Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1220: 1220: Chương 1221





Ông Vân bị tức giận đến không nhẹ, cho tới nay, cho dù có đi đến nơi nào, thì bất cứ ai cũng đều rất cung kính, tôn trọng nhà họ Diệp ở kinh thành, tuyệt đối không dám làm trái.

Nhưng nhà họ Chí là người đầu tiên!
Điều này đã phạm đến uy nghiêm của nhà họ Diệp.

Dựa theo quy định của nhà họ Diệp ở kinh thành thì chắc chắn nhà họ Chí sẽ bị diệt cả nhà!
“Tốt tốt tốt, nhà họ Chí các người đều điên cả rồi! Đến cả một người phụ nữ cũng đều muốn đối đầu với nhà họ Diệp ở kinh thành sao! Các người ăn gan hùm mật gấu cả rồi!”
Ông Vân gầm lên.

“Còn muốn bảo vệ hai mẹ con này? Chí Đông Phương, ông có năng lực gì có thể bảo vệ được hai người bọn họ? Dựa vào nhà họ Chí của ông sao? Quả thực là buồn cười!”
Ông Vân vẫy tay.

Lập tức, xuất hiện mấy chục tên cao thủ.

Đây đều là những cao thủ giỏi nhất mà ông ta mang đến từ nhà họ Diệp, mỗi một người đều có thể so sánh với Diệp Văn Tùng.


Tình hình trước mặt như vậy, thì nhà họ Chí chỉ có một con đường chết mà thôi.

“Thì sao chứ? Cho dù tôi có phải liều mạng cũng phải bảo vệ bọn họ!”
Chí Đông Phương cũng nói.

Là tình cảm thật.

Cũng vì Diệp Quân Lâm cũng đã nhìn thấy thái độ của ông ta.

“Nhà họ Chí không thể gánh được!”
Ông Vân lạnh lùng vô tình nói.

“Vậy thì lại tính thêm cả chúng tôi thì sao?”
Đột nhiên có một giọng nói truyền đến.


Soạt…
Sau một phút, chỉ thấy bên cạnh rừng ở hai bên đường, dần dần xuất hiện những bóng người, lít nha lít nhít, dày đặc.

Bên trái xuất hiện hơn mấy trăm nghìn người, bân phải lại có hơn nghìn người.

Đám đông dần dần xuất hiện ở phía trước và phía sau.

Trong lúc nhất thời, mấy nghìn người dần vây quanh chỗ này lại.

Chí Oánh Loại chiến trận này cho dù là ai gặp phải thì cũng đều bị hù dọa.

Bao gồm cả hơn mười người ông Vân.

Dù thế nào thì bọn họ cũng không nghĩ đến việc ở xung quanh vậy mà lại có người mai phục, hơn nữa còn nhiều như vây.

Cho dù đám người ông Vân bọn họ có mạnh như thể nào đi nữa, nhưng bỗng nhiên xuất hiện nhiều người như vậy, trong lòng của bọn họ vẫn có chút bối rối.

Từ trên xuống dưới nhà họ Chí đầu tiên hơi sững sờ, ngay sau đó lộ ra vẻ mặt vô cùng vui mừng.

Bởi vì bọn họ đều biết những người đến là ail Đám người vây quanh một ông lão, đó chính là ông Cố – Cố Hạ Dương..

 
Chương 1221: 1221: Chương 1222





“Cố Hạ Dương của Hải Phòng và hơn một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng đến đây để chào đón cô Chí Oánh trỏ về Hải Phòng!”
Cố Hạ Dưong tiến lên một bước, la lón.

Hơn một nghìn người của một trăm dòng họ lớn đều cùng nhau hô to: “Đón tiếp cô Chí Oánh trỏ vê nhài”
Một tiếng hô này giống như tiếng hổ gâm ỏ trong rừng sâu, vô cùng rung động! Chí Oánh không thể tưởng tượng nổi khi nhìn thấy một màn này ở trước mắt.

Tình huống này là như thế nào vậy? Cố Hạ Dương nhìn thoáng qua Chí Đông Phương nói: “Ông còn không đưa cô Chí Oánh trỏ vê nhà sao? Còn chờ cái gì nữa?”
Chí Đông Phương kịp phản ứng, nhưng ông ta vẫn nhìn qua ông Vân một chút.

Ý là có bọn họ có ngăn cản không.

Đôi mắt của Cố Hạ Dương khẽ nhíu lại, âm thanh của ông ta lạnh lùng nói: “Có hơn một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng ở đây, ai dám ngăn cản, ngược lại tôi cũng muốn nhìn xem ai dám cản đường?”
“Đúng vậy, một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng đến để tiếp đón người về, ai dám ngăn cản?

Những người khác cũng vội vàng quát.

“Làm phản rồi!”
Ông Vân thấy thế, vô cùng tức giận nói.

Vốn cho là chỉ có nhà họ Chí, là dám phản kháng với nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội.

Không nghĩ tới toàn bộ một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng đều đứng về phía hai mẹ con nhà Chí Oánh này.

Đây là đang khiêu khích uy nghiêm của nhà họ Diệp sao? “Để xem, tôi xem ai dám đi nào!”
Gương mặt của ông Vân uy nghiêm nhìn về phía đám người Cố Hạ Dương.

“Hai mẹ con Chí Oánh và Diệp Quân Lâm chính là người mà nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội muốn giết chết! Các người nghe rõ chưa?”

“Tất cả mọi người mau chóng rời đi! Không được phép nhúng tay việc này! Việc mà nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội làm, không phải là việc mà con chó, con mèo cũng có thể tham dự!”
Người nhà họ Diệp nghiêm khäc quát lớn.

Nghe vậy, Cố Hạ Dương cười cười: “Điều đầu tiên, đây là địa bàn của Hải Phòng; Điều thứ hai, cô Chí Oánh là người mà một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng chúng tôi ra sức bảo vệ, ai dám giết?”
“Đúng vậy, ở địa bàn của Hải Phòng, người Hải Phòng chúng tôi còn để cho người khác ức hiếp hả?”
Người của một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng vội vàng quát lên.

“Chí Đông Phương, mang người đi! Ngược lại quả thật tôi muốn nhìn xem ai dám ngăn cản?”
“Người Hải Phòng chúng ta không gây chuyện, nhưng cũng không sợ rắc rối! Ai muốn khiêu khích, chúng ta không thèm quan tâm cũng phải ra mặt với người ta Thái độ của Cố Hạ Dương rất kiên quyết, không hề sợ hãi.

Nhìn thấy thái độ của một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng, đám người nhà họ Diệp vô cùng tức giận.

Từ khi nào mà uy vọng của nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội lại bị mất đị như vậy?
Những người ở Hải Phòng này bị điên rồi hay sao?
Cũng dám đối đầu với nhà họ Diệp sao?
“Cố Hạ Dương, ông phải nghĩ cho rõ ràng, đây là chuyện của nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội, ông nhất định muốn nhúng tay vào sao?”
Ông Vân hỏi..

 
Chương 1222: 1222: Chương 1223





“Tôi đã suy nghĩ kỹ càng, cho dù là ai, dám động vào cô Chí Oánh và ngài Diệp đây, thì chính là địch của một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng chúng tôi! Cho dù chúng tôi không phải là đối thủ, thì cũng phải liều mạng!”
“Nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội thì như thế nào? Chúng tôi cũng không sợ! Gây sự ở trên địa bàn của chúng tôi, chúng ta nhất định phải quan tâm đến cùng!
Cố Hạ Dương đối chọi gay gắt, biểu đạt ra thái độ muốn ăn thua đủ của một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng!
Uỳnh!
Điều này khiến cho ông Vân kém chút nữa đã tức đến mức nổ tung.

Đám người điên này!
Cũng dám chống đối với nhà họ Diệp sao!
Lúc này, đoàn xe của nhà họ Chí di chuyển một lần nữa, không nhìn đến đám người ông Vân, Nhìn chiếc xe di chuyển, những cao thủ mà ông Vân mang đến từ nhà họ Diệp đều vô cùng bực bội, bọn họ nằm thật chặt vũ khí ở trong tay.

Chỉ chờ âm thanh ra lệnh của ông Vân.

Thì bọn họ sẽ xông lên giết chết Diệp Quân Lâm và Chí Oánh.


Bịch bịch bịch bịch…
Xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng tìm đập mạnh của đám người.

Bầu không khí giương cung đoạt kiếm ở đây đang hết sức căng thẳng.

Nếu như nhà họ Diệp ra tay, thì nhóm người một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng chắc chăn sẽ không đồng ý, liều chết cũng sẽ ngăn lại.

Những cao thủ giỏi nhất của nhà họ Diệp đều đang đợi ông Vân hạ lệnh.

Nhưng đợi đến nửa ngày, đến tận khi đoàn xe của nhà họ Chí biến mất trong tầm mắt, ông Vân cũng không ra lệnh.

Điều này…

Từ bỏ sao? Không giết bọn họ nữa? Những cao thủ của nhà họ Diệp rất nghi ngờ.

Nhà họ Diệp sẽ sợ một cái thành phố Hải Phòng sao? Năm đó một mình Diệp Văn Tùng cũng có thể trấn áp! Cố Hạ Dương nhìn ông Vân nói: “Có muốn thử một chút không? Cho dù tôi có liều mạng cái thân già này cũng sẽ phân cao thấp với ông!”
Người của một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng đều chăm chú nhìn vào các cao thủ của nhà họ Diệp, một dáng vẻ muốn cá chết rách lưới.

Cuối cùng ông Vân cũng không ra lệnh, tùy ý để cho đoàn xe của nhà họ Chí rời đi.

“Rút lui!
Cố Hạ Dương ra lệnh một tiếng, một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng đồng loạt vội vàng rút lui.

Rất nhanh, nơi này chỉ còn lại đám người của ông Vân.

“Ông Vân, vì sao ông không hạ lệnh để chúng tôi giết chết mẹ con bọn họ đi? Mọi người rất khó hiểu.

“Haizz!”
Ông Vân thở dài một tiếng nói: “Tôi thực sự không thể nghĩ ra lý do mà vì sao một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng lại ra mặt thay cho bà ta? Thái độ lại còn kiên quyết đến như vậy?”
“Dù là phải đối đầu với nhà họ Diệp, thì bọn họ cũng không sợ hãi!”.

 
Chương 1223: 1223: Chương 1224





Những người khác thậm chí cũng không hiểu nổi: “Ông Vân, chúng ta sợ cái gì chứ? Chỉ là một nghìn người, chúng tôi cũng không để vào mắt!”
“Đúng vậy, tôi cũng không để bọn họ vào mắt.

Nhưng nếu như liêu mạng, chúng ta sẽ chỉ lưỡng bại câu thương, cả hai bên cùng bị thương vong mà thôi.

Dù sao chúng ta cũng chi có mấy chục người, thế nhưng bọn họ lại là toàn bộ người Hải Phòng.”
“Hon nữa gây ra động tĩnh lớn như vậy, rất dễ dàng truyên đi tin tức.”
Ông Vân phân tích nói.

“Đúng vậy! Bọn họ muốn ép cho chuyện này bị truyên ra, khiến cho toàn bộ Việt Nam đều biết đến!”
“Nhưng chúng ta cứ như vậy chịu đựng sao?”
Ông Vân giận đữ nói: “Không nhẫn nhịn thì còn biện pháp gì sao? Muốn xông lên chém giết sao?
Có khả năng đó sao?”
“Đi về trước, cân phải bàn bạc kỹ hơn!”

Lần này, có thể nói là nhà họ Diệp đã thất bại thảm hại.

Lúc đầu nghĩ có thể lập tức giết chết hai người bọn họ, kết quả lại bị một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng cứng rằn muốn bảo vệ.

Điều này có gì đó kì lại Năm đó một mình Diệp Văn Tùng cũng có thể trấn áp Hải Phòng, mà hôm nay đám người đó lại dám phát điên đứng lên, ở trong đó tuyệt đối có điều gì đó mờ ám.

Một bên khác, đoàn xe nhà họ Chí đã đi đến nhà chính của nhà họ Chí.

Chí Oánh vẫn luôn lâm vào sự nghỉ ngờ, Vì sao toàn bộ người của một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng đều đến để bảo vệ bà?
Còn dám đối đầu với nhà họ Diệp?
Bà không kịp suy nghĩ nhiều thì đã đến nhà thờ tổ của nhà họ Chí.

Chí Đông Phương đã không kịp chờ đợi muốn khôi phục thân phận cho bà, một lần nữa viết tên của bà ở trên gia phả.

Nhưng dựa theo quy định của dòng họ nhà họ Chí, nhất định phải có một quy trình phức tạp.


Chí Đông Phương nhịn không được nhìn về phía Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm sờ đầu của Chí Nam Yên, nói: “Tất cả mọi thứ làm đơn giản đi!”
Chí Nam Yên cũng phụ họa nói: “Đúng vậy, làm tất cả mọi thứ đơn giản đi Sau khi nghe được mệnh lệnh của Diệp Quân Lâm và của chủ nhà họ Chí, Chí Đông Phương quyết định làm đơn giản mọi thứ.

Trước khi khôi phục thân phận, Chí Oánh đột nhiên gọi Chí Đông Phương lại.

Tất cả mọi người đều vô cùng mờ mịt nhìn bà ta.

“Ba, ba nhất định phải khôi phục thân phận của con sao, khôi phục lại gia phả sao?”
Chí Oánh hỏi.

“Đúng vậy, không sail”
Chí Đông Phương gật gật đầu.

“Thế nhưng nhà họ Diệp cũng không đồng ý, ba khôi phục thân phận cho con, chính là đang đối kháng với nhà họ Diệp! Nhà họ Diệp chắc chắn sẽ trách tội xuống, ba không sợ sao? Nhà họ Chí không sợ sao?”
Chí Oánh hỏi..

 
Chương 1224: 1224: Chương 1225





“Không sợi Ba đã nghĩ thông suốt, con cháu của nhà họ Chí chúng ta làm sao có thể lưu lạc bên ngoài? Nhà họ Diệp có trách tội xuống, thì ba cũng sẽ liều mạng với bọn họ, cho dù ba có phải liều mạng thì cũng phải khôi phục thân phận cho con Diệp Quân Lâm cũng gật gật đầu: “Sợ gì một nhà nhà họ Diệp cơ chứ?”
Nghe được giọng nói của Diệp Quân Lâm, trong lòng của Chí Đông Phương hơi trâm xuống.

Anh ta đang nắm giữ cả thiên hạ trong lòng bàn tay! “Tổ tiên của nhà họ Chí đang ở đây, hôm nay vì Chí Oánh mà khôi phục lại…
Sau đó buổi lễ kết thúc.

Tên của Chí Oánh đã được xuất hiện trở lại ở gia phả của nhà họ Chí.

Mấy ngày này, là ngày mà Chí Oánh đã chờ đợi rất lâu.

Đến được hôm nay khiến bà vui đến phát khóc.

Bà cho rằng cả đời này sẽ mãi mãi trôi qua tăm tối như vậy Không ngờ rằng còn có thể gặp được con trai mình, hơn nữa còn khôi phục được thân phận.


Bà có thể sẵn sàng chết ngay bây giò.

Đương nhiên bà vẫn còn một nguyện vọng lớn nhất đó là đứng trước mặt mọi người ở nhà họ Diệp, hét to cho tất cả bọn họ biết rằng: Con của tôi không phải con hoang, con của tôi là người đứng đầu cao nhất, ngay cả các ông cũng sẽ phải ngước nhìn.

Đương nhiên điều ấy à không thể xảy ra! Nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội thực sự quá hùng mạnh! Dù Diệp Quân Lâm có vĩ đại đến mấy, anh cũng chỉ cố gắng phân đấu được hai mươi ba mươi năm.

Nhưng gia thế của nhà họ Diệp là sự cố gắng mấy ngàn năm của biết bao nhiêu người, làm sao có thể so sánh được? Sau khi Chí Oánh khôi phục được thân phận của mình.

Dòng họ nhà họ Chí ở khắp nơi của Việt Nam đều thi nhau gọi điện đến chúc mừng.

Điều này khiến cho Chí Oánh không thể nào mà tưởng tượng nổi.

Trước kia, sau tai nạn của bà, chẳng cần nói tới nhà họ Chí ở Hải Phòng, những người nhà họ Chí khác đều phủi sạch quan hệ với bà, tránh né cũng không kịp.

Vậy tại sao lần này mọi người lại gọi điện đến chúc mừng bà ấy? Thật không thể nghĩ ra nổi! Hơn nữa hành động của một trăm dòng họ lón ở Hải Phòng thật kì lạ, các gia chủ coi như đó là chuyện của nhà mình, mọi chuyện thật là kỳ lạ.


Chẳng nói thì ai cũng biết, tất nhiên những điều ấy có được là bởi con trai của bà.

Vào bữa tối, sau gần ba mươi năm xa cách, Chí Oánh vào ăn cơm cùng với mọi người một bữa cơm đoàn viên.

Giờ phút này ông Vân và đám người của ông ta đang ở đâu đó trong ở Hải Phòng.

Không giết chết được mẹ con Chí Oánh, bọn họ có đám trở về hay không? Diệp Thân nhất định là sẽ lấy mạng bọn họ mất.

“Tôi không thể tin được, tôi không thể hiểu tại sao bọn họ lại làm những điều này? Cho dù biết rõ đó là nhà họ Diệp, hơn nữa còn cũng muốn bảo vệ họ!”
Đám người của ông Vân đã tìm kiểm rất lâu nhưng không thể tìm ra được manh mối gì.

“Các anh có nghĩ bọn chúng có liên quan đến Diệp Quân Lâm không? Tôi có cảm giác rằng anh ta có gì đó rất bí ẩn”
Một người nghỉ ngò đưa ra câu hỏi.

“Diệp Quân Lâm? Anh cảm thấy có thể có khả năng sao? Nếu anh ta có thể có năng lực để điều động được hàng trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng thì tôi còn phải giết anh ta hay sao? Cậu chủ Minh Thiên mà biết chuyện nhất định sẽ đón anh ta về ngay lập tức!” Ông Vân lạnh lùng nói.

“Đúng là như vậy nhỉ! Một đứa con hoang như anh ta làm sao có được bản lĩnh lớn như thết”
Mọi người đều gật gật đầu..

 
Chương 1225: 1225: Chương 1226





Đúng lúc này Diệp Thần gọi điện tới: “Diệp Vân, mọi chuyện thế nào rồi? Chắc là xong rồi chứ? Thời gian ba ngày là quá đủ cho ông rồi ehứ-” Giọng nói của Diệp Thần truyền vọng đến.

“Cậu Diệp Thần à, chuyện này…” Ông Vân ngẩn người ra.

“Vẫn chưa giải quyết được sao? Một cái đứa con hoang như anh ta mà ông vẫn chưa thể giết chết sao?” Diệp Thần nhất thời liền nổi giận với ông Vân.

Ông Vân có chút sợ hãi, lo lẳng: “Cậu Diệp Thần à, cậu nghe tôi giải thích cái đã…”
“Tôi không muốn nghe, bất cứ lời giải thích bây giờ của ông cũng đều là cái cớ thôi! Quan trọng nhất là ông không giết được anh ta! Mấy người đúng là một lũ tốn cơm tốn gạo?”
Sau khi nghe Diệp Thần mắng chửi, cả người ông Vân đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

.

||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||

Ông Vân là người biết rõ nhất về những thủ đoạn của Diệp Thần, anh ta đúng là một tên xảo quyệt! Thủ đoạn thật tàn nhấn vô tình…
Nghĩ đến số phận của mình ông Vân thực sự là đã bị dọa cho hú vía rồi.

“Cậu Diệp Thần à, tình hình đã thay đổi rồi, Diệp Quân Lâm có khả năng không thể giết được!” Ông Vân nói.

“Cái gì? Có một đứa con hoang thôi mà cũng không giết được à? Động cái não đi chứ?” Diệp Thần gào lên.

“Cậu Diệp Thần à, thực sự là có chuyện bất ngờ xảy ra..


“Ông muốn tôi tự tay giết chết đứa con hoang ấy đúng không?” Diệp Thần tức giận hỏi.

“Cậu Diệp Thần, tôi thực sự không dám, những loại chuyện nhỏ nhặt như thế này thì sao cậu có thể động tay vào được cơ chứ?”
“Chuyện nhỏ nhặt? Chuyện nhỏ nhặt như thế mà ba ngày ông không giết được anh ta? Đây là cái chuyện nhỏ nhặt của ông ấy à?”
Diệp Thần thật sự rất thắc mắc: “Sức sống của đứa con hoang này thực sự dai dẳng đến như thế à? Chẳng lẽ giết cũng không chết hay sao?”
Nghe được giọng nói của Diệp Quân Lâm, trong lòng của Chí Đông Phương hơi trâm xuống.

Anh ta đang nắm giữ cả thiên hạ trong lòng bàn tay! “Tổ tiên của nhà họ Chí đang ở đây, hôm nay vì Chí Oánh mà khôi phục lại… Sau đó buổi lễ kết thúc.

Tên của Chí Oánh đã được xuất hiện trở lại ở gia phả của nhà họ Chí.

Mấy ngày này, là ngày mà Chí Oánh đã chờ đợi rất lâu.

Đến được hôm nay khiến bà vui đến phát khóc.


Bà cho rằng cả đời này sẽ mãi mãi trôi qua tăm tối như vậy Không ngờ rằng còn có thể gặp được con trai mình, hơn nữa còn khôi phục được thân phận.

Bà có thể sẵn sàng chết ngay bây giò.

Đương nhiên bà vẫn còn một nguyện vọng lón nhất đó là đứng trước mặt mọi người ở nhà họ Diệp, hét to cho tất cả bọn họ biết rằng: Con của tôi không phải con hoang, con của tôi là người đứng đầu cao nhất, ngay cả các ông cũng sẽ phải ngước nhìn.

Đương nhiên điều ấy à không thể xảy ra! Nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội thực sự quá hùng mạnh! Dù Diệp Quân Lâm có vĩ đại đến mấy, anh cũng chỉ cố gắng phân đấu được hai mươi ba mươi năm.

Nhưng gia thế của nhà họ Diệp là sự cố gắng mấy ngàn năm của biết bao nhiêu người, làm sao có thể so sánh được? Sau khi Chí Oánh khôi phục được thân phận của mình.

Dòng họ nhà họ Chí ở khắp nơi của Việt Nam đều thi nhau gọi điện đến chúc mừng.

Điều này khiến cho Chí Oánh không thể nào mà tưởng tượng nổi.

Trước kia, sau tai nạn của bà, chẳng cần nói tới nhà họ Chí ở Hải Phòng, những người nhà họ Chí khác đều phủi sạch quan hệ với bà, tránh né cũng không kịp.


Vậy tại sao lần này mọi người lại gọi điện đến chúc mừng bà ấy? Thật không thể nghĩ ra nổi! Hơn nữa hành động của một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng thật kì lạ, các gia chủ coi như đó là chuyện của nhà mình, mọi chuyện thật là kỳ lạ.

Chẳng nói thì ai cũng biết, tất nhiên những điều ấy có được là bởi con trai của bà.

Vào bữa tối, sau gần ba mươi năm xa cách, Chí Oánh vào ăn cơm cùng với mọi người một bữa cơm đoàn viên.

Giờ phút này ông Vân và đám người của ông ta đang ở đâu đó trong ở Hải Phòng.

Không giết chết được mẹ con Chí Oánh, bọn họ có dám trở về hay không? Diệp Thân nhất định là sẽ lấy mạng bọn họ mất.

“Tôi không thể tin được, tôi không thể hiểu tại sao bọn họ lại làm những điều này?
Cho dù biết rõ đó là nhà họ Diệp, hơn nữa còn cũng muốn bảo vệ họ!”.

 
Chương 1226: 1226: Chương 1227





Đám người của ông Vân đã tìm kiểm rất lâu nhưng không thể tìm ra được manh mối gì.

“Các anh có nghĩ bọn chúng có liên quan đến Diệp Quân Lâm không? Tôi có cảm giác rằng anh ta có gì đó rất bí ẩn”
Một người nghỉ ngò đưa ra câu hỏi.

“Diệp Quân Lâm? Anh cảm thấy có thể có khả năng sao? Nếu anh ta có thể có năng lực để điều động được hàng trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng thì tôi còn phải giết anh ta hay sao? Cậu chủ Minh Thiên mà biết chuyện nhất định sẽ đón anh ta về ngay lập tức!” Ông Vân lạnh lùng nói.

“Đúng là như vậy nhỉ! Một đứa con hoang như anh ta làm sao có được bản lĩnh lớn như thết”
Mọi người đều gật gật đầu.

Đúng lúc này Diệp Thần gọi điện tới: “Diệp Vân, mọi chuyện thế nào rồi? Chắc là xong rồi chứ? Thời gian ba ngày là quá đủ cho ông rồi ehứ-” Giọng nói của Diệp Thần truyền vọng đến.

“Cậu Diệp Thần à, chuyện này…” Ông Vân ngẩn người ra.


“Vẫn chưa giải quyết được sao? Một cái đứa con hoang như anh ta mà ông vẫn chưa thể giết chết sao?” Diệp Thần nhất thời liền nổi giận với ông Vân.

Ông Vân có chút sợ hãi, lo lắng: “Cậu Diệp Thần à, cậu nghe tôi giải thích cái đã…”
“Tôi không muốn nghe, bất cứ lời giải thích bây giờ của ông cũng đều là cái cớ thôi! Quan trọng nhất là ông không giết được anh ta! Mấy người đúng là một lũ tốn cơm tốn gạo?”
Sau khi nghe Diệp Thần mắng chửi, cả người ông Vân đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Ông Vân là người biết rõ nhất về những thủ đoạn của Diệp Thần, anh ta đúng là một tên xảo quyệt! Thủ đoạn thật tàn nhấn vô tình…
Nghĩ đến số phận của mình ông Vân thực sự là đã bị dọa cho hú vía rồi.

“Cậu Diệp Thần à, tình hình đã thay đổi rồi, Diệp Quân Lâm có khả năng không thể giết được!” Ông Vân nói.

“Cái gì? Có một đứa con hoang thôi mà cũng không giết được à? Động cái não đi chứ?” Diệp Thần gào lên.

“Cậu Diệp Thần à, thực sự là có chuyện bất ngờ xảy ra..



“Ông muốn tôi tự tay giết chết đứa con hoang ấy đúng không?” Diệp Thần tức giận hỏi.

“Cậu Diệp Thần, tôi thực sự không dám, những loại chuyện nhỏ nhặt như thế này thì sao cậu có thể động tay vào được cơ chứ?”
“Chuyện nhỏ nhặt? Chuyện.nhỏ nhặt như thế mà ba ngày ông không giết được anh ta? Đây là cái chuyện nhỏ nhặt của ông ấy à?”
Diệp Thần thật sự rất thắc mắc: “Sức sống của đứa con hoang này thực sự dai dẳng đến như thế à? Chẳng lẽ giết cũng không chết hay sao?”
“Anh ta đúng là quá may mắn rồi, lần nào anh ta cũng có thể thoát được một cách thuận lợi..”
Ông Vân giải thích mọi chuyện xảy ra một cách miễn cưỡng.

“Đúng vậy, theo lý mà nói thì đứa con hoang này đã bị chết cóng ở trên đường rồi.

Trả Cái loại này đúng là ngược đời thật đấy, lại sống dai đến như vậy!
Cuộc trò chuyện với Diệp Thần đã thay đổi chủ đề: “Thế nhưng nhà họ Diệp sẽ không giết một đứa con hoang đầu, việc này mà lan truyền ra ngoài chắc chảằn sẽ rất xấu hổ, có biết không?
Nhà họ Diệp của tôi sẽ thật mất mặt vì anh ta mất!”
“Nếu như không giết được mẹ con Diệp Quân Lâm thì ông sẽ phải chết! Cưỡng ép giết cũng phải giết chết anh ta, hiểu chưa?”
“Nếu như mà có người dám ngăn cản thì giết không thai”
“Nếu như có ai dám tiết lộ tin tức ra ngoài, thì đám người ở Hải Phòng đó sẽ ngay lập tức bị giết chết! Giết hết bất cứ ai biết chuyện này, một người cũng không được để sót!”.

 
Chương 1227: 1227: Chương 1228





Giọng nói lạnh như băng của Diệp Thần vang lên trong điện thoại.

Ông Vân hít một hơi thật sâu Tồi nói: “Giết sạch hết tất cả sao?”
“Cậu Diệp Thần à, năm đó trong đám người ở Hải Phòng biết những chuyện này không phải là ít, nếu không tăng lên thêm thì cũng phải mấy ngàn người.”
“Giết hết tất cả sao?”
Ông Vân nghẹn lại, vừa nói vừa nuốt nước bọt.

“Giết hết! Tất cả đều sẽ bị giết! Bất cứ tin tức gì cũng không thể bị truyền ra ngoài! Đám người Hải Phòng này đúng là không thể tin cậy nổi!”
Diệp Thần ra lệnh một cách tàn ác! So với cha và ông nội của anh ta, Diệp Thần quả thật là tàn nhẫn và hung ác hon rất nhiều! Nhưng đây là một chuyện đại sự vô cùng quan trọng.

Ông Vân chắc chắn rằng, tương lai sau này Diệp Thần sẽ mạnh hơn Diệp Minh Thiên rất nhiều.

“Cậu Thần biết rõ mà chúng ta chỉ có thời gian một đêm! Ngày mai Diệp Quân Lâm sẽ trở về!”
Ông Vân nói.

“Đúng vậy, bằng tất cả mọi giá phải giết chết hai mẹ con hoang này!”
“Tôi nhớ răng nhà họ Diệp có nuôi rất nhiều cao thủ khắp nơi ở phía nam? Tôi cho ông quyền hạn để điều đông bọn họ!”
Diệp Thần nói.

“Tôi hiểu rồi!

Lúc nửa đêm.

Bên cạnh ông Vân đã tụ tập hơn hai trăm cao thủ.

Bọn họ đều là được nhà họ Diệp nuôi dưỡng và giữ bí mật ở nhiều nơi khác nhau ở phía nam.

.

Truyện Võng Du
Không chi là sức mạnh đáng sợ của dòng họ đứng đầu mà còn là sức mạnh của khắp Lạc Việt.

Chỉ cần là một ngày tình huông ngoài ý muốn, là ngay lập tức có thể triệu tập bọn họ đến.

“Giết!”
Ông Vân ra lệnh.

“Chú ý, trước đêm nay các anh không được để bất cứ ai sống sót! Đều phải chết hết! Đây là kết cục của việc chống lại nhà họ Diệp!” Trong mắt ông Vân lóe hiện lên sự máu me đầy sát khí.

Những cao thủ vội vàng chuẩn bị xuất phát, đêm nay sẽ tàn sát hết đám người ở Hải Phòng những người mà biết được thông tin ấy.


Đây chính là uy danh của nhà họ Diệp! Dám làm trái lại nhà họ Diệp thì chính là tự mình đi tìm cái chết.

Trong trang viên Bảo Đức Danh.

Chí Oánh đang ở trong với gia đình đã rất lâu.

Diệp Quân Lâm đừng ở bên ngoài hút thuốc.

Lúc này người ở chiến khu phía tây là Tân Uyên gọi điện thoại tới từ chiến khu Tây cảnh.

“Đại ca à, tôi có có thể đến dự đám cưới của anh không! Nhiệm vụ của tôi có thể kết thúc sớm!”
Tân Uyên phấn khích nói.

“Được, tôi sẽ chờ anh!”
Nếu như Tân Uyên có thể tới chứng kiến hôn lễ của anh thì không có gì tuyệt vời hơn.

“Đến lúc đó, tôi cùng với Lão Ngụy ở Cảnh Bắc, Lão Tiêu ở Cảnh Nam, Lão Sở ở Cảnh Đông cùng nhau tới, ít nhất chúng ta cũng có chín chiến khu lớn đến đúng không? Đây chẳng phải là ngày trọng đại nhất của anh hay sao?”
“Vứt bỏ hết thân phận của chúng ta, anh là Đại ca của chúng tôi, là sư phụ của chúng tôi.

Chúng tôi không tham gia đám cưới của anh đúng là không phải đạo lý chút nào!” Tân Uyên phấn khích nói.

Đến lúc đó anh ta muốn tổng chỉ huy của chín vùng chiến khu lớn nhất cùng đi tham gia hôn lễ của Diệp Quân Lâm.

Họ muốn cùng nhau chứng kiến khoảnh khắc đặc biệt nhất, rạng rỡ nhất cuộc đời của Anh Diệp!
“Được, tôi đã chuẩn bị đủ rượu cho mọi người rồi!”
Diệp Quân Lâm lại càng mong đợi cho đến hôn lễ hơn..

 
Chương 1228: 1228: Chương 1229





“À nhân tiện, đại ca à, còn một chuyện nữa..”
Tần Uyên đang chuẩn bị nói gì đó, Diệp Quân Lâm liền nói: “Ồ, hình như có chuyện gì xảy ra rồi”
Hóa ra Diệp Quân Lâm đã nhận thấy được xung quanh mình có điều gì đó bất thường.

Đứng trước tình huống này, ông Vân cùng mấy người còn lại đều tỏ ra cực kỳ kiêu ngạo.

Dù sao bọn họ cũng là đến từ nhà họ Diệp cực kỳ nổi tiếng của Hà Nội.

Bên trong bọn họ luôn luôn có chút gì đó tự cao tự đại.

Ai đám bắt bọn họ cơ chứ? Muốn chết hay saol “Ai thèm quan tâm ông là cái gì! Đi xuống!!”
Sau khi ra lệnh một tiếng, Bách Thú Doanh và Tử Kim Vệ ngay lập tức trói hết các cao thủ của nhà họ Diệp.

Mặc dù ông Vân và những người kia cũng là cao thủ, nhưng khi đối diện với đám đông phía bên kia, liền không thể chống cự được.

Rất nhanh chóng, tất cả đã ngã rạp hết trên mặt đất.

“Tôi là Diệp Vân là vệ sĩ của Diệp Minh Thiên, ông ấy là người thừa kế của nhà họ Diệp ở kinh thành, các anh dám bắt tôi 4? Các anh có biết mình phạm phải sai lầm lớn không?
“Mau thả tôi ra, nếu không thả các anh sẽ không thể tưởng tượng được mình sẽ bị giết như thế nào đâu!”

Ông Vân vẫn còn đang vọng tưởng dùng thân phận của mình để hù người khác.

“Bụp!” Đáp lại lời của ông ta là một cú đá, đạp mạnh vào mặt của ông ta.

“Ai thèm quan tâm ông là cái gì của nhà họ Diệp chứ!”
Mệnh lệnh mà Tử Kim Vệ cùng Bách Thú Doanh nhận được chỉ là bảo vệ Chiến thân Côn Luân.

Gia tộc với dòng họ gì đó, bọn họ cũng sẽ không thèm bận tâm tới.

Đặc biệt là cái đám người muốn ám sát chiến thần Côn Luân.

“Các anh rốt cuộc là ai?”
Ông Vân suy nghĩ mãi vẫn không thể hiểu được.

Chẳng lẽ những người này đều có liên quan đến Diệp Quân Lâm? Chẳng bao lâu sau, bọn họ được đưa đến một nhà kho chứa hàng đổ nát.

Ông Vân nhìn thấy được các cao thủ trước đó mà mình đã điều đi, toàn bộ đều bị trói ở đây.

Mặt ai người nấy cũng đều sưng húp lên.


Tất nhiên là đội quân cao thủ của bọn họ đã bị tiêu điệt hoàn toàn.

Ai vậy? Ông Vân quan sát thấy những người này đều được đào tạo rất nghiêm chỉnh, bài bản, trang phục đồng nhất với nhau, chẳng lẽ là…
Ông ta nghĩ tới một loại khả năng không thể ngờ được.

Những giọt mồ hôi chảy xuống trót sững vì sợ hãi.

Lúc này cửa kho hàng bị đẩy ra, có một bóng người đi tới.

Tại sao ông Vân lại cảm giác có chút gì đó quen thuộc? Chờ đến gân hơn chút, ông Vân bị dọa đến hồn bay phách lạc, không thể nói được lời nào.

Đó là Diệp Quân Lâm!!! Tất cả những điều này là anh ta làm được sao? Thật quá là khó tin đúng không? “Anh…
Anh Anh Anh…”
Ông Vân kinh ngạc nói không ra lời.

“Ông đang thắc mắc về thân phận của tôi đúng không? Ha ha.”
“Bọn họ đều là thuộc hạ của tôi, những người mà chặn bọn anh lại lúc tối đều là người của tôi hết”
“Hơn nữa, chuyện mà ông triệu tập hơn năm trăm cao thủ tập hợp lại nhưng lại biến mất cũng chính là tôi làm”
Nghe được Diệp Quân Lâm nói xong những lời này, ông Vân cảm thấy như có tia sét giữa trời quang vậy.

Làm thế nào mà một đứa con hoang lại có thể kinh khủng như vậy? Hiện tại anh ta đã có thể đạt đến trình độ nào rồi?
Thật là quá sức tưởng tượng!
Dù nói anh ta là con hoang như thế nào đi chăng nữa, trên người anh ta từ đầu đến chân đều chảy dòng máu cao quý của nhà họ Diệp!
Những người như thế làm sao có thể có thành tích thấp được cơ chứ?.

 
Chương 1229: 1229: Chương 1230





“Cậu Quân Lâm thật sự là quá tuyệt vời!
Chúng tôi không thể nào ngờ rằng cậu lại đạt được thành tích tuyệt vời đến như thế! Phận làm nô bộc, tôi cũng cảm thấy yên tâm!” Ông Vân đột nhiên thay đổi giọng điệu.

“Đúng vậy, cậu chủ Lâm Lâm có được thành tựu khủng khiếp như thế, phận làm nô bộc như chúng tôi thực sự rất vui mừng! Thật nóng lòng muốn đem điều này nói cho cậu chủ Minh Thiên và gia chủ Diệp Cuồng Lan!” Những bọn người khác cũng vội vàng nói.

Diệp Quân Lâm cười sảng khoái và nói: “Ồ?
Các anh nói vậy là có ý gì?” Anh thực sự không hiểu được những người này thực sự là đang muốn cái gì.

Ông Vân lập tức giải thích: “Cậu Quân Lâm à, hãy nghe tôi giải thích, trước đây nhà họ Diệp nhằm vào cậu là bởi vì nghĩ cậu không hiểu chuyện, chỉ là coi cậu là người bình thường không ra gì.

Vì thế đương nhiên cả gia tộc sẽ coi thường cậu: “Nhưng thật sự không thể ngờ tới, cậu Quân Lâm lại đem đến cho chúng tôi một bất ngờ lớn đến như vậy! Năng lực hiện tại của cậu, cho dù nhà họ Diệp có bao nhiêu con cháu đi chăng nữa cũng không thể sánh được với cậu!”
“Chỉ cần tôi đem tin tức này nói cho cậu chủ Minh Thiện và gia chủ.Diệp Cuồng Lan biết, bọn họ nhất định sẽ dùng những nghỉ thức trịnh trọng, tối cao nhất để đón cậu trở lại nhà họ Diệp ngay lập tức!”
“Đưa tôi về nhà họ Diệp? Bọn họ xứng sao?
Một cái nhà họ Diệp nhỏ bé mà cũng có tư cách à?”
Lời nói ấy làm cho tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên.


Những lời mà Diệp Quân Lâm nói ra khiến cho ông Vân ngẩn người, sửng sốt.

“Nhà họ Diệp nhỏ bé?”
Bây giờ ở Việt Nam, vẫn còn có người xem Diệp gia không ra làm sao như vậy à? Quá là kiêu ngạo rồi phải không?
Ông Vân nhanh chóng nói lại: “Cậu chủ Lâm Lâm à, tôi thừa nhận là cậu có chút tài năng thật, ngay cả tôi cũng có thể thấy được, cậu đúng là một thiên tài hiếm có.

Thế nhưng cậu không nên xem thường nhà họ Diệp.

Thế lực của nhà họ Diệp thực sự to lớn vượt sức tưởng tượng của “Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên?
Câu nói này của các anh đáng lẽ ra nên nói với nhà họ Diệp thì tốt hơn đó?”
“Mạnh hơn tôi? Đúng là buồn cười! Đừng nói là thế hệ trẻ của nhà họ Diệp, chẳng phải là toàn bộ cái nhà họ Diệp ấy chẳng nổi ai có thể mạnh hơn tôi hay sao?” Diệp Quân Lâm đứng thẳng người, vẻ mặt lúc này vô cùng kiêu ngạo.

Các huynh đệ của.Tử Kim Vệ và Bách Thú Doanh nhao nhao hưởng ứng.

Đây mới chính là Chiến Thần! Mạnh hơn anh ta? Có khả năng sáo?

Lạc Việt mấy ngàn năm mới có thể sản sinh ra một vị chiến thần xuất sắc đến như vậy!
Duy nhất chỉ một người tên là chiến thần Côn Luân.

“Nói cho tất cả mọi người biết xem, Thế hệ trẻ của nhà họ Diệp có gì không mạnh thế? Dựa vào cái gì vậy?” Ông lão họ Vân có vẻ vô cùng ngạc nhiên.

Ông ta cảm nhận được Diệp Quân Lâm với khí thế ngút trời, khiến cho ông ta có cảm giác hoảng hốt.

Anh ta nói hệ như là sự thật.

“Vâng vâng vâng, cậu chủ Lâm Lâm thật sự quá mạnh! Cậu Quân Lâm hãy mau thả chúng tôi đi, chúng tôi ngay lập tức sẽ báo tin về cho nhà họ Diệp thôi, rất là nhanh thôi nhà họ Diệp sẽ đến đón cậu.

Ông Vân nói.

Những người khác thì trợn tròn con mắt, một mặt kỳ vọng rằng Diệp Quân Lâm sẽ thả mình ra.

“Không giết tôi? Chuẩn bị đón tôi về ư?”
Diệp Quân Lâm cười cười nói.

“Với những thành tựu hiện tại của cậu chủ Lâm Lâm, nhà họ Diệp tận dụng cậu còn chưa hết làm sao có thể giết cậu được cơ chứ?” Ông Vân vừa cười vừa nói..

 
Chương 1230: 1230: Chương 1231





“Vậy còn mẹ tôi thì sao?”
“Bà Chí là mẹ ruột của cậu, đương nhiên là có thân phận rất cao quý! Nhưng có điều ông chủ Minh Thiên đã có vợ rồi, thân phận của bà Chí có chút khó xử”
“Nhưng nếu chúng tôi thuyết phục được ông chủ, nói không chừng cũng có thể trở lại được Diệp gia.

Chỉ cần cậu đồng ý trở về nhà họ Diệp, cơ hội này cũng là rất lớn.

Việc bà Chí trở về cũng chỉ dễ như trở bàn tay.mà thôi? Ông Vân lập tức nói.

Ông ta thấy, trên đời này không ai có thể nỡ từ chối sự cám dỗ này.

Một khi Diệp Quân Lâm đồng ý, anh ta sẽ trở thành con trai của nhà họ Diệp, là con trai của gia tộc đứng đầu Việt.

Còn ai có thể từ chối sự cám dỗ này cơ chứ?

Huống hồ anh ta có thể cải chính tên của mình, hiên ngang bước vào cửa nhà họ Diệp!
“Cậu Quân Lâm à, cậu mau tranh thủ thời gian thả chúng tôi đi? Mơ ước của bà Chủ chẳng phải là được sự công nhận của nhà họ Diệp sao?
Không phải muốn gả cho ông chủ Minh Thiên sao? Chỉ cần chúng ta trở về, chuyện này cơ bản sẽ được giải quyết nhanh chóng!
“Với thành tựu bây giờ của cậu, ước mơ của bà Chí sẽ thành hiện thực ngay thôi mà Tất cả bọn họ lại lấy Chí Oánh ra để thúc giục Diệp Quân Lâm thả bọn họ ra.

Ông Vân thấy Diệp Quân Lâm không có phản ứng gì, tiếp tục nói: “Cậu Quân Lâm à, cậu cũng không muốn phải mang danh là đứa con hoang mãi đúng không? Chỉ cần cậu đồng ý, tôi sẽ lập tức khiến cho cậu trở thành cậu chủ cao quý của nhà họ Diệp!”
“Ha ha!”
Lúc này, Diệp Quân Lâm đột nhiên cười phá lên.

Điều này khiến cho ai nấy đều không khỏi Sững SỜ.

Bởi vì Diệp Quân Lâm đang chế giễu bọn họ.

“Cậu chủ Lâm Lâm, cậu đang nghi ngờ gì sao? Thật là, chỉ cần cậu thả chúng tôi trở vê, những điều tôi vừa nói lúc nãy nhân định có thể thành sự thật! Dù sao đi chăng nữa nhà họ Diệp sẽ không bao giò bỏ qua một thiên tài Ông Vân nói.

“Không! Tôi là đang cười các ông quá ngu xuẩn đó!”
“Để tôi nói cho các anh biết, cái nhà họ Diệp tôi còn không thèm để mắt tới, nói gì đến cái thân phận cậu chủ nhà họ Diệp nhỏ bé ấy cơ chứ “Hon nữa, những người muốn vượt qua cửa ải của nhà họ Diệp để kết hôn với Diệp Minh Thiên cũng không phải là hiếm gì đâu! Các anh biết vì sao không? Bởi vì ông ta không xứng! Ông ta không xứng với mẹ của tôi, nhà họ Diệp ấy càng không xứng với mẹ con nhà tôi!” Diệp Quân Lâm lớn tiếng nói.

“Cậu nói gì cơ? Ông Vân nghe vậy thực sự kinh ngạc.

Trên đời này còn có người nói Diệp Minh Thiên không xứng với Chí Oánh sao? Nhà họ Diệp không xứng để Chí Oánh gả vào? Nhà họ Diệp là gia tộc lớn nhất, người nhà họ Diệp ai cũng đều có dòng máu cao quý, thuân khiết, được lắng đọng từ ngàn đời nay.

Chí Oánh là cái gì cơ chứ? Chỉ là một người phụ nữ xuất thân từ một gia đình ở Hải Phòng.


Tuy được xem là Vương tộc nhưng so với nhà họ Diệp mà nói, đúng chỉ là đám người hạ đẳng hèn mọn đê tiện.

Bà ta sao có thể xứng với Diệp gia cơ chứ? Diệp Quân Lâm đường như đang nói bừa và bị điên vậy.

Diệp Quân Lâm cười lạnh lùng nói: “Các anh chẳng phải nói là con giỏi thì mẹ được nhờ hay sao? Cũng bởi vì bà ấy là mẹ của Diệp Quân Lâm tôi, cho nên nhà họ Diệp không thế xứng được với mẹ tôi, Diệp Minh Thiên thì lại càng không xứng!”
Điên rồi! Thật là ngông cuồng! Còn không thèm để ý đến nhà họ Diệp? Đúng là anh ta đạt được những thành tựu cực kỳ khủng khiếp thế nhưng những thứ này khi đứng trước mặt của nhà họ Diệp căn bản không đáng được nhắc tới.

Cùng lắm thì Diệp Quân Lâm chỉ hơn đám người ở của nhà họ Diệp một bậc thôi.

Chứ còn so với thực lực của nhà họ Diệp thì còn kém xa chứ đừng có nói gì là toàn bộ cả nhà họ Diệp.

“Cậu chủ Lâm Lâm à, sau khi cậu thấy được tảng băng chìm của nhà họ Diệp, cậu nhất định sẽ rút lại những lời nói đó!”
Ông Vân trừng mắt nhìn Diệp Quân Lâm nói.

“Ha ha ha ha…”
Diệp Quân Lâm chỉ biết cười nhẹ lên vài cái trên mặt tỏ ra sự chế giểu.


Ông Vân tức giận.

Bây giờ ông ta thực sự rất muốn cho Diệp Quân Lâm biết được sự kinh khủng của nhà họ Diệp.

“Cậu Quân Lâm à, cậu có dám thả tôi quay trở lại không? Tôi cam đoan với cậu sẽ cho cậu thấy được thế lực của Diệp là lớn mạnh đến như thế nào! Cậu sẽ vì câu nói ngày hôm này mà hối hận cả đời!” Ông Vân hỏi.

“Để cho ông trở về là được chứ gì, thay tôi gửi cho Diệp Minh Thiên một lời nhắn răng —— Các ông có thủ đoạn gì cứ đem hết ra đi, nếu như không giết được tôi, khi tôi đến nhà họ Diệp, thì cả gia tộc các người đến cơ hội hối hận cũng không còn đâu.” Diệp Quân Lâm vừa cười vừa nói.

“Được, cậu chủ Lâm Lâm, tôi sẽ đem những lời ngông cuồng, ngạo mạn này của cậu nói với ông chủ.

Cậu cũng đừng có hối hận!” Ông Vân cười nói..

 
Chương 1231: 1231: Chương 1232





“Bốp!”
“Răng rắc!”
“Ách a…
Ông ta vừa dứt lời, cánh tay liền bị đạp gãy.

Sau đó, hai cái đùi cũng bị giãm gây nát.

Mấy người khác cũng là như thế.

Tất cả đều bị bẻ gấy hết tay chân, ai nấy đều kêu lên thảm thiết như con heo bị làm thịt.

“Có thể thả các anh đi! Nhưng là các anh tự mình bò đi ra khỏi đây!” Diệp Quân Lâm cười một cách lạnh lùng nói.

Ông Vân cùng đồng bọn không biết làm sao để có thể bỏ lết ra khỏi đây được, dù sao chân tay lúc này đã chảy đầy máu.

Cuối cùng, bọn họ giống như là những con chó bị ném ra khỏi Hải Phòng.


Ông Vân đang nằm rạp trên mặt đất không thể động đậy được đột nhiên nhận được điện thoại từ Diệp Thần: “Lân này đã xử lý triệt để rồi, đúng không?”
“Cậu chủ Thần à, Diệp Quân Lâm quả là không tầm thường đâu! Người của chúng ta đang nằm trong tay của anh ta!” Ông Vân khóc không thành tiếng.

“Cái gì cơ? Một đứa con hoang cũng có khả năng ấy sao?”
Bên đầu dây bên kia của điện thoại Diệp Thần không tin là điều hiển nhiên.

“Đúng là như vậy, những chuyện gần đây nhất đều là chính anh ta đã làm ra! Lúc đầu chúng tôi còn tưởng do vận khí của anh ta tốt, nhưng mà cũng không nghĩ được anh ta thực sự có lần thứ hai này”
Ông Vân thở hổn hển vì đau đớn.

Nhưng mà trong giọng nói của Diệp Thần lộ ra tia không thể tin tưởng được: “Làm sao có thể như vậy được? Anh ta chẳng qua cũng chỉ là một đứa trẻ mồ côi, cũng không có mói quan hệ nào cũng không có nhiều tài nguyên để bồi dưỡng, làm sao mà anh ta có thể trở nên lợi hại như vậy?
Vậy mà ngay cả ông Vân cũng không phải đối thủ của anh ta”
Ông Vân cũng phân tích nói: “Mặc dù là anh †a đã mồ côi từ nhỏ, nhưng mà cậu chủ Thần cũng đừng quên, trên người của anh ta từ đầu đến cuối vẫn còn chảy dòng máu huyết mạch cao quý của dòng họ Diệp chúng ta! Vậy thì anh ta có thể làm một người bình thường được hay sao?
Dù có nói thế nào đi nữa, chỉ cần anh ta có được huyết mạch của dòng họ Diệp, anh ta cũng sẽ nhất định trở thật một anh hùng một phương!”
Diệp Thần hít sâu vào một hơi: “Đúng là như vậy; dù có nói thế nào đi nữa, cái người con hoang này từ đầu đến cuối đều đã chảy trong mình dòng máu của dòng họ Diệp chúng ta!
Đây cũng là sự thật không thể chối cãi được! Nhà họ Diệp chúng ta cũng chưa từng sản sinh ra phế vật.


Cho dù đó cũng chỉ là một đứa con hoang cũng không được!”
Mà những loại chuyện này trong mắt của những dòng họ lớn.

Bọn họ cũng sẽ suy nghĩ đến vấn đề về huyết mạch, từ đó sẽ phủ định tất cả những cố gảng, nổ lực của anh ta.

Theo quan điểm của chính bọn họ, Diệp Quân Lâm cũng chỉ bởi vì trên người đang chảy dòng máu cao quá của dòng họ Diệp nên anh mới có được thành tựu như thế vậy.

“Nếu như anh đã có được loại thành tựu như thế này, khẳng định rãng bố cùng ông nội sau khi biết được việc này chắc chắn sẽ đón tiếp anh ta về nhà họ Diệp.

Nhà họ Diệp chúng ta cũng không có tầm thường, cũng giống như vậy cũng sẽ không bỏ rơi thiên tài.

Nếu đứa con hoang này trở về đây, cũng có thể vì nhà họ Diệp mà lập lên những cống hiến.” Diệp Thần nói.

Thế hệ trẻ của dòng họ Diệp có thể nói có thiên tài nhiều như mây, tất cả bọn họ cũng đều là thiên tài bên trong các thiên tài.

Diệp Quân Lâm có thể nói rõ những khó khăn này xem ra cũng có thể có chút bản lĩnh.

Trong số thế hệ trẻ tuổi của dòng họ Diệp, ít nhất anh cũng phải nằm trong năm mươi vị trí đầu tiên.

Chí ít có như vậy thì anh mới có tư cách mà bước chân vào cổng nhà họ Diệp..

 
Chương 1232: 1232: Chương 1233





“Cậu chủ Thần, cậu không biết chứ tên nhóc con này mới có được chút bản lĩnh đã rất tự cao tự đại! Cậu chủ có biết không? Chứ anh ta căn bản còn không có đem nhà họ Diệp để vào trong mắt! Anh ta như vậy còn rất cuồng vọng, còn muốn nhắn cho ông chủ Diệp Minh Thiên, nói rằng sẽ có thời điểm anh ta đánh lên cổng lớn nhà họ Diệp, thì sẽ cho chúng ta đến ngay cả cơ hội hối hận cũng không có!” ông Vân nói.

“Phanh!”
Diệp Thần hung hăng đạp tay xuống võ bàn, giận dữ nói: “Có lẽ nào chính là như vậy được.

Vậy mà anh ta cũng dám không đem nhà họ Diệp chúng ta không để vào trong mắt?”
“Con hoang chung quy cũng sẽ vẫn là con hoang mà thôi! Mặc dù trên người bọn họ có được dòng máu quý tộc nhưng cũng có thể do hoàn cảnh môi trường, cùng những người mà họ tiếp xúc với, những nhân tố đó đã không giống với chúng ta, thậm chí có thể nói là cách xa vạn dặm!”
“Điều này cũng dẫn đến anh tá cũng chỉ có tầm nhìn hạn hẹp và bị hạn chế của anh ta, cũng chỉ giống như là ếch ngồi đáy giếng mà thôi, cũng sẽ dễ dàng dưỡng thành tích cách tự cao tự đại như vậy!”
Ông Vân cũng phụ họa nói theo: “Đúng là như vậy, không có gì sai.


Anh ta cũng chỉ mới có chút bản lĩnh, đã cảm thấy rằng trên thế giới này đều do anh ta một tay kiểm soát, bất luận là người nào đi nữa anh ta cũng không coi vào mắt.

Anh ta cũng không biết một nơi địa phương như Giang Hải chẳng qua cũng chỉ là một cái góc vắng vẻ thôi.

Đem so sánh với vùng đất chân chính còn kém xa lắm”
Diệp Thần cũng cười lạnh: “Đúng như vậy, một khi anh ta đã nhìn thấy một góc của tảng băng sơn của dòng họ Diệp ở Hà Nội, anh ta sẽ phải hối hận vì mình đã nói ra những lời cuồng vọng ngây thơ như vậy! Nói trắng ra thì, một đứa con hoang như anh ta tâm mắt cũng phải khoáng đạt một chút, phải để cho anh ta xem một chút kiến thức như thế nào mới gọi là đủ mạnh mẽ chân chính.”
Ông Vân cũng hỏi: “Cái này bây giờ cậu chủ Thần muốn giải quyết như thế nào.

Có thế hoàn toàn giống như trước đây muốn giết chết anh ta sao?”
“Không được, trước kia là muốn giết chết anh †a vì lo sợ anh ta mang lại nỗi sỉ nhục cho nhà họ Diệp.

Nhưng mà hiện tại không sao nữa rồi, nếu anh ta có bản lĩnh như vậy, cũng sẽ không để cho nhà họ Diệp chúng ta bị mất mặt”
Diệp Thần nói.

“Vậy thì cậu chủ Thần muốn xử lí anh ta như thế nào?”
“Nếu như anh ta đã cuổng vọng đến mức không để nhà họ Diệp vào trong mắt! Vậy thì tôi sẽ đích thân tìm đến anh ta, cho anh ta biết cái gì mới gọi là cường đại chân chính Vừa nghe thấy Diệp Thần muốn tự mình đi tới giáo huấn Diệp Quân Lâm, ông Vân cũng đã kích động.


Ông ta cũng không quen Diệp Quân Lâm làm cái bộ dạng này, ông ta cũng đem việc Diệp Quân Lâm phá hỏng chuyện của ông ta mà ghi hận ở trong lòng.

“Ha ha ha, chẳng trách được Diệp Quân Lâm kia thực sự có bản lĩnh như vậy.

Hóa ra anh ta chính là ông chủ của tập đoàn Minh Cường! Nếu đã là như vậy thì mọi chuyện sẽ dễ dàng giải quyết được rồi!”
Rất nhanh sau đó, Diệp Thần ở bên kia đã tra ra được thân phận thực sự của Diệp Quân Lâm.

Dù sao bây giờ bọn họ đã điều tra ra thân phận ông chủ của tập đoàn Minh Cường này của Diệp Quân Lâm mà rất ít người biết đến, cho nên có thể thấy được năng lực điều tra của nhà họ Diệp, nếu bọn họ nghĩ muốn tra cái gì thì chắc chắn có thể dễ dàng tra ra được.

“Trách không được thì ra tôi đã nghe qua cái tên tập đoàn Minh Cường này, căn bản ở chỗ này đã nghiền ép hết tất cả mọi thứ, ngay cả tập đoàn Tam Tinh của Tinh Quốc cũng không phải đối thủ đâu!” ông Vân bỗng nhiên bừng tỉnh chợt nhận ra.

“Hừ, tập đoàn Minh Cường cũng chỉ có chút đồ vật như vậy.


Nhưng mà chỉ là một cái tập đoàn Minh Cường lại có thể dám xem thường nhà họ Diệp? Quả thực là quá buồn cười.”
“Không nói đến những cái khác, ngay chỉ cần tập đoàn Minh Thiên của bố tôi ở thành phố Hải Phòng thôi cũng đủ để nghiền nát tập đoàn của anh ta! Tiếp theo đây tôi sẽ truyền tin xuống bên dưới cho tập đoàn Minh Thiên một tiếng, nhanh chóng sẽ thu mua lại tập đoàn Minh Cường.

Tôi muốn để cho Diệp Quân Lâm quỳ gối xuống trước mặt tôi để cầu xin tôi tha thứ! Anh ta dám đấu cùng với nhà họ Diệp sao, hừ lông cánh của anh ta cũng chưa đủ dài như vậy đâu!”
Diệp Thần cười.

Anh ta đang tưởng tưởng đến cảnh tượng mà Diệp Quân Lâm quỳ gối xuống trước mặt anh ta..

 
Chương 1233: 1233: Chương 1234





Ngày thứ hai.

Diệp Quân Lâm-cùng mẹ của anh trở về.

Thuận tiện anh cũng mang theo Bách Thú doanh cùng với Kim Tử Vệ trở về.

Trên đường đi.

Diệp Quân Lâm mởi hỏi: “Mẹ, mẹ vẫn nghĩ muốn lấy ông ta sao?”
“Mẹ.”
Chí Oánh lộ ra tia có một chút chần chừ.

“Mẹ đây là không phải vẫn còn nghĩ gả cho ông ta, nghĩ cách để chân chính bước vào cổng nhà họ Diệp sao, để cho nhà họ Diệp phải công nhận mẹ sao?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

Chí Oánh cũng kiên định nói lại: “Mẹ không có suy nghĩ như vậy! Nhưng chuyện này mẹ chưa từng nghĩ tới nó, hiện tại bây giờ mẹ của con cũng chỉ có một nguyện vọng duy nhất….


nhưng mà..”
Chí Oánh vừa nói, vừa nhìn thật sâu vào Diệp Quân Lâm một chút.

“Mẹ cứ nói tiếp đi, những mà cái gì vậy”
“Nhưng mà, thôi vẫn là để mẹ nghĩ lại đã.

Vẫn là không nên nói ra trước.”
Chí Oánh cười cười.

“Mẹ, mẹ cứ nói ra đi, mẹ có nguyện vọng gì cứ nói ra để con trai sẽ giúp mẹ thực hiện!”
“Được rồi, mẹ của con cũng chỉ có một nguyện vọng có một ngày có thể mang theo con đi đến trước cổng chính nhà họ Diệp, cao ngạo mà đối với bọn họ nói- Đây chính là con trai của Chí Oánh, người mà các người nhà họ Diệp chỉ có thể ngẩng đầu lên mà ngưỡng mộ thôi Sau khi nhìn thấy Diệp Quân Lâm đang sửng sốt, Chí Oánh cũng vội vàng nói: “Quân Lâm à, mẹ cũng chỉ là đoán mò thôi, con cũng không phải quá để ý”
Theo quan điểm của Chí Oánh chuyện này là không thể nào có khả năng xảy ra.

Nếu như bà ta nói như vậy, có lẽ nó sẽ trở thành áp lực lớn đối với Diệp Quân Lâm, thậm chí gây ra cho con bà một loại tổn thương sâu sắc.


“Không sao, mẹ, nguyện vọng này của mẹ con nhất định sẽ thực hiện được!”
Diệp Quân Lâm nghiêm túc nói.

Nhưng mà Chí Oánh cũng chỉ coi như là Diệp Quân Lâm chỉ đang an ủi bà ấy thôi.

Loại nguyện vọng này của bà ấy cũng chỉ có thể là hi vọng xa vời mà thôi, nghĩ lại cũng thật viển vông.

Diệp Quân Lâm-của bà cũng chưa có tới ba mươi tuổi đâu, sao có thể lại sớm nói tới cái tình trạng có thành tựu này làm gì?
Làm cho nhà họ Diệp phải ngưỡng mộ.

Diều này chắc chắn là không bao giờ có khả năng đâu!
Lý Từ Nhiệm buông công việc trên tay xuống, chăm chú đi đến đón Chí Oánh.

“Này, em đang chuẩn bị sự tình bên hạng mục đấu thâu như thế nào rồi?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Cũng không sai biệt lắm, cũng gần đến nơi rồi, ngày mai chúng ta đến thẳng hiện trường đấu thầu trực tiếp.”
Diệp Quân Lâm cũng nhắc nhở: “Vậy thì tốt rồi, em hãy cố gắng lên nhé.

Nhưng mà em cũng cần phải cẩn thận một điều, người phụ nữ Quan Liễu Yên kia cũng không phải là người tâm thường”.

 
Chương 1234: 1234: Chương 1235





“Anh cứ yên tâm đi, em đã chuẩn bị cả bằng cả hai tay rồi.

đến lúc đo em cùng với Phùng Ngọc Hân cũng sẽ chia thành hai đường đều cùng đi đấu thầu”
Trên mặt của Lý Từ Nhiệm tràn đầy vẻ tự tin.

“Mọi chuyện như vậy thì tốt rồi”
Nhưng mà Diệp Quân Lâm vẫn không hề có yên tâm.

Hiện tại đang trong tòa nhà Kim Long.

Diệp Hiệu vừa mơi cúp điện thoại xuống.

“Mọi người có biết vừa rồi ai đã gọi cho tôi không? Đó chính là cậu chủ nhà họ Diệp Diệp Thân!”
“Những tiếng xì xào.”
Mọi người ở đây đều nhao nhao lên hít một hơi thật sâu.

Diệp Thần có khả năng rất lớn sẽ là người thừa kế đời tiếp theo của nhà họ Diệp.

Thân phận cùng địa vị của anh ta quá cao.

Nhưng lời nói của anh ta cũng giống như sắc lệnh.


“Cậu chủ Thần đã nói như thế nào?”
Quan Liêu Yên hỏi.

“Ý tứ của cậu chủ Thần cũng rất đơn gian, là để chúng ta trong thời gian ngắn nhất phải rút cạn tập đoàn Minh Cường!”
Giọng nói của Diệp Hiệu hết sức lạnh lùng.

“Cái này cũng thật sự là quá tốt rồi! Ngay lập tức vào ngày mai chúng ta hãy cạnh tranh lấy hạng mục mà bọn họ muốn, đây là bước đi đầu tiên của chúng ta để đối phó với bọn họi Quan Liễu Yên nói.

Diệp Hiệu cũng gật đầu tán thành nói: “Đúng là như vậy, cái kế hoạch này của chúng ta cũng không hề tệ.

Mọi người mau nhanh chóng đi an bài, vào ngày mai tôi không muốn nhìn thấy cái gì gọi là ngoài ý muốn”
Quan Liễu Yên đang chờ đợi các giám đốc điều hành ở đây cười cười nói: “Mọi người cũng yên tâm đi, tôi cam đoan mọi không thể nhìn thấy người của bọn họ ở trong hiện trường của buổi đấu thầu trực tiếp “
Ngày thứ hai.

Lý Từ Nhiệm mang theo các giám đốc điều hành của tập đoàn Thiên Lạclên đường xuất phát.

Võ Tiêu cùng với các đồng đội của cô thành lập ra một đội bảo vệ đã hộ tống cô suốt một quãng đường.

“Võ Tiêu, cô cánh giác mọi người vẫn nên cẩn thận một chút.

Sẽ có khả năng trên dọc đường chúng ta đi sẽ có người tới đây ngăn cản Trước khi chuẩn bị lên đường, Lý Từ Nhiệm còn đặc biệt nhắc nhở mọi người cẩn thận.


Dù sao đi nữa thì trước đó cũng có buổi đấu thâu hoặc đi tham gia hoạt động thương nghiệp, đi đến nửa đường cũng sẽ có đối thủ đi ra ngăn cản, nhằm mục đích để trì hoãn thời gian, từ đó khiến cho đối phương bỏ lỡ hoạt động.

Đây cũng chính là những mánh khóe quen thuộc trên chiến trường thương mại.

“Tổng giám đốc Đoàn, cô cứ yên tâm đi, có chúng tôi bảo vệ cô ở đây tuyệt đối sẽ mang cô an toàn đi đến nơi tập trung đấu thâu”
Trên mặt Võ Tiêu tràn đầy tự tin.

Đội ngũ xe cộ của tập đoàn Thiên Lạc cũng chậm rãi xuất phát, đang đần dần đi tiến về phía sân bãi tập trung.

Vì để bảo đảm an toàn cho cả hai người vì vậy nên Phùng Ngọc Hân cũng đi từ một phương hướng khác cũng tiến về phía bãi sân cỏ tập trung.

Hành tung của cô ta rất bí ẩn, trong công ty này ngoại trừ Lý Từ Nhiệm ra thì không một ai có thể biết được.

Cho nên cũng không cần lo lắng rằng cô ta không đến đượcc hiện trường của buổi đấu thầu trực tiếp.

Mặc dù đã không có vẫn đề gì xảy ra ở rên đường mà bọn cô đi nhưng không hiểu sao mí mắt phải của Lý Từ Nhiệm cứ nhảy lên không ngừng.

Cô luôn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó muốn xảy ra.

“Võ Tiêu cô đi điều tra xem xung quanh chúng ta có tình huống gì không?”
Để đảm bảo an toàn cho mọi người ở đây, cho nên Lý Từ Nhiệm đã để cho Võ Tiêu đi kiểm tra lại.

“Không có xuất hiện tình huống nào bất thường cả.”
Võ Tiêu đã xác nhận điều này là hoàn toàn chính xác.

“Oành”.

 
Chương 1235: 1235: Chương 1236





Thì ngay lúc này, bên cạnh đường đi thì có một người bán hàng rong lái xe xích lô phóng ra ngoài này, bộ dạng lao ra của anh ta giống như đang bị nổi điên lên.

“Phanh”
Chiếc xe xích lô đó cùng với một chiếc xe trong đội xe của tập đoàn Thiên Lạc hung hăng đụng chạm vào nhau.

“Phù Phù”
Đột nhiên người bán hàng rong bị đụng cả người bị bay lên cao ba bốn mét, cuối cùng anh ta cũng rơi xuống đất, rất nhanh sau đó cả người đã bị nhuốm một mảng lớn máu tươi.

“Xùy”
Khi đó toàn bộ đội xe của tập đoàn Thiên Lạc phải lập tức dừng ngay lại.

Quả nhiên sắc mặt của Lý Từ Nhiệm bây giờ đã trảng bệch.

Quả nhiên là tập đoàn Minh Thiên sẽ không đơn giản như vậy mà buông tha cho bọn cô.


“Chúng ta tranh thủ thời gian xuống xem xem người đó còn sống hay không?”
Mặc dù biết đây chỉ là một âm mưu, nhưng Lý Từ Nhiệm tốt bụng ngay lập tức nghĩ đến vẫn là an toàn sinh mạng của người kia.

Cho dù đó chỉ là kẻ thù của mình.

Mọi người cũng tranh thủ thời gian xuống xe, đi đến trước mặt của người bán hàng rong.

Võ tiêu đang thò tay xuống dò xét mạch đập của anh ta, cả người sắc mặt đều biến sắc.

“Đoàn…..tổng giám đốc Đoàn… Mạch đạp đã không có…..

“Oành!”
Tin tức này đối với Lý Từ Nhiệm mà nói tới, đó chính là sấm sét giữa trời quang.

Người như vậy mà lại có thể chết được…..


Chỉ vì để ngăn cản mình, mà tập đoàn Minh Thiên vậy mà thực sự có thể bỏ ra một cái giá đắt như vậy.

Đây cũng là quá nhãn tâm đi?
Trước kia cô cũng đã có lần bị rơi vào tình huống bị đối thủ cạnh tranh ngăn cản qua, nhưng tuyệt đối sẽ không có hành vi liên quan đến tính mạng của con người quá nghiêm trọng như vậy.

Tập đoàn Minh Thiên như vậy cũng quá là độc ác rồi!
“Đâm chết người, đâm chết người rồi…..

Cùng với những trận âm thanh la hét dữ dội, theo sau chính là một đám người nhảy vọt ra bên ngoài, bao vây lấy Lý Từ Nhiệm cùng những người khác, trong tay bọn họ cầm những đồ lau nhà dao phay,còn vây xung quanh còn có những ngwuoif dân xung quanh..

“Đã đụng chết người khác, Các người đừng hòng nghĩ đi đâu được!!!”
Mọi người đứng xung quanh gầm thét lên.

Lý Từ Nhiệm bất đắc dĩ nói: “Người này cũng không phải do chúng ta đụng phải, đây chính là anh ta tự mình đụng vào chúng tat”
Nhưng những lời giải thích này của cô thực sự là quá bất lực, không thể thuyết phục được bọn họ.

Lại cực kì vừa vặn là cái đoạn đường này lại không có camera giám sát, vậy mà chiếc xe xích lô kia góc độ lại vừa vặn kẹt vào điểm mù của xe.

Nhưng mà cũng không có băng chứng nào để lại..

 
Chương 1236: 1236: Chương 1237





“Đánh rảm! Chúng tôi vừa rồi chính là tận mắt nhìn thấy, chính là xe của Các người đã đụng chết anh ta! Các người đừng nghĩ cso thể giảo biện?
Sẽ không thể nào có khả năng này!”
“Đúng vậy, chúng tôi nhiều người như vậy đầu có thể nhìn thấy được, chứng cứ của chúng ta đều vô cùng xác thực, Các người còn có cái gì có thể giảo biện?”
Võ Tiêu đang đứng ở bên cạnh, sắc mặt của cô ấy lúc này vô cùng tái nhợt.

Đây cũng là sự sơ suất của cô ta.

Cô ta thật ra đã phát hiện ra chiếc xe xích lô, nhưng cô ta cũng không nghĩ tới anh ta đột nhiên sẽ đụng vào xe của bọn cô.

“Tổng giám đốc Đoàn phải làm sao bây giờ”
Võ Tiêu cũng không có ý kiến gì.

“Đứng ra chịu trách nhiệm đi.

Đối phương bên kia đã sớm có những chuẩn bị từ trước, để đem tôi bao vây lại ỏ chỗ này.


Cũng không có biện pháp nào khác nữa rồi”
Lý Từ Nhiệm thở dài một tiếng.

Nhưng mà cô thấy thương sự đáng thương choi sinh mệnh vô tôi của người kia.

Cô thà rằng không cần hạng mục này, cũng không thể nguyện ý chính mắt nhìn một sinh mệnh đang sống như vậy xong bỏ mạng.

Nhưng mà hạng mục đấu thâu bên kia của cô cũng không cân phải lo lăng.

Vẫn còn may mản là cô đã chuẩn bị tốt hai phương án.

Nếu như cô không đi được, thì Phùng Ngọc Hân bên kia cũng sẽ đến thay thế.

“Các người cứ yên tâm, tôi cũng không có ý định sẽ rời đi nơi này! Tôi sẽ lưu lại đây để xử lý xong việc này.”
Lý Từ Nhiệm nói.

Dù sao đi nữa thì người chết này cuỗi cùng thì vẫn có quan hệ cũng với cô.

Cô cũng sẽ suy nghĩ để xử lý thích đáng nhất.

Ở một bên khác.

Ở trên một con đường cái của vùng ngoại ô, một cỗ xe con đang phi nhanh ở bên bên trong con đường.

Phùng Ngọc Hân đang ngôi ngay ỏ bên trong đó.

Cô ta chính là xuất phát từ một phương hướng khác để tiến về phía hiện trường của phiên đấu thâu đấu tình.

Sau khi cô ta biết được tin Lý Từ Nhiệm bên kia đã xảy ra chuyện, thì Phùng Ngọc Hân đành thở dài một tiếng.


“Xoet”
Một giây sau, xe đột nhiên dừng ngay.

Phùng Ngọc Hân tập trung ánh mắt nhìn vào, phía trước xe của cô ta có mấy cái người áo đen đang đứng chặn ở đẳng trước xe.

“Tổng giám đốc Phương, chúng tôi mời cô xuống đây để uống chén trài Yên tâm, chỉ cần hai tiếng đồng hồ của cô, chúng tôi Z cũng cam đoan sẽ không làm khó cô!
Bọn người đó đi đến cửa sổ trước của xe nói vào.

Phùng Bảo Hân thầm than thâm than trong lòng một tiếng thôi xong cả rồi.

Sau hai tiếng đồng hồ, thì phiên đấu thầu trực tiếp đã sớm kết thúc rồi.

Cái này rõ ràng chính là bọn họ đã mất công chuẩn bị đến đây để tìm ra cô.

Hành tung của cô luôn đầy bí ẩn như vậy còn có thể bị bọn họ phát hiện ra sớm?
Nhưng mà nếu bị mấy người này ngăn cản lại, thì cô cũng không có cách nào khác.

Phùng Bảo Hân chỉ có thể đi xuống uống với bọn họ một chén trà.


“Từ Nhiệm, chính là tôi cũng không còn có cách nào khác nha Ở hiện trường phiên đấu thầu trực tiếp.

Những giám đốc điều hành của tập đoàn Minh Thiên đã cùng nhau tự tập ngồi lại một ch…
Diệp Hiệu, Quan Liễu Yên cùng mấy người khác trên mạt chính là một bộ dạng đã nắm chắc được thăng lợi trong tay.

Ở giữa sân đấu thầu còn có một ít nhà xí nghiệp lớn, đều là sau khi nghe nói hạng mục này được mở ra, đều là đến đây để tham dự buổi đấu thầu.

Diệp Hiệu quan sát kỹ lưỡng những người này sau đó cười lạnh nói: “Nghe cho kỹ, hạng mục này cuối cùng cũng chỉ thuộc về tập đoàn Minh Thiên của chúng tôi.

Nếu có người nào dám đấu thầu, chính là đang đối nghịch cùng tập đoàn Minh Thiên! Đó chính là đang tìm một con đường chết!”
Ngay ở trước mặt của mọi người, ông ta có thể nói bá đạo như vậy.

Từ hết lần này tới lần khác mọi người ở đây lại không thể làm được cái gì, dù sao đây cũng là tập đoàn Minh Thiên.

Hôm nay ở bên trong hội đấu thầu, bọn họ cũng chỉ là đến đây là để kiểm kê sĩ số mà thôi..

 
Chương 1237: 1237: Chương 1238





“Tổng giám đốc Diệp, phó tổng giám đóc Quan, sự việc của Lý Từ Nhiệm cùng với Phùng Bảo Hân bên kia đều đã được làm tốt rồi!
“Bọn họ sẽ không có cách nào để tới tham gia buổi lễ đấu thầu này được”
Lúc này có một trợ lý nhỏ chạy tớiđây để báo cáo tình hình.

Diệp Hiệu cùng với Quan Liễu Yên theo sau là mấy người khác trên mặt của bọn họ đều lộ ra nụ cười như ý nguyện.

Chẳng qua cũng chỉ là một cái tập đoàn Minh Cường mà cũng muốn đấu với bọn họ?
Quả thực chính là tại vì bọn họ đã đi mơ mộng ngu ngốc.

“Được rồi,cậu đã phủi sạch dấu vết đi chưa?”
Quan Liễu Yên hỏi.

“ Chị cứ yên tâm đi, mọi chuyện đều đã được xử lý hết sức sạch sẽ, tôi xin cam đoan sẽ không để lại bất kỳ dấu vết nào có quan hệ nào cùng với tập đoàn Minh Thiên!
“Ngoại trừ chúng ta ra thì đã phong tỏa kín tất cả mọi đường, những người khác của tập đoàn Minh Cường nghĩ muốn đi đến cũng không thể nào có khả năng!.


ngôn tình ngược
Người trợ lý đứng một bên cười hắc hắc nói.

Quan Liễu Yên một mặt vẫn tràn đầy cao ngạo nói: “Ngược lại thì tôi thật ra vẫn hi vọng rằng người của tập đoànMinh Cường vẫn có thể đến được đây, nếu như được dạng như thế này thì chúng ta mới thể không tịch mịch được, nhưng mà cũng thật sự là đáng tiếc a, tập đoàn Minh Cường cũng quá không có bản lĩnh đi, đến cùng thì vẫn không thể tới đây được, còn nói thế nào đến viếc cùng chúng ta tranh đoạt hạng mục đây?”
Diệp Hiệu cũng cười cười nói: “Không sai, tập đoàn Minh Cường này cũng quá yếu ớ rồi.

Sớm muộn gì thì cũng phải bị công ty của chúng ta thu mua lại thôi!
Lúc này một người phụ trách hạng mục đấu thầu Phạm Nhất Bân đang đi ra bên ngoài này.

“Tổng giám đốc Diệp, Tổng giám đốc Quan sẽ đến đây ngay lập tức, chúng ta cũng nên đi vào đó trước thôi?”
Diệp Hiệu cười ha ha đáp lại: “Tôi đây cũng không phải là đang ngồi chờ tập đoàn Minh Cường đó hay sao?”
“Tổng giám đốc Diệp, thực sự cũng không dám giấu giếm gì ông, tập đoàn Minh Cương này giữa đường đã không may gặp không ít khó khăn, đã không thể tham gia được hội đấu thầu ngày hôm nay.Xin mời ông nhanh chóng đi vào bên trong”
Phạm Nhất Bân đi ở phía trước dẫn đường.


“Âm ầm..”
Ngay tại lúc này, trên không trung đột nhiên truyền đến một âm thanh của trận nổ thật to, âm thanh đó giống như sét đánh ngang trời.

“Mau nhìn trên bầu trời đi, mau nhìn lên đi!!”
Có người kinh ngạc hô lên câu..

“Ong ong ong…” Không trung tạo ra động tĩnh càng lúc càng lón, âm thanh giống như tiếng sấm sét.

Tất cả mọi người ở đây đều ngẩng đầu hướng lên trên không trung nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy vài khung máy bay trực thăng tư nhân đang xoay quanh ở giữa không trung.

Sau khi thấy bên trên của máy bay tư nhân phun dòng chữ sau, thì tất cả mọi người ở đây đều sững sờ.

“Tập đoàn Minh Cường???”
Mọi người đều sững sò, ngây ngẩn cả người.

Bởi vì trên máy bay trực thăng đều là dòng chữ tập đoàn Minh Cường, không phải đây chính là đại biểu cho tập đoàn Minh Cường hay sao? Sau khi Diệp Hiệu cùng với Quan Liễu Yên liếc nhìn nhau, trong lòng cả hai người đều rất là kinh hãi..

 
Chương 1238: 1238: Chương 1239





Bọn họ đã phong tỏa kín tất cả những con đường mà tập đoàn Minh Vương có thể đi đến hiện trường hôm đấu thầu hôm nay, đã có thể cam đoan rằng bọn họ không thể đi đến nơi này.

Nhưng nghìn lần cũng không nghĩ tới bọn họ vậy mà còn có thể từ trên trời đến… “Âm ầm..”
Chiếc máy bay trực thăng tư nhân xoay thành vòng tròn rồi hạ cánh xuống, sóng do cánh quạt của máy bay chế tạo kia đã quét ngang qua toàn trường.

Diệp Hiệu, Quan Liễu Yên cùng những người khác bị gió thổi làm cho trên mặt bọn họ giò đầy bụi đất.

Mọi người cũng nhao nhao bị sóng gió đánh buộc phải bức lui, và lần lượt trốn tránh.

Nhất là Diệp Hiệu, người được coi là có đanh xưng dòng máu cao quy, nhưng mà so sánh với bất người nào khác ông ta đêu chạy nhanh hon, thâm chí còn lộn nhào.

Nếu mà chạy chậm một chút, ngay cả mạng cũng không muốn có sao..


Từ trên trời xuống đây, điều này thì bọn họ làm sao cũng không có nghĩ tới.

Bọn họ có thể phong tỏa kín được mỗi con đường trên bộ.

Chính là không nghĩ tới tập đoàn Minh Vương cũng có máy bay trực thăng tư nhân, sẽ từ trên trời đến đây.

Vài khung máy bay tư nhân dừng ở trước hội trường, Diệp Quân Lâm cùng Nam Phương từ trên máy bay đi xuống.

“Chính là anh ta…
Diệp Quân Lâm…”
Quan Liễu Yên kinh ngạc nói.

“Anh ta chính là Diệp Quân Lâm sao? Cậu chủ Diệp Thần cũng đã nói cho tôi biết, anh ta như vậy nhưng mới thật sự là ông chủ sau lưng của tập đoàn Minh Vương”
Diệp Hiệu giải thích nói.

Trên mặt của Quan Liễu Yên tràn đầy kinh ngạc.

“Nhưng mà cậu chủ Diệp Thần cũng đã nói rõ, anh ta vẫn như cũ không đáng giá được chúng ta nhắc tới, cậu chủ bảo chúng ta nhanh chóng đem chiếm đoạt lấy tập đoàn Minh Vương!
Diệp Hiệu cười lạnh nói.

“Nhưng vậy cũng được, tôi mới có hứng thú hơn: Quan Liễu Yên oán độc, ánh mắt có chút tần nhãn âm u, nhìn chằm chăm vào người Diệp Quân Lâm.

Sau khi xuống máy bay, Diệp Quân Lâm nhìn thoáng qua khung thời gian cười nói: “ Rất vừa vặn!”

Sắc mặt của Phạm Nhất Bần có chút khó coi.

Anh ta chính là người phụ trách riêng làm hạng mục đấu thầu này, vì vậy nên anh ta càng có khuynh hướng thiên vị tập đoàn Minh Thiên nhận được dự án hạng mục này.

.

Truyện Xuyên Không
Bởi vì đám người của tập đoàn Minh Thiên này là người mà anh ta không thể trêu chọc vào.

Lúc này tập đoàn Minh Vương tới đây, vấn đề này sẽ không thể nào dễ dàng giải quyết.

“Người cũng đã đến đông đủ rồi, các vị, mời đi vào bên trong!”
Phạm Nhất Bân đi ở phía đăng trước dẫn đường.

Diệp Hiệu cùng với Quan Liễu Yên và mấy người khác cố ý đi vào bên cạnh Diệp Quân Lâm.

“Tôi khuyên cậu vẫn nên từ bở đi! Tranh đấu với chúng ta cũng sẽ không có kết cục tốt đâu!

Cậu căn bản vẫn không rõ ràng thực lực cùng bối cảnh của tập đoàn Minh Thiên!
Diệp Hiệu cười lạnh nói.

Quan Liễu Yên cũng phụ họa ở phía sau nói: “Mới lại cũng rất nhanh nữa thôi thì tập đoàn Minh Vương đều nằm trong tay của chúng ta, anh cùng chúng tôi tranh đoạt những thứ như thế này để làm gì?”
Nhưng mà khi cô ta nhìn thấy dáng vẻ chẳng thèm ngó ngàng gì của Diệp Quân Lâm, Quan Liêu Yên lập tức đè nén tức giận nói: “Anh cũng nên sớm một chút từ bỏ, đối với anh điều này cũng có chỗ tốt! Anh chính là ông chủ của tập đoàn Minh Vương điều này hoàn toàn chính xác là rất lợi hại, nhưng cũng đừng tưởng rằng anh là vô địch.

Tại vì ở trong mắt của nhưng nhân tâm lớn tầm cỡ,thì anh cũng chỉ giống như là loài sâu kiến bình thường khác! Thế giới này so với anh tưởng tượng còn lớn hơn rất nhiều lần Diệp Hiệu cũng phụ họa nói:” Nghe nói cậu xem thường nhà họ Diệp sao? Ha ha, cậu quả thức vẫn quá ngây thơ, một góc của băng sơn nhà họ Diệp đều có thể khiến cho cậu không cách nào tưởng tượng được!Tên ranh con, cậu cũng nên nhận rõ thực tế, cũng đừng muốn làm ch ngồi đáy giếng mãi”
Diệp Quân Lâm cười cười, một mặt thì miệt thị quan sát Quan Liễu Yên cùng Diệp Hiệu.

Thời điểm anh đi vào cửa của hội trường, Diệp Quân Lâm đột nhiên nói: “Được rồi mấy người các người cũng dừng lại ngay ở chỗ này đi!
Không cần tiến vào bên trong làm gì!”
“Cái gì cơ?”.

 
Chương 1239: 1239: Chương 1240





Quan Liễu Yên.cùng Diệp Hiệu cùng mấy người khác đều sửng sốt, sững sờ, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn vào Diệp Quân Lâm.

“Anh không cho chúng ta đi vào đây sao?”
Quan Liễu Yên hỏi.

.

Đọc truyện tại { TгЦмtгuуe И.Vn }
Phạm Nhất Bân cũng ngây ngẩn cả người.

Ngay cả ông ta cũng đều không có cái quyên lợi như thế này!
“Nam Phương hãy coi chừng bọnhọ, một tên cũng để cho anh ta tiến vào bên trong! Tôi đã nói rồi đó!”
Cuồng vọng.

Bá đạo, kiêu ngạo.

Lời nói của anh không thể nghỉ ngờ.


Nhưng Phạm Nhất Bân và Diệp Hiệu hoàn toàn chết lặng.

Quan Liễu Yên lập tức nói: “Quân Lâm, anh có quyên gì ngăn cản chúng tôi tiến vào?” Họ thể ngờ Diệp Quân Lâm thực sự muốn ngăn họ bước vào.

Diệp Hiệu lập tức nói: “Anh Bân, anh là trưởng dự án.

Việc anh ấy không cho chúng ta vào có thích hợp không? Tất cả chuyện này không phải do anh quyết định sao?” Phạm Nhất Bân nhìn Diệp Quân Lâm và nói: “Đúng vậy, thưa ngài.

Điều này có chút không thích hợp.

Anh ta chỉ là một người trả giá.

Anh ta làm sao có quyền gì để ngăn cản người khác vào?”
“Lời nói của tôi chính là quyên! Hơn nữa kể cả lời của anh cũng chẳng tính là gì” Diệp Quân Lâm để lại một câu và bước vào địa điểm.

Diệp Hiệu và Quan Liễu Yên có quỷ mới nghe theo Diệp Quân Lâm, bọn họ đang định tiến vào thì bị Nam Phương chặn đường.


“Mấy người không được vào!”
“Vậy nếu chúng tôi nhất định phải vào thì sao?” Diệp Hiệu lạnh lùng hỏi.

“Kiểm soát bọn họi” Nam Phương ra lệnh vài người tiến lên khống chế đám người Diệp Hiệu.

Quân nói.

“Ừm, tôi đang đợi”
Diệp Quân Lâm chế nhạo.

Ở phía bên kia Lý Từ Nhiệm đã giải quyết xong vấn đề.

Phùng Ngọc Hân cũng đã được thả trở lại.

“Dù sao chúng ta cũng chưa đủ mạnh, đánh nhau với bọn họ vẫn là điều không khả thi đâu.”
Lý Từ Nhiệm thở dài.

Những người như tập đoàn Lạc Thiên sẽ dùng mọi cách để ngăn chặn kiểu dự đấu thầu này, nhưng cô thì không thể.

Sau khi mất dự án này thì kế hoạch của cô đã thất bại.

Nếu không có địa vị xã hội, cô sẽ khó có tiếng nói trong nhà họ Đoàn, liệu cuộc hôn nhân của cô với Quân Lâm có còn bị cản trở không?.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom