Cập nhật mới

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1982


Chương 1982

Sau khi tiêm xong, ông ta mới tiếp tục chĩa súng vào đầu của Vương Nhất, lớn tiếng nói: “Tất cả mọi người không được phép rời đi. Mục đích của tôi chỉ là thằng nhóc này, tôi sẽ không làm gì người khác, nhưng nếu có ai đi ra ngoài hoặc báo cảnh sát thì người đó cũng phải chết!”

Đùng!

Nói xong, như để chứng minh lời nói của mình, ông ta nhanh như chớp bắn một phát súng về một hướng.

HẠ.”

Mà phương hướng đó đúng lúc là nơi Lý Khinh Hồng đang đứng, nhất thời khắp nơi vang lên tiếng kêu thảm thiết.

Một khán giả nam đang cố gắng chạy trốn đã bị bắn xuyên qua cánh tay, máu tươi cuồn cuộn chảy ra.

Lý Khinh Hồng cảm thấy hoảng sợ trong giây lát, nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại.

Cuộc hỗn loạn vấn tiếp tục diễn ra, nhưng không ai rời đi.

Lúc này, Hồng Giác Hải mới tiếp tục cầm súng chĩa vào Vương Nhất, bật cười hung dữ: “Bây giờ, anh quỳ xuống cho tôi!”

Hồng Giác Hải cầm súng bước từng bước đến gân Vương Nhất.

Còn tưởng rằng Vương Nhất nhất định sẽ cảm thấy sợ hãi.

Không ngờ anh chẳng những không sợ mà ngược lại còn như người không có việc gì nhìn chăm chằm Hồng Giác Hải: “Tôi cho ông một cơ hội để bỏ súng xuống.”

Hồng Giác Hải hơi giật mình, sau đó bật cười thành tiếng: “Thằng nhóc kia, hình như anh đã lầm rồi. Hiện tại, tôi mới chính là người nắm trong tay tính mạng của anh, anh còn dám uy hiếp tôi sao?”

“Bây giờ, tôi cho anh một cơ hội, quy phục hiệp hội võ đạo Giang Thành của tôi thì anh sẽ còn một con đường sống, nếu không hiện tại anh sẽ phải chết ngay lập tức!

Hồng Giác Hải hung dữ nói.

Trả thù cho Hồng Giác Lâm cũng không phải mục đích thật sự của Hồng Giác Hải.

Người chết không thể sống lại, Hồng Giác Hải từ trước đến giờ đều không phải người sẽ bị tình cảm chỉ phối.

Thứ ông ta cần chính là cao thủ số hai có thể lấp vào chỗ trống của Hồng Giác Lâm.

Mà sự tồn tại của Vương Nhất là một sự giải quyết hoàn hảo cho vấn đề này, hơn nữa còn có thể thăng cấp, giúp cho hiệp hội vũ đạo Giang Thành ngày càng trở nên hùng mạnh hơn.

Nghe vậy, Vương Nhất mỉm cười lắc đầu: “Xem ra, ông vẫn chưa nhận thức được mức độ nghiêm trọng của chuyện này.”

“Sự thật hiện tại chính là tính mạng của anh đang năm trong tay tôi, chỉ cần tôi bóp cò thì đầu của anh sẽ nổ tung như một đóa hoat”

“Anh muốn giết tôi nhưng tôi lại để anh gia nhập vào hiệp hội võ đạo Giang Thành, đối với anh đã đủ nhân từ chưa? Hay là anh thà chết cũng không muốn quy phục tôi?”

Ánh mắt Hồng Giác Hải trở nên lạnh lùng.

Đám người Lý Tuyết Nhi, Lý Mộng Đình đều vô cùng hoảng sợ.

Dù sao nỗi sợ súng ống của bọn họ gần như là bẩm sinh.
 
Chương 2021


Chương 2021

Trong mắt Lý Khinh Hồng mang theo vẻ không nố, cô ta thực sự không hy vọng ngày này đến.

Đáng tiếc, nó thực sự xảy ra rồi.

“Chuyện này…”

Trọng tài không nhịn được mà nhìn về phía Vương Nhất.

Chỉ cân đối phương không đồng ý thì sẽ không thể trở thành trận chiến sinh tử.

Nhưng mà, ánh mắt Vương Nhất lại bình tĩnh: “Sống chết, môi người đều thuận theo thiên mệnh.”

Âm!

Sắc mặt mọi người dưới đài đều thay đổi lớn, hai người này đều điên rồi sao?

“Vậy được, sống chết, mỗi người đều thuận theo thiên mệnh.”

Trọng tài cũng chỉ có thể thỏa hiệp.

Câu nói này vừa dứt, cũng có nghĩa là trận chiến sinh tử đã bắt đầu.

VùI Gió lớn gào rít, cuốn bay những chiếc là vàng úa.

Một trong số đó, không thiên vị, vừa vặn rơi xuống chính giữa Vương Nhất và Lý Thế Nhân.

Giây tiếp theo, nó lặng lẽ bị chôn vùi, hóa thành tro bụi.

Nội kình!

Cường giả chân chính là người có thể giải phóng ra kình khí, đừng nói là chiếc lá rơi, cho dù là đá cũng đều có thể bị nghiền nát một cách im hơi lặng tiếng.

Ánh mắt Vương Nhất mang vẻ nghiêm túc trước đây chưa từng có, nhìn chằm chăm Lý Thế Nhân.

Nói ra cũng thật trào phúng, ba vợ của anh lại là kẻ địch mạnh nhất mà anh gặp phải sau khi trở lại thành phố.

Âm!

Gần như đồng thời, Vương Nhất và Lý Thế Nhân cùng lúc di chuyển, đấm mạnh một quyền về phía đối phương.

Vù vù vù!

Một quyền mà thôi, ở trong nhà đa năng rộng lớn bên tai khán giả lại nghe thấy tiếng gió vù vù.

Giống như một quyền này kèm theo lực lượng của gió và sấm sét, có thể dời non lấp bể.

Bụp bụp bụp!

Gần như trong nháy mắt, hai người đã tung bốn – năm cú đấm.

Hai quyền va chạm, giống như tiếng sét đánh, mọi người nghe âm thanh mà rợn tóc gáy.

Điều mấu chốt là mắt của mọi người không thể bắt kịp, tốc độ tung quyền của hai người đã sắp tới cực hạn.

“Trời ạ, đây là thực lực của bọn họ sao?”

“Tôi cũng không nhìn rõ bọn họ đang ở đâu!”

“Trên đời này lại có người mạnh như này!”

Bên phía vương tộc Yên Đô truyền tới tiếng sửng sốt.

Là vương tộc, bọn họ thấy quá nhiều cao thủ, nhưng so với hai người trước mắt, ngay cả một ngón tay cũng không bằng!

Cường giả như này, có được một người thì cần gì rầu rĩ không làm nên bá nghiệp?
 
Chương 1983


Chương 1983

Tuy nhiên, từ đầu đến cuối, Hồng Giác Hải vốn không nhìn thấy một chút sợ hãi nào xuất hiện trên người Vương Nhất.

“Ông thật sự cho rằng miếng sắt vụn này có thể lấy được mạng tôi sao?”

Vương Nhất nhìn Hồng Giác Hải với ánh mắt trêu tức, trong giọng nói lại có một luông khí lạnh lẽo.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.

Ai cũng đều sợ hãi súng lục Cottle, thế mà anh lại gọi nó là “sắt vụn”?

Hồng Giác Hải cũng ngẩn người, ánh mắt nhất thời đờ đẫn.

Bây giờ là thời đại của võ thuật, cho dù có tồn tại võ giả nhưng hầu hết bọn họ đều sợ hãi súng lục.

Bởi vì dù tốc độ của bọn họ nhanh đến đâu thì cũng không nhanh bằng tốc độ của viên đạn.

Cho dù thực lực có mạnh đến mấy cũng không bằng một viên đạn có thể một phát lấy mạng.

Đỡ đạn bằng tay không, tránh né sự truy kích của làn đạn là điểu mà chỉ có một số ít cường giả ở đỉnh cao võ thuật mới có thể làm được.

Ông ta không cho răng Vương Nhất có thể làm được.

“Anh muốn chết…

Hồng Giác Hải dường như đã chịu sự sỉ nhục, khuôn mặt tức giận: “Anh có tin tôi thật sự nổ súng không?”

“Bắn đi.”

Vương Nhất cười toe toét và nói: ‘Đầu của tôi bằng sắt”

Hồng Giác Hải sửng sốt, đây là lần đầu tiên ông ta thấy có người đưa ra yêu cầu như vậy.

Đối mặt với súng lục, Vương Nhất chẳng những không sợ hãi mà còn nói giỡn rằng đầu mình cứng như sắt.

Nếu không phải trước đó từng bị Vương Nhất chặt đứt một cánh tay thì ông ta nhất định cho rằng anh là bệnh nhân tâm thần vừa trốn khỏi viện.

“Được, là anh nói đấy!”

Ánh mắt Hồng Giác Hải trở nên lạnh lùng, ông ta quyết định nả một phát súng hù dọa anh trước.

Cũng không cần thiết phải bắn vào điểm yếu của anh, cứ để anh đổ chút máu là được.

Ngay sau đó, Hồng Giác Hải nhắm thẳng vào chân trái của Vương Nhất và bóp cò.

Đùng!

Viên đạn được băn ra một cách mạnh mẽ, xoay tròn bay về phía Vương Nhất.

Ánh mắt của Hồng Giác Hải càng trở nên dữ tợn hơn.

Xoetl Nhưng Vương Nhất chỉ di chuyển khoảng hai bước chân, viên đạn đã bắn hụt.

“Cái gì?”

Nhất thời, Hồng Giác Hải mở to hai mắt không thể tin được.

Là do ông ta bắn hụt?

Hay do Vương Nhất đã né tránh được?

Xôn xaol Khán giả xung quanh khán đài cũng chấn động đến cực điểm.

Anh… có thể tránh được viên đạn sao?!

Vương Nhất bật cười: “Tôi đã nói, trong mắt tôi, thứ này chẳng qua chỉ là một đống phế liệu, ông cũng không cần cầm súng uy hiếp tôi nữa đâu.”
 
Chương 2022


Chương 2022

Bất luận là Tân Thị hay Vương Thị, trong mắt đều mang theo tia kích động.

Bọn họ đã quyết định rồi, đợi khi đại hội Bắc Cảnh kết thúc, bất luận tốn bao nhiêu tiền, bất luận đối phương đưa ra điều kiện hà khắc gì, cũng phải chiêu mộ Ẩn chủ này.

Bên phía Võ Si và Mục Lang, cũng ngồi thẳng người, rõ ràng không ngờ tình hình trận chiến lại kịch liệt như vậy.

Hơn nữa theo bọn họ thấy, hai người này còn chưa dùng hết sức.

Bụp!

Một âm thanh lớn vang lên, một bóng người cuối cùng cũng hiện trong mắt thường.

Điều khiến mọi người kinh ngạc, vậy mà là chủ nhân của Lý Thị, Lý Thế Nhân!

“Thế Nhân!”

Phía Lý Thị, Ngụy Thương Kiều mặt mày lo lăng.

Đồng thời cũng cảm thấy khó tin.

Vậy mà có người có thể ép Lý Thế Nhân tới mức này.

Khóe miệng của ông ta rỉ ít máu, cũng kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Một lát sau, ông ta đánh giá: ‘Cậu rất mạnh.”

“Ông cũng không yếu.”

Vương Nhất mỉm cười.

Nếu để Võ Si nghe thấy câu đánh giá này, nhất định sẽ rất không phục.

Bởi vì Võ Si tự cho rằng đủ mạnh rồi, nhưng cũng chưa từng nghe Vương Nhất đánh giá anh ta như thế.

Nó đồng nghĩa, Lý Thế Nhân mạnh hơn Võ Sỉ sao?

Hai người tiếp tục đại chiến.

Bên phía Diệp Thị, Diệp Thúy Như lo lắng siết chặt nắm đấm.

Bây giờ cô ta chỉ cách một bước nữa là tới vị trí quán quân của đại hội Bắc Cảnh.

Chỉ cần Vương Nhất thắng Lý Thế Nhân, Diệp Thị đứng đầu.

Như vậy, cô ta sẽ đứng vững ở Diệp Thị.

Chỉ là chiến thắng Lý Thế Nhân đâu có dễ vậy?

Khán giả của trận thi đấu này không ngừng chia ra hai phe.

Những người hiểu võ đạo đó, nhìn ra hai người đối chiến, bất luận là tốc độ, hay lực đạo đều đạt tới đỉnh phong, hò hét quá nghiện.

Hơn nữa bọn họ cũng có thể từ trong trận đại chiến này học được rất nhiều, thậm chí đột phá bình cảnh.

Quyết chiến giữa cường giả không phải là cái mà người bình thường có thể nhìn thấy.

Nhưng có nhiều người bình thường không hiểu võ đạo hơn, bọn họ căn bản không nhìn thấy Vương Nhất và Lý Thế Nhân ở đâu, chỉ nghe thấy tiếng va chạm bụp bụp.

Hoàn toàn không có cảm giác hình ảnh!

Xem như vậy, ngược lại rất vô vị.
 
Chương 1984


Chương 1984

Sắc mặt Hồng Giác Hải cực kỳ âm trâm, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng áp lực.

Vương Nhất tiếp tục cười nói: ‘Các người không hiểu rõ những thứ như súng ống này, chỉ có ở trong tay cao thủ thì chúng mới có thể phát huy hết tác dụng.”

“Ông vốn không biết dùng súng, giờ phút này rút súng ra chỉ càng làm sức chiến đấu của ông giảm sút thôi.”

Lời nói này khiến Hồng Giác Hải không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng chỉ cần ông ta biết thân phận của Vương Nhất thì sẽ không kinh ngạc như vậy.

Đừng nói là súng đạn, thậm chí cả súng cối, hỏa tiên của kẻ địch, anh đều đã từng đối mặt qua.

Một khẩu súng lục cùng lắm chỉ là đồ chơi của trẻ con.

Mồ hôi lạnh chảy xuống từ trên trán của Hồng Giác, nhưng ông ta vấn chưa từ bỏ ý định băn vài phát về phía Vương Nhất.

Đùng đùng!

Lần này, Vương Nhất không tránh né, chỉ đứng yên tại chỗ không cử động.

Theo lý mà nói, khoảng cách gần như vậy, Hồng Giác Hải không thể nào không bắn trúng.

Nhưng Vương Nhất vẫn không xảy ra chuyện gì.

“Chuyện này, sao có thể…

“Tại sao anh không hề bị gì cả?”

Hồng Giác Hải hoàn toàn sững sờ, tay cầm súng cũng run rẩy.

Vương Nhất bật cười trêu tức, sau đó xòe lòng bàn tay ra.

Loảng xoảng!

Một vài viên đạn kim loại bị Vương Nhất tùy tiện ném xuống đất.

Tất cả đều là những viên đạn do Hồng Giác Hải bắn ra.

Đầu đạn đen kịt và bị lõm sâu, giống như đã phải chịu một cú va chạm dữ dội nào đó.

Bùm!

Nhất thời, Hồng Giác Hải như bị đánh một cú rất nghiêm trọng, một nỗi sợ hãi sâu sắc lan tràn trong lòng ông ta.

Vương Nhất thật sự đã dùng tay không để hứng đạn!

“Tôi đã nói rồi, thứ này chỉ là một đống sắt vụn thôi.”

Vương Nhất mỉm cười, sau đó sải bước đi về phía Hồng Giác Hải.

Lần này thật sự đã quyết định giết người!

Âm! Âm! Âm Tiếng bước chân trầm thấp của Vương Nhất giống như âm thanh của cái chết, nó vang lên trong tâm trí của Hồng Giác Hải như tiếng đếm ngược cuối cùng cho cuộc đời của ông ta.

Xoet xoẹt xoẹtl Vào giờ phút này, ánh mắt của mọi người bên trong sân vận động đều tập trung trên người Vương Nhất.

Tất cả mọi người từ Võ Si, Mục Lang, cho đến những người bình thường ở Giang Thành đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

Một võ giả mang súng, đây chắc chắn là thảm họa của thảm họa rồi.

Võ giả có một cái nhìn sâu sắc đặc biệt mãnh liệt, có thể cảm nhận được dù chỉ là một cơn gió thổi nhẹ qua.
 
Chương 2023


 

Chương 2023

Xoạt!

Khi mọi người đều cảm thấy vô vị, trên lôi đài bỗng nhiên lại tự dưng xuất hiện một †àn ảnh màu đen.

Tàn ảnh đó cực kỳ nhanh, giống như tia điện, lướt qua hai người.

Một cõ sát khí cuồn cuộn cũng sinh ra, Vương Nhất và Lý Thế Nhân đều thay đổi sắc mặt, lùi ra.

Tuy nhiên, hai người lùi lại, không khiến bóng đen dừng bước, cô ta nhìn Vương Nhất, cả người lại giết tới.

Kengl Hàn quang lạnh lẽo, trong tay bóng đen đó vậy mà còn cầm một con dao ánh lên tia sắc lạnh, đâm về phía Vương Nhất.

Âm!

Dị biến ở đây cũng thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

Bọn họ trợn mắt há hốc mồm, lẽ nào trong quyết chiến còn có người thứ ba xen vào?

Lý Thế Nhân cũng rất kinh ngạc, nhưng ông ta không có ra tay nữa, mà nhìn bóng đen đó băng vẻ khó tin.

“AiU Trên sân, Võ Si và Mục Lang có ánh mắt rét lạnh, tức giận quát lên.

Nhưng bọn họ cách quá xa, không tiện ra tay.

Đại hội Bắc Cảnh được bảo vệ nghiêm ngặt, không ngờ vần để kẻ khác lẻn vào!

Hơn nữa ở trước mặt hai người bọn họ, trực tiếp nửa đường giết ra.

Một màn này cũng làm Diệp Thúy Như và Lý Khinh Hồng sốc.

Diệp Thúy Như thì tim đập thình thịch, cả người trực tiếp đứng dậy.

Cách rất xa, cô ta có thể cảm nhận được sát khí mãnh liệt trên người bóng đen đó.

Lý Khinh Hồng bị dọa mất hết hồn vía, mặt mày tái nhợt.

Tuy nhiên, Vương Nhất vẫn có ánh mắt lạnh lùng.

Anh có mưa to gió lớn nào chưa từng thấy, đánh lén cỏn con, anh căn bản không để vào mắt.

Bụp!

Anh trực tiếp đá một cước.

Sắc mặt của bóng đen đó thay đổi, chỉ có thể từ bỏ việc đâm giết.

Nhưng khi lùi lại, cô ta ném con dao trong tay ra.

Vù vù vùi Con dao giống như một mũi tên sắc bén, đâm về phía Vương Nhất.

Khoảng cách gần như vậy, căn bản không thể tránh được.

Tuy nhiên, Vương Nhất chỉ nghiêng đầu thì tránh được con dao đó.

Một ngọn tóc bị đứt, lặng lẽ rơi xuống.

Một kích của người đánh lén đó chỉ khiến Vương Nhất mất đi nửa sợi tóc.

Mà bóng đen đó cũng đáp xuống lôi đài, lạnh lùng nhìn Vương Nhất.

Gió lớn thổi bay mái tóc dài của cô ta, thấp thoáng hiện ra một đôi mắt đỏ ngầu bị máu dội qua.

Yên tĩnh.

Lặng như tờ.

Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, không dám tin mà nhìn người thứ ba trên lôi đài.

“Là cô ta?”
 
Chương 1985


Chương 1985

Độ chính xác của võ giả cực kỳ lợi hại, cho dù những thứ cách xa ngàn dặm cũng có thể một phát trúng đích.

Nhưng Vương Nhất không chỉ tránh né được khẩu súng trong tay Hồng Giác Hải nhiều lần mà còn tay không hứng đạn.

Quả thực là một điều thần kỳ, chưa từng nghe thấy!

Theo hướng của Diệp thị, Diệp Ân Thi đã sợ hãi đến mức ngồi run rẩy trên ghế, sắc mặt tái nhợt.

Hồng Giác Hải là người thay thế cô ta xuất chiến, nếu như Ẩn chủ truy cứu thì nhất định sẽ tra ra được cô ta.

Đắc tội với một võ giả mạnh mẽ như vậy thật sự là một chuyện vô cùng ngu xuẩn.

Diệp Vô Lệ đứng ở một bên cũng trợn to mắt, không thể tin nổi nhìn Vương Nhất.

Từ trên người này, ông ta cảm nhận được một luồng khí cực kỳ đáng sợ, giống như một con kiến nhỏ xíu đối mặt với con voi khổng lồ, im lặng như ve sầu mùa đông.

Lúc này, cuối cùng Diệp Thúy Như cũng đã bình tĩnh lại.

Khoảnh khắc Hồng Giác Hải rút súng ra vừa rồi, cô ta thật sự lo lắng Vương Nhất sẽ bị băn chết.

Ánh mắt của Lý Khinh Hồng cũng hoảng hốt.

Ngay lúc đó, cô ta đã thật sự nhìn thấy được bóng dáng của Vương Nhất.

“Đừng, đừng tới đây…

Hồng Giác Hải nhìn Vương Nhất với vẻ mặt kinh hãi, cảnh tượng người này tay không hứng đạn vừa rồi đã hoàn toàn là, cho ông †a cảm thấy hoảng sợ.

Ông ta là một cao thủ võ giả, biết rõ phải có nội lực cường đại cỡ nào mới có thể tay không hứng đạn.

Ông ta tự hỏi liệu mình có dám hứng đạn băng tay không hay không.

Ẩn chủ này rốt cuộc có lai lịch thế nào?

Hồng Giác Hải tiếp tục cầm súng chĩa vào Vương Nhất, nhưng Vương Nhất dường như không nhìn thấy, vẫn sải bước đi về phía trước.

Cuối cùng, anh cũng bước đến gần ông ta và nhìn từ trên xuống.

“Bỏ súng xuống đi.”

Vương Nhất lãnh đạm nói: “Đạn của súng lục Cottle bình thường là 11, 43 mm mỗi phát, khoảng cách gần như vậy, nó có thể băn nổ đầu một người chỉ bằng một phát súng, nhưng nó sẽ không tạo ra bất cứ tổn thương nào đối với võ giả.”

“Hơn nữa, súng lục Cottle không có băng đạn dự phòng, chỉ có thể bắn bảy phát đạn. Vừa rồi ông đã bắn hết bảy viên, khẩu súng lục của ông lúc này đã không còn viên đạn nào.”

Sau khi Vương Nhất bình tĩnh nói xong lời kia, cả người Hồng Giác Hải hoảng sợ đến mức run rẩy.

Tại sao Vương Nhất lại hiểu biết nhiều về súng ống đến vậy?

Võ giả có sự kiêu ngạo của riêng họ, đặc biệt là võ giả cường đại, bọn họ sẽ không đụng vào các loại vũ khí như súng ống.

Càng đừng nói là có thể hiểu biết nhiều như vậy.

Nhưng Vương Nhất lại hiểu biết rất nhiều về súng ống, điều đó có nghĩa là trước đây anh nhất định thường xuyên tiếp xúc với chúng.

“Anh… Rốt cuộc anh là ai?”

Hồng Giác Hải hoảng sợ nhìn Vương Nhất, giọng nói trở nên run rẩy.

Vương Nhất cười nói: ‘Không phải tôi đã sớm nói rồi sao? Tôi là Ẩn chủ.”
 
Chương 2024


Chương 2024

Vẻ mặt Lý Khinh Hồng rất kinh ngạc.

Người ám sát nửa đường giết ra vậy mà là Lãnh Nhan!

Đôi mắt Lãnh Nhan rất lạnh, giống như đã hủy huyệt cảm xúc của con người vậy.

Lý Thế Nhân cũng nhận ra Lãnh Nhan, lập tức sắc mặt hơi hay đổi, trong lòng có một chút suy đoán.

Vương Nhất lại không bất ngờ, mỉm cười với Lãnh Nhan: “Cô muốn giết tôi sao?”

“Phải!”

Lần này Lãnh Nhan không hề do dự, trong mắt tràn ngập sát cơ.

“Vậy thì tới đi.”

Vương Nhất cười rồi nói, không nhắc tới chuyện phản bội.

Ánh mắt Lãnh Nhan rét lạnh, trong tay lại có thêm một con dao, giết về phía Vương Nhất.

Có sự nhúng tay của Lãnh Nhan, trận chung kết của đại hội Bắc Cảnh cũng bị ép dừng lại, trận chiến sinh tử giữa Vương Nhất và Lý Thế Nhân cũng chỉ có thể tạm dừng.

Âm ầm!

Vào lúc này, ở một góc của nhà đa năng, đột nhiên truyền tới tiếng nổ inh tai nhức óc.

Khói cuồn cuộn, trên trời mây đen xuất hiện.

Sau đó, một màn khiến người ta thấy khó tin đã xảy ra—- Ở góc Tây Bắc của nhà đa năng, vậy mà Sụp xuống.

Khán giả ở đó lập tức bị chôn vùi!

SÀI”

Cả nhà đa năng lập tức rơi vào trạng thái hoảng sợ tột độ.

Vố số người hoảng sợ chạy trốn, muốn rời khỏi nhà đa năng Giang Thành.

“Chuyện gì thế?”

Võ Si và Mục Lang cũng thay đổi sắc mặt, nhanh chóng lao xuống dưới sân.

“Anh Mục, không hay rồi, thủ lĩnh Tiêu truyền tin tới, chỗ bị nổ của nhà đa năng bị phát hiện gài bom, bây giờ khán giả góc Tây Bắc đều bị kẹt”

Lúc này, một người đàn ông vội vàng lao tới, báo cáo với Mục Lang.

“Cái gì? Bom?l”

Sắc mặt Mục Lang càng thay đổi, sau đó tức giận nói: “Chiến Vực Giang Thành kiểm tra kiểu gì thế, sao lại để cho người khác gài bom?”

Người đàn ông đó giải thích: “Trước lúc đó không phát hiện bom, là sau khi đại hội Bắc Cảnh bắt đầu có người lẻn vào gài bom.

“Cái gì?”

Nghe thấy lời giải thích của người đàn ông đó, Mục Lang càng thêm biến sắc.

Vậy chẳng phải tức là đại hội Bắc Cảnh đã bị người khác lén lẻn vào.

Nhiều binh lực như thế cũng không thể phát hiện…

Trừ phi là cường giả giống bọn họ mới có thể đi vào làm một cách lặng lẽ.

“Trước tiên cứu người đất”

Mục Lang gào lên một tiếng.
 
Chương 1986


Chương 1986

“Ấn chủ?”

Đôi mắt của Hồng Giác Hải đờ đẫn, sau đó càng thêm kích động: “Tôi hỏi danh tính thật sự của anh! Không phải danh hiệu!”

Nụ cười trên mặt Vương Nhất ngày càng thêm hài hước: “Đây chính là thân phận thật sự của tôi, tôi chính là Ẩn chủ.”

Hồng Giác Hải hoàn toàn không tin, mồ hồ lạnh chảy dài trên trán.

“Không phải ông muốn biết tôi là ai sao?

Dù sao ông cũng sắp chết, vậy để tôi thỏa mãn nguyện vọng của ông.”

Vương Nhất cười ha hả nói.

“Nghe nói, song đao Nam Bắc của nhà họ Hồ là sư đệ đồng môn của ông?”

Vương Nhất đột nhiên nói một câu không liên quan đến cuộc trò chuyện.

mu Vương Nhất hạ thấp giọng, chỉ có anh và Hồng Giác Hải mới có thể nghe được cuộc †rò chuyện.

Nghe những lời này, Hồng Giác Hải lập tức ngẩn người trong chốc lát, không hiểu tại sao Vương Nhất lại hỏi vấn đề này.

Song đao Nam Bắc quả thực là sư huynh đệ đồng môn của ông ta, nhưng quan hệ cũng không mật thiết lăm.

Về cơ bản thì bọn họ đều độc lai độc vãng.

Vào đêm nhà họ Hồ bị diệt trừ, song đao Nam Băc chết trong tay Vương Nhất, Hồng Giác Hải ngoài trừ thán phục thì cũng đã hiểu biết nhất định về thực lực của Vương Nhất.

Những gì La Văn nói đều là sự thật, Vương Nhất thật sự là một cường giả.

Nhưng Vương Nhất đã không thể tham gia đại hội Bắc Cảnh, tại sao lại đột nhiên nhắc tới song đao Nam Bắc?

Dưới ánh mắt nghỉ ngờ của Hồng Giác Hải, Vương Nhất chậm rãi nhấc chiếc mặt nạ sát trên mặt lên, để lộ một chút khuôn mặt thật của mình.

Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt thật của anh, đồng tử của Hồng Giác Hải co rụt lại.

“Là anh?!”

Toàn thân Hồng Giác Hải giống như bị sét đánh, trên mặt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

Ẩn chủ chính là Vương Nhất.

Chẳng trách, anh lại biết song đao Nam Bắc.

Vương Nhất lại đeo lên mặt nạ lên, sau đó chậm rãi ngồi xổm xuống, kề sát vài tai Hồng Giác Hải nhẹ nhàng nói: ‘Nói cho ông biết một bí mật khác, tôi dùng danh hiệu “Ấn chủ” này xuất chiến thật ra cũng không phải tên giả, mà là… Tôi chính là Ẩn chủ thật sự.”

Bùm!!!

Vương Nhất vừa dứt lời, Hồng Giác Hải lập tức khiếp sợ đến tột độ, cả người run cầm cập, không nói được lời nào.

“Anh… Anh là…

Hồng Giác Hải nhìn Vương Nhất, rất muốn nói những chữ tiếp theo.

Nhưng cổ họng giống như bị ai đó ấn mạnh, không thể thốt ra được hai chữ cuối cùng.

Anh là Ẩn chủ, cho nên thực lực mới có thể mạnh như vậy.
 
Chương 2025


Chương 2025

Tình hình bây giờ quá nghiêm trọng, đã không có thời gian quan tâm tới người lẻn vào gài bom, cứu người quan trọng.

Võ Si cũng vội vàng tổ chức các thành viên của hiệp hội võ đạo các nơi đi cứu người.

Nhà đa năng Giang Thành lúc này, hoang tàn đổ nát, vô cùng ngổn ngang.

Xung quanh khói bụi mù mịt, còn truyền ra tiếng dư âm của bom nổ.

Thậm chí còn có mấy người xui xẻo đã bị bom nổ chết…

Lúc này, không ai chú ý trên lôi đài còn có hai người đang đứng.

Vương Nhất và Lãnh Nhan.

Anh không tháo mặt nạ xuống, mà nhìn Lãnh Nhan nói: “Xem ra cô vẫn phản bội.”

Trong mắt Lãnh Nhan có sự do dự trong giây lát, nhưng sau đó lại trở nên lạnh lùng.

“Đây là anh ép tôi, tôi đi theo anh năm năm, anh lại nghi ngờ tôi, chỉ vì tôi xuất thân từ ‘Võng Lượng’ sao?”

Thần sắc Vương Nhất rất bình tĩnh, thở dài một tiếng: “Tôi không thể không nghi ngờ.”

“Vậy thì không cần nói nữa.”

Ánh mắt Vương Nhất rất lạnh lẽo: “Anh không tin tôi, tôi chỉ có thể quay lại nơi thuộc về tôi, Lãnh Nhan đã chết rồi!”

Vương Nhất hờ hững nói: ‘Chuyện cũ tạm gác qua một bên, tôi chỉ quan tâm một chuyện, vụ nổ vừa rồi cũng là kiệt tác cả các cô sao?”

Nghe vậy, Lãnh Nhan cũng gật đầu: ‘Không sai, đại hội Bắc Cảnh là một bàn đạp rất tốt, bàn đạp khống chế cả thành phố G.”

“Võng Lượng rốt cuộc muốn làm gì?”

Ánh mắt Vương Nhất lập tức trở nên ngưng trọng, nhìn Lãnh Nhan nói.

Không chỉ có Giang Thành, hay Thiên An cũng xuất hiện bóng dáng của Võng Lượng.

Bọn họ năm giữ một hào môn, ví dụ khối tài sản của Thiên An, thử khống chế thế lực của cả Thiên An.

Đương nhiên, kế hoạch này vần chưa thành công thi bị Vương Nhất bóp ch ết từ trong trứng nước.

Thần sắc Lãnh Nhan lập tức trở nên trịnh trọng, trâm giọng nói: “Điểm này nói cho anh cũng không sao, sự tôn tại của Võng Lượng cần nắm giữ một số vùng đất kinh tế trọng điểm, cung cấp không ngừng ‘chuột bạch”

“Chuột bạch?”

Vương Nhất nhíu mày.

“Phải.”

Lãnh Nhan hờ hững nói: “Tổ chức của chúng tôi, mỗi ngày đều đang tiến hành thí nghiệm, vì một ngày có thể chế tạo ra ‘binh khí chiến tranh hình người’ nắm giữ cục diện chiến tranh.”

“Ví dụ như, như này…”

Lãnh Nhan búng tay.

Âm ầm ầmI Mặt đất đột nhiên chấn động.

Chỉ thấy trong nhà đa năng đột nhiên xuất hiện không ít người đàn ông nửa người nửa sắt.

Một nửa cơ thể của bọn họ là cánh tay của người bình thường, nhưng cánh tay còn lại lại là vũ khí sắc bén.

Ví dụ như rìu khổng lồ, giáo… thậm chí trên cánh tay còn có tràn bánh răng để cắt, bất công tắc thì phát ra âm thanh xet xet.
 
Chương 1987


Chương 1987

Anh là Ẩn chủ, đó là lý do tại sao anh lại rất rành các loại súng ống.

Anh là Ẩn chủ, cho nên anh có thể †ay không hứng đạn, dễ dàng như ăn cơm uống nước vậy.

Hồng Giác Hải tự cho rằng bản thân đã khống chế được tính mạng của Vương Nhất, nào ngờ người thật sự bị người khác năm giữ vận mệnh lại là ông ta.

Cả người Hồng Giác Hải xụi lơ, thậm chí ngay cả sức lực chạy trốn cũng không còn.

Chỉ riêng hai chữ “Ẩn chủ” cũng đã đủ để nghiền nát ông ta đến chết!

“Lên đường đi.”

Giọng nói của Vương Nhất lạnh lùng.

Một khắc sau, anh đột nhiên ra tay, tóm lấy cổ của Hồng Giác Hải, trực tiếp dùng chút sức lực.

Rắc rắc!

Cổ của Hồng Giác Hải bị Vương Nhất trực tiếp vặn gãy.

Thi thể chậm rãi trượt xuống, cho đến khi chết, trong mắt của Hồng Giác Hải đều tràn ngập vẻ khiếp sợ, như thể khi còn sống đã nhìn thấy thứ gì rất đáng sợ.

“Hội trưởng!”

“Anh lại dám ở trước mặt ngài Võ Sĩ gi ết chết hội trưởng của hiệp hội võ đạo Giang Thành? Không biết sống chết!”

Hồng Giác Hải vừa chết, toàn bộ hiệp hội võ đạo Giang Thành như răn mất đầu, mọi người đều hoảng sợ gào thét.

Xôn xaol Toàn bộ sân vận động cũng đột nhiên náo loạn.

Cái chết của Hồng Giác Hải giống như ném một tảng đá lớn xuống mặt hồ tĩnh lặng, bọt nước văng tung tóe khắp nơi.

Nhà họ Hạ, nhà họ Lục, nhà họ Hồ, những người thuộc ba gia tộc giàu có ở Giang Thành đều trợn tròn mắt.

Hội trưởng của hiệp hội võ đạo Giang Thành đã thật sự chết?

Những người khác cũng nhìn chằm chằm Vương Nhất, cảm thấy anh sắp xong đời rồi!

Nhưng Vương Nhất lại không hề sợ hãi, trầm giọng nói: “Với tư cách là hội trưởng hiệp hội võ đạo nhưng Hồng Giác Hải lại không tuân theo quy tắc, tự mình mang súng vào sân, đã phạm phải sai lầm lớn.”

“Ông ta muốn giết tôi, tôi giết ông ta thì đã sao?”

Giọng nói của Vương Nhất bùng nổ, vang vọng kháp lôi đài.

Những thành viên đang kêu gào của hiệp hội võ đạo Giang Thành cũng lập tức á khẩu không nói nên lời.

Đúng vậy, hội trưởng của bọn họ nổ súng trước, có chết thì cũng không trách người khác được.

“Từ nay về sau, hiệp hội võ đạo Giang Thành sẽ không còn tồn tại nữa!”

Vương Nhất tuyên bố.

Sân vận động rộng lớn như vậy vang vọng giọng nói trầm thấp như tiếng sấm của Vương Nhất.

Xung quanh yên tĩnh, hàng ngàn khán giả cũng ngây người khi nghe giọng nói của Vương Nhất.

Một câu nói lập tức định đoạt sự tồn vong của hiệp hội võ đạo Giang Thành.

Liệu ai có thể đủ quyết đoán và can đảm để nói những lời này?

Nếu như là người bình thường nói ra những lời này, mọi người đều sẽ cảm thấy đây là một câu chuyện cười.
 
Chương 2026


Chương 2026

Ánh mắt Vương Nhất lập tức trở nên sắc lạnh.

Tình báo có được vào trước đó là Võng Lượng đang tiến hành nghiên cứu cái gì đó.

Bây giờ mọi thứ đều rõ ràng rồi, những cái này đều là ‘vũ khí chiến tranh dùng cho chiến tranh.

“Nhưng anh cứ yên tâm, bọn họ không phải tới đối phó anh, ít nhất tạm thời không phải.”

Lãnh Nhan lạnh nhạt nói với Vương Nhất: “Bây giờ bọn họ dùng để khóa cả hiện trường.”

Nghe vậy, Vương Nhất giống như cảm ứng được, quay đầu nhìn.

Chỉ thấy những vũ khí chiến tranh đó lao về bốn phương tám hướng của nhà đa năng, bắt đầu chém giết tùy bãi.

Binh sĩ của Chiến Vực Giang Thành nổ súng, đạn băn vào cơ thể sắt thép, căn bản vô dụng.

Cho dù có bắn vào nhục thân, bọn họ cũng không cảm thấy bất cứ đau đớn nào, biểu cảm tê liệt, tung đao sắt lên.

Xoet xoetl Lại có thêm một thi thể lạnh lẽo.

Rất nhanh, cả nhà đa năng đã bị khống chế.

Cửa lớn ở Đông Tây Nam Bắc đều bị chặn, tất cả khán giả đều không thể chạy thoát.

Có mấy người to gan, muốn cố xông ra, kết quả chỉ là máu chảy thành sống trên mặt đất, có thêm vài thi thể lạnh lẽo.

“Khinh Hồng?!”

“Tử Lam?!”

“Mộng Đình, ba?!”

Dường như nhớ tới điều gì đó, Vương Nhất trực tiếp nhảy xuống lôi đài, chạy về phía khán giả.

Tuy nhiên, rất nhanh Lãnh Nhan đã cản anh lại, vẻ mặt lạnh lùng nói: ‘Anh muốn đi đâu? Ân oán giữa chúng ta còn chưa kết thúc, anh không thể đi!”

“Tránh ra, tôi phải đi cứu vợ con tôi!”

Sắc mặt Vương Nhất tối đi, nói với Lãnh Nhan.

“Vọng tưởng!”

Lãnh Nhan quát to một tiếng, dao trong tay nhanh chóng đâm về phía Vương Nhất.

Keng!

Tuy nhiên, ngay sau đó thì truyền tới tiếng kim loại chói tai.

Một người phụ nữ cũng mặc quần áo da xuất hiện ở trước mặt Vương Nhất.

Chính là Khương Nhã My.

Cô ta một đao đánh lui Lãnh Nhan, sau đó quay đầu nói với Vương Nhất: “Cậu đi cứu người, tôi giúp cậu cản cô tai”

“Cảm ơn!”

Vương Nhất nói một tiếng cảm ơn, sau đó lao về phía lôi đài.

“Đứng lại!”

Lãnh Nhan muốn đuổi theo thì bị Khương Nhã My cản lại: “Cô muốn đánh, tôi tiếp.”

Vương Nhất không ngừng tìm kiếm bóng dáng của đám Lý Khinh Hồng, nhưng trong nhà đa năng quá đông người, căn bản không tìm được.
 
Chương 1988


Chương 1988

Nhưng nó lại được nói bởi Vương Nhất, người đã giết hai anh em Hồng Giác Hải, cho nên độ tin cậy càng cực kỳ cao.

Chỉ sợ rằng từ nay về sau, hiệp hội võ đạo ở Giang Thành sẽ không còn tồn tại nữa.

Diệp Thúy Như và Diệp Ân Thi cũng khiếp sợ nhìn Vương Nhất.

Không ai nghĩ răng Vương Nhất không chỉ giành chiến thắng trong trận đấu mà còn nhân tiện tiêu diệt hiệp hội võ đạo Giang Thành.

Đột nhiên, một ánh mắt lạnh như băng lướt qua và rơi trên người Diệp Ân Thi.

Diệp Ân Thi lập tức cảm thấy cả người phát lạnh, phịch một tiếng, cả người cô †a chật vật trượt khỏi ghế, đặt mông ngồi xuống đất.

Trước khi Hồng Giác Hải lên đài đã nói rõ ràng ông ta đại diện cho Diệp Ân Thi xuất chiến, chứng tỏ hai người này đã âm thầm tiếp xúc qua.

Hiện tại, Hồng Giác Hải đã chết, Diệp Ân Thi đương nhiên không thể thoát khỏi trách nhiệm.

Ánh mắt Vương Nhất lạnh như băng rơi trên người Diệp Ân Thi, tựa như làm tiêu tán toàn bộ nhiệt độ rên người cô ta.

Diệp Ân Thi cũng cảm thấy bản thân đã rơi vào biển băng, ánh mắt của một số người có thể giết người!

“Đi, mau mang tôi đi!”

Diệp Ân Thi hoảng hốt hét lớn.

Hiện tại, cô ta đã sợ đến mức ngay cả sức lực đứng dậy cũng không còn.

Diệp Vô Lệ đứng bên cạnh cũng cảm thấy nguy hiểm, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị.

Khoảng cách xa như vậy, nhưng chỉ bằng một ánh nhìn đã khiến Diệp Ân Thi sợ hãi đến mất hết hồn vía.

“Ấn chủ” này có lẽ là một cao thủ vô song!

“Mau bảo vệ cô chủ!”

Diệp Vô Lệ gọi vệ sĩ của Diệp thị đến nâng cả người Diệp Ân Thi ra ngoài.

Cô ta có một linh cảm, nếu mình còn tiếp tục ở lại đây lâu hơn nữa thì cô ta nhất định sẽ bị gi ết chết.

Diệp Thúy Như cũng không ngăn cản mà chỉ bình tĩnh quan sát tất cả những chuyện này.

Diệp Ân Thi không có ở đây, tâm trạng của cô ta cũng tốt hơn nhiều.

“Sao ông không rời đi?”

Diệp Thúy Như thản nhiên nhìn sang Diệp Vô Lệ vấn đang đứng cạnh mình, hỏi.

Diệp Vô Lệ cười nói: “Tôi phải bảo vệ cô 3 chủ.

Diệp Thúy Như mỉm cười, cũng không nói gì nữa.

Võ Si đang ngồi trên cùng đã sớm nhận ra Ấn chủ chính là Vương Nhất, anh ta phải tuân thủ lời nói của người kia.

Anh ta phất tay một cái, cao giọng tuyên bố: “Hiệp hội võ đạo Giang Thành cần phải được chấn chỉnh, toàn bộ thành viên sẽ sáp nhập vào hiệp hội võ đạo Thiên An.”

Bùm!

Võ Si mở miệng tượng trưng cho ván đã đóng thuyền.

Các thành viên trong hiệp hội võ đạo Giang Thành đều tối sâm mặt lại, trong lòng tràn đầy không cam tâm.
 
Chương 2027


Chương 2027

Những binh khí chiến tranh đó cũng không có tổn thương người khác, chỉ khống chế hiện trường.

Chỉ cân đừng vọng tưởng chạy trốn thì bình an vô sự.

“Chào mừng mọi người đến tới ‘đại hội cứu rỗi!”

Đột nhiên, trong nhà đa năng rộng lớn, đột nhiên truyền tới tiếng cười của một người phụ nữ lạ.

Giọng nói dùng máy khuếch âm, cả nhà đa năng đều vang vọng tiếng cười của cô ta.

Vương Nhất cũng nghe thấy, anh không nhịn được mà ngẩng đầu, nhìn về một hướng.

Chỉ thấy ở trên nóc của nhà đa năng có một thang máy.

Một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh, mặc váy dài cung đình màu tím cầm một cái ô quý tộc, từ từ đi xuống.

Trên mặt cô ta nở nụ cười thích thú: ‘Mọi người không cần hoảng sợ, tại đây, tôi giới thiệu bản thân trước.”

“Tôi tên Angela Emiilia, mọi người có thể gọi tôi là Tử La Lan, cũng có thể gọi tôi là phu nhân.”

“Người đăng sau tôi đều là thủ hạ của tôi.”

Đăng sau Tử La Lan còn có mấy người mặc áo choàng đen.

Chính là Lý Tinh Sở và người đàn ông áo choàng.

Lúc này, Lý Tỉnh Sở đang nhìn chăm chăm bóng lưng của Tử La Lan, anh ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ phương Tây xinh đẹp như này.

Giống như cô ta thật sự là thiên sứ giáng xuống thế gian, lập tức khuynh đảo trái tim của Lý Tinh Sở.

Âm!

Sự xuất hiện của Tử La Lan và thủ hạ của cô ta lập tức khiến người của cả nhà đa năng hoảng sợ.

Không chỉ Vương Nhất, Mục Lang, Võ Si cũng ngẩng đầu nhìn cô ta.

“Mọi người nhất định đều rất nghi hoặc, chúng tôi là ai, tại sao lại nhốt các người ở đây.”

Tử La Lan cười khanh khách: “Thật ra các người sau khi nghe thấy tên của tôi chắc biết tôi là ai rồi.”

“Không sai, như cái tên Angela của tôi, tôi là thiên sứ, cứu rỗi các người, thiên sứ cứu rồi các người.”

Giọng nói của Tử La Lan mang theo tính dụ dỗ nhất định.

“Các vị ở đây, trong cuộc đời nhất định từng hối hận vì một chuyện nào đó, tôi có thể dẫn các người hoàn toàn rời xa loại đau khổ này.”

“Tiền đề là các người phải có can đảm ‘giải thoát’ và một trái tim chân thành tín ngưỡng tôi!”

Người phương Tây nói tín ngưỡng, hơn nữa tin tưởng tà ma.

Nhưng Tử La Lan cô ta cũng là con người, dựa vào đâu đại diện cho thiên sứ? Còn phá hỏng cả đại hội Bắc Cảnh, giam giữ bọn họ ở đây.”

“Cô là thiên sứ cái cứt?”

“Đồ tây trăng, cút ra khỏi nước HI”

“Mau thả chúng tôi raI”

Trong nhà đa năng lập tức vang lên tiếng chửi, bất luận nam nữ, trên mặt ai cũng mang theo lửa giận.

Vương Nhất lại nheo mắt lại, đánh giá người phụ nữ tự xưng thiên sứ đó.

Khương Nhã My đang chiến đấu với Lãnh Nhan cũng run rẩy cả người.

Cô ta nhận ra rồi, đây chính là người phụ nữ cô ta nhìn thấy ở trong mưa.

Tiêu Minh cũng ở bên cạnh cô tal Bụp!
 
Chương 1989


Chương 1989

Thật ra thì cho dù Võ Si không nói, hiệp hội võ đạo Giang Thành cũng không thể tôn tại được bao lâu.

Bởi vì nhân vật số một và số hai của hiệp hội đều đã chết, hơn nữa còn chết trong †ay cùng một người, hiệp hội võ đạo đã tan đàn xẻ nghé, sẽ không tồn tại được bao lâu.

Mọi người hoảng sợ nhìn Vương Nhất, người đã tự tay tiêu diệt hiệp hội võ đạo Giang Thành.

Nhố kỹ tên của anh: Ẩn chủ.

Vương Nhất thản nhiên liếc nhìn trọng tài: “Vấn chưa tuyên bố kết quả sao?”

Trọng tài vấn đang đờ đẫn đột nhiên bừng tỉnh, lúc này mới tuyên bố: “Người chiến thắng, Ẩn chủ!”

Vương Nhất chậm rãi bước xuống lôi đài, một người đàn ông trung niên uy nghiêm đi về phía anh.

Chính là Lý Thế Nhân.

Ông ta đi ngang qua người Vương Nhất.

Cả hai đều theo bản năng liếc nhìn sang bên cạnh.

Lần này, Vương Nhất không kiềm nén nữa, trên người tản ra khí tức.

Nhất thời, hai người đều cảm nhận được một ngọn núi khổng lồ.

Lý Thế Nhân khiếp sợ, Vương Nhất càng khiếp sợ hơn.

Không ngờ ba vợ của anh lại có thực lực mạnh mẽ như vậy.

“Vòng kế tiếp, Lý Thế Nhân của Lý thị đối chiến với Vương thị…”

Vương Nhất ngồi trong phòng chờ nhìn ba vợ đối chiến, cũng nhân tiện thăm dò một chút thực lực cụ thể của ba vợ.

Nhưng chính ưu thế áp đảo của Lý Thế Nhân đã đánh bại cao thủ của Vương thị.

Trong mắt Vương Nhất lộ ra vẻ kinh ngạc, anh cảm thấy được, khả năng này vẫn chưa phải toàn bộ thực lực của Lý Thế Nhân.

Cường giả của Tần thị cũng đã xuất hiện trên lôi đài, là một cao thủ tên Mục Huy.

“Mục Huy, họ Mục?”

Khuôn mặt Vương Nhất hơi biến sắc, không nhịn được nhìn về phía Mục Lang đang ngồi trên cùng.

Chỉ thấy Mục Lang cũng thản nhiên mỉm cười khi thấy Mục Huy xuất hiện trên lôi đài, hiển nhiên ông ta rất hài lòng.

“Này! Ngay cả Mục Huy cũng xuất hiện, đây chính là anh em của ngài Mục đấy!”

“Nhưng bọn họ không phải anh em ruột thịt mà là kết nghĩa.”

“Đã vào sinh ra tử ở Tây Cảnh, mấy lần cứu mạng của ngài Mục, vì đi theo ngài Mục nên cũng đổi thành họ Mục.”

Bên cạnh có người bàn luận sôi nổi, nói ra lai lịch của Mục Huy.

Lúc này, Vương Nhất chợt hiểu được, hóa ra Mục Huy là anh em kết nghĩa của Mục Lang.

Sau giờ nghỉ trưa, kết quả của vòng đấu loại trực tiếp cuối cùng đã được công bố.

Vương Nhất, Lý Thế Nhân, Mục Huy, và một vị cường giả của Lạc thị đã trúng tuyển.

Tên của Ẩn chủ cuối cùng sẽ được sinh ra trong số bốn người này.

Vương Nhất định rời khỏi đây.

“Ngài Ẩn chủ xin dừng bước!”

Đúng lúc này, một giọng nói lo lắng đột nhiên vang lên từ phía sau.
 
Chương 2028


Chương 2028

Một chút sơ ý thì bị Lãnh Nhan đá mạnh một cước bay ra 4-5m.

“Chiến đấu với tôi còn dám phân tâm!”

Lãnh Nhan cười lạnh, cầm đao giết tới.

“Còn chưa thôi à!”

Trong mắt Khương Nhã My cũng có thêm †ia tức giận.

Tuy cô ta biết Lãnh Nhan làm nội gián mới phản bội, nhưng lúc này cô ta vậy mà không nhìn ra Lãnh Nhan có chút nương tay nào với cô ta, dường như thật sự phản bội rồi.

Hai cô gái lại quấn lấy nhau, đánh không phân cao thấp.

“Thiên sứ…’ Mục Lang và Võ Si cũng ngẩng đầu nhìn, ánh mắt hơi nheo lại.

Đối với những tiếng mắng chửi dưới sân, Tử La Lan không hề để ý, cười hi hi nói: “Các người không thừa nhận tôi là thiên sứ sao? Không sao hết, lát nữa các người sẽ thừa nhận thôi.”

Nói xong, cô ta liếc nhìn Lý Tỉnh Sở ở đăng sau.

Lý Tinh Sở hiểu ý, lập tức lấy ra một thiết bị điều khiển, ấn.

Âm ầmI Cả nhà đa năng lại chấn động, khán đài phía Đông xảy ra vụ nổ, hóa thành một khoảng hoang tàn.

May mà đám đông đã được người của Chiến Vực tập trung lại, không có ai bị chôn vùi.

Nhưng vụ nổ quy mô lớn như vậy vẫn dọa bọn họ giật mình.

Những tiếng mắng chửi kia lập tức biến mất.

Tử La Lan cười ha ha nói: ‘Tôi nghĩ, các người đối với thiên sứ chắc tồn tại hiểu lầm gì nữa”

“Tôi có thể cứu rồi sinh mạng của các người, cũng có thể vứt bỏ sinh mạng của các người, thượng đế sẽ tha thứ cho tôi.”

Tử La Lan ở trước trước vẽ tình chữ thập, thần sắc chân thành.

“Cả nhà đa năng bị gài bom, nếu ai còn nghỉ ngờ tôi một câu, tôi cho thủ hạ của tôi cùng lúc cho nổ tất cả số bom.”

Xoạt!

Lời này vừa dứt, người trong nhà đa năng đều sợ hãi, nhất thời vậy mà vô cùng yên Tính.

Tử La Lan lại nhìn sang tất cả các gia tộc, đanh giọng nói: “Ở đây chắc tập trung gia tộc hào môn của ba thành phố lớn như Yên Kinh, Thiên An, Giang Thành nhỉ? Tôi cho các người một cơ hội thần phục, thần phục tôi, tôi tha cho các người, ngược lại cửa lớn của địa ngục mở ra cho các người!”

Nghe thấy lời của Tử La Lan, bất luận là người của Thiên An, hay Giang Thành, hoặc của vương tộc Yên Đô, vẻ mặt mang theo sự hoảng loạn.

Không thần phục thì chết!

Nhất thời, trong cả nhà đa năng tản mạn khí tức tử vong nồng đậm.

Tử La Lan quay đầu liếc nhìn Lý Tinh Sở, Lý Tinh Sở ấn nút trong tay.

Bùm!

Bom lại nổ tung!

“Á!”

“Cứu mạng!”
 
Chương 1990


Chương 1990

PHÙ.

Vương Nhất khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn _ lại, chỉ thấy mấy người đàn ông mặc vest mang giày da mồ hôi đầm đìa đang đuổi theo mình.

“Các người là ai?”

Vương Nhất cũng không nhận ra đám người mặc vest mang giày da này.

Bọn họ mỉm cười và tự giới thiệu bản thân.

“Ngài Ẩn chủ đương nhiên không biết chúng tôi, nhưng chúng tôi biết ngài Ấn chủ ạI”

“Chúng tôi là nhân viên của công ty giải trí cá độ ở Giang Thành, có một cuộc giao dịch muốn bàn với ngài Ấn chủ.”

“Công ty cá độ?”

Nghe vậy, vẻ mặt của Vương Nhất lập tức trở nên kỳ quái.

Sau đó, anh chợt hiểu ra, vẻ mặt cũng trở nên đùa cợt.

Phàm là những cuộc thi đấu thể thao có yếu tố cạnh tranh thì chắc hẳn không thể thiếu đám người này.

Tỷ lệ đặt cược cho mỗi tuyển thủ, thực lực càng mạnh thì tỷ lệ cược càng thấp, thực lực càng yếu thì tỷ lệ cược càng cao.

Đây chính là cơ hội để làm giàu chỉ trong một đêm.

Nói một cách rõ ràng thì sau mỗi cuộc tranh tài sẽ có một đại gia dùng trận thi đấu này để đặt cược, bắt đầu tiến hành mở phiên giao dịch.

Nếu như trận đấu đi theo hướng mà những đại gia đó hài lòng thì bọn họ có thể kiếm được tiền.

Nếu không thì sẽ phải chịu tổn thất rất lớn.

Đại hội Bắc Cảnh cũng giống như vậy, cuộc tranh tài lớn thế này thì có rất nhiều yếu tố lợi ích đan xen ở đằng sau, tuyệt đối không thể nào công chính liêm minh.

“Các người có chuyện gì?”

Vương Nhất thản nhiên hỏi.

Những người đó mỉm cười và nói: ‘Chúng †ôi muốn thỏa thuận với ngài Ẩn chủ, cuộc giao dịch này ngài nhất định sẽ kiếm được lợi nhuận.”

Sao Vương Nhất có thể không hiểu ý của bọn họ là gì? Anh lập tức nở nụ cười đầy ẩn ý.

Giả vờ như không nghe hiểu, tỏ vẻ hứng thú cười nói: ‘Làm ăn gì mà chắc chắn kiếm được tiền?”

Thấy Vương Nhất cắn câu, nụ cười trên mặt bọn họ càng sâu hơn, thái độ cũng trở nên ân cần.

Bọn họ không lập tức nói mà mở một chiếc cặp da ra.

Bên trong chứa đầy tiền giấy, tất cả đều là đô la Mỹ.

Sau khi tính toán sơ qua, nếu tương đương với giá trị tiên tệ trong nước khoản tiền này ít nhất cũng vài chục tỷ.

Vương Nhất giật mình nói: ‘Số tiền này…”

Mấy người đàn ông kia cười nói: ‘Số tiền này đều cho ngài Ẩn chủ, chỉ cần ngài làm theo ý của chúng tôi là được”

Vương Nhất gật đầu: ‘Các người muốn tôi làm gì?”
 
Chương 2029


Chương 2029

Vân không có người thương vong, nhưng tâm thần của người ở đây đều đang sụp đổ dần dần.

“Thân phục hay chết?”

Giọng nói của Tử La Lan vẫn cao cao tại thượng, vang vọng trong khắp nhà đa năng.

“Nhà, nhà họ Lục chọn thần phục…”

Cuối cùng cũng xuất hiện người đầu hàng, nhà họ Lục của Giang Thành!

Xoạt! Sau khi Lục Viên nói xong câu này, bất luận là Giang Thành hay Thiên An, hoặc là vương tộc Yên Đô đều dậy sóng.

“Lục Viên, ông dám phản bội cậu Vương?”

Phía nhà họ Hạ, Hạ Lãm mặt mày tức giận quát.

Nhà họ Hồ do Hồ Hoàng Việt đại diện cũng tức giận nhìn.

Bây giờ gần như thế lực của cả Giang Thành đều biết, nhà họ Lục cũng thần phục Vương Nhất.

Không ngờ lại phản bội nhanh như thế.

Ánh mắt Vương Nhất hơi nheo lại, sâu trong mắt xeẹt qua một tia sắc lạnh.

Nói thật, đối với sự phản bội của nhà họ Lục, anh không bất ngờ.

Dù sao anh và nhà họ Lục vốn là quan hệ lợi dụng lấn nhau.

Nhưng không ngờ nhà họ Lục lại phản bội nhanh như thế.

Lục Viên cũng tức giận, vẻ mặt tái xanh: Hạ Lãm, ông bớt chụp mũ cho tôi đi, tình huống bây giờ kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, tôi khuyên nhà họ Hạ và nhà họ Hồ các ông cũng đầu hàng đi.”

Lục Viên lớn tiếng nói, dẫn theo đám người Lục Kiệu đứng hết ra.

Hành vi này càng khiến đám người Hạ Lãm tức giận, ông ta tức tới trợn mắt.

“Nhà họ Hạ tôi mãi mãi sẽ không phản bội cậu Vương!”

“Tùy ông!”

Lục Viên hừ lạnh một tiếng, sau đó trên mặt mang theo nét sợ hãi, nói với Tử La Lan ở trên thang máy: “Phu nhân, nhà họ Lục tôi nguyện ý thần phục, làm việc cho co.

“6ÿ Tử La Lan cười khanh khách, rất thích thú nhìn gia chủ đầu tiên đầu hàng, từ từ nói: “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, nhưng nói miệng chỉ là nói suông, ông phải chứng minh như nào là thật lòng thần phục tôi?”

Lục Viên cả người run lên, vội vàng hô to: “Phu nhân, dạo gần đây nhà họ Lục phát triển rất tốt, mở ra thị trường ở Thiên An, hợp tác với rất nhiều xí nghiệp ở Thiên An, tôi bằng lòng dâng hiến 50% lợi nhuận của những hợp tác này để bày tỏ thành ý của nhà họ Lục tôi!”

Nói xong, anh ta thật sự gọi người soạn hợp đồng, nâng lên trong tay.

“Lục Viên, ông có thể không biết xấu hổ nữa không, những hợp tác này đều là cậu Vương cho ông, không có cậu Vương, ông, có thể có thành tựu như ngày hôm nay không?”

Hạ Lam mặt mày tức giận, quát lên.

“Im miệng!”

Lục Viên cũng tức giận quát: ‘Người không vì mình, trời tru đất diệt, ở đây gài bom ở khắp nơi, ngoài đầu hàng, còn có cách khác sao?”

Câu này đã lay động tâm tư của một số gia tộc lớn bé ở đây, không ai ngờ được, đại hội Bắc Cảnh cuối cùng biến thành một bữa tiệc bom nổ.

Mạng của tất cả mọi người đều nằm trong †ay người phụ nữ tên Tử La Lan này.

Ở trước mặt sinh mạng, con người rất điên rØ.
 
Chương 1991


Chương 1991

Lúc này, bọn họ mới nói: “Tôi hy vọng tại trận chung kết chiều nay, ngài có thế cố tình thua cuộc, giao hạng nhất của đại hội Bắc Cảnh cho ngài Mục Huy của Tần thị.”

Nói xong câu này, bọn họ còn cảnh giác nhìn xung quanh.

Sau khi chắc chắn không có người nào chú ý đến nơi đây, lúc này mới tiếp tục hạ thấp.

giọng nói: “Ngài Ẩn chủ, đây chỉ mới là một nửa số tiền thôi, chỉ cần ngài làm theo yêu cầu của công ty chúng tôi thì còn có một khoản tiền khổng lồ đang chờ ngài ở phía sau.

Nghe vậy, Vương Nhất bình tĩnh mỉm cười.

Quả nhiên không khác những gì anh đã nghĩ.

Sắc mặt hơi thay đổi, giọng nói cũng trở nên kinh ngạc: “Đây chẳng phải là thao túng kết quả trận đấu sao? Nếu như bị bại lộ thì danh tiếng của công ty các người có thể sẽ bị hủy hoại.”

Đám người đàn ông kia chỉ thản nhiên mỉm cười.

“Ngài Ẩn chủ, ngài xem như là người ngoài nghề nên nói như vậy cũng không sai.

Nhưng môi cuộc giao dịch của chúng tôi đều rất thành công!”

“Ngài biết tại sao không?” Bởi vì đằng sau đại hội Bắc Cảnh dính líu đến lợi ích của rất nhiều công ty đầu não, nếu như toàn bộ số tiền đều lấy ra thì sẽ là một con số khổng lồ!”

“Mọi người đều muốn nhân dịp này kiếm thật nhiều tiền, nếu không sẽ không có những chuyện cá độ này nọ. Làm theo lời của chúng tôi, ngài Ẩn chủ không chỉ có thể kiếm được nhiều tiền mà còn có thể quen biết nhiều đại gia của tầng lớp thượng lưu. Đi theo bọn họ mới là chính đạo!”

Vương Nhất tỏ vẻ hơi do dự: “Nhưng lỡ đâu có người tố cáo thì sao?”

“Sẽ không ai tố cáo đâu, sao lại cáo trạng chứ? Ai dám?”

Bọn họ càng bật cười sảng khoái hơn: ‘Ai mà thiển cận như vậy, tự kết liễu đời mình như thế? Các ông chủ nhất định sẽ không bỏ qua cho người đó, đây là cản đường tài lộc của mọi người đấy!”

“Hơn nữa, chuyện này cũng cần dựa vào năng lực diễn xuất của ngài Ẩn chủ.”

Bọn họ nhìn Vương Nhất, tiếp tục cười nói: “Làm sao diễn như thật, diễn cho giống, không bị khán giả nhận ra, đây cũng là một bản lĩnh đó chứ?”

Sắc mặt của Vương Nhất hơi tái nhợt: “Đây là đại hội Bắc Cảnh đệ nhất, về sau phải bảo vệ Bắc Cảnh. Nếu âm thầm giao dịch, lỡ đâu sau này Bắc Cảnh bị kẻ địch lợi hại xâm phạm thì như thế nào?”

“mu Đám người đàn ông kia trố mắt nhìn nhau, nhất thời không biết nên trả lời ra sao.

Bọn họ chỉ muốn kiếm tiền thôi, ai quan tâm đến những chuyện kia?

Bọn họ vội vàng bật cười: ‘Không nghiêm trọng đến vậy đâu, bây giờ Bắc Cảnh rất vững chắc, sẽ không có kẻ địch hùng mạnh nào xâm phạm.”

“Ngài Ẩn chủ, không nên vì danh hiệu Ẩn chủ mà thật sự cho rằng bản thân là Ẩn chủ, rất ngu ngốc!”

“Hãy nghe lời chúng tôi, trao chức quán quân cho ngài Mục, để Tần thị giành chiến thắng, như vậy thì tất cả chúng ta đều có thể kiếm tiền!”

Bọn họ vừa nói vừa đưa tiền.

Vương Nhất im lặng trong chốc lát, cuối cùng cũng đẩy cặp da đựng tiền trở về.

“Không cần, các người có thể lấy lại số tiền này. Nhưng chiều này, tôi sẽ nghe lời các người nói, cố tình thua cuộc.”

Vương Nhất nói.

Đám người đàn ông kia sửng sốt, sau đó Vui vẻ cầm cặp da quay về.

Ông chủ của công ty cá độ Tưởng Khinh Vân biết được chuyện này thì cười đến ra nước mắt.
 
Chương 2030


Chương 2030

“Chú Hạ, nói thật với các người, nhà họ Lục tôi căn bản không thần phục Vương Nhất đó từ tận đáy lòng!”

Lúc này, Lục kiệu bỗng lên tiếng, trên mặt anh ta mang theo nụ cười lạnh.

“Cái gì?”

Lời này vừa dứt, Hạ Lãm, Hồ Hoàng Việt, bao gồm cả thế lực ở Thiên An như Lương Nhật Tân, Tôn Chính Vũ cũng thay đổi sắc mặt.

Lục kiệu cười lạnh nói: “Vương Nhất chẳng qua chỉ là một kẻ ở rể cỏn con, còn là loại không được nhà họ Lý công nhận, có tư cách gì kêu nhà họ Lục tôi thân phục?”

“Nhà họ Lục tôi thân phục chỉ là lợi dụng anh ta mà thôi.”

“Gia tộc phần phục anh ta càng nhiều, đối với nhà họ Lục tôi càng có lợi, anh ta chẳng qua chỉ là công cụ để nhà họ Lục tôi trở thành hào môn siêu cấp mà thôi!”

Nếu đã xé toạc mặt, cũng không sợ bị người khác chỉ trích.

Những lời Lục kiệu nói ra, lập tức gây xôn xao.

Đám người Hạ Lãm, Hồ Hoàng Việt đều kinh ngạc không nói thành lời.

Sắc mặt Vương Nhất lạnh lẽo, nhưng không mở miệng.

Lục Kiệu lắc đầu, cười nói: “Vốn còn muốn giấu một khoảng thời gian nữa, không ngờ xảy ra chuyện này, hết cách rồi, vì để bảo vệ tính mạng, chỉ có thể vạch rõ mục đích.”

“Đồ vô ơn!”

“Lấy oán báo ơn!”

Đối với hành vi như này, rất nhiều gia tộc đều cảm thấy vô sỉ, lũ lượt mở miệng măng chửi.

Nhất thời, danh tiếng của Lục kiệu cực kỳ HỆ: Tử La Lan cũng không ngăn cản, mà cười hi hi nhìn sự việc phát triển.

“Tùy các người nói sao thì nói, nhà họ Lục tôi tuyên bố đầu hàng!”

Lục Viên và Lục Kiêu lạnh lùng nói.

Hạ Lãm lạnh lùng nói: “Nhà họ Lục làm như vậy, không sợ trở thành mục tiêu của các gia tộc hay sao?”

“Ha ha ha ha…”

Lục Viên cười cuồng vọng: “Mục tiêu? Ai dám!”

“Những gia tộc không thần phục như các người sắp bị nổ chết rồi, tới gì tới chuyện ra tay với nhà họ Lục tôi? Thời đại của nhà họ Lục tôi sắp tới rồi!”

Trong mắt Lục Viên mang theo sự điên rồ.

Khoảng thời gian này, nhà họ Lục có được rất nhiều hợp tác, thực lực tổng hợp nằm trong danh sách ba đại hào môn, cộng thêm chuyện của đại hội Bắc Cảnh, sự diệt vong của nhà họ Hạ và nhà họ Hồ là điều chắc chắn rồi, nhà họ Lục của anh ta đã năm trùm rồi.

“Rất tốt!”

Tử La Lan cười thành tiếng, võ tay vì Lục Viên: “Do ông là nhà đầu tiên đầu hành, lại có lòng thành, tôi hứa, nhà họ Lục của ông không những sẽ trở thành gia tộc đứng đầu ở Giang Thành, có một ngày có thể tiến quân Yên Kinh, thay thế một vương tộc Yên Đô nào đói”

Âml Lời này vừa dứt, người của tất cả gia tộc đều sửng sốt.

Ngay cả Lục Viên cũng kinh ngạc.

Lời này chỉ cái gì?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom