Cập nhật mới
Chương 4034


“Tề…Tề Thiên Thư Viện chính là do nhà họ Khổng lập nên, cậu ấy chính là môn đồ của Khổng Thánh! Cậu ấy giết mấy người bình thường thì có làm sao? Cậu…”

 

“Bốp!”

 

Tiêu Chính Văn giơ chân đạp xuống lồng ngực của Cao Vũ, khiến ông ta lọt hẳn vào trong lớp bùn nhão.

“Tôi không muốn biết hắn có quan hệ thì với Khổng Khưu, tôi chỉ hỏi ông, hắn có địa vị gì?”

 

Khi âm thanh xương cốt gãy vụn vang lên, Cao Vũ kinh hoảng nhìn Tiêu Chính Văn, mồ hôi lạnh và máu tươi men theo trán nhỏ xuống bên dưới.

 

“Lẽ nào Thiên Cung Bắc Cực mấy người đều là con chó săn của Khổng Thị hay sao?”

 

Tiêu Chính Văn lại tăng thêm lực chân, nói.

 

“Không…Thiên Cung Bắc Cực chúng tôi…không có liên quan gì với…với nhà họ Khổng!”

 

Cao Vũ lớn tiếng gào lên.

 

“Ồ? Không có quan hệ gì với nhà họ Khổng? Vậy được, ông đi đánh cho hắn tàn phế, nếu không thì chân tay của ông sẽ đứt lìa theo đấy!”, Tiêu Chính Văn chỉ vào Lưu Trường An đã bị đánh cho không còn hình người từ lâu.

 

Cao Vũ nghe vậy thì cả người chợt ngây ngốc!

 

Lưu Trường An là người của Tề Thiên Thư Viện, hơn nữa nhà họ Phương cũng có quan hệ thân thiết với nhà họ Khổng, nếu không cũng sẽ không cử đầy tớ trong nhà tới cắt sửa vườn cây cho nhà họ Phương!

 

Hơn nữa, bối cảnh của Lưu Trường An không hề đơn giản, chỉ cần ông ta dám ra tay, thế lực sau lưng Lưu Trường An sẽ có thể nghiền cho ông ta ra bã!

 

Thế nhưng nếu như không ra tay, Tiêu Chính Văn sẽ có thể biến ông ta thành phế nhân bất cứ lúc nào!

 

Lúc này, bên trong Thiên Cung Bắc Cực cũng có không ít người chú ý tới tất cả mọi người xảy ra ở cổng, đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía Tiêu Chính Văn!

 

Dù gì Thiên Cung Bắc Cực cũng đã tồn tại cả nghìn năm ở thành Thiên Đô, trước nay vẫn chưa từng có ai dám gây sự trước cổng lớn của Thiên Cung Bắc Cực!

 

Mà lần này không chỉ đánh người của Tề Thiên Thư Viện mà ngay cả chấp sự Cao Vũ của Thiên Cung Bắc Cực cũng bị người ta chà đạp bên dưới gót chân!

 

“Kịch hay thực sự chỉ mới bắt đầu thôi!”, ông lão ngồi bên trên cung điện vừa nở một nụ cười mang ý sâu xa vừa nhận xét.

 

Ông lão nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt hóng hớt, nhưng Tiêu Chính Văn lại không để tâm đến ánh mắt của đám người này mà tự mình bước vào trong cánh cổng của Thiên Cung Bắc Cực.

 

Cao Vũ chỉ đánh vào mặt Lưu Trường An vài cái, thấy Tiêu Chính Văn đi vào Thiên Cung Bắc Cực thì không còn quan tâm đến Lưu Trường An nữa, chỉ thở dài.

Thiên Cung Bắc Cực chiếm một khu đất rất rộng, thậm chí cũng không thua kém gì thành Đại Phong, có thể thấy sự rộng lớn của khu vực thành Thiên Đô còn kém xa một thị trấn nhỏ như thành Đại Phong.

“Anh Tiêu, đã sắp xếp ổn thỏa nơi ở cho anh trong biệt viện số một Thiên Tử, mời đi theo tôi.”

Nói rồi Tử Doanh dẫn Tiêu Chính Văn đi đến chỗ ở đã được sắp xếp cho anh trước đó.
 
Chương 4035


Tử Doanh cũng không để tâm lắm đến việc Tiêu Chính Văn vừa đến Thiên Cung Bắc Cực gây ra xung đột với Tề Thiên Thư Viện.

Với trí thông minh của cô ấy dĩ nhiên có thể nhìn ra Thanh Liên không chỉ đơn giản là tán thưởng Tiêu Chính Văn mà đằng sau Tiêu Chính Văn có thể có lai lịch khá lớn.

 

Người này cho dù đi đến đâu cũng đều bá đạo như trước.

 

Hơn nữa hàm ý trong mấy lời Thanh Liên nói trước đó cũng đã nói rõ, tương lai sau này của thành Thiên Đô có thể sẽ không thể tách khỏi Tiêu Chính Văn, thế nên đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ đánh Lưu Trường An bị thương, không giết hắn chết ngay tại chỗ cũng đã xem như là nhân từ rồi.

 

Hơn nữa chuyện này chắc chắn sẽ truyền ra ngoài, đến lúc đó Thanh Liên chắc sẽ đứng về phía Tiêu Chính Văn, hoàn toàn không cần một tỳ nữ như cô ấy lo lắng.

 

“Anh Tiêu, thánh hội Vạn Tông sắp diễn ra nên các tông môn lớn ở thành Thiên Đô đang thiếu chỗ ở, do đó anh sẽ ở cùng với một người khác trong căn phòng này, không biết anh…”

 

Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Không sao”.

 

Chỉ là một chỗ ở mà thôi, Tiêu Chính Văn không quá chú trọng.

 

Đây hệt như là quân doanh trong thế tục, khó tránh khỏi có ở chung với vài người trong một khu, Tiêu Chính Văn chinh chiến ở chiến trường đã lâu nên cũng quen với chuyện này.

 

“Cảm ơn anh Tiêu, nhưng người ở chung với anh cũng là một thiên tài thiếu niên, người này họ Vương, tên là Vương Vũ, là hậu duệ của Vương Huyền Sách – chiến thần diệt nước Đại Đường”.

 

“Bây giờ cũng là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín, nếu ở ngoài lãnh thổ cũng chưa đến ba trăm tuổi đã có tu vi như vậy đủ để làm người kinh hãi”, Tử Doanh lại giới thiệu.

 

Dù sao so với Lý Bạch, Vương Vũ trẻ hơn nhiều, chỉ chưa đến ba trăm tuổi đã đạt đến Nhân Hoàng cấp chín, chỉ còn một bước nữa là đến Đế Cảnh, nói hắn là thiên tài xuất chúng cũng không quá.

 

“Vương Huyền Sách?”, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, ít nhất người này còn được xem là chính trực trong sách sử, một vị quan văn có thể dẫn mấy mươi người tiêu diệt cả nước đối phương, cũng là nhân vật khiến Tiêu Chính Văn bội phục.

 

“Đúng, chỉ là thế lực ở ngoài lãnh thổ của Vương Huyền Sách rất mỏng manh, đến nay nhà họ Vương cũng không phải là gia tộc lớn, đồng thời lại không hợp với nhà họ Khổng nên chưa bị các thế lực lớn thu nạp”.

 

Tử Doanh như có điều suy nghĩ nói.

 

“Ồ? Không dựa vào các thế lực lớn ư? Vậy sao hắn lại có tu vi cao đến thế?”, Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.

 

Tiêu Chính Văn vốn dĩ có Thiên Sơn Thư Lục trong tay nên mới có thể có thực lực mạnh ở tuổi này, nhưng Vương Vũ thì lại khác, dù sao Thiên Sơn Thư Lục chỉ có một bộ.

 

“Nói rõ ràng hơn thì may mắn của người này khá tốt, trùng hợp đến lúc Hạng Vương chết nên có được một phần truyền thừa của Hạng Vương, thêm nữa nhà họ Vương cũng có vài căn cơ nên mới có thể có thành tựu trước ba trăm tuổi”.

 

Tử Doanh kiên nhẫn giải thích.

 

Truyền thừa của Hạng Vương dĩ nhiên không cần phải nói nhiều, dù sao Hạng Vũ cũng là một thế hệ truyền kỳ, có thể được ông ta truyền thừa sẽ không kém ai cả.
 
Chương 4036


Dù là nhà họ Khổng và các hoàng tộc cũng phải kính nể Hạng Vũ.

 

Hơn nữa bản thân Vương Huyền Sách lại là tướng có tiếng của Đại Đường, dĩ nhiên cũng có chút thế lực.

 

“Thật ra một trăm năm trước, Vương Vũ có chút danh tiếng ở thành Thiên Đô, nhưng người này hơi cậy tài khinh người, quả thật hiếm thấy người trẻ nào có thể so được với anh ta”.

 

“Ngay cả bà cũng từng đánh giá người này, nói sau này anh ta sẽ tiền đồ vô lượng”.

 

Tử Doanh lại giải thích.

 

Ngay cả Nguyệt Nhu trước giờ luôn kiêu ngạo cũng từng có tâm tư với Vương Vũ, nhưng tiếc là Vương Vũ không có hứng thú với Nguyệt Nhu.

 

Nhưng quan hệ của hai người lại rất vi diệu, là trên mức tình bạn, dưới tình yêu.

 

Hơn nữa nguyên nhân đằng sau mà Vương Vũ có thể đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín ở độ tuổi trẻ như thế cũng không đơn giản như trong tin đồn, nhưng dù thế nào thì thực lực của hắn cũng cao như thế.

 

Hai người vừa đi vừa nói, vô thức đã đến trước cửa biệt viện số một Thiên Tự.

 

Vừa bước vào Tiêu Chính Văn đã chú ý đến một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo sam màu trắng tuyết, ngạo mạn đứng trên mái đình trong sân, liếc nhìn Tiêu Chính Văn và Tử Doanh.

 

“Anh chính là Tiêu Chính Văn đến từ thế tục nhỉ? Cậu chủ nhà tôi không muốn ở chung với anh nên mong anh có thể đổi một chỗ khác”.

 

Một thư đồng mặc áo khoác ngoài vải đen bước đến chặn đường đi của Tiêu Chính Văn và Tử Doanh.

 

Tiêu Chính Văn bình thản gật đầu nói: “Được!”

 

Thấy tiêu Chính Văn quay đầu nhìn mình, Tử Doanh vội nói: “Vậy tôi dẫn anh Tiêu đến biệt viện số một Địa Tự nhé”.

 

Nói rồi Tử Doanh nhíu chặt mày nhìn thư đồng và người đàn ông đó, sau đó dẫn Tiêu Chính Văn xoay người đi đến chỗ khác.

 

Đến khi Tiêu Chính Văn đi xa, đàn em của Vương Vũ mới xoay người đi đến trước mái đình, lúc này xung quanh người đàn ông đó đã bao quanh bởi một luồng khí màu tím như thể có một con rồng con màu tím dài một tấc lượn vòng quanh hắn.

 

Con rồng nhỏ màu tím này là khí tức của rồng, mặc dù khá yếu nhưng đó cũng là khí tức của rồng.

 

“Hắn đồng ý sao?”, Vương Vũ cúi đầu nói với thư đồng.

 

“Đồng ý rồi! Nhưng gần đây Tiêu Chính Văn khá nổi danh, hơn nữa ngay cả nhà họ Phương trong thành Đại Phong cũng bị hắn chèn ép, Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ cũng gia nhập vào môn phái của hắn, chúng ta càng nên kết bạn với người như thế”.

 

Thư đồng cười nói, khó hiểu hỏi.

 

Vương Vũ khinh thường nói: “Cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Phương có gì giỏi đâu chứ, không đủ nhét kẽ răng, mà Viên Thiên Canh cũng bị nhốt hàng ngàn năm đầu hàng với hắn cũng là vì không còn nơi yên thân”.

 

“Nhưng đây đều không phải là nguyên nhân chính, điều khiến tôi không muốn có liên quan gì với hắn là lúc nãy hắn đến Thiên Cung Bắc Cực đã đắc tội với người của Tề Thiên Thư Viện”.

 

Nghe nói thế, thư đồng cau mày nói: “Cậu chủ Lưu Trưởng An và Cao Vũ không phải là hai nhân vật nhỏ không có trọng lượng sao? Đánh rồi cũng là đánh họ lại có thể dấy lên sóng gió gì chứ?”

Ngay cả thư đồng cũng nghĩ Lưu Trưởng An và Cao Vũ quả thật nên đánh, huống gì bây giờ danh tiếng của Tiêu Chính Văn đang lên, đánh họ thì có thể thế nào?

“Cậu đâu thể hiểu được bí ẩn ở đây, mặc dù Lưu Trưởng An chỉ là một học trò bình thường của Tề Thiên Thư Viện, nhưng phía sau Tề Thiên Thư Viện lại là nhà họ Khổng.”
 
Chương 4037


“Ở thành Thiên Đô, mặc dù nhà họ Khổng không được xem là thế lực đứng đầu nhưng cũng chỉ đứng sau thành chủ thành Thiên Đô mà thôi, người hắn đánh không chỉ là Lưu Trường An mà còn là thể diện của nhà họ Khổng”.

 

“Cậu nghĩ nhà họ Khổng và nhà họ Phương sẽ bỏ qua cho hắn sao? Thế nên mặc dù hắn nhất thời nở mày nở mặt, nhưng sau đó chắc chắn sẽ gặp đại nạn, tiếp xúc quá gần với những người này là gây họa cho bản thân”.

 

“Hơn nữa Cao Vũ đó cũng không phải là người tầm thường, có thể ngồi vững ở vị trí chấp sự của Thiên Cung Bắc Cực, phía sau không ai chống lưng là điều không thể”.

 

“Vừa đến Thiên Cung Bắc Cực đã liên tiếp chọc vào hai thế lực lớn, dù Tiêu Chính Văn hắn có bản lĩnh hơn người cũng khó thoát khỏi công đạo”.

 

“Thế nên không thể kết bạn với kiểu người như hắn”.

 

Vương Vũ cười mỉa nói.

 

Hắn vẫn có nghe nói đến căn nguyên của Tiêu Chính Văn, một tên ở ngoài lãnh thổ đến từ thế tục, chiếm được không ít hời từ nhà họ Phương, tự cho mình là vô địch thiên hạ.

 

Với tâm thái của hắn chắc chắn sẽ không tồn tại được lâu, các thế lực lớn ngoài lãnh thổ cũng sẽ không bỏ qua cho Tiêu Chính Văn.

 

Thế nên Vương Vũ mới bảo thư đồng đuổi Tiêu Chính Văn đi.

 

Trước đó thật ra Vương Vũ vẫn rất mong đợi với Tiêu Chính Văn, thậm chí từng nghĩ nhận cơ hội lần này kết bạn với Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng từ lúc Tiêu Chính Văn ra tay đánh Lưu Trường An, hắn đã đánh bay ý nghĩ này, hắn nghĩ hành vi của Tiêu Chính Văn chỉ có hai chữ mới có thể giải thích được, đó là liều lĩnh.

 

Một tên lỗ mãng dù có tài năng đến đâu cũng chắc chắn con đường phía trước sẽ bị chính sự lỗ mãng của hắn ngăn cản, thậm chí vấn sẽ liên lụy đến những người bên cạnh, thế nên bắt đầu từ đó ấn tượng của Vương Vũ về Tiêu Chính Văn mới giảm sút.

 

Thêm nữa Tiêu Chính Văn không nói nhiều đã chọn đổi phòng ở, chứng tỏ Tiêu Chính Văn chẳng qua chỉ là một tên mềm nắn rắn buông, Vương Vũ cũng càng thêm khinh thường Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn và Tử Doanh đi thẳng đến một nơi ở khác, một người đàn ông cao gầy đang vuốt ve một con thú nhỏ kỳ lạ.

 

Chỉ thấy con thú nhỏ có hai cánh, nhưng lại cực kỳ giống một con mèo Ba Tư, đôi mắt màu vàng thi thoảng lóe lên tia sắc bén.

 

Thấy Tiêu Chính Văn và Tử Doanh, con thú nhỏ đó nhe răng với Tiêu Chính Văn.

 

“Đây là thú Vân Cập, thú đặc biệt của thành Thiên Đô, không có tật xấu gì khác, chỉ sợ người lạ, qua một thời gian làm quen với anh thì sẽ không còn hung dữ nữa”, người đàn ông tỏ ý xin lỗi đứng lên nói.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn con quái thú rồi ngẩng đầu nói với chàng thanh niên: “Trong này chỉ có một mình anh sao?”

 

Chàng thanh niên cười nói: “Haiz, ai bảo tôi nuôi con thú nhỏ này chứ! Người ta đều không muốn ở với tôi. Thế nào, anh muốn ở cùng tôi không?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu. Mặc dù con thú nhỏ kia nhìn có chút quái dị, hơn nữa trong mắt còn hiện lên vẻ dữ tợn, nhưng Tiêu Chính Văn có thể cảm nhận được, đó là nỗi sợ đối với người lạ mà thôi.

 

“Tốt quá! Tôi tên Lý Tử Dương, thế tử nhà họ Lý ở thành Thiên Đô! Từ nay về sau, ở thành Thiên Đô này, tôi sẽ bảo vệ anh!”

 

Lý Tử Dương nói xong liền vươn tay về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Xin chào, tôi tên Tiêu Chính Văn!”, Tiêu Chính Văn bắt tay Lý Tử Dương.

 

Lý Tử Dương nhiệt tình kéo Tiêu Chính Văn ngồi xuống, cười toe toét: “Cuối cùng cũng có người đồng ý sống cùng tôi rồi. Thời gian này, tôi ngột ngạt sắp chết rồi, ngay cả người nói chuyện cũng không có!”

Tiêu Chính Văn lắc đầu cười khổ: “Tại sao không có ai đồng ý sống cùng anh? Chắc không phải chỉ vì con thú nhỏ này đâu nhỉ?”
 
Chương 4038


Nếu ở trong giới thế tục thì con thú nhỏ này đã bị bắt rồi mổ xẻ từ lâu rồi. Cho dù thả ở vùng ngoài lãnh thổ thì cũng không thể khiến người ta sợ hãi. Dù sao người ở vùng ngoài lãnh thổ cũng đã từng thấy rất nhiều thứ quái lạ!

 

Ai lại sợ một con thú có vẻ ngoài hung dữ, bên trong lại dễ thương chứ?

“Anh Tiêu thật biết nói đùa. Thực ra đó chỉ là cái cớ tôi bịa ra mà thôi. Tôi là người ngộ tính kém, ai ở cùng tôi cũng thấy mất mặt, cho nên…”

 

Nói đến đây, Lý Tử Dương ngượng ngùng cười.

Sau đó, lấy từ trong lòng ra một cái bình nhỏ, đặt lên bàn.

 

“Đây là rượu hảo hạng ở phường Tiên Nhân, thành Thiên Đô chúng tôi. Nghe nói năm đó, Lý Bạch chỉ uống một ngụm đã khó mà quên đi mùi vị này. Anh có muốn nếm thử không?”

 

Lý Tử Dương nói rồi nhét bình rượu vào tay Tiêu Chính Văn.

 

Sau đó quay người chạy đến phòng bên cạnh tìm cốc.

 

Nhìn theo bóng lưng của Lý Tử Dương, Tử Doanh chậm rãi nói: “Thật ra, nhà họ Lý cũng được coi là một gia tộc có chút tiếng tăm ở thành Thiên Đô!”

 

“Chỉ là ngộ tính của Lý Tử Dương không đủ, mà tâm tư của anh ta chỉ là là ăn uống vui chơi, không quan tâm gì đến võ đạo, nhưng lại rất tốt bụng và lương thiện!”

 

“Thế gia nhỏ như nhà họ Lý không thể lọt vào mắt của những thế lực lớn, nhưng so với người bình thường, nhà họ Lý ít nhất cũng sống yên ổn thoải mái, không bị ức hiếp!”

 

“Những người này thường chỉ hoạt động trong thành Thiên Đô, không dễ dàng rời khỏi thành Thiên Đô. Vì vậy, lời nói và hành động của họ đều có phần ngây ngô, mong anh Tiêu đừng trách!”

 

Giống như một đứa trẻ chưa từng rời quê hương, tức là không quan tâm đến mọi thứ diễn ra ở thế giới bên ngoài, nhưng cũng có thế giới quan và giá trị quan riêng trong thế giới của chính mình.

 

Hơn nữa, cho dù có bao nhiêu cám dỗ thì loại người này cũng không thay đổi ý định ban đầu của mình.

 

Vì vậy, cho dù Tiêu CHính Văn có tiếng tăm lừng lẫy, nhưng Lý Tử Dương vẫn như điếc, không quá kinh ngạc cũng không hề có ý thù địch.

 

Thái độ bình tĩnh của anh ta cũng khiến Tiêu Chính Văn cảm thấy thoải mái.

 

“Ừ, nếu không còn chuyện gì khác thì cô về trước đi!”, Tiêu Chính Văn xua tay với Tử Doanh.

 

“Được, anh Tiêu, nếu anh cần gì thì cứ phái người đến thông báo cho tôi là được. Tôi về trước đây!”

 

Tử Doanh nói xong liền quay người rời đi.

 

Không lâu sau, Lý Tử Dương bưng ba ly rượu đi ra ngoài, thấy Tử Doanh không còn ở đó, anh ta hơi thất vọng nói: “Sao mỹ nữ lúc nãy lại đi mất rồi?”

 

Mặc dù có khăn che mặt, nhưng từ đôi mắt xinh đẹp của Tử Doanh, Lý Tử Dương vẫn có thể đoán cô ta là một cô gái xinh đẹp.

 

“Ừ, cô ấy còn có việc!”

 

Tiêu Chính Văn nói vừa.

 

Sau đó lại nhìn con thú nhỏ.

 

Đây là lần đầu tiên Tiêu Chính Văn nhìn thấy quái thú, nhưng lúc này, nó đã không còn sợ Tiêu Chính Văn như lúc đầu nữa, ánh mắt nó nhìn Tiêu Chính Văn đã dịu dàng đi rất nhiều.

 

“Cô ấy đi rồi cũng tốt. Trong thành Thiên Đô cũng không thiếu người đẹp! Hay là tối nay tôi dẫn anh đi vài vòng nhé?”

“Chắc anh không biết, cô gái từ Ngọc Phụng Lâu ở thành Thiên Đô vô cùng xinh đẹp! Nghe nói, ngay cả mỹ nữ số một của huyết tộc, Lục Tiểu Thiến cũng không thể so sánh với người ở đó!”
 
Chương 4039


Lý Tử Dương vừa nói vừa đưa một ly rượu cho Tiêu Chính Văn.

 

“Ồ? Xem ra anh Lý rất quan tâm đến phương diện này!”, Tiêu Chính Văn cười nói.

“Anh Tiêu, anh đừng hiểu lầm! Ngọc Phụng Lâu kia là nơi tao nhã. Bọn họ chỉ bán nghệ chứ không bán thân!”, Lý Tử Dương nghiêm túc nói.

 

“Nghĩa là ngay cả những cô gái trong huyết tộc cũng sẽ đến Ngọc Phụng Lâu bán nghệ sao?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

Lý Tử Dương vừa cười nói vừa rót rượu cho Tiêu Chính Văn: “Thực ra huyết tộc vẫn luôn bị gạt bỏ khỏi mấy thánh địa lớn. Nếu muốn thu thập tin tức gì, cũng chỉ có thể thông qua cách này mà thôi!”

 

“Nhưng xét cho cùng, vẫn phải nói ông chủ của Ngọc Phụng Lâu thật không đơn giản. Ngay cả những cô gái trong huyết tộc cũng bị ông ta dụ dỗ đến thành Thiên Đô, thật không dễ dàng!”

 

“Dù sao người ngoài cảnh giới đều biết, những cô gái trong huyết tộc đều xinh đẹp tự nhiên, những cô gái bình thường không thể sánh bằng. Đặc biệt là Lục Tiểu Thiến, rất nhiều thế tử đã bị thu hút bởi cô ta!”

 

“Nhưng thật đáng thương, nghe nói Lục Tiểu Thiến đã chết ở giới thế tục. Haiz… đúng là hồng nhan bạc mệnh!”

 

Lý Tử Dương thở dài, ngẩng đầu uống một hơi cạn sạch ly rượu.

 

Đây là sự thật, theo hiểu biết của Tiêu Chính Văn, mối quan hệ giữa huyết tộc và các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ vừa là kẻ thù vừa là bạn bè, nhiều thế lực lớn có ý định trừ khử huyết tộc.

 

Nếu không, một nơi quan trọng như thành Đại Phong, chắc chắn sẽ có dấu tích của huyết tộc.

 

Sau khi đến thành Đại Phong, Tiêu Chính Văn cũng đã quan sát cả thành Đại Phong, nhưng không hề thấy huyết tộc, thậm chí bóng dáng của một người huyết tộc cũng không có.

 

Có thể mời con gái huyết tộc đến quán rượu biểu diễn, chắc chắn phải có thế gia chống đỡ.

 

“Hay là tối nay tôi gọi thêm mấy người bạn nữa. Chúng ta cùng nhau đến Ngọc Phụng Lâu uống không say không về, được không?”, Lý Tử Dương đột nhiên đề nghị.

 

Tiêu Chính Văn khẽ xua tay đáp: “Tôi không có hứng thú với loại ăn chơi này, tôi không đi đâu!”

 

Dù là ở giới thế tục, Tiêu Chính Văn cũng chưa từng đến những nơi như vậy.

 

Xét cho cùng, là quân nhân, kiêng sợ nhất là nữ sắc!

 

Hơn nữa, một khi đã đến nơi như vậy, chắc chắn sẽ vì tranh giành người đẹp mà đánh nhau, Tiêu Chính Văn không sợ phiền phức, nhưng cũng không muốn gặp rắc rối.

 

“Đừng mà! Dù thế nào thì hôm nay anh cũng phải nể mặt tôi, hơn nữa, đến thành Thiên Đô một chuyến, không thể chỉ vì thánh hội Vạn Tông gì đó được!”

 

“Thành Thiên Đô không chỉ là thủ đô thứ hai của Đông Vực, mà ở vùng ngoài lãnh thổ, đây còn là một trong những nơi thịnh vượng nhất! Đặc biệt, Ngọc Phụng Lâu là nơi nổi tiếng ở thành Thiên Đô”.

 

“Nếu không tiện đường đi một chuyến thì thật thiệt thòi!”

 

“Chắc anh không biết, ở thành Thiên Đô, còn có thể đặt cược bảo vật! Nếu không có bảo vật hoặc thần binh để đặt cược thì cũng có thể sử dụng hoa Tử Tiêu!”

 

Lý Tử Dương khoa tay múa chân nói.

 

“Ồ, còn có thể đặt cược bảo vật?”, Tiêu Chính Văn kinh ngạc nhìn Lý Tử Dương.

 

“Cược bảo vật là một trong những điều đặc sắc nhất ở thành Thiên Đô, không có bảo vật thì có thể sử dụng hoa cỏ lạ, nếu không có hoa cỏ lạ thì còn có thể dùng trận pháp để đặt cược!”

 

“Dù sao cũng có rất nhiều cách chơi. Nếu không, sao trận pháp ở vùng ngoài lãnh thổ có thể lan truyền rộng rãi đến vậy?”
 
Chương 4040


“Anh biết nhà họ Khổng có một loại bí thuật tên Hóa Ảnh Vô Hình không? Nghe nói, trước đây Khổng Khâu đã đặt cược và giành được bí thuật này ở thành Thiên Đô!”

 

“Có một số quyển cổ của nhà họ bọn đều thông qua cách này để lấy được. Nếu không, nhà họ Khổng lấy đâu ra nhiều quyển trúc cổ như vậy?”

 

Lý Tiểu Dương vừa nói vừa lắc đầu.

 

“Nói vậy chẳng phải Ngọc Phụng Lâu kia thu thập được rất nhiều bí thuật cổ?”, mắt Tiêu Chính Văn sáng lên.

 

“Điều này thì không chắc, dù sao vật cược đều là do người đánh cược mang tới, bọn họ gần như không có quyền xem qua. Hơn nữa, cho dù nhìn vài lần, thì ai có thể nhớ được?” Lý Tử Dương khẽ lắc đầu.

 

Về việc Ngọc Phụng Lâu có giở trò gì không thì không ai có thể phán đoán được.

 

“Nào, chúng ta uống rượu!”, Lý Tử Dương nâng ly, kính Tiêu Chính Văn.

 

Hai người vừa đặt ly rượu xuống, phía xa đã truyền đến một tiếng chuông nặng nề.

 

“Mẹ nó! Thật mất hứng!”, nghe thấy tiếng chuông này, Lý Tử Dương liền mắng chửi.

 

“Anh Lý, có chuyện gì vậy?”, Tiêu Chính Văn nhìn Lý Tử Dương với vẻ khó hiểu.

 

“Haiz, từ khi vị thiên tài kia đến, cứ ba hai ngày lại tổ chức lễ giảng đạo lý gì đó! Thật phiền phức!” Lý Tử Dương bất mãn nói.

 

“Thiên tài? Ý anh là Vương Vũ, hậu duệ của Vương Huyền Sách?”, Tiêu Chính Văn hỏi.

 

“Đúng, chính là người này! Ngoại trừ hắn ra thì còn ai có thể làm trò này ở Thiên Cung Bắc Cực chứ?”, Lý Tử Dương nói với vẻ mặt cực kỳ không hài lòng.

 

Thực ra, Vương Vũ ban đầu đến Thiên Cung Bắc Cực chỉ là đến ở nhờ, dù sao thế lực của nhà họ Vương ở thành Thiên Đô gần như bị xem nhẹ, loại người giống như hắn ta, nếu không ở nhờ dưới trướng của một thế lực lớn nào đó thì rất có khả năng sẽ bị người âm mưu tính kế.

 

Suy cho cùng, thiên tài cũng có nỗi khổ của thiên tài, bất cứ thiên tài nào không có gốc rễ chống lưng, sẽ luôn chịu áp lực lớn của một số thế lực lớn, thậm chí sẽ trở thành bàn đạp cho người nối dõi của một thế lực lớn nào đó thăng chức.

 

Mà Vương Vũ lại nhờ tài năng thiên bẩm trở thành người thầy đặc biệt của Thiên Cung Bắc Cực, chuyên giảng bài cho một số đệ tử mới nhập môn hoặc con em của các thế gia đang tạm sinh sống ở Thiên Cung Bắc Cực!

 

“Ôi dào, ai bảo người ta tài năng thiên bẩm cao, chỉ cần hắn ta mở lớp, đừng nói những môn đồ đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực này, ngay cả không ít thế hệ trẻ tuổi sống nhờ ở đây cũng đều đến nghe hắn ta giảng bài!”

 

Lý Tử Dương có chút chua xót, nói.

 

“Điều quá đáng nhất là chỉ cần là lúc hắn ta giảng bài, nhất định phải đợi mấy người có mối quan hệ tốt với hắn ta dùng bữa tối trước, sau đó mới có thể đến lượt những người khác!”

 

“Tên của chúng tôi luôn luôn là lượt cuối cùng!”

 

“Thực ra chẳng qua chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi. Cho dù nhà họ Lý chúng tôi không phải là giàu sang quyền quý, nhưng cũng không thua bát cơm nhạt kia của hắn ta! Có điều, vấn đề là dựa vào cái gì mà chúng tôi lại phải thua kém người khác!”

 

Lý Tử Dương càng nói càng tức giận, đến cuối cùng, ném mạnh ly rượu xuống đất.

 

Tiêu Chính Văn thấy Lý Tử Dương tức giận đến mức giậm chân đấm ngực, nhịn không được mà bật cười, nói: “Không vừa mắt hắn ta thì tránh xa ra là được rồi, việc gì phải tức giận vì một người như vậy?”

 

“Ôi dào! Tôi muốn tránh ra lắm, vấn đề là theo quy định của Thiên Cung Bắc Cực, những người bọn tôi phải ở nhờ ở đây, không có quyền lựa chọn, bắt buộc phải đi!”
 
Chương 4041


“Thật ra là muốn nhân cơ hội hạ thấp uy phong của bọn tôi, còn dựng lên mục đích tốt đẹp cùng nhau tiến bộ! Tôi nghĩ nếu còn nghe hắn ta giảng thêm vài lần nữa, tiến bộ hay không thì không biết, chứ càng nghe càng tức hộc máu”.

 

Lý Tử Dương thu dọn rượu và thức ăn trên bàn đá với vẻ mặt không cam tâm tình nguyện.

 

“Kệ đi, hà tất phải tính toán chi li những chuyện vụn vặt như vậy, đi, tôi và anh cùng qua đó!”

Tiêu Chính Văn nói xong, vỗ vai Lý Tử Dương, hai người đi ra ngoài cửa.

 

Khi bọn họ đến hiện trường, trong đó sớm đã đông nghịt người.

 

Suy cho cùng, đại hội Vạn Tông lần này khác với những lần trước đây, lần này để tranh đoạt vận khí của thành Thiên Đô, vì vậy, hàng vạn môn phái lớn bé của cả Đông Vực đều phái đệ tử đến đây.

 

Ở Thiên Cung Bắc Cực cũng là địa điểm tụ họp của Nho giáo và nhà họ Khổng, vì vậy, đừng thấy sức ảnh hưởng của Thiên Cung Bắc Cực ở thành Thiên Đô không lớn mà lầm, đệ tử các môn phái ở nhờ tại đây lại nhiều nhất.

 

Hơn nữa, trong thế hệ trẻ tuổi, Vương Vũ quả thực có uy danh cực cao, tiếng tăm vang xa, vì vậy khi nghe nói là hắn ta sẽ lên lớp giảng bài, không ít thế hệ trẻ tuổi đã chạy đến hội trường trước, chiếm những chỗ ngồi phía đầu.

 

Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương cũng chỉ đành tìm một chỗ ngồi ở bên cánh rìa và ngồi xuống.

 

Trên khán đài, Vương Vũ phong thái ngạo nghễ mang vẻ uy nghi khó tả, cao giọng nói với những người phía dưới: “Đạo trời bất nhân, coi vạn vật đều là rơm rác!”

 

“Người trong thiên hạ đều cho rằng đạo trời tàn nhẫn, nhưng tôi lại cảm thấy đây chính là tình yêu và lòng nhân từ lớn của đạo trời!”

 

Ngẩng đầu nhìn Vương Vũ nước bọt tung tóe trên khán đài, Lý Tử Dương khịt mũi khinh bỉ, nói: “Xì! Cái quái gì vậy! Lại còn tình yêu và lòng nhân từ!”

 

Chỉ là, ngoại trừ hắn và Tiêu Chính Văn, tất cả mọi người có mặt đều chăm chú lắng nghe, giống như sợ rằng sẽ bỏ sót từng chữ vậy!

 

Đối với Lý Tử Dương mà nói, kiểu giảng giải về đại đạo thiên địa này, quả thực nghe giống như Thiên Thư, chưa nói đến việc có thể cảm ngộ, không ngủ gật đã giữ mặt mũi cho Vương Vũ lắm rồi!

 

Có điều, ngược lại, Tiêu Chính Văn vẫn khá đồng ý với những nội dung này mà Vương Vũ giảng, chí ít quan niệm của hắn đều cao hơn hai vị cao nhân Đế Cảnh kia của nhà họ Phương một bậc!

 

Không có gì ngạc nhiên khi Đông Vực đều tôn sùng hắn ta như một thiên tài tuyệt thế!

 

Đạo cảnh chính là như vậy, lĩnh ngộ được thì ắt sẽ đạt được, mà một người không có cảm ngộ, không có đạo cảnh, cho dù có giả vờ cũng không giả vờ ra được loại cảm giác siêu nhiên đó.

 

Ngược lại, Lý Tử Dương lại hoàn toàn trong tâm thái không cầu tiến, hắn nghe không hiểu cũng không muốn nghe, càng không muốn lãng phí thời gian cho việc này.

 

Vào lúc này, xung quanh đột nhiên vang lên một tràng pháo tay nhiệt liệt, thỉnh thoảng có người hò reo về phía Vương Vũ trên khán đài.

 

Tiêu Chính Văn đang quan sát những môn đồ đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực một cách vô cùng hứng thú.

 

Cùng lúc đó, ở trong đình hóng mát bên cạnh, người trước đó vẫn luôn chú ý đến Tiêu Chính Văn, đang ngồi uống trà đối diện với một ông lão.

 

Lúc này, một tiểu đồng bước nhanh đến sau lưng ông lão ngồi đối diện kia rồi thì thào một hồi.

 

“Hả? Tiêu Chính Văn có đồng ý không?”, ông lão cau mày hỏi, đồng thời, ánh mắt quét nhìn toàn hội trường, dường như đang tìm kiếm bóng dáng của Tiêu Chính Văn.

 

“Đồng ý rồi, hơn nữa đã dọn vào ở!” tiểu đồng nhẹ giọng đáp.
 
Chương 4042


Ông lão khẽ gật đầu, ông lão kia chỉ là người phụ trách Thiên Cung Bắc Cực ở thành Thiên Đô mà thôi, trong cả Thiên Cung Bắc Cực mà nói, chức vị cũng không coi là cao!

 

Nhưng hiện tại, Thiên Cung Bắc Cực đang trong thời kỳ biến cố, ở thành Thiên Đô này, sớm đã không ai hỏi han rồi, vì vậy, mọi công việc của toàn bộ Thiên Cung Bắc Cực đều do một mình ông lão chủ trì!

 

Trước khi Tiêu Chính Văn được đưa đến Thiên Cung Bắc Cực, ông ta đã nhận được chỉ thị của Thanh Liên, ban đầu, ông lão không muốn thu nhận Tiêu Chính Văn, dù sao, đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực đã từng chết dưới tay Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng trước áp lực của thành Thiên Đô, cuối cùng, ông ta chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.

 

Nghe nói, viện Số một Thiên Tự, ngay từ đầu không phải chuẩn bị cho nhân vật như Tiêu Chính Văn, nó là nơi nghỉ ngơi được bố trí đặc biệt cho kẻ thù của nhà họ Khổng.

 

Ông lão cũng đang gặp khó khăn không biết phải làm sao để đuổi Tiêu Chính Văn ra, nhưng đều không ngờ, Vương Vũ vô tình đã giúp ông ta đạt được mong muốn.

 

Mãi cho đến khi mặt trời ngả về phía tây, Vương Vũ mới ung dung mở miệng, nói: “Mọi người, hôm nay tạm thời kết thúc ở đây!”

 

Nhìn thấy Vương Vũ đứng dậy, không ít người cũng nhao nhao đứng dậy chắp tay thi lễ với Vương Vũ!

 

Không phải những người này cố ý nịnh bợ, nhưng những nội dung mà Vương Vũ giảng, quả thực khiến bọn họ thu hoạch được rất nhiều, thậm chí đạo cảnh của mấy người còn đạt được đột phá!

 

Tự mình thu lợi là một mặt, mặt khác, nghe nói Vương Vũ cũng là người được Thanh Liên để ý, nói không chừng, trong tương lai hắn ta sẽ trở thành học trò của Thanh Liên, như vậy sẽ là môn sinh của thành chủ Thiên Đô rồi!

 

Đến lúc đó, e rằng mọi người có muốn nịnh bợ cũng đã muộn!

 

Vì vậy, cho dù là công hay tư, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để nịnh bợ Vương Vũ!

 

“A!”

 

Lý Tử Dương ngáp một cái, vươn người, quay đầu về phía Tiêu Chính Văn, nói: “Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm!”

 

Thực ra nói là ăn cơm nhưng kỳ thực là Tăng Dưỡng Đan do Thiên Cung Bắc Cực đặc biệt chuẩn bị!

 

Loại đan dược này, đúng như tên gọi của nó, là để có thể tăng tu vi, dưỡng sức nạp năng lượng, là thuốc chuyên dùng cho đệ tử trong môn của mình.

 

Bây giờ lấy ra phân phát cho mọi người, cũng là để mọi người cảm nhận được hồng ân mênh mông của Thiên Cung Bắc Cực!

 

Có thể nói, Thiên Cung Bắc Cực đã thuận nước giong thuyền đến cực điểm!

 

Loại Tăng Dưỡng Đan này, không chỉ không có phương pháp phối chế ở bên ngoài, hơn nữa còn rất khó tìm được, vì vậy, hễ là người ở nhờ tại Thiên Cung Bắc Cực đều sẽ hết lời ca tụng Thiên Cung Bắc Cực!

 

Nơi phân phát đan dược là phòng đan dược của Thiên Cung Bắc Cực!

 

Nói là phòng đan dược nhưng thực ra trước cửa còn có một quảng trường lớn, còn phòng đan dược lại là một tòa bảo tháp cao đến bảy tầng!

 

Hàng vạn thế tử của các nhà đều đã xếp hàng dài trước cửa!

 

Tuy nhiên, Vương Vũ lại dẫn theo vài người, vượt qua khỏi đám đông, bước vào trong phòng đan qua góc cửa bên cạnh!

 

“Những người này đều là những nhân vật có lai lịch lớn! Anh nhìn người mặc áo dài trắng kia, đó chính là Mạnh Phi Vũ trong truyền thuyết! Hậu duệ của Mạnh Tử!”

 

Lý Tử Dương chỉ vào người đứng đầu rồi giới thiệu với Tiêu Chính Văn.
 
Chương 4043


Chỉ nhìn thấy Mạnh Phi Vũ với mái tóc dài chạm vai giống như một thác nước đen, hơn nữa bờ vai rộng và tấm lưng dày giống như một tòa tháp sắt!

 

“Nghe nói cách đây không lâu, hắn ta có được một ít khí tức của rồng ở trong hồ Cửu Phượng!” Lý Tử Dương nói với vẻ mặt ghen tị.

 

Loại khí tức của rồng này, mặc dù không nhìn thấy cũng không chạm được, thế nhưng, vẫn có thể thu được ở một số nơi linh khí nồng nặc ở vùng ngoài lãnh thổ.

Nơi thánh địa như thành Thiên Đô này lại càng xuất hiện thường xuyên!

 

Vì vậy, tất cả các thế lực mới có tình yêu chung thủy với thánh địa.

 

Khi Vương Vũ tiến lại gần Mạnh Phi Vũ cũng chắp tay vô cùng cung kính, rõ ràng, đến cả Vương Vũ cũng đều nể mặt truyền nhân của nhà họ Mạnh!

 

“Hừ! Có gì ghê gớm chứ! Nghe nói, tên tiểu tử này quả đúng là người của nhà họ Mạnh, chỉ có điều, là sản phẩm của cuộc tình loạn luân”.

 

“Nghe nói mẹ hắn ngoại tình với chú của hắn ta nên mới sinh ra hắn! Mà sau đó, đôi nam nữ chó má này lại tiễn bố của Mạnh Phi Vũ ra đi bằng một bát canh thuốc!”

 

“Nếu không phải là ở Thiên Cung Bắc Cực thì ngay cả tôi cũng không thèm để ý đến hắn ta!” Lý Tử Dương nhỏ giọng nói với vẻ khinh thường.

 

“Cái gì?”, Tiêu Chính Văn nhìn Lý Tử Dương với vẻ khó hiểu.

 

Lý Tử Dương sững sờ, sau đó cười lớn nói: “Anh xem tôi kìa, vừa tức giận là nói sai luôn rồi, là đôi nam nữ chó má kia tiễn người bố trên danh nghĩa của hắn đi bằng một bát canh thuốc!”

 

Tiêu Chính Văn bất lực cười khổ, chả trách Thanh Liên lại nói với anh Mạnh Phi Vũ không phải con trai nối dõi của nhà họ Mạnh, xem ra bên ngoài Khổng Thị luôn miệng nói nhân nghĩa đạo đức, phía sau lưng thì làm điều ác đầy một bụng!

 

Đừng nói là thời cổ đại, dù là trong thế tục của thời nay thì loại chuyện này cũng khiến cho người nghe sởn tóc gáy!

 

“Chúng ta đi thôi!”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi sải bước tiến lên trước.

 

“Anh đi đâu?”, Lý Tử Dương nhìn Tiêu Chính Văn không hiểu.

 

“Đương nhiên là đi ăn cơm rồi! Nếu không thì sao?”, Tiêu Chính Văn thẳng thừng nói.

 

“Ăn cơm? Không phải tôi đã nói với anh rồi hay sao, bắt buộc phải để bọn họ ăn trước, sau đó mới tới lượt chúng ta ăn!”, Lý Tử Dương vội vàng kéo Tiêu Chính Văn trở lại trong đám người.

 

“Tuyệt đối đừng đi bừa, quy định ở nơi này rất nghiêm ngặt!”, Lý Tử Dương nhỏ giọng dặn dò một câu.

 

“Cái gì? Quy định? Quy định do ai lập ra? Thiên Cung Bắc Cực sao?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi một câu.

 

“Hừ…nói cho đúng thì không phải quản lý của Thiên Cung Bắc Cực lập ra quy định này mà là Mạnh Phi Vũ tự thoả thuận ngầm!”
 
Chương 4044


“Nói trắng ra thì người ta có địa vị cao hơn chúng ta một bậc, vậy nên không muốn ngồi chung bàn ăn cơm với mấy kẻ hạ đẳng như chúng ta, đã hiểu chưa?”, Lý Tử Dương thở dài nói.

 

“Thế thì có gì mà phải nghĩ, không phải quy định do Thiên Cung Bắc Cực lập ra, vậy thì tại sao chúng ta không thể vào trong!”

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

“Suỵt!”

 

Lý Tử Dương vội vàng che miệng Tiêu Chính Văn, nhỏ giọng nói: “Người anh em, anh điên rồi đấy à? Mấy ngày trước vừa có mấy đệ tử từ biên cương tới, mới vào trong đã bị người ta đánh cho tàn phế rồi!”

 

“Cuối cùng còn bị người ta quẳng đi như con chó chết, ném vào trong sơn cốc hoang vu làm mồi cho sói ăn!”

 

“Phải biết rằng, mấy người đó không ở đẳng cấp bình thường, nghe nói bên trong còn có con trai nối dõi của một thành chủ, thế nhưng ngay cả thành chủ đó cũng không dám truy cứu sâu chuyện này!”

 

“Tới cuối cùng Mạnh Phi Vũ cũng chỉ xin lỗi một câu mà thôi!”

 

“Đó là bọn họ! Hơn nữa, tôi thật sự không nhìn ra được mấy người bọn họ có điểm nào cao quý! Hơn nữa, không phải anh vẫn luôn không muốn ăn đồ thừa của bọn họ hay sao? Đi, theo tôi vào trong!”, Tiêu Chính Văn nói rồi sải bước lên trên bậc thang!

 

Khi Tiêu Chính Văn đẩy cánh cửa viện của phòng đan dược ra, gần như ánh mắt của tất cả mọi người đều đồng loạt đổ dồn lên trên người Tiêu Chính Văn!

 

“Ôi chao, người anh em à! Anh đừng… anh tuyệt đối đừng kích động mà!”

 

Lý Tử Dương nói rồi vội vàng đuổi theo, cuống cuồng khuyên ngăn: “Người anh em, nhà họ Lý chúng tôi cũng chỉ là một gia tộc nhỏ bé ở thành Thiên Đô mà thôi, lỡ như đắc tội với mấy người Mạnh Phi Vũ, dù là bố tôi tới thì cũng không bảo vệ được cho tôi đâu!”

 

Lý Tử Dương lúc này giống như ăn phải trái mướp đắng, mặt mày nhăn nhó.

 

“Đi theo tôi!”

 

Tiêu Chính Văn chỉ bình thản cười, sau đó kéo tay Lý Tử Dương bước thẳng tới đại viện phía trước cửa phòng đan dược.

 

Nhìn thấy hai người Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương đi thẳng vào trong khoảng sân đã được chuẩn bị sẵn bàn ghế, bên ngoài cửa lập tức như nổ tung!

 

“Bọn họ điên rồi hay sao?”

 

“Người đó không phải là Lý Tử Dương sao? Anh ta cho rằng bản thân là ai?”

 

“Tôi thấy hai người bọn họ đây là đang tự tìm đường chết! Nói không chừng hôm nay lại có người bị ném lên trên sơn cốc hoang vắng làm mồi cho sói ăn!”

 

Đám người trước cửa bàn tán không ngừng, đặc biệt là rất nhiều thế tử bản địa tại thành Thiên Đô đã chuẩn bị sẵn sàng để xem kịch hay!

 

Mà bên trong sân, ông lão phụ trách phân phát Dưỡng Linh Đan không khỏi nhíu mày khi nhìn thấy hai người Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương vào trong ngồi, ông ta nói: “Mấy người chắc chắn là muốn dùng bữa vào thời điểm này chứ?”
 
Chương 4045


“Bác à, anh ta từ vùng ngoài tới, vậy nên vẫn chưa hiểu quy định của Thiên Cung…”

 

Lý Tử Dương chưa nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã gõ nhẹ hai lần xuống mặt bàn, nói: “Không phải đợi nữa, bây giờ luôn đi!”

 

Nghe thấy lời này, Lý Tử Dương lập tức toát mồ hôi lạnh, môi run lên bần bật, sợ tới độ ngay cả một câu cũng không thốt nổi nên lời.

“Tử Dương, sao vẫn còn đứng đó? Mau ngồi đi!”, Tiêu Chính Văn nói rồi kéo một cái ghế tới, thục giục Lý Tử Dương.

 

“Chuyện này… tôi thấy tôi vẫn nên đứng thì hơn, ngồi xuống không… không thoải mái!”, Lý Tử Dương lau mồ hôi lạnh trên trán, nói.

 

Ngoài miệng anh ta không nói, thế nhưng trong lòng lại đang thầm than trời, thật sự không ngờ lá gan của Tiêu Chính Văn lại lớn tới vậy!

 

Phá hỏng quy định mà Mạnh Phi Vũ lập ra ngay trước mặt mọi người, chuyện này có khác gì so với việc khiêu chiến với Mạnh Phi Vũ đâu!

 

Đừng nói là hai người bọn họ, hàng nghìn hàng vạn thế tử bên ngoài đều chỉ có thể trơ mắt ra nhìn, ai dám tuỳ tiện phá huỷ quy định?

 

Mấy người Tiêu Chính Văn lại đường hoàng tiến vào bên trong trước ánh nhìn tròng trọc của đám người kia!

Vương Vũ vô tình phát hiện ra Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương cũng đang ở trên quảng trường phía trước phòng đan dược thì không khỏi khẽ nhíu mày.

 

Mạnh Phi Vũ thậm chí còn chẳng buồn quay đầu lại, chỉ vẫy tay nói với Lý Tử Dương: “Qua đây!”

 

Lý Tử Dương nghe thấy lời Mạnh Phi Vũ nói thì sợ tới độ hai chân mềm nhũn, cả người run lên bần bật!

 

Rõ ràng chỉ là quãng đường có mười mấy bước chân nhưng anh ta lại mất tận năm phút mới tới được trước mặt Mạnh Phi Vũ, khom lưng hành lễ nói: “Sư… sư huynh Mạnh!”

 

“Thật sự không nhìn ra cậu cũng rất có bản lĩnh đấy!”, giọng nói lạnh lùng của Mạnh Phi Vũ vang lên.

 

Doạ cho hai chân Lý Tử Dương mềm nhũn cả ra, suýt thì quỳ luôn xuống.

 

“Thôi được rồi, trở về đi!”, Mạnh Phi Vũ khẽ xua tay nói với Lý Tử Dương, từ đầu tới cuối thậm chí còn chẳng buồn nhìn anh ta tới một lần.

 

Lý Tử Dương run rẩy đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, khẽ kéo lấy góc áo của Tiêu Chính Văn, thế nhưng Tiêu Chính Văn lại giống như chưa phát giác ra vậy, bình thản ngồi nguyên tại chỗ đợi ông lão phát Dưỡng Linh Đan cho mình!

 

Mạnh Phi Vũ quay đầu liếc nhìn Tiêu Chính Văn, khẽ nhíu mày, nói với Vương Vũ: “Người ngồi ở kia là ai?”

 

“Hắn chính là Tiêu Chính Văn nổi danh như cồn vào khoảng thời gian trước đây! Nghe nói hắn ở thành Đại Phong…”

 

“Nơi này là thành Thiên Đô, loại người tới từ nơi thôn quê thường không quá am hiểu quy định, trở về dạy cho hắn một bài học, không có tôn ti trật tự, còn ra thể thống gì nữa!”

 

Vừa nói, Mạnh Phi Vũ đứng dậy, tông giọng cao hơn mấy lần: “Dòng dõi quý tộc sao có thể cùng ăn cơm với mấy kẻ hạ đẳng, thật đúng là bất hợp lý!”

 

Mạnh Phi Vũ vừa thốt ra lời này, mấy người xung quanh tới cùng với Mạnh Phi Vũ, bao gồm cả Vương Vũ cũng đứng dậy theo.

 

“Cung tiễn sư huynh Mạnh!”
 
Chương 4046


Mấy người đồng loạt khom lưng nói với Mạnh Phi Vũ.

 

Mạnh Phi Vũ chắp hai tay sau lưng, sải bước bước ra khỏi phòng đan dược, thấy Mạnh Phi Vũ đi ra ngoài, đám người trước cửa gần như khom lưng vái lạy Mạnh Phi Vũ cùng một lúc, cao giọng nói: “Tham kiến sư huynh Mạnh!”

Lúc này, Lý Tử Dương đứng bên cạnh Tiêu Chính Văn đã sợ tới độ hồn bay phách lạc, rõ ràng là Mạnh Phi Vũ đã cực kỳ bất mãn với hành vi của bọn họ!

 

Đắc tội với Mạnh Phi Vũ ở Thiên Cung Bắc Cực không phải là trò đùa đâu!

Ngay tức thì, cả không gian đều im phăng phắc, dường như có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi!

 

Vô số đôi mắt đều đồng loạt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Mà Tiêu Chính Văn chẳng buồn bận tâm tới ánh mắt của mấy người này, vẫn bình thản cầm lấy một viên Dưỡng Linh Đan bỏ vào trong miệng, từ từ thưởng thức.

 

“Ừ, Dưỡng Linh Đan này quả thực không tầm thường!”, Tiêu Chính Văn nói rồi lại lấy một viên đưa cho Lý Tử Dương.

 

Lý Tử Dương đâu dám nhận?

 

“Anh Tiêu, chúng ta vẫn nên đi mau thôi, những người này thật sự không phải đối tượng mà chúng ta có thể đắc tội, hơn nữa ở thành Thiên Đô, không ai dám không nể mặt Mạnh Phi Vũ cả!”

 

Lý Tử Dương run rẩy nói.

 

Nếu là khi trước thì lời này quả thực rất có lý, dù sao ngay cả nhân vật như Vương Vũ cũng phải kính sợ Mạnh Phi Vũ ba phần!

 

“Anh cuống cái gì? Ăn xong rồi đi cũng chưa muộn!”, Tiêu Chính Văn nói rồi ấn Lý Tử Dương lên trên ghế.

 

Mãi tới khi ăn xong hết một lọ Dưỡng Linh Đan thì Tiêu Chính Văn mới chậm rãi đứng dậy, mà chiếc bình sứ trong tay Lý Tử Dương thì ngay cả nắp cũng chưa mở.

 

Tới khi hai người sải bước đi ra khỏi phòng đan dược, đám người xung quanh đều nhìn về phía họ với vẻ khôi hài.

 

Mãi đến khi trở về viện số một Địa Tự, Lý Tử Dương cuối cùng cũng thở hắt ra một hơi.

 

“Ôi… xem ra tôi lo lắng thừa thãi rồi! Anh Tiêu, tôi có hẹn với mấy người bạn, tối nay chúng ta không say không về nhé, cũng coi như an ủi anh!”

 

Rõ ràng, Lý Tử Dương cảm thấy bản thân không làm sao thì lúc này mới lại mời Tiêu Chính Văn đi uống rượu.

 

Tiêu Chính Văn cũng không hề phản đối, chẳng bao lâu sau, bên ngoài cửa truyền tới một loạt tiếng gõ cửa, Lý Tử Dương vội vàng mở cửa ra, trước cửa đang có hai nam hai nữ!

 

“Vị này là thế tử của nhà họ Tiết, Tiết Thiếu Phong, ở thành Thiên Đô cũng coi như nhân vật có tiếng tăm!”

 

“Vị này là Tần Trường Sinh, cậu chủ nhà họ Tần, chắc anh cũng nghe nói tới Tần Quỳnh của Đại Đường rồi nhỉ, cậu chủ Tần chính là hậu nhân của Tần Thư Bảo!”

 

Mấy người bọn họ vốn dĩ không thường xuyên ở Thiên Cung Bắc Cực, vậy nên cũng không hề hay biết tới chuyện xảy ra trước cửa phòng đan dược ngày hôm nay.

 

Lý Tử Dương giới thiệu xong hai nam thanh niên thì lại quay đầu chỉ vào hai nữ thanh niên, nói: “Vị này là Mục Tú Tú, chắt gái của Mục Quế Anh!”

 

“Vị kia là đại mỹ nhân xếp số hai tại thành Thiên Đô chúng tôi, Chu Đình Đình!”

 

Lý Tử Dương chỉ vào một cô gái mặc đồ màu hồng đứng bên cạnh, nói.

 

“Rõ ràng là số một, sao tới miệng anh lại thành số hai rồi!”, Chu Đình Đình bất mãn lên tiếng.

 

Cô ta quả thực đẹp như tiên nữ, dù là thân hình hay khuôn mặt thì đều là cực phẩm trong số cực phẩm!

 

“Hi hi, số một phải là Nguyệt Nhu chứ!”, Lý Tử Dương cười nói.
 
Chương 4047


“Được rồi, Lý Tử Dương! Anh bớt vài câu đi, đừng nói những chuyện không nên nói nữa!”, Mục Tú Tú lườm Lý Tử Dương.

 

“Xin lỗi, tôi lại nói sai rồi! Nhưng thành thật mà nói, Nguyệt Nhu thật sự không xinh bằng Đình Đình của chúng ta! Hơn nữa…”

 

“Đủ rồi!”

 

Chu Đình Đình cau mày, cắt ngang lời Lý Tử Dương.

 

Xét về ngoại hình, ngay cả cô ta cũng phải thừa nhận mình thua kém Nguyệt Nhu, cho nên, khi nghe Lý Tử Dương nói vậy, cô ta lại càng cảm thấy khó chịu.

 

“Tử Dương à, Đình Đình đã hẹn Vương Vũ như lời anh nói rồi!”, Tần Trường Sinh ở bên cạnh nói với Lý Tử Dương.

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy cũng hiểu được ý đồ của Lý Tử Dương.

 

Anh ta muốn nhân cơ hội này để xin lỗi Vương Vũ.

 

Vì vậy mới mời người đẹp nổi tiếng trong thành Thiên Đô là Chu Đình Đình đến.

 

Đúng lúc này, một tiếng chuông đồng từ ngoài cửa vang lên.

 

Trong chốc lát, một chiếc xe ngựa dừng lại trước cửa.

 

Tuy là xe ngựa nhưng cũng được trang trí rất sang trọng.

 

Đặc biệt là khoang xe cao một mét, rộng vài mét, hai bên xe được dát vàng ngọc, hơn nữa, tám con ngựa kéo xe đều được trang bị yên ngựa bằng vàng.

 

Lý Tử Dương vội vàng gọi đám người lên xe, vừa đi đến Ngọc Phụng Lâu, vừa nói về một số giai thoại liên quan đến Ngọc Phụng Lâu.

 

Cỗ xe ngựa sang trọng vừa xuất phát, người qua đường vội vàng tránh sang một bên.

 

Ở nơi như thành Thiên Đô, người được ngồi xe tám con ngựa kéo chắc chắn không tầm thường.

 

Người bình thường nhiều nhất cũng chỉ ngồi xe ngựa nhỏ một con ngựa kéo.

 

Dù sao ở thành Thiên Đô, xe ngựa là biểu tượng cho thân phận.

 

Cỗ xe hào hoa tám con ngựa kéo, ít nhất cũng phải là nhân vật lớn như tông chủ hay môn chỉ mới có thể ngồi.

 

Cách Ngọc Phụng Lâu còn chưa đến một kilomet, Tiêu Chính Văn đã nhìn thấy rõ một con phượng hoàng khổng lồ được chạm khắc tinh xảo trên tầng cao nhất của một gian nhà gỗ cao hơn mười tầng.

 

Con chim phượng hoàng đang sải cánh bay cao, theo sau là một đàn chim!

 

Đây chắc hẳn là Ngọc Phụng Lâu!

 

Trên tầng bảy của Ngọc Phụng Lâu còn có một sân khấu ngoài trời được thiết kế đặc biệt. Lúc này, hàng chục ca sĩ và vũ công đang nhảy múa trên sân khấu.

 

“Ngọc Phụng Lâu là nơi nổi tiếng nhất ở thành Thiên Đô chúng tôi! Dù sao Thi Tiên cũng đã từng nán lại đây rất lâu!”, Lý Tử Dương nhìn về phía Ngọc Phụng Lâu nói tiếp.

 

“Ừ, thật không tầm thường!”, Tiêu Chính Văn cũng gật đầu thán phục.

 

“Anh Tiêu, lát nữa đến Ngọc Phụng Lâu, anh không được nóng nảy. Ở đó có rất nhiều nhân vật lớn của thành Thiên Đô, anh không thể mắc sai lầm được!”

 

Lý Tử Dương nội vàng cảnh cáo Tiêu Chính Văn.

Ở thành Thiên Đô, bất cứ ai có thể đến Ngọc Phụng Lâu, đều là nhân vật lớn có thể lực.
 
Chương 4048


Cho dù không phải là môn chủ tông chủ, thì chí ít cũng là con cháu của trưởng lão, đắc tội với bất kì ai, Lý Tử Dương cũng không giải quyết được.

 

Hơn nữa, nếu gây chuyện ở Ngọc Phụng Lâu, ngay cả Lý Tử Dương cũng không thể thoát tội, nếu không xử lý ổn thỏa, nhà họ Lý cũng sẽ bị dính vào.

 

Thấy Tiêu Chính Văn chỉ cười không nói gì, Lý Tử Dương lại nói với vẻ lo lắng: “Anh Tiêu, đây không phải chuyện đùa! Hơn mười năm trước, có một vị cao thủ của Thiên Cung Bắc Cực tên Thiên Xung Tử đã đánh một tên bồi bàn ở Ngục Phụng Lâu, anh đoán xem kết cục thế nào?”

“Thiên Xung Tử?”, Tiêu Chính Văn nghe cái tên này hơi quen tai.

 

Chỉ là nhất thời không nhớ ra được có phải là tên đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực bị mình giết hay không.

 

“Quen tai à, vậy thì tốt. Tên Thiên Xung Tử đó đánh bồi bàn, nên bị đánh tám mươi roi, mà đây là còn nhờ vào quan hệ của Thiên Cung Bắc Cực!”

 

“Nếu không, e rằng quay cả sư phụ của Thiên Xung Tử cũng phải phế bỏ tu vi!”

 

Lý Tử Dương nghiêm túc nói.

 

“Tôi lại nghe nói, ông chủ của Ngọc Phụng Lâu thực ra có quan hệ mật thiết với nhà họ Khổng, nếu không, trong cả thành Thiên Đô này, ai dám lôi kéo các cô gái huyết tộc làm vũ nữ?”

 

Tần Trường Sinh cũng trầm ngâm nói.

 

“Đâu chỉ có quan hệ đơn giản như vậy, tôi trưởng bối trong nhà nói, đã từng thấy ông chủ của Ngọc Phụng Lâu cùng uống rượu với con cháu của nhà họ Khổng!”

 

Tiết Trường Phong cũng nói thêm.

 

“Này! Chúng ta tới đây để vui chơi chứ không phải đến gây rắc rối. Bình tĩnh một chút thì sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”, Mục Tú Tú vội vàng hóa giải sự ngượng ngùng này.

 

“Cũng đúng! Nếu gây phiền phức ở Ngọc Phụng Lâu thì cả đời này tôi cũng không cần phải quay về gặp lão gia nữa!”, Lý Tử Dương cười nói.

 

Chu Đình Đình ở bên cạnh lại không nói lời nào, trông vô cùng lạnh lùng.

 

Không lâu sau, xe ngựa đã dừng lại trước của Ngọc Phong Lâu, một nhân viên vội vã đi tới, đón xe ngựa từ tay phu xe rồi đi về phía sân sau.

 

Đám người Lý Tử Dương nhảy xuống xe, liền nhìn thấy một chiếc xe ngựa tám con ngựa kéo ở cửa.

 

Chỉ là chiếc xe ngựa này sang trọng hơn xe ngựa của Lý Tử Dương rất nhiều.

 

“Không biết đây là xe của nhân vật lớn nào! Mọi người đừng gây chuyện!”

 

Tiết Trường Phong vội vàng cảnh cáo.

 

Lúc này, một hàng cô gái xinh đẹp đứng ở cửa vội vàng tiến lên chào đón đám người Lý Tử Dương,

 

“Mời Cậu Lý, cậu Tiết, cô Mục, cô Châu vào trong!”

 

Mấy cô gái đồng thanh nói rồi chúi đầu cung kính trước đám người Lý Tử Dương.

“Ừ, tôi bao phòng số một Thiên Tự!”
 
Chương 4049


Nói xong, Lý Tử Dương lấy ra một miếng bạc, ném qua.

 

“Được, mời đi lối này!”

 

Một nhân viên bắt lấy miếng bạc, ước chừng khoảng hai trăm lượng, sau đó nhe răng cười với Lý Tử Dương.

 

Nhân viên dẫn đám người Lý Tử Dương đến phòng bao số một Thiên Tự, bên trong trang trí theo phong cách cổ kính, có một cái lư hương đã châm sẵn hương gỗ đàn.

 

Trên bàn còn có vài đĩa trái cây tươi.

 

Lý Tử Dương cầm một quả nho bỏ vào miệng, chỉ vào đĩa hoa quả trên bàn, nói: “Chút hoa quả này cũng phải mất một hai trăm lượng bạc!”

 

Rõ ràng là anh ta không hài lòng với giá cả các món ăn ở Ngọc Phụng Lâu.

 

Bên cạnh phòng bao còn có một cái khán đài nhỏ, ngay đối diện với sàn nhảy trong sảnh lớn. Lúc này, sảnh lớn đã đông nghịt người, vô cùng đông vui náo nhiệt.

 

Xung quanh bàn đánh cược cũng có không ít người nhìn chằm chằm vào xúc xắc.

 

Ngay sau đó, hơn chục cô gái xinh đẹp bước vào phòng, cúi chào mọi người, rồi bắt đầu ca múa.

 

Mọi người đang xem biểu diễn thì đột nhiên tiếng hỗn loạn bên ngoài truyền vào trong sảnh lớn.

 

“Không hay rồi, có người đánh nhau!”

 

Một người hét lớn, những người khác không thèm quan tâm đến xúc xắc trên bàn nữa, vội vàng chạy ra khỏi cửa.

 

Đám người Lý Tử Dương cũng lần lượt đứng dậy, mở cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.

 

Lúc này, một ông lão áo trắng cầm kiếm, lạnh lùng nhìn thanh niên đối diện.

 

Người thanh niên đó chính là Vương Vũ.

 

Vương Vũ chắp một tay sau lưng, lạnh lùng nhìn ông lão áo trắng.

 

“Hừ? Là Vương Vũ?”

 

Lý Tử Dương nhíu mày.

 

“Ông lão áo trắng kia có lẽ là Nhất Đóa Bạch Vân trong truyền thuyết?”, Mục Tú Tú nhìn ông lão áo trắng, hỏi.

 

“Nhà họ Vương hình như có mối thù với nhà ông ta, chỉ là không ngờ đối phương lại đuổi đến tận thành Thiên Đô!”

 

Tiết Trường Phong lên tiếng, anh ta cũng biết chút ít về nhà họ Vương.

 

Lúc này, ông lão áo trắng nhìn về phía Vương Vũ, lạnh lùng nói: “Cậu Vương thật có nhã hứng, tôi tìm cậu hơn mười năm rồi, không ngờ cậu lại trốn ở thành Thiên Đô uống rượu trêu hoa!”

 

“Trốn? Tôi còn phải trốn ông sao?”, Vương Vũ hoàn toàn không coi ông lão này ra gì.

 

“Hừ! Giỏi lắm! Hôm nay tôi sẽ giết cậu để báo thù cho cháu trai tôi!”

 

Vừa dứt lời, kiếm trong tay ông lão đã phóng ra.

 

“Cao thủ Đế Cảnh?”

 

Lý Tử Dương nhìn qua tu vi của ông lão, hơi lo lắng nói: “Hay là chúng ta đi thông báo cho người của Thiên Cung Bắc Cực?”
 
Chương 4050


“Không cần, trong mắt Vương Vũ, Đế Cảnh cấp một chỉ như đứa trẻ con! Không cần làm lớn chuyện!”, Chu Đình Đình lạnh lùng ngăn lại.

 

Quả nhiên, giọng nói của Chu Đình Đình vừa dứt, Vương Vũ đã hành động!

 

Chỉ thấy Vương Vũ nhẹ nhàng khua tay, trong nháy mắt một luồng khí tức của rồng màu tím bắn ra, cùng với tiếng rồng gầm vang vọng trên bầu trời, hư ảnh của một con rồng lớn hiện ra trên không trung.

 

Mặc dù chỉ là một hư ảnh, khác xa một trời một vực với con rồng thật hiện ra khi Tiêu Chính Văn điều động khí tức của rồng lúc trước, nhưng đó cũng là khí tức của rồng!

 

Chỉ nhìn thấy hư ảnh của con rồng khổng lồ đột nhiên há miệng, sau đó, một luồng ánh sáng huyền bí phun ra từ miệng con rồng, đường kiếm ý kia bèn hóa thành hư không!

 

Ngay sau đó, thần sắc của ông lão áo trắng chấn động, tay che lấy ngực, phun thẳng ra một ngụm máu lớn.

 

Vẻ mặt Vương Vũ khá kiêu căng, một tay hơn ấn xuống phía dưới, một luồng khí tức hào hùng vô song, giống như từ chín tầng mây đè ép, ngay tầng mây cũng chùng xuống dưới mấy trăm mét!

 

Mà lúc này, ông lão áo trắng đứng giữa tâm gió bão giống như cây nến tàn trong gió!

 

Đừng nói ông lão không thể chịu đựng được uy áp kinh khủng như vậy, kể cả mọi người xung quanh cũng đều vội vàng lùi vào Ngọc Phụng Lâu!

 

“Giết!”

 

Ông lão đột nhiên ngẩng đầu, hướng về phía bầu trời và gầm lên một tiếng, sau đó, khí tức của cường giả Đế Cảnh hoàn toàn bạo phát ra!

 

Vương Vũ cười nhạt, nói: “Lão già chết tiệt, xem ra ông vẫn thiếu hiểu biết!”

 

Vừa nói Vương Vũ vừa phất tay.

 

Một luồng khí tức cuồn cuộn như thủy truyền phun ra!

 

“Ầm!”

 

Cùng với một âm thanh cực lớn, máu tươi trào ra từ khóe miệng của ông lão!

 

Khóe miệng của Vương Vũ hơi nhếch lên, lộ ra một tia giễu cợt: “Chỉ dựa vào ông mà cũng dám mở miệng đòi báo thù rửa hận ư?”

 

“Rắc!”

 

Khi Vương Vũ lật bàn tay một lần nữa, một luồng khí kình đánh nát thanh kiếm dài trong tay ông lão!

 

Nhìn về phía khán giả vây xem, bọn họ đều không nhịn được mà kinh ngạc không thôi!

 

Nếu nói đây là cuộc đọ sức giữa hai cường giả Đế Cảnh, có lẽ cũng không có gì kỳ quái cả!
 
Chương 4051


Thế nhưng Vương Vũ chỉ có cảnh giới Nhân Hoàng mà thôi!

 

Tuy rằng hai bên chỉ cách nhau mấy cảnh giới nhỏ, nhưng khi đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng, mỗi một cảnh giới nhỏ đều là một tầng trời!

 

“Thứ Vương Vũ dùng là khí tức của rồng đáng sợ nhất, dù sao ông lão kia cũng không thể là đối thủ của hắn ta! Nếu bị khí tức của rồng đánh trúng, cho dù không bị thương bên ngoài, cũng nhất định dính nội thương không chữa trị được!”

 

Chu Đình Đình nhìn về phía Vương Vũ với ánh mắt sáng rực, nói!

 

Trên thực tế, Vương Vũ luôn là bạch mã hoàng tử trong lòng cô ta, tất cả mọi thứ về Vương Vũ, cô ta đều rõ như lòng bàn tay!

 

“Thật ra, ông lão đã thua rồi, sở dĩ Vương Vũ đánh gãy thanh kiếm dài của ông ta chính là để làm nhục ông ta mà thôi!” Lý Tử Dương khẽ thở dài.

 

Mặc dù tu vi của hắn bình thường, nhưng dù chưa từng trải qua cũng hiểu rõ.

 

Với tình hình trước mắt, ông lão đã không còn cơ hội đánh trả!

 

Quả nhiên, ngay khi ông lão ngẩng đầu lên lần nữa, một luồng hư ảnh của con rồng khổng lồ lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu, miệng rồng to lớn nuốt chửng lấy ông lão!

 

“Đây có lẽ là đòn cuối cùng rồi!”

 

Trong đám đông, có người phát ra tiếng kinh hô!

 

Chỉ vỏn vẹn ba chiêu lại có thể đánh bại cường giả Đế Cảnh một cách qua loa dễ dàng như vậy, ngoài Vương Vũ ra, e rằng ở thành Thiên Đô rất khó có thể tìm ra người thứ hai!

 

Dù sao, Vương Vũ này không chỉ lội ngược dòng mà còn giết chết một cao thủ Đế Cảnh chỉ bằng những cái khua tay!

 

“Gầm!”

 

Cùng với tiếng rồng gầm thét chấn động bầu trời, khoảng hư không xung quanh cũng đều rung lắc theo!

 

Giây tiếp theo, ông lão áo trắng đã bị quấn lại trong một tấm màn sáng màu tím!

 

Giờ phút này, bị khí tức của rồng mạnh mẽ bao vây, thậm chí ông lão cũng chả còn sức để đánh trả!

 

Suy cho cùng, khí tức của rồng là luồng khí tức mạnh nhất giữa đất trời, cho dù là chân khí hay nguyên khí, đứng trước khí tức của rồng, chúng đều không là gì cả!

 

Cùng với đòn đánh này của Vương Vũ, ông lão không nhịn được mà phát ra một tiếng gầm nhẹ, mặc dù ông ta đã phóng ra khí tức của mình đến cực điểm nhưng cũng đều vô dụng!

 

“Rầm!”

 

Cơ thể của ông lão đột nhiên mềm nhũn, quỳ trên mặt đất!

 

Đầu gối của ông ta chảy ra những vệt máu đỏ thẫm!

 

“Rầm!”

 

Vương Vũ lại đánh ra một đòn, lần này, ông lão chỉ cảm thấy như có một ngọn núi đè xuống đỉnh đầu mình, phù một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn.

“Không thể tin được một thằng oắt con như cậu lại có thể nắm được khí tức của rồng! Đúng là ông trời không có mắt!”
 
Chương 4052


Ông lão nắm chặt hai tay, ngẩng đầu gào lên một tiếng phẫn nộ thê lương!

 

Từ đầu đến cuối, ông ta luôn bị Vương Vũ chiếm ưu thế hoàn toàn!

 

Không phải là do thực lực của Vương Vũ mạnh đến mức nào, mà là do luồng khí tức của rồng kia!

 

Tuy rằng chỉ là một chút khí tức của rồng yếu ớt, nhưng cũng tuyệt đối không phải thứ mà Đế Cảnh có thể so sánh được!

 

“Công tử, hay là giết chết ông ta, tránh tai họa về sau!”

 

Thư đồng của Vương Vũ ở bên cạnh nói.

 

“Giết ông ta? Sẽ chỉ làm bẩn tay tôi thôi, cho dù không giết ông ta, ngày mai ông ta cũng không thể nhìn thấy mặt trời nữa!”, giọng nói của Vương Vũ vừa dứt, một đường sáng bắn ra từ trong Ngọc Phụng Lâu!

 

“Người nào to gan dám gây rối ở Ngọc Phụng Lâu!”

 

Một âm thanh lớn kinh thiên động địa truyền đến, tiếp theo đó, ông lão áo trắng kia lập tức hóa thành một màn sương máu!

 

Một thời cao thủ Đế Cảnh cứ như thế mà tan biến!

 

Vào lúc này, toàn bộ Ngọc Phụng Lâu đều im lặng như tờ!

 

“Hừ, giở thói ngang ngược ở Ngọc Phụng Lâu, cũng không đái ra mà soi lại mình đi!”

 

Vương Vũ cười nhạt, sau đó bước về phía Ngọc Phụng Lâu.

 

Mọi người vây xem nhìn thấy Vương Vũ bước tới, vội vàng né ra một lối đi rộng rãi!

 

Dù sao, danh tiếng của Vương Vũ cũng nổi như cồn ở bên ngoài, hơn nữa, không ít người đã bị cảnh tượng vừa rồi làm cho kinh hãi đến mức không thể kinh hãi hơn được nữa!

 

Trận chiến này đã một lần nữa đưa danh vọng của Vương Vũ lên một tầm cao mới!

 

Lúc này, Chu Đình Đình đã đứng ở cửa gian phòng của Lý Tử Dương.

 

“Chúc mừng Vương công tử, lại giết chết một vị cao thủ Đế Cảnh! Chỉ cần chuyện này được lan truyền ra, Vương công tử nhất định sẽ là người đầu tiên của thế hệ trẻ ở thành Thiên Đô!”

 

“Ha ha, Đình Nhi sư muội quá khen rồi!”, mặc dù Vương Vũ nói như vậy nhưng cũng không giấu được vẻ đắc ý trên khuôn mặt!

 

Với sự xuất hiện của Vương Vũ, tất cả mọi người trong phòng VIP đều vội vàng tiến đến chúc rượu xu nịnh.

 

Ngay cả phục vụ và quản lý của quán rượu cũng lần lượt đến phòng VIP để chúc rượu Vương Vũ!

 

“Vương công tử quả nhiên là thực lực vô song, sau này nhất định sẽ có tiền đồ rộng mở!”

 

“Ha ha, quản lý Lữ nói quá rồi!”

 

Vương Vũ vừa nói vừa đứng dậy, chạm nhẹ ly rượu với quản lý Lữ!

 

Chỉ riêng điểm này, có thể thấy được sự khác biệt của Ngọc Phụng Lâu!

 

Dù sao, trước đó cho dù là ai tới chúc rượu, Vương Vũ cũng không rời khỏi chỗ, mà lần này, hắn ta lại chủ động đứng lên.
 
Chương 4053


“Vương công tử có thể đến Ngọc Phụng Lâu đã là vinh dự cho quán nhỏ này rồi! Nể mặt Vương công tử, toàn bộ hóa đơn của các vị hôm nay đều miễn phí!”

 

Quản lý Lữ nói xong liền uống cạn một hơi!

 

Ngay cả Lý Tử Dương cũng kinh ngạc trước cảnh tượng này đến nỗi không nói nên lời, chỉ cần lộ mặt ra là có thể khiến Ngọc Phụng Lâu miễn phí?

Đây là gian phòng Thiên Tự số một đấy, mức chi phí đắt đỏ nhất!

 

“Nếu mình cũng có thể có được một chút khí tức của rồng, chắc hẳn cũng sẽ có thể diện lớn như vậy!” Lý Dịch Dương thầm đoán trong lòng!

 

“Anh Tiêu, thế nào? Đối mặt với cường giả Để Cảnh, anh có thể giết họ trong vòng ba chiêu không?” Lý Tử Dương quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Nếu là Đế Cảnh cấp một, tôi sẽ không ra tay!” Tiêu Chính Văn cười nhẹ, nói.

 

“Là không hay là không dám?” Lý Tử Dương lắc đầu cười khổ.

 

“Thôi bỏ đi, có nói anh cũng không hiểu!” Tiêu Chính Văn vỗ vai Lý Tử Dương, nói.

 

Tất nhiên Tiêu Chính Văn sẽ không ra tay, với cảm ngộ hiện giờ của anh, điều động khí tức của rồng chỉ cần một ý niệm!

 

Cũng có thể nói, một ý niệm đã có thể giết chết cao thủ Đế Cảnh cấp một rồi, cần gì ra tay nữa chứ?

 

Lý Tử Dương không hiểu hàm ý sâu xa trong lời nói của Tiêu Chính Văn, chỉ nghĩ Tiêu Chính Văn đang đánh trống lảng mà thôi.

 

Lý Tử Dương tiện tay lấy một hạt nho cho vào miệng, nhưng ngay sau đó vẻ mặt anh ta lại thay đổi.

 

“Ôi!”

 

Lý Tử Dương ôm bụng cong người lại.

 

“Không ổn, bụng ta đau quá, xin lỗi không thể tiếp chuyện được một lát”.

 

Nói rồi Lý Tử Dương đi ra khỏi phòng.

 

Tiêu Chính Văn nhìn nho trên bàn, hơi cau mày.

 

Mặc dù Vương Vũ đi ngang qua Lý Tử Dương nhưng lại không nhìn lấy Lý Tử Dương một cái, sải bước đi vào phòng VIP số một Thiên Tự, kéo một cái ghế ngồi vào vị trí chủ.

 

Sau đó mắt hắn nhìn Tiêu Chính Văn cười nhạo nói: “Hôm nay anh Tiêu rất oai phong”.

 

Hắn vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn nhíu mày.

 

Mấy người Tiết Trường Phong bên cạnh mặc dù không biết hắn đã xảy ra chuyện gì với Tiêu Chính Văn, nhưng dù sao họ cũng đều xuất thân từ gia tộc có tiếng, vừa nhìn đã biết có ẩn tình bên trong.

 

Thoáng chốc bầu không khí phòng VIP lập tức trở nên gượng gạo.

 

“Ờ… Lý Tử Dương đó làm cái quái gì thế?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom