Cập nhật mới

Dịch Full Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 780: Ông xã kiêu ngạo vô địch (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lại thêm một lát, mùi nước hoa gay mũi đã bay bớt, Kiệt Sâm mới bước đến mở cửa xe ra… sau đó, chỉ thấy một người đàn ông đẹp trai lãnh khốc xuất hiện trong tầm mắt.

Phù Mỹ Quân sửng sốt! Trái tim cũng thiếu chút nữa nhảy bật ra khỏi cổ họng.

Người đàn ông này… thật sự đẹp trai đến mức cả người lẫn thần đều phẫn nộ ——

Khuôn mặt anh tuấn, sắc mặt lạnh lùng, đôi tròng mắt sâu đen kia mơ hồ vương chút không vui, tầm mắt trực tiếp vụt qua khuôn mặt cô ta, ngay cả liếc một cái cũng không thèm.

Người đàn ông giơ đôi chân dài, bước xuống mặt đất, lúc anh xuống hẳn rồi đứng cạnh chiếc xe, xung quanh truyền đến từng đợt hít sâu: “Thật đúng là cao ah~ ——”

“Mẹ ơi… người này là minh tinh sao? Thật sự quá cao, quá đẹp trai mất thôi!” “Ông trời của tôi —— chiếc xe kia đẹp như vậy, không nghĩ đến chủ nhân của nó còn đẹp gấp nhiều lần! A —— mọi người không phát hiện ra anh ấy nhìn quen lắm hay sao?”

Có người xì xào bàn tán nói: “Là Diệp tiên sinh, chồng của Lăng Vi.”

Mọi người đi ngang qua nơi này cũng đều rối rít quay đầu nhìn, tất cả ánh mắt đều tập trung đến trên người Diệp Đình. Anh giống như một khối nam châm, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

Thân hình anh cao ngất, đứng bên canh chiếc xe, lại khoác chiếc áo choàng dài màu đen đầy khí phách vạn phần, xét về tổng thể, độ tinh xảo đã đạt đến mức cao nhất.

Lăng Vi nhìn Diệp Đình, lòng tràn đầy vui mừng, cô không nghĩ tới anh vừa mới lên đài liền dẫn tới xôn xao như vậy…

Còn chưa xuống xe mà đã khiến khuôn mặt cô ả kia đen như đít nồi, ha ha ha, thật đúng là thoải mái!

Lúc này, tất cả mọi người đứng ngoài cửa khách sạn Đế Hào đều đang nhìn anh.

“Rầm —— ” đột nhiên có nữ sinh đâm sầm vào cây…

Phù Mỹ Quân chợt giật mình, bàn tay nhỏ vẫy vẫy: “Hi… Tiên sinh, tôi thật sự không có ác ý, cũng không làm hỏng xe của ngài… À… hình như tôi đã từng gặp ngài trong bữa tiệc của Tề gia… cho nên muốn chào hỏi ngài một chút.” Ngoài ý muốn, giọng nói của cô ta lại hơi run rẩy…

Thật ra thì cô ta chưa gặp qua người đàn ông này, nhưng vưa nãy cô ta cũng đã khoe khoang đến thế kia, lúc này, cho dù là người đàn ông này chỉ nói một câu, cũng không coi là mất mặt mũi lắm đúng không?

Cô ta toét miệng cười, kết quả đôi môi run đến mức không cười nổi, cô ta muốn bước từng bước muốn đi đến bên cạnh người đàn ông, nhưng áp lực quá lớn lại khiến cô ta chùn bước. Tay vẫn còn đang đặt trong không khí…

Lúc này, hộ vệ chung quanh đột nhiên chặn cô ta lại: “Cô gái, phiền toái nhường một chút, đừng có chắn đường.”

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Phù Mỹ Quân, trong đám người liền truyền đến từng tiếng cười lớn không chút cố kị nào…

Phù Mỹ Quân bị nhiều bạn học nhìn chằm chằm như vậy, chỉ cảm thấy cả khuôn mặt nóng bừng như bị thiêu cháy. Bởi vì người đàn ông kia giống như không nhìn thấy người đang đứng bên cạnh anh ta vậy, trực tiếp coi thường cô ta, đi về phía đám người đang nhìn, giống như hoàn toàn không hề nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp đang nở nụ cười, ném ra ánh mắt quyến rũ chào hỏi mình vậy. Thậm chí sắc mặt anh ta trông còn kém hơn trước, bởi vì ghét cái mùi nước hoa nồng nặc kia, nên liền tránh xa mấy bước.

Phù Mỹ Quân chỉ hận không thể đập đầu chết ngay lập tức! Cho dù người này chỉ hỏi cô ta một chút kiểu như ‘cô là ai?’ hoặc trực tiếp bảo cô ta cút đi, ít nhất cũng hơn nhiều bộ dang coi cô ta như không khí giống bây giờ… như thế này, cô ta trong tình cảnh tiến không được mà lùi cũng chẳng xong, gượng gạo đến mức phải treo ngược cả người lên tự sát mất thôi?

Đôi mắt của người đàn ông vừa sâu vừa trầm, khẽ đảo qau cả đám người, lập tức khóa chặt chặt vào Lăng Vi, Lăng Vi đứng giữa cả đám người, dường như khó thấy được bóng dáng. Xung quanh cô nhiều người như vậy, nhưng anh chỉ khẽ liếc một cái mà đã thấy cô ngay, hệt như trên người cô có con chip định vị vậy.

Trong cả đám người, chỉ có mỗi mình Lăng Vi là khiêm tốn nhất. Vẻ mặt cô bình tĩnh, ánh mắt trong suốt lạnh nhạt, thật giống như không thèm quan tâm đến mọi chuyện xung quanh.

Thế nhưng, anh có thể ngay lập tức cảm nhận được khí tức của cô, giống như có kỹ năng trời sinh thần kỳ vậy, tựa như bất kể giữa thế gian này có bao nhiêu người, anh cũng chỉ có thể liếc một một cái là có thể thấy cô ngay.

Diệp Đình không coi ai ra gì, đi về phía cô.

Đám bạn học lập tức dạt ra hai bên thành một con đường để anh đi.

Diệp Đình đi thẳng về phía Lăng Vi, lúc thấy cô đứng canh Hoa Thiếu Kiền và Hứa Tử Huân, không kìm được khẽ nhíu mày.

Tàm mắt của Hoa Thiếu Kiền và Diệp Đình chạm vào nhau, tình địch gặp mặt, đúng là đỏ mắt! Hai người cũng không cho nhau chút sắc mặt tốt đẹp nào, ánh mắt lạnh ngạnh chiếu thẳng!

Sắc mặt Hứa Tử Huân cũng không tốt lắm, nhưng Diệp Đình hoàn toàn không hề nhìn anh ta một cái.

“Sao lại không đem di động theo?” Diệp Đình chuyển tầm mắt, nhìn về phía Lăng Vi, nhất thời ánh mắt tràn đầy xuân ý, giọng nói cũng vô cùng ấm áp.
 
Chương 781: Quá gây họa luôn rồi (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trong nháy mắt bạn học xung quanh đều không lên tiếng, giống như miệng cũng bị đông cứng. Xung quanh rời vào tình trạng im lặng hoàn toàn, Vu Tình núp trong đám người, mặt cũng không dám để lộ, cúi gằm đầu xuống giảm cảm giác tồn tại của bản thân mình.

Phù Mỹ Quân vẫn đứng bên cạnh chiếc xe phía xa kia, bộ dạng đờ đẫn giống như bị sét đánh đờ luôn.

Tất cả bạn học đều nhìn chằm chằm Lăng Vi, đây chính là scandal trong truyền thuyết mà ——

Rốt cuộc Diệp tổng giám đốc và Lăng Vi là thật hay giả, giống như đã được tận mắt chứng kiến chân tướng a a a!

Sốt ruột thật ——

Có nữ sinh thích bát quái liền bừng bừng tâm can chăm chú nhìn hai người, đặc biệt hi vọng Lăng Vi nói cái gì như kiểu “Cút ngay —— đồ lăng nhăng, cần anh quản chắc —— đúng là không biết xấu hổ, quản cái gì mà quản…”

Sau đó, lại nhìn tổng giám đốc bá đạo thẹn quá hóa giận: “Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ này, dám ra ngoài uống rượu, còn hẹn gặp đàn ông, em coi tổng giám đốc bá đạo như tôi là cái gì hả?”

Cả đám người đang điên cuồng bổ não mình, đột nhiên thấy Lăng Vi cười lên.

Một trận gió lạnh lướt qua cổ Lăng Vi, cô nhún vai một cái, nói: “Túi xách rơi ở trong xe rồi.”

Diệp Đình giơ tay lên… hướng về phía Lăng Vi. Có nữ sinh gào to trong lòng —— “Đánh đánh! Sắp sửa đánh rồi! Anh ta sắp đánh Lăng Vi ——”

Kết quả, người ta đưa tay ra…

Dựng lại cổ áo choàng cho Lăng Vi, lại vươn tay ôm cô vào trong ngực: “Lần sau nhất định phải mang di động theo, em không biết anh không liên lạc được với em sẽ lo lắng thế nào sao?”

Lăng Vi dùng sức gật đầu một cái: “Em thật sự không cố ý…”

Vừa nãy lúc ngồi trên bàn cô còn sốt ruột, còn muốn gọi điện thoại cầu cứu anh nữa kìa.

Xung quanh lập tức nổ bung!

“Mẹ ơi…. Ngược chết FA tôi rồi…”

“Các cậu chắc chắn đây là tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế chứ? Không phải nói là lạnh lùng lắm sao?”

Có người lập tức nói: “Không sai, đúng là lạnh lùng thật mà… vừa nãy chẳng phải đối xử lạnh lùng với Phù Mỹ Quân đấy thôi…”

“Đúng mà, thật sựu là anh ta… lần trước đã từng nhìn tháy ở trường một lần, chẳng qua là hơi xa nên không thấy rõ lắm…”

“Không phải trên Weibo có hình hay sao? Mình xem rồi? Đúng là anh ta đó!”

“Má ơi —— Diệp boss trông ngầu như vậy sao? Còn đẹp trai hơn trong hình gấp một vạn lần! Thật đúng là có khí thế…Một cái bánh bao to đùng như vậy, làm sao lai đập trúng Lăng Vi cơ chứ? Ài? Các cậu thử nói xem, hai người bọn họ là thật thật hả? Liệu chúng ta có còn cơ hội không?”

Có bạn học thấp giọng nghị luận: “Cậu đừng có mà mơ nữa đi! Nhất định người ta là thật rồi… Diệp tổng giám đốc người ta mới vừa giúp Lăng Vi dựng cổ áo lên còn gì, quan tâm biêt bao a, bạn trai mình cũng không làm được như thế nữa kìa!”

“Đúng đó! Còn ngay trước mặt nhiều người như vậy, ôm lấy Lăng Vi…”

“Nếu như đây là giả, không phải là diễn giỏi quá rồi sao?”

Thế nhưng, khuôn mặt đầy oán khí kia của Hoa Thần là sao chứ?

Tại sao mới vừa rồi Hoa Thần vẫn đang bình thường giờ lại đột nhiên hung ác rồi? Còn Hứa Tử Huân nữa… Rõ ràng là bạn trai cũ của Lăng Vi, làm sao lại bị coi như không khí?

Tiếng xì xào trong nháy mắt bùng nổ. âm thanh bàn tán sóng sau cao hơn sóng trước.

Diệp Đình nhìn lướt qua đám sinh viên đang ríu rít, xung quanh liền lập tức im ắng ngay!

Giống như máy phát nhạc bị nhấn off vậy, trong nháy mắt, xung quanh liền chìm vào một đợt im lặng đến quỷ dị.

“Đình ca…” Lôi Đình bước đế bên cạnh Hoa Thiếu Kiền, nghiêng đầu cười với Diệp Đình một tiếng, giống như đang tranh công.

Diệp Đình quét mắt nhìn cô một cái, chỉ thấy cánh tay nhỏ của cô đang khoác vòng trên cánh tay Hoa Thiếu Kiền.

Mà sắc mặt Hoa Thiếu Kiền thì thật khó nhìn, muốn tránh cô ra, lại bị Lôi Đình gắt gao ôm lấy.

Hoa Thiếu Kiền muốn nổi giận, nhưng anh ta đã kìm nén xuống.

Xung quanh nháy mắt lại bùng nổ: “Cô gái kia… sao lại níu lấy cánh tay Hoa Thần? Hoa Thần của chúng ta có bạn gái ư?”

“Trời ơi —— Tại sao tất cả đàn ông tốt đều là hoa đã có chủ rồi chứ? Mình cũng muốn mà ——”

“Cẩu FA bị thương một loạt hết rồi…”

“Mau đỡ mình đi bệnh viện trị thương đi…”

Lý Thiên Mặc đứng bên cạnh đột nhiên ánh mắt như cứng lại, nói: “Cô là Lôi Đình đúng không?”

Lôi Đình kinh ngạc, hơi quẫn rồi sao: “Làm sao anh biết?”

“…” Lý Thiên Mặc còn kinh ngạc hơn… “Thật sự đúng sao?”

Lôi Đình nhìn cộ tóc giả của mình, bĩu môi ảo não nói: “Hôm nay hóa trang thật thất bại… lại bị người khác nhận ra… rõ ràng hóa trang dày thế này cơ mà, còn cố ý đeo lens nữa…”
 
Chương 782: Quá gây họa luôn rồi (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lý Thiên Mặc lại nói: “Tôi cũng đâu có nhận ra cô, nhưng là tôi có thể biết… Bởi vì tôi đã sắp xếp số hiệu cho tất cả mọi người, cho nên, bất kể cô có biến đổi hình dạng thành thế nào đi nữa, tôi cũng có thể tìm thấy trong cả đám đông, bất kể là cô có hóa trang hay không, số hiệu cũng sẽ không thay đổi.”

“Hự….” Sao nghe kiểu gì cũng thấy mơ hồ thế này…

Lăng Vi bội phục sát đất, nhưng mà,.. đột nhiên có chút lo lắng thay Thiên Ma, giữa Lôi Đình và Hoa Thiếu Kiền rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy nhỉ?

Diệp Đình không nói gì nữa, ôm Lăng Vi thoát khỏi đám người, giọng nói bình tĩnh: “Hồ lão tiên sinh đến,” Nói xong, lại chăm chú nhìn khuôn mặt cô một lúc: “Vẫn còn khó chịu sao?”

Lăng Vi lắc đầu: “Không ngồi xe thì thôi, vừa ngồi xe là lại thấy muốn ói.”

“…” Diệp Đình kéo tay cô, đi về chỗ đầu chiếc xe nhìn một cái: “Vậy thì đi bộ về nhé?”

Lăng Vi lập tức lắc đầu: “Quá xa… đi như vậy phải mất tận một tiếng, vẫn là ngồi xe thôi.”

Diệp Đình khom người, giơ tay ôm ngang người cô: “Vừa haymỗi ngày đều có thời gian tập dưỡng khí một tiếng. Nếu như em thật sự mang thai, hai tháng này anh sẽ không dám đụng vào em đâu, dù sao anh cũng phải tìm thứ gì đó để phát ra chứ.”

“Phụt ——” Lăng Vi thực muốn tìm một kẽ nào đó để chui xuống, cô níu lấy cổ áo anh: “Chồng, đặt em xuống trước đi đã… đằng sau có bao nhiêu bạn học nhìn thế kia, anh nhìn đôi mắt ty hí của bọn họ đang long sòng sọc lên kia kìa… Bọn họ như dùng ánh mắt ‘xoẹt xoẹt’ hai ta luôn kìa, anh ngược cẩu FA như vậy, quả thật… Mau thả em xuống đi, em còn phải đưa cô giáo về nhà nữa.”

Diệp Đình còn lâu mới quan tâm điều đó, ôm cô bước từng bước dài, vững chãi đi về phía trước, sai những người bên cạnh: “Đưa cô giáo về nhà.” Bốn mươi mấy người trong nháy mắt đã xếp hàng đi tới trước mặt cô giáo Đan: “Mời ngài…”

Cô giáo Đan khuôn mặt mơ màng được mời lên xe, sau khi lên xe vẫn còn tiếp tục suy nghĩ, đây là muốn bắt cóc sao? Hay muốn giết con tin?



Mười mấy chiếc xe màu đen từ từ chạy đi: “Phiền toái nhường đường một chút ——”

Phù Mỹ Quân vẫn kinh ngạc đờ người đứng cản đường, cô ta bước sang bên cạnh hai bước, chỉ thấy một chiếc, hai chiesc, rồi ba chiếc… mười mấy chiếc BMW lần lượt lái vụt qua chỗ cô ta đứng… đợi đến lúc cô ta tỉnh hồn, thì đã bị ngập ngụa trong một đám khói xe để lại.

Lăng Vi che mặt, thật sự muốn cười đến phát điên luôn rồi. Cô nàng này giả bộ x giả bộ thật hơi quá rồi, thật sự luôn ấy!

Sau lưng anh vô cùng yên tĩnh, dường như tất cả bạn học đều dùng ánh mắt nhìn chằm chằm bọn họ, lại không hề có một ai nói chuyện.

Lăng Vi cố gắng giãy dụa: “Chồng, hay là chúng ta ngồi xe đi… Quá gây họa luôn rồi! Gan em cũng run hết rồi này… Tối nay chắc chắn sẽ có thêm người ghim em. Vợ anh không chịu thương nổi đâu mà~…”

Nếu như là đổi sang bạn học khác, chắc chắn cô sẽ xông tới ném luôn cho người ta mấy câu: “Đồ thảo mai, cho cô giả bộ! Cho cô giả bộ nữa này —— đâm chết!” Chuyện này tuyệt đối có thể xảy ra thật đó…

Diệp Đình không quan tâm, sau đó đột nhiên nghe thấy tiếng động cơ từ phía sau truyền đến, Lăng Vi quay đầu, chỉ thấy Lôi Tuấn tao nhã đang dừng chiếc xe thể thao Lamborghini trước cửa khách sạn: “Chị dâu, lên xe thôi! Ở bên ngoài chơi hứng thú quá? Mấy giờ rồi, mà vẫn còn chưa về nhà nữa?”
 
Chương 783: Bảo bối bảo bối (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hạ Tiểu Hi rúc cổ đi vào trong đám người, mặc niệm: “Không nhìn thấy tôi, không nhìn thấy tôi…” Bạn học chung quanh nhìn trái nhìn phải, không biết anh chàng đẹp trai kia đang kêu ai.

Sau đó, thấy anh đẹp trai kia sãi bước đi tới cạnh Hạ Tiểu Hi, nâng cằm cô: “Tránh cái gì? Anh cũng không ăn em!”

Hai ngày nay anh hơi sốt ruột, dọa sợ bảo bối Hi nhà anh đến mức cô không dám gặp anh… nhưng mà, giữa tình nhân… không phải nên thân mật sao… Một đại lão gia như anh, lại là mối tình đầu, vừa thử nụ hôn đầu, muốn hiến dâng đêm đầu tiên, lại mãi không hiến được, anh cũng lo lắng mà…

Hạ Tiểu Hi mặt đầy đau khổ bị ép lên xe, các bạn học chung quanh náo loạn… Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Bạn học tụ họp biến thành đại hội cưỡng ép à?

Hoặc là bảo vệ Hoa Sứ Giả, hoặc là đi xe sang! Thế nào? Trường chúng ta không có ai làm công nhân viên chức nha? Gì mà xe taxi, xe đạp, không cần, tôi đón xe đi.

Thở ra một hơi, mọi người biến mất. Lăng Vi mặc niệm, lần tới tụ họp bạn học nói thế nào cũng không thể tới…

Rõ ràng cô định xem người khác khoe khoang thối tha, sao cô lại thành người khoe khoang nhất rồi?

Đều do Diệp Đình, trách anh trách anh —— Tay nhỏ bé chọc cơ ngực anh: “Đều tại anh, đều tại anh… Em trở thành kẻ thù của toàn dân!”

Lăng Vi ảo não, cô là người khiêm tốn ——

Đột nhiên đi con đường hồ ly tinh lẳng lơ này, hơi thẹn thùng nha nha nha…

Diệp Đình bỗng dừng chân, thả cô xuống, đứng một hồi.

“Sao thế?” Lăng Vi ngẩng đầu nhìn anh, thấy anh nhíu mày.

Anh nhìn cô, giọng bình tĩnh nói: “Vừa rồi anh quên nói một câu…” Vẻ mặt anh hơi tiếc nuối, tròng mắt đen sâu xa cũng lóe lên tia sáng.

Tim Lăng Vi “lộp bộp” một tiếng: “Anh quên nói gì?” Với biểu tình của anh, hình như quên một chuyện cực kỳ lớn!

Diệp Đình rũ mắt, vô cùng trịnh trọng nhìn cô chăm chú, anh giơ tay vuốt gương mặt tươi cười của cô, nói: “Vừa rồi, lúc anh đi tới bên cạnh em, quên gọi: “Vợ…”

“Phốc ——” Lăng Vi phun đầy mặt anh, kiêu ngạo đến mê rồi.

Phổi Lăng Vi cười muốn rớt ra ngoài, đường não… Trời ạ, rắm!

Cô cười nói: “Không sao, anh không gọi, bọn họ cũng biết… Không phải anh ôm em đi sao? Còn ôm công chúa! Tuyên thệ chủ quyền kiểu này thì còn là ai?”

Diệp Đình lại nói: “Không giống nhau, gọi em là tôn trọng em.”

Lăng Vi nín cười nói: “Aiya, em biết anh tôn trọng em là được! Hay là anh đều gọi tất cả bọn họ trở lại để anh diễn thêm một lần?”

Diệp Đình nhéo mặt cô: “Lần sau tụ họp, em có thể ôm con đi theo, khoe chồng xong, tới khoe con.”

“Ha ha ha….” Lăng Vi sắp điên… Năm nay chó độc thân sống không tốt lắm à… mỗi ngày đều bị ngược, tăng tiền lương sao? Diễn một lần, còn là đi song song, ngay cả cơm cũng không phát…

Lăng Vi kéo tay anh, ngồi lên xe, về nhà. Phù Mỹ Quân đó lại sảng khoái, nghỉ ngơi…

Hồ lão tiên sinh đã chờ bọn họ ở phòng khách.

Trong phòng rất ấm áp, lão tiên sinh đang híp mắt nằm lim dim trên giường nhỏ mềm mại.

Lăng Vi vốn không muốn quấy rầy ông, ông lại mở mắt ra: “Các người về rồi? Qua đây, ông xem cho cháu.”

Lăng Vi vội chạy tới: “Ông nội, làm phiền ông…” Lão tiên sinh người ta lớn tuổi như vậy còn dày vò người ta chạy từ xa đến đây khám cho cô, đi mấy giờ đường đấy.

Hồ lão tiên sinh khoát tay nói: “Không sao… Tình trạng bây giờ của cháu không thể đi lại nhiều, lỡ như mang thai thật, đi đường xa như vậy cũng rất nguy hiểm. Bệnh tình của cháu hơi đặc biệt, lão già ông ở nhà cũng không có chuyện gì làm, đi nơi khác cũng tốt lắm.”

Trong lòng lại nghĩ… Công việc cháu trai lớn của ông là Diệp tiên sinh sắp xếp, phúc lợi đãi ngộ kia không thể chê…
 
Chương 784: Bảo bối bảo bối (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lại còn thu khách giùm phòng khám cũ kỹ tồi tàn của ông, còn quảng cáo rộng rãi cho ông, bây giờ người tới chữa bệnh nhiều hơn trước kia, mặc dù y thuật ông cao siêu, nhưng không nhiều người biết ông, kham khổ hơn nữa đời người, không nghĩ tới già rồi còn nhờ phúc người khác mà nổi tiếng.

Hồ lão tiên sinh bắt mạch cho Lăng Vi, nhẹ nhàng nói: “Ừ… Tới lúc chuyển vận, có thể an tâm dưỡng thai rồi.”

“A… Hả?” Lăng Vi cả kinh: “Có thật?”

Có thật?

Lão tiên sinh gật đầu.

“A ——” Cô che miệng cười, muốn kìm nén lại bật cười thành tiếng.

Lão tiên sinh cũng cười: “Aiya, thật sự không nghĩ đến… lại nhanh như vậy…” Mặt ông đầy nghi ngờ, còn mang theo chút kinh ngạc.

Lăng Vi vui vẻ nhào vào trong ngực Diệp Đình, dụi lại dụi, dụi lại dụi, vui quá —— ha ha ha… Cô mang thai! Có bảo bảo!

“Chồng, có thật đấy! Em cũng không ngờ… không phải… không phải em không nghĩ tới… mà là em không dám nghĩ!”

Tâm tình này thật phức tạp…

Vui vẻ, rồi lại vô cùng sốt ruột! Bỗng nhiên muốn cào người, cảm giác giống như có hai chiếc xe lửa vui vẻ chạy qua chạy lại trong bụng. Ha! Sao vui vẻ như vậy? Ha ha —— bụng hơi nóng, cả người cũng nóng

Ngón tay cô đang run, ngay cả siết tay cũng không thể hết run.

Trước kia cô hy vọng mang thai… Nhưng, thật ra cô không dám nghĩ tới.

Lại là thật! Thật vui vẻ —— ha ha, vui vẻ vui vẻ. Cô muốn ca hát khiêu vũ! Tháng chín vừa rồi còn nói cô không thể nào mang thai, bây giờ chưa tới ba tháng, cô đã có bảo bảo rồi —— la la la!

Diệp Đình ôm cô, xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn nở đầy hoa tươi của cô như dỗ trẻ con, lại nhéo cái mũi nhỏ yêu kiều của cô.

Lăng Vi cũng nhéo anh, một hồi nhéo cơ ngực, một hồi nhéo gương mặt tuấn tú của anh.

Hai người anh nhéo em, em nhéo anh.

Lão tiên sinh ở bên cạnh cười cười.

Lăng Vi đột nhiên hỏi: “Ông nội, mấy ngày nay sao cháu lại đau bụng? Còn buồn nôn, cần ăn gì điều dưỡng không ạ?”

Lão tiên sinh nhíu mày: “Đau thế nào?”

Lăng Vi nói đúng sự thật, đau từng trận, giống như có vật gì lăn lộn trong bụng….

“À…” Lão tiên sinh trầm mặc một hồi, giống như đang suy tư.

Diệp Đình nhìn ông, khóe mắt ông lão tiếp nhận được khẩn trương và cảnh cáo từ Diệp Đình: “Ách…”

Trầm ngâm một lúc, nói: “Đó là phản ứng mang thai bình thường… Không cần lo lắng, qua một hai tháng là ổn. Không cần kén ăn, cân bằng dinh dưỡng sẽ không nôn.” Dường như còn nữa, nhưng ông không nói.

Diệp Đình và Lăng Vi đều thở phào, không lên tiếng.

Lăng Vi lại ngồi xuống.

Lăng Vi nhìn biểu tình của lão tiên sinh, trong nháy mắt khẩn trương.

Tựa như có mười lăm thùng nước treo lơ lửng trên tim, cực kỳ thấp thỏm…

Cô và Diệp Đình đều không nói gì, lẳng lặng nhìn ông lão.

Lão tiên sinh cười lên, nhìn Lăng Vi, dặn dò cẩn thận: “Đừng khẩn trương, không phải chuyện nghiêm trọng gì.”
 
Chương 785: Giữ thai (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

“Vâng……”

Lão tiên sinh nói: “Hiện tại cô mới mang thai, hỉ mạch còn yếu, vách tử cung mỏng, có dấu hiệu không ổn, phải tĩnh tâm dưỡng thai, không cần vất vả mệt nhọc.”

Trong lòng Lăng Vi lo lắng: “Không ổn? Là…” Có ý tứ gì?

Là sẽ…… Sinh non sao? Hai chữ này cô vừa nghĩ đã cảm thấy run run, làm sao cũng không thể nói nên lời.

Gương mặt bị dọa trắng bệch, Diệp Đình gắt gao nắm tay cô: “Nghĩ linh tinh gì vậy? Nghe tiên sinh nói hết đã.”

Lão tiên sinh vội vàng nói: “Không có việc gì, tôi kê thuốc, cô uống đúng giờ là được.” Ánh mắt ông liếc Diệp Đình một cái.

Bên trong đôi mắt Diệp Đình nặng nề.

Lão tiên sinh lập tức cười rộ lên, vẻ mặt hiền lành nói với Lăng Vi: “Yên tâm, cố gắng không cần tức giận, tâm tình bình thản, thuận theo tự nhiên.” Nói xong nghiêm túc cầm bút viết phương thuốc, không nói thêm gì nữa.

Lăng Vi ẩn ẩn cảm thấy gì đó nhưng không hỏi mà gật đầu…

Lão tiên sinh viết xong phương thuốc đưa cho Diệp Đình, Lăng Vi không nhịn được hỏi: “Ông, tháng 11 ông tới cháu còn chưa mang thai… vừa uống 10 ngày đột nhiên mang thai…. ông còn nói ít nhất phải điều trị nửa năm, không phải quá đột ngột chứ? Tuy cháu có uống vitamin này nọ nhưng vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ…”

“Ừ, đúng là rất đột ngột…… Nhưng mà không sao, chỉ cần ăn ngon, ngủ ngon, sẽ không có vấn đề gì hết.”

Lăng Vi lại nhịn không được hỏi: “Gần đây cháu tìm hiểu không ít tư liệu mang thai, hình như uống thuốc… ảnh hưởng tới sự phát triển của bé con, ông xem cái thai này của cháu có khỏe mạnh không?”

Lão tiên sinh cười cười, nói: “Có một vài loại thuốc ảnh hưởng tới sự phát triển của thai nhi, thậm chí biến thành dị dạng nhưng thuốc tôi kê cho cháu không đáng ngại, chủ yếu điều trị, không có tác dụng phụ gì.”

Lăng Vi yên lòng.

Lại nói: “Mấy ngày trước cháu uống nhiều dấm không cẩn thận cắn hỏng răng…có ảnh hưởng với thai nhi không?”

Đột nhiên lão tiên sinh nhướn mày: “Cháu uống nhiều dấm?”

“Vâng…”

Lăng Vi nghiêm túc gật đầu: “Uống rất nhiều dấm, còn ăn rất nhiều đồ chua…… Cháu mang thai nhanh như vậy có sao không?”

“……”

Lão tiên sinh không trả lời ngay, nghĩ tới gì đó liền nhăn mày, Lăng Vi không quấy rầy ông mà yên lặng ngồi đó.

Một lúc sau lão tiên sinh mới nói: “Cái này… có một chút nguyên nhân… vì dấm nên mới có thể kiềm chế điều tiết máu cân bằng, có lợi cho hấp thu dinh dưỡng nhưng trường hợp này là lần đầu tiên tôi gặp phải, không dám suy đoán lung tung. Hơn nữa thể chất mỗi người khác nhau, cháu có thể nhưng người khác chưa chắc.”

“Vâng.” Lăng Vi rất muốn cười, cô nhanh chóng mang thai là vì uống nhiều dấm sao?

Nhưng lão tiên sinh không dám xác định cô cũng không thể nói linh tinh.

Lão tiên sinh đứng lên, nói: “Thành phần thuốc chữa răng không ảnh hưởng thai nhi phát triển, tốt nhất chờ mang thai tám tháng thì đến bệnh viện kiểm tra. Khoảng thời gian này cháu yên tâm nghỉ ngơi đi, nếu đã có thai thì cần phải chú ý nghĩ ngơi nhiều, phối hợp dinh dưỡng đầy đủ nhưng không được bổ quá. Đồ ăn lưu thông máu, hoạt thai.. đều phải chú ý không được ăn bậy. Tôi đã viết rõ ràng trên giấy rồi.” Nói xong, lão tiên sinh liền muốn cáo từ, ý bảo Diệp Đình ra ngoài cùng ông.
 
Chương 786: Giữ thai (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lăng Vi nhìn hai người đi ra ngoài, trái tim đập loạn nhịp… lão tiên sinh muốn nói gì với Diệp Đình?

Rõ ràng ông không muốn cô biết…

Cô muốn đi theo nghe một chút nhưng đột nhiên đau bụng, cô vội vàng đi vào WC, lại cảm thấy choáng đầu… cô đứng một lúc, vừa mở mắt ra liền thấy có vết máu.

Lăng Vi sợ tới mức run tay…

“Rõ ràng đã mang thai, sẽ không có kinh nguyệt, nhưng mà… vì sao lại chảy máu?”

Lăng Vi run lên rời khỏi WC.

“Ông xã…” cô hoảng sợ mở cửa liền thấy Diệp Đình đang nói chuyện với lão tiên sinh: “Tiên sinh, cháu ra máu.”

“…” Lão tiên sinh ngập ngừng: “Có nhiều không?”

“Không nhiều lắm…… Một chút thôi.”

“Sao lại ra máu?” Diệp Đình nhíu màu, đau lòng ôm lấy cô: “Không có việc gì, đừng sợ.”

Anh đặt cằm lên trán cô, bàn tay lo lớn xoa tóc cô, muốn cho cô sức mạnh.

Lăng Vi dựa vào ngực anh, bàn tay lạnh lẽo nắm lấy áo anh.

Lão tiên sinh cau mày hỏi cô: “Là máu đỏ hay máu trắng?”

Lăng Vi yếu ớt nói: “Là máu đỏ…”

Cô nhìn thấy gương mặt lão tiên sinh buông lỏng, sắc mặt không khó coi như ban nãy.

Cô nhẹ nhàng thở ra, lão tiên sinh cẩn thận dặn dò cô: “Máu đỏ thì không sao, nếu máu trắng thì phiền toái rồi. Ta đề nghị hiện tại hai người đến bệnh viện truyền thuốc giữ thai. Lúc trước cháu không ra máu, uống thuốc giữ thai là được, như vậy sẽ không sao… Hiện tại cháu ra máu, là dấu hiệu sinh non, đi truyền thuốc thì hiệu quả hơn.”

“Được ạ.” Lăng Vi nhanh chóng về phòng thay quần áo, Hồ lão tiên sinh nói them: “Trong vòng ba tháng không được vận động kịch liệt, cố gắng không tức giận, tránh khẩn trương. Nằm nhiều, bớt vận động, từ từ bớt việc. Còn có nghiêm cấm cùng phòng.” Nói xong nhìn Diệp Đình, Diệp Đình trịnh trọng gật đầu.

“Mau đi bệnh viện đi.” Hồ lão tiên sinh cũng mặc áo khoác, chuẩn bị về nhà.

Diệp Đình cho người đưa lão tiên sinh về sau đó nhanh chóng đưa Lăng Vi đến bệnh viện.

Vào bệnh viện, bác sĩ nhanh chóng làm kiểm trac ho Lăng Vi sau đó đề nghị cô nằm viện.

“Tiên sinh, tình huống hiện tại của phu nhân vô cùng không ổn……” ngoài hành lang, bác sĩ nhỏ giọng nói với đ: “Phu nhân vừa mang thai, hiện tại còn ra máu, đây là dấu hiệu sinh non. Đặc biệt nguy hiểm…… Cần thiết nằm viện giữ thai, trước hết quan sát ba ngày lại nói.”

Diệp Đình lo lắng gật đầu, nhanh chóng làm thủ tục nhập viện cho Lăng Vi.

Bác sĩ và hộ sĩ đều cẩn thận bởi vì sắc mặt BOSS thật sự quá đáng sợ.

Cả hành lang đặc biệt an tĩnh, sợ gây ra động tĩnh chọc BOSS bão nổi, không ai muốn cuốn gói cút đi đâu……

Vào phòng bệnh, y tá phụ khoa tới truyền thuốc cho Lăng Vi, y tá này ở bệnh viện nổi danh “Liễu một châm”.

Chính là cô ấy chỉ cần một lần ghim, từ trước đến nay chưa hề trượt.

Người khác không dám làm chỉ mình cô ấy dám.

Mạch máu Lăng Vi mỏng vô cùng, không dễ bắt. Cô ấy vỗ vỗ, không dể làm, nhất là Diệp Boss ở bên cạnh như hổ rình mồi, cả trán đều là mồ hôi.

Ánh mắt kia Diệp BOSS rõ ràng đang cảnh cáo nếu cô dám làm bà xã tôi đau thử xem?

Nhưng mà, ghim kim…… sao lại không đau. Một kim đâm không tốt, còn phải đâm kim khác, anh cứ nhìn chằm chằm cô ấy như vậy… là ai cũng sẽ khẩn trương mà.

Lăng Vi thấy y tá do dự, vì bớt đi một lần đâm kim, cô cắn môi nói với Diệp Đình: “Ông xã, anh có buồn vệ sinh không, đi vào WC đi.”

Phụt.. y tá không nhịn được… suýt chút nữa đi chọc luôn vào tay cô.
 
Chương 787: 24 giờ không ngừng (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Diệp Đình đen mặt, sao lại nói vậy cơ chứ....

Lăng Vi cười cười lấy cớ....

Sau đó nói: “Em khát...”

Diệp Đình thấy cô bĩu môi nhìn mình, trong lòng cảm thấy buồn cười... cô muốn anh đi vào wx chuẩn bị nước uống cho cô sao?

Lăng Vi cũng ngất mất thôi....

Não cô bị điên nên mới nói vào wc, nói muốn uống nước...

Diệp Đình đừng lên, ánh mắt cảnh cáo nhìn Y tá sau đó mới ra ngoài rót nước cho cô.

Thật ra Jayson cũng tới nhưng bảo Jayson đi rót nước Diệp Đình lại không yên tâm, nhỡ may nước nóng thì cô phải làm sao bây giờ?

Diệp Đình ra ngoài một lúc, Y tá mới thở phào một hơi.

Nhưng vẫn còn chút khẩn trương, Lăng Vi trêu chọc cô ta: “Cô đừng khẩn trương, cô đừng xem tôi là phu nhân tổng giám đốc, xem tôi như heo mà đâm kim là được rồi...”

Y tá cũng phải bật cười.

Đâm heo sao?

Cô ấy thật dám nói ra miệng, để Diệp boss nghe được mình cười bà xã là con heo còn không phải người đứng xem như cô ta sẽ gặp xui xẻo sao?

Nhưng mà trêu đùa như vậy cảm giác khẩn trương cũng biến mất.

Sau đó cầm khăn lau mu bàn tay cho Lăng Vi.

Vừa lau vừa nói: “Phu nhân, ngài cũng thật là... ngài nói... con heo này thật không dễ đâm chút nào, quá nhiều thịt.”

Lăng Vi cũng phì cười.

“Cô thật sự đâm kim cho heo rồi sao?”

“đâm rồi, vừa thi tốt nghiệp xong ngày ngày bắt heo... luyện tập.”

Lăng Vi cười run lên: “Vậy cô yên tâm mà đâm đi, nghiệp vụ này xem như thuần thục rồi. Nhưng mà có đâm thêm vài lần tôi cũng không kêu đau đâu.”

Y tá nhìn mạch máu của cô liền đâm vào, cực kì nhanh, giống như muỗi cắn vậy, không đau chút nào.

“Phu nhân, kim đã đâm vào rồi nhưng mà...sẽ phải chuyền hơi lâu... trong lòng cô phải có chuẩn bị đấy.”

Lăng Vi hít hà, nhìn cô ấy hỏi: “Chừng bao lâu?”

Cô ta dán băng dán lên kim sau đó nghiêm túc nói: “Phải nhìn tình huống... cơ bản là ba ngày... không được ngừng...”

Ba ngày? Còn không được ngừng...?

Còn muốn sống hay không đây?

Tim gan Lăng Vi đều muốn run lên...

Nhưng vẫn gật đầu: “Không sao, tôi có thể kiên trì.”

“Vậy được, chúc mẹ con ngài bình an.”

Y tá nhìn cô một hồi cười nói: “Phu nhân, ngài thật giỏi.”

Nếu không phải cô ấy cẩn thận hôm nay nhất định sẽ phạm sai lầm, chỉ cần một kim đâm sai thì cả đời này khó giữ.

“Ngài nghỉ ngơi cho khỏe.” Y tá cười với cô, không nghĩ phu nhân tổng giám đốc dễ nói chuyện như vậy, ở chung cực kì nhẹ nhàng, không hề làm giá.

Y tá ra ngoài, Lăng Vi nằm trên giường nhìn bình truyền dịch đang nhỏ tí tách.

Diệp Đình trở về nâng cô ngồi dậy uống nước.

Nói như Y tá vậy, nói cả ngày không ngừng.

24h không ngừng truyền thuốc giữ thai, cánh tay Lăng Vi sưng lên, vừa xanh vừa vàng, lớn hơn so với bình thường, còn không biết bao giờ mới truyền xong.

Nước truyền khiến cả người Lăng Vi đầy mùi thuốc.

Diệp Đình nhìn mà đau lòng.

Mang thai đứa bé sao gặp nhiều trắc trở như vậy chứ...

Anh cầm khăn ấm lau mặt lau tay cho cô, truyền xong một lượt lại đổi tay khác, nếu không nước thuốc kia sẽ kích thích, một cánh tay của cô sẽ đau không chịu nổi.

Càng làm cho Diệp Đình tức giận là Y tá truyền tay khác cho cô mà mấy cái kim cũ chẳng rút ra.

Anh tức giận gọi Y tá kia lại: “Kim tiêm còn chưa rút, cô làm ăn cái gì vậy?”

Y tá run lên, sợ tới mức liên tục nuốt nước miếng.
 
Chương 788: 24 giờ không ngừng (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hơn nửa ngày mới run thanh giải thích: “Tổng giám đốc…… Đó là kim đầu phải giữ lại trên tay phu nhân, nếu không... lần tới truyền nước lại bắt đâm lại. Ba ngày tới phu nhân phải truyền nước không ngừng, kim tiêm mà rút ra rút vào mạch máu của ngài ấy không đủ mà đâm.”

Trái tim Diệp Đình....

Đau muốn nghiền nát thành phấn rồi.

*** nó, nếu đàn ông có thể mang thai, anh *** nó quyết không để cô chịu khổ.

Anh nghiến răng nghiến lợi giận đứa bé trong bụng cô.

Còn chưa sinh sao *** nó làm khổ người ta vậy. Chờ đó cho ông đây, chờ con ra ngoài làm sao ông đây thu thập con!

Lăng Vi kéo tay áo Diệp Đình: “Ngày mai em muốn đến công ty xin nghỉ, em muốn ở nhà an tâm dưỡng thai...”

Công việc gì chứ, còn có thể kiếm lại, nhưng đứa bé... thật vất vả mới mang thai, cô không muốn mệt nhọc mà khiến đứa bé chịu khổ.

Lão tiên sinh muốn cô nghỉ, cô nhất định phải nghe lời.

Diệp Đình nghĩ nghĩ, nắm tay cô nói: “Chờ em xuất viện lại đi, thời tiết lạnh như vậy anh không muốn em mệt nhọc.”

Anh cho rằng cô sẽ rối rắm một thời gian đấy, vốn dĩ hiện tại sự nghiệp của cô đang đi lên, hơn nữa động cơ máy của bên Long Đằng đã nghiên cứu hoàn chỉnh, đầu xuân năm sau là có thể đưa ra sản xuất...

Hiện tại mọi chuyện đành để đến lần sau.

Trong lòng Diệp Đình rất mâu thuẫn... anh ngồi xuống mép giường ôm cô dịu dàng hôn lên thái dương của cô, tim như bị dao cắt. Hồ lão tiên sinh nói đứa bé này cơ bản không giữ được...

Lần này trùng hợp thế mà lại song thai... gia tộc bọn họ có di truyền sinh song thai, nhưng không phải ai cũng có. Không nghĩ tới... lần này sao mà trùng hợp như thế?

Nhưng mà sự trùng hợp này... đối với Lăng Vi quả thật chính là tai nạn.

Hồ lão tiên sinh nói: “Nếu một đứa còn dễ nói nhưng mà hai đứa... vách tử cung của cô ấy quá mỏng, chờ đứa bé lớn thêm một chút, tử cung của cô ấy căn bản không cách nào tiếp nhận được hai thai nhi... sinh non là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Dù hiện tại đứa bé có khỏe mạnh nhưng mà... giữ được nhất thời không giữ được mãi. Vốn dĩ vách tử cung đã mỏng, sinh non nếu lần tới mà con song thai thì còn nguy hiểm hơn... nói như vậy sẽ tạo thành thói quen sinh non. Nói dễ hiểu chính là mặc kệ sau này mang thai mấy đứa, muốn bảo vệ đứa bé... càng khó khăn hơn. Cho nên... cố gắng giữ được đứa bé này, nếu sẩy thai, sau này muốn giữ càng khó.”

Diệp Đình đau lòng cả người như bị kim châm.

Anh nắm tay cô, rõ ràng đau nghiến răng nghiến lợi còn cố tình không muốn để cô thấy mà làm bộ cười cười.

Nhưng trong lòng lại như đang rỉ máu, gương mặt lại mỉm cười hạnh phúc.

“Anh xem chúng ta nên đặt đại bảo nhà chúng ta tên gì nhỉ...” Diệp Đình download một phần mềm, nhìn tên nào cũng thấy không xứng với con anh.

Rõ ràng trong lòng đang hoảng sợ nhưng anh không để ý tới.

Dù nôn nóng, dày vò, rõ ràng rất đau nhưng lại như có người cầm thanh dao cùn cứ đâm từng nhát một... anh ** nó lần đầu tiên cảm thấy kiếm nhiều tiền chẳng làm được cái gì. Ngay cả bà xã mình mang thai đều không giữ nổi, kiếm nhiều tiền làm cái gì chứ?

Anh cầm đi động muốn Jayson điều động 5 ngàn vạn đi làm từ thiện, anh ** nó mạch máu trong người muốn phá hủy rồi mà vẫn không biết làm sao.

“Tiên sinh, phu nhân lại phải thay thuốc……” Lần này lại muốn đổi tay, Y tá bình bên tay trái của cô lại đổi sang tay phải.

Trong lòng Diệp Đình nảy sinh ác độc thật muốn giết chết Y tá này.
 
Chương 789: Cô gái này là ai? (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Anh phẫn nộ!

Xem cái gì cũng không vừa mắt!

Nhưng mà lại không thể biểu hiện ra ngoài, khóe môi vẫn treo nụ cười, chỉ vào một cái tên, nói: “Bà xã à, em xem…… Đậu đỏ, tên này không tồi.”

Lăng Vi muốn cười chết: “Anh dám lấy tên này cho con? Anh là cha ruột của bé sao?… Con sinh ra, chuyện thứ nhất chính là cho anh một đấm.”

Diệp Đình nói: “Không tồi mà, đứa nhỏ này là thiên tài…… Khẳng định là di truyền gen vận động của anh.”

Lăng Vi không muốn nói chuyện với anh, nằm nhắm mắt lại. Trong lòng che giấu bất an… Lấy sự mẫn cảm của cô đã phát giác khẳng định có chuyện gì đó… Nhưng mà bệnh viện này là bệnh viện tư nhân của Diệp Đình, nhất định đã thống nhất lời của bác sĩ, dù hỏi cũng hỏi không ra.

Cô thành thật nằm đó, không hỏi gì, làm bộ vui vẻ nói loạn xạ với anh.

Truyền thuốc ba ngày, hai tay cô gần như không nhấc nổi, còn may chỉ chỉ máu một lần, truyền thuốc giữ thai xong thì không chảy máu nữa. Bác sĩ kiểm tra cẩn thận cho cô liền cho cô xuất viện.

Từ bệnh viện đi ra, Lăng Vi đi công ty từ chức, bàn giao công việc.

Lăng Vi mới vừa tới cửa tòa nhà liền thấy mấy nhân viên đang chỉ trỏ một cô gái: “Cô nhìn xem cô gái kia thế mà tự nhận mình là tổng giám đốc phu nhân...”

“Đúng thế, nếu cô ta là phu nhân thì quản lý Lăng của chúng ta là cái gì?”

“Ai biết được… Xem bộ dạng cô ta không giống đang lừa người… Tôi cảm thấy không chừng người ta mới là chính quy đấy…”

“Cô nói quản lý Lăng của chúng ta là tiểu tam sao?”

“Xùy —— đừng nói bừa, cô xem ai tới!”

Mấy nữ nhân viên kia thấy Lăng Vi đi vào lập tức che mặt nghiêm chỉnh ngậm miệng.

Trong đại sảnh, mọi nhân viên đều nhìn Lăng Vi, người đàn bà ngồi trên sofa cũng nhìn cô, người đàn bà này khí chất thanh nhã, ăn mặc trang phục màu trắng, nhìn khuôn mặt thanh tú, tự nhiên, không hề trang điểm rực rỡ.

Người đàn bà kia không trang điểm, tóc dài đen nhánh, nhìn qua hơi tiều tụy, đôi mắt to xinh đẹp nhưng không có tinh thần.

Tuy không có tinh thần nhưng hai mắt đầy chuyện xưa.

Người đàn bà này trải qua chuyện xưa...

Lăng Vi đánh giá cô ta, cô ta cũng đánh giá Lăng Vi.

Lăng Vi đi tới, người đàn bà kia ngồi đó, ánh mắt nhìn cô chằm chằm, ngón tay xoắn góc áo trông khá khẩn trương.

Lăng Vi nhìn bàn tay cô ta bị lạnh đỏ bừng, không biết vì sao... trời lạnh như vậy mà không mặc áo khoác?

“Xin chào, cô tìm Diệp Đình sao?” Lăng Vi nhẹ nhàng hỏi.

Người đàn bà kia đứng lên, sửa sang quần áo, ánh mắt chờ mong, cũng có né tránh, gật đầu nói: “Vâng...”

Lăng Vi nhìn cô ta chả hiều gì, vừa rồi mấy người kia bát quái nói người đàn bà này tự xưng là tổng giám đốc phu nhân là sao vậy?

Nhìn người ta rất hiền lạnh, mặc dù có phòng bị nhưng hoàn toàn không giống tới gây sự. Bởi vì Lăng Vi hoàn toàn không cảm nhận được ý thù địch, dù chỉ một chút cũng không.

“Cô là...” Lăng Vi thử hỏi một câu.

Người đàn bà khách khí: “Tôi là vợ anh ấy.”

Lăng Vi hít vào một hơi, có hơi buồn cười: “Cô nói là Diệp Đình sao?”

Người đàn bà kia gật đầu, hơi lạ vì sao cô lại hỏi như vậy.

“Là Diệp Đình... tổng giám đốc đỉnh phong quốc tế?” Lăng Vi xác nhận lần nữa.

Người kia hoảng sợ nhưng vẫn gật đầu: “Đúng thế...”

Lăng Vi giơ tay xoa trán: “Cô là vợ của anh ấy lúc nào?”

“Cái gì...cái gì mà lúc nào, tôi vẫn luôn là vợ anh ấy.” Âm thanh của người đàn bà kia rung động.

Lăng Vi hết nói, nở nụ cười, tới tìm chuyện hay tới ăn vạ đây? Cô nhìn chằm chằm cô ta: “Cô... tìm anh ấy có chuyện gì sao?”
 
Chương 790: Cô gái này là ai? (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Người đàn bà kia cẩn thận nhìn Lăng Vi, cho rằng cô là thư kí của Diệp Đình lúc này mới nhẹ giọng nói: “Thân thể tôi không thoải mái, muốn anh ấy mang tôi đi bệnh viện.”

“..” Lăng Vi thật không còn gì để nói.

Càng không hiểu gì nhưng không nói gì, nhân phẩm của Diệp Đình cô vô cùng tin tưởng, hơn nữa cô và Diệp Đình ở bên cạnh nhau đã lâu, anh có tìm đàn bà ở bên ngoài hay không cô rõ ràng hơn ai hết.

Nơi này không biết có hiểu lầm gì không, vẫn nên hỏi Diệp Đình mới được.

Cô muốn cầm di động, người đàn bà kia đột nhiên che miệng muốn nôn, cô ta vội vàng chạy về toilet.

Nhìn đi đường quen thuộc như vậy, chẳng lẽ đã chạy vào mấy lần rồi?

Người kia đi giày đế bằng, nhanh chóng chạy vào toilet, tiếng nghị luận xung quanh vang lên: “Người đàn bà kia không phải có rồi đấy chứ?”

“Cô nói mang thai sao?”

“Đúng thế. Các người không nhìn ra sau, cô ta chờ 30ph mà nôn mấy lần rồi... nhìn bộ dạng chắc phải hơn 3 tháng ấy.”

“Có thể lắm... cô nhìn cô ta còn không trang điểm.”

“Xùy... đừng nói nữa, đừng nói nữa, sắc mặt quản lý Lăng thật khó coi...”

Lăng Vi cũng không biết sắc mặt khó coi bao nhiêu thế nhưng tất cả mọi người sợ tới mức ngậm miệng.

“……” Lăng Vi nghẹn một hơi, gọi điện thoại cho Diệp Đình.

Lúc này, JAYSONason đột nhiên từ cổng lớn đi vào t. Kia đàn bà kia lúc này cũng từ trong phòng vệ sinh đi ra.

JAYSONason vừa thấy thấy cô ta, biểu tình cả kinh!

Nhìn biểu tình kia, Lăng Vi bị dọa run!

Trái tim cô nhảy dựng, nhìn biểu tình của Jayson, hình như quen người này?

Biểu tình của Jayson cực kì phức tạp, lại nhìn người đàn bà kia sau đó nhanh chóng tới trước mặt Lăng Vi nhỏ giọng nói: “Phu nhân…”

Nói một câu này lại im lặng, nhíu mày nhìn Lăng Vi lại nhìn người đàn bà kia...

Bộ dạng khó xử... lại như muốn nói lại thôi.

Lăng Vi nhìn chằm chằm Jayson, biểu tình của Jayson cực kì rối rắm, đột nhiên Lăng Vi cảm thấy không ổn: “Người đàn bà này là?”

Không phải... có quan hệ gì với Diệp Đình đấy chứ?

Nếu không sao Jayson cứ phải bày ra bộ dáng không muốn sống, hận không thể lập tức muốn đâm tường là sao?

“Người đàn bà này là ai?” Lăng Vi đè thấp âm thanh nhưng giọng điệu đông cứng.

Jayson sợ run lên, gắt gao cau mày, nhìn chằm chằm mặt đất, một hồi mới ngẩng đầu nhìn Lăng Vi: “Phu nhân... tôi nói không rõ lắm...”

“…”

Nháy mắt lửa giận trong người Lăng Vi bốc lên: “Rốt cuộc là người thân hay là bạn hay là đính hôn từ bé?

Nói thật, đám quan hệ cô chẳng sợ, nhưng mà…

Xem biểu tình của Jayson, như thế nào cũng thấy không đơn giản như vậy!

Lăng Vi xoa huyệt thái dương đang nhảy thình thịch, đầu óc xoay chuyển hỏi: “Là người nhà của tiểu Tony sao?”

Jayson lắc đầu: “Không phải…” đơn giản như vậy anh ta đã chẳng giống như bây giờ....

“Jayson…” người đàn bà từ nhà vệ sinh đi ra, giống như nhìn thấy cứu tinh, nháy mắt vui vẻ, đi tới chỗ Jayson, cười khẽ hỏi: “A Đình ở đây sao? Tôi có việc gấp tìm anh ấy...

Jayson xoay người gật đầu với cô ta, khách khí nói: “Phu nhân, hiện tại tiên sinh không ở công ty, ngài đi vào phòng nghỉ chờ một chút, chờ tiên sinh tới tôi mang ngài đi gặp anh ấy.”

Phu nhân? Thế mà Jayson gọi người kia là phu nhân? Mẹ ơi!
 
Chương 791: Tốt nhất trên đời (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Kiệt sâm cảm giác rõ ánh mắt sức như dao của Lăng Vi quét tới!

Anh ta rụt cổ lại, bị dọa sợ đến nỗi thiếu chút nữa bị sặc nước miếng chết, nhưng vẫn nhắm mắt nói với người phụ nữ kia: “Cô chờ ở đây một lát... Tổng tài sẽ tới đây ngay lập tức.”

“Ừ...” Người phụ nữ kia cắn môi, mang theo biểu tình cô đơn trở về cái góc vừa nãy cô ta chờ.

Lăng Vi nhìn chằm chằm vào cô ta, thấy cô ta lặng lẽ ngồi ở trên ghế sa lon, vẫn là cái vị trí vừa nãy, vẫn lo lắng vặn vạt áo.

Lăng Vi chợt muốn nổ tung! Ông chủ —— Mau mang đến cho bà đây một đĩa gà xào cay!

Lồng ngực của cô không ngừng phập phồng, hiển nhiên là lửa giận đã lan tràn khắp ngực! Bình tĩnh bình tĩnh —— không thể tức giận, không thể kích động! Nhưng tại sao mình lại cảm thấy tức giận như vậy?

Kiệt sâm vội vàng nói: “Phu nhân, cô đừng tức giận... trong giai đoạn mang thai, cảm xúc dễ dàng bị dao động, cô phải cố gắng kiềm chế kh...”

Kiềm chế cái đầu anh! Lăng Vi giận đến nỗi lỗ mũi đều muốn phun ra lửa, cô không nói gì thêm, nhưng hơi muốn chửi tục!!

Kiệt sâm bị dọa sợ lui về sau một bước, không dám nói nhiều nữa.

Lăng Vi nhìn chòng chọc vào anh ta hỏi: “ Rốt cuộc người phụ nữ này là ai? Tại sao anh lại gọi cô ta là phu nhân?”

Kiệt sâm nuốt nước miếng nói: “Người phụ nữ này tên là Bạch Lộ...”

“Bạch Lộ?” Ai ôi... nghe cái tên đến là lẳng lơ! Hừ —— hoàn toàn chưa từng nghe qua! Lăng Vi lạnh giọng hỏi: “Cô ta có quan hệ với Diệp Đình?”

“ Dạ: “ Kiệt Sâm gật đầu: “Là có quan hệ, nhưng... Cụ thể là quan hệ như thế nào, tôi thật sự không biết... tôi cũng không biết rõ về tiểu thư Bạch Lộ.”

Lăng Vi hơi cứng người, vẫn hỏi tiếp: “Bạn gái... trước?”

Kiệt Sâm lắc đầu: “Không phải...”

“Cái gì gọi là không phải?”

Lăng Vi lập tức muốn nổ tung!

“Chỉ phúc vi hôn? Hứa hôn từ nhỏ?”

Kiệt sâm vội vàng nói: “ Tôi thật không biết thân phận cụ thể của cô ta là gì... Nhưng cô ta đều luôn gọi boss nhà tôi là... chồng... boss... cũng... không nói gì...”

Lăng Vi cảm thấy ngực rất khó chịu, cả người cũng nóng lên như thiêu như đốt!

“Cô ta gọi Diệp Đình là chồng? Diệp Đình còn không phản đối?!”

*** kiếp, cô muốn đánh nhau với Diệp Đình, ai cũng đừng cản! Người nào ngăn cản, cô sẽ đập chết kẻ đó!

Kiệt Sâm liên tục xua tay: “Phu nhân đừng hiểu lầm! Bọn họ không có quan hệ vợ chồng giống bình thường đâu, nhưng trong này có chuyện gì, tôi cũng thật sự không biết... Hơn nữa cô ta đã biến mất một năm rồi... Không biết tại sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện...”

Lăng Vi cảm thấy sắp hít thở không thông, chắc chắn trong này cất giấu một chuyện động trời, nhưng cô cũng không ép nổi cơn tức này xuống, được không?

Chính cô cũng có thể ngửi được mùi dấm đang bốc lên ngùn ngụt!

Mặc dù cô hơi muốn nổ tung, nhưng cô vẫn phải tin tưởng vào Diệp Đình, cô tuyệt đối sẽ không hiểu lầm anh gì cả, cho dù là nợ cũ, cô cũng tin tưởng Diệp Đình chắc chắn sẽ xử lý tốt.

Mặc kệ phát sinh chuyện gì, cô vẫn tuyệt đối tín nhiệm vô điều kiện với Diệp Đình!

Cô không tin là anh có thể làm bậy ở bên ngoài, cũng không nghĩ rằng trước kia anh có khoản nợ nào.

Nhưng, làm thế nào, cô cũng không đè bình dấm kia xuống được! Cũng không phải nói khống chế cảm xúc trong giai đoạn mang thai là có thể khống chế được.

Cô phất phất tay, đè nén nói: “Anh đi gọi điện thoại cho tiên sinh đi, nói cho anh ấy biết Bạch Lộ tới, bảo anh ấy mau chóng qua xử lý!”

“Dạ, phu nhân...” Kiệt sâm vội vàng gọi điện thoại cho boss, nhưng vẫn không gọi được, số máy của đối phương đang báo bận.
 
Chương 792: Tốt nhất trên đời (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Đợi khoảng hai mươi phút, Diệp Đình mới xuất hiện.

Lăng Vi vẫn ôm vai đứng ở bên cạnh cửa sổ sát đất, mấy nhân viên dè dặt đi qua phòng khách, vừa vào thang máy đã lập tức muốn nổ tung, cả tòa cao ốc đều đang đồn ầm chuyện này lên.

“Quản lý Lăng của chúng ta không phải là Tổng tài phu nhân sao? Tại sao hôm nay lại nhảy ra thêm một Tổng tài phu nhân nữa?”

“Đúng vậy! Sau khi người phụ nữ kia tới, tin tức cũng truyền khắp công ty. Tôi còn tưởng rằng là giả... thì ra lại là thật? Cô nhìn sắc mặt của quản lý Lăng chúng ta kìa... Có thể ăn thịt người đấy —— “

“Đúng vậy đúng vậy, tôi cũng thấy vậy, chỉ là... giữa quản lý Lăng của chúng ta và người phụ nữ kia, ai mới là Tổng tài phu nhân?”

“Sao tôi biết được... Vừa rồi tôi nhìn thấy sắc mặt của quản lý đặc Lăng biệt dọa người, tôi đoán nhất định là tổng tài và người phụ nữ kia có chuyện...

Đợi một lúc lâu sau, Lăng Vi từ từ bình tĩnh lại, cô vẫn không hoài nghi Diệp Đình, nhưng... cô hơi tức giận, có chuyện gì thì anh có thể nói trước cho cô mà... Chứ đột nhiên nhảy ra một bà vợ thế này, ai có thể chịu được? Cô cố gắng đè nén lửa giận, cố gắng nghĩ tới mốt số chuyện Diệp Đình làm cho cô vui.

Nhưng mà... càng nghĩ lại càng cảm thấy khó thở.

Lúc chiếc Rolls Royce màu đen đỗ ở cửa công ty, Lăng Vi cũng nghe thấy tiếng răng mình nghiến trèo trẹo.

Nhưng lúc cửa xe mở ra, khoảng khắc lúc Diệp Đình bước đôi chân thon dài xuống, tất cả lửa giận trong lòng cô chợt biến mất, anh đứng ở phía ngược ánh sáng nhìn sang phía cô. Vóc người cao ráo của anh dị thường cao ngất, gương mặt tuấn tú ngược theo chiều ánh sáng, đôi mắt thâm thúy cực kỳ quyến rũ; mày kiếm, chiếc mũi cao, môi mỏng quyến rũ khẽ nở nụ cười nhạt say lòng người. Nhìn vào khuôn mặt anh tuấn đẹp trai, khí chất kinh tài phong dật của anh, ai có thể tức giận với anh cho được? Lăng Vi rất muốn đánh thức mình dây! Sao mình lại có tiền đồ nhỏ thế này...

Thế nhưng thật sự không có cách nào...

Diệp Đình thấy cô đứng ở cạnh cửa sổ sát đất, lập tức đưa tay về phía cô.

Lăng Vi đứng ở trong cửa sổ sát đất, nhìn anh, lại không tự chủ đi về phía anh.

Diệp Đình tràn đầy ý cười, bước nhanh tiến lên đón cô, nhưng đúng lúc này, người phụ nữ trong góc đột nhiên kích động kêu “A Đình ——“.

Tay của Diệp Đình và Lăng Vi gần chạm vào nhau, nhưng lúc nghe thấy tiếng gọi này, hai người đều cùng dừng lại. Quay đầu...

“Bạch Lộ...” Giọng nói của Diệp Đình có vẻ kinh ngạc, Lăng Vi lập tức quay đầu nhìn anh, chỉ thấy anh làm ra biểu tình phức tạp nhíu mày lại, rồi anh chợt quay mặt về phía cô, giải thích trước: “Không phải như em nghĩ đâu!”

Còn không đợi Lăng Vi nói gì, Bạch Lộ đã chạy đến bên cạnh Diệp Đình, nhìn anh bằng đôi mắt đẹp ngậm nước mắt nói: “A Đình, không phải anh vẫn muốn có con sao? Hình như em đã mang thai... Anh có vui không? Gần đây em luôn nôn nghén... rất khó chịu, em muốn đi đến bệnh viện để bác sỹ khám xem thế nào, xem nên điều trị như thế nào...”

Lăng Vi nhìn Bạch Lộ, rồi lại nhìn Diệp Đình, cô cho rằng Diệp Đình sẽ nói cự tuyệt, nhưng mà... anh lại gật đầu, nhỏ nhẹ an ủi cô ta: “Em mang thai, mà anh lại không biết... Đúng là khổ cực cho em rồi, bây giờ anh sẽ đưa em đến bệnh viện.”

Bạch Lộ lập tức khóc òa lên.

Lăng Vi nhìn Diệp Đình nhìn như quái vật, Diệp Đình bảo Bạch Lộ lên xe trước, nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Lăng Vi. Anh nhìn thấy đôi mắt đào hoa xinh đẹp của cô chợt ứa ra một giọt nước mắt, nhưng lại nhanh chóng bị cô ép trở về.

Lăng Vi nhếch mép, nở nụ cười méo xệch: “Anh mau đưa cô ta đi đi, lát nữa em sẽ nghe anh giải thích.”

Diệp Đình nắm lấy tay cô, đặc biệt trịnh trọng nắm thật chặc: “Chờ anh.”

Diệp Đình mở cửa xe giúp Bạch Lộ.

Bạch lộ vừa muốn lên xe, lại chợt quay đầu nhìn về phía Lăng Vi, cô ta kéo kéo ống tay áo của Diệp Đình, nhẹ giọng nói: “Cô ta là thư ký của anh hả? Cô ấy thật sự rất tốt... Người khác đều không để ý đến em, chỉ có một mình cô ta nói chuyện với em.”

“Ừ, cô ấy vẫn luôn rất tốt...” Cô ấy là người phụ nữ tốt nhất trên đời ở trong lòng anh... nhưng anh lại bỗng không thể nói lời này ra khỏi miệng.
 
Chương 793: Người phụ nữ kỳ lạ (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lăng Vi đứng thẳng tắp ở đó, tựa như tất cả mọi thứ trong thế giới đều đồ nát. Cô không nghi ngờ Diệp Đình, nhưng... chuyện trước mắt này, lại làm cho cô rất khó chịu...

Rốt cuộc cô phải hiểu chuyện này như thế nào? Người phụ nữ kia nói mang thai, Diệp Đình lại thừa nhận? Còn đưa cô ta đi bệnh viện?

Ngay trước mặt cô...

Cô thật sự rất khó chịu, rất khó chịu, khó chịu đến nỗi lồng ngực quặn đau! Mặc dù cô đang tìm đủ mọi loại lý do cho anh, nhưng làm cách nào cũng không thể rút cái gai trong ngực ra được.

Lăng Vi cắn môi, thấy Diệp Đình nhìn về phía cô, trong đôi mắt đen của anh tràn đầy áy náy và không biết phải làm sao, anh xoay người, bóng lưng cô độc, như lại chìm vào trong bóng tối!

Lăng Vi chợt bước anh mấy bước, đuổi theo chiếc xe, dũng khí trong người bùng lên! Cô nắm lấy tay của Diệp Đình: “Em đi với anh!”

Đôi mắt của Diệp Đình nóng bừng lên, anh nuốt nước miếng, rồi thấy Lăng Vi cũng chui vào trong xe.

Anh hít thật sâu, ngồi lên xe.

Diệp Đình nhức đầu ngồi lên xe, hai người phụ nữ trong xe, Bạch Lộ ngồi phía trên ghế dài bên trái, Lăng Vi ngồi ở phía cuối, anh ngồi ở phía bên phải...

Bạch lộ nhìn Diệp Đình rồi lại nhìn Lăng Vi...

Cô ta nói với Diệp Đình: “Chồng, nếu anh bận rộn, cứ để thư ký của anh đi cùng em cũng được. Anh không cần phải để ý đến em đâu...”

Diệp Đình nhẹ giọng an ủi cô ta: “Không có chuyện gì, anh không bận.”

Bạch Lộ thấp thỏm cười, lo lắng ngồi, không nói gì thêm nữa.

Diệp Đình nhìn về phía Lăng Vi, lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho cô.

“Tít tít tít ——” Chuông điện thoại di động của Lăng Vi reo lên, cô lấy điện thoại ra xem, là Diệp Đình gửi tới...

Cô cắn môi, mở tin nhắn ra, nhìn thấy nội dung tin nhắn: “Cô ta là... vợ của đồng đội anh...”

Nước mắt rớt xuống. Trái tim của Lăng Vi run lên bần bật! Nước mắt đang treo trên khóe mắt, chợt chảy xuống, giống như rèm châu đứt dây, rơi đến trên màn hình điện thoại di động, cô vội vàng đưa tay xoa xoa, cô không ngờ rằng tâm trạng của mình thay đổi đột ngột như vậy. Cô run rẩy ấn bàn phím: “Đồng đội của anh... đã qua đời?”

“Ừ... anh ấy là tiểu Ngũ... Lúc ấy, anh và anh ấy cùng bao vây trùm buôn bán thuốc phiện.”

Lăng Vi sụt sịt mũi, cô nhớ rằng anh đã từng nói... Lúc anh và đồng đội cùng bao vây trùm buôn bán thuốc phiện, đồng đội của anh đã chết ở ngay trước mặt anh! Đích thân anh đã xử lý băng đảng ma túy đó... rồi rời khỏi đội đặc chiến quốc tế.

Cô biết, chuyện này đã đả kích đặc biệt lớn với Diệp Đình!

Tiểu Ngũ hy sinh ở trong nhiệm vụ, khiến anh đã từng cho rằng trong đội đặc chiến quốc tế có nội gián! Thậm chí sau khi anh giải ngũ ra khỏi đội đặc chiến quốc tế, nhân sinh quan của anh cũng đã thay đổi cực lớn!

Lăng Vi nắm chặt điện thoại di động, đau lòng cho Diệp Đình. Cô rất muốn nhẹ nhàng ôm anh.

Nhưng Bạch Lộ đang ngồi ở đó, cô không thể... cô che lồng ngực đang đau nhói, ấn xuống mấy chữ: “Vậy sao cô ấy... lại gọi anh là chồng? Chuyện gì đã xảy ra?”

Diệp Đình hít thật sâu, viết mấy chữ, ngẩng đầu lên nhìn Bạch Lộ, lại nhìn cô, rồi mới cúi đầu viết tiếp: “Lúc tiểu Ngũ lâm chung, anh đã từng hứa sẽ giúp anh ấy chăm sóc cho người nhà của anh ấy, anh và anh ấy là anh em vào sinh ra tử... Tiểu Ngũ qua đời, Bạch Lộ bị kích thích mạnh, đầu óc hơi không tỉnh táo.”
 
Chương 794: Người phụ nữ kỳ lạ (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lăng Vi biết, bọn họ là anh em vào sinh ra tử, vậy mà anh phải bất lực nhìn anh em mình tắt thở... Chắn chắn lúc đó Diệp Đình đã cực kỳ cực kỳ đau khổ, cô gần như có thể tưởng tượng được nội tâm của anh đã chìm trong sụp đổ và tự trách.

Anh lại tiếp tục viết: “Tin tức tiểu Ngũ hy sinh truyền tới... Bạch lộ bị rất đả kích nghiêm trọng, cô ta vẫn luôn không chịu tin tiểu Ngũ đã chết. Bạch Lộ đã trở thành đặc công. Nhằm điều tra rõ cái chết ngoài ý muốn của tiểu Ngũ, cô ta đã nằm vùng ở bên cạnh em trai trùm buôn bán thuốc phiện đã bị anh xử lý, cô ta bị tra tấn đến mức tinh thần có hơi vấn đề...”

Lăng Vi hít hơi, không ngờ rằng chuyện lại là như vậy...

Diệp Đình lại gửi tin nhắn tới, cô mở ra đọc, thấy: “Trong thời gian cô ta nằm vùng ở bên kia, đã mang về cho đội đặc chiến quốc tế nhiều tin tình báo hữu ích, nhưng cô ta thường bị tra tấn đến mức người không giống người, quỷ không giống quỷ... Anh vẫn luôn không biết cô ta thay đổi tướng mạo làm nằm vùng ở căn cứ của địch, cho đến hai năm trước, cô ta bị bại lộ, anh mới hao hết trắc trở cứu cô ta lại được. Anh đưa cô ta đến một bệnh viện dưỡng bệnh, tình hình của cô ta vẫn luôn không quá ổn định, cực kỳ sợ bị người ta vứt bỏ, tinh thần hoảng loạn, vì vậy đoạn thời gian đó anh vẫn luôn ở bên cạnh cô ta...”

“Vì vậy, cô ta vẫn luôn coi anh là chồng?”

“Ừ...”

Lăng Vi không trả lời lại...

Diệp Đình nhắm mắt lại.

Rất lâu sau, anh mới mở mắt ra, tiếp tục viết: “Đầu óc của cô ấy đã bị tổn thương, không thể chịu được đả kích... sau khi anh tìm được cô ta, đã đưa cô ta đến bệnh viện dưỡng bệnh, bệnh tình của cô ta đã có tiến triển rất lớn. Cha mẹ cô ta cũng giúp cô ta tìm nhà chồng khác, nhưng cô ta vẫn luôn không chịu tái hôn. Sau khi họ nói đến chuyện tái hôn, cô ta điên điên khùng khùng đến tìm anh. Anh chỉ có thể dùng hết khả năng của mình để an ủi cô ta, chờ bệnh tình của cô ta ổn định lại, rồi đưa cô ta trở về nhà điều dưỡng. Nhưng... Một năm trước, cô ta lại thay đổi tướng mạo lần nữa, trộm trộm chạy ra ngoài. Anh biết cô ta nhất định là không cam lòng, cô ta không thể cam tâm tiếp nhận sự thật tiểu Ngũ đã hy sinh! Bạch Lộ là cao thủ thay hình đổi dạng, cô ta muốn chạy trốn khỏi tầm mắt của người nào đó, thì chắc chắn không có ai có thể nhận ra cô ta, vì vậy, anh tìm cô ta khắp thế giới, cũng không có tìm được tung tích của cô ta. Ai biết được bây giờ cô ta lại đột nhiên trở lại...”

“Cô ta có thể gặp phải nguy hiểm gì hay không?”

“Chắc nguy hiểm không lớn lớn, cô ta có thể an toàn trở lại, nói rõ là cô ta đã quyết định trong lúc tỉnh táo. Nếu cô ta tỉnh táo, có thể tùy tiện hóa trang thành một người khác, cũng có thể tùy tiện bỏ rơi người giám sát cô ta. Về điều này, anh rất tự tin về cô ấy.”

Lăng Vi đọc tin nhắn, trong lòng ngũ vị tạp trần. Nói cho cùng, Bạch Lộ thật sự là một người vì yêu có thể bỏ ra tất cả đáng để tôn kính, cho dù cô ta là một người phụ nữ kỳ lạ dám bỏ ra sinh mạng của mình! Lăng Vi càng cảm thấy khâm phục và thương tiếc cô ta nhiều hơn.

Bạch Lộ... để cô ta có thể đến căn cứ địch nằm vùng vì người mình yêu, cô ấy đã phải có dũng khí và quyết tâm là như thế nào?

Lăng Vi rút khăn giấy ra xoa xoa lỗ mũi, Bạch Lộ chợt hỏi cô: “Cô thư ký ơi, cô sao vậy? Cô khó chịu ở đâu à?” Giọng nói của cô ta đặc biệt êm ái, Lăng Vi bỗng muốn khóc, những bực bội trong lòng dần hóa thành nước... Cô xua xua tay, cười nói với Bạch Lộ: “Tôi không sao, mấy nay thời tiết trở lạnh, nên hơi cảm mạo...”

“Ừ“ Bạch Lộ ộ gật đầu, nhẹ giọng nói: “Cô phải chú ý đến sức khỏe của mình nhiều vào, ngày nào cũng phải khổ cực đi làm, nhớ phải chú ý đến thời gian nghỉ ngơi, nếu không sẽ rất dễ bị bệnh.”

Lăng Vi mỉm cười nói: “Cô cũng phải chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình, bây giờ cô đang mang thau, sức đề kháng cũng giảm xuống, càng phải chú ý nhiều vào.”

Bạch Lộ dịu dàng cười nói: “Cô thật là chu đáo, tôi thật sự rất muốn cùng làm bạn với cô... Tôi không có người bạn nào cả, không biết có phải là do tôi đáng ghét, nên không có một người nào nguyện ý đến gần tôi hay không?... Tôi cũng không dám kết bạn với anh nữa, sợ người khác ghét tôi.”

Lăng Vi nhíu mày, ngồi vào bên cạnh cô ta, cầm tay cô ta nói: “Không phải vậy, cô rất giỏi, tôi nguyện ý kết bạn với cô.”
 
Chương 795: Chuyển biến lớn (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Thư ký, cô thật tốt.” Bạch Lộ vui vẻ vểnh môi cười, cô ta thật sự rất đẹp, vẻ đẹp tự nhiên, không cần phải trang điểm gì cả...

Mặc dù cô ta đang cười, nhưng Lăng Vi có thể nhìn thấy rõ sự đau khổ trong nụ cười đó, hơn nữa, sau khi tiếp xúc với Bạch Lộ một lát, Lăng Vi phát hiện ra... Bạch Lộ rất yếu đuối, hơn nữa... từ cách nói chuyện, ánh mắt và thần thái, thật sự không giống với người bình thường lắm.

Cô ta cực kỳ nhạy cảm, giống như chỉ cần có người nào đó nói chuyện hơi lớn tiếng, cũng sẽ dọa cô ta sợ hãi co rúc người lại.

Lăng Vi hơi lo lắng cho cô ta. Người phụ nữ này là người rất tốt, bởi vì chồng mình qua đời, mà đầu óc trở nên thất thường... Cô không thể nào căm thù được người phụ nữ trọng tình trọng nghĩa như vậy được.

Dưới sự trấn an của cô, Bạch Lộ dần bình tĩnh lại. Ba người trong xe ba biểu tình khác nhau, không ai mở miệng ra nói.

Bọn họ không biết rằng, khoảng khắc lúc cửa chiếc Rolls Royce đóng lại, toàn bộ Lan Mị đều sôi trào!

“Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tổng giám đốc có hai phu nhân?”

“Không biết, vừa rồi vị tiểu thư họ Bạch kia gọi tổng tài là... chồng? Tôi có nghe lầm hay không?”

“Không nghe lầm đâu... Tôi cũng nghe thấy. Cô ta thật sự gọi tổng tài là chồng, tổng tài lại không phủ nhận, cũng không tức giận nữa đấy?”

“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Càng ngày càng có nhiều người tụ tập ở trong đại sảnh, tiếng nghị luận nhưn làn sóng đợt này cao hơn đợt trước: “Quản lý Lăng xong rồi, là bị tam(*) hả?”

(*) Ý nói là bị tiểu tam chen chân vào.

Trong đám người, đột nhiên cười khẩy, Lộ Toa chanh chua nói: “Cô ta bị tam, hay là tam của người khác? Tôi thấy có vẻ như tổng tài càng tôn trọng vị Bạch tiểu thư kia hơn! Hơn nữa người ta đã có con, tổng tài còn dịu dàng nói chuyện với người phụ nữ kia ngay trước mặt quản lý Lăng nữa, không phải kết quả đã quá rõ ràng rồi sao!”

“Đúng vậy... Hơn nữa, người phụ nữ kia đang mang thai, quản lý Lăng còn chưa mang thai, chắc chắn địa vị của cô gái kia là cao hơn so với quản lý Lăng...”

Sau đó mùi dấm chua tràn ngập khắp phòng, những lời ghen tị, chê bai nổ vang như pháo nỏ, truyền khắp toàn bộ cao ốc Lan Mị.

“Lăng Vi đúng là người không biết xấu hổ! Tổng tài phu nhân cũng đã mang thai rồi, cô ta còn mặt dày mày dạn theo lên xe, đúng là kinh tởm!”

“Nào chỉ có như vậy! Tôi thấy cô ta đang muốn làm Tổng tài phu nhân tức chết, nếu đứa bé bị xảy, cô ta có thể đánh rụng vợ cả, mình thì ngồi lên vị trí Tổng tài phu nhân!”

“Ôi mẹ ơi... Người phụ này thật là ác độc! Cũng may là hôn lễ lần trước của bọn họ không thành, nếu không, không phải là tổng tài sẽ bị cô ta hố trong tay sao?”

“Lại chẳng phải, đúng là con đĩ tâm cơ!”

“Này? Sao các cô cô thể nói như vậy được? Lăng Vi là người tốt... Người ta không đắc tội gì với các cô, sao các cô có thể nói người ta khó nghe như vậy?”

“Cô cảm thấy cô ta tốt, vậy cô đi mách với cô ta luôn đi! Nói chúng tôi nói xấu cô ta! Con đĩ tâm cơ chính là con đĩ tâm cơ, còn không để cho người ta nói sao?”

Hai phe mang hai thái độ khác nhau tranh cãi đến đỏ mặt tía tai.

Sau khi Hạ Tiểu Hi, Lý Thiên Mặc, tiểu Cầm nghe thấy những lời nói bóng gió này, giận đến mức cọng tóc cũng sắp phát nổ!

“Các cô có bằng chứng cụ thể nào không mà nói?” Hạ Tiểu Hi giống như con gà chọi gân cổ lên nói: “Chân tướng mọi việc còn chưa rõ, các cô nói bậy bạ gì vậy?” Lý Thiên Mặc và tiểu Cẩm cũng cãi nhau với người khác, cả phòng thiết kế đều rơi vào hai thế lưỡng cực, một bên bênh vực Lăng Vi, một bên đạp Lăng Vi, nhưng chỉ có mấy cái miệng của bọn họ thì không đè ép được nhiều lưu ngôn phỉ ngữ như vậy.

“Sao đột nhiên lại nhảy ra một Bạch Lộ vậy?” Hạ Tiểu Hi tức đến phát khóc, lập tức gọi điện thoại cho Lăng Vi. Lăng Vi nhận, Hạ Tiểu Hi tức giận hỏi: “Tiểu Vi, hôm nay có một người phụ nữ kỳ quái đến công ty, cậu có nhìn thấy cô ta không? Cậu có biết Bạch Lộ là ai không? Mọi người đều đang đồn thổi cô ta là Tổng tài phu nhân? Đây rốt cuộc là chuyện gì?”
 
Chương 796: Chuyển biến lớn (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lăng Vi đang ngồi bên cạnh Bạch Lộ, cô không có cách nào giải thích tỉ mỉ với cô ấy được, cô nói như trấn an Hạ Tiểu Hi: “Mình biết cô ta là ai, trong này có hiểu lầm, nhưng bây giờ mình không tiện nói với cậu, chờ lát nữa, mình gọi điện thoại lại cho cậu.”

“Hiểu lầm? Rốt cuộc là cái hiểu lầm gì, bây giờ cậu nói luôn với mình đi! Cậu không biết công ty cái đám người trong công ty kia đã nói cậu thành cái dạng gì đâu! Bọn họ nói cậu là tiểu tam, mắng cậu phá hủy gia đình người ta, còn nói Bạch tiểu thư cũng mang thai, cậu còn định ép người ta xảy thai, rồi lên ngồi lên vị trí Tổng tài phu nhân!”

Lăng Vi đỡ trán nói: “Không phải như cậu nghĩ đâu, mình và Diệp Đình...” cô mới nói đến đây, chợt thấy Bạch Lộ nhìn sang mình, Lăng Vi lập tức chuyển đề tài: “Mình và Diệp Đình đang đưa Bạch tiểu thư đến bệnh viện, trước... cậu không cần quan tâm đến chuyện này đâu, ai thích nói thế nào cứ để mặc cho bọn họ nói đi. Bây giờ chúng mình không có tâm tư quan đến đến những chuyện đó, chờ qua mấy ngày nữa rồi hãy nói. Được rồi, mình không nói với cậu nữa, để sau này mình sẽ giải thích chuyện này với cậu.”

Hạ Tiểu Hi nhíu chặt mày lại, cúp điện thoại, vẫn lo lắng. Tiểu Vi đang đưa Bạch Lộ đến bệnh viện? Còn đi cùng với Diệp Đình? Lúc trước Tiểu Vi vẫn luôn nói có hợp đồng hôn nhân với Diệp Đình... Chẳng lẽ Diệp Đình thật sự đã có vợ? Tiểu Vi là đồ thay thế?

Nhưng nhìn cách Diệp Đình đối xử với tiểu Vi... là rất thương rất cưng chiều! Sao có thể là giả được? Trước kia cũng không nghe thấy anh ta nói đã có gia đình gì cả, sao đột nhiên nhảy ra một người phụ nữ mang thai?

Sao chuyện này quỷ dị đến vậy? Chứng tỏ chỉ số thông minh của mình hoàn toàn không đủ dùng! Chắc mình nên đi hỏi Lôi Tuấn, anh ấy nhất định biết chân tướng sự tình! Cô chạy đến cửa phòng làm việc của anh ta, lúc này mới phát hiện ra, Lôi Tuấn đã tới muộn nửa giờ, hay là không đi làm? Cô vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho anh ta, Lôi Tuấn đang bị sốt đến choáng váng đầu óc, vừa nghe thấy Hạ Tiểu Hi gấp đến độ muốn khóc, vội vàng bò dậy chạy đến công ty.

Lôi Tuấn sốt đến choáng đầu, đi tới công ty tổ chức hội nghị cao tầng: “Có phải mọi người đều rảnh rỗi đến mức khó chịu quá hay không?” Anh ta dùng sức gõ bàn: “Tất cả mọi người nghe kỹ cho tôi! Tổng tài phu nhân chỉ có một! Đó chính là Lăng Vi, ai còn dám lan truyền bậy bạ, ngày mai lập tức cút đi! Còn nữa, Hạ Tiểu Hi là vợ tôi, những ai mắng cô ấy vừa nãy, mau lăn ra xin lỗi cô ấy cho tôi! Sau này ai còn dám chọc đến cô ấy, ông đây không tốt tính như thế này đâu!”

Đi ra khỏi phòng họp, Lôi Tuấn mệt lả cả người, hồ ngôn loạn ngữ, không biết anh ta đang chửi ai, Hạ Tiểu Hi thấy anh ta sốt cao, thậm chí mắt cũng đã đỏ ngầu cả lên, lòng chợt nóng như lửa, vội vàng đỡ anh ta đi bệnh viện. Lôi Tuấn dựa vào người cô hừ hừ: “Đi bệnh viện cái gì, cho anh hôn một cái, ông đây sẽ lập tức sinh long hoạt hổ.”

...

Lăng Vi và Diệp Đình đưa Bạch Lộ đến tới bệnh viện tư nhân của Diệp Đình, bác sỹ làm kiểm tra toàn diện cho cô ta, đúng là... Mang thai.

“Thật sự mang thai?” Con của ai?

Diệp Đình và Lăng Vi hai mắt nhìn nhau, đều cùng nghĩ tới vấn đề này. Lăng Vi nhìn ra sự lo âu trong mắt anh: “Anh hoài nghi đứa bé này là... con của trùm buôn bán thuốc phiện đó?”

Đôi mắt của Diệp Đình u tối đến không thể u tối hơn, ánh mắt lạnh như băng, giống như muốn đập vỡ tất cả mọi thứ xung quanh!

Trái tim của Lăng Vi chợt tăng tốc... Bạch Lộ nằm vùng trong căn cứ địch, vẫn luôn sống bên cạnh trùm buôn bán thuốc phiện đó... liên hệ với trạng thái của Bạch Lộ bây giờ... Nhất định là bị kích thích rất lớn mới biến thành dáng vẻ bây giờ...

Lăng Vi che miệng lại, trong lòng không thể tiếp nhận được sự thật này: “Bạch Lộ... mang thai đứa con của tên trùm buôn bán thuốc phiện đó?”

Đến cô còn không thể tiếp nhận được cái ý nghĩ này, Bạch Lộ có thể tiếp chịu được sao?
 
Chương 797: Bày mưu lập kế (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạch Lộ còn đang kiểm tra ở bên trong, Lăng Vi toát hết cả mồ hôi thay cô ta.

“Bây giờ Bạch Lộ còn chưa biết đứa bé là con của trùm buôn bán thuốc phiện, nếu cô ta biết, không biết sẽ suy sụp thế nào?”

Ánh mắt của Diệp Đình dị thường thâm trầm, mày nhíu chặt lại, không biết anh đang suy nghĩ gì, Lăng Vi đau lòng nắm lấy tay anh, lúc này, chợt nghe thấy có người đang gọi anh.

“Vi Vi —— “

“Anh Đình!”

Lăng Vi quay đầu lại, nhìn thấy Lôi Tuấn và Hạ Tiểu Hi đang đi về phía bọn họ, cả người Lôi Tuấn mơ mơ hồ hồ, sốt cao đến mức ngay cả mắt cũng không mở ra được.

Sức nặng nửa người Lôi Tuấn đều đè ở trên bả vai của Hạ Tiểu Hi, Hạ Tiểu Hi đỏ bừng mặt, cánh tay nhỏ vòng qua ôm lấy eo của anh ta, tỳ bả vai vào trên ngực anh ta, cũng không biết là Lôi Tuấn vô tình, hay thật sự muốn đè chết cô ấy...

Hai người lảo đảo lắc lư đi tới, Lôi Tuấn thấp giọng hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy? Bạch Lộ đã trở lại?”

Diệp Đình trầm mặt nói: “Không cần cậu phải quan tâm, nhanh đi hạ sốt đi.”

“Đều đang tụ tập ở đây rồi?” Vinh tứ đi ra từ khúc quanh cầu thang.

“Tứ ca, anh không trở về Amazon sao?” Lôi Tuấn nhanh chóng buông Hạ Tiểu Hi ra, lập tức đứng thẳng người dậy, giống như lò xo mới bật ra.

Vinh Phỉ tức giận trợn mắt nhìn anh ta, rồi lại nhìn về phía Hạ Tiểu Hi đang biễu môi đầy mặt ủy khuất. Anh ta không nói gì, hất cằm tỏ ý bảo Lôi Tuấn và Diệp Đình đi cùng anh ta.

Diệp Đình kéo Lăng Vi đến cái ghế bên cạnh: “Em ngồi xuống đi, đừng đứng nữa.”

Lại sợ mặt ghế lạnh lẽo, anh cởi áo khoác dài ra trải xuống cho cô ngồi.

Các loại cảm xúc trong lòng Lăng Vi dần đan xen vào nhau.

Cô nhìn chằm chằm vào anh nói: “Anh mau đi đi.”

Diệp Đình nắm lấy tay cô, nắm thật chặt, Lăng Vi đẩy anh ra: “Mau đi đi, em sẽ đợi anh...” Anh chăm chú nhìn cô một lúc lâu, rồi mới bước đi theo lên.

Trong phòng họp nhỏ của bệnh viện, Lôi Tuấn hỏi Diệp Đình: “ Anh, sao lần này Bạch Lộ trở lại, mà lòng em cứ cảm thấy run run...”

Anh ta che ngực nói: “Trong này có thể có chuyện khác hay không? Bạch Lộ đã chạy đi đâu trong một năm qua? Tình hình của cô ta bây giờ thế nào?”

Diệp Đình nói ngắn gọn: “Tôi vừa mới liên lạc với đội trưởng, đội trưởng nói cô ta đi đến căn cứ mới xây dựng của kẻ thủ, Sa Khôn đã hoàn toàn dời hang ổ đến nơi nào đó. Bọn họ đang chuẩn bị bao vây. Nhưng lần này Bạch Lộ trở về... thật đúng là trùng hợp...”

“Anh hoài nghi cô ta đầu hàng Sa Khôn?”

Ánh mắt của Diệp Đình càng ngày càng u tôi: “Cho dù cô ta có không phản bội, thì lần này trở về, cũng sẽ mang đến cho chúng ta phiền toái cực kỳ lớn. Các cậu nhất định phải tăng cường đề phòng.”

Nói xong, sắc mặt của anh đông lại.

Anh nhìn chằm chằmvào Lôi Tuấn và Vinh Phỉ, thấp giọng nói: “Vừa rồi, lúc kiểm tra cho Bạch Lộ, đã tìm được chíp định vị ở trong thân thể cô ta. Nếu cô ta tình táo, chắc chắn sẽ biết, nhưng... cô ta cố ý muốn tới tìm tôi, sợ rằng cô biết bí mật gì đó đặc biệt quan trọng, hoặc là muốn tự mình nói với tôi điều gì đó. Nhưng thần trí của cô ta bây giờ mơ mơ hồ hồ, không thể hỏi ngay được.”

Sắc mặt của Lôi Tuấn trở nên nghiêm túc, nhưng cũng không đặc biệt kinh ngạc lắm: “Chắc chắn là có bí mật cực kỳ lớn... vậy chíp định vị kia thì sao, đã lấy ra chưa?”

Diệp Đình lắc đầu: “Không lấy ra được, chíp định vị bị gắn ở bên ngoài tử cung, nếu lấy ra làm đứa bé gặp nguy hiểm.”

“Bốp ——” Lôi Tuấn giơ tay lên đỡ trán: “Bạch Lộ mang thai đứa con của... thằng súc sinh Sa khôn kia?”

Trán của Lôi Tuấn đang sốt đến bỏng, nhưng lúc này, anh ta chỉ trực đổ đổ mồ hôi lạnh.

Vinh Phỉ cũng cau mày: “ĐM lão tổ tông nhà thằng đó, ông đây đi giết chết cái thằng súc sinh đó!”

Lôi Tuấn lại hỏi: “Tình hình sức khỏe của Bạch Lộ thế nào?

Diệp Đình phân tích nói: “Không khác gì so với trước kia, thậm chí còn tệ hơn trước. Nhưng người và đứa bé đều không sao cả, không có vấn đề gì lớn.”

“ Ừ, em tin tưởng Bạch Lộ sẽ không phản bội chúng ta, chúng ta có thể tin tưởng vào nhân phẩm của cô ta.”
 
Chương 798: Bày mưu lập kế (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lôi Tuấn nói xong, vẫn lo âu bổ sung: “Nếu trong thân thể của cô ta có chíp định vị, vậy không phải là Sa Khôn nắm được tất cả lòng bàn tay sao? Bây giờ chị dâu vừa mới mang thai, không thể để cảm xúc dao động được, vẫn đừng nên nói chuyện này cho co ấy biết, phải không? Tránh để cô ấy lo lắng.”

Diệp Đình gật đầu, dặn dò anh ta: “Giai đoạn hiện nay cực kỳ quan trọng với tiểu Vi, nhưng tiểu Vi không yếu ớt như vậy đâu. Cá tính của cô ấy cực kỳ mạnh mẽ, không phải là người dễ dàng bị đánh ngã.”

“ Vâng...” Lôi Tuấn chợt hiểu ra, anh Đình ở công ty không lập tức làm sáng tỏ sự thật ở trong công ty, đại khái là để lại đường sống cho chị dâu. Nếu chị dâu không mang thai, có lẽ anh Đình sẽ mặc kệ tất cả để làm vậy... Nhưng bây giờ là thời kỳ mấu chốt của chị dâu, nếu bị nhóm người của Sa Khôn để mắt tới, bọn họ ở ngoài sáng, kẻ thù ở trong tối, tình cảnh của chị dâu sẽ rất nguy hiểm.

Lôi Tuấn nói: “Bây giờ nhìn lại, công ty bên kia truyền đi càng nhiều tiếng gió càng tốt. Anh, bây giờ anh phải cô gắng lãnh đạm với chị dâu nhiều vào, xung quanh chúng ta chắc chắn có tai mắt của Sa Khôn. Đây thật ra lại là chuyện tốt với chị dâu. Nếu không, kẻ thù mò tới xương sườn mềm của anh, gây bất lợi cho chị dâu thì phiền toái... đặc biệt là bây giờ chị dâu đang mang thai, cũng không thể bước sai bất cứ bước nào đuọc...”

Anh ta còn chưa nói hết lời, sắc mặt của Diệp Đình đã dần lạnh như sương băng.

Anh hung ác híp mắt phượng vào: “Một đám phụ nữ lưỡi dài! Ai dám nói linh tinh nữa, ông đây cắt hết đầu lưỡi!”

Rồi anh lại nói: “Tôi không lập tức làm sáng tỏ chuyện của Bạch Lộ, là vì sợ Sa Khôn hả? Tôi cưng chiều vợ mình thì cần gì quan tâm đến sự tồn tại của anh ta, tôi còn rất nhiều phương diện khác cần lo lắng. Trong khoảng thời gian này, các cậu nhớ phải cẩn thận nhiều hơn, tôi sẽ không cho bọn họ có cơ hội động đến chị dâu của các cậu đâu. Tiểu tuấn, cậu nhanh đi tiêm hạ sốt đi, bước tiếp theo đây tôi sẽ phải đi một bước hiểm cờ, chúng ta và sẽ chơi với Sa Khôn một ván lớn.”

Trái tim của Lôi Tuấn nhảy lên thình thịch, anh ta chợt cảm thấy mình đã giảm sốt đi rất nhiều rồi.

Vinh tứ cũng nhìn thấy mưa rền gió cuốn từ trong mắt của Diệp Đình, xem ra thằng nhóc này muốn đánh thật rồi.

Sa Khôn sắp gặp xui xẻo rồi! ĐM... nhiệt huyết trong người Vinh Phỉ đột nhiên dâng trào lên, đã chuyện gì xảy ra vậy? Anh ta cảm thấy cơ thể như muốn nổ tung, đã rất lâu rồi không có loại cảm xúc thiêu đốt mạnh mẽ này!

Diệp Đình nói: “Lát nữa tôi sẽ cho Vương quản gia tung chuyện tiểu Vi mang thai ra ngoài, rồi nói tôi sẽ tổ chức tiệc trong lễ giáng sinh. Vừa vặn chúc mừng chuyện vui vợ tôi mang thai.”

Lôi Tuấn đang lên cơn sốt, hơi không theo kịp tiết tấu, nhất thời không hiểu anh có ý gì...

Diệp Đình nói: “Lần trước chúng ta cố tình bỏ tên nội gián kia vào, bây giờ có chỗ dùng rồi.”

ĐM... Vinh Phỉ thật sự muốn quỳ lạy Diệp Đình...

Cũng chỉ Diệp Đình có thể làm được... chuyện nuôi nội gián trong nhà mình, anh đã tự tin đến trình độ nào, mới dám làm như vậy?

Diệp Đình cong môi cười nói: “Mấy hôm nữa sẽ cho mọi người xem kịch hay.”

Diệp Đình nói với Lôi Tuấn và Vinh Phỉ bước đầu của kế hoạch,

Diệp Đình nhìn về phía Lôi Tuấn, cảnh giác nói: “Sức khỏe của cậu luôn rất tốt, tôi ở cùng cậu mười năm tám năm cũng không thấy cậu bị bệnh một lần, chuyện này là sao vậy? Sao đột nhiên lại nghiêm trọng thế này? Là có người nào đó để mắt tới cậu? Cậu nhớ phải cẩn thận người bên cạnh mình đấy.”

Thiếu chút nữa là Lôi Tuấn xấu hổ đến chết...”Không có... Thật sự không phải...” Anh ta giơ tay lên gãi gãi đầu, hơi xấu hổ nhìn Vinh Phỉ: “Thật ra là... buổi tối em ngủ không yên giấc, nhớ vợ em, em đi đến nhà cô ấy tìm, nhưng tất cả đèn nhà cô ấy đã tắt sạch, em không nhẫn tâm làm ánh hưởng đén giấc ngủ của cô ấy... Em lại không muốn về nhà, nên ngồi cả đêm ở dưới nhà cô ấy...”

Vinh Phỉ tức giận đến muốn đánh chết anh ta!

...
 
Chương 799: Khen tiếp đi, em thích nghe (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lôi Tuấn và Hạ Tiểu Hi đi tiêm, Vinh Phỉ cũng đi theo.

Lăng Vi đứng ngồi không yên. Cô vẫn đang miên man suy nghĩ đến chuyện Bạch Lộ mang thai đứa con của trùm buôn bán thuốc phiện, cô nghĩ đến nỗi da đầu cảm thấy tê dại, ngay cả tóc gáy cũng đều dựng cả lên.

Bạch Lộ còn đang ở trong phòng kiểm tra chưa ra, Lăng Vi hạ thấp giọng hỏi Diệp Đình: “Chắc chắn là Bạch Lộ phát hiện ra chuyện mình mang thai, nên mới lén lút trở về, phải không? Bây giờ thần chí của cô ấy không rõ, còn tưởng rằng đứa nhỏ này là của anh... Chờ cô ấy tỉnh táo lại... Nhớ ra đứa nhỏ này là của Độc Kiêu, cô ấy sẽ thế nào? Có chịu nổi không? Bạch Lộ có còn giữ đứa bé này lại không?”

Diệp Đình không biết đang tính toán cái gì, trong mắt của anh để đều là lệ khí!

Lăng Vi đau lòng nắm lấy tay anh... Lắc lắc. Diệp Đình hoàn hồn, nắm lấy tay nhỏ của cô: “Không sao, giao tất cả cho anh. Em không cần phải lo lắng. Chồng sẽ làm mọi việc ổn thỏa.” Đúng lúc ấy, Bạch Lộ đi ra khỏi phòng kiểm tra, nhìn thấy hai người nắm chặt tay nhau...

Cô ta chợt mở to hai mắt, trong đôi mắt tràn đầy khiếp sợ!

Cô ta đưa tay níu lấy tóc.

Vẻ mặt hoảng loạn đến độ cực đoan, ánh mắt sụp đổ như muốn lập tức tan vỡ ——

Lăng Vi vội vàng rút tay mình về, giải thích với cô ta: “Tôi đưa cho anh ấy ít đồ, cô đừng hiểu lầm...”

Biểu tình của Bạch Lộ thật sự quá đáng sợ, giống như có thể chết bất cứ lúc nào... Lăng Vi sợ cô ta bị đả kích, vội vàng bổ xung thêm: “Khách hàng gọi điện thoại tới, tôi đưa điện thoại di động cho Diệp tổng.”

Nghe Lăng Vi nói xong, hiển nhiên là Bạch Lộ thở phào nhẹ nhõm, biểu tình như sắp sụp đổ dần hòa hoãn lại.

Lăng Vi nhìn về phía Diệp Đình, anh đang nhìn chằm chằm vào Bạch Lộ, cẩn thận nhìn kỹ cô ta.

Không biết tại sao, Lăng Vi luôn cảm thấy như sắp phát sinh chuyện lớn!

Bạch Lộ cắn môi, nhìn chằm chằm Diệp vào Đình nói: “Chồng, vừa rồi em còn chưa xem kết quả siêu âm, em muốn nhìn con của chúng ta...”

Cô ta đột nhiên cười vui vẻ, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc đưa tay đi lấy tờ kết quả trong tay Diệp Đình.

Điều làm cho Lăng Vi cảm thấy vui mừng là, mặc dù cô ta gọi Diệp Đình chồng, nhưng cô ta không ôm lấy cánh tay của Diệp Đình, cũng không kéo tay của anh.

Không biết là do trước kia Diệp Đình vẫn luôn không để cho cô ta đụng vào anh, hay là... Có nguyên nhân gì khác, từ lúc Bạch Lộ xuất hiện đến bây giờ, mặc dù cô ta đặc biệt lệ thuộc vào Diệp Đình, nhưng cô ta vẫn luôn duy trì khoảng cách nhất định với Diệp Đình.

Hai người không tiếp xúc tay chân một tý nào.

Bạch Lộ xem trên tờ kết quả viết “Đã mang thai 12 tuần...”

Ba tháng! Cô ta hạnh phúc nhìn chằm chằm vào chữ kia, lại chăm chú nhìn vào hình ảnh nhỏ nhỏ trên tờ kết quả siêu âm... Thật ra thì mới mang thai 12 tuần sẽ không thể nhìn thấy rõ hình dáng của đứa bé, chỉ thấy một điểm đen thui có chút ánh sáng màu trắng trong hình ảnh siêu âm. Nhìn hình dáng giống như dáng vẻ của một đứa trẻ, Bạch Lộ nhìn chằm chằm vào hình ảnh đứa bé kia, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve trên giấy, nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm, đột nhiên nước mắt chảy xuống...

Không biết tại sao, trong lòng lại quặn đau.

Cơn đau đó khiến cô ta gần như không thể đứng vững được...

Cô ta lại chợt đưa tay lên nắm tóc, rồi bắt lấy tay của Diệp Đình nói: “Nguy hiểm! Nguy hiểm! Anh ta phản bội, anh phải cẩn thận!”

Diệp Đình nhìn chăm chú vào cô ta hỏi: “Ai?”

Bạch Lộ bị dọa sợ đến nỗi run rẩy cả người: “Mật mã... Á...”

Cô ta kéo tóc, khẽ kêu lên...

“Đừng sợ đừng sợ“ Lăng Vi đau lòng đưa tay ôm lấy cô ta, Bạch Lộ tỳ vào bả vai của cô khóc nức nở.

Lăng Vi khẽ vuốt lưng của cô ta, nhẹ nhàng trấn an cô ta, dịu dàng nói với Bạch Lộ: “Không có chuyện gì, không có chuyện gì...”

Cô cố tình nói sang chuyện khác: “ Cục cưng, mang thai bảo bảo là chuyện tốt, đừng khóc, bây giờ luôn luôn phải giữ tâm trạng ổn định... Nếu không sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của bảo bảo.”

Bạch Lộ chấn động mạnh, rồi mới tỉnh táo lại, cô ta phối hợp gật đầu: “Ừ ừ ừ, tôi không khóc... Không thể khóc được, sẽ không tốt với bảo bảo...”

“Bạch tiểu thư: “Bên kia, y tá lại gọi đến tên cô ta, gọi cô ta đi vào xét nghiệm máu, Bạch Lộ lại vội vàng bước nhanh tới.

Tổ đội ngầm đã phong tỏa bệnh viện, bảo vệ toàn bộ hành trình của Bạch Lộ 720 độ không góc chết.

Những lời Bạch Lộ vừa mới nói, giống như khoan điện chui vào trong đầu Diệp Đình.

“Phản bội, mật mã...” Kẻ thù đã có hành động, nếu không Bạch Lộ sẽ không liều chết tới gặp anh...

Diệp Đình nhắm mắt lại, ngón tay ấn thật nhanh trên bàn phím.

Não bộ cũng đang làm việc nhanh chóng...

Vì vợ, vì con của anh, anh phải cân nhắc chu đáo mỗi một chi tiết trong chuyện này! Không thể để xảy ra bất kỳ chuyện gì!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom