.

ẦM!

Âm thanh va chạm giữa hai cái pokemon, Hyper Beam tuy chưa bắn ra nhưng đủ để cản lại một phần kỹ năng của Shelgon, hai cái pokemon đều bị thương văng ra ngoài.

Tuy Double Edge sức công phá rất kinh khủng, nhưng lợi thế về mặt cấp độ, thể lực của Glallie vẫn chưa đến mức mất đi năng lực chiến đấu.

Trong khi đấy Shelgon dính phải một chút Hyper Beam mà bật về sau, nó xoay người và có gắng giữ tư thế trên không, tiếp theo là thành quả của bài luyện tập phi hành trên trời, cùng với Talonflame đi từ Coumarine thành phố tới Laverre thành phố.

Mặc dù bị thương, nhưng không có cánh Shelgon không hề tỏ ra yếu thế, trước khi nó thật sự rơi xuống, con rồng nhỏ lập tức há miệng.

“Dragon Pulse!”

“Shadow Ball!”

Hai cái mệnh lệnh cùng một lúc dùng ra, Wulfric không có khả năng giống như Kaitou, nhưng ông có thể từ cử chỉ của cậu mà đánh giá ra mệnh lệnh.

Nhìn thấy Kaitou không có lập tức từ bỏ mà tiếp tục hướng mắt về phía trên cao, Wulfric liền biết Shelgon sẽ không dễ dàng rơi xuống.

Vậy nên khi Shelgon ra kỹ năng, Wulfric cũng phòng sẵn một tay cho kỹ năng này.

Những cái Shadow Ball thành công cản lại cái Dragon Pulse cuối cùng của Shelgon, con rồng nhỏ không cánh cuối cùng rơi xuống mà mất đi năng lực chiến đấu.

Trọng tài thấy vậy mới tuyên bố kết quả

“Shelgon mất đi năng lực chiến đấu, người chiến thắng là Glalie, xin mời bên khiêu chiến gọi ra pokemon cuối cùng của mình”

Tình hình chiến đấu dần trở nên khá hồi hộp, xét về mặt tỉ số thì cả hai ngang nhau, nhưng một vài người có mắt nhìn liền biết Kaitou không hề thua kém, nhất là khi cậu để một cái cấp thấp hơn pokemon làm tổn thương con Glalie thế kia.

Wulfric chậc chậc hai tiếng, sau đấy thú vị chờ con pokemon cuối cùng của Kaitou, liệu rằng con pokemon đang đẩy ghế cho cậu có ra sân chăng?

Trong khi ông tò mò, Kaitou đã lần nữa thu hồi Shelgon, con rồng đã chiến đấu rất tốt, Kaitou lập tức búng ra cái pokeball thứ ba.

“Xem ra là không gọi con Gallade đó rồi” Wulfric có chút tiếc nuối, ông thật sự rất muốn nhìn Lous ra sân.

Nhưng ngay sau đấy Wulfric liền phải trợn mắt lên nhìn về phía Kaitou, ngón tay còn chỉ chỉ lên cơ thể to lớn của con pokemon vừa mới ra sân.

Một tiếng rống khiến mọi người bịt hết tai lại, kể cả Glalie cũng nhận phải khủng bố uy hiếp.

“Ôi, ôi, hết Shelgon rồi giờ lại đến cái gì đây? Tyranitar? Đùa nhau sao?” Wulfric lần đầu tiên tỏ vẻ thất thố.

Không thế sao được? Con Tyranitar này không chỉ đẳng cấp cao hơn Glalie của ông, Wulfric thậm chí còn cảm giác tiềm lực của Tyranitar không hề thấp.

Nó vừa xuất hiện mọi người liền kinh ngạc nhìn về phía Kaitou, Shiratori và Alidon đây là đầu nhìn thấy Kaitou dùng con pokemon này, trước đấy Tyranitar vẫn luôn lấy thân phận của Pupitar thi đấu.

“Nào, Wulfric quán chủ, ta mời ngài trước tấn công a” Kaitou cười lạnh nhìn về phía Wulfric, khí thế của cậu lẫn Tyranitar lập tức bộc phát.

Không phải đối phương dùng đẳng cấp cao pokemon tới thử thách cậu sao? Vậy thì không ngại nếu bản thân cũng dùng đẳng cấp tương tự tới chơi với ông vậy.

Wulfric nuốt một ngụm nước bọt, sau đấy gằn cười lên nói

“Thú vị!”

Thật sự coi ông đây là đồ dễ ăn sao? Dù sao thì Wulfric ông cũng là đạo quán quán chủ của Snowbelle thành phố.

Chỉ thấy ông cầm lấy một cái hộp nhỏ đưa ra, Shiratori và Alidon lập tức ngạc nhiên đứng dậy nói

“Mega tiến hóa!”
 
Chương 207: Iceberg Gym, huy chương thứ tám


Một thứ ánh sáng khổng lồ xuất phát từ cái hộp của Wulfric cầm ra, theo nguyên bản thì khi thi đấu với Ash, ông cũng từng dùng Mega tiến hóa tới thử thách, có điều pokemon lúc đấy là Abomasnow.

Còn bây giờ thì đổi thành Glalie sao? Kaitou đã để ý từ ban đầu khi nhìn thấy con Glalie được gọi ra, rõ ràng là nó sở hữu Mega Stone.

Nếu Kaitou sử dụng pokemon tiếp theo là Glaceon thì sẽ chịu thật nhiều hạn chế, vậy nên nếu đã không dùng Glaceon thì pokemon nào mà chẳng thế?

Vậy nên cậu trực tiếp gọi ra Tyranitar lên sân, pokemon có đẳng cấp cao nhất trong đội hình của Kaitou.

“Cho đối phương nhìn thấy ngươi có gì đi, Glalie, cùng nhau chiến đấu!” Wulfric nắm chặt viên Key Stone đưa lên.

Đồng thời chỗ của Glalie cũng phát ra ánh sáng hội họp với Key Stone, ẩn đằng sau sự chói mắt là một hình thái có phần khác biệt của Glalie.

Mega Glalie hoàn thành!

“Lạnh quá…” Alidon và một số người đang ngồi xem lập tức run cầm cập khi nhìn thấy Mega Glalie xuất hiện.

Cái miệng của nó trở nên rộng hơn, xung quanh làn sương băng giá cũng đậm đặc cực kỳ, chính là lúc này Shiratori sờ sờ lấy khăn quàng cổ của mình.

Cô vẫn cảm thấy có hơi lạnh, nhưng ít nhất là đỡ hơn một vài người xung quanh, khi nhìn về phía Kaitou liền trở nên càng ấm áp hơn một chút.

Đối mặt với Mega Glalie, Kaitou cũng chưa tính lập tức Mega tiến hóa ngay, cậu muốn thử xem nếu chỉ dùng thuần túy lực lượng của Tyranitar sẽ mạnh tới đâu.

“Drak Pulse công kích” Wulfric khởi đầu trận chiến.

Dù rằng bị thương ở hai trận phía trước, nhưng sau khi siêu tiến hóa thì sĩ khí của Mega Glalie trở nên mạnh hơn bình thường.

Nó vừa há miệng liền cấp tốc bắn tới một cột sáng màu đen đánh về phía Tyranitar, chiêu thức rất mạnh, có điều Sa mạc bạo quân vừa dậm chân liền xuất hiện một bức tường chặn đứng Mega Glalie.

“Stone Edge!” Kaitou mở miệng giải thích cho kỹ năng vừa sử dụng.

Từng khối đá lớn mọc từ bên dưới mặt đất trở thành tấm khiên phòng thủ vững chắc cho Tyranitar, hơn nữa còn không dừng lại mà đâm về phía trước, bức cho Mega Glalie phải bỏ trốn rời đi.

Né lên trên cao, Wulfric lập tức phát hiện Mega Glalie đã rơi vào tầm nhắm của Tyranitar mà vội vàng ra lệnh

“Dùng Blizzard!”

“Sand Storm”

Hai cái chiêu thức tấn công quần thể lập tức bao phủ toàn bộ sân thi đấu, những người đang quan chiến liền phải tạm thời rời đi để tránh bị ảnh hưởng.

Quy mô trận đấu này quá khủng rồi, bình thường thi đấu đạo quán sẽ không đạt được mức này, cũng may là sân thi đấu của Snowbelle Gym rất lớn và cũng rất vững.

Khi băng bạo tuyết với bão cát dần tắt đi, đối mặt với Tyranitar là vô số mảnh Ice Shard được triệu hồi sẵn, bất quá bên phía Tyranitar cũng không có đứng yên chịu chết, quanh người nó cũng có không ít các khối đã thủ sẵn.

“Ice Shard công kích”

“Rock Slide tấn công”

Lại một lần nữa hai mệnh lệnh vang lên, với ưu thế của bản thân, Tyranitar Rock Slide thành công đâm xuyên qua và đánh trúng Mega Glalie.

Bị thương nặng nề Mega Glalie vội vàng lánh tạm đi tại góc mù của Tyranitar, tốc độ của nó thật nhanh, nhưng phản ứng của Kaitou và Tyranitar càng nhanh hơn.

Wulfric lập tức kêu

“Dùng Protect!”

“Thunder Punch!”

Khuôn mặt của Mega Glalie trở nên hoảng sợ, nó cứ tưởng rằng mình đã an toàn, chỉ kịp thấy ánh mắt hung dữ của Tyranitar đột nhiên quay lại.

Cùng với một cánh tay với màu vàng tóe điện vung tới, tấm màn của Proctect nhanh chóng được tạo ra nhưng cả người Mega Glalie vẫn bị đập văng xuống mặt đất, ma sát một đoạn dài mới dừng lại.

Kêu lên một tiếng đau đớn, Mega Glalie mở mắt ra nhìn về phái trước, con Tyranitar đang chạy đến với tốc độ kinh khủng.

Mỗi bước đi mang theo không nhỏ địa chấn, Wulfric đang tính toán, sau đấy đột nhiên kêu lên.

“Explosion!”

Nghe mệnh lệnh như vậy Mega Glalie lập tức gian xảo nở nụ cười, chiêu thức này nó từng dùng rất nhiều lần rồi.

Cả cơ thể nó phát lên ánh sáng trắng xóa, sau đó một nguồn năng lực tự bộc phát khủng bố như muốn nổ tung ra.

Đây là muốn một đổi một, dùng liều mạng hình thức để khiến cho Tyranitar phải chịu thiệt thòi?

Bên phía Kaitou hoàn toàn không có vẻ gì là ngạc nhiên cả, nhìn biểu cảm như vậy Wulfric đành phải thở dài, đây là nỗ lực cuối ông dành cho Mega Glalie rồi.

Chỉ thấy Tyranitar vậy mà lại bật nhảy, điều này khiến Mega Glalie giật mình, nhưng nó hoàn toàn không thể ngăn cản thứ năng lượng trong người được nữa.

Một tiếng bạo tạc vang lên khiến toàn bộ mọi thứ bên trong đạo quán đều trở nên rung động, tiếp nối âm thanh đó chính là khi Tyranitar tiếp đất cùng với chiêu thức quen thuộc.

“Earthquake!, bằng toàn bộ thực lực của ngươi, một lần nữa, Thunder Punch!”

Âm thanh của Kaitou rõ ràng vang lên bên trong khói bụi, có Lous ở bên cạnh, không có dư chấn gì có thể lại gần hai người.

Mặt đất rung chuyển, dính phải Earthquake cả người Mega Glalie bật lên cao, đứng ngay trước mặt Tyranitar.

Nó như cái quả bóng bị Tyranitar quật mạnh về phía trước, đập mạnh vào mặt đất hai cái rồi dính lên tường cái ẦM!

Hình thái Mega tiến hóa cũng theo đó mà biến mất đi, dù sao thì trước khi đấu với Tyranitar thì Glalie đã bị thương không nhẹ.

Trọng tài bị khói sặc mà khụ khụ vài cái, nhìn thấy kết quả này mà ông còn run sợ, cũng may là bản thân né ra trước một đoạn nói

“Glalie mất đi năng lực chiến đấu, người chiến thắng là Tyranitar, đồng thời vì Wulfric quán trưởng cả ba pokemon đều mất đi năng lực chiến đấu, vậy nên người giành chiến thắng cuối cùng là Kaitou Izumi!”

Wulfric thở dài đem Glalie thu hồi trở về pokeball, cuối cùng thì ông đã hiểu vì sao mà cả Drasna và Alain đều khoa trương đứa nhỏ này nhiều đến thế.

Thực lực hơn người, hơn nữa sự bình tĩnh đến đáng sợ, sở hữu những năng lực huyền bí, tuy Kaitou không thể đứng dậy di chuyển, nhưng liệu có ai tự tin nói rằng mình hơn cậu ta?

Nhìn nhìn xung quanh thiệt hại, Wulfric cười ha hả nói

“Trận đấu rất thú vị, Kaitou, ngươi thật sự rất mạnh đấy, xem ra các đối thủ tại giải đấu đại hội liên minh sắp tới chuẩn bị gặp khó khăn rồi!”

Đi tới trước mặt Kaitou đưa ra cái huy chương nhỏ màu xanh dương, đối với Kaitou nói

“Đây là Iceberg Badge, huy chương minh chứng cho việc ngươi đã thành công chiến thắng đạo quán Snowbelle Gym, chúc cho ngươi đạt được thành tích cao tại đại hội thường niên!”

“Cảm ơn, ta sẽ chiến đấu hết mình” Kaitou cầm lấy cái huy chương thứ tám cuối cùng của mình, cười cười nói.

Tuy rằng lời thoại có phần nhiệt huyết, nhưng qua miệng Kaitou thốt ra đột nhiên có chút lạnh nhạt thế nào đấy, bất quá Wulfric cũng không nói gì nhiều.

Nhìn sang bên cạnh vẫn thật bình tĩnh Lous, Wulfric nhìn nó tò mò, bị quan sát chằm chằm Lous cũng hướng lên phía Wulfric nhíu mày.

Bị ghét bỏ hai lần, Wulfric liền đành phải đối với các nhân viên phụ trách giao lại công việc tu sửa đạo quán cho bọn họ, dù sao thì thời gian này cũng không còn ai tới Snowbelle Gym cả.

‘Thật kỳ lạ, con Tyranitar đó hẳn là pokemon mạnh nhất của Kaitou đi? Nhưng không hiểu sao ta lại cảm thấy con Gallade đó còn đáng sợ hơn vậy?’ Wulfric nghi ngờ với suy đoán của mình.

Đây là thứ mà Wulfric tò mò nhất, nếu không phải Kaitou vẫn luôn trưng mặt lạnh thì ông đã hỏi rõ rồi.

Thành thật mà nói thì… trẻ em bây giờ thật là đáng sợ a~
 
Chương 208: Xuất phát, lần nữa cùng nhau lữ hành


Chiến thắng được đạo quán cuối cùng sau những trận chiến nhẹ nhàng, các pokemon của Kaitou lại nhận thêm được không ít kinh nghiệm, bất quá càng lên đẳng cấp cao thì càng khó để tiếp tục tiến bộ.

Chỉ riêng Shelgon là tăng cấp dễ dàng, Talonflame thì vốn đã cán tới gần mức sáu mươi rồi nên cũng thuận thế mà đột phá, lên từng mốc mười cấp thì mỗi pokemon cũng trở nên dần lột xác hơn.

Tyranitar là đẳng cấp cao nhất trong đội hình của Kaitou nên vẫn dậm chân tại chỗ, đẳng cấp của Tyranitar đã cấp 78, chỉ cần cho nó thêm một chút thời gian, đạt tới cấp độ của Thiên vương pokemon hoàn toàn không là vấn đề.

Lấy được huy chương cuối cùng, việc còn lại của Kaitou là đi tới Trung tâm pokemon đăng ký tham gia đại hội liên minh thường niên nữa mà thôi.

“Kaitou, chúc mừng ngươi” Shiratori và Alidon lại gần vui vẻ cười nói

Alidon gần như hóa thân thành fan cuồng của cậu mà liên tục hỏi chuyện, nếu không phải có Shiratori ở đây chắc đối phương đã nhẩy cẩng lên.

Thở một hơi nhẹ, sau đấy mỉm cười đối với bọn họ gật đầu

“Cảm ơn” Kaitou hiền lành hoàn toàn khác xa so với trận đấu lúc trước, cậu lại trở về trạng thái lạnh nhạt của mình.

Shiratori thật sự rất nhớ Kaitou của ngày đó, lúc đấy Kaitou cũng tương đối ít nói, nhưng vẫn thật cởi mở.

Bất quá bây giờ Kaitou cũng không phải là xấu, thành thục hơn và trưởng thành hơn, Alidon xét thấy thời gian đã sắp tới thời gian đại hội liên minh tổ chức nên cũng xin nghỉ khỏi đạo quán.

Cậu muốn đi tới Lumiose thành phố để xem trực tiếp đại hội diễn ra mới được, dù sao cả năm mới có một cơ hội mà thôi.

Hơn nữa có Kaitou bên cạnh, đảm bảo lần này đại hội tuyệt đối tràn đầy hưng phấn, ba người đi về trung tâm pokemon, Kaitou nhìn thấy đằng sau có thêm hai cái đuôi nữa liền đau đầu.

Đối với y tá Joy đưa tới thân phận chứng và hộp đựng huy chương của mình rồi nói

“Chị cho em đăng ký tham gia đại hội thường niên được chứ?”

“À, tất nhiên rồi” Y tá Joy hơi ngạc nhiên nhìn về phía Kaitou, thời gian qua Kaitou ở tại Snowbelle nên cô tất nhiên nhận ra đối phương.

Vốn dĩ Kaitou luôn ngồi xe lăn và có một cái Gallade ở đằng sau đẩy xe, cô biết là đối phương làm cái huấn luyện gia, nhưng không ngờ lại có đủ tám cái huy chương rồi.

Nhanh chóng đặt thân phận chứng quét lấy tên và thân phận của Kaitou, sau lại xác nhận cả tám cái huy chương, nói thật thì huy chương chỉ là một cái bằng chứng tinh thần mà thôi, còn thông tin đều được nhập vào hệ thống cả rồi.

“Tốt, Kaitou Izumi đúng không? Chị đã điền thông tin của em vào rồi, đây là tư cách dự thi của em, một tháng sau là thời gian thi đấu đại hội liên minh thường niên, lúc đó em cần phải đăng ký thông tin lại lần nữa, chúc em đạt được thành tích tốt!” Y tá Joy vui vẻ đưa tới cho Kaitou một tấm thiệp nhỏ.

Nhận lấy món đồ mà mình cố gắng thời gian qua, Kaitou thở phào một hơi, nhiệm vụ chính tuyến thay đổi từ Khiêu chiến đạo quán biến thành Khiêu chiến đại hội liên minh thường niên.

[Khiêu chiến đại hội liên minh – Đạt được thành tích càng cao thì phần thưởng sẽ càng lớn, thi đấu và vượt qua các đối thủ cùng trang lứa với mình]

[Các mốc phát thưởng bao gồm Top 32, Top 16, Top 8, Top 4, Top 3, Top 2, cùng Nhà vô địch!]

Sau đấy ánh mắt của Kaitou lập tức nhìn thẳng về phía phần thưởng lớn nhất của nhiệm vụ này, có bốn triệu kinh nghiệm và 2 triệu điểm tích lũy, đủ để Kaitou khôi phục lại đôi chân và tăng đẳng cấp của Tyranitar lên cấp 80.

Nhất thời điều này khiến cho cậu có động lực hơn một chút, xem ra nếu muốn càng sớm đứng dậy liền cần phải đạt được thành tích càng tốt rồi.

Bất quá còn thêm một tháng nữa đại hội mới khai mạc, thời gian một tháng sau cậu nên làm gì? Lại tiếp tục huấn luyện như trước? Có vẻ hơi nhàm chán…

“Nè, Kaitou, ngươi đã lấy được tư cách dự thi đại hội liên minh thường niên rồi, bây giờ cũng tương đối rãnh rổi đi? Tới xem giải biểu diễn cấp Master không?” Shiratori đột nhiên bước tới hỏi.

Ban đầu cả hai người đã ước định sẽ đi cỗ vũ cho người còn lại khi tham gia đại hội liên minh lẫn giải biểu diễn cấp Master.

Lại thấy nơi tổ chức của hai đều là Lumiose thành phố, vậy nên Kaitou liền đơn giản gật đầu đáp ứng

“Ý tưởng không sai”

“Tốt, vậy tiếp theo chúng ta sẽ cùng nhau lữ hành chứ?” Shiratori vui vẻ nói.

Có người đi cỗ vũ cô tại nơi đất người xa lạ này vẫn đỡ hơn là thi đấu một mình, mặc dù Shiratori cũng đã kết thân với một vài nhà trình diễn rồi, nhưng bọn họ khi thi đấu là đối thủ, với lại có thêm Kaitou đi theo thì càng tốt hơn chứ sao?

Alidon lập tức giơ tay phát biểu “Ta, ta cũng đi nữa, ta cũng muốn đi xem giải biểu diễn cấp Master lẫn đại hội liên minh thường niên”

Vừa nói xong, Alidon đột nhiên cảm giác bản thân bị Shiratori lườm cho một cái, cậu ớn lạnh muốn lùi lại vài bước, bất quá Kaitou cười cười nói

“Ừm, vậy ba người chúng ta đi lữ hành đi”

Bầu không khí nhất thời trở nên hài hòa hơn hẳn, Kaitou tự mình trở về phòng thu dọn hành lý, chuẩn bị cho chuyến đi tới điểm đến tiếp theo.

Ba người đều có chút việc cần xử lý, vậy nên mọi người hẹn rằng ngày mai lại gặp nhau tại trước cổng trung tâm pokemon, hôm nay thì sẽ dành thời gian để sắp xếp một chút.

Khi cậu trở về bên trong phòng của mình, Kaitou lập tức cầm lấy thân phận chứng bấm vài số, đối với một người liên lạc.

Đầu bên kia rất nhanh bắt máy, thân ảnh của một anh chàng tóc đen hiện ra, trông có vẻ khá mệt mỏi, Alain đối với Kaitou thăm hỏi

“Lâu rồi không gặp, tình huống thế nào?”

“Khá ổn, Alain, tin tức của Dracol thế nào rồi?” Kaitou đi thẳng vào vấn đề, tuy rằng cậu không được phép tham dự vào mối nguy hiểm này nữa, nhưng cậu vẫn có quyền được biết một vài thông tin.

“Tạm thời vẫn chưa có động tĩnh gì, còn ngươi thì sao? Có nhận ra bất thường gì không?” Alain đơn giản trả lời, vì vấn đề này mà bên anh gặp phải không ít trục trặc.

Để lại một mối họa tiềm tàng bên trong địa khu là vấn đề rất nguy hiểm, Kaitou đơn giản gọi ra Glaceon xuất hiện, trước sự ngạc nhiên của Alain mà nói

“Đây là Glaceon, đặc tính của nó khi còn là Eevee là Anticipation, vậy nên nhạy cảm với nguy hiểm rất cao, tại Snowbelle thành phố giống như đã không còn nguy hiểm quá nhiều” Kaitou giải thích việc cậu gọi ra Glaceon, con cún nhỏ kêu lên một tiếng nhàn rỗi nhìn về phía màn hình Alain.

Sau đấy cậu tiếp tục nói “Hãy chú ý một chút tình huống tại Lumiose thành phố, nơi đấy là hang ổ cũ của Team Flare, đồng thời cũng là nơi ta nhìn thấy Diantha quán quân lẫn Dracol trong tương lai”

Alain nghe vậy hơi gật đầu trả lời “Ta hiểu rồi, vậy ngươi cũng cẩn thận, ta sẽ để mắt tới bên đấy”

“Đúng rồi, ngươi có tham gia đại hội liên minh một tháng sau chứ?” Alain đột nhiên nhớ tới hỏi, nếu anh không lầm thì Snowbelle đạo quán là đạo quán cuối cùng của Kaitou, với tính cách của đối phương thì.

“Tất nhiên!” Kaitou thừa nhận.

“Hừm… vậy một tháng sau ta sẽ cỗ vũ cho ngươi vậy, vừa vặn bên này cũng có vài công việc ở tại Lumiose thành phố, chúc ngươi đạt được thành tích tốt” Alain nói xong câu liền tắt đi máy liên lạc.

Bên đấy trông thật sự rất vội, Kaitou cũng cất máy liên lạc của mình mà thu dọn một chút đồ đạc, đa số đều không phải cái gì quan trọng, sau đấy cậu đi ra khu chợ của thành phố bổ sung chút thực phẩm và thuốc thang.

Đột nhiên nhìn thấy sau lưng Greninja đang nhìn mình, Kaitou nghi hoặc hỏi

“Có chuyện gì sao?”

“Không, chỉ là một lần nữa lữ hành cùng Kaitou ca, ta cảm thấy có chút hoài niệm mà thôi” Greninja lắc đầu trả lời.

Kaitou thấy vậy liền lại gần trước mặt nó, đưa nắm đấm lên trước mặt Greninja, giống cái ngày mà bọn họ chia tay, cậu nói

“Ta vẫn chưa thực sự nói ra câu này, nhưng mà, chào mừng ngươi trở về, Greninja”

Khi nắm đấm của Kaitou và Greninja cụng vào nhau, con ếch nhất thời thả lỏng và mỉm cười.

Ngày hôm sau khi vừa mới thức giấc, đi tới phía trước trung tâm pokemon Kaitou liền nhìn thấy có hai người đã có mặt từ rất sớm, nhìn lại về phía đồng hồ, mới năm giờ sáng, thật sự rất sớm, đám ngốc này rốt cuộc đã tới từ lúc mấy giờ vậy?

“Kaitou, chỗ này chỗ này” Alidon quơ tay kêu to.

“Suỵt… im lặng, ngươi làm ồn đấy” Shiratori lập tức mắng Alidon một cái, mới sáng sớm mà la lớn không sợ bị chửi sao?

Kaitou khẽ cười chậm rãi lại gần bọn họ, gật đầu và nói “Ừm, đi thôi!”
 
Chương 209: Vivillon bị lạc


Nhóm ba người Kaitou, Alidon cùng Shiratori bắt đầu cuộc hành trình tới Lumiose thành phố, từ Snowbelle thành phố đến đấy cần phải đi qua Victory Road, trở lại Santalune thành phố rồi bắt một chuyến tàu đâm thẳng vào Lumiose.

Nghe thì có vẻ rất dài nhưng thực chất lại không tốn bao nhiêu thời gian, bởi vì hầu như mọi người đều đạt được toàn bộ mục đích của mình rồi, trên đường không cần phải quá chăm chú luyện tập hay thu phục pokemon nữa.

Khoảng tầm ba ngày đi bộ thì nhóm Kaitou tiến vào Victory Road, con đường này đâm ngang quá trước tổng bộ Liên minh Kalos, nơi mà Alain lẫn Drasna đang cẩn thận suy tính chuyện của Dracol.

Trên đường đi bọn cậu còn gặp không ít các huấn luyện gia đang trên con đường hội tụ về Lumiose thành phố, thậm chí Nhà trình diễn cũng không thiếu, mỗi người nhắm tới một điểm chung.

Bầu không khí cạnh tranh rất gay gắt, đặc biệt là các Nhà trình diễn ở giữa với nhau, Shiratori bị một vài cô gái trẻ khác quan sát thật kỹ.

Khác với huấn luyện gia bình thường giống Kaitou, những người như Shiratori thường xuyên lên TV và danh khí khá cao, vậy nên ai ai cũng biết đến.

Còn Kaitou thì hiện tại đang ngồi xe lăn nên không mấy ai quan tâm, Alidon tên mờ nhạt này càng không cần phải nói.

“Ta cảm giác thật thanh nhàn, nhưng không hiểu sao tim ta cảm thấy thật đau…” Alidon một lần nữa nhìn có cái cô gái tới khiêu chiến Shiratori, thậm chí Kaitou còn bị tiểu nữ sinh hấp dẫn, Alidon ôm ngực muốn khóc.

Bất quá Alidon cũng không có ý tứ gì, bởi vì theo mấy ngày đi với hai người Kaitou, Shiratori, cậu thật sự học được rất nhiều thứ.

Giống như là các chuyển động kỳ lạ của Nhà trình diễn, mẹo nhỏ trong huấn luyện pokemon, Kaitou rất đơn giản nhận ra sai sót của Alidon.

Lúc này cả ba đang dừng lại tại một cánh đồng ở gần Santalune City, bọn họ vượt qua được Victory Road, ngồi nghỉ sau một ngày dài.

Đột nhiên có cái Vivillon không hiểu từ đâu ra bay tới trước nhóm Kaitou, Alidon trước tiên nghi hoặc.

“Con Vivillon này là có chuyện gì?”

Shiratori hơi ngạc nhiên, bình thường Vivillon không sợ con người nhưng cũng chẳng đến mức thân thiện như vậy.

Chỉ thấy Vivillon lượn một vòng quanh người bọn cậu, sau đấy nhẹ nhàng đáp lên đầu của Kaitou, Lous cau mày nhìn kẻ lạ tiếp xúc đồng bạn của mình.

Nếu không phải Kaitou nói cho nó không cần can thiệp, Lous đã sớm ném con Vivillon này ra xa.

“Có chuyện gì sao?” Kaitou mỉm cười đối với Vivillon hỏi.

Con bướm lập tức rời xuống đáp bên đùi của Kaitou, pokemon hoang dã thân thiện như vậy thật sự khiến người khác hiếu kỳ.

Mặc dù Shiratori và Alidon không hiểu Vivillon nói chuyện, nhưng Kaitou lại có thể nghe hiểu a.

“Con người, con người, bay lượn, dễ chịu, ta bị lạc, ta nhớ ra ngươi” Vivillon mơ hồ lại khẳng định nói ra.

Nghe được con Vivillon này nói vậy Kaitou liền hơi cau mày suy nghĩ, Vivillon ở ngoài hoang dã có thật sự rất nhiều, trí nhớ của loài Vivillon cũng không cao, làm sao mà nó nhớ được cậu?

Trừ khi con Vivillon này cũng không phải hoang dã pokemon, Kaitou thử hỏi

“Ngươi là pokemon tại Santalune Gym?”

Nói đến tên của Santalune đạo quán, Vivillon quả nhiên kích động đập cánh phản ứng lại, còn ở bên cạnh Shiratori lẫn Alidon thì trợn mắt ra nghi hoặc.

Bất quá tại đạo quán Snowbelle bọn họ đã chứng kiến siêu năng lực của Kaitou, cũng không có gì lạ khi cậu nói chuyện được với Vivillon, cái quan trọng là con bướm này ở Santalune Gym thật sao?

Là pokemon của Viola quán trưởng? Tại sao nó lại lạc ở đây?

Kaitou hơi suy tư một lát sau đấy đứng dậy cầm lấy thân phận chứng gọi cho số của Viola, có điều đầu bên đấy không bắt máy, cậu đành phải gọi cho Drasna bà nội, nếu là bà ấy chắc là biết một chút về việc này.

Đầu bên kia liên lạc nhanh chóng bắt máy, Drasna bà nội hiền hòa cười hỏi thăm

“Chào con, Kaitou, tại sao lại có thời gian rảnh rỗi gọi ta vậy, tình huống đã đỡ hơn chưa?”

“Dạ vâng, mọi thứ đều ổn, bà nội, ta muốn hỏi ngài một chuyện” Kaitou đơn giản đáp.

“Có chuyện gì sao?” Nhìn thấy gương mặt của Kaitou hơi nghiêm túc, Drasna cũng lập tức đi vào vấn đề.

“Quán trưởng của Santalune Gym gần đây có mặt tại thành phố không? Hoặc là chị ấy có nhận nhiệm vụ nào không?” Kaitou trực tiếp hỏi.

Với hiểu biết của Kaitou về Viola thì chị ấy sẽ không bỏ pokemon của mình lạc ngoài hoang dã, dù cho là pokemon đấy không thích hợp huấn luyện thì vẫn có thể nuôi tại khu vườn của mình.

Đột nhiên Kaitou có chút cảm giác bất an về chuyện này, quả nhiên Drasna nhanh chóng trả lời

“Không có, Santalune Gym quán trưởng là Viola đúng chứ? Con bé giống như đang có việc gì đấy, gần đây tham gia The battle Chateau cũng không có mặt, nhiệm vụ cũng không tới nhận, có chuyện gì sao?”

Nghe tới chuyện này, Kaitou khuôn mặt hơi trầm xuống, sau đấy kể lại về việc gặp con Vivillon của Santalune Gym này.

Xem ra rất có thể là Viola gặp chuyện gì đó, đặc biệt là ở ngay thời điểm mấu chốt này, Drasna thử một lần nữa tìm kiếm thông tin của Viola, kết quả lúc này thật sự rất bất thường.

“Để con thử đi kiếm thử, có thể chỉ là vài vấn đề nhỏ” Kaitou suy nghĩ theo hướng tích cực trả lời

“Ừm, vậy phiền con rồi” Drasna khá là tin tưởng vào thực lực của cháu mình, dù cho việc gì có xảy ra, Kaitou vẫn không hề trở nên yếu đuối.

Tắt đi cuộc gọi, nhìn tới hai cái Shiratori và Alidon, bọn họ tất nhiên là nghe được nội dung của cuộc nói chuyện vừa rồi, hơn nữa cả hai trông khá hưng phấn.

Kaitou đành phải thở dài nói “Cùng đi chứ?”

“Tất nhiên, ta cũng lâu rồi chưa gặp Viola quán trưởng, nếu có thể ta rất muốn một cái Vivillon xinh đẹp” Shiratori gật đầu đáp.

Bên kia Alidon tất nhiên là không phản đối, Kaitou đối với Vivillon ôm vào lòng, sau đấy thử kết nối với quá khứ của con bướm nhỏ.

Nếu cưỡng chế mở ra đầu óc của nó sẽ gây tổn thương lớn tới Vivillon, vậy nên Kaitou đành phải cố gắng giúp Vivillon nhớ lại càng nhiều dữ kiện càng tốt.

Cũng không biết là cả nhóm đã bị con Vivillon này dẫn tới đâu, trời đã dần bắt đầu tối đen, mặt trăng cũng dần xuất hiện sau các tán cây rậm rạp.

“Nơi này.. hình như là?”

Shiratori nghi hoặc phỏng đoán, đột nhiên cô nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết của loài côn trùng pokemon, sau đấy nó im bặt lại trở nên yên tĩnh như chưa có gì xảy ra.

“Chuyện … chuyện gì?” Alidon nhát gan nhìn trái nhìn phải, cậu vội núp đằng sau lưng Kaitou, bị Lous liếc mắt khinh thường.

“Âm thanh của một con Beedrill” Kaitou đơn giản trả lời, sau đấy cậu nhìn về một phương hướng ẩn đằng sau màn đêm đen tối.

Nếu là người bình thường sẽ không dám tùy ý ra vào tại nơi này, bởi vì đây là khu rừng của Beedrill bầy ong, sơ suất một chút thật dễ bị cả đàn ong rượt đuổi.

Thậm chí từng có người không để ý mà tử vong tại đây, Shiratori lúc nãy chính là nhận ra nơi này, nhưng vì xung quanh quá yên tĩnh không giống miêu tả, cô mới hơi do dự.

Bây giờ mọi người đã có thể khẳng định đây là đâu, và ẩn đằng sau sự khác thường này là ai nhúng tay, cùng với tại sao Vivillon của chị Viola lại dẫn bọn cậu tới đây?
 
Chương 210: Bị tập kích


Vivillon giống như phản ứng với âm thanh của cái pokemon kia, nó lập tức đập cánh đuổi tới một phương hướng bên trái, rõ ràng là không nhìn thấy quá rõ địa hình vào bàn đêm, nhưng đối với loài bướm, bọn nó có thể nhận ra nhau thông qua các động tĩnh thật nhỏ.

Ánh mắt của Kaitou theo Vivillon mà đuổi tới một góc khá ẩn nấp, nơi đấy còn có một vài con Scatterbug đang run sợ điều gì đấy.

Bọn chúng ý thức còn rất mơ hồ, xem ra là không giúp ích được gì, Kaitou đối với Lous ở bên cạnh nói

“Thử theo dõi bên trong xem”

“Ừm, bên đấy có vẻ như có thứ gì đó khiến đám côn trùng trở nên thật sợ hãi” Lous gật đầu trả lời.

Sau đấy đôi mắt của Lous đâm xuyên thấu qua màn đêm, đuổi tới vị trí của Vivillon, có điều đến lúc này đây thì con bướm lập tức không tìm ra phương hướng nữa.

Phía trước hoàn toàn bình thường? Không có bất cứ dấu vết gì kỳ lạ?

Khi nhóm Kaitou, Alidon và Shiratori đuổi tới nơi phát ra âm thanh, bọn cậu nhìn thấy một mảnh đất trống, những lùm cây rậm rạp và tiếng sột soạt vào ban đêm.

Giống như mọi thứ trước đó mà bọn cậu nghe được đều là giả tạo vậy, Alidon nhịn không được ớn lạnh nói

“Thế này không ổn rồi, quá quỷ dị, giờ chúng ta làm gì đây?

“Bình tĩnh đi, nơi này cũng không có ma quỷ đâu, đừng có hỗn loạn” Shiratori đối với Alidon khinh thường nói.

Cô kêu vậy chẳng qua là để cho Alidon bình tĩnh trở lại, thực chất là bản thân Shiratori cũng hơi sợ hãi, dù sao thì cô cũng là con gái mà.

Ở một nơi âm u lại có tiếng hét vừa rồi, Shiratori mà không sợ cô cũng kỳ lạ bản thân mình, có điều Kaitou vẫn thật bình tĩnh, cô không thể làm bản thân mất mặt như vậy được.

Chỉ thấy Kaitou quay đầu lại đối với Alidon và Shiratori mỉm cười, đột nhiên một cảm giác ấm áp truyền tới người, tâm trạng hỗn loạn của cả hai nhất thời bình phục phân nửa.

Nhìn gương mặt câu người đến quá phận của Kaitou mà Shiratori nhịn không được muốn đánh đối phương vài cái, có điều lúc này Lous đã trước tiên nói

“Một bức tường, có điều gì đó chặn mất tầm nhìn của ta” Lous giải thích, Siêu năng lực của nó là màu đỏ, được coi là một trong các Siêu năng lực gia mạnh nhất, bình thường ảo ảnh không thể qua mắt được nó.

Vậy mà thật sự có điều gì đó cản lại được Lous? Hoặc là thực lực ngang bằng nó, cũng có thể là mạnh hơn… Thần thú đi?

Kaitou đưa tay lên chạm vào lồng ngực, tiếng tim đập thình thịch, Lous cũng nhắm mắt lại, lần biến đổi này thật bình thản không mang chút dao động nào quá lớn, trạng thái Kaitou Gallade lần nữa xuất hiện.

Khi siêu năng lực một lần nữa khuếch đại lên tối đa cũng là lúc hai người phát hiện ra nguy hiểm đang ập tới.

“Shadow Ball!”

Kaitou trực tiếp búng tay gọi ra ba cái pokemon của mình, là Glaceon, Shelgon lẫn Talonflame xuất hiện.

Phụ trách bảo vệ cho mọi người Lous lập tức bắn ra hơn hai mươi cái Shadow Ball như phép thuật biến thành tấm khiên chặn lại trước mặt Alidon lẫn Shiratori.

“Có chuyện gì?”

Alidon và Shiratori cũng nhanh chóng phát hiện ra không ổn, cả hai lập tức vứt pokeball ra gọi tới đồng bạn bảo vệ.

Phía xa nơi các Shadow Ball bắn tới lập tức rơi rụng xuống một bầy đàn cấp cao Beedrill, hơn nữa bọn nó tấn công rất có mục đích, giống như là đã trải qua huấn luyện rồi vậy.

Shelgon và Glaceon lập tức phối hợp với nhau, trước tiên bằng một chiêu Icy Wind đem không khí nhiệt độ hạ thấp xuống, sau đấy đốt nhiệt lên bằng Heat Wave khiến cho kỵ lửa hệ côn trùng pokemon như rơm rạ rơi xuống

Con Vivillon của chị Viola cũng quay trở lại, bất quá nó không chịu nổi tình huống này, cũng may là có Shiratori ôm lấy che chở một bên.

Gọi ra tới Milotic tạo thành một tấm màn bằng nước, Shiratori cau mày nhìn tới nơi xa xa, Alidon cũng gọi ra Greninja của mình.

“Talonflame, Sunny Day!”

Kaitou đơn giản mà dứt khoát mệnh lệnh lập tức khiến cho toàn bộ khu rừng trở nên bừng sáng, lúc này trời đang nửa đêm tất nhiên là không có mặt trời.

Vậy nên Talonflame cơ thể phát ra màu đỏ rực ánh sáng nắng nóng đem tình huống xung quanh soi rõ, vốn không có gì địa phương lúc nãy bây giờ là tụ tập của một bầy hệ côn trùng pokemon.

Hơn nữa ánh mắt của bọn nó thật vô hồn, hình thái tiến hóa đều là mức cuối cùng, từng đàn xếp thành cùng loại, hơn nữa không hề có sự cạnh tranh lẫn nhau.

“Butterfree và Beedrill khi nào thân thiết như vậy? Sao cả Beautifly lẫn Duxtos cũng hoạt động cùng nhau?” Shiratori khó tin thốt lên.

Alidon đã sớm muốn né sang một bên, có điều cậu nhỏ vẫn rất nghĩa khí cho Greninja hỗ trợ mọi người.

Chỉ thấy các con hệ côn trùng pokemon này nên làm gì thì làm, một đội ngũ dùng Sliver Wind, một đội khác lại dùng Sleep Powder, đoàn Beedrill lại phân thành hai nhóm sử dụng Poison Jab với Pin Missile.

Xét thấy tình huống không ổn, Shiratori và Alidon đành phải ra mệnh lệnh.

“Milotic, dùng Aqua Tail”

“Greninja, dùng Hydro Pump”

Hai cái mệnh lệnh đều là phạm vi rộng công kích được, bất quá chúng không cản được bao nhiêu con côn trùng.

Dù sao côn trùng hệ pokemon chiếm ưu thế về số lượng rất lớn, hơn nữa đẳng cấp của tụi nó đều nằm ở phạm vi cấp năm mươi đến bốn mươi, bình thường huấn luyện gia tuyệt đối đấu không lại sự khủng bố này.

Kaitou thở dài một hơi, sau đấy nhìn Lous nói

“Ngươi trước tìm ra chủ mưu đi, lúc này hẳn là không còn cái gì có thể qua mặt được ngươi chứ?”

“Không vấn đề, chỉ là một mình ngươi ổn không?" Lous gật đầu, sau lại hơi lo lắng hỏi.

“Một mình?” Kaitou nghiền ngẫm mỉm cười nói lại.

Chỉ thấy cậu nhìn về phía Alidon và Shiratori, sau đấy trên tay cầm một cái pokeball chuẩn bị gọi ra.

Lous nhìn thấy vậy liền đành phải bất đắc dĩ cười, sau đấy đặt tay lên vai Kaitou nói

“Giữ cẩn thận, các ngươi nên bảo vệ an toàn của mình”

Rồi sau đó Lous biến mất giữa màn đêm, để lại Kaitou vứt ra cái pokeball gọi tới một cái khổng lồ Tyranitar.

Sa mạc bạo quân rống lên một tiếng mạnh mẽ, sau đấy Kaitou chạm vào viên Key Stone của mình trực tiếp gọi ra hình thái Mega Tyranitar.

“Trước khuấy động nơi này đi, Tyranitar, dùng Hyper Beam quét sạch đám cản trở này”

Kaitou lạnh lùng mệnh lệnh, đám côn trùng pokemon này cũng đã sống không bằng chết rồi, cậu không cần vì bọn nó mà phải đau lòng nữa.

Ra tay dứt khoát một lần có khi lại là giải thoát với bọn chúng, sau đấy cậu nhìn về phía Talonflame bọn chúng.

“Flamethrower, toàn lực thắp sáng nơi này đi, Shelgon, Talonflame”

“Glaceon, dùng Blizzard”

Kaitou dùng tới toàn bộ là kỹ năng cấp cao, một khi trúng đòn là tuyệt đối không còn vực dậy được nữa, trốn ở đằng xa có một người chậc một tiếng.

Đang tính quay người bỏ đi thì đột nhiên hắn rợn hết cả người khi Kaitou nhìn thẳng về phía mình, trong lòng thật sự nghi hoặc, nhưng có lẽ chỉ là ảo giác thôi nhỉ?

‘Không thể nào thằng nhóc đó có thể phát hiện ra ta’

Cái người đang lẫn trốn đang tự nhủ như vậy, hắn tính chuẩn bị cho một đợt tập kích thứ hai, nhưng Kaitou đã vươn tay ra, và cả người đối phương lập tức bị nhấc bổng lên.

“Cho ta thấy bản chất của ngươi đi!” Từng âm thanh một như địa ngục lời nói vang vọng vào lỗ tai, một cái gương ở phía sau lưng đâm lên, Kaitou lập tức mê hoặc đối phương.
 
Chương 211: Mặt khác thí nghiệm


Bị Kaitou khóa chặt lấy là một cái người nhát gan, thật dễ dàng để cậu nhìn thấu tâm can của một linh hồn yếu đuối, ẩn đằng sau mọi chuyện là một chuỗi liên kết từ sự kiện hơn một tháng trước.

Khi mà Hildert tử vong cũng là lúc mà Dracol hoạt động trở nên yên lặng, bộ ba thần thú đã bắt đầu hợp tác lại với nhau.

Lúc này nếu muốn kiếm lấy lợi ích từ phía liên minh là một hành động hoàn toàn ngu xuẩn, tuy nhiên khi giải đấu đại hội liên minh thường niên một khi diễn ra, lúc đấy Lumios thành phố sẽ có đại lượng người dân tập trung.

Liên minh Kalos sẽ không thể để mặc những con người này chịu phải những đợt công kích, tổn thương, khủng hoảng mà không làm gì.

Nếu muốn gây hỗn loạn, Dracol hiển nhiên là muốn học theo cách mà Lysandre từng dùng trước đây, bất quá chiêu thức của Dracol âm hiểm hơn nhiều.

“Kaitou…” Shiratori nghi hoặc nhìn Kaitou bước lại gần phía trước, rồi đột nhiên đứng yên lặng lại.

Đôi mắt của cậu ta hơi sáng lên, và ẩn đằng sau mùi khói lửa là một khí thế chấn nhiếp làm người khác run sợ.

Lúc này Kaitou đang sử dụng Siêu năng lực để nhìn thẳng vào ký ức của người đối diện, hiển nhiên là sau khi làm xong đối phương tuyệt đối không chết cũng trở nên ngu dại.

Đối với kẻ muốn tấn công và dồn bọn cậu vào chỗ chết, Kaitou tuyệt đối không có ý tưởng nương tay với kẻ thù.

Bên phía của Lous hẳn là đang xâm nhập vào hang ổ của kẻ thù rồi, nếu cậu nhớ không lầm thì Alain từng bị chiêu trò này lừa qua một đợt.

Khi mà Alain và nhóm mười người liên minh đuổi tới Glittering Cave, nơi đáng lý ra hang ổ của Dracol hẳn phải ở đấy, nhưng bọn họ lại không thể tìm ra địa phương lẫn trốn của bọn chúng.

Tất nhiên là Alain không thể dễ dàng nhận ra rồi, bởi vì đối phương dùng là khả năng ẩn nấp của Zygarde mà.

“Thật là một đám ruồi nhặng phiền phức” Kaitou cau mày thật sâu chậc một tiếng.

Thu hồi lại siêu năng lực của mình, đối diện người lập tức phun máu ra tử vong tại chỗ, Shiratori và Alidon lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này lập tức cảm giác buồn nôn.

Kaitou chỉ đơn giản mỉm cười quay đầu lại nhìn bọn họ nói

“Cảm thấy thế nào? Ghê tởm chứ?”

Cậu chỉ thử xem phản ứng của bọn họ mà thôi, nếu như hai người họ không chấp nhận được thì cũng không trách họ, dù sao thì Alidon và Shiratori còn rất trẻ, cả hai đều là từ nhỏ sống trong môi trường quang minh.

Alidon chưa chứng kiến qua tử vong, nhưng Shiratori lại từng đối mặt với kẻ xấu rồi, đồng thời cô cũng từng rơi vào sống chết ranh giới, vậy nên Shiratori chỉ là hơi không quen một chút.

Shiratori lắc lắc đầu, bình ổn lại tâm trạng của mình

“Không có vấn đề gì, ta cũng không có yếu đuối đến vậy, nếu lúc nãy ngươi không làm thì người chết hẳn là chúng ta, chỉ là có chút không quen mà thôi”

Bên cạnh Alidon nhìn vào cái xác chết này, sau đấy lại nhìn về phía Greninja, bọn cậu vừa mới bị đe dọa mạng sống xong.

Alidon đang định nói gì đấy đột nhiên dạ dày cồn cào khiến cậu bé phải nôn tại chỗ, cũng may là đối phương còn quơ tay ý bảo không vấn đề.

Nhìn cách hành động ngốc nghếch của Alidon lập tức khiến hai người Kaitou bật cười, Kaitou nhìn bọn họ một lần nữa, sau đấy tâm tư tiếp tục hướng về phía trước.

Chuyện này kiểu gì bọn họ cũng phải đối mặt trong tương lai, nếu tiếp tục đi du hành, không thể nào sẽ có những chuyện tốt đẹp luôn diễn ra.

Lấy được ký ức của một thành viên trong phân nhánh căn cứ của Dracol, việc xử lý tiếp theo hẳn là sẽ dễ dàng hơn.

Bất quá tên khốn Dracol đó đúng là đủ cẩn thận, đến bây giờ Kaitou còn chưa xác định được đối phương đang ở đâu hay làm gì, kể cả người của mình mà Dracol cũng không hề tin tưởng, có lẽ hắn ta đã nghĩ tới chuyện này rồi chăng?

ẦM!

Tiếng của vô số thân cây rơi rụng xuống và một bầy côn trùng pokemon tử vong, việc làm của Kaitou hơi sát sinh một chút, nhưng đám pokemon đó đều đã sắp chết rồi.

Mega Tyranitar đã đem sự oanh động khuếch đại đến mức to nhất, điều này khiến cho bên trong căn cứ bí ẩn đám người trở nên rối loạn.

Và khi sự rối loạn đạt tới đỉnh điểm cũng là lúc bọn họ lộ ra vị trí cho Lous tìm đến, con Gallade lạnh lùng dùng Misty Terrain mê hoặc tất cả mọi người.

Sau đấy sử dụng Hyponosis để thôi miên đại bộ phận người đang ở đây, Lous không phải đang nhân từ, mà nó chỉ đang tận dụng tối đa lợi ích của bọn chúng.

Khi rơi vào thôi miên cũng là lúc Dream Eater trở thành món ăn ngon miệng nhất cho Lous, cắn nuốt giấc mơ của đám người này không chỉ khôi phục thể lực cho Lous mà còn đem không ít thông tin thu thập.

“Người gọi là Viola quả nhiên bị bắt đi, hơn nữa còn có không ít huấn luyện gia trẻ tuổi bị bắt nhốt, nhóm người này đang tính thí nghiệm trên cơ thể con người sao?” Lous kinh ngạc phát hiện ra bí mật đằng sau sự điên cuồng này.

Lúc trước chỉ là đem các pokemon trở thành công cụ, lúc này bọn họ thậm chí còn đem đồng loại ra làm chuột bạch?

Viola và những huấn luyện gia trẻ tuổi này trở thành những con vật thí nghiệm cho việc di dời khả năng của pokemon vào cơ thể huấn luyện gia.

Sau đấy thử xem việc một người có thể tự huấn luyện bản thân như pokemon và đạt tới đẳng cấp của thần thú hay không.

Đã có hai cái trẻ tuổi huấn luyện gia tử vong vì thí nghiệm, Viola quán chủ còn được giữ lại, bởi vì đối phương là huấn luyện gia cấp cao, thể lực tốt, tinh thần mạnh, theo cách gọi của đám người này thì cô ta là hàng chất lượng cao, cần để dành cuối cùng khi thí nghiệm có bước thành công nào đó, nếu không thì chẳng phải quá lãng phí sao?

‘Hừm… nếu như Kaitou mà biết được chuyện này, không biết cậu ta sẽ nghĩ ra sao nhỉ?” Lous tự hỏi một chút, sau đấy im lặng di chuyển tới bên trong căn cứ bí mật này.

Những cái cột nước khổng lồ nơi chứa những cơ thể trần trụi của các bé trai bé gái lơ lửng bên trong, có thể là nó đã chịu cảm xúc của Kaitou ảnh hưởng mà dẫn đến thay đổi một chút bây giờ.

Trước kia Lous thật sự rất chán ghét con người, nhất là những kẻ ngăn cách nó với Celebi, những kẻ đem nó trở thành món vũ khí không tình cảm.

Bất quá khi nhìn thấy bọn họ còn có thể dùng chính con người làm những điều này, Lous đột nhiên có chút buồn cười.

Theo cách nói của Kaitou mà nói thì…

‘GIẾT!!!”

Đôi mắt của Lous trợn lên với sự hung dữ chưa từng có trước đây, một loạt các ống nghiệm bị phá vỡ, đèn báo xâm nhập liên tục chớp nháy, dòng người trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.

Siêu năng lực bao trùm khắp nơi này, máy móc bị tàn phá, tiếng la hét trở thành giai điệu của tử vong.

Phía Kaitou, Shiratori và Alidon lập tức nhìn thấy căn cứ bị ẩn đi dần hiện ra, nơi đấy ngọn lửa đang thiêu bừng lên, một cơn mưa của Shadow Ball tàn phá mọi thứ.

Nơi mà các vật thí nghiệm bị giam giữ cũng nhận phải không nhỏ chấn động, một cô gái với máu tóc màu vàng nâu khuôn mặt chật vật ngước mắt lên nhìn, cơ thể không thiếu vết thương trầy sướt, có điều nếu Kaitou ở đây sẽ lập tức nhận ra đối phương là Viola.

“Vivillon, ngươi đã bỏ trốn được chưa” Vị quán trưởng trẻ tuổi khẽ thì thầm, trước khi bị bắt đi chính cô là người đã giúp pokemon mình bỏ trốn, nhưng lại không hề biết rằng việc của mình làm lại dẫn tới một đợt càn quét rung động đến vậy.
 
Chương 212: Ngươi có thể bấm được rồi!


Theo sự tàn phá của Lous gây ra, một loạt các con pokemon hệ côn trùng bị giải phóng, trong đó có không ít chưa bị đem đi khuếch đại thực lực sợ hãi trốn đi, còn lại một bộ phận trở thành vật hi sinh thay cho những con người ích kỷ.

Bất quá Lous không hề có dự tính thả bọn họ rời đi, bên phía Kaitou cũng như vậy, đã làm động tĩnh lớn vậy rồi, nên chơi lớn thêm một chút nữa cũng không vấn đề gì.

“Mega Tyranitar, hướng về phía kia sử dụng Hyper Beam” Kaitou cợt nhã cười vung tay chỉ về phương hướng mà ngọn khói đang bốc lên.

Một cột sáng bắn thẳng về phía trước, đem những kẻ đang tính bỏ trốn trực tiếp chôn xuống, Kaitou tự dịch chuyển bản thân lên người của Talonflame, đối với nó vỗ vai vài cái, Talonflame lập tức bay với tốc độ nhanh nhất.

“Milotic, chúng ta cũng đi” Shiratori nhảy lên người pokemon của mình tính bám theo.

Alidon không có pokemon nào để bám nên đành vội vàng đuổi theo Shiratori cầu xin mang theo một đoạn

“Shiratori tỷ, chờ chút, mang ta đi với”

Cũng mà là cơ thể Milotic khá lớn, chừa lại cái đuôi cho Alidon bám lấy sau đấy bay theo phía lưng Kaitou, các pokemon còn lại đều bị thu trở về.

Bọn họ đang đuổi tới với một tốc độ thật nhanh, Mega Tyranitar tuy cơ thể khổng lồ nhưng di chuyển tuyệt đối không hề chậm.

Trước khi đi tới đích đến, Kaitou suy nghĩ điều gì đó, cậu cầm lấy một cái pokeball và vứt ra, rồi bản thân theo Talonflame tiếp tục đi về phía trước.

Nếu đây đã là một trong các căn cứ sử dụng các máy móc hiện đại như vậy, điều này đồng nghĩa là đầu lĩnh của bọn hắn sẽ không yếu.

Và mọi chuyện sẽ không kết thúc đơn giản như vậy, bắt được Viola quán chủ sẽ không phải một người đơn giản, cũng không biết điều gì khiến Lous trở nên phẫn nộ đến vậy?

“Cẩn thận!” Shiratori đột nhiên nhận thấy điều gì vội la lên, Milotic lập tức kích hoạt kỹ năng Protect.

Có điều cột sáng từ phía đối diện bắn tới tuyệt đối đánh không trúng người của Talonflame, con chim đơn giản lách người một chút là né đi không có kỹ xảo gì Solar Beam.

Lại thêm bây giờ là nữa đêm, dùng kỹ năng thật sự là ngu ngốc mà, quá tốn thời gian, nghĩ rằng bọn cậu là mắt mù sao?

Đột nhiên có một bầy Beedrill nhanh chóng bay lên, khoảng tầm 20 con ong, nhưng điểm khác biệt là đẳng cấp của bọn nó vậy mà đều đạt tới cấp 70 trở lên.

Là một đội ngũ khủng bố, không hổ là khu rừng của Beedrill, có rất nhiều giống pokemon này, có thể lựa ra một đội hình nhiều Beedrill có tiềm lực cao để khuếch đại thực lực không phải chuyện gì quá khó.

“Đó thật sự là Beedrill ư?” Alidon nhận thấy hình dạng khác thường của bầy ong nghi hoặc hỏi.

Mặc dù khoảng cách thật sự, nhưng không thể trách bọn họ được, bầy ong kia thật sự quá thu hút sự chú ý rồi.

Shiratori hiểu biết nhiều hơn lập tức giải thích “Chúng đúng là Beedrill rồi đấy, có điều đấy không phải là Beedrill bình thường, bọn chúng là… Mega Beedrill!”

Là cưỡng ép sử dụng Mega tiến hóa sao? Kaitou đối với Tyranitar ra mệnh lệnh, con Sa mạc bạo quân lập tức dùng Sandstorm tạo ra cực kỳ khó chơi địa hình đối với bầy Mega Beedrill.

Phía của Lous bắn tới Shadow Ball bị năm con Mega Beedrill cản lại, bọn chúng tốc độ nhanh cực kỳ, lại thêm đẳng cấp cao vượt trội hơn những con pokemon khác, vậy mà thật sự cản được Lous.

Trung tâm của bầy ông là một người phụ nữ trung niên với gương mặt dữ tợn la hét, trên tay còn cầm một viên đá màu đen, hiển nhiên đây là thứ khiến cho bầy Beedrill có thể siêu tiến hóa.

Bà ta đang cố gắng ôm lấy một cái laptop và bỏ trốn, đàn Beedrill trở thành công cụ cho bà ta bỏ trốn.

Có điều sự công kích từ hai phía khiến cho đám pokemon mà bà ta tự hào trở thành đống phế vật, cắn răng chạy tới nơi mà các con chuột thí nghiệm bị giam giữ, nếu lấy con nhỏ đạo quán quán chủ kia làm con tin, tuyệt đối sẽ có một chút tác dụng gì đó đi?

Nhìn lại thành quả của mình thời gian qua, một con Mega Beedrill tiêu hao toàn bộ mạng sống bỏ mình rơi xuống trước mặt bà, đối phương chỉ đơn giản đá cái xác đó ra xa và mắng một câu

“Một đống rác rưởi”

Hành động này khiến cho bầy Mega Beedrill còn lại trở nên càng hung dữ hơn, cái cảm xúc muốn ăn tươi nuốt sống này làm bà ta sợ hãi.

Bà chưa bao giờ bị những công cụ của mình nhìn như vậy, có điều lúc này bà hơi run rẩy, cũng may là đám pokemon vẫn bị không chế, thấy vậy bà ta mới an tâm xoay người rời đi.

Chỉ thấy ở phía trên cao đuổi kịp tới nơi Kaitou đang cưởi trên người Talonflame, đằng sau còn có Alidon và Shiratori bám trên cơ thể Milotic.

Bọn họ giống như những vị thần, những kẻ tàn phá đập tan kế hoạch điên rồ của bà, cái máy tính đó lập tức rơi vào tầm nhìn của Kaitou.

“Ngươi có thể bỏ cuộc được chưa? Bà già?” Kaitou lạnh nhạt kêu, sau đấy cậu tự mình rơi xuống khỏi người Talonflame và lơ lững phía trước đối phương.

Đối mặt với bầy Beedrill hung dữ mà không hề sợ hãi gì, bà ta lập tức gằn lên kêu to.

“Khốn kiếp, giết chết bọn nó cho ta!”

Đã đến nước này rồi thì không cần phải bỏ trốn nữa, bà ta lấy ra một cái máy có nút đỏ cầm trên tay lo sợ.

Nếu bầy Beedrill này không làm gì được Kaitou, thì cái này sẽ là lá bài cuối cùng để bà ta có thể bỏ trốn.

Kaitou thu hết mọi hành động của đối phương vào trong con mắt của mình, sau đấy thở dài mệt mỏi nói

“Ngu xuẩn không thể nói thông a”

Lời nói vừa dứt thì những cột lửa khổng lồ bắn tới, Mega Beedrill có thể rất mạnh đối với người bình thường, nhưng với Kaitou hoặc những người có bản lĩnh thật sự như Alain, mọi thứ bà ta làm chỉ là đồ chơi của trẻ em mà thôi.

Từng con một ong nhỏ trở thành những cái xác bị đốt cháy thành tro rụng xuống, ở phía sau Lous đã đuổi tới, nó đứng đằng sau lưng đối phương.

Kaitou tầm mắt nhìn về cái máy tính và cái nút đỏ của bà ta, có chút thú vị chờ đợi đối phương còn sẽ làm gì?

Nếu giết chết đối phương quá đơn giản không phải là nương tay với bà ta quá rồi sao? quả nhiên là đối phương gào lên hét

“Không được lại đây, cút ra, ngươi cũng nên biết trong tay ta có rất nhiều con tin đi? đúng rồi, còn có cả đạo quán quán chủ của Santalune thành phố, nếu muốn bọn họ còn sống thì thả ta ra, nếu không một khi ta ấn nút này, toàn bộ bọn họ sẽ chết!”

Sự hung dữ và khủng bố của bà ta làm cho Shiratori và Alidon hoảng sợ, đồng thời bọn họ cũng trở nên nổi giận.

Bởi vì đối phương quá không coi trọng mạng sống của con người rồi, cả mạng sống của các pokemon vô tội nữa.

Kaitou lo lắng nói

“Đúng vậy sao, ngươi sẽ giết chết bọn họ? Chỉ cần ta thả ngươi thì bọn họ sẽ còn sống? nếu không thì ngươi sẽ tàn nhẫn vậy ư?”

“Tất nhiên, chỉ cần ngươi dám manh động, ta sẽ đem bọn hắn giết chết!” Bà ta trả lời rất dứt khoát, điều này khiến ở phía sau Shiratori và Alidon trái tim trở nên lạnh băng.

Thế giới này còn nhiều mặt tối mà bọn họ chưa từng tiếp xúc, không phải nói ai cũng là những người xấu, nhưng bọn họ phải tập làm quen với mặt tối của thế giới này, miễn là bọn họ còn muốn tiếp tục đi du hành.

Cảm thấy tâm thái và cơ thể của hai người phía sau nhanh chóng thay đổi, đặc biệt là Shiratori, cô bé này thật sự kiên cường hơn cậu nghĩ rất nhiều.

Kaitou lúc này mới thay đổi thái độ mà nhìn xuống thuộc về Team Flare hiếu thắng con ếch ngồi đáy giếng.

“Hừm… ngươi có thể bấm được rồi đấy!” Bay thẳng về phía trước mặt bà ta, đối phương lập tức hoảng sợ mà lùi lại sau, bàn tay không kiểm soát được mà lỡ bấm trúng nút, tiếng bùng phát nổ lên ở một góc khác nơi này.
 
Chương 213: Cứu được Viola


Vậy mà thật sự phát nổ? Shiratori và Alidon hoảng sợ và lo lắng cho những người bị đối phương bắt nhốt, còn người đàn bà của Team Flare lại như điên rồi mà cười to.

Thứ duy nhất có thể giúp bà cứu lấy chính mình đã mất đi, bà ta giống như đã xác định được cái chết của bản thân mà không màng lấy cái gì nữa, chỉ ngón tay vào Kaitou mà gào lên.

“Hahaha, ngươi cũng chỉ là một cái rắn rết người, ngươi cũng không quan tâm mạng sống của người khác, vậy mà muốn phán xét ta? Ta khinh!!”

“Nhìn nơi này đi, chính ngươi và pokemon của ngươi đã tàn phá bao nhiêu sinh linh, thậm chí còn giết chết bao nhiêu người?”

Con người khi điên rồi người ta thật sự rất khó kiểm soát ý chí của mình, và những người đó thường thiếu thông minh lẫn sự tỉnh táo.

Tuy nhiên người đàn bà trước mặt này hoàn toàn không có dấu hiệu đó, đối phương vẫn còn chưa từ bỏ hi vọng sống của mình.

Nếu Kaitou thật sự là một đứa nhóc mười tuổi, cậu rất có thể sẽ mắc bẫy của đối phương, bởi vì từ những ngôn ngữ kích thích người đối diện, bà ta rất am hiểu phỏng đoán ý tưởng của người khác.

“..Kaitou” Shiratori lo lắng cho những lời này sẽ gây ảnh hưởng tới Kaitou.

Bên cạnh Alidon cũng tái mặt tái mày lại, đứa nhỏ này đã có dấu hiệu bị ảnh hưởng bởi những ngôn từ xảo quyệt của đối phương.

Ánh mắt bà ta hơi liếc xéo sang phía bên cạnh, nhận ra đám nhóc này đã có phản ứng với lời mình nói, trong lòng cười thầm nhưng bên ngoài càng diễn càng đặc sắc.

Rất có tiêu chuẩn của ảnh hậu tuổi về già rồi, nước mắt lẫn cơ thể run rẩy không hề giống một người nói dối.

“Chúng ta… chúng ta” Alidon đang tính phản đối gì đó, cậu ta bước lên và rồi một vật trong chớp mắt phóng tới.

Là một cái phi tiêu vứt thẳng vào người Alidon, bà ta đồng thời ném cả ba cái, phân biệt là Kaitou, Shiratori và Alidon.

Rất thú vị ở điểm đối phương có thể mơ hồ di chuyển tới góc khuất của Lous, để lại một bờ lưng gù phía sau, Alidon và Shiratori lập tức hét lên

Bất quá cảm giác đau đớn lại không xuất hiện, chỉ thấy ba cây phi tiêu đó lơ lững giữa không trung, cùng với ánh mắt quan sát của kẻ bề trên nhìn xuống thứ hạ đẳng.

Cơ thể bà ta run run không tự chủ, lúc này đối phương sợ hãi thật sự, nói dối bị vạch trần, nhưng có vẻ bà ta vẫn tự tin về nội dung vừa rồi.

“…” Alidon suýt nữa bị đâm trúng mà ngã bệch xuống mặt đất, còn Shiratori khuôn mặt tái nhợt, hiển nhiên là không thoải mái lắm

Nếu không phải là có Kaitou chặn lại, lúc này bọn họ đã mắc bẫy của đối phương rồi, lòng người thật sự rất khó đoán.

Chỉ thấy Kaitou thản nhiên quay đầu lại nói

“Lần sau cẩn thận hơn, không phải lúc nào cũng có ta bảo vệ đâu, nếu như chưa chuẩn bị tâm lý thì tốt nhất đừng có dây vào nguy hiểm”

Giọng điệu hoàn toàn bĩnh tĩnh, hệt như cậu đã đoán trước được mục đích của người đàn bà trước mặt.

Alidon xấu hổ vuốt ngực gãi đầu trả lời “Ừm, ta sẽ cẩn thận hơn”

Shiratori cũng hít hơi sâu bình phục, cô cũng không phải hoàn toàn không đề phòng, Sylveon bên cạnh đã sẵn sàng đỡ lại chiêu thức đó, bất quá hoảng sợ là khó tránh khỏi.

Chỉ có Alidon là chưa có quá nhiều kinh nghiệm nên mới bước lên rơi vào tầm ngắm của đối phương.

“Vậy, ngươi có muốn tiếp tục diễn nữa không?” Kaitou quay người lại nhìn vào đôi mắt của đối phương đầy sự mê hoặc, xét thấy bà ta đã không còn có tác dụng để nhắc nhở Shiratori lẫn Alidon nữa.

Không cần tiếp tục lãng phí thời gian, Kaitou nhắm mắt lại dùng siêu năng lực đánh ngất đối phương, sau đấy chậm rãi lại gần đưa tay đặt vào đầu bà ta.

Một lực xung kích phá nát não bộ của bà ta để Kaitou moi lấy toàn bộ ‘ký ức gần’ được sao chép tại các nếp nhăn, hình ảnh của Dracol hiện ra, bất quá thông tin cũng không nhiều hơn được bao nhiêu.

Bà ta cũng chỉ nhận mệnh lệnh từ Dracol từ máy truyền tin mà thôi, có lẽ lúc này Dracol cũng đã ngắt kết nối rồi.

Cậu thở dài buông tay ra, sau đấy nhìn về phía sau lưng mình.

“Còn ổn chứ?” Kaitou mỉm cười hỏi, ánh mắt như nhìn xuyên qua đám Shiratori lẫn Alidon làm bọn họ giật mình quay đầu lại.

Ở một góc của căn cứ này, Lucario đã mang toàn bộ các con tin rời đi, tất nhiên là bên trong đó có Viola.

Lucario sẽ không biết nói tiếng người, bất quá có Viola hỗ trợ lãnh đạo, mọi người vẫn là theo quy cũ trốn thoát thành công.

Chị gái với mái tóc màu vàng nâu xuất hiện với một khuôn mặt mệt mỏi, nhưng Vivillon bên cạnh Kaitou không hề nhận nhầm chủ nhân của mình mà bay tới với khuôn mặt vui mừng.

Dù cho trí nhớ của Vivillon không cao, dù cho Viola đã đập nát pokeball giải phóng nó thì Vivillon vẫn không quên tình cảm của Viola.

“Vivillon… ngươi còn ổn” Viola dù chật vật nhưng lại thật dịu dàng ôm lấy Viola vào lòng với khuôn mặt hạnh phúc.

Shiratori và Alidon thấy vậy liền vui mừng thay cho Viola và con Vivillon mới gặp, đằng sau còn có không ít người huấn luyện gia bị thương nằm la liệt bên cạnh.

“Cảm ơn ngươi, Kaitou, và cả ba người nữa” Viola tạm gác qua chuyện hội ngộ mà đối với Kaitou lẫn bọn Shiratori gật đầu nói.

Viola vốn nghĩ rằng mình sẽ chết chắc rồi, chị ta đã tính tới tình huống xấu nhất, vậy nên Viola mới giải thoát cho Vivillon.

Cơ mà còn sống vẫn thật là tốt, Shiratori cùng Alidon hỗ trợ cứu giúp những huấn luyện gia còn lại, Lous cũng phụ giúp một tay.

Trên đường đi Lucario cũng đã chữa trị sơ qua cho vài người bị thương nặng nhất, Kaitou để lại mọi chuyện cho đồng bạn của mình giải quyết, sau đấy đối với Viola gật đầu kêu “Chúng ta nói chuyện riêng được không?”

Nghe thấy Kaitou đột nhiên nghiêm túc như vậy, Viola vẫn là gật đầu nói “Tốt”

Sau đấy hai người đi ra một nơi riêng nói chuyện, Kaitou trực tiếp bấm lấy số của Drasna bà nội mà báo lại tình hình, thêm cả Viola và tình huống gần đây.

Kaitou nói hết những gì mình biết về kế hoạch lần này, đồng thời nghi ngờ sự kiện năm năm trước tái diễn lần nữa.

“Vậy bên đó tạm thời an toàn chứ?” Drasna bà nội lo lắng hỏi

“Không có vấn đề gì, ở khu vực quanh đây tạm thời không có dấu vết của Team Flare nữa đâu, ít nhất thì theo ký ức con vừa thu thập lúc nãy” Kaitou giải thích trả lời.

“Viola, chuyện bên đó ta giao cho ngươi, tạm thời bình ổn lại mọi thứ, đồng thời ta cũng sẽ tới Lumiose thành phố, đảm bảo an toàn cho cái máy tính chứa thông tin của các thí nghiệm thời gian qua mang lại đây” Drasna đối với bên cạnh Viola quán trưởng kêu

“Vâng! Ta sẽ làm tốt” Viola mệt mỏi gật đầu

Sau khi xác định xong mọi chuyện với Drasna, Viola và Kaitou cũng trở lại trợ giúp một tay cho Shiratori cùng Alidon.

Tạm thời nghỉ ngơi qua một đêm tại dã ngoại, sáng ngày hôm sau mọi người theo dẫn dắt của Viola mà trở về Santalune City.

Sau đấy một bộ phận tới trung tâm pokemon để điều trị, một bộ phận khác được nhân viên Santalune Gym thu thập tình báo.

Nhóm Kaitou cũng thuê một căn phòng trọ để nghỉ ngơi, Alidon có vẻ vẫn còn sốc về những gì vừa qua, Shiratori thì đã lo lắng cho buổi trình diễn tiếp theo rồi.
 
Chương 214: Galladite, đấu giao hữu Molon!


Sau sự kiện của Viola quán chủ, liên minh Kalos tất nhiên sẽ can thiệp ngay lập tức, khoảng tầm chiều ngày hôm sau thì đã có không ít người tới đây, dẫn đầu là cảnh sát Jenny với đội ngũ công an.

Lúc này thì mọi việc đã được xử lý khá là gọn gàng, tuy không có nhiều thông tin được thu hồi nhưng ít nhất tâm trạng của bọn họ cũng bình phục khá nhiều.

Dù sao thì vẫn còn một ít thời gian cho tới khi giải trình diễn cấp Master được tổ chức, vậy nên bọn cậu cũng không quá vội vàng.

Khác với việc đi du hành một mình, Kaitou có thể liên tục đi mà không ngừng nghỉ, nhưng có thêm Alidon và Shiratori thì cậu cần chiếu cố lịch trình của bọn họ nữa.

Alidon hiện tại đang cùng với Kaitou đi về phía một tòa kiến trúc khá lớn, đây không phải là Santalune Gym, nhưng là một nơi mà Kaitou không thể bỏ qua.

“Nè, Kaitou ca, ngươi tới Trainer’s School để làm gì vây?” Alidon có chút tò mò hỏi, chẳng lẽ Kaitou xuất thân từ nơi này?

“Ta từng đi học tại đây khoảng tầm một tháng, hơn nữa hiện tại em trai ta cũng đang theo học chỗ này, cũng nên vô chào hỏi một tiếng” Kaitou mỉm cười trả lời.

Thật hiếm khi thấy Kaitou cười như vậy làm Alidon thất thần trong giây lát, đợi đến khi bình tĩnh lại thì Lous đã đẩy xe lăn của Kaitou vào trong.

Không hổ danh là nơi đào tạo ra không ít xuất sắc huấn luyện gia cho Kalos địa khu, Trainer’s School cũng có điểm đặc sắc của riêng nó.

Alidon ngắm nhìn phong cảnh bên trong trường học, bầu không khí tươi mát, tuy đã là về chiều nhưng vẫn có một ít đứa trẻ đang luyện tập thực chiến.

Tại sân vận động có thể nhìn thấy từ cửa sổ ký túc xá của học sinh, Kaitou và Alidon đứng ở xa xa nhìn về phía trước sân thi đấu đang chỉ huy hai cái cùng tuổi học sinh.

Bọn họ đều có pokemon của riêng mình rồi, còn Kei hẳn là chưa có, nó được Dr Symore cho chăm sóc Charmander không có nghĩa con Charmander là của thằng bé.

Tuy nhiên nếu lão ba can thiệp vài câu hẳn là không có vấn đề gì, mới tám tuổi Kaitou Kei hẳn sẽ không dễ dàng trong cái môi trường cạnh tranh này.

“Ồ.. người đó là, giáo viên sao?” Alidon chỉ về một phía đang cẩn thận ghi danh cho từng học sinh tham gia.

Kaitou theo lời của Alidon hướng tầm mắt về bên đấy, nhìn thấy người quen Kaitou liền gật đầu trả lời

“Đúng rồi đấy” Sau đó cậu không ngần ngại bước về phía trước.

Dưới những ánh mắt kỳ quặc đang nhìn bản thân, đồng thời cũng có một vài ánh mắt nhận ra được Kaitou, tuy rằng cậu chỉ học ở đây có một tháng, hơn nữa tình huống bây giờ cũng không giống trước lắm.

Bất quá hồi đấy Kaitou đã thống trị gần như toàn bộ sân thi đấu này, vậy nên ấn tượng vẫn là có một ít.

Cô giáo kia nghi hoặc nhìn về phía Kaitou hỏi “Ngươi là?”

“Lâu rồi không gặp, Lessie giáo viên” Kaitou mỉm cười chào hỏi, sau lưng Lous gật đầu, còn Alidon không quen biết cũng cúi chào.

Nghe được giọng của Kaitou hơi quen quen, Lessie nghĩ một chặp không ra, nhưng có một người thầy giáo khác nhanh chóng xuất hiện nói ra thân phận của cậu.

Bên cạnh đối phương chính là Viola quán chủ, hai người đang thảo luận việc gì đó, gặp được Kaitou liền lại gần chào hỏi.

“Kaitou, lâu rồi không gặp ngươi, lữ hành thế nào rồi?” Người thầy giáo đó hiển nhiên là người đã hướng dẫn Kaitou thời gian đầu tại Trainer’s School.

Đồng thời cũng là người đã mang Kaitou tới quả trứng của Lous, tạo nên được mối liên hệ bền vững lúc này đây.

“Ngươi vẫn khỏe chứ, Molon giáo viên” Kaitou gật đầu đối với Viola, sau đó chào hỏi với Molon.

Thấy bọn họ nói chuyện như vậy Lessie hiển nhiên đã nhận ra được Kaitou, do tình huống bây giờ khác quá nên cô nhất thời cũng quên mất.

Sự xuất hiện của Kaitou và Alidon làm cho phía trên sân thi đấu mấy cái học sinh phân tâm và tạm dừng lại, bất quá Kaitou nhanh chóng làm thủ thế và suỵt một tiếng nhìn về phía thi đấu, mọi người cũng không làm ồn ào.

Trận chiến rất nhanh kết thúc, Lessie còn có công việc nên không tiện nói chuyện, Viola cùng Molon đối với Kaitou hàn huyên một chút.

Đặc biệt là Viola, chị ấy còn mang tới một vật rất đặc biệt, Kaitou hơi ngạc nhiên trước món đồ này.

“Không phải ngươi có một cái Gallade sao? Đây là một viên Galladite, ta cũng không có gì báo đáp ơn cứu mạng của ngươi, viên đá này là một lần tình cờ ta phát hiện ra, tuy nhiên ta lại không sở hữu một cái Gallade, ta nghĩ rằng ngươi sẽ phát huy được tác dụng của nó hơn là ta”

Lous có hơi hứng thú với viên Mega Stone của mình, dù sao thì nó nhìn thấy tụi Lucario Mega tiến hóa nhiều lần rồi, bản thân Lous lại chưa Mega tiến hóa bao giờ.

Vậy nên trước khi Kaitou kịp trả lời, Lous đã tò mò nâng viên Galladite tới trước mặt mình, Kaitou bất đắc dĩ đành phải gật đầu đối với Viola

“Cảm ơn chị rồi, có vẻ Lous rất thích nó”

“Thật tốt, đúng rồi, chị có thể đi cùng với bọn em tới Lumiose thành phố được chứ? Dù sao thì đi càng đông càng an toàn mà?”

Viola vui vẻ trả lời, sau đấy đổi sang vấn đề khác, Kaitou biết ngay là đối phương sẽ không đơn giản tặng quà như vậy.

Mới nhận đồ của đối phương cũng không thể từ chối được, mà dù sao thì cậu cũng không khó chịu việc Viola nhập bọn, cái máy tính đối phương đang giữ rất quan trọng, và Viola nhận ra thực lực của Kaitou đã rất mạnh, vậy nên đồng hành với nhau sẽ an toàn hơn nhiều.

Kaitou đơn giản gật đầu, Alidon hơi ngớ ra khi nhìn thấy bạn đồng hành mới, một bên Molon liên tục cười nói chuyện.

Ánh mắt của ông cũng bị viên Galladite hấp dẫn, hồi trước nhà trường vì đầu tư cho Kaitou nên để đứa nhỏ tự chọn một viên Pokemon Egg, không ngờ chưa đầy một năm đã đào tạo thành một con mạnh mẽ Gallade thế này.

“Đúng rồi, Kaitou, thời gian qua ngươi hẳn là trở nên mạnh mẽ hơn rồi chứ? Tới thi đấu giao hữu một trận không?” Molon có phần tò mò thực lực của Kaitou liền thử hỏi.

Kaitou nghiền ngẫm thú vị nhìn Molon, sau đấy cậu đơn giản gật đầu, có người đưa kinh nghiệm miễn phí lý do gì phải từ chối chứ?

“Không có vấn đề gì, để xem…” Kaitou đồng ý quay đầu lại nhìn trận đấu tiếp theo của các học sinh, ngay khi có một sân thi đấu được để trống liền quyết định.

“Vậy chúng ta dùng sân bãi kia đi, thể lệ thi đấu thế nào? Molon giáo viên, ngươi quyết định đi” Kaitou mỉm cười nhìn Molon.

Không hiểu sao cảm thấy cả người ớn lạnh, Molon có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn là lấy quy tắc 3 VS 3 đấu đơn tiến hành.

Một bên Viola cùng Alidon dùng ánh mắt thương hại nhìn vào Molon, nếu như thật sự coi Kaitou như một cái người mới huấn luyện gia, vậy thì sai lầm hoàn toàn rồi.
 
Chương 215: Hướng dẫn cho Kei


Các học sinh của Trainer’s School nhanh chóng bị hấp dẫn khi nhìn thấy thầy giáo chuẩn bị thi đấu với một đứa trẻ cùng tuổi với một, tin tức này nhanh chóng lan tỏa ra khắp nơi thu hút một vài con sâu lười bò ra khỏi phòng.

Vừa mới làm ôn tập kiến thức pokemon xong, Kaitou Kei đang ôm lấy một chồng sách từ thư viện trở về, bên cạnh cậu còn có một con Charmander đang hí hửng đuổi theo sau.

Đột nhiên có cái bạn học đang vội chạy tới sân vận động lướt ngang qua, nhìn thấy đối phương có vẻ hớt hả, Kaitou Kei thấy vậy liền hơi tò mò gọi lại

“Xin lỗi, bạn học, bên sân vận động có chuyện gì sao?” Kaitou Kei thân thiện hỏi, dù cậu nhỏ tuổi hơn phần lớn các học sinh nhưng kiến thức của Kei không hề thua ai.

Bị gọi lại cái bạn học có vẻ đang vội, đối phương chỉ nói một câu rồi bỏ đi

“Bên kia Molon giáo viên đang thi đấu pokemon, mau mau tới xem, có vẻ đối thủ khá là thú vị đấy”

Cái bạn học này vừa kêu xong liền chạy mất đi hình bóng, Kei nhìn xuống Charmaner, hai người cũng đã bắt đầu hiếu kỳ về trận thi đấu này.

Bình thường Kei cũng không quá hứng thú tham gia vào các trận thi đấu giữa học sinh với nhau, dù sao thì Charmander cũng chưa được huấn luyện quá lâu, cậu chăm sóc nó từ khi mới sinh ra khỏi trứng, Kei chỉ nhắm tới các trận đấu có xác suất thắng cao.

So với những người có kinh nghiệm thi đấu hơn mình, Kei và Charmander không khác gì miếng bánh ngọt béo bở cho người khác.

Thay vì đâm đầu vào thi đấu không rõ mục đích, Kei muốn tận dụng tốt toàn bộ tài nguyên của mình để đầu tư vào vấn đề có lợi ích hơn.

Bằng chứng của việc nổ lực này là đẳng cấp của Charmander đã lên tới cấp 15 rồi, chỉ cần một vài cố gắng nhỏ nữa thì nó sẽ tiến hóa lên thành Charmeleon.

“Cùng đi xem chứ?” Kei nhìn xuống Charmander hỏi

Charmander lập tức vung vẫy hai cánh tay nhỏ và cái đuôi đầy hưng phấn đồng ý, Kei liền cùng với nó đi tới sân vận động.

Ngay khi bước vào sân vận động, cậu lập tức bị đông đảo các bạn học làm choáng ngợp, bất quá Kei rất nhanh chen vào một góc nhỏ tầm nhìn tương đối tốt.

Lúc này ở bên kia sân thi đấu chính là Molon giáo viên cùng một người đang ngồi xe lăn, ở phía sau có một con Gallade đang đẩy xe.

Bên cạnh quan chiến là Viola quán chủ và một người khác chạc tầm tuổi anh mình, Kei nghi hoặc nhíu mày nhìn rõ hơn một chút, khi cậu phát hiện ra người đó là ai liền giật mình thốt to

“Aaaa? Anh hai?” Kei âm thanh nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người.

Viola quán chủ, Alidon cùng hai cái giáo viên hướng tầm mắt về phía Kei, các bạn học khác cũng tò mò nhìn vào cậu.

Kaitou đối với em trai mình mỉm cười vẫy tay gọi lại, Kei từ đám đông bước ra đi tới bên cạnh Kaitou.

“Chuyện, … chuyện này là sao? Anh không ở Snowbelle thành phố nữa ư?” Kei nghi hoặc hỏi.

“Ừm, dù sao thì anh nhóc cũng đã thu thập đủ tám cái huy chương, không tham gia đại hội chẳng phải quá lãng phí rồi sao?” Kaitou xoa đầu của Kei nói

“Lần này đi qua Santalune thành phố một là để chào hỏi trường học, một bên là để thăm nhóc, thế nào? Học tập tại đây tốt chứ?” Kaitou hiền hòa hỏi thăm, như một người anh quan tâm em trai mình.

“À… cũng tốt, phải chứ, Charmander?” Kei trả lời vui mừng, sau đấy ôm lấy Charmander cho Kaitou nhìn.

Vì đang chuẩn bị thi đấu, Kaitou cũng không định nói quá nhiều, đối với Kei kêu thằng bé ra đằng sau quan sát rồi đối với Molon gật đầu.

Bên phía Molon tất nhiên là biết một vài thông tin của Kei và Kaitou, ông không phản đối gì mà kêu

“Chúng ta bắt đầu được rồi chứ?”

“Tất nhiên” Kaitou cầm lấy trên tay một cái pokeball, sau đấy theo âm thanh của trọng tài vang lên, cậu trước tiên gọi ra Shelgon.

Con rồng nhỏ lần nữa lên sân khấu, nó vẫn chưa tiến hóa thành Salamence, đẳng cấp của Shelgon mới là 51, chắc phải thêm một thời gian xúc tác mới giúp nó lột xác được.

Dù vậy không phải pokemon bình thường có thể đánh bại nó, nhìn thấy Shelgon xuất hiện, không ít tiếng ngạc nhiên trầm trồ thì thầm vang lên.

Rõ ràng là một con chuẩn thần pokemon mang lại rất lớn phản ứng, Molon gọi ra một con tương đối quen thuộc pokemon khởi đầu Delphox.

Bởi vì tôn trọng đối phương, cả Kaitou lẫn Molon đều không có quyết định nhường ai ra chiêu trước, mà là như một trận tranh tài bình thường, cả hai cùng lúc kêu

“Trước tiên tiến đến, dùng Mystical Fire” Molon kêu to.

Con cáo lửa lập tức di chuyển thật nhanh về phía trước, đẳng cấp của Delphox là cấp 54, thực lực của Delphox không quá mạnh, hiển nhiên là Molon vẫn còn giữ một tay bên trong.

Dù sao thì bên Kaitou cũng không có gọi ra pokemon mạnh nhất từ trận đầu mà đúng không?

“Né ra, dùng Rock Slide chặn lại đi” Kaitou đơn giản làm ra đáp trả.

Nhỏ bé mà hai chân lại ngắn củn, Shelgon cho người khác cảm giác rằng con rồng nhỏ này di chuyển thật chậm, nhưng một khi Shelgon bắt đầu né tránh, đám trẻ mới biết bọn nó đã sai thật sai rồi.

Chỉ thấy thật nhiều khối đá được gọi ra chắn lại Ngọn lửa ma thuật của Delphox, sau đấy một khối đá trược trên mặt đất trở thành phương tiện cho Shelgon.

“Dùng Psychic tấn công”

“Dragon Breath” Kaitou nhẹ nhàng mệnh lệnh, đồng thời hai mắt cậu sáng lên, trực tiếp chặn luôn đòn công của Delphox.

Xét về siêu năng lực thì Kaitou không hề thua một con pokemon hệ siêu năng bình thường, chỉ như vậy thôi mà muốn chạm vào Shelgon của cậu thì quá vọng tưởng rồi.

Molon lập tức nhận ra khác thường, có điều Dragon Breath đã ập tới thổi bay Delphox lên cao, ông vội chỉ huy để Delphox làm ra phản ứng

“Dùng Flamethrower để bảo vệ, sau đấy thuận thế đánh về phía Shelgon”

“Shelgon, ngươi cũng Flamethrower, xông tới” Kaitou lạnh nhạt mệnh lệnh.

Mệnh lệnh của Molon rất tốt, có điều muốn để một cái ở trên không pokemon làm ra phản ứng cấp tốc như vậy, tuyệt đối là đấu không lại Shelgon.

Kaitou quay đầu lại nhìn em trai mình nói “Kei, hiểu chứ, những lúc thế này em cần hết sức bình tĩnh, không cần vì mệnh lệnh của đối thủ làm rối loạn”

Sau đấy cậu quay lại nhìn về phía trước, khi Flamethrower của cả hai va chạm vào nhau, quả nhiên là Shelgon thành công đẩy lùi Delphox về sau.

“Chỉ cần đảm bảo rằng lợi thế thuộc về chúng ta, việc ngươi cần làm chỉ là thừa thế xông lên, đừng để đối thủ kịp lấy lại cân bằng, sau đấy, Dragon Claw” Kaitou nhắm mắt lại ra lệnh.

Như thể trận đấu đã đi tới hồi kết, trước mặt Kei chính là khung cảnh tràn đầy mỹ lệ, Shelgon đâm thẳng về phía trước, dưới ánh lửa và nhiệt độ của chiêu thức phía trước.

Nó vung hai cái chân nhỏ của mình dùng tới Móng vuốt của rồng vồ lấy người Delphox, trực tiếp quăng đối phương ra sau lưng Molon.

Từ lúc trận đấu tới khi kết thúc, Kaitou hoàn toàn nhẹ nhàng, bên phía đối diện Delphox đã mất đi năng lực chiến đấu.

“Delphox mất đi năng lực chiến đấu, trận này Shelgon dành chiến thắng, xin mời Molon gọi ra pokemon tiếp theo của mình”

Toàn bộ học sinh lập tức kinh ngạc khi thấy thầy giáo của mình bại trước một cái bằng tuổi bọn họ, Kei dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Kaitou, đồng thời gật đầu đối với lời dạy của anh mình.
 
Chương 216: Bây giờ mới là bắt đầu


“Nè, người đó là ai vậy?” Có cái học sinh tò mò về thân phận của Kaitou, rõ ràng bọn trẻ đã bị sự chỉ huy và sức mạnh của Shelgon làm cho thuyết phục.

“Ta cũng không biết, giống như là anh trai của Kei thì phải?” Một người thân với Kei nghi hoặc nói.

“Các ngươi thật sự không nhớ sao? Ma vương Kaitou Izumi một thời tại sân vận động này, đối phương từng là trao đổi sinh ở trường chúng ta đấy” Lại có người khác nhớ tới thân phận của Kaitou mà giải thích.

Có rất nhiều luồng thông tin về cậu bạn cùng tuổi trước mặt, nhưng bọn họ chỉ dám thầm thì trao đổi mà thôi, bởi vì phía sân thi đấu Kaitou lẫn Molon vẫn còn thật nghiêm túc mà nhìn nhau.

Bầu không khí lập tức thay đổi khiến cho Alidon tại vị trí gần quan sát phải giật mình, quả nhiên là đẳng cấp cao thi đấu, chớp mắt một cái liền thu hút không ít lực chú ý.

“Viola quán chủ, ngươi nghĩ rằng Kaitou sẽ dễ dàng thắng cả ba trận thi đấu chứ?” Alidon đối với bên cạnh chị gái hỏi, cậu cũng từng thi đấu thắng quá Santalune Gym nên có quen biết đối phương.

“Hừm.. nếu là cái Gallade đằng sau lưng của Kaitou thi đấu thì có khi, nhưng chỉ là con Shelgon này thì,… rất khó!” Viola hơi suy tư rồi trả lời.

Bởi vì cô biết thực lực của các giáo viên trong Trainer’s School này, nếu không có đủ pokemon mạnh mẽ và khả năng chỉ huy thật tốt, nơi này làm sao có thể đào tạo ra lượng lớn máu mới cho Liên minh được chứ.

Đừng nhìn Lessie chỉ làm công việc ghi chép và phân phối lịch thi đấu của các học sinh, cái cô giáo kia đẳng cấp cũng không hề thấp đâu, đảm đương đạo quán quán chủ vẫn là có thể.

Shelgon lại là pokemon yếu nhất trong đội ngũ của Kaitou, vậy nên muốn để nó chiến thắng cả ba trận là điều không thể nào.

Nhất là khi Molon đã nghiêm túc rồi, pokemon tiếp theo sẽ không phải chỉ là quan sát thôi đâu.

“Ra sân, Tentacruel!”

Trước mặt của Kaitou và Shelgon là một con sứa có đôi mắt sắc lạnh và cơ thể khổng lồ, tuy nhiên những cái xúc tu lại linh hoạt không ngừng.

Đối lập với Shelgon quả nhiên là một trời một vưc, dù vậy Kaitou cùng Shelgon cũng không hề tỏ ra sợ hãi, bên cạnh Kei cũng lập tức lại gần hơn một chút để quan sát.

“Kaitou, tiếp theo sẽ không còn đơn giản như vậy nữa đâu, ta sẽ cho ngươi thấy thực lực của một cái giáo viên trong trường có bao nhiêu mạnh mẽ!”

Molon mỉm cười tự tin nhìn về phía Kaitou, sau đấy ông vung tay ra mệnh lệnh khởi đầu trận đấu.

“Tentacruel, sử dụng Hydro Pump”

“Né ra, sử dụng Rock Slide đáp trả” Kaitou lập tức phản ứng ngược lại.

Cơ thể gồ ghề của Shelgon nhanh nhẹn né ra khỏi pháo nước từ Tentacruel, có điều chiêu pháo nước này vẫn thành công đánh trúng một phần vào người Shelgon.

Con rồng nhỏ bị đẩy lùi lại một chút, có điều bốn chân nó đã trụ vững tại bên dưới mặt đất, những cái móng chân khóa chặt lại trọng lượng cơ thể mình.

Tiếp đến là những cái khối đá phóng tới trước mặt Tentacruel, con sứa khổng lồ di chuyển như đang lướt trên mặt nước dù rằng mặt sân toàn là đất đá.

Sau đấy từ bên dưới những cái tua chân bên dưới một làn nước dần khởi lên, Molon lập tức nói ra tên của chiêu thức này

“Dùng Surf nhấn chìm đối thủ của ngươi đi, Tentacruel”

“Rock Tomb tại trước mặt mình, Shelgon” Phương án mà Kaitou lựa chọn là chặn đi phần lớn sức công phá của Tentacruel.

Hiện tại thì Shelgon còn chưa thể linh hoạt dùng nhiêu chiêu thức để đánh trả con pokemon trước mặt này, một khối đá lớn tụ trước người Shelgon ném xuống mặt đất tạo thành một cái hố lớn.

Bất quá khi Surf lướt qua, dòng nước vẫn cuốn dữ dội tới trước người Shelgon, còn rồng nhỏ bị lôi vào trong và nhấn chìm trong biển nước, sau đấy chật vật văng ra xa.

“Kết thúc nó, Poison Jab” Molon đã xác định được chiến thắng của mình mà mệnh lệnh.

Có điều chính là lúc này đây Kaitou ra lệnh “Tóm lấy nó, Dragon Claw”

Những cái xúc tu là phần đáng sợ nhất cũng là phần yếu nhất của một con sứa, Tentacruel chính là hình sứa pokemon, nó cũng sở hữu những đặc điểm tương tự.

Khi móng vuốt của Shelgon túm lấy được Poison Jab, Tentacruel đã bị cố định bởi sức mạnh khổng lồ của loài rồng.

“Không cần hoảng sợ, siết chặt nó lại, dùng Constrict”

Phảng ứng của Molon cũng không hề chậm, những cái xúc tu còn lại của Tentacruel phối hợp linh hoạt vòng lấy người của Shelgon, đem con rồng bóp nghẹt bên trong.

“Anh hai, Shelgon nó…” Kei lo lắng cho con pokemon của anh mình, thằng bé và Charmander đều thật hồi hộp nhìn trận đấu.

Kaitou thấy phản ứng của Kei như vậy liền không hiểu sao có chút buồn cười, giống như Shelgon đang sắp chết không bằng?

Đây chỉ là một trận đấu giao hữu, nếu như quá mất bình tĩnh người bị thiệt chỉ là chính mình, với cả năng lực của Tentacruel muốn đơn giản đánh bại Shelgon của cậu, ngươi cũng nghĩ quá dễ dàng rồi!

“Dùng sức bóp chặt lấy nó!” Kaitou lạnh lùng chỉ huy.

Một tiếng hét vang lên của Tentacruel vọng khắp sàn đấu, vốn tưởng rằng toàn bộ ưu thế đều thuộc về Molon, tình huống nhất thời có chút không đúng.

Cũng may là sự kích thích này cũng giúp Tentacruel dùng nhiều lực hơn quăng Shelgon ra xa, con rồng nhỏ khuôn mặt tím tái, không còn sức lực để lần nữa chiến đấu.

Nó có vẻ không cam tâm lắm nhìn về phía Tentacruel, cái ánh nhìn làm con sứa còn đang đau đớn phải rùng mình, sự kiêu ngạo của loài rồng!

Chỉ là vài giây sau đấy Shelgon đã nằm gục xuống dưới sàn đấu, hai mắt xoay tròn, hiển nhiên là đã mất đi năng lực chiến đấu.

“Shelgon mất đi năng lực chiến đấu, trận này Tentacruel dành chiến thắng, xin mời Kaitou gọi ra pokemon thứ hai của mình”

Trọng tài nhanh chóng làm ra phản ứng, Lessie giáo viên cũng thở phào được một hơi, xem ra thực lực của Kaitou còn chưa đến mức khó chấp nhận đến vậy.

Đồng thời Molon giáo viên cũng đã dùng tới thực lực của mình, tiếp theo hẳn là sẽ chuyển chiều trận đấu đi?

“Vậy mà thật sự thất bại, Shelgon của Kaitou…” Alidon ngạc nhiên nói, sau đấy nhìn về phía Tentacruel của Molon một chút.

“Tất nhiên rồi, Tentacruel chiếm gần như hầu hết các ưu thế rồi, ngươi nên biết khi thi đấu pokemon, không chỉ thuộc tính mới là thứ quan trọng nhất đâu” Viola giải thích thuận tiện giảng bài cho Alidon.

Một vài học sinh gần đấy nghe được rất thích liền cầm sổ ra ghi chú, bên phía Kaitou thì cầm lấy pokeball thu hồi Shelgon trở lại.

Nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Kei, Kaitou đành phải nói với thằng bé

“Không sao đâu, Shelgon đã làm rất tốt rồi, em cũng không thể luôn dành chiến thắng miết được đúng chứ?” sau đấy cậu đưa tay xoa đầu đối phương.

Nói xong Kaitou định gọi tới con pokemon thứ hai của mình, nhưng ở đằng sau Lous đang thú vị cầm viên Galladite bước tới phía trước.

Dưới ánh nhìn nghi hoặc của Kaitou, Lous giải thích.

“Ta muốn thử sức mạnh của viên Mega Stone này thử, ngươi không muốn kiểm tra mối liên kết giữa chúng ta sao?”

“… Ngươi thuần túy chỉ là muốn vận động xướng khớp thôi chứ gì?” Kaitou bất đắc dĩ nhìn Lous nói.

Bề ngoài của Lous thật sự không quá mũi nhọn, nó cũng không toát ra khí thế chấn nhiếp người khác, vậy nên Tentacruel liền không sợ hãi Lous.

Trong ấn tượng của Molon, con Gallade trước mặt này đây không lâu trước còn mới chỉ là một cái Ralts nhỏ yếu, ông cũng không để ý nhiều.

Nhưng tận mắt chứng kiến thực lực của Lous, Alidon và Viola lập tức phấn khởi hẳn lên, xem ra trận đấu từ bây giờ mới bắt đầu.

Mới nhận được Mega Stone liền muốn dùng ngay? Hai người quan chiến Alidon không hiểu sao đột nhiên có chụt tội nghiệp cho Molon ông ta.
 
Chương 217: Kỵ sĩ áo choàng trắng


Trận đấu bắt đầu tới hồi gay cấn, càng lúc càng có nhiều học sinh tập trung tại sân vận động của Trainer’s School, thậm chí một vài người từ bên ngoài cũng tới góp vui.

Đang huấn luyện cho buổi trình diễn cuối cùng của mình tại Kalos địa khu, Shiratori lúc này thật sự khác biệt so với thời điểm bình thường.

Nếu nói Shiratori là một con ngốc lắm chuyện, đôi lúc tự tin lại có khi nhát gan sợ hãi, thì bây giờ cô ấy chính là một ngôi sao tỏa sáng trong thế giới của riêng mình với các pokemon.

Bộ ba pokemon đã đi theo Shiratori suốt hành trình tại Kalos chính là Sylveon, Azumarill và Milotic, sau đấy cô còn thu phục được thêm một con Rapidash ngọn lửa của tốc độ, vì để cho màn trình diễn cuối cùng trở thành một kỷ niệm khó quên tại địa khu này trước khi trở về, cô quyết định sẽ làm một buổi biểu diễn với toàn bộ pokemon.

Lúc trước Kaitou cũng từng thử làm như vậy một vài lần rồi, có điều cách biểu diễn của Kaitou không quá thích hợp cho những cuộc thi nghiêm túc.

Nó quá tốn thời gian lẫn sự tập trung, và các pokemon của Shiratori không có sự đa dạng đến vậy, thứ dễ thu hút người xem nhất chính là điểm nhấn mạnh và cảm giác thoải mái, từ thời gian biểu diễn xong cho tới khi lúc bình chọn, người bình thường đại đa số sẽ hướng về phần biểu diễn làm họ thoải mái nhất.

Sau đấy là sự ấn tượng khắc sâu vào đầu óc, họ không cần một câu chuyện dài để ngẫm nghĩ, khán giả cần sự bùng phát nhất thời.

Chiến thắng Kalos Queen tại trong một cuộc thi chính thức, đặc biệt là mới một năm vào nghề Perfomer, về cả mặt danh tiếng lẫn kỹ thuật biểu diễn, Shiratori tự nhận rằng mình sẽ không bằng Serena.

Vậy nên thay vì quá hướng về phía danh hiệu đó, cô chỉ cần tận hưởng thời gian và trải nghiệm tại địa khu này mang lại cho mình kinh nghiệm gì.

“Trở thành điều phối gia tuyệt vời nhất, càng hiểu rõ hơn pokemon của chính mình, chính là lúc này, Azumarill, dùng Bubble Beam, Rapidash, Fire Spin”

Tại sân huấn luyện bên ngoài trung tâm pokemon, Shiratori đang cùng bốn con pokemon của mình khiêu vũ xinh đẹp.

Khi mà Bubble Beam và Fire Spin va chạm vào nhau tạo nên hào quang xinh đẹp, ở tại Trainer’s School Lous cùng Kaitou cũng đã bắt đầu trận đấu của mình.

Tentacruel và Molon thật cẩn thận nhìn đối diện con Gallade, Molon còn chưa quên rằng Kaitou vừa mới nhận được một viên Galladite, rất có thể trận này đối phương sẽ sử dụng Mega tiến hóa.

Bất quá Molon vẫn thật bình tĩnh, đối với Tentacruel mệnh lệnh

“Trước tiên mở đầu trận đấu, sử dụng Hydro Pump công kích”

Kaitou không có phản ứng vội vàng như lúc chỉ huy Shelgon nữa, cậu chỉ đơn giản mỉm cười nhìn về phía trước.

Cột pháo nước này bắn thẳng về phía Lous, nhưng sau đấy bị cường ngạnh bẻ cong về một hướng khác, hoàn toàn không chạm vào được người của Lous.

Một bức tường được dựng ra, Lous không hề gắng sức khi đối đầu chiêu này, Molon và Tentacruel thật sự rất bất ngờ, chặn lại dễ dàng như vậy ư?

“Tentacruel, sử dụng Acid”

Con sứa lập tức di chuyển há miệng bắn tới mực độc của mình, Lous thấy vậy mỉm cười vươn cánh tay ra, ở trên không trung khẽ điểm một cái, như cái dùi đập vào mặt trống, Tentacruel lập tức bị dội vào rồi văng ra sau thật xa.

Cơ thể của Lous hơi hơi tỏa sáng, rõ ràng là Lous vừa mới dùng kỹ năng, Viola lập tức giải thích

“Là hệ Psychic kỹ năng, không giống như chiêu Psychic cho lắm, hình như là phiên bản yếu hóa, Confusion?”

Nhưng ngay khi cô nói vậy, đến chính cả Viola cũng thấy sợ hãi, bởi vì chỉ một chiêu Confusion đã có thể thổi bay Tentacruel ra xa như vậy rồi, khả năng siêu năng của con Gallade này mạnh đến nhường nào vậy?

Alidon cũng đổ mồ hơi với sự nhẹ nhàng mà Lous thể hiện, người bên ngoài còn nhận ra sự chênh lệch này rõ đến nhường nào, làm người trong cuộc, Molon càng sâu sắc hiểu được sự đáng sợ trước mặt này.

‘Đây có thật là quả trứng pokemon vài tháng trước không vậy trời?’ Molon cắn răng đối với Tentacruel vừa mới ngóc đầu dậy nói

“Sử dụng Blizzard tấn công”

Ông đã nhắm tới việc để cho Tentacruel tạo ra lợi thế lớn nhất cho trận đấu cuối, nếu lại gần không được, bắn tầm xa không được, vậy thì dùng kỹ năng quần công vậy.

Bầu không khí nhất thời trở nên giá rét, nhiệt độ hạ xuống, một cơn bão tuyết xoay chuyển quanh người Tentacruel sau đấy hướng tới Lous.

Cũng chính là lúc này Lous quay đầu lại nhìn Kaitou, nó cũng không sợ hãi chiêu thức Blizzard này, khi trong đội hình có một con Glaceon thiên phú băng giá khủng bố, mấy chiêu thức hệ băng Lous đã quá quen thuộc rồi.

“Vang lên âm thanh của sự thấu hiểu, cho đối phương thấy mối liên kết giữa chúng ta đi” Kaitou bất đắc dĩ mỉm cười chạm tay vào viên Key Stone của mình.

Trước ánh mắt tò mò và ngạc nhiên của các học sinh, lúc trước Sceptile siêu tiến hóa của Heiji cũng mang lại oanh động như vậy.

Ánh sáng của Mega tiến hóa nhanh chóng lan tỏa và kết nối lại với nhau, Kei bị thứ hào quang này làm chói mắt mà lùi lại về sau.

Cho đến khi cậu bé mở được mắt ra, thì Blizzard đã trôi đi, để lại sàn đấu là một lớp băng giá đông cứng, và trên sân là một cái Tentacruel đang thở hồng hộc.

“Kết thúc rồi sao?” Viola và Alidon ngạc nhiên trước tình huống này, khi Gallade của Kaitou vậy mà bị đóng thành một tảng băng.

Đến cả Molon còn không tin vào kết quả này, dù cho lúc cuối Tentacruel đã dùng hết sức lực của mình, nhưng ông cảm giác mọi thứ sẽ không đơn giản như vậy.

Trọng tài cũng thật sự hoang mang, bất quá ngay khi ông định nói cái gì đó, một cái bóng màu trắng với lớp áo choàng phấp phới sau lưng từ trên cao đâm xuống như cái lưỡi hái sắc bén.

Sau đấy chàng kỵ sĩ với thanh kiếm sắc nhọn màu đỏ trên tay lướt nhẹ vài đường, với tốc độ chóng mặt và âm thanh tinh xảo, toàn bộ mặt băng của Blizzard đã bị chém thành vô số mảnh vụn và tiêu biến.

Đồng thời bị chém bay lên cao, Tentacruel vô lực rơi ngã xuống đằng sau lưng của cái kỵ sĩ áo choàng trắng, hình thái Mega tiến hóa của Gallade.

“Rầm!”

“Ten… Tentacruel đã mất đi năng lực chiến đấu, Gallade dành chiến thắng, xin mời Molon giáo viên gọi ra pokemon tiếp theo”

Trọng tài đưa ra kết luận cuối cùng, ở trên sân cái pokemon kia hấp dẫn hết toàn bộ sự chú mục vào người mình

Nếu nói bình thường Lous chỉ là cái giản dị mà lại không có gì đặc biệt bề ngoài pokemon, thì trạng thái Battle Bond Lous chính là bậc thầy siêu năng lực gia với sự phối hợp giữa cả nó lẫn Kaitou.

Còn bây giờ Lous lại hóa thân thành kỵ sĩ tao nhã, bậc thầy cách đấu và sử dụng binh khí ra chiến trường, dưới sự uy áp khủng bố của Lous, Molon bắt đầu lo lắng không biết nên dùng cái pokemon nào cho trận đấu tiếp theo.

“Đây là… Mega Gallade? Ngầu thật…” Kei hai mắt hưng phấn tràn đầy ngưỡng mộ nhìn về phía Lous.

Kể cả Alidon, Viola cùng rất nhiều học sinh khác đều thật chăm chú quan sát trên sân đấu pokemon, bởi vì bình thường Kirlia hầu như đều sẽ tiến hóa thành Gardevoir, cho nên Gallade rất hiếm gặp, mà Mega Gallade càng hiếm hơn.

Và đây chính là hình thái mà mục tiêu ban đầu của Lous nhắm tới!
 
Chương 218: Gallade VS Steelix (1)


Sau một hồi suy nghĩ, Molon cuối cùng nhìn Mega Gallade thật kỹ, rồi từ trên tay cầm lấy một cái pokeball ném lên trên cao, từ đó gọi ra một con pokemon khổng lồ di động linh hoạt trên sân đấu.

Với thân hình của loài rắn và cơ thể cứng chắc của kim loại bạc, Steelix đôi mắt hung dữ nhìn chằm chằm xuống trước mặt Gallade.

So với sự thản nhiên và cao quý của Lous, Steelix càng trông giống như một cái phản diện pokemon hơn.

Đặc biệt là sau khi nhìn thấy Lous chiến đấu xong trận đầu, toàn bộ học sinh gần như đều ủng hộ cho Lous của Kaitou, tình huống này khiến cho Lessie và Molon có chút xấu hổ, còn Alidon thì bật cười khúc khích.

Bất quá con Steelix đó cũng không phải đơn giản, đấy hẳn nên là pokemon mạnh nhất của Molon rồi đi?

Alidon nghi hoặc nhìn về phía Molon, sau đấy hướng ánh mắt chờ đợi Viola giải thích.

“Con Steelix đó là pokemon thành danh của Molon đấy, đẳng cấp của nó tuyệt đối không thể khinh thường, ngươi cũng nên biết rằng một pokemon có mạnh hay không không chỉ phụ thuộc vào đẳng cấp mà còn cả huấn luyện, và con Steelix này sở hữu cả hai!” Viola thật nghiêm túc nói, đồng thời ánh mắt cũng không dời khỏi sàn đấu.

Trận tiếp theo đảm bảo sẽ rất đặc sắc, xem ra các học sinh hôm nay của Trainer’s School chuẩn bị có bài học hay để coi rồi.

Con rắn sắt nguy hiểm theo dõi từng cử động của Lous, trong khi Lous lại thả lỏng toàn thân, giống như nó đã hòa mình vào trong ngọn gió.

Ngay khi Steelix vừa di động, cái đầu vồ tới với tốc độ kinh khủng, đâm thẳng vào đúng chỗ mà Lous vừa ở

“Là Body Slam?” Alidon lập tức phán đoán, có điều Viola nhanh chóng phủ định mà nói

“Không phải, là Iron Head, hơn nữa còn phối hợp với Iron Tail”

Chỉ thấy toàn bộ cơ thể của Steelix phủ trong màu bạc của kim loại vung trọn cơ thể thành đường vòng cung, cái đuôi đuổi tới nơi mà Lous vừa né ra.

Hai tay chụm lại trước người, Lous nhíu mày dùng tới Night Slash để chặn lại thế công dữ dội của Steelix.

Cả người bị quật bay về sau hai chân trụ vào mặt đất lấy điểm tựa dừng lại, sau đấy cơ thể của Lous toát lên ánh sáng màu tím hồng siêu năng lực

“Psycho Cut!” Kaitou lạnh lùng ra mệnh lệnh, lúc này cậu cũng không còn thời gian rảnh tới chỉ điểm cho Kei.

Tập trung toàn bộ tinh thần vào trận đấu này, một nhát chém khủng bố đâm về phía trước đội vào người Steelix, có điều con rắn linh hoạt mà tránh đi

“Dig” Molon lời ít mà ý nhiều, một cái hố to lập tức được tạo ra, Lous và Kaitou ánh mắt chạm nhau, Lous vung chân lên không cần chỉ huy tự sử dụng kỹ năng Earthquake.

Một tiếng oanh tạc khổng lồ xuống khiến mặt đất xung quanh rạn nứt, nếu là bình thường pokemon ở trạng thái đào động dính phải chiêu này không mất đi năng lực chiến đấu cũng sẽ chịu thiệt tám chín phần.

Nhưng cũng chính là lúc này đây thứ ánh sáng màu nâu nhạt hiện lên cho Kaitou một dự cảm chẳng lành, quả nhiên là chiêu thức khác nối đuôi với chiêu Dig

“Earth Power?” Lous đối với đòn công đánh tới muốn né ra, lại né không kịp đành phải sử dụng Protect đến bảo vệ.

Có điều nó vẫn bị húc bay lên cao với một lực ép kinh khủng, con rắn sắt từ bên dưới lòng đất chui lên không chịu quá nhiều tổn thương há miệng ra.

Khối cầu sáng cấp tốc triệu hồi trước miệng, Molon không bỏ lỡ cơ hội này mà lớn giọng kêu to

“Dùng Flash Cannon!”

Cột sáng đánh trực diện vào người Lous, Protect không cầm cự quá được vài giây, tiếng vỡ vụn phá nát tấm màn bảo vệ.

Chỉ thấy hai cánh tay của Lous hóa thành lưỡi đao sử dụng Leaf Balđe chém xuống, có điều Lous vẫn bị thương văng ngược về sau.

Steelix đuổi tới cấp tốc với cái miệng há rộng, cả cơ thể tưởng chừng nặng trịch khổng lồ phóng lên cao.

“Dùng Iron Tail quật nó xuống” Molon vung nắm đấm lên kêu.

Cái đuôi của Steelix đánh vào người Lous, chính là lúc này vài cái Shadow Ball được gọi ra va chạm vào trước người Lous, tạo ra một lực đẩy khiến nó rời đi nguy hiểm.

Lý do mà Lous không sử dụng dịch chuyển nhanh chính là dành cho cơ hội này, sau khi né được Iron Tail, Lous lập tức đáp tại sau đầu của Steelix với một nụ cười lạnh.

Hai cánh tay khóa chặt lấy đầu của Steelix, sau đấy nhấc bổng nó lên với siêu năng khổng lồ, đem con rắn quật xuống mặt đất.

“Vậy mà cũng được?” Viola thốt lên ngạc nhiên.

Molon ngược lại không quá bất ngờ, ông chỉ đơn giản tiếp tục tính đến việc phải phản ứng ra, trước tiên là né ra một chút nhịp độ cao trận đấu mà lấy lại thế chủ động của mình.

“Dùng Sandstorm!” Molon quyết đoán sử dụng kỹ năng này để che mù phương diện tầm nhìn và phạm vi hoạt động của Lous.

Bị sức gió cuốn bay rời đi, Lous lùi lại một đoạn đáp xuống xinh đẹp, nó ngước mặt lên nhìn chăm chú đang trốn đằng sau chiêu bão cát.

Kaitou tất nhiên là không cho Molon có nhiều thời gian tới vậy để suy nghĩ, trước tiên là bức nó ra khỏi cái ổ nhỏ của mình.

“Dùng Stone Edge, sau đấy Shadow Ball công kích”

Hai tay nắm chặt Lous dùng sức vung xuống mặt đất, mặt đất rạn nứt, những khối đá từ bên dưới lòng đất đâm thẳng lên đi xuyên qua Sandstorm.

Steelix hiển nhiên là né không được đành phải bị đánh bay lên cao, một khi mục tiêu lộ ra trước mặt mình, Lous lập tức bắn tới hơn mười cái Shadow Ball đuổi tới cấp tốc.

Molon vội kêu “Harden!”

Không còn thời gian để tấn công, trước tiên phòng ngự cái đã, cơ thể Steelix sáng lên tạo ra sức phòng thủ kiên cường.

Con rắn sắt vậy mà chịu đựng qua đợt mưa Shadow Ball của Lous, sau đấy nó đuổi tới trước mặt Lous.

Trong cái chớp mắt Lous lập tức dịch chuyển rời đi, Kaitou nhạy bén nhận ra điểm không ổn.

‘Đối phương đây là muốn dụ Teleport của Lous?’ Kaitou nhìn về phía Molon phản ứng, ông ta không có vẻ gì là ngạc nhiên cả.

Thật kỳ lạ, vừa mới nãy đối phương còn không có quyết định như vậy, Kaitou dám khẳng định rằng quyết định hồi nãy là Molon lâm thời thay đổi.

“Rock Slide”

Mệnh lệnh của Molon làm cho người xem cấp tốc thay đổi tầm nhìn, Alidon có chút chóng mặt nhưng lại không dứt ra khỏi tiến triển này được.

Cả Kaitou lẫn Molon đều phán đoán quá cấp tốc, gần như ngay khi đưa ra mệnh lệnh này bọn họ đã chuẩn bị tính sẵn các mệnh lệnh tiếp theo cho pokemon của mình.

Kei bị sức gió và dư chấn thổi tới muốn bị cuốn bay đi, cả Charmander cũng bám không vững, cũng may là Kaitou vươn tay ra chặn lại sức ảnh hưởng của trận đấu.

Khói bụi sau đòn công kích vừa rồi tản dần đi, để lại phía trước là một con Gallade chật vật giữa một rừng dao đá vây kín xung quanh.

Và bên trên một con Steelix nhảy vọt lên trời cao, hiển nhiên là đang tính sử dụng đại chiêu, cơ thể toát ra ánh sáng của sự hủy diệt, kỹ năng này giống như là…
 
Chương 219: Gallade VS Steelix (2)


Tiếng xé gió và ánh sáng của sự hủy diệt bao trùm khắp người của Steelix, Molon đã lâu lắm rồi mới một lần nữa chiến đấu một trận hết sức thế này, ông không tự chủ mà đem Kaitou như một đối thủ ngang sức với mình mà dùng toàn bộ thực lực.

“Giga Impact” Giọng nói của Molon báo hiệu cho một đợt cuồng bạo từ trên trời ập xuống.

Đứng bên dưới bị vây giữa vô số ngọn dao đá khóa chặt di chuyển của mình, Lous cẩn thận nhìn về phía trước.

Chỉ thấy Kaitou vươn cánh tay ra, cậu cùng với Lous hít một hơi thật sâu, sau đấy những mảnh dao đá Rock Slide bị dựng lên.

Toàn bộ các mảnh Rock Slide đổi hướng và nhắm thẳng lên trên, Lous vung tay, bằng với năng lực khống chế của mình điều khiển bọn chúng chặn đường Steelix.

Có điều việc này hoàn toàn không thể ngăn cản được Steelix, con rắn sắt khổng lồ vẫn điên cuồng đâm tới đem Lous đánh văng ra xa.

Cả người chật vật văng xuống mặt đất, trạng thái Mega Gallade lập tức bị hủy bỏ, có điều Lous vẫn chưa mất đi năng lực chiến đấu.

Nó ôm lấy một cánh tay bị thương mà đứng dậy, đôi mắt kiên cường và một khí thế không thể bị xem nhẹ.

RẦM…..

Cơ thể Steelix không ngừng tàn phá dưới mặt đất và tiếp tục đâm thẳng về chỗ của Lous, cũng may là Lous phản ứng kịp thời mà vung chân lên dẫm xuống.

“Earthquake!” Kaitou hô to.

Sự rung chuyển của hệ Ground kỹ năng rất có tác dụng đối với Steelix, quả nhiên là con rắn sắt bị sự chấn động này đẩy lùi về sau.

Lous lùi về sau vài bước, sau đấy nó phóng tới với tốc độ thật nhanh, cánh tay vung lên với kỹ năng Fire Punch đấm thẳng vào đầu Steelix.

Con rắn bị đánh lật ngữa người về sau, Molon sắc bén mà nhận ra tình huống này, vôi kêu

“Dùng Iron Tail đừng cho đối thủ bỏ trốn”

Cái đuôi hóa thành ánh bạc kim loại vung xuống dưới đánh về chỗ của Lous, gần như là đánh trúng được đối thủ, Lous lần nữa biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Teleport tới một nơi mà không ai ngờ đến, đáp ở gần ngay sát trước đầu của Steelix, hai cái pokemon nhìn nhau đầy hung dữ.

“Dùng Bulldoze” Kaitou lạnh giọng ra lệnh

“Thổi bay nó đi, Flash Cannon!” Molon gào to

Cú đấm của Lous chạm vào đầu của Steelix, còn cái miệng của Steelix đã há ra thật rộng bắn tới một cột pháo hệ Steel.

Hai kỹ năng đều có thương tổn rất lớn dành cho đối thủ trước mặt, Steelix bị giộng bay về sau, và Lous cũng không vui vẻ gì, nó đã mất đi trạng thái Mega nên thực lực cũng giảm đi rất nhiều.

Ngay khi cả hai trụ lại được thăng bằng, Molon lập tức moi ra một viên đá xinh đẹp, không cần nhìn cũng biết đó là cái gì.

“Steelix, vang lên âm thanh của sự thấu hiểu, chúng ta tới thôi, Mega tiến hóa!”

Con rắn sắt lập tức kêu lên một tiếng thật to đầy hung bạo, theo giọng nói của Molon mà hòa vào làm một, ánh sáng bừng lên khắp sân đấu đem Steelix biến thành Mega Steelix.

Cơ thể càng trở nên mũi nhọn và linh hoạt, sự đáng sợ gấp bội, và những mảnh nhỏ kim loại lơ lững xung quanh người Mega Steelix làm nó trở nên quỷ dị nhiều hơn.

Nhìn thấy bên kia khí thế mạnh mẽ đến vậy, Kaitou lại không hề sợ hãi hay hoang mang, ngược lại mỉm cười thật sự rất vui vẻ.

“Lous, chúng ta cũng tới thôi” Đôi mắt của Kaitou ánh lên màu đỏ máu và nụ cười đầy tự tin.

Cơn gió thổi lên khiến mái tóc cậu phấp phơi trong ngọn gió, bên cạnh Kaitou thật gần Kei và Charmander cảm nhận được sự cường đại phát ra từ anh mình.

Phía trước Lous cũng buông lỏng cơ thể mình mà nhắm mắt lại, lần này không giống với Mega tiến hóa, chỉ đơn giản là thay đổi một chút hình dạng.

Nhưng nếu thật sự nghĩ rằng Lous vẫn bình thường như trước thì đấy mới thật sự là ngu xuẩn, Kei ngã bệch xuống đất thì thầm

“Cái quái gì vậy trời?”

Ôm trong lòng con Charmander còn chưa hiểu được tình hình, chỉ thấy Mega Steelix hoàn thành tiến hóa liền phóng tới với tốc độ rất nhanh.

Và xung quanh người Lous xuất hiện mười quả Shadow Ball xoay quanh như có mạng sống của riêng mình, chúng phân tán và hội tụ lại từng nơi trên người của Steelix.

“Ầm ầm ầm ầm….”

Tiếng bộc phát va chạm thật sự rất mạnh nhưng trên cao Steelix hoàn toàn không có vẻ gì là chịu thương cả, con rắn sắt vẫn cứ như vậy nhào vào người Lous.

Một cái hố lớn được tạo bởi sức nặng và uy lực kỹ năng của Mega Steelix, Lous bật người lên né tránh, bây giờ đến lượt Steelix sử dụng Rock Slide tới tấn công Lous

“Bao vây và đừng cho nó bỏ trốn” Molon đoán rằng Lous sẽ dịch chuyển né đi, ông đang tính toán tới vị trí mà Lous sẽ đáp chân.

Có điều việc làm của Lous hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của ông, con Gallade đó vậy mà giống như loài chim, lợi dụng siêu năng lực cấp tốc phi hành né tránh Rock Slide.

Đợi cho đến khi Rock Slide kết thúc, phía trên cao lưỡi dao đá cũng không rơi xuống mà tụ tập quanh người Lous

Kaitou hơi đổ mồ hôi, tuy nhiên chỉ một chút mệt mỏi này không là vấn đề gì với cậu, nhìn xuống Mega Steelix thể lực vẫn còn rất sung sức, nhưng Kaitou biết rằng đây chỉ là mặt ngoài mà thôi.

‘Con rắn đó tuyệt đối không còn bao nhiêu thể lực nữa’ Kaitou và Lous đồng khẳng định, nhất là khi Molon càng lúc càng tăng tốc độ tấn công như vậy.

“Toàn lực tấn công, dùng Rock Slide” Kaitou bàn tay bấu thành ghế mà la to.

“Thổi bay tất cả bọn chúng, Flash Cannon!” Molon vung nắm đấm mà mệnh lệnh.

Hai kỹ năng va chạm vào nhau tạo ra thật lớn chấn động một lần nữa, Rock Slide và Flash Cannon tự động triệt tiêu, tuy nhiên người bị thiệt thòi vẫn là Mega Steelix khi có một vài lưỡi dao đá tách ra đâm vào người nó.

Mega Steelix không thể phân tán khỏi kỹ năng Flash Cannon được, nếu không thì nó sẽ lập tức bị dính đại chiêu ngay.

Ngay khi hai đòn này kết thúc, Lessie đã sớm dẫn đám học sinh nhanh chóng tản ra để tránh khỏi dư chấn của trận đấu ảnh hưởng.

Viola gọi ra Vivillon sử dụng Silver Wind bảo vệ bản thân cùng bên cạnh Alidon, còn Kei đã được Kaitou hỗ trợ.

Khói bụi tản đi về sau Mega Steelix mất đi hình thái siêu tiến hóa của mình, và Lous cũng rời khỏi trạng thái Kaitou – Gallade, bên dưới Kaitou và Molon đánh nhịp điệu với nhau.

“Đã đến lúc để kết thúc trận đấu!”

Một chiêu cuối cùng, thứ quyết định rằng ai sẽ chiến thắng trận này, Lous và Steelix lập tức va vào nhau.

“Aerial Ace!”

“Iron Head”

Hai con pokemon lần nữa văng ra xa, cơ thể khổng lồ của Steelix nhanh chóng nằm bệch xuống, và Lous cũng ngã quỵ một chân.

Cuối cùng thì cả Lous lẫn Steelix đều mất đi năng lực chiến đấu, Kaitou đưa tay lên lau mồ hôi trên mặt, trọng tài tranh thủ tuyên bố kết thúc trận đấu.

“Steelix và Gallade đồng thời mất đi năng lực chiến đấu, nhưng Kaitou còn một cái pokemon nên người thắng chung cuộc là Kaitou Izumi”

Nhìn lại xung quanh sân vận động, xem ra nơi này không nên chiến đấu quá kịch liệt, Kaitou đẩy xe tới lại gần đỡ Lous đứng dậy.

“Còn ổn chứ?” Kaitou mỉm cười hỏi

“Ừm, không có vấn đề gì” Lous nhíu mày phủi đi chút bụi bẩn trên người, sau đấy nắm lấy tay của Kaitou để cậu ta kéo dậy.

Bên kia Molon thu hổi Steelix với một tâm trạng bồi hồi, và không rõ cảm xúc lúc này nên thể hiện thế nào.

Pokemon mạnh nhất của ông bị đánh bại bởi một cái mới lữ hành không bao lâu sao? Molon có chút khó chịu lại thêm phần thõa mãn khi chiến đấu hết mình

‘Cảm ơn ngươi, Steelix, chúng ta thua rồi’
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom