Cập nhật mới

Dịch Cố Tổng Sủng Thê

Chương 80


Chương 83
“Không có gì đâu.

’ Mộc Mai không muốn làm phiền Cố Văn.

“Mấy người đó đã bắt nạt em.

” Cố Văn khẳng định.

“Không sao đâu, tôi đã giải quyết xong, có điều tôi phải về nhà thay quần áo.


” Mộc Mai vừa nói vừa lau lau quần áo của mình, nước bẩn trên người rơi vãi xuống sàn nhà.

“Gọi chị An mang đồ đến đây cho em.

” Cố Văn nói xong, lấy điện thoại di động ra gọi cho chị An, sau đó nắm tay Mộc Mai muốn đi ra ngoài.

Khi bước đến cửa, Mộc Mai rút tay mình khỏi tay Cố Văn: “Bên ngoài có rất nhiều người.


Trong mắt Cố Văn hiện lên một tia không vui: “Làm sao, em cảm thấy đi với tôi rất mất mặt à?”
“……” Mộc Mai xấu hổ, làm gì có chuyện cô cảm thấy mất mặt mà không nắm tay anh, rõ ràng là vì cô không muốn gây ra những phiền phức không đáng có cho người đàn ông này.

“Anh nghĩ nhiều rồi.

” Mộc Mai nói xong lại tiếp tục lau đi nước bẩn trên mặt.

Cố Văn thấy vậy liền lấy chiếc khăn †ay trong túi áo, đặt vào tay Mộc Mai.

Sau khi hai bước ra ngoài, những nhân viên đang làm việc ngước mắt lên nhìn, một đồng nghiệp nam nói với người bên cạnh: “Tiếp theo chắc sẽ có kịch hay để xem đây mà.


Nói thế nào đi nữa thì Mộc Mai này cũng là thư ký riêng của Cố Văn, bắt nạt cô ta há chẳng phải là vả vào mặt của Cố Văn hay sao?”
“Nói đúng ha, đoán chừng lần này Đường Vân Anh và Elsa đen đủi rồi.


Mọi người bàn tán xôn xao, còn Đường Vân Anh và Elsa trốn ở một bên không dám hó hé nửa lời.

Mặc dù Cố Nam mới là tổng giám đốc của Cố thị, nhưng bọn họ cũng không có gan để chống đối với Cố Văn.

Cố Văn lạnh lùng nhìn Đường Vân Anh và Elsa đang trốn trong góc, hai người lập tức rùng mình.

“Sao vậy, dám làm mà không dám nhận ư?” Cố Văn lạnh lùng nói.

Đường Vân Anh nhìn Mộc Mai mà trong lòng sinh oán hận, lập tức vừa ăn cắp vừa la làng: “Phó tổng giám đốc, anh không biết đâu, vừa rồi trong phòng vệ sinh, Mộc Mai đã nhốt hai chúng tôi lại, căn bản không cho chúng tôi ra ngoài, chúng tôi cũng chỉ vì tức giận nên mới trả đũa thôi, đó đều là lỗi của Mộc Mai.


“Đúng vậy, phó tổng giám đốc, anh không được hàm oan bọn tôi.


Đánh đòn phủ đầu biết đâu có thể đàn áp tỉnh thần của Mộc Mai, đừng tưởng rằng có Cố Văn chống lưng là muốn làm gì thì làm.


“Hừ, vậy sao?” Cố Văn càng tức giận hơn khi nhìn thấy bộ dạng không biết ăn năn của bọn họ.

“Phó tổng giám đốc……
“Câm mồm và xin lỗi cô ấy đi.


Cố Văn được biết, hai người phụ nữ này ỷ vào có Cố Nam chống lưng nên có không ít lần bắt nạt người mới đến.

Những hành vi vô thưởng vô phạt lúc trước anh chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng hôm nay hai người phụ nữ này lại dám bắt nạt tới người phụ nữ của anh thì bọn họ có muốn sống cũng không yên đâu.

“Phó tổng giám đốc, rõ ràng là cô ta bắt nạt người ta trước, anh nhìn xem mặt tôi bị cô ta đánh thành ra bộ dạng như vậy rồi.

” Elsa vẫn ngoan cố nói tiếp.




 
Chương 81


Chương 84
“Xem ra ở công ty này lời chúng tôi nói không có sức nặng, như vậy thì gọi tổng giám đốc của chúng ta tới đây xem xem chuyện này phải xử lý thế nào đi.

” Nghe Cố Văn bắt xin lỗi, Elsa và Đường Vân Anh dường như đều tăng thêm sự mạnh dạn.

Nếu như chuyện này mà giao cho Cố Văn xử lý, bọn họ thực sự sẽ không có hậu quả tốt gì cho kham, nhưng nếu là Cố Nam, có lẽ bọn họ có thể gặp may mà thoát được một kiếp.

Đường Vân Anh và Elsa ngừng nói, đắc ý đợi Cố Nam tới.

Chưa đầy năm phút, Cố Nam đã bước vào.


Anh cau mày nhìn toàn thân ướt đâm của Mộc Mai, lại nhìn thấy khuôn mặt rất khó coi của Cố Văn đang ngồi trên xe lăn, còn hai người phụ nữ Đường Vân Anh và Elsa trước mặt cũng không khá hơn là bao.

“Có chuyện gì vậy?” Vẻ mặt của Cố Nam lập tức trở nên u ám.

“Tổng giám đốc, anh phải làm chủ cho chúng tôi đó, cô Mộc Mai mới đến này thật sự đã nhốt chúng tôi vào trong nhà vệ sinh, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác nên mới tạt nước bẩn lên người cô ta.

” Đường Vân Anh dân đầu nói, đem tất cả lỗi lầm đổ hết lên người Mộc Mai.

Elsa biết rằng Cố Nam sẽ chống lưng cho bọn họ, nhất thời cảm thấy rất tự đắc.

“Các người có biết cô ấy là ai không?” Cố Nam nhìn vào Elsa và Đường Vân Anh ở trước mặt, giọng điệu của anh ta cực kỳ lạnh lùng.

Hai người họ nhìn nhau, thắc mắc không biết tại sao Cố Nam lại hỏi như Vậy.

“Cô ấy là vợ phó tổng giám đốc của các người.

” Ngay khi Cố Nam nói ra câu này, tất cả mọi người đều choáng váng tại chỗ.

Vẻ mặt của Đường Vân Anh không thể tin nổi, nhìn lại Cố Nam nói: “Không, không thể nào….


.


Hoàn toàn trái ngược với phản ứng của Đường Vân Anh, Elsa không nói gì, cô ta hiểu Cố Nam không thể nào chỉ vì bảo vệ cho Mộc Mai mà ngụy tạo ra thân phận vợ của phó tổng giám đốc được, vì vậy lời này chắc chắn là sự thật.

“Anh cả, anh định xử lý loại người này thế nào đây? Nếu như anh cả không muốn đích thân giải quyết thì có thể giao cho tôi.

” Cố Văn nhìn Đường Vân Anh ở phía đối diện, giọng điệu của anh cực kỳ không tốt.

Còn Đường Vân Anh thì sợ đến mức không dám thở mạnh, nếu cứ tiếp tục thế này, e là cô ta khó mà giữ được công việc này.

“Tôi xin lỗi phó tổng giám đốc, tôi không nên làm như vậy với vợ của phó tổng giám đốc, cầu xin các anh đừng sa thải tôi, tôi thực sự không thể mất công việc này được.

” Đường Vân Anh nài nỉ van xin.

Cố Văn chế nhạo: “Cô không nên xin lỗi tôi làm gì, cô đã bắt nạt ai thì nên đi mà xin lỗi người đó.


Đường Vân Anh chưa kịp nói, Elsa đã chạy đến bên cạnh Mộc Mai: ‘Xin lỗi, Mộc Mai, tôi không nên làm như vậy với cô, mong cô đừng tính toán với tôi, là tôi đã hiểu lầm chuyện Sở Phong bế cô ra ngoài.



Mộc Mai không khỏi bật ra một nụ cười mỉa mai khi nghe lời nói của người phụ nữ này, bề ngoài thì cô ta có vẻ như đang hối lỗi với mình, nhưng thật ra lại ở trước mặt Cố Văn tạt nước bẩn cho mình một lần nữa.

Khoé miệng của Mộc Mai hơi nhếch lên: “Ông xã.


Hai chữ ngắn gọn này lại khiến Cố Văn bị sốc một phen, từ khi kết hôn đến giờ, Mộc Mai chưa bao giờ gọi anh như vậy.

“Ừm?” Tâm trạng của Cố Văn đang rất tốt.

“Bộ đồ này do anh đích thân mua cho em, em còn nhớ là giá trị không hề nhỏ.


“Vợ phó tổng giám đốc, cô yên tâm tôi sẽ đền cho cô bộ váy y xì thế này.




 
Chương 82


Chương 85
Mong cô bỏ qua cho tôi.

” Đường Vân Anh lập tức tiến lên lấy lòng, chỉ cân có thể ở lại công ty, đừng nói là đên một bộ váy, đền mười bộ cô ta cũng sẵn lòng.

“Không cần.

” Nói xong, Cố Văn đưa Mộc Mai trở lại văn phòng của mình.

Những người còn lại đều sững sờ tại chô, Elsa nhìn Cố Nam, nhưng anh ta chỉ ném cho cô một cái liếc mắt rồi cũng rời khỏi văn phòng.

Elsa và Đường Vân Anh trở về chỗ ngồi, không nói chuyện nữa, sự việc này cũng dập tắt hoàn toàn sự kiêu ngạo của hai người bọn họ.


Cố Văn kéo Mộc Mai vào phòng làm việc của anh và cởi áo khoác của cô ra: “Có lạnh không? Có muốn bật lò sưởi lên một chút không?”
“Đồ ngốc, bây giờ không phải mùa đông, chỉ là nước bẩn này có mùi một chút, khiến tôi ngửi thấy có chút buồn nôn.

” Mộc Mai trề môi khi ngửi thấy mùi trên người mình.

“Bên trong phòng nghỉ ngơi của tôi có chỗ tắm rửa, em đi tắm đi.

Một lát nữa chị An sẽ đem quần áo vào cho em sau.


Người phụ nữ này vốn dĩ bị bệnh còn chưa khoẻ hẳn, nếu vì lần này mà bệnh cộng thêm bệnh thì quả là thiệt thòi không đáng.

Mộc Mai nghĩ rằng chị An chắc cũng sắp tới nơi rồi nên gật đầu, vừa định bước vào phòng tắm đã bị Cố Văn giữ lại.

“Sao vậy?” Mộc Mai nghi ngờ hỏi.

“Gọi tôi đi.


“Cố Văn?”
Giây tiếp theo, Mộc Mai bị kéo ngã vào vòng tay của Cố Văn, Mộc Mai sửng sốt, tiếp theo lập tức luống cuống: “Đừng như vậy, người tôi rất bẩn.


“Vừa rồi ở bên ngoài em gọi tôi là gì cơ?”

Mộc Mai nhớ lại cảnh cô gọi Cố Văn là ông xã trước mặt tất cả mọi người, mặt cô lập tức đỏ bừng, xấu hổ cúi đầu: “Vừa rồi là do hoàn cảnh ép buộc.


“Gọi lại một tiếng nữa đi.

” Cố Văn đột nhiên nổi hứng muốn trêu ghẹo cô.

“Hả… Tôi không gọi được.

” Mộc Mai cúi đầu, quả thực là cô không thể nói ra hai chữ đó trước mặt người đàn ông này được.

“Em chắc chứ?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trước khi Mộc Mai kịp nói xong, đôi môi đã bị Cố Văn đặt xuống một nụ hôn, cô ngay lập tức trợn tròn hai mắt, nhịp tim tăng nhanh, toàn thân đông cứng lại.

Hai người không tự chủ mà tiếp tục hôn nhau, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, tự nhiên bị âm thanh này cắt ngang, khuôn mặt của Cố Văn lộ ra một chút khó chịu.

“Mợ chủ, tôi đến đây để đưa quần áo cho mợ.

’ Giọng nói của chị An vang lên.

Mộc Mai không để ý tới bên ngoài, trực tiếp chạy vào phòng tắm, ánh mắt né tránh không dám nhìn thẳng Cố Văn.

Nhìn thấy bộ dạng đáng yêu này của Mộc Mai, Cố Văn bật cười.


Sau đó ngồi xe lăn ra mở cửa và lấy quần áo vào, rồi suy nghĩ một chút: “Hay là chị đem vào cho cô ấy đi, hiện tại đoán chừng cô ấy không thể ngẩng đầu lên trước mặt tôi đâu.


Chị An không hiểu chuyện gì, nhưng khi nhìn thấy quần áo ướt trên người Cố Văn thì ngay lập tức hiểu ra, khoé miệng nở một nụ cười: “Vâng, tôi sẽ đưa quần áo vào cho mợ chủ.


Nét ửng hồng trên má của Mộc Mai vẫn chưa phai đi, phòng tắm lại vang lên tiếng gõ cửa, Mộc Mai giật mình: “Ai…ai đó?”
“Mợ Mai, là tôi, tôi mang quân áo đến cho mợ đây.


Chị An che miệng cười, hình như chị ấy đã hiểu tại sao mợ chủ lại phải thay quần áo, vậy việc mang thai chẳng phải là chuyện gì xa vời nữa.

Mộc Mai hé mở một kẽ nhỏ, lấy quần áo của mình vào: “Cám ơn.

” Rồi nhanh chóng đóng cửa lại.

Sau khi ra ngoài chị An cũng không nói gì thêm, thay vào đó là nở một nụ cười liếc nhìn Cố Văn, Cố Văn cũng không hiểu vì sao chị An lại vui như vậy.




 
Chương 83


“Không có gì đâu.

’ Mộc Mai không muốn làm phiền Cố Văn.

“Mấy người đó đã bắt nạt em.

” Cố Văn khẳng định.

“Không sao đâu, tôi đã giải quyết xong, có điều tôi phải về nhà thay quần áo.


” Mộc Mai vừa nói vừa lau lau quần áo của mình, nước bẩn trên người rơi vãi xuống sàn nhà.

“Gọi chị An mang đồ đến đây cho em.

” Cố Văn nói xong, lấy điện thoại di động ra gọi cho chị An, sau đó nắm tay Mộc Mai muốn đi ra ngoài.

Khi bước đến cửa, Mộc Mai rút tay mình khỏi tay Cố Văn: “Bên ngoài có rất nhiều người.


Trong mắt Cố Văn hiện lên một tia không vui: “Làm sao, em cảm thấy đi với tôi rất mất mặt à?”
“……” Mộc Mai xấu hổ, làm gì có chuyện cô cảm thấy mất mặt mà không nắm tay anh, rõ ràng là vì cô không muốn gây ra những phiền phức không đáng có cho người đàn ông này.

“Anh nghĩ nhiều rồi.

” Mộc Mai nói xong lại tiếp tục lau đi nước bẩn trên mặt.

Cố Văn thấy vậy liền lấy chiếc khăn †ay trong túi áo, đặt vào tay Mộc Mai.

Sau khi hai bước ra ngoài, những nhân viên đang làm việc ngước mắt lên nhìn, một đồng nghiệp nam nói với người bên cạnh: “Tiếp theo chắc sẽ có kịch hay để xem đây mà.


Nói thế nào đi nữa thì Mộc Mai này cũng là thư ký riêng của Cố Văn, bắt nạt cô ta há chẳng phải là vả vào mặt của Cố Văn hay sao?”
“Nói đúng ha, đoán chừng lần này Đường Vân Anh và Elsa đen đủi rồi.


Mọi người bàn tán xôn xao, còn Đường Vân Anh và Elsa trốn ở một bên không dám hó hé nửa lời.

Mặc dù Cố Nam mới là tổng giám đốc của Cố thị, nhưng bọn họ cũng không có gan để chống đối với Cố Văn.

Cố Văn lạnh lùng nhìn Đường Vân Anh và Elsa đang trốn trong góc, hai người lập tức rùng mình.

“Sao vậy, dám làm mà không dám nhận ư?” Cố Văn lạnh lùng nói.

Đường Vân Anh nhìn Mộc Mai mà trong lòng sinh oán hận, lập tức vừa ăn cắp vừa la làng: “Phó tổng giám đốc, anh không biết đâu, vừa rồi trong phòng vệ sinh, Mộc Mai đã nhốt hai chúng tôi lại, căn bản không cho chúng tôi ra ngoài, chúng tôi cũng chỉ vì tức giận nên mới trả đũa thôi, đó đều là lỗi của Mộc Mai.


“Đúng vậy, phó tổng giám đốc, anh không được hàm oan bọn tôi.


Đánh đòn phủ đầu biết đâu có thể đàn áp tỉnh thần của Mộc Mai, đừng tưởng rằng có Cố Văn chống lưng là muốn làm gì thì làm.


“Hừ, vậy sao?” Cố Văn càng tức giận hơn khi nhìn thấy bộ dạng không biết ăn năn của bọn họ.

“Phó tổng giám đốc……
“Câm mồm và xin lỗi cô ấy đi.


Cố Văn được biết, hai người phụ nữ này ỷ vào có Cố Nam chống lưng nên có không ít lần bắt nạt người mới đến.

Những hành vi vô thưởng vô phạt lúc trước anh chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng hôm nay hai người phụ nữ này lại dám bắt nạt tới người phụ nữ của anh thì bọn họ có muốn sống cũng không yên đâu.

“Phó tổng giám đốc, rõ ràng là cô ta bắt nạt người ta trước, anh nhìn xem mặt tôi bị cô ta đánh thành ra bộ dạng như vậy rồi.

” Elsa vẫn ngoan cố nói tiếp.




 
Chương 84


“Xem ra ở công ty này lời chúng tôi nói không có sức nặng, như vậy thì gọi tổng giám đốc của chúng ta tới đây xem xem chuyện này phải xử lý thế nào đi.

” Nghe Cố Văn bắt xin lỗi, Elsa và Đường Vân Anh dường như đều tăng thêm sự mạnh dạn.

Nếu như chuyện này mà giao cho Cố Văn xử lý, bọn họ thực sự sẽ không có hậu quả tốt gì cho kham, nhưng nếu là Cố Nam, có lẽ bọn họ có thể gặp may mà thoát được một kiếp.

Đường Vân Anh và Elsa ngừng nói, đắc ý đợi Cố Nam tới.

Chưa đầy năm phút, Cố Nam đã bước vào.


Anh cau mày nhìn toàn thân ướt đâm của Mộc Mai, lại nhìn thấy khuôn mặt rất khó coi của Cố Văn đang ngồi trên xe lăn, còn hai người phụ nữ Đường Vân Anh và Elsa trước mặt cũng không khá hơn là bao.

“Có chuyện gì vậy?” Vẻ mặt của Cố Nam lập tức trở nên u ám.

“Tổng giám đốc, anh phải làm chủ cho chúng tôi đó, cô Mộc Mai mới đến này thật sự đã nhốt chúng tôi vào trong nhà vệ sinh, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác nên mới tạt nước bẩn lên người cô ta.

” Đường Vân Anh dân đầu nói, đem tất cả lỗi lầm đổ hết lên người Mộc Mai.

Elsa biết rằng Cố Nam sẽ chống lưng cho bọn họ, nhất thời cảm thấy rất tự đắc.

“Các người có biết cô ấy là ai không?” Cố Nam nhìn vào Elsa và Đường Vân Anh ở trước mặt, giọng điệu của anh ta cực kỳ lạnh lùng.

Hai người họ nhìn nhau, thắc mắc không biết tại sao Cố Nam lại hỏi như Vậy.

“Cô ấy là vợ phó tổng giám đốc của các người.

” Ngay khi Cố Nam nói ra câu này, tất cả mọi người đều choáng váng tại chỗ.

Vẻ mặt của Đường Vân Anh không thể tin nổi, nhìn lại Cố Nam nói: “Không, không thể nào….


.


Hoàn toàn trái ngược với phản ứng của Đường Vân Anh, Elsa không nói gì, cô ta hiểu Cố Nam không thể nào chỉ vì bảo vệ cho Mộc Mai mà ngụy tạo ra thân phận vợ của phó tổng giám đốc được, vì vậy lời này chắc chắn là sự thật.

“Anh cả, anh định xử lý loại người này thế nào đây? Nếu như anh cả không muốn đích thân giải quyết thì có thể giao cho tôi.

” Cố Văn nhìn Đường Vân Anh ở phía đối diện, giọng điệu của anh cực kỳ không tốt.

Còn Đường Vân Anh thì sợ đến mức không dám thở mạnh, nếu cứ tiếp tục thế này, e là cô ta khó mà giữ được công việc này.

“Tôi xin lỗi phó tổng giám đốc, tôi không nên làm như vậy với vợ của phó tổng giám đốc, cầu xin các anh đừng sa thải tôi, tôi thực sự không thể mất công việc này được.

” Đường Vân Anh nài nỉ van xin.

Cố Văn chế nhạo: “Cô không nên xin lỗi tôi làm gì, cô đã bắt nạt ai thì nên đi mà xin lỗi người đó.


Đường Vân Anh chưa kịp nói, Elsa đã chạy đến bên cạnh Mộc Mai: ‘Xin lỗi, Mộc Mai, tôi không nên làm như vậy với cô, mong cô đừng tính toán với tôi, là tôi đã hiểu lầm chuyện Sở Phong bế cô ra ngoài.



Mộc Mai không khỏi bật ra một nụ cười mỉa mai khi nghe lời nói của người phụ nữ này, bề ngoài thì cô ta có vẻ như đang hối lỗi với mình, nhưng thật ra lại ở trước mặt Cố Văn tạt nước bẩn cho mình một lần nữa.

Khoé miệng của Mộc Mai hơi nhếch lên: “Ông xã.


Hai chữ ngắn gọn này lại khiến Cố Văn bị sốc một phen, từ khi kết hôn đến giờ, Mộc Mai chưa bao giờ gọi anh như vậy.

“Ừm?” Tâm trạng của Cố Văn đang rất tốt.

“Bộ đồ này do anh đích thân mua cho em, em còn nhớ là giá trị không hề nhỏ.


“Vợ phó tổng giám đốc, cô yên tâm tôi sẽ đền cho cô bộ váy y xì thế này.




 
Chương 85


Mong cô bỏ qua cho tôi.

” Đường Vân Anh lập tức tiến lên lấy lòng, chỉ cân có thể ở lại công ty, đừng nói là đên một bộ váy, đền mười bộ cô ta cũng sẵn lòng.

“Không cần.

” Nói xong, Cố Văn đưa Mộc Mai trở lại văn phòng của mình.

Những người còn lại đều sững sờ tại chô, Elsa nhìn Cố Nam, nhưng anh ta chỉ ném cho cô một cái liếc mắt rồi cũng rời khỏi văn phòng.

Elsa và Đường Vân Anh trở về chỗ ngồi, không nói chuyện nữa, sự việc này cũng dập tắt hoàn toàn sự kiêu ngạo của hai người bọn họ.


Cố Văn kéo Mộc Mai vào phòng làm việc của anh và cởi áo khoác của cô ra: “Có lạnh không? Có muốn bật lò sưởi lên một chút không?”
“Đồ ngốc, bây giờ không phải mùa đông, chỉ là nước bẩn này có mùi một chút, khiến tôi ngửi thấy có chút buồn nôn.

” Mộc Mai trề môi khi ngửi thấy mùi trên người mình.

“Bên trong phòng nghỉ ngơi của tôi có chỗ tắm rửa, em đi tắm đi.

Một lát nữa chị An sẽ đem quần áo vào cho em sau.


Người phụ nữ này vốn dĩ bị bệnh còn chưa khoẻ hẳn, nếu vì lần này mà bệnh cộng thêm bệnh thì quả là thiệt thòi không đáng.

Mộc Mai nghĩ rằng chị An chắc cũng sắp tới nơi rồi nên gật đầu, vừa định bước vào phòng tắm đã bị Cố Văn giữ lại.

“Sao vậy?” Mộc Mai nghi ngờ hỏi.

“Gọi tôi đi.


“Cố Văn?”
Giây tiếp theo, Mộc Mai bị kéo ngã vào vòng tay của Cố Văn, Mộc Mai sửng sốt, tiếp theo lập tức luống cuống: “Đừng như vậy, người tôi rất bẩn.


“Vừa rồi ở bên ngoài em gọi tôi là gì cơ?”

Mộc Mai nhớ lại cảnh cô gọi Cố Văn là ông xã trước mặt tất cả mọi người, mặt cô lập tức đỏ bừng, xấu hổ cúi đầu: “Vừa rồi là do hoàn cảnh ép buộc.


“Gọi lại một tiếng nữa đi.

” Cố Văn đột nhiên nổi hứng muốn trêu ghẹo cô.

“Hả… Tôi không gọi được.

” Mộc Mai cúi đầu, quả thực là cô không thể nói ra hai chữ đó trước mặt người đàn ông này được.

“Em chắc chứ?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trước khi Mộc Mai kịp nói xong, đôi môi đã bị Cố Văn đặt xuống một nụ hôn, cô ngay lập tức trợn tròn hai mắt, nhịp tim tăng nhanh, toàn thân đông cứng lại.

Hai người không tự chủ mà tiếp tục hôn nhau, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, tự nhiên bị âm thanh này cắt ngang, khuôn mặt của Cố Văn lộ ra một chút khó chịu.

“Mợ chủ, tôi đến đây để đưa quần áo cho mợ.

’ Giọng nói của chị An vang lên.

Mộc Mai không để ý tới bên ngoài, trực tiếp chạy vào phòng tắm, ánh mắt né tránh không dám nhìn thẳng Cố Văn.

Nhìn thấy bộ dạng đáng yêu này của Mộc Mai, Cố Văn bật cười.


Sau đó ngồi xe lăn ra mở cửa và lấy quần áo vào, rồi suy nghĩ một chút: “Hay là chị đem vào cho cô ấy đi, hiện tại đoán chừng cô ấy không thể ngẩng đầu lên trước mặt tôi đâu.


Chị An không hiểu chuyện gì, nhưng khi nhìn thấy quần áo ướt trên người Cố Văn thì ngay lập tức hiểu ra, khoé miệng nở một nụ cười: “Vâng, tôi sẽ đưa quần áo vào cho mợ chủ.


Nét ửng hồng trên má của Mộc Mai vẫn chưa phai đi, phòng tắm lại vang lên tiếng gõ cửa, Mộc Mai giật mình: “Ai…ai đó?”
“Mợ Mai, là tôi, tôi mang quân áo đến cho mợ đây.


Chị An che miệng cười, hình như chị ấy đã hiểu tại sao mợ chủ lại phải thay quần áo, vậy việc mang thai chẳng phải là chuyện gì xa vời nữa.

Mộc Mai hé mở một kẽ nhỏ, lấy quần áo của mình vào: “Cám ơn.

” Rồi nhanh chóng đóng cửa lại.

Sau khi ra ngoài chị An cũng không nói gì thêm, thay vào đó là nở một nụ cười liếc nhìn Cố Văn, Cố Văn cũng không hiểu vì sao chị An lại vui như vậy.




 
Chương 86


“Chị đang cười cái gì đấy?” Cố Văn không nhịn được hỏi.

“Không có gì, nếu như không còn chuyện gì nữa thì tôi về trước đây.

Tôi sẽ hầm một nồi canh gà cho mợ chủ, để buổi tối cô ấy trở về bồi bổ cơ thể”
Nói xong, chị An mỉm cười rời đi.

Nhìn thấy bộ dạng này của chị An, Cố Văn ngơ ra, suy đi nghĩ lại mới phát hiện ra rằng hình như chị An đã hiểu lầm gì đó.

Khóe miệng của Cố Văn từ từ nhếch lên một đường cong, cũng không buồn giải thích.


Gần đến trưa, Cố Văn liếc nhìn Mộc Mai vân đang làm việc ở bên ngoài: “Trưa nay ra ngoài ăn nhé, tôi đã đặt bàn ở nhà hàng Nhật Bản.


Mộc Mai nghe xong thì gật đầu: “Được thôi.


Sau khi Mộc Mai sắp xếp tài liệu xong xuôi thì rời khỏi công ty cùng với Cố Văn, đi xuống nhà hàng Nhật Bản ở tâng dưới.

Không ngờ, vừa bước ra ngoài, lại oan gia ngõ hẹp gặp phải Cố Nam, bên cạnh anh ta còn có thêm Mộc Diệp.

Kể từ lần trước rời khỏi nhà họ Mộc, đã khá lâu rồi cô mới gặp lại Mộc Diệp.

Khi nhìn thấy Cố Văn và Mộc Mai, Mộc Diệp cau mày, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường: “Đúng là oan gia ngõ hẹp, không ngờ tới đây ăn cơm cũng gặp phải hai người.


“Nhà hàng này cũng chẳng phải do cô mở.

” Mộc Mai lại càng khinh thường hơn, cô cũng không muốn nhìn thấy người phụ nữ này.

“Hơ hơ, Mộc Mai, mày lại dám nói chuyện với tao như vậy, mày không biết đã nhận được ân huệ của ai để có được vinh hoa phú quý như ngày hôm nay sao?”
“Phần vinh hoa phú quý này rốt cuộc là ai ép buộc tôi nhận, trong lòng tôi rõ hơn ai hết.



“Mày… không ngờ em gái của em đã trở nên mạnh mồm mạnh miệng như vậy rồi, Cố Nam, phải công nhận rằng em trai của anh quả là một người có thủ đoạn rất khá.

” Mộc Diệp giơ tay ôm lấy cánh tay của Cố Nam, giống như đang tuyên bố chủ quyên.

Mặc dù Cố Văn và Cố Nam đều là con cái của nhà họ Cố, nhưng người có mắt tỉnh tường đều có thể nhìn ra rốt cuộc hiện tại ai mới là người đắc thế.

Trước đây nhìn thấy Mộc Diệp như thế này, Cố Nam cũng sẽ không tức giận chút nào, ngược lại còn gật gù đắc ý.

Nhưng hôm nay, nhìn thấy em trai mình và Mộc Mai ở cạnh nhau, mà Mộc Diệp lại nói như thế, anh ta thực sự cảm thấy có chút mất mặt.

“Được rồi, nếu đã gặp nhau ở đây, chi bằng bốn người chúng ta cùng nhau ăn cơm đi, bữa ăn này coi như tôi mời.


Cố Nam nhìn Cố Văn, sau đó lại liếc nhìn qua Mộc Mai.

Người phụ nữ này đã thay một bộ quần áo sạch sẽ, khác hoàn toàn so với bộ dạng nhếch nhác vừa nấy.

Cố Văn ngẩng đầu lên nhìn Mộc Mai: “Em thấy sao?”
Trên mặt Mộc Mai cong lên một nụ cười: “Anh quyết định là được.



Cố Văn nở một nụ cười hiếm thấy: “Được, vậy thì cùng ăn đi.


Nói xong hai người bước vào nhà hàng trước, còn Mộc Diệp lại cau mày dữ dội, vẻ mặt tràn đầy bất mãn giữ Cố Nam lại: “Anh Nam, sao lại muốn ăn cơm cùng với bọn họ chứ?”
“Có chuyện gì sao?” Cố Nam nhìn Mộc Diệp ở bên cạnh, sao hôm nay người phụ nữ này lại chua ngoa cay nghiệt như vậy nhỉ?
“Anh nói xem, hôm nay vốn dĩ là chúng ta ra ngoài hẹn hò nhưng lại bị bọn họ làm phiền.

” Mộc Diệp bĩu môi bất mãn.

“Chẳng qua chỉ là một bữa cơm, ở đây là công ty, nếu như để nhân viên nhìn thấy anh em bọn anh xích mích thì không biết sẽ có bao nhiêu lời đàm tiếu, không thể vì chuyện này mà làm mất mặt nhà họ Cố được.


Mộc Diệp bị Cố Nam dạy dỗ một trận, cuối cùng cũng chịu ngừng nói Nếu như cô ta còn muốn dựa vào cây lớn để có thể tận hưởng bóng râm, thì không được đắc tội với Cố Nam.




 
Chương 87


Bốn người ngồi trước bàn ăn nhưng không nói một câu nào.

Mộc Mai ở bên cạnh chuẩn bị dụng cụ ăn uống giúp Cố Văn, vô cùng hiền dịu.

Mộc Diệp thì vẫn khinh thường: “Mộc Mai, mày là cô hai của nhà họ Mộc đấy, sao có thể làm những chuyện hầu hạ người khác thế này chứ?”
Nghe thấy Mộc Diệp nói vậy, ba người đều bất mãn, đến Cố Nam luôn chú ý mỗi lời ăn tiếng nói của mình bên ngoài cũng tỏ vẻ không hài lòng, dù sao thì lời nói của con người rất đáng sợ, hôm nay Mộc Diệp nói ra những lời như vậy đúng là không phải phép.

Mộc Mai để bát đũa sang bên cạnh, rồi nhìn sang Mộc Diệp: “Tôi chăm sóc chồng mình là chuyện đương nhiên, chị coi thường Cố Văn vì anh ấy là cậu hai nhà họ Cố sao?”

“Mày!” Mộc Diệp tức giận võ bàn, không ngờ Mộc Mai lại dám nói chuyện với mình như vậy.

Trước đây cô lúc nào cũng sợ hãi rụt rè, hôm nay ỷ vào việc có Cố Văn ở bên cạnh làm chỗ dựa nên mới dám nói chuyện với cô ta kiểu đó.

“Ha ha ha.

” Nhìn Mộc Diệp có vẻ tức giận, Cố Văn bật cười.

“Anh cười cái gì?” Mộc Diệp cau mày.

Cố Văn không thèm để ý đến Mộc Diệp mà nhìn sang Cố Nam: “Anh cả, dù sao Mộc Diệp cũng là vợ chưa cưới của anh, không ngờ mắt nhìn của anh lại càng ngày càng kém, xem trọng một cô gái như vậy.


“Lời đồn thôi mà.

” Cố Nam vừa dứt lời, Mộc Diệp lập tức nhìn anh ta với vẻ không thể tin nổi, người đàn ông này có ý gì? Trước đó còn nói muốn lấy cô ta, sao giờ lại đổi ý trước mặt Cố Văn?”
“Cố Nam?” Mộc Diệp nghỉ ngờ hỏi.


“Ăn cơm đi, anh gọi món cá hồi em thích ăn nhất đấy.

’ Cố Nam không tiếp tục chủ đề đó nữa.

Làm thông gia với nhà họ Mộc là lựa chọn tốt nhất, bây giờ Mộc Đoàn quản lý toàn toàn bộ gia tộc nhà họ Mộc, sau này tài sản đương nhiên cũng sẽ rơi vào tay Mộc Diệp.

Nhưng anh ta cũng không biết tại sao mình lại phủ nhận nữa.

Để Mộc Diệp không nghi ngờ, anh ta chỉ có thể nói sang chuyện khác.

Mộc Diệp muốn hỏi Cố Nam rốt cuộc là chuyện gì? Nhưng thấy anh ta vân đối xử dịu dàng với mình như trước thì cũng không lo lắng nữa.

Cố Văn cúi đầu cười châm chọc, đúng là ngu ngốc.

Mộc Mai nhìn người đàn ông bên cạnh: “Có lạnh không? Gó muốn tôi lấy chăn cho anh không?”
Mộc Mai biết hai chân của Cố Văn không có cảm giác nên có rất nhiều chuyện không thể tự làm được, cô làm vợ thì đương nhiên phải suy nghĩ mọi việc cho anh.


“Không cần, ăn đi!” Nhân viên phục vụ đã mang gần hết đồ ăn lên rồi.

Mộc Mai động đũa đầu tiên, gắp đồ ăn để vào bát của Cố Văn.

“Trước đây tôi đã tới nhà hàng này ăn rồi, mùi vị rất được.

Anh cũng nếm thử đi!”
Hai người tôi một câu, anh một câu, nói mấy câu rất bình thường nhưng lại có vẻ ấm áp vô cùng.

Mộc Diệp không nhịn được cảm thấy đố kị, nhìn sang Cố Nam ở bên cạnh: “Cố Nam, có thể gắp đồ ăn cho em không?”
Cố Nam có vẻ cũng bị cảnh tượng trước mắt k ích thích, không ngờ đúng lúc này Mộc Diệp lại tự đưa mình lên họng súng.




 
Chương 88


“Đồ ăn ở ngay trước mặt em đấy, tự gắp đi.


Mộc Diệp không thể làm gì khác hơn là lúng túng gắp món mình thích vào bát, thấy hai người Mộc Mai và Cố Văn chăm sóc lẫn nhau, trong lòng vô cùng tức giận.

Mộc Mai và Cố Văn nhìn ra tâm trạng hai người họ không tốt, ăn cơm xong thì rời khỏi trước.


Bình thường, món Mộc Diệp thích ăn nhất là cá hồi, thế mà hôm nay ăn vào lại chẳng có mùi vị gì cả.

Mấy ngày nay cô ta cảm thấy Cố Nam không quan tâm mình như trước kia nữa, chẳng lẽ là Cố Nam thay lòng?
Nếu như vậy thật, chẳng lẽ cơ hội bước vào nhà họ Cố không còn nữa sao?
Nghĩ tới đây, Mộc Diệp đột nhiên dùng sức, đôi đũa trong tay rơi xuống đất, Cố Nam lập tức ngẩng đầu, có vẻ không vui: “Sao thế? Sao đang ăn lại rơi đũa?”
Mộc Diệp lập tức lấy lại tinh thần, vẻ mặt lúng túng, những lại cố gắng kìm nén tâm trạng của mình, nói: ‘Em có chút việc nên đi trước đây.


“Em định làm gì?” Cố Nam hỏi.

“Không liên quan đến anh.

” Mộc Diệp không phải kẻ ngu, nếu bây giờ còn tiếp tục dây dưa thì chắc chắn sẽ khiến người đàn ông này khinh thường cô ta.

Mộc Diệp muốn cho anh ta biết, cả Hà Thành này, chỉ có mình cô ta mới xứng với anh.


Sau khi Mộc Diệp rời đi, Cố Nam cảm giác vô cùng tức giận, hất tất cả đồ trên bàn xuống đất: ‘Dám tỏ thái độ trước mặt tao, đúng là đồ không biết sống chết!”
Sau khi tỉnh táo lại, Cố Nam ngồi trên ghế, suy nghĩ: “Nếu mất đi sự chống đỡ của nhà họ Mộc thì chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn cũng không tìm được ai khác có thể giúp đỡ gia tộc mình.

Cố Nam cố nén sự tức giận trong lòng, gọi điện thoại cho thư kí: ‘Chuẩn bị cho tôi một bó hoa hồng, rồi chuẩn bị thêm một món quà tinh xảo, đưa đến phòng làm việc của tôi muộn một chút.


“Vâng!” Đối phương đáp.

Mộc Diệp về đến nhà, tức giận ném | túi xách của mình lên ghế sô pha.

Hai người Mộc Sĩ và Tô Ngọc Vân đang ngồi trên sô pha uống trà chiều, thấy con gái tức giận như vậy thì dò hỏi: “Sao vậy? Ai khiến con gái bảo bối của ba mẹ tức giận thế?”
“Còn không phải con nhỏ Mộc Mai đáng chết kia sao, nếu không phải tại cô ta thì sao hôm nay Cố Nam lại lạnh nhạt với con vậy chứ?”
Cho dù thế nào, Mộc Mai vào nhà họ Cố, Cố Văn và Cố Nam lại là hai anh em, khó tránh được việc Cố Nam sẽ nghe được mấy lời đồn, khiến anh có chút khoảng cách với cô ta.

Mộc Sĩ cau mày: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”
Tuy ông ta cũng không thích Mộc Mai, nhưng cũng khá hiểu tính cách của con bé này.


Cô chỉ mong nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, hơn nữa mẹ cô còn đang hôn mê trong bệnh viện, sao dám tùy tiện đắc tội với nhà họ Mộc cơ chứ.

“Ba mẹ cho rằng cô ta vấn là Mộc Mai mặc người chém giết trước kia sao? Bây giờ cô ta gả cho Cố Văn rồi, ỷ rằng có nhà họ Cố làm chỗ dựa nên có coi chị họ như con ra gì đâu.


Sau đó, Mộc Diệp ngồi cạnh Mộc Sĩ, bất mãn nói: ‘Ba, ba phải làm chủ cho con đấy, nhất định phải gọi cô ta về, dạy cho cô ta một bài học.


Mộc Sĩ cau mày, ông ta biết con gái mình và Mộc Mai có khúc mắc, nhưng không ngờ bây giờ Mộc Mai lại dám làm những chuyện khích bác ly gián thế này.

Không đợi Mộc Sĩ nói gì, Tô Ngọc Vân đã lồng lộn lên: “Con nói gì? Nó dám không coi con ra gì?”


 
Chương 89


Chương 89
“Đúng vậy, mẹ, mẹ nhất định phải làm chủ cho con, lát nữa mẹ gọi cô ta về rồi hỏi đi, xem có phải là hôm nay cô †a cố ý châm chọc con không?”
Người phụ nữ kia tưởng mình là phượng hoàng thật sao? Cô ta chỉ là một con gà rừng thôi.

“Hai người đừng làm loạn nữa, con tưởng bây giờ nó còn là người của nhà họ Mộc chúng ta à? Nếu dạy dỗ Mộc Mai thì sẽ chỉ khiến hai nhà Gố – Mộc càng kết thù thôi, vì một Mộc Mai nho nhỏ, như vậy không đáng.



Mộc Sĩ coi trọng lợi ích của hai nhà Cố – Mộc hơn nhiều.

Mộc Diệp không tha: “Ba, ba nỡ nhìn con bị bắt nạt vậy sao, ba không nhìn thấy thái độ của Cố Nam với con đâu, nhất định là vì Mộc Mai, ba phải làm chủ cho con.


“Mộc Sĩ, rốt cuộc ông là ba của Mộc Mai hay là ba của Mộc Diệp? Bây giờ nó dám không coi Mộc Diệp ra gì, sau này sẽ còn thế nào nữa? Ông đừng quên nó đã gả vào nhà họ Cố thế nào!”
“Đã nói vậy thì bà cũng đừng quên, lúc đầu là vì Mộc Diệp không muốn gả cho Cố Văn nên mới bắt Mộc Mai gả cho cậu ta thay mình, nếu cứ tiếp tục truy hỏi chuyện này, chỉ sợ sẽ khiến nhà họ Cố và nhà chúng ta có ngăn cách.


Mộc Sĩ nói xong thì trâm tư suy nghĩ, chuyện này vô cùng khó giải quyết, nếu ra tay từ Mộc Mai, chỉ sợ sẽ khiến những người đó biết sự thật Mộc Mai gả thay, còn nếu ra tay từ Cố Văn, thì giờ họ vấn chưa có năng lực đó.

“Ông vẫn sợ Cố Văn đúng không?”
Tô Ngọc Vân thấy Mộc Sĩ do dự như vậy thì vô cùng bất mãn, người làm ba chẳng lẽ không nên ra mặt giúp con gái mình ư?

“Đúng là lòng dạ đàn bà, bà thì biết cái gì? Tuy bây giờ Cố Văn không có thực quyền, nhưng năm năm trước cậu ta là tổng giám đốc quản lý cả tập đoàn nhà họ Gố, bà cho rằng bây giờ thực lực của cậu ta sẽ yếu đi sao?”
Mấy năm nay Cố Văn vẫn xây dựng thế lực của mình, địa vị ở trong công ty không thể lay chuyển được.

“Vậy ông cũng không thể nhìn con gái mình bị bắt nạt như vậy được, nếu ông không ra mặt cho con bé thì tôi sẽ đích thân đi hỏi Mộc Mai xem có chuyện gì.


“Có thể đừng làm loạn thêm nữa không? Bây giờ vấn đề cần giải quyết là tại sao đột nhiên Cố Nam lại lạnh nhạt với con gái chúng ta.


“Bây giờ đã là lúc nào rồi mà ông còn bận tâm đến lợi ích của hai nhà?
Rốt cuộc là con gái quan trọng hơn hay là lợi ích quan trọng hơn?”
Tô Ngọc Vân cực kì bất mãn, năm đó bà ta cũng vì lợi ích của gia tộc nên mới lấy người đàn ông này, bà ta không muốn con gái cũng đi theo vết xe đổ đó.

“Hạnh phúc của con gái bà được xây dựng trên cơ sở là lợi ích của nhà họ Mộc chúng ta đấy, nếu không có cái gì, chỉ dựa vào cái mặt nó thì có thể đứng vững được trong gia tộc nào?”

Mộc Sĩ nói xong thì tức giận hất tay.

Một giây sau, tiếng cửa lớn vang lên, quản gia đi mở cửa, không ngờ lại là Cố Nam.

“Ông chủ bà chủ, cậu cả nhà họ Cố ấn đến.

Mấy người còn đang sầu não, không ngờ vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến rồi: ‘Mau mời vào!”
Thấy Cố Nam một tay cầm hoa hồng, một tay cầm hộp quà, Mộc Sĩ cũng biết cần làm gì rồi.




 
Chương 90


Chương 90
“Cháu ngoan, dạo này không thấy cháu tới nhà chơi, là do công việc bận rộn quá sao?” Mộc Sĩ nói xong liền quay sang nháy mắt ra hiệu cho Mộc Diệp.

Mộc Diệp không muốn để ý tới Cố Nam, Gố Nam thấy cô ta như vậy liền nhíu mày.

Nhưng anh ta nhanh chóng kìm nén cảm xúc của mình xuống, đi tới cạnh Mộc Diệp: ‘Anh biết hôm nay là anh không đúng, đừng giận anh nữa, không phải anh đã đến xin lỗi em rồi ư?”
“Anh còn biết chọc em giận đấy, Mộc Mai kia là thứ gì chứ, sao anh lại vì cô ta mà để em đau lòng?” Mộc Diệp cực kì bất mãn.

“Mộc Mai lấy em trai anh, cho dù không để ý tới Mộc Mai thì anh cũng phải để ý đến mặt mũi của em trai anh mà”
Cho dù Cố Nam không thích Cố Văn, nhưng cũng biết trong tay Cố Nam năm rất nhiều bí mật thương nghiệp của nhà họ Cố.


Nếu anh ta giải quyết Cố Văn thì tập đoàn nhà họ Cố cũng sẽ phải gánh chịu tổn thất rất lớn.

Anh ta chỉ có thể cướp đi quyền lợi của Cố Văn từng chút một thôi.

“Xem ra mọi chuyện đều chỉ là hiểu lầm, Mộc Diệp, con dừng giận dõi nữa, phải lấy đại cục làm trọng.

” Tuy Mộc Sĩ yêu thương con gái, nhưng lợi ích vẫn là thứ quan trọng nhất trong mắt ông ta.

Cố Nam cười cười, đưa bó hoa hồng cho Mộc Diệp: ‘Được rồi, Diệp à, đừng giận anh nữa, sau này anh sẽ không để ý đến cô ta nữa.


“Thật không?” Mộc Diệp nửa tin nửa ngờ nhìn Cố Nam.

“Nếu không phải để ý đến mặt mũi của em trai, sao anh lại phải để ý đến cô ta chứ?” Cố Nam biết bây giờ phải ổn định cảm xúc của Mộc Diệp trước.

Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mặc dù bây giờ nhà họ Cố có vẻ rạng rỡ, nhưng thật ra đang giấu diếm rất nhiều nguy cơ, nhất định phải tìm được một thứ để bù đắp cho gia tộc mới được.

Nhìn khắp Hà Thành, chỉ có nhà họ Mộc mới làm được thôi.


Mộc Diệp nghe thấy Cố Nam nói vậy, lập tức tươi cười nhào vào trong lòng người đàn ông ấy: “Em cũng biết là anh quan tâm em mà.


“Được rồi, giờ hai đứa cũng đã làm hòa rồi, đừng cãi nhau nữa.

Cố Nam à, không phải chú nói cháu đâu, sau này những chuyện như vậy vẫn phải cẩn thận thì tốt hơn.

Nếu để người toan tính trông thấy, khó tránh sẽ làm ảnh hưởng đến lợi ích của hai dòng họ chúng ta.


“Chú nói đúng, sau này cháu chắc chắn sẽ không để loại chuyện như vậy xảy ra nữa.


Sau đó Cố Nam lại đi về bên cạnh Mộc Diệp: “Diệp, ba mẹ anh bảo tối nay anh đưa em về ăn cơm, không biết em có thời gian không.


“Sao có thể không có thời gian được chứ? Nhanh đi đi.


Chẳng đợi Mộc Diệp đáp lời, Mộc Sĩ đã lên tiếng quyết định thay Mộc Diệp.


Thấy thái độ của Mộc Sĩ, trong lòng Cố Nam cũng hiểu rõ, anh ta biết gần đây kinh tế của nhà họ Mộc gặp chút khủng hoảng nên nhất định sẽ sống chết ôm chặt đùi của nhà họ Cố.

“Vậy thì làm phiền rồi” Mộc Diệp nở nụ cười có phần thẹn thùng.

Vậy là Cố Nam lại đưa Mộc Diệp quay về nhà cũ của nhà họ Cố.

Mộc Diệp vừa đi khỏi, Tô Ngọc Vân đã gọi điện thoại cho Mộc Mai: ‘Mộc Mai, tao có chuyện tìm mày, giờ mày về nhà một chuyến đi.


Mộc Mai đang trong giờ làm, cô cố nén xuống sự bất mãn trong lòng mình: “Giờ tôi đang làm việc, không có thời gian, đợi thêm một lúc nữa đi.


“Mộc Mai, mày đừng quên mạng của mẹ mày vẫn còn đang nằm trong †ay tao, nếu mày không về thì mày biết hậu quả rồi đấy.

” Tô Ngọc Vân uy hiếp.




 
Chương 91


Chương 91
“Tô Ngọc Vân, bà còn biết liêm sỉ không hả, bà còn dám uy hiếp tôi thêm câu nào, tôi sẽ lấy mạng bà trước.

” Mộc Mai giận giữ quát.

“Vậy thì phải xem xem ai trong chúng ta ra tay nhanh hơn rồi.



Mộc Sĩ nghe thấy lời của Tô Ngọc Vân, trên mặt lộ ra một vẻ không vừa ý: “Đã nói với bà rồi, đừng có đi làm phiền Mộc Mai nữa.


“Đã làm sao? Nó bắt nạt con gái của chúng ta, chẳng lẽ người làm thím như tôi lại không thể dạy dỗ nó mấy lời à?”
Sau khi cúp điện thoại, Mộc Mai ném văng chiếc máy xuống đất, Cố Văn đang ở trong làm việc nghe thấy tiếng động thì đẩy xe lăn ra ngoài.

“Sao thế?” Cố Văn dịu dàng hỏi.

“Không có gì.

’ Mộc Mai không muốn để Cố Văn biết được chuyện này, hiện giờ anh đã quá bận rồi.

Cố Văn đi đến bên cạnh Mộc Mai, nhặt điện thoại di động lên đặt xuống bàn: “Đừng quên tôi là chồng em đấy.


“Tồỏ Ngọc Vân bảo tôi trở về nhà họ Mộc, bà ta bảo có chuyện muốn tìm tôi nhưng tôi không muốn về.


Có điều bà ta lại đang nắm giữ tính mạng của mẹ tôi, lợi dụng điểm yếu để uy hiếp người khác.

” Mộc Mai nhăn nhó.

Tuy nhiên loại chuyện như vậy vốn chẳng là gì trong mắt Cố Văn: “Đừng lo, tôi sẽ cùng trở về với em.


“Nhưng mà…” Mộc Mai có phần do dự, chút chuyện nhỏ như vậy còn phải làm phiền Cố Văn thì sau này làm cô có thể chống đỡ một mình được đây?
“Chẳng lẽ em đã quên những lời khi trước tôi đã nói với em rồi hay sao? Em đừng quên, nhà họ Mộc không chỉ có mỗi mình Mộc Sĩ và Tô Ngọc Vân thôi đâu.

” Cố Văn lên tiếng nhắc nhở.

Nghe anh nói như vậy, dường như Mộc Mai đã hiểu được lời của anh: “Ý của anh là bảo ông nội cùng về à?”
“Nhà họ Mộc hiện giờ vẫn do Mộc Đoàn định đoạt, sao Mộc Sĩ và Tô Ngọc Vân có thể vượt mặt Mộc Đoàn mà ra †ay với em chứ?”
Sau khi nghe xong, Mộc Mai vốn còn đang đau lòng đã lập tức bình tĩnh trở lại: ‘Nếu đã vậy rồi thì tôi sẽ gọi điện thoại cho ông nội, bảo ông tối nay cùng MC: Lúc hai người đến được biệt thự nhà họ Mộc, quản gia trông thấy Cố Văn và Mộc Mai thì không dám ngó lơ, mở cửa ra ngay.


Tô Ngọc Vân nhìn thấy hai người Cố Văn và Mộc Mai cùng quay về với nhau thì lập tức không vui.

“Mộc Mai, mày nghĩ mày quay về thì cả nhà tao sẽ ức hiếp mày à mà dẫn theo Cố Văn về cùng?” Giọng điệu Tô Ngọc Vân chua ngoa cay nghiệt, nhìn Cố Văn cùng với đôi chân của anh, trên mặt lộ ra vẻ bực mình.

Mộc Mai không hề để ý đến người đàn bà này, cô đẩy Cố Văn đến bên cạnh sô pha, lấy quả táo trên bàn, bắt đầu gọt.

“Mộc Mai, tao nói chuyện với mày, không lẽ mày không nghe thấy hả? Đây là thái độ của mày khi nói chuyện với người lớn à?”
“Lời này của thím nói sai rồi, lúc nấy tôi đâu có nói chuyện với bà, sao lại có thái độ không tốt được chứ?”
Mộc Mai cũng không muốn tiếp tục nhẫn nại nữa mà cãi vã với Tô Ngọc Vân.

Cô không muốn chịu sự uy hiếp, cưỡ ng bức của người đàn bà này nữa.




 
Chương 92


Chương 92
“Mày!” Nói rồi, Tô Ngọc Vân giơ cánh tay lên định đánh, Cố Văn nhanh như chớp giành lấy con dao gọt trái cây trong tay Mộc Mai, đâm một phát xuống chiếc bàn gõ lim.

Tô Ngọc Vân bị nhát dao đó dọa một phát, đứng ngây người tại chỗ: “Cậu… Cậu muốn làm gì?”
“Tôi đang muốn xem thử bà định làm gì với Mộc Mai.” Cố Văn nhìn Tô Ngọc Vân với ánh mắt khiếp sợ ghê người.

Tô Ngọc Vân bị Cố Văn dọa đến mặt mày tái mét.
“Các người đang làm cái gì đó?”
Mộc Đoàn tan làm nhanh chóng quay về, nhìn thấy tình cảnh này thì lên tiếng trách mắng.
Trên mặt Tô Ngọc Vân thoáng qua một tia hoảng loạn, đi đến trước mặt Mộc Đoàn, kiện cáo trước: “Ba, ba nhất định phải làm chủ cho con.

Con bé Mộc Mai này chẳng xem con ra gì cả, còn Cố Văn nữa, dám lấy dao gọt trái cây nhà chúng ta muốn giết con, đây là gia giáo của nhà họ Cố sao?”
“Mộc Mai và Cố Văn không phải là người tự nhiên gây sự, nhất định là cô nói năng gây hấn trước, hai đứa nó mới như vậy.”
Mộc Đoàn nhíu chặt mày, năm đó nếu không phải vì quan hệ lợi ích thì sao ông ấy có thể để người đàn bà này bước vào nhà họ Mộc chứ.
“Ba…”
“Về phòng của cô đi.”
Tô Ngọc Vân tức giận đùng đùng rời khỏi phòng khách.
“Hôm nay cháu gọi điện thoại cho ông là vì chuyện này sao?” Mộc Đoàn nhìn qua Mộc Mai đang đứng ở bên cạnh.

Mộc Mai lắc lắc đầu, đi đến bên cạnh Mộc Đoàn: “Ông nội, ông hiểu lầm rồi.

Hôm nay cháu qua đây là để thăm ông, không ngờ vừa bước vào nhà thì thím đã bắt đầu ra quân hỏi tội.”
Mộc Đoàn nhìn qua Cố Văn ở bên đang ăn trái cây: “Những gì con bé nói là thật sao?”
“Đúng là như vậy, cháu cũng nhắc nhở ông một chút.

Cô con dâu này của ông không phải là nhân vật dễ động vào Air?”
Cố Văn giả vờ tươi cười, hình như đúng là chỉ muốn nhắc nhở Mộc Đoàn.
“Cảm ơn đã nhắc nhở.” Trong lòng Mộc Đoàn tự có kết luận.
“Ông Mộc, theo cháu được biết thì chuyện hôm nay là vì cháu gái lớn của ông chịu uất ức ở chỗ anh trai cháu, cho nên con dâu ông đã đổ hết tội lỗi lên đầu vợ cháu, như vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”
Cố Văn dùng mũi để nghĩ thì cũng biết tại sao hôm nay Tô Ngọc Vân lại làm như vậy.
“Cháu có ý gì?” Vẻ mặt Mộc Đoàn hoàn toàn không hiểu.

Cố Văn lại nở nụ cười chế nhạo: “Cháu nghĩ những gì cháu nói đã rất rõ ràng rồi.”
“Mai, cháu qua đây.” Mộc Đoàn trầm tĩnh hồi lâu, sau đó nhìn Mộc Mai.
Chuyện như thế này, ông buộc phải giải quyết cho cô.
Mấy năm nay, quả thực Mộc Mai đã chịu rất nhiều uất ức, nhưng ông là chủ nhà họ Mộc, không thể không quan tâm đến đại cuộc được.
“Rốt cuộc vì sao thím cháu lại đối xử với cháu như vậy?” Mộc Đoàn hỏi.
Mộc Mai nhìn Cố Văn một cái, sau đó cúi đầu xuống, ánh mắt thoáng qua vẻ ủ rủ: “Ông nội, lúc đầu là thím nghĩ rằng cháu ăn trộm đồ nên mới đuổi cháu ra ngoài.

Lúc đó cháu không có giải thích, lại không nghĩ rằng mấy năm nay thím càng ngày càng quá đáng…


 
Chương 93


Chương 93
Ông nội, cháu biết bản thân mình vô dụng, không xứng là cháu gái của ông, nhưng bây giờ cháu cũng lớn rồi, tại sao còn phải chịu uất ức hết lần này đến lần khác?”
Nói xong, nước mắt Mộc Mai trào ra, trông rất đáng thương.
Cố Văn ngồi ở bên che miệng cười, người phụ nữ này diễn xuất cũng không tệ.
Nghe Mộc Mai nói như vậy, Mộc Đoàn càng thêm tức giận.


Năm đó ông ấy nhắm một mắt mở một mắt đã đành rồi, không ngờ người đàn bà này ngày càng táo tợn, hoàn toàn không xem ông ấy ra gì.
Nếu như cứ mặc cho bà ta tiếp tục như vậy, e là tương lai ngay cả ông già này, bà ta cũng không nhận nữa.
“Cháu yên tâm, ông nhất định sẽ đòi lại công bằng cho cháu.”
Mộc Đoàn nói xong thì gọi Tô Ngọc Vân ra.

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Vẻ mặt Tô Ngọc Vân bất mãn, lúc nhìn Mộc Mai thì trong ánh mắt tràn đầy sự oán hận.
“Hôm nay trước mặt ông, hai người giải quyết chuyện này đi.” Mộc Đoàn ngồi xuống sô pha.
Tô Ngọc Vân nhìn Mộc Mai với ánh mắt lạnh lùng, sau đó nói với âm thanh chỉ có hai người nghe thấy được, từ từ mở lời: “Mộc Mai, nếu như mày không muốn mẹ mày chết trong bệnh viện, thì mày biết nên nói thế nào rồi đấy.”
“Thím, đã đến lúc này rồi, tại sao thím còn lấy mẹ con ra uy hiếp con chứ?”
Mộc Mai nói xong thì cúi đầu xuống, từ từ đi đến bên cạnh Mộc Đoàn: “Ông nội, nếu như mọi người cảm thấy mẹ con phiền toái, thì cứ rút ống thở của bà ấy là được rồi.


Cháu nghĩ mẹ cháu cũng không muốn nhìn thấy cháu bị uy hiếp cả đời như thế này đâu.”
Nói rồi, Mộc Mai lại khóc, nước mắt theo gò má từ từ chảy xuống.
Tô Ngọc Vân thì hoảng loạn lắc đầu phủ nhận: “Không, con không có nói như vậy.

Ba, ba phải tin con.”
Mộc Sĩ đang xử lý công việc trong phòng sách thì nghe âm thanh dưới lầu, ông ta bỏ công việc của mình, chạy xuống.
Không ngờ lại thấy Mộc Mai với Cố Văn đều ở đây, mà vợ của mình thì đang khổ sở van xin ba của mình.
Mộc Sĩ nhíu chặt mày, rõ ràng ông †a đã nhắc nhở Tô Ngọc Vân, bảo bà ta đừng có đi chọc giận Mộc Mai với Cố Văn.

Nhưng bà ta không chịu nghe, nên hôm nay mới làm ồn đến ông già luôn rồi.

E là những ngày tháng sau này không dễ sống nữa.

“Ba, xảy ra chuyện gì vậy?” Mộc Sĩ hỏi Mộc Đoàn.
Mộc Đoàn không nhìn thẳng vào Mộc Sĩ, khuôn mặt vẫn nghiêm túc như cũ: “Xảy ra chuyện gì, ba tin lòng con biết rõ.

Cô ta là vợ của con, làm chuyện gì không lẽ không bàn bạc với con sao?”
Mộc Sĩ nhìn thấy nước mắt còn chưa khô trên mặt Mộc Mai, cô cúi đầu khẽ thút thít, chắc lại chịu uất ức rồi.
Sau đó ông ta lại nhìn sang Cố Văn, trên mặt người đàn ông này lại không có bất cứ biểu cảm nào, nhìn gia đình bọn họ như đang xem một vở kịch.
Mộc Sĩ lạnh lùng liếc Tô Ngọc Vân một cái, trong ánh mắt chứa đựng sự cảnh cáo.
Sau đó ông ta nhìn về phía Mộc Đoàn: “Ba, ba không cần thiết phải tức giận với Tô Ngọc Vân, cô ấy làm như vậy cũng là vì Mộc Diệp thôi.”
Nghe nhắc đến Mộc Diệp và Cố Nam, mặt Mộc Đoàn hiện lên vẻ buông lỏng, không có chuyện gì quan trọng hơn quan hệ thông gia hai nhà: “Chuyện này có liên quan gì đến Mộc Diệp với Cố Nam? Mộc Mai đã gả cho Cố Văn rồi, sao có thể liên quan đến chuyện của Mộc Diệp được?” Mộc Đoàn vừa nói vừa nhìn Mộc Mai đang lau nước mắt, không biết đang nghĩ gì.


 
Chương 94


“Ba, con nhỏ này ỷ vào chuyện đi làm ở công ty nhà họ Cố, suốt này nói xấu Mộc Diệp với Cố Nam.

Hôm nay Mộc Diệp và Cố Nam cãi nhau cũng vì nó, vậy nên hôm nay con mới gọi nó về.


Tô Ngọc Vân thấy mặt bố chồng thả lỏng thì biết cơ hội của mình đã tới.

Nghe Tô Ngọc Vân nói vậy, Mộc Mai khóc to hơn, vẻ mặt càng tủi thân uất ức: “Muốn gán tội cho người khác thì thiếu gì lý do? Mặc dù cháu làm việc ở công ty nhà họ Cố, nhưng không hề gặp được Cố Nam, hơn nữa cháu là thư ký của Cố Văn, sao lại chạy đến chỗ Cố Nam nói linh tỉnh về chị được?”

“Mày không có? Vậy bình thường quan hệ giữa con gái tao và Cố Nam rất tốt, tại sao lại đột nhiên cãi nhau? Mày đừng tưởng tao không biết trong đầu mày đang nghĩ cái gì, có phải mày muốn vào công ty nhà họ Gố, sau đó đi quyến rũ Cố Nam không?”
“Bà Mộc nói nghiêm trọng quá rồi.


Mặt Cố Văn hiện lên vẻ không vui, gương mặt cực kì lạnh lùng: “Hình như con dao vừa rồi biến mất khỏi trí nhớ của bà rồi phải không?”
hỊOI 6 “Chuyện không có chứng cứ thì đừng có nói mò, Mộc Mai là cháu gái tôi, nó không thể làm ra những chuyện như vậy được, huống hồ nó đã gả cho Cố Văn rồi, càng không thể để ý tới những chuyện đó được.

” Mộc Đoàn dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Chuyện này cô tận mắt thấy sao?”
Nếu không có chứng cứ thì không thể hiểu lầm Mộc Mai được, tuy cô chỉ gả cho một Mộc Văn đã thất thế, nhưng Cố Văn cũng nắm trong tay thực quyên của chính mình.

“Con… Tuy con không nhìn thấy, nhưng nó chính là loại người đi đâm chọc khiến người khác bất hòa đấy.


Tô Ngọc Vân lo lắng, mặc dù bà ta không nhìn thấy, nhưng chắc chăn là như vậy, Mộc Diệp đã nói với bà ta như thế, không thể sai được.

“Ha ha, nực cười, vợ của tôi, chẳng lẽ tôi lại để cô ấy ở riêng với anh trai tôi à? Bà có muốn biết tại sao hai người đó lại cãi nhau không?” Cố Văn ngồi xe lăn, đi tới trước mặt Mộc Đoàn.



“Ông nội, xem ra nhà họ Mộc không có chỗ cho cháu và vợ cháu, bậy sau này cũng không cần gọi hai người bọn cháu về nữa.

” Vẻ mặt Cố Văn rất không vui, quay đầu hỏi Mộc Mai: “Sau này em có về lại cái nhà này nữa không?”
Mộc Mai ngẩng đầu nhìn thoáng qua Mộc Đoàn, trên mặt vẫn còn vương nước mắt, có vẻ điềm đạm đáng yêu: “Cháu xin lỗi ông nội, sau này cháu không thể ăn cơm với ông nữa rồi, chuyện ồn ào hôm nay đúng là có chút không thoải mái, cháu xin lỗi ông.

Nhưng sau này cháu không muốn về đây nữa, dù sao thì phải chịu những tội lỗi vô căn cứ, cháu rất khó chịu.


Mộc Mai khóc sướt mướt, nhưng thái độ rất dứt khoát.

“Mai, có chuyện gì thì nói rõ ràng, dù sao nhà họ Mộc cũng là nhà mẹ đẻ của cháu.

” Mộc Sĩ thấy vậy liền nhẹ giọng, nếu vì vậy mà làm ba xích mích với cả nhà họ thì cái được không bù nổi cái mất.

Cố Nam nhìn sắc mặt của mấy người nhà này, trong lòng chế nhạo, đúng là biết diễn trò.

Vì lợi ích của gia tộc, sắc mặt thay đổi nhanh thật đấy.


Cố Văn không muốn tốn thời gian nói nhảm với mấy người nhà này, liên kéo Mộc Mai ra cửa lớn.

Vừa mở cửa ra, phía sau liền truyền đến giọng nói của Mộc Đoàn: “Mai, tuần này là sinh nhật của ông, cháu đưa Gố Văn về sớm một chút nhé.


“Ông nội, cháu…”
“Đừng để ý đến mấy chuyện đó, ông nói cháu có thể về thì là có thể về, đây là nhà cháu, là nhà mẹ đẻ của cháu.

Ông nội sẽ ở nhà chờ cháu.

” Mộc Đoàn nói xong, Cố Văn liền véo nhè vào lòng bàn tay Mộc Mai, Mộc Mai liền gật đầu: “Dạ ông nội, chủ nhật chúng cháu sẽ lại đến thăm ông, nhất định sẽ chuẩn bị cho ông một món quà thật lớn.

”.


 
Chương 95


Nói xong, hai người ra khỏi nhà họ Mộc.
Mộc Đoàn ngồi trên ghế sô pha, mặt đen sì, quay đầu nói với Mộc Sĩ: “Nói với vợ con, không có chứng cứ thì đừng đổ tội lên đầu ngươi khác, làm việc phải chú ý chứng cứ.”
“Ba, chẳng lẽ ba muốn để Mộc Mai trở về nhà họ Mộc sao?” Tô Ngọc Vân hỏi lại, giờ chỉ còn ba người nhà họ, bà ta không cần ngụy trang nữa.
Mộc Đoàn ngước mất nhìn thoáng qua người đàn bà ngu xuẩn này: “Sau này cô muốn dạy bảo Mộc Mai thì đừng có làm trước mặt Cố Văn.


Thân phân của Cố Văn thế nào, chẳng lẽ cô không rõ? Dù hai người đó không có tình cảm thì Mộc Mai cũng là người phụ nữ của Cố Văn, nếu bắt nạt con bé ở trước mặt cậu ta thì chính là đối nghịch với toàn bộ nhà họ Cố đấy, ngu xuẩn.”
Trong khoảng thời gian này, Mộc Đoàn có thể cảm nhận được rõ ràng sự thay đổi của Mộc Mai, hình như cô muốn bước chân vào nhà họ Mộc một lần nữa.

Mặc dù không biết cô có ý đồ gì, nhưng có thể đặt cô vào trong tầm mắt của mình để trông chừng sẽ an tâm hơn nhiều.
“Nói với Mộc Diệp và Cố Nam, sau này đừng tìm Mộc Mai gây phiền phức nữa, hai người họ không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu.” Mộc Đoàn cảm nhận được khí thế mạnh mẽ trên người Cố Văn, cho dù hai chân anh tàn phế nhưng cũng không thể che giấu được khí chất vương gả trên người mình.
So ra thì khí thế của Cố Nam có vẻ yếu hơn.

Ông ta không biết cuối cùng ai mới là người thắng, nhưng nếu có thể để cả hai đứa cháu gái gả vào nhà họ Cố thì dù sau này ai ngồi lên vị trí chủ gia tộc, nhà họ Mộc của ông ta cũng chỉ có lợi mà không có hại.
Vậy nên, ông ta sẽ đối xử tốt với con bé Mộc Mai kia hơn một chút.

Thời gian trôi rất nhanh, chớp mắt đã đến chủ nhật.
Nhà họ Mộc đã chật kín người, ngày mừng thọ của ông Mộc, tất cả những người quyền thế đều rất nể mặt.
Mộc Sĩ và Tô Ngọc Vân hai người đứng ở cửa chào các vị khách quý, xem xem những người này mang theo những quà gì.
Hay là có thể may mắn hợp tác được với những nhân vật tai to mặt lớn trên thương trường này.
Mộc Mai nhìn xe cộ qua lại trước mặt, hầu hết những người đến đây đều là để lấy lòng nhà họ Mộc.

Hi vọng công ty của mình có thể nhận được sự che chở của nhà họ Mộc.

Cố Văn quay đầu lại, thấy Mộc Mai đang nhìn chằm chằm vào những người đó, khuôn mặt của anh lộ ra vẻ tươi cười: “Khi em nhìn thấy những người này, trong lòng đang nghĩ gì thế?”
“Một lũ xu nịnh.”

“Thế giới chính là như vậy.

Mọi người đều muốn trở nên mạnh hơn.” Cố Văn những năm gần đây không ít lần cảm nhận được sự nịnh bợ như vậy, đặc biệt là để anh ta từ tổng giám đốc rơi xuống tình trạng như thế này, e rằng anh sớm đã nhìn được lòng người dễ thay đổi rồi.
“Tôi e rằng bữa tiệc hôm nay không đơn giản như vậy, em hãy chuẩn bị cho tốt đi.” Nếu đã đến đây rồi, thì không nên sợ gặp phiền phức nữa.
Mộc Mai mặc một bộ váy dạ hội lộng lẫy đẩy Cố Văn mặc trên người bộ đồ tây vào trong nhà họ Mộc.
Mộc Sĩ và Tô Ngọc Vân, khi cả hai người nhìn thấy Cố Văn và Mộc Mai, khuôn mặt vui vẻ vốn có của Tô Ngọc Vân ngay lập tức lộ ra vẻ khinh thường: “Hai người còn thực sự đến đây rồi sao?
Mộc Mai nhìn bộ dạng của cô đi, bộ lễ phục này cũng là đi thuê về sao? Vậy cô phải cẩn thận đấy nhé, đừng để làm bẩn rồi thì không trả hàng được đâu.”.


 
Chương 96


Mộc Mai mỉm cười nắm lấy tay Cố Văn: “Thím à, thím chẳng lẽ là quên rồi sao? Tôi đã kết hôn với Cố Văn rồi.

Là thiếu phu nhân của nhà họ Cố.

Lễ nào trong mắt thím một thiếu phu nhân đến một bộ lễ phục cũng không mua được sao? Trong mắt thím đúng là không coi nhà họ Gố ra gì rồi sao? “
“Mộc Mai, mày to gan lắm đấy, mày có biết hôm nay là ngày gì không? Tao nói cho mày biết, nếu buổi tiệc ngày hôm nay vì mày mà bị phá hỏng, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày đâu!
Càng không thể bỏ qua cho mẹ của mày!” Tô Ngọc Vân lại một lần nữa uy hiếp.

Người phụ nữ này, dám không kiêng nể gì đến trước mặt bà ta ăn nói như vậy, có thể thấy cô ta đã thực sự có dã tâm rồi, muốn làm nên chút chuyện gì đó rồi.
“Ôi, thím à, thím cho rằng bây giờ có thể lấy mẹ tôi ra để ép buộc tôi nữa sao? Nhân tiện quên nói với thím, mẹ tôi đã chuyển viện rồi.

Thậm chí chuyển đến đâu tôi cũng sẽ không nói cho thím đâu.

Sau này tôi không cần các người chỉ trả tiền viện phí trị liệu cho mẹ tôi nữa.

Vì vậy thím sau này đừng mơ tưởng có thể tiếp tục lấy mẹ tôi ra để uy hiếp tôi.”
Mộc Sĩ sau khi nghe xong những lời nói của Mộc Lan liền cau mày, lý do tại sao sở dĩ ông ta không cho Tô Ngọc Vân đụng đến Mộc Mai, chính là bởi vì Sợ rằng sau này Mộc Mai vẫn còn giá trị lợi dụng.
Nhưng không ngờ Mộc Mai lại trực tiếp chuyển viện cho mẹ mình rồi, nếu như không có mẹ cô trong tay để ép cô, sợ rằng sau này có rất nhiều chuyện rất khó xử lý.
“Mộc Mai, mẹ của con chuyển viện rồi, sao lại không nói cho chú một tiếng thế? Bệnh viện đa khoa Hữu Chiến là bệnh viện tốt nhất trong thành phố Hà Thành của chúng ta, nếu đã chuyển viện rồi, e rằng đối với bệnh tình của mẹ con không được tốt đâu.


Cố Văn chỉ nheo nheo mắt cười, nói: “Ông Mộc thật sự vẫn rất là trọng tình trọng nghĩ.


Chỉ là tôi ngược lại cảm thấy có chút kì lạ.

Tại sao trước đây ông Mộc lại không đối đãi tốt với mẹ vợ của †ôi? Ngược lại vừa nghe chuyển viện rồi mới quan tâm như vậy.”
“Thằng nhóc con, cứ thích đùa cợt.
Cha của Mộc Mai là anh cả của tôi.
Nhiệm vụ chăm sóc chị dâu góa chồng không thể nào thoái thác.

Cậu có thể không biết, trước đây cũng luôn luôn là tôi chỉ trả viện phí của chị dâu mình, cậu cũng không thể nói tôi không hết lòng hết dạ chứ.


Trong mắt Mộc Sĩ hiện lên một tia né tránh, hắn biết những điều như vậy không nên nói quá nhiều.
Cố Văn cười nửa vời, “Ông Mộc có lòng rồi, nhưng chẳng qua gạo đã nấu thành cơm.

Sau này không cần thiết nhà họ Mộc vì mẹ vợ tôi chỉ trả viện phí nữa, mẹ của Mộc Mai chính là mẹ của tôi, cho nên một người con rể hiếu thuận mẹ như tôi cũng là việc nên làm, ông nói có phải không?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cố Văn vẫn nở nụ cười trên môi.

‘Ô, sao cửa lớn đã náo nhiệt như vậy rồi?
Ông Mộc không hổ là ông Mộc.”
Khi Sở Trọng Văn và Lăng Khải nhìn thấy cục diện trước mặt dường như có gì đó không đúng, lập tức mở miệng nói, Sở Trọng Văn:”Bác trai bác gái, hôm nay con mang cho lão gia một chút quà mừng thọ.”
“Hai người có lòng rồi, mau vào nghỉ ngơi một chút đi.” Nhà họ Sở và nhà họ Lăng là một trong những gia tộc có tiếng nhất nhì ở Hà Thành, chỉ nên thái độ của bọn họ cũng rất nhiệt tình.
“Ôi, chú ơi, những lời này là chú nói sai rồi, chúng ta sớm đã đứng từ xa nhìn thấy bên này hình như rất náo nhiệt, chính là muốn chạy tới xem xem là có chuyện gì không, không ngờ răng là hai người đang làm khó Cố Văn và Mộc Mai.”
“Sao lại có thể nói là làm khó cơ chứ? Mộc Mai là cháu gái ruột của tôi, tôi làm sao có thể đối xử không tốt với nó được.

Tôi là người làm chú, tất nhiên sẽ phải dốc tận tâm tận lực đối tốt với cháu gái mình chứ.”
“Không biết rằng người chú này có thể cho phép người cháu gái và cháu rể này của mình vào trong được không?”.


 
Chương 97


Cố Văn nói.

Anh ta có thể bỏ qua vẻ mặt của Mộc Sĩ, nhưng không thể không để ý tới Mộc Mai.
“Đó là đương nhiên, các cháu là người một nhà, đừng khách sáo nữa, vào trong nhập tiệc là được rồi.” Cho dù hiện tại Tô Ngọc Vân có không cam lòng như thế nào, nhưng Mộc Sĩ đã mở lời rồi, bà ta cũng chỉ có thể coi như không có chuyện gì xảy ra.
Quá dễ dàng cho cô ta rồi.

Lăng Khải và Sở Trọng Văn hai người họ thấy không còn kịch gì hay nữa liền đi vào trong.

Tuy nói răng Mộc Mai là cháu gái của Mộc Đoàn.

Nhưng cô biết rằng bản thân cũng chẳng hề được yêu quý, ở lại lâu e rằng sẽ khiến Mộc Đoàn không được vui vẻ.
Mộc Mai biết rằng những gì cô cần chỉ là một cơ hội, chỉ cần cô có cơ hội để chứng minh khả năng của mình, tự nhiên sẽ không để ai có thể xem thường cô nữa.
Cố Văn liếc nhìn Mộc Mai mỉm cười: “Vân còn nghĩ đến chuyện ngày hôm nay sao? Yên tâm đi, sẽ không có vấn đề gì đâu.”
“Đúng vậy, chị dâu, không có việc gì anh ấy không làm được đâu.

Chị không cần lo lắng nhiều chuyện như vậy.”
“Cậu câm miệng lại cho tôi, chỗ nào cũng có cậu, chuyện vợ chồng nhà người ta, cậu cũng thích chọc ngoáy vào.”
Sở Trọng Văn nói xong, Lăng Khải bị chỉ trích một hồi, vẻ mặt Lăng Khải bỗng tràn đầy sự áy náy nhìn về phía Mộc Mai: “Xin lỗi, chị dâu.


Cậu ta chính là như vậy, hôm nay em cũng quên cho cậu ta uống thuốc rồi.

Chị nhất định đừng tính toán với cậu ta.

Em sẽ đi gọi điện cho cho bệnh viện thần kinh tốt nhất của thành phố Hà Thành, đến lúc đó để bọn họ đem con yêu nghiệt này về xử lý.”
Mộc Mai nở một nụ cười.

Những người khác đối với Cố Văn hoặc là ùa vào nịt bợ hoặc là khinh miệt coi thường, nhưng không hề có ai được thật lòng thật dạ như hai người họ.
Ngay khi giọng nói dứt lời, liền nhìn thấy một người đàn ông và một phụ nữ mặc những bộ váy lộng lây bước vào hội trường, dáng người đó mang theo ánh sáng chói mắt và kiêu hãnh không phải là Mộc Diệp và Cố Nam thì còn có thể là ai nữa?
Mộc Mai và Gố Văn nhìn thấy hai người họ bước vào, không thể không nói, Mộc Diệp và Cố Nam hai người vô cùng xứng đôi, hai người đứng ở đó như những ánh đèn đều như tập hợp hết lại đó vậy.
“Sao tôi lại có cảm giác giống như một con cáo già dẫn theo một con gà rừng bước tới vậy.” Sở Trọng Văn nói một câu, làm cho Mộc Mai cười thành tiếng: Không ngờ tới cậu lại hài hước như vậy.”

“Chị dâu, từ nay về sau chúng ta nhất định phải tiếp xúc nhiều hơn một chút, em cũng vô cùng thích tính cách này của chị, đến lúc đó hai người chúng †a nhất định sẽ nói chuyện thâu đêm suốt sáng.” Lời vừa nói xong, Cố Văn đã ho lên một tiếng, cũng là để nhắc nhở Sở Trọng Văn, Mộc Mai bây giờ là người đã có chồng rồi, cái gì mà nói chuyện thâu đêm suốt sáng vẫn nên là miễn đi.
Mộc Diệp mặc một chiếc váy đen lộng lây và trang điểm rất đẹp, cô ấy như trở thành nữ hoàng của bữa tiệc này vậy, dường như cô ấy mới chính là nhân vật chính của bữa tiệc này.
Sau đó hai người bước trước mặt Mộc Đoàn, tặng một phần quà: “Ông, đây là quà của con và Cố Nam cùng nhau chọn, chúc ông phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.”
Khi Mộc Đoàn mở món quà ra, không ngờ đó là một bức tranh cổ từ mấy trăm năm trước, Mộc Đoàn mở to hai mắt nhìn:” Mộc Diệp, con tìm được bức tranh này ở đâu vậy?”
“Trước đây con có quen một vị sư phụ già làm về tranh, con vô tình nhìn thấy bức tranh này, không ngờ lại thực sự là bản gốc.

Nghĩ đến vừa hay rất nhanh là đến ngày mừng thọ của ông rồi, nên con liền mua về để tặng ông.

Hy vọng ông sẽ thích nó.”.


 
Chương 98


Một nụ cười thật tươi trên khuôn mặt của Mộc Diệp, sự tự hào không thể nói thành lời.
Mộc Đoàn hài lòng gật đầu: “Có lòng hiếu thảo, rất tốt rất tốt, mấy năm nay ba mẹ con dạy dỗ con thực sự rất tốt.

Có sự nghiệp của bản thân.

Ông cũng hi vọng con sẽ hạnh phúc.”

Mộc Mai cau mày, sau đó nhìn xuống bức tranh trong tay: “Rốt cuộc ai mới là thật đây?”
Cố Văn cau mày khi thấy Mộc Mai lẩm bẩm điều gì đó, “Chuyện gì vậy?”
“Tôi vừa nhìn thấy bức tranh mà Mộc Diệp tặng cho ông nội.

Nó giống hệt bức tranh của tôi … một trong hai bức của chúng tôi nhất định là giả “Mộc Mai không khỏi nhíu mày, sao có thể xảy ra chuyện trùng hợp như vậy?
Còn phải nói Mộc Diệp đó sớm đã có chuẩn bị trước khi tới?
“Đương nhiên không phải ngẫu nhiên, nếu như Mộc Diệp nói là của mình là thật, vậy chính là tự chui đầu vào rọ rồi, bức tranh này sớm đã từ mấy năm trước bị một nhà hào phú giấu tên mua mất rồi, vừa hay trùng hợp ba năm trước tôi gặp được nhà hào phú giấu tên đó, bỏ ra một cái giá rất cao để biến nó thành đồ sưu tầm của mình.

Chẳng qua là thời gian này tôi không hề cho người khác nhìn thấy, thì làm sao có thể lọt vào tay của Mộc Diệp được chứ?”
Cố Văn phân tích từng chút một, nếu bức trong tay của Mộc Diệp là thật, thì những bức tranh trong phòng vẽ của Cố Văn đều không phải là treo đều đã bị ăn cắp rồi đánh tráo rồi sao?
Sau khi nghe lời của Cố Văn, Mộc Mai sững sờ tại chỗ, sau đó ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mặt: ‘Không phải anh nói bức tranh này là do chính anh mua sao? Sao lại là… bảo vật được cất giấu kỹ”.
Lăng Khải ngắt lời nói: “Chị dâu, thế là chị không biết rồi, anh hai của em có không biết bao nhiêu bảo vật như thế này đâu”.
“Những bảo vật mà anh hai em sưu tập, tuyệt đối là thật.


Nhưng nếu bức tranh này đụng phải người phụ nữ đó, thì quả là đáng tiếc.”
Sở Trọng Văn vô thức sờ sờ cằm, vẻ mặt đáng tiếc, không biết làm sao.

Bức tranh này trước đây anh ta muốn mãi nhưng anh hai không đưa cho mình, không ngờ cuối cùng lại thành người đàn ông kia được lợi.
Cố Văn ở đăng kia không biết vừa gọi cho ai, gọi xong tắt máy, rồi đẩy xe lăn đến bên cạnh Mộc Mai: ‘Cất bức tranh này thật cẩn thận.

Lăng Khải, cậu mang bức tranh này đi, lát nữa sẽ có người tới tiễn.”
“Không thể nào, đừng nói anh lại lấy một món đồ riêng của mình tới nhé.” Cố Văn hào phóng đến vậy ư?
Trên mặt Mộc Mai lập tức lộ ra thân sắc cảm động: ” Cố Văn, cảm ơn anh.”
“Tôi và em là vợ chồng, đây là chuyện đương nhiên.

Có lẽ chính vì biết quà của chúng ta là cái này, nên cô ta mới mang cái giống thế tới.

Vì vậy, trước khi trò hề này bắt đầu, phải tận sức giải quyết ổn thỏa”.

Mặt Cố Văn không đổi sắc, tựa như đã trải qua những chuyện như vậy vô số lần, xử lý những chuyện như vậy không thành vấn đề.
Ở phía bên kia, mọi người vây quanh tâng bốc Mộc Diệp: “Giám đốc Đoàn, ông đúng là đã nuôi dạy được một cô cháu gái ngoan, không những tìm cho ông một chàng rể tốt mà còn hiếu thuận như vậy, thật khiến mấy bộ xương già này cũng phải ghen tị.”
“Phúc phần của giám đốc Đoàn, mấy người chúng tôi có mơ cũng không được.”
“Ha ha ha, mọi người khen nhầm rồi.
Cháu gái của tôi bị tôi chiều hư, nếu con bé không gây họa cho tôi, thì tôi đã thắp hương cảm tạ lắm rồi”.
Mặt Mộc Đoàn như gió xuân tràn trề, ngoài miệng khách sáo đáp lại.
Mộc Diệp giận trách: “Ông ơi, cháu phải mất rất lâu mới chọn được món quà này cho ông đó.”
“Ha ha ha, tốt, tốt, tốt, ông nội rất thích.

Mộc Diệp như thế này càng làm Mộc Đoàn nở mày nở mặt, không kiềm được lại cười lớn lần nữa..


 
Chương 99


Đáy mắt Cố Văn thoáng qua một tia sáng.

Mộc Diệp càng được Mộc Đoàn yêu chiều thì cơ hội kế thừa công ty sau này của cô ta càng lớn, dĩ nhiên là phải lấy lòng ông lão rồi.
Hôm nay Mộc Mai mặc lễ phục, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp.

Nếu phải so sánh giữa Mộc Mai và Mộc Diệp, anh cảm thấy Mộc Mai hơn hẳn.
“Ông ơi, cháu thấy Mộc Mai cũng về rồi.


Cháu đi xem một chút.” Mộc Diệp như có như không, nhắc nhở Mộc Đoàn.
Cô muốn xem thử Mộc Mai đã chuẩn bị cái gì.

Mộc Đoàn lập tức gật đầu: “Đi đi, đừng gây rắc rối cho ông nội nữa.

Con bé mày không cần làm phiền ông đâu”.
Trong lòng Mộc Diệp run lên.

Ông cụ đang ám chỉ mình đừng gây chuyện với Mộc Mai.

Nhưng nếu Mộc Mai làm cho ông nội xấu hổ trong dịp như này, ông nội chắc chắn sẽ ghét cô ta hơn.
“Ông nội yên tâm đi, hôm nay là tiệc mừng thọ của ông, làm sao cháu lại khiến ông mất mặt được? Ông đừng lo, cháu chỉ muốn tìm em gái buôn chuyện thôi.


Mấy hôm nay cháu còn chưa nói được với em ấy câu nào.” Sau khi Mộc Diệp nói xong, nặng nề kìm ghìm chặt mấy chữ cuối, như là đang kìm nén sự ưu tư trong lòng.
Mộc Diệp kéo Cố Nam đến trước Cố Văn và Mộc Mai.

Dù ngồi trên xe lăn nhưng gương mặt tuấn tú, sắc sảo của Cố Văn vân không khiến người khác không thể rời mắt.
Dù có đẹp trai thì sao? Anh ta cũng chỉ là một thằng què, sau này không thể thừa kế cơ nghiệp của gia tộc, suy cho cùng cũng chỉ là một tên phế vật.
“Mộc Mai, nếu không phải ông nội mời đến, e rằng cô đến cả cổng cũng chẳng vào được.

Năm năm rồi chưa được tham gia bữa tiệc lớn như vậy, có phải hôm nay cảm thấy rất hoành tráng, rất khí thế không?”
Giọng điệu của Mộc Diệp ngoa ngoät, cay nghiệt, hoàn toàn vứt bay cái bộ dáng khi đứng trước mặt ông cụ.
Mộc Mai mỉm cười, đoan chính, thoải mái: “Chị họ nói không sai.

Chỉ là em do ông nội mời, còn không biết chị họ do ai mời nhỉ? Chú hay thím?”
“Đúng là lưỡi không xương, dùng có thể thì mày cũng không thắng được tao.” Mộc Diệp giơ tay nắm lấy cánh tay của Cố Nam, như kiểu cố thể hiện.
Lăng Khải nhàn nhạt liếc nhìn Mộc Diệp, sau đó quay sang nhìn Cố Nam: “Anh Nam, mặc dù hôm nay quần áo của hai người thoạt qua thì giống nhau, nhưng anh không nghĩ quần áo của Mộc Diệp có vẻ cao cấp hơn sao?”

“Có gì khác nhau sao?” Quần áo của Cố Nam và lễ phục của Mộc Diệp đều do Mộc Diệp tự may.

Anh ta chỉ có mỗi việc mặc chúng để cùng Mộc Diệp đến dự tiệc mừng thọ thôi.
Lăng Khải đứng bên vòng vo với Cố Nam một hồi, sau đó lại quan sát quân áo: ‘Mặc dù màu sắc quần áo của hai người rất giống nhau, đều là màu đen, nhìn rất hợp nhau.

Nhưng anh biết đấy em là một nhà thiết kế, nhìn kỹ quần áo của hai người có phần không hợp nhau.”
“Lăng Khải, anh có ý gì? Đừng có cố tình gây chia rẽ, trang phục của tôi mà Cố Nam là hàng đặt theo yêu cầu!”
Trên mặt Mộc Diệp lộ ra vẻ bất mãn.
Cô ta đã tiêu tốn rất nhiều tiền và thời gian dài cho bộ váy này, vậy mà chỉ vì một câu của người đàn ông này là xong sao? “Chỉ là một bộ quần áo thôi, cậu cần gì phải so đo.” Giọng điệu của Cố Văn nặng nề hơn trước, đại khái cũng đoán ra có gì đó không ổn rồi.
Mộc Diệp nhanh chóng thay đổi chủ đề: ‘Mộc Mai, hôm nay là đại thọ 70 †uổi của ông nội, sao mày không mang quà đến? Hay mày nghĩ được ông nội mời đến thì không cần quà cáp gì nữa?”.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom