Cập nhật mới

Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 640: Khám lâm sàng


Ba năm làm chủ nhiệm ở khoa ngoại lồng ngực, cá ướp muối ba năm, công việc này không cực khổ?

Làm chủ nhiệm ở trung tâm bồi dưỡng, trông coi mấy trăm học sinh, cũng là dễ chịu tự tại.

Thạch Kỳ giảng... rất quy củ, tiêu chuẩn cho điểm, cực kỳ quy phạm, cực kỳ quan phương.

Mọi người mới đến thì còn có thể.

Những người hôm qua nghe qua Trần Thương giảng thì đột nhiên cảm giác nghe có chút chưa đủ nghiền.

Không có so sánh thì không thấy chỗ thua kém, đôi khi trình độ của bác sĩ khám lâm sàng, từ trong lời giảng giải có thế nhìn ra, có người trong lời có ý sâu xa, mà có người làm một chút có vẻ ba hoa.

Nhưng nghĩ đến người này trước kia là chủ nhiệm Ngoại khoa lồng ngực, mọi người vẫn cảm thấy có lẽ là có trình độ, chỉ là không am hiểu giảng giải mà thôi.

Thế là nhẫn nại ngồi nghe, Thạch Kỳ giảng xong nhìn mọi người:

- Còn có vấn đề gì không?

Lúc này, một người hỏi:

- Thạch lão sư, hiệp hội màng phổi bệnh tật năm 2010 khoa ngực nước Anh chỉ nam thì chỉ ra: Đối với dịch ngực ác tính, tị liệu ngay lúc đó châm cứu ngực rút dịch lượng tương ứng với triệu chứng của người bệnh mà định ra, một lần rút dịch không nên dưới 1500. ml, mà vừa rồi ông giảng chính là lần đầu không được cao hơn 700 ml, vẽ sau không được cao hơn 1000 ml, mà hô hấp bệnh học Hiệp Hòa cho rằng lần đầu không được vượt qua 600 ml, về sau không được vượt qua 1000 ml, trong nước thì lần đầu lượng dịch rút ra càng ít hơn họ, đây là vì sao?

Vấn đề này vừa ra khỏi miệng!

Đại đa số người ở chỗ này đều hôn mê rồi!

Vấn đề này hỏi rất hay và rất khó trả lời!

Bởi vì nội khoa học năm sáu bảy tám phiên bản bên trên viết đều là lăn đầu không cao hơn 700, vẽ sau không cao hơn 1000, nhưng tựa hồ thật không có người hỏi thăm vấn đề này là vì sao!

Thạch Kỳ sững sờ, vấn đề này hỏi thật hay, ông chỉ một học sinh nữ trước mặt hỏi:

- Vấn đề này em thấy thế nào?

Học sinh nữ do dự một chút:

-Em xem... « Nội khoa học » phiên bản thứ tám. thấy...

Lời này vừa nói ra, lập tức xung quanh đều trợn tròn mắt, tiếp theo cười lên ha hả.

Mà Thạch Kỳ cũng cười, nói:

- Bởi vì rút dịch quá nhiều, quá nhanh sẽ gây nên dịch tràn phối, cho nên chúng ta phải rút ra ít hơn nước. ngoài một chút.

Học sinh nữ sững sờ:



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 641: Người bệnh mới


Giọng nói của học sinh nữ không lớn, thế nhưng lại để toàn trường đều yên tĩnh.

Những lời này, giải thích triệt để rõ ràng tất cả ý nghĩa của trị số châm cứu ngực rút dịch, nói ra, để tất cả những người ở đây nháy mắt hiểu được, có loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.

Thì ra là thế!

Chính Thạch Kỳ cũng ngay lập tức có loại cảm giác thông thoáng sáng sủa, thì ra là như vậy à.

Thạch Kỳ nhịn không được hỏi:

- Đồng học này, nói thật tốt! Lý giải rất đúng chỗ.

Kỳ thật cô bé kia cũng không muốn nói, nhưng nhịn không được nói ra, tự nhiên cũng không nghĩ tới sẽ có tiếng vọng như thế lớn, nhìn chung quanh mọi người đều một mặt bừng tỉnh, chăm chú nhìn mình, lập tức có chút đỏ.

- Kỳ thật... Đây không phải em nói, đây là Trần lão sư giảng.

Học sinh nữ một mặt ngượng ngùng nói, sau đó chỉ vào bạn học bên cạnh: 

- Thầy hỏi một chút bọn họ, bọn họ cũng biết!

Vài vị đồng học nhao nhao gật đầu:

- Không sai, Tiần lão sư đã nói qua.

Mọi người nhất thời trợn tròn mât!

Ai là Trần lão sư?

Vị Trần lão sư kia hả?

Chính Thạch Kỳ cũng một mặt mờ mịt, Trần lão sự là ai? Sao nghe rất quen tai

Nghe nữ học sinh nói ra, mọi người xung quanh nhao nhao ghé mắt.

Trần lão sư?

Có phải là Trần lão sư kia?

Thạch Kỳ cũng hết sức tò mò:

- Trần lão sư? Em nói là chuyên gia nào sao?

Nữ học sinh lắc đầu lúng túng:

- Thạch lão sư, không phải, hôm qua Trần lão sư giảng cho chúng em châm cứu ngực, tên là Trần Thương.

Trần Thương? Thạch Kỳ sững sờ!

Nghe tên rất quen thuộc... 

Bồng nhiên, Thạch Kỳ nhớ tới Trần Thương, người cùng Lý Thế Kiến cạnh tranh vào cương vị khi đó.

Là một kia tiểu bác sĩ của khoa cấp cứu?

Nghĩ tới đây, Thạch Kỳ không nhịn cười được:

~ Ừm, không sai, bác sĩ Trần nói rất có lý, đây chính là năng lực tư duy lâm sàng, mọi người sau này phải xem nhiều tài liệu lịch sử, suy nghĩ nhiều một chút

- Đương nhiên, châm cứu lồng ngực là một loại thao tác, không thể chỉ đọc mỗi sách tri thức, còn phải tăng cường rèn luyện lâm sàng, mọi người hãy cố gắng luyện tập nhiều vào.

Thạch Kỳ cũng không để ý đến Trần Thương, ông nghĩ lý luận là lý luận, thực tế cần phải có.

Lâm sàng không phải lý luận suông, năng lực của Thạch Kỳ cũng không phải một tiểu bác sĩ cấp cứu có thể so sánh được.

Cho nên Thạch Kỳ căn bản không có coi trọng Trần Thương.

...

....

Mọi người bắt đầu nhao nhao luyện tập. 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 642: Sẽ tới hỗ trợ hội chẩn


Thạch Kỳ lập tức sững sờ, tràn dịch màng phổi tự phát?

- Tôi... Sẽ tới hỗ trợ hội chẩn.

Nói thật Thạch Kỳ rất không muốn đị, bởi vì ông không biết cái gì gọi là tràn dịch màng phổi tự phát?

Nhưng không đi lại không được, đã bị gọi hội chẩn rồi.

-Tên tuổi của chủ nhiệm Trương, bác sĩ Phụ khoa... ở bệnh viện vang dội vô cùng, đi trước xem rồi nói sau.

...

Lúc này, bên trong phòng bệnh phụ khoa, ngay bên cạnh giường siêu âm, ba chủ nhiệm phụ khoa tập trung ở cùng một chỗ, nhìn kết quả hình ảnh siêu âm, sắc mặt ngưng trọng.

Trương Yên vội vàng chạy vào:

- Chủ nhiệm, tôi đã gọi điện thoại cho chủ nhiệm Thạch Kỳ.

Trương Tấn Phong sững sờ:

- Thạch Kỹ... Ông ta có được hay không? Hay cô gọi cho chuyên gia khoa ngoại lồng ngực Nhân Dân tỉnh hoặc là Đông Đại Nhất viện xin hội chẩn đi. 

Hai cái chủ nhiệm còn lại nói:

- Trước hết để cho ông ta nhìn kỹ rồi nói đi, bây giờ tình huống cũng không phải rất khẩn cấp, chúng ta không được sẽ liên lạc với bên kia.

Trương Tấn Phong cũng nhẹ gật đầu, nhưng vẫn nói ra

- Tiểu Trương, vẫn gọi cho chuyên gia ngoại khoa Töng ngực của Đông Đại Nhất viện đi, từ đó qua đây cũng gần hơn, nói họ mau chóng an bài chuyên gia tới hội chẩn.

Trương Yên vội vàng gật đầu.

Lúc này, người bệnh Dương Tư Kỳ một mặt sợ hãi, gần như sụp đổ, thanh âm nghẹn ngào, có chút khóc không thành tiếng:

- Bác sĩ... Bác sĩ, nhất định phải cứu đứa bé! Tôi mang thai thật không dễ dàng!

Chồng Dương Tư Kỳ là Ngụy Tuấn Minh thì than thở, đi qua đi lại trong phòng bệnh, nôn nóng bất an.

Hai người bọn họ vì có đứa bé này rất trắc trở!

Kết hôn bốn năm mãi không mang thai, thử các loại biện pháp, cũng đủ kiểu kỹ xảo cuối cùng vẫn không có cách nào mang thai 

Thật vất vả được phụ khoa Tỉnh Nhị Viện trợ giúp thông qua phương pháp nhân tạo nhiều lần trắc trở mới thụ thai thành công.

Người một nhà có thể nói là vui mừng hớn hở, dù sao vợ anh rốt cục mang thai, sao có thể không vui chứ?

Có thể nói, hai vợ chồng cực kỳ trân quý đứa bé kiếm không dễ này. Nhưng mà mắt thấy thời gian chuyển dạ càng ngày càng gần, Dương Tư Kỹ lại đột nhiên cảm giác thai động rõ ràng yếu bớt.

Lần này dọa Dương Tư Kỳ sợ hãi, vội vàng đi bệnh viện làm siêu âm kiếm tra.

Kết quả siêu âm biểu hiện, phát hiện phía bên phải lồng ngực thai nhỉ tích lượng lớn dịch.

Căn bản bác sĩ nơi đó chưa từng gặp qua loại Tình huống này, hoài nghỉ có thể là quái thai dị dạng tự nhiên, nên đề nghị thai phụ lập tức từ bỏ thai nhĩ hoặc là đi bệnh viện lớn thành phố An Dương chẩn trị!

Tin tức xấu này đối với gia đình họ chính là một tin dữ nghiêm trọng!

Mong chờ đứa bé đến thời điểm sắp ra đời, lại gặp tình huống này! 

Dương Tư Kỳ kém chút không chịu nổi!

Vội vàng gọi chồng đang công tác ở nơi khác trở Yề, trực tiếp đi theo xe huyện tới Tỉnh Nhị Viện.

Tin tức xấu như thế khiến hai vợ chồng trẻ Dương Tư Kỳ cùng Ngụy Tuấn Minh trở tay không kịp, khát vọng sinh con dưỡng cái của hai vợ chồng không. muốn cứ từ bỏ như thế.

....

....



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 643: Tràn dịch màng phổi tự phát hiếm thấy


Sau đó, mấy phụ chuyên gia khoa vội vàng tổ chức một lần thảo luận hội chẩn khẩn cấp.

Trương Tấn Phong chắc chắn, đây là một loại bệnh hiếm thấy!

Tràn dịch màng phối tự phát, thật lâu rồi ông không thấy căn bệnh này.

Dương Tư Kỳ thanh âm nghẹn ngào, mang theo iếng khóc nức nở n

- Chủ nhiệm Trương... Đang yên đang lành lại xảy ra chuyện này? Đứa trẻ... Đứa trẻ còn có thể cứu không?

- Chúng tôi thật mong muốn có đứa bé này! Van cầu ngài, chủ nhiệm Trương!

Trong khi nói chuyện, Dương Tư Kỳ từ trên giường, bệnh muốn quỷ xuống dập đầu!

Trương Tấn Phong đứng ở đẳng trước đoàn người, nói chuyện vô cùng bình tĩnh, để người nghe nghe xong trong lòng vững vàng! Đây chính là khí trằng bá khí uy nghiêm của một vị cao tuổi:

- Tiểu Dương, hai người không cần lo lẳng, tôi nói với cô về tình huống này một chút đi! Thai nhỉ hẳn là mắc phải bệnh "Tràn dịch màng phổi tự phát” hiếm thấy, mà không phải dị dạng tự nhiên. Vì lẽ đó cô có thể yên tâm.

Nếu như là một loại bệnh tật, thì đương nhiên là có thể chữa trị, còn dị dạng tự nhiên thì mới là phiền toái.

Dù sao... đứa trẻ bị dị dạng tự nhiên sau khi sinh ra cũng là không giống người bình thường, đối với gia đình càng là đả kích trầm trọng.

Vì lẽ đó, khi phụ khoa gặp phải đứa trẻ bị dị dạng tự nhiên, đều cực kỳ khó xử lý!

Bất luận là trên tỉnh thần chủ nghĩa nhân đạo, hay là quan tâm chủ nghĩa nhân văn, đều rất khó lựa chọn.

Trương Tấn Phong tiếp tục nói:

- Trần dịch màng phổi tự phát là có ý gì? Để tôi giải thích một chút.

- Hiện tại, trong lồng ngực thai nhỉ tụ tập ước chừng 250 ml dịch tràn màng phổi, những dịch này sinh ra áp lực lớn ép lên làm cho lá phổi của thai nhỉ cực kỳ nhỏ. Lá phổi thậm chí không thể phát triển, cũng đẩy trái tim sang một bên. Cho nên mới sinh ra loại tình huống này, nói cách khác, bởi vì những dịch màng phổi này, hiện tại thai nhi đang gặp phải nguy hiểm!

Ngay lúc này, bỗng nhiên bác sĩ siêu âm phát hiện:

- Chủ nhiệm, tình huống không ổn, hiện tại thai nhỉ... Nhịp tim càng ngày càng không rõ rằng, tiếp tục như vậy tôi lo lắng, không bao lâu sẽ bị suy tim, nhất định phải kịp thời xứ lý!

Bác sĩ siêu âm nói xong, tất cả mọi người biến sắc!

Đối mặt tình trạng nguy hiểm như thế, nếu như dịch màng phổi được rút ra trễ, dịch sẽ càng ngày càng nhiều, có thể làm thai nhỉ tử vong trong tử cung do suy tim.

Một khi tự nhiên trở dạ, bệnh rất có thể bởi vì tim chịu không nổi áp lực trong tử cung mà dẫn đến thai chết lưu.

Kể cả sinh con thuận lợi, con mới sinh phổi không cách nào mở rộng cũng sẽ thiếu oxi dẫn đến cái chết.

Nói tóm lại, tình huống đang rất nguy cấp!

Dương Tư Kỳ nghe thấy bá sĩ siêu âm nói lập tức sắp hôn mê rồi!

Chuyện này không khác nào một tỉa sét nháy mắt đánh tan nội tâm kiên trì của cô.

Nước mắt thi nhau chảy xuống, gương mặt không còn chút máu. Trong lòng tràn đầy tuyệt vọng! Bất lực!

Mình chỉ muốn đứa bé, sao lại gian nan như thế? Ông trời ơi, cäu xin ông...



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 644: Cái này sao có thể?


- Đừng khóc, van cầu em, Bà xã...

Ngụy Tuấn Minh không ngừng an úi vợ mình, chính lời nói của anh cũng có chút nghẹn ngào.

....

Nếu là trước thế kỷ 21, Loại bệnh tràn dịch màng phổi tự phát sẽ bị cho là nghi nan tạp chứng do trình độ chữa bệnh kém phát triển.

Nếu trong quá trình kiểm tra phát hiện thai nhỉ có Tồng ngực tích dịch, thông thường bác sĩ sẽ cân nhắc đến tỉ lệ sống sót thai nhĩ khá thấp hoặc hoài nghỉ là dị dạng tự nhiên, sẽ đề nghị sản phụ phá thai.

Mà những năm này, theo y học kỹ thuật phát triển, khả năng chữa trị hội chứng tràn dịch màng phổi được đề cao thật lớn, tương lai cũng sẽ không lưu lại bất luận di chứng gì.

Cho nên khi bệnh viện huyện đưa ra đề nghị cũng cực kỳ đúng trọng tâm!

Nếu không phá thai, thì nên chuyến viện.

Trương Tấn Phong nhìn vợ chồng hai người Dương Tư Kỳ, trong giọng nói nhu hòa mấy phần:

- Tiểu Dương, cô cần phải ổn định cảm xúc của mình, chúng tôi sẽ mau chóng tổ chức cứu chữa, cảm xúc của cô như vậy sẽ rất dễ làm tình huống của thai nhỉ xấu đi

Nghe vậy Dương Tư Kỳ ngẩn người, cô không ngừng gật đầu

- Được rồi, chủ nhiệm, tôi nghe ông, tất cả tôi đều nghe ông, khi đó ông hỗ trợ cho tôi mang thai, tôi tin tưởng ông nhất định là có biện pháp.

Vào giờ phút này, hai vợ chöng Dương Tư Kỳ, ngoại trừ cầu nguyện thì còn có biện pháp nào, bọn họ chỉ có thể ký thác tất cả kỳ vọng lên người chủ nhiệm. Trương Tấn Phong.

Thế nhưng....

Giải quyết như thế nào, trong lòng bọn họ cũng. không chắc!

Dù sao... Đứa bé còn ở trong bụng, cũng không thể lấy đứa nhỏ ra, làm phẫu thuật xong rồi nhét vào?

Cái này sao có thể?

Lúc này, Thạch Kỹ vội vã đi đến, nhìn thấy cả ba chủ nhiệm phụ khoa đều ở đây, lập tức sửng sốt một chứt, trong lòng cảm giác bất an, thăm nghĩ: Chuyện xấu, khẳng định là chuyện lớn!

Người chính là như vậy, kẻ tài cao gan cũng lớn, 

không có thực lực bảo đảm sẽ không có lực lượng.

Trương Tấn Phong thấy Thạch Kỳ đến cũng rất khách khí, gọi Thạch Kỳ tới:

- Chủ nhiệm Thạch, ông đã đến, tranh thủ thời gian hỗ trợ đến xem thử đi

Thạch Kỳ kiên trì đi tới, bác sĩ siêu âm nói ra:

- Chủ nhiệm Thạch, tình huống hiện tại là thế này, kết quả siêu âm cho thấy trong lồng ngực thai nhi tụ tập ước chừng 250 ml tràn dịch màng phổi, áp lực quá lớn dẫn đến chèn ép lá phổi của thai nhí, lá phối không thể lớn được, cũng đẩy trái tim lệch sang một bên.

Nếu không thể kịp thời rút dịch màng phổi ra, tích dịch sẽ càng ngày càng nhiều, có khả năng làm cho thai nhỉ tử vong trong tử cung do suy tim

Mà bây giờ nhịp tim của thai nhỉ đã càng ngày. càng yếu!

Trương Tấn Phong nhìn hình ảnh siêu âm, nói:



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 645: Phương pháp tị liệu cực kỳ nguy hiểm


Muốn làm châm cứu lồng ngực cho thai nhi trong tử cung quả thực là một chuyện không thể tưởng tượng được và vô cùng kinh khủng.

Độ khó cực kỳ cao!

Thậm chí cao hơn so với bất kỳ châm cứu lồng ngực nào.

Kể cả siêu âm dẫn đường xuống thai nhi trong tử cung để châm cứu lồng ngực cũng như rút ra tích dịch, đây là lần đầu xuất hiện ở tỉnh Đông Dương. Dù nhìn khắp cả nước, phương thức gần như 'Cách sơn đả ngưu' này cũng không nhiều.

Cũng may là Trương Tấn Phong, chứ nếu là người bình thường cũng không dám nghĩ ra phương pháp trị liệu khoa trương này.

Nhưng bây giờ phương pháp trị liệu này cũng là thích hợp nhất, phù hợp nhất với tình huống.

Không chỉ có Thạch Kỳ giật mình thấp thỏm, hai chủ nhiệm khác cũng thế, một mặt không thể tưởng tượng nhìn Trương Tấn Phong.

Loại hành vi này... Có chút không lý trí.

Bởi vì một khi châm cứu không được có thể đả thương tới tim và phổi của thai nhi, thậm chí... Sẽ trực tiếp dẫn đến thai nhỉ tử vong.

Sao Trương Tấn Phong có thể nghĩ ra phương pháp tị liệu cực kỳ nguy hiểm này?

Nếu như xảy ra vấn đề, phụ khoa lại cống lên một kiện tranh chấp y hoạn.

Thạch Kỳ bị phương án trị liệu gần như điên cuồng của Trương Tấn Phong làm cho lo lắng trợn tròn mắt, nữ nhân điên này, sao có thể nghĩ ra một phương pháp kinh khủng như vậy?

Thạch Kỳ nhìn Trương Tấn Phong:

- Chủ nhiệm... Phương pháp này... Căn bản không thực tế, bản thân thai nhi bên trong cơ thể mẹ cũng không phải luôn đứng im, hơn nữa... Khoảng cách cũng là một vấn đề rất lớn đứa trẻ di động lúc nào cũng có thể gây tổn thương tới khí quan trọng yếu, vấn đề an toàn tính mạng cũng không thể đảm bảo, vì vậy phương án trị liệu này gần như không thế được!

- Một khi làm đứa trẻ bị thương bộ vị đặc thù nào đó, căn bản không có cách nào cứu chữa trong tử cung, sợ rằng sẽ trực tiếp dẫn đến thai nhi tử vong, phương án này... Quá nguy hiểm!

~ Phương pháp này căn bản không có khả năng! 

Thạch Kỳ một mặt chắc chắn phủ nhận, dù sao nhiều năm như vậy ông căn bản không có nghe nói đến phương án trị liệu này.

Thạch Kỳ vừa dứt lời, nghiên cứu sinh Trình Hân dự thi năm nay đứng bên cạnh Trương Tấn Phong bỗng nhiên nói ra:

- Kỳ thật, thai nhỉ cũng không phải lúc nào cũng di động, mà sẽ có thời kì nhất định sẽ tương đối yên tĩnh, hơn nữa... Chỉ cần siêu âm chuẩn xác thì tiến hành. châm cứu ngực cũng không phải không có khả năng.

Lúc này, mọi người tập trung nhìn về phía Trình Hân, người này là nghiên cứu sinh vừa tới bệnh viện không được mấy ngày.

Kỳ thật, Trình Hân biết rõ, câu nói này không nên do mình nói đi ra, dù sao người ở đây có kinh nghiệm, kỹ thuật, trình độ vô luận như thế nào đều vượt xa cô.

Nhưng bây giờ là cục diện thai nhỉ nguy cơ sớm tối, không phải là lúc lẽ mề chậm chạp.

Trình Hân là một nghé con mới đẻ tiểu bác sĩ, cũng có lòng thủ vững trách nhiệm của bản thân!

Trương Tấn Phong quay người mắt nhìn chằm chằm Trình Hân: 

- Tiểu Trình, cô gặp qua?

Kỳ thật, đây cũng là lần thứ nhất Trương Tấn Phong làm chuyện như vậy, dù sao phương án trị liệu này thật ra rất nguy hiểm, người bình thường khẳng. định sẽ nghĩ cũng không dám nghĩ, may mà Trương Tấn Phong có thể nghĩ đến.

Trình Hân căng thẳng, ăn ngay nói thật:

- Đây là hôm qua Trần lão sư trên lớp giảng châm cứu lồng ngực, chính là bác sĩ Trần của khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện - Trần Thương!

Vừa nghe lời này, không khí trong phòng lâm vào bầu quỷ dị.

“Trương Tấn Phong cũng chợt nhớ tới cái tên này - "Trần Thương, tháng trước ở phòng sinh phụ khoa chính

là Trần Thương của ngoại khoa lồng ngực hỗ trợ tiến hành phẫu thuật, lúc ấy Trương Tấn Phong đối với cậu ta ưu ái có thừa.

Nghe Trình Hân nói vậy, Trương Tấn Phong cũng suy nghĩ, Trần Thương có thể nói ra những lời này, thì khẳng định không phải là khoác lác, mà là có thể thao tác.

Nghĩ tới đây, Trương Tấn Phong nói với Trình Hân: 

- Gọi điện thoại cho Trần Thương, được rồi, tôi tự mình gọi!

Trương Tấn Phong không kịp nói chuyện, chợt nhớ tới mình có số điện thoại của Trần Thương. Lần trước muốn giới thiệu cháu gái mình cho cậu ta nhưng chưa có thời gian.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 646: Sẽ cố hết sức.


Mới chuyển chính thức chưa được mấy ngày!

Như thế nào chỗ này chỗ kia đều là cậu ta!

Nghĩ tới đây, Thạch Kỳ sầm mặt lại.

Không sợ không biết hàng chỉ sợ hàng so hàng, lần này đặt Thạch Kỳ và Trần Thương ở cùng một chỗ để so sánh.

Hiệp một đã bị hoàn toàn Ko, không nghĩ tới chính mình còn chưa làm chuẩn bị cẩn thận, lập tức đã tới trận PK thứ hai.

...

Điện thoại của Trương Tấn Phong rất nhanh được kết nối.

Trần Thương trông thấy Trương Tấn Phong gọi điện thoại, vội vàng hỏi:

- Chủ nhiệm Trương, chào ngài.

Trương Tấn Phong không kịp khách sáo:

- Tiểu Trần! Cậu lập tức đến phụ khoa của chúng tôi, tầng 8 giường số 12:20, có một người bệnh, thai nhi có dấu hiệu tràn dịch màng phổi tự phát, hiện tại lồng ngực bị tích dịch, cần phải lập tức rút dịch trong màng phổi, cậu tới xem một chút đi. 

Trần Thương nghe xong, vội vàng gật đầu đáp ứng:

- Được rồi, chủ nhiệm, ngài chờ một lát, tôi lập tức đi lên!

Trần Thương cúp điện thoại, trực tiếp đứng dậy chạy về phía phòng bệnh phụ khoa.

Mà ở nơi khác lúc này.

Bên trong phòng bệnh phụ khoa, Trương Yên nói:

- Chủ nhiệm, phó chủ nhiệm khoa ngoại lồng ngực của Đông Đại Nhất viện lập tức tới ngay... Nếu không chờ chút?

Mắt Trương Tấn Phong nhìn chăm chăm hình ảnh trên máy siêu âm, và các tín hiệu truyền tới trầm mặc. không nói.

Không đến ba phút, Trần Thương chạy vào:

- Chủ nhiệm.

Trương Tấn Phong thấy Trần Thương đến, nói thẳng:

- Tiểu Trần, cậu mau xem thử đi, tình huống thai nhỉ là thế này, tự cậu nhìn xem có nắm chắc hay không? 

Trần Thương gật đầu, đi đến bên cạnh máy siêu âm nhìn, nhìn kỹ hai phút, sau đó nghiêm túc suy nghĩ một hồi lâu.

Ngẩng đầu nói:

- Có lẽ không có vấn đề.

Vừa nghe lời này, lập tức mọi người xung quanh ngây ngẩn cả người.

Thạch Kỳ hơi kinh ngạc, cái này sao có thể không có vấn đề?

Thạch Kỳ khẽ nhíu mày:

~ Tiểu Trần, nghiêm cẩn một chút.

Trần Thương ngẩng đầu vừa vặn trông thấy Thạch Kỳ, mỉm cười:

- Cảm ơn chủ nhiệm Thạch quan tâm.

Thạch Kỳ sững sờ, lập tức nghẹn lời.

Tôi TM quan tâm cậu lúc nào?

Thạch Kỳ lắc đầu:

- Tôi là đang suy nghĩ cho người bệnh, loại châm cứu này tôi vẫn là lần đầu tiên nghe nói, không cẩn thận có thể làm tổn thương tim phổi của thai nhi, khả năng khống chẳng nhiều lắm! 

Trần Thương không nhìn Thạch Kỳ, mà nhìn Trương Tấn Phong:

- Chủ nhiệm Trương, còn có phương án trị khác không?

Trương Tấn Phong lắc đầu, thở dài, nhìn vợ chồng Dương Tư Kỳ, nói:

- Hiện tại việc duy nhất để có thể cứu đứa bé cũng chỉ có thể tiến hành loại biện pháp châm cứu này, nguy hiểm khẳng định là có, nhưng chúng tôi sẽ tận lực giảm nguy hiểm xuống mức thấp nhất, hiện tại cần hai người mau chóng đưa ra quyết định.

Sau khi nói xong, Trương Tấn Phong quay người nhìn Trương Yên:

- Tiểu Trương, đi căm tờ cam kết phẫu thuật tới đây để người nhà ký tên Bác sĩ siêu âm bỗng nhiên nói

- Không kéo dài được nữa! Chủ nhiệm, phải làm nhanh lên, sức chịu đựng của đứa bé càng ngày càng kém, phải mau rút dịch, bằng không... Cho dù là không trị liệu, cũng không xong rồi!

Vừa nghe tới đó, Dương Tư Kỳ biến sắc:

- Ký tên! Tôi ký tên, tôi sẽ nghe theo chủ nhiệm, chủ nhiệm Trương nhất định phải hết sức bảo vệ đứa bé!

Trương Tấn Phong gật đầu:

~ Anh yên tâm, chúng tôi khẳng định sẽ cố hết sức.

Sau khi nói xong, nhìn Trần Thương:



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 647: Gừng càng già càng cay


Không bao lâu, mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng!

Trần Thương nhìn xung quanh, cũng không có một cái gì để có thể đặt tay xuống, ánh mắt chuyển qua trên người Thạch Kỳ:

- Chủ nhiệm Thạch, giúp tôi một chút được chứ? Thạch Kỳ biến sắc, âm thầm lo lắng:

- Tôi không tán thành phương án phẫu thuật này, vì lẽ đó tôi sẽ không phối hợp.

Trương Tấn Phong sững sờ, không nghĩ tới Thạch Kỳ lại nói như thế.

Nhất thời trợn tròn mắt.

Ngay cả mấy chủ nhiệm xung quanh cũng ngẩn người, không tán thành phương án này?

Trương Tấn Phong kém chút không kìm được mắng ra!

Không tần thành phương án này? Hay là lo lắng xảy ra vấn đề sẽ ảnh hưởng chính mình?

Thật sự là không có tiền đồ!

Thế nhưng vì trở ngại mặt mũi, Trương Tấn Phong 

cười lạnh một tiếng:

- Được rồi, tiểu Trần, để tôi tới giúp cậu.

Lúc này, bỗng nhiên một người đàn ông chạy vào.

~ Chủ nhiệm Trương, chào ngài, tôi là Tỉnh Nhiên - phó chủ nhiệm ngoại khoa lồng ngực của Đông Đại Nhất viện.

Một người đàn ông bảnh bao đi tới, khiến người ta vừa nhìn đã thấy có khí chất!

Trương Tấn Phong sững sờ, lập tức cười nói:

~ Ừm, chào chủ nhiệm Tỉnh!

- Tôi nói cho cậu một chút về tình huống đã.

Sau khi Trương Tấn Phong kỹ càng nói ra tình trạng của người bệnh, nhìn Tỉnh Nhiên:

- Bác sĩ Tỉnh, ý của cậu thế nào?

Tỉnh Nhiên khẽ nhíu mày:

- Khó khăn! Nhưng đây thật là phương án trị tốt nhất.

Thạch Kỳ nghe xong, nhịn không được nói:

~ Chủ nhiệm Trương, cô nhìn xem, cô không thể nghe một tiểu bác sĩ, chủ nhiệm Đông Đại Nhất viện người ta cũng đã nói như vậy, tôi cảm thấy vẫn là phải thận trọng một chút!

Tỉnh Nhiên vừa vặn ghé mắt, vừa vặn trông thấy Trần Thương, lập tức hai mắt tỏa sáng:

- Bác sĩ Trần?

Trần Thương đáp lại, nhẹ gật đầu:

~ Không kịp, chuẩn bị bắt đầu, bác sĩ Tỉnh, trợ thủ giúp tôi.

Trần Thương sai sử người khác thì hơi khó khăn, nhưng sai sử Tỉnh Nhiên vẫn tương đối thuận tay.

Dù sao từng có kinh nghiệm.

Nhưng ở trong tai người khác, thật là... Có chút quái dị.

Trương Tấn Phong cũng có chút kinh ngạc, Trần này... Rất có cá tính nha, sai sử chủ nhiệm Đông Đại Nhất viện người ta luôn!

Mà Thạch Kỳ kém chút cười: Cậu cho rằng cậu là ai? Sai sử chủ nhiệm của bệnh viện khác! Thật buồn cười

Nhưng điều khiến mọi người thấy không thể nào lại diễn ra. 

Chỉ thấy Tỉnh Nhiên vội vàng gật đầu, thuần thục mang bộ hảo thủ đi tới vị trí phụ trợ!

- Được rồi, bác sĩ Trần, có thể bắt đầu!

Trần Thương khẽ gật đầu, nói với bác sĩ siêu âm:

- Lão sư, anh dựa theo vị trí này, giúp tôi nhìn xem, tiếp đó làm tiêu ký.

Bác sĩ siêu âm gật đầu, trong nháy mắt anh ta đã hiểu được ý của Trần Thương,

Rất nhanh, mọi thứ đều được chuẩn bị sẵn sàng!

Trần Thương nhìn hình ảnh trên máy siêu âm, chờ đợi một khắc đứa bé tương đối an tĩnh.

Lúc này, Thạch Kỳ đứng ở một bên, hiếu kỳ nhìn.

Trần Thương thấy thế, khụ khụ một tiếng, nói với Trương Tấn Phong:

- Chủ nhiệm Trương, bà hãy để người không có phận sự ra ngoài đi

Trương Tấn Phong vội vàng gật đầu, thế nhưng là Nhìn thoáng qua xung quanh, cũng không có người nào không phận sự mà?

Bồng nhiên, ánh mắt Trương Tấn Phong dừng ở trên người Thạch Kỳ 

~ Chủ nhiệm Thạch, cái này, bên này không có chuyện gì nên anh đi làm việc đi, ở lại cũng giúp không được cái gì!

Một câu cực kỳ không nể mặt mũi!

Thế nhưng Thạch Kỳ là ai?

Mặt mũi là cái gì?

Thạch Kỳ lắc đầu:

- Chủ nhiệm Trương, tôi không vôi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 648: Cảm giác rất quen thuộc


Trình Hân quay người muốn rời khỏi, bỗng nhiên Trần Thương nói: 

~ Trình Hân, mau đến xem, đây chính là tâm hạch siêu âm cần châm cứu.

Một câu này khiến vẻ mặt Trình Hân vui mừng, nên đã ở lại.

Thạch Kỳ sững sờ, mẹ nó, đây không phải chỉ rõ một mình tôi chính là "Người không có phận sự”?

Nghĩ tới đây, Thạch Kỳ tức giận xoay người bỏ.

Sau khi đi ra, Thạch Kỹ cũng không muốn đi, đứng bất động ở cửa ra vào, hừ lạnh một tiếng: Đợi một hồi nữa mà xảy vấn đề thì làm sao bây giờ!

Sau đó, Trần Thương bắt đầu thao tác.

Rất nhanh, tư thế của đứa bé ổn định hơn, Trần Thương ra hiệu cho Tỉnh Nhiên.

“Tỉnh Nhiên lập tức hiểu ý, cầm kim châm cứu dài 15cm đã chuẩn bị xong trong tay đưa tới!

Trần Thương nhận kim châm cứu, thận trọng xuyên qua phần bụng tiến vào tử cung rồi đi qua khoang nhau thai, dựa theo chỉ dẫn trên màn hình máy siêu âm xác định đúng thời cơ một kim cảm vào lõng ngực thai nhi! 

Toàn bộ quá trình nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly!

Không có một tia đình trệ!

Càng không có một tia do dự!

Lộ ra cực kỳ nhẹ nhàng vui vẻ.

Thế nhưng trong đó hung hiểm thế nào mỗi người đều rõ ràng.

Trần Thương vội vàng nói:

- Chuẩn bị rút dịch!

Châm cứu ngực lần này không giống với những lần trước đó, nhất định phải có một người giữ kim châm cứu, một người khác trợ giúp rút dịch, nếu không một khi xảy ra bất trắc, chỉ có một người sẽ rất khó ứng biến kịp.

Tỉnh Nhiên vội vàng bắt đầu thao tác!

Toàn bộ quá trình thao tác đều có chút giống với khi rút nước ối cùng máu cuống rốn, nhưng độ khó hiển nhiên sẽ lớn hơn.

Sau lần đầu châm cứu ngực, Trần Thương rút 150 ml, tiếp đó bắt đầu rút khỏi cái ống!

Bỗng nhiên bác sĩ siêu âm kinh ngạc nói:

- Tốt! Nhịp tim khôi phục tất nhiều... Cả lá phối cũng bắt đầu...

Trần Thương buông kim châm cứu xuống, nhìn Trương Tấn Phong:

- Chủ nhiệm Trương, còn phải rút hai lần nữa, lần này chỉ có thể như vậy, trước tiên sắp xếp cho người bệnh nhập viện đi.

Trương Tấn Phong thật cao hứng, vội vàng gật đầu:

- Được rồi, tốt!

- Tiểu Trần, cậu thật sự là rất giỏi!

Lúc này, toàn bộ người trong phòng bệnh đều lâm vào trạng thái vui mừng.

Trên mặt Dương Tư Kỹ tràn đầy kinh hi, loại cảm giác từ hi vọng đến tuyệt vọng, thực sự là khiến người ta trở tay không kịp.

Nhìn Trần Thương:

- Bác sĩ Trần, thực sự là quá cảm ơn cậu!

Hai tay Ngụy Tuấn Minh kích động nằm chặt tay Trần Thương, có chút run rẩy:

- Bác sĩ Trần, đại ân đại đức, suốt đời khó quên!

Bọn họ có thể nói là thấy tận mắt nhìn lần châm cứu này từ đầu đến cuối, đều biết độ khó rất lớn.

Thế nhưng Trần Thương lại thật có thể làm được.

Nghĩ tới đây, hai người vui đến phát khóc, khóc không thành tiếng!

Mà Trình Hân thì một mặt sùng bái nhìn Trần Thương, thật là lợi hại.

Tỉnh Nhiên thở dài, bác sĩ Trần quả nhiên rất lợi hại, chỉ là... Chẳng biết tại sao, một bộ châm cứu lồng ngực này có cảm giác rất quen thuộc.

Hình như... gặp ở đâu rồi!

Đúng!

Rất giống thuật châm cứu lồng ngực của mình... Nhưng mà, nếu so với mình thì lợi hại hơn một chút, đặc biệt là tính ổn định cao hơn.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Tỉnh Nhiên nhìn Trần Thương đều thay đổi, thật rất là lợi hại!

Trần Thương quay người nhìn Tỉnh Nhiên đang một mặt sùng bái, có chút mất tự nhiên, xấu hổ cười một tiếng:

~ Cám ơn bác sĩ Tỉnh!

Tỉnh Nhiên sững sờ: 

- Không! Đây là việc tôi nên làm.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 649: Dám nghĩ dám làm.


Thạch Kỳ đứng ở bên ngoài, tâm tình phức tạp, muốn đi nhưng lại không nỡ!

Ông cảm giác chủ nhiệm Trương Tẩn Phong của khoa phụ sản đang tự hủy thanh danh của mình!

Loại phương án trị liệu này, chưa từng nghe thấy, ính nguy hiểm cực kỳ lớn, đây không phải rõ ràng đang ôm rắc rối vào người sao?

Trương Tấn Phong có phải bị ngốc hay không!

Thanh danh vẫn luôn tốt.

Nhưng khi nghĩ đến vừa rồi Trương Tấn Phong bảo mình rời đi, coi mình là "Người không có phận sự”, thì trong lòng Thạch Kỳ cực kỳ khó chịu!

Đáng ghét!

Thế nhưng, Trương Tấn Phong ở tỉnh Nhị viện quyền cao chức trọng, chồng bà lại là lãnh đạo trong tỉnh, cho nên ở bệnh viện có địa vị cực kỳ cao, ngay cả viện trưởng cùng bí thư đối với Trương Tấn Phong cũng phải cực kỳ khách khí.

Nghĩ tới nghĩ lui, Thạch Kỳ vẫn quyết định nhịn, dù sao... Không thể chọc vào! 

Thế nhưng, Thạch Kỳ có thể nhịn được chủ nhiệm Trương chứ không thể nhịn được Trần Thương!

Nghĩ đến Trần Thương, Thạch Kỳ đã có chút khó chịu.

Chỉ là một tiểu bác sĩ nhỏ nhoi, vừa mới chuyển chính thức không được mấy ngày, giờ còn dám diễu võ giương oai trước mặt tí

Hôm nay, hai lần PK, mình bị KO hoàn toàn, một chút sức hoàn thủ cũng không có, hai lần PK, Trần Thương một giọt máu cũng không mất, điều này Thạch Kỳ sao có thể dễ chịu

Nhưng khi tỉ mỉ nghĩ lại, hình như từ đầu đến cuối Trần Thương cũng không có cùng mình nói một câu quá đáng nào!

Duy nhất nói với chính mình một câu chính là:

~ Cảm ơn chủ nhiệm Thạch.

Thế nhưng, càng như thế Thạch Kỳ lại càng khó chịu.

Đầu tiên là xử lý học sinh chính mình dạy, lần thứ hai...

Càng nghĩ, Thạch Kỳ càng khó chịu, so với việc ăn phải con ruồi còn khó chịu hơn. 

Giờ ông sẽ chờ ở bên ngoài xem kịch!

Căn bản ông không tin Trần Thương có thế làm được cách châm cứu ngực cho thai nhỉ trong bụng.

Cái này căn bản chính là thiên phương dạ đàm.

Trong lòng Thạch Kỳ càng thêm chắc chắn, khả năng Trần Thương thất bại sẽ rất cao.

....

....

Trương Tấn Phong nhẹ nhàng thở ra, thật sự là không dễ dàng

Hiện tại bà rất vui vẻ, cực kỳ kích thích, phẳng phất như đang quay trở về lúc tuổi còn trẻ, một đám người cái gì cũng không hiểu, lục lọi làm kiểm tra lâm sàng

Lúc ấy, sau khi xây viện, rất nhiều phẫu thuật đều phải đi ra ngoài học tập một đoạn thời gian, sau khi trở về mấy báo sĩ lục lọi mới bắt đầu làm.

Lúc ấy bọn họ không có người dạy, không có bác sĩ cấp trên hướng dẫn, còn không phải chính là mình tự lục lọi ra? Vì lẽ đó một nhóm người này, gan lớn, đủ quyết đoán!

Dám nghĩ dám làm. 

Nhưng đây đây cũng là lịch sử cùng nhiều nhân tố khác nhau tạo thành.

Lúc ấy yêu cầu của người chữa bệnh không quá cao, các phương diện tài nguyên đều rất có hạn, dù cho xảy ra vấn đề, cũng sẽ không giống hôm nay se xảy ra một trận y náo lớn, dù sao có rất nhiều người chướng mắt bọn họ!

Vì vậy, nhóm người bọn họ mới có thể từ trong hoàn cảnh đó để rèn luyện được.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi đến bệnh anh sẽ phát hiện một nhóm lão bác sĩ năm sáu mươi tuổi dữ dội hơn nhóm trẻ nhiều!

Dữ dội, cái từ này cực kỳ có tính hình tượng.

Nhóm người này đại đa số đều đã 50, 60 tuổi, kinh nghiệm sự nghiệp y học của nhóm người này đều từ những năm 70, 80 nên cực kỳ lạc hậu, đến thời nay phồn vinh, sau khi thấy người bệnh, so tính liều cùng mạnh dạn lao đầu vào của họ thì thật sự là người hiện đại không bằng.

Nói thật, ngay từ đầu, trong lòng Trương Tấn Phong cũng không chắc chắn, phương án là nghĩ ra được, thế nhưng độ khó của phương án này quá cao, trong lòng bà đều không chắc.

Thế nhưng cũng không có cách nào, ngoại trừ biện pháp thứ hai mà bà nghĩ tới.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 650: Quá kình bạo!


Mà Trình Hân xem như là bạn học của Trần Thương, lúc này ở một bên nhìn khí thế ngất trời, cảm xúc bành trướng!

Cô cảm thấy đây mới là bác sĩ.

Một người trong lúc nguy cấp có thể cứu vớt sinh mệnh của người bệnh.

Nghĩ đến Thạch Kỳ, trong lòng Trình Hân tràn đầy xem thường, vốn dĩ còn tưởng rằng là một nhân vật lớn, không nghĩ tới lại là một bao cỏ.

Còn không đồng ý phương án trị liệu, sẽ không phối hợp Trần Thương.

Còn may là ông không phối hợp, bằng không nếu xảy ra chuyện, ông ngoại trừ gây thêm phiền thì cái gì cũng không làm được.

Kỳ thật, những bác sĩ có trình độ này, ở trong mắt học sinh cực kỳ đáng tôn trọng, trong lòng lại không có một danh hiệu?

Hơn nữa... Nếu như bạn gặp phải chút chuyện, mức độ lan truyền cũng có thể nhanh chút

Các học sinh đối với các bác sĩ trong bệnh viện đều hay bàn tán, giống như là mèo nghe thấy mùi cá anh.

Hiện tại, Trình Hân đã không kịp chờ đợi mà muốn ngay lập tức trở lại ký túc xá chia sẻ án lệ hôm nay cùng bạn học.

Quá kình bạo!

Dù sao “Cách sơn đả ngưu”, cách bụng người mẹ tiến hành châm cứu lồng ngực cho thai nhi, dạng án lệ chữa bệnh này thực sự là quá hiếm thấy, nói ra lực rung động này cũng quá cường đại.

Trình Hân nhìn thấy biểu hiện của mấy chủ nhiệm bên cạnh, tự nhiên hiểu rõ.

Án lệ hôm nay có khả nẵng trong vòng mấy năm mấy chục năm cũng không nhất định có thể gặp được.

Vì lẽ đó trong lòng cô còn có chút kích động.

Trương Tấn Phong hài lòng nhìn thoáng qua Trần Thương, hai mắt tràn đầy thưởng thức:

-Tiểu Trần, quá tuyệt, về sau phụ khoa chúng tôi mà có hội chấn gấp thì coi như tìm cậu?

Trần Thương mim cười:

~ Đây là việc mà tôi phải làm.

Trương Tấn Phong đối với Trần Thương càng nhìn càng ưa thích, đáng tiếc con gái nhà mình đã lập gia đình, cháu gái cũng mới 5 tuổi, bằng không... 

Tỉnh Nhiên nhìn thấy hiện tại không có chuyện gì, cũng chuẩn bị cáo từ:

- Chủ nhiệm Trương, vậy tôi liền trở về.

Trương Tấn Phong vội vàng nói:

- Hôm nay thật sự là phiền phức chủ nhiệm Tỉnh, vất vả chạy một chuyến.

Tỉnh Nhiên cười nói:

~ Chủ nhiệm Trương khách khí rồi, nếu như không. đến, sao tôi có thể thấy được một ca phẫu thuật châm cứu lồng ngực cho thai nhỉ hiếm gặp như vậy, tôi ở phụ ngoại cũng chưa nghe nói qua, xem ra danh phù của khoa phụ sản Tỉnh Nhị Viện thực lợi hại!

Trương Tấn Phong mỉm cười:

~ Khách khí, khách khí.

Một đoàn người chuẩn bị đẩy cửa đi ra ngoài.

Vừa mở cửa, bỗng nhiên trông thấy Thạch Kỳ đang đứng ở cửa ra vào.

Lập tức cả đoàn người trợn tròn mắt!

Thạch Kỳ cũng bị dọa lui ra phía sau một bước, cười xấu hổ, hỏi:

- Chủ nhiệm Trương, châm cứu xong chưa? 

Trương Tấn Phong có chút dở khóc dở cười, Thạch Kỳ này thật sự là mặt dày.

Nếu là người bình thường thì sao còn ở chỗ này? Trương Tấn Phong hừ lạnh một tiếng:

- Không mượn chủ nhiệm Thạch nhọc lòng, châm cứu cực kỳ thành công, không phải chủ nhiệm Thạch còn có công việc ở khoa đó sao?

Thạch Kỳ lập tức ngẩn người, thành công?!

Đây cũng quá... Quá không thể tin.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 651: Thạch không được


Mấy ngày nay, chuyện Trần Thương châm cứu lồng ngực cho thai nhỉ ở khoa phụ sản trong nháy mắt đã truyền ra bên ngoài, anh lập tức nổi danh khắp bệnh viện.

Nguyên nhân chủ yếu dẫn đến việc này, chính là Trình Hân!

Vào lúc đêm muộn, sau khi đi làm về, Trình Hân trắng trợn tuyên truyền ra bên ngoài.

Thậm chí còn thêm mắm thêm muối, thổi phồng Trần Thương lên nói anh là nhân tài chỉ có ở ngoại khoa lồng ngực của Tỉnh Nhị Viện, một tay châm cứu Tồng ngực xuất thần nhập hóa, có khả năng cứu vớt thai nhi ngay khi vẫn còn ở bên trong nước ối

Mà thường thường, khi một anh hùng bất ngờ xuất hiện, lập tức sẽ có một nhân vật nào đó làm nền.

Thạch Kỳ, cũng phát hỏa trong thời điểm này, với miệng của một người phụ nữ, nếu muốn hạ thấp khả năng của một người đàn ông, bình thường sẽ chỉ cần nói vài chữ: Ông ta không được!

Thế là, trong nháy mắt tin tức Thạch Kỳ không có năng lực được truyền khắp Tính Nhị Viện. 

Khi vừa thấy Thạch Kỳ đến, toàn bộ sinh viên quy bồi ở bệnh viện, không hẹn mà đều có chung một phản ứng!

- Nha! Thạch Kỳ à? Ông ta không được!

Vốn Thạch Kỳ muốn tạo dựng một chút uy tín riêng trong lòng các sinh viên quy bồi ở đây, sau đó sẽ cải thiện quan hệ với các lãnh đạo một chút, cốt yếu là để bản thân có thể làm chú nhiệm trung tâm quy bồi

Thế nhưng hiện tại đến quỷ cũng biết, giờ còn chưa làm được cái gì, mà những học sinh trong này lại lưu truyền ra một cái biệt hiệu “Không được” dành cho ông.

Bây giờ học sinh ở đây luôn đùa cợt gọi Thạch Kỳ là “Thạch không được”!

Nghĩ tới đây, Thạch Kỳ tức đến mức mặt đỏ tía tai!

Chỉ có điều, Thạch Kỳ cũng rất tò mò, ông không hiểu bí mật này của mình là bị ai phát hiện ra?

Từ đó về sau, Thạch Kỳ tranh thủ thời gian cùng trung tâm quy bồi và đi huấn luyện công việc với lão sư, dù sao thì lúc đi dạy học, đâu ai có đủ khả năng nhịn được hầu hết những ánh mắt chất vấn của các học sinh trong trường. 

Sau khi Thạch Kỳ từ chức, Chu Ba khoa bệnh phổi đến phối hợp với Trần Thương.

Công việc hợp tác cũng diễn ra rất thuận lợi.

Vào buổi chiều ngày thứ năm.

Khi Trần Thương đang ngồi trong phòng làm việc nhấn tin cho Mạnh Hi:

- Mạnh lão sư, tối nay tôi bận ca đêm nên không đến được.

Trực ca đêm ở khoa cấp cứu giống như đứng trên một võ đài lớn để thi đấu.

Người bệnh kiểu gì cũng có khả năng xuất hiện, chuyện không may gì cũng có khả năng xảy ra.

Buổi tối y tá Tiểu Lâm mang cơm đến cho Trần Thương, sau khi cơm nước xong xuôi, Trần Thương bắt đầu bù lại trí thức về ngoại khoa tim.

Khoảng chừng hơn tám giờ, bỗng nhiên người đến khoa cấp cứu, mà hai người này trang điểm vô cùng quái dị.

Hai người lải nhải đi đến, vừa lúc Trần Thương đang đứng đợi y tá trưởng đóng dấu đơn xét nghiệm.

Trông thấy hai người, hỏi: 

- Có chuyện gì?

Nhìn ngoại hình cả hai có vẻ đều đã lên chức bà nội, khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi, ăn mặc rất quái dị, giống như tín đồ phật giáo nhưng cũng có chút không giống, nói tóm lại là nhìn không ra, ngay đến Trần Thương nhìn cũng không rõ.

...

Một lão thái thái mập mạp nói:

- Bác sĩ, em gái tôi phát sốt!

Trần Thương sững sờ, từ túi áo móc ra một cái nhiệt kế, bảo hai người ngồi xuống ghế dựa.

- Trước đo nhiệt độ cơ thể đã!

Trần Thương kẹp nhiệt kế ở dưới nách lão thái thái.

Mấy phút sau, nhiệt độ cơ thể cho kết quả, 38.5 độ C.

Sau khi Trần Thương do dự một phen, nói:

- Cần phải lấy máu, nhanh chóng xét nghiệm máu.

Đối phương cũng không từ chối mà rất phối hợp.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 652: Báo cảnh sát chưa?


Tế bào bạch cầu tăng cao, hạt tế bào trung tính tăng cao, kết hợp với triệu chứng của bệnh nhân, Trần Thương đoán chừng là nhiễm vi khuẩn.

Bình thường thì uống thuốc một tuần là có thể khôi phục, nhưng tình huống của người bệnh này, Trần Thương vẫn đề nghị dùng chút thuốc kháng khuẩn.

Trần Thương giải thích nói:

- A di, bác đây là bị nhiễm vi khuẩn, hoặc là uống thuốc, hoặc là truyền chút dịch đều được, bác thấy bác hợp với cái nào?

Hai người nghe thấy Trần Thương nói vậy, lập tức sửng sốt:

- Thuốc này có tác dụng gì?

Trần Thương cũng sững sờ:

- Thuốc này là để sát trùng! Tiêu diệt vi khuẩn, bệnh sẽ ổn.

Hai người nghe xong, liếc nhau, lập tức lắc đầu:

- Không được! Không được! Không thể sát sinh!

Vừa nghe như vậy, Tiểu Lâm cùng y tá Thường Lệ Na ở bên cạnh đều nhìn trợn tròn mắt.

Thần TM không thể sát sinh! 

Trần Thương cũng ngẩn người, cái này có thể gọi là sát sinh?

Lập tức khiến Trần Thương lúng túng, giải thích:

- Nếu vi khuẩn không chết, sẽ giết chết tế bào bình thường, nó là thành phần xấu! Cho nên chúng ta giết nó là làm việc tốt.

Người kia lắc đầu:

- Vậy cũng không được, có loại thuốc nào có thể đề cao sức đề kháng không?

Trần Thương nghe hai người nói như vậy cũng đúng là trợn tròn mắt

Khuyên hết nửa ngày cũng không thể giải thích rõ ràng.

Ngay khi Trần Thương đang bất đắc dĩ không biết làm sao.

Thường Lệ Na bỗng nhiên nói:

- Không sát sinh chỉ là không giết hữu tình chúng sinh, đó là chỉ những cá — chim ~ thú ngoài kia... vi khuẩn nấm không ở trong luân hồi, không tính là sát sinh.

Hai lão thái liếc nhau, nhìn thoáng qua Thường Lệ Na:  

- Thật?

Thường Lệ Na gật đầu, chắc chắn nói:

-Thật!

Lúc này, hai người mới quyết định tiêm một mũi, mua chút thuốc...

Sau khi họ rời đi, Trần Thương nhịn không được giơ ngón tay cái lên đối với Thường Lệ Na:

- Có thể! Học ở đâu đó?

Thường Lệ Na cười ha ha một tiếng:

- Tôi nói bậy.

Trần Thương:...

Kỳ thật cấp cứu chính là như vậy, người bệnh kiểu nào cũng có, chuyện muôn hình muôn vẻ cũng làm cho bạn phải dở khóc dở cười, không nói rõ được cũng không tả rõ được.

Nhưng với tư cách là bác sĩ, có chút bất đắc dĩ.

Đến hơn mười một giờ, găn mười hai giờ, Thường, Lệ Na nói với Tiểu Lâm

- Tiểu Lâm, tôi tổng kết một chút kinh nghiệm cấp cứu từ trước đến nay, bệnh nhân bị ngoại thương tương đối nhiều! 

Tiểu Lâm cười nói:

- Chị Na, chị phải viết một quyển sách, gọi là cái gì mà phân bố thời gian cấp cứu cho người bệnh, tuyệt đối bán chạy.

Hai mắt Thường Lệ Na tỏa sáng:

- Đây tuyệt đối là một cái nghề phụ!

Hai người đang nói chuyện khí thế thì bên ngoài có đi vào hai người.

Người phụ nữ trang điểm đậm, nhìn không ra tuổi tác, nhưng theo Trần Thương phán đoán, nhìn dung mạo như vậy, đoán chừng ít nhất cũng phải hơn bốn mươi tuổi.

Lúc này, bà đang đỡ một chàng trai, tuổi không lớn lầm, đoán chừng cũng mới hơn ba mươi tuổi, dáng dấp cực kỳ đẹp trai!

Nhưng còn chưa kịp phán đoán, Trần Thương chợt phát hiện trên mông chàng trai đang không ngừng chảy máu!

Lần này khiến Trần Thương bị hù dọa, vội vàng hỏi:

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 653: Tình yêu không phân biệt tuổi tác


Đến phòng xử lý, Trần Thương cẩn thận kiểm tra vết thương phát hiện vấn đề cũng không lớn.

Chỉ là trên mông người đàn ông có một vết thương dài chừng bảy tám centimet, cũng không sâu, không phải quá nghiệm trọng, đơn giản chỉ cần làm sạch vết thương khâu lại là được.

Kỳ thật, trên mông cũng không có bộ vị gì đặc biệt trọng yếu, hơn nữa thịt nhiều nên cho dù bị dao đâm, cũng không quá dễ xảy ra chuyện. Đây là chỗ chắc. chẩn nhất trên cơ thể con người, cũng là chỗ người lớn hay dùng để phạt nhất, mọi người chắc không ai là chưa bị đánh lần nào.

Trần Thương gọi người đàn ông năm ở trên giường, bắt đầu chuẩn bị làm sạch rồi khâu vết thương.

Tiểu Lâm đang giúp đỡ xử lý thủ tục, Thường Lệ Na đi tới hỗ trợ cho Trần Thương.

Vừa rồi Trần Thương nói báo cảnh sát cũng chỉ là thiện ý nhắc nhớ, dù sao... Chuyện liên quan đến đao thương này vẫn tương đối nguy hiểm, đã dính đến hành vi phạm pháp.

Nhưng hình như đối phương không có ý định báo cảnh sát nên anh cũng không kiên trì, dù sao đây là chuyện của họ, Trần Thương cũng chỉ thiện ý nhắc nhở mà thôi.

Vạn nhất... Chính là do người phụ nữ làm ra cũng không phải không có khả năng

Hồi tưởng lại hai vợ chồng cãi nhau lần trước, người chồng không nỡ đánh đối phương, đã tự phạt mình một bình rượu.

Vì vậy... Trên thế giới này, chuyện lạ quái đản gì cũng có thể xảy ra.

Trần Thương với tư cách là một bác sĩ, bớt lo. chuyện bao đồng làm tốt công việc của mình là được rồi.

Nhưng... Trần Thương thật hết chỗ nói nhìn Thường Lệ Na, một đôi mắt hiếu kỳ tràn đầy hứng thú nhìn vết thương trên mông của nam bệnh nhân.

Trần Thương trừng mắt Thường Lệ Na:

- Lấy băng gạc cho tôi

Thường Lệ Na thấy ánh mắt Trần Thương, lập tức cười xấu hổ, cầm băng gạc đưa cho Trần Thương.

Làm sạch vết thương rồi khâu lại không quá khó, trước hết Trần Thương tiêm một chút thuốc tê, một lát sau mới bắt đầu khâu lại

Loại khâu vết thương đơn giản này là công việc mà Trần Thương thường hay làm nhất từ khi đến khoa cấp cứu.

Không đến mấy phút, Trần Thương đã khâu xong.

Lúc này, người phụ nữ đi đến, thấy Trần Thương đã khâu xong thì vội vàng hỏi:

- Bác sĩ... Không có chuyện gì chứ?

Trần Thương gật đầu:

- Ừm, chỉ là vết thương ngoài da, không có vấn đề gì, mấy ngày nay không được dính nước.

Người phụ nữ nhìn vết thương trên mông người đàn ông, đau lòng ghê gớm, vội vàng chạy tới, hai tay năm chặt tay của người đàn ông.

- Anh yêu... Anh không có chuyện gì chứ?

Người đàn ông thở dài, cười lớn một tiếng:

- Không có chuyện gì, cô bé ngốc, đừng lo lắng.

Nghe thấy người đàn ông vừa an ủi, người phụ nữ rốt cuộc không nhịn được nữa, trực tiếp khóc lên 

Hai mắt của người đàn ông cũng đỏ, không bao lâu sau hai người ôm ở cùng một chỗ khóc rống lên. 

Thường Lệ Na và Trần Thương thấy thế, cũng rất ngượng ngùng, quyết định cho người ta một chút thời gian, thế là đĩ ra ngoài.

Trần Thương cầm ly uống một hớp nước, nhớ tới một đôi chị em yêu nhau, thở dài:

- Thấy không? Tình yêu nha!

Người con gái tuyệt đối lớn tuổi hơn người con trai, đây là không hề nghĩ ngờ, thậm chí lớn hơn rất nhiều!

Thế nhưng khi trông thấy bộ dạng hai người anh anh em em, đột nhiên cảm thấy tuổi tác không phải vấn đề.

Nếu mà so sánh, thì Phó Ngọc Phương và Tiêu Điền Hoa trẻ hơn người phụ nữ kia rất nhiều... Vạn nhất ngày nào đó mình không muốn phấn đấu.

Trần Thương phi phi phi một cái, tranh thủ lắc đầu, vứt bỏ ý nghĩ kinh khủng này.

Thường Lệ Na cũng kinh ngạc cảm khái một tiếng:

- Đúng vậy! Tình yêu không phân biệt tuổi tác, vượt qua địa vực, xuyên việt thời gian...

Hai người đứng ở cửa ra vào mấy phút, nhưng Thường Lệ Na và Trần Thương thấy thế, cũng rất ngượng ngùng, quyết định cho người ta một chút thời gian, thế là đĩ ra ngoài.

Trần Thương cầm ly uống một hớp nước, nhớ tới một đôi chị em yêu nhau, thở dài:

- Thấy không? Tình yêu nha!

Người con gái tuyệt đối lớn tuổi hơn người con trai, đây là không hề nghĩ ngờ, thậm chí lớn hơn rất nhiều!

Thế nhưng khi trông thấy bộ dạng hai người anh anh em em, đột nhiên cảm thấy tuổi tác không phải vấn đề.

Nếu mà so sánh, thì Phó Ngọc Phương và Tiêu Điền Hoa trẻ hơn người phụ nữ kia rất nhiều... Vạn nhất ngày nào đó mình không muốn phấn đấu.

Trần Thương phi phi phi một cái, tranh thủ lắc đầu, vứt bỏ ý nghĩ kinh khủng này.

Thường Lệ Na cũng kinh ngạc cảm khái một tiếng:

- Đúng vậy! Tình yêu không phân biệt tuổi tác, vượt qua địa vực, xuyên việt thời gian...

Hai người đứng ở cửa ra vào mấy phút, nhưng vẫn không thấy hai người đi ra, quyết định vào trong thúc giục.

Dù sao loại chuyện này vẫn nên về nhà tự mình giải quyết thì tốt hơn.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 654: Cùng chung hoạn nạn


Có ý tứ gì?

Thường Lệ Na càng trừng lớn con mắt, ngọn lửa bát quái cháy hừng hực!

Người đàn ông cũng lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài: 

- Cô bé ngốc, Anh... Anh cũng không biết làm sao nữa!

Trần Thương không hiểu người đàn ông sao có thể nói ra hai chữ “cô bé" này.

Dù sao đối mặt với phụ nữ lớn hơn mình nhiều tuổi thì hai chữ "cô bé” này đúng là quá nặng nề.

Trang điểm trên mặt người phụ nữ đã nước mắt cuốn trôi, xem ra là thật xúc động.

“Trần Thương đột nhiên cảm thấy, đứng trước tình yêu tất cả mọi thứ đều không phải là vấn đề, tối thiểu nhất hai người là yêu nhau thực lòng.

Nghĩ đến vết thương trên mông, Trần Thương thậm chí cảm thấy đây là bằng chứng cho tình yêu của hai người.

Dù sao... Cũng là bạn cùng chung hoạn nạn đi... ?

Đang lúc Trần Thương quyết định đánh gãy hai người này tiếp tục thể hiện tình cảm.

Người phụ nữ lại nói:

- Nếu không... Chúng mình tìm bọn họ nói chuyện?

Người đàn ông lập tức biến sắc: 

- Như vậy... Như vậy được không?

Người phụ nữ thất hồn lạc phách:

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Cũng không thể rời khỏi đây?

Người đàn ông thở dài, thanh âm có chút nghẹn ngào, nói:

- Anh cũng không biết làm sao nữa, em cũng nghe thấy con trai của em nói đó, cậu ta nói muốn dẫn người chém anh, thấy anh một lần sẽ đánh anh một lăn, đánh chết mới thôi!

- Nếu như em không giải quyết xong chuyện con trai của em, chúng ta... Chúng ta cực kỳ phiền phức, anh mới 30, anh không muốn chết...

Người đàn ông nói xong câu cuối cùng, ủy khuất khóc lên

Mà vừa mới uống một hớp nước, Trần Thương không nhịn được toàn bộ phun trên mặt Thường Lệ Na.

Mà Thường Lệ Na tựa hồ ngoảnh mặt làm ngơ....

rừng hai mắt nhìn chằm chằm hai người này, cô không thể tưởng tượng rung động đến tâm can!

Cái quỷ gì?

Ngay cả Trần Thương không quá ưa thích bát quái cũng không nhịn được mong đợi kịch bản tiếp tục.

Lúc này, người phụ nữ dìu người đàn ông đứng

- Đi thôi, bảo bối, về nhà đi.

Người đàn ông sững sờ:

- Về nhà ai?

Người phụ nữ cũng do dự một chút:

- Hay là, về nhà anh?

Cơ thế người đàn ông khẽ run rẩy, vội vàng lắc đầu, ủy khuất sắp khóc:

- Anh sợ cha anh sẽ đánh chết anh.

Hai người như thế vừa đi vừa nói, rời khỏi phòng cấp cứu.

Nhìn bóng lưng hai người dần biến mất.

Trần Thương đột nhiên cảm thấy người đàn ông này thật rất khó..

Đây quả thật là tình yêu hai bên gia đình đều không tán thành. 

Trong lúc nhất thời nghẹn lời, không biết nên đánh giá như thế nào.

Trách không được hai người bị chém một dao cũng không báo cảnh sát.

Không quản là cha người đàn ông chém đến, hay là con trai người phụ nữ chém đến, một dao kia cũng chỉ có thể bất đắc dĩ chấp nhận.

Thật khó!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 655: Không có ngoại thương


Xưa nay cấp cứu trong đêm sẽ không khiến người ta cảm thấy an bình.

Khó nhất ở đây chính là suy nghĩ lung tung.

Cũng như Trần Thương lúc này, vừa mới năm xuống không đến 10 phút, khi tiếng ngáy mới vừa bắt đầu xuất hiện, đột nhiên tiếng gõ cửa dồn dập vang lên mãnh liệt!

Trần Thương mở to mắt xoay người xuống giường, chạy nhanh khẩn cấp mở cửa dùng không đến 5 giây.

Sau khi cửa mở, Tiểu Lâm đã đứng ngoài cửa.

Sắc mặt Tiểu Lâm bối rối, gấp gáp nói:

- Bác sĩ Trần, không tốt, trên cầu đường ống có một người đàn ông lái motor đụng phải cạnh đường. Cách chúng ta gần nhất nên bệnh viện đang chuẩn bị phái xe cấp cứu 120 tới đó, cần một bác sĩ đi cùng xe!

Trần Thương biến sắc, hướng ra bên ngoài vừa đi vừa nói:

- Tranh thủ gọi điện thoại cho Vương Dũng, nói anh ta tranh thủ tới đây, tôi đi theo xe cấp cứu nhìn một chút. 

Tiểu Lâm vội vàng gật đầu:

- Được rồi!

Trần Thương gấp gáp chạy lên xe cấp cứu, tài xế Lưu đã chuẩn bị hoàn tất, tùy thời tùy chỗ chuẩn bị xuất phát

Khi Trần Thương vừa ngõi xuống thì xe lập tức chạy đi.

Khoảng cách từ cầu đường ống tới Tỉnh Nhị Viện là găn nhất, chỉ không đến 2 km thế nhưng điểm chết người nhất không phải khoảng cách này.

Mà là căn bản xe vào không được!

Cầu đường ống kỳ thật chính là đoạn đường ống nối giữa hai đầu sông, thuận tiên xây dựng trên đó một cây cầu nhỏ, bình thường mọi người hay đi tắn bộ ở trên cầu.

Nhiều nhất có thể đi xe điện, xe đạp, căn bản ô tô không đi được.

Xe chỉ có thể dừng ở hai bên  đường, còn bác sĩ phải tự mình chạy lên, từ đường cái đến trên cầu còn một đoạn bậc thang rất dài, đây không thể nghỉ ngờ là một trở ngại cực lớn đối với việc cấp cứu!

Bỏ ra không đến hai phút, xe lập tức đã dừng ở địa điểm, Trần Thương mở cửa ôm hộp cấp cứu nhảy xuống xe, mà tài xế Lưu thì lấy giường đẩy trên xe 120 xuống.

Đang muốn đi lên, thế nhưng phát hiện tất cả đều là bậc thang, căn bản không đẩy xe được, vội vàng ôm cáng cứu thương vào trong ngực đi theo lên.

Lúc này trời vừa rạng sáng!

Trên đường một người đi đường cũng không có.

Trần Thương cùng tài xế Lưu chạy lên trên cầu đường ống thì nhìn thấy hai người con trai đứng ở một bên, cầm điện thoại trong tay đang gọi.

Mà một cái xe gắn máy ngã ở một bên, một người đàn ông nằm trên mặt đất, sống chết không rõ!

Thế nhưng khi nhìn thấy rào chẵn bị phá hư, trong lòng Trần Thương trầm xuống!

Đụng thành dạng này!

Người... Cũng rất nguy hiểm.

Trần Thương không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng cùng tài xế Lưu chạy đến.

Hai người trẻ tuổi thấy Trần Thương mặc áo blouse trắng gấp gáp chạy tới, lập tức hai mắt sáng lên: 

- Bác sĩ! Ở chỗ này!

Lúc này, cơ thể người bị thương nằm ở trên lan can, nửa người ở trên cầu, không để ý một chút sợ là sẽ rơi xuống!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 656: Khoang màng tim.


....

Trần Thương ghé vào lỗ tai anh ta gọi mấy lần, không có thấy bất kỳ phản ứng nào.

Anh đành gọi mọi người: 

- Chúng ta khiêng anh ta xuống, ông Lưu hãy ôm bên hông, tôi đỡ đầu, còn... hai cậu, hai người các cậu hỗ trợ phụ một tay, nhấc chân ông ấy xuống.

Hai người cũng không lớn, chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi hoặc cao lắm là hai mươi. Nhưng hai người hơn nửa đêm không ngủ sao lại lên cầu tản bộ?

Trần Thương không để ý nghĩ những chuyện khác, hiện tại cứu người là quan trọng nhất.

Vận chuyển người bệnh phải cực kỳ cẩn thận.

Loại tai nạn xe cộ này rất dễ gây gãy xương, đặc biệt là xương cổ.

Một khi cách vận chuyển không thích hợp, rất dễ làm vết thương trở nên nghiêm trọng hơn, thậm chí nặng thêm.

Vi lẽ đó, đối mặt tình huống của người bệnh, nhất định không được tùy tiện di chuyển, nếu không rất dễ từ chuyện tốt thành chuyện xấu.

Mà cách làm của hai người trẻ tuổi, lại rất đúng!

Sau khi vận chuyển người bệnh đến cáng cứu thương, Trần Thương mở hộp cấp cứu ra, vội vàng đo huyết áp, sau đó kiên nhẫn quan sát hô hấp, mạch đập. 

Lúc này, hai người trẻ tuổi thấy đèn đường rất tối, dứt khoát mở ra đèn flash điện thoại chiếu sáng người bệnh.

Không bao lâu sau, đã đo huyết áp xong, nhìn thấy giá trị trên máy, Trần Thương biến sắc!

-60/30 mmHg!

Huyết áp này, chết tiệt là là bị sốc dẫn đến hạ huyết áp?

Bị sốc dẫn đến hạ huyết áp... Ngoại thương Có chảy máu không?

Thế nhưng nửa ngày vẫn không có tìm được chỗ chảy máu!

Vì sao lại như vậy?

Bỗng nhiên Trần Thương thấy chỗ được đèn flash chiếu sáng có chút kỳ quái.

Trần Thương vội vàng nói:

- ho tôi mượn đèn flash một chút!

Một thanh niên đứng bên cạnh rất phối hợp, đưa điện thoại tới.

Trần Thương vội vàng cúi thấp xuống xem! 

Dãn phình tĩnh mạch ở cổ?

Lập tức, một ca bệnh nguy cấp xuất hiện trong đầu Trần Thương, nhất định phải nghiệm chứng!

Trần Thương đưa điện thoại cho đối phương, vội vã lấy ra ống nghe.

Hai tay có chút khẩn trương.

Dù sao, loại bệnh này Trần Thương mới chỉ nghe nói nhưng cho tới nay chưa từng gặp qua, nếu thật là như thế thì khả năng phải lập tức tổ chức cứu viện.

Không thể trì hoãn!

Nghĩ tới đây, Trần Thương cầm ống nghe đặt ở vị trí trái tim trước ngực người bị thương...

Lập tức, từng tiếng tim đập yếu ớt lúc có lúc không truyền đến, tốc độ rất nhanh, tựa như là tiếng trống ngoài mười dặm, liên tục không dứt.

Sắc mặt Trần Thương ngưng trọng!

Hắn là... Ba nhận thức chèn ép màng tim!

Đây là một loại trọng chứng bệnh tim nguy cấp: Chèn ép trái tim cấp tính, xuất hiện bộ ba nhận thức triệu chứng Beck điển hình.

Biểu hiện chủ yếu là huyết áp cao dẫn đến áp lực gây lên tính mạch tăng nhanh, dãn phình tĩnh mạch ở cổ, đây là đặc thù thứ nhất trong đó.

Huyết áp chợt hạ xuống dẫn đến huyết áp trong tìm cũng hạ xuống, áp lực lên tĩnh mạch nhỏ lại, bị sốc, mạch đập hỗn loạn là triệu chứng thứ hai.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 657: Phẫu thuật cấp ba.


Bình thường bên trong khoang màng tim có chút ít chất lỏng màu vàng nhạt, bôi trơn mặt ngoài trái tim, cái này giống như động cơ có đầu bôi trơn. Dù sao trái tim cũng giống như một cái píttông, không ngừng hoạt động lên xuống, bên ngoài có một buồng tim chứa chất lỏng màu vàng nhạt làm giám bớt ma sát giữa trái tim và màng tim.

Mà khi bị ngoại thương, trái tìm rạn nứt hoặc mạch máu trong màng tim bị tốn thương sẽ tạo thành máu bị tồn đọng trong màn tim. Được gọi là máu màng tim hoặc màng tim lấp đầy, là nguyên nhân dẫn Tới trái tìm tử vong nhanh nhất.

Bởi vì lực đàn hồi của buồng tim có hạn, màng im cấp tính tích máu đạt đến 150 ml có thể hạn chế nhịp đập của tim, gây nên suy kiệt tuần hoàn cấp tính, dẫn đến nhịp tìm đột nhiên ngừng.

Suy nghĩ một chút, máu tích trữ quá nhiều trong buồng tim, áp suất quá lớn làm cho trái tim không thể đập được, vì để không ngừng cung cấp máu cho các cơ quan trong cơ thể, trái tìm chỉ có thể liều mạng co vào dãn ra... Dẫn đến tim đập nhanh hơn, thế nhưng lượng máu bơm ra càng ngày càng ít, bởi vì áp lực bên ngoài trái tim mang tới lực cản càng lúc càng lớn! 

Nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ dẫn đến nhịp tim ngừng đập, dẫn đến tuần hoàn suy kiệt cấp tính, thậm chí là... Lập tức tử vong!

Hiện tại tình huống người bệnh cực kỳ nguy hiểm, lúc nào cũng có thể đứng trước tử vong.

Mà bây giờ, hi vọng sống duy nhất của người bệnh chính là giải trừ áp lực lên trái tim

Hiện tại, Trần Thương cực kỳ lo lắng!

Anh không biết người bệnh còn có thể kiên trì bao lâu, có thể chống cự đến khi đến được bệnh viện.

Dù sao châm cứu màng tim....

Trần Thương đột nhiên nhớ tới, trên người mình có một kỹ năng bao màng tim.

[kỹ năng bao màng tim: Mở ra về sau, có thể lựa chọn thu hoạch được một kỹ năng màng tim. ]

Trần Thương cần răng một cái, vội vàng lựa chọn [Thuật châm cứu màng tim]

Học được kỹ năng này, Trần Thương cảm thấy cũng không phải quá thua thiệt

Dù sao kỹ năng bao màng tim, có đủ kiểu phẫu thuật màng tim, bao gồm thuật rạch màng tim, thuật chữa trị màng tim. 

Đây đều là phẫu thuật cấp ba.

Nếu mà so sánh, châm cứu màng tim vẻn vẹn chỉ là một thao tác châm cứu cấp hai.

Mặc dù so với châm cứu lồng ngực, ổ bụng.... Châm cứu màng bao tim phức tạp hơn một chút, nhưng cuối cùng cũng chỉ là kỹ năng châm cứu.

Tình huống khẩn cấp, Trần Thương trực tiếp lựa chọn học tập!

[ Đinh! Chúc mừng ngài học được thuật châm cứu màng tim, có muốn bắt đầu huấn luyện không? ]

Giờ khắc này, Trần Thương nơi nào có thể do dự, trực tiếp lựa chọn học tập!

Châm cứu màng tim so với châm cứu ngực mà nói, nếu như không cẩn thận châm vào tâm thất thì mới chính là phiền toái mang tính nguy hiểm lớn nhất!

Dù sao màng tim không dày như trong tưởng tượng!

Trái tim cũng không bền chắc như trong tưởng tượng.

Có lẽ... Sau khi châm vào chẳng những không giảm bớt bệnh tình của người bệnh, ngược lại triệu chứng liên hồi, thậm chí sẽ dẫn đến tử vong. 

Trước mặt Trần Thương biến đổi, nháy mắt xuất hiện bên trong phòng phẫu thuật quen thuộc.

Tiến vào không gian huấn luyện, anh bắt đầu không ngừng học mô phỏng, học nằm giữ áp dụng phương pháp châm cứu màng tim, châm cứu màng tim đòi hỏi...

Không ngừng huấn luyện, siêu âm định vị châm cứu... Phụ trợ châm cứu... Giám sát tâm điện châm cứu...



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 658: Thời gian không còn kịp nữa!


Thậm chí bao gồm đòi hỏi châm cứu khẩn cấp đổi với màng tim.

Cũng giống như màng tim tích dịch cũng không cần phải lập tức tiến hành phẫu thuật, mà là cần có một tiêu chuẩn chính xác, có ca cần châm cứu khẩn cấp, mà có ca căn châm cứu trong vòng 12 đến 48 giờ.

Cũng không phải tất cả buồng tim tích dịch đều cần phải châm cứu càng sớm càng tốt

Trong không gian ảo, Trần Thương không ngừng học tập cùng phố cập kỹ thuật và tri thức châm cứu màng tìm bao tích dịch.

Rất nhanh, thời gian huấn luyện kết thúc.

Đây là lần đâu tiên Trần Thương cảm thấy thời gian đặc huấn ngắn như thế.

Anh rất muốn học kỹ thuật này đến cấp hoàn mỹ, nâng xác suất thành công của “Mù châm” luyện tập đến 100%, có thể tốt hơn chuẩn xác hơn tiến hành cứu chữa người bệnh

Đáng tiếc, thực tế không như là mơ...

Rất nhanh...

Từ trong không gian ảo ra ngoài, một thanh âm nhắc nhở Trần Thương vang lên. 

[ Đinh! Thuật châm cứu màng tim: cấp đại sư, đặc hiệu: 1. Tinh chuẩn; 2. An toàn. ]

Hai đặc hiệu này đối với Trần Thương cực kỳ trọng yếu.

Đây cũng là nguyên nhân Trần Thương không ngừng luyện tập hai phương hướng này trong không gian ảo.

Đầu tiên nhất định phải đảm bảo vị trí châm cứu chuẩn xác vào màng tim, tiếp theo phải bảo đảm quá trình châm cứu tuyệt đối an toàn.

....

Vào giờ phút này, bên ngoài mới chỉ trôi qua không đến một giây đồng hồ.

Một giây đồng hồ rất ngắn, thế nhưng đối với người bệnh lúc này giống như là khoảng cách giữa sống và chết.

Trần Thương cấp tốc dùng tr thức học được phán đoán tình huống người bệnh.

Tài xế Lưu thấy Trần Thương do dự, vội vàng nói:

- Bác sĩ Trần, nhanh lên đi! Đưa đến bệnh viện, chúng ta đến bệnh viện rồi nghĩ biện pháp!

Trần Thương lắc đầu: 

- Không còn kịp rồi, tình huống người bệnh hiện tại cực kỳ nguy cấp, trong khoang màng tim tích dịch quá nhiều, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tuần hoàn máu, nếu như không rút ra bớt thì đoán chừng không đến được bệnh viện!

Cho dù là cấp cứu kịp thời đến, ai biết là một dạng cục diện gì, hiện tại anh ta cần làm nhanh lên phẫu thuật châm cứu màng tim!

Ông Lưu nghe Trần Thương nói vậy, lập tức lắc đầu!

Tiểu Trần quá xúc động.

Châm cứu màng tim là cái gì?

Ông làm tài xế 120 gần hai mươi năm, đối với loại tình huống này đã rất hiểu rõ.

Chính là bởi vì hiểu rõ cho nên mới lo lẳng như: vậy.

Điều kiện hiện trường là cái gì?

Cái gì cũng không có!

Không có CT, không có siêu âm định vị điện tâm đồ, điện tâm đồ cũng không có!

Cậu lấy cái gì làm? 

Mù làm sao? !

Đừng tưởng rằng tài xế xe cấp cứu 120 chỉ biết làm tài xế, họ thấy qua sinh tử không ít hơn các bác sĩ, thấy qua cấp cứu cũng không phải ít, vì vậy khi nghe thấy Trần Thương nói như vậy ông lập tức lo lắng bất an.

- Tiểu Trần, thật không thể kiên trì đến bệnh viện à?

Tài xế Lưu có chút không yên lòng.

Trần Thương gật đầu:

- Kiên trì không được, lúc này nhịp tim càng ngày càng yếu ớt, nếu đợi đến được tỉnh Nhị viện thì khả năng người này đã tử vong!

Lúc này, trái tim chịu phụ tải lớn như vậy, không quản dùng biện pháp gì cũng không có cách nào xử lý dịch trong màng tim.

Giải trừ áp suất trái tim là một chút hi vọng sống duy nhất của người bệnh.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 659: Màng tim lấp đầy!


Trần Thương hạ quyết tâm, quyết định nhất định phải cấp cứu nhanh nhất có thể để giành giật từng giây hi vọng sống cho người bệnh.

Nếu như không nhanh chóng châm cứu màng tim, đừng nói có thể có thể cấp cứu người bệnh thành công hay không, căn bản là không đến được bệnh viện.

Chớ nói chỉ là kiểm tra cùng xem xét vấn đề xảy ra chỗ nào.

Mà châm cứu màng tim đặt ống thông có thể nhanh chóng giải quyết màng tim lấp đầy này. Cửa thứ nhất nguy hiểm sinh mệnh cực kỳ quan trọng, cũng là một bước cực kỳ quan trọng để thực hiện các bước cấp cứu tiếp theo.

Trần Thương mở hộp cấp cứu ra, không có kim châm cứu màng tim, thế nhưng có kim châm cứu lồng ngực.

Đều có thể dùng.

Tài xế Lưu một mặt lo lắng bất an, nhìn Trần Thương nói:

- Trần bác sĩ... cậu đây là muốn.

- Mù châm? 

Trần Thương gật đầu, lúc này không mù châm làm gì còn có biện pháp khác?

Không có!

Nhất định phải truyền châm qua.

Cắt bỏ quần áo, sau khi sát trùng, Trần Thương bắt đầu thao tác.

Hiện tại, Trần Thương bỗng nhiên hi vọng mắt của mình có thể xuyên thấu, thật là tốt biết bao?

Không vì cái gì khác, chính là khi mình châm cứu, có thể nhiều một phần tỷ lệ thành công!

Thấp thỏm!

Bất an!

Tất cả cảm xúc tràn ngập trong lòng Trần Thương

Chỉ có một cơ hội duy nhất.

Trần Thương hít sâu một hơi, kim châm cứu chậm chạp đâm vào, anh muốn cảm giác được một tia xúc cảm kia, loại cảm giác thất bại khi đâm vào buồng tim.

Trần Thương chậm chạp tiến lên.

Xung quanh tất cả mọi người cũng không dám lên tiếng.

Tài xế Lưu càng không nhúc nhích tí nào, không chút nào dám quấy rầy.

Trong lòng nhỏ giọng thầm thì

Loại mù châm này ông đã từng gặp qua chưa?

Tất nhiên đã gặp qua!

Nhưng tất cả đều thất bại!

Mẹ nó.

Nghĩ tới đây, Ông Lưu một trận hoảng sợ.

Thận trọng nhìn Trần Thương, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Tiểu Trần này... Lá gan cũng thật lớn!

Hoàn cảnh bức bách để người không thở nổi.

Mà Trần Thương lại cảm thấy sau lưng một trận mồ hôi lạnh!

Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì nha. 

Bỗng nhiên, hai tay Trần Thương cảm thấy từ kim châm cứu truyền đến cảm giác thất bại, anh vội vàng dừng lại.

Hai tay linh xảo giúp phản ứng của anh hết sức nhanh chóng.

Trần Thương nói với ông Lưu:

- Giúp tôi rút ra xem là chất lỏng gì.

Ông Lưu vội vàng gật đầu:

- Rút bao nhiêu?

Trần Thương lắc đầu:

- Ông trước rút mấy ml thử xem, tôi nhìn thử đó là cái gì.

Trần Thương nói xong, lại lắc đầu:

- Tôi tự mình làm.

Ông Lưu có chút xấu hổ cười một tiếng.

Trần Thương cũng không để ý, ông Lưu cũng không phải bác sĩ, hơn nữa người khác rút cũng phải có kỹ xảo, cũng đừng rút quá mạnh, rứt đến trái tim.

Trần Thương chậm chạp rút vẽ, không có lực cản.

Yên tâm... Sau khi rút được 5 ml, Trần Thương trông thấy tất cả đều là huyết dịch.

Lập tức biến sắc.

Chuyện này không phải tin tức tốt gì

Mạch máu rạn nứt? Hay là trái tìm bị tổn hại?

Mọi chuyện đều có thể.

Trần Thương tiếp tục rút.

Anh cảm thụ được ống chích truyền đến lực cản, chậm rãi rút ra.

Ước chừng rút ra khoảng 100 ml, Trần Thương. không còn dám rút nữa.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom