Cập nhật mới

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 249


 Chứng kiến cảnh tưởng bất ngờ này, Lâm Phong có chút kinh ngạc.  

 

 

Chuyện gì đang xảy ra vậy?  

 

 

“Ngài Lâm, chuyện là như thế này!”  

 

 

Long Hạo kể hết lại từng câu từng chữ chuyện vừa xảy ra, giọng điệu tức giận, tinh thần kích động, dáng vẻ như hận không thể liều mạng với Nam Cung Vấn Thiên vậy!  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên thấy vậy, thần sắc lạnh tanh, ánh mắt tràn đầy sát ý.  

 

Adv

 

Hắn ta hoàn toàn không ngờ tới đám sâu kiến này lại có ý đồ tìm người dạy dỗ mình, thật sự lý nào lại vậy!!!  

 

 

Nhưng hắn cũng không có hành động gì, mà chỉ âm thầm cảnh giác nhìn Lâm Phong, trong lòng nghĩ nếu như Lâm Phong dám lo chuyện bao đồng, thì mình nhất định sẽ toàn lực ra tay, tranh thủ đánh bại Lâm Phong, khiến đám người này hiểu được cái gì gọi là tuyệt vọng!  

 

 

Lâm Phong nghe xong lời của Long Hạo, vẻ mặt không thay đổi, nhàn nhạt nói:  

 

 

Adv

“Không có thực lực, không phải đối thủ của người khác, bị làm nhục chẳng phải là chuyện thường sao? Đặt tôi ở đây để đánh trống khua chiêng sao?”  

 

 

“Nếu tôi mà là các ông, thì sẽ không quỳ dưới đất cầu xin người khác giúp đỡ, mà sẽ quay về âm thầm khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn, nỗ lực đến một ngày nào đó sẽ tự mình trả lại nỗi nhục này!”  

 

 

Lời này vừa dứt, mấy người Tần Vô Đạo như chết lặng, vẻ mặt trắng bệch.  

 

 

Còn Nam Cung Vấn Thiên lại không nhịn được mà bật cười:  

 

 

“Haha…Hay! Hay lắm, ngài Lâm, đây chính là suy nghĩ của một cường giả! Không giống như mấy tên vô dụng này, rõ ràng là ương ngạnh khó bảo. Vậy mà lại có ý đồ gây chia rẽ tình cảm giữa tôi và anh!”  

 

 

“Bốp!”  

 

 

Lâm Phong từ trong không trung tát mạnh qua.  

 

 

Nụ cười trên mặt Nam Cung Vấn Thiên đột nhiên cứng đờ, cả người trực tiếp bay ra ngoài, đập mạnh vào sàn đá cẩm thạch trong phòng khách.  

 

 

“Ở đây đến lượt anh nói chuyện sao? Ở đó mà nói chuyện tình cảm với tôi? Tôi với anh có tình cảm quái gì.”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh nói.  

 

 

“Anh….”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên chật vật bò dậy, đang định nói gì đó. Kết quả ầm một tiếng, lại bị Lâm Phong hất bay ra ngoài.  

 

 

Mà cú đánh lần này càng nặng hơn, bay còn xa hơn, trực tiếp bay lên tầng hai, treo ngược trên lan can của hành lang.  

 

 

“Tôi đã nói ở đây không tới lượt anh nói chuyện, vậy mà anh còn dám nói?”  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

Chứng kiến một màn này, không gian bỗng nhiên yên tĩnh.  

 

 

Tần Vô Đạo nhìn Nam Cung Vấn Thiên đang bị treo trên lan can như một con chó chết,  nhất thời không nói nên lời.  

 

 

Bọn họ tính trước rất nhiều khả năng!  

 

 

Nghĩ tới Lâm Phong và Nam Cung Vấn Thiên quyết đấu một trận, Lâm Phong dùng toàn lực đánh bại hắn ta, cũng nghĩ tới Lâm Phong không phải đối thủ của Nam Cung Vấn Thiên, bị Nam Cung Vấn Thiên sỉ nhục nặng nề!  

 

 

Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới kết quả lại như vậy….  

 

 

Lâm Phong gần như không dùng lực, giống như Lý Như Hải vừa nãy, dễ dàng đánh gục Nam Cung Vấn Thiên!  

 

 

Đầu của mọi người có chút choáng váng!  

 

 

“Cảm ơn ngài Lâm!”  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 247


Lâm Phong đứng cách một đoạn, anh vung tay ra, Lý Như Hải lập tức bay ra xa mấy mét, sau đó đập mạnh vào tủ rượu trong phòng khách, khiến tủ rượu bị vỡ tan tành.  

 

"Tôi lại cứ thích xen vào việc của người khác đấy, thì sao? Không được à?"  

 

 

Lâm Phong từ tốn nói.  

 

 

Nhìn thấy vậy.  

 

 

Hiện trường rơi vào sự im lặng chết chóc.  

 

Adv

 

Lý Tiểu Khả và Lâm Vân Dao thấy vẻ anh tuấn của Lâm Phong, trái tim đập thình thịch.  

 

 

Mà ánh mắt Nam Cung Vấn Thiên thì thoáng qua một vẻ nghiêm túc.  

 


 

Tên này chính là thanh niên đã diệt cả nhà họ Giang sao?  

 

 

Adv

Quả đúng là có chút bản lĩnh!  

 

 

Nhìn sức mạnh của cú đánh từ xa này thì đoán chừng là cũng không thua kém hắn ta!  

 

 

Nghĩ đến đây, hắn ta không có ý định ra tay giúp đỡ!  

 

 

Đúng là hắn ta ham sắc đẹp thật, nhưng tuyệt đối sẽ không vì Lý Như Hải mà đi đắc tội với một võ giả có thể chống lại mình, nếu làm thế thật thì chẳng phải hắn ta ngu xuẩn quá sao?  

 

 

Mặc dù lúc nãy hắn ta rất ngông cuồng, nhưng cũng chỉ là ngông cuồng trước mặt mấy con gà non Tần Vô Đạo mà thôi!  

 

 

Nhưng trước mặt một cường giả thật sự, hắn ta lại cẩn thận hơn nhiều người tưởng nhiều!  

 

 

"Lâm Phong... Cậu có thể nói lý lẽ chút không?"  

 

 

Lúc này Lý Như Hải chật vật bò dậy, phẫn nộ nói.  

 

 

"Ông nhất định phải nói lý lẽ với tôi sao? Bây giờ hẳn là cả thành phố Kim Lăng chẳng có ai không biết rằng Lâm Phong tôi là người dùng nắm đấm để nói chuyện chứ?"  

 

 

Lâm Phong cười khẩy một tiếng.  

 

 

Lý Như Hải nghe vậy thì không khỏi hoảng sợ lùi lại về sau một bước nhỏ, sắc mặt có hơi tái nhợt.  

 

 

Nhưng mà cho dù như thế.  

 

 

Ông ta vẫn bị một cái tát của Lâm Phong đánh bay ra ngoài.  

 

 

"Aish..."  

 

 

Lý Như Hải đau đến nỗi nhe răng trợn mắt, ông ta hít sâu một hơi, toàn thân như mềm nhũn ra.  

 

 

Ông ta nhìn về phía Nam Cung Vấn Thiên bằng ánh mắt cầu cứu, nhưng lại thấy Nam Cung Vấn Thiên làm như không nhìn thấy gì, khiến trong lòng ông ta rất căm tức, ông ta không khỏi lên tiếng:  

 

 

"Anh Vấn Thiên, chẳng lẽ ông cứ nhìn như thế thôi sao?"  

 

 

"Ha ha... Đây là chuyện của các người mà, không liên quan gì tới tôi! Hơn nữa, chuyện tình yêu là chuyện anh tình tôi nguyện, nếu con gái ông không muốn gả cho tôi thì tôi cũng không cưỡng ép."  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên nói, ngoài mặt thì hắn ta mỉm cười nhưng trong lòng thì không.  

 

 

Lý Như Hải nghe thấy thế, trong lòng chấn động, ông ta không thể tin nổi!  

 

 

Đây chính là Nam Cung Vấn Thiên ngông cuồng đến cùng cực, không coi bất cứ ai ra gì khi nãy đó sao?  

 

 

Đám người Tần Vô Đạo, Đế Thích Thiên, Long Hạo cũng vô cùng kinh ngạc, cảm thấy rất không thể tin nổi.  

 

 

Nhưng ngay sau đó.  

 

 

Bọn họ đã nghĩ ra nguyên nhân!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 250


 “Cảm ơn tôi làm gì? Tôi chỉ tiện tay đập con ruồi vo ve bên tai tôi mà thôi, chứ không phải ra mặt thay cho các ông.”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu.  

 

 

Thực tế thì từng câu anh nói đều là thật.  

 

 

Sở dĩ anh ra tay, đơn giản là vì Nam Cung Vấn Thiên cứ phải tỏ vẻ tình cảm trước mặt anh, khiến anh thấy có chút phiền phức mà thôi.  

 

 

Adv

Nhưng mấy người Tần Vô Đạo thì lại không hề nghĩ như vậy!  

 

 

Bọn họ cảm thấy Lâm Phong chính là kiểu người cứng miệng mềm lòng điển hình, vừa rồi sở dĩ nói ra những lời đó, chẳng qua là để đả kích lòng tin của bọn họ mà thôi.  

 


 

Nhưng không ngờ ngài Lâm bên ngoài thủ đoạn độc ác, nhưng bên trong lại là người nhiệt tình như vậy!  

 

 

Adv

Trong lòng mấy người có chút cảm động, bỗng nhiên cảm thấy Lâm Phong trước mặt thật dễ thương.  

 

 

Chính vào lúc này.  

 

 

“Lâm Phong, anh muốn chết hả!”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên hoàn hồn trở lại, thét lên giận dữ.  

 

 

Luồng khí đáng sợ tràn ra từ cơ thể hắn càn quét qua phòng khách rộng lớn, những người trong phòng khách đều bị thổi cho lật nhào.  

 

 

Toàn thân giống như một mũi tên rời khỏi dây cung, bắn xả về phía Lâm Phong.  

 

 

Cảnh tượng này khiến cho mọi người ở hiện trường như hít một hơi lạnh.  

 

 

Lúc này bọn họ mới nghĩ tới Nam Cung Vấn Thiên không phải là hạng chó mèo gì, mà là một cường giả bậc bốn Hậu Thiên!  

 

 

Sở dĩ vừa rồi bị Lâm Phong nện cho, rất có khả năng chỉ là vì hắn sơ ý mà thôi!  

 

 

“Xì xào!”  

 

 

Lâm Phong cau mày, tát tới Nam Cung Vấn Thiên đang trong không trung.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên trực tiếp bị nổ thành một đám sương máu, chết thảm tại trận.  

 

 

“Cực kỳ nhàm chán!”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu, cảm thấy không có gì thú vị, trực tiếp đưa em gái và Tiểu Khả rời khỏi trang viên Lý gia.

 

Nhìn đám người Lâm Phong rời đi, Tần Vô Đối, Đế Thích Thiên,  Long Hạo và Vương Phú Quý mất một lúc lâu mới lấy lại tinh thần.  

 

Bọn họ đã coi trọng thực lực của Lâm Phong rồi, nhưng chưa từng nghĩ rằng vẫn không đủ!  

 

 

“Các ông nói, rốt cuộc cậu Lâm đã tới cảnh giới gì rồi?” Đế Thích Thiên đột nhiên hỏi.  

 

 

“Có thể coi một võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng bốn như món đồ chơi để đùa giỡn, ít nhất cũng phải có chênh lệch trình độ kha khá, khoảng Hậu Thiên Cảnh tầng sáu! Chỉ là với những gì cậu Lâm thể hiện thì tôi nghĩ thực lực của cậu ta hẳn là cao hơn nữa!”  

 

 

“Chắc là Hậu Thiên Cảnh tầng bảy, thậm chí là tầng tám, tầng chín!”  

 

 

Vẻ mặt Long Hạo rất khoái chí, lập tức nói tiếp:  

 

 

“Thực ra suy nghĩ kĩ lại, chúng ta đều hiểu lầm cậu Lâm, rõ ràng cậu ta là một người tốt có tinh thần trượng nghĩa!”  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 248


 Không ngờ rằng Lâm Phong lại mạnh đến cỡ này!  

 

 

Chỉ tuỳ ý ra tay thôi mà đã khiến cho Nam Cung Vấn Thiên Hậu Thiên bậc bốn sợ hãi không dám tấn công?  

 

 

Đương nhiên, thật ra mấy người họ nghĩ lầm rồi!  

 

 

Cũng chẳng phải Nam Cung Vấn Thiên sợ hãi không dám ra tay, mà hắn ta chỉ cảm thấy phải liều mạng với một cường giả mạnh không kém gì mình chỉ vì một người phụ nữ thì không đáng mà thôi!  

 

 

Lâm Phong nhìn thoáng qua Nam Cung Vấn Thiên, anh cũng hơi kinh ngạc.  

 

Adv

 

Nhưng rồi cũng không nói gì thêm.  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên thức thời chọn lui bước, cho thấy Nam Cung Vấn Thiên là một kẻ thông minh, Lâm Phong anh rất ít khi giết những người thông minh.  

 


 

"Lâm Phong... Có chuyện gì thì chúng ta nói rõ ràng."  

 

 

Lý Như Hải mất đi chỗ dựa là Nam Cung Vấn Thiên thì giọng điệu cũng lập tức dịu đi nhiều, thậm chí trong lời nói còn có chút lấy lòng.  

 

Adv

 

"Không có gì đáng nói cả, hôm nay tôi đến để hành hạ ông, cho dù ông có làm thế nào thì tôi cũng phải đánh ông."  

 

 

Lâm Phong đáp nhẹ bẫng, sau đó lại tung mấy bạt tay ở khoảng cách xa.  

 

 

"Ầm!"  

 

 

"Vèo!"  

 

 

Lý Như Hải lại bay ra ngoài lần nữa, hộc máu ồ ạt, xương cốt toàn thân cũng gãy không biết bao nhiêu cái, vô cùng thê thảm.  

 

 

...

 

Mọi người tại hiện trường đều sợ chết khiếp khi nhìn thấy một màn này.  

 

Lâm Phong chính là Lâm Phong!  

 

 

Trong mắt anh, con người chỉ như đồ chơi vậy, muốn chơi thế nào thì chơi thế ấy, mấu chốt là bạn không được nổi nóng, nếu không chỉ có đường chết.  

 

 

“Tiểu Khả, đã hả giận chưa? Nếu vẫn chưa thấy hả giận, tôi có thể cân nhắc giết chết người cha vô liêm sỉ này của cô.”  

 

 

Lâm Phong đưa mắt nhìn Lý Tiểu Khả ở phía sau hỏi.  

 

 

Lý Tiểu Khả hoàn hồn lại sau cú sốc, lắc đầu nói:  

 


 

“Hay là thôi đi vậy.”  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.  

 

 

Nhưng vào lúc này.  

 

 

“Phịch!”  

 

 

Long Hạo đột nhiên quỳ một chân xuống trước mặt Lâm Phong, hai mắt đỏ ngàu nói:  

 

 

“Ngài Lâm, đường chủ Long Môn Đường Long Hạo, cầu xin ngài giúp sức củng cố uy danh của thành phố Kim Lăng!”  

 

 

Đám người Tần Vô Đạo, Đế Thích Thiên do dự trong chốc lát, cũng nghiến răng quỳ một chân xuống, hét lên:  

 

 

“Tần Vô Đạo của Tần gia, cầu xin ngài giúp sức củng cố uy danh của thành phố Kim Lăng!”  

 

 

“Đế Thích Thiên của Tạc Thiên Bang, cầu xin ngài giúp sức củng cố uy danh của thành phố Kim Lăng!”  

 

 

“Vương Phú Quý của Tập đoàn Thiên Thịnh, cầu xin ngài giúp sức củng cố uy danh của thành phố Kim Lăng!”  

 

 

…….  

 

 

Lần lượt từng nhân vật có máu mặt ở thành phố Kim Lăng đều quỳ một chân xuống trước mặt Lâm Phong như vậy.  

 

 

Trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ vô cùng phẫn uất, thần sắc kích động!  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 251


 “Gia chủ Tần, chuyện qua rồi thì cho qua đi! Tôi nghe nói con trai ông chết vì có ý xấu với em gái của cậu Lâm, cũng là có nguyên nhân, không thể trách người ta được!” Long Hạo vỗ vai Tần Vô Đạo.  

 

 

Tần Vô Đạo thở hắt ra một hơi, gật đầu nói: “Ông nói cũng phải, rất nhiều chuyện là do chúng ta thiên vị quá! Trên thực tế nếu đứng trên góc độ của cậu Lâm, cậu ta làm vậy cũng không sai. Sai là do chúng ta trêu chọc cậu ta trước!”  

 

 

…  

 

 

Bên phía Lâm Phong đương nhiên không biết mấy thế lực lớn đang tự biện lý do cho mình. Nếu như biết, chắc anh sẽ vô cùng cảm thán.  

 

 

Adv

Quả nhiên, chỉ cần có thực lực thì bạn làm gì cũng đúng hết!  

 

 

“Anh Phong, chuyện lúc nãy thật sự cảm ơn anh.” Lý Tiểu Khả nghiêm túc nói.  

 

 

Vừa nãy dưới yêu cầu mãnh liệt của Lâm Phong, Lý Tiểu Khả cuối cùng cũng không gọi anh là chú nữa, mà đổi thành anh Phong.  

 

 

“Không cần cảm ơn, chuyện nhỏ thôi.” Lâm Phong không đồng ý, lắc đầu.  

 

Adv

 

“Đúng vậy Tiểu Khả, cậu đừng khách khí như thế! Anh trai tớ nhiệt tình, sao chuyện của cậu mà anh ấy bỏ mặc được!” Lâm Vân Dao đứng bên cạnh cười hì hì nói.  

 

 

Lý Tiểu Khả nghe vậy rất cảm động, gật đầu, sau đó nói mình hơi mệt nên muốn quay về ký túc xá nghỉ ngơi một chút.  

 

 

Hai anh em đưa Lý Tiểu Khả về ký túc xá.  

 

 

Sau đó Lâm Vân Dao chuẩn bị đồ đến thư viện để đọc sách nhưng bị Lâm Phong gọi lại.  

 

 

“Tiểu Dao, anh có chuyện rất quan trọng muốn nói với em.”  

 

 

“A? Chuyện gì?” Lâm Vân Dao hơi khó hiểu.  

 

 

Lâm Phong suy nghĩ chốc lát rồi nói chuyện của Trần Y Nặc và Tiểu Luyến Luyến ra.  

 

 

Lâm Vân Dao nghe xong thì im lặng, một lúc lâu không biết nên đáp lại thế nào.  

 

 

Đối với cái tên Trần Y Nặc này, cô ấy không xa lạ gì, bởi vì trước kia hai người này còn yêu nhau, anh trai luôn nhắc tới cái tên này trước mặt cô ấy, khiến cô ấy ấn tượng tới bây giờ.  

 

 

Mười năm trước anh trai mất tích, cha mẹ đến Vân Xuyên tìm Trần Y Nặc, không lâu sau đó truyền tới tin cha mẹ gặp tai nạn. Điều ấy khiến cho cô bé chín tuổi là cô ấy bị tổn thương nghiêm trọng, nên không có ấn tượng gì tốt với Trần Y Nặc này.  

 


 

“Sao vậy?” Lâm Phong thấy em gái khác thường, cười hỏi.  

 

 

“Không sao, nếu như anh thích, mà cô ấy cũng thật lòng với anh thì em chúc hai người hạnh phúc!” Lâm Vân Dao nói rất chân thành.  

 

 

Lâm Phong thở dài một hơi, anh thật sự sợ em gái sẽ phản đối, điều này sẽ làm khó anh.  

 

 

“Em cũng đi gặp Y Nặc với anh đi, tiện gặp luôn cháu gái nhỏ của em.”  

 

 

“Ừ.” Lâm Vân Dao gật đầu.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, hình như cô ấy nhớ ra điều gì đó, bèn nói:  

 

 

“Anh… Anh về cũng được một thời gian rồi, nhưng đã đến thăm mộ cha mẹ chưa.”  

 

 

Lâm Phong nghe thấy vậy thì ngẩn người, ánh mắt phức tạp nói:  

 

 

“Người mất như đèn tắt thôi, xem hay không cũng đâu có ý nghĩa gì? Chỉ đau lòng thêm.”  

 

 

Từ sau khi tu tiên, Lâm Phong phát hiện quan niệm của mình đã thay đổi nhiều.  

 

 

“Vậy ngày mai anh có thể đi cùng em không? Em bỗng rất nhớ cha mẹ.”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 249


 Chứng kiến cảnh tưởng bất ngờ này, Lâm Phong có chút kinh ngạc.  

 

 

Chuyện gì đang xảy ra vậy?  

 

 

“Ngài Lâm, chuyện là như thế này!”  

 

 

Long Hạo kể hết lại từng câu từng chữ chuyện vừa xảy ra, giọng điệu tức giận, tinh thần kích động, dáng vẻ như hận không thể liều mạng với Nam Cung Vấn Thiên vậy!  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên thấy vậy, thần sắc lạnh tanh, ánh mắt tràn đầy sát ý.  

 

Adv

 

Hắn ta hoàn toàn không ngờ tới đám sâu kiến này lại có ý đồ tìm người dạy dỗ mình, thật sự lý nào lại vậy!!!  

 

 

Nhưng hắn cũng không có hành động gì, mà chỉ âm thầm cảnh giác nhìn Lâm Phong, trong lòng nghĩ nếu như Lâm Phong dám lo chuyện bao đồng, thì mình nhất định sẽ toàn lực ra tay, tranh thủ đánh bại Lâm Phong, khiến đám người này hiểu được cái gì gọi là tuyệt vọng!  

 

 

Lâm Phong nghe xong lời của Long Hạo, vẻ mặt không thay đổi, nhàn nhạt nói:  

 

 

Adv

“Không có thực lực, không phải đối thủ của người khác, bị làm nhục chẳng phải là chuyện thường sao? Đặt tôi ở đây để đánh trống khua chiêng sao?”  

 

 

“Nếu tôi mà là các ông, thì sẽ không quỳ dưới đất cầu xin người khác giúp đỡ, mà sẽ quay về âm thầm khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn, nỗ lực đến một ngày nào đó sẽ tự mình trả lại nỗi nhục này!”  

 

 

Lời này vừa dứt, mấy người Tần Vô Đạo như chết lặng, vẻ mặt trắng bệch.  

 

 

Còn Nam Cung Vấn Thiên lại không nhịn được mà bật cười:  

 

 

“Haha…Hay! Hay lắm, ngài Lâm, đây chính là suy nghĩ của một cường giả! Không giống như mấy tên vô dụng này, rõ ràng là ương ngạnh khó bảo. Vậy mà lại có ý đồ gây chia rẽ tình cảm giữa tôi và anh!”  

 

 

“Bốp!”  

 

 

Lâm Phong từ trong không trung tát mạnh qua.  

 

 

Nụ cười trên mặt Nam Cung Vấn Thiên đột nhiên cứng đờ, cả người trực tiếp bay ra ngoài, đập mạnh vào sàn đá cẩm thạch trong phòng khách.  

 

 

“Ở đây đến lượt anh nói chuyện sao? Ở đó mà nói chuyện tình cảm với tôi? Tôi với anh có tình cảm quái gì.”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh nói.  

 

 

“Anh….”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên chật vật bò dậy, đang định nói gì đó. Kết quả ầm một tiếng, lại bị Lâm Phong hất bay ra ngoài.  

 

 

Mà cú đánh lần này càng nặng hơn, bay còn xa hơn, trực tiếp bay lên tầng hai, treo ngược trên lan can của hành lang.  

 

 

“Tôi đã nói ở đây không tới lượt anh nói chuyện, vậy mà anh còn dám nói?”  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

Chứng kiến một màn này, không gian bỗng nhiên yên tĩnh.  

 

 

Tần Vô Đạo nhìn Nam Cung Vấn Thiên đang bị treo trên lan can như một con chó chết,  nhất thời không nói nên lời.  

 

 

Bọn họ tính trước rất nhiều khả năng!  

 

 

Nghĩ tới Lâm Phong và Nam Cung Vấn Thiên quyết đấu một trận, Lâm Phong dùng toàn lực đánh bại hắn ta, cũng nghĩ tới Lâm Phong không phải đối thủ của Nam Cung Vấn Thiên, bị Nam Cung Vấn Thiên sỉ nhục nặng nề!  

 

 

Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới kết quả lại như vậy….  

 

 

Lâm Phong gần như không dùng lực, giống như Lý Như Hải vừa nãy, dễ dàng đánh gục Nam Cung Vấn Thiên!  

 

 

Đầu của mọi người có chút choáng váng!  

 

 

“Cảm ơn ngài Lâm!”  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 252


 

 Anh vẫn luôn tránh đề cập đến chuyện này, nhưng hôm nay nghe thấy lại khiến anh cảm thấy khó chịu. Cảm giác không thoải mái chút nào! Anh rất không thích!  

 

“Đi, ngày mai chúng ta cùng đến thăm mộ cha mẹ, để cha mẹ thấy cháu gái nhỏ của họ.” Lâm Phong gật đầu.  

 

 

…  

 

 

Adv

Sau khi trao đổi một hồi, Lâm Phong gọi điện cho Trần Y Nặc, biết bọn họ được Phùng Hải sắp xếp cho ở trong khách sạn hàng đầu ở Kim Lăng, anh bèn chuẩn bị dẫn em gái đến đó.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, một quán vỉa hè ở ven đường hấp dẫn sự chú ý của Lâm Phong.  

 

 

Lúc này là chạng vạng hơn sáu giờ, là giờ cao điểm, trên đường người đến người đi, ngựa xe như nước. Nhưng cái quán vỉa hè đó lại bày ở góc vắng vẻ nhất, hơi có vẻ kỳ lạ.  

 

Adv

 

“Anh, làm sao thế?” Lâm Vân Dao nhìn theo ánh mắt anh trai, cũng phát hiện ra cái quán nhỏ kia.  

 

 

Có một thanh niên mặc áo trắng ngồi ở đó, thanh niên có khuôn mặt sắc cạnh, sau lưng đeo một thanh kiếm, tản ra khí chất phiêu diêu thần tiên.  

 

 

Trước mặt thanh niên đó để vài viên đá màu trắng.  

 

 

Trừ những thứ đó ra thì không có gì khác!  

 

 

Chơi cosplay hả?  

 

 

Lâm Vân Dao hơi ngạc nhiên.  

 

 

“Em đứng đây chờ anh, anh qua xem!” Lâm Phong nói với em gái một câu, sau đó rảo bước đi về phía đó.  

 

 

Anh nhìn thoáng qua mấy viên đá màu trắng, trong lòng vui mừng.  

 

 

Không ngờ đống đá này lại là linh thạch!  

 

 

Linh thạch đúng nghĩa, chứ không phải mấy cái viên đạn linh bạo kia!  

 

 

Trong những viên linh thạch này còn nồng đậm linh khí, tốt xấu gì cũng thuộc tầm trung!  

 

 

“Ông chủ, thứ này bao nhiêu tiền?” Lâm Phong cầm viên linh thạch của sạp hàng vỉa hè lên hỏi.  

 

 

Thanh niên mặc áo trắng ngẩng đầu, nhìn Lâm Phong nói: “Thứ này không bán bằng tiền, mà bằng duyên! Nếu như người có duyên, đưa luôn thì đã sao?”  

 

 

Lâm Phong nhìn thanh niên với ánh mắt sâu xa, hỏi:  

 

 

“Vậy người nghĩ tôi có duyên không?”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 250


 “Cảm ơn tôi làm gì? Tôi chỉ tiện tay đập con ruồi vo ve bên tai tôi mà thôi, chứ không phải ra mặt thay cho các ông.”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu.  

 

 

Thực tế thì từng câu anh nói đều là thật.  

 

 

Sở dĩ anh ra tay, đơn giản là vì Nam Cung Vấn Thiên cứ phải tỏ vẻ tình cảm trước mặt anh, khiến anh thấy có chút phiền phức mà thôi.  

 

 

Adv

Nhưng mấy người Tần Vô Đạo thì lại không hề nghĩ như vậy!  

 

 

Bọn họ cảm thấy Lâm Phong chính là kiểu người cứng miệng mềm lòng điển hình, vừa rồi sở dĩ nói ra những lời đó, chẳng qua là để đả kích lòng tin của bọn họ mà thôi.  

 


 

Nhưng không ngờ ngài Lâm bên ngoài thủ đoạn độc ác, nhưng bên trong lại là người nhiệt tình như vậy!  

 

 

Adv

Trong lòng mấy người có chút cảm động, bỗng nhiên cảm thấy Lâm Phong trước mặt thật dễ thương.  

 

 

Chính vào lúc này.  

 

 

“Lâm Phong, anh muốn chết hả!”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên hoàn hồn trở lại, thét lên giận dữ.  

 

 

Luồng khí đáng sợ tràn ra từ cơ thể hắn càn quét qua phòng khách rộng lớn, những người trong phòng khách đều bị thổi cho lật nhào.  

 

 

Toàn thân giống như một mũi tên rời khỏi dây cung, bắn xả về phía Lâm Phong.  

 

 

Cảnh tượng này khiến cho mọi người ở hiện trường như hít một hơi lạnh.  

 

 

Lúc này bọn họ mới nghĩ tới Nam Cung Vấn Thiên không phải là hạng chó mèo gì, mà là một cường giả bậc bốn Hậu Thiên!  

 

 

Sở dĩ vừa rồi bị Lâm Phong nện cho, rất có khả năng chỉ là vì hắn sơ ý mà thôi!  

 

 

“Xì xào!”  

 

 

Lâm Phong cau mày, tát tới Nam Cung Vấn Thiên đang trong không trung.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên trực tiếp bị nổ thành một đám sương máu, chết thảm tại trận.  

 

 

“Cực kỳ nhàm chán!”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu, cảm thấy không có gì thú vị, trực tiếp đưa em gái và Tiểu Khả rời khỏi trang viên Lý gia.

 

Nhìn đám người Lâm Phong rời đi, Tần Vô Đối, Đế Thích Thiên,  Long Hạo và Vương Phú Quý mất một lúc lâu mới lấy lại tinh thần.  

 

Bọn họ đã coi trọng thực lực của Lâm Phong rồi, nhưng chưa từng nghĩ rằng vẫn không đủ!  

 

 

“Các ông nói, rốt cuộc cậu Lâm đã tới cảnh giới gì rồi?” Đế Thích Thiên đột nhiên hỏi.  

 

 

“Có thể coi một võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng bốn như món đồ chơi để đùa giỡn, ít nhất cũng phải có chênh lệch trình độ kha khá, khoảng Hậu Thiên Cảnh tầng sáu! Chỉ là với những gì cậu Lâm thể hiện thì tôi nghĩ thực lực của cậu ta hẳn là cao hơn nữa!”  

 

 

“Chắc là Hậu Thiên Cảnh tầng bảy, thậm chí là tầng tám, tầng chín!”  

 

 

Vẻ mặt Long Hạo rất khoái chí, lập tức nói tiếp:  

 

 

“Thực ra suy nghĩ kĩ lại, chúng ta đều hiểu lầm cậu Lâm, rõ ràng cậu ta là một người tốt có tinh thần trượng nghĩa!”  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 253


Không thể không nói, thanh niên áo trắng rất mạnh, mạnh hơn Nam Cung Vấn Thiên kia nhiều!  

 

Đáng tiếc so với Lâm Phong thì vẫn còn yếu, dù đã phóng hết uy áp ra nhưng với Lâm Phong, nó vẫn yếu đến đáng thương.  

 

 

“Dừng lại.” Lâm Phong nhẹ nhàng phẩy tay, uy áp kinh khủng lập tức tan ra.  

 

 

“Quả nhiên có chút bản lĩnh!”  

 

 

Adv

Đôi mắt thanh niên áo trắng lóe sáng, huy động chân khí trong cơ thể, đấm thẳng vào Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong dễ dàng bắt được nắm đấm của hắn, tiện đà ném đi, thanh niên áo trắng nháy mắt đã bay ra hơn mười mét, cuối cùng lảo đảo trên đất thêm chừng vài chục bước nữa mới ổn định được thân mình!  

 

 

“Cậu bày hàng ở đây không phải vì chờ tôi đấy chứ?”  


 

 

Lâm Phong vừa nhặt linh thạch trên đất lên bỏ vào túi càn khôn, vừa điềm tĩnh hỏi.  

 

Adv

 

Thực ra anh đã nhìn ra được cảnh giới của thanh niên này rồi, khoảng Hậu Thiên Cảnh tầng năm.  

 

 

Thực lực như vậy xuất hiện trên người một thanh niên hai bảy hai tám tuổi cũng hơi bất ngờ.  

 

 

“Không sai! Tôi vì giết anh mà tới!”  

 

 

Thanh niên áo trắng nặng nề nói, vẻ mặt nghiêm túc hơn hẳn.  

 

 

Thực lực của Lâm Phong còn mạnh hơn hắn nghĩ, chỉ vài chiêu đã đánh tan đòn tấn công của hắn.  

 

 

Điều này nghĩa là hắn phải ra tuyệt chiêu!  

 

 

“Giết tôi? Chúng ta lần đầu gặp mặt đúng không?” Lâm Phong hứng thú hỏi.  

 

 

“Tôi vì nhà họ Giang! Sư tỷ của tôi là tiểu thư nhà họ Giang, Giang Tịch Vũ! Anh vì một mối thù mà diệt cả nhà họ, đúng là làm hại cả thiên hạ.” Thanh niên áo trắng lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì nhíu mày. Anh cho rằng mình đã diệt sạch cả nhà họ Giang, không ngờ vẫn còn mầm mống tai họa.  

 

 

Anh nhớ trước kia Trần Thiên Hủ từng nói với mình nhà họ Giang có một nhân vật lớn, chính vì thế mà hai nhà Giang, Trần mới đính hôn với nhau…  

 

 

Nói như vậy nhân vật lớn này chính là Giang Tịch Vũ rồi!  


 

 

“Chậc, đúng là cháy rừng mãi không tắt, gió thổi chút thôi lại bùng lên.” Lâm Phong thở dài một hơi.  

 

 

Lúc này, thanh niên áo trắng rút trường kiếm sau lưng mình ra.  

 

 

Trong nháy mắt, một luồng kiếm khí bén nhọn xuất hiện, khiến không khí xung quanh xơ xác tiêu điều.  

 

 

“Anh còn di ngôn nào không?”  

 

 

“Vì sao sư tỷ của cậu không tự ra mặt? Lại phái cậu tới đây tìm chết?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Buồn cười, sư tỷ của tôi là người thế nào chứ, sao lại tự tới tìm anh được? Vừa nãy cho anh ba phần, anh nghĩ mình thật sự là đối thủ của tôi sao?” Thanh niên áo trắng cười khẽ, đưa kiếm chỉ Lâm Phong, lạnh lẽo nói:  

 

 

“Nhỡ kĩ, tối nay, người giết anh là Bạch Vũ của Huyền Linh Môn!”  

 

 

“Ong!”  

 

 

Bạch Vũ không hề do dự, bổ luôn hai phát ra.  

 

 

Hai luồng kiếm khí nhanh chóng lao ra, chém nát mấy hàng cây xung quanh, nhưng khi vọt tới trước mặt Lâm Phong, vẫn bị Lâm Phong dễ dàng đón được.  

 

 

“Không hổ là đệ tử tông môn, biết cách rót linh lực vào kiếm, có thể nói, mấy nhát kiếm này của cậu, ở phàm thế này, võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng sáu hay thậm chí là tầng bảy cũng không phải đối thủ của cậu!” Lâm Phong giương mắt nhìn về phía Bạch Vũ, rồi thản nhiên nói: “Đáng tiếc là cậu gặp tôi!”  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 251


 “Gia chủ Tần, chuyện qua rồi thì cho qua đi! Tôi nghe nói con trai ông chết vì có ý xấu với em gái của cậu Lâm, cũng là có nguyên nhân, không thể trách người ta được!” Long Hạo vỗ vai Tần Vô Đạo.  

 

 

Tần Vô Đạo thở hắt ra một hơi, gật đầu nói: “Ông nói cũng phải, rất nhiều chuyện là do chúng ta thiên vị quá! Trên thực tế nếu đứng trên góc độ của cậu Lâm, cậu ta làm vậy cũng không sai. Sai là do chúng ta trêu chọc cậu ta trước!”  

 

 

…  

 

 

Bên phía Lâm Phong đương nhiên không biết mấy thế lực lớn đang tự biện lý do cho mình. Nếu như biết, chắc anh sẽ vô cùng cảm thán.  

 

 

Adv

Quả nhiên, chỉ cần có thực lực thì bạn làm gì cũng đúng hết!  

 

 

“Anh Phong, chuyện lúc nãy thật sự cảm ơn anh.” Lý Tiểu Khả nghiêm túc nói.  

 

 

Vừa nãy dưới yêu cầu mãnh liệt của Lâm Phong, Lý Tiểu Khả cuối cùng cũng không gọi anh là chú nữa, mà đổi thành anh Phong.  

 

 

“Không cần cảm ơn, chuyện nhỏ thôi.” Lâm Phong không đồng ý, lắc đầu.  

 

Adv

 

“Đúng vậy Tiểu Khả, cậu đừng khách khí như thế! Anh trai tớ nhiệt tình, sao chuyện của cậu mà anh ấy bỏ mặc được!” Lâm Vân Dao đứng bên cạnh cười hì hì nói.  

 

 

Lý Tiểu Khả nghe vậy rất cảm động, gật đầu, sau đó nói mình hơi mệt nên muốn quay về ký túc xá nghỉ ngơi một chút.  

 

 

Hai anh em đưa Lý Tiểu Khả về ký túc xá.  

 

 

Sau đó Lâm Vân Dao chuẩn bị đồ đến thư viện để đọc sách nhưng bị Lâm Phong gọi lại.  

 

 

“Tiểu Dao, anh có chuyện rất quan trọng muốn nói với em.”  

 

 

“A? Chuyện gì?” Lâm Vân Dao hơi khó hiểu.  

 

 

Lâm Phong suy nghĩ chốc lát rồi nói chuyện của Trần Y Nặc và Tiểu Luyến Luyến ra.  

 

 

Lâm Vân Dao nghe xong thì im lặng, một lúc lâu không biết nên đáp lại thế nào.  

 

 

Đối với cái tên Trần Y Nặc này, cô ấy không xa lạ gì, bởi vì trước kia hai người này còn yêu nhau, anh trai luôn nhắc tới cái tên này trước mặt cô ấy, khiến cô ấy ấn tượng tới bây giờ.  

 

 

Mười năm trước anh trai mất tích, cha mẹ đến Vân Xuyên tìm Trần Y Nặc, không lâu sau đó truyền tới tin cha mẹ gặp tai nạn. Điều ấy khiến cho cô bé chín tuổi là cô ấy bị tổn thương nghiêm trọng, nên không có ấn tượng gì tốt với Trần Y Nặc này.  

 


 

“Sao vậy?” Lâm Phong thấy em gái khác thường, cười hỏi.  

 

 

“Không sao, nếu như anh thích, mà cô ấy cũng thật lòng với anh thì em chúc hai người hạnh phúc!” Lâm Vân Dao nói rất chân thành.  

 

 

Lâm Phong thở dài một hơi, anh thật sự sợ em gái sẽ phản đối, điều này sẽ làm khó anh.  

 

 

“Em cũng đi gặp Y Nặc với anh đi, tiện gặp luôn cháu gái nhỏ của em.”  

 

 

“Ừ.” Lâm Vân Dao gật đầu.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, hình như cô ấy nhớ ra điều gì đó, bèn nói:  

 

 

“Anh… Anh về cũng được một thời gian rồi, nhưng đã đến thăm mộ cha mẹ chưa.”  

 

 

Lâm Phong nghe thấy vậy thì ngẩn người, ánh mắt phức tạp nói:  

 

 

“Người mất như đèn tắt thôi, xem hay không cũng đâu có ý nghĩa gì? Chỉ đau lòng thêm.”  

 

 

Từ sau khi tu tiên, Lâm Phong phát hiện quan niệm của mình đã thay đổi nhiều.  

 

 

“Vậy ngày mai anh có thể đi cùng em không? Em bỗng rất nhớ cha mẹ.”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 254


 Lâm Phong này rốt cuộc là ai? Đã mạnh tới mức độ này!  

 

Một giây sau, Lâm Phong túm được cổ Bạch Vũ.  

 

 

Vẻ măt Bạch Vũ kinh hoảng, không còn vẻ kiêu ngạo ban nãy, chỉ run giọng hỏi:  

 

 

“Một cao nhân như anh vì sao phải bắt nạt một  gia tộc võ đạo nhỏ nhoi như thế?”  

 

 

“Cậu nói sai rồi, là bọn họ chọc tôi trước.” Lâm Phong lắc đầu, sau đó đặt tay còn lại lên đầu Bạch Vũ, sử dụng Sưu Hồn Thuật.  

 

Adv

 

Không ngờ đúng lúc này, trong đầu Bạch Vũ vang lên một tiếng hét phẫn nộ:  

 

 

“Láo xược, dám mơ tưởng đến thuật pháp của Huyền Linh Môn này!”  

 

 

Vẻ mặt Lâm Phong nao nao.  

 

 

Adv

Một giây sau, bộ óc của Bạch Vũ nổ tung, cả người hắn như con cá chết, từ từ trượt xuống đất, chết hoàn toàn.  

 

 

Lâm Phong thấy thế hơi nhíu mày.  

 

 

Trước kia lão nhân dạy anh Sưu Hồn Thuật, có nói:  

 

 

“Một vài thế lực lớn cũng sẽ bày cấm chế trong não đệ tử vì để tránh cho người khác ăn cắp công pháp của tông môn, cho nên nếu gặp phải tình huống này, không có thực lực thì nên cẩn thận một chút.  

 

 

“Huyền Linh Môn này cũng khá thú vị! Không hổ danh tông môn trên núi!” Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Suy nghĩ xong, anh vung tay lên, linh hỏa trào ra.  

 

 

Cơ thể Bạch Vũ nháy mắt đã biến thành tro cốt bay khắp trời, bị gió thổi bay đến quán ăn đằng xa, khiến một đám đang ăn tôm hùm uống bia ho sặc sụa.  

 

 

“Mẹ nó, ông chủ, ông có thể dùng than đắt hơn một chút không, tro thổi hết vào bát chúng tôi đây này!”  

 

 

“Đúng thế, sao mà ăn được nữa!”  

 

 

…  

 

 

Lâm Phong sắp xếp lại chiến lợi phẩm.  

 

 

Lúc này đoạt được năm viên linh thạch từ tay Bạch Vũ, hơn nữa còn có hai viên đạn linh bạo mà Đàm Thiên Hồng cho, hiện tại trong tay anh đã có bảy viên linh thạch!  

 

 

Đáng tiếc là không sưu hồn thành công được, phía bên đó có lẽ sẽ hơi phiền toái!  

 

 

“Nếu tìm được Huyền Linh Môn ở nơi nào thì tốt rồi, có thể tới tham quan xem nông sâu thế nào.” Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Đúng lúc này, Lâm Vân Dao nhanh chóng bước tới, cô ấy đã thấy hết tất cả, hơi không chắc chắn hỏi:  

 

 

“Anh, có chuyện gì vậy?”  

 

 

“Một nhân vật nhỏ tới tìm chết mà thôi, không phải vấn đề lớn.” Lâm Phong cười trả lời.  

 

 

“Anh… em cảm thấy bây giờ anh lúc nào cũng trong thế nguy hiểm, em hơi sợ.” Lâm Vân Dao lo lắng nói.  

 

 

“Con đường tu tiên, có đánh nhau sống chết là chuyện bình thường. Sau này khi em tu tiên rồi, suy nghĩ đương nhiên sẽ thay đổi. Huống hồ những người này không biết thực lực của anh, em nghĩ là nguy hiểm, nhưng trong mắt anh chẳng khác nào người tốt cả.”  

 

 

“Người tốt là sao?”  

 

 

“Thích tặng đồ, em xem Bạch Vũ này đưa cho anh năm viên linh thạch, anh mong có thêm hai người như vậy tới nữa đây.”  

 

 

“À… Em hiểu, giết người cướp của hả.”

 

Huyền Linh Môn.  

 

Trong một sảnh lớn nguy nga tráng lệ, có một ông già mặc áo choàng xám đang khoanh gối ngồi thiền.  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 252


 

 Anh vẫn luôn tránh đề cập đến chuyện này, nhưng hôm nay nghe thấy lại khiến anh cảm thấy khó chịu. Cảm giác không thoải mái chút nào! Anh rất không thích!  

 

“Đi, ngày mai chúng ta cùng đến thăm mộ cha mẹ, để cha mẹ thấy cháu gái nhỏ của họ.” Lâm Phong gật đầu.  

 

 

…  

 

 

Adv

Sau khi trao đổi một hồi, Lâm Phong gọi điện cho Trần Y Nặc, biết bọn họ được Phùng Hải sắp xếp cho ở trong khách sạn hàng đầu ở Kim Lăng, anh bèn chuẩn bị dẫn em gái đến đó.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, một quán vỉa hè ở ven đường hấp dẫn sự chú ý của Lâm Phong.  

 

 

Lúc này là chạng vạng hơn sáu giờ, là giờ cao điểm, trên đường người đến người đi, ngựa xe như nước. Nhưng cái quán vỉa hè đó lại bày ở góc vắng vẻ nhất, hơi có vẻ kỳ lạ.  

 

Adv

 

“Anh, làm sao thế?” Lâm Vân Dao nhìn theo ánh mắt anh trai, cũng phát hiện ra cái quán nhỏ kia.  

 

 

Có một thanh niên mặc áo trắng ngồi ở đó, thanh niên có khuôn mặt sắc cạnh, sau lưng đeo một thanh kiếm, tản ra khí chất phiêu diêu thần tiên.  

 

 

Trước mặt thanh niên đó để vài viên đá màu trắng.  

 

 

Trừ những thứ đó ra thì không có gì khác!  

 

 

Chơi cosplay hả?  

 

 

Lâm Vân Dao hơi ngạc nhiên.  

 

 

“Em đứng đây chờ anh, anh qua xem!” Lâm Phong nói với em gái một câu, sau đó rảo bước đi về phía đó.  

 

 

Anh nhìn thoáng qua mấy viên đá màu trắng, trong lòng vui mừng.  

 

 

Không ngờ đống đá này lại là linh thạch!  

 

 

Linh thạch đúng nghĩa, chứ không phải mấy cái viên đạn linh bạo kia!  

 

 

Trong những viên linh thạch này còn nồng đậm linh khí, tốt xấu gì cũng thuộc tầm trung!  

 

 

“Ông chủ, thứ này bao nhiêu tiền?” Lâm Phong cầm viên linh thạch của sạp hàng vỉa hè lên hỏi.  

 

 

Thanh niên mặc áo trắng ngẩng đầu, nhìn Lâm Phong nói: “Thứ này không bán bằng tiền, mà bằng duyên! Nếu như người có duyên, đưa luôn thì đã sao?”  

 

 

Lâm Phong nhìn thanh niên với ánh mắt sâu xa, hỏi:  

 

 

“Vậy người nghĩ tôi có duyên không?”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 255


 “Thầy…thầy ơi! Mệnh bài của đàn anh Tiểu Vũ bị vỡ rồi!”  

 

 

Học trò run rẩy nói.  

 

 

Ông già mặc áo xám nghe vậy thì đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc bất định.  

 

 

Mệnh bài là pháp khí cấp thấp do mỗi học trò của Huyền Linh Môn dùng huyết mạch để chế tạo ra, pháp khí này có liên quan mật thiết đến tính mạng của học trò, một khi học trò chết đi thì mệnh bài mà người đó chế tạo ra cũng sẽ theo đó mà vỡ nát!  

 

 

“Chuyện xảy ra từ khi nào?”  

 

Adv

 

“Vừa mới lúc nãy, con đi quét dọn vệ sinh phòng mệnh bài như thường lệ, kết quả phát hiện thấy mệnh bài của đàn anh Tiểu Vũ bị vỡ!”  

 

 

Học trò căng thẳng nói.  

 

 

Anh ta là học trò của Huyền Linh Môn, quét dọn phòng mệnh bài đã hơn 20 năm, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp mệnh bài bị vỡ, chuyện này khiến trong lòng anh ta cực kỳ lo sợ!  

 

 

Adv

Lão già mặc áo xám nghe vậy thì sắc mặt âm trầm bất định, suy tư trong chốc lát, cả người hóa thành một luồng ánh sáng đi tới trên đỉnh núi.  

 

 

Trên đỉnh núi, có một cô gái mặc đồ trắng khuynh quốc khuynh thành đang khoanh chân tu luyện, ánh trăng mờ nhạt chiếu rọi lên người cô ta, dịu dàng xinh đẹp, khiến cô giống như tiên nữ giáng trần!  

 

 

“Thầy! Sao người lại tới đây vậy?”  

 

 

Giang Tịch Vũ cảm nhận được sự xuất hiện của lão giả, nên chậm rãi mở mắt ra.  

 

 

Tiểu Vũ xuống núi báo thù cho Giang gia nhà con, hiện giờ mệnh bài đã vỡ!”  

 

 

Lão già áo xám chậm rãi nói:  

 

 

Giang Tịch Vũ nghe vậy, khuôn mặt tuyệt sắc có chút sững sờ, gần như không nghĩ tới kết cục lại như vậy.  

 

 

Cô ta suy nghĩ một lát rồi nói:  

 

 

“Giới võ đạo ở Kim Lăng yếu kém, ngoại trừ người chấp pháp Vân Trung Thiên ra, hẳn là không có ai có thể giết được Tiểu Vũ.”  

 

 

“Ý của con là kẻ tiêu diệt Giang gia nhà con có liên quan đến người chấp pháp?”  

 

 

Lão già áo xám cau mày.  

 


 

“Cũng có thể, chỉ là phỏng đoán mà thôi! Tạm thời đừng quản Lâm Phong này nữa! Hiện giờ con đã tới giai đoạn đột phá quan trọng, đợi sau khi con đột phá, sẽ đích thân xuống núi giết anh ta.”  

 

 

Giang Tịch Vũ chậm rãi nói.  

 

 

Nghe vậy, lão già áo xám đang tức giận lại thấy vui mừng hỏi:  

 

 

“Tịch Vũ, con cảm nhận được thời cơ để đột phá rồi sao?”  

 

 

“Đúng vậy! Dài thì mười ngày nửa tháng, ngắn thì ba đến năm hôm là con sẽ ngưng tụ được căn cơ võ đạo, chính thức bước vào Tiên Thiên Cảnh!”  

 

 

“Tốt! Tốt lắm…Con chỉ mới lên núi có mười lăm năm thôi, vậy mà đã đột phá đến Tiên Thiên Cảnh, tư chất cỡ này đúng là có một không hai! Tương lai bước vào Tôn Sư Cảnh sẽ nằm trong tầm tay!”  

 

 

Lão già áo xám hài lòng gật đầu nói thêm:  

 

 

“Nếu đã như vậy, đợi sau khi con đột phá, đích thân đi giết chết Lâm Phong kia, để chứng minh tấm lòng võ đạo của mình!”  

 

 

…….  

 

 

Khoảng 7 giờ rưỡi tối.  

 

 

Lâm Phong đưa em gái tới một khách sạn lớn ở thành phố Kim Lăng, rồi đi thẳng lên trên phòng tổng thống ở tầng cao nhất.  

 

 

Bên trong căn phòng, Trần Y Nặc đang cùng Tiểu Luyến Luyến xem phim hoạt hình heo peppa.  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 253


Không thể không nói, thanh niên áo trắng rất mạnh, mạnh hơn Nam Cung Vấn Thiên kia nhiều!  

 

Đáng tiếc so với Lâm Phong thì vẫn còn yếu, dù đã phóng hết uy áp ra nhưng với Lâm Phong, nó vẫn yếu đến đáng thương.  

 

 

“Dừng lại.” Lâm Phong nhẹ nhàng phẩy tay, uy áp kinh khủng lập tức tan ra.  

 

 

“Quả nhiên có chút bản lĩnh!”  

 

 

Adv

Đôi mắt thanh niên áo trắng lóe sáng, huy động chân khí trong cơ thể, đấm thẳng vào Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong dễ dàng bắt được nắm đấm của hắn, tiện đà ném đi, thanh niên áo trắng nháy mắt đã bay ra hơn mười mét, cuối cùng lảo đảo trên đất thêm chừng vài chục bước nữa mới ổn định được thân mình!  

 

 

“Cậu bày hàng ở đây không phải vì chờ tôi đấy chứ?”  


 

 

Lâm Phong vừa nhặt linh thạch trên đất lên bỏ vào túi càn khôn, vừa điềm tĩnh hỏi.  

 

Adv

 

Thực ra anh đã nhìn ra được cảnh giới của thanh niên này rồi, khoảng Hậu Thiên Cảnh tầng năm.  

 

 

Thực lực như vậy xuất hiện trên người một thanh niên hai bảy hai tám tuổi cũng hơi bất ngờ.  

 

 

“Không sai! Tôi vì giết anh mà tới!”  

 

 

Thanh niên áo trắng nặng nề nói, vẻ mặt nghiêm túc hơn hẳn.  

 

 

Thực lực của Lâm Phong còn mạnh hơn hắn nghĩ, chỉ vài chiêu đã đánh tan đòn tấn công của hắn.  

 

 

Điều này nghĩa là hắn phải ra tuyệt chiêu!  

 

 

“Giết tôi? Chúng ta lần đầu gặp mặt đúng không?” Lâm Phong hứng thú hỏi.  

 

 

“Tôi vì nhà họ Giang! Sư tỷ của tôi là tiểu thư nhà họ Giang, Giang Tịch Vũ! Anh vì một mối thù mà diệt cả nhà họ, đúng là làm hại cả thiên hạ.” Thanh niên áo trắng lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì nhíu mày. Anh cho rằng mình đã diệt sạch cả nhà họ Giang, không ngờ vẫn còn mầm mống tai họa.  

 

 

Anh nhớ trước kia Trần Thiên Hủ từng nói với mình nhà họ Giang có một nhân vật lớn, chính vì thế mà hai nhà Giang, Trần mới đính hôn với nhau…  

 

 

Nói như vậy nhân vật lớn này chính là Giang Tịch Vũ rồi!  


 

 

“Chậc, đúng là cháy rừng mãi không tắt, gió thổi chút thôi lại bùng lên.” Lâm Phong thở dài một hơi.  

 

 

Lúc này, thanh niên áo trắng rút trường kiếm sau lưng mình ra.  

 

 

Trong nháy mắt, một luồng kiếm khí bén nhọn xuất hiện, khiến không khí xung quanh xơ xác tiêu điều.  

 

 

“Anh còn di ngôn nào không?”  

 

 

“Vì sao sư tỷ của cậu không tự ra mặt? Lại phái cậu tới đây tìm chết?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Buồn cười, sư tỷ của tôi là người thế nào chứ, sao lại tự tới tìm anh được? Vừa nãy cho anh ba phần, anh nghĩ mình thật sự là đối thủ của tôi sao?” Thanh niên áo trắng cười khẽ, đưa kiếm chỉ Lâm Phong, lạnh lẽo nói:  

 

 

“Nhỡ kĩ, tối nay, người giết anh là Bạch Vũ của Huyền Linh Môn!”  

 

 

“Ong!”  

 

 

Bạch Vũ không hề do dự, bổ luôn hai phát ra.  

 

 

Hai luồng kiếm khí nhanh chóng lao ra, chém nát mấy hàng cây xung quanh, nhưng khi vọt tới trước mặt Lâm Phong, vẫn bị Lâm Phong dễ dàng đón được.  

 

 

“Không hổ là đệ tử tông môn, biết cách rót linh lực vào kiếm, có thể nói, mấy nhát kiếm này của cậu, ở phàm thế này, võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng sáu hay thậm chí là tầng bảy cũng không phải đối thủ của cậu!” Lâm Phong giương mắt nhìn về phía Bạch Vũ, rồi thản nhiên nói: “Đáng tiếc là cậu gặp tôi!”  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 256


Cô nhớ rất rõ, lúc đó chính cô gái này đã nắm tay Lâm Phong trước cổng trường đại học Kim Lăng, khiến cô thất vọng mà quay đầu bỏ đi, dẫn đến hiểu lầm rất lớn.  

 

 

“Lâm Phong, người này là?”  

 

 

Trần Y Nặc lên tiếng hỏi.  

 

 

“Giới thiệu một chút, đây là em gái anh Lâm Vân Dao, ảnh lúc nhỏ của em ấy, anh đã từng cho em xem qua, em còn khen em ấy xinh đẹp đấy!”  

 

 

Lâm Phong mỉm cười giới thiệu.  

 

 

Adv

Lâm Vân Dao nghe vậy thì tiến tới một bước, cởi mở giới thiệu về mình:  

 

 

“Chào chị dâu, em là em gái Lâm Phong, Lâm Vân Dao.”  

 

 

“Em…em là Tiểu Dao?”  

 

 

Trần Y Nặc sắc mặt hơi thay đổi, dáng vẻ khó mà tin được.  

 

Adv

 

Lâm Vân Dao nhìn thấy sự ngạc nhiên trong ánh mắt của Trần Y Nặc, cảm thấy kỳ lạ hỏi:  

 

 

“Sao vậy ạ?”  

 

 

“Không…không sao cả!”  

 

 

Trần Y Nặc lập tức bừng tỉnh, cố nở nụ cười trên môi, mời Lâm Vân Dao mau chóng ngồi xuống.  

 

 

Nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng xáo động.  

 

 

Bởi vì trước đó khi tới nhà Lâm Phong, Lâm Vân Dao mà cô nhìn thấy căn bản không phải là người này, mà là một cô gái lùn lùn mập mập.  

 

 

Lại liên tưởng tới chuyện Lâm Phong nói với cô cách đây không lâu, cha mẹ đã qua đời, cũng không có chuyện mua nhà trong thành phố.  

 

 

Cô lập tức hiểu hết mọi chuyện.  

 

 

Nhất định là cha mẹ lại giở trò!  

 

 

Cô rời khỏi Trần gia mười năm trước, tới thành phố Kim Lăng tìm Lâm Phong, kết quả lại gặp một người ở bến xe, người này tự xưng là bác cả của Lâm Phong, còn lấy ra ảnh hổi nhỏ của Lâm Phong cho cô xem.  

 

 

Cô đi theo người bác cả này, tới trong nhà Lâm Phong, gặp cha mẹ và em gái của Lâm Phong.  

 

 

Nhưng lại chưa từng nghĩ tới thái độ vô cùng lạnh nhạt của ba người này đối với cô, còn nói Lâm Phong đã ra nước ngoài rồi, nói cô đừng tới quấy rầy Lâm Phong nữa.  

 


 

Lúc đó cô đang mang thai, đau lòng tột độ, muốn tự sát trong tuyệt vọng, nhưng cuối cùng vẫn cứng rắn vượt qua được quãng thời gian khổ sở này!  

 

 

Sau khi sinh ra Tiểu Luyến Luyến, cô lấy lại hy vọng, trong lòng nghĩ rằng cho dù thế nào, mình cũng phải tìm thấy Lâm Phong hỏi cho rõ ràng!  

 

 

Cùng với niềm tin này, cô cùng con gái đã chịu đựng gian khổ suốt mười năm.  

 

 

Bây giờ xem ra, ba người kia chắc chắn là do người khác đóng giả!  

 

 

Mục đích chính là để khiến cô triệt để từ bỏ Lâm Phong!  

 

 

Mà người đứng sau chỉ đạo mọi chuyện, chính là cha mẹ cô ở Vân Xuyên xa xôi!  

 

 

Cô thực sự không thể hiểu nổi tại sao cha mẹ lại phải trăm phương nghìn kế lừa mình như vậy?  

 

 

Chẳng qua mình chỉ muốn theo đuổi hạnh phúc của bản thân, tại sao bọn họ lại không thể ủng hộ mình, mà lại luôn phá hoại như thế?  

 

 

Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Y Nặc vô cùng khó chịu.  

 

 

Thì ra trong suốt mười năm qua bản thân vẫn luôn không hề hay biết gì!  

 

 

Thì ra bản thân chỉ là trò cười mà thôi!  

 

 

“Y Nặc, em làm sao vậy?”  

 

 

Lâm Phong nhận ra có gì đó không ổn, cau mày hỏi.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 254


 Lâm Phong này rốt cuộc là ai? Đã mạnh tới mức độ này!  

 

Một giây sau, Lâm Phong túm được cổ Bạch Vũ.  

 

 

Vẻ măt Bạch Vũ kinh hoảng, không còn vẻ kiêu ngạo ban nãy, chỉ run giọng hỏi:  

 

 

“Một cao nhân như anh vì sao phải bắt nạt một  gia tộc võ đạo nhỏ nhoi như thế?”  

 

 

“Cậu nói sai rồi, là bọn họ chọc tôi trước.” Lâm Phong lắc đầu, sau đó đặt tay còn lại lên đầu Bạch Vũ, sử dụng Sưu Hồn Thuật.  

 

Adv

 

Không ngờ đúng lúc này, trong đầu Bạch Vũ vang lên một tiếng hét phẫn nộ:  

 

 

“Láo xược, dám mơ tưởng đến thuật pháp của Huyền Linh Môn này!”  

 

 

Vẻ mặt Lâm Phong nao nao.  

 

 

Adv

Một giây sau, bộ óc của Bạch Vũ nổ tung, cả người hắn như con cá chết, từ từ trượt xuống đất, chết hoàn toàn.  

 

 

Lâm Phong thấy thế hơi nhíu mày.  

 

 

Trước kia lão nhân dạy anh Sưu Hồn Thuật, có nói:  

 

 

“Một vài thế lực lớn cũng sẽ bày cấm chế trong não đệ tử vì để tránh cho người khác ăn cắp công pháp của tông môn, cho nên nếu gặp phải tình huống này, không có thực lực thì nên cẩn thận một chút.  

 

 

“Huyền Linh Môn này cũng khá thú vị! Không hổ danh tông môn trên núi!” Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Suy nghĩ xong, anh vung tay lên, linh hỏa trào ra.  

 

 

Cơ thể Bạch Vũ nháy mắt đã biến thành tro cốt bay khắp trời, bị gió thổi bay đến quán ăn đằng xa, khiến một đám đang ăn tôm hùm uống bia ho sặc sụa.  

 

 

“Mẹ nó, ông chủ, ông có thể dùng than đắt hơn một chút không, tro thổi hết vào bát chúng tôi đây này!”  

 

 

“Đúng thế, sao mà ăn được nữa!”  

 

 

…  

 

 

Lâm Phong sắp xếp lại chiến lợi phẩm.  

 

 

Lúc này đoạt được năm viên linh thạch từ tay Bạch Vũ, hơn nữa còn có hai viên đạn linh bạo mà Đàm Thiên Hồng cho, hiện tại trong tay anh đã có bảy viên linh thạch!  

 

 

Đáng tiếc là không sưu hồn thành công được, phía bên đó có lẽ sẽ hơi phiền toái!  

 

 

“Nếu tìm được Huyền Linh Môn ở nơi nào thì tốt rồi, có thể tới tham quan xem nông sâu thế nào.” Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Đúng lúc này, Lâm Vân Dao nhanh chóng bước tới, cô ấy đã thấy hết tất cả, hơi không chắc chắn hỏi:  

 

 

“Anh, có chuyện gì vậy?”  

 

 

“Một nhân vật nhỏ tới tìm chết mà thôi, không phải vấn đề lớn.” Lâm Phong cười trả lời.  

 

 

“Anh… em cảm thấy bây giờ anh lúc nào cũng trong thế nguy hiểm, em hơi sợ.” Lâm Vân Dao lo lắng nói.  

 

 

“Con đường tu tiên, có đánh nhau sống chết là chuyện bình thường. Sau này khi em tu tiên rồi, suy nghĩ đương nhiên sẽ thay đổi. Huống hồ những người này không biết thực lực của anh, em nghĩ là nguy hiểm, nhưng trong mắt anh chẳng khác nào người tốt cả.”  

 

 

“Người tốt là sao?”  

 

 

“Thích tặng đồ, em xem Bạch Vũ này đưa cho anh năm viên linh thạch, anh mong có thêm hai người như vậy tới nữa đây.”  

 

 

“À… Em hiểu, giết người cướp của hả.”

 

Huyền Linh Môn.  

 

Trong một sảnh lớn nguy nga tráng lệ, có một ông già mặc áo choàng xám đang khoanh gối ngồi thiền.  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 257


Tiểu Luyến Luyến ném đi chiếc điều khiển trong tay, có chút hốt hoảng nói.  

 

 

Lâm Phong cũng tỏ vẻ ngờ vực, không biết tại sao Y Nặc lại đột nhiên trở nên như vậy.  

 

 

Anh có thể cảm nhận được sự đau khổ của Y Nặc vào lúc này, là cảm xúc đau khổ đến tuyệt vọng.  

 

 

“Chuyện đã qua rồi thì hãy để cho nó qua đi! Không cần phải lúc nào cũng nghĩ về nó. Từ nay trở đi, chúng ta sống thật tốt là được mà!”  

 

 

Lâm Phong nhẹ nhàng vỗ lưng Y Nặc, ản ủi nói.  

 

Adv

 

“Chị dâu! Có phải em tới đây, khiến chị nghĩ nhiều không? Chị yên tâm, em không phải người nhỏ mọn! Chỉ cần chị với anh có thể bên nhau hạnh phúc, em sẽ chúc phúc cho hai người!”  

 

 

Lâm Vân Dao ở một bên cũng sốt ruột nói.  

 


 

Cô ấy thực sự bị dọa sợ rồi.  

 

 

Bản thân chỉ chào hỏi một chút thôi, vậy mà lại khiến Trần Y Nặc khóc thành thế này.  

 

Adv

 

“Không…không phải như thế này! Lâm Phong..em có lỗi với anh.”  

 

 

Trần Y Nặc đột nhiển ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ.  

 

 

Bởi vì cô nghĩ tới một chuyện rất đáng sợ!  

 

 

Ban đầu cha mẹ Lâm Phong đi Vân Xuyên tìm Lâm Phong, kết quả lại vô tình qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, không lẽ chuyện này là do cha mẹ cô đã làm sao?  

 

 

Nếu như thực sự là vậy…  

 

 

Trần Y Nặc không dám nghĩ tới, cũng không muốn nghĩ tới nữa.  

 

 

Bởi vì chỉ cần nghĩ tới khả năng này thôi là cổ họng của cô lại tanh tanh, giống như muốn phun ra một ngụm máu vậy.  

 

 

Lúc này.  

 

 

Lâm Phong cũng đã nhận thấy được có chuyện không ổn.  

 

 

Anh không biết Y Nặc nghĩ tới chuyện gì, nhưng chuyện này tuyệt đối có liên quan đến mình….  

 

 

Chẳng lẽ Tiểu Luyến Luyến thực ra không phải con anh?  

 

 


Sắc mặt Lâm Phong thay đổi, nhìn không được lại dùng thần thức quét qua khí tức huyết mạch của con gái.  

 

 

Không sai mà!  

 

 

Huyết mạch tương thích với mình 99% mà!  

 

 

Nếu đây mà không phải con gái mình, vậy thì thực sự khó hiểu quá rồi!  

 

 

Nhưng Y Nặc khóc tới mức này, lại còn liên tục nói xin lỗi mình là ý gì?  

 

 

…..

 

“Y Nặc, bất kể là chuyện gì đi nữa, em hãy nói ra rồi chúng ta cùng nhau đối mặt! Có anh đây…không sao đâu!”  

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Trần Y Nặc khuôn mặt đẫm nước mắt, cắn môi, lắc đầu không muốn nói thêm.  

 

 

Mà chính vào lúc này, Trần Thiên Hủ nằm ở trên giường đột nhiên lên tiếng nói:  

 

 

“Lâm Phong, đừng hỏi em gái tôi, để tôi nói cho cậu vậy.”  

 

 

“Anh…Anh biết hết sao?”  

 

 

Trần Y Nặc quay đầu lại nhìn, vẻ mặt tức giận.  

 

 

Trần Thiên Húc thở dài một hơi, chậm rãi nói:  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 255


 “Thầy…thầy ơi! Mệnh bài của đàn anh Tiểu Vũ bị vỡ rồi!”  

 

 

Học trò run rẩy nói.  

 

 

Ông già mặc áo xám nghe vậy thì đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc bất định.  

 

 

Mệnh bài là pháp khí cấp thấp do mỗi học trò của Huyền Linh Môn dùng huyết mạch để chế tạo ra, pháp khí này có liên quan mật thiết đến tính mạng của học trò, một khi học trò chết đi thì mệnh bài mà người đó chế tạo ra cũng sẽ theo đó mà vỡ nát!  

 

 

“Chuyện xảy ra từ khi nào?”  

 

Adv

 

“Vừa mới lúc nãy, con đi quét dọn vệ sinh phòng mệnh bài như thường lệ, kết quả phát hiện thấy mệnh bài của đàn anh Tiểu Vũ bị vỡ!”  

 

 

Học trò căng thẳng nói.  

 

 

Anh ta là học trò của Huyền Linh Môn, quét dọn phòng mệnh bài đã hơn 20 năm, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp mệnh bài bị vỡ, chuyện này khiến trong lòng anh ta cực kỳ lo sợ!  

 

 

Adv

Lão già mặc áo xám nghe vậy thì sắc mặt âm trầm bất định, suy tư trong chốc lát, cả người hóa thành một luồng ánh sáng đi tới trên đỉnh núi.  

 

 

Trên đỉnh núi, có một cô gái mặc đồ trắng khuynh quốc khuynh thành đang khoanh chân tu luyện, ánh trăng mờ nhạt chiếu rọi lên người cô ta, dịu dàng xinh đẹp, khiến cô giống như tiên nữ giáng trần!  

 

 

“Thầy! Sao người lại tới đây vậy?”  

 

 

Giang Tịch Vũ cảm nhận được sự xuất hiện của lão giả, nên chậm rãi mở mắt ra.  

 

 

Tiểu Vũ xuống núi báo thù cho Giang gia nhà con, hiện giờ mệnh bài đã vỡ!”  

 

 

Lão già áo xám chậm rãi nói:  

 

 

Giang Tịch Vũ nghe vậy, khuôn mặt tuyệt sắc có chút sững sờ, gần như không nghĩ tới kết cục lại như vậy.  

 

 

Cô ta suy nghĩ một lát rồi nói:  

 

 

“Giới võ đạo ở Kim Lăng yếu kém, ngoại trừ người chấp pháp Vân Trung Thiên ra, hẳn là không có ai có thể giết được Tiểu Vũ.”  

 

 

“Ý của con là kẻ tiêu diệt Giang gia nhà con có liên quan đến người chấp pháp?”  

 

 

Lão già áo xám cau mày.  

 


 

“Cũng có thể, chỉ là phỏng đoán mà thôi! Tạm thời đừng quản Lâm Phong này nữa! Hiện giờ con đã tới giai đoạn đột phá quan trọng, đợi sau khi con đột phá, sẽ đích thân xuống núi giết anh ta.”  

 

 

Giang Tịch Vũ chậm rãi nói.  

 

 

Nghe vậy, lão già áo xám đang tức giận lại thấy vui mừng hỏi:  

 

 

“Tịch Vũ, con cảm nhận được thời cơ để đột phá rồi sao?”  

 

 

“Đúng vậy! Dài thì mười ngày nửa tháng, ngắn thì ba đến năm hôm là con sẽ ngưng tụ được căn cơ võ đạo, chính thức bước vào Tiên Thiên Cảnh!”  

 

 

“Tốt! Tốt lắm…Con chỉ mới lên núi có mười lăm năm thôi, vậy mà đã đột phá đến Tiên Thiên Cảnh, tư chất cỡ này đúng là có một không hai! Tương lai bước vào Tôn Sư Cảnh sẽ nằm trong tầm tay!”  

 

 

Lão già áo xám hài lòng gật đầu nói thêm:  

 

 

“Nếu đã như vậy, đợi sau khi con đột phá, đích thân đi giết chết Lâm Phong kia, để chứng minh tấm lòng võ đạo của mình!”  

 

 

…….  

 

 

Khoảng 7 giờ rưỡi tối.  

 

 

Lâm Phong đưa em gái tới một khách sạn lớn ở thành phố Kim Lăng, rồi đi thẳng lên trên phòng tổng thống ở tầng cao nhất.  

 

 

Bên trong căn phòng, Trần Y Nặc đang cùng Tiểu Luyến Luyến xem phim hoạt hình heo peppa.  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 258


 Trần Y Nặc cười khổ.  

 

 

Trần Thiên Hủ nghe xong liền trầm mặc, nhất thời không biết trả lời thế nào.  

 

 

Với anh ta mà nói, vì tốt cho em gái hay tốt cho Trần gia thì hai chuyện này vốn không hề mâu thuẫn.  

 

 

Ban đầu Lâm Phong là một kẻ tay trói gà không chặt, gia cảnh bình thường, không quyền không thế, mà em gái anh ta là con gái chính thống của Trần gia!  

 

 

Thân phận hai người giống như công chúa và kẻ ăn xin vậy, sao có thể ở bên nhau được?  

 

Adv

 

“Lâm Phong, cậu đi với tôi, tôi sẽ nói rõ mọi chuyện cho cậu! Cậu bây giờ, đã có tư cách biết hết mọi thứ rồi!”  

 

 

Trần Thiên Hủ cố gắng bò dậy khỏi giường.  


 

 

Trước đó anh ta bị thương rất nặng, nhưng sau khi được Lâm Phong chữa trị, hiện tại đã khá hơn rất nhiều, chỉ có điều vẫn còn hơi yếu.  

 

 

Adv

“Tiểu Dao, em nhìn chị dâu và cháu gái em chút nhé.”  

 

 

Lâm Phong nói với Lâm Vân Dao, sau đó cùng Trần Thiên Hủ đi qua gian phòng bên cạnh.  

 

 

Vì để lấy lòng Lâm Phong, Phùng Hải của thương hội Bách Vân, đã đặt hết toàn bộ tầng trên cùng của khách sạn Kim Lăng, cho nên đi đến phòng nào cũng được.  

 

 

…….  

 

 

Bên trong một phòng tổng thống khác.  

 

 

Lâm Phong và Trần Thiên Hủ ngồi đối diện nhau.  

 

 

“Nói đi? Rốt cuộc là chuyện gì? Mà làm ra vẻ thần bí như vậy.”  

 

 

Lâm Phong hỏi thẳng vào vấn đề.  

 

 

“Có thuốc không? Tôi muốn hút điếu thuốc cho tỉnh táo.”  

 

 

Trần Thiên Hủ nói.  

 

 

Sau khi anh ta tỉnh lại, ngoại trừ chuyện Lâm Phong tu tiên là không biết, còn những chuyện khác đều đã biết cả.  

 

 

Lâm Phong không những giết chết lão già áo đen Tiên Thiên Cảnh khả nghi kia, mà còn  đơn thương độc mã tiêu diệt Giang gia!  

 

 

Thực lực cỡ này, đã đủ để anh ta coi trọng!  

 

 

Cho dù đối mặt với Trần gia lớn mạnh thì Lâm Phong cũng đã có tư cách để đàm phán!  

 

 

“Hút đi…”  

 

 

Từ trong tủ đồ trong phòng, Lâm Phong lấy ra một bao Cửu Ngũ Chí Tôn ném cho Trần Thiên Hủ.  

 

 

Trần Thiên Hủ mở bao thuốc lá lấy ra một điếu, nhưng lại phát hiện không có lửa.  

 

 

“Pặc~”  

 

 

Lâm Phong búng ngón tay.  

 

 

Điều thuốc trên đầu ngón tay của Trần Thiên Hủ lập tức được châm lửa, chuyện này khiến anh ta ngây người trong chốc lát.  

 

 

Anh ta rít một hơi rồi hỏi với vẻ mặt có chút phức tạp:  

 

 

“Lâm Phong, rốt cuộc hiện giờ thực lực của cậu là gì? Thuộc ở bậc mấy Tiên Thiên rồi?”  

 

 

“Trên tông sư võ đạo là cảnh giới gì?”  

 

 

Lâm Phong hỏi ngược lại.  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 256


Cô nhớ rất rõ, lúc đó chính cô gái này đã nắm tay Lâm Phong trước cổng trường đại học Kim Lăng, khiến cô thất vọng mà quay đầu bỏ đi, dẫn đến hiểu lầm rất lớn.  

 

 

“Lâm Phong, người này là?”  

 

 

Trần Y Nặc lên tiếng hỏi.  

 

 

“Giới thiệu một chút, đây là em gái anh Lâm Vân Dao, ảnh lúc nhỏ của em ấy, anh đã từng cho em xem qua, em còn khen em ấy xinh đẹp đấy!”  

 

 

Lâm Phong mỉm cười giới thiệu.  

 

 

Adv

Lâm Vân Dao nghe vậy thì tiến tới một bước, cởi mở giới thiệu về mình:  

 

 

“Chào chị dâu, em là em gái Lâm Phong, Lâm Vân Dao.”  

 

 

“Em…em là Tiểu Dao?”  

 

 

Trần Y Nặc sắc mặt hơi thay đổi, dáng vẻ khó mà tin được.  

 

Adv

 

Lâm Vân Dao nhìn thấy sự ngạc nhiên trong ánh mắt của Trần Y Nặc, cảm thấy kỳ lạ hỏi:  

 

 

“Sao vậy ạ?”  

 

 

“Không…không sao cả!”  

 

 

Trần Y Nặc lập tức bừng tỉnh, cố nở nụ cười trên môi, mời Lâm Vân Dao mau chóng ngồi xuống.  

 

 

Nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng xáo động.  

 

 

Bởi vì trước đó khi tới nhà Lâm Phong, Lâm Vân Dao mà cô nhìn thấy căn bản không phải là người này, mà là một cô gái lùn lùn mập mập.  

 

 

Lại liên tưởng tới chuyện Lâm Phong nói với cô cách đây không lâu, cha mẹ đã qua đời, cũng không có chuyện mua nhà trong thành phố.  

 

 

Cô lập tức hiểu hết mọi chuyện.  

 

 

Nhất định là cha mẹ lại giở trò!  

 

 

Cô rời khỏi Trần gia mười năm trước, tới thành phố Kim Lăng tìm Lâm Phong, kết quả lại gặp một người ở bến xe, người này tự xưng là bác cả của Lâm Phong, còn lấy ra ảnh hổi nhỏ của Lâm Phong cho cô xem.  

 

 

Cô đi theo người bác cả này, tới trong nhà Lâm Phong, gặp cha mẹ và em gái của Lâm Phong.  

 

 

Nhưng lại chưa từng nghĩ tới thái độ vô cùng lạnh nhạt của ba người này đối với cô, còn nói Lâm Phong đã ra nước ngoài rồi, nói cô đừng tới quấy rầy Lâm Phong nữa.  

 


 

Lúc đó cô đang mang thai, đau lòng tột độ, muốn tự sát trong tuyệt vọng, nhưng cuối cùng vẫn cứng rắn vượt qua được quãng thời gian khổ sở này!  

 

 

Sau khi sinh ra Tiểu Luyến Luyến, cô lấy lại hy vọng, trong lòng nghĩ rằng cho dù thế nào, mình cũng phải tìm thấy Lâm Phong hỏi cho rõ ràng!  

 

 

Cùng với niềm tin này, cô cùng con gái đã chịu đựng gian khổ suốt mười năm.  

 

 

Bây giờ xem ra, ba người kia chắc chắn là do người khác đóng giả!  

 

 

Mục đích chính là để khiến cô triệt để từ bỏ Lâm Phong!  

 

 

Mà người đứng sau chỉ đạo mọi chuyện, chính là cha mẹ cô ở Vân Xuyên xa xôi!  

 

 

Cô thực sự không thể hiểu nổi tại sao cha mẹ lại phải trăm phương nghìn kế lừa mình như vậy?  

 

 

Chẳng qua mình chỉ muốn theo đuổi hạnh phúc của bản thân, tại sao bọn họ lại không thể ủng hộ mình, mà lại luôn phá hoại như thế?  

 

 

Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Y Nặc vô cùng khó chịu.  

 

 

Thì ra trong suốt mười năm qua bản thân vẫn luôn không hề hay biết gì!  

 

 

Thì ra bản thân chỉ là trò cười mà thôi!  

 

 

“Y Nặc, em làm sao vậy?”  

 

 

Lâm Phong nhận ra có gì đó không ổn, cau mày hỏi.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom