Cập nhật mới

Dịch Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3608


Một bên là cửu ca của nàng, trong số hoàng tử hoàng nữ của hoàng triều Hiên Viên, Hiên Viên Linh Hề thân thiết với cửu ca nhất.  

Một bên là...  

Dù sao thì Hiên Viên Linh Hề cũng không muốn hai người đánh nhau.  

Không muốn một trong hai xảy ra chuyện gì.  

Nhưng nàng hiểu rõ tính tình của cửu ca mình nhất, là một người liều mạng vì nguyên tắc, hôm nay Dương Bách Xuyên thật sự đã động đến điểm mấu chốt của hắn ta.  

Nhưng với sự hiểu biết của nàng về Dương Bách Xuyên, Dương Bách Xuyên cũng là một người vô cùng kiêu ngạo, không chịu nổi dù chỉ là một chút đe dọa.  

Nếu hôm nay cửu ca Hiên Viên Linh Ngọc thật sự động thủ với Dương Bách Xuyên, vậy Dương Bách Xuyên tuyệt đối sẽ không nương tay.  

Hiên Viên Linh Hề vốn muốn trốn ở trong tối không ra ngoài, nhưng thấy tình hình không thể không chế, nàng không thể không ra mặt.  

Đương nhiên nàng cũng biết thực lực của mình, dù sao cũng không có năng lực để ngăn hai người họ, hiện giờ chỉ có thể đánh bài tình cảm, dùng trí mới có thể ngăn cản được hai người.  

Dù thế nào cũng không thể để hai người đánh nhau được.  

Đối với cửu ca nhà mình, Hiên Viên Linh Hề nắm chắc phần thắng, bởi nàng biết cửu ca yêu thương nàng nhất, càng biết cửu ca là người thế nào, chỉ cần tìm được cách đúng thì hắn ta sẽ nghe lời nàng.  

Nhưng khi đối mặt với Dương Bách Xuyên thì Hiên Viên Linh Hề lại không dám chắc, ai biết Dương Bách Xuyên còn niệm tình ở Thái Hoang ngày xưa không?  

Nhưng nghe Dương Bách Xuyên nói với mình một câu "đã lâu không gặp", Hiên Viên Linh Hề thở phào một hơi, cũng may... May mà hắn còn nhớ nàng, vậy tiếp theo dễ xử lý hơn, hoặc là nói dễ mở lời hơn.  

"Thập tam muội, về đi, ở đây không có việc của muội."  

Hiên Viên Linh Ngọc sốt ruột, Hiên Viên Linh Hề đột nhiên xuất hiện giữa hắn ta và Dương Bách Xuyên, khiến Hiên Viên Linh Ngọc vô cùng khẩn trương, trong số huynh đệ tỷ muội thì thập tam muội là người hắn ta yêu thương nhất, lúc này tình hình hết sức căng thẳng, Hiên Viên Linh Ngọc thật sự lo lắng Dương Bách Xuyên sẽ liên lụy thập tam muội.  

"Hoàng huynh, chờ đã..." Hiên Viên Linh Hề nói với Hiên Viên Linh Ngọc, sau đó đi về phía Dương Bách Xuyên.  

"Thập tam muội, quay lại..."  

Hiên Viên Linh Ngọc lo lắng, nhưng không có cách nào, trơ mắt nhìn thập tam muội đi đến chỗ Dương Bách Xuyên, hắn ta không biết Hiên Viên Linh Hề và Dương Bách Xuyên đã quen nhau từ trước, sợ Dương Bách Xuyên sẽ làm tổn thương nàng, đã vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, nếu phát hiện Dương Bách Xuyên có hành động gì khác thường với thập tam muội, hắn ta sẽ ra tay bất cứ lúc nào.  

Mà lúc này Hiên Viên Linh Hề đã đi tới trước mặt Dương Bách Xuyên, chậm rãi lên tiếng: "Tham kiến Dương thánh chủ..."  

"À... Hiên Viên cô nương, nàng cứ gọi ta là Vân Tử đi, giữa chúng ta không cần khách sáo như vậy chứ?" Dương Bách Xuyên cười nói.  

"Được, may mà huynh vẫn chưa quên ta, vậy ta sẽ gọi huynh là Vân Tử." Hiên Viên Linh Hề nghe Dương Bách Xuyên nói vậy trong lòng cũng vui vẻ.  

"Chúng ta vốn là bằng hữu, sao ta có thể quên nàng..." Có thể gặp lại Hiên Viên Linh Hề, Dương Bách Xuyên cũng rất vui.  

"Vân Tử, ta không vòng vo nữa, ta và cửu ca cũng chính là Hiên Viên Linh Ngọc từ nhỏ đã có quan hệ tốt nhất trong số các hoàng huynh hoàng muội, có thể nể mặt ta mà đừng đánh nhau được không?" Hiên Viên Linh Hề nói thẳng.  

Dương Bách Xuyên cười khổ nói: "Bây giờ không phải ta muốn đánh, mà là cửu ca nàng muốn giữ quy tắc của thành Y Đạo, ta cũng không thể đứng yên chờ bị cửu ca của nàng giết chứ? Nếu hắn chịu dừng tay, hôm nay ta sẽ nể mặt nàng, không động thủ."  

Hiên Viên Linh Hề vui mừng đáp: "Được, có được lời này của huynh là tốt rồi, huynh cũng biết nếu hôm nay hai người đánh nhau, cửu ca ta chắc chắn không phải đối thủ của huynh, nói không chừng còn chết trên tay huynh, đến lúc đó hoàng triều Hiên Viên và Vân Môn Tiên Cảnh sẽ trở thành kẻ thù, đây không phải điều ta muốn thấy.  

Nhưng đứng ở lập trường của cửu ca, huynh ấy không làm gì sai, huynh ấy là hoàng đế tương lai của hoàng triều Hiên Viên, nếu hôm nay không thể giữ được quy tắc của thành Y Đạo đối với huynh ấy mà nói cũng không phải chuyện tốt, cho nên ta có một cách có thể không cần động thủ, nhưng ủy khuất cho huynh một chút, không biết huynh thấy thế nào?"  

Lúc nói chuyện, Hiên Viên Linh Hề chột dạ nhìn Dương Bách Xuyên.  

Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, sao hắn lại muốn trở mặt với Hiên Viên Linh Ngọc chứ?  

Chỉ là hôm nay Hiên Viên Linh Ngọc cứ kiên quyết giữ cái quy tắc chó má đó, muốn giết hắn, chẳng lẽ hắn chờ bị giết sao?  

Bây giờ nghe thấy Hiên Viên Linh Hề nói có cách, nhưng cần ủy khuất mặt mũi của mình, nếu đổi lại là người khác Dương Bách Xuyên sẽ không đồng ý, dù sao thì bây giờ hắn cũng là người đứng đầu của Vân Môn Tiên Cảnh, mặt mũi rất quan trọng.  

Nhưng năm đó Hiên Viên Linh Hề có ơn với hắn, ở Thái Hoang và hành cung Thiên Yêu đã giúp đỡ hắn mấy lần, hôm nay xem như là nể mặt Hiên Viên Linh Hề, chỉ cần không quá đáng quá là được.  

Hắn liền hỏi: "Cách gì?"  

Hiên Viên Linh Hề đáp: "Cởi áo trảm thay!"
 
Chương 3609


“Cởi áo trảm thay? Nghe thật mới mẻ, ha hả, được, hôm nay ta đành nể mặt nàng vậy. Tuy nhiên nói trước, nếu cửu ca của nàng không biết tiến lùi thì cũng đừng trách ta…”  

Nhìn từ mặt chữ cũng hiểu được bốn chữ cởi áo trảm thay có nghĩa là gì, đơn giản là cởi y phục của mình ra rồi chém, mục đích chính là để trộm long tráo phụng.  

Kinh kịch có “Trảm long bào” nên Dương Bách Xuyên biết lịch sử Cửu Châu từng có một đoạn chuyện xưa như vậy.  

Chu Thế Tông Sài Vinh mất, Triệu Khuông Dận dùng kế sách của Miêu Huấn, khoác hoàng bào lên ngôi tại Trần Kiều, thành lập triều Tống, Hàn Long về Biện Lương kiến giá, bị tố cáo suốt ngày tham luyến tửu sắc, mặc kệ triều chính, Trịnh Tử Minh nghe tin, tức giận khởi tấu Hàn Long nhưng lại bị chém đầu.  

Cao Hoài Đức sấm quan biện lý, giết chết Hàn Long, Trịnh phu nhân nghe tin phu quân bị trảm, lập tức dẫn binh bao vây Hoàng thành, Triệu Khuông Dận xin tha, rút kiếm cởi áo trảm long bào, Trịnh phu nhân mới hả giận lui binh.  

Cởi áo trảm thay trong lời Hiên Viên Linh Hề nghĩa là vậy.  

Đối với Dương Bách Xuyên mà nói cùng lắm chỉ tổn hại mặt mũi thôi, với thân phận của hắn lúc này, trảm áo với trảm người chẳng khác bao nhiêu.  

Mất mặt cũng chẳng phải vấn đề lớn.  

Nhưng nếu Hiên Viên Linh Hề đã lên tiếng, hắn dù sao cũng phải nể mặt vị bằng hữu này, ngẫm lại liền đồng ý.  

Hiên Viên Linh Hề thở phào nhẹ nhõm, rất sợ Dương Bách Xuyên không đồng ý, bởi vậy sau khi nghe hắn nói xong, trong lòng nàng khẽ mừng thầm.  

Nàng biết Dương Bách Xuyên đang nể mặt mình.  

Kế tiếp chính là phần của cửu ca.  

Chẳng qua đối với Hiên Viên Linh Hề, khó thu phục nhất vẫn là Dương Bách Xuyên, hiện tại hắn đã đồng ý rồi, vô cùng nể mặt, phần còn lại thì dễ, dựa vào sự hiểu biết về cửu ca Hiên Viên Linh Ngọc, cách này chắc chắn sẽ thành công.  

Hiên Viên Linh Hề cảm tạ Dương Bách Xuyên: “Cảm ơn, huynh chờ ta một lát.”  

“Được.” Dương Bách Xuyên cười tỏ vẻ cứ tự nhiên, kỳ thật chuyện này cũng xem như cho hắn một cái bậc thang để bước xuống, mất tí mặt mũi không phải chuyện xấu.  

Lần này đến bái phỏng hoàng triều Hiên Viên, mấu chốt là tìm cách chữa bệnh cho Điêu Nhi và Dương San San, so ra, mặt mũi của hắn   chỉ là việc nhỏ.  

Lại nói, dù sao cũng phải nể mặt Hiên Viên Linh Hề đúng chứ?  

Dương Bách Xuyên hiểu rõ, hôm nay nếu thật sự động thủ, bức chết Hiên Viên Linh Ngọc, hắn và hoàng triều Hiên Viên sẽ trở thành tử địch mất.  

Dõi mắt nhìn khắp Tu Chân Giới, nhờ vào y đạo mà hoàng triều Hiên Viên là thánh địa có quan hệ ngoại giao rộng lớn nhất, không đến vạn bất đắc dĩ Dương Bách Xuyên sẽ không đắc tội hoàng triều Hiên Viên.  

Hơn nữa dựa theo lời Khoáng Tùy Phong nói lúc trước, hoàng triều Hiên Viên là một trong những thánh địa có lịch sử truyền thừa lâu dài nhất.  

Tứ đại thánh địa lâu đời gồm có Thông Tiên Cung, Thiên Kiếm Sơn, U Linh Chi Đô và hoàng triều Hiên Viên, tất cả đều có quan hệ với tiểu yêu giới.  

Hắn đã tiêu diệt U Linh Chi Đô, trở mặt với Thiên Kiếm Sơn nhưng không định đắc tội hoàng triều Hiên Viên.  

Vậy nên hắn mới chấp nhận biện pháp của Hiên Viên Linh Hề.  

…  

Sau khi thuyết phục Dương Bách Xuyên, Hiên Viên Linh Hề xoay người đi tìm cửu ca Hiên Viên Linh Ngọc.  

“Thập tam muội, rốt cuộc muội muốn làm gì?” Thấy Dương Bách Xuyên không gây khó dễ cho thập tam muội, trong lòng Hiên Viên Linh Ngọc khẽ thở phào một hơi, lúc này thấy người đi đến thì không nhịn được oán trách.  

“Hừ, cửu ca, huynh đúng là ngu muội…” Vừa lên tới trước, Hiên Viên Linh Hề đã oán giận Hiên Viên Linh Ngọc.  

“Dương Bách Xuyên xúc phạm quy củ của thành Y Đạo, ta chỉ đang ở giữ gìn trật tự của thành Y Đạo, bảo vệ hoàng triều Hiên Viên của chúng ta mà thôi.” Hiên Viên Linh Ngọc nói.  

“Huynh không phải giữ gìn mà là gieo mầm tai họa cho hoàng triều Hiên Viên thì có, huynh không biết thực lực và thế lực của Dương Bách Xuyên hiện tại đang ở mức nào à? Hắn có thể liên tiếp tiêu diệt thánh địa Vạn Linh và U Linh Chi Đô, chẳng lẽ không diệt nổi hoàng triều Hiên Viên?  

Hôm nay huynh đấu với hắn không bồi mạng mình vào mà còn cả toàn bộ thành Y Đạo, Dương Bách Xuyên là tân thánh chủ, tuổi trẻ khí thịnh, huynh cho rằng đang y địa bàn của mình là thành Y Đạo nên có thể đè đầu hắn? Hắn sẽ chịu thua? Ngoan ngoãn chờ huynh giết hắn, giữ gìn cái mà huynh gọi là quy củ?” Hiên Viên Linh Hề đặt câu hỏi dồn dập.  

Hiên Viên Linh Ngọc cười khổ: “Toàn bộ tu sĩ thành Y Đạo đều đang nhìn chằm chằm, hôm nay ta nếu là không bắt lấy Dương Bách Xuyên, ngày sau còn ai còn tuan theo quản lý? Thành Y Đạo chẳng phải sẽ lâm vào đại loạn à?  

Tu sĩ trong thiên hạ còn ai giao lưu với hoàng triều Hiên Viên chúng ta? Vậy nên ta cũng bất đắc dĩ mà làm thôi, mặc kệ Dương Bách Xuyên cường đại cỡ nào, hôm nay ta nhất định phải khiến hắn trả giá, không được phá hư quy củ ở chỗ ta.”  

“Cửu ca, ngày thường huynh thông minh mà sao nay ngốc thế, giữ gìn quy củ không sai nhưng cũng phải xem là ai cứ? Từ trước đến nay trông chờ vào việc cường giả tuân theo quy cũ sẵn có làm gì, Tu Chân Giới vốn là nơi nói chuyện bằng thực lực.”
 
Chương 3610


Quy củ của hoàng triều Hiên Viên ta chẳng là gì đối với cường giả Tu Chân Giới, huynh thật ngu muội, nếu thật sự đối chọi với Dương Bách Xuyên, ta bảo đảm huynh chết, thành Y Đạo bị huỷ diệt thì hắn vẫn bình yên vô sự.  

Không thấy Dương Bách Xuyên vung tay lên đã triệu hồi ra hơn năm mươi đại yêu Phi Thăng cảnh và hơn một ngàn yêu tu Đại Thừa à? Ta nói cho huynh biết, trên người còn có không gian Càn Hôn nữa đấy, ai biết hắn còn sở hữu bao nhiêu đại yêu chưa thả ra chứ, cứ xem như không nhiều thì bên cạnh hắn cò có một đầu thần thú phượng hoàng, chính là nữ hài trông giống búp bê sứ kia.  

Huynh nói xem mình có bao nhiêu phần thắng? Quy củ đối với huynh quan trọng như thế cơ à, giả sử huynh chết thì quy củ có cứu huynh sống lại được không?” Hiên Viên Linh Hề truy hỏi.  

“Ta…” Hiên Viên Linh Ngọc nghẹn lời, mãi một lúc lâu sau mới nói: “Mặc kệ thế nào, có một số việc dù biết là không thể nhưng vẫn phải làm, quy củ là chuyện của ta, thập tam muội đừng xía vào..” Ngẫm nghĩ chốc lát, Hiên Viên Linh Ngọc kiên định nói.  

Giờ phút này Hiên Viên Linh Hề biết mình có nói cỡ nào cũng không lay động được suy nghĩ của cửu ca, tuy nhiên mục đích cũng đạt được rồi, bởi vì nàng nghe ra sự bất đắc dĩ trong giọng cửu ca.  

Như vậy cũng đủ rồi, nàng tin mình có thể khiến cửu ca thay đổi quyết định.  

Hiên Viên Linh Hề khẽ thở dài: “Cửu ca huynh nhất định phải giữ gìn quy củ trong miệng huynh đúng không?”  

“Đúng vậy.” Hiên Viên Linh Ngọc kiên định nói.  

“Vậy tốt, nếu ta có cách khiến huynh vẫn giữ được quy củ nhưng không đụng đến Dương Bách Xuyên, huynh có bằng lòng nghe ta không?” Cuối cùng Hiên Viên Linh Hề cũng nói ra mục đích.  

“Nếu thực sự có cách đó là tốt nhất, ta đương nhiên sẽ nghe thập tam muội.” Hiên Viên Linh Ngọc không cần suy nghĩ nói, hắn ta đâu có thật sự muốn kết thù với Dương Bách Xuyên, chỉ là tu luyện đến trình độ này, mỗi người đều giữ vững một điểm mấu chốt.  

Đạo của Hiên Viên Linh Ngọc chính là quy củ, nếu không thể bảo toàn, không chỉ tổn thất quy củ của thành Y Đạo mà còn phá hủy card đạo tâm của hắn ta.  

Một khi như thế, con đường tu chân của Hiên Viên Linh Ngọc cũng kết thúc.  

Đây cũng là nguyên nhân hắn ta kiên quyết phải trừng phạt Dương Bách Xuyên, nếu thập tam muội có cách khác, hắn ta đương nhiên sẽ đồng ý.  

Hiên Viên Linh Ngọc biết thập tam muội từ nhỏ đã là sao chổi, nếu nàng nói như vậy thì nghĩa là có cách giải quyết thật, hắn ta lập tức hơi kích động.  

“Nghe đây, ta sẽ khiến Dương Bách Xuyên cởi bào trảm thay, như vậy huynh vẫn có thể giữ gìn quy củ của mình, tuy nhiên… Huynh không được yêu cầu gì khác nữa, ta đưa ra điều kiện này với Dương Bách Xuyên thì đã dùng xong hết tình nghĩa hai bên rồi, hy vọng cửu ca có thể hiểu cho.” Hiên Viên Linh Hề chua xót nói.  

Nàng biết Dương Bách Xuyên chịu nể mặt nàng là vì hồi ở hành cung Thiên Yêu từng trợ giúp hắn, nếu không giờ phút này, khắp Tu Chân Giới có mấy ai có thể bắt hắn cởi bào trảm thay?  

“Shh…”  

Hiên Viên Linh Ngọc nghe xong hít một hơi thật sâu, không nhịn được nói: “Thập tam muội quen Dương Bách Xuyên hả? Hắn thật sự nể mặt muội ư? Nếu vậy, đây đúng là biện pháp hay, cửu ca sẽ không hai lời, hết thảy đều nghe muội.”  

“Được rồi, có khi nào muội làm hỏng việc chưa? Huynh nhớ kỹ, đợi lát nữa nhường nhịn Dương Bách Xuyên một chút, nếu có thể khôi phục quan hệ giữa hai người là tốt nhất, dù sao thì lần này người ta cũng tới đây để bái phỏng hoàng triều Hiên Viên, bằng hữu bị ức hiếp ngay trên địa bàn của chúng ta, hắn muốn đại khai sát giới cũng khó tránh khỏi.” Hiên Viên Linh Hề dặn dò.  

“Đã biết, đa tạ thập tam muội.” Hiên Viên Linh Ngọc đâu phải kiểu người không biết nặng nhẹ, chỉ cần có thể giữ gìn được quy tắc, mặt khác đều không quan trọng.  

…  

Hiên Viên Linh Hề thương lượng tốt với hai bên xong, quay đầu nhìn về phía Dương Bách Xuyên, gật đầu với hắn, ý bảo ổn thỏa rồi.  

Dương Bách Xuyên nhếch môi, vung tay cởi y phục trên người xuống, ném về phía Hiên Viên Linh Ngọc: “Cửu hoàng tử, Dương mỗ cho ngươi một câu trả lời.”  

“Trảm… Xoẹt…”  

Hiên Viên Linh Ngọc ra tay, chém y phục của Dương Bách Xuyên thành hai khúc, xong ôm quyền nói: “Đa tạ Dương thánh chủ thành toàn, Hiên Viên Linh Ngọc mạo phạm…”  

Dựa theo lời thập tam muội, Hiên Viên Linh Ngọc cũng cho Dương Bách Xuyên bậc thang, giảng giải quy củ của thành Y Đạo cho tu sĩ bốn phía.  

Cởi bào trảm thay ở nơi đây xem như để lại cố sự huy hoàng cho thành Y Đạo.  

Đồng thời sau này còn truyền đi khắp Tu Chân Giới, đương nhiên trọng điểm là trí tuệ hơn người của Hiên Viên Linh Hề.  

Hóa giải một cuộc đại chiến rất có khả năng xảy ra!
 
Chương 3611


Hiên Viên Linh Ngọc giữ vững phép tắc của Y Đạo, Dương Bách Xuyên cũng không động thủ với hắn ta, vậy là sự việc đã được giải quyết xong.  

Một cuộc đại chiến không nổ ra, điều này khiến dân chúng thành Y Đạo cùng thở phào nhẹ nhõm.  

Nếu Dương Bách Xuyên và Cửu hoàng tử thật sự giao đấu, tất sẽ trở thành trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết, họ không đánh nhau cũng là chuyện tốt.  

Mặc dù vừa rồi Dương Bách Xuyên đã cởi áo thay chém, khiến đối phương mất mặt nhưng mọi người đều ngầm hiểu Dương Bách Xuyên không hề muốn gây thù chuốc oán với hoàng triều Hiên Viên, cũng không phải vì hắn e sợ Cửu hoàng tử hay hoàng triều Hiên Viên.   

Với thế lực và thực lực của Vân Môn Tiên Cảnh, mọi người đều hiểu nếu hắn thật sự làm ra hành động bất kính thì bất kì thánh địa nào cũng không phải đối thủ của hắn, vì vậy việc cởi áo thay cho chém kia cũng chẳng phải hành động gây mất điểm.  

Mặt khác, ai nấy cũng hiểu Cửu hoàng tử của hoàng triều Hiên Viên là một nhân vật lớn không thể chọc đến, ngay cả Dương mỗ khét tiếng cũng bị hắn ta ép phải vội vàng cởi áo thay chém. Ở Tu Chân Giới này liệu có còn người nào mà Cửu hoàng tử không dám đụng độ?  

Về nguyên tắc, Cửu hoàng tử Hiên Viên Linh Ngọc chính là người đứng đầu.  

Tất cả đều biết Cửu hoàng tử luôn tin tưởng vào niềm tin của mình, có thể hy sinh tính mạng để giữ vững lòng tin. Từ điều ấy, người ta có thể dự đoán rằng sẽ không có ai ở thành Y Đạo dám làm trái quy tắc một cách dễ dãi nữa, thậm chí ngay cả bên trong Hiên Viên Tinh Cương cũng sẽ không có mấy người dám chọc giận vị Cửu hoàng tử kia.  

Đương nhiên, trong sự việc lần này, người tạo ấn tượgn sâu đậm nhất cho mọi người chính là thập tam công chúa Hiên Viên Linh Hề.  

Nếu không có thập tam công chúa không xuất hiện ngăn cản Dương Bách Xuyên và Cửu hoàng tử Hiên Viên Linh Ngọc thì thành Y Đạo ắt sẽ gặp hoạ lớn cho xem.  

Thập tam công chúa của hoàng triều Hiên Viên là người khiêm nhường và bí ẩn và thông minh nhất trong các thời đại, quả là thiên tài sở hữu thiên phú dị bẩm. Việc nàng thể hiện trí tuệ lần này đã để lại ấn tượng sâu sắc cho các tu sĩ thành Y Đạo.   

Tóm lại, sự việc lần này kết thúc với một kết quả khá tốt đẹp.  

Sau đó, Hiên Viên Linh Ngọc và Hiên Viên Linh Hề ngỏ ý mời Dương Bách Xuyên đến hoàng triều Hiên Viên.  

Song, Dương Bách Xuyên lắc đầu nói: “Ta cần đi trước để làm chút chuyện, sau đó sẽ đến thăm hoàng triều Hiên Viên, đến khi ấy kính xin hai vị dẫn đường.”  

“Được, nếu ở thành Y Đạo có chuyện gì thì Dương thánh chủ cứ mở lời, Hiên Viên Linh Ngọc có thể làm thì chắc chắc sẽ hoàn thành.” Hiên Viên Linh Ngọc bảo vệ quy củ của thành Y Đạo, nội tâm cũng trở lên hào sảng hơn nhiều, cũng biết lần này Dương Bách Xuyên đã rộng lượng, lại thêm thập tam muội giúp đỡ, bằng không Dương Bách Xuyên sẽ không làm thế.  

“Được.” Dương Bách Xuyên cười, tán gẫu một hồi với huynh muội Hiên Viên rồi trở lại bên cạnh Hồ Tiên Nhi. Hắn biết Hồ Tiên Nhi đang cần cứu người nào đó, trước đó hắn bận đối đầu với người của Thiên Kiếm Sơn và dây dưa cùng Hiên Viên Linh Ngọc nên không chú ý đến.  

Hiện giờ phải xử lý chuyện của Hồ Tiên Nhi trước đã, việc đến thăm hoàng triều Hiên Viên chỉ có thể để sau rồi tính.  

“Cảm ơn Vân đại ca!” Hồ Tiên Nhi đã bình tĩnh trở lại. Lúc đầu, nàng rất tủi thân, lúc biết đại hán râu quai nón là Dương Bách Xuyên, nàng vô cùng kích đông. Tới khi Dương Bách Xuyên thể hiện sức mạnh khổng lồ y như dời sông lấp biển, nàng hiểu mình được cứu rồi, vội chạy tới tạ ơn Dương Bách Xuyên.  

“Nha đầu ngốc, sao lại khách khí với ta vậy. Ta cũng rất vui vì được gặp lại ngươi.” Dương Bách Xuyên nhớ lại ngày đó, hắn dùng giọng điệu của người bạn già để nói chuyện với Hồ Tiên Nhi.  

Sau đó, hắn nghiêm mặt hỏi: “Nói xem nào, chuyện gì đã xảy ra? Ngươi cầu cứu cho người nào?”  

Sắc mặt Hồ Tiên Nhi cũng trở nên nghiêm trọng, đáp: “Vân đại ca, là Viên Tiểu Lôi, Viên Tiểu Lôi của Võ Đang, hắn ta trúng độc rất nặng. Chúng ta lên đường rồi ta sẽ kể cho ngươi nghe những gì đã xảy ra?”  

“Viên Tiểu Lôi?” Giọng nói của Dương Bách Xuyên vút cao lên quãng tám.  

Làm sao hắn không biết Viên Tiểu Lôi cơ chứ?  

Nếu nói chính xác ra, mặc dù giữa hắn và Viên Tiểu Lôi không có danh phận sư đồ nhưng lai là thầy trò thật của nhau.  

Viên Tiểu Đao nhập đạo hoàn toàn là do một tay hắn chỉ dạy, Nếu như bàn từ Tư Không Nguyên thì khi đó Dương Bách Xuyên vì trêu chọn con khỉ kia nên mới nhận được truyền thừa của Tư Không Nguyên, coi như được xem là truyền nhân của Tư Không Nguyên, mà chưởng giáo khai phái Võ Đang ở Địa Cầu cũng được Tư Không Nguyên dạy dỗ nên mới mở ra phái Võ Đang.      

Bởi vậy người của Võ Đang luôn coi Dương Bách Xuyên là tổ sư Võ Đang.  

Viên Tiểu Lôi vốn dĩ là một tiểu đạo sĩ Võ Đang được Dương Bách Xuyên phát hiện là nhân tài có thiên phú dị bẩm. Khi ấy, trong Võ Đang xảy ra nội chiến vì chức chưởng giáo, Dương Bách Xuyên là người dẹp yên nó. Toàn thể Võ Đang đều thống nhất đưa Dương Bách Xuyên lên chấp chưởng Võ Đang, nhưng Dương Bách Xuyên lại kiên quyết chọn Viên Tiểu Lôi làm chưởng giáo Võ Đang.
 
Chương 3612


Hơn nữa, hắn còn dạy bảo Viên Tiểu Lôi rất cẩn thận, truyền thụ pháp môn tu chân cho Viên Tiểu Lôi, đến cả lúc nhập môn. Do đó, Viên Tiểu Lôi cũng có thể xem như là đồ đệ của hắn.  

Lúc này, nghe Hồ Tiên Nhi nói Viên Tiểu Lôi gặp nguy hiểm, Dương Bách Xuyên nhất thời không thể bình tĩnh được nữa.  

Hắn vội vàng nói: “Mau đưa ta đến đó…”  

“Cách phía Tây Nam thành Y Đạo mười ba nghìn dặm… A…” Hồ Tiên Nhi chưa kịp nói dứt lời thì đã bị Dương Bách Xuyên kéo vút lên tận trời, thẳng hướng phóng về hướng Tây Nam.   

Ngay sau đó, Tiểu Phượng Hoàng và một đám Đại Yêu cũng lao lên đuổi theo.  

Để lại hai huynh muội Hiên Viên bốn mắt nhìn nhau.  

“A… Không lẽ là xảy ra chuyện lớn gì nên Dương thánh chủ mới phải đi vội thế này?” Hiên Viên Linh Ngọc nói.  

“Chắc hẳn là có việc gấp nhỉ?” Hiên Viên Linh Hề lên tiếng, sau đó quay sang nói với Hiên Viên Linh Ngọc: “Cửu ca ca… Muội cũng đi xem một chút, huynh hãy báo cáo đúng sự thật lên phụ hoàng, cũng nói cho phụ hoàng biết Dương Bách Xuyên sắp đến thăm hoàng triều Hiên Viên ta.”  

“Cũng được, vậy muội cẩn thận đấy, có chuyện gì phải báo tịn cho ta ngay.” Hiên Viên Linh Ngọc biết thập tam muội luôn làm việc cẩn trọng, nàng có chủ kiến của riêng mình, vì vậy hắn ta cũng không hỏi muội muội tới đó để làm gì.  

….  

Trên trời, Dương Bách Xuyên đưa Hồ Tiên Nhi bay về hướng Tây Nam.  

“Vừa đi vừa nói, tại sao Viên Tiểu Lôi lại bị trúng độc? Ngươi và Viên Tiểu Lôi tại sao lại ở đi cùng nhau? Các ngươi đến Tu Chân Giới từ lúc nào? Ta phái ra rất nhiều người tìm kiếm ở quê nhà các ngươi… Các ngươi chưa từng nghe tới Vân Môn Tiên Cảnh hay sao?” Dương Bách Xuyên hỏi liên tiếp mấy câu.  

Hồ Tiên Nhi đã sớm có sự chuẩn bị trong đầu, nàng biết Dương Bách Xuyên sẽ hỏi nên sắp xếp một chút rồi đáp: “Thật ra ta và Viên Tiểu Lôi là nhóm người thứ ba tiến vào Tu Chân Giới. Cũng giống như những người khác, bọn ta cũng bị người của Thái Huyền Tông truy đuổi. Khi đó, ta, Viên Tiểu Lôi và một vài tu sĩ Sơn Hải Giới đi cùng nhau…  

Sau đó, bọn ta bôn ba khắp nơi, lang thang đến Hiên Viên Tinh Cương. Tu vi của bọn ta rất yếu, căn bản không dám vào thành trì Tu Chân Giới, phần lớn thời gian đều lẩn trốn và tu luyện trong núi sâu…  

Cách đây không lâu, bọn ta gặp Chiêm Khánh Nhân, Chiêm đại ca…” Dương Bách Xuyên phát hiện khi nói đến Chiêm Khánh Nhân kia thì ánh mắt Hồ Tiên Nhi vẫn tràn đầy sự dịu dàng và ái mộ như trước.   

Hắn lập tức hiểu rằng Hồ Tiên Nhi vẫn luôn một lòng với Chiêm Khánh Nhân, cơ mà chẳng biết tên đầu gỗ Chiêm Khánh Nhân có thông suốt hay chưa. Là một người bạn, hắn hy vọng những người có tình như Hồ Tiên Nhi và Chiêm Khánh Nhân có thể ở bên nhau!  

“Sau đó thì sao…?” Dương Bách Xuyên hỏi.  

Hồ Tiên Nhi thở dài: “Theo thời gian, số tu sĩ Sơn Hải Giới đi theo ta và Viên Tiểu Lôi cũng dần rơi rụng, người thì chết, kẻ thì bỏ đi. Sau khi gặp Chiêm đại ca, hắn ta nói cho bọn ta biết tình hình hiên giờ của ngươi và Vân Môn Tiên Cảnh, Viên Tiểu Lôi muốn rời núi đi tìm ngươi.”   

Nhưng, Chiêm đại ca… Là một kẻ kiêu ngạo… Hắn ta nói không thể thua kém ngươi… Cho dù có đi tìm ngươi thì hắn cũng phải tu luyện thành tài mới lên đường, hắn nói chờ hắn tu luyện thần thông thành công rồi hẵng tìm gặp nhau.  

Viên Tiểu Lôi không khăng khăng đòi đi. Bọn ta ở lại bế quan tu luyện, chờ Chiêm đại ca tu luyện thành công rồi tới tìm ngươi. Đây cũng là lý do khiến bọn ta dù đã nghe được tịn tức về ngươi và Vân Môn nhưng không đi tìm người.  

Song, vốn tưởng trốn trong núi sâu là có thể tu luyện yên ổn, ai biết hoạ từ trên rơi giáng xuống. Mấy ngày trước, có một tên tán tu độc đạo xông vào đạo trường của bọn ta, ép bọn ta đi khỏi. Chiêm đại ca và Viên Tiểu Lôi nổi trận lôi đình, ra tay đánh với tên độc tu đó.  

Kết quả bọn ta không ngờ đối phương là độc tu… Viên Tiểu Lôi bị hắn ta đả thương trúng độc. Chiêm đại ca nổi điên, đột phá. Tên độc đạo không địch lau được nên định tháo chạy, nhưng Chiêm đại ca giận quá nên truy đuổi giết chết đối phương. Sau đó, ta phát hiện vết thương do trúng độc của Viên Tiểu Lôi càng lúc càng nghiêm trọng, ta lập tức chạy đến thành Y Đạo cầu người chữa bệnh, tiếp đó gặp được ngươi…”    

Lòng Dương Bách Xuyên chùng xuống, siết chặt nắm đấm, hắn căm thù tên độc tu kia, cũng giận Chiêm Khánh Nhân chết vì sĩ diện. Nhưng, nghĩ đi nghĩ lại, hắn lại thấy nhẹ nhõm. Chiêm Khánh Nhân vốn là người cao ngạo đến tận xương, khi còn ở Địa Cầu thì họ cũng từng phân cao thấp, phân cao thấp cũng là tu luyện, đã tới Tu Chân Giới mà Chiêm Khánh Nhân vẫn không đổi nết.  

“Đến rồi…”  

Trong lúc đôi bên nói chuyện, Hồ Tiên Nhi chỉ xuống một sơn cốc phía dưới.  

Dương Bách Xuyên đưa theo Hồ Tiên Nhi đáp xuống một sơn cốc.
 
Chương 3613


Trong sơn cốc có một sơn động thiên nhiên, Hồ Tiên Nhi phất tay giải trừ cấm chế: “Viên Tiểu Lôi ở trong sơn động, chúng ta đi…”  

Còn chưa nói xong Dương Bách Xuyên đã biến mất tại chỗ, âm thanh truyền lại: “Ngươi đứng chờ ở ngoài.”  

“Cẩn tuân mệnh lệnh của Thánh chủ” Bên ngoài sơn cốc vang lên tiếng sấm.  

Hồ Tiên Nhi sửng sốt, lúc này mới nhìn thấy trên phía chân trời là các đại yêu dưới trướng của Dương Bách Xuyên, ngay sau đó Hồ Tiên Nhi cũng nhấc chân vào sơn động.  

Dương Bách Xuyên dùng thần thức quan sát phát hiện hơi thở trong sơn động rất giống của Viên Tiểu Lôi, sau khi Hồ Tiên Nhi mở cấm chế, hắn lo lắng an nguy của Viên Tiểu Lôi nên vội vàng lao vào trong sơn động.  

Hắn cảm nhận được Viên Tiểu Lôi trúng độc rất nặng.  

…...  

Sơn động không lớn, cao khoảng 6 mét, nhìn qua có vẻ được tạo thành từ bàn tay con người, cũng không quá sâu, sau khi đi được 30 mét Dương Bách Xuyên xuất hiện trước một đại sảnh rộng hơn trăm mét vuông.  

Có ba tiểu thạch thất, Viên Tiểu Lôi ở một trong ba thạch thất đó.  

Lúc dùng thần thức Dương Bách Xuyên phát hiện Viên Tiểu Lôi ở trong một căn thạch thất trong số đó, bên ngoài có cấm chế bảo vệ, có lẽ đây là cấm chế do Hồ Tiên Nhi bày ra, Dương Bách Xuyên vung tay lên phá vỡ cấm chế.  

Lúc đi vào, Viên Tiểu Lôi đang trong trạng thái hôn mê sau, Dương Bách Xuyên thở dài vươn tay đặt trên cổ tay của Viên Tiểu Lôi, vận chuyển chân nguyên kiểm tra tình hình cơ thể của Viên Tiểu Lôi đã đến tình trạng nào.  

Hơi thở của Viên Tiểu Lôi rất yếu ớt, cảm giác chỉ treo một hơi cuối cùng.  

“Phù…”  

Kiểm tra xong Dương Bách Xuyên thở ra một hơi, sắc mặt hơi khó coi.  

Hắn tưởng rằng Viên Tiểu Lôi chỉ trúng độc bình thường, đối với thực lực hiện tại của hắn, giải độc không phải vấn đề lớn, nhưng không ngờ sau khi kiểm tra mới phát hiện ra độc của Viên Tiểu Lôi không phải độc bình thường.  

Hồ Tiên Nhi đi đến, thấy Dương Bách Xuyên nhíu mày, trong lòng lộp bộp, gấp gáp nói: “Xuyên đại ca, Tiểu Lôi sao rồi?”  

Nàng và Viên Tiểu Lôi cùng chung hoạn nạn, sau khi ở bên nhau mấy trăm năm, Viên Tiểu Lôi gọi nàng là tỷ tỷ suốt 300 năm, mặc dù hai người không phải tỷ đệ nhưng đã hơn hẳn tỷ đệ.  

Lúc này Hồ Tiên Nhi lo lắng không hề kém cạnh Dương Bách Xuyên.  

“Nói cho ta biết độc tu kia là ai, độc trong cơ thể của Tiểu Lôi nhìn như bình thường, thật ra lại rất khó nhằn, chỉ cần một loại độc di chuyển sẽ làm cho độc tố khác phản phệ, trong thân thể hắn có khoảng tám chín bảy hai loại độc tố.  

Các loại độc tố bổ sung cho nhau, người hạ độc không phải độc sư bình thường, ngay cả ta cũng không dám dễ dàng đụng chạm vào độc tố này, hơi vô ý sẽ làm Tiểu Lôi hóa thành một bãi nước đặc, thực sự khó giải quyết…”  

Dương Bách Xuyên càng nói càng gấp, gần đây hắn gặp phải người thân bằng hữu trúng độc hay bị thường, người trước khó giải quyết hơn người sau, đều đang trong giai đoạn bó tay không biện pháp.  

Hồ Tiên Nhi nghe vậy nước mắt rơi xuống, nức nở nói: “Đều do ta, trong ba người ta, Chiêm đại ca, Tiểu Lôi, tu vi của ta thấp nhất, vì cứu ta nên Tiểu Lôi mới trúng độc… Hu hu…”  

Hồ Tiên Nhi khóc nức nở.  

Dương Bách Xuyên rất sợ thấy nữ nhân khóc thút thít, đau đầu nói: “Chuyện đã đến nước này ngươi khóc cũng vô dụng, yên tâm đi, ta không giải được không có nghĩa Vân Môn không có cao thủ giải độc. Hiện tại nói cho ta nghe về độc tu kia, ta ổn định độc tính cho Tiểu Lôi đã.”  

Hồ Tiên Nhi nghe vậy, dừng khóc, nói: “Chúng ta cũng không biết độc tu kia là ai, dù sao có một ngày hắn ta xông vào nơi chúng ta tu luyện rồi ngang ngược đuổi chúng ta đi…  

Người nọ nhìn qua khoảng 60, rất béo, để râu dê, mặt rất đáng khinh, vừa thấy đã biết không phải người tốt, tự xưng là Vạn Độc Vương, tu vi Đại Thừa sơ kỳ, còn không cao bằng Chiêm đại ca.  

Hiện tại tu vi của Chiêm đại ca đã đạt đến Đại Thừa trung kỳ, còn Tiểu Lôi là Độ Kiếp trung kỳ, ta là Độ Kiếp sơ kỳ, vừa ra tay ta và Tiểu Lôi đều không phải đối thủ, Tiểu Lôi chắn đòn thay ta nên trúng độc.  

Thần thông chiến kỹ và tu vi của Vạn Độc Vương không thấp hơn Chiêm đại ca, lúc đó bỏ chạy, Chiêm đại ca tức giận đuổi theo, đến nay đã nửa tháng nhưng không thấy tin tức gì của Chiêm đại ca, cũng không biết hiện tại sao rồi. Xuyên đại ca, ngươi phải nghĩ cách cứu Tiểu Lôi và Chiêm đại ca…”  

Nói đến đây nước mắt của Hồ Tiên Nhi lại nổi lên.
 
Chương 3614


Dương Bách Xuyên vội vàng nói: “Ngươi đừng gấp, đã có ta ở đây, ta sẽ không để Tiểu Lôi xảy ra chuyện, hơn nữa Tiểu Lôi cũng coi như nửa đệ tử của ta, Chiêm Khánh Nhân và ngươi còn là bằng hữu của ta, chúng ta đều là người Địa Cầu, ở Tu Chân Giới chúng ta là người thân nhất, chắc chắn sẽ tìm được hắn…”  

“Cảm ơn Xuyên đại ca…”  

Hồ Tiên Nhi rất khách khí, Dương Bách Xuyên cũng không biết làm sao. Hắn cũng biết sự thay đổi trong lòng Hồ Tiên Nhi, dù sao tu vi kém xa chính mình, cũng lâu rồi mới gặp mặt nên chưa thích ứng, cho nên đối mặt với lời cảm ơn của nàng, Dương Bách Xuyên cũng tùy nàng.  

Hiện tại chuyện của Viên Tiểu Lôi quan trọng nhất.  

Lên tiếng: “San Hồng, muội dẫn người vào…”  

Một lúc sau tiểu Phượng Hoàng và một Thiên Yêu đi vào.  

“Đại ca…”  

“Thánh chủ…”  

Hai người hành lễ.  

“Không cần đa lễ.” Dương Bách Xuyên dừng tay, sau đó nhìn về phía tiểu Phượng Hoàng: “San Hồng, đại ca giao cho muội một nhiệm vụ, có thể hoàn thành một mình không?”  

“Có thể.” Tiểu Phượng Hoàng trả lời lưu loát, mặc dù trưởng thành trong biểu tình nhưng tâm tính vẫn còn trẻ con.  

Có đứa trẻ nào không hy vọng biểu hiện tốt trước mặt đại ca?  

Cho nên tiểu Phượng Hoàng vô cùng mong chờ đại ca sẽ giao nhiệm vụ gì cho nàng?  

“Có một độc tu đả thương Viên Tiểu Lôi, một người bạn khác của đại ca đuổi theo, ta yêu cầu muội tìm được độc tu kia, có thể làm được không?”  

Dương Bách Xuyên hỏi tiểu Phượng Hoàng, thật ra cũng chuẩn bị rèn luyện nàng.  

“Có thể.” Tiểu Phượng Hoàng nghiêm túc gật đầu.  

“Được.” Dương Bách Xuyên mỉm cười, sau đó nhìn về phía Hồ Tiên Nhi, nói: “Tiên Nhi, vẽ bộ dạng của tên độc tu kia và Chiêm Khánh Nhân rồi giao cho San Hồng.”  

“Vâng, Xuyên đại ca.” Hồ Tiên Nhi lấy ra một ngọc giản vẽ hình dạng của tên độc tu kia và Chiêm Khánh Nhân rồi đưa cho tiểu Phượng Hoàng.  

“San Hồng, nhớ kỹ nhiệm vụ của muội là mang theo đại yêu tìm kiếm, sau khi tìm được thì truyền tin cho ta, tên độc tu kia dùng độc rất giỏi, nhớ không thể tùy tiện ra tay, đến lúc đó hành động theo hoàn cảnh, an toàn là chính, biết chưa?” Dương Bách Xuyên dặn dò.  

“San Hồng đã hiểu, đại ca yên tâm.” Tiểu Phượng Hoàng gật đầu.  

“Được, ta cho muội 30 Thiên Yêu, ngàn yêu bình, tìm kiểu gì chính muội sắp xếp, đi đi.” Dương Bách Xuyên cổ vũ tiểu Phượng Hoàng.  

…...  

Sau khi tiểu Phượng Hoàng rời khỏi đây, Dương Bách Xuyên nói với Thiên Yêu bên cạnh: “Ngươi mang theo tiểu đội trở về Vân Môn Tiên Cảnh, dẫn Yên Chi đến đây, nói cho Chuột Vương dẫn thủ hạ yêu binh của ông ta cùng đến, ngoài ra sắp xếp một tiểu đội khác canh gác phòng ngự sơn cốc, nhanh lên.”  

“Cẩn tuân mệnh lên của Thánh chủ, thuộc hạ cáo lui.” Thiên Yêu cung kính trả lời, đi ra ngoài.  

Một tiểu đội trong miệng Dương Bách Xuyên gồm 10 Thiên Yêu, lần này đi ra ngoài hắn chỉ mang theo 50 Thiên Yêu, một ngàn yêu binh cấp Đại Thừa, cho tiểu Phượng Hoàng 30 Thiên Yêu và ngàn Đại Thừa đi tìm Chiêm Khánh Nhân và độc tu.  

Còn lại 20 Thiên Yêu, một đội trở về Vân Môn Tiên Cảnh đón Lục Yên Chi đến giải độc cho Viên Tiểu Lôi, cùng với bảo Chuột Vương dẫn đội đến đây để tìm kiếm độc tu và Chiêm Khánh Nhân.  

Theo lời của Hồ Tiên Nhi, có lẽ độc tu và Chiêm Khánh Nhân vẫn còn trong dãy núi này, cẩn thận tìm kiếm có lẽ có thể tìm được.  

Đội Thiên Yêu cuối cùng ở lại bảo vệ sơn cốc, bảo đảm sự an toàn cho Viên Tiểu Lôi và Hồ Tiên Nhi, hắn cũng sẽ không đứng đây chờ, phải đi theo tiểu Phượng Hoàng, mặc dù rèn luyện tiểu Phượng Hoàng nhưng hắn vẫn không yên tâm.  

Nếu không phải Viên Tiểu Lôi trúng độc quá nặng, không nên lặn lội đường xa, hắn sẽ trực tiếp mang Viên Tiểu Lôi về Vân Môn Tiên Cảnh để Lục Yên Chi giải độc.  

Lục Yên Chi là Tiên Thiên Độc Thể Ách Nan, nếu nói về độc thì nàng là người có tiếng nói nhất.  

Sau khi sắp xếp xong mọi việc, Dương Bách Xuyên đi đến bên cạnh Viên Tiểu Lôi, duỗi tay chỉ vào giữa trán của Viên Tiểu Lôi.  

“Trấn…”  

“Phong…”  

Lực thần hồn khổng lồ đi vào giữa trán của Viên Tiểu Lôi.  

Sau đó giữa trán của Viên Tiểu Lôi xuất hiện một ấn ký thần hồn.  

“Phù…”  

Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm, thu hồi ngón tay.  

Hắn sợ độc tộ phản phệ sẽ tổn thương nguyên thần của Viên Tiểu Lôi nên đã dùng lực thần hồn phong ấn nguyên thần của Viên Tiểu Lôi, làm vậy cho dù độc tố trong cơ thể phản phệ cũng sẽ không tổn thương nguyên thần.  

Chỉ cần nguyên thần không sao, cho dù độc tố thân thể lợi hại đến mấy cũng có thể nghĩ cách.
 
Chương 3615


Dương Bách Xuyên vừa mới kết thúc công việc, chuẩn bị kiểm tra lại độc tính trong cơ thể Viên Tiểu Lôi, bên ngoài có đại yêu đi vào bẩm báo: “Bẩm Thánh chủ, Hiên Viên Linh Hề xuất hiện ngoài cốc, nói muốn gặp Thánh chủ.”  

Dương Bách Xuyên sửng sốt, không ngờ Hiên Viên Linh Hề lại đến đây, nói: “Nhanh mời vào…”  

“Vâng.” Đại yêu nói rồi rời đi.  

Dương Bách Xuyên nghĩ đến độc của Viên Tiểu Lôi, Hiên Viên Linh Hề xuất thân từ thành địa y đạo, vừa lúc có thể giao lưu với nàng.  

Về vấn đề độc trong cơ thể của Viên Tiểu Lôi có hơn 72 loại, mỗi loại nhìn như không liên kết gì với nhau, nhưng thật ra đây là hiệu ứng độc tố liên hoàn.  

Nếu gặp phải, giải độc thất bại, 72 loại độc tố sẽ va chạm vào nhau, cuối cùng tạo thành hậu quả không lường được, nếu làm không tốt thân thể của Viên Tiểu Lôi sẽ hóa thành bãi nước đặc.  

Thật ra 72 loại độc tố trong cơ thể của Viên Tiểu Lôi đều là độc tố bình thường, nhưng những độc tố đó tụ lại với nhau hiệu quả sẽ rất lớn, cho nên Dương Bách Xuyên không dám hành động thiếu suy nghĩ, cũng cho rằng kẻ dùng độc là cao thủ ở đây, cho nên mới bảo đại yêu đi mời Lục Yên Chi đến.  

Nhưng mặt khác, nếu để mặc độc tố trong cơ thể của Viên Tiểu Lôi cũng không phải là cách, độc trong cơ thể hắn đang chậm rãi phản phệ thân thể, lâu dài độc tố xâm nhập tâm mạch cũng là phiền toái lớn.  

Lúc này nghe Hiên Viên Linh Hề đến, Dương Bách Xuyên cũng có người để giao lưu.  

Người của hoàng triều Hiên Viên đều là cao thủ y đạo, giải độc cũng là một trong số các tay nghề.  

Có lẽ có thể đưa ra chút ý kiến.  

Thật ra Thần Ma Y Điển có cách khống chế độc tố không khuếch tán, nhưng lại quá mức nguy hiểm, Dương Bách Xuyên chưa nếm thử nên không dám tùy tiện ra tay.  

…...  

Một lúc sau Hiên Viên Linh Hề đi vào.  

Dọc đường đi Hiên Viên Linh Hề còn đang suy nghĩ nên lấy cớ gì, nói là đến xem hắn có gì cần hỗ trợ không? Hay chuyện khác…?”  

Rốt cuộc một nữ tử theo đuổi người ta đến tận đây không phải hành động quá tốt.  

Nhưng sau khi đi vào, chút ngượng ngùng trong lòng của Hiên Viên Linh Hề biến mất không thấy.  

Bởi vì Dương Bách Xuyên đã chủ động mở miệng.  

“Hiên Viên cô nương đến đúng lúc lắm, nhanh nhìn giúp ta xem, bằng hữu của ta trúng độc…” Dương Bách Xuyên lo lắng cho Viên Tiểu Lôi nên không nghĩ nhiều.  

Hiên Viên Linh Hề thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng mừng thầm, Dương Bách Xuyên không coi nàng thành người ngoài.  

Đi qua kiểm tra tình hình thân thể của Viên Tiểu Lôi.  

Một lúc sau, Hiên Viên Linh Hề nhíu mày nói: “72 loại độc tố đều là độc bình thường nhưng lại hoàn toàn liên kết với nhau, nếu kích phát, giải quyết không tốt, 72 loại độc này sẽ dung hợp bùng nổ rồi phản phệ, uy lực to lớn không thể tưởng tượng.  

Kẻ dùng độc là cao thủ, loại thủ pháp này rất giống với Vạn Độc Vương, một tu sĩ ma đạo nổi tiếng trong Tu Chân Giới, hoặc nói cách khác chính là Vạn Độc Vương - Phàm Ma Nhất Niệm!  

Phàm Ma Nhất Niệm là bằng độc dược bình thường tạo ra hiệu quả độc dược ác ma, nhìn như bình thường nhưng tràn đầy ma khí, không hề đơn giản.  

Loại độc này, ở khắp Tu Chân Giới chỉ có Vạn Độc Vương mới sử dụng, Vạn Độc Vương đã biến mất khoảng năm sáu ngàn năm, không ngờ đã xuất hiện ở đây.  

Trước kia từng nghe phụ hoàng nói lão độc vật dùng thực lực của bản thân đối đầu với thánh địa Đao Chủng, dùng độc công độc chết bốn cao thủ của Đao Chủng, còn an toàn chạy thoát.  

Khủng bố hơn nghe đồn Vạn Độc Vương từng sáng tạo ra một tiểu Yêu Giới độc đáo, đây là kẻ duy nhất có thể sống sót đi ra từ tiểu Yêu Giới.  

Sau đó không biết bị người của tiểu Yêu Giới đuổi giết trốn đến chỗ nào, từ đây im bặt không để lại dấu vết mãi đến bây giờ, xem ra bây giờ hắn ta lại xuất hiện…  

Ta không có biện pháp nào với bằng hữu này của ngươi, bây giờ chỉ có thể nghĩ cách bảo vệ tâm mạch, sau đó nghĩ cách giải, nếu giải độc thất bại, chắc chắn thân thể sẽ hóa thành một bãi nước đặc.”  

Nghe Hiên Viên Linh Hề nói, Dương Bách Xuyên cũng không nhịn được gật đầu, gần giống như hắn chẩn bệnh.
 
Chương 3616


Hiên Viên Linh Hề chẩn bệnh càng thêm rõ ràng, lại còn nói được lai lịch của Vạn Độc Vương, nhưng tên đúng tu vi lại không khớp.  

Theo lời kể của Hồ Tiên Nhi, tu vi của Vạn Độc Vương là Đại Thừa, nhưng theo lời của Hiên Viên Linh Hề, Vạn Độc Vương lại là lão tu sĩ.  

Nếu đúng như vậy thì không có khả năng mới chỉ đến cấp Đại Thừa, ít nhất cũng phải là cảnh giới Phi Thăng.  

Theo lời của Hiên Viên Linh Hề, danh tiếng của Vạn Độc Vương rất cao, một mình xông vào thánh địa Đao Chủng, chém giết vào cao thủ của thánh địa Đao Chủng, còn toàn thân rời đi.  

Cũng xông qua tiểu Yêu Giới, mặc dù bị tiểu Yêu Giới đuổi giết nhưng cũng trốn thoát, người này thật sự không tầm thường.  

Sau đó Dương Bách Xuyên cũng nói ra tu vi của Vạn Độc Vương theo lời kể của Hồ Tiên Nhi, cũng làm Hồ Tiên Nhi đưa bộ dáng của Vạn Độc Vuong cho Hiên Viên Linh Hề nhìn.  

Hiên Viên Linh Hề nói: “Mấy ngàn năm trước Vạn Độc Vương đã là cao thủ Phi Thăng, không thể là Đại Thừa, tất nhiên ta cũng chưa từng nhìn thấy diện mạo của hắn ta, nhưng phụ hoàng ta từng gặp qua, lát nữa ta hỏi cho.”  

Dương Bách Xuyên gật đầu, sau đó nheo mắt lại, nói: “Mặc kệ hắn ta có phải Vạn Độc Vương hay không, ta sẽ tìm được hắn ta.”  

“Nhưng cẩn thận vẫn là trên hết, độc công của Vạn Độc Vương xuất thần nhập hóa, khó lòng phòng bị, cao thủ thua trên tay hắn ta nhiều không đếm nổi…”  

“Ta biết… Đúng rồi, có cách nào áp chế độc tố trên người Tiểu Lôi không?” Dương Bách Xuyên hỏi.  

“Ta không nắm chắc mười phần, nhưng có thể thử.” Hiên Viên Linh Hề nói đúng sự thật.  

Dương Bách Xuyên nhíu mày: “Ta cũng hiểu sơ qua về y đạo, chẳng qua không biết có thể nói cho ta nghe qua không, chúng ta cùng nghĩ cách?”  

Ở Tu Chân Giới có rất nhiều thư không phải dòng chính không được truyền phương pháp, hỏi như vậy có chút mạo phạm.  

Hiên Viên Linh Hề sửng sốt, sau đó nói: “Được, giao lưu y đạo với nhau mới có tiến bộ…”  

Nhưng sự thật là những gì Hiên Viên Linh Hề nói không phải lời nói thật, y đạo nàng nắm giữ đều là bí mật không được truyền ra ngoài của hoàng triều Hiên Viên, chẳng qua đối mặt với Dương Bách Xuyên, nàng không tự chủ nói trái lương tâm, nói ra hai chữ có thể.  

Về mặt khác, thật ra Dương Bách Xuyên biết rõ khởi nguyên y đạo của hoàng triều Hiên Viên. Lúc trước hắn từng nghe lén cuộc nói chuyện giữa Nguyên Thần Huyễn và Phong  m Dương, y đạo của hoàng triều Hiên Viên bắt nguồn từ một phần của Thần Ma Y Điển.  

Lúc trước Phong  m Dương là Phong Vân thần khuyển gác cổng của gia tộc Hiên Viên, nên biết không ít chuyện về hoàng triều Hiên Viên.  

Sao Dương Bách Xuyên lại không nghĩ truyền thụ Thần Ma Y Điển cho Hiên Viên Linh Hề chứ, cũng coi như báo đáp sự trợ giúp của Hiên Viên Linh Hề lúc ở trong Thái Hoang với mình.  

Còn có lúc hắn độ kiếp, hoàng đế Hiên Viên cũng từng ra tay giúp đỡ, Dương Bách Xuyên vẫn nhớ rõ những ân tình đó.  

Truyền thụ Thần Ma Y Điển cho Hiên Viên Linh Hề thì đã sao?  

Thật ra hai người đều có suy nghĩ thiện lương của riêng mình, chẳng qua cũng không biết, cũng không nói ra mà thôi.  

Hơn nữa hai người cũng thưởng thức lẫn nhau.  

Nếu không dựa theo tính cách của Dương Bách Xuyên, sao có thể sẽ nghe Hiên Viên Linh Hề thoát bào thế trảm?  

Hiên Viên Linh Hề cũng sẽ không đuổi theo đến tận sơn cốc này, cũng sẽ không bày ra y thuật của hoàng triều Hiên Viên.  

Ngọn lửa vô hình bùng lên trong lòng hai người, chẳng qua cả hai bên đều không biết.  

Tiếp theo Hiên Viên Linh Hề bắt đầu giảng bí pháp y đạo mà nàng nắm giữ, làm cách nào để áp chế độc tố trong cơ thể của Viên Tiểu Lôi…  

Hai mắt của Dương Bách Xuyên càng ngày càng sáng, y đạo mà Hiên Viên Linh Hề giảng cùng với Thần Ma Y Điển mà hắn nắm giữ dùng để áp chế độc tố trong cơ thể của Viên Tiểu Lôi rất  giống nhau. Mặc dù phương pháp khác nhau nhưng lại chứng minh phương pháp hắn tìm ra từ Thần Ma Y Điển có được hay không.  

Lúc trước không dám tùy tiện sử dụng, hiện tại nghe xong Hiên Viên Linh Hề nói, cuối cùng cũng có thể hạ quyết tâm sử dụng, ít nhất có nắm chắc.  

Chờ Hiên Viên Linh Hề nói xong, Dương Bách Xuyên bắt đầu giảng cách mình muốn sử dụng.  

Sau khi kết hợp với biện pháp của Hiên Viên Linh Hề, y thuật càng thêm tinh tế, xác suất thành công tăng gấp ba.  

So với cách trong Thần Ma Y Điển, cách của Hiên Viên Linh Hề càng đơn giản hơn, nhưng khuyết thiếu cái nhìn đại cục, còn Thần Ma Y Điển đại cục vô song, nhưng vì quá cổ xưa nên khuyết thiếu tinh tế.  

Mặc dù y đạo của hoàng triều Hiên Viên kéo dài dựa theo bản thiếu của Thần Ma Y Điển, nhưng mỗi một bước đều rất thực tiễn, càng thêm bình dân.  

Hai bên giao lưu một lúc, sau đó tìm ra cách ổn thỏa để áp chế độc tố trong cơ thể của Viên Tiểu Lôi. Đương nhiên hiện tại cũng chỉ có thể áp chế, cách giải độc còn rất xa, bởi vì loại độc này quá bá đạo!
 
Chương 3617


Dương Bách Xuyên và Hiên Viên Linh Hề giao lưu Y đạo có thể nói là cả hai cùng tiến độ, hai bên đều được mở mang kiến thức.  

Trong cuộc giao lưu Y đạo với Hiên Viên Linh Hề, tên họ Dương nào đó nhìn thấy chi tiết nhỏ, điều này làm cho hắn có nhận thức hoàn toàn mới về Y đạo, mở ra một cánh cửa khác, có thể nói là thu hoạch được rất nhiều.  

Còn đối với Hiên Viên Linh Hề mà nói, từ thu hoạch không đủ để miêu tả, mà phải là chấn động, chấn động sâu sắc, trong lòng dời sông lấp bể.  

Gia tộc Hiên Viên khởi nguyên từ Y đạo, Y đạo gì thì nàng thuộc chính của gia tộc Hiên Viên tất nhiên biết rõ. Lão tổ nhà Hiên Viên xây dựng nền tảng Y đạo là nhờ có được một cuốn thánh điển Y đạo thiếu trang tên là Thần Ma Y Điển, từ đó mới thành lập nên thế lực thánh địa Y đạo hoàng triều Hiên Viên.  

Chỉ là cuốn sách thiếu trang mà đã gây dựng được thánh địa Y đạo một phương, điều này đã đủ chứng minh sự quý giá và lớn lao của Thần Ma Y Điển.  

Mà vừa rồi khi giao lưu với Dương Bách Xuyên, Hiên Viên Linh Hề phát hiện ra Y đạo trong lời giảng giải của Dương Bách Xuyên chính là cốt lõi Y đạo mà gia tộc Hiên Viên lập nghiệp...  

Mỗi chữ Dương Bách Xuyên nói ra như châu như ngọc, có thể nói là chân ngôn của điển pháp Y đạo, hoàn toàn trùng khớp với cốt lõi Y đạo của hoàng triều Hiên Viên. So với cốt lõi Y đạo của nhà mình, những gì Dương Bách Xuyên giảng giải mới là cốt lõi trong cốt lõi, tràn đầy khí thế, thẳng đến đại đạo.  

Sau khi Dương Bách Xuyên nói xong, sắc mặt Hiên Viên Linh Hề đã đỏ bừng vì kích động quá đỗi. Nàng hỏi: "Bách Xuyên... xin hỏi sư thừa Y đạo của ngươi là..."  

Dương Bách Xuyên biết là Hiên Viên Linh Hề sẽ hỏi như vậy, hắn đã chuẩn bị sẵn đáp án trong đầu: "Thật sự không dám giấu, ta nhận truyền thừa Y đạo từ một cuốn thánh điển Y đạo thời thượng cổ có tên là Thần Ma Y Điển. Nếu Hiên Viên cô nương có hứng thú, ta có thể truyền thụ cho ngươi."  

"Thật ư?" Hiên Viên Linh Hề đứng phắt dậy. Nàng đâu chỉ có hứng thú, đó là thứ mỗi thế hệ con cháu của gia tộc Hiên Viên đều tha thiết mơ ước và tìm kiếm.  

Không ngờ là Thần Ma Y Điển thật, hơn nữa nghe ý của Dương Bách Xuyên thì đó là Thần Ma Y Điển hoàn chỉnh.  

Điều quan trọng là... hắn truyền thụ cho mình?  

Hạnh phúc tới quá bất ngờ, Hiên Viên Linh Hề kích động đến nỗi ngây ra như phỗng....  

"Đại trượng phu đã nói làm làm, thiên đạo chứng giám, sao có thể lừa ngươi..." Tên họ Dương nào đó ra vẻ đứng đắn nói. Đối với hắn mà nói, Thần Ma Y Điển vốn là thứ sư phụ cướp được, mục đích người truyền thụ cho hắn là để hành y cứu đời, tránh cho Y đạo mai một.  

Nhưng thật sự là hắn không có thời gian, không thể chăm chỉ lĩnh ngộ cuốn thánh điển Y đạo này. Thần Ma Y Điển vốn là sách y tạo phúc cho muôn dân trăm họ, nếu không phát huy được uy lực của Y đạo thì đúng là phí của trời.  

Y đạo không giống các các đại đạo khác, tu hành Y đạo coi trọng việc hành y cứu đời, tạo phúc cho muôn dân. Thần Ma Y Điển nằm trong tay hắn thì trong thời gian ngắn hắn không thể làm tốt điều này. Nhưng thánh địa Y đạo như hoàng triều Hiên Viên thì chắc chắn sẽ phát huy tác dụng cực lớn, có thể tạo phúc cho nhiều sinh linh hơn. Vì vậy về điểm này này, Dương Bách Xuyên không hề có lòng riêng.  

Dưới thiên đạo, vạn vật sinh linh trên thế gian bao gồm cả tu sĩ thật ra đều rất nhỏ bé, có thể dùng Y đạo cứu được nào nào hay người nấy, hắn truyền thụ cho hoàng triều Hiên Viên cũng coi như tạo phúc cho muôn dân.  

Đây là công đức lớn!  

Nói ra thì tích đức làm việc thiện là chuyện hư vô mờ mịt, nhưng thật sự tồn tại. Giống như dưới thiên đạo và độ kiếp, gây sát nghiệt nhiều thì uy lực của thiên kiếp lớn, trái lại nếu tích công đức thì dưới thiên đạo hư vô luôn gặp may.  

Hắn tin rằng hoàng triều Hiên Viên có thể làm rất tốt chuyện này, dù sao người ta cũng chuyên nghiên cứu Y đạo, hơn nữa đã truyền thừa không biết bao nhiêu năm tháng, có nền tảng thâm hậu.  

...  

Hiên Viên Linh Hề nhận được câu trả lời khẳng định của Dương Bách Xuyên, hơi thở không thể ổn định được nữa. Cả hoàng triều Hiên Viên không biết bao nhiêu thế hệ đã cố gắng tìm kiếm bản đầy đủ của Thần Ma Y Điển, nhưng không có bất kỳ tin tức gì.  

Vậy mà bây giờ Dương Bách Xuyên lại nói một câu nhẹ bẫng, trong tay hắn có Thần Ma Y Điển. Làm sao Hiên Viên Linh Hề có thể bình tĩnh được?  

"Bách... Bách Xuyên... Ngươi ngươi ngươi... trong tay ngươi có Thần Ma Y Điển hoàn chỉnh?" Hiên Viên Linh Hề hỏi với giọng nói run run.  

"Hoàn chỉnh." Dương Bách Xuyên mỉm cười trả lời.  

"Nhưng... nhưng ngươi chịu truyền thụ cho hoàng triều Hiên Viên chúng ta?" Hiên Viên Linh Hề hỏi lại. Nàng không nói là truyền thụ cho mình, mà nói là hoàng triều Hiên Viên, bởi vì nàng biết đến lúc đó thánh điển Y đạo không phải là một mình nàng có thể lĩnh ngộ được. Cả hoàng triều Hiên Viên có vô số tu sĩ Y đạo cấp cao, thánh điển Y đạo chân chính nằm trong tay họ hoặc là trong tay mọi người mới có thể phát huy hiệu quả to lớn.  

Dương Bách Xuyên gật đầu, hắn hiểu suy nghĩ của Hiên Viên Linh Hề. Đã quyết định truyền thụ Thần Ma Y Điển thì tất nhiên là hắn hi vọng cuốn thánh điển Y đạo này có thể phát huy công hiệu lớn nhất, tạo phúc cho nhiều sinh linh hơn.  

Hơn nữa có một số chuyện vẫn cần Hiên Viên Hoàng đế nói mới được, chỉ mình Hiên Viên Linh Hề thì e là không thể quyết định.
 
Chương 3618


"Đến lúc đó ta sẽ tới gặp phụ hoàng của ngươi, nói với hắn rằng ta sẽ truyền thụ Thần Ma Y Điển cho hoàng triều Hiên Viên các ngươi, không hạn chế điều gì. Ta làm vậy là để cuốn sách Y này phát huy uy lực và công hiệu vốn có của nó, thuật Y đạo tất nhiên phải mở rộng khắp nơi mới là chính đạo." Dương Bách Xuyên trả lời.  

"Ta... bây giờ ta sẽ báo tin cho phụ hoàng để người đến đây xử lý. Nói thật là Thần Ma Y Điển có sức ảnh hưởng cực lớn đối với hoàng triều Hiên Viên chúng ta. Mà phụ hoàng đến đây cũng có thể để cho người kiểm tra độc trong người vị bằng hữu này của ngươi." Hiên Viên Linh Hề nói.  

Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ, thấy như vậy cũng tốt. Vốn dĩ hắn định xong việc ở đây rồi mới tới gặp Hiên Viên Hoàng đế để truyền thụ Thần Ma Y Điển. Bây giờ nghe Hiên Viên Linh Hề nói sẽ trực tiếp gọi phụ hoàng của nàng là Hiên Viên Hoàng đế tới đây, nhân tiện kiểm tra độc trong người Viên Tiểu Lôi, như vậy cũng tốt. Hắn gật đầu nói: "Vậy thì làm phiền."  

Hiên Viên Linh Hề đáp: "Không cần khách sáo, nếu nói cảm ơn thì ta phải cảm ơn ngươi mới đúng..."  

"Giữa chúng ta không cần khách khí..." Tên họ Dương nào đó nói một câu như vậy.  

Câu này lọt vào tai Hiên Viên Linh Hề lại khiến nàng đỏ mặt, cúi đầu nói: "Được... ta đi truyền tin cho phụ hoàng."  

Hiên Viên Linh Hề vừa nói vừa chạy đi...  

Tên họ Dương nào đó không hiểu ra sao, không biết tại sao Hiên Viên Linh Hề lại đỏ mặt. Ở phương diện này, có đôi khi hắn là một tên ngốc.  

Thấy Hiên Viên Linh Hề đi sang một bên, lấy ngọc giản truyền tin ra rồi gửi tin, Dương Bách Xuyên lắc đầu không quan tâm tới chuyện nàng đỏ mặt nữa. Hắn đi tới bên cạnh Viên Tiểu Lôi, bắt đầu ổn định vấn đề chất độc trong cơ thể cho Viên Tiểu Lôi dựa theo những gì vừa mới trao đổi với Hiên Viên Linh Hề.  

...  

Hơn mười phút sau, Dương Bách Xuyên thu lại nội công. Cuối cùng thì cũng ổn định được vấn đề chất độc trong cơ thể Viên Tiểu Lôi, Dương Bách Xuyên biết rõ có một nửa công lao của Hiên Viên Linh Hề. Nếu dựa theo biện pháp hắn tìm được trong Thần Ma Y Điển thì chưa biết chừng sẽ xảy ra vấn đề gì đó, mà Hiên Viên Linh Hề đã bổ khuyết chi tiết.  

Trong thuật Y đạo, thường thì chi tiết mới là điểm quan trọng. Phải công nhận là hoàng triều Hiên Viên nghiên cứu Y đạo vô số tháng năm, quả thật đã đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm lâm sàng.  

Dương Bách Xuyên lại càng cho rằng mình truyền thụ Thần Ma Y Điển cho hoàng triều Hiên Viên là quyết định chính xác.  

Mặt khác, hắn cũng có nhận thức sâu hơn về Y đạo. Mặc dù hắn đã xem hết Thần Ma Y Điển, nhưng vẫn chưa tinh thông. Nhất là hôm nay sau khi giao lưu đơn giản với Hiên Viên Linh Hề, hắn mới biết mình chỉ được xem là mới đọc Thần Ma Y Điển mà thôi, vẫn còn cách tinh thông và vận dụng rất xa.  

Nói là Y đạo uyên thâm cũng không phải nói quá!  

Dương Bách Xuyên ngẩng đầu lên thì thấy Hiên Viên Linh Hề đang đứng bên cạnh nhìn mình: "Sao rồi, có hiệu quả không?"  

Dương Bách Xuyên gật đầu: "Quả thật biện pháp ngươi nói rất tốt, độc trong người Tiểu Lôi đã ổn định, không khuếch tán nữa. Tiếp theo là nghĩ cách giải độc..."  

"Thuật Y đạo của ta vẫn còn kém, không thể giúp ngươi việc này. Nhưng ta đã truyền tin cho phụ hoàng, lát nữa phụ hoàng đến hẳn là sẽ có biện pháp..." Hiên Viên Linh Hề nói.  

"Được, vậy thì chúng ta đợi Hiên Viên hoàng đế..."  

...  

Hoàng triều Hiên Viên, bảo điện Hiên Viên!  

Hiên Viên Hoàng đế đang bàn chuyện với quần thần thì đột nhiên có cảm ứng. Y chìa tay ra, một tấm ngọc giản truyền tin sáng lên. Sau khi thần hồn đảo qua, y lập tức đứng phắt dậy khỏi long ỷ, toàn thân run rẩy: "Thập đại trưởng lão ở lại, các ái khanh khác ra ngoài."  

Mặc dù hoàng triều Hiên Viên là một trong những thánh địa tu chân, cũng là vùng đất tông môn, nhưng việc quản lý tông môn lại có điểm giống và cũng có một số điểm khác hoàng quyền thế tục. Tất nhiên dù sao hoàng triều Hiên Viên cũng là hệ thống tu sĩ, không thể nào giống hệt hoàng quyền thế tục được. Không giống các tông môn thánh địa tu chân khác, Hiên Viên Hoàng đế là cấp bậc thánh chủ, bên dưới là thập đại trưởng lão, tiếp đến là cấp bậc tương tự văn võ bá quan.  

Quần thần thấy sắc mặt Hiên Viên Hoàng đế đỏ bừng vì kích động, giọng nói cũng run rẩy, bọn họ không dám hỏi nhiều, lần lượt rời khỏi đại điện.  

Sau khi quần thần đã ra ngoài, đại trưởng lão thắc mắc: "Bệ hạ, có chuyện lớn gì xảy ra vậy?"  

"Đâu chỉ là chuyện lớn, phải là chuyện lớn bằng trời đấy!" Hiên Viên Hoàng đế kích động ra mặt.  

"Nhìn dáng vẻ của bệ hạ, xem ra là chuyện vui nhỉ?" Nhị trưởng lão cười tủm tỉm nói.  

Tam trưởng lão tính tình khá hấp tấp bèn hỏi thẳng: "Chuyện vui gì vậy? Bệ hạ nói luôn đi cho mấy lão già chúng ta nghe cùng..."  

Tứ trưởng lão cũng hùa theo: "Chuyện có thể khiến bệ hạ kích động như vậy chắc chắn không phải chuyện tầm thường. Lẽ nào vị phi tử nào đó của bệ hạ lại sinh hoàng tử công chúa?"  

"Phì... Lão tứ, ngươi to gan thật đấy, dám trêu chọc bản hoàng..." Hiên Viên Hoàng đế không giận, ngược lại còn bật cười thành tiếng.  

"Ha ha ha..."  

Một câu nói khiến tất cả trưởng lão đều cười to.  

"Thôi được rồi, đừng cười nữa. Bệ hạ mau nói xem rốt ruộc là chuyện gì? Ta sốt ruột chết mất!" Tam trưởng lão tính tình hấp tấp lên tiếng.  

Mọi người không cười nữa, Hiên Viên Hoàng đế vô cùng nghiêm túc nói: "Thần Ma Y Điển xuất thế rồi..."  

Y vừa dứt lời, thập đại trưởng lão trong đại điện đều như đứng hình, sau đó đồng loạt nhìn Hiên Viên Hoàng đế.
 
Chương 3619


Trong sơn động, Dương Bách Xuyên nhìn Hiên Viên Hoàng đế hai mắt sáng rực như lửa, toàn thân căng thẳng, hắn rất muốn nói một câu "ngươi cách xa ta chút".  

Hắn không ngờ Hiên Viên Hoàng đế không tới một mình, mà còn dẫn theo thập đại trưởng lão của hoàng triều Hiên Viên. Những người này không chỉ là cao thủ mà còn là chuyên gia trong lĩnh vực Y đạo.  

Và hắn cũng biết bọn họ đến vì Thần Ma Y Điển.  

Nhưng bị nhiều ánh mắt rực lửa chiếu tướng như vậy, Dương Bách Xuyên thấy mất tự nhiên, rất muốn nói một câu "đến mức đó không".  

Chỉ là một cuốn sách y thôi mà?  

Thật ra Dương Bách Xuyên khó mà hiểu được đối với Hiên Viên Hoàng đế và hoàng triều Hiên Viên của y thì thật sự đến mức đó.  

Vô số thế hệ hoàng triều Hiên Viên đều tìm kiếm Thần Ma Y Điển, chuyện này đã trở thành kiếp đạo tâm. Bây giờ Dương Bách Xuyên nói muốn giao ra Thần Ma Y Điển, thời khắc giấc mơ viên mãn ấy, hoàng triều Hiên Viên không ai có thể bình tĩnh được.  

"Thật sao Dương thánh chủ? Thật sự có Thần Ma Y Điển hoàn chỉnh ư?" Mặc dù con gái Hiên Viên Linh Hề đã truyền tin, Hiên Viên Hoàng đế cũng đã xác thực ngọc giản truyền tin hết lần này đến lần khác.  

Nhưng sau khi gặp Dương Bách Xuyên, y vẫn không nhịn được hỏi câu này. Đành chịu thôi, chuyện này quá quan trọng đối với y.  

Dương Bách Xuyên bình tĩnh lại. Hắn nhìn thấy nhiệt huyết trong ánh mắt của đám người Hiên Viên Hoàng đế, ít nhiều gì cũng hiểu được đôi chút tâm trạng của bọn họ. Hắn trịnh trọng gật đầu đáp: "Tuyệt đối không giả, ta sẽ truyền thụ cuốn Thần Ma Y Điển hoàn chỉnh trong tay cho hoàng triều Hiên Viên, để cuốn sách y này tỏa sáng dưới hoàng triều Hiên Viên, tạo phúc cho muôn dân."  

Hiên Viên Hoàng đế nhận được câu trả lời của Dương Bách Xuyên, trịnh trọng cảm ơn: "Đa tạ Dương thánh chủ..."  

Y không nói nhiều, nhưng khom người chín mươi độ trước Dương Bách Xuyên.  

"Hiên Viên bệ hạ, không được..."  

Dương Bách Xuyên vội vàng đỡ đối phương dậy nhưng không được. Hiên Viên Hoàng đế có tu vi thâm hậu, y muốn hành lễ với Dương Bách Xuyên thì tất nhiên Dương Bách Xuyên không thể đỡ dậy, chỉ có thể nhận lễ này.  

Sau khi đứng dậy, Hiên Viên Hoàng đế mới nói: "Dương thánh chủ xứng đáng nhận một lễ này của hoàng triều Hiên Viên. Bởi vì đối với hoàng triều Hiên Viên chúng ta mà nói, Thần Ma Y Điển có ý nghĩa phi phàm."  

Thấy Hiên Viên Hoàng đế khăng khăng, Dương Bách Xuyên cũng đành tùy y, nhưng điều nên nói thì vẫn phải nói. Hắn trầm ngâm giây lát rồi lên tiếng: "Hiên Viên bệ hạ, ta truyền thụ Thần Ma Y Điển cho hoàng triều Hiên Viên cũng là có lòng riêng, chẳng hay Hiên Viên bệ hạ có đồng ý hay không?"  

Đối với Hiên Viên Hoàng đế, chuyện có lớn bằng trời cũng không bằng y nhận được Thần Ma Y Điển. Y lập tức nghiêm túc nói: "Có chuyện gì thì Dương thánh chủ cứ nói, chỉ cần hoàng triều Hiên Viên làm được thì chúng ta nhất định sẽ làm."  

"Không phải chuyện gì to tát, chỉ là... ta muốn sau này sắp xếp đệ tử Vân Môn cùng y sư của hoàng triều Hiên Viên lĩnh ngộ Y đạo, không biết có được không?"  

Tên họ Dương nào đó nghĩ rằng thuật y đạo của hoàng triều Hiên Viên tuy không phải là Y đạo đứng đầu thế gian như Thần Ma Y Điển, nhưng người ta đã truyền thừa vô số năm tháng, tự tin sáng lập ra rất nhiều Y đạo lâm sàng thực dụng, tuyệt đối là thuật giữ mạng thượng thừa.  

Thần Ma Y Điển trong tay hắn là Y đạo cao cấp nhưng quá huyền ảo, mà lại là Y đạo căn bản. Nếu có thể đưa đệ tử Vân Môn học sách y của hoàng triều Hiên Viên thì hai bên đều vui vẻ.  

Đối với Hiên Viên Hoàng đế mà nói, mấy thứ căn bản không là gì so với Thần Ma Y Điển. Y lập tức bày tỏ thái độ: "Ta thề Vân Môn Tiên Cảnh và hoàng triều Hiên Viên vĩnh viễn giao hảo muôn đời, chia sẻ thuật Y đạo của hoàng triều Hiên Viên cho đệ tử Vân Môn, đồng thời truyền thụ sách y Hoàng Đế Nội Kinh của hoàng triều Hiên Viên.  

Hoàng Đế Nội Kinh là điển tịch Y đạo mà các thời đại hoàng đế của hoàng triều Hiên Viên nghiên cứu tạo ra, từ phàm đến tiên đều có đủ, tổng cộng một trăm linh tám cuốn, ta sẽ truyền lại toàn bộ cho Dương thánh chủ. Mặc dù Hoàng Đế Nội Kinh của gia tộc Hiên Viên không so được với Thần Ma Y Điển, nhưng cũng là điển tịch Y đạo mà tổ tiên của các thời đại hoàng đế hoàng triều Hiên Viên chúng ta nghiên cứu ra. Mỗi cuốn đều có giá trị lâm sàng tương đối cao. Dương thánh chủ thấy sao?"  

Dương Bách Xuyên nghe thấy Hiên Viên Hoàng đế nhắc đến Hoàng Đế Nội Kinh, trong lòng bất giác run lên. Mỗi người dân Hoa Hạ ai mà chẳng biết đến danh tiếng của Hoàng Đế Nội Kinh chứ?  

Bây giờ nghe Hiên Viên Hoàng đế chính miệng nói ra, Dương Bách Xuyên đã xác định một vị hoàng đế nào đó của gia tộc Hiên Viên từng đến Hoa Hạ, hơn nữa còn để lại truyền thuyết Hiên Viên. Hoàng Đế Nội Kinh thật sự tồn tại ở Hoa Hạ, tuy nhiên chỉ có nội dung viết về người bình thường chứ không toàn diện.  

Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, Hoàng Đế Nội Kinh là một phần tình cảm quê hương, như vậy hắn lấy được Hoàng Đế Nội Kinh thì sau này trở về Hoa Hạ nhất định sẽ để lại cho quê hương.  

Trong lòng không khỏi kích động, hắn nói ngay: "Vậy thì còn gì bằng, cảm ơn bệ hạ."  

Dứt lời Dương Bách Xuyên trở tay giao Thần Ma Y Điển đã ghi sẵn trong ngọc giản cho Hiên Viên Hoàng đế. Người ta đã thề thốt bày tỏ thành ý, đương nhiên hắn không thể keo kiệt, lấy ra Thần Ma Y Điển là việc nên làm.
 
Chương 3620


Hiên Viên Hoàng đế kích động nhận ngọc giản, thần thức xem xét Thần Ma Y Điển bên trong ngọc giản.  

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Hiên Viên Hoàng đế run rẩy suốt ba ngày, y run vì kích động quá đỗi.  

Ngày thứ tư, Hiên Viên Hoàng đế mới mở mắt ra, sắc mặt đỏ bừng, vô cùng cảm khái: "Thế gian thật sự có sách y siêu phàm nhập thánh! Đời này có thể đọc Thần Ma Y Điển là ta đã sống không uổng. Các vị trưởng lão hãy xem cuốn điển tịch có một không hai này đi."  

Hiên Viên Hoàng đế vừa nói vừa đưa ngọc giản trong tay cho thập đại trưởng lão phía sau xem.  

Không cần hoàng triều Hiên Viên nói, thập đại trưởng lão đều kích động.  

Mà lúc này, Hiên Viên Hoàng đế trở tay, ánh sáng lóe lên, một trăm linh tám tấm ngọc giản bay lơ lửng trước mặt Dương Bách Xuyên. Y nói: "Dương thánh chủ, đây là Hoàng Đế Nội Kinh - tinh hoa Y đạo của các tiền bối bao đời của hoàng triều Hiên Viên ta, xin hãy nhận lấy."  

Hiên Viên Hoàng đế biết so với Thần Ma Y Điển, hoàng triều Hiên Viên đã chiếm hời.  

"Cảm ơn." Dương Bách Xuyên cũng không khách sáo, vung tay lên thu lấy một trăm linh tám cuốn Hoàng Đế Nội Kinh.  

Đến lúc này xem như hoàng triều Hiên Viên và Vân Môn Tiên Cảnh đã chính thức kết minh, đệ tử của hai bên giao lưu Y đạo sẽ không giấu giếm nhau điều gì.  

Sau khi trao đổi sách y, Dương Bách Xuyên mới nhờ Hiên Viên Hoàng đế kiểm tra độc cho Viên Tiểu Lôi.  

Hiên Viên Hoàng đế nhìn Viên Tiểu Lôi, nét mặt trở nên nghiêm túc. Dương Bách Xuyên và Hiên Viên Linh Hề cũng nói cho Hiên Viên Hoàng đế nghe phán đoán của mình. Hồ Tiên Nhi cho Hiên Viên Hoàng đế xem đá Ảnh Tượng về Vạn Độc Vương.  

"Không phải, ta đã gặp lão độc vật Vạn Độc Vương kia. Hắn là một người vô cùng chú ý tới ngoại hình, dáng vẻ là một thiếu niên khôi ngô, thậm chí còn ưa sạch sẽ, tuyệt đối không biến mình thành bộ dạng già nua như vậy. Hơn nữa, nếu lão độc vật kia còn sống thì hiện tại tu vi không thể nào thấp hơn ta, tuyệt đối không phải là tu vi Đại Thừa."  

Hiên Viên Hoàng đế trầm ngâm nói ra phân tích của mình.  

"Bệ hạ nói đó không phải là Vạn Độc Vương, nhưng thủ đoạn hạ độc quá giống, không phải là Tu Chân Giới có Vạn Độc Vương thứ hai chứ? Lão độc vật kia là một tán tu, không có tông môn, trước giờ toàn độc lai độc vãng. Không phải lão độc vật thì là ai?"  

Đại trưởng lão của hoàng triều Hiên Viên lên tiếng.  

"Kẻ này không đơn giản, chắc chắn có liên quan tới Vạn Độc Vương. Một là đồng môn của Vạn Độc Vương, hai là đệ tử. Ai nói tán tu không thu nhận đồ đệ?" Tam trưởng lão nói.  

"Tam trưởng lão nói đúng, ta thấy tu vi và thủ đoạn hạ độc chưa đạt đến trình độ thuần thục. Ngày xưa ta từng đấu với Vạn Độc Vương, nếu là Vạn Độc Vương ra tay thì đứa bé này đã chết từ lâu rồi, không sống nổi đến bây giờ. Mà ta cũng không giải được độc, xem ra khả năng cao là truyền nhân của Vạn Độc Vương..." Hiên Viên Hoàng đế ngẫm nghĩ rồi nói.  

Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, bất kể đối phương có phải là Vạn Độc Vương hay đồ đệ của Vạn Độc Vương hay không, hắn đều không bỏ qua cho kẻ đã hại Viên Tiểu Lôi.  

Hiện tại điều hắn lo lắng nhất là vấn đề giải độc cho Viên Tiểu Lôi. Với trình độ Y đạo của hắn, hắn không nắm chắc thành công. Nhưng nghe ý của Hiên Viên Hoàng đế thì hình như có thể giải độc. Hắn hỏi ngay: "Hiên Viên bệ hạ có thể giải độc sao?"  

Hiên Viên Hoàng đế trầm ngâm nói: "Thủ đoạn hạ độc Tiên Phàm Nhất Niệm của Vạn Độc Vương là kiệt xuất ở Tu Chân Giới, một mình ta không giải được. Nhưng có thêm thập đại trưởng lão của hoàng triều Hiên Viên ta thì nắm chắc năm phần có thể giải độc."  

Nắm chắc năm phần có thể nói là tỉ lệ rất cao rồi, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn nhíu mày. Viên Tiểu Lôi là nửa đồ đệ của hắn, tuyệt đối không được xảy ra bất kỳ sơ xuất gì. Hắn không kìm được bèn nói: "Tỉ lệ năm phần quá thấp, có thể cao hơn chút không?"  

Hiên Viên Hoàng đế cười gượng: "Đây đã là tỉ lệ sau khi mười một người chúng ta hợp sức rồi. Bảy mươi hai loại độc trong cơ thể hắn, động vào một cái là sẽ gây ra phản ứng dây chuyền. Năm phần là cao nhất, trừ khi ngươi có thể trấn áp độc trong cơ thể hắn thời gian một nén nhang. Nhưng có tới bảy mươi hai loại độc, không khéo sẽ lan ra toàn thân, ai có thể trấn áp đồng thời bảy mươi hai loại độc trong thời gian một nén nhang chứ? Khó lắm..."  

Hiên Viên Hoàng đế vừa dứt lời thì một giọng nói vang lên: "Ta có thể."  

Nghe thấy giọng nói này, Dương Bách Xuyên lập tức vui mừng.  

Những người khác cũng quay đầu nhìn, trông thấy một nữ tử trẻ tuổi đang đi đến, bên cạnh còn có một người trung niên mắt tam giác.  

Lục Yên Chi và Chuột Vương tới rồi.
 
Chương 3621


Nếu nói trong số độc tu của Tu Chân Giới có ai không sợ độc, lấy độc làm đạo, Dương Bách Xuyên nghĩ chỉ có Lục Yên Chi thôi, bởi vì nàng ta là Độc Thể Ách Nan Tiên Thiên, trời sinh có độc.  

Chỉ có Lục Yên Chi không sợ bất cứ loại độc nào, có thể áp chế được bảy mươi hai loại độc trong người Viên Tiểu Lôi, cách áp chế cũng vừa đơn giản vừa thô bạo, trực tiếp dùng độc Ách Nan của nàng ta, lấy độc trị độc. Nếu đổi thành người bình thường thì bảy mươi hai loại độc hòa làm một lúc cắn trả sẽ mất mạng, nhưng đối với Lục Yên Chi lại hoàn toàn không cần cân nhắc điều này.  

Chuyện sau đó có sự giúp đỡ của Lục Yên Chi nên dễ xử lý hơn nhiều, Hiên Viên hoàng đế kết hợp với thập đại trưởng lão của hoàng triều Hiên Viên cùng chung sức thi triển y thuật, giải độc cho Tiểu Lôi.  

Hơn nữa còn có Dương Bách Xuyên ở bên cạnh hỗ trợ, mười ba người tốn nguyên cả một ngày mới hoàn thành giải độc.  

Sau khi thu công, Hiên Viên hoàng đế nhìn Lục Yên Chi đang luyện hóa độc tố được tinh luyện ra từ trong người Viên Tiểu Lôi, cảm thán từ tận đáy lòng: “Vân Môn Tiên Cảnh lớp lớp nhân tài, hôm nay quả thật khiến ta mở mang kiến thức rồi.”  

Dương Bách Xuyên phun ra khí đục, hắn nhìn sắc mặt, màu da của Viên Tiểu Lôi đã khôi phục huyết sắc, thở phào trong lòng, biết không bao lâu nữa hắn ta sẽ tỉnh lại. Hắn đứng dậy cảm tạ Hiên Viên hoàng đế và thập đại trưởng lão: “May nhờ có Hiên Viên bệ hạ và các vị trưởng lão, đa tạ!”  

Hiên Viên hoàng đế lắc đầu, nói: “Dương thánh chủ khách sáo rồi, thật ra hoàng triều Hiên Viên ta đã chiếm được món hời lớn, tiện tay giúp đỡ không đáng nhắc đến. Nếu không có Yên Chi cô nương, bọn ta cũng sẽ không giải độc thuận lợi được như vậy.”  

Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên bảo thủ hạ Đại Yêu dâng trà, một đám người ngồi xuống, hắn cũng không khách sáo với Hiên Viên hoàng đế, trực tiếp nói ra tình hình của Chồn nhỏ và Dương San San.  

Hắn cũng hơi bó tay với tình hình của Chồn nhỏ và Dương San San, lần này ra ngoài chủ yếu là để tìm cách giải quyết, hoàng triều Hiên Viên là trạm đầu tiên. Bọn họ là Thánh địa lâu năm, lại là Thánh địa chuyên về Y đạo, nên Dương Bách Xuyên nghĩ chắc bọn họ sẽ biết nhiều hơn.  

Thực ra hắn còn rất nhiều chuyện cần giao lưu với Hiên Viên hoàng đế, ví dụ như chuyện Địa Cầu, hỏi đường trở về…  

Hiên Viên hoàng đế trầm ngâm, nói: “Chuyện tu sửa đan điền thì ngươi hỏi đúng người rồi, tu sửa đan điền không phải cần y thuật, chỉ cần một loại thiên tài địa bảo là có thể phục hồi…”  

Mắt Dương Bách Xuyên chợt sáng lên, vội vàng hỏi: “Là loại thiên tài địa bảo nào?”  

Đối với Dương Bách Xuyên, chỉ cần có, thì hắn sẽ nghĩ hết mọi cách tìm kiếm.  

Chỉ sợ không có thôi.  

“Nước thạch nhũ mười vạn năm…” Hiên Viên hoàng đế buột miệng nói ra.  

Dương Bách Xuyên hít ngược khí lạnh, tất nhiên hắn biết nước thạch nhũ, nhưng mười vạn năm, đâu phải dễ dàng?  

Nếu nói nghìn năm, vạn năm có lẽ còn có thể nghĩ cách, thế nhưng nước thạch nhũ mười vạn năm, hắn phải đi đâu tìm?  

Thấy Dương Bách Xuyên cau mày, Hiên Viên hoàng đế cười ha ha, nói: “Dương thánh chủ không cần lo lắng, mặc dù nước thạch nhũ mười vạn năm rất quý giá, nhưng trong tay ta vẫn giữ một bình, chắc đủ để tu sửa đan điền của lệnh muội.”  

Dứt lời, trong tay Hiên Viên hoàng đế chợt xuất hiện một bình sứ nhỏ, đưa tới trước mặt Dương Bách Xuyên. Đối với Hiên Viên hoàng đế, có được Thần Ma Y Điển của Dương Bách Xuyên là một ân huệ to lớn, thật sự không biết phải báo đáp hắn thế nào. Bây giờ, y lấy một bình nước thạch nhũ mười vạn năm ra đúng lúc có thể trả được ân huệ này của Dương Bách Xuyên.  

Còn về hoàng đế nội kinh lúc trước, y nghĩ cái này vẫn không đủ bù đắp ân huệ to lớn như vậy.  

Thần Ma Y Điển có ý nghĩa quá quan trọng với hoàng triều Hiên Viên, cho dù có táng gia bại sản, y cũng phải có được Thần Ma Y Điển, huống hồ Dương Bách Xuyên không đưa ra bất cứ yêu cầu quá đáng gì, y là Hiên Viên hoàng đế nên cũng không thể keo kiệt.  

Nói gì thì nói, nước thạch nhũ mười vạn năm trong tay y là bình cuối cùng, được mua với giá trên trời vào rất nhiều năm trước.  

Nhưng Hiên Viên hoàng đế biết một bình nước thạch nhũ mười vạn năm không tính là gì so với Thần Ma Y Điển mà Dương Bách Xuyên tặng. Hơn nữa đây là cho muội muội của Dương Bách Xuyên dùng, điều này sẽ khiến hắn ghi nhớ ở trong lòng, Hiên Viên hoàng đế biết như vậy còn tốt hơn bất cứ điều gì.  

Cho nên y không hề do dự lấy nước thạch nhũ mười vạn năm ra.
 
Chương 3622


Dương Bách Xuyên không ngờ vấn đề đau đầu của hắn lại được giải quyết trong tay Hiên Viên hoàng đế, hắn hơi ngẩn người, nhưng nghĩ lại thấy cũng đúng, có vài chuyện nghĩ thì phức tạp, thực ra lúc giải quyết có lẽ chính là nhanh gọn như vậy. Hay nói cách khác chuyện phức tạp với bản thân, nhưng lại không tính là gì với người khác.  

Lúc Hiên Viên hoàng đế lấy nước thạch nhũ mười vạn năm ra, ánh mắt của thập đại trưởng lão đều hơi đau đớn, cho nên hắn biết thứ này không chỉ đơn giản là thiên tài địa bảo lâu năm.  

Dương Bách Xuyên không quen lấy đồ của người khác, nhưng chuyện này liên quan tới việc muội muội Dương San San có thể khôi phục hay không, nên hắn không thể từ chối. Hắn ôm quyền nói với Hiên Viên hoàng đế: “Đa tạ Hiên Viên bệ hạ, ta lấy nước thạch nhũ này, nhưng cũng không thể lấy miễn phí bảo bối quan trọng như vậy, Vân Môn ta có một số đan dược coi như không tệ, để sau ta phái người đưa tới hoàng triều Hiên Viên…”  

Sắc mặt Hiên Viên hoàng đế trầm xuống: “Dương thánh chủ, ngươi là đang coi thường Hiên Viên ta sao? Ngươi không chớp mắt đã có thể tặng Thần Ma Y Điển cho hoàng triều Hiên Viên, bây giờ ta lại bắt ngươi trao đổi, đồn ra ngoài thì Hiên Viên ta còn làm người kiểu gì? Chuyện này đừng nhắc tới nữa.”  

Thấy Hiên Viên hoàng đế như vậy, Dương Bách Xuyên cũng biết không tiện nói gì thêm, chỉ đành cảm tạ rồi nhận lấy nước thạch nhũ mười vạn năm.  

Thiện cảm của hắn với Hiên Viên hoàng đế tăng mạnh, cuộc trò chuyện tiếp theo cũng rất vui vẻ.  

Sau khi nói đến vấn đề Yêu Đan của Chồn nhỏ, Hiên Viên hoàng đế lại lắc đầu, nói: “Đúng thật là không hiểu về tình hình tu luyện của Yêu tộc, nhất là vấn đề Yêu Đan của thiên địa linh thú, chưa từng sờ đến…”  

Nói đến đây, Hiên Viên hoàng đế dừng lại chốc lát, sau đó nhìn Dương Bách Xuyên nói: “Có thể Tiểu Yêu Giới có cách, ngươi phải đến Tiểu Yêu Giới một chuyến để tìm cách giải quyết. Dù sao Tiểu Yêu Giới cũng là bán yêu nhân, hậu duệ của chim thần thú thần, vẫn tồn tại một số thiên địa dị thú. Gia tộc huyết mạch thú thần chắc sẽ có cách giải quyết vấn đề Yêu Đan của Chồn nhỏ.”  

Cuối cùng Hiên Viên hoàng đế vẫn đưa ra một đề nghị.  

Đây là tin tức vô cùng đáng tin, hắn cũng bừng tỉnh, nghĩ rằng huyết mạch gia tộc thú thần của Tiểu Yêu Giới là tồn tại nửa người nửa yêu, nên có quyền phát ngôn về yêu thú nhất.  

Hắn quyết định sẽ thử đề nghị này của Hiên Viên hoàng đế, rồi hỏi: “Không biết Tiểu Yêu Giới ở nơi nào? Làm sao mới có thể đến đó?”  

“Thực ra Tiểu Yêu Giới là tiểu thế giới nằm ngoài Tu Chân Giới, chiếm giữ một tinh cầu, tên là Tiểu Yêu Giới. Nếu ngươi muốn đi thì cần có tinh bàn mới, ta sẽ sao chép một bản đồ tinh không cho ngươi, đến lúc đó có thể tự tìm được.” Hiên Viên hoàng đế nói.  

“Có, có.” Dương Bách Xuyên có một tinh bàn được Lâu Hải Đường tặng để trong không gian bình Càn Khôn, hắn chưa từng sử dụng, lúc này vội vàng lấy ra.  

“Đồ tốt nha, tinh bàn cửu phẩm, phẩm cấp càng cao, bản đồ tinh không có thể chứa càng lớn, bản đồ nội bộ càng toàn diện. Tinh bàn này của ngươi trông rất cổ xưa, là tinh bàn cửu phẩm…”  

Trong lúc cảm thán, Hiên Viên hoàng đế cầm lấy tinh bàn của Dương Bách Xuyên, vừa vung lên trong tay đã lấp lánh ánh sáng rồi xuất hiện một tinh bàn màu bạc, trông giống như la bàn, bên trên khắc hoa văn phức tạp, chùm sáng giao hợp giữa hai tinh bàn trong tay… Y đang sao chép bản đồ tinh không của mình vào trong tinh bàn của Dương Bách Xuyên.  

Giờ Dương Bách Xuyên mới quan sát thấy trên tinh bàn của mình có chín ngôi sao, còn trên tinh bàn của Hiên Viên hoàng đế chạm nổi bảy ngôi sao, chắc đây chính là phẩm cấp tinh bàn.  

Đúng lúc Dương Bách Xuyên nghĩ đến hỏi chuyện của Địa Cầu.  

Hắn hỏi: “Không biết Hiên Viên bệ hạ có từng nghe nói đến Địa Cầu không?”  

“Địa Cầu? Chưa từng nghe, không biết là nơi nào?” Hiên Viên hoàng đế hỏi.  

“Chính là quê hương của ta, thật không dám giấu, ta đến từ một tiểu thế giới, tên là Địa Cầu. Đó là một tinh cầu màu xanh biếc, ở quê hương của ta cũng từng có truyền thuyết tiền bối gia tộc Hiên Viên của các ngươi, mấy trăm năm trước có một con Phong Vân Thần Khuyển nói là đến từ gia tộc Hiên Viên các ngươi. Ta từng gặp Phong Vân Thần Khuyển tự xưng là Phong Vân Dạ Lang kia ở quê hương.”  

“Bệ hạ cũng biết từ tiểu thế giới đến Tu Chân Giới khá dễ, nhưng  muốn trở về lại vô cùng khó khăn, cần nhảy vọt qua biển tinh không bao la, tìm kiếm từng tiểu thế giới, hay nói cách khác là tìm kiếm từng tinh cầu. Sau này ta muốn về thăm quê hương, nên mong Hiên Viên bệ hạ giải đáp nghi hoặc!”  

Dứt lời, Dương Bách Xuyên hơi căng thẳng nhìn Hiên Viên hoàng đế, chỉ sợ y lại nói một câu không biết.  

Thế nhưng sau khi nghe hắn nói, Hiên Viên hoàng đế đã phản ứng lại, đáp: “Ta biết rồi, chỗ ngươi nói là tổ tinh, còn gọi là Căn Nguyên Giới.”  

“Đúng đúng đúng, chính là Căn Nguyên Giới, nhưng quê hương ta gọi là Địa Cầu.” Dương Bách Xuyên gật đầu lia lịa, hồi trước lão đầu cũng từng nhắc đến cái tên Căn Nguyên Giới này, còn nói là nơi bắt nguồn của Thần Ma.  

Quả nhiên Hiên Viên hoàng đế biết.
 
Chương 3623


"Bản Nguyên Giới Chỉ là một truyền thuyết được lưu truyền qua nhiều thế hệ, tương truyền là nơi khởi nguồn của Thần Ma. Lúc trước, ta phái Phong Vân Dạ Lang đi, thực ra là đi tìm Thần Ma Y Điển, bây giờ xem ra hướng đi đúng rồi, chỉ là tên ngu ngốc Dạ Lang đó không tìm thấy. Hiên Viên gia của ta đúng là có một vị tiền bối đã từng đến Tổ giới, ở đó để lại một số truyền thừa, nhưng Tổ địa thiếu linh khí thiên địa, không phải là nơi tu luyện lâu dài. Sau đó, tổ tiên trở về Tu Chân Giới, như vậy mới để lại tọa độ không gian Tổ giới, sau đó ta lại phái Phong Vân Dạ Lang đến, thực ra ta cũng chỉ nghe nói về Tổ giới, chưa từng đến, không ngờ ngươi là người từ Tổ giới đến, chẳng trách lại là kỳ tài ngút trời..."  

Hiên Viên Hoàng đế vô cùng cảm thán.  

Tiếp đó y nói: "Vậy thì ta và ngươi thật sự có duyên, tổ tiên từng để lại ghi chép, nói Tổ giới tuy thiếu linh khí thiên địa, nhưng con người ở đó như rồng phượng, là đứng đầu trong muôn loài. Lúc trước, khi ta đọc ghi chép của tổ tiên, còn cho rằng hơi quá lời, bây giờ xem ra tổ tiên không lừa ta!"  

Dương Bách Xuyên biết Hiên Viên Hoàng đế đang khen mình, cười nói quá lời rồi, lúc nên khiêm tốn thì Dương mỗ cũng không quên.  

Sau đó hắn hỏi: "Tổ giới có phải đã ở trong Tinh Bàn rồi không?"  

"Ừ, ngươi dùng thần thức quan sát, có một hành tinh màu xanh lam chính là Tổ giới của các cậu, nhưng khoảng cách so với Tu Chân Giới quá xa, ước tính phải mất hàng trăm năm vượt qua hư không mới có thể đến nơi.  

Đây cũng là lý do mà rất ít người đến đó, lúc đến có Giới Trì, nhưng lúc đi chỉ có hai cách là phá vỡ vách ngăn và vượt qua không gian. Cách đầu tiên không có cảnh giới tiên gia thì rất khó làm được, chỉ có thể chọn cách thứ hai, tuy tốn thời gian nhưng chỉ cần có tọa độ là có thể vượt qua không gian để đi, tất nhiên trong không gian có áp lực rất lớn, không có tu vi Đại Thừa căn bản là không được.  

Cho dù có tu vi Đại Thừa, vượt qua không gian cũng rất hao tổn pháp lực và thần hồn, nếu ngươi thực sự muốn trở về, ta khuyên ngươi nên tu luyện đến Phi Thăng Cảnh rồi hẵng trở về, khi đó sẽ có thể chống đỡ được áp lực khổng lồ trong không gian.  

Còn một điều nữa cần nhớ, nhất định phải bảo vệ Tinh Bàn thật tốt, không có Tinh Bàn sẽ bị lạc đường trong không gian, một khi lệch khỏi tọa độ thì một là lạc đường, hai là sẽ gặp phải rắc rối lớn. Biển không gian bao la, các hành tinh hoặc tiểu thế giới mà tu sĩ có thể thăm dò được không nhiều, còn vô số tiểu thế giới chưa biết ẩn chứa đầy mối đe dọa..."  

Hiên Viên Hoàng đế giải thích chi tiết cho Dương Bách Xuyên về cách sử dụng Tinh Bàn và một số kiến thức về không gian.  

Đối với Dương Bách Xuyên, những điều Hiên Viên Hoàng đế kể đều là những điều mà hắn không thể học được ở những nơi khác, nghe cũng rất nghiêm túc, thỉnh thoảng hắn lại hỏi, còn Hiên Viên Hoàng đế cũng kiên nhẫn giảng giải, hai người một hỏi một đáp, không biết đã qua mười ngày mới kết thúc.  

Khi đó, mười vị trưởng lão của Hiên Viên Hoàng triều cũng thay nhau xem Thần Ma Y Điển. Ban đầu, mười vị trưởng lão còn cho rằng Hiên Viên Hoàng đế đã trao toàn bộ Hoàng đế nội kinh của Hoàng triều Hiên Viên cho Dương Bách Xuyên đã đủ để bù đắp cho Thần Ma Y Điển của Dương Bách Xuyên, sau đó Hiên Viên Hoàng đế lại đưa mười vạn năm nhũ thạch cho Dương Bách Xuyên, mười vị trưởng lão cảm thấy lỗ vốn.  

Nhưng khi mười người bọn họ thay nhau xem xong Thần Ma Y Điển thì mới cảm thấy không hề lỗ chút nào, thậm chí có thể nói là chiếm được lợi lớn từ Dương Bách Xuyên. Trong mắt những y tu già như họ, Thần Ma Y Điển chính là Thánh điện có một không hai.  

Khi nhìn lại Dương Bách Xuyên, từng người đều có chút ngượng ngùng, nhưng Dương Bách Xuyên đã đoán được một số suy nghĩ của bọn họ, còn dùng giọng điệu đùa giỡn nói, sau này Vân Môn Tiên Cảnh phái đệ tử đến Hoàng triều Hiên Viên học y thuật, còn mong mười vị trưởng lão chỉ bảo nhiều hơn.  

Mười vị trưởng lão đều vỗ ngực đảm bảo tuyệt đối không giấu riêng.  

Chuyện này coi như tạm thời kết thúc.  

Hiên Viên Hoàng đế dẫn theo mười vị trưởng lão cáo từ rồi rời đi, Dương Bách Xuyên cung tiễn.  

Tuy nhiên, lúc sắp đi, Hiên Viên Linh Hề lại ở lại, còn Hiên Viên Hoàng đế thì vui vẻ đồng ý, còn dặn dò con gái rằng: "Đây là địa bàn của Tạp Môn Tinh Cương Hiên Viên, ở lại bên cạnh Dương Thánh chủ giúp đỡ cũng tốt."  

Cha con hai người nói chuyện riêng ở ngoài động, Dương Bách Xuyên không đi theo, nhưng kỳ lạ là sắc mặt Hiên Viên Linh Hề đỏ lên mấy lần, còn Hiên Viên Hoàng đế thì nhìn hắn cười ha hả.  

Điều này khiến hắn cảm thấy khó hiểu.  

Sau khi Hiên Viên Hoàng đế dẫn theo mười vị trưởng lão rời đi, Hiên Viên Linh Hề mới đi tới, Dương Bách Xuyên thấy sắc mặt nàng vẫn ửng hồng, không nhịn được hỏi: "Phụ hoàng nàng nói gì với nàng vậy? Không phải là muốn cô gả cho tôi để báo đáp ân tình của Thần Ma Y Điển chứ? Ha ha..."
 
Chương 3624


Ban đầu là một câu nói đùa, nhưng sắc mặt Hiên Viên Linh Hề lại đỏ tới tận mang tai, khẽ nói: "Đáng ghét..."  

Ngay sau đó, nàng dậm chân chạy vào trong động.  

Lúc này đến lượt Dương mỗ ngây người...  

Hắn chỉ nói đùa một câu nhưng xem tình hình thì có vẻ như... đã bị mình nói trúng...  

Sau khi sửng sốt, Dương mỗ cũng cười toe toét, tự lẩm bẩm bước vào động: "Có một cuộc hôn nhân sắp đặt cũng không tệ, dù sao Hiên Viên Linh Hề cũng là công chúa, hắc hắc, ừm, điểm mấu chốt là đôi chân dài..."  

Trong động, Viên Tiểu Lôi vẫn chưa tỉnh lại, Lục Yên Chi cũng vẫn đang luyện hóa độc dược được chiết xuất từ cơ thể Viên Tiểu Lôi.  

Hồ Tiên Nhi đang túc trực bên cạnh Viên Tiểu Lôi. Dương Bách Xuyên tính toán thời gian, Tiểu Phượng Hoàng đã đi được nửa tháng nhưng vẫn chưa có tin tức, hắn quyết định không đợi nữa, phải đi tìm Tiểu Phượng Hoàng, hắn không yên tâm.  

Lỡ như thật sự đụng độ Vạn Độc Vương, hắn sợ Tiểu Phượng Hoàng sẽ bị thiệt thòi.  

Hắn nói với Chuột Vương: "Chuột Vương hộ pháp, sau khi Tiểu Lôi tỉnh lại, hãy đưa Tiểu Lôi và Tiên Nhi về Vân Môn Tiên Cảnh, bảo Yên Chi cũng về luôn, ta đuổi theo Vạn Độc Vương và Tiểu Phượng Hoàng, ta không yên tâm."  

Chuột Vương tiến lên: "Thuộc hạ tuân mệnh."  

"Huynh định đi ư...?" Lúc này, Hiên Viên Linh Hề nhịn không được hỏi.  

Dương Bách Xuyên gật đầu, nhưng cũng đã thông suốt đôi chút, nhìn Hiên Viên Linh Hề nói: "Hiên Viên cô nương nếu không chê, hãy cùng đến Vân Môn Tiên Cảnh làm khách, vừa hay có nàng là đại Y tu ở đây, có thể giúp ta xem xét thương thế của Tiểu Lôi, trọng điểm là có thể giúp ta xem xét tình hình của muội muội là Dương San San, bình mười vạn năm nhũ thạch này nàng hãy cầm lấy, sau khi đến Vân Môn hãy chăm sóc cho nàng ấy uống, giúp nàng ấy khôi phục đan điền, không biết có được không?"  

Hiên Viên Linh Hề sao có thể không đồng ý chứ?  

Dù sao thì nghe lời Dương Bách Xuyên nói, trong lòng nàng đang tự nhủ: "Ta là y sư, ta có thể chăm sóc bằng hữu của hắn, cũng có thể giúp muội muội hắn khôi phục đan điền, ừm... ta đến Vân Môn Tiên Cảnh để chữa bệnh cứu người..."  

"Được, vậy huynh hãy cẩn thận." Trên mặt nàng không có biểu cảm gì, nhưng miệng thì đồng ý ngay, trong lòng lại nở hoa.  

"Ừ, các ngươi đi đường cẩn thận..."  

Dương Bách Xuyên dặn dò một phen, dẫn theo mười Thiên Yêu trực tiếp rời đi, các Đại Yêu còn lại theo Chuột Vương hộ tống Viên Tiểu Lôi, Hồ Tiên Nhi bọn họ về Vân Môn Tiên Cảnh.  

Có cảm ứng với Tiểu Phượng Hoàng, Dương Bách Xuyên một mực lần theo khí tức của Tiểu Phượng Hoàng mà đi...  

Lần này hắn chủ yếu muốn rèn luyện Tiểu Phượng Hoàng, nên dù thời gian đã trôi qua nửa tháng hắn cũng không quá sốt ruột, cho rằng bên cạnh Tiểu Phượng Hoàng còn có ba mươi Thiên Yêu và hơn ngàn yêu binh yêu tướng cấp Đại Thừa.  

Cộng thêm bản thân Tiểu Phượng Hoàng cũng là Thần cầm Phượng Hoàng, những năm gần đây kể từ khi đến Tu Chân Giới, hắn vẫn luôn sắp xếp cho cô bé tu luyện tại Tinh Thần Môn, sau đó lại tiếp nhận Vân Môn Tiên Cảnh...  

Tu luyện hàng trăm năm ắt hẳn cũng có tiến bộ, mặc dù không biết thực lực tông môn hiện tại của Tiểu Phượng Hoàng như thế nào, nhưng Dương Bách Xuyên nghĩ dù gì nàng cũng là Thần cầm Phượng Hoàng, có gặp phải nguy hiểm đi nữa cũng có thể bảo toàn mạng sống.  

Huống hồ trong nửa tháng nay, Tiểu Phượng Hoàng và Thiên Yêu cũng không có tin tức gì truyền đến, điều này cho thấy không có việc gì. Nếu không thì dù Tiểu Phượng Hoàng không kịp truyền tin cho hắn thì ba mươi Thiên Yêu và hơn ngàn yêu binh yêu tướng cũng có thể làm được, không thể nào toàn quân bị diệt.  

Điều này là không thể, một Thần cầm Phượng Hoàng, ba mươi Thiên Yêu Phi Thăng Cảnh, hơn ngàn yêu tu cấp Đại Thừa, lực lượng này còn mạnh hơn một nửa lực lượng của một thánh địa, vậy thì ai có thể khiến bọn họ toàn diệt mà ngay cả truyền tin cũng không kịp?  

Cho nên Dương Bách Xuyên căn bản không lo lắng.  

Hắn một mực lần theo Tiểu Phượng Hoàng khí tức mà đi...  

Thuận theo dãy núi càng đi càng sâu, đầy đủ truy tung bảy ngày sau, Dương Bách Xuyên cảm thấy không đúng.  

Bảy ngày thời gian hắn mang theo mười Thiên Yêu ít nhất xuyên qua ba vạn dặm, đã tiến vào chỗ sâu trong dãy núi nhân tích hiếm thấy, thế nhưng đến ngày thứ bảy, khí tức lưu lại của Tiểu Phượng Hoàng bao gồm cả những khí tức của đám Thiên Yêu cũng càng ngày càng nhạt dần.  

Gần như đã đến mức không thể truy tung, cảm ứng khí tức của Tiểu Phượng Hoàng cũng càng ngày càng yếu ớt.  

Sau ngày thứ tám thì trực tiếp biến mất.  

Dương Bách Xuyên mang theo mười Thiên Yêu lại xuất hiện trước một ngọn núi cheo leo.  

Lúc này Dương Bách Xuyên hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của Tiểu Phượng Hoàng và Thiên Yêu nữa, hắn biết chắc chắn đã xảy ra chuyện.
 
Chương 3625


“Mở rộng phạm vi tìm kiếm, ba mươi Thiên Yêu, hơn nghìn yêu binh yêu tướng, ta không tin là ngay cả một hơi thở cũng không để lại, bọn họ còn có thể chui lên trời chắc?”  

Dương Bách Xuyên hạ lệnh cho mười Thiên Yêu.  

“Rõ!”  

Mười Thiên Yêu lập tức tản ra tìm kiếm…  

Sau nửa canh giờ, tất cả đã quay trở lại.  

Không có.  

Như biến mất vào hư không.  

Dù sao thì hơi thở cũng mất dấu từ chỗ này.  

Đúng là kỳ quái, xung quanh ngọn núi này đều là vách đá dựng đứng, mặc dù diện tích lớn nhưng vẫn có hạn, tìm khắp một vòng, bọn họ giống như biến mất vào trong hư không.  

Cho dù là tiểu Phượng Hoàng hay là đám đại yêu kia đều không để lại bất kỳ một hơi thở nào.  

“Tiếp tục tìm, tìm kỹ dưới vách núi, ta không tin bọn họ còn có thể lên trời xuống đất…”  

Vừa hạ lệnh, Dương Bách Xuyên vừa thả thần thức đi tìm, thần thức nhìn ngọn núi trước mắt, thậm chí là xuyên qua đỉnh núi, nhìn thẳng vào sâu bên trong…  

Nửa canh giờ sau, mười Thiên Yêu kia lại quay trở về, vẫn không có thu hoạch gì.  

Dương Bách Xuyên cũng không tìm được kết giới gì ở bên trong núi.  

Nhưng hắn chắc chắn, đám tiểu Phượng Hoàng biến mất ở đây, không có khả năng không tìm thấy, dù là thi thể thì vẫn phải có, đúng không?  

Vậy mà bọn họ như bốc hơi khỏi nhân gian, không thể lại bất kỳ dấu vết nào.  

Dương Bách Xuyên khẳng định nơi này có vấn đề.  

Dương Bách Xuyên đứng trầm tư, nhìn đỉnh núi trong mây mù ở trước mắt, trong lòng khẽ động, hắn vọt lên nhảy về phía đỉnh núi.  

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên đã xuất hiện trên đỉnh núi, mười Thiên Yêu theo sát ở phía sau.  

“Thánh chủ, diện tích của đỉnh núi này không lớn, vừa rồi thuộc hạ đã kiểm tra qua, không phát hiện ra điều gì bất thường…” Một trong số Thiên Yêu lên tiếng.  

Dương Bách Xuyên lập tức cho tên đại yêu một cái tát, hắn cười mắng: “Ngươi cảm nhận trên đỉnh đầu xem…?”  

“A…đại yêu ngây người, sau đó cảm nhận thử, hắn sửng sốt nói: “Cách đỉnh đầu ba trượng có kết giới…”  

“Đúng là chui lên trời rồi…” Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, hắn cầm kiếm Đồ Long trong tay rồi quay sang nói với mười đại yêu: “Chuẩn bị cho tốt, ta sẽ phá vỡ kết giới này, các ngươi lập tức chui vào, đám tiểu Phượng Hoàng nhất định đã bị người khác dẫn vào trong kết giới này, tất cả xốc lại tinh thần, không được phép xảy ra bất kỳ sai sót nào.”  

“Rõ…” Mười đại yêu đồng thanh đáp.  

“Mở…”  

Dương Bách Xuyên nhảy lên, bổ một kiếm lên đỉnh đầu.  

Kiếm khí sáng bừng, chém thẳng đến vị trí kết giới.  

“Ầm ầm…”  

Ngay sau đó, kiếm khí ba trượng mạnh mẽ phá mở kết giới, một cánh cửa chừng ba mét xuất hiện.  

“Vào…”  

Dương Bách Xuyên hô lên, mười đại yêu hóa thành những luồng sáng rồi chui vào bên trong cánh cửa.  

Dương Bách Xuyên cũng bước vào bên trong rồi biến mất.  

Hắn suy đi nghĩ lại cuối cùng nghĩ tới trên bầu trời.  

Ở khu vực xung quanh hay dưới lòng đất, bên trong núi đều không có dấu vết của tiểu Phượng Hoàng và những người khác, nơi duy nhất chưa được tìm kiếm chính là trên bầu trời.  

Khi thần thức bay lên, quả nhiên hắn phát hiện có linh khí dao động ở bầu trời trên đỉnh núi, nếu dùng mắt thường thì sẽ không nhìn thấy bất cứ thứ gì, chỉ có trời xanh mây trắng, dùng thần thức mới phát hiện có kết giới tồn tại trên đỉnh.  

Lúc này Dương Bách Xuyên đã có thể khẳng định, tiểu Phượng Hoàng và đám đại yêu đã chui lên trời rồi.  

Kết giới trên bầu trời rất bí ẩn, bố cục vô cùng tinh diệu, nhưng sau khi Dương Bách Xuyên đứng trên đỉnh, quan sát địa hình núi, hắn đã phát hiện ra một số manh mối.  

Bất kỳ kết giới nào đều cần phải mượn sức mạnh của trời đất, núi sông để hoàn thành, mà khi đứng ở trên đỉnh núi, hắn phát hiện xung quanh những đỉnh núi san sát này được hình thành theo xu thế thất tinh sơn xuyên, nơi này giống như nền móng của một trận pháp thiên nhiên khổng lồ, rất thích hợp để bày bố kết giới.  

Chỗ kỳ diệu ở nơi này là, kết giới được giấu trên bầu giời, mượn sơn thế bắc đẩu tinh, giấu cánh cửa kết giới ở trên không trung, như vậy thì sẽ rất ít người có thể phát hiện.  

Phải nói là, địa thế núi và chủ nhân của trận pháp quả thật là người tài giỏi.  

Giống như một tác phẩm của tác giả nổi tiếng.  

Mượn thế của bảy ngọn núi lớn để bày bố kết giới, đây không phải là bản lĩnh của người bình thường, tinh lực tiêu hao cũng không đơn giản.
 
Chương 3626


Sau khi Dương Bách Xuyên phá vỡ kết giới rồi tiến vào, âm thanh giết chóc lập tức vang bên tai.  

Hắn nhìn qua thì phát hiện một khung cảnh say đắm lòng người.  

Nơi này mới chính là chỗ bị ẩn giấu, bên ngoài kết giới chỉ là lối vào.  

Vừa ngẩng đầu thì giật mình, tiếng hô giết vang bên tai, hắn phát hiện mười tên thuộc hạ đại yêu của mình lại đang chém giết lẫn nhau…  

Ngoại trừ mười đại yêu kia thì không phát hiện ra bất cứ kẻ địch nào khác.  

“Dừng tay…”  

Dương Bách Xuyên gầm lên.  

Tiếng quát này của hắn chẳng những không làm cho bọn họ dừng đánh nhau, mà khiến cho một đại yêu nghe thấy, dẫn theo đại yêu đi về phía hắn với vẻ mặt đằng đằng sát khí.  

“Rống rống…”  

Hai đại yêu gầm lên rồi tấn công về phía hắn, giống như giữa họ có thâm cừu đại hận.  

Dương Bách Xuyên né đòn tấn công của thuộc hạ, hắn vừa gọi bọn họ vừa dùng thần thức để rống giận, nhưng không hề có chút tác dụng, từ ánh mắt của đại yêu, Dương Bách Xuyên nhìn thấy từng tia sáng đỏ sẫm đang di chuyển.  

Bản thân hắn cảm nhận được một luồng khí chui vào trong cơ thể, không tiếng động nhưng không giống linh lực…  

Hắn cũng ngửi thấy mùi hương kỳ lạ.  

Lúc này, Dương Bách Xuyên giật mình, hắn đã đoán được là gì.  

Độc!!!  

Sau khi ở cạnh Lục Yên Chi, Dương Bách Xuyên cũng hiểu biết chút về độc, nghe Lục Yên Chi nói, độc càng mạnh thì càng vô hình, có loại thậm chí còn mang mùi hương quỷ dị.  

Có thể khiến người ta sinh ra các loại ảo giác, mê hoặc nguyên thần...  

Khó lòng phòng bị!  

Loại độc này khi vận công sẽ làm tăng tốc độ khuếch tán độc trong cơ thể.  

Vừa tránh sự truy giết của hai đại yêu đang mất đi tâm trí, vừa vội vàng vận công hóa giải luồng khí độc quỷ dị trong cơ thể, điều khiến Dương Bách Xuyên khiếp sợ là, Càn Khôn Tạo Hóa Quyết không vận công thì vẫn ổn, nhưng khi vận chuyển, luồng khí hay nói đúng hơn là độc tố trong cơ thể lại hợp nhanh hơn, trực tiếp dung nhập vào trong chân nguyên.  

Lúc này, Dương Bách Xuyên cảm nhận được một luồng sức mạnh tiến thẳng vào ý thức hải, muốn đi về phía nguyên thần.  

Dương Bách Xuyên hoảng sợ, vội hô lên: “Hắc Liên...”  

Độc vào trong cơ thể thì hắn có cách, nhưng một khi nguyên thần bị độc tố xâm nhập thì hắn không có cách nào cả, may mà ý thức hải có Hắc Liên, lúc này chỉ có thể trông cậy Hắc Liên sẽ bảo vệ được nguyên thần.  

Giây sau, Hắc Liên bùng sáng, ánh sáng đen tỏa ra trực tiếp cắn nuốt độc tố đang chạy về phía nguyên thần.  

Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.  

Nhưng vào lúc này, thân thể của hắn cũng gặp phải phiền phức, độc tố đang lan tràn khắp nơi trong cơ thể.  

Thân thể hắn như nhũn ra...  

Thần kinh cũng bắt đầu tê dại.  

Dương Bách Xuyên vội vàng gọi hai mệnh tinh, Thái Dương Thái Âm vận chuyển, cánh cửa U Đô và chuông Đông Hoàng cũng xuất hiện ở đan điền trong cơ thể.  

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên thở ra một ngụm khí đục, độc trong cơ thể đã bị hai mệnh tinh hấp thu.  

Nhưng rất chậm.  

Dù là như thế nhưng Dương Bách Xuyên cũng không cần lo lắng bản thân mất đi tâm trí, biến thành như đám đại yêu.  

Lúc này, bên tai vang lên tiếng va chạm.  

Trong nháy mắt, hai đại yêu đang đuổi theo hắn đột nhiên ngã xuống đất như ngất đi, sau đó tám đại yêu còn lại cũng ngừng chiến đấu, lần lượt ngã xuống.  

Dương Bách Xuyên sửng sốt, trong lòng vô cùng khiếp sợ.  

Hắn không biết đây là độc gì mà lại có uy lực lớn như vậy, lại có thể độc ngã được đám đại yêu cấp bậc Thiên Yêu dưới tay hắn?  

Lúc này, Dương Bách Xuyên nghe được tiếng bước chân cách đó không xa, hắn đảo mắt một vòng rồi dứt khoát nằm trên mặt đất giả ngất.  

Hắn cũng muốn xem thử, người phía sau là ai.  

Rõ ràng bọn họ bị lừa, chắc chắn tiểu Phượng Hoàng và đám đại yêu cũng như vậy.  

Mặc dù bị thương nhưng không chết, chỉ là một đám ngất xỉu xụi lơ.  

Có lẽ người ở phía sau kia cũng không muốn giết chết bọn họ lập tức.  

Liệu người kia có phải Vạn Độc Vương đã hạ độc cho Viên Tiểu Lôi không?  

Sau khi giả ngất Dương Bách Xuyên nghĩ, cơ thể vẫn đang hóa giải khí tộc chui vào.  

Lúc này hắn mới phát hiện, đâu đâu khắp đất trời đều có mùi hương quỷ dị kia, có lẽ đều là độc.  

Hoa cỏ khắp nơi, chẳng trách mọi người đều trúng chiêu.  

“Hahaha...lại là Thiên Yêu, ông trời quả là đang giúp lão phu!”  

“Haha, chúc mừng sư tôn, có đám Thiên Yêu lần này, công phu độc của người sẽ tăng mạnh, phi thăng thành tiên chỉ là chuyện sớm muộn...”  

Ngay lúc này, Dương Bách Xuyên nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người.
 
Chương 3627


Dương Bách Xuyên không dám dùng thần thức xem thử, hắn hơi nhíu mắt thì nhìn thấy hai người đàn ông một già một trẻ.  

Một người mặc áo gấm tay cầm chiếc quạt khẽ phẩy, giống như một công tử thế gia.  

Người còn lại là một ông già khoảng sáu mươi tuổi, thấp, mập và lùn, chính là Độc Vương mà Hồ Tiên Nhi từng kể.  

Dương Bách Xuyên đã nhìn rõ qua đá chân dung, đặc điểm quan trọng mập và lùn rất rõ ràng, vừa nhìn đã nhận ra.  

Nhưng lúc trước dựa theo suy đoán của Hiên Viên hoàng đế, tên mập lùn này căn bản không thể nào là Vạn Độc Vương, Hiên Viên hoàng đế từng nói, Vạn Độc Vương chân chính phong độ nhẹ nhàng, trang phục có sở thích sạch sẽ, rất chú trọng cách ăn mặc của mình, thanh niên công tử kia rất phù hợp với đặc điểm của Vạn Độc Vương mà Hiên Viên đế hoàng nhắc tới.  

Bây giờ xem ra, mặc kệ tên mập lùn kia có phải Vạn Độc Vương hay không, giữa hai người nhất định là có mối quan hệ nào đó.  

Quan trọng là Dương Bách Xuyên nghe được Vạn Độc Vương mập lùn kia gọi thanh niên công tử là sư tôn, vậy thì có chút thú vị rồi, hai người này là sư đồ, lại giống như những gì Hiên Viên hoàng đế miêu tả, hiện tại xem ra, tên mập lùn kia không phải là Vạn Độc Vương, mà là đồ đệ. Vạn Độc Vương chân chính là thanh niên công tử kia.  

Cũng chỉ có cao thủ như Vạn Độc Vương dùng độc dùng độc, mới có thể độc ngã được hắn và đại yêu cấp bậc Thiên Yêu.  

Phải biết rằng thuộc hạ đại yêu của hắn đều là cấp bậc Phi Thăng Cảnh, cao thủ có thể dùng độc đánh ngã được Phi Thăng Cảnh, Tu Chân Giới cũng chỉ có Hiên Viên hoàng đế đơn thương độc mã xông vào thánh địa Đao Chủng, chém giết vô số cao thủ Đao Chủng mà vẫn trở ra nguyên vẹn…  

Hơn nữa còn lang bạt qua tiểu thế giới, tránh sự truy sát của Vạn Độc Vương.  

Quả nhiên ngay sau đó, thanh niên kia lên tiếng: “Ừ, lần này tiểu tử ngươi làm không tệ, dẫn tới cho vi sư nhiều Thiên Yêu như vậy, quan trọng là thần muông tiểu Phượng Hoàng kia mới là trân bảo của thế gian, có được Phượng Hoàng vi sư không chỉ có thể luyện thành vạn độc thần công, mà còn có thể luyện được  đến lúc đó cho dù không phi thăng Tiên giới, vi sư cũng sẽ không sợ súc sinh nửa người nửa yêu của Tiểu Yêu giới nữa...”  

Tên mập mạp kia nói: “Tất nhiên rồi, sư tôn là Vạn Độc Vương, người là vô địch ở Tu Chân Giới, lần này có tiểu Phượng Hoàng và nhiều Thiên Yêu để luyện độc như vậy, Phi Thăng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, tung hoành ngang dọc ở Tu Chân Giới là chuyện không thành vấn đề, cái gì mà Tiểu Yêu Giới, đảo Tán Tiên đều là đồ bỏ đi, sao có thể so sánh với sư tôn ngài được.  

Thế gian có mấy người có thể thương đơn độc mã vào Thánh Địa như chỗ không người, lại có mấy người có thể xông vào Tiểu Yêu Giới toàn thân trở ra, toàn bộ Tu Chân Giới cũng chỉ có sư tôn của Nhậm Anh Tuấn - Vạn Độc Vương...”  

Dương Bách Xuyên nghe tên mập nịnh hót mà thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, hắn lại tự xưng là Nhậm Anh Tuấn, cái tên với tướng mạo kia quả thật là...  

Nhưng cũng đã xác nhận, hai người này quả thực là sư phụ và đệ tử, bọn họ chính là Vạn Độc Vương.  

Thanh niên công tử chính là Vạn Độc Vương, mà thấp béo kia là đồ đệ của ông ta.  

Quan trọng là Dương Bách Xuyên nghe được đối thoại giữa hai bọn họ, đám người tiểu Phượng Hoàng quả nhiên bị bọn họ bắt, hơn nữa Vạn Độc Vương lại muốn dùng tiểu Phượng Hoàng tu luyện độc công, luyện chế Độc Đan Cửu Tiêu Độc Thần Đan!  

Ngay cả tất cả đại yêu cũng không buông tha, tất cả đều dùng để luyện đan.  

Hiện tại xem ra tiểu Phượng Hoàng và đại yêu chính là bị hai sư đồ này lừa cho âm, hoặc dùng độc đánh ngã.  

Có thể đầu độc thần cầm tiểu Phượng Hoàng và ba mươi tên đại yêu, hơn một ngàn yêu tu cấp bậc Đại Thừa, đủ để nói rõ sự khủng bố của Vạn Độc Vương, chẳng trách có thể một mình xông vào Tiểu Yêu Giới và thánh địa Đao Chủng mà toàn thân trở ra.  

Xem ra Vạn Độc Vương này còn đáng sợ hơn so với những gì Hiên Viên hoàng đế nói.  

Trên phương diện dùng độc, ông ta đã đạt tới trình độ cực cao.  

Nghe mập lùn áp Nhậm Anh Tuấn nịnh hót, nếu Vạn Độc Vương tu thành Vạn Độc thần công và luyện được Cửu Tiêu Độc Thần Đan, vậy thì sẽ càng thêm kinh khủng.  

Dương Bách Xuyên ngẫm lại trong lòng có chút bất an, tuy hiện tại trong cơ thể hắn, hai đại mệnh tinh có thể hấp thụ độc tố, nhưng không biết Vạn Độc Vương còn có thủ đoạn gì?  

Có thể chống lại lão độc vật này không?  

Nhưng quan trọng nhất lúc này là cứu tiểu Phượng Hoàng và nhóm đại yêu, bây giờ còn không biết tiểu Phượng Hoàng bị đôi thầy trò này nhốt ở đâu.  

Tạm thời chỉ có thể giả vờ bị độc ngất, tìm cơ hội ra tay.  

...  

Vạn Độc Vương rất hưởng thụ khi nghe Nhậm Anh Tuấn nịnh bợ, hắn cười nói: “Tiểu tử ngươi chỉ biết nịnh nọt, nhưng mà lần này ngươi có công lao, quỷ thần xui khiến mà bắt được một người, dẫn tiểu Phượng Hoàng tới, vi sư ghi công cho ngươi, yên tâm, đợi ta luyện được Vạn Độc Thần Công, ta sẽ truyền lại  cho ngươi.  

Hiện tại trước tiên đem những đại yêu này vào động đi, hiệp trợ vi sư chuẩn bị tu luyện, lấy ra máu của những đại yêu này, càng nhiều càng tốt, cũng đừng giết chết, nuôi những đại yêu này, sau này lấy máu của bọn họ có thể luyện đan tu luyện.”  

“Đệ tử hiểu, sư tôn yên tâm.” Nhậm Anh Tuấn cúi đầu khom lưng nói.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom