Cập nhật mới

Dịch Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 360: Hải quân phản công (2)


Bởi vậy mới làm cho Lâm trước thời gian quyết chiến tìm được Sương Mù Trái Cây, nếu không có Sương Mù Trái Cây, thì hôm nay Lâm sẽ phải cùng hải quân có một phen khổ chiến rồi.

Hiện tại trải qua lần đánh bất ngờ này, làm cho khoảng cách giữa tổ chức của Lâm và hải quân bị kéo gần lại, điều này sẽ làm cho khi quyết chiến, tổn thất của Lâm sẽ biến ít đi rất nhiều.

Trong lúc Aokiji lựa chọn hướng bắc phản công, thì Lâm cũng đã có hành động tiếp theo, Lâm làm sao không biết, một khi tấn công dừng lại, là lúc hải quân phản công.

Hơn nữa hiện tại biển cả bị đông cứng, thuyền của Lâm lẫn hải quân đều không thể di động được, hơn nữa người của Lâm càng không thể bỏ Ngân Hà Phó Hạm đi a.

Một khi tổn thất sạch Ngân Hà Phó Hạm, thì bao nhiêu cố gắng trước đây tan thành mây khói, mười lăm chiếc Ngân Hà Phó Hạm, đây là Lâm cùng tổ chức của hắn toàn lực chế tạo hơn hai năm mới có.

Một khi tổn thất thì Lâm hoàn toàn không thể chịu đựng nổi, cũng may trước đó Lâm đã tính trước.

Hắn cũng tính ra Aokiji sẽ đóng băng mặt biển, bởi vậy một khi mặt biển bị đóng băng, thì sẽ trên mỗi chiếc Ngân Hà Phó Hạm sẽ có một đội chuyên môn dùng để phá băng.

Có điều phá băng cũng cần thời gian nhất định, thời gian này có lẽ chính là thời gian cho hải quân phản công, Aokiji cũng biết điều này, mặc dù không biết kế hoạch cụ thể của Lâm.

Nhưng Aokiji biết, hắn đóng băng mặt biển, cản trở Lâm cùng đội thuyền của Lâm không quá lâu, nếu Aokiji không thể tốt tận dụng chút thời cơ này phản công, thì sẽ bị Lâm chạy mất.

Hiện tại lúc này, cả hai bên đều đang liều thời gian, là bên Lâm bị hải quân phản công tổn thất nặng nề, hay là bên Lâm kịp thời thoát đi trước khi hải quân tới.

“ ừm, bắt đầu có hành động rồi a, thông báo mọi người ra sức một chút, chúng ta cần phải mau chóng phá băng, điều động từ Chuẩn Tướng cấp trở lên gia nhập vào công việc phá băng đi, nên tăng tốc tốc độ một chút rồi, nếu không thì hải quân rất nhanh sẽ đến, tiếp tế đã đến chưa?”

“ lão đại, tàu tiếp tế đạn dược đã chờ sẵng bên ngoài rồi, chỉ cần chúng ta ra khỏi đây, thì sẽ lập tức được bổ sung đạn pháo!”

“ rất tốt, đi đi, thông báo mọi người gia tăng tốc độ đi!”

“ được rồi lão đại!”

Trong khi hải quân có hành động, Lâm cũng đang chấp hành kế hoạch tiếp theo của mình, Lâm không chỉ muốn tại đây tập kích hải quân rồi thôi.

Hắn còn muốn bên ngoài đón đầu cho hải quân tiếp một cái thống kích nữa, bởi vậy trước đó Lâm đã cho người thuê mướn mấy chiếc vận chuyển thuyền.

Bên trên có chuyên chở theo rất nhiều đạn pháo đặc chế, có thể cấp tốc bổ sung đạn pháo cho Ngân Hà Phó Hạm.

Hơn nữa khi bọn hắn thoát khỏi đây, bổ sung đạn dược hoàn tất, thì khi đó đại pháo có lẽ cũng làm lạnh hoàn tất, có thể tiếp tục oanh tạc.

Lâm muốn tận dụng mọi cơ hội để gia tăng tổn thất của hải quân, hải quân mỗi tổn thất một người, thì phần thắng bên Lâm càng lớn.

Vừa lúc Lâm cũng từ đằng xa quan sát được hành động của hải quân, hơn nữa khoảng cách giữa bọn họ chỉ khoảng năm sáu trăm mét thôi.

Có thể nói là rất gần, còn may vì có sương mù ảnh hưởng, cho nên tốc độ tiến lên của hải quân rất chậm chạp, bởi vì do sương mù ảnh hưởng, làm cho phương hướng của hải quân đi theo đường vòng.

Làm cho khoảng cách chỉ vài trăm mét, hải quân đi đoạn đường một hai cây số vẫn chỉ đến một nửa, hơn nữa càng tới gần chiến thuyền bên Lâm, thì sương mù càng dày đặc.

Haki quan sát của Aokiji đã áp súc lại chỉ còn trăm mét, làm cho Aokiji cũng không thể phán đoán được chắc chắn phương hướng đi.

Nhìn thấy Aokiji cùng hải quân sẽ rất khó trong thời gian ngắn đến đây, thì Lâm lúc này mới thở ra một hơi, lúc này mới không uổng công Lâm làm cho Genkito chuẩn bị mấy ngày.

Phải biết trung tâm sương mù, dày đặc so với bên ngoài là gấp trăm lần, mà để duy trì độ dày đặc như vậy, hơn nữa phạm vi cũng không thể quá nhỏ, thì rất khó khăn.

Đây cũng là lý do vì sao Genkito cần tốn thời gian dài như vậy chuẩn bị, hầu như hơn một nửa thời gian Genkito toàn lực cường hóa sương mù ở khi vực trung tâm này.

Nếu không có chuẩn bị từ trước, thì cho dù Genkito có mạnh hơn nữa, sương mù hắn tạo ra làm sao có thể hạn chế được Haki quan sát của Aokiji chỉ còn lại trăm mét.

Có thể nói lần này Genkito lập công lao rất lớn, lấy được chiến quả vẫn làm cho Lâm rất hài lòng, không uổng công Lâm ra sức tìm tung tích mấy năm này để tìm tới Sương Mù Trái Cây.

Lúc này cuối cùng cũng lấy được hồi báo xứng đáng rồi, nhìn thấy hải quân như con ruồi không đầu bay loạn, Lâm lập tức cảm thấy nên để cho chi đặc biệt đội ngũ kia xuất hiện rồi.

Đây là một chi đội ngũ Lâm đã cho xây dựng từ khi còn ở Đông Hải, trải qua thời gian dài bí mật huấn luyện.

Mọi thứ tài nguyên cho đến vật tư, đều được cung cấp tốt nhất cao cấp nhất, cách đây mấy tháng chi đội ngũ này cuối cùng cũng thành hình.
 
Chương 361: Đội ngũ bí mật (1)


Có điều đây là một lá bài tẩy, cho nên Lâm cho tới bây giờ vẫn chưa từng điều động chi đội ngũ này, bọn họ thời gian này vẫn đang tiếp tục huấn luyện.

Đây là một chi viễn trình bộ đội, nhiệm vụ của bọn hắn là đã kích từ xa, chi đội ngũ này được Lâm đích thân tuyễn chọn ra, mỗi người đối với súng ống đều có thiên phú rất cao. 

Hơn nữa mỗi người đều có tỷ lệ rất cao thức tỉnh Haki quan sát, một người có thiên phú ở phương diện Haki quan sát hay không, vẫn rất dễ dàng phán đoán được.

Có thể từ phương diện chiến đấu trực giác của mỗi người, từ đó căn cứ biểu hiện của bọn họ mà phán đoán một chút thiên phú về Haki.

Có người thiên phú về chịu đòn, sức mạnh, thì có chút thiên phú về Haki vũ trang, còn có người có thiên phú về né tránh, thậm chí trực giác nhạy cảm, thì thiên phú về Haki quan sát.

Đây là một cách thô thiển phán đoán thiên phú về Haki của mỗi người, bởi vậy chi viễn trình bộ đội này, toàn bộ đều có thiên phú về phương diện Haki quan sát.

Mà để chi đội ngũ này có thể hình thành thực tế chiến lực, thì theo Lâm bọn họ bắt buộc phải thức tỉnh thành công Haki quan sát mới được.

Dù sao người ở thế giới này, chỉ cần hơi mạnh mẽ một chút, cho dù không có Haki quan sát cũng có rất nhiều người có thể né tránh đường đạn.

Phải có Haki quan sát, thì xạ thủ mới thực sự là xạ thủ, bởi vậy đối với Lâm, chi đội ngũ này tất cả đều phải thành công thức tỉnh Haki quan sát, thì mới có thể đưa vào xử dụng.

Và sau mấy năm cố gắng, chi đội ngũ này cách đây mấy tháng tất cả thành viên đều thành công thức tỉnh Haki quan sát, đã có chiến lực nhất định.

Nhất là đả kích những hải quân binh sĩ kia, hoàn toàn chính là giết gà dùng dao mổ trâu, có điều vì yêu cầu từ chi đội ngũ này quá cao, làm cho nhân số cũng không nhiều.

Hiện tại chi đội ngũ này trải qua mấy năm có tính nhắm vào huấn luyện, trong một ngàn người chỉ thành công một phần mười, đó là trăm người thành công thức tỉnh Haki quan sát.

Có thể nói trăm người này hao tốn công sức cùng tiền tài của tổ chức rất lớn, hơn nữa không chỉ đơn giản vấn đề thực lực cá nhân.

Xạ thủ dựa vào cái gì là lớn nhất, chính là vũ khí của bọn hắn a, xạ thủ không có một thanh vũ khí tốt, thì hoàn toàn không thể phát huy đầy đủ chiến lực của bản thân.

Các cường giả có tên tuổi là xạ thủ, mỗi người đều có một thanh đặc chế riêng vũ khí, còn như vũ khí bình thường hoàn toàn không thể góp sức.

Bởi vậy ngoại trừ chiến lực cá nhân và Haki quan sát ra, thì Lâm còn mệnh lệnh cho phòng nghiên cứu, hợp tác với xưởng sản xuất súng ống đạn dược.

Bọn họ cần phải nghiên cứu ra một loại vũ khí mới, hoặc tốt nhất đều vì trăm người này lượng thân chế tạo riêng mình súng ống, dù sao mỗi người phong cách đều có nhiều ít khác nhau.

Nhất là loại vũ khí phức tạp như súng ống, yêu cầu của mỗi người đều sẽ có chút khác biệt, nếu như chỉ dùng để bình thường bắn vài phát, thì không cần phải có yêu cầu gì.

Cứ đại lượng sản xuất là được, nhưng đây là một chi đặc biệt bộ đội a, bởi vậy không thể dùng loại súng ống bình thường kia được.

Thứ nhất là uy lực không lớn, thứ hai là càng có thiên phú về súng, thì yêu cầu đối với súng càng nghiêm khắc, bởi vậy vì định chế trăm cây đặc biệt súng ống này, tổ chức bỏ ra công sức cùng số tiền rất lớn. 

Hầu như không kém chút nào số tiền chế tạo năm chiếc Ngân Hà Phó Hạm, tất nhiên, tiêu hao lớn, chế tạo hà khắc, thì thu hoạch mang lại cũng không có làm cho Lâm thất vọng.

Loại súng ống đặc chế này, tầm bắn không chỉ xa, uy lực mạnh mẽ, hơn nữa còn có thể liên xạ nhiều lần mới cần nạp đạn.

Đừng nhìn trong nguyên tác súng ống ra sân nhiều lần, mỗi lần bắn đều rất nhiều phát, nhưng thực tế lại khác biệt hoàn toàn, số lần bắn chỉ khoảng ba bốn lần tùy loại súng khác nhau.

Sau khi bắn hết đạn, bổ sung còn cực kỳ phiền phức, mỗi một lần nạp đạn vào cũng tốn một hai phút thời gian, hạn chế rất lớn, hơn nữa uy lực còn rất nhỏ.

Ngược lại súng đặc chế của Lâm, tốc độ nạp đạn cực nhanh, không kém gì súng ống kiếp trước của Lâm chút nào, tốc độ nhanh thì chỉ cần vài giây là nạp xong đạn.

Chậm một chút cũng không quá hai mươi giây thời gian, hơn nữa loại súng đặc biệt này còn có thể bắn ra đạn được chế tạo bằng Hải Lâu Thạch.

Nếu như xuất kỳ bất ý, những năng lực giả kia hoàn toàn có thể bị âm một cái, có điều nếu như gặp phải người nào có Haki vũ trang thì không đem lại bao lớn tác dụng.

Hơn nữa chế tạo ra đạn làm bằng hải lâu thạch cũng không đơn giản chút nào, chi phí cũng cực cao, số lượng được sản suất ra cũng không lớn, không thể quy mô lớn sử dụng được.

Nghĩ tới chi viễn trình bộ đội này, Lâm lập tức cảm giác lúc này nên cho bọn họ xuất hiện rồi, hơn nữa lúc này sương mù bao phủ, sự suất hiện của bọn họ cũng sẽ không bị hải quân phát hiện.
 
Chương 362: Đội ngũ bí mật (2)


Như vậy cho dù lần này sử dụng bọn hắn, thì bọn hắn vẫn như cũ là một lá bài tẫy không ai biết, đây cũng xem như là cơ hội trời cho, hơn nữa Lâm cũng muốn khảo thí chiến lực thực sự của chi bộ đội này.

Trong lòng lập tức có quyết đoán, Lâm cũng không chần chờ thêm, suy nghĩ trong đầu thì dài, nhưng thời gian chỉ mới trôi qua vài giây mà thôi.

“ thông báo cho bọn họ hành động đi, đến lúc để bọn hắn thể hiện giá trị của mình rồi!”: Lâm lập tức móc từ trong túi áo ra một con điện thoại trùng đặc biệt.

Đây là con điện thoại trùng Lâm đặc biệt dùng để trực tiếp liên lạc với viễn trình bộ đội, không cần phải thông qua người khác tới thông báo, Lâm cũng không muốn có quá nhiều người biết về sự tồn tại của viễn trình bộ đội.

Ít nhất hiện tại là như vậy, Lâm biết sau này kiểu gì viễn trình bộ đội cũng sẽ hiện ra ánh sáng, nhưng không phải là hiện tại.

Lâm còn cần viễn trình bộ đội thực hiện một chút kế hoạch a, bởi vậy càng ít người biết về sự tồn tại của chi đội ngũ này thì càng tốt.

Thanh âm của Lâm vừa dứt, thì đấu bên kia đường dây cũng lập tức đáp lời lại!

“ không thành vấn đề, lão đại, ta lập tức để bọn họ vào vị trí, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!”

Thanh âm của đầu dây bên kia hết sức kích động, Grace chịu trách nhiệm về chi viễn trình bộ đội này mấy năm rồi.

Thời gian nhìn như không dài, nhưng nhìn những thành viên khác thường xuyên có nhiệm vụ, thường xuyên lập công.

Trong tâm Grace cũng gấp gáp a, hơn nữa chi quân đội này của hắn tiêu tốn tài nguyên rất lớn, có vài vị đồng bạn có âm thầm ý kiến rồi.

Dù sao tiêu tốn tài nguyên quá nhiều, nhưng chưa từng lập tức một tấc công lao nào, bọn họ đều không nói gì, trong lòng Grace cũng hết sức khó chịu a.

Nhưng cũng đành chịu, lão đại không cho phép bọn hắn xuất hiện, thì làm sao có thể lập công, hiện tại cuối cùng thì chi quân đội đặc biệt này trong tay Grace đã có thể bắt đầu có cơ hội rồi, làm sao Grace có thể không kích động.

Kết thúc trò chuyện, Grace lập tức ra lệnh cho mọi người hành động, vì có dự kiến từ trước, cho nên hầu như tất cả thành viên của viễn trình bộ đội đã vào vị trí từ trước.

Lúc này trong mười lăm chiếc Ngân Hà Phó Hạm, trong đó mười chiếc, ở những nơi bí ẩn trên mười chiếc Ngân Hà Phó Hạm, lúc này mỗi chiếc xuất hiện mười người.

Mỗi người đều vô thanh vô tức xuất hiện, các thành viên trên thuyền hoàn toàn không phát giác ra sự xuất hiện của bọn họ, hành động nhanh chóng, không một chút âm thanh.

Mỗi người đều xách một chiếc vali màu đen, nhận được mệnh lệnh hành động, mỗi người đều đồng loạt mở vali ra, bên trong lúc này sắp xếp rất nhiều linh kiện.

Nếu có một người hiện đại nhìn thấy, đều sẽ rất ngạc nhiên, bên trong đều là linh kiện súng ống bị tháo rời, hơn nữa đều là linh kiện của súng ngắm.

Tạo hình đa phần đều rất giống các loại súng ngắm hiện đại, có điều kim loại chế tạo loại súng ngắm này tốt hơn nhiều.

Đồng nghĩa với uy lực sẽ lớn nhiều, đây là Lâm cùng Indigo sau nhiều tháng thí nghiệm cùng thiết kế mà thành, bọn hắn dùng một loại kim loại đặc biệt chế tạo.

Loại kim loại này Lâm gọi nó là vẫn thạch kim, một loại khoáng thạch ngoài vũ trụ rơi xuống lục địa, độ hiếm quý cực cao, giá cả cực kỳ quý giá.

Hơn nữa nhiều lúc có tiền mà không mua nổi, để chế tạo một trăm thanh súng ngắm bằng loại kim loại này, Lâm phải dốc toàn bộ tài lực của tổ chức thu thập gần hai năm mới đủ. 

Lập tức những người này bằng tốc độ cực nhanh lắp ráp súng ngắm, mỗi một thanh súng ngắm đều có một chút khác biệt nhỏ, đây là tùy theo thói quen dùng súng của mỗi người mà thay đổi.

Có điều ngoại hình thì bảy thành đều giống nhau, nếu nhìn kỹ, hoặc một người hiện tại hiểu súng ống, sẽ biết loại súng này có chút giống Barrett, tào hình mạnh mẽ, nhìn rất có cảm giác.

Chỉ mười giây đồng hồ, một trăm khẩu súng ngắm giống Barrett này đồng loạt được lắp ráp hoàn thành, hơn nữa trải qua Indigo nhiều lần cải tiến.

Loại súng ngắm này một băng đạn có thể bắn trên ba mươi viên, hơn nữa còn có thể liên tục bắn năm phát mới cần lên đạn lần tiếp theo.

Tiết kiệm rất lớn thời gian, hơn nữa dù liên phát nhưng uy lực không giảm chút nào, một chút khuyết điểm nhỏ, bởi vì uy lực quá lớn, làm cho độ giật của loại súng ngắm này có chút lớn.

Cũng may các thành viên của viễn trình bộ đội toàn bộ đều có thể phách khá mạnh, không kém chút nào Đại Tá cấp bậc, có một ít người còn có Chuẩn Tướng cấp sức mạnh.

Bọn họ hoàn toàn có thể chịu nổi sức giật của loại súng ngắm này, hơn nữa điều đặc biệt nhất, làm Lâm thích ý nhất ở loại súng ngắm này, đó chính là âm thanh của nó khi bắn cực nhỏ.

Nếu không đứng gần, hơn nữa còn trong tình huống hoàn cảnh xung quanh không có tiếng động, thì không tài nào nghe được âm thanh của khẩu súng ngắm này phát ra.

Đây chính là một đặc tính đặc biệt của Vẫn Thạch Kim Loại, cũng vì đặc tính này Lâm mới cùng loại khoáng thạch này chế tạo súng.

Khoáng thạch cứng hơn Vẫn Thạch Kim không thiếu, nhưng để có đặc tính đặc biệt như vậy thì có duy nhất một nhà này.
 
Chương 363: Grace !


Lâm chế tạo viễn trình bộ đội, dùng để làm một số nhiệm vụ bí mật, đánh lén ám sát là chính, bởi vậy âm thanh tạo ra càng nhỏ càng tốt, lực sát thương có thể giảm một chút, nhưng âm thanh phải nhỏ.

Đây chính là yêu cầu cơ bản của Lâm khi quyết tâm chế tạo chi quân đội này, Grace đếm thời gian, khi đủ mười giây, hắn biết tất cả mọi người đã lắp ráp hoàn tất, và đã sẵng sàng khóa chặt mục tiêu rồi. 

Hắn cũng không chần chờ, bản thân Grace cũng có một thanh súng ngắm của riêng mình, dù sao Grace cũng là đội trưởng của viễn trình đội a, làm sao có thể không phải là xạ thủ được.

Hơn nữa trình độ của Grace có thể nói là mạnh nhất trong viễn trình đội rồi, hắn không chỉ thức tỉnh Haki quan sát, còn thức tỉnh Haki vũ trang, hắn có thể để cho Haki vũ trang bám vào viên đạn, sau đó bắn ra.

Uy lực cực lớn, Haki quan sát của Grace cũng rất mạnh, hiện tại đã đột phá tới trung cấp Haki quan sát rồi, Haki vũ trang cũng đã ở sơ cấp đỉnh phong, thiếu chút nữa đột phá tới trung cấp.

Chiến lực của Grace cũng rất mạnh, Grace có đỉnh phong Thiếu Tướng cấp chiến lực, chỉ cần Haki vũ trung đột phá trung cấp, thì Grace hoàn toàn có Trung Tướng cấp chiến lực.

Lúc này hải quân vẫn như con ruồi không đầu đi loạn trong sương mù, mặc dù khoảng cách giữa hải quân và Lâm càng lúc càng gần, nhưng hải quân không biết a.

Lúc này khoảng cách giữa hai bên chỉ còn khoảng ba trăm mét hơn, thực ra viễn trình bộ đội có thể công kích khoảng cách cực xa.

Có thể nói Haki quan sát của bọn họ bao trùm phạm vi bao lớn, thì khoảng cách bọn họ có thể công kích cũng là bao lớn.

Đây là dùng để đối phó cường giả, còn nếu như đối phó với người bình thường, hoặc hải quân binh sĩ hay hải tặc lâu la, chỉ cần nơi bọn hắn nhìn thấy bằng mắt.

Là hoàn toàn có thể công kích tới, nhìn càng xa thì bọn hắn có thể công kích càng xa, cho dù vậy, thành viên có tầm công kích thấp nhất trong viễn trình bộ đội cũng vượt qua ba ngàn mét.

Người bắn xa nhất cũng có tầm bắn vượt qua mười ngàn mét, nhưng hiện tại đang trong sương mù a, hơn nữa nơi này là vùng trung tâm nhất của sương mù.

Cho dù có Genkito trợ giúp, thì tầm mắt xa nhất mà viễn trình bộ đội có thể thấy chỉ khoảng hai trăm mét thôi.

Phạm vi bao trùm của Haki quan sát thì lớn hơn một chút, đó là khoảng ba trăm mét trở lên, dù sao bọn hắn cũng không mạnh như Lâm.

Cho dù là từ Haki quan sát cho đến thị lực, người mạnh nhất như Grace cũng thua kém Lâm nhiều lắm, bản thân Grace trong sương mù cũng bị hạn chế cực lớn.

Tầm mắt của hắn chỉ có thể quan sát được khoảng sáu trăm mét thôi, Haki quan sát có thể bao trùm gần ngàn mét.

Hắn có thể đơn độc tấn công trước, nhưng làm vậy chỉ tổ làm cho hải quân có cảnh giác, bởi vậy Grace mới cùng hành động với các thành viên của viễn trình bộ đội.

Trong tầm nhìn của ống ngắm được trang bị trên súng, Grace nhìn thấy từng gương mặt hải quân binh sĩ đang thận trọng bước từng bước một trong sương mù.

Grace cùng các thành viên của viễn trình bộ đội lập tức tự tuyển chọn mục tiêu của riêng mình, bọn họ như đã hẹn trước vậy, trăm người chọn trăm mục tiêu, không hề có một người nào trùng hợp với người khác.

Đây là trải qua thời gian dài hợp tác huấn luyện tạo ra trực giác, bọn hắn ngầm hiểu mục tiêu nào chưa bị đồng đội của mình chọn trúng. 

Để có thể huấn luyện ra trực giác như vậy, Grace phải tốn hao thời gian gần nửa năm tập luyện cho tất cả các thành viên, và trải qua mấy năm cố gắng loại trực giác này đã trở thành bản năng của cả viễn trình đội.

Trước khi xuất phát, Lâm đã từng dặn dò Grace cùng các thành viên của viễn trình đội, khi bọn hắn chọn mục tiêu tấn công, thì nhất định phải tránh xa những hải quân có quân hàm Thiếu Tướng trở lên ra.

Nhất la phạm vi công kích ít nhất phải cách Aokiji xa trêm một trăm mét mới được, như vậy sẽ tránh cho Aokiji chặn lại đường đạn.

“ tự do xạ kích!”: chọn xong mục tiêu, Grace cầm lên điện thoại trùng nói nhỏ, sau đó ánh mắt của Grace lóe lên vẻ tàn nhẫn, sau đó hắn quyết đoán bóp cò.

Một thanh âm cực nhỏ vang lên, một viên đạn cực tốc vọt ra khỏi nòng súng bắn đi, Grace hoàn toàn không nhìn tới kết quả, hắn lập tức tìm kiếm mục tiêu mới.

Grace quả đoán tiếp tục bóp cò, liên tục như thế năm lần, thời gian cực ngắn hoàn thành liên hoàn động tác, năm phát súng, chỉ tốn thời gian hơn hai giây một chút.

Khoảng ba cái chớp mắt, đây là tốc độ nhanh nhất của Grace, còn các thành viên khác của viễn trình đội, thì bọn hắn muốn vừa chọn mục tiêu, vừa bắn, khi đủ năm phát cũng tốn thời gian năm giây.

Mỗi giây một phát, tốc độ chậm gấp đôi so với Grace, nhưng đã là cực nhanh rồi, hơn nữa các động tác cực kỳ thuần thục, không một chút dư thừa nào.

Cho dù là khi bóp cò lực phản chấn cực mạnh, thì bọn hắn cũng chưa từng xê xích một ly nào, cả người lẫn súng đều bất động như một pho tượng.
 
Chương 364: Huyết tinh (1)


Nếu không phải nòng súng lúc này đang bốc khói nghi ngút, thì ai cũng sẽ cho rằng đây đều là những pho tượng thôi.

Sau khi bắn hết năm viên, bọn hắn bằng tốc độ nhanh nhất lên đạn, dù sao băng đạn có tận ba mươi viên a, đủ bọn hắn liên tục bắn như vậy sáu lần.

Lúc này bên hải quân, Aokiji mọi thời mọi khắc vẫn tiếp tục duy trì Haki quan sát đề phòng tình huống, cho dù bị hạn chế chỉ tròng trăm mét, nhưng Aokiji không dám chút dừng lại nào.

Lúc này đột nhiên bên tai Aokiji nghe được rất nhiều tiếng xé gió, thứ gì đó bắn tới nơi này với tốc độ cực nhanh, nhưng lại không hề bay tới phạm vi của Aokiji bao trùm.

Làm cho Aokiji không biết đó là thứ gì, có điều cho dù không biết thứ gì, nhưng Aokiji cũng biết, những thứ đang bay tới không phải thứ gì tốt đẹp, Aokiji chuẩn bị hô to mọi người đề phòng.

Thì lúc này đã hoàn toàn không kịp, bởi vì sau lưng Aokiji lúc này, hắn nghe được từng tiếng có người ngã xuống, dù không quay đầu lại, Aokiji cũng thầm hô một tiếng không tốt nhưng đã muộn.

Chỉ trong mấy hô hấp, năm trăm người lập tức ngã xuống, những hải quân bên cạnh những người này còn đang há hốc mồm ngạc nhiên chưa biết chuyện gì xảy ra.

Trên mặt của những người này lúc này đều dính máu cùng chất lỏng màu trắng, không gì khác chính là óc cùng máu.

Bởi vì mỗi một vị hải quân ngã xuống, đều là một phá nổ đầu, đây là chiến tranh, không còn phân chia giữa chính nghĩa và hắc ám nữa.

Chiến tranh đại biểu cho huyết tinh và tàn nhẫn, cho dù bản thân Lâm chưa hề nói tới ghét bỏ gì hải quân, thậm chí Lâm còn bội phục kính nể rất nhiều hải quân.

Nhất là những hải quân binh sĩ có trong lòng chính nghĩa kia, nhưng đây không phải là lúc Lâm mềm lòng, Lâm còn phải phụ trách cho người của mình nữa.

Bởi vậy lúc này Lâm ra lệnh tàn sát những hải quân binh sĩ này, đại đa số bọn họ đều có lòng mang chính nghĩa, nhưng Lâm hoàn toàn không có áy náy. 

Lâm chỉ có tiếc nuối thôi, những hải quân này không nên gia nhập hải quân, ít nhất không nên gia nhập hiện tại hải quân, mà nên gia nhập tương lai hải quân.

Bởi vì hải quân hiện tại, trợ giúp người cần giúp thì ít, mà trợ trụ vi ngược thì nhiều, hiện tại hải quân không đáng để những hải binh chính nghĩa này góp sức.

Có điều bọn họ đã gia nhập hải quân rồi, hơn nữa bọn họ còn chủ động tới là địch với Lâm, thì Lâm cũng sẽ không chút nương tay.

Người a, một khi làm một việc gì, phải có tâm lý chịu tất cả trách nhiệm vì quyết định đó, bởi vì uy lực của súng ngắm có chút lớn, cho nên mỗi một súng đều có một hải quân bị bắn nổ đầu.

Những người đứng gần đều bị máu cùng óc bắn tung tóe một thân, bọn họ những hải quân này đại đa số đều thân kinh bách chiến, người chết thấy cũng không ít.

Nhưng bọn họ rất ít người chứng kiến cảnh tượng huyết tinh tàn nhẫn như vậy, đồng bạn đang đứng bên cạnh, đột nhiên đầu nổ tung, máu cùng óc bắn đầy một mặt, làm sao có thể không kinh ngạc.

Dù lúc này hải quân tố chất có cao hơn nữa, cũng bắt đầu loạn lên, lần thứ hai rồi, địch nhân bóng dáng cũng chưa thấy, bên mình tổn thất càng lúc càng lớn.

Hơn nữa đồng đội cách chết càng lúc càng tàn nhẫn, tâm can của những hải binh này bắt đầu lần thứ hai run lẩy bẩy rồi.

Thiếu Tuống cấp sĩ quan trở lên lúc này sắc mặt đều hết sức khó coi, lần này phản công Aokiji kéo lên hai vạn hải binh tấn công, số lượng rất đông.

Nhưng Thiếu Tướng cấp trở lên không nhiều lắm, gần một nửa bị Aokiji để lại quân hạm bảo vệ không mang theo.

Hơn nữa tốc độ của đạn quá nhanh, đến bản thân Aokiji cũng chỉ loáng thoáng nghe được chút âm thanh xé gió của viên đạn thôi, làm sao những Thiếu Tướng kia có thể đề phòng rồi chặn lại được. 

Lúc này hải quân quá nhiều cũng là một điểm yếu, bởi vì địch nhân trong bóng tối tấn công, không cùng bọn hắn chính diện giao tranh a.

Hiện tại hải quân nhiều người lại trở thành một khuyết điểm rồi, trước đây cùng hải tặc đánh nhau.

Hải quân hầu như đều dùng tới chiến thuật biển người làm chính, so với hải tặc, hải quân người nhiều, cường giả cũng nhiều, đạn dược vũ khí cũng càng nhiều.

Nhưng hiện tại tình huống này không sử dụng được, người nhiều trở thành điểm yếu, cường giả nhiều mà không nhìn thấy địch nhân cũng không làm được gì.

Đạn dược vũ khí nhiều hiện tại cũng hoàn toàn trở thành sắt vụn rồi, nhìn thấy hải quân bắt đầu loạn, Aokiji lần nữa đầu bắt đầu đau.

Lần này ra quân liên tục gặp phải cản trở cùng tổn thất lớn, còn chưa kịp cho Aokiji đau đầu bao lâu, thì hắn tiếp tục nghe thấy âm thanh xé gió lần nữa vang lên, trong lòng lập tức lộp bộp.

“ không được – Băng Tường!”: theo âm thanh thốt lên, Aokiji lập tức mau chóng hành động, Aokiji ngồi xổm xuống mặt băng đọc thầm.

Lập tức một bức tường băng khổng lồ từ mặt băng nhô lên, bức tường băng độ dầy cùng độ rộng rất lớn.

Độ dầy vượt qua ba mét, độ rộng hoàn toàn bao chắn ngang toàn bộ hải quân đằng trước, hơn nữa độ cao cũng không thấp, độ cao vượt qua mười mét.

Có điều dù Aokiji hành động nhanh hết mức có thể, nhưng vẫn chậm một chút, khi Aokiji hoàn thành tốt tường băng, thì đã có hai đợt đạn bắn ra, lại hai trăm hải binh ngã xuống.
 
Chương 365: Huyết tinh (2)


Tiếp theo ba đợt đạn bắn vào trên tường băng do Aokiji tạo ra, từng viên đạn lực đạo mạnh tới mức bắn xuyên qua hơn hai mét băng tường, tạo cho băng tường lít nha lít nhít vết rạn cùng lỗ nhỏ.

Aokiji thông qua băng tường cảm nhận được lực trùng kích của các viên đạn này, thì sắc mặt hơi biến một chút, trong lòng thì thầm hô.

“ thật mạnh, đây là súng gì a, làm sao lại có thể mạnh như vậy, không được phải gia tăng thêm một mặt tường băng mới được, nếu bọn họ tập trung bắn vào một điểm, hoàn toàn có thể bắn nát tường băng!”

Trong lòng hô xong, Aokiji lập tức hành động, hắn lập tức tăng thêm một đạo tường băng đồng dạng lúc nãy, sau đó mới hơi thở phào một chút.

Cảm nhận trong cơ thể thể lực giảm đi một chút, chế tạo hai bức tường băng to lớn như vậy cũng không phải việc đơn giản.

Hơn nữa trước đó Aokiji còn dùng ra mấy đợt đại chiêu, lúc này tổng thể lực của Aokiji chỉ còn lại chín phần mười, nhìn như chỉ tiêu hao một phần mười, nhưng Aokiji là Đại Tướng a.

Đại Tướng cấp thể lực trong thời gian chưa đầy nửa giờ tiêu hao một thành, như vậy đại biểu tiêu hao có chút lớn rồi.

Ước lượng một chút số thể lực còn lại, Aokiji trong lòng nặng nề, đừng nhìn lần này hải quân hung sư động chúng, phái ra nhiều chiến lực cấp cao như vậy.

Nhưng chủ lực vẫn là hắn Aokiji cái Đại Tướng này a, bốn vị lão tướng cũng không thể trông cậy vào quá nhiều, bốn người bọn họ không thể duy trì chiến lực thời gian dài.

Hiện tại mặt của Lâm Aokiji còn chưa thấy, thể lực của hắn đã tiêu tốn một phần mười, cho dù thể lực vẫn đang thong thả hồi phục, nhưng cũng cần thời gian mới được.

Bốn vị lão tướng cũng ít nhiều tiêu hao một chút thể lực, hơi nhìn sắc mặt của bốn người một chút, Aokiji sắc mặt đen lại, lúc này bốn người tinh khí thần đã có dấu hiệu trượt một chút rồi.

Đại biểu cho thời gian duy trì chiến lực của bốn người bị rút ngắn đi một chút, tính hình càng lúc càng có vẻ không ổn chút nào.

Nhưng kèm theo đó là sắc mặt khó coi của Aokiji, hiện tại băng tường chắn đằng trước như vậy, nhìn như lúc này hải quân đã an toàn, nhưng bọn hắn cũng không tiến lên trước được nữa a.

Không tiến lên được thì làm sao phản công, mà một khi triệt tiêu băng tường, thì kiểu tấn công vừa rồi sẽ tiếp tục giáng lâm.

Aokiji không biết hai vạn hải quân này đủ chịu đựng tới khi chạm mặt địch nhân hay không, có thể sẽ trước tiên tan vỡ a.

Trong lúc Aokiji đang lâm vào trong xoắn xuýt, thì lúc này Grace thông qua ống ngắm nhìn thấy một mặt băng tường ngăn cách.

Lông mày hơi nhíu một chút, sau đó hắn không do dự, lập tức cầm lên điện thoại trùng ra lệnh!

“ toàn đội thay đổi đạn phá giáp!”

“ tuân lệnh!”

Nghe mọi người đáp lại, Grace cũng lập tức thay đổi đạn phá giáp, đây chính là một loại đạn đặc biệt được chế tạo cho trường hợp này.

Đạn phá giáp, được Indigo đặc biệt cải tiến ra, đầu đạn được chế tạo bằng một loại kim loại cực kỳ cứng rắn, hơn nữa chế tạo trở thành mũi nhọn.

Thì loại kim loại này sẽ suất hiện một đặc tính đó là xuyên thấu, trước đây chưa có ai có thể chế tạo ra loại đạn này, cũng bởi vì bọn họ chưa tìm ra cách nung chảy loại kim loại này.

Nhưng Lâm cùng tổ chức của hắn thì làm được điều này, cũng bởi vì Lâm chuyển ra một ít khái niệm lò luyện kim loại cho tổ chức.

Làm cho bọn họ thành công chế tạo ra một loại lò luyện có nhiệt độ cực cao, nhiệt độ trong lò luyện này có thể lên tới hàng triệu độ.

Mà để có thể nung chảy loại kim loại đặc biệt này, phải có nhiệt độ trên một triệu độ mới làm được.

Nhiều lúc chỉ cần một cái ý tưỡng dẫn dắt thôi, là có thể tạo ra nhiều thứ vượt thời đại, Lâm cùng tổ chức của Lâm chính là tình huống như vậy.

Tri thức bọn họ sỡ hữu có nhiều phương diện không kém chút nào một ít mũi nhọn tri thức ở kiếp trước của Lâm cả, bọn họ còn thiếu đó là một chút sáng tạo.

Và Lâm chính là người mang lại ý tưỡng sáng tạo đó cho bọn họ, bởi vậy một khi có ý tưởng chính xác.

Thì để bọn hắn chế tạo ra một cái lò luyện mạnh như vậy, với tri thức mà tổ chức sỡ hữu hoàn toàn có thể làm ra được.

( dù sao trong nguyên tác có nhiều thứ khoa học còn mạnh hơn hiện đại a, cho nên tác giả biên một số thứ không có căn cứ các đạo hữu cũng đừng quá chú trọng chi tiết a).

Có điều để chế tạo ra loại đạn này cũng không hề đơn giản như vậy, hơn nữa loại kim loại này còn đắt hơn cả hải lâu thạch một chút.

Số lượng cũng cực kỳ hiếm có, hiện tại loại đạn phá giáp này trang bị cho viễn trình đội còn ít hơn đạn chết tạo bằng hải lâu thạch.

Mỗi một thành viên chỉ có hai hộp đạn loại này, mỗi hộp đạn ba mươi viên, trăm vị là hai trăm hộp đạn, chỉ bằng hai trăm hộp đạn này.

Tiêu tốn tiền tài vượt qua ba tỷ beri, cực kỳ đắt đỏ, hơn nữa hạn chế sản suất số lượng lớn loại đạn này, cũng bởi vì nguyên liệu quá khan hiếm rồi.
 
Chương 366: Aokiji tiến thối lưỡng nan (1)


Nhiều lúc có tiền mà không mua được tài liệu chế tạo a, bởi vậy lúc này Grace hạ lệnh sử dụng phá giáp đạn, trong lòng cũng đang rỉ máu.

Còn may mục tiêu của bọn hắn chủ yếu vẫn là cầm chân hải quân là chính, nhất là không thể để cho Aokiji có quá nhiều thời gian thư giản.

Toàn đội thay xong đạn phá giáp thì lập tức đồng thời tấn công, từng viên đạn phá giáp im ắng phá không bay ra.

Lúc này Aokiji còn đang nghĩ tiếp theo phải làm gì, thì bên tai Aokiji lại lần nữa nghe thấy tiếng xé gió, hắn lập tức biết tấn công lại tới.

Có điều trong lòng Aokiji có chút không hiểu, những tay xạ thủ kia có lẽ biết hắn dùng ra băng tường chắn lại rồi a, hơn nữa vì phòng bị Aokiji làm ra hai cái băng tường.

Bọn họ từ xa quan sát tình hình của hải quân lúc này, làm sao có thể không thấy được hành động của hắn, cho nên Aokiji không hiểu, bọn họ tiếp tục tấn công hoàn toàn là vô ích a.

Mặc dù không hiểu, nhưng Aokiji cũng hết sức đề phòng, năng lực vận sức chờ phát động nếu tình hình có biến.

Aokiji không dám có một chút khinh thường nào, hành động cổ quái tất nhiên là có quái lạ, bởi vậy lúc này Aokiji vận đủ sức để lập tức tạo ra hai cái băng tường.

Quả nhiên đúng như phán đoán của Aokiji, lần này đạn bắn tới không đơn giản như lúc nãy nữa.

Ầm … Ầm … Ầm … ầm … ầm … ầm

Từng viên đạn va chạm vào lớp thứ nhất băng tường, lớp băng tường này trước đó đã bị tàn phá đầy rẫy vết thương, lần này đạn còn là đạn phá giáp nữa.

Lập tức vừa va chạm đạo thứ nhất băng tường bị bắn nổ, vụn băng bay đầy trời, lập tức dư lực của những viên đạn này chưa giảm, chúng tiếp tục xung kích đạo băng tường thứ hai. 

Cùng lúc đó Aokiji thông qua đạo thức nhất băng tường cảm nhận, thì hắn phát giác lực đạo của những viên đạn lần này mạnh hơn trước đó gấp mấy lần, sắc mặt lập tức đại biến.

Sức mạnh trong cơ thể ấp ủ trước đó lập tức bộc phát.

“ Nhị Trọng Tường Băng!”: Aokiji hét lớn, sức mạnh ấp ủ lập tức toàn bộ tuông ra ngoài cơ thể, lập tức khi những viên đạn kia vừa va chạm với đạo băng tường thứ hai, thì phía sau đồng loại dâng lên hai đạo băng tường.

Bởi vì lần này hai đạo băng tường cùng một lúc tạo ra, làm cho chúng hợp hai làm một, độ dày tăng gấp đôi lên tới sáu mét độ dày, làm xong thì Aokiji phun ra một hơi khói lạnh.

Đạo băng tường thứ hai độ dày cũng có ba mét, những viên đạn này va chạm cùng đạo băng tường thứ hai, tốc độ xuyên thấu có giảm một chút.

Nhưng ba mét tường băng cũng không thể ngăn lại lực xuyên thấu mạnh mẽ này, đạo băng tường thứ hai chỉ kiên trì một hơi thở thì bị những viên đạn này xuyên thấu.

Từng lỗ nhỏ lít nhít trên băng tường, theo đó từng vét rạn bắt đầu lan rộng sau đó thì đạo băng tường thứ hai cũng nổ tung.

Vụn băng hợp với đạo băng tường thứ nhất bay đầy trời, xuyên thấu đạo băng tường thứ hai, đạn phá giáp lực đạo giảm lớn.

Những cũng xuyên thấu đạo băng tường thứ ba nửa mét mới dừng lại, Aokiji nhìn thấy cảnh này, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Nếu hắn chậm một chút, hay là trước đó cho rằng hai đạo băng tường đã đủ mà không đề phòng, thì rất có thể Aokiji sẽ trở tay không kịp.

Lúc đó hải quân sẽ càng thêm loạn thành một đoàn, lúc đó không chờ cùng Lâm đánh nhau, hải quân đã không còn sức đánh một trận rồi. 

“ tiếp tục đợt thứ hai, tận lực tập trung vạo một địa điểm ở giữa!”: tiếng của Grace trong điện thoại trùng lần nữa phát ra, đạn phá giáp không như đạn bình thường.

Bọn hắn không thể liên tục bắn ra năm phát như trước đó, mỗi lần bắn một viên phải nạp đạn một lần, hơn nữa một băng đạn chỉ bắn được năm phát là phải thay đạn.

Bù lại uy lực cao gấp mấy lần đạn bình thường, Grace nói xong, thì động tác của hắn tiếp tục một mạch mà thành, đạn đã lên, ống ngắm lần vữa khóa chặt mục tiêu.

Vì không biết mọi người sẽ bắn vào chỗ vào trên tường băng, cho nên Grace chỉ có thể để cho các thành viên tự lựa chọn vị trí bắn.

Aokiji khi phát hiện đạn đã ngừng lại, mặc dù thở phào nhẹ nhõm một chút, nhưng Aokiji lần nữa ngưng tụ ra ba lớp tường băng, tổng cộng là năm lớp tường băng dựa vào nhau.

Độ dày gia tăng thật lớn, độ cứng cũng bị Aokiji gia tăng một chút, Aokiji đã thăm dò được sức mạnh xuyên thấu của loại đạn này rồi.

Hắn cũng không cho rằng đối phương còn có loại đạn nào mạnh hơn nữa, nếu có thì trước đó đã dùng ra loại đạn mạnh nhất rồi không cần chờ tới bây giờ.

Với lại Aokiji cũng đã phát hiện mục đích của Lâm, hiện tại vẫn giữ chân hải quân là chính, tận lực quấy rối, cố gắng làm cho hải quân bên bọn hắn tổn thất càng nhiều thì càng tốt.

Biết thì biết, nhưng Aokiji cũng không thể làm gì, nếu hắn không sử dụng tường băng để phòng ngự, thì với tình hình lúc này, hải quân không còn đủ sức để cùng Lâm đại chiến tiếp sau nữa.

Dù biết lúc này là lúc phản công tốt nhất, nhưng thiên thời địa lợi nhân hòa đều không đứng bên hải quân rồi.
 
Chương 367: Aokiji tiến thối lưỡng nan (2)


Aokiji làm sao không biết, lần này Lâm mang theo người đi ra cũng không nhiều, so với hải quân thua kém tầm mười lần trở lên chứ chả ít gì.

Lúc này chỉ cần có thể đánh cận chiến, thì hải quân rất có lợi, dù chiến lực cá nhân có thể không bằng, nhưng hải quân chuyên môn chơi chiến thuật biển người a.

Cơ hội lần này rất hiếm có, nhưng hiện tại tình hình không cho phép, Aokiji cũng hết cách rồi, hắn không thể bỏ mặc hải quân chết vô bổ như vậy được.

Trong lúc viễn trình đội cùng hải quân giằng co, nói đúng hơn thì là viễn trình đội cùng Aokiji giằng co, thì lúc này mười lăm chiếc Ngân Hà Phó Hạm đã lực tục phá băng thành công.

Mặc dù chỉ có thể di chuyển một đoạn ngắn, rồi phải tiếp tục phá băng, nhưng hiện tại cả hạm đội đã bắt đầu có thể di chuyển rồi.

Chỉ cần thời gian kéo ra một chút, thì lúc đó khoảng cách giữa Lâm cùng hải quân sẽ càng lúc càng xa, cho tới thoát khỏi nguy hiểm.

Aokiji theo thời gian trôi qua cũng càng ngày càng nóng nảy, nếu không tìm ra cách gì đó, thì cơ hội lần này sẽ mất đi.

Tiếp sau đó sẽ là một cuộc chiến rất khó khăn đối với hải quân, cho dù gấp Aokiji cũng hoàn toàn chưa nghĩ ra cách.

Hơn nữa Aokiji cảm giác, tấn công của đối phương càng ngày càng yếu dần rồi, lập tức Aokiji đoán được, đối phương đã bắt đầu thành công phá băng rời đi rồi.

Có thể rời đi chưa xa, nhưng bọn họ đã bắt đầu di động, Aokiji trong tâm muốn lần nữa dùng ra một cái kỷ băng hà, nhưng sau nhiều lần đắn đo suy nghĩ, Aokiji đành thở dài từ bỏ.

Kỷ băng hà cực kỳ tốn hao thể lực, hiện tại thể lực của Aokiji còn chưa đủ chín thành, lần nữa dùng ra một lần kỷ băng hà rất có thể đến lúc đó Aokiji chỉ còn lại tám phần thể lực.

Tám phần thể lực, trong tâm Aokiji phán đoán, nhiêu đó thể lực hoàn toàn không đủ để đánh bại Lâm, cho dù là lần này Aokiji có nhiều người giúp đỡ cũng như thế.

Tấn công áp chế vẫn còn đang tiếp tục tiến hành, Aokiji cùng các cao tầng hải quân cũng đang bàn bạc kế hoạch tiếp theo.

Có điều bọn họ cũng chưa có cách gì, hiện tại không thể nào bỏ đi tường băng được, mà Aokiji nếu không tại đây, hắn một khi đi chỗ khác, rất có thể tường băng sẽ không chịu được bao lâu.

Hiện tại cứ trải qua một hai phút, là Aokiji phải dựng lai hai đến ba cái tường băng gia trì, bởi vì mấy cái tường băng khác bị liên tục bắn nổ ra.

Hơn nữa theo Grace cùng viễn trình đội dần dần quen thuộc, tốc độ bạo phá tường băng của Aokiji đang dần dần tăng nhanh.

Bởi vậy Aokiji là không thể rời đi được, một vài vị cao tầng cho rằng, hiện tại để cho hải quân binh sĩ trở lại quân hạm.

Bọn họ những cường giả này thì tách ra tiến lên, nhưng sau nhiều lần suy xét Aokiji vẫn đành bác bỏ cách này, hải quân bọn hắn ưu thế lúc này vẫn là nhiều người.

Cho dù Lâm có Haki Bá Vương, thì hải quân vẫn có lợi thế rất lớn, dù sao lần này hải quân theo Aokiji đi ra cũng không phải người yếu gì.

Gặp phải Haki Bá Vương có lẽ cũng sẽ có nhiều người chịu không nổi mất đi chiến lực, nhưng càng nhiều người vẫn có thể chịu đựng nổi.

Trong trận chiến với Râu Trắng ở cuộc chiến thượng đỉnh, rất nhiều hải quân vì biết Râu Trắng sở hữu Haki Bá Vương, bởi vì có chuẩn bị trước cho nên khi Râu Trắng xuất ra Haki Bá Vương không có bao nhiêu hải quân ngã xuống.

Còn lúc Luffy thức tỉnh Haki Bá Vương, bởi vì không kịp chuẩn bị, mới làm cho có nhiều hải quân ngã xuống như vậy, mà Lâm thì đã bị hải quân biết hắn sở hữu Haki Bá Vương rồi.

Haki Bá Vương tấn công chủ yếu là tinh thần áp bách người khác, một người mạnh tới trình độ nhất định, thì tinh thần cũng theo đó mạnh lên.

Hơn nữa có phòng bị từ trước, thì vẫn có cơ hội rất lớn phòng bị trước Haki Bá Vương công kích, nhưng phòng bị xong còn lại bao nhiêu chiến lực có thể phát huy thì không biết được, tùy từng người mà định ra thôi.

Trong lúc hải quân đang khó khăn với kế sách tiếp theo phải làm thế nào, thì lúc này bên Lâm vẫn đang khí thế ngất trời phá băng bỏ chạy.

Chính là bỏ chạy, bởi vì Lâm biết với số binh lực lúc này của bên mình, hoàn toàn đánh không lại hải quân nếu chính diện giao chiến.

Bởi vậy ba mươi sáu kế vẫn chạy là thượng sách, theo khoảng cách giữa hai bên từ ba trăm mét, hiện tại đã kéo dài tới năm trăm mét.

Bên Lâm cũng đã sắp đi ra khu vực trung tâm rồi, một khi đi ra khu vực trung tâm, thì viễn trình đội hoàn toàn không thể bắn tới vị trí của hải quân lúc này nữa.

Có điều cũng không quan hệ, bắn không tới thì thôi, vượt qua phạn vi năm trăm mét, thì Lâm đã cảm giác bọn hắn an toàn tuyệt đối rồi.

Đây chính là khi vực trung tâm, trăm mét cũng đã là lạch trời rồi nói gì tới năm trăm mét, hơn nữa bởi vì tốc độ thuyền từ từ tăng cao.

Làm cho tốc độ phá băng cũng nhanh hơn trước nhiều, hiện tại những người phá băng chỉ cần đánh nứt mặt băng là được, sau đó Ngân Hà Phó Hạm cứ việc va tới là có thể tiến lên rồi.
 
Chương 368: Thống kê tổn thất (1)


Lúc này thì Lâm cũng thở phào nhẹ nhõm, lần này tập kích lấy được chiến tích rất tốt, Lâm rất hài lòng, đánh gãy hải quân một phần mười chiến lực.

Quân hạm thẳng thắng đánh gảy một nửa số lượng, hơn nữa tiêu hao thể lực của các cường giả trong hải quân cũng không ít, nhất là Aokiji người này. 

Trong lòng Lâm cảm giác, Aokiji dựng lên nhiều tường băng như vậy, tiêu hao thể lực chắc có lẽ không ít a.

Cho dù sau đó có hồi phục cũng sẽ không thể nào còn trạng thái đỉnh phong được, sau đó cùng Aokiji chiến đấu Lâm có thể nắm chắc nhiều hơn một chút.

Sau mười phút, Lâm cùng hạm đội của hắn đã hoàn toàn đi ra khỏi khu vực trung tâm sương mù, Lâm cũng đã hạ lệnh viễn trình đội dừng lại tấn công.

Hiện tại vẫn có thể bắn tới tường băng, nhưng đã không còn cần thiết nữa, dù sao đạn phá giáp vẫn rất đắt giá, mới chút thời gian như vậy tiêu hao cũng đã vượt qua năm trăm triệu beri rồi.

Trong lòng Lâm dù coi tiền tài như cặn bã, lúc này trong lòng cũng rỉ máu, chưa tới nửa giờ a, tiền tài tiêu hao vượt qua năm trăm triệu beri.

Chiến tranh chính là đốt tiền, cũng may, hải quân tốn hao nhiều hơn Lâm rất nhiều, Lâm âm thầm tính toán sơ sơ, vì lần tập kích này hải quân tốn hao tiền tài phải gần mười tỷ beri rồi.

Gia đại nghiệp đại như hải quân, có lẽ cũng phải tâm can đau đớn a, trong lòng Lâm nhẹ nhàng cười trên nổi đau của người khác, nhờ đó làm dịu đi nổi đau của mình.

Hơn nữa rất có thể bởi vì tiền trong thế giới này Lâm không thể mang trở về hiện thực được, cho nên Lâm chỉ hơi tiếc nuối một chút rồi cũng không để trong lòng.

Nếu tiền này mà có thể mang về hiện thực, lúc này có lẽ Lâm đã gào khóc thảm thiết rồi, phải biết ở hiện thực Lâm còn đang nằm trong ngôi nhà ổ chuột a. 

Cuộc sống vẫn có chút khó khăn, dù không lo ăn lo mặc, nhưng để mà có chút tiền dư xửa nhà hay mua nhà thì hoàn toàn đừng mơ tưỡng, có thể nói ở hiện thực Lâm là một chính gốc thanh niên mười phần nghèo.

Bởi vậy nếu ngoài hiện thực có thêm một bút tài chính để sinh hoạt thì Lâm cũng muốn có a, Lâm cũng muốn thử cuộc sống có tiền nó như thế nào.

Dù sao kiếp trước Lâm cũng chưa từng sống cuộc sống của người giàu có bao giờ, sinh hoạt không đến nỗi thiếu thốn gì, nhưng cũng không dư dã, chỉ đủ ăn đủ mặc.

Nếu trong One Piece tiền có thể đưa ra hiện thực để sử dụng, thì Lâm cũng sẽ không vung tiền thoải mái như thế đâu.

Tính toán một chút tổn thất của hai bên, Lâm lòng tự hào bắt đầu dâng lên, nhìn đi, người khác đánh với hải quân, đều sẽ tổn thất lớn hơn hải quân rất nhiều.

Cho dù là Tứ Hoàng như Râu Trắng cũng vậy, tương lai đánh một trận với hải quân không chỉ tổn thất lớn, đến thuyền trưởng là Râu Trắng cùng tương lai thuyền trưởng là Ace cũng điền thêm mạng vào.

Nếu không có Tứ Hoàng Shank tóc đỏ xuất hiện cản trở, có khi cả băng hải tặc Râu Trắng bị đoàn diệt tại hải quân tổng bộ cũng nên lắm.

Còn Lâm thì sao, đánh với hải quân vài lần, ngoại trừ lần đầu có chút thiệt thòi nhỏ ra, thì lần thứ hai thậm chí là lần này, hầu như đều là Lâm cùng tổ chức của hắn chiếm thế thượng phong.

Đây cũng không phải nói Lâm cùng tổ chức của Lâm mạnh hơn Râu Trắng, mà bởi vì có nhiều nhân tố làm nên chiến tích huy hoàng này.

Thứ nhất, đối thủ của Lâm chỉ là một phần nhỏ của hải quân thôi, cho dù chiến lực cấp cao cũng có Đại Tướng cấp, nhưng vẫn thua kém Râu Trắng đối mặt toàn bộ hải quân nhiều. 

Đây là một, thứ hai đó chính là bởi vì hải quân chưa từng thực sự coi trọng Lâm, đây chính là sai lầm của bọn họ, còn đối mặt Râu Trắng thì ngược lại, hải quân đều coi trọng cùng đề phòng lên mức cao nhất.

Thứ ba, thì chính là Lâm có kế hoạch sẵng, chỉ chờ hải quân bước vào kế hoạch đã chuẩn bị trước là được, có đề phòng thì làm gì cũng thuận lợi.

Như lần trước cùng lần này, hai lần hải quân đều từng bước từng bước sập bẫy của Lâm, có thể lần trước chỉ vì cản đường hải quân thôi, nên hai bên chưa hề có tổn thất gì.

Nhưng lần này khác biệt, lần này Lâm thực sự gây ra tổn thất to lớn cho hải quân, đây chính là chiến tích, hơn nữa là chiến tích đầu tiên có người làm được.

Từ khi chính phủ thế giới thành lập tới nay, để hải quân có Đại Tướng dẫn đội, còn bị đánh tổn thất lớn như vậy thì Lâm chính là đệ nhất nhân rồi.

Hơn nữa đây chỉ mới sơ ngộ chạm mặt thôi, ngày hôm nay trận chiến này không phải tới đây thì kết thúc, ngược lại đây chỉ mới là bắt đầu.

Một khi tình hình trận chiến ngày hôm nay có kết quả, sau đó truyền ra toàn thế giới, nhất định sẽ làm cho người của toàn thế giới chấn kinh.

Cho dù trận chiến sau đó của Lâm cùng hải quân có thua hay thắng, thì chiến tích trên biển cũng sẽ làm nổi bậc lên sức mạnh của hạm đội của Lâm.

Có điều Lâm cũng không đắc chí, lần này âm hải quân một keo, chủ yếu nhờ ngoại vật, không phải toàn bằng vào chiến lực thực sự của tổ chức thủ thắng.
 
Chương 369: Thống kê tổn thất (2)


Lâm hi vọng có một ngày nào đó, tổ chức của hắn không cần dùng tới kế sách, cũng hoàn toàn có thể lấy ra được chiến tích như ngày hôm nay.

Quay đầu nhìn nơi trung tâm sương mù càng ngày càng xa, tâm tình Lâm cũng có chút phức tạp, hắn cũng không thực sự muốn cùng hải quân chết dập đầu a.

Nhưng hải quân liên tục ba lần bảy lượt cùng Lâm đối kháng lên, có lẽ lần này hải quân là bất đắc dĩ vì bị chính phủ thế giới ép buộc.

Cũng không phải bản ý của hải quân là đối đầu với hắn, nhưng không thay đổi được sự thực là hải quân nhiều lần đối địch cùng Lâm.

Trong khi mặt ngoài Lâm chưa hề gây ra tổn hại lợi ích nào cho hải quân cùng chính phủ thế giới cả, ít nhất mặt ngoài là như vậy.

Hơn nữa Lâm cũng dám chắc những việc mà Lâm cùng tổ chức của hắn âm thầm làm ra trước đây, hải quân cùng chính phủ thế giới không thể nào điều tra được.

Lần này vì ngăn cản hải quân, vì vậy mà trên tay Lâm nhuốm máu của mấy ngàn hải quân binh sĩ vô tội, làm sao trong lòng Lâm có thể yên bình được.

Có thể từ khi chuyển kiếp tới bây giờ, định mệnh đã đưa Lâm bước trên con đường không có lối về rồi, Lâm biết một ngày này tất nhiên sẽ xảy ra.

Trong tâm lý cũng đã chuẩn bị từ trước rồi, hơn nữa trong tương lai tình huống như vậy sẽ càng lúc càng nhiều.

Nên ngoại trừ trong lòng có chút phức tạp cùng ra, thì Lâm cũng không áy náy, đã là địch nhân, thì không có phân tốt địch nhân cùng xấu địch nhân, toàn bộ giết là được.

Phải đánh cho bọn họ đau, đánh cho máu chảy đủ nhiều, thì địch nhân đối với Lâm mới sợ hãi, kiên kỵ, cuối cùng không dám cùng hắn là địch.

Nếu như tâm có chút mềm lòng mà nương tay, thì thù hận chỉ sẽ càng kết càng nhiều thôi, rất nhiều địch nhân sẽ không chút cảm kích khi ta tha cho bọn họ.

Mà một khi có cơ hội bọn họ sẽ quay đầu lại cắn ra một cái, địch nhân có lòng cảm kích thì rất hiếm thấy rồi, đây là hiện thực chứ không phải trong phim ảnh.

Lòng người là khó dò nhất, hơn nữa con người đều ích kỷ, dù ít dù nhiều cũng có một chút như vậy, cho nên càng khó khăn nắm bắt tâm tư con người hơn nữa.

Aokiji cùng hải quân tướng tá bàn bạc, thì đột nhiên phát hiện đối phương đã ngừng lại tấn công, hắn trong lòng hơi cân nhắc một chút cũng thử triệt tiêu tường băng.

Quả nhiên không hề có đợt tấn công nào tới nữa, sắc mặt Aokiji cùng các tướng tá hải quân lập tức càng phát khó coi.

Bọn hắn đều biết chuyện này ý nghĩa là gì, cái này có nghĩa là đối phương đã rút khỏi đây rồi, có thể chưa đi xa bao nhiêu, nhưng đã hoàn toàn vượt qua khi vực an toàn rồi.

Cho nên đối phương mới dừng lại tấn công, hoặc cũng có thể đối phương rời đi đủ xa, đã không thể lại tiếp tục tấn công nữa.

Aokiji nhìn sương mù lúc này vẫn dày đặc như cũ thì bất đắc dĩ, sương mù này quá mức đáng ghét, quá mức khó chơi rồi, trong lòng thở dài Aokiji bất đắc dĩ ra lệnh.

“ trở về quân hạm đi, bọn họ đã đi xa rồi, chúng ta đã mất đi cơ hội, hiện tại chỉ có thể đến Đảo Cá Voi cùng đối phương quyết tử chiến thôi!”

Giọng nói mang theo lửa giận ngập trời, Aokiji hiện tại tiêu đốt lửa giận cao ngất trời, bao nhiêu oán khí từ nãy đến giờ tích tụ trong lòng.

Lần này Aokiji cảm giác mình quá mức thất bại, bị một thiếu niên miệng còn hôi sữa dắt mũi, lần này xem như chính thứ té trong nấm mốc. 

Aokiji có thể tưởng tượng được, một khi trận chiến này kết thúc, cho dù kết quả có ra sao, thì lần bị phục kích trên biển này cũng trở thành sỉ nhục trong hồ sơ lý lịch của mình.

Trở thành một vết nhơ không thể chối bỏ, không chỉ ảnh hưởng tới hắn cạnh tranh chức vị Nguyên Soái sau này, còn ảnh hưởng uy tín mấy chục năm cố gắng của Aokiji.

Có thể chức vị Nguyên Soái Aokiji không quá nhiều quan tâm, nhưng uy tín mấy chục năm cố gắng vì lần này mà sụp đổ, cũng tạo cho Aokiji chút đả kích.

Nghe mệnh lệnh của Aokiji, từ hải quân tướng tá cho đến binh sĩ, toàn bộ đều khuôn mặt uể oải xếp hàng trở về quân hạm.

Hơn nữa khi trở về còn vác theo trở về bảy trăm cái xác không đầu, cảnh tượng thê lương tiêu điều, sĩ khí của hải quân hiện tại đã tới mức thấp nhất.

Điều này Aokiji cũng có thể hiểu được, chính bản thân hắn tâm tình cũng hạ thấp, chiến ý ban đầu đến hiện tại đã hoàn toàn bị dập tắt rồi.

Mặc dù thay vào đó là lửa giận thiêu đốt vạn trượng, có thể làm cho chiến lực của Aokiji phát huy càng tốt hơn, nhưng đây là chỉ đối với Aokiji thôi.

Còn lại một ít tướng tá cùng đại đa số binh sĩ, thì bọn họ lúc này đã hoàn toàn mất đi chiến ý, lửa giận cũng hoàn toàn không có, thay vào đó chỉ là bất an cùng sợ hãi.

Còn may mắn đây đều là tinh anh hải quân binh sĩ, mỗi người đều thân kinh bách chiến, cho dù trong lòng bất an lo lắng, thì bọn họ cũng sẽ không chút do dự phục tùng mệnh lệnh cấp trên.

Nhưng để chiến lực có thể phát huy ra bao nhiêu thành thì không biết được, đại chiến quy mô lớn, thì sĩ khí của hai bên rất trọng yếu.
 
Chương 370: Aokiji phán đoán (1)


Aokiji làm sao có thể không biết chuyện này, nhưng hắn đã hoàn toàn không có cách nào, nếu có thể thì Aokiji thà từ bỏ lần chiến tranh này trở về hải quân tổng bộ chỉnh đốn.

Nhưng hắn biết điều này là không thể, lần này nếu không có một kết quả, thì không thể nửa đường trở về được, dù thắng hay thua cũng phải có một kết quả cho chính phủ thế giới. 

Đây mới là thứ chính phủ thế giới quan tâm, Aokiji biết ý định của Ngũ Lão Tinh, bọn họ định dùng Lâm làm quân cờ tiêu hao sức mạnh của hải quân.

Dù sao hai bên đánh nhau, tất có một bên chiến thắng, mà bên chiến thắng chắc chắn phải trả ra đại giới, bởi vậy chính phủ thế giới cũng không quan tâm trận này hải quân thắng hay là Lâm thắng.

Chỉ cần tiêu hao sức mạnh của hai bên là được, đây chính là mục đích của Ngũ Lão Tinh, trước đó trong trận họp kia Aokiji đã đoán được rồi.

Bởi vậy Aokiji không thể nào trên đường lại trở về hải quân bản bộ được, nhìn thấy hải quân cảm xúc hạ tới mức thấp nhất, Aokiji trong mắt lóe lên vẻ thống khổ.

Dù có sương mù chặn đường, làm cho tầm mắt của hải quân bị che đậy, nhưng bởi vì trước đó đã đi qua đường này rồi, hải quân có cách đánh dấu đường đi chính xác.

Cho nên không tốn bao lâu, chỉ khoảng chưa đến năm phút đồng hồ, thì tất cả hải quân đã trở lại nơi quân hạm bị đóng băng.

Lúc này những hải quân ở lại phòng thủ cũng đã hoàn tất phá băng một phần quân hạm rồi, mặc dù chưa thể bắt đầu di chuyển, nhưng chỉ cần phá ra một con đường băng.

Thì hạm đội đã có thể tiếp tục tiến lên, có điều lần này Aokiji lại lâm vào khó khăn, không gì khác bởi vì thiếu thuyền.

Đúng chính là thiếu thuyền, quân số bị giảm hơn một phần mười, nhưng quân hạm lại giảm một nửa a. 

Số hải quân binh sĩ hiện tại vì thuyền ít đi mà không có chỗ đặt chân, làm cho Aokiji đau cả đầu, hắn cũng không thể để hải quân ở lại nơi này được.

“ truyền lệnh, bỏ bớt một phần đạn pháo cùng công cụ không quan trọng đi, trống ra không gian cho binh sĩ lên thuyền, nếu còn không đủ chỗ, thì cho bọn họ leo lên cột buồm hoặc thẳng thắng nằm chồng lên nhau đi, lúc này đã không phải lúc để chúng ta có thể chờ lâu, mau sớm đuổi kịp đối phương mới là điều cần mau chóng làm lúc này!”

“ Vâng, Aokiji Đại Tướng!”

Đây là đối thoại giữa Aokiji cùng một vị Trung Tướng, Aokiji cũng không có cách, lúc này hắn không thể biến ra đủ thuyền được.

Như vậy chỉ đành phải dọn bớt không gian trên thuyền ra, hơn nửa giảm trọng lượng của thuyền, để có thể chứa càng nhiều người.

Trước một chiếc quân hạm chứa năm trăm binh sĩ cùng sĩ quan, hiện tại một chiếc chứa vào gần một ngàn người, chưa đủ năm mươi chiếc quân hạm độ khó cũng không nhỏ.

Nhân số tăng gấp đôi, còn may mắn quân hạm lần này theo Aokiji đi ra cũng khá lớn, chỉ cần dọn dẹp một chút sức nặng của thuyền thì hoàn toàn có thể chứa nổi ngàn người.

Có điều không gian bên trên hơi nhỏ hẹp một chút, nếu gặp phải tập kích, thì đừng nói có thể chống lại địch nhân, với nhân số dày đặc như vậy trên thuyền, chỉ có nước bị tàn sát thôi.

Nếu như thực sự bị tập kích, thì hoàn toàn khó có cơ hội hoàn thủ, dù sao người quá dày đặc đứng cùng một chỗ, thì cho dù đó là quân đội tinh anh cũng sẽ không có hoạt động không gian.

Không làm ra sự kiện dẫm đạp lẫn nhau đã rất tốt, còn muốn cùng địch nhân chém giết đó là đừng mơ tưỡng rồi. 

“ thông báo, cho xạ thủ vây quanh vòng ngoài, đạn pháo chuẩn bị sẵng sằng có thể bắn bất cứ lúc nào, chỉ cần phát hiện địch nhân là lập tức tấn công không cần mệnh lệnh, sau đó còn lại binh sĩ lập tức nhảy xuống biển, ta sẽ đóng băng một khu vực để cho bọn họ đặt chân!”

Aokiji thở dài một hơi thông báo mệnh lệnh tiếp theo, hiện tại hắn chỉ có thể làm hết mức, tìm mọi cách giảm nguy cơ tới mức thấp nhất có thể, không thể tiếp tục để hải quân binh sĩ tổn thất như vậy nữa.

Cho xạ thủ vây quanh quân hạm ở vòng ngoài, để phòng ngừa bị tập kích bất ngờ, dù sao có thể bắn xa thì hiện tại vẫn tốt hơn chỉ có thể đánh cận chiến a.

Đạn pháo chuẩn bị sẵn sàng thì đây là chuyện tất nhiên phải làm rồi, còn may bản thân Aokiji có thể bất cứ lúc nào chế tạo một nơi đặt chân đi ra.

Xem như vạn hạnh trong bất hạnh đi, chỉ cần có nơi cho hải quân đặt chân, thì Aokiji cũng không sợ đối phương lần nữa tập kích.

Bởi vì Aokiji biết, nếu không có sương mù này, thì lần này bị tập kích hải quân sẽ không tổn thất lớn như vậy.

Mà một khi rời khỏi sương mù có kỳ dị đặc tính này, Aokiji không tin Lâm còn có thể chế tạo cái thứ hai đám sương mù đi ra.

Hơn nữa Aokiji sẽ không phạm sai lầm một lần nữa, hắn nếu thật gặp phải một đám sương mù nữa, thì Aokiji thà tốn thêm chút thời gian đi đường vòng cũng sẽ không lần nữa tiến vào sương mù.

Bởi vậy lần nữa tập kích, đối phương chỉ có thể chính diện đối chiến với hải quân thôi, mà chính diện đối chiến Aokiji hoàn toàn không sợ.
 
Chương 371: Vũ khí bí mật (1)


Cho dù lúc này sĩ khí hải quân giảm mạnh, tổn thất cũng to lớn, nhưng ưu thế của hải quân vẫn còn, ưu thế về nhân số, từ cường giả cho đến binh sĩ đều nhiều hơn đối phương nhiều.

Đây mới là niềm tin căn bản của Aokiji lúc này, theo mệnh lệnh của Aokiji phát ra, hải quân bắt đầu hành động, mặc dù không khí có chút trầm trọng, nhưng hải quân vẫn đâu ra đấy tiến hành.

Rất nhanh bọn họ chuẩn bị sẵng sàng tiếp tục tiến lên, Aokiji vì tiết kiệm thời gian đích thân mở đường, bởi vì đây là hắn chế tạo ra băng, cho nên phá ra một con đường rất dễ dàng.

Tiêu hao cũng không bao nhiêu, vừa mở đường cho hạm đội tiến lên, Aokiji cũng vừa thừa cơ hội này bổ xung thể lực, cách bổ xung thể lực nhanh nhất chính là ăn.

Cường giả đều là thùng cơm, ăn càng nhiều đại biểu càng mạnh, hơn nữa tới cấp bậc này của bọn họ, tốc độ tiêu hóa cũng cực nhanh.

Có điều không bật hack như Luffy cùng Lâm như vậy, dù cho tốc độ hồi phục của Aokiji đã rất nhanh, nhưng muốn hoàn toàn khôi phục thể lực tiêu hao trước đó, thì cũng cần nửa ngày mới được.

Mà nửa ngày thời gian là hoàn toàn không đủ, Aokiji cũng không cho rằng Lâm sẽ tốt bụng cho hắn thời gian khôi phục đâu.

Đúng như Aokiji dự đoán như vậy, Lâm làm sao có thể không biết càng là cường giả thì tốc độ khôi phục càng biến thái.

Mà cường giả như Aokiji, thì Lâm dự đoán để Aokiji khôi phục đầy thể lực cũng phải cần ba bốn giờ.

Đây là Lâm tận lực phán đoán nhanh, chứ thực tế thì Aokiji cũng phải cần nửa ngày mới khôi phục ba thành thể lực tiêu hao lúc nãy.

Và biết vậy, cho nên Lâm làm sao có thể để cho Aokiji có thời gian thư giản khôi phục được, bởi vậy việc liên tục tập kích gây phiền phức là điều tất nhiên phải làm rồi.

Khổ cực tiêu hao ba thành thể lực của Aokiji, làm sao có thể để cho hắn có thời gian khôi phục hoàn toàn, ít ra cũng phải làm chậm tốc độ khôi phục của Aokiji lại.

Tốt nhất tìm cách làm cho Aokiji càng tiêu hao càng nhiều, không có cơ hội bổ xung thì càng tốt, có điều Lâm biết điều đó là không thể, chỉ có thể tận lực giảm tốc độ khôi phục của Aokiji lại thôi.

Trong lúc Aokiji và hải quân binh sĩ bận rộn hành động, thì lúc này Lâm cùng tổ chức của hắn đã rời khỏi khu vực trung tâm sương mù ba bốn cây số rồi.

Mặc dù vẫn chưa thoát ra khỏi sương mù, và cũng chưa hoàn toàn đi ra khỏi phạm vi mặt biển bị đóng băng, nhưng tốc độ không vì vậy mà bị giới hạn quá nhiều.

Bởi vậy thời gian không lâu sau khi tách ra khỏi hải quân, Lâm mới có thể đi xa như vậy, lúc này tính toán ra khoảng cách, thì có lẽ cũng sắp đi ra khỏi sương mù bao phủ rồi.

Nhìn thấy sương mù càng ngày càng nhạt, ảnh hưởng sương mù đem lại càng lúc càng yếu, thì trong lòng Lâm khẽ động, sau đó quay sang hỏi một vị cán bộ đứng phía sau.

“ thứ đó chuẩn bị sẵng sàng chưa?!”

Vị cán bộ kia nghe Lâm hỏi, thì sắc mặt một nghiêm sau đó trả lời: “ thứ đó đã chuẩn bị sẵng sàng rồi lão đại, có điều thứ đó thật có thể qua mặt Aokiji người này hay không a?, Haki quan sát của hắn cũng rất mạnh, ta sợ thứ đó không thể qua mặt được Aokiji, lúc đó thì khoảng thời gian này chuẩn bị thứ kia đều uổng phí hết!”

Nghe vị cán bộ này nói, thì Lâm trong lòng cũng không đế, Lâm đã từng thử qua thứ kia rồi, Haki quan sát chỉ cần hơi chú ý một chút hoàn toàn có thể phát hiện sớm.

Nhưng ít nhất cũng phải từ cao cấp Haki quan sát trở lên mới được, dù sao thứ này tốc độ nhanh, lại hoàn toàn không có sinh mệnh dấu hiệu.

Loại vũ khí này hoàn toàn là một khối sắt di động mà thôi, sợ là sợ Aokiji trải qua thời gian dài như vậy dùng Haki quan sát.

Hiện tại Aokiji vẫn có thể liên tục duy trì thì Lâm cũng hết cách, Lâm cũng muốn dùng thứ này tấn công hải quân trong sương mù.

Trong sương mù thì Haki quan sát của Aokiji bị giảm đến mức cực thấp, thành công độ sẽ càng lớn, nhưng kỳ quái là thứ vũ khí bí mật này vào trong phạm vi sương mù bao phủ.

Hoàn toàn trở thành khối sắt vụn, cho dù là sương mù chỉ bao phủ trên mặt biển thôi, còn thứ vũ khí kia hoạt động dưới mặt biển vẫn bị ảnh hưởng.

Nếu không thì Lâm đã cho thứ vũ khí bí mật kia cùng tấn công hải quân lúc ban đầu rồi, khi đó đảm bảo lấy được chiến tích sẽ càng to lớn hơn.

Sương mù quả nhiên có lợi và hại khác nhau, cái này Lâm cũng đành bó tay hết cách, bởi vậy Lâm chỉ có thể lùi lại cầu cách khác.

Mặc dù không có sương mù yểm trợ tới tốt, nhưng dùng để tấn công bất ngờ vẫn không sai, uy lực cũng rất mạnh.

Chỉ cần canh chừng không để cho Aokiji kịp thời dùng ra chiêu thức đóng băng mặt biển là được, bởi vậy chỉ có một nơi có thể bố trí thứ vũ khí này mà Aokiji khó có thể phát hiện.

Đó chính là nơi biên giới sương mù bao phủ, chỉ cần hải quân ra khỏi sương mù, thì tiếp theo chờ bọn họ chính là một cái bẫy khác.
 
Chương 372: Vũ khí bí mật (2)


Hơn nữa khoảng cách gần như thế, Lâm cảm giác cho dù là Aokiji có đề phòng đến đâu cũng không thể kịp thời có hành động.

Nghĩ tới đây Lâm âm thầm cười, đây là một loại vũ khí Lâm đã cho người sáng tạo mấy năm rồi, gần đây mới vừa hoàn thành chế tạo ra. 

Chế tạo một cái loại vũ khí này hoàn toàn không kém chế tạo ra một chiếc thương thuyền cở trung tới kém, vì tận lực giảm bớt chiến lực của hải quân.

Lâm đã cho đại bản doanh ở Đông Hải chế tạo ra hai mươi cái vũ khí này, mỗi cái tiền tài tiêu hao khoảng năm mươi triệu beri.

Hai mươi chiếc tiêu hao tiền tài của tổ chức cỡ một tỷ beri, hơn nữa đây còn nhờ đại đa số nguyên vật liệu tổ chức là có sẵng.

Nhân công chế tạo cũng có sẵng, mới làm cho thành phẩm ép giá chỉ cần năm mươi triệu beri, nếu như mua vật liệu từ bên ngoài.

Nhân công chế tác cũng từ bên ngoài thuê, thì giá cả ít nhất phải lật lên gấp đôi mới được, xem như tiết kiệm cho tổ chức một bút không nhỏ chút nào.

Thành phẩm cao, đồng nghĩa với chất lượng tốt, Lâm dự đoán mỗi một chiếc uy lực không thua kém Trung Tướng toàn lực phóng ra một cái đại chiêu.

Thử nghĩ hai mươi cái Trung Tướng liều mạng bộc phát chiêu thức mạnh nhất ra, thì uy lực to lớn cỡ nào a.

Lượng nhiều thì sẽ sinh ra chất biến, Lâm cũng không thể dự đoán được, hai mươi Trung Tướng ra tay toàn lực cùng một lúc, thì lực phá hoại sẽ đạt tới trình độ nào.

Rất đáng chờ mong một trận a, và đối tượng thí nghiệm lúc này chính là hải quân rồi, nếu lần thành thật phục kích thành công lần thứ hai, Lâm dự đoán hải quân lại phải tổn thất ít nhất một phần tư binh lực nữa. 

“ phó thác cho trời đi, mọi thứ có thể làm chúng ta đều đã làm hết rồi, nếu thật bị Aokiji sớm phát hiện, thì chỉ có thể trách chúng ta không may!”

Lâm suy nghĩ một chút rồi cũng trả lời vị cán bộ kia, Lâm cũng không có cách nào, dù sao loại vũ khí này khuyết điểm quá rõ ràng rồi.

Lần này sử dụng chủ yếu vì đánh bất ngờ, dù sao loại vũ khí như vậy trước đây có lẽ chưa từng suất hiện, cũng chưa từng có người chế tạo ra loại tương tự đi.

Như vậy sẽ làm cho Aokiji bất ngờ không kịp đề phòng, còn nếu như Aokiji thật phát hiện trước, thì Lâm cũng đành chịu, Lâm đã vì lần phục kích này làm rất nhiều công đoạn rồi.

Từ bố trí sương mù, tiêu hao Aokiji đại lượng Haki quan sát, tại biên giới sương mù bất ngờ phục kích, có thể làm đều đã làm.

“ đúng rồi, trên đảo vẫn ổn chứ? lần này không biết có bao nhiêu thế lực nhân cơ hội đây!”: Lâm đột nhiên nhớ tới Đảo Cá Voi, sau đó hỏi.

“ quả nhiên như lão đại đoán trước, khi chúng ta xuất phát, thì sau đó có rất nhiều người bí ẩn lên đảo, còn may các bố trí trước đó chưa bị phát hiện, hơn nữa tổ chức lần này tiếp tục gia tăng một ít bố trí, bởi vậy hầu như tất cả những người lên đảo thời gian này đều bị tổ chức phát hiện!”

Vị cán bộ kia giống như biết Lâm sẽ hỏi tới vậy, cho nên trả lời rất lưu loát như là đã chuẩn bị trước rồi, Lâm nghe cũng âm thầm gật đầu.

“ hơn nữa có lẽ bởi vì tổ chức còn để lại một phần lớn binh lực, làm cho những người này còn có chút cố kỵ, cho nên bọn họ hành động vẫn còn rất khắc chế để tránh cho người của chúng ta phát hiện!”

Vị cán bộ kia còn chưa chờ Lâm nói gì thì lập tức nói chuyện tiếp, Lâm nghe thấy thì như có điều suy nghĩ. 

“ không được buông lỏng, có lẽ lần này lên đảo thăm dò tổ chức chúng ta không chỉ những tiểu lâu la kia đâu, cường giả cũng sẽ không thiếu suất hiện, những chuẩn bị trước đó chưa chắc đã có bao lớn tác dụng, mù quáng tự tin chính là tối kỵ!”

“ vâng, lão đại, ta sẽ đi thông báo cho người trên đảo!”: vị cán bộ kia gập đầu xưng phải, sau đó nói.

“ được rồi đi làm đi!”: Lâm nhẹ gật đầu đồng ý, chờ vị cán bộ kia đi Lâm trầm tư, hắn đang nghĩ những chuẩn bị trước đó có thể cầm cự được bao lâu.

Bởi vì Lâm biết lần này những người thăm dò đảo cá voi không đơn giản chút nào, cường giả cấp Trung Tướng sẽ không thiếu, còn có thể có cường giả càng mạnh đến.

Bởi vậy Lâm không cho rằng những bố trí kia có thể làm nên trò trống gì, còn may trước đó Lâm đã tính trước tới chuyện này rồi.

Những tin tức cần bảo mật toàn bộ bị Lâm bí mật thanh lý sạch sẽ, hoặc chuyển di tới một địa điểm bí mật, còn là đích thân Lâm cùng một số cán bộ di chuyển.

Bởi vậy nếu không đào sâu Đảo Cá Voi ba thước đất, thì trong thời gian ngắn rất khó tìm kiếm được những bí mật này.

Đợi cho bọn họ có quyết tâm làm lớn, thì Lâm dám chắc lúc đó trận chiến giữa Lâm cùng hải quân đã kết thúc.

Lúc đó thì Lâm sẽ có tinh lực để đối phó những người này, còn nếu hắn thua cho hải quân, thì đã không cần phải quân tâm những bí mật này có bị người biết hay không.
 
Chương 373: Vũ khí bí mật (3)


Nếu thực Lâm thua trận này, buộc phải bỏ Đảo Cá Voi trốn đi, thì những bí mật này có khi lại là một tai họa cho hải quân cùng chính phủ thế giới.

Bởi vì trong những bí mật này không chỉ liên quan tới vũ khí tân tiến, như Ngân Hà Phó Hạm, hay là loại súng ngắm mới được chế tạo ra, hoặc là vũ khí bí mật Lâm chuẩn bị cho Aokiji.

Còn có tin tức và cách chế tạo Rèn Thể Dịch nữa, có thể Rèn Thể Dịch được chế tạo ở đại bản doanh ở Đông Hải, nhưng cách điều chế cũng được đưa tới Đảo Cá Voi.

Dù sao Lâm cũng không dự tính dấu diếm Rèn Thể Dịch quá lâu, Lâm còn chưa quên dự tính của hắn trước đó đâu.

Thay đổi cả thế giới từ căn bản, đây mới là mục đích thực sự của Lâm, mà không phải chỉ đơn giản lật đổ chính phủ thế giới rồi thay vào đó rồi thôi.

Bởi vậy một khi Lâm thất bại, thì những bí mật này chắc chắn sẽ bị người khác tìm ra, lúc đó thì đối với hải quân và chính phủ thế giới mới thực sự là một tràng tai nạn.

Bởi vì Lâm biết, trong Phòng Vệ Quân mà Lâm thành lập, chi quân đội này bị rất nhiều thế lực phái người thẩm thấu vào.

Lâm biết thông tin về Rèn Thể Dịch đã không còn là bí mật nữa, nhưng bởi vì Lâm làm tốt giữ bí mật cách điều chế.

Lâm không để cho một giọt mẫu Rèn Thể Dịch nào bị chuyển ra ngoài, Lâm tự tin tới bây giờ chỉ có thông tin về tác dụng của Rèn Thể Dịch bị thả ra thôi.

Còn lại cách điều chế đều là bí ẩn, bởi vậy Lâm mới chắc chắn lần này những người được phái tới thăm dò không hề đơn giản chút nào.

Đây không phải Lâm đoán, mà Lâm dám chắc như vậy, không một thế lực nào có thể bỏ qua độ hấp dẫn của Rèn Thể Dịch cả.

Bọn họ lúc này còn khắc chế bởi vì một vài lý do, lý do thứ nhất đó là bọn họ còn chưa thực sự thăm dò độ sâu cạn của Lâm, nhất là một cái thế lực bí ẩn chống lưng cho Lâm.

Một khi chưa thực sự tìm hiểu được ngọn nguồn, thì những thế lực này nhất định phải hành động bí ẩn, cho dù là Tứ Hoàng cấp thế lực cũng phải bí ẩn hành động.

Dù sao Lâm đại bản doanh mặt ngoài vẫn là ở Grand Line nửa đoạn trước, nếu đại bản doanh của Lâm là Tân Thế Giới, thì Tứ Hoàng cấp sẽ không kiên kỵ nhiều như vậy.

Bọn họ là gì, là Tứ Hoàng a, đế hoàng của Tân Thế Giới, một cái thế lực nho nhỏ mới phát triển không đến mức làm cho Tứ Hoàng phải kiên kỵ.

Nhưng Lâm ở Grand Line nửa đoạn trước thì tính huống lại khác biệt, Tân Thế Giới có lẽ là địa bàn của Tứ Hoàng, nhưng Grand Line nửa đoạn trước là địa bàn của hải quân.

Nếu Tứ Hoàng thực sự muốn tổ chức chiến tranh ở Grand Line nửa đoạn trước, thì hải quân dù muốn dù không cũng phải ra mặt ngăn cản.

Cho dù hải quân biết Tứ Hoàng đối phó cũng có thể là kẻ thù của hải quân, và Tứ Hoàng chắn chắn sẽ không đối phó hải quân ở Grand Line nửa đoạn trước này.

Nhưng nếu hải quân thật sự bỏ mặc, thì lúc đó hải quân đã hoàn toàn không thể cứu vãn nữa, không chỉ uy tín, danh dự, mà quan trọng nhất lòng dân hoàn toàn mất đi.

Lúc đó thì hải quân hoàn toàn có thể giải tán được rồi, bởi vậy cho dù hải quân có muốn Lâm hay một thế lực nào khác đối địch nên bị tiêu diệt đi.

Một khí Tứ Hoàng tổ chức chiến tranh ở Grand Line nửa đoạn trước, thì bắt buộc hải quân phải ngăn cản lại.

Đây mới là điểm làm cho Tứ Hoàng cấp thế lực hiện tại dù rất muốn nhưng lại không thể lấy sức mạnh ép buộc Lâm được, bởi vậy bọn họ cũng phải như những thế lực khác, bí mật hành động mới được.

Thứ hai điều gây khó khăn nữa, cũng là bởi vì Lâm cùng hải quân lúc này đang chiến tranh, những thế lực này cũng muốn nhìn, Lâm có thể sống qua hải quân công kích hay không.

Nếu Lâm sống qua được, thì kế hoạch sau này của bọn họ sẽ phải có chút thay đổi, dù sao một thế lực đối kháng thành công hải quân chính diện xuất kích, thì đã đủ điều kiện để Tứ Hoàng cấp thế lực kiên kỵ rồi.

Những thế lực khác càng không phải nói, còn nếu Lâm đối kháng hải quân thất bại, thì lúc đó những thông tin về Rèn Thể Dịch kia đều phải rơi vào trong tay hải quân, lúc đó hoàn toàn không có chuyện của bọn họ rồi.

Bởi vậy dù muốn dù không khoảng thời gian trống này, có thể chính là khoảng thời gian duy nhất những thế lực này có cơ hội.

Nhưng vì có mấy điều kiên kỵ, làm cho những thế lực này phái tới người đều rất mạnh, nhưng lên trên đảo thì hoàn toàn biến mất, giống như những u linh di động qua từng nơi trên đảo thăm dò lấy cái gì.

Lâm có thể không biết những thế lực này có kiên kỵ nhiều như vậy, cho nên hắn bố trí rất nhiều boom mù đánh lạc hướng, chủ yếu vẫn là kéo dài thời gian càng lâu càng tốt.

Dù sao Lâm cũng không dám chắc, trận chiến này sẽ trong thời gian ngắn kết thúc, rất có thể sẽ kéo thời gian hơi dài một ít.
 
Chương 374: Tổ chức bí ẩn lên đảo (1)


Thời gian này kéo dài tầm một hai ngày là đủ, Lâm cũng không cần kéo dài hơn làm gì, hắn thua, thì không thèm quan tâm tiếp sau đó, hắn thắng thì những người kia sẽ bị Lâm từng cái thu thập.

Bởi vậy lúc này cho dù Lâm không biết tình hình hiện tại của Đảo Cá Voi ra sao, nhưng thông qua những bố trí trước đó Lâm cũng có thể tưởng tượng ra một tràng cảnh đại khái.

Một đám cường giả Trung Tướng cấp trở lên không đầu không đuôi trên đảo tán loạn, còn phải cẩn thận từng li từng tí tránh bị phát hiện giống như chuột trong ống cống.

Nghĩ tới đây Lâm lại có cảm giác buồn cười, sau đó thì quăng suy nghĩ này ra khỏi đầu, hiện tại điều Lâm cần làm bây giờ vẫn là chuyên tâm đối phó với hải quân là chính.

Những thứ khác chỉ là phụ gia, chỉ có thắng trận này, ít nhất cũng làm cho hải quân chủ động rút lui mới được, thì sau đó Lâm mới có tinh lực quan tâm tới chuyện khác.

“ tăng thêm tốc độ đi, hiện tại tốc độ này vẫn còn có chút chậm, hải quân đã bắt đầu đuổi theo rồi, hơn nữa bởi vì có Aokiji cho nên tốc độ của bọn họ nhanh hơn chúng ta rất nhiều, nếu không đẩy nhanh tốc độ thì rất mau sẽ bị hải quân đuổi kịp!”

Lâm không nghĩ nhiều nữa mà lấy ra một cái điện thoại trùng nói, đây là điện thoại trùng có thể dùng để liên lạc với đại đa số cán bộ.

Xem như một loại nhiều tuyến thông báo đi, loại điện thoại trùng này rất hiếm thấy, trong một vạn con điện thoại trùng mới may mắn suất hiện một con như vậy.

Tổ chức của Lâm đến hiện tại chỉ mới thu hoạch được một con duy nhất này thôi, hơn nữa giá tiền lúc mua sắm cao tới chín trăm năm mươi triệu beri, gần một tỷ beri.

Một con số không hề nhỏ chút nào, có điều giá trị cao thì con điện thoại trùng này cũng đáng giá tiền của nó.

Đừng nhìn thấy tổ chức của Lâm tiêu sài mỗi lần đều vài tỷ beri mà cho rằng 900 triệu beri là ít, ngược lại 900 triệu beri là rất nhiều rất nhiều.

Quả nhiên sau khi Lâm thông báo xong, thì tốc độ của hạm đội của Lâm gia tăng gần gấp đôi, những thành viên chuyên phá băng lập tức bất kể tiêu hao ra sức phá băng.

Hơn nữa bọn họ không bị sương mù ảnh hưởng quá lớn, nên tốc độ di động lập tức ngang bằng với tốc độ của hải quân, nguy cơ bị đuổi kịp hoàn toàn giải trừ.

. . .

Trong lúc trận chiến giữa Lâm cùng hải quân sắp đi tới chạm mặt lần thứ hai, thì lúc này trên Đảo Cá Voi lục tục xuất hiện rất nhiều khuông mặt xa lạ.

Và đúng như dự đoán của Lâm, những người xa lạ này hành động rất bí ẩn, rất nhiều trạm gác mà tổ chức của Lâm tạo ra trước đó hoàn toàn không phát hiện được.

Rất dễ dàng bị những cường giả này lách qua, trong bọn họ có bốn người hành động như bóng ma, mỗi người xuất quỷ nhập thần, chỗ đến như chỗ không người.

Bốn người này không ai khác chính là số hai số năm số bảy cùng số chín, người trong tổ chức bí ẩn.

Bọn họ trước đó thông qua việc đi đường vòng qua khỏi sương mù, cách đây không lâu vừa mới lên Đảo Cá Voi thành công.

Bởi vì tổ chức của bọn họ quanh năm suốt tháng đều hành động trong bóng đêm, ẩn núp như những u hồn bóng ma, bởi vậy mỗi người trong bọn họ đều sở hữu kỹ năng ẩn núp cực kỳ cao thâm.

Bởi vậy so với những người khác, bốn người bọn họ khi lên Đảo Cá Voi càng hành động tự nhiên, thậm chí không chút kiên kỵ nào thăm dò.

Bởi vì bọn hắn biết trên đảo lúc này đã không có bao nhiêu cường giả tọa trấn, hơn nữa mạnh nhất cũng chỉ có Tinh Anh Trung Tướng thôi.

Mà Tinh Anh Trung Tướng hoàn toàn không thể phát hiện hành tung của bốn người bọn hắn, ít nhất phải đỉnh phong Chuẩn Đại Tướng mới có thể tìm tới chút ít dấu vết của bọn họ.

Bởi vậy vừa lên Đảo Cá Voi, thì bốn người chia nhau ra cùng hành động, bọn họ trước đó đã thăm dò kỹ càng địa hình cùng địa lý trên Đảo Cá Voi rồi.

Nhất là ba tòa thị trấn trên hòn đảo này, thông qua tin tức thu thập được, bọn họ nắm cả hòn đảo trong lòng bàn tay, bởi vậy bọn hắn biết nơi nào cần tìm và nơi nào không cần quan tâm.

Bốn người chia nhau ra hành động, cho nên rất nhanh những nơi bị đánh dấu đều bị bốn người lật ra tìm tòi một lần, những tin tức hữu dụng hoặc vô dụng đều bị thu thập lại.

Chỉ trong thời gian ngắn chưa đến nửa giờ, bốn người tập trung tại vị trí đã hẹn trước, dù sao bốn người bọn hắn cần phải thông qua thu hoạch của những người khác để làm ra phán đoán.

“ ta chỉ tìm được một chút danh sách nhân viên, một ít thu chi tháng này, một ít thông tin về hàng hóa giao dịch hằng ngày, một ít tin tức điều động nhân sự, và một chút tin tức không đáng giá nghiên cứu!”

Thấy mọi người đã tập hợp đầy đủ, số hai lên tiếng báo cáo thành quả đầu tiên, số hai có thể xem như lần này là dẫn đội, cho dù địa vị của bọn họ đều ngang hàng.

Không phải số thứ tự càng gần số một thì quyền lực càng lớn, nhưng nhiều lúc số thứ tự càng gần số một, thì đều sẽ trở thành đội trưởng lâm thời, đây là ẩn tính nhận đồng giữa các thành viên của tổ chức.
 
Chương 375: Tổ chức bí ẩn lên đảo (2)


“ ta cũng không tìm được tin tức gì giá trị, đều là một ít thông tin không đáng giá nghiên cứu!”

Số năm, vị nữ tính duy nhất trong đội lần này tiếp theo lên tiếng, nàng dựa thep phân công trước đó tìm tới những vị trí được dánh dấu tìm kiếm cũng không có thu hoạch gì.

Thậm chí có thể nói là rất sạch sẽ, không có một chút tin tức nào hữu dụng, ít nhất số hai còn tìm được một chút danh sách về nhân viên, hàng hóa giao dịch này nọ.

Còn nàng lục tìm những vị trí bị đánh dấu, hoàn toàn có thể nói là tay không trở lại, báo cáo kết quả xong số năm lâm vào trong im lặng.

“ ta cũng không tìm được tin tức gì đáng giá!”: số bảy cũng lên tiếng, số hai trong lòng mặc dù có dự đoán trước, xong nghe số bảy nói vậy trong lòng cũng khó tránh khỏi thất vọng.

Sau đó số hai mục quang nhìn tới số chín, hiện tại hi vọng số chín có thể tìm tới chút tin tức hữu dụng đi.

Số chín nhìn thấy số hai nhìn về phía mình, thì cũng cười khổ nói: “ rất tiếc ta cũng không khác gì, hoàn toàn tay trắng trở lại, ta cảm thấy có lẽ đối phương đã đem tất cả tin tức thủ tiêu rồi, dù sao đối phương cũng không ngốc đến mức bày ra bí mật cho chúng ta thấy a!”

Số hai nghe vậy cũng có chút gật nhẹ đầu, nếu đổi lại là tổ chức của bọn hắn, gặp phải chiến tranh liên quan tới sinh tử tồn vong, thì những bí mật không thể tiết lộ ra ngoài sẽ bị bọn hắn thủ tiêu.

“ hiện tại chỉ có thể âm thầm mở rộng điều tra đi, hi vọng bọn họ còn có để sót một ít gì đó, nếu không lần này quả thật là tay trắng tới đây rồi!”

Số hai có chút bất đắc dĩ nói, lúc này dù nói ra một câu như vậy, nhưng số hai cũng không ôm bao lớn hi vọng.

“ cũng không chắc đâu, lần này mặc dù chủ yếu nhiệm vụ là tìm cách chế tạo của Rèn Thể Dịch, nhưng theo tình hình này có lẽ hi vọng không lớn, có điều chúng ta có thể làm một ít việc khác a!”

Số chín thấy số hai nói như vậy thì chen vào nói, mặc dù số chín không nói thẳng ra làm việc khác là việc gì, nhưng người ở đây đều rất thông minh, chỉ hơi suy nghĩ một chút thì lập tức minh bạch.

“ có lẽ có thể thực hiện, có điều đối phương phải trụ qua hải quân công kích mới được, nếu không một khi đối phương thua, thì chúng ta cũng không cần phải làm gì nữa, đã như vậy thì cứ quyết định như số chín nói đi, dù vậy cũng không thể từ bỏ tiếp tục tìm kiếm tin tức, dù cho hi vọng rất thấp, nhưng cũng không thể từ bỏ giữa chừng a!”

Số hai cũng gật đầu tiếp thu ý kiến của số chín, sau đó hơi suy tư một chút thì lên tiếng nói, những người khác nghe vậy cũng yên lặng gật đầu xem như chấp nhận.

“ như vậy thì tiếp tục hành động thôi, tranh thủ thời gian một chút, hơn nữa cẩn thận hơn một ít đi, tránh để lật thuyền trong mương, một khi để cho người của đối phương phát hiện chúng ta, thì tiếp sau khả năng đàm phán sẽ bị đối phương áp chế!”

Nói xong số hai dẫn đầu biến mất tại chỗ, hắn cũng không chờ những người khác đáp lại, bọn họ những người này một khi đã có quyết định thì đều hành động cấp tốc.

Những người khác thấy số hai đã đi, nhìn nhau một chút sau đó cũng lập tức chia ra từng hướng khác nhau rời biến mất, bốn người kia nhau ra không có cố định vị trí tìm hiểu tin tức.

Bốn người hành động nhanh chóng, kế hoạch đã chuẩn bị từ trước, nhưng những người khác không có tốt như vậy, mặc dù bọn họ cũng có chuẩn bị.

Nhưng bị giới hạn giữa cá nhân kỹ năng, và tin tức thu thập, cho nên để cho những người này tìm tới tin tức giống tổ chức bí ẩn tìm được, thì cũng cần thời gian nhất định.

Dù sao khoảng cách kỹ năng giữa hai bên vẫn có khoảng cách rất lớn, những nơi đối với tổ chức bí ẩn có thể ra vào như chốn không người.

Nhưng đối với những người khác thì những nơi này đều phòng vệ sâm nghiêm, không tốn chút sức lực cùng tế bào não là không thể thăm dò vào tìm tin tức, đây xem như là chênh lệch từ đẳng cấp a.

. . .

Trong lúc trên Đảo Cá Voi đang bị các nhân vật thần bí lục xoát, thậm chí kém chút đào ba thước đất một lần, thì Lâm cùng hạm đội của hắn đã thành công đi ra khỏi phạm vi sương mù bao phủ.

Hơn nữa cũng vừa lúc thoát khỏi phạm vi bao phủ của chiêu Kỷ Băng Hà kia của Aokiji, làm cho tốc độ của bọn hắn lập tức tăng vọt.

Nhìn thấy cả hạm đội rời khỏi sương mù thành công, thì Lâm thở phào một cái, trước lúc này Lâm đều lo sợ hải quân đuổi kịp bọn hắn thôi.

Thông qua Haki quan sát dò sét vùng biển xung quanh một chút, Lâm lập tức cảm giác được dưới mặt biển lúc này ẩn dấu một ít mối nguy hiểm.

Lâm lập tức biết đó chính là thứ hắn chuẩn bị cho hải quân rồi, sau đó lập tức thông báo: “ tiếp tục bằng tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi này mười cây số, đi đến nơi tiếp tế chờ sẵng, bằng tốc độ nhanh nhất bổ xung, nơi này vẫn nhường lại cho hải quân a!”
 
Chương 376: Aokiji lần nữa lâm vào khó


Lập tức cả hạm đội không chút dừng lại tiếp tục tiến lên phía trước, hơn nữa phía trước cách đây mười cây số cũng là nơi bọn họ tiếp nhận tiếp tế a.

Dù sao lúc này cả hạm đội đều không có một viên đạn pháo nào, nếu gặp phải quân hạm của hải quân thì hoàn toàn vô lực đánh trả rồi.

Hơn nữa Lâm ra lệnh cách sương mù mười cây số, cũng vì tránh để cho hải quân quá mức cảnh giác, Aokiji có thể thông qua Haki quan sát cảm ứng khoảng cách giữa bọn hắn.

Cho nên nếu dừng lại quá gần, thì hải quân không dám bước vào cạm bẫy Lâm lập ra đâu, bởi vậy tốt nhất vẫn là tránh xa một ít, như vậy tỷ lệ có thể âm Aokiji lần thứ hai sẽ cao hơn.

Lâm lúc này thông qua Haki quan sát đã có thể loáng thoáng cảm ứng được hải quân rồi, hải quân cách bọn họ không đến hai mươi cây số.

Phạm vi Haki quan sát của Lâm có lẽ không thể bao phủ lớn như vậy, nhưng không ngại hắn cảm ứng được sát khí của Aokiji đang bốc lên a.

Bởi vậy Lâm có thể đoán được khoảng cách giữa hai bên, không đến nửa giờ, thì hạm đội của Lâm đã tới vị trí chỉ định.

Quả nhiên lúc này có năm chiếc vận tải thuyền đang chờ đợi sẵng, bên trên lúc này được chứa đựng rất nhiều viên đạn pháo.

Lập tức không cần Lâm nhắc nhở, hạm đội của hắn lập tức áp sát vận tải thuyền, các thành viên lập tức từng tốp từng tốp thay phiên vận chuyển đạn pháo bổ xung.

Ngăn ngắn năm phút thời gian toàn bộ được bổ xung đầy đủ, rất nhanh năm chiếc vận tải thuyền hoàn thành nhiệm vụ trở về.

Dù sao bọn họ ở lại cũng không giúp được gì, còn có nguy cơ bị hải quân đánh chìm, hiện tại vẫn chạy nhanh một chút là hơn.

Trong thời gian hạm đội của Lâm bổ xung đạn pháo, thì hải quân hạm đội đã tiền gần tới biên giới của sương mù rồi, hải quân cũng sắp có thể đi ra khỏi sương mù.

Lúc này Lâm cùng các cán bộ đều tập trung trên một chiếc Ngân Hà Phó hạm, mỗi người đều cầm lấy một chiếc óng nhòm quan sát từ xa.

Mỗi người trên mặt đều có vẻ lo lắng cùng kích động, lo lắng bởi vì bọn họ sợ hải quân không trúng cạm bẫy, kích động vì nếu hải quân trúng cạm bẫy, thì lúc đó hải quân tổn thất liền lớn.

Đến khi đó phần thắng của tổ chức bọn hắn đã có thể nắm chắc rồi, chỉ còn chờ cao cấp sức chiến đấu giao phong thôi, còn lại trung tầng chiến lực có thể tính là bên bọn hắn thắng.

Dù sao bọn hắn những cán bộ này, đều biết rất rõ người bên mình mạnh cỡ nào, bởi vậy chỉ cần lần này thật ám toán hải quân thành công, thì chắc chắn tổ chức bọn hắn vượt qua hải quân về trung tầng chiến lực rồi.

Lâm lúc này tay cũng mồ hôi ứa ra cầm ống nhòm quan sát, hắn đã có thể từ trong sương mù nhìn thấy một ít bóng mờ nhỏ bé suất hiện rồi.

“ đến rồi, chuẩn bị sẵng sàng, nhất định phải canh chuẩn thời cơ mới được, lập tức cho hạm đội từ từ gia tốc tiến lên, hiện tại không thể nào đứng tại chỗ được!”

Khi nhìn thấy bóng mờ xuất hiện, Lâm lập tức ra lệnh, lệnh được đưa ra hạm đội cũng từ từ gia tốc tiến lên, lần này không phải bỏ chạy mà quay trở về sương mù đi tới.

Đây là một kế hoạch chướng nhãn pháp Lâm đưa ra, nếu thực bọn hắn chỉ đứng tại chỗ chờ, thì tất nhiên hải quân sẽ sinh nghi ngờ, lúc đó thì rất có thể sẽ bị Aokiji phát hiện kế hoạch.

Bởi vậy lúc này từ từ quay trở lại nhìn như muốn chính thức đối mặt cùng hải quân, đây mới chính là lựa chọn chính xác.

Bởi vì Lâm biết hiện tại hải quân cũng đang quan sát hành động của bọn họ, nếu không có hành động biểu hiện một chút, thì không thể nào lừa được hải quân.

. . .

Hải quân bên kia, Aokiji cùng các cao tầng lúc này cũng đang sử dụng ống nhòm quan sát Lâm cùng hạm đội của hắn.

Mặc dù còn bởi vì bị cách trở một tấm màng sương mù mỏng, nhìn thấy hình ảnh chỉ hơi lờ mờ, nhưng bọn họ có thể căn cứ vào đó tính được khoảng cách giữa hai bên.

Và thông qua quan sát như vậy, bọn họ đến hiện tại vẫn chưa phát hiện ra có mối nguy hiểm nào, Aokiji lúc này cũng lơ lửng bất định.

Phải nói là suốt ngày bị rắn cắn thì nhìn dây thừng cũng cho là rắn a, Aokiji bị Lâm âm mấy lần, tâm lý bên trong dù ít dù nhiều cũng có chút sợ hãi rồi.

Aokiji lúc này trong lòng đang rất rối rắm, hắn không biết có nên để cho tất cả quân hạm cùng ra khỏi sương mù hay không.

Dù sao thông qua quan sát từ nãy đến giờ, Aokiji dám chắc chỉ cần ở trong sương mù, thì hải quân sẽ không bị tập kích, còn một khi ra ngoài thì không chắc được.

Nhưng hiện tại thông qua quan sát từ ống nhòm, thì đối phương cách bọn họ vẫn có một khoảng cách rất xa, dù cho hiện tại đối phương đang quay ngược trở lại cùng bọn họ đối đầu.

Aokiji nãy giờ cũng thử bàn bạc với mấy vị lão tướng quân, hắn cũng thử xin ý kiến của bọn họ, có điều mọi người đều không dám chắc, một khi rời khỏi sương mù bọn họ sẽ phải đối mặt cái gì.
 
Chương 377: Lần nữa sập bẫy (1)


“ hiện tại đã không phải là lúc đắn đo do dự nữa, mà phải là lúc quyết đoán rồi Aokiji, hiện tại chỉ còn có hai lựa chọn, một là tiếp tục tiến về phía trước, cùng đối phương nhất quyết tử chiến, cho dù thật gặp phải mai phục lần thứ hai, cho dù tổn thất lớn cũng phải có một trận quyết chiến, 

Thứ hai, thì là hiện tại lập tức từ bỏ tiếp tục tiến công, ngay lập tức quay đầu trở về bản bộ, hiện tại tình cảnh của chúng ta chỉ còn có hai lựa chọn như vậy thôi, hiện tại ngươi cần quyết đoán của mình, dù sao lần này người dẫn đội vẫn là ngươi vị Đại Tướng này!”

Trong lúc mọi người đang riêng phần mình nghĩ cách, thì trong bốn vị lão tướng quân, một vị có tuổi đời già nhất cuối cùng cũng lên tiếng.

Nghe vị lão tướng quân này nói xong, thì Aokiji lâm vào trong trầm tư, thật ra từ lúc sắp rời khỏi sương mù, thì Aokiji đã ẩn ẩn biết mình hiện tại chỉ còn hai lựa chọn này rồi.

Có điều Aokiji vẫn còn chưa hết hi vọng, hắn hi vọng còn có một cách gì đó khác biệt có thể giải quyết khó khăn hiện tại, có điều xem ra hoàn toàn không cần hi vọng gì nữa.

Quay đầu nhìn hơn bốn mươi chiếc quân hạm, phía trên chất đầy hải quân binh sĩ, phải chính là chất đầy, trong lòng Aokiji thở dài, hắn đã có quyết định.

Quay đầu nhìn về phía trước, hắn đã có thể nhìn thấy biên giới sương mù hiện ra trước mắt rồi, trong lòng một nhất định, tiếp theo Aokiji cao giọng nói.

“ hiện tại đã không còn đường có thể quay đầu lại nữa, đã không thể quay đầu lại, thì dũng cảm tiến tới đi!”

Mấy vị lão tướng quân cũng nhẹ gật đầu, bọn hắn cũng không muốn biệt khuất quay trở về, dù hiện tại tình trạng cơ thể đã không còn lúc toàn thịnh, nhưng cũng phát huy ra được tám chín thành chiến lực.

Dù đã già, mười mấy năm chưa từng xuất thủ, có vẻ như bảo đao đã có chút rỉ, có điều hiện tại trong lòng biệt khuất kèm theo lửa giạn, làm cho bốn vị lão tướng quân này khí thế sắc bén từ từ trở về.

Mặc dù chiến lực không gia tăng gì, nhưng một khi giao thủ bọn họ phát huy hoàn toàn sẽ có chút khác biệt trước đó.

Aokiji cảm ứng được thì trong lòng vui mừng, lần này hắn nắm chắc bắt lại Lâm càng lớn hơn một chút, chỉ cần mấy vị lão tướng quân trụ thời gian lâu hơm một chút thì hắn nắm chắc lại gia tăng một phần.

“ vậy thì tiến lên đi, mọi người cẩn thận một chút, đối phương quỷ kế đa đoan, không biết sẽ dùng cái gì đối phó chúng ta!”

Mấy vị lão tướng quân có người nói!

“ theo ta thấy vẫn không cần quá lo lắng, bọn hắn cách chúng ta còn rất xa, dù có kế sách gì hiện tại cũng không thực hiện được a!”

Người khác cảm thấy cũng không cần quá mức cẩn thận, cho nên phản bác!

“ cẩn thận một chút vẫn hơn, ban đầu nếu như…. ài!”

Một vị khác thì cũng lên tiếng, sau đó giống như cẩm thấy cái gì cuối cùng không nói hết câu!

Có điều Aokiji vẫn có thể nghe ra một chút trách cứ trong giọng nói, bất giác Aokiji có chút hổ thẹn, hắn tung hoành trên biển mấy chục năm rồi.

Có thể nói lần này là lần Aokiji hắn thua thiệt lớn nhất, thậm chí có thể nói là sỉ nhục, hiện tại nghe vị lão tướng quân kia oán trách Aokiji cũng không tiện nói gì nữa.

Dù sao lần này hầu hết trách nhiệm đều là hắn phải gánh chịu, đến lúc này Aokiji đột nhiên cảm thấy, không biết trong cao tầng hải quân có nội gian của đối phương hay không a.

Nếu không làm sao đối phương lại biết địa điểm nơi hải quân bọn hắn phải đi ra mà lập cạm bẫy như vậy, có điều nghĩ đi nghĩ lại Aokiji cũng cảm giác không đúng lắm.

Có điều nghi vấn này cũng chưa chắc không có, khi trở về Aokiji dự tính nhắc nhở Nguyên Soái một chút truy tra thử xem.

Lúc này khoảng cách giữa hải quân cùng biên giới sương mù càng lúc càng gần, khoảng cách lúc này chỉ còn chưa đến một cây số.

Lâm cùng hạm đội của hắn cũng đang từ từ rút ngắn khoảng cách, hiện tại khoảng cách giữa Lâm cùng biên giới sương mù từ ban đầu mười cây số hiện tại đã rút ngắn còn tám cây số.

Và tốc độ đang tăng nhanh, dự đoán khi hải quân vừa ra khỏi sương mù, thì khoảng cách giữa hai bên sẽ rút ngắn lại chỉ còn khoảng năm cây số.

Aokiji từ ống nhòm nhìn thấy tình cảnh này, thì trong lòng có chút suy tư, hắn đang tìm một cơ hội để cùng Lâm đánh một trận.

Trong lúc lơ đãng Aokiji nhìn thấy trên biển nổi lơ lửng một ít tảng băng nhỏ, thì hai mắt sáng lên, hắn dự tính lại lần nữa tạo ra một chiến trường trên băng rồi.

Có điều hiện tại khoảng cách giữa hai bên còn có chút xa, nếu hắn đóng băng mặt biển quá sớm, thì chưa chắc đã có thể giữ lại Lâm.

Dù sao một khi Aokiji đóng băng mặt biển, thì lúc đó không phân địch ta rồi, cả hai đều bị đóng băng, vậy chỉ có thể chờ khoảng cách giữa hai bên rút ngắn tới vừa vặn.

Aokiji đang chờ đợi, Lâm cũng đang chờ đợi, hai bên đều đang có tính toán của riêng mình, bọn họ đều đang chờ cơ hội.
 
Chương 378: Lần nữa sập bẫy (2)


Aokiji đang chờ Lâm lại gần hơi một chút, còn Lâm thì chờ Aokiji nhanh nhanh rơi vào cạm bẫy một chút.

Khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng rút ngắn lại.

Sáu cây số … năm cây số … bên hải quân cũng còn kém một chút xíu là ra khỏi sương mù bao phủ, Lâm thông qua ống nhòm quan sát mà lưng cũng toát mồ hôi.

Còn Aokiji khi thấy khoảng cách giữa hai bên còn khoảng năm cây số, thì hắn bắt đầu điều động năng lực đóng băng trong cơ thể.

Aokiji chờ khoảng cách lại gần một ít nữa là sẽ lập tức ra tay đóng băng mặt biển lại, gần một phút sau, khi cả hải quân hạm đội vừa đi ra khỏi sương mù bao phủ.

Thì đột nhiên trong Haki quan sát của Aokiji suất hiện cảm giác nguy hiểm, dù rất mờ nhạt nhưng làm cho trong lòng Aokiji lập tức kéo căng.

Hắn không biết nguy hiểm phát ra từ đâu, Aokiji lập tức gia tăng Haki quan sát bao trùm, tỉ mỉ điều tra, nhưng lại hoàn toàn không phát hiện ra nguy hiểm tới từ đâu.

Có điều không phát hiện nguy hiểm, cũng không trở ngại Aokiji chuẩn bị trước thời hạn đóng băng mặt biển.

Trong lúc Aokiji vừa mới nhảy lên cao, hắn định phóng xuống mặt biển thi triển năng lực, thì khi còn ở trên cao Aokiji đột nhiên thấy mặt biển bên dưới hơi chút sôi trào lên.

Như là có thứ gì bên dưới đang nổi lên vậy, nhìn thấy cảnh này Aokiji sắc mặt lập tức đại biến, lúc này thì hắn đã biết nguy hiểm lúc nãy cảm giác được là tới từ đâu rồi.

Có điều hiện tại phát hiện đã có chút muộn, trong khi Aokiji vừa mới phát hiện ra nguy hiểm đến từ đâu, thì lúc này thứ giấu bên dưới mặt biển đã thành công tiếp cận đáy thuyền của hải quân quân hạm.

Lập tức từng tiếng nổ rung trời đồng loạt vang lên, hai mươi tiếng nổ rung trời, kèm theo đó là hai mươi chiếc hải quân quân hạm hoàn toàn nổ tung thành mảnh nhỏ.

Gần như 90% hải quân trên hai mươi chiếc quân hạm này lập tức bị nổ thành mảnh nhỏ, chết không toàn thây, mưa máu lập tức nhiễm đầy một mảnh hải vực nhỏ.

Trong lúc những tiếng nổ này vang lên còn chưa kết thúc, thì Aokiji đã thành công chạm được tới mặt biển.

“ Kỷ Băng Hà!”

Lập tức cả một mảnh hải vực to lớn bị đóng băng, bên phía Lâm còn đang gia tốc lại gần hải quân, thì bị mặt biển đóng băng khóa lại không thể di chuyển nữa.

Có điều bị đóng băng nhưng Lâm cũng không lo lắng, ngược lại, khi thông qua ống nhòm quan sát thấy lần tập kích này tiếp tục thành công, thì Lâm chỉ còn có mừng rỡ mà thôi.

Đây là một loại vũ khí điều khiển từ xa, mà Lâm đã cho người của tổ chức nghiên cứu và chế tạo mấy năm rồi.

Một loại vũ khí có hình dạng như là tàu ngầm loại nhỏ, được trang bị một số thiết bị điều khiển từ xa, mỗi chiếc tàu ngầm này đều trang bị một lượng lớn chất nổ.

Chỉ cần một khi bị kích hoạt, thì chỉ cần va chạm tới mục tiêu chỉ định, thì loại tàu ngầm điều khiển từ xa này sẽ kích hoạt chất nổ, sau đó chính là cảnh tượng như hiện tại.

Mỗi một chiếc uy lực bằng với một Trung Tướng toàn lực một kích, hơn nữa bởi vì là chất nổ, cho nên lực sát thương của nó còn lớn hơn một Trung Tướng một chút.

Nhất là khả năng tạo ra bạo tạc, càng là thẳng bức Chuẩn Đại Tướng cấp, hơn nữa lần này tập kích chính là hải quân quân hạm a.

Hải quân quân hạm có chứa đựng rất nhiều đạn pháo dự trữ, mặc dù lúc trước đó Aokiji từng ra lệnh bỏ bớt đi rất nhiều hàng dự trữ đi rồi.

Nhưng vì còn chiến đấu ở phía trước, cho nên vẫn phải giữ lại một lượng đạn pháo nhất định phòng hờ, bởi vậy bạo tạc mới có thể khủng bố như vậy.

Hầu như chín thành hải quân có mặt trên hai mươi chiếc quân hạm bị nổ, đều tan xương nát thịt, chết quả thực có chút thê thảm.

Một thành còn sống sót, thì đại đa số đều trọng thương mất đi chiến đấu lực, một số thì bị chút vết thương nhẹ, chiếc lực cũng bị ảnh hưởng một phần.

Những người chỉ bị chút thương nhẹ, thì đều là từ Thiếu Tướng cấp bậc trở lên mới làm được, cho dù là Chuẩn Tướng cũng phải trọng thương.

Hiện tại tình hình hải quân có chút thê thảm, Aokiji vẫn chậm một chút, nếu hắn có thể quyết đoán trước khi Lâm hành động đóng băng mặt biển, thì hải quân sẽ không có tổn thất lớn như vậy.

Nhưng không có nếu như, ban đầu hải quân chỉ còn gần năm mươi chiếc quân hạm thôi, hiện tại lại bị nổ rớt hai mươi chiếc, lúc này chỉ còn chưa đến ba mươi chiếc quân hạm.

Trận chiến bắt đầu chưa lâu, thì tổng số quân hạm mà hải quân tổn thất đã vượt qua bảy thành, đừng nhìn hiện tại số lượng chiến hạm hải quân vẫn còn áp đảo Lâm.

Nhưng hải quân lúc này đại đa số đã không còn chút chiến ý nào, phải biết lần này không chỉ hai mươi chiếc quân hạm bị nổ rớt thôi.

Số hải quân binh sĩ bị nổ tan xương nát thịt trên hai mươi chiếc quân hạm này mới là quan trọng a, ban đầu tổng binh lực của hải quân là năm vạn người.

Sau khi bị tập kích trong sương mù, thì chỉ còn chưa đến bốn vạn năm ngàn người, sau đó bởi vì quân hạm còn sử dụng chưa đến một nửa.
 
Chương 379: Lần nữa sập bẫy (3)


Làm cho số binh sĩ phải chia ra leo lên những quân hạm còn sử dụng được, làm cho nhân số của mỗi chiếc quan hạm lập tức gia tăng gấp đôi còn nhiều.

Như vậy mỗi một chiếc đều có hơn một ngàn hải quân binh sĩ bên trên, như vậy lần này Lâm nổ rớt hai mươi chiếc, hải quân chết chín thành, thì số lượng Lâm tiêu diệt cũng gần hai vạn người.

Chỉ trong tích tắc vài giây đồng hồ, lập tức hai vạn mạng người đang sống sờ sờ biến mất, vừa nghĩ tới thành quả mình thu hoạch được trong lòng Lâm cũng có chút lạnh lẽo.

Mạng người quả thực có chút không hề đáng giá tiền a, lúc này Lâm chợt nhớ tới một câu kiếp trước, một tướng công thành vạn cốt khô.

Mà tình cảnh lúc này hoàn toàn thể hiện đầy đủ câu nói này, vài giây đồng hồ Lâm cảm giác mình trở thành một tên đồ tể rồi, chỉ sợ đồ tể cả đời giết bò giết heo còn không thể giết nhiều bằng Lâm mấy giây này cộng lại a.

Aokiji lúc này cũng đầu óng choáng váng, hắn dùng xong một chiêu kỷ băng hà, thành công đóng băng cả biển cả mấy trăm dặm quanh đây.

Nhưng hiện tại Aokiji đứng phát ngốc tại chỗ, rất nhiều mưa máu chảy đầy cả người Aokiji nhưng hắn đã không còn quan tâm nữa.

Hiện tại Aokiji rất là mờ mịt, hắn đã rất cẩn thận rồi, nhưng tại sao lại lần nữa bị tập kích, mà lần này tổn thất quả lực có chút vượt quá sức chịu đựng của Aokiji.

Nếu đổi lại đây là Akainu, thì đừng nói là hai vạn hải quân binh sĩ yếu đuối, cho dù là toàn bộ bị tiêu diệt tại đây, thì Akainu cũng sẽ không chút động lòng, thậm chí cho rằng bọn họ hi sinh cho hải quân là chuyện phải làm.

Nhưng Aokiji lại khác biệt, hắn không hề máu lạnh như Akainu, thậm chí bởi vì bị ảnh hưởng bởi Garp Trung Tướng, cho nên có thể nói Aokiji đối với hải quân binh sĩ vẫn cực kỳ quan tâm.

Hiện tại chỉ mấy giây sai lầm thôi, hai vạn mạng người biến mất trước mặt hắn, cho dù với lịch duyệt cùng kinh nghiệm mấy chục năm, lần đầu tiên Aokiji trải qua chuyện này.

Không chỉ riêng một mình Aokiji đứng chết chân tại chỗ, mà các bị tướng cấp hải quân cũng không khác gì Aokiji.

Lúc này tất cả bọn họ đều choáng váng, tay chân lạnh toát, trong lòng không hiểu bi thương, trận chiến này có thể nói là trận chiến biệt khuất nhất từ khi bọn họ gia nhập hải quân đến giờ.

Bốn vị lão tướng quân cũng như vậy, bọn họ lúc này đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu rồi, bốn người dù đã lui ra hải quân chức vụ, hiện tại chỉ làm một ít việc nhàn tản.

Nhưng đối với hải quân bốn người vẫn còn có lòng trung thành rất cao, bởi vậy trong mắt bọn họ những hải quân binh sĩ trẻ tuổi này đều là hải quân trụ cột tương lai.

Hiện tại chỉ trong tích tắc mấy giây, tổn thất một nửa, làm sao bốn người có thể không choáng váng, hơn nữa đây còn là quyết định của tất cả bọn họ tạo ra tổn thất như vậy.

Dù sao trước đó cũng là bốn người bọn họ cùng Aokiji quyết định tiếp tục đi tới, đây cũng xem như trách nhiệm của bốn người.

Lúc này một ít hải quân tâm cảnh yếu ớt, lập tức quỳ xuống đất gào khóc thảm thiết, bởi vì trong hai vạn người chết không toàn thây kia, có chiến hữu hoặc người thân của bọn họ.

Lập tức tiếng khóc lóc thảm thiết từng đợt vang lên, cho dù những hải quân này đều là thân nam nhi, bọn họ cũng quen với cảnh sinh ly tử biệt.

Nhưng lần này có chút khác biệt, chiến hữu cùng người thân của bọn hắn chết có chút biệt khuất, bọn họ còn chưa kịp cùng kẻ thù chạm mặt lần nào thì đã chết biệt khuất rồi.

Hơn nữa bởi vì từ khi vào trong sương mù, bị Lâm cùng tổ chức của hắn tập kích, làm cho tinh thần của những hải quân này bị dày vò quá sức.

Lần này xem như một cọng rơm đè chết lạc đà, bọn họ đã hoàn toàn không tiếp tục chịu đựng nổi nữa.

Cho nên dù còn đang bị địch nhân nhìn chằm chằm, bọn họ vẫn quỳ xuống vì người thân đồng đội khóc rống, phát tiết áp lực trong lòng ra, nếu không làm vậy những hải quân này có lẽ sẽ điên mất.

Lúc này bên phía Lâm cũng không còn đứng quan sát nữa, hắn lập tức ra lệnh cho tất cả thành viên lập tức xuống thuyền.

Bọn họ lần này ám toán hải quân thành công, hải quân tổn thất cực lớn, hơn nữa vì quá bất ngờ cho nên hải quân hiện tại có chút loạn.

Nếu không nhân cơ hội này tấn công một phát, thì không thể nào nói nổi, Lâm chưa từng nghĩ tới chiến quả lần này tốt như vậy.

Mặc dù hiện tại hải quân còn hơn hai vạn binh sĩ, nhưng đại đa số đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu rồi, đại đa số chỉ còn lại sợ hãi cùng tuyệt vọng.

Đây chính là thời cơ tốt nhất để cùng hải quân đánh cận chiến, mặc dù lúc này người bên Lâm cũng không nhiều, chỉ khoảng hơn hai ngàn người thôi.

Kém binh lực của hải quân gấp mười lần, nhưng Lâm đã không còn e ngại hải quân nữa, Lâm tự tin, chỉ cần hắn cùng các cán bộ kéo chân cường giả của hải quân.

Thì trung tầng chiến lực bên hắn chắc chắn thắng lợi, cho dù là số lượng kém hải quân gấp mười lần cũng sẽ thắng lợi.

Không nói sĩ khí hải quân lúc này đã chìm tới đáy cốc, cho dù là sĩ khí vẫn còn, thì với chiến lực mạnh mẽ của từng vị thành viên bên Lâm, một đánh mười vẫn có thể thử một chút.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom