Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1200: 1200: Chương 1201





Nhưng càng như vậy, Lý Từ Nhiệm càng không thể nhường.

 
Phải giành được đến hơi thở cuối cùng!
 
“Thực lực của chúng tôi cô cũng thấy rồi đó?
 
Gô xác định là muốn giành với chúng tôi sao?”
 
Quan Liễu Yên cười cười.

 
“Cô Lý Từ Nhiệm này, chúng tôi đã kiểm tra tài liệu của cô rồi.

nếu như cô không nghe theo lời của tập đoàn Vân Đình, thì tập đoàn Thiên Lạc của cô trong mắt chúng tôi, giống như con kiển vậy, không có chút thực.

lực canh tranh nào cả: Một người khác cười nhạo nói.

 
Quan Liễu Yên cong môi cười cợt nói: “Càng huống chỉ tập đoàn Minh Thiên chúng tôi cũng không thèm để vào mắt ấy chứ!”
 
“Nghe tôi đi, ngoan ngoãn đưa dự án này cho chúng tôi! Có lợi với cô mà! Tranh giành với chúng tôi rất có thể cả mạng sống cũng chẳng còn đó”
 
Sắc mặt Lý Từ Nhiệm biến đổi: “Cô đang đe dọa tôi à?”
 
Quan Liễu Yên lộ ra bộ dạng đạo đức giả: “Sao lại có thể đe dọa cô được chứ? Tôi chỉ thấy nể mặt bạn thân, nên cho cô một lời đề nghị thôi mà.


Muốn tốt cho cô đó.


 
“Bạn thân hả? Tôi không có người bạn thân như cô! Cô hãy thôi đi!”
 
Lý Từ Nhiệm tức giận nói.

 
“Haha, vậy thì cô cứ chờ xem! Không chỉ dự án này là của chúng tôi, sau này ngay cả tập đoàn của cô cũng là của chúng tôi luôn!”
 
Quan Liêu Yên cười lớn nói.

 
Gần đây xác thực tập đoàn Minh Thiên có kế hoạch chiếm đoạt một số tập đoàn lớn, tập đoàn Vân Đình và tập đoàn Thiên Lạc là một trong số đó.

 
“Giọng điệu cô lớn thật nhỉ?”
 
Lúc này, một giọng nói vang lên giữa sân.

 
Diệp Quân Lâm vào phòng họp.

 

“Anh! Diệp Quân Lâm!”
 
Vừa thấy Diệp Quân Lâm đến, Quan Liễu Yên nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt trở nên dữ tợn.

 
Năm đó sau khi kế hoạch của cô ta bị vạch trần, chính là Diệp Quân Lâm đuổi cô ta ra khỏi thành phốt “Còn muốn mua Thiên Lạc và Minh Cường của tôi à? Năm mơ đi!”
 
Diệp Quân Lâm cười khẩy nói.

 
Vừa nghe nói có tập đoàn Minh Thiên tới, anh kiểm tra một chút, hoá ra là sản nghiệp của ba Anh Diệp Minh Thiên.

 
Anh vội vàng tới.

 
Không ngờ mọi người đều ở đây.

 
Cặn bã không biết xấu hổ như Quan Liêu Yên lại ở tập đoàn Minh Thiên.

 
Vậy có thể thấy tập đoàn Minh Thiên là chỗ thế nào rồi.

 
“Thiên Lạc và Minh Cường của cậu? Ha ha ha.

.


 
Quan Liễu Yên đột nhiên cười lớn.



 
Chương 1201: 1201: Chương 1202





Ánh mắt của Diệp Quân Lâm như đang nhìn một tên ngốc.

“Diệp Quân Lâm cậu thật không biết xấu hổi ‘Tập đoàn Thiên Lạc là của Lý Từ Nhiệm, có lẽ có chút liên quan đến cậu, nhưng mà tập đoàn Minh Cường thì có liên quan gì đến cậu chứ?”
Quan Liễu Yên lạnh lùng cười.

“Nói thật cho mọi người biết! Chúng tôi đã thu mua tập đoàn Minh Cường rồi! Tiện thể mua luôn cả tập đoàn Thiên Lạc luôn Có người bên cạnh nói.

Tập đoàn Minh Thiên vẫn luôn đứng sau tất Lý do tự nhiên xuất hiện chắc chắn có liên quan đến Diệp Minh Thiên.

Ông ta sắp kế thừa vị trí gia chủ của họ Diệp ở kinh thành.

Cần sự chấp thuận của người trong nhà họ Diệp.

Vì vậy trong tay nhất định phải có thành tích vượt trội.

Do đó, tất cả các công ty của ông ta ở Lạc Việt đều xuất hiện mà không hoạt động bí mật nữa, chúng nó được mở rộng hơn gấp mười lần trong một khoảng thời gian ngắn.


Bọn người Quan Liễu Yên ở tập đoàn Minh Thiên được giao nhiệm vụ thu mua tập đoàn Minh Cường và các công ty khác.

“Được, vậy chúng tôi sẽ chờ!”
Diệp Quân Lâm cười.

Diệp Minh Thiên còn muốn thâu tóm tập đoàn của anh?
Đúng là năm mơt Ai thâu tóm ai còn chưa biết đâu!
“Được, Lý Từ Nhiệm cô quyết định không từ bỏ đúng không?”
Quan Liễu Yên hỏi.

“Không từ bỏ!”
“Được, vậy cô chờ xem! Tôi sẽ cho cô thua thảm hại “Sau khi mua công ty cô xong, tôi sẽ cho cô thuần phục dưới chân tôi!”
Quan Liễu Yên để lại vài lời tàn nhãn rồi đắc ý bỏ đi.

Lý Từ Nhiệm mím mồi, nhìn Diệp Quân Lâm nói: “Anh biết hết rồi?”

“Ừm, thật ra em không cần phải lừa anh.

Anh cùng với Diệp Minh Thiên sớm muộn gì cũng chạm mặt nhau.”
Diệp Quân Lâm nói.

Lý Từ Nhiệm gật đầu.

Nghĩ lại cũng đúng.

Nhanh như vậy đã đụng phải tập đoàn của Diệp Minh Thiên.

“Ai! Tập đoàn Minh Thiên quá lớn, ở phía sau màn khống chế hoàn toàn Hải Phòng phía, cạnh tranh với nó không được chăn chản lắm.”
Lý Từ Nhiệm thở dài nói.

Vừa rồi cứng rắn cũng chỉ là đấu với Quan Liễu Yên mà thôi.

Nhưng khi cạnh tranh thật sự thì chênh lệch quá lớn.

“Em sợ nó làm gì chứ? Chỗ của chúng ta sao có thể để bọn họ ngang ngược được!”
Diệp Quân Lâm một chút cũng không quan tâm đến tập đoàn Minh Thiên..

 
Chương 1202: 1202: Chương 1203





“Không phải em sợ, chỉ là tập đoàn Minh Thiên quá mạnh, ngay cả Minh Cường cũng không có tư cách đấu!”
Lý Từ Nhiệm bất lực.

Khoảng cách này là khoảng cách không thể vượt qua.

Không phải chỉ dựa vào cố gẳng cùng tự tin mà có thể bù đắp được.

“Chẳng lẽ dự án khoa học kĩ thuật đó em không giành à?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Phải giành, nhất định phải giành được!”
Tưởng tượng đến cảnh giành được dự án này và đề cao giá trị của mình, hai nhà Đoàn Trịnh cũng không thể quản được cô.

Lý Từ Nhiệm tràn đầy nhiệt huyết.

“Nếu không muốn, có thể đổi dự án khác, em nói một tiếng với Phùng Ngọc Hân là được”

Diệp Quân Lâm nói.

Em là bà chủ, đổi dự án chỉ cần nói một câu là xong.

“Quân Lâm, đây là dự ám một trăm tỷ đó, chỗ nào có nhiều như vậy không? Muốn đổi là đổi được à?”
Lý Từ Nhiệm nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm, trên mặt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

Đổi một dự án mà lại tùy tiện như vậy sao? Còn là dự án trị giá trăm tỷ.

Đây là Diệp Quân Lâm coi chơi lưu manh thành thói quen đấy à? Chuyện gì cũng có thể nói một cách tùy tiện như vậy! Cô đâu biết rằng, thật ra việc đổi dự án chỉ dựa vào một câu nói của cô.

Tập đoàn Minh Thiên cũng có sản nghiệp ở Thành Đô, là ở một tòa cao ốc.

Quan Liễu Yên và những nhân viên cấp cao khác quay trở về noi này.

“Rất đơn giản, trước tiên giành được cái dự án khoa học kỹ thuật trăm tỷ này đã, sau đó ra tay xử lý Tập đoàn Minh Cường!” Quan Liễu Yên và những người khác đã làm kỹ càng tỉ mỉ, bao gồm cả khâu kế hoạch.


Bọn họ đang bàn bạc.

Lúc này cửa phòng họp bị đẩy ra.

Có bảy người tiến vào.

Ông lão dẫn đầu mặc một bộ áo đài màu xanh lá, trên mặt đều là sát khí, cả người tản ra khí thể như bị núi cao đè lên.

Khiến cho mọi người ở đây lập tức cảm thấy hít thở không thông.

“Ông Vân…
Ông Vân đại giá quang lâm, không tiếp đón được từ xa, mong ngài thứ tội..

” Mấy vị nhân viên cấp cao của Tập đoàn Minh Thiên vừa thấy người đến lập tức quỳ xuống.

“Mau quỳ xuống!” Toàn bộ mấy người Quan Liễu Yên cũng quỳ xuống, toàn thân run bân bật.

Nhà họ Diệp có quy định trong dòng họ vô cùng nghiêm ngặt, gặp người có địa vị cao hơn, quỳ xuống là lễ nghỉ cơ bản nhất.

Không quỳ chính là bất kính..

 
Chương 1203: 1203: Chương 1204





Bất kính thì chỉ có con đường chết.

Diệp Nguyên, người lãnh đạo hiện tại của Tập đoàn Minh Thiên hiểu rõ, đây là xảy ra chuyện lón rồi.

Nhân vật có địa vị cao như Ông Vân đây chính là ba mươi năm không đến một lần.

Ông ta đến, chắc chăn là đo đã xảy ra chuyện lớn gì.

“Ừm, nghe nói Các người làm rất không tê, đã khống chế được mạch máu kinh tế Hải Phòng, muốn tiếp tục mở rộng, tranh thủ khuếch trương toàn bộ sản nghiệp ở phía Nam đến Kỳ Hạ.

Việc này có tác dụng rất lớn đến việc cậu chủ Minh Thiên ngồi vững vị trí gia chủ”
Ông Vân lạnh lùng nói.

“Đã hiểu, Chúng tôi đang lên kế hoạch thu mua Tập đoàn Minh Cường đang lên như diều gặp gió, đối với chúng ta, việc này chắc chắn như hổ thêm cánh”
Diệp Nguyên nói.


Ông ta to gan hỏi một câu: “Chẳng lẽ Ông Vân đến là vì đứa con hoang kia?”
“Ừm, không sai.

Đứa con hoang kia đã thành tai họa ngầm! Cần tôi đích thân ra tay diệt trừ!”
Ông Vân lạnh lùng nói.

“Đứa con hoang kia?”
Trên mặt mấy người Quan Liêu Yên đầy vẻ nghi hoặc.

“Thật ra cũng có thể cho các người biết.

Một kẻ tên là Diệp Quân Lâm, ở nơi này.

Nó là…”

Ông Vân hứng trí bừng bừng nói.

Quan Liễu Yên vừa nghe đến là Diệp Quân Lâm thì lập tức giận dữ: “Loại người này nên giết †ừ sớm!”
“Ồ? Có cách giải thích gì không?”
Ông Vân tò mò hỏi.

“Diệp Quân Lâm, người này làm việc không từ thủ đoạn, tham hư danh, làm người âm hiểm xảo trá! Tôi nghĩ cậu ta nhất định sẽ lợi dụng thân phận cậu cả nhà họ Diệp ở kinh thành để làm ra một số việc… Tôi rất quen thuộc tính cách của cậu ta! Cậu ta tuyệt đối sẽ lấy bản thân và mẹ mình để uy hiếp nhà họ Diệp.”
Quan Liêu Yên nói một hơi dài.

Ông Vân tức giận nói: “Quả nhiên, con hoang chính là con hoang! Cho dù trong người nó có chảy một nửa dòng máu cao quý thì nó cũng không làm nên đưuọc thứ gì: Trên người nó đều là thói hư tật xấu tỉ tiện vô sỉ, có thể xứng làm người nhà họ Diệp sao?”
Ông Vân cảm thấy Diệp Quân Lâm đã trở thành tai họa ngâm!
“Chết, nó cần thiết phải chết!”
Giọng Ông Vân đầy phẫn nộ.

“Ông Vân, ngài muốn đối phó cậu ta thế nào?
Trực tiếp ra mặt?”
Diệp Nguyên hỏi.

Ông Vân trực tiếp ra mặt, có phải là đang dùng dao mổ trâu để giết gà rồi không?.

 
Chương 1204: 1204: Chương 1205





“Tôi trực tiếp ra mặt không hợp lắm, sẽ bị người phát hiện, đến lúc đó sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho cậu chủ Minh Thiên: Ông Vân nói.

“Người đâu, hiện tại tuyên bố một lệnh Huyền Thưởng trên Dark web, trong vòng một ngày, ai có thể giết được hai me con Chí Oánh và Diệp Quân Lâm! Thưởng ba tỷ!”
“Hắt xì”
Quan Liễu Yên nghe rõ từng nhịp thở.

10,500 tỷ để đổi lấy cái mạng chó của Diệp Quân Lâm? Có đáng giá đến như vậy không không?
Cái mạng chó của Diệp Quân Lâm liệu có thể đáng giá nhiều tiền như vậy? Không chỉ có cô ta, những người khác cũng cảm thấy giá hơi cao.

Nhưng cái này là ông Vân đích thân ra lệnh.

Diệp Nguyên bắt buộc phải làm theo lời ông ta.

.

ngôn tình ngược

Anh ta nhanh chóng đăng cái tin này lên trên dark web.

Ngay sau đó đã có rất nhiều siêu cao thủ và sát thủ nhận vào nhiệm vụ.

Những cao thủ ở ngoài Lạc Việt chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Suy cho cùng thời gian cũng quá ngắn.

Đừng nói tới việc giết Diệp Quân Lâm, ngay cả có đủ thời gian đến kịp Lạc Việt không cũng còn chưa biết.

Chỉ mới một lúc, mà các cao thủ phía nam của Lạc Việt đã tập chung sôi nổi đông đủ ở đây rồi.

Mọi người đều nhất định phải tranh thủ từng giây từng phút.

Dù sao đó cũng là 103,500 tỷ đó “Ông Vân, ba mươi phút, đã có hàng trăm cao thủ nhận nhiệm vụ rồi, số lượng người đăng ký vẫn không ngừng tăng lên!” Diệp Nguyên mỉm cười.


“Tốt lắm, lần này anh ta có chạy lên trời, cũng không trốn thoát được”
Vẻ mặt ông Vân bình tĩnh.

Anh lại nghĩ đến Diệp Trung Lâm.

Gọi một cú điện thoại cho ông ta: “Diệp Trung Lâm đồ vô dụng nhà ông hãy coi chừng đó, có một ngày, tôi sẽ cho ông thấy Diệp Quân Lâm là chết như thế nào.”
Diệp Trung Lâm sửng sốt một chút, ông ta nói: “Diệp Vân, tôi khuyên ông nhanh cút về kinh thành đi! Nói chuyện này cho Diệp Minh Thiên để ông ta xử lý, ông không cần tham gia vào nữa.

“Ha ha? Tại sao? Tôi mà sợ cậu ta sao? Những chuyện nhỏ này tôi có thể giải quyết, hà tất gì phải làm phiền cậu chủ Minh Thiên chứ?” Mặt ông Vân đầy tự tin.

Ông ta không thể tưởng tượng được Diệp Quân Lâm có được bản lĩnh như thế nào, đưới cái tình huống nguy hiểm như thế liệu rằng có thể chạy thoát được? “Được, tôi đã khuyên ông rồi.”
“Hừm, các ông thật là một đám vô dụng! Không xứng với họ Diệp!” Diệp Trung Lâm cười khổ: “Lại là một người ngu đốtˆ Ông Vân căn bản không nghe theo lời của Diệp Trung Lâm.

Chỉ cảm thấy ông ta là kẻ nhát gan.

Hơn nữa, một đứa con hoang thì có thể gây ra sóng gió gì chứ?
Sau khi Quan Liễu Yên biết tin Diệp Quân Lâm sẽ phải chết, cô ta vui mừng hơn bất cứ ai.

Sáu năm trước cô ta bị Diệp Quân Lâm đuổi ra khỏi thành phố, mối thù này cô ta ghi tạc trong lòng, một lòng muốn trả thù.

Cả hai người đều đồng lòng muốn giết Diệp Quân Lâm Bây giờ cơ hội đã đến rồi..

 
Chương 1205: 1205: Chương 1206





Sau khi Diệp Quân Lâm chết, cô:ta eòn phải hành hạ Lý Từ Nhiệm cho đến chết.

Buổi tối.

Tập đoàn Vân Đình vừa mới tan làm.

Khi Diệp Quân Lâm cùng với Lý Từ Nhiệm về nhà, vậy mà lại thấy Quan Liễu Yên đang chờ.

“Sao vậy? Dù sao cũng là bạn cũ? Cứ như vậy không để ý đến tôi sao?”
Quang Chính Yên cười chế nhạo.

“Cô có chuyện gì không?”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

“Tôi tới báo cho anh một tin xấu”

Quang Chính Yên mỉm cười.

“Chuyện gì?”
Diệp Quân Lâm vẻ mặt khó hiểu, cô ta lại có thể báo cho anh một tin xấu.

“Lý Từ Nhiệm cô hãy tránh đi một lúc, tôi có chuyện muốn nói với anh ta!”
Diệp Quân Lâm vỗ vỗ Lý Từ Nhiệm, cô tránh sang một bên.

“Cô nói đi, tin xấu là cái gì?” Diệp Quân Lâm hỏi.

“Anh sẽ phải chết!”
Quan Liễu Yên lộ ra vẻ mặt hung ác, hung tợn nhìn Diệp Quân Lâm.

“Anh yên tâm đi, anh sẽ không bao giờ thấy được ánh sáng ngày mail”
“Tôi đã chờ ngày này rất lâu rồi!”
“Anh chết rồi, anh hãy nhìn xem tôi hành hạ Lý Từ Nhiệm như thế nào, anh yên tâm, cô ta rất nhanh cũng sẽ đi theo anh!”

Quan Liễu Yên cười điên cuông như một tên biến thái.

“Tôi phải chết? Ha ha ha…”
Diệp Quân Lâm cười phá lên.

Quan Liễu Yên thấy vậy, cô ta cảm thấy khó hiểu.

Anh… anh ta không sợ chết sao?
“Tôi nói cho anh biết, thân phận của anh không cho phép anh tiếp tục sống, anh nhất định phải chết!”
Quan Liễu Yên tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Nụ cười của Diệp Quân Lâm hãn sâu trên khóe môi: “Vậy thì tôi cược với cô có được không?
Ngày mai cô có thể thấy tôi còn sống!”
“Được, nều như ngày mai tôi thấy anh còn sống, tôi sẽ quỳ xuống đập đầu mười cái với anh! Ngay tại cửa công ty của anh!” Quan Liễu Yên đồng ý.

Cô ta biết rõ ngọn nguôn mọi chuyện, cũng biết ông Vân đích thân giám sát.

Diệp Quân Lâm tuyệt đối không thể sống tiếp.

Vì vậy cô ta rất yên tâm khi đặt cược ván Cược này..

 
Chương 1206: 1206: Chương 1207





“Được” Anh đi đến bên cạnh Lý Từ Nhiệm.

Cô tò mò hỏi: “Quan Liễu Yên tìm anh có chuyện gì?”
“Cô ta bảo ngày mai sẽ dập đầu mười cái với anh” Diệp Quân Lâm nói.

Lý Từ Nhiệm kinh ngạc nhìn anh: ‘Hả? Quan Liễu Yên điên rôi sao? Dập đầu mười cái với anh!”
“Đoán chừng là lương tâm trỗi dậy! Dù sao thì đợi đến ngày mai xem cô ta dập đầu đi!” Đâu óc Lý Từ Nhiệm mơ hồ: “Thật kỳ lạ, lương tâm cô ta làm sao lại trỗi dây?” Buổi tối, sau khi ăn cơm xong.

Diệp Quân Lâm rời khỏi biệt thự.

Theo như lời Quan Liễu Yên nói, Diệp Quân Lâm biết nhà họ Diệp sẽ ra tay với anh.

Lần này không còn là những chỉ thứ, mà chắc chắn là họ Diệp ở kinh thành.

Vì vậy anh ta phải chuẩn bị một chút.


Vào trong trụ sở chiến khu.

“Bắc Phương hãy kiểm tra những người lạ vào tỉnh thành ngày hôm nay, sàng lọc ra tất cả mục tiêu!” Diệp Quân Lâm ra lệnh.

“Được ạ, cái này hơi khó khăn! Tôi cân mở camera của đội quân Côn Luân để kiểm tra!” Bắc Phương nhíu mày một cái.

Diệp Quân Lâm gật đầu: ‘ Được, tôi cho phép cô!” Camera của đội quân Côn Luân có thể bao phủ mọi ngóc ngách của thành phố trong một khu vực rộng lớn, giúp Bắc Phương dễ dàng điều tra.

Hành tung của những cao thủ đến giết Diệp Quân Lâm đã lộ, tất cả đều được camera ghi lại.

“Ngoài ra, hãy kêu Phiêu Anh Đoàn chuẩn bị, sau khi Bắc Phương xác định hết mục tiêu, hãy giải quyết tất cả bọn họ!” Diệp Quân Lâm trả lời.

“Dạ, tôi hiểu rồi!” Tây Phương gật đầu một cái.

Sau khi phân phó tất cả mọi thứ, Diệp Quân Lâm trở về, ở nhà với mẹ và Lý Từ Nhiệm.


Như thể không có chuyện gì xảy ra.

Trong cao ốc Kim Long.

Ông Vân và mấy người Diệp Nguyên luôn luôn chú ý tình hình.

Quan Liễu Yên khá lo lắng về vấn đề này, vì vậy cô xin ở lại đây.

“Ông Vân, cho đến nay đã có ba trăm tám mươi tám cao thủ đi tới đây! Số lượng vẫn không ngừng tăng lên, ước tính trước mười hai giờ sẽ †ăng lên năm trăm người!”
Diệp Nguyên mỉm cười nói: ‘Năm trăm cao thủ! Cho dù Diệp Quân Lâm bản lĩnh có lớn đến đâu cũng không thể đối phó được, đúng không?”
“Lần này tất cả các cao thủ đều đến đây! Cậu †a tuyệt không có có cơ hội sống sót!”
Ông Vân lạnh lùng nói.

Bởi vì khi dark web thông báo nhiệm vụ, đã đặt ra hạn định là chỉ có thể cao thủ hàng đầu mới được tiếp nhận nhiệm vụ.

Vì thế Diệp Quân Lâm phải đối mặt với sự ám sát của năm trăm cao thủ hàng đầu.

Quan Liễu Yên ở bên cạnh nghe cảm thấy rất sảng khoái.

Cho dù Diệp Quân Lâm có mười cái mạng cũng đều phải chết!.

 
Chương 1207: 1207: Chương 1208





Anh ta còn đánh cược rằng mình sẽ sống?
Ha ha, thật là nực cười!
Còn muốn để cho cô quỳ xuống dập đầu anh ta?
Làm sao có thể!
Đời này anh tạ cũng đừng nghĩ đến sẽ có cơ hội này!
Tôi tuyệt tối sẽ không cho anh!
Cuối cùng cũng đã đến mười hai giờ.

“Có bao nhiêu người?”
Ông Vân hỏi.

Mới nãy Diệp Thần đã thúc giục một lần, hỏi ông tình huống.

Dường như bên họ Diệp ở kinh thành đang rất sốt ruột chờ đợi.


“Tổng cộng năm trăm ba mươi tám người!”
“Tiền thưởng của nhiệm vụ lần này quá cao, vì vậy vẫn còn người đang đến đây!”
Diệp Nguyên trả lời.

“Được rồi, để cho bọn họ bắt đầu điI”
Ông Vân hạ lệnh.

Diệp Nguyên ngay lập tức thông báo ở trên dark web “bắt đầu hành động”
“Diệp Quân Lâm đừng trách tôi giết cậu, bởi vì con hoang không xứng được sống trên đời!”
Trong mắt ông Vân lóe lên một tia lạnh lão.

Kể từ giờ khắc này, mọi ngóc ngách của tỉnh thành đều có người hành động.

Mục tiêu là biệt thự nơi gia đình Diệp Quân Lâm sinh sống.


Diệp Quân Lâm đã nằm ở trên giường, yên tâm đi ngủ.

Bởi vì anh hiểu rằng, trong đêm nay không có ai có thể đến gần được ngôi biệt thự này dù chỉ nửa bước chân.

Trong khu chiến đấu ở đại viện.

Bắc Phương đang quản lý mấy cái máy tính, bản đồ ở bên trong máy tính hiển thị dày đặc những điểm chấm màu đỏ.

Những điểm màu đỏ đó chính là mục tiêu nhân vật mà Bắc Phương đã nhắm đến, tiếp theo đó chính là những cao thủ mà nhà họ Diệp tìm đến để thực hiện nhiệm vụ treo thưởng giết chết Diệp Quân Lâm này.

Những người đó đều đã xuất phát! Ở bên trong máy giám sát như thiên la địa võng, hành tung của những người này bị nhìn thấy không sót một hành động nào cả, bọn họ đang vội vàng di động về phía bên trong của ngôi biệt thự.

“Tốt, để Phiêu Anh Đoàn hành động đi!”
Bắc Phương nói.

“Mặt khác còn có người muốn tiến vào bên trong tỉnh thành”
Bắc Phương nói.

“Cái này thì cứ giao cho chúng tôi đi! Từ giò trở đi, nơi này không cho phép bất kỳ ai có thể tiến vào..

 
Chương 1208: 1208: Chương 1209





Mấy người Tây Phương, Nam Phương cũng đã điều động toàn bộ, chạy đi ngăn cản hết những cao thủ đó, ngăn bọn họ lại ở bên ngoài tỉnh thành.

Trong nhóm những cao thủ này đến ám sát Diệp Quân Lâm, có tốc độ nhanh nhất thuộc về Đông Nam Tam Hổ, ba anh em này đã tu luyện võ công từ nhỏ, có thực lực rất cao siêu.

Bọn họ rất nhanh đã tiếp cân gần đến xung quanh của biệt thự.

“Chúng ta là những người nhanh nhất, con mẹ nó nếu như có thể giết chết Diệp Quân Lâm, thì sáu trăm tỷ sẽ thuộc vê chúng ta”
Trong mắt của một người của Đông Nam Tam Hồ lộ ra hưng phấn, lập tức vọt vào.

Chỉ là sau một phút, trước mắt của bọn họ hiện ra hai bóng đáng.

Điều quan trọng là ở dưới thân hai người này, bọn họ cưỡi hai con sói trắng…
Bốp Bốp! Bốp Bốp! Bốp Bốp! Vừa đối mặt, ba người bọn họ đã mất đi ý thức, ngã xuống ở trên mặt đất…
Tiếp theo ở xung quanh của biệt thự lần lượt hiện ra từng bóng dáng, thời điểm khi mà bọn họ muốn đi vào bên trong khu biệt thự, nhất định sẽ xuất hiện một vài bóng dáng.


Những người này đều có một điểm giống nhau, đó là toàn bộ đều cưỡi sói trắng…
Lập tức, hết người này đến người kia biến mất.

Bao nhiêu người đến thì có bấy nhiêu người biến mất.

Số lượng đang nhanh chóng tăng lên ở bên trong Một trăm…
Hai trăm…
Năm trăm…
Năm trăm ba mươi tám…
Cuối cùng toàn bộ hơn năm trăm người đều đã biến mất, quả thực là không thể tới gân khu biệt thự dù có nửa bước.

Sau khi giải quyết xong tất cả ở đây.

Mười tám bóng dáng xuất hiện ở xung quanh của khu biệt thự, lập tức biến mất.

Phiêu Ảnh đoàn đã hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc!

Bên trong khu biệt thự Kim Long.

.

Bạn có biết trang truyện ~ TRU Мtruyen.V И ~
Mấy người Diệp Hiệu không khỏi có chút chờ đợi đến mức hơi nóng nảy, sốt ruột.

Đã nửa giờ trôi qua rồi, vì sao lại không hề có một chút tin tức nào cả?
Bước chân bọn họ đi sang trái, rồi lại đi sang phải..

Quan Liễu Yên cũng không yên tâm, cô ta biết được những cao thủ đi giết Diệp Quân Lâm, còn chưa trở về.

“Ông Vân, nếu không để tôi phái người đi xem một chút thế nào rồi?”
Diệp Hiệu gấp gáp hỏi.

“Không cần, động tĩnh lớn như vậy, chắc chän sẽ có người đang chăm chú quan sát, chúng ta không thể để bại lộ thân phận được”
Ông Vân nói.

“Có một chút thời gian như vậy mà mọi người cũng không chờ được sao? Các anh đang sợ cái gì cơ chứ? Không thể giết chết được Diệp Quân Lâm sao? Chuyện này chắc chắn không có khả năng”.

 
Chương 1209: 1209: Chương 1210





Ông Vân trừng mắt nhìn tất cả mọi người.

“Vâng, chúng tôi hiểu rồi.”
Mọi người đành tiếp tục chờ đợi.

Thế nhưng là thời gian đã trôi qua một giờ đồng hồ rồi.

Mà vẫn không hề có một chút động tĩnh nào Lần này đến cả ông Vân cũng không thể bình tĩnh được nữa.

“Con mẹ nó giết chết một tên Diệp Quân Lâm đó thôi, mà hơn năm trăm cao thủ cần dùng thời gian dài như vậy sao?”
“Điều này cũng không hợp lý!”
“Chờ một chút nữa đi! Có thể là do bọn họ vì chuyện tranh giành nhiệm vụ mà đã phát sau mâu thuẫn, dù sao chỉ eó người giết chết mới có thể lấy được sáu trăm tỷ, ai mà chẳng muốn cướp cơ chứ”
Cũng có người phân tích nói.


“Điều này cũng không sail Hơn năm trăm người đó, mà chỉ có một người hoặc một nhóm người nhận được sáu trăm tỷ mà thôi.

Nhất định là do bây giờ bọn họ đang tranh nhau để giết chết Diệp Quân Lâm”
Ông Vân cũng đồng ý với sự phân tích này.

Mọi người lại tiếp tục chờ đợi.

Lại một giờ đồng hồ nữa trôi qua.

Vẫn không có bất kỳ một động tĩnh nào cả.

Điều này…
Ông Vân cũng đã không thể ngồi yên được nữa rồi.

“Xảy ra chuyện lớn không ổn rồi, xảy ra chuyện lớn không ổn rồi.:”

Đúng lúc này có người chạy tới; mang đến một tin tức xấu.

Chiến thần Côn Luân đây là thành viên của nhà họ Diệp sao?
“Như thế nào rồi?”
Ông Vân hỏi.

“Những cao thủ kia đi giết chết Diệp Quân Lâm đều biến mất không có một chút dấu vết nào cả, toàn bộ năm trăm ba mươi tám người đều đã biến mất! Giống như là chưa từng tới chỗ đó!”
Đùng! Sau khi nghe được tin tức này, tất cả mọi người đều cảm thấy có năm tia sét đánh vào đầu bọn họ.

“Cái gì? Tất cả những người đó đều biến mất? Tất cả những người đó đều biến mất?”
Vẻ mặt của ông Vân có vẻ như không thể tưởng tượng nổi.

Những người khác cũng là như vậy.

“Đúng vậy! Quá kỳ quái! Những người này vậy mà lại biến mất toàn bộ sao? Mà ở hiện trường lại không có bất kỳ vết tích đánh nhau nào cải Giống như tất cả những người đó căn bản đều không tới chỗ biệt thự của Diệp Quân Lâm, tất cả mọi người đều giống như đã bốc hơi biến mất vậy…”
Người kia nói.

“Tại sao lại như vậy? Hơn năm trăm cao thủ giỏi nhất mà lại biến mất không chút dấu vết nào cả sao? Điều này rõ ràng là không có khả năng mà!”
Diệp Hiệu ngạc nhiên nói..

 
Chương 1210: 1210: Chương 1211





Ông Vân cũng hít một hơi thật sâu nói: “Chắc chắn là đã có người nào đó ra tay! Nếu không thì không có chuyện hơn năm trăm cao thủ bỗng nhiên lại biến mất, điều này không có cách nào có thể giải thích được cả! Giống như đi đánh ma quỷ vậy! Chắc chắn không có khả năng!”
Mọi người cũng nghỉ ngò nói: “Thế nhưng là ai mà có bản lĩnh có thể khiến cho hơn năm trăm cao thủ đều biến mất trong nháy mắt như vậy, mà ở hiện trường lại không lưu lại bất kỳ dấu vết gì?
Điều này rõ ràng là không thể nào xảy ra mài!”
“Đúng vậy, cao thủ như vậy tôi không thể nghĩ ra là ai được! Diệp Quân Lâm lại càng không có loại bản lĩnh như vậy!”
Điều đầu tiên mà mọi người loại trừ ra chính là bản thân Diệp Quân Lâm.

Ông Vân đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, không nhịn được hỏi: “Nơi này gần đây có nhân vật lớn nào đến đây không? Không lâu, gân đây mới đến đây thôi?”
“Nếu như là nhân vật lớn mà ông Vân nhắc đến, vậy thì đúng là có một người! Chiếc thần Côn Luân của Việt Nam chúng ta đang ở ngay chỗ đói Nghe nói ngài ấy đã xử lý không ít nhân vật lớn nhỏ đâu”
Diệp Hiệu nói.

“Có khả năng lón là người của Chiến thân Côn Luân đã phát hiện ra những cao thủ này, lấy năng lực của chiến thân Côn Luân mà nói, tuyệt đối có khả năng làm cho hơn năm trăm người đó biến mất ngay trong nháy mắt!”
Ông Vân lên tiếng nói.


“Nói như vậy, thì là do Diệp Quân Lâm này có vận may đến như vậy sao? Là Chiến thần Côn Luân đã cứu anh ta một mạng?”
Diệp Hiệu bất đắc dĩ nói.

Ông Vân lại là đột nhiên nhớ tới Diệp Trung Lâm.

Diệp Trung Lâm đã sớm khuyên ông ta đừng có ra tay làm gì cả, “Tôi đã nói rồi, đường đường là nhà họ Diệp ở Hà Nội còn giết không được một cái con hoang này? Làm sao có thể như vậy cơ chứ! Hoá ra mấy người Diệp Trung Lâm này cũng gặp phải Chiến thần Côn Luân này!”
Rất nhanh ông Vân đã nghĩ rõ ràng tất cả mọi chuyện.

“Đúng vậy, rất có khả năng là như vậy, tôi có nghe nói Diệp Trung Lâm đã từng được thiếu tướng Nam Phương, cấp dưới của Chiến thần Côn Luân cứu mạng.

Cho nên về tình về lý, ông ta cũng không dám ra tay ở ngay trước mặt bọn họ!”
Diệp Hiệu càng thêm khẳng định chắc chản phỏng đoán của ông Vân.


“Bốp!”
Ông Vân hung hăng vỗ xuống bàn.

“Nói cách khác, chỉ cần ở nơi này, thì chúng ta cũng không thể giết chết Diệp Quân Lâm sao?”
Ông Vân tức giận nói.

“Bây giờ xem ra thì quả thực là như vậy!
Chúng ta chỉ cần ra tay, thì chắc chắn là sẽ ra tay ở dưới mắt của Chiến thần Côn Luân! Có trốn cũng không thoát được!”
Những người khác cũng nói.

Ông Vân giận dữ nói: “Tại sao vận may của thằng con hoang đó lại tốt như vậy cơ chứ!”
Diệp Thần cũng đã thông báo, nếu như thăng con hoang đó không chết, thì bọn họ sẽ phải chết.

“Phải nghĩ biện pháp dẫn thằng chết tiệt Diệp Quân Lâm đó ra khỏi chỗ này, không thể để anh ta ở dưới mắt của Chiến thần Côn Luân được!”
Ông Vân nói..

 
Chương 1211: 1211: Chương 1212





“Đúng vậy!”
“Phải rồi, ông Vân, tôi có nghe nói Chiến thần Côn Luân cũng có họ Diệp, chẳng lẽ cũng đi ra từ nhà họ Diệp ở thủ đô sao? Trừ bỏ nhà họ Diệp ở thủ đô ra, thì những dòng họ nhà họ Diệp khác cũng sẽ không thể bồi dưỡng ra được một dạng thiên tài dũng mãnh như vậy!”
Diệp Hiệu không nhịn được hỏi.

“Đúng vậy, thời điểm nhà Chiếc thần Côn Luân xuất thế khắp thiên hạ, chúng tôi còn tưởng rằng là một vị thiên tài của nhà họ Diệp! Về sau điều tra khắp nơi, lại không phải! Ông lão nhà họ Diệp và cậu chủ nhà họ Diệp là Diệp Minh Thiên cũng hy vọng đó là con cháu nhà họ Diệp!”
“Nếu như Chiến thần Côn Luân là một thành viên của nhà họ Diệp ở kinh thành, thì địa vị của nhà họ Diệp ở kinh thành lại có thể tăng cao thêm một tầng nữa rồi!”
Gương mặt của ông Vân cũng là một dáng vẻ chờ mong.

Lúc ấy ông lão, cũng chính là cha của Diệp Minh Thiên, cũng chính là ông nội trên danh nghĩa của Diệp Quân Lâm là Diệp Cuồng Lan cũng đã nói qua.

Ngày đó sau khi nhìn thấy Chiến thần Côn Luân, muốn thu ngài ấy làm cháu.

Dù sao cũng đều cùng một họ.


Dù sao thân phận và địa vị của hai bên cũng hoàn toàn tương xứng.

“Anh nói xem, nếu như tên con hoang này có một phần mười bản lĩnh của Chiến thần Côn Luân, thì nhà họ Diệp có cần phải giết anh ta không?
Cậu chủ Minh Thiên thậm chí cả ông lão nhà họ Diệp có khi phải tự mình mời anh ta trở về nhà họ Diệp ấy chứ!”
Ông Vân cảm thán nói.

Diệp Hiệu cười cười nói: “Lời này của ông Vân là sai rồi, sao lại có thể so sánh giữa một thăng con hoang và một Chiến thần Côn Luân được cơ chứ? Căn bản là giữa hai người họ, không có cái gì có thể so sánh được cải!”
“Đúng vậy! Sự chênh lệch giữa tên con hoang đó và Chiến thần Côn Luân chính là cách xa cả vạn dặm!”
Ông Vân liếc nhìn một vòng, sau đó nói: “Các anh để yên cho tôi tưởng tượng một chút, đừng có con mẹ nói, nói thẳng ra như vậy chứ!”
Con mắt của Diệp Hiệu đảo một vòng rồi nói: “Ông Vân, ngược lại quả thật tôi cũng có một biện pháp!”
“Anh nói đi!”
“Ông Vân này, ông có thể lấy danh nghĩa nhà họ Diệp ở thủ đô để ra lệnh cho nhà họ Chí ở Hải Phòng, để cho bọn họ đón Chí Oánh về, khôi phụ thân phận người của nhà họ Chí của Chí Oánh.


Cứ như vậy, chắc chăn Chí Oánh và Diệp Quân Lâm sẽ sẽ phải rời khỏi nơi này, đi đến nhà họ Chí.

Đến lúc đó không phải là có thể để cho chúng ta tuỳ ý giết chết hay sao?”
Dượng Hiệu cười to nói: Sau khi Diệp Hiệu nói xong, ông Vân cũng hài lòng: “Tốt lắm, cứ làm theo biện pháp mà anh nói đi.”
“Tôi sẽ sắp xếp một nhóm cao thủ mai phục ở trên đường đi, chỉ cần Diệp Quân Lâm vừa đến Hải Phòng, thì sẽ lập tức để anh ta phải chết không có chỗ chôn.”
Đêm đó ông Vân liền dần mấy người đến nhà họ Chí ở Hải Phòng.

“Chí Đông Phương, nếu như hiện giờ Chí Oánh đã được tự do, vậy thì khôi phục thân phận của bà ta đi! Đây là mệnh lệnh của nhà họ Diệp chúng tôi!
Ông Vân trực tiếp rá lệnh.

Chí Đông Phương cũng không nghĩ nhiều.

Nghe xøng chuyện có thể nhận Chí Oánh về, ông ta cũng rất kích động, lúc này lập tức đồng ý.

Ngày hôm sau.

Một nhà của Diệp Quân Lâm vẫn giống như thường ngày..

 
Chương 1212: 1212: Chương 1213





Giống như tất cả mọi chuyện không hề xảy ra cả.

Nhưng kỳ thật cuộc chiến của ngày hôm qua…
Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh hoàn toàn không biết về chuyện đó.

“Từ Nhiệm, em đi làm trước đi, anh còn có việc.”
Diệp Quân Lâm đi đến phía trước đại viện, khu chiến khu, hỏi thăm cấp dưới về chuyện của ngày hôm qua.

Phía trước cao ốc của tập đoàn Vân Cường.

Quan Liễu Yên đang úp trong bóng tối, chăm chú quan sát.

Cô ta đến đây là để xác định xem Diệp Quân Lâm có chết hay không.


Đương nhiên cũng là bởi vì Diệp Hiệu không nói tin tức cho cô ta.

“Hửm? Chỉ có một mình Lý Từ Nhiệm, bước đi lại có vẻ bối rối như vậy sao? Chắc chắn là do Diệp Quân Lâm đã chết rồi!
Quan Liễu Yên thiếu chút nữa đã cười ra tiếng.

Người mà cô ta hận nhất cuối cùng đã chết!
“Diệp Quân Lâm đã chết rồi, hãy xem tôi làm như thế nào để tra tấn Lý Từ Nhiệm!”
Quan Liễu Yên cười cười.

Cô ta đeo kính râm lên, từng bước một đi vào bên trong tập đoàn Vân Cường.

“Tôi muốn tìm Lý Từ Nhiệm!”
Sau khi đi vào văn phòng của Lý Từ Nhiệm, vẻ mặt của Quan Liễu Yên rất kiêu ngạo: “Ồ? Hoá ra giám đốc Nguyên đây vẫn còn tâm tư đi làm sao? Vì sao lại không khóc vậy?”
Một câu này khiến cho Lý Từ Nhiệm cảm thấy khó hiểu.


Quan Liễu Yên bị làm sao vậy?
Đầu óc không bình thường?
Tối hôm qua còn nói muốn cúi đầu với Diệp Quân Lâm.

Hôm nay lại nói cái gì mà không thể giải thích nổi.

Cô ta đây là như thế nào vậy?
“Cô có việc gì sao?”
Lý Từ Nhiệm hỏi.

“Chính là tôi muốn đi đến để nhìn cô một chút đó nha, tâm lý và năng lực chịu đựng của cô còn mạnh mẽ hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi, tôi còn nghĩ rằng cô sẽ sụp đổ cơ chứ?”
“Hoặc là do cô cũng không yêu Diệp Quân Lâm, căn bản là cũng không quan tâm đến anh ta?”
Quan Liêu Yên nhìn dáng vẻ bình tĩnh như không có chuyện gì của Lý Từ Nhiệm, cô ta cũng rất tò mò.

Giống như nơi đó cũng không xảy ra vấn đề gì “Tôi không quan tâm anh ấy? Tôi không yêu anh ấy?”
Lý Từ Nhiệm càng lúc càng không thể hiểu nổi.ý của cô ta..

 
Chương 1213: 1213: Chương 1214





Rốt cuộc thì cô ta đến đây để làm gì vậy?
Đúng lúc này thì cửa phòng làm việc được mở ra.

Diệp Quân Lâm đi vào.

“Có quỷ!”
Nhìn thấy Diệp Quân Lâm, Quan Liễu Yên thét lên một tiếng.

“Quỷ?”
Lý Từ Nhiệm càng nghỉ ngờ hơn.

Cái người tên Quan Liễu Yên này vì sao lại nói chuyện mê sảng như vậy?
“Tôi là quỷ ở đâu vậy?
Diệp Quân Lâm cười cười.


Gương mặt của Quan Liễu Yên hoảng sợ, không thể tin được, nhìn chằm chảm vào Diệp Quân Lâm.

“Cô ta thật kì lạ mà, nói cái gì đó mà không thể giải thích được!”
Đôi mắt đẹp của Lý Từ Nhiệm hơi nhíu lông mày lại, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia hoang mang.

“Cô ta đến là để dập đầu với anh sao?”
Nói xong, Diệp Quân Lâm kéo Quan Liêu Yên đang ngây người ra khỏi phòng làm việc, đi đến cửa chính của công ty.

Lúc này, Quan Liễu Yên mới dần dần kịp phản ứng.

“Anh… Vậy mà anh lại không chết sao?”
Quan Liễu Yên không thể tin được mà hỏi.

“Tôi đã nói với cô từ sớm rồi, là tôi sẽ không chết!”
Diệp Quân Lâm cười cười.


Quan Liễu Yên vội vàng gửi tin nhắn xác nhận tin tức.

Diệp Hiệu cho cpp ta đáp án là quả thật anh †a không chết!
“Tại sao anh lại còn sống cơ chứ? Điều này không có khả năng!”
Quan Liễu Yên có trăm điều không thể giải thích được.

“Sao nào? Là cô sắp xếp người muốn giết tôi à?”
Nụ cười ở khoé môi của Diệp Quân Lâm thêm sâu säc hơn.

“Không phải, tôi đi trước…”
Quan Liễu Yên quay người muốn rời đi.

“Từ từ, tôi đã để cho cô rời đi sao?”
Giọng nói của Diệp Quân Lâm vang lên.

“Sao nào? Chẳng lẽ anh sẽ không thả tôi đi sao? Anh muốn làm gì?”
Quan Liễu Yên cũng không sợ Diệp Quân Lâm.

Anh ta cũng chỉ là một đứa con hoang có thể bị giết chết bất cứ lúc nào mà thôi..

 
Chương 1214: 1214: Chương 1215





“Cô còn nhớ rõ đánh cược ngày hôm qua không?”
Nghe vậy, sắc mặt của Quan Liễu Yên lập tức.

thay đổi, nhưng cô ta căn răng không chịu thừa nhận: “Đánh cược sao? Là đánh cược nào vậy?
Tại sao tôi lại không biết?”
“Hơn nữa anh có tư cách đánh cược với tôi sao?”
“Hôm qua lúc chạng vạng tối ở đây, chính miệng cô đã nói, nếu như hôm nay tôi còn sống, cô sẽ dập đầu mười cái trước mặt tôi.”
Diệp Quân Lâm nhấn mạnh từng chữ một.

“Không có khả năng! Không có chuyện này!
Làm sao tôi có thể đồng ý một màn đánh cược.

nhảm nhí như vậy cơ chứ?”
Quan Liễu Yên vẫn là chết cũng không chịu thừa nhận.


“Tránh ra, để cho tôi đi!”
Quan Liễu Yên muốn đẩy Diệp Quân Lâm ra.

“Cô dập đầu đi, thì tôi mới có thể thả cô đi được!”
Giọng nói của Diệp Quân Lâm lạnh lùng.

Sắc mặt của Quan Liễu Yên rất khó xử.

Vụ cá cược này đương nhiên là cô ta vẫn nhớ Kĩ.

Chỉ là dập đầu mười cái trước mặt thăng con hoang Diệp Quân Lâm này sao?
Chuyện này làm sao có thể được!
Điều đó sẽ trở thành sự sỉ nhục cả đời của cô ta mất!

Gô ta chính là phó tổng giám đốc của tập đoàn Minh Thiên mài!
Là một nhân vật dưới trướng của nhà họ Diệp ở kinh thành!
Dựa theo những điều của giới thượng lưu, thì cô ta chỉ cần có một chút liên quan đến nhà họ Diệp, thì đòng máu của cô ta cũng trở nên cao quý.

Vậy mà phải quỳ xuống dập đầu với tên con hoang có dòng máu thấp hèn này sao?
Đây chính là điều khiến cô ta phải mất mặt!
Cho nên cô ta thà chết cũng không chịu thừa nhận!
“Anh luôn miệng nói là đánh cược, như vậy anh có chứng cứ sao?”
Quan Liễu Yên hỏi.

Cô ta đây chính là muốn cắn chết điểm này.

Hôm qua chỉ có hai người là cô ta và Diệp Quân Lâm, cho nên chäc hẳn là không có chứng cứ.

Diệp Quân Lâm đột nhiên cười.

“Chứng cứ sao? Tội có đấy!”.

 
Chương 1215: 1215: Chương 1216





Diệp Quân Lâm nói xong thì lấy điện thoại di động ra.

Bên trong phát lại những lời mà tối hôm qua Quan Liễu Yên đã nói.

Đánh cược mười cái dập đầu đều đã nói rõ ràng.

“Anh… Anh…”
Dù có thể nào thì Quan Liễu Yên cũng không nghĩ tới Diệp Quân Lâm sẽ ghi âm lại.

Đây dường như là thói quen của Diệp Quân Lâm.

Đối phó loại người như thế này thì việc lưu lại chứng cứ là điều khá tốt.

“Hiện tại thế nào, cô còn có lời gì muốn nói không? Tranh thủ thời gian quỳ xuống dập đầu đi!”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.


Quan Liễu Yên hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Quân Lâm một cái nói: “Có chứng cứ thì như thế nào chứ? Chứng cứ này của anh chính là giả “Hơn nữa cho dù có là thật thì sao nào, tôi chỉ nói đùa với anh mà thôi, còn muốn để tôi dập đầu với anh sao, đời này cũng không thể nhé! Cả đời này của anh không có tư cách để khiến tôi phải quỳ xuống! Phải dập đầu? Không có khả năng đâu!”
Quan Liễu Yên mặt dạn mày dày, cứng rắn muốn rời đi.

Đối mặt loại người mặt dày như thế này, đối phó cô ta chỉ có một loại:biện pháp…
Đó chính là đánh cô ta.

Bốp! Một cái tát của Diệp Quân Lâm tát vào trên mặt của Quan Liễu Yên.

Âm thanh vang đội rất thanh thuý.

Quan Liễu Yên bị một bàn tay này trực tiếp đánh cho mơ hồ.

Cô ta không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Diệp Quân Lâm.

“Anh dám đánh tôi sao?”

“Nếu cô không chịu dập đầu thì tôi sẽ đánh!”
Bốp! Diệp Quân Lâm lại tát một cái nữa.

Khuôn mặt của Quan Liêu Yên nhanh chóng sưng đỏ, giống như một cái đầu heo.

“Nếu cô vẫn không chịu dập đầu thì tôi còn đánh nữa!”
Bốp! “Vân không chịu dập đầu sao?”
Thời điểm khi cái tát thứ tư của Diệp Quân Lâm đang hung hăng chuẩn bị đánh vào mặt của Quan Liễu Yên, thì thấy Quan Liễu Yên bịch một tiếng quỳ xuống trước mặt của Diệp Quân Lâm, còn mang theo tiếng khóc nức nở nói: “Tôi…
Tôi đập đầu…
Anh đừng đánh nữa..”
Râầm! Rầm! Rầm! Quan Liễu dập đầu đúng mười cái với Diệp Quân Lâm.

Giờ phút này, các nhân viên của tập đoàn Minh Cường đều tò mò nhìn một màn này.

Đến cả Lý Từ Nhiệm và Phùng Ngọc Hân cũng đến nhìn xem.

“Ngọc Hân, cậu nói xem có chuyện gì xảy ra vậy? Một người kiêu ngạo như Quan Liễu Yên vậy mà lại đập đầu trước mặt của Diệp Quân Lâm sao? Đây quả thực là chuyện không thể nào xảy ral”
Lý Từ Nhiệm nói.

Cô thư ký bên cạnh cũng nói phụ hoạ: “Đúng vậy, không sai..

 
Chương 1216: 1216: Chương 1217





Cái người tên là Quan Liễu Yên này chính là quản lý cao tâng của tập đoàn Minh Thiên, có thân phận như vậy tại sao lại làm như vậy?”
Phùng Ngọc Hân xấu hổ cười cười, không nói gì cả.

Bởi vì anh ấy là ông chủ của tập đoàn Minh Cường mà.

Không gì là anh ấy không thể làm được cả.

Sau khi Lý Từ Nhiệm nhìn một màn này, sự tò mò với Diệp Quân Lâm lại tăng lên vài phần.

Cả người của người đàn ông này bao phủ bởi một tấm màn bí mật.

Ở trước cổng công ty.

Diệp Quân Lâm cười cười: “Nếu như cô thành thành thật thật dập đâu! Thì cũng đã không phải chịu mấy bàn tay rồi!”
Sau khi dập đầu xong, Quan Liễu Yên lập tức chạy đi.

Nhưng trong con mắt của cô ta tất cả đều là oán hận và sự độc ác.


Sáu năm trước, Diệp Quân Lâm đuổi cô ta ra khỏi Giang Bắc, khiến cho cô ta bị sỉ nhục mà không thể quên được.

Sáu năm sau, lại một lần nữa anh ta mang đến sự sỉ nhục thật sâu cho cô ta.

Sự thù hận của cô ta với Diệp Quân Lâm lại tăng lên.

“Diệp Quân Lâm, anh chờ đấy, tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu Quan Liễu Yên nghiến răng nghiến lợi nói.

“Sáu năm trước cô không thể đánh được tôi, huống chi là tôi của hiện tại.”
Diệp Quân Lâm hoàn toàn không để cô ta ở trong lòng.

Quan Liễu Yên chạy về đi hỏi thăm Diệp Hiệu về tình huống của Diệp Quân Lâm.

Diệp Hiệu chỉ trả lời cô ta rất đơn giản là: Cô ta không có quyên được biết những chuyện tiếp theo.

Ban đêm sau khi về đến nhà.


Gương mặt của Chí Oánh rất iừng phấn.

“Mẹ, có chuyện gì vậy? Sao mẹ lại cao hứng đến như vậy?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Quân Lâm, ông ngoại con muốn tới đón mẹ trở về, ông ấy muốn khôi phục thân phận con gái nhà họ Chí của mẹ, một lần nữa viết tên của mẹ ở trên gia phả.”
Chí Oánh kích động nói.

Nguyện vọng của bà cũng không nhiều.

Trở về nhà họ Chí được tính là một nguyện vọng.

Còn sau khi Diệp Quân Lâm nghe được, thì anh lại nhíu mày.

Ngay từ đầu nhà họ Chí cũng không nói đến việc khôi phục thân phận của mẹ anh, vì sao lại đột nhiên muốn khôi phục thân phận của bà ấy?
Diệp Quân Lâm cười.

Rất nhanh anh đã hiểu rõ mọi chuyện.

Chắc chắn là mệnh lệnh của nhà họ Diệp, Chí Đông Phương cũng coi như là ngoại trừ hiềm khích lúc trước, thì cũng không còn đối phó với anh và mẹ nữa, từ bỏ ân oán của năm đó..

 
Chương 1217: 1217: Chương 1218





Nhưng làm sao ông ta có thể biết được, đây chính là mưu kế của nhà họ Diệp.

Vì có thể đưa anh và mẹ anh ra khỏi nơi đây, hoặc là ở trên đường, hoặc là ở Hoa Hải sẽ ra tay giết chết hai mẹ con họ.

Ngày thứ hai, Chí Đông Phương tự mình đến đón Chí Oánh trở về.

Hai ba con gặp mặt, chắc chăn sẽ phải trò chuyện một lúc.

Sau đó, Chí Oánh tò mò hỏi: “Ba; nhà họ Diệp cho phép ba khôi phục lại thân phận của con sao? Đây liệu có phải là có ý muốn bỏ qua chuyện lúc trước không?”
Chí Đông Phương cười lớn, gật gật đầu: “Chắc chăn là như vậy! Để cho con có thể trở về nhà họ Chí, chắc chản bọn họ sẽ không truy cứu đến chuyện lúc trước nữa!”
Sau khi Chí Oánh nghe xong thì vui mừng đến phát khóc.

“Hai mẹ con chúng ta cuối cùng cũng an toàn rồi, có thể yên tâm sinh sống rồi”
Diệp Quân Lâm cũng không vạch trần sự thật, chỉ cần mẹ của anh vui vẻ là được rồi.

“Vậy ngài Diệp… Diệp Quân Lâm, chúng †a lên đường thôi!”

Chí Đông Phương may mắn phản ứng nhanh, kém một chút nữa đã gọi sai thân phận của Diệp Quân Lâm.

“Đi thôi, vậy chúng ta cũng lên đường thôi!”
Đoàn xe trùng trùng điệp điệp của nhà họ Chí trở về thành phố Hải Phòng.

Lần này, chắn hẳn là ông ta sẽ đưa ra lễ nghi cao nhất.

Thứ nhất, là do ông ta đã để cho Chí Oánh phải thua thiệt quá nhiều.

Thứ hai, bởi vì thân phận của Diệp Quân Lâm.

Trên đường đi, Chí Oánh vô cùng kích động.

Sau khi nhà họ Diệp bỏ qua ân oán, thì sau này bà ta có thể ngẩng đầu mà sinh sống, không cần phải ngày nào cũng lo lẳng nữa.

Khi đoàn xe vừa xuất phát, thì ông Vân ở một bên khác cũng đã nhận được tin tức.


“Tốt, vậy chúng ta cũng lên đường đi thôi!
Đến đưa một món quà lớn cho Diệp Quân Lâm!”
Ông Vân cười nói.

Rất nhanh, đoàn xe ở nhà họ Chí cũng đã đến nội thành của thành phố Hải Phòng.

Lái về phái nhà chính của nhà họ Chí ở ngoại thành.

Chí Oánh đã ngủ.

Diệp Quân Lâm nhìn mẹ mình, anh thầm nghĩ ở trong lòng: “Mẹ, giấc ngủ của mẹ để con trai đến bảo vệ! Nhà họ Diệp chắc chắn sẽ không thể đến khó xử chúng ta được nữa!”
Còn Chí Đông Phương thì đang đảm chìm bên trong giấc mộng quy hoạch tương lai của ông ta.

Có Chí Oánh ở đây, Diệp Quân Lâm không muốn nhận người ông ngoại này cũng không được.

Tương lai sau này, chắc chăn nhà họ Chí đã có chỗ cảm dùi rồi, sẽ có chỗ đứng.

Bốp!
Đúng vào lúc này, chiếc xe lại đột nhiên phanh gấp lại.

“Sao vậy? Có chuyện gì đã xảy ra?”.

 
Chương 1218: 1218: Chương 1219





Chí Đông Phương lập tức hô lên.

Chỉ thấy có hai cao thủ mặc áo đen xuất hiện ở hai bên đường lớn, đang đẳng đẳng sát khí mà đi đến.

Sau khi Chí Đông Phương xuống xe, cũng đã nhìn thấy mấy khuôn mặt quen thuộc, là Diệp Vân, cũng chính là ông Vân.

“Ông Vân, ông đây… Ông đây là có ý gì?”
Chí Đông Phương cảm thấy rất khó hiểu.

“Ha ha ha, bởi vì có Chiến thần Côn Luân ở chỗ đó, chơ nên chúng tôi không thể ra tay được.

Nhưng chỉ cần dẫn hai mẹ con của Diệp Quân Lâm ra ngoài, thì chúng tôi mới có cơ hội ra tay!”
Ông Vân cười to nói.

Lúc này Chí Đông Phương mới biết được mình đã bị lừa rồi.


Lúc ban đầu ông ta cũng đã tò mò, vì sao đột nhiên nhà họ Diệp lại buông sự thù hận xuống.

Lại còn để cho Chí Oánh khôi phục thân phận của nhà họ Chí.

Hoá ra đây là một âm mưu.

Là muốn dân đám người Diệp Quân Lâm ra đây.

Lúc này, Chí Oánh.cũng đã xuống xe.

Sau khi nhìn thấy ông Vân, toàn thân của bà đều run lên.

Bà không thể quên được người này.

Dù sao đó cũng là người hầu lớn bên cạnh Diệp Minh Thiên.


“Cô Chí Oánh, nhanh như vậy đã ba mươi năm rồi, chúng ta lại gặp mặt!
sao? Thân sinh của cậu chủ Minh Thiên chỉ có một người duy nhất, đó chính là Cậu Diệp Thần mà thôi! Vợ của ngài ấy cũng chỉ có một người duy nhất, đó chính là Long Thanh Tình!”
“Các người là ai chứ? Cậu chủ Minh Thiên có quen biết mấy người sao? Các người cũng đừng nghĩ muốn làm đồ chết tiệt như vậy, mà còn muốn gả vào nhà họ Diệp sao? Không có khả năng đó đâu!”
Từng câu, từng lời của ông Vân cũng giống như là một đao, một đao đâm vào trong lòng của Chí Oánh Lòng của bà đều đang chảy máu.

“Từ hôm nay về sau, Chí Oánh à, bà và đứa con hoang do bà sinh ra sẽ biến mất vĩnh viễn!
Cậu chủ Minh Thiên sẽ không còn có bất kỳ buồn phiền nào nữa rồi!”
Ông Vân cười to nói.

“Ý của ông là chúng tôi sẽ phải chết sao?”
Diệp Quân Lâm đột nhiên hỏi.

“Cậu chính là thăng con hoang bẩn thỉu kia sao?”
Ông Vân tức giận hỏi.

Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: “Nếu như không phải mẹ của tôi còn đang ở bên cạnh, thì ngay sau khi ông nói ra những lời này, thì ông sẽ chết!”
Anh cũng không hy vọng ở trước mặt mẹ của mình, thể hiện ra một mặt giết chóc và hung ác của mình.

Nếu không thi khi những người ông Vân này vừa nói ra những câu đó, sẽ phải chết hết rồi.

Chí Oánh nhìn thật sâu vào Diệp Quân Lâm một chút..

 
Chương 1219: 1219: Chương 1220





Trong chớp nhoáng này, hình như bà đã cảm nhận được một loại sợ hãi.

Là một tia ngang ngược, hung bạo chợt lóe lên từ trên người của Diệp Quân Lâm…
Nhưng mà câu nói này của Diệp Quân Lâm lại khiến cho đám người ông Vân phải sững sờ.

“Miệng lưỡi cũng đủ kiêu ngạo đấy? Còn muốn giết ông Vân sao? Quả thật là buồn cười “Một thằng con hoang mà cũng dám ra oai như vậy sao? Đơn giản là muốn đi tìm chết rồi!”
Đám người giận dữ nói.

Còn ông Vân không những không giận mà còn cười: “Thằng con-hoang này khác với Cậu Diệp Thần! Cậu Diệp Thần sẽ dùng thực lực của để chứng minh bản thân! Mà thăng con hoang lại chỉ được cái mồm mép nhanh nhẹn mà thôi! Rồng thần ở trên trời và bò sát ở dưới mặt đất, không thể so sánh được với nhau”
Lúc này giọng nói của Chí Đông Phương cũng trở nên lạnh lùng, ông ta nói: “Diệp Vân, miệng của ông vẫn nên sạch sẽ một chút đi! Lão già không biết tôn trọng người khác!”
Chí Đông Phương vừa lên tiếng, lại càng khiến cho đám người ở ông Vân không thể tưởng tượng được.

“Cái gì? Chí Đông Phương, ông mà cũng dám cãi lại sao? Lá gan của ông cũng lớn đấy!”

Cho tới nay, nhà họ Chí cũng chỉ là một người hầu của nhà họ Diệp, không thể ngóc đầu lên được, mà Chí Đông Phương lại càng là người đến một cái rằm cũng không dám thả.

Vậy mà hôm nay, cũng dám hô to gọi nhỏ đổi với ông ta sao?
Đấy là muốn làm phản sao?
Bọn họ làm sao biết được, hiện tại trong lòng của Chí Đông Phương không có chút sợ hãi nào ca.

Có Diệp Quân Lâm ở đây, ông ta sợ cái gì?
“Tốt lắm, hay cho một tên Chí Đồng Phương?
Lá gan cũng không nhỏ nhỉ! Có tin hay không, chỉ bằng một câu nói của tôi cũng có thể khiến cho nhà họ Chí phải sụp đổ?”
Ông Vân giận dữ nói.

Trong lòng của Chí Đông Phương run lên.

Đừng nói đến ông Vân, đến cả Diệp Văn Tùng trước đó cũng có thể làm được điều này.


Bởi vì bọn họ quá mạnh, khiến cho nhà họ Chí sụp đổ là điều rất đơn giản.

“Tôi không tin! Ở kinh thành thì nhà họ Diệp các người còn có thể phách lối được, còn chạy đi ra oai ở khắp mọi nơi sao! Thật sự cho rằng không ai có thể trị các người à!”
Chí Đông Phương tranh luận nói.

“Chí Đông Phương, ông đây là muốn đối đầu đến cùng với nhà họ Diệp sao? Dám đứng ở phía của hai mẹ con hoang này sao?”
Đôi mắt của ông Vân bản ra từng tia sáng lạnh.

“Đúng vậy, chính là đối đầu đấy, thì sao nào?
Chúng ta lại sợ các người à?”
Chí Nam Yên cũng lên tiếng.

Bà ta thế nhưng là chủ của nhà họ Chí.

“Đúng vậy, hôm nay có tôi ở đây, ai cũng không thể đụng đến con gái và cháu ngoại của tôi! Tôi không chi nuốn bảo vệ bọn họ, mà còn muốn khôi phục lại danh dự cho bọn họ, đây là con gái của tôi, cũng là con cháu của nhà họ Chí!”
Chí Đông Phương hét lớn nói..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom