Cập nhật mới

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 560


CHƯƠNG 560

Anh ta trở về nhà họ Lương với tốc độ nhanh nhất, phát hiện Lương Ý Hành và Lương Nhật Tân cũng ở đây, đang nghiêm túc thương lượng gì đó với Lương Nam Lĩnh, gia chủ nhà họ Lương.

“Thưa gia chủ.”

Lương Kiện vừa về liền quỳ gối trước mặt Lương Nam Lĩnh, lớn tiếng nói: “Tôi đã gặp Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.”

“Cậu nói cái gì?”

Lương Nam Lĩnh bỗng nhiên đứng dậy, trong đôi mắt già nua phát ra vô vàn ánh sáng: “Bọn họ đang ở đâu.”

Lương Kiện tường thuật lại tất cả mọi chuyện, Lương Ý Hành nghe xong, cũng chỉ cười khẽ: “Vốn dĩ còn đang phiền lòng xem phải lấy lý do gì để gặp vị chủ tịch Lý, xem ra là bây giờ vấn đề khó khăn ấy đã được giải quyết rồi.”

Lương Kiện mờ mịt không biết Lương Ý Hành đang nói cái gì.

Lương Nhật Tân phất phất tay: “Anh đi xuống trước đi, ở đây không có chuyện của anh.”

“Vâng.”

Sau khi báo cáo xong xuôi, Lương Kiện liền lui ra ngoài, tiện thể khép cửa phòng lại.

Thế là trong phòng khách chỉ còn Lương Nam Lĩnh, Lương Nhật Tân và Lương Ý Hành.

Lương Nam Lĩnh nói: “Dự án xây dựng đô thị đã được khởi động, nếu như bị nhà họ Kim, nhà họ Nhan, nhà họ Thẩm giành mất, vậy thì nhà họ Lương chúng ta không còn cách nào khác. Nhưng nếu bị một xí nghiệp nho nhỏ đang phát triển cướp mất, như thế thật sự không cam lòng.”

“Ông nội yên tâm đi, dự án xây dựng thành phố nằm trong tay tập đoàn Lệ Tinh chắc chắn sẽ là của nhà họ Lương chúng ta.”

Lương Ý Hành chậm rãi đứng dậy, phóng khoáng cười nói: “Bây giờ cháu sẽ đi gặp bọn họ để bàn bạc với chủ tịch Lý.”

“Nếu như Lý Khinh Hồng không đồng ý thì sao?” Trong mắt Lương Nam Lĩnh lóe lên tia sáng.

Trên mặt Lương Ý Hành vẫn mang theo nụ cười tự tin: “Không cho phép cô ta không đồng ý, trong tay cháu có điểm yếu của cô ta.”

“Chỉ cần có điểm yếu này, phụ nữ có mạnh mẽ đến đâu thì cũng phải thuần phục cháu thôi.”

Trong mắt Lương Nhật Tân đều là vẻ tà ác: “Anh cả, nếu như người phụ nữ này phục rồi, thế thì đêm đầu tiên thuộc về em.”

Lương Ý Hành xem thường nhìn Lương Nhật Tân: “Đường đường là đàn ông nhà họ Lương, thế mà lại đi làm ca sĩ, đúng là làm mất thể diện nhà họ Lương mà.”

“Haha, anh cả, mỗi người đều có chí riêng mà.”

Lương Nhật Tân cười hì hì rồi lại nói: “Người sống một đời chỉ cần vui vẻ, tửu sắc tài vận, em không ham rượu, không cá cược, điều duy nhất có thể khiến em vui vẻ chỉ có phụ nữ.”

Dừng lại một chút, Lương Nhật Tân còn nói thêm: “Anh cả cứ yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không tranh giành vị trí gia chủ với anh đâu.”

Nghe thấy câu nói này, vẻ lạnh lùng trong mắt Lương Ý Hành mới chậm rãi lui đi, lại hơi khom người với Lương Nam Lĩnh: “Ông nội, cháu đi đây.”

“Đi đi.”

Lương Nam Lĩnh hài lòng phất phất tay, đợi sau khi không còn ai nữa, trong phòng khách vang lên tiếng ca hát trầm bổng mà du dương.

Thiên thu quá, tái nan hồi thủ

Vấn cổ kim, hưng vong sự

Kỷ nhân diệu thanh sử, phương danh lưu

Tiếu đàm gian, vân yên dĩ cựu

Chung lưu hạ, vạn cổ thán.

Sinh con trai phải như Lương Ý Hành, sinh con gái phải như Kim Thúy Như.
 
Chương 561


CHƯƠNG 561

Ở phía bên kia, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng vẫn đang đi chơi trong trung tâm thương mại.

Mặc dù Lý Khinh Hồng đã tự tay xé tấm chi phiếu rồi nhưng cô ta vẫn là người có qua có lại, dưới sự ‘bức ép’ của cô ta, Vương Nhất đã thử một bộ vest có giá hơn hơn một tỷ rồi mới nghỉ ngơi.

Ti ti ti…

Vào lúc này, Lý Tuyết Nhi gọi video tới.

“Ba, ba đang làm gì vậy?”

Ngay sau khi kết nối video, Vương Nhất liền nhìn thấy Vương Tử Lam với vẻ mặt đầy hưng phấn.

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng cũng mỉm cười và vẫy tay với con gái: “Ba đang đi mua sắm với mẹ, các con đã chơi được gì rồi?”

“Dì đã cùng con chơi tàu lượn siêu tốc, tháp rơi tự do, đu quay con lắc…rất nhiều, rất nhiều, dì thật là tốt!”

Nói đến đây, Vương Tử Lam trở nên hưng phấn, nói không ngừng nghỉ như một con chim sơn ca.

Mà Lý Tuyết Nhi ngồi ở một bên với sắc mặt tái nhợt, bộ dáng không còn gì để lưu luyến, rõ ràng là bị doạ không ít.

So sánh hai người với nhau, ngay cả Vương Nhất cũng không nhịn được mà bật cười: “Quả thực khổ cho cô rồi.”

“Em còn không phải là vì anh…”

Lý Tuyết Nhi giống như một con mèo cái bị giẫm vào đuôi, lập tức ngồi dậy, nhưng nói đến giữa chừng lại dừng lại.

Cô ta iếc nhìn Vương Nhất một cái, nói nhỏ: “Sao, thành quả chiến đấu với chị em như thế nào?”

Vương Nhất giơ chiếc túi trong tay lên: “Tôi mua cho chị cô một chiếc váy, chị cô tặng tôi một bộ vest.”

“Không tệ.”

Lý Tuyết Nhi nói với vẻ vui mừng kinh ngạc: “Vậy em không làm phiền hai người nữa, bái bai.”

Vào thời điểm Lý Tuyết Nhi ngắt video, Vương Nhất khẽ nheo mắt lại.

Không biết có phải là ảo giác hay không, anh nhìn thấy trong video của Lý Tuyết Nhi có một bóng người mơ hồ, người đó đang lờ mờ nhìn chằm chằm bọn họ.

“Sao vậy?” Lý Khinh Hồng nhẹ giọng nói.

“Không sao.”

Vẻ mặt của Vương Nhất ngay lập tức trở lại bình thường, tiếp tục đi mua sắm với Lý Khinh Hồng.

Chỉ có điều, sắc mặt không còn thoải mái như trước nữa.

“Chỉ mong đó là ảo ảnh…”

Đi dạo cả ngày, trời đã dần tối, trong vô thức, hai người đã đi đến dưới tháp Thiên An.

Lý Khinh Hồng đột nhiên nói: “Đi thôi, em mời anh ăn cơm.”

Tháp Thiên An là kiến trúc tiêu biểu của thành phố Thiên An này, khách sạn phía trên cũng nhất định có giá cao ngất ngưởng.

Vương Nhất gật gật đầu, không từ chối.

Lần đầu hẹn hò không phải nên chọn một địa điểm lãng mạn một chút sao?
 
Chương 562


CHƯƠNG 562

Dưới sự dẫn đường của nhân viên đón khách, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đã đến phòng riêng đã được đặt trước.

Phòng riêng nằm trên đỉnh của tháp Thiên An, ăn cơm ở đây sẽ có thể đứng trên đỉnh của tòa kiến trúc cao thứ ba thế giới nhìn xuống toàn cảnh Thiên An về đêm.

Màn đêm sắp buông xuống, Thiên An về đêm bớt ồn ào hơn và xinh tươi hơn ban ngày.

“Đây là lần đầu tiên chúng ta mặt đối mặt ngồi ăn cơm cùng nhau.” Lý Khinh Hồng nhìn người đàn ông đang ngồi trước mặt mình, nhẹ nhàng nói.

Vương Nhất gật gật đầu: “Đúng vậy.”

Lần trước ăn đồ Tây là một nhà ba người cùng ăn chứ không phải là thế giới riêng của hai người.

“Em luôn cảm thấy em nhìn người khá chuẩn.”

Lý Khinh Hồng chống hai tay lên cằm, nhìn Vương Nhất và nói: “Cho đến khi em gặp anh.”

Vương Nhất nở nụ cười: “Tại sao lại nói như vậy?”

“Anh đã mang đến cho em rất nhiều điều vui mừng bất ngờ, mỗi lần em cảm thấy em đã nhìn thấu anh rồi thì anh lại đánh cho em một đòn cảnh tỉnh.”

Lý Khinh Hồng nhẹ nhàng nói: “Ban đầu, em nghĩ rằng anh là một tên căn bã nhát gan và vô trách nhiệm. Về sau, em cảm thấy có lẽ anh đã cắn rứt lương tâm nhưng vẫn là một tên vô dụng không có tiền không có thế, đến công việc cũng không có.”

Vương Nhất nhìn chằm chằm Lý Khinh Hồng, chờ cô ta nói tiếp, nhưng đợi hồi lâu cũng không thấy cô ta tiếp tục nói.

Thế là, anh chỉ có thể bất lực mở miệng: “Sau này thì sao? Không thể đến bây giờ em vẫn cảm thấy anh là một kẻ vô dụng đúng không?”

Lý Khinh Hồng khẽ lắc đầu: “Có cần phải tiếp tục nói không? Trước đó em đã nói rồi, em luôn nhìn lầm anh, anh còn mạnh hơn em, không phải sao?”

Vương Nhất im lặng không đáp lại, chỉ nhẹ giọng hỏi: “Tại sao phải nhìn mọi người đến mức thấu đáo như vậy?”

“Để khiến bản thân mình yên tâm.”

Lý Khinh Hồng trả lời không chút do dự: “Người có tốt có xấu, em và Tử Lam cô nhi quả mẫu sinh sống, nhìn ai cũng đều giống người xấu, thế giới này không đen cũng không trắng mà là một lớp màu xám tinh tế.”

Vương Nhất mở miệng, nhưng không nói ra câu nào, trong lòng cảm thấy áy náy, trong mắt cũng trở nên kiên định hơn.

Khi anh chưa trở lại, vợ con anh đã bị người ta khinh bỉ và lăng nhục.

Bây giờ anh đã trở lại rồi, mọi thứ đều như rẽ mây nhìn thấy mặt trời, thế gian không còn sự bất công nữa.

“Trời sắp mưa rồi.”

Lý Khinh Hồng ngẩng đầu, nhìn bầu trời mây đen cuồn cuộn rồi nói.

“Anh mang ô rồi.”

Vương Nhất cười nói: “Dù mưa to thế nào, anh cũng sẽ không để em bị ướt.”

Ầm…

Tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên, tia chớp chói mắt xé toạc bầu trời, chiếu lên khuôn mặt của Vương Nhất và Lý Khinh Hồng khiến khuôn mặt họ trắng nhợt một mảng.
 
Chương 563


CHƯƠNG 563

Sau đó, những hạt mưa to như hạt đậu rơi xuống đập vào ô cửa sổ trong suốt, phát ra tiếng lách cách như rán đậu.

Đây là trận mưa to hiếm hoi sau khi Vương Nhất trở lại Thiên An.

Cộc cộc cộc…

Đúng lúc này, cửa phòng riêng bị gõ mạnh.

Không chờ cho Vương Nhất và Lý Khinh Hồng kịp phản ứng, cánh cửa đã bị người khác tự tiện đẩy ra.

Một nhóm người bình tĩnh thong dong cầm ly rượu bước vào, người đàn ông khôi ngô tuấn tú đi đầu nở nụ cười tao nhã với Lý Khinh Hồng: “Cô Lý, buổi tối tốt lành.”

Nhìn những người tự tiện bước vào này, đôi mắt của Vương Nhất dần trở nên sắc bén, trên mặt Lý Khinh Hồng cũng hiện lên vẻ tức giận hiếm thấy: “Các anh là ai, tại sao lại tự tiện xông vào phòng bao riêng của người khác?”

Nói xong, cô ta ấn nút gọi nhân viên phục vụ.

Nhưng đợi một lúc lâu mà vẫn không có nhân viên phục vụ bước vào.

Người đàn ông tuấn tú đi đầu cười nhạt: “Không cần thử nữa, sẽ không có ai vào đâu, ở Thiên An, không có ai dám cản đường của bọn tôi cả.”

Một người đàn ông cao lớn khác ôm hai người phụ nữ đẫy đà bên cạnh cũng cười trêu đùa: “Cậu Lương, động tĩnh của anh quá lớn, dọa sợ cô Lý rồi.”

Những người phía sau anh ta lập tức phá lên cười, vẻ mặt Lý Khinh Hồng tái đi, cô ta không nói gì, đôi mắt Vương Nhất híp lại với vẻ nguy hiểm nhưng cũng không động đậy gì.

Bọn họ nhìn ra rồi, những người này đều là cậu ấm có quyền có thế ở thành phố Thiên An, hơn nữa, hầu hết những cậu ấm này đều có vẻ đứng sau cách nửa bước hơn so với hai người đàn ông ở chính giữa, chứng tỏ hai người này là người đứng đầu của bọn họ.

Người đàn ông tuấn tú bên trái cười nhạt, làm ra lễ nghi quý ông tiêu chuẩn, nói: “Cô Lý đừng sợ, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, vì vậy tôi muốn tự mình giới thiệu bản thân trước.”

“Tên tôi là Lương Ý Hành, đến từ nhà họ Lương.”

Lương Ý Hành nhìn về phía người đàn ông cao lớn đang ôm ấp cô gái đẫy đà bên cạnh, nói: “Anh ấy tên là Thẩm Tử Kiện, đến từ nhà họ Thẩm.”

Lý Khinh Hồng mặt không cảm xúc, căn bản không thèm phản ứng, có thể nhìn ra trong ánh mắt chán ghét của cô ta, cô ta rất phản cảm với những cậu ấm này.

Tuy nhiên, dù có phản cảm thế nào cô ta cũng không thể làm được chuyện gì khác người. Lương Ý Hành, Thẩm Tử Kiện, tứ đại hào môn của Thiên An, trong phút chốc đã có hai người đến, cho dù là cô ta cũng cảm thấy có chút áp lực.

“Các anh muốn làm gì?” Lý Khinh Hồng nhìn Lương Ý Hành, lạnh lùng hỏi.

Tuy nhiên, Lương Ý Hành lại lắc đầu, vẻ mặt mang theo ý đùa cợt: “Cô Lý, cô nghĩ quá xấu về mọi người rồi, tôi đến đây chỉ là muốn bàn chuyện làm ăn chỉ có lời chứ không có lỗ với cô thôi, về phần những người phía sau lưng tôi cùng với Thẩm Tử Kiện, cô Lý không cẩn quan tâm đến bọn họ, xem bọn họ như không khí là được.”

Lời thì nói như vậy nhưng những cậu ấm phía sau không những không có chút tức giận mà ngược lại còn nở nụ cười xấu xa.

Lý Khinh Hồng im lặng một lúc, sau đó nói: “Chuyện làm ăn gì?”
 
Chương 564


CHƯƠNG 564

Lương Ý Hành đến trước mặt Lý Khinh Hồng và chậm rãi nói: “Tôi nghe nói tập đoàn Lệ Tinh của các cô đã thầu được kế hoạch cải tạo vùng hạ lưu sông Thiên An, phải không?”

“Đúng vậy thì sao?”

Lý Khinh Hồng lạnh lùng nói, không bị ảnh hưởng bởi tác động bên ngoài.

Nụ cười của Lương Ý Hành càng đậm: “Giao dự án xây dựng đô thị cho nhà họ Lương tôi, tôi sẽ không đối xử tệ với cô đâu.”

Trong mắt Lý Khinh Hồng hiện lên sự tức giận, khi Lương Ý Hành nhắc đến dự án xây dựng đô thị, cô ta đã đoán được Lương Ý Hành muốn nói gì, cô ta thẳng thừng từ chối: “Anh nằm mơ đi.”

Trong mắt Vương Nhất cũng lướt qua một tia lạnh lùng nguy hiểm, lúc trước bảo La Chí Viễn bàn giao dự án xây dựng đô thị cho tập đoàn Lệ Tinh, anh đã nghĩ đến khả năng này rồi.

Một nửa còn lại của dự án cải tạo sông Thiên An đều nằm trong tay nhà họ Lương, nếu của ai người nấy kiếm thì thôi, chỉ sợ nhà họ Lương tham lam, muốn cướp dự án xây dựng đô thị của tập đoàn Lệ Tinh về tay.

Không ngờ rằng chuyện này lại thực sự xảy ra, còn cướp công khai trước mặt anh.

Ngoài ra, về tên Lương Ý Hành này, Vương Nhất vừa hay có chút chuyện muốn đích thân hỏi anh ta, không ngờ rằng anh ta lại chủ động tìm tới tận cửa.

Bị Lý Khinh Hồng từ chối, Lương Ý Hành không hề ngạc nhiên, cũng không tức giận mà vẫn cười nhẹ: “Cô Lâm thật sự không suy nghĩ một chút sao? Nhường dự án xây dựng đô thị cho nhà họ Lương tôi, tập đoàn Lệ Tinh sẽ có thể có được tình hữu nghị của nhà họ Lương, tương lai vô cùng tươi sáng.”

Vừa nói, Lương Ý Hành giơ ra bốn ngón tay, sắc mặt hơi trầm xuống: “Cho cô 4000 tỷ, bán dự án xây dựng đô thị cho tôi, số tiền này đủ để khiến tập đoàn Lệ Tinh của cô niêm yết thành công, đừng không biết suy xét.”

Thẩm Tử Kiện đứng sau cùng với những cậu ấm nương tựa vào hai nhà họ Lương và nhà họ Thẩm đều khẽ cười.

4000 tỷ là một số tiền vô cùng lớn đối với người bình thường, thậm chí là đối với 90% công ty xí nghiệp, nhưng đối với một gia đình giàu có như nhà họ Lương quả thực chỉ là hạt cát trong sa mạc, không đáng nhắc đến.

Thứ bọn họ muốn thấy chính là dáng vẻ ăn nói khép nép và nương tựa nhờ cậy bọn họ của đệ nhất nữ tổng tài của Thiên An.

Thế nhưng, Lý Khinh Hồng vẫn không hề động lòng, thậm chí còn cười nhạt một tiếng: “Cho dù anh có đưa bao nhiêu tiền, tôi cũng sẽ không bán cho anh dự án xây dựng đô thị đâu.”

Cô ta là người có tầm nhìn xa, làm xong dự án xây dựng đô thị rồi, lợi ích thu được nào chỉ dừng lại ở bốn nghìn tỷ này?

Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Lý Khinh Hồng, vẻ lạnh lùng trong mắt Vương Nhất cũng tiêu tan theo. Anh hy vọng đám công tử bột này biết điều một chút, đừng được voi đòi tiên.

Thật đáng tiếc, sự việc không được như mong muốn.

Trong mắt của Lương Ý Hành cuối cùng cũng hiện lên vẻ lạnh lùng, nhưng vẫn không tức giận, bỗng nhiên nhìn về phía Vương Nhất: “Vị này là?”

Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Vương Nhất, ngay khi anh định nói, Lý Khinh Hồng đã cướp lời: “Anh ấy là chồng tôi.”

“Ồ, anh ta chính là người đã cướp đi sự trong trắng của cô rồi biến mất năm năm, khiến cô ở góa năm năm sao.”

Người nói không phải là Lương Ý Hành mà là Thẩm Tử Kiện của nhà họ Thẩm.

Anh ta giả vờ ngạc nhiên nhìn Lý Khinh Hồng, chỉ vào Vương Nhất nói: “Tôi nói cô Lý này, cô dù sao cũng là đệ nhất nữ tổng tài của Thiên An, sao lại gả cho loại người này chứ? Xa thì không nói chứ đàn ông trong căn phòng này, ai mà không mạnh hơn anh ta chứ? Chẳng lẽ…là đời sống sinh hoạt của anh không tồi, khiến cô lĩnh hội được niềm vui khi làm một người phụ nữ sao? Ha ha ha…”
 
Chương 565


CHƯƠNG 565

Trong khi nói, anh ta không quên đùa nghịch với hai người phụ nữ đang ôm ở hai bên.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lý Khinh Hồng âm u, lạnh lùng quát mắng: “Mong anh tôn trọng chồng tôi một chút.”

Lúc này, Vương Nhất đặt ly rượu xuống, đột nhiên nói: “Trước khi tôi tức giận, tốt hơn hết các anh nên xếp hàng lần lượt xin lỗi vợ tôi, nếu không, đợi tôi tức giận rồi, các anh có muốn đi cũng không đi được.”

Tất cả các cậu ấm đều sững sờ, sau đó bật cười lớn đầy kinh ngạc.

“Anh nói gì? Tôi nghe không rõ, là ai muốn đi cũng không đi được?”

“Vậy anh tức giận đi, để tôi xem xem anh tức giận sẽ như thế nào?”

“Chẳng qua là một tên vô dụng dựa vào Lý Khinh Hồng mới sống đến ngày hôm nay mà cũng dám mở miệng nói lời ngông cuồng.”

Bọn họ chửi bới và cười nhạo, không ai coi trọng lời nói của Vương Nhất.

Chỉ có Lương Ý Hành là hơi biết một chút, anh ta không đi chọc giận Vương Nhất mà quay sang Lý Khinh Hồng, giả vờ tươi cười ngoài mặt mà nói: “Đường đường là chủ tịch tập đoàn Lệ Tinh mà lại gả cho một tên vô dụng, tôi nghĩ loại chuyện này cô không muốn người dân của cả Thiên An này biết đúng không?”

Lý Khinh Hồng trầm sắc mặt xuống: “Ý của anh là gì?”

“Cô Lý, trong tay tôi đã nắm được chuôi của cô, tôi khuyên cô nên nghe lời tôi, ngoan ngoãn bàn giao dự án đi.”

Lương Ý Hành một hơi uống sạch rượu ngon trong ly, liếc nhìn Lý Khinh Hồng một cái, như thể nắm chắc phần thắng trong tay.

Sự bất an trong lòng Lý Khinh Hồng càng thêm nồng đậm: “Chuôi gì?”

Lương Ý Hành ném một chiếc điện thoại di động cho Lý Khinh Hồng: “Tự mình xem đoạn video phía trên đi.”

Lý Khinh Hồng nghi hoặc nhấn nút phát, không lâu sau, trong phòng riêng truyền đến một trận âm thanh ướt át khiến người ta đỏ mặt tía tai.

Lý Khinh Hồng chỉ liếc nhìn một cái, sắc mặt trở nên trắng như tuyết, toàn thân khẽ run lên, cắn chặt môi đến mức rách cả môi, máu tươi đỏ thẫm chảy ra từ trong miệng.

Vương Nhất cảm thấy có gì đó không đúng, lập tức lấy điện thoại qua xem.

Vừa nhìn, sắc mặt anh cũng có chút biến đổi.

Đây là một đoạn video dài ba phút, địa điểm là ở trong một nhà kho tối tăm, một nam một nữ bị trói vào nhau.

Người đàn ông quần áo rách rưới, toàn thân bê bết máu, giống như một con thú đang phát điên.

Giọng nói người phụ nữ mang theo tiếng khóc nghẹn ngào, vừa đau đớn vừa tuyệt vọng, muốn trốn chạy cũng trốn chạy không được, cuối cùng bèn nhắm mắt cam chịu, hai hàng nước mắt chảy ra.

Toàn bộ đoạn phim kết thúc trong tiếng kêu đau đớn tuyệt vọng của người phụ nữ, xem xong đoạn video này, Vương Nhất cũng giống như bị đả kích mạnh, ngẩng đầu một cách cứng nhắc, nhìn Lý Khinh Hồng đang trên bờ vực suy sụp.

Đúng vậy, người đàn ông trong video là Vương Nhất năm năm trước, mà người phụ nữ chính là Lý Khinh Hồng đã bị trói lại.
 
Chương 566


CHƯƠNG 566

Đôi mắt cô ta đỏ hoe, tay chộp lấy điện thoại, nhanh chóng xóa đoạn video đó.

Nhìn Lý Khinh Hồng suy sụp, Lương Ý Hành cười nhạt: “Cô Lý, chắc hẳn cô rất quen thuộc với đoạn video này, nếu tôi tung đoạn video này ra, cô sẽ có kết quả thế nào nhỉ?”

Lời này vừa được nói ra, đồng tử của Lý Khinh Hồng lập tức co rút lại, thân thể run rẩy càng thêm kịch liệt.

Trong mắt Vương Nhất cũng sớm đã tràn đầy sát khí, trầm giọng nói: “Đoạn video này, sao anh có được?”

“Điều này anh đừng quan tâm.”

Lương Ý Hành chậm rãi nói: “Cô chỉ cần biết rằng tôi đang nắm giữ bí mật của hai người là được rồi, ngoan ngoãn làm theo lời tôi nói, nếu không, hậu quả tự gánh chịu.”

Lý Khinh Hồng nhanh chóng đến trước mặt Lương Ý Hành, trong mắt đầy những giọt nước mắt tủi nhục, nhưng lại dùng giọng nói gần như van nài mà cầu xin: “Đừng, đừng tung video ra ngoài.”

“Vậy thì phải xem cách cư xử của cô rồi.”

Trong mắt Lương Ý Hành đầy vẻ cay độc, đột nhiên lớn tiếng: “Bây giờ, quỳ xuống cho tôi!”

Cục diện hiện tại nhất thời đã vượt quá dự liệu của Vương Nhất, khiến anh hết sức kinh hoàng, trong lòng đau khổ đến cực điểm.

Chuyện xảy ra trong nhà kho ở bến đò Thiên An năm năm trước là cơn ác mộng cả đời của Lý Khinh Hồng, không ngờ lúc đó vẫn còn có ống kính đang quay, điều này đã đánh cho Vương Nhất một đòn cảnh tỉnh.

Anh không thể nghĩ ra được tại sao Lương Ý Hành lại có được video gốc và là ai đã lén lút quay lại tất cả những chuyện này.

Tất cả mọi thứ đều như một tấm lưới lớn vô hình bao phủ lấy Vương Nhất.

Khi Vương Nhất đang kinh hãi, Lý Khinh Hồng đã khuỵu gối, chậm rãi định quỳ xuống.

Nhìn thấy Lý Khinh Hồng đang từ từ quỳ xuống, Lương Ý Hành, Thẩm Tử Kiện và những cậu ấm liên can đều nhếch khóe miệng cười khẩy.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, nụ cười trên khuôn mặt bọn họ đông cứng lại.

Vương Nhất nhẹ nhàng đá một cái vào ghế, chiếc ghế bay chuẩn đến sau lưng Lý Khinh Hồng.

Lý Khinh Hồng khuỵu gối xuống nhưng mông lại ngồi lên trên ghế.

Lúc này, bản thân cô ta cũng sững sờ, ngơ ngác cúi đầu nhìn cảnh tượng này.

Sắc mặt Lương Ý Hành trầm xuống, trong mắt xẹt qua tia hung ác, nhìn Lý Khinh Hồng với vẻ giận dữ: “Bảo cô quỳ xuống cô lại dám ngồi xuống, chẳng lẽ không sợ tôi công khai video này ra ngoài sao?”

Lý Khinh Hồng quay đầu lại, nhìn Vương Nhất với đôi mắt đỏ hoe.

Ánh mắt Vương Nhất trấn an cô ta, sau đó anh từ từ dứng dậy, sải bước về phía Lương Ý Hành.

Cộp! Cộp! Cộp!

Trong phòng riêng yên tĩnh vang lên tiếng bước chân nặng nề nhưng đầy tiết tấu của Vương Nhất.

Vương Nhất liếc nhìn mọi người với vẻ mặt không biểu cảm, cuối cùng ánh mắt dán chặt vào Lương Ý Hành, trong mắt mang theo sát ý nồng đậm.

Không cần biết Lương Ý Hành có được đoạn video này như thế nào, chỉ cần dùng đoạn video để đe dọa Lý Khinh Hồng và buộc cô ta phải phục tùng là đủ để chết hàng vạn lần rồi.
 
Chương 567


CHƯƠNG 567

Nhưng Lương Ý Hành hoàn toàn không sợ hãi, thậm chí khóe miệng còn hơi nhếch lên, cười khẩy mà nhìn Vương Nhất: “Vương Nhất, tôi biết anh không phải người bình thường, ngay cả Kim Thành Vũ cũng bị tổn thất trong tay anh, nhưng, anh thực sự có thể mặc kệ không quan tâm đến cô Lý sao?”

Lời này vừa được nói ra, Thẩm Tử Kiện và những cậu ấm khác vốn đang cười trên nỗi đau của người khác, lập tức không cười nữa, ánh mắt nhìn về phía Vương Nhất mang đầy vẻ kinh hãi.

Kim Thành Vũ, Lương Ý Hành, Thẩm Tử Kiện cùng với tên quái thai nhà họ Nhan kia được xưng là ‘tứ thiếu Thiên An’, thế nhưng gần đây lại không có tin tức gì về Kim Thành Vũ.

Không ngờ anh ta lại bị tổn thất dưới tay của anh.

Vương Nhất im lặng, chỉ nhìn chằm chằm Lương Ý Hành với đôi mắt sâu thẳm.

Lương Ý Hành cười haha, tiếp tục nói: “Anh đừng quên, năm năm trước là anh đã hành động thô bạo với cô Lý, người làm tổn thương cô ta là anh. Cho dù sau này anh có làm gì để bù đắp cũng không thể xóa bỏ sự thật này, nếu đã làm rồi tại sao không dám thừa nhận? Tôi chỉ là giúp hai người công khai một chút mà thôi.”

Lý Khinh Hồng ngồi trên ghế, cả người run lên.

Ngoài cửa sổ sấm vang chớp giật, mưa to gió lớn, nhưng nơi càng lạnh hơn lại là trong lòng.

Vương Nhất nhẹ vỗ về bờ vai đang lo lắng bất an của Lý Khinh Hồng, vừa vô cảm nhìn Lương Ý Hành, trong con ngươi đen lay láy lóe lên một tia sát ý nồng đậm, lạnh lùng nói: “Anh không phải nghĩ rằng chỉ dựa vào một video như vậy là có thể khiến chúng tôi phục tùng đấy chứ?”

Khi Lương Ý Hành phát video, anh cũng không ngờ rằng sự việc lại nghiêm trọng đến mức như vậy, thế nhưng, kinh hãi thì kinh hãi, sau khi lấy lại tinh thần, anh liền khôi phục được bình tĩnh.

Nếu chút chuyện nhỏ này có thể khiến anh hoảng sợ thì đã quá coi thường long chủ của nước H rồi.

“Đây chính là điểm yếu của các người.”

Lương Ý Hành cười khẩy, nói: “Các người hiện tại không có quyền để thương lượng điều kiện với tôi! Chỉ có thể quỳ xuống trước mặt tôi cầu xin mới có một chút cơ hội.”

Trong mắt anh ta, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng chỉ là những con ếch bị luộc, việc luộc chín chỉ là vấn đề thời gian.

Thẩm Tử Kiện và những cậu ấm khác phía sau anh ta cũng đều đầy vẻ chế nhạo.

Lúc này, Lý Khinh Hồng cưỡng ép mình phải bình tĩnh lại, nhưng đôi mắt vẫn đỏ hoe: “Ai đưa cho anh đoạn video này?”

Cô không tin năm năm trước Lương Ý Hành đã quay phim tại hiện trường, chỉ có thể là người khác quay rồi sau đó chuyển cho anh ta.

Lương Ý Hành cười nhạt một tiếng, ra lệnh: “Ai đưa cho tôi còn quan trọng sao? Bây giờ cô hãy nhanh chóng giao dự án xây dựng đô thị cho nhà họ Lương tôi.”

Anh ta đã đe dọa Lý Khinh Hồng bằng đoạn video dơ bẩn của năm năm trước, Lý Khinh Hồng không còn cách nào khác, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía Vương Nhất.

Giờ phút này, cô gửi hết tất cả hy vọng vào Vương Nhất.

Vương Nhất nhìn Lương Ý Hành với vẻ sâu xa: “Cho anh hai sự lựa chọn, lập tức xóa video gốc và nói cho tôi biết là ai đã đưa cho anh video này, nếu không thì chết.”

Giọng nói của anh mang đầy sát khí nồng nặc, lạnh đến thấu xương, nhiệt độ trong phòng riêng cũng giảm xuống mấy độ.
 
Chương 568


CHƯƠNG 568

Trong mắt Lương Ý Hành, Thẩm Tử Kiện và những cậu ấm phía sau nhất thời có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại trạng thái bình thường, nói đùa cợt: “Một tên phế vật bị đuổi khỏi nhà họ Lý như anh, chỉ có thể dựa hơi Lý Khinh Hồng mà sống, lấy tự tin đâu ra mà nói lời này?”

Thẩm Tử Kiện cũng nhìn Lý Khinh Hồng và nói: “Cô Lý, khuyên cô nên nghe lời chúng tôi đi, mấy người chúng tôi đại diện cho đỉnh cao quyền lực của Thiên An, muốn khiến các cô trắng tay chẳng qua chỉ cần vài cuộc điện thoại mà thôi.”

Không một tên công tử bột nào ở đó xem Vương Nhất ra gì, thái độ vô cùng kiêu ngạo.

Mà ánh mắt của Vương Nhất cũng từng chút từng chút trở nên lạnh lùng, hoàn toàn mất đi kiên nhẫn.

Đúng vậy, nhóm công tử bột do Lương Ý Hành và Thẩm Tử Kiện dẫn đầu này đại diện cho đỉnh cao quyền lực của Thiên An, nhắc đến hào môn quyền thế là có hai nhà.

Tuy nhiên, điều này vẫn không thể khiến Vương Nhất để tâm.

Nhà họ Kim bị diệt vong như thế nào, nhà họ Lương và nhà họ Thẩm cũng sẽ nối gót theo sau như thế.

Sắc mặt Lý Khinh Hồng tái mét, tức giận đến cực điểm.

Mặc dù tập đoàn Lệ Tinh là doanh nhiệp hạng nhất của Thiên An nhưng dù sao vẫn đang phát triển, trong mắt một số tập đoàn khổng lồ vẫn chỉ là một đứa bé, nếu công ty của nhà họ Lương và nhà họ Thẩm mưu toan đối phó với tập đoàn Lệ Tinh, quả thực dễ như trở bàn tay.

“Bây giờ đã biết sợ rồi chứ?”

Thấy Vương Nhất và Lý Khinh Hồng không nói gì, nụ cười trên mặt Lương Ý Hành càng đậm hơn, anh ta dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Cô Lý, tôi và cô kết toán một chút, cô giao ra dự án xây dựng đô thị, tôi tự nhiên sẽ xóa video đi, cô còn có thể có được tình hữu nghị với nhà họ Lương, cớ sao mà không làm chứ? Nhưng nếu cô từ chối tôi, thứ chờ đợi cô chính là thân bại danh liệt, lưu lạc đầu đường. Ngay cả một đứa trẻ ba tuổi cũng có thể đưa ra sự lựa chọn, cô Lý không phải không biết đấy chứ?”

Nhìn Lương Ý Hành tỏ vẻ nắm chắc phần thắng trong tay, Vương Nhất lắc lắc đầu, lập tức mất đi sự hứng thú thương lượng với anh ta, trực tiếp gọi điện thoại cho La Chí Viễn.

Lương Ý Hành, Thẩm Tử Kiện và một đám thiếu gia cũng không ngăn cản, ngược lại còn cười mỉm nhìn Vương Nhất gọi điện thoại, bọn họ muốn biết một tên phế vật bị đuổi khỏi cửa có thể mời đến ‘nhân vật lớn’ nào.

Tuy nhiên, điện thoại còn chưa được kết nối, phía ngoài phòng riêng truyền đến một hồi âm thanh lanh lảnh của giày cao gót gõ xuống nền nhà.

Cạch cạch cạch…

Bước chân nhanh chóng nhưng trầm ổn có lực, không khó để đoán ra đây là một nữ cường nhân mạnh mẽ kiên cường.

Rầm…

Khoảnh khắc tiếp theo, cửa phòng riêng bị mở ra.

Một phụ nữ cổ điển trong bộ sườn xám màu tím sải bước vào.

Mái tóc dài buông xõa, ánh mắt lạnh lùng, toàn thân phát ra khí chất mạnh mẽ, đảo mắt nhìn tất cả mọi người trong phòng riêng.

Khi người phụ nữ này bước vào, Lương Ý Hành, Thẩm Tử Kiện và một đám công tử bột đều biến đổi sắc mặt.

“Kim Thúy Như ?”

Vương Nhất cũng hơi kinh ngạc nhìn Kim Thúy Như đột nhiên xuất hiện, sau đó cúp điện thoại.

“Các vị, dự án xây dựng đô thị của tập đoàn Lệ Tinh là thứ tôi nhìn trúng trước, hy vọng các vị nể mặt tôi một chút.”
 
Chương 569


CHƯƠNG 569

Con mắt xinh đẹp của Kim Thúy Như liếc nhìn qua tất cả mọi người, giả vờ tươi cười mà nói: “Đừng đoạt thức ăn nơi miệng hổ!”

Những lời của Kim Thúy Như ngắn gọn mà rõ ràng, nhưng tất cả những cậu ấm có mặt đều ớn lạnh vô cớ.

Đặc biệt là Lương Ý Hành và Thẩm Tử Kiện càng cảm nhận được ý đe dọa nồng đậm trong lời nói.

Kim Thúy Như, cô ta bắt đầu hứng thú đến tập đoàn Lệ Tinh từ lúc nào vậy?

Nói xong câu này, Kim Thúy Như hất mái tóc dài, đi về Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

Hai bắp đùi đẫy đà trắng bóc như ẩn như hiện sau đường xẻ tà cao cao của bộ sườn xám, khiến người ta miên man bất định.

Đi theo phía sau là một người phụ nữ tóc ngắn có vẻ như là thư ký, mặc một bộ đồ công sở màu đen, trang điểm theo phong cách OL tiêu chuẩn, nhưng từ trên người cô ta, Vương Nhất lại cảm nhận được một luồng khí cực kỳ khủng bố, đoán rằng thực lực của cô ta không thua kém gì Lãnh Nhan.

Về phần những cậu ấm hơi non yếu nương tựa vào thế lực kia lại bị choáng váng trước vẻ đẹp của Kim Thúy Như, ai nấy đều ngây người nhìn Kim Thúy Như với bộ đồ sườn xám.

“Tránh ra.”

Kim Thúy Như hơi nhướn mắt, lạnh lùng nói.

Giọng nói bình tĩnh nhưng mang theo vẻ uy nghiêm không thể cự tuyệt.

Tên công tử bột kia vội vàng nhường đường, lần lượt một người, hai người, ba người…

Kim Thúy Như thẳng bước tiến tới, không gặp trở ngại, những nơi đi qua, tất cả đám thiếu gia đều nhường đường, tránh người phụ nữ xinh đẹp như tránh mãnh thú.

Cuối cùng, ngay cả Lương Ý Hành và Thẩm Tử Kiện cũng phải nhường đường cho Kim Thúy Như, đưa mắt nhìn theo phong thái chậm rãi bước đến trước mặt Vương Nhất của cô.

“Lại gặp nhau rồi.”

Trên khuôn mặt Kim Thúy Như hiện lên một ý cười hời hợt, nói với Vương Nhất.

Vương Nhất gật gật đầu nhưng không nói gì.

Lý Khinh Hồng ở bên cạnh, mà Kim Thúy Như lại có thân phận nhạy cảm, Vương Nhất cũng không tiện tiếp xúc quá nhiều với cô ta.

Kim Thúy Như cũng không để tâm, lại nhìn về phía Lý Khinh Hồng, nụ cười không khỏi mang theo vẻ đùa cợt: “Lúc tôi quen biết cô, cô chưa từng nhếch nhác thảm hại như vậy, hôm nay thật sự là mở mang tầm mắt rồi.”

Lý Khinh Hồng cũng đã khôi phục lại trạng thái bình thường, vẻ mặt lạnh lùng và không nói gì.

Cô ta đột nhiên quay đầu lại, trừng mắt nhìn Vương Nhất một cái, ý chất vấn hiện lên không chút che đậy.

Vương Nhất sững sờ, sau đó lắc đầu cười khổ, Lý Khinh Hồng chắc chắn lại tưởng rằng Kim Thúy Như là do mình gọi đến.

Lần này anh thực sự bị oan.

“Các vị thiếu gia, phòng bao riêng này chỉ có chút lớn như vậy, các anh không cảm thấy hơi chật chội sao?”
 
Chương 570


CHƯƠNG 570

Kim Thúy Như tao nhã ngồi xuống, đột nhiên chậm rãi mở miệng, lời nói ra lại khiến sắc mặt của Lương Ý Hành, Thẩm Tử Kiện và các cậu ấm khác trở nên u ám.

Đây là lệnh đuổi khách muốn đuổi họ đi đây mà…

“Thúy Như, một khoảng thời gian không gặp, cô lại bá đạo hơn không ít nhỉ.”

Sắc mặt của Lương Ý Hành u ám, kìm nén sự tức giận mà nói, giọng điệu lại không còn kiêu ngạo như trước nữa.

Lý Khinh Hồng và Kim Thúy Như, hai viên ngọc sáng trong giới thương nhân Thiên An, sở dĩ Lương Ý Hành có thể khiến Lý Khinh Hồng thỏa hiệp chính là vì anh ta có đoạn video cô bị vấy bẩn năm năm trước, thế nhưng đối với Kim Thúy Như, anh ta lại không có cách nào.

Ông nội của anh ta, Lương Nam Lĩnh từng nói một câu: Sinh con trai nên giống Lương Ý Hành, nuôi con gái phải giống Kim Thúy Như.

Ông ta đặt Lương Ý Hành và Kim Thúy Như ngang hàng như vậy để động viên khích lệ cháu mình, nhưng chỉ có Lương Ý Hành biết rằng anh ta không bằng Kim Thúy Như.

Kim Thúy Như liếc xéo anh ta một cái, lạnh lùng nói: “Ngày đầu quen biết tôi sao?”

Lời này vừa nói ra, cả đám công tử bột đều u ám sắc mặt, cơ mặt Lương Ý Hành co giật dữ dội.

Anh ta vốn muốn thắt chặt quan hệ với Kim Thúy Như, thế nhưng Kim Thúy Như lại hoàn toàn không nể mặt anh ta.

Nếu đã như vậy, anh ta cũng sẽ không để cho Kim Thúy Như đẹp mặt: “Thúy Như, cô muốn vì cái người suýt chút nữa trở thành chồng sắp cưới của cô mà đối đầu với tôi?”

Ánh mắt Kim Thúy Như lập tức trở nên lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lương Ý Hành.

Nói đến đây, Lương Ý Hành cũng có đủ lý do để hận Vương Nhất, nhà họ Lương và nhà họ Kim vốn là mấy đời thân nhau, Lương Ý Hành và Kim Thúy Như cũng là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau, gia chủ hai nhà cũng đồng ý để Lương Ý Hành kết hôn với Kim Thúy Như, thân lại càng thân.

Tuy nhiên, năm năm trước lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, Kim Thúy Như dần lộ rõ tham vọng của mình, Kim Tuân, gia chủ của nhà họ Kim lúc đó lo lắng Kim Thuý Như gả vào nhà họ Lương rồi sẽ lợi dụng nhà họ Lương để thôn tính dần nhà họ Kim. Vì vậy ông ta liền nhanh chóng hủy bỏ hôn ước với nhà họ Lương, lựa chọn cho Kim Thuý Như một gia tộc nhỏ để gả vào đó.

Gia tộc nhỏ này chính là nhà họ Lý, vị hôn phu của Kim Thúy Như cũng biến thành Vương Nhất.

Mỹ nhân đến tay rồi lại phải dâng lên cho người khác, Lương Ý Hành luôn canh cánh trong lòng, nhưng Kim Thúy Như lại chẳng quan tâm đến điều đó, thậm chí còn chế nhạo một tiếng: “Thật nực cười, tôi làm việc cho người khác từ lúc nào vậy? Từ đầu đến cuối, tôi đều vì lợi ích của riêng tôi.”

Sắc mặt Lương Ý Hành âm trầm như nước, nói: “Nhưng theo tôi được biết, cô và tập đoàn Lệ Tinh không có quan hệ làm ăn đúng không?”

“Ai nói không có?”

Kim Thúy Như lập tức nhìn về phía Lý Khinh Hồng và nói: “Lúc trước, nhà họ Kim tôi tài trợ 280 tỷ cho tập đoàn Lệ Tinh, có lẽ lúc đó Thành Phong đã thay tôi truyền đạt lại một câu, 280 tỷ này coi như là tiền đặt cọc để nhà họ Kim tôi và tập đoàn Lệ Tinh hợp tác, có chuyện này không?”

Lúc này Lý Khinh Hồng mới nhớ tới chuyện này, gật đầu: “Quả thực có chuyện như vậy.”

Kim Thúy Như lại nói: “Cách đây nửa tháng, tôi đã tổ chức một hội nghị thương mại tại nhà họ Kim, tập đoàn Lệ Tinh cũng đã tham gia, tôi có thể nói với các cô rằng tôi rất hài lòng với dự án của tập đoàn Lệ Tinh, chỉ là khoảng thời gian này khá bận, không có thời gian đích thân đến Lệ Tinh một chuyến.”

Vương Nhất khẽ híp mắt lại, trong khoảng thời gian này Kim Thúy Như thật sự rất bận, nhà họ Kim diệt vong, cô ta nhất định đang bận thu mua những tài sản khác của nhà họ Kim.

Lý Khinh Hồng lại không nhận ân tình này, theo cô ta thấy, Kim Thúy Như không khác gì đám người Lương Ý Hành, bọn họ đều đến vì dự án xây dựng đô thị.
 
Chương 571


CHƯƠNG 571

“Nhưng tôi nhớ rằng Phương Huệ hình như không lên sân khấu để cạnh tranh. Cô dựa vào đâu để nhận định rằng dự án của Lệ Tinh tôi là tốt nhất?” Cô ta lạnh lùng chất vấn.

“Chuyện này còn cần phải nhận định sao?”

Kim Thúy Như cười cười, sau đó nhìn Vương Nhất đầy ẩn ý, nói: “Dự án xây dựng đô thị thuộc về Lệ Tinh cô, ai lại có thể so sánh được với dự án xây dựng đô thị trong tay cô chứ?”

“Hội nghị thương mại chỉ là làm màu, kể từ khi cô đầu tư vào 280 tỷ là đã nhận định rằng dự án xây dựng đô thị sẽ thuộc về Lệ Tinh, đúng không?” Ánh mắt Lý Khinh Hồng trở nên lạnh lùng.

“Tôi không có khả năng biết trước tương lai, tổng cộng phân thành hai bước.”

Kim Thúy Như có vẻ rất hứng thú với việc tranh đấu với Lý Khinh Hồng, cô ta giơ hai ngón tay ra nói: “Bước đầu tiên là đầu tư 240 tỷ làm tiền đặt cọc, tôi nói rồi, tôi ném ra 240 tỷ, Lệ Tinh cô có được dự án tốt nào, Kim Thị đều sẽ là người tham dự, cô đã đồng ý.”

“Lúc đó tôi không biết cô sẽ có được dự án xây dựng đô thị, cho đến khi tên đần độn Kim Thành Vũ kia đề cập đến chuyện này tôi mới biết có thứ gọi là dự án xây dựng đô thị này, vì vậy muốn đánh cược một lần, thế mà lại cược trúng.”

Kim Thúy Như híp mắt cười vui vẻ: “Hai chúng ta từ hồi đại học đã bắt đầu đấu nhau rồi, đấu lâu như vậy cũng chưa từng hợp tác qua, vì vậy, tôi muốn thử xem sao.”

Sắc mặt Lý Khinh Hồng u ám, không nói lời nào, Vương Nhất cũng quan sát kỹ Kim Thúy Như.

Thật sự là cược một ván sao?

Vương Nhất không tin.

Trong này vẫn còn nhiều điều Kim Thúy Như chưa nói, chẳng hạn như nói với Kim Thành Vũ rằng tin tức Văn Thái chính là chủ sở hữu của tòa nhà Quốc Tế là không đúng, gửi tặng 240 tỷ tiền phí tài trợ từ Kim Thị, Kim Thúy Như liền bắt đầu chơi một ván cờ lớn.

Mọi người đều là quân cờ trong bàn cờ của cô ta, bao gồm cả Vương Nhất anh cũng vậy.

Văn Thái và Kim Thành Vũ là bia đỡ đạn của cô ta, lúc có được thu hoạch, cô ta không tốn chút sức lực nào mà vẫn có được quyền khai phá dự án xây dựng đô thị.

Trước đây, Vương Nhất chưa từng tận mắt chứng khiến Kim Thúy Như bày mưu tính kế, thả con săn sắt bắt con cá rô. Hiện tại, anh cuối cùng đã hiểu tại sao Kim Thúy Như lại được gọi là ‘yêu nữ’ rồi.

Tên gọi yêu nữ, danh xứng với thực.

Kim Thúy Như đã nói ra kế hoạch mà cô ta luôn giấu kín trong lòng, Lý Khinh Hồng cũng hiểu ra mình đã rơi vào bẫy của Kim Thúy Như.

Có điều, cô ta cũng không tức giận lắm, với quy mô và lĩnh vực liên quan hiện tại của Lệ Tinh, không thể một mình làm nổi dự án xây dựng đô thị, nhất định phải tìm đối tác hợp tác.

So với sự làm việc thận trọng, bày mưu tính kế, dựa vào năng lực khiến người khác tâm phục khẩu phục của Kim Thúy Như, việc làm tiểu nhân lấy video ra để uy hiếp cô của Lương Ý Hành mới càng khiến người khác kinh tởm hơn.

Vương Nhất cũng tâm phục khẩu phục cô ta, cho dù anh đã thay da đổi thịt cũng không thể không thừa nhận rằng, muốn đối phó với Kim Thúy Như, quả thực không phải là chuyện dễ.

Mạnh như anh còn bị Kim Thúy Như coi như quân cờ mà không biết gì chứ đừng nói đến người khác.

Giờ phút này, đôi mắt xinh đẹp của Kim Thúy Như lóe lên tia sáng, như có những vì sao khảm vào trong mắt cô ta, long lanh động lòng người. Từ trong mắt cô ta, Vương Nhất nhìn thấy sự chinh phục, nhìn thấy sự tham vọng.

Nếu cô ta là con trai, thành tựu sẽ càng lớn hơn hiện tại.
 
Chương 572


CHƯƠNG 572

Giữa đường nhảy ra một cô Kim Thúy Như đã phá hỏng kế hoạch của Lương Ý Hành, sắc mặt anh ta lúc thì trở nên tái mét, lúc thì trở nên tím bầm, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm Kim Thúy Như: “Đây chỉ là kế hoạch của cô mà thôi, chuyện gì cũng phải xếp theo thứ tự trước sau.”

Nụ cười trên mặt Kim Thúy Như biến mất, cô ta lạnh lùng liếc nhìn Lương Ý Hành một cái: “Anh muốn đấu với tôi?”

Vẻ lạnh lùng trong đôi mắt khiến sắc mặt Lương Ý Hành hơi thay đổi, nhưng nghĩ đến anh ta không chỉ có một mình mà là cả bang hội Thiên An, trong lòng có chút bình tĩnh lại.

“Thúy Như, tôi không muốn trở thành kẻ thù của cô, nhưng cô cũng đừng quá nóng vội, nhà họ Kim đã diệt vong rồi, một mình cô có mạnh đến đâu cũng địch không nổi một gia tộc.”

“Không sai.”

Thẩm Tử Kiện cũng buông người phụ nữ trong vòng tay ra, trong mắt hiện lên chút lạnh lùng: “Cậu Lương đã hứa dự án xây dựng đô thị có một phần là của nhà họ Thẩm, cô Kim, nếu cô bằng lòng gia nhập với bọn tôi, mọi chuyện sẽ dễ thương lượng, nhưng nếu muốn dùng vũ lực cướp đoạt thì đừng trách bọn tôi không khách khí.”

Nhìn thấy hai vị thiếu gia Lương Ý Hành và Thẩm Tử Kiện của hai gia đình quyền thế lớn kiên định lập trường, những cậu ấm phía sau cũng nhao nhao bày tỏ thái độ.

“Không sai, cho dù cô đã từng huy hoàng, hiện tại cũng chẳng quả chỉ có một mình.”

“Người đoạt thức ăn nơi miệng hổ không phải là bọn tôi mà là cô.”

“…”

Kim Thúy Như không hề tức giận, ngược lại còn rót cho mình một tách trà đen, từ từ uống, khuôn mặt mang theo nụ cười tán thưởng về lời châm chọc của bọn họ như thể đang xem một bộ phim hài hước.

Vương Nhất cũng mang theo vẻ mặt lạnh lùng, không nói lời nào, lúc này hai người lại vô cùng hiểu ngầm.

Lý Khinh Hồng nhìn Kim Thúy Như với vẻ đầy ý thù địch, trong lòng lại rất khó chịu, cô ta có thể không quan tâm đến người phụ nữ khác nhưng không thể không quan tâm đến Kim Thúy Như, dù sao thì hai người họ cũng suýt chút nữa đã thành vợ chồng rồi.

Sắc mặt Lương Ý Hành u ám, anh ta nhìn Kim Thúy Như: “Có gì đáng cười?”

“Các anh… không phải thật sự nghĩ rằng tôi thoát ly khỏi nhà họ Kim rồi nên sợ các anh đấy chứ?”

Kim Thúy Như nhìn mọi người với vẻ tràn đầy hứng thú, cuối cùng ánh mắt chậm rãi dừng lại trên người Vương Nhất: “Có lẽ căn bản không cần tôi động thủ, các anh sẽ hối hận.”

“Cô nói anh ta?”

Lương Ý Hành khinh thường liếc nhìn Vương Nhất, cười khẩy, nói: “Anh ta còn không bảo vệ nổi mình, sao có thể khiến tôi hối hận được?”

Ánh mắt Kim Thúy Như chậm rãi rơi xuống chiếc điện thoại di động trong tay Lương Ý Hành, đoạn video mà Lý Khinh Hồng xóa đi chỉ là một bản sao, video gốc vẫn nằm trong tay Lương Ý Hành.

Ánh mắt cô ta đầu tiên là kinh hãi, cô ta cũng nhìn ra được video này chính là sự việc xảy ra trong đêm tân hôn của cô ta và Vương Nhất, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại: “Loại thủ đoạn đê hèn này làm sao có thể khống chế được anh ta?”

“Bây giờ công nghệ phát triển như vậy, việc làm giả một video quả thực quá đơn giản.”

Lương Ý Hành không chút sợ hãi: “Nếu cô không tin có thể lấy về phân giải, xem xem người bên trong có phải là Lý Khinh Hồng và Vương Nhất hay không!”

Anh ta lại nhìn về phía Lý Khinh Hồng, uy hiếp: “Cô Lâm, rốt cuộc chọn ai, cô phải suy nghĩ kỹ càng, một số hậu quả không phải là thứ mà cô có thể gánh chịu được.”
 
Chương 573


CHƯƠNG 573

Nhìn thấy Lương Ý Hành có chỗ dựa nên không sợ gì như vậy, Vương Nhất biết đoạn video đó là thật, năm năm trước, khi anh và Lý Khinh Hồng bị bắt cóc, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.

Tuy nhiên, anh vẫn không hề sợ hãi, chậm rãi bước tới, đến trước mặt Lương Ý Hành và đưa ra tối hậu thư: “Tôi sẽ cho anh một cơ hội cuối cùng, nói ra ai đã đưa cho anh đoạn video này.”

Lương Ý Hành không hề sợ hãi mà còn nhìn Vương Nhất với vẻ khinh thường: “Nói cho anh biết thì có thể làm được gì? Anh có thể tìm anh ta và giết chết anh ta sao?”

“Tôi có thể giết chết anh.”

Khi giọng nói lạnh lùng đến cực điểm này vừa dứt, Vương Nhất đột nhiên mở cửa sổ của tháp Thiên An ra.

Ầm…

Đột nhiên, mưa như trút nước, sấp chớp đùng đùng, từng hạt mưa giống như hạt đậu theo gió tạt vào, bắn tung tóe lên người mọi người.

Đám người Lương Ý Hành và Thẩm Tử Kiện đều kinh ngạc nhìn anh, không hiểu đang mưa to gió lớn lại mở cửa sổ ra làm gì?

Người phụ nữ trông giống như thư ký phía sau Kim Thúy Như đột nhiên cảm nhận được một luồng sát khí mạnh mẽ vượt xa cô ta, sắc mặt lập tức biến đổi lớn, bảo vệ lấy Kim Thúy Như: “Tiểu thư, cẩn thận.”

Vẻ mặt của Lý Khinh Hồng hơi thay đổi, hét lên một tiếng, đứng bật dậy: “Vương Nhất, anh muốn làm gì?”

Vù…

Lý Khinh Hồng chưa kịp nói xong thì bóng hình của Vương Nhất đã biến mất tại chỗ.

Anh hóa thành một dư ảnh, lướt qua khe hở giữa hai vị công tử bột như tia chớp, đột ngột xuất hiện trước mặt Lương Ý Hành với ánh mắt như tử thần, lạnh lùng nhìn chằm chằm anh ta.

“Anh…”

Lương Ý Hành bị dọa cho giật mình trước sự xuất hiện đột ngột của Vương Nhất, đang định lùi lại nhanh chóng thì đột nhiên, một bàn tay to lớn bóp chặt cổ họng anh ta một cách thô bạo, nhấc bổng anh ta lên.

Cảnh tượng này khiến trong lòng tất cả mọi người có mặt vô cùng chấn động, bọn họ ngẩn người nhìn Vương Nhất giống như sát thần.

Trong mắt Kim Thúy Như lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn Vương Nhất với vẻ vừa hoảng loạn vừa sợ hãi.

“Tôi có hàng nghìn cách khiến anh sống không bằng chết, anh không thể không nói.”

Trong mắt Vương Nhất lóe ra tia sáng lạnh như băng, anh nhấc Lương Ý Hành đang đầy vẻ sợ hãi đi về phía cửa sổ đã mở.

Cộp! Cộp! Cộp!

Tiếng bước chân nặng nề của Vương Nhất như nhát búa nặng đập mạnh vào buồng tim mọi người.

Thảm họa năm năm trước lại bị ghi hình lại, điều này đã kích thích sát ý của Vương Nhất.

Anh không thể chịu đựng thêm được nữa, luồng khí tội lỗi cuồn cuộn đang sinh sôi lan tràn trong lòng anh.

“Vương Nhất, mau dừng lại!” Lý Khinh Hồng dường như nhớ đến chuyện gì đó, hô lên.

Tuy nhiên, đã quá muộn rồi.

Vương Nhất nhấc Lương Ý Hành đang tái nhợt sắc mặt đến bên cửa sổ nơi gió lớn gào rít, trước ánh mắt sợ hãi của tất cả mọi người, nhấc bổng anh ta ra phía ngoài tháp Thiên An.
 
Chương 574


CHƯƠNG 574

“Đây là tầng cao nhất của tháp Thiên An, nếu anh không nói, tôi sẽ ném anh từ đây xuống.” Giọng nói của anh lạnh thấu xương.

Cùng lúc đó, bên ngoài trời mưa to gió lớn, một tia sét chói mắt rạch ngang trời

Ầm…

Tia sét cực kỳ sáng, lập tức thắp sáng toàn bộ thành phố Thiên An.

Nó cũng phản chiếu lên trên người Vương Nhất, kéo chiếc bóng của anh dài ra.

Lúc này, anh giống như sát thần.

“Không được!”

Hai mắt Lý Khinh Hồng đỏ bừng nhìn Vương Nhất giống như sát thần, vẻ mặt đều là sự đau đớn.

Lương Ý Hành thật sự làm chuyện rất quá đáng với cô, nhưng mà, cái này cũng không thể làm lý do giết người.

Cô là vợ của Vương Nhất, lúc này nhìn thấy Vương Nhất vì cô giết người, nội tâm của cô không có cảm động, chỉ có sự đau đớn.

Năm năm trước, cô và Vương Nhất cùng nhau bị bắt đến kho hàng ở bến tàu Thiên An, lúc này, thuốc trong cơ thể Vương Nhất phát tác, bên cạnh chỉ có một người phụ nữ là Lý Khinh Hồng, vì vậy, cô cũng không thể tránh khỏi bị chà đạp.

Đêm đó đối với cô mà nói, có thể nói như là địa ngục, cũng tạo thành tổn thương nghiêm trọng đối với thể xác và tinh thần của Lý Khinh Hống, nhất là sau khi biết cô còn vì vậy mà mang thai, cô còn từng có ý nghĩ muốn nhảy lầu tự sát.

Nhưng mà, cô vẫn kiên trì sống tiếp, còn sinh đứa bé trong bụng ra, đó là cốt nhục của cô và Vương Nhất

Hiện tại cuộc sống không dễ dàng gì mới tốt lên được, cô thà rằng mình bị thương, cũng không muốn Vương Nhất vì cô mà biến thành một kẻ giết người.

Giọng nói của cô giống như như đỗ quyên khóc ra máu, thê lương tới cực điểm, làm cho người nghe thương tâm, nghe đến rơi lệ.

Cơ thể của Vương Nhất cũng run lên kịch liệt, nhưng mà, anh cũng không quay đầu lại, sát khí trong lòng càng lớn hơn, gắt gao nhìn chằm chằm Lương Ý Hành, hét lớn một tiếng.

“Nói! Ai đưa video cho anh!”

Lương Ý Hành hai chân treo lơ lửng, cơ thể mất đi thăng bằng, khuôn mặt sợ hãi tột độ.

Tháp Thiên An là kiến trúc có độ cao xếp thứ ba thế giới, cao vút trong mây, dưới chân xe cộ đông đúc, nhà cao tầng nhỏ bé như con kiến, từ nơi này ngã xuống, nhất định xương cốt cũng nát vụn.

Chứ đừng nói, lúc này mưa gió gào thét, sấm sét vang dội, kiến trúc càng cao, càng dễ bị sét đánh, hiện tại mạng nhỏ của anh ta ngoài nằm trong tay Vương Nhất ra, còn phải lo lắng sẽ bị sét đánh.

Tia chớp dày đặc, chắn ngang giữa không trung, khoảng cách giữa hai người, gần như vậy — Thậm chí anh ta còn có thể nhìn thấy đường vân của tia chớp.

“Cứu với, cứu với”

Cả người Lương Ý Hành đã bị mưa to xối ướt, tóc ướt mà dính loạn vào nhau, ngay cả mắt cũng không mở ra được, lớn tiếng kêu cứu.

Nhưng mà, tháp Thiên An thật sự quá cao, một người Lương Ý Hành treo ở phía trên, tựa như con kiến hôi, căn bản không ai nhìn thấy.

Ánh mắt Vương Nhất càng lạnh hơn, trước khi Lương Ý Hành nói ra, anh sẽ không buông tay.

“Tôi đếm ba tiếng, nếu như anh không nói, vậy thì nói tạm biệt với thế giới này đi.”

Giọng nói lạnh lùng của anh vừa dứt, thì bắt đầu đếm ngược
 
Chương 575


CHƯƠNG 575

“Ba”

“Vương Nhất, anh biết mình đang làm cái gì không?”

Phía sau, truyền đến tiếng quát lớn vừa sợ vừa giận của Thẩm Tử Kiện: “Anh ta là cậu chủ nhà họ Lương, người trực tiếp thừa kế đời sau của nhà họ Lương, anh dám giết anh ta, nhà họ Lương sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”

Mặc dù đang quát lớn, nhưng trong lời nói của anh ta tràn ngập sự sợ hãi, càng giống như ngoài mạnh trong yếu.

Vương Nhất ngừng đếm ngược, cả người lẳng lặng đứng như tượng điêu khắc.

Thẩm Tử Kiện cho rằng Vương Nhất biết sợ, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nói: “Có chuyện gì từ từ nói, trước tiên anh bỏ ý định đó đi, bây giờ quay đầu lại, còn kịp.”

Thẩm Tử Kiện vừa dứt lời, lập tức nghe thấy Vương Nhất trầm thấp cười cười.

Thân hình anh cao ngất, giống như có thể chống lại năm tháng, vĩ đại chọc trời.

“Xin lỗi, xương cổ tôi không tốt, không thích quay đầu lại.”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người lại trở nên tái nhợt, thật vất vả mới buông lòng xuống, giờ một lần nữa treo cao lên.

Toàn bộ xung quanh phòng ăn, đều quanh quẩn lời nói đầy sát ý của Vương Nhất

“Năm năm, trong năm năm này, vợ con tôi luôn bị người hãm hại, Vương Nhất tôi không hận trời, không hận đất, chỉ hận người khác lấy vợ con tôi ra uy hiếp tôi, hôm nay, nếu anh ta không nói thật, toàn bộ nhà họ Lương đều sẽ chôn cùng anh ta!”

Cùng với những lời này, người phụ nữ ăn mặc như thư ký phía sau Kim Thúy Như bỗng nhiên run rẩy, ngay cả giọng nói, cũng mang theo sự run rẩy đi sâu vào trong người.

“Cô chủ, người này… Nghìn vạn lần không nên chọc, anh ta là cường giả tuyệt thế!”

Có chút uy áp, chỉ có người ở trong tình thế mới có thể cảm nhận được, cô cảm thấy bản thân đã tính là cao thủ, nhưng giờ phút này ở trước sự nổi giận của Vương Nhất, cô vẫn nhỏ yếu như con kiến.

Sắc mặt Kim Thúy Như cũng khẽ biến, nhìn về phía Vương Nhất, sắc mặt phức tạp thì thào tự nói: “Vương Nhất, năm năm này, rốt cuộc anh đã trải qua những gì…”

Cô ta tra qua thông tin của Vương Nhất, từ khi anh sinh ra đến bây giờ đều có thông tin, duy chỉ có thời gian năm năm kia, là trống rỗng.

Dù cho cô ta sử dụng bất kỳ quan hệ nào, cũng không tìm được, giống như trong năm năm này, Vương Nhất bốc hơi khỏi thế giới này vậy.

Người như vậy, chỉ có hai kết quả, hoặc là ẩn cư núi rừng, ngăn cách với thế giới bên ngoài, hoặc là… Thân phận của anh cao đến khó có thể tưởng tượng được!

Thời gian hai giây trôi qua rất nhanh, khóe miệng Vương Nhất hiện lên một nụ cười lạnh lùng.

“Hết thời gian rồi, đi chết đi”

Nói xong, lập tức buông lỏng cổ Lương Ý Hành ra.

Thời gian giống như dừng lại ở một khắc, đồng tử Lương Ý Hành co rút lại, sắc mặt những người khác cũng biến đổi.

Khoảnh khắc Vương Nhất buông tay, Lương Ý Hành cảm thấy thế giới trong nháy mắt vô cùng yên tĩnh, anh ta giống như rơi vào trong biển, thân thể nhanh chóng rơi xuống.
 
Chương 576


CHƯƠNG 576

Phục hồi tinh thần lại, anh ta liều lĩnh gào thét một tiếng: “Không – -”

Anh ta còn chưa trở thành gia chủ của nhà họ Lương, anh ta còn chưa kết hôn, anh ta còn chưa hưởng thụ hết dược thế giới tốt đẹp lại đầy tội ác này… Anh ta còn có rất nhiều chuyện chưa làm, không thể cứ như vậy chết đi!

Bỗng nhiên, cơ thể anh ta như bị ai đó kéo mạnh lại, dừng lại một chút.

Anh ta nhịn không được mở mắt, khoảnh khắc mở mắt, thiếu chút nữa bị dọa ngất đi.

Xe cộ trên đầu nhỏ bé như bụi bậm, chỉ có ánh sáng xanh xanh đỏ đỏ, đầu anh ta chạm đất, treo ngược dưới tháp Thiên An.

Trong khoảnh khắc anh ta sắp ngã xuống, Vương Nhất một tay bắt được chân Lương Ý Hành, ánh mắt lạnh lẽo nhìn anh ta: “Cảm giác được sự chết chóc rồi chứ?”

Đổng Ý Hành khuôn mặt sợ hãi, không còn sức lực để nói chuyện.

“Lần tới, tôi sẽ không kéo anh lại nữa đâu.”

Câu nói tiếp theo của Vương Nhất, lại như tuyên án tử hình cho anh ta, khiến Lương Ý Hành sợ hãi cực độ.

Sức lực giữ lại của Vương Nhất càng ngày càng giảm, Lương Ý Hành có thể rõ ràng cảm nhận được thân thể của anh ta đang không ngừng trượt xuống.

Cuối cùng, anh ta sụp đổ, lớn tiếng nói: “Tôi nói! Tôi nói! Đừng để tôi rơi xuống!”

Vương Nhất một lần nữa nắm chặt mắt cá chân của anh ta, lạnh lùng nhìn anh ta.

Bụng Lương Ý Hành không ngừng dùng sức, cuộn cơ thể lên trên, dùng hết khí lực lớn nhất nói: “Tôi cũng không biết anh ta là ai, chỉ biết là anh ta mang mặt nạ dơi, cho nên biệt danh của anh ta cũng là ‘con dơi’.”

Tuy rằng tiếng nói của Lương Ý Hành rất lớn, nhưng tiếng mưa gió bên ngoài càng lớn, cho nên chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy.

Nhưng mà, trong mắt Vương Nhất vẫn hiện diện sự lạnh lùng, bởi vì thông tin này này, có cũng như không.

Lương Ý Hành đột nhiên rống to tiếng: “Tôi không có lừa anh, anh ta thật sự được gọi là Con Dơi, tôi thật sự chỉ biết nhiêu đó thôi!”

Vương Nhất nhìn ra anh ta cũng không nói dối, lập tức chau mày, người đàn ông mang mặt nạ dơi, làm sao để tìm ra anh ta?

Trong đầu không có bất kỳ đầu mối nào, Vương Nhất dứt khoát không nghĩ nữa, ánh mắt một lần nữa trở nên lạnh lẽo: “Cho dù anh nói là thật, anh dùng video uy hiếp vợ tôi, còn bắt cô ấy quỳ xuống, đây cũng là thật, anh vẫn phải chết!”

Nghe vậy, ánh mắt Lương Ý Hành một lần nữa trở nên hoảng sợ: “Không! Tôi đã nói hết những gì tôi biết cho anh rồi, anh không thể giết tôi!”

Nhưng mà, Vương Nhất vẫn không có động tĩnh gì, lệ khí trong lòng, thôi thúc anh giết chết Lương Ý Hành.

Đang lúc anh muốn buông tay, bỗng nhiên, một cái ôm ấm áp đến từ phía sau.

Cùng lúc đó, còn có tiếng nỉ non tuyệt vọng của Lý Khinh Hồng.

“Dừng tay đi, coi như là vì em và Tử Lam, không nên giết người.”

Giọng nói của Lý Khinh Hồng giống như một dòng suối mát, trong nháy mắt phá tan lệ khí điên cuồng sinh sôi trong nội tâm Vương Nhất.

Cơ thể anh khựng lại, chung quy cũng không có ý định ném Lương Ý Hành xuống, nhưng là cũng không có đem hắn kéo lên, để cho anh ta không chết không sống treo như thằn lằn vậy.
 
Chương 577


CHƯƠNG 577

Bên ngoài mưa gió càng ngày càng lớn hơn, tiếng sấm gào thét, giống như muốn hủy diệt thế giới đầy tội ác này, nhưng nội tâm Vương Nhất lại vô cùng yên tĩnh, không nhúc nhích, cứ để cho Lý Khinh Hồng ôm.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, anh cảm nhận được bả vai của Lý Khinh Hồng đang khẽ rung động.

Cô cố gắng nhịn tiếng khóc đi, nhưng vẫn bị Vương Nhất nhận ra.

anh nhìn tia chớp không ngừng lóe ra, giọng nói trầm thấp, cũng có chút bất đắc dĩ: “Anh đã hứa, sẽ không để em khóc nữa, sao em lại khóc nữa rồi?”

Lý Khinh Hồng nín khóc mỉm cười, nhưng hai mắt vẫn đỏ như trước, ôm Vương Nhất ôm chặt hơn: “Em không muốn anh giết người, mặc kệ người khác đối xử với chúng ta như thế nào, chúng ta cũng không thể làm như vậy, anh có Tử Lam, còn có em — chúng em năm năm qua không có anh, bây giờ không muốn lại mất đi anh nữa.”

Vương Nhất không nói gì, nặng nề nhắm mắt lại.

Lúc Vương Nhất trầm mặc, toàn bộ phòng ăn cũng một khoảng không yên tĩnh, Kim Thúy Như, Thẩm Tử Kiện, tất cả các cậu chủ của các nhà khác đều tâm tình phức tạp, hoặc sợ hãi nhìn anh.

Sau đó, tất cả mọi người phát hiện, sát ý lạnh như băng trong phòng, giống như thủy triều, rút lui từng chút từng chút một.

Khi Vương Nhất mở mắt lần nữa, trên người anh không còn sát khí nữa, trên mặt còn mang theo một nụ cười nhu hòa: “Được, anh đồng ý với em, không giết người.”

Trong lúc nói chuyện, cổ tay vừa dùng sức, Lương Ý Hành nửa sống nửa chết bị treo ở bên ngoài đã được Vương Nhất ném trở vào.

Chỉ là, anh ta mặt mũi tràn đầy sợ hãi, hai mắt dại ra, ngay cả sức lực đứng lên cũng không có.

Vương Nhất ngay cả nhìn cũng không nhìn anh ta một cái, chậm rãi xoay người lại, nhu hòa nhìn Lý Khinh Hồng: “Anh chỉ là không muốn người khác làm tổn thương em.”

“Em cũng vậy”

Lý Khinh Hồng đỏ mắt nói: “Kỳ thật, nếu như thời gian quay ngược trở lại năm năm trước, em vẫn sẽ không chùn bước cứu anh.”

Cả người Vương Nhất chấn động, trên mặt lại hiện lên vẻ áy náy.

Đây chính là Lý Khinh Hồng, từ đầu đến cuối, cô luôn là một người lương thiện.

“Hừ.”

Kim Thúy Như ở một bên nhìn Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đang ôm nhau, trên khuôn mặt cổ điển cũng hiện lên vẻ không vui, nặng nề hừ một tiếng, mắt lạnh nhìn về phía Thẩm Tử Kiện và những cậu chủ kia: “Mấy cậu còn không mang anh ta đi?”

Thẩm Tử Kiện lúc này mới chợt giật mình phản ứng lại, sắc mặt âm ngoan nói một câu: “Chuyện này chưa xong đâu!”

Sau đó nhanh chóng đỡ Lương Ý Hành sợ tới mức đi không được đứng lên, rời khỏi phòng ăn.

Những anh chàng công tử khác thấy thế, cũng trong nháy mắt giống như mất đi người cầm đầu, vội vàng chạy trốn.

Tâm tình Kim Thúy Như lúc này mới thoáng tốt lên một chút, nhưng vẫn là vẻ mặt tối tăm.

Thư ký phía sau tò mò nhìn Vương Nhất một cái, trong mắt kinh ngạc, xem ra, cô chủ rất quan tâm người đàn ông này…
 
Chương 578


CHƯƠNG 578

Theo Lương Ý Hành, Thẩm Tử Kiện cùng một đám người công tử kia rời đi, cảm xúc của Lý Khinh Hồng cũng ổn định lại.

Vừa nghĩ tới trước mắt bao người, mình lại chủ động ôm Vương Nhất, còn nói lời động tình như thế, hai má Lý Khinh Hồng lập tức ửng đỏ, phản xạ có điều kiện, đẩy Vương Nhất ra.

Vương Nhất cũng không thèm để ý, chuyện năm năm trước giống như ác mộng hành hạ Lý Khinh Hồng, nhưng mà, quan hệ của hai người cũng bởi vậy tiến thêm một bước.

Nhưng trong trường hợp này, có một bóng đèn siêu lớn, nên cũng không mấy tuyệt vời nữa rồi.

Vì vậy Vương Nhất nhìn về phía Kim Thúy Như, nói: “Cô Kim, chẳng lẽ cô không cảm thấy, bây giờ cô đang rất sáng rất sáng sao?”

Kim Thúy Như lạnh mặt, hai tay ôm ngực, hừ lạnh một tiếng: “Vương Nhất, anh thật đúng là vô tình, tôi tốt bụng giúp anh, anh lại còn chê tôi làm bóng đèn.”

Vẻ mặt Vương Nhất cũng xấu hổ, chỉ có thể trầm giọng nói một câu: “Xin lỗi.”

Nhưng Kim Thúy Như vẫn không có ý đi, ngược lại chủ động đi tới trước mặt Vương Nhất, liếc Lý Khinh Hồng một cái, nói: “Video này, cô định giải quyết như thế nào? video gốc trong tay Lương Ý Hành, hình như là thật.”

Nhắc tới cái này, ánh mắt Vương Nhất cũng trở nên thâm thúy: “Xem ra phải tự mình đi tới nhà họ Lương một chuyến.”

“Mục đích của nhà họ Lương chẳng qua đơn giản chỉ là hạng mục xây dựng thành phố, nhưng hạng mục xây dựng thành phố không thể giao cho bọn họ được.”

Lúc này Lý Khinh Hồng cũng khôi phục bình tĩnh, lạnh lùng nói: “Cho dù video trong tay anh ta là thật, cũng chỉ là một cái video mà thôi, không ảnh hưởng đến chuyện lớn.”

“Cô Kim, rất cảm ơn cô đã ra tay hỗ trợ.”

Dừng một chút, cô lại nhìn về phía Kim Thúy Như, thản nhiên nói: “Cô ra mặt, đơn giản cũng là vì hạng mục xây dựng thành phố, Lý Khinh Hồng tôi không phải là người vong ân phụ nghĩa, đồng ý với cô, nhất định sẽ làm được, hạng mục xây dựng thành phố, tôi sẽ hợp tác với cô.”

Kim Thúy Như nhíu mày: “Cô thật sự cho rằng tôi vì hạng mục xây dựng thành phố mới đặc biệt chạy tới đây sao?”

“Chẳng lẽ không phải sao?”

Mặt Lý Khinh Hồng trầm xuống, giọng nói cũng đầy uy nghiêm.

Vương Nhất đứng ở giữa hai cô gái bỗng nhiên sửng sốt, anh kinh ngạc phát hiện, không khí trong phòng dần dần trở nên khẩn trương, còn trở nên có chút kì lạ.

Hai cô gái giằng co không dứt, cuối cùng, Kim Thúy Như thu hồi ánh mắt, không dấu vết quét Vương Nhất một cái: “Anh theo tôi ra ngoài, tôi có lời muốn nói với anh?”

Lý Khinh Hồng nhất thời không vui, cảnh giác nhìn chằm chằm Kim Thúy Như: “Có cái gì mà không thể ở đây nói.”

Kim Thúy Như cũng không giải thích gì, chỉ nhìn Vương Nhất nói: “Chuyện tình báo này liên quan đến người đứng sau màn quay đoạn video này, anh không nghe, thì đừng có mà hối hận.”

Vương Nhất trầm mặc trong chốc lát, vẫn đi theo ra ngoài: “Xin lỗi, Khinh Hồng.”

Chẳng biết tại sao, sau khi chuyện này xảy ra, anh luôn có cảm giác bất an như mưa gió sắp tới, một chút tin tức cũng không thể bỏ qua.

Kim Thúy Như và Vương Nhất đi tới bên ngoài phòng ăn, thấy bốn bề vắng lặng, nhỏ giọng nói: “Đối thoại vừa rồi, mặc dù tôi không nghe thấy, nhưng hẳn là không khác tình báo trong tay tôi là mấy, giao video cho Lương Ý Hành, hẳn là một người đàn ông tên ‘Con Dơi’.”
 
Chương 579


CHƯƠNG 579

Ánh mắt Vương Nhất ngưng lại: “Cô biết được cái gì rồi?”

Con Dơi, hai chữ này, anh có thể tin tưởng không có người thứ ba nghe được, lại từ miệng Kim Thúy Như nói ra, nói rõ trên tay cô ta cũng nắm giữ một chút tin tức.

Vẻ mặt Kim Thúy Như ngưng trọng: “Từ tối hôm đó anh nhắc tới chuyện bắt cóc với tôi, tôi đã bắt đầu bắt tay vào điều tra, là tôi làm, tôi sẽ không phủ nhận, nhưng không phải tôi làm, có người muốn giá họa lên đầu tôi, tôi cũng sẽ không làm oan thị kính.”

“Sau đó, đúng thật là tôi đã phát hiện ra cái gì”.

Dừng một chút, Kim Thúy Như chậm rãi nói: “Năm năm trước, từng có một tổ chức đen thần bí ở lại Thiên An gọi là “Võng Lượng”, Con Dơi kia, chính là người của Võng Lượng.”

Võng Lượng!

Khi Kim Thúy Như nhắc tới hai chữ này, cả người Vương Nhất chấn động, khí lạnh trong đáy mắt càng nhiều hơn.

Đây không phải là tổ chức thần bí mà anh vẫn luôn tìm kiếm sao?

….

Mưa vẫn to như cũ, không ngừng rơi, bầu trời giống như bị phá một lỗ hổng lớn, nước mưa không ngừng rơi xuống.

Dưới sự nâng đỡ của Thẩm Tử Kiện và một đám đám công tử kia, Lương Ý Hành đi lên một chiếc SUV màu đen.

“Vương Nhất… Tôi nhất định phải khiến anh ta chết đi…”

Vừa ngồi vào trong xe, cả người anh ta lập tức run rẩy, cả khuôn mặt vặn vẹo đến cực điểm, nắm tay càng nắm chặt, giống như cạn kiệt sức lực mà đè nén nội tâm sợ hãi cùng với sự phẫn nộ.

Thẩm Tử Kiện sắc mặt cũng âm trầm nói: “Chuyện này không thể cứ như vậy mà xong, nếu bọn họ không sợ, vậy cho bọn họ thấy được cái đáng sợ hơn đi!”

Anh ta ở bên cạnh Lương Ý Hành ghé vào lỗ tai nói cái gì đó, vẻ mặt Lương Ý Hành, cũng là chợt trở nên thâm hiểm hơn.

Sau khi chia tay với Kim Thúy Như, Vương Nhất một lần nữa trở lại phòng ăn.

Lúc này, nhân viên phục vụ đã mang thức ăn tinh xảo lên, còn tặng một chai rượu vang hảo hạng.

Phòng ăn cách âm vô cùng tốt, chuyện xảy ra bên trong phòng ăn, căn bản không có ai biết.

Vương Nhất nhìn món ngon trên bàn, cười nói: “Ăn đi, đồ ăn ở đây cũng được lắm.”

Lý Khinh Hồng lại không thèm ăn chút nào, trên mặt tràn ngập vẻ lo lắng: “Cô ấy nói gì với anh?”

Vương Nhất rơi vào trầm mặc, trong lòng cân nhắc một chút, vẫn quyết định không cho Lý Khinh Hồng biết.

“Sau lưng chuyện này còn có rất nhiều chuyện kì quái, Kim Thúy Như nói với anh một số vấn đề chi tiết.” Vẻ mặt Vương Nhất hòa hoãn nói.

Lý Khinh Hồng không nói gì, chỉ nhìn mưa gió ngoài cửa sổ, xoa xoa huyệt thái dương có chút đau nhức, lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Nhìn gương mặt xinh đẹp gần kề bên mình, nội tâm Vương Nhất cũng áy náy, nhưng nhiều hơn, cũng là sự kiên quyết.

“Khinh Hồng, em yên tâm đi, chuyện này, anh sẽ tra ra manh mối.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom