Cập nhật mới

Dịch Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 620


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Long Tam và Long Thất không hề vội.  

Trương Minh Vũ từ từ nói: "Chị hai, chị ở đây chờ em, em vào trước xem sao".  

Hạ Hâm Điềm gật đầu nói: "Được".  

Trương Minh Vũ không chần chừ nữa, anh quay người đi vào trong khách sạn.  

Bây giờ cũng chưa muộn lắm, khách sạn vẫn đông người.  

Long Thất và Hạ Hâm Điềm đứng ngoài chờ.  

Long Tam đi theo Trương Minh Vũ vào khách sạn.  

Dù sao chuyện bây giờ cũng liên quan đến an nguy của Lâm Kiều Hân, Trương Minh Vũ không dám sơ suất.  

Có Long Tam đi theo, anh cũng yên tâm phần nào.  

Sau khi vào khách sạn, nhân viên phục vụ tiến lên khách khí nói với họ: "Các vị đi mấy người ạ?"  

Trương Minh Vũ không để ý, vẫn đang nhìn quanh đại sảnh.  

Nhìn một vòng nhưng không thấy bóng dáng Lâm Kiều Hân đâu.  

Nhân viên phục vụ sững sờ.  

Trương Minh Vũ nhíu mày, lạnh lùng hỏi: "Lâm Kiều Hân ở đâu?"  

Nhân viên phục vụ lúng túng nói: "Xin lỗi anh, tôi không biết ạ".  

Trương Minh Vũ bắt đầu cảm thấy lo lắng.  

Long Tam chậm rãi nói: "Cậu Minh Vũ đi theo tôi".  

Nói xong liền đi vào trong khách sạn.  

Nhân viên phục vụ luống cuống nói: "Ê, anh..."  

Nhưng chưa nói xong đã nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Long Tam!  

Đùng!  

Đầu nhân viên phục vụ như nổ tung!  

Cô ta không nghĩ được gì nữa!  

Đợi đến khi cô ta phản ứng lại, Long Tam và Trương Minh Vũ đã biến mất rồi.  

Cùng lúc đó, trong phòng riêng cao cấp trên tầng hai khách sạn Cách Lâm.  

Lâm Kiều Hân đang ngồi đối diện một người đàn ông.  

Tên này khoảng hơn bốn mươi tuổi, cử chi nho nhã, vô cùng lịch sự.  

Nhưng ánh mắt ông ta không ngừng lượn lờ trên người Lâm Kiều Hân.  

Lâm Kiều Hân nhíu mày nói: "Ông Triệu, chẳng phải chúng ta đến bàn chuyện hợp đồng sao?"  

Hôm nay Triệu Thiên An cho người gọi điện cho cô, bảo có ngôi sao hạng bốn có thể làm người đại diện cho cô.  

Phí đại diện thì còn cần thương lượng.  

Điều này khiến Lâm Kiều Hân vô cùng kích động, dù sao bây giờ với cô mà nói có ngôi sao hạng bốn làm người đại diện đã là tốt lắm rồi.  

Không tốn nhiều tiền, độ nổi tiếng cũng có chun chút, vừa hay phù hợp với lộ trình phát triển của công ty cô!  

Vậy nên Lâm Kiều Hân liền lùi thời gian ăn với Trương Minh Vũ, đến đây gặp khách hàng.  

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
 
Chương 621


Lâm Kiều Hân nghi ngờ hỏi: “Tại sao?”   

Triệu Thiên An cười nói: “Bởi vì tôi biết cô Lâm nhất định là người rất có năng lực, vậy nên khi gọi điện tôi đã nói với cô rồi, không cần bàn nhiều chuyện phí đại diện!”  

“Ngôi sao của bên tôi nhất định sẽ khiến cô hài lòng!”  

Lâm Kiều Hân nhíu mày.  

Mặc dù với cô mà nói đây là chuyện tốt  

Nhưng đâu ra tự nhiên có miếng bánh từ trên trời rơi xuống chứ!  

Lâm Kiều Hân mất hết kiên nhẫn rồi, cô hỏi lại: “Được, vậy chúng ta cùng nói thẳng, ngôi sao của ông rốt cuộc là ai, phí đại diện là bao nhiêu”.  

Triệu Thiên An nhấp một ngụm rượu vang cười nói: “Ngôi sao của tôi đương nhiên là người nổi tiếng rồi, còn về phí đại diện tôi không cần”.  

“Không cần?”  

Lâm Kiều Hân lập tức trợn tròn mắt trong lòng bắt đầu có dự cảm không lành  

Đây không phải lần đầu cô gặp chuyện này nữa rồi  

Triệu Thiên An cười nói: “Mục đích của tôi rất đơn giản, tôi chỉ muốn kết bạn với cô Lâm thôi”.  

Nói xong, ông ta bắt đầu không kiêng dè gì mà nhìn ngắm cơ thể cô.  

Sắc mặt Lâm Kiều Hân dần lạnh xuống.  

“Còn yêu cầu gì nữa không?”, Lâm Kiều Hân lạnh lùng hỏi.  

Triệu Thiên An cười nói: "Còn... đó là ngủ với... ngôi sao của chúng tôi một đêm..."  

Nói xong, mắt ông ta lóe lên đầy ẩn ý.  

Ngủ một đêm...  

Lâm Kiều Hân híp mắt, lửa giận bùng lên!  

"Nếu đã vậy, chúng ta không còn gì để bàn nữa!”  

Lâm Kiều Hân tức giận nói, cô đứng dậy đi thẳng ra cửa.  

Tuy nhiên chưa đi được mấy bước, cửa phòng riêng đột ngột mở ra.  

Người bước vào là một thanh niên với gương mặt điển trai.  

Lâm Kiều Hân dừng bước.  

Nhìn kỹ lại cô đột nhiên cảm thấy khiếp sợ!  

Trước mặt cô chính là ngôi sao mới nổi, Thái Minh Hạo!  

Cái này...  

Lâm Kiều Hân sững sờ, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc!  

Đây là ngôi sao hạng bốn mà Triệu Thiên An nói sao!  

Nhưng độ nổi tiếng của hắn tương đương mấy ngôi sao hạng hai rồi mà!  

Thái Minh Hạo pose dáng, kiêu ngạo nói:"Cô Lâm, tôi xin giới thiệu một chút, tôi tên là Thái Minh Hạo".  

"Tôi thích ca hát, khiêu vũ, rap và bóng rổ”.  

Nói xong hắn còn tưởng mình ngầu lắm mà nháy mắt với Lâm Kiều Hân!  

Lâm Kiều Hân nhíu mày, lạnh lùng nói: "Tôi không biết, tôi có chuyện phải đi trước".  

Nói xong liền đi vòng qua Thái Minh Hạo ra ngoài!  

Mặt Thái Minh Hạo lộ vẻ ngượng ngùng!  

Hắn bị người khác coi như không thấy!  

Nhưng hắn đã nhắm vào Lâm Kiều Hân không chỉ một hai ngày rồi!  

Thái Minh Hạo cười khẩy nói: "Cô Lâm, muốn đi không dễ vậy đâu".  

Nói xong liền ngồi xuống ghế.  

Lâm Kiều Hân kinh ngạc.  
 
Chương 622


Thử đưa tay đẩy cửa, phát hiện ra ngoài cửa phòng riêng đã bị khóa lại!  

Cái này...  

Lâm Kiều Hân mím môi, mắt lóe lên sự lo lắng!  

"Mấy người muốn làm gì?", Lâm Kiều Hân mặt đầy băng giá, lạnh lùng nói!  

Triệu Thiên An cười khẩy.  

Dựa người vào ghế, không hề vội.  

Thái Minh Hạo cười nói: "Cô Lâm, nói thật lòng, hôm nay trước khi đến tôi không nghĩ mình thất bại".  

"Mục đích của tôi rất đơn giản, cô lên giường với tôi, tôi làm người đại diện cho cô, cô thấy thế nào?"  

Lâm Kiều Hân lạnh lùng nói: "Anh có mà nằm mơ!"  

"Tôi có chồng rồi, nếu như hôm nay mấy người không thả tôi ra, chồng tôi không tha cho mấy người đâu!"  

Bất tri bất giác, Lâm Kiều Hân đã coi Trương Minh Vũ trở thành chỗ dựa của mình!  

Thái Minh Hạo cười khinh bỉ: "Tên phế vật đó?"  

"Cô Lâm, tôi cũng không muốn dài dòng nữa, hôm nay cho dù cô không muốn đồng ý cũng phải đồng ý!"  

"Nếu cô đồng ý thì tốt rồi".  

"Nếu cô không đồng ý, người của chúng tôi đã bao vây chỗ này rồi, hơn nữa tôi không ngại nói cho cô biết".  

"Nếu cô dám từ chối tôi, tôi đảm bảo cả đời này không có ngôi sao nào dám làm người đại diện cho cô đâu".  

Lâm Kiều Hân mím môi, mắt lóe lên sự tức giận!  

Nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ.  

Thái Minh Hạo... dựa vào đâu?  

Triệu Thiên An đứng bên nói hùa theo: "Chắc cô Lâm không biết đại minh tinh Thái của chúng tôi là thái tử của công ty giải trí Tạo Mộng!"  

Vừa dứt lời, Lâm Kiều Hân lập trức trợn tròn mắt!  

Công ty giải trí Tạo Mộng là công ty đứng đầu ngành giải trí!  

Thái Minh Hạo không ngờ lại là thái tử của Tạo Mộng?  

Lâm Kiều Hân bắt đầu cảm thấy bóng tối ngập tràn, cô biết mình không thể tìm ngôi sao nào khác làm người đại diện cho mình nữa rồi!  

Nhưng hôm nay, cô nhất định phải chạy thoát!  

Lâm Kiều Hân cười khẩy đáp: "Cho dù anh là ai, mời anh thả tôi ra!"  

"Nếu anh không thả tôi ra, tôi sẽ gọi chồng tôi đến!"  

Trong đầu cô không khỏi xuất hiện hình ảnh của Trương Minh Vũ!  

Không biết tại sao, cảm giác lo lắng từ từ bớt đi!  

Ực!  

Thái Minh Hạo khó khăn nuốt nước bọt, trợn trừng mắt!  

Là thái tử của một công ty giải trí, hắn chơi không biết bao nhiêu phụ nữ rồi!  

Nhưng người có tính cách và nhan sắc như Lâm Kiều Hân... thì hắn chưa nếm qua!  

Thái Minh Hạo thầm phấn khởi!  

"Cô Lâm, cô còn không nghe lời nữa, thì đừng trách bổn thái tử vô lý nha", Thái Minh Hạo cười nói.  

Ánh mắt không hề khách khí soi sét cơ thể Lâm Kiều Hân!  

Lâm Kiều Hân mím môi, lấy điện thoại ra!  

Gọi thẳng cho Trương Minh Vũ!  

Thái Minh Hạo cười khẩy, hắn búng ngón tay!  
 
Chương 623


Một giây sau, cửa phòng riêng đột nhiên mở ra!  

Một đám người cao to cường tráng xông vào!  

Trông ai cũng rất vạm vỡ!  

Khí thế hùng hồn!  

"Á!"  

Lâm Kiều Hân sợ giật mình, vội vàng tránh sang một bên!  

Ngẩng đầu nhìn, cửa phòng riêng đã bị đám người này bao vây!  

Lâm Kiều Hân bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng rồi!  

Một giây sau, đầu giây bên kia đã có người bắt máy.  

Lâm Kiều Hân cố nén cảm giác tuyệt vọng trong lòng, vội vàng nói: "Trương Minh Vũ, mau cứu tôi!"  

Trương Minh Vũ lạnh lùng nói: "Đợi tôi, tôi sắp đến rồi!"  

Vừa dứt lời, Lâm Kiều Hân liền cảm thấy có một tia hy vọng le lói trong tim!  

Thái Minh Hạo cười khinh bỉ nói: "Đừng cố giãy dụa nữa, cho dù hắn ta có bay đến cũng không kịp đâu!"  

"Người đâu đưa cô Lâm đi cho tôi!"  

Vừa dứt lời, đám người này lập tức bao vây lấy Lâm Kiều Hân!  

Lâm Kiều Hân hoảng rồi!  

Tia hy vọng vừa nhen nhóm trong lòng lập tức tiêu tan!  

Lâm Kiều Hân không biết nên làm thế nào nữa rồi!  

Một giây sau, một tên đô con đã lao đến trước mặt cô!  

Tuy nhiên khi Lâm Kiều Hân cảm thấy tuyệt vọng nhất, giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên: "Ai bảo không kịp?"

Giọng nói vừa vang lên, tất cả mọi người lập tức sững sờ!  

Ánh mắt hướng đến ngoài cửa phòng riêng!  

Một anh thanh niên chậm rãi bước tới.  

Triệu Thiên An và Thái Minh Hạo nhíu mày, mắt lóe lên lửa giận!  

Lâm Kiều Hân cảm thấy vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ!  

Không biết tại sao, đối mặt với nhiều người như vậy, nhưng khi Trương Minh Vũ xuất hiện cô ấy không còn cảm thấy lo lắng nữa!  

Anh... đến thật rồi!  

Lâm Kiều Hân mím môi, trong lòng vô cùng phức tạp.  

Trương Minh Vũ cuộn chặt nắm đấm, lửa giận bùng lên!  

Anh không ngờ tên Thái Minh Hạo này không biết xấu hổ đến vậy!  

Nếu không vì người của bọn họ theo sát Lâm Kiều Hân, chắc bây giờ Trương Minh Vũ vẫn không biết chuyện này!  

Đợi đến khi Lâm Kiều Hân gọi điện, không biết bao giờ anh mới đến được!  

Thái Minh Hạo vắt chân chữ ngũ, khinh khỉnh nói: "Mày là thằng chồng vô dụng của cô ta hả?"  

"Nếu mày đã đến rồi thì chúng ta nói chuyện luôn, ra giá đi, bao nhiêu tiền mày mới chịu ly hôn với cô Lâm?"  

Nói xong, mặt hắn tràn ngập sự kiêu ngạo.  

Trương Minh Vũ híp mắt, lửa giận trong mắt như bùng nổ!  

Nhưng anh vẫn cố gắng giữ bình tĩnh!  

Anh biết, chuyện này không đơn giản như vậy! 
 
Chương 624


Trương Minh Vũ cười khẩu nói: "Tiền? Mày nhiều tiền lắm hả?"  

Sự đắc ý trong mắt Thái Minh Hạo càng rõ hơn, hắn cười nói: "Cũng không nhiều tiền lắm, nhưng để mua lại cái Hoa Châu này thì vẫn đủ".  

Triệu Thiên An đứng bên mắt lóe sáng!  

Trương Minh Vũ mỉm cười, không thèm để ý mà nhìn về phía Triệu Thiên An.  

Triệu Thiên An sững sờ.  

Một lúc sau, Trương Minh Vũ mới lạnh lùng hỏi: "Ông là người nhà họ Triệu à?"  

Anh chỉ đang đoán.  

Nhưng một ngôi sao không thể nào đột nhiên xuất hiện ở khách sạn của Triệu Khoát để làm phiền vợ anh được?  

Triệu Thiên An lạnh lùng nói: "Đúng vậy, mày muốn gì?"  

Quả nhiên!  

Nụ cười trên miệng Trương Minh Vũ càng tươi hơn.  

Nếu đã rõ rồi thì không có gì phải nói nữa!  

Trương Minh Vũ cười hỏi: “Bọn mày muốn động đến vợ tao sao?"  

Vừa dứt lời, Lâm Kiều Hân đứng phía trước đám người liền run rẩy.  

Xưng hô này...  

Thật kỳ quái.  

Thái Minh Hạo cười chế giễu: "Không chỉ động đâu".  

Một câu nói đã khơi dậy cơn giận của Trương Minh Vũ!  

Trương Minh Vũ cười càng tươi hơn: "Kết cục của kẻ động đến vợ tao thảm lắm đấy!"  

Nhưng vừa dứt lời, Thái Minh Hạo liền điên cuồng mỉm cười: "Ha ha ha!"  

"Dựa vào tên phế vật như mày á? Mày là cái thá gì chứ! Mà dám đứng trước mặt bổn thiếu gia nói lời ngông cuồng?"  

"Cho mày cơ hội mày không dùng! Vậy thì mày đừng hòng lấy được cắc nào!"  

"Người đâu, đánh gãy hai chân tên này rồi đưa ra ngoài!"  

Lời hắn nói vô cùng kiêu ngạo!  

Từ đầu đến cuối không hề coi Trương Minh Vũ ra gì!  

Triệu Thiên An vắt chéo chân, mắt đầy vẻ khinh bỉ.  

Tự tìm lấy cái chết mà tích cực như vậy sao!  

"Vâng!"  

Mấy gã đô con lập tức đáp lời!  

Một giây sau bọn họ lao thẳng đến chỗ Trương Minh Vũ, bao vây lấy anh!  

Khí thế hùng hồn!  

Chỉ với ánh mắt đầy sát khí đã đủ để thấy được đây không phải thứ người thường chịu nổi!  

Nhưng Trương Minh Vũ chẳng hề để ý!  

Lâm Kiều Hân mím môi, lòng bắt đầu cảm thấy lo lắng.  

Mắt Thái Minh Hạo và Triệu Thiên An tràn ngập sự chế giễu!  

Một giây sau, mười mấy người đứng trước mặt Trương Minh Vũ!  

"Thằng nhãi, cố nhịn đau nhé", tên cầm đầu cười khẩy lao lên!  

"Trương Minh Vũ cẩn thận!"  

Lâm Kiều Hân vội vàng hét lớn! 
 
Chương 625


Nhưng Trương Minh Vũ vẫn nhìn chằm chằm về phía Thái Minh Hạo!  

Lâm Kiều Hân sững sờ.  

Trương Minh Vũ... sợ đến ngẩn người sao?  

Tuy nhiên đúng lúc đó, Trương Minh Vũ lạnh lùng nói: "Giao mấy tên này cho anh đấy".  

Ừm?  

Mọi người đều sững sờ!  

Nhưng ngay sau đó một bóng người mặc đồ đen xuất hiện giữa đám đông!  

Bốp!  

Âm thanh nặng nề vang lên!  

Người đàn ông vừa nói câu kia bị đánh bay!  

Cơ thể va phải ba bốn tên khác!  

Hít!  

Tiếng hít sâu vang lên!  

Tất cả mọi người trợn tròn mắt, không tin nổi nhìn vào bóng người vừa xuất hiện!  

Không phải Long Tam thì còn là ai nữa đây?  

Trương Minh Vũ nhếch khóe miệng cười khẩy, bước đến chỗ Thái Minh Hạo.  

Thái Minh Hạo lạnh lùng nói: "Sững sờ làm gì? Còn không mau ra tay?"  

Vừa dứt lời, mười mấy tên đô con cùng phản ứng lại, bọn chúng xông thẳng đến chỗ Trương Minh Vũ!  

Trương Minh Vũ không thèm nhìn, im lặng tiến bước!  

Dường như những người đang vây quanh anh không tồn tại vậy!  

Từng tên lao đến phía Trương Minh Vũ đều bị Long Tam dễ dàng giải quyết!  

Trương Minh Vũ một đường thông thuận không cản trở, cứ dần dần ép sát!  

Cái này...  

Lâm Kiều Hân trợn mắt khiếp sợ, cô cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.  

Cô lại nhìn về phía Trương Minh Vũ, trong lòng vô cùng phức tạp!  

Trương Minh Vũ... đã không còn là Trương Minh Vũ của trước kia nữa...  

Nụ cười trên khóe miệng Thái Minh Hạo và Triệu Thiên An cứng đờ.  

Trương Minh Vũ không ngừng lại gần, trong lòng bọn họ dâng lên một nỗi sợ vô hình!  

Quan trọng nhất là... người của họ đều ngã gục!  

Cái này...  

Thái Minh Hạo kinh ngạc.  

Triệu Thiên An cũng sững sờ!  

Trương Minh Vũ mỉm cười, im lặng lại gần!  

Thái Minh Hạo đứng dậy, tức giận nói: "Mày... mày muốn làm cái gì? Mẹ nó mày biết tao là ai không?"  

Vừa dứt lời, Trương Minh Vũ từ từ dừng bước.  

Thái Minh Hạo kiêu ngạo nói: "Tao là thái tử của Tạo Mộng..."  

"Bốp!"  

Tiếng bốp đã cắt đứt lời nói của Thái Minh Hạo!  

Cơ thể Thái Minh Hạo loạng choạng ngã sang bên cạnh! Khuôn mặt trắng nõn in hằn năm đầu ngón tay! 
 
Chương 626


Hắn... bị đánh?  

Không ngờ hắn... lại bị đánh?  

Triệu Thiên An ở sau sững sờ, trợn tròn mắt nhìn!  

Một giây sau, Thái Minh Hạo ngẩng đầu, mặt mày âm trầm gầm lên: "Mẹ nó tao là thái tử của Tạo Mộng..."  

"Bốp!"  

Tiếng bốp vang dội lại cắt đứt lời hắn!  

Lần này, cơ thể Thái Minh Hạo loạng choạng ngã xuống đất!  

Mặt sưng phồng lên!  

"Mày... mày..."  

Thái Minh Hạo run rẩy, ánh mắt ngập tràn lửa giận!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Mày có là con trai của Ngọc Hoàng Thượng Đế thì hôm nay tao vẫn phải cho mày biết thế nào là luật nhân quả".  

"Trước khi động đến người phụ nữ của tao, mày nên ý thức được hậu quả sẽ bị nhừ đòn!"  

Nói xong, Trương Minh Vũ lại đạp mạnh một phát lên ngực Thái Minh Hạo!  

Bốp!  

Cơ thể Thái Minh Hạo bị văng ra, nặng nề ngã xuống đất!  

Hắn đau đớn vặn vẹo cơ thể!  

Lâm Kiều Hân không chú ý, hoàn toàn chìm đắm trong cụm từ "Người phụ nữ của tôi".  

Không biết tại sao, sao cô không cảm thấy.... khó chịu nhỉ?  

Anh thay đổi hay mình thay đổi?  

Lâm Kiều Hân sững sờ.  

Trương Minh Vũ không hề để ý, lại tiến lên!  

Triệu Thiên An cuối cùng cũng hoàn hồn, ông ta vội vàng đứng dậy nói: "Mày... mày đừng có động vào cậu ấy! Mày đang muốn chết à!"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Đúng vậy, tôi đang muốn chết đấy, ông có giết tôi được không?"  

Nói xong, ánh mắt đột nhiên trở nên ác liệt!

Hít!  

Triệu Thiên An lập tức hít sâu một hơi lạnh!  

Lông tóc trên người dựng ngược lên!  

Ánh mắt này khiến ông ta cảm thấy như bị dã thú nhắm vào!  

Ông ta há miệng nhưng không nói được câu gì!  

Trương Minh Vũ lạnh lùng nói: "Tôi giải quyết hắn trước sau đó đến lượt nhà họ Triệu mấy người!"  

Nói xong lại bước lên trước đi đến bên Thái Minh Hạo!  

Thái Minh Hạo hoảng rồi!  

Bây giờ hắn cuối cùng cũng phát hiện ra Trương Minh Vũ này là một tên điên!  

Không suy xét đến hậu quả!  

Cứ như vậy, người chịu thiệt là hắn!  

"Đừng... mày đừng lại đây! Tao... tao...", Thái Minh Hạo vội vàng di chuyển.  

Nhưng Trương Minh Vũ không hề chần chừ một chút nào!  

Bốp bốp!  

Tiếng va chạm nặng nề vang lên liên tiếp!  

Tiếng kêu đau đớn của Thái Minh Hạo vang khắp cả căn phòng!  

Triệu Thiên An nhìn mà sững sờ, cơ thể điên cuồng run rẩy! 
 
Chương 627


Lâm Kiều Hân mím môi, trong lòng bắt đầu thấy lo lắng.  

Mặc dù anh đã xả giận giúp cô.  

Nhưng nếu đánh chết người, Trương Minh Vũ nhất định sẽ gặp nguy hiểm!  

Thái Minh Hạo đau đớn gào thét: "Triệu... á! Triệu Thiên An ông... á... ông nghĩ cách đi... á... á... á!"  

Tiếng kêu vang lên theo tiết tấu!  

Cơ thể Triệu Thiên An điên cuồng run rẩy!  

Lúc này cuối cùng ông ta cũng hoàn hồn!  

Triệu Thiên An khiếp sợ, lo lắng nói: "Cô Lâm, cô... cô ngẩn người làm cái gì! Còn không mau ngăn hắn lại!"  

"Nếu không cả đời này cô đừng hòng có ngôi sao chịu làm người đại diện cho cô!"  

Lời này đã đánh thức Lâm Kiều Hân.  

Một nửa giới giải trí nằm trong tay tập đoàn Tạo Mộng rồi.  

Chuyện này... rất có khả năng!  

Nhưng...  

Lâm Kiều Hân nghĩ đến nguy hiểm ban nãy, lửa giận lại dâng lên!  

Cho dù có dừng tay thì liệu có ngôi sao nào chịu làm người đại diện cho công ty cô không?  

Thái Minh Hạo vội vàng nói: "Đúng! Còn đánh tao nữa.... còn đánh tao nữa thì mãi mãi không ai làm người đại diện cho bọn mày đâu!"  

"Tao nói rồi! Tao là thái tử của giới giải trí!"  

Hừ!  

Trương Minh Vũ thở hổn hển, đứng thẳng người.  

Đánh người cũng là một môn thể thao tiêu tốn nhiều calo.  

Anh vẫn đang suy sét tâm tình của Lâm Kiều Hân.  

Triệu Thiên An và Thái Minh Hạo nhìn chằm chằm vào Lâm Kiều Hân!  

Lâm Kiều Hân thất thần trong chốc lại, mơ màng hỏi: “Mấy người nhìn tôi làm gì?”  

Triệu Thiên An sốt ruột nói: “Cô Lâm, một suy nghĩ sai lầm của cô có thể chấm dứt tiền đồ của Tuyền Ảnh đấy!”  

Trương Minh Vũ hiểu rõ, Lâm Kiều Hân rất coi trọng công ty của mình.  

Trong tim anh cảm thấy không thoải mái.  

Thái Minh Hạo cười khẩy.  

Tuy lợi hại!  

Nhưng vẫn phải có chuyện khiến người ta sợ thôi!  

Tuy nhiên ngay giây sau, giọng nói lạnh lùng của Lâm Kiều Hân lại vang lên: “Bây giờ chuyện đó liên quan gì đến tôi?”  

“Mấy người động vào người phụ nữ của anh ấy, chứ có phải động vào người đàn ông của tôi đâu”.  

“Mấy người nên nói với anh ấy, đúng chứ?”  

Hả?  

Vừa dứt lời, ba người đều sững sờ!  

Trương Minh Vũ ngẩng đầu, mắt lóe lên sự hí hửng!  

Câu nói này của... Lâm Kiều Hân... này hay ghê!   

Triệu Thiên An và Thái Minh Hạo nghĩ một lúc mới hiểu ra!  

Tên nào tên này đều lộ vẻ khiếp sợ!  

Còn chưa kịp mở miệng, Trương Minh Vũ lại tiến lên!  

Thái Minh Hạo sợ đến ngớ người!  
 
Chương 628


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trương Minh Vũ cười nói: "Xin lỗi nhé, hôm nay phải để tao xả hết cục tức này đã, có chuyện gì nói sau!"  

Nói xong, quyền cước lại giao nhau!  

Tiếng kêu đau đớn lại vang lên!  

Chớp mắt một cái, mặt mũi Thái Minh Hạo bầm dập hết cả!  

Hắn ngã xuống đất co quắp cơ thể, lửa giận trong mắt như sắp bắn ra đến nơi!  

Một lúc sau, Trương Minh Vũ đánh mệt rồi, anh từ từ ngồi dậy!  

Thái Minh Hạo đau đớn đến mức tê dại rồi!  

Hừ!  

Trương Minh Vũ thở hổn hển, cười nói: "Thoải mái không?"  

May mà Lâm Kiều Hân không sao.  

Nếu không...  

Thái Minh Hạo cuộn chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Được! Tao nói cho mày biết, đời này mày đừng hòng mời ngôi sao đến làm đại diện cho công ty nữa!”  

"Ngôi sao hạng bét cũng đừng hòng!"  

Trong lời nói xen lẫn hận ý.  

Sắc mặt Lâm Kiều Hân không đổi, nhưng trong lòng vẫn hơi lo lắng.  

Không có ngôi sao làm người đại diện, mỹ phẩm của cô cuối cũng sẽ rơi vào đường chết.  

Nỗ lực lâu vậy mà...  

Haizz.  

Lâm Kiều Hân im lặng thở dài, nhưng không hề có ý định nhún nhường!  

Thua trên kinh doanh thì được, thua về mặt nhân cách thì không thể được!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Mày thực sự nghĩ trong giới giải trí ngoại trừ Tạo Mộng của chúng mày thì không còn ai khác sao?"  

Thái Minh Hạo nằm dưới đất giãy giụa lạnh lùng nói: "Đương nhiên là có những người khác, nhưng chỉ cần Tạo Mộng mở miệng, mày nghĩ có ngôi sao nào dám hợp tác với bọn mày?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Mày đề cao mình cao rồi ấy".  

"Ha ha ha".  

Thái Minh Hạo điên cuồng cười động đến vết thương trên miệng!  

Đau đến mức hít vào!  

Một lúc sau, Thái Minh Hạo mới lạnh lùng nói: "Tao nói cho mày biết, tao sẽ nhớ kỹ chuyện hôm nay mày đánh tao!"  

"Chúng ta cùng chờ xem! Mày mà tìm được dù chỉ là ngôi sao hạng bét đến làm người đại diện cho bọn mày thì họ tao sẽ viết ngược!"  

Trương Minh Vũ nhướng mày.  

Loại cậu ấm nhà giàu này đều có chung một loại bệnh, đó là quá tự tin!  

Cơ hội kiếm tiền không phải đến rồi sao?  

Trương Minh Vũ cười hỏi: "Họ mày viết ngược viết xuôi thế nào tao đéo quan tâm, mày cũng đâu phải con trai tao".  

"Mày..."  

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
 
Chương 629


Triệu Thiên An lạnh lùng nói: "Mày là cái thá gì mà cũng xứng để cược với bọn tao?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Không dám thì thôi vậy".  

Lâm Kiều Hân sững sờ, không hiểu rốt cuộc Trương Minh Vũ muốn làm gì.  

Thái Minh Hạo cười khẩy nói: "Được thôi, mày muốn cược thế nào?"  

Trương Minh Vũ cười ha ha nói: "Cược hôm nay tao có kiếm được ngôi sao làm người đại diện không?"  

Vừa dứt lời, Lâm Kiều Hân liền trợn tròn mắt!  

Trương Minh Vũ... điên rồi?  

Tìm ngôi sao làm người đại diện sao có thể dễ thế được?  

Muốn tìm một ngôi sao xứng với công ty họ khó như lên trời vậy!  

Phí đại diện và địa vị của ngôi sao còn là hai vấn đề vô cùng quan trọng!  

"Ha ha ha!"  

Thái Minh Hạo cười như bị điên, giễu cợt nói: "Được thôi! Mày đang tự tìm đường chết đó!"  

"Vậy mày nói xem, chúng ta cược cái gì?"  

Trương Minh Vũ trầm ngâm chốc lát: "Nếu hôm nay tao không tìm được, mạng tao tùy mày xử lý, có đánh chết tao cũng không lên tiếng".  

Vừa dứt lời, Thái Minh Hạo đã cuộn chặt nắm đấm!  

Trong mắt hắn lóe lên sự hưng phấn!  

"Được! Tao vốn định để mày sống thêm vài ngày, không ngờ mày lại chủ động tìm lấy cái chết!"  

Thái Minh Hạo nghiến răng nghiến lợi nói!  

Trương Minh Vũ không hề quan tâm, nói tiếp: "Nếu như tao thắng thì sao?"  

"Mày thắng á? ha ha ha!"  

Thái Minh Hạo cười giễu cợt nói: "Tùy mày thôi!"  

Trương Minh Vũ bắt đầu tính toán, lẩm bẩm nói: "Vốn cũng muốn mạng mày đấy, nhưng mạng mày chả có tác dụng gì, hay dùng mạng mày đổi lấy tiền đi, mày thấy được không?"  

Thái Minh Hạo kiêu ngạo nói: "Được, bao nhiêu tiền?"  

Trương Minh Vũ giơ một ngón tay ra, líu ríu nói: "Một trăm triệu".

Khóe miệng Thái Minh Hạo co giật!  

Nhưng nhớ đến vụ đánh cược, hắn vẫn đồng ý: "Được! Mày nói đấy nhé!"  

Trương Minh Vũ từ từ nhìn về phía Triệu Thiên An nói: "Ông không cược sao?"  

Triệu Thiên An lạnh lùng nói: "Tao không, mày không có nhiều mạng như vậy!"  

Lâm Kiều Hân đứng bên hoàn toàn sững sờ.  

Không hiểu Trương Minh Vũ rốt cuộc muốn làm gì!  

Trương Minh Vũ bất lực duỗi tay, cười nói: "Người nhà họ Triệu mà cũng không dám, thôi vậy".  

Khóe miệng Triệu Thiên An co giật, ông ta tức giận nói: "Thằng nhãi, mày bớt tìm lý do đi, tao không cược mày không cược chắc?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Ông không cược, tôi cũng hết cách".  

Triệu Thiên An hít sâu một hơi, thực sự muốn giết chết Trương Minh Vũ!  

Nhưng hết cách rồi!  

Ông ta không động được vào tiền nhà họ Triệu!  

Tuy nhiên đúng lúc này, một giọng nói từ từ vang lên: "Đúng rồi, nếu anh Trương Minh Vũ đây thích thì nhà họ Triệu chúng tôi có thể cược một trăm triệu!"  

Vừa dứt lời, mọi người đều sững sờ! 
 
Chương 630


Quay đầu nhìn lại phát hiện ra Triệu Khoát đang từ từ đi vào phòng riêng!  

Trương Minh Vũ cười khẩy.  

Quả nhiên vẫn liên quan đến Triệu Khoát!  

Triệu Thiên An cung kính nói: "Cậu chủ!"  

Triệu Khoát gật đầu, khách khí nói: "Anh Thái, anh chịu khổ rồi, thù này Triệu Khoát tôi nhất định sẽ báo cho anh!"  

Thái Minh Hạo cười khẩy: "Cảm ơn anh Triệu, tôi nhận lòng tốt của anh, có điều tôi muốn đích thân xử lý chuyện này".  

Triệu Khoát cười mỉm, cũng không nói nhiều, hắn chỉ nhìn về phía Trương Minh Vũ với ánh mắt đây ẩn ý.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được rồi, mọi người nói rồi đấy nhé".  

Triệu Khoát giơ tay ngăn cản cười nói: "Tôi có thể cược một trăm triệu, nhưng tôi còn chưa nói nếu anh thua chúng tôi sẽ làm gì đâu".  

Trương Minh Vũ nhướng mày, trong lòng cũng đoán được rồi.  

Triệu Khoát nhằm vào anh từ lâu rồi!  

Triệu Khoát tiếp tục nói: “Nếu anh thua, tôi sẽ không tranh mạng của anh với anh Thái, nhưng khách sạn Hồng Thái phải thuộc về tôi".  

Vừa dứt lời, Lâm Kiều Hân trợn tròn mắt!  

Khách sạn Hồng Thái?  

Thì liên quan gì đến Trương Minh Vũ?  

Trương Minh Vũ cười nói: “Không thành vấn đề, không giữ lời, hôm nay không rời khỏi đây được đâu".  

Vừa dứt lời, Long Tam liền tiến lên một bước!  

Hành động này khiến Triệu Khoát nhíu mày.  

Trương Minh Vũ... lấy đâu ra tự tin vậy?  

Hắn đột nhiên cảm thấy không ổn.  

Nhưng chưa kịp nghĩ nhiều, Thái Minh Hạo đã đứng dậy, cười khẩy nói: "Được! Vậy chúng ta quyết vậy đi!"  

"Trong thời gian dài thì tao không chắc, nhưng hôm nay... bọn mày đừng hòng tìm được ngôi sao nào làm người đại diện!"  

Có Thái Minh Hạo ở đây, Triệu Khoát mới thở phào nhẹ nhõm.  

Dù sao sức ảnh hưởng của Tạo Mộng cũng không cần bàn cãi.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được, quyết vậy".  

Triệu Khoát và Thái Minh Hạo đồng thanh nói: "Quyết vậy!"  

Nói xong, mắt hai người họ liền tràn ngập vẻ chế giễu!  

Lâm Kiều Hân mím môi, lo lắng nói: "Trương Minh Vũ, anh... anh làm gì vậy?"  

Ván cược này... lớn quá!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Vốn định tạo bất ngờ cho cô, không ngờ lại có thể kiếm bộn tiền".  

"Hả?"  

Lâm Kiều Hân sững sờ.  

Bất ngờ?  

Triệu Khoát nhíu mày, có dự cảm không lành.  

Thái Minh Hạo chế giễu: "Tao bảo này, cái bọn tao nói là ngôi sao hạng bốn trở lên, và có công ty chủ quản đạt tiêu chuẩn".  

"Mày đừng có tìm mấy hot girl trên mạng vớ va vớ vẩn đến để làm ngôi sao nhé".  

Trương Minh Vũ cười nói: "Đương nhiên".  

Hạ Hâm Điềm... đâu chỉ là ngôi sao hạng bốn!  

Lâm Kiều Hân càng ngày càng lo lắng hơn, cô nói: "Trương Minh Vũ, anh đừng cược với bọn họ, chúng ta... chúng ta mau đi thôi!"  

Vừa dứt lời, Triệu Khoát và Thái Minh Hạo liền nhìn họ với ánh mắt khinh bỉ!  
 
Chương 631


Triệu Thiên An cũng đứng sau cười khẩy.  

Trương Minh Vũ nhìn Lâm Kiều Hân, ánh mắt tràn ngập vẻ dịu dàng.  

“Yên tâm đi, tôi đã đem bất ngờ đến cho cô rồi”, Trương Minh Vũ cười nói.  

Lâm Kiều Hân cảm thấy hoang mang.  

Trương Minh Vũ không hề chần chừ, quay đầu nhìn Long Tam.  

Long Tam im lặng gật đầu, đi ra khỏi phòng riêng.  

Tất cả mọi người đều sững sờ, không ai hiểu nổi!  

Trương Minh Vũ.... định làm gì vậy?  

Nhưng không bao lâu sau, tiếng giày cao gót đột nhiên vang lên.  

Trương Minh Vũ cười ngoác miệng, quay đầu nhìn ra phía cửa.  

Trong chợt cảm thấy kích động!  

Đây là lần đầu tiên anh đem lại ngạc nhiên cho Lâm Kiều Hân!  

Lâm Kiều Hân vội vàng nhìn về phía cửa, trong lòng chợt cảm thấy mong đợi.  

Thái Minh Hạo và Triệu Khoát lần lượt ngẩng đầu nhìn!  

Một giây sau, Hạ Hâm Điềm bước vào!  

Người này...  

Lâm Kiều Hân lập tức trợn tròn mắt, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi!  

Mặc dù đeo kính râm nhưng cô vẫn nhận ra!  

Lâm Kiều Hân sững sờ!  

Nhưng Thái Minh Hạo và Triệu Khoát vẫn mơ màng, trong mắt tràn ngập vẻ không hiểu.  

Thái Minh Hạo tức giận nói: "Thằng nhóc! Mẹ nó mày tìm ai vậy? Đeo kính râm thì sao bọn tao biết được?"  

Hạ Hâm Điềm khiển trách nhìn Trương Minh Vũ.  

Trương Minh Vũ vội cười xòa, nháy mắt ra hiệu!  

Lần này chị hai quay về một chuyến, không thể để chị tay không ra về được!  

Hạ Hâm Điềm cũng bất lực.  

Nhưng nhìn thấy Trương Minh Vũ vui vẻ như vậy, cô ấy không khỏi mỉm cười.  

Hạ Hâm Điềm nhanh chóng dừng bước.  

Cánh tay trắng nõn giơ lên tháo kính râm ra.  

Hít!  

Tiếng hít sâu lập tức vang lên!  

Dù Lâm Kiều Hân biết nhưng khi nhìn thấy tim vẫn đập nhanh!  

Thái Minh Hạo và Triệu Khoát trợn trừng mắt!  

Nhìn lần một đã bị khuôn mặt xinh đẹp kia hớp hồn!  

Nhìn lần hai mới nhận ra đó là Hạ Hâm Điềm!  

Triệu Khoát mím môi, trợn mắt nói: "Điềm Điềm, cô..."  

Sao hắn có thể ngờ được, Trương Minh Vũ có thể đưa Hạ Hâm Điềm đến chứ!  

Sao có thể?  

Chẳng phải chỉ là ăn bữa cơm thôi sao? Sao lại... thành người đại diện rồi? Không cần đi theo trình tự của công ty sao?  

Thái Minh Hạo sững sờ! 
 
Chương 632


Hắn làm ngành này, nên càng hiểu Hạ Hâm Điềm!  

Trong mắt hắn, Hạ Hâm Điềm là nữ thần chỉ có thể nhìn chứ không thể chạm đến!  

Là ước mơ của cả đời hắn!  

Bây giờ...  

Hai người họ đều sững sờ!  

Ực!  

Cả hai cùng nuốt nước bọt.  

Tròng mắt của Triệu Thiên An đứng sau như sắp rớt ra!  

Một lúc sau, Thái Minh Hạo mới trợn mắt hỏi: "Chị Điềm... Điềm Điềm, sao... chị lại đến đây!"  

Chị Điềm Điềm?  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Không ngờ Hạ Hâm Điềm có địa vị cao như vậy!  

Có thể khiến thái tử gia này cung kính như vậy!  

Hạ Hâm Điềm cười ngọt ngào nói: "Tôi đến làm người đại diện cho cô Lâm đây, đương nhiên phải ở đây rồi".  

Vừa dứt lời, Thái Minh Hạo và Triệu Khoát lập tức cảm thấy tuyệt vọng!  

Còn Lâm Kiều Hân lại cảm thấy kích động!  

Bất ngờ này...

Sau một hồi, Lâm Kiều Hân mới bừng tỉnh khỏi cơn khiếp sợ!  

Cô dùng ánh mắt phức tạp nhìn Trương Minh Vũ.  

Trong lòng chợt cảm thấy ấm áp đến kỳ lạ.  

Trương Minh Vũ... đem lại cho cô nhiều bất ngờ quá!  

Thái Minh Hạo ấp a ấp úng nói: "Chị Điềm Điềm, chuyện làm người đại diện đâu phải do một mình chị quyết định là được?"  

"Công ty... chị đồng ý chứ?"  

Hắn đang cố gắng giãy giụa.  

Hạ Hâm Điềm cười nói: "Công ty không đồng ý, tôi rút khỏi công ty là được mà!"  

Hít!  

Tiếng hít sâu lập tức vang lên!  

Thái Minh Hạo lập tức sững sờ.  

Trương Minh Vũ cũng cảm thấy cảm động.  

Chị hai... vẫn là chị hai.  

Khóe miệng Triệu Khoát co giật, nhưng cuối cùng vẫn chẳng nói được gì.  

Ánh mắt tràn ngập sự đố kỵ!  

Lần này, hắn thua Trương Minh Vũ rồi!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Hai anh có thể hoàn thành ván cược của chúng ta được chưa?"  

"Cái này..."  

Thái Minh Hạo và Triệu Khoát sững sờ.  

Mắt ai cũng lóe lên lửa giận!  

Hạ Hâm Điềm mỉm cười nói: "Sao vậy? Đường đường là thái tử của Tạo Mộng nhưng lại không có lấy một trăm triệu à?"  

Thái Minh Hạo mím môi, khó chịu nói: "Đương nhiên... là không!"  

Hít sâu một, cuối cùng vẫn đưa chi phiếu.  

Trương Minh Vũ cười tươi.  

Hai trăm triệu dễ dàng vào túi rồi? 
 
Chương 633


Anh đột nhiên phát hiện ra đây là một con đường kiếm tiền rất tốt!  

Trương Minh Vũ lại cười hỏi: "Còn anh Triệu thì sao?"  

Triệu Khoát cuộn chặt nắm đấm.  

Nhưng Thái Minh Hạo cũng đưa rồi, hắn đương nhiên cũng hết lý do.  

Cuối cùng hắn vẫn lấy chi phiếu ra.  

Thái Minh Hạo và Triệu Khoát lần lượt đưa chi phiếu.  

Trương Minh Vũ vội vàng cầm lấy chi phiếu.  

Như bắt được vàng!  

Thái Minh Hạo và Triệu Khoát mặc dù không cam lòng, nhưng không ai nói câu nào.  

Lâm Kiều Hân nhìn mà sững sờ.  

Cứ như vậy... lấy dược hai trăm triệu sao?  

Thế này cũng...  

Trương Minh Vũ lại không để ý gì, anh không khống chế nổi vẻ hí hửng trên mặt nữa!  

Hạ Hâm Điềm khó chịu nói: "Không có tiền đồ như vậy sao?"  

Trương Minh Vũ cười ngoác miệng.  

Thái Minh Hạo cố nén lửa giận nói: "Chị Điềm Điềm, hôm nay tôi nể mặt chị rồi, nhưng nếu ngày mai tôi phát hiện ra chị không làm người đại diện cho cô Lâm, tôi sẽ không tha cho mấy người đâu!"  

Hạ Hâm Điềm cười nói: "Yên tâm, không cần cậu lo chuyện đại diện".  

"Nhưng nếu cậu dám động vào cậu ấy, tôi sẽ khiến tập đoàn Tạo Mộng biến mất".  

Nơi đây lặng yên như tờ.  

Mọi người nghe xong lập tức trợn tròn mắt.  

Khẩu khí... lớn quá!  

Trương Minh Vũ vô cùng cảm động.  

Cũng chỉ có mấy chị mới có thể làm ra việc điên cuồng như vậy thôi.  

Ánh mắt Thái Minh Hạo lóe lên sự kinh ngạc!  

Trong lòng cảm thấy khó chịu!  

Trương Minh Vũ... dựa vào cái gì chứ?  

Triệu Khoát cũng ngẩn người.  

Hạ Hâm Điềm có nổi tiếng hơn nữa thì cũng chỉ là một ngôi sao mà thôi, thật sự... có thực lực đến vậy sao?  

Thái Minh Hạo và Triệu Khoát không nói gì.  

Trương Minh Vũ cất chi phiếu đi, cười toét miệng: "Anh Triệu, vụ cá cược của chúng ta xong rồi, nhưng thù oán hôm nay giữa chúng ta vẫn chưa xong đâu".  

"Đợi tôi nhé".  

Triệu Khoát kinh ngạc, lạnh lùng hỏi: "Thù oán gì?"  

Trương Minh Vũ cười, bất lực nói: "Anh Triệu hay quên nhỉ, thuộc hạ của anh vừa gây khó dễ cho vợ tôi, vậy mà anh quên nhanh như thế sao?"  

Triệu Thiên An đứng sau run người!  

Triệu Khoát nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng nói: "Được, tôi sẽ chờ!"  

Lâm Kiều Hân hơi cúi đầu, lòng phức tạp dị thường.  

Đây là... cảm giác có người ra mặt giúp sao?  

Nhưng Trương Minh Vũ... dựa vào gì chứ?  

Còn cả từ "vợ" kia nữa...  

Lâm Kiều Hân lập tức cảm thấy hỗn loạn.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được, mọi chuyện xong rồi, chúng tôi đi trước đây".  

Thái Minh Hạo và Triệu Khoát không nói gì, cứ dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Trương Minh Vũ!  

Ngoại trừ tức giận ra còn là đố kỵ nữa!  

Trương Minh Vũ không hề chần chừ, anh quay đầu đi ra khỏi phòng riêng.  

Hạ Hâm Điềm im lặng đi theo sau. 
 
Chương 634


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Kiều Hân mím môi, cuối cùng vẫn đi theo.  

Ba người nhanh chóng đi ra khỏi khách sạn.  

Trương Minh Vũ ngồi thẳng xuống con Mercedes-Benz, Hạ Hâm Điềm ngồi ở giữa.  

Lâm Kiều Hân có hơi thận trọng.  

Không chỉ vì chuyện hôm nay, mà còn vì Hạ Hâm Điềm đang ở trước mặt.  

Hạ Hâm Điềm chậm rãi nói: "Lên đi".  

Lâm Kiều Hân mới từ từ tiến lên, ngồi cạnh Hạ Hâm Điềm.  

Long Tam nhanh chóng lái xe rời đi.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Có vẻ như cô không vui lắm nhỉ? Không thích chị Điềm Điềm làm người đại diện cho cô sao?"  

Xưng hô này khiến Trương Minh Vũ thấy rất gượng gạo.  

Hạ Hâm Điềm ngấm ngầm nhéo đùi Trương Minh Vũ!  

Hít!  

Trương Minh Vũ hít sâu một hơi, trên mặt vội vàng lộ vẻ cầu xin.  

Hạ Hâm Điềm mới thả tay ra.  

Mặt Lâm Kiều Hân lộ vẻ lo lắng, cô vội vàng nói: "Đâu có, tôi chỉ... không tin nổi thôi".  

"Chị Điềm Điềm, chẳng phải hai người đến giúp tôi diễn kịch sao?"  

Trong lòng cô luôn cảm thấy chuyện này không quá thực tế.  

Hạ Hâm Điềm lạnh lùng nói: "Diễn kịch gì chứ, cậu ấy cầu xin tôi rất lâu, còn nói cho tôi rất nhiều lợi ích tôi mới suy xét đến việc làm người đại diện cho cô đấy".  

Ừm?  

Vừa dứt lời, Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân liền sững sờ.  

Trương Minh Vũ hiểu Hạ Hâm Điềm đang nói giúp anh.  

Nhưng lòng Lâm Kiều Hân lại vô cùng phức tạp, cô càng ngày càng nợ Trương Minh Vũ nhiều hơn.  

Nhưng cô cũng rất hiếu kỳ, Trương Minh Vũ... làm thế nào để đem lại lợi ích cho Hạ Hâm Điềm vậy?  

Có điều cảm giác nghi ngờ đã bị sự kích động xóa mờ rồi!  

Quan trọng nhất là... Hạ Hâm Điềm sẽ làm người đại diện của Tuyền Ảnh!  

Lâm Kiều Hân muốn nói lại thôi, vẻ mặt kích động, nhưng chẳng nói được câu gì.  

Vẻ mặt này khiến Trương Minh Vũ rất hài lòng.  

Hạ Hâm Điềm nói tiếp: "Nhưng có một vấn đề, tôi sẽ kiểm tra hiệu quả và chất lượng mỹ phẩm của công ty, cũng không thể vì làm người đại diện cho công ty cô mà làm danh tiếng của tôi bị phá hủy được".  

Lâm Kiều Hân kích động nói: "Chị Điềm Điềm, chị yên tâm đi! Nhất định không có vấn đề gì đâu ạ!”  

Lúc này Hạ Hâm Điềm mới hài lòng gật đầu.  

Chiếc xe nhanh chóng đỗ lại trước cổng sân lớn nhà họ Lâm.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được rồi, cô về trước đi, tôi còn phải đưa chị Điềm Điềm về".  

Nói có một câu thôi, nhưng vùng eo đột nhiên cảm thấy đau!  

Lâm Kiều Hân sững sờ, có điều vẫn gật đầu cười nói: "Được".  

Cười rồi...  

Trương Minh Vũ lập tức cảm thấy bất lực.  

Sau khi Lâm Kiều Hân gặp Hạ Hâm Điềm, cô như biến thành một người khác vậy...  

Lâm Kiều Hân nhanh chóng xuống xe.  

Hạ Hâm Điềm mở miệng nói: "Ngày mai cô đợi tôi ở công ty, người đại diện của tôi sẽ đến liên lạc với cô".  

Lâm Kiều Hân kích động đồng ý: "Vâng!"  

Hạ Hâm Điềm không chần chư nữa, cô ấy đóng cửa xe lại.  

Chiếc xe nhanh chóng được lái đi.  

Lâm Kiều Hân đứng đó, im lặng nhìn chiếc xe rời đi. 

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
 
Chương 635


Xe nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn.  

Lâm Kiều Hân vẫn đứng ngây người tại đó, ánh mắt vô cùng phức tạp.  

Cô lờ mờ cảm thấy,Trương Minh Vũ... đã không phải Trương Minh Vũ trước đây.  

...  

"Em trai hư này, em vừa gọi gì thế hả?"  

Trên xe, Hạ Hâm Điềm tỏ vẻ hung dữ hỏi, bàn tay nhỏ xinh đã véo mạnh vào hông Trương Minh Vũ.  

Trương Minh Vũ đau đến nhe răng trợn mắt, cười cười như xin tha: "Ôi chao chị hai thân yêu, đấy chẳng phải là tại không muốn để cô ấy biết về mối quan hệ giữa chúng ta đó sao..."  

"Hừ!"  

Bấy giờ Hạ Hâm Điềm mới rút tay về.  

Trương Minh Vũ thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm.  

Cái khác không nói, nhưng véo ở đó đau thật đấy!  

Hạ Hâm Điềm rầm rì nói: "Chị hai vừa tới đã bị em lợi dụng, thế lúc nào mới chuẩn bị cho chị hai em một niềm vui bất ngờ đấy?"  

Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Không hiểu vì sao, anh dường như ngửi thấy bầu không khí trong xe thoảng mùi chua lè.  

Trương Minh Vũ vội vã cười nói: "Ai da chị hai à, thân phận của chị như bây giờ mà muốn em tặng chị một bất ngờ thì khó quá, chịu khó đợi đến khi em trai chị có đủ thực lực đi mà!"  

Bấy giờ Hạ Hâm Điềm mới nở nụ cười tươi tắn, hừ nhẹ: "Coi như em còn chút lương tâm".  

"Nhưng việc tạo bất ngờ cho chị thì có liên quan gì đến thực lực của em, đâu nhất định phải có nhiều tiền mới có thể tạo bất ngờ cho chị".  

Trương Minh Vũ cười bảo: "Chuyện này không giống, nếu là niềm vui bất ngờ thì nhất định phải là thứ chị hai cần".  

"Hiện giờ những thứ chị hai cần, em còn chưa có năng lực lấy cho chị".  

Hạ Hâm Điềm đảo mắt, nói: "Vậy được rồi, tạm tha thứ cho em, em phải mau chóng tăng cao thực lực, chị hai em còn đang chờ bất ngờ em tặng chị đấy".  

"Được".  

Trương Minh Vũ nhanh nhẹn nhận lời.  

Chỉ lát sau, xe đã dừng trước cửa biệt thự.  

Trương Minh Vũ và Hạ Hâm Điềm xuống xe, thong thả đi vào biệt thự.  

Sau khi vào nhà, Hạ Hâm Điềm bắt đầu bận rộn tẩy trang rửa mặt.  

Trương Minh Vũ thì tiếp tục rèn luyện.  

Người kim loại này khiến lòng anh cũng dâng lên một khát khao chinh phục.  

Luyện tập hai ngày, anh đã thu được chút thành quả.  

Oành oành!  

Những âm thanh trầm đục liên tục vang lên trong biệt thự.  

Từ trong phòng tắm, Hạ Hâm Điềm chầm chậm ló đầu ra, đôi mắt tuyệt đẹp chăm chú gắn chặt lấy bóng dáng Trương Minh Vũ.  

Ánh mắt cô ấy đầy nỗi xót xa thương tiếc.  

"Em à, đừng trách các chị nhẫn tâm, đây là... chuyện em cần phải làm".  

Hạ Hâm Điềm lặng lẽ thở dài một tiếng rồi quay lại phòng tắm.  

Trong phòng, tiếng đánh đấm trầm đục vẫn vang lên không dứt.  
 
Chương 636


Bên ngoài biệt thự, Long Tam và Long Thất ngồi trên chạc đại thụ, xuyên qua cửa sổ lẳng lặng nhìn Trương Minh Vũ tập luyện.  

Đáy mắt Long Thất tràn đầy phức tạp, khẽ nói: "Nghị lực cỡ này... nhất định sẽ thành công".  

Long Tam cười đắc ý, nói: "Tất nhiên rồi".  

Long Thất bỗng cau mày, chầm chậm hỏi: "Anh ba, dạo này hình như anh có chỗ nào đó bất thường thì phải, anh cũng có tâm sự à?"  

Long Tam ngẩn ra, ngay sau đó liền lộ vẻ bối rối xấu hổ.  

Nhưng chỉ thoáng chốc, hai người đã ăn ý đưa mắt nhìn về phía Trương Minh Vũ đang tập luyện.  

Hai tiếng trôi qua lúc nào không hay.  

Trương Minh Vũ đã mệt mỏi đến gần kiệt sức.  

Nhưng anh kinh ngạc phát hiện, lần này luyện quyền, tay anh không sưng to như mọi lần nữa.  

Chuyện gì thế nhỉ?  

Trương Minh Vũ vô cùng kinh ngạc, khóe miệng không kìm được bèn nở một nụ cười vui vẻ.  

Bất kể nguyên do thế nào, điều này cũng chứng tỏ anh đang tiến bộ từng ngày!  

Trương Minh Vũ không nán lại thêm, quay đầu đi về phía phòng tắm luôn.  

Người đã đầy mồ hôi, anh muốn tắm một trận thỏa thích.  

Két!  

Trương Minh Vũ đẩy cửa phòng tắm gây nên một tiếng rít nhỏ ở cửa.  

"A!"  

Bên trong chợt có tiếng kêu thất thanh.  

Trương Minh Vũ trố mắt nhìn.  

Hạ Hâm Điềm vẫn còn ở trong phòng tắm...  

Ực!  

Trương Minh Vũ chật vật nuốt nước bọt.  

Hạ Hâm Điềm cũng hoảng loạn vô cùng.  

Bốn mắt nhìn nhau, thời gian dường như đã đóng băng tại khoảnh khắc này.  

Đầu óc Trương Minh Vũ bất chợt trống rỗng.  

Lát sau, Hạ Hâm Điềm mới choàng tỉnh, quát khẽ một tiếng: "Còn không chịu đi ra thì em đừng nghĩ đến chuyện ra được nữa nhé!"  

Trương Minh Vũ hoảng hốt, nhanh chóng tỉnh táo trở lại.  

Anh không dám nấn ná thêm một giây, vội vã quay đầu chạy khỏi phòng tắm.  

Rầm!  

Trương Minh Vũ đóng sập cửa lại, hô hấp đã bắt đầu trở nên dồn dập.  

Anh dựa lưng vào tường, hổn hển thở liên tục.  

Trong phòng tắm, Hạ Hâm Điềm cũng đã đỏ bừng cả mặt.  

Nhưng lúc này, ánh mắt cô ấy lại lóe sáng một cách kì lạ.  

Tiếng nước trong phòng tắm lại ào ào vang lên một lần nữa.  

Trương Minh Vũ cũng từ từ tỉnh táo lại.  

"Lúc mình đi luyện quyền đã bắt đầu vào rửa mặt, mà rửa đến giờ còn chưa xong nữa...", Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, anh hết cách, đành phải chạy lên phòng tắm trên lầu để dùng tạm.  

Tắm rửa xong, Trương Minh Vũ về phòng mình.  

Nhưng đến tận lúc này, trong đầu anh, bóng hình vô cùng quyến rũ kia vẫn liên tục ngự trị.  

Rầm!  
 
Chương 637


Bỗng lại có một tiếng động trầm đục vang lên.  

Trương Minh Vũ căng thẳng trong lòng, ngẩng đầu nhìn theo hướng âm thanh, mới phát hiện Hạ Hâm Điềm đang vừa lau tóc vừa đi vào.  

Cô ấy đã thay váy ngủ.  

Trương Minh Vũ xấu hổ cười nói: "Chị hai, chị vẫn chưa ngủ à?"  

Giờ cũng đã khuya lắm rồi.  

Hơn nữa, lúc này anh thực sự không nghĩ ra đề tài nào khác để nói.  

Chuyện vừa rồi... thật quá xấu hổ.  

Ánh mắt Hạ Hâm Điềm lóe lên, nũng nịu lại kiêu căng nói: "Em trai hư, nhìn chị em rồi còn định lấp liếm qua chuyện à?"  

A...  

Trương Minh Vũ kinh ngạc.  

Chị hai nói thẳng thừng vậy luôn...  

Anh lúng túng nói: "Chuyện đó... Chị hai, em... em không cố ý đâu, em cũng không biết chị đang ở trong đó..."  

Hạ Hâm Điềm hơi nhướng mày, nói: "Chị không biết, tối thiểu em cũng phải bồi thường cho chị một chút đi chứ?"  

Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Việc đó còn có thể bồi thường được?  

Anh ngẩng đầu nhìn cô ấy, khóe miệng Hạ Hâm Điềm trước sau vẫn nở một nụ cười.  

Không biết vì sao, lòng anh bỗng nổi lên một cảm giác rất lạ.  

Giống như là... trong chuyện này có âm mưu gì đó...  

Hồi lâu sau, Trương Minh Vũ mới lúng túng hỏi: "Chuyện đó... thì bồi thường thế nào ạ?"  

Anh đã cảm nhận được mình đang từng bước từng bước đi về phía bờ vực.  

Hạ Hâm Điềm cười cười đầy xấu xa, trêu chọc: "Cũng không có gì khó, để chị xem bù lại là được".  

Xem... xem bù lại?  

Trương Minh Vũ trố mắt nhìn cô ấy, hoang mang đến độ không hiểu nổi.  

Thế thì quá...  

Mấy chị mình sao đều...  

Trương Minh Vũ hé miệng mấp máy muốn nói nhưng lại không biết phải nói gì lúc này.  

Ánh mắt anh cũng mất kiểm soát, bắt đầu quan sát thân thể nổi bật hơn người của Hạ Hâm Điềm...  

Ực!  

Trương Minh Vũ gian nan nuốt nước miếng.  

Miệng lưỡi khô khốc cả rồi!  

Thật khó chịu!  

Từ đầu đến giờ, trên mặt Hạ Hâm Điềm vẫn treo một nụ cười rất khác thường, cảm giác rất xấu xa.  

"Em..."  

Trương Minh Vũ nói được một từ đã nghẹn lời.  

Đầu óc anh dường như đã đoản mạch, lần thứ hai lâm vào tình trạng trống rỗng.  

Ngay lúc Trương Minh Vũ không biết làm sao bây giờ, điện thoại của anh bỗng reo vang.  

Hạ Hâm Điềm chau mày.  
 
Chương 638


Trương Minh Vũ thì như người chết đuối vớ được cọc, vội vã nghe điện thoại ngay.  

Giọng Long Tam nặng nề vang lên từ trong loa: "Cậu Minh Vũ, cô Lâm đang gặp nguy hiểm!"

Vừa nghe đến đó, sắc mặt Trương Minh Vũ tức thì trầm xuống.  

"Anh nói sao?", Trương Minh Vũ lo lắng hỏi lại.  

Hạ Hâm Điềm thấy thế bèn cau mày, sắc mặt cũng thay đổi.  

Giọng nói nặng nề của Long Tam lại vang lên lần nữa: "Vừa rồi tra được đã có một nhóm thành viên của Thần Ẩn lẻn vào Hoa Châu".  

"Nếu tôi đoán không lầm thì hiện giờ bọn họ đã tới đại viện nhà họ Lâm rồi".  

Trương Minh Vũ quát khẽ một tiếng: "Mau đi cứu người!"  

Nói xong, anh vội cúp điện thoại.  

Không nói một lời, Trương Minh Vũ hấp tấp cất bước đi thẳng ra cửa.  

Hạ Hâm Điềm lo lắng nói với theo: "Em phải cẩn thận đấy, hãy để Long Thất đi cùng em đi".  

Trương Minh Vũ không quay đầu lại, chỉ đáp gọn: "Được ạ".  

Sau đó anh đi ngay ra khỏi biệt thự.  

Bước ra ngoài, chiếc Mercedes màu đen đã chờ sẵn ở cửa biệt thự.  

Trương Minh Vũ mở cửa xe ngồi vào.  

Anh ngước mắt nhìn, Long Thất đã ngồi ở vị trí ghế phụ.  

Long Tam nhanh nhẹn lái xe đi.  

Cùng lúc đó, tại đại viện nhà họ Lâm, Lâm Kiều Hân đang tán gẫu cùng Lý Phượng Cầm.  

Lý Phượng Cầm nghiêm nghị nói với cô: "Con gái à, con thực sự không thể tiếp tục như vậy nữa đâu, tuy việc kinh doanh của con đã có chút thành quả..."  

"Nhưng... nói sao thì con cũng là con gái!"  

"Con không thể bôn ba vất vả như thế mãi được".  

Lâm Kiều Hân lặng lẽ thở dài một tiếng.  

Trong đầu cô chợt hiện lên hình bóng Trương Minh Vũ.  

Lát sau, Lâm Kiều Hân mới lên tiếng: "Mẹ, chuyện riêng của con, mẹ đừng xen vào làm gì".  

"Hiện giờ... Trương Minh Vũ đã có thể giúp đỡ con, hợp đồng đại diện lần này cũng là do Trương Minh Vũ giúp con lấy về đấy".  

Lý Phượng Cầm lập tức lộ vẻ chán ghét ra mặt, bà ta bất mãn nói: "Con còn nhắc đến thằng đó với mẹ à!"  

"Nếu con đổi người khác, có khi giờ đây con đã là nhà giàu số một của Hoa Châu chúng ta rồi".  

"Nó thì có thể làm được gì? Nó có thể giúp được gì cho con cơ chứ!"  

Càng nói, Lý Phượng Cầm càng thêm bực tức.  

Lâm Kiều Hân nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Thôi mà mẹ, mẹ không cần lo cho con đâu, con tự biết thế nào mới tốt".  

Lý Phượng Cầm nôn nóng: "Con tự biết? Con thì biết cái gì? Con có biết giờ mẹ khó khăn thế nào không?"  

"Đừng có quên mục tiêu của chúng ta là gì!"  

"Con còn cứ tiếp tục thế này, nguyện vọng của chúng ta liệu có cơ hội thành hiện thực sao?"  

Lâm Kiều Hân cúi đầu im lặng.  

Cô biết, Lý Phượng Cầm muốn cho nhà họ Lâm phát triển rực rỡ, cũng muốn gia đình cô mau chóng trở về nhà họ Lâm một cách đường đường chính chính.  

Tuy lần trước đã nói rõ chuyện này nhưng Lý Phượng Cầm vẫn cảm thấy như vậy có hơi giống đầu cơ trục lợi.  

Trở về như thế cũng không được quang minh chính đại. 
 
Chương 639


Lát sau, Lâm Kiều Hân mới gian nan lên tiếng: "Con không quên, con sẽ cố gắng".  

"Con hơi mệt rồi, xin phép mẹ, con lên phòng đi nghỉ trước đã ạ".  

Nói đoạn, Lâm Kiều Hân đứng ngay dậy, đi về phía cầu thang.  

Lý Phượng Cầm còn nôn nóng nói với theo: "Con bé này! Con... rốt cuộc con làm sao thế hả, có phải con bị thằng ranh Trương Minh Vũ đó làm mê muội đầu óc rồi không?"  

Nhưng Lâm Kiều Hân không đáp lại một lời, chỉ bước nhanh về phòng.  

Haiz.  

Lý Phượng Cầm lặng lẽ thở dài, đáy mắt tràn đầy lo lắng.  

Song cuối cùng, bà ta cũng không nói gì thêm nữa.  

Lâm Kiều Hân đã đi vào phòng mình.  

Lòng cô lúc này cũng ngổn ngang trăm mối.  

Bất kể nghĩ đến điều gì, trong đầu luôn mãi hiện lên bóng hình Trương Minh Vũ.  

Lâm Kiều Hân khe khẽ lẩm bẩm: "Trương Minh Vũ, rốt cuộc anh đã bỏ bùa mê thuốc lú gì cho tôi sao?"  

Nói đến đó, Lâm Kiều Hân chậm rãi nhắm mắt lại.  

Ngay lúc này, ngoài cửa sổ bỗng có một bóng đen lướt qua.  

Lâm Kiều Hân giật thót người kinh sợ.  

Cô mở choàng mắt, nhưng ngoài cửa sổ không có gì bất thường.  

Lâm Kiều Hân chau mày, vô thức lấy điện thoại di động ra, muốn gọi cho Trương Minh Vũ.  

Không biết vì sao, giờ đây, khi gặp nguy hiểm, người đầu tiên cô nghĩ tới lại chính là Trương Minh Vũ.  

Nhưng điện thoại còn chưa được mở khóa, bên tai cô đã nghe thấy tiếng bước chân nhè nhẹ.  

Lâm Kiều Hân ngây người ra.  

Cô chậm rãi ngẩng đầu, hoảng sợ phát hiện, không biết từ bao giờ, trong phòng đã có thêm một bóng người mặc đồ đen từ đầu đến chân.  

Trời...  

Lâm Kiều Hân trừng to mắt, sắc mặt dần hoảng hốt.  

Lần bị bắt cóc trước kia đã khiến cô bị ám ảnh tâm lý.  

"A!"  

Lâm Kiều Hân sợ hãi kêu lên một tiếng.  

Cô vô thức muốn lao về phía cửa, nhưng còn chưa chạy được mấy bước, bóng đen kia đã xuất hiện trước mắt cô hệt như ma quỷ.  

"Mẹ! Mẹ ơi!", Lâm Kiều Hân nôn nóng la to.  

Nhưng không biết vì sao, biệt thự vẫn cứ tĩnh lặng khác thường.  

Bóng đen kia tiếp tục bước tới, Lâm Kiều Hân đã hoàn toàn tuyệt vọng.  

Cô biết, lần này dù Trương Minh Vũ có chắp cánh bay tới cũng không kịp nữa rồi.  

Chớp mắt, bóng đen kia đã tiến đến trước mặt cô.  

Lâm Kiều Hân đã lùi sát góc tường, không thể lùi thêm được nữa.  

Lòng cô đã hoàn toàn nguội lạnh.  

Bóng đen chậm rãi vươn tay.  

Lâm Kiều Hân nhắm nghiền mắt lại, mọi hi vọng đã tắt ngấm.  

Nhưng ngay tại thời khắc này, một tiếng quát lạnh lẽo vang lên: "Dừng tay!"  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom