Cập nhật mới

Dịch Pokemon Kaitou Izumi

Chương 300: Xếp hạng thi đấu, ngày thứ nhất (4) Độc trường!


Trận chiến kết thúc quá chóng vánh, Hanna còn chưa kịp để Pelipper làm ra quá nhiều phản ứng, bất quá thua cuộc là thua cuộc, trọng tài cũng đã tuyên bố kết quả.

Một phần ảnh hưởng đến trận đấu là do bản thân Hanna cũng có phần lơ là, bởi vì Pelipper không những chiếm về ưu thế thuộc tính, còn bao gồm cả việc phi hành.

Nếu như Pelipper và Hanna chuẩn bị kỹ càng thêm một chút nữa, có lẽ đây sẽ là một trận đấu cân sức.

Thu hồi trở lại con hải âu tội nghiệp, Hanna cảm ơn vì nó đã chiến đấu hết mình, sau đấy nghiêm túc nhìn về đứng trên sân đấu Delphox.

“Ra sân, Tentacruel”

Tiếp tục gọi ra một con pokemon hệ nước, Tentacruel mang một cơ thể trơn trượt và di chuyển nhanh nhẹn.

Nếu như đây mà là mặt sân hệ Nước, Tentacruel tuyệt đối là một trong các pokemon khó chơi nhất.

Delphox và Hulk cũng không có vì chiến thắng được một trận mà trở nên bành trướng, bọn họ biết, con pokemon thứ hai này, Hanna cũng không dựa theo phi hành tới xem xét, mà đây hẳn là một pokemon quen thuộc của đối phương.

“Delphox, dùng Mystical Fire”

“Tentacruel, né ra, Sludge Bomb”

Ngay khi mệnh lệnh của Hulk được đưa ra, Hanna cấp tốc làm ra ứng phó cho Tentacruel, con sứa độc cơ thể túm lại một phát liền thoắt phóng, bật ra khỏi chỗ vốn có.

Trên không trung nó há miệng phun tới một khối đạn bom, tất nhiên là chiêu này cũng đánh không trúng Delphox.

Con cáo phù thủy lùi lại vài bước liền tránh được Sludge Bomb, có điều…

“Cẩn thận, tiếp tục lùi lại”

Hulk quan sát giới hạn của sân đấu, ở một giới hạn chật hẹp như vậy, xem ra Hanna lại tiếp tục tận dụng hệ độc để chiếm lợi thế.

Nếu không phải để cho Delphox tránh né tới giới hạn, Hulk còn chưa nhận ra được âm mưu này đâu.

Suy nghĩ tới tình trạng này, Hulk đã có ý định muốn đổi lại một cái pokemon khác, đưa lên tới phía trước pokeball, Hanna ánh mắt sắt bén phát hiện kêu.

“Sludge Wave đùa nghịch chết đối phương”

Những vòng xoáy độc nhanh chóng tản ra tạo tới cực mạnh dư chấn, tia ánh sáng màu đỏ từ pokeball nhất thời bắn hụt.

Không nhận được mệnh lệnh con Delphox giống như rắn mất chủ, chỉ có theo bản năng vung cây gậy trong tay dùng Flamethrower.

Bất quá mệnh lệnh này chỉ giúp độc tố phân tán trong không khí trở nên khuếch tán, khuôn mặt của Delphox đã có chút phát tím.

“Nhảy xuống bên dưới mặt đất” Hulk dứt khoát thay đổi cách chiến đấu, Delphox nhìn xuống mặt đất khá xa, nhưng phía trên đây tình huống cũng không ổn, đành phải bật người bàm vào thành chống mà rơi xuống.

“Dùng Psychic tự nâng đỡ bản thân” Hulk kịp thời hướng dẫn, cả người Delphox phát lên màu hồng tím ánh sáng, đến khi gần đáp xuống mặt đất liền rời chậm lại.

Có điều Hanna sẽ ngồi im chờ đợi để Delphox bỏ trốn một cách trọn vẹn như vậy?

“Poison Sting rải xuống, ngươi không cần phải hao tổn nhiều sức lực, độc chết đối phương đi” Hanna học thông minh từ trận đấu trước.

Lần này cô sẽ không lơ là thêm nữa, mặc dù hệ nước là kỹ năng mà Hanna am hiểu nhất, nhưng không có nghĩa các hệ khác cô sẽ không dùng.

Kim độc lần lượt bắn tới, Delphox vừa né tránh vừa gọi tới Flamethrower để hủy đi Poison Sting.

Ở phía trên cao Hulk cũng không thể lại thu hồi pokemon của mình được, hai bên vốn dĩ sẽ không chênh lệch nhiều chỉ vì giới hạn sân đấu mà trở nên thay đổi luân phiên.

Hulk thậm chí còn nghĩ rằng liên minh đang chơi xỏ bản thân nữa cơ, đầu tiên là át chủ bài Diggersby bị hạn chế gần chết, sau đấy là đối thủ dùng hệ độc trong mặt sân hẹp đến vậy.

Chiêu thức từ trên rơi xuống thì gia tăng uy lực, nhưng từ dưới bắn lên sẽ giảm đi thật nhiều, dù sao sức cản là khó tránh khỏi.

Lại thêm thể lực của Delphox do trúng độc tố của Tentacurel mà dần đang trở nên kiệt sức, động tác của nó ngày càng chậm.

“Đến lúc rồi, phun độc xuống dưới, dùng Toxic”

Hanna cười lạnh khi kế hoạch được thi triển thành công, dù rằng Delphox có né tránh liên tục cũng không thể cản lại việc độc châm vẫn đang rải rác khắp bên dưới.

Con cáo phù thủy cũng chẳng dư thừa tinh lực tới xử lý vấn đề này, ngược lại đấy chỉ một làn khói độc bao phủ, Delphox sẽ hoàn toàn bị vây trong độc trường mà Tentacurel dành riêng cho nó.

“Dùng Fire Blast” Cuối cùng một chiêu Lửa chữ thập là nỗ lực cuối cùng của Hulk.

Mặc dù cả hai rất thấu hiểu lẫn nhau, nhưng điều đó đồng nghĩa rằng bọn họ đều biết, không còn làm được gì nữa rồi.

Trận tiếp theo… Hulk ánh mắt cẩn thận quan sát đối thủ mình, sau đấy nhìn ngọn lửa khổng lồ thổi bùng lên, phá tan toàn bộ những độc tố bên dưới, đồng thời đem bản thân vây hãm bên trong.

Tentacurel lùi lại né đi dư ba truyền tới, sức nóng đang lan truyền khiến Tentacurel hơi khó chịu.

Bất quá cuối cùng khi Fire Blast kết thúc, mặt sân được làm sạch sẽ, con Delphox cũng mất đi năng lực chiến đấu.

“Delphox thua cuộc, Tentacurel dành chiến thắng, xin mời Hulk tuyển thủ gọi ra pokemon thứ ba của mình”

Quen thuộc câu nói, hình ảnh của Delphox ngay lập tức mờ đi, tình huống giống như lúc đầu.

Hulk cầm tới pokeball thu hồi lại Tentacurel của mình, đây sẽ là pokemon thứ ba của cậu, nếu thất bại nữa, vậy thì Đại hội năm nay của Hulk sẽ kết thúc tại đây.

Ngược lại bên phía Hanna tương đối thoải mái hơn, dù sao thật nhiều ưu thế đều đang nằm trong tay cô.

Nhìn thấy đối phương lần nữa gọi ra một con pokemon khác, mang hai hệ Ground và Normal, Hanna nghi hoặc nhìn Hulk

‘Cậu ta đang tính làm gì?’ Hanna cũng không tin là lúc này đầu Hulk vào nước, bất quá tại mặt sân phi hành dùng hệ Ground pokemon?

Tính một lần nữa bị độc của cô chỉnh chết sao?

Mặc dù cảm thấy có phần khó hiểu, nhưng Hanna cũng không nói ra nghi vấn của mình, ngược lại bên phía Hulk rất dứt khoát đối với ra sân pokemon tin tưởng

“Diggersby, đây là trận chiến quan trọng nhất của chúng ta, ngươi biết nên làm gì rồi đấy!”

Đẳng cấp của Diggersby là 63, vượt xa hai con Farfetch"d và con Delphox lúc trước, xem ra con Diggersby đúng là pokemon chủ lực của Hulk.

Trận chiến tiếp theo có vẻ sẽ thú vị hơn, nếu Hulk đã dám tự tin gọi ra pokemon hệ Ground tại đây, hẳn là đối phương đã có tính toán gì đấy.

“Diggersby, không cần dây dưa với Tentacruel, cứ như thế nhảy xuống” Hulk đối với vừa ra sân pokemon trực tiếp hạ lệnh.

Con thỏ đất cũng biết phía trên sân đấu này cũng không phải là sân nhà của nó, thay vì dây dưa từ đầu nhận thiệt thòi, nó trực tiếp nhảy xuống

“Cái gì? Tentacruel, dùng Sludge Bomb ném xuống” Hanna cấp tốc làm ra phản ứng dù rằng cô thật sự bất ngờ

Con thỏ nhảy lộn ngược đầu xuống dưới, thể hình của nó hơi to, tuy nhiên Hulk cũng không sợ nó té hư.

“Dùng Dig”

Quyết đình của Hulk là để cho Diggersby đào hầm trốn khỏi độc tố, thân là hệ Ground pokemon, khả năng trốn dưới lòng đất của Diggersby thật sự rất mạnh.

Sludge Bomb đánh xuống lập tức hụt mất mục tiêu, Hanna cau mày nhìn, mệnh lệnh tiếp theo của Hulk liền thay đổi ý tưởng của cô

“Mud Shot” Ở bên dưới sàn đấu, lần này thì đến phiên của Hulk dùng địa hình chiến lượt tới mài dần thể lực của đối phương.

Ở bên dưới mặt đất Diggersby hoàn toàn không tốn sức khi dùng chiêu này, hơn nữa độc chiêu của Tentacruel không thể xâm nhập tới, còn chiêu thức hệ nước Tentacruel chỉ tạo thêm càng nhiều bùn để Diggersby phát huy.
 
Chương 301: Xếp hạng thi đấu, ngày thứ nhất (5) Chuyển cơ


Trận chiến giữa Hanna và Hulk đã gần đi đến hồi cuối, pokemon thứ ba của một trong hai bên đã ra sân, Diggersby là cơ hội cuối cùng của Hulk trong trận đấu lần này, một khi Diggersby thua cuộc, trận đấu sẽ lập tức kết thúc.

Khi con thỏ nhảy xuống và trốn dưới lòng đất, điều này đồng nghĩa với việc cả hai bên đang quyết định tạo nên một cuộc chiến lâu dài.

Nếu muốn kết thúc trận đấu, cần phải có một trong hai bên tạo ra sự mất cân bằng, nếu không thì trận chiến nhịp điệu sẽ thật chậm.

“Trốn dưới lòng đất? Anh hai, Diggersby đang định làm gì?” Kei nghi hoặc hỏi

“Em đoán thử xem?” Kaitou mỉm cười thú vị hỏi lại.

Kaitou không định trả lời luôn cho Kei, cậu muốn để thằng bé động não một chút, chiến thuật là thông qua suy nghĩ hình thành

Mặc dù đa số là tùy trường hợp mà lập ra, giống như Diggersby đang cố gắng lẫn trốn khỏi độc tố của Tentacruel.

Con sứa độc sau khi phát hiện các kỹ năng của mình không gây được sát thương cho Diggersby cũng dầm chận lại tiết tấu, nó không muốn lãng phí sức lực vô nghĩa.

Nhưng chính điều đó là thứ mà Hulk mong chờ, một khi nhịp điệu của Hanna hỗn loạn, Tentacruel có ở trên cũng không làm được gì Diggersby của cậu.

“Diggersby, ngươi biết chúng ta cần làm gì mà” Hulk tự tin với đồng bạn thân cận nhất của mình.

Từng khối một bùn liên tục bay theo đường cong rơi vào chính giữa sân đấu, ép cho Tentacruel không thể đứng yên.

Hoặc là nó phải tấn công đánh tan cục bùn của Diggersby ném tới, hai là phải tránh đi, Mud Shot một khi dính phải mặt sân liền tạo ra độ dính khó chịu cho Tentacruel, coi như muốn dùng Water Gun rửa cũng không sạch mà phải tốn thật nhiều thể lực.

Lúc này mặt sân đấu có giới hạn lại trở thành ưu thế cho Diggersby, nếu là mặt sân bình thường, Mud Shot có bắn nhiều thế nào cũng vô nghĩa.

Nhưng vì phạm vi sân đấu có hạn, bôi đầy bùn phía trên không quá khó khăn cho Diggersby, mặc dù hơi tốn thể lực hơn một chút, nhưng được cái rất ổn.

“Không thể cứ như vậy nữa, Tentacruel, ngươi… cũng xuống dưới thôi” Hanna thay đổi chủ định, dù rằng cô rất không muốn cho Tentacruel xuống sân nhà của kẻ thù.

Tentacruel bị vài phát Mud Shot đánh trúng liền làm Hanna do dự, con sứa độc đành phải tiếp cận Diggersby.

Nhưng một khi mất khỏi khoảng cách không trung hạn chế, pokemon của Hanna sẽ nhận thiệt thòi rất nhiều.

“Cũng chịu rời khỏi ổ nhỏ của mình rồi sao?” Hulk cười lạnh đối với Tentacruel đang trượt xuống mặt đất.

Diggersby thật cẩn thận chờ đợi thời cơ thích hợp nhất, Hanna rất có thể ẩn sẵn một kế hoạch nào đó nếu cậu bất cẩn xông tới.

Nhìn thấy Hulk không tấn công, Hanna chậc nhẹ một tiếng, tiếp đó mới nói

“Đừng cho nó tiếp tục đào đất, ép nó lên, Tentacruel, dùng Sludge Wave”

Con sứa độc đâm thẳng những cái xúc tu xuống dưới mặt đất, tạo ra không ngừng làn sóng độc lan truyền bên dưới.

Điều này khiến cho mặt sân hóa thành một bãi độc tố dày đặc, chỉ cần Diggersby vừa ngóc đầu dậy liền ăn thiệt thòi.

“Tính toán tốt đấy, có điều…” Hulk cười lạnh

“Hammer Arm!” Nắm chặt lòng bàn tay, vung lên, không hề sợ hãi cái bẫy đang chờ đợi trước mặt.

Hai cái tai thỏ cuộn chặt lại với nhau, hóa thành giống cái mũi khoan xoay tròn phóng lên ngay dưới thân Tentacruel, đem con sứa đánh bật lên trên.

“Poison Jab!” Hanna biết là Hulk sẽ làm như vậy, cô đã chờ sẵn thời điểm này để tấn công.

Một trong hai cái xúc tu lớn nhất của Tentacruel hóa thành màu tím đậm, đâm tới thật nhanh, nhưng Diggersby lại sớm hơn một bước thuận Hammer Arm mà né ra sau.

Poison Jab đánh hụt mục tiêu, con thỏ chuẩn bị rơi xuống mặt đất đầy độc, Hulk liền kêu to

“Sandstorm toàn lực” Đây là tính toán của Hulk.

Cơ thể Diggersby phát lên màu nâu ánh sáng, thật nhiều đất cát xung quanh bị cuốn lên tạo thành kỹ năng cho con thỏ đất.

Nhờ vậy mà Diggersby có một bề mặt tiếp xúc tương đối an toàn, nhưng ẩn tại bên trong Sandstorm con Diggersby cũng nguy hiểm thật nhiều.

“Đối phương đây là đánh liều?” Hanna giật mình bật thốt, sau đấy vội cho Tentacruel mệnh lệnh tiếp theo

“Hydro Pump toàn lực”

Con sứa vừa nghe vậy liền há miệng bắn tới một cột nước khổng lồ, thế đánh như muốn xuyên thủng Sandstorm.

Bất quá ngay khi Hydro Pump vừa tạo ra một lỗ hỏng xuyên qua Sandstorm, con thỏ cũng đã tiếp đất thành công và bật tít lên cao một lần nữa.

“Mud Shot”

Không cần chiêu thức đầy đủ mạnh mẽ để làm Tentacruel chịu thiệt thòi, Hulk tính toán che đi tầm nhìn của đối thủ.

Ném bùn cấp tốc ngay sau khi Tentacruel dùng kỹ năng lập tức đánh trúng được mục tiêu, con sứa kêu lên khó chịu.

“Tentacruel, bình tĩnh, nhanh làm ra né tránh” Hanna biết tình huống không ổn.

“Double Kick” Lợi dụng tính linh hoạt của Diggersby, Hulk trực tiếp ra lệnh.

Con thỏ vốn thể trọng khá lớn, rơi xuống cũng đầy uy lực, cặp chân của nó đạp vào mặt Tentacruel, Liên hoàn cước đánh con sứa độc túi bụi.

Sau đấy trước khi rơi xuống, hai cái tai liền từ hai bên quật tới, dù không cần Hulk ra lệnh, Diggersby vẫn tự chủ xài Mud-Slap quất bay Tentacruel.

Ngay khi Hanna tưởng rằng Hulk sẽ cứ như vậy kết thúc trận đấu, có vẻ vì đoán được vị của Hanna, Hulk tất nhiên không cho rằng tiếp tục ở bên dưới là điều tốt

“Dùng Stone Edge làm bậc nhảy, trở lại sân đấu!” Cười lạnh ra lệnh, ưu thế ở trên cao giờ thuộc về cậu.

Diggersby dậm chân gọi những khối đá từ bên dưới lòng đất mọc thẳng, sau đấy bật nhảy liên tục trở về sân đấu trên cao.

Lúc này độc tố sau Sandstorm vừa lúc trở lại, hệ Độc sát thương lên hệ Độc giảm mạnh, nhưng không phải không có ảnh hưởng.

Mà Tentacruel bây giờ không còn cơ hội để trở lại sân đấu như lúc đầu nữa rồi, phải nói là Hulk cùng Diggersby đã tạo ra một sự chuyển cơ ngoạn mục.

Còn ở bên dưới Tentacruel chuẩn bị sẵn kỹ năng lại không có chỗ nào phóng thích, đối với độc tố đang trở lại gây thương tổn, nó cũng chẳng thể làm gì khác.

Diggersby hoàn toàn không có ý định muốn lần nữa xuống chơi cùng Tentacruel, khoảng cách này Hanna lại không thu hồi được pokemon.

Cô không tính mặc kệ cho Tentacruel cứ như vậy đến khi kiệt sức, dù không muốn, nhưng Hanna đành phải cắn răng chịu đựng cơn tức, đối với trọng tài nói

“Tentacruel của ta nhận thua, xin hãy đem nó rời khỏi sàn đấu bên dưới” Suy nghĩ cho pokemon, Hanna dứt khoát thu hồi Tentacruel trở lại.

Dù sao thì cô vẫn còn một cái pokemon có thể ra sân, rất nhiều lợi thế vẫn nằm trong tay Hanna, để cho Tentacruel cứ như vậy chịu thương thật sự cô làm không được.

Trọng tài nghe vậy liền hài lòng gật đầu tuyên bố

“Tentacruel chịu thua, Diggersby dành chiến thắng, xin mời Hanna tuyển thủ gọi ra cuối cùng pokemon”

Các khán giả tuy không nói gì những vẫn trong lòng khen ngợi cho hành động của Hanna, đây là một cô gái biết yêu thương pokemon của mình, không vì thắng lợi mà hành hạ bọn chúng.

Tentacruel nhanh chóng được kéo ra khỏi sân đấu, và trận đấu cuối cùng giữa Hanna cùng Hulk tiếp tục.
 
Chương 302: Xếp hạng thi đấu, ngày thứ nhất (6) 'Ta không muốn..'


Khi cả hai bên đều mất đi hai con pokemon, không chỉ riêng Hulk hay Hanna, mà toàn bộ khán giả đang quan sát trận chiến đều nhấc lên lòng hồi hộp, bởi vì…

‘Đây là cơ hội cuối cùng a!’

Cả Hanna và Hulk đều trong lòng tự nhủ như vậy, ánh mắt của hai người từ lúc mới nhìn thấy sân đấu, từ bàng hoàng, ngơ ngác, chuyển sang tập trung, rồi cuối cùng biến thành không thể thua cuộc.

Dưới sự áp lực của việc bị loại, mọi người làm quen với môi trường khắc nghiệt nhanh hơn bình thường nhiều.

Hanna mặc dù thật tiếc nuối khi để Tentacruel phải rời khỏi sân đấu dù thể lực vẫn còn nhiều, cô cũng không muốn pokemon phải chịu thương tổn.

Lúc đấy, Hanna chưa suy nghĩ ra cách xử lý nào để có thể giúp Tentacruel vượt qua khó khăn, cho dù có, thì cũng không phải tại trên sàn đấu này.

Nếu một lúc nào đấy cô chợt nhớ lại về lúc này, Hanna cũng sẽ không hối hận, bởi vì đây ranh giới cuối của cô trong mỗi trận thi đấu.

Nhìn về phía trước con Diggersby đang thoải mái với một ít bùn đất trên sân đấu, Hanna hít một hơi thật sâu.

Sau đấy ném tới một trái pokeball, đây là đồng bạn thân cận nhất của cô, là người đã đồng hành với Hanna thời gian thật dài, thấu hiểu lẫn nhau, cùng nhau trưởng thành, giờ là lúc để cho mọi nỗ lực được thể hiện.

“Nhờ ngươi, Golduck, làm ơn đấy”

Một con vịt màu xanh xuất hiện, với cơ thể khỏe khắn, một đôi mắt có thần, hoàn toàn mất đi sự ngơ ngác của hình thái trước tiến hóa Koduck.

Phía trên trán là một viên đá nhỏ màu đỏ, đây là kết tinh của siêu năng lực tập trung lại của Golduck.

Đừng nhìn con vịt này chỉ sở hữu mỗi hệ Water mà coi thường, Golduck nắm giữ một lượng lớn siêu năng lực bẩm sinh rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn một vài nhỏ yếu hệ Psychic pokemon.

Khi con Vịt nước và Thỏ đất nhìn nhau, hai cái pokemon khí thế ngập trời trừng mắt, ánh nắng mặt trời đang dần khép đi.

Hiệu ứng của chiêu Sunny Day ban đầu đã mất dần, và thời tiết thật sự trên sân đấu được khôi phục.

Với rất nhiều tảng mây lớn bao phủ, tạo nên một bầu không khí trầm nặng, bên dưới sân đấu lúc này là một mảng độc tố được tạo bởi Tentacruel vẫn chưa biến mất.

Sàn đấu lúc này chỉ còn lại vỏn vẹn một khối tròn bằng một phần năm sàn đấu bình thường, còn lại… đều là cạm bẫy.

“Trước tiên triệt tiêu ưu thế của đối phương đi, dùng Ice Beam” Hanna dẫn đầu tấn công.

Bên phía Hulk cũng không ngồi yên, mặc dù Diggersby lúc này nhận thật nhiều hạn chế, nhưng cơ hội thì vẫn có

“Diggersby, không cần để nó tấn công tùy ý, dùng Mud Slap xông tới”

Hai cái pokemon lập tức hành động theo sau mệnh lệnh, Tia sáng băng giá đông lại thật lớn một mảng sân thi đấu, trong khi đó Diggersby lại bật nhảy lên hướng về phía Golduck vung hai cái tay tấn công.

“Trượt trên băng” Hanna cấp tốc nói, Golduck đồng thời cúi người né khỏi chiêu Mud Slap của Diggersby.

Con thỏ đất đánh hụt liền bật người lần nữa xoay lại, Hulk kêu

“Mud Shot”

Tận dụng phần lớn bùn còn lại để tấn công, Diggersby hành động thật sự rất nhanh, có thể nói không hổ là đặc tính của loài thỏ.

Dù cho hình thể của Diggersby rất lớn, béo hơn nhiều so với hình thái trước tiến hóa Bunnelby, nhưng không giống như Raichu với Pikachu, Diggersby thật sự rất nhanh.

Những khối bùn không cần thời gian chuẩn bị ném tới đang xoay người Golduck, Hanna không có ra mệnh lệnh, nhưng mấy khối bùn lập tức dừng lại giữa không trung.

“Là Confusion?” Hulk thật dễ dàng đoán ra chiêu này, Niệm lực là kỹ năng rất quen thuộc đối với các pokemon hệ Siêu năng.

Chỉ thấy con vịt đưa tay lên, ngón giữa chỉ xuống, Mud Shot của Diggersby liên tục rơi rụng, giống hết món đồ chơi trước mặt Golduck.

Hulk hơi cáu với biểu cảm đáng đánh đòn của Golduck, cậu thật sự khá là bực rồi đấy, nhưng vì trận đấu cần cẩn thận, Hulk hít một hơi sâu nói

“Dùng Rock Tomb tấn công”

“Water Gun làm chệch nó”

Hanna tốc độ cũng không chậm, mệnh lệnh đuổi theo ngay sát, nhờ vậy mà Rock Tomb bị Water Gun đánh bay sang một bên.

“Thunder Punch” Hulk tiếp tục tấn công

“Psychic” Hanna cùng lúc kêu.

Hai bên huấn luyện gia cùng pokemon không ai nhân nhượng ai, nếu nói trận chiến giữa Tentacruel và Diggersby là một trận đánh chiến lược lâu dài, thì lúc này đây… là một trận áp đảo về sức công phá.

Thunder Punch chuẩn bị đánh trúng Golduck, đột nhiên cả người Diggersby lơ lững trên không, hai tay của Golduck giơ thẳng về phía trước, cả người tràn đầy mồ hôi.

Mặc cho Psychic thằng công khóa được Diggersby nhưng lại tiêu tốn không ít thể lực của Golduck.

“Ném nó xuống sân đấu” Hanna phản ứng nhanh nói

“Diggersby, tập trung” Hulk lo lắng hô to, con thỏ lập tức bị ném xuống mặt đất, ở trên không trung nên Diggersby không thể phản kháng được gì nhiều.

Lập tức phải rơi xuống bên dưới mặt đất tràn đầy khí độc, vốn đã có hơi dính trạng thái xấu, Diggersby khuôn mặt có phần đỏ lên.

Trong lòng Hulk dấy lên cảnh cáo lời nhắc, không thể để tình trạng này quá lâu

“Dùng Stone Edge lần nữa nhảy lên” Vội vàng hô to, Hulk tính để Diggersby thoát khỏi nguy hiểm bên dưới mặt đất.

“Water Gun đánh gãy chúng” Hanna không còn ngốc như trước, một chiêu muốn dùng hai lần với cô là điều không thể.

Có thể là tổng hợp thực lực Hanna còn kém Hulk một chút, nhưng tại sân đấu này, với những lợi thế này, năng lực của cô hoàn toàn có thể đánh bại đối phương.

Súng nước không ngừng bắn tới, không cần phải nhắm trực tiếp vào Diggersby, chỉ việc phá hủy một trong các khối đá của Stone Edge là được.

Đánh gãy được quá trình bật nhảy của Diggersby, coi như đã thành công được một nữa trận đấu.

Hulk liền cắn răng chơi liều “Diggersby, không cần nhắm lên bục tiếp theo, toàn lực phóng tới luôn đi, dùng Giga Impact”

Đây hoàn toàn là được ăn cả ngã về không quyết định, có vẻ Hulk cũng nhận ra tình huống không ổn nữa rồi.

“Hydro Pump, tuyệt không để nó như ý” Hanna gào to như dùng hết sức lực để hét vậy.

Hai đại kỹ năng va chạm với cường độ mãnh liệt, đang đâm tới Diggersby dần dần đi xuyên qua cột nước của Golduck.

Hydro Pump đối kháng Giga Impact, chịu đựng đau đớn trên thân mình, Diggersby cuối cùng đâm xuyên qua được Hydro Pump

“Tốt quá!” Hulk mừng rỡ kêu to

“Golduck! Cẩn thận!” Hanna sợ hãi hô.

Có điều tiếp theo cũng không có gì diễn ra, thành công đâm xuyên Hydro Pump con thỏ Diggersby lúc này lại trực tiếp ngã xuống.

Khuôn mặt từ hơi đỏ đã chuyển sang thành màu tím đậm từ lúc nào, hiển nhiên đang ở trong trạng thái Poison.

Dù rất cố gắng để đứng dậy, nhưng cuối cùng Diggersby cũng gắng gượng không được, dù cho Hulk ở đằng xa không ngừng động viên.

Ánh mắt trở nên mơ hồ, trong lòng tràn đầy không can tâm, đã đi đến nước này rồi mà…

‘Ta không muốn…’

Diggersby ánh mắt yếu đuối lại không hề từ bỏ khiến Hanna và Golduck nhất thời nổi da gà, sau đấy con thỏ nằm gục trên sàn đấu

“Diggersby mất đi năng lực chiến đấu, Golduck dành chiến thắng, cả ba pokemon của Hulk tuyển thủ đều mất đi năng lực thi đấu, như vậy người tấn thăng vào 64 cường là Hanna tuyển thủ” Trọng tài âm thanh lúc này đuổi tới tuyên bố kết thúc trận đấu.

Hulk đã gục hai chân xuống bên dưới, khóe mắt của Diggersby đọng lại giọt lệ, hai mắt Hulk cũng đỏ hoe cay cay.

Bất quá cậu kiềm chế cảm xúc cúi đầu đưa tới pokeball thu hồi Diggersby trở lại, ôm lấy nó vào trong lòng.

Thật sâu bất đắc dĩ và không nỡ nhìn về phía sân đấu, âm thành nghèn nghẹn nói

“Cảm ơn vì trận đấu”

“Cảm ơn vì trận đấu” Hanna đồng dạng trả lời, cô thật sự rất vui mừng vì chiến thắng, có điều lúc này cả Hanna và Golduck đều sớm ngồi bệch xuống thở phào mệt mỏi.

Sân đấu Phi hành dần tiếp đất, Hulk không chờ đợi mà trực tiếp rời đi, đối với sân đấu tràn ngập âm thanh khán giả hoan hô lẫn nhiệt huyết thi đấu tạm biệt.

“Ta thua rồi…” Hulk khi rời khỏi liền không kiềm chế được dòng lệ rơi xuống, đây là kết thúc của cậu tại Đại hội năm nay, với thật nhiều tiếc nuối chưa thực hiện được.

Năm sau… cậu sẽ trở nên trưởng thành hơn nữa, mạnh hơn nữa, và sẽ lại không thua cuộc!
 
Chương 303: Xếp hạng thi đấu, ngày thứ nhất - Kết thúc


Trận thứ hai của ngày đầu tiên Đại hội liên minh vòng xếp hạng kết thúc với người chiến thắng là Hanna, nhiều người khá bất ngờ về kết quả này, dù sao thì tổng hợp thực lực của Hulk vẫn cao hơn Hanna một chút.

Bất quá mọi thứ đều có điểm tương đối mà thôi, có thể nói là trận này Hulk liên tục gặp hạn về nhiều mặt, nhưng Hanna vẫn là có đầy đủ thực lực.

Nếu không thì cô cũng không thể đánh bại được Hulk dù cho cô chiếm được lợi thế nhiều hơn, cơ hội chỉ đến với người đã sẵn sàng, và Hanna đã nắm chắc lấy cơ hội của mình.

Khán giả cực kỳ hưng phấn khi được xem một trận đấu bốc lửa đến vậy, cho đến thời khắc cuối cùng thực lực của song phương vẫn ở thế ngang bằng nhau, chiến đấu rất gay gắt.

Kei không ngừng hoan hô vỗ tay, Kaitou cũng chúc mừng cho cô bạn của mình.

“Tuyệt vời, Hanna, tuyệt vời…!!!” Nhóm bạn Shiratori và thật nhiều người đều hoan hô cho chiến thắng của Hanna.

“Chiến thắng rồi!” Suji nắm chặt tay lại vui mừng cho đối phương, đồng thời cũng hi vọng bản thân sẽ gặp Hanna vào vòng sau.

Suji và Hanna đã không ngừng làm đối thủ từ hồi còn ở Trainer’s School, hai bên giống như trời sinh thiên địch vậy.

Người thích hỏa hệ pokemon, người lại thích thủy hệ pokemon, bọn họ không ngừng chiến đấu liên tục, sau đấy cũng nhờ vậy mà trở nên trưởng thành hơn.

Thật lòng mà nói, Suji không muốn Hanna thua dưới bất cứ ai trừ cậu, bởi vì đối thủ của Hanna chính là bản thân.

“Đừng có để thua cô ấy đấy” Heiji cười cười đối với bên cạnh Suji vỗ lưng.

Trận đầu tiên của Hanna đã chiến thắng, làm bạn đồng hành với đối phương, Heiji và Suji cũng không định thất bại ở trận đầu tiên đâu.

Tiếp đấy hai trận vào buổi sáng không có gì đặc sắc, hoặc là nói không có người quen nào của Kaitou nên cậu không để ý nhiều lắm.

Rời đi khỏi hội trường để nghỉ trưa với gia đình, bên trong điện thoại truyền tới tin nhắn của Shiratori, bọn họ giống như đang chuẩn bị ăn mừng cho chiến thắng của Hanna.

‘Sớm vậy..’ Kaitou hơi đổ mồ hôi với việc mừng rỡ sớm như thế.

Có điều cũng phải thôi, sau khi Hanna thắng trận hôm nay xong, ba ngày tiếp theo đối phương tương đối rãnh rổi.

Trả lời tin nhắn đối phương “Ừm, sẽ tới sau”

Kaitou gập điện thoại lại sau đấy đối với ba mẹ mình nói một tiếng, Lous đẩy xe để đưa Kaitou nhập bọn cùng nhóm Shiratori

Hai người rất nhanh nhìn thấy tụi Heiji đang đứng trước chỗ của y tá Joy, có vẻ là nhận lại các pokemon sau khi được trị thương.

“Ồ, Hanna tỷ đây rồi” Kei hưng phấn kêu.

Thằng bé thấy anh mình rời đi nhập bọn với nhóm Shiratori liền đòi đi theo, nói là muốn học tập trong bầu không khí các huấn luyện gia đàn anh đàn chị của mình.

Bên kia nhóm Heiji, Suji và Hanna, bên cạnh là Shiratori cùng Alidon, nhóm ba người Camile, Cadette và Denis lập tức thấy Kaitou đến liền cười cười chào hỏi.

“Yo, đến rồi sao, Kaitou, cả Kei nữa” Heiji trước tiên nói, dù sao mọi người đều quen thuộc nhau, câu nệ chỉ làm bầu không khí xấu hổ

“Ừm, mọi người chuẩn bị đi đâu?” Kaitou mỉm cười gật đầu hỏi

“Đi căn tin đi?” Suji phân vân hỏi

“Như thế không phải quá nhàm sao?” Alidon trực tiếp phủ định ý kiến này, đã muốn ăn mừng thì cần phải làm gì đó đặc biệt hơn

Mọi người bàn luận về địa điểm đi chơi, Suji và Heiji không có vẻ gì là căng thẳng trước khi phải thi đấu xếp hạng ngày mai.

Đột nhiên Camile liền nghi ngờ quan tâm hỏi “Mấy người có thi đấu vào ngày mai bây giờ đi chơi có ổn không?”

Người đầu tiên trả lời cũng không phải là Heiji và Kaitou, ngược lại là tính cách nóng nảy thích trêu chọc Suji

“Chuẩn bị mấy thứ này đều đã làm xong, thực lực là cả một quá trình dài tới tích lũy, còn nghiên cứu đối thủ thì mọi người đều đã làm hôm qua rồi, đúng chứ?”

Suji vừa nói vừa quay đầu lại nhìn Heiji và Kaitou, ba người bọn họ là những huấn luyện gia có trận đấu vào ngày mai.

Kaitou gật gật đầu nói “Đúng vậy, cho nên không cần lo lắng gì nhiều đâu, cho các pokemon thả lỏng một chút trước khi thi đấu cũng là điều cần thiết”

Hầu như các huấn luyện gia thiếu kinh nghiệm sẽ liên tục huấn luyện pokemon trước gần kề mỗi trận đấu chính thức, như vậy không chỉ không giúp thực lực pokemon trở nên có điểm đột phá hơn, mà chỉ làm tâm lý của pokemon trở nên trầm trọng, tất nhiên là trừ những pokemon đã gần tới ngưỡng đột phá của mình.

Điều này đã gây tới nhiều trường hợp các pokemon làm sai mệnh lệnh hoặc thiếu tập trung, sau đấy nhận lấy kết quả thua thảm bại vì một lý do ngớ ngẫn nào đó.

Đứng ở bên Heiji hoàn toàn đồng tình với ý kiến này “Người ta hay nói dục tốc bất đạt, cho các pokemon làm nóng trước thi đấu là có thể, nhưng huấn luyện cường độ cao sợ rằng sẽ gây ảnh hưởng xấu tới các pokemon”

Nghe như vậy những người còn lại cũng cảm thấy yên tâm hơn, Kei liền nghiêm túc học tập vấn đề này, nhóm các huấn luyện gia trẻ liền bắt đầu đi ăn chúc mừng Hanna.

Mỗi một trận đấu xếp hạng liền là một cửa ải lớn, qua được mỗi vòng đều là một thành tích đáng ghi nhận.

Hanna thấy nhiều người như vậy chúc mừng bản thân, cô liền cười hạnh phúc nói cảm ơn.

Bất quá đến khi trời tối về, sau khi thời gian thả lỏng kết thúc xong, liền là lúc cô chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo.

Có điều danh sách thi đấu trong đợt 64 loại 32 hiển nhiên chưa có, thời gian này chỉ có thể củng cố thêm cho các pokemon niềm tin lẫn rèn luyện thường quy thôi.

Đến chiều bốn trận thi đấu Kaitou cũng không có đi xem, bất quá kiểm tra kết quả liền thấy được một cái người quen.

“Hirose cô gái này vậy mà lọt vào top 64 rồi sao? Xem ra năng lực của đối phương đủ mạnh để bù đắp cho thực lực của mình” Kaitou hơi tò mò bật xem video chiến đấu của cô gái huấn luyện gia này.

Đối phương vừa tham gia Đại hội, vừa thi đấu biểu diễn cấp Master, thu thập đủ huy chương lẫn ruy băng chứng minh thực lực của Hirose không tầm thường.

Dù rằng năng lực của đối phương có mạnh, nhưng thực lực cũng tương đối tương xứng, nếu không sẽ gây ra một sự dị cảm khó chịu.

“Hửm? Cái này là… mệnh lệnh sai?” Kaitou nhận thấy đối thủ của Hirose đầu óc giống như bị rớt tuyến.

Nửa trận đầu đối phương giống như là cái tràn đầy thông minh và quyết đoán huấn luyện gia, thế nhưng nửa đoạn sau lại như một người khác.

Mọi người nghĩ rằng chắc là do đối thủ của Hirose vì quá căng thẳng mà phạm phải sai lầm, nhưng Kaitou tất nhiên sẽ không bị qua mặt như vậy.

Cô gái Hirose này đã vận dụng năng lực của mình, khác với giải biểu diễn pokemon, thi đấu pokemon dùng năng lực thì không vấn đề gì.

Xem ra lại có thêm một cái đối thủ đầy tiềm lực ẩn rồi đây, lần trước Kaitou đã chặn lại năng lực của đối phương, cũng không biết lần này bản thân có bị mê hoặc đi hay không.

Bất quá có một điều mà Kaitou chắc chắn là, ngày mai thi đấu, cậu sẽ dùng toàn lực để đánh bại đối thủ của mình.

Akihiko là một cái tuyển thủ đầy tiềm lực, tuy nhiên, thực lực của bản thân… mạnh hơn!
 
Chương 304: Ban bình luận


Kết thúc một ngày dài sau nhiều trận chiến đấu quyết liệt, sáng sớm ngày hôm sau Kaitou thức dậy với tâm trạng tương đối thoải mái, cậu cũng không có quá nhiều cảm giác hồi hộp, dù đối thủ là ai thì Kaitou cũng sẽ đấu bằng toàn bộ thực lực của mình.

Vốn tính đơn giản ăn sáng rồi trực tiếp đi tới Hội trường thi đấu, đột nhiên cách đấy không xa ba mẹ cùng Kei đang cười nói chuyện với ai đó.

Để mặc cho bản thân dậy muộn lại bơ vơ giữa khách sạn, cảm giác giống hết đứa nhỏ bị hắt hủi

“Đó là… bà nội?” Kaitou giật mình tỉnh ngủ khi thấy đối diện người là ai, đây còn không phải là một trong Tứ thiên vương, sư phụ của lão ba hay sao?

Bọn họ nói chuyện với nhau thân mật, Kei liên tục đối Drasna bà nội tò mò hỏi thăm, đồng thời đối với trong lòng Charmander tự hào.

Drasna cũng không có bãi thân phận Tứ thiên vương mà tỏ vẻ xa lạ, ngược lại thân cận xoa đầu Kei với Charmander.

Chờ một chút, sau đấy Lous cũng đẩy Kaitou đi về phía mọi người gặp mặt, ngày hôm nay cậu thi đấu ở trận cuối vào buổi sáng, trước đó còn có một trận của Heiji mở màn.

Vậy nên tuy hẹn cùng nhóm Shiratori đi cỗ vũ cho Heiji nhưng cũng không quá mức vội vả, Drasna bà nội lâu lâu mới tới thăm một lần.

“Ô, Kaitou, con dậy rồi sao?” Hione mỉm cười đối với con trai mình nói.

“Vâng, chào buổi sáng, mọi người, Drasna bà nội” Kaitou gật đầu lễ phép chào hỏi, đối với Drasna tới xem Đại hội cậu cũng không mấy bất ngờ.

Cũng không phải là Kaitou tự kỷ nghĩ rằng Drasna bà nội sẽ tới thăm mình, mà bởi vì người chiến thắng Đại hội sẽ được thi đấu với một trong Tứ thiên vương.

Vậy nên dù cho là Wikstrom, Malva, Drasna hay Siebold sớm hay muộn đều sẽ tới thôi, quan trọng là sớm hay muộn.

“Con trưởng thành hơn rồi nhỉ? Kaitou” Drasna lại gần xoa xoa đầu của Kaitou, đứa trẻ này dù đã không thể đi lại bằng hai chân, nhưng khí thế toát ra vẫn thật quang minh và tràn đầy ý chí.

Hơn nữa còn đánh vào trong Đại hội vòng xếp hạng, chỉ như vậy thôi là đủ để khiến Kaitou trở nên thật to lớn trong lòng bà rồi.

Có thể tham dự vào sự kiện và trở thành nhân tố quan trọng cản lại Team Flare hành động, thực lực của Kaitou tất nhiên không yếu.

Và đi qua cú sốc này, có lẽ rằng thằng bé đã trở nên càng mạnh thêm nữa.

“Vâng… chắc vậy, bà nội tới đây là để xem thi đấu đi? Vậy thì hôm nay nhớ đến cỗ vũ cho con a” Kaitou thả lỏng cơ thể giống một cái đứa trẻ gặp người thân của mình cười nói

Có một chút ích kỷ, một chút tin cậy dựa dẫm, nhưng như vậy càng thể hiện Kaitou coi Drasna như một thành viên trong gia đình mình.

“Tất nhiên rồi, ta tới vốn là để cỗ vũ cho con mà, Hinoe, Daze, hai đứa có chuyện gì bận thì làm đi, ta cùng với mấy cháu tâm sự một lát” Drasna đáp ứng Kaitou, sau đấy đối với ba mẹ cậu nói.

Bọn họ hiển nhiên là không có vấn đề gì, cặp đôi tuổi trung niên luôn bận rộn vì công việc lẫn con cái một thời gian dài.

Hai người hiếm khi có cơ hội giải lao, mà bọn trẻ lại có người quản lý, bọn họ liền tranh thủ thời gian tới hâm nóng lại tình cảm.

Ba bà cháu Kaitou cùng Kei liền vừa đi vừa nói chuyện, có Kei ở bên cạnh nên Drasna không kể quá nhiều về những thứ hắc ám.

Tuy nhiên nói về thời đi lữ hành của bà cũng đủ để khiến hai anh em nhà Kaitou quan tâm theo dõi, dù sao kinh nghiệm của Thiên vương, xa xa vượt qua cái lứa tuổi này bọn cậu có thể biết được.

Đẳng cấp của pokemon không phải cứ rèn luyện là sẽ tăng lên, không giống như Kaitou có thể lựa ra một đội ngũ hoàn chỉnh tiềm lực cao nhất.

Bình thường huấn luyện gia phải trải qua thật nhiều đợt đi lữ hành thu phục pokemon, huấn luyện, từ đó lựa ra pokemon mạnh nhất, tiềm lực nhất để tạo thành một đội ngũ sau cùng.

Điều này cũng giống như việc mà Mianthe đang làm, tuy nhiên không phải lúc nào các huấn luyện gia cũng có thể bắt được một con pokemon tiềm lực màu đỏ, coi như có… thì cũng chưa chắc đào tạo nó trở nên xuất sắc nhất có thể.

Vậy nên, lắng nghe một chặng hành trình dài là bao gồm thật nhiều kỷ niệm và kinh nghiệm sâu sắc.

Kaitou cùng Kei còn muốn nghe thêm một chút, bất quá lúc này mọi người đã gặp mặt được nhóm Shiratori.

“Mọi người đợi lâu chưa?” Kaitou vẫy tay chào hỏi.

“Muộn quá đấy, Kaitou, Kei, còn đây là…” Shiratori lập tức càu nhàu, cô cũng có hơi ngạc nhiên khi thấy một người khác ở bên cạnh hai người Kaitou.

“Ta là Drasna, thật vui khi gặp mấy đứa” Drasna bà nội thoải mái cười chào hỏi, vì là người lớn tuổi nên khá khó khăn để hội nhập vào cuộc đối thoại của bọn trẻ, bất quá chỉ việc nhìn con cháu của mình trưởng thành dần lên cũng đã là một loại hưởng thụ rồi.

Thêm nữa là Shiratori đám người, kể cả Suji lanh chanh cũng thật lễ phép chào hỏi, đoàn người hòa hợp đi xem thi đấu ngày thứ hai.

Khác với ngày đầu tiên, hôm nay số lượng người xem còn đông đúc hơn, ở phía trên cao chính giữa hướng về bên tái, gần loa phát thanh có một cái bục nhỏ chứa chỗ ngồi.

Hôm qua Kaitou có để ý thấy chúng, bất quá lại không có ai đến cái bục đấy, ngày hôm nay lại xuất hiện ba người, một là Chủ tịch hội trường sân đấu pokemon – Dojin.

Bên cạnh Dojin liền là Tiến sĩ nghiên cứu pokemon hàng đầu của địa khu Kalos, Dr Sycamore.

Hai người bọn họ đều có danh khí thật cao tại trong khu vực Kalos này, nhưng quan trọng hơn hết vẫn là người ở bên Sycamore lẫn Dojin, Quán quân của địa khu Kalos nhiều năm liền, Diantha bệ hạ.

“Uầy uầy, đội hình gì thế kia?” Alidon là người đầu tiên giật thốt nói ra.

“Ta cũng không biết..” Suji và Hanna nhóm người liền lắc đầu khó hiểu.

Kei trực tiếp hơn, cầm điện thoại hướng về phía ba người tại bục cao chụp vài bức hình, Kaitou cũng hoàn toàn mơ hồ.

Chỉ có ở đằng sau Drasna liền cười cười giải thích.

“Là các bình luận viên cho Đại hội lần này, Chủ tịch hội trường sân đấu Dojin, Tiến sĩ pokemon Sycamore và quán quân điện hạ - Diantha”

“Bình luận viên? Nhưng ngày hôm qua làm sao không có?” Suji nghi ngờ hỏi, hôm qua trận đấu của Hanna cả đám cũng có đến xem, nhưng là không thấy ai a!

“Cũng không phải là lúc nào đều có các bình luận viên đầy đủ xuất hiện, bọn họ chỉ dành thời gian cho những buổi có các tuyển thủ hạt giống mà thôi, giống như hôm nay có cái huấn luyện gia tên là gì.. Heiji gì đấy…” Drasna từ từ giải thích.

“Như thế Liên minh không phải hơi bất công sao? nếu đã đến rồi tại sao không có mặt ở tất cả các trận đấu luôn?” Cadette suy nghĩ đơn thuần hỏi

“Haha, ngươi có thể nghĩ như vậy cũng được, dù sao thì Liên minh cũng không phải tổ chức từ thiện, mời được các nhân vật như vậy tới, ngươi nghĩ là mời cải trắng sao?” Drasna thoải mái cười nói, bà tất nhiên không so đo với một đứa trẻ.

Mọi người đều hiểu vấn đề gật đầu, theo lời giải thích và giới thiệu của ban bình luận, có vẻ hôm nay bọn họ chỉ xuất hiện tại buổi sáng mà thôi.

Và trận đấu đầu tiên của ngày thứ hai chuẩn bị bắt đầu, Suji gương mặt tương đối thanh nhàn vào sân, hai bên tuyển thủ có mặt, trọng tài đến chính giữa và nói

“Mời hai bên huấn luyện gia gọi ra pokemon của mình!”
 
Chương 305: Heiji không đơn giản


Trận đấu của Heiji diễn biến với tốc độ rất nhanh, cả ba vị bình luận lần lượt đưa ra nhận xét về cậu.

“Heiji là một tuyển thủ không tồi, về cả mặt ý thức lẫn chiến lược thi đấu, tại vòng đấu loại đối phương đã thể hiện rất xuất sắc khả năng của mình” Chủ tịch Dojin hiền lành đánh giá.

“Đúng vậy thật, ta cũng có tình cờ xem qua vài trận thi đấu của đối phương, Sceptile thể hiện rất mãnh liệt, các chiêu thức được rèn luyện thật kỹ càng” Tiến sĩ Sycamore cũng góp vui vài câu.

Cũng không biết là đối phương có thật sự theo dõi hay không, nhưng Kaitou nhớ là đối phương cùng Alain đang bận rộn dữ lắm, bất quá người ta nói thì mình nghe.

Kaitou chờ đợi xem Diantha sẽ đưa ra đánh giá nhận xét thế nào, có điều quán quân điện hạ không đưa ra một lời khách sao mang tính chủ quan, mà là giống hoa hậu thân thiện khen ngợi cả hai.

Đối thủ của Heiji thực lực không tệ, pokemon đầu tiên dùng tới là một con pokemon tương đối đặc thù, Snorlax

Đẳng cấp con Snorlax này nằm vào tầm cấp năm mươi, trong khi đấy Heiji trực tiếp gọi ra một trong các pokemon mạnh nhất của mình

“Ra sân, Sceptile!”

Việc gọi ra Sceptile hiển nhiên khiến rất nhiều người ngạc nhiên, bởi vì thông thường pokemon mạnh nhất của mỗi người sẽ được để lại ở sau cùng.

Tất nhiên cũng có trường hợp các huấn luyện gia dùng chiến thuật, lấy pokemon mạnh nhất đánh khởi đầu làm choáng ngợp đối thủ.

Và mọi người không thể loại trừ khả năng rằng, con Sceptile này vẫn chưa là pokemon mạnh nhất của Heiji.

Có rất nhiều người nghi vấn, thậm chí ở bên cạnh Kaitou, hai cái bạn đồng hành thời gian dài của Heiji là Suji và Hanna khuôn mặt đều ngớ ngẫn.

“Vậy mà dùng Sceptile ở trận đầu tiên, Heiji đây là muốn bắt chước ta đi?” Suji giật mình nói

Trận đấu của Suji đánh với Heiji cậu cũng dùng pokemon át chủ bài của mình ra sân để thi đấu với Heiji, tuy nhiên sau cùng vẫn là thất bại.

Suji và Hanna đều rất rõ ràng sáu cái pokemon mà Heiji dùng suốt chặng đường vừa qua khi đi với bọn họ thì Sceptile là con pokemon mạnh nhất của đối phương.

“Không chắc, Heiji không phải dạng người sẽ tung hết át chủ bài ngay từ lúc đầu, cậu ta hẳn là còn có ẩn giấu gì đó ở phía sau nữa” Hanna quen thuộc mặt gian xảo của Heiji trực tiếp nói ra.

Mọi người lâm vào trầm tư, vốn nghĩ rằng Heiji thực lực cũng không hơn Suji và Hanna là mấy, nhất thời mọi người liền bị vả mặt bạch bạch.

Kaitou không đưa ra lời nhận xét nào cả, chỉ cẩn thận quan sát thi đấu mà thôi.

Sceptile là một trong các pokemon mà Heiji dùng trong hồi còn ở Trainer’s School, thực lực của đối phương lúc đấy đã rất mạnh, cũng đã làm chủ được Mega tiến hóa.

Tuy nhiên nếu muốn dùng Sceptile để đạt được thứ hạng cao trong Đại hội liên minh thì khi đấy, Sceptile còn xa xa chưa đủ.

Vậy nên Kaitou đã sớm đoán được rằng Heiji còn nhiều chiêu bài phía sau lắm, thậm chí so với Mianthe và Wiklarm cũng không thua kém bao nhiêu.

Nếu không thì quá thiệt thòi Heiji là người đã đánh bại được Kaitou rồi, ở cùng bậc trang lứa có thể tại trong Kính chiếu yêu của bản thân mà vẫn chiến thắng, từ lúc lữ hành tới giờ chỉ có hai cái, một là Heiji, và cái sau là Mianthe mà thôi.

Đoán không nhầm thì thời gian Đại hội bắt đầu, Heiji cũng sớm liên lạc với tiến sĩ mở lòng của mình mà lấy về các pokemon chủ lực được gửi thời gian qua.

Chuẩn bị lấy đội ngũ hùng hậu nhất để tham chiến Đại hội liên minh Kalos năm nay.

“Sceptile, dùng Leaf Blade”

Heiji từ tốn vung tay lên ra mệnh lệnh, Sceptile liền bật người lên xoay chuyển góc độ đánh vào điểm yếu của Snorlax.

Con pokemon bự con ham ăn ham ngủ kia quả nhiên bị đánh lừa dễ dàng, sau đấy hai tay Sceptile toát lên hai thanh đao lá màu xanh, vung lên chém cho Snorlax phải ngã sấp mặt xuống đất.

Thể trạng của Snorlax rất cao, chiêu thức dùng ra cũng cực kỳ uy lực, nhưng hạn chế của nó cũng thật nhiều, dùng không tốt liền không khác cái bị thịt để người khác hành hạ, nhất là với loại hình huấn luyện gia như Heiji.

“Kết thúc trận đấu, dùng Solar Beam!” Mệnh lệnh dứt khoát, không có vẻ gì là vội vả, nhưng lại khiến đối thủ gấp đến gần chết.

Tia sáng mặt trời được dùng với tốc độ thật nhanh, tuy không phải thuấn phát nhưng cũng không cách xa là bao nhiêu.

Uy lực chiêu này đủ mạnh để đem chút thể lực còn lại của Snorlax quét sạch, con pokemon to lớn cứ thế nằm gục dưới sàn, mất đi năng lực chiến đấu

“Snorlax mất đi năng lực chiến đấu, Sceptile dành chiếng thắng, xin mời tuyển thủ gọi ra pokemon thứ hai của mình”

Trọng tài nhanh chóng tuyên bố kết quả, trận đầu tiên chỉ dùng tầm chưa đầy hai mươi phút, đó còn là để cho Sceptile thư giản và không hao tổn quá nhiều thể lực.

“Cậu ta là muốn dùng một mình Sceptile đánh bại cả ba pokemon của đối thủ đi?” Kaitou thú vị cười.

“Đùa hay giỡn?” Alidon giật mình khó tin hỏi lại.

“Không phải là đùa đâu, nhìn tư thái tự tin của cậu bạn của mấy đứa đi, có giống như là khuôn mặt của một người tính chiến đấu căng thẳng không?” Drasna hiền lành chỉ ra vấn đề.

Shiratori đám người cũng lập tức theo dõi, Camile, Cadette và Denis hít ngụm khí lạnh, trong khi đó Suji và Hanna thật sâu trầm trọng lẫn nghiêm túc theo dõi trận chiến này.

Tại trận đấu cuối với Heiji ở vòng loại, Suji cũng là thua cuộc bởi con Sceptile này, thể lực của Sceptile khi đấy còn khá là dồi dào.

Vốn cho rằng bản thân và Heiji khoảng cách không xa lắm, Suji bây giờ mới sâu sắc nhận ra sự đáng sợ của Heiji, pokemon mạnh nhất trong chuyến hành trình cùng bọn cậu có thể là Sceptile.

Nhưng pokemon mạnh nhất trong toàn bộ quá trình lữ hành của Heiji, vậy thì cũng chưa biết được.

“Sceptile, dùng Leaf Storm” Heiji lần nữa tuyên bố tử hình cho pokemon thứ ba của đối thủ, toàn bộ quá trình diễn ra suôn sẻ.

Trái ngược với sự ung dung của Heiji, càng về sau đối thủ của Heiji càng trở nên bối rối và mất bình tĩnh.

Thực lực của đối phương vốn dĩ không mạnh, lại thua liền hai cuộc, tâm tính có thể giữ được vững chắc mới thật sự là lạ.

Kết thúc trận thi đấu đầu tiên với thời gian khá ngắn, ở đánh bại ba con pokemon về sau, thể lực của Sceptile mới dần đi tới đáy.

“Làm tốt lắm, Sceptile” Heiji vui mừng đập tay cùng pokemon của mình.

Có thể nói là trận đấu thuận lợi hơn Heiji nghĩ nhiều, tuy trận đấu này không đến mức nhiệt huyết và khó lường như trận đấu của Hanna cùng Hulk.

Nhưng nhìn xem một bên trang bức chiến đấu soái bạo Sceptile cũng khiến tâm tình khán giả trở nên hào hứng.

“Trận đấu kết thúc thật nhanh chóng, cả Sceptile và Heiji tuyển thủ đều thật đáng xuất sắc” Doji chủ tịch dẫn đầu vỗ tay chúc mừng cho Heiji.

Tiến sĩ Sycamore kéo lại chút thăng bằng cho người thua cuộc “Nhưng đối thủ của cậu ấy thể hiện cũng không tệ, chỉ là hôm nay đối phương phát huy có thể không tốt”

“Ít nhất mà nói thì chúng ta đều được xem những trận đấu thật đẹp mắt, thật cảm ơn cho trận đấu của hai người bọn họ” Diantha đánh giá khá là khách quan.

Và trận đầu tiên với không quá nhiều bất ngờ kết thúc một cách chóng vánh, không mang nhiều cảm giác hồi hộp, Heiji thu hồi Sceptile rời sân, để lại không gian cho trận đấu tiếp theo bắt đầu mà về với nhóm Shiratori nhập bọn.
 
Chương 306: Điều dưỡng pokemon


Hoàn thành xong trận đấu xếp hạng của mình, Heiji cười hiền lành vô hại trở lại bên nhóm bạn, bất quá đám Suji và Hanna nhìn cậu như một con quái vật.

Cũng không phải chán ghét hay cảm xúc gì tiêu cực, chỉ là hơi khó tin, hơi ngưỡng mộ, đồng thời một chút sợ hãi.

“May mắn trận đấu tương đối thuận lợi, cảm ơn mọi người đã cổ vũ a” Heiji gãi gãi đầu nói

“Ừm, trận đấu tuyệt lắm” Hanna mỉm cười trả lời, mọi người nhanh chóng nhường ra một chỗ ngồi cho Heiji.

Dù rằng rất nhiều vấn đề muốn hỏi, có điều Đại hội vẫn đang diễn ra, trên sàn đấu bọn họ đều là đối thủ.

Có nhiều thứ có thể hỏi, nhưng cũng có những thứ cần phải giữ bí mật.

Đặc biệt là bốn người Hanna, Suji, Kaitou cùng Heiji, chưa chắc sau đó bốn người bọn họ có phải đối mặt với nhau không.

Biết trước được pokemon của đối phương sẽ là một sự không cân bằng, vậy nên Kaitou liền đổi vấn đề sang đang ngồi ở phía trên bục cao ban bình luận ba người

“Diantha quán quân thật sự rất nổi tiếng nhỉ? Cũng không biết chiến thắng Đại hội sau liệu có cơ hội thách thức đối phương hay không”

Nói về vấn đề này, Kaitou còn nhớ rõ như in cái lúc bản thân đấu giao hữu với con Gardevoir của Diantha.

Thực lực của bản thân lúc ấy thật sự quá nhỏ yếu, hoàn toàn không thể nhìn thấy lúc đó Gardevoir mạnh như thế nào.

Nếu là bây giờ chính cậu, liệu có thể khiến đối phương phải dùng ra thực lực chân chính hay không? Kaitou không rõ nữa, nhưng cậu muốn được trải nghiệm một lần.

“Ta không biết, nhưng chắc là vẫn có thể, Diantha được coi là quán quân thân thiện nhất ở liên minh đấy” Heiji trả lời.

“Nếu được một lần thử sức với cô ấy thì tốt quá” Suji hoàn toàn không biết sợ là gì nói

“Quán quân sao …? Thật là một đẳng cấp rất khó với tới” Hanna tương đối cảm thụ thực tại than ngắn than dài.

Nhất thời một câu nói của Kaitou khiến bầu không khí trầm xuống, mang theo chút xa vời cảm tưởng lẫn nhỏ bé hình dung.

Trận đấu tiếp theo chuẩn bị diễn ra, hai cái huấn luyện gia không ngừng ra mệnh lệnh chỉ huy, lúc này thực lực hai bên tương đối ngang bằng nên xem vẫn rất hồi hộp.

Thật không biết tiếp theo cái đó huấn luyện gia sẽ dùng kỹ năng gì, con đó pokemon sẽ phản ứng với mệnh lệnh thế nào, phản ứng ra sao…

Đoàn người Kaitou nhẹ nhàng thỉnh thoảng trao đổi vài tiếng, hoặc là đánh giá pokemon, hoặc là đánh giá chiêu thức vừa rồi xảo diệu ở chỗ nào.

Đột nhiên Shiratori nhớ ra một điều “Heiji, ngươi không đem Sceptile đi chữa trị sao?”

“À? Cái này sao, Sceptile thương tổn không nhiều, nó chỉ là có một chút kiệt sức mà thôi, vậy nên ta làm đơn giản xử lý liền thu hồi về pokemon rồi” Heiji ngạc nhiên một chút rồi trả lời

“Như vậy được chứ? Sceptile cảm thấy ổn không?” Shiratori nghi ngờ hỏi

“Hẳn là không có vấn đề gì đi, dù sao thì đến giờ giải lao ta cũng sẽ cho Sceptile đến chỗ y tá Joy kiểm tra lại lần nữa” Heiji suy nghĩ một chút rồi trả lời.

“Heh… vừa lúc ta cũng có Audino, ngươi mang Sceptile ra đi, ta cho Audino tới chữa trị giúp của ngươi Sceptile” Shiratori nhiệt tình mời chào.

“Audino? Shiratori ngươi có Audino loại pokemon này sao?” Hanna bên cạnh giật mình.

Những người còn lại cũng bất ngờ không thôi, nhớ không nhầm thì tại buổi biểu diễn cấp Master đối phương chỉ có bốn con pokemon bao gồm Milotic, Azumarill, Sylveon với Rapidash, từ đâu ra thêm một con Audino nữa?

Thêm cái là thời gian gần đây Shiratori cũng không có đi du hành, loại pokemon chuyên chức của y tá Joy dễ thu phục vậy sao?

“Ừm, không chỉ có Audino, ta còn có Roserade nữa, bọn chúng là pokemon ta ấp từ trứng ra, một phần thưởng nhỏ được tổ chức bởi Trung tâm pokemon, sau này tiếp tục lữ trình vì để không làm chậm trễ sự phát triển của Audino với Roserade, ta đã gửi bọn chúng tới Khóa đào tạo Điều dưỡng pokemon, mãi tới vài ngày trước bọn chúng mới tốt nghiệp” Shiratori gãi đầu giải thích.

Vừa nói xong cô cũng đem hai cái pokeball ra gọi tới Audino và Roserade, bọn chúng hình dạng đều rất đáng yêu và phù hợp với công việc Nhà trình diễn.

Nghe được Shiratori kể như vậy, lại biết thêm hai con pokemon của đối phương đã tốt nghiệp khóa đào tạo điều trị, Heiji liền làm phiền đem Sceptile cho hai cái Audino chăm sóc.

Kaitou cũng nhớ mang máng là từng thấy trên TV có lúc đối phương dùng hai con pokemon này tham gia trình diễn rồi, lúc sau không thấy dùng lại, hóa ra là gửi học tập làm điều dưỡng pokemon sao.

“Thật tốt, mà làm sao ngươi lại quyết định thu phục cùng lúc cả Roserade với Audino vậy?” Cadettte nghi hoặc hỏi.

“À… hồi ta mới tới Kalos, lúc gặp phải Kaitou ấy, các pokemon của ta bị thương mà lại không có Trung tâm pokemon gần đấy, lúc đó thật sự rất khó khăn luôn, lo lắng và sợ hãi nữa, rút kinh nghiệm từ lần đó vậy nên ta quyết định sẽ tự đào tạo vài cái pokemon biết chữa thương ở trong đội ngũ” Shiratori giải thích.

“Ra vậy, Audino khả năng chữa trị thì không nói rồi, còn Roserade thì trời sinh biết được kỹ năng Grassy Terrain, khả năng chữa trị quần thể cực mạnh, hai con pokemon như thế phối hợp quả là một đội vú em siêu hạng” Kaitou đánh giá hai cái pokemon mới gặp này của Shiratori.

Một con là tiềm lực xanh dương, một con tiềm lực tím, nếu chỉ là bồi dưỡng để chữa trị cùng biểu diễn thôi thì cả hai đều rất có phạm vi khai thác.

“Đúng rồi, vì hoạt động Đại hội đang diễn ra, nhiều pokemon bị thương cần tới y tá Joy xử lý quá tải, bên phía Trung tâm pokemon Y tá Joy đang chiêu mộ các pokemon có thể chữa trị tới hỗ trợ giúp đỡ đấy, nghe nói hỗ trợ xong còn được tặng một quả trứng Audino, mọi người nếu có hứng thú thì tới xem cũng được” Shiratori nhớ tới chuyện này kể ra.

Mọi người liền ngạc nhiên trầm trồ, không ít người đang tính tiến vào hỗ trợ y tá Joy, tuy nhiên chữa trị là kỹ năng mà các huấn luyện gia bình thường ít đầu tư vào nhất.

Bất quá các nhà chăm sóc pokemon như Denis mà nói, đây không khác gì là cơ hội trên trời rơi xuống, pokemon mà Trung tâm pokemon phát ra tiềm lực tất nhiên không thể kém rồi.

“Ta nhất định sẽ tới hỗ trợ” Denis hưng phấn kêu

“Vậy ta nếu rãnh cũng đi xem một lát” Kaitou có một phần quan tâm nói, tuy Lous có thể chữa trị được, nhưng nó cũng không phải chuyên nghiệp Điều dưỡng pokemon, hiểu biết về mấy cái này cũng có trong giới hạn.

Nếu có thêm một cái đồng bạn hỗ trợ vấn đề này nữa thì không còn gì bằng, lại nói, Trung tâm pokemon phát ra trứng tiềm lực đều không thấp, nếu được thì Kaitou cũng muốn hố bên đấy một cái màu tím pokemon trứng.

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng xét thấy trận đấu thứ ba đã diễn ra được nửa trận rồi, Kaitou liền rời đi chuẩn bị cho trận đấu của mình

“Được rồi, ta đi trước nhé, Lous, đi thôi” Kaitou đối với mấy người bạn nói tạm biệt, Lous liền nhanh chóng đem Kaitou đẩy rời đi.

“Ok, cố gắng lên” Mọi người liền không ngừng ủng hộ cho Kaiotu.

“Ta sẽ cỗ vũ cho con, Kaitou” Drasna cười hiền hòa gật đầu để cháu mình rời đi chuẩn bị

Tiến về căn phòng cho các tuyển thủ, đợi đến khi trận đấu thứ ba kết thúc, Kaitou liền sẽ đi thẳng tới sân khấu.

Đồng dạng lúc này ở bên phía đối diện căn phòng, Akihiko cũng hồi hợp chờ đợi trận đấu xếp hạng đầu tiên của mình.

Ở trong lòng của Akihiko biết rất rõ, trận đấu này sẽ rất gian nan, nhưng các pokemon của cậu cũng không hề yếu, hơn nữa, mục tiêu của cậu liền là phục thù chiến với Wiklarm!
 
Chương 307: Lous tham chiến Đại hội (1)


Tại trong Đại hội lần này, ấn tượng của khán giả và mọi người về Kaitou chỉ bao gồm có ba con pokemon, Greninja, Salamence cùng Glaceon.

Tổng thể thực lực của cả ba pokemon đều rất mạnh, Akihiko trước khi bắt đầu ngày thi đấu hôm nay liền đã chuẩn bị sẵn chiến lược để đối phó với mạnh nhất Salamence rồi.

Bên ngoài sân đấu, bục của ban bình luận ba người Dojin lần nữa đưa ra đánh giá tổng quan về Akihiko và Kaitou.

“Akihiko tuyển thủ là một huấn luyện gia chuyên về các pokemon hệ cỏ đúng chứ? Ta đã thấy qua Venusaur lẫn Gogoat của đối phương, dù pokemon hệ cỏ tính cách thường nhu thuận, nhưng Akihiko pokemon đều thật hiếu chiến” Tiến sĩ Sycamore nói một chút.

“Không chỉ như vậy, các pokemon đều được đào tạo rất tốt, dù cho đối mặt với hạt giống nổi bật nhất là Wiklarm, đối phương thể hiện vẫn không tệ” Dojin cười cười bổ sung.

“Còn về Kaitou tuyển thủ, ta có nhận biết đối phương một chút, và ta có thể khẳng định một điều, pokemon đáng sợ nhất của đối phương hẳn là cái Gallade đang đẩy xe cho cậu nhóc” Diantha thú vị mỉm cười nói.

Rất nhiều người ngạc nhiên với cách nói này, Diantha và Kaitou có quen biết? khán giả đang ngạc nhiên, rất nhiều người cũng bất ngờ.

Có điều Drasna thì không quá ngạc nhiên, Shiratori cũng nhớ rằng Kaitou từng gặp qua Diantha, nhưng nếu nói là quen biết thì hơi quá.

“Ồ, Diantha ngươi từng gặp qua Kaitou rồi sao, ngươi có đánh giá gì về đối phương không?” Tiến sĩ Sycamore thú vị quay đầu sang hỏi

“Hừm… một nhận xét thôi, đối phương nghiêm túc lên, Kaitou là một cái rất đáng sợ tân nhân huấn luyện gia!” Diantha giống như nhớ tới gì cười thần bí nói.

Cô tuy không biết rõ được năng lực của Kaitou, nhưng một khi đôi mắt của cậu nhỏ đó phát lên màu đỏ hung tàn, điều đấy chứng minh Kaitou thật sự nghiêm túc.

Hơn nữa ở trong Đại hội năm nay tại Kalos, cũng không phải chỉ có một mình Kaitou là sở hữu năng lực đặc biệt.

Còn có một vài huấn luyện gia rất thú vị, điều đó làm cô nhớ về thời của Ash, đối phương với Ash Greninja thật sự làm điên đảo một thời tại đại hội.

Ba người ban bình luận rất nhanh giữ im lặng để mọi người tập trung về phía dưới sân đấu, hai cái tuyển thủ đang chầm chậm bước tới.

Bên trái là Akihiko, bên phải là Kaitou, nhưng có điều bất ngờ là Kaitou cũng không có Lous đằng sau đẩy xe, ngược lại là do chính Kaitou tự mình đi đến.

Nhìn thấy điều này, khuôn mặt của Akihiko hơi tối lại, bởi vì việc Kaitou không để Lous ở đằng sau đẩy xe, có rất lớn khả năng đối phương sẽ sử dụng con Gallade của mình.

Tuy không rõ thực lực của Gallade ra sao, nhưng Akihiko có thể mơ hồ cảm thấy con Gallade này còn mạnh hơn Bisharp của Wiklarm dù cho đẳng cấp của nó lại thấp hơn.

“Ồ, Kaitou đây là định dùng Gallade sao?” Heiji ngạc nhiên nhìn xuống sàn đấu một mình Kaitou đi đến nói

“Có thể là vậy, Kaitou luôn là một người cẩn thận, nếu là một trận đấu quan trọng, ta tin chắc đối phương sẽ dùng thực lực mạnh nhất để đối đãi” Shiratori suy nghĩ tương tự nói

“Thật muốn biết Gallade khi nào sẽ lên sân a!” Alidon hưng phấn chờ đợi, bởi vì đi lữ hành với Kaitou thời gian sau, vậy nên Alidon dù biết Lous rất mạnh nhưng chưa từng thật sự chứng kiến toàn bộ thực lực của nó.

Lần trước cứu được Viola quán chủ đã cho Alidon nhìn thấy một mặt kinh khủng của Lous, lần này tại trên sàn đấu, Lous chính thức tham dự trận chiến.

Khi hai cái huấn luyện gia chạm mặt, Kaitou cùng Akhiko theo lời nói của trọng tài mà gọi ra pokemon của mình.

“Ra sân, Venusaur!” Pokemon đầu tiên quả là bộ ba khởi đầu vùng Kanto, con ếch cỏ khổng lồ này.

“Chiến đấu thôi, Lous!” Kaitou không hô hào to lớn, đơn giản bấm nút gọi ra đồng bạn thân cận nhất của mình, Lous xuất hiện với một tư thái thoải mái.

Nhìn thấy Lous ra sân, tất cả mọi người liền giật mình, kể cả Sycamore cũng hơi thất thần nói

“A chà, thật không ngờ lại là Gallade đầu tiên, ta vẫn cứ nghĩ sẽ là Salamence chứ”

“Ta cũng đoán là Salamence, bởi vì sử dụng hệ lửa Salamence có thể khắc chế rất nhiều được Venusaur cơ” Dojin hơi bất ngờ nói.

“Trận đấu này… có thú vui rồi…” Diantha khóe môi nhoẻn lên hơi cười, nhất là khi cô nhìn thấy đôi mắt của Kaitou phát lên màu đỏ xa lạ mà quen thuộc.

Kính chiếu yêu được kích hoạt, Kaitou cùng Lous chuẩn bị dùng tới toàn bộ thực lực của mình để đối phó.

Venusaur cẩn thận nhìn đối thủ, Akihiko gương mặt cũng không đẹp mấy.

‘Vậy mà là Gallade, bất quá cũng không vấn đề gì..’ Bối rối một chút, Akihiko quả nhiên lấy lại bình tĩnh rất nhanh.

Người đầu tiên mở đầu trận đấu vậy mà Akihiko, đối phương trực tiếp vung tay ra lệnh

“Venusaur, dùng Sleep Powder và Poison Powder”

Phấn ngủ và phấn độc cùng lúc phun ra theo cánh hoa khổng lồ của Venusaur, một bầu trời tràn đầy xinh đẹp màu sắc, có điều lại cực kỳ nguy hiểm.

Trong khi mọi người còn đang chờ đợi Gallade có phản ứng gì, bọn họ chỉ kịp thấy khổng lồ Venusaur thế nhưng mà bị nhấc bổng lên trời.

Sau đấy nhẹ nhàng vứt thẳng lên cao, cả người lật người cùng tiếng kêu hoảng hốt

“Có chuyện gì diễn ra??” Akihiko giật mình nói

“Sword Dance, sau đó Fire Punch” Kaitou không hề có dự định trả lời, chỉ có im lặng mà tiếp tục ra lệnh.

Đối mặt với phấn hoa bay tới, đang đứng yên Lous đột nhiên biến mất, lần nữa xuất hiện liền ở một bên của Venusaur.

Cơ thể Lous xoay tròn thực hiện Vũ điệu kiếm, tiếp đấy liền không nhân nhượng vung đấm tấn công.

Đem đối thủ trực tập đập mạnh xuống sân đấu, dư chấn thổi bay khiến cho phấn hoa cùng lúc bị xóa sạch.

Hai bên Akihiko lẫn Kaitou cùng lúc che đi trước mặt, đợi đến khi bọn họ mở mắt ra liền thấy được Lous còn đang lơ lững trên trời, còn bên dưới Venusaur đang cắm bốn chân xuống dưới lòng đất với thật đau đớn biểu tình.

“Venusaur, ngươi không sao chứ?” Akihiko hoàn toàn không biết phải làm gì với tình huống này, mọi thứ diễn ra quá nhanh, cậu không kịp làm ra phản ứng.

Bất quá con Venusaur không phản hồi được lời quan tâm của Akihiko, cơ thể nó bắt đầu đỏ bừng, đây là trạng thái Bỏng.

“Venusaur, ngươi mau đứng lên” Akihiko vội đến sắp chết rồi, trong khi đó Lous lại chậm rãi đáp xuống trước mặt của Venusaur.

Một bàn tay đưa tới, trong miệng lẫm nhẫm cái gì đó, bọn họ cũng không biết nếu không có Kaitou lời nói

“Hypnosis!”

Thuật thôi miên được sử dụng thành thạo để đem Venusaur trong cơn đau trực tiếp mê ngủ, có thể khiến đang cùng cực đau đớn nhắm mắt lại, điều này cho thấy Thuật thôi miên của Lous mạnh mẽ thế nào.

Mà Venusaur lại như một món đồ chơi không hề có sức kháng cự lại trước con nhỏ bé pokemon đang đứng.
 
Chương 308: Lous tham chiến Đại hội (2)


Dính phải Thuật thôi miên của Lous không khác gì ăn phải cấm chú ngủ say, Venusaur dù trong người đau đớn cực kỳ lại không thể lần nữa mở mắt ra.

Ở trong trạng thái hôn mê nó thật rõ ràng nghe thấy Akihiko lời nói, nhưng dù cố hết sức nó vẫn không làm ra đáp lại được đối phương.

Nỗ lực cuối cùng của Venusaur liền là phóng ra vài cái Phi diệp Razor Leaf bắn tới, có điều chúng chưa chạm được vào người Lous liền bị dừng tại không trung.

“Đây là… Psychic kỹ năng?” Akihiko hoàn toàn bị choáng ngợp trước việc vận dụng siêu năng lực của Gallade.

Dù biết rằng đối phương rất mạnh, nhưng mạnh đến mức độ vô lí này thì không thể tin được, đang phân vân không biết nên làm cái gì.

Cậu vội vàng cầm lấy pokeball ra để thu hồi lại Venusaur, nhưng mà ánh sáng màu đỏ vừa bắn tới một nửa liền bị chặn đứng.

Đôi mắt của Lous khẽ liếc qua đang chỉ huy Akihiko, đột nhiên một cảm giác ớn lạnh gai sống chạy dọc cơ thể.

“Dùng Dream Eater!”

Mệnh lệnh của Kaitou như đang hạ lệnh trục khách, từ lúc trận đấu bắt đầu tới giờ còn chưa được vài phút.

Nếu thật sự bị trúng đòn Thực Mộng của Lous, như vậy mọi thứ liền kết thúc ở đây, với chênh lệch như vậy, Akihiko còn có thể làm ra phản kháng sao.

“Ta tin tưởng vào mối liên kết của ta, Venusaur, ta tin ngươi biết rằng ta đang chờ đợi ngươi, cùng Mega tiến hóa nào” Akihiko dứt khoát cầm lấy Key stone của mình sử dụng.

Hai luồng ánh sát phát ra giao thoa giữa đang chìm trong ngủ say Venusaur với đang cực kỳ khẩn trương Akihiko.

Tuy rằng trạng thái của cả hai không tốt, nhưng cuối cùng vậy mà thực sự làm được thành công, Venusaur thoát khỏi trạng thái ngủ say.

“Ồ, như vậy cũng được?” Kaitou cảm thấy thú vị nhìn sang, khuôn mặt vẫn thật lạnh nhạt.

Có điều thoát khỏi được trạng thái ngủ say nhưng vẫn còn đang bị trạng thái bỏng, tổn thương của Venusaur vẫn không ngừng nặng hơn.

“Mau lùi lại, kéo dài một khoảng cách với đối phương” Akihiko vội nói

Venusaur dùng hết lực bình sinh mà bật lùi về sau, như thể trước mặt mình con Gallade là tử thần đang chờ đợi.

Vốn tính thở dốc được một hồi, hình ảnh của Lous lần nữa xuất hiện ngay trước mặt bên trên của Venusaur, đối phương vừa dùng Teleport.

“Khốn nạn, con Gallade này gần như là tự mình phát huy, đối phương thậm chí còn không cần cố gắng ra lệnh, Venusaur, Vine Whip” Akihiko cắn răng thầm mắng một chút.

Cậu đưa ra một mệnh lệnh phản ứng tức thời, hai sợi dây roi đánh tới phía trên Lous, nhưng Lous sẽ né sao?

“Bắt lấy nó, lần nữa ném lên” Kaitou dứt khoát kêu.

Hồi nãy tính dùng Dream Eater để khôi phục lại thể lực cho Lous, giúp cho nó có thể chiến đấu mà vẫn tràn đầy sung sức.

Nhưng xem ra vừa rồi việc Mega tiến hóa đã khiến tính toán của Kaitou phải dừng lại, có điều cũng không ảnh hưởng gì.

Thể lực và trọng lượng của Venusaur nặng lắm, Kaitou và Lous đều biết rõ điều này, vậy nên cậu đưa ra mệnh lệnh này chỉ để hù đối phương mà thôi.

Quả nhiên khi chứng kiến thực lực kinh khủng của Lous, Akihiko và Venusaur trở nên cảnh giác hơn nhiều, thậm chí còn nói

“Venusaur, cố gắng bám trụ lại”

“Thả ra!” Kaitou lời nói theo sau Akihiko một chút, nhưng lại rất đúng thời điểm, ngay sau khi Venusaur dùng sức bám trụ thì cũng là lúc Lous thả tay.

Cả người con ếch mất đi thăng bằng mà ngã xuống đất rất buồn cười, trong khi đó ở phía trên cao Lous đưa hai tay trực tiếp hóa thành lưỡi đao.

“Night Slash” Kaitou lời nói bình thản, giống như vừa rồi chơi đểu không phải cậu làm.

Nhìn thấy Venusaur cứ như vậy ngã xuống, Akihiko muốn chửi tục tâm đều có, bất quá cậu chỉ có thể mong chờ cho Venusaur lần nữa đứng dậy được.

Hai cái lưỡi đao bóng đêm trực nhìn qua thì đơn giản nhưng trực tiếp khiến Venusaur tổn thương nặng nề, nhát chém lại đánh trúng vào vị trúng đang bị Bỏng, con ếch cỏ không khỏi gào lên càng thảm thiết.

Trạng thái Mega Venusaur giúp con ếch có thể lực cao và dồi dào, có điều với tình huống tấn công tới tấp của Lous, chậm chạp Venusaur gần như không phát huy được bất cứ ưu điểm nào.

Hoặc nói đúng hơn là từ lúc bắt đầu tới giờ, Venusaur vẫn chưa từng gây ra bất cứ thiệt hại nào cho Lous, thậm chí chỉ là chạm đến cũng không.

“Lần nữa, Hypnosis” Kaitou dứt khoát hô

Trước đấy một lần bị Mega tiến hóa làm đứt đoạn, lúc này hẳn là sẽ không có cái gì khác tương tự đi?

Nghe thấy mệnh lệnh của Kaitou, Akihiko khuôn mặt lại tái hẳn rồi, cậu cố gắng kêu

“Venusaur, nhanh làm ra phản ứng, dùng Synthesis đi”

Bất quá mệnh lệnh của Akihiko căn bản không thể dừng lại được Lous đang thi triển kỹ năng, con ếch đứng dậy gắng gượng còn chưa xong lại lần nữa ngã xuống.

Lần đầu tiên thì có vượt qua, nhưng lần này Akihiko hoàn toàn cảm giác thấy bất lực, vốn tưởng Mega xong là có thể tìm ra được thực lực chân chính của Lous.

Con pokemon này còn khó chơi hơn cả Salamence cậu từng quan sát lúc trước, chỉ thấy Venusaur đột nhiên gào thảm một tiếng

“Dream Eater!” Dùng chiêu thức này một lần nữa, ở trạng thái bị thương nặng nề Venusaur căn bản không thể phản kháng.

Khi Ăn luôn giấc mộng của Venusaur sau, con ếch lập tức gục ngã và mất đi năng lực chiến đấu, còn cơ thể Lous phát lên nhàn nhạt ánh sáng.

Một chút thương tổn không đáng kể cũng được khôi phục hoàn toàn, nhìn qua nào có giống như vừa mới chiến đấu pokemon chứ?

“Venusaur mất đi năng lực chiến đấu, Gallade dành chiến thắng, xin mời Akihiko tuyển thủ gọi ra pokemon thứ hai” Trọng tài thanh âm tới sau.

Có lẽ chính trọng tài cũng không ngờ tới được kết quả này, coi như có là Wiklarm hay Mianthe cũng không làm đến mức bá đạo vậy đi?

Đây là do Akihiko quá yếu, hay là Kaitou quá mạnh a?

Khuôn mặt Akihiko hoàn toàn tối sầm trở lại, cầm lấy pokeball thu hồi đã mất đi trạng thái Mega tiến hóa Venusaur, đối với nó an ủi.

Sau đấy cậu cẩn thận nhìn lên trước mặt đang ngồi trên xe lăn Kaitou, đừng nói với cậu là con Gallade này vẫn chưa là pokemon mạnh nhất của đối phương nha.

Bởi vì nếu còn có pokemon mạnh hơn nữa, vậy thì cậu cần phải làm gì đây?

Đôi mắt của Akihiko hiện rõ sự bất lực không thể che dấu, nhưng dù vậy, Akihiko vẫn tiếp tục ném ra cái thứ hai pokeball

“Ra sân, Chesnaught!” Akihiko gọi ra một trong ba pokemon khởi đầu vùng Kalos.

Mang hai hệ là Cỏ và Cách đấu, Chesnaught là pokemon mạnh nhất trong đội hình mà Akihiko sở hữu, trận đấu với Wiklarm không dùng tới cũng là vì ẩn dấu để phục thù.

Đẳng cấp trên sáu mươi Chesnaught liền mạnh hơn con Venusaur nhiều, nhưng đây cũng là hi vọng cuối của Akihiko.

Bởi vì nếu pokemon mạnh nhất này còn không thể đánh bại được đối phương Gallade, vậy thì trận thứ ba cũng không cần phải đánh rồi

“Ngươi cần phải cẩn thận và đánh hết sức mình, Chesnaught!” Akihiko đặt toàn bộ niềm tin vào pokemon của mình.

Trận đấu vô vọng này vẫn cứ tiếp tục tiếp diễn, dù cho chỉ còn một chút cơ hội, Akihiko cũng không từ bỏ, giống như là trận đấu với Wiklarm vậy.
 
Chương 309: Lous tham chiến Đại hội (3)


Trận chiến thứ ba gọi ra Chesnaught, một con pokemon mới mà Akihiko chưa từng sử dụng trong Đại hội liền khiến nhiều khán giả tò mò cùng hưng phấn hơn.

Nếu như nói, khán giả bị phần thể hiện của Kaitou cùng Lous làm cho choáng ngợp, thì điều bọn họ chờ mong không phải là một bên tiếp tục nghiền ép như vậy, mà họ đang hi vọng cho Akihiko có thể gọi ra pokemon càng mạnh hơn đến đối chiến.

Chỉ có cùng trình độ thi đấu tràn đầy quyết liệt mới khiến cho người xem sôi trào, và Chesnaught ra sân liền mang ý nghĩa Akihiko chuẩn bị dùng hết thực lực.

“Hừm…” Kaitou ánh mắt liếc về vừa mới ra sân con Chesnaught, sau đấy đối với Lous trên sân liếc nhìn một chút.

Hai người vẫn chưa kích hoạt đặc tính Battle Bond hay sử dụng Mega tiến hóa nào cả, dù sao nếu có thể giữ bí mật những thứ này đến các trận đấu về sau sẽ tốt hơn.

Bất quá nếu thật sự cần thiết thì cả hai không ngại thi triển toàn bộ thực lực của mình, tuy nói là đem pokemon mạnh nhất ra chiến đấu, nhưng Kaitou cũng không dự định đem mọi lá bài tẩy đều dùng sạch ngay ở trận đầu.

Cậu còn phải đánh giá xem năng lực của đối phương như thế nào nữa, Akihiko quả nhiên cũng giữ một vài con bài đằng sau.

Trận chiến đấu với Wiklarm không ngờ đối phương vẫn giữ lại hậu chiêu để dành cho trận đấu xếp hạng…

“Chesnaught, xông lên, Wood Hammer!”

Akihiko khởi đầu trận chiến, đầu tiên là muốn áp sát đối thủ, lần này pokemon của cậu là Chesnaught, tốc độ của nó khá nhanh, không giống như thân hình gồ ghề Venusaur, cách chiến đấu cũng thay đổi hoàn toàn.

Dùng sức chạy đến, Chesnaught một bên cánh tay toát lên ánh sáng màu xanh, Búa Gỗ tràn đầy uy lực đánh về phía Lous.

“Fire Punch!” Kaitou đơn giản làm ra đáp trả.

Lous trực tiếp hiểu ý của Kaitou, sử dụng Teleport để tránh ra sau lưng của Chesnaught, sau đấy vung tay lên dùng sức đấm.

“Ở đằng sau” Akihiko dự đoán trước được điều này, vậy nên cậu vội vàng la lên.

Một chân của Chesnaught dậm mạnh xuống mặt đất để dừng lại động tác lao tới, xoay người và thuận thục quơ Búa Gỗ là cánh tay khổng lồ của mình tới.

Fire Punch và Wood Hammer va chạm vào nhau, uy lực hai bên vậy mà ngang bằng, hai cái pokemon nhanh chóng tách rời ra xa một đoạn

“Dùng Seed Boom” Akihiko tiếp tục ra mệnh lệnh, sau một lần va chạm trực tiếp, ấn tượng kinh khủng của Lous đang dần bị xóa tan trong tâm trí cậu.

Khi hai cái kỹ năng đánh ở thế ngang bằng, Akihiko đoán rằng trận đầu là do đối phương tấn công quá áp đảo mới dẫn đến tình trạng này.

Có điều cậu không hề biết là Kaitou đang cẩn thận giảm xuống mọi uy lực và chiêu bài tối đa để chiến đấu với bản thân.

“Tăng tốc nào, Lous” Kaitou mỉm cười nói.

Đứng ở trong sân đấu đối diện với Chesnaught, Lous mỉm cười gật đầu, nó chậm rãi đi tới phía trước.

Lous cũng không đối với đang bay tới Bom hạt giống chặn lại, chỉ là lách mình một chút, kỹ năng của Chesnaught lập tức đánh hụt khỏi người Lous.

Có điều lúc này Chesnaught cũng đã bắt đầu tiếp cận được Lous, Akihiko bắt lấy thời cơ vội nói

“Dùng Hammer Arm!” Chesnaught nắm chặt hai cánh tay nhảy lên dùng sức đập mạnh tới Lous.

Thế công rất dữ dội, tưởng như muốn giết chết đối thủ của mình, nhưng Lous lại không làm ra phản ứng gì cả.

Chiêu thức rõ ràng đã đánh sắp tới, có điều Lous vẫn nhoẻn miệng cười nhìn

“Đây là chuyện gì?” Dojin ngạc nhiên nói, ông cũng không tin là Kaitou với Lous hoàn toàn sợ ngây người.

“Hẳn là có hậu chiêu gì đó đi?” Tiến sĩ Sycamore cũng đồng ý.

“Là Double Team, chiêu thức này dùng không tệ đâu” Ở bên cạnh quán quân Diantha với ánh mắt sắc sảo liền đoán ra đây là trò gì.

Đúng là một chiêu lừa đảo đáng đánh đòn, ở trong một trận chiến như vậy, luyện được chiêu phân thân như thế dúng là khó ngờ.

Các khán giả đang chờ đợi nhìn thấy Lous bị đập văng ra xa, có điều Hammer Arm của Chesnaught đánh rất mạnh, nhưng vang chỉ là âm thanh mặt đất vỡ vụn.

Vừa mới còn đứng đấy Lous đột nhiên biến mất, phản ứng đầu tiên của Akihiko là

“Teleport ư??”

“Cũng không phải, bây giờ mới đúng đây, Mega Kick!” Kaitou cười lạnh giải thích.

Bởi vì chiêu thức Teleport không thể liên tục sử dụng, nếu Lous đã dùng Teleport để né tránh liền không thể lần nữa dùng Teleport để tập kích Chesnaught.

Nhưng vì Lous vừa rồi cũng không dùng Teleport – Dịch chuyển tức thời, cho nên lúc này xuất hiện đột ngột ở trước mặt Chesnaught liền làm đối thủ hoàn toàn bất ngờ.

“Cái gì???” Akihiko hoảng sợ hét to, điều này làm cậu đơ ra một chút, cũng trong thời gian đó, Chesnaught đã bị Mega Kick – Siêu cước đá tung lên trời.

Sức bộc phát mạnh đến kinh người, cơ thể to lớn hơn Chesnaught dù đưa hai tới chặn trước người vẫn bị thổi văng.

“Shadow Ball” Đã lâu lắm rồi Kaitou với Lous không dùng kỹ năng tới chơi đùa.

Chỉ thấy Lous vung nhẹ cánh tay lên, từng cái một Quả cầu bóng đêm được gọi ra, sau đấy giống như ma thuật đuổi theo ở trên trời Chesnaught.

“Vine Whip chặn lại chúng” Akihiko còn thật tỉnh táo.

Cho dù Chesnaught đang lơ lững trên không, nhưng dùng Vine Whip hoàn toàn không vấn đề, có điều quan trọng là Chesnaught có thể tránh được bao nhiêu Quả cầu bóng đêm đây?

Hai sợi dây roi cấp tốc quất đôi hai quả Shadow Ball, độ chính xác thật cao, nhưng vẫn còn bốn quả Shadow Ball khác quỹ đạo kỳ dị đập trúng người Chesnaught.

Đau đớn rơi rụng xuống từ trên không, Chesnaught lần nữa đứng dậy, hơn nữa ánh mắt nó thể hiện rõ ràng sự giận dữ.

Có chúa mới biết tiếp theo Lous cùng Kaitou sẽ làm gì, Akihiko cẩn thận ra mệnh lệnh hơn ban đầu

“Energy Ball tấn công” Khởi động lại bằng một chiêu thức tầm xa, mặc dù biết được đối phương sẽ né đòn thành công, nhưng mà…

“Chém đôi nó ra” Kaitou mệnh lệnh đơn giản, thanh kiếm của trên tay Lous nhẹ nhàng vung, Energy Ball hoàn toàn không gây được bất cứ thương tổn nào.

Sự va chạm tạo nên một chút khói bụi, nếu là người bình thường sẽ mất đi tầm nhìn một lúc, nhưng Kaitou có thể nhìn rõ tình huống bên kia.

Chỉ thấy cả người Chesnaught đang hạ thấp xuống, hai sợi Vine Whip quấn lấy hai tảng đá, sau đấy dùng sức chạy lấy đầ về sau bật nhảy, thuận theo chiều bắn mà đâm thẳng tới.

Rõ ràng là không có mệnh lệnh gì được Akihiko chỉ huy, hay nói một cách khác…

“Energy Ball là một cái dấu hiệu để chuẩn bị dùng chiêu thức này sao… ngược lại rất thông minh đấy” Kaitou hơi giật mình nói.

Bắn lên như một viên đạn, cả người Chesnaught co lại như một cái bánh lăn, lúc này Akihiko mới la to mệnh lệnh

“Toàn lực Rollout kết hợp với Spiky Shield”

Đây có lẽ là chiêu bài tốt nhất của Akihiko đi? Hay đối phương vẫn còn đang ẩn giấu gì đó phía sau?

Kaitou bỗng nhiên hơi tò mò đôi chút, cậu có thể đoán được bản chất đối phương là người cẩn thận, nhưng cụ thể Akihiko làm cái gì, Kaitou cũng không thể dự đoán tương lai a.

Toàn thân Chesnaught mọc ra những nhánh gai mạnh mẽ sắc bén, liên tục đâm trên mặt đất, Lăn vòng phối hợp Khiên gai nhọn tạo ra một sức công phá kinh người.

Dù cho là Lous dính phải chiêu này cũng tuyệt đối không dễ chịu, thật là đáng sợ tổ hợp kỹ.
 
Chương 310: Lous tham chiến Đại hội (4)


Phải dùng ra tổ hợp kỹ Lăn vòng với Khiên gai nhọn ngay trận đầu của vòng xếp hạng, đối với Akihiko mà nói, chính cậu cũng không ngờ tới đối thủ của mình mạnh đến vậy.

Nhưng nếu lúc này bản thân không tung ra hết sở trường của bản thân, sợ rằng ngay cả làm bị thương đối thủ cũng không thể.

Vậy nên cậu cần phải dùng hết toàn bộ thực lực, ép cho đối thủ phải chân chính coi trọng trận đấu này.

Coi như có thua… cũng không thể thua một cách nhục nhã như vậy, Akihiko cậu tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc, cậu còn phải phục thù chiến với Wiklarm nữa, không thể dừng lại tại đây!

“Chesnaught, toàn lực xông tới”

Rời khỏi Vine Whip – Roi mây, con Chesnaught như một khối banh thép khổng lồ không ngừng đâm thủng nhiều cái lỗ trên sân đấu.

Chỉ bằng chiêu này thôi đủ để khiến những người sửa chữa sân đấu đau đầu rồi, Kaitou thoáng nghĩ tới điều này, sau đấy lại tập trung lên sân khấu.

Lúc này Lous đang thử sử dụng Psychic – Siêu năng lực để cản lại đang lao vào bản thân Chesnaught, có điều sức nặng và lực lăn tròn quá nặng.

‘Không nâng được?’

Ngạc nhiên trước tình huống này, tổ hợp kỹ năng của Chesnaught vậy mà còn kinh khủng hơn Psychic của Lous.

Tuy nói là đẳng cấp của Lous với Chesnaught không hơn thua nhau là mấy, nhưng thân là một pokemon đã từng đạt tới tầm quán quân thực lực kiếp trước, Lous vẫn đánh giá đối thủ của mình khá cao.

Đã đến tận mặt mình con Chesnaught, Lous lập tức đành phải dùng Teleport dịch chuyển tới một vị trí khác đằng xa.

“Đuổi theo!”

Akihiko nhìn động tác của Lous liền biết con pokemon đối thủ không thể cản lại tổ hợp kỹ bên mình.

Việc này làm dấy lên lòng tin cho Akihiko, đây là kỹ năng mà bọn họ tốn rất nhiều thời gian để hoàn thiện.

Căn bản không phải chỉ là một lần xông tới liền kết thúc, mà là không ngừng Lăn vòng, liên tục Lăn vòng, càng lăn sức công phá càng mạnh.

Xoay một đường cong Chesnaught lần nữa cấp tốc đuổi tới phía sau Lous, Kaitou mở miệng nói

“Shadow Ball”

Lập tức sáu cái Shadow Ball – Quả cầu bóng đêm được Lous sử dụng bắn tới, nhưng đừng nói tổn thương đến Chesnaught.

Vừa chạm vào những thân gai nhọn trên người Chesnaught thì Shadow Ball đã bị vỡ tung, căn bản không dừng lại được đối phương.

Hơn nữa theo tốc độ này, Chesnaught sẽ không ngừng nhanh lên, càng nhanh hơn nữa liền sẽ trực tiếp đánh trúng Lous

“Earthquake” Kaitou đánh thẳng vào điểm yếu của chiêu Rollout- Lăn vòng, đó là chiêu này cần một mặt phẳng tương đối trải đều, nếu không thì Rollout hoàn toàn vô dụng.

Nhưng một điểm yếu như vậy không lẽ Akihiko chưa từng tính đến sao?

“Nhảy lên” Dứt khoát nói, Akihiko hoàn toàn tính được Kaitou sẽ dùng chiêu gì, đây là một loại bản năng thông thường.

Cơ thể khổng lồ của Chesnaught đang rơi xuống, tốc độ của Rollout kèm theo Spiky Shield đủ để Lous không dám chính diện giao tranh.

Nhưng muốn dùng dịch chuyển né ra đã không kịp, Lous vội vàng bật người lùi về sau

“Protect, cấp tốc” Kaitou cũng đổ mồ hôi ra mệnh lệnh, cậu không ngờ tổ hợp kỹ năng này đáng sợ đến vậy.

Spiky Shield – Khiên gai nhọn vốn dĩ không phải kỹ năng tấn công, nhưng khi phối hợp với Roll Out tại trên một mặt sân đất, thứ này đủ khiến người khác phải ớn lạnh.

Một vòng tròn bảo hộ lập tức bao phủ xung quanh Lous, có điều khi Chesnaught va chạm vào liền kêu ken két hai tiếng rồi trực tiếp phá vỡ.

Lous vậy mà bị đâm trúng văng mạnh ra xa, Chesnaught không có dừng lại mà một lần nữa tiếp tục lấy đà đâm tới.

Earthquake của Kaitou với Lous sử dụng hoàn toàn không có chỗ dùng, ngược lại khiến cho Lous phải ăn không nhỏ thiệt thòi.

‘Là ta quá coi thường đối phương đi?’ Kaitou nheo hai mắt lại, đối với cậu, Lous liền là pokemon mạnh nhất, thân cận nhất của bản thân, còn Akihiko và pokemon của đối phương liền không quan trọng mấy.

Cho nên cậu mặc định là Lous sẽ chiến thắng trận đấu này dễ dàng, bất quá mỗi người có một đặc sắc riêng, xem ra Kaitou cần phải dùng thêm một ít chiêu bài nữa để chiến đấu.

“Xông tới, kết thúc đối thủ đi” Akihiko khí thế mạnh mẽ nói, một lần đánh trúng được đối thủ, chịu tổn thương bởi tổ hợp kỹ của Chesnaught liền rất khó đứng dậy.

Xem tình hình thế này thì Chesnaught chắc chắn chiến thắng rồi, Akihiko không muốn để tuột cơ hội này một chút nào.

Nhưng là, đột nhiên Chesnaught lại lơ lửng trên không, xoay tròn không ngừng Chesnaught đổ mồ hôi cảm thấy cả người bị bóp nghẹt lại.

Ánh mắt của Lous lạnh lẽo liếc lên trên, chật vật đứng dậy một chút, sau đó hướng về phía trước, chỉ ngón tay xuống đất.

“ẦM!”

Như một khối bánh đập mạnh rơi xuống sàn, Chesnaught hoàn toàn không có lực phản kháng.

Đồng thời đang ngồi trên xe lăn, ánh mắt của Kaitou cũng hơi động một chút, phối hợp siêu năng lực của bản thân với Lous, trực tiếp đem khả năng của cả hai gộp lại.

Sau đấy liền là trường hợp như bây giờ, Chesnaught nằm gục sau một chiêu Psychic đơn giản của Lous.

“Không… không thể nào đi?” Mọi thứ diễn ra không giống như Akihiko dự tính, con pokemon của đối thủ đây là cắn thuốc gì đi?

Làm sao lại có thể như vậy? Chuyện này có ý nghĩa là gì?

Chỉ thấy Chesnaught đang chật vật đứng dậy một lần nữa, Akihiko khôi phục tỉnh táo đối với pokemon của mình ra lệnh

“Chesnaught, không cần lo sợ, mau dùng…”

Còn chưa kịp nói xong lời, chỉ thấy đột nhiên Chesnaught bị văng ngược ra sau đập vào trên sàn đất dính luôn tại chỗ, sau đấy Akihiko mới mơ hồ nhìn ra Lous dần xuất hiện.

Tốc độ của Lous nhanh hơn thật nhiều, diện mạo cũng có một chút thay đổi, mang một vài nét giống như Kaitou, trạng thái Kaitou Gallade lần nữa xuất hiện, đứng sừng sững như một bậc vương giả trên sân.

Chiêu thức vừa rồi là Mega Kick đơn giản, nhưng sử dụng ra lại quá nhanh, nhanh đến mức mà Akihiko chưa kịp nhìn thấy điều gì.

“A….” Akihiko ngưng thở một chặp mới thốt lên được một lời này, dù còn một pokemon trong tay, hi vọng của Akihiko theo đòn vừa rồi đã vỡ nát.

Lời nói của trọng tài lại như một cây búa vỗ mạnh vào đầu Akihiko khiến cậu trở lại thực tế.

“Chesnaught mất đi năng lực chiến đấu, Gallade dành chiến thắng, xin mời Akihiko tuyển thủ gọi ra pokemon cuối cùng của mình”

Mặc dù mất đi toàn bộ cơ hội chiến thắng, Akihiko vẫn là thu hồi trở về Chesnaught, sau đấy gọi ra pokemon cuối cùng của mình

“Lên sân, Gogoat”

Nhìn thấy đối diện con Gallade cũng chịu không nhỏ tổn thương, tuy rằng hình thái lúc này có phần kỳ lạ, và thực lực trở nên thật mạnh mẽ.

‘Nhưng ta có lẽ vẫn còn cơ hội chứ?’ Akihiko đang cố gắng tìm cho mình một phương hướng để tiếp tục tiến tới, nhiều lần bị quật ngã, Akihiko vẫn khôi phục thật nhanh.

Coi như chiến đấu với Bisharp của Wiklarm, Akihiko cũng không có cảm thấy mệt mỏi đến vậy, cảm giác bản thân đang bị tra tấn.

Đánh lại khí thế cho bản thân, có điều lúc này khán giả đã không còn trông chờ gì vào Akihiko nữa, ngược lại bọn họ càng quan tâm hơn hình thái lúc này của Lous là gì

“Đây, không phải là Mega Gallade chứ?” Có người kỳ lạ hỏi

“Đúng vậy a, ta có hình của Mega Gallade nha, cái hình thái này là sao?” Một khán giả khác tò mò nói

“Chẳng lẽ là hình thức biến đổi mới nào đó?” Người không rõ tình huống trở nên hiếu kỳ và hoang mang, càng nhiều hơn là mong chờ.

Lúc này, mọi người không khỏi tập trung vào phái bục bình luận, tất cả khán giả đang chờ những chuyên gia về pokemon giải thích vấn đề này.
 
Chương 311: Đối thủ đáng gờm nhất!


Chiến thắng được pokemon thứ hai của Akihiko, tuy rằng bị thương một chút nhưng thực tế thể lực của Lous cũng không hao tổn bao nhiêu, một luồng ánh sáng được thắp lên quanh người Lous.

“Đây là… Heal Pulse?” Akihiko cau mày nhìn tình huống phía trước, con Gallade kia đang tự trị thương cho mình.

Trận chiến thứ ba đã bắt đầu, Gogoat đã lên sân, việc làm này tất nhiên không hề phạm luật.

Ngược lại hành động do dự của Akihiko lại làm cho đối thủ có thời gian khôi phục thương thế của đối phương.

Cùng lúc này, ở trên hàng ghế khán giả sự tò mò đang không ngừng dâng cao, rất nhiều người chưa từng nhìn thấy hình thái Kaitou Gallade bao giờ.

Bên nhóm của Heiji, ba người còn đang tiếp tục phải chuẩn bị cho vòng đấu xếp hạng tiếp theo khuôn mặt không dễ xem lắm.

“Con Gallade đó, thật sự mạnh đến vậy sao…?” Heiji hoàn toàn bất ngờ.

Nếu như đối đầu với Akihiko không phải là Kaitou, mà là bản thân cậu, chắc chắn bản thân sẽ không chiến thắng dễ dàng đến vậy.

Con Chesnaught kia sử dụng tổ hợp kỹ năng đủ để làm người ta phải đổ mồ hôi hột, thực chất là việc phối hợp Rollout – Lăn vòng với một kỹ năng khác đã được áp dụng nhiều rồi.

Nhưng chính vì vậy mà có thể phối hợp ra một tổ hợp mới đầy đủ lực sát thương, rèn luyện được một kinh nghiệm chiến đấu đủ mạnh, tổ hợp kỹ năng này vẫn đáng sợ như thường!

Thêm vào vừa mới thay đổi hình thái, Kaitou Gallade như khoác lên mình một lớp áo choàng bí ẩn rất khó nhìn thấu thực lực.

“Kaitou thật mạnh…” Hanna sâu sắc cảm nhận được sự áp lực đang đổ lên người Akihiko.

“Là hình thái này, Kaitou ca dùng nó rồi sao?” Alidon thật hưng phấn chờ đợi xem tiếp theo chiến đấu sẽ diễn ra thế nào.

“Pokemon mạnh nhất của Kaitou… ha?” Shiratori còn chưa đơn thuần nghĩ rằng Lous là pokemon mạnh nhất của Kaitou đâu, nếu như nói là pokemon thân cận nhất thì có thể, nhưng thân cận và mạnh mẽ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Bên phía gia đình của Kaitou cũng ngạc nhiên không kém, Kei thật hưng phấn đối với ba mẹ nói

“Ba, mẹ, hình thái của Lous vừa rồi là gì?”

“Hình thái này sao… ta cũng không rõ lắm…” Daze cau mày nhìn một chút, đoán không ra, nhưng cũng có một vài ý nghĩ trong đầu.

“Bất quá có thể khẳng định đây không phải là Mega Gallade!” Hinoe trực tiếp nói.

Một nhà ba người lần đầu tiên biết con pokemon đẩy xe cho con mình lại khủng bố đến vậy, khí thế này, và tốc độ ra kỹ năng quá nhanh.

Ban bình luận phía trên, Diantha đang chuẩn bị giải thích hình thái của Lous, bên dưới sân thi đấu đã bắt đầu vang lên một tiếng Ầm lớn.

“Gogoat, tấn công tốc độ, dùng Horn Leech!” Akihiko gào to khởi đầu trận đấu.

Con Gogoat phóng tới như ngọn gió nhanh chóng húc tới đang đứng yên Lous, hai cái sừng trên đầu trở nên lớn hơn và phát ra ánh sáng đầy uy lực.

Có điều chưa đánh được tới nơi Lous đã dịch chuyển rời khỏi vị trí ban đầu, Akihiko lập tức hét

“Cẩn thận, quan sát sau lưng” Akihiko vừa kêu xong.

Gogoat mất đi mục tiêu đang định quay đầu lại, hình ảnh của Lous lại lần nữa hiện ra, ở ngay vị trí phía trước Gogoat.

Phản ứng cấp tốc của Akihiko và Gogoat như đánh vào bông gòn, hơn nữa Gogoat còn đem bản thân rơi vào tình huống nguy hiểm.

“Fire Punch” Kaitou dứt khoát dùng mệnh lệnh gây sát thương cao nhất với Gogoat.

Cú đấm uy lực trực tiếp ném bay con linh dương lên trời, sau đấy không cần Kaitou ra mệnh lệnh vô số cái Shadow Ball đã vây khốn đối thủ.

Liên tục những tiếng nổ như pháo hoa bắn ngày tết vậy, Akihiko hoàn toàn không ngờ được chuyện này diễn ra, đành phải nói

“Dùng Vine Whip lấy lại tư thế”

Nhưng điều đáng sợ hơn là khi hai sợi dây roi mây vừa mọc ra, đập trúng mặt đất thì đằng xa Lous vừa đưa tay lên.

Không cần dùng quá nhiều lực, bẻ gãy chiêu thức của Vine Whip làm cho tư thế của Gogoat mất thăng bằng.

Vừa mới rơi xuống đất, hai tay của Lous đã lần nữa đưa lên, chuẩn bị để đón rơi khối thịt từ trên trời rơi xuống.

Gogoat giống như đã được định vị sẵn, rơi chuẩn vào chỗ Lous đang chờ đợi, Kaitou lúc này mới thở một hơi nhẹ

“Close Combat”

Cận thân quyền là một đại chiêu hệ cách đấu, Akihiko lúc này gần như đã không thể làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn Gogoat rơi vào tay địch, sau đấy bị đập văng ra xa dính vào tường.

Trận đấu thứ ba kết thúc còn nhanh hơn hai trận đấu đầu tiên, nếu nói hai trận đầu Lous còn một chút thả lỏng.

Kaitou vẫn đang từ trong chiến đấu nghiên cứu đối thủ của mình, thì trận đấu thứ ba chính là kết quả cậu đưa ra.

Toàn bộ thói quen lẫn cảm xúc của Akihiko lộ rõ trong đôi mắt của Kaitou, sự mất bình tĩnh đấy khiến Kaitou không nhịn được đâm một dao vào, trực tiếp đem trận đấu kết thúc tại đây.

Lúc này trọng tài mới kịp hồi hồn, đưa ra kết quả tuyên bố

“Gogoat mất đi năng lực chiến đấu, Gallade dành chiến thắng, người chiến thắng chung cuộc là Kaitou tuyển thủ!”

Đồng thời bên phía ban bình luận mới giải thích hình thái của Lous, đầu tiên là Diantha lời nói

“Mọi người hẳn đang hiếu kỳ vì hình dạng của con Gallade trên sân đấu đúng chứ? Như chúng ta đã biết, pokemon ở giới hạn tiến hóa lần thứ ba vẫn chưa là cuối cùng, vẫn còn một hình thức tiến hóa mới, Mega tiến hóa”

“Tuy nhiên, đây cũng không phải là Mega tiến hóa, không có Key Stone, không có Mega Stone, giống như là bản thân Gallade trực tiếp thay đổi hình dạng vậy”

Tiếp đó, Diantha nhìn sang bên cạnh Sycamore, thân phận là tiến sĩ pokemon, lời nói của đối phương về vấn đề học thuật có trọng lượng hơn.

“Nhưng nếu chúng ta nhìn kỹ sẽ thấy được cơ thể của Kaitou tuyển thủ cũng hơi phát sáng màu tím nhạt lúc Gallade thay đổi hình dạng, điều này có ý nghĩa gì? Điều đó có ý nghĩa sự thay đổi hình dạng của Gallade cần phải tương tác với Kaitou tuyển thủ!”

“Đặc tính của Gallade có thể sẽ là Ổn định hoặc Công bằng, tuy nhiên theo nghiên cứu gần đây, một số pokemon đặc biệt sẽ có một vài đặc tính đặc biệt khác, giống với nghiên cứu về Greninja năm năm trước, một nghiên cứu đã tìm ra dạng đặc tính mới cho phép pokemon thay đổi hình dạng có vài phần tương tự huấn luyện gia của mình, đó chính là Battle Bond!”

Dojin lúc này mới kết luận một câu

“Vậy nên dựa theo hình dạng của Gallade lúc này, ta có thể đoán đây không phải là Mega tiến hóa, mà tám chín phần mười là do đặc tính Battle Bond kích hoạt diễn ra!”

Lời giải thích của ban bình luận làm cho các khán giả giải tỏa được sự tò mò, mọi người bắt đầu tìm kiếm thông tin về đặc tính này.

Còn ở trên sân đấu, Akihiko thu hồi lại Gogoat, sau đấy nhìn về phía đối diện Lous với Kaitou, lời giải thích của ban bình luận Akihiko cũng nghe được.

Trận chiến này, cậu thua không oan, đồng thời việc muốn phục thù chiến với Wiklarm đã bị đạp vỡ.

Vốn nghĩ rằng Wiklarm là đối thủ đáng sợ nhất trong đại hội lần này, Akihiko lúc này không do dự mà thay đổi quan niệm của mình.

‘Có lẽ người này mới là đối thủ đáng gờm nhất trong đại hội đi?’ Akihiko trong lòng mang theo chút sợ hãi rời đi.

Chỉ khi bản thân bước ra khỏi sân thi đấu, cái cảm giác ớn lạnh như bị nhìn thấu mọi thứ trong linh hồn mới tản dần.

Dưới tiếng vỗ tay ồn ào, Kaitou cũng trở về hội tụ cùng các bạn của mình, trận thi đấu xếp hạng ngày thứ hai, buổi sáng, kết thúc!
 
Chương 312: Độ khó Gold của The Battle Frontier!


Chiến thắng về sau, tình huống của Kaitou cơ bản khá tương tự với Heiji lúc đầu, thậm chí còn kỳ quái hơn, mọi người bắt đầu tò mò về thực lực thật sự của Kaitou và Gallade, hiếu kỳ đến mức mà Lous tình nguyện trở về trong pokeball mà không trả lời bọn họ.

Drasna liền hiền lành thay thế vai trò của Lous, bà không hề ngại ngùng đẩy xe cho cháu trai mình, mọi người bắt đầu đi nghỉ ngơi.

Nhóm của Shiratori tiếp tục đi dạo và tận hưởng ngày đại hội hôm nay, còn Kaitou liền theo Drasna trở về khách sạn.

Hai bà cháu bắt đầu tâm sự với nhau

“Cảm giác thi đấu thế nào, Kaitou?” Drasna cười cười hỏi, đối với ở trên xe lăn đang ngồi tận hưởng Kaitou hỏi

“Ừm, cũng không tệ lắm, Akihiko sử dụng ra tổ hợp kỹ rất thú vị, thật sự làm con bất ngờ một chút” Kaitou thành thật thừa nhận.

“Vừa rồi pokemon bị thương có sao không?” Drasna tìm đề tài nói chuyện với Kaitou.

“Không vấn đề gì, thực chất thương tổn cũng không nặng, mặc dù bản thân con định chiến đấu toàn lực từ ban đầu, nhưng cuối cùng vẫn nghiên cứu đối thủ một cách chầm chậm” Kaitou trả lời.

“Có tự tin quán quân không?” Drasna bật cười hỏi

“Chắc chắn, quán quân đại hội lần này con nhất định phải đạt được” Kaitou quyết tâm nói, sau đấy lại hỏi ngược lại “Bà nội, nếu như con dành chiến thắng, con sẽ khiêu chiến bà được chứ?”

Bị Kaitou hỏi như vậy, Drasna hơi bất ngờ, sau đấy thoải mái trả lời

“Tất nhiên rồi, không có vấn đề, ta chắc chắn sẽ dùng toàn lực để đáp lại ý chí của con”

Hai người giống như là bạn thân mà tâm sự, Drasna hỏi về thời gian qua Kaitou hành trình thế nào, Kaitou lại hỏi ngược về cuộc sống của Drasna.

Cậu nói thật khá hiếu kỳ về cuộc sống của một trong Tứ thiên vương là thế nào, đối với cháu trai mình hỏi vậy, Drasna suy nghĩ một chút rồi nói

“Hẳn là không khác biệt với các con lắm đâu, chỉ là thỉnh thoảng đi làm nhiệm vụ của liên minh, rảnh rổi chăm sóc pokemon, sau đấy tụ tập bạn già thách đấu pokemon rèn luyện tay nghề thôi”

“Hừm… Drasna bà nội, ngươi đã từng khiêu chiến Battle Frontier chưa? Mức độ Gold độ khó ấy” Kaitou lúc này mới đi vào vấn đề chính.

Cậu tuy đọc qua được thực lực của các người thủ hộ The Battle Frontier, từ đó rút ra một cái nhìn khách quan với bọn họ, so sánh thực lực của những người này với Tứ Thiên Vương của một địa khu.

Và tại sao chỉ có hai vùng Hoenn và Sinnoh mới có The Battle Frontier? Kaitou nói thật rất tò mò, giữa The Battle Frontier và Tứ thiên vương có gì khác nhau?

“The Battle Frontier sao? À…. Hồi trẻ ta từng khiêu chiến qua một lần thì phải, tuy nhiên ấn tượng cũng không quá rõ ràng”

“Có thể cố nhớ lại một chút được không? Bà nội..” Kaitou nghe vậy liền tò mò không thôi.

“Ta hồi đấy sau khi chiến thắng quán quân của đại hội Kalos liền hưng chí khiêu chiến The Battle Frontier, tuy nhiên ngay cả cửa giữ xe đều không qua được, vậy nên thực chất ta cũng không có ấn tượng nhiều lắm” Drasna bật cười đối với cháu mình nói.

“…” Kaitou có chút khó tin nhìn bà nội mình, đường đường là một trong Tứ thiên vương mạnh nhất của Kalos địa khu thật sự có yếu vậy sao?

Đây là đang đùa giỡn cậu chắc?

Nhưng Drasna lại cười cười đối với Kaitou hỏi “Con không tin? Vậy thì sau khi giành quán quân hãy thử khiêu chiến một lần, hồi đấu ta lười phải khiêu chiến các mức độ khác, trực tiếp đi thách đấu độ khó cao nhất, sau đấy có một người thử thách xem ta đủ thực lực hay không, đối phương chỉ dùng một con pokemon liền đem cả sáu con pokemon của ta đánh bại”

“Tuy rằng thực lực của ta lúc đấy không mạnh như bây giờ, nhưng các pokemon đều phổ biến ở tầm khoảng cấp năm mươi, sáu mươi, thế nhưng một chút lực phản kháng đều không có”

Drasna kể lại sự trẻ trâu của mình hồi đấy, quả thật là sau khi chiến thắng một giải đấu gì đó đủ lớn, những người huấn luyện gia trẻ tuổi hay có kiểu tự tin ngạo mạn, giống như bản thân là người giỏi nhất thế giới rồi.

Và Drasna hiển nhiên cũng từng vấp ngã tương tự, bà không kể về việc thi đấu với các người thủ hộ, bởi vì yêu cầu của Drasna là khiêu chiến độ khó cao nhất, và bà lại không đủ tư cách để làm điều này.

Kaitou nghe thật sự nhập tâm, không ngờ hồi đấy Drasna bà nội, một huấn luyện gia tinh anh như vậy cũng làm không được.

Thấy khuôn mặt cháu mình ngơ ngác hẳn ra, Drasna không khỏi buồn cười nói

“Tuy nhiên con cũng không cần thần thánh hóa mấy tên thủ hộ của The Battle Frontier quá, bây giờ thi đấu, thực lực của ta hẳn là đủ để đánh bại thực lực bình thường của bọn họ” Drasna giải thích.

Bất quá Kaitou bắt được từ ngữ mấu chốt, hỏi tiếp “Thực lực bình thường? Vậy thế nào là thực lực không bình thường?”

“Đó sao….”

“Con có thể coi rằng, khi bản thân đang khiêu chiến The Battle Frontier độ khó lớn nhất, con đang khiêu chiến với Thần thú đi”

“Thực lực đơn thuần của các thủ hộ giả The Battle Frontier chỉ mạnh bằng tầm một Tứ Thiên Vương, thậm chí còn yếu hơn, tuy nhiên ở trong lãnh địa của bọn họ, bọn họ là người truyền lời của Thần thú, trong trận chiến thách đấu The Battle Frontier, bọn họ giống như lột xác, coi như là ta cũng chưa chắc đánh thắng được bọn họ khi lên đồng đâu” Drasna nói chuyện có chút xúc động, bà đây là dùng chân thật cảm xúc tả lại.

Mặc dù đã qua độ tuổi khiêu chiến các giải đấu, Drasna vẫn có thể dựa vào thân phận của mình để đấu giao hữu với các thủ hộ giả The Battle Frontier.

Và có một lần bà chứng kiến bản thân mình đang chiếm lấy ưu thế, đột nhiên đối thủ giống như bật hack, đem tất cả pokemon của mình quật ngược trở lại.

Sau đấy bà thất bại thảm bại, bị Kaitou nhắc về ký ức này, Drasna bùi ngùi một hồi, sau đấy hỏi

“Con cũng định khiêu chiến The Battle Frontier sao?”

“Vâng, bất quá có lẽ suy nghĩ của con đơn giản quá rồi” Kaitou gật đầu, xong rồi lại lắc đầu, cậu mơ hồ hiểu được lý do vì sao The Battle Frontier không phổ biến ở khắp mọi địa lục rồi.

Đồng thời ý tưởng khiêu chiến độ khó cao nhất của bản thân nhất thời trùng hợp với ý tưởng của Drasna khi đó.

Có phải là cảm xúc của cậu quá bành trướng rồi không? Xem ra việc sở hữu hệ thống lẫn thực lực tăng mạnh làm cậu quá kiêu ngạo rồi.

Drasna lắc đầu kêu “Cũng không cần phải do dự vậy đâu, con có thể thử khiêu chiến một lần, bất quá con cần phải chuẩn bị ít nhất một thứ”

“Vâng?” Kaitou nghe vậy nghi hoặc nhìn về phía bà nội.

“Để con có thể khiêu chiến với độ khó cao nhất, người thử thách bà có nói, muốn khiêu chiến thần thú, ngươi cũng phải sở hữu ít nhất một cái thần thú, đó là điều kiện tối thiểu để khiêu chiến The Battle Frontier mức độ khó lớn nhất”

Drasna nghiêm túc nói, bất quá khuôn mặt bà rất nhanh lại hiền lành kêu “Tất nhiên, nếu con có đủ thực lực để chiến thắng người thử thách, con cũng có cơ hội khiêu chiến bọn họ, nhưng mà thực sự… khó, rất khó!”

Hai bà cháu lại lần nữa đổi đề tài tán gẫu, có điều trong đầu Kaitou lúc này toàn bộ đều là

‘Thần thú, và người truyền lời của thần thú, sở hữu một cái thần thú là điều kiện cơ bản để khiêu chiến độ khó gold của The Battle Frontier?’
 
Chương 313: Khác biệt phong cách


Buổi sáng ngày thứ hai tại Đại hội kết thúc với hai trận đấu thắng áp đảo, Heiji và Kaitou là hai cái tên được quan tâm nhất trong buổi sáng ngày hôm đấy.

Tuy nhiên, càng như vậy càng khiến cho khán giả hi vọng về những trận đấu tiếp theo, để xem các hạt giống mạnh nhất của mùa giải thể hiện thế nào, cũng như chờ đợi khi các cường thủ đối mặt nhau.

Các pokemon của những huấn luyện gia sử dụng trong thời gian qua không nhiều, đặc biệt là các huấn luyện gia càng mạnh, thông tin để lọt thật ít.

Nhưng chỉ cần có người để ý liền có thể tra thêm các thông tin từ lịch sử thi đấu đạo quán, tuy không phải lúc nào để ghi hình nhưng thông tin pokemon khiêu chiến vẫn có ghi lại.

Kaitou cũng không dự định nghiên cứu quá nhiều các đối thủ của mình, tuy nhiên đối với Mianthe và Wiklarm, Amony cùng Heiji đều làm qua đơn giản tìm hiểu.

Trong số bốn người bọn họ chỉ có duy nhất Wiklarm là Kaitou chưa từng thi đấu qua, kể cả thông tin pokemon danh sách cũng không rõ ràng.

Nếu như Bisharp vẫn chưa phải là pokemon mạnh nhất của đối phương, Kaitou cũng không dám ước định thực lực thật sự của Wiklarm.

Tuy nhiên mối nguy đáng sợ nhất hẳn vẫn là Mianthe, cô gái sở hữu Zone năng lực đủ để khiến Kaitou phải nhức đầu.

Điền đầy cái bụng vào giờ nghỉ trưa, Drasna bà nội và Kaitou tâm sự được rất nhiều điều, Kaitou còn lên kế hoạch cho tương lai, sau khi Đại hội Kalos năm nay kết thúc, có khả năng rất cao Kaitou sẽ đi qua Hoenn du lịch.

“Được rồi, các bạn của con có lẽ đang chờ đợi ở hội trường thi đấu rồi, con có thể tự mình đi được chứ?” Drasna lau miệng đơn giản hỏi.

Vừa rồi có lời mời đến từ một vài người bạn cũ, các Tứ Thiên Vương không ngừng hội tụ tại trong Lumiose thành phố.

Tiếp đến cũng không có trận đấu của Kaitou, Drasna liền không định theo dõi nữa, thêm cả chiều này trận đấu giống như không quá đặc sắc.

“Không vấn đề gì, bà nội có chuyện sao?” Kaitou mỉm cười gật đầu, sau đấy tò mò hỏi lại.

“Ừm, một vài người bạn cũ mà thôi, đã đến đây rồi cũng không thể làm lơ bọn họ” Drasna trả lời.

Hai bà cháu nhanh chóng đứng dậy tách ra, Drasna không có gọi ra Altaria để di chuyển trong thành phố, đơn giản bắt cái taxi liền rời đi.

Trước khi rời khỏi còn cỗ vũ cho Kaitou, ở sau lưng cậu lập tức xuất hiện Lous, nó liền thản nhiên làm tốt công tác của mình.

Đẩy Kaitou trở về hội trường thi đấu, lúc này trong sân trận đầu tiên đã bắt đầu diễn ra, nhóm của Shiratori rất nổi bật, Kaitou không mất mấy thời gian để tìm bọn họ.

“Ô, Kaitou, trở về rồi?” Shiratori vui mừng vẫy tay gọi.

“Ừm, Suji chuẩn bị xong chưa” Kaitou gật đầu lại gần, nhìn thấy vẫn còn ngồi quan sát trận đấu Suji hỏi.

“Không tệ, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, tiếp đến thi đấu ta cũng sẽ không thua” Suji thoải mái trả lời.

Trong khi nhóm bọn cậu đang chờ đợi phía hàng ghế khán giả, ở trên sân đấu hai cái tuyển thủ thi đấu đã đến cao trào.

Khuôn mặt bọn họ đều đã đổ đầy mồ hôi, biểu cảm lo lắng cùng hồi hộp, giống như đem bản thân hóa thân thành trên sân pokemon.

Mệnh lệnh không ngừng nối đuôi nhau, sau đấy một trong hai pokemon ngã gục xuống, trận đấu đầu tiên kết thúc dưới âm thanh trọng tài.

Các trận đấu buổi chiều có vẻ ngang sức hơn so với trận đấu buổi sáng, hai cái tuyển thủ đều dùng hết 3 pokemon của mình trước khi thua cuộc.

Đối với trận đấu tiếp theo chuẩn bị diễn ra, Heiji đột nhiên hỏi

“Suji, trận của ngươi là ngay sau trận này đúng không?”

“Hả… đúng vậy, khi trận đấu diễn ra được một nửa ta sẽ đi tới phòng chuẩn bị” Suji gật gât đầu nói

Mọi người không khỏi để ý xung quanh người trở nên đông hơn một chút, điều này cũng không có ý nghĩa gì rõ ràng, có lẽ trận đấu tiếp theo càng đáng để mong đợi hơn thôi.

Alidon nhịn không được hiếu kỳ “Trận này có ai đó nổi tiếng sao?”

Hanna mở ra danh sách thi đấu chiều ngày hôm nay hơi lắc đầu nhẹ nói “Cũng không thấy có ai quá nổi bật lắm…”

Cadette tò mò hỏi “Hai cái tuyển thủ là ai?”

“Một người chuyên dụng pokemon hệ Ghost, còn có một người chuyên dùng pokemon hệ lửa, khá giống như Suji, đối phương tên là… Stady?” Hanna lần nữa đọc lại thông tin cho mọi người.

“..Stady?” Kaitou nghe được Hanna kể vậy hơi nhỏ giọng kêu một chút.

Đối phương cũng là một cái người quen cũ, tuy gặp mặt không nhiều nhưng ấn tượng vẫn còn có một chút.

“Ngươi biết sao? Kaitou?” Shiratori để ý biểu cảm của Kaitou ngạc nhiên hỏi.

“Ừm, một cái rất mạnh huấn luyện gia, thực lực có lẽ không thua Hulk đâu, thậm chí có thể mạnh hơn nhiều” Kaitou theo ấn tượng của mình nói.

“Thật vậy sao…?” Hanna có chút bị đả kích hỏi ngược lại.

Cô thật chật vật để đánh bại được Hulk, hơn nữa còn là trong tình huống thiên thời địa lợi nhân hòa nhiều yếu tổ hỗ trợ mới thành công.

Giờ lại lòi thêm một cái huấn luyện gia mạnh hơn Hulk một đoạn, Đại hội liên minh không hổ là nơi tập trung toàn bộ nhân tài hội tụ, thật đáng sợ.

“Charizard, dùng Flamethrower!” Stady ở bên dưới sân lạnh lẽo hô to, đối thủ của cậu không quá mạnh mẽ, để lộ một cái sơ hở, Stady liền dứt khoát bắt lấy ưu thế trận đấu.

Ngọn lửa mạnh mẽ trực tiếp thiêu chết đối diện con Koduck nằm gục xuống, là pokemon hệ nước, Koduck kháng tính đủ cao với kỹ năng hệ lửa, tuy nhiên vẫn là chịu không được áp lực này.

“Ánh mắt thật sắc bén, mệnh lệnh thật dứt khoát” Heiji đưa ra đánh giá đầu tiên cho chỉ huy của Stady, nghe Kaitou khen ngợi đối phương xong, Heiji cũng không tự chủ chú ý thêm trận đấu nhiều phần.

“Ừm, hơn nữa đánh còn rất cẩn thận, nhìn thì dây dưa vô dụng, nhưng mỗi bước đều có hiệu quả” Kaitou gật đầu thêm phần khẳng định.

Cùng là huấn luyện gia ưa thích pokemon hệ lửa, Suji sức tập trung tăng mạnh nhiều phần, chỉ huy của Suji thiên về liều mạng xông tới, đột phá bất ngờ, khó lường chỉ huy, rất phù hợp với đặc tính của hệ lửa nóng nảy.

Còn chỉ huy của Stady lại tương đối bình ổn hơn nhiều, điều đó làm cho sức công kích của đối phương không cao, nhưng cũng không hề thấp, đủ để làm ra một trận đấu kéo dài, tất nhiên điều kiện thiết yếu là cần phải có một cái đầu lạnh.

Khi Stady lần nữa kết thúc pokemon thứ hai của đối thủ, Suji liền hít một hơi thật sâu, đứng dậy, sẵn sàng tới phòng chuẩn bị để khiêu chiến đối thủ đầu tiên của mình.

“Cố gắng lên, còn lại mình ngươi thôi đấy” Hanna tuy thường ngày không ưa Suji, cô vẫn là đập lưng đối phương nói cỗ vũ.

Suji quay đầu nhìn lại Kaitou, Heiji, Hanna cùng những người khác, hiện tại chỉ còn một mình cậu là chưa vượt qua vòng xếp hạng.

“Okay, ta sẽ vượt mức thi đấu của chính mình” Suji mỉm cười thoải mái, đối với Hanna trêu chọc môt chút, tâm trạng thả lỏng, sau đấy chậm rãi đến khu chuẩn bị.

Đối ngược với biểu hiện nhàn nhạt bên ngoài, ánh mắt của Suji ánh lên ngọn lửa bùng cháy, thể hiện đầy đủ sự quyết tâm của cậu trong trận đấu tiếp theo này.
 
Chương 314: Suji chiến đấu, táo bạo mà bùng cháy (1)


Trận đấu đầu tiên của Suji tại vòng xếp hạng rất nhanh diễn ra, đối thủ của cậu là một huấn luyện gia sở hữu pokemon khá hỗn tạp, số tuổi cũng không lớn, khoảng tầm 13 hay 14 gì đó.

Vừa ra sân liền gọi ngay pokemon đầu tiên là một con Crobat, pokemon tiến hóa dựa vào độ thân mật để đạt tới hình thái tối đa này.

Có thể đào tạo ra loại pokemon này, chí ít từ phương diện tình cảm hay sự quan tâm tuyệt đối không thấp, nó cũng giống như Eevee tiến hóa thành Sylveon vậy.

Bất quá để Golbat tiến hóa thành Crobat, một pokemon diện mạo không mấy ưa nhìn, lại còn chuyên môn phải chiến đấu để rèn luyện khắc khổ, người có ánh mắt liền rất nhanh nhận ra đối thủ lần này của Suji không đơn giản.

Cũng vì vậy mà khán giả trên đài không khỏi hưng phấn thét gào, bọn họ đang chờ đợi để nhìn lấy một trận đấu kịch tính.

“Steelix, ngươi có thể làm được mà đúng không?” Suji tất nhiên không dám coi thường đối phương.

Nhưng cậu cũng không để khí thế của bên đối diện lấn át bản thân được, Steelix của cậu cũng rất mạnh, hơn nữa lợi thế chiếm được còn không tệ đâu.

‘Là Steelix sao?’ Enmo cau mày nhìn về đối thủ phía trước, Enmo là đối thủ lần này của Suji, một cái nhà chăm sóc pokemon chuyển hướng sang huấn luyện gia.

Có thể tuổi tác của Enmo lớn hơn nhiều so với các huấn luyện gia tân nhân khác, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của Enmo cũng không hơn những tuyển thủ bình thường quanh đây là bao nhiêu.

Vốn Suji là một người chuyên dùng pokemon hệ lửa ở trong hầu hết các trận đấu, chỉ duy nhất khi thi đấu với Heiji mới dùng ra Steelix.

Vậy mà thật không ngờ đối phương lại gọi ra Steelix ngay trận đầu tiên trong vòng xếp hạng ư? Tình huống này có chút không đúng chứ?

Bất quá giật mình thì giật mình, Enmo rất nhanh đánh giá pokemon của đối thủ, một con Steelix khỏe mạnh, trưởng thành, cơ thể rắn chắc và thân hình khổng lồ.

Chiều cao bình thường của một con Steelix là khoảng 9 mét tầm đó, nhưng con Steelix này đã cao gần tới 10 mét rồi, cả cân nặng cũng không tầm thường, mặc dù chiều cao và cân nặng không đại biểu cho điều gì, nhưng vẫn mơ hồ toát ra được con Steelix trước mặt được chăm sóc tốt thế nào.

“Trận đấu… bắt đầu!” Trọng tài nhìn hai bên tuyển thủ cẩn thận quan sát nhau, phát hiện bọn họ đều đã sẵn sàng liền hô to.

Ngay lập tức mệnh lệnh khởi đầu vang lên, người dẫn trước tấn công không ai khác ngoài tính cách bùng phát Suji.

“Xông tới, Iron Head”

Trước tiên là tấn công bằng Đầu thép, dựa vào thân hình khổng lồ và khí thế khủng bố làm tấm khiên vững chắc, Suji mệnh lệnh cho Steelix công kích.

Enmo giật mình một chút, không ngờ lại áp sát ngay lập tức như vậy, có điều tình huống này cũng khá bình thường.

“Crobat, bay lên cao, dùng SuperSonic”

Làm ra né tránh là lựa chọn của Enmo, tốc độ của Crobat nhanh hơn Steelix nhiều, thêm cả thể lực lẫn sức mạnh đều trụ không nổi kẻ thù, thật tốt tận dụng ưu thế của mình mới là quyết định sáng suốt.

Siêu âm thanh được phóng ra bởi cái miệng của Crobat, bốn cái cánh tím đồng thời đập mạnh, tốc độ di chuyển trên không của Crobat nhanh đến đáng sợ.

“Dùng Rock Throw”

Suji phát hiện Đầu thép không làm được gì, trực tiếp thay đổi mệnh lệnh, giống như không quá quan tâm tới Siêu âm thanh của Crobat.

‘Nếu muốn làm ra hiệu quả hỗn loạn thì cũng cần phải đủ tập trung đấy’ Suji cười lạnh nhìn trên không con dơi cố gắng phát ra Siêu âm thanh.

Chỉ cần một hai khối đá ném lên làm đối thủ mất cân bằng, chiêu Siêu âm thanh lập tức bị đánh gãy.

Ném đá lập tức đươc phóng thích, so với lúc còn là Onix tốc độ dùng kỹ năng còn nhanh hơn nhiều, thoáng một cái đã suýt đem Crobat đánh rớt.

“Cẩn thận né tránh, dùng Dark Pulse”

Bóng đêm ba động theo lời của Enmo vừa cất lên liền đánh thẳng tới đầu của Steelix, đây là kỹ năng trải qua lựa chọn kỹ càng Enmo mới nói.

Vì đối thủ sở hữu hệ Thép, các kỹ năng hệ phi hành hay hệ côn trùng đều bị giảm thiệt hại, còn kỹ năng đặc trưng nhất là hệ độc lại không gây nổi bất cứ tác dụng gì.

Đang tính để cho Crobat hù dọa đối thủ một chút, nhưng không ai ngờ lại nghe thấy mệnh lệnh của Suji kịp thời đưa đến.

“Xông tới, mặc kệ nó, tiếp cận lấy đối thủ!” Suji hét to, giống như muốn nuốt một ngụm hơi ăn luôn đối thủ của mình.

“Cái gì…?” Enmo ngạc nhiên nói nhỏ, bất quá coi như muốn xông tới cũng không được, Bóng đêm ba động sẽ đẩy lùi đối phương!

Bóng đêm ba động lập tức dộng thẳng vào đầu Steelix, con rắn lập tức đau đớn kêu một tiếng, có điều mọi điều diễn ra không giống như Enmo suy nghĩ.

Chỉ thấy hình ảnh con Steelix ngày càng to hơn, đầu rắn thép nhất lời áp chặt lấy đang bay trên không Crobat há miệng ra.

“Fire Fang, cắn chết nó!” Mệnh lệnh của Suji làm dấy lên một bầu khí thế bốc lửa, dù cho Steelix là pokemon hệ thép, nhưng thân là huấn luyện gia yêu thích hệ lửa, cậu tất nhiên là cho Steelix học tập kỹ năng mà bản thân sở trường nhất.

Khán giả nhất thời hưng phấn đứng dậy, từ lúc bắt đầu, loại chiến đấu oanh liệt thiếu đi một chút mưu mô này càng khiến lòng người dễ bị kích động hơn.

“Crobat, dùng Air Slash làm ra né tránh” Enmo vội vàng hô to.

Cậu cũng bị giật mình bởi sự kháng cự mãnh liệt của Steelix, nhưng bản thân kịp thời bấu chặt tay giữ lại bình tĩnh hô.

“Đã muộn rồi, vây nó lại” Suji khuôn mặt bốc lửa, hơi chút trêu tức nói

Phải biết là cậu cũng không đầu óc đơn thuần như người ngoài nhìn thấy, Suji đây là đang dựa vào đặc tính để làm ra ưu thế mở đầu a.

Đặc tính của Steelix là Rock Head – Đầu đá, đặc tính này cho phép dù Steelix bị trúng đòn cũng sẽ không có hiệu quả bị bật ngược về sau, từ đó giúp Steelix rút ngắn khoảng cách với đối diện Crobat nhanh hơn.

Cả cơ thể của con rắn uốn cong lại đem phạm vi di chuyển của Crobat bị thu hẹp, Lưỡi chém không khí đánh vào trên người Steelix như một chiêu gãi ngứa.

“Không tác dụng sao…. Crobat, cố gắng né ra, Shadow Ball” Enmo cố gắng tìm kiếm lối thoát cho trận đấu.

Nhưng một bên cánh của Crobat đã nằm gọn trong miệng của Steelix, hàm răng lửa đốt cháy cơ thể con dơi nhỏ.

Nanh lửa quả nhiên đủ đáng sợ, Steelix cắn lấy cũng không có ném Crobat rời đi, mà là trực tiếp thả nó xuống người, toàn thân sắt thép cơ thể bóp chặt lại.

“Crobat…!!!!” Enmo kinh hoảng nhìn cảnh tượng trước mặt, chỉ có tuyệt vọng kêu

“Cố gắng thoát ra đi, Crobat, Steel Wing, Wing Attack”

Liên tục ra mệnh lệnh, có điều kết quả cuối cùng lại như trực tiếp tạt một thau nước vào người Enmo, làm đối phương cảm thấy giá rét.

Steelix thả lỏng cơ thể, rời đi, để lại trên sân một con dơi tím bất lực nằm trên mặt sân hai mắt xoay tròn.

Với kinh nghiệm chiến đấu ít ỏi của mình, Enmo dễ dàng rơi vào bẫy của Suji, nếu là một người khác, có lẽ mọi chuyện sẽ thay đổi chóng vánh.
 
Chương 315: Suji chiến đấu, táo bạo mà bùng cháy (2)


“Trận chiến vừa rồi.. Suji chiến thắng khá đẹp đấy chứ” Kaitou mỉm cười đối với dưới sân thi đấu vỗ tay nói.

“Ừm, là một lựa chọn thông minh, lợi dụng các yếu tốt khó lường để tạo ra điểm bất ngờ dành cho mình” Heiji tán thưởng kêu, nói thật là Heiji cũng không ngờ rằng Suji sẽ dùng Steelix ngay từ trận đầu này.

Mọi người đều tại trong các trận đấu trước mặc định mỗi tuyển thủ một cái am hiểu riêng biệt, và Suji được xếp vào các huấn luyện gia ưa thích pokemon hệ lửa.

Khả năng chiến đấu thô bạo, ít dùng kỹ xảo mưu mô trong trận đấu, đánh giá của Suji được kêu là vũ phu.

Nhưng trận đấu này Suji hoàn toàn lật đổ được những quan điểm lạc hậu trên người mình, hơn nữa còn dùng nó như thế công mà tiến tới.

“Rất sáng tạo, có điều một phần khác là do đối thủ của cậu ta cũng không quá mạnh” Hanna gật đầu nói.

“Ta nghĩ rằng đối phương giống ta đấy” Denis đột nhiên phát ngôn khiến mọi người quan tâm.

“Là sao?” Camile tò mò hỏi, Cadette ở bên cạnh cũng ngạc nhiên.

“Đối phương rất có thể là một Nhà chăm sóc pokemon chuyển ngoặt sang làm huấn luyện gia đi!” Denis khẳng định nói, hơn nữa còn cực kỳ chắc chắn.

“Ồ, như thế nào nhận ra?” Alidon nghi hoặc hỏi, cậu cũng không biết sự khác biệt giữa Nhà chăm sóc và huấn luyện gia khác nhau chỗ nào a.

“Đồ ngốc, là yếu tố chăm sóc, và thực chiến chiến trường, lẫn với kinh nghiệm chỉ huy nữa” Shiratori đối với Alidon đưa ra giải thích, sau đấy đối với Denis hỏi “Đúng chứ?”

“Ừm, Shiratori nói đúng rồi, là những yếu tố đó dẫn đến đối thủ của Suji trở nên sai sót” Denis gật đầu khẳng định.

“Tuy không phải nói là các Nhà chăm sóc pokemon nào cũng thiếu hụt kinh nghiệm chiến đấu, nhưng đại đa số là vậy, và bọn họ có một đặc tính là ‘Sợ hãi pokemon của mình bị thương’!” Denis nói ra điểm mấu chốt.

Mọi người bật ồ lên một tiếng, hoàn toàn không nghĩ tới lại có huấn luyện gia sợ hãi pokemon của mình bị thương?

Kaitou và Heiji ngược lại khá bình tĩnh, Kaitou thấy mọi người quá mức tập trung vào Denis quá, đối phương bắt đầu hơi ngại ngùng liền giải vây.

“Sợ hãi pokemon bị thương là đặc điểm chung của Nhà chăm sóc pokemon, đặc biệt là trẻ tuổi Nhà chăm sóc, bọn họ càng yêu thích đến chữa trị pokemon và nuôi dưỡng nó trưởng thành trong môi trường an toàn, bọn họ coi pokemon của mình như đứa trẻ vậy, và bậc phụ huynh không ai muốn con mình chịu đau hay nguy hiểm gì, đúng chứ?” Kaitou hiền lành giải thích.

“Đúng vậy, ta cũng tính đi khiêu chiến đạo quán qua một lần, nhưng vì yếu tố này mà dời lại kế hoạch về sau” Denis gật đầu, sau đấy xấu hổ nói.

Mọi người cười cười đối với Denis an ủi, sau đấy sự tập trung dồn lại lần nữa trên sân đấu, Enmo chuẩn bị gọi ra pokemon thứ hai.

Mặc dù có chứng Sợ hãi pokemon bị thương, nhưng có thể tiến vào được vòng này liền chứng tỏ đối phương thực lực không tệ, Suji nếu dám khinh thường liền ăn cho đủ!

“Ra sân, Pyroar!”

Tiếp tới pokemon quả nhiên là một con hệ lửa pokemon, Steelix rất mạnh, nhưng điểm yếu của nó cũng rất rõ rệt.

Không quá ngạc nhiên khi Enmo ngắm tới điểm yếu này, có điều Suji cũng đưa tới pokeball nói

“Trở về, Steelix!”

“Cái gì…?” Enmo hoàn toàn không tin được đối phương vậy mà đổi pokemon, thế này không giống với tính cách đối phương hay thể hiện a.

“Ra sân, Magmar! Cho mọi người thấy một trận chiến giữa hai cái hệ lửa pokemon bùng cháy thế nào đi” Suji trực tiếp gọi ra át chủ bài của mình.

Lúc này trên sân, con sư tử Pyroar đang gầm gừ nhìn chằm chằm vào Magmar của Suji, hai con pokemon cơ thể đều có màu đỏ rực, Pyroar của Enmo là giống cái, thân thể thon gọn và phần bờm tinh tế vuốt cong trên đầu.

Hai cái pokemon mới toanh lần nữa xuất hiện trên sân, lần này người khởi đầu trận đấu cũng không phải là Suji, đối diện Enmo học không chiếm lấy ưu thế cho mình trước.

“Xông tới, Fire Fang!”

“Ngươi cũng không cần sợ hãi, Magmar, dùng Fire Punch” Suji thoải mái cười to hô.

Chiến đấu trực diện thế này mới hợp ý của cậu, và cả Magmar cũng chiến đấu thật sự thoải mái.

Hai con pokemon đều tiến công tới tấp, hàm răng sắc bén của Pyroar cắn chặt lấy nắm đấm lửa của Magmar.

Nhất thời hoa lửa không ngừng tản ra bên ngoài, sức nóng trên sân thi đấu đang dần gia tăng, Magmar bị cắn đến đau đớn, xong rồi bàn tay dùng sức quăng, con Pyroar bị đập mạnh xuống đất cũng không dễ chịu đi đằng nào.

“Dùng Flamethrower” Suji trước tiên nói

“Ngươi cũng Flamethrower!” Enmo dứt khoát ngạnh chiến đối kháng trực diện.

Hai ngọn lửa lần nữa va chạm vào nhau, Pyroar bật dậy đủ nhanh để làm ra phản đòn, thế lửa lại đem vị trí hai con pokemon đẩy lùi lại một đoạn.

“Tiếp tục xông tới, Fire Punch” Suji càng đánh càng hăng, Magmar cũng bùng lên khí thế xông tới.

Nhìn qua thì Pyroar của Enmo cò phần yếu thế hơn, nhưng ngay khi đối thủ vừa đến gần Enmo liền hô to

“Hyper Voice”

Thân là sư tử, Pyroar tiếng rống đủ vang đội, lập tức khiến cho Magmar đang hăng hái chấn đến đau tai nhức óc.

Cả người Magmar bị đẩy lùi một chút, Pyroar liền tự chủ xông tới muốn cắn lấy đối thủ của mình, Suji đang bịt tai cau mày kịp thời hô.

“Xông tới luôn, Headbutt”

Cũng không còn đường để lui, Magmar thể lực cao bao nhiêu Suji hiểu biết rất rõ, thay vì né tránh cậu liền để cho Magmar tiếp tục xông tới.

Hai bên lần nữa trực tiếp va chạm, cái đầu của Magmar thật sự rất cứng rắn, đem đối diện Pyroar húc ra thật xa.

“Pyroar, ngươi không sao chứ, còn chiến đấu được không?” Enmo lo sợ hỏi.

Con sư tử cái lập tức bật người dậy, bốn chân tiến vào tư thế, giống như sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể xông tới vậy.

“Magmar, ổn chứ?” Suji cũng không tin pokemon hoàn toàn không chịu tổn thương đâu, cái đầu lọt thẳng vào hàm răng của Pyroar rõ thế cơ mà.

Quả nhiên là Magmar cũng lắc lắc đầu mình, còn hơi chút khó chịu vung hai tay lên chuẩn bị xông tới chiến đấu.

Enmo nhìn về phía Suji một chút, bên phía Suji cũng nhìn ngược lại Enmo, hai người không khỏi giật mình, sau đấy hăng hái hô to.

“Xông lên!”

“Tấn công!”

Hai cái mệnh lệnh cùng lúc hô ra, hai con pokemon tiếp tục lao vào chiến đấu, Pyroar nhất thời bị đẩy lùi hơn một chút.

Có điều đây chính là cái bẫy để dụ Magmar vào tròng, cơ thể thon gọn của giống cái giúp Pyroar bật người nhẹ nhàng hơn.

Thoắt cái né ra đằng sau của Magmar, Suji thấy vậy hô to

“Smokescreen!”

Phun ra khói mù là kỹ năng quen thuộc mà Suji hay sử dụng, nhất là khi điểm yếu của bản thân bị tìm ra.

“Khốn nạn, Pyroar, trực tiếp phun lửa, Flamethrower” Enmo mất bình tĩnh trước tiên tấn công.

Suji ngược lại an ổn chờ đợi, ngay sau khi chiêu phun lửa của đối thủ đánh hụt, cũng là khi vị trí của Pyroar để lộ ra.

Nhất thời con Magmar từ trong màn khói dày đặc xông tới, bàn tay vung lên nắm đấm lửa đập xuống.

Đem đối thủ dộng trên mặt đất, sau đấy liên tục ra quyền, Enmo cũng gào lên

“Dùng Fire Fang cắn trả lại nó”

Hai con pokemon quần nhau một chặp, cuối cùng Pyroar vẫn là bị nhấc bổng lên ném ra xa, con sư tử cái lập tức ngã gục tại chỗ.

Magmar tuy rằng bị thương không nhẹ, nhưng vẫn đứng vững giơ tay lên, Suji thấy vậy khẽ nói “Tốt lắm!”

Khán giả đồng loạt vỗ tay to hoan hô, trận đấu cận chiến kích thích vậy vẫn thật hiếm có, trọng tài dứt khoát tuyên bố Pyroar mất đi năng lực chiến đấu, thế trận lúc này hoàn toàn nghiêng về một bên của Suji.
 
Chương 316: Audino bạo lực


Enmo vừa lo lắng vừa không cam lòng nhìn vào Pyroar của mình ngã gục xuống, hành động trước tiên của Enmo không phải là thu hồi lại Pyroar mà là trực tiếp chạy lại gần, ngồi xuống xem xét vết thương của con sư tử.

Cẩn thận làm qua vài đông tác sơ cứu, sau đấy đối với Pyroar an ủi, thu hồi lại pokemon trở về pokeball.

Hành động của Enmo không tính là quá đặc biệt, nhưng có thể ở trong tình huống gay cấn và áp lực như vậy, dứt khoát bỏ hết mọi thứ để lo cho pokemon của mình, xét về phương diện của một Nhà chăm sóc, Enmo đã làm được rất thành công.

Suji im lặng không nói gì nhìn đối thủ của mình chăm sóc Pyroar, cẩn thận thu hồi lại đồng bạn, Enmo mới bắt đầu đứng trở lại khu vực thi đấu, đối với Suji xấu hổ xin lỗi.

“Làm ngươi phải chờ rồi..”

“Không, không có gì, chúng ta tới trận đấu cuối cùng thôi chứ?” Suji lập tức lắc đầu thoải mái cười.

Hành động của Enmo thật sự khiến Suji nhất thời rung động, có lẽ bản thân cậu cũng không quan tâm pokemon nhiều như đối phương đi?

Đối phương hẳn là rất trân trọng pokemon của mình… Suji làm sao có thể vì việc này mà nổi giận được?

“Ừm, tốt, vậy chúng ta tới trận đấu tiếp theo” Enmo gât đầu đồng ý, tiếp theo đó cầm tới pokeball thứ ba của mình.

Trận đấu đã dần đi tới hồi kết, lợi thế nằm hết về phía của Suji, có điều Enmo chưa hề mất đi hi vọng.

Phải nói là Enmo vốn dĩ chỉ tính thi đấu hết mình thôi, là một Nhà chăm sóc, đi thử cảm giác khiêu chiến Đại hội đã là một trải nghiệm thú vị, còn muốn chiến thắng quán quân Đại hội liền hên xui thôi.

Đôi lúc tâm trạng thả lỏng đó sẽ khiến cho huấn luyện gia trở nên sơ hở và dễ bị đánh bại, nhưng cũng có lúc, tâm trạng thả lỏng này giúp cho thực lực của Enmo có thể phát huy tối đa kể cả trong những trường hợp thật khó khăn như bây giờ.

“Ra sân, Audino!” Pokemon thứ ba được gọi ra sân, một con màu trắng hồng đáng yêu pokemon quen thuộc.

Chỉ cần đi qua Trung tâm pokemon của địa khu Kalos, mọi người đều quen thuộc với bạn đồng hành của y tá Joy, Audino.

“Vậy mà là.. Audino?” Suji có chút giật mình, Audino được coi là một pokemon tính tình hiền lành, yêu thích hòa bình và chán ghét chiến tranh, có điều con Audino trước mặt ánh mắt quả thật rất sắc bén.

“Magmar, không cần lơ là, đối phương không bình thường đâu” Suji đối với pokemon của mình nhắc nhở.

Cậu cảm thấy dù Audino lực chiến không cao, nhưng rất có thể đây là pokemon mạnh nhất của đối thủ.

Trọng tài lời nói rất nhanh đi đến, hai cái huấn luyện gia theo âm thanh “Bắt đầu” liền lập tức tấn công.

“Chúng ta trước chiếm lấy ưu thế, Magmar, dùng Fire Punch”

“Bật lên, Audino, dùng Take Down!”

Enmo dứt khoát mệnh lệnh, so với hai con pokemon phía trước, lúc này Enmo thể hiện được sự tự tin hơn nhiều, giống như lột xác thành một người khác vậy.

Audino động tác cũng thật nhanh, danh xưng hiền hòa pokemon vậy mà đáng sợ bật nhảy, lấy thật mạnh lực xung kích húc vào đang lao tới Magmar.

“Cẩn thận, Magmar, dùng Fire Spin tấn công”

“Đạp lấy nó, đừng cho đối phương có cơ hội tấn công, làm xong dùng Double Slap!”

Enmo lúc này chiếm lấy thế thượng phong, vốn dĩ Magmar đã có chút hao tổn thể lực rồi, cú va chạm của Ép xuống liền ấn cả người Magmar vào mặt đất.

Lửa xoáy không thể tấn công được Audino, Suji đột nhiên ớn lạnh cả người nhìn con Audino trên sân hung tợn vung hai tay dùng Liên hoàn tát.

Tát đến vang dội, tát đến bạch bạch bạch, tát đến Magmar không còn đường về, đây là một con hung dữ sức mạnh bạo biểu Audino.

“Magmar… vùng ra…” Suji tính để cho Magmar né đòn, có điều đến chính Suji còn không tin được Magmar có thể né tránh.

Cơ thể đáng yêu của Audino như một cái kẹp chặt, đem Magmar đè nặng xuống đất, còn ở bên sân chỉ huy, Enmo cũng phối hợp động tác của Audino vung tay.

“Flamecharge” Suji phát hiện nếu cứ để chuyện này như vậy, mọi thứ tuyệt đối sẽ kết thúc rất chóng vánh.

Thay đổi bằng một kỹ năng có thể gây sát thương cho Audino, cả người Magmar bốc lên ánh lửa phừng phực.

“Hyper Voice!” Enmo lúc này cười đểu vung tay, áp sát đối thủ đến vậy, không dùng chiêu này còn tính đợi khi nào?

Há cái miệng rộng Audino hít một hơi sâu, sau đấy dùng Siêu Âm Thanh đối với bên dưới đang bốc lửa Magmar gào to.

Âm thanh chấn động đến mức ở phía xa Enmo và Suji đều phải bịt tai lại, trên hàng ghế khán giả nhiều người cũng chịu không được.

Như vậy còn đang nằm trên sân đấu Magmar cũng khó mà vượt qua, chỉ thấy khuôn mặt Magmar đau khổ, chiêu Đạn lửa cũng bị dập tắt, cả người khó khăn run bần bật.

“Chết tiệt, dính vào trạng thái Confused rồi”

Suji liếc mắt một cái liền nhận ra tình huống lúc này, trạng thái Hỗn loạn là một trong các trạng thái khó chơi nhất trong thi đấu.

“Quá tốt, thừa thế xông lên, đấm văng nó, Pound”

Enmo lại vui mừng như được mùa, trực tiếp hạ lệnh trục khách, Audino không khách khí định vươn tay lên đánh bay đối thủ.

Cú tát va vào người của Magmar, Suji cắn răng hô

“Cố gắng hết sức, đánh trả nó đi, Magmar” Suji chỉ có thể tin tưởng vào pokemon của mình, Magmar ở tình huống khẩn cấp nhất mở mắt ra, đầu nó vẫn còn thật choáng, trước mặt tình huống thật mơ hồ.

Bất quá theo lời hi vọng của Suji, Magmar vẫn là vung cánh tay ra đánh về phía trước quơ bậy, giật mình thấy Magmar vậy mà còn đánh trả được, Audino nhất thời lơ là liền trúng đòn.

Fire Punch đồng dạng húc bay Audino về sau, có điều nằm trên sàn đấu Magmar hai mắt đã xoay tròn

“Magmar mất đi năng lực chiến đấu, Audino dành chiến thắng, xin mời Suji tuyển thủ gọi ra pokemon thứ hai của mình” Trọng tài rất nhanh phán đoán nói.

Khán giả giật mình, Kaitou có hơi buồn cười kêu “Vậy mà cũng được sao?”

Hanna không khách khí mà cười thoải mái kêu “Đáng đời Suji”

“Con Audino đó thật đúng là mạnh, thật hiếm thấy Audino” Heiji ngược lại tán dương Enmo.

“Cũng may là Audino của ta không bạo lực như vậy” Shiratori thì thở phào mừng rỡ, cô cũng có một con Audino đáng yêu hiền lành.

Nghe Shiratori nói vậy mọi người liền bật cười, sau đấy lần nữa tập trung lên sàn đấu, trận này Audino có thể nói là không tổn thương gì mấy dành được thắng lợi.

Enmo nhất thời lật lại tình thế, tuy bất lợi vẫn nhiều hơn, có điều cũng không phải không có khả năng.

Có điều… đột nhiên

“Audino, ngươi không sao chứ?” Enmo nhạy cảm phát hiện bất thường quan tâm hỏi.

Audino khó chịu cau mày, bất quá rất nhanh lắc đầu trả lời, khuôn mặt Audino đã đỏ bừng không biết từ lúc nào.

“Đây là… Flame Body gây ra tác dụng rồi?” Suji còn đang thất vọng bồi hồi thu lại Magmar, nhìn thấy cảnh này liền cười nhoẻn môi, thật tốt!

Đặc tính Cơ thể lửa của Magmar cho phép miễn là Magmar có thể đập trực tiếp vào người đối thủ, có xác xuất cao mang lại hiệu quả Bỏng trên người đối phương.

Có lẽ cú đấm cuối cùng của Magmar đã làm ra hiệu quả này, xem ra thần may mắn đều đang nở nụ cười với cậu.
 
Chương 317: Nóng nảy phát huy


Lúc này những người có ánh mắt đã nhận ra tình huống bất thường của Audino, tuy nhiên lại không có Ban Bình Luận như hồi sáng để giải thích rõ mọi thứ cho khán giả.

Trận đấu vẫn cần phải tiếp tục, để giữ bí mật cho trận đấu tiếp theo, Suji suy nghĩ một hồi, sau đấy quyết định vẫn là gọi ra Steelix.

“Ra sân, Steelix, cho đồng bạn của ngươi làm tốt báo thù nào”

Một con rắn thép xuất hiện khổng lồ trong sân, đáng lẽ bình thường pokemon nhìn thấy một con Steelix khổng lồ như vậy nên có chút điểm hoảng sợ hoặc tìm tòi.

Ngược lại Audino rất tốt, dù đang trong trạng thái Bỏng, cả người đều khó chịu, điều này nhất thời kích hoạt sự bùng cháy của con nhỏ bé pokemon.

Đôi lúc khó tính pokemon chịu trạng thái Bỏng không chỉ mang lại khó chịu, mà còn là vượt mức 120% phát huy thực lực.

Dù sao đây cũng không phải là game, đây là thế giới thật, tính cách pokemon cùng nỗ lực của chúng là những điều mà đến cả các tiến sĩ pokemon đều không giải thích được.

Enmo vẫn còn hơi lo lắng cho Audino, nhưng nhìn gương mặt thiện chiến lúc này của đồng bạn, cậu vẫn là thức thời im lặng.

Bởi vì cậu biết rõ, lúc này Audino thật sự rất đáng sợ, đáng sợ hơn hầu hết mọi lúc, đây là một con Bạo lực vú em!

“Trận đấu bắt đầu!” Trọng tài lần nữa thông báo.

Suji trước tiên nói “Steelix, xông tới, dùng Iron Head”

Suji giống như trận đầu tiên làm ra lựa chọn, Enmo thấy vậy không bối rối ngược lại thì thầm kêu ‘Cũng tính dùng một chiêu hai lần với ta sao? để ngươi ăn hối hận một chút!’

“Audino, xông tới, dùng Take Down”

Đè xuống một lần nữa được dùng ra, có điều thể trọng chênh lệch như vậy, mệnh lệnh của Enmo thật sự hợp lý sao?

Giữa một con khổng lồ pokemon và một con nhỏ bé đáng yêu pokemon, mọi người đều thiên về Steelix trong một cuộc va chạm đọ sức.

Có điều khi Audino và Steelix dụng vào nhau, người phải kêu đau đớn thế mà là cả hai, hơn nữa Steelix giống như còn chịu đau hơn một chút.

Đặc tính Đầu đá của Steelix giống như cũng bị phá vỡ, Suji khó tin bật thốt

“Cái quái gì? Chiêu thức hệ Normal đáng lý không thể gây ra thiệt hại này với Steelix chứ?”

Bất ngờ đến nghẹn họng, Suji hoàn toàn không tin điều diễn trước mắt, bất quá Audino không hề định dừng lại.

“Xông tới, Audino, dùng Flamethrower”

Tiếp đến là chiêu phun lửa, chiêu thức này thế nhưng có thể khiến cho Steelix phải nhận thiệt thòi đủ nặng.

Suji vội hô to

“Steelix, dùng Rock Throw cản lại đối phương”

Lập tức làm ra ứng đối, dùng chiêu Ném đá để công kích Audino, có điều Audino cũng không giống như Suji tưởng tượng dừng lại chiêu Flamethrower, bởi vì vốn dĩ nó cũng không tính dùng chiêu Phun lửa a.

Audino lúc này đang ở trong trạng thái điên cuồng, trạng thái bỏng làm cho tính khí của Audino có phần dễ kích động.

Để nó né đòn là chuyện không thể, Audino trực tiếp vung tay lên đập về khối đá phía trước, trực tiếp thổi bay Rock Throw làm người ta há hốc miệng.

“Thế này cũng được?” Suji lúc này cạn lời.

Con Audino vậy mà đáng sợ đến thế? Chỉ thấy Audino phóng tới như một cái tia chớp bám lấy người của Steelix.

Cơ thể nó nhỏ bé nhưng sức lực phi phàm, hoàn toàn không biết đau là gì phát tiết cơn giận trong người mình.

Enmo chỉ có thế xấu hổ cười cười đồng thời lo lắng cho pokemon của mình, đối với việc Audino không nghe mệnh lệnh cũng không tức giận, dù sao thì nó đang ở trạng thái mất bình tĩnh, cản không được.

Steelix bị đánh đến đau đớn, hệ Thép pokemon bị hệ Thường pokemon dùng tay không đấm đến đau đớn hẳn cũng là chuyện kỳ lạ.

“Steelix, vẫy nó ra!” Suji không tính để mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy, con rắn thép không ngừng cử động để ném Audino rời đi, thậm chí còn đào động chui xuống lòng đất.

Ấy vậy mà con Audino vẫn kiên quyết bám theo liên tục đánh, Suji nhịn không được chửi tục

“Cmn, Một con Audino khó nhai!”

Cuối cùng khi lao lên trời lần nữa, Steelix đã đau đớn gấp nhiều lần, trước đó vết thương trùng hợp bị Audino đập vào, Steelix có cảm giác muốn sụp đổ.

Bám trên lưng của Steelix con Audino cả người cũng không khấm khá hơn mấy, toàn thân đều là vết thương, hai tay đánh đến đau nhức đỏ sưng lên.

Ngay khi Enmo định nhận thua thu hồi lại Audino, và Suji định cho Steelix giải vây đưa ra một phương án khác.

Đột nhiên Audino mệt mỏi thả lỏng hai tay ra, tự động nhảy khỏi người Steelix, Enmo thấy thể thở phào, trong khi Suji lại giật mình bật thốt.

“Cẩn thận, Steelix, là chiêu Double Edge!”

Rõ ràng là con Audino không hề định từ bỏ, nó buông khỏi người Steelix chỉ là để dùng một chiêu mạnh hơn.

Liều mạng va chạm là lựa chọn của Audino, chỉ thấy Audino như một cái đạn thịt xông tới, húc thẳng vào người Steelix.

Hai cái pokemon đập vào nhau vang lên âm thanh thật vang đội, khối bụi mịt mù, Steelix cũng bị húc ngã ầm xuống đất.

Khi làn khói dần dần tan đi, để lại hai con pokemon đang nằm gục trên sàn đấu, Steelix hai mắt xoay tròn, con Audino chật vật đứng đấy, trông nó giống như còn muốn đấm Steelix thêm vài phát.

Có điều thể lực không còn, Audino chỉ có thể bất lực nằm gục xuống, trận đấu lúc này mới hoàn toàn chấm dứt

“Audino và Steelix đồng thời mất đi năng lực chiến đấu, nhưng vì Suji tuyển thủ còn một cái pokemon chưa sử dụng, vậy nên người chiến thắng chung cuộc là Suji tuyển thủ!” Trọng tài đưa ra kết quả cuối cùng.

Cái đèn của Audino bên sân Enmo cũng tắt đi, kết quả đã hiển lộ rõ ràng, vốn đang ở thế thua cuộc, một mình Audino liền cân hai con pokemon của đối thủ.

Tuy kết quả đã có, nhưng mọi người không nhịn được vẫn là hoan hô cho màn thi đấu đầy đặc sắc của hai tuyển thủ và các pokemon trên sân.

“Trở về đi, Audino, ngươi đã làm thật tốt” Nói thật Enmo cũng không ngờ Audino liều mạng đến vậy, có lẽ đối với Audino, nó một nửa là đang bực tức, một nửa là muốn chiến thắng dành cho cậu đi?

Nếu không thì dù bình thường, Audino có tức giận cũng không liều mạng đến vậy, Enmo thở dài một hơi, dùng ấm áp đến lan truyền trong quả cầu pokeball.

Đối với trước mặt mình Suji gật đầu chào “Trận đấu hay lắm, ngươi cần phải chiến thắng tiếp đấy!”

“Ừm, trận đấu hay lắm, Audino của ngươi thật mạnh, ta sẽ tiếp tục chiến đấu hết mình” Suji gật đầu đồng ý.

Enmo nghe vậy thoải mái rời đi, trước khi đi còn nói cảm ơn một tiếng, bóng lưng khuất khỏi hội trường thi đấu, cảm giác có một chút cô đơn.

Dù rằng trước khi tham dự Đại hội, mục tiêu của Enmo chỉ là rèn luyện bản thân hết mức, nhưng nhìn thấy Audino như vậy…

Thua cuộc…

“Thật ức chế!!!”

Bàn tay siết chặt lại, khuôn mặt không cam lòng, đôi mắt có hơi cay cay, không đến mức bật khóc, chỉ là vẫn chưa muốn dừng lại, hành trình của bọn họ, cần phải một lần nữa bắt đầu lại từ đầu.

Tiếp theo, bọn họ sẽ không thua.

‘Đi thôi, Audino, mọi người, tiếp tục lữ hành thôi’
 
Chương 318: Hỗ trợ chữa trị trung tâm pokemon


Trận đấu của Suji và Enmo kết thúc còn có một trận đấu nữa, có điều Kaitou cũng không dự định ở lại quan sát thêm, dù sao thì nhóm Suji và Heiji cũng định tiếp tục ăn mừng một chút.

Ngày hôm nay cả ba người Kaitou, Suji và Heiji đều vượt qua top 128 đấu xếp hạng, lọt vào 64 người mạnh nhất, hai ngày tiếp theo liền tương đối rảnh rỗi, cả nhóm quyết định vui chơi thả ga một đêm.

Đầu tiên là đi dạo quanh khu vực lễ hội, hôm ăn mừng cho Hanna vẫn còn chút kiềm chế, dù sao thì vẫn còn ba người chưa hoàn thành xong phần thi của mình.

Nhưng ngay khi tất cả mọi người vượt qua, cả nhóm đi chơi xong ăn uống tới khuê, lại thêm đi hát hò một chặp, chỉ ngay trước thời gian đóng cửa của khách sạn và trung tâm pokemon cả nhóm mới vừa vặn về kịp tới nhà.

Đó cũng là nhờ Lous dùng Teleport mang cả đám dịch chuyển tới nơi, nếu không thì đêm nay nhóm Kaitou cũng đừng mong được nằm giường đi ngủ.

“Cảm giác hôm nay thi đấu thế nào, Lous?” Kaitou lúc này mới hỏi thăm đồng bạn mình, cậu có chút mệt mỏi nằm lên giường.

“Không tệ, lâu lâu vận động một chút, bị đánh cho bất ngờ, lại có thêm vài phần phấn khích” Lous đưa ra cảm nhận của mình.

“Vậy sao… lần sau chúng ta sẽ đánh toàn lực a” Kaitou đối với Lous nói

“Ừm, có thể, kế tiếp ta sẽ không lơ là như vậy, bất quá để ta tại ví trí thứ hai đi, ta và Tyranitar làm áp cửa, còn lại pokemon đầu tiên nên lộ ra một chút, đám trẻ còn lại cần nhiều huấn luyện thêm” Lous suy nghĩ một chặp đưa ra đề nghị.

Nếu như để Lous ra đầu sân và trực tiếp đánh bại cả ba pokemon của đối thủ, cách làm này không vấn đề gì, nhưng như vậy quá nhàm chán.

Đằng nào thì nếu như cả Lous và Tyranitar đều thua cuộc thì pokemon thứ ba cũng phải ra sân, thôi thì cho pokemon đầu tiên là một trong năm cái Talonflame, Greninja, Glaceon, Lucario với Salamence đi.

“Cho đám Talonflame ra sao… haha, có vẻ bọn chúng cũng rất mong chờ đấy” Kaitou nghe vậy không từ chối, sờ sờ vào các pokeball của mình cảm nhận cảm xúc của chúng trả lời.

Xem như là lời đồng ý cho đề nghị này, Kaitou và Lous đêm nay tiếp tục tu luyện Siêu năng lực cho đến ngày mai.

Kế tiếp hai ngày Kaitou cũng không dự định tiếp tục theo dõi thi đấu, hai ngày tiếp theo Wiklarm và Mianthe chắc chắn sẽ dùng toàn lực để chiến thắng, cũng không nhìn ra được cái gì, trực tiếp bỏ qua.

Dù sao thì cậu cũng nghiên cứu bọn họ đủ kỹ rồi, thay vì tiếp tục lo lắng đối thủ của mình mạnh ra sao, Kaitou trước tiên nhắm tới đồng bạn thứ tám của bản thân.

Nghe ngày hôm qua Shiratori kể về việc giúp đỡ y tá Joy có thể nhận được một quả trứng Audino, Kaitou liền dứt khoát thay đổi hành trình đi tới Trung tâm pokemon đăng ký tình nguyện.

Nhóm Shiratori và những người khác tiếp tục đi theo dõi trận đấu, Kaitou vốn tưởng chỉ có một mình bản thân xa lạ không quen biết ai đi hỗ trợ thôi, không ngờ lại gặp được người quen ở đây.

“Kaitou, ngươi cũng tới sao? chỗ này!” Denis vui mừng vẫy tay gọi, cậu đến sớm hơn Kaitou vài phút, có hơi bối rối, đột nhiên thấy người quen liền bắt gặp nói chuyện.

“Denis, chào buổi sáng, ngươi đăng ký tình nguyện hỗ trợ chưa, bên nào vậy?” Kaitou thấy Denis liền tiến lại gần, Lous mang Kaitou tới, bên phía Denis liền chỉ về một phía quầy tiếp tân

“Là bên kia, còn cần phải kiểm tra khả năng của pokemon nữa, ta còn chưa đăng ký, cùng đi chứ?” Denis nói nói.

“Ừm, cùng đi thôi, có người quen cảm thấy thoải mái hơn hẳn” Kaitou gật đầu.

Lúc này trong Trung tâm pokemon không quá nhiều người, có không ít người tới hỗ trợ, rất nhiều trẻ tuổi huấn luyện gia muốn có một quả trứng Audino liền để pokemon tùy tiện học kỹ năng chữa trị tiến vào.

Sau đấy bọn họ rất nhanh được lễ phép lịch sử oanh ra ngoài, không phải cứ có thể chữa trị kỹ năng pokemon đều vào được, bọn họ còn cần cả kiến thức nữa.

Hai người rất nhanh tiến vào đăng ký, y tá Joy lập tức nhận ra Kaitou, dù sao là một trong các tuyển thủ hạt giống lần này, bên cạnh Denis y tá Joy cũng nhận biết, cậu bé này am hiểu chữa trị pokemon không tệ, nghe nói là làm Nhà chăm sóc pokemon, cô liền hỏi

“Hai ngươi muốn đăng ký tình nguyện sao?”

“Vâng!”

“Làm phiền y tá Joy rồi”

Kaitou và Denis lập tức gật đầu, y tá Joy liền dẫn hai người tới khu vực chữa trị, hiện tại đang có vài con pokemon đang bị thương cần hỗ trợ.

“Trước tiên hỗ trợ đám pokemon này đi, ta cần phải lo cho một vài pokemon khác nữa” y tá Joy chỉ chỉ một chút rồi tiếp tục làm công việc của mình.

Để thuận theo không khí Đại hội, không ít huấn luyện gia bình thường bên ngoài cũng thi đấu theo phong trào, bị thương pokemon đến Trung tâm đông nườm nượp.

Dù sao thì khi dân số càng đông tập trung tại Lumiose thành phố, sức chứa và yêu cầu chữa trị tại đây cũng tăng cao rất nhiều.

Kaitou và Denis gật đầu đồng ý, mỗi người phân một cái pokemon tiến hành chữa trị, Kaitou cùng Lous đối với một con Hoppip tiến hành câu thông.

Thông qua Siêu năng lực có thể trực tiếp giao lưu với Hoppip, Kaitou ôm lấy cái pokemon nhẹ nhàng dùng thuốc sát trùng cho nó, bên cạnh Lous ném tới một cái Heal Pulse thuần thục chữa lành cho Hoppip.

Sau đấy Kaitou kiểm tra một chút nữa rồi để cho Hoppip nghỉ ngơi, bên cạnh Denis động tác nhanh gọn hơn

Denis gọi ra một con đáng yêu Bellossom, sau đấy ra lệnh.

“Bellossom, dùng Sweet Scent, sau đấy dùng Grassy Terrain”

Một mùi hương ngọt ngào dễ chịu làm dịu lại cảm giác đau đớn cho các pokemon bị thương, sau đấy môi trường cây cỏ giúp vết thương các pokemon dần được chữa lành.

Lous liền đối với một vài pokemon bị thương khá nặng dùng thêm Heal Pulse nữa, để lại Kaitou và Denis bằng tay đem mấy cái pokemon băng bó dùng thuốc.

Hành động dứt khoát và thuần thục của hai người được y tá Joy nhìn kỹ thu vào, cô cũng không rảnh rỗi mà ngồi không, Audino của y tá Joy cũng đang đẩy pokemon mới vào.

Có không ít các tình nguyện viên đang ở đây, một vài người hỗ trợ tại hội trường thi đấu pokemon trực tiếp.

Các pokemon bị thương không ngừng được đẩy vào các căn phòng hỗ trợ, Kaitou dứt khoát lấy trái cây làm thuốc trong trường hợp thuốc bình không đủ dùng nữa.

Sự hiểu biết lúc này thể hiện thật rõ ở hai người, Lous và Bellossom cũng không thể liên tục dùng kỹ năng chữa trị được, pokemon bị thương nhẹ liền được Kaitou và Denis đơn giản xử lý, để bọn chúng nghỉ ngơi, khi nào gặp pokemon bị thương nặng liền mới hỗ trợ kỹ năng.

Hiệu suất không ngừng tăng lên, hai người không nói lời nào, công việc không có tạm dừng mà cứ thế kéo dài, nhu cầu y tế trong trung tâm pokemon thật sự tăng rất cao, bình thường chỉ quan tâm thi đấu Kaitou và Denis lúc này mới biết nỗi khổ của nhân viên y tế trong trung tâm.
 
Chương 319: Danh sách 64 cường


Trong khi Kaitou và Denis đang bận rộn trong Trung tâm pokemon, các trận chiến của Đại hội vẫn cứ tiếp tục tiếp diễn.

Có không ít các trận đấu đặc sắc đã diễn ra, từ vòng xếp hạng trở đi, các loại Mega tiến hóa dần dần xuất hiện.

Không giống với năm năm trước, bây giờ việc sở hữu một viên Mega Stone cùng Key Stone đã không còn quá khó.

Điều quan trọng để thực hiện Mega tiến hóa bây giờ là sở hữu một viên đá cùng loại với pokemon mình sở hữu, đồng thời mối liên kết giữa cả hai đủ lớn mạnh để thực hiện Siêu tiến hóa.

“Absol, Mega tiến hóa” Amony đối với pokemon thân thiết của mình hô to, ánh sáng rực rỡ phát ra giao hòa giữa hai viên đá đang hội tụ, hình ảnh của Absol lập tức thay đổi.

Cơ thể mọc ra một đôi cánh nhỏ đen trắng thuần khiết, kích thước không thay đổi là bao nhiêu, nhưng bốn chân móng vuốt trở nên càng thêm sắc bén.

Đặc tính của Mega Absol cũng tự động chuyển đổi thành Magic Bounce – Phép thuật phản đòn, đặc tính cho phép phản lại các hiệu ứng xấu bị gây ra bởi đối thủ.

Chỉ thấy Absol bật người lên, hét một tiếng to, cái đầu vừa quẩy một phát, Night Slash được phóng ra đánh bật đối thủ.

Sức công kích thật lớn, hằn lại trên sân đấu một vệt lõm sâu cả gang tay, vết cắt cực ngọt khiến đối thủ dính phải đòn này không thể vực dậy nổi nữa.

“Absol dành chiến thắng, như vậy người chiến thắng và lọt vào top 64 cường là Amony tuyển thủ!”

Lần lượt tại các sân thi đấu đang không ngừng có các tuyển thủ dần bị loại đi, 128 huấn luyện gia mạnh nhất của đại hội giờ chỉ còn lại vỏn vẹn 64 người.

Hai ngày nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, mỗi giờ mỗi phút, các huấn luyện gia đang đối mặt với trận đấu xếp hạng của mình.

Sân thi đấu chia thành hai khu, mỗi khu có bốn sân, một ngày sáng chiều thi đấu được tám trận, tổng cả hai khu cộng lại là 16 trận, thi đấu trong hai ngày liền đem phân nửa số thí sinh còn lại loại sạch.

Có thể thấy rõ sự tàn khốc trong phần thi đấu này, khác hoàn toàn với vòng đấu xoay vòng, cho nên các pokemon được đưa ra hầu như đều là pokemon mạnh nhất của mỗi tuyển thủ.

Tính toán, kế hoạch, chiến thuật, nghiên cứu, mỗi một cái tuyển thủ phải quan tâm nhiều lắm.

Bất quá không phải ai cũng đều lo sợ, giống như những người đang ở top đầu xếp hạng, bọn họ sẽ được phân chia ra để không phải gặp nhau ngay tại vòng đấu đầu tiên.

Cho nên xác xuất được vào vòng trong gần như đạt tới trăm phần trăm, các tuyển thủ cũng có thời gian thở nhẹ.

“Blastoise, dùng Hydro Pump” Mianthe lạnh nhạt phán tử hình đối với pokemon của đối thủ.

Hai cổ pháo nước lập tức oanh tạc kẻ thù rời khỏi sàn đấu, đè dính đối phương lên trên mặt sân, ấn lõm vào trong.

Không có một chút dừng lại, Mianthe lại lần nữa sử dụng chiến thắng tuyệt đối để khẳng định thực lực của mình.

Sau đấy nhàn nhã quay trở về, tiếp tục chờ đợi cho trận đấu tiếp theo diễn ra, hiện tại top 64 người đứng đầu bao gồm một vài gương mặt thân quen.

Kaitou Izumi.

Heiji.

Hanna.

Suji.

Doni.

Mianthe.

Wiklarm.

Amony.

….

Danh sách thí sinh đã dần được thống kê ra hoàn chỉnh, sau đấy bên tổ chức chuẩn bị sắp xếp ngẫu nhiên lần nữa các cặp thí sinh tiếp theo cho vòng trong.

Vẫn quy tắc cũ, vẫn luật lệ cũ, lấy 3VS3 đối chiến tìm ra 32 người mạnh nhất trong số 64 huấn luyện gia vượt qua trận đầu tiên.

Thời gian hai ngày qua Kaitou vẫn luôn dành toàn bộ khung giờ rãnh rổi của mình để hỗ trợ cho trung tâm pokemon.

“Y tá Joy, trái cây đã hết, thuốc bình cũng dùng xong, có thể thêm đồ được không?” Kaitou vừa băng bó vết thương cho một con Marill đáng yêu, vừa đối với đang tiếp nhận pokemon bị thương mới y tá Joy đề nghị.

“Tốt, để ta liên lạc bên hậu cần” Y tá Joy gật đầu.

Tuy Kaitou chỉ xuất hiện tại trung tâm hỗ trợ hai ngày, nhưng hiệu suất đạt được rất cao, y tá Joy cũng quen thuộc với đối phương.

Phối hợp với Denis và Bellossom chữa trị, thật nhiều pokemon bị thương nhanh chóng khỏe mạnh và hợp tác điều trị máy móc.

Đội ngũ Audino đông đúc chăm chỉ hì hục đẩy xe mang các pokemon bị thương vào trong phòng, lại một đợt chăm sóc mới tiếp tục diễn ra.

Denis đột nhiên nghi ngờ quay sang hỏi “Kaitou, đã hai ngày trôi qua rồi, ngươi không về chuẩn bị cho vòng đấu lọt vào top 32 sao?”

“Ah? Cái này sao? Hôm nay ta chỉ mang mỗi Lous đi theo thôi, còn lại các pokemon hiện tại đang tự mình huấn luyện ở bên ngoài rồi, chờ đến khi thi đấu lên sân thôi” Kaitou cười cười giải thích nói.

Tới mức độ của Kaitou, các pokemon không cần quá mức kèm cặp để chỉ bảo bọn chúng nữa, các pokemon đã có lý tưởng của riêng mình.

Kaitou chỉ đóng vai trò phụ trách hướng dẫn bọn nó tìm đúng đường, đi đúng lối để phát triển bản thân hoàn mỹ hơn.

Theo đó, các pokemon chỉ cần càng thêm mạnh mẽ hơn thông qua thi đấu để vươn lên một tầm cao mới.

“Vậy sao? nhưng ngươi thật sự không lo lắng gì ư?” Denis ngạc nhiên hỏi, dù rằng cậu biết Kaitou rất mạnh, bất quá chuẩn bị một chút vẫn nên chứ?

“Không quá lo lắng, dù sao lo lắng cũng không giúp ta được cái gì, vào những lúc này, ta càng muốn cho các pokemon của mình thả lỏng đôi chút, trước khi thi đấu lại làm nóng lại khí thế bọn nó, như thế thi đấu đấu mới bộc lộ hết khả năng ra được” Kaitou nói ra ý tưởng của mình.

“Hừm… ngươi thật tự tin nhỉ, bình thường huấn luyện gia chắc hẳn không giống như ngươi đâu, bọn họ chắc giờ đang điên cuồng tìm kiếm thông tin đối thủ của mình đấy, với cả chờ đợi danh sách của bên đại hội thông báo ra nữa” Denis gãi đầu một chút nói, sau đấy tiếp tục công việc của mình.

“Haha, thực ra thì ta cũng khá mong đợi đối thủ tiếp theo đấy, lát nữa ta sẽ về sớm để làm chuẩn bị” Kaitou có chút buồn cười với những lời vừa rồi, tán gẫu một chút xong tiếp tục tiếp nối công việc.

Đến chiều muộn, khoảng tầm bảy giờ hơn một chút, Kaitou mới ưỡn người đứng dậy nói tạm biệt Denis rời đi.

“Ta đi trước”

“Ừm, tạm biệt” Denis gật đầu chào, vì không có việc gì phải lo lắng, cậu ở lại ăn tối tại trung tâm và nghỉ ngơi, sau đấy nếu còn công việc gì có thể giúp sẽ tiếp tục hỗ trợ cho Trung tâm.

Lous đẩy xe mang Kaitou đưa về khách sạn, hai ngày qua tuy cường độ công việc khá cao, nhưng lại tương đối vui vẻ.

Kaitou cũng nhờ vào đấy thả lòng, chờ đợi cho trận đấu tiếp theo, tại vòng đấu 128 loại 64, vì có khá nhiều thí sinh, cho nên nhóm bốn người Kaitou, Heiji, Suji và Hanna không có gặp mặt.

Bất quá, tại vòng đấu 64 loại 32, kế tiếp sợ rằng bốn người họ sẽ không gặp may như vậy nữa, Kaitou thở một hơi dài sau đấy quyết định mở ra xem danh sách thi đấu cho hai ngày tiếp theo.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom