Cập nhật mới

Dịch Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 500: Chương 500


Lục Dục Thần cuối cùng vẫn đi mất.

Mang theo một thân lạnh lẽo, hoàn toàn rời khỏi biệt thự nhà họ Đường.

Sau khi Lục Dục Thần, Vú Trương có đến gõ cửa.

Uyển chuyển nói điều gì đó, thật ra Đường Tâm Lạc ngồi yên trên giường cũng không nghe vào.

Đến khi gần như nói xong.

Cô mới ngắt lời: “Vú Trương, đủ rồi….

.

Đã khuya rồi, tôi muốn đi ngủ.

”Vú Trương nhìn Đường Tâm Lạc như vậy, muốn nói lại thôi.

Nhưng cũng biết, cô gần đây rât thích ngủ.

Đang ngủ mà bị đánh thức cô sẽ không thoải mái.

Vì thế Vú Trương đè lại lời nói nơi đáy lòng, giúp cô vén chăn.

Đường Tâm Lạc chui vào trong chăn, trở mình.

Đưa lưng về phía Vú Trương.

Vú Trương biết hiện tại cảm xúc cô đang mâu thuẫn, cũng không ngại, đứng canh bên ngoài trong chốc lát.

Mãi cho đến khi nghe được tiếng hít thở đều của Đường Tâm Lạc lần nữa vang lên, có lẽ cô đã ngủ rồi.


Vú Trương mới thở dài một tiếng.

Thanh âm đóng cửa phòng truyền đến từ phía sau.

Trong bóng đêm, vốn dĩ Đường Tâm Lạc đã ngủ say lại lần nữa mở bừng mắt.

Gối đầu sớm đã bị nước mắt làm ướt.

Nước mắt trong suốt lại không ngừng tuôn ra.

Đường Tâm Lạc dùng sức nháy hai mắt, muốn đem nước mắt ép ngược trở về, lại phát hiện lúc này tự chủ thế nào cũng không còn tác dụng.

Đừng khóc…… Đường Tâm Lạc, không được khóc!Cô là mẹ, không thể làm tấm gương xấu cho con!Cô liều mạng nhịn xuống nước mắt, nhẫn đến cả người đều cuộn tròn trong chăn.

Đôi tay gắt gao che ở bên môi, cưỡng chế cảm xúc rối loạn nơi đáy lòng.

Thân thể Đường Tâm Lạc tránh ở trong chăn run rẩy.

Trong đầu không ngừng nhớ tới ánh mắt trước khi Lục Dục Thần rời đi.

Dù là trong bóng tôi, vẫn thấy rõ được sự thất vọng trong ánh mắt đen nhánh lạnh lẽo đó.

Đường Tâm Lạc biết lúc này Lục Dục Thần sẽ không trở lại nữa.

Anh đã quen với thân phận cao quý.

Sau khi cô một lần lại một lần đả kích lòng tự trọng của anh.

Sao có thể hạ mình đến trước mặt cô lần nữa, để cô lại đánh cho một ‘bàn tay’!?Nghĩ vậy, Đường Tâm Lạc cúi đầu, nhẹ nhàng vỗ bụng nhỏ: “Bảo bảo, xin lỗi con….

.

Mẹ đã làm con mất ba rồi.


Nhưng con yên tâm, mẹ về sau sẽ thương con gấp đôi….

.

Tha thứ cho mẹ, mẹ làm như vậy chỉ bởi vì không muốn mất con….

.

”*Một đêm mê man.

Ngày hôm sau, Đường Tâm Lạc bị Vú Trương lay tỉnh.

“Thiếu phu nhân…… Thiếu phu nhân tỉnh dậy đi….

”“Vú Trương hả? Làm sao vậy….

.

”“Cám ơn trời đất, cô cuối cùng cũng tỉnh.

Là do tôi thấy cô trễ rồi vẫn không rời giường, tưởng tối hôm qua cô ngủ không ngon nên cũng không gọi.

Kết quả, vừa rồi nhìn đồng hồ liền muốn lên nhìn xem cô đã tỉnh chưa….

…… Vừa lên tới mới phát hiện, sắc mặt cô không tốt…Kêu cô nửa ngày cô mới tỉnh.

”“Tôi….

tôi không sao, chỉ hơi mệt thôi.

”“Còn nói không có việc gì, cô xem sắc mặt cô khó coi như vậy…Để tôi sờ thử….

”Vú Trương duỗi tay sờ trán cô.

“Hơi nóng, có phải bị sốt rồi không? Thiếu phu nhân, nhanh đến bệnh viện thôi, việc này chậm trễ không được!”Đường Tâm Lạc thật sự cảm thấy chính mình không có việc gì.

Nhiều nhất chỉ là tối hôm qua ‘lăn lộn’ có hơi quá, cho nên đầu hơi nhức, cũng hơi không thoải mái thôi.

Nhưng cô không chịu nổi sự khẩn trương của Vú Trương, chỉ có thể thay quần áo để bảo tiêu đưa đến chỗ Diana kiểm tra.

.

 
Chương 501: Chương 501


“Yên tâm, không có gì đâu.

Do quản gia của cô quá khẩn trương thôi, cô chỉ là ngủ không ngon thêm không khống chế được cảm xúc nên dẫn đến bệnh thôi, không phải phát sốt do cảm mạo.

”Diana sau khi kiểm tra thân thể cho Đường Tâm Lạc xong, lại thuận tiện kiểm tra huyết áp cho cô luôn.

Dù sao bụng cô cũng đã được 16 tuần, vừa lúc đang bụng rỗng chưa ăn gì nên có thể làm thêm vài hạng mục kiểm tra nữa.

Làm xong tất cả kiểm tra, Đường Tâm Lạc ngôi trong văn phòng Diana ăn bữa sáng.

Nơi này là phòng chữa bệnh của tập đoàn Redding Ton, Diana là người có quyền nhất ở đây.

Nhìn hốc mắt Đường Tâm Lạc đỏ bừng, Diana thở dài tìm khăn cho cô.

Vừa chườm đá cho cô vừa hỏi: “Tâm Lạc, cô thật sự quyết định rồi sao, vẫn muốn tiếp tục hả? Tôi xem cô còn không chịu nổi….

Cô đối với anh ta vẫn còn tình cảm đúng không?”“Tôi, sao có thể……” Đường Tâm Lạc lắc đầu, muốn phủ nhận.

“Đừng gạt tôi, nếu không có tình cảm sao cô lại khóc đến mắt cũng sưng luôn thế kia.

”Diana ngắt lời Đường Tâm Lạc, nói tiếp: “Cô cũng đừng nói với tôi, cô là do bị anh ta vạch trần chân tướng cho nên mới sợ đến khóc thành như vậy!”Vừa nãy lúc khám thai cô đã nói cho Diana nghe về chuyện Lục Dục Thần đã phát hiện ra cô giả bộ mất trí nhớ.

“Tâm Lạc, nói thật…… Nhìn cô như vậy, tôi cũng không biết mình xúi giục cô ly hôn có phải là sai rồi không.


Dù sao người phương Đông các cô cũng có một câu thành ngữ là ‘Thà hủy mười ngôi miếu cũng không hủy một cuộc hôn nhân’.

”Diana là người chịu không nổi sự phản bội của đàn ông.

Nhưng xem ra Đường Tâm Lạc thật sự khác mình.

Cô không dễ dàng giao tâm mình cho bất kỳ người nam nhân.

Nhưng hiện tại xem ra hiển nhiên là Đường Tâm Lạc đã hãm quá sâu rồi.

Hai người tình cảm quá nặng, cứ như vậy mạnh mẽ tách ra chỉ sẽ làm cả hai bên bị xé rách đến đầy máu.

“Nếu không chuyện ly hôn cứ để từ từ tính được không? Cô cùng anh ta cứ nói chuyện rõ ràng trước đi.

”“Diana, không cần….

.

Tôi với anh ta đã không còn cơ hội nào để quay lại nữa.

”Từ lúc chính tai cô trong yến hội nghe được anh sắp xếp mình như vậy.

Đường Tâm Lạc đã biết cô với Lục Dục Thần đã không thể trở lại như trước nữa.


Lúc cô gặp gỡ Lục Dục Thần, cô đã cho rằng đó là khoảnh khắc chật vật nhất cuộc đời.

Bị người thân nhất phản bội, bị chồng trước lợi dụng, khi đó Đường Tâm Lạc lại cho rằng đây nhất định là khoảnh khắc đen tối nhất trong cuộc đời cô.

Nhưng mà….

Dến khi ở ngoài cửa yến hội nghe được tất cả.

Những điều trong dĩ vãng đó cũng không phải trải qua trong bất lực như vậy.

Bởi vì cô đối với những người phản bội, lợi dụng đó chưa từng có chân tâm.

Chỉ có Lục Dục Thần mới là người chân chính giao phó cả trái tim không hề giữ lại gì.

Nghĩ vậy, cô miễn cưỡng cười trấn an bản thân: “Cô yên tâm, tôi sẽ cố gắng ổn định tâm trạng.

Tôi biết tôi phải kiên cường mới có thể đón chào bảo bảo đến.

”Diana còn muốn nói gì đó thì lúc này cửa văn phòng đột nhiên truyền đến tiếng gõ.

“Bên nước M đã đưa đến người bệnh mới.

Thiếu chủ bảo cô sắp xếp kiểm tra toàn diện cho cô ấy, sau này cô ta sẽ đến trung tâm làm trị liệu thường xuyên đó.

”Diana bị ngắt lời nên đành qua loa kết thúc nói chuyện với Đường Tâm Lạc.

“Cô chờ tôi một chút, tôi đi sắp xếp xong rồi sẽ quay lại.

”.

 
Chương 502: Chương 502


Đường Tâm Lạc ở văn phòng đợi chốc lát.Gần một tiếng sau vẫn không thấy Diana nên cảm thấy có hơi lạ.Diana là bác sĩ đứng đầu, trừ khi là nhân vật quan trọng của tập đoàn, nếu không rất ít khi yêu cầu cô ấy tự tiếp nhận bệnh.Nghe ý của trợ lý vừa rồi có lẽ chỉ để cô ấy đi ký tên tiếp nhận người bệnh rồi sắp xếp mà thôi.Chuyện này trước kia chỉ cần khoảng mười phút là xong rồi.Lần này sao lại đi lâu như vậy?Đường Tâm Lạc chuẩn bị ra ngoài hỏi thử, trợ lý vừa rồi thông báo cho Diana lại lần nữa tiến đến.“Đường tiểu thư, Diana bảo cô đi qua một lát.”Đường Tâm Lạc đứng lên đi theo trợ lý, nghi ngờ hỏi: “Anh có biết Diana bảo tôi qua làm gì không?”Cô cho rằng là bảo bảo xảy ra vấn đề gì đó.“À….” Đối phươgn dừng một chút: “Cái này thì cô ấy nói cô qua đi rồi sẽ biết.”Đường Tâm Lạc càng cảm thấy khả nghi hơn.Đang muốn hỏi thêm vài câu đã nghe đối phương nói: “Đường tiểu thư, đến rồi…..Chính là bên trong, mời cô vào.”Trợ lý nói xong thì kéo cửa ra.Diana bên trong đã thấy cô lập tức đè thấp tiếng nói vẫy tay với cô: “Tâm Lạc, nhanh đến đây!”Đường Tâm Lạc thấy thế thì cau mày đi vào bên trong.Kết quả, chân trước vừa bước vào, sau lưng trợ lý đã nhanh chóng đóng cửa lại.“Tâm Lạc, nhanh đến đây, nhanh lên.”Đường Tâm Lạc cảm thấy Diana không qua thích hợp, trợ lý cũng ra vẻ thần bí.Cô đến gần, khó hiểu hỏi: “Diana, cuối cùng là có chuyện gì? Các người sao ai cũng thần bí vậy…”“Chỗ này là phòng hồ sơ, bên trong bên ngoài đều có camera.

Tôi làm đen chỗ này năm phút, cô mau đến xem, đây là tư liệu cụ thể của Cố Huyên Nhi.”Màn hình trước mặt Diana đang hiện lên số liệu cơ thể của Cố Huyên Nhi.Diana hưng phấn chỉ vào các mục chỉ tiêu, giải thích cho cô.“Cô xem, đây là tư liệu bệnh tình trước đây của cô ta.

Cô ta từng phẫu thuật thay tim, các mục chỉ tiêu đều không đạt chuẩn, tôi dám khẳng định, cô ta với chồng cô không hề phát sinh bất luận sự tiếp xúc thân mật nào.”“Còn đây là số liệu sau khi phẫu thuật thay tim xong.


Tuy rằng so với trước khi thay tim thì đỡ hơn, nhưng cô xem….Cô ta căn bản là không có khả năng sinh con được.

Còn có trái tim được thay cũng không đủ để duy trì sức sống cho sinh mệnh của cô ta.”Đường Tâm Lạc nghe Diana nói xong, trên mặt cũng không xuất hiện vui vẻ như Diana trông đợi.Ngược lại, cô bình tĩnh nghe xong rồi nói: “Diana, tôi biết cô muốn giúp tôi, muốn tốt cho tôi.


Nhưng tôi nghĩ chắc cô vẫn chưa hiểu rõ tại sao tôi với Lục Dục Thần phải đi đến bước này.”Cô không biết Diana lấy số liệu này từ đâu.Nhưng cô biết rõ.Vấn đề của mình với Lục Dục Thần thật ra không liên quan đến chuyện của Cố Huyên Nhi lắm.“Tôi sỡ dĩ cùng anh ấy trở thành như vậy, đơn giản là do anh ấy phụ sự tin tưởng của tôi.

Tôi từng không giữ lại bất cứ thứ gì đểyêu anh ấy, tin tưởng bất cứ lời nói, bất cứ việc làm nào của anh ấy.

Nhưng mà….Trải qua một đêm đó, tôi nghĩ tất cả sự tin tưởng đều biến mất hết rồi“Cho nên cảm ơn cô đã giúp tôi, nhưng mà….Về chuyện liên quan đến Cố Huyên Nhi, tôi nghĩ tôi không còn muốn biết nữa.”.

 
Chương 503: Chương 503


“Xin lỗi Tâm Lạc, là tôi không suy xét từ góc độ của cô.

”Diana tiến lên ôm lấy Đường Tâm Lạc.

Đúng vậy, cô sao có thể nghĩ về tình cảm đơn giản như vậy chứ.

Chỉ là bạn bè bình thường thôi thì sau khi bị phản bội cũng rất khó để tha thứ rồi.

Huống chi là vợ chồng.

Cô ấy vẫn là quá ngây thơ rồi.

“Được rồi, tôi không sao…Tôi biết cô muốn tốt cho tôi.

Diana, nói thật, tôi thấy rất may mắn khi tại thời điểm này đã gặp được cô.

”Nếu không có Diana, có lẽ cô không thể ‘sống lại’.

“Tâm Lạc bảo bối, cô làm tôi cảm động quá.

” Diana hôn lên mặt cô: “Nhưng mà bây giờ chúng ta nên ra ngoài thôi, sắp hết năm phút rồi.

”Đường Tâm Lạc gật đầu, theo Diana ra ngoài.

Sau khi Diana đưa báo cáo kết quả kiểm tra cho cô thì thuận tiện tiễn cô ra khỏi trung tâm luôn.

Đi tới của Đường Tâm Lạc mới đột nhiên nhớ đến.

“Đúng rồi, vì sao cô lại có tư liệu của Cố Huyên Nhi vậy? Cô ta ở nước M, cũng do trung tâm chữa bệnh của tập đoàn Redding Ton trị liệu sao?”Nghĩ đến Diana giúp cô tra tư liệu của Cố Huyên Nhi, Đường Tâm Lạc hiển nhiên cho răng là lấy thông tin từ tập đoàn Redding Ton.


“Này,….

Cũng không phải.

Thật ra, Tâm Lạc….

.

Tôi có chuyện muốn nói với cô, nhưng mà….

” Diana do dự, không biết phải nói với Đường Tâm Lạc thế nào.

Chẳng lẽ phải thật sự nói với cô, Cố Huyên Nhi là….

.

“Không cần nói nữa.

” Đường Tâm Lạc bỗng nhiên lạnh lùng cắt lời cô.

Diana sửng sốt một chút, đáy lòng đột nhiên dâng lên dự cảm không tốt.

Cô ấy đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìnt theo tầm mắt của Đường Tâm Lạc.

Tại hành lang cách đó không xa, người phụ nữ nhu nhược nhỏ xinh đang cùng người đàn ông thân hình cao lớn đi đến.

Người đàn ông vừa lúc ngước mắt cũng thấy được Đường Tâm Lạc và Diana.


Lục Dục Thần chỉ hơi nhăn mày.

Giây tiếp theo, anh liền lạnh lùng dời đi tầm mắt, phảng phất như không hề thấy hai ngườI đứng ở cửa.

Cúi đầu, trên mặt lộ ra dịu dàng.

Nhẹ nhàng đem người phụ nữ nhu nhược bên cạnh che chở vào lồng ngực.

Sắc mặt cô ta nhìn qua không tốt lắm, có chút tái nhợt nhưng vẻ mặt lại thỏa mãn dựa sát vào ngực người đàn ông.

“Dục Thần, không sao, em có thể tự đi được….

.

” Cô ta nói xong, cốn dĩ sắc mặt tái nhợt không huyết sắc lại đột nhiên nổi lên ửng đỏ thẹn thùng.

“Chỗ này nhiều người như lắm, đừng làm như vậy……Anh vẫn nên đến công ty trước đi, em sẽ tự mình về.

”Cố Huyên Nhi dựa vào lòng Lục Dục Thần, cảm giác được hai người đứng ở cửa đều đang nhìn mình, đáy lòng không khỏi đắc ý.

Cô ta còn chưa phát hiện thai phụ đứng ở cửa là Đường Tâm Lạc mà cô ta hận thấu xương.

“Không có gì, anh đưa em về rồi lại đến công ty sau.

”Lực chú ý của Lục Dục Thần lúc này tất cả đặt trên người Cố Huyên Nhi.

Giống như hoàn toàn không phát hiện Đường Tâm Lạc, ôm lấy Cố Huyên Nhi đi qua bên cạnh cô.

Lúc anh đi qua người Đường Tâm Lạc, tay phải của cô gắt gao nắm chặt, thậm chí còn hơi run rẩy.

Thì ra người phụ nữ mảnh mai khiến người ta muốn che chở như trân bảo này là Cố Huyên Nhi.

Trách không được, anh ấy sẽ yêu cô ta như vậy.

Ngay cả phụ nữ như cô nhìn Cố Huyên Nhi như vậy đều không nhịn được sinh ra cảm giác trìu mến, muốn được che chở cô ta.

.

 
Chương 504: Chương 504


Lục Dục Thần cứ như vậy.Dường như không có việc gì mà đỡ Cố Huyên Nhi đi qua người các cô.Diana xem thiếu chút nữa không áp chế được lửa giận, muốn đi lên lý luận lại bị Đường Tâm Lạc kéo lấy cánh tay.“Diana, đừng đi….”“Vì sao không đi, anh ta rõ ràng đã thấy cô….”“Tôi biết.” Đường Tâm Lạc gật đầu, nhìn bóng dáng quen thuộc kia đỡ người phụ nữ khác đi ngày càng xa.“Biết mà cô còn không cho tôi ngăn bọn họ lại!” Diana nóng nảy: “Cô hiện tại trên danh nghĩa vẫn còn là vợ của anh ta, anh ta đối với cô như vậy mà cô không thể hỏi cho rõ ràng sao?”“Diana, vô dụng thôi.

Tôi đã nói rồi, chúng tôi không thể quay lại được nữa….”Đường Tâm Lạc cúi đầu, để mặc sự lạnh lẽo ăn mòn đáy lòng cô.“Không cần chất vấn điều gì, nếu cô muốn tốt cho tôi thì giúp tôi chụp hình lại gửi cho luật sư Bạch đi.”*Lục Dục Thần đỡ Cố Huyên Nhi lên xe.Đến khi xe khởi động, vượt khỏi tầm mắt của Đường Tâm Lạc anh mới buông ra đôi tay đỡ Cố Huyên Nhi.Chẳng những kéo dãn khoảng cách giữa hai người, còn cố tình quay sang hướng khác.“Dục Thần?” Cố Huyên Nhi khó hiểu nhìn anh, nghĩ có lẽ mình suy nghĩ nhiều.Vì sao trong một giây vừa rồi, cô ta lại cảm nhận được khí lạnh tản ra từ người Lục Dục Thần.Thậm chí còn có loại cảm giác chán ghét.“Sao?” Lục Dục Thần quay đầu nhìn cô ta, thần sắc lạnh lùng.Cùng người vừa rồi sắc mặt hiền hòa lại dịu dàng chăm sóc hoàn toàn khác nhau.“Dục Thần….Có phải em đột nhiên trở về quấy rầy đến anh không?Xin lỗi, em không cố ý…..

Bởi vì ba nói anh họ có đội chữa bệnh có thể chăm sóc cho thân thể của em, nên em mới…..”“Không liên quan đến chuyện của em.” Lục Dục Thần nhíu mày cắt lời cô ta.Nhưng ánh mắt lạnh lẽo vẫn không thay đổi.“Em sau khi trở về thì nghỉ ngơi cho tốt đi, anh gần đây khá bận, có thể sẽ không rảnh thăm em.”“Vâng, em biết rồi.


Không sao cả, chỉ cần anh không trách em đột nhiên trở về là tốt rồi….

Dục Thần, cảm ơn anh, em biết công việc anh bận rộn.


Nhưng mà nghe tin em về anh vẫn đến dẫn em đi kiểm tra.

Em rất cảm động.”Cố Huyên Nhi gợi lên ý cười tự nhận là thánh thiện, khuôn mặt nhỏ tái nhợt lại nhu nhược, nhìn qua rất khiến người yêu thương.Nhưng mà Lục Dục Thần không có dịu dàng vỗ về như trong dự tính.Anh chỉ lạnh lùng “Ừ” một tiếng, không phủ nhận cũng không khẳng định.Hai người cứ như vậy không nói gì suốt đương đi, đến khi tài xế chạy đến dưới chung cư.“nơi này cách trung tâm chữ bệnnh của anh họ em khá gần.”Lục Dục Thần cũng là vừa rồi mới biết được Việt Trạch là anh họ của Cố Huyên Nhi.“Về sau em cứ ở đây đi, vú Lý vẫn theo chăm sóc cho em.

Bà ta sẽ ở lại đây, nên có yêu cầu gì cứ nói với bà ta là được.”Cố Huyên Nhi xuống máy bay đã trực tiếp đi đến trung tâm chữa bệnh,Ở trên đường cô gọi điện thoại cho Lục Dục Thần, vốn dĩ cho rằng Lục Dục Thần sẽ hơi lâu mới đến kịp thăm cô ta.Nhưng cô ta không ngờ vừa đến trung tâm Lục Dục Thần đã có mặt.Cô ta còn cho rằng Lục Dục Thần đối với mình khác với mọi người.Nhưng hiện tại anh lại không cho mình đến nhà họ Lục, ngược lại để cô ở chung cư tầm thường này.Trên mặt cô ta nhanh chóng lộ ra thất vọng..

 
Chương 505: Chương 505


“Dục Thần, xin lỗi…Em tùy tiện trở về có phải làm anh thấy bối rối không? Chuyện của chúng ta chắc là anh đã nói với Đường tiểu thư rồi….

Cô ấy nếu cùng anh ký kết hiệp nghị rồi chắc là sẽ không để ý đến em đâu phải không?”Tống Tú Lan nói, Đường Tâm Lạc và Lục Dục Thần hình như nảy sinh mâu thuẫn, cô đã dọn về nhà họ Đường.

Giờ phú này, cô ta cố ý nhắc đến Đường Tâm Lạc là để cho Lục Dục Thần nhớ rõ Đường Tâm Lạc rất tùy hứng và không hiểu chuyện thế nào.

Lại đối lập với người hiểu lòng người như cô ta.

Nói không chừng anh sẽ đem cô ta đến nhà họ Lục ở.

Cô ta nghĩ rất tốt, nhưng ai ngờ nghe cô ta nhắc đến Đường Tâm Lạc.

Lục Dục Thần vốn dĩ đã lạnh lùng.

Sau khi nghe Cố Huyên Nhi đề cập đến Đường Tâm Lạc thì nháy mắt lại càng thêm âm trầm lạnh lẽo hơn lúc nãy.

Anh nghiêng đầu nhìn cô ta, che lại sương lạnh trong đáy mắt : “Những chuyện này nói sau đi, Mạnh Trạch, đưa Cố tiểu thư lên.

”“Dục Thần….

.

” Cố Huyên Nhi không biết mình nói sai chỗ nào.

Rõ ràng vừa rồi ở trung tâm chữa bệnh, thái độ của anh đối với cô ta còn ôn hòa săn sóc mà.

“Có chuyện gì hôm khác nói, lên đi.

”……Cố Huyên Nhi buồn bực không vui nhưng cũng bị Mạnh Trạch ‘mời’ lên.


Sau khi Mạnh Trạch xuống lại, Lục Dục Thần nhịn không được hỏi: “Mạnh Trạch, cậu ra chủ ý gì mà một chút tác dụng cũng không có vậy?”“Tâm Lạc chẳng những không bị kích thích.

Tôi xem ra cô ấy vẫn bình tĩnh lắm….

.

Cậu có thấy không, cô ấy rõ ràng xem tôi như người xa lạ.

”Mạnh Trạch biết hiện tại nói không đúng sẽ làm Lục gia tức giận hơn.

Chỉ có thể châm chước nói: “Lục gia, anh tối hôm qua nổi giận đùng đùng trơ về, lại nói thiếu phu nhân giả bộ mất trí….

.

Tôi cũng không muốn nhìn anh và thiếu phu nhân chiến tranh lạnh nên mới nghĩ ra biện pháp này.

”“nhưng mà….

.

” Nói đến đây, Mạnh Trạch không khỏi đè thấp tiếng nói, trong giọng nói còn mang theo oán trách : “Tôi chỉ để anh nghĩ cách kích thích thiếu phu nhân thôi.

Nhưng mà anh cũng không nên kích thích bằng cách này chứ….

Cố tiểu thư cũng trở về rồi, ngài cũng hơi quá….

”“Sao, bây giờ cậu lại oán trách tôi?” Gương mặt anh tuấn của nam nhân hơi trầm xuống.

Tầm mắt lạnh băng rơi xuống người Mạnh Trạch.


“Không, không dám….

Chỉ là tôi cảm thấy Lục gia làm vậy chỉ sợ sẽ biến khéo thành vụng.

”“Hừ.

” Lục Dục Thần lạnh lùng hừ một tiếng, trên mặt không muốn thừa nhận sai lầm của mình nhưng đáy lòng đã trở nên ảo não.

Buổi sáng anh đã nhận được điện thoại của Vú Trương, biết Đường Tâm Lạc đến chỗ Diana nên trong lòng sốt ruột muốn đến thăm.

Nhưng là nghĩ đến sự cố chấp lừa gạt tối hôm qua của cô, vẫn cảm thấy nuốt không trôi được.

Vừa lúc này Cố Huyên Nhi gọi đến.

Nói cho anh cô ta đang ở thành phố A.

Không chỉ như thế, anh họ Cố Huyên Nhi lại là Việt Trạch.

Mà vừa lúc Cố Huyên Nhi sau khi từ nước M đến thành phố A, nơi đầu tiên muốn đến lại là trung tâm chữa bệnh của Diana.

Vốn muốn kích thích Đường Tâm Lạc một chút.

Trải qua tối hôm qua, anh có thể khẳng định chắc chắn Đường Tâm Lạc không mất trí nhớ.

Chỉ cần làm cô giáp mặt chất vấn là anh có thể thuận thế vạch trần chuyện cô giả mất trí, sau đó không quản mọi chuyện mà đem cô trói lại về nhà.

Nhưng mà….

Anh lại xem nhẹ quyết tâm của Đường Tâm Lạc.

Cuối cùng thì lúc Tiểu Lạc bị bắt cóc đã xảy ra chuyện gì?Vì sao từ sau khi bị bắt cóc cô lại đột nhiên trở nên kháng cự mình.

Lục Dục Thần không khỏi lâm vào suy nghĩ sâu xa….

.

Xem ra để vãn hồi thì cần phải nghĩ cách khác.

.

 
Chương 506: Chương 506


Lục Dục Thần đang nghĩ, phải làm sao để dỗ Đường Tâm Lạc trở về.Thì Đường Tâm Lạc bên này đang cùng Bạch Vũ thương lượng chuyện ly hôn.“Chỉ có sự thân mật ở mức này còn chưa đủ, tốt nhất phải là thứ càng kinh động hơn….Ví dụ như là bắt gian tại giường.”Nghe được bốn chữ “Bắt gian tại giường”, sắc mặt Đường Tâm Lạc trắng bệch.Bạch Vũ thấy thế cười khẽ: “Tôi chỉ mới nói thôi, cô không cần khẩn trương.

Tôi đã tra qua tư liệu của Cố Huyên Nhi, lấy thân thể của cô ta hiện giờ.

Cho dù là muốn ở trên giường, chỉ sợ có lòng mà không đủ sức.”Việt Trạch để Bạch Vũ toàn lực giúp đỡ Đường Tâm Lạc, đương nhiên cũng cho anh ta đi cửa sau.Tư liệu mà Diana trộm cho Đường Tâm Lạc coi đã lẳng lặng nằm trên bàn công tác.Tư liệu về tinh huống và thân thể của Cố Huyên Nhi hiện nay đều ở trong đó.Bởi vì vậy mà Bạch Vũ lại rất bực bội.“Đến lúc lên tòa, dựa vào điểm Cố Huyên Nhi thân thể không thỏa mãn được Lục Dục Thần này, Phạm Tần Nghị chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Nếu như vậy sẽ tạo thành cục diện bất lợi cho ta…..Đường tiểu thư, hiện tại xem ra chỉ có thể dùng phương án hai thôi.”“Phương án hai là gì…..”“Phương án thứ nhất của chúng ta làm tìm chứng cứ chứng mình chồng cô và Cố Huyên Nhi có quan hệ nam nữ không chính đáng.

Nhưng xét đến điều kiện thân thể của Cố Huyên Nhi, dù chúng ta chụp được ảnh thân mật của bọn họ, giống như cái này…..”Bạch Vũ giơ di động lên, cho cô nhìn ảnh Diana chụp.“Thẩm phán sẽ không chấp nhập chứng cứ này của chúng ta.”“Cho nên, chúng ta cần phải thực hiện phương án hai.


Cố Huyên Nhi đã trở về, vậy thì hãy kích thích cô ta, để cô ta ép chồng cô chủ động đưa đơn ly hôn.

Tốt nhất là để cô ta cảm thấy đứa con trong bụg cô sẽ uy hiếp đến địa vị của cô ta, làm cô ta xúi giục chồng cô để cô được quyền nuôi đứa con này.”“Không có khả năng.” Đường Tâm Lạc lắc đầu, đáy mắt mang theo lạnh lẽo, “Lục Dục Thần cưới tôi là vì Cố Huyên Nhi không thể sinh con cho anh ta.

Anh ta và Cố Huyên Nhi sẽ không dễ dàng để tôi mang con đi.

Luật sư Bạch, tôi nói thật với anh, nếu không phải bởi vì bảo bảo tôi có thể chủ động rút lui cũng được.”“Dù sao thì bọn họ mới là một đôi, tôi đối với bọn họ chỉ là kẻ thứ ba thôi.


Nhưng mà bây giờ dù tôi có chủ động bỏ đi bọn họ cũng sẽ không đồng ý.

Nếu không phải như vậy, sao tôi phải giả bộ mất trí nhớ.”Chuyện Đường Tâm Lạc giả mất trí đã nói với Bạch Vũ rồi.Theo lời Bạch Vũ thì cô muốn thắng kiện thì không thể dấu diếm anh ta điều gì.“Đường tiểu thư, tôi hiểu lời cô nói.

Nhưng mà, nếu chúng ta có biện pháp là Cố Huyên Nhi tin rằng thân thể của cô ta đã khôi phục, hơn nữa còn có khả năng mang thai.

Cô nói xem, cố ta có muốn lưu lại con của cô không?”Cố Huyên Nhi đang chữa bệnh tại trung tâm của tập đoàn Redding Ton, muốn lừa cô ta thật quá dễ dàng.Thật ra Bạch Vũ và Đường Tâm Lạc đã đánh giá thấp Cố Huyên Nhi.Lúc ở nước M, Cố Huyên Nhi chỉ vừa làm xong phẫu thuật thay tim đã sốt ruột muốn diệt trừ Đường Tâm Lạc và đứa con trong bụng cô.Cô ta cũng chưa khôi phục tốt đã cảm thấy chính mình có thể sinh con cho Lục Dục Thần rồi, đã rất muốn hành động.Đường Tâm Lạc nghe Bạch Vũ nói xong, hít sâu một hơi: “Luật sư Bạch, anh có chuyện gi thì cứ nói với tôi.

Chỉ cần có thể cho tôi quyền nuôi con thì chuyện khác tôi đều theo sắp xếp của anh.”“Được.” Bạch Vũ cười: “Biện pháp của tôi rất đơn giản.”“Một người phụ nữ khó tiếp thu nhất là chuyện không thể danh chính ngôn thuận ở bên người yêu.

Cô hiện tại phải phát huy thân phận bà Lục của mình, để Cố Huyên Nhi không chịu nổi ghen tỵ mà thúc giục Lục Dục Thần ly hôn với cô.”.

 
Chương 507: Chương 507


Sau khi Đường Tâm Lạc rời khỏi phòng luật sư của Bạch Vũ thì vẫn luôn ở nhà trong năm ngày tiếp theo.Cô phải một lần nữa tiếp cận Lục Dục Thần, phải sử dụng quyền lợi của bà Lục để kích thích Cố Huyên Nhi……Không, cô thấy mình không thể làm được.Cô đã không còn năng lực tiếp nhận lại người đàn ông đã từng phản bội mình.Bởi vì nội tâm còn kháng cự nên chuyện Bạch Vũ giao cho cô làm vẫn bị cô kéo dài.Kết quả không đợi Đường Tâm Lạc làm tốt tư tưởng chuẩn bị, Tô Tình đặc biệt dẫn theo Lâm Thiến đến nhà họ Đường tìm cô.“Tâm Lạc, bộ phim điện ảnh này chúng ta nhất định phải nắm bắt!” Tô Tình hiện tại đã hoàn toàn làm việc cho Đường thị.Coi như là đạo diễn chuyên dụng của Đường thị vậy.“Đúng vậy, Đạo diễn Tô nói rất đúng, bộ phim này là hợp tác phát hành với tập đoàn lớn nhất nước ngoài Witton.

Bọn họ có 70 viện tuyến tài nguyên ở nước ngoài, chỉ cần chúng ta ký được hợp đồng này, báo cáo tài vụ mấy năm tiếp theo của Đường thị tăng không ngừng.

Tâm Lạc, đây là cơ hội chuyển mình của Đường thị!”Phim truyền hình tuy rằng rất hút fan, kiếm được nhiều tiền nhưng nghĩ đến sự phát triển lâu dài của công ty thì điện ảnh lại mang đến lợi ích và hiệu quả lớn hơn nữa.Huống chi, bất luận công ty giải trí nào muốn đứng vững trong ngành đều cần có sản nghiệp về phim điện ảnh.Tài nguyên điện ảnh trong nước của Đường thị đã bị công ty lần trước ở thung lũng ăn sạch sẽ như tằm rồi.Hiện giờ, tuy có thể nương vào sự hợp tác với Kiều thị, bắt được một ít viện tuyến tài nguyên trong nước.Nhưng nếu lại có thể lấy được viện tuyến từ nước ngoài, rồi thành lập sự hợp tác lâu dài thì đối với Đường thị là vô cùng hữu ích.Tô Tình gần đây đang tăng ca để quay phim [Sủng phi thăng chức ký].Chờ quay xong cô sẽ chuẩn bị kế hoạch quay [Truyền kỳ giết chóc].“Tâm Lạc, viện tuyến tài nguyên trong nước thì tôi có thể nói với Kiều Mạc Hàn giúp đỡ.”Tô Tình nhìn Đường Tâm Lạc, cố tình che dấu thâm ý nơi đáy mắt.“Nhưng mà hợp tác với công ty nước ngoài, cũng chỉ có thể để cậu tự mình đi nói chuyện.


Hiện tại tôi và Lâm Thiến đã tìm hiểu được một chút về tình huống, biết bọn họ muốn đến Trung Quốc mở rộng thị trường đã có rất nhiều công ty muốn bàn chuyện hợp tác với họ.

Chuyện này…..Nếu chúng ta chậm chân, bị công ty khác cướp tay trên thì tình cảnh của Đường thị so với lúc này càng nguy nan hơn.”Đường Tâm Lạc gật đầu: “Tôi biết, cậu yên tâm đi.

Cục diện trong nước đã cố định, tập đoàn Witton hiện nay lại muốn tiến vào thị trường Trung Quốc, chính là mở ra cơ hội cho chúng ta.”“Chị Thiến, chị để lại tư liệu đó đi, lát nữa em sẽ xem.Tập đoàn Witton chị phụ trách trước đi, phiền chị giúp em liên hệ xem có thể gặp mặt bên đó được không.”Nghe được Đường Tâm Lạc không nghi ngờ mà đáp ứng, Tô Tình và Lâm Thiến nhìn nhau.Lại cùng Đường Tâm Lạc trò chuyện trong chốc lát, hai người cùng nhau rời đi.Ra khỏi nhà họ Đường rồi, Tô Tình mới thở phào một hơi.“Chị Thiến, vừa rồi em cứ sợ Tâm Lạc không đáp ứng.


Cậu ấy hiện tại có thai bốn tháng rồi, nếu cậu ấy muốn giao chuyện này cho chúng ta thì em cũng không biết phải khuyên thế nào nữa.”Lâm Thiến cười: “Sẽ không đâu, Tâm Lạc rất coi trọng Đường thị.

Chuyện hợp tác như vậy cô ấy tự biết nặng nhẹ.

Nếu để chúng ta đi cô ấy cũng sợ đối phương cảm thấy không thành ý mà từ chối Đường thị.”“Phốc ——” Tô Tình nhịn không được cười ra tiếng, “Chúng ta như vậy, cũng coi như là làm một chuyện tốt.

Chờ tâm Lạc đi rồi, nhìn thấy người phụ trách của Witton thì cậu ấy sẽ tự nhiên biết được sự khổ tâm của chúng ta.”.

 
Chương 508: Chương 508


Trưa hôm đó.

Lâm Thiến gọi một cuộc điện thoại.Nói với Đường Tâm Lạc là mọi chuyện đã được sắp xếp xong.Người phụ trách của Witton muốn 3 giờ chiều mai gặp mặt cô.Đường thị ở trong ngành không tính là đứng đầu, đối phương bằng lòng gặp mặt đã tốt rồi, Đường Tâm Lạc không kén thời gian, đáp ứng Lâm Thiến.Vào ban đêm cô gắng thức để xem tài liệu về Witton.Hôm sau Lâm Thiến lái xe lại đây đón cô, cô ý làm tài xế đưa cô đến chỗ tập đoàn Witton.“Đây là tập đoàn Witton?” Đến dưới tòa cao ốc đặt tại trung tâm thành phố tấc đất tấc vàng này, Đường Tâm Lạc lộ ra nghi ngờ.Đây rõ ràng là cao ốc Hoàng Đình, là tập đoàn Hoàng Đình của Lục Dục Thần.“Tâm Lạc, ngày hôm qua…… Quên nói với em.


Tập đoàn Witton mấy ngày trước mới bị Hoàng Đình thu mua, cũng vì như vậy Đạo diễn Tô mới để em lại đây trao đổi.”Câu nói tiếp theo không cần nói Đường Tâm Lạc cũng đã hiểu.Tô Tình không biết chuyện của cô và Lục Dục Thần.Trước khi cô ‘mất trí nhớ’, Tô Tình còn khen Lục Dục Thần.Tô Tình chắc chỉ nghĩ là do lúc Đường Tâm Lạc mất tích Lục Dục Thần biểu hiện không đủ tình thâm nghĩa trọng.Nên cô ấy làm vậy là muốn tác hợp cho bọn họ.Chỉ tiếc là mình vì che giấu chuyện mất trí nhớ giả nên cũng không thể giải thích rõ với Tô Tình.Hiện tại, cũng chỉ có thể như vậy……“Tâm Lạc, em đừng giận…..Thật ra chị với đạo diễn Tô không cố ý gạt em.

Chỉ là lần hợp tác này với Đường thị rất quan trọng.


Viện tuyến tài nguyên trong nước của chúng ta quá ít, nếu không khai thác thị trường ngoài nước thì bộ [Truyền kỳ giết chóc] muốn được duyệt cũng khó.”Đường Tâm Lạc biết Lâm Thiến nói thật, cũng chỉ có thể gật đầu.“Nếu đã hẹn rồi thì lên thôi.

Dù sao Lục Dục Thần cũng không thể trực tiếp phụ trách nghiệp vụ của Witton được.”Lục Dục Thần nghe cô nói nhưng không đáp.Cô sao dám nói với Đường Tâm Lạc, lần hội đàm này là do Lục Dục Thần sắp xếp.Thậm chí chuyện thu mua Witton cũng là do anh vung tiền như rác mấy ngày trước ở nước M.Mà nguyên nhân của chuyện này là bởi vì Lục Dục Thần hỏi thăm bạn bè của Đường Tâm Lạc nên được kiến nghị chuyện này.Khụ khu, ai cũng biết Đường Tâm Lạc để ý nhất chính là Đường thị do ba mẹ để lại.*Lâm Thiến dừng xe, ân cần mở cửa xe cho Đường Tâm Lạc, còn che chở cô đi đến chỗ đăng ký ở đại sảnh.Thẳng đến trước đài thông tri ở tầng trệt, một quản lý dẫn Đường Tâm Lạc lên.Đường Tâm Lạc mới phát hiện tình huống không thích hôjp.Văn phòng của Lục Dục Thần là ở tầng cao nhất của tòa nhà.Mà hiện tại người quản lý đang nhấn khởi động thang máy, nơi đến đúng là tầng cao nhất.*Cửa thang máy mở ra.Quản lý dẫn đường, cô cũng không tiện từ chối, huống chi Đường Tâm Lạc còn nhớ rõ mục đích hôm nay mình đến đây.Không thể không nói, Lục Dục Thần xem như rất hiểu cô.Dù cho cô thật sự bị mất trí nhớ đi nữa, cô cũng không thể bỏ mặc Đường thị.Khó khăn của Đường thị chỉ vừa mới được khắc phục, [Sủng phi thăng chức ký] vẫn còn đang quay.Một công ty giải trí mà tác phẩm chỉ có mấy bộ, sau này sao còn có chỗ đứng trong ngành được nữa.Chỉ vì công việc, chỉ vì công việc…..

 
Chương 509: Chương 509


Đường Tâm Lạc cho rằng dù có thấy Lục Dục Thần thì cũng chỉ đơn giản là đàm phán.

Nhưng cô hiển nhiên đã xem nhẹ chấp niệm của Lục Dục Thần với cô.

Thư ký Trương Lị đã lâu không gặp dẫn cô vào trong văn phòng.

“Thiếu phu nhân, cô ngồi chờ một chút, boss đang có cuộc họp bị kéo dài, xong sẽ lập tức lại đây.

”Đường Tâm Lạc muốn nói mình không phải thiếu phu nhân nhưng Trương Lị sau khi thấy cô ngồi vào sô pha thì cũng đi mất rồi.

Một lát sau đã trở lại.

Trong tay bưng theo một ly sữa bò.

Trương Lị đặt sữa bò lên bàn: “Thiếu phu nhân, đây là boss dặn tôi đem đến cho cô.

Thai phụ phải bổ sung canxi, gần đến rét tháng ba rồi, bên ngoài lạnh lắm, cô uống đi cho ấm người.

”Thời tiết đầu mùa xuân thật sự có hơi lạnh.

Đường Tâm Lạc từ ngoài tiến đến, trên người đu mang hơi lạnh.

Tuy rằng không muốn tiếp nhận ‘ý tốt’ của Lục Dục Thần, nhưng thái độ thân thiết của Trương Lị làm cô không từ chối được.

“Cảm ơn cô, thư ký Trương.

”“Không cần khách khí.


” Trương Lị cười, lạicung kính lui ra ngoài.

Mới ra ngoài, vốn dĩ Lục Dục Thần đang bận rộn ở hội nghị giờ lại đang chờ ngoài cửa.

“Sao rồi?” Lục Dục Thần thấp giọng hỏi.

“BOSS, Thiếu phu nhân hẳn là không mất trí nhớ.

Cô ấy gọi tôi là thư ký Trương, nhưng từ khi cô ấy đến tôi vẫn chưa giới thiệu.

”Đây là Lục Dục Thần cố ý.

Đường Tâm Lạc tuy rằng phòng bị anh, nhưng đối với người khác lại không như thế.

Cho nên sau khi anh biết hôm nay Đường Tâm Lạc đến thì sáng sớm đã dặn dò Trương Lị.

Vừa lúc Đường Tâm Lạc biết được phải gặp Lục Dục Thần nên suy nghĩ luôn không an ổn.

Cho nên vừa rồi mới buột miệng thốt ra ba chữ ‘Thư ký Trương’.

Nghe được Trương Lị nói, mày kiếm của nam nhân chau lại, rồi lại giãn ra.

“Được rồi, cô bảo vệ ngoài cửa đi, đừng cho bất cứ ai đi vào.

”*Đường Tâm Lạc mới vừa uống nửa ly sữa bò,đã nghe được tiếng mở cửa.


Cô nhanh chóng buông ly, mím môi, sửa sang lại quần áo.

Không biết vì sao khi phải đối mặt với Lục Dục Thần cô lại hơi khẩn trương.

Nhìn đến cửa bị mở ra.

Đầu tiê là một đôi chân thẳng tắp thon dài bước vào, ngay sau đó là thân hình cao lớn của nam nhân xuất hiện ngay tại cửa văn phòng.

Lục Dục Thần nhìn thấy Đường Tâm Lạc ngôi ở sô pha đang thẩn thờ nhìn mình, đáy lòng không khỏi ấm áp.

Tiểu Lạc của anh quả nhiên vẫn đến.

Anh đóng cửa lại, đi đến gần cô.

Đường Tâm Lạc rất tự nhiên đứng lên, tay trái che trên bụng nhỏ, tay phải duỗi về phía nam nhân: “Thần thiếu gia, rất vui khi được gặp anh.

”Người phụ nữ vẻ mặt nghiêm túc đứng đắn, hoàn toàn bày ra bộ dáng xử lý công việc.

Mày kiếm của Lục Dục Thần nhíu lại, con ngươi đen như mực dừng ở trên mặt cô.

Muốn từ biểu tình của cô nhìn ra sơ hở.

Nhưng làm anh thất vọng chính là, Đường Tâm Lạc nhìn thấy anh lại không hề dao động.

Cặp mắt kia luôn mang theo tươi cười và tình yêu nồng đậm, lúc này lại bình tĩnh đến lạ kỳ.

Đáy lòng chợt căng thẳng, anh cảm thấy, trái tim dường như bị một đôi tay vô hình bóp chặt.

Áp chế cảm giác mất mát nơi đáy lòng, anh cũng thu liễm thần sắc, lấy ra tư thế quyết đoán của tổng tài tập đoàn Hoàng Đình, nghiêm mặt nói: “Tiểu Lạc, anh rất vui khi hôm nay em đến đây.

Nhưng lần này khiến em uổng công rồi.

Hợp tác của chúng ta không cần bàn nữa.

”“Có y gì!” Đường Tâm Lạc nhíu mày, “Lục Dục Thần, anh cố ý hả?”.

 
Chương 510: Chương 510


“Đúng vậy, anh đương nhiên là cố ý.” Lục Dục Thần không chút nào che lấp gật đầu.Sắc mặt Đường Tâm Lạc thay đổi, ngay cả âm lượng cũng đột nhiên đề cao lên: “Lục Dục Thần, anh trước đây không phải người nhàm chán như vậy! Chúng ta việc nào ra việc đó, đây là công việc, không liên quan đến tình cảm cá nhân.

Anh chơi người khác như vậy rất vui sao?”Lục Dục Thần gật đầu, không có ý kiến: “Đúng vậy, chơi rất vui.”Ít nhất như vậy, có thể để em chủ động tìm đến đây.“Anh----“Đường Tâm Lạc bị anh chọc giận quá mức, tuy rằng đau lòng Đường thị, nhưng muốn cô tiếp tục như vậy, cô sợ chính mình làm ra hành động gì không khống chế.“Coi như hôm nay tôi không đến đây đi! Hẹn gặp lại, không, phải nói la không bao giờ muốn gặp lại, Lục gia!”Cô nổi giận đùng đùng muốn đi ra ngoài.Ai ngờ mới vừa đi qua người anh, tay của nam nhân đã đánh úp đến, trực tiếp kéo lấy cổ tay cô, đem cả người cô kéo vào trong ngực anh.“Đều đã làm mẹ rồi, sao tính tình còn như vậy hả?”Anh đem cô ôm trong ngực, ở tình huống cô không kháng cự được mà đem cả người cô bế lên.“Lục Dục Thần, anh làm gì đó, buông tôi ra!” Đường Tâm Lạc không dự đoán được anh sẽ dùng chiêu này, giãy giụa muốn đi xuống.“Bảo bối, đừng lộn xộn…… Em không vì chính mình, cũng phải vì đứa con trong bụng mà suy nghĩ.


Anh nếu buông tay, em mà ngã xuống sẽ làm con bị thương.”Lục Dục Thần thật sự không giống tiểu nhân nhau đê tiện giảo hoạt!Anh vậy mà lại ý thế người cao nên cố ý ôm cô lên cao hơn.Cô liền ngoan ngoãn nằm trong khuỷu tay anh, tay phải anh nhẹ nhàng che chở phía sau cô.Nếu lúc này cô làm ầm ĩ lung tung, buộc anh buông tay.Ngã xuống rồi không làm đến bụng cũng sẽ dọa con sợ.”“Anh…..Anh sao lại có thể đê tiện như vậy chứ!” Cô chạy không thoát, chỉ có thể ngưng dùng sức , đôi mắt hoa đào mờ mịt hơi nước hung hăng trừng anh.”Nhưng mà nghe được đánh giá của cô, Lục Dục Thần không giận mà lại cười.“Vì để cướp lại bà xã, đê tiện một chút thì có quan hệ gì chứ.”Cô giận dữ phản bác: “Tôi không phải bà xã của anh!”“Em nói thì không tính.”“Anh….Tôi đã nói với anh rồi, chồng tôi họ Lục, nhưng là Lục Kình Hạo chứ không phải Lục Dục Thần! Nói với anh bao nhiêu lần là anh nhầm rồi, không cần quấn lấy tôi nữa!”Cô cố ý nhắc đến Lục Kình Hạo để chọc giận anh.Nếu bình thường cô nói như vậy nam nhan đảm bảo sẽ giận đến sắc mặt xanh mét.Nhưng hôm nay anh lại không có việc gì.Thậm chí đôi mắt từ trước đến nay thâm thúy lại mang theo ý cười dịu dàng khiến người sợ hãi.“Bảo bối, anh nói rồi.

Có phải hay không, em nói cũng không tính được.


Em nếu không tin thì theo anh về nhà, anh cho em coi giấy hôn thú.”Anh mặt dày mà cười, thậm chí còn mang theo một ít sủng nịch.Nhưng anh càng dịu dàng, miệng cười càng sâu thì lại càng làm Đường Tâm Lạc thấy sợ hãi hơn.Lục Dục Thần không thích hợp, thậm chí so với người nổi giận khi nghe đến tên Lục Kình Hạo thì càng khó đối phó hơn.“Không quậy nữa?” Anh thân mật dùng chóp mũi cao thẳng của mình cọ lên chớp mũi cô.Đường Tâm Lạc không bắt bẻ nữa, nhưng bị anh tiếp xúc thân mật thì lập tức run lên.Cô quay mặt đi, cự tuyệt sự đụng chạm của anh.Nhưng nam nhân lại chỉ nhẹ nhàng hôn lên gương mặt không chút phấn son của cô.“A….

Lục Dục Thần, anh cuối cùng là muốn làm gì!” Đường Tâm Lạc kinh ngạc che lại bên mặt.Nam nhân nhướng mày, vẻ mặt vô tội, “Là chính em nghiêng ra sườn mặt mà….

Chẳng lẽ không phải cố ý muốn để anh hôn sao?”.

 
Chương 511: 511: Thay Đổi Chiến Lược Dỗ Dành Vợ 4


"Anh, anh vô sỉ!" Lúc này, nghe Lục Dục Thần nói những lời vô lại, cô tức đến nổ tung:"Thả em xuống, em không muốn nhiều lời với anh.""Ừm, được." Ngoài dự kiến của Đường Tâm Lạc, không những Lục Dục Thần không phản đối mà còn sảng khoái đáp ứng.Nhưng mà cô mới vui vẻ được mấy giây, liền phát hiện hành động Lục Dục Thần không đúng.Chẵng những không buông cô ra mà còn ôm cô vào văn phòng, đi đến gần bàn làm việc.Cái bàn lớn này, mỗi lần cô đến đều bị anh đặt lên, làm mấy chuyện mất mặt."Lục Dục Thần, rốt cuộc anh muốn gì...Anh đã không nguyện ý nói chuyện hợp tác với em, thì thả em ra đi.

Còn nữa...Tay của anh, không được sờ mó lung tung!""Em là vợ của anh, vì sao không thể sờ?" Anh không để ý tới cô, ngược lại còn thổi khí bên tai cô.Đường Tâm Lạc đỏ mặt lên:"Em không phải vợ của anh!""Anh cũng đã nói, em chính là vợ anh.


Tiểu Lạc..Mặc kệ em tránh anh ra sao, thì cả đời này em đều là vợ của anh." Anh nhìn cô gái trong ngực, học trộm bộ dạng vô lại của Kiều Mạc Hàn.Quả nhiên, hỏi Mạnh Trạch là sai.Phải hỏi người chuyên nghiệp mới đúng.Kiều Mạc Hàn không hổ danh là "Cao thủ sát gái", chinh phục vạn bụi hoa, lời của cậu ta thật chính xác.Đẹp trai không bằng chai mặt, huống chi, vốn Tiểu Lạc là vợ của anh.Thời điểm nên chủ động, thì không nên lùi bước."Lục Dục Thần, em không biết anh lấy suy nghĩ đó từ đâu, em đã nói với anh rất nhiều lần, em và anh..Không liên quan gì đến nhau.

Bây giờ anh đang khi dể em bị mất trí nhớ sao? Anh lạnh lùng như vậy, làm em rất hoài nghi, trước khi em mất trí nhớ, quan hệ với anh cũng đã chấm dứt! Cơ bản không có khả năng em thích người đàn ông như anh!""Tiểu Lạc, muốn chọc giận anh, không dễ dàng đâu." Anh cười nhẹ, thả cô lên bàn làm việc.Tiếp theo, khi Đường Tâm Lạc chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra thì đã bị anh giam cầm trên cái bàn.Nhìn khuôn mặt xinh đẹp vô sỉ của anh, cách mình ngày càng gần, Đường Tâm Lạc gấp đến sắp khóc:"Lục Dục Thần, anh thả em ra...""Không thả." Anh dứt khoát lắc đầu, sau đó thân mật xích lại gần, đụng chóp mũi vào chóp mũi của cô."Tâm Lạc, nói cho em một tin tốt.


Sở dĩ anh không hợp tác với em.

Là vì, tập đoàn Witton vốn là của em.

Ông chủ muốn nhân viên làm gì, em cho rằng, còn tự mình hạ thấp bản thân, nói chuyện hợp tác với nhân viên sao? Em chỉ cần ra lệnh, tự nhiên sẽ có người chuẩn bị phương án kỹ càng , để cho em xem."Đường Tâm Lạc bị anh cọ mũi đến phát run.Lúc này, nghe anh nói, cũng không suy nghĩ nhiều.Vừa vặn tiện nghi cho Lục Dục Thần, thấy cô ngơ ngác, mở to miệng, một mặt kinh ngạc.Anh khẽ nhếch môi.Kìm lòng không được, liền hôn lên, cô chưa son môi, nhưng môi lại hồng nhuận.Nụ hôn nhẹ nhàng sâu sắc, sau đó là trằn trọc không yên.Ưm, cuối cùng tiểu Lạc của anh, cũng để cho anh hôn rồi.Cô đang bị anh hôn, giống như càng thêm ngốc lăng, không phản ứng kịp.Anh được một tấc lại muốn tiến một thước, hôn sâu hơn.Bị anh hôn càng ngày càng nóng...Ngón tay thon dài, mê luyến sờ xoạng khắp người cô."Bảo bối, em thật thơm..." Lục Dục Thần đưa cả người cô tựa vào lồng ngực mình.Chỉ muốn yêu cô hơn nữa..

 
Chương 512: 512: Thay Đổi Chiến Lược Dỗ Dành Vợ5


"Ưm, thả em ra...Lục Dục Thần, anh.., anh giải thích những lời vừa nói đã!" Cuối cùng Đường Tâm Lạc cũng lấy lại tinh thần."Không thả." Giọng của anh hơi trầm xuống, mang theo một tia khàn khàn gợi cảm."Anh đã nói, em là vợ của anh, cả đời không buông em đâu."Chiêu của Kiều Mạc Hàn truyền thụ rất hữu dụng, anh phải kiên trì tới cùng.Cho dù hôn xong, hai tay vẫn giữ chặt cô.Duy trì tư thế thân mật này.Đường Tâm Lạc thấy anh vô lại như vậy, liền tức đến phun máu.Người đàn ông này, cao hơn cô rất nhiều, tay dài chân dài, anh ôm cô vào ngực không thả, thì cô cũng không có cách nào thoát ra được.Đường Tâm Lạc chỉ có thể lui người về sau, tận lực kéo dài khoảng cách với anh.Vừa lui vừa cảnh giác nhìn anh:"Anh không thả, vậy thì nói cho em biết, lời hồi nãy, có ý gì.

Anh nói tập đoàn Witton là của em, Lục Dục Thần..Đừng nói là anh mua tập đoàn Witton, xong chuyển qua cho em nha?!"Cô muốn cách xa anh, nên cơ bản không muốn thu đồ của anh."Tiểu Lạc thông minh!"Đường Tâm Lạc tức giận, nhưng Lục Dục Thần lại lờ đi, còn thân mật nhéo mũi cô, cưng chiều nói:"Chồng tặng quà cho vợ, là chuyện hết sức bình thường.

Thế nào, có thích quà của chồng tặng không?""Ha ha..Thật xin lỗi, không thích.


Còn nữa, em đã nói rất nhiều lần, em không phải vợ anh, em không nhớ gì cả, ai biết anh có gạt em hay không?!""Tiểu Lạc thật không nghe lời, nếu em không nhớ gì, vậy em nói cho anh biết, sao em lại biết thư ký Trương? Lúc trước gả cho anh, em mới nhận biết cô ta, hả?""Em...Em không biết.

Mà ai nói, em nhớ được cô ta, hôm nay em mới gặp cô ta lần đầu tiên!""Thật sao, vậy tiểu Lạc nói cho chồng biết, vì sao hồi nãy em lại biết cô ta là thư ký Trương? Tiểu Lạc nhà anh lợi hại như vậy sao, bị thương mất trí nhớ hiện tại, nhưng quá khứ lại nhớ được.""Đó là vì...em nghe cô ta nói vậy." Đường Tâm Lạc kiên trì ngụy biện.Kỳ thật cô cũng không nhớ rõ hồi nãy thư ký Trương có giới thiệu bản thân mình với cô không."Đồ ngốc.." Lục Dục Thần nhìn mặt cô đang bối rối, liền biết là cô nói dối, không khỏi cưng chiều xoa mặt cô:"Nói dối cũng kém như vậy, anh nhìn chút là phát hiện rồi.

Em nói..Em đáng yêu như thế, nếu không có chồng bảo vệ, anh làm sao yên tâm được?""Nói cho em biết...Từ đầu đến cuối thư ký Trương chưa từng giới thiệu bản thân mình.


Anh đã nói chuyện với cô ta trước, đây chỉ là thí nghiệm trí nhớ của em chút thôi.

Cho dù thư ký Trương có lỡ lời, thì anh vẫn còn nhiều cách khác thử em.

Cho nên, không cần gạt anh, chúng ta làm hòa, đừng nháo nữa, được không?"Lục Dục Thần chậm rãi nghiêng người, ôm cả người cô vào trong ngực.Anh hết sức nhẹ nhàng ôm cô, nhỏ nhẹ với cô, nhưng mà hơi thở run run, làm lộ tâm trạng đang bất an của anh.Anh rất sợ, sợ tiểu Lạc sẽ từ chối.Anh rất hy vọng tiểu Lạc trở về bên vòng tay của anh.Sau đó tựa vào ngực anh, nhẹ nhàng nói: "Được.".

 
Chương 513: 513: Giả Bộ Mất Trí Nhớ


Nhưng mà, Lục Dục Thần đợi rất lâu.

Cũng không thấy Đường Tâm Lạc nói gì.

Cúi đầu nhìn, mới phát hiện, chẳng biết lúc nào vật nhỏ trong ngực đã khóc đầy mặt.

"! " Lục Dục Thần biến sắc.

Nhanh chóng cúi đầu, nâng khuôn mặt nhỏ đang nức nở lên.

"Tại sao khóc? Ngoan, đừng khóc, chồng không khi dễ em nữa! "Đường Tâm Lạc không để ý đến anh, cũng không nhìn anh.

Lục Dục Thần nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô, cô liền chuyển ánh mắt sang bên, không muốn đối mặt với anh.

Thấy cô vẫn khóc không ngừng, miệng không nói, không chịu phản ứng với anh.

Lục Dục Thần chỉ có thể tiếp tục nhẹ nhàng dỗ dành.

"Tốt tốt tốt, không nhớ thì không nhớ, cùng lắm anh theo đuổi em lần nữa, có được không? Em muốn chơi trò mất trí nhớ, vậy thì anh cùng chơi với em! Ngoan, đừng khóc nữa.

"Anh dỗ một hồi, nhưng cho dù anh dỗ thế nào, Đường Tâm Lạc vẫn không chú ý đến anh.

Càng khóc càng không ngừng được.

Lúc đầu cô im lặng cắn môi dưới.

Nhưng càng về sau liền trở thành tiếng thút thít.


Cả người co lại, bả vai run run.

Cô biết mình không nên như vậy, rõ ràng nói phải kiên cường, nhưng lúc Lục Dục Thần cưng chiều, lại nổi lên cảm xúc không đáng có.

Cô thừa nhận.

Cô không dứt bỏ được tình cảm với anh.

Khó trách người ta hay nói, hận bao nhiêu thì yêu nhiều bấy nhiêu.

Sỡ dĩ cô ghét anh, là vì trong thâm tâm của cô, vẫn còn yêu anh!Cô nên làm gì bây giờ?Cô không thể yêu anh nữa! Cô không muốn làm người thứ ba.

Năm ngày trước, cô đã nhìn thấy một màn ở bệnh viện.

Cô gái kia, yếu đuối, vôi tội, dịu dàng, xinh đẹp! Bình tĩnh xem xét, thì cô chính là người xen vào tình cảm của Lục Dục Thần và cô gái kia.

Cô mới thật sự là tiểu tam!TRong lòng Đường Tâm Lạc áy náy, co giật đau đớn, giày vò đến khóc không ngừng.

Lục Dục Thần nhìn rất đau lòng, lúc này, cơ bản anh không muốn so đo chuyện mất trí nhớ với cô.

Thấy cô vẫn khóc không ngừng như cũ, đành ôm cô xuống bàn.

Ôm cô ngồi lên ghế sofa, đặt vật nhỏ đang nức nở lên đùi mình.

Một bên hôn nước mắt của cô, một bên kiên nhẫn dỗ dành cô.

Cho đến nửa ngày sau, Đường Tâm Lạc mới ngưng khóc.


"Lục Dục Thần! "Cô ổn định tinh thần, ngước mắt đỏ nhìn anh.

"Ừm?" Anh cúi đầu hôn cô một chút.

Vì không muốn Đường Tâm Lạc khẩn trương, nhẹ nhàng nói:"Bảo bối muốn nói gì?Muốn nói không biết anh, anh không phải là chồng em? Hay em không phải là vợ anh? Hay chúng ta không liên quan đến nhau đều được, anh đồng ý, chúng ta sẽ làm lại từ đầu, không vội.

"Không nghĩ đến anh lại nói như vậy, đáy lòng cô liền hung hăng co lại.

Cô nhanh chóng cúi đầu xuống.

Đường Tâm Lạc không được, không thể sa vào trong đó nữa.

"Lục Dục Thần, anh nói đúng! " Cô cúi đầu, khóc lần nữa.

Cô như vậy, làm Lục Dục Thần thấy không rõ mặt cô.

Chỉ là sinh ra cảm giác bối rối.

Ngay sau đó, anh liền nghe Đường Tâm Lạc nhỏ giọng nói:"Em thật sự là đang lừa anh.

Em không mất trí nhớ, tất cả đều là giả bộ! ""Tiểu Lạc! Đừng nói nữa.

Anh không quan tâm, chỉ cần em trở về là tốt.

"Lục Dục Thần không muốn cô nói nữa.

Bởi vì anh luôn có cảm giác, nếu như tiếp tục, anh sẽ mất đi cô.

"Không, để em nói hết.

" Cuối cùng Đường Tâm Lạc cũng ngẩng đầu lên.

Cô chìn Lục Dục Thần chăm chú.

Ánh mắt đối diện ánh mắt đen thâm thúy của anh:"Em lừa anh, là vì, anh lừa em trước! Lục Dục Thần, em biết Cố Huyên Nhi là ai rồi.

".

 
Chương 514: 514: Lục Dục Thần Em Biết Tất Cả


Đường Tâm Lạc cười đau khổ, hai mắt đẩm lệ nhìn anh:"Lục Dục Thần, em biết tất cả rồi...""Em biết rõ, cô gái mà anh che chở ở trung tâm bệnh viện, chính là cô ta."Nói đến đây, Đường Tâm Lạc hít sâu một hơi, kiềm nén nội tâm đau đớn."Còn nữa, ngày đó tại phòng nghĩ của yến hội, cuộc nói chuyện của anh và luật sư Phạm, em đã nghe hết."Sắc mặt Lục Dục Thần trầm xuống, khẩn trương nhìn cô:"Tiểu Lạc, anh có thể giải thích.""Đây chính là nguyên nhân vì sao em giả bộ mất trí nhớ.""Lục Dục Thần, em không phải người ngốc, chuyện này, em đã nghe người ta nói.

Em chỉ là vật thay thế mà thôi.

Hiện tại, chính chủ đã trở về...Em chỉ là vật thay thế, sao có thể chiếm lấy vị trí Lục phu nhân?""Không, không phải..." Lục Dục Thần bối rối nói:"Tiểu Lạc, em không phải vật thay thế, nghe anh giải thích..."Anh không nghĩ tới, sẽ nói thẳng chuyện kia với Đường Tâm Lạc.Anh muốn từ từ có được cô.Cho đến khi, không còn cách nào nữa, anh mới buông tay.Trải qua chuyện bắt cóc.


Anh phát hiện, mình không thể khống chế tất cả, cơ bản anh không thể rời khỏi Đường Tâm Lạc.Ban đầu, vị trí Lục phu nhân là của Cố Huyên Nhi, cô chỉ là thay thế một thời gian.Nhưng trải qua nhiều chuyện, anh lại không muốn như vậy nữa.Coi như anh ích kỷ.

Anh chỉ muốn ở bên cô, đợi đến lúc cuối cùng, nếu xảy ra chuyện bất đắc dĩ, thì anh sẽ buông tay cô."Được, anh muốn giải thích gì, nói đi em nghe." Đường Tâm Lạc nhìn anh.Cô sẽ cho anh cơ hội.Xem anh giải thích làm sao.Đường Tâm Lạc hít sâu một hơi, lạnh lùng nhìn anh:"Bắt đầu nói từ chuyện Cố Huyên Nhi đi.

Ba tháng trước, lúc em vừa quen anh, có lần anh mang em qua nước M, là muốn gặp cô ta sao?"Lục Dục Thần không nghĩ tới, Đường Tâm Lạc lại nói ngay trọng tâm nguy hiểm này.Hô hấp hơi dừng lại.Đường Tâm Lạc nhìn anh, ánh mắt lóe sáng:"Nếu như anh nói dối, thì chúng ta không cần nói chuyện nữa.


Sau khi trở về, em sẽ gửi đơn ly hôn lên tòa...""Không, Tâm Lạc, anh không cho phép em nói hai chữ "ly hôn".""A, Lục Dục Thần, anh không cho em ly hôn? Nhưng hôm đó ở yến hội, không phải anh muốn ly hôn sao? Giấy ly hôn anh cũng đã chuẩn bị tốt, chỉ chờ em ký tên lên!""Đó là vì anh bất đắc dĩ."Đường Tâm Lạc nhếch miệng trào phúng:"Em biết, là vì Cố Huyên Nhi.""Cho nên, rốt cuộc anh có muốn nói chuyện với em không? Nếu như muốn, thì anh trả lời câu hỏi của em.

Nếu như không, thì em sẽ đi."Thấy cô muốn đứng dậy, Lục Dục Thần liền vội vàng kéo tay cô, giữa chặt cô trên đùi."Được, anh thừa nhận.

Lần kia dẫn em qua nước M, thật sự là qua gặp cô ta."Đường Tâm Lạc cho rằng mình sẽ không đau lòng.Nhưng khi nghe chính miệng anh thừa nhận, trong lòng vẫn không nhịn được nhói đau.Cô nhíu mày nói:"Cho nên, anh thừa nhận anh mang em qua ném ở nước M.

Còn anh thì thừa cơ qua lại với tiểu tình nhân của anh?".

 
Chương 515: 515: Anh Yêu Em Chỉ Yêu Mình Em


"Tâm Lạc, nghe anh nói..Anh thừa nhận, ban đầu lấy em, là anh có mục đích."Anh thừa nhận bản thân, ở quá khứ, thật sự khốn nạn như vậy.Lúc đó, anh chỉ xem Tâm Lạc là một người hợp tác.Lúc đó anh hoàn toàn không phát hiện.

Khi lần đầu tiên nhìn thấy Đường Tâm Lạc, hình ảnh cô gái khóc đến mũi đỏ bừng, ngang nhiên xông vào phòng của anh, đã in sâu vào tâm trí của anh.Anh nâng khuôn mặt nhỏ của cô lên..., ép buộc cô nhìn anh:"Nhưng mà, cho tới bây giờ, Cố Huyên Nhi không phải là tình nhân của anh.

Anh chưa từng yêu cô ta..Sỡ dĩ đối xử tốt với cô ta, là vì, anh nợ cô ta một ân tình.""A, lần đầu em biết, Lục gia phải lấy thân mình đi báo ân."Bên ngoài Lục Dục Thần là hạng người gì, cho dù Đường Tâm Lạc chưa tận mắt thấy, nhưng nghe người khác nói rất nhiều.Lục Dục Thần quyết đoán ngoan độc, nếu như không thích Cố Huyên Nhi, sẽ vì một cái ân tình mà ủy khuất bản thân sao?"Còn nữa, xem như trả ơn, cũng không cần lấy thân báo đáp như vậy.


Lý do này, có phải hơi gượng ép hay không.""Tiểu Lạc, lừa em thì anh có lợi gì.

Em bình tĩnh nghĩ đi, nếu anh thật sự như em nói, người anh thích là Cố Huyên Nhi, còn em chỉ là vật thay thế.

Như vậy hiện tại, Cố Huyên Nhi đã trở về, anh còn muốn em làm gì? Nếu giống như lời của em, thì bây giờ anh phải đuổi em đi mới đúng.""Đó là vì, anh muốn em bé trong bụng em!"Đường Tâm Lạc bảo vệ bụng, ngửa đầu nhìn anh."Anh cho rằng em không biết, Cố Huyên Nhi có tâm bệnh, không thể sinh con, nên các người mới hợp mưu cướp con của em.

Anh là gia chủ Lục gia, không thể không có người thừa kế.


Lục Dục Thần, em nói đúng phải không?!"Cô trừng cặp mắt hoa đào nhìn anh.Thấy vậy, đáy lòng Lục Dục Thần liền mềm nhũn.Giờ anh mới hiểu vì sao Đường Tâm Lạc làm bộ mất trí nhớ, muốn chạy trốn khỏi anh.Thì ra, cô chỉ muốn bảo vệ con mình.Cô gái yếu ớt như cô, sau khi có em bé, thì kiêng cường hơn rất nhiều."Ngốc, nếu như anh chỉ muốn người thừa kế, thì cho dù Cố Huyên Nhi không thể sinh, không phải còn rất nhiều phụ nữ khác sinh sao?"Anh cúi đầu, chống lên trán cô, nhẹ nhàng lẩm bẩm:"Tiểu Lạc, anh thừa nhận, lúc đầu cưới em, đúng là muốn lợi dụng lấy con của em.""Nhưng dần dần, ngay cả anh cũng không biết từ lúc nào.

Tim của anh đã đặt lên người em rồi.

Tiểu Lạc, anh yêu em, chỉ yêu mình em...""Anh, anh đừng có gạt em..."Dù biết anh nói dóc, nhưng đáy lòng Đường Tâm Lạc vẫn rung động.Cô đè nén cảm giác này, miễn cưỡng đẩy anh ra một chút."Nếu anh yêu em, vì sao lại muốn ly hôn với em? Em đã nghe anh cùng luật sư Phạm bàn chuyện ly hôn, còn định gạt em ký tên lên.

Từ đầu đến cuối, anh không nói thật với em, Lục Dục Thần, anh gạt em!""Anh không có lừa em, anh làm vậy là vì..." Lục Dục Thần nói một nữa, đột nhiên dừng lại.Muốn giải thích, nhưng lại không nói nên lời.Nói cho cô biết chuyện kia sao?Không, không được.Nếu như anh nói, tiểu Lạc sẽ rời khỏi anh.Nếu là như vậy, người tổn thương cuối cùng sẽ là Đường Tâm Lạc..

 
Chương 516: 516: Đường Tâm Lạc Nghĩ Thông Suốt 1


Đường Tâm Lạc thấy Lục Dục Thần không tiếp tục giải thích.Sắc mặt của cô cũng dần ảm đạm xuống."Nếu anh không còn gì để nói, vậy hôm nay dừng lại ở đây đi.

Lục gia, xin lỗi đã quấy rầy." Đường Tâm Lạc lui xuống người anh, đứng lên, chuẩn bị rời khỏi.Lục Dục Thần biết phải ngăn cô lại.Nếu để cho cô rời đi như vậy.

Thì từ nay về sau, giữa bọn họ, chỉ sợ sẽ phải kết thúc.Nhưng mà, chuyện liên quan đến người kia, anh thật sự không thể nói cho cô biết.Chán nản nhắm mắt cúi đầu.Lục Dục Thần ép buộc mình không nhìn Đường Tâm Lạc.Đường Tâm Lạc giả vờ quay người, nhìn cử động của anh.Thấy anh vẫn ngồi trên ghế sofa như cũ, cúi đầu, không nhìn thấy biểu cảm của anh.Lòng của cô liền dần dần chìm xuống.Lục Dục Thần, cô đã cho anh cơ hội.Nhưng anh...Đường Tâm Lạc đi ra ngoài, cho đến khi cô rời khỏi, Lục Dục Thần vẫn ngồi tại chổ.Khẽ động, nhưng rồi cũng bất động.**Sau khi trở về, Đường Tâm Lạc suy nghĩ thật lâu.Cuối cùng cũng ý thức được, có một số vấn đề cô đã bỏ qua.Ngày thứ hai.Cô thoải mái gọi cho Tô Tình và Kiều Nhân Nhân, mời bọn họ đến Đường gia một chuyến.Sau khi hai người tới, Đường Tâm Lạc liền mời hai người đến phòng sách.Tô Tình và Kiều Nhân Nhân thấy Đường Tâm Lạc căng thẳng, tưởng xảy ra chuyện lớn, liền lo lắng nhìn cô.Ai ngờ, đợi các cô ngồi xuống, đột nhiên Đường Tâm Lạc đứng lên."Tiểu Tình, Nhân Nhân xin lỗi..." Cô gập người về phía bọn họ."Ôi trời, Tâm Lạc, cậu làm gì vậy?""Đúng vậy, rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà chị lại làm như vậy!"Tô Tình và Kiều Nhân Nhân bị cô dọa sợ đứng dậy, hai người một trái một phải đỡ Đường Tâm Lạc."Thật xin lỗi..


Là mình lừa các cậu...Chuyện mình mất trí nhớ là giả, tất cả đều là giả bộ."Cô mất tích cộng thêm mất trí nhớ, làm Tô Tình rất lo lắng.Đường Tâm Lạc biết, những ngày qua, Tô Tình đều lo lắng cho cô.Cho đến khi cô an toàn trở về, thì Tô Tình mới yên tâm hơn chút, tiếp tục quay phim.Còn Kiều Nhân Nhân, thì không cần phải nói.Thậm chí em ấy còn áy náy, là bản thân đã hại mình."Tâm Lạc, rốt cuộc cậu nói gì vậy? Sao cậu lại làm bộ mất trí nhớ..." Tô Tình luôn biết, Đường Tâm Lạc là người tâm tư đơn giản.Làm bộ mất trí?!Nếu là người khác, thì cô còn tin.

Nhưng Đường Tâm Lạc, tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy.Trừ phi..."Tâm Lạc, cậu nói cho mình biết, có phải lúc bị bắt cóc, đã xảy ra chuyện gì phải không? Có phải bị khi dễ? Nếu có nỗi khổ riêng, thì cứ nói.


Cậu yên tâm, mình luôn luôn đứng về phía cậu!"Đường Tâm Lạc nghe lời Tô Tình, trong lòng liền ấm áp.Tiểu Tình, cho dù xảy ra chuyện gì, vĩnh viễn đều giống như vậy, bất chấp đứng về phía cô."Tiểu Tình,...cậu thật tốt!" Hốc mắt cô đỏ lên, đột nhiên ôm lấy Tô Tình.Cô thật rất ủy khuất...Thật ủy khuất rất nhiều.Kiều Nhân Nhân thấy Đường Tâm Lạc nức nở ôm lấy Tô Tình.Đột nhiên, một suy nghĩ nhảy ra trong đầu.Đường Tâm Lạc như vậy, rất giống cô gái thút thít trong hoa viên ở yến hội đêm đó.Khi đó cô toàn tâm toàn ý giúp Cố Huyên Nhi làm mối.

Nên không chú ý tới tình trạng của Đường Tâm Lạc.Bây giờ nghĩ lại, đêm đó Đường Tâm Lạc, thật sự có chút không đúng."Chị Tâm Lạc..." Kiều Nhân Nhân sợ hãi đến gần Đường Tâm Lạc, đưa tay giật giật ống tay áo của cô."Thật xin lỗi, em nghĩ, em có chút đoán được nguyên nhân chị giả bộ mất trí nhớ.

Có phải là vì em nói chuyện của chị Huyên Nhi cho chị biết, nên mới kích thích đến chị?".

 
Chương 517: 517: Đường Tâm Lạc Nghĩ Thông Suốt 2


"Chị Huyên Nhi?"Đường Tâm Lạc còn chưa trả lời, Tô Tình đã kinh ngạc mở to mắt:"Em nói chuyện của Cố Huyên Nhi cho Tâm Lạc biết?!""Tiểu Tình, cậu biết Cố Huyên Nhi từ trước rồi hả?""Tâm Lạc, cậu đừng nóng giận..."Tô Tình áy náy nói:"Mình cũng biết trước khi yến hội xảy ra một ngày à.

Mình thấy cậu hạnh phúc như vậy, cho nên mới không dám nói cho cậu biết.

Hơn nữa, mình cảm thấy Kiều Mạc Hàn nói đúng...Cô ta chỉ là quá khứ, còn hiện tại và tương lai thì chưa biết được."Tô Tình đến gần, dắt tay Đường Tâm Lạc:"Tâm Lạc, thật xin lỗi.

Mình không cố ý gạt cậu, cậu đừng tức giận nha?""Yên tâm, mình không tức vì chuyện này đâu."Cô giữ chặt tay Tô Tình, tay còn lại, duổi ra nắm chặt tay Kiều Nhân Nhân."Hôm nay mình gọi hai người đến là muốn thẳng thắn nói chuyện mất trí nhớ, và chuyện của Cố Huyên Nhi.""Chị Huyên Nhi, thật ra..." Theo bản năng Kiều Nhân Nhân muốn biện hộ cho Cố Huyên Nhi hai câu.Nhưng lời đến khóe miệng, lại không thể nào nói tiếp.Đường Tâm Lạc cùng hai người ngồi xuống, ôn hòa nhìn Kiều Nhân Nhân:"Nhân Nhân, chị biết em rất tốt với Cố Huyên Nhi.

Dù sao thì hai người cũng quen biết từ trước, yên tâm, chị không bắt em nghĩ xấu về cô ta đâu, cũng không để em làm những chuyện bất lợi cho cô ta."Trải qua sự kiện bắt cóc lần trước, cô hoàn toàn có ấn tượng khác với Kiều Nhân Nhân.Cô tin Kiều Nhân Nhân là một người lương thiện, trượng nghĩa.Cho nên lần này, cô mới không kiêng kị em ấy, ngược lại còn mời em ấy đến hỗ trợ."Thực ra, mình mời hai người tới là vì trong lòng mình có một chút nghi vấn.


Mình muốn các cậu phân tích giúp mình."Đường Tâm Lạc nói hết mọi chuyện của hôm qua cho hai người nghe."Mình nhờ Diana hỗ trợ, giúp mình giả bộ mất trí nhớ, là vì muốn bảo vệ đứa bé trong bụng mình.

Đêm đó tại yến hội, mình vô tình nghe thấy Lục Dục Thần và luật sư Phạm nói chuyện, họ nói sẽ làm lại giấy ly hôn và đưa cho mình ký.""Khi đó, mình rất đau lòng.

Dưới tình huống đó, liền gặp Kiều Nhân Nhân.

Lúc ấy, Nhân Nhân nói đến Cố Huyên Nhi.

Hai chuyện cộng lại đã kích mình rất nhiều.


Mình cảm thấy, toàn bộ thế giớ đều phản bội mình."Đường Tâm Lạc càng nói, âm thanh càng run rẩy.Cô không thể nhìn thẳng chính mình.Gần như không kiềm chế được cảm xúc của mình.Bản thân như thế, không thể làm gương cho bảo bảo.

Thậm chí sẽ ảnh hưởng đến bảo bảo trưởng thành.Cô tiếp tục nói:"Về sau, sau khi được cứu, mình liền giả bộ mất trí nhớ.

Mình không muốn tiếp tục đối mặt với anh ta, và muốn cho bản thân mình suy nghĩ về chuyện ly hôn.""Nhưng mà...Hôm qua từ chổ anh về.

Mình liền suy nghĩ, phát hiện ra một số vấn đề không đúng.

Mãi cho đến tối hôm qua, mình mới nghĩ thông suốt.""Tiểu Tình, Nhân Nhân, mình muốn hỏi các cậu...Từ góc nhìn của các cậu, thấy Lục Dục Thần thật tâm với mình hay là giả dối?""Cái này..."Tô Tình suy nghĩ một chút, liền mở miệng trước."Mình không hiểu rõ Lục Dục Thần, cũng không tiếp xúc quá nhiều với anh ta.

Nhưng thân là đạo diễn, mình thấy diễn viên diễn rất nhiều.".

 
Chương 518: 518: Đường Tâm Lạc Suy Nghĩ Thông Suốt 3


"Nếu như nói, Lục Dục Thần giả dối với cậu.

Thì mình chỉ có thể nói, khả năng diễn xuất của anh ta có thể đoạt giải Oscar."Lúc này Kiều Nhân Nhân cũng mở miệng."Đúng vậy a chị Tâm Lạc, chị cũng biết, trước kia em từng thích anh Dục Thần, nên rất để ý tới anh ta.

Về sau còn cảm thấy anh ta và chị Huyên Nhi là trời sinh một cặp.""Lúc ấy, sỡ dĩ em nghĩ như vậy, là vì em phát hiện, thái độ của anh ta đối với chị Huyên Nhi ôn hòa so với người khác.

Nhưng loại ôn hòa này, cũng chỉ bớt xa cách một chút thôi.""Cho đến khi anh Dục Thần gặp chị...Em thấy hai người nói chuyện, tương tác qua lại.

Khi đó em mới biết, thì ra anh Dục Thần cũng có thể cưng chiều một cô gái như vậy sao.""Cho nên chị Tâm Lạc, chị đừng hiểu lầm anh Dục Thần.


Tuy nói vậy là không đúng, nhưng mà khi anh Dục Thần và chị Huyên Nhi ở chung, bầu không khí không hề giống với lúc chị và anh ở chung.

Còn cái tờ giấy ly hôn kia, nhất định là hiểu lầm, chị tin em đi được không!"Biểu hiện của Kiều Nhân Nhân, gấp hơn nhiều so với người khác.Bây giờ cô cảm thấy, Đường Tâm Lạc và Lục Dục Thần đi đến nước này, đều là do cô hố.Nếu như đêm đó, cô không nói đến chuyện của Cố Huyên Nhi, không gọi Tâm Lạc ra hoa viên..."Nhân Nhân, em không cần nói.

Hôm nay, mình mời hai người tới là vì mình đã suy nghĩ thông suốt.

Hôm qua Lục Dục Thần đã nói, sau khi mình trở về, mình đã suy nghĩ tốt.."Biểu hiện của Đường Tâm Lạc rất bình tĩnh, giọng nói cũng nhẹ nhàng."Thật ra, anh ta nói rất đúng.


Anh ta và Cố Huyên Nhi, có lẽ không phải như mình nghĩ."Lục Dục Thần nói đúng, trên thế giới này, nhiều phụ nữ như vậy.

Nếu anh chỉ cần một người thừa kế, thì cơ bản không nhất thiết phải là cô.Cố Huyên Nhi không thể sinh, không có nghĩa là những phụ nữ khác không thể sinh.Trên cái thế giới này có nhiều phụ nữ như vậy, bản thân cô cũng không phải là người duy nhất có thể sinh con cho anh.Dù anh không muốn chạm vào phụ nữ, thì cũng có thể thụ tinh nhân tạo.Cho nên, nghĩ rõ ràng hết tất cả, cô mới chậm rãi bình tĩnh lại.Vì bình tĩnh lại, nên mới nghĩ đến nhiều điểm đáng ngờ.Lục Dục Thần đã nói không có cảm giác với Cố Huyên Nhi, chỉ yêu cô, cũng không phải vì em bé trong bụng cô.Như vậy...Sao anh lại muốn soạn hợp đồng ly hôn?"Cô không nghĩ ra, cho nên mới gọi Tô Tình và Kiều Nhân Nhân tới."Tiểu Tình, Nhân Nhân, hôm qua sau khi trở về, mình tỉnh táo lại, suy nghĩ thật lâu.

Tình cảm giữa mình và Lục Dục Thần thật đúng như hai người nói.

Ngay cả người ngoài cũng cảm giác được ngọt ngào hạnh phúc, sao bản thân mình lại không thấy được? NHưng chúng mình đang hạnh phúc như vậy, tự nhiên Lục Dục Thần lại âm thầm tính toán ly hôn.""Hai người nói xem, rốt cuộc anh ta có chuyện gì gạt mình? Vì sao, tại lúc mình đang mang thai, vẫn muốn tính toán ly hôn, còn gọi Cố Huyên Nhi trở về?"Kiều Nhân Nhân nghe Đường Tâm Lạc nói, trong mắt liền lóe lên."Chị Tâm Lạc, thật ra...Em nghĩ, có thể đoán ra một chút xíu nguyên nhân.""Nguyên nhân gì?"Đường Tâm Lạc và Tô Tình hiếu kỳ nhìn Kiều Nhân Nhân, chờ đợi đáp án."Ừm..Trước kia, em có nghe lén anh trai và anh Dục Thần nói chuyện.

Hình như anh Dục Thần nợ chị Huyên Nhi một ân tình.

Cho nên lúc đó, em mới chán ghét chị HUyên Nhi, cảm thấy chị ta ỷ vào chuyện anh Dục Thần thiếu nợ, liền được voi đòi tiên.".

 
Chương 519: 519: Bắt Đầu Điều Tra Chuyện Năm Đó 1


Lấy tính cách của Kiều Nhân Nhân, nếu không phải lúc ở nước M, đánh bậy đánh bạ, mới cùng Cố Huyên Nhi phát triển một đoạn "tình bạn."Nói không chừng, bây giờ cô sẽ giống như lúc trước.

Chán ghét Cố Huyên Nhi."Nói như vậy, Cố Huyên NHi đang dùng ân tình áp chế Lục Dục Thần?" Nhớ tới thái độ của Kiều Mạc Hàn đối với Cố Huyên Nhi, Tô Tình khẳng định nói."KHó trách anh của em lại không thích Cố Huyên Nhi, lúc anh ta nói Lục Dục Thần không thích Cố Huyên Nhi, chị còn tưởng anh ta đang nói đỡ cho Lục Dục Thần.

Hiên tại, xem ra là thật rồi...""Chị Tình Tình, chắc chị Huyên Nhi cũng không cố ý áp chế anh Dục Thần đâu.

Em nghe nói, hình như là chị từng cứu mạng anh Dục Thần.""Bây giờ là thời đại gì mà còn chuyện lấy thân báo đáp?"Tô Tình giận đến vỗ tay:"Tâm Lạc, chuyện này, nhất định cậu phải hỏi rõ ràng với Lục Dục Thần.


Nếu là thật thì phải bảo Lục Dục Thần cắt đứt với cô ta.""Tiểu Tình, hôm qua Lục Dục Thần cũng có nói đến chuyện này.

Cố Huyên Nhi thật sự có ân với anh ta.

Còn nữa, trước đó mình vô tình đụng phải Lục Dục Thần và Cố Huyên Nhi.

Thấy thái độ của anh đối với cô ta, tuy ngoài mặt thân mật nhưng mình luôn cảm thấy có chút kỳ quái."Đường Tâm Lạc nhớ lại lúc ấy, Lục Dục Thần vịn Cố Huyên Nhi, thì anh hơi nhíu mày."Đúng rồi, mình nhớ ra rồi!""Lúc mình gặp Lục Dục Thần và Cố Huyên Nhi, rõ ràng bọn họ đã tách ra đi.


Nhưng mình vừa quay đầu, thì bỗng nhiên Lục Dục Thần rất thân mật với Cố Huyên Nhi.

Khi đó mình chỉ lo đau lòng, nên quên chú ý chi tiết kỳ quái này.""Mình nhớ...Lúc ấy, trên mặt Cố Huyên Nhi, hoàn toàn biểu hiện vẻ mặt thụ sủng nhược kinh.

Cái loại cảm giác này, nói thế nào nhỉ...Giống như là bọn họ bình thường, chưa từng thân mật như vậy."iIều Nhân Nhân nghe Đường Tâm Lạc nói, cũng mãnh liệt gật đầu."Chị Tâm Lạc nói đúng, tuy lúc trước anh Dục Thần xém cưới chị Huyên Nhi, nhưng bọn họ thật sự chưa từng tiếp xúc thân mật với nhau.

Gần như anh Dục Thần rất ít chủ động, đều là chị Huyên Nhi nhu nhu nhược nhược chủ động kéo anh Dục Thần lại gần."Suy cho cùng, Kiều Nhân Nhân từng là tình địch với Cố Huyên Nhi, cho nên cô rất chú ý nhất cử nhất động của Cố Huyên Nhi."Quả nhiên như vậy..." Đường Tâm Lạc ngày càng khẳng định, suy đoán của bản thân."Hai người nói xem, sao Lục Dục Thần phải làm vậy? Nếu quả thật như anh ta nói, không thích Cố Huyên Nhi, vậy tại sao anh lại đối tốt với cô ta?""Chuyện này rất đơn giản, anh ta muốn cho cậu ăn dấm." Tô Tình nói.Kiều Nhân Nhân cũng gật đầu:"Đúng, em cũng cảm thấy như vậy."Đường Tâm Lạc thấy hai cô nói rất có lý, nhưng lại cảm thấy có chổ không đúng.Nếu Lục Dục Thần thật sự cho cô ăn dấm.

Thì lúc đó anh cũng có thể trực tiếp nói rõ với cô mà.Nếu vẻn vẹn chỉ là một cái ân cứu mạng, thì anh có thể nói rõ với cô.Nhưng anh lại không nói rõ, anh chỉ thừa nhận là anh nợ Cố Huyên Nhi một ân tình.Đây không phải bí mật, anh không nói , nhất định là có nguyên nhân khác.Đột nhiên Đường Tâm Lạc đứng lên:"Tiểu Tình, Nhân Nhân, mình muốn gặp Kiều Mạc Hàn."*"Chị dâu, có việc thì cứ gọi điện thoại, sao lại đích thân đến đây."Kiều Mạc Hàn chạy từ công ty về nhà, nhìn thấy Đường Tâm Lạc, liền nhiệt tình nói.Nhưng trên thực tế, trong lòng lại thầm kêu khổ.Hai vợ chồng cãi nhau, hôm qua anh đã bồi Lục Dục Thần uống rượu, nghe cậu ta kể khổ.Hôm nay, thì Đường Tâm Lạc tìm tới cửa.Tô Tình và Kiều Nhân Nhân gọi cho anh, kêu anh trở về.Haizz, thật muốn mạng người khác mà, chỉ hy vọng Đường Tâm Lạc không hỏi đến chuyện của người kia.Ngoại trừ người kia, chuyện gì anh cũng có thể nói..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom