Cập nhật mới

Dịch Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 300: Trở về (3)


Đối với Lục Thức, Lâm cảm thấy chỉ cần thông thạo hai thức Cạo cùng Thiết Khối là quá đủ.

Hai thức này bao hàm gần như tất cả tinh túy của Lục Thức rồi, mấy thức sau theo Lâm chỉ có thể xem như là mấy thức kéo dài của hai thức này thôi.

Nguyệt Bộ cùng Lam cước, đều là dùng chân thi triển đi ra, mà muốn tu luyện hai thức này, thì bắt buộc phải tinh thông Cạo trước, sau đó mới có thể tiếp theo tu luyện hai chiêu này sau.

Bởi vậy xem hai thức này là kỹ năng kéo dài của Cạo là hoàn toàn có thể, như vậy chỉ cần Cạo có thể tinh thông.

Thì lo gì không tự học được hai thức sau đâu, chỉ có Lâm bởi vì có Hệ Thống trong người.

Hắn chỉ cần gia tăng độ thuần thục của kỹ năng là được, mặc dù trong quá trình gia tăng độ thuần thục cho kỹ năng,

Lâm sẽ tiếp thu tri thức và nguyên lý của những kỹ năng này, nhưng thực chất lý giải của hắn không bằng một người bình thường tu luyện Lục Thức.

Bọn họ tu luyện từ cơ bản cho đến nâng cao, tiến bộ từng bước một, còn Lâm thì xem như là đốt cháy giai đoạn, bởi vậy để hắn tự bản thân ngộ ra thì là điều rất khó khăn.

Bởi vậy tới hiện tại sau thời gian dài cố gắng, Lâm vẫn không thể học xong Nguyệt Bộ hoặc Lam Cước.

Lam cước thì còn đơn giản hơn một chút, dù Lâm chưa tìm được quyết khiếu, nhưng bằng sức mạnh của hai chân.

Lâm hoàn toàn có thể đá ra trảm kích, nhưng đây chỉ được bề ngoài thôi, không thể xem như chân chính Lam Cước, bởi vậy tới hiện tại chiêu này vẫn không được Hệ Thống chấp nhận.

Nhưng người khác thì hoàn toàn không gặp phải vấn đề giống Lâm, bọn họ chỉ cần tu luyện Cạo tới một mức độ nhất định.

Thì bọn hắn hoàn toàn có thể tự động học được đạp không chạy đi, hoặc đá ra không khí thành một đạo trảm kích.

Đây chính là khác biệt giữa Lâm và người của thế giới này, hắn là người chơi, cho nên kỹ năng của hắn đều là hệ thống quán thâu.

Hắn biết tri thức của chiêu này, nhưng nếu bỏ đi hệ thống kêu hắn tu luyện kỹ năng đó, thì cho hắn mười năm thì may ra Lâm mới mò tới chút da long thôi.

Thiết Khối cũng thế, Giấy Vẽ, Chỉ Hội, đều xem như hai thức kéo dài của Thiết Khối, tinh thông Thiết Khối, thu phát tự nhiên.

Thậm chí làm được hóa thiết một bộ phận của cơ thể, thì hoàn toàn có thể lập tức học được Chỉ Hội, còn về Sinh Mệnh Trả Lại.

Thì cái này thuộc về một loại thăng hoa rồi, Lâm cảm thấy chiêu này không cần thiết học tập.

Hơn nữa một chiêu này cần thiên phú rất cao mới có thể tu luyện thành công, nếu không thì trong hải quân không chỉ có vài người như vậy học thức này.

Phải biết Lục Thức trong hải quân được rất nhiều người tu luyện, tính ra không có một vạn người cũng có mấy ngàn.

Nhưng có thể học thành công Sinh Mệnh Trả lại, Lâm cảm thấy chỉ nhiều lắm mấy chục người là cùng.

Bởi vậy Lâm không muốn người của hắn tốn quá nhiều thời gian vào chiêu thức này làm gì.

Thời gian đó bọn hắn thêm vào chuyên môn dùng rèn thể dịch tu luyện, cường hóa thể phách, có khi đạt được thu hoạch còn nhiều hơn là tu luyện mấy cái kỹ năng đó.

Đang trong lúc Lâm suy nghĩ nhập thần, thì một vị cán bộ tới sau lưng hắn quan tâm thăm hỏi. 

“ lão đại, ngươi còn tốt chứ?”

Lâm nghe có người hỏi mình, thì thoáng thu thập tinh thần lại, sau đó thì hắn trả lời: “ cũng còn tốt, chỉ tinh thần vì tập trung quá độ nên hơi cảm giác đầu có chút nặng thôi!”

Lâm vừa nói vừa tấy tay sờ trán, đầu hắn lúc này trải qua một lúc cũng hơi chút khơi phục một chút rồi, sau đó hắn lại nói tiếp.

“ Sư tỷ Fiona cùng sư huynh Aboli chắc đã trước tiên trở về rồi?, có tin tức gì từ Đảo Cá Voi đến không?”

“ ừm, hai người bọn họ khi tách ra cùng Aokiji Đại Tướng, thì lập tức gấp trở về Đảo Cá Voi, để đề phòng trường hợp có người thừa lúc chúng ta vắng mà vào, hơn nữa chủ yếu là phòng bị Cp,

Hơn nữa theo bọn họ nói, thì lần này cùng Aokiji đại chiến, hai người bọn họ có thu hoạch rất lớn, bọn họ biết lão đại ngươi không có nguy cơ gì, cho nên lập tức trở về đảo tiêu hóa cảm ngộ, tiêu hóa thu hoạch lần này, một khi hai người tiêu hóa hoàn tất, thì rất có thể bọn hắn sẽ tiến thêm một bước nữa, 

Người thủ ở Đảo Cá Voi có báo tin tức tới, dựa theo kế hoạch của chúng ta, bọn họ tiết lộ một chút tin tức giả cho Cp, và một số thế lực khác trên đảo, bởi vì lần này chúng ta có chuẩn bị từ trước, 

Cho nên hành động không bị người khác khám phá ra, giờ phút này có lẽ bọn họ đều cho rằng đã tiến một bước tìm hiểu được tin tức về tổ chức rồi, có thể nói lần hành động này rất thuận lợi, 

Theo tin tức thì một số người khi thu thập đủ tin tức mà chúng ta cố ý đưa cho bọn họ, thì bọn hắn đã lập tức rời đi Đảo Cá Voi rồi, chỉ còn lại một số ít người cùng các thành viên của Cp còn ở lại,

Bọn hắn vẫn còn đang tiếp tục thăm dò và xác minh, xem những tin tức đó có phải thật hay không, nhưng theo phán đoán của chúng ta, thì bọn hắn cũng rất nhanh sẽ rút lui, dù sao cuộc chiến nơi này đã kết thúc, nếu bọn họ không rời đi nữa thì rất có thể sẽ bị lão đại trở về tóm gọn!”

Vị cán bộ kia vừa báo cáo vừa mỉm cười, trước đó tổ chức bọn hắn đã chuẩn bị cho việc này rồi, cho nên hắn cười những người kia vô tri.
 
Chương 301: Trở về (4)


Mà thay vào đó hắn càng khâm phục lão đại hơn, nếu không có lão đại từ mấy tháng trước đại lực ủng hộ tình báo bộ môn phát triển.

Thì lần này hành động sẽ không thuận lợi như vậy, nếu lần này chỉ dùng tới nhân viên của tổ chức thôi.

Mà không dùng tới thế lực mà mấy tháng này tình báo bộ môn phát triển, thì sẽ không làm được thiên y vô phùng như vậy.

Phải biết để lừa dối Cp là điều rất khó làm được, nhất là Cp có thể xem như bộ tình báo của Chính Phủ Thế Giới a.

Bộ mon này đã phát triển được mấy trăm năm rồi, đã cực kỳ hoàn thiện, mỗi một thành viên đều là tinh anh trong tinh anh.

Muốn lựa gạt bọn hắn thu hoạch tin tức giả, đối với tổ chức khác hầu như là điều không có khả năng.

Cũng may mấy tháng này Lâm cực kỳ ủng hộ tình báo bộ môn phát triển, hầu như hơn một nửa vốn lưu động của tổ chức.

Đều đổ vào để phát triển tình báo bộ môn, bởi vậy lần này tình báo bộ môn hoàn toàn phát huy ra tác dụng của nó rồi.

“ rất tốt, lúc này chưa phải là lúc, để cho những thế lực kia biết được tất cả gốc gác của tổ chức chúng ta, thông báo hạm đội không cần quá gấp trở về, có thể trì hoãn tốc độ một chút, 

Cho bọn họ một chút thời gian xác minh tin tức, nếu không đủ tin tức đầy đủ, thì bọn hắn sẽ có thể lần thứ hai lần thứ ba thăm dò chúng ta, như thế rất phiền phức, hiện tại cho bọn hắn chút thời gian sau này có thể bớt rất nhiều phiền phức, 

Nhưng cũng không thể quá rõ ràng cho thấy chúng ta cố ý cho bọn họ thêm thời gian, như thế thì thành dấu đầu lòi đuôi rồi, nếu khi chúng ta trở về tới nơi, mà bọn hắn còn không thức thời rời đi, thì lúc đó ta cũng không thể khách khí, nếu không rất có thể sẽ làm cho người khác sinh nghi rồi!”

Lâm hơi suy tư một chút nói, khóe miệng câu lên nụ cười không dễ phát giác, phải biết hắn chuẩn bị cơ hội này cho những người kia đã hơn một tháng rồi.

Mặc dù trước đó Lâm không biết Mắt Ưng sẽ tới, nhưng hắn biết dù trước đó hắn cùng Aokiji đại chiến gây nên người khác kiên kỵ.

Nhưng không có nghĩa là bọn họ từ bỏ thăm dò, cho nên Lâm tin rằng trong thời gian tiếp theo hắn sẽ bị việc gì đó đi ra khỏi Đảo Cá Voi.

Hơn nữa còn sẽ kéo đi đại bộ phận binh lực, sẽ làm cho Đảo Cá Voi phòng hộ giảm tới mức thấp nhất, bởi vậy Lâm từ hơn một tháng trước đã bắt đầu trù bị rồi.

Nhưng hắn không ngờ là lại là Mắt Ưng làm cho hắn phải đi ra khỏi đảo, ban đầu Lâm cho rằng chuyện kéo hắn ra khỏi đảo phải là hải quân hoặc chính phủ thế giới làm ra.

Hoặc có lẽ Mắt Ưng đến là một bất ngờ thôi, rất có thể hải quân cùng chính phủ thế giới đã đang trù bị một cơ hội như vậy cho Lâm rồi.

Nhưng ai ngờ Mắt Ưng chen vào một chân, xem như lần này Mắt Ưng trợ giúp cả hai phía luôn.

Lâm cũng dăng chờ một cơ hội như vậy, để hắn có thể danh chính ngôn thuận đưa cho những người kia tin tức mà bọn hắn cần đâu.

Mà Mắt Ưng cũng giúp cho hải quân cùng chính phủ thế giới một đại ân, thực nếu muốn tìm cớ dẫn dụ Lâm ra khỏi Đảo Cá Voi.

Đồng thời còn dẫn theo đại bộ phận binh lực của tổ chức, thì không hề đơn giản chút nào.

Mà còn không thể để cho Lâm biết đó là hải quân cùng chính phủ thế giới dở trò, như vậy nhờ có Mắt Ưng. 

Và cả Lâm cùng hải quân và chính phủ thế giới, ba bên đều bớt đi rất nhiều tinh lực cùng thời gian để lên kế hoạch.

Nghĩ tới những chi tiết này, Lâm cảm thán, rất nhanh thì hắn thu thập lại tinh thần ra lệnh.

“ trở về thôi, lần này cần phải nghỉ ngơi một chút, sau đó ta sẽ phải đi đến hòn đảo kia thăm dò một lần, cũng may sư huynh cùng sư tỷ trở về rồi, có bọn hắn tọa trấn tổ chức thì ta có thể yên tâm rời đi một thời gian!”

Trong lòng Lâm lẩm bẩm lấy, hắn đi tới đầu thuyền, gió biển thổi vào mặt hắn từng cơn mát lạnh, làm cho chút tinh thần mỏi mệt của Lâm nhẹ đi rất nhiều.

...

Lúc này, ở Đảo Cá Voi, trước đó năm phút bến cảng hòn đảo này xuất hiện một chiếc thuyền nhỏ, trên thuyền chỉ có hai người, một nam một nữ.

“ sư tỷ, có vẻ như trên đảo còn vài con chuột chưa chịu đi, có nên quét sạch bọn hắn đi không?”

Một người nam kia lên tiếng nói chuyện, khi gần cập bờ hắn thông qua tin tức tình báo biết được, lúc này trên đảo còn vài người vẫn đang tiếp tục thăm dò tin tức.

“ có thể tạm thời đừng động bọn họ, nhưng cũng không thể để bọn hắn tự do thế được, thông báo phái người gia tăng tuần tra đi, nếu như vậy mà mấy tên này còn chưa chịu rời đi, thì chúng ta sẽ đích thân dọn dẹp bọn hắn, 

Nếu không thì sẽ làm cho người khác nghi ngờ, dù sao nơi này cũng là đại bản doanh của chúng ta, những con chuột đó hoạt động trên đảo lâu như vậy, nhưng chúng ta vẫn không phát hiện, thì cũng không thể nói nổi, lúc đó sẽ làm cho bố trí của tiểu sư đệ bị phát hiện!”
 
Chương 302: Trở về (5)


Người nữ nhân kia hơi suy nghĩ một chút rồi lên tiếng, nhưng kèm theo đó ánh mắt nàng lóe lên vẻ lạnh lùng hàn ý.

Nếu không phải vì kế hoạch của Lâm, hiện tại nàng sẽ lập tức chém giết sạch sẽ những người này.

“ được rồi!”: hai người này không ai khác ngoài Fiona cùng Aboli, sau khi bọn họ tách ra khỏi Aokiji, bọn hắn thông qua người của bộ tình báo biết được tình hình của Lâm.

Bởi vì Lâm hiện tại đã hoàn toàn không còn nguy hiểm, cho nên hai người quyết định trước một bước trở về Đảo Cá Voi.

Một phần là hai người muốn tiêu hóa thu hoạch của trận chiến lần này, một phần là để tọa trấn Đảo Cá Voi chờ Lâm trở về.

Sau đó hai người chờ thuyền cập bến, lập tức bọn họ nhảy xuống thuyền và bước đi hướng khu biệt thự nơi ở của các cao tầng của tổ chức.

Hiện tại cả Đảo Cá Voi, có ba khu biệt thự, phân chia ra cho ba tòa thị trấn, mà khu biệt thự là tiêu chí cho các vị cán bộ mới có thể vào ở.

Khu biệt thự vừa xây dựng xong cũng chưa lâu, mới tầm một tháng này thôi, hai người mặc dù trước khi khu biệt thự xây xong đã đi ra ngoài rồi.

Nhưng bọn hắn thông qua tin tức của bộ tình báo, vẫn nắm rất chắc tình hình của Đảo Cá Voi, cho dù khoảng cách xa có chút bất tiện.

Nhưng tin tức của Đảo Cá Voi cũng thường khoảng hai hay ba ngày là đến tay bọn hắn, cho nên trên đảo có bất cứ tiến triển gì, bọn hắn đều biết cả.

Bởi vậy dù bọn hắn chưa từng thấy qua khi biệt thự, nhưng hai người đều biết chúng nằm ở đâu.

Mà biệt thự cho hai người bọn họ càng nằm ở tòa thị trấn lớn nhất trên đảo, không chỉ thế, biệt thự của hai người đều nằm bên trái cùng bên phải tòa biệt thự của Lâm.

Mà biệt thự của Lâm thì trước đó đã xây xong từ lâu rồi, hai người cũng từng có một thời gian ở trong tòa nhà kia thời gian cũng không hề ngắn đâu.

Bởi vậy cho dù hai người không biết tòa biệt thự của mình nằm ở đâu, thì chỉ cần cứ căn cứ vào biệt thự của Lâm là có thể xác định vị trí thôi.

Hai người ngựa không dừng vó trở về khu biệt thự, vừa về tới thì bọn hắn lập tức ra lệnh cho Phòng Vệ Quân tăng cường gấp đôi binh lực tuần tra.

Cho dù là những người mới gia nhập, chỉ cần có tính kỷ luật tốt, cũng bị bọn hắn thêm vào tuần tra toàn đảo.

Thậm chí một số cán bộ cũng bị hai người điều đi ra tham gia đội ngũ tuần tra, nếu có con chuột nào không may bị những cán bộ này bắt gặp.

Thì chỉ có thể trách bọn hắn xui xẻo thôi, tổ chức đã cho bọn hắn thời gian rời khỏi, nhưng nếu không chịu rời đi thì không thể trách được bọn hắn a.

Hành động bất thường của tổ chức bọn hắn, làm cho những người bí ẩn còn ở lại đảo ngay lập tức biết được.

Trong lòng những người này lập tức lộp bộp chột dạ, lập tức trong tích tắc hơn một nửa đám người này bí ẩn rời khỏi đảo.

Bọn hắn biết bọn hắn đã bị phát hiện rồi, cho nên người trên đảo mới gia tăng tuần tra.

Nhưng bọn hắn đều không cho rằng bọn họ bị theo dõi, hoặc bị phát hiện hành tung.

Tất cả những người này đều rất tự tin vào bản sự ẩn núp của mình, cho nên tất cả đều cho rằng, vì có quá nhiều người cùng tìm hiểu tin tức.

Thậm chí là cùng một lúc tìm hiểu tin tức về Đảo Cá Voi, như vậy làm sao có thể bình thường được.

Mà qua thời gian dài như vậy, nếu người trên đảo còn không phát hiện có người đang bí mật thăm dò tin tức trên đảo.

Thì điều này cũng quá bất thường đi, nếu như vậy sẽ làm cho bọn hắn sinh ra nghi ngờ.

Nhưng hiện tại trên đảo gia tăng tuần tra lục soát, điều này làm cho rất nhiều người cảm thấy đây là điều tất nhiên rồi, một chút cảnh giác lập tức tan biến.

Mà những người rời đi, đều là sợ bị phát hiện, bọn hắn tự tin có thể dấu diếm được người bình thường. 

Nhưng trên đảo gia tăng tuần tra gấp mấy lần, hơn nữa không chỉ là một ít binh lính bình thường thôi, bọn hắn phát hiện.

Một số đội tuần tra, dẫn đầu đội ngũ là một số cán bộ mà bọn hắn điều tra được, bọn hắn không còn tự tin có thể ẩn dấu nữa.

Nếu bị phát hiện bọn hắn rất có thể sẽ bị chém giết tại chỗ, khoảng thời gian này thông qua tin tức điều tra được.

Mặc dù gần bảy thành cấp cao chiến lực đã theo Lâm đi rồi, nhưng trên đảo còn lại cấp cao chiến lực cũng không phải bọn họ những người này có thể chống lại.

Bởi vậy vì tính mạng an nguy, trong thời gian ngắn người đã rời đi bảy tám phần, những người còn ở lại ráng điều tra thêm thông tin hữu dụng.

Một phần là tự tin về trình độ ẩn núp của bản thân, một phần thì tự tin bọn hắn có thể chống lại cấp cao chiến lực còn lại trên đảo.

Toàn thân trở ra không thành vấn đề gì, trong đó càng có vài vị Cp thành viên, bọn hắn người đã rời khỏi hòn đảo này một nửa rồi.

Một nửa còn lại chủ yếu ở lại tìm hiểu thêm thông tin bỏ xót, hơn nữa càng là để giám thị hành động của người nơi này.

Sau đó sẽ thông báo lên trên, nhưng bọn hắn cũng xẽ không ở lâu, bởi vì bọn hắn vừa nhận được tin tức.

Lâm đang trên đường trở về, hơn nữa có hai vị Chuẩn Đại Tướng cấp chiến lực đã trở về Đảo Cá Voi rồi.

Và hành động gia tăng tuần tra toàn đảo rất có thể là hai người kia ra lệnh, tin tức của Cp nhanh hơn người khác rất nhiều.

Hơn nữa Fiona cùng Aboli, hai người chiến đấu với Aokiji chỉ có hải quân biết, cho nên hải quân thông báo cho Cp.

Bởi vậy lúc này ngoại trừ mấy người của Cp mới biết Fiona và Aboli ra, còn lại những người khác không hề hay biết gì cả.
 
Chương 303: Trở về (6)


Bọn họ vẫn cho rằng trên đảo lúc này vẫn chỉ có những cán bộ kia thôi, mặc dù có chút khó giải quyết nếu bị phát hiện.

Nhưng không đến mức chạy không thoát, chút tự tin này bọn họ vẫn có, có điều bọn họ không nghĩ rằng.

Có chút tin tức không phải bọn họ những tổ chức nhỏ lẽ này có thể nhận được a, hỉ có mấy thành viên của Cp.

Đều rất thức thời chuẩn bị rút lui, bọn hắn dù không đến mức nhận được tin tức là lập tức rút lui.

Nhưng chắc chắn sẽ không chờ đợi quá lâu, dù sao hiện tại tin tức cần thiết bọn họ đã thu thập gần đủ rồi.

Trong đó có rất nhiều tin tức trước đó hải quân cùng chính phủ thế giới suy đoán là đúng, dù ở lại lại lâu.

Cũng không thể điều tra thêm bao nhiêu tin tức cả, mà ở lại càng lâu, thì tỷ lệ bị phát hiện càng lớn.

Bọn hắn chỉ tới điều tra tin tức thôi, không phải tới đánh nhau, mà có đánh bọn hắn cũng đánh không lại a.

Hai người kia đều có Chuẩn Đại Tướng cấp chiến lực, còn có thể trong thời gian ngắn ngăn chặn lại Aokiji Đại Tướng.

Hơn nữa các thành viên của Cp đều rất tự tin vào bản lãnh của họ, bọn họ không cho rằng những tin tức điều tra được là tám phần thật hai phần giả đâu.

Mà hai phần giả kia nhìn như ít, nhưng hai phần này mới là quan trọng nhất, còn lại tám phần thật kia, đều là râu ria thôi, dù bị cả thế giới biết cũng không có ảnh hưởng gì.

Dù sao đó chỉ là một chút tin tức thôi, về Phòng Vệ Quân, và một chút tên tuổi các cán bộ, hoặc là một chút tin tức về việc trên đảo kiến thiết xây dựng.

Còn lại hạch tâm thì vẫn không bị người điều tra được, đối với Lâm, hạch tâm chỉ có mấy cái, một là đải bản doanh ở Đông Hải.

Nơi này đối với Lâm là thực sự quan trọng, nơi này không chỉ là căn cơ của Lâm, còn là nơi có thể cung cấp cuồn cuộn không dứt tài nguyên cho tổ chức.

Còn là nơi bồi dưỡng số lớn binh lực cho tổ chức nữa, có thể xem như là hạch tâm quan trọng nhất trong lòng Lâm.

Thứ hai đó chính là rèn thể dịch, thứ này hiện tại chưa thể cho người khác biết, tổ chức bọn hắn hiện tại chưa đủ sức để bảo vệ rèn thể dịch.

Nếu lúc này bị người biết, rất có thể tổ chức của hắn sẽ bị vây công, thậm chí chính phủ thế giới cùng hải quân sẽ huy động toàn lực bắt bọn hắn lại.

Dù sao chỉ cần có rèn thể dịch, thì có thể trong vài năm bổi dưỡng số lớn cường giả, lúc đó thì chính phủ thế giới rất có thể lần nữa thống nhất đại hải.

Hải tặc sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ, đừng nhìn hiện tại chính phủ thế giới đủ sức tiêu diệt hải tặc, nhưng lại bỏ mặc hải tặc phát triển.

Nhưng nếu thật có một cơ hội, làm sao chính phủ thế giới không muốn một lần nữa thống nhất toàn bộ thế giới đâu.

Cuối cùng, chính là tổng số thành viên của tổ chức có, hơn nữa còn không chỉ là những binh sĩ bình thường kia, thấp nhất cũng có Úy cấp trở lên, đây cũng là một bí mật.

Nếu để cho các thế lực khác biết, hơn vạn thành viên của tổ chức bọn hắn, thấp nhất đều có Úy cấp chiến lực, thì sẽ gây nên sóng to gió lớn.

Tới lúc đó cho dù chính phủ thế giới có muốn hay không, hoặc thu được chỗ tốt gì hay không, bọn họ cũng sẽ toàn lực tiêu diệt Lâm.

Bởi vì chỉ mỗi vạn người có Úy cấp chiến lực, đủ để làm cho chính phủ thế giới căn cơ bất ổn rồi.

Nếu không lập tức tiêu diệt cỗ thế lực này, làm sao thế giới chính phủ có thể ngủ yên giấc được.

Cho dù tổn thất sẽ rất to lớn bọn hắn cũng sẽ làm a, đây chính là ba điều quan trọng Lâm sẽ không để người khác điều tra được.

Còn lại những thứ khác đều là rạu ria, cho dù điều tra tám đời tổ tiên của hắn, Lâm cũng cảm giác không có vấn đề gì.

Nhưng ba điều này lại không được, trước khi chuẩn bị kế hoạch này, Lâm đã làm rất nhiều, xóa sạch mọi dấu vết để lại về ba việc này.

Hắn đã làm rất nhiều chuẩn bị ở sau, cho nên Lâm tự tin, cho dù cho thêm những người này trên đảo điều tra mười ngày nửa tháng.

Cũng không thu hoạch được chút thông tin hữu dụng nào, chứ đừng nói thời gian dành cho bọn họ chỉ có hơn hai ba giờ thôi.

Cho bọn họ gấp trăm lần nhân số lúc này, cũng chắc gì đã điều tra được gì đâu.

Thực chất lúc này, tin tức về Đảo Cá Voi, và tin tức về tổ chức của Lâm, đã nằm trên bàn của các thế lực lớn rồi.

Nhất là hải quân cùng chính phủ thế giới, tin tức truyền về đã nằm trên bàn làm việc của Nguyên Soái Sengoku và Ngũ Lão Tinh.

Nhưng mấy người này đều là cáo già, làm sao có thể không nhìn ra được tin tức truyền về cũng không phải hạch tâm tin tức.

Nhưng bọn họ cũng không cho rằng hạch tâm tin tức có bao nhiêu kinh khủng, bọn hắn chỉ cho rằng tin tức còn không bị điều tra được.

Có lẽ chỉ là thế lực đứng sau lưng ủng hộ Lâm mà thôi, bọn họ không cho rằng là cái khác, dù sao Lâm dấu diếm xóa bỏ manh mối rất nhiều.

Nhưng có một thứ Lâm không xóa được, đó là mỗi một thời gian nhất định, thì Ngân Hà phó hạm sẽ biến mất vài chiếc, sau khi trở lại sẽ có thêm người gia nhập.

Đây là thứ một điều không thể dấu diếm được, thứ hai chính là chiến hạm, khoảng thời gian này, cứ cách một tuần nửa tháng.

Thì tổ chức của Lâm sẽ suất hiện một hai chiếc Ngân Hà Phó Hạm mới, cái này càng khó che dấu.
 
Chương 304: Trở về (7)


Nên hai điều này Lâm thẳng thắng không cần dấu diếm, chỉ cần che dấu lộ tuyến mà Ngân Hà phó hạm đi qua là được.

Mà Ngân Hà phó hạm mỗi khi trở về đại bản doanh, đều đi bằng Calm Belt trở về, dùng Calm Belt để che dấu hành tung.

Cho nên tới giờ vẫn chưa có người từng theo dõi được hành tung của Ngân Hà phó hạm khi trở về đại bản doanh.

Hơn nữa trên thuyến đường trở về đại bản doanh, sẽ đi ngang qua một số hòn đảo, nơi này Lâm thiết lập rất nhiều trạm gác ngầm.

Chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay nào, thì tin tức lập tức sẽ được thông báo trở về cho đại bản doanh biết.

Lúc đó tổ chức sẽ lập tức ra phương thức ứng đối, hoặc thẳng thắng thông tri cho những chiếc Ngân Hà phó hạm đang trở về kia đổi tuyến đường.

Cho nên về độ bí ẩn của đại bản doanh, Lâm không chút lo lắng sẽ bị phát hiện, mà hai điều không thể che dấu này.

Lâm đã từng nghĩ kỹ rồi, cho dù người khác điều tra được, cũng sẽ chỉ cho rằng, phía sau Lâm đang có thể lực ủng hộ hắn thôi.

Và còn có thể vì cái thể lực không có này, bọn họ sẽ sinh ra tâm lý kiên kỵ, càng khó sẽ cùng Lâm trở mặt.

Dù sao có một thế lực bí ẩn đang ẩn núp trong bóng tối, ủng hộ Lâm, mà bọn họ lại không điều tra ra được chút tin tức nào.

Thì đối với những trí giả hay đa nghi kia, bọn họ sẽ sinh ra tâm lý kiên kỵ rất lớn, như vậy thì trong thời gian ngắn Lâm lại càng an toàn.

Cho nên hai điều này càng không cần tận lực che dấu làm gì, còn việc Lâm có lo sợ trong tổ chức có gián điệp lẫn vào hay không.

Thì Lâm biểu thị hắn không lo lắng, thế nhất than viên mà tổ chức chiêu mộ, toàn bộ đều làm cực kỳ bí ẩn.

Hơn nữa phẩm tính cùng lai lịch đều điều tra cực kỳ kỹ càng, không phải cứ cô nhi, có chút thiên phú là được nhận vào.

Bởi vậy Lâm không chút lo lắng trong tổ chức xuất hiện gián điệp, mà lại Lâm chỉ cần khoảng thời gian một hai năm giảm sóc thôi.

Sau đó thật có gián điệp lẫn vào, thì khi đó tổ chức đã đủ mạnh ứng phó mọi tình huống tiếp theo rồi, hắn chỉ cần làm tốt trong thời gian ngắn che dấu tin tức là được rồi.

Theo mệnh lệnh của Fiona và Aboli đưa ra, thì lập tức những vị cán bộ còn lưu thủ trên đảo lập tức động thân mà ra.

Hơn nữa bọn hắn còn sẽ ở một số tình huống rất vô tình chộp được vài người, điều này làm cho những người ẩn úp quan sát run rẩy.

Làm cho tốc độ của bọn hắn rời khỏi đảo nhanh hơn, nhưng cũng có những người tài cao gan lớn, thì cho rằng những tên vô tình bị bắt kia, bản lĩnh quá mức kém cỏi thôi.

Nếu là bọn hắn thì chắc chắn sẽ không bị bắt, nhưng rồi những người này bi kịch phát hiện, theo thời gian trôi qua, những người rời đi đã rời đi.

Còn lại bọn hắn cho rằng bản lỉnh lớn, cho nên nán lại, từ từ cũng bị bắt lại, đến lúc này bọn hắn hối hận a, tại sao trước đó không chạy nhanh chút.

Ở lại làm gì, để giờ này rơi vào miệng cọp, những người bị bắt lại, toàn bộ bị nhốt vào đại lao, trên đảo trải qua xây dựng kiến thiết thêm.

Nhà tù cũng được xây mới, xây càng rộng, càng chắc chắn hơn, hiện tại nơi này một lúc có thể nhốt vào vài ngàn người vẫn không có vấn đề gì.

Mấy người của Cp thấy cảnh này, cũng nhanh chân co cẳng chạy mất dép, bọn họ là nhóm người chuồn đi nhanh nhất.

Có điều mấy người này không biết, bọn họ bị đặc biệt đối sử rồi, cho dù không chạy, thì hiện tại bọn hắn cũng sẽ không bị bắt lại.

Mà sẽ chờ đợi Lâm trở về, lúc đó nếu còn không đi, thì Lâm sẽ đích thân bắt lại mấy người này, cũng may lần này bọn hắn không nấn ná quá lâu, thấy không ổn lập tức rút lui.

Những người bị bắt, đều đã được tổ chức chọn lọc ra, đều là người của một số thế lực nhỏ yếu, không có bao nhiêu tiếng tăm.

Những người được thả chạy, thế lực của bọn hắn có tiếng tăm nhất định, có điều toàn bộ đều chỉ nằm ở Grand Line thôi.

Không có người của tứ hải xuất hiện ở đây, dù sao ngăn cách của Red Line cũng không dễ vượt qua như vậy.

Hằng năm thuyền đắm vì vượt qua Red Line có rất nhiều, rất nhiều to gan lớn mật đối với thần bí Grand Line vẫn rất hướng tới.

Bởi vậy lần này người tới thăm dò Đảo Cá Voi, toàn bộ đều tới từ các thế lực ở Grand Line nửa đoạn trước, một số ít tới từ nửa đoạn sau, chờ tới lúc Lâm trở về tới Đảo Cá Voi.

Thì những người này chạy được đã hoàn toàn chạy hết, bị bắt thì cũng đã bắt sạch vào đại lao bóc lịch, đỡ mất công Lâm phải động thân ra trận một lần.

Khi hạm đội lái vào bến cảng, thì lập tức có người dân từ trong nhà đi ra nghênh đón bọn hắn, khi người dân thấy hạm đội không có tổn thất.

Thì lập tức trên khuôn mặt bọn họ lóe lên vệt mỉm cười, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng rất mừng rỡ vui vẻ, bọn họ hi vọng tổ chức của Lâm vẫn tiếp tục còn ở lại hòn đảo này.

Mấy tháng này nhờ có Lâm cùng tổ chức của hắn, mà bọn họ mới cảm giác được an toàn là gì.

Trước đây mấy chục năm, người thống trị của hòn đảo này liên tục được thay đổi, mặc dù những người thống trị này có tốt có xấu.

Nhưng để cho bọn họ bỏ ra tiền của, xây dựng lại ba tòa thị trấn, trợ giúp người dân an cư lạc nghiệp, thì hoàn toàn không hề có xuất hiện qua.
 
Chương 305: Họp (1)


Người tốt một chút, thì chỉ giảm bớt chút thuế cho người dân thôi, còn lại thì hoàn toàn không chút quan tâm.

Còn nếu gặp phải ác bá thống trị, thì không chỉ tăng thuế thôi, áp bức bóc lột, thậm chí coi mạng người như cỏ rác, bọn họ bị đối sử như là nô lệ vậy.

Nếu không vì sợ giết sạch người trên đảo sẽ không còn ai phục vụ những người này, thì có khi toàn bộ hòn đảo bị đồ sát hoặc bóc lột đến toàn diệt rồi.

Nhưng từ khi Lâm và tổ chức thống trị hòn đảo này, thì không chỉ thuế giảm, thị trấn được xây mới.

Tính mạng tài sản của người dân đều được bảo đảm, chỉ cần có hải tặc khi dễ bọn họ, thì Lâm và tổ chức của hắn sẽ lập tức vì bọn họ ra mặt.

Những người dân này từ từ cảm nhận được tôn nghiêm là gì, chưa bao giờ bọn họ có thể ngẩn đầu ưỡng ngực bước đi như bây giờ.

Hơn nữa khi thấy hoặc tiếp xúc với hải tặc, thì bọn họ hiện tại đã hoàn toàn không còn chút sợ hãi nào.

Thậm chí còn có chút tự hào nữa, bởi vì hiện tại trên đảo, trải qua mấy tháng máu tanh trấn áp.

Hầu như tất cả hải tặc khi lên đảo đều rất trung thực quy củ, hiện tại thời gian dài mà vẫn không có một băng hải tặc nào dám trên đảo nháo sự.

Lâm chỉ ở bến cảng cùng người dân gặp mặt một chút, thì hắn cáo từ trở về khu biệt thự để nghỉ ngơi.

Bản thân Lâm tới từ thời hiện đại, người người đều bình đẳng, cho nên hắn không bởi vì bản thân là người thống trị của hòn đảo này.

Mà nổi lên tâm tính khinh thường bất cứ ai, có thể bởi vì địa vị cao mà hãnh diện hơn một chút so với người bình thường.

Nhưng sẽ không vì vậy mà cảm giác hắn cùng người dân có bao lớn khác biệt, hiện đại cũng vậy.

Người bình thường cùng người có tiền, địa vị mặc dù có chút khác biệt, nhưng đại đa số trường hợp rất ít bị người khinh thường ra mặt.

Người người đều bảo trì ranh giới bình đẳng nhất định, hơn nữa hiện đại không còn nô lệ, cho nên giai cấp nô lệ cùng quý tộc hoàn toàn biến mất.

Đây chính là nguyên nhân chính, mà hiện đại có thể duy trì người người bình đẳng, nếu như giai cấp nô lệ còn tại.

Người người bình đẳng sẽ không suất hiện, mà Lâm, hắn trải qua hai mươi mấy năm cuộc sống thời hiện đại hun đúc nên.

Tạo ra tâm lý của hắn, cách cư sử đều như người hiện đại, bởi vậy thời gian Lâm thống trị hòn đảo này mấy tháng.

Người dân nơi này từ ban đầu sợ hãi hắn, sau đó thì chuyển sang hiếu kỳ, cuối cùng thì tới hiện tại bọn họ đều cảm giác Lâm rất thân thiết.

Đây cũng là một trong những lý do làm cho hòn đảo này phát triển cấp tốc như vậy, thử hỏi một vị lãnh đạo phân biệt về giai cấp.

Thì người dân lúc lao động có bao nhiêu nhiệt tình?, bọn họ chỉ làm tới đủ ăn đủ mặc là được, sẽ không có bao nhiêu động lực để cố gắng.

Bởi vì có cố gắng cỡ nào, thì bọn họ vẫn là giai cấp bình thường, thậm chí là nô lệ thôi, nhưng một vị lãnh đạo không phân biệt giai cấp, chủng tộc.

Thì nhiệt tình lao động của người dân sẽ gia tăng gấp mấy lần, bọn họ sẽ rất tích cực trong mọi việc làm, bọn họ nhìn thấy hi vọng vào tương lai, bọn họ nhìn thấy hi vọng đổi đời.

. . .

Khi Lâm trở về tới biệt thự của hắn, thì hắn lập tức tổ chức một cuộc họp nhỏ, dù chỉ họp nhỏ thôi, nhưng cũng tập hợp gần như tất cả các cán bộ có trên đảo.

Fiona cùng Aboli thì đã chờ đợi sẵng từ trước, hai người từ lúc trở về tới giờ đều ở luôn trong phòng họp chờ đợi.

Khi Lâm bình ổn bước vào phòng, thì Fiona mới chính thức thở phào một hơi, ánh mắt cũng hiện lên chút ý cười, nhưng sau đó nàng thu hồi lại anh mắt này.

Biểu tình phát ra nghiêm túc hơn, Lâm đã không bị thương gì, nàng xem như hoàn toàn yên tâm, hơn nữa tính cách của nàng lạnh lùng, cho nên sẽ không hỏi thăm Lâm làm gì.

Aboli thì khác nàng một chút, mặc dù hắn tính cách cũng khá ít nói, nhưng hắn vẫn đứng lên hỏi thăm Lâm vài câu.

“ tiểu sư đệ, ngươi cùng Mắt Ưng cuối cùng thì người nào thắng a?, nhìn biểu tình của ngươi lúc này, thì chắc không phải là ngang tay như bề ngoài biểu hiện rồi!”

Sau mấy câu thăm hỏi bình thường, thì Aboli mới hỏi tới chuyện làm hắn hiếu kỳ nhất, hắn mặc dù nghe Lâm cùng Mắt Ưng ngang tay.

Nhưng khi gặp biểu tình của Lâm, thì hắn không cho rằng đơn giản như vậy, cho nên hắn lập tức lên tiếng hỏi.

Câu hỏi của Aboli vang lên, thì trong phòng các vị cán bộ đang ngồi cũng hiếu kỳ vểnh tai lên lắng nghe.

Bọn họ cũng hiếu kỳ a, bọn họ cùng Lâm chung đụng gần mười năm, đại đa số đều rất hiểu tính tình của Lâm,.

Cho nên khi nghe Aboli hỏi, con sâu hiếu kỳ trong bụng bắt đầu ngọ nguậy không yên.

“ sư huynh, không ngờ ngươi vẫn rất tinh mắt a?, thực ra thì ta thua Mắt Ưng một bậc, nhưng người này không có ý định toàn lực bộc phát ra chiến lực thực sự của hắn, người này tính dấu dốt chiến lực thực sự,

Ta không biết vì sao hắn làm như vậy, nhưng hắn không toàn lực, thì hôm nay đích thực là hai chúng ta ngang tay kết thúc, có điều, lần này ta cũng có át chủ bài chưa vận dụng, nếu như người này thực sự dùng ra toàn lực,

Thì ta cũng chưa chắc sẽ thua đâu, nhưng át chủ bài một khi vận dụng cũng là một tổn thất lớn, nên tốt nhất không cần vận dụng thì vẫn hơn, cũng may người này chủ yếu khi đến đây chỉ là luận bàn thôi, hắn cũng không quan trọng thắng lợi,

Chỉ cần không bị thua là được, ta cũng không hi vọng sẽ thắng, bởi vậy hai người chúng ta rất ăn ý làm ra thế hòa mà kết thúc, lần này mục đích xem như đạt tới rồi, hơn nữa còn đạt thành một phần hữu nghị với Mắt Ưng!”
 
Chương 306: Họp (2)


Lâm nhìn Aboli mà ý cười trong mắt rất rõ ràng, nhưng khi hắn nói về suy đoán của mình về Mắt Ưng, thì trong mắt rất nghiêm túc, biểu tình trên mặt cũng rất trầm trọng.

Những cán bộ đang ngồi kia cũng lập tức lên tinh thần, lắng tai nghe Lâm nói, bọn họ trong lòng rất là bất ngờ, bọn hắn rất nhiều người đều đứng từ xa quan sát Lâm và Mắt Ưng đại chiến.

Trận chiến này còn khủng khiếp hơn trận chiến trước đây của Lâm và Aokiji, như vậy mà hai người này vẫn chưa hoàn toàn bộc hết toàn lực, có thể thấy hai người chiến lực khủng bố cỡ nào.

" hai người này đều là quái vật a, cuối cùng thì giới hạn của bọn họ ở nơi nào, ai, càng lúc khoảng cách giữa lão đại càng xa rồi, có lẽ thời gian tới phải cố gắng hơn mới được, nếu không bị lão đại bỏ quá xa còn chưa tính, lúc đó mà kéo lão đại chân sau, thì lúc đó còn mặt mũi nào mà nhìn người a!"

Một số vị cán bộ trong lòng âm thầm kêu rên lấy, bọn họ đều rất cố gằng tu luyện.

Hầu như chưa từng có lười biếng, nhưng theo thời gian thì khoảng cách giữa bọn hắn và Lâm càng lúc càng lớn.

Mấy người bọn họ cùng Lâm từ nhỏ tu luyện, mặc dù thời gian đó bọn hắn biết Lâm rất mạnh, nhưng không mạnh đến mức bọn họ không thể theo sau.

Nhưng từ khi rời đảo tới giờ, thì Lâm mỗi ngày mỗi mạnh hơn, tiến bộ càng lúc càng lớn, làm cho bọn họ theo sau có chút mệt mỏi rồi.

Hiện tại trải qua hôm nay, thì bọn họ đã hoàn toàn không nhìn thấy bóng lưng của Lâm luôn, mặc dù trong lòng có chút uể oải, nhưng bọn họ đều không có người mất ý chí.

Ngược lại đều bốc lên hỏa diễm, bọn hắn quyết tâm, cho dù sau này có không đuổi kịp Lâm đi nữa, thì cũng sẽ không trở thành cản trở của hắn.

Bọn họ chung đụng với nhau gần mười năm trời, tình cảm rất tốt, nhất là khi bọn họ còn ở trong thôn, lúc đó mỗi người đều như tờ giấy trắng a.

Bị Lâm tẫy não mấy năm, tình cảm càng thâm căn cố đế, bởi vậy khi thấy Lâm càng lúc càng mạnh, hiện tại đã trở thành cường giả đỉnh cấp của thế giới này rồi.

Thì trong bọn họ không hề có người ghen ghét, chỉ mừng thay cho Lâm thôi, quả nhiên là những năm trước kế hoạch tẫy não của Lâm phát huy ra tác dụng rất tốt a.

Aboli nghe Lâm nói thì chân mày nhíu nhíu, sau đó hắn nói: “ nếu thật tên này còn dấu dốt chiến lực, thì hắn cũng quá kinh khủng đi!”

Lâm nghe Aboli nói, thì cười nhạt, hắn lại không cho rằng là như vậy, hắn liếc mắt nhìn quanh mọi người, thấy trên mặt đều hiện lên vẻ nghi hoặc thì nói.

“ nên nhớ, Mắt Ưng là người cùng một thời đại với một trong bốn vị Tứ Hoàng Shank Tóc Đỏ a, Shank người này có thể còn trẻ như vậy trở thành một Tứ Hoàng cấp, thì Mắt Ưng người đã từng cùng Shank luận bàn kiếm thuật còn lấy ngang tay kết thúc, 

Thì làm sao có thể yếu đi đâu được, phải nói bên trong Thất Vũ Hải, thì Mắt Ưng chính là người mạnh nhất, mặc dù hắn chưa chắc có Tứ Hoàng sức chiến đấu, nhưng Chuẩn Tứ Hoàng có lẽ đã đạt tới rồi!”

Lâm nói tới đây không thể không cảm khái, mỗi thời đại nhân tài đều suất hiện lớp lớp a, ứng với câu nói mỗi thời đại đều có nhân tài của riêng mình.

Nhất là những thời đại suất hiện những hiện tượng không ổn định, thì nhân tài càng ngày càng mạnh, càng yêu nghiệt.

Lâm trong tâm lý thì bản thân hắn không phải là nhân tài, nếu hắn không phải là người chơi.

Thì gần mười năm tu luyện, hắn chắc gì đã mạnh hơn mấy cái hải tặc treo thưởng khoảng trăm triệu beri đâu.

Bởi vậy Lâm hâm mộ bọn họ là thực sự, không phải giả hâm mộ thôi, hắn có tự mình biết mình, hắn hoàn toàn không phải thiên tài.

Sau khi trong lòng cảm khái một chút, thì Lâm tiếp tục nói tiếp!

“ còn vì lý do gì người này dấu dốt thực lực, thì điều này ta cũng hoàn toàn không rõ ràng lắm, có lẽ vì lý do đặc biệt gì đó đi, nhưng có thể chắc chắn rằng, hắn đối với chúng ta cũng không có ác ý gì, 

Nếu tận dụng tốt cơ hội, còn có thể có chút hi vọng kéo hằn vào tổ chức chúng ta a, có điều chuyện này chỉ có thể từ từ tính sau, trước mắt điều chúng ta cần phải làm là càng gia tăng tốc độ của tổ chức lớn mạnh hơn mới được!”

Nói tới đây, ánh mắt Lâm lóe lên tia sáng, nhất là khi nói tới việc phát triển tổ chức, thì ánh mắt hắn tràn ngập nghiêm túc.

Dù Lâm biết trải qua bọn hắn cố gắng, tổ chức phát triển đã cực kỳ cấp tốc, nhưng trong tâm lý của Lâm thì vẫn còn có chút chậm chạp a.

Trải qua mấy tháng an ổn phát triển, bọn họ vẫn chưa đánh tới hòn đảo thứ hai, Lâm lần này dự tính, khi hắn thám hiểm hòn đảo kia trở về, thì tổ chức sẽ lập tức động thủ.

Dù thời gian có chút gấp gáp, nhưng thời gian này cũng vừa đúng lúc cho tổ chức phát triển, thời gian này hải quân đang ấp ủ kế hoạch đối phó Râu Trắng.

Chỉ cần Lâm không hành động quá mức, thì bọn họ sẽ không có bao nhiêu tinh lực cùng sống chết với hắn.

Nhiều lắm chỉ phái ra một vị Đại Tướng đến cảnh cáo là hết rồi, mặc dù còn chính phủ thế giới nữa, nhưng Lâm hiện tại cũng không quan tâm được nhiều như vậy.

Với lại theo hắn biết về phong cách hành sự của chính phủ thế giới, thì hắn chỉ chiếm một hòn đảo nhỏ thôi, kinh tế không phát triển, xem như một hòn đảo nghèo đói.

Bị hắn chiếm đi bọn họ cũng chưa chắc để ý đâu, nếu có cũng chỉ thúc giục hải quân đi tới mà thôi, từ mấy lần hành động của chính phủ thế giới cho thấy.

Bọn họ còn hi vọng hải quân tổn thất càng lớn càng tốt đâu, làm sao có thể vì một hòn đảo nhỏ mà cùng Lâm xung đột vũ trang a.
 
Chương 307: Họp (3)


Nhất là bản thân Lâm là một vị có Đại Tướng cấp chiến lực, dưới trướng hắn còn có hai cái Chuẩn Đại Tướng cấp.

Cùng số lượng không biết Trung Tướng và Thiếu Tướng, đây chính là một bí ẩn đối với các thế lực khác.

Đây cũng là một trong những lý do làm cho bọn họ rất kiên kỵ Lâm, ngoài ra, điều quan trọng nhất là.

Bọn họ còn chưa điều tra được thế lực sau lưng ủng hộ Lâm, với tính cách của chính phủ thế giới sẽ càng không cùng Lâm xung đột chỉ vì một hòn đảo không có giá trị.

Đây chính là lý do chính mà Lâm dám trong thời gian này, lại tổ chức chiến tranh công chiếm thêm một hòn đảo nữa.

Hắn chỉ cần phòng bị các thế lực khác, loại trừ hải quân cùng chính phủ thế giới là được, mà tổ chức bọn hắn.

Không hề có bao lớn xung đột lợi ích, với những thế lực có sức đánh với Lâm, bởi vậy khoảng thời gian này rất tốt cho tổ chức cao tốc phát triển.

Không chờ những cán bộ khác có ý kiến gì, Lâm lại tiếp tục nói một lần nữa, hiện tại có nhiều thời gian, hắn quyết định nói xong rồi sẽ nghe ý kiến của những người khác sau.

“ hơn nữa, khoảng thời gian trước, ta nhận được chút tin tức ngầm, thời gian tới rất có thể hải quân sẽ có hành động lớn, hiện tại bọn họ đã bắt đầu chuẩn bị rồi, có điều hải quân vẫn đang chờ đợi thời cơ tới, 

Mà thời cơ bọn họ chờ đợi là gì thì không ai biết được, nhưng ta đoán thời gian sẽ không quá lâu, đến lúc đó thì cơ hội của chúng ta tới rồi, lúc đó thì binh lực tổ chức cần sẽ rất lớn, 

Sau mấy ngày ta quyết định đi thăm dò hòn đảo mới bị phát hiện kia, theo tin tức mà những thành viên đang điều tra ở hòn đảo đó truyền về, trên hòn đảo này tài nguyên cực kỳ phong phú, sản lượng dự trữ cực kỳ khổng lồ, 

Nếu như có thể vận dụng tốt những tài nguyên này, thì tổ chức phát triển tốc độ sẽ tăng nhanh mấy lần, thậm chí có thể trong thời gian ngắn không cần lo lắng tài nguyên thiếu thốn, 

Như vậy thời gian tới việc tọa trấn Đảo Cá Voi, thì sẽ giao lại cho sư huynh cùng sư tỷ rồi, ta hi vọng tổ chức sẽ tận dụng khoảng thời gian trống này, phát triển càng nhanh hơn nữa!”

Nói tới cuối cùng, thì Lâm ánh mắt nhìn về phía Fiona cùng Aboli, hai người mặc dù trước đó biết Lâm có ý định rời khỏi đảo một thời gian.

Nhưng không ngờ là đi thăm dò hòn đảo mới phát hiện, bọn hắn vừa mới trở về, cho nên chưa nhận được tin tức về hòn đảo này.

Trước đó hai người vì còn ở khá xa, cho nên tin tức cũng không truyền tới tai bọn hắn, cho nên bọn hắn không biết tổ chức tình cờ phát hiện một hòn đảo rất thần bí.

“ không có vấn đề, cứ giao cho hai người bọn ta, sư đệ, hòn đảo đó không có nguy hiểm chứ, ta theo trong thư tịch biết, ở một số hòn đảo cổ xưa, thì có rất nhiều nguy hiểm tiềm ẩn, 

Nhất là bên trong thường có rất nhiều loại bệnh cực kỳ cổ quái, cho dù cường giả dính phải những loại bệnh này, cũng rất có thể nguy hiểm tới tính mạng, nếu tin tức trong thôn không sai, 

Thì trước đó vị Vua Hải Tặc đầu tiên kia, cũng nhiễm phải một loại quái bệnh, sau đó hắn mới tự thú cho hải quân bắt, cuối cùng hắn dùng chút tính mạng cuối cùng của mình mà mở ra Đại Hải Tặc thời đại!”

Aboli lên tiếng đầu tiên, mỗi khi hắn nghe thấy có hòn đảo mới cần thăm dò, là hắn lại nhớ lại trước đây khi còn nhỏ.

Hắn từng trong tàng thư các trong thơn đọc được một tin tức, mà tin tức này làm hắn nhớ đến bây giờ.

Hắn cũng từng lôi kéo Lâm với Fiona cùng nhau xem đầu tin tức này, sau đó còn cùng hai người thảo luận xem tin tức này có bao nhiêu phần là thật sự. 

Lúc đó khi Lâm nhìn thấy phần tin tức này, hắn cũng rất bất ngờ, Roger bị bệnh nan y, hầu như chỉ có các thành viên của băng hải tặc Roger mới biết.

Trong hải quân cũng chỉ có một mình Garp là biết tin tức này thôi, vậy mà trong thôn lại có ghi chép, điều này làm Lâm hết sức bất ngờ.

Hắn cũng từng có suy đoán, có lẽ người trong thôn từng gặp phải Roger, có lẽ là một vị cường giả nào đó từ trong thôn đi ra đi du lịch.

Tình cờ gặp phải Roger cũng nên, cho nên khi vị này trở về Vô Danh thôn, thì hắn cũng đem tin tức này ghi chép lại phóng tới tàng thư các.

“ yên tâm, năng lực của ta có thể ngăn chặn một phần, hơn nữa chỉ cần hơi cẩn thận một chút, là có thể phòng tránh những loại bệnh từ bên ngoài này!”

Lâm nghe Aboli nói, thì cũng lên tiếng, hắn cũng biết, những hòn đảo vô danh, càng thần bí thì nguy hiểm càng lớn.

Không chỉ nguy hiểm bởi những động vật ở trong đó, mà còn đến từ rất nhiều tình huống khác nhau, những tình huống đều là không biết.

Bởi vậy khi nghe tin tức về hòn đảo này, Lâm mới không hề vội vã đi đến thăm dò, một phần vì hắn đi không ai tọa trấn nơi này.

Một phần vì những điều chưa biết, cho nên hắn mới phái người lên đảo từ từ thăm dò, mặc dù thời gian sẽ dài chút, nhưng thu thập tin tức vẫn rất trọng yếu.

Khi đó Lâm đi tới thăm dò, sẽ bớt cho hắn rất nhiều phiền phức, hệ số an toàn cũng sẽ gia tăng rất nhiều
 
Chương 308: Họp (4)


Lúc này Rorein ngồi bên dưới lập tức lên tiếng: “ lão đại, việc ngươi đi tới hòn đảo kia thăm dò vẫn nên nán lại chút thời gian đi, thứ nhất lúc này vừa mới kết thúc sự kiện lần này, dù danh tiếng của ngươi gia tăng một bậc, 

Nhưng ngươi vẫn phải đích thân tọa trấn một thời gian ngắn mới được, nếu như ngươi lập tức biến mất, thì rất có thể làm cho người khác lầm cho rằng lão đại ngươi bị thương nặng, 

Lúc đó thì phiền phức sẽ rất lớn, nguy cơ sẽ kèm theo tùy thời kéo tới, dù sao thời điểm này không có người nguyện ý cho một đại thế lực mới phát triển đâu, nếu không có lão đại ngươi tọa trấn, 

Thì rất nhiều thế lực sẽ đồng ý ngắn ngủi hợp tác diệt đi tổ chức chúng ta, bọn họ sẽ không nguyện ý có một thế lực khác chia sẽ lợi ích hiện tại, từ khi tổ chức hiện ra trước mặt mọi người, 

Mà vẫn không có quá nhiều thế lực liên hợp lại đối phó chúng ta, cũng bởi vì bọn hắn kiên kỵ lão đại ngươi, còn Doflamingo cùng Hải Quân, thì bọn hắn hoàn toàn có đầy đủ lý do cùng tổ chức chiến tranh,

Doflamingo thì bởi vì chúng ta chiếm đoạt địa bàn của hắn, còn Hải Quân, đây gần như là trách nhiệm của bọn họ rồi, khi tổ chức chiếm đoạt hòn đảo này, thì bọn họ đã có đầy đủ lý do tổ chức chiến tranh cùng chúng ta, 

Nhưng những thế lực khác thì không có lý do gì a, nếu như tổ chức chúng ta yếu một chút, không có Đại Tướng cấp chiến lực tọa trấn, thì bọn họ sẽ không thèm quan tâm có lý do đầy đủ hay không, cứ diệt trước lại nói, 

Nhưng tổ chức chúng ta có Đại Tướng cấp, cho nên bọn họ không dám, nhưng nếu như lần này lão đại ngươi biến mất quá nhanh, thì sẽ làm cho bọn họ nghi ngờ, lúc đó thì nguy hiểm đem lại cho tổ chức là rất lớn!”

Lâm nghe Rorein nói, thì hắn cũng lâm vào trầm tư, trong lòng cũng nhận đồng ý kiến của Rorein, hơn nữa dù sao hắn cũng không quá vội đến hòn đảo kia thăm dò.

Thời gian dành cho hắn trưởng thành còn lại quả thật không nhiều, nhưng hắn cũng không đến nổi quá gấp gáp.

Cho dù ngay bây giờ nội dung cốt truyện có lập tức bắt đầu, Lâm vẫn có tự tin hắn có thể làm một trận lớn.

Hắn tự tin mình có thể có một chỗ cắm đùi trong thế giới này, có thể nói từ khi Lâm thành công trở thành Đại Tướng cấp chiến lực.

Hắn không còn lo sợ nội dung cốt truyện tới quá nhanh nữa, bởi vì hắn biết, mạnh giống như hắn bây giờ.

Chỉ cần hơi cẩn thận một chút, thì hắn hoàn toàn có thể yên ổn phát triển cho tới khi trò chơi kết thúc.

Chủ yếu là hắn có thể được hệ thống đánh giá cao hay thấp mà thôi, Lâm có cảm giác gấp gáp như vậy.

Cũng bởi vì hắn hi vọng mình có thể được hệ thống đánh giá càng cao, mà muốn được đánh giá càng cao.

Thì hắn phải tận hết sức lực thay đổi toàn bộ thế giới mới được, nhưng không có nghĩa sẽ vì như vậy mà hắn liều mạng.

Hắn vẫn muốn làm gì chắc đó, nếu không thì Lâm cũng sẽ không chờ đợi tổ chức bồi dưỡng càng nhiều người mới, như vậy mới đầy đủ binh lực tiếp tục kế hoạch chiếm đoạt hòn đảo tiếp theo.

Mà hắn sẽ trong thời gian ngắn mở rộng địa bàn càng lớn càng tốt, thậm chí có thể vì đốt cháy giai đoạn, mà hắn sẽ nhận những hải tặc kia vào.

Như vậy thì trong thời gian ngắn hắn sẽ có số lớn binh lực để dùng, nhưng Lâm hoàn toàn không làm như vậy.

Hắn ổn định phát triển từng bước một, hắn muốn làm gì chắc đó, cũng bởi vì đây mặc dù là trò chơi.

Nhưng không có nghĩa là hắn không có nguy hiểm tới tính mạng, một khi chết trong trò chơi thì hắn cũng sẽ chết thật a, mạng chỉ có một thôi, chết là chết thật.

Hơn nữa Lâm không muốn dùng tới cách đốt cháy giai đoạn kia, bởi vì dùng cách này tai họa ngầm quá lớn.

Phải biết những thành viên trung tâm mà hắn nhận và bồi dưỡng từ Đông Hải, bọn họ chín phần đều là cô nhi. 

Mà người thân, cha mẹ của bọn họ, đều trực tiếp hoặc gián tiếp chết trong tay của hải tặc hoặc hải quân.

Bởi vậy những thành viên này đối với hải tặc không hề có chút hảo cảm nào, nếu thực Lâm vì đốt cháy giai đoạn.

Mà một khi hắn nhận hải tặc gia nhập, thì những thành viên này sẽ sinh ra tâm tư khác, đây là điều mà Lâm không muốn thấy.

Hắn cần là một tổ chức có nội bộ ổn định, một tổ chức hắn có thể tin cậy vào, không phải một tổ chức dù khổng lồ.

Nhưng nội bộ bất ổn, bằng mặt không bằng lòng, giống như chính phủ thế giới cùng hải quân vậy, chính phủ thế giới cùng hải quân đến hiện tại còn chưa sụp đổ.

Cũng bởi vì căn cơ bọn họ cắm rẽ vào thế giới này quá sâu, thậm chí quyền lực của bọn họ đã ăn quá sâu vào lòng người rồi.

Nếu không phải vì một số nơi người dân thật sự không còn sống nổi nữa, bọn họ không thể không nổi dậy phản kháng.

Thì dù có mười cái Dragon cũng không thành lập được Quân Cách Mạng đâu, bởi vậy Lâm mới sau sắc cảm nhận được.

Một tổ chức, trong nội bộ hài hòa ổn định là cỡ nào quý giá, hắn làm sao có thể vì gia tăng một chút xíu tốc độ phát triển.

Mà làm ra hành động mổ gà lấy trứng được, như thế hoàn toàn là tự tìm hủy diệt, tự đoạn căn cơ của mình, mà tổ chức của hắn chỉ mới vừa ra đời thôi.

Căn cơ còn cực kỳ yếu ớt, chỉ cần một chấn động nhỏ là lực tức sụp đổ ngay, làm sao có thể so sánh căn cơ phát triển mấy trăm năm của chính phủ thế giới được.
 
Chương 309: Họp (5)


Với lại hải tặc đại đa số đều không đáng để tin tưởng, trong nguyên tác những hải tặc có tình có nghĩa kia chỉ là số ít thôi.

Thực tế thì hải tặc đều không thể tin tưởng được, bởi vậy thay vì đốt cháy giai đoạn, làm cho tổ chức chôn xuống tai họa ngầm cực lớn, thì Lâm lựa chọn ổn định phát triển là hơn.

Bởi vậy khi Rorein nói Lâm chờ đợi một thời gian trên đảo, thì Lâm lập tức đồng ý, hắn quả thật cũng cần một chút thời gian.

Dù sao trải qua cùng Mắt Ưng so tài kiếm đạo, Lâm nhận được ích lợi rất nhiều, hắn hoàn toàn có thể dùng thời gian này tiêu hóa thu hoạch đạt được.

Sẵng tiện sẽ thường xuyên lộ diện, để cho những thế lực khác biết hắn vẫn rất tốt, không hề bị thương, có thể xem như một công đôi việc.

“ không sai, chuyện này là ta suy nghĩ không thấu đáo, cũng được, khoảng thời gian này ta ở lại sẵng tiện tiêu hóa thu hoạch của ngày hôm nay luôn, có thể kiếm đạo của ta sẽ lại tiến thêm một bước!”

Nghe Lâm nói, thì Fiona lẫn Aboli và một số cán bộ sắc mặt cũng hơi biến, bọn hắn không nghe lầm a, lão đại lại có tiến bộ.

“ trời ạ, có còn để cho người sống nữa hay không, thực càng ngày khoảng cách giữa lão đại cùng bọn ta càng lúc càng xa rồi!”

Đây là một câu nói mà trong lòng của tất cả mọi người vang lên, nhất là Fiona cùng Aboli, trong lòng hai người có chút khổ sở.

Hai người tưỡng rằng, trải qua khoảng thời gian này cố gắng, khoảng cách giữa bọn họ cùng Lâm sẽ rút ngắn.

Nhưng hiện tại chỉ là bọn họ đơn phương cho rằng như vậy thôi, khoảng cách không chỉ không rút ngắn bao nhiêu, mà còn kéo dài ra thêm một ít.

Bọn hắn khó khăn lắm mới đại tới Cao Cấp Chuẩn Đại Tướng chiến lực, trong khi Lâm đã ở vào Trung Hậu Kỳ Đại Tướng cấp rồi, hơn nữa hắn mỗi ngày đều đang cấp tốc tiến bộ.

Áp lực của hai người lại đột ngột gia tăng, trong lòng hai người hiện lên cảm giác gấp gáp, bọn hắn còn cần phải mau mau tiến bộ hơn nữa mới được.

Ít nhất phải mau chóng đạt tới Đại Tướng cấp, nếu không sau này những trận đại chiến khác, bọn họ có thể hoàn toàn không còn tư cách nhúng tay vào.

Lòng kiêu ngạo của hai người không cho phép chuyện này xảy ra một lần nữa, một lần khi Lâm đánh với Doflamingo cùng Aokiji là đủ rồi.

Thực sự thì bọn họ đều không biết, Lâm chỉ vì có bảng hệ thống thôi, nhờ thế hắn mới có thể mạnh lên nhanh như vậy, hơn nữa Lâm cũng không hề hay biết.

Câu nói lơ đãng của hắn, làm cho tất cả mọi người trong phòng họp ngoại trừ hắn đều bị đâm tâm, có điều khi hắn thấy sắc mặt mọi người không đúng.

Thì Lâm biết có lẽ hắn vừa nói lỡ lời một câu gì đó, nhưng sau khi nhớ lại nhiều lần, hắn vẫn không nhớ ra mình nói gì mà những người này sắc mặt không tốt như vậy.

Có điều suy nghĩ mãi không rõ, Lâm cũng không suy nghĩ nhiều nữa, trường hợp này hắn cũng quen thuộc rồi, dù sao những trường hợp như vậy trước đây không phải chưa từng xảy ra đâu.

“ tạm thời không nói những thứ này, hiện tại chúng ta cũng phải nên cho hải quân một chút sắc mặt nhìn mới được, không thể để bọn họ cho rằng chúng ta dễ bóp, muốn bóp thế nào thì bóp thế đó được, 

Đây đã là lần thứ hai bọn họ công khai đánh lén chúng ta rồi, lão đại, nếu ta nhớ không lầm, thì cách Đảo Cá Voi khoảng năm sau hòn đảo đằng sau, thì có mấy tòa căn cứ hải quân a, 

Với sức mạnh của tổ chức lúc này, thì mấy tòa căn cứ hải quân này không thể ngăn được chúng ta, chúng ta chỉ cần phòng bị Tinh Anh Trung Tướng cấp trở lên là được, 

Mà mấy tòa căn cứ hải quân này, bên trong hoàn toàn không có Tinh Anh Trung Tướng tọa trấn, những vị này đại đa số đều đóng quân ở tổng bộ hải quân hoặc mấy căn cứ ở Tân Thế Giới, 

Hơn nữa bộ tình báo hoàn toàn có thể đủ sức giám sát mọi động tĩnh của hải quân, chỉ cần bọn họ có dị động, thì chúng ta sẽ lập tức biết ngay, như vậy càng không lo lắng mấy cái căn cứ này có dấu bí ẩn cường giả, 

Nếu không chúng ta lấy mấy tòa căn cứ hải quân này lập uy một lần đi, không thể chỉ để hải quân bọn hắn đánh chúng ta thôi!”

Lúc này một người khác lên tiếng, hắn nghe Lâm đồng ý chờ một thời gian mới đi, thì xem như chuyện này đã được quyết định rồi.

Thì hắn mới nói chuyện mà hắn canh cánh từ nãy tới giờ, sau khi nghe hắn nói, thì trong phòng mọi người đều bất giác gật nhẹ đầu.

Fiona đáy mắt lóe lên hàn quang, nàng nhịn hải quân lâu lắm rồi, nhất là trước đó khi còn ở đông hải.

Nàng từng tại mỗi một hòn đảo, nhìn thấy những hành động của những hải quân kia, nàng không phủ định trong bọn họ vẫn còn có rất nhiều hải quân lo lắng cho người dân.

Nhưng những hải quân này chỉ là binh lính thôi, những người này không hề có một chút quyền lực nào.

Cho nên bọn họ có lo lắng cho dân chúng cũng không đủ sức làm được cái gì, mà cao tầng thì toàn bộ đều là ác ma thôi.

Nàng thấy quá nhiều quá nhiều, bởi vậy thực sự đối với cao tầng hải quân, nàng không hề có một chút hảo cảm nào đáng nói.

Thậm chí đại đa số hải quân nàng đều không có hảo cảm, không ai dám chắc rằng, những binh lính hải quân kia.

Lúc này bọn họ chức vị thấp, cho nên trong lòng vẫn rất tốt, nhưng ai dám chắc, một khi trong tay bọn họ có quyền lực.

Bọn họ có hay không lạc lối bản tâm của mình, bọn họ có hay không trở thành một cái ác ma tiếp theo đâu.

Không ai dám chắc được, dù sao lòng người rất khó đoán, lại rất hay thay đổi, người thiện có thể trong giây lát biến thành ác ma ác quỷ.

Ác quỷ có thể trong một giây lập địa thành phật, Lâm nghĩ tới một câu nói, ‘nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma’, một câu này quá chuẩn xác để miêu tả lòng người rồi.
 
Chương 310: Họp (6)


Lập tức ánh mắt của tất cả mọi người lại lần nữa tập trung vào Lâm, Lâm thì, không để ý tới bọn họ, hắn lúc này cũng hơi trầm tư.

Hắn vẫn còn đang do dự một chút, không biết lúc này tổ chức có nên cho hải quân một bài học hay là không.

Không phải Lâm sợ hải quân, mà bởi vì hắn sợ một khi hắn hành động làm liên lụy quá lớn, lúc đó thì cốt truyện sẽ bị cải biến quá nhiều.

Thì một số ưu thế Lâm nắm trong tay sẽ vô dụng, hắn vẫn còn rất cần những ưu thế này để hệ thống càng đánh giá cao điểm hơn.

Phải biết trước đó mấy lần hành động, tới cuối cùng đều có ngoài ý muốn xảy ra, mặc dù chưa có gì vượt qua khỏi tầm kiểm soát của Lâm.

Nhưng cũng là một hồi chuông cảnh báo cho Lâm, không phải cứ mỗi lần lên kế hoạch chu đáo, thì mọi thứ sẽ tiến triển như ý muốn.

Mà chắc chắn sẽ sảy ra một ít ngoài ý muốn, lớn hoặc nhỏ không đồng nhất, mấy lần trước ngoài ý muốn nhìn như đơn giản.

Nhưng nếu không phải Lâm đã dự tính tới tình huống xấu nhất, hắn cũng có lá bài tẩy để lật bàn, nếu không thì lúc này tổ chức cùng với Lâm có lẽ đang ở đáy biển ngục giam ngồi bóc lịch đâu.

Dù sao Lâm cũng là người xuyên việt a, bàn tay vàng của hắn chỉ có mỗi cái biết trước cốt truyện này mà thôi.

Nếu mất đi chút đồ vật hữu dụng này, thì ưu thế của hắn so với người chơi khác chỉ cao hơn một chút xíu.

Đó là hắn biết một số hông tin về một vài nhân vật trọng yếu mà thôi, không làm được trình độ nghiền ép bọn hắn đâu.

Quả thực thì Lâm không ngại cốt truyện cải biến, nếu đây không phải trò chơi, vởi thực lực hiện tại cùng độ tuổi của Lâm.

Thì hắn tự tin cho dù cốt truyện có hoàn toàn thay đổi, thì hắn vẫn đủ sức ứng phó, hơn nữa cốt truyện dù thay đổi.

Nhưng những nhân vật trong truyện vẫn không thay đổi quá lớn, mặc dù sẽ vì sự có mặt của Lâm.

Làm cho thế giới này sảy ra hiệu ứng hồ điệp, sẽ xuất hiện một số nhân vật không có trong nguyên tác, nhưng từ trình độ nào đó nói lên, Lâm nắm giữ tình báo vẫn rất lớn.

Làm cho hắn chiếm cứ tiên cơ cực lớn, nhưng đáng tiếc đây lại là một trò chơi thôi, hắn không thể ở lại thế giới này quá lâu.

Cho nên rất nhiều thứ hắn không muốn thay đổi, một khi cốt truyện thay đổi quá lớn, thì những kế hoạch của Lâm sẽ phải thực hiện lại từ đầu.

Thậm chí sẽ xuất hiện những ngoài ý muốn mà hắn không thể dự đoán được, lúc đó thì đánh giá của hệ thống dành cho hắn sẽ bị kéo thấp rất nhiều.

Đây là thế giới đầu tiên Lâm bắt đầu, hắn cần phải hết sức lấy ra đánh giá cao nhất có thể, đạt được lợi ích cao nhất có thể.

Như vậy khi trở lại hiện thực, Lâm mới đủ sức ứng phó những nguy hiểm tiếp sau, dù sao ở hiên thực cũng không hề an toàn chút nào.

Một khi xui xẻo rồi thì không biết mình chết vì sao, chuyện như vậy thường xuyên xảy ra, cũng vì thế giới hiện thực có hệ thống sức mạnh cá nhân a.

Không giống thứ thế giới kiếp trước của hắn, sức mạnh cá nhân hoàn toàn có thể bỏ qua không tính.

Nhiều lắm chỉ làm được lưu manh đầu đường mà thôi, gặp phải vũ khí nóng là tắt ngòi, nhưng thế giới kiếp này của Lâm thì khác hoàn toàn.

Thực lực cá nhân hoàn toàn đủ sức chống lại vũ khí nóng, bởi vậy người yếu bất ngờ bị cường giả chém giết.

Thì sẽ không có một tổ chức chính phủ nào sẽ vì người yếu ra mặt cả, đây chính là sự khác biệt của Lâm ở kiếp trước và kiếp này.

Cũng vì thế mà trong trò chơi hắn mới tìm mọi cách gia tăng điểm hệ thống đánh giá như vậy.

Cũng bởi vì lúc này bản thân hắn ở hiện thực, chỉ là một người yếu a, mặc dù hắn trước đó đã bước đầu chính thức bước vào con đường tu luyện rồi.

Nhưng hắn cũng chỉ là tằng dưới chót nhất thôi, cho dù hắn bị giết cũng không ai sẽ đồng tình hắn vì hắn ra mặt.

Thậm chí chưa chắc sẽ có người vì hắn nhặt xác đâu, Lâm biết thế giới hiện thực rất nguy hiểm.

Cho nên hắn mới càng phải lợi dụng thế giới đầu tiên này lấy đầy đủ ích lợi, để cho hắn ở hiện thực có đầy đủ sức tự vệ a.

Nhưng cũng không thể vì vậy mà hắn tiếp tục nhẫn nhịn hải quân nữa, nghĩ tới đây ánh mắt Lâm lóe lên vẻ kiên định, quả thật phải để hải quân biết, trở mặt cùng hắn là một tổn thất lớn với bọn họ.

“ vậy được, mục tiêu của chúng ta đó là hủy diệt hai tòa căn cứ hải quân gần chúng ta nhất, nhưng lần này phải hành động bí mật một chút, ít nhất không thể để người khác bắt được chứng cớ gì, 

Bọn họ có thể nghi ngờ, thậm chí bọn hắn biết chắc chắn chính là tổ chức chúng ta làm, nhưng không hề có một chút chứng cứ nào tìm được, thì bọn họ sẽ không dám thực sự cùng tổ chức chúng ta trở mặt đâu, 

Bởi vậy lần hành động này, ta dự định để Tập Kích Đội xuất chiến, cũng nên để bọn họ thể hiện ra thành quả bao lâu nay rồi, hi vọng bọn họ toàn bộ đều có thể an toàn trở về a!”

Lâm quyết đoán ra lệnh, lần này hắn phái ra Tập Kích Đội, đây là một đội đặc biệt, toàn bộ thành viên đều là Chuẩn Tướng cấp chiến lực.

Mỗi người đều thức tỉnh ít nhất một loại Haki, hơn nữa đã có chút thuần thục vận dụng rồi, Lâm phái bọn họ đi tập kích phá hủy căn cứ hải quân.

Với thực lực của bọn họ, chỉ cần cẩn thận, hoàn toàn có thể làm được, hơn nữa bọn họ có ưu thế nhân số a.

Tặng đậu
 
Chương 311: Họp (cuối)


Các thành viên của tổ chức, mỗi người đều có kinh nghiệm liên thủ đối địch rất phong phú, bọn họ thành viên phối hợp càng nhiều.

Thì khi đại chiến liên thủ với nhau đối địch, chiến lực bọn họ có thể phát huy ra càng lớn, không chỉ đơn giản một cộng một bằng hai đơn giản như vậy.

Bọn họ có thể phối hợp lẫn nhau, mà phát huy ra 120% thậm chí 150% chiến lực của bản thân.

Dù sao không phải ai cũng có thể phát triển toàn diện như Lâm, hắn nhờ có Bảng Hệ Thống, mới có thể phát triển toàn diện về sức mạnh, tốc độ, tinh thần.

Nhưng người khác thì không thể, mỗi người thiên phú đều khác nhau, hầu hết đại đa số người, bọn họ đều chỉ thiên về một phương diện nào đó thôi.

Như vậy một khi bọn hắn liên thủ với nhau, thì sẽ lẫn nhau đền bù khuyết điểm, như vậy thì bọn hắn hoàn toàn có thể phát huy vượt mức chiến lực của bản thân.

Bởi vậy cho dù những căn cứ hải quân này đều là ở Grand Line, trong căn cứ rất có thể có một hai vị Trung Tướng tọa trấn.

Nhưng chỉ cần Tập Kích Đội cẩn thận, vẫn đủ sức diệt đi những căn cứ này, đừng nhìn Chuẩn Tướng cùng Trung Tướng kém hai cấp.

Nhưng bọn họ nhân số nhiều a, hai người đánh không lại thì ba người lên, ba người không đánh lại thì bốn người liên thủ, hiện tại số thành viên của Tập Kích Đội đã vượt qua mười người rồi.

“ ừm, nếu là Tập Kích Đội, thì hoàn toàn có thể đủ sức làm được, bọn họ cũng nên chân chính trải qua máu tanh rửa tội rồi, trước đây đại đa số bọn họ chỉ cùng hung thú hoặc hải thú đại chiến, ở đông hải bọn họ cũng có nhận một số nhiệm vụ ám sát,

Hoặc tiêu diệt hải tặc, nhưng những người này đếu quá yếu, không tạo được tác dụng rèn luyện cho bọn họ, hiện tại một cái căn cứ hải quân đối với Tập Kích Đội tới nói vẫn có khó khăn nhất định, nhưng không phải là không thể hoàn thành, ta tán thành quyết định của lão đại!”

Rorein nghe Lâm nói, thì hắn lập tức lên tiếng, hắn vừa nghe thấy muốn trả thù hải quân một lần, thì ứng cử viên hắn lập tức nhớ tới chính là Tập Kích Đội.

Quả nhiên hắn suy đoán là đúng, lão đại sẽ phái Tập Kích Đội đi hoàn thành việc này, những người khác nghe vậy cũng nhận đồng tán thành.

Trong bọn họ có một ít người chỉ mạnh hơn Tập Kích Đội một chút thôi, nhưng bọn họ chỉ thuộc về sinh hoạt chức nghiệp thôi, bọn hắn còn có thể tiến một bước.

Nhưng bọn hắn không phải chủ chiến, bởi vậy khi nghe tới Tập Kích Đội, trong lòng đều đại định, đây chính là những thành viên tinh anh nhất.

Mà tổ chức bọn hắn bồi dưỡng được, mấy năm cố gắng mới bồi dưỡng được hơn mười vị, đủ thấy những người này đều là thiên tài trong thiên tài, tiến bộ cực nhanh.

Bọn hắn đều có lòng tin rất lớn đối với Tập Kích Đội, hơn nữa lần này lão đại phái Tập Kích Đội đi ra, bọn họ đều cực kỳ tán thành.

“ nếu vậy thi quyết định, để cho Tập Kích Đội chuẩn bị đi, bộ tình báo lập tức mau chóng thu thập đầy đủ thông tin về hai tòa hải quân căn cứ kia, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, hơn nữa mấy tòa căn cứ hải quân đều rất không đơn giản,

Bên trong không chừng ẩn dấu một hai tôn lão bài Trung Tướng, để cho Tập Kích Đội gia tăng 200% cẩn thận, nếu tình huống vượt quá dự đoán, bọn họ có quyền rút lui, không đáng hi sinh tính mạng vô ích,

Chúng ta lần này chỉ là cảnh cáo hải quân làm chính, không phải cùng hải quân liều mạng, bởi vậy ta hi vọng, sẽ không nghe phải tin tức có người của Tập Kích Đội không trở về a!”

Lâm mắt nhìn qua tất cả mọi người trong phòng, hắn nói tới cuối cùng, càng là nhấn mạnh, hắn biết trong tổ chức, đều là thanh thiếu niên.

Bọn họ có một bầu nhiệt huyết to lớn, hắn sợ Tập Kích Đội có người lúc nguy hiểm thì máu nóng bốc lên, thế là cùng đối thủ liều mạng.

Người trẻ tuổi rất dễ xúc động, bởi vậy hắn mới nhấn mạnh căn dặn mấy điều này, nhưng trong lòng cũng không đế, hắn không biết căn dặn của hắn có mang lại tác dụng gì hay không.

“ ai, được rồi, hi vọng bọn họ nhớ kỹ trong lòng a, chim non cuối cùng cũng phải trưởng thành, ta không thể giam giữ bọn họ trong lồng mãi được, đến lúc thẩ bọn họ bay lượn rồi, còn có thể bay được bao cao, bay được bao xa, thì nhìn bản lĩnh của mỗi người thôi!”

Lâm trong lòng thở dài, hán biết Tập Kích Đội rất nguy hiểm, có thể lần này nhân số không giảm, nhưng lần sau đâu, chuyện tương lai không ai nắm chắc được.

Bởi vậy hắn chỉ có thể vì bọn họ căn dặn những điều cần chú ý thôi, còn lai nhìn mỗi người tạo hóa rồi.

“ được rồi, lão đại, ta sẽ thông báo cho bọn họ, hơn nữa những người này cũng không phải loại lỗ mãng đâu, ngươi cũng không cần quá lo lắng!”

Rorein thấy Lâm có chút lo lắng, thì lên tiếng an ủi, thực ra trong lòng của hắn cũng có chút chột dạ, nhưng hắn biết, đây là tình huống bắt buộc phải làm.

Lần này không phái bọn họ đi, thì lần sau cũng phải phái đi ra, tổ chức không thể đóng thùng cất bọn họ vào kho bảo tồn được.

“ được rồi, cứ tạm thời như vậy đi, hai điều cuối cùng, tận dụng ảnh hưởng của cuộc chiến ngày hôm nay, hấp thu càng nhiều thương đội tới Đảo của chúng ta làm ăn, gia tốc nhanh một chút thu mua, kiến tạo, hoặc nâng đở cho tổ chức một chi thương đoàn, càng nhanh càng tốt,

Chúng ta phải có thương đoàn của chính mình, thì phát triển mới sẽ càng nhanh chóng thuận tiện, hiện tại mọi người có thể giải tán, đúng rồi, những người bị nhốt kia, toàn bộ cho bọn hắn xung quân vào quặng mỏ đi,

Cứ làm như chúng ta không biết gì cả, đối ngoại nói rằng những người này nhân cô hội ta không có trên đảo gây rối, bị chúng ta xem như hải tặc bắt giữ đi, người phía sau bọn hắn cũng sẽ không ra mặt chuộc thân cho bọn hắn,

Vậy thì cũng không cần phải nhốt trong đại lao tốn lương thực, bọn hắn phải lao động để có cái ăn, cho dù là tội phạm bị chúng ta bắt giữ, chúng ta cũng sẽ không nuôi phế vật,

Nhân tiện đen những tội phạm bị nhốt trong đại lao cũng đưa đến quặng mỏ đi làm đào mỏ đi, thời gian tới số lượng khoáng thạch tổ chức cần sẽ gia tăng rất nhiều, cần phải chuẩn bị dự trữ càng nhiều càng tốt mới được,

Lập tức ra lệnh ngưng lại bán ra khoáng thạch, một khi khoáng thạch bị tinh luyện ra kim loại thì niêm phong cất vào trong kho dự trữ đi, hiện tại tổ chức cũng đi vào ổn định rồi, chúng ta không cần phải bán ra khoáng thạch để duy trì tài chính nữa!” 
 
Chương 312: Tin tức truyền ra (1)


Lâm nói xong, thì tất cả cán bộ trong phòng, đều đồng loạt đứng dậy cáo từ rời đi.

Một số bọn họ trở lại cương vị của mình, nên làm gì thì làm cái đó, một số thì đi thực thi mệnh lệnh Lâm mới giao.

Một số thì trở về lập tức vùi đầu vào tu luyện, hôm nay bọn hắn bị Lâm kích thích vẫn rất lớn, bọn hắn cảm giác Lâm đột phá cứ như ăn cơm uống nước vậy.

Ban đầu cho rằng thời gian dài như vậy, bọn hắn cũng nên trở lên quen thuộc mới đúng, nhưng hôm nay bọn hắn vẫn bị Lâm kích thích, đâm tâm.

Phải biết bọn hắn mới vừa nhận tin tức Lâm đột phá kiếm đạo cách đây không lâu a, mà tin tức này cũng từ Rorein nơi đó phát tới đâu.

Hiện tại trong cuộc họp này, lại biết tin tức Lâm lại có cảm ngộ, chuẩn bị đột phá lần nữa, tiến bộ của Lâm quá nhanh, làm sao bọn hắn có thể không bị kích thích.

Nhất là Fiona cùng Aboli, hai người nghe Lâm kêu kết thúc, thì lập tức đứng dậy, u oán liếc nhìn Lâm một cái sau đó bước nhanh rời đi nơi này.

Lâm nhìn ánh mắt u oán của hai người, thì trong lòng không đế, hắn không hề đắc tội hai người bọn họ a, tại sao trước khi đi phải nhìn hắn với ánh mắt như vậy.

Fiona nhìn như vậy, Lâm còn có chút hưởng thụ, nhìn đi, mỹ nữ này tình cảm với hắn vẫn rất sau mà, nhưng khi bên cạnh Aboli cũng bắn tới ánh mắt u oán là cái gì quỷ.

Lâm một trận ác hàn, đáy quần lạnh sưu sưu, trong lòng thì thầm nghĩ, ‘ sư huynh sẽ không có sở thích kiểu kia a ’.

Nghĩ tới đây, Lâm cảm giác hoa cúc xiết chặt, hắn cảm giác có lẽ sau này nên cách sư huynh của mình xa một chút mới được.

Nếu không hoa cúc của hắn trinh tiết khó giữ được, chờ tới lúc hai người rời khỏi phòng, thì Lâm mới thở dài nhẹ nhõm.

Hắn lấy tay vuốt vô hình mồ hôi trán, trong lòng thì cảm thán, hắn mị lực có chút quá lớn rồi, nam nữ thông sát a.

Trong lòng tự động yy lấy, nếu lúc này có người biết ý nghĩ trong đầu hắn, không biết Lâm có bị hội đồng tới chết hay không.

May mắn từ trước đến giờ, mỗi khi hắn yy, đều chỉ một thân một mình, hơn nữa hắn cũng chỉ dám yy trong đầu thôi.

Chưa từng dám nói ra khỏi miệng, trực giác nói cho hắn biết, hắn sẽ bị đánh chết nếu nói ra ý nghĩ trong đầu.

Ngồi ngay trong phòng họp suy nghĩ một chút, Lâm cũng đứng dậy trở về phòng của mình, hắn cần phải nghỉ ngơi một trận mới được.

Thể lực không sao, nhưng tinh thần tiêu hao có chút nhiều, mặc dù hơi mệt, nhưng hôm nay xem như Lâm hoàn thành một cọc tâm sự nhỏ.

Hắn vừa về tới phòng, thì lập tức lăn ra ngủ ngay, một giấc ngủ thơm ngọt sảng khoái.

...

Trong lúc Lâm vừa tổ chức một cuộc họp nhỏ xong, và về phòng nghỉ ngơi lấy lại sức, thì lúc này tin tức về trận đấu giữa Lâm và Mắt Ưng đã truyền tới Tân Thế Giới.

Một số thế lực có cơ sở tình báo nhất định, hầu như đều nhận được tin tức, dù sao trận đấu này là công khai.

Hơn nữa còn dư ra mấy ngày để cho người khác có chuẩn bị quan chiến, bởi vậy tin tức truyền lại cho Tân Thế Giới vẫn rất nhanh.

Nhất là Tứ Hoàng thế lực, bốn vị Hoàng Giả đều cùng một lúc nhận được tin tức, mỗi người đều có phản ứng khác nhau.

Tứ Hoàng Râu Trắng thì khi nghe được tin tức đột nhiên cười lớn, cười còn rất vui vẻ, lão còn không nghe các con trai can ngăn.

Uống một hơi liền ba vò rựu khổng lồ được đặc chế, sau đó cười to nói, ‘ thời đại mới cuối cùng cũng có người kế tục rồi’.

Sau đó thì càng vui vẻ tiếp tục uống rựu, làm cho các con của lão cái hiểu cái không, nhưng không ngại làm cho bọn họ càng coi trọng Lâm hơn.

Bởi vì từ khi bọn họ theo lão cha tới bây giờ, người theo sớm nhất cũng có mấy chục năm, bọn hắn rất ít từng thấy lão cha khen một người. 

Chỉ có vài lần giống như lần này thôi, một lần đó là khi thời đại của lão cha với Roger còn tại.

Thì lão cha cũng từng một lần cười to cùng lên tiếng khen ngợi Kaido cùng Big Mom, mặc dù lão chỉ khen hai người bọn họ như một tiểu bối có tiềm lực thôi.

Quả nhiên thời gian trôi qua mấy chục năm, hai người này trở thành Tứ Hoàng, cùng lão cha bọn hắn ngang hàng.

Lão cha có thể đánh bại một người trong bọn họ, nhưng lão cũng không làm được kết thúc tính mạng của bọn họ, một lần tiếp theo.

Thì chính là lão cha khen ngợi Shank Tóc Đỏ, quả nhiên chỉ trải qua vài năm, Shank Tóc Đỏ cũng trở thành một trong bốn vị Hoàng Giả.

Cùng lão cha ngang hàng, mặc dù lão cha bọn hắn vẫn là người mạnh nhất trong Tứ Hoàng.

Nhưng điều này cũng chứng minh, ánh mắt của lão cha nhìn người đều cực chuẩn, hiện tại bốn người cùng thống lĩnh Tân Thế Giới.

Lần thứ ba lão cha khen ngợi một người, chính là thủ lĩnh của Quân Cách Mạng bây giờ, Dragon, khi lão cha khen ngợi người này.

Thì người này còn ở hải quân, làm một cái Trung Tướng quân hàm, quả nhiên chỉ sau vài năm, thì Dragon trở thành tội phạm nguy hiểm nhất thế giới.

Bị chính phủ thế giới xem trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, hơn nữa bản thân người này cũng cực kỳ mạnh mẽ.

Từng có rất nhiều người dự đoán rằng, Dragon chiến lực không thua kém bất cứ một vị Hoàng Giả nào.

Có thể nói Quân Cách Mạng có thể tồn tại đến hiện tại chưa bị chính phủ thế giới tiêu diệt, cũng bởi vì có một mình Dragon người này chống lên.

Nếu không có Dragon, cho dù là một vị khác có chiến lực Đại Tướng đỉnh phong, cũng sẽ vì là Quân Cách Mạng, mà bị chính phủ thế giới tiêu diệt trong vài phút.
 
Chương 313: Tin tức truyền ra (2)


Dù chính phủ thế giới đang trên đà xuống dốc, nhưng bọn hắn nội tình vẫn còn, bọn hắn sẽ không e ngại một người chỉ có Đại Tướng chiến lực.

Nhưng nếu là Tứ Hoàng cấp thì hoàn toàn khác biệt, bởi vậy Dragon có Tứ Hoàng cấp chiến lực, thì tổ chức Quân Cách Mạng của hắn mới có thể sống tới hiện tại.

Hơn nữa bởi vì hải quân cùng chính phủ thế giới có chút kiên kỵ Dragon, cho nên Quân Cách Mạng phát triển càng ngày càng tốt.

Trong âm thầm bọn họ đã bắt đầu nắm giữ một số tiểu quốc gia rồi, đủ thấy lão cha bọn hắn ánh mắt nhìn người hoàn toàn trăm phần trăm chính xác.

Hiện tại là lần thứ tứ lão cha lại khen một người, hơn nữa trình độ còn phóng đại hơn ba lần trước một chút.

Một số thành viên kỳ cựu, theo Râu Trắng từ lâu, càng từ bên trong cảm giác được, có lẽ theo lão cha thì tiềm lực của Lâm còn lớn hơn bốn người trước lão cha từng khen ngợi.

Bởi vậy tất các các vị đội trưởng có mặt trên thuyền, biểu tình đều hết sức chăm chú, bọn họ lúc này hoàn toàn nhìn thẳng vào Lâm rồi.

Để lão cha khen ngợi như vậy, chứng tỏ một khi Lâm lớn lên, chắc chắn sẽ có Tứ Hoàng sức chiến đấu, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước.

Trở thành một Râu Trắng thứ hai, dù sao lão cha bọn hắn, khi trở thành Tứ Hoàng, thì chiến lực của lão cha đã không còn thời kỳ đỉnh phong.

Như vậy mà lão cha vẫn có thể lực áp ba vị Tứ Hoàng còn lại, trở thành một vị Tứ Hoàng mạnh nhất trong bốn người.

Và theo tâm tình của lão cha lúc này, thì bọn hắn phán đoán, rất có thể Lâm khi trưởng thành, có thể đạt tới đỉnh phong chiến lực của lão cha.

Nếu không Lâm chỉ dừng lại ở ngang bằng với ba vị Tứ Hoàng còn lại, thì lão cha sẽ không đến mức vui vẻ như thế.

Có điều bọn hắn suy đoán chỉ đúng một phần, Râu Trắng cảm nhận được tiềm lực của Lâm, nhưng không phải chỉ giới hạn ở đạt tới lúc chiến lực của hắn ở đỉnh phong.

Mà Râu Trắng cho rằng, Lâm hoàn toàn có thể vượt lên hắn khi còn ở đỉnh phong, đây mới là lý do làm cho Râu Trắng vui vẻ như vậy.

...

Một bên khác thì tin tức truyền tới đại bản doanh của Tứ Hoàng Kaido và Tứ Hoàng Big Mom, hai vị này khi biết tin tức cũng hết sức kinh ngạc.

Nhưng kiêu ngạo của hai người lại vẫn tỏ ra hết sức khinh thường Lâm, bọn hắn chỉ xem Lâm như một cái hơi mạnh một chút tiểu bối mà thôi.

Thực ra cũng vì hai người chưa từng chứng kiến sức mạnh của Mắt Ưng, trong Tứ Hoàng, thì chỉ có Shank Tóc Đỏ là biết rõ nhất.

Râu Trắng mặc dù biết một chút nhưng cũng không quá rõ ràng, nhưng lão biết chiến lực thực sự của Mắt Ưng còn mạnh hơn đỉnh phong Đại Tướng một chút.

Mặc dù hai vị này tỏ ra không quá quan tâm, nhưng người dưới trướng bọn họ thì không cho rằng như vậy, ngoại trừ một số cá nhân có chút cuồng vọng thôi.

Còn lại đa số các cán bộ của hai băng Tứ Hoàng hải tặc này, mỗi người đều hết sức nghiêm nghị, bọn hắn cũng không cho rằng tin tức là phóng đại.

Bởi vì tin tức truyền về đều là người của bọn họ phái ra, bọn hắn biết người của mình vì là Tứ Hoàng băng hải tặc, cho nên lòng kiêu ngạo lớn bao nhiêu.

Để bọn hắn truyền về tin tức như vậy, điều này mang ý nghĩa tin tức truyền về so với thực tế vẫn sẽ kém một chút.

Còn riêng Shank Tóc Đỏ, khi tin tức truyền tới tai của người này, hắn cũng giống như Râu Trắng cười to một trận, sau đó càng ra lệnh tổ chức một bữa tiệc long trọng. 

Shank là người biết rõ cân lượng nhất của Mắt Ưng, hai người đánh ra cảm tình, mặt ngoài không nói nhưng hai người đều xem nhau như tri kỷ.

Bởi vậy Shank biết Mắt Ưng rất rõ, và hắn biết, Lâm có thể cùng Mắt Ưng đại chiến ngang tay.

Và kèm với số tuổi của Lâm lúc này, thì hắn biết điều này đại biểu cho ý nghĩa là gì, Shank lúc này còn coi trọng Lâm hơn Râu Trắng một chút.

Hắn còn cho rằng, Lâm là người có thể sẽ vượt qua thuyền trưởng Roger của hắn, nhưng Shank không hề nói ra.

Mà hắn đè lại trong đáy lòng, Shank rất chờ mong tương lai khi Lâm trưởng thành, thì hắn sẽ quấy thế giới này long trời lỡ đất tới cỡ nào a, rất đáng được mong đợi.

Sau Tứ Hoàng nhận được tin tức, thì là những thế lực yếu hơn Tứ Hoàng một bậc của Tân Thế Giới.

Mỗi một thế lực nhận được tin, thì đều hết sức ngưng trọng, bọn hắn biết chuẩn bị có một đỉnh phong thế lực sắp quật khởi rồi.

Một số thì chuẩn bị tìm cách cùng Lâm giao hảo, một số thì chuẩn bị án binh bất động theo dõi kỳ biến.

Một số ít thì có tâm tư khác, nhưng đại đa số đều liệt Lâm và tổ chức của hắn vào hàng ngũ không nên trêu chọc.

Từ lần trước đánh ngang tay cùng Đại Tướng Aokiji xong, bởi vì tin tức quá chấn động, nên đại đa số đều không cho là thật.

Nhưng lần thứ hai tin tức này, thì không cho bọn hắn không tin được, bởi vậy tất cả những tổ chức này, lần này đều liệt Lâm và tổ chức của hắn vào danh sách quan trọng.
 
Chương 314: Tin tức truyền ra (3)


Cùng lúc đó, tổng bộ hải quân lúc này cũng đang có một cuộc họp khẩn cấp.

Lần này người tổ chức không còn là Nguyên soái Sengoku nữa, mà người tổ chức cuộc họp này chính là Ngũ Lão Tinh.

Ngũ Lão Tinh từ mấy giờ trước đó nhận được tin tình báo của Cp điều tra được, thì lập tức mở ra bàn luận về Lâm cùng tổ chức của hắn.

Sau cùng Ngũ Lão Tinh cùng quyết định tổ chức một cuộc họp, trong này có kèm theo cao tầng của hải quân tham dự vào.

Lúc này trong phòng làm việc của Nguyên Soái, trải qua hơn một giờ thông báo lệnh tập hợp được đưa ra.

Thì hầu như tất cả cao tầng của hải quân có mặt ở tổng bộ đều đã tới, trong đó còn có vừa mới trở về tổng bộ hải quân, Aokiji Đại Tướng.

Người này từ khi cùng Fiona và Aboli tách ra, thì hắn chờ đợi quân hạm tới đón, sau đó lập tức báo cáo cho Nguyên Soái Sengoku và tốc độ nhanh nhất trở về tổng bộ.

Quả nhiên hắn đoán không sai, tổng bộ lập tức tổ chức họp khẩn cấp, nhưng Aokiji không ngờ rằng, lần này tổ chức không phải là Nguyên Soái, Mà lại là Ngũ Lão Tinh.

Lúc này trong khi chờ đợi cuộc họp bắt đầu, thì Aokiji đang suy đoán mục đích lần này của Ngũ Lão Tinh.

Dù sao từ khi hắn gia nhập hải quân tới hiện tại, thời gian cũng trôi qua mấy chục năm rồi.

Nhưng số lần mà Ngũ Lão Tinh tổ chức cuộc họp giống như hiện tại cũng không nhiều, hắn chỉ chứng kiến qua hai lần thôi.

Một lần là khi Vua Hải Tặc Roger trở thành Vua Hải Tặc, lần đó Ngũ Lão Tinh lập tức tổ chức một cuộc họp khẩn cấp ngay trong đêm khuya.

Hơn nữa lần đó tham dự họp nhân số rất đông, trong đó còn suất hiện mấy vị đại lão trong Lục Quân, một số đội trưởng của Cp 0, thậm chí còn suất hiện một số nhân vật thần bí. 

Cách nói chuyện của những người thần bí này ngang hàng với Ngũ Lão Tinh, thậm chí có vài lần bọn họ còn trào phúng qua Ngũ Lão Tinh.

Nhưng Ngũ Lão Tinh hoàn toàn không để ý, phải biết tính cách của Ngũ Lão Tinh cũng không tốt đẹp gì.

Nhưng lần đó Ngũ Lão Tinh hoàn toàn không để ý đối phương, thậm chí còn có chút né tránh cùng những người này dấy lên xung đột.

Cuộc họp lần đó vì quyết định hành động đối phó Vua Hải Tặc, có điều bọn họ vừa quyết định chuẩn bị hành động chưa lâu.

Thì Vua Hải Tặc lại đột nhiên hiện thân tự thú, sau đó chính là Đại Hải Tặc thời đại mở ra.

Lần thứ hai, thì chính là vì thủ lĩnh của Quân Cách Mạng mở ra, lần đó mặc dù không đồ sộ như lần họp về Vua Hải Tặc.

Nhưng nhân số tham dự cũng không ít, cao tầng hải quân, cao tầng của Cp và Lục Quân, cộng thêm Ngũ Lão Tinh.

Có điều lần đó thì những nhân vật thần bí kia hoàn toàn không suất hiện.

Có lẽ theo bọn họ thì trình độ nguy hiểm của Dragon hoàn toàn không thể cùng Vua Hải Tặc so sánh với nhau.

Cho nên bọn họ không tham gia vào, lần này là lần thứ ba hắn chứng kiến cuộc họp loại này.

Lần này có lẽ là lần họp có số người tham dự ít nhất trong ba lần mà Aokiji chứng kiến.

Nhưng cũng không quá kém, lần này có sự tham dự của cao tầng hải quân, cao tầng của Cp và Ngũ Lão Tinh tham dự. 

Lần này không có Lục Quân suất hiện, cũng bởi vì sự suất hiện của Lâm không liên quan gì tới Lục Quân.

Ít nhất là trước mắt Lâm vẫn chưa từng cùng Lục Quân có gì tiếp xúc, hai lần trước có Lục Quân tham dự.

Một là vì Vua Hải Tặc nếu làm gì nguy hại cho chính phủ thế giới, thì cũng liên lụy tới Lục Quân bọn hắn.

Lần thứ hai bởi vì Quân Cách Mạng đối thủ chủ yếu phải đối mặt chính là Lục Quân.

Hải quân chỉ phụ trợ thôi, dù sao hải quân chuyên môn của bọn họ là những hải tặc trên biển kia a.

Còn lần này, thì Lâm đối mặt chủ yếu là hải quân, mà không phải là Lục Quân.

Cho nên Lục Quân không cần tham dự làm gì, nhưng Aokiji không vì vậy mà cảm thấy lần tổ chức họp này thua kém hai lần trước.

Thậm chí trong lòng hắn càng cảm thấy, cuộc họp này trên ý nghĩa tính nguy hiểm của Lâm đã có tiềm lực vượt qua Vua Hải Tặc cùng Quân Cách Mạng rồi.

Có điều hắn cũng im lặng không nói gì, dù sao chỉ là cảm giác của hắn thôi.

Nếu nói ra thì có thể mọi người vì mặt mũi của hắn mà gật đầu nhận đồng, nhưng ai biết bọn họ có cho đó là thật hay không.

Hơn nữa tính cách của Aokiji khác biệt với Akainu, nếu là Akainu có lẽ lúc này hắn đã đứng lên quát to muốn tiêu diệt Lâm và tổ chức của hắn càng sớm càng tốt rồi.
 
Chương 315: Tin tức Truyền ra (4)


Có lẽ đây chính là sự khác biệt về tính cách của hai người, hoặc cũng là tính cách của bọn họ, đều có chút bị ảnh hưởng bởi năng lực trái ác quỷ của bản thân.

Lần này các cao tầng hải quân tham gia bao gồm, Nguyên Soái Sengoku, hải quân anh hùng Garp.

Tham mưu trưởng Tsuru, Aokiji Đại Tướng, và một số Trung Tướng, Thiếu Tướng phòng thủ tại bản bộ hải quân tham gia.

Hai vị Đại Tướng khác đều có nhiệm vụ không thể tham gia, và rất nhiều nổi danh Trung Tướng cũng có nhiệm vụ không có trong bản bộ.

Cũng bởi vì cuộc họp này diễn ra có chút quá gấp gáp, rất nhiều người bởi vì ở quá xa bản bộ, nên không thể tham dự cuộc họp lần này.

Trong lúc tất cả mọi người đang bàn tán xôn xao về nội dung của cuộc họp lần này, thì đột nhiên cửa phòng họp mở ra.

Và khi cửa mở ra xuất hiện một con Den Den Mushi khổng lồ, nếu người biết hàng thì sẽ lập tức nhận ra loại điện thoại trùng này.

Đây là một loại điện thoại trùng đặc biệt, nó không chỉ có thể liên lạc lẫn nhau giống như điện thoại di dộng.

Nó còn có thể liên tiếp hình ảnh của hai bên lại với nhau, để bọn họ có thể nhìn mặt nhau trong khi trò chuyện.

Cái này không hề khác gì ở hiện đại, khi nói chuyện qua video với nhau cả.

Mọi người khi thấy loại điện thoại trùng này, thì lập tức dừng lại nói chuyện, sau đó ngồi thẳng lưng chờ đợi cuộc họp chuẩn bị bắt đầu.

Quả nhiên, khi con đại ốc sên kia bò tới giữa phòng, thì lập tức hai mắt của nó bắn ra hai chùm sáng chiếu thẳng lên tường.

Lúc này tất cả ánh mắt ben trong căn phòng này lập tức nhìn về phía bức tường kia, lập tức bọn họ nhìn thấy trên bức tường này xuất hiện một hình ảnh.

Hình ảnh bên trong có năm người, chỉ cần là người của thế giới này, khi nhìn vào thân ảnh của năm người này, thì se lập tức biết được bọn họ là ai.

Bọn họ là những người có quyền lực lớn nhất thế giới này, cho dù năm người thực chất bên trong chỉ là thuộc hạ của người khác.

Nhưng bên ngoài đối với người khác, bọn họ là những người có quyền lực to lớn nhất thế giới.

Lập tức tất cả mọi người khi nhìn thấy năm thân ảnh này, đều đồng loạt đứng dậy cúi chào, cho dù là Nguyên Soái Sengoku hay là hải quân anh hùng Garp đều như vậy.

“ Ngũ Lão”

Mọi người đồng thanh hô, bọn họ không hô là Ngũ Lão Tinh, mà hô là Ngũ Lão, một cách xưng hô xem như là có chút thân mật.

“ được rồi, không cần phải đa lễ, lần này khẩn cấp triệu tập mọi người có chút việc cần thương lượng, hôm nay một số thành viên của Cp đã bí mật thăm dò một số tin tức từ một hòn đảo khá nổi tiếng gần đây,

Năm người chúng ta sau khi nhận được tin tức này, thì tổ chức nhiều lần thảo luận nhưng không có kết quả, cuối cùng năm người bọn ta đồng ý mở ra cuộc họp lần này, để cho mọi người cùng nhau phát biểu ý kiến,

Hơn nữa đối phương xem như thuộc quyền quản lý của hải quân, cho nên cuộc họp lần này vẫn nhìn ý định của hải quân là chính, bọn ta chỉ phụ trách thông qua thôi,

Bởi vậy cuộc họp lần này, chính phủ thế giới chỉ cung cấp tin tình báo, mà sẽ không tham dự vào, được rồi cuộc họp chính thức bắt đầu đi”

Sau khi tất cả mọi người nghe Ngũ Lão Tinh nói nội dung của cuộc họp lần này, thì trong lòng đều hiếu kỳ, bởi vì trong mấy câu nói lúc nãy.

Các thành viên của Cp điều tra tin tức của một hòn đảo khá nổi tiếng gần đây, trong bọn họ một số tin tức linh thông, thì lập tức như nghĩ tới điều gì.

Một số không quá quan tâm tin tức gần đây, thì vẻ mặt mờ mịt, bọn hắn thấy một số đồng liêu vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, giống như là biết cái gì.

Lập tức trong lòng những người này lòng tò mò bị khơi dậy lên, có điều bọn hắn hiếu kỳ nhưng không lên tiếng hỏi thăm.

Vì bọn hắn biết, chỉ chút nữa thôi thông tin mà bọn hắn muốn biết sẽ được công bố, cho nên bọn hắn cũng không vội.

Bọn hắn không vội, nhưng có người vội a, mà người này không ai khác chính là Nguyên Soái Sengoku, hắn là thực gấp.

Không phải gấp vì muốn biết tin tức, mà gấp bởi vì hắn biết hòn đảo kia là nơi nào, cho bên hắn mới gấp, bởi vì từ câu nói của Ngũ Lão Tinh.

Thì hắn biết, lần này hắn và hải quân bị Ngũ Lão Tinh gài bẫy rồi, trước đó hắn còn vì làm thế nào để giảnh hoà một thời gian với Lâm mà đau đầu.

Nhưng hiện tại chưa chờ hắn lập ra kế hoạch, thì bị chính phủ thế giới ngầm gây ra áp lực, nhìn như chính phủ thế giới không tham dự vào lần này.

Nhưng chỉ có hắn nhìn ra được, đây là chính phủ thế giới ép buộc hải quân cùng Lâm trở mặt a, mặc dù không đến mức lập tức ép buộc hải quân cùng với Lâm sống chết với nhau.

Nhưng giảng hoà một thời gian ngắn là không thể nào, ban đầu khi nghe Ngũ Lão Tinh tổ chức họp, là Sengoku đã cảm thấy không ổn rồi, quả nhiên linh cảm của hắn đã trở thành sự thật.

Lúc này sắc mặt của Sengoku hết sức khó coi, bên cạnh hắn tổng tham mưu trưởng Tsuru cũng nhận thấy điểm khác thường của Sengoku.

Bà hơi suy nghĩ một chút, thông qua một ít thông tin mà bà vừa mới nhận được lúc nãy, thì bà lập tức đoán được đại khái vò sao sắc mặt của Sengoku lúc này lại kém như vậy.

Cho dù bà đoán được, nhưng bà cũng chỉ đành thở dài, hải quân mấy năm gàn đây càng ngày tình cảnh càng không tốt, hết lần này tới lần khác, tình cảnh không tốt của hải quân toàn bộ đều là chính phủ thế giới ban tặng.
 
Chương 316: Ngũ Lão bàn tính (1)


Lúc này ngồi bên cạnh của Tsuru là Garp Trung Tướng, lão khi nghe mấy câu nói của Ngũ Lão Tinh thì cảm giác trong đó có gì đó không đúng, đột nhiên lão nhớ tới hành động mấy ngày nay của Sengoku.

Hơn nữa lúc này lão nhìn thấy sắc mặt đen nhánh của Sengoku, thì trong lòng khẽ động, đừng nhìn Garp bình thường chỉ dùng nắm đấm giải quyết mọi việc, thực sự thì tâm tư của lão cũng rất nhạy cảm.

Sau khi đoán ra một phần lý do Sengoku đột nhiên mặt đen, thì Garp lập tức phá lên cười to, lão cười cả nước mắt và nước mũo văng tùm lum.

Trong phòng lúc này tất cả ánh mắt đều tập trung vào thân ảnh của Garp, bọn hoi đều nghi hoặc đang yên đang lành vì sao Garp lại đột nhiên cười lên.

Đến cả Ngũ Lão Tinh đều có chút không hiểu thấu, nhưng bọn họ cũng không nói gì, bởi vì lúc nãy bọn họ đều đã nói, lần này trừ cung cấp tình báo ra, bọn hắn sẽ giao toàn quyền cho hải quân, chính phủ sẽ không tham dự vào.

Trong phòng lúc này ngoại trừ ba người, thì không ai đoán được Garp vì sao lại cười, ba người này, người thứ nhất đó là Sengoku, người thứ hai là Tsuru, người cuối cùng chính là Aokiji.

Tsuru và Aokiji nghe tiếng Garp cười, thì trên mặt hiện lên nét cười khổ, sau đoa ánh mắt liếc về phía Sengoku một chút, bọn họ trong lòng bất đắc dĩ ‘ ngài không thể cho Nguyên Soái một chút mặt mũi a, dù gì hai người cũng là chiến hữu mấy chục năm mà’

Đây chính là tiếng lòng lúc này của hai người, thực ta nếu bọn họ có nói ra, thì Garp càng sẽ cười lớn sau đó nói ‘ bởi vì là chiến hữu vào sinh ra tử mấy chục năm mới phải cười a, hơn nữa người này còn là Nguyên Soái, ta cười sẽ càng thêm thoải mái’

May mắn hai người không lên tiếng, nếu không Garp trả lời lại, thì chắc chắn Sengoku có trầm ổn hơn nữa cũng muốn đứng dậy đánh người rồi.

Thực ra bọn họ biết, từ khi Vua Hải Tặc Roger chết đi, thì Garp đã hoàn toàn mất đi mục tiêu phấn đấu, hơn nữa từ vụ việc của Dragon, lòng bất mãn của lão với chính phủ thế giới càng lớn.

Nhưng bởi vì lòng trung thành với hải quân quá lớn, mới làm cho lão còn vì hải quân hiệu lực, nếu không thì lão đã từ chức về quê từ lâu, sẽ không còn ở hải quân tới giờ, sẽ không vì bồi dưỡng cháu của mình là Luffy gia nhập hải quân mà cố gắng.

Dù sao lão biết thiên phú của cháu mình, thì khi Luffy sinh ra, lão đã phát hiện Luffy sỡ hữu Vương tư chất, hơn nữa còn là trời sinh, không phải thông qua kích thích mà kích hoạt, từ khi Luffy sinh ra, thì Haoshoku của Luffy đã tự động thức tỉnh.

Nhưng bởi vì Luffy còn quá nhỏ, nên Haoshoku tự động ẩn núp, chờ tới kho Luffy trưởng thành, thông qua chút áp lực sẽ lại lần nữa suất hiện, bởi vậy Garp biết tư chất của Luffy rất kinh khủng.

Lão dự định bồi dưỡng Luffy trở thành một hải quân, có thể đủ thấy tình cảm của lão đối với hải quân vẫn rất sâu, phải biết một người có Vương tư chất, sẽ rất khó thuần phục làm việc cho một ai hay tổ chức nào.

Bọn họ mỗi một người đều có mục tiêu cùng nhận định của riêng mình, bọn họ sẽ rất ít bị người khác thuyết phục, có thể nói Garp là một trường hợp đặc biệt, nhưng bởi vì sỡ hữu Haoshoku, cho nên thực chất bên trong lão cũng có ý nghĩ của riêng mình.

Nếu không lão cũng sẽ không từ chối nhiều lần yêu cầu đảm nhiệm chức vị Đại Tướng, mà chỉ làm một cái vạn năm Trung Tướng, bởi vậy rất nhiều người trong cao tầng hải quân đều biết tính cách của Garp.

Một trăm làn họp, thì hết chín mươi chín lần Garp ngủ gục, một lần thì ngồi ngoáy mũi hoặc ăn vặt, mọi người lâu dần cũng quen thuộc, mỗi lần có cuộc họp, bọn họ sẽ tự động quên đi Garp tồn tại.

Chỉ có Sengoku là thường xuyên quát lớn Garp thôi, lần này cũng vậy, khi Garp chưa cười lớn được bao lâu, thì Sengoku lập tức đứng dậy đập bàn quát lớn.

“ khốn kiếp, Garp im ngay cho ta, đây là cuộc họp ngươi có biết hay không? Là cuộc họp”

Vì quá nóng giận, Sengoku lập tức quát lớn, còn nhấn mạnh hai lần đây là cuộc họp, mọi người không khí nghiêm túc lập tức cáo phá, nhiều người đang cố gắng nhịn cười.

Garp cũng ngừng cười, lão cũng biết, Sengoku lúc này đang hết sức đau đầu, lão làm như vậy chỉ để hoá giải chút bầu không khí, ‘ ừ chỉ là vì hoá giải không khí ngưng trọng thôi, thực sự không phải ta vì không chê chuyện lớn mà cười đâu’

Trong lòng lão nhận định lấy, lão vì muốn tốt cho Sengoku người bạn già này mới làm như vậy, nếu Sengoku biết Garp nghĩ trong lòng như vây, thì lập tức sẽ đập bàn lần thứ hai, hơn nữa hắn sẽ sắn tay áo lên cùng Garp đánh một chầu.

“ được rồi, hiện tại cho mời thành viên của Cp vì mọi người cung cấp tin tức mà bọn họ thu thập được, sau đó mọi người cần sớm quyết định kế sách đối phó, cuối cùng chính phủ thế giới sẽ toàn lực ủng hộ hải quân”

Lúc này thì một vị đầu trọc trong Ngũ Lão Tinh lên tiếng, hắn cũng không muốn nhìn bộ đôi hải quân tấu hài đâu, lần này tổ chức họp là để bắt ép hải quân tăng thêm một kẻ thù, dù sao phía trên đã bắt đầu đối với hải quân có bất mãn rồi.

Bọn hắn phải mau chóng kiềm chế hải quân phát triển lớn mạnh, tìm thêm đối thủ cho hải quân trong thời kỳ nhạy cảm này, cũng là vì làm cho hải quân càng vướng tay vướng chân càng khó có thể phát triển.

Bọn họ cũng không sợ hải quân đối mặt cường đich quá nhiều, sẽ tổn thất quá lớn, tổn thất của hải quân chính phủ thế giới vẫn có thể bù đắp được, dù sao căn cơ phát triển hơn 800 năm cũng không phải để trưng cho đẹp.

Bọn họ không tiện ra mặt hạn chế hải quân, nên mới phải dùng tới những hạ sách này, dù sao hải quân cũng là thủ hạ trung thành của chính phủ thế giới, ít nhất ngoài mặt là như vậy.

Nếu bọn họ ra mặt đối phó hải quân, thì sẽ làm rét lạnh lòng người rồi, thực ra nếu là trăm năm trước thì bọn họ sẽ không quan tâm chút này, nhưng hiện tại khống giống trăm năm trước.

Hiện tại cả chính phủ đều suất hiện loạn trong giặc ngoài, nếu để cho tất cả thủ hạ lòng dạ rét lạnh nữa, thì lúc đó chính phủ thế giới có mạnh hơn nữa, thì cũng đã bị cô lập, thường nói hai tay khó địch bốn tay.

Với gốc gác của chính phủ thế giới, thì đừng nói bốn tay, tám tay bọn họ vẫn chịu được, nhưng mười tay đâu, hai mươi tay đâu, chính phủ thế giới có thể tồn tại tới hiện tại.

Ngoài trừ bản thân chính phủ thế giới mạnh mẽ ra, dưới tay bọn hắn đều có rất nhiều thế lực giúp đỡ, mới làm cho bọn họ an ổn tồn tại hơn 800 năm nay.

Một thế lực, cho dù mạnh mẽ thê nào, nếu như tứ cố vô thân, thì cũng sẽ không thể tồn tại thời gian dài, hơn nữa đây còn là một thế giới thực lực cá nhân được vô hạn phóng đại.

Mấy trăm năm a, không lẽ chưa từng xuất hiện qua thiên tài như Vua Hải Tặc? Không phải chưa từng suất hiện, mà suất hiện rất nhiều.

Thậm chí càng có cành thiên tài hơn, nhưng vì sao mấy trăm năm đến nay, chưa từng suất hiện nhiễu loạn lớn giống như hiện tại.

Cũng bởi vì thời kỳ đó căn cơ của chính phủ thế giới quá mức vững chắc, không thể lay động, dưới tay của bọn họ cường giả có thể điều khiển vô số, bởi vậy cho dù suất hiện nhiều thiên tài hơn nữa, cũng khônb tránh qua được bị trấn áp.

Nhưng thời đại này không giống, căn cơ của chính phủ thế giới bắt đầu lung lay rồi, thủ hạ dưới tay cũng bắt đầu sinh ra chút lòng dạ khác, đây chính là lý do mà mấy năm này họn họ luôn tìm cách làm khó dễ hải quân.

Nhằm mục đích tránh cho hải quân phát triển quá lớn mạnh, chính phủ thế giới đã không còn tự tin có thể hoàn toàn kiểm soát thế lực dưới tay khi nó quá mạnh nữa.
 
Chương 317: Ngũ Lão Tinh bàn tính (2)


Cho nên chính phủ sẽ tìm mọi cách hạn chế hải quân phát triển lớn mạnh, giống như lần này cũng như vậy, khi bọn họ điều tra ra được tin tức của Lâm cùng tổ chức của hắn, Ngũ Lão Tinh đều cho rằng.

Lâm cùng thế lực của hắn mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng chưa đến mức có thể trở thành họa lớn của chính phủ thế giới.

Cho dù là phía sau lưng hắn còn ẩn dấu một cái bí ẩn thế lực, theo bọn hắn đoán cái thế lực này không thua kém một cái Tứ Hoàng chút nào.

Xem như cực kỳ nguy hiểm rồi, thậm chí vì có Lâm thiên tài như vậy, tổng hợp thực lực còn có thể mạnh hơn một cái Tứ Hoàng một chút.

Nhưng nếu như đối với hải quân, thì đây là một thế lực không kém thì một cái tương lai Râu Trắng.

Hiện tại thế lực này có lẽ chỉ kém một cái đỉnh phong chiến lực như Râu Trắng thôi, nếu không thì bọn họ sẽ không cần ẩn dấu tới bây giờ.

Không một thế lực nào, khi bọn họ đủ sức xưng bá thế giới, mà lại ẩn dấu thời gian dài, khi xuất hiện còn hành động khiêm tốn như vậy.

Mặc dù có thiên tài như Lâm, nhưng chiến lực đỉnh cấp có lẽ không nhiều, hơn nữa dã tâm còn mạnh hơn Râu Trắng nhiều lắm.

Năm người đều cho rằng, một khi Lâm trở thành một cái Râu Trắng thứ hai, hắn sẽ không còn thỏa mãn hiện trạng, hắn sẽ không giống như Râu Trắng không có chí tiến thủ.

Râu Trắng người này, lão chỉ cần người nhà của mình sinh hoạt vui vẻ là đủ, lão không quan tâm mình có phải là Vua Hải Tặc hay không, lão không quan tâm mình có phải hay không là Tứ Hoàng.

Bởi vậy theo dự đoán của Ngũ Lão, thì Lâm nguy hiểm hơn Râu Trắng nhiều, nhưng đây chỉ là đối với hải quân thôi, một khi hải quân có thù oán với một cái có Râu Trắng tiềm lực.

Thì hải quân đừng mong phát triển thuận lợi, lúc đó thì bọn họ sẽ không phải thường xuyên vì hạn chế hải quân phát triển mà đau đầu nữa.

Bởi vậy năm người quyết định, tổ chức cuộc họp lần này, hơn nữa với tiềm lực của Lâm, bọn họ cho rằng Lâm cũng có tư cách để bọn họ mở ra một lần họp loại này.

Nếu Lâm không đủ cân lượng, thì có coi trọng Lâm cỡ nào, bọn hắn cũng sẽ không tổ chức họp đâu, hiện tại càng vì gia tốc xung đột giữa Lâm cùng hải quân.

Có thể nói là một công đôi việc, Sengoku có thể làm sao không đoán được tâm tư của Ngũ Lão Tinh đâu.

Từ ban đầu khi Ngũ Lão nói chuyện, hắn đã đoán được tám chín phần, kết hợp với mấy ngày hôm nay Ngũ Lão thường ra các loại mệnh lệnh.

Để hải quân phối hợp với Cp thu hút tầm mắt của Lâm cùng tổ chức của hắn, kết hợp với Cp sắp công bố tin tức bọn họ điều tra được.

Thì làm sao Sengoku có thể không biết, hải quân phối hợp thu hút Lâm, Cp thì bí mật điều tra tin tức, hiện tại Ngũ Lão bắt hắn quyết định.

Mà quyết định chỉ có một, đó là cùng Lâm toàn diện xung đột, hắn đã không còn lựa chọn nào nữa.

Nếu như hải quân của mười mấy năm trước, lão tự tin cho dù chính phủ không ép buộc, hắn cũng sẽ lập tức điều động đại quân cùng cường giả càn quét Lâm và tổ chức của hắn.

Nhưng đó là hải quân của mười mấy năm trước a, hiện tại hải quân của mười mấy năm sau, hoàn toàn không đủ binh lực, không đủ cường giả để tiêu diệt Lâm.

Theo Sengoku, muốn tiêu diệt Lâm, hắn phải phái ra ít nhất hai Đại Tướng cấp chiến lực, năm Tinh Anh Trung Tướng.

Mười bình thường Trung Tướng, hai mươi Thiếu Tướng, và năm mươi Chuẩn Tướng cấp cường giả mới đủ sức tiêu diệt Lâm cùng tổ chức của hắn.

Thậm chí hắn còn không biết thế lực ẩn dấu sau lưng của Lâm mạnh cỡ nào, lúc đó sợ rằng bao nhiêu đó binh lực còn chưa đủ đâu.

Nhưng vấn đề là hải quân hiện tại nhiều lắm chỉ điều động được một nửa binh lực như trên thôi, mà một nửa binh lực như vậy.

Thì đừng nói là thế lực sau lưng Lâm ra tay, chỉ cần thế lực Lâm nắm trong tay hiện tại đủ để chống lại một nửa binh lực như thế rồi. 

Phải biết dưới trướng Lâm có hai cái Chuẩn Đại Tướng cấp bậc a, hai người này dư sức kéo động năm cái Tinh Anh Trung Tướng.

Nếu một chọi một, hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn đánh bại, lúc đó thì chiến cuộc sẽ hoàn toàn nghiên về phía của Lâm.

Hai cái Chuẩn Đại Tướng chiến lực không bị kiềm chế, thì lực sát thương, sức phá hoại cực kỳ kinh khủng mà không phải ai cũng có thể chịu đựng nổi đâu.

Bởi vậy muốn tiêu diệt Lâm, nói thì dễ, làm mới khó, nhưng nếu là hải quân của mười mấy năm trước, Sengoku vẫn có nắm chắc bảy phần có thể làm được chuyện này.

Nhưng hiện tại, đừng nói là bảy phần, hai phần hắn cũng không nắm chắc được chứ nói gì bảy phần, cũng bởi vì hiện tại binh lực hải quân có thể điều khiển quá ít quá ít.

Hắn có thể hai lần điều động Aokiji, cũng bởi vì Aokiji nhân tiện suất hiện gần đó, nhiệm vụ của hắn cũng không quá gấp, có thể nói hai lần đều có may mắn thành phần bên trong.

Nếu không thì hai lần chặn đánh Lâm, hắn có thể phái ra cũng chỉ vài tên bình thường Trung Tướng thôi, hoặc nhiều lắm là một vị Tinh Anh Trung Tướng lĩnh đội.

Đây chính là hiện trạng của hải quân, nhìn bên ngoài bọn hắn có rất nhiều chiến lực cấp cao, ba Đại Tướng, một anh hùng hải quân, một tham mưu trưởng, một Nguyên Soái.

Nhưng ngoại trừ ba Đại Tướng có thể điều động ra, ba người còn lại đều không thể động, bản thân Sengoku thường xuyên phải ở tổng bộ tọa trấn.

Garp cũng không khác mấy, từ vài năm trước, Garp đã rất ít nhận nhiệm vụ rời khỏi tổng bộ hải quân.

Một phần vì Garp không muốn, một phần bởi vì Garp cũng là chiến lực trọng yếu bảo hộ tổng bộ.

Đừng nhìn tổng bộ hải quân như tường đồng vách sắp, nhưng tổng bộ hải quân vẫn thường xuyên bị hải tặc tấn công.
 
Chương 318: Ngũ Lão Tinh bàn tính (3)


Hơn nữa một vị trong Tứ Hoàng thường giá lâm nơi này tìm đường chết, không ai khác ngoài Kaido tên kia.

Bởi vậy tổng bộ bất cứ lúc nào cũng phải có ít nhất hai vị có Đại Tướng cấp chiến lực trở lên tọa trấn, hơn nữa còn phải có đại lượng Trung Tướng Thiếu Tướng cấp mới được, còn lại ba vị Đại Tướng. 

Akainu thì thường xuyên tọa trấn ở Tân Thế Giới, nếu Tân Thế Giới không có một cái Đại Tướng cấp chiến lực nào.

Thì hải quân có lẽ đã bị hải tặc đuổi ra khỏi Tân Thế Giới từ lâu, hơn nữa bởi vì mặt mũi, cho nên hải quân bắt buộc phải giữ vững khối địa bàn cưới cùng này của mình ở Tân Thế Giới.

Bởi vậy nơi này thường xuyên phải có một vị Đại Tướng cấp tọa trấn mới được, Kizaru thì chính phải luôn luôn bảo vệ khoa học đoàn đội.

Hoặc theo nghĩa đen là canh giữ, giám thị những nhà khoa học này, còn lại có thể hoạt động hơi tự do một chút, cũng chỉ có Aokiji tên này thôi.

Nhưng hắn cũng có rất nhiều nhiệm vụ trọng yếu phải hoàn thành, bởi vậy có thể trống chút thời gian để điều động Aokiji không phải nhất thời là có thể làm được.

Còn lại những Tinh Anh Trung Tướng kia, thì mọi người đều có nhiệm vụ của riêng mình, thường xuyên phải bận rộn.

Muốn điều động bọn họ cũng phải thông qua rất nhiều sắp sếp để bọn hắn có thời gian trống, đây chính là hiện trạng lúc này của hải quân.

Có thể nói là tiến thối lưỡng nan, mà gần như chín phần rắc rối mà hải quân phải gánh chịu này, toàn bộ đều là chính phủ thế giới trực tiếp hoặc gián tiếp ném tới trên đầu bọn họ.

Trong lúc Sengoku đang khổ não không thôi, thì trên bức tường, hình chiếu đột nhiên biến đổi, hình ảnh của Ngũ Lão Tinh đã biến mất.

Thay vào đó là suất hiện ba người, nhưng kỳ lạ là ba người này đều phủ lên một loại áo choàng màu trắng, đầu đội mũ trắng, trên mặt thì đeo mặt nạ màu trắng với hình thù quái dị.

Lập tức trong lòng mọi người chấn động, trong lòng đồng loạt hiện lên một cái danh tự, ‘ Cp 0 ’, đây là một chi đội ngũ thần bí nhất trong tay chính phủ thế giới.

Hơn nữa mỗi người đều là cường giả, mỗi người đều được chọn lọc từ trong những Cp còn lại, trăm chọn ra một gia nhập Cp 0.

Bởi vậy thành viên của Cp 0 có chút ít, nhưng mỗi người đều cực kỳ mạnh mẽ, quyền lực cũng cực lớn, quyền lực của mỗi người không hề thua kém một vị lão bài Trung Tướng nào.

Thậm chí bọn hắn còn có một số đặc quyền đặc biệt, đây chính là một chi quân bài cực kỳ trọng yếu trong tay chính phủ thế giới.

Hoặc nói chính xác hơn, Cp 0 chính là thủ hạ trung thành của Thiên Long Nhân và Ngũ Lão Tinh, bởi vậy bọn hắn mới có thể nhận được nhiều đặc quyền như vậy.

“ ừm, chào mọi người, có lẽ một số người cũng đã đoán được tin tức muốn nói tới ai rồi a”

Giọng nói ồm ồm vang lên, bởi vì có mặt nạ che khuất, làm cho âm thanh phát ra bị cải biến, những người đang nghe không biết người trong hình chiêu cuối cùng là nam hay nữ.

“ không dài dòng, tin tức này có liên quan đến Đảo Cá Voi, hòn đảo này mấy tháng trước vừa mới thay đổi chủ nhân, chủ nhân mới của hòn đảo này rất bí ẩn, chúng ta nhiều lần điều tra vẫn không thu hoạch được bao nhiêu tin tức, thủ lĩnh của tổ chức này là một người có tên là Lâm, một cái tên kỳ lạ, 

Phát âm cũng có chút kỳ quái, rất nhiều điển tịch bị chúng ta lục tung, cũng chưa từng phát hiện trong lịch sử từng suất hiện qua người nào, hay gia tộc nào có cùng loại tên kiểu này, bởi vậy chúng ta tạm thời cho rằng tên này chỉ là tên giả, 

Hoặc cũng có thể tên này là tên của một gia tộc cổ xưa nào đó, thời gian của nó có lẽ đã cực kỳ xa xưa rồi, thứ hai, đó là tổ chức này toàn bộ đều là người tuổi rất trẻ, theo chúng ta điều tra, 

Thì đại đa số những người trẻ tuổi này đều là cô nhi ở Đông Hải, thời gian trước bọn họ đột nhiên biến mất, sau đó suất hiện ở Grand Line, không chỉ như thế, bọn họ từ một người bình thường, không, phải nói là bọn họ từ một người suy nhược, 

Kém rất xa người bình thường, chỉ sao thời gian một năm, thì lắc mình trở nên không kém gì một vị thiếu tá cấp hải quân, tốc độ tiến bộ của bọn hắn quá nhanh, nhanh một cách không bình thường, cũng may chiến lực cao cấp không có bao nhiêu, 

Ngược lại, những cán bộ của cái tổ chức này, chúng ta không điều tra được một chút tin tức gì của bọn họ, có thể nói, mấy chục người này, toàn bộ giống như bỗng nhiên suất hiện vậy, mỗi người đều rất mạnh, 

Chúng ta không cụ thể xác định chiến lực bọn họ cao nhất có bao nhiêu, nhưng yếu nhất thì cũng có Thiếu Tướng cấp bậc, hai loại Haki đều thuần thục vận dụng, có thể xem như cường giả trong Thiếu Tướng cấp, 

Hơn nữa đỉnh cao chiến lực còn có vài vị Tinh Anh Trung Tướng, hai vị Chuẩn Đại Tướng, cuối cùng chính là thủ lĩnh của bọn hắn là Lâm, Đại Tướng cấp chiến lực, hơn nữa còn không phải mới đột phá Đại Tướng cấp, 

Chiến tích là chiến bình với Aokiji Đại Tướng trong thời gian ngắn, đánh bại một trong Thất Vũ Hải Doflamingo, kiếm thuật cũng thuộc đỉnh cấp của thế giới này, cùng kiếm sĩ đệ nhất thế giới Mắt Ưng chiến bình, nhưng theo chúng ta từ xa âm thầm quan sát, 

Thì chúng ta cho rằng Mắt Ưng thả nước, bởi vậy kiếm thuật của Lâm người này có lẽ còn thua kém Mắt Ưng một ít, điều quan trọng nhất, chính là tổ chức này, các thành viên đều tuổi còn quá trẻ, tiềm lực của bọn họ còn lớn hơn một cái Tứ Hoàng rất nhiều, đây là một trong những thông tin cơ bản mà ta thu hoạch được!”
 
Chương 319: Ngũ Lão Tinh bàn tính (4)


Tiếng nói hắn vừa dứt, thì trong phòng họp thanh âm bàn luận bắt đầu nổi lên, mặc dù trước đó bọn họ đã biết một chút tin tức rồi.

Nhưng lúc này tin tức đầy đủ bày ra trước mặt, bọn họ còn có chút cho rằng ảo giác, bởi vì những chiến tích của Lâm.

Những đối thủ của Lâm, đều lả những người giả có danh tiếng đã lâu, cho dù yếu nhất Doflamingo, đều thành danh mười mấy năm rồi.

Doflamingo người này không phải chưa từng cùng Đại Tướng đánh nhau, mặc dù đại đa số thời gian hắn đều bỏ chạy, nhưng hắn chưa từng bị thương tích.

Nhưng lần này cùng Lâm đánh, hắn bị bại, bởi vậy rất nhiều người đều chưa biết tin tức, đều có chút khó tin tưỡng đây là sự thực.

“ tin tức có phải là thật không?, ta chỉ mới không quan tâm tin tức mấy ngày, ở đâu xuất hiện yêu nghiệt kinh khủng như vậy a?”

Một vị Thiếu Tướng hải quân đứng lên nói, vẻ mặt hắn tràn đầy sợ hãi thán phục, mặc dù ngoài miệng có chút không tin tưỡng, nhưng trong lòng thì hắn tin tám phần rồi.

" đúng vậy, chúng ta mới không quan tâm tin tức một thời gian thôi, làm sao lại suất hiện một tổ chức mạnh mẽ như vậy được, còn lại trước đó hoàn toàn không có tin tức gì, 

Như vậy bộ tình báo làm ăn cái gì a, một tổ chức lớn như vậy, làm sao lại đột nhiên suất hiện, mà ai cũng không biết lai lịch của bọn hắn, đến cùng bộ tình báo làm ăn thế nào!"

Dù sao tin tức này cũng là Cp 0 nói a, hắn có thể không tin người khác, nhưng hắn không thể không tin Cp 0.

Những người không biết chuyện, nghe vị Thiếu Tướng này nói chuyện, cũng lập tức phụ họa theo, bọn hắn thật có chút không dám tin.

“ là thật, trước đây không lâu bọn ta cũng nhận được tin tức người này cùng Mắt Ưng đấu, có điều ta hiếu kỳ vẫn là thế lực ủng hộ sau lưng hắn thôi, về phần hắn, mặc dù hiện tại rất mạnh, đủ sức chiến bình Đại Tướng,

Tiềm lực tương lai mỗi người đều rất lớn, nhưng đó là tương lai, một vị Đại Tướng cấp dù đối với hải quân uy hiếp cũng không yếu, nhưng chưa đến mức hải quân chúng ta sẽ sợ hắn, chúng ta kiên kỵ hiện tại chính là cái thế lực sau lưng ủng hộ hắn thôi, 

Chỉ cần điều tra được thế lực này là thế lực nào, thực lực của bọn hắn ra sao, thì hải quân mới có thể có hành động tiếp theo được, nếu không một khi đánh giá thấp bọn họ, thì hải quân tổn thất sẽ rất lớn, 

Nhưng chuyện này Ngũ Lão Tinh đã giao cho hải quân xử lý, thì chúng ta cũng không thể để cho đám người này tiếp tục phát triển lớn mạnh hơn nữa, mỗi kéo dài thời gian một ngày, 

Thì đám người này sẽ càng mạnh một chút, nhưng ta đề nghị, vẫn nên điều tra kỹ càng thế lực đúng đằng sau bọn hắn đã, sau đó mới hành động tiếp theo, nếu không một khi suất hiện ngoài ý muốn, thì lúc đó tổn thất sẽ rất lớn,

Còn bộ tình báo, cũng không thể chỉ trách bọn họ được, dù sao thì đến cả các bộ Cp đều không điều tra được gì, thì làm sao bộ tình báo có thể có tiến triển được, có thể nói đám người kia giữ bí mật tin tức làm quá tốt rồi!”

Người lên tiếng lần này, không ai khác ngoài tổng tham mưu trưởng Tsuru, bà lập tức nói ra suy nghĩ của mình lúc này.

Một phần bà uyển chuyển ứng phó lại Ngũ Lão Tinh, bà viện cớ cần điều tra thêm một chút tin tức nữa hải quân mới sẽ hành động.

Như vậy thì thời gian có thế kéo dài một ít, mà bà nói cũng không hoàn toàn chỉ là viện cớ thôi, bà cũng thực sự muốn biết thế lực ủng hộ đằng sau Lâm là ai.

Bởi vậy đây xem như một lý do chính đáng rồi, cho dù là Ngũ Lão Tinh nghe xong Tsuru nói, cũng trầm mặc không nói, bọn hắn cũng không cách nào phản bác.

Những người khác nghe Tsuru lên tiếng, thì những tiếng nghi vấn trước đó hoàn toàn biến mất, một số khác thì đầu có chút gật gù, giống như đồng ý ý kiến vừa rồi của Tsuru.

Thấy Ngũ Lão Tinh và mọi người không phản đối, thì Tsuru lại nhìn về hình chiếu nói tiếp.

“ nếu ta đoán không lầm, thì đây chỉ là một chút tin tức cơ bản thôi, trước đó cuộc chiến giữa người này cùng Mắt Ưng diễn ra, có lẽ Cp đã xâm nhập vào Đảo Cá Voi điều tra tin tức càng thêm cặn kẽ rồi a?!” 

“ quả nhiên không hổ là tham mưu trưởng, ngài nói không sai, chúng ta nhân cơ hội người này rời khỏi Đảo Cá Voi, người của chúng ta bí mật lên đảo thăm dò được một chút tin tức, mặc dù theo bọn ta phân tích, 

Thì tin tức chỉ có thể tin được tám phần thôi, có thể hai phần còn lại là giả, hoặc tin tức bị bóp méo trong lúc thu thập, cũng có thể thế lực này thả ra một chút tin tức giả, dù sao bọn họ cũng không ngu ngốc, 

Một tổ chức bí ẩn phát triển trong bóng tối lâu như vậy, làm sao có thể không đề phòng người khác thu thập tin tức về bọn họ, bởi vậy những tin tức này mọi người chỉ cần lấy tham khảo là được, không nên tin tưởng hoàn toàn!”

Vị thành viên của Cp 0 kia, nghe được Tsuru nói, thì hắn lên tiếng cảm khái, trong giọng nói có chút thán phục trí tuệ của Tsuru.

Chỉ bằng một chút tin tức rải rác, bà có thể đoán được rất nhiều thứ người khác không nhìn thấy, hắn không thể không phục, sau đó cũng nói.

Nếu Lâm lúc này có mặt ở đây, chắc chắn hắn sẽ rất kinh ngạc, những người này đều biết hắn tung tin tức giả cho bọn họ a.

Mặc dù bọn hắn không xác định được, trong đống tin tức mà bọn hắn thu hoạch được, tin tức nào là giả.

Nhưng điều này thôi cũng cho thấy, những người này vẫn rất chuyên nghiệp, quả nhiên không có ai là ngu xuẩn cả, người thông minh có quá nhiều.

Dù Lâm đã chuẩn vị vạn vô nhất nhất rồi, thậm chí hắn vì để những người này tin tưởng tin tức bọn họ thu hoạch được là thật.

Hắn làm ra rất nhiều lực cản, để bọn họ rất không dễ dàng đạt được những tin tức này, dù sao nếu tin tức đạt được quá dễ dàng, thì ai cũng sẽ nghi ngờ thôi.

Nhưng cho dù Lâm có cố gắng thế nào, cũng không tránh được những người thông minh kia suy đoán.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom