Cập nhật mới

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 149: Lực chiến đấu kinh người!


Nghe thấy lời của Lâm Phong, toàn thân Viên Thiên Cương lạnh buốt.

Gã không ngờ Lâm Phong lại độc ác vô tình đến vậy, giọng điệu không thể nghi ngờ, chính là muốn Tiểu Phong chết.

Những người vây quanh xem cũng sởn cả gai ốc!

Rốt cuộc người thanh niên mặc đồ trắng này là ai?

Lực chiến đấu kinh người!

Đến cảnh sát cũng không sợi!

Bây giờ lại nói rõ là muốn giết chết cậu ấm của Tần gia!

Phải biết rằng, Tân gia chính là một trong tam đại danh gia vọng tộc tiếng tăm lẫy lừng ở thành phố Kim Lăng, trong mắt người dân địa phương thì đó giống như là vua của một cõi vậy!

“Không, tôi không muốn chết! Tôi không muốn chết đâu!!!”

Tân Phong sắp tè ra quần đến nơi.

Anh ta trước giờ coi trời bằng vung, không nghĩ rằng lần này mình lại gặp phải tình cảnh khốn khổ này!

Viên Thiên Cương thở hắt một hơi, nói với Lâm Phong:

“Đại nhân, dù gì cậu ta cũng là người của Tần gia, cụ thể thế nào, liệu có thể cho phép tôi thông báo với người nhà của cậu ấy được không?”

“Ông đang muốn tìm cứu viện sao?”

Khóe miệng Lâm Phong hiện lên một tia thích thú. “Không dám!”

Trong lòng Viên Thiên Cương căng thẳng.

Nhưng quả thực là gã đang nghĩ như vậy!

Sự việc hiện tại đã vượt khỏi tầm kiểm soát của gã!

Bây giờ việc gã có thể làm là trì hoãn Lâm Phong, sau đó thông báo cho. người của Tân gia qua đây.


€ó lẽ với sức mạnh của người Tần gia, có thể khiến cho Lâm Phong thu lại đôi chút.

Trước mắt mặc dù Tần gia không có cường giả Thiên Cảnh trấn giữ, nhưng Tần gia lại có một tiểu bối, đã bái lạy gia nhập tông môn trên núi!

“Được thôi, ông cứ việc gọi!” Lâm Phong thờ ơ nói.

Viên Thiên Cương nghe vậy thì trong lòng vui mừng, nhanh chóng lấy điện thoại và gọi điện cho người chủ quản hiện tại của Tân gia.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, không lâu sau đó, vài võ giả của Tần gia, lái chiếc xe BMW x7 vội vàng chạy tới.

“Là ai lộng ngôn như vây, dám tuyên bố giết người của Tần gia ta?” Tần Thiên Trụ đẩy đám người ra, vẻ mặt lạnh như băng nói.

Gần đây ông ta cảm thấy rất phiền muộn!

Đầu tiên là phiền vì chuyện đá cực dương bị một vị cường giả Thiên Cảnh thần bí cướp mất.

Thứ hai là phiên vì chuyện Giang gia sắp tới sẽ liên hôn với Trần gia.

Hai chuyện này khiến ông ta vô cùng đau đầu, nếu như còn không xử lý tốt thì căn cơ của Tần gia rất có khả năng sẽ bị lung lay!.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 147: Nhưng vào buổi sáng


“Chú Viên!! Cuối cùng chú cũng đến rồi! Nếu chú còn không đến chắc cháu sẽ bị đánh chết mất!”

Tân Phong kích động tới mức nói năng lộn xộn.

Nhìn thấy Tân Phong bị đánh ra nông nỗi này, sắc mặt của Viên Thiên Cương lập tức tối sầm lại.

Với tư cách là nhân vật chủ chốt của liên minh võ đạo ở thành phố Kim Lăng, tất nhiên gã ta sẽ không cần phải làm những việc như đưa người tới cảnh sát.

Nhưng vào buổi sáng, Tần Phong gọi điện cho gã, nhờ gã giúp hắn một việc nhỏ!

Tân Phong không những là cậu ấm của Tần gia, mà mẹ anh ta còn là em họ của gã!


Cho nên xét về mối quan hệ thì Tân Phong chính là cháu trai của gã! Đứng trước lời cầu xin của cháu trai, gã lập tức đồng ý.

Nhưng không thể ngờ, vừa tới hiện trường thì đã nhìn thấy cháu mình bị đánh ra nông nỗi này, còn đang quỳ trên mặt đất!

“Tiểu Phong, cháu đứng lên nói trước đất” Viên Thiên Cương mặt mày sa sầm nói.

Suy cho cùng thì tính tình của gã vẫn trầm ổn hơn, không trực tiếp nổi giận một cách thiếu suy nghĩ.

Điều quan trọng nhất chính là người đánh tiểu Phong đang quay lưng lại với gãt

Gã nhìn bóng lưng của đối phương, cứ luôn cảm thấy có chút quen thuộc, cho nên quyết định hỏi rõ trước rồi tính sau.

'Tân Phong nghe thấy tiếng chú mình thì lập tức muốn bò dậy.

Nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của Lâm Phong, trong lòng lại run sợ, vừa khóc vừa nói:

“Chú Viên, cháu không dám!”

“Có chú Viên ở đây, cháu sợ cái gì?”

Viên Thiên Cương đanh thép nói.

Tân Phong nuốt nước bọt, nhìn ông chú một cái rồi lại nhìn qua Lâm Phong! Chỉ cảm thấy chân cẳng mềm nhữn ra!


Rất rõ ràng, Lâm Phong đứng trước mặt khiến hắn bị áp lực quá lớn!

“Có chú đây rồi, không biết là cháu sợ cái gì! Chẳng lẽ đầu gối của cháu yếu đến vậy sao?”

Viên Thiên Cương thất vọng lắc đầu. Gia chủ Tần gia Tân Vô Đạo, tổng cộng có ba người phụ nữ! Sinh được hai trai hai gái!

Ba người kia đều có tư chất võ đạo, cho nên tính tình trầm ổn, tuyệt đối là con cưng của trời!

Chỉ có đứa cháu này của gã, nó quá ngốc!

Cả ngày chỉ biết ăn uống vui chơi, không uống rượu thì làm tình...

Người khác vào đại học đều là vì học kiến thức, còn anh ta lại nói cuộc sống đại học tốt!

Còn nói một cách hùng hồn, vào đại học chính là để cua gái! Đúng là một đứa vô dụng điển hình!

Viên Thiên Cương biết tính của Tân Phong, gã cũng không khuyên nhủ thêm nữa, mà đưa ánh mắt nhìn qua phía lưng của Lâm Phong, lạnh lùng nói:



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 150: Chỉ là vì ông ta nhìn thấy Lâm Phong!


Cho nên ông ta lập tức đem vài người võ giả trong gia tộc nhanh chóng tới đó, muốn xem thử rốt cuộc là ai dám phách lối như vậy trong thành phố Kim Lăng!

Nhìn thấy Trần Thiên Trụ tới, mọi người ở hiện trường đều sững sờ.

“Vậy mà nhị gia của Tần gia lại đích thân tới!!”

“Nhị gia của Tần gia lợi hại lắm đấy....khí thế này rõ ràng mạnh hơn rất nhiều!”

“Đó là đương nhiên, chung quy thì Tân gia là Tần gia, không phải ai cũng có thể so được!”

“Người thanh niên mặc đồ trắng này vừa rồi điên cuồng như vậy, không biết bây giờ anh ta sẽ có kết cục thế nào!”

“Chú hai! Hu hu....Chú hai, cuối cùng chú cũng tới rồi!” Tân Phong nhìn thấy Tần Thiên Trụ tới, nhất thời mừng đến phát khóc. Viên Thiên Cương cũng thở phào nhẹ nhõm,

Gã vừa định nói gì đó thì nhìn thấy Tân Thiên Trụ vừa rồi uy vũ bá đạo đột nhiên lại cứng đờ tại chỗ.

Tất cả....


Chỉ là vì ông ta nhìn thấy Lâm Phong!

Trong lòng Viên Thiên Cương đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. “Là tôi, ông muốn thế nào?”

Lâm Phong đi tới trước mặt Tân Thiên Trụ, lạnh lùng nhìn ông ta.

Ngược lại trong lòng lại cảm thấy cực kỳ thú vị,

Người này không phải là cái người mình tặng đá cực dương tối hôm đó hay sao?

Lúc này, suy nghĩ của Tần Thiên Trụ cũng giống với Lâm Phong.

Ông ta không bao giờ nghĩ tới rằng cháu mình lại đắc tội với cường giả Thiên Cảnh đêm đó!

Trong khi những chuyện khiến ông ta đang lo lắng, thì chuyện này lại cảm giác như cắn phải một miếng phân lớn vậy!

Tân Thiên Trụ trầm mặc trong chốc lát, thở hắt ra một hơi, bước tới trước cung kính nói:

“Tiền bối. chúng ta lại gặp mặt lần nữa!”

Nhìn thấy một màn này, những người tại hiện trường đều trở nên náo động. Đây là chuyện gì vậy?

Nhân vật như nhị gia của Tần gia, vậy mà cũng lộ ra dáng vẻ khom lưng khuyu gối trước mặt người thanh niên mặc đồ trắng này?

“Chú hai, chú đang làm gì vậy!”

Tần Phong gần như sụp đổ, thanh âm cũng trở nên khàn đục. Chuyện này rốt cuộc là vì sao chứ?

Lâm Phong mà mình đắc tội, thực sự lợi hại tới vậy sao?

Đầu tiên là chú Viên quỳ xuống, bây giờ đến cả chú hai mình cũng có vẻ mặt kính sợt

Tân Thiên Trụ nhìn thấy dáng vẻ của cháu trai, cảm thấy rất đau lòng! Nhưng cũng không thể làm gì được!

Tần gia bây giờ đang lúc khó khăn, tuyệt đối không thể đắc tội với một cường giả Thiên Cảnh được!

Ông ta không để ý tới Tân Phong, mà cung kính nói với Lâm Phong:

“Tiền bối, nếu như cháu trai của tôi đã mạo phạm đến ngài, ngài nói một câu! Bất kể ngài nói gì, tôi đều đồng ý vô điều kiện!”

“Tôi muốn cháu ông chết!” Lâm Phong nhàn nhạt nói.

Tân Thiên Trụ nghe thấy lời này thì cơ thể run rẩy, trên mặt hiện lên một nụ cười nói:

“Có thể đưa ra yêu cầu khác không? Ví dụ như vàng bạc châu báu, tranh cổ, chỉ cần tiền bối ngài cho tôi biết con số! Tần gia tôi đều có thể đáp ứng.”

“Ông nói xem?”

Lâm Phong cười lạnh.

Tân Thiên Trụ nắm chặt nắm tay, sau đó lại thả lỏng ra.

Sau đó, ông ta đột nhiên xoay người đi tới phía Tân Phong.

“Chú hai, chú phải cứu cháu! Chú nhất định phải cứu cháu, cháu không muốn chết, cháu biết sai rồi! Sau này chắc chắn cháu sẽ học hành thật tốt, cũng sẽ không bao giờ cua gái nữa!”

Tân Phong nói trong nước mắt.

“Tiểu Phong, bất kể trước đây là cha cháu hay là chú hai, đều nói cháu đừng chơi bời quá trớn, nhưng cháu lại không nghe!”

Tân Thiên Trụ vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tân Phong.

“Cháu biết rồi, cháu thay đổi, nhất định cháu sẽ thay đổi, chú đưa cháu về nhà đi.”

“Đã muộn mất rồi!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 148


Kết quả giữa đường lại bị một vị cường giả khả năng là siêu cấp Thiên Cảnh bước ra ngăn chặn!

Cường giả Thiên Cảnh đó không hề động đậy gì đã khiến cho phó minh chủ trung kỳ Địa Cảnh bay ra ngoài, bị thương nặng!

Gã nhớ rõ mồn một, cường giả Thiên Cảnh đó chính là Lâm Phong! Và sau đó, sau khi phó minh chủ trở về đã đem mọi thông tin về Lâm Phong báo lên phía trên, kết quả phía trên lại bảo hắn ta bỏ qua, tuyệt đối không được đắc tội với đối phương!

Thậm chí bởi vì vị Thiên Cảnh toàn năng này mà lệnh truy giết Huyết Thủ Nhân Đồ cũng bị hủy bỏ!

Vậy mà cháu của gã lại đắc tội với vị Thiên Cảnh toàn năng này? Viên Thiên Cương có chút chấn kinh!

Sau khi nhận thấy đôi mắt của Lâm Phong tràn ngập sát ý, trong lòng gã lại hoảng sợ, chỉ cảm thấy chân cảng của bản thân mềm nhũn.

Sau đó.

Một tiếng phịch, gã cũng quỳ xuống luôn!

Nhìn thấy cảnh tượng này, trước đó hiện trường còn có chút ồn ào, nhưng ngay lập tức lại trở nên yên ăng.

Ba người Vương Xung, Chương Khưu, Chương Minh đều sửng sốt!

Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả vẻ mặt đều lấy làm kinh ngạc! Đôi mắt Tân Phong cũng mù mịt khó hiểu.

Thực ra thì bản thân Lâm Phong cũng có chút bất ngờ. Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Anh còn chưa làm gì cả, sao đối phương đã quỳ xuống rồi? “Kìa...kìa chú! Chú đang làm gì vậy?”

Tân Phong giọng run rẩy nói.

Anh ta lúc này bị dọa tới mức sắp tè ra quần!

Cơn đau khủng khiếp truyền đến từ cánh tay bị gấy khiến anh ta cảm thấy như sống không bằng chết.

“Đồ ngu ngốc, bình thường bên ngoài làm càn thì cũng thôi đi! Vậy mà lại dám đắc tội với vị đại nhân này!”

“Chuyện này, nếu để cha cháu biết được! Xem ông ấy có đánh chết cháu hay không!”

Viên Thiên Cương hét lên với thần sắc cực kỳ khó coi. Đây là một vị Thiên Cảnh toàn năng đấy!

Cả thành phố Kim Lăng cũng chỉ có một vị võ giả Thiên cảnh là minh chủ của bọn họ!

Dưới Thiên Cảnh đều chỉ là sâu kiến, đó không phải chỉ là nói suông đâu!

Võ giả ở đẳng cấp này đã có thể giải phóng nội lực, kết nối với sức mạnh của trời đất, lấy một địch vạn người chỉ là chuyện nhỏ!


Thậm chí, chỉ cần chỉ cần người đó không làm ra chuyện ác gì thì ngay cả cấp quốc gia cũng sẽ không quản!

“Đại....đại nhân?” Trong lòng Tần Phong run rẩy, ngơ ngác nhìn Lâm Phong có chút khó hiểu. Anh ta biết thân phận của chú mình!

Ngay cả chú anh ta cũng gọi người đó là đại nhân, nó phải đáng sợ tới mức nào!

Lúc này, Viên Thiên Cang đưa mắt nhìn về phía Lâm Phong, cung kính nói:

“Đại nhân, là thằng cháu tôi có mắt như mù, đắc tội với ngài, tôi xin lỗi ngài tại đây!”

“Ông biết tôi?” Lâm Phong có chút hứng thú nói.

“Tôi là Viên Thiên Cương của liên minh võ đạo, đại nhân không nhớ chuyện đêm qua sao?”

Viên Thiên Cương cung kính nói. Lâm Phong nghe vậy mới đột nhiên hiểu ra!

Thảo nào người này nhìn thấy mình lại sợ hãi như vậy, thì ra là mấy người của liên minh võ đạo tối qual

Chỉ là, lúc đó ánh mắt của anh đều tập trung hết lên người phó minh chủ kia, những tên tay sai khác lại không để ý lắm!

“Đứa cháu này của ông lợi hại lắm, lại có ý định đánh em gái tôi! Em gái tôi ngay cả tôi còn chưa dám bắt nạt....”

Lâm Phong bình tĩnh nói. Viên Thiên Cương nghe vậy trong lòng căng thẳng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 151: Rõ ràng là không!


Sau khi giết chết Tân Phong, Tần Thiên Trụ lại đi tới trước mặt Lâm Phong, trên mặt ông ta cố nặn ra vẻ tươi cười, nói:

"Tiền bối, cậu thỏa mãn chưa?” "Khá tốt!" Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu.

Anh biết rõ chắc chắn trong lòng Tần Thiên Trụ đang hận mình gần chết, nhưng anh cũng không thèm quan tâm.

Đã cho cơ hội rồi, hy vọng rằng nhà họ Tân thông minh một chút!

Nếu như muốn chết giống như cái tên Tư Đồ Hạo đó, vậy thì cũng không thể trách anh được!

Chứ nói chỉ là tất cả những chuyện này đều do Tân Phong tự chuốc lấy!

Nếu hôm nay anh chỉ là một người bình thường thì liệu Tân Phong có mềm lòng buông tha cho anh và em gái không?

Rõ ràng là không! Trong một thế giới cá lớn nuốt cá bé!

Kẻ nào có năm đấm lớn kẻ đó đúng, ai nhân từ nương tay thì người đó chết thảm nhất!

"Nếu đã vậy, tiền bối, tôi còn có vài việc, tạm thời không quấy rầy cậu." Tân Thiên Trụ cười một tiếng.

Sau đó phất phất tay ra hiệu cho mấy tên cấp dưới dọn thi thể của Tân Phong đi.

Cứ như thế, đám người nhà họ Tân tới nhanh, mà đi cũng nhanh. Chỉ trong chớp mắt đã biến mất khỏi tâm mắt mọi người. "Thưa ngài, tôi cũng đi đây."

Viên Thiên Cương nhìn Lâm Phong một cái thật sâu, sau đó cũng quay người rời đi.

Gã phải mau chóng đi bẩm báo việc này cho phó minh chủ.

Trong thành phố Kim Lăng xuất hiện một võ giả Thiên Cảnh cũng không đáng sợi

Đáng sợ là tên võ giả Thiên Cảnh này coi thường quy tắc, xem mạng người như sâu bọ, nên ý nghĩa hoàn toàn khác nhau


Bây giờ có người chết rồil

Đám quần chúng người thường kia cũng không dám ở lại nữa, nhao nhao bỏ chạy tứ phía.

Chỉ trong nháy mắt.

Giữa sân đã vắng vẻ đi nhiều.

"Cô đi hướng nào?”

Lâm Phong nhìn về phía Trần Lộ đang chuẩn bị lén chạy đi, từ tốn nói. "Bịch"

"Hiểu lầm, là hiểu lầm thôi!"



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 149: Lực chiến đấu kinh người!


Nghe thấy lời của Lâm Phong, toàn thân Viên Thiên Cương lạnh buốt.

Gã không ngờ Lâm Phong lại độc ác vô tình đến vậy, giọng điệu không thể nghi ngờ, chính là muốn Tiểu Phong chết.

Những người vây quanh xem cũng sởn cả gai ốc!

Rốt cuộc người thanh niên mặc đồ trắng này là ai?

Lực chiến đấu kinh người!

Đến cảnh sát cũng không sợi!

Bây giờ lại nói rõ là muốn giết chết cậu ấm của Tần gia!

Phải biết rằng, Tân gia chính là một trong tam đại danh gia vọng tộc tiếng tăm lẫy lừng ở thành phố Kim Lăng, trong mắt người dân địa phương thì đó giống như là vua của một cõi vậy!

“Không, tôi không muốn chết! Tôi không muốn chết đâu!!!”

Tân Phong sắp tè ra quần đến nơi.

Anh ta trước giờ coi trời bằng vung, không nghĩ rằng lần này mình lại gặp phải tình cảnh khốn khổ này!

Viên Thiên Cương thở hắt một hơi, nói với Lâm Phong:

“Đại nhân, dù gì cậu ta cũng là người của Tần gia, cụ thể thế nào, liệu có thể cho phép tôi thông báo với người nhà của cậu ấy được không?”

“Ông đang muốn tìm cứu viện sao?”

Khóe miệng Lâm Phong hiện lên một tia thích thú. “Không dám!”

Trong lòng Viên Thiên Cương căng thẳng.

Nhưng quả thực là gã đang nghĩ như vậy!

Sự việc hiện tại đã vượt khỏi tầm kiểm soát của gã!

Bây giờ việc gã có thể làm là trì hoãn Lâm Phong, sau đó thông báo cho. người của Tân gia qua đây.


€ó lẽ với sức mạnh của người Tần gia, có thể khiến cho Lâm Phong thu lại đôi chút.

Trước mắt mặc dù Tần gia không có cường giả Thiên Cảnh trấn giữ, nhưng Tần gia lại có một tiểu bối, đã bái lạy gia nhập tông môn trên núi!

“Được thôi, ông cứ việc gọi!” Lâm Phong thờ ơ nói.

Viên Thiên Cương nghe vậy thì trong lòng vui mừng, nhanh chóng lấy điện thoại và gọi điện cho người chủ quản hiện tại của Tân gia.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, không lâu sau đó, vài võ giả của Tần gia, lái chiếc xe BMW x7 vội vàng chạy tới.

“Là ai lộng ngôn như vây, dám tuyên bố giết người của Tần gia ta?” Tần Thiên Trụ đẩy đám người ra, vẻ mặt lạnh như băng nói.

Gần đây ông ta cảm thấy rất phiền muộn!

Đầu tiên là phiền vì chuyện đá cực dương bị một vị cường giả Thiên Cảnh thần bí cướp mất.

Thứ hai là phiên vì chuyện Giang gia sắp tới sẽ liên hôn với Trần gia.

Hai chuyện này khiến ông ta vô cùng đau đầu, nếu như còn không xử lý tốt thì căn cơ của Tần gia rất có khả năng sẽ bị lung lay!.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 152: Tôi không muốn chết!


Lúc này đây Vương Xung lại có thêm hiểu biết mới về thực lực của Lâm Phong, quả đúng là đáng sợ đến tận xương tủy.

“Cậu em Lâm, chúng tôi..."

"Không cần nói với tôi, nói với Tiểu Khả đi! Nếu con bé tha thứ cho các người thì tôi sao cũng được! Còn nếu con bé không tha thứ, vậy thì tên Chương Khâu này đi với Tân Phong luôn đi!"

"Hai người cùng đi thì có thể chăm sóc lẫn nhau!"

Lâm Phong từ tốn nói.

"Không... Tôi không muốn chết!"

Giọng nói của Chương Khâu run rẩy, chỉ cảm thấy chân như mềm nhữn ra.

Có Tân Phong làm ví dụ ngay trước mắt, cậu ta không hề nghỉ ngờ tính chân thực trong lời nói của Lâm Phong chút nào!

Chương Khâu vội vàng chạy đến trước mặt Lý Tiểu Khả, quỳ gối xuống.

Vừa tát mình một phát, vừa đau khổ cầu khẩn:

"Người đẹp, tôi sai rồi! Cô tha cho tôi đi! Lúc nấy tôi đánh cô, bây giờ tôi sẽ trả lại cho cô gấp mười gấp trăm lần! Chỉ cần cô tha cho tôi, cô bảo tôi ăn cứt tôi cũng ăn!"

Có thể thấy, cậu ta tự đánh mình rất mạnh!

Chỉ vài cái tát đã khiến gương mặt vốn đã sưng đỏ của mình thành ra máu thịt be bét.


Dù sao Lý Tiểu Khả cũng chỉ là một thiếu nữ mười tám tuổi.

Nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy có hơi không đành lòng, cô ấy vội vàng nói:

"Được rồi! Anh đừng đánh nữa! Chuyện này coi như xong đi, sau này đừng đến trường chúng tôi bắt nạt con gái nữa."

Chương Khâu nghe vậy, mặc dù trên mặt rất đau nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm vô cùng, cậu ta kích động nịnh hót:

"Bồ Tát sống! Người đẹp, cô của đúng là Bồ Tát sống mà! Sau này có việc gì cần đến Tiểu Chương tôi thì cứ việc nói!"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 150: Chỉ là vì ông ta nhìn thấy Lâm Phong!


Cho nên ông ta lập tức đem vài người võ giả trong gia tộc nhanh chóng tới đó, muốn xem thử rốt cuộc là ai dám phách lối như vậy trong thành phố Kim Lăng!

Nhìn thấy Trần Thiên Trụ tới, mọi người ở hiện trường đều sững sờ.

“Vậy mà nhị gia của Tần gia lại đích thân tới!!”

“Nhị gia của Tần gia lợi hại lắm đấy....khí thế này rõ ràng mạnh hơn rất nhiều!”

“Đó là đương nhiên, chung quy thì Tân gia là Tần gia, không phải ai cũng có thể so được!”

“Người thanh niên mặc đồ trắng này vừa rồi điên cuồng như vậy, không biết bây giờ anh ta sẽ có kết cục thế nào!”

“Chú hai! Hu hu....Chú hai, cuối cùng chú cũng tới rồi!” Tân Phong nhìn thấy Tần Thiên Trụ tới, nhất thời mừng đến phát khóc. Viên Thiên Cương cũng thở phào nhẹ nhõm,

Gã vừa định nói gì đó thì nhìn thấy Tân Thiên Trụ vừa rồi uy vũ bá đạo đột nhiên lại cứng đờ tại chỗ.

Tất cả....


Chỉ là vì ông ta nhìn thấy Lâm Phong!

Trong lòng Viên Thiên Cương đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. “Là tôi, ông muốn thế nào?”

Lâm Phong đi tới trước mặt Tân Thiên Trụ, lạnh lùng nhìn ông ta.

Ngược lại trong lòng lại cảm thấy cực kỳ thú vị,

Người này không phải là cái người mình tặng đá cực dương tối hôm đó hay sao?

Lúc này, suy nghĩ của Tần Thiên Trụ cũng giống với Lâm Phong.

Ông ta không bao giờ nghĩ tới rằng cháu mình lại đắc tội với cường giả Thiên Cảnh đêm đó!

Trong khi những chuyện khiến ông ta đang lo lắng, thì chuyện này lại cảm giác như cắn phải một miếng phân lớn vậy!

Tân Thiên Trụ trầm mặc trong chốc lát, thở hắt ra một hơi, bước tới trước cung kính nói:

“Tiền bối. chúng ta lại gặp mặt lần nữa!”

Nhìn thấy một màn này, những người tại hiện trường đều trở nên náo động. Đây là chuyện gì vậy?

Nhân vật như nhị gia của Tần gia, vậy mà cũng lộ ra dáng vẻ khom lưng khuyu gối trước mặt người thanh niên mặc đồ trắng này?

“Chú hai, chú đang làm gì vậy!”

Tần Phong gần như sụp đổ, thanh âm cũng trở nên khàn đục. Chuyện này rốt cuộc là vì sao chứ?

Lâm Phong mà mình đắc tội, thực sự lợi hại tới vậy sao?

Đầu tiên là chú Viên quỳ xuống, bây giờ đến cả chú hai mình cũng có vẻ mặt kính sợt

Tân Thiên Trụ nhìn thấy dáng vẻ của cháu trai, cảm thấy rất đau lòng! Nhưng cũng không thể làm gì được!

Tần gia bây giờ đang lúc khó khăn, tuyệt đối không thể đắc tội với một cường giả Thiên Cảnh được!

Ông ta không để ý tới Tân Phong, mà cung kính nói với Lâm Phong:

“Tiền bối, nếu như cháu trai của tôi đã mạo phạm đến ngài, ngài nói một câu! Bất kể ngài nói gì, tôi đều đồng ý vô điều kiện!”

“Tôi muốn cháu ông chết!” Lâm Phong nhàn nhạt nói.

Tân Thiên Trụ nghe thấy lời này thì cơ thể run rẩy, trên mặt hiện lên một nụ cười nói:

“Có thể đưa ra yêu cầu khác không? Ví dụ như vàng bạc châu báu, tranh cổ, chỉ cần tiền bối ngài cho tôi biết con số! Tần gia tôi đều có thể đáp ứng.”

“Ông nói xem?”

Lâm Phong cười lạnh.

Tân Thiên Trụ nắm chặt nắm tay, sau đó lại thả lỏng ra.

Sau đó, ông ta đột nhiên xoay người đi tới phía Tân Phong.

“Chú hai, chú phải cứu cháu! Chú nhất định phải cứu cháu, cháu không muốn chết, cháu biết sai rồi! Sau này chắc chắn cháu sẽ học hành thật tốt, cũng sẽ không bao giờ cua gái nữa!”

Tân Phong nói trong nước mắt.

“Tiểu Phong, bất kể trước đây là cha cháu hay là chú hai, đều nói cháu đừng chơi bời quá trớn, nhưng cháu lại không nghe!”

Tân Thiên Trụ vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tân Phong.

“Cháu biết rồi, cháu thay đổi, nhất định cháu sẽ thay đổi, chú đưa cháu về nhà đi.”

“Đã muộn mất rồi!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 153: Sau đó thì sao?


Điều này khiến ông ta hiểu ra một điều!

Có một số phạm vi, không phải cứ muốn hòa vào là hòa vào được!

Cho dù chính ông ta là Chủ tịch Hội đồng quản trị của một tập đoàn lớn, cũng có chút quyền thế trong thế lực ngầm, nhưng trong mắt võ giả đỉnh cao như Lâm Phong thì ông ta cũng chỉ là một loài sâu kiến thôi!

Thôi...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên đi!

Trong lòng Vương Xung thở dài một hơi, cô độc rời khỏi hiện trường.

Đương nhiên Lâm Phong hiểu rõ suy nghĩ của Vương Xung, nhưng anh hoàn toàn không bận tâm.

Sở dĩ Vương Xung tiếp cận anh cũng hoàn toàn là vì muốn lợi dụng anh để bành trướng thế lực.

Nếu anh chỉ là một người bình thường thì ông ta có như vậy không?

Vì người ta vẫn thường nói, làm người thì phải dùng trái tim để đo lường trái Tim.

Bạn chân thành với tôi, đương nhiên tôi cũng sẽ cực kỳ lịch sự với bạn. Nếu bạn tiếp cận với mục đích khác, vậy thì đành xin lôi!

Xung quanh Lâm Phong tôi không thiếu những chó săn kiểu thế này. Chỉ là một Vương Xung mà thôi, không có tư cách đó!

Thấy mọi người gần như đã đi hết rồi, Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả bước nhanh tới.

"Anh trai... Anh lợi hại thật đấy." Lâm Vân Dao vui vẻ quơ tay. "Ông chú, cảm ơn chú."

Dường như Lý Tiểu Khả có hơi sợ hãi khi đối mặt với ánh mắt của Lâm Phong, cô ấy cúi đầu, gò má đỏ bừng, tiếng nói như muỗi kêu.

Cô ấy vừa nghĩ tới lần đầu nhìn thấy ông chú.

Tiểu Dao còn lừa cô ấy, nói là ông chú đến đi ị, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy có hơi bưồn cười.

Sao ông chú lại có thể làm một việc thô tục như vậy chứ?

Nhưng mà ông chú thật sự rất giỏi đó!

Hơn nữa... Ông chú cũng khác hẳn với những người đàn ông khác! Cơ thể không hôi, còn có mùi thơm nhè nhẹ.

Vừa đẹp trai vừa biết đánh nhau, tất cả mọi người đều sợ anh, còn với mình thì lại tốt bụng như thế.

Thiếu nữ mộng mơ, suy nghĩ lao xao, ánh mắt Lý Tiểu Khả dần thất thần.

Đương nhiên Lâm Phong không biết những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu Lý Tiểu Khả.

Anh nhìn dáng vẻ đáng thương của hai cô bé, trong lòng có hơi đau xót, cũng có chút bất đắc dĩ.

Anh ra vẻ nghiêm túc nói: "Tiểu Dao, lúc trước anh nói với em thế nào?”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 151: Rõ ràng là không!


Sau khi giết chết Tân Phong, Tần Thiên Trụ lại đi tới trước mặt Lâm Phong, trên mặt ông ta cố nặn ra vẻ tươi cười, nói:

"Tiền bối, cậu thỏa mãn chưa?” "Khá tốt!" Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu.

Anh biết rõ chắc chắn trong lòng Tần Thiên Trụ đang hận mình gần chết, nhưng anh cũng không thèm quan tâm.

Đã cho cơ hội rồi, hy vọng rằng nhà họ Tân thông minh một chút!

Nếu như muốn chết giống như cái tên Tư Đồ Hạo đó, vậy thì cũng không thể trách anh được!

Chứ nói chỉ là tất cả những chuyện này đều do Tân Phong tự chuốc lấy!

Nếu hôm nay anh chỉ là một người bình thường thì liệu Tân Phong có mềm lòng buông tha cho anh và em gái không?

Rõ ràng là không! Trong một thế giới cá lớn nuốt cá bé!

Kẻ nào có năm đấm lớn kẻ đó đúng, ai nhân từ nương tay thì người đó chết thảm nhất!

"Nếu đã vậy, tiền bối, tôi còn có vài việc, tạm thời không quấy rầy cậu." Tân Thiên Trụ cười một tiếng.

Sau đó phất phất tay ra hiệu cho mấy tên cấp dưới dọn thi thể của Tân Phong đi.

Cứ như thế, đám người nhà họ Tân tới nhanh, mà đi cũng nhanh. Chỉ trong chớp mắt đã biến mất khỏi tâm mắt mọi người. "Thưa ngài, tôi cũng đi đây."

Viên Thiên Cương nhìn Lâm Phong một cái thật sâu, sau đó cũng quay người rời đi.

Gã phải mau chóng đi bẩm báo việc này cho phó minh chủ.

Trong thành phố Kim Lăng xuất hiện một võ giả Thiên Cảnh cũng không đáng sợi

Đáng sợ là tên võ giả Thiên Cảnh này coi thường quy tắc, xem mạng người như sâu bọ, nên ý nghĩa hoàn toàn khác nhau


Bây giờ có người chết rồil

Đám quần chúng người thường kia cũng không dám ở lại nữa, nhao nhao bỏ chạy tứ phía.

Chỉ trong nháy mắt.

Giữa sân đã vắng vẻ đi nhiều.

"Cô đi hướng nào?”

Lâm Phong nhìn về phía Trần Lộ đang chuẩn bị lén chạy đi, từ tốn nói. "Bịch"

"Hiểu lầm, là hiểu lầm thôi!"



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 154: Em hiểu rồi!


"Em hiểu rồi!"

Lâm Vân Dao nắm chặt nắm tay nhỏ.

Rõ ràng là chuyện khi nấy khiến cô ấy vô cùng căm giận.

"Chỉ là lần này xảy ra những việc này rồi, chắc là em cũng bị đuổi th

Lâm Vân Dao lại có hơi lo lắng nói.


"Đừng nghĩ lung tung! Có anh ở đây không ai dám đuổi em đâu! Em cứ vui vẻ tận hưởng thời gian học đại học là được! Không cần phải đặt nặng thành tích học tập gì đó, quan trọng là phải thật vui vẻ."

Lâm Phong nói.

“Anh trai... Có anh thật tốt quá."

Lâm Vân Dao nghĩ đến những gì mình từng trải, đôi mắt lại đỏ lên, đột nhiên cô ấy thay đổi chủ đề, còn nói thêm:

"Anh trai... Anh cũng ba mươi hai tuổi rồi, nên tìm vợ đi, cũng không thể sống độc thân cả đời như vậy chứ? Ba mẹ dưới suối vàng mà biết chắc chắn sẽ đau lòng lắm đó."

"Con bé ngốc, lại còn quan tâm cả chuyện của anh nữa!"

Lâm Phong cưng chiều xoa đầu em gái, trong đầu lại hiện lên bóng hình của Trần Y Nặc.

Chỉ chờ tới ngày mai thôi là có kết quả rồi! "Anh trai, hay là để Tiểu Khả làm vợ anh đi!: Lâm Vân Dao đột nhiên nói.

"Tiểu Dao, cậu nói lung tung cái gì thế!"

Vẻ mặt Lý Tiểu Khả tức giận, cô ấy duỗi nắm đấm nhỏ ra định đấm vào ngực Lâm Vân Dao, nhưng cặp mắt lại không kìm được mà liếc qua Lâm Phong.


Lúc phát hiện Lâm Phong không hề có phản ứng gì, trong lòng cô ấy không khỏi có chút mất mát.

"Tớ đâu có nói lung tung! Anh tớ tốt như thế, cậu tìm được anh ấy là có được món hời đói"

Lâm Vân Dao cười hì hì. "Hừ! Cậu còn nói nữa!"

Lý Tiểu Khả chu môi "hừ" một tiếng.

"Được rồi, hai đứa các em mới có bao tuổi chứ, lo học cho giỏi đi, đừng có suốt ngày nghĩ đến mấy chuyện này!"

Lâm Phong bất đắc dĩ ngắt lời hai cô gái đang trêu ghẹo ầm ïĩ.

Mặc dù Lý Tiểu Khả vô cùng xinh đẹp đáng yêu, nhưng trong lòng anh thì cô ấy cũng chỉ như một đứa em gái thôi.

Đương nhiên anh không thể nào có bất cứ suy nghĩ gì về cô ấy được. Chứ nói chỉ là bây giờ trong lòng anh chỉ muốn Trần Y Nặc.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 152: Tôi không muốn chết!


Lúc này đây Vương Xung lại có thêm hiểu biết mới về thực lực của Lâm Phong, quả đúng là đáng sợ đến tận xương tủy.

“Cậu em Lâm, chúng tôi..."

"Không cần nói với tôi, nói với Tiểu Khả đi! Nếu con bé tha thứ cho các người thì tôi sao cũng được! Còn nếu con bé không tha thứ, vậy thì tên Chương Khâu này đi với Tân Phong luôn đi!"

"Hai người cùng đi thì có thể chăm sóc lẫn nhau!"

Lâm Phong từ tốn nói.

"Không... Tôi không muốn chết!"

Giọng nói của Chương Khâu run rẩy, chỉ cảm thấy chân như mềm nhữn ra.

Có Tân Phong làm ví dụ ngay trước mắt, cậu ta không hề nghỉ ngờ tính chân thực trong lời nói của Lâm Phong chút nào!

Chương Khâu vội vàng chạy đến trước mặt Lý Tiểu Khả, quỳ gối xuống.

Vừa tát mình một phát, vừa đau khổ cầu khẩn:

"Người đẹp, tôi sai rồi! Cô tha cho tôi đi! Lúc nấy tôi đánh cô, bây giờ tôi sẽ trả lại cho cô gấp mười gấp trăm lần! Chỉ cần cô tha cho tôi, cô bảo tôi ăn cứt tôi cũng ăn!"

Có thể thấy, cậu ta tự đánh mình rất mạnh!

Chỉ vài cái tát đã khiến gương mặt vốn đã sưng đỏ của mình thành ra máu thịt be bét.


Dù sao Lý Tiểu Khả cũng chỉ là một thiếu nữ mười tám tuổi.

Nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy có hơi không đành lòng, cô ấy vội vàng nói:

"Được rồi! Anh đừng đánh nữa! Chuyện này coi như xong đi, sau này đừng đến trường chúng tôi bắt nạt con gái nữa."

Chương Khâu nghe vậy, mặc dù trên mặt rất đau nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm vô cùng, cậu ta kích động nịnh hót:

"Bồ Tát sống! Người đẹp, cô của đúng là Bồ Tát sống mà! Sau này có việc gì cần đến Tiểu Chương tôi thì cứ việc nói!"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 155: Đi rồi?


Lâm Phong thấy vậy thì nhíu mày.

Người đàn ông trung niên này là ba của Tiểu Khả sao?

Thì ra là một võ giả sơ kỳ Địa Cảnh!

"Ba cũng buồn cười thật đấy, người ta đã đi rồi ba mới chạy tới!"

Lý Tiểu Khả không nhịn được mà chế nhạo một câu.

Lúc nãy đúng là cô ấy cũng có thông báo cho người ba vô trách nhiệm này của mình, nhưng mà không ngờ rằng ba lại đến chậm như thế, điều này khiến lòng cô ấy càng căm tức hơn!

"Đi rồi?"

Vẻ mặt Lý Như Hải hơi giật mình.

Thật ra ông ta đã chạy đến đây bằng tốc độ nhanh nhất rồi, nhưng mà nhà họ Lý ở tít bên phía tây thành phố, cách nơi này một quãng đường 50km, hơn

nữa trên đường còn kẹt xe, cho nên mới tới muộn!

"Đúng đó! May mà có ông chú cứu con! Chờ đến khi ba tới thì có khi con đã bị người ta đánh chết rồi!"

Lý Tiểu Khả lạnh lùng đáp.

Lâm Phong nhìn thấy cảnh này thì kinh ngạc.


Sao Tiểu Khả lại tỏ ra lạnh lùng với ba mình như thế chứ?

"Là cậu đã cứu con gái tôi sao?"

Lý Như Hải nhìn về phía Lâm Phong rồi hỏi.

Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu, không thể phủ nhận!

Lý Như Hải nghe vậy thì liền nháy mắt với cấp dưới đang đứng phía sau. Cấp dưới lập tức lấy một tấm thẻ ngân hàng ở trong túi ra.

"Cảm ơn cậu đã cứu con gái tôi, trong tấm thẻ này có năm trăm vạn, coi như là cảm ơn công lao của cậu!"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 153: Sau đó thì sao?


Điều này khiến ông ta hiểu ra một điều!

Có một số phạm vi, không phải cứ muốn hòa vào là hòa vào được!

Cho dù chính ông ta là Chủ tịch Hội đồng quản trị của một tập đoàn lớn, cũng có chút quyền thế trong thế lực ngầm, nhưng trong mắt võ giả đỉnh cao như Lâm Phong thì ông ta cũng chỉ là một loài sâu kiến thôi!

Thôi...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên đi!

Trong lòng Vương Xung thở dài một hơi, cô độc rời khỏi hiện trường.

Đương nhiên Lâm Phong hiểu rõ suy nghĩ của Vương Xung, nhưng anh hoàn toàn không bận tâm.

Sở dĩ Vương Xung tiếp cận anh cũng hoàn toàn là vì muốn lợi dụng anh để bành trướng thế lực.

Nếu anh chỉ là một người bình thường thì ông ta có như vậy không?

Vì người ta vẫn thường nói, làm người thì phải dùng trái tim để đo lường trái Tim.

Bạn chân thành với tôi, đương nhiên tôi cũng sẽ cực kỳ lịch sự với bạn. Nếu bạn tiếp cận với mục đích khác, vậy thì đành xin lôi!

Xung quanh Lâm Phong tôi không thiếu những chó săn kiểu thế này. Chỉ là một Vương Xung mà thôi, không có tư cách đó!

Thấy mọi người gần như đã đi hết rồi, Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả bước nhanh tới.

"Anh trai... Anh lợi hại thật đấy." Lâm Vân Dao vui vẻ quơ tay. "Ông chú, cảm ơn chú."

Dường như Lý Tiểu Khả có hơi sợ hãi khi đối mặt với ánh mắt của Lâm Phong, cô ấy cúi đầu, gò má đỏ bừng, tiếng nói như muỗi kêu.

Cô ấy vừa nghĩ tới lần đầu nhìn thấy ông chú.

Tiểu Dao còn lừa cô ấy, nói là ông chú đến đi ị, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy có hơi bưồn cười.

Sao ông chú lại có thể làm một việc thô tục như vậy chứ?

Nhưng mà ông chú thật sự rất giỏi đó!

Hơn nữa... Ông chú cũng khác hẳn với những người đàn ông khác! Cơ thể không hôi, còn có mùi thơm nhè nhẹ.

Vừa đẹp trai vừa biết đánh nhau, tất cả mọi người đều sợ anh, còn với mình thì lại tốt bụng như thế.

Thiếu nữ mộng mơ, suy nghĩ lao xao, ánh mắt Lý Tiểu Khả dần thất thần.

Đương nhiên Lâm Phong không biết những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu Lý Tiểu Khả.

Anh nhìn dáng vẻ đáng thương của hai cô bé, trong lòng có hơi đau xót, cũng có chút bất đắc dĩ.

Anh ra vẻ nghiêm túc nói: "Tiểu Dao, lúc trước anh nói với em thế nào?”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 156: Em đi chăm sóc Tiểu Khả!


Mà bây giờ người nhà họ Lý lại thưa thớt, không có người kế tục.

Tiểu Khả là người mà ông cụ chỉ định phải đưa về, chắc chắn không phải là người mà người bình thường có thể nhắm đến được.

Lâm Phong nghe vậy thì lắc đầu đáp: "Ông nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ coi Tiểu Khả như em gái thôi!"

"Như vậy thì tốt, xin cảnh báo trước, con gái tôi không phải người mà cậu có thể nhăm nhe đâu!”

Lý Như Hải bình tĩnh nói. Lâm Phong nghe vậy không kìm được mà bật cười, anh thản nhiên đáp: "Ông anh à, khoan hãng nói tới việc tôi có ý gì với Tiểu Khả hay không!"

"Tôi nghĩ là người lớn trong nhà không nên nhúng tay vào những chuyện thế này thì hơn! Ông cảm thấy sao?"


"Ai cũng có quyền theo đuổi tình yêu, ông là ba của Tiểu Khả, việc phải làm là cổ vũ Tiểu Khả, chứ không phải đi ngăn cản Tiểu Khả!"

"Người như cậu chính là điển hình cho tư tưởng bần nông! Trên thế giới này làm gì có nhiều tình yêu thế chứ, cậu còn quá trẻ tuổi!"

Lý Như Hải cười khinh.

"Lý Như Hải, bố đang nói lung tung cái gì đấy? Chuyện của con không cần ba phải lo, con cũng không cho phép ba sỉ nhục ông chú!”

Lý Tiểu Khả không chịu nổi nữa, lớn tiếng nói.

Dường như Lý Như Hải đã quen với việc con gái tỏ thái độ với mình.

Ông ta cũng không thèm để ý, mà lắc đầu đáp:

"Tiểu Khả, trước khi đến đây ba đã gọi điện cho mẹ con, ý của mẹ con là muốn quay lại với ba! Cho nên bây giờ con coi như là đại tiểu thư nhà họ Lý chúng ta rồi!"

"Ngoại trừ anh trai con ra thì thế hệ trẻ của nhà họ Lý chỉ còn mỗi con nữa thôi! Con phải hiểu răng, ba sẽ không bao giờ làm hại con!"

Lý Tiểu Khả nghe vậy thì sửng sốt một lúc, sau đó nói với giọng điệu không thể tưởng tượng nổi:

“Mẹ, đồng ý quay lại với ba sao?”

“Đúng thết"


Lý Như Hải nhẹ nhàng gật đầu.

Nghe vậy, tâm trạng của Lý Tiểu Khả bỗng chợt sụp đổ.

“Cho dù mẹ có chịu tha thứ cho ba, thì con cũng không tha thứ cho bai Ba chính là kẻ cặn bã vô trách nhiệm! Ba không xứng làm bai”

Nói xong, Lý Tiểu Khả ôm mặt, nghẹn ngào chạy về phía ký túc xá trường học.

"Em đi chăm sóc Tiểu Khả!"

Lâm Vân Dao nói một câu rồi vội vàng đuổi theo.

Đưa mắt nhìn theo hai cô gái rời đi, sắc mặt Lý Như Hải có hơi tệ hại.

Ông ta rời ánh mắt về phía Lâm Phong, trầm giọng nói:

"Tôi là một người biết nói lý lẽ, cậu đã cứu con gái tôi, tôi vô cùng cảm ơn cậu! Nhưng nếu cậu mà có những suy nghĩ lung tung khác thì đừng trách tôi lấy oán báo ơn!"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 154: Em hiểu rồi!


"Em hiểu rồi!"

Lâm Vân Dao nắm chặt nắm tay nhỏ.

Rõ ràng là chuyện khi nấy khiến cô ấy vô cùng căm giận.

"Chỉ là lần này xảy ra những việc này rồi, chắc là em cũng bị đuổi th

Lâm Vân Dao lại có hơi lo lắng nói.


"Đừng nghĩ lung tung! Có anh ở đây không ai dám đuổi em đâu! Em cứ vui vẻ tận hưởng thời gian học đại học là được! Không cần phải đặt nặng thành tích học tập gì đó, quan trọng là phải thật vui vẻ."

Lâm Phong nói.

“Anh trai... Có anh thật tốt quá."

Lâm Vân Dao nghĩ đến những gì mình từng trải, đôi mắt lại đỏ lên, đột nhiên cô ấy thay đổi chủ đề, còn nói thêm:

"Anh trai... Anh cũng ba mươi hai tuổi rồi, nên tìm vợ đi, cũng không thể sống độc thân cả đời như vậy chứ? Ba mẹ dưới suối vàng mà biết chắc chắn sẽ đau lòng lắm đó."

"Con bé ngốc, lại còn quan tâm cả chuyện của anh nữa!"

Lâm Phong cưng chiều xoa đầu em gái, trong đầu lại hiện lên bóng hình của Trần Y Nặc.

Chỉ chờ tới ngày mai thôi là có kết quả rồi! "Anh trai, hay là để Tiểu Khả làm vợ anh đi!: Lâm Vân Dao đột nhiên nói.

"Tiểu Dao, cậu nói lung tung cái gì thế!"

Vẻ mặt Lý Tiểu Khả tức giận, cô ấy duỗi nắm đấm nhỏ ra định đấm vào ngực Lâm Vân Dao, nhưng cặp mắt lại không kìm được mà liếc qua Lâm Phong.


Lúc phát hiện Lâm Phong không hề có phản ứng gì, trong lòng cô ấy không khỏi có chút mất mát.

"Tớ đâu có nói lung tung! Anh tớ tốt như thế, cậu tìm được anh ấy là có được món hời đói"

Lâm Vân Dao cười hì hì. "Hừ! Cậu còn nói nữa!"

Lý Tiểu Khả chu môi "hừ" một tiếng.

"Được rồi, hai đứa các em mới có bao tuổi chứ, lo học cho giỏi đi, đừng có suốt ngày nghĩ đến mấy chuyện này!"

Lâm Phong bất đắc dĩ ngắt lời hai cô gái đang trêu ghẹo ầm ïĩ.

Mặc dù Lý Tiểu Khả vô cùng xinh đẹp đáng yêu, nhưng trong lòng anh thì cô ấy cũng chỉ như một đứa em gái thôi.

Đương nhiên anh không thể nào có bất cứ suy nghĩ gì về cô ấy được. Chứ nói chỉ là bây giờ trong lòng anh chỉ muốn Trần Y Nặc.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 157: Ở đại sảnh nhà họ Tần


Ở đại sảnh nhà họ Tần.

Bầu không khí ngột ngạt đến cùng cực.

Tân Thiên Trụ đang ngồi trên chiếc ghế gỗ hoa lê ở phía trên, sắc mặt u ám không nói một lời nào.

Có rất nhiều người đang đứng phía dưới ông ta!

Có chừng ba mươi bốn mươi võ giả ở các cấp Địa Cảnh, Huyền Cảnh, Hoàng kỳ!


Người nào cũng có khí tức không tầm thường, cảm giác áp bức vô cùng. Đây đều làn những người gốc gác nhà họ Tần, là tinh anh trong tinh anh.

Mà lúc này đây trên gương mặt những bậc cường giả như thế lại hiện lên vẻ phần nộ và đau thương.

Vì trước mắt bọn họ, là một cái xác lạnh đang nằm đó! Chính là Tân Phong!

Thi thể của Tân Phong cứng ngắc mà trắng bệch, gương mặt tím tái, máu trên khóe miệng cũng đã khô lại đóng vảy, trông thê thảm biết bao.

"Chú hai, cháu sai rồi, cháu sẽ sửa sai... Chú đưa cháu về nhà đi! Cháu muốn về nhà."

Nghĩ đến những lời cháu mình nói trước khi chết, Tân Thiên Trụ không khỏi siết chặt năm đấm, trái tim đau quặn.

Chính ông ta đã nhìn Tân Phong trưởng thành!

Vì để luyện võ mà cả đời ông ta không con không cái.

Cho nên trong mắt ông ta, Tân Phong cũng như chính con trai mình vậy! Nhưng bây giờ, ông ta lại tự tay giết chết Tân Phong!

Như cắn chết đứa con mình vậy!


Không một ai có thể thấu hiểu được nỗi đau này!

"Nhị gia, lẽ nào cứ cho qua chuyện này như thế sao? Cậu chủ nhỏ không thể chết vô ích được!"

"Đúng đó! Thật đúng là nhục nhã vô cùng, nhà họ Tân chúng ta là một trong ba danh môn vọng tộc lớn của thành phố Kim Lăng, chưa từng bị bắt nạt như vậy bao giờ!"

"Nếu không trả mối thù này, nhà họ Tần chúng ta còn mặt mũi nào mà ở lại thành phố Kim Lăng nữa?”

Một đám võ giả lạnh lùng nói dồn dập.

"Tất cả bình tĩnh hết lại cho tôi! Chúng ta nhiều người thế này, nhưng cho dù có cùng xông lên thì cũng chưa đủ để giết chết tên cường giả Thiên Cảnh kia!"

Tân Thiên Trụ lạnh lùng đáp. Vừa cất lời. Trong sân lập tức trở nên yên tĩnh.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 155: Đi rồi?


Lâm Phong thấy vậy thì nhíu mày.

Người đàn ông trung niên này là ba của Tiểu Khả sao?

Thì ra là một võ giả sơ kỳ Địa Cảnh!

"Ba cũng buồn cười thật đấy, người ta đã đi rồi ba mới chạy tới!"

Lý Tiểu Khả không nhịn được mà chế nhạo một câu.

Lúc nãy đúng là cô ấy cũng có thông báo cho người ba vô trách nhiệm này của mình, nhưng mà không ngờ rằng ba lại đến chậm như thế, điều này khiến lòng cô ấy càng căm tức hơn!

"Đi rồi?"

Vẻ mặt Lý Như Hải hơi giật mình.

Thật ra ông ta đã chạy đến đây bằng tốc độ nhanh nhất rồi, nhưng mà nhà họ Lý ở tít bên phía tây thành phố, cách nơi này một quãng đường 50km, hơn

nữa trên đường còn kẹt xe, cho nên mới tới muộn!

"Đúng đó! May mà có ông chú cứu con! Chờ đến khi ba tới thì có khi con đã bị người ta đánh chết rồi!"

Lý Tiểu Khả lạnh lùng đáp.

Lâm Phong nhìn thấy cảnh này thì kinh ngạc.


Sao Tiểu Khả lại tỏ ra lạnh lùng với ba mình như thế chứ?

"Là cậu đã cứu con gái tôi sao?"

Lý Như Hải nhìn về phía Lâm Phong rồi hỏi.

Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu, không thể phủ nhận!

Lý Như Hải nghe vậy thì liền nháy mắt với cấp dưới đang đứng phía sau. Cấp dưới lập tức lấy một tấm thẻ ngân hàng ở trong túi ra.

"Cảm ơn cậu đã cứu con gái tôi, trong tấm thẻ này có năm trăm vạn, coi như là cảm ơn công lao của cậu!"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 158: Chờ tới khi đại ca qua ải!


"Ngoài ra, Trần Thiên Hủ, con trai trưởng nhà họ Trần ở Vân Xuyên đã tới thành phố Kim Lăng dưới sự sắp xếp của nhà họ Giang rồi, bây giờ đang ở khách sạn Kim Lăng, chuyện này cũng chẳng phải chuyện tốt đẹp gì cho cam!"

"Tóm lại, khoảng thời gian này là lúc rất rối loạn, nhà họ Giang đang nhăm nhe chúng ta, quyết tâm tiêu diệt nhà họ Tần chúng ta, chúng ta nhất định phải kiên định!"

"Chờ tới khi đại ca qua ải! Đó chính là lúc nhà họ Tân chúng ta nở mày nở mặt!"

"Đến khi đó, mọi nỗi tủi nhục chúng ta từng phải chịu! Đều phải trả lại cho bọn chúng gấp bội!"

Cùng lúc này. Nội bộ liên minh võ đạo thành phố Kim Lăng.


Một người đàn ông trung niên mặc áo đen chắp hai tay sau lưng, đứng trước cửa gỗ, nhìn về dòng xe cộ tấp nập ở đằng xa.

Người này chính là võ giả Thiên Cảnh duy nhất được biết đến hiện tại ở thành phố Kim Lăng, Vương Nhạc Hiên.

Mà ở phía sau ông ta chính là hai vị cường giả võ đạo! Một người là phó minh chủ Dương Đỉnh Thiên, trung kỳ Địa Cảnh.

Gòn một người khác là Viên Thiên Cương, đỉnh phong Huyền Cảnh, là thành viên cốt lõi.

"Ý của các người là, tên cường giả Thiên Cảnh đột nhiên xuất hiện kia không những can thiệp vào chuyện Huyết Thủ Nhân Đồ, mà còn đi khắp nơi giết hại người vô tội bừa bãi?"

Vương Nhạc Hiên quay đầu lại từ tốn nói.

"Đúng vậy! Tên này thật sự vô cùng hống hách, xem mạng người như cỏ rác, không xem bất cứ ai ra gì cải"

Viên Thiên Cương cung kính đáp.

Người chết là cháu họ của gã, đương nhiên gã phải ra sức bôi nhọ Lâm Phong!

"Minh chủ, tên này làm rung chuyển thành phố Kim Lăng quá chừng, đến cả tam đại gia tộc mà tên đó cũng không coi ra gì, với lại theo như tin tức ngầm thì có vẻ như đến cả Tam Khẩu Đường cũng bị tên này doạ cho một phen."

Dương Đỉnh Thiên nói xong thì lắc đầu:

"Lai lịch tên này không rõ, cứ như bỗng dưng xuất hiện vậy! Không có gốc rễ, tên đó hành động hung hãn như thế cũng chẳng phải chuyện tốt với thành phố Kim Lăng!"

giờ tam đại gia tộc thành phố Kim Lăng đang chia ra mà trị, tứ đại bang phái phụ trách quản lý an ninh trật tự, một khi sự cân bằng này bị phá vỡ thì mọi thứ sẽ rối loạn!"

'Vương Nhạc Hiên nghe vậy thì tỏ ra trầm tư.

Suốt hồi lâu sau ông ta mới hỏi:

"Các người không đi điều tra thân phận của tên đó sao?" "Có điều tra! Nhưng toàn là tư liệu trống!"

“Tên này tên là Lâm Phong, nhà ở thôn Lâm Gia ở ngoại thành, từ nhỏ lớn lên ở thành phố Kim Lăng, mười năm trước tốt nghiệp đại học Kim Lăng!"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 156: Em đi chăm sóc Tiểu Khả!


Mà bây giờ người nhà họ Lý lại thưa thớt, không có người kế tục.

Tiểu Khả là người mà ông cụ chỉ định phải đưa về, chắc chắn không phải là người mà người bình thường có thể nhắm đến được.

Lâm Phong nghe vậy thì lắc đầu đáp: "Ông nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ coi Tiểu Khả như em gái thôi!"

"Như vậy thì tốt, xin cảnh báo trước, con gái tôi không phải người mà cậu có thể nhăm nhe đâu!”

Lý Như Hải bình tĩnh nói. Lâm Phong nghe vậy không kìm được mà bật cười, anh thản nhiên đáp: "Ông anh à, khoan hãng nói tới việc tôi có ý gì với Tiểu Khả hay không!"

"Tôi nghĩ là người lớn trong nhà không nên nhúng tay vào những chuyện thế này thì hơn! Ông cảm thấy sao?"


"Ai cũng có quyền theo đuổi tình yêu, ông là ba của Tiểu Khả, việc phải làm là cổ vũ Tiểu Khả, chứ không phải đi ngăn cản Tiểu Khả!"

"Người như cậu chính là điển hình cho tư tưởng bần nông! Trên thế giới này làm gì có nhiều tình yêu thế chứ, cậu còn quá trẻ tuổi!"

Lý Như Hải cười khinh.

"Lý Như Hải, bố đang nói lung tung cái gì đấy? Chuyện của con không cần ba phải lo, con cũng không cho phép ba sỉ nhục ông chú!”

Lý Tiểu Khả không chịu nổi nữa, lớn tiếng nói.

Dường như Lý Như Hải đã quen với việc con gái tỏ thái độ với mình.

Ông ta cũng không thèm để ý, mà lắc đầu đáp:

"Tiểu Khả, trước khi đến đây ba đã gọi điện cho mẹ con, ý của mẹ con là muốn quay lại với ba! Cho nên bây giờ con coi như là đại tiểu thư nhà họ Lý chúng ta rồi!"

"Ngoại trừ anh trai con ra thì thế hệ trẻ của nhà họ Lý chỉ còn mỗi con nữa thôi! Con phải hiểu răng, ba sẽ không bao giờ làm hại con!"

Lý Tiểu Khả nghe vậy thì sửng sốt một lúc, sau đó nói với giọng điệu không thể tưởng tượng nổi:

“Mẹ, đồng ý quay lại với ba sao?”

“Đúng thết"


Lý Như Hải nhẹ nhàng gật đầu.

Nghe vậy, tâm trạng của Lý Tiểu Khả bỗng chợt sụp đổ.

“Cho dù mẹ có chịu tha thứ cho ba, thì con cũng không tha thứ cho bai Ba chính là kẻ cặn bã vô trách nhiệm! Ba không xứng làm bai”

Nói xong, Lý Tiểu Khả ôm mặt, nghẹn ngào chạy về phía ký túc xá trường học.

"Em đi chăm sóc Tiểu Khả!"

Lâm Vân Dao nói một câu rồi vội vàng đuổi theo.

Đưa mắt nhìn theo hai cô gái rời đi, sắc mặt Lý Như Hải có hơi tệ hại.

Ông ta rời ánh mắt về phía Lâm Phong, trầm giọng nói:

"Tôi là một người biết nói lý lẽ, cậu đã cứu con gái tôi, tôi vô cùng cảm ơn cậu! Nhưng nếu cậu mà có những suy nghĩ lung tung khác thì đừng trách tôi lấy oán báo ơn!"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom