Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1460: 1460: Chương 1461





“Hình như con nhìn thấy mấy người quen…”
Diệp Thần tự mình nói.

“Người quen sao?” Diệp Minh Thiên hỏi.

“Hình như con đã từng gặp qua ở đâu đó, trong lễ cưới của Diệp Quân Lâm?” Diệp Thần hình như đã từng gặp qua vài người trong lễ cưới của Diệp Quân Lâm.

“Chuyện đó là không thể nào!” Diệp Minh Thiên không cần nghĩ đã có thể kết luận ngay.

Diệp Thần cũng không nghĩ nữa, dù sao đó cũng là chuyện không thể nào xảy ra được.

Chiến thần Côn Luân muốn đến Gảnh Bắc vậy thì bọn họ còn ở lại Giang Bắc làm gì chứ.

“Đúng rồi, ta còn phải đi gặp Diệp Quân Lâm một chuyến nữa” Diệp Minh Thiên đột nhiên lại nghĩ đến một chuyện.

Nhà họ Diệp từng đưa ra một quyết định về chuyện họ của đứa bé con của Diệp Quân Lâm.

Nhưng nếu như nó mang họ Diệp thì ít nhiều cũng có chút quan hệ với nhà họ Diệp.

Đây chính là chuyện mà nhà họ Diệp không muốn nhìn thấy nhất.


Cho nên, nếu như đứa trẻ kia được sinh ra thì nhất định không được mang họ Diệp.

Khi Diệp Minh Thiên đến tìm, đoàn người Lý Từ Nhiệm bắt đầu cảm thấy sợ hãi.

“Diệp Quân Lâm đâu? Bảo nó ra đây”
Diệp Minh Thiên hét gọi.

“Quân Lâm, nó… nó không ở đây…” Chí Oánh nuốt một ngụm nước bọt.

Đã mấy giờ rồi đều không hề nhìn thấy thân ảnh của Diệp Quân Lâm, ngay chính bà còn nghi ngờ nữa là.

Diệp Quân Lâm rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Mấy tháng gần đây, rõ ràng anh luôn ở bên cạnh Lý Từ Nhiệm, cho dù có rời đi cũng không đi quá mười phút đồng hồ.

Diệp Thần cười cười nói: “Diệp Quân Lâm không phải là bị dọa cho sợ chạy mất dép rồi chứ?”
“Ha ha, cũng có thể là như thế đó” Diệp Minh Thiên gật gật đầu.

Không biết vì sao mấy người Ngô Mộc Lan bỗng cảm thấy bất an, giống như là Diệp Quân Lâm thật sự biến mất vậy.

“Các người có chuyện gì?” Lý Từ Nhiệm hỏi.

“Mục đích ta đến tìm nó rất đơn giản, sau khi đứa con trong bụng cô ra đời, nó không thể mang họ Diệp.


Nhà họ Diệp ta ở Kinh Thành là cội nguồn của họ Diệp ở Lạc Việt.

Ở Lạc Việt này, ai có thể mang họ Diệp đều phải thông qua sự cho phép của bọn ta.

Con của Diệp Quân Lâm nhất định không thể mang họ Diệp” Diệp Minh Thiên cực kỳ chắc chắn, nói.

“Đứa con của tôi mang họ gì không có quan hệ gì với các người.” Lý Từ Nhiệm cực kỳ cứng đầu, nói.

“Muốn mang họ Diệp cũng được thôi, đến lúc đó hãy đợi đối đầu với nhà họ Diệp đi.

Nếu như không tin, cô cứ đợi mà xem” Diệp Minh Thiên sau khi nói xong liền rời đi.

Lý Từ Nhiệm nghĩ ngợi rồi gọi luôn một cuộc điện thoại cho Diệp Quân Lâm.

Đúng lúc vừa đến Cảnh Bắc thì điện thoại của Diệp Quân Lâm liền reo.

Tiếng nhạc này đã đánh vỡ sự im lặng suốt hơn hai tiếng nay.

Ánh mắt của tất cả mọt người đều nhìn vê phía Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm bỏ điện thoại ra xem, trên màn hình hiện lên một chữ “vợ Diệp Quân Lâm vừa muốn ấn nghe nhưng lại đột nhiên do dự.

Tối bòi, đấu tranh…
Diệp Quân Lâm nổi đầy gân xanh, vẻ mặt dữ tợn.

Sau khi thở mạnh một hơi, anh quyết định tắt máy mà không nghe..

 
Chương 1461: 1461: Chương 1462





Nếu như anh nghe cuộc gọi này thì anh nhất định sẽ không thể buông xuống được, thậm chí còn không thể rời đi.

Thực ra việc này đối với anh chính là một sự lựa chọn, chính là muốn anh phải chọn giữa đi Cảnh Bắc, hay là ở lại với Lý Từ Nhiệm và mẹ.

Sự tàn ác của Huyết Vương Điện càng đáng sợ hơn so với trước đây.

Anh là một người chiến sĩ, chiến thần trấn quốc của Lạc Việt.

Lúc nguy cấp này, anh không có sự lựa chọn khác.

Xưa nay, giữa “trung”
và “hiếu”
không thể vẹn cả đôi đường, vì Lạc Việt, anh nhất định phải đi đến Cảnh Bắc.

Phải có nước trước thì mới có nhà, anh nhất định phải bảo vệ tốt cửa khẩu quốc gia, phải đặt Lạc Việt lên trước, anh nhất định phải bỏ qua vợ con và me…

Diệp Quân Lâm nắm thật chặt điện thoại, đến khi điện thoại bị nắm võ.

“Mẹ, con xin lỗi, con trai bất hiếu, không thể bảo vệ mẹ chu toàn”
“Từ Nhiệm, anh xin lỗi, anh không thể tiếp tục bảo vệ em nữa rồi.”
“Con à, ba xin lỗi, có lẽ ba không thể tận mắt nhìn thấy con chào đời rồi Diệp Quân Lâm nhãn nhịn, kìm nén cảm xúc, nói thâm.

Chuyện xảy ra đột ngột, anh còn chưa kịp nói cho mấy người Lý Từ Nhiệm.

Muốn tìm ra người ngay lập tức thì anh thực sự không thể tìm được.

Dù sao, kẻ địch cũng rất mạnh, người bình thường căn bản là không thể đối phó được.

Bây giờ anh chỉ có thể nghĩ được một cách là lập tức chạy đến Cảnh Bắc, tiêu diệt kịp thời Vương Huyết Điện sau đó nhanh chóng trỏ vê.

Anh muốn rút ngắn thời gian tới ít nhất…
„ Ơ? Thật kỳ lạ, tại sao Quân Lâm lại không nghe điện thoại chứ?”

Lý Từ Nhiệm liên tục gọi đến mãy cuộc điện thoại nhưng Diệp Quân Lâm đều không nghe máy.

“Lộp bộp”
Cô đột nhiên lo lắng, bỗng nhiên có một dự cảm không lành.

A.

Không nhận điện thoại sao?”
Chí Oánh cũng gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm.

Kết quả trả lại chỉ có cuộc gọi mà ngài đang gọi hiện tại không thể gọi được.

“Chuyện này..”
Chí Oánh cũng bắt đầu lo lắng.

Vẻ mặt Lý Từ Nhiệm cũng trở nên không tốt.

Vừa nãy là điện thoại đổ chuông nhưng không có ai nghe còn bây giờ thì là tắt máy luôn.

Điều này nói lên chính là do Diệp Quân Lâm cố ý không nghe..

 
Chương 1462: 1462: Chương 1463





Anh ấy không muốn nghe điện thoại…
Vậy thì chuyện này thực sự không nhỏ rồi, rất có thể chính là chuyện mà cô không muốn nghĩ đến nhất…
Mấy người Ngô Thị Lan liên tục gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm nhưng đều nhận được tin đã tắt máy.

“Nhìn xem? Tôi thật sử đoán đúng rồi, Diệp Quân Lâm thực sự bị người ta dọa cho sợ chạy mất dép rồi” Ngô Thị Lan lạnh lùng nói.

“Lần này Diệp Quân Lâm chắc chăn là chạy rồi.

Mọi người không nhận ra hay sao, ngay sau khi Diệp Minh Thiên cảnh cáo xong thì liền không thấy Diệp Quân Lâm đâu nữa? Cũng đã qua mấy giờ rồi…anh ta chắc chắn là chạy rồi…”
Trương Phúc Long cười lạnh nói.

Mọi người liền nghĩ, thật sự là như vậy, sau khi Diệp Minh Thiên cảnh cáo xong rời khỏi Diệp Quân Lâm cũng theo đó mà mất tích luôn.

“Chí Oánh, không phải bà nói con trai của mình là một người đầu đội trời chân đạp đất hay sao chứ? Tuyệt đối sẽ không chạy trốn không phải sao? Bây giờ thì sao? Người đâu? Cho chúng tôi một câu trả lời hợp lý đi”
“Không phải hay sao chứ.

Mấy tháng nay nó đều không rời khỏi bên cạnh Từ Nhiệm nửa bước, hận khôïg thể ngay cả đi vệ sinh #ũng theo cùng.

Bây giờ đã qua mấy giờ rồi mà điện thoại nó còn tắt máy nữa”
Trịnh Quốc Thắng, Đoàn Văn Chấn tới tấp hỏi.


Rõ ràng là bọn họ nói rất có đạo lý, Chí Oánh cũng không thể phản bác lại.

Mặt bà trắng bạch, toàn thân run rẩy.

Bà nghĩ trong lòng: “Con trai, con nhất định không thể học theo Diệp Minh Thiên, bỏ rơi vợ con mà chạy mất đâu đấy”
“Tôi đã phái người đi tìm một vòng rồi, căn bản là không tìm thấy bóng dáng Diệp Quân Lâm” Đoàn Hồng Thái thở phì phò mà xông vào.

Nghe thấy tin Diệp Quân Lâm mất tích, Đoàn Hồng Thái ngay lập tức phái người đi tìm.

Bọn họ tìm khắp nơi đều không tìm thấy tung tích của Diệp Quân Lâm.:Ba mẹ của Mại Chậu Anh cũng đã liên lạc với nhà họ Mai để tìm tung tích của Diệp Quân Lâm.

Nhà họ Mai tìm cả một vòng cũng không tìm thấy, hơn nữa nhà họ Mai cũng biết thân phận thật sự của Diệp Quân Lâm.

“Không ai biết Diệp Quân Lâm đã đi chỗ nào” Nghe thấy chuyện này, Lý Từ Nhiệm liền run rẩy.

“Không thể nào.

Quân Lâm sẽ không bỏ con lại đâu.

Cho dù có chết anh ấy cũng nhất định không bỏ rơi con đâu” Lý Từ Nhiệm rất chắc chắn nói.

Chí Oánh cắn răng, nói: “Đúng, tôi cũng tin tưởng con trai tôi, nó chắc chắn sẽ không rời khỏi đây đâu, chắc chỉ là có chuyện đột xuất thôi”

Trên thế giới này cững chỉ có hai người họ là tin tưởng Diệp Quân Lâm nhất.

“Các người đừng có mơ tưởng hão huyền nữa.

Sự thật đang bày ra trước mắt các người rồi.

Tại sao anh ta lại không nhận điện thoại? Tại sao anh ta lại tắt máy? Tại sao anh ta lại rời khỏi lâu như thế chứ? Trong lòng mấy người rõ ràng hơn ai hết chỉ là đang khoe khoang mà thôi” Trịnh Quân Nga không chút tình cảm, nói.

Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh cùng nhìn nhau, không biết phải làm sao.

Cho dù bọn họ có tin tưởng Diệp Quân Lâm nhưng sự thực lại rất tàn khốc.

“Để tôi hỏi lại Ngọc Hân, cô ấy chắc chắn sẽ biết Quân Lâm đang ở đâu?” Lý Từ Nhiệm lập tức nghĩ tới Phùng Ngọc Hân.

“A.

Mình cũng không biết.

Sao vậy? Không thấy ông chủ đâu nữa ạ?” Giọng nói của Phùng Ngọc Hân vô cùng ngạc nhiên.

“Âm” Trong lòng Đoàn-Từ Nhiệm cũng theo đó mà lạnh đi không ít.

“Ngọc Hân, bên này mình không tìm thấy Quân Lâm đâu cả, anh ấy giống như là mất tích luôn vậy, còn không nghe điện thoại nữa.

Cậu nghĩ cách gì tìm xem” Nghe thấy lời dặn dò của Lý Từ Nhiệm, Phùng Ngọc Hân cũng lập tức đi tìm.

Mười phút sau, Phùng Ngọc Hân lại gọi điện thoại đến: “Từ Nhiệm, căn bản là không tìm thấy, hơn nữa mình cũng nói với cậu một tin tức không được tốt cho lắm…”.

 
Chương 1463: 1463: Chương 1464





“Lộp bộp” Trong lòng Lý Từ Nhiệm liền khó chịu.

“Vừa nấy mình vừa gọi cho tổng giám đốc Lê, Lê Phước Nam, cũng không tìm thấy phương thức liên lạc với anh ấy nữa…”
“Mình lại đi tra thêm một lúc phương thức liên lạc với Diệp Quân Lâm cũng không thấy đâu nữa…
Còn về phần Diệp Quân Lâm, bọn họ nhận được chính là mệnh lệnh cấp cao nhất, đặc biệt nhất và cũng là mệnh lệnh cơ mật nhất, cho nên mọi thông tin trước đó đều phải xóa bỏ đi hết, gạch bỏ số điện thoại chính là thao tác cơ bản nhất.

Ngay sau khi Phùng Ngọc Hân nói xong, chiếc điện thoại trong tay Lý Từ Nhiệm liền lạch cạch một tiếng rơi trên mặt đất.

Đối với cô, tin tức này giống như sét đánh giữa ban ngày vậy.

Cô nhớ rằng Diệp Quân Lâm đã từng nói Lê Phước Nam chính là người anh em tốt nhất của anh giống như hình với bóng, mà bây giờ ngay cả Lê Phước Nam cũng xảy ra tình hình như vậy… Vậy thì chuyện Diệp Quân Lâm chạy trốn là sự thật đã định rồi.

“Từ Nhiệm, cô nghe thấy chưa? Diệp Quân Lâm thực sự chạy trốnrồï.

Anh ta chạy trốn cũng nhanh thật đấy.


Ngay cả cộng-ty của mình anh ta cũng không quan tầm nữa rồi”
“Cô còn luôn mồm nói rằng sẽ tin tưởng anh ta, sẽ không vứt bỏ cô, bây giờ thì sao?”
“Còn có bà nữa, Chí Oánh, con trai của bà thì như thế nào? Có nhìn thấy chưa? Thật là nực cười, ngay thời khắc then chốt liền bỏ rơi cả vợ con của mình”
Đối mặt với sự chỉ trích của tất cả mọi người, Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh cúi thấp đầu không dám nói chuyện.

Bọn họ thực sự là không làm sao để phản bác được mà.

Dù sao sự thật cũng bày ra ngay trước mắt rồi, tất cả lời nói đều trở nên cực kỳ yếu ớt, vô nghĩa.

.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc |||||
“Từ Nhiệm, chỉ có thể nói rằng cô nhìn nhầm người rồi.

Thực sự là lời nói khó nghe một chút nhưng mà Diệp Quân Lâm thật sự là giống như tính cách của ba anh ta có thể vứt bỏ cô cũng là chuyện bình thường thôi” Đoàn Hồng Thái nói.

Mọi người cùng đồng ý.

Có ba như vậy tất nhiên con trai cũng chẳng thể hơn được.

Diệp Minh Thiên có thể vứt bỏ vợ con thì Diệp Quân Lâm cũng có thể vứt bỏ vợ con.

Ngay cả Chí Oánh cũng không thể phản bác lại.

Chẳng lẽ Diệp Quân Lâm thật sự giống như Diệp Minh Thiên hay sao?
“Không.


Tôi vẫn không tin.

Tôi phải đi tìm anh ấy, tôi biết một chỗ nhất định có thể tìm được anh ấy..” Lý Từ Nhiệm đứng dậy.

Rất nhanh, Đoàn tê Nguyên và một nhóm người cùng đến thành phố, trực tiếp chạy đến quân khu chiến đấu của đại viện.

Nơi đây mặc dù có chút cũ nát, nhưng:Đoàn Lê;Nguyên biết rõ chỗ này mới thực sự là đại bản doanh của Diệp Quân Lâm, bên trong có cất giấu bí mật của Diệp Quân Lâm.

Hơn nữa, mấy người anh em của anh cũng sinh sống ở đây.

Nhưng sau khi đi đến quân khu chiến đấu của đại viện thì ngay cả một người cũng không hề nhìn thấy, ngay cả mấy con chó trong đại viện cũng không thấy đâu nữa.

Nhìn lớp bụi bặm này thì thấy dường như đã rất lâu không có người sống ở đây rồi.

“Chuyện này…”
Diệp Quân Lâm cũng không ở chỗ này.

Lý Từ Nhiệm thực sự cũng không dám nghĩ là anh đã đi đâu nữa… Đúng lúc này, Chí Oánh lấy được tin tức từ chỗ Giang Hải.

Giang Hải cũng không có tung tích của Diệp Quân Lâm… Lúc này thật sự chứng minh một sự thật rằng Diệp Quân Lâm thực sự biến mất rồi.


“Phịchz-Trước mặt Đoàn Lễ Nguyên đột nhiên tối đen.

Cả người không chút sức lực mà ngã xuống đất.

“Từ Nhiệm..” Mọi người điên cuồng mà chạy lên phía trước.

Khi Lý Từ Nhiệm tỉnh lại thì cô đã đang nằm trong bệnh viện rồi.

“Từ Nhiệm, con nhất định phải vượt qua nhé, phải chú ý sức khỏe của mình”
Chí Oánh nắm chặt tay của Lý Từ Nhiệm, khóc nói.

“Đừng có ở đây mà giả vờ nữa! Bà với con trai bà chẳng khác nhau là mấy.

Mau cút xa con gái tôi ra!”Trịnh Nhã Uyên mắng mỏ nói, lôi Chí Oánh rời đi..

 
Chương 1464: 1464: Chương 1465





“Mẹ, hai người đừng cãi nhau nữa, không thể trách bà ấy được, chuyện này vốn không hề liên quan đến me” Đoàï Từ Nhiệm khuyêri hủ nói.

“Hừ, tất cả đều do Diệp Quân Lâm.

Cậu ta chính là một tên súc sinh”
“Được rồi, bỏ rơi Từ Nhiệm thì bọn tôi biết vậy, ngay đến cả mẹ mình mà cậu ta cũng bỏ rơi được thì không phải là súc sinh thì là gì?” Ngô Thị Lan tức giận mắng.

Diệp Quân Lâm đột nhiên rời đi, khiến hai nhà Đoàn, Trịnh đều cảm thấy cực kỳ tức giận, lại còn ngay đúng lúc Diệp Minh Thiên đến cảnh cáo nữa chứ.

Mà Diệp Quân Lâm lại rời đi ngay lúc này giống như nhà họ Diệp sợ hãi mà bỏ chạy vậy.

“Tên hèn nhát, đồ ngụy quân tử, không đáng mặt đàn ông.”.

ngôn tình hoàn
“Lế nào tên Diệp Quân Lâm đó không hề cảm thấy một chút nhục nhã nào hay sao? Muốn giữ mạng sống mà tự mình‹chạy đi mất, anh ta bỏ mặc ngay cả mẹ và vợ, ngay cả đứa con chưa chào đời cũng không thèm quan tâm.

Anh ta thật sự không bằng cả cầm thú”
“Tôi cũng thấy quen biết Diệp Quân Lâm là một chuyện nhục nhã.


Anh ta vốn dĩ không xứng làm một tên đàn ông, không phải là trượng phu, không đáng mặt một người ba.”
Mấy người Trương Phúc Long liên tiếp mắng mỏ.

Chỉ có Võ Tiêu đứng ra bảo vệ hình tượng của Diệp Quân Lâm: “Anh Lâm Lâm chắc chắn là có chuyện gì đó, chắc là anh ta sắp về rồi.”
Bởi vì Võ Tiêu biết được thân phận của Diệp Quân Lâm nên cô đoán chắc là Diệp Quân Lâm đã đi xử lý chuyện gì đó rồi.

Vừa nghe thấy lời nói của Võ Tiêu, trong ánh mắt của Lý Từ Nhiệm lại có thêm chút hy vọng: “Đứng vậy, Quân Lâm chắc chắn là đã đi xử lý chuyện gì đó rồi, tôi tin chắc chắn rằng anh ấy sẽ không bỏ rơi tôi đâu”
“Từ Nhiệm, đã là lúc nào rồi, sao con vẫn cứ không chịu tỉnh ngộ cơ chứ? Ngay cả số điện thoại cậu ta cũng thay đổi rồi..”
“Cậu ta chắc chắn sẽ không trở lại nữa, những chuyện phiền não trước kia cậu ta còn có thể giải quyết được nhưng mà lần này nhà họ Diệp chắc chắn rằng phải giết hắn ta, hắn ta chỉ có thể chạy trốn thôi.”
Mấy người Ngô Thị Lan thay nhau hắt nước lạnh với Lý Từ Nhiệm.

Nhưng Lý Từ Nhiệm vẫn cố chấp: “Không, cho dù mọi người có nói gì đi nữa thì con vẫn cảm thấy Quân Lâm sẽ quay về rất nhanh thôi.

Con tin tưởng anh ấy, anh ấy nhất định sẽ không bỏ rơi con đâu”
“Trở lại? Không thể nào trở lại nữa đâu.

Nếu như cậu ta thực sự trở lại thì đã không nói một lời mà rời khỏi:nlfư thế eũng-sế không thay đổi số điện thoại”

Lý Từ Nhiệm nhìn mấy người Trịnh Nhã Uyên, cười và nói: “Ba mẹ, ba mẹ có dám đánh cược với con không?”
“Cược cái gì?” Đoàn Hồng Thái nói.

“Thì cược, trong vòng một tháng Quân Lâm nhất định sẽ quay trở lại”
“Nếu như trở về, mọi người đều phải xin lỗi anh ấy” Lý Từ Nhiệm nói.

“Được”
“Nếu như không trở về thì con sẽ tin rằng anh ấy đã bỏ rơi con” Lần này, Lý Từ Nhiệm chính là lấy lòng tín nhiệm của mình với Diệp Quân Lâm ra để đánh cược.

“Được, vậy thì lấy thời gian là một tháng đi.

Chúng ta mỏi mắt mong chờ”
“Thời gian một tháng, cho dù cậu ta thực sự có việc gì thì cũng sẽ xử lý ổn cả rồi” Đoàn Hồng Thái bên này ngay lập tức đồng ý.

Lần cược này bọn họ thắng chắc rồi.

Cho dù sự thật có thực sự bày ra đó mọi người đều tin chắc rằng Diệp Quân Lâm nhất định sẽ không quay trở lại.

Chỉ là Lý Từ Nhiệm đã quá tin tưởng Diệp Quân Lâm và còn mang một tia hy vọng đối với anh.

Đợi anh một tháng chính là một loại cảm giác tự an ủi, cũng là sự tin tưởng đối với Diệp Quân Lâm.

“Vừa hay, một tháng sau nếu Diệp Quân Lâm không quay trở lại thì chúng ta sẽ đưa con ra nước ngoài sinh con, cũng sẽ không sợ bị người khác ngăn cản nữa” Vẻ mặt Ngô Thị Lan hưng phấn..

 
Chương 1465: 1465: Chương 1466





Lý Từ Nhiệmgật đầu: “Được, nếu như một tháng sau anh ấy không trở về thì con sẽ ra nước ngoài sinh con.

Vậy thì phải nhờ anh rể liên hệ cho một bác sĩ tốt mới được; “Yên tâm đi, chuyện này chỉ cần anh nói một câu thôi.”
Đoàn Hồng Thái do dự một chút vẫn quyết định mở miệng nói: “Từ Nhiệm, con cũng nên nghĩ đến việc chọn họ cho đứa bé đi.

Nhà họ Diệp ở Kinh Thành đã hạ lệnh xuống rồi, đứa bé này không thể mang họ Diệp được.

Nếu như con cứ nhất định muốn đặt như thế thì sẽ kéo theo phiền phức đó.

Ba thấy vẫn là nên theo họ của con thì tốt hơn”
Lý Từ Nhiệm gật đầu: “Được, nếu như một tháng sau Quân Lâm vẫn chưa quay trở về vậy thì đứa bé này sẽ mang họ của con.”
Bây giờ tất cả mọi chuyện đều phải đợi hết thời hạn một tháng rồi: Chí ánh đứng ở bên cạnh cũng không nhịn được mà khóc: “Con trai à, rốt cuộc con đang làm gì vậy? Nhanh quay về đi chứ.


Nếu nhừ dồn không,quay trở lại nữa thì con của con sẽ phải mang họ Đoàn đấy”
Nhưng sau khi Diệp Quân Lâm mất tích cũng có nhiều chuyện tốt khác, cũng như quyền quyết định trong tập đoàn Minh Cường sẽ giao cho Lý Từ Nhiệm, còn có hàng trăm gia đình giàu có khác ở Nam Giang cũng sẽ phải nghe theo lời phân phó của Lý Từ Nhiệm, phải thê chết bảo vệ Lý Từ Nhiệm.

Việc này đối với Lý Từ Nhiệm mà nói cũng coi như một sự an ủi.

Cô cũng có chút hy vọng với thời hạn một tháng này.

Cô cảm thấy rằng Diệp Quân Lâm nhất định sẽ quay trở về.

Còn giờ phút này, Diệp Quân Lâm đã đến phía bắc của Cảnh Bắc và đã đang giao chiến với Huyết Vương Điện rồi:.Huyết Vương Điện của bây giờ thực sự mạnh hơn ba năm trước rất nhiều.

Lúc Diệp Quân Lâm được điều động đến Nam Giang thìở nước ngoài cũng có.rất nhiều ánh mắt đang nhòm ngó đến hoạt động của Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh.

Trên một hòn đảo ở nước ngoài, lúc này, có một nhóm người với nhiều màu da khác nhau đang tiến hành thương lượng.

Cuộc họp vẫn do đại tướng của nước Dương là Đỗ Thiên Nhất chủ trì.

Cho dù Diệp Quân Lâm bị điều đi nói khác thì bọn họ cũng không dám có hành động quá đáng.

Bọn họ phải xác nhận chính xác rằng Diệp Quân Lâm thực sự đã rời đi.

Theo tin tức mà bọn họ mới vừa nhận được, Diệp Quân Lâm đã đến phía bắc của Cảnh Bắc giao chiến cùng Huyết Vương Điện, nhưng bọn họ cũng không dám có hành động quá đáng, mà phải bàn bạc thật kỹ, phải thu thập đủ tin tức mới được.


“Ngài Thiên Nhất;tôi đề nghị chúng ta nên hành động càng sớm càng tốt, phái người xâm nhập vào Hoa Hải bắt bọn họ về trước đã” Có người thôi thúc nói, bọn họ thực sự là đã không thể đợi được nữa rồi.

Nhưng Đỗ Thiên Nhất lại kiên quyết lắc đầu: “Không thể, người của tôi phát hiện ra rằng bên cạnh Lý Từ Nhiệm vẫn có cao thủ đang bảo vệ.

Nói không chừng vẫn còn có bầy đang chờ chúng ta”
“Cho dù chúng ta có bắt được người về đây thì cũng sẽ chịu tổn thất rất lớn”
Những người khác lập tức hỏi: “Vậy phải làm sao đây? Ngay cả chiến thần Côn Luân cũng bị điều đi rồi, một cơ hội tốt như thể lại cứ thế mà bỏ qua sao?”
“Không, tôi nhận được một tin tức, một tháng sau, Lý Từ Nhiệm sẽ rời khỏi Lạc Việt để ra nước ngoài sinh con-Đến lúc đó..” Đỗ Thiên Nhất liền lộ ra một nụ cười cao thâm khó dò.

“Thật sao? Ở Lạc Việt chúng ta thực sự là không có cách nàø, nhưng chỉ,cần rờikỏi Lạc Việt thì chúng ta không phải là muốn như thế nào thì sẽ là thế đó hay sao chứ?” Mọi người đều tỏ ra rất hưng phấn.

“Được rồi, mọi người mau đi chuẩn bị thật tốt cho tôi.

Đến lúc đó chỉ cần Lý Từ Nhiệm rời khỏi Lạc Việt, chúng ta sẽ lập tức ra tay.” Đỗ Thiên Nhất đã chuẩn bị tốt tất cả kế hoạch rồi.

Lý Từ Nhiệm và những người khác không hề biết nguy hiểm đã âm thâm tìm đến.


Nguy hiểm này cũng không phải nằm ở nhà họ Diệp, mà là ở nước ngoài.

Trương Phúc Long tự cho rằng mình có mạch quan hệ rất rộng, trải khắp trong và ngoài nước, nhưng thật sự không ngò rằng một một hành động của anh ta đêu đã bị rất nhiều người kiếm soát.

Lý Từ Nhiệm càng không thể ngờ được rằng một tháng sau, mọi chuyện sẽ thay đổi rất nhiều như thế, nhưng trước mắt cô vẫn an toàn.

Lưu Hải Long và rất nhiều người đang bí mật bảo vệ cô, cho dù bọn họ có mất cả cái mạng già này thì cũng phải bảo vệ cô.

Đúng lúc có Tử Kim Vệ đang ở đây nghỉ ngơi và hồi phục, cho nên tạm thời Lý Từ Nhiệm vẫn an toàn.

Lưu Hải Long rất lo lắng..

 
Chương 1466: 1466: Chương 1467





Có một kẻ thù hùng mạnh đang xâm phạm, nhưng mật lệnh điều động Diệp Quân Lâm là cấp bậc tối cao nhất, có nghĩa là chuyện này cần phải được giữ bí mật.

Anh ta cũng không dám nói với những người khác mà chỉ có thể tự mình gắng gượng chống đỡ.

Ngay sau đó, tin tức Diệp Quân Lâm bỏ trốn truyền đến tai dòng họ Diệp ở Kinh Thành.

“Gái gì? Thật sự là chúng ta đã nói trúng rồi sao? Thằng nhóc này thật sự bỏ trốn?”
Diệp Minh Thiên và Diệp Thần đều vô cùng kinh ngạc.

Lúc trước, hai người chỉ thuận miệng nói vậy mà thôi, ai ngò lại thật sự linh nghiệm.

“Không sail Bây giò Diệp Quân Lâm đã chạy trốn, ngay cả mấy thứ trong điện thoại cũng xóa bỏl Nghe được câu trả lời khẳng định, Diệp Minh Thiên nở nụ cười: “Đây là con trai của Chí Oánh bà sao…? Kẻ nhu nhược, loại hèn nhát! Vậy mà nó còn muốn làm con trai của tôi ư? Có đủ tư cách không!”
Diệp Thần thở dài: “Ban đầu con còn tưởng rằng anh ta là một người có khí phách, nói khiêu chiến thì sẽ đến khiêu chiến, nhưng ai ngờ bị ba cảnh cáo một câu thôi đã bỏ chạy!”
“Như vậy mà nó còn muốn trở thành người trong dòng họ Diệp? Thật sự khiến người khác xấu hổ mài Nó chính là sỉ nhục lớn nhất của dòng họ Diệp!”
“Mất mặt! Quả thật quá khiến người ta xấu hổi Lại bị dọa đến mức bỏ chạy!”
Những người trong dòng họ Diệp châm chọc chê cười.


Vốn đĩ bọn họ luôn ở trên cao không thể với, những hành động cứng rắn của Diệp Quân Lâm trong mắt bọn họ cũng chỉ giống như con sâu, con kiến đang giãy giụa.

Hôm nay, con sâu đó đã bị dọa sợ đến mức trực tiếp chạy trốn, nên đương nhiên là bọn họ càng thêm khinh thường.

“Vậy mà nó còn muốn đánh cược với tôi? Còn muốn khiêu chiến với nhà họ Diệp? Còn muốn khiến cho chúng ta hối hận sao? Nực cười đến tốt cùng!”
Diệp Minh Thiên quay đầu lại nói: “Diệp Thân, con đi điều tra xem thử thằng nhóc này trốn ở đâu?”
“Được, chắc chắn con sẽ bắt được anh ta.

Muốn chạy trốn ư? Không dễ dàng như vậy đâu, con muốn đóng anh ta vào cột của sự sỉ nhục, khiến anh ta trở thành trò cười cho khắp Lạc Việt”
Trong mắt Diệp Thần tràn ngập sự rét lạnh.

Thời gian từng ngày trôi qua, Diệp Quân Lâm cũng không xuất hiện nữa.

Dương như anh đã bốc hơi khỏi nhân gian này, căn bản là không để lại bất kỳ dấu vết nào cả.

Trong khoảng thời gian này, hai nhà Đoàn Trịnh và Phùng Ngọc Hân đều sai người tìm kiếm tung tích của Diệp Quân Lâm nhưng lại không thù được kết quả gì.


Không chỉ có bọn họ, ngạy cả Dượng-Thần cũng không tra ra được dấu vết nào.

Bọn họ có thể tra được hay sao? Đây là hành động có mức độ bảo mật cao nhất, có thể để bọn họ tra ra được mới là lạ.

“Thật sự rất kỳ lạ, Diệp Quân Lâm trốn kỹ như vậy sao? Con dốc hết tất cả lực lượng cũng không tra được một chút manh mối nào…” Diệp Thần vô cùng nghi ngờ.

“Nói tóm lại, thật sự là cái tên này chạy trốn đến không còn bóng dáng.

Quả thật khiến ba phải cười chết mất” Diệp Minh Thiên không thể nhịn được cười lớn.

Nhớ tới trước đó Diệp Quân Lâm và Chí Oánh đã từng nói đủ lời hùng hồn với ông ta, bây giờ xem ra cũng chỉ là một trò cười mà thôi.

Diệp Quân Lâm đã chạy trốn đến không còn bóng dáng rồi…
Thời gián trôi qúa rất,nhanh, tíoríg ñháy mắt cũng đã gần một tháng trôi qua.

Chỉ còn một ngày nữa là đến một tháng, Lý Từ Nhiệm lê cơ thể nặng nề của mình và vẫn còn chờ đợi.

Cô đang mong đợi sự xuất hiện của vị anh hùng hơn người kia.

Một tháng nay cô vẫn luôn chờ đợi.

“Từ bỏ đi, Từ Nhiệm! Anh ấy sẽ không tới đâu!”.

 
Chương 1467: 1467: Chương 1468





Đến buổi tối, Diệp Quân Lâm vẫn luôn mãi không xuất hiện.

“Âm”
Mọi tưởng tượng và chờ mong của Lý Từ Nhiệm tan vỡ.

Cô đã đợi tròn bamươi ngày! Mà cô không thấy Diệp Quân Lâm quay trở lại.

Anh ấy đã mất tích thật rồi!
Nói khó nghe chính là bỏ mặc vợ con gia đình, một mình chạy trốn.

Trong lòng ai nấy đều hiểu.

Trường hợp này, nếu trong vòng một tháng không xuất hiện, thì anh ta sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.

Lý Từ Nhiệm cho dù có tin tưởng Diệp Quân Lâm hơn nữa cũng phải chấp nhận sự thật này.

Diệp Quân Lâm đã thật sự ra đi rồi.

.

ngôn tình hoàn

Lý Từ Nhiệm rất bình tĩnh, không hề biểu hiện ra một chút nóng giận nào, chỉ có hai hàng lệ trong suốt chảy qua gò má.

Rầm!
Trước mắt Chí Oánh bỗng tối sầm lại, bà ngất lim đi ngay tức khắc.

Bà không tài nào chấp nhận được sự thật này.

Dươrg’Hạo,Quân có thể vì lợi ích cá nhân, học theo Diệp Minh Thiên bỏ rơi vợ mình.

Võ Tiêu và Trịnh Văn Viễn đều lo cuống lên.

Bọn họ suy đoán rằng Diệp Quân Lâm chắc chắn là đang có nhiệm vụ, mới không từ mà biệt như vậy.

Nhưng bọn họ lại không thể tiết lộ thân phận của Diệp Quân Lâm mà đành chỉ biết sốt ruột.

“Chuyện tốt mài! Thật ra Diệp Quân Lâm mất tích là một chuyện tốt!”
“Nếu như cậu ta có mặt ở đây, ngược lại là điều bất lợi cho chúng ta, nhất là lại còn đắc tội với nhà họ Diệp” Trịnh Quốc Thắng và Đoàn Văn Chấn thiếu chút nữa là reo lớn lên.

“Không sai! Ngày trước Diệp Minh Thiên đã nói rồi, chỉ cần đứa bé không mang họ Diệp là được!” Ngô Thị Lan cũng rất hưng phấn.

Cho dù như vậy là không có cách nào để kết thân với nhà họ Diệp ở Kinh Thành nữa, nhưng hiện giờ tập đoàn Minh Cường,chó đến gác nhà giàu có của cả Giang Hải đều năm trong tay Lý Từ Nhiệm thì như vậy là đủ rồi, không biết là khá hơn biết bao nhiêu lần so với bọn họ của ngày xưa…
“Lý Từ Nhiệm, con hãy chấp nhận sự thật này đi.


Diệp Quân Lâm đã bỏ rơi con thật rồi.

Con phải từ bỏ nó và bắt đầu lại một cuộc sống mới.

“Đúng thế, vì đứa bé trong bụng mình, con cũng phải từ bỏ cậu ta đi!”
Mọi người đều lên tiếng khuyên răn.

Lý Từ Nhiệm lau khô nước mắt, vẻ mặt kiên định nói: “Ba mẹ, ván cược với ba mẹ con thua rồi!”
“Bây giờ thì con tin Diệp Quân Lâm đã bỏ rơi con rồi.

Anh ấy đã bỏ trốn rồi Từ vẻ mặt đạu buồn của Đóàn Từ Nhiệm có thể thấy cô thất vọng về người chồng của mình biết nhường nào.

Lần này, cô bị Diệp Quân Lâm làm tổn thương đủ thảm hại rồi.

Một nỗi đau thật sự thấu tim.

Lần sáu năm đó, Lý Từ Nhiệm biết Diệp Quân Lâm bị hãm hại, cho nên cô vẫn luôn chờ đợi, nhưng tình huống lần này hoàn toàn khác biệt…
Chí Oánh tỉnh lại, khóc không ra tiếng.

Mọi thứ đều phát triển theo hướng bà không mong muốn nhìn thấy.

Con trai ơi con mau quay về đi…
Lý Từ Nhiệm nhìn mọi người nói: “Kể từ bây giờ, tôi tuyên bố, Lý Từ Nhiệm và Diệp Quân Lâm không còn bất cứ mối quan hệ gì.

Anh ấy không còn là chồng tôi nữa, cũng không phải là cha của đứa bé trong bụng tôi!”
Chí Oánh hét lên, nhưng chẳng hề có tác dụng gì..

 
Chương 1468: 1468: Chương 1469





“Thứ hai, sau khi đứa bé trong bụng tôi ra đời, nó sẽ theo họ Đoàn của tôi”
“Thứ ba, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ rời khỏi đất nước này để chờ sinh, cho đến khi con tôi được sinh rat”
Lý Từ Nhiệm tuyên bố 3 quyết định khó khăn nhất trong cuộc đời cô, những quyết định mà cô nói hết trong một hơi, bởi vì người bên cạnh bảo vệ cô cả đời lại rút lui, bỏ mặc cô mà chạy trốn rồi.

“Tốt rồi, quá tốt rồi! Lý Từ Nhiệm cuối cùng đã nghĩ thông suốt rồi!”
“Bao nhiêu năm rồi, cuối cùng con đã nhìn thấu bộ mặt thật của Diệp Quân Lâm rồi!”
“Nhìn rõ bản chất của tên súc sinh Diệp Quân Lâm này là tốt rồi!” Trịnh Nhã Uyên và mọi người đều vô cùng kích động.

“Còn bà nữa, từ giờ phút này trở đi hãy rời khỏi Lý Từ Nhiệm.

Từ giờ gia đình tôi không còn quan hệ gì với bà nữa.

Nhất là đứa bé trong bụng Lý Từ Nhiệm, cũng không có quan hệ gì với bà cả” Ánh mắt của Ngô Thị Lan hướng đến Chí Oánh.

“Mẹ…dì, dì đi đi! Quay về Giang Hải đi! Sau này có cơ hội thì chúng ta còn gặp lại” Đến cả cách xưng hô với Chí Oánh, Lý Từ Nhiệm cũng thay đổi rồi.

Cô cũng đoạn tuyệt quan hệ với Chí Oánh.

“Lý Từ Nhiệm, hãy để mẹ ở lại chăm sóc cho con nhé? Quãng thời gian qua mẹ chăm sóc cho con cũng thành thói quen rồi, để mẹ ở lại cũng còn có chỗ tốt mà”
“Mà hơñ:ữa mẹ muốn thaý Diệp Quân Lâm bù đắp cho con một chút.


Sau khi đứa bé ra đời, mẹ sẽ ra đi, có được không?” Chí Oánh chân thành cầu khẩn.

Trịnh Nhã Uyên và Đoàn Hồng Thái lên tiếng: “Đúng thế, giữ bà ấy lại đi! Bà ấy chăm sóc con cũng cẩn thận lắm Những ngày này, Chí Oánh săn sóc Lý Từ Nhiệm rất cẩn thận từng li từng tí một.

Bất kì chuyện gì bà cũng phải để tự mình động tay vào, chú ý kĩ càng đến mọi thứ của Lý Từ Nhiệm.

Việc này bọn họ đều biết cả.

Trịnh Nhã Uyên thử hỏi bản thân mình nhưng cũng không làm được như vậy, mà mời bảo mẫu cũng không ổn.

“Ừ, giữ bà ấy lại đi! Bà ấy chăm sóc con đúng là rất tốt!” Ngô Thị Lan thở phào một hơi.

Nào ngờ Lý Từ Nhiệm lại lắc đầu: “Không!
Dì Oánh bắt buộc phải rời đi.

Cảm ơn sự săn sóc suốt một tHời gian dài của di|”
“Nhưng mà… dì Oánh, dì an tâm, sau này dì có thể gặp em bé nếu muốn.

Đương nhiên, tốt nhất là không gặp!”
Ý của Lý Từ Nhiệm rất đơn giản – Chí Oánh có thể đến gặp cháu, nhưng không thừa nhận đó là cháu của bà.

Thái độ của Lý Từ Nhiệm kiên định như thế.


Điều này vượt ra ngoài dự liệu của mọi người.

“Vậy thì nghe theo Lý Từ Nhiệm đi, bà mau đi đi nhé! Gia đình bà từ giờ về sau không còn bất cứ quan hệ gì với chúng tôi nữa” Trịnh Nhã Uyên và Đoàn Hồng Thái đuổi Chí Oánh đi.

Chí Oánh bất lực, đành trở về Nam Giang.

“Lý Từ Nhiệm-con đi chuẩn bị đi, chúng ta ngay lập tức ra nước ngoài.

Chúng ta đã nghỉ việc rồi, cả nhà sẽ ở cạnh cơn) cho đến khi em bé ra đời” Triệu-Nhã Uyên nói.

Hai nhà Đoàn Trịnh liên hệ một hồi, rất nhanh, một chiếc máy bay tư nhân đáp tới.

Nơi Trương Phúc Long liên hệ là Tỉnh Quốc, cách Lạc Việt tương đối gần, điều kiện y tế lại tốt.

Buổi chiều họ sẽ xuất phát.

Nhất cử nhất động hành tung của Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh đều nằm trong mắt của đám người Đỗ Thiên Nhất.

“Các vị đồng minh, mười hai giờ đêm nay, Lý Từ Nhiệm sẽ đến Tỉnh quốc.

Đây là bản đồ lộ trình và bố trí nhân viên của bọn họ”
“Mọi người đi chuẩn bị đi!”
“Bắt được một mình Lý Từ Nhiệm là đủ rồi, không cần Chí Oánh nữa, nhưng cũng cần ra tay bên phía Chí Oánh.

Bắt được cả hai thì sự nắm chắc thành công dủa chúng ta càng lớn!” Đỗ Thiên Nhất nắm được toàn bộ thế cục.

Phải tóm được Đoàn,Từ Nhiệm, cũng phải bắt được Chí Oánh..

 
Chương 1469: 1469: Chương 1470





Chiều đến, hai nhà Trịnh Đoàn cùng một vài nhân viên y tế, đi cùng Lý Từ Nhiệm lên máy bay tư nhân.

Sau tám tiếng nữa, máy bay tư nhân sẽ đáp xuống sân bay thành phố Ngàn Sao, thủ đô của Tỉnh Quốc.

Bất luận thế nào, bọn họ cũng không thể lường được.

Toàn bộ sân bay đều là mai phục ùn ùn kéo đến… Tất cả các chuyến bay đều ngừng lại, không còn bất kì nhân viên nào ở sân bay nữa.

Chờ đợi nhóm Lý Từ Nhiệm là những kẻ bại tướng dưới tay Diệp Quân Lâm.

Có đến cả vạn cao thủ đang đợi ở đây, chỉ đợi chiếc máy bay tư nhân đáp xuống thì bọn họ sẽ lập tức ra tay.

Lúc này, Chí Oánh-vừa hạy từ Nam Giang trở về Giang Hải.

Ngay khi sắp đến đoạn đường trở về trang viên Bảo Đức Danh’của nhà họ Chí thì lại có mai phục;những cao thủ Đổ,Thiên Nhất phái đến sớm đã chờ đợi từ lâu.

Có thể nói rằng, hai người Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh đều nằm trong sự kiểm soát của Đỗ Thiên Nhất.


Vậy mà giờ khắc này, Diệp Quân Lâm đang ở Cực Bắc, đang chiến đấu với đám điên ở Điện Thái Hoà, căn bản là không có thời giờ để chú ý đến thứ khác…
Tại sân bay thành phố Ngàn Tinh Quốc, chiếc máy bay tư nhân đến từ Nam Giang hạ cánh vững vàng.

“Lý Từ Nhiệm đến rồi, mọi người chú ý!
Chuẩn bị đi! Đợi chút nữa lập tức ra tay ngay!” Đỗ Thiên Nhất ngồi xuống đài quan sát, khái quát toàn bộ tình hình.

“Người tôi sắp xếp đã đợi ở ngoài rồi, chúng ta mau xuống máy bay thôi!” Trương Phúc Long sốt sắng nói.

Một đoàn người rời khỏi máy bay…
Tại Cảnh Bắc, chốn cực Bắc, trên mặt băng mênh mông vô tận, khói thuốc súng còn chưa tan đi, khắp nơi đều là xác chết.

Diệp Quân Lâm cùng các anh em vừa mới đánh lùi một đọt tấn công mãnh liệt từ Huyết Vương Điện, đang ở nghỉ ngơi điều chỉnh.

Diệp Quân Lâm ngôi ở trên một tảng đá lớn, anh đang hút thuốc.

“Ô?
Bỗng nhiên anh cảm thấy hoảng hốt trong lòng, mồ hôi lạnh ứa ra khắp người.


Đây là một loại cảm giác xưa nay chưa từng có.

Đây là một loại cảm ứng đặc biệt của tâm hồn.

Không xong rồi, đã xảy ra chuyện.

Đây là một dự cảm mãnh liệt.

Mẹ và Từ Nhiệm chắc chắn đã xảy ra chuyện! Nhưng lần này là mệnh lệnh cao cấp nhất của Lạc Việt, tính bảo mật cũng cao nhất, tuyệt đối không thể vì việc riêng của anh mà điều đi một ít người bảo vệ.

Hy vọng duy nhất bây giờ chỉ có thể ký gửi trên người Lưu Hải Long, nhưng anh hiểu rằng khả năng của Lưu Hải Long có hạn.

Nếu bị cố ý nhắm vào, sợ là Lưu Hải Long không đỡ nổi.

Không ổn! Từ Nhiệm và mẹ chắc chản đã gặp nguy hiểm! Diệp Quân Lâm bắt đầu luống cuống, anh gấp đến mức ra cả mồ hôi lạnh.

Nhưng quan trọng là bây giờ anh không thể trở về Kinh Thành, nói gì đến việc bảo vệ người nhà chứ? Giữa quốc gia và gia đình chỉ có thể chọn một mà thôi.

Thật ra tình huống của Diệp Quân Lâm là tình huống của rất nhiêu chiến sĩ Lạc Việt, bởi vì trên người có nhiệm vụ nên không thể trỏ về hiểu thuận với cha mẹ, chăm sóc cho vợ con, nhiều lúc còn bỏ lỡ một ít một sự kiện quan trọng trong đời người.

Có đôi lúc bản thân đang quây quân bên gia đình, đột nhiên nhận được mệnh lệnh cũng sẽ đi không từ mà biệt….

 
Chương 1470: 1470: Chương 1471





Việc này khiến người nhà thất vọng, khiển người yêu buôn lòng, thất vọng, khiến bạn bè bạn học xa cách…
không có ai thấu hiểu, bị hiểu lâm.

Những người thân là chiến sĩ cũng không có cách nào khác, cũng vô cùng bất đắc dĩ, khóc không ra nước mát.

Bọn họ phải bảo vệ biên giới thì người người nhà nhà mới bình yên…
Không chi là các chiến sĩ, mà còn có người có nhiêu ngành khác cũng gặp tình huống này, cống hiến cho Lạc Việt một cách yên lặng, nhưng vẫn bị hiểu nhầm…
Ở thời đại này, giờ giờ phút phút cần có người cống hiến.

Ở nơi mà người khác không biết đến, cũng đang có người yên lặng bỏ ra tất cả.

Trên đời làm gì có cái gọi là năm tháng bình yên, chẳng qua là do ở phía trước có người đứng ra gánh trọng trách vê mình.

Cuộc sông sinh hoạt bình yên đó được đổi lấy từ sự hy sinh của biết bao người.

Ví dụ ngay trước mắt là Diệp Quân Lâm.


Để tiêu diệt Huyết Vương Điện, để bình yên của Lạc Việt, anh cân phải từ bỏ người nhà…
ngay cả khi trong bụng Lý Từ Nhiệm còn có đứa trẻ sắp sinh, anh cũng phải từ bỏ, từ bỏ mà không có lấy một câu oán hận.

“Chiến thần, vì chị dâu cùng bác gái, chúng ta đừng để ý quá nhiều, hãy làm trái lệnh một lần và quay trở về đi!”
Đám người Tây Phương nhìn ra sắc mặt Diệp Quân Lâm hơi lạ, nhanh chóng xin ra trận.

“Đúng vậy, chiến thần, làm trái mệnh lệnh một lần đi! Để chúng tôi trỏ về bảo vệ chị dâu “Tôi chấp nhận bất cứ hình phạt nào được đưa ra, quyết không hối hận!” Bạch Hổ cả người là máu quỳ gối trước mặt Diệp Quân Lâm.

Bọn họ thật sự không muốn nhìn thấy cảnh hai người Lý Từ Nhiệm gặp nguy hiểm.

“Bộp!”
“Bộp!”
Tất cả.những người khác đều lần lượt quỳ xuống đất, cầu xin Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm ngẩng đầu lên, không cho nước mắt chảy ra.

Anh cắn nhẹ môi nói: “Quân lệnh như núi! Ai cũng không thể cãi lời, đặc biệt là tôi, tôi phải là người làm gương.


Sau này không ai được phép nhắc đến chuyện này”
Từ khi anh mặc vào mình bộ quân trang này, bước chân vào chiến trường này.

Anh đã không còn là con của bất kỳ ai, không còn là chồng của ai, và cũng không là cha của ai cả.

Anh là một chiến sĩ của Lạc Việt giàu nhiệt huyết và lòng hy sinh.

Anh phải gạt bỏ tất cả thứ gọi là tình cảm cá nhân.

Bắc Phương đã khóc thành tiếng: “Vậy phải làm sao bây giờ? Bác gái và chị dâu hiện tại đang ở trong tình thế nguy-hiểm! Trong thời-gian một tháng, bọn.họ.chắc chắn sẽ có hành động!”
“Chẳng lẽ chúng ta phải trơ mắt nhìn sao?”
“Báo, Huyết Vương Điện đột kích!”
Chiến Thần Tu La Không để cho người khác có thời gian suy nghĩ, Huyết Vương Điện đã cho quân tấn công lần nữa.

Bây giờ, Diệp Quân Lâm thật sự không có cách nào đối phó.

Lần này, Huyết Vương Điện quá mạnh mẽ.

Bọn họ dùng toàn bộ tâm huyết của mình vào Huyết Vương Điện.

“Tất cả mọi người nghe mệnh lệnh của tôi! Theo tôi mà đánh!”
Diệp Quân Lâm lón tiếng hô..

 
Chương 1471: 1471: Chương 1472





“ÙÙÙ”
Ngay lúc này, một chiếc trực thăng của vệ binh Viêm Long đáp xuống băng nguyên.

Vài người của vệ binh Viêm Long bước xuống từ trên trực thăng.

Bọn họ nhanh chóng chạy đến trước mặt Diệp Quân Lâm, quỳ trên mặt đất hô to nói: “Xin chào Chiến Thần Côn Luân, xin chiến thần chò một chút! Chúng tôi có chuyện muốn nói với anh”
“Hả? Có chuyện gì?
Trong lòng Diệp Quân Lâm cảm thấy vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi.

Những người khác cũng cảm thấy khó hiểu.

Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì nữa u? Vệ binh Viêm Long từ Kinh Thành đến để thông báo cho mình sao? “Có phải Chiến Thần Côn Luân anh đang lo lắng cho sự bình an của người nhà không?”
Vệ binh Viêm Long cười hỏi.


Diệp Quân Lâm gật đầu: “Đúng vậy, đúng là tôi cảm thấy rất lo lắng bọn họ.

Chỉ cần tôi rời khỏi bọn họ, đám cấp dưới của những tên bại trận chắc chắn sẽ có hành động!”.

Đam Mỹ Hài
“Chiến Thần Côn Luân, anh hãy yên tâm! Việc anh nghĩ đến, Lạc Việt cũng đã nghĩ đến.

Lần này, Huyết Vương Điện lại một lần nữa trở lại.

Đây chính là âm mưu của đối phương.

Đây là kế sách do đại tướng của nước Dương là Độ Thiên Nhất bày ra, mục đích là để điều anh rời khỏi Lạc Việt, sau đó ra tay với người nhà anh, lây đó làm thứ để khống chế anh!”
Vệ binh Viêm Long cười và nói.


“Ồ?
Biểu hiện đầu tiên của Diệp Quân Lâm là sửng sốt, ngay sau đó bộc lộ ra biểu cảm mừng như điên.

Lạc Việt biết tất cả, vậy nghĩa là mẹ cùng và vợ của mình không có nguy hiểm gì.

Vệ binh Viêm Long cười, nói: “Chiến Thần Côn Luân cùng với những người chiến sĩ đang hăng hái chiến đấu trong biển máu, việc của mọi người là bảo vệ biên giới, hãy yên tâm về người nhà ở phía sau! Lạc Việt vĩnh viễn là chỗ dựa vững chắc nhất sau lưng mọi người!”
Chỉ một câu đơn giản: “Lạc Việt vĩnh viễn là chỗ dựa vững chắc nhất sau lưng mọi người!”
đã thành công làm rung động hàng nghìn hàng nghìn trái tìm người chiến sĩ ở đây.

Bọn họ bảo vệ gia đình lớn, cũng muốn bảo vệ gia đình nhỏ, nhưng theo thường lệ chỉ có thể lựa chọn một bên mà thôi.

Sự bất lực của người chiến sĩ sợ rằng chính là vấn đề này, nhưng bọn họ sinh ở một quốc gia tốt đẹp.

Bọn họ bảo vệ núi sông quê hương, Lạc Việt cũng thay bọn họ bảo vệ gia đình nhỏ.

“Chiến Thần Côn Luân, vợ của anh cùng người nhà đã đi đến Tỉnh Quốc trước…”
“Thịch…”
Lòng Diệp Quân Lâm chùng xuống..

 
Chương 1472: 1472: Chương 1473





Lý Từ Nhiệm đúng thật là đã đi ra nước ngoài, đoán chừng bây giò cô đang hận đến mức muốn anh chết.

“Vậy bọn họ bây giò đã an toàn rồi sao?”
Diệp Quân Lâm nhỏ giọng hỏi.

“Ở sân bay Tinh quốc – Thành phố Ngàn Sao, Đỗ Thiên Nhất đã sắp xếp hơn một nghìn cao thủ chờ ở đó.

Chỉ cần vợ của anh vừa hạ cánh, bọn họ lập tức sẽ hành động” Vệ binh Viêm Long chuyển vấn đề nói chuyện: “Nhưng có điều là mong Chiến Thần Côn Luân yên tâm, Lạc Việt đã điều người đi bảo vệ.

Một Đỗ Thiên Nhất không đủ sức khiến ta sợ hãi!”
“Ai là người được điều đi?” Diệp Quân Lâm mang vẻ mặt tò mò hỏi.

“Là Trần Hữu Đạo!” Sau khi Vệ binh Viêm Long nhắc tới cái tên này thì hít sâu một hơi.

“Là anh ta sao?” Diệp Quân Lâm sắc mặt cũng thay đổi.

Nếu muốn hỏi trong giới quân sự Lạc Việt, anh có đối thủ cạnh tranh hay không?
CóI Và cũng chỉ có một người.


Đó chính là Trần Hữu Đạo!
Lúc trước, anh nhờ một trận chiến mà được phong thần.

Trần Hữu Đạo lúc đó có chiến tích tương đương anh, có thểiỏi |ä dưới một người trên nghìn người.

Anh được ban phong là Chiến Thần Côn Luân, trở thành Trấn Quốc Đại Tướng Quân.

Trận:Hữu Đạö được phong là Chiến Thần Tu La và được gọi về Kinh Thành chủ yếu là vì Trần Hữu Đạo làm người vô tình tàn nhẫn, tính tình trời sinh đã độc ác, giống như danh hiệu của anh ta – Tu La vậy.

Anh ta tưởng chừng như là người đến từ địa ngục, là kẻ đại biểu cho sự hủy diệt.

Anh ta đã nhận được nhiều tranh cãi về việc tiêu diệt tù nhân, bình thường đánh giá về anh ta đều có đủ khen chê.

Sau đó bởi vì nguyên nhân nào đó mà Trân Hữu Đạo mới bị gọi về Kinh Thành.

Trần Hữu Đạo thích chém giết thành tính, trời định sẵn không thể trở thành người như Diệp Quân Lâm được.

Tuy vậy nhưng nếu bàn về mặt khả năng chiến đấu thì Trần Hữu Đạo là người có thực lực sát nút với Diệp Quân Lâm nhất.


Anh ta thích hợp trở thành một mãnh tướng hơn! Chứ không phải là thống soái! “Có Chiến Thần Tu La ở đây, thì tôi yên tâm hơn rồi!”
Diệp Quân Lâm thật sự rất cảm động.

Nhân dân Lạc Việt đều biết từ trước đến nay Chiến Thần Côn Luân luôn có mâu thuẫn với Chiến Thần Tu La, thậm chí có thế nói là đối lập như nước với lửa.

Nếu không phải vì hai người đều có thân phận Chiến Thần Lạc Việt, thì e rằng bọn họ sớm đã liều mạng một mất một còn với nhau rồi.

Khi nhắc đến Lạc Việt, thì có ai mà không phục Diệp Quân Lâm chứ? Duy nhất chỉ có Trần Hữu Đạo mà thôi! Trân Hữu Đạo luôn không vừa ý về chuyện Diệp Quân Lâm được ngôi vào vị trí Chiến Thần Côn Luân.

Anh ta cho rằng bản thân mạnh mẽ hơn Diệp Quân Lâm, anh ta mới là người có tư cách nhất để ngồi vào vị trí đó.

Cho nên mâu thuẫn của hai người cứ thế kéo dài cho đến tận bây giò…
Theo như những gì Diệp Quân Lâm nghĩ thì Chiến Thân Tu La Trân Hữu Đạo tuyệt đối sẽ không thay anh bảo vệ Lý Từ Nhiệm.

Nhưng không ngờ lúc này anh ta lại đi.

Vậy chứng tỏ Lạc Việt đã nỗ lực rất nhiêu, mới có thể lay động Trần Hữu Đạo.

Điều này chứng tỏ Trần Hữu Đạo cũng là loại người sẽ từ bỏ mâu thuẫn và oán hận của bản thân khi đối mặt với lợi ích của Lạc Việt.

“Trần Hữu Đạo không tệ nha! Xem như tôi nợ anh một ân tình!”
Diệp Quân Lâm cười nói.

Sau khi sự việc xong xuôi, cho dù có bảo anh nhường lại vị trí Chiến Thần Côn Luân cũng được..

 
Chương 1473: 1473: Chương 1474





“Hiện nay, Chiến Thần Tu La đã ở Tỉnh Quốc thành phố Ngàn Sao rồi, vợ của ngài tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì đâu”
“Ngoài ra, Tam đại cao thủ tuyệt đỉnh Phá Quân, Thất Sát, Tham Lang đệ tử của Chiến Thần Tu La đã đi bảo vệ mẹ của ngài rồi!”
“Vẫn mong Chiến Thần Côn Luân đặc biệt đi đối phó Điện Thái Hòa, phía sau có chúng tôi chống đỡ, phía sau có Lạc Việt Vệ Binh Viêm Long làm động tác chào kiểu quân đội.

Sau khi Diệp Quân Lâm đáp lễ, anh chỉ huy đội xông vào cuộc chiến tiêu diệt Điện Thái Hòa…
Giang Hải, gân trang viên Bảo Đức Danh.

Các cao thủ nước ngoài vừa muốn ra tay thì đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng.

Ngay sau đó một mũi tên đẫm máu bay qua…
Tuy rằng phái đến đây đều là những cao thủ tuyệt đỉnh, nhưng họ phải đối mặt với thứ đáng sợ và đã man kinh khủng đó chính là Thất Sát, Tham Lang, Phá Quân.

Bọn họ đều là những người kế thừa các mặt tàn bạo dã man của sư phụ Chiến Thần Tu La.


Bọn họ tuyệt đối sẽ không nương tay khi trong chiến đấu.

Chí Oánh không hề hấn gì.

Phía bên kia, sân-bay Tinh Quốc thành phố Ngàn Sao.

Ngay khi Đỗ Thiên Nhất đi xuyên qua màn hình lớn, đãnhìn thấy đám người Đoàn:Từ Nhiệm xuống máy bay rồi.

“Tất cả nghe lệnh của tôi…”
Ngay khi anh ta muốn ra lệnh, lại ngửi thấy mùi tanh như máu.

Vừa quay đầu lại thì nhìn thấy mọi người xung quanh anh ta đều gục ngã trong vũng máu.


Phía sau có một người đang nhìn chằm chằm vào anh tat Dáng dấp của người này hơi gầy, trên khuôn mặt của người đó đang đeo một cái mặt nạ ác quỷ.

“Lạc Việt Tu… Chiến Thần Tu La…”
Đỗ Thiên Nhất nuốt nước bọt một cách hung hãn.

“Mau ra lệnh cho đám người của anh dừng tay lại! Đừng ép tôi giết chết toàn bộ! Tôi đã bảo vệ Lý Từ Nhiệm, thì ai cũng đừng hòng động vào cô ấy!”
Trần Hữu Đạo lạnh lùng lên tiếng.

Đỗ Thiên Nhất không dám tin vào những gì anh ta nghe thấy: “Không thể nào! Không phải anh có mâu thuẫn với Chiến Thần Côn Luân sao?
Sao anh có thể vượt ngàn dặm xa xôi để bảo vệ người phụ nữ của kẻ đó? Chuyện này hoàn toàn không thể xảy ra được!”
Tất cả mọi người ở nước ngoài đều biết chuyện mâu thuẫn bấy lâu nay giữa Chiến Thần Côn Luân và Chiến Thần Tu La.

“Đúng! Không hề sai! Đúng là tôi và Diệp Quân Lâm có mâu thuần như nước với lửa không thể hòa thuận, có mặt tôi ở đó thì không có anh †a, có anh ta thì không có tôi: Nhưng các người đã bỏ qua một điều, chúng tồï đều là người Lạc Việt!
Đừng hòng có mưu đồ với.Lạc-Việt!”
Trần Hữu Đạo lạnh lùng và tàn nhẫn nói..

 
Chương 1474: 1474: Chương 1475





Đỗ Thiên Nhất đã sơ suất bỏ qua tình nghĩa đồng bào của hai người họ.

Thậm chí hai người có thể bắt tay giảng hòa khi đối diện với kẻ thù.

Việc không phục Diệp Quân Lâm là chuyện riêng của Trần Hữu Đạo.

Khi đối diện với lợi ích của Lạc Việt thì bất cứ chuyện gì cũng đều phải dẹp bỏ qua một bên.

“Thật không ngờ, được, tôi rút lui!”
Đỗ Thiên Nhất lập tức ra lệnh rút lui.

Anh ta không thể chọc giận đến Chiến Thần Côn Luân.

Cũng không thể động đến Chiến Thần Tu La.


Cái vế đằng sau chính là một kẻ điên không màng hậu quả, nếu anh ta còn tiếp tục thì nhất định sẽ báo thù một người kia điên cuồng trả thù!
Đám người Lý Từ Nhiệm được đưa đi một cách an toàn rồi.

Đám người Đỗ Thiên Nhất đều rất buồn bực.

Bọn họ không ngò rằng chuyện mình đã tập trung cố gắng lên kế hoạch trong nửa năm nay thế mà lại bị thất bại.

Đám người của Đỗ Thiên Nhất đều không hiểu được tình nghĩa đồng bào của bọn họ, và từ đầu đến cuối vẫn không thể hiểu được chuyện vì sao mà Chiến Thần Tu La lại đến bảo vệ Lý Từ Nhiệm.

Chuyện bọn họ giết Diệp Quân Lâm không phải sẽ càng có lợi hơn đối với Trân Hữu Đạo hay sao? Có như vậy thì anh ta mới có thể chiếm được vị trí số một ở Lạc Việt.

Vị trí Chiến Thần Côn Luân cũng sẽ là của anh ta.

Có thể nói rằng nếu Diệp Quân Lâm ngã xuống, kẻ nhận được nhiều lợi ích nhất trong chuyện này chính là Trần Hữu Đạo rồi.

Nhưng không ngờ anh ta lại đến bảo vệ Lý Từ Nhiệm.


Điều này là điều khiến họ nghĩ mãi không ra.

Đây cũng là sự khác biệt trong suy nghĩ giữa Lạc Việt với nước ngoài.

“Có tên điên Trần Hữu Đạo ở đó, chúng ta đành phải bó tay thôi!
“Lại phải tính toán lên kế hoạch lâu dài hơn cho chuyện này rồi!”
Ngay cả Đỗ Thiên Nhất cũng phải tự tỉ.

Khó khăn lắm Chiến Thần Côn Luân mới rời đi, thì nay lại xuất hiện một Chiến Thần Tu La có năng lực gân như không có giới hạn.

Bọn họ thật sự khiến người khác bất lực! Ở phía bên kia.

Nhóm người Lý Từ Nhiệm đến cơ sở y tế cao cấp nhất của thành phô Ngàn Sao, bây giờ chỉ chò đợi đứa bé chào đời mà thôi.

“Tên Diệp Quân Lâm này, ban đầu còn bảo ở nước ngoài không tốt, không an toàn, nhìn xem không an toàn chỗ nào chứ?”
Trương Phúc Long cười khẩy nói.

“Còn nhắc đến anh ta làm quái gì nữa? Đúng là tên súc sinh!”
Gương mặt của Ngô Thị Lan đang tràn ngập vẻ mặt tức giận..

 
Chương 1475: 1475: Chương 1476





Lý Từ Nhiệm nhìn mọi người một cái rôi nói: “Sau này cháu không hi vọng nghe thấy cái tên của người này! Mọi người đừng nhắc anh ta trước mặt cháu nữal “Được được.

„ Mọi người lập tức im lặng.

Lần này, ai cũng có thể nhận ra.

Lý Từ Nhiệm đã thật từ bỏ rồi.

Nếu không tuyệt đối sẽ không ra nước ngoài, cũng sẽ không để đứa bé mang họ của cô.

Trong chỗ tối, Chiến Thần Tu La Trần Hữu Đạo đang quan sát tất cả.

Ngay cả kẻ tàn nhân như anh ta, cũng phải thỏ dài một tiếng.

Thực sự không dễ dàng gì…
“Kể ra cũng thật kỳ lạ, sau khi chúng ta rời đi, nghe bảo Chiến Thần Côn Luân cũng rời khỏi Nam Giang, hình như là có chuyện cực kỳ quan trọng!”

Trương Phúc Long ñói.

Trên khuôn mặt của mấy người Ngô Thị Lan lập tức xuất hiện vẻ ngạc nhiên; “Hả? Bây giờ còn có chuyện khiến Chiến Thần Côn Luân phải rời đi xử lý à?
“Vậy chắc chắn là việc cực kỳ quan trọng, nếu không thì Chiến Thần Côn Luân sẽ không rời đi đâu!”
Cả nhóm người bàn tán về chuyện của Chiến Thần Côn Luân.

thân toát mồ hôi lạnh.

Bọn họ không chắc chắn lắm cho nên lại liếc nhìn thêm một lần nữa.

Thật sự là người đó!.

Đam Mỹ Hay
Cơ sở y tế này là eơ sở cao cấp nhất ở Tinh Quốc, nhân vật mà họ tiếp xức cũng là những nhân vật tâm cỡ hàng đầu.

Đặc biệt là khoảng thời.gian này,rất nhiêu doanh nhân giới thượng lưu đều đang thảo luận chuyện này.


Vì lẽ đó họ nhận ra tấm ảnh của Diệp Quân Lâm.

“Hả? Sao thế?”
Lý Từ Nhiệm cảm nhận được từng đôi mắt ngạc nhiên của nhân viên y tế, cô ngẩng đầu lên hỏi.

Đồng thời tắt điện thoại đi.

“Cô Từ Nhiệm, người đàn ông trong tấm ảnh đó có phải là chồng của cô không?”
Một người trong số đó dè dặt hỏi.

Lý Từ Nhiệm+lạnh lùng: “Đã từng thôi!”
“Anh ta cũng là người Lạc Việt sao?”
Một người khác lại hỏi, “Là người Lạc Việt!”
Lý Từ Nhiệm gật đầu.

“Am Sau khi họ xác nhận xong, cả người lại run lên cầm cập, thậm chí lộ ra cả vẻ sợ hãi.

Không ngờ người mà họ phải chăm sóc tiếp theo lại là vợ của người đàn ông đó.

Thật là quá đáng sợi Lý Từ Nhiệm thấy được sự thay đổi cảm xúc của những con người đó, cô hỏi: “Sao thế?
Xem ra các cô quen biết anh ta?”.

 
Chương 1476: 1476: Chương 1477





“Chúng tôi.

Chúng tôi chỉ là cảm thấy tò mò, tại sao anh ta không ở bên cạnh cô?”
“Cô Từ Nhiệm, chúng tôi nghe nói đàn ông Lạc Việt đối xử với vợ rất tốt!”
Mấy người nhân viên y tế này lăn lộn trong giới thượng lưu của Tỉnh Quốc.

Biết rõ không nên nói những gì, vì thế bọn họ lập tức thay đổi chủ đề.

“Ờ, anh ta bận việc không đến được!”
Lý Từ Nhiệm cũng chẳng nghĩ nhiều.

Dù sao thì mấy người nhân viên y tế này phản ứng quá nhanh, họ cũng chưa để lộ quá nhiều thông tin.

Đương nhiên là bọn họ biết Diệp Quân Lâm không kịp tới đây.

Bởi vì họ biết Diệp Quân Lâm đang ở đâu.


Thời gian cứ chậm rãi trôi qua từng ngày.

Điều khiến Lạc Việt không ngờ đến chính là sự mãnh liệt vượt xa mong đợi trong trận chiến lân này ở Điện Thái Hòa.

Cũng may người dẫn dắt là Diệp Quân Lâm, vậy nên còn có thể kiểm soát được chút ít.

Chỉ cân kéo dài thêm chút thời gian nữa thôi.

Thời gian hai tháng dày vò vật lộn trôi qua.

Hôm nay, Diệp Quân Lâm cảm thấy trong lòng cứ bồn chồn không yên, làm việc gì cũng không tập trung được.

Dựa theo thời gian đã tính toán trước đó thì mấy ngày này chính là ngày sự sinh của Lý Từ Nhiệm rồi.

Anh có phản ứng như thế.

Vậy chứng tỏ rất có khả năng là Lý Từ Nhiệm đã sinh con rồi.


“Từ Nhiệm, anh có lỗi với em! Không cho em được một đám cưới đàng hoàng, bây giò ngay cả khi em mang thai sinh con cũng không thể chăm sóc được cho em] Diệp Quân Lâm lẩm bẩm một mình.

Xảy ra chuyện như thế này, anh cũng hiểu rõ, không phải bù đắp là có thể giải quyết được? Hơn nữa có thể bù đắp được gì chứ? Thời khắc quan trọng như thế cũng không thể kề bên cô.

Thế thì còn có thể lấy cái gì để bù đắp cho cô đây? “Từ Nhiệm, vất vả cho em rồi!
Diệp Quân Lâm vo chặt nắm đấm.

Không có nhiều thời gian xúc động, lại lao vào giao đấu với Điện Thái Hòa.

Bên trong bệnh viện của Tỉnh Quốc.

Lý Từ Nhiệm một mình đối mặt với thời khắc quan trọng của đời người.

Toàn bộ người nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh đều đợi ở bên ngoài.

Chí Oánh cũng muốn đến, nhưng đã bị Lý Từ Nhiệm từ chối.

“0a.

Cuối cùng sau những giây phút đợi chò căng thẳng, một tiếng khóc non nớt đã phá vỡ sự yên Cuối cùng đứa bé cũng được sinh ra rồi!
Là con gái!.

 
Chương 1477: 1477: Chương 1478





Lý Từ Nhiệm sinh một bé gái cho Diệp Quân Lâm rồi.

Đoàn Lễ Nguyên vui đến tột eừng mà rơi nước mắt.

Diệp Quân Lâm trên chiến trường đột nhiên thở phào một cái, anh xông lên phía trước, quyết đấu với cao thủ mạnh nhất của Điện Thái Hòa.

“Từ Nhiệm, đứa bé đã chào đời rồi, cô mau đặt một cái tên cho đứa bé đi!”
Mọi người ai cũng kỳ vọng nhìn về phía Lý Từ Nhiệm.

“Gọi là Đoàn Lê Quân đi!”
Cái tên Lý Từ Nhiệm này cũng không cần phải nghĩ nhiều, gần như nói ra trong vô thức.

Hiển nhiên cô đã sớm chọn xong tên cho đứa bé rồi.

“Đoàn Lê Quân? Chẳng lẽ…

Trịnh Nhã Uyên vừa muốn nói ra ý nghĩa của cái tên đó liền bịĐpàn Hồng Thái chặn lại: Tất cả mọi người có mặt ở đây đều biết ý nghĩa của cái tên này.

Họ cũng đều hiểu rõ.

Hai tháng nay chuẩn bị sinh ở thành phố Ngàn Sao, Lý Từ Nhiệm bí mật cho người đi tìm Diệp Quân Lâm.

Thật ra cô yêu Diệp Quân Lâm vô cùng sâu đậm.

Tuy đã tuyên bố quyết định rồi.

Nhưng trong lòng vẫn nuôi một tia hy vọng.

Nhưng ba tháng qua đã hoàn toàn dập tắt hy vọng ấy.

Từ đầu đến cuối-anh vẫn không xuất hiện.


Xem ra bây giờ, anh đang trốn tránh nhà họ Đoàn.

Gần một tháng tiếp theo chính là thời gian đặt cược với nhà họ Đoàn.

Đoàn Lê Quân!
Lý Từ Nhiệm muốn hoàn toàn quên sạch mọi thứ về Diệp Quân Lâm!
Quãng đời còn lại, cô không muốn dính líu thêm gì với anh nữa!
“Ba mẹ, mọi người thu dọn một chút, chúng †a sớm quay về Lạc Việt thôi! Con không chịu nổi chỗ này nữa rồi”
Lý Từ Nhiệm nói.

“Nhưng con mới vừa sinh con xong, cơ thể còn rất yếu đó…”
Trong mắt mọi người đều tràn đầy sự lo lắng.

“Không, không sao đâu! Cơ thể của con còn có thể chống đỡ được!”
Lý Từ Nhiệm kiên trì nói tiếp.

Đêm đó cả đám người bọn họ đều cùng nhau quay về Lạc Việt.

Chiến Thần Tu La hộ tống cả quãng đường, dù sao thì đây là nhiệm vụ của anh ta..

 
Chương 1478: 1478: Chương 1479





Lý Từ Nhiệm gấp gáp quay về Lạc Việt như thế là bởi vì cô phải làm một chuyện rất quan trọng.

Chí Oánh đã đứng:chờ ở cửa biệt thự vườn hoa Hoàng Thành Nam Giang từ lâu.

Nhìn thấy Lý Từ Nhiệm trở, Chí Oánh lập tức ra chào đón.

“Bà đến làm gì? Mau cút đi!”
“Chúng tôi không hoan nghênh bà xuất hiện ở đây! Tôi nói cho bà biết, đứa bé này không có quan hệ gì với bà cả!”
Đoàn Hồng Thái và Trịnh Nhã Uyên lập tức chặn lại.

Nét mặt Chí Oánh trở nên khó coi, nhìn Lý Từ Nhiệm nói một cách thành khẩn: “Từ Nhiệm à, để mẹ chăm sóc cho con và đứa bé đi! Để mẹ chuộc lỗi cho đứa con bất hiếu của mẹt”
“Con trai mẹ có lối thì người làm mẹ đây nên giúp nó chuộc lại lỗi lãm này!”
Mọi người liếc nhìn bà một cái và nói: “Điều này thì đúng rồi! Đứa cơn fraì đó của bà thực sự đã làm ra những việc không bằng cầm thú! Bà phải bù đắp lại là điều nên làm!”
“Dì Oánh, tôi và đứa bé đều khống cần dì chăm sóc.


Ngoài ra thì tôi đã không còn quan hệ gì với con người đó, nên không còn chuyện phạm lỗi hay không phạm lỗi nữa Lý Từ Nhiệm lên tiếng nói ra một câu rất dứt khoát.

Sắc mặt của Chí Oánh tràn ngập vẻ bất lực: “Được rồi, vậy con phải chăm sóc tốt cho bản thân và đứa bé nhé.”
Chí Oánh quay người định rời đi.

“Dì Oánh chờ một chút!”
Phía sau lưng của bà vang lên giọng nói của Lý Từ Nhiệm.

“Hả? Sao thế?”
Chí Oánh hỏi.

“Dì đến đây liếc nhìn đứa bé một cái đi”
Lý Từ Nhiệm thở dài nói.

Cuối cùng, Chí Oánh đi vào trong biệt thự, khoảnh khắc khi nhìn thấy đứa bé, bà đã bật khóc.


Khi ôm đứa bé vào lòng, bà lập tức có cảm giác được tình cảm máu mủ ruột thịt.

Nếu như Diệp Quân Lâm không bỏ đi, vậy thì tốt biết bao?
Một gia đình sẽ hạnh phúc biết bao?
Đáng tiếc quái Đứa con bất hiếu này!
Lại học theo Diệp Minh Thiên, chạy trốn rồi.

“Được rồi, bà ôm đủ lâu rồi, mau đi đi, nơi đây không chào đón bài Chí Oánh bị đuổi đi.

“Đúng rồi, tên đứa bé là Đoàn Lê Quân! Bà hiểu thái độ lần này của Từ Nhiệm rồi chứ? Sau này đừng để chúng tôi nhìn thấy bà nữa Ngô Thị Lan đứng ở cửa, cười khẩy và nói.

“Âm!”
Cả cơ thể của Chí Oánh run lên cầm cập.

Lý Từ Nhiệm làm như vậy là đã đưa ra quyết tâm rồi.

Để bà được nhìn đứa bé, không có liên quan gì đến Diệp Quân Lâm.

Từ tên của đứa bé có thể thấy được..

 
Chương 1479: 1479: Chương 1480





Chí Oánh gần như khóc suốt cả dọc đường về nhà…
Cuộc đời này của-bà thật sự là quá thất bại.

Gặp phải một kẻ bội bạc đã đành, ngay cả con trai cũng thế.

Cuộc đời thất bại…
Dòng tộc họ Diệp ở Kinh Thành.

“Nghe nói con của Diệp Quân Lâm đã ra đời rồi?”
Diệp Minh Thiên hỏi.

“Ừm, sinh ra ở Tinh Quốc, bây giờ đã trở về Nam Giang rồi, tên đứa bé là Đoàn Lê Quân!
Không phải họ Diệp Diệp Thần ở bên cạnh gật đầu.


Anh ta nắm rõ tình hình gần đây của đám người nhà Lý Từ Nhiệm.

Điều này khiến Diệp Minh Thiên rất hài lòng: “Ha ha, vậy thì tốt! Con của nó thì không có tư cách mang họ Diệp! Đừng hòng có thể dựa danh tiếng nhà họ Diệp!”
“Đúng rồi, vẫn chưa có tin-tức gì của Diệp Quân Lâm sao? Đã ba tháng trôi qua còn gì!”
Diệp Thần cau mày: “Vâng, vẫn chưa có tin tức gì! Dù cho anh ta có chết, con cũng có thể tìm được xác.

Nhưng không ngờ lại không có một chút manh mối nào cả, anh ta giống như đã bốc hơi khỏi thế giới này… thật khiến con không thể tưởng tượng nổi!”
“Thằng ăn hại đó cũng có chút bản lĩnh nhỉ, không ngờ trốn đến mức chúng ta tìm không ra!”
Diệp Minh Thiên cười khẩy nói.

Diệp Thần khinh thường nói: “Khả năng lớn là anh ta đang ở nước ngoài, không ở Lạc Việt.


Đúng là thằng nhát gan “Ha ha, sắp đến lúc đặt cược giữa ba và nó rồi! Không biết có bao rihiễu người theo dõi chuyện này nữa? Nhưng mọi người chắc đều không ngờ, thằng nhãi đó lại trốn đi biệt tăm!”
“Đúng là nực cười! Ha ha ha ha…”
Diệp Minh Thiên ngẩng đầu lên trời cao cười lớn.

Một lần nữa ông ta cảm thấy chuyện mình cắt đứt quan hệ với Diệp Quân Lâm là hoàn toàn đúng đắn.

Diệp Thần nhăn mày, đột nhiên đặt ra một vấn đề: “Ba, lỡ như ở ngày đặt cược đó Diệp Quân Lâm quay lại thì sao?”
“Hả?”
Câu hỏi này khiến Diệp Minh Thiên ngây cả ra.

Đúng thật là có khả năng này!
Diệp Quân Lâm vần luôn chờ đợi thời cơ xuất hiện vào ngày đặt cược đó, trực tiếp đến thẳng cửa nhà họ Diệp.

“Không thể nào!”
“Ngay cả giây phút con mình ra đời mà Diệp Quân Lâm cũng vắng mặt, sao có thể xuất hiện vào lúc này được?”
Diệp Minh Thiên lập tức phủ định..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom