Cập nhật mới

Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 700: Nhanh hơn một chút


Thế nhưng bọn họ như thế nào cũng không nghĩ ra, cũng không dám nghĩ, một màn kế tiếp làm người ta chấn kinh cỡ nào!

Chỉ thấy chỉ khâu chập trùng, kim khâu trong tay Trần Thương cực kỳ trôi chảy, cảm giác giống như là đang khâu quần áo!

Động mạch chú lớn hơn các mạch máu còn lại không ít, bởi vì như thế nên độ khó cũng tăng lên rất

Thế nhưng đối với Trần Thương căn bản không có. bao nhiêu ảnh hưởng.

Khâu lại!

Tốc độ!

Cực kỳ tốc độ!

Ba người Mạnh Hi, Hạ Cao Phong và Cát Hoài nhìn Trần Thương khâu mà nghẹn họng trân trối.

Dù đã thấy qua việc đời như Hạ Cao Phong cùng Mạnh Hi cũng không ngờ Trần Thương sẽ có tốc độ nhanh như vậy.

Đây là kinh người cỡ nào?

Cùng với đó Trần Thương một tiếng: 

- Buông ra đi!

Mạnh Hi vội vàng buông kẹp cầm máu ra, lập tức máu lại lần nữa khôi phục.

Giờ khảc này, tất cả mọi người ở đây đều nuốt một ngụm nước bọt.

Cái này... mất bao nhiêu thời gian vậy?

Đủ một phút... hả? !

Mạnh Hi nhìn đôi tay Trần Thương, trong mắt tràn đây kích thích cùng hào quang, đôi tay này quả thực là trời sinh làm bác sĩ ngoại khoa.

Có lẽ còn nhanh hơn người đàn ông kia!

Không bao lâu nữa Trần Thương thật có thể vượt qua anh ta!

Nghĩ tới đây, khóe miệng Mạnh Hi có chút giương lên, lộ ra một tia tiếu ý cùng đĩ vãng khác biệt.

Đến lúc đó, bại bởi học sinh của tôi, chuyện này là một chuyện thật thú vị.

...

...

Mỗi người sau khi nhìn thấy thủ pháp cùng tốc độ khâu của Trần Thương đều có suy nghĩ khác nhau!  

Thậm chí bắt đầu xì xào bàn tán, hỏi thăm đến Trần Thương.

- Vị này... bác sĩ Trần hắn không phải là học sinh, có thể là đến bồi dưỡng? Hoặc là giao lưu học tập!

- Cái này còn phải nói sao? Anh gặp học sinh nào. có thủ pháp thế này chưa, đừng nói học sinh, sợ là bác sĩ bệnh viện chúng ta cũng không được mấy người có?

- Anh không cần phải nói! Hơn nữa... Khẳng định tối thiểu nhất là bác sĩ chính!

- Tôi đoán là giống với chủ nhiệm Mạnh, chủ nhiệm Tỉnh, đều là bên ngoài trở về, có kỹ năng rất tốt!

- Nhưng mà dáng dấp thật trẻ trung, tóc còn có nhiều như vậy!

- Đúng vậy, trình độ cao như vậy, kỹ xảo cùng tốc độ khâu quá nhanh, thật rất không bình thường, loại năng lực này, địa phương nhỏ chắc chắn luyện không ra!

Có thể trong vòng một phút ngân ngủi hoàn hảo khâu lại động mạch chủ, loại năng lực này.

Đừng nói học sinh, chính những chuyên gia thiên tài kia cũng không nhất định có thể làm được?

Trách không được chủ nhiệm Hạ Cao Phong để cậu ta đến khâu!

...

Kỳ thật... Hạ Cao Phong cũng bị giật mình, thật sự là ngoài ý muốn!

Không!

Chuẩn xác nói hẳn là kinh hỉ!

Lần trước ở trong khoa, cậu thanh niên này dùng bao lâu để khâu lại?

Hơn hai phút thì phải?

Thế nhưng... Lần này mới bao lâu?.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 701: Phẫu thuật tiếp tục tiến hành.


Thật sự có người có thể khâu nhanh như vậy sao?

Liên tiếp nghi hoặc giống như những cái tát vang dội, đánh thức bác sĩ Cát Hoài mê mang không đủ thành thục.

Nhưng lần này, Cát Hoài nhếch miệng mim cười, một loại gọi là phong mang bắt đầu chậm rãi xuất hiện trên người hắn.

Một bác sĩ hơn ba mươi tuổi, đang là lúc tráng niên, là khoảng thời gian mà bác sĩ ngoại khoa tiến bộ nhanh nhất, không có phong mang như thế nào đề cao?

Đã từng mình có chút sa đọa, quen với công tác cùng sinh hoạt nhàn hạ, hiện tại đã nhận ra chính mình tựa hồ quá sa đọa.

Nghĩ tới đây, Cát Hoài tràn ngập nhiệt huyết.

Từ trước tới nay chưa từng có dũng khi.

Anh nắm chặt song quyền, cảm giác từ nội tâm phát ra một dạng nhiệt khí, cảm thấy một tia khác biệt.

... 

Phẫu thuật tiếp tục tiến hành.

Thế nhưng Trần Thương không đặt chỉ khâu xuống, bởi vì anh biết rõ còn có rất nhiều mạch máu tổn hại cần vá, còn có một vài chỗ bị thương cần trị liệu.

Dần đần anh tìm được bảy tám chỗ động tĩnh mạch tổn hại.

Hạ Cao Phong đứng bên cạnh nghẹn họng nhìn trân trối.

Thuật mổ ngực tra xét cầm máu thật tỉ mi, hoàn mỹ.

Không ngờ những chỗ nhỏ xíu cũng có thể phát hiện.

Cái này không chỉ nói rõ Trần Thương nghiêm túc cùng cẩn thận, mà nếu xét theo một góc độ khác, trình độ của Trần Thương đối với tổ chức mạch máu trong lồ ng ngực rất quen thuộc, cho nên mới có năng lực nhận ra loại vết thương này.

Cái này nếu không có kính nghiệm lâm sàng cùng phẫu thuật lâu dài căn bản làm không được!

Chẳng lẽ lĩnh vực chính của tiểu Trần là bác sĩ ngoại khoa lồ ng ngực? 

Hạ Cao Phong không khỏi nghi hoặc.

Mà Mạnh Hi cũng ở bên cạnh tỉnh tế nhìn, càng ngày Trần Thương cho cô càng nhiều kinh hỉ, và nhiều hi vọng.

Vào giờ phút này, trong lòng Mạnh Hi bắt đầu tinh tế suy nghĩ, có lẽ sau này mình hẳn nên ma luyện thật tốt thằng nhóc to xác chỉ nhỏ hơn mình ba tuổi này!

Sau này mình nên cho cậu ta thêm cơ hội.

Lúc này, cửa phòng phẫu thuật mở ra, phó chủ nhiệm Tỉnh Nhiên của ngoại khoa lồ ng ngực đi vào.

Hiện tại, Tỉnh Nhiên và Nghiên còn ở trong nhà tập thể của bệnh viện, cách đây rất gần, cho nên khi nhận được thông báo thì lập tức buông bát đũa vội vã chạy tới.

Vừa vào cửa, y tá phòng phẫu thuật đang muốn giúp anh mặc áo blouse thì bỗng nhiên Tỉnh Nhiên ngẩng đầu nhìn thấy một người quen, trong lòng sửng sốt!

Trần Thương? 

Nhìn thấy Trần Thương, Tỉnh Nhiên nhẹ nhàng thở ra, thần kinh căng thẳng cũng dịu đi một chút, nhìn y tá, lắc đầu:

- Không cần mặc vào.

Y tá sững sờ, không mặc áo bảo hộ?

Vì sao?

"Tỉnh Nhiên thấy Trần Thương đang bận rộn, lo sợ bất an tâm từ nãy đến giờ nuốt hết vào trong bụng.

Có Trần Thương ở đây, mình căn lo lắng chỉ nữa?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 702: Cuối cùng đã thành công


Hạ Cao Phong đối với vị chủ nhiệm tuổi trẻ này ưu ái có thừa, nhưng nhìn Tỉnh Nhiên chậm chạp không thay quần áo, lập tức nhịn không được hỏi:

- Chủ nhiệm Tỉnh, anh sao không thay quần áo?

Tỉnh Nhiên mỉm cười:

- Chủ nhiệm Hạ, có bác s Trần ï ở đây tôi cần gì thay quần áo, há không phải là vẽ vời thêm chuyện à?

Lời này nghe vào trong lỗ tai người khác quả thực là ý vị sâu xa, đáng giá suy nghĩ cần thận hơn.

Giờ khắc này, Mạnh Hi bỗng nhiên nhớ rõ lúc Trần Thương làm phẫu thuật màng tim, mở ngực lại làm tốt như vậy, chẳng lẽ Trần Thương giống như Tỉnh Nhiên, am hiểu phẫu thuật ngoại tim?

Hắn là như vậy!

Hạ Cao Phong cũng có điều suy nghĩ, nhịn không được nói:

- Thì ra là bác sĩ tiểu Trần am hiểu Ngoại khoa. lồ ng ngực, khó trách... Khó trách...

Tỉnh Nhiên sững sở:

- Bác sĩ Trần không phải là học sinh của chủ nhiệm Mạnh ngoại khoa tim các ông à? Vậy mà các ông không hiểu rõ bác sĩ Trần? 

- Với khoa ngoại, năng lực cùng lý giải phẫu thuật Tồng ngực của bác sĩ Trần không kém tôi, thậm chí có lĩnh vực còn lợi hại hơn tôi!

Vừa nghe lời này, tất cả mọi người đều nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh của phòng phẫu thuật có nhiệt độ 22 độ C, độ ẩm 30% này!

Trần Thương ở ngoại khoa lồ ng ngực lại có năng lực hơn cả chủ nhiệm Tỉnh?

Mà năng lực khâu mạch máu lớn ngoại khoa tim thì vượt qua tất cả mọi người ở đây!

Chuyện này... Cũng quá khoa trương?

Mọi người có cảm giác đang quay phim truyền hình không thực tế.

....

Trần Thương vẫn tiếp tục khâu cùng vá khí quản bị tổn hại.

Người chung quanh nhịn không được bu lại, nhìn kỹ.

Vừa xem xét, mọi người khế gật đầu, quả nhiên rất lợi hại.

Khí quản vỡ vụn thành như vậy, giờ đã được khâu lại không chút sơ hở, hơn nữa tận khả năng giảm bớt vết sẹo, lợi dụng vết thương khâu hợp lý.

"Thật lợi hại!"

...

Rất nhanh phẫu thuật đã hoàn thành!

Trần Thương đang chuẩn bị tiến hành kết thúc công việc thì bỗng nhiên Hạ Cao Phong nói

- Tiểu Trần, cho người trẻ tuổi một cơ hội rèn luyện đi, cậu cũng khổ cực rồi, nghỉ ngơi một chút.

Trần Thương đang chuẩn bị nói không khổ cực bỗng nhiên sửng sốt một chút!

Mà lúc này, bác sĩ tuổi trẻ của ngoại khoa lồ ng ngực đứng đối diện, đỏ mặt nhìn Trần Thương.

Trần Thương xấu hổ cười một tiếng, lúc này mới kịp phản ứng.

Anh sở dĩ không cho người khác là bởi vì không muốn phiền phức họ, dù sao anh làm xong phẫu thuật để người kết thúc công việc... Những người ở đây có ai là người có tư lịch cạn hơn Trần Thương?

Cho ai đều không thích hợp.

Vào giờ phút này, ánh mắt của bác sĩ ngoại khoa lồ ng ngực nhìn mình giống như... Nhìn Tỉnh Nhiên vậy. 

Trần Thương có chút xấu hổ, đối với anh ta gật đầu nói

- Vất vả anh rồi.

Tiểu bác sĩ vội vàng gật đầu:

- Trần lão sư, không khổ cực, không khổ cực! Anh phẫu thuật cầm máu mổ ngực tra xét thật tốt! Rất nhiều mạch máu tổn hại nhỏ xíu đều có thể tìm ra... Còn có chữa trị khí quản, thật sự là rất lợi hại! Hi vọng sau này có thể đi theo Trần lão sư học tập một chút

Trần Thương sững sờ, cái gì mà Trần lão sư...

Ai, dù sao cũng dễ nghe hơn Thương lão sư.

Thế nhưng nghe người lớn hơn minh gọi mình lão sử, cảm giác cứ là lạ thế nào.

Luôn cảm thấy có chút... Thoải mái.

Ừm!

Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm thấy An lão sư và chủ nhiệm Đàm Trung Lâm, thiếu chính mình một tiếng - Ân sư!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 703: Sán/bệnh sa nang


Lại là án lệ kinh điển như nhau!

Chủ nhiệm Đàm càng già càng dẻo dai!

Mọi người nhao nhao vỗ tay.

Chủ nhiệm ngoại khoa tay của Đông Đại Nhị viện cố ý đến quan sát phẫu thuật cũng là vỗ tay bảo hay.

- Lợi hại! Thật sự là lợi hại, kỹ thuật khâu cơ hiện tại chủ nhiệm Đàm thật sự là lợi hại, thật sự để tôi lau mắt mà nhìn, trách không được có thể trị cho đại minh tình Hình Vũ!

Đàm Trung Lâm nhịn không được thở dài, ai.... Vẫn còn kém tiểu Trần lão sư quá nhiều, đến một nửa của tiểu Trần lão sư cũng không sánh nổi.

Đàm Trung Lâm nghe thấy mọi người tán dương, lắc đầu, thở dài, ăn ngay nói thật

- Tôi cũng là học từ người khác, hơn nữa... Chỉ mới học được da lông, còn không nhập môn!

Một bên, chủ nhiệm khoa ngoại tay của Đông Đại Nhị viện lập tức tò mò:

- Trách không được, tôi nói thủ pháp này sao có. thể tỉnh diệu như thế, đây là thủ pháp gì vậy? 

Đàm Trung Lâm như có điều suy nghĩ:

- Đây là phương pháp khâu Chen.

Người xung quanh không rõ ràng cho lầm, nhưng cũng nhớ cái tên này là danh tự cao đại thượng.

Mặc dù chưa từng nghe thấy, bây giờ nghe cũng không muộn.

Đàm Trung Lâm yếu ớt nói:

- Nếu như cậu ta làm một ca phẫu thuật, thời gian có thể giảm bớt một nửa, quan trọng nhất chính là có thể nắm chắc có 100% để cho người bệnh khôi phục!

Vừa nghe đến đây, cả sảnh đường đều giật mình!

Làm sao có thể?

Thực hiện một ca phẫu thuật trăm phần trăm thành công, thế này thì quá mức rồi!

Ngay cả chủ nhiệm khoa ngoại tay của Đông Đại Nhị viện cũng hiếu kì hỏi:

- Chủ nhiệm Đàm... Cái này “Cậu ta” đến tột cùng là ai?

Đàm Trung Lâm lắc đầu, không nói chuyện.

Lão chủ nhiệm ngoại khoa tay thấy Đàm Trung Lâm có chút thất lạc, vội vàng vỗ bả vai Đàm Trung Lâm:

- Không có chuyện gì, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, một đời người mới thay người cũ! Chủ nhiệm Đàm, sớm muộn anh cũng sẽ vượt qua cậu ta.

Cái này không an ủi còn tốt, vừa an ủi Đàm Trung Lâm kém chút oa một tiếng khóc lớn lên!

Quan trọng nhất chính là cậu ta là sóng sau, chính mình là sóng trước! Cậu ta là người mới, mình mới là người cũ !

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm nhịn không được cười khổ một tiếng, muốn đuổi kịp Trần Thương, kém quá xa .

Hơn nữa, mình thực sự không muốn ăn móng heo tiếp!

Nhưng mua nhiều như vậy, không ăn thì để làm cái gì?

Buồn bực!

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm quay người nhìn mọi người, bỗng nhiên cười nói ra:

- Buổi tối hôm nay, chị dâu các cậu không ở nhà, mọi người tới nhà họp gặp đi. Tôi mua ít móng heo, buổi tối hầm móng heo cho mọi người ăn, mọi người 

tới nhà nếm thử!

....

....

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 704: Rèn sắt không thành thép


Mình cần cái này làm gì?

Cấp cứu còn có loại phẫu thuật này à?

Đây không phải phổ ngoại khoa mới có sao?

Trần Thương có chút kinh ngạc nhìn xem ban thưởng.

Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Khi âm thanh hệ thống truyền tiếp nhắc nhở, Trần Thương ngây ngẩn!

[Sán có rất nhiều chủng loại, bao gồm sán não, sán bên trong màng tim, sán rốn, sán eo, sán dây chẳng, sán cách, sán thực quản, sán vết thương, vân vân... ]

Sán lại loại như vậy? Trần Thương không thể không nói chính mình học vẫn chưa đủ hiểu biết

Có lẽ có ít người không quá hiểu rõ bệnh sa nang, thậm chí sẽ coi bệnh sa nang giống với chướng khí,

Chướng khí là khí độc sinh ra từ xác động vật hư thối bên trong rừng rậm nhiệt đới nguyên thủy, nguyên nhân chủ yếu là thi thể động vật sau khi chết không được hữu hiệu xứ lý, cộng với nhiệt độ khí hậu nhiệt đới quá cao, tạo thuận lợi cho chướng khí sinh ra. Kỳ thật “Chướng" cũng không phải nhất định chính là “Khí”, ở bên trong rất dễ sinh ra bệnh sốt rét, các loại bệnh truyền nhiễm.

Mà bệnh sa nang càng không phải là một loại khí sán là nhân thể tổ chức khí quan rời đi vị trí bình thường, thông qua tiên thiên hoặc là ngày kia yếu kém địa phương đột xuất bên ngoài thân, cũng như sán ruột non chính là ruột non rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, sán cách bên trong màng tim là trái tim rơi ra màng im, chạy đến phía dưới ... vân vân, sán là nói cơ quan nội tạng của cơ thể bị mất điều khiển gây ảnh hưởng đến cơ quan khác gần đó.

Vì lẽ đó, cho dù là bệnh sa nang cũng tốt, chướng khí cũng được, cái này đều không phải hai loại khí thể

Chỉ là ông cha chúng ta ưa thích từ "khí" này, giống như bệnh can khí, tỳ khí,.. đây đều là một loại công năng, "khí" trong Trung y kỳ thật là một loại phiếm chỉ, không phải là “khí” ở hiện đại.

...

Trần Thương nghe thấy hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên hiểu được.

Xem ra, mình đạt được một kỹ năng đặc biệt không tệ.

Đối với Trần Thương mà nói, kỹ năng tốt không bằng hữu dụng, thực dụng mới là quan trọng nhất.

Tốt nhất là có thể gặp được trong khám lâm sàng, khi gặp người bệnh phát sinh loại tình huống này sẽ không bất lực.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 705: Gia thế lớn


Phẫu thuật nhanh chóng kết thúc, sau khi kiểm tra triệu chứng bệnh tật của người bệnh thì có thể yên tâm phần nào.

Vi những bộ phận trong lồ ng ngực đồng loạt chảy máu nên dẫn tới huyết khí ngực, cũng thành công cứu chữa được động mạch chủ rạn nứt của người bệnh.

Khắp phòng làm việc vang lên tiếng vỗ tay.

Nhưng Trần Thương biết rõ, tiếng vỗ tay này là dành cho tất cả mọi người, vì đây không phải chỉ là công lao của một mình anh, mà là công lao của mỗi một người, ai cũng đều dốc sức hợp tác.

Trên bàn phẫu thuật, chưa từng có anh hùng nào đủ can đảm để phấn đấu một mình.

Người bệnh được chuyển đến ICU, cần tiếp tục theo dõi để trị liệu.

Trần Thương chào tạm biệt mọi người, lúc quay về Tỉnh Nhị Viện đã là hơn bốn giờ chiều, một ca phẫu thuật thực hiện trong ba giờ, cũng không lâu lắm, vừa đúng lúc đi tới phòng làm việc bên khoa cấp cứu, Vương Dũng vội vàng đi tới:

- Chủ nhiệm vừa mới tìm anh đấy, sao tới giờ này anh mới đến?

Trần Thương sững sờ:

- Chuyện gì?

Vương Dũng chớp chớp mí mắt:

- Cũng không biết rõ nữa, nhưng mà... Nhìn nét mặt chủ nhiệm đen lại, giống như đang tức giận chuyện gì, anh cẩn thận một chút vẫn hơn.

Trần Thương sững sờ, có ngày nào mà mặt chủ nhiệm Lý trắng đâu?

Nhưng quan trọng là rốt cuộc có chuyện gì đây?

Nghĩ tới đây, Trần Thương rút điện thoại ra, chuẩn bị bấm máy gọi đến chủ nhiệm Lý.

Nhưng đến khi mở điện thoại lên, trên màn hình hiện đến mười bảy mười tám cuộc gọi nhỡ.

Trần Thương ngay lập tức sững sờ, cái mẹ gì thế? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì rồi?

Vừa rồi phải làm phẫu thuật, nên điện thoại luôn để chế độ im lặng, đến khi ra về thì quên mở lại, nhưng từ mười hai giờ trưa đến bốn giờ chiều mà có đến mười bảy, mười tám cuộc gọi nhỡ, cũng thật là khó có thể tin. 

Đàm Trung Lâm gọi năm sáu cuộc gì đó.

Lý Bảo Sơn gọi ba cuộc.

Tần Hiếu Uyên gọi hai cuộc.

Dương Thao gọi hai cuộc.

Tần Duyệt gọi một cuộc.

Và một số điện thoại lạ, nhưng số điện thoại này rất ấn tượng, một tràng số dài liên tiếp nối liền nhau.

Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, quyết định thử gọi Tần Duyệt để âm yếm với cô chút, thế là số đầu tiên anh chọn gọi lại là của Tân Duyệt:

- Alo? Có chuyện gì? Nhớ anh không? Tần Duyệt cười ha ha một tiếng, bắt đầu trò:

- Nhớ anh? Thật không muốn làm anh mất hứng đâu! Nhưng chuyện là ba em gọi anh không được, nghĩ là anh không muốn nghe điện thoại của ông, nên mới lấy điện thoại em gọi thử.

Mồ hôi Trần Thương lập tức chảy đầy đầu, trưởng Tần đường đường là Nhất viện chỉ trưởng, sao có thể phạm nhị như thế.

Trần Thương xấu hổ cười một tiếng:

- Không, không, cha cô điện thoại, tôi làm sao dám không nhận! Không có chuyện gì khác à? Viện trưởng Tần có chuyện gì?

Tần Duyệt gật đầu:

- Nói đùa gì đó, là có một người bệnh, trên mặt bị vạch một đường, cần phẫu thuật thẩm mỹ lại, không biết ai giới thiệu tới, gấp gáp chỉ thẳng tên anh nói muốn tìm anh khâu.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 706: Đây chính là một loại năng lực.


Thấy Trần Thương bắt máy, Tân Hiếu Uyên vội vàng nhận:

- Alo? Tiểu Trần à? Cậu làm phẫu thuật xong chưa?

Trần Thương sững sờ, vội vàng gật đầu:

- Vâng, viện trưởng Tân, phẫu thuật xong rồi, giờ tôi đang ở trong khoa.

Tân Hiếu Uyên nghe vậy, nhẹ gật đầu:

- Ừm,à tiểu Trần này, chỗ này của tôi có một người bạn, hiện tại trên mặt của con trai bạn tôi có chút ngoại thương căn xử lý, hiện tại tôi sẽ dẫn bọn họ xuống dưới.

Cúp điện thoại, Tân Hiếu Uyên cười nhìn hai người:

- Dương tổng, đi thôi, chúng ta đi xuống đi, tiểu Trần phẫu thuật xong rồi.

Dương Xuân Hoa khế gật đầu, mặt lộ ý cười:

- Vậy làm phiền viện trưởng Tân rồi, thực sự là ngại quá.

Tân Hiếu Uyên khoát tay áo: 

- Khách khí khách khí, đi thôi, chúng ta cùng nhau xuống dưới.

....

Trần Thương thấy Tân Hiếu Uyên tự mình dẫn theo hai người xuống, khẽ lắc đầu cười một tiếng, kỳ thật, đại đa số khách VIP ngược lại rất dễ nói chuyện, các phương diện tố chất cũng rất cao.

Dù sao nói thật, có thể đường đường chính chính vươn lên tăng lớp thượng lưu, tố dưỡng và xử sự làm người của họ đều sẽ rất thành thục, khi cùng nói chuyện trời đất với bọn họ, thậm chí bạn sẽ cảm giác rất thoải mái dễ chịu.

Đây chính là một loại năng lực.

Đại đa số thời điểm, bạn sẽ cảm giác thành công tuyệt không phải ngẫu nhiên.

Nhưng có thể ở khoa cấp cứu gặp phải khách VIP, loại tỉ lệ này cũng quá nhỏ, ai không có chuyện gì thì đi tìm đến bác sĩ khoa cấp cứu làm gì.

Kỳ thật bệnh viện cũng có rất nhiều nội tình nhỏ, có vài khoa trời sinh đã dễ tiếp xúc với các nhân vật lớn, mà có vài khoa, người nhà bệnh nhân lại khó khăn tương đối nhiều. 

Làm một ví dụ:

Nhu cầu đặc biệt bình thường của khoa lão cán bộ, khoa não, những phòng ban này có người bệnh tương đối đặc thù, hai người trước mắt dứt khoát chính là nhân vật lớn, bình thường nhìn thấy cán bộ, chào đón niềm nở, đăng sau khoa não thổ hào có tiền cũng không ít.

So sánh mà nói, các khoa như khoa cấp cứu, khoa bệnh phổi, khoa u bướu rất khó tiếp xúc được với những người có vai vế, bệnh nhân ở khoa bệnh phối đen đúa gầy gò, gia cảnh đa số đều như nhau, khoa ung bướu của tỉnh Nhị viện cũng là như thế, thậm chí có vài người bệnh đều chưa đóng nối viện phí, đương nhiên, có tiền cũng có, nhưng đại đa số người mắc phải cái bệnh này, người có tiền đều nguyện ý đi ra ngoài tìm bệnh viện lớn, thậm chí là xuất ngoại.

Khoa cấp cứu... Trên cơ bản không có người giàu lui tới, dù sao đều là gặp mặt một lần, khoa cấp cứu sẽ giống như trạm dừng chân của người bệnh, sẽ không ở lại quá lâu.

Đương nhiên, đây chỉ là một loại đánh giá, cũng không phải tất cả mọi người đều vậy.

Trần Thương đánh giá chàng trai kia, từ cổ đến trên mặt được che bởi băng gạc, không có vết mái hắn là đã được xử lý qua.

Sau khi Tần Hiếu Uyên thấy Trần Thương, vội vàng nói:

- Đây chính là Trần Thương mà hai người cần tìm, bác sĩ Trần!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 707: Nghiêm trọng như vậy sao? 


Lúc này, Lý Bảo Sơn cũng tới, sau khi trông thấy mọi người thì chào một tiếng.

Trần Thương dẫn theo mọi người đến phòng xử lý, bảo chàng trai kia ngồi xuống, sau khi gỡ băng gạc ra, lập tức, một vết thương xuất hiện ở trước mắt...

Đây không phải vết dao, càng không phải là vết thương khác, ngược lại là như bị phụ nữ dùng móng tay cào, hơn nữa độ nông sâu không đồng nhất.

Trần Thương lập tức nhíu mày.

Loại vết thương cào này là khó xử lý nhất.

Rất dễ để lại vết sẹo.

Rất nhiều người khi còn bé trên mặt bị cào về sau không có xử lý dứt điểm, bây giờ sẽ còn có vết tích.

Mặc dù loại vết thương này nhìn có vẻ như không nặng, chỉ là vết thương ngoài da, thế nhưng... Muốn xử lý để nhìn không ra, rất căn một loạt các thao tác tỉ mỉ.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nói:

- Đến phòng phẫu thuật đi.

Mấy người nghe xong, lập tức khẽ nhíu mày:

- Nghiêm trọng như vậy sao? 

Trần Thương gật đầu:

- Vết thương mặc dù không lớn, nhưng đã hơi nhiễm trùng, hơn nữa hắn là vết cào bị tổn thương, cần bỏ chỗ da bị tổn hại đi, tiếp đó nghĩ biện pháp khâu lại, đòi hỏi vẽ các phương diện phòng xử lý vệ sinh có hạn, cho nên vẫn nên mau chóng chuẩn bị phẫu thuật đi.

Dương Xuân Hoa nghe xong, vẻ mặt lo lắng:

- Được được được, cần làm thế nào, bác sĩ Trần cứ an bài là được rồi.

Trần Thương ừ một tiếng:

- Đi làm thủ tục đi, nhanh chóng chuẩn bị phẫu thuật.

....

....

Một đoàn người đi ra bên ngoài, mà Dương Xuân Hoa cố ý đi gần Trần Thương, khi đi đến một góc không người, vội vàng từ trong túi móc ra một tấm thẻ nhét vào trong túi Trần Thương.

- Bác sĩ Trần, lần này thật sự phải nhờ cậy hết vào ngài.

Dương Xuân Hoa một mặt lo lắng nói: 

- Phàm Phàm bây giờ còn nhỏ, còn chưa kết hôn, nếu thật là khuôn mặt để lại một đường sẹo, sẽ có nhiều ảnh hưởng không tốt!

Hoàn toàn chính xác, da của chàng trai này trắng, nếu như vết sẹo này không thể xử lý, tuyệt đối sẽ hết sức nổi rõ.

- Tôi nghe viện trưởng Dương Thao nói, giá làm ngoài giờ của ngài rất cao, thuộc hàng bác sĩ chỉnh hình cấp cao của tỉnh Đông Dương chúng ta, chúng tôi liên lạc không được với cậu, mới tìm được bệnh viện, tôi thực sự là không muốn gây phiền toái cho cậu!

- Nhưng mà cậu yên tâm, tôi không có nói gì với viện trưởng Tần, tôi nói là được bạn bè giới thiệu đến khám bệnh, hi vọng sẽ không tạo thành ảnh hưởng không tốt cho cậu.

Dù sao Dương Xuân Hoa cũng là người muốn mặt, vì vậy cách xử sự làm người vẫn cân nhắc rất nhiều, sợ bởi vì chuyện Trăn Thương ở bên ngoài làm chỉnh hình truyền đến nội bộ bệnh viện, tạo thành ảnh hưởng không tốt, cho nên mới nói như vậy.

Có quan hệ với loại người này, không phải rất mệt mỏi, dù sao người ta phải cân nhắc còn nhiều hơn so với bạn. 

Trần Thương cười cười, nhẹ gật đầu, không nói gì.

Mà Dương Xuân Hoa tiếp tục nói:



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 708: Một câu cảm ơn đều không có.


Thế nhưng nếu như nói là cho bác sĩ “phong bì mười vạn", ngẫm lại này lại mang đến ảnh hưởng thế nào? Đây chính là Tân Hiếu Uyên cũng có thể bị kéo xuống đài.

Chỗ thua kém chính là lớn như thế.

Chính mình có hệ thống, không thiểu đường tắt để kiếm tiền, vẽ sau sẽ có vô cùng nhiều cơ hội, vì mười vạn khối mà bí quá hoá liều, một chút cũng không đáng!

Kiếm tiền vẫn là ổn thỏa thì tốt hơn một chút, mấy chuyện nhận tiền tại bệnh viện thế này, hơn nữa còn là một nhân vật có mặt mũi như vậy, sẽ rất phiền phức.

Dương Xuân Hoa thấy Trần Thương không nhận phong bì, lập tức biến sắc:

- Bác sĩ Tiền, cái này...

Trần Thương cười nói:

- Bà là bạn của viện trưởng Dương, cũng là bạn của viện trưởng Tân, chúng ta cứ dựa theo phương. thức bạn bè mà đối đãi.

Trần Thương không nói quá nhiều. 

...

....

Sau khi đổi lại quần áo xong, Trần Thương đi vào phòng phẫu thuật, tại vị trí đèn không hắt bóng xuống, vết thương nhìn càng rõ ràng hơn. [ Tổn hại da, cấp 28, quái thủ lĩnh, kèm theo làn da bị nhiễm trùng, đồng thời làm sạch vết thương, cần cấy ghép mô da. ]

Nhận được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Trần Thương có chút trầm mặc.

Vết cào này thật là sâu, tuyệt đối là ôm hận nên cào, thăng nhãi này đến cùng là làm cái chuyện oán trời trách đất gì, có thể làm cho một cô gái yếu ớt xuống tay ngoan độc như vậy!

Trần Thương nhìn tên tiểu bạch kiểm này, khẽ thở dài một cái, chuyện này có nghĩa là độ khó khâu lại có thể sẽ gia tăng.

Kỳ thật nói là cấy ghép mô da, cũng không căn nghiêm trọng như trường hợp của Đậu Hinh, mà chỉ vên vẹn cần thúc đẩy kĩ thuật khâu lại mô da là được rồi.

Độ khó có lớn hay không?

Cũng không phải rất lớn. 

Thế nhưng nếu muốn không để lại sẹo, độ khó này sẽ tăng lên rất nhiều.

Cũng may vết thương không rộng lắm, còn có thể cố gắng một chút.

Hơn nữa, phần thịt ở gò má của chàng trai này tương đối nhiều, làn da cũng khá lỏng, khi khâu lại có độ khó không cao, Trần Thương tận dụng hết khả năng đem vị trí bị nhiễm trùng và tổn hại đều rửa sạch sẽ một chút, phòng ngừa việc khiến mầm da non hình thành quá nhiều sẹo.

Phẫu thuật có độ khó không lớn, kinh nghiệm của Trần Thương cũng rất phong phú, động tác cũng rất thành thạo, trước sau cũng chỉ tăm mười phút, Trần Thương đã khâu hoàn tất.

Hai người Tân Hiếu Uyên cùng Lý Bảo Sơn ở phía sau quan sát mà bùi ngùi mãi thôi.

Trách không được có thể khiến người ta tìm tới tận bệnh viện, thực lực cùng trình độ này, đặc biệt là kỹ xảo khâu đều vô cùng tỉnh vĩ , người bình thường thật làm không được.

Cái này không chỉ cần kỹ xảo khâu, mà còn cần kỹ năng thẩm mỹ.

Thế nhưng, điểm mấu chốt nhất từ đầu đến cuối là người trong cuộc, cậu thanh niên này một câu đều không nói.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 709: Không biết tốt xấu.


Sau khi đi ra khỏi phòng phẫu thuật, Trần Thương sắp xếp ổn thỏa cho chàng trai kia xong, chỉ là khi nhìn thấy bộ dáng hững hờ có chút lãnh đạm của cậu ta, Trần Thương không biết nói gì.

Dương Xuân Hoa thấy thế, vội vàng xin lỗi cười một tiếng, nhìn Trần Thương nói

- Bác sĩ Trần, cậu có gì cần dặn dò, nói với tôi là được rồi.

Vừa nói chuyện vừa lấy giấy bút từ trong túi xách ra.

Trần Thương gật đầu:

- Quá trình hồi phục căn xử lý vết sẹo, rất nhiều điều cần chú ý, tuyệt đối không nên sờ vào... Tốt nhất đến cơ sở thẩm mỹ chuyên nghiệp, đến chỗ của viện trưởng Dương là được, tiến hành một bước khôi phục hậu kỳ.

Trần Thương nói một chút, Dương Xuân Hoa nhớ: kỹ một chút, mà chàng trai kia là người trong cuộc thì một chút thì không thèm để ý, giống như người bị thương không phải cậu ta.

Đối với sự giúp đỡ của Trần Thương, Dương Xuân Hoa vẫn vô cùng cảm kích:

- Thật sự là làm phiền bác sĩ Trần!

Thế nhưng lúc này, chàng trai trẻ kia thấy mẹ mình cảm ơn như vậy, nhịn không được xùy một tiếng:

- Đây chính là công việc của anh ta, có cái gì phải cảm ơn, lại không phải đã cho anh ta một phần tiền hay sao?

Lời này mới ra, Trần Thương liền biến sắc!

Thái độ của cậu không tốt thì có thể hiểu được, nhưng cậu nói những lời này thì có chút không thức thời tồi?

Thật sự là lòng tốt lại bị xem như lòng lang dạ thú.

Trần Thương nhịn không được lắc đầu, loại người này, vẽ sau tuyệt đối không nên để cho mình gặp phải, bằng không có cho bao nhiêu tiền cũng sẽ không trị liệu.

Dù cho cậu quỳ xuống cầu xin, tôi cũng không thèm để ý.

Nghĩ tới đây, Trần Thương muốn đứng dậy rời đi.

Mà Dương Xuân Hoa nghe thấy lời này cũng lập tức có chút không chịu được, tức giận nhìn con trai mình:

- Trương Phàm, mau xin lỗi!

Cậu ta hừ lạnh một tiếng:

- Xin lỗi? Con dựa vào cái gì? Con nói gì có lỗi sao? Cái này không phải chính là công việc của bác sĩ sao? Lại nói, mẹ cho anh ta bao nhiêu tiền trong lòng không có điểm sao? Ha ha!

- Đoán chừng đủ một năm tiền lương của anh ta?

Nói xong, cũng không để ý tới mẹ mình, cười nhạo một tiếng, đi ra ngoài.

Trần Thương thấy thế, cười lạnh một tiếng, hi vọng không căn đến tôi lần thứ hai, bằng không dù cậu có quỳ xuống kêu ông nội cũng vô dụng!

Loại người này!

Không biết tốt xấu.

Dương Xuân Hoa vội vàng xin lỗi Trần Thương:

- Có lỗi với bác sĩ Trần, thực sự xin lỗi, đều tại tôi, tôi không quản giáo tốt con trai mình, thực sự là xin lỗi, rước lấy phiền phức cho cậu rồi.

Nói xong, Dương Xuân Hoa vội vàng chạy đi ra ngoài đuổi theo con trai mình. 

Trần Thương lắc đầu, cười cười, không nói gì, đứng dậy đi ra.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 710: Kết giao một cái cũng không tệ. 


Nhưng hiệu quả sau cùng, Trần Thương cũng chưa từng thấy qua, nghĩ đến cô gái nhỏ không những thanh thuần mà còn trắng như tuyết trời đông ấy, Trần Thương vẫn mang hảo cảm trong lòng.

Cũng rất muốn biết hiệu quả sau phẫu thuật thế nào.

Hi vọng gương mặt được phẫu thuật thành công có thể thành công xua tan mọi lo lắng trong lòng cô, quét tự tỉ vào ở chỗ sâu nhất trong lòng, có thể biến thành ánh nẵng đáng yêu thiện lương.

Thế là, khi đang muốn thu thập chuẩn bị giao ban.

Lúc này, Tần Hiếu Uyên bỗng nhiên đi ngang qua, trông thấy Trần Thương đang muốn rời đi, vội vàng gọi Trần Thương lại.

- Tiểu Trần? Tan làm à?

Trần Thương sững sờ, nhìn thấy viện trưởng Tần, cười một cái:

- Vâng, viện trưởng Tân, ngài cũng tan làm à? Tần Hiếu Uyên nhẹ gật đầu, cười trấn an nói

- Chuyện ngày hôm nay không cần để ở trong lòng, tiểu tử kia không hiểu chuyện.

Trần Thương mỉm cười:

- Chúng ta làm bác sĩ, loại chó mèo gì mà chưa. từng thấy qua?

Tần Hiếu Uyên nghe thấy Trần Thương nói câu nói này, nhịn không được cười lên một tiếng, nhìn thấy Trần Thương có vẻ như không thèm để ý, kỳ thật Trần Thương đã sớm đem cậu ta ví von thành con chó con mèo rồi.

Nhưng cũng không quan trọng.

Tần Hiếu Uyên không quan trọng lắc đầu, những chuyện này đi qua liền đi qua, điều ông quan tâm nhất là một chuyện khác:

- Khoảng thời gian này tôi nhìn thấy Tân Duyệt bận bịu làm phân tích số liệu gì đó, buổi tối hôm nào cũng tăng ca đến hơn một giờ, người trẻ tuổi không thể quá mệt mỏi, phải kết hợp khổ nhàn biết không?

Lão Tần quan tâm nhất vẫn là con gái bảo bối quý giá nhà mình, ngày nào cũng tăng ca, đều sắp khiến lão Tân đau lòng không chịu được!

Con gái bảo bối nhà mình, đến mình còn không nỡ sai việc, vậy mà đến chỗ này của cậu ta lại phải làm trâu làm ngựa.

Thế nhưng, lời nói của lão Tần con gái căn bản không nghe!

Lão Tần cũng không có cách nào khác, đành phải cách núi đánh hổ, đến nhắc nhở Trần Thương một chút.

Quả nhiên, vừa nghe lời này, trong lòng Trần Thương cũng không khỏi chấn động, nói thật, anh thật cảm động hết sức.

Nghĩ tới đây, Trần Thương vội vàng nói:

- Viện trưởng Tần yên tâm, chuyện này giao cho tôi.

Tần Hiếu Uyên nghe xong, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: 

- Tiểu Trần, có chí tiến thủ là chuyện tốt, nhưng.... Cũng không cần quá mệt mỏi.

- Cậu cũng thế, tôi nghe nói gần đây cậu vừa tan làm đã chạy tới Đông Đại Nhất viện, sắp mệt muốn chết rồi, tuổi còn trẻ, chú ý thân thể.

Trần Thương cười nói:

- Cảm ơn viện trưởng Tân quan tâm.

Nhìn bóng dáng Trần Thương đi xa, Tân Hiếu Uyên thở dài, ông quan tâm Trần Thương khi nào chứ, ông là đang... Lo lắng cho con gái của mình sẽ phải làm góa phụ!

Nói thật, biết nữ chỉ bằng phu. Tần Hiếu Uyên nhìn Tần Duyệt lớn lên, con bé này tính cách bướng binh, một khi đã quyết định chuyện gì, bảy tám con trâu đều kéo không được.

Đoạn thời gian trước cả nhà giáo sư Ngô Học Dục còn cùng gia đình Tân Hiếu Uyên đi ra ngoài ăn cơm, muốn tác hợp cho con cái hai nhà.

Kỳ thật con trai của Ngô gia cũng không tệ, tốt nghiệp trường danh giá, cách làm người cũng không tệ.

Kết giao một cái cũng không tệ. 

Thế nhưng khi Tần Duyệt cùng người ta xem phim lại tìm lý do bỏ chạy.

Về sau gọi điện thoại cũng không tiếp tục đi gặp mặt.

Chuyện này thật khiến Tân Hiếu Uyên bất đắc dĩ, con trai Ngô gia người ta cũng rất không tệ, thế nhưng Tân Duyệt lại không ưng ý.

Thế nhưng Trần Thương tiểu tử này, cả ngày để con gái nhà mình đi sớm về tối.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 711: Coi như không tệ.


Trần Thương vội vã đi vào ngoại khoa da liễu Đông Đại Nhất viện, đi tới một phòng bệnh quen thuộc.

Sau khi đẩy cửa đi vào, lại nhìn thấy một bóng. hình đáng yêu thanh thuần bên cạnh cửa sổ, dưới ánh chiều tà, đang viết gì đó trong tay.

Nghe thấy có tiếng động, Đậu Hinh vội vàng xoay người.

Sau khi thấy Trần Thương thì lập tức trong mắt ánh lên tia vui mừng, trần đầy quang mang, mắt to chớp chớp, thật giống như viết đầy câu chuyện thanh xuân năm mười bảy mười tám tuổi.

Nhưng lập tức, Đậu Hinh vội vàng xoay đầu lại, lắc đầu, lấy mái tóc tản ra, che khuôn mặt, lập tức đem đầu chôn giấu.

Mới mười bảy mười tám tuổi thôi nhưng trong lòng Đậu Hinh đã tràn đây bí mật thuở thanh xuân.

Trần Thương thấy thế, cười cười, đi đến:

- Hinh Hinh, cha em đâu?

Giọng của Đậu Hinh kỳ thật rất êm tai, thế nhưng mỗi lần khi Trần Thương nói chuyện cùng cô, giọng cô luôn luôn rất nhỏ. 

- Dạ, cha đi mua cơm rồi.

Trần Thương nhẹ gật đầu:

- Vậy à, anh nghe chủ nhiệm Tần nói ngày mai em sẽ xuất viện, anh tới thăm em một chút.

Đậu Hinh nghe Trần Thương nói là đến để thăm mình, trong lòng thật rất vui vẻ

Trần Thương tiếp tục nói:

- Nào, ngẩng đầu lên, để anh nhìn mặt em thế nào?

Đậu Hinh thận trọng lo lắng bất an ngẩng đầu lên.

Lúc này, Trần Thương mới xem tường tận, khôi phục rất tốt, sau khi cắt chỉ, cơ bản không có lưu lại sẹo, mà điều duy nhất có sự thay đổi tương đối lớn, cũng chính là nhiều vị trí mô da giao nhau, cũng được Trần Thương xảo diệu dùng kỹ năng khâu đặc biệt để che giấu khiếm khuyết, mặc dù có chút vết tích, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng vẽ mặt mỹ quan, ngược lại giống một ấn ký đặc biệt.

Đậu Hinh rất ưa thích ấn ký này, đây là món quà mà anh Trần Thương tặng cho mình!

- Ừm! Coi như không tệ.

Trần Thương hài lòng xem xét gương mặt vừa trải qua bao thử thách, trên cơ bản màu da không có thay đổi, khôi phục rất tốt.

Trần Thương thật sự là rất vui vẻ, không chỉ bởi vì phẫu thuật của mình thành công, hơn nữa thực tình đều là vì suy nghĩ cho cô gái nhỏ này.

Đậu Hinh suy nghĩ thật lâu, cô có một bí mật muốn nói cho Trần Thương, thế nhưng lại không dám nói, nhưng nếu không nói ra, giấu ở trong lòng sẽ rất khó chịu, cô lo lắng sau này sẽ không còn cơ hội để nói nữa.

Rốt cục Đậu Hinh cũng lấy hết dũng khí, ngẩng đầu nhìn Trần Thương, đôi mắt to nhìn chằm chằm Trần Thương, giọng nói tất nhỏ:

- Anh Trần Thương, em thích anh.

Thế nhưng vừa vặn đúng lúc này, tiếng mở cửa vang lên, cha của Đậu Hinh đẩy cửa đi vào.

Trần Thương lập tức sững sờ, giống như không nghe rõ ràng:

- Hinh Hinh, em nói cái gì cơ?

Câu vừa rồi là do Đậu Hinh đã lấy hết tất cả dũng khí của mình để nói, huống chỉ cha cô cũng đã trở về, vội vàng nói: 

- Không có gì đâu, em nói là cảm ơn anh Trần Thương.

Trần Thương cười cười.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 712: Không có chuyện gì là được


Nghĩ tới đây, tâm hồn yếu đuối của Đậu Hinh bỗng nhiên run lên.

Một loại cảm xúc phức tạp bỗng chốc sinh sôi.

Nước mắt ở trong hốc mắt không ngừng đảo quanh, thế nhưng lại chậm chạp không có rớt xuống.

Nhìn anh Trần Thương trên cái bìa này soái khí toả nẵng, Đậu Hinh cẩn thận từng li từng tí gấp lại, cất gọn vào trong túi áo trước ngực của mình.

Mà người bố nhìn Đậu Hinh, cười nói:

- Hinh Hinh, cuộc tranh tài Tân Ca Thanh Trung Quốc năm nay sắp bắt đầu, con muốn tham gia không?

Hai mắt Đậu Hinh sáng lên, lóe ra hào quang chói sáng, làm một cái quyết định, kiên định nói:

- Tham gia!

....

....

Tôn Bảo Dân, 45 tuổi, là lão tài xế xe buýt số 818 ở thành phố An Dương, từ khi ông mới 20 tuổi đã vào làm ở công ty xe buýt An Dương, tính đến nay cũng đã được hai mươi lăm năm.

Trong khoảng thời gian hai mươi lãm năm này, mỗi ngày ông sẽ dọc theo tuyến 818 ở thành phố An Dương mà đi không biết bao nhiêu chuyến, phong cảnh dọc đường là thế giới của ông, so với cư xá trong nhà càng làm cho ông quen thuộc hơn.

Hai mươi lăm năm này, mỗi ngày ông sẽ xuất phát vào lúc 6 giờ sáng, đồng hành cùng ông là một bình giữ nhiệt, những năm gần đây, ghế lái của ông đã đổi ba chiếc, duy nhất không đổi chính là cái bình giữ nhiệt đã ố vàng phủ rêu này, cái này là cha ông để lại, bất quá những năm này trà trong bình cũng đổi thành câu kỷ.

Người qua bốn mươi, không già tuổi cũng già người.

Từ bến xe khách Tây Nặc xe đến bắc thành Gia Cụ, ba mươi ba trạm trên tuyến đường này ông đã nằm rõ như lòng bàn tay, ông có thể tự hào nói một tiếng, mình mới là lão tài xế.

Giống như ngày thường, Tôn Bảo Dân an vị ngồi vào ghế lái chậm chạp xuất phát, ông lái xe rất ổn, hai mươi lắm năm chưa từng có sự cố nào xảy ra, đây là điều tự hào nhất của ông.

Chỉ là ngay khi ông muốn đi qua một cột đèn xanh đèn đỏ, bỗng nhiên một cô gái dắt chó vọt ra đường, cô gái kia cũng vội vàng đi về phía trước hai bước.

Tôn Bảo Dân lập tức biến sắc, tay mắt lanh lẹ tranh thủ giẫm phanh!

Xe buýt to lớn bỗng nhiên dừng lại, người trong xe lập tức khuynh đảo hướng về phía trước!

Mà Tôn Bảo Dân cũng bởi vì dừng đột ngột nên lập tức đụng phải tay lái.

Vô-lăng của xe buýt tương đối cao, vừa vặn đâm vào phần ngực của Tôn Bảo Dân, lập tức một trận đau đón kịch liệt truyền đến.

Tôn Bảo Dân nhịn không được hít sâu một hơi.

Nhếch miệng nhe răng vuốt vuốt ngực, đúng là mẹ nó rất đau!

Ông nhịn không được đem cửa sổ xe mở ra, mắng vài câu ra bên ngoài:

- Nhìn không thấy đèn xanh đèn đỏ à? Muốn sống nữa không? Chó quan trọng lắm hả? Mạng sống mới là quan trọng!

Cô gái này đã ôm Teddy vào trong ngực, nhìn chiếc xe buýt cách mình còn có bảy tám mét, nghe thấy Tôn Bảo Dân chửi rủa, lập tức biến sắc:

- Xe buýt lại vô lễ với người đi đường? Ông có tin tôi khiếu nại ông hay không?

Tôn Bảo Dân cũng trợn tròn mắt, cái này mẹ nó, lịch thiệp với người đi đường là lịch thiệp với người đi đường, còn chuyện đèn xanh đèn đỏ là đèn xanh đèn đỏ, cô nhìn đèn đỏ là lối đi bộ à?

Được rồi, được rồi, không có chuyện gì là được!

Hành khách trong xe cũng bắt đầu chửi rủa

- Lái xe thế nào đó?

- Mẹ nó!

- Ái chà chà, làm sao vậy?

Tôn Bảo Dân vội vàng nói xin lỗi:

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 713: Nhồi máu cơ tim?


Tôn Bảo Dân kêu mọi người giữ im lặng, sau đó lại tiếp tục thả phanh, cho xe bắt đầu chạy.

Nhưng có điều... Suốt cả đoạn đường đi, Tôn Bảo Dân luôn cảm giác ở phần ngực có chút bất an khó chịu.

Thật sự không thoải mái chút nào!

Sau đó lại liên tục phải qua bảy đến tám trạm, lúc chạy lên một cái cầu vượt, ngực trái Tôn Bảo Dân có cảm giác đau bứt rứt giống như là bị kim đâm.

Đau đến mức không thể nhẫn nhịn nổi nữa!

Bỗng nhiên lại bị một cơn đau kịch liệt, cảm giác như muốn nghiền ép mọi thứ trong lồ ng ngực, cơn đau truyền từ trong tim truyền ra bên ngoài, đúng lúc xe đi tới đoạn rẽ ngoặt, chuẩn bị lao xuống dốc.

Kiểu đau đơn kịch liệt này thiếu chút nữa đã khiến Tôn Bảo Dân mất khống chết

Hắn tranh thủ khoảng cố nén sự đau đớn, hai tay nắm chắc vô-lăng, cẩn thận nhìn chằm chằm phía trước.

Hiện giờ, chiếc xe đang ở trên cầu vượt, nên căn bản sẽ không có khả năng nào dừng xe lại, bởi vì có dừng thì hành khách trên xe cũng không thể xuống xe được, mà chỗ khúc quanh dừng xe lại rất nguy hiểm, lúc này mà dừng xe thì chẳng khác nào đẩy người khác vào hoàn cảnh trớ trêu.

Hơn nữa, nếu chiếc xe buýt to lớn này mà dừng ở, đây, thì sẽ gây ra sự hỗn loạn nghiêm trọng phía sau ngay, nói không chừng sẽ xảy ra tai nạn giao thông cũng nên!

Nghĩ tới đây.

Tôn Bảo Dân chỉ có thể dùng toàn bộ sức lực của bản thân, chậm rãi lái xe vượt mức quy định, nhanh. chóng tìm trạm dừng xe an toàn.

Thế nhưng vừa rồi lại có cảm giác mất đi khả năng điều khiển khiến Tôn Bảo Dân bị dọa một trận hoảng sợ.

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn chỉ có thể giảm tốc độ xe xuống, chậm rãi tiến lên.

Hành khách trên xe bắt đầu tỏ vẻ chán nản, lên tiếng phàn nàn.

Thế nhưng Tôn Bảo Sơn lúc này lại không có bất kỳ cách nào, hắn đành liên hệ với tổng trạm, báo lại tình huống hiện tại của mình. 

Lúc này, hành khách ngồi ở hàng ghế đầu bất chợt phát hiện có gì đó dị thường!

Chỉ thấy nét mặt Tôn Bảo Dân trắng bệch, mồ hôi chảy nhễ nhãi khắp khuôn mặt, sắc mặt thê thảm kiểu này thật sự khiến người ta cảm thấy đáng sợ!

Tuy là tài xế chở khách, nhưng hai tay đặt trên tay lái lại đang không ngừng run rẩy.

Cái này hoàn toàn là hành động bất đắc dĩ!!!

Bởi Tôn Bảo Dân thật sự không có cách nào để điều khiển xe vào lúc này!

Hắn có cảm giác hô hấp của mình đang bắt đầu. trở nên đồn dập, nhịp tìm đập nhanh hơn đến mười phần!

Mà mỗi lần hắn hít thở, phần ngực bên trái đều rất đau đớn.

Một người đàn ông lực lưỡng đứng một bên liền vội vàng đi tới:

- Sao vậy? Bác tài? Có chỗ nào không thoải mái hả?

Tôn Bảo Dân đau đến mức nói không ra lời, khuôn mặt vặn vẹo chảy đầy mồ hôi hột lớn như hạt đậu, hắn cố gắng chỉ chỉ vào ngực mình. 

Người đàn ông lực lưỡng kia thấy thế, sắc mặt lập tức thay đổi!

Nhồi máu cơ tim?

Người đàn ông lực lưỡng vội vàng nói

- Ai có mang theo viên trợ tim cấp tốc không? Thuốc về bệnh tim nữa?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 714: Hôn mê


Nhưng đúng lúc này, người đàn ông lực lưỡng cỡ tuổi trung niên kia lại lên tiếng:

- Phía trước là Tỉnh Nhị Viện, hãy nhân lúc này liên hệ với bên cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện đi, ở trước cửa ra vào của Tỉnh Nhị Viện cũng có trạm dừng xe buýt!

Cuối cùng, chiếc xe buýt cũng đã dừng lại một cách an toàn, ngực Tôn Bảo Dân đau đến mức khiến hắn thốt không lên tiếng, cố nén cơn đau, cầm micro, ngữ điệu yếu ớt nói:

- Tôi sẽ giúp mọi người gọi một chuyến xe buýt mới, mong mọi người hãy xuống dưới đợi một chút, thành thật xin lỗi

Tôn Bảo Dân muốn nhấc tay sát lên kéo đèn khẩn cấp xuống, nhưng thực sự là bất lực không làm được.

Mới cong eo lại một chút, một trận đau đớn kinh khủng từ tim truyền tới, khiến ông lập tức ngã nhào xuống đất.

...

....

Khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện đột nhiên nhận điện báo của 120, ở trạm xe buýt 818 bên cạnh Tỉnh Nhị Viện, ngực trái tài xế xe buýt đột nhiên đau đớn khó chịu, hiện tại đã hôn mê!

Đúng lúc Trần Thương và Tân Duyệt đang đứng ở đó, cả hai biến sắc, vội vàng đẩy xe chạy ra.

Khoảng cách giữa khoa cấp cứu và trạm xe buýt rất gần!

Tính ra cũng chưa có đến 100 mét.

Thế nhưng vào thời khắc này, 100 mét có thể coi là khoảng cách giữa hai thế cực sinh - tử.

Trần Thương chạy rất nhanh, giường xe bị đẩy đến nỗi bánh xe tạo ra lực ma sát cực lớn với mặt đất, phát ra âm thanh “Chỉ chỉ nha nha”

Tân Duyệt tuy là tay không, nhưng cũng phải dùng hết sức để đuổi kịp Trần Thương!

Phần ngực trước đau nhức kịch liệt!

Té xỉu!

Cái này... Không phải là do bị sốc tim... Hoặc là đột tử đấy chứ?

Hai người không dám nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ có thể dốc hết sức chạy về phía trước.

Cấp cứu là chiến đấu giành từng phút từng giây!

Thời gian từng giây từng phút đều là đầy đủ trân quý.

Không người nào dám buông lỏng cảnh giác!

Trần Thương đẩy xe, Tân Duyệt vượt tại trên xe nhỏ hẹp, hai tay duỗi thắng nén lồ ng ngực khôi phục tìm phổi chưa từng đình chỉ.

Mà từ người đàn ông to lớn trên xe buýt xuống không hề rời đi, trợ giúp Trần Thương đẩy xe.

Ba giờ chiều, mặt trời mười phần nóng bức, thế nhưng ba người lại cảm thấy sống lưng phát lạnh.

Tần Duyệt ép lồ ng ngực chưa từng có chút nào dừng lại.

Rất nhanh, tổ hợp ba người tiến vào cửa lớn khoa cấp cứu.

Trần Thương đối với y tá trạm hô:

- Tiểu Lâm chuẩn bị giám sát tâm điện, để bên giường siêu âm..

Cấp cứu hết sức căng thẳng!

Tần Duyệt cảm giác hai cánh tay của mình đều nhanh mất đi trực giác, thế nhưng cô cũng không dám dừng lại, đây là... Sinh mệnh một người, ai dám dừng lại? 

Ngay lúc này, Tần Duyệt bỗng nhiên cảm giác nhịp tim từ từ phục hồi...

Tâm điện giám sát lên!

Người bệnh sinh mệnh kiểm tra triệu chứng bệnh tật rất mau đã ra kết quả

Ý tá Tiểu Lâm hô lên!

- Huyết áp: 60/30 mmHg!

- Nhịp tim 120 lần mỗi phút!

- Hô hấp 32 lần mỗi phút!

Có nhịp tim, như vậy cũng tốt, Tân Duyệt đầu đầy mồ hôi, sợi tóc đính trên mặt, có chút lộn xộn, trước ngực áo khoác trắng đã ướt đẫm, dán trên người, lần đầu tiên phác hoạ ra đường cong hiếm thấy.

Rất nhanh, điện tâm đồ đã có kết quả, Tân Duyệt đưa cho Trần Thương:

- Trần Thương, điện tâm đồi

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 715: Khoa X-Quang


Phòng cấp cứu bên trong, không chỉ có hai người Trần Thương Tân Duyệt, nội khoa tim đối với trình độ cấp cứu người bệnh tim so với khoa ngoại là mạnh hơn, lúc này, bác sĩ Trương Đào khoa cấp cứu nội thấy Trần Thương ngẩn người cầm điện tâm đồ:

- Tiểu Trần, đưa điện tâm đồ cho tôi!

Trần Thương gật đầu, đưa cho Trương Đào.

Trần Thương quay người nhìn Tiểu Lâm:

- Đi, cùng tôi mang theo người bệnh làm nhanh X-quang ngực, nhìn xem có ngoại thương hoặc là màng tim tích dịch hay không.

Gần đây, Trần Thương thấy tương đối nhiều ca bệnh bị chèn ép tìm, anh cảm thấy điện tâm đồ không giống như là nhồi máu cơ tim cấp tính.

Đương nhiên, khẳng định có tắc nghẽn!

Nhưng lại không phải sơ vữa động mạch của nhồi máu cơ tim.

Chèn ép tim?

Có khả năng không?

Nhưng khả năng thật không lớn. 

Đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Một tấm điện tâm đồ mang tới tin tức quá có hạn.

Làm sao bây giờ?'

Thừa dịp trạng thái của người bệnh lúc này cũng tạm được, nhất định phải hoàn thiện kiểm tra tương quan mới có thể làm tiếp công việc cấp cứu!

Phim X Quang ngực không giống chụp CT, không cần tốn hao quá nhiều thời gian đã có thế có kết quả, thậm chí Trần Thương nguyện ý cùng đi làm.

Trương Đào thấy Trần Thương muốn đẩy người bệnh rời đi.

Lập tức biến sắc:

- Tiểu Trần cậu muốn làm cái gì?

Trần Thương nhìn Trương Đào, cũng không kịp giải thích hoàn chỉnh:

- Trương lão sư, không còn kịp rồi, nhất định phải kiểm tra tất cả, xác định biện pháp cấp cứu.

Trương Đào nhìn điện tâm đồ có chút bối rối!

Loại điện tâm đồ hình thủ kỳ quái này ông thật chưa thấy qua! 

Tâm tình phức tạp.

Nội tâm thấp thỏm!

Lo nghĩ bất an!

Cảm xúc phức tạp xuất hiện trong lòng của ông, đây là cảm giác đáng sợ nhất của bác sĩ lúc này: Không chắc!

Ông không biết nên làm sao bây giờ!

Chỉ có thể đi kiểm tra tất cả.

Thế nhưng... Sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?

Bởi vì người bệnh tim chết trong khoa X-Quang không ít.

Sơ ý một chút sẽ không còn mạng.

Thế nhưng... Không kiểm tra thì không thể chẩn đoán bệnh chính xác.

Làm sao bây giờ?

Đi theo người bệnh đi kiểm tra?

Chỉ có một biện pháp, đi theo người bệnh vào trong phòng chụp X-Quang kiểm tra.

Khoa X-Quang là nơi nào?

Đây tuyệt đối không phải một cái động thiên phúc địa.

Trần Thương cùng Tiểu Lâm đấy Tôn Bảo Dân đến khoa X-Quang, nói:

- Cấp cứu, bị sốc tim, căn kiểm tra X-quang ngực. gấp!

Con đường màu xanh nhanh chóng lướt qua!

Rất nhanh, Trần Thương cùng Tiểu Lâm trợ giúp đặt người bệnh lên bàn chụp X- Quang.

Bác sĩ khoa chụp X-Quang nói ra:

- Tốt, ra đi.

Khi chụp ảnh, bình thường bác sĩ đều không ở tại chỗ, dù sao, bên trong là có phóng xạ, nếu ở lại khẳng định nhiễm một chút phóng xạ, vì lẽ đó đại đa số mọi người sẽ không ở bên trong.

Trần Thương nhìn Tiểu Lâm, do dự một chút:

- Tiểu Lâm, cô đi ra ngoài!

Tiểu Lâm sững sờ:

- Tôi... bác sĩ Trần, anh đi ra ngoài, tôi ở lại. Trần Thương sắc mặt nghiêm túc:

- Cô đi gọi bác sĩ siêu âm đ ến phòng cấp cứu chờ. 

tôi! Tôi lập tức trở về, làm kiểm tra tương quan, nhanh, không được trì hoãn thời gian.

Tiểu Lâm biến sắc, gấp gáp chạy ra ngoài.

Trần Thương làm một cái thủ thế đối với bác sĩ khoa chụp X quang:



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 716: Siêu khẩn cấp


Đương nhiên, có cụ thể phóng xạ bao nhiêu thì không nói chi tiết.

Loại phóng xạ này thay đổi một cách vô tri vô giác.

Rất nhiều bệnh viện cơ sở, bệnh viện cấp huyện, bệnh viện cấp thành phố, các bác sĩ khoa X-Quang trên cơ bản làm một tháng phải nghỉ nửa tháng. Chính là lo lắng nhiễm phóng xạ quá nhiều, bởi vì khoa X-Quang của bệnh viện cơ sở làm cách ly không quá tốt, cho nên phải cho báo sĩ đầy đủ thời gian nghỉ ngơi, và một chút trợ cấp cương vị đặc biệt.

Không nên xem thường phóng xạ.

Phụ nữ mang thai sẽ không cho làm CT, bởi vì rất có thể sẽ ảnh hưởng đến thai nhỉ.

Dưới sự phối hợp của Trần Thương và bác sĩ khoa X-Quang, rất nhanh đã có kết quả.

Trần Thương nhìn kết quả kiểm tra X Quang.

Lập tức sững sờ!

Anh nhìn thấy hình dáng bên ngoài trái tìm có bóng tối cục bộ nhô lên, trái tìm bị sưng?

Lập tức một cái ý nghĩ đáng sợ xuất hiện trong đầu Trần Thương. 

Trần Thương gấp gáp nhìn bác sĩ khoa X-Quang không kịp nói một tiếng cảm tạ, gật đầu đẩy người bệnh rời đi.

Bác sĩ khoa X-Quang nhìn Trần Thương, không khỏi hít sâu một hơi, mặt lộ khâm phục, trong mắt viết đầy kính ý.

Vì người bệnh chấp nhận nhiễm phóng xạ.

Người dũng cảm, thật giống anh hùng!

Vội vàng trở lại khoa cấp cứu, siêu âm đã sẵn sàng.

Kiểm tra hai chiều siêu âm tìm bắt đầu!

Rất nhanh, kết quả hình ảnh siêu âm cũng xuất hiện.

Khi tất cả mọi người nhìn kết quả, đều sững sờ.

Trái tim đâu?

Khoang màng tim giống như không còn ở chỗ cũ!

Biến mất, hay là chạy chỗ nào rồi?

Mà lúc này đây, Trần Thương đã biết rõ là tình huống gì rồi!

Sắc mặt anh biến đổi, nói với Tiểu Lâm: 

- Tiểu Lâm, chuẩn bị phòng cấp cứu phẫu thuật!

Chuẩn bị cấp cứu phẫu thuật!

Nghe câu nói này, trong lỗ tai tất cả mọi người đều là một khái niệm kinh khủng.

Cấp cứu phẫu thuật cũng chính là tiến hành siêu khẩn cấp phẫu thuật không ở bên trong phòng phẫu thuật mà là ở phòng cấp cứu.

Cái gì là siêu khẩn cấp?

Siêu khẩn cấp mang ý nghĩa là kéo dài một giây, xác suất tử vong sẽ tăng lên rất nhiều.

Phải biết, phòng cấp cứu không phải phòng phẫu thuật, cũng không phải hoàn cảnh vô khuẩn!

Ở đây phẫu thuật mang ý nghĩa phải mạo hiểm, hơn nữa rất dễ dàng gặp các loại nguy hiểm khi tiến hành phẫu thuật khẩn cấp.

Kể từ đó, có thể thấy được phẫu thuật phải quan trọng cỡ nào.

Trương Đào biến sắc, Tân Duyệt thì sợ hãi.

Tại sao phải khẩn cấp như thế?

Đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Vào giờ phút này, bọn họ còn không kịp phản ứng. 

Mà bác sĩ siêu âm nhìn hình ảnh, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện kinh khủng:

- Bác sĩ Trần... Ngươi nói là... Thoát vị hoành màng ngoài tìm? ??

Trần Thương sắc mặt ngưng trọng, trịnh trọng nói:

- Không sai! Đây chính là thoát vị hoành màng, ngoài tim.

Lời vừa nói ra, toàn bộ bác sĩ trong phòng cấp cứu biến sắc!

Trương Đào vội vàng hấp tấp cầm điện thoại lên, muốn gọi điện thoại cho ngoại khoa tim.

Trong lòng của ông rất rõ ràng đây là bệnh tật gì?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 717: Phẫu thuật rất nhanh bắt đầu!


Bình thường loại bệnh này bởi vì để sót hoặc xem Iầm bệnh, thậm chí là bởi vì không làm tất cả kiểm tra từ đó cứu chữa trễ dẫn đến tử vong.

Có lẽ có người rất hiếu kị, vì chỉ là bệnh sa nang mà nghiêm trọng như vậy?

Không phải là trái tìm ra ngoài vị trí thôi sao?

Dĩ nhiên không phải, là trái tìm muốn ra ngoài, nhưng chưa ra được thì bỗng nhiên bị kẹp lại!

Thoát vị hoành màng ngoài tìm kỳ thật chính là ý tứ này!

Màng tim rạn nứt tồn tại nhiều ở quanh trái tim, khi bị một lực mạnh tác động vào, màng tim sẽ bị nứt lớn hơn.

Mà lúc này nguy hiểm lớn nhất là cái gì?

Chính là trái tìm thông qua vị trí bị rạn nứt, sán đến bên ngoài màng tim mà bị kẹt.

Trái tim rất lớn!

Thế nhưng miệng sán thì không có lớn như vậy!

Cái này sẽ tạo thành trái tim bị cọ sát với màng tim, mà mặt ngoài trái tim không phải bóng loáng, mà là có rất nhiều mạch máu, nếu như màng tim bị kẹt như thế thì mạch máu cũng trực tiếp bị kẹt lại!

Đây chính là một loại tính chất vật lý biến tướng cơ tim tắc nghẽn!

Trái tim bị kẹt, có thể gây nên cản trở tĩnh mạch chảy trở về, màng tim qua nhanh thậm chí huyết áp thấp, cũng sẽ bởi vì động mạch vành bị màng tim rạn nứt áp bách, mà dẫn đến trái tim đột nhiên cung cấp máu không đủ.

Vì loại tình huống này, nhất định phải khẩn cấp. mở ngực, dời trái tim trở lại vị trí, sau đó đóng kín màng tim lại.

Nhìn như một chuyện đơn giản, thế nhưng mức độ nguy hiểm cũng rất cao.

Đầu tiên trọng yếu nhất phải chẩn đoán ra bệnh.

Nếu như thời gian phát hiện chậm, sử dụng biện pháp trị liệu nhồi máu cơ tim bình thường, rất có thể sẽ chậm trễ chữa tị, dẫn đến tử vong.

Dù sao bệnh này tới càng nhanh hơn so với nhồi máu cơ tim, càng thêm khẩn cấp, cũng càng thêm nguy cấp.

Nói một cách khác, ví như cổ của anh bị quần áo kẹp lại, nếu như không kịp thời c ởi quần áo ra thì rất có thể bị ngạt thở mà chết.

Khẩn cấp phẫu thuật trong phòng cấp cứu nhanh chóng được bố trí theo thứ tự công tác.

Màn che kéo được dựng sẵn, một phòng phẫu thuật đơn giản dựng thành công!

Phẫu thuật rất nhanh bắt đầu!

Tân Duyệt đứng đối diện, lo sợ bất an, đây là lần đầu tiên cô làm loại phẫu thuật tim này.

Trong lĩnh vực ngoại khoa, có mấy loại phẫu thuật bản năng sẽ cảm giác rất khó.

Một là phẫu thuật trái tim, một là phẫu thuật sọ não.

Bất luận cái gì dính đến phẫu thuật hai bộ phận này, bản năng mọi người sẽ cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

Không chỉ đối với người bệnh mà ngay cả người làm y tế việc cũng là như thế.

Vì vậy khi Trần Thương lựa chọn phương hướng chuyên trách, dẫn đầu lựa chọn ngoại khoa tim cùng khoa ngoại lồ ng ngực.

Bởi vì tim ngực không phân biệt, phải tính thông lĩnh vực phẫu thuật tim, phẫu thuật ngoại lồ ng ngực cũng không thể thiếu.

Tần Duyệt có chút lo lắng cho Trần Thương, dù sao Trần Thương này mới học phẫu thuật ngoại khoa tim được có mấy ngày.

Nhưng không biết vì cái gì, khi Tân Duyệt nhìn vào ánh mắt Trần Thương thì cảm giác được một loại tín nhiệm cùng an tâm theo bản năng, loại cảm giác này rất kỳ diệu, nhưng cũng nói không nên lời.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 718: Phát hiện kịp thời..


Trần Thương không chờ anh nói xong, trực tiếp giải thích:

- Trái tim đã bị lệch vị trí, nơi này là chỗ châm cứu an toàn nhất.

Trương Đào mới chợt hiểu ra.

Dịch vừa rút ra trọn vẹn 100ml!

Trương Đào đứng một bên nhìn có chút trợn tròn mắt.

Rút 100 ml huyết dịch ra từ trong màng tim, trái tim phải chịu áp lực lớn bao nhiêu?

Rất kh ủng bố!

Lúc đầu tìm bị kẹt, những huyết dịch này lại cho áp lực rất lớn, lúc này huyết dịch bị rút ra, lập tức huyết áp của người bệnh bắt đầu tăng lên!

Một hành động này được xử trí, trong nháy mắt kéo người bệnh từ bên bờ nguy hiểm trở về!

Nhưng mà, đây mới chỉ là bắt đầu cấp cứu.

Trần Thương quay người, đặt kim châm cứu qua một bên, Tần Duyệt đã đưa dao phẫu thuật tới

Trần Thương nhấc dao lên, cắt một đường chính giữa bộ ng ực! 

Trần Thương lựa chọn vị trí này là đã qua cân nhắc cẩn thận.

Không chỉ có thể bại lộ toàn bộ buồng tim cùng mạch máu, còn có thể có lợi cho thủ pháp đưa trái tim về vị trí.

Mấy phút sau, lồ ng ngực được mở ra, màng tim rất nhanh bạo lộ ra, một trái tim đỏ phát tím đang đập chậm rãi theo từng nhịp bên ngoài màng tim!

Giống như một giây sau có thể dừng đập!

Trái tim màu đỏ tươi, là màu sắc của máu tươi.

Thế nhưng vào giờ phút này, lại ngầm phát tím!

Đây là tình huống như thế nào tất cả mọi người rất rõ ràng.

Còn nay mà phát hiện kịp thời... Nếu như lại chậm một chút nữa, cho dù khôi phục, có thể hoại tử hay không cũng là một vấn đề.

Nhồi máu cơ tim chỉ là một chút ở đầu động mạch vành.

Mà bây giờ có thể kẹp lại toàn bộ nửa phần dưới trái tim!

Cái này mang tới hậu quả rất khó có thể tưởng tượng được. 

Giờ khắc này, Tất cả mọi người ở đây lập tức cảm giác phía sau mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra.

Rất may Trần Thương phát hiện!

Tất cả mọi người đều cảm thấy may mắn, sau đó cảm khái.

Ngay cả Trần Thương cũng nghĩ mà sợ, trong ánh mắt của anh xuất hiện một cái tên đỏ phát tím.

[ Quái thoát vị hoành màng ngoài tim: cấp 55, quái thủ lĩnh, màng tỉm bị áp bách, làm cho trung tâm trái tim đang bị kẹt, cùng với động mạch vành tắc nghẽn thiếu máu, dẫn đến tĩnh mạch chảy trở về ngăn trở! ]

Khi nghe thấy hệ thống nhắc nhở, Trần Thương cũng cảm giác còn sợ!

Quái cấp thủ lĩnh cấp 55, là lần đầu tiên Trần Thương gặp phải, khả năng đây là phẫu thuật cao cấp nhất mà Trần Thương đã gặp qua.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 719: Không thể có một chút trì hoãn


Trong không gian ảo đã không biết qua bao lâu, sau khi vượt qua kiếm tra, kỹ năng của Trần Thương đã xây ra thay đổi!

[ Đinh! Thuật chữa trị thoát vị hoành màng ngoài tim: cấp đại sư; đặc hiệu: 1, vá tinh vi: chữa trị tỉnh vi có thể giúp màng tim kiên cố, lại không dễ dàng tốn thương các cơ quan xung quanh; 2, phòng ngừa trái tìm dính liền: Vá màng tim xong sẽ không ảnh hưởng đến công năng trái tim cùng buồng tim, phòng ngừa xây ra dính liền. ]

Trong chớp mắt, Trần Thương trở lại hiện thực.

Khi lại lần nữa nhìn trái tìm bị kẹt, trong đầu Trần Thương đã nhắm vào tình huống giờ phút này của người bệnh để tiến hành quy hoạch cùng đưa ra phương án phẫu thuật.

Trần Thương hít sâu một hơi, căm dao phẫu thuật, chuẩn bị bắt đầu phẫu thuật!

Mà lúc này, ai cũng không chú ý tới, sau lưng đã tiến vào mấy người, cả đám đều trừng to mắt, nhìn chằm chằm trái tim phát tím này, một trận hoảng sợ tràn chạy lên não!

Bệnh này... Thật sự là không thể có một chút trì hoãn nào!

Vậy là nguyên ngày hôm nay Tỉnh Nhị Viện đã thực hiện ba ca phẫu thuật, ca phẫu thuật thứ hai là một ca nghiêm trọng, người bệnh bị tai nạn giao thông.

Những phần xương cốt quan trọng trong cơ thể cũng đã bị gãy nhiều chỗ, lá lách rạn nứt, ổ bụng băng huyết.

Ca phẫu thuật này cũng hội tụ khá nhiều chuyên gia đến từ Tỉnh Nhi Viện và Đông Đại Nhất Viện.

Rốt cuộc cũng hoàn thành phẫu thuật lúc hơn sáu giờ tối.

Đúng lúc này, năm người Lý Bảo Sơn, Vương Hướng Quân, Đào Mật, Lý Kiến Vĩ và Trương Hữu Phúc đi ra từ phòng phẫu thuật, nhẹ nhàng thở phào một hơi, thực hiện phẫu thuật trong khoảng thời gian sáu giờ đồng hồ thật sự rất khổ cực, mọi người ai nấy đều mệt mỏi, thậm chí còn không có sức để nói chuyện giao lưu với nhau nữa.

Vậy mà lại nhìn thấy y tá cấp cứu Thôi Nhạc Nhạc đang vội vã chạy tới!

Sau khi nhìn thấy Lý Bảo Sơn, lập tức chạy vội đến chỗ mọi người đang đứng, nóng nảy nói: 

- Chủ nhiệm, bác sĩ tiểu Trần làm phẫu thuật khẩn cấp cho một người bệnh bộc phát nặng trong phòng cấp cứu!

Câu nói của y tá vừa dứt khỏi miệng, mặt mày năm chủ nhiệm lập tức biến sắc!

Sau khi Lý Bảo Sơn nghe thấy, hai mắt ông cũng trừng lớn:

- Cái gì? Phẫu thuật bên trong phòng cấp cứu?!

Vừa nói dứt câu, Lý Bảo Sơn thậm chí còn không để ý tới bộ quần áo đang mặc trên người, cứ thế mặc nguyên bộ phẫu thuật màu xanh chạy ra bên ngoài!

Tim ông lúc này đập mạnh và loạn nhịp như sắp. chết đến nơi!

Những mệt mỏi trong nháy mắt cũng biến mất không còn nữa!

Dám làm phẫu thuật trong phòng cấp cứu thì người đó phải cần có chứng chỉ phẫu thuật xuất sắc lắm mới được, nếu không ca phẫu thuật chẳng may không thành công, chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề lớn!

Chuyện này mà Trần Thương cũng dám, đúng là cả gan làm loạn!

Có lẽ do dạo gần đây ông đã để cậu ta thoải mái quá mức rồi!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom